tuổi hồn nhiên - members.iinet.net.aumembers.iinet.net.au/~nguyentam/pho nui pleiku 3.pdf ·...

20
Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 40 qua chương trnh cu t nhân chnh tr (H.O.) mnh cng gia đnh mi tht s đn bn b t do như mong ưc. Sau khi n đnh cuc sng nơi x ngưi, trong cuc sng bon chen bưc vo vng xoy ca x hi M, bt đu bng hai bn tay trng, tư tưng ca c hai cng ngy cng ri xa nhau, nhng tranh lun liên tip xy đn, mt mnh mnh phi lăn x ra x hi tm phương cch sinh nhai cho gia đnh, trong khi con ci mỗi ngy mt ln, nhng ghen hn bng gi cng đy c hai ngy cng xa nhau, kt cc gia đo luôn luôn bt ha nên hai đa đnh chia tay sau bao ln gây gỗ đnh đp. Vi mnh th cho đây l nghip qu tin kip đn nay đ tr ht n, không cn bn bu cho nhau, tuy nhiên vn gi ngha b bn cng nhau trong nhng lc ving thăm. Ngy xưa lc cn dưi mi trưng, mnh chưa mơ hồ đ hiu thu trit thuyt “Hồng nhan đa truân” m gi đây ngồi suy ngm không ng mnh li vương vo, thôi th t an i chnh mnh bng câu ni ngưi xưa vy. Tr trêu thay cho kip hồng nhan đa truân m tri dnh sẵn cho ngưi em Pleime m đ môi hồng ca khung tri Ph Ni, đôi khi nhn li mnh đang ho ht theo năm thng ch cn li dư âm n du trong tim thc ghi du cho mt mnh tnh. Vit theo li k ca ngưi em Ph Ni. Tâm Hin 01/27/10 Tôi cứ nghĩ về một thành phố xanh Xanh cỏ cây và những mối thân tình Hàng quỳ vàng con dốc dài thuở trước Mỗi chiều tôi đi, mỗi sáng tôi đi Tôi cứ nghĩ về một thành phố xa Nơi đó tôi vui nơi đó tôi buồn Nơi đó không dưng mà tôi láu lỉnh Khi soi mình trong ánh mắt ai quen Đà Lạt mênh mông thành phố tôi qua Lạnh buốt trên bao nhánh cây khô gầy Thở với sương và cười với khói Những đêm đông dài gợi nhớ nơi xa … Ngọn đồi sớm mai chân bước bâng khuâng. Hương khểnh răng , Hương hát nhỏ lời gì. Mái tóc Hương dài trên đồi vắng lặng Thương vô chừng , Tôi gọi : Nụ Hương ! Có những đêm sâu ngồi bên nhóm lửa Dưới kia mặt hồ hiu hắt đường khuya Tất cả những gì tôi thường nhớ tới Cứ đi về trong tôi rất thiết tha Bây giờ mù khơi bây giờ đã xa Hình ảnh phố xưa vẫn thân ái ngập tràn Luôn vang vọng trong hồn tôi thăm thẳm Đà Lạt mịt mờ quên thế nào quên Qua suốt cuộc đời vẫn tình yêu đầu tiên Tuổi hồn nhiên ... Ta nhớ mãi ngày xưa Trên đỉnh đồi lộng gíó Em mặc áo màu mây Bay bay trong trời chiều Em cười với nắng sớm Hàm răng nhỏ trắng ngà Đôi chân trần thoăn thoắt Đạp cỏ dại thênh thang Ta mãi ngỡ thời gian Phai nhòa em nhỏ bé Em của tuổi hồn nhiên Em, ta, tháng ngày hiền ??!! Nguyễn thanh Mỹ - NhaTrang

Upload: others

Post on 16-Sep-2019

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 40

qua chương trinh cưu tu nhân chinh tri (H.O.) minh cung gia đinh mơi thât sư đên bên bơ tư do như mong ươc.

Sau khi ôn đinh cuôc sông nơi xư ngươi, trong cuôc sông bon chen bươc vao vong xoay cua xa hôi My, băt đâu băng hai ban tay trăng, tư tương cua ca hai cang ngay cang rơi xa nhau, nhưng tranh luân liên tiêp xây đên, môt minh minh phai lăn xa ra xa hôi tim phương cach sinh nhai cho gia đinh, trong khi con cai mỗi ngay môt lơn, nhưng ghen hơn bong gio cang đây ca hai ngay cang xa nhau, kêt cuc gia đao luôn luôn bât hoa nên hai đưa đanh chia tay sau bao lân gây gỗ đanh đâp. Vơi minh thi cho đây la nghiêp qua tiên kiêp đên nay đa tra hêt nơ, không con bân biu cho nhau, tuy nhiên vân giư nghia be ban cung nhau trong nhưng luc viêng thăm.

Ngay xưa luc con dươi mai trương, minh chưa mơ hồ đê hiêu thâu triêt thuyêt “Hồng nhan đa truân” ma giơ đây ngồi suy ngâm không ngơ minh lai vương vao, thôi thi tư an ui chinh minh băng câu noi ngươi xưa vây.

Trơ trêu thay cho kiêp hồng nhan đa truân ma trơi danh sẵn cho ngươi em Pleime ma đo môi hồng cua khung trơi Phô Nui, đôi khi nhin lai minh đang heo hăt theo năm thang chi con lai dư âm ân dâu trong tiêm thưc ghi dâu cho môt manh tinh.

Viêt theo lơi kê cua ngươi em Phô Nui.

Tâm Hiên

01/27/10

Tôi cứ nghĩ về một thành phố xanh

Xanh cỏ cây và những mối thân tình

Hàng quỳ vàng con dốc dài thuở trước

Mỗi chiều tôi đi, mỗi sáng tôi đi

Tôi cứ nghĩ về một thành phố xa

Nơi đó tôi vui nơi đó tôi buồn

Nơi đó không dưng mà tôi láu lỉnh

Khi soi mình trong ánh mắt ai quen

Đà Lạt mênh mông thành phố tôi qua

Lạnh buốt trên bao nhánh cây khô gầy

Thở với sương và cười với khói

Những đêm đông dài gợi nhớ nơi xa …

Ngọn đồi sớm mai chân bước bâng khuâng.

Hương khểnh răng , Hương hát nhỏ lời gì.

Mái tóc Hương dài trên đồi vắng lặng

Thương vô chừng , Tôi gọi : Nụ Hương !

Có những đêm sâu ngồi bên nhóm lửa

Dưới kia mặt hồ hiu hắt đường khuya

Tất cả những gì tôi thường nhớ tới

Cứ đi về trong tôi rất thiết tha

Bây giờ mù khơi bây giờ đã xa

Hình ảnh phố xưa vẫn thân ái ngập tràn

Luôn vang vọng trong hồn tôi thăm thẳm

Đà Lạt mịt mờ quên thế nào quên

Qua suốt cuộc đời vẫn tình yêu đầu tiên

Tuổi hồn nhiên ... Ta nhớ mãi ngày xưa Trên đỉnh đồi lộng gíó Em mặc áo màu mây Bay bay trong trời chiều Em cười với nắng sớm Hàm răng nhỏ trắng ngà Đôi chân trần thoăn thoắt Đạp cỏ dại thênh thang Ta mãi ngỡ thời gian Phai nhòa em nhỏ bé Em của tuổi hồn nhiên Em, ta, tháng ngày hiền ??!!

Nguyễn thanh Mỹ - NhaTrang

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 41

Ra trương năm 68 từ Đai Học Sư Pham Huê ban Phap văn va vi không chọn đươc vê Nha Trang, nơi hăn đa từng lơn lên từ thuơ nho, hăn quyêt đinh chọn Pleiku. Trong đâu oc hăn, chọn Pleiku đê sau nay dễ dang thuyên chuyên vê Nha Trang va dễ cho hăn đi vê thăm viêng gia đinh, ban be.

Hăn đên Pleiku vao môt chiêu cua cuôi thang 8 băng chiêc phi cơ nho cua My. Bươc xuông phi trương Cu Hanh hăn không khoi co chut bang hoang. Phi trương nho, qua đơn sơ va ngheo nan. Cơn mưa dâm dê va hơi lanh hăt vao mặt hăn khiên hăn phai rung minh. Chiêc ao polo mau xanh bleu marine thât đẹp ma anh hăn đa phai tim trong catalogue cua Sears đê order theo yêu câu cua hăn đa không giup hăn chông nôi cai lanh bât ngơ. Hăn lâm bâm tư nhu: “ khơ thât, đi vê xư lanh ma lai không chuân bi ao âm “. Hăn vươn vai, lam vai đông tac co gian va xach xăc tay tim vê phia công phi trương. Vừa đi, vừa huýt gio, vừa nhin bao quat va vừa cô tranh nhưng vũng nươc bun lây lôi, hăn cũng đa từng nghe noi đên Pleiku “gio bui mưa bun” nay lâu rồi nhưng không ngơ răng mưa bun nay con khung khiêp hơn hăn tương tương nhiêu .

Sau nhưng cơn xôi xa ao at, nhưng hat mưa hinh như đa nhẹ lai theo bươc chân cua hăn, va, cơn gio mat mang mui thơm cua co dai bỗng nhiên bay ngao ngat chung quanh. Hăn ngây ngât hit thơ. Mui hương la lung nay co thê tim đươc ơ Đalat nơi hăn đa từng sông nhưng ngay con ơ Lycee Yersin… nhưng đa qua xa rồi… kho co thê tim lai mui hương cũ thân quen. Mui co dai nồng nan đanh at đi mui biên mặn ma hăn vân con như mơi hương sang hôm qua. Gio cao nguyên lanh lanh pha vao măt vao mũi hăn, phut chôc hăn cơ hồ như quên đi nhưng cơn nong rưc rỡ cua mua he xư biên. Hinh như…hăn cam thây môt chut gi đo… thât nhẹ nhang… va hai long vơi sư chọn lưa cua minh. Hăn hinh như băt đâu yêu thich… Pleiku.

Nhưng ngay kê tiêp, hăn ơ tam nha ngươi ba con cua chi dâu hăn. Ngôi nha khang trang năm trên đương Tăng Bat Hô. Gia đinh hăn ngươi Băc chinh gôc, hăn

băt đâu quên nhưng bưa cơm vơi dia ca muôi va bat canh rau đay hay canh rau tâp tang ma hinh như không bao giơ thiêu khi hăn trơ vê thăm gia đinh. Hăn lam quen kiêu ăn mơi. Vừa ăn cơm lai vừa quân thêm nhưng cuôn banh trang vơi bât cư thưc ăn nao co trên mâm, kiêu ăn rât quen thuôc cua ngươi Binh Đinh. Ngươi ta ăn như thê nao hăn đêu ăn như thê đo. 15 tuôi hăn đa rơi cha mẹ đê đi học xa nên hăn thich nghi cuôc sông môt cach dễ dang.

Va... hăn thưc sư băt đâu bươc vao nghê day học ơ lưa tuôi 22. Vơi voc dang cao to vam vỡ va gương

mặt nghiêm nghi công thêm đôi kinh cân khiên hăn không co vẻ non choẹt cua môt thây giao mơi ra trương. Học tro hăn tinh nghich đặt cho hăn môt tên mơi la ông “ Qu’est – ce que c’est? “. Hăn co nu cươi thât đẹp va hiên hoa. Thân mât vơi nhưng học sinh nam va co vẻ hơi tranh ne nhưng học sinh nư. Co học sinh nghich ngơm nhân xet thây co vẻ “bô trai “. Co ngươi lai cho răng thây giao thât la “ banh ton”. Nao ai

biêt hăn đa nghi gi? Ôi cai xư gi ma mua he ươt at, lây lôi va mua đông

thi lai lanh buôt gia tê ngươi. Hăn đa qua đươc hai mua đông lanh lẽo ơ xư nay. Ngoai thi giơ đi day, nhưng buôi sang co giơ trễ, hăn hẹn ho vơi ban be ơ quan ca phê Dinh Điên, nhâm nhi ly ca phê thât đâm va điêu thuôc Philip Morris vơi vo bao mau vang quyên rũ, thơm lừng. Mui thơm nồng nan cua Philip Morris đa lam ông Hiêu Trương mỗi lân gặp la mỗi lân nhon môt điêu đưa lên mũi hit ha va sau đo tra lai khô chu vơi môt chut mui hương đa bay đi it nhiêu. Hăn thuôc loai mê cinê hang nặng va không bao giơ bo sot bât cư môt phim nao đươc chiêu ơ hai rap chiêu bong Thanh Binh va Diêp Kinh. Loay hoay mai vân chưa tim đươc môt nửa ngươi kia cua hăn nên hăn đanh phai tiêu tôn thơi gian vao nhưng ban ping pong la lươt (đây la từ cua hăn) va nhưng cu bi da ca đô nuơc chanh vơi ban be. … Chinh vi mê bi da ma hăn đa phai môt phen phơi ruôt “toong teng” trên dây điên…ma mai cho đên bây giơ vân không quên đươc.

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 42

Nha trọ cua hăn ơ trên khu chơ mơi. Hăn thuê bơt môt phong cua môt cặp vơ chồng trẻ cung nghê vơi hăn nhưng day ơ trương Tiêu Học. Đê tiên viêc, hăn ăn cơm thang ơ quan Ba Co. Cuôc sông cua môt ngươi đôc thân va la môt thây giao đôi khi thât đơn điêu va buồn chan ơ cai tinh nho nay. Tôi hôm đo, như thương lê hăn dăt chiêc xe Honda 67 mau đen, không quên mặc thêm ao âm va cân thân khoac bên ngoai chiêc ao mưa mâu xanh đâm cua binh chung Không Quân. Chiêc ao nay hăn đa tôn suôt môt buôi chiêu lung xuc ơ khu chơ trơi trươc mặt rap chiêu bong Diêp Kinh. Hăn phong xe dươi cơn mưa đê xuông phô va dừng xe trươc tiêm bida quen thuôc ơ đương Lê Lơi. Ba chu tiêm đon đa mơi chao. Hai ba ngươi ban đa đên trươc. Ca đam mơ hang băng nhưng điêu thuôc đu mui vi trươc khi đưa tay bao hiêu môt cuôc giao đâu băt đâu.

Nhin đồng hồ gân mươi giơ rưỡi khuya hăn giât minh. Hăn phai trơ vê ngay lâp tưc cho du ngay mai la chua nhât, co quyên ngu muôn. Phô đêm thât văng lặng. Nhưng ngọn đen băt đâu tăt dân. Vai bac xich lô con nhân nai chơ nhưng chuyên đưa khach cuôi cung. Nhưng chiêc xe jeep nha binh chay vôi vang lam tung toe vat nươc bên lê đương. Hăn rồ may phong nhanh trên con dôc Hoang Diêu, vươt qua Bưu Điên, quẹo phai ơ trương Nam Tiêu Học rồi lai ru ga trên con đương Lê văn Duyêt. Ánh đen vang eo ọt cua nhưng côt điên hai bên đương hinh như cang yêu đi dân va gân như tăt hẳn khi hăn quẹo phai ơ nga tư Lý Thai Tô. Hăn co cam giac kỳ la… hinh như co chiêc xe nao đi theo hăn??... Thât ra hăn đa băt đâu cam thây khi băng qua trương Nam Tiêu Học, nhưng ý nghi chi thoang qua thôi va vut tăt. Ở xư linh nay, xe nha binh chay ngang chay dọc la chuyên thương. Hăn đâu co la lung gi. Nhưng hinh như… hăn hơi ơn ơn lanh…

Con đương khuya văng, anh đen xe cua hăn chiêu môt vêt sang ngăn. Hai lăn sang dai cua chiêc dodge sau lưng hinh như vân giư môt khoang cach vơi hăn. Hăn rồ may phong nhanh. Hai ngọn đen cua chiêc xe sau hinh như cũng theo nhanh. Hăn nơi tay ga thăng nhẹ…chiêc xe theo sau hăn cũng châm lai… Hăn băt đâu thây hoang, hăn không dam chay vê nha du răng rât gân. Quẹo phai ơ Phan đinh Phung rồi lai quẹo trai. Đi lên đi xuông như thiên ha đang chơi cơ tương. Hai anh đen cua chiêc xe sau lưng vân âm thâm lẽo đẽo. Hăn lai lên tit lang Thương gân nha môt ngươi ban trong trương. Chiêc xe sau vân nhơn nhơ trêu ngươi. Thôi rồi, hăn biêt minh đang bi theo dõi thât sư. Nhưng hinh anh kinh sơ trong nhưng phim gian điêp ma hăn thương xem hiên ra rât rõ… Hăn lanh toat ngươi. Tim như muôn nhay ra khoi lồng ngưc. Hai la phôi cua hăn đong

đưa va hinh như chi kêt dinh vơi hai cuông phôi mong nhẹ như hai sơi chi. Hai ham răng đanh vao nhau căm cặp. Mồ hôi co lẽ đa rin ra lanh ngăt. Mau chay ngươc chay xuôi… Từ be đên giơ hăn chưa hê biêt sơ như thê va cũng chưa hê biêt câu cưu Chua hay Phât. Phut chôc, hăn chơt nghi tơi ngươi mẹ gia va giọng noi rât Ha Nôi cua bô hăn…

Lam nghê day học hăn chưa hê dam nhin ky môt cô nư sinh nao lẽ đâu lai gây thu kêt oan vơi ai? Vơi nhưng nam sinh trong lơp, hăn cũng chưa bao giơ phat nặng nê hay noi to tiêng… va cũng chưa môt lân âu yêm quang vai môt cô gai nao trên phô đê lam lên mau nhưng ngươi linh trẻ đang trơ vê thanh phô sau nhưng ngay sông chêt ơ biên cương ?… Hăn cũng thưc sư chưa co đươc ngươi yêu ruôt ra đê nghi đên như tim môt sư bâu viu vao luc nay. Chiêc dodge vân như ma trơi đeo riêt sau lưng. Hăn vừa câm tay lai vừa liêc xeo xeo. Đơi hăn chăc la ”tiêu tan toong”. Bât giac hăn thơ dai va quyêt đinh quay ngươc hương trơ vê nha trọ.

Hăn châm rai tăt ga, xuông xe. Chiêc dodge chồm tơi gân hăn va thăng kit. Tiêng thăng xe nghe như tiêng rit cua nhưng lan kiêm rut ra khoi bao. Ba chang linh to con phong gâp xuông xe va từ từ, từ từ tiên tơi dồn hăn vao giưa. Hăn nhăm măt chơ đơi, lanh ngươi. Co lẽ da thit hăn đang ri mau nhưng hăn không cam thây đau. Hăn đa châp nhân.

Thây ! Thây ! Thây ! Hăn lim đi môt vai giây va hoan hồn mơ măt…

Ba chang linh quân ngươi trong chiêc poncho, mũ keo xuông che gân kin gương mặt bi ân. Nhưng… thât la lung… giọng noi, giọng noi sao nghe nhẹ nhang quen thuôc… Ôi, Đan Đâu Bo... Ôi, Sơn Trâu… K’sor Phuc ( Phuc Đen ) ?……. Ôi !!!! Phai không ?... Phai cac em không ?

Thây! Thây! Thây!. Tui em xin lỗi thây. Mau băt đâu quay trơ lai tim đê luân lưu đi khăp cơ

thê. Hăn đa thât sư hoan hồn. Nhưng năm sau đo, hai trong ba ngươi học tro tinh

nghich kia đa bo trương va bo hăn đê ra đi vinh viễn. Ngươi con lai thư ba oai ăm thay lai la em cua ngươi vơ ma hăn thương yêu nhât đơi.

TTL Cali 18/12/09 Anh! Câu chuyện rất thật này em đã nghe anh

kể lâu rồi, xin cho phép em được kể lại với người Pleiku thương mến.

Tặng Sơn (người em nghịch ngợm) và thương nhớ đến hai em Đạn & Phúc

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 43

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 44

Ban Nguyễn Võ quý mên. Ban đê nghi tôi viêt môt bai vê

Pleiku. Ban lam kho tôi đây nhe! Tôi không phai la đưa con đât Plei, cũng chưa từng đặt chân lên thanh phô miên cao xa xôi ây, lam sao tôi co đu can đam đê viêt ha ban?

Nêu ban chi yêu câu tôi viêt vê đia danh Pleiku vơi vi tri, dân sô, săc dân, danh lam thăng canh v. v. co lẽ thoai mai cho tôi hơn. Chăc ban cũng đồng ý, nhưng chi tiêt nay trong thơi kỳ thông tin hiên đai, ngươi ta không cân tôn nhiêu công sưc va thơi gian đê tơi văn khô hoặc thư viên tim tai liêu. Trươc man anh nho cua may vi tinh, chi it phut, ta co đây đu cac dư kiên cân thiêt. Chẳng lẽ Võ muôn tôi truy câp trên mang rồi đưa vao đặc san cua cac ban sao?

Không phai vây đâu! Tôi đoan răng ban muôn đọc nhưng cam nghi cua tôi, cam nghi cua ngươi phương xa chưa từng môt lân ghe đên thanh phô Pleiku cao nguyên nay. Ban bao răng ngươi Pleiku viêt vê Pleiku thi cũng binh thương thôi. Ngươi chưa đên Pleiku, lai viêt vê Pleiku thê mơi la chư. Tôi biêt rồi, ban thich cua la phai không?

Thanh thưc ma noi, Pleiku vơi tôi xa la lăm. Ngay xưa, co nghia la trươc năm 1975, khi con trong quân ngũ, đia danh Pleiku, đôi vơi nhiêu ngươi không co ý nghia nao khac hơn la nơi “lưu đây”. Man khoa quân sư, trinh diên đơn vi đồn tru vung Pleiku (hoặc vung gân đo) coi như kem may măn, đâu hang thâp; trong khi nhưng ban cung khoa đâu

cao, chọn nhưng nơi khac, thanh phô miên xuôi an toan va nao nhiêt hơn.

Ngay ây, thông thương môt quân nhân phai thuyên chuyên từ vung khac đên cao nguyên… đồng nghia vơi bi “đi” hoặc bi “tru dâp”. Trên

Lênh thuyên chuyên co ghi hang chư “Đặt thuôc quyên xử dung cua Quân Đoan II”, nêu con ghi thêm “Đương sư không đươc giư chưc vu chi huy” thi đơi binh nghiêp kê như dâm chân tai chỗ…

Đôi khi đương sư chi co môt lỗi duy nhât la không cung trong phe đang hoặc công khai chông lai nhưng hanh đông sai trai cua thương câp. Thơi chiên tranh Viêt Nam, đo la nhưng suy nghi va sư viêc trung thưc, du co phân nao chua chat.

Nhưng nay, đât nươc không con i âm nhưng tiêng bom đan, không con tiêng rit xe rach không gian cua hoa tiễn, thanh phô Pleiku trơ nên gân gũi, thân quen hơn trong tiêng gọi.

Thê ma suôt ba mươi mây năm qua, hoa binh trơ vê trên mọi miên

đât nươc, tôi vân chưa đươc ghe thăm thanh phô nho Pleiku ân minh trong rừng nui cao nguyên; chi hinh dung trong tri răng nơi ây co dai mây trăng lưng lơ, co sương mu bao phu, che chăn huyên bi; lai con co nhưng em măt ươt bơ mi, ma đo, môi hồng khiên Pleiku dễ thương hơn.

Tôi nhơ vai năm trươc, Nguyễn Võ cung tôi, đôi lân hiêm hoi, nơi quan ca phê My, qua khung cửa kinh hương ra xa lô. Trơi vê chiêu, mưa nhẹ giăng giăng man trăng đuc, dong xe ngươc xuôi, ban nhơ vê PleiKu.

Luc ây, tôi thây đôi măt ban, qua cặp kinh cân, mơ mang, vơi vơi. Mai toc điêm sương thiêu chăm soc, vai sơi vô tư, buông xõa trươc tran. Đung la dang dâp cua môt nha thơ. Tôi noi đua: Nha thơ lơn đang tim yên

si phi lý thuân… Không ngơ, cũng tai quan ca phê My ây, it hôm sau, Võ không do dư, manh dan đưa tôi đọc bai thơ cua Võ đăng trong môt tap chi phat hanh tai Cali. Tôi không biêt lam thơ. Từ thuơ be đên giơ, chưa lam đươc môt câu thơ nên thưc sư luc đo chưa thây rung đông trươc nhưng vân thơ trac tuyêt cua ban.

Lai tiêc răng tôi rât dôt vê nhac, nên không thê soan môt nhac khuc phô từ thơ cua ban. Chăc ban cũng đồng ý răng co nhưng bai thơ chăp

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 45

canh bay cao nhơ nhưng nha soan nhac. Viêt đên đây, tôi nhơ đên môt ban nhac phô từ thơ Vũ Hưu Đinh, viêt vê Pleiku. Liêu co qua đang không? Chi mât dăm phut la đi hêt môt vong thanh phô sao? Con em Pleiku ma đo môi hồng nưa chư! Cai ma đo môi hồng cua em xư Plei theo nha thơ họ Vũ chăc co gi khac vơi ma, môi cua cac em xư Huê, xư Quang, xư cat trăng.

Tôi nghi nha thơ đung nghia, noi cach khac, chi co nha thơ cam đươc, thây đươc nhưng gi ma ngươi thương không nhân ra. Thê mơi la thi si chư! Ông Nguyễn Binh chẳng han, trong bai “Chân Quê” ông than răng “Áo cai khuy bâm em lam khô tôi”. Chiêc ao cai khuy bâm cua ngươi yêu chi lam khô nha thơ Nguyễn Binh thôi sao? Lam khô thê nao, hay đê nha thơ tra lơi… Ngươi binh thương không hiêu đươc.

Tôi lai nhơ ra, Tôi co quen môt anh ban họ Ha. Anh ây không sinh ra va lơn lên ơ Pleiku nhưng khoang giưa thâp niên 1960 đa từng công tac, tham gia cac chiên dich ơ đo chừng dăm, bay năm. Anh ây co môt tri nhơ rât tôt, va giao du vơi nhiêu ngươi. Khi gặp nhau, chung tôi thương trao đôi nhưng câu chuyên thơ văn.

Di nhiên thơ văn cua anh họ Ha vươt xa tôi, vi tôi chi la ngươi binh thương thôi. Anh Ha rơi thanh phô Plei, không biêt co chut gi lưu luyên chăng, nhưng khoang mươi năm sau, tuy thân xac bi đây ai, vât vương chôn Saigon, hồn anh lai bay bông tơi chôn Plei cao nguyên năm nao. Cuôi cung, anh Ha quyêt tâm đon ngươi em ma đo môi hồng vê nha va con diu nhau đên tân bang Texas cua Hiêp Chung quôc Hoa Kỳ.

Hinh như Nguyễn Võ co biêt anh họ Ha va co gặp gỡ nhau nhiêu lân rồi. Tôi đê nghi Võ nên yêu câu

anh ây tham gia đong gop trong đặc san, dâu sao anh ây đa co ca môt bâu trơi Plei trong tâm tay. Võ thây co hơp lý không?

Riêng tôi, điêu sau cung ma tôi nghi đên Pleiku la môt bưc tranh hung vi, lang man va bi ân. Ngươi xư Plei hiên hoa, chân chât dễ thương nhưng không thoat khoi sô phân đau thương chung cua đât nươc. Trong dong lich sử chiên tranh Viêt Nam cân đai, Pleiku khơi dây trong long dân Viêt nhưng oan than, nghi ngơ, đôi khi nguyên rua quyêt đinh sai lâm cua nhưng ngươi gọi la “co trach nhiêm”. Họ đa ra lênh rut lui, bo trông vung cao nguyên cho đich quân, đê rồi chi hơn môt thang sau lân lươt từ thanh phô đia đâu vung hoa tuyên trơ vao năm trong tay đich quân. Thê la ca miên Nam sup đô.

Cuôc triêt thoai khoi Pleiku (đêm 16-3-1975) la môt vêt thương, du hơn ba chuc năm qua, đên nay vân con ri mau. Nhưng ngươi đâu nao, ra lênh triêt thoai đa lân lươt vê bên kia thê giơi, không biêt co ăn năn sam hôi hay không nhưng nhưng thươc phim nhưa, nhưng tâm hinh chup canh “đia nguc trên đương di tan” con đo. Ngươi Pleiku sẽ con nhăc nhơ va kê lai cho thê hê sau vê tham canh nay.

Nguyễn Võ quý mên. Thư đa dai. Rât tiêc la nhưng gi tôi biêt vê Pleiku qua it. Mong ban hiêu cho. Ươc mong sao mai nay co dip ghe thăm Pleiku, đươc dang rông đôi tay, hit đây buồng phôi không khi trong lanh va ngăm nhin canh vât bao la, hung vi cua nui đồi vung cao nguyên, chăc tôi co rât nhiêu điêu đê đong gop trong đặc san cua cac ban. Chuc hôi ngô gia đinh Plei va thân hưu thăm tinh nồng âm.

Triêu Vũ - Noel 2009

Thay đổi nhiều quá! Một bà góa giàu có mời họa sĩ đến nhờ vẽ bức chân dung người chồng quá cố của bà ta.- Được ạ - họa sĩ nói - Bà có ảnh ông ấy không?- Không! Vì thế tôi mới nhờ anh vẽ chân dung chứ.- Nhưng thưa bà, bà muốn tôi vẽ thế nào?- Vẽ thế nào tùy anh! Đó là nghề của anh cơ mà... Còn tôi, tôi chỉ có thể nói với anh rằng mắt ông ấy màu nâu, tóc đen, ông ấy có bộ ria nhỏ và lúc nào ông ấy cũng mỉm cười!Anh họa sĩ tự nhủ không nên từ chối người đàn bà tốt bụng này và nói cho cùng, anh chẳng có lý do gì để bỏ lỡ một đơn đặt hàng như vậy.Một tháng sau, anh đem bức tranh bọc kín đến. Anh ta cởi dây buộc, gỡ giấy bọc rồi đặt tranh lên trên lò sưởi. Bà góa lùi lại một chút rồi kêu khóc thảm thiết:- Trời ơi! Mới có mấy năm mà ông ấy thay đổi nhiều quá!

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 46

CHIỀU

Có một chiều buồn như thế đó Mây lang thang và nắng cũng nhạt màuHồn hoang lạnh chợt bừng giấc mộngNghe quanh đây nỗi nhớ khôn cùng Xa xăm quá…Tình xưa lỗi hẹn Gió thu về trăn trở nhớ thươngMơ với ước…Ngàn năm biền biệtDuyên không thành Thôi hẹn kiếp sau Có một chiều buồn như thế đó Chim xa đàn…Vỗ cánh về đâu ???

Nguyễn Võ, Houston 10/2009 (tặng TĐ)

MƯABên đây mưa...

Bên kia trời nắng hạ.Mưa tôi buồn

Bên nắng có buồn không?Mưa rỉ rả

Mưa rì ràoMưa cuống quýt

Mưa âm thầmMưa xóa những niềm đau

Bên đây mưa...

Mưa hoài, mưa không ngớt Mưa dạt dào

Mưa đan víu những vòm câyMưa bâng khuâng

Mưa xao xuyếnMưa lạnh lùng

Mưa nhủ thầm:“Sao thương quá người ơi!“

Bên đây mưa...

Mưa nhiều, mưa trút láMưa tôi buồn

Bên nắngCó buồn không?

Nguyễn Võ, Houston 6/2009

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 47

Pleiku co ba cai mât thât đang tiêc: Biêt Điên, nhưng cây thông va cây sung Am Ba.

Ba tôi lên Pleiku lâp nghiêp cuôi thâp niên 50. Đây la vung rừng thiêng, nươc đôc, khi ho co gay. Sương mu day đặc, lanh va mưa nhiêu. Đương xa đa sô la đương đât đang đươc qui hoach va trang nhưa. Trương ty Công chanh Nguyễn Xuân Mông la môt Huynh Trương Hương đao kỳ cưu đa co công rât lơn trong viêc tai thiêt va xây dưng thanh phô.

Am Ba năm cuôi đương Pho Đưc Chinh va Trinh Minh Thê nhin từ phô lên. Đên cuôi đương co môt cây sung thât lơn, canh la xum xuê va rẽ lam đôi. Quẹo trai ra Trinh Minh Thê đi vê đương Hoang Diêu gặp Ty Canh sat, Ty Bưu điên v.v… Quẹo phai ra Trinh Minh Thê vê hương Pleime co Ty Công chanh, Ty Điên đia, Ty Ngân khô, Sơ Học chanh v.v…

Ba tôi nghe kê răng thơi đo ơ đây không co nha cửa nhiêu, toan la rừng râm. Thương co môt con cọp mau trăng xuât hiên ban đêm va năm dươi gôc sung. Ngươi ta đa lam môt cai Am nho đê thơ. Am Ba co

tên từ đo. Từ khi co Am thơ, cọp không con vê nưa.

Ba tôi con nghe kê răng ơ nhanh ba cua cây sung cach mặt đât đô ba thươc co môt bô xương ngươi goi trong bọc ny-lông mau xanh đặt ơ đo (do công nhân Ty Công chanh đao đươc).

Mỗi lân đi ngang đây tôi đêu nhin lên cây sung vơi nhưng chum qua chin mọng. Co nhiêu luc to mo tôi dừng xe lai. Đưng dươi gôc cây nhin lên, muôn leo lên nhưng vừa sơ, vừa lo ngươi đi đương tương minh điên nên thôi… Co cai gi linh thiêng (theo tôi nghi) va huyên bi… Co thê tôi qua mê tin di đoan…

Ngươi ta xây lơn hơn va thương tô chưc lên đồng. Cai Am nho vân năm đo, sat gôc cây, khoi nhang nghi ngut.

Nguyễn Đưc Tri Ân

TH PK

CÂY SUNG AM BÀ

Khi Người Nói Lắp Đi Bán Sách

Một ông chủ hiệu sách thuê 3

người bán giúp ông ta một cuốn tiểu thuyết mới in. Trong số đó có 2 người rất giỏi ăn nói, còn người thứ 3 thì có tật nói lắp.

Ngày đầu, 2 người giỏi nói cộng lại bán được 18 cuốn sách, trong khi người nói lắp bán được 28 cuốn. Ngày thứ 2 cả hai người đầu bán được 76 cuốn, riêng mình người nói lắp bán được 78 cuốn. Thấy lạ ông chủ mới hỏi anh nói lắp bán thế nào mà chạy thế? Anh ta bèn lập bập thưa:

- Tôi... tôi... chỉ... hỏi... hỏi... hỏi họ xem... có muốn... muốn... muốn tôi đọc... đọc... đọc... thử... thử cho họ nghe một... một...đoạn... đoạn... hay không...

Mãi Là Của Anh - Bị cáo, anh bị cáo buộc là nhặt

được chiếc nhẫn này mà không chịu nộp cho cảnh sát. Anh giải thích thế nào?

- Tôi nghĩ đâu cần thiết phải làm vậy, vì ở mặt trong chiếc nhẫn có ghi dòng chữ “Mãi mãi là của anh” mà.

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 48

(phỏng theo lời kể của một người vợ lính BĐQ)

Hơn hai mươi năm nay, từ ngay đên đinh cư ơ Na-Uy, môt nươc Băc Âu nôi tiêng vơi nhưng mua đông dai băng gia, nhưng lai rât đẹp vao nhưng ngay he va lang man vao thu, tôi vân giư thoi quen đi len loi trong rừng, không chi vao nhưng ngay nghi cuôi tuân ma bât cư luc nao thây long minh trăn trơ. Không phai to mo vi nhưng cuôc tinh chay bong trong “Rừng Na-Uy”, cuôn tiêu thuyêt nôi tiêng mơi đây cua môt ông nha văn Nhât Ban, nhưng đê đươc lăng nghe nhưng tiêng khoc. Tiêng khoc cua cây la, cua gỗ đa trong rừng. Tiêng khoc co manh lưc quyên du tôi, thuc bach tôi, cho du no đa lam cho tôi đau đơn, khôn khô gân ca môt đơi.

Tôi sinh ra ơ Huê, nhưng lơn lên ơ thanh phô Nha Trang, sau khi cung ca nha theo cha tôi vao đây nhân nhiêm sơ mơi. Co lẽ ngay ây tôi la môt cô gai kha xinh. Ngay từ năm tôi học lơp đê luc trương Nư Trung Học, cũng đa co vai chang học tro khơ khao si tinh, đap xe theo tôi sau nhưng buôi tan trương. Lên năm đê tam, cũng co vai chang SVSQ Hai Quân, Không Quân chơ trươc công trương tan tinh. Nhưng như la sô trơi, trai tim tôi chi rung đông trươc môt ngươi. Anh la ban chi thân vơi ông anh ca cua tôi, hai

RỪNG KHÓC GIỮA MÙA XUÂNPhạm Tín An Ninh

ngươi học cung lơp từ thơi con ơ trương Võ Tanh. Thang tư năm 68, chung tôi lam đam cươi, kêt thuc môt cuôc tinh đâu thât dễ thương, không co nhiêu lang man, cũng chẳng co điêu gi trăc trơ. Ông xa tôi la linh biêt đông quân. Hâu cư đong ơ Pleiku. Ngay vê lam đam cươi, đôi giay saut cua anh con bam đây đât đo hanh quân. Đam cươi chung

tôi đươc tô chưc tai môt nha hang năm gân bơ biên, không xa toa tinh, nơi vừa mơi trai qua khoi lửa Mâu Thân.

Sau đam cươi, cha mẹ chồng cho tôi theo anh lên Pleiku môt thang, rồi phai trơ vê sông ơ nha chồng, bơi anh đi hanh quân liên miên, không an toan khi tôi phai sông môt minh. Chi nhưng khi nao tiêu đoan vê hâu cư dưỡng quân, anh đanh điên tin đê tôi lên vơi anh.

Mai đên ba năm sau, tôi mơi sinh cho anh đưa con đâu long. Môt đưa con trai bu bâm. Co lẽ vi nặng nơ vơi nui rừng, anh đê nghi tôi đặt tên cho con la Cao Nguyên, Lê Cao Nguyên. Anh vê phep thăm con khi chau vừa đây thang. Cang lơn Cao Nguyên cang giông cha. Đôi măt to, song mũi cao, va đặc biêt la trên đâu mỗi vanh tai đêu co môt “lỗ tai nho”

như ba no.

Chi đung môt tuân sau khi chia tay vơ con vê đơn vi, anh bi thương nặng trong luc đơn vi hanh quân giai vây căn cư Pleime. Tôi bồng con lên Pleiku. Hâu cư lo cho mẹ con tôi nơi ăn chôn ơ va co xe đưa đon mỗi ngay đê tôi thăm va săn soc anh trong quân y viên. Sau khi xuât viên, đôi chân con đi khâp khiễng, nên anh đươc chuyên vê Bô Chi Huy Liên Đoan đam trach môt công tac tham mưu ơ hâu cư. Mẹ con tôi ơ lai Biên Hồ vơi anh kê từ ngay ây. Mẹ chồng tôi rât nhân từ,

thương xuyên lên thăm chung tôi va thuê cho tôi môt ngươi giup viêc. Cuôi năm 1973, trong môt lân VC phao kich vao trai gia binh lam môt sô đan ba con nit bi thương, trong đo co chau Cao Nguyên. Rât may, manh đan gây môt vêt thương kha lơn ơ canh tay, nhưng không vao xương. Sau hôm ây, chung tôi ra thuê môt căn nha bên ngoai doanh trai đê ơ. Năm sau, khi Cao Nguyên vừa tron hai tuôi, tôi sinh đưa con

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 49

thư nhi. Lân nay la con gai. Con be giông mẹ, đươc chung tôi đặt tên Thuy Dương đê nhơ thanh phô biên Nha Trang, nơi hai chung tôi lơn lên va yêu nhau.

Mây năm sông ơ Pleiku, cai thanh phô “đi dăm phut trơ vê chôn cũ” ây, nhưng ngay năng chi thây toan bui đo, con nhưng ngay mưa bun bam dinh got chân. Pleiku đung la môt thanh phô linh. Nhưng ngươi vơ linh sông ơ đây dương như chi đê chơ chồng trơ vê sau nhưng cuôc hanh quân, hoặc đê chăm soc chồng nhưng ngay bi thương năm trong quân y viên. Vơi họ thi đung la “may con co anh đơi con dễ thương”. Trong sô ây đa co biêt bao ngươi trơ thanh goa phu!

Giưa thang 3/75, sau đung môt tuân Ban Mê Thuôt mât vao tay giặc, môt buôi sang, từ ban doanh Liên Đoan vê, chồng tôi hôi ha bao mẹ con tôi va chi giup viêc thu dọn đồ đac gâp, bo lai mọi thư, chi mang theo nhưng gi cân thiêt, nhât la thưc ăn va sưa cho cac con, theo anh vao hâu cư.

Khi vừa đên công trai, tôi ngac nhiên khi thây tât ca mọi ngươi đêu đa ngồi sẵn trên xe. Chung tôi rơi khoi doanh trai. Thanh phô Pleiku như đang ngơ ngac trươc nhưng ngươi từng bao năm sông chêt vơi

minh nay vôi vang bo đi không môt tiêng gia từ. Đang giưa mua xuân ma ca môt bâu trơi u am. Pleiku tiễn chung tôi băng môt cơn mưa đô xuông khi đoan xe vừa ra khoi thanh phô. Đên nga ba My Thanh, đoan xe dừng lai. Phia trươc chung tôi day đặc xe va ngươi, vừa dân vừa linh, đu cac binh chung, đu cac loai xe, kê ca xe găn may. Tôi nghe chồng tôi va ban be noi la môt sô đơn vi Biêt Đông Quân đươc chi đinh đi sau, ngăn chân đich quân tâp hâu đê bao vê cho đoan quân di tan! Đây la trach nhiêm nguy hiêm va nặng nê nhât trong môt cuôc hanh quân triêt thoai.

Hơn môt ngay mo mâm trên Tinh Lô 7, chung tôi đên thi xa Hâu Bôn vao luc trơi săp tôi. Vừa dừng lai chưa kip ăn cơm thi bi phao kich va sung nô khăp nơi. Xe va ngươi dâm lên nhau trong cơn hôt hoang. Đich đa bao vây. Cac đơn vi BĐQ chông tra kiên cương, nhưng đich qua đông, va bên ta thi vừa quân vừa dân chen chuc nhau hỗn đôn. Trong luc nguy nan nay trơi lai giang xuông cho bên ta thêm môt điêu bât hanh: Môt chiêc phan lưc cơ dôi bom nhâm vao quân ban. Đoan xe vôi va rơi Hâu Bôn, di chuyên đên gân Phu Tuc thi lai bi đich tân công từ khăp hương. Nhiêu xe bôc chay va rât nhiêu ngươi chêt hoặc bi thương. Ca đoan xe không nhuc nhich đươc. Chung tôi co lênh bo lai tât ca xe cô, băng rừng tim đương vê Cung Sơn. Chồng tôi, vừa chiên đâu vừa dân đương chung tôi cung môt sô binh si, vơ con. Tôi dăt theo Cao Nguyên con chi giup viêc bồng chau Thuy Dương. Chung tôi lâm lũi trong rừng. Tiêng sung vân con âm i, nhưng viên đan lửa như muôn xe man đêm. Khi chung tôi mêt la cũng la luc đên bơ môt con sông nho. Chồng tôi lo chỗ ngu cho mẹ con tôi dươi môt gôc cây, rồi cung

môt sô đồng đôi chia nhau canh gac. Mêt qua, tôi ngu vui môt giâc, thưc dây thi trơi vừa sang. Chung tôi lai tiêp tuc lên đương. Tôi không con đu sưc đê bồng Cao Nguyên, nên chồng tôi phai dung cai võng ni lông gui chau sau lưng, bên ngoai đươc phu băng cai ao giap. Vừa ra khoi bia rừng tôi ngac nhiên khi thây từng đoan ngươi lũ lươt keo nhau đi cung hương chung tôi, trong đo co nhiêu ngươi vừa bi thương, minh đây mau. Tôi nghi họ cũng la nhưng vơ chồng, con cai, cha mẹ dăt diu nhau đi tim sư sông. Hinh như họ không con mang theo bât cư thư gi. Nhin net mặt ai nây cũng kinh hoang. Chồng tôi ban bac cung môt sô ban be trong đơn vi, chung tôi lai tach khoi đam đông nay, tim môt lô trinh khac ma đi, đê tranh sư phat hiên cua đich. Vừa rơi đoan ngươi vai phut thi đan phao thi nhau rot xuông. Tiêng la khoc thât thanh công vơi tiêng sung nô khăp nơi lam cho ca môt khu rừng như trai qua môt cơn đia chân. Trong nhom chung tôi cũng đa co môt sô ngươi chêt. Đên luc nay thi manh ai nây

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 50

tim đương sông. Gia đinh tôi cung gia đinh vai ngươi ban nưa chay vao khu rừng phia trươc, nơi không nghe tiêng sung. Kinh nghiêm bao nhiêu năm chiên trân, bây giơ chồng tôi chi con dung đê mong cưu đươc vơ con minh. Đich quân tran ngâp. Môt sô đơn vi tan ra. Đồng đôi kẻ chêt ngươi bi thương. Co thê môt sô đa bi băt. Tôi không thê tương tương đươc sô mênh bi tham cua nhưng ngươi linh biêt đông môt thơi oanh liêt trên khăp chiên trương, giơ nay lai tan tac trong bât ngơ, tưc tươi! Chồng tôi suýt bât khoc, khi nghe câp chi huy truyên lênh từ ông tương tư lênh Quân Đoan: “Đap lên ma đi!” Trong ca đơi binh nghiêp, chăc nhưng ngươi linh không con nhân cai lênh nao đau đơn hơn thê nưa!

Sau chừng môt tiêng đồng hồ băng rừng, chung tôi bât ngơ gặp môt toan linh hơn 20 ngươi thuôc tiêu đoan cũ cua chồng tôi. Thây tro chưa kip năm tay mừng rỡ thi sung nô. Đich quân phia trươc mặt. Trơ lai cương vi chi huy, chồng tôi lưng mang con, điêu đông anh em xông vao trân mac. Môt cuôc đanh tôc chiên, toan đich quân bi tiêu diêt. Chồng tôi quay lai tim va hương dân đam đan ba con nit chung tôi đi tiêp. Trong nui rừng đêm xuông thât nhanh. Cai bong tôi bây giơ thât rơn ngươi. Tôi hinh dung đên cai bong cua tử thân. Chung tôi dừng lai trên môt ngọn đồi thâp. Tôi nghiêp cho nhưng ngươi linh trung thanh. Đang lẽ họ lơi dung bong đêm đê đi tiêp, vi đo la sơ trương cua họ, nhưng thây môt sô vơ con ban be cung vai anh em bi thương không thê đi nôi, nghe lơi chồng tôi, tât ca cung ơ lai qua đêm. Sau khi săp xêp anh em phong thu, chồng tôi trơ lai phu lo chỗ năm cho mẹ con tôi. Tôi hôm ây, du mêt, nhưng sao tôi cư trăn trọc, không ngu đươc. Chồng tôi ôm tôi dưa vao môt gôc cây. Anh ôm tôi thât chặt

vao long, thinh thoang hôn nhẹ tôi, trên môi, trên toc. Trong hoan canh nay chẳng ai con long da nao đê lang man yêu thương, nhưng co lẽ anh đang tôi nghiêp cho môt ngươi con gai đa trot chọn chồng la linh chiên. Va không ngơ đo lai la nhưng nu hôn cuôi cung anh danh cho tôi. Buôi sang sơm khi vừa xuông chân đồi, chung tôi cham sung vơi đich. Cũng la lân cuôi cung tôi chưng kiên nhưng ngươi linh biêt đông can trương. Cac anh phân tan từng toan nho, xông vao long đich ma đanh, tiêng thet “Biêt Đông Quân Sat”

vang dôi ca môt vung. Nghe sung nô, tôi đoan lưc lương đich đông lăm. Môt anh trung si bi thương ơ canh tay trong trân đanh hôm qua, đươc chi đinh dăt tât ca đam đan ba con nit chung tôi ra khoi vung giao chiên. Đa vây anh con phai diu theo môt ngươi linh bi thương khac. Vơ chồng tôi thât lac nhau kê từ phut ây. Tôi con lac mât ca chau Cao Nguyên, đươc ba no gui theo phia sau lưng ngay ca nhưng khi lâm trân. Không biêt chiêc ao giap co đu che chăn hinh hai be nho cua con tôi. Hinh anh nay trươc đây tôi

nghi chi co diễn ra trong mây cuôn truyên Tau ma tôi đa đọc.

Tiêp tuc di chuyên chừng vai giơ đồng hồ nưa, khi tơi môt con đương mon, chung tôi lai nghe sung nô. Anh trung si dân đương chung tôi nhân ra từng loat lưu đan nô, bao tât ca chung tôi năm rap xuông. Chơ im tiêng sung, đam chung tôi rơi con đương mon, chay vê hương rừng bên phai, ma theo anh trung si, co thê an toan hơn. Khi đên bia rừng, tôi bang hoang nhin thây mây ngươi linh biêt đông quân năm chêt bên canh xac quân thu, mau me lai lang. Sau nay tôi đươc biêt nhưng ngươi linh nay bi đich bao vây, đa tư sat đê cung chêt chung vơi giặc. Đi vao canh rừng bên phai chi vai trăm met nưa thi chung tôi bi môt đam kha đông VC chặn lai. Anh trung si bi tươc hêt vũ khi. Tât ca chung tôi bi lua vao bên bơ suôi nho. Ở đây tôi gặp môt sô si quan, binh si cua ta bi băt, nhiêu ngươi tay bi troi ngươc ra sau, ngồi theo hang dọc quay lưng ra suôi, trươc họng sung sẵn sang nha đan cua kẻ thu. Tôi cô ý tim xem, nhưng không thây chồng tôi trong sô ngươi bi băt. Long tôi lo âu vô han. Từ luc ây, tiêng sung tam im, chi con tiêng quat thao vơi cai giọng rât kho nghe cua đam ngươi thăng trân. Tât ca chung tôi bi lua vê đia điêm tâp trung, môt ngôi trương năm trong huyên Cung Sơn (Sơn Hoa).

Trong canh khôn cung nay, tôi chi con lai môt điêu may măn. Chi giup viêc rât tôt bung va trung thanh. Vừa bồng bê, bao bọc cho chau Thuy Dương, vừa lo lăng cho tôi. Chi đi đâu đo xin cho tôi nửa bat cơm, nhưng tôi không nuôt nôi, mặc du đa trai qua hai ngay đoi khat. Nhin đưa con gai vừa mơi lên hai lây lât bên canh va nghi tơi chồng tôi va đưa con trai giơ nay không biêt sông chêt ra sao, lân đâu tiên

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 51

tôi bât khoc.

Cuôi cung thi tôi cũng lân mo vê đên Nha Trang, khi thanh phô nay cũng vừa lọt vao tay giặc. Khi nhân ra tôi, mẹ tôi ôm tôi vao long va khoc như mưa. Tôi không đu can đam mang tin buồn đên nha chồng, nhơ cha tôi sang bao tin tôi va chau Thuy Dương vừa mơi vê nha, chồng tôi va chau Cao Nguyên con đang mât tich. Ca nha chồng keo sang thăm tôi, bồng chau Thuy Dương vê nha săn soc. Mẹ chồng tôi thân thơ ca mây ngay liên khi nhân đươc tin nay. Năm nha hơn môt tuân, nhơ mẹ tân tinh chăm lo, sưc khoe tôi đa gân binh phuc, tôi xin đươc trơ lai Phu Bôn tim chồng va chau Cao Nguyên. Ca nha tôi va cha mẹ chồng đêu ai ngai, âu lo. Nhưng qua sư nai ni cua tôi, cuôi cung cha mẹ chồng cho đưa em trai ut cua chồng tôi, dung xe honda chơ tôi ngươc đương lên Tinh Lô 7.

Mặc du đa chưng kiên bao nhiêu mau lửa tang toc, cũng như đa chuân bi tinh thân, nhưng tôi thưc sư kinh hai nhưng gi trươc măt, khi nhin thây ngôn ngang bao nhiêu xe cô bi đôt chay, nhưng bô xương ngươi con vương vai đo đây, bao nhiêu nâm mô lâp vôi bên đương. Ca môt vung xông mui tử khi. Chiêc khăn bit miêng tâm ươt dâu Nhi Thiên Đương đa giup tôi va câu em vươt qua chặng đương gân 100 cây sô. Đên Cheo Reo, hoi thăm môt vai ngươi dân, đươc biêt môt sô si quan bi băt lam tu binh, đang con giam ơ Thuân Mân. Chung tôi đên đo, trinh giây phep đi tim chồng cua Ủy Ban Quân Quan, mơi đươc cho vao trai. Sau khi tên VC trưc ban cho biêt không co tên chồng tôi trong danh sach tu binh, tôi xin đươc gặp bât cư môt si quan nao cung đơn vi vơi chồng tôi. Rât may, tôi đươc gặp

anh đai đôi pho luc chồng tôi con ơ tiêu đoan. Anh cho biêt la co gặp môt sô binh si cung chồng tôi chiên đâu dươi ngọn đồi gân đeo Tu Na. Họ cho biêt chồng tôi bi thương, nhưng cô tim cach đưa chau Cao Nguyên đên môt nơi nao đo. Tôi sang lên niêm hy vọng. Ngay hôm ây tôi thuê năm ngươi Thương, theo tôi lân theo con đương dọc bơ sông ma tôi con nhơ, trơ lai khu đồi thâp, rồi bung ra xa đi tim. Liên tuc trong môt tuân, chung tôi chi tim đươc mây bô xương ngươi, môt sô ngôi mô vô danh, nhưng không thây dâu vêt cua chồng tôi. Tôi trơ vê mang theo niêm tuyêt vọng, không chi cho tôi, ma cho ca nha chồng.

Cha mẹ chồng tôi lâp ban thơ cho chồng tôi va Cao Nguyên, đưa chau đich tôn cua ông ba. Ngay 19 thang 3 la ngay giỗ cua hai cha con.

Hang năm, cư đên ngay nay, tôi va Thuy Dương đêu trơ lai Phu

Bôn, tim đên chân đồi, dươi gôc cây năm giưa đinh đồi, ma đêm cuôi cung chồng tôi ôm tôi vao long, thăp hương tương niêm anh va chau Cao Nguyên. Tôi đa dung dao khăc đâm tên anh va chau Cao Nguyên vao thân cây. Va lân nao, khi nươc măt ran rua, trong tiêng gio rừng, tôi mơ hồ như co tiêng khoc từ gôc cây nay, rồi văng vẳng bao nhiêu tiêng khoc từ

nhưng thân cây khac, từ nhưng khuc gỗ năm vương vai do bom đan hôm nao, tao thanh môt thư âm thanh nao nung, xe ruôt.

Tôi đa mang dư âm cua tiêng khoc ây đên tân Băc Âu, nơi mẹ con tôi đinh cư sau chuyên vươt biên đươc môt chiêc tau cua vương quôc Na Uy cưu vơt. Thang 5 năm 1985, cha mẹ chồng tôi gop vang cung môt ngươi ban ơ vung biên Lương Sơn đong ghe vươt biên. Tôi, chau Thuy Dương va môt đưa em trai cua tôi đươc đi cung vơi gia đinh chồng. Tôi cũng xin đươc môt chỗ cho chi giup viêc luc trươc (chi đa vê quê trên vung Diên Khanh, sau ngay cung tôi thoat chêt trơ vê), nhưng chi chôi từ. Tôi âm thâm gom nhặt tai san cua nha chồng va cua tôi mang lên biêu chi trươc khi rơi khoi quê nha.

Hai mươi năm sau, khi Thuy Dương vừa lam đam cươi, tôi muôn đưa vơ chồng chau vê lai Viêt Nam trinh diên ông ba ngoai, va đên đia điêm cuôi cung khi chồng tôi va Cao Nguyên con sông, như la môt nghia cử đê chau tương nhơ đên cha va anh minh. Chung tôi đên đây đung vao giưa mua Xuân, môt ngay trươc ngay giỗ chồng va đưa con trai.

Con đương Tinh Lô 7 ngay xưa bây giơ đa đươc trang nhưa va đôi tên thanh Quôc Lô 25. Chung tôi

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 52

thuê bao môt chiêc xe tam chỗ ngồi. Ngoai tôi va vơ chồng chau Thuy Dương, con co câu em trai ut cua tôi va vơ chồng chi giup viêc ngay xưa. Chung tôi đên Cheo Reo, bây giơ co tên mơi la A Yun Pa thuôc tinh Gia Lai. Tât ca không con gi dâu vêt cua chiên tranh. Ngươi ta đa cô tinh trat phân tô son lên thanh phô nui nay đê co dang dâp cua thơi kỳ đôi mơi. Mau săc loe loẹt, vai ngôi nha cao tâng quê mua kêch cỡm, nhưng ngôi nha san “cai biên” thanh nhưng biêt thư cua cac ông quan lơn, năm chơ vơ giưa môt vung ngheo nan đươc mang tên “thi xa”. Nhin day nui Ham Rồng từ xa, ân hiên trong nhưng đam mây mu, long tôi chung xuông. Nơi ây, đa bao lân tôi đên thăm chồng, đê đươc hoa minh vao đơn vi vơi nhưng ngươi linh trẻ, sẵn sang chêt cho quê hương. Cũng ơ nơi ây tôi đa vinh dư chưng kiên chồng tôi cung nhiêu anh em đồng đôi đươc ông tương Vung găn huy chương lên ngưc ao khi ban quân nhac trỗi khuc quân hanh. Tât ca bây giơ đa trơ thanh huyên thoai.

Sau khi thuê phong trọ, tăm rửa va cơm nươc xong, chung tôi hoi đương đên thap Yang Mun va thap Drang Lai. Vi nghe dân ơ đây bao cac vi thân Cham trong hai ngôi thap nay linh thiêng ghê lăm. Tôi khân vai va xin xăm. Tôi ngac nhiên vô cung khi la xăm tôi bôc trung lai la bôn câu Kiêu cua ông Nguyễn Du:

Từ phen chiếc lá lìa rừng

Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây

Rõ ràng hoa rụng hương bay

Kiếp sau họa thấy kiếp này hẳn thôi

Tôi ban tin ban nghi, vi nghe nhiêu ngươi noi ơ Viêt Nam, chuyên cung bai, mê tin di đoan, bây giơ la môt business. Chẳng lẽ ông thân

Cham nay lai thuôc ca truyên Kiêu. Nghi như vây, nhưng thây bôn câu thơ lai đung vao trương hơp cua minh, tôi cũng thây long buồn vô han. Trơ vê phong trọ, ba chu nha cho biêt ngay mai co chơ phiên cua ngươi dân tôc, vừa đông vui vừa co thê mua nhiêu thư thô san, gia câm vơi gia rât rẻ. Tôi cũng muôn mua mây con ga, đê cung chồng tôi. Khi con sông anh thich ăn ga luôc. Ba con cho biêt thêm dân chung ơ vung nay đa sô la ngươi Thương thuôc cac săc tôc Djarai, Bahnar, Hroi va M’dhur. Co môt sô sông trong cac ban rât xa, cach thi xa nay từ 10 tơi hơn 20 cây sô.

Sau môt đêm trăn trọc vơi nhưng cơn ac mông, vừa mơi chơp măt tôi đa nghe tiêng ngươi reo gọi nhau. Ngôn ngư cua cac săc tôc, tôi không hiêu họ noi gi. Chơ phiên nhom rât sơm.

Chung tôi vôi vang ăn sang rồi keo nhau ra khu chơ, năm không xa trươc nha trọ. Tôi co cam giac la lâm vi đây la lân đâu tiên tôi đên môt buôi chơ phiên cua ngươi săc tôc. Đa vây vơ chồng chau Thuy Dương cư theo hoi tôi điêu nay điêu nọ. Khi đang cô giai thich vê nguồn gôc cua ngươi Thương, chung tôi đên môt

quay ga. Nhưng con ga tre nho xiu đươc nhôt trong mây cai lồng đan băng tre. Tôi ngồi xuông lưa hai con ga beo nhât, bao ngươi chu băt hô hai con ga nay ra khoi lồng. Ngươi chu la môt anh đan ông Thương vừa đen vừa ôm, noi tiêng Viêt chưa sõi. Khi anh xăn tay ao lên va tho tay vao lồng ga, tôi bỗng giât minh khi phat hiên vêt sẹo trên canh tay trai. Vêt sẹo co hinh dang đâu môt con cọp. Tôi nhơ tơi Cao Nguyên, đưa con trai ba tuôi, bi thương trong trân phao kich cua VC vao trai gia binh ơ Biên Hồ. Vêt thương trên canh tay chau sau khi chưa lanh cũng đê lai môt vêt sẹo co hinh anh đâu môt con cọp. Biêu tương binh chung BĐQ ma chồng tôi luôn mang trên vai ao. Tôi biên săc, năm chặt canh tay anh ngươi Thương va nhin vao mặt anh ta. Cũng hai con măt kha to, cũng cai song mũi cao, nhưng khuôn mặt chay năng, mai toc mau nâu sâm như mau đât đo Pleiku. Không co net đẹp cua Cao Nguyên ngay trươc. Anh ngươi Thương ngương ngung, cui mặt xuông, khưng lai. Nhưng tôi kip nhơ ra trên vanh tai cua Cao Nguyên co môt lỗ tai nho, giông như ba no, tôi cui xuông đê nhin ky vao tai anh ngươi Thương. Tôi bang hoang khi nhân ra hai cai lỗ tai nho trên hai vanh tai. Bât giac, tôi ôm châm lây anh va nươc măt trao ra. Nhưng anh ban ga đây manh tôi ra rồi noi môt trang tiêng Thương. Vơ chồng chau Thuy Dương ngơ ngac nhin tôi, không biêt xay ra điêu gi. Nghi tơi chi giup viêc ngay trươc co thê xac nhân cung tôi đôi điêu kỳ la, tôi bao chau Thuy Dương đi gọi chi từ gian hang hoa lan phia trươc. Tôi keo chi ra xa, noi vao tai chi:

- Chi nhin ky anh ngươi Thương nay xem co giông ai không?

Sau môt luc nhin không chơp măt, mặt chi biên săc, rồi không tra

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 53

lơi tôi ma thi thâm môt minh:

- Thăng Nguyên ? Chẳng lẽ la thăng cu Nguyên?

Rồi chi nhin thẳng vao mặt anh ta hoi:

- May co phai la thăng Nguyên, Lê Cao Nguyên không?

Anh ngươi Thương lăc đâu:

- Tao la thăng Ksor Tlang,

Tôi mua hêt nhưng lồng ga hôm ây va đưa cho anh môt năm tiên. Sau khi đêm xong anh tra lai cho tôi hơn môt nửa, rồi buôt miêng:

- May băt cai con ga nhiêu tiên qua!

Tôi mât hêt binh tinh, bao vơ chồng chi giup viêc đưng giư anh ta, rồi chay vao phong trọ tim ba chu nha. Tôi kê rât văn tăt nhưng gi đa xay ra. Co lẽ ba ta la ngươi tai măt ơ đây, nhưng la môt ngươi tôt bung, nhâc điên thoai gọi công an.

Chưa đây ba phut, hai ga công an chay tơi băng xe găn may, môt Kinh môt Thương, cui đâu chao ba chu. Chưa kip noi gi, ba chu keo tay hai ga công an ra chơ. Vừa đi ba vừa giai thich. Đên nơi, ga công an noi môt trang tiêng Thương. Tôi không hiêu gi nhưng thây anh ban ga gân cô cai lai. Cuôi cung hai ngươi công an keo anh đi, mặc du anh cô tinh chông lai. Chung tôi đi theo phia sau trơ vê phong trọ.

Qua trung gian cua ba chu nha trọ, tôi nhơ ga công an giup tôi, dich lai cac điêu trao đôi giưa tôi vơi anh ban ga, va cô găng băng mọi cach tim ra tông tich cua anh ta. Tôi nhet vao tay ba chu nha trọ hai tơ giây bac 100 đô la.

- Em co cha mẹ không? Tên ông ba la gi?

- Tôi co cha mẹ. Cha tôi tên

Ksor H’lum, mẹ tôi tên H’Nu.

- Co anh em không?

- Không.

- Anh co nhơ ngay sinh không?

- Không

(Ga công an nhin sang tôi, bao la sẽ tim khai sinh sau)

- Anh co nhơ luc con nho, khi ba, bôn tuôi anh ơ đâu không?

- Không! Thi chăc tôi ơ vơi cha mẹ tôi ma.

- Cai sẹo trên canh tay trai, anh biêt vi sao ma co cai sẹo nay không?

(Ga công an bao anh xăn tay ao lên va chi vao vêt sẹo)

- Không ! Chăc la bi canh cây đâm trung.

Tôi thơ ra thât vọng. Nhưng vừa chơt nghi ra điêu gi, tôi lai hoi:

- Cha mẹ anh đang ơ đâu?

- Buôn Ban Ma Dek.

(Ga công an nhin tôi, bao Ban Ma Dek cach đây hơn 10 cây sô)

- Anh ơ chung vơi cha mẹ anh?

- Không, ơ bên canh, vơi vơ va hai đưa con.

- Đa co vơ con rồi a! Tôi buôt miêng.

Tôi đê nghi hai ga công an cung đi vơi chung tôi va anh ban ga vê buôn Ban Ma Dek. Sau khi hoi nho ba chu nha trọ, hai ga công an gât đâu. Nhưng bao la chung tôi phai thuê xe ôm, vi vê buôn Ban Ma Dek chi co đương rừng, xe ô tô không chay đươc. Ba chu nha trọ gọi hô chung tôi bay cai xe ôm.

Cha mẹ cua anh ban ga đa kha

gia, trươc đây chi sông lẻ loi trong nui nên không noi đươc tiêng Viêt. Chung tôi lai trao đôi qua sư thông dich cua ga công an ngươi Thương. Vơ va hai con cua Ksor Tlang thây co nhiêu ngươi cũng chay sang nhin.

Ông ba cư nhât quyêt Ksor Tlang la con đẻ cua ông ba. Nhưng thây tôi khoc loc, năn ni va nhơ ga công an gan hoi, cuôi cung ông cha mơi kê lai sư thưc:

- Năm ây, lâu rồi, sau mây ngay chiên trân ac liêt, ma vơ chồng tôi phai năm suôt sau tang đa to trươc nha đê tranh đan. Bỗng môt buôi chiêu co ngươi linh mặc ao răn ri, bi thương nặng lăm, nhưng cô lêt vao dươi căn nha san cua tôi rồi guc chêt, trên lưng co mang môt đưa be. No la thăng Ksor Tlang bây giơ.

- Rồi xac ngươi linh ây ơ đâu? Tôi hoi.

Ông chi tay ra rừng cây phia trươc:

- Tôi đa chôn ông ta dươi gôc cây ây, rồi rao lai, sơ thu rừng bơi lên ăn thit.

Chung tôi theo hai ngươi công an diu ông gia đi vê phia khu rừng.

Tôi khoc ngât khi nhin thây nâm mồ thâp le te năm dươi tang cây, đươc rao lai băng nhưng que gỗ nho.

Vơ chồng chau Thuy Dương cũng quỳ xuông ôm vai tôi ma khoc. Tôi ngươc lên dao dac tim Ksor Tlang, thăng Cao Nguyên, đưa con trai duy nhât cua vơ chồng tôi.

No đang đưng bât đông, hai tay năm chặt hai đưa con đang trân truồng, đen đua. Tôi chay lai ôm hai đưa nho vao long, nhưng ca hai đưa trô măt nhin tôi dửng dưng, xa la.

Tôi khoc loc, năn ni lăm, ông

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 54

gia mơi cung vơ chồng va hai đưa con thăng Ksor Tlang vê nha trọ vơi tôi. Nhơ ba chu thuê môt câu học tro thông dich. Suôt môt đêm, tôi, chau Thuy Dương va vơ chồng chi vu giup viêc ngay xưa, giai thich, khoc hêt nươc măt, xin vơ chồng Ksor Tlang va hai đưa con theo chung tôi vê Nha Trang ơ vơi ông ba ngoai, rồi tôi sẽ tim cach đưa sang Na Uy. Ca hai ông ba gia, nêu muôn, chung tôi sẽ mua nha cửa ơ Nha Trang va chu câp tiên bac cho ông ba sông gân Ksor Tlang. Nhưng ca Ksor Tlang va ông gia môt mưc chôi từ, bao la họ không thê nao bo ban ma đi. Nui rừng mai mai la nha cua họ. Họ không thê sông xa rừng cũng như loai ca không thê sông ma không co nươc.

Dư tru lên đây ba ngay. Vây ma chung tôi đa ơ lai đây hơn hai tuân rồi. Ban đâu tôi dư đinh xin phep cha mẹ nuôi cua Ksor Tlang cho tôi cai tang phân mô cua chồng tôi, mang vê an tang trong nghia trang gia tôc ơ Nha Trang, nhưng rồi tôi đa đôi ý. Bơi anh phai năm ơ đây, bên canh đưa con trai va hai đưa chau nôi cua anh, mặc du bây giơ tât ca đa trơ thanh ngươi Thương va chăc không biêt gi vê anh. Va co lẽ anh cũng muôn năm lai vơi bao nhiêu đồng đôi, môt thơi cung anh vao sinh ra tử, ma linh hồn chăc đang con phang phât ơ quanh đây. Tôi mươn thơ xây lai ngôi mô. Trên tâm bia không co hinh chân dung cua anh, ma co tâm anh anh chup chung vơi tôi cung hai chau Cao Nguyên va Thuy Dương trong ngay sinh nhât bôn tuôi cua Cao Nguyên, chi hơn môt thang trươc ngay anh mât. Tâm anh nay luc nao tôi cũng mang theo.

Tôi cũng không thê băt Cao Nguyên va vơ con phai rơi khoi nui rừng, nơi đa cưu mang no. Co lẽ cai tên Cao Nguyên ma ngay xưa chồng

tôi đê nghi đặt cho no đa vân vao cuôc đơi cua no. Điêu lam tôi đau đơn hơn la tôi chẳng lam đươc điêu gi cho đưa con trai ruôt thit mau mu cua minh, ngoai viêc nhơ ba chu nha trọ thuê ngươi dưng cho vơ chồng no va ông ba cha mẹ nuôi môt ngôi nha san chăc chăn va rông rai hơn, săm cho vơ chồng no va hai đưa con môt sô quân ao mơi. Nhưng phai năn ni khoc loc mai no mơi chiu nhân, cung sô tiên 200 đô la. Băng đung sô tiên ma tôi đa tra công cho hai ga công an!

Ngay cuôi cung, chung tôi ơ lai vơi vơ chồng Cao Nguyên trên ngôi nha san mơi. Buôi chiêu, tôi bao Cao Nguyên va vơ con no, thay quân ao mơi, cung vơi tôi va vơ chồng Thuy Dương ra thăp hương trươc mô ba no. No quỳ bên canh tôi, cui đâu noi điêu gi lâm thâm trong miêng va khi ngươc lên, đôi măt đo hoe. Suôt đêm hôm ây, tôi ngồi khoc môt minh. Tôi nghi tinh mâu tử thât thiêng liêng, nhưng co lẽ ông trơi đa phat tôi. Tôi sinh ra Cao Nguyên, nhưng không bao vê đươc con minh, đê mât no trong nui rừng nay từ ngay chi vừa lên bôn tuôi.

Tôi rơi khoi Cheo Reo, chay ngươc vê câu sông Ba theo Tinh Lô 7 ngay xưa, mang theo trong long nỗi đau đưt ruôt. Đang giưa mua xuân nhưng ca bâu trơi nhuôm mau am đam. Nhin nui rừng hai bên đương, trong ran rua nươc măt, tôi mơ hồ như cây la không con nưa, ma tât ca đêu mang hinh dang cua nhưng bô xương ngươi nôi tiêp nhau, trung điêp. Tai tôi nghe trăm ngan tiêng khoc quyên vao trong gio. Không biêt đo la tiêng khoc cua ngươi hay tiêng khoc cua cây?

Sự cảm thông Một nhân viên bước vào phòng sếp với vẻ mặt rất căng thẳng và đau khổ. Anh ta tiến lại trước mặt sếp của mình, cố trấn tĩnh để một cách lễ độ nhất có thể:- Xin lỗi vì tôi đã làm phiền ông. Nhưng vợ tôi muốn tôi yêu cầu ông tăng lương cho tôi ngay lập tức. Nếu không cuộc sống của tôi không được yên.Sếp đáp lại với vẻ thông cảm:- Tôi hiểu hoàn cảnh của anh lắm chứ. Nhưng tôi không thể thực hiện yêu cầu này của anh nếu bà nhà tôi chưa cho phép.

Nhân Viên Ban Hang Gioi Chủ hàng thịt hỏi một nhân viên đến xin việc:- Cô muốn trở thành nhân viên bán hàng à? Thế cô có biết tính toán không, một kilogram là bao nhiêu gram?- Khoảng bảy, tám trăm gram gì đó.- Tốt lắm, cô có thể làm việc ngay ngày mai!

Nỗi Khổ Nao Bằng Một ông than với bạn:- Trời ơi, vợ tôi đã lấy hết tiền và bỏ đi với tình nhân rồi. Có nỗi khổ nào lớn hơn thế này không?- Có đấy, nếu như vợ anh lại quay về mà tiền thì tiêu hết rồi

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 55

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 56

Giao-Thừa Trông Ánh Hỏa-Châu Rơi!

Ai về qua chốn xa-xôi ấy

Xin chuyển dùm tôi một lá thưĐến người con gái buồn muôn thuở

Từ độ chia tay chẳng giã-từ.

Em gái xa nhà tôi lính trậnGặp gỡ nhau qua phút ngại ngần

Phố núi đêm về heo-hút lạnhMưa rừng quán vắng bỗng thành thân.

Tôi còn bà mẹ bầy em nhỏ

Em cũng mẹ già mấy đứa emCũng chiều tựa cửa chờ trông đợi

Cũng mỏi mòn mong dưới ánh đèn.

Sinh ra thời loạn nhiều gian-khổPhận má hồng thân lấm bụi trần

Tôi trải đời trai theo khói lửaEm giặt lòng vò nát tâm can.

Em kể chuyện mình cay đắng quá

Cả đời chẳng được một ngày vuiThôi thì… vận nước còn trôi nổi

Hãy mỉm cười thay những ngậm-ngùi.

Tôi móc hết tiền lương vừa lãnhNhìn em tóc xõa phủ vai gầy

Nghẹn-ngào khóe mắt rưng-rưng lệEm nói lời nghe… mưa bóng mây.

Mai tôi ra trận không cần đến

Em giữ mà may chiếc áo dàiSắp đến Tết rồi về thăm mẹ

Mua quà cho mấy đứa em trai.

Rồi đây trên bước đường luân-lạcEm dạt về đâu một kiếp ngườiTôi ở tiền đồn ngoài biên-giới

Giao-thừa trông ánh hỏa-châu rơi.

Trần Ngọc Nguyên Vũ(Một thời ly-loạn)

NHỮNG SÁNG TINH MƠ Anh vẫn ra đường vào giờ sớm nhất Bập bùng theo ánh lửa hàng rong Tự hỏi tàn cây có khi chưa thức Trong cơn mơ không biết có chi buồn Cây bên đường có khác chi anh Có những thứ không gọi tên ra được Giữa những lá có nhiều góc khuất Nỗi niềm đành cứ ém bên trong Có trái tim nào dở cuộc lưu vong Đứng đấy như một đời dang dở Quá dang dở ghép làm sao được nữa Những mảnh buồn theo gió lang thang Ra đường sớm như người vất vả Quen dần với động tác mưu sinh Giọt mồ hôi giả như lam lũ Tan vào trong cái lạnh hơi sương Con phố dài lúc đấy một mình anh Thẳng thớm như chiếc khăn chưa rớm lệ Và họạ hiếm dăm căn nhà hé cửa Mở ra không biết để làm gì Và mình anh chầm chậm thả xe đi Qua một cây cầu, vài ba con dốc Trong hiu quạnh gió lên từ mặt nước Rất mịt mù vời vợi một tầm cao Và bất ngờ có tiếng lao xao Anh cũng lập lòe như ánh lửa Xa xôi lắm hỡi chân trời góc bể Có người nào để nhớ lúc tan sương ! Cao Thoại Châu Tân An 2006

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 57

Pham Hồng Thai, ôi sao nghe ma thân thương, nhơ nhơ la lung. Chinh nơi đo đa cho tôi nhiêu kỷ niêm cuôi cung ơ phô nui, vơi nhưng ngay cung cac ban be học tâp, muc nươc tươi nhưng cây phương con mơi trồng vơi nhưng nghich ngơm, pha phach, ăn vung trong giơ học cua tuôi học tro.

Co môt lân, chung tôi 3 nư sinh cua lơp (chi co ba nư tương chung tôi trong lơp 10B đên 11B) côt cheo ao dai lên cung cac nam sinh nhay dây… nhay từng ban từng ban môt nôi tiêp nhau. Vi qua vui, vat ao dai cua tôi sut ra luc nao không biêt… luc nhay ra khoi dây thât nhanh, vat ao dai đa vương vao dây… rồi thi tôi đa vê nha vơi vat ao dai rach bên hông ! Vi sơ ma tôi la cho nên tôi hôm đo tôi đa phai thưc khuya đê nhip lai vat ao dai.

Ăn vung trong lơp thât la môt điêu vô cung lý thu, nhât la trong nhưng giơ toan đai sô luc 1 giơ trưa. Ba đưa chung tôi thât co nhiêu kinh nghiêm cua chiêu nay, chung tôi chi ăn khi thây quay lưng lên bang viêt bai va ngồi im lặng chăm chu nghe trong khi thây giang bai thanh ra chung tôi không nhưng học gioi môn nay ma lai con đươc thây khen

nưa. Trong khi đo, cac ban nam sinh noi chuyên ồn ao khi thây đang giang bai cho nên đa bi thây la. Thât la đang tôi lăm lăm đo.!

Nhin hinh anh nhưng cây phương vi Pham Hồng Thai to lơn đưng sừng sưng trong sân trương

đang cho cac em nhưng bong mat êm đêm trong giơ ra chơi, môt niêm vui sương nho nho đa len lẻn trong trai tim tôi. Ở đâu đo trong tê bao nho cua nhưng cây

phương đa từng chưa nhưng giọt nươc cua ngay xưa đo.

Tôi ươc mơ môt ngay nao đo không xa, tôi sẽ đươc đưng dươi bong mat cua phương vi Pham Hồng Thai, đê nhăm măt tim vê nhưng ngay xa xưa, đê tha hồn chim đăm trong nhưng kỷ niêm êm âm va tân hương hêt cai bong mat yêu thương cho bu lai nhưng nhơ nhung cua bao nhiêu năm dai xa cach.

Cali, thang 7 năm 2008

Diêp Thê Kim,

Cưu H/s Pham Hồng Thai

Phạm Hồng Thái, Ky Niêm va Ươc Mơ!

Lang Du Thân gửi chị Vũ Thị Bích, anh Nguyễn Đăng Dự.

Khách đi giữa đường mơ Yêu muôn ngàn sắc hoa Gửi thơ vào tâm hồn Thơ buồn và thơ vui Cùng khách thơ vui, buồn Rồi thơ bay cùng mây Khách thơ nào có hay Mênh mông trời đất rộng Phố đèn như sao sa Hỏi lối nào tìm thơ Biết đời thực hay mộng? Đường trần ngàn hoa rụng LÊ MỸ DUNG

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 58

Miêu co đo không?

Meo meo... em đây...

Thât dễ thương cho tiêng reo gọi đo mỗi ngay cua chung minh anh nhi... va em biêt sẽ buồn lăm nêu môt ngay nao, vi môt lý do nao đo ma em không con đươc noi chuyên vơi anh như vây nưa... chung minh quân quit khăng khit vơi nhau không rơi... du răng chung minh, mỗi ngươi môt phương trơi... chung ta yêu nhau đên không ngơ...

”tình ngỡ đã quên đi,

ai ngờ bỗng lại về,

tình ngỡ đã xa xăm,

nhưng tình vẫn quanh đây...”

Em cũng như anh biêt rât rõ răng tinh chung minh thât kỳ diêu, thât huyên bi... phai không anh? Chung minh như 2 đưa con nit, ti tê, liên thoăng vơi nhau... đê cung noi chuyên ngươi lơn, noi chuyên tinh yêu, nhưng ươc mơ cho tương lai, cho tinh yêu...

Anh a ! co nhưng luc em tư hoi, chung minh băt đâu hut thâm hương vi tinh yêu cua chung minh ma trong qua khư chung minh đa lỡ cơ hôi... bây giơ ơ lưa tuôi ngoai 50, tuôi ma sô đông đa tư cho minh gia, vơi chung minh không nhưng không thây gia ma chung minh cam thây trẻ, qua trẻ nưa la đăng khac... nhưng luc vui đua, nghich ngơm, chung minh không con nhơ, phai

noi la quên hêt xung quanh con bao nhiêu hê luy, quên, quên hêt... chi biêt chung minh rot cho nhau nghe nhưng lơi mât ngọt riêng tư chi cho riêng minh...

Mỗi buôi sang thưc dây, vao PC xem lai nhưng lơi tư tinh, hoặc nhưng lơi di dom đê lam cho nhau

cươi, thât vui ! giơ nay thi chang ngu, hoặc nêu ngu muôn thi co thêm lơi chuc ngu ngon, rot thêm cho chang chut mât trươc khi chang rơi vao giâc mơ tinh ai!?... con em băt đâu cho môt ngay mơi, chay bô môt vong quanh hoặc chay thuc mang trên may cho quên hêt nhưng ưu phiên, hê luy cua đơi sông, đơi sông nhiêu thư phai lo toan qua may ma chung minh con co nhau, con co thư hương vi thơm ngat trong tinh yêu cua buôi xê chiêu con sot lai, chơt

trỗi dây trong tâm hồn nhưng nôt nhac trâm bông du dương, tinh yêu tuyêt vơi lam rung đông, nhin thây sơm mai vui tươi, buôi trưa không con tẻ nhat vơi phân lunch môt minh, buôi tôi nồng nan vơi nhưng lơi yêu thương gơi đên cho nhau... từng ngay, từng giơ chung minh trao nhau nhưng lơi tinh tư, cũng nhưng

lơi di dom cua 2 đưa con nit biêt tan chuyên ngươi lơn, minh noi vơi nhau như thê ma, hồn nhiên qua ! vô tư qua !

Cam ơn cuôc đơi nay, chung minh đa co nhau!, tinh yêu vân đẹp như thuơ nao con mông mơ, đươc nây nơ đơm hoa kêt trai, toa hương thơm ngat, mui hương thât la lung, kỳ bi, ... ma trong 2 ta đa ngac nhiên đên không ngơ. Cam ơn anh, cam ơn nhưng lơi yêu thương nồng âm, xoa diu tâm hồn buồn sâu thẳm cua em. Hy vọng môt ngay nao, khoang cach cua chung ta không con nưa

đê chung ta co nhưng ngay đâm âm bên nhau, hai tâm hồn sẽ bơt cô đơn trông trai, sông bên nhau vơi nhưng lơi yêu thương thât chân tinh, chung ta sẽ không con nhưng ngay khăc khoai, đơi mong...

Pm Mơ Mộng...

1/1/2008

chờ … anh ... Pm Mơ Mộng

Phoá Nuùi Pleiku Ñaëc San Trang 59