tÌnh yÊu & vẬn mỆnh

121
1

Upload: sonca-nho

Post on 28-Nov-2014

510 views

Category:

Internet


0 download

DESCRIPTION

Tác giả : Hướng dương trắng

TRANSCRIPT

Page 1: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

1

T

Page 2: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

2

Lời tác giả

Có bao giờ bạn tin vào số phận ? Có những người họ tin tuyệt đối và cho rằng số phậnđược định sẵn từ khi chúng ta mới sinh ra và không thể nào thay đổi được . Nhưng cũng cónhững người họ hoàn toàn không tin vào số phận . Riêng tôi , việc đó là 50:50 . Nguyênnhân là bởi vì tôi thực sự tin có một thứ được gọi là số phận tồn tại trong cuộc đời mỗichúng ta . Nguyên nhân là bởi vì tôi thực sự tin có một thứ được gọi là số phận tồn tại trongcuộc đời mỗi chúng ta . Tuy nhiên , kết quả cuối cùng liệu có do số phận điều khiển toànbộ ? Câu trả lời là không . Số phận chỉ quyết định 50% và 50% còn lại nằm trong tay củamỗi người trong chúng ta . Vậy còn tình yêu ? Tình yêu cũng giống như số phận . Trongkhỏanh khắc bạn đưa ra những lựa chọn khác nhau thì sẽ tạo ra những số phận khác nhau .Đúng hay sai chỉ có thể để thời gian giải đáp tất cả ………

Số chương : 9Thể loại : lãng mạn

Tác giả : Hướng dương trắng

Page 3: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

3

CHƯƠNG 1:TÌNH CỜ HAYLÀ ĐỊNH MỆNH ?

1.1

Không khí Sài Gòn về đêm luôn rất náo nhiệt và rộn ràng . Từ bên trongquán cà phê có tên MY LOVE nằm trên đường Nguyễn Thị Diệu - Quận 3 ,một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng , thắc chiếc cà vạt xanh dươngsọc trắng cùng với chiếc quần tây đen sang trọng đang ngồi trầm ngâm bênchiếc bàn tròn gỗ . Nơi người đàn ông ấy ngồi là ngay dưới tán tre ở phíabên phải cửa ra vào của quán . MY LOVE là quán cà phê được thiết kế mangphong cách trầm lắng với màu xanh của tre và nhạc của quán đều là nhạcxưa với giai điệu miên man , da diết như thôi miên hồn người quay lại vớiquá khứ , với tình yêu một thời tuổi trẻ .Người đàn ông ấy có đôi mắt sâu thăm thẳm , màu da hơi nâu , mái tóc đã cóchút ít hoa râm . Đoán chừng cũng trạc khoảng 35 - 40 tuổi . Thế nhưng ,một điều kỳ lạ là mỗi tuần cứ vào ngày chủ nhật , lúc 21h - 22h , người đànông ấy sẽ xuất hiện ở quán , ngay tại chiếc bàn đó , vị trí đó và chưa bao giờthay đổi . Trong khi mọi người đều thường vào khu vực phòng lạnh bêntrong thì người đàn ông ấy lại chọn ngồi ngoài trời và có lẽ cũng vì vậy nênxung quanh chẳng có bao nhiêu người .MY LOVE có một khu vực để xe rất rộng nằm bên trái của quán . Ở đó , cómột chiếc xe hơi màu đen sáng bóng hiệu Audi đang đậu và bên trong có tàixế ngồi chờ sẵn .Đồng hồ của quán lúc này đã chỉ 21h30 .“ Xin hỏi quý khách có muốn dùng thêm gì không ạ ? ” Một nhân viên nữcủa quán với bộ đồng phục là chiếc đầm liền thân màu trắng dài qua gối ,cánh tay áo ngắn , trên áo có in logo của quán màu xanh lá . Cô đi đến và nởnụ cười thân thiện với người đàn ông kia trong thái độ phục vụ tận tình .“ Không ! Cảm ơn . ” - Người đàn ông đó nhìn nữ nhân viên và trả lời với nụcười buồn . Thế là nữ nhân viên đó lặng lẽ , khẽ khàng quay vào bên trongđể trả lại không gian yên tĩnh cho người đàn ông kia .“ Ê ! Hoài Thu . Người đàn ông đó thật kỳ lạ . Tám năm qua đều đến đâynhư vậy . Nghe nói ông ấy là bạn lâu năm của chủ quán tụi mình . Nghe đâu

Page 4: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

4

là bạn thời đại học của chủ quán . Em vừa mới đến đây được một tuần nênkhông biết đó thôi . Lần sau nếu ông ấy có đến đây thì em tốt nhất đừng làmphiền . Ông ấy chỉ thích yên tĩnh một mình thôi . ”“ Sao cơ ? Chị Vy . Vị khách đó đã đều đặn đến đây được tám năm rồisao ? ” Hoài Thu - cô nữ nhân viên lúc nãy tròn mắt ngạc nhiên hỏi lại MỹVy - nhân viên làm ở quán đã được 5 năm .“ Vậy mà em cứ tưởng ông ấy là khách bình thường mà thôi . May quá ! Emlà sinh viên nghèo . Sống cùng với cô và dượng . Em may mắn lắm mới cóthể vào được đại học ngành thiết kế thời trang . Để đủ tiền trang trải thêmcho việc đóng học phí nên khó khăn lắm em mới xin được vào đây làm . Nếunhư lỡ làm phật ý khách , ngộ nhỡ bị đuổi thì em thật không biết làm sao .Huống hồ đây còn là bạn thân của chủ quán . Cảm ơn chị Vy đã nói cho embiết . Lần sau em sẽ cẩn thận hơn . ”“ Suỵt ! Chủ quán tới kìa ! ” - Mỹ Vy kêu lên .

1.2

Lúc này cả Mỹ Vy lẫn Hoài Thu đều im bặt .Chủ quán là một người phụ nữ cũng trạc chừng 35-40 tuổi , mặc chiếc áođầm dài màu tím than , trên cổ có đeo một sợi dây chuyền hồng ngọc rực rỡ .Cả người cô toát lên một thứ khí chất sang trọng cùng với đôi giày cao gótđen cũng thuộc vào hàng hiệu cao cấp . Khuôn mặt xinh đẹp với làn da trắngvà mái tóc lọn dài làm tỏa ra khí chất của một người đàn bà thành đạt .Ngồi xuống đối diện với người đàn ông kia , cô lặng im một lúc , mỉm cườirồi khẽ nói “ Thanh Dương ! Không gặp ba tháng , trông anh có vẻ gầy hơntrước . Đã 8 năm rồi , anh thật sự không thể quên được Hạ Vân sao ? Ngườithì cũng đã đi rồi . Anh hà tất tự đày đọa bản thân mình như vậy . Tình yêurốt cục là cái gì chứ ? Thần cũng là nó , quỷ cũng là nó . Hạnh phúc càngnhiều thì đau khổ cũng càng nhiều . Nếu như trong lòng cô ấy thực sự có anhthì đã không rời xa anh như vậy . Đi một cái là mất 8 năm . Em nghe nói làcô ấy đang ở Canada và đã lập gia đình vào 5 năm trước . Chồng của cô ấylà một nhà thiết kế thời trang người Canada . Thật hay ! Vợ chồng đều cùngmột nghề . ”“ Linh Thư ! Em không cần nói nữa . Anh vốn đã không còn quan tâm HạVân đang làm gì . Năm đó anh còn là một nhà thiết kế thời trang quèn , làsinh viên mới ra trường với hai bàn tay trắng . Hạ Vân lại là tiểu thư nhàgiàu nên được cha mẹ cho đi du học nước ngoài để giúp ước mơ trở thànhnhà thiết kế thời trang nổi tiếng của cô ấy đạt thành nguyện vọng . Cô ấy đãhứa với anh đi 2 năm sẽ trở về . Khi đó cả hai sẽ kết hôn . Cô ấy bảo trong 2năm đó anh hãy cố gắng thực hiện giấc mơ của mình . Anh và Hạ Vân đều là

Page 5: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

5

sinh viên ngành thiết kế thời trang . Cô ấy bảo dù ở hai phương trời xa lạnhưng cả hai cũng hãy cùng nỗ lực thực hiện ước mơ của bản thân và ngàygặp lại thì cả hai đều đã thành công . ”Cười trong cay đắng , Thanh Dương tiếp lời “ Dù sao cũng đã từng yêu nhausuốt quãng đời sinh viên . Cũng chiếc bàn này , anh và Hạ Vân thường ngồitrò chuyện nhưng cũng chính chiếc bàn này là nơi cô ấy nói lời chia tay . Côấy bảo rằng nếu anh không thể chờ cô ấy thì đừng chờ . Cô ấy không miễncưỡng anh , không ép anh phải chờ cô ấy ………..Nhưng ………...Nhưngchớp mắt một cái đã 8 năm rồi . Không một tin nhắn , một phong thư haymột cú điện thoại . Cô ấy cứ thế mà rời xa anh . Trong khi anh luôn nỗ lựcphấn đấu trong suốt thời gian qua cũng chỉ vì mong rằng mình có thể cho HạVân một cuộc sống sung túc , giàu sang một khi cô ấy trở về và kết hôn vớimình . ”“ Thanh Dương ! Anh không nghe câu “Xa mặt cách lòng ” sao ? Hạ Vânxinh đẹp như vậy . Là hoa khôi của trường . Năm đó có biết bao người theođuổi cô ấy . Lúc đó , có thể cô ấy yêu anh vì anh có chí tiến thủ , khônggiống những cậu ấm khác chỉ biết dựa vào cha mẹ , xài tiền cúa cha mẹ .Anh không phải dạng đàn ông ga-lăng hay thích nói những lời mật ngọt , lấylòng . Anh rất chân thành , chu đáo và tinh tế . Những điều đó không thể hiệnbằng lời mà ở hành động . Em cứ nghĩ anh và Hạ Vân sẽ là một đôi hạnhphúc . Thật không ai ngờ ……….” Khẽ thở dài , Linh Thư tỏ vẻ tiếc nuối .Lúc này , ở bên trong phòng lạnh , nhìn ra bên ngoài lớp cửa kính , Mỹ Vykéo tay Hoài Thu và thì thầm “ Này ! Không biết chủ quán và người đàn ôngkia đang nói gì ấy nhỉ ? Trông có vẻ rất căng thẳng . Dường như chẳng phảichuyện gì vui cả . Em có thấy vậy không ? ”Đang dọn dẹp bàn , Hoài Thu dừng lại và nhìn ra bên ngoài xa xa kia . Đúnglà cuộc nói chuyện giữa chủ quán và vị khách kia không phải là chuyện gìvui vẻ . Hoài Thu thầm nghĩ . “ Thôi ! Em nghĩ chúng ta đừng nên quan tâmđến chuyện riêng của khách . Cứ làm tốt việc của chúng ta là được . ” - HoàiThu đưa mắt nhìn sang Mỹ Vy và khẽ nói .

1.3

Lúc này , điện thoại của Hoài Thu bất ngờ reo lên .“ Xuân Phương đó hả ? Có chuyện gì không ? Sao giờ này chưa ngủ mà còngọi cho mình ? ”“ Ê ! Bà có nghe gì chưa ? Tui mới nghe nói vào thứ 5 này tức là còn 3 ngàynữa thì sẽ có một cựu sinh viên của trường được hiệu trưởng mời đến thỉnhgiảng cho lớp của chúng ta . Nghe nói đó là tổng giám đốc của một công tythời trang lớn hiện nay . Là công ty J&K đó . Nghe nói , tổng giám đốc của

Page 6: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

6

công ty đó gần như không xuất hiện trên báo chí mà chỉ có giám đốc đại diệntrả lời phỏng vấn của báo chí mà thôi . Mọi lời mời phỏng vấn của báo chíthì đều bị vị tổng giám đốc đó từ chối hết . Cuộc sống của ông ấy cũng rấtkín đáo . Báo chí lùng sục hoài mà có được đâu . Lần này do nể mặt hiệutrưởng đã từng là thầy dạy trực tiếp cho ông ấy ngày xưa nên ông ấy mớichấp nhận lời mời thỉnh giảng . ”“ Vậy sao ? Mình cũng nghe bạn nói mới biết thôi . Chuyện này bất ngờ quá !Một người thành đạt như vậy mà đến thỉnh giảng ở lớp mình thì đúng là quámay mắn cho tụi mình rồi . ” - Hoài Thu reo lên vui mừng .“ Ê ! Cũng do lớp mình là lớp có nhiều sinh viên xuất sắc nhất nên mới đượcvinh dự đó chứ bộ . Mà Hoài Thu này ! Bà có biết mấy đứa con gái lớp mìnhnói gì không ? Tụi nó nói không biết vị tổng giám đốc đó có đẹp trai không ?Còn trẻ không ? Vì mọi thông tin về ông ấy đều là bí mật hết . Tụi nó nóinếu ông ấy còn trẻ , đẹp trai lại chưa có vợ thì tụi nó định sẽ cua cả thầy cơđấy ! ” Tiếng cười giòn giã vang lên trong điện thoại .Bên này , Hoài Thu cũng bật cười và nói “ Thôi ! Ai mơ thì cứ mơ . Nhữngngười đàn ông thành đạt vậy đa phần đều đã có gia đình còn không thì cũngcó người yêu cả rồi . Làm gì đến lượt mấy đứa tụi mình . Huống hồ chi dùngười ta còn độc thân cũng kén chọn ghê lắm . Phải môn đăng hộ đối chứlàm gì để mắt đến sinh viên tụi mình . Mình không dám mơ mộng mấychuyện đó . Bây giờ quan trọng nhất với mình chính là kiếm tiền để đónghọc phí thôi . ”Lúc này , quán lại có thêm một nhóm người đi vào . Thấy vậy , Hoài Thuliền nói “ Thôi ! Có gì sáng mai gặp nhau ở trường rồi nói tiếp nha ! Bây giờmình đang bận làm việc . ”“ OK ! Có gì sáng mai gặp bà rồi thì tui nói chi tiết sau . Bye Bye bạnhiền . ”Vậy là chỉ còn mỗi tiếng tút tút trong điện thoại .Vội nhét điện thoại vào túi , Hoài Thu sải bước đến chỗ nhóm khách mớiđến và cất giọng với nụ cười thân thiện “ Chào quý khách ! Xin hỏi quýkhách muốn dùng gì ? ”……………………………..22hHoài Thu bất giác nhìn ra cổng chính của quán thì thấy chủ quán cùng ngườiđàn ông kia đứng lên . Sau đó thì người đàn ông đó đã rời đi . Theo nhưnhững gì Hoài Thu nhìn thấy là ông ấy đi đến bãi đổ xe . Lúc này , tài xếtrên xe vội vàng bước xuống mở cửa sau của chiếc xe hơi hiệu Audi đenbóng và người đàn ông đó đã lên xe . Cửa xe sau đóng lại và tài xế lên xesau đó xe quay đầu và cứ thế rời khỏi quán .Hoài Thu đã đứng ngẩn ngơ một lúc . Cô tự hỏi không hiểu sao vị khách đó

Page 7: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

7

lúc nào cũng phảng phất nỗi buồn trên gương mặt ? Nhưng sau đó cô lại tựvỗ vỗ vào má của chính mình và tự nhủ đừng quan tâm nhiều quá đếnchuyện của người khác .

1.4

7h sáng ngày hôm sau , tại cổng trường đại học Hoa Sen ……….Hoài Thu trong chiếc áo sơ mi trắng dài tay và chiếc quần tây đen xuất hiệnở cổng trường . Cô vừa mới gửi xong chiếc xe đạp và mang theo túi sách vởđi vào trường . Mái tóc dài đen mượt bay bay trong gió buổi sáng làm chonhững nam sinh viên khác phải quay đầu lại nhìn và thì thầm to nhỏ vớinhau .“ Bốp ” - Hoài Thu cảm nhận được một cú vỗ đau điếng ở vai phải .“ Chào bạn hiền . Hôm qua ngủ ngon không ? ” - Tiếng nói mang đậm chấtmiền Tây của Xuân Phương vang lên .Nhíu mày , Hoài Thu lên tiếng “ Đau quá ! Có cần mạnh tay như vậykhông ? ”Xuân Phương nghe vậy thì nhúng vai và cười .“ Này ! Hôm nay chắc sẽ có thầy trưởng khoa thông báo với chúng ta về việcthỉnh giảng mà tui đã nói với bà hôm qua cho xem . ”“ Ừ ! Chắc vậy . Mình nghĩ buổi thỉnh giảng đặc biệt đó hẳn sẽ có nhiều thứcho tụi mình học hỏi . ”Quả nhiên không sai . Nhưng mà hôm đó là đích thân hiệu trưởng với máitóc đã bạc đi nhiều cùng đôi mắt hiền từ đã đến lớp của Hoài Thu để thôngbáo về việc thỉnh giảng của một người đặc biệt cho cả lớp được biết . Tin tứccủa Xuân Phương quả là luôn đi trước người khác một bước .“ Chào các em ! ” - Thầy hiệu trưởng già với giọng nói hiền hậu chậm rãi cấtlên .“ Chúng em chào thầy ạ ! ” - Cả lớp cùng đồng thanh .“ Hai ngày nữa tức ngày thứ 5 thì sẽ có một cựu sinh viên của trường nóichung và của khoa thiết kế thời trang nói riêng sẽ đến lớp các em để thỉnhgiảng . Cựu sinh viên đó là người học trò mà 8 năm trước thầy đã trực tiếphướng dẫn & giảng dạy . Đó là một trong hai sinh viên rất ưu tú mà thầy vôcùng hài lòng của niên khóa năm đó . Em ấy lúc ra trường đã đạt thành tíchđứng nhất của toàn khoa thiết kế thời trang với số điểm tuyệt đối . Còn làmột em là á khoa nhưng hiện đang sinh sống và làm việc tại Canada . Thầymong là buổi thỉnh giảng đặc biệt này sẽ cho các em thêm nhiều kiến thứcthực tế để các em khi ra trường sẽ có được những kỹ năng cần thiết và phùhợp với nhu cầu tuyển dụng của các công ty đang hoạt động trong ngànhthiết kế thời trang . ”

Page 8: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

8

Một tràng pháo tay giòn giã vang lên trong lớp . Ai nấy đều xì xào bàn tán vềngười được mời về thỉnh giảng rốt cục là ai ?Một bạn nam giơ tay xin có ý kiến “ Thưa thầy , thầy có thể bật mí chochúng em biết về tên cũng như thông tin của người sẽ đến thỉnh giảng khôngạ ? ”Có nhiều ý kiến cũng tán đồng với đề nghị của bạn sinh viên đó .Thầy hiệu trưởng im lặng một chút rồi lên tiếng “ Vì thầy đã hứa với cựusinh viên đó là sẽ giữ bí mật về thông tin của em ấy cho đến phút chót . Đếnngày thỉnh giảng thì khi vào lớp , em ấy tự khắc sẽ tự giới thiệu về mình chocác em biết . Cho nên các em hãy chờ đến lúc đó đi nhé ! Hiện tại thầykhông thể nói gì thêm cả . ”Lúc này , Hoài Thu và Xuân Phương đã nhìn nhau cười . Hoài Thu đã khẽthì thầm với Xuân Phương “ Bạn hay thật ! Đúng là có chú làm hiệu phó cókhác . Thông tin cũng nhanh và chính xác hơn người ta . Nếu không phải domình làm bạn với bạn thì cũng không thể biết được ít nhiều thông tin chi tiếtvề người đến thỉnh giảng . ”Xuân Phương tỏ ra đắc ý “ Thấy chưa ! Làm bạn với tui đúng là rất tốt cóphải không ? ”Xuân Phương vốn là tiểu thư nhà giàu . Chú là hiệu phó của trường đại họcHoa Sen . Việc đi lại đều có xe hơi đưa đón . Cô là người rất cá tính với máitóc tém . Năng động và cũng thích vui chơi ở những nơi sôi động hạng caocấp . Hoài Thu là sinh viên nghèo, có cô và dượng chỉ bán tạp hóa nhỏ . Bảnthân Hoài Thu nhờ có học bổng mới có thể vào được đại học và theo đuổiước mơ làm thiết kế thời trang của mình . Cô và dượng của Hoài Thu khôngcó con do dượng bị bệnh hiếm muộn . Vậy nên từ khi ba Hoài Thu qua đờilúc cô 8 tuổi và mẹ cô tái giá với người khác thì Hoài Thu đã sống với cô vàdượng . Họ xem cô như con gái ruột và hết mực yêu thương , chăm sóc ,nuôi dạy cô nên người . Hoài Thu lại ngoan hiền và rất hiểu chuyện , chưabao giờ làm buồn lòng cô và dượng . Từ nhỏ Hoài Thu đã rất chăm chỉ họchành và luôn có thành tích xuất sắc .“ Ê ! Thứ 4 ngày mai là sinh nhật lần thứ 24 của tui . Bà nhất định phải cómặt đó nha ! ” - Xuân Phương nói .“ Ừ ! Mình tất nhiên sẽ có mặt . Tụi mình là bạn thân mà . Hôm đó mình sẽxin nghỉ làm ở quán một ngày để tham dự sinh nhật của bạn . Nhưngmà …...mình không có quà gì quý giá để tặng bạn hết đó . ” Hoài Thu ngậpngừng mang vẻ ái ngại .“ Ôi trời ! Bạn hiền của tui ơi ! Tui mà cần quà của bà sao ? Hôm đó sinhnhật tui sẽ tổ chức tại khách sạn ROYAL ở trung tâm Sài Gòn . Thật ra tui cóbạn bè nào khác ngoài bà đâu chứ ? Còn lại thì tất cả đều là bạn của chú tuithôi . Họ có thể mang theo con cháu cùng đi . Nghe nói hết thảy là mấy cậu

Page 9: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

9

ấm , công tử nhà giàu cả thôi . Chú tui quen tòan mấy hiệu phó , hiệu trưởngcác trường đại học lớn . Con cháu của mấy người đó cũng bằng tuổi tụimình , tòan là dân du học nước ngòai cả đấy . Nếu bà cần thì tui giới thiệucho một hòang tử để lọ lem là bà được một bước thành phụng hoàng . Lúcđó thì miễn sao đừng quên ơn bạn tốt này là được . Nghe nói con trai củahiệu trưởng trường đại học Kiến trúc rất đẹp trai và ưu tú . Anh ta học nướcngòai 5 năm và về mở công ty riêng nghe nói làm ăn rất phát đạt . ” - XuânPhương nói xong thì cười ngất .Hoài Thu nhíu mày , tỏ vẻ không tán đồng “ Thôi đi ! Cho mình xin . Bạnmà giới thiệu anh nào cho mình thì là giết mình chứ không phải giúp mìnhđâu nha ! Mình không phải kiểu đi săn nhà giàu hay đại gia . Mình muốn đilên bằng chính khả năng của mình dù có nhiều khó khăn đi chăng nữa .Huống hồ chi , nhà mấy anh đó rất khinh thường nhà nghèo như mình . Dùanh ta chịu chưa chắc gia đình anh ta đã chịu . Mất công mình lại bị kẻ khácbảo mình “ đĩa mà đòi đeo chân hạt ” thì khổ lắm ! Mình không muốn aikinh thường mình hay gia đình mình . Càng không muốn cô và dượng bịngười khác sỉ nhục là muốn cháu gái dụ dỗ nhà giàu để đổi đời . ”Xuân Phương đã nhìn Hoài Thu , mỉm cười và bảo rằng “ Được rồi . Chỉ đùathôi . Tui còn không hiểu bà vốn là dạng con gái nào hay sao ? Bà đâu phảidạng gái thích câu đại gia đâu kia chứ . Tui biết bà là dạng thục nữ rồi .Không ! Là tiên nữ chứ ! Bà không biết là trong khoa của tụi mình có rấtnhiều ông muốn theo đuổi bà hay sao ? Chỉ là bà chẳng thèm liếc nhìn họmột cái . Suốt ngày cứ đi học rồi đi làm thêm . Làm gì có thời gian để yêuđương hay để ý anh nào khác . Tiên nữ ngây thơ và hiền dịu là những gì màmấy ông trong khoa tụi mình nói về bà đó . ”Hoài Thu lắc đầu và đáp rằng “ Mình không quan tâm mấy chuyện đó . Aimuốn nói gì thì nói . Mình thấy dạo này vai của dượng lại đau mỗi khi trởtrời . Mình muốn mua một chiếc máy massage vai cho dượng nhưng chưa đủtiền . Vì vậy mình mới cố gắng làm thêm và dành dụm để mua máy massagevai cho dượng . Đối với mình , dượng chính là ba . Từ nhỏ , dượng luôn yêuthương mình , chưa bao giờ la mắng mình . Khi mình bị sốt cao lúc còn nhỏ ,dượng đã bồng mình đến bệnh viện với vẻ rất lo lắng và khẩn trương . Tuymình không có ba mẹ bên cạnh nhưng đổi lại mình có cô và dượng nên mìnhcảm thấy bản thân đã rất may mắn hơn nhiều người . ”

1.5

Thứ tư , lúc 20h , tại khách sạn ROYAL………“ Alô ! Xuân Phương ! Mình đến rồi . Bạn đang ở đâu vậy ? ” - Lúc này ,Hoài Thu xõa mái tóc dài , vận chiếc đầm màu xanh dương đậm dài qua gối .

Page 10: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

10

Đó là một chiếc đầm dây đơn giản .Bấy giờ , Xuân Phương đi đến và kéo tay của Hoài Thu vào phòng thay đồcủa riêng cô .Vào đó , trong căn phòng rộng thế mà chỉ có hai người bọn họ . Cửa đã đượckhóa chốt .“ Này ! Bà ăn mặc thế này sao ? Nơi này tòan là quý tộc không thôi . Bà ănmặc như vậy sẽ bị chỉ chỏ và cười cho đấy ! ”“ Sao cơ ? Mình ăn mặc vậy thì có gì không được ? ” - Hoài Thu đưa mắtngơ ngác nhìn Xuân Phương . Hôm nay , Xuân Phương mặc chiếc đầm dàiđen sang trọng với sợi dây chuyền bạch kim to tướng trên cổ trông thật lóacả mắt . Đôi giày cao gót cũng là hàng hiệu . Khuôn mặt của Xuân Phươngđược trang điểm rất cá tính mang cả sự mạnh mẽ .“ Đi theo tui . Tui cho bà mượn quần áo . Hôm nay tui có mang đến nhữngcả chục chiếc đầm để tùy ý lựa chọn . May là dáng của bà và tui cũng tươngđồng nhau nên bà chắc sẽ mặc vừa đầm của tui . ”“ Như vậy không hay lắm . ” - Hoài Thu tỏ ra ái ngại .“ Bây giờ trở đi bà không cần nói gì hết . Cứ làm theo những gì tôi bảo làđược . ” - Xuân Phương nói .Cuối cùng , nhìn đi nhìn lại dáng người của Hoài Thu , Xuân Phương đãchọn một chiếc đầm dài màu tím đậm trong số những chiếc đầm cô có .Chiếc đầm đó có thể tôn thêm làn da trắng mịn của Hoài Thu và rất hợp vớitính cách ôn nhu , hiền dịu của Hoài Thu .Thiết kế của chiếc đầm đó không cầu kì . Nó đơn giản nhưng tinh tế khiếncho người nhìn vào sẽ đánh giá người mặc là người có nội hàm , sống nộitâm và sâu sắc .Sau đó , Xuân Phương còn chọn một đôi giày màu đen cũng đơn giản nhưngkhông kém phần sang trọng để Hoài Thu mang . Cô còn trang điểm lại mộtchút cho Hoài Thu với màu mắt xanh nhạt và màu son hoa đào khiến đôi môicủa Hoài Thu thêm phần rạng rỡ .“ Ok ! Tuyệt vời . Bạn hiền của tui hôm nay sẽ thật lộng lẫy cho xem . Nhưtiên nữ giáng trần vậy . Chắc chắn mấy anh trong buổi tiệc sẽ rớt cả tròngmắt ra vì nhìn bà cho xem . ”Hoài Thu cười hiền và bảo rằng “ Bạn đừng nói quá thế . Tiên nữ giáng trầngì chứ ! Để người ta nghe thấy sẽ cười cho . Trong buổi tiệc hôm nay hầu hếtai cũng là hòang tử , công chúa cả . Còn mình chẳng khác nào lọ lem chứxinh đẹp gì . Nếu không phải vì sinh nhật của bạn thì mình tuyệt đối khôngbao giờ tham gia những buổi tiệc kiểu này . ”“ Thôi ! Đừng nói nữa . Đến giờ rồi . Tụi mình đi thôi . Mọi người chắc đềuđến đông đủ cả rồi . ” - Xuân Phương nói rồi thì cùng nắm tay Hoài Thu rờikhỏi phòng thay đồ và tiến vào nơi tổ chức buổi tiệc . Đó là căn phòng hội

Page 11: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

11

nghị vô cùng rộng lớn với những chiếc bàn dài cùng các món ăn để quankhách tự chọn và gắp thức ăn .“ Ồ ! Rộng lớn quá ! ” - Hoài Thu kêu lên với tất cả bất ngờ và kinh ngạc .Sự xuất hiện của Hoài Thu khiến cho hết thảy cặp mắt của các công tử đềuhướng hết về cô .“ Tiểu thư đó là con gái nhà ai vậy ? Xinh đẹp quá ! Nếu là bạn của cháu gáihiệu phó Lý Thanh Khải thì chắc cũng là con nhà quyền quý . ” - Vài cậucông tử đang nói chuyện với nhau về Hoài Thu .Lúc này , một chàng trai cao tráo và có khuôn mặt rất thanh tú bước tới trướcmặt Xuân Phương và Hoài Thu . Anh ta vận một bộ đồ tây cao cấp màu đentóat lên vẻ thượng lưu khiến nhiều người phải trầm trồ . Mỉm cười thân thiệnvà tỏ ra lịch thiệp , anh ta mở lời “ Xuân Phương ! Đây là bạn của em sao ? ”Nhẹ nhàng đưa bàn tay phải ra , anh ta nhìn Hoài Thu và bảo rằng “ Chàoem ! Anh là Lâm Nhật Phong . Là anh họ của Xuân Phương và cũng là contrai của hiệu trưởng trường đại học NIIT . Anh vừa về nước được một tuầnthôi . Rất hân hạnh quen biết em . ”Ngại ngùng là vậy nhưng Hoài Thu vẫn bắt tay với Nhật Phong với vẻ lịchsự .Cô mỉm cười đáp lại và nói “ Chào anh ! Em là Lê Ngọc Hoài Thu . Là bạnhọc của Xuân Phương . Rất hân hạnh quen biết anh . ”Lúc này , Xuân Phương đã ho vài tiếng khiến cho Nhật Phong vội buông tayHoài Thu ra . Bản thân Nhật Phong và Hoài Thu đều thấy bối rối .“ Anh họ ! Nắm tay nữ giới lâu như vậy là không được đâu nhé ! Hay là dogặp phải tiên nữ hạ phàm nên bị mất cả hồn vía rồi ? ” Lúc này , Hoài Thungượng ngùng đã nhìn sang chỗ khác . Nhật Phong cũng ái ngại không kém .Anh đã nhíu mày nhìn Xuân Phương như trách cô sao lại nói như vậy .“ Hoài Thu ! Em đừng để tâm những gì Xuân Phương nói . Con bé này toànăn nói tung lung thôi . Nhưng phải nói thật lòng rằng hôm nay em thực sự rấtđẹp . ”Lúc này , Xuân Phương đã bật cười .“ Này ! Hoài Thu ! Tui nói có sai đâu . Hôm nay bà thật sự rất đẹp . Chiếcđầm này quả hợp với bà vô cùng . ”Đưa tay vén tóc , Hoài Thu thóang đỏ mặt . Cô kéo tay Xuân Phương và thìthầm “ Này ! Đừng trêu chọc mình như vậy . Bạn không thấy cả mình và anhNhật Phong đều đang rất ái ngại hay sao ? ”“ Được được ! Không trêu hai người nữa . Tui phải vào bên trong chuẩn bịcho buổi tiệc chính thức bắt đầu . Hai người cứ từ từ nói chuyện đi nhé ! ” -Xuân Phương cười đáp rồi rời đi . Một mình Hoài Thu ở lại có phần bối rốivì nơi này thật quá đỗi lạ lẫm với một sinh viên nghèo như cô .Sau khi Xuân Phương đi , chỉ còn mỗi Nhật Phong và Hoài Thu đứng nhìn

Page 12: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

12

nhau .Cả hai đều có vẻ ngập ngừng , muốn nói nhưng lại thôi .Cuối cùng Nhật Phong đã lên tiếng trước cùng với nụ cười ấm áp “ Khôngbiết một lát nữa anh có vinh hạnh được mời em khiêu vũ bản nhạc đầu tiênkhông ? ”“ Việc đó ….” - Hoài Thu ái ngại .“ Em sợ mình nhảy không tốt sẽ làm anh mất mặt ” - Hoài Thu thật thà nói .“ Không sao ! Anh không sợ nên em cũng không cần sợ chuyện đó . Anhthực sự rất muốn được khiêu vũ cùng em . Hay là em vốn không thích anhnên mới từ chối anh ? ”Nhật Phong cố tình hỏi vậy rõ là muốn Hoài Thu khó lòng từ chối .“ Không phải vậy . Nhật Phong ! Anh đừng hiểu lầm . Em tuyệt đối khôngcó ý ghét bỏ gì anh . ” Hoài Thu vội phân trần .“ OK ! Vậy xem như là em đồng ý rồi nhé ! ” - Nhật Phong đúng là khiếnHoài Thu hết đường từ chối .Lúc này không gian tối xuống , những ánh đèn trong phòng đều vụt tắt . Trênsâu khấu xuất hiện chú của Xuân Phương là hiệu phó Lý Thanh Khải .“ Xin chào tất cả quan khách ! Hôm nay là sinh nhật lần thứ 24 của cháu gáiXuân Phương . Tôi rất vui mừng và trân trọng sự có mặt của tất cả mọingười . Cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý báu đến với bữa tiệc sinhnhật hôm nay để cùng chia vui với Xuân Phương . Và sau đây là nhân vậtchính của buổi tiệc hôm nay . Cháu gái mà tôi yêu thương nhất . XuânPhương !.......”Một tràn pháo tay giòn giã vang lên cùng với tiếng nhạc đệm bài chúc mừngsinh nhật kinh điển . Ánh đèn đều tập trung về phía Xuân Phương khi côxuất hiện trên sâu khấu .Mọi người cùng đồng thanh vỗ tay và hát bài “ Happy Birthday ” để chúcmừng sinh nhật cho Xuân Phương .Lúc này , Hoài Thu cũng vỗ tay hát theo bằng tất cả tấm lòng của một ngườibạn thân . Bên cạnh , Nhật Phong đã nhiều lần lén nhìn vẻ mặt Hoài Thu sauđó thì khẽ mỉm cười .“ Cô ấy thật ngây thơ và thánh thiện . ” - Nhật Phong tự nhủ thầm .

****************************************

Và khi bản nhạc khiêu vũ đầu tiên vang lên . Đó là một bản nhạc có giai điệuRumba .Lúc này , Nhật Phong đã đưa bàn tay ra và tỏ vè lịch thiệp “ Không biết tôicó vinh dự được mời vị tiểu thư đây cùng khiêu vũ một bài không ? ” Nụcười của anh thật khiến Hoài Thu chỉ có thể mỉm cười đáp lại và chấp nhận

Page 13: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

13

lời đề nghị đó .Họ đã cùng khiêu vũ bản nhạc đó trong giai điệu du dương và khung cảnhlúc bấy giờ thật là đẹp .“ Không biết anh có thể được biết em là tiểu thư của nhà nào hay không ?Những công tử khác đều bảo em chắc hẳn là tiểu thư của nhà quyền quý nàođó . ”“ Thật xin lỗi ! Em không phải là tiểu thư của nhà quyền quý nào cả . Em chỉlà bạn học của Xuân Phương mà thôi . Gia cảnh của em cũng không khá giảgì . Em sống cùng cô và dượng . Họ cũng chỉ bán tạp hóa nhỏ mà thôi . Emlà sinh viên nghèo . Nhờ có học bổng mới có thể vào đại học . Em còn phảilàm thêm để kiếm tiền trang trải cho việc học nữa kia . Vì em không muốntạo thêm gánh nặng cho cô và dượng . Họ đã rất vất vả rồi . ”Nhìn Hoài Thu với vẻ ái ngại , Nhật Phong đáp “ Thật xin lỗi em ! Anh đã lỡlời . Đáng ra anh không nên hỏi như vậy . Nhưng theo anh thấy thì em so vớinhững tiểu thư danh giá khác còn đáng quý hơn nhiều . Em không ngại nóira xuất thân của mình tức là em không mặc cảm , không tự ti . Em có ý chí ,có ước mơ và dám theo đuổi ước mơ đó . Không như một số người chỉ biếtdựa vào cha mẹ giàu có nên chỉ biết ăn chơi buông thả đã vậy còn giở thóicậu ấm cô chiêu không xem ai ra gì . ”Hoài Thu nghe vậy đã cười hiền và bảo rằng “ Anh thực sự không xemthường em sao ? Dù có thì cũng không cần phải ngại . Chuyện đó cũngkhông có gì lạ . Em sẽ không buồn đâu . Ai khinh thường mình cũng khôngsao . Quan trọng là bản thân mình đừng tự khinh thường mình mà thôi . ”“ Em đừng nghĩ vậy . Thật oan cho anh ! Anh tuyệt đối không hề khinhthường gì em cả . Em rất ngây thơ và lương thiện . Điều đó anh đã cảm nhậnđược ngay từ phút đầu nhìn thấy em . Em tỏa sáng như một thiên sứ . Baonhiêu người ở đây có đeo trang sức lấp lánh mấy cũng không thể sánh bằngánh sáng tỏa ra từ em . Ánh sáng đó tóat ra từ tâm hồn và khí chất của emchứ không chỉ từ ngọai hình hay dung mạo . ” - Nhật Phong vội vàng thanhminh .Hoài Thu đỏ mặt ngượng ngùng vì lời nói của Nhật Phong .“ Anh đã quá lời rồi . Em đâu có tuyệt vời như anh nói . Anh nói vậy rõ làđang trêu chọc em thì đúng hơn . ”“ Làm gì có . Anh có thể cam đoan những gì anh nói đều rất thật lòng . Anhtừ năm 8 tuổi đã sang Paris sinh sống . Sang bên đó anh sống cùng ông bànội . Sau khi mẹ anh mất , ba anh tái giá với vợ sau , bà ấy không thích anh .Anh cũng cảm nhận được nên đã đồng ý sang Paris sống cùng ông bà nội .Anh học về kiến trúc . Anh mới trở về Việt Nam được một tuần thôi . Anhcũng chưa định ở lại hay sẽ trở về bên đó . Nếu ở lại đây , anh định sẽ thànhlập công ty riêng . Anh cũng không định sống chung nhà với ba tránh mọi

Page 14: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

14

người đều không vui . ”Lúc này , Hoài Thu im lặng với vẻ cảm thông với Nhật Phong .“ Em không cần như vậy đâu . Không cần phải thấy tội nghiệp cho anh . Anhkhông sao . Xem như hiện giờ chúng ta đã có một điểm chung rồi nhé !Chúng ta đều phải sống xa cha mẹ từ nhỏ . ” - Nhật Phong dịu dàng khẽ nói .Hoài Thu nghe vậy đã mỉm cười .“ Cũng phải . ”Lúc này thì bản nhạc khiêu vũ đầu tiên kết thúc . Bấy giờ , Xuân Phương đãđi đến gần Hoài Thu và Nhật Phong .“ Này ! Nãy giờ nắm tay người đẹp khiêu vũ không biết anh họ có cảm giácgì không ? ”“ Xuân Phương ! Bạn nói gì vậy ? Cảm giác gì là sao ? Thật ngượng quá đi !Bạn lúc nào cũng thích đi trêu chọc người khác . ”Mỉm cười , Xuân Phương nói “ Xem kìa xem kìa ! Cô bạn của tui lại đỏ mặtmắc cỡ nữa rồi . Hoài Thu là thục nữ đó nha . Em cảnh cáo anh nếu có ý đùagiỡn với con gái thì tốt nhất nên chừa cô ấy ra . Nếu không thì em sẽ khôngtha cho anh đâu đấy ! Em nghe nói bên Paris anh từng quen nhiều cô lắmphải không ? ”Nhật Phong thực muốn bịt miệng Xuân Phương lại nhưng không kịp .“ Em ăn nói cẩn thận đó . Ai nói với em anh quen nhiều cô chứ ? Tất cả họ làbạn học cả thôi . Em nói vậy sẽ khiến Hoài Thu hiểu lầm anh là dạng công tửăn chơi . Khi đó cô ấy ghét bỏ anh thì em có chịu trách nhiệm đượckhông ? ”Hoài Thu đã cười và nói “ Không sao ! Anh Nhật Phong có bao nhiêu bạngái hay từng quen ai thì đâu liên quan gì đến em . Em không bận tâm đâu .Anh không cần trách Xuân Phương làm gì . Bạn ấy luôn mau miệng vậyđó . ”“ Thấy chưa ? Người ta đâu có quan tâm anh có bao nhiêu bạn gái mà anh lạikhẩn trương thế làm gì ? Aida …...Cái này có nên gọi là “ Hoa trôi có ýnhưng nước chảy vô tình ” không nhỉ ? ” - Xuân Phương rõ muốn trêu chọcNhật Phong khiến anh thực sự nhíu mày tỏ vẻ tức giận .

1.6

22h45 , buổi tiệc kết thúc .“ Đã trễ thế này rồi . Hoài Thu ! Lúc nãy bà đi gì đến vậy ? ”“ Mình đi taxi . Dù mắc cũng đành chịu . ”“ Chỉ tiếc tui không đưa bà về được vì tui đi cùng xe với chú . Như vậykhông tiện lắm . ” - Xuân Phương nói .“ Để anh đưa Hoài Thu về cho ” - giọng nói của Nhật Phong vang lên .

Page 15: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

15

“ Ấy ! Như vậy không được đâu . Sao em dám làm phiền anh đưa về chứ ?Để em đi taxi vậy ” - Hoài Thu vội từ chối .“ Thôi ! Bà cứ để anh họ tui đưa về cho . Đường về nhà anh ấy cũng cùngđường với bà mà . Bà đi taxi tốn kém lắm . Bà lại không có nhiều tiền .Đừng từ chối nữa ! Cứ để anh họ tui đưa bà về . ”Vỗ vai Nhật Phong , Xuân Phương nháy mắt và nói “ Em giao cô bạn xinhđẹp của em cho anh đấy nhé ! Anh phải đảm bảo đưa người ta về nhà an tòanđấy . Không là em sẽ hỏi tội anh cho xem . ”

**********************************

Ngồi trên xe của Nhật Phong , cả Hoài Thu lẫn Nhật Phong đều ngồi ở phíasau . Nhật Phong vốn có tài xế riêng chuyên đưa đón .“ Cậu chủ ! Bây giờ chúng ta đi đâu ? ”“ Hoài Thu ! Nhà em ở đâu ? Anh sẽ đưa em về trước rồi anh về nhà sau . ”“ Nhà em ở đường Phan Xích Long , quận Phú Nhuận , nằm ở mặt tiền . Làmột căn tạp hóa nho nhỏ . Số 139 . ”“ Ok ! Anh biết rồi . Chú Huy . Chú cứ theo chỉ dẫn của vị tiểu thư này .Chúng ta sẽ đưa cô ấy về nhà trước . ”“ Vâng ! Thưa cậu chủ . ”“ Nhật Phong ! Anh có thể đừng gọi em là tiểu thư không ? Cứ gọi em HoàiThu thôi . Em nào phải tiểu thư gì . Em thấy không thoải mái khi nghe anhgọi như vậy . ”“ Được thôi ! Vậy từ giờ anh sẽ chỉ gọi em là Hoài Thu thôi . Em cũng chỉgọi anh là Nhật Phong . Không cần quá câu nệ hay khách sáo nữa . ” - NhậtPhong nhìn Hoài Thu mỉm cười , khẽ nói .

******************************

Lúc này , từ bên trong nhà , nhìn qua cửa sổ , cô của Hoài Thu với mái tócngang vai đã sớm ngả bạc nhíu mày nhìn thấy có ánh đèn xe hơi từ xa rọiđến sau đó thì một chiếc xe hơi đen bóng bất ngờ dừng lại ở trước cửa nhà .“ Bà à ! Sao con Thu giờ vẫn chưa về ? Lúc chiều nó nói đi sinh nhật bạnnhưng giờ cũng trễ lắm rồi . Con gái con đứa một mình ở bên ngòai lúc trờitối thế này thì nguy hiểm lắm . Hay bà gọi cho nó thử xem . ” Dượng củaHoài Thu vừa từ trong phòng bếp đi ra và lên tiếng .Đứng bên cửa sổ nhìn ra , cô của Hoài Thu nhìn thấy cháu mình bước xuốngtừ chiếc xe hơi sang trọng kia thì vô cùng ngạc nhiên .“ Ông à ! Ông lại đây xem nè . ”“Có chuyện gì vậy ? ” - Nghe vợ gọi , dượng của Hoài Thu vội vàng chạy

Page 16: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

16

đến bên cửa sổ .Cả hai rõ ngạc nhiên và không thể nói được gì .

******************************************

Bước xuống xe , Nhật Phong đến mở cửa xe cho Hoài Thu . Cô bước xuốngxe với vẻ ái ngại .“ Cảm ơn anh , Nhật Phong ! Hôm nay phải phiền anh đưa em về thật lấylàm ngại quá ! ” - Hoài Thu mỉm cười khẽ nói .“ Không sao ! Có thể đưa em về là may mắn của anh . Trong suốt buổi tiệccác quý tử khác cứ không ngừng nhìn về phía em . Vậy nên anh có thể đưaem về thực sự khiến bọn họ phải ghen tị . ” - Nhật Phong cười và đưa ánhmắt dịu dàng nhìn Hoài Thu .“ Đã không còn sớm nữa . Anh mau về đi . Em cũng phải vào nhà đây .Không khéo cô và dượng lại lo lắng . Một lần nữa cảm ơn anh về ngày hômnay . Anh không chỉ mời em khiêu vũ còn đưa em về nhà . ”“ Nếu em đã nói vậy thì hôm nào em mời anh một chầu xem như cảm ơn .Anh dễ tính lắm . Ăn uống gì cũng được . Không cần phải vào nhà hàngsang trọng đâu . ” - Nhật Phong nửa đùa nửa thật gợi ý .Khẽ cúi mặt với nụ cười hiền , Hoài Thu đáp “ Em là sinh viên nghèo . Chỉsợ không đãi nổi đại thiếu gia như anh thôi . Mà dù có cũng sợ anh sẽ chê .Em ăn uống bình dân lắm vì em còn phải dành dụm tiền đóng học phí và đỡđần cho cô dượng nữa . ”“ Không hề gì . Năm xưa khi anh học bên Paris thì chỉ đến năm 18 tuổi là bakhông còn trợ cấp tiền cho anh nữa . Khi đó anh phải vừa học vừa làm đểtrang trải học phí . So ra thì anh cũng từng là sinh viên nghèo thôi . Sao anhlại không hiểu hòan cảnh của em chứ ? Trông anh vậy thôi chứ anh bình dânlắm ! Chỉ là em chưa hiểu hết về anh thôi . ”Cúi đầu chào Nhật Phong , Hoài Thu đi đến cửa sau đó mở cửa bước vào .Nhật Phong nhìn thấy cô và dượng của Hoài Thu đứng bên cửa sổ thì đã cúiđầu chào với nụ cười thân thiện .Đợi khi Nhật Phong đã rời khỏi cùng chiếc xe hơi sang trọng , cô của HoàiThu đã kéo tay cháu gái và hỏi “ Này Thu ! Cậu đó là ai vậy ? Sao cậu ta lạiđưa con về ? ”Ho mấy tiếng , dượng của Hoài Thu cũng lên tiếng hỏi “ Phải đó ! Cậu contrai nhà giàu đó là ai vậy ? Con bảo dự sinh nhật của Xuân Phương sao cuốicùng lại để cậu ta đưa về ? ”“ Dạ ! Thưa cô với dượng , anh ấy là Nhật Phong , là anh họ của XuânPhương . Do Xuân Phương không thể đưa con về nên mới nhờ đến anh ấy .Ban đầu con cũng ngại lắm nhưng thấy người ta có lòng còn mình cứ cố từ

Page 17: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

17

chối thì cũng thấy kì . ” - Hoài Thu vội phân trần trước sau .Đưa đôi mắt đầy sự quan tâm nhìn cháu gái , dượng của cô tiếp lời “ Từtrước đến giờ , dượng chưa từng phải lo lắng về việc con kết bạn bên ngòaivì con là đứa biết suy nghĩ nên sẽ không để cô và dượng phải bận tâm .Nhưng dượng chỉ muốn nhắc nhở con một việc . Người nhà giàu với chúngta là ở hai thế giới khác nhau . Bạn bè chỉ cần tấm lòng nên không cần phânbiệt xuất thân . Tuy nhiên giữa nam và nữ nếu có ý định tiến xa hơn so vớitình bạn thông thường thì lại khác . Mấy anh nhà giàu hầu hết chỉ xemnhững cô gái nhà nghèo như con là thứ trò chơi vui vẻ nhất thời mà thôi . Sẽchẳng có mấy thiếu gia nhà giàu nào lại thật lòng với con . ”Ra vẻ tán đồng , cô của Hoài Thu tiếp lời chồng “ Phải đó . Dượng con nóiđúng . Tình yêu không phải trò đùa . Quan trọng là chúng ta phải biết bảnthân đang đứng ở đâu . Đừng có mơ mộng cao xa làm gì ! Những thiếu gianhà giàu kiểu đó có nghĩ cũng đừng nghĩ . Chúng ta lại không phải có nhiềutiền lắm của hay gia thế cao sang gì . Làm sao sánh với người ta lên xuốngtòan là xe hơi . ”Khẽ gật đầu , Hoài Thu nói “ Cô dượng đừng lo . Con không bao giờ mơmộng gì cao xa cả . Con chỉ một lòng học hành cho tốt để sau này kiếm đượccông việc tốt cho cô dượng đỡ cực khổ thôi . Chuyện yêu đương với con bâygiờ còn là việc xa vời lắm . Con vẫn chưa nghĩ tới đâu . ” - Ôm lấy cô , HoàiThu tươi cười và ra vẻ nũng nịu .“ Thôi ! Đã khuya rồi . Tui với bà đi ngủ thôi . Để con Thu nghỉ ngơi nữa .Ngày mai con bé còn phải đi học sớm . Thu ! Nghỉ sớm đi nha con . ”“ Dạ , dượng với cô đi nghỉ . Con cũng đi ngủ đây . Hôm nay cũng mệtthật . ”

1.7

6h30 ngày hôm sau ( thứ năm ) , tại phòng hiệu trưởng trường đại học HoaSen ……….Tiếng gõ cửa vang lên .“ Ai đó ? Mời vào ! ” Hiệu trưởng lên tiếng .Ngay khi cánh cửa phòng mở ra thì hiệu trưởng Chu Mạnh Ninh đã vội đứnglên với sự vui mừng .“ Thanh Dương ! Đúng là em rồi . Thầy rất vui vì cuối cùng em cũng đãchấp nhận lời mời của thầy đến thỉnh giảng cho lớp xuất sắc nhất của khoathiết kế thời trang . ”Cúi đầu chào hiệu trưởng một cách đầy kính trọng , Thanh Dương cất lời vớigiọng trầm ấm “ Chào thầy , cũng đã tám năm rồi em mới trở về nơi đây .Cảm giác vẫn không hề khác xưa . Với người khác có thể em sẽ từ chối

Page 18: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

18

nhưng vì là thầy nên em chỉ có thể nhận lời . Ngôi trường này với em thật córất nhiều kỷ niệm . ”Cười hiền từ , hiệu trưởng đáp “ Mời em ngồi ! Hiện giờ thầy thật không biếtnên gọi em thế nào cho đúng ? Thầy nên gọi em là Thanh Dương như xưahay nên gọi em là Diệp tổng đây ? Diệp Thanh Dương - tổng giám đốc J&K .Một người đàn ông thành đạt mà báo chí luôn săn lùng tin tức nhưng lạikhông thể moi ra được chút tin tức gì . Đại diện truyền thông của STYLEFASHION đều do giám đốc phụ trách còn tổng giám đốc như em luôn ẩnthân và ngấm ngầm điều khiển mọi thứ . ”Ngồi xuống ghế salon nơi dành cho khách của phòng hiệu trưởng , vắt chéochân , hai bàn tay đặt trên đùi , với phong thái của một nam doanh nhânthành đạt , Thanh Dương chậm rãi nói “ Thầy đừng nói vậy . Với ai thì em làDiệp tổng chứ với thầy thì em chỉ là cậu học trò nhỏ ngày xưa thôi . Thầy cứgọi em như xưa là được . ”Lúc này , nhìn kỹ Thanh Dương từ đầu đến chân , hiệu trưởng Chu MạnhNinh có thể thấy học trò của mình quả là thay đổi rất nhiều . Từ một sinhviên nghèo ngày nào với áo thun và quần jean đơn giản không đáng baonhiêu tiền nhưng nay Thanh Dương ở trước mắt ông là một doanh nhân vớibộ quần áo cùng phụ kiện trên dưới không ít hơn hàng tỷ đồng . Từ đôi giàyda cao cấp cho đến bộ vest nam do J&K thiết kế chỉ duy nhất một bộ dànhcho tổng giám đốc mặc . Rồi chiếc đồng hồ vàng sáng choang mà ThanhDương đang đeo có thể nói là giá trị liên thành . Hôm nay , Thanh Dươngmặc bộ vest đen sang trọng với thiết kế độc đáo thể hiện rõ vị thế của nhânvật nổi tiếng đứng đầu trong ngành thời trang cả nước . Đó là chưa kể đếnJ&K đã đưa thương hiệu sang các quốc gia khác như Hoa Kỳ , Paris , Ý ,Nga ..v..v…..Theo dòng ký ức , hiệu trưởng Chu nhớ lại 8 năm trước . Năm đó DiệpThanh Dương là một sinh viên năng nổ và nhiệt tình với mọi người . Mộtchàng trai luôn tươi cười và sẵn sàng giúp đỡ bạn học . Đồng thời anh cũnglà sinh viên xuất sắc đứng đầu khoa thiết kế thời trang . Các bạn cùng lớptặng cho Thanh Dương tên gọi là “ Hoàng tử mùa thu ” vì nụ cười của anhgiống như ánh nắng của mùa thu và đôi mắt của anh tựa như những chiếc láthu khẽ rơi buồn nhưng lại vô cùng đẹp . Mùa thu quả là mang cho người tasự ấm áp , dễ chịu nhưng lại man mác một nỗi buồn không tên .Diệp Thanh Dương vốn là trẻ mồ côi sống trong một nhà thờ . Anh được linhmục nhận làm con nuôi và nuôi dưỡng đến khi trưởng thành . Một đứa trẻ sơsinh bị bỏ rơi trước cổng nhà thờ trong một đêm mưa thật quá đáng thương .Cái tên Diệp Thanh Dương cũng là do chính cha nuôi đặt cho anh - linh mụcDiệp Văn Hải .“ Năm nay , trong lớp A mà em đã từng học có rất nhiều sinh viên xuất sắc

Page 19: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

19

nhưng trong số đó có hai sinh viên nữ đặc biệt nổi bật . Một là Lý XuânPhương - cháu gái của hiệu phó Lý . Hai là Lê Ngọc Hoài Thu . Em HoàiThu này cũng là sinh viên nghèo giống như em ngày xưa nhưng lại rất chămchỉ và có năng khiếu bẩm sinh về thiết kế thời trang . ”Hiệu trưởng Chu Mạnh Ninh giới thiệu sơ qua tình hình của lớp A choThanh Dương được rõ .

1.8 ( kết thúc chương 1 )

7h , tại lớp A của khoa thiết kế thời trang , trường đại học Hoa Sen ……..Các sinh viên đang ồn ào huyên náo trò chuyện thì cánh cửa lớp chợt mở ra .Trong phút chốc , không gian trở nên im lặng . Mọi ánh nhìn của các sinhviên đều đổ dồn về phía người đàn ông trung niên với phong cách sang trọngđang rảo bước đến phía bục giảng .Đặt chiếc túi xách có chứa laptop lên bàn giáo viên , Thanh Dương im lặngnhìn tất cả sinh viên trong lớp . Lúc đó có một bạn sinh viên vội đặt microkhông dây lên bàn giáo viên rồi cúi đầu trở về chỗ ngồi .Cầm micro lên , Thanh Dương bắt đầu cất giọng “ Chào tất cả các bạn . Tôilà khách mời thỉnh giảng do hiệu trưởng mời đến . Tôi không phải là thầycủa các bạn . Cùng lắm các bạn chỉ có thể xem tôi là đàn anh mà thôi . Hômnay chúng ta gặp nhau không phải để học những thứ có trong sách vở vì tôibiết các bạn đều là những sinh viên giỏi của khoa thiết kế thời trang nên vớikinh nghiệm của người đi trước , tôi muốn chia sẻ với các bạn một vài điềuvề công việc thực tế một khi các bạn ra trường và tìm kiếm việc làm trongngành này . ” - Vẫn là giọng nói trầm ấm , Thanh Dương khiến cho tất cảsinh viên trong lớp đều chăm chú lắng nghe .Im lặng một lúc , Thanh Dương tiếp tục “ Tôi là cựu sinh viên của khoa .Tên tôi là Diệp Thanh Dương . Là tổng giám đốc của J & K . ”Nghe đến đây tất cả sinh viên đều mắt chữ O mà mồm chữ A . Họ ồ lên kinhngạc khiến không gian yên tĩnh bị phá vỡ . Đến đây bắt đầu có những tiếngxì xầm bên dưới lớp học . Các sinh viên nữ chăm chú quan sát người đànông đang trên bục giảng kia từ đầu đến chân với tất cả sự ngưỡng mộ .“ Hóa ra là Diệp tổng của J &K . Ôi ! Sao mà đẹp trai quá ? Lúc ông ấy mớibước vào làm mình súyt nữa rụng tim luôn . ” - Một sinh viên nữ nhận xét .“ Hic ! Đây đúng là mẫu đàn ông mình thích . Đẹp trai , có tài , từng trải lạigiàu có . ”- Một nữ sinh viên khác nói .Lúc này , Xuân Phương nhìn sang Hoài Thu thì thấy cô có vẻ bối rối .“ Ê ! Có chuyện gì vậy ? Sao sắc mặt của bà lại thế kía ? ”Kéo tay Xuân Phương , Hoài Thu thì thầm “ Chắc bạn biết mình làm thêm ở

Page 20: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

20

quán MY LOVE mà đúng không ? ”“ Ừ ! Thế thì sao ? ”“ Chủ quán của mình có một anh bạn lâu năm chính là …..” - Hoài Thu khẽnhếch ngón tay trỏ phải chỉ về phía bục giảng .“ Không phải vậy chứ ? ” - Xuân Phương kêu lên .Gật đầu , Hoài Thu nói “ Chủ nhật vừa rồi mình có gặp ông ấy ở MY LOVE .Nghe nhân viên làm lâu năm ở đó nói ông ấy chủ nhật nào cũng đến quán vàchỉ ngồi đúng một vị trí duy nhất . Ngay cả thời gian đến và đi cũng cố địnhchưa từng thay đổi . Như vậy đã 8 năm rồi . ”“ 8 ...8 ….năm sao ? ” - Xuân Phương lắp bắp tỏ ra kinh ngạc .Buổi thỉnh giảng hôm đó đúng là có nhiều điều cho các sinh viên học hỏi .Điều quan trọng là chia sẻ những khó khăn trong công việc sau này vànhững gì khác nhau giữa lý thuyết trên giảng đường với thực tế .Hoài Thu cũng như các sinh viên khác đều chăm chú lắng nghe và ghi chép .Khi buổi học kết thúc , Thanh Dương đã đứng giữa bục giảng mà cúi nhẹchào tất cả sinh viên trước khi rời lớp . Các sinh viên cũng đồng lọat đứnglên cúi chào đáp lại Thanh Dương và tiếng chuông reo báo hiệu hết giờ họccũng đã vang lên .Lúc này Xuân Phương nhận được điện thọai của chú nên phải về gấp cóviệc . Cô đã bye bye Hoài Thu và nhanh chóng rời đi .Còn lại Hoài Thu cũng phải nhanh chóng đến MY LOVE để làm việc . Côvội vã thu xếp tập sách vào túi xách và vội vàng rời lớp .Nhìn đồng hồ trên tay , Hoài Thu vừa đi vừa lẩm bẩm “ Phải nhanh lên .Không khéo lại bị kẹt xe . ” .Đi đến sân trường , trong lúc vội vã , Hoài Thu đã vô tình va chạm với mộtnữ sinh viên . Cô ta cứ thế bỏ đi trong khi sách vở của Hoài Thu bị rơi hếtxuống đất kèm theo những bản vẽ thiết kế cứ rơi đầy trên đất . Chiếc túixách cũ kỹ của Hoài Thu vì vậy mà bị rách vì dù sao nó cũng đã lâu năm lắmrồi .Trong lúc Hoài Thu vội vàng nhặt lại tập sách và các bản thíết kế của mìnhđang nằm hểt trên đất , có mấy bản bị bay ra xa do gió thổi , bất chợt có mộtbàn tay chìa ra trước mặt cô khi cô còn đang cắm cúi lượm nhặt tài liệu . Bàntay đó đang cầm hết những bản thiết kế bị bay ra xa kia . Hoài Thu vội vàngnhận lấy và khẽ cúi đầu với luôn miệng cảm ơn .Nhưng khi ngước mặt nhìn lên thì cô vô cùng ngạc nhiên khi người đã giúpcô nhặt lại các bản vẽ lại là Thanh Dương .Trong lúc nhặt bản vẽ giúp Hoài Thu , Thanh Dương đã chăm chú xemnhững thiết kế của cô . Ngay giây phút đó , Thanh Dương đã nhận ra HoàiThu đúng là nhân tài trong ngành thiết kế thời trang như hoa hãy còn nụ .Vấn đề là thời gian để Hoài Thu có thể va chạm thực tế và trưởng thành hơn

Page 21: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

21

trong các thiết kế . Nếu có người tạo điều kiện cho cô thì chắc chắn mai saucô sẽ là một nhà thiết kế thời trang tỏa sáng trong giới .Nghĩ đến đây , Thanh Dương bất giác nhớ đến Hạ Vân . Hiện giờ Hạ Vânchẳng phải là một trong 5 nhà thiết kế thời trang hàng đầu Canada hay sao ?Vẫn với nụ cười phảng phất nỗi buồn , ánh mắt đầy vẻ thâm trầm , ThanhDương khẽ nói “ Thiết kế của em rất khá nhưng để biến một y phục trên giấythành thật cũng như để đưa vào sản xuất hàng lọat thì còn phải quan tâm đếntính khả dụng của thiết kế đó và còn nhiều điều khác nữa mà một doanhnghiệp phải cân nhắc . Thầy hiệu trưởng cũng đánh giá rất cao năng lực củaem . ”Đưa ra tấm danh thiếp của mình , Thanh Dương tiếp lời “ Sắp tới lớp của emsẽ có thời gian cho các sinh viên thực tập tại những công ty thời trang hiệnnay . Em hãy cầm theo tấm danh thiếp này đến J&K thì sẽ có người sắp xếpcông việc cho em . Tôi mong là sẽ mau chóng có thể gặp em ở J&K . ”Kể đến Thanh Dương quay lưng rời đi còn Hoài Thu nhận lấy tấm danhthiếp mà bản thân còn không dám tin vào những gì đã diễn ra . Cô đứngngẩn người nhìn theo Thanh Dương cho đến khi bóng người khuất đi hẳn .“ Chuyện gì vừa xảy ra thế này ? Tổng giám đốc J&K vừa đưa danh thiếpcho mình và muốn mình vào J&K để thực tập sao ? Hoài Thu ! Có phải màyđang mơ không vậy ? Chuyện này có thể xảy ra với mày sao ? ”

CHƯƠNG 2 :BẢN HỢPĐỒNG TÌNH NHÂN

2.1

“ Alô ! Chào Diệp tổng ! Tôi gọi cho ngài từ Canada đây . Theo những gì tôiđiều tra được thì cô Hạ Vân đã ly hôn chồng cách đây không lâu . Nghe nóicô ấy sẽ trở về Việt Nam vào ngày 27 tháng 10 tới trong chuyến bay tối .Chuyến bay sẽ hạ cánh tại phi trường Tân Sơn Nhất lúc 23h . ”“ Tôi biết rồi ! ” - Cúp điện thọai di động , nét mặt của Thanh Dương trở nênbi thương đồng thời pha lẫn ánh mắt tóat lên sự căm giận .Từ trên tòa nhà cao vút 50 tầng của J&K , phòng của tổng giám đốc là trêntầng cao nhất và có thang máy riêng cũng như lối đi riêng chứ không đi cùnglối với các nhân viên . Nhìn xuống dòng xe tấp nập bên dưới , khẽ nheo mắt

Page 22: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

22

với ly rượu trên tay , Thanh Dương khẽ uống từng ngụm một . Khung cảnhtrong phòng lúc này thật yên tĩnh đến đáng sợ .“ Hạ Vân ! Nếu năm xưa anh không phải gã sinh viên nghèo mà là con nhàgiàu có giống như em thì liệu có phải chúng ta hôm nay đã khác ? Nếu nhưvậy có phải em đã không rời bỏ anh mà đến Canada xa xôi kia . Nếu đượcnhư vậy thì có lẽ em đã không thay lòng đổi dạ mà kết hôn với người đànông giàu có khác và bỏ rơi lời ước hẹn của chúng ta . Những lời em từng nóivới anh có lẽ em đã thực sự quên cả rồi . Tình yêu đối với em chỉ đơn thuầnlà sự lựa chọn nhưng với anh là tất cả tấm lòng . Tình yêu của đàn bà hóa rachỉ có vậy . Khi đứng trước cám dỗ thì tình yêu sẽ không còn ý nghĩa gìnữa . ”

Lúc này , trời bỗng đổ mưa to . Cả bầu trời đen kịt kèm theo gió lớn và mưakhông ngừng trút xuống . Khung cảnh bên ngòai trước mặt Thanh Dươngcũng vì vậy mà nhạt nhòa bởi mưa . Căn phòng rộng lớn của tổng tài bỗngchốc trở nên lạnh lẽo và u ám một cách kỳ lạ .Con người đúng là rất kỳ lạ . Bề ngòai tưởng là đã có thể trút bỏ chuyện cũnhưng rốt cục thì vẫn là trong tim không thể trút bỏ . Tình yêu rốt cục là hiệnthân của thiên sứ hay ma quỷ chỉ có bản thân của mỗi người là rõ nhất . Cóngười từng bảo tình yêu đầu tiên là mối tình khó quên nhất nhưng cũng dễtan vỡ nhất . Một khi tan vỡ nó sẽ để lại vết thương hằng sâu nơi con tim khómà phai mờ .

*****************************************

Cùng lúc này , Hoài Thu vừa rời khỏi trường sau tiết học , cô nheo mắtngước mắt nhìn lên trời khi mà mưa không ngừng như trút nước .“ Thôi tiêu rồi . Mưa lớn thế này thật là xui quá đi . Đường đến MY LOVEcũng không phải gần . Đành phải chịu vất vả một bữa vậy . ” - Hoài Thu lẩmbẩm .Trong lúc này thì có một người đàn ông có vẻ mặt quen quen mặc vest đencầm dù đến che cho Hoài Thu .“ Chú là ai ? Cháu trông chú có vẻ quen quen . ” - Hoài Thu đưa mắt nhìnngười đàn ông đang che dù cho cô .“ Cô Hoài Thu không nhớ tôi cũng không có gì lạ . Chúng ta trước đó chỉgặp có một lần thôi lại chẳng nói được mấy câu . Tôi là chú Huy . Là tài xếcủa cậu Nhật Phong . Cậu chủ đang đợi cô trên xe . Chúng ta mau đi thôi . ”“ Sao cơ ? Anh Nhật Phong đã đến đây rồi sao ? ” - Hoài Thu tỏ ra ngạcnhiên .

Page 23: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

23

****************************

Ngay khi Hoài Thu lên xe , Nhật Phong đã ra hiệu cho chú Huy lái xe đi .Bên ngòai lúc này mưa không ngừng đổ xuống , gió cũng thổi đến các táncây lớn cũng nghiêng mình theo .“ Nhật Phong ! Sao anh lại đến đây ? Anh có việc gì ở trường em sao ? ” -Hoài Thu lên tiếng hỏi .“ Không ! Anh đến đây để gặp em . ” - Câu trả lời rất thản nhiên của NhậtPhong khiến Hoài Thu tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh .“ Anh tìm em làm gì ? ”“ Không phải em nói muốn đãi anh một chầu sao ? Anh nghe Xuân Phươngnói em làm thêm ở quán cà phê MY LOVE . Vậy cứ thẳng đến đó cho tiện .Hôm nay anh sẽ làm khách ở đó . Tiền nước em trả là được . ”“ Anh đùa sao ? Anh thực sự muốn đến quán em làm ư ? Anh có giỡn cũngđừng giỡn kiểu đó . ”“ Trông anh giống nói đùa lắm sao ? Anh nghiêm túc đó . Trừ phi em khôngmuốn đãi anh một chầu . ”“ Không phải vậy . ” - Hoài Thu vội thanh minh .Chợt như nhớ ra chuyện gì , Hoài Thu kêu lên “ Thôi chết ! Khôngđược …..Xe ….đạp của em còn ở bãi giữ xe . Người ta chỉ giữ xe đến 8 giờtối thôi . ”Lay hoay trên xe , Hoài Thu e ngại nói “ Chú Huy ! Cho cháu xuống . Xecủa cháu ……”Kéo tay của Hoài Thu khiến cô phải ngồi sát lại gần mình , Nhật Phong nói“ Em không cần lo . Xe đạp của em không mất đâu mà sợ . Xe của em sẽ cóngười đưa về nhà em . Tối nay em làm thêm xong thì anh sẽ đưa em về tậnnhà . ”Nhìn vào chiếc kính rọi vào phía yên sau , chú Huy cười bảo “ Cô Hoài Thukhông cần lo . Cậu chủ đã sắp xếp đâu vào đó cả rồi . ”Cúi mặt vẻ ái ngại , Hoài Thu nói “ Thật là ngại quá ! Lần trước đã phiềnanh đưa em về . Hôm nay lại …..”“ Nếu muốn cảm ơn anh thì đãi anh một chầu nước là được rồi . Không tốnnhiều tiền của em đâu . Với lại lần sau em đừng cố tránh né anh như vậy làđược . Không hiểu sao anh cứ luôn cảm thấy em cố tình muốn giữ khỏangcách với anh . Chẳng lẽ trông anh đáng ghét vậy sao ? ” - Nhật Phong nhìnHoài Thu với ánh mắt dịu dàng và nói .Vội xua xua tay , Hoài Thu thanh minh “ Không có ! Em không hề tránh négì anh hết . Cũng không phải muốn giữ khỏang cách với anh . Chỉ là ……..”“ Chỉ là thế nào ? ” - Nhật Phong hỏi .

Page 24: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

24

“ Chỉ là em không muốn người ta bàn ra tán vào rồi bảo em “ Thấy giàu bắtquàng làm họ ” cố tình tỏ ra thân thiết để dụ dỗ thiếu gia nhà giàu . ” - HoàiThu cúi mặt có phần buồn bã .Cười to , Nhật Phong nói “ Ai bảo thế ? Em mà có thể dụ dỗ thiếu gia nhàgiàu sao ? Em đúng thật chỉ là nai tơ thôi . Người khác dụ dỗ em thì có chứem thì dụ đỗ được ai ? Theo anh thấy , em là một thiên sứ rất lương thiện .Những người đàn ông bình thường đều sẽ bị ánh sáng của em hấp dẫn chứchẳng cần em phải dụ dỗ ai cả . Chỉ cần em đừng xui xẻo gặp phải ma quỷ làđược . Với thiên sứ hiền lành như em thì chỉ có nước bị ma quỷ ăn thịt .”Cười hiền lành , Hoài Thu nói “ Anh nói nghe sao ghê quá ! Em chỉ là côgái bình thường thôi chứ nào phải thiên sứ thì làm gì dễ gặp ma quỷ được ?Em từng đọc một cuốn truyện nói về tình yêu giữa một thiên sứ và quỷvương . Tựa đề là “ Khi ma quỷ biết yêu ” . Truyện kể về một nàng thiên sứcó trái tim nhân hậu đã làm cho quỷ vương phải cảm động và đem lòng yêunàng ấy say đắm . Nhưng mà họ nói sao cũng là người của hai thế giới . Mộtngười sống ở vương quốc của sự sáng trong khi người kia lại sống nơivương quốc bóng tối . Cơ bản là không thể nào ! Cuối cùng quỷ vương đãchấp nhận từ bỏ quyền lực vốn có của mình để trở thành một người bìnhthường chỉ vì muốn được sống bên cạnh người con gái mình yêu . Em đọctruyện đó mà súyt khóc vì cảm động . Không biết một tình yêu như vậy liệucó tồn tại ở đời thực này không ?....... Em thì nghĩ có lẽ là không vì cuộc đờithường rất phũ phàng chứ không lãng mạn như trong truyện . ”“ Anh lại nghĩ khác . ” - Nhật Phong chậm rãi nói .“ Thật ra trong mỗi con người đều tồn tại hai bản chất thiện và ác . Trongtình yêu cũng vậy . Yêu chính là mặt thiện và hận chính là mặt ác . Bà nộicủa anh từng nói như vậy . Bà bảo rằng khi con người ta từ yêu biến thànhhận thì người đó tự khắc sẽ trở thành ma quỷ . Yêu càng nhiều thì hận cũngcàng sâu . Hận chính là mặt trái của tình yêu . Đó là cách thức thể hiện tìnhyêu mang tính tiêu cực . ”Gật đầu tán thành , Hoài Thu nhìn ra bên ngòai .“ Anh nói đúng . Vậy có nghĩa là ở nơi nào đó vẫn tồn tại những con ngườibị thù hận dẫn lối khiến đánh mất đi chính mình . Thật ra , dày vò ngườimình yêu thì bản thân mình còn đau đớn gấp bội . Hà tất phải làm khổ mìnhkhổ người . ”

2.2

Ngày 27 tháng 10 năm 2013 , 23h , trước cửa phi trường Tân Sơn Nhất ……

Page 25: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

25

“ Hạ Vân ! Cuối cùng con cũng đã về . Mau lên xe ! Mẹ con đang ở nhàchuẩn bị thức ăn mà con thích . Đã tám năm rồi . Con đi một cái là tám nămtrời . Lúc kết hôn cũng chỉ thông báo qua Skype cho ba mẹ . Con đúng thậtlà ! Sang bên Canada rồi thì không còn biết đến ba mẹ nữa có phải không ? ”Ôm hôn ba , Hạ Vân cười nói “ Ba ! Ba vẫn như xưa . Vẫn thích quản thúccon như vậy . Con đã 36 tuổi rồi chứ đâu phải cô sinh viên nhỏ ngày nào nữamà ba còn muốn quản thúc con . Chúng ta đi thôi . Không khéo để mẹ chờsốt ruột . Hai ngày nữa con còn có buổi phỏng vấn với báo chí nữa kia . ”Hạ Vân trong đêm nay đã vận chiếc đầm ôm liền thân màu đồng rất sangtrọng và thời trang . Cô mang đôi giày cao gót hàng hiệu cao cấp màu đồngđộc đáo cùng với mái tóc nâu đỏ ép thẳng dài đến lưng . Khuôn mặt xinh đẹpvà rạng rỡ vẫn không kém ngày xưa là mấy . Hạ Vân có dáng người thon thảvà cao ráo chẳng khác nào người mẫu . Nước da trắng ngần càng thu hútnhiều ánh nhìn của những người xung quanh .

Đọan Hạ Vân và ba cô rảo bước cùng đi phía trước còn tài xế riêng của họthì kéo vali của cô theo sau . Họ đi vừa cười vừa nói rất vui vẻ . Tuy nhiên ,lúc này có một chiếc xe hơi đen hiệu Audi đang đậu phía xa xa . Từ ngòainhìn vào thì kính xe đó màu đen nên không ai thấy được người bên trong .Dù vậy người bên trong nhìn ra ngòai thì có thể thấy rõ mồn một .Kính xe ở yên sau đột ngột hạ xuống , một ánh mắt chứa đầy bi thương lẫncăm hờn đang nhìn về phía Hạ Vân .“ Chúng ta đi thôi . ”“ Vâng ! Thưa Diệp tổng ” - tài xế trả lời và vội lái xe đi .“ Hạ Vân ! Chuyện của chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi . Chúng ta sẽ khôngkết thúc dễ dàng như vậy . Anh sẽ cho em biết tám năm qua anh đã đau khổnhư thế nào ? Tất cả là do em ban cho . Nếu có đau khổ thì chúng ta sẽ cùngđau khổ . Nếu em đã quên những kỷ niệm của chúng ta thì anh sẽ khiến choem phải nhớ lại . Nhớ lại một cách sâu sắc . ”- Ngồi lặng im trên xe nhưng tiếng lòng của Thanh Dương lại vang lênnhững lời đau đớn ấy .

*******************************************

Sáng hôm sau , ngày 28 tháng 10 , trước cửa tòa cao ốc 50 tầng của J&K ,cầm trên tay tấm danh thiếp của Thanh Dương , Hoài Thu tỏ ra ngập ngừngvà e dè .

Page 26: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

26

“ Liệu mình có nên vào trong đó không ? Sao mình lại thấy run như vậy chứ ?Dù sao đây cũng là cơ hội hiếm có . Nếu mình thành công thì cô và dượng sẽcó thể an hưởng lúc tuổi già . Đúng vậy ! Mình không thể bỏ lỡ cơ hội tốtnhư vậy . Dù thế nào cũng phải thử một lần . Nếu không mình sẽ hối hận . ”- Nhắm mắt và hít một hơi thật sâu , Hoài Thu rảo bước đi thẳng vào cửachính của J&K . Vừa bước đến gần cánh cửa kính trong suốt thì cửa đã tựđộng mở ra , Hoài Thu theo đó mà đi thẳng đến bàn tiếp tân ở trước mặt .“ Chào chị ! Em …...Em đến xin được thực tập ở J&K . ” - Hoài Thu khẽ nóimang chút sợ sệt .Cô nhân viên đã tươi cười với tác phong chuyên nghiệp và đáp rằng “ Chàoem ! Vậy em cho chị biết em tên là gì ? Có ai giới thiệu em đến đây thực tậphay không ? ”Sau khi đưa tấm danh thiếp của Thanh Dương cho cô nhân viên , Hoài Thucó vẻ chờ đợi . Cô nhân viên nhìn Hoài Thu với đôi mắt kinh ngạc sau đó thìgọi đến phòng giám đốc .“ Dạ chào giám đốc Trương , có một sinh viên nữ đến xin thực tập tại J&Kcủa chúng ta . Chỉ là …..Chỉ là cô ấy có mang theo danh thiếp của Diệptổng . Cô ấy bảo do Diệp tổng đã đích thân bảo cô ấy đến . ”“ Tôi biết rồi . Diệp tổng đã nói với tôi chuyện này rồi . Gọi cô sinh viên đóđến phòng của tôi . Tôi sẽ đích thân đưa cô ấy đi gặp Diệp tổng . ” - Nóixong thì giám đốc Trương đã gác máy .

Lúc này , cô nhân viên tươi cười rời khỏi quầy tiếp tân và nói “ Hiện giámđốc Trương đang đợi em . Mời em đi lối này . ”“ Dạ , cảm ơn chị . ” Hoài Thu lễ phép nói .Sau khi Hoài Thu đi khuất , mấy cô nhân viên lễ tân hãy còn rỉ tai nhau .“ Này ! Không phải ai cũng có thể có danh thiếp của Diệp tổng đâu nhé !Ngòai các đối tác lớn của J&K ra thì hầu như không ai có cả . Những đối tácvừa và nhỏ đều chỉ có giám đốc Trương gặp mặt và trao đổi với họ thôi . Côgái này đúng là không đơn giản . Làm sao mà cô ta có thể gặp được Diệptổng của chúng ta và còn có được danh thiếp nữa ? Nhìn cô ta cũng chẳngphải cao sang gì . ”

**************************************

“ Cốc cốc ” , ở bên trong phòng tổng tài , Thanh Dương nghe thấy tiếng gõcửa .

Page 27: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

27

“ Vào đi ! ” - Lúc này , Thanh Dương đang đứng bên tấm kính trong suốt ,nhìn xuống có thể thấy gần như cả khung cảnh của thành phố . Hai tay đúttrong túi quần , đôi mắt anh có vẻ trầm ngâm .Cánh cửa phòng toan mở ra . Có hai người bước vào . Đó là giám đốcTrương và Hoài Thu .“ Diệp tổng ! Người đã được đưa đến . Nếu không còn gì nữa tôi xin phép rangòai . ”Nói rồi , giám đốc Trương vội rời khỏi phòng và đóng cửa lại .Không gian lúc này yên tĩnh đến nỗi làm người ta khó chịu đến ngạt thở .Hoài Thu đứng im thin thít không dám nói lời nào , hai bàn tay cứ nắm chặtlấy nhau . Cô chính là đang chờ đợi Thanh Dương lên tiếng trước .Mắt vẫn hướng ra ngòai tấm kính , Thanh Dương khẽ nói “ Hôm nay em đếnđây trước đó có từng nghĩ bản thân muốn làm ở vị trí nào hay không ? ”Thực sự phát run , Hoài Thu bắp lắp “ Dạ ! Cháu …..”“ Cháu sao ? ” - Thanh Dương quay mặt lại nhìn thẳng vào Hoài Thu . Anhnhíu mày tỏ thái độ không đồng tình với cách nói của cô .“ Em nghĩ chúng ta chênh lệch nhau bao nhiêu tuổi mà gọi tôi như vậy ? Emtự xưng mình là cháu nghĩa là em định gọi tôi bằng gì ? Bằng chú sao ? ” -Thanh Dương nhìn Hoài Thu với ánh mắt như muốn xét hỏi làm cô càng bốirối hơn .“ Dạ không phải vậy ? Chỉ là …..” - Hoài Thu càng lúng túng hơn .“ Thôi được rồi . Không cần nói nữa . Nhìn em căng thẳng thế kia cứ y nhưtôi sắp ăn thịt em đến nơi vậy . Từ giờ em cứ xưng em và gọi tôi là Diệptổng . ” - Ngồi xuống ghế của mình , Thanh Dương tiếp tục “ Hiện tại , trongJ&K , nhân sự cũng đã đâu vào đó . Hiệu trưởng Chu có gọi cho tôi sau khibiết em sẽ đến thực tập tại J&K . Thầy ấy nói tôi hãy đặc biệt quan tâm emmột chút , cố gắng chỉ dạy em nhiều hơn . ”Im lặng và quan sát Hoài Thu , Thanh Dương có thể thấy cô đang cầm trêntay bìa hồ sơ nhựa màu xanh trong suốt . Trong đó có chứa những bản thiếtkế thời trang do chính tay cô vẽ . Hoài Thu từ nãy đến giờ vẫn còn chưa hếtcăng thẳng . Cô vẫn không dám nhìn thẳng vào Thanh Dương mà mắt cứhướng xuống đất .“ Những bản thiết kế của em rất khá . Trước đó tôi đã có cơ hội được xemqua . Hiện tại , em hãy tạm thời làm thư ký riêng của tôi cái đã . Đối với tôi ,không phải ai cũng có thể trở thành thư ký riêng . Tôi biết em có năng lực .Hãy đi theo tôi mà từ từ học hỏi . Khi nào có vị trí phù hợp hơn với em thìem sẽ được điều vào vị trí đó . ”“ Dạ ...Thư…. ký riêng ạ ? Em không nghe lầm chứ ? ” Hoài Thu ngơ ngác .Cô cứ tưởng mình sẽ là một nhân viên bình thường của phòng thiết kế kia .Sao lại là thư ký riêng kia chứ ? Rốt cục Diệp Thanh Dương làm vậy là có ý

Page 28: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

28

gì ?

“ Sao ? Có gì không ổn ? Em không thích làm thư ký riêng của tôi phảikhông ? ” Ánh mắt và thần thái của Thanh Dương tỏ ra nghiêm nghị .“ Dạ ! Không …..không phải như vậy . ” - Hoài Thu vội vàng biện minh .Hai tay cô lúc này nắm chặt bìa hồ sơ . Sự căng thẳng vẫn không hề giảm đi .

“ Kể từ bây giờ , em không cần đến MY LOVE để làm việc nữa . Về giacảnh của em , tôi đều đã nắm rõ tất cả . Tuy nói em là thực tập sinh nhưngnếu em làm tốt công việc của mình thì tiền lương mỗi tháng của em chắcchắn sẽ hơn hẳn rất nhiều so với hiện tại . Với công việc thư ký riêng , emphải luôn đi cùng tôi tham dự các buổi gặp mặt đối tác quan trọng cũng nhưnhững buổi tiệc xã giao . Như vậy dù có muốn thì em cũng không có thờigian nào để làm thêm ở MY LOVE . ” - Thanh Dương nghiêm mặt nói .

“ Dạ ! Em đã rõ thưa Diệp tổng . ” - Hoài Thu khẽ nói . Khuôn mặt cô lúcnày chỉ giãn ra được đôi chút .

2.3

Sáng hôm sau , 7h , vận bộ áo sơ mi trắng và quần tây đen giống như bìnhthường khi đi học , Hoài Thu đứng trước cửa J&K đưa mắt nhìn tổng thể tòacao ốc bằng kính cao vút kia . Thật không dễ dàng để có thể vào được đâylàm việc . Dù chỉ là một nhân viên bình thường của khâu thiết kế cũng phảicó trình độ từ khá trở lên . Những quản lý cấp cao đều là những người đãtừng du học nước ngoài và tốt nghiệp ở những trường thiết kế thời trang nổitiếng cùng với tấm bằng lọai ưu . Bên cạnh đó còn phải có kinh nghiệm quảnlý trong lĩnh vực này ít nhất 5 năm .Thở dài , Hoài Thu tự nhủ đây là cơ hội hiếm có . Nếu như bản thân cô cóthể tận dụng cơ hội này thật tổt thì mới mong đạt thành mơ ước trở thànhnhà thiết kế thời trang nổi tiếng . Cô và dượng của cô cũng có thể nhờ đó màcó cuộc sống an nhàn , thỏai mái lúc về già . Đến cái tuổi gần 60 rồi mà họvẫn còn phải vất vả với cái tiệm tạp hóa dù bình thường rất vắng khách .Kiếm không được bao nhiêu đồng nhưng lại không nỡ bỏ . Họ thì ăn mặcđược bao nhiêu ? Rốt cục cũng vì muốn kiếm tiền cho cho Hoài Thu màthôi . Thấy Hoài Thu phải ra ngòai làm thêm . Họ càng không thể dẹp đitiệm tạp hóa . Kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu vì nếu không thì gánh

Page 29: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

29

nặng của Hoài Thu sẽ càng lớn .

Rảo bước vào bên trong tòa cao ốc J&K , Hoài Thu xuất trình thẻ nhân viênvới hai anh bảo vệ đứng giữ thang máy riêng của tổng giám đốc . Hai bảo vệđó đứng ở hai bên thang máy và không cho bất cứ nhân viên nào được dùngthang máy này vì nó sẽ dẫn trực tiếp lên tầng cao nhất của tòa nhà cũng tứclà phòng của tổng giám đốc .Sau khi liên hệ với giám đốc Trương thông qua bộ đàm , một trong hai anhbảo vệ nói “ Cô có thể lên . Chúng tôi đã xác nhận cô là thư ký riêng củatổng giám đốc . Mời cô . ”- Nói rồi anh ta bấm thang máy và cửa mở ra để Hoài Thu bước vào .“ Cảm ơn hai anh . ” - Hoài Thu nói với vẻ lịch sự .

**********************

“ Cốc cốc ” - Tiếng gõ cửa vang lên .“ Vào đi . ”Khi Hoài Thu vừa bước vào , Thanh Dương đã quan sát cô thật kỹ từ đầuđến chân .“ Đi theo tôi . ” - Nói rồi Thanh Dương với tay lấy chiếc áo khóac và rờikhỏi phòng . Vẫn với thái độ khiến người khác khó hiểu như vậy . Khônghiểu sao Hoài Thu cứ luôn cảm thấy Thanh Dương đối với cô khi gần khi xakhiến cho cô không thể hiểu nổi rốt cục người đàn ông này đang nghĩ cái gì ?

Lúc Hoài Thu đi lên là bằng thang máy bên phải . Nhưng khi theo sau ThanhDương đi xuống lại là thang máy bên trái . Thang máy đó dẫn đến tầng hầmnơi chỉ để xe của riêng tổng giám đốc . Bình thường không có nhân viên nàođến được đó . Tài xế đã đợi sẵn trong xe . Anh ta vội mở cửa sau cho ThanhDương còn Hoài Thu thì cô tự mở cửa .

“ Diệp tổng ! Bây giờ chúng ta sẽ đi đâu ? ” - Tài xế lên tiếng hỏi .

“ Đến showroom của J&K ở đường ba tháng hai . ” - Thanh Dương cất giọngkhông cao không thấp trả lời tài xế .

Page 30: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

30

“Dạ ! Tôi biết rồi . ”

Nhìn sang Thanh Dương , Hoài Thu thật lòng rất muốn hỏi tại sao mình lạiphải đến đó với Thanh Dương nhưng lại không dám mở lời .Cô ngồi nhìn ra bên ngòai , đôi lúc lại lén nhìn Thanh Dương . Lúc đó , khẽtựa đầu vào ghế , Thanh Dương đang nhắm mắt có vẻ như muốn nghỉ ngơiđôi chút .“ Mặt tôi có dính gì sao ? ” - Câu nói bất ngờ của Thanh Dương làm HoàiThu giật mình bối rối .Mở mắt nhìn Hoài Thu , Thanh Dương có vẻ dò xét .Mỉm cười để cố giấu đi sự bối rối , Hoài Thu vội nói “ Dạ không !Không ...phải vậy . ”Ấy vậy nhưng ánh mắt của cô vẫn không thể che giấu được sự lúng túng .“ Em cứ nhìn lén tôi như vậy là có ý gì ? Em có gì muốn hỏi thì cứ hỏi ? Cầngì cứ nhìn lén tôi như vậy ? ” - Lời của Thanh Dương khiến Hoài Thungượng quá chừng .Ngay cả bác tài xế cũng phải cười khi nhìn thấy bộ dạng ngượng nghịu củacô .“ Dạ …..dạ …...Em chỉ muốn hỏi Diệp tổng sao lại muốn đưa em đếnshowroom của J&K để làm gì ạ ? ” - Đến bây giờ Hoài Thu mới dám hỏithật .Ho mấy tiếng , Thanh Dương trả lời “ Tối nay có một bữa tiệc quan trọng .Đó là buổi tiệc của giới thiết kế thời trang . Đại diện của các công ty thờitrang cũng như các nhà thiết kế nổi tiếng cả trong lẫn ngòai nước đều sẽ cómặt . Đây là cuộc gặp mặt kín nên sẽ không có báo chí tham dự . Hôm nay aicũng có dẫn theo bạn nhảy , em là thư ký riêng của tôi lẽ nào lại vắngmặt ? ”Im lặng nhìn Hoài Thu một lúc , Thanh Dương có thể nhận ra bấy giờ côđang tỏ ra bối rối khi biết bản thân lại sắp phải dự tiệc của những người giàucó và nổi tiếng .Lần trước dự tiệc sinh nhật của Xuân Phương là bất đắc dĩ thôi . Vì là bạnthân nên không thể từ chối . Còn lần này thì …..lại là vì công việc . Thở dài ,Hoài Thu nghĩ nếu bản thân làm không tốt sẽ khiến Diệp tổng mất mặt . Vậynên cô cảm thấy còn áp lực hơn lần dự sinh nhật của Xuân Phương nữa kia .“ Em nghĩ là bản thân có thể ăn mặc như vậy mà tham dự buổi tiệc với tôisao ? ” - Câu hỏi của Thanh Dương đã cắt ngang dòng suy nghĩ của HoàiThu .“ Dạ ….” - Vừa có vẻ ngạc nhiên lại vừa như hiểu ra những gì Thanh Dươngmuốn nói , Hoài Thu nhìn người đàn ông đang ngồi bên cạnh với vẻ có phần

Page 31: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

31

ái ngại .Cúi đầu với vẻ buồn bã , Hoài Thu tự nhủ “ Cũng phải . Mình nghèo như vậylàm gì kiếm được cái đầm nào ra hồn để dự những buổi tiệc có tính quý tộcthế này đâu ? ”

Lúc này , xe đã dừng lại và ngay trước mắt Hoài Thu là showroom chính củaJ&K với vẻ ngòai vô cùng hào nhóang .Khi bước xuống xe , bác tài xế đã dắt xe đến bãi đợi . Hoài Thu thì lẽo đẽotheo sau Thanh Dương vào bên trong showroom .Một khung cảnh quá đỗi rộng lớn đập vào mắt của Hoài Thu . Tất cả nhữngy phục ở đây bao gồm cho cả nữ lẫn nam đều quá đỗi độc đáo và lạ mắt . Từđầm , vest hay đồ jean ..v...v..đều có đủ cả .Những nhân viên nữ vừa nhìn thấy Thanh Dương đã cùng cúi đầu chào mộtcách lễ phép .

Đi đến khu vực treo đầm dạ tiệc , Thanh Dương liếc nhìn qua một lượt .“ Lấy cho tôi bộ này . ” - Thanh Dương nói với cô nhân viên .Nhìn sang Hoài Thu , Thanh Dương lại nói “ Thử chiếc đầm đó cho tôixem . ”Kể đến Hoài Thu ngoan ngõan đi theo cô nhân viên đi thử áo .Sau khi mặc xong và bước ra , Thanh Dương chỉ thóang liếc nhìn Hoài Thumột cái , nét mặt vẫn chẳng có gì thay đổi , vẫn cứ thản nhiên như vậy .Lúc này , Thanh Dương đang ngồi trên chiếc salon dài màu đen và xem báo .Hoài Thu phải công nhận là Thanh Dương rất biết cách chọn đồ dù là chọncho nữ giới .Đúng là không hổ danh nhà thiết kế thời trang nổi tiếng - tổng giám đốc củaJ&K .Khi nhìn mình trong gương , Hoài Thu thực sự là không tin người tronggương chính là cô .“ Là mình đây sao ? Thật không thể tin được ! Chiếc áo này sao có thể hợpvới mình đến vậy ? ”Một y phục đẹp vốn không phải cứ nhất thiết là đắc tiền mà quan trọng làphải tôn được vẻ đẹp của người mặc . Một y phục đẹp phải vừa khéo khoeđược cái đẹp và che đi khuyết điểm của chủ nhân mặc đó .Chiếc áo mà Hoài Thu mặc là áo đầm nền tím đậm và hoa văn trang trí choáo là lấy hoa phong lan trắng để trang trí . Chiếc áo này là sản phẩm củaJ&K nên độ tinh tế và độc đáo của nó là không cần bàn cãi . Chiếc đầm dàinày đúng là khiến Hoài Thu trở nên vô cùng xinh đẹp và quý phái . Làn da

Page 32: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

32

trắng của cô nhờ vậy mà càng nổi bật hơn . Vóc người của Hoài Thu thuộcdạng cao ráo và thon thả nên khi kết hợp với chiếc đầm này phải nói là vôcùng hòan hảo .

Sau khi rời khỏi showroom của J&K , Thanh Dương còn đưa Hoài Thu đichọn giày và làm tóc , trang điểm …v....v…..Sau đó , cả hai cùng đi thẳngđến buổi tiệc .

2.4

19h ngày hôm đó , tại khách sạn Windsor Plaza ……..

Lúc bước xuống xe , Hoài Thu tỏ ra căng thẳng vì lo bản thân sẽ làm khôngtốt . Bấy giờ , Thanh Dương đã chủ động khóac tay của Hòai Thu và tiến vàonơi diễn ra buổi tiệc .Trước mắt của Hoài Thu là căn phòng rất đỗi rộng lớn cũng không khác gìso với hôm cô dự tiệc sinh nhật của Xuân Phương . Tuy đây là lần thứ haitham gia dạng tiệc thế này nhưng Hoài Thu vẫn không đỡ căng thẳng chútnào . Chỉ cần nghĩ đến việc nếu bản thân làm không tốt khiến Diệp tổng mấtmặt thì chắc chắn sẽ bị đuổi là Hoài Thu lại phát run .“ Đừng căng thẳng ! Hãy cười thật tự nhiên vào . ” - Ghé môi vào tai củaHoài Thu , Thanh Dương khẽ thì thầm .

Bấy giờ , đôi mắt của Thanh Dương đảo một vòng khắp phòng như muốntìm kiếm một ai đó . Và đôi mắt của anh đã dừng lại khi thấy Hạ Vân đangđứng phía xa xa kia . Cô ta đang nói chuyện rất vui vẻ với một nhà thiết kếngười Pháp .

Bất giác khóac tay Hoài Thu có phần chặt hơn , Thanh Dương rảo bước đếnchào hỏi một vài người trong giới thiết kế thời trang .Bản thân Hoài Thu chẳng dám tùy tiện nói gì vì sợ bản thân nói gì khôngđúng thì khổ .Cô chỉ biết bản thân phải cố cười thật tự nhiên và cúi đầu chào mỗi khiThanh Dương gặp gỡ và trò chuyện với một ai đó .

Page 33: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

33

Đang trò chuyện với một số người trong giới , Hạ Vân bất giác nghe tiếng xìxào .“ Này ! Không biết cô gái đi cùng với Diệp tổng của J&K là ai vậy nhỉ ? Từtrước đến giờ chưa từng thấy Diệp tổng đi cùng với một cô gái nào đến thamdự những buổi tiệc thế này cả . ”“ Ừ nhỉ ! Lạ thật ! Cô gái đó có khi nào là bạn gái của Diệp tổng không nhỉ ?Trông cô ấy thật xinh đẹp . Cả người cô ấy đều tóat ra một thứ khí chất caoquý . Trông hai người họ thật xứng đôi . ”Lúc này , Hạ Vân đã nhìn thấy Thanh Dương và Hoài Thu đang đứng ở đằngxa kia . Họ đang cùng trò chuyện với một số nhà thiết kế nước ngòai .Đứng lặng người nhìn về phía Thanh Dương , Hạ Vân trong lòng bỗng dânglên một cảm giác nuối tiếc .

William - một nhà thiết kế thời trang người Anh đã nói với Thanh Dươngrằng “ Ồ ! Hôm nay bạn khiêu vũ của Diệp tổng thật là xinh đẹp . Cô ấy thậtgiống với một thiên sứ . ”Tươi cười , Thanh Dương đáp “ Ồ ! Thật cảm ơn ! Cô ấy là bạn gái của tôi .Chúng tôi sắp tính đến chuyện kết hôn . ”Tỏ vẻ vui mừng , ngài William nói “ Thật đáng vui mừng ! Khi nào Diệptổng và bạn gái kết hôn thì nhất định phải gửi thiệp mời cho tôi đấy nhé ! ”“ Nhất định ! Nhất định ! ” - Bắt tay với ngài William , Thanh Dương nói vớinụ cười xã giao .

Bản thân của Hoài Thu chỉ biết tươi cười , cô cũng chẳng hiểu Thanh Dươngvà ngài William đang nói gì . Trình độ Anh ngữ của Hoài Thu vốn còn cầntrau dồi thêm nhiều nữa cơ . Cô lại không có tiền để có thể đi học thêm Anhngữ . Chỉ nội tiền đóng học phí ở trường đại học là đã khiến Hoài Thu phảivất vả làm thêm để trang trải rồi .

Hạ Vân sau đó cũng có chào hỏi ngài William , qua đó , cô ta mới biết HòaiThu là bạn gái của Thanh Dương . Điều này khiến cho cô ta vô cùng kinhngạc .Khi cô ta nhìn sang Thanh Dương thì bất giác thấy anh không còn chỉ khóactay Hoài Thu mà đã chuyển sang ôm eo .Bản thân Hoài Thu cũng vô cùng bối rối và ái ngại khi Thanh Dương bấtgiác vòng tay ôm lấy eo của cô . Ấy vậy , Hoài Thu vẫn chẳng dám nói gì .Cô vẫn tiếp tục phối hợp tốt với Thanh Dương và tự nhủ chỉ cần chịu đựng

Page 34: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

34

cho đến khi hết buổi tiệc này mà thôi .Mái tóc dài uốn lọn của Hòai Thu cộng thêm việc trang điểm nhẹ nhànggiống như một thiên sứ khiến cho bao phái nam tham dự buổi tiệc đó đều bịcô cuốn hút .Nụ cười của Hoài Thu quả chẳng khác nào nụ cười của một thiên sứ . Cô tỏasáng trong buổi tiệc hôm nay dưới bao ánh nhìn ngây ngất .

2.5

Khi giai điệu của bản nhạc khiêu vũ đầu tiên vang lên , các cặp đôi đều cùnglúc dắt tay bạn nhảy ra khiêu vũ . Đây là một bản nhạc điệu Valse .

Hòa trong không khí chung , Thanh Dương và Hoài Thu đã cùng nhau khiêuvũ bản nhạc đầu tiên này .Dưới ánh đèn lúc mờ lúc tỏ , giai điệu lại quá ư du dương , Hoài Thu bấtgiác thấy trong lòng có một cảm xúc kỳ lạ . Lần trước , cô đã cùng NhậtPhong khiêu vũ tại tiệc sinh nhật của Xuân Phương , cũng là bản nhạc khiêuvũ đầu tiên nhưng sao cảm xúc lại khác xa nhau như vậy ?Hôm đó , Hoài Thu dù có chút ái ngại nhưng cô vẫn có thể nhìn thẳng vàoNhật Phong nhưng bây giờ thì …….Đối với Thanh Dương , Hoài Thu luôn tự hỏi không hiểu vì sao cô cứ luôncảm thấy lúng túng trước mặt người đàn ông này như vậy ? Rốt cục nguyênnhân là do đâu cô cũng không biết nữa ? Không hiểu sao từ lần đầu gặpThanh Dương tại MY LOVE thì Hoài Thu đã có một cảm giác rất khó diễntả đối với người đàn ông này ? Khi nhìn thấy vẻ mặt u buồn và cả đôi mắtluôn tỏ ra trầm ngâm của Thanh Dương thì Hoài Thu dường như cũng cảmnhận được một nỗi buồn len lỏi vào tâm hồn mình .

“ Đang nghĩ gì vậy ? ” - Câu hỏi của Thanh Dương đã đưa Hoài Thu về vớithực tại cũng như cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của cô .“ Không có gì . ” - Khẽ cúi mặt , Hoài Thu thỏ thẻ trả lời .“ Chẳng lẽ khi khiêu vũ với bạn nhảy , em đều không nhìn thẳng vào bạnnhảy mà chỉ nhìn dưới chân thôi sao ? ” - Vẻ nghiêm túc , Thanh Dương hỏi .“ Nhìn thẳng vào tôi ! Chẳng lẽ do mặt tôi quá xấu xí nên em mới khôngmuốn nhìn có phải không ? ”“ Không …...Dạ không phải vậy . ” - Hoài Thu lại bị dọa đến lúng túng .Đến lúc này thì Hoài Thu đành phải cố lấy hết can đảm mà nhìn thẳng vàomắt Thanh Dương .

Page 35: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

35

Thực lòng , ánh mắt của Thanh Dương rõ là có ma lực . Đó là một thứ malực có thể thôi miên trái tim của bất cứ cô gái nào .Cười nhếc mép , Thanh Dương nói “ Xem như em còn biết nghe lời . ”“ Diệp tổng ! Thật ra …...Thật ra em không quen với những buổi tiệc nhưthế này . Đến những nơi thế này khiến em cảm thấy không thỏai mái . Nơinày vốn không dành cho những sinh viên nghèo như em . Ai đến đây đều lànhững người thành đạt và có tiếng tăm . Nếu để người khác biết đườngđường là tổng giám đốc của J&K lại mang đến một bạn nhảy chẳng có tiếngtăm gì như em thì thật là mất mặt . ” - Hoài Thu vừa nói lại vừa run .“ Tôi không cho em tự xem thường mình như vậy . Trước khi muốn ngườikhác tôn trọng mình thì bản thân không thể lại đi khinh thường chính mình .Nếu em cũng khinh thường bản thân thì còn mong ai sẽ tôn trọng em nữa ?Trước kia , tôi cũng là một sinh viên nghèo giống như em nhưng tôi lạikhông hề tự coi thường mình . Nhờ vậy tôi mới không ngừng nỗ lực để cóđược thành công như ngày hôm nay . Tại sao em lại không nghĩ rằng đâychính bước khởi đầu cho thành công mai sau của mình ? Chẳng phải em luônmơ ước có thể trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng hay sao ? Nếu emcứ tự xem thường bản thân như vậy thì dù tôi có muốn giúp em thế nào cũngvô dụng . ”

“ Em …….” Hoài Thu ngập ngừng , trong chốc lát cô lại không biết phải nóigì .“ Em có biết những người tự ti là những người như thế nào không ? Đó lànhững người chỉ có thể ở nơi địa ngục mà thôi . Nguyên nhân là bởi vì họluôn tự cho rằng bản thân không xứng đáng để được ở nơi thiên đàng . Vậynên dù có đặt cánh cửa dẫn đến thiên đàng trước mặt họ thì họ cũng sẽkhông có can đảm bước qua cánh cửa đó . Em thực sự muốn mình sẽ chỉ cóthể sống ở địa ngục thôi sao ? Hiện giờ chẳng phải tôi đã mở ra cánh cửa dẫnđến thiên đàng cho em rồi sao ? Vấn đề là em có dám bước qua cánh cửa đóhay không mà thôi ? ”Ghé môi vào tai của Hoài Thu , Thanh Dương lại tiếp tục “ Nếu em còn nghĩđến cô và dượng của mình và mong họ sẽ được hưởng phước khi về già thìem phải nghe lời tôi . Tôi có tự tin có thể giúp em đạt thành mơ ước củamình . Em có thể chịu khổ chịu nghèo nhưng cô và dượng của em liệu cóchịu nổi không ? Em không thấy thương cho họ sao ? ”Nhìn vào mắt của Thanh Dương , Hòai Thu biết là người đàn ông này thựcsự có thể giúp cô biến ước mơ thành hiện thực .“ Diệp tổng ! Em nhất định sẽ nghe lời . Em sẽ cố gắng làm tốt phận sự củamình . Ngài nói gì em cũng sẽ làm theo . Chỉ cần ngài có thể giúp em đạt

Page 36: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

36

thành ước mơ mà thôi . Thiết kế thời trang là ước mơ từ nhỏ của em . Emthực sự rẩt yêu thích nó . Em cũng muốn mình có thể nổi tiếng để cô vàdượng có cuộc sống tốt hơn . Họ đã vất cả bao năm để nuôi em trưởngthành . Họ còn xem em như con gái ruột . Em thực sự muốn mình có thểsớm trả hiếu cho họ . ”Cười một cách đầy ẩn ý , Thanh Dương đáp “ Được thôi ! Chỉ cần em ngoanngõan là được . Sau buổi tiệc này , em hãy đến nhà tôi một chuyến . Chúngta có việc quan trọng phải bàn . Sau khi bàn xong thì em có thể về . Tài xếLâm sẽ đưa em về tận nhà nên em không cần phải lo lắng một mình về nhàgiữa đêm khuya . ”“ Sao ạ ? Nhà …..nhà của Diệp tổng . Em phải đến đó sao ạ ? ” - Hoài Thutròn mắt kinh ngạc . Dù nói là làm thư ký riêng nhưng cô cũng không baogiờ nghĩ sẽ có chuyện gì để cô phải tới nhà của Thanh Dương cả .“ Ừ ! Có gì không ổn sao ? Em mới bảo là tôi nói gì em cũng sẽ nghe theokia mà ? Bây giờ mới bảo em đến nhà tôi là em lại muốn từ chối rồi sao ? ”“ Chuyện đó …….Không phải ! Em chỉ nghĩ là như vậy không hay lắm . ”“ Có gì không hay chứ ? Hay là em đang nghĩ tôi sẽ làm gì em một khi emđến nhà tôi ? Chắc không phải là em đang nghĩ tôi thuộc dạng cấp trên hayquấy rối tình dục đối với nữ nhân viên đó chứ ? ” - Thanh Dương nghiêmmặt và nhìn Hoài Thu với ánh mắt của kẻ muốn xét hỏi .“ Dạ không phải vậy . Em…...em tuyệt đối không có ý đó . ”“ Vậy là ý gì ? Em nói rõ ra xem nào . ” - Thanh Dương cố tình dồn ép làmHoài Thu hết đường thóai lui .“ Em …….Em chỉ sợ người khác nhìn thấy sẽ dị nghị , xì xào bàn tán . Vớilại nếu vợ của Diệp tổng ……..”“ Vợ sao ? Ai bảo với em là tôi đã có vợ ? Hay là do em tự nghĩ vậy ? ”“ Sao ạ ? Chẳng lẽ Diệp tổng vẫn chưa ……”“ Vẫn chưa . Tôi chưa có vợ cũng chưa có bạn gái gì cả . ” - Vẫn với ánhnhìn chăm chú , Thanh Dương vẫn luôn nhìn thẳng vào mắt Hoài Thu từ nãyđến giờ .“ Chuyện này …….chuyện này thật là khó tin . Làm sao mà …….” - HoàiThu thật sự không biết phải nói gì thêm trong lúc này .“ Em bất ngờ đến vậy sao ? Hóa ra từ đầu em đã nghĩ là tôi có vợ rồi phảikhông ? Nếu tôi có vợ rồi thì cần gì bảo em cùng tôi đến buổi tiệc đêm naynữa ? Tôi bảo em đi cùng là vì tôi thực sự không tìm được bạn nhảy nàokhác . ”Mỉm cười , Hoài Thu nửa đùa nửa thật “ Diệp tổng quả thật là đang trêuchọc em . Với thân phận của Diệp tổng thì làm gì không tìm được bạn nhảychứ ? Chỉ cần Diệp tổng nói một tiếng là có khối cô xinh đẹp xếp hàng dàiđể tùy Diệp tổng chọn lựa ấy chứ ! ”

Page 37: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

37

“ Vậy còn em thì sao ? Em có muốn làm bạn nhảy của tôi đêm nay không ?Hãy nói thật lòng mình ! Em có giống những cô gái khác muốn được làmbạn nhảy của tôi không ? ”- Ánh mắt của Thanh Dương lúc này chợt trở nên dịu dàng đến lạ khiến chotim của Hoài Thu chợt dấy lên những nhịp đập bất thường . Hai má của côcũng bất giác ửng hồng .

“ Em …..Nếu em nói không muốn liệu Diệp tổng có tin không ? ”“ Không tin ! Nếu em thực sự không muốn thì sẽ không đỏ mặt như vậy ? ” -Thanh Dương đáp lại một cách nhẹ nhàng nhưng lại khiến cho Hoài Thu thậtxấu hổ muốn chết . Lúc này cô chỉ muốn kiếm chỗ nào đó mà chui vào thôi .

Bấy giờ , cuộc nói chuyện của cả hai tạm thời gián đọan vì những vòng xoayliên tục của Hoài Thu . Mọi người bỗng nhiên dừng lại và chăm chú theo dõimàn khiêu vũ của Thanh Dương và Hoài Thu . Trong buổi tiệc đêm nay quảthực Hoài Thu vô cùng nổi bật . Ai nấy đều ganh tị với Thanh Dương vì cómột người đẹp như vậy làm bạn khiêu vũ .

Khi bản nhạc đầu tiên kết thúc , một tràn pháo tay giòn giã vang lên . Mọingười đều khen bạn nhảy của Thanh Dương đêm nay quả thật nhảy rất tốt vàcòn rất đẹp nữa .Đứng ở một góc , trên tay cầm ly rượu , Hạ Vân chăm chú quan sát hai conngười đằng xa kia .“ Thanh Dương ! Có thật anh đã quên đi tình yêu của chúng ta rồi không ?Anh thực sự đã quên được em rồi sao ? Anh đã không còn yêu em nữasao ? ” - Im lặng , Hạ Vân thầm nghĩ .

2.6 ( kết thúc chương 2 )

22h , tại biệt thự của tổng giám đốc J&K………Khi bước xuống xe , cảnh tượng đầu tiên mà Hoài Thu nhìn thấy là một cănnhà được thiết kế theo phong cách cổ điển của Pháp . Khung cảnh có vẻ ubuồn và mang chút gì đó bí ẩn cũng giống như chính chủ nhân của nó vậy .Ngôi nhà có màu nâu gỗ , sau khi bước vào cánh cổng chính mang phongcách hòang gia cổ điển của Pháp thì là một quãng sân vô cùng rộng lớn vớihồ cá tròn to ở giữa sân . Chính giữa hồ một đài phun nước cao lớn rất đẹp .Lúc này , tài xế Lâm đã dắt xe xuống tầng hầm và chờ ở đó .

Page 38: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

38

Hoài Thu vừa đi theo sau Thanh Dương vào nhà vừa ngắm nhìn khung cảnhxung quanh với vẻ cảm thán . “ Đúng là quá đỗi lộng lẫy rồi . ”Trong nhà quả thật cũng thiết kế kiểu Pháp cổ điển chẳng khác gì bên ngòai .Theo sau Thanh Dương , Hoài Thu đi đến một gian phòng khác . Nơi đó cómột cái bàn dài và to cùng với rất nhiều ghế trông như bàn ăn . Tất cả đềubằng gỗ quý .

Trong nhà không có ai khác ngòai hai người họ . Ngồi xuống ghế đợi mộtchút , Hoài Thu thấy Thanh Dương lấy ra tài liệu gì đó .Đặt ở trước mặt của Hoài Thu , Thanh Dương lên tiếng “ Xem đi . Xemxong rồi thì cho tôi biết em có đồng ý hay không ? ”Vẻ ngập ngừng và hơi lo lắng , Hoài Thu mở tài liệu trước mặt ra xem . Hóara đó là một bản hợp đồng . Ban đầu , Hoài Thu cứ tưởng là vấn đề côngviệc nhưng khi xem đến bên dưới thì cô thật sự không thể tin nổi vào mắtmình .“ Cái này …..Rốt cục là sao ? ” - Hoài Thu ngơ ngác nhìn Thanh Dương vớiánh mắt đầy nghi vấn . Cô thực không hiểu chuyện này là thế nào ?“ Em vẫn chưa hiểu sao ? Hợp đồng ghi không rõ ràng sao ? Hợp đồng đãghi rõ em sẽ làm tình nhân của tôi trong ba tháng . Đổi lại tôi sẽ là ngườitrực tiếp hướng dẫn cho em để em có thể nhanh chóng trở thành nhà thiết kếthời trang nổi tiếng . Sau ba tháng , em sẽ còn nhận được tài trợ của J&K đểsang Pháp du học trong hai năm . Vấn đề là trong ba tháng em phải đóngthật tốt vai trò là tình nhân của tôi . ” - Đưa đôi mắt rất đỗi bình thản nhìn côgái trước mặt , Thanh Dương nói .“ Chuyện này ……..chuyện này sao có thể ? Diệp tổng ! Chuyệnnày …..không……” - Hoài Thu lắp bắp nói .“ Em không cần từ chối vội như vậy . Em hãy suy nghĩ cho kỹ vì tương laicủa mình và cũng vì cô và dượng của em . Em không muốn cho họ sống tốthơn sao ? Em không cần phải lo những chuyện khác . Khi làm tình nhân củatôi , em chỉ làm một việc đơn giản là cùng tôi tham dự các buổi tiệc giốngnhư đêm nay vậy thôi . Mọi thứ trong hợp đồng đã ghi rất rõ ràng . Tôi tuyệtđối sẽ không yêu cầu em làm gì khác . Trong công ty thì em vẫn là thư kýriêng của tôi . Chuyện hợp đồng này giữa hai chúng ta sẽ là bí mật chỉ có haichúng ta biết . Em cũng không cần sợ việc tôi sẽ làm gì em khi chỉ có haichúng ta . Chuyện đó chắc chắn sẽ không xảy ra . Em có thể về suy nghĩ chokỹ . Khi nào suy nghĩ xong rồi thì nói cho tôi biết vì dù sao ngày nào chúngta cũng đều gặp mặt nhau kia mà . Tôi sẽ cho em ba ngày để nghĩ cho kỹ .Mong là đến lúc đó em sẽ cho tôi một sự lựa chọn sáng suốt . ” - Chăm chúnhìn Hoài Thu - Thanh Dương chậm rãi nói .

Page 39: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

39

Dù vậy , những gì mà anh nói chẳng khác nào như lời phán đối với HoàiThu . Hiện tại , đôi tai của cô cứ lùng bùng và chẳng nghe rõ gì nữa . Tronglòng của Hoài Thu lúc này là một sự trống rỗng . Mọi thứ đến quá đột ngộtlàm cô không biết nên phản ứng thế nào trước chuyện khó tin này .

CHƯƠNG 3 :SỰ RÀNG BUỘC VÔ HÌNH

3.1

20h30 , ngày hôm sau , tại nhà của Hoài Thu ,...............Ngồi bên chiếc bàn ăn nhựa nhỏ xíu cũ kỹ màu xanh lam , Hoài Thu vừamới dùng cơm tối với cô và dượng xong .Lặng nhìn dượng nằm trong chiếc võng cũ đã bạc màu từ lâu , Hoài Thu bấtgiác cảm thấy thương dượng quá chừng . Nhìn người đàn ông đã 60 tuổi ,mái tóc đã gần bạc hết , khuôn mặt đã nhăn nheo đi nhiều cùng với vết chânchim tựa như vết hằng của năm tháng . Dượng có vóc người cao nhưng lạitòan da bọc xương . Từ khi Hoài Thu còn nhỏ , dượng giống như cha cô .Ông luôn dành cho cô những gì tốt nhất mà ông có . Những gì ngon nhất ôngđều dành cho cô . Ánh mắt của dượng chứa đầy sự mệt mỏi bởi những vất vảtheo năm tháng . Màu da rám nắng và đôi tay gầy guộc nhưng bên trong lạilà tấm lòng yêu thương hết mực với đứa cháu gái ngoan hiền .Nhìn sang cô đang ngồi tựa lưng bên dưới cửa sổ , đôi mắt của cô đã kém đinhiều nên mỗi khi xem truyền hình với chiếc tivi có màn hình nhỏ đã lâunăm thì mắt cô lại nheo nheo , Hoài Thu bất giác thấy bản thân thật vô dụng ,không thể mang lại cuộc sống tốt hơn cho cô và dượng của mình . Cô củaHoài Thu cũng chẳng mập mạp hơn chồng bà là mấy . Một người phụ nữlam lũ lại không thể có con . Hoài Thu nghe dượng nói là khi vợ nghe bác sĩbảo bà bị vô sinh và không thể chữa được thì bà đã sụp xuống và khóc nứcnở . Năm đó bà chỉ mới 30 tuổi . Sau đó , bà đã chủ động đề nghị ly hôn vớidượng của Hoài Thu vì muốn ông có thể tìm một cô vợ khác có thể sinh concho ông . Bà không muốn ông phải chịu cảnh không con cùng với bà .Tuy nhiên , dượng của Hoài Thu không đồng ý ly hôn . Ông đã bảo là nếuông trời đã không cho ông có may mắn có được một đứa con ruột thì ông vàbà sẽ xin con nuôi .Thế rồi trong một lần cả hai về quê vợ ở Cần Thơ , họ đã gặp Hoài Thu . Lầnđầu tiên họ gặp Hoài Thu là khi trở về Cần Thơ tham dự lễ tang của anh trai

Page 40: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

40

bên vợ tức ba của Hoài Thu . Năm đó , Hoài Thu mới 8 tuổi . Lúc gặp đứacháu gái lần đầu tiên , đôi vợ chồng không con đã lập tức yêu mến cô bé .Hoài Thu ngoan ngõan lại dễ thương . Khuôn mặt bầu bĩnh và xinh xắn vớimái tóc dài đen mượt . Mẹ của Hoài Thu vì không chịu nổi cảnh nghèo khónên đã bỏ đi biệt tích ngay khi sinh Hoài Thu không lâu . Đến năm Hoài Thulên 8 tuổi thì ba cô lại qua đời vì bệnh gan cấp tính .Sau lễ tang của ba , Hoài Thu đã được cô và dượng mang lên Sài Gòn nuôidưỡng và sống cùng nhau đến tận bây giờ . Đã 16 năm trôi qua , Hoài Thuluôn vâng lời và hiểu chuyện . Vì vậy nên cô và dượng lại càng yêu quý đứacháu này hơn . Họ đã sớm xem Hoài Thu chẳng khác nào con gái ruột . Họvẫn thầm cảm ơn ông trời đã cho họ gặp Hoài Thu để họ không phải cô đơnkhi về già khi mà chẳng có mụm con ở bên cạnh phụng dưỡng .Càng ý thức được cảnh sống khó khăn , chật vật của gia đình mình , HoàiThu lại càng hay nghĩ đến bản hợp đồng tình nhân kia . Thanh Dương đã chocô ba ngày để suy nghĩ . Cô vốn định từ chối nhưng lại nghĩ đây thực sự làmột cơ hội hiếm có . Chỉ cần ba tháng thôi , chỉ ba tháng thôi thì tiền đồ củacô sẽ hòan tòan được rẽ sang hướng khác , hướng dẫn đến thành công .“ Hoài Thu ! Rốt cục mày nên làm sao đây ? Đồng ý hay không đồng ý ? Chỉcần mày quyết định sai lầm trong thời điểm quan trọng này thì mày chắcchắn sẽ phải hối hận . ”Lúc này , cái trở mình của dượng làm cho Hoài Thu bất giác thóat ra khỏidòng suy nghĩ miên man .“ Ông lại thấy nhức mình nữa có phải không ? ” - Cô của Hoài Thu lên tiếng .“ Không có gì ! Chỉ là bệnh già thôi ấy mà . Bà với con Thu không cần bậntâm . ” - Xua tay , người đàn ông gầy nhom ngồi trên võng như đang phântrần .Lúc này , Hoài Thu đã vội chạy một mạch lên gác . Căn gác nhỏ hẹp chính làphòng của cô . Cố ém giọng để không phát ra tiếng khóc , Hoài Thu để mặccho nước mắt cứ rơi .“ Thu ! Con có chuyện gì sao ? Con không sao chứ ? ” - Tiếng của dượngvọng lên hỏi với sự quan tâm .“ Dạ không sao . Con thấy hơi mệt . Con muốn nghỉ ngơi . ” - Hoài Thu cốnén giọng để trả lời dượng giống như không có chuyện gì .“ Ừ ! Vậy con cứ nghỉ ngơi đi . Làm việc cả ngày chắc con cũng mệt rồi . ”

3.2

Hai ngày sau , đối với Hoài Thu , thời hạn cô phải đưa ra quyết định cuốicùng đã đến…………….

Page 41: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

41

Sáng hôm đó , đứng đối diện với Thanh Dương trong phòng của tổng giámđốc , Hoài Thu lặng im và tim cô đang đập liên hồi với tất cả sự căng thẳngvà lo lắng .

“ Thế nào ? Em đã có quyết định cuối cùng hay chưa ? Tôi mong rằng em sẽcó một quyết định sáng suốt . ” - Nhìn sâu vào mắt của Hoài Thu , ngồi trênchiếc ghế xoay của tổng giám đốc , hai tay đặt trên bàn , Thanh Dương đangchờ đợi nghe câu trả lời của Hoài Thu .

“ Em …...Em . Em đồng ý . ” - Khẽ nhắm mắt và hít một hơi thật sâu , HoàiThu cố lấy hết cảm đảm để nói .

Khẽ nhếch mép , Thanh Dương đáp “ Tốt ! Xem như em là người thôngminh . Em đã có một quyết định rất sáng suốt . ”Đặt lên bàn bản hợp đồng tình nhân , Thanh Dương nói “ Vậy thì em hãy kítên vào đây . Chúng ta mỗi người sẽ giữ một bản . Những quy định cần tuânthủ trong thời gian chúng ta là tình nhân đều đã có ghi rõ trong hợp đồng .Ngòai những quy định trong hợp đồng thì những việc khác không cần phảituân thủ . ”Trong lúc Hoài Thu xem kỹ nội dung hợp đồng , Thanh Dương tiếp tục nói“ Điều một trong hợp đồng : Trong những buổi tiệc xã giao hay gặp đối tác ,những cử chỉ , lời nói hay hành động thân mật đều là tất yếu phải có nên emphải đảm bảo phối hợp thật tốt . Những lúc đó , em chỉ có thế chấp nhận chứkhông được phép cự tuyệt hay tỏ thái độ không đồng ý . ”Gõ nhẹ ngón tay xuống mặt bàn , Thanh Dương lại nói “ Điều hai trong hợpđồng : Mọi cử chỉ yêu đương sẽ chỉ gói gọn trong những buổi tiệc . Một khikết thúc buổi tiệc thì mọi thứ sẽ trở lại bình thường . Khi đó em vẫn là thư kýriêng của tổng giám đốc .Điều ba trong hợp đồng : Mọi cử chỉ thân mật chỉ là giả . Chúng ta chỉ làđang đóng kịch chứ không phải hẹn hò hay yêu đương thực sự . Tất cảnhững gì em cần làm chỉ là đóng kịch cùng tôi . Tôi sẽ không đòi hỏi em bấtkỳ điều gì khác .Điều bốn trong hợp đồng : Hợp đồng tình nhân này không bao hàm tình cảmthực sự . Vậy nên hai chúng ta có yêu và hẹn hò với ai khác bên ngòai thìngười kia cũng không được phép quản . Cuộc sống của em vẫn là của em .Em yêu ai và hẹn hò với ai thì tôi cũng sẽ không quan tâm đến . ”Im lặng một lúc , Thanh Dương nhìn Hoài Thu và chậm rãi nói “ So vớinhững gì mà em phải bỏ ra thì những thứ em nhận được sẽ còn lớn hơnnhiều . Từ xưa đến nay Diệp Thanh Dương tôi chưa từng làm ăn lỗ vốn cũngkhông cố tình xử ép bất cứ ai . Tôi luôn cho người khác quyền lựa chọn .

Page 42: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

42

Một khi em đã lựa chọn thì em phải chịu trách nhiệm đến cùng về sự chọnlựa của mình .Điều thứ năm trong hợp đồng : Hợp đồng giữa chúng ta là bí mật và tuyệtđối không được có người thứ ba biết . Nếu có người thứ ba biết thì hợp đồngsẽ lập tức kết thúc . Người làm lộ bí mật sẽ phải bồi thường cho người kia .Còn việc bồi thường cái gì thì sẽ do người kia quyết định . Còn nữa …..Nhưtôi đã nói giữa hai chúng ta chỉ là đóng kịch nên nếu như một trong haingười có tình cảm thực sự với người kia thì hợp đồng cũng sẽ lập tức chấmdứt . Nhưng quan trọng là nếu như em làm không tốt và hợp đồng bị chấmdứt trước thời hạn ba tháng thì em sẽ không nhận lại được bất cứ quyền lợigì cả bao gồm những quyền lợi ghi trong hợp đồng như được J&K tài trợ duhọc ở Pháp trong hai năm . ”

Giây phút đặt bút kí vào hợp đồng , Hoài Thu dù có nghĩ rằng sự nghiệp củacô sẽ rẽ sang hướng khác nhưng cũng không thể ngờ là tình duyên của côcũng đã rẽ sang một lối khác . Còn về việc tình duyên kia sẽ dẫn đến thiênđàng hay địa ngục thì chỉ có thời gian mới có thể giải đáp .

3.3

Thấm thóat , một tháng trôi qua , Hoài Thu thực sự bận rộn với công việc .Cô luôn phải liên tục cùng Thanh Dương đi gặp đối tác hay tham gia các sựkiện . Hầu như không có ngày nào mà họ không gặp đối tác cả .Ngày nào cũng vậy , Hoài Thu luôn trở về nhà trong trạng thái mệt mỏi vàmột khi ngã lên chiếc nệm nhỏ của mình là sẽ lập tức ngủ thiếp đi .Và rồi , một đêm nọ , khi đồng hồ đã điểm 22h45 , đang chập chờn đi vàogiấc ngủ , bất giác điện thọai của Hoài Thu reo lên “ Alo ! Là ai vậy ? ” -Thấy số lạ , Hoài Thu cũng thấy thắc mắc , chẳng lẽ là nhầm số ?“ Anh đây . Anh là Nhật Phong đây . Em có khỏe không ? ” - Giọng nói củaNhật Phong mới trìu mến và ấm áp làm sao !“ Chào anh ! Thì ra là anh . Em thấy số lạ nên cứ tưởng ai gọi lộn số . Màlàm sao anh biết được số của em vậy ? Lần trước em đâu có cho anh số điệnthọai của em . ”“ À ! Là Xuân Phương . Em quên con nhỏ đó với anh là anh em họ sao ? ”“ Ra vậy . Nhưng có việc gì mà anh lại gọi em muộn như vậy ? ”“ À ! Anh chỉ muốn hỏi thăm em thôi . Nghe nói em đang thực tập tại J&K .Cơ hội hiếm có đó nha . Cả tháng qua Xuân Phương nói không thể gặp đượcem vì cả hai đều bận thực tập . Con nhỏ đó thì thực tập tại công ty B&K . Nócũng tối mặt tối mũi với công việc nên nó bảo nếu anh có gọi hỏi thăm emthì cho nó gửi lời hỏi thăm luôn . ”

Page 43: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

43

Khẽ cười , Hoài Thu trả lời “ Em không sao . Anh nói Xuân Phương khôngcần lo cho em . Bạn ấy cứ lo tốt công việc của mình là được . Em cũng rấtbận rộn công việc nên không có thời gian gọi cho bạn ấy . ”“ Nghe giọng của em có vẻ rất mệt mỏi . Làm việc dưới trướng của Diệptổng rất vất vả sao ? ” - Nhật Phong ra chiều quan tâm , lo lắng cho HoàiThu .“ Em không sao . Công việc thôi mà . Ai cũng đều vất vả như nhau thôi . ”“ Vậy sao ? À ! Chủ nhật này em có rãnh không ? Chắc em không làm tăngca đó chứ ? ”“Anh thật biết nói đùa . Ông chủ của em đâu có máu lạnh đến mức đó . Đếnchủ nhật cũng không tha cho nhân viên . ” - Cười thành tiếng trong điệnthọai , Hoài Thu cảm thấy Nhật Phong thật có khiếu hài hước .“ Vậy tốt rồi . Nếu chủ nhật em rãnh thì anh sẽ sang nhà đón em . Chúng tacùng với Xuân Phương đi ra Vũng Tàu chơi một chuyến . Đi về trong ngàythôi nên em không cần lo sẽ ảnh hưởng công việc . Đi ra biển chơi cho tinhthần khuây khỏa chút cũng tốt . Anh sẽ lo phần đặt khách sạn . Em thấysao ? ”Lời mời của Nhật Phong làm Hoài Thu bối rối .“ Việc đó …..Thôi cũng được . Dù sao cũng lâu rồi không gặp bạn bè . Emcũng muốn gặp Xuân Phương . Cả tháng không gặp em cũng nhớ bạn ấy . ”“ Em nhớ Xuân Phương thôi sao ? Còn anh thì thế nào ? ”“ Sao cơ ? ” - Câu nói của Nhật Phong thật là làm người ta ngạc nhiên .“ Anh đùa thôi . Em đừng nghiêm túc vậy . ”“ Anh làm em hết hồn . ” - Hoài Thu thở phào nhẹ nhõm .

Cuối cùng , ngày chủ nhật rồi cũng đến .Hôm đó , lúc 7h sáng , chú Huy - tài xế của Nhật Phong đã đến đón HoàiThu trước . Sau đó , xe đã đến nhà của Nhật Phong và vừa khéo XuânPhương đã có mặt ở đó .“ Chào bạn hiền . Cả tháng nay không liên lạc gì . Bà có nhớ tui không ? ”“ Ừ ! Mình cũng nhớ bạn lắm . Chỉ là do bận rộn công việc quá nên mớikhông thể gọi cho bạn được . ”“ Tha cho bà đó . Tui cũng bù đầu bù cổ chứ chẳng rãnh rang gì . Đến cuốituần là nằm như chết . Có ngóc đầu dậy nổi đâu . ”“ Thôi ! Hai tiểu thư . Lên xe đi rồi muốn nói gì thì nói . ” - Nhật Phong mởcửa xe cho hai nàng lên xe trước rồi anh lên sau .

Trên đường đi ra Vũng Tàu , khung cảnh thật đẹp . Đường rộng nên xe chạybăng băng . Ánh nắng sớm làm tinh thần con người ta trở nên phấn chấn .“ Ê ! Nghe nói ở Vũng Tàu lúc xuân về có hoa anh đào nở rất đẹp đó . ” -

Page 44: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

44

Xuân Phương gợi ý .“ Vậy nếu đi đúng lúc Tết có phải sẽ xem được hoa anh đào không ? Vậy khiTết đến thì chúng ta cùng đi ngắm hoa anh đào có được không Hoài Thu ? ”- Nhật Phong được nước đầy thuyền .“ Chuyện đó …...Để tính sau vậy . ” - Hoài Thu khẽ đáp .“ Hòai Thu , tui nghe nói bà thực tập ở J&K . Sướng quá ta . Như tui cũngcòn không vào được đó . Ở đó chỉ nhận mặt nhân tài chứ không nhận mặtquen biết hay nhà giàu đâu . Nghe nói những sinh viên thực tập muốn vào đóphải nộp bản thiết kế cho Diệp tổng xem qua trước rồi sẽ có thông báo sauvề việc ai được nhận ai không . Bà đúng là rất có năng lực mới vào được đó .Người ta nói vào thực tập ở J&K tức là đã có một nửa thành công rồi vì xemnhư năng lực của mình đã được công nhận . ”“ Ừ ! ” - Hoài Thu trả lời cho có lệ . Lúc này cô im lặng đưa mắt nhìn ra bênngòai ngắm nhìn phong cảnh nhưng trong lòng thì trĩu đầy tâm sự .

Kể lại 5 ngày trước , trong buổi gặp mặt một đối tác quan trọng cúa J&K ,Hoài Thu đi cùng Thanh Dương . Hôm đó cô mặc chiếc đầm màu đen dàiqua gối một chút . Phong cách của chiếc đầm rất sang trọng chủ yếu là dùnghọa tiết hoa hồng trắng nổi bật trên nền đen . Đó cũng là sản phẩm của J&K .Trên cổ của Hoài Thu có đeo một sợi dây chuyền sợi mảnh hình thiên sứbằng bạch kim sáng lấp lánh .

Đối tác mà Hoài Thu gặp gỡ tối hôm đó là ngài David cùng phu nhân . Họđến từ Hoa Kỳ .“ Ồ ! Chào hai vị . Lâu quá không gặp . Hôm nay Diệp tổng mang theo mộtmỹ nhân thật đẹp . Cô ấy là ai vậy ? ” - Ngài David tỏ ra thân thiện hỏi .“ Chào ngài David và phu nhân . Thật vui vì chúng ta lại được gặp nhau .Xin giới thiệu với hai vị . Cô ấy là bạn gái của tôi . Chúng tôi rất yêunhau . ” - Thanh Dương lịch sự đáp .“ Vậy sao ? Bạn gái của Diệp tổng thật đẹp . Hai vị thật là xứng đôi . Khinào hai vị kết hôn thì nhất định phải báo cho chúng tôi biết đấy nhé ! ” - Phunhân của ngài David lên tíếng . Đó là một người đàn bà trung niên gốc HoaKỳ có khuôn mặt phúc hậu .“ Tất nhiên rồi . Ngày vui của chúng tôi nhất định sẽ không thể thiếu sự hiệndiện của ngài và phu nhân . ” - Thanh Dương luôn tỏ ra thân thiện như vậyvới các đối tác .

Khi dùng bữa tối tại nhà hàng sang trọng nhất nhì thành phố , nhìn thấy HoàiThu đang lay hoay với miếng thịt bò trên dĩa , Thanh Dương đã chủ động đổidĩa thịt của anh đã cắt xong sẵn cho cô . Sau đó , anh tự cắt dĩa thịt của Hoài

Page 45: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

45

Thu .“ Ồ ! Họ thật là đẹp đôi . Diệp tổng đúng là rất quan tâm đến bạn gái . Ai cóthể làm bạn gái của Diệp tổng và sau này làm vợ của ngài ấy thì thật là rấtmay mắn . ” - Ngài David nói với vợ .Sự quan tâm đó của Thanh Dương đối với Hoài Thu bỗng chốc khiến cho côthấy cảm động . Rõ ràng cô ý thức rất rõ rằng đây chỉ là đóng kịch . Nhữngcử chỉ yêu thương hay quan tâm mà Thanh Dương dành cho cô chỉ là giả .Thế nhưng trái tim của cô lại cứ thế lỗi nhịp . Cô hạnh phúc vì sự quan tâmđó bao nhiêu thì càng thấy đau khổ khi nhận thức rõ hiện thực bấy nhiêu .“ Hoài Thu ! Mày tỉnh lại đi . Người đàn ông đang ngồi bên cạnh mày vốnchỉ đang cùng mày đóng kịch thôi . Người ta vốn không có yêu mày . Màmày chỉ là con vịt xấu xí đang đóng giả làm thiên nga thôi . Mày có cái gìđáng để người ta yêu đâu kia chứ ? Mày không giàu có , không giỏi ngọaingữ . Mày chỉ là một sinh viên nghèo thôi . Huống hồ chi mày với người tachênh lệch đến 12 tuổi . Người ta chỉ xem mày là trẻ con mà thôi ngốc ạ ! ” -Im lặng , Hoài Thu miên man suy nghĩ .

Giật mình khi Thanh Dương bất ngờ chòang tay qua vai của mình , Hoài Thunhư tỉnh mộng . Khẽ đưa tay còn lại vén tóc của Hoài Thu , Thanh Dươngvừa cười dịu dàng vừa nói “ Em yêu . Đang nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy ?Nói cho anh nghe có được không ? ” - Lời của Thanh Dương làm Hoài Thuthấy ngượng ngùng .Ngài David và phu nhân lúc này đã nhìn cô mỉm cười tỏ vẻ ngưỡng mộ tìnhyêu của cô với Thanh Dương .Thình lình hôn lên má của Hoài Thu , Thanh Dương khẽ nói “ Hôm nay emrất đẹp . Anh thực sự đã bị em mê họăc . ” - Tròn mắt kinh ngạc , Hoài Thukhông nói được lời nào .Đây là lần đầu tiên Thanh Dương hôn cô . Đích thị là lần đầu tiên . Nụ hônđó của anh đã khiến cho trái tim của Hoài Thu súyt nữa nhảy ra khỏi lồngngực .Lúc này , hai má của cô ửng hồng trông càng đáng yêu hơn bội phần .

3.4 ( hết chương 3 )

Cái vỗ vai của Xuân Phương đã giúp Hoài Thu trở lại hiện tại .“ Ê ! Bà đang nghĩ cái gì vậy ? Bộ đang nhớ anh chàng nào sao ? ”“ Này ! Bạn đừng nói bậy . Mình thì có thể nhớ anh chàng nào kia chứ ? ” -Phản ứng mạnh của Hoài Thu khiến Xuân Phương ngạc nhiên .“ Đùa thôi . Bà làm gì phản ứng mạnh quá vậy ? Tâm trạng không tốt sao ? ”- Xuân Phương tỏ vẻ quan tâm .

Page 46: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

46

“ Không có gì . Chỉ là mình thấy hơi mệt thôi . ” - Hoài Thu trả lời với vẻ cóý che giấu .

Kể đến họ dừng chân tại khách sạn Imperial đạt chuẩn 5 sao . Xuống xe ,mọi người vào nhận phòng nghỉ ngơi .“ Chỉ nghỉ trưa thôi . Chúng ta có cần phải ở nơi sang trọng đến vậykhông ? ” - Hoài Thu lên tiếng .“ Em đừng lo . Mọi chi phí anh đều đã thanh tóan trước cả rồi . Mọi thứ nhưbữa trưa đều đã được chuẩn bị hết . Anh chính là muốn em và Xuân Phươngcó thể được thư giãn và vui chơi thỏa thích . Nơi nghỉ ngơi cũng phải tốtnhất . ” - Nhật Phong vội giải thích .Tất cả là có ba phòng ở liền kề nhau . Phòng của Hoài Thu ở giữa . Phòngcủa Xuân Phương và Nhật Phong lần lượt bên trái và bên phải . Số phòng lầnlượt là 203 , 205 , 207 .“ Ok ! Bây giờ là 9 giờ . Hai em về phòng sửa sọan rồi chúng ta sẽ cùng đitắm biển . Hẹn 15 phút nữa sẽ gặp nhau tại hồ bơi . Sau đó chúng ta sẽ cùngxuống bãi biển . Bãi biển ngay sát cạnh khách sạn thôi . ” - Nhật Phong nói .Đọan ai về phòng nấy để cất đồ dùng cá nhân và thay đồ bơi . Hôm nay ,Xuân Phương mặc bộ đồ bơi hai mảnh màu đỏ rất gợi cảm và quyến rũ .Trong khi đó , Hoài Thu lại mặc bộ đồ bơi khá kín đáo mang màu tím .Khi cả ba cùng hợp mặt tại hồ bơi và cùng đi xuống bãi tắm , có rất nhiềucặp mắt của đàn ông nhìn theo hai cô gái . Họ xì xầm xúyt xoa . Khi XuânPhương tỏ ra tự tin thì Hòai Thu lại có vẻ ngượng ngùng .Nhìn Hòai Thu ăn mặc khá kín đáo nhưng vẫn rất xinh đẹp , Nhật Phong bấtgiác nhìn không chớp mắt .Ngượng nghịu nhìn Nhật Phong , Hoài Thu nói “ Nhật Phong ! Anh có thểđừng nhìn em như vậy không ? Em xấu hổ lắm . ”Cười thật tươi , Nhật Phong khóac tay bảo rằng “ OK ! Anh xin lỗi . Có vẻdo anh sống bên Pháp quen rồi nên nhất thời quên mất ở Việt Nam khôngđược như bên Pháp . Con gái như em rất hay mắc cỡ . ”

Kể đến khi xuống bãi tắm , cả ba đã có những giây phút vui chơi rất thỏaimái . Xuân Phương luôn là người sôi nổi nhất làm cho Hoài Thu lẫn NhậtPhong cười đến không khép miệng lại được .Và nhờ đó Hòai Thu mới tạm thời quên đi những muộn phiền trong lòng .Đó là những nỗi lòng không thể tỏ cùng ai .

Lúc này , ngồi ở phòng khách trong biệt thự , Thanh Dương ngồi tựa lưngvào chiếc ghế salon dài màu đen tuyền . Nhìn chăm chăm vào tấm thiệp mờisinh nhật đặt trên bàn kính ở trước mặt , Thanh Dương một tay cầm ly rượu ,

Page 47: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

47

một tay gác lên thành ghế . Ánh mắt của anh lúc này mang đầy sự căm phẫnvà chứa đựng cả sự bi thương .Xoay xoay ly rượu , Thanh Dương tự nhủ “ Hạ Vân ! Em vẫn còn có thể gửithiệp mời sinh nhật cho anh sao ? Sau tất cả những đau khổ mà em đã gây ra ,em vẫn còn có thể thản nhiên xem như không có chuyện gì sao ? Sau khi bỏrơi anh , phản bội anh , em vẫn còn có thể tự nhiên mà đối mặt với anh sao ?Hạ Vân ! Em rốt cục xem anh là gì ? Là thằng ngốc sao ? Là thằng ngốc màsau khi em trở về là sẽ vui mừng chạy đến bên em và không óan trách chútgì thậm chí còn biết ơn em sao ? ”

Tấm thiệp mời sinh nhật này vốn đã được gửi đến từ 5 ngày trước đó nhưngkhi ấy Thanh Dương vốn không định sẽ tham gia . Tuy nhiên , bây giờ đây ,càng nghĩ , Thanh Dương càng lại càng tức giận về những gì Hạ Vân đã gâyra cho anh .Bất giác cầm di động lên , Thanh Dương đã bấm số gọi .

CHƯƠNG 4 :ĐÊM ĐỊNH MỆNH

4.1

Buổi tiệc sinh nhật của Hạ Vân được tổ chức tại khách sạn New World ngaytrung tâm thành phố . Đêm đó , những khách được mời đến tham dự đều lànhững nhân vật có tiếng tăm trong giới thời trang từ doanh nhân đến nhữngsiêu mẫu hàng đầu cũng như những nhà thiết kế thời trang nổi tiếng .

Khóac tay Thanh Dương bước vào buổi tiệc cũng là lúc Hòai Thu nhìn thấyđồng hồ đã điểm 20h30 .Khi nhìn thấy Hạ Vân , Thanh Dương đã bất giác vòng một tay ôm eo củaHòai Thu . Anh rõ là muốn tỏ ra thân mật với người con gái khác trước mặtHạ Vân . Thanh Dương chính là muốn cho Hạ Vân biết rằng bản thân đãquên cô từ lâu , rằng anh sẽ không ngốc nghếch chờ đợi cô ta suốt 8 năm dàimà không có lấy một lần liên lạc .

Năm xưa , Hạ gia rõ là chê Thanh Dương nghèo khổ không xứng với con gáicủa họ . Họ vốn không hề muốn con gái quen với Thanh Dương nhưng vì

Page 48: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

48

chiều ý con gái nên họ đành im lặng . Vốn biết tính con gái vốn dễ thay đổinên họ đã cố tình dụ Hạ Vân đi Pháp để học thiết kế thời trang chính là đểtách con gái ra khỏi anh chàng sinh viên nghèo .Và họ thực sự đã thành công . Điều mà Thanh Dương óan trách không phảilà cha mẹ của Hạ Vân đã chia rẽ hai người mà là tình cảm của Hạ Vân đốivới anh hóa ra chỉ là những lời đầu môi chót lưỡi . Trong trái tim của Hạ Vânrốt cục Thanh Dương đang ở vị trí nào ? Bản thân anh thật không thể biếtđược . Liệu có phải Hạ Vân chỉ xem anh như một thứ trò chơi để trải nghiệmsự mới lạ khi mà bao công tử nhà giàu vây quanh Hạ Vân khiến cô phátchán . Nó tựa hồ như ta cảm thấy ngán khi ăn cơm và chuyển sang phở vậynhưng rồi rốt cục thì cơm vẫn là nhất . Con người có thể không ăn phởnhưng khó mà bỏ cơm trong một thời gian dài . Điều này giống như nhữngngười giàu có cuối cùng vẫn chỉ có thể kết hôn với người môn đăng hộ đốivậy . Công chúa vẫn chỉ có thể sống trong lầu son gác tía . Dù muốn trảinghiệm cuộc sống bình dân cơ cực thì cuối cùng vẫn sẽ chịu thua mà quayvề hòang cung thôi .

Bấy giờ , rảo bước đến trước mặt Thanh Dương , khuôn mặt của Hạ Vân vẫntỏ ra thản nhiên một cách đến tàn nhẫn “ Chào anh ! Chúng ta đã lâu khônggặp . ”Chìa bàn tay ra , Hạ Vân nhìn sang Hòai Thu và mỉm cười thân thiện “ Chàoem ! Hôm trước tôi có nhìn thấy em nhung vẫn chưa có dịp chào hỏi . Tôi lànhà thiết kế Hạ Vân cũng là nhân vật chính của buổi sinh nhật hôm nay . Tôivà Diệp tổng là bạn học thời đại học . Rất vui được gặp em . ”Lễ phép bắt tay với Hạ Vân , Hòai Thu khẽ cười và đáp “ Chào chị ! Rất vuiđược gặp chị . Em là ……”“ Cô ấy là bạn gái của anh . Cô ấy tên Hòai Thu . ” - Cắt ngang lời của HòaiThu , Thanh Dương nhìn thẳng vào mắt Hạ Vân mà nói . Lúc này , giọng nóicủa Thanh Dương có phần nâng cao âm lượng và có ý nhấn mạnh hai chữ“ bạn gái ” .

“ Vậy sao ? ” - Hạ Vân cười nhạt .

Kể đến đọan trong suốt buổi tiệc sinh nhật , Hạ Vân liên tục trò chuyện vàcười nói với các quan khách với vẻ rất tự nhiên . Trong khi đó , ThanhDương lại đứng bên bàn rượu và không ngừng uống rượu . Riêng Hòai Thunhìn thấy Thanh Dương cứ uống liên tục nhưng lại không dám lên tiếngngăn cản vì cô có thể cảm nhận được tâm trạng của sếp kiêm tình nhân của

Page 49: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

49

mình lúc này thật là rất tệ .

Lặng ngồi một góc tựa như thu mình lại , Hòai Thu cảm thấy bản thân lạclõng giữa cái thế giới xa hoa thượng lưu này . Hướng mỗi ánh nhìn về phíangười đàn ông đứng bên bàn rượu kia đang không ngừng uống lấy uống để ,Hòai Thu tự nhủ không biết rốt cục người đàn ông ấy đang nghĩ cái gì vàbuồn phiền , tức giận vì điều gì ?Xem ra cô thực sự là không thể hiểu nổi tâm tư của đàn ông .

Tự cười một mình , Hòai Thu lẩm bẩm “ Hòai Thu ! Mày đúng là không baogiờ có thể hiểu được tâm tư của đàn ông . Đặc biệt là tâm tư của người đànông đó . Người đàn ông đó nghĩ gì , mày vốn hòan tòan không thể biết .Người đàn ông đó hạnh phũc vì điều gì , đau khổ vì điều gì thì mày cũngkhông thể hiểu . Vốn dĩ mày chỉ là một diễn viên được người đàn ông đóthuê về và giá trị của mày chỉ gói gọn trong một bản hợp đồng mà thôi . Màycó thể mơ ước gì xa xôi với người đàn ông vốn không có mày trong tim kiachứ ? Mày tỉnh lại đi . Nếu không sớm nhận ra hiện thực thì cuối cùng chỉ cómày là người phải chịu tổn thương thôi . ”

4.2

23h30 …….

“ Bác Lâm ! Vui lòng đưa Diệp tổng về nhà . Cháu sẽ tự đón xe về . ” - ĐưaThanh Dương lên xe , Hòai Thu đứng bên ngòai nói .“ Lên xe ! Em nghĩ tôi sẽ để em đi như vậy sao ? ” - Khuôn mặt đỏ ngầu vìrượu nhưng giọng nói vẫn trầm ấm như vậy , Thanh Dương liếc nhìn HòaiThu và ra lệnh .“ Diệp tổng cứ về trước . Em ……….” - Hòai Thu tỏ vẻ từ chối .Thình lình đưa tay kéo Hòai Thu lên xe , Thanh Dương nâng cao giọng vớivẻ tức giận “ Tôi không muốn phải lặp lại lần 2 . Từ lúc nào em lại tỏ rabướng bỉnh như vậy ? Hôm nay em còn dám từ chối tôi nữa sao ? ”

Lúc này , xe đã lăn bánh . Ngồi trên xe , Hòai Thu cảm thấy không khí thậtlà ngột ngạt . Bất ngờ chồm lên người Hòai Thu , Thanh Dương nhìn chằmchằm vào cô với đôi mắt đầy ma mị và nói “ Em sợ tôi lắm sao ? Em nóixem em rốt cục xem tôi là cái gì ? Có một người đàn bà đã xem tôi nhưthằng ngốc . Còn em ? Em xem tôi là cái gì ? ”

Cố vờ mỉm cười để không khí bớt phần ngột ngạt , Hòai Thu thực sự nghe

Page 50: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

50

tim mình đập liên hồi và đôi má của cô bất giác ửng hồng . Cô thật khôngthích tình huống này chút nào cả .“ Diệp tổng ! Ngài đã say rồi . Ngài nên nghỉ ngơi đi . Đường về nhà củaDiệp tổng chắc cũng còn phải mất một tiếng nữa mới đến . ”“ Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi . Trong lòng em , tôi là cái gì ? ” Cốtình làm khó , Thanh Dương vốn không cho Hòai Thu có đường thóai lui .Hơi thở đầy mùi rượu của Thanh Dương không ngừng phà vào mũi , HòaiThu thực sự thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực . Tại sao khingười đàn ông này ở gần cô như thế thì cô lại như khó kìm nén được tìnhcảm nơi con tim kia chứ ?

Cố tránh ánh mắt của Thanh Dương , Hòai Thu nói “ Diệp tổng …….Ngàiđừng như vậy . Chẳng phải ngài đã nói sau khi tiệc kết thúc thì chúng ta chỉlà sếp và nhân viên thôi sao ? Từ lúc nào mà Diệp tổng lại quan tâm đếnnhân viên nghĩ gì về mình kia chứ ? ”

Quay trở về vị trí ngồi của mình với tư thế nghiêm trang của một tổng giámđốc , Thanh Dương nói với giọng đầy bi thương “ Đúng vậy ! Tôi thựckhông nên hỏi em như vậy . Tôi chỉ nghĩ ít ra em không giống với nhữngngười đàn bà khác . Nhưng xem ra …….Xem ra tôi thực sự đã sai . DiệpThanh Dương này hiện nay đã là người nổi tiếng trong giới thiết kế thờitrang . Với địa vị hiện nay , tôi muốn có bao nhiêu đàn bà mà không được ?Thế nhưng người người đàn bà đó thực chất chỉ yêu tiền của tôi mà thôi .Đến hiện giờ , tôi có thể nói là có được hầu hết mọi thứ : tiền bạc - địa vị -danh tiếng và cả ngọai hình nhưng thực ra có một thứ mà tôi luôn khao khátnhưng vẫn chẳng thể nào có được . Em có biết đó là gì không ? ”

Lặng im nhìn Thanh Dương , Hòai Thu lúc này chỉ cảm thấy người đàn ôngngồi bên cạnh tại sao lại có vẻ bi thương đến vậy ? Trái tim của cô cũng vìvậy mà bất giác đau nhói .“ Là tình yêu . Thứ mà cuộc đời tôi muốn có nhất chính là tình yêu . Tôi chỉmuốn có một người đàn bà thực lòng yêu mình và sẵn sàng ở bên cạnh mìnhtrong mọi hòan cảnh . ”Cười trong cay đắng , Thanh Dương tiếp tục “ Nghe thì có vẻ rất bìnhthường và đơn giản nhưng để đạt được quả là không dễ dàng . Tôi đã dùng 8năm để có được sự nghiệp như hôm nay . Thế nhưng tôi thực sự không biếtmình phải dùng thời gian bao lâu để có được một tình yêu chân thật ? Hòai

Page 51: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

51

Thu ! Em thử nói xem . Rốt cục phải đi đâu mới có thể tìm được chântình ? ”

Lắc đầu và khẽ cúi mặt , Hòai Thu chỉ biết im lặng . Không gian bấy giờ trởnên yên tĩnh đến đáng sợ .

“ Diệp tổng ! Em thực sự không biết đi đâu mới tìm được chân tình . Thếnhưng , em chỉ biết nếu Diệp tổng thực sự yêu một ai đó thì không nên chegiấu trong lòng mà hãy nói cho người đó biết . Trong lòng rất yêu thì khôngnên cố tỏ ra không hề yêu . Như vậy người kia sẽ không thể hiểu được lòngcủa Diệp tổng và bản thân Diệp tổng cũng sẽ rất đau khổ . ” - Vẫn cúi mặt ,Hòai Thu khẽ nói .

“ Vậy sao ? Em nói người khác thì hay lắm . Nhưng với bản thân em thì sao ?Em có thể làm được không ? Em đã tỏ tình với bạn trai của mình rồi sao ? ” -Câu hỏi của Thanh Dương thật đúng là có thể làm người khác á khẩu .

Tròn mắt nhìn Thanh Dương , Hòai Thu trong khỏanh khắc chẳng nói đượcgì .“ Sao ? Nếu bản thân em không làm được thì vốn không có quyền bảo tôiphải làm thế này thế nọ . ”“ Em …….chỉ là em ……..” - Hòai Thu lắp bắp .

4.3

00h30 , tại phòng ngủ của Thanh Dương ……

Dìu một người đàn ông có dáng người cao lớn lên phòng lại chỉ với sức mộtmình , Hòai Thu thật sự mệt đến thở không ra hơi . Cố sức đặt Thanh Dươnglên giường , Hòai Thu còn phải giúp Thanh Dương cởi giày , vớ và áokhóac .

Nhìn lại đồng hồ đã mười hai giờ hơn , Hòai Thu lắc đầu thầm nghĩ “ Maymà thời gian đầu khi thực tập tại J&K thì mình đã có nói với cô và dượng làdo công việc nên sẽ có hôm mình về rất trễ do vậy mà cô dượng không cầnđợi mình . Khi về mình sẽ tự mở cửa bằng chìa khóa của mình . Nếu khôngphải vậy thì hôm nay nhất định cô dượng sẽ rất lo lắng vì sao giờ này mìnhvẫn chưa về ? ”

Bất thình lình một bàn tay đã nắm lấy tay Hòai Thu và kéo cô ngã ngửa lên

Page 52: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

52

chiếc giường rộng lớn kia . Trong khỏanh khắc , Hòai Thu đã thấy thân hìnhcao lớn kia đang ở trên người của mình . Đích thị là cô đang ở bên dưới thânngười của Thanh Dương . Bấy giờ ánh mắt của Thanh Dương thật là quáđáng sợ . Hòai Thu có cảm giác đó là một đôi mắt rực lửa nhưng cũng đầymê hoặc tựa như đôi mắt của quỷ .

“ Đừng đi ! Em thực sự không thể ở lại bên cạnh tôi đêm nay sao ? Chỉ đêmnay thôi . Em có thể che giấu bất cứ ai nhưng không thể che giấu được tôirằng em yêu tôi . Tôi nói có sai không ? Dù em có nói ngàn câu vạn câu phủnhận điều tôi đang nói thì ánh mắt em cũng đã phản bội em rồi . ”

Không ngừng chớp mắt và nuốt nước bọt , Hòai Thu thực sự không biết nênnói gì trong lúc này ? Im lặng một lúc , cô thực đang cố gắng tìm cách thóatra khỏi tình huống khó khăn này .“ Diệp tổng ! Ngài đã say rồi . Ngài …..Chúng ta ……. . ”

Không màng đến những gì Hòai Thu nói , lúc này , Thanh Dương đã khiếncô không thể nói tiếp bằng cách dùng một nụ hôn nồng nàn và rực lửa . Nụhôn đó cứ thế triền miên không dứt . Cơ thể của Hòai Thu từ ban đầu có ýphản kháng nhưng dưới tác động của nụ hôn đầy ma lực đó thì cơ thể của côđã từ từ thả lỏng và chuyển sang trạng thái phối hợp .

Trong cuộc đời của mỗi chúng ta , quả thực có những khỏanh khắc sẽ tạothành định mệnh .Sau đêm yêu đương nồng nhiệt đó , sáng hôm sau , một mình Hòai Thu đãlặng lẽ rời khỏi nơi đó trong khi Thanh Dương vẫn còn ngủ say .

4.4 ( Kết thúc chương 4 )

7h30 , tại phòng tổng giám đốc J&K……Cúi đầu chào Thanh Dương , giám đốc Trương đặt lên bàn tổng tài một láthư .“ Đây là gì ? ” - Thanh Dương nghiêm mặt hỏi .“ Thưa Diệp tổng ! Sáng hôm nay khi ngài vẫn chưa đến công ty thì cô HòaiThu - thư ký riêng của ngài có đến . Cô ấy xin gặp tôi và đưa đơn về việc xinchuyển nơi thực tập . Cô ấy nói sẽ đến trường để thông báo với phòng hỗ trợsinh viên . Khi tôi hỏi cô ấy lý do tại sao thì cô ấy chỉ bảo là do vấn đề củacá nhân và gia đình . ”“ Tôi biết rồi . Anh có thể ra ngòai . ” - Thanh Dương nói với vẻ mặt chẳnglấy gì vui vẻ .

Page 53: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

53

Ngồi trên ghế đá tại công viên 23/9 , ánh nắng sớm ấm áp cũng không thểkhiến Hòai Thu cảm thấy dễ chịu hơn . Nhìn người qua kẻ lại trong côngviên và những nhóm người đang tập thể dục , Hòai Thu chợt thấy bản thâncô đơn biết bao .Nhớ lại đêm qua , trong giấc ngủ , Thanh Dương không ngừng gọi tên HạVân , giờ đây , Hoài Thu mới phát giác hóa ra người đàn bà mình gặp trongbuổi tiệc sinh nhật chính là người đã chiếm trọn trái tim của Thanh Dươngsuốt 8 năm qua . Hóa ra trong buổi tiệc sinh nhật hôm qua , nguyên nhânkhiến Thanh Dương có tâm trạng tồi tệ như vậy là do Hạ Vân mà ra .

Hai hàng lệ cứ thế mà lăn dài trên khuôn mặt , Hòai Thu cảm thấy bản thânthật là ngốc nghếch quá đỗi . Vì sao cô lại đi yêu một người đàn ông vốn sẽkhông bao giờ có thể yêu mình kia chứ ?Di động của Hòai Thu để trong túi quần vốn đã chuyển sang trạng thái khóamáy từ lâu . Lúc rời khỏi nhà của Thanh Dương thì Hòai Thu đã trở về nhàvà sọan đồ đạc vào túi xách lớn . Cô nói với cô và dượng rằng mình phải đicông tác dài hạn với sếp nên sẽ vắng nhà một thời gian . Tỏ ra rất khẩntrương , Hòai Thu vội vàng thu xếp mọi thứ . Cô rời khỏi nhà cũng trong vộivã và không hề nói với cô dượng là rốt cục mình đi công tác ở đâu và đitrong bao lâu ?

Mua vé xe của công ty lữ hành Phương Trang , Hòai Thu quyết định sẽ đi raNha Trang một chuyến . Ngay lúc này , cô thực sự muốn đi thật xa để quênhết những chuyện không vui cũng như để nỗi đau trong lòng có thể dầnnguôi ngoai . Từ nhỏ , Hòai Thu rất thích biển . Biển có thể cho cô cảm giácthư giãn và thỏai mái cũng như có thể khiến tâm trạng của cô dễ chịu hơn .

******************

Tại phòng tổng giám đốc J&K trong cùng thời điểm đó ……..“ Alo ! Thế nào rồi ? ” - Giọng của Thanh Dương tỏ vẻ khẩn trương .“ Diệp tổng ! Theo như những gì mà tôi điều tra được thì cô Hòai Thu hiệnđã rời khỏi nhà và không biết đã đi đâu . Có hàng xóm đã nhìn thấy cô ấymang theo hành lý và rời khỏi nhà giống như đi xa . Có vẻ như cô và dượngcủa cô ấy không hề biết việc cô ấy đã nghỉ làm ở J&K . ”“ Tôi biết rồi . Anh hãy tiếp tục điều tra xem rốt cục cô ấy đã đi đâu ? Bằngmọi giá cũng phải điều tra cho ra tung tích của cô ấy trong thời gian sớmnhất . ” - Vẫn với vẻ khẩn trương và lo lắng , Thanh Dương nói với giọngđiệu ra lệnh pha lẫn giận dữ .

Page 54: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

54

Sau khi cúp máy , Thanh Dương tức giận quăng di động lên bàn . Kể từ khigiám đốc Trương báo về việc Hòai Thu nghỉ việc thì Thanh Dương đã khôngngừng gọi điện cho Hòai Thu . Đến lúc này thì Thanh Dương cũng khôngbiết rằng mình đã gọi cho Hòai Thu bao nhiêu cuộc điện thọai dù rằng diđộng của cô đã khóa máy .Vò nát lá thư xin nghỉ việc của Hòai Thu trong lòng bàn tay , khuôn mặt củaThanh Dương tựa hồ chuyển sang tím .“ Lê Ngọc Hòai Thu ! Chuyện của chúng ta tuyệt đối sẽ không kết thúc đơngiản như vậy . Em nghĩ rằng mình có thể dễ dàng thóat khỏi tay tôi thật sao ?Nếu em nghĩ vậy thì thật quá đỗi ngây thơ rồi . ” - Quẳng lá thư xin nghỉviệc của Hòai Thu vào sọt rác gần đó , Thanh Dương tự nói với chính mìnhkèm theo là một đôi mắt đầy lửa căm giận .

18h30 cùng ngày , tại bãi biển dọc theo đường Trần Phú tại thành phố biểnNha Trang ……..Sau khi thuê phòng tại một khách sạn tầm 2 sao mang tên Nhật Hải , mộtmình tản bộ ra đường Trần Phú , Hòai Thu có thể cảm nhận được hơi thở củabiển cả thật là khiến con người trở nên dễ chịu .Đi dọc theo vỉa hè của đường Trần Phú , thành phố biển nơi đây quả là cũngrất nhộn nhịp không khác gì Sài Gòn . Hòai Thu thầm nghĩ .Cơn gió biển nơi đây khi về đêm cũng thật mát mẻ biết bao .

CHƯƠNG 5 :TÌNH NGAYLÝ GIAN

5.1

Bước ra từ khách sạn Novotel cao cấp trên đường Trần Phú ở Nha Trang ,Nhật Phong vừa mới gặp một đối tác lớn cho công trình xây dựng sắp tới củacông ty anh - công ty xây dựng địa ốc D&J . Lên xe , chú Huy sẽ đưa NhậtPhong về khách sạn Havana Nha Trang .Khi đang ngồi trong xe để xem tài liệu của công ty , Nhật Phong chợt nghechú Huy kêu lên “ Cậu chủ ! Cậu xem kia có phải là cô Hòai Thu không ? ”Nhìn sang bên vỉa hè đường Trần Phú , Nhật Phong chăm chú nhìn thật kỹvà anh quả thật đã nhìn thấy Hòai Thu đang tản bộ dọc theo vỉa hè .Vẻ vui mừng lẫn cả ngạc nhiên , Nhật Phong vội nói “ Chú Huy ! Mau !Chúng ta mau tấp vào lề . Sao Hòai Thu lại có mặt ở đây vậy kìa ? Thật là

Page 55: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

55

bất ngờ quá ! ”

Lúc này , bước đi trong vô thức , Hòai Thu dù đã đến nơi đây nhưng cô vẫnbị những chuyện buồn quấy nhiễu . Đặc biệt là Thanh Dương . Hình ảnh củangười đàn ông đó tựa như ma quỷ cứ luôn bám lấy cô không chịu rời .

Bất giác giật mình khi có người đột ngột nắm lấy tay mình , Hòai Thu tựa hồtỉnh mộng .“ Nhật Phong ! Anh …...Sao anh lại ở đây ? ” - Kêu lên trong kinh ngạc ,Hòai Thu ngỡ ngàng khi thấy Nhật Phong .“ Anh mới là người nên ngạc nhiên mới đúng . Em quên là anh phải thườngxuyên đi công tác sao ? Anh ở đây đâu có gì lạ . Còn em ? Em sao lại ở đây ?Em đi cùng Diệp tổng sao ? ”Cười một cách kiên cưỡng , Hòai Thu khẽ đáp “ Không ! Em đang nghỉphép . Như anh biết đó . J&K nhiều nhân viên như vậy còn em chỉ là thựctập sinh thôi nên dù em có xin nghỉ phép cũng không có gì to tát cả . ”“ Cũng tốt . Làm việc vất vả lâu rồi thì cũng nên nghỉ ngơi chút . Dù sao emcũng chỉ thực tập chứ đâu phải là nhân viên chính thức . ” - Nhật Phong tỏ rađồng tình .“ À ! Hiện giờ em đang ở khách sạn nào ? ”“ Em đang ở khách sạn Nhật Hải cách đây không xa lắm . ”“ Được rồi . Chúng ta đến chỗ em lấy hành lý và trả phòng . Em hãy sangkhách sạn của anh đang ở . Về tiền thuê phòng thì em không cần lo . Anh làkhách VIP ở đó nên được đặc cách . Anh nói một tiếng là họ sẽ sắp xếpphòng cho em ngay thôi . Cạnh phòng anh đang ở vẫn còn trống do hiện naylà ngày thường chứ không phải cuối tuần hay ngày lễ gì . Chủ nhật vừa quanên cũng có nhiều người vừa trả phòng . ” - Kéo tay Hòai Thu lên xe , NhậtPhong không cho cô cơ hội nói gì thêm .

*****************************************

Kể đến khi chuyển sang khác sạn Havana của Nhật Phong đang ở , Hòai Thuthật sự bị chóang ngợp bởi sự xa hoa của nó .Phòng của cô liền kề bên cạnh phòng của Nhật Phong . Họ ở tầng cao nhấtkhách sạn là tầng thứ 32 . Căn phòng dành cho khách VIP đúng là khác hẳn .Từ trong phòng nhìn xuống đường Trần Phú với bờ biển trải dài , Hòai Thu

Page 56: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

56

cảm thấy thật là thích thú làm sao ! Cảnh vật thật quá là nên thơ . Căn phòngcủa Hòai Thu có một vách kính lớn trong suốt để khách có thể ngắm nhìntòan cảnh vật trên đường Trần Phú .

Đi đến ngồi xuống chiếc giường quá đỗi rộng lớn , Hòai Thu cầm di độnglên và mở lại máy . Trùng hợp lúc này , di động của cô cũng vừa reo lên . Đólà Xuân Phương .“ Ê ! Bà đang ở cùng anh họ của tui phải không ? Cứ ráng tận hưởng thế giớicủa hai người đi nhé ! Anh ấy mới gọi cho tui . Anh ấy nói bà đang nghỉphép nên ra Nha Trang chơi . Mà sao hai người có thể tình cờ gặp nhau đượcvậy ? Đúng là có duyên đó nha ! ”“ Ừ ! ” - giọng của Hòai Thu mang theo vẻ buồn bã .“ Bà có chuyện gì sao ? Tui nghe giọng bà không được vui . Có phải ở côngty , bà có chuyện gì không ? ”“ Không có gì . Chỉ là mình thấy mệt thôi . ”“ Bà thì sướng rồi . Được nghỉ phép . Còn bà chủ của tui khó tính lắm . Tuimuốn xin nghỉ phép cũng khó . Nếu không thì tui sẽ lập tức chạy ra ngòaiNha Trang với bà . Còn có anh họ nữa . Chúng ta sẽ chơi cho đã để bù lại lầnđi Vũng Tàu trước . ”“ Ừ ! Vậy hẹn lại khi nào bạn rãnh thì chúng ta cùng đi chơi . ” - Hòai Thukhẽ đáp .“ OK ! Bạn hiền của tui cứ hưởng thụ kỳ nghỉ phép vui vẻ đi nhé ! Tui đã nóivới anh họ là phải chăm sóc cho bà thật tốt . Không nói với bà nữa . Tui cònphải làm việc . Còn có khối thứ phải làm để kịp nộp cho sếp vào ngày mai . ”“ Ừ ! Bye bye . Bạn cố làm việc tốt vào nhé ! ” - Hòai Thu tỏ vẻ quan tâm .

Quẳng di động lên giường , Hòai Thu nằm lăn ra giường và nghe bờ môimình mằn mặn vị của nước mắt . Cô thật sự rất muốn trút hết nỗi lòng vớibạn thân là Xuân Phương về những gì mình đã trải qua và chịu đựng nhưngcô lại không thể nói .

Theo như bản hợp đồng tình nhân , với những gì đã xảy ra vào đêm chủ nhậthôm qua , Hòai Thu tự nhủ bản hợp đồng đã thực sự kết thúc nên cô mới xinnghỉ việc và thầm cho rằng mối quan hệ giữa bản thân với Thanh Dương đãchấm dứt .

Page 57: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

57

5.29h00 , sáng thứ hai , tại bãi biển đối diện khách sạn Havana trên đường TrầnPhú ……..Ngồi trên cáp treo cùng Nhật Phong sang Vinpearl Land , từ trên cao nhìntòan cảnh chung quanh , Hòai Thu tỏ ra rất thích thú .Nhìn Hòai Thu vui vẻ phấn chấn hơn hẳn mấy ngày đầu , Nhật Phong cũngthấy vui lây .“ Cảm ơn anh , Nhật Phong ! Nếu không có anh thì suốt một tuần qua có lẽem sẽ rất buồn chán . Nhờ có anh mà kỳ nghỉ này của em mới có nhiều niềmvui như vậy . ”Xoa đầu của Hòai Thu , Nhật Phong tươi cười “ Ngốc quá ! Sao lại cảm ơnanh ? Trừ phi em không xem anh là bạn . ”“ Không phải vậy . Em xin lỗi nếu đã trót lỡ lời . ” - Hòai Thu tự nhủ sao bảnthân cứ tòan nói những câu ngốc nghếch như thế kia chứ ?Ở trên Vinpearl land từ sáng đến tận 18h30 cùng ngày mới trở về đất liền ,xe của Nhật Phong đã đưa Hòai Thu về trước cửa khách sạn Havana .“ Hòai Thu ! Em cứ về phòng nghỉ ngơi trước . Anh phải ra sân bay để tiễnchân đối tác . Hôm nay ông ấy sẽ đáp chuyến bay để trở về Tokyo . Anh đirồi sẽ về nhanh thôi . Em cũng mệt rồi nên cứ nghỉ ngơi đi nhé ! ”Bất ngờ hôn lên trán của Hòai Thu , Nhật Phong đã nhanh chóng lên xe rờiđi ngay sau đó . Anh vốn không cho cô có cơ hội để trách anh sao lại làmvậy ?Bấy giờ , Hòai Thu lẫn Nhật Phong hòan tòan không hề hay biết rằng từ trêncao có một ánh mắt đang theo dõi bọn họ trong im lặng .Kể đến Hòai Thu một mình trở về phòng , đặt chiếc thẻ vào khe tự động ,cửa phòng tự khắc mở ra . Đóng cửa lại , đặt chiếc thẻ vào khe tự động đểkhóa cửa từ bên trong , Hòai Thu bấm công tắc để mở đèn . Ngay khi đènphòng vừa vụt sáng , cô thực sự hốt hỏang đến tay chân luống cuống khi mànhững gì cô nhìn thấy là Thanh Dương trong bộ vest đen sang trọng đangngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế salon trong phòng của cô . Một tay cầm lyrượu , ánh mắt quen thuộc kia đang nhìn chằm chằm về phía Hòai Thu .Vội vã mở cửa phòng với ý định trốn chạy , Hòai Thu lúc đó chỉ biết bảnthân phải thóat khỏi đây ngay bây giờ .Ngay tức thì , một bàn tay đã giữ chặt lấy cánh cửa khiến Hòai Thu khôngtài nảo mở cửa . Chiếc thẻ dùng để mở cửa cũng bị đọat mất , Hòai Thu thựcsự đang run sợ .Một tay chống lên cánh cửa , một tay giữ lấy vai của Hòai Thu , ThanhDương thực sự đã ép sát cô vào cánh cửa phòng .“ Em muốn chạy sao ? Em còn muốn chạy trốn tôi đến khi nào nữa ? Cả đờisao ? ”

Page 58: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

58

Nghiêng đầu sang trái để tránh ánh nhìn của Thanh Dương , Hòai Thu khôngthèm trả lời . Lúc này , khuôn mặt của cả hai tựa hồ chỉ cách nhau mộtmilimet .Đưa tay giữ lấy cằm của Hòai Thu , Thanh Dương buộc cô phải nhìn thẳngvào anh .“ Sao thế ? Sau cuộc ân ái đó của chúng ta thì em lại muốn bỏ chạy khỏi tôisao ? Em làm vậy là có ý gì ? Em rốt cục xem tôi là cái gì ? ”“ Là ma quỷ . Đối với Hòai Thu thì Diệp tổng ngài chính là ma quỷ . Ngàikhông thể buông tha cho tôi được sao ? Chẳng phải sau đêm đó thì hợp đồnggiữa chúng ta đã kết thúc rồi sao ? Chúng ta chẳng còn liên quan gì với nhaunữa . Đến bây giờ , tôi cảm thấy mình thật ngốc nghếch vì đã đồng ý ký vàocái hợp đồng quái quỷ đó . ” - Mang ánh mắt cương quyết , Hòai Thu trả lời .“ Ma quỷ ư ? Cuối cùng em cũng chịu nói thật những gì mình nghĩ rồi sao ?Tốt thôi ! Tôi là ma quỷ còn Lâm Nhật Phong là hòang tử có phải không ? ”- Lúc này , giọng của Thanh Dương bỗng trở nên giận dữ .“ Em đừng có mơ sẽ có thể thóat khỏi tôi . Nếu em đã nói tôi là ma quỷ thìtôi sẽ cho em biết thế nào là ma quỷ thực sự . Tôi sẽ bám theo em cả đời .Em muốn đến với gã đàn ông khác ư ? Đừng mơ tưởng viễn vông . LâmNhật Phong sẽ nghĩ gì nếu biết em đã là người của tôi ? Em có muốn anh tabiết việc này không ? ” - Buông lời đe dọa , ánh mắt của Thanh Dương bấygiờ tràn ngập lửa giận .Bờ môi chợt mặn chát , Hòai Thu lúc này chính là đang khóc . Hai hàngnước mắt cứ thế lăn dài , cô thực sự không biết Thanh Dương rốt cục cònmuốn gì ở cô ?“ Diệp tổng ngài rốt cục còn muốn gì ở tôi kia chứ ? Chẳng phải trong lòngngài trước sau 8 năm qua vẫn không quên được người phụ nữ tên Hạ Vân đósao ? Ngài còn nhọc lòng đến đây làm khó một sinh viên thực tập như tôi đểlàm gì kia chứ ? Rốt cục ngài còn muốn gì ở tôi ? ”Bất ngờ bị nhấc bổng lên , Hòai Thu hỏang hốt . Ngay sau đó cô đã bị némlên giường .Ngay khi chưa kịp hòan hồn thì thân hình cao lớn kia đã lao đến Hòai Thutựa như hổ đói vồ mồi vậy . Lúc này , Thanh Dương đích thực là đã rơi vàotình trạng không thể làm chủ bản thân nữa .Bị giữ chặt đến không thể nhúc nhích gì được , Hòai Thu thực không thể biếtrốt cục cô trong tim của người đàn ông đang phát điên kia là đang ở vị trínào ?Ghé sát môi vào tai của Hòai Thu , Thanh Dương khẽ nói “ Là do em đãmuốn biến tôi thành ma quỷ . Vì vậy mà em không thể trách tôi . Một tuầnqua em trốn tôi đến cái nơi quỷ quái này để tâm tình vui vẻ với người đànông khác sao ? Lê Ngọc Hòai Thu ! Em đúng là quá to gan . Sau khi lên

Page 59: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

59

giường với tôi xong , em vẫn có thể vui vẻ ở bên cạnh gã con trai khác . Emrốt cục xem tôi là gì ? Em đang đùa giỡn với tôi đó sao ? Em rốt cục là lọaicon gái gì đây chứ ? Là thiên sứ hay hồ ly ? ”“ Tôi có là thiên sứ hay hồ ly thì cũng không cần Diệp tổng quan tâm . Tôiđã làm gì nên tội chứ ? Đêm đó , chúng ta chỉ là một phút nông nổi . Chuyệnđã lỡ thì cho qua đi . Tôi không trách nhất thì Diệp tổng cần gì bận tâm .Ngài cứ đi vui vẻ với tình cũ là được . Còn tôi sẽ vui vẻ với bạn trai . Chúngta không ai liên can gì đến ai nữa . ”“ Vậy sao ? ”Cười một cách tà quái , Thanh Dương tiếp tục “ Em nghĩ mọi chuyện sẽ kếtthúc dễ dàng như vậy sao ? Không có đâu . Em nghĩ tôi sẽ có thể thỏai máiđể người đàn bà của mình vui vẻ bên gã đàn ông khác mà không nghĩ ngợi gìsao ? Lê Ngọc Hòai Thu ! Em quá ngây thơ rồi . Em nghĩ tôi là lọai đàn ôngdễ dàng lên giường với bất cứ đàn bà nào hay sao ? Dù đêm đó chúng ta cóphải là một phút nông nổi hay không thì với những gì đã xảy ra , em cũngđừng có mơ rằng chúng ta sẽ kết thúc . ”Khẽ đưa tay vuốt tóc của Hòai Thu , Thanh Dương chậm rãi nói với giọngđiệu nhấn mạnh “ Kể từ giờ , em phải ở bên cạnh tôi . Mãi mãi ở bên tôi . Cảđời ở bên tôi . Tôi sẽ không có phép em chạy trốn khỏi tôi thêm lần nàonữa . ”“ Không muốn . Nếu muốn có người ở bên cạnh thì Diệp tổng cứ tìm nhàthiết kế Hạ Vân ấy . Hòai Thu này không có cái phúc đó . ”Nhẹ nhàng hôn lên trán của Hòai Thu , Thanh Dương dịu dàng nói “ Emghen sao ? Từ nãy đến giờ em cứ luôn miệng bảo tôi đi tìm Hạ Vân . Có phảilà em đang ghen không ? ”Liếc nhìn chỗ khác , Hòai Thu nói với giọng pha lẫn sự giận dỗi “ Khôngghen . Chúng ta đâu phải người yêu thật . Tại sao tôi phải ghen vì Diệp tổngngài kia chứ ? Tôi vốn không hề quản việc ngài yêu ai hay hẹn hò với ai thìxin ngài cũng đừng quản chuyện của tôi . Tôi có đi với người đàn ông nàohay hẹn hò với ai thì liên quan gì đến ngài ? Tôi chẳng làm sai gì hết . ”Giữ chặt cằm của Hòai Thu và buộc cô phải nhìn thẳng vào mình , ThanhDương bất giác tỏ ra giận dữ .“ Em còn dám nói mình không làm sai sao ? Được . Vậy tôi sẽ nói cho embiết em sai ở chỗ nào . Em sai ở chỗ là đã làm tôi phát điên lên . ”Gặm lấy đôi môi của Hòai Thu , Thanh Dương vốn không cho cô cơ hội từchối . Dù có cố chống cự hay phản kháng thế nào đi nữa thì Hòai Thu cũngchỉ có thể bất lực nhìn từng lớp quần áo của mình lần lượt nằm hết trên đất .Những giọt nước mắt của Hòai Thu cơ bản không thể khiến cho cơn thịnh nộcủa Thanh Dương dừng lại . Và đối với Hòai Thu mà nói , lúc này đây , côđang phải chịu sự trừng phạt cho việc đã trốn chạy khỏi Thanh Dương trong

Page 60: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

60

suốt một tuần qua .Không giống với lần ân ái trước , mọi thứ không kết thúc nhanh như vậy .Và đêm nay quả thực Hòai Thu đã bị hành hạ đến khi cả người gần nhưmuốn kiệt sức và thiếp đi lúc nào không biết .

5.3 ( kết thúc chương 5 )

3h30 , thức dậy lúc giữa khuya , nhìn sang Hòai Thu vẫn đang ngủ say ,Thanh Dương bất giác ngắm nhìn khuôn mặt của cô một cách say sưa .Kể lại sáng hôm trước , đáp chuyến bay nội địa đến Nha Trang của hãnghàng không VietnamAirline lúc 7h , Thanh Dương đã đặt chân đến NhaTrang vào lúc 8h10 cùng ngày . Trong suốt thời gian ngồi trên máy bay , anhđã nghĩ đến rất nhiều chuyện . Sau những gì mà Hạ Vân đã nói với anh trongbuổi tiệc sinh nhật , Thanh Dương vốn đã định sau khi gặp Hòai Thu thì sẽnói với cô về việc kết thúc hợp đồng tình nhân giữa họ đồng thời anh định sẽnói về việc J&K vẫn sẽ tài trợ cho Hòai Thu sang Paris học thiết kế thờitrang trong 2 năm . Vốn dĩ bản thân cảm thấy có lỗi với Hòai Thu trong sựviệc ngòai ý muốn xảy ra đêm đó nên Thanh Dương muốn bù đắp cho cô .Khi xe của Thanh Dương vừa đến khách sạn Havana thì cũng là lúc anh nhìnthấy Hòai Thu và Nhật Phong lên xe và rời khỏi khách sạn . Nhìn dáng vẻcủa Hòai Thu , lúc đó , cô đang rất vui vẻ và còn cười đùa với Nhật Phongnữa kia . Bấy giờ , khuôn mặt của Thanh Dương đã tối sầm lại và bàn taycủa anh đã vô thức nắm lại thành nắm đấm .Cười nhếch mép , Thanh Dương thầm nghĩ “ Hòai Thu ! Em giỏi lắm . Tôicứ nghĩ rời xa tôi rồi thì em sẽ rất đau khổ . Tôi vốn còn cảm thấy có lỗi vớiem , muốn bù đắp cho em . Ấy vậy nhưng xem ra tôi đúng là tên ngốc . Mộttuần qua tôi đã luôn tự trách , tự dày vò bản thân mình vì em . Còn em ? Emlại ở đây vui vẻ với người đàn ông khác suốt một tuần qua . Nếu đã vậy thìtôi sẽ không ngốc nghếch khi cảm thấy bản thân có lỗi với em nữa . Buôngtha cho em ! Em đã không còn cơ hội đó nữa . Kể từ giờ em đừng mơ có thểrời xa tôi . ”Xuống xe và tiến vào khách sạn , vừa nhìn thấy Thanh Dương , các nhânviên lễ tân đã vội cúi đầu chào rất đỗi cung kính . Bấy giờ , giám đốc kháchsạn là Lưu Kiệt đã lập tức nhận được tin báo và kịp thời có mặt để đón tiếpThanh Dương .“ Diệp tổng ! Hôm nay sao ngài lại đến đây ? ”Rỉ tai nhau , các nữ nhân viên xì xầm “ Này ! Đó là ai vậy ? ”Lúc này Lưu Kiệt đã quát các nhân viên nữ “ Các cô thật không biết phép tắtgì cả . Đây là một trong hai ông chủ của khách sạn này . Diệp tổng của thờitrang J&K . ”

Page 61: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

61

Vội vàng mời Thanh Dương vào phòng dành cho cổ đông lớn , Lưu Kiệt cóvẻ khép nép và hơi căng thẳng .“ Diệp tổng ! Ngọn gió nào đã đưa ngài đến đây ? Bình thường ngài rất bậnrộn nên hầu như không hề quản chuyện của khách sạn . J&K có nhiều việcphải lo như vậy , Diệp tổng vốn sẽ không có thời gian lo việc ở đây và hầunhư không hề ghé đến đây . ”“ Lưu Kiệt ! Anh theo Phùng Lân lâu rồi nên mới biết tôi cũng là ông chủcủa Havana . Bình thường , mọi thứ đều do Phùng Lân xử lý việc của kháchsạn . Phùng Lân là bạn cùng xóm với tôi thời bé . Khi anh ấy tìm đến nhờ tôigiúp đỡ trong việc hùn vốn mở Havana vào 3 năm trước thì tôi vốn đã địnhtừ chối vì tôi khi đó phải lo việc của J&K còn không hết nữa là . Tôi cũngkhông định đầu tư gì khác ngòai ngành thời trang . Nhưng vì cảm thông choPhùng Lân và tôi cũng thực lòng muốn anh ấy đạt thành tâm nguyện có thểmở một khách sạn tầm cỡ nên tôi mới quyết định bỏ vốn vào Havana và trởthành cổ đông lớn có trong tay 45% cổ phần . ”“ Dạ dạ ! Cái này tôi biết . Bình thường các nhân viên chỉ thấy Phùng tổngthôi nên họ không biết Diệp tổng cũng là cổ đông lớn , là chủ của khách sạnnày . Người không biết không có tội . Mong Diệp tổng đừng trách họ . ”“ Không sao ! Tôi không để tâm chuyện đó . Hôm nay tôi đến đây là vìchuyện riêng chứ không phải chuyện công . Tôi đến đây vì có hẹn với bạngái . Cô ấy đến đây trước còn tôi có việc bận nên đến sau . Cô ấy không biếttôi là chủ của khách sạn này . Không biết giám đốc Lưu có thể đưa cho tôithẻ phòng của cô ấy được không ? ”“ Ồ ! Bạn gái của Diệp tổng tên là gì ? Tôi sẽ cho người tra cứu và đưa thẻmở phòng cho Diệp tổng ngay . ”“ Cô ấy lên Lê Ngọc Hòai Thu . ”“ Vâng ! Tôi đã rõ rồi . ”Khi Lưu Kiệt định rời đi thì Thanh Dương đã lên tiếng “ Khoan đã ! ”“ Diệp tổng còn gì căn dặn nữa ạ ? ”“ Anh hãy giữ bí mật về việc tôi đã đến với bạn gái của tôi . Tôi muốn chocô ấy sự bất ngờ . ”“ Vâng ! Tôi đã rõ . Diệp tổng cứ an tâm . Tôi sẽ căn dặn các nhân viên tiếptân không được nói gì về việc Diệp tổng đã có mặt ở đây ngày hôm nay . ”

**************************************

Cái trở mình của Hòai Thu lúc này khiến Thanh Dương trở lại với hiện tại .Nghĩ đến từ trên căn phòng này ngó xuống cửa khách sạn , nhìn thấy cảnhNhật Phong đưa Hòai Thu về trước cổng và còn hôn lên trán của cô một cái ,

Page 62: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

62

trái tim của Thanh Dương bất giác cảm thấy như bị lửa thiêu đốt .Đó cũng chính là nguyên nhân tại sao khi gặp Hòai Thu thì Thanh Dương lạigiận dữ đến vậy cũng như khiến anh hành hạ cô cả đêm đến khi cô gần nhưkiệt sức mới thôi .Lúc này , Hòai Thu bất giác thấy lạnh nên vô thức co người lại . Ôm lấy côvới tất cả sự dịu dàng , ánh mắt của Thanh Dương trong khỏanh khắc nàytràn ngập sự yêu thương chứ không đáng sợ như lúc hành hạ Hòai Thu .Như phản xạ bản năng muốn tìm nơi ấm áp , Hòai Thu đã nép mình vào lòngcủa Thanh Dương mà bản thân không hề hay biết .

CHƯƠNG 6 :HÔN NHÂN VÀ ĐỊNH MỆNH

6.1

Khẽ ôm Hòai Thu vào lòng , dịu dàng hôn lên bờ vai trắng ngần của cô , lúcnày , trong lòng Thanh Dương mới cảm thấy thực sự dễ chịu . Suốt một tuầnqua không được nhìn thấy Hòai Thu , trái tim của anh tưởng chừng nhưmuốn bị thiêu đốt . Trong đầu của Thanh Dương chỉ lẩn quẩn một ý niệmchính là phải nhanh chóng tìm được nơi ở của Hòai Thu bằng mọi giá .Những thứ khác như bản hợp đồng tình nhân vốn không còn quan trọng màđiều anh muốn chính là có thể được nhìn thấy Hòai Thu trong thời gian sớmnhất .“ Đồ ngốc ! Em thực sự đích thị là đồ ngốc . Em có biết mình đã khiến tôithành ra bộ dạng thế nào trong suốt một tuần qua hay không ? Em có biếtviệc em rời xa tôi đột ngột như vậy đã khiến tôi phát điên đến thế nào haykhông ? …..Tôi thực sự không hiểu tại sao mình lại không thể khống chếđược bản thân mỗi khi đối diện với em kia chứ ? Tại sao tôi cứ luôn giận dữvới em dù bản thân tôi không hề muốn ? Tại sao tôi lại phát điên khi thấy emthân mật với người đàn ông khác ? Và quan trọng là …….Tại sao khi “ gầngũi ”với em thì tôi lại có dục vọng mãnh liệt đến vậy ? …...Hòai Thu ! Emcòn dám nói không quyến rũ tôi , mê họăc tôi sao ? Em rõ ràng là đã và đanglàm đìều đó đấy thôi . Em khiến tôi không thể tự chủ mỗi khi ở bên cạnh em .Em đã khiến tôi thực sự biến thành ma quỷ . Tất cả là tại em . ” - Im lặngngắm nhìn khuôn mặt của Hòai Thu khi đang ngủ , trông cô lúc này thậtngoan ngõan như một chú mèo con dễ thương , Thanh Dương bất giác thầmnghĩ .

Page 63: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

63

Bất giác di động của Hòai Thu reo lên . Ai lại gọi cho cô giữa khuya thế nàykia chứ ?Thức giấc bởi tiếng chuông điện thọai , Hòai Thu mắc cỡ với tấm thân lõa lồcủa mình nên đã kéo chiếc chăn che đi từ phần cổ đổ xuống thân dưới . Đưadi động cho Hòai Thu , Thanh Dương đã nhìn thấy tên hiển thị trên mànhình .“ Là cô của em đó . ” - Thanh Dương nói .Vẻ hỏang hốt như vừa làm chuyện xấu sợ bị phát hiện , hắng giọng mấy cái ,Hòai Thu nhận điện thọai “ Alo ! Cô ạ ? Sao cô lại gọi cho con vào giờnày ? ”Bật khóc lớn trong di động , cô của Hòai Thu nói không nên lời .Lúc đó , Hòai Thu đã thấy có linh cảm bất an như có chuyện gì không hay đãxảy ra .“ Cô ! Rốt cục là có chuyện gì vậy ? Cô đừng khóc . Hãy nói cho con biếtđi . ”- Vẻ khẩn trương và lo lắng , Hòai Thu nói .“ Thu ơi ! ” - Nấc nghẹn , cô của Hòai Thu cố nén bị thương mà nói tiếp“ Dượng của con chắc không thể qua khỏi . Hai hôm trước , ông ấy bỗngnhiên bị ngất đi . Cô đã đưa ông ấy đến bệnh viện . Bác sĩ đã bắt ông ấynhập viện để kiểm tra . Dượng con còn trấn an cô rằng chắc chỉ là bệnhthông thường thôi . Cần gì nhập viện ? Ông ấy còn không cho cô gọi cho conbiết vì sợ con lo lắng và ảnh hưởng đến công việc của con . Thế nhưng hômnay bác sĩ đã gọi cô vào phòng riêng để báo về kết quả kiểm tra của dượng .Dượng con …...dượng con …….dượng con bị ung thư máu . Đã giai đọanhai rồi . Bác sĩ nói nếu có thể thì nên ghép tủy nhưng chi phí rất cao . Vớikhả năng của gia đình chúng ta là không thể nào chi trả . Với lại , tìm ngườicó tủy thích hợp và thuyết phục người ta hiến tủy là chuyện không phải dễdàng . Dượng con không còn ai cùng chung huyết thống thì việc tìm ngườicó thể cho tủy là rất khó khăn . Cô vẫn chưa nói cho dượng con biết bệnhtình của ông ấy . Cô ….cô đã suy nghĩ rất nhiều mới gọi cho con . Cô cũnglo lắng sẽ ảnh hưởng công việc của con . ”Lắng nghe những gì cô nói , hai dòng lệ trên khuôn mặt của Hòai Thu đã vôthức lăn dài trên đôi má xinh đẹp . Trước hung tin này , Hòai Thu thực sựkhông thể nào chấp nhận hiện thực ngay được .Lặng lẽ ôm Hòai Thu vào lòng , Thanh Dương không hề lên tiếng . Dùkhông nghe được cô của Hòai Thu đã nói gì nhưng anh cũng có thể đóanđược đó chắc chắn không phải là chuyện gì tốt đẹp .“ Dạ thưa cô ! Con đã biết rồi . Con sẽ nhanh chóng trở về ngay . ” - Trả lờimột cách vô hồn trước thông tin quá tàn nhẫn này , Hòai Thu tưởng chừng

Page 64: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

64

như sét đánh ngang tai .Buông điện thọai xuống sau cuộc trò chuyện , Hòai Thu đã khóc nức nở .Đến bây giờ thì cô mới có thể khóc vì cô không thể khóc trong điện thọaiđược . Nếu nghe thấy tiếng khóc của Hòai Thu thì cô của cô sẽ thực sự ngãquỵ mất . Lúc này đây , Hòai Thu dù muốn dù không thì cô vẫn phải tỏ ramạnh mẽ để người đàn bà đã có tuổi kia có nơi mà dựa vào .Ôm lấy Hòai Thu , Thanh Dương đã để mặc cho cô khóc trên bờ vai của anh .Ngay lúc này đây , không một câu hỏi , Thanh Dương cứ thế để mặc choHòai Thu thỏai mái trút hết đau khổ trong lòng .Òa khóc trong đau đớn , Hòai Thu nức nở “ Dượng của em . Dượng của embị ung thư máu . Đã …..đã giai đọan hai rồi . Em biết phải làm sao đây ?Dượng của em…..dượng của em e là sẽ không qua khỏi . ”Khẽ dịu dàng vuốt tóc của Hòai Thu , Thanh Dương an ủi “ Đừng lo !Dượng của em nhất định sẽ không sao đâu . Chúng ta nhất định sẽ tìm rađược cách để giải quyết . ”

6.2

Kể đến trong lúc vội vã , Hòai Thu đã trở về Sài Gòn ngay sau đó .Một mặt không muốn làm phiền Nhật Phong , mặt khác không muốn đểNhật Phong biết chuyện giữa cô và Thanh Dương nên cô đã không thôngbáo cho anh biết mà lặng lẽ thu dọn hành lý và rời khỏi khách sạn khi đồnghồ mới báo đúng 4 giờ 15 phút sáng .Nếu để Nhật Phong nhìn thấy Thanh Dương có mặt ở đây thì Hòai Thu thựcsự không biết nên giải thích thế nào cho phải ?Trước khi rời khỏi khách sạn cùng Thanh Dương , Hòai Thu chỉ nhờ lễ tânthông báo sau cho Nhật Phong về việc cô phải trở về Sài Gòn gấp vì có việckhẩn cấp nên không kịp báo cho anh biết .Do quá sốt ruột mà Hòai Thu đã không thể đợi đến đi đặt vé máy bay mà cômuốn lập tức quay về Sài Gòn bằng xe . Cô muốn nhanh chóng ở bên cạnhcô của mình . Cô muốn được nhìn thấy dượng . Đối với Hòai Thu , dượngvốn từ lâu chẳng khác nào là cha và cô của cô chẳng khác nào như mẹ .Xe hơi riêng của Thanh Dương đã chạy suốt để nhanh chóng về lại Sài Gòn .Họ chỉ dừng chân ăn mỗi buổi trưa và cứ thế tăng tốc trở về Sài Gòn . Tấtnhiên là xe không thể chạy quá tốc độ vì sẽ gây nguy hiểm nhưng trong lòngcủa Hòai Thu thì như thiêu đốt . Một khi nghĩ đến dượng của mình sẽ khómà qua khỏi thì cõi lòng của cô như tan nát . Trên cả quãng đường đi , HòaiThu luôn ủ rũ không vui . Hai bàn tay của cô cứ nắm chặt lấy nhau thể hiệnsự lo lắng và căng thẳng .Lặng nhìn Hòai Thu buồn bã như vậy , Thanh Dương chợt thấy trái tim mình

Page 65: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

65

như bị bóp nát . Khẽ ngã đầu của cô lên vai mình , Thanh Dương nhẹ nhàngnói “ Đường về còn xa . Em nên nghỉ ngơi một chút . Nếu không thì một khitrở về em sẽ không còn sức mà chăm sóc cho cô với dượng . ”17h30 cùng ngày , tại bệnh viện Ung Bướu ,…….Xe của Thanh Dương đã dừng lại trước cổng bệnh viện . Vội vàng xuống xe ,Hòai Thu khẽ nói “ Diệp tổng cứ về nhà trước . Cảm ơn ngài đã đưa em đếnđây . Chuyện của chúng ta sau này hãy nói . ” - Dứt lời , Hòai Thu đã vộivàng cắm đầu chạy vào bên trong bệnh viện và chỉ kịp cầm theo chiếc giỏxách còn hành lý thì vẫn để sau xe của Thanh Dương .Kể đến khi ngồi trên xe trên đường trở về nhà , Thanh Dương đã gọi mộtcuộc điện thọai .“ Alo ! Chào Diệp tổng . Ngài lại có gì cần căn dặn chúng tôi làm ? ”“ Các anh hãy lập tức điều tra cho tôi hồ sơ bệnh án của một người đàn ông .Ông ấy hiện đang nằm tại bệnh viện Ung Bướu . Ông ấy là dượng của LêNgọc Hòai Thu - người con gái mà tôi đã từng bảo các anh điều tra . ”“ OK ! Chúng tôi biết rồi . Chúng tôi sẽ gửi thông tin chi tiết cho Diệp tổngngay thôi . ”***************************************Tại phòng bác sĩ điều trị , Hòai Thu và cô với vẻ mặt căng thẳng nhìn vị bácsĩ nữ chừng khỏang 50 tuổi . Khẽ nắm lấy đôi tay nhăn nheo của cô , HòaiThu muốn trở thành điểm tựa cho bà .“ Lần trước , tôi đã có nói với người nhà hãy chuẩn bị sẵn tâm lý . Việc điềutrị cho bệnh nhân Nguyễn Hữu Văn thực sự rất tốn kém . Việc tìm tủy thíchhợp để cấy ghép cũng là cả một vấn đề . Chỉ là bệnh tình của bệnh nhân vừamay phát hiện không quá trễ nên nếu có tủy thích hợp để cấy ghép và giađình có điều kiện kinh tế để đáp ứng việc điều trị thì cơ hội bình phục củabệnh nhân là rất khả quan . ”Đọan bước ra từ phòng bác sĩ điều trị cho dượng , Hòai Thu với cô ngồibệch xuống ghế . Hơn ai hết , họ biết là quãng đường gian nan phía trướckhông dễ dàng gì để vượt qua .Nói về phần Nhật Phong , sau khi nhận được thông tin từ lễ tân của kháchsạn Havana về việc Hòai Thu đã rời khỏi khách sạn và quay về Sài Gòn , anhđã lập tức đặt vé máy bay để trở về Sài Gòn trong thời gian sớm nhất . Trênđường ra sân bay quốc tế Cam Ranh , Nhật Phong đã trên dưới gọi gần 20cuộc điện thọai cho Hòai Thu nhưng tất cả vẫn là không trả lời . Cũng vì vậymà lòng của Nhật Phong như lửa đốt bởi anh không biết rốt cục là Hòai Thuđã gặp phải chuyện gì ?Lập tức gọi cho Xuân Phương , Nhật Phong như muốn hét lên trong điệnthọai .“ Alo ! Em họ . Hòai Thu có gọi cho em không ? Cô ấy đã vội vàng quay về

Page 66: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

66

Sài Gòn mà không cho anh biết . Anh gọi cho cô ấy gần 20 cuộc điện thọainhưng không ai bắt máy . Em hãy cố liên lạc với cô ấy xem sao ! Anh lo đãcó chuyện gì đó rất lớn xảy ra với cô ấy . ” - Vẻ đầy khẩn trương và lo lắng ,Nhật Phong nói .“ OK ! Anh cứ bình tĩnh . Em sẽ lập tức liên lạc với Hòai Thu . Khi nào anhvề đến Sài Gòn thì chúng ta nói tiếp nhé ! ”

6.3

Bệnh viện Ung Bướu , phòng bệnh 327 ………“ Bà à ! Sao bệnh viện quận chuyển tôi đến đây rồi thì bác sĩ ở đây lại khôngcho tôi về kia chứ ? Bà bảo tôi không sao nhưng sao tôi vẫn còn phải nằm ởđây ? Bà …..Có phải …..Có phải bà đang giấu tôi chuyện gì hay không ? ” -Với giọng như tra hỏi , dượng của Hòai Thu hỏi vợ .Bị chồng tra hỏi , cô của Hòai Thu bật khóc . Bà thực sự đã không thể chegiấu thêm được nữa . Vì vậy , bà đã đem hết sự thật mà nói ra .

Lúc này , xuống căng-tin mua thức ăn , Hòai Thu vừa lúc quay lại phòngbệnh của dượng . Đứng bên ngòai cửa , Hòai Thu đã nghe hết những gì màcô và dượng nói với nhau .Khác với những gì mà cô của Hòai Thu nghĩ , chồng của bà chỉ im lặng rồithở dài . Vẫn với vẻ trầm tĩnh , ông khẽ nói “ Chúng ta xuất viện thôi . Tôicó tiếp tục ở đây cũng chẳng thể làm được gì . Chúng ta làm gì có tiền chữatrị ? Dù cho có thì cũng chưa chắc có thể tìm được người có tủy thích hợp đểhiến tặng . Tôi đã già rồi . Chết cũng là chuyện sớm muộn thôi . Bà cũngvậy . Chúng ta không nên làm khổ con Thu . Con bé còn trẻ . Gánh nặng nàythực sự quá lớn . Từ nhỏ thì con bé đã mồ côi cả ba lẫn mẹ . Chúng ta mangnó về nuôi và xem nó như con gái . Chúng ta cốt cũng chỉ muốn khi chết cóngười để tang mà thôi . Con bé ngoan ngõan là thế . Bà bảo tôi làm sao cóthể trơ mắt đứng nhìn nó vì chữa trị cho tôi mà làm việc bán mạng kia chứ ?Huống hồ gì đây không phải là chuyện một mình con bé có thể lo liệuđược . ”

Ngồi bệt xuống đất trước cửa phòng bệnh , Hòai Thu cố bịt miệng để khôngphát ra tiếng khóc . Không ngờ đến tận bây giờ thì dượng của cô vẫn nghĩcho cô . Ông không hề quan tâm đến bệnh tình của bản thân mà chỉ lo choHòai Thu làm việc vất vả hơn để kiếm tiền chữa trị cho ông . Hơn bất cứ lúcnào , giờ đây , Hòai Thu cảm thấy bản thân mình thật quá đỗi vô dụng khi

Page 67: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

67

không thể có khả năng để chữa trị cho dượng .

********************************

Hai ngày sau , tại biệt thự của Thanh Dương , lúc 21h30 ………..Cầm trong tay thông tin về bệnh án của bệnh nhân Nguyễn Hữu Văn - dượngcủa Hòai Thu , Thanh Dương ngồi trầm ngâm . Nhìn chằm chằm vào dòngghi nhóm máu , chữ AB cứ thế hiện ra trước mắt anh .Ngồi một lúc , Thanh Dương đã rút di động ra và gọi .“ Alo ! Chào Diệp tổng ! Hôm nay cơn gió nào lại khiến tổng giám đốc J&Kgọi điện cho người bạn này vậy nhỉ ? ”“ Đừng đùa nữa ! Hôm nay mình gọi cho cậu là có việc muốn nhờ cậu đây .Chẳng phải cậu là giám đốc bệnh viện Ung Bướu sao ? Mình có người quennằm ở bệnh viện của cậu . Mình muốn cậu giúp mình sắp xếp một cuộc thửmáu . ”“ Ai ? Ai cần thử máu ? ”“ Là mình . Những chuyện khác đợi khi gặp nhau rồi mình sẽ nói rõ cho cậunghe . ”“ OK ! Chúng ta là bạn thân . Năm xưa nếu không nhờ có cậu với ba nuôicủa cậu thì mình và mẹ mình đã chết đói từ lâu . Mình cũng sẽ không cóđược ngày hôm nay . Cậu đã lên tiếng sao mình có thể từ chối chứ ? Lạikhông phải dễ dàng để Diệp tổng lên tiếng nhờ giúp đỡ . Yên tâm ! Mình sẽsắp xếp thời gian rồi báo lại cho cậu . ”“ Cảm ơn cậu , Thụy Nguyên . ”“ Lại khách sáo rồi . Từ nhỏ đến lớn cậu đều như vậy hết . Sao cậu cứ luônkhách sáo với mình vậy chứ ? ”Khẽ cười , Thanh Dương đáp “ Vì mình biết cậu rất bận rộn nên nếu khôngphải là không còn cách nào thì mình cũng sẽ không làm phiền đến cậu . ”

**************************************

Hai ngày sau , 15h30 , tại phòng giám đốc bệnh viện Ung Bướu ……Lặng nhìn Thanh Dương với vẻ trầm ngâm , giám đốc Mạc Thụy Nguyênkhẽ cất giọng “ Kết quả của cậu đã có . Hôm qua khi gặp nhau cậu có nói vềbệnh nhân Nguyễn Hữu Văn là người quen của cậu . Sau khi cậu thử máuxong và ra về thì mình đã nghiên cứu bệnh án của bệnh nhân đó . Kết quả

Page 68: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

68

cho thấy cậu và bệnh nhân Nguyễn Hữu Văn hòan tòan phù hợp để có thểcấy ghép tủy . ”Thở phào nhẹ nhõm , Thanh Dương bất giác cúi mặt và cười một cách tàquái .“ Này anh bạn ! Cậu có thể nói cho mình biết là cậu đang âm mưu toan tínhchuyện gì hay không ? Nhìn thái độ của cậu lúc này nhất định là đang có âmmưu đen tối gì đó . ”- Nửa đùa nửa thật , Mạc Thụy Nguyên nói .Nhìn bạn thân và nhíu mày , Thanh Dương đáp “ Này ! Cậu xem mình là gìchứ ? Mình là kẻ chuyên đi làm chuyện xấu sao ? Cậu bớt nói lung tungđi . ”

6.4

Cùng thời điểm đó , tại căng - tin của bệnh viện Ung Bướu ……Một mình Hòai Thu đứng tựa vào tường , cô luôn phải tỏ ra mạnh mẽ trướcmặt cô và dượng của mình . Nhưng kỳ thực , Hòai Thu cảm thấy rất mệtmỏi .Bản thân Hòai Thu lại không dám nói với Xuân Phương và Nhật Phong vềhòan cảnh hiện tại của mình vì cô không muốn nhận sự giúp đỡ tiền bạc từphía họ . Từ nhỏ , cô đã không muốn ai xem thường gia đình mình . Nếunhận tìền của Xuân Phương và Nhật Phong thì gia đình họ sẽ nghĩ sao về cô ?Chú của Xuân Phương hẳn sẽ không vui về điều đó . Còn Nhật Phong ? HòaiThu biết bản thân chỉ có thể xem anh là bạn nên không thể nhận tiền từ anhđược . Cô không muốn mang nợ Nhật Phong .

Trong lúc đang miên man suy nghĩ , giọng nói của Nhật Phong bất ngờ vanglên .“ Hòai Thu ! ”Bất ngờ khi nhìn thấy Nhật Phong , Hòai Thu thật không biết nên dùng tháiđộ gì để đối diện với anh ? Bất giác , cô đã quay lưng định bỏ đi .Vội đuổi theo nắm lấy tay của Hòai Thu , Nhật Phong đã ôm cô vào lòng“ Chuyện của dượng em , anh đã biết cả rồi . Anh đã gặp cô và dượng củaem rồi . Họ bảo em đang ở đây nên anh mới xuống đây tìm em . Em muốnkhóc thì cứ khóc đi . Ở trước mặt anh , em không cần phải cố tỏ ra kiêncường . ”Tựa như va phải mạch nước ngầm , Hòai Thu cứ thế mà khóc như một đứatrẻ .Nước mắt mà suốt mấy ngày qua cô cố kìm nén nay đã có dịp trút ra hết .Lúc này , đứng sau một bức vách , một ánh mắt mang đầy sự ghen tức đang

Page 69: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

69

hướng về phía bọn họ - Nhật Phong và Hòai Thu .Vốn dĩ muốn nhanh chóng báo tin mừng cho Hòai Thu về việc mình sẽ hiếntủy cho dượng của cô , Thanh Dương vốn định tìm gặp cô ngay nhưng cô lạikhông bắt di động . Vấn đề là do di động của Hòai Thu đã đặt ở chế độ rungvà nằm trong giỏ xách của cô trong phòng bệnh . Thế nhưng , Thanh Dươnglại không nghĩ vậy . Ngay lúc này , anh đã cho rằng Hòai Thu cố tình khôngmuốn nhận điện thọai của mình .

Kể đến Hòai Thu và Nhật Phong đã tìm chỗ ngồi xuống cùng trò chuyện .Lặng nhìn Nhật Phong với vẻ ái ngại , Hòai Thu khẽ nói “ Nhật Phong ! Saoanh lại biết em ở đây ? Em xin lỗi về việc đã vội vã về Sài Gòn mà khôngbáo cho anh biết . ”“ Em đúng là ngốc . Chuyện động trời vậy mà em lại muốn giấu anh lẫnXuân Phương sao ? Anh đã báo cho em ấy biết chuyện của em . Em ấy đã rấtlo lắng và bảo rằng ngay khi tan sở sẽ đến đây ngay . ”“ Em xin lỗi . Em chỉ không muốn anh và bạn ấy phải lo lắng cho em .Em …….”Đưa tay khẽ sờ lên má của Hòai Thu , Nhật Phong tỏ ra đau xót .“ Chỉ có mấy ngày không gặp mà em đã ốm đi nhiều . Em không màng ănuống gì hết có phải không ? Bình thường em đã không có bao nhiêu da thịt .Nay còn chẳng màng ăn uống thì biết làm thế nào ? Nếu em ngã quỵ thì lấyai lo lắng và chăm sóc cho cô với dượng kia chứ ? ”Có vẻ né tránh , Hòai Thu gượng cười và nói “ Nhật Phong ! Anh đừng tốtvới em như vậy . Anh còn nhiều công việc phải lo . Anh không cần tốn thờigian ở lại đây với em . Em không sao . ”“ Còn dám nói không sao ? Em thành ra thế này làm sao anh có thể không lolắng ? Tiền viện phí của dượng , em không cần lo . Anh sẽ lo hết cho . ”Hít một hơi , Hòai Thu khẽ đáp “ Em chính là vì nguyên nhân này nên mớikhông muốn báo cho anh và Xuân Phương biết tình hình của em . Em khôngmuốn nhận sự giúp đỡ tiền bạc từ hai người . Em không muốn nợ anh cũngkhông muốn nợ Xuân Phương . Cô và dượng chắc chắn cũng sẽ không đồngý . ”“ Em không xem anh và Xuân Phương là bạn sao ? Nếu đã là bạn hà tất phảitính tóan như vậy ? Em không nhận tiền từ anh và Xuân Phương thì có thểnhận tiền từ ai chứ ? ”“ Cô và dượng nói rằng nếu có nhận tiền thì em chỉ có thể nhận từ chồng củamình mà thôi . Ngòai ra dù có là bạn trai cũng không được vì nói sao bạn traivẫn là người ngòai . Ai cũng có gia đình . Dù anh hay Xuân Phương cómuốn giúp em nhưng gia đình của hai người , người nhà của hai người sẽnghĩ sao về em ? Họ sẽ nghĩ em muốn vòi vĩnh tiền từ anh và Xuân Phương ,

Page 70: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

70

rằng em muốn lợi dụng hai người . Em không muốn tình bạn trong sáng củaba chúng ta lại vì tiền mà bị vấy bẩn . ”

“ Em thực sự muốn làm vậy sao ? ” - Nhật Phong buồn bã nói .Gật đầu , Hòai Thu không đáp .

6.5 ( kết thúc chương 6 )

19h30 , tại biệt thự tổng giám đốc J&K , ra mở cửa , tài xế Lâm tươi cườinói :“ Chào cô Hòai Thu ! Diệp tổng đang đợi cô ở bên trong . Hành lý của côcũng đang ở bên trong . ”“ Cảm ơn bác Lâm . Cháu ghé đến lấy hành lý rồi sẽ đi ngay . ”“ Đáng ra tôi có nói với Diệp tổng là cứ để tôi mang hành lý đến trả cho côHòai Thu . Thế nhưng Diệp tổng nhất quyết không chịu . Diệp tổng nói là côphải đích thân đến lấy hành lý vì Diệp tổng có chuyện quan trọng muốn nóivới cô . ”Khẽ cười , khuôn mặt lộ vẻ mệt mỏi , Hòai Thu đáp “ Không sao ! Bác Lâmđừng nói vậy . Hành lý là của cháu . Cháu sẽ tự đến lấy . Thật là không nênlàm phiền bác phải mang hành lý đến cho cháu . ”

Kể đến khi bước vào phòng khách , nhìn thấy Thanh Dương ngồi trên chiếcghế dài chiễm chệ giữa phòng khách , Hòai Thu chỉ thở dài một tiếng sau đóđi đến lấy hành lý của mình đang đặt ở chân cầu thang . Đọan quay trở lạiđứng đối diện với Thanh Dương , Hòai Thu khẽ nói :“ Diệp tổng có việc gì quan trọng muốn nói với tôi thì hãy mau nói . Tôi cònphải mau chóng quay về bệnh viện để chăm sóc cho dượng . ”Quẳng một bìa tài lìệu lên bàn , Thanh Dương cao giọng :“ Em muốn tạo khỏang cách với tôi đến vậy sao ? Với Lâm Nhật Phong thìem có thể dễ dàng để cậu ta ôm ấp . Còn đối với tôi thì em lại tỏ ra dè dặt vàtránh né thậm chí là lạnh lùng với tôi . Rốt cục trong tim em thì tôi đang ở vịtrí nào ? ”“ Xin lỗi ! Hiện giờ tôi rất mệt mỏi . Chuyện của dượng đã khiến tôi muốnkiệt sức . Nếu Diệp tổng gọi tôi đến đây chỉ để nói những lời này thì tôi quảthực không còn sức để trả lời . Tôi phải đi trước đây . ”Xách hành lý và toan đẩy cửa phòng khách định rời khỏi , Hòai Thu lúc nàythực sự chẳng còn chút sức lực nào để trả lời những câu hỏi của ThanhDương . Bây giờ với cô mà nói thì bệnh tình của dượng là quan trọng nhất .“ Nếu em đi như vậy thì em nhất định sẽ hối hận . Em không muốn cứu

Page 71: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

71

dượng của mình sao ? Nếu tôi nói có người có thể hiến tủy cho dượng củaem thì sao ? ” - Vẫn với thái độ ra vẻ thản nhiên và ung dung , Thanh Dươngdường như có thể điều khiển mọi thứ trong lòng bàn tay .Lập tức dừng bước , vội quay lại và bước đến trước mặt Thanh Dương , HòaiThu tỏ vẻ kinh ngạc lẫn hòai nghi .“ Diệp tổng ! Ngài nói sao ? Có người có thể hiến tủy cho dượng của tôi sao ?Là ai ? Người đó là ai ? ”Khuôn mặt như tươi hẳn lên và lộ vẻ khẩn trương , Hòai Thu hỏi dồn .“ Tài liệu trên bàn . Em cứ xem rồi sẽ rõ . ”Nhìn thẳng vào mắt của Hòai Thu , Thanh Dương giọng không cao khôngthấp mà nói .Ngồi xuống ghế , Hòai Thu đã đặt hành lý bên cạnh và cầm tài liệu lên đọcmà đôi tay bất giác run lên .Sau khi xem xong tài liệu , đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn Thanh Dương , giọngnói của Hòai Thu trở nên run rẩy :“ Diệp tổng ! Hóa ra ngài chính là người có tủy thích hợp để hiến tặng chodượng của tôi đó sao ? ”“ Đúng vậy ! Chính là tôi . Chỉ có tôi mới có thể cứu được dượng của em .Dù Lâm Nhật Phong có cho em nhiều tiền đến mấy để trả viện phí nhưngbệnh của dượng em nếu không có người hiến tủy thì ông ấy cũng khó màqua khỏi . ”

Bất ngờ quỳ xuống , Hòai Thu khiến Thanh Dương kinh ngạc đến không nóiđược lời nào . Đây vốn không phải điều anh muốn thấy . Thanh Dương vốnkhông hề mong muốn Hòai Thu sẽ quỳ xuống trước mặt mình như vậy .Cũng vì thế mà giây phút này đây , hành động của Hòai Thu đã khiến timcủa Thanh Dương như bị xé tan thành ngàn mảnh .Cúi đầu với thái độ van xin , Hòai Thu vừa khóc vừa nói :“ Diệp tổng ! Cầu xin ngài . Cầu xin ngài hãy cứu lấy dượng của tôi . Nếukhông chỉ e là dượng sẽ khó mà qua khỏi kiếp nạn này . Đối với tôi , dượngcũng như cha . Tôi không thể trơ mắt đứng nhìn dượng chết được . Nếudượng có mệnh hệ gì thì cô của tôi cũng sẽ ngã quỵ mất . ”Vì quá đau lòng nên sinh ra hóa giận , Thanh Dương cố nén đau đớn mà tỏra ung dung và nói :“ Tốt thôi ! Theo lý mà nói thì dượng của em và tôi vốn không thân bằngquyến thuộc hay nói khác hơn là người xa lạ . Vì vậy dù tôi có tủy thích hợpvới dượng của em cũng không có nghĩa là tôi buộc phải hiến tủy cho ông ấy .Do đó , tôi cần có một lý do đủ thuyết phục để có thể chấp nhận hiến tủy chodượng của em . Hiến tủy lại không phải việc đơn giản . Em nghĩ tôi là người

Page 72: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

72

cao cả đến mức chấp nhận làm điều đó vì một người xa lạ hay sao ? ”“ Diệp tổng ! Cầu xin ngài . Hay là …...Chỉ cần ngài chịu hiến tủy chodượng của tôi . Ngài muốn gì tôi cũng chấp nhận hết . ” - Trong lúc hốthỏang , Hòai Thu buộc miệng nói .Lặng nhìn vẻ tiều tụy lẫn khuôn mặt đẫm nước mắt của Hòai Thu , ThanhDương thực sự chỉ muốn ôm cô vào lòng ngay lập tức . Thế nhưng , anh đãkhông làm vậy .“ Hòai Thu ! Để có thể giữ em ở bên cạnh tôi mãi mãi , dù cho bản thân cóbiến thành kẻ xấu xa hay ma quỷ thì tôi cũng sẽ chấp nhận . ” - ThanhDương thầm nghĩ .“ Kết hôn với tôi . ” - Bốn chữ này bất giác phát ra từ miệng của ThanhDương cứ như một lời truyền phán hay mệnh lệnh .Lúc này , Hòai Thu trợn tròn mắt kinh ngạc . Cô không dám tin vào nhữnggì bản thân nghe thấy .“ Diệp tổng ! Ngài vừa nói gì ? Ai kết hôn với ai ? Tôi có nghe lầmkhông ? ”“ Em không có nghe lầm . Tôi bảo chúng ta hãy kết hôn . Việc tổ chức hôn lễcó thể từ từ tính sau nhưng điều tôi muốn nói là chúng ta hãy đi đăng kí kếthôn . Chỉ cần có thể hợp pháp trở thành chồng của em , tôi sẽ chấp nhận hiếntủy cho dượng em . ”“ Chuyện này …….Diệp tổng ! Hôn nhân không phải trò đùa . Làm saomà …...” - Lắp bắp , Hòai Thu nói .“ Tùy em thôi . Bây giờ trước mặt em chỉ có hai con đường cho em chọn lựa .Một là em kết hôn với tôi thì có thể cứu được dượng của mình . Hai là em cứtự do kết hôn với người đàn ông khác nhưng dượng em sẽ phải chết . Emthông minh như vậy thì chắc chắn biết bản thân nên lựa chọn thế nào rồi .Trừ phi em không quan tâm đến sống chết của dượng mình . ”Cúi mặt và khẽ khép mắt , Hòai Thu hít một hơi thật sâu và thở ra nhẹnhàng .“ Được . Vậy chúng ta hãy đăng kí kết hôn đi . ” - Nhìn thẳng vào mắt củaThanh Dương , Hòai Thu khẽ đáp .Thóang nhếch mép , Thanh Dương trở nên dịu giọng : “ Tốt thôi ! Thật maylà em đã có quyết định rất sáng suốt . Vậy sáng mai lúc 9h00 , tôi sẽ đếnbệnh viện đón em . Chúng ta sẽ đi đăng kí kết hôn . Nếu em không muốnnhiều người biết chuyện này thì việc chúng ta kết hôn có thể tạm thời giữ bímật . Sau khi đăng kí kết hôn xong , việc ghép tủy cho dượng của em sẽnhanh chóng được sắp xếp . Về tìền bạc em không cần phải lo . Sau khi ghéptủy xong , một khi dượng của em có thể xuất viện , lúc đó em buộc phải dọnđến sống cùng với tôi . Tôi nghĩ đến khi đó thì chuyện chúng ta kết hôn cũngkhông cần giữ bí mật làm gì nữa . Đó cũng không phải chuyện gì xấu xa mà

Page 73: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

73

không thể nói . ”“ Được thôi ! Tất cả cứ theo ý Diệp tổng . Chỉ cần dượng không sao thì cóbắt tôi làm gì cũng được . Tôi đều sẽ chấp nhận hết . Sau khi dượng ghép tủythành công và không còn gì đáng ngại nữa , lúc đó tôi sẽ dọn đến đâysống . ”“ Hình như em vẫn chưa rõ lắm thì phải ? Em có hiểu sống cùng tôi là thếnào không ? Chúng ta không phải đơn thuần sống dưới một mái nhà mà làsống như một đôi vợ chồng đúng nghĩa . Chuyện này không phải là trò đùahay màn kịch giống như trước kia . Việc chúng ta kết hôn sẽ là chuyện thậthơn bất cứ việc gì . Với lại , em hãy thôi ngay đi cái kiểu cứ gọi tôi là Diệptổng . Em nghĩ sao mà vẫn có thể gọi tôi như vậy một khi chúng ta đã lêngiường cùng nhau đến những 2 lần kia chứ ? Với tôi mà nói , sau cái đêmđầu tiên của chúng ta thì mối quan hệ giữa chúng ta đã không còn là sếp vànhân viên nữa . Chúng ta lại sắp đăng kí kết hôn . Em định gọi tôi là Diệptổng cả đời sao ? ”

9h30 sáng hôm sau , xe của Thanh Dương thực sự đã đến đón Hòai Thu ởtrước cổng bệnh viện . Và khỏanh khắc đặt bút kí tên vào bản đăng kí kếthôn , Hòai Thu thực sự không biết liệu cuộc hôn nhân này sẽ có thể kéo dàitrong bao lâu ? Đến giờ , cô vẫn không hiểu vì sao Thanh Dương lại muốnkết hôn cùng cô ? Hay là bởi vì Hòai Thu vốn không hề tin việc ThanhDương có thể yêu mình ?

CHƯƠNG 7 :VỊ NGỌT CỦATÌNH YÊU

7.1

Mỉm cười nhìn người nhà bệnh nhân, nữ bác sĩ bước ra từ phòng phẫu thuậtnói : “ Xin chia vui với gia đình . Ca phẫu thuật ghép tủy của bệnh nhânNguyễn Hữu Văn rất thành công . Lần này gia đình phải vô cùng biết ơnngười đã tài trợ tòan bộ viện phí và đặc biệt là người đã hiến tủy cho bệnhnhân Nguyễn Hữu Văn . Chỉ là người hiến tủy muốn bảo mật danh tánh nênchúng tôi không thể nói cho gia đình biết đó là ai . ”“ Bác sĩ ! Vậy là ông nhà tôi không sao rồi có phải không ? ”“ Cái đó chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi nhưng nhìn chung thì bây giờ tình

Page 74: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

74

hình của bệnh nhân không còn đáng ngại nữa . ”Lúc đó , Xuân Phương và Nhật Phong cũng có mặt . Mọi người đã chờ suốt6 tiếng đồng hồ với tất cả sự lo lắng và căng thẳng . Hòa chung niềm vui vìcuộc phẫu thuật đã thành công , tất cả đều bật khóc trong sự vui mừng .Ngay khi dượng được chuyển sang phòng bệnh , Hòai Thu đã nói với côrằng :“ Cô và mọi người ở lại bên dượng . Con đi mua thức ăn cho mọi người rồisẽ quay lại sớm thôi . Xuân Phương ! Nhật Phong ! Hai người ở lại trôngchừng cô giúp em nhé ! ”“ Hòai Thu ! Em đã mệt rồi . Hay để anh đi mua thức ăn cho . ”“ Không sao ! Anh cứ ở lại đây với cô là được . Em sẽ đi mua . ”“ Bạn hiền ! Hay để tôi đi cùng bà ? ”“ Thôi ! Bạn cứ ở đây đi . Bạn và anh Nhật Phong đã vì mình mà mệt nhiềurồi . Cứ để mình đi mua . Dù sao cũng chỉ ở dưới căng -tin mà thôi . ”Nói rồi , Hòai Thu đã nhanh chóng rời đi .Vội vàng đi đến phòng bệnh của Thanh Dương , Hòai Thu khẽ mở cửa bướcvào .Đây là căn phòng đặc biệt tốt nhất của bệnh viện do giám đốc bệnh viện MạcThụy Nguyên đã sắp xếp . Mọi thứ trong phòng đều có đủ . Đây lại là phòngdành cho một người nằm nên rất yên tĩnh và khá rộng rãi .Nhẹ nhàng ngồi xuống ghế bên cạnh giường của Thanh Dương , Hòai Thuđã khẽ nắm lấy bàn tay của anh . Do tác dụng của thuốc mê mà ThanhDương vẫn còn đang ngủ .Khẽ áp lòng bàn tay của anh lên má , Hòai Thu dịu dàng nói :“ Ông xã ! Cảm ơn anh . Nếu không phải là anh thì dượng sẽ không đượccứu . Cả đời này em sẽ sống với lòng biết ơn anh . Nếu có thể em thực sựmuốn có thể ở bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời . Em thực lòng rất yêu anh .Anh có biết điều đó không ? Trái tim anh rốt cục có từng thích em một chútnào không ? Em thực sự rất muốn nghe chính miệng anh nói ra rằng anh yêuem . Thế nhưng , em chỉ sợ những điều đó chỉ là mơ tưởng . Đến giờ , emvẫn không thể hiểu rõ anh muốn kết hôn với em là vì nguyên nhân gì ?Trước kia , anh muốn em giả vờ làm tình nhân của anh là vì muốn khiến nhàthiết kế Hạ phải đau lòng . Anh muốn trả thù cô ấy . Còn bây giờ ? Còn bâygiờ thì sao ? Lẽ nào lại vì cô ấy ? Em thực sự không có tự tin để so sánh vớicô ấy . Trong trái tim anh , có lẽ , em mãi mãi không thể nào so sánh với côấy . ”

*****************************************

Page 75: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

75

17h cùng ngày , Thanh Dương hồi tỉnh .Nhớ lại trong lúc mơ màng dường như đã có ai đó hôn lên môi của mình ,anh bất giác đưa tay tự sờ lên môi . Chợt như đóan ra đó là ai , Thanh Dươngkhẽ mỉm cười .20h cùng ngày , ngồi bên cạnh giường của dượng , Hòai Thu khẽ đút từngmuỗng cháo lỏng cho dượng của mình .“ Thu ! Con đã vất vả nhiều rồi . Con cũng nên về nghỉ đi . Có cô ở lại vớidượng là được rồi . Suốt tuần qua con đã không thể chợp mắt . Cứ như vậycon sẽ ngã bệnh mất . Còn công việc của con nữa . Dượng đã không sao rồi .Con cứ yên tâm về nhà nghỉ ngơi đi . ”“ Phải đó Thu ! Con về nghỉ đi . Có cô ở với dượng rồi . ” - Cô của Hòai Thucũng đồng tình với chồng .“ Dạ ! Nếu vậy con xin về trước . Sáng mai con lại đến . ”“ Không cần đâu ! Con cứ đi làm việc đi . Công việc mà bỏ bê như vậy thìkhông khéo sẽ mất việc đó . Con không cần lo cho dượng . ” - Nằm trêngiường bệnh , người đàn ông đã có tuổi kia vẫn hết lòng lo cho cháu gái .

Đọan thay vì quay về nhà , Hòai Thu đã quay lại phòng bệnh của ThanhDương xem anh đã tỉnh hay chưa ? Khi bước vào , Hòai Thu thấy ThanhDương còn đang ngủ . Cô cũng cảm thấy kỳ lạ vì sao dượng cô đã tỉnhnhưng Thanh Dương thì vẫn chưa kia chứ ?Khẽ khàng ngồi xuống bên giường , Hòai Thu lặng im ngắm nhìn khuôn mặtcủa Thanh Dương một lúc lâu .Nhẹ nhàng đặt tay lên trán của Thanh Dương , Hòai Thu thấy anh không hềbị sốt .“ Lạ thật ! Sao anh ấy còn chưa tỉnh ? Không lẽ có vấn đề gì ở đây ? ”Nghĩ đến đó , Hòai Thu bất giác thấy lo lắng và hoang mang .Lúc này , có một y tá bước vào phòng . Cô ấy vào là để kiểm tra tình trạngcủa Thanh Dương .“ Y tá ! Tôi muốn hỏi tại sao bệnh nhân vẫn chưa tỉnh ? Anh ấy đã ngủ lâulắm rồi . ”“ Chị đừng lo . Bệnh nhân rồi sẽ tỉnh thôi . Chỉ là tác dụng của thuốc mê đốivới cơ thể mỗi người có chút khác nhau thôi . ” - Nói rồi , cô y tá đã nhanhchóng rời khỏi phòng .Dịu dàng cầm tay của Thanh Dương , Hòai Thu thỏ thẻ :“ Ông xã ! Anh ngủ như vậy là lâu lắm rồi . Anh mau tỉnh lại đi . Anh cứ ngủnhư vậy làm em lo lắng lắm anh có biết không ? Anh đã nói sau khi dượngđược ghép tủy thành công thì em sẽ dọn đến chung sống cùng anh kia mà ?

Page 76: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

76

Bây giờ anh nằm như vậy bảo em phải làm sao đây ? Đồ xấu xa ! Đồ tồi !Tại sao anh cứ luôn khiến em phải khóc vậy chứ ? Anh lúc nào cũng chỉ tòanức hiếp em thôi . Thấy em lo lắng như vậy , anh vui lắm phải không ? Cóphải nhìn thấy em khóc thì anh mới thấy hả dạ hay không ? ”

“ Đồ ngốc ! Nhìn thấy em khóc sao anh có thể vui được chứ ? ” - Bất thìnhlình mở mắt , Thanh Dương đúng là rất biết cách dọa người khác .Nước mắt lưng tròng , Hòai Thu đã đánh dỗi lên vai của Thanh Dương :“ Đồ xấu xa ! Anh đang dọa ai vậy chứ ? Anh cố tình muốn trêu chọc emsao ? Không thèm nói chuyện với anh nữa . ” - Nói rồi , Hòai Thu toan đứngphắt dậy và rời khỏi phòng .Trong tích tắc đó , cánh tay của Thanh Dương đã kịp thời kéo tay Hòai Thulại khiến cô lại phải ngồi xuống ghế .“ Đừng đi . Em đừng quên anh còn là bệnh nhân đó . Em nỡ bỏ mặc ông xãcủa mình không lo sao ? Em cũng quá nhẫn tâm rồi . ”Tỏ vẻ giận dỗi , Hòai Thu nói : “ Xem lần sau anh còn dám dọa em như thếnữa không ? Anh có biết em đã lo lắng cho anh biết dường nào hay không ?Sao anh có thể đùa giỡn với em như vậy ? ”“ OK ! Là lỗi của anh . Anh đã đùa quá trớn . Thật ra anh đã tỉnh từ lâu rồi .Nhưng sao em không nghĩ tại sao anh lại phải làm vậy chứ ? Anh làm vậycũng chỉ vì muốn cảm nhận cảm giác được em quan tâm chăm sóc mà thôi .Nếu anh không làm vậy liệu em có lo lắng cho anh như vậy không ? Em cứluôn ở bên dượng thôi . Em đừng quên anh là chồng em đấy ! Anh cũng làngười thân của em cơ mà . Bên cạnh dượng của em còn có cô nhưng còn anhthì chẳng có ai cả . Em không thấy anh đáng thương sao ? ”Vẻ nũng nịu , Thanh Dương thật khiến cho Hòai Thu cảm thấy rất buồncười . Cô đã phải cố nín cười trước bộ dạng này của Thanh Dương .“ Thôi được rồi . Anh không cần phải tỏ vẻ nũng nịu đó với em làm gì đâu .Nếu để các nhân viên ở J&K nhìn thấy thì thật không biết họ sẽ nghĩ về tổnggiám đốc của mình như thế nào nữa ? ”Với tay lấy hộp cháo nóng mà mình đã mua trước khi quay lại phòng bệnhcủa Thanh Dương , Hòai Thu đưa hộp cháo cho anh .“ Này ! Em làm vậy là sao ? Như thế thật không công bằng . Có ai bắt bệnhnhân tự ăn không kia chứ ? ”Lẩm bẩm , Hòai Thu tự nhủ : “ Đúng là trẻ con . ” - Dù vậy nhưng lòng củacô vốn dĩ cảm thấy rất vui và hạnh phúc trong khỏanh khắc này .Nhẹ nhàng thổi từng muỗng cháo nóng hổi , Hòai Thu đã đút từng muỗngcho Thanh Dương .“ Anh ăn từ từ thôi . Coi chừng nóng . ” - Vẻ dịu dàng , Hòai Thu khiến cho

Page 77: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

77

Thanh Dương cảm thấy vô cùng ấm áp từ tận đáy lòng . Trông cả hai ngườihọ lúc này đích thị là đôi vợ chồng son hạnh phúc .

7.2

Một tháng sau , tại nhà của Hòai Thu , im lặng nhìn cháu gái , cô của HòaiThu thì khóc nức nở còn chồng bà thì nằm trên võng với ánh mắt đau khổ .Nguyên nhân là do Hòai Thu đã thú nhận về việc mình và Thanh Dương đãđăng kí kểt hôn bao gồm luôn cả việc Thanh Dương chính là người đã hiếntủy cho dượng .Chạy đến ôm lấy cháu gái , cô của Hòai Thu nấc nghẹn :“ Thu ! Con nói thật đi . Vì cứu dượng nên con mới phải chịu uy hiếp và kếthôn với người đàn ông đó có phải không ? Sao con lại khờ như vậy chứ ?Sao con lại đi mang hạnh phúc cả đời mình ra để đánh đổi như vậy ? Connghĩ nếu cô và dượng biết được thì sẽ vui được sao ? ”Ngồi dậy , dượng của Hòai Thu chậm rãi nói : “ Thu ! Hãy nhìn thẳng vàodượng và nói thật cho dượng biết việc con đã bí mật đăng kí kết hôn vớingười đàn ông tên Diệp Thanh Dương đó rốt cục có phải chỉ vì dượng haykhông ? Nói thật cho dượng biết rằng con có chút tình cảm gì với người đànông đó hay không ? ”Im lặng nhìn dượng một lúc , Hòai Thu gật đầu và nói : “ Thậtra …..con …...con thật lòng yêu anh ấy . Vậy nên nhìn bề ngòai là con vìdượng nên không có cách nào khác là chấp nhận kết hôn với anh ấy nhưngthực ra là con cũng muốn được sống cùng anh ấy . ”“ Con yêu cậu ta đến mức nào ? ” - Với thái độ đìềm tĩnh , dượng của HòaiThu tiếp tục hỏi .“ Con …..con muốn mình có thể ở bên cạnh anh ấy cả đời . Con muốn chămsóc cho anh ấy cả đời . Dù muốn dù không thì cũng nhờ có anh ấy mà dượngmới có thể tiếp tục sống vậy nên con muốn cả đời này mình sẽ sống với lòngbiết ơn anh ấy . ”“ Được thôi . Thu ! Con hãy làm những gì mà con muốn . Con đã lớn .Dượng tin tưởng con có thể hiểu rõ bản thân mình muốn gì . Nếu con thựcsự yêu người đàn ông đó và hai người cũng đã kết hôn thì con cứ đến bêncạnh cậu ta . Con không cần lo cho cô và dượng . Dù thế nào đi nữa thìdượng sẽ luôn ủng hộ con . Năm xưa dượng và cô cũng bị phản đối không ítmới có thể đến với nhau nên dượng không muốn cấm đóan tình yêu của con .Người đàn ông đó dùng việc ghép tủy cho dượng mà buộc con phải kết hônvới mình chứng tỏ trong lòng cậu ta , con cũng có một vị trí nhất định nào đónên cậu ta mới phải dùng đến hạ sách này để giữ lấy con . Việc ghép tủykhông phải là chuyện đùa giỡn . Con quyết định ở bên cạnh cậu ta là hòan

Page 78: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

78

tòan đúng đắn . Dượng sao có thể phản đối . Huống hồ con lại yêu người đànông đó . ”Nắm lấy tay của cháu gái , cô của Hòai Thu nói :“ Dượng của con nói đúng . Nếu ở bên cạnh người đàn ông đó thì con mớiđược hạnh phúc thì con cứ ở bên cạnh cậu ta . Cô với dượng luôn một lòngủng hộ con . Chỉ cần con hạnh phúc là được . Hôm nào cậu ta có thời gianrãnh thì con hãy dẫn cậu ta đến gặp chính thức cô với dượng một lần .Chuyện tổ chức lễ thành hôn cũng nên gặp mặt để tính đi là vừa . ”

18h ngày hôm sau , tại biệt thự của Thanh Dương , mang theo hành lý cánhân , Hòai Thu đã đứng trước cửa biệt thự .Nghe tiếng chuông cửa , tài xế Lâm đã ra mở cửa . Lúc này , Thanh Dươngcũng từ trong nhà đi ra . Rảo bước nhanh đến trước mặt Hòai Thu , anh bấtngờ bồng cô lên làm cô vừa giật mình lại vừa ngượng với tài xế Lâm .“ Anh làm gi vậy ? Thả em xuống . Xấu hổ quá đi mất . ”“ Bác Lâm ! Mang hành lý của phu nhân vào nhà giúp tôi . ”Vừa nói xong thì Thanh Dương đã nhanh chóng đưa Hòai Thu vào nhà . Vàcứ thế , anh đã một nước đưa cô vợ nhỏ của mình lên thẳng phòng ngủ ở lầu1 .Cửa phòng ngủ đã mở sẵn , dùng một chân đóng cửa phòng lại một cái rầm ,Thanh Dương đã mang Hòai Thu nhẹ nhàng đặt lên chiếc giường ngủ bằnggỗ cao cấp . Cảm nhận đầu tiên của Hòai Thu chính là nhớ lại cái đêm đầutiên của cô và Thanh Dương cũng chính trên chiếc giường này , căn phòngnày .Nghiêm mặt tỏ vẻ giận dỗi , Hòai Thu nói :“ Anh làm vậy là sao ? Lúc này anh bồng em lên trước mặt bác Lâm làm emxấu hổ chết được . Chưa gì anh đã mang em lên đây . Sao thế ? Nhìn anh làbiết chắc chắn không nghĩ chuyện gì tốt . Anh lại muốn bắt nạt em nữa chứgì ? Dù sao thì từ trước đến giờ anh cũng chỉ tòan bắt nạt em thôi . ”Vẫn là nằm dưới thân người của Thanh Dương , tuy nhiên , lần này HòaiThu lại có một cảm giác khác . Nếu lần đầu tiên là do một phút nông nổi ,lần thứ hai ở Nha Trang là bị cưỡng ép thì lần này lại khiến cho Hòai Thucảm thấy thực sự hạnh phúc .Khẽ hôn lên trán của Hòai Thu , Thanh Dương ôn tồn nói :“ Kể từ bây giờ em đã là vợ của Diệp Thanh Dương này . Anh sẽ không chophép em có bất kỳ cử chỉ hay thái độ thân mật với người con trai nào khácđặc biệt là Lâm Nhật Phong . Anh không tin là em không nhận ra anh ta có

Page 79: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

79

tình ý với em . Em cứ thân thiết với một người đàn ông thích mình thì saoanh có thể an tâm cho được ? Dù anh có tin em đến mấy thì anh cũng khôngtin gã đàn ông kia . Đã hai lần anh tận mắt nhìn thấy anh ta hôn em . Một lầnlà ở má , một lần là ở trán . Nếu trên thế gian này giết người không phải đi tùthì anh nhất định sẽ giết anh ta . Anh ta là gì mà dám động vào người phụ nữcủa anh kia chứ ? Cả người của em từ đầu đến chân đều thuộc về anh . Nếucần anh có thể công khai tuyên bố với cả thế giới rằng em là của anh . Khiđó xem còn gã đàn ông nào còn dám theo đuổi em nữa không ? Nếu có thìanh nhất định sẽ không để yên cho gã đó .”

Khẽ nở một nụ cười mang hương vị của hạnh phúc , Hòai Thu đáp với vẻđùa cợt :“ Em vốn không hề quản việc anh gặp gỡ với cô nào khác bên ngòai thì saoanh lại cấm em gặp gỡ người đàn ông khác kia chứ ? Như thế là không côngbằng . Em không chịu . Trừ phi ……”“ Trừ phi thế nào ? ” - Thanh Dương hỏi .“ Trừ phi anh chịu thừa nhận là mình đang ghen với Nhật Phong . Vậy thìem sẽ suy nghĩ lại . ”Cười một cách gian tà , Thanh Dương khẽ đáp :“ Em tiêu rồi . Hôm nay còn dám ra điều kiện với anh nữa cơ đấy . Từ lúcnào mà em lại hư như vậy ? Em cứ hư như vậy thì sẽ phải chịu phạt đấynhé ! ”“ Phạt thì phạt ! Em không sợ đâu . Dù sao đây cũng đâu phải lần lần emnếm mùi vị chịu phạt . ” - Tỏ vẻ cố tình thách thức , Hòai Thu thẳng thắnđáp trả .“ Chà ! Bà xã của anh hôm nay đúng là ăn phải mật gấu rồi . Thừa nhận đi !Em vốn là thích mình chịu phạt có phải không ? ”“ Nói bậy ! Ai bảo chứ ? Em vốn rất bình thường chứ đâu phải người mắchội chứng “ Thích bị ngược đãi ” . Có ai lại thích bị phạt bao giờ ? ”“ Vậy sao ? Vậy nếu em không có bệnh thì chắc là anh bị bệnh rồi . Khônghiểu sao anh chỉ thich bắt nạt mỗi mình em thôi ? Mỗi khi ở gần em là anhlại không kìm chế được mình và muốn bắt nạt em . Em nói thử xem anh rốtcục là bị bệnh gì ? Hay là anh bị quỷ ám rồi ? Hay là anh bị em mê họăc nênmới vậy ? ”“ Đáng ghét ! Ai thèm mê họăc anh chứ ? Bên cạnh anh có khối cô xinh đẹpnhư tiên . Em cùng lắm chỉ là con vịt xấu xí thôi . ”“ Không đúng ! Với anh , em chính là thiên sứ . Là một thiên sứ thuần khiếtnhất . Nếu anh mà là ma quỷ thì em chính là thiên sứ mà Chúa trời sai xuốngđể cứu rỗi linh hồn u tối của anh . Do vậy nên dù thế nào đi nữa thì anh cũng

Page 80: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

80

phải trói em lại để em phải ở bên anh cả đời . Anh phải tháo đi đôi cánh củaem để em không thể bay về thiên đàng mà ở lại đây với anh . Nếu được thìanh muốn hủy đi đôi cánh đó để em vĩnh viễn không thể rời xa anh . ”Lúc này , không gian trở nên im lặng . Tất cả chỉ còn lại mỗi nhịp đập củađôi tim yêu nhau đang hòa lẫn với hơi thở .Những nụ hôn say đắm kéo dài , những vòng tay siết chặt , những cảm xúcthăng hoa , tất cả đã tạo nên một đêm yêu đương ngọt ngào và ngập trànhạnh phúc .Được ở trong vòng tay của người đàn ông mà mình yêu , đôi mắt của HòaiThu lấp lánh hạnh phúc . Hai má của cô cũng theo đó mà ửng hồng khiếncho Thanh Dương thêm vạn phần phấn khích . Ngày hôm nay , khỏanh khắcnày thực sự đã trở thành đêm động phòng đúng nghĩa của đôi vợ chồng son .Không phải nông nổi vì rượu cũng chẳng phải bị cưỡng ép trong nước mắt ,giờ đây , mọi thứ còn lại chính là sự hòa quyện giữa hai tâm hồn và thể xác .

7.3

6h30 sáng hôm sau , khi giật mình thức giấc , Thanh Dương đã không nhìnthấy Hòai Thu ở bên cạnh mình nữa .Vội với tay lấy chiếc áo ngủ và khóac vào người , anh đã rời khỏi phòng ngủmà xuống phòng khách . Khi vừa mở cửa phòng ngủ định xuống tầng trệt thìThanh Dương đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn từ phòng bếp lan tỏa rakhắp nhà .Lúc này , Hòai Thu cũng đang mặc chiếc áo ngủ dài mà cô vẫn thường mặckhi còn ở nhà cũ với cô và dượng . Đó là chiếc áo ngủ có màu tím đậm vàhai dây . Chiếc áo khá kín đáo và đơn giản nhưng vẫn đẹp khi được mặc trênngười của Hòai Thu cũng như câu “ Người đẹp mặc gì cũng đẹp . ”Khẽ bước đến ôm lấy Hòai Thu từ sau lưng , Thanh Dương nhẹ nhàng hônlên vai bà xã và nói :“ Bà xã ! Em đang nấu gì vậy ? Sao mà thơm quá ? ”Mỉm cười , Hòai Thu khẽ đáp : “ Em đang nấu điểm tâm sáng . Anh phải ănsớm để đến J&K nữa . Trước kia không có ai chăm sóc , anh tòan ăn uốngqua loa thôi . Đặc biệt là buổi sáng . Như vậy không tốt cho dạ dày của anhđâu . Sau này có em rồi . Em sẽ không để anh ăn uống qua loa như vậynữa . ”“ OK ! Tất cả nghe lời bà xã hết . Anh đi đánh răng rồi sẽ quay lại thưởngthức điểm tâm của bã xã . Chắc chắn là ngon lắm đây . ”

Kể đến đọan ngồi ở bàn ăn , trước mắt là một đĩa mì xào thịt bò thơm phức

Page 81: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

81

và một ly nước cam , Thanh Dương cảm nhận được đây chính là điều màanh đã mong ước bấy lâu . Đúng vậy , thứ mà anh mong muốn chính là sựấm áp của một gia đình .Năm xưa khi là một cô nhi bị bỏ rơi trước cửa nhà thờ , được linh mục DiệpVăn Hải nhận làm con nuôi , Thanh Dương đã sớm không thể có được sựyêu thương chăm sóc của mẹ . Ngay cả khi yêu Hạ Vân , anh cũng không hềcảm nhận được sự ấm áp và dịu dàng mà tận đáy lòng luôn thầm khao khát .Là dạng phụ nữ mạnh mẽ và chỉ đam mê thiết kế thời trang , Hạ Vân lại làtiểu thư nhà giàu nên làm gì biết nấu nướng . Đó là điều Hạ Vân cũng chưatừng nghĩ đến .

Ngồi đối diện với Thanh Dương với phần ăn giống hệt anh , Hòai Thu tỏ rachút ái ngại :“ Thanh Dương ! Những món này đều là em lấy nguyên liệu có sẵn trong tủlạnh để làm do vậy điểm tâm sáng nay khá đơn giản . Anh đừng chê nha !Bình thường chúng ta đi ăn với đối tác đều là sơn hào hải vị với rất nhiềumón đắt tiền . Em lại không biết làm mấy món đắt tiền đó . Em ……”“ Ngốc quá ! Với anh , những món cao cấp đắt tiền trong nhà hàng cũngkhông bằng món ăn do em nấu . Một món ăn không chỉ nằm ở hương vị củanó có ngon hay không mà quan trọng hơn là tình cảm mà người nấu đã gửigắm trong đó . Việc món ăn đó là bình dân hay cao cấp thì có gì quan trọng ?Anh có ăn trăm món ở nhà hàng cũng không thấy ngon vì anh không cảmnhận được cái tình chứa đựng trong đó . Nhưng món ăn em nấu lại khác .Em là bà xã của anh , là vợ anh . Món ăn do em nấu có chứa đựng tình cảmchân thành mà em đã gửi gắm vào đó . Với anh , đây là món ăn ngon nhấtmà anh đã từng được ăn . ” - Dịu dàng trong từng lời từng chữ kèm theo ánhmắt nồng nàn đầy yêu thương , những lời Thanh Dương nói thực sự khiếnHòai Thu vô cùng cảm động .

Nước mắt muốn trào ra nhưng Hòai Thu đã cố kìm nén và nói :“ Thức ăn không khéo sẽ nguội mất . Anh mau ăn đi . ”“ Em cũng ăn đi . Hôm nay , anh không cần đến J&K . Mọi chuyện anh đãgiao lại cho giám đốc Trương xử lý . Trừ phi có việc gì lớn thì anh ta sẽ gọiđiện thông báo với anh . Sau khi ăn sáng xong , anh muốn dẫn em đến mộtnơi . ”Nhìn vẻ bí bí ẩn ẩn của Thanh Dương , Hòai Thu bất giác mỉm cười .“ Anh lúc nào cũng tỏ ra thần bí như vậy . Không hiểu sao em thấy anh luôncó thể nhìn thấu lòng em nhưng em lại chẳng thể hiểu nổi anh đang nghĩ

Page 82: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

82

gì ? ”“ Chúng ta còn thiếu gì thời gian . Em có thể từ từ tìm hiểu về con người củaanh . Đến một lúc nào đó thì em sẽ nhận ra rằng mình đã rất may mắn vì cóđược một ông xã tuyệt vời giống như anh . ”Ngay tức khắc bị sặc khi đang uống nước cam , Hòai Thu trố mắt nhìnThanh Dương .“ Anh đúng là quá tự mãn rồi . Ý của anh là em sẽ không thể tìm được ngườiđàn ông nào tốt hơn anh có phải không ? Đúng là kiêu ngạo quá mức ! ”Mỉm cười vẻ đắc ý , Thanh Dương khẽ đáp :“ Anh không có tự mãn mà là tự tin . Anh có đủ tự tin rằng sẽ không cóngười đàn ông nào khiến em được hạnh phúc ngòai anh . Em sinh ra vốn làđể dành cho anh và ngược lại . Do vậy em đừng có mơ sẽ chạy thóat khỏianh vì dù thế nào đi nữa thì anh cũng nhất định sẽ tìm ra em và mang em trởvề bên anh . ”“ Đáng ghét ! ” - Lườm Thanh Dương một cái với vẻ giận dỗi , Hòai Thulầm bẩm“ Này ! Anh đừng thấy người ta yêu anh thì cố tình ra vẻ nhé ! Em từ nhỏghét nhất là những người luôn thích tự đề cao mình . ”“ Ui da ! ” - Thanh Dương bất ngờ kêu lên .“ Anh làm sao vậy ? ” - Giật mình , Hòai Thu tỏ ra lo lắng .“ Hình như chiếc dĩa này bị mẻ . Anh vô ý nên bị khứa trúng tay rồi . ”“ Để em xem . Sao anh không cẩn thận vậy chứ ? ” - Vẻ lo lắng lộ rõ trêngương mặt , Hòai Thu buông nĩa và vội chạy đến bên cạnh Thanh Dương .Trong lúc Hòai Thu đang lay hoay xem tay của Thanh Dương bị thương thếnào thì anh bất giác bật cười .“ Đồ ngốc ! Xem em lo lắng chưa kìa . Anh không có bị thương gì hết . Anhchỉ đùa với em thôi . Em yêu anh như vậy còn tỏ ra giận dỗi làm gì kiachứ ? ”Nhíu mày , khuôn mặt lộ vẻ tức giận , Hòai Thu buông tay của ThanhDương ra và cứ thế quay lưng đi không nói lời nào . Vội nắm lấy tay củaHòai Thu , Thanh Dương đã đứng lên và ôm chặt lấy Hòai Thu từ phía saumặc cho cô vùng vẫy .“ Buông em ra ! Em không muốn nói chuyện với anh nữa . ”“ Bà xã ! Nghe anh nói . Em đừng giận . Lần này là lỗi của anh . Do anh đãđùa quá trớn . Đáng ra anh không nên đùa như vậy làm cho em phải lo lắng .Em hãy tha lỗi cho anh lần này có được không ? Anh cam đoan sẽ không cólần sau nữa . ”Lúc này , Hòai Thu đã không vùng vẫy nữa . Xoay Hòai Thu lại đối diện vớimình , Thanh Dương đã dịu dàng hôn lên môi cô . Đây đúng là nụ hôn cómùi vị của mì xào thịt bò .

Page 83: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

83

Nhìn sâu vào đôi mắt của Hòai Thu , Thanh Dương nhẹ nhàng nói :“ Hòai Thu ! Em đừng giận anh nữa có được không ? Em lạnh lùng với anhnhư vậy thì anh sẽ cảm thấy cô đơn lắm . Em thừa biết anh chỉ có một mìnhthôi . Ba nuôi của anh hai năm trước đã về với Chúa . Nếu cả em cũng lạnhnhạt với anh thì anh biết phải làm sao đây ? ”Nỗi giận nhanh chóng tan biến , Hòai Thu vốn là người rất dễ mềm lòng .“ Muốn em không giận nữa cũng được . Nhưng anh phải hứa sau này khôngđược đùa kiểu đó nữa . Anh có biết em đã lo lắng thế nào không ? Sao anhcó thể mang tình cảm của em ra để đùa giỡn kia chứ ? ”“ Được . Anh hứa với em sau này sẽ không có chuyện đó nữa . Bà xã !Chúng ta ăn nhanh rồi em hãy đến một nơi cùng anh . ”

7.4 ( kết thúc chương 7 )

8h30 , tại cửa hàng áo cưới Hòang Gia - cửa hàng áo cưới cao cấp và lớnnhất Sài Gòn , nắm tay Hòai Thu cùng đầy cửa bước vào , Thanh Dương lộvẻ hạnh phúc trên gương mặt .“ Kính chào quý khách . ” - Các nhân viên tiếp tân tỏ ra cung kính .Lúc này , chủ nhân của cửa hàng đã xuất hiện . Đó là một người phụ nữtrung niên tầm 50 tuổi với khí chất sang trọng .“ Chào Diệp tổng ! Ngài đã đến . Mọi thứ đều đã được chuẩn bị . Mời ngàivà phu nhân vào trong phòng dành cho khách VIP . ”Sau khi theo Thanh Dương vào phòng VIP , Hòai Thu đang ngắm nhìn mọithứ xung quanh thì Thanh Dương đã kéo tay cô cùng nhìn về hướng chiếcrèm đỏ trước mặt họ .Lúc này bà chủ cửa hàng đã đi đến và bất ngờ đưa tay kéo chiếc rèm đỏxuống và trên tường đang hiện ra một chiếc áo cưới vô cùng lộng lẫy và độcđáo .Kinh ngạc đến thảng thốt , Hòai Thu che miệng thốt lên :“ Đẹp quá ! ” .Đưa đôi mắt đầy cảm động nhìn Thanh Dương , Hòai Thu thật sự không kìmđược nước mắt .Mỉm cười , bà chủ cửa hàng lên tiếng : “ Thưa phu nhân , đây là chiếc áocưới duy nhất trên thế gian và sẽ không ai có thể tìm thấy chiếc áo nào giốnghệt như vậy . Nguyên nhân là do chiếc áo này do đội ngũ J&K sản xuẩt vàchỉ để dành cho phu nhân mặc trong ngày cưới với Diệp tổng . Mẫu áo cướinày là do chính Diệp tổng tự tay thiết kế cho phu nhân . Nếu tin này lan rathì sẽ có vô số phụ nữ phải lấy làm ngưỡng mộ và ghen tị với phu nhân . ”Lặng nhìn Thanh Dương với tất cả niềm xúc động , Hòai Thu chỉ có thể đểnước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp .“ Phu nhân ! Là người kinh doanh trong lĩnh vực áo cưới lâu năm và cũng

Page 84: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

84

từng nhìn thấy vô số những áo cưới do các nhà thiết kế lớn thế giới đã thiếtkế , tôi có thể nói đây là chiếc áo cưới độc nhất vô nhị và vô cùng phù hợpvới phu nhân . Một khi nó được mặc trên người của phu nhân thì sẽ là sự kếthợp vô cùng hòan hảo . Qua đó có thể thấy Diệp tổng không chỉ là nhà thiếtkế thời trang tài ba mà còn là người chồng rất hiểu vợ mình . Chiếc áo nàyđược thiết kế theo phong cách của một thiên sứ với màu trắng thuần khiết .Và tôi tin là trong lòng Diệp tổng thì phu nhân chính là một thiên sứ . Mộtthiên sứ duy nhất trên đời này được sinh ra để sẵn dành cho Diệp tổng . ”Khẽ ôm lấy Hòai Thu vào lòng , Thanh Dương đã đưa tay gạt đi những giọtlệ còn đọng trên khóe mắt của cô .“ Ngốc quá ! Sao em lại khóc ? Hôm nay anh đưa em đến đây chính là đểthử áo cưới . Chúng ta sẽ chính thức tổ chức lễ cưới . Anh muốn cho tòan thếgiới được biết em chính là Diệp phu nhân , là vợ danh chính ngôn thuận củaDiệp Thanh Dương này . ”Nghẹn ngào không nói nên câu , Hòai Thu nấc quãng : “ Ông xã !Em …...Anh làm em cảm động quá . Em không biết mình nên nói gì bây giờnữa ? ”

Kể đến đọan Hòai Thu mặc xong áo cưới với sự trợ giúp của bà chủ cửahàng . Sau khi bước ra , Thanh Dương đã thực sự phải đứng phắt dậy khitrông thấy Hòai Thu trong chiếc áo cưới lộng lẫy tuyệt đẹp đó . Thực quảkhông sai ! anh có thể thấy chiếc áo cưới này đúng là chỉ để dành cho HòaiThu . Nó có thiết kế không quá cầu kỳ với nhiều họa tiết nhưng lại có thể tônlên sự cao quý , thuần khiết cho người mặc . Chiếc áo được may bằng mộtchất liệu đặc biệt có hiệu ứng phản quang dưới ánh đèn . Người mặc nó sẽcho người nhìn có cảm giác chiếc áo như mọc thêm đôi cánh thiên sứ dù chođó chỉ là hiệu ứng phản quang mà thôi .“ Thật là quá hòan hảo ! ” - Bà chủ cửa hàng thốt lên .Nở nụ cười rạng rỡ nhìn Thanh Dương , đôi má của Hòai Thu cứ thế ửnghồng .Kéo tay và ôm lấy eo của cô , Thanh Dương khẽ ghé sát môi vào tai HòaiThu mà thầm thì : “ Em xinh đẹp như vậy thì anh biết phải làm sao đây ?Anh sẽ ghen vì em đến chết mất . Những người đàn ông khác nếu nhìn tháyem xinh đẹp như vậy sẽ muốn cướp em khỏi tay anh . Đến khi đó anh sẽphát điên mất thôi . ”Vẻ trêu chọc , Hòai Thu khẽ đáp : “ Vậy thì anh phải cố mà giữ em thật chặt .Nếu không một khi em bị cướp đi mất thì anh đừng có mà hối hận . Chínhanh cũng đã nói bên ngòai kia có rất nhiều đàn ông muốn săn đón em còngì . ”

Page 85: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

85

Siết chặt vòng tay , Thanh Dương gật đầu tỏ ý tán đồng .“ Đúng vậy . Anh sẽ giam giữ em cả đời trong vòng tay này . Mãi mãi cũngsẽ không buông ra . Em có muốn chạy cũng không được . Anh sẽ không choem có cơ hội hối hận hay bỏ chạy khỏi anh . ”

CHƯƠNG 8 :NỤ HÔN OAN NGHIỆT VÀ CUỘC CHIA

LYKHÔNG BÁO TRƯỚC

8.1

Và chỉ còn một tuần nữa là đến ngày tổ chức lễ thành hôn tại nhà thờ - nơimà Thanh Dương đã từng sống cùng cha nuôi của anh thời thơ ấu . Mọi thứcho hôn lễ đã được chuẩn bị đâu vào đó . Thanh Dương cũng đã có cuộc gặpgỡ chính thức với cô và dượng của Hòai Thu để ra mắt và cũng để bàn bạcchi tiết về hôn lễ .

Vào một buổi chiều nọ , sau khi tan sở , Thanh Dương và Hòai Thu vốn địnhcùng trở về nhà ăn tối để hưởng thụ thế giới của hai người . Đồng hồ lúc ấyđã điểm 17h30 , khi chuẩn bị ra về thì di động của Thanh Dương reo lên .Bấy giờ , Hòai Thu cũng vừa mở cửa bước vào phòng tổng giám đốc ( Hiệntại , Hòai Thu vẫn đang là thư ký riêng của Thanh Dương ) .“ Alo ! Thanh Dương …...Em …...Em đau quá . Em……”- Với giọng nói mang đầy vẻ đau đớn , Hạ Vân cố sức để nói trong điệnthọai .“ Hạ Vân ! Em làm sao vậy ? Em bị đau ở đâu ? ” - Với vẻ rất lo lắng ,Thanh Dương hỏi dồn kèm theo sự khẩn trương .“ Em đang ở nhà riêng . Em đau bụng quá ! Em…..Ở đây không có ai hết .Ba mẹ em đều đã đi du lịch cả . Anh có thể đến đưa em đi bệnh viện không ?Em sắp không chịu nổi nữa rồi . ”“ Được rồi . Anh sẽ đến ngay . Em cố chịu một chút . ”Vội với tay lấy chiếc áo khóac , Thanh Dương vội rời khỏi phòng . Anh chỉkịp nói với Hòai Thu vài câu khi thấy cô bước vào phòng .“ Anh có việc gấp phải đi ngay . Em hãy về nhà trước đi nhé ! Đến tối anh sẽvề . ”Nói rồi , Thanh Dương đã lập tức mất hút mà không cho Hòai Thu có cơ hội

Page 86: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

86

hỏi lại điều gì .

Kể đến khi đưa Hạ Vân vào bệnh viện gần nhất , Thanh Dương tỏ thái độ hếtsức lo lắng mà hỏi bác sĩ .“ Bác sĩ ! Cô ấy bị sao vậy ? Sao lại đau quằn quại như vậy ? ”“ Không sao ! Chỉ là chứng đau ruột thừa thôi . Một khi phẫu thuật xong sẽkhông sao nữa . Anh không cần quá lo lắng . Tuy nhiên , cũng may là anhkịp thời đưa bệnh nhân vào bệnh viện . Nếu để trễ hơn chỉ e sẽ có nguyhiểm . Anh ở đây đợi ! Cuộc phẫu thuật có thể sẽ kéo dài khỏang 2 giờ đồnghồ .”Nói xong , vị bác sĩ đã đi vào phòng phẫu thuật . Ngồi bên ngòai chờ đợi ,Thanh Dương đứng ngồi không yên . Anh đã gọi điện báo cho ba mẹ của HạVân nhưng lại quên mất là phải gọi để báo cho Hòai Thu biết . Hai tiếng trôiqua , cuộc phẫu thuật cũng vừa kết thúc . Thật may là đã không có chuyện gìxảy ra . Ca phẫu thuật đã thành công tốt đẹp và Hạ Vân đã được chuyển sangphòng bệnh thường .

19h tối hôm đó , ngồi đợi Thanh Dương ở phòng khách , Hòai Thu lấy làmsốt ruột không biết có chuyện gì nên sau nhiều lần đắn đo , cô đã cầm diđộng lên gọi cho Thanh Dương .“ Alo ! Bà xã . Em đừng đợi anh . Em cứ đi nghỉ trước . Hạ Vân bị đau ruộtthừa . Cô ấy mới phẫu thuật xong và nằm ở bệnh viện 115 . Ba mẹ của cô ấyđều đã đi du lịch nên không ai ở cạnh cô ấy . Đêm nay , anh phải ở cạnhchăm sóc cho cô ấy nên có lẽ sẽ không về với em được . ”“ Em biết rồi . Anh cứ ở lại chăm sóc cho chị ấy . Bây giờ chị ấy đang cầnđược chăm sóc . Em không sao . Em sẽ đi nghỉ sớm . ”Buông điện thọai xuống , Hòai Thu lộ vẻ buồn bã . Trong đầu thóang nghĩđến mối tình giữa Thanh Dương và Hạ Vân xưa kia , Hòai Thu tự vỗ vào mávà lẩm bẩm :“ Hòai Thu ! Mày đừng nghĩ lung tung nữa . ”

********************************************

7h sáng hôm sau , Hòai Thu mang theo cháo do chính cô nấu cùng với bóhoa hồng tươi tắn để đến thăm Hạ Vân .

Page 87: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

87

“ Xin cho hỏi bệnh nhân Hạ Vân hôm qua nhập viện vì đau ruột thừa hiệnđang nằm ở phòng bệnh nào ạ ? ”“ Chị vui lòng chờ chút ……..Là phòng số 257 , lầu 2 ạ ! ”“ Xin cảm ơn ! ”Rảo bước nhanh đi lên lầu 2 , Hòai Thu đã nhanh chóng nhìn thấy số phòng257 . Đây là phòng bệnh cao cấp chỉ có 1 giường cho 1 bệnh nhân . Tất cả làdo Thanh Dương đã sắp xếp .

Kể lại sáng hôm đó , lúc 6h00 , tại phòng bệnh 257 ……“ Em đã thức rồi sao ? Sao không ngủ thêm chút nữa ? ”“ Em không sao . Hôm qua lúc hồi tỉnh vào 9h tối thì em đã đỡ nhiều rồi dùvết thương do mổ vẫn còn đau . ”Nhẹ nhàng quay cần xoay để nâng đầu giường lên cao , Thanh Dương khẽđặt tay lên trán của Hạ Vân .“ May quá ! Em không có sốt . Em có khát nước không ? ”“ Có một chút . ” - Hạ Vân thỏ thẻ .Rót nước ,Thanh Dương dịu dàng đút từng muỗng nước nhỏ cho Hạ Vân .“ Từ từ thôi ! Không khéo sẽ động đến vết thương . ”Lặng nhìn Thanh Dương với vẻ cảm động , Hạ Vân nói :“ Thanh Dương ! Anh vẫn như xưa . Luôn chu đáo và tận tâm như vậy .Trước kia khi chúng ta yêu nhau thì cũng chỉ có anh chăm sóc em mà thôi . ”Thóang cúi đầu , Thanh Dương thở dài :“ Chuyện đã qua lâu rồi . Em hà tất còn nhắc đến . Thực lòng anh khôngmuốn chúng ta vì không đến được với nhau mà phải trở mặt . Chuyện cũ coinhư xí xóa . Sau này chúng ta vẫn là bạn . ”Bất ngờ ôm lấy Thanh Dương , Hạ Vân bỗng nhiên nức nở :“ Thanh Dương ! Em đến giờ mới biết mình thật ngu ngốc . Em đã khôngbiết trân trọng tình yêu của chúng ta . Em đã khiến anh phải chịu nhiều tổnthương mà chờ đợi em suốt 8 năm dài . Em xin lỗi anh . Là lỗi của em . Làem không tốt . Là em đã không biết cái gì là thực sự quý giá . Chỉ đến khithực sự mất đi thì em mới biết hối tiếc . Em đã quá ngu ngốc khi quá tự mãnvà cho rằng dù thế nào đi nữa thì anh vẫn chỉ yêu em và chờ đợi em . ThanhDương ! Chúng ta không thể làm lại từ đầu sao ? Chúng ta hãy bắt đầu lại từđầu nha anh . Em hứa sẽ không lặp lại sai lầm trước kia nữa . ”Bất ngờ nhận được nụ hôn quá đỗi nồng nhiệt từ Hạ Vân , Thanh Dương bấtgiác bối rối không biết nên làm gì . Khỏang mấy phút trôi qua , anh mới kịplấy lại bình tĩnh và vội đẩy Hạ Vân ra . Vội đứng lên , Thanh Dương khẽ nói :“ Hạ Vân ! Em đã mệt rồi nên hãy nhắm mắt lại và nghỉ ngơi đi . Chuyện đãqua không thể nào quay lại được nữa . Em có làm vậy cũng vô ích thôi .

Page 88: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

88

Hiện tại , người anh yêu là Hòai Thu . Cô ấy cũng đã là vợ anh . Bọn anh đãđăng kí kết hôn và sẽ sớm tổ chức hôn lễ trong nay mai . Em hãy ráng tịnhdưỡng cho khỏe . Đừng suy nghĩ vẩn vơ nữa . ”“ Ra là vậy . Hóa ra anh thực lòng yêu cô ấy . Trong buổi sinh nhật của anhlần trước , em đã lờ mờ nhận ra điều đó nhưng chỉ là em quá kiêu căng và tựmãn nên mới dễ dàng cho qua và không nghĩ đến nữa . Xem ra , em thực sựđã thua rồi . Em cứ nghĩ anh sẽ không thể nào yêu cô ấy . Em đã sai quánghiêm trọng rồi . ” - Nói trong nước mắt , Hạ Vân tỏ vẻ đau khổ .“ Thôi ! Chuyện xưa hà tất còn nhắc đến . Có những thứ đã như bát nước đổđi thì không thể hốt lại được nữa . Xem như chúng ta có duyên mà không nợnên không thể thành vợ chồng . Hiện tại anh đang rất hạnh phúc . Hòai Thulà một cô gái tốt . Nhờ có sự xuất hiện của cô ấy mà cuộc đời anh mới có thểthóat ra khỏi bóng tối . Cô ấy giống như thiên thần đã ban ánh sáng xuốngcuộc đời anh . Vậy nên em đừng nghĩ gì đến chuyện xưa giữa hai chúng tanữa . ”Dứt lời , Thanh Dương đã rời khỏi phòng bệnh của Hạ Vân trong một lúc .Có lẽ , cả anh và Hạ Vân cần có chút thời gian để bình tâm lại . Đặc biệt làHạ Vân . Xưa nay cô đều rất biết tự chủ . Vì vậy khi cô bất ngờ ôm hônThanh Dương như một người mất đi tự chủ đã khiến anh vô cùng kinh ngạc .Sau một lúc suy nghĩ , tự thấy không thể tiếp tục như vậy , Thanh Dương đãquyết định thuê y tá riêng để túc trực bên cạnh Hạ Vân thay cho mình .

8.2

Kể lại 7h00 sáng hôm đó , khi Hòai Thu rảo bước đến trước cửa phòng bệnhcủa Hạ Vân , cô thấy cửa chỉ khép hờ nên định đẩy cửa bước vào . Tuynhiên , ngay khi chỉ mới he hé cánh cửa , Hòai Thu đã khựng lại và sữngngười khi nhìn thấy một nam một nữ trong phòng đang ôm hôn nhau sayđắm . Hạ Vân tỏ ra rất nồng nhiệt còn Thanh Dương lại không hề có ý từchối .Lập tức che miệng lại và quay mặt đi , Hòai Thu đã vội chạy ra khỏi bệnhviện với hai hàng nước mắt cứ thế tuôn rơi . Cháo và hoa , cô cũng khôngbiết mình đã bỏ lại chúng khi nào và ở đâu ?Đọan ngồi trên ghế đá tại công viên gần bệnh viện , Hòai Thu chỉ để mặccho nước mắt cứ chảy . Trong lòng cô lúc này tựa như bị dao cắt . Từ khiđến sống cùng với Thanh Dương , cô chưa từng được nghe chính miệng anhnói rằng anh yêu cô . Tuy nhiên , với tất cả những gì Thanh Dương đã làmthực sự khiến cô phải cảm động . Cô cứ nghĩ rằng có lẽ anh thực sự yêu cônhưng chỉ là không nói ra mà thôi . Thế nhưng , trước tình cảnh vừa rồi ,Hòai Thu thực sự không còn chút lòng tin nào nữa . Cô thực sự không còn

Page 89: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

89

có thể tin vào việc người Thanh Dương yêu chính là cô .“ Tại sao ? Tại sao anh lại không hề từ chối nụ hôn đó ? Tại sao anh và chịấy lại như vậy ? Hóa ra , chỉ có em là ngốc nghếch tin rằng anh thực sự yêuem . Kỳ thực , trong lòng anh vẫn còn yêu chị ấy . Hạ Vân ! Cái tên này mãimãi không thể xóa sạch trong tim anh . Anh còn yêu chị ta vì sao còn muốncưới em ? Là vì anh thương hại em hay vì cái đêm đầu tiên giữa chúng tanên anh mới cảm thấy bản thân phải chịu trách nhiệm với em ? Anh nói emcó thể tin anh thế nào đây ? 8 năm qua , chị ấy luôn ở trong tim anh khiếnanh đau đớn . Anh có thể vì em mà dễ dàng quên đi chị ấy được sao ? ” -Càng nghĩ , Hòai Thu càng thấy tim mình đau đớn .Bất giác di động reo lên , Hòai Thu nhìn thấy trên màn hình là tên của NhậtPhong .Cố nén giọng , Hòai Thu nhận điện thọai .“ Alo ! Nhật Phong ! Là anh sao ? Anh gọi cho em có chuyện gì không ? ”“ Hòai Thu ! Chuyện em kết hôn , anh và Xuân Phương đã biết rồi . Là XuânPhương đã nghe cô của em nói lại trong điện thọai rồi em ấy nói lại cho anhbiết . Chuyện lớn như vậy sao em không chịu nói với anh và Xuân Phươngkia chứ ? Em rốt cục có xem bọn anh là bạn hay không ? Hòai Thu ! Nếuhiện giờ em có thời gian thì chúng ta hãy gặp nhau đi . Anh muốn gặp emmột lần trước khi trở về Paris . ”“ Được rồi . Em hiện đang rãnh . Chúng ta gặp nhau ở đâu ? ”“ Hiện anh đang ở gần quán cà phê MY LOVE mà em trước kia từng làmthêm . Nếu được thì em hãy đến đó . Chúng ta gặp nhau rồi nói tiếp . ”“ OK ! Em biết rồi . Hẹn gặp anh sau 20 phút nữa . ”

7h30 , tại quán cà phê MY LOVE quen thuộc , ngồi đối diện với Nhật Phongtại chíếc bàn nằm ở góc trái của quán từ cổng chính bước vào , Hòai Thucười nhạt .“ Lâu rồi chúng ta mới gặp nhau . Dạo này anh vẫn khỏe chứ ? ”“ Anh vẫn ổn . Nhưng trông em lại có vẻ như có tâm sự . Em sống cùngngười đó không hạnh phúc sao ? ”Im lặng , Hòai Thu không nói gì .“ Hòai Thu ! Nếu em còn xem anh là bạn thì không nên che giấu cảm xúctrước mặt anh . Anh biết là em yêu người đó nhưng còn người đó liệu có yêuem như em đã yêu anh ta hay không lại là chuyện khác . Nếu em với chồngđược hạnh phúc thì tất nhiên anh sẽ thấy mừng cho hai người . Chỉ cần emhạnh phúc là được . Thế nhưng , đằng này , anh cảm thấy dường như không

Page 90: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

90

phải vậy . Anh ta đối với em không tốt sao ? ”Khẽ lắc đầu , Hòai Thu nhỏ giọng : “ Không phải vậy . Chỉ là sống cùngnhau rồi thì em mới phát hiện anh ấy đối với em dường như chỉ là vì tráchnhiệm mà thôi . Anh ấy muốn chịu trách nhiệm , anh ấy chỉ thương hại emmà thôi . Người anh ấy yêu xem chừng vẫn là người cũ . ”.Nắm lấy tay của Hòai Thu , Nhật Phong bất giác tỏ ra thành khẩn .“ Hòai Thu ! Em hà tất vì người không yêu mình mà đau khổ như vậy ? Nếunhư anh ta không yêu em thì em cũng đừng cố chấp ở bên cạnh anh ta làm gìnữa . Em nên tự giải thóat cho bản thân và cả anh ta nữa . Hiện tại em và anhta chỉ mới đăng kí kết hôn và hôn nhân của hai người vẫn chưa được công bốra bên ngòai nên mọi thứ vẫn còn có thể dừng lại kịp lúc . Nếu như em pháthiện ra sự thật ngay lúc này thì vẫn chưa quá muộn . Nếu để sau khi tổ chứclễ cưới rồi mới phát hiện thì sẽ tồi tệ hơn nhiều . Có những thứ biết sớm cònhơn biết muộn . Anh nghĩ em biết thế nào là không thể miễn cưỡng . Hônnhân mà chỉ có tình yêu từ một phía thì sao có được hạnh phúc ? ”

Nước mắt lưng tròng , Hòai Thu nghẹn ngào .“ Có lẽ anh nói đúng . Một người như anh ấy cơ bản không thể nào lại có thểyêu em . Nếu mang em so sánh với nhà thiết kế Hạ thì em chẳng có gì bằngchị ta cả . Hai người họ lại từng yêu nhau và anh ấy đã đợi chị ta những 8năm ròng . Tình yêu đó sâu sắc như vậy thì em có là gì so với chị ta trongtim của anh ấy kia chứ ? Là em quá ngây thơ khi đã cho rằng bản thân có thểthay thế chị ta trong tim của Thanh Dương . Em đúng là đang nằm mơ giữaban ngày mà . Thanh Dương tốt với em nhưng lại không hề nói lời yêu em .Em vẫn đinh ninh rằng anh ấy thực sự yêu mình . Giờ đây , em mới phátgiác mọi thứ đều do bản thân ảo tưởng cả thôi . ”Im lặng một lúc , Hòai Thu tiếp tục nói .“ Khi chị ta có chuyện thì Thanh Dương đã tỏ ra vô cùng lo lắng . Trong mắtcủa anh ấy khi đó chỉ có mỗi chị ta mà thôi . Thậm chí , anh ấy dường nhưđã quên đi mất sự tồn tại của em . Khi chị ta xảy ra chuyện , anh ấy chỉ tòantâm tòan ý ở bên cạnh chị ta mà có màng gì đến em . Rốt cục thì trong lònganh ấy , chị ta vẫn là quan trọng nhất . Điều đau đớn này cuối cùng em cũngđã hiểu . Nếu không có sự tồn tại của em thì chắc chắn là anh ấy và chị ta đãsớm trở về bên nhau rồi . Là em đã chen vào giữa họ . ”

8.3 ( kết thúc chương 8 )

Hôm đó , sau cuộc gặp gỡ với Nhật Phong , Hòai Thu đã trở về nhà cô vàdượng .

Page 91: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

91

Gia đình ba người đã hàn huyên không ít . Bỗng chốc ôm lấy cô , Hòai thu tỏra xúc động . Lúc này , cả cô và dượng của Hòai Thu tỏ ra ngạc nhiên .“ Thu ! Con làm sao vậy ? Có phải sắp tổ chức lễ cưới nên tâm trạng có phầnbối rối hay không ? Trước kia cô cũng vậy . Không có gì đâu . Khi tổ chức lễcưới rồi thì cuộc sống của con cũng không có gì thay đổi so với bây giờ cả .Nếu có cũng chỉ là sẽ có nhiều người biết con là vợ của ai mà thôi . ” - Vẻtrìu mến , cô của Hòai Thu dỗ dành đứa cháu gái yêu quý .Ngồi trên võng , dượng của Hòai Thu cũng lên tiếng :“ Ngốc quá ! Con đừng như vậy . Làm vợ người ta rồi mà còn như con nítvậy . Sau này con còn phải làm mẹ nữa nên không thể cứ hở chút là về làmnũng với cô và dượng được . ”Lặng nhìn cô với dượng , Hòai Thu khẽ nói :“ Dượng ! Cô ! Sau này con sẽ không thể ở bên cạnh chăm sóc cho cô vớidượng được nữa . Thời gian tới có lẽ con sẽ không còn đến đây được nữanên cô và dượng nhất định phải giữ gìn sức khỏe . ”“ Nói linh tinh gì vậy ? Dù cho có hưởng tuần trăng mật cũng đâu có lâu .Con nói gì mà cứ như đi xa lâu lắm vậy ? ” - Cô của Hòai Thu nhíu mày mànói .

********************************************

18h00 ngày hôm đó , Thanh Dương trở về nhà với một bó hoa hồng trên tay .Tặng hoa cho Hòai Thu , Thanh Dương khẽ ôm cô vào lòng .“ Cả đêm hôm qua anh không về , em có nhớ anh không ? ”( Trích lời tác giả : Các bạn nữ hãy cẩn thận với mấy vụ tặng hoa hay tốtmột cách đặc biệt của mấy ông chồng / người yêu . Thường thì đàn ông khilàm chuyện gì xấu sẽ có xu hướng bỗng nhiên đặc biệt tốt với vợ / bạn gáimột cách khó hiểu . Họ làm vậy một là để khiến bản thân cảm thấy dễ chịuhơn và hai là để che giấu lỗi lầm của bản thân . )Cười một cách kiên cưỡng , Hòai Thu im lặng không trả lời .Và mọi thứ trong ngày hôm đó với hôm sau nữa đều rất bình thường nhưngcó vẻ như mọi thứ tựa hồ là sự bình yên trước cơn bão .

Đến ngày tiếp theo , sáng hôm đó , khi thức dậy , Thanh Dương vẫn thảnnhiên đánh răng rửa mặt và xuống phòng khách . Anh cứ đinh ninh là HòaiThu đang ở phòng bếp nấu điểm tâm sáng . Thế nhưng , khi xuống bếp ,Thanh Dương ngạc nhiên khi không thấy Hòai Thu ở đấy .

Page 92: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

92

Vội tìm lanh quanh trong nhà , Thanh Dương bất giác nhìn thấy một tấmgiấy gì đó trên bàn nước ở phòng khách .Khi cầm tấm giấy lên , Thanh Dương thực sự cảm thấy tay chân như rụng rờikhi bốn chữ to tướng cứ thế đập vào mắt anh : ĐƠN XIN LYHÔN .Không thể tin nổi vào mắt mình , Thanh Dương đứng sững sờ một lúc .Ngay sau đó anh đã lập tức gọi điện cho Hòai Thu nhưng đổi lại là : “ Sốmáy quý khách vừa gọi hiện đang khóa máy . Xin quý khách vui lòng gọi lạisau ” .Nhìn chữ ký của Hòai Thu đã kí sẵn trong đơn , tim của Thanh Dương nhưvỡ vụn thành ngàn mảnh .“ Hòai Thu ! Rốt cuộc là có chuyện gì ? Sao em lại làm vậy với anh ? Em cứthế bỏ đi không nói lời nào . Chẳng phải chúng ta vẫn đang rất tốt đẹp sao ?Em hãy nói cho anh biết chuyện này rốt cục là sao ? Em rời xa anh đột ngộtnhư vậy thì anh biết phải làm sao đây ? Là anh đã làm gì sai để em nỡ nhẫntâm trừng phạt anh như vậy kia chứ ? ”

Vội gọi điện cho cô và dượng của Hòai Thu , Thanh Dương đã vô cùng kíchđộng .Và khi cô với dượng của Hòai Thu bảo rằng không biết gì thì Thanh Dươngcàng tỏ ra tuyệt vọng . Nhớ lại đêm qua mình và Hòai Thu có uống chútrượu khi dùng cơm tối , chỉ là không hiểu sao uống có một chút mà bản thânlại thấy buồn ngủ và muốn đi ngủ , giờ nghĩ lại , Thanh Dương dường nhưđã hiểu ra điều gì đó . Hóa ra ly rượu đó có vấn đề . Trong rượu có bỏ chútthuốc ngủ nên mới khiến cho Thanh Dương ngủ đến không biết gì và HòaiThu bỏ đi khi nào thì anh cũng không hay . Xem ra , lần này Hòai Thu đíchthị đã quyết tâm rời xa Thanh Dương bằng mọi giá .

***********************************************

8h30 cùng ngày hôm đó , tức là 1h sau khi Thanh Dương phát hiện Hòai Thubỏ đi …..“ Alo ! Diệp tổng ! Chúng tôi đã điều tra được Diệp phu nhân đã đáp chuyếnbay sang Paris lúc 6h45 sáng nay . ”“ Tôi biết rồi . ” - Khuôn mặt của Thanh Dương lúc này tối sầm lại đầy sựtức giận .Ngay sau đó anh đã đặt chuyến bay đến Paris sớm nhất có thể . Dù thế nàothì anh cũng nhất quyết phải tìm cho ra Hòai Thu bằng mọi giá .

Page 93: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

93

Kể đến chuyến bay sang Paris của Hòai Thu tạm dừng quá cảnh ở sân bayAtaturk tại Istanbul của Turkey lúc 16h10 cùng ngày . Sau khi xuống máybay , cô đã không trở lên máy bay để đáp chuyến bay tiếp tục đến Paris màlại lấy vé máy bay khác đã được chuẩn bị sẵn để đón chuyến bay đến thủ đôRoma của Italy .

Và cũng vì vậy mà dù Thanh Dương có cho người tìm kiếm thế nào đi nữacũng không thể tìm ra được tung tích của Hòai Thu . Và việc anh đáp chuyếnbay sang Paris cũng xem như hòai công vô ích vì cơ bản cô không có ở đó .

CHƯƠNG 9 - CHƯƠNG CUỐI :ANH CHỈ YÊU MÌNH EM THÔI, NGỐC Ạ !

9.1

Thấm thóat , hai năm trôi qua ………Vào một buổi tối nọ , lúc 21h , tại quán cà phê MY LOVE , ngồi đối diệnvới Hạ Vân , Thanh Dương tỏ vẻ đầy mệt mỏi và buồn bã . Ánh mắt của anhchứa đựng đầy sự bi thương .Xoay xoay tách cà phê , Hạ Vân chăm chú nhìn Thanh Dương rồi khẽ cấtgiọng :“ Thanh Dương ! Trông anh tiều tụy đi hẳn . Hai năm trước , sau khi xuấtviện , em đã quay về Canada . Em cứ tưởng anh và Hòai Thu sẽ sống hạnhphúc . Nhưng không ngờ mọi việc lại trở nên thế này . Sao cô ấy lại bỏ đikhông nói lời nào kia chứ ? Rốt cục anh với cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi ? ”Lắc đầu mang theo vẻ chán nản , Thanh Dương cười trong cay đắng :“ Anh không biết . Anh cũng đang muốn tìm cô ấy để hỏi cho rõ rốt cục tạisao cô ấy lại bỏ anh mà đi như vậy ? Cô ấy ban xuống án tử cho anh màkhông hề cho anh biết rằng anh đã phạm phải tội gì . Mọi thứ vẫn rất bìnhthường nhưng cô ấy lại ra đi không một lời từ biệt . Với anh , điều đó thậtquá đỗi tàn nhẫn . Đã hai năm rồi . Anh vẫn luôn cho người tìm kiếm cô ấynhưng vẫn chưa có tung tích gì . Rốt cục cô ấy đang ở đâu kia chứ ? Anh cócảm giác như cô ấy đã bốc hơi vậy . ”Thở dài , Hạ Vân nhẹ nhàng an ủi .“ Anh đừng như vậy . Nếu hữu duyên ắt sẽ gặp lại thôi . Nếu anh tin rằng cô

Page 94: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

94

ấy sinh ra là để dành cho anh thì em tin anh nhất định sẽ gặp lại cô ấy trongmột ngày không xa . Chúng ta đã không thể thành đôi nên em thực lòngmong anh sẽ có được hạnh phúc . ”

************************

Cùng thời điểm đó , tại nhà riêng của Hòai Thu ở Roma , lúc 15h …….“ Alo ! Nhật Phong ! Anh đang ở đâu vậy ? ” - Vẻ tươi cười , Hòai Thu nói .“ Anh vừa xuống sân bay thôi . Hẹn gặp tại nhà riêng của em nhé ! Khỏang30 phút nữa thì anh sẽ có mặt trước cửa nhà em đó . Đến khi đó em phải làmhướng dẫn viên đưa anh đi tham quan khắp nơi đó nha ! ”“ Anh thật là ! Đây đâu phải lần đầu tiên anh đến Roma . Hòan cảnh ở đâyanh đã thông thuộc quá rồi còn gì . Hai năm qua , vì em mà anh thườngxuyên bay đến đây . Chúng ta đã cùng đi chơi rất nhiều nơi rồi còn gì . Đấutrường La Mã , quảng trường Venezia , đài phun nước Trevi ..v..v…...Có nơinào mà chúng ta chưa tham quan đâu chứ ? ”Cười to trong điện thọai , Nhật Phong đáp :“ Dù là vậy nhưng chỉ cần đi cùng em thì dù có đi đến những nơi đó baonhiêu lần anh cũng thấy rất vui . Cứ y như mới đi lần đầu vậy . ”“ Anh đúng là biết nói lời ngon ngọt . Thôi đi ! Hôm nay chúng ta đừng điđâu hết . Em ở nhà có nấu mấy món Ý . Em cũng mới tập nấu không lâu .Anh đến thì thử tay nghề của em đi nhé ! Nhưng quan trọng là dở thì khôngđược chê đó nha ! ”“ Chà ! Anh có lộc ăn rồi . Được em nấu cho ăn thì còn gì bằng . Sắp tớichúng ta còn phải làm rễ phụ và dâu phụ nữa kia . Ngày mốt hai chúng taphải đi thử áo cưới nữa đó . Em có nhớ không ? ”“ Ừ ! Em nhớ . Hai năm trước anh đã giới thiệu em vào học viện thời trangcủa Ý tại Roma . Em ở đó đã quen được cô bạn tốt . Không ngờ cô ấy và bạncủa anh lại đang yêu nhau . Vậy là chúng ta có cơ hội làm rễ phụ và dâu phụcho họ . Nhìn họ hạnh phúc làm em cũng thấy vui lây . ”“ Ừ ! Anh cũng mừng cho họ . Hiện anh đang ở trên xe rồi . Hẹn gặp emtrong 30 phút nữa . ”“ Được ! Em đợi anh . ”

**********************************

Page 95: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

95

Kể đến Nhật Phong và Hòai Thu gặp nhau tại nhà riêng của cô .Mời Nhật Phong vào nhà , trên bàn đã chuẩn bị những món ăn Ý mà HòaiThu đã cố gắng học nấu , tươi cười , Hòai Thu khẽ nói :“ Bữa cơm này là do em đã chuẩn bị từ sáng sớm . Không biết có ngonkhông ? Anh thử rồi nếu dở cũng đừng cười em nha ! ”“ Làm gì có ! Được em nấu cho anh ăn là phúc của anh rồi . Làm sao anhdám chê bai này nọ . ”Và buổi cơm chiều hôm đó thực sự tràn ngập tiếng cười nói rất vui vẻ . Bấtgiác im lặng , Hòai Thu khẽ nói :“ Nhật Phong ! Cô và dượng của em vẫn khỏe chứ ? Hai tháng qua anh bậnrộn việc ở New York nên em không tiện gọi làm phiền anh . Em ở đây cũngbận rộn với cuộc thi nhà thiết kế trẻ triển vọng nên cơ bản cũng chẳng cóthời gian . Em nghe nói anh đã nhận được một công trình lớn nên hẳn rấtbận . Công việc của anh thế nào rồi ? Vẫn tiến triển tốt đẹp chứ ? ”“ Ừ ! Công việc của anh rất thuận lợi . Em không cần lo . Nào ! Chúng tacùng nâng ly để chúc mừng cho em đã đọat giải nhất cuộc thi nhà thiết kếthời trang trẻ triển vọng của Ý . Đây là giải thưởng danh giá đó nha ! Điềunày chứng tỏ em rất có tài trong lĩnh vực thiết kế thời trang . Với giải thưởngnày em sẽ có thể hiển nhiên đủ điều kiện để tham dự cuộc thi những nhàthiết kế hàng dầu của Ý mang tính chất tòan quốc . Năm năm một lần , cácnhà thiết kế thời trang nổi tiếng của Ý đều phải tham dự cuộc thi đó đểkhẳng định vị thế của mình . Anh tin rằng em nhất định sẽ tỏa sáng trongcuộc thi sắp tới . Anh rất tin tưởng vào tài năng của em . ”Cùng nâng ly , Hòai Thu tươi cười nói : “ Cảm ơn anh . Em sẽ cố gắng hếtsức mình để không làm anh thất vọng . Cuộc thi sắp tới thực sự rất là cam govì đối thủ của em đều là những người có thực lực và danh tiếng trong giớithiết kế thời trang . Em đúng là cảm thấy khá căng thẳng . Tuy nhiên , cóđược sự ủng hộ của anh thì em sẽ có thêm sức mạnh và tự tin trong trậnchiến sắp tới . ”

Sáng hôm sau , cùng đi tản bộ và dạo chơi quanh thành phố , Nhật Phong vàHòai Thu đi bên cạnh nhau . Họ vừa đi vừa ăn kem rất vui vẻ . Đang đi bỗngnhiên dừng lại , Nhật Phong khẽ đưa tay lau đi chút kem còn dính trên mépmôi của Hòai Thu . Hành động đó của anh làm Hòai Thu thóang chút bối rối .Cười vẻ ái ngại , Hòai Thu nói : “ Em không sao . Anh không cần làm vậy .Em đâu phải trẻ con . ”Nhìn Hòai Thu với ánh mắt dịu dàng và tha thiết . Nhật Phong khẽ nói :

Page 96: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

96

“ Với anh , em chính là trẻ con . Vậy nên anh thực sự muốn bảo vệ và chămsóc cho em cả đời . Em luôn nghĩ cho người khác mà không hề nghĩ gì chobản thân mình . Hai năm qua , em sang đây nhưng không hề nhận sự giúp đỡvề tài chính của anh . Em vừa học vừa làm rồi còn dành dụm tiền để nhờ anhgửi về cho cô với dượng . Thế nhưng em lại không muốn cô với dượng biếtđó là tiền của em đã làm lụng vất vả gửi về mà là tiền do anh cho họ . Dùvậy , anh cảm thấy dượng của em vốn hiểu rất rõ đó là tiền của ai chỉ làdượng không nói ra mà thôi . ”

Thở dài , Hòai Thu im lặng với đôi mắt thóang buồn .“ Phải xa cô dượng mà đến tận nơi xa xôi này , em thực lòng không muốn .Chỉ là do hòan cảnh bắt buộc nên em mới phải .......”“ Hòai Thu ! Em có muốn biết về thông tin của người đó không ? ” - Chămchú nhìn Hòai Thu , Nhật Phong khẽ hỏi .Lắc đầu , Hòai Thu đáp : “ Em không muốn biết . Năm đó khi em quyết địnhra đi thì đã quyết tâm từ bỏ tình yêu đơn phương ngu ngốc đó . Người đóvốn không có yêu em . Nếu như người đó và nhà thiết kế Hạ có thể trở lạivới nhau thì em sẽ mừng cho họ . Chẳng phải người có tình cuối cùng nênthành giai ngẫu hay sao ? Em không muốn ở giữa ngăn cản hai người họ . ”

9.2

Hai hôm sau , lúc 12h , trước cửa nhà Thanh Dương , tài xế Lâm giúp anhchuyển hành lý vào sau xe .“ Diệp tổng ! Lần này ngài đi công tác trong bao lâu ? ”“ Tôi đi có lẽ khỏang 5 ngày . Lần này đi Roma để kí hợp đồng lớn choJ&K , nếu thành công thì sản phẩm của J&K có thể tiến vào thị trường củaÝ . ”“ Ra vậy ! Vậy tôi chúc Diệp tổng gặp nhiều may mắn . ”

Cùng ngày và cùng thời điểm , 6h , tại Roma ....“ Alo ! Em đã đến tiệm áo cưới rồi . Anh đang ở đâu ? ” - Hòài Thu hỏi .“ Anh đang ở ngay trước cửa rồi . ” - Nhật Phong trả lời sau đó cúp máy vàđẩy cửa bước vào tiệm áo cưới .Rảo bước đến trước mặt Hòai Thu , Nhật Phong nói : “ Lần này chúng ta códịp làm dâu phụ và rễ phụ cùng nhau thật là vui . Hai nhân vật chính bảo cóchuyện sẽ đến sau nên chú rễ bảo chúng ta cứ thử áo và chụp hình trước . ”

Page 97: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

97

Bấy giờ , nhân viên của tiệm áo cưới tỏ ra nhiệt tình đã đưa Hòai Thu vàNhật Phong đi xem nhiều y phục cưới và liến thoắn giới thiệu không ngừng .Dừng lại ở một chiếc áo cưới dành cho dâu phụ , Hòai Thu bảo :“ Tôi muốn thử chiếc áo này . ”Đọan sau khi mặc xong và bước ra , Hòai Thu khiến Nhật Phong quá đỗingẩn ngơ đến nỗi sững người ra vì mê mẩn . Chiếc áo kia đúng là rất hợp vớiHòai Thu . Nó đơn giản nhưng tinh tế . Quan trọng là tôn lên sự cao quý vàthuần khiết cho người mặc . Thiết kế của chiếc áo tương đối kín đáo nhưngkhá độc đáo với màu trắng tinh khôi .Cười đến không khép miệng lại được , Nhật Phong quả thực bị Hòai Thucướp mất hồn vía . Đây là lần đầu tiên anh được nhìn thấy Hòai Thu trongchiếc áo cưới . Ôi ! Người đâu mà xinh đẹp đến thế kia chứ ?

Nụ cười e thẹn của Hòai Thu lúc này càng khiến cô trở nên hấp dẫn hơn baogiờ hết .“ Nhật Phong ! Anh đừng nhìn em như vậy ? Anh làm em ngượng quá ! ” -Vẻ mắc cỡ , Hòai Thu khẽ nói .

Bất giác đưa tay che miệng , Nhật Phong đang cố che đi cảm xúc của mình .“ Anh xin lỗi ! Anh không phải có ý gì khác . Chỉ là ......Chỉ là hôm nay emthực sự quá xinh đẹp khiến anh trong một lúc khó mà tin nổi vào mắt mình .Em rốt cục là từ đâu đến kia chứ ? Em rốt cục là thiên sứ hay tiên nữ giángthế ? ”Vỗ vào vai Nhật Phong , Hòai Thu thóang nhíu mày : “ Anh lại trêu chọcem rồi . Em chỉ là cô gái bình thường thôi chứ nào phải thiên sứ hay tiên nữgì . Anh đúng là làm em tức chết . Hôm nay em chỉ là dâu phụ chứ nào phảilà cô dâu chính . Anh khen em như vậy sẽ khiến cô dâu chính không vui đónha ! ”

Và trong thời gian chờ đợi hai nhân vật chính đến cùng chụp ảnh , Hòai Thuvà Nhật Phong đã chụp cùng nhau trước rất nhiều ảnh đẹp . Đến cả nhânviên nữ của tiệm áo cưới và người chụp ảnh cũng khen họ rất xứng đôi vừalứa .

Page 98: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

98

Ngày hôm sau , khi vừa đặt chân đến Roma , xe của khách sạn đã đến đónThanh Dương về Boscolo Exedra Roma . Đó là khách sạn thuộc đẳng cấp 5sao với kiến trúc sang trọng với vẻ hào nhóang lộng lẫy .Trong hai ngày tới , Thanh Dương sẽ có chút thời gian rỗi rãnh để nghỉ ngơitrước khi gặp đối tác là ngài Charles để kí kết hợp đồng nhằm đưa sản phẩmcủa J&K vào thị trường của Ý . Nếu thành công thì trong thời gian ngắnJ&K sẽ mở thêm chi nhánh cũng như showroom tại Roma .

Ngày tiếp theo , khi ngồi taxi dạo vòng quanh thành phố , trong lòng củaThanh Dương lại nhớ đến Hòai Thu . Suốt hai năm qua , ngày nào anh cũngtự đày đọa bản thân với hàng đống công việc chỉ để bản thân mệt nhòai vàchìm vào giấc ngủ . Trở về nhà , chuyện đó gần như không hề có đối vớiThanh Dương . Với anh mà nói , chuyện trở về căn nhà lạnh lẽo đó chẳngkhác là sự trừng phạt khủng khiếp nhất . Nơi đó đã trót chứa đầy hình bóngcủa Hòai Thu dù là nụ cười hay giọng nói . Với chiếc giường rộng lớn nhưngquá đỗi cô đơn , việc nằm trên đó mà ngủ hằng đêm đối với Thanh Dươngchẳng khác nào tra tấn khi Hòai Thu đã từng nằm trên chiếc giường đó vàhọ đã có những phút giây quá đỗi ngọt ngào . Nhưng giờ đây , mọi thứ chỉcòn là kỷ niệm . Ở một nơi xa lạ thế này , Thanh Dương cảm thấy mình quáđỗi lạc lõng và buồn bã .

“ Hòai Thu ! Hiện giờ em đang ở đâu ? Sao em có thể tàn nhẫn với anh nhưvậy ? Rốt cục anh đã làm sai điều gì để khiến em rời xa anh mà không mộtlời từ biệt ? Chẳng lẽ , em đã chán ghét anh và không còn yêu anh nữa ? Phảichăng em đã yêu người khác ? Hòai Thu ! Em có biết trái tim anh đã nhớ embiết dường nào hay không ? Thật ra em đang ở đâu kia chứ ? Vì sao anh đãtìm kiếm bấy lâu vẫn không thể tìm thấy em ? Chẳng lẽ , em định kiếp nàymãi mãi không gặp lại anh nữa ư ? ” - Miên man trong dòng suy nghĩ , giữadòng người qua lại trên đường phố , Thanh Dương bất giác đã thóang nhìnthấy Hòai Thu đang tươi cười tản bộ trên đường cùng với một người đàn ôngnào đó mà anh không rõ mặt .Vội bảo tài xế dừng xe , Thanh Dương đã đuổi theo Hòai Thu nhưng bóngdáng của cô đã mất hút vào dòng người đông đúc .

Lập tức , Thanh Dương đã gọi một cuộc di động và sai người điều tra về

Page 99: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

99

Hòai Thu xem cô có thực sự ở tại Roma hay không ? Hai ngày sau đó , trongthời gian chờ đợi tin tức về Hòai Thu , Thanh Dương đã thực sự đứng ngồikhông yên và luôn trong trạng thái bất an . Anh thực sự mong rằng HòaiThu đang ở đây để anh sẽ sớm có thể gặp lại cô .

Và rồi , ngày kí kết hợp đồng với ngài Charles đã đến . Thời gian kí kết hợpđồng là vào 19h tại khách sạn Radisson Blu es. Hotel Rome - nơi ngàiCharles đang ở .

9.3

“ Alo ! Em đã đến chưa ? Anh đang ở ngay trước cửa khách sạn RadissonBlu es. Hotel Rome rồi đây . Khách khứa đã đến khá đông rồi . Cô dâu đanghối anh hỏi em đến chưa kìa ? ”“ Nhật Phong ! Em sắp đến nơi rồi . Chừng 5 phút nữa em sẽ có mặt ngaytrước khách sạn . Hôm nay do có buổi phát biểu tại học viện thời trang nênem mới đến trễ . Anh chờ em một chút rồi chúng ta cùng vào trong . ”“ OK ! Sao anh có thể không chờ em kia chứ ? Anh còn mong được nhìnthấy em sẽ xinh đẹp đến nhường nào trong hôn lễ hôm nay nữa kìa . ”“ Đáng ghét ! Anh lại trêu chọc em rồi . Không thèm nói với anh nữa . Emcúp máy đây . ”

Kể đến lúc Hòai Thu bước xuống taxi ở trước khách sạn Radisson Blu es.Hotel Rome . Nhìn cô kiêu sa và rạng rỡ trong chiếc áo dâu phụ , NhậtPhong đã cười rất tươi . Bước vào bên trong khách sạn , Hòai Thu đã thu hútvô số ánh nhìn của nam giới lẫn nữ giới . Ai nấy đều trầm trồ nhìn theo gótchân cô .Mái tóc dài uốn thành hai lọn to xõa trước ngực với màu tóc đen bóng kếthợp cùng chiếc áo cưới đã khiến Hòai Thu như trở thành một tiên nữ giángtrần lỡ lạc bước chốn nhân gian . Màu son của Hòai Thu là màu hồng đàotươi tắn cùng với màu mắt hồng hơi đậm đã tôn lên sự nữ tính , dịu dàngcủa cô .Mùi hương của nước hoa mà Hòai Thu sử dụng là mùi của hoa anh đào vớihương thơm lan tỏa dìu dịu trong không gian khiến cho những ai ngửi thấyđều cảm giác bản thân đang lạc giữa mùa xuân .

Page 100: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

100

Nhìn nhau mỉm cười , Nhật Phong và Hòai Thu thực sự nổi bật trong hôn lễđêm nay dù họ không phải là hai nhân vật chính . Và sau khi hôn lễ chínhthức diễn ra thì đứng ở một góc , Hòai Thu đã bất giác cảm thấy khóe mắtcay cay . Vừa mừng cho hạnh phúc của bạn thân , vừa thấy chạnh lòng choduyên số của chính mình , Hòai Thu vì thế mà nghẹn ngào .

Kể đến Thanh Dương đã kí kết xong hợp đồng với ngài Charles và rời khỏiphòng của ngài ấy . Từ trên lầu 5 , Thanh Dương đã đi thang máy xuốngtầng trệt để trở về khách sạn Boscolo Exedra Roma . Lúc này , di động củaanh bất ngờ reo lên .“ Alo ! Diệp tổng ! Hiện tại chúng tôi cần thêm chút thời gian nữa để điều travề người mà ngài muốn tìm . Ngài có thể trở về Việt Nam trước . Khi nào cótin tức thì chúng tôi sẽ báo ngay cho ngài biết . ”Cúp điện thọai , đôi mắt của Thanh Dương tràn ngập nỗi buồn . Anh tự nhủlẽ nào khi đó bản thân đã nhìn nhầm người và Hòai Thu vốn không có ởRoma ?

Và vốn định đi thẳng ra taxi để trở về Boscolo Exedra Roma , nhưng vì nỗibuồn tràn ngập trong tim nên Thanh Dương đã nán lại và đi về phía hồ bơicủa khách sạn . Anh muốn yên tĩnh hóng gió một chút . Có lẽ , giờ này ở hồbơi không có ai cả nên sẽ khá im ắng .

Về phần Nhật Phong và Hòai Thu , khi cô dâu và chú rễ đang bận rộn đi gặpvà chào hỏi khách thì Hòai Thu đã lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc . Cô rảo bước raphía hồ bơi để tìm chút không gian yên tĩnh . Đối với Hoài Thu mà nói , côthực không thích những nơi quá ồn ào náo nhiệt . Dù sao thì trong hôn lễhôm nay , cô đã làm tròn trách nhiệm của một dâu phụ nên giờ cô có thể tìmcho mình chút không gian riêng .Đi theo Hòai Thu ra hồ bơi , Nhật Phong đã nắm lấy tay của cô .“ Hòai Thu ! Em đi đâu vậy ? Em không ở trong buổi tiệc với mọi ngườisao ? ”“ Em muốn yên tĩnh một chút . Anh xem ! Bầu trời đêm nay thật đẹp . Ở chỗnày chỉ có hai chúng ta , vậy mới yên tĩnh biết bao ! ”“ Ừ ! Đúng là rất yên tĩnh . ” - Nhật Phong gật gù đồng ý .Bỗng nhiên , Nhật Phong đã đưa ra một đề nghị . Đưa bàn tay ra , NhậtPhong mỉm cười và nói :“ Xin hỏi tôi có thể có vinh dự được mời tiểu thư cùng tôi khiêu vũ một bản

Page 101: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

101

nhạc hay không ? ”Nói rồi , Nhật Phong đã mở nhạc trong di dộng của mình lên . Đó là một bảnnhạc điệu Valse .Đặt di động lên ghế , Nhật Phong một lần nữa mời gọi Hòai Thu .Mỉm cười , Hòai Thu đã đưa bàn tay ra . Cô đã chấp nhận lời đề nghị củaNhật Phong .“ Anh đúng thật là nhiều trò . Em cứ luôn phải bất ngờ trước những lời đềnghị của anh . ”

Ôm chặt lấy eo của Hòai Thu , Nhật Phong thực lòng không chỉ muốn ôm côtrong mỗi thời khắc này mà là cả cuộc đời kia . Chỉ là , anh biết rằng HòaiThu vẫn chưa sẵn sàng để chấp nhận anh . Nhưng anh nguyện sẽ chờ đợi côdù bao lâu đi chăng nữa chỉ cần cô cho anh cơ hội mà thôi .

Kể đến , Hòai Thu và Nhật Phong đã khiêu vũ cùng nhau khá lâu trước khicả hai quay về buổi tiệc . Và khi đồng hồ điểm 22h thì cũng là lúc tiệc tàn .Lúc này , khi Nhật Phong và Hòai Thu ra đến trước cửa khách sạn , độtnhiên di động của Nhật Phong đã vang lên . Đứng bên cạnh , Hòai Thu đãthấy Nhật Phong nhíu mày . Sau khi nhận cuộc gọi đó , Nhật Phong đã quaysang Hòai Thu mà bảo rằng :“ Xin lỗi em ! Anh có công việc khẩn cần xử lý . Công trình bên Paris cóchút vấn đề . Anh phải mau chóng về khách sạn để có cuộc họp khẩn thôngqua Skype với giám đốc và trường phòng ở chi nhánh bên Paris . Hay là anhsẽ đưa em về nhà trước rồi quay về khách sạn của mình sau ? ”Khẽ lắc đầu , Hòai Thu mỉm cười và nói : “ Không cần đâu . Nhà em cũngkhông quá xa so với nơi này . Em sẽ tản bộ về nhà . Em cũng muốn hóng giómột chút . Anh cứ đi lo việc của anh đi . Sau khi xong việc rồi thì gọi choem . Công việc của anh quan trọng hơn . ”

Đọan Nhật Phong ngập ngừng một lúc rồi bảo : “ OK ! Em về nhà cẩn thậnnhé ! Khi nào xong việc anh sẽ lập tức gọi cho em . ”Nói rồi , Nhật Phong đãnhanh chóng lên xe riêng và trở về khách sạn của anh .

9.4

Page 102: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

102

Sau khi rời khỏi khách sạn Radisson Blu es. Hotel Rome , Hòai Thu mộtmình tản bộ men theo vỉa hè để trở về nhà . Trời đêm hôm nay thật là đẹp .Không khí ở Roma vào thời điểm gần cuối năm này cũng thật là mát mẻ biếtbao .

Thình lình , Hòai Thu kinh hãi khi có hai gã đàn ông lạ mặt xuất hiện . Mộtkẻ bất ngờ giữ lấy hai tay của Hòai Thu từ phía sau và một gã đã dùng khăncó tẩm thuốc mê bịt miệng cô lại để cô không thể nào kêu la . Chỉ tích tắcsau đó , Hòai Thu đã nhanh chóng chìm vào cơn mê man . Và cô đã bị hai gãđàn ông lạ mặt đó bắt lên xe hơi rồi cả xe lẫn người nhanh chóng mất hút .Mọi thứ diễn ra thực sự quá nhanh khiến cho Hòai Thu không kịp phản ứngcũng như để mọi người xung quanh kịp nhận ra có người bị bắt cóc .

Mãi đến 2 tiếng sau , Hòai Thu mới dần dần hồi tỉnh . Cô nhận ra bản thânđang nằm trên giường nhưng vấn đề là xung quanh Hòai Thu lúc này chỉtòan là một màu đen tăm tối . Cô hòan tòan không hề nhìn thấy gì xungquanh cả . Vì vậy mà ngay cả bản thân mình đang ở đâu thì Hòai Thu cũngkhông thể biết .Bấy giờ , trong lúc đang hoang mang sợ hãi , Hòai Thu giật bắn người khi côcảm nhận được có một đôi bàn tay đang chạm vào bàn chân cô . Nhanh nhưcắt , đôi bàn tay đó đã đẩy Hòai Thu nằm xuống giường và khống chế khôngcho cô vùng vẫy hay kháng cự .

“ Á ! Đừng mà ! Cứu tôi với ....Cứu tôi với . ........” - Tiếng thét và âm thanhkêu cứu của Hòai Thu lọt thỏm giữa không gian tối mịt dần trở nên yếu ớt .Mọi sự chống cự hay phản kháng của cô lúc này có lẽ hết thảy đã trờ thànhvô dụng .

Cảm nhận được y phục của mình đều đã bị lột sạch , Hòai Thu đã vô cùng sợhãi . Tuy nhiên , khi bất ngờ nhận được một nụ hôn nồng nhiệt nơi đôimôi , Hòai Thu đã bất giác sững lại . Cả người của cô trong khỏanh khắc đãnhư đông cứng lại khi chợt nhận ra điều gì đó . Phải rồi ! Nụ hôn này ? Làmsao cô có thể quên được nụ hôn này kia chứ ? Từ đêm đầu tiên giữa cô và

Page 103: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

103

Thanh Dương cho đến khi cô quyết tâm rời xa anh mãi mãi thì nụ hôn nàyHòai Thu đã được cảm nhận không biết bao nhiêu lần rồi ? Như người xưacó câu “ Lia thia quen chậu , vợ chồng quen hơi ” chính là thế .

Và ngay giây phút này , trái tim của Hòai Thu cũng đã cảm thấy đau nhói .Dù đã hai năm qua đi nhưng rốt cục thì cô vẫn không thể lừa dối bản thânmình rằng cô thực sự vẫn chỉ yêu mỗi mình Thanh Dương mà thôi . Đó làngười đàn ông đầu tiên và cũng là người đàn ông cuối cùng mà cô yêu trongsuốt cuộc đời này . Chỉ là Hòai Thu không thể tin rằng người đàn ông đóđang ở đây lúc này vì cô luôn cho rằng sau khi mình rời xa người đàn ôngkia thì anh ta sẽ vui mừng mà trở về với người yêu cũ là Hạ Vân . Cô luôn tựcho mình là kẻ thứ ba đã chen vào giữa hai con người vốn yêu nhau tha thiết .Vậy nên sự ra đi của Hòai Thu vào 2 năm trước chính là để tác hợp choThanh Dương và Hạ Vân bởi vì cô chưa từng nghĩ sẽ tranh giành điều gì vớibất cứ ai đặc biệt là tình yêu .

Và cho đến lúc này , cả người của Hòai Thu đã bất giác thả lỏng và việcchống cự cũng đã chấm dứt . Hai tay duỗi thẳng , cô đã không còn kêu lahay gào thét mà chỉ mặc cho nước mắt lăn dài trong không gian yên ắng .Kể đến sau cuộc ân ái đó , gã đàn ông kia đã rời khỏi người của Hòai Thu vàđi mất .Một lúc sau , ánh đèn đột ngột vụt sáng . Bấy giờ , nhìn thấy quang cảnhxung quanh , Hòai Thu mới biết bản thân hóa ra đang nằm trong phòng củamột khách sạn . Căn phòng này rộng lớn quá đỗi rõ ràng là chỉ dành chokhách VIP .Và rồi ánh mắt của Hòai Thu đã thực sự kinh ngạc lẫn đau đớn khi nhìn thấyThanh Dương đang ngồi chiễm chệ trên chiếc ghế salon dài và rộng . Anhmặc chiếc áo ngủ dày màu đen , cột dây ngang lưng và mặt thì hướng vềgiường nơi Hòai Thu đang nằm . Khi hai ánh mắt bất giác chạm nhau , HòaiThu đã vội vàng hướng ánh nhìn đi nơi khác .Đọan cô ngồi dậy và kéo chiếc chăn che đi thân người của mình từ cổ đổxuống . Và không gian lúc này bỗng trở nên yên lặng một cách đáng sợ .Đưa đôi mắt lạnh lùng và giận dữ nhìn Hòai Thu , cả người của ThanhDương như tỏa ra một thứ sát khí lạnh đến rợn người .Khẽ nhịp mấy ngón tay vào thành ghế , Thanh Dương đã cố nén cơn giận dữmà chậm rãi cất tiếng :“ Bà xã ! Chúng ta đã lâu ngày mới gặp lại . Em không định hỏi anh có khỏekhông hay sao ? Xem ra , em cũng vô tình quá đấy ! ”

Page 104: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

104

Cố tỏ ra bình thản , Hòai Thu khẽ đáp : “ Anh vẫn khỏe chứ ? Nhưng nhìnanh thì em vốn không cần hỏi cũng biết là anh rất khỏe rồi . Không phảisao ? ”Một lần nhẫn nhịn với những gì Hòai Thu vừa đáp , Thanh Dương vẫn chậmrãi nói : “ OK ! Chúng ta không hỏi về việc ai khỏe ai không . Anh chỉmuốn hỏi hai năm qua em sống có tốt không ? ” - Với ánh nhìn đầy vẻ bithương , Thanh Dương thực sự mong Hòai Thu sẽ bảo rằng cô sống khônghề tốt chút nào , rằng cô vẫn nhớ anh và yêu anh .“ Cảm ơn anh đã quan tâm . Em sống ở đây vốn rất tốt , rất vui vẻ . Hai nămqua đối với em là khỏang thời gian hạnh phúc nhất . ” - Với vẻ thản nhiên ,Hòai Thu đáp .Lại thêm một lần nhẫn nhịn vì những câu nói đau đớn mà Hòai Thu mới thốtra , Thanh Dương tiếp lời :“ Vậy sao ? Vậy hai năm qua em đã sống một mình ở Roma hay là sốngcùng ai khác ? ”“ Chuyện này quan trọng sao ? Nếu em sống một mình thì sao còn sống cùngai khác thì sao ? Có gì khác biệt chăng ? Chúng ta đã không còn là vợ chồngnữa thì anh hà tất còn quan tâm việc em sống cùng ai khác . ” - Vẻ đầy lạnhnhạt , Hòai Thu cố dằn nén tình cảm nơi con tim để nói .

Bấy giờ , bàn tay nắm lại thành nắm đấm , Thanh Dương đã nhớ đến mớicách đây không lâu thôi khi anh đang ngồi ở hồ bơi khách sạn nơi ngàiCharles ở trọ thì đã nghe thấy tiếng của một đôi nam nữ . Lúc đó , do ngồikhuất ở nơi có bụi cây nên Thanh Dương đã không bị đôi nam nữ kia pháthiện ra sự có mặt của anh . Đôi nam nữ đó chẳng ai khác mà chính là HòaiThu và Nhật Phong .Tận mắt chứng kiến Hòai Thu và Nhật Phong cùng nhau khiêu vũ hết điệunày đến điệu khác với vẻ rất đỗi tình tứ , đôi mắt của Thanh Dương đã bấtgiác long lên vì giận dữ và ghen tuông . Khi ấy anh thực sự muốn xông ra đểchất vấn đôi nam nữ kia nhưng rồi anh đã chọn cách im lặng để âm thầmquan sát cũng như theo dõi bọn họ . Vậy nên , chuyện Hòai Thu bị hai gã lạmặt bắt đi tất cả đều là do Thanh Dương đứng sau chỉ thị họ làm . Còn cuộcân ái vừa rồi chính là một hình phạt dành cho Hòai Thu .

Cười nhếch mép một cách đầy thâm ý , Thanh Dưong lại nói : “ Dựa vào đâumà em cho rằng chúng ta đã không còn là vợ chồng ? Hai năm trước , em chỉđể lại mỗi lá đơn xin ly hôn rồi cứ thế mà ra đi không một lời từ biệt . Emdựa vào đâu mà cho rằng anh sẽ chấp nhận ly hôn với em ? Em bỏ đi một

Page 105: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

105

cách vô trách nhiệm như vậy mà không cho anh biết lý do vì sao . Em bảoanh có thể để như vậy mà cam tâm ly hôn với em được sao ? ”

“ Được thôi ! Anh muốn biết lý do chứ gì ? Vậy em sẽ nói cho anh biết . Anhbiết rồi thì lần này chúng ta hãy chính thức ly hôn đi là vừa . Lý do chính làem phát hiện ra bản thân đã ngộ nhận . Em vốn không hề yêu anh . Do vậy ,chúng ta nên chấm dứt trước khi quá muộn . Huống hồ chi , em nhận rachúng ta chênh lệch tuổi tác cũng là một trong những vấn đề khiến chochúng ta khó mà hòa hợp trong tương lai một khi trở thành vợ chồng . Emnhận ra anh không phải là người thực sự thích hợp với em nhất cũng như emkhông phải là người thích hợp với anh nhất . Vậy nên chúng ta không nênràng buộc lẫn nhau thêm nữa mà nên giải thóat cho nhau để cả hai có thể tìmđược người thích hợp nhất cho mình . ”

Đến thời điểm này thì Thanh Dương đã không thể chịu đựng thêm được nữa .Sức chịu đựng của con người vốn là có hạn . Huống hồ , Hòai Thu rõ là đangcố tình khiến cho trái tim của anh rỉ máu . Từng lời từng chữ mà cô nóichẳng khác nào từng mũi dao nhọn đâm vào tim của Thanh Dương .Vì quá đau mà sinh ra giận dữ , Thanh Dương không nói không rằng mà đãlao đến Hòai Thu tựa như tên bay . Anh đã ghì chặt cô xuống giường với tráitim chứa đầy sự phẫn nộ .Hét lên , Thanh Dương rõ là đã phát điên .“ Lê Ngọc Hòai Thu ! Em vốn xem tôi là cái gì ? Là đồ chơi của em hay sao ?Hay là đối tượng để em trải nghiệm cảm giác mới lạ ? Em vốn vừa mới lêngiường với tôi xong nhưng giờ lại có thể nói ra những lời lạnh lùng vô tìnhđó sao ? Hóa ra , trước kia , tôi đã nhìn lầm em . Em không phải thiên sứ màlà hồ ly chuyên đi dụ dỗ đàn ông . Sao ? Bây giờ có Lâm Nhật Phong ở bêncạnh nên em mới muốn cắt đứt với tôi chứ gì ? Em muốn cùng cậu ta xâydựng hạnh phúc mới sao ? Đừng có mơ ! Tôi sẽ không để em được tọainguyện . Tôi sẽ cho em biết hậu quả của việc khiến tôi giận dữ là như thếnào ? Đây là do em tự chuốc lấy nên không thể trách tôi . ”

Kể đến Hòai Thu bị Thanh Dương hành hạ cả một đêm đến khi tòan thân côê ẩm rã rời và chìm vào giấc ngủ mới thôi . Kỳ thực , những gì Hòai Thu nóiđều là nói dối . Suốt 6 tháng đầu tiên khi đến Roma sống , lúc ấy , đêm nào

Page 106: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

106

Hòai Thu cũng giật mình giữa đêm và khóc nức nở . Một mặt cô nhớ dượngvà cô của mình , mặt khác cô thực lòng không hề muốn rời xa Thanh Dươngdù là một khỏanh khắc nhưng vì cho rằng bản thân không phải là người màThanh Dương thật lòng yêu nên Hòai Thu mới phải rời đi trong lặng lẽ nhưvậy . Nếu để Thanh Dương biết thì chắc chắn anh sẽ không bao giờ để cô rađi . Không bao giờ !

Và trong một năm rưỡi vừa qua , Hòai Thu đã không ngừng lao đầu vào họctập để bản thân không có chút thời gian nào rỗi rãnh . Cộng với việc phảiđóng tiền thuê nhà và gửi tiền về cho dượng với cô nên Hòai Thu còn phải đilàm thêm ở quán cà phê từ chiều đến tối mịt mới về nhà . Có lẽ vì vậy màmọi cảm giác đau đớn và nhớ nhung nơi con tim của Hòai Thu mới có thể têdại đi và khiến cô tin rằng bản thân đã có thể quên đi Thanh Dương .

9.5

Khẽ vuốt tóc của Hòai Thu , lúc này , Thanh Dương mới thực sự cảm thấyngười con gái mà anh bấy lâu nhung nhớ đang ngoan ngõan nằm trong vòngtay mình đây . Lần lượt khẽ hôn lên trán , lên chóp mũi rồi lên đôi môi đỏmọng của Hòai Thu , Thanh Dương bất giác thấy trái tim của mình dầnnguội đi cơn giận dữ . Đôi mắt của anh cũng vì vậy mà từ trợn trừng đã dầndịu lại và trở nên tha thiết .“ Đồ ngốc ! Sao em cứ luôn cố tình khiến anh phải phát điên lên như vậychứ ? Chẳng lẽ , nhìn thấy anh giận dữ thì em vui lắm sao ? Anh vốn luônmuốn bản thân là một ông xã dịu dàng với vợ , hết mực yêu thương vợ . Thếnhưng tại sao em cứ luôn khiến anh trở nên tệ hại và xấu xa như vậy kia chứ ?Em rõ là muốn cố tình biến anh thành ác quỷ đây mà . Với người con gáinhư em , dù anh có muốn mình là hòang tử cũng không thể được vì em vốnkhông hề muốn anh sẽ là hòang tử . Trong lòng em thì anh chàng NhậtPhong kia mãi mãi là hòang tử còn anh thì mãi mãi cũng chỉ có thể là ác ma ,là quỷ dữ mà thôi .Được thôi ! Nếu em đã muốn vậy thì anh sẽ chiều . Anh có là hòang tử tronglòng em hay không cơ bản cũng không quan trọng . Dù với em , anh có là ácma cũng không sao . Điều quan trọng là em vẫn phải sống với ác ma này cảđời là được . Để có thể được ở bên em cả đời , dù anh có bị nguyền rủa biếnthành ác ma cũng sẽ tuyệt đối không ngần ngại . ”

Page 107: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

107

Ngày hôm sau , vào lúc 7h sáng , sau cuộc họp khẩn cấp suốt đêm với cácgiám đốc và trưởng phòng chi nhánh bên Paris , Nhật Phong đã vội vàng gọiđiện thọai cho Hòai Thu nhưng điện thọai bàn ở nhà cô không có ai bắt máy .Khi gọi sang di động cũng chỉ có tiếng đổ chuông nhưng không ai nhận máy .Nhật Phong đã gọi trên dưới 50 cuộc nhưng Hòai Thu vẫn không bắt máykhiến anh vô cùng lo lắng và bất an .Vội đến nhà Hòai Thu , Nhật Phong thực sự hỏang sợ khi biết cô cả đêmkhông về nhà .

Kể đến Hòai Thu đang bị giam cẩm tại căn phòng VIP trên tầng cao nhất củakhách sạn Boscolo Exedra Roma - nơi Thanh Dương đang ở . Bên ngòaicửa phòng có ít nhất cũng 10 người cận vệ canh giữ , quả thật , Hòai Thu cócánh cũng khó mà thóat thân . Di động của cô vốn dĩ đã bị Thanh Dưongtịch thu nên cô vốn khó mà liên lạc với bên ngòai . Huống hồ chi , ThanhDương vẫn luôn túc trực bên cạnh Hòai Thu thì cô có thể chạy trốn thế nàođược ?Đọan có điện thọai gọi đến và Thanh Dương ra bên ngòai nghe điện . Saukhi nghe xong , anh quay vào phòng và vào phòng tắm để thay quần áo .Xem chừng Thanh Dương có việc quan trọng cần phải ra ngòai . Lợi dụnglúc Thanh Dương vào phòng tắm , Hòai Thu đã lén lấy cắp di động của anhrồi giấu bên dưới gối nằm của mình .Lần này đúng là trời đã giúp Hòai Thu . Thanh Dương xách vội chiếc cặp cóchứa hồ sơ quan trọng của J&K và rời khỏi phòng trong vội vàng mà quênmất phải lấy theo di động . Sau khi Thanh Dương rời khỏi phòng và đóngcửa lại thì Hòai Thu đã vội lấy di động của anh ra và bấm số gọi cho NhậtPhong .

Lúc này , khi thang máy từ tầng 34 đã đi xuống đến tầng 21 , Thanh Dươngđã bất giác sờ túi quần và phát hiện mình đã để quên di động trong phòng .Ngay tức khắc anh đã nhíu mày vì nghĩ bản thân thật quá lẩn thẩn . Và rồi ,bất ngờ , đôi mắt của Thanh Dương chợt lóe lên tia lửa .“ Thôi chết ! ” - Thanh Dương lẩm bẩm . Anh rõ là đã biết nếu Hòai Thuphát hiện ra di động của anh thì hẳn cô sẽ làm những gì ? Tất nhiên là cô sẽkêu viện binh đến giúp .Lập tức quay trở lại phòng với tốc độ nhanh nhất có thể , bấy giờ , ThanhDương quả thực đã nhìn thấy trên tay của Hòai Thu đang cầm di động của

Page 108: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

108

anh . Khi đó , trong di động còn vang lên tiếng của Nhật Phong : “ Alo ! Aiđó ? Hòai Thu ! Có phải là em không ? Là em phải không ? Hòai Thu ! Trảlời anh đi . ”

Giây phút đó , Thanh Dương đã lao đến và ném chiếc di động xuống đất vỡnát . Nhìn chiếc di động vỡ vụn trên sàn , Hòai Thu thực sự hỏang sợ . Bópchặt lấy cổ tay của Hòai Thu , Thanh Dương hét lên :“ Em đúng là to gan ! Sao ? Bây giờ em còn cả gan đến mức dám dùng điệnthọai của chồng để liên lạc với tình nhân hay sao ? Em xem thường tôi đếnthế là cùng . Em thực sự không biết chữ chết viết thế nào chứ gì ? Được thôi !Nếu em muốn chết thì tôi sẽ cho em được tọai nguyện . Tất cả là do em đãép tôi . ”

Và cả ngày hôm đó lẫn ngày hôm sau , đối với Hòai Thu mà nói thì đó là haingày khủng khiếp nhất vì cô gần như liên tục bị hành hạ . Dù cho cô có rãrời thân xác đến mức nào thì dường như điều đó cũng không làm cho ThanhDương có chút động lòng nào . Bản thân của anh đã thực sự trở thành ác mađiên cuồng và Hòai Thu đang phải trả giá cho việc đã dám lấy cắp di độngcủa anh mà gọi cho Nhật Phong .

Đến ngày tiếp theo , lúc 3h sáng , khi xoay người ôm lấy Hòai Thu và tiếptục ngủ , Thanh Dương bất giác giật mình khi phát hiện cả người của HòaiThu nóng như lửa . Khuôn mặt xinh đẹp của cô trở nên trắng bệt nhưngngười thì cứ nóng ran lên . Bấy giờ , Hòai Thu thực sự đã chìm vào cơn mêman . Cô cơ bản không hề nghe thấy Thanh Dương đang không ngừng gọimình .Và chỉ khi đến giây phút này , Thanh Dương mới chợt bừng tỉnh . Hai ngàyqua chỉ vì sự giận dữ điên cuồng bởi ghen tuông mà anh đã khiến Hòai Thuthành ra nông nổi thế này . Ân hận và sợ hãi cho an nguy của Hòai Thu ,Thanh Dương đã vội vàng đưa cô vào bệnh viện .

Đọan trong bệnh viện , Thanh Dương tỏ ra rất khẩn trương và sợ hãi .“ Bác sĩ ! Ông nhất dịnh phải cứu vợ tôi . Cô ấy không thể có chuyện gìđược . ”

Page 109: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

109

“ Theo như tình trạng của bệnh nhân thì cô ấy do bị kiệt sức quá độ mà thànhra như vậy . Trên cương vị là một bác sĩ , tôi thực sự khuyên ông nên quantâm đến vợ mình nhiều hơn . Bệnh nhân xem chừng rất mệt mỏi cả về thểxác lẫn tinh thần . Tôi nghĩ bệnh nhân đã trải qua chuyện gì đó rất khủngkhiếp mới trở nên như vậy . Cũng may là ông đã kịp đưa vợ mình vào bệnhviện . Nếu không hậu quả sẽ rất khó lường . Bệnh nhân có thể sẽ chết vì kiệtsức quá độ . ”

Kể đến khi ngồi bên cạnh giường bệnh của Hòai Thu , Thanh Dương đãkhông ngừng vò đầu tự trách . Rốt cục anh đã làm ra cái trò gì vậy chứ ?Năm xưa khi Hạ Vân bỏ rơi anh thì anh cũng không nổi điên đến mức nàydù anh đã chờ cô ấy những 8 năm . Và khi gặp lại thì Thanh Dương vẫn cóthể tỏ ra rất bình tĩnh dù anh có thấy Hạ Vân cười cười nói nói với những gãđàn ông khác đi chăng nữa .Thế nhưng , giờ đây , đối với Hoài Thu , sao anh có thể hết lần này đến lầnkhác mất kiểm sóat như vậy kia chứ ? Đó cũng là câu hỏi mà Thanh Dươngvẫn chưa thể tìm ra lời giải đáp cho bản thân mình . Anh chỉ biết là bản thânđã khiến Hòai Thu thành ra nông nổi này . Và có lẽ , bản chất của ác ma chỉlà hủy họai chứ chẳng thể yêu thương bất cứ ai .

Kể đến Nhật Phong nhận được tin Hòai Thu đã nhập viện từ người mà anhđã phái đi điều tra tung tích của cô . Vội vàng đến bệnh viện nơi Hòai Thuđang nằm , Nhật Phong bất ngờ khi thấy Thanh Dương đang ngồi bên cạnhgiường của Hòai Thu .Lờ mờ hiểu ra mọi chuyện , Nhật Phong đã giận dữ lao đến túm lấy cổ áocủa Thanh Dương :“ Rốt cục anh đã làm gì cô ấy ? Anh còn muốn hủy họai cô ấy đến khi nàonữa ? Nếu Hòai Thu chưa chết thì anh nhất định không để cô ấy sống yênsao ? Anh xem bây giờ cô ấy đã thành ra cái gì thế kia ? Anh vốn không cótư cách ở bên cạnh Hòai Thu vì anh chỉ luôn khiến cô ấy phải đau khổ vàmệt mỏi . Sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ bị anh hại chết . Đồ khốn ! ”Dứt lời , Nhật Phong đã tung nắm đấm vào mặt Thanh Dương . Đối vớiThanh Dương mà nói , bản thân anh vô cùng ân hận nên cơ bản không hềtránh né quả đấm của Nhật Phong . Điều quan trọng bây giờ chính là HòaiThu có thể mau chóng bình phục . Những chuyện khác đối với Thanh Dươngkhông còn quan trọng nữa bao gồm cả việc Hòai Thu có trở về bên cạnh anhhay không ?

Page 110: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

110

Kể đến , hôm sau , Hòai Thu đã dần hồi tỉnh . Khi mở mắt với vẻ vẫn cònmệt mỏi , Hòai Thu đã nhìn thấy Nhật Phong đang ngồi bên cạnh giường củacô . Trong phòng không có ai khác ngòai cô và Nhật Phong .Vui mừng khi thấy Hòai Thu đã tỉnh , Nhật Phong đã ôm cô vào lòng và nóitrong mừng rỡ :“ Cuối cùng thì em đã tỉnh . Em có biết anh đã lo lắng cho em biết dườngnào hay không ? Anh cứ sợ em sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa . Sau này anhkhông cho phép em hù dọa anh như vậy nữa . Anh đã sợ hãi đến mức nào emcó biết không ? ”Cười hiền , Hòai Thu khẽ đáp : “ Em không sao . Em không dễ chết vậy đâu .Em còn có dượng và cô cần chăm sóc . Họ chưa chết sao em có thể cóchuyện gì được ? Em còn phải chăm lo cho họ rất lâu nữa kia . Nếu em emmệnh hệ gì thì họ sẽ rất đau lòng . ”“ Em ăn nói đúng là quá vô tâm . Chẳng lẽ chỉ có cô với dượng là yêuthương em thôi sao ? Còn anh thì sao ? Còn những bạn bè thân thiết củachúng ta nữa . Ai ai cũng đều rất quan tâm đến em kia mà . ”

Hai ngày tiếp theo , ở trước mặt Nhật Phong , Hòai Thu luôn tỏ ra nhưkhông có gì và không ngừng cười nói nhưng khi anh vừa quay đi , Hòai Thuđã trở lại một bộ dạng buồn bã đúng với cảm xúc thực của mình . Khi NhậtPhong rời đi một lúc để nghe điện thọai , Hòai Thu đã ngay tức khắc gục đầukhóc nức nở . Cô đã cố kìm nén lâu rồi . Cô cơ bản không muốn để NhậtPhong nhìn thấy mình buồn bã . Cô không muốn Nhật Phong phải lo lắng vìmình .Đứng bên ngòai , Nhật Phong đã nhìn thấy hết cảnh tượng đó . Anh đã nhìnthấy Hòai Thu đang khóc nức nở bên trong phòng bệnh . Tuy rằng suốt haingày qua kể từ khi Hòai Thu tỉnh lại , cô đã không hề nhắc gì đến ThanhDương hay hỏi Nhật Phong tại sao cô lại ở bệnh viện nhưng anh biết là côvốn đã đóan được ai là người đã đưa cô đến bệnh viện . Môi của Hòai Thukhông nhắc đến Thanh Dương không có nghĩa là trong lòng cô không nghĩđến anh ta .

9.6

Kể đến tại khách sạn Boscolo Exedra Roma , sáng hôm đó , Thanh Dương

Page 111: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

111

đã ngồi thừ người ra trong phòng . Nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra trongmấy ngày qua kể từ khi anh gặp lại Hòai Thu , trong lòng Thanh Dương cảmthấy xiết bao đau đớn .“ Hòai Thu ! Chúng ta thực sự phải kết thúc thế này sao ? Anh thực lòngkhông muốn mất em . Anh rất yêu em , em có biết điều đó không ? Vì sao ?Vì sao em cứ hết lần này đến lần khác làm tim anh phải đau đớn đến vậy ?Em nỡ nhẫn tâm đến thế sao ? Chẳng lẽ , trái tim em vốn đã không còn yêuanh nữa ? Có phải dù anh có làm gì thì em cũng không muốn ở bên cạnhanh ? Phải chăng người mà em hiện giờ muốn ở bên cạnh là Lâm NhậtPhong ? Em đã yêu anh ta rồi sao ? Nếu đã vậy , anh dù ngàn lần vạn lầnkhông muốn buông tay em thì cũng không còn cách nào khác nữa . Nếu nhưtrái tim em đã không ở nơi anh thì anh có cố níu giữ em cũng chẳng còn ýnghĩa gì . ” - Miên man suy nghĩ , Thanh Dương chợt thấy khóe mắt mìnhcay cay .

Bấy giờ , di động của Thanh Dương chợt reo lên .“ Alo ! Tôi là Lâm Nhật Phong . Tôi muốn gặp anh . Chúng ta hãy gặp nhauvà nói chuyện như những người đàn ông thực thụ . Tôi muốn cùng anh giảiquyết dứt điểm việc của Hòai Thu . Tôi không muốn cô ấy tiếp tục bị anhquấy rầy thêm nữa . ”“ Được . Chúng ta gặp nhau ở đâu ? ”“ Cạnh bệnh viện nơi Hòai Thu đang nằm có một quán cà phê ở đối diện ,chúng ta hãy gặp nhau ở đó . ”“ Được . Trong 10 phút nữa tôi sẽ có mặt . ”

Đọan sau khi đến nơi hẹn , Thanh Dương đã thấy Nhật Phong ngồi đợi sẵn .Ngồi đối diện nhau , hai người đàn ông , mỗi người một tâm trạng nhưng cóđiều giống nhau là họ không hề thấy vui vẻ gì trong lúc này .Khẽ hớp một ngụm cà phê , Nhật Phong đặt tách xuống bàn và chậm rãi nói :“ Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi . Tôi thực sự không hiểu tại sao anh vẫn cứ bámtheo Hòai Thu và hành hạ cô ấy như vậy ? Chẳng phải anh yêu nhà thiết kếHạ Vân sao ? Vậy hà cớ gì anh cứ mãi giữ chặt Hòai Thu không buông kiachứ ? Như vậy có phải là quá tham lam không ? ”Ngạc nhiên với những lời Nhật Phong vừa nói , Thanh Dương ôn tồn đáp :“ Ai bảo với anh người tôi yêu là Hạ Vân ? Dựa vào đâu mà anh lại nóithế ? ”Cười nhạt , Nhật Phong trả lời :“ Còn không phải sao ? Tôi thực sự không tin anh có thể dễ dàng quên đi

Page 112: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

112

người con gái mà bản thân đã yêu và chờ đợi những 8 năm . Hòai Thu từngnói nếu như anh là ma quỷ thì nhà thiết kế Hạ mới là thiên sứ có khả năngcứu rỗi linh hồn anh còn cô ấy thì không . Hòai Thu nói rằng mình chỉ là mộtcô gái bình thường và vốn không thể làm điều vĩ đại đó như cứu rỗi linh hồnhay trái tim của một người . Và cũng vì Hòai Thu chỉ là một cô gái bìnhthường nên tôi cầu xin anh hãy buông tha cho cô ấy . Thiên sứ mà anh muốntìm vốn không phải là Hòai Thu . Dù gì thì đối với anh , Hòai Thu cũng chỉđơn thuần là một sự lựa chọn . ”Ánh mắt mang đầy đau khổ , Thanh Dương tỏ vẻ ngẹn ngào trước những gìNhật Phong nói .“ Anh sai rồi . Đối với tôi , Hòai Thu không hề và cũng chưa từng đơn thuầnchỉ là sự lựa chọn . Hạ Vân với tôi đã là quá khứ . Khi quyết định kết hônvới Hòai Thu , tôi đã không còn luyến lưu gì với chuyện xưa cũ nữa . ”“ Vậy sao ? Vậy nụ hôn giữa anh và nhà thiết kế Hạ trong bệnh viện là sao ?Khi cô ta nằm viện do mổ ruột thừa , anh với cô ta đã làm những gì ? Hônnhau có phải không ? Hai người đã ôm hôn nhau rất thắm thiết còn gì ? Anhcòn dám nói không luyến lưu gì với tình cũ hay sao ? Diệp Thanh Dương !Anh đúng là rất biết căng mắt ra mà nói dối . ” - Với giọng điệu tức giận vàmang vẻ chất vấn , Nhật Phong bất giác cao giọng .Tròn mắt kinh ngạc , Thanh Dương không thể ngờ Nhật Phong lại biếtchuyện này .“ Sao anh lại biết chuyện này ? Ai đã nói cho anh biết ? Hay là .....Hay là anhđã cho người theo dõi tôi có phải không ? ”Cười chua chát , Nhật Phong lắc đầu với vẻ mia mai :“ Diệp Thanh Dương ! Anh đúng là có sức tưởng tượng quá phong phú . Tôicho người theo dõi anh để làm gì chứ ? Tôi cũng không có thời gian để làmmấy chuyện vô nghĩa đó . Anh muốn biết ai đã nói với tôi chuyện đó sao ?Được ! Tôi nói cho anh biết . Người nói với tôi chuyện đó chính là HòaiThu . Chính là cô ấy . Cô ấy hôm đó đã nhìn thấy hết những gì đã xảy ragiữa anh và Hạ Vân . Sáng hôm đó , Hòai Thu vốn còn mang theo cháo dochính cô ấy đã nấu và cả hoa để đến thăm nhà thiết kế Hạ . Nhưng đổi lạicho lòng tốt của cô ấy là cảnh tượng tàn nhẫn đó . Anh nghĩ cô ấy sẽ cảmthấy thế nào đây ? Cô ấy rời xa anh cũng là vì điều đó . Cô ấy cho rằng nếuanh vẫn còn yêu người cũ thì cô ấy nên tránh sang một bên để anh với ngườicũ có thể trở về bên nhau .Hòai Thu là một cô gái tốt . Cô ấy luôn nghĩ cho người khác mà không nghĩgì cho bản thân mình . Ngay cả việc rời xa anh thì cô ấy cũng là vì muốn táchợp cho anh và Hạ Vân mà thôi . Ấy vậy mà giờ đây anh lại đối xử với cô ấynhư vậy . Diệp Thanh Dương ! Anh không thấy mình rất quá đáng sao ? ”

Page 113: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

113

9.7

Hai hôm sau , cuối cùng , Hòai Thu cũng đã có thể xuất viện . Hôm đó ,Nhật Phong đã đến đón Hòai Thu ra viện . Nhìn bầu trời hửng nắng vào buổisáng , tâm hồn của Hòai Thu cũng trở nên ấm áp và dễ dịu hơn .“ Hòai Thu ! Nhìn em khỏe mạnh trở lại , anh rất vui mừng . Chúng ta vềnhà thôi . ”Nhìn Nhật Phong , Hòai Thu khẽ nói :“ Nhật Phong ! Anh giúp em đặt vé máy bay trở về Sài Gòn . Em muốn vềthăm cô với dượng . Còn khỏang 1 tháng nữa là đến kỳ thi dành cho các nhàthiết kế tài năng của Ý để tranh giành chức vị quán quân . Em muốn trở vềquê hương để tìm niềm cảm hứng cho mẫu trang phục tham dự kỳ thi quantrọng lần này . Em muốn mang trang phục Việt Nam truyền thống vào mẫuthiết kế để dự thi . Em muốn người dân Ý sẽ có thể biết đến vẻ đẹp của trangphục truyền thống Việt Nam là như thế nào ? ”“ Tốt thôi ! Anh sẽ đặt vé cho em với chuyến bay sớm nhất có thể được . Emvề Sài Gòn trước . Anh sắp xếp công việc xong rồi sẽ nhanh chóng về sau . ”

Kể đến , vào một ngày nọ , khi cô với dượng của Hòai Thu đang lay hoaytrước cửa nhà để quét dọn . Lúc đó đồng hồ đã điểm 18h30 chiều . Bất ngờ ,một chiếc xe taxi đã dừng lại trước cửa nhà họ . Và Hòai Thu đã bước xuốngxe . Tài xế đã giúp cô lấy hành lý ở sau xe xuống .Khi taxi nhanh chóng rời đi , Hòai Thu đã kéo vali đến trước mặt dượng vàcô của mình đang đứng ngẩn ngơ trước nhà .Mỉm cười , Hòai Thu khẽ nói : “ Cô ! Dượng ! Con đã về đây . ” - Dứt lời ,Hòai Thu đã chạy đến ôm lấy cô của mình với tất cả sự vui mừng và xúcđộng .“ Thu ! Con ! Đúng là con rồi . Con thực sự đã trở vể rồi . Trời ơi ! Cháu củatôi đã về rồi . Mấy năm qua con đã đi đâu mà không gọi một cuộc điện thoạihay viết thư về cho cô với dượng vậy chứ ? Con có biết bọn ta nhớ con biếtdường nào hay không ? Con ngốc này ! Con đi đâu mà biệt tăm biệt tích vậychứ ? ”- Cô của Hòai Thu bật khóc với giọng nức nở .

Đọan khi đã ở trong nhà , Hòai Thu đã ôm lấy dượng mà khóc .Khẽ vỗ nhè nhè vào lưng Hòai Thu , dượng khẽ nói : “ Ngốc quá ! Đừngkhóc ! Mấy năm qua con vẫn không thay đổi gì cả . Mấy lần cậu Nhật Phong

Page 114: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

114

đến đây dượng đã lờ mờ nhận ra là con đang ở cùng cậu ấy . Dượng khôngmuốn hỏi vì biết con chắc chắn có điều khó nói . Bây giờ con về là tốt rồi .Về là tốt rồi . ”

Và sau khi trở về Việt Nam , Hòai Thu đã ở lại nhà cô với dượng chứ khôngở khách sạn bên ngòai . Cô muốn có thời gian gần gũi với người thân củamình sau hai năm xa cách .Hai ngày sau , tại phòng hiệu trưởng đại học Hoa Sen .......“ Hòai Thu ! Là em sao ? Thật quá bất ngờ ! Em đến tìm thầy có chuyện gìkhông ? Chuyện em đọat giải nhất của cuộc thi dành cho các nhà thiết kếthời trang trẻ triển vọng của Ý đã được đăng trên khắp các mặt báo chỉ mớihai ngày qua thôi . Hiện tại , các sinh viên của khoa thiết kế thời trang củatrường mình đều lấy em làm tấm gương sáng về việc một nữ sinh viên nghèohọc giỏi và đã đạt được thành tích đáng nể . ”

“ Chào thầy ! Em đến là mong thầy có thể giúp đỡ cho em một chút . Emmuốn mượn trường mình một căn phòng riêng để em có nơi nghiên cứu vàthiết kế cho tác phẩm dự thi sắp tới của cuộc thi Ngôi Sao Vàng dành chocác nhà thiết kế tài năng của tòan nước Ý . Em muốn lấy ý tưởng về áo dàiViệt Nam để làm để tài . ”

“ Ồ ! Chuyện đó thì .....”

Hiệu trưởng chưa trả lời dứt câu thì cửa phòng đã mở ra lần nữa .“ Chào thầy ! Em xin lỗi vì đã đến trễ . ” . Ngỡ ngàng khi nhìn thấy ThanhDương , Hòai Thu đã vội nói :“ Thưa thầy , nếu thầy đang có khách thì em xin ra về trước . Hôm khác emsẽ quay lại . ”Lúc Hòai Thu vội cầm túi xách định rời khỏi thì Thanh Dương đã lên tiếngkhi đang ngồi chéo chân trên ghế salon .“ Sao thế ? Dù sao tôi cũng đã từng là thầy của em dẫu chỉ là một buổi học .Em đối với người từng là thầy của mình như vậy sao ? Không chào hỏi tiếngnào mà cứ thế bỏ đi .” - Liếc mắt nhìn Hòai Thu với vẻ nghiêm nghị , ThanhDương nghiêm giọng .

Page 115: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

115

Cố nén uất ức , Hòai Thu nghiêm túc cúi đầu chào Thanh Dương đúng vớicách mà sinh viên chào thầy giáo của mình .“ Em chào thầy . Em xin phép vì có việc phải đi trước . ” - Ném ánh nhìnđầy uất ức nhìn Thanh Dương , Hòai Thu nói .

Khi Hòai Thu toan rời khỏi phòng , Thanh Dương lại nói : “ Khoan đã ! Emđi đâu mà vội vàng thế ? Lúc nãy ở bên ngòai cửa tôi đã nghe thấy hết nhữnggì em đã nói với thầy hiệu trưởng . Dạo này trường chúng ta đang rất đôngsinh viên nên có lẽ sẽ là làm khó cho thầy hiệu trưởng trong việc sắp xếpphòng riêng cho em dành để nghiên cứu và thiết kế . Dù sao em cũng đãtừng thực tập ở J&K . Sao em lại không đến nhờ tôi mà lại đến làm phiềnhiệu trưởng ? Chẳng phải chỉ có tôi mới có năng lực giúp em thôi sao ? Ởđây còn người nào khác thích hợp để giúp đỡ em hơn tôi sao ? ”

Nghiêm mặt , Hòai Thu đáp : “ Cảm ơn Diệp tổng . Em có thể tự sắp xếpđược . Nếu thầy hiệu trưởng không thể giúp được thì em sẽ tự tìm cách khác .Không dám làm phiền đến Diệp tổng nhọc lòng . Diệp tổng ngày lo trămviệc vốn không cần bận tâm vì mấy chuyện nhỏ nhặt này . Em xin phéptrước .”

Kể đến khi Hòai Thu đang đứng đón taxi ở trước cửa trường đại học HoaSen , bất thình lình , Thanh Dương đã xuất hiện và kéo tay cô đi mất . ThấyHòai Thu không ngừng chống cự , Thanh Dương đã bồng hẳn cô lên vànhanh chóng đưa cô vào xe riêng của anh vốn có tài xế Lâm đang đợi sẵn vàxe đã tức khắc lăn bánh .“ Phu nhân ! Phu nhân đừng chống cự nữa . Xe chạy rất nguy hiểm . Phunhân cố mở cửa xe như thế thì cả ba người chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm cảđấy ! ” - Tài xế Lâm khuyên nhủ .Nghe lời bác Lâm , Hòai Thu không cố bỏ chạy nữa . Cô ngồi trên xe , bêncạnh Thanh Dương nhưng lại mang bộ mặt lạnh lùng và xa lạ .Thấy Hòai Thu đã chịu ngồi yên , Thanh Dương mới nói : “ Em không cầnphải cố tránh né anh làm chi nữa . Anh thực lòng chỉ muốn giúp em thôi .Chỉ cần sau khi cuộc thi thiết kế sắp tới ở Ý kết thúc và em đã thành cônggửi mẫu thiết kế đến Ý tham gia dự thi thì khi đó anh sẽ chấp nhận ly hônvới em . Chúng ta sẽ cùng chính thức ký vào đơn ly hôn . Anh sẽ trả lại tự docho em và sẽ không bao giờ làm phiền đến em nữa . Như thế có được không ?Anh thực sự muốn giúp em mà . Chẳng lẽ em thật sự căm ghét anh đến mức

Page 116: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

116

không muốn nhận sự giúp đỡ của anh sao ? ”

9.8 ( kết thúc chương 9 )

Và kể từ hôm đó , để thuận tiện cho việc nghiên cứu và sáng tạo ra mẫuthiết kế , Hòai Thu đã phải chấp nhận xem nhà của Thanh Dương là nơi côlàm việc . Nếu không phải sợ làm phiền dượng với cô cũng như nhà quá chậtthì Hòai Thu tuyệt đối sẽ không đặt chân đến nhà Thanh Dương làm gì cả .Nhưng phải thú thật rằng , Hòai Thu cảm thấy nhà của Thanh Dương đúng lànơi rất thích hợp để cô làm việc dù bản thân cô có cố tình không chịu thừanhận đi chăng nữa .Ngòai ra , để hỗ trợ cho Hòai Thu trong việc tìm cảm hứng mới cho mẫuthiết kế , Thanh Dương đã mang tất cả hồ sơ và tài liệu về các mẫu áo dàicủa J&K đã thiết kế và sản xuất cho cô tham khảo .Ngày nào cũng vậy , Hòai Thu đã không ngừng vẽ rồi lại vò nát . Dù cô cóvẽ thế nào cũng cảm thấy không hài lòng . Với Hòai Thu mà nói việc sángtạo ra mẫu thiết kế độc đáo và mới lạ là điều không hề dễ dàng thậm chí làvô cùng khó khăn thế nhưng đối với Thanh Dương lại khác . Đối với anh mànói việc có thể nhìn thấy Hòai Thu hàng ngày thậm chí anh có thể ngồi ngắmnhìn cô từ một góc đến hàng giờ đồng hồ thì quả là một niềm hạnh phúc .Suốt hai tuần trôi qua , thời gian không còn nhiều để đợi Hòai Thu thêm nữa .Bản thân cô cũng thấy ngày càng áp lực và mệt mỏi . Và cho đến một đêmnọ , sau khi hòan thành xong mọi thứ trong phòng làm việc , Thanh Dươngngước nhìn đồng hồ thì thấy đã gần 11 giờ đêm . Khi đi ra phòng khách thìanh đã thấy Hòai Thu đang ngủ thiếp đi trên bàn nước còn xung quanh tòanlà các tài liệu tham khảo cũng như những mẫu thiết kế bị vò nát nằm đầytrên sàn nhà . Bấy giờ , nhẹ nhàng bồng Hòai Thu lên và đưa cô vào trongphòng ngủ của mình , Thanh Dương dịu dàng để cô lên giường và đặt cônằm lại ngay ngắn .

Sáng hôm sau , khi thức giấc , Hòai Thu vừa mở mắt thì phát hỏang khi thấymình đang nằm trong phòng của Thanh Dương và quan trọng là anh ta đangnằm ngay bên cạnh cô .“ Chuyện gì thế này ? Sao đêm qua mình lại nằm ở đây ? Thôi chết ! Hômqua mình mải mê lo vẽ bản thiết kế nên đã ngủ quên mất . Làm sao đây ? ” -Hòai Thu lẩm bẩm . Ngay sau đó cô đã khe khẽ lúi cúi bò xuống giường đểrời khỏi phòng và chỉ mong là Thanh Dương sẽ không thức giấc vào đúnglúc này . Nếu không thì thật là xấu hổ quá thể !

Page 117: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

117

Ngay khi Hòai Thu rời khỏi phòng thì cũng là lúc Thanh Dương mở mắt .Anh vốn đã thức dậy từ lâu nhưng chỉ là đang giả vờ ngủ để có thể ở bêncạnh Hòai Thu lâu hơn mà thôi . Và dù anh không mở mắt thì cũng có thểbiết được Hòai Thu sẽ bối rối và xấu hổ thế nào khi nhận ra cô đang nằm bêncạnh mình .Khẽ cười nhếch mép , Thanh Dương cơ bản là đang tỏ ra thích thú với vẻxấu hổ của Hòai Thu và cái cách vừa vội vàng vừa rón rén khi cô rời khỏiphòng .“ Ngốc quá ! Chúng ta đã là vợ chồng bao lâu nay . Gần gũi ân ái cũng đãnhiều . Ấy vậy mà em vẫn cứ tỏ ra mắc cỡ đến vậy sao ? Hòai Thu ! Em rốtcục là ngây thơ hay ngốc nghếch vậy chứ ? ” - Khẽ lẩm bẩm , Thanh Dươngtự nhủ .

Kể đến khi rời khỏi phòng ngủ và xuống tầng trệt , Thanh Dương nhận ramột mùi hương rất hấp dẫn tỏa ra từ trong nhà bếp . Bình thường , mỗi ngày ,Hòai Thu chỉ đến nhà anh vào buổi trưa và đến 21h sẽ về nhà của cô vớidượng để ngủ cho nên Thanh Dương vốn không có cơ hội được thưởngthức lại những món ăn cho chính tay Hòai Thu nấu . Thế nhưng hôm nay docô đã lỡ ngủ lại nhà anh nên anh mới có dịp được thưởng thức món ăn do cônấu .Bất giác không kìm được lòng , Thanh Dương đã bước nhanh đến ôm lấyHòai Thu từ phía sau .“ Anh đừng làm vậy . Nếu anh cứ như thế thì bắt đầu từ hôm nay em sẽkhông đến đây nữa . ” - Với giọng dịu dàng nhưng cương quyết , Hòai Thukhẽ nói .Bất ngờ đưa tay tắt bếp ga , Thanh Dương đã nhấc bổng Hòai Thu lên và đưacô trở lại phòng ngủ mặc cho cô có cố vùng vẫy đi chăng nữa .“ Thả em ra ! Anh lại muốn gì nữa đây ? Thả em ra ! ”Kể đến khi ném Hòai Thu lên giường , Thanh Dương đã nhanh chóng khóacửa phòng lại và lao đến giữ chặt lấy hai tay cũng như người của Hòai Thu .“ Anh muốn gì nữa đây ? Thả em ra . Đồ xấu xa ! Anh còn muốn hành hạ emnhư lần trước nữa sao ? Đồ tồi ! Thả em ra ! ”Bấy giờ , Hòai Thu đã không thể nói được thêm gì nữa khi mà Thanh Dươngđã khóa môi cô bằng một hôn nồng cháy .“ Đồ ngốc ! Nếu em ngoan ngõan chịu nghe lời anh thì anh sẽ không nổigiận và cũng không hành hạ gì em . Ai bảo em luôn khiến anh phải giận dữkia chứ ? Là em cố tình chọc giận anh , không phải sao ? ”“ Em không có . ” - Vẻ giận dỗi , Hòai Thu liếc nhìn chỗ khác và cố tình

Page 118: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

118

tránh né ánh mắt của Thanh Dương .

“ Còn dám nói không có . Hai năm trước , khi em nhìn thấy anh và Hạ Vânhôn nhau , tại sao sau đó em không chịu hỏi anh để chúng ta có thể nói rõràng mọi chuyện ? Tại sao em lại để trong lòng rồi cứ thế rời xa anh ? Ngaycả tù nhân cũng cần phải có cơ hội biện minh trước khi bị phán tội tử . Saoem có thể vội vàng phạt anh tử tội mà không cho anh một cơ hội để giảithích kia chứ ? Như thế chẳng phải quá bất công với anh hay sao ? ”Nhíu mày , Hòai Thu nhìn Thanh Dương với vẻ ngạc nhiên . Cô không biếttại sao anh lại biết chuyện này ? Ai đã nói cho anh biết rằng cô đã có mặttrước cửa phòng bệnh của Hạ Vân vào ngày hôm đó kia chứ ? Chợt nhớ đếnNhật Phong , phải rồi , cô chỉ nói cho mỗi anh ấy biết chuyện này . Chẳnglẽ .....Chẳng lẽ Nhật Phong chính là người đã nói cho Thanh Dương biết ?Như đóan được Hòai Thu đang nghĩ chuyện gì , Thanh Dương tiếp tục nói :“ Em không cần phải suy nghĩ về việc ai đã nói cho anh biết chuyện đó vì cơbản bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa . Cũng vì nụ hôn đó mà emcho rằng anh với Hạ Vân vẫn còn tình cảm với nhau hay sao ? Anh nói choem biết . Em sai rồi ! Dù cho Hạ Vân có còn tình cảm với anh đi chăng nữanhưng anh thì không còn tình cảm gì với cô ấy nữa hết . Anh và cô ấy đã nóirõ mọi chuyện với nhau rồi và cô ấy đã thực lòng chúc phúc cho chúng ta .Chỉ là không ngờ sau đó em lại ra đi quá đột ngột khiến anh không có cơ hộinào để giải thích cho em hiểu . ”Vẻ nghẹn ngào nhìn Thanh Dương , Hòai Thu nhỏ giọng : “ Chẳng phải anhrất yêu chị Hạ Vân sao ? Chị ấy xinh đẹp lại xuất thân từ gia đình giàu cócòn rất giỏi giang . Em vốn không thể so sánh với chị ấy . So ra , chị ấy hơnem về mọi mặt . Chị ấy với anh mới .....”Không để Hòai Thu nói dứt câu , Thanh Dương đã một lần nữa hôn lên bờmôi mềm mại của cô khiến cô chẳng thế nói thêm được gì nữa .“ Em đúng là cô gái ngốc nhất trên đời này . Anh chỉ yêu mình em thôi ,ngốc ạ ! Vì quá yêu em mà anh đã hết lần này đến lần khác mất tự chủ . Vìquá yêu em mà anh đã như hóa điên thậm chí biến thành ác ma đáng sợ hếtlần này đến lần khác . Vì quá yêu em mà hai năm qua đối với anh cuộc sốngchẳng khác nào địa ngục trần gian . Vì quá yêu em mà anh đã phải ghentuông đến mức như muốn thiêu cháy cả linh hồn mình . Em đúng là cô gáingốc . Mọi người đều có thể nhìn thấy tình yêu của anh dành cho em nhưngtại sao chỉ có em là không hay không biết ? Chẳng lẽ , ngày nào anh vẫnchưa thực sự nói ra lời yêu em thì em vẫn sẽ mãi mãi không tin rằng anh thậtlòng yêu em cho dù anh có làm bao nhiêu việc vì em đi nữa ? Anh không nóira không phải vì anh không yêu em nhưng anh thiết nghĩ chỉ một lời nói thì

Page 119: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

119

không đủ ý nghĩa . Anh muốn dùng hành động để chứng minh với em rằnganh yêu em nhiều biết nhường nào . Nhưng thật đáng tiếc rằng em quá ngốcnghếch để có thể cảm nhận được những gì anh đã làm cho em . ”

Nước mắt lăn dài , Hòai Thu đã thực sự bật khóc . Nghẹn ngào , cô khẽ nói :“ Em xin lỗi anh , ông xã ! Em sai rồi . Không phải em không tin vào tìnhyêu của anh dành cho em mà là do bản thân em đã quá tự ti và mặc cảm . Vìchúng ta quen nhau không lâu nên em không có tự tin rằng mình có thể thaythế vị trí của chị ấy trong tim anh . Và vì em đã thấy anh đã từng đau khổ vìchị ấy như thế nào nên em càng biết rõ anh yêu chị ấy nhiều biết bao nhiêu .Em cũng thua kém chị ấy về mọi mặt nên em càng không dám tin rằng mìnhxứng đáng để có được tình yêu của anh . Em ......”

Lại một nụ hôn nữa , Thanh Dương cố tình không cho Hòai Thu tiếp tục nóinhững lời ngốc nghếch đó thêm câu nào nữa .“ Khờ quá ! Anh yêu em vì em lương thiện và thuần khíết . Em luôn biếtquan tâm đến mọi người trước khi nghĩ đến bản thân mình . Sau này , anhkhông cho em suy nghĩ những điều ngốc nghếch đó nữa . Trong tình yêuchúng ta vốn không thể nói ai xứng đáng hay không mà chỉ đơn thuần là yêuhay không yêu mà thôi . Trái tim của mỗi chúng ta đều có lý lẽ riêng của nóvà lý lẽ đó lý trí ngàn đời cũng sẽ không thể hiểu được . Em có biết khi anhnhìn thấy lá đơn ly hôn mà em để lại , anh đã đau đớn đến mức nào haykhông ? Em thật nhẫn tâm . Sao em có thể đối xử với anh như vậy ? Khi anhnhìn thấy em với Lâm Nhật Phong ở hồ bơi tại Radisson Blu es. HotelRome , em có biết anh đã sốc đến mức nào hay không ? Nhìn hai người cùngkhiêu vũ với nhau thật là tình tứ quá đỗi , tim anh như bị xé tan thành ngànmảnh . Em trốn anh đến Roma suốt 2 năm là để ở cạnh anh ta đó sao ? Emcó thể bảo anh không tức giận được ư ? Em đừng quên em còn là vợ anh .Đã vậy , em còn dám lén lấy cắp di động của anh để gọi anh ta đến cứu . Rốtcục trong tim em , anh có còn chút địa vị nào hay không ? Sao em có thể tànnhẫn với anh đến vậy ? ”

Khẽ đưa tay sờ lên má của Thanh Dương , Hòai Thu khẽ đáp ;“ Em xin lỗi anh , ông xã ! Là em không tốt . Thực lòng em chưa bao giờnghĩ sẽ làm anh tổn thương . Trước đó em rời xa anh là vì muốn tác hợp choanh và chị Hạ Vân . Em cứ nghĩ không còn em nữa thì anh với chị ấy sẽhạnh phúc bên nhau . Thế nhưng sau đó khi gặp lại anh ở Roma , em kỳ thực

Page 120: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

120

không hiểu vì sao anh lại giận dữ như vậy khi nhìn thấy em ? Em trả lờimình sống rất vui , rất hạnh phúc vốn không có ý muốn chọc giận anh màem chỉ đơn thuần nghĩ rằng mình nói vậy sẽ có thể khiến anh an lòng về emvà sẽ không phải tự trách hay day dứt về việc em đã ra đi vào hai năm trước .Em vạn lần không ngờ những gì mình nói lại khiến anh đau đớn . Thậm chíem không ngờ dù mình có lấy cắp di động của anh để gọi cho anh NhậtPhong thì cũng không đến mức làm anh phát điên đến vậy . Nói tóm lại , từkhi chúng ta gặp lại nhau tại Roma , em thực lòng không hiểu mình đã làmgì sai để khiến anh phải giận dữ ? ”

Nhẹ nhàng vuốt tóc của Hòai Thu , ánh mắt của Thanh Dương ngập tràn mộttình yêu nồng nàn và tha thiết .“ Bà xã ngốc của anh ơi ! Nếu em đã nhận ra bản thân mình đã làm sai vìquá ngốc nghếch thì em phải đền bù lại cho anh chứ nhỉ ! Anh sẽ không chịunhận một lời xin lỗi suông đâu nhé ! ”“ Vậy anh muốn thế nào ? Anh muốn gì em cũng sẽ đồng ý . Chỉ cần anhkhông bảo em hái sao trên trời xuống cho anh là được . ”“ Ai bảo anh muốn em hái sao trên trời làm gì kia chứ ? Anh chỉ muốn emmãi mãi ở bên cạnh , làm bà xã của anh trọn cuộc đời này . Anh muốn emdùng cả cuộc đời còn lại để bù đắp cho anh . ”“ Anh tham quá đi ! Em không thích vậy . Lần trước anh đã khiến em sốngdở chết dở . Ngộ nhỡ sau này sống cùng nhau rồi , anh lại nổi điên giống lầntrước thì em chết là cái chắc . Em chưa muốn chết sớm vậy đâu . ” - Cườitủm tỉm , Hòai Thu khẽ nói .“ Anh xin thề là tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai như thế nữa . Kỳ thực , lầnđó anh đã vô cùng hỏang sợ . Đìều anh ân hận và lo sợ nhất chính là em sẽkhông bao giờ tỉnh lại nữa . Lần đó , nếu như em quả thật có mệnh hệ gì thìanh cũng không còn muốn sống nữa . Một lần còn chưa biết sợ sao ? Sau lầnđó , anh đã tự nhủ với lòng dù sau này có tức giận với em thế nào đi nữa thìanh cũng sẽ không bao giờ làm ra những chuyện điên rồ như thế nữa . ”

*********************************************************

Hai năm sau , Hòai Thu đã trở thành một trong những nhà thiết kế hàng đầucủa Ý khi mà trong cuộc thi Ngôi sao vàng , cô đã giành được giải nhì . Mẫuthiết kế của Hòai Thu đã có công quảng bá hình ảnh chiếc áo dài Việt Namtruyền thống với sự phá cách mới lạ nhưng vẫn giữ được nét dịu dàng đằm

Page 121: TÌNH YÊU & VẬN MỆNH

121

thắm của người con gái Việt cùng với bạn bè quốc tế . Bên cạnh đó , việc trởthành nhà thiết kế thời trang độc quyền của J&K đã khiến Hòai Thu càngthêm nổi tiếng tựa như hổ mọc thêm cánh khi có cả một thương hiệu thờitrang hùng mạnh đứng sau hỗ trợ .

Vào một chiều nọ , tại nhà cô và dượng của Hoài Thu , hàng xóm đã quenvới việc nghe tiếng khóc của bọn trẻ nhỏ . Kể từ khi sinh đôi một trai mộtgái vào 1 năm trước , hàng tuần vào mỗi ngày chủ nhật , Hòai Thu đều cùngThanh Dương đưa tiểu công chúa và tiểu hòang tử của họ về thăm cô vớidượng . Nhìn cô với dượng vui mừng và quấn quýt lấy lũ trẻ , Hòai Thu vàThanh Dương đều lấy làm vui lây . Hóa ra , hạnh phúc chính là đơn giản thếnày đây nhưng vấn đề là mỗi chúng ta cần phải biết nắm bắt lấy cơ hội mỗikhi hạnh phúc đến .

------------------ HẾT ----------------