posco - vietnamposcovietnam.vn/files/att/150918_enewsletter_no14_full.pdfposco - vietnam bản tin...

30
POSCO - VIETNAM Bản Tin Nội Bộ Số 14/2015 Cảm xúc mùa thu Mỗi Kỳ Một Nhân Vật Anh Đoàn Đình Ty “Đừng đi quá nhanh...Trao chứng nhận Green Belt năm 2015 Nhớ lắm Trung Thu xưa Trung thu ngày ấy thực sự là một ngày vui, được mong chờ của đám trẻ con... Nhiếp ảnh Ánh Sáng trong chụp ảnh

Upload: hanguyet

Post on 20-May-2018

215 views

Category:

Documents


1 download

TRANSCRIPT

POSCO - VIETNAMBản Tin Nội Bộ Số 14/2015

Cảm xúc mùa thu

Mỗi Kỳ Một Nhân Vật

Anh Đoàn Đình Ty“Đừng đi quá nhanh...”

Trao chứng nhận Green Belt năm 2015Nhớ lắm Trung Thu xưa

Trung thu ngày ấy thực sự là một ngày vui, được mong chờ của đám trẻ con...

Nhiếp ảnh

Ánh Sáng trong chụp ảnh

Nội dung SỐ 14THÁNG 9 / 2015

TIN TỨC & SỰ KIỆN

MK1NV

ĐỌC BÁO DÙM BẠN

GIA ĐÌNH POSCO

KHÁM PHÁ HÀN QUỐC

Chịu trách nhiệm nội dung

Nguyễn Văn NămTrưởng phòng

Quan Hệ Công Chúng

Phụ trách nội dung

Nguyễn Thị Hồng ThủyĐặng Thị Ánh Loan

Nguyễn Thị Mỹ HạnhTrần Thị Diễm Phúc

Bùi Thị Nhung

Thư & bài viết gửi về

[email protected]@[email protected]

Công ty TNHH POSCO-VietnamLô số 1, KCN Phú Mỹ 2

Tân Thành, Bà Rịa - Vũng TàuTel: (84-64) 3924 700

Fax: (84-64) 3924 096Website:

www.poscovietnam.vn

Một mùa thu nữa lại đến, E-Newsletter 14 hy vọng sẽ mang đến cho độc

giả những trải nghiệm mới đầy thú vị, đầy màu sắc thông qua các bài viết

hay chia sẻ về cảm xúc khi mùa thu về. Và đặc biệt, mùa Vu Lan đến trong

mùa thu này là dịp để các thành viên trong đại gia đình POSCO có cơ hội

dành tặng những lời chúc, lời cám ơn sâu sắc đến tất cả bậc sinh thành nhân

ngày lễ Vu Lan. Qua đó, giúp cho mọi người có cái nhìn sâu sắc hơn về ý

nghĩa cuộc sống qua từng câu chuyện mà các thành viên muốn chia sẻ cùng

các bạn.

Hòa chung không khí đón mừng ngày Tết Trung Thu sắp đến, các thành

viên còn mang đến những dòng hồi ức về trung thu của tuổi thơ, những

khoảnh khắc khó quên trong đời của những thế hệ 7x và 8x làm chúng ta thật

xúc động về một mùa trung thu của năm nào.

Và Bản tin nội bộ vẫn luôn là cầu nối gần gũi, nhẹ nhàng và ấm áp để các

bạn chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ của mình. Hãy mạnh dạn chia sẻ cảm

xúc cùng Bản tin nội bộ các bạn nhé!

Lời Ban Biên Tập03

08

09

10

12

03| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Dự án Làng Vietnam-POSCO: Trao 26 căn nhà giai đoạn 1 cho hộ nghèo

Sáng ngày 16/6/2015, Công ty POSCO-Vietnam phối hợp với Habitat

Vietnam và UBND xã Tân Hòa tổ chức buổi lễ trao tặng 26 căn nhà giai đoạn

1 cho các hộ gia đình có hoàn cảnh khó khăn thuộc xã Tân Hòa, huyện Tân

Thành, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.

Tại buổi lễ, ông Huỳnh Văn Danh, Phó Chủ tịch UBND huyện Tân Thành

phát biểu: “Tôi mong rằng khi được nhận những căn nhà này, bà con luôn trân

trọng giữ gìn cho từng căn nhà luôn sạch đẹp, xây dựng cuộc sống mới ấm no,

hạnh phúc, cùng nhau xây dựng, vun đắp tình làng, nghĩa xóm, sống có nghĩa,

có tình với mọi người xung quanh, để không phụ lòng sự quan tâm giúp đỡ

của lãnh đạo các cấp chính quyền và nhà tài trợ”.

Ông Nguyễn Văn Giới, đại diện cho 26 hộ dân xúc động nói: “Tôi chưa

bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngôi nhà khang trang như thế này. Tôi hứa sẽ cố

gắng làm việc để chăm lo cho gia đình và sẽ không bao giờ chuyển nhượng

lại ngôi nhà này. Xin cám các tổ chức, đoàn thể và công ty POSCO-Vietnam”.

Ông Yun Yang Su, Tổng Giám đốc POSCO-Vietnam phát biểu: “Tôi tin

rằng Ngôi làng Việt Nam POSCO sẽ trở thành tổ ấm giúp cho những hộ dân

còn khó khăn của huyện Tân Thành có thể tự mình xây dựng và phát triển

cuộc sống cho tương lai trong ngôi nhà mới khang trang này. Thông qua đó

tôi cũng nghĩ rằng đó sẽ là bàn đạp giúp cho mối quan hệ giữa POSCO và tỉnh

Bà Rịa –Vũng Tàu nói riêng, mối quan hệ giữa Việt Nam và Hàn Quốc nói

chung sẽ ngày càng tiến lại gần nhau hơn”.

Được biết, ngôi làng Vietnam POSCO được khởi công xây dựng từ tháng

11 năm 2014 với tổng số 85 căn nhà, trích từ Quỹ 1% lương của toàn thể nhân

viên POSCO và được chia làm 3 giai đoạn xây dựng. Giai đoạn 1 gồm 26 căn

(từ tháng 11 năm 2014 đến tháng 6 năm 2015); giai đoạn 2 từ tháng 7-9/2015

hoàn thành 19 căn và giai đoạn 3 hoàn thành 40 căn còn lại (từ tháng 11/2015

đến tháng 3 năm 2016).

PR Team

Bộ phận Nhân sự & Hành chính

Tin Tức - Sự Kiện

04| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Tuần lễ hoạt động tình nguyện của nhân viên POSCO Hàn Quốc tại Việt Nam

Từ ngày 2 đến ngày 7 tháng 8 vừa qua, POSCO

Việt Nam đã tổ chức tuần lễ tình nguyện cho hơn 100

nhân viên thuộc POSCO Hàn Quốc, công ty POSCO

Việt Nam cùng một số thành viên của Habitat Việt

Nam tại tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, nhằm hỗ trợ và chia

sẻ khó khăn với người dân nghèo và trẻ em mồ côi,

khuyết tật.

Vào ngày 2 tháng 8, đoàn tình nguyện của POSCO

đã ghé thăm tại Trung tâm công tác xã hội tỉnh Bà Rịa

Vũng Tàu, và tổ chức các hoạt động tình nguyện tại

đây như sơn lại các bức tường bờ rào của Trung tâm,

sửa một số đồ dùng sinh hoạt bị hư hỏng, giao lưu

cùng với các em nhỏ với các trò chơi như là vẽ tranh,

vẽ hình trên mặt, chơi chong chóng, cùng các trò chơi

vận động. Ngoài ra, đoàn tình nguyện còn trao tặng

cho các em một số phần quà gồm sữa, bánh kẹo, mì

gói và quần áo.

Từ ngày 3 đến ngày 6/8/2015, đoàn tình nguyện

POSCO đã cùng nhau xây dựng và hoàn thành 6 căn

nhà trong số 85 căn nhà của dự án “Làng Việt Nam

POSCO” tại xã Tân Hòa, huyện Tân Thành, tỉnh BR-

VT. Mỗi căn nhà được xây dựng trên diện tích 52m2

bao gồm 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, 1 nhà bếp và 1

phòng tắm với tổng kinh phí từ “quỹ chia sẻ 1%” của

toàn thể nhân viên tập đoàn POSCO.

Một nhân viên thuộc tập đoàn Hàn Quốc,

bà Choi Hyang Sook đã chia sẻ, “Khi tôi gặp chị Tới,

tôi cảm nhận được sự vất vả mà chị đã trải qua trong

suốt thời gian qua. Tôi cảm thấy thương chị và những

người dân nghèo nơi đây. Tôi sẽ cùng các thành viên

còn lại sẽ làm việc hết mình để xây những ngôi nhà

này thật chắc chắn và đẹp đẽ để giúp cho chị và mọi

người dân nghèo nhận nhà trong đợt này sớm có được

một ngôi nhà mới để cư ngụ.”

Tại buổi lễ trao nhà vào ngày 7 tháng 8, đoàn tình

nguyện đã quay lại từng ngôi nhà một lần nữa để trao

tặng những căn nhà cho các hộ dân và gửi lời chào

tạm biệt cùng lời chúc tốt đẹp đến mọi người, cùng

một số món quà lưu niệm mà các tình nguyện viên

dành cho các hộ dân.

Tại đây, đại diện các hộ dân, ông Hồ Văn Út đã

phát biểu, “Cám ơn các anh chị tình nguyện viên rất

nhiều vì đã giúp đỡ cho chúng tôi sớm có được một

mái ấm sạch đẹp và khang trang. Đặc biệt, tôi xin gửi

lời các ơn sâu sắc đến chính quyền địa phương và

Ban giám đốc công ty POSCO Việt Nam đã tạo điều

kiện rất nhiều để tôi có được căn nhà này.”

Dự án Làng Vietnam-POSCO nhằm hỗ trợ 85 nhà

ở xã hội cho các hộ dân nghèo tại xã Tân Hòa, huyên

Tân Thành và được chia làm 3 giai đoạn: Giai đoạn

1 đã hoàn thành 26 căn và đã trao cho các hộ dân

trong tháng 6 vừa qua; giai đoạn 2 sẽ hoàn thành 19

căn từ tháng 7-10/2015, bao gồm 6 căn mà đoàn tình

nguyện vừa thực hiện; 40 còn lại sẽ được hoàn thành

trong tháng 3/2016.

PR Team

Bộ phận Nhân sự & Hành chính

Tin Tức - Sự Kiện

Tin Tức - Sự KiệnHình ảnh: Tuần lễ hoạt động tình nguyện của nhân viên

POSCO Hàn Quốc tại Việt Nam

05| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Tin Tức - Sự Kiện

Nằm trong chương trình cải tiến của tập đoàn POSCO – QSS, hoạt động 5S và My Machine là những hoạt động nền tảng để cải thiện môi trường làm việc và nâng cao tuổi thọ của thiết bị.

My Machine – thiết bị của tôi, nơi làm việc của tôi. Việc thực hiện My Machine là nhằm nâng cao ý thức trách nhiệm và năng lực xử lý vấn đề của người vận hành thiết bị. Với My Machine, mọi người cùng hợp lực và tương tác với nhau để nâng cao hiệu suất hoạt động của thiết bị một cách hiệu quả nhất. Suy nghĩ trách nhiệm của tôi (công nhân vận hành thiết bị) là vận hành thiết bị, trách nhiệm của anh (công nhân bảo trì) là sửa chữa thiết bị, được thay bằng tôi và anh cùng chịu trách nhiệm về thiết bị của chúng ta, nhà máy của chúng ta, tương lai của chúng ta.

Với ý nghĩa đó, hoạt động My Machine và 5S đã được triển khai tích cực, lan rộng không chỉ trong nội bộ công ty POSCO-Việt Nam mà sang cả tất cả các nhà thầu phụ.

Ngày 29.07 vừa qua, ngài Tổng Giám Đốc đã trao chứng nhận cùng tiền thưởng cho 4 vị trí thực hiện tốt hoạt động 5S và My Machine. Thật là vinh dự cho 4 nhóm: PCM – Kho ARP, CAL – Khu hóa chất A, QC – Phòng thí nghiệm cơ, PosGlobal – Cầu trục CT41.

Để đạt được thành tích này, các thành viên của các nhóm đã rất vất vả trong khoảng thời gian dài, từ việc lên ý tưởng cải tiến cho đến triển khai thực hiện mang lại hiệu quả như ngày hôm nay.

Anh Trần Văn Quang cùng 4 nhân viên làm kho ARP (PCM) đã tổng hợp lượng hàng sử dụng và thời gian đặt hàng để lên tiêu chuẩn Min-Max phù hợp, góp phần giảm chi phí tồn kho, cải tiến lại vị trí lưu hàng giúp nhân viên lấy và quản lý vật tư nhanh chóng, thuận tiện.

Anh Bùi Văn Thường cùng 4 nhân viên thuộc phòng thí nghiệm (QC) đã cải tiến giá để mẫu để nhân viên lấy mẫu một cách an toàn, vệ sinh, sơn mới lại tất cả thiết bị, loại bỏ những vật dụng không sử dụng, tạo môi trường làm việc thông thoáng, an toàn.

Anh Nguyễn Trọng Khiêm cùng 4 nhân viên thuộc phòng Utility đã cải tiến lại đường ống dẫn hóa chất giúp

nhân viên vận hành thiết bị thuận tiện, thay đổi vật liệu chứa hóa chất và sơn chống ăn mòn cho thiết bị, tạo môi trường làm việc an toàn, nâng cao tuổi thọ thiết bị.

Anh Vũ Thái Bình cùng 4 nhân viên thuộc công ty PosGlobal đã tiến hành sơn sửa, cải tiến các vị trí bất hợp lý, thiết lập tiêu chuẩn vệ sinh, kiểm tra, cấp dầu cho cầu trục CT 41.

Xin cám ơn sự góp sức của các thành viên gia đình POSCO để cải thiện môi trường làm việc, góp phần giảm chi phí, giảm sự hư hỏng của thiết bị từ những hành động cơ bản nhất.

“Tôi mong tất cả mọi người cùng đồng hành và có suy nghĩ tích cực rằng dù có vất vả, dù có phiền toái đi chăng nữa nhưng hãy cùng nhau thực hiện để có thể mang lại hạnh phúc gia đình” – Lời phát biểu của Ngài Tổng Giám Đốc trong buổi họp QSS Day tháng 7.

Đào Trang Tâm HươngBộ phận Nhân sự & Hành chính

Trao chứng nhận Kho đạt chuẩn và My machine trong tháng 7

06| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Tin Tức - Sự Kiện

Ngày 01-09-2015 vừa qua, ông Yun Yang Su, Tổng Giám đốc công ty POSCO-Vietnam đã trao chứng nhận Green Belt cho 18 nhân viên thực hiện 6 dự án cải tiến nhằm công nhận sự đóng góp của họ cho sự phát triển công ty (Marketing Logistics: 3 dự án, CAL: 2 dự án, Quality Service: 1 dự án)

Từ các kiến thức thu được từ khóa đào tạo lý thuyết QSS leader (off job 5 ngày) và kinh nghiệm thực tiễn trong quá trình làm việc, các nhân viên đã áp dụng một cách hiệu quả khi triển khai dự án vào thực tế.

Mỗi nhóm dự án gồm 3~5 người cùng thực hiện dự án trong vòng 3~6 tháng nhằm thu thập số liệu, tìm giải pháp để giảm hư hỏng, tăng năng suất, thử nghiệm… Kết quả, các dự án giúp công ty tiết kiệm được 1,314,062 $/năm do tăng lượng bốc dỡ hàng hóa tại cảng và giá thành phế liệu thép, giảm chi phí vận chuyển sản phẩm cho khách hàng và chi phí vật liệu đóng gói.

Anh Võ Hoàng Phúc, bộ phận Marketing Logistics cho biết, “Dự án của nhóm chúng tôi là ‘Ngăn chặn giảm đơn hàng và giảm chi phí vận chuyển’, dự án được thực hiện trong 5 tháng với 3 mục tiêu chính là: Giảm chi phí vận chuyển hàng hóa cho khách hàng (từ vận chuyển bằng xe tải trên đường bộ sang vận chuyển bằng xà lan trên đường thủy), giảm thời gian giao hàng xuống còn 1000 tấn/ngày (bình thường 1000 tấn/6 ngày) và tăng số lượng bán hàng”. Chúng tôi cảm thấy lo lắng và gặp nhiều khó khăn trong việc tìm kiếm dự án, nhưng khi dự án được hoàn thành và áp dụng vào thực tiễn, chúng tôi cảm thấy được sự thành công và niềm vui sướng vì có thể đóng góp phần nhỏ công sức của mình cho công ty”.

Hoạt động dự án QSS giúp nhân viên phát triển kỹ năng giải quyết vấn đề, làm việc nhóm, tinh thông nghiệp vụ. Nhờ đó giúp công ty phát hiện và bồi dưỡng nhân tài, tiếp tục triển khai mở rộng hoạt động cải tiến nhằm tiết giảm chi phí, mang lại hiệu quả cho hoạt động sản xuất kinh doanh của công ty.

Đào Trang Tâm HươngBộ phận Nhân sự & Hành chính

Từ ngày 8-10 tháng 9, tại công ty TNHH POSCO Vietnam, Tập đoàn POSCO đã tổ chức khóa đào tạo về ‘Kiểm tra thiết bị hàng ngày’ cho 50 kỹ sư đến từ các công ty POSCO family hải ngoại bao gồm Công ty POSCO Vietnam, POSCO VST, POSCO SS Vina, nhà thầu POVIM và POSCO TCS Thái Lan. Khóa đào tạo do ông Yang Gang Sun và ông Park Young Hun đến từ bộ phận An toàn sản xuất của Tập đoàn POSCO giảng dạy.

Mục đích của khóa đào tạo nhằm giới thiệu cho các kỹ sư về Hệ thống kiểm tra thiết bị hàng ngày trong lúc máy móc đang vận hành và ngừng hoạt động, cách phân loại và sắp xếp các thiết bị trong nhà máy và phương pháp cải tiến và phân tích các thiết bị.

Anh Lê Công Quân, bộ phận Bảo trì thiết bị, Công ty POSCO Vietnam cho biết, ‘Khóa học giúp tôi hiểu rõ hơn về các hệ thống thiết bị trong nhà máy. Qua đó, tôi có thể dễ dàng kiểm tra và phát hiện lỗi khi vận hành và bảo trì các thiết bị’.

Kết thúc mỗi ngày học là các bài kiểm tra kỹ năng phân tích thiết bị dành cho các học viên nhằm đánh giá kiến thức và năng lực khi thực hành kiểm tra hệ thống các thiết bị trong nhà máy.

‘Tôi đến từ POSCO TCS Thái Lan, Tôi cảm thấy rất khó khăn trong buổi học đầu tiên vì giáo viên nói Tiếng Hàn và

được dịch sang Tiếng Việt, tuy nhiên với sự hướng dẫn nhiệt tình từ giáo viên, các bạn Việt Nam và các bài tập phân tích thực tế hệ thống kiểm tra thiết bị hàng ngày. Tôi đã dần hiểu được kiến thức và có thể áp dụng vào thực tế công việc khi quay trở về Thái Lan’. Anh Puttiporn, Bộ phận Bảo trì, Công ty POSCO TCS phát biểu.

Được biết, đây là khóa đào tạo về ‘Kiểm tra thiết bị hàng ngày’ đầu tiên được tổ chức tại các POSCO Family hải

ngoại. Qua đó, tập đoàn POSCO mong muốn chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm trong hoạt động sản xuất nhằm hướng đến mục tiêu Global One POSCO trên toàn thế giới.

PR TeamBộ phận Nhân sự & Hành chính

Trao chứng nhận Green Belt

năm 2015

07| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Đào tạo kiểm tra thiết bị

hằng ngày

Cảm nhận về ngày Tự thực hiệnHưởng ứng hoạt động sơn mới

các hạng mục, thiết bị trong và ngoài trong nhà máy, ngày 12/6 vừa qua phòng chúng tôi đứng đầu là Mr Ha ra quân bắt tay vào công viêc được giao là sơn lại container sử dụng làm phòng họp của phòng bảo vệ và container sử dụng là kho chứa hàng của phòng Hành chính. Nhìn khuôn mặt có phần suy tư của 4 cô gái xinh xắn và 2 chàng trai trẻ, tôi đoán được ở họ là 1 chút băn khoăn về công việc mà chính họ sẽ là người được trải nghiệm trong 1 ngày trưa hè nắng gắt không máy điều hòa. 1 chút băn khoăn, 1 chút lo lắng…

Bạn có bao giờ tự đặt cho mình 1 câu hỏi rằng “Tại sao tôi phải làm việc này, tại sao lại là tôi” và với vô số các câu hỏi tại sao khác và rồi tự cho rằng mình là 1 người đáng thương cần sự giúp đỡ. Và có lẽ hiểu được điều đó mà nhạc sĩ “Trần Long Ẩn” đã sáng tác ra 1 câu hát khiến chúng ta phải suy nghĩ “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?” Và bây giờ khi bản thân tôi chưa mấy có lòng tin vào câu hát đó thì tôi có cơ hội đối mặt với 1 trải nghiệm thực sự trước mắt là làm sao cho những chiếc container cũ kĩ với vô số gỉ sét này sau 3 giờ lao động của 1 tập thể 6 người sẽ được phủ lên mình 1 chiếc áo mới.

Dưới cái nắng gắt của 1 ngày hè, từng con người chúng tôi hì hục để chà từng vết gỉ sét lâu ngày. Có đôi lúc tôi cứ chà tới chà lui đến phồng rộp cả da tay mà vết gỉ ấy vẫn cứ lầm lì đeo bám vào thân thùng container. Rồi thì bắt ghế leo lên để với đến những nơi quá tầm tay hay ngồi luôn xuống đất để cạy những nơi sát mặt đất.

Hì hục cả 1 buổi trời, chúng tôi ai cũng mồ hôi nhễ nhại, nhưng thành quả đạt được là chúng tôi đã cạo xong các container bị gỉ sét. Đôi bàn tay tôi mệt nhoài trên từng vết chà, từng động tác đứng lên rồi lại ngồi xuống.

Vào giây phút đó, một cảm giác thật lạ đến trong tôi khi nhìn 1 anh vận hành bước ngang qua. Trên chiếc áo thun có dòng chữ POSCO đó là bao giọt mồ hôi thấm ướt 1 vùng lưng, là bao vết sơn bám vào chiếc quần mà màu xanh đã sờn đi theo thời gian. Và cả sự lấm lem không thể thiếu của những vệt dầu nhớt. Nhưng giữa anh và tôi có 1 sự khác biệt rất lớn, nó thể hiện ngay trên khuôn mặt đó. Tôi là 1 bộ mặt mệt mỏi chán nản còn anh là 1 nụ cười cùng với 1 vẻ đăm chiêu đầy nghị lực. Rồi tôi nhớ lại rằng hằng ngày khi tôi được làm việc trong môi trường có máy điều

hòa mát mẻ thì các anh đang trải qua công việc trong cái nóng bức của không khí nhà máy, trong cái ồn ào của các cỗ máy khổng lồ đang chạy, trong cái không khí mà mùi dầu, axit trở thành mùi chủ đạo.

Và tôi hiểu rằng giá trị những giọt mồ hôi, sức lao động của chúng ta thật đáng quí, đáng trân trọng. Tôi thấu hiểu hơn 1 phần công việc và sự vất vả hàng ngày của các anh. Tôi cảm ơn nhũng giọt mồ hôi hôm nay đã đổ trên khuôn mặt mình vì nó giúp tôi hiểu thêm và đồng cảm với những giọt mồ hôi mà hàng ngày các anh đã đổ xuống để góp phần làm nên những cuộn thép sáng bóng để theo những chuyến xe, chuyến tàu vượt hàng trăm, hàng ngàn cây số đến tay khách hàng với 1 tự hào về chất lượng.

Cảm ơn Ngày Tự thực hiện, cảm ơn POSCO-Việt Nam đã cho tôi những trải nghiệm quí giá để tâm hồn tôi trưởng thành thêm và trái tim biết thêm sự chia sẻ. Để những câu hỏi ích kỉ nhỏ nhen trong tôi có một lời giải đáp trọn vẹn.

Võ Thị Hoàng Ngọc DiệuBộ phận Nhân sự &

Hành chính

Gia Đình POSCO

Nhằm đảm bảo sự vận hành ổn định cũng như tránh những hỏng hóc cản trở việc vận hành máy mà bảo trì trở thành 1 hoat động thường xuyên và định kì tại nhà máy POSCO-Việt Nam. Theo thông lệ vào buổi trưa ngày bảo trì thì các nhân viên có chức vụ POVIM thường đi kiểm tra việc chỉnh lý và chỉnh đốn tại nhà xưởng.

Khi đồng hồ chỉ sang 12 giờ 20 phút, đã là giờ nghỉ trưa để tiếp thêm chút năng lượng và bắt đầu thật tốt cho 1 buổi chiều làm việc trong một ngày hè nắng nóng, nhóm kiểm tra chúng tôi đi ngang khu vực giá cán STD No.01, tôi bất ngờ khi thấy trước mắt mình là những gương mặt ướt đẫm mồ hôi của anh em bảo trì POSCO-Việt Nam và POVIM. Trong đầu tôi hiện ra nhiều thắc mắc là tại sao giờ này mọi người chưa đi ăn trưa, sao vẫn còn đang tất bật làm việc bên những cỗ máy khổng lồ… Sau một hồi trao đổi với anh em thì những thắc mắc trong tôi cũng dần được giải đáp.

Thì ra các anh đang tiếp tục công việc hãy còn đang dở dang vì 1 lí do tưởng chừng như đơn giản nhưng đằng

sau đó là tinh thần đầy trách nhiệm. “Tụi em phân công nhau một nhóm ở lại làm và một nhóm về ăn cơm trưa. Ăn xong sẽ lên thay, để khỏi mất thời gian cất dọn trang thiết bị dụng cụ và làm cho kịp công việc để giao Line đúng giờ”. Và khi được hỏi làm như vậy có được tính tăng ca không? Các anh đã trả lời một cách vui vẻ: “Theo quy định không được anh ạ, lúc trước tụi em chỉ làm hết giờ sẽ về ăn cơm, nghỉ ngơi nhưng công việc của mình không làm trước thì cũng phải làm sau thôi, mà hoàn thành sớm sẽ khỏi lo không kịp tiến độ, trong lòng cảm thấy yên tâm, thoải mái hơn và đặc biệt rất vui khi máy móc vận hành suôn sẻ”.

Nhìn bộ đồ bảo hộ lao động màu trắng đã

chuyển sang màu đen do dầu nhớt bắn lên, những giọt mồ hôi ướt đẫm nhưng nụ cười vẫn luôn nở trên khuôn mặt của từng người một. Tôi thấy được một tinh thần trách nhiệm rất cao trong công việc và ý thức chủ nhân đối với nhà máy. Dù các anh không nhận thêm tiền tăng ca trưa, dù các anh phải bớt đi chút thời gian nghỉ trưa ít ỏi của mình. Tuy nhiên trong suy nghĩ mỗi người lúc đó chỉ có chung một niềm mong mỏi là để máy móc vận hành thật tốt và gửi gắm trong từng sản phẩm là 1 chút tâm tư với tinh thần đầy trách nhiệm. Và tôi cảm nhận được đó không chỉ dừng lại là tinh thần trách nhiệm với công việc mà còn là tình yêu đối với nơi mà các anh đang gắn bó, ngôi nhà chung POSCO-Việt Nam.

Cảm ơn tình cảm của tất cả anh em, bằng nỗ lực của từng cá nhân chúng ta đang góp sức vào sự thay đổi và phát triển của cả công ty. Chúng ta đang đứng cạnh nhau để cùng công ty đối mặt và bước qua giai đoạn đầy khó khăn và thách thức trước mặt.

Nguyễn Viết LộcCông ty POVIM

Tình yêu đối với ngôi nhà chung- POSCO-Việt Nam

08| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

09| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Hạnh phúc là khi có gia đình để yêu thương và công việc để hoàn thành

Lại một lần nữa MKMNV (Mỗi kỳ một nhân vật) lại được tái ngộ các anh chị trong chuyên mục thú vị này. MKMNV được xem là cầu nối giúp chúng ta gần nhau hơn, hiểu nhau hơn, không chỉ trong công việc mà còn ngoài cuộc sống thường nhật.

Hành trình của chuyên mục kỳ này sẽ đi xa hơn, nới rộng vòng tay hơn nữa tới các công ty thầu phụ - những người đã và đang chung tay, góp phần vào sự thành công chung của POSCO-Việt Nam.

Nào mời các anh chị đồng nghiệp làm quen với anh Ty - Giám đốc của công ty Posglobal Logistics.

“Đừng chạy nhanh quá, những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mình nếu mình biết đợi chúng” là phương châm sống hữu ích giúp mang lại sự thành công trong công việc của anh.

MKMNV: Chào anh, anh có thể giới thiệu đôi nét về bản thân tới các đồng nghiệp gần xa cùng biết không?

Anh Ty: Thân chào các bạn, mình tên là Đoàn Đình Ty là Giám đốc của công ty Posglobal Logistics và cũng từng là Trưởng phòng của công ty POSCO-Việt Nam.

MKMNV: Công việc mà anh phụ trách cụ thể là gì và nó góp vai trò như thế nào tới sự thành công của công ty?

MKMNV

Phương châm sống: “Đừng

chạy quá nhanh, những điều tốt

đẹp nhất sẽ đến với mình nếu

biết đợi chúng”

Anh Ty: Công việc của mình chuyên về quản lý hoạt động khai thác cảng và hoạt động Logistics, trong đó mình đang điều hành phòng vận tải Cảng, phòng giao nhận và phòng khai thác cảng POSCO. Công việc của mình giúp đưa hàng nguyên liệu từ nước ngoài về nhà máy POSCO-Việt Nam để sản xuất sau đó thực hiện công việc xuất hàng thành phẩm từ nhà máy đi các nước trên thế giới cũng như thị trường nội địa thông qua cảng POSCO.

MKMNV: Anh có thể chia sẻ những kỷ niệm vui buồn trong thời gian làm việc tại đây không?

Anh Ty: Tính đến nay mình đã đảm nhận công việc điều hành cảng POSCO được khoảng 8 năm và dĩ nhiên những kỷ niệm vui buồn thì không ít. Trong đó, kỷ niệm vui nhất là chuyến hàng nguyên liệu đầu tiên được nhập từ Hàn Quốc về nhà máy POSCO-Việt Nam ngày 13/05/2009 trên chuyến tàu mang tên Unity. Trong suốt quá trình tiếp nhận lô hàng đầu tiên này, bộ phận cảng luôn được Ban giám đốc POSCO-Việt Nam, đặc biệt là Ngài tổng giám đốc sát cánh hỗ trợ mọi điều kiện và thức đêm cùng anh em cảng cho đến khi kết thúc bốc dỡ cuộn hàng cuối cùng của chuyến tàu. Niềm vui vỡ oà khi chuyến tàu đầu tiên hoàn thành trong an toàn và suôn sẻ, mọi người cùng vỗ tay và bắt tay chung vui. Tuy nhiên, đôi lúc mình cùng anh em cảng cũng đôi lúc thấy khó xử trong giao tiếp công việc do bất đồng ngôn ngữ nên đôi lúc cũng có cảm giác nản và buồn nhiều.

MKMNV: Anh cảm nhận như thế nào về môi trường làm việc nơi đây?

Anh Ty: Phải nói rằng môi trường làm việc ở khu cảng của mình nói riêng và POSCO-Việt Nam nói chung đều là môi trường làm việc tốt và cầu tiến, tuy còn vài vấn đề phải cần giải quyết và thực hiện triệt để hơn nữa là tạo môi trường làm việc chuyên nghiệp, hiệu quả và thân thiện hơn.

MKMNV: Bên cạnh những bộn bề lo toan trong cuộc sống như vậy, anh làm thế nào để cân bằng cuộc sống gia đình riêng và công việc?

Anh Ty: Nói về cân bằng cuộc sống gia đình với công việc thì mình nghĩ mỗi người trong chúng ta ai cũng có cách riêng của mình, nhưng đối với mình thì chỉ vỏn vẹn trong hai cụm từ là: Đối với gia đình thì lấy đức hy sinh để xây dựng và đối với công việc lấy chữ trách nhiệm làm đầu. Tuy cuộc sống gia đình và công việc còn khó khăn nhưng nhìn lại những thành quả đã đạt được thì mình cảm thấy cuộc sống này thật ý nghĩa và hạnh phúc khi đã có gia đình để yêu thương và có công việc hoàn thành.

MKMNV: Qua chuyên mục này anh có lời nào muốn chia sẻ tới các anh chị đồng nghiệp không?

Anh Ty: Theo mình nghĩ, bản tin nội bộ là một sân chơi tinh thần cho toàn thể chúng ta cùng tham gia sau những dãy công việc khô khốc giữa máy móc và qui định. Ở đâu đó, chúng ta có thể nghe những dòng tâm sự, những câu thơ đầy lãng mạn, những chia sẻ trong cuộc sống thường nhật hay những câu chuyện cười làm chúng ta thư giãn đầu óc….Vậy tại sao các bạn không thử cầm bút viết vài câu thơ hay viết lên những kinh nghiệm cuộc sống để cùng nhau chia sẻ… và tôi nghĩ tất cả chúng ta có thể làm được tốt hơn nữa.

Chuyên mục rất cảm ơn anh vì những giây phút chia sẻ đầy thú vị này, chúc anh luôn thành công, yêu đời và không ngừng cống hiến cho sự nghiệp chung của Posglobal cũng như của POSCO-Việt Nam của chúng ta.

PR TeamBộ phận Nhân sự & Hành chính

10| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Quy định mới về việc miễn 50% học phí hệ trung cấp, tăng mức trợ cấp thất nghiệp, chức danh và hạn mức sử dụng xe công... sẽ có hiệu lực từ tháng 9.

Theo quy định mới, thủ trưởng các cơ quan ngang bộ, cấp lãnh đạo như bí thư tỉnh trực thuộc trung ương được sử dụng xe công trong thời gian công tác, với giá tối đa là 1,1 tỷ đồng.

Khám chữa bệnh ngày lễ được thanh toán bảo hiểm y tếTheo nội dung thông tư liên tịch số 16/2015 của liên Bộ Y tế - Tài chính

có hiệu lực từ ngày 1/9, cơ sở y tế tổ chức khám, chữa bệnh bảo hiểm y tế vào ngày nghỉ, ngày lễ mà không phải vì lý do quá tải, người khám, chữa bệnh vẫn hưởng quyền lợi này.

Thông tư cũng nêu rõ, trước khi tổ chức khám, chữa bệnh vào ngày nghỉ, ngày lễ, cơ sở y tế phải thông báo cho tổ chức bảo hiểm xã hội. Ngoài ra có trách nhiệm bảo đảm về nhân lực, điều kiện chuyên môn và công khai những khoản chi phí mà người bệnh phải chi trả ngoài phạm vi được hưởng của người tham gia bảo hiểm y tế.

Giảm 50% học phí bậc trung cấpCũng có hiệu lực từ 1/9, thông tư liên tịch số 14/2015 của liên Bộ Tài chính

- Lao động quy định tất cả học sinh đã tốt nghiệp THCS đi học trung cấp nghề và trung cấp chuyên nghiệp được giảm 50% học phí.

Thông tư này hướng dẫn cụ thể hơn về phương thức chi trả tiền hỗ trợ chi phí học tập. Theo đó, Phòng giáo dục chịu trách nhiệm trả trực tiếp bằng tiền mặt cho cha mẹ học sinh (hoặc học sinh) trung học phổ thông, học viên học ở các trung tâm giáo dục thường xuyên, học sinh tại các cơ sở giáo dục khác hoặc ủy quyền cho cơ sở giáo dục chi trả.

Hộ cận nghèo được vay đến 100% chi phí xuất khẩu lao độngNghị định số 61/2015 của Chính phủ, có hiệu từ 1/9, quy định người lao

động thuộc hộ cận nghèo hoặc là thân nhân của người có công với cách mạng đi làm việc ở nước ngoài theo hợp đồng được vay tối đa 100% chi phí. Đối với mức vay trên 50 triệu đồng, người lao động phải có tài sản bảo đảm tiền vay theo quy định.

Thời hạn vay vốn không được vượt quá thời hạn làm việc ở nước ngoài của người lao động ghi trong hợp đồng ký kết. Lãi suất vay vốn được áp dụng trong trường hợp này bằng với lãi suất vay vốn đối với hộ nghèo theo từng thời kỳ do Chính phủ quy định; lãi suất nợ quá hạn bằng 130% lãi suất vay vốn.

Ngân hàng không được mua lại khoản nợ đã bánThông tư 09/2015 của Ngân hàng nhà nước có hiệu lực thi hành từ ngày

1/9, quy định tổ chức tín dụng, chi nhánh ngân hàng nước ngoài chỉ được mua nợ khi được Ngân hàng Nhà nước cho phép và có tỷ lệ nợ xấu dưới 3%, trừ trường hợp mua nợ theo phương án tái cơ cấu đã được phê duyệt.

Tổ chức tín dụng không được bán nợ cho công ty con của mình, trừ trường hợp bán nợ cho công ty quản lý nợ và khai thác tài sản của tổ chức tín dụng mẹ theo phương án tái cơ cấu đã được phê duyệt; và đặc biệt, không được mua lại các khoản nợ đã bán.

Quy trình tiêu hủy tài liệu bí mật nhà nướcTheo Thông tư 33/2015 của Bộ Công an, có hiệu lực từ 7/9, để tiêu hủy tài

liệu bí mật nhà nước phải đảm bảo nguyên tắc bảo vệ lợi ích của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam; Không để lộ, lọt tài liệu bí mật.

Việc tiêu hủy tài liệu bí mật nhà nước phải đảm bảo đốt, xén, nghiền nhỏ, làm thay đổi hình dạng, tính năng, tác dụng, không thể phục hồi được. Căn

cứ vào tài liệu không còn giá trị sử dụng hoặc không còn giá trị lưu giữ trên thực tế để tiêu hủy.

Việc tiêu hủy tài liệu bí mật chỉ được thực hiện khi có quyết định đồng ý bằng văn bản của người có thẩm quyền và phải được lập biên bản có xác nhận của người thực hiện tiêu hủy và lãnh đạo đơn vị quản lý, lưu giữ tài liệu bí mật nhà nước được tiêu hủy.

Điều chỉnh trợ cấp thất nghiệpCó hiệu lực từ ngày 15/9, Thông tư 28/2015 của Bộ Lao động quy định

người lao động đóng bảo hiểm thất nghiệp theo chế độ tiền lương do người sử dụng lao động quyết định thì mức hưởng trợ cấp thất nghiệp hàng tháng tối đa bằng 5 lần lương tối thiểu. Trường hợp người lao động thuộc trường hợp thực hiện chế độ tiền lương do Nhà nước quy định thì mức hưởng tối đa không quá 5 lần lương cơ sở.

Người sử dụng lao động có trách nhiệm lập và nộp hồ sơ tham gia bảo hiểm thất nghiệp của người lao động cho tổ chức bảo hiểm xã hội trong thời hạn 30 ngày kể từ ngày hợp đồng lao động có hiệu lực.

Quy định về sử dụng xe côngTheo Quyết định 32/2015 của Thủ tướng có hiệu lực từ ngày 21/9, ngoài

Bộ trưởng, các chức danh khác như Thủ trưởng các cơ quan ngang Bộ; Bí thư tỉnh ủy các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương; Chủ tịch HĐND, Chủ tịch UBND TP. Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh… sẽ được sử dụng thường xuyên trong thời gian công tác một xe ôtô với giá mua tối đa 1,1 tỷ đồng/xe.

Ngoài ra, các chức danh Phó Chủ tịch nước, Phó Thủ tướng, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao… được sử dụng thường xuyên 1 xe ôtô trong thời gian công tác, không hạn chế mức giá.

Riêng với chức danh Chủ tịch nước, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc hội… được sử dụng thường xuyên 1 xe ôtô không hạn chế mức giá kể cả sau khi đã nghỉ công tác. Khi người tiền nhiệm nghỉ hưu hoặc chuyển công tác khác mà xe ôtô đã trang bị chưa đủ điều kiện để thay thế thì người kế nhiệm tiếp tục sử dụng xe ôtô đó mà không được mua thêm xe mới.

Theo vnexpress.net

Những quy định nổi bật có hiệu lực từ tháng 9Đọc Báo Dùm Bạn

Hiệp Hội sắt thép Việt Nam cho hay, sản lượng thép xây dựng trong tháng 7 đạt mức 613.000 tán, tăng 51.5% so với cùng kỳ năm ngoái, đánh dấu mức cao nhất 10 năm.

VSA cho hay sản lượng thép trong 7 tháng đầu năm cũng tăng 28% so với năm ngoái, đạt mức 3.6 triệu tấn trong khi tiêu thụ là 3.5 triệu tấn.

Tuy nhiên, các nhà máy trong nước tiếp tục vấp phải áp lực từ tiêu thụ thép giảm trong khi hàng nhập khẩu tăng bất chấp nền kinh tế cải thiện.

Tiêu thụ thép xây dựng tháng qua đạt mức 522.099 tấn, giảm 1.55 so với tháng trước, nhưng tăng 23% so với cùng kỳ năm ngoái.

Doanh thu thép nhập khẩu tháng 7 năm nay tăng lên 853 triệu USD, tăng 27% so với tháng trước và 34% so với năm ngoái. Tổng thép nhập khẩu trong nửa năm qua là 6.9 triệu tấn, với doanh thu là 3.83 tỷ USD, tăng 375 và 13% về trọng lượng và giá trị.

Xuất khẩu thép trong tháng 6 là 232.264 tấn, tăng 20% so với cùng kỳ năm ngoái, mang lại tổng sản lượng trong 6 tháng là 1.2 triệu tấn.

Ông Nguyễn Văn Sưa, Phó Chủ Tịch VSA cho hay giá nguyên liệu để sản xuất thép đang giảm kéo giá thép nội địa giảm theo.

Ông Sưa cũng cho hay ngành thép đang phải đối mặt với các khó khăn dựa vào nguồn cung thừa thãi từ hàng nhập khẩu giá rẻ.

Theo satthep.net

Sản lượng thép nước ta chạm mốc cao nhất trong vòng 10 năm

Vì sao thép Việt liên tục bị điều tra chống bán phá giá?

Bộ Công nghiệp và Thương mại Quốc tế Malaysia (MITI) vừa khởi xướng điều tra chống bán phá giá đối với thép cuộn cán nguội hợp kim và không hợp kim có độ dày từ 0,2 - 2,6 mm và rộng từ 700 - 1300 mm của Việt Nam vào thị trường này.

Ông Nguyễn Phương Nam - Phó Cục trưởng Cục Quản lý cạnh tranh (Bộ Công Thương) xác nhận thông tin trên. MITI sẽ trực tiếp gửi bảng câu hỏi điều tra cho các nhà sản xuất, xuất khẩu thép của Việt Nam, doanh nghiệp (DN) thép trong nước cũng có thể gửi yêu cầu đến MITI để nhận bản câu hỏi, hạn cuối là ngày 11/9.

Quyết định sơ bộ về cuộc điều tra sẽ được đưa ra trong vòng 120 ngày kể từ ngày khởi xướng. Nếu không đảm bảo thời hạn trên của MITI, các DN cần liên lạc với cơ quan điều tra đề nghị gia hạn thời gian trả lời.

Trường hợp không nhận được bản trả lời trong thời gian quy định, MITI sẽ dựa trên các dữ kiện có sẵn để kết luận.

Theo GS. Nguyễn Thị Mơ - Trung tâm Trọng tài quốc tế, phần lớn DN bị điều tra là do chưa am hiểu pháp luật, cách thức quản lý của nước nhập khẩu. Một rủi ro nữa, DN ký hợp đồng rất sơ sài và thường không sử dụng công cụ pháp lý để bảo vệ quyền lợi của mình.

DN mới chỉ thỏa mãn một số điều khoản cơ bản, như tên hàng, số lượng, giá cả... và hầu hết đều bỏ qua những điều khoản phạt hay bồi thường thiệt hại.

Ông Lê Sĩ Giảng - Chuyên gia trong lĩnh vực cạnh tranh thương mại, cho rằng, thép bị kiện nhiều bởi thép có phổ rộng và mức đầu tư lớn.

Thép cũng là mặt hàng bị “soi” nhiều do là ngành công nghiệp cơ bản, các nước đều muốn phát triển, đồng thời bảo hộ sản xuất.

Một điểm nữa, quy chuẩn chất lượng sản phẩm thép phổ biến toàn thế giới, với một nền thông tin chung, một cơ cấu sản xuất chung, người ta có thể phân tích để xác định DN bán hay không bán phá giá.

Thép của Việt Nam “bị kiện nhiều hơn” do DN thép tập trung phát triển một vài lợi thế nhất định trong toàn chuỗi (quặng, phôi, thép đen, thép trắng, thép cao cấp...) với chi phí sản xuất rẻ. Nhìn sâu vào bản chất ngành thép hiện nay, DN Việt Nam chỉ mạnh ở một vài điểm.

Chẳng hạn bắt đầu từ quặng, gần như chỉ có Hòa Phát, mà Hòa Phát lại chỉ dừng ở thép đen, chưa làm được thép cao cấp. Nhiều DN nhập khẩu phôi để sản xuất thép, đó không phải là từ công nghệ gốc mà chủ yếu dựa vào chi phí nhân công giá rẻ.

Ngành thép của Việt Nam phát triển quá nóng nhưng chưa chuẩn bị đầy

đủ để tham gia “cuộc chơi toàn cầu”, cạnh tranh với thép ngoại vẫn là yếu tố giá thành sản xuất.

Hiện tổng công suất thiết kế của toàn ngành thép khoảng 10 triệu tấn/năm, nhưng phần lớn DN thép có quy mô vừa và nhỏ, năng lực quản lý chưa tốt, chi phí sản xuất cao do công nghệ lạc hậu, tiêu hao nhiều nguyên nhiên liệu. Các công cụ bảo vệ thị trường nội địa còn kém.

Số liệu từ Cục Cạnh tranh cũng ghi nhận, Việt Nam là một trong những nước có nhiều nhóm sản phẩm bị điều tra chống bán phá giá với 52 vụ bởi 15 nước trên thế giới, riêng thép chiếm 29% trong tổng số vụ, cao nhất trong các nhóm ngành nghề kinh doanh.

Về điểm này, DN thép Việt khác DN thép của Indonesia. Thép bị kiện nhiều nhưng DN Indonesia có kinh nghiệm và biện pháp bảo vệ thị trường tốt hơn Việt Nam.

Thực thi Hiệp định Thương mại tự do ASEAN - Trung Quốc (ACFTA), DN thép Việt Nam đã và đang vất vả chống đỡ với thép Trung Quốc. Tới đây, áp lực sẽ tăng cao khi FTA với Liên minh Hải quan Nga, Belarus và Kazakhstan (VCUFTA) dự kiến ký vào cuối năm 2015.

Hiện chưa biết danh mục thuế suất sẽ được điều chỉnh như thế nào, nhưng trước đó, phía Nga đề xuất danh mục 167 mã hàng sắt thép có thuế suất về 0%, áp dụng ngay khi hiệp định có hiệu lực, mà đây lại là các mặt hàng trong nước sản xuất dư thừa như phôi thép, thép xây dựng, thép ống và tôn mạ.

Theo satthep.net

Đọc Báo Dùm Bạn

11| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Khám Phá Hàn Quốc

10 điểm đến hấp dẫn du khách đến SeoulNổi tiếng là một thành phố lớn và đông

đúc nhưng Seoul vẫn có những địa điểm độc đáo, hấp dẫn để du khách tham quan.

Làng Bukchon Hanok

Có thể nói Bukchon là khu vực lịch sử đẹp nhất ở Seoul, thích hợp cho du khách đến tìm hiểu về văn hóa thành phố. Bằng cách đi bộ ngang qua ngôi làng, bạn có thể xem những bức tường có đầu hồi để quan sát ngôi nhà truyền thống của Hàn Quốc ở nhiều kích cỡ. Những điểm đến đáng ghi nhớ trong làng là Trà Thất (nhà uống trà) và một khu bảo tàng ngoài trời.

Octagon

Với những du khách muốn trải nghiệm cuộc sống về đêm ở Seoul, Octagon là câu lạc bộ “nóng” nhất thành phố. Không giống như những câu lạc bộ khác ở Seoul, Octagon không cần phải đặt chỗ trước. Âm

nhạc, khiêu vũ và ánh sáng laser đầy kích động là những thứ luôn có sẵn ở câu lạc bộ này. Nó tọa lạc tại khách sạn New Hilltop.

Viện bảo tàng đồ nội thất Hàn QuốcViện bảo tàng đồ nội thất Hàn Quốc là

công trình kiến trúc quan trọng và đẹp nhất ở Seoul. Bản thân viện bảo tàng là một kiến trúc đẹp đáng để chiêm ngưỡng, hơn nữa nơi đây còn trưng bày hơn 2.000 mẫu vật dụng nội thất truyền thống và 10 ngôi nhà truyền thống Hàn Quốc.

Cung điện GyeongbokLà một trong những cung điện hoàng

gia nổi tiếng nhất Hàn Quốc, cung điện Gyeongbok là một điểm đến quan trọng khi du lịch Seoul. May mắn là nó không khó để nhớ vì nằm cuối đại lộ chính của thành phố, Seyongro. Các tour tham quan được tổ chức ba lần một ngày để nghiên cứu về các tập tục, nghi thức hoàng gia và kiến trúc truyền thống ở Hàn Quốc.

Insadong

Trong quá khứ, khu vực Insadong được biết đến với tai tiếng xấu là nơi lừa gạt du khách với những cửa hàng lưu niệm, nhưng thời gian gần đây khu vực này đã chuyển biến rõ rệt. Hiện nay, Insadong còn có cả những phòng triển lãm nghệ thuật, cửa hiệu trà hiện đại và nghệ thuật. Đây là nơi hấp dẫn để mua sắm những đồ thủ công và nữ trang mỹ nghệ ở Seoul.

Itaewon

Itaewon là một điểm du lịch thân thiện với du khách. Nó tọa lạc gần căn cứ quân đội Mỹ ở Seoul. Tại khu vực này đầy những nhà hàng, câu lạc bộ, quán bar và các cửa hàng bán đồ sứ, nữ trang, quần áo may sẵn và ngay cả đồ nội thất dùng rồi của Hàn Quốc.

Con suối Cheonggyecheon Seoul là một thành phố ồn ào và đông

đúc, vì thế nếu bạn cần một không gian yên tĩnh và chậm rãi để nắm bắt suy nghĩ của

mình. Hãy cân nhắc đến việc tản bộ dọc theo con suối dài gần 6 km ở đại lộ Sejongro. Vì con suối thấp hơn mặt đường 5m nên nó rất yên tĩnh và thanh bình. Những con thác nhỏ cũng được xây dựng để làm đẹp cảnh quan và đây là nơi đến quen thuộc của các cặp tình nhân.

Đài tưởng niệm chiến tranh

Hàn Quốc có một lịch sử bị xâm chiếm lâu dài, phức tạp, và đài tưởng niệm chiến tranh Hàn Quốc là một điểm đến cần thiết để tìm hiểu về đất nước này trong quá khứ. Dù là một đài tưởng niệm nhưng thực tế đây là một bảo tàng lịch sử quân đội lớn với những vật trưng bày như súng các loại, máy bay và xe tăng.

Nhà hàng Baedongbaji Để hành trình khám phá Seoul trọn vẹn,

một điều quan trọng là bạn phải thưởng thức các món ăn địa phương. Các nhà hàng nổi tiếng như Baedongbaji tại Samcheong-dong sẽ giới thiệu các thực đơn cho bữa trưa với giá 17.500 won (15 USD). Bạn có thể thử những món ăn truyền thống của Hàn Quốc như Japchae gồm nấm xào với rau và thịt bò.

Chợ Nam Đại Môn

Chợ Nam Đại Môn là địa điểm lý tưởng để tìm mua hàng hóa với giá rẻ như: quần áo, vải, nữ trang, đồ chơi, thực phẩm, đồ gia dụng, hoa... Các tòa cao ốc thương mại với hàng nghìn cửa hàng và chợ thường xuyên đông nghẹt người mua sắm.

Nguồn: vnexpress.net

12| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Từ một khu ổ chuột sắp bị phá hủy, Ihwa được trang hoàng bằng những bức tranh tường sống động và trở thành điểm đến thu hút khách du lịch.

Ihwa là một ngôi làng nằm cách khu phố Daehakno sôi động của quận Jongno, Seoul khoảng 10 phút đi bộ. Một thập kỷ trước nơi đây còn là khu nhà xập xệ sắp sửa bị phá hủy, nhưng ngày nay Ihwa có một bộ mặt hoàn toàn khác lạ.

Luồng gió mới thổi vào ngôi làng bắt đầu từ năm 2006. Đó là khi dự án Art in City - Naksan tập hợp hàng chục nghệ sĩ và kết hợp với chính quyền địa phương tạo nên 64 tác phẩm sắp đặt. Kế hoạch này dự tính tạo không gian văn hóa nhằm hấp dẫn du khách trong và ngoài nước. Dự án đạt thành công ngoài mong đợi vì thu hút được hàng nghìn người.

Khoảng một năm sau, nhiều tác phẩm phải gỡ bỏ theo yêu cầu của người dân bởi tình trạng tiếng ồn, rác thải và hành vi thiếu ý thức của du khách. Tuy nhiên, năm 2013, ngôi làng được tái sinh một lần nữa khi các nghệ sĩ về đây và tạo thêm 60 tác phẩm khác. Không chỉ có các nghệ sĩ chuyên nghiệp, học

sinh, sinh viên của những trường đại học xung quanh cũng tới đóng góp công sức để làm đẹp ngôi làng Ihwa. Bức họa đôi cánh thiên thần là một trong những nơi thu hút các bạn trẻ tới chụp ảnh nhiều nhất ở Ihwa.

Những tác phẩm điêu khắc bằng kim loại đứng “gác” ngay các đường nhỏ và tranh tường tươi sáng nằm ở mọi ngóc ngách của làng. Các bậc thang dốc trở nên sống động hơn nhờ những bức vẽ sặc sỡ. Các ngõ hẹp trang trí bằng nhiều tranh tường lớn nhỏ.

Những bức tranh ghép từ gạch màu đẹp nhất nằm ở đường Guldari, lối đi về Daehakno, sau công viên Maronnier ở trạm ga Hyehwa. Các bức tranh này trải dài và uốn theo sườn đồi tới rìa công viên Naksan, dẫn vào làng và kết thúc ở đường Yukgokro 19.

Bất chấp nguồn gốc từ một khu ổ chuột, ngôi

làng Ihwa đã nắm bắt thời cơ để thay đổi cuộc sống dựa trên màu sắc và nghệ thuật trong khi vẫn đáp ứng nhu cầu của người dân. Trước sức sáng tạo của các bức tranh ở Ihwa. Jeong Yuju, một du khách chia sẻ: “Tôi làm việc ở một khu vực khá gần làng nhưng trước đây chưa bao giờ tới tham quan. Nơi này quả thật rất tuyệt vời”.

Các lối đi bậc thang trong làng Ihwa cũng trở thành

tác phẩm nghệ thuật.

Một tấm bản đồ sẽ dẫn du khách tới chỗ có những tranh tường lớn, đẹp và nổi tiếng nhất, bên cạnh đó nhiều bức họa mới cũng xuất hiện liên tục. Các bảo tàng nhỏ, trung tâm nghệ thuật hay quán cà phê được

xây dựng và mở cửa thêm. Nếu có nhiều thời gian khám phá du khách có thể ghé chân ở các bảo tàng làng Ihwa, Blacksmith, Gaeppul, Lock. Một số điểm tham quan khác là công viên Naksan, làng Hanok - quê hương cựu tổng thống Rhee Syngman...

Nguồn:vnexpress.net

Khám Phá Hàn Quốc Ihwa - ngôi làng ‘sống nhờ’ tranh tường

13| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Nhớ lắm Trung Thu xưaVăn Hóa-Giải Trí

Hàng năm, cứ mỗi độ thu sang, mọi người, nhất là trẻ con lại nô nức chuẩn bị đón Trung thu. Lúc này, ngoài đường phố, các cửa hàng bánh trung thu cũng nhộn nhịp hẳn lên. Cuộc sống con người ngày càng phát triển, người ta có nhiều món bánh ngon, lạ miệng và đẹp mắt hơn. Nhưng có lẽ, đối với tôi, cũng như những người sinh ra vào thời đầu 8x vẫn luôn nhớ mãi hương vị của bánh trung thu ngày xưa.

Không cao sang như các loại bánh hiện đại với bào ngư, vi cá, yến sào…, bánh trung thu xưa mang đậm hương vị cổ truyền với các nguyên vật liệu giản dị và gần gũi với cuộc sống như đậu xanh, hạt mè, mỡ heo… chỉ thế thôi cũng là món bánh xa xỉ đối với thế hệ chúng tôi, không phải ai cũng có.

Bánh trung thu xưa mộc mạc, được làm bằng thủ công, do bàn tay khéo léo của các thợ làm bánh, chứ không phải sản xuất hàng loạt bằng máy móc như bây giờ. Với một lớp vỏ mỏng, làm bằng bột mì, bao lấy khối nhân ngọt

ngào bên trong. Có thể đó là cái lòng đỏ trứng gà có vị mặn với sắc vàng rực rỡ, đẹp tựa như trăng rằm. Một chút mặn ấy khiến cho vị ngọt được đậm đà hơn.

Trung thu ngày ấy thực sự là một ngày vui, được mong chờ của đám trẻ con. Những cái bánh ngộ nghĩnh hình những chú heo tròn trịa, dễ thương với đôi mắt làm bằng hạt đậu đen được chúng tôi nâng niu như báu vật.

Ngày nay, trung thu không còn dành riêng cho trẻ nhỏ. Bánh trung thu bây giờ có giá hàng

triệu thậm chí cả chục triệu. Bên trong hộp bánh không chỉ đơn

thuần là bánh trung thu nữa, mà có khi đi kèm chai rượu ngoại đắt tiền. Bánh

trung thu ngày xa xưa ấy tuy không to, không đẹp, không sang trọng như bây giờ nhưng đối với chúng tôi, có lẽ là một trong những loại bánh ngon nhất, đẹp nhất và thơm nhất.

Bánh trung thu ngày xưa đi cùng với tiếng cười hồn nhiên của trẻ

thơ, với những chiếc lồng đèn con gà, bông sen…bằng giấy kiếng có màu vẫn luôn trong tâm trí của chúng tôi.

Nhớ lắm trung thu ngày xa xưa ấy!

Huỳnh Ngọc HuyBộ phận Nhân sự & Hành chính

Trung thu xưa...Những ngày gần đây cũng bớt

đi cái nắng gay gắt, những hàng lá cũng bắt đầu chuyển vàng đung đưa theo những cơn gió nhè nhè. Tiết trời những ngày đầu thu là thế, khiến người ta cảm thấy thoải mái và yêu đời.

Những gian hàng bán bánh Trung thu đã mọc lên, những chiếc lồng đèn điện tử cũng bắt đầu bày bán, khung cảnh và thời tiết cũng báo hiệu một mùa Trung thu lại về.

Khi người ta lớn thì hay hoài niệm lại những gì của quá khứ để tìm lại những cảnh vật, con người

xưa. Rồi bất chợt cảm thấy nhớ da diết và mong ước được trở lại những tháng năm ấy.Trung thu xưa… đó là khoảng thời gian háo hức, đợi chờ để có được những chiếc lồng đèn giấy kiếng đỏ, đủ loại

hình dáng từ ngôi sao, chiếc thuyền cho đến con gà, con thỏ… hay những chiếc lồng đèn tự chế từ lon sữa bò, nắp chai.Rồi mong ngóng, nhốn nháo tranh nhau xếp hàng ở nhà tổ trưởng khu phố để nhận bánh kẹo và đèn cầy dù không

nhiều nhưng đó là niềm vui.…Và hò hét rủ nhau xách lồng đèn đi khắp xóm, cùng ca hát cùng vui đùa dưới ánh Trăng.Trung thu xưa, tràn ấp tiếng cười đùa của anh chị em trong nhà, cùng nhau thắp nến quanh sân sáng cả 1 góc nhỏ nơi

khu phố thanh bình và cũng là dịp để đại gia đình tụ tập cùng nhau, người góp bánh kẻ góp đậu, góp khoai... để ngồi gần nhau ôn lại những kỉ niệm năm xưa khi còn khó khăn cho đám con cháu nghe và hiểu. Hay đơn giản chỉ là được gặp nhau, ngắm trăng tròn và cảm nhận tình cảm của cả gia đình.

Trung thu xưa vui và đầy ý nghĩa. Nhớ và trân trọng biết bao!

Hà Thế HiềnBộ phận CAL

Hoài niệm về Trung thu xưa...

14| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Trung thu luôn được xem như một ngày lễ lớn trong năm sau tết Cả, tết Thượng Nguyên và Vu Lan của các nước Châu Á như Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc và Việt Nam. Đó là ngày được xem là các thành viên trong gia đình trở về đoàn viên cùng với nhau thưởng nguyệt, rước đèn và phá cỗ. Thế nên Trung Thu mà thiếu trăng, lồng đèn và bánh dẻo, bánh nướng, hoa quả… hình như đó không còn là Trung Thu. Chiếc lồng đèn Trung thu gần như gắn liền với tuổi thơ của tất cả mọi người. Còn gì vui bằng ngày tết Trung Thu nhìn trẻ con xúng xính rủ nhau đi rước đèn với đủ loại đèn xanh, đỏ… quanh phố phường.

Tôi nhớ gần 20 năm trước, cuộc sống khó khăn và thiếu thốn hơn bây giờ rất nhiều. Ngày đó, trẻ con nào biết đến internet, trò chơi điện tử, facebook, smartphone… Mỗi tối chúng tôi sau khi học bài xong là tập hợp hú nhau cùng chơi những trò như trốn tìm, lò cò, tạt lon, tạt hình…. Và ngày Tết Trung thu thực sự là ngày hội mà tất cả trẻ con xóm tôi chờ đợi nhất.

Lồng đèn hồi đó là một hàng xa xỉ so với thu nhập bình quân của mỗi gia đình, thế nên chúng tôi phải tự tay làm lấy những chiếc lồng đèn cho riêng mình để chung vui với cả xóm. Từ đầu tháng chúng tôi đã đi kiếm hạt bưởi xâu thành chuỗi, đem phơi khô để

dành; những chiếc lon sữa bò, lon bia… cũng được thu gom; thanh tre, thanh củi, giấy màu bóng… về để chuẩn bị cho công việc làm lồng đèn.

Bánh nướng ngày xưa đơn giản lắm nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa bao giờ quên được hương vị đặc biệt ấy. Nhân bánh chỉ là bột mì ngào đường đen cùng ngũ vị hương giòn giòn, cộng thêm lá chanh thái chỉ. Đó là thứ quà xa xỉ mà chỉ trung thu mỗi năm chúng tôi được ăn một lần.

Trước trung thu là những ngày hội thực sự. Cả xóm háo hức, chuẩn bị. Mấy đứa con trai lớn thì đi chặt tre, vót tre, mấy đứa con gái thì đi mua giấy màu, keo hồ, trái cây, mấy đứa nhỏ hơn đi xin vỏ lon bia, lon sữa bò. Ai cũng có việc làm, ai cũng hăng hái nhiệt tình với công việc được giao. Chúng tôi sáng đi học, trưa về ăn cơm xong là lén trốn ngủ trưa tụ tập ở nhà một đứa nào đó làm lồng đèn.

Những chiếc nan tre được chúng tôi vót mỏng, rồi phân loại ra phần nào dành để làm lồng đèn kéo quân, phần để làm đèn trời, phần thì làm lồng đèn cho tụi con nít trong xóm rước. Những chiếc nan tre sau khi được vót mỏng rồi ghép thành hình ngôi sao, lấy dây thun buộc những đầu nan tre lại, hai cái

hình ngôi sao ghép lại với nhau, chặt năm cái cây ngắn ngắn chống lên là thành cái khung lồng đèn ngôi sao. Trên cái cây ngắn cột sợi dây kẽm rồi lấy chiếc đũa quấn sợi dây vài vòng hình lò xo để cắm đèn cầy. Sau khi được các anh lớn giúp cho việc làm khung, lũ trẻ con chúng tôi lại thi nhau xem ai trang trí đèn đẹp nhất. Mỗi đứa mỗi góc, không đứa nào muốn mấy đứa còn lại thấy lồng đèn của mình. Làm sao để giấy màu thiệt căng, thiệt đẹp, cắt bông gì, dán chỗ nào không phải dễ. Làm xong lồng đèn thi thì đến làm lồng đèn trang trí và đèn trời cho “tiệc phá cỗ trung thu”.

Cả đám xúm vô cắt mấy cái vỏ lon bia ra rồi cắm nến vào. Làm lồng đèn bằng vỏ lon bia là cực nhất vì phải ngồi mài cái miệng lon để gỡ nắp ra, sau đó lấy thước kẻ nhũng đường thẳng trên thân lon rồi lấy dao chọt thủng một lỗ nhỏ để cho mũi kéo vô cắt. Rồi đến vỏ lon sữa bò, thì chúng tôi ngồi đục rất nhiều lỗ ở một đầu của vỏ lon, còn đầu còn lại chúng tôi cắt nắp ra sau đó phải khéo léo đục lỗ từ giữa thân bên này sang thân bên kia của chiếc lon sao cho không bị trật. Rồi lấy thêm một vỏ lon nữa, ở chiếc lon này chúng tôi lại đục một lỗ lớn ở hai đầu lon, lấy một đoạn dây kẽm cứng bẻ cong đưa vào hai lỗ ấy để làm cán, lại đục một lỗ ở thân lon. Ghép chồng hai lon lại sao cho khi một lon ở dưới làm bánh xe,

khi chuyển động chiếc lon ở trên xoay tròn là được. Cực nhưng thành phẩm bao giờ cũng đẹp lung linh và chơi được lâu, không dễ bị cháy hay bị rách như lồng đèn giấy nên đứa con nít nào cũng thích làm.

Đứa nào trong xóm được bố mẹ mua cho một chiếc lồng đèn thì đó luôn là một báu vật của cả xóm. Tôi nhớ có một lần bố mua cho một chiếc lồng đèn hình con gà không phải dán bằng giấy màu mà là làm bằng những cuộn phim cũ. Tụi trẻ con trong xóm đã xúm lại và trầm trồ, sờ mó chiếc đèn ấy của tôi.

Đêm rằm năm nào cũng mưa, đứa nào cũng cầu mong nhanh tạnh mưa để đi rước đèn và phá cỗ “tiệc trung thu”. Mưa tạnh, cả đám con nít sẽ tập trung tại sân trường tiểu học của xóm. Dĩ nhiên không người lớn nào la rầy hay ngăn cản sự tập trung này của đám con nít. Buổi tiệc trung thu sẽ bắt đầu bằng tiết mục văn nghệ, rồi tới phần thi chấm lồng đèn. Lồng đèn của đứa nào được bình chọn nhiều nhất sẽ thắng giải, giải thưởng là một góc bánh trung thu và dăm cái kẹo. và thường lãnh xong thì được cả đám phanh phui rồi xử lý luôn tại chỗ. Sau đó chúng tôi theo đoàn múa lân cùng rước đèn xung quanh xóm. Vừa đi vừa hát “Tết trung thu em rước đèn đi chơi…”.

Rước đèn kết thúc, cũng là lúc trăng đã lên cao. Đứa nào đứa nấy quay về nhà cùng phá cỗ với gia đình. Người lớn thì uống trà, ngắm trăng và trò chuyện với nhau, còn bọn con nít thì ăn cam, ăn bưởi, ăn bánh. Những xâu hạt bưởi được đốt lên, với ngọn lửa màu xanh, hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng khiến ai cũng xuýt xoa, thích thú.

Bao nhiêu mùa trung thu của con nít quê đi qua như thế, mỗi mùa trung thu tay mấy đứa con nít lại chi chit vết xước do tre cứa, lại phồng rộp lên do mài miệng lon bia. Duy chỉ có khuôn mặt mỗi đứa là rạng ngời lên qua ánh nến giấy màu hồng hào, ấm áp.

Bây giờ không đứa con nít nào chịu làm lồng đèn chơi nữa thì phải, tụi nó thích mấy cái lồng đèn điện tử có đèn chớp nháy, có nhạc ò í e mà sao tôi nhìn vào thấy trống rỗng. Trung thu nay, không nghe văng vẳng tiếng trống múa lân, những đứa con nít thì học thêm, học chính, không thì bị giữ sau những cánh cổng sắt, những tấm lưới thép, những hàng game online… Mà cũng chẳng có tre để mà chặt, để mà vót làm lồng đèn giấy. Còn mấy vỏ lon thì đã về tay đồng nát.

Trung thu giờ chỉ toàn sạp bán bánh trung thu. Càng gần trung thu, mấy sạp bánh càng náo nhiệt, mua một tặng hai, tặng ba… May mắn lắm thì cũng có vài hàng bán lồng đèn giấy. Người trẻ nô nức tìm tới trầm trồ, để chụp hình, để mua lồng đèn… Riêng tôi, mỗi năm lại đi dọc các con phố trong biển người để nhớ về những buổi phá cỗ, những cái lồng đèn hình ông sao trong tuổi thơ. Để nhìn ngắm những gương mặt người hồng hào, rạng rỡ qua ánh nến và giấy màu. Để nhớ về những ngày xưa cũ, những bạn ấu thơ. Nếu có chuyến tàu quay về ngày ấy. Xin hãy cho tôi tấm vé để được đi lên chuyến tàu ấy.

Giang Hoàng Đan

Bộ phận PCM

Lồng đèn tuổi thơ

15| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Cảm xúc mùa thuTừ nhỏ tôi đã thích mùa thu. Dù

sống tại vùng đất không có mùa thu riêng biệt nhưng qua sách báo, phim ảnh, mùa thu đã ngấm vào tâm hồn tôi tự lúc nào. Tôi thích sưu tập những tấm hình có rừng lá đổi màu cùng những con suối, con thác uốn lượn mềm mại. Tôi thích nghe những bài hát về mùa thu. Thích những đồ vật in hình lá thu, cảnh thu…

Lớn hơn một chút, tôi biết tìm hiểu về cảnh sắc mùa thu của các nước, những bức tranh nổi tiếng về mùa thu, những t h ư ớ c

p h i m , những cuốn truyện hay về mùa thu.

Tôi có một người bạn thân từ hồi mẫu giáo có biệt danh là “mùa thu”. Bạn ấy có một nốt ruồi ngay dòng nước mắt chảy, chúng tôi hay chọc là “nốt ruồi lệ thu”. Bạn “mùa thu” của chúng tôi không hay khóc nhưng khuôn mặt lại mang một vẻ đượm buồn khó tả, cái buồn man mác của chiều thu tĩnh lặng. Mối tình đầu của “mùa thu” cũng buồn như phim “trái tim mùa thu” vậy. Kể cả những mối tình sau của bạn ấy, thể nào cũng dính chút man mác, chút da diết khó tả của mùa thu. Đôi khi

chúng tôi hối hận vì đã đính mác “mùa thu” cho bạn ấy, có lẽ nào vì cái mác ấy mà chính bản thân bạn phải mang nỗi buồn muôn thuở của mùa thu…

Tôi có một mối tình đẹp gắn liền với mùa thu. Thực ra, tôi quen chồng tôi vào mùa hè. Nhưng mùa thu mới là điểm mốc gắn kết chúng tôi lại với nhau. Một buổi tối thứ 7, chúng tôi hẹn hò trong một quán cà phê nhạc sống ở Sài Gòn. Trong không khí êm đềm lãng mạn của buổi tối cuối tuần, chồng tôi đã hát tặng tôi bài “Mùa thu cho em” của nhạc sỹ Ngô Thụy Miên. Tôi chìm đắm trong cái mơ màng của cơn mưa bay gió nhẹ,

của nắng úa dệt mi, của mây xanh tóc rối, lòng ngập tràn cảm xúc khi anh cất lên:

“Và em có mơ khi mùa thu tới. Hai chúng ta sẽ cùng chung lối. Em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương...”.

Những ngày sau đó, tôi như người trong mộng, sống trong khao khát mong chờ một mùa thu bên nhau.

Và mùa thu năm sau, chúng tôi đã cùng chung lối.

Mùa thu năm sau nữa chúng tôi chào đón thành viên mới của gia đình.

Tôi luôn “cám ơn mùa thu” vì đã mang lại cho cuộc sống những cảm xúc tươi đẹp, lãng mạn và tràn đầy tình yêu thương. Tôi đã có cảnh thu, có bạn thu, có tình thu. Và với tôi, mùa thu như vậy là đủ.

Mùa thu bỏ lạiCái nắng nóng chói chang của mùa hè dịu đi nhường chỗ cho

bầu trời trong xanh và làn gió mát rượi và những con đường ngập lá vàng rơi, mùa thu xua đi cái bức bối của mùa hè và làm lòng người lắng dịu lại, chợt nhớ lắm chiều mùa thu năm ấy.

Ta gặp nhau dưới nắng chiều xuyên nhẹ qua những chiếc lá khô đang bay, với những cơn gió nhẹ nhưng làm lay động cả một rừng

cao su đang thay lá. Nụ cười của anh đã làm mùa thu trong xanh hơn êm đềm hơn, ở bên anh, em có cảm giác bình yên đến lạ thường. Mùa lá rụng năm ấy đẹp hơn, vui hơn.

Nhưng cái gì có bắt đầu cũng có kết thúc cuối cùng rồi mùa thu cũng trở mình ra đi nhường chỗ cho mùa đông,

cho ánh nắng chiếu sáng trên những mầm xanh trải dài trên con đường kỷ niệm. Anh chợt xuất hiện trong mùa thu của

em, nhẹ nhàng như những chiếc lá khô rơi rồi anh chợt bước qua cuộc sống của em cũng như cơn gió thổi bay những chiếc lá để thân cây trơ trọi một góc trời.

“Đi công tác xa” một câu ngắn gọn đơn giản nhưng sao nó làm em buồn quá, anh lo làm ăn để ổn định tương lai, còn em cần lắm một bờ vai nương tựa, chúng ta gặp nhau ít dần báo hiệu cho một cuộc chia tay cận kề. Ông bà ta nói rất đúng “xa mặt

cách lòng”. Chuyện tình của em và anh cũng không nằm ngoài qui l u ậ t đó, có lẽ mùa thu tới anh cũng sẽ ngắm lá rơi với một ai

đó và anh có nhớ một chiều mùa thu năm nào.

Em bỏ cái thói quen đi dạo giữa rừng cao su, bỏ mặc những chiếc lá rơi, bỏ cả khung trời kỷ niệm

…. Bỏ tất cả những nơi có ký ức về anh. Nhưng trong lòng vẫn nhói lên nỗi nhớ nhung da diết.

Mùa thu không đủ nắng để thành mùa hạ và không quá lạnh để thành mùa đông giống như chúng ta không đủ gần để anh là của em và không quá xa để thành người xa lạ phải không anh.

Mùa thu ngày ấy bây giờ chỉ còn là kỷ niệm, còn một chút nhói đau, còn một chút buồn và một chút nhớ... chợt nhớ lắm câu thơ ngày xưa ta vẫn đọc.

Đâu biết một đi một lỡ làngBẽ bàng duyên cũ trót ly tan

Người xa xôi quá tôi buồn lắmTrong một ngày vui pháo nhuộm hồng

Tôi nhớ lời người đã bảo tôiTừ mùa thu trước rất xa xôi

16| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Võ Thị Hoàng Ngọc DiệuBộ phận Nhân sự & Hành chính

Thy TrangBộ phận Hệ thống & Thiết bị Thông tin

Văn Hóa-Giải Trí Cùng thư giãn cuối tuần với Suối tấm nhân tạo tại Khu du lịch Thủy Châu

Khu du lịch Thủy Châu với mô hình thác suối tắm nhân tạo lớn nhất Bình Dương sẽ là nơi mang đến cho bạn và gia đình, bạn bè không gian thư giãn đầy thú vị khi đến đây. Không gia xanh mát, yên tĩnh.

Thác nước nhân tạo này nằm cách Tp.HCM chỉ khoảng 20km, với không gian rộng đến 18ha. Màu xanh bắt mắt của những con đường cây xanh, tiểu cảnh ở khu vực này là điểm thu hút đầu tiên khi du khách bước vào. Tiếp đó là những sông suối, thác nhân tạo sẽ khiến bạn như lạc vào một khung cảnh thiên nhiên thực sự chứ không phải những khung cảnh giả do con người vụng về chế tác.

Tuy là khung cảnh nhân tạo nhưng vẫn mang lại cảm giác tự nhiên.

Tại đây bạn có thể tha hồ bơi lội. Có những

khi nước nông và phẳng lặng cho du khách là nữ và trẻ con. Nhưng cũng có những khu nước lớn và sủi sóng ầm ầm để cánh thanh niên thử thách cảm giác. Đặc biệt là các thác mạnh vụng sâu là nơi các kình ngư có thể trổ tài bơi lội, thách đố nhau. Nước ở đây được lọc mỗi ngày theo tiêu chuẩn cao nên đảm bảo vệ sinh cho du khách đến vui chơi.

Vùng nước nông và lặng cho phụ nữ, trẻ em.

Các bé thoải mái vui chơi mà không cần sợ nguy hiểm.

Ngoài ra khu cũng có cảnh viên sạch sẽ, rộng rãi, thoáng mát nên bạn có thể mang theo đồ ăn thức uống để tổ chức một buổi picnic ngoài trời, hay tổ chức tiệc sinh nhật cùng với gia đình hay bạn bè.

Khu thác nước mạnh cho các đấng mày râu thử thách nhau.

Khu nước lớn cho các kình ngư thỏa thích.

Sau một ngày làm việc căng thẳng, được hòa mình và cây xanh và nước mắt trong khung cảnh yên tĩnh này không có gì tuyệt vời hơn. Mọi mệt mỏi, căng thẳng sẽ bay biến hết. Nếu mệt mỏi vì đùa vui bạn có thể nằm trên các tảng đá để dòng nước tự nhiên massage nhẹ nhàng qua cơ thể bạn và cuốn đi hết những căng thẳng trong người.

Bạn cũng có thể đến đây để tổ chức picnic hay sinh hoạt gia đình.

Hệ thống nhà hàng Pacific tại đây cũng đa dạng với thực đơn phong phú, đồ uống ngon lành và giá cả phải chăng. Nên nếu bạn không có thời gian để chuẩn bị đồ ăn thức uống riêng của mình thì vẫn sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời với các nhà hàng trong khu vực.

Một số điểm cộng cho khu vui chơi này

Diện tích khá rộng thế nhưng lại có xe jeep đưa đón miễn phí cho bạn ngay từ cổng vào nhé.

Các khu vựa trong khi du lịch đều có lực lượng bảo vệ thường trực nên không lo lắng về các tai nạn hay cướp giật.

Tùy ý chọn một góc yên tĩnh cho mình khi

đến đây.

Bạn có thể mang theo bất cứ đồ ăn thức uống nào vào đây và chọn lựa bất cứ khu vực nào để vui chơi tụ hội mà không bị tính phí. Tuy nhiên sau khi vui chơi thì nên dọn dẹp sạch sẽ cho khu du lịch.

Và cuối cùng, mức vé để vào cổng chỉ có 75.000 đồng/người.

Lưu ý: Khu du lịch chỉ mở cửa từ 9h30 sáng đến 22h các ngày thứ bảy và chủ nhật trong tuần thôi nhé.

Khu chỉ mở vào hai ngày cuối tuần.

Địa chỉ liên hệ: 55 DT743C Phường Bình Thắng, Thị xã Dĩ An, Bình Dương, Dĩ An

Số điện thoại: 0965 10 15 10 - 0948 447 262

Theo Yeutre.vn (Tổng hợp)

17| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

ÁNh sáng trong chụp ảnhNếu bạn là một người thích du lịch và yêu nhiếp ảnh nhưng còn khó khăn

trong việc chụp ảnh để mang lại những tấm ảnh đẹp thì Ban Biên Tập xin mời các bạn cùng tham khảo những ý kiến để giúp mình có thể chụp được những tấm ảnh đẹp hơn nhé!

Ánh sáng là yếu tố quan trọng trong nhiếp ảnh đặc biệt là nhiếp ảnh chân dung. Việc hiểu và nắm vững các kiến thức về ánh sáng sẽ giúp dễ dàng có được những bức hình hoàn hảo nhất.

Việc hiểu và nắm vững các kiến thức về ánh sáng có thể giúp bạn có được những bức ảnh “nổi bật” hơn những nhiếp ảnh gia khác. Trong thực tế, trong nhiếp ảnh chân dung, ánh sáng còn quan trọng hơn cả đối tượng và địa điểm. Bởi lẽ khi ánh sáng không được sử dụng thích hợp bạn có thể làm hỏng các shot, kể cả với chủ đề được xây dựng tốt nhất tại vị trí tuyệt vời nhất trên thế giới!

Trong bài viết lược dịch từ DPS dưới đây, tác giả đã chia những lý thuyết về ánh sáng thành 6 vấn đề đơn giản. Khi hiểu và áp dụng những khái niệm này chắc chắn bạn sẽ thấy sự cải thiện về chất lượng trong những bức hình chân dung mình chụp.

Sáu nguyên tắc của ánh sáng bao gồm: cường độ, phạm vi hoạt động, hướng, khuếch tán, cân bằng trắng và phản chiếu.

1) Cường độ của ánh sángCường độ là mức độ sáng của ánh sáng và nó sẽ làm đối tượng của bạn sáng

lên. Đối với cả ánh sáng tự nhiên và ánh sáng trong studio, người chụp có thể thay đổi các nguồn sáng để thay đổi cường độ. Khoảng cách giữa nguồn sáng và đối tượng có một tác động lớn vào cường độ của ánh sáng.

Vấn đề này được thể hiện trong định luật đảo nghịch bình phương - Inverse Square Law.

Theo đó cường độ ánh sáng suy giảm được tính bằng công thức 1 chia cho bình phương khoảng cách tính từ nguồn sáng.

Ví dụ trong cùng điều kiện với cường độ phát sáng từ đèn flash không thay đổi, độ sáng của chủ thể ở khoảng cách 4m từ đèn Flash yếu hơn ¼ lần so với độ sáng mà chủ thể ở khoảng cách 2m nhận được.

Cách tính: Vị trí 4m gấp đôi so với vị trí 2m =>> độ sáng suy giảm tại 4m là: 1/(22) = 1/4

Tương tự như vậy, khoảng cách 8m gấp 4 lần so với 2m =>> độ sáng suy giảm tại 8m là: 1/(42) = 1/16

Thông qua những kiến thức về luật nghịch đảo, bạn sẽ xác định được khoảng cách để chụp chân dung tốt hơn.

2) Dải tần nhạy sáng ¬Dynamic RangeDynamic Range và Stops có mối quan hệ rất gần gũi. Dynamic Range là sự

khác biệt giữa các tông màu sáng nhất và tối nhất của hình ảnh, và một Stops là để đo phạm vi này.

Đôi mắt của con người có thể phát hiện khoảng 10-14 stops của ánh sáng, trong khi một máy ảnh DSLR chỉ có thể phát hiện khoảng 8-10. Điều đó có nghĩa camera của bạn thấy ít hơn rất nhiều so với đôi mắt của bạn. Vấn đề về Dynamic Range xảy ra khi phạm vi này vượt ra ngoài những gì máy ảnh có thể ghi lại chi tiết. Những khu vực này biến thành màu đen hoặc trắng tinh khiết trong bức ảnh.

Nhìn chung trong nhiếp ảnh chân dung, hầu hết mọi người có xu hướng tránh những màu đen hay trắng tinh trong hình trừ khi đó là vì lý do nghệ thuật của tác giả. Nếu không nó sẽ giống như khi bạn phơi sáng không đúng.

3) Hướng của ánh sángVị trí của nguồn sáng của bạn là rất quan trọng vì nó quyết định đến việc

ánh sáng chiếu đến chủ thể như thế nào? Nó ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng của bức ảnh của bạn.

Điều cần tránh lớn nhất trong bức một bức chụp chân dung là hình ảnh phẳng (tạo ra khi ánh sáng chiếu thẳng vào chủ thể từ góc máy chụp). Đó là những hình ảnh quá sáng hoặc quá tối; không có bóng trên khuôn mặt vì đèn flash chiếu thẳng vào…

4) Sự khuếch tán của ánh sángKhuếch tán liên quan đến độ cứng và độ mềm của ánh sáng. Nó cũng xác

định cường độ của bóng tối. Như một quy luật chung, các nguồn sáng lớn hơn và gần với chủ thể sẽ cho

ánh sáng mềm mại hơn. Khi chụp ảnh trong điều kiện ánh sáng mạnh và khắc nghiệt sự tương phản giữa vùng sáng và vùng tối trong bức ảnh rất rõ rệt với các bóng đổ sắc nét, điều đó khiến cho bức ảnh không còn được hấp dẫn nữa. Loại ánh sáng này thường xuất hiện khi được chụp dưới trời nắng mạnh hoặc khi chụp trong Studio mà hơi thừa sáng. Nhìn chung để có được bức hình chân dung đẹp bạn không nên ưu ái với loại ánh sáng này.

Ngược lại, ánh sáng mềm sẽ cho bức ảnh với độ tương phản rất yếu giữa vùng sáng và vùng tối. Ánh sáng được trải đều và có vẻ như được lan tỏa đều xung quanh chủ thể. Ánh sáng này có được khi chụp dưới một ngày trời có mây, u ấm...tạo nên bức ảnh ảnh chân dung mang đến sự dễ chịu hơn cho người xem.

5) Cân bằng trắngCân bằng trắng là thiết lập có trên máy ảnh liên quan đến nhiệt độ. Việc xác

định đúng nhiệt độ màu phù hợp trong môi trường bạn đang chụp là rất quan trọng nhằm loại bỏ một tông mày không đúng để bức ảnh chụp có màu sắc trung thực hơn.

Tùy thuộc vào loại máy ảnh bạn đang dùng để cài đặt trước các cân bằng trắng khác nhau: Tungsten, Fluorescent, Daylight, Flash, indoor, Cloudy, Shade, Custom (PRE), và Kelvin (K).

Nếu bạn chụp RAW, bạn có thể chỉnh sửa cân bằng trắng trong khâu xử lý hậu kỳ hình ảnh. Việc chỉnh sửa có thể thực hiện dễ dàng trong Adobe Light-room hoặc Photoshop. Đây cũng là lý do tại sao bạn nên chụp ảnh định dạng RAW thay vì JPEG.

6) Phản xạ ánh sángÁnh sáng có một hành vi rất khác biệt, nó đi theo những đường thẳng.

Không cần biết bạn đang dùng loại ánh sáng gì, tự nhiên hay nhân tạo, ánh sáng chỉ đi theo một hướng chiếu đến một bề mặt.

Khi ánh sáng đạt tới bề mặt của chủ thể nó sẽ bị phản chiếu lại với cùng một góc. Lượng ánh sáng bị phản xạ sẽ được xác định và phụ thuộc vào màu sắc, kết cấu của bề mặt.

Sự phản xạ của ánh sáng quan trọng trong chụp ảnh chân dung như thế nào?Khi đã hiểu được “hành vi” ánh sáng bạn có thể điều chỉnh để kiểm soát

được lượng ánh sáng muốn có trên chủ thể.Ví dụ, nếu bạn muốn ánh sáng mềm mại mà không có các thiết bị hỗ trợ bạn

có thể phản chiếu lên một bức tường. Các nguồn sáng lớn hơn sẽ tạo ra ánh sáng mềm hơn, bạn có thể kiểm soát cả hướng và cường độ của ánh sáng cho các bức ảnh chân dung bằng cách làm như vậy.

Một cách phổ biến để điều chỉnh ánh sáng là sử dụng Softbox loại ô dù. Nếu bạn có một phụ tá để giữ bạn sẽ có một nguồn sáng di động tạo ra ánh sáng mềm ở bất cứ đâu mình muốn. Đây là một phụ kiện cần phải có cho chụp ảnh chân dung.

Hy vọng với 6 vấn đề về ánh sáng vừa được đề cập trên, kỹ thuật chụp ảnh chân dung của mỗi người sẽ được nâng cao, nhất là những bạn mới bắt đầu. Hãy cố gắng thực hành nhiều nhất có thể, nhưng quan trọng hơn bạn sẽ được tận hưởng những niềm vui trong nhiếp ảnh. Chúc bạn thực hiện thành công!

Trần Thanh Hải (St) Bộ phận Tài chính & Kế Toán

18| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Ai đã từng biết nhà sách Hoàng Cương, hẳn sẽ biết đến anh Chu Hoàng Cương, một người kinh doanh bắt đầu từ những cuốn sách cũ và có được thành công của ngày hôm nay với 3 hiệu sách lớn mang tên chính mình. Với niềm đam mê với những cuốn sách và truyện, sau bao năm ấp ủ anh đã mở rộng kinh doanh trên chính đam mê của mình với một quán cà phê sách, một thư viện sách đầu tiên tại Vũng Tàu.

Ngọc Tước book café nằm tại số 9/9 Thi Sách, Vũng Tàu, cạnh Lotte Mart. Đến đấy, quý khách có thể chọn lựa cho mình một quyển sách yêu thích, trong hàng trăm đầu sách với nhiều thể loại như: Từ điển Bách khoa Britannica, Đại Nam Quốc Âm Tự Vị (tác giả Huỳnh Tịnh Của) hay Neufert Architects’ Data (tạm dịch: Dữ liệu kiến trúc sư)… đến những cuốn sách mới nhất của Nguyễn Nhật Ánh (Bảy bước tới mùa hè), Nguyễn Ngọc Tư (Đong tấm lòng). Ngoài ra, Ngọc Tước book café còn bổ sung

nhiều sách tham khảo thuộc các môn học để giúp các em học sinh mở rộng thêm kiến thức. Sau những giờ học căng thẳng, các em cũng có thể thư giãn với những cuốn truyện tranh như Doremon, Conan hay Thần đồng đất Việt…Bên cạnh đó, Ngọc Tước còn là nơi mà các nhóm hoạt động xã hội thường xuyên tới để offline và tổ chức các sự kiện.

Đặc biệt trong cuối tháng 8 này, Ngọc Tước Library sẽ được hoàn thành với nhiều sách hơn, đa dạng về loại, kết cấu như 1 thư viện. Đây sẽ là nơi thỏa mãn niềm đam mê của các bạn trẻ cũng như là nơi cung cấp nguồn kiến thức vô tận cho các bạn.

Với những ai muốn đắm chìm trong không gian yên tĩnh, nghiền ngẫm những vần thơ, câu văn… thì Ngọc Tước book café là địa điểm thích hợp nhất để dừng chân.

-Melody-Công ty Posglobal

Ngọc Tước book café

Một người đàn ông chết đi và vì anh là một người tốt nên được lên Thiên đường. Thánh Peter đứng ở cổng Thiên đường chào đón anh. “Xin chào mừng! Con có thể bước vào Thiên đường ngay bây giờ, nhưng vì con đã sống rất tốt nên con được phép xuống Địa ngục trước để so sánh hai nơi nếu con muốn” – Thánh Peter nói.

Người đàn ông khá tò mò và nói “tại sao lại không chứ?” Anh bước xuống Địa ngục, nơi mà cánh cửa đã mở sẵn.

Phía sau cánh cửa, anh nhìn thấy rất nhiều người đang ngồi xung quanh những chiếc bàn đầy đồ ăn ngon lành. Nhưng họ rất buồn bã và đau khổ, bởi vì họ chỉ có những chiếc dao và nĩa dài quá tầm tay. Vì thế, họ không thể đưa được một chút thức ăn nào vào miệng.

Người đàn ông quay trở lại Thiên đường và nói với Thánh Peter: “Chà, con rất vui khi được lên Thiên đường. Địa ngục đúng là một hình phạt”.

“Chào mừng tới Thiên đường” – Thánh Peter nói. Khi người đàn ông bước vào Thiên đường, anh ta thấy gì? Anh lại thấy rất nhiều người đang ngồi xung quanh những chiếc bàn đầy đồ ăn ngon, cũng giống như dưới Địa ngục.

Họ cũng có những chiếc dao và nĩa dài quá tầm tay. Nhưng trên Thiên đường, mọi người không than khóc và chửi rủa, bởi vì họ đang đút thức ăn cho nhau. “Thử món này đi” – họ cười nói vui vẻ. “Cả món này nữa”, họ đã rất vui vẻ cùng nhau.

Bài học: Hạnh phúc là khi mang lại hạnh phúc cho người khác. Đừng ích kỷ, mà hãy quan tâm tới người khác, bạn cũng sẽ nhận được sự quan tâm từ họ.

Võ Thị Hoàng Ngọc Diệu (St)Bộ phận Nhân sự & Hành chính

Thiên đường và Địa ngục

19| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Vào ngày kết hôn, mẹ hỏi tôi: “Hai người trông giống ăn mày ngồi ở nơi vắng vẻ kia là ai vậy?

Khi tôi nhìn sang, chợt thấy một ông lão đang nhìn chằm chằm về phía mình, bên cạnh còn có một bà lão. Thấy tôi nhìn sang, họ liền vội vã cúi gầm mặt xuống. Tôi không quen biết gì với cả hai người, nhưng nhìn họ cũng không giống những người ăn xin, quần áo họ mặc trông còn mới. Điều khiến mẹ nói họ giống ăn mày là vì cái lưng còng, bên cạnh còn có cây gậy.

Mẹ bảo Thiên Trì vốn là cô nhi, bên đó vốn không có người thân đến, nếu như không phải chỗ quen biết gì thì hãy đuổi họ đi.

“Thời buổi này, những người ăn xin rất là xấu nết, cứ thích đợi ở trước cửa nhà hàng, thấy nhà nào có đám tiệc liền giả làm người thân đến ăn chực”.

Tôi nói: “Chắc không vậy đâu mẹ, để con gọi Thiên Trì đến để hỏi thử xem sao?”

Thiên Trì giật mình hoảng loạn khiến cho những bó hoa tôi đang cầm trên tay rơi “bịch” xuống đất, cuối cùng anh ấp a ấp úng nói họ chính là ông chú và bà thím của mình.

Tôi khẽ liếc mẹ một cái, ý nói rằng suýt chút nữa đã đuổi người thân đi rồi.

Mẹ nói: “Thiên Trì, con không phải là cô nhi sao? Vậy thì người thân ở đâu ra vậy?”

Thiên trì sợ mẹ, cúi gầm mặt xuống nói đó là họ hàng xa của anh, rất lâu đã không qua lại rồi, nhưng kết hôn là chuyện lớn, trong nhà ngay cả một người thân cũng không đến, trong lòng cảm thấy rất đáng tiếc, vậy nên…

Tôi dựa vào vai Thiên Trì, trách anh có người thân

đến mà không nói sớm, chúng ta nên đặt cho họ một bàn, nếu đã là họ hàng thân thích thì không thể ngồi ở bàn dự bị được.

Thiên Trì ngăn lại, nói là cứ để họ ngồi ở đó đi, ngồi ở bàn khác họ ăn uống cũng không thấy thoải mái.

Mãi đến lúc mở tiệc, ông chú và bà thím cũng vẫn ngồi ở bàn đó.

Lúc mời rượu đi ngang qua bàn hai người ngồi, Thiên Trì do dự một hồi rồi vội kéo tôi đi ngang qua. Tôi ngoảnh đầu nhìn lại, thấy họ cúi mặt xuống đất, nghĩ ngợi một hồi, tôi kéo Thiên Trì trở lại: “Ông chú, bà thím, chúng con xin kính rượu hai người!”.

Hai người ngẩng đầu lên, có phần ngạc nhiên nhìn chúng tôi.

Đầu tóc hai cụ đều đã bạc trắng hết cả, xem ra già nhất cũng đã bảy tám chục tuổi rồi, đôi mắt của thím rất sâu, mặt tuy đối diện với tôi nhưng ánh mắt cứ lờ đờ, chớp giật liên hồi.

Tôi lấy tay quơ qua quơ lại vô định trước mặt bà thím, không thấy có phản ứng gì, thì ra bà thím là một người mù.

“Ông… ông chú… bà thím…, đây là vợ con Tiểu Khiết, bây giờ chúng con xin được kính rượu hai người!”, Thiên Trì đang dùng giọng quê để nói chuyện với họ.

“Ờ…..ờ……”, ông chú nghiêng nghiêng ngả ngả đứng dậy, tay trái vịn vào vai của thím, còn tay phải run run nhấc ly rượu lên, lòng bàn tay đều là những vết chai màu vàng, giữa những khe móng tay dày cộm còn dính lại bùn đất màu đen.

Những tháng ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời

khiến cho họ bị còng lưng quá sớm. Tôi kinh ngạc phát hiện rằng, chân phải của ông chú là một khoảng trống không.

Bà thím thì bị mù, ông chú thì bị què, sao lại trên đời lại có một đôi vợ chồng như thế?

“Đừng có đứng nữa, hai người hãy ngồi xuống đi”.Tôi đi sang dùng tay dìu họ. Ông chú loạng choạng

ngồi xuống, lúc ấy không hiểu tại sao bà thím lại nước mắt đầm đìa, chảy mãi không thôi, còn ông chú thì chẳng nói chẳng rằng lấy tay vỗ nhẹ vào lưng bà. Tôi thật muốn khuyên họ vài câu, nhưng Thiên Trì đã kéo tôi rời khỏi .

Tôi nói với Thiên Trì rằng: “Đợi đến khi họ về nhà hãy cho họ chút tiền đi, tội nghiệp quá. Hai người đều bị tàn tật cả, những tháng ngày sau này không biết ông bà phải sống thế nào đây”.

Thiên Trì gật gật đầu không có nói gì cả, chỉ ôm chặt lấy tôi.

Đêm trừ tịch đầu tiên sau ngày cướiThiên Trì bảo rằng dạ dày bị đau nên không ăn cơm

tối được, cứ thế đi về phòng ngủ. Tôi bảo mẹ hãy nấu chút cháo, rồi cũng theo vào phòng. Thiên Trì nằm trên giường, trong mắt vẫn còn đọng nước mắt.

Tôi bảo: “Thiên Trì không nên như vậy, đêm trừ tịch đầu năm mà không ăn cơm tối với cả nhà, lại còn chạy về phòng như thế nữa. Cứ như là cả nhà em bạc đãi anh vậy, cứ mỗi lần đến ngày lễ Tết đều bị đau dạ dày, sao lại có chuyện như vậy được? Thật ra em biết anh không phải là bị đau dạ dày, nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Thiên Trì rầu rĩ một hồi lâu, rồi nói: “Xin lỗi, chỉ là anh nhớ đến ông chú và bà thím, còn có ba mẹ đã mất của anh nữa. Anh sợ trong lúc ăn cơm không nhịn được, sẽ khiến cho ba mẹ không vui nên mới nói là bị đau dạ dày”.

Tôi ôm chầm lấy anh, nói: “Ngốc quá, nhớ họ thì khi đón Tết xong chúng ta sẽ cùng đi thăm họ là được rồi, hơn nữa em cũng rất muốn biết là hai người họ sống thế nào”.

Thiên Trì nói: “Thôi, đường núi đó rất khó đi. Em sẽ mệt, hãy đợi khi nào đường xá thông suốt, chúng ta khi đó chắc cũng đã có con cái rồi, lúc đó sẽ dẫn em đến đó thăm họ vậy”.

Trong lòng tôi rất muốn nói: “Đợi đến khi chúng ta có con rồi, chắc họ đã không còn nữa!”, nhưng không dám nói ra, chỉ nói hãy gửi chút tiền và đồ dùng cho họ vậy!

Giữa kì trung thu năm thứ haiTôi vừa khéo đang công tác ở bên ngoài, Tết Trung

Thu ngày đó lại không về nhà được.

Tôi rất nhớ Thiên Trì và ba mẹ, nên liền gọi điện cho Thiên Trì nấu cháo điện thoại rất lâu.

Tôi hỏi Thiên Trì rằng những lúc nhớ tôi ngủ không được thì làm thế nào đây?

Thiên Trì bảo là lên mạng hoặc là xem ti vi, nếu như vẫn không được thì nằm ở đó, mở to mắt mà nhớ tôi vậy.

Buổi tối hôm đó, chúng tôi nói chuyện mãi đến khi điện thoại hết pin mới thôi.

Vốn dĩ muốn chọc ghẹo chồng một chút, thật không ngờ…

Nằm trên giường ngủ trong khách sạn, nhìn ánh trăng tròn bên ngoài cửa sổ, tôi làm thế nào cũng không ngủ được. Mở to đôi mắt mà nước mắt cứ chảy mãi không ngừng, tôi thất sự rất nhớ Thiên Trì, nhớ ba và mẹ.

Nghĩ rằng Thiên Trì chắc cũng không ngủ được, nói không chừng vẫn còn đang ở trên mạng.

Hai “ăn mày” đi dự đám cưới và bài học nhân văn sâu sắc

20| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Tôi liền bật dậy mở vi tính, tạo một cái nick mới tên là “lắng nghe lòng bạn”, để chọc ghẹo Thiên Trì một chút. Dò tìm một chút, quả nhiên Thiên Trì vẫn còn ở đó, tôi chủ động nhập nick của anh, anh chấp nhận.

Tôi hỏi anh: “Ngày Tết trung thu muôn nhà đoàn viên như thế này, sao anh vẫn còn dạo chơi trên mạng vậy?”

Anh trả lời: “Vì vợ tôi đang đi công tác bên ngoài, tôi nhớ cô ấy đến không ngủ được, vậy nên lên mạng xem thế nào”.

Tôi rất vừa ý với câu nói này.Tôi lại gõ tiếp: “Vợ không có nhà, có thể tìm một người

tình khác để thay thế mà, giống như nói chuyện trên mạng vậy nè, tâm sự để tự an ủi mình một chút”.

Một lúc lâu, anh ấy mới trả lời lại: “Nếu như cô muốn tìm người tình, vậy thì xin lỗi vậy, tôi không phải là người cô cần tìm, tạm biệt”.

“Xin lỗi, tôi không phải là có ý đó, anh đừng giận nha”, Pa….pa…pa…Tôi vội vàng gửi tin nhắn cho anh.

Một lát sau, anh ấy hỏi tôi: “Sao bạn lại dạo chơi trên mạng vậy?”

Tôi nói: “Tôi làm việc bên ngoài, bây giờ cảm thấy rất nhớ ba và mẹ. Lúc nãy cũng vừa mới nói chuyện với bạn trai xong, nhưng vẫn không ngủ được, liền lên mạng để giải trí một chút”.

“Tôi cũng rất nhớ ba và mẹ tôi, chỉ có điều là người thân đang ở bên ngoài, con muốn phụng dưỡng mà không được”.

“Người thân ở bên ngoài, con muốn phụng dưỡng mà không được. Nói vậy là sao?”.

Tôi lặp lại câu này rồi gửi cho anh.

Tôi có chút khó hiểu, Thiên Trì sao lại nói những lời như thế?

“Bạn tên là ‘lắng nghe lòng bạn’, hôm nay tôi sẽ kể cho bạn nghe vậy. Có một vài chuyện mà để trong lòng quá lâu thế nào cũng sẽ sinh bệnh, đem nói ra chắc sẽ dễ chịu hơn một chút, dù sao đi nữa tôi và bạn cũng không biết gì nhau, bạn cứ xem như là nghe một câu chuyện vậy”.

Thế là, tôi tình cờ biết được câu chuyện mà Thiên Trì đã cất giấu trong lòng bấy lâu nay

30 năm trước, cha tôi lúc ấy đã gần 50 tuổi rồi mà vẫn chưa lấy được vợ, vì ông bị què cộng thêm gia cảnh nghèo khó nên không có cô gái nào muốn gả về gia đình ông. Về sau, trong làng có một ông lão ăn xin dẫn theo cô con gái bị mù. Ông già đó bị bệnh rất nặng, ba tôi thấy họ đáng thương liền bảo họ vào nhà nghỉ ngơi. Thật không ngờ vừa nằm xuống thì không dậy được nữa, sau này con gái của ông già đó, cũng chính là cô gái mù kia đã được gả cho ba tôi.

Hai năm sau thì sinh ra tôi.

Nhà chúng tôi sống rất kham khổ, nhưng trước sau tôi vẫn không hề đói bữa nào

Ba mẹ không thể trồng trọt được, không có thu nhập, đành phải tách hạt bắp cho người ta, một ngày lột đến cả mười ngón tay đều sưng rộp lên chảy cả máu, ngày hôm sau liền quấn tấm vải rồi tách tiếp.

Vì để cho tôi được đi học, trong nhà ba mẹ nuôi ba con gà mái, hai con đẻ trứng bán lấy tiền, con còn lại đẻ trứng cho tôi ăn. Mẹ bảo rằng những lúc bà đi xin ăn ở trong thành phố, nghe nói những đứa trẻ trong thành đi học đều được ăn trứng gà, con nhà chúng ta cũng được ăn, sau này nhất định sẽ thông minh hơn cả những đứa trẻ khác trong thành.

Vậy mà trước sau họ đều không ăn, có lần tôi nhìn thấy

mẹ sau khi đánh quả trứng vào nồi, bà đã dùng lưỡi liếm liếm những lòng trắng còn sót lại trong vỏ trứng, tôi liền ôm chầm lấy bà khóc sướt mướt. Dù nói thế nào, tôi cũng không chịu ăn trứng nữa, ba tôi sau khi biết được đầu đuôi câu chuyện, tức giận đến mức muốn dùng gậy đánh mẹ. Cuối cùng tôi đã thỏa hiệp, điều kiện tiên quyết chính là chia đều quả trứng đó để ba người chúng tôi cùng nhau ăn. Tuy họ đã đồng ý, nhưng mỗi lần cũng chỉ là dùng răng nhâm nhi một hai miếng cho có vậy thôi.

Những người trong thôn trước giờ đều không hề gọi tên tôi, mà đều gọi tôi là con của ông chồng què bà vợ mù. Ba mẹ chỉ cần nghe thấy có người gọi tôi như vậy, thì nhất định sẽ liều mạng với người đó.

Mẹ nhìn không thấy thì sẽ lấy miếng gạch mà ném loạn xạ cả lên, miệng chửi rằng: “Cái đồ trời đánh nhà chúng mày, chúng tôi tuy bị què bị mù, nhưng con chúng tôi bình thường lành lặn, nên không cho phép chúng mày gọi như thế. Sau này chúng mày sẽ chẳng có đứa nào bằng được con tao cả”.

Kì thi trung học năm đó, đứa con trai của vợ chồng què mù kia thi được giải nhất huyện, khiến cho họ thật sự được nở mày nở mặt một phen. Mọi người trong thị trấn đã chu cấp tất cả số tiền học phí thay nhà chúng tôi, ngày tiễn tôi đi lên thành phố học, ba tôi cũng lần đầu tiền bước ra khỏi làng vùng sâu vùng xa này.

Lúc lên xe, nước mắt tôi chảy mãi không dừng,

Ba một tay chống gậy, một tay lau nước mắt cho tôi“Vào thành phố rồi hãy cố gắng học hành, sau này sẽ

tìm được việc làm và lấy vợ ở đó luôn. Người khác mà có hỏi đến ba mẹ con thì con hãy nói rằng con là trẻ mồ côi, không có ba mẹ, nếu không thì người khác sẽ xem thường con cho xem. Nhất là con sẽ không lấy được vợ, người ta sẽ chê bai con. Nếu làm lỡ việc lấy vợ của con thì ba cũng không còn mặt mũi nào để đi gặp tổ tiên nữa”.

“Ba!”, tôi bảo ông đừng nói nữa, “đây là những lời gì thế, chỉ có những kẻ không ra gì mời không chịu nhận ba mẹ thôi?”

Mẹ cũng nói: “Những lời này đều đúng cả đấy, con phải nghe mới được. Con có còn nhớ lúc còn ở trong trường hay không? Chỉ cần nói con là con cái của vợ chồng què mù trong làng, mọi người thì lập tức khinh thường chế giễu con ngay. Lúc mới bắt đầu, ngay cả thầy cô trong trường cũng không thích con. Sau này nếu con dẫn vợ thành phố về thì hãy nói chúng ta chính là ông chú và bà thím của con”.

Nói xong, bà vừa khóc vừa lau nước mắt.Ba nó: “Tốt nhất là đừng có dẫn vợ về nhà, hễ dẫn về

nhà, mẹ con lại không nhịn được, như vậy sẽ lộ tất cả thì nguy”.

Sau đó, ông liền dúi mười quả trứng gà đã luộc chín sẵn vào lòng tôi, rồi dẫn mẹ đi mất. Tôi đứng lặng nhìn theo hình bóng của họ, nước mắt chảy mãi không thôi.

Nghe kể đến đây, khóe mắt tôi bỗng thấy cay cay, tàn tật không phải là lỗi của họ, đó chẳng qua chỉ là số mệnh buộc họ phải thế, nhưng họ đã sinh cho tôi một Thiên Trì hoàn mỹ.

Thiên Trì ngốc nghếch này, cha mẹ như thế này, thử hỏi còn có cha mẹ nào hoàn mỹ hơn thế nữa chứ.

Tôi rất tức giận, sao anh ấy lại xem thường tôi như thế?

“Vậy sau đó, anh liền nói với vợ anh rằng họ chính là ông chú và bà thím của anh sao?”.Tôi gõ câu hỏi này rồi gửi cho anh

“Vốn dĩ tôi không tin. Người vợ tôi tìm là tôi, chứ không phải ba mẹ, tại sao ngay cả ba mẹ cũng không thể nhận chứ?

Hai “ăn mày” đi dự đám cưới (Tiếp theo)

21| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

“Vậy mà tôi ở bên ngoài mười năm, ba mẹ không hề đến trường thăm tôi dù chỉ một lần.

Năm đầu tiên làm việc, tôi muốn dẫn họ vào thành phố chơi, họ đều không chịu, nói rằng nếu chẳng may để cho người khác biết ba mẹ tôi là người tàn tật, họ sẽ bôi tro trát trấu lên mặt tôi, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc lấy vợ của tôi”.

Người thân ở bên ngoài, con muốn tận hiếu mà không được

Cả đời họ đều ở trong vùng núi xa xôi mà không muốn ra ngoài.

Mẹ có nói rằng bà chính là từ thành thị đến đây, nhưng như vậy nào có ý nghĩa gì đâu.

Sau này, tôi đã quen một người bạn gái, khi tôi cho rằng thời cơ đã chín muồi rồi, liền dẫn cô ấy về thăm nhà một chuyến.

Nào có ngờ đâu, sau khi đến nhà, cô ấy ngay cả cơm còn chưa ăn một bữa liền bỏ đi ngay, tôi vội đuổi theo sau, cô ấy nói rằng, nếu phải sống với những người như thế, ngay cả một ngày cô ấy cũng không sống nổi. Còn nói gien nhà chúng tôi có vấn đề, con cái sau này nhất định cũng sẽ không được khỏe mạnh.

Nghe xong những lời này, tôi tức đến nỗi bảo cô ấy rằng đi được bao xa thì cứ đi. Về đến nhà, mẹ tôi đang khóc nức nở, còn ba thì luôn miệng trách mắng tôi. Bảo tôi không nghe những lời họ nói, không muốn đứt hương hỏa nhà chúng tôi.

Về sau, tôi đã quen bạn gái thứ hai, chính là vợ tôi bây giờ.

Tôi rất yêu cô ấy, ngay cả nằm mơ tôi cũng sợ mất cô ấy, nhà của cô ấy lại giàu có, họ hàng thân thích đều là

những người có địa vị trong xã hội.

Đã có vết xe đổ lần trước rồi, tôi rất sợ, đành phải làm đứa con bất hiếu.

Nhưng mỗi lần đến ngày lễ Tết tôi đều nhớ đến họ, trong lòng như có tảng đá lớn đè lên, rất khó chịu.

“Vậy anh trước giờ không nói cho vợ anh biết sao? Biết đâu cô ấy sẽ thông cảm chuyện này thì sao?”

“Tôi chưa từng nói, cũng không dám nói. Nếu như cô ấy chấp nhận, tôi nghĩ rằng mẹ vợ tôi cũng sẽ không chấp nhận. Tôi sống cùng với họ, ba vợ là người rất có tiếng tăm bên ngoài. Nếu như ba mẹ tôi đến rồi, không phải là bôi tro trát trấu vào mặt họ sao? Tôi cũng chỉ có thể tranh thủ những lúc ra ngoài công tác, học tập mà lén lén trở về thăm họ một lúc…

Cảm ơn bạn đã nghe tôi nói nhiều như vậy, bây giờ lòng tôi đã thấy nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều rồi”.

Sau khi tắt máy rồi, tôi vẫn không sao ngủ được.

Ai cũng bảo là con cái không chê mẹ xấu, chó không chê nhà nghèo, nhưng hãy nhìn xem chúng tôi đã làm gì đây?

Tôi hiểu được chỗ khó xử của Thiên Trì, cũng hiểu được nỗi khổ tâm của ba mẹ anh.

Nhưng họ lại không biết rằng cả hai đã đẩy người vô tội là tôi vào trong nghịch cảnh vô tình vô nghĩa.

……..

Trời vừa sáng, tôi liền đến gõ cửa phòng ban giám đốc, nói với ông ấy rằng những sự việc còn lại xin ông toàn quyền xử lý, tôi có chuyện vô cùng quan trọng cần phải làm ngay, mọi chuyện giờ đều phải trông cậy vào ông ấy. Sau đó, tôi vội thu dọn ít đồ, rồi đi thẳng ra trạm xe lửa.

Cũng may, tôi đã bắt được chuyến xe lửa đầu tiên.

Con đường núi đó quả thật là rất khó đi.

Vừa mới bắt đầu hai chân đã mỏi đến không còn chút sức lực nào nữa, về sau bàn chân sưng phồng cả lên, không thể nào đi tiếp được nữa.

Ngay lúc giữa trưa, trời lại nắng gắt, tôi đành phải ngồi nghỉ bên đường một lúc.

Nước uống mang theo trên người gần như sắp uống hết cả rồi, mà tôi cũng không biết phía sau còn bao nhiêu lộ trình phải đi nữa.

Cởi giày, bóp cho mụn nước dưới chân chảy ra, lúc đó đau đến nỗi tôi khóc bật thành tiếng, thật sự muốn gọi điện bảo Thiên Trì đến rước tôi về nhà, nhưng lại thôi tôi phải có chịu đựng. Tôi lấy tay tóm lấy một nắm hoa cỏ lau ở ven đường lót vào dưới chân, cảm thấy bàn chân thoải mái hơn nhiều.

Nghĩ đến ba mẹ của Thiên Trì, bây giờ vẫn còn làm việc vất vả ở nhà, bàn chân bỗng nhiên tràn trề sức lực, đứng thẳng dậy mà tiếp tục đi tiếp về phía trước. Khi trưởng thôn dẫn tôi đến trước cửa nhà của Thiên Trì, một vùng trời kia, ráng chiều đỏ rực đang chiếu lên cây táo lâu năm trước cửa nhà họ.

Dưới cây táo, ông chú của Thiên Trì, không phải, ba của Thiên Trì đang ngồi ở đó, nhìn ông còn già hơn nhiều so với lúc đám cưới. Tay đang bóc những hạt bắp, cây gậy lặng lẽ dựa vào cái chân tàn tật kia của ông.

Mẹ thì quỳ ở dưới đất chuẩn bị thu dọn số bắp đã phơi xong, bàn tay bà đang gom những hạt bắp lại thành đống.

Tôi từng bước từng bước đi về phía họ, ba vừa nhìn thấy tôi, quả bắp ông đang cầm trên tay liền rơi xuống đất, miệng há thật to, giật mình hỏi: “Con, sao con lại đến

đây?”

Mẹ ở bên cạnh hỏi dò: “Ba nó à, ai đến vậy?”

“ Vợ…vợ của Thiên Trì”.“Hả. Ở đâu?”, mẹ hoảng hốt dùng tay sờ soạng chung

quanh để tìm về phía tôi.

Tôi khom lưng đặt hành lí xuống đất, sau đó dùng tay nắm chặt tay bà, quỳ mọp xuống đất, nghẹn ngào nói với ba mẹ rằng: “Ba! Mẹ! Con đến đón ba mẹ về nhà đây!”

Ba ho vài tiếng, nước mắt chảy dài khắp gương mặt chi chít nếp nhăn.

“Tôi đã nói rồi mà, thằng con của chúng ta không hề nuôi vô ích!”

Còn mẹ thì ôm chầm lấy tôi, từng hàng từng hàng nước mắt từ trong hốc mắt của bà chảy xuống cổ tôi.

Khi tôi dẫn ba mẹ đi, mọi người trong làng đều đốt pháo hoan hô.

Tôi một lần nữa lại thấy tự hào vì ba mẹ.

Khi Thiên Trì mở cửa ra, nhìn thấy ba và mẹ đứng ở bên trái bên phải tôi, không khỏi lấy làm kinh ngạc, người anh ngây như khúc gỗ, không nói một lời nào.

Tôi nói: “Thiên Trì, em chính là người đã đọc câu chuyện của anh đó, em đã đón ba mẹ chúng ta về rồi này. Ba mẹ hoàn mỹ như thế, sao anh lại nỡ để cho họ ở trong vùng núi xa xôi hẻo lánh được chứ?”

Thiên Trì khóc không thành tiếng, ôm chặt lấy tôi, hai hàng nước mắt lăn dài xuống cổ tôi giống như mẹ anh vậy.

Ba và mẹ, hai từ ngữ thần thánh, thiêng liêng bao quát hết thảy tình yêu trên thế gian này, thật đáng để cho chúng ta dùng cả đời để gọi.

Hai “ăn mày” đi dự đám cưới (Tiếp theo)

Sưu tầm22| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Nguồn gốc của việc cài hoa mỗi dịp Vu lan bắt nguồn từ một chuyến công tác của thiền sư Nhất Hạnh. Ngày hôm đó là ngày lễ của mẹ (10/5/1962), thiền sư cùng với thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Đông Kinh, nửa đường gặp mấy sinh viên người Nhật. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của thiền sư. Thiền sư lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô ấy làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, thiền sư vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho thiền sư biết đó là Ngày của mẹ, theo tục tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng.

Thiền sư nhìn lại bông hoa màu trắng trên áo mà bỗng thấy tủi thân: “Thiền sư cũng mồ côi như bất cứ một đứa trẻ vô phúc khốn nạn nào; họ không có được cái tự hào được cài trên áo một bông hoa màu hồng. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không kịp nữa”. Thiền sư thấy tục cài hoa đó đẹp và nghĩ rằng mình có thể áp dụng trong ngày báo hiếu Vu Lan.

Có gì vui sướng bằng khi chúng ta còn Cha Mẹ. Mỗi khi mùa Vu Lan về, chúng ta được cài lên áo chiếc hoa hồng tươi thắm. Sự hiện hữu của Cha Mẹ trong gia đình khác nào sự hiện hữu của các thiên thần. Còn Cha còn Mẹ là còn thiên đường của tuổi thơ. Ân sâu nghĩa nặng của Cha Mẹ có thể kết thành những vần thơ tuyệt tác nhất. Và tự nhiên hạnh hiếu được coi là đức tính cao đẹp nhất, được đề cao nhiều nhất trong mọi thời đại, từ cổ chí kim, từ đông sang tây. Dùng bút mực để diễn tả trọng ân của Cha Mẹ vẫn còn mãi với kiếp sống con người.

Giang Hoàng ĐanBộ phận PCM

Bông hồng cài áoVăn Hóa-Giải Trí Câu chuyện mùa vu lan

Một cô giáo chủ nhiệm lớp 2 ra bài tập cho học sinh của mình:

“Các em hãy vẽ đồ vật bố mẹ quý nhất. Chỉ vẽ một thứ đồ nào mà mình nghĩ là bố hay mẹ mình quý nhất thôi nhé! Các em hiểu chưa?”

Sau lời của cô giáo, học sinh chìm vào rất nhiều hình ảnh khác nhau. Bố hay mẹ mình quý cái gì nhất nhỉ? Trong đầu mỗi học sinh đều tưởng tưởng đến đồ vật ấy và vẽ ra giấy.

Một cây sắc xô phôn mạ vàng lấp lánh của bố, cái chén gốm cổ, cái áo khoác lông thú bồng bềnh của mẹ, … Bọn trẻ nghĩ đến rất nhiều thứ.

Ngày hôm sau, trong thời gian phát biểu, học sinh đầu tiên bước lên và cho các bạn xem hình mình vẽ rồi giải thích.

- Đây là cái kèn mà bố em hay thổi. Mỗi lần bố thổi kèn này là mẹ lại cất tiếng hát. Đây là một nhạc cụ mà cả bố và mẹ đều rất quý trọng. Bố bảo cái kèn này được mạ vàng nên rất đắt.

Một học sinh khác bước ra.

- Đây là đồ gốm rất đắt tiền mà ông của em không cho ai đụng vào cả. Nó được coi là bảo vật của gia đình. Đồ gốm này của thời đại Koryo lưu giữ từ thời ông cố của ông cố của em. Cũng không biết giá trị của nó bao nhiêu tiền nhưng là món đồ gốm rất đắt và quý hiếm.

Các em học sinh, em thì vẽ máy chụp hình, em thì vẽ xe hơi, em thì vẽ nhẫn nạm ngọc của mẹ,… Hình của các em đầy những đồ vật thực sự đắt tiền và quý giá. Đến cả cô giáo cũng ngạc nhiên về gia bảo đáng tự hào của gia đình các em học sinh.

Nhưng cuối cùng, đến lượt Young Jun phát biểu thì khác. Khi em vừa mở bức tranh của em thì các bạn ở dưới bật cười và chỉ trỏ vào bức tranh. Bức tranh mà Young Jun đang cầm vẽ một cái gối nhàu nhĩ. Nhưng Young Jun không để ý đến tiếng

cười của các bạn mà vẫn điềm tĩnh phát biểu.

- Đây là cái gối mà mẹ em đã từng dùng để kê ngủ. Nhưng mẹ đã mất năm ngoái rồi… Mẹ không

còn trên cõi đời này nữa… Mẹ không còn kê cái gối này được nữa. N h ư n g m à b ố

e m

vẫn không vứt cái gối này đi. Bố vẫn để cái gối trên giường y như khi mẹ còn sống và kê ngủ. Đối với bố, cái gối này là đồ vật quý giá nhất. Mỗi lần nhìn cái gối của mẹ trên giường bố là em lại nhớ tới mẹ. Nhiều lần em ôm gối vào lòng và khóc. Em nhớ mẹ nhiều lắm, nhớ lắm… mẹ ..con… nhớ…

Young Jun nghẹn ngào không thể phát biểu thêm được nữa. Lớp học vốn ồn ào rôm rả vì những câu chuyện, giờ bỗng trở nên im ắng lạ thường. Các bạn đối diện bắt đầu nghĩ về mẹ của Young Jun và sụt sùi. Tự nhiên thấy thương cho Young Jun không còn mẹ nữa. Các bạn bên cạnh thì lau nước mắt. Trong chốc lát, lớp học trở thành biển nước mắt. Bởi vì Young Jun không còn mẹ… và vì hình ảnh người bố cô đơn của Young Jun vẫn giữ chiếc gối mà mẹ đã từng kê bên mình hiện ra trước mắt.

Cô giáo cũng cay xè mũi và chực trào nước mắt nhưng đã cố để ngăn lại. Cô nhẹ nhàng đến bên cạnh Young Jun, ôm lấy bờ vai đang run lên vì khóc của em, như thể mẹ ôm lấy em khi bà ấy còn sống… Rồi cô nói với học sinh:

- Các em Cái gối này đúng là đồ vật quý giá hơn cả những thứ đồ đắt tiền khác đây!

Tất cả các bạn vừa khóc đã đứng hết cả lên và dành cho Young Jun một tràng vỗ tay.

Cái gối của mẹ

23| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Thy TrangBp Hệ thống & Thiết bị thông tin

(Sưu tầm & Biên dịch)

Tháng 7 Vu Lan, những giai điệu quen thuộc lại ngân lên: “Một bông Hồng cho em. Một bông Hồng cho anh. Và một bông Hồng cho những ai. Cho những ai đang còn mẹ. Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn”. Gần gũi, chân thành đến thế mà cũng lớn lao, xúc động đến thế. Lại một mùa Vu Lan nữa, tôi vẫn may mắn được đeo bông hồng đỏ trên áo, tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc biết bao. Vậy mà chưa bao giờ, tôi đủ can đảm nói với mẹ rằng tôi yêu mẹ nhiều lắm. Hôm nay, tôi xin nhờ ban biên tập chuyển lời của tôi đến mẹ là: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Con ước rằng cả cuộc đời này sẽ luôn có mẹ bên cạnh”.

Mẹ tôi sinh ra mảnh đất nghèo khó Hải Lăng, Quảng Trị. Năm 12 tuổi, ông bà ngoại của tôi lần lượt mất đi. Một mình mẹ đùm bọc lo lắng cho 3 đứa em của mình nên người. Lớn lên, ngày hạnh phúc nhất đời mình, ngày mẹ làm cô dâu mà không có chú rể do ba tôi đi lính tại Quảng Ngãi không về được.

Những tưởng lấy chồng, cuộc đời của mẹ sẽ đỡ nhọc nhằn hơn. Nhưng biến cố lại liên tiếp xảy ra với mẹ. Năm 1970 cậu tôi, em của mẹ đi lính mất tại Bình Định. Anh trai tôi bị chết do đuối nước và cũng trong năm đó chị gái tôi bị sốt cao mất đúng vào lúc 12 giờ trưa ngày Rằm tháng 7. Những nỗi đau dồn dập lên bờ vai bé nhỏ của mẹ.

Cuộc sống khó khăn tại quê nhà cùng sự kỳ thị của dân làng do gia đình tôi theo Mỹ-Ngụy, ba mẹ tôi đã quyết định dắt díu cả gia đình vào vùng đất Long Xuyên-An

Giang để sinh sống. Tại đây, mẹ đã tần tảo buôn thúng bán bưng trên mọi nẻo đường để nuôi gia đình (ba tôi do đi lính nên lúc đó rất khó đi làm).

Nhưng rồi lại xảy ra Chiến tranh biên giới Tây Nam, cả gia đình tôi lại dìu dắt nhau vào nơi rừng núi hoang vu, đất rẫy bạt ngàn Trảng Lớn. Đất nghèo nhưng ấm áp tình người, vì nơi này ai cũng có hoàn cảnh gần giống nhau, yêu thương giúp đỡ lẫn nhau, đúng là miền đất phù hợp cho những người dân nghèo khổ biết chịu khó làm ăn.

Hàng ngày, mẹ đi rừng xắn măng đem ra chợ bán, ba tôi chặt tre, đốn gỗ làm nhà. Cả nhà tôi sống nghèo khó nhà tranh vách đất. Hàng ngày, chúng tôi phải ăn khoai lang, khoai mì, bobo. Một tuần nhà tôi có ăn được 1 bữa cơm độn. Ba mẹ tôi đã khổ cực vô cùng, phải thức khuya dậy sớm, làm việc suốt ngày suốt đêm để chúng tôi ăn học và có được cuộc sống như ngày hôm nay. Thời gian nghèo khó và cực nhọc của mẹ, tôi không thể nào quên được, luôn hằn sâu trong tâm khảm của tôi.

Ngày nay, dù đã lấy vợ sinh con và nhà tôi cách xa công ty cả 20km nhưng hàng ngày, khi đi làm, tôi vẫn tranh thủ ghé thăm ba mẹ. Nhưng chỉ nói được đôi ba câu chuyện là mẹ “đuổi” tôi đi vì: “Đi làm xa 20 cây số, không lo đi sớm, ham nói chuyện rồi chạy xe nhanh nguy hiểm”. Dù bị mẹ “la” nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc dù đã gần năm mươi tuổi nhưng ngày nào cũng được mẹ quan tâm, yêu thương và dặn dò như một đứa bé ngày nào. Và dù tôi đã lớn khôn bao nhiêu đi nữa thì với mẹ, tôi vẫn là một đứa trẻ bé bỏng, cần chở che.

Một mùa Vu Lan nữa đã về, con cầu xin sức khỏe cho mẹ, để con được gần gũi cận kề, để luôn nhìn thấy mẹ vui lúc tuổi già xế bóng, để chúng con được báo đáp công ơn dẫu đó chỉ là hạt muối nhỏ giữa lòng biển khơi mênh mông tình mẹ. Và tôi cũng mong các bạn, những ai đã có con, luôn nhắc nhở con mình hãy luôn yêu thương mẹ nhiều hơn nữa vì mẹ của con bạn cũng chính là người yêu thương bạn rất nhiều!

Nguyễn Viết LộcCông ty POVIM

Mùa Vu Lan- Mùa yêu thươngVăn Hóa-Giải Trí

Vậy là đã thấm thoát 20 năm trôi qua, tôi vẫn nhớ rất rõ ngày mà tôi thi tốt nghiệp của 12 năm đèn sách nhà trường, cái ngày mà một thằng thanh niên 18 tuổi như tôi phải khóc tức tưởi trước mặt bạn bè về những lời khuyên của người cha dành cho con khi kết quả thi không đạt như mong muốn.

Bước chân vào cấp 3 cha tôi rất hà khắc trong vấn đề học tập. Ông quản lý luôn cả giờ giấc vui chơi cũng như bạn bè. Có đôi lúc tôi cảm thấy rất khó chịu với cha vì không cho tôi thời gian riêng. Tôi vốn dĩ là 1 học sinh khá về các môn tự nhiên còn các môn xã hội chỉ đạt ở mức trung bình nên khi bước vào kỳ tốt nghiệp, tôi nghĩ rằng là điểm của các môn tự nhiên sẽ kéo những môn xã hội. Vậy mà kết thúc ngày thi đầu tiên (sáng thi Văn, chiều thi Vật Lý), do chủ quan cũng như tự tin mà khi làm bài xong, tôi không kiểm tra lại bài, cứ thế nộp bài. Và khi kiểm tra lại, tôi thấy kết quả hoàn toàn trái ngược với bài tôi đã làm. Tôi rất buồn và thất vọng, lặng lẽ đi về phòng trọ (nhà tôi cách điểm thi gần 40km nên tôi phải ở trọ). Vậy mà ra đến cổng, tôi thấy cha tôi đã đứng đó từ bao giờ. Cha tôi không hỏi làm bài có tốt không nhưng nhìn thấy

vẻ mặt của tôi, có lẽ ông đã đoán biết được sự việc. Ông chỉ nhẹ nhàng nói, nhưng đã làm tôi bật khóc: “Con à, nếu như năm nay con thi không đậu, cha cũng sẽ vẫn làm thuê làm mướn để con có thể tiếp tục cho đợt thi năm sau. Quan trọng là con có ý chí để đứng dậy và vượt qua hay không thôi. Huống gì còn 2 môn thi của ngày mai nữa mà. Đừng buồn nữa con trai. Hãy cố lên con nhé!”

Thế rồi kỳ thi cũng xong, tôi về nhà chờ kết quả. Cha tôi đã kêu tôi lại và nói chuyện: “Con có biết vì sao suốt 3

năm học cha luôn khó khăn và hà khắc với con không, đến cả bạn bè, cha cũng không cho con giao du không? Vì nhà mình nghèo, cha mẹ không có tài sản hay tiền đồ gì để con bước ra đời. Cha chỉ biết làm thuê làm mướn tạo điều kiện tốt nhất cho con ăn học. Đó là tài sản mà ba mẹ dành cho con để con có thể tự lập và lo cho tương lai của con sau này.”

Những lời của cha đến tận ngày hôm nay, tôi vẫn không thể nào quên được. Và tôi chợt nghĩ, nếu ngày đó, cha không nghiêm khắc với mình như vậy thì chắc có lẽ, tôi không thể nào có ngày hôm nay. Và từ đó đến bây giờ, cha tôi luôn bên cạnh tôi như một người bạn, một người cha vĩ đại. Ông đã hi sinh cả cuộc đời để tôi có thể vững tin trong cuộc sống này. “Nhân ngày Vu Lan, dù biết rằng đó là ngày của Mẹ, con vẫn rất muốn gửi lời cảm ơn đến Cha đã lo lắng, dạy dỗ con thành người. Con cầu chúc Cha nhiều sức khỏe, để luôn sống cùng con cháu chúng con. Con thương cha nhiều”.

Trần Anh Tuấn Công ty Phố Mới

Nhớ về cha

24| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Văn Hóa-Giải Trí

Một số người uống đến 6 tách cà phê mỗi ngày vẫn bình thường, nhưng lại có một số người chỉ cần uống 1

tách nhỏ đã cảm thấy bồn chồn, nôn nao và mọi sinh hoạt bị đảo lộn. Tại sao vậy?

Cà phê có thể nhạy cảm với người

này, nhưng người khác thì không

Theo Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ, trung bình người Mỹ tiêu thụ 300 mg caffeine mỗi ngày, và theo Trung

tâm Mayo Clinic, mức an toàn cho người lớn tiêu thụ caffeine là 400 mg hằng ngày - tương đương với 4 tách cà phê. Nghiên cứu cho thấy uống cà phê vừa phải có thể giúp tránh khỏi bệnh gan, cung cấp một lượng lớn chất chống oxy hóa và thậm chí bảo vệ não chống lại bệnh Parkinson.

Chúng ta tiêu thụ caffeine dưới một số hình thức (cà phê, trà, soda, thậm chí cả sôcôla), nhưng cách cơ thể xử lý hóa

chất này ở mỗi người khác nhau. Theo một số nghiên cứu, tình trạng nhạy cảm với tác dụng của caffeine

được quy định bởi những yếu tố sau.

Ít uống cà phêNghe có vẻ phản trực giác, nhưng những người không uống

cà phê thường xuyên và với số lượng vừa phải có

xu hướng cảm thấy tác

dụng phụ tiêu cực của nó mạnh hơn so với những người có thói quen uống cà phê mỗi ngày. Các nhà nghiên cứu nói rằng tiêu thụ caffeine phù hợp giúp não bộ giảm việc sản xuất hoóc môn căng thẳng, đồng thời tăng cường hoóc môn norepinephrine, rất có ích cho sức khỏe.

Yếu tố di truyềnNhững người cảm thấy bồn nôn, khó chịu sau khi uống cà phê được liên

kết với các thụ thể adenosine trong não bộ (adenosine báo hiệu cho cơ thể đó thời gian để nghỉ ngơi khi lượng caffeine đạt đến một giới hạn nhất định) và cho phép các chất kích thích như dopamine hoạt động tích cực. Đây là nguyên nhân gây ra cảm giác lo lắng, bồn chồn cùng cực sau khi uống cà phê. Theo Huffington Post, độ nhạy của bộ não đối với caffeine khác nhau rất lớn giữa người này với người khác, tùy thuộc vào các thụ thể adenosine liên kết với caffeine sau khi được tiêu thụ.

Tác dụng phụ của thuốcTheo Trung tâm Mayo Clinc, thuốc kháng sinh, thuốc hen suyễn và

echinacea có tác dụng tăng cường độ nhạy không mong muốn đối với caffeine. Nếu thuốc kháng sinh và echinacea cản trở sự trao đổi chất của caffeine, khiến nó ở trong cơ thể trong thời gian dài và với số lượng cao; thì thuốc hen theophylline có tác dụng phụ khi kết hợp với caffeine là khiến bạn cảm thấy khó chịu ngay tức thì sau khi uống.

Giới tínhCơ thể xử lý caffeine khác nhau dựa trên giới

tính, và phụ nữ một cách tự nhiên chuyển

hóa caffeine nhanh hơn nam giới. Một nghiên cứu từ các nhà khoa học tại Đại học Barcelona (Tây Ban Nha) cho thấy trong nhóm sinh viên cùng độ tuổi, sau khi dùng một lượng chuẩn caffeine chỉ trong vòng 10 phút sau khi tiêu thụ, caffeine ảnh hưởng đến cả hai giới, nhưng nam giới cảm nhận được tác động nhiều hơn, mạnh hơn so với phụ nữ.

Rối loạn lo âuNhững người đối phó với chứng rối loạn lo âu mỗi ngày, nồng độ caffeine

cao có khả năng làm triệu chứng trầm trọng thêm. Theo giáo sư, tiến sĩ Roland Griffiths tại Trường Johns Hopkins of Medicine (Mỹ), caffeine được sử dụng rộng rãi trên thế giới như một loại thuốc làm thay đổi tâm trạng. Do đặc tính của mình, caffeine có thể gây lo lắng và hoảng loạn, thậm chí đẩy các cuộc hoảng loạn ở những người bị rối loạn lo âu lên đến đỉnh điểm và gây mất ngủ ở những người dễ bị hoảng loạn.

Sự trao đổi chất chậmMột enzyme trong gan giúp cơ thể chuyển hóa caffeine có thể khác nhau về

số lượng giữa người này với người khác, từ đó ảnh hưởng đến khả năng xử lý caffeine. Những người sản xuất ít các enzyme chuyển hóa này mất nhiều thời gian để đưa caffeine thoát ra khỏi cơ thể. Khi caffeine lưu lại trong cơ thể lâu, sẽ gây ra tác dụng phụ là làm căng thẳng kéo dài. Ngược lại, những người có các enzym chuyển hóa caffeine trong gan nhiều, nên cho dù tiêu thụ caffeine nhiều và thường xuyên hơn vẫn không bị những tác dụng phụ.

Sưu tầm

Tại sao ‘phê’ khi uống cà phê?

Love MomMiss ...

Văn Hóa-Giải Trí

Con thường buồn vì một ai đó

Mà ít khi quan tâm đến những sợi sương mai trên mái đầu của mẹ

Con thường khóc sụt sùi khi mất đi nàng gái trẻ

Mà quên rằng mắt mẹ đã mờ dần theo dấu vết thời gian.

Con dại khờ khi chỉ nghĩ cho con

Mà quên mất khi con đau mẹ cũng buồn nhiều lắm

Con thường bỏ ngoài tai những lời mẹ dặn

Mà lại nhớ như in những sở thích của một người.

Con vẫn lo không biết người ta đang khóc hay cười

Mà dửng dưng không gửi một lời quan tâm đến mẹ

Con lo âu khi thấy người ta thở dài khe khẽ

Mà quên mất mẹ đã bao lần lặng lẽ khóc vì con.

Con cuống cả lên khi người ta dỗi dỗi hờn hờn

Mà quên mất mẹ đã vì con nuốt tủi hờn, khó nhọc

Con có thể vì một người ra đi mà đớn đau, khóc lóc

Nhưng lại quên mẹ đã mất bao ngày khổ cực nuôi con

Trần Anh Tuấn

Công ty Phố Mới

Thư gửi mẹ POSCO ơi, một ngày mới lại về

Trong tiếng máy quay đều như hơi thở

Những nụ cười rạng rỡ

Những bàn tay thoăn thoắt, khẩn trương

Giọt mồ hôi như thể vấn vương

Của người thợ làm không ngơi nghỉ

Máy móc là bạn đời tri kỷ

Dãi lụa dài, tấm thép đã cán xong

Chút tình yêu tôi vẫn đợi mong

Cuộn coil nóng cuốn tròn bao kỷ niệm

Tuổi trẻ qua với bao điều lưu luyến

Từng trục lăn, từng bánh xe quay

Của một thời tôi đã ở đây

Cùng góp sức cho POSCO rộng lớn.

Nguyễn Thanh Minh

Nhớ POSCO

Tỉnh rượu đi nào gã ngẩn ngơ,

Đợi thơ đợi gió đến bao giờ

Nàng xuân lấp ló về bên cửa

Thương nửa hồn thu vội buông hờ.

Trần Thanh Hải

Bộ phận Tài Chính Kế Toán

Sẽ chẳng cònNước mắt nữa đâu anh.

Dù muốn khócNhưng tình mình khô cạn

Cổ họng đắngNhưng lòng đang cuồng khát

Hạnh phúc nàoÒa vỡ chẳng tiếc thương

Sẽ chẳng cònThương nhớ nữa đâu em

Cơn mưa hạCay nồng đến rất lạ

Em đã đếnRồi ra đi bất chợt

Tim anh giờHóa đá những yêu thương.

Trần Thanh HảiBộ phận Tài Chính Kế Toán

Hối tíếc

Đa tình

26| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Cùng xem món mì gói “bình dân” hóa thân thành bánh pizza “sang chảnh” như thế nào nhé!

Nguyên liệu cần dùng để làm món mì gói pizza gồm:

- 1 vắt mì ăn liền đã chần sẵn (để ráo)- 3 quả trứng gà- 1-2 lát phô mai tùy sở thích- Hành lá, ớt (bạn có thể dùng ớt chuông với 3 màu

xanh, vàng, đỏ cho món ăn thêm đẹp và có mùi thơm hơn)

Cùng bắt tay vào thực hiện nào: Bước 1:- Đầu tiên, bạn cắt phô mai thành sợi.

Bước 2:- Băm nhỏ hành lá và ớt. Nếu dùng ớt chuông, bạn cắt

thành hạt lựu thật nhỏ.

Bước 3:- Đặt chảo lên bếp, cho phần mì đã chần vào, dàn đều

cho thành hình tròn để thành phẩm sau cùng được đẹp mắt hơn. Các bạn nên dùng chảo chống dính để không phải cho quá nhiều dầu ăn.

Bước 4:- Giờ thì mình đánh tan trứng trong một chén nhỏ, cho

một ít dầu ăn vào và nêm gia vị vừa ăn nhé!

Bước 5:- Bạn đổ đều phần trứng vừa đánh vào ngập phần mì

trong chảo, để lửa nhỏ đến vừa cho trứng chín đều mặt dưới trước.

- Với mặt trên thì bạn canh cho trứng chín “lòng đào” để tạo độ kết dính với các nguyên liệu cho về sau.

Bước 6:- Tiếp theo, bạn nhanh tay rắc đều hành lá, ớt (ớt

chuông) lên phần mì - trứng.

Bước 7:- Dùng xẻng lật úp “mặt lòng đào” của phần mì - trứng

xuống mặt chảo, chiên đến khi trứng chín hẳn và kết dính

với các nguyên liệu khác. Bước 8:- Rắc đều phần phô mai sợi lên miếng trứng, để lửa nhỏ

cho phô mai nóng và hơi chảy ra phủ lên phần mì - trứng là được.

Món mì gói pizza của chúng mình đã hoàn thành rồi đây:

Bạn có thể gấp đôi miếng mì – trứng này lại để có 1 miếng pizza nhân phô mai béo ngậy hoàn hảo nhé!

Vị của nó giòn, thơm... vô cùng!

Trông ngon và hấp dẫn quá đi phải không nào?

Sưu tầm

Góc Đời Sống Khúc biến tấu từ mì gói “bình dân” thành “mì pizza” sang chảnh

27| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Tạo ra 1 tủ sách nhỏ và một không gian đọc sách thu hút

Bé yêu sẽ không biết sách là gì, sẽ không có bất kỳ niềm hứng thú nào với sách nếu nhà bạn không có bất kỳ một quyển sách nào cả. Chính vì vậy, việc làm đầu tiên và tiên quyết là bạn cần tạo dựng trong nhà một tủ sách nhỏ, và có một giá sách riêng để các loại sách báo dành cho các bé. Bố mẹ cũng nên lưu ý những sách báo nhạy cảm, nội dung, hình ảnh không phù hợp với lứa tuổi các bé cần phải để một góc riêng, kín đáo nhé.

Thêm vào đó, không gian dành để đọc sách cũng đóng một vai trò rất quan trọng, không gian ấy phải nằm gần kề với tủ sách, đảm bảo thoáng mát, được trang trí sinh động, cuốn hút và giúp các bé nuôi dưỡng lòng đam mê đối với sách.

Hãy tạo ra thói quen đọc sách mỗi ngày

Đối với các bé, bố mẹ chính là những người thầy vĩ đại nhất, do đó những thói quen hàng ngày của bố mẹ

rất hay được các bé “bắt chước” làm theo. Lúc này, các bé còn nhỏ và chưa thể ý thức được sách là gì, tác động của nó như thế nào, chính vì vậy bố mẹ cần tác động vào lòng hiếu kỳ, sự chú ý của trẻ bằng cách duy trì thói quen đọc sách mỗi ngày vào những khoảng thời gian nhất định ngay từ lúc các bé mới sinh ra cho đến khi đã trưởng thành nhé.

Giúp các bé tìm ra câu trả lời từ những quyển sách

Các bé yêu của chúng ta còn nhỏ nên chuyện gì bé cũng có thể thắc mắc và muốn được bố mẹ giải đáp, “mẹ ơi, vì sao thế này”, “bố ơi, sao lại thế kia”. Những lúc như thế, bạn hãy giúp bé tìm ra câu trả lời đồng thời phân tích cho bé hiểu chỉ có những quyển sách mới có thể giúp bé trả lời được tất cả những điều thắc mắc, khó hiểu. Dần dần như thế bé yêu nhà bạn sẽ có niềm đam mê và hiếu kỳ với những quyển sách đấy. Chúng sẽ nghĩ cái gì bố mẹ cũng biết là do bố mẹ đọc sách hàng ngày.

Tạo niềm hứng thú với sách ngay từ khi còn trong bụng mẹ

Ngay từ khi mang thai bé, người mẹ hãy chăm chỉ đọc sách mỗi ngày và tâm sự với bé về những điều bạn vừa đọc được, kể cho bé nghe một câu chuyện vui, hãy những điểu bổ ích, bạn tin không, bé vẫn có thể cảm nhận được hết đấy.

Khi bé vừa mới lọt lòng, dù chưa ý thức được sách là gì, bạn hãy tạo ra thói quen đọc sách cho bé nghe mỗi ngày. Việc này không chỉ giúp trẻ có được trí thông minh, sự tưởng tượng và ngôn từ phong phú mà còn có ý nghĩa trong việc nâng cao kỹ năng giao tiếp của trẻ sau này, giúp gắn kết tình cảm giữa bố mẹ với trẻ nữa đấy. Từ đó, bạn đã giúp trẻ biết yêu mến những cuốn sách

hơn rồi đấy.

Để bé tiếp xúc với sách sớm là cách dạy con thích đọc sách

Muốn các bé yêu sách, ham đọc sách, ham muốn tìm hiểu những điều mới lạ trong sách, bạn cần tạo mọi điều kiện tốt nhất cho bé đọc sách ở mọi lứa tuổi. Thay vì để trẻ mải mê với ti vi, máy tính hay những trò chơi khác, … bạn hãy mua cho trẻ những cuốn truyện tranh, truyện cổ tích nhiều màu sắc, hình ảnh sinh động để kích thích tính hiếu kỳ, ham muốn của trẻ.

Thêm vào đó, tùy theo sở thích, thiên hướng, độ tuổi của các bé mà bạn có thể lựa chọn cho con những loại sách, báo khác nhau sao cho phù hợp, ví dụ:

– Đối với trẻ dưới 1 tuổi, bạn nên chọn những sách tranh có màu sắc rực rỡ, mỗi bức tranh là một sự vật cụ thể dễ thu hút sự chú ý của trẻ, tranh ảnh phải phù hợp với nhận thức của trẻ, chính xác, rõ ràng, đơn giản, gần gũi, giống thật như: con mèo, quả chuối, cái ca…;

– Đối với trẻ từ 1-2 tuổi, bạn nên mua cho các bé những cuốn sách phản ánh những sự vật gần gũi như: căn phòng, đồ dùng sinh hoạt, con vật, đồ chơi, cây cối hoặc những hoạt động quen thuộc hằng ngày của trẻ và những người thân thiết phù hợp với trẻ ở lứa tuổi này;

– Đối với trẻ từ 2-3 tuổi: Bạn nên chọn sách có nhiều tranh kết hợp với các dòng chữ có chú thích thật ngắn gọn, dễ hiểu, câu chữ có vần để trẻ dễ bắt chước. Những bức tranh có thể trừu tượng hơn một chút, những con vật cũng không nhất thiết phải giống con vật thật nhằm tăng trí tưởng tượng của bé.

Ngoài ra, vào những dịp cuối tuần, bạn nên đưa các bé đi nhà sách chơi và biến nơi đây thành một điểm đến hấp dẫn cho các bé nhé, dần dần các bé sẽ cảm nhận

được giá trị của những cuốn sách và có lòng đam mê đọc sách một cách lạ kỳ đấy.

Không nên ép buộc các bé đọc sách mà phải tạo sự hứng thú

Mọi sự ép buộc đều không có giá trị và không mang lại kết quả nếu thực sự các bé không muốn. Nếu suốt ngày bạn la mắng, ép buộc các bé đọc sách thì chỉ khiến chúng sợ hãi và né tránh dần các cuốn sách mà thôi. Hãy biết cách khơi dậy lòng yêu sách, niềm hứng thú đọc sách của các bé từ những việc đơn giản nhất. Khi ấy, bạn không cần ép buộc thì bản thân các bé cũng đã rất yêu, rất mến những cuốn sách rồi.

Dạy các bé biết giữ gìn sách thật cẩn thậnĐể dạy con thích đọc sách và giữ sách cẩn thận thì

bạn cần phân tích cho bé hiểu sách là một người bạn tốt nên cần được nâng niu, giữ gìn thật cẩn thận, tránh không làm nhàu nát, không làm rách sách và phải để sách vào đúng vị trí sau khi đã đọc xong. Và chính bạn cũng phải làm gương cho các bé trong việc này đấy, sau khi đọc truyện cho các bé nghe xong, bạn gấp sách lại cẩn thận, để lên giá sách đúng chỗ ban đầu và nói với bé “lần sau khi lấy sách con cũng phải để lại chỗ cũ như thế nhé”, chắc chắn lần sau các bé sẽ nhớ và làm theo lời bạn ngay.

Trong quá trình dạy dỗ con cái, việc tạo cho bé thói quen đọc sách và niềm yêu thích đối với sách là một phương pháp đóng vai trò hết sức quan trọng. Với bí quyết dạy con thích đọc sách trên đây sẽ giúp các bạn có thêm kinh nghiệm để hướng các bé đến với những điều mới lạ trong từng cuốn sách, biến sách thành người bạn thân của các bé trong cuộc sống hàng ngày. Các bạn hãy thử ứng dụng và kiểm nghiệm kết quả nhé, chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả bất ngờ đấy.

Theo: beyeu9.com

Góc Đời Sống

Bí quyết dạy con thích đọc sách

28| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Giải ô chữ

Mời các bạn tham gia giải ô chữ kỳ này cùng chúng tôi

1. Tên tiếng Anh của chống bán phá giá?

2. Đề tài cảm hứng cho nhiều nhà thơ?

3. Tên viết tiếng Anh của Khu vực mậu dịch tự do của ASEAN ?

4. Tên gọi vị vua dựng nước Văn Lang?

5. Ngày lễ 30/4 hàng năm gọi là ngày gì?

6. Tên viết tắt của tổ chức được Việt Nam đăng cai lần thứ 132?

7. Tên một phòng thuộc CAL?

8. Trung thu là tết của ai?

9. ...là vinh quang?

10. Ngày 5/9 hàng năm thường là ngày gì?

11. Tên một công đoạn của dây chuyền CAL?

12. Tên viết tắt của một tổ chức bảo vệ quyền trẻ em?

13. Rằm tháng 7 còn được gọi là ngày gì?

Thư Giãn

Ô chữ kỳ trước

Chúc Mừng- Anh Hà Thế Hiền- Bộ phận CAL- Anh Lê Hữu Lộc - Bộ phận PTD

Đã đạt giải ô chữ kỳ trước

Ban biên tập xin lưu ý với các bạn, khi gửi đáp án tham gia “Giải ô chữ”, các bạn vui lòng gửi toàn

bộ đáp án của ô chữ (như trên). Nếu đáp án nào chỉ gửi từ keyword xem như không hợp lệ.

Ban biên tập xin chân thành cám ơn các bạn đã đóng góp ý kiến, cũng như bài viết cho chúng tôi để hoàn thành Bản tin nội bộ ngày càng được hoàn thiện hơn.

Đồng thời, Ban biên tập xin cám ơn và đã trao tặng món quà lưu niệm dành tặng cho 2 thành viên đã đóng góp bài viết nhiều nhất trong 6 tháng vừa qua là:

- Anh Huỳnh Ngọc Huy- Bộ phận Nhân sự & Hành chính

- Chị Nguyễn Thị Trang- Bộ phận Thiết bị & Hệ Thống thông tin

29| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015

Ai nịnh ai?

Một anh nhà giàu hỏi người nghèo:- Tôi giàu anh có nịnh tôi không?Người nghèo: Ông giàu mắc mớ gì đến tôi

mà tôi phải nịnh ông?Nhà giàu: Nếu tôi cho anh nửa gia tài, anh

có nịnh tôi không?Người nghèo: Lúc đó tôi giàu bằng ông rồi

việc gì tôi phải nịnh ông.Nhà giàu: Nếu tôi cho anh cả gia tài, anh có

nịnh tôi không?Người nghèo: Chắc chắn lúc đó ông phải

nịnh tôi.

Ai thấy con chim

Một ông mục sư có nuôi 1 con chim mà ông rất yêu quý. Một hôm, ông không thấy con chim của mình đâu nữa. Ông rất buồn, và cho rằng có người đã bắt được nó. Một sáng chủ nhật, trong buổi lễ, ông mục sư hỏi tất cả:

- Ta có 1 câu hỏi cho các con, và ta yêu cầu

các con phải nói sự thật. Các con hãy nghe cho rõ đây: Có ai có 1 con chim không? Tất cả đàn ông trong nhà thờ đứng lên.

Ông biết mọi người đã hiểu sai ý mình, liền tìm 1 cách diễn đạt khác:

- Ý ta hỏi là có ai nhìn thấy chim bao giờ chưa? Tất cả phụ nữ trong nhà thờ đứng lên.

En en èn en… Ông càng lúng túng hơn:- Không phải, ta muốn hỏi, có ai nhìn thấy con

chim không thuộc sở hữu của mình, ví dụ như của nhà hàng xóm?

Một nửa phụ nữ đứng dậy. Không biết diễn đạt thế nào nữa, mục sư lắp bắp hỏi:

- Ta muốn hỏi, có ai đã nhìn thấy con chim của ta bao giờ chưa?

Tất cả các bà sơ liền đứng dậy.

Cười một phút

Thế mới tài

Cha nói với con:- Mày cầm cái chai đi mua một chai rượu

nhé.- Tiền đâu mà mua hả bố?- Không có tiền mua được mới tài chứ?- Một lát sau, con cầm cái chai không về,

cha hỏi: Rượu đâu hả mày?- Không có rượu, vẫn uống được, thế mới

tài chứ.

Ngang với...!

Bố vợ và con rể đi lên huyện.Tới bờ sông, 2 bố con nhìn thấy 1 con chó

bơi ở dưới Sông.Bố vợ: Con có biêt bơi không?Con rể: Dạ! Không ạ!Bố vợ: Ui! Mày không cả bằng con chó nữa

à?Con rể: Thế bố biết bơi không ạ?Bố vợ: Ta có chứ!Con rể: Thế bố cũng chỉ ngang với con chó

thôi! Hehehe

Thư Giãn Thay Lời Muốn Nói

Gửi các bạn đồng nghiệp,

Thời gian tôi làm việc cùng các bạn tuy không dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu hết được tính chất công việc cũng như mức độ nặng nhọc và cực khổ trong công việc mà các bạn phải đảm nhận. Tôi rất vinh dự vì đã có những đồng nghiệp hết lòng với công việc, có trách nhiệm với công ty như các bạn. Tôi mong rằng các bạn hãy chùng chung tay xây dựng một gia đình Phố Mới lớn mạnh, một đại gia đình POSCO-Việt Nam hùng mạnh. Kính chúc các bạn làm việc vui vẻ - đoàn kết - an toàn và hạnh phúc.

Trần Anh TuấnCông ty Phố Mới

Mỗi người ai cũng sẽ bắt gặp chữ “Duyên”

trong cuộc đời mình, riêng với tôi chữ “Duyên”

gắn với POSCO Việt Nam ấy đã được bắt đầu từ

năm 2014. Một năm đã thấm thoắt trôi qua, tôi

đã quen dần với nhịp công việc tại POSCO. Một

phần kết quả ấy là nhờ sự cố gắng của bản thân,

song phần lớn là sự hỗ trợ và giúp đỡ nhiệt tình

từ các anh chị, các bạn không chỉ riêng trong

phòng ban mà còn trong cả công ty. Xin chân

thành gửi tới mọi người trong gia đình POSCO

Việt Nam lời cảm ơn chân thành và lời chúc sức

khỏe cùng sự thành công trong công việc và

cuộc sống. Trần Thị Kiều Oanh

Bộ phận Tài chính & Kế toán

Bé Bự ơi! Vậy là ngày tháng

em cùng những

thành viên trong

nhà Bự cùng nhau

đi làm, đi ăn, đi chơi

sắp sửa chỉ còn lại

trong hồi ức của

những thành viên

trong nhà Bự. Nhanh quá, thời gian thấm thoát đã

hơn hai năm kể từ ngày em được kết nạp vào ngôi

nhà Bự này. Vậy mà giờ xa em, các thành viên còn lại

cũng chỉ biết cười (tiêu chí của nhà Bự là luôn zui zẻ),

thôi thì anh chị thầm chúc cho em trên đường mới gặp

được nhiều may mắn, hạnh phúc và thành công hơn.

Hẹn em một ngày không xa gia đình Bự lại gặp nhau!

Đã được kết nạp thì em mãi là thành viên của nhà Bự.

Dù đi đâu thì cũng update thông tin cho nhà Bự nhá! Ký tên

Cái nhà Bự đáng thương vì đã xa rời một thành

viên....hic ...hic...

Chân ướt chân ráo bước vào công ty chưa được 1 năm, vậy mà phải tạm xa gia đình POSCO rồi. Thời gian qua, vui buồn, khó khăn, vất vả đều đã trải qua, nhất là công việc đặc thù của phòng Bảo trì lúc nào cũng trong tình trạng Stand-by. Dù chưa làm gì được nhiều nhưng lại nhận được sự giúp đỡ rất nhiều từ mọi người. Gửi lời cảm ơn tất cả, chúc gia đình POSCO mình luôn vui vẻ đoàn kết tương trợ nhau trong công việc và cuộc sống! ^^

Thy Trang- Bộ phận Thiết bị & Hệ Thống thông tin

30| Bản Tin Nội Bộ Công ty TNHH POSCO-Vietnam Số 14/2015