fmt newsletter số báo tháng 3-2014

22
NỘI SAN KHOA QUẢN TRỊ KINH DOANH VÀ DU LỊCH ĐẠI HỌC HÀ NỘI Số báo đặc biệt Chào mừng 8/3/2014 Thầy Nguyễn Xuân Trường - giảng viên Kinh tế với tâm hồn thơ ca ................3 Cô Đặng Thúy Hà – Nữ doanh nhân Nielsen Vietnam – với những chia sẻ đáng quý!.............................6 National- Chèo -Ographic, của tây hay của ta.............................................9 Hạnh phúc không phải để chờ đợi.........................14 Bản giao mùa không tên.....................................16 Gương mặt FMT thời sinh viên.............................18

Upload: fmtnewsletter

Post on 16-Mar-2016

216 views

Category:

Documents


0 download

DESCRIPTION

Số báo đặc biệt chào mừng Ngày Quốc Tế Phụ Nữ 8/3

TRANSCRIPT

NỘI SAN KHOA QUẢN TRỊ KINH DOANH VÀ DU LỊCHĐẠI HỌC HÀ NỘI

Số báo đặc biệt Chào mừng 8/3/2014

Thầy Nguyễn Xuân Trường- giảng viên Kinh tế với tâm hồn thơ ca ................3

Cô Đặng Thúy Hà – Nữ doanh nhân Nielsen Vietnam – với những chia sẻ đáng quý!.............................6

National- Chèo -Ographic,của tây hay của ta.............................................9

Hạnh phúc không phải để chờ đợi.........................14

Bản giao mùa không tên.....................................16

Gương mặt FMT thời sinh viên.............................18

Tổng biên tập:Thầy Hoàng Gia Thư

Chủ tịch CLB:Nguyễn Thanh Huyền

Phó tổng biên tập:Phạm Thị Vân

Phóng viên:Nguyễn Thị Phương Thùy

Trần Thị ThúyĐào Phương Mai

Nguyễn Thị Lan AnhTrần Thị Huyền TrangTrần Thị Hoàng Anh

La Thị Thu HươngĐào Ngọc Nguyên

Thiết kế: Nguyễn Thị Xuyên

Trần HiếuNguyễn Thị Phương Thảo

Marketing and HR:Đỗ Thị Trà My

Đỗ Thị HuệNguyễn Quỳnh DươngTrịnh Thị Hồng Loan

Dương Thu HồngBùi Thị Thủy

Những người thực hiệnMục lục

Thầy Nguyễn Xuân Trường - giảng viên Kinh tế với tâm hồn thơ ca ....................3

Cô Đặng Thúy Hà – Nữ doanh nhân Nielsen Vietnam – với những chia sẻ đáng quý!......................................................6

National- Chèo -Ographic, của tây hay của ta....................................................9

“Thư viện cho em”- dự án của tình yêu thương và lòng nhiệt huyết ....................12

Hạnh phúc không phải để chờ đợi...........14

Bản giao mùa không tên........................16

Gương mặt FMT thời sinh viên...........18

Bitcoin - một ẩn số công nghệ...............22

Đôi nét về Thầy:

- Full name: Nguyễn Xuân TrườngBOD: 28/8/1985- Marital status: single (trong 1-2 năm nữa… :D)- Quê quán: Hải Phòng- Du lịch: Đất nước Thầy muốn đến nhất đó là Vương Quốc Anh, đơn giản là Thầy thích Tiếng Anh, các shows truyền hình Anh, films của nước Anh… và những nơi nào có phong cảnh hữu tình, bầu không khí trong lành là Thầy muốn đến.- Loài hoa yêu thích: Hoa Ly và Hoa Cúc- Thời gian Thầy gắn bó với FMT: Khi tốt nghiệp HANU vào năm 2008, Thầy đã ở lại HANU giảng dạy, đến năm 2012, Thầy sang ÚC du học và vào tháng 9-2013, Thầy đã hoàn thành bằng Master và trở về FMT để tiếp tục công việc giảng dạy, truyền cảm hứng cho sinh viên.

Chiều cuối tháng 2, một buổi chiều đẹp trời với sự hòa quyện

của cái lạnh cuối đông và những tia nắng ấm mùa xuân, phóng viên FMT Newsletter đã có cơ hội gặp gỡ và trò chuyện với Thầy Nguyễn Xuân Trường, và nghe Thầy chia sẻ những cảm nghiệm rất thú vị về cuộc sống.Trước khi gặp Thầy, chúng tớ cảm thấy rất hồi hộp, lo lắng… ,trong đầu đặt ra một vài câu hỏi: “Không biết Thầy có khó tính không?”, “Trông Thầy như thế nào nhỉ?”…(bởi vì 2 phóng viên News chưa ai được học môn Thầy dạy cả). Nhưng khi buổi phỏng vấn bắt đầu, mọi lo sợ của chúng tớ bị tan biến…Cảm nhận đầu tiên của chúng tớ, Thầy khá handsome, rất vui tính, nói chuyện cực dễ thương…:D Khi trò chuyện với Thầy, người đối diện sẽ bị lôi cuốn vào câu chuyện của Thầy không chỉ bởi giọng nói trầm ấm mà còn bởi lối trò chuyện rất tự nhiên, chân thực…Bây giờ, chúng mình hãy cùng tìm hiểu nhiều hơn về người Thầy của chúng mình nhé P.v: Thưa Thầy, Thầy có thể bật

mí về sở thích của Thầy không ạ?Thầy X.Trường: Hiện tại nhé (bởi vì sở thích của mình luôn thay đổi… ^^), sở thích của mình là đọc sách… Sở thích này được inspired bởi cô Giang Hoàng và 1 người em ở bên Úc. Mình vừa kết thúc cuốn sách “Bãi vàng, đá quý, trầm hương” - Nguyễn Trí; một cuốn sách nói về một mảng khác của đời sống xã hội, một cái gì đó lạ so với cuộc sống của mình…nói chung là rất khác lạ, mình khó có thể tự trải nghiệm được. Khi đọc cuốn sách đó, mình có một thôi thúc đến thăm những vùng đất từ Quảng Bình đến Thành phố Hồ Chí Minh để khám phá cuộc sống nơi đó…Trước đấy, mình có đọc cuốn sách “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Linh - 1 trong những tác phẩm nổi tiếng, nói về diễn biến tâm lý của một người chiến sỹ trong chiến tranh, giữa khoảng khắc của sự sống và cái chết. Nếu như một người nước ngoài hỏi về văn học Việt Nam, “Nỗi buồn chiến tranh” là một tác phẩm có thể được recommend, bởi

FMT Newsletter 3

chết. Nếu như một người nước ngoài hỏi về văn học Việt Nam, “Nỗi buồn chiến tranh” là một tác phẩm có thể được recom-mend, bởi nó đưa ra một góc nhìn khác về chiến tra-nh, bên cạnh những gì mà chúng ta vẫn thường biết đến: sự hi sinh, lòng dũng cảm, bất khuất…Lời kể của Thầy khiến tớ nghĩ đến cuốn truyện “Ăn mày dĩ vãng” của Chu Lai; cuốn truyện kể về cuộc sống của người lính hậu chiến tranh, câu chuyện cũng đem đến hình ảnh của những con người “sống” rất lạ, không như những gì mình vẫn hay nghĩ về cuộc đời người lính sau thời chiến.Chỉ trong vài phút ngắn ngủi nghe Thầy giới thiệu về những cuốn sách mà Thầy từng đọc, chúng tớ thực sự bị cuốn hút. Chắc

chắn, sau buổi trò chuyện này, “Nỗi buồn chiến tranh” sẽ là cuốn sách mà chúng tớ tìm đọc. Các bạn hãy cùng khám phá cuốn sách này nhé…:DP.v: Vậy về còn về lĩnh vực ca hát, nấu ăn…thì sao ạ?Thầy X.Trường: Đôi lúc mình nấu ăn rất ngon, đôi lúc nấu ăn rất là tệ…Đi ăn ở đâu, thấy món ngon và lạ, mình sẽ hỏi bạn, hỏi người phục vụ, hoặc tự phân tích món ăn và về nhà chế biến… ^^. Hồi bên Úc, mình tự nấu ăn, lúc đó search goo-gle để xem nấu như thế nào. Mình cũng thỉnh thoảng tổ chức party rồi mời bạn bè về nhà vào những dịp đặc biệt. (Thầy của chúng ta có triển vọng trở thành “đầu bếp” cho gia đình nhỏ của Thầy sau này, các bạn nhỉ!)P.v: Khi ở bên Úc, ngoài việc học,

Thầy có đi làm part-time không ạ?Thầy X.Trường: Mình đã từng đi bán hoa quả…(một part-time job khá lạ với sinh viên Việt Nam nhỉ... ^^). Khi làm việc ở shop hoa quả, mình đã học được cách quản lý của người chủ. Cách quản lý khá rõ ràng - công việc và đời sống riêng tư là 2 lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, ngay cả giữa 2 vợ chồng: người vợ trả tiền lương cho nhân viên, nguời chồng đi lấy hoa quả, không ai can thiệp vào phần của ai. Có 1 điều rất hay, người chủ luôn cố gắng tạo cho nhân viên cảm giác: tôi (người nhân viên) là chủ. Khi không có mặt ở cửa hàng, người chủ sẵn sàng giao chìa khóa cho nhân viên, họ muốn tạo cho nhân viên mình thấy rằng “mình chính là một phần của cửa hàng”,

như vậy, nhân viên sẽ làm việc tích cực và có trách nhiệm hơn.Thầy X.Trường: Một điểm nữa mà ở bên Úc họ làm rất tốt, đó là custom-er service được đặt lên hàng đâu. Có thể giữa người chủ và nhân viên, hoặc giữa nhân viên với nhau có mâu thuẫn, họ không bao giờ để ảnh hưởng đến công việc, đến khách hàng… Trong giờ làm, hạn chế tối đa việc chit chatting, để khi khách hàng bước vào, họ luôn có cảm nhận rằng: “mình luôn được sẵn sàng phục vụ”. Đó là 1 cái rất khác so với Việt Nam. Ở đó, nhân viên chủ động tư vấn cho khách hàng biết sản phẩm một cách rõ ràng: đâu là sản phẩm tốt nhất, sản phẩm bình thường, chất lượng sản phẩm xứng với số tiền mà họ trả….tạo cho khách hàng

sự tin tưởng.Những trải nghiệm của Thầy về part-time job rất thú vị đúng không các bạn? Từ những kinh nghiệm thực tế của Thầy, chúng mình đã biết thêm về nghệ thuật quản lý, bán hàng… rất thiết thực cho FMT-ers.P.v: Thầy có thể bật mí một vài kỉ niệm của Thầy đáng nhớ về ngày 8/3 hồi thời gian học phổ thông, đại học không ạ?Thầy X.Trường: Xem nào…Hồi học phổ thông là một khoảng thời gian khá quiet…vì mình không có par-ticular interest nào trong lớp cả. Chỉ đơn giản là mấy bó hồng, mấy tiết mục ca nhạc, một ít đồ ăn để mọi người trong lớp, đặc biệt là các bạn gái, liên hoan… về Đại học, Thầy cũng không có quá nhiều kỉ niệm đặc biệt. Mình cũng là HANU-er

FMT Newsletter 4

Còn về Đại học, Thầy cũng không có quá nhiều kỉ niệm đặc biệt. Mình cũng là HANU-er K04, hồi đấy, lớp chỉ có 2 bạn con trai, còn đâu toàn các bạn gái. Và mình cũng ít quan tâm đến ngày này 8/3, 20/10…. :(P.v: Ngày quốc tế phụ nữ 8/3 đang đến gần, Thầy có thể chia sẻ một chút về những người phụ nữ đặc biệt trong trái tim Thầy được không ạ (người bà, người mẹ,…)?Thầy X.Trường: Oa… đó là người mẹ (không chút đắn đo), mẹ là một người có ảnh hưởng lớn đối với mình, từ nhỏ mẹ đã tạo cho mình tính tự lập, mẹ luôn hướng cho chị em mình tính độc lập cao, biết tự chịu trách nhiệm về những hành vi, quyết định của bản thân. Mẹ rất dịu dàng, ân cần. Khi mình làm sai điều gì, mẹ sẽ không quát, mắng, mà mẹ dạy bảo rất nhẹ nhàng, mẹ để tự mình nhận ra cái sai… Phải thừa nhận rằng, mẹ là người yêu thương con cái hết mực, luôn tôn trọng ý kiến của các con… Trước kia, khi chuẩn bị thi Đại học, mẹ có khuyên mình thi Sư phạm ở Hải Phòng, bố lại khuyến khích thi vào Xây dựng, nhưng cuối cùng, mình lại quyết định thi vào khoa Quản trị kinh doanh trường Đại học Hà Nội. Lúc đó, mẹ không phản đối, mẹ chỉ phân tích cho mình về những khó khăn sẽ phải đối mặt khi đến nơi đất khách quê người… tuy nhiên, mẹ vẫn tôn trọng quyết định của con cái…P.v: Thầy đã tặng mẹ món quà nào vào ngày 8/3 chưa ạ?Thầy X.Trường: …Hồi học năm nhất Đại học, mình đã sử dụng tháng lương đầu tiên đi làm part-time để mua quà tặng bố mẹ, ông bà và các chị. Và thú thật là chưa có năm nào 8/3 mua tặng mẹ… Thường khi nhận lương ở trường, mình sẽ mua tặng bố mẹ, gia đình những món quà cần thiết, đến những ngày đó mình cũng không biết mua gì nữa (:”>)… À, năm nay 8/3, mình sẽ mua quà tặng các cháu (Thầy có tận 5 cháu rồi đấy…!) thay vì mua quà tặng các chị.P.v: Là một giảng viên ở FMT, Thầy có ấn tượng đặc biệt nào với các cô giáo ở Khoa không ạ?Thầy X.Trường: …Tình cảm đặc biệt nhất mình dành cho cô Nga - trưởng khoa cũ của FMT, hiện giờ cô đang ở bên Úc. Hồi đó, mình được học cô môn Microeconomics…cô dạy rất hay, những bài giảng của cô rất ý nghĩa, rõ ràng, thiết thực. Ngay từ những bài đầu tiên, cô đã thay đổi suy nghĩ của mình, đó là trong cuộc sống, luôn phải cân đo, cân nhắc (“trade-offs”), đặc biệt khi đưa ra 1 quyết định, cần xem xét “opportunity cost” để đưa ra một quyết định tốt hơn. Ngay cả việc khi mình sang Úc, cô cũng là người inspire, guide cho mình nhiều thứ…. Oa… Còn một điều mà mình học được từ cô Nga chính là: luôn đặt sinh viên lên vị trí number one. Sinh viên chính là custormer của giáo viên, và giáo viên sẽ tạo mọi điều kiện tốt nhất cho những vị custormers của mình…

“Ngày tám tháng baTỉ muội trong khoaNhận được nhiều quàTay ôm đầy hoaXinh tươi phơi phớiHọc hành tiến tớiVui, yêu cuộc đời”

“Chúc các cô giáo ở trong khoa một ngày thật tuyệt vời, đầy ý nghĩa bên cạnh gia đình, bạn bè và những người yêu thương!” Thầy Xuân Trường.

Hai phóng viên nhà News vẫn còn rất muốn được ngồi trò chuyện nhiều hơn với Thầy, nhưng do thời gian có hạn nên buổi phỏng vấn đành kết thúc tại đây… Thay những tình cảm mà Thầy Xuân Trường đã sáng tác bài thơ dành tặng phái nữ (cả cô và trò) trong ngôi nhà FMT:

FMT Newsletter 5

Cô Đặng Thúy Hà Nữ doanh nhân Nielsen Vietnam

với những chia sẻ đáng quý!Cô Đặng Thúy Hà: “Phụ nữ VN từ xưa tới nay đều là những con người tần tảo dãi dầu, chịu thương chịu khó…có một sự tiếp nối về truyền thống, về những đức tính tốt đẹp của người phụ nữ VN. Đó là tinh thần cần cù làm việc, không nề hà khó khăn, khả năng chịu áp lực tốt.”

Cô Đặng Thúy Hà, với cương vị Giám đốc Khách hàng Khu vực miền Bắc Nielsen Việt Nam, là vị khách mời đặc biệt mà báo FMT Newsletter muốn được giới thiệu với bạn đọc kì này. Là người phụ nữ bận rộn với những dự án không ngừng nghỉ cống hiến cho lĩnh vực Marketing, nhưng với mong muốn giải đáp những băn khoăn của lớp sinh viên còn nhiều bỡ ngỡ với lĩnh vực Marketing, Cô Đặng Thúy Hà đã đồng ý trả lời phỏng vấn báo News khi đang đi công tác tại Thành phố Hồ Chí Minh. Những chia sẻ sâu sắc, gần gũi của Cô đã giúp lớp sinh viên chúng tôi cảm nhận được tâm huyết của Nữ doanh nhân ấy với Marketing và lĩnh vực Nghiên cứu thị trường, cũng như nhận ra rằng dù ở bất cử lĩnh vực nào, hãy đam mê và cống hiến, chúng ta sẽ gặt hái được những kết quả đáng mong đợi.

Hiện nay, Cô chịu trách nhiệm phát triển kinh doanh của khách hàng hiện tại và tiềm năng tại Hà Nội. Đồng thời, Cô còn chịu trách nhiệm về đội ngũ nghiên cứu thị trường lĩnh vực viễn thông tại Việt Nam.

Từng làm việc cho Indochina Research - chuyên về nghiên cứu thị trường. Tại đây Cô chịu chịu trách nhiệm dịch vụ khách hàng và quản lý con người.

Đối với nghiên cứu thị trường, Cô có kinh nghiệm trong phương pháp nghiên cứu định tính cũng như các nghiên cứu định lượng. Cô đã từng tham gia một số dự án nghiên cứu trên một loạt các ngành công nghiệp bao gồm hàng tiêu dùng nhanh, Viễn thông, CNTT & Internet, ngân hàng, giáo dục và nghiên cứu xã hội, vv ..

Cô nhận Giấy chứng nhận giáo dục cao nhất là Quản trị Kinh doanh Bằng cấp trong Marketing từ Solvay School-Bỉ

FMT Newsletter 6

Cô Đặng Thúy Hà Là người có kinh nghiệm hơn 14 năm trong lĩnh vực nghiên cứu, và kinh nghiệm hơn 4 năm làm việc tại Nielsen Việt Nam - Công ty nghiên cứu thị trường lớn nhất thế giới mạng lưới chi nhánh trên 110 quốc gia, Cô Hà đã không ngần ngại chia sẻ những suy nghĩ của mình về lĩnh vực Nghiên cứu thị trường hiện nay, cũng như những triển vọng của lĩnh vực Marketing trong thời gian tới.

Pv: Thưa Cô, trong một thế giới công nghệ “phẳng” như hiện nay, có phải các công ty không còn gặp khó khăn trong việc nghiên cứu thị trường (NCTT)?TL: Thực ra ngành nghiên cứu thị trường vẫn được coi là một ngành mới mẻ ở Việt Nam. Nielsen là công ty NCTT xuất hiện đầu tiên ở thị trường VN, nhưng tính đến nay cũng mới chỉ gần 20 tuổi đời thôi. Do vậy, nhiều doanh nghiệp, đặc biệt là những doanh nghiệp phía Bắc, vẫn còn đang ở giai đoạn đầu tiếp xúc với NCTT và chưa thực sự mạnh dạn trong việc sử dụng NCTT trong hoạt động kinh doanh của mình. Do vậy, mặc dù thế giới phẳng đã mang lại nhiều thay đổi tích cực, nhưng cũng chưa thể khẳng định ngay rằng các công ty đã không còn gặp khó khăn trong NCTT. Nhưng có một tín hiệu vui mà cô nhận thấy trong mấy năm gần đây là các doanh nghiệp đang bắt đầu thay đổi dần cách nhìn của mình về vai trò của NCTT, và dần làm quen nhiều hơn với các báo cáo NCTT.

P/v: Vậy thưa Cô, khi các công ty đều có khả năng nghiên cứu thị trường, đều hiểu rằng phải đặt giá trị của người tiêu dùng lên hàng đầu từ đó đưa ra những chiến lực Marketing hiệu quả trong tạo mối quan hệ với khách hàng, thì điểm khác biệt nào giúp các Công ty cạnh tranh, và xác lập được vị trí của mình trên thị trường?TL: Cô cũng rất mong rằng sẽ đến một lúc nào đó như các cháu nói, là các công ty đều có khả năng NCTT, đều hiểu vai trò của người tiêu dùng, từ đó đưa ra được những chiến lược marketing hiệu quả. Và tới lúc đó, khi mà các dữ liệu về khách hàng đều sẵn có, thì doanh nghiệp nào cũng có thể hiểu khách hàng cần gì, muốn gì, thì điểm khác biệt sẽ nằm ở bước hành động. Các doanh nghiệp có dám tự thay đổi mình để mang lại hiệu quả cao nhất cho khách hàng không? Điểm khác biệt ở đây sẽ là sợi dây cảm tính, thay vì mối quan hệ lý tính như hiện nay, sẽ giúp gắn kết khách hàng với doanh nghiệp.

Những chia sẻ của Cô Hà khiến chúng tôi có một cách nhìn khác về Marketing. Đấy không chỉ còn là chiến thuật để thành công nữa, mà là nghệ thuật của thành công! Nếu như ai đã, đang và sẽ học về lĩnh vực Marketing sẽ thấy được vai trò của Nghiên cứu thị trường là như thế nào. Lĩnh vực này không chỉ dừng lại ở việc thu thập, sắp xếp, phân tích, báo cáo thông tin, mà còn tạo ra cơ hội cho doanh nghiệp tiếp cận sợi dây tình cảm (heart-share) của người tiêu dùng.

P/v: Đối với những doanh nghiệp “trẻ”, mới xuất hiện trên nền thị trường cạnh tranh và đa dạng như hiện nay, cũng như không có nhiều nguồn lực về tài chính và con người, Cô thấy đâu là cơ hội/yếu tố khác biệt để họ có thể tồn tại, cạnh tranh, và khẳng định vị trí cho SP/DV của mình.TL: Doanh nghiệp trẻ, tuy gặp khó khăn là thiếu nguồn lực, thiếu sự từng trải, nhưng nếu nhìn theo lăng kính tích cực, thì chính sự thiếu thốn ấy lại là tác nhân lớn giúp họ không ngại thay đổi, dám liều mình, bởi họ chẳng có gì để mất cả. Họ có thể bắt đầu bằng việc dồn tâm sức phục vụ nhóm khách hàng nhỏ của mình cho thật tốt, lắng nghe và thấu hiểu, và thích nghi dần.

P/v: Theo Cô thì ngành marketing sẽ phát triển như thế nào trong những năm tới?TL: Rõ ràng là thị trường đang ngày một phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là với sự trợ giúp của công nghệ. Để theo sát bước tiến của thị trường, những người làm marketing cũng phải không ngừng cập nhật thông tin từ thị trường, từ người tiêu dùng. Nhưng nếu như trước đây, các thế hệ chuyên gia marketing cũ hướng đến những chiến lược marketing khổng lồ, tiếp cận tới hàng triệu người một lúc, thì ngày nay, với sự phát triển của NCTT, thì việc

FMT Newsletter 7

FMT Newsletter 8tìm hiểu người tiêu dùng cũng được nâng cao. Người tiêu dùng trong thế giới ngày nay không đơn giản là một đám đông bất kỳ nữa, mà họ đã dần dần thể hiện những trạng thái riêng, những khuôn mặt riêng. Marketing, vì thế, cũng sẽ hướng tới tiếp cận từng khách hàng chứ không thể áp dụng một phương pháp tiếp cận đại trà như trước nữa.

Khi được hỏi về hình ảnh người phụ nữ trong kinh doanh, cô Hà đã truyền tải một thông điệp thật rõ ràng, người phụ nữ Việt Nam có sức mạnh riêng của họ!P/v: Là người phụ nữ đã có kinh nghiệm và những thành quả đáng kể trong lĩnh vực Marketing, Cô có thể chia sẻ về thế mạnh và khuyết điểm của phái nữ, đặc biệt là phụ nữ Việt Nam, khi làm ở lĩnh vực Marketing nói riêng và kinh tế nói chung.TL: Phụ nữ VN từ xưa tới nay đều là những con người tần tảo, dãi dầu, chịu thương chịu khó. Từ người phụ nữ ngày xưa với những hình ảnh như hình ảnh người vợ “quanh năm buôn bán ở mom sông” của nhà thơ Tú Xương cho tới những phụ nữ hiện đại, thành đạt, làm việc say sưa trong các công sở ngày nay, cô thấy có một sự tiếp nối về truyền thống, về những đức tính tốt đẹp của người phụ nữ VN. Đó là tinh thần cần cù làm việc, không nề hà khó khăn, khả năng chịu áp lực tốt.Tuy nhiên, người phụ nữ ngày xưa làm việc vì miếng cơm manh áo gia đình, thì người phụ nữ ngày nay, bên cạnh trách nhiệm đó, họ còn mang trong mình khát vọng khẳng định mình. Điều này đặc biệt khó khăn đối với người phụ nữ VN vốn coi trọng gia đình. Rõ ràng, để có thể vừa “giỏi việc nước”, vừa “đảm việc nhà”, họ sẽ phải cố gắng bằng hai đấng mày râu.

P/v: Vậy thưa Cô, cách khắc phục đối với những thiếu xót đó là gì?TL: Người phụ nữ dù mạnh mẽ vẫn bị coi là thuộc phái yếu, nên họ cần có sự ủng hộ từ phía gia đình. Bên cạnh đó, bản thân người phụ nữ cũng phải tự trang bị cho mình cả kiến thức và sự dũng cảm để vượt qua được những giới hạn mà xã hội đặt cho mình.

P/v: Là một người phụ nữ bận rộn, làm thế nào để Cô cân bằng giữa cuộc sống gia đình và công việc?TL: Đó là một thử thách rất lớn đối với cô. Quả thực, nếu không có sự động viên rất lớn từ gia đình thì chắc cô khó có thể hoàn thành công việc được. Tuy nhiên, về phía bản thân, cô cũng tự đặt ra những giới hạn cho mình. Khi ở công sở thì cô tập trung hết sức cho công việc để mọi việc hiệu quả, và kiên quyết dành ra những khoảng thời gian “bất khả xâm phạm”, đó là những khi cô toàn tâm toàn ý chia sẻ cuộc sống cùng gia đình.Thực ra, sau những giờ phút làm việc căng thẳng, thì cô lại cảm thấy trân trọng những giây phút quây quần bên gia đình hơn đấy.

Xin chân thành cảm ơn những chia sẻ của Cô Hà! Chắc chắn những tâm huyết của thế hệ doanh nhân đang thành công trên những bước đi đầu của nền kinh tế Việt Nam sẽ là động lực và là tấm gương để những lớp trẻ kế cận như chúng cháu phấn đấu và phát huy khả năng của mình.Thật hiếm khi các Doanh nhân thành đạt có những câu chuyện gần gũi và thiết thực đối với thế hệ trẻ, đặc biệt là sinh viên. Cô Hà, dù rất bận rộn với công việc, đã dành thời gian gửi những chia sẻ tâm huyết của mình đến với sinh viên trường Đại Học Hà Nội. Trong thời gian tới, Cô sẽ còn đến thăm Trường và gặp mặt trực tiếp những sinh viên đang theo học bộ môn Principle of Marketing. Các bạn sinh viên còn nhiều điều bỡ ngỡ với lĩnh vực Marketing hãy trân trọng những khoảng thời gian này để được học thực, sống thực…từ những thế hệ doanh nhân đi trước nhé!Kết thư, Cô Hà muốn gửi tới các bạn sinh viên nữ trường Đại Học Hà Nội lời chúc: Happy Women Day!Thay mặt các bạn sinh viên, câu lạc bộ FMT Newsletter xin được gửi lời Chúc đến Cô:

Chúc Cô một ngày lễ Quốc Tế 8/3 nhiều niềm vui và hạnh phúc bên gia đình, để tiếp thêm động lực cho những dự định và kế hoạch của Cô ở lĩnh vực Nghiên cứu Thị trường nói riêng và Marketing nói chung trong tương lai!

Báo Newsletter cũng chúc Các bạn một ngày Quốc tế Phụ Nữ thật nhiều trải nghiệm thú vị!

Với những ai yêu thích thể loại phim tài liệu, cái tên National Geographic hẳn không hề xa lạ. Khi nghe đến “Na-tional – Chèo – Ographic” chắc rằng không ít bạn sẽ thắc mắc đây phải chăng là một sự kết hợp của NatGeo và VTV, và có liên quan gì tới Chèo? Câu trả lời sẽ được tiết lộ trong cuộc trò chuyện của phóng viên FMT News-letter với một thành viên của National – Chèo – Ographic, bạn Nguyễn Thị

Ngọc Ánh, FMT-K12.

Pv: Lần đầu tiên nghe tên National – Chèo – Ographic không ít fan của NatGeo sẽ tự hỏi đây có phải là một sự kết hợp giữa NatGeo và VTV? Bạn có lời giải thích nào cho cái tên rất ấn tượng này?Ánh:(Cười) National – Chèo – Ographic thực ra là tên một nhóm các bạn trẻ (trong đó có mình) thực hiện dự án với mong muốn mang bộ môn nghệ thuật Chèo đến với giới trẻ, và ý tưởng của bọn mình đã giành giải Nhất trong cuộc thi Ý tưởng Tôi 20. Về ý nghĩa của cái tên “ấn tượng” này,“national” không chỉ mang tính tượng trưng cho tất cả các thành viên của nhóm vì chúng mình đến từ cả ba miền đất nước (Hà Nội, Vinh, và Thành phố Hồ Chí Minh) mà còn là mong muốn được triển khai dự án trên phạm vi toàn quốc. “Ographic” thực ra là một lỗi chính tả khi bạn chịu trách nhiệm thiết kế “lỡ” post hình đại diện cho nhóm lên trang facebook của Tôi 20. Ý tưởng ban đầu của nhóm là từ “graphic” nghĩa là nghệ thuật, nhưng mang tính gần gũi và phổ thông hơn với giới trẻ. Tuy vậy, sau này mọi người lại cảm thấy “Ographic” nghe rất êm tai.

Pv: Như Ánh vừa nói, các thành viên trong nhóm đến từ cả ba miền. Vậy thì từ đâu các bạn gặp gỡ và chia sẻ ý tưởng về một bộ môn nghệ thuật có nguồn gốc từ đồng bằng Bắc Bộ? Trong quá trình các bạn

làm việc có gặp bất lợi gì do sự khác biệt giữa các vùng miền không?Ánh: Sự gặp nhau giữa các thành viên trong nhóm hoàn toàn rất ngẫu nhiên. Ban đầu, ý tưởng mà chúng mình gửi đến cuộc thi Tôi 20 hoàn toàn là ý tưởng cá nhân. Sau đó ban tổ chức sẽ nhóm những ý tưởng có điểm chung lại để lập thành các team. Sau khi thảo luận bọn mình đã quyết định chọn bộ môn nghệ thuật Chèo – ý tưởng gốc của thành viên trẻ nhất trong nhóm để dự thi vòng tiếp theo. Điểm bất lợi nhưng cũng là điểm thú vị khi làm việc cùng các bạn đến từ miền Trung và miền Nam chính là ngôn ngữ. Mình còn nhớ lần đầu tiên nhóm họp qua Skype, mình không thể hiểu và bắt kịp tốc độ nói của các bạn ấy. Nhưng sau khi làm việc cùng nhau (cộng thêm việc chịu khó gõ lại những đoạn mình chưa nghe kịp), mình nhận ra giọng của các bạn miền Nam rất dễ thương. Đây cũng là một điểm mình thích ở cuộc thi Ý tưởng Tôi 20 – cuộc thi này không hạn chế về khoảng cách địa lý hay biên giới – tại vòng chung kết giám khảo debate trực tuyến với các bạn từ Huế, Đà Nẵng, Tp. Hồ Chí Minh, thậm chí cuộc thi còn thu hút cả du học sinh (ý tưởng của nhóm chị ấy cũng được chọn để triển khai cùng với ý tưởng của nhóm mình). Mình coi đây vừa là thử thách, vừa là cơ hội học hỏi mà ban tổ chức trao cho những bạn đến với Tôi 20.

FMT Newsletter 10

Pv: Từ khi các bạn bắt đầu lên ý tưởng cho đến lúc hoàn tất để tham dự vòng chung kết mất bao lâu? Theo bạn nhìn nhận thì dự án của các bạn có đặc điểm gì nổi bật hơn những dự án cũng rất sáng tạo khác trong cuộc thi?Ánh: Bọn mình mất khoảng gần … một tuần để hoàn thiện và mang Chèo đến với cuộc thi. Sau khi làm quen với nhau bọn mình đã chia nhóm thành các ban rất rõ ràng, ban dự án và ban chức năng. Các thành viên trong nhóm đều rất nhiệt tình, và vì ai vào việc đấy nên tiến độ triển khai công việc cũng rất nhanh chóng. Mình nghĩ điểm nổi bật nhất của dự án của nhóm mình so với các dự án cùng lọt vào vòng chung kết là ở phần dữ liệu. Nhóm mình là nhóm duy nhất có số liệu khảo sát. Đây là công lớn của “anh cả” trong nhóm. Ngoài việc phụ trách số liệu cho dự án, anh Nhật cũng là người dành thời gian nhiều nhất để nghiên cứu những mô hình triển khai

dự án như “Rừng ơi” (của Tôi 20), hoặc mô hình “Lớp học một tô” ở thành phố Hồ Chí Minh…

Pv: Tôi 20 đã được biết đến với dự án “Rừng ơi” triển khai rất thành công trong năm 2013, và hè 2014 dự án của các bạn cũng sẽ được triển khai song song với “Rừng ơi”. Nhìn vào thành tựu “Rừng ơi” và những gì các bạn nghiên cứu về nó, bạn có thấy có khoảng cách giữa việc ý tưởng tốt và triển khai ý tưởng đó trong thực tế không, và áp dụng điều này như thế nào cho trường hợp của các bạn?Ánh: Mình thấy giữa ý tưởng của dự án và triển khai nó không có khoảng cách lớn đến mức không khả thi. Mình cũng là một thành viên trong ban dự án của SIFE Hanu, và đang phụ trách viết một bộ quy trình làm dự án. Từ khi lên ý tưởng đến khi chạy dự án có “step – by – step” cụ thể, mình chỉ cần fol-low thôi. Tất nhiên là khi càng đi sâu, áp lực sẽ càng

lớn hơn, nhiều công việc hơn và có thể có một số vấn đề phát sinh mà mình chưa thể lên kế hoạch cho nó, vì vậy cũng cần có sự linh hoạt về phương thức triển khai nhưng vẫn giữ được core value của dự án. Ở thời điểm này, nhóm mình cũng đang gặp một số khó khăn về nhân lực vì em Hương (người đưa ra ý tưởng Chèo) đang phải chuẩn bị cho kì thi Đại học, còn các bạn ở miền trong sẽ khó có thể ra Hà Nội trong những event của dự án. Tuy nhiên bọn mình cũng nhận được sự hỗ trợ từ các anh chị của Tôi 20, cả về kinh phí cũng như kĩ năng, nên mình rất tin tưởng vào tính khả thi của dự án.

Pv: Mình thấy bạn có đam mê rất lớn với các dự án. Việc tham gia chạy nhiều dự án như vậy có khi nào dẫn đến chồng chéo về thời gian, hoặc overload không? Bạn làm thế nào để có được năng lượng cho nhiều hoạt động như vậy? Gia đình bạn nhìn nhận công việc bạn đang làm như thế nào?Ánh: Tất nhiên là tham gia nhiều như vậy cũng có những thời điểm mình bị overload, nhưng mình thích như vậy – giữ cho cuộc sống luôn bận rộn. Bản thân mình thích làm dự án, nên tự nó đã là động lực cho mình, tiếp năng lượng cho những thời điểm “quá tải”. Bố mẹ mình cũng hiểu tính “cứng đầu cứng cổ” của mình nên hoàn toàn ủng hộ, đặc biệt là bố mình.

FMT Newsletter 10

Pv: Trước và sau khi tham gia cuộc thi Tôi 20 cũng như những dự án của SIFE Hanu, bạn có thay đổi gì trong cách nhìn nhận và tư duy không? Bạn có dự định theo đuổi công việc mình đang làm trong tương lai xa hơn không?Ánh: Có thay đổi nhiều chứ. Đầu tiên là cách nhìn nhận về việc học. Giờ thì mình nghĩ rằng mình sẽ học cả đời chứ không chỉ trong bốn năm đại học, và mình nên dàn trải thời gian để có thể làm được những thứ mình thích nhất là khi mình có thể học được từ chính những việc làm ấy. Hơn nữa, từ khi tham gia làm dự án mình mới thấy rằng những kiến thức trong sách textbook có thể được áp dụng vào thực tế như thế nào. Trong tương lai, mình muốn được làm thêm những dự án mới, tạo ra cái gì đó của riêng mình. Mục tiêu lớn nhất của mình trong những năm tới là có thể trải nghiệm, tích lũy thêm nhiều hơn nữa để có thể triển khai được ý tưởng ban đầu mình gửi đến cuộc thi Tôi 20 tại thành phố Hồ Chí Minh.

FMT Newsletter hi vọng những chia sẻ chân thành của Ánh sẽ là một nguồn động lực cho các bạn FMT-er phát huy slogan “work hard, play hard”. Chắc rằng tuổi 20 của Ánh sẽ là một dấu mốc đáng tự hào trong thời gian học đại học cũng như trong cuộc đời của bạn. Chúc Ánh sẽ thực hiện được ước mơ Nam tiến cũng như đạt được những hoài bão của mình trong tương lai!

Thông tin cá nhân:Tên: Nguyễn Thị Ngọc ÁnhNgày sinh: 23/08/1994Sở thích: Kinh doanh, nghệ thuật, sách, làm dự án :DThần tượng (cũng là người tạo cảm hứng rất nhiều cho Ánh): Lady GagaBiệt danh: Nhiều không đếm xuể, “có tuổi” nhất là “Ánh Gaga” (Nôm na hiểu là gà gà vì bị bạn bè nhận xét là thỉnh thoảng đơ và ngơ), “Ánh ỏi” (tên bố hay gọi).Phương châm sống: Trung thực, sống hết mình, học hỏi và yêu đời.

T hực hiện Hoàng Anh

FMT Newsletter 11

“THƯ VIỆN CHO EM”DỰ ÁN CỦA TÌNH YÊU THƯƠNG VÀ LÒNG NHIỆT HUYẾT

Sau một kì nghỉ Tết ấm áp, trở lại trường, là những ngày trời Hà Hội trở lạnh, nhưng các thành

viên của SIFE HANU đã bắt đầu công việc đầu năm mới một cách đầy hứng khởi. Từ sáng thứ 2 tuần đầu tiên của năm mới, giữ tiết trời lạnh giá, bàn của SIFE đã được đặt giữa nhà D1 và D2 với poster dự án “Thư viện cho em”.

Như các bạn đã biết, SIFE HANU trường Đại học Hà

Nội là câu lạc bộ giúp đỡ phát triển cộng đồng qua các dự án kinh doanh của sinh viên như dự án HomeVisit, dự án Dế cũng như chuỗi sự kiện Company Visit dành cho sinh viên...Những dự án của SIFE HANU được thực hiện tuân theo những tiêu chí về kinh tế, cộng đồng, môi trường; tính khả thi trong việc nâng cao chất lượng cuộc sống; tính bền vững và tính hiệu quả khi trao quyền cho đối tượng được giúp đỡ.

Dự án “Thư viện cho em”, trên tinh thần dự án hoạt động vì cộng đồng, được thực hiện bởi ban Truyền thông và Sự kiện của CLB, và năm 2014 này, dự án là sự phối hợp hợp tác giữa SIFE HANU với các đội tuyển SIFE các trường đại học lớn trên địa bàn Hà Nội: Học viện Ngân Hàng, Học viện Ngoại Giao, Đại học Thăng Long và Đại học Quốc tế RMIT.

Trong một ngày mùa xuân lạnh và phảng phất chút mưa, phóng viên báo Newsletter đã có dịp trò chuyện với bạn Nguyễn Nam Phương, sinh viên năm thứ ba chuyên ngành Nhật Bản Học là người phụ trách tổ chức dự án “Thư viện cho em”, được lắng nghe những chia sẻ, cảm xúc của bạn khi tham gia dự án.

Phương chia sẻ rằng cô bạn cảm thấy rất tự hào khi được là một thành viên của SIFE HANU và luôn mong muốn được làm việc và cống hiến nhiều nhất cho câu lạc bộ. Được trở thành người phụ trách của dự án “Thư viện cho em” là một niềm vui nhưng cũng là một thử thách lớn đối với Phương. Giới thiệu về dự án, Phương cho biết đây là một dự án thường niên của câu lạc bộ SIFE hướng tới đối tượng là trẻ em không có điều kiện được tiếp cận với các nguồn tri thức phong phú, cụ thể trong năm nay, dự án hướng tới học sinh trường Tiểu học và THCS Mường Sang thuộc huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La, nơi đang trực tiếp giảng dạy các em học sinh dân tộc trong điều kiện còn thiếu thốn về tài liệu. Dự án "Thư viện cho em" năm 2014 là dự án được thực hiện dưới hình thức tổ chức quyên góp sách,

vở và đồ dùng học tập từ các cá nhân, tổ chức quan tâm đến hoàn cảnh của các em học sinh vùng cao, mong muốn tạo điều kiện cho các em được tiếp cận với thế giới tri thức rộng lớn bao la và cũng là một món quà đầy ý nghĩa nhân dịp năm mới của SIFE dành đến cho các em. Bên cạnh đó, dự án này được lập ra cũng nhằm mục đích tạo sự gắn kết và tinh thần làm việc nhóm giữa các đội tuyển SIFE liên trường nói chung và các thành viên SIFE HANU nói riêng trong một dự án cộng đồng. Khi hỏi về cảm xúc được làm người trực tiếp phụ trách dự án, cô bạn chỉ cười. Cảm xúc thì rất khó nói, đầu tiên là rất vui, vì đây là lần đầu tiên được phụ trách một dự án lớn và có cơ hội gặp gỡ, cùng làm việc với những người bạn từ nhiều trường khác, nhưng sau đó lập tức cảm thấy rất lo lắng, không biết mình có thể làm tốt được hay không.

FMT Newsletter 12

FMT Newsletter 13FMT Newsletter 12 Để thực hiện một dự án như vậy, Phương và các thành viên trong đội cũng đã gặp một số khó khăn. Cô bạn chia sẻ, khó khăn lớn nhất của bọn mình là tìm nhà tài trợ. Cả đội đã lập ra một danh sách các tổ chức, các nhà sách, nhà xuất bản, mong muốn nhận được sự ủng hộ, giúp đỡ và hỗ trợ, nhưng thật sự rất thất vọng khi hầu hết đều bị từ chối một cách thẳng thừng. Thực hiện một dự án chẳng bao giờ tránh khỏi những khó khăn nhưng đồng thời các thành viên trong đội cũng đã có được rất nhiều niềm vui và những kỉ niệm khó quên. Cô bạn hứng khởi khoe, ngay từ những ngày đầu đặt bàn tại trường đại học Hà Nội, đã có rất nhiều bạn đến quyên góp sách và hứa sẽ kêu gọi bạn bè ủng hộ nhiều hơn. Giữa tiết trời lạnh giá, việc học tập cũng khá vất vả, nhưng các bạn thành viên SIFE cố gắng hết sức thay phiên nhau trực bàn.

“Những quyển sách đầu tiên được quyên góp là nguồn động lực, sức mạnh cho chúng mình quên hết mệt mỏi, quên hết giá rét, mong muốn có thể quyên góp được nhiều hơn nữa cho các em nhỏ có thêm sách vở để học tập”. Đến nay, dự án đã nhận được hàng trăm cuốn vở viết và sách truyện của chính các bạn sinh viên HANU mang đến cho SIFE, bên cạnh đó các thầy cô cũng đã có những hỗ trợ rất lớn cho dự án về mặt tài chính. Ngoài ra, một kỉ niệm vui vui trong lúc trực bàn nữa là món “sữa gạo lứt cứu đói” mà các thành viên trong SIFE mang đến. Giữa thời tiết giá rét, trong lúc trực bàn vừa lạnh, mệt và đói, những cốc sữa gạo lứt ấy thực sự đã làm mọi người cảm thấy ấm lòng. Đó không chỉ là một cốc sữa gạo lứt mà còn là tình cảm, sự quan tâm lẫn nhau của các thành viên trong SIFE.

“Thư viện cho em” dường như không còn là một dự án đơn thuần nữa, mà nó đã trở thành cầu nối cho các đội tuyển SIFE của nhiều trường khác nhau, và các thành viên của SIFE có cơ hội gắn kết, hiểu nhau hơn và cùng nhau cố gắng vì một mục đích tốt đẹp, đó là mang đến một món quà cho các em nhỏ dân tộc thiểu số có một năm mới tràn đầy niềm vui và ý nghĩa.

Thực hiện Huyền Trang

Hạnh phúc không phải để chờ đợi…

Tôi cực thích nhìn hình ảnh những cô gái xinh đẹp, ngồi thảnh thơi bên tách cà phê sữa, với một quyển sách dày và một bản nhạc nhẹ nhàng. Đó thật là một ví dụ cho hình ảnh hoàn hảo của một người phụ nữ biết chăm sóc bản thân, biết tưới nước cho tâm hồn, biết tận hưởng một ngày nắng đẹp. Tôi thích những cô gái học một món ăn mà mình thích, học một bản nhạc mà mình

yêu, đan cho mình một chiếc khăn, tự chụp cho mình một bức ảnh… Đó dường như là những cô gái biết tô màu cho cuộc sống của mình. Tôi có quen một cô gái lần đầu yêu. Cô bé trong trẻo và mơ mộng, luôn tưởng tượng

ra những điều lãng mạn cùng chàng trai của mình. Tất nhiên, những ai đã yêu đều hiểu, tình yêu và những tưởng tượng trước khi yêu luôn khác xa nhau. Cô gái của tôi thất vọng, hẫng hụt, hoang mang…

Thế rồi cô gái của tôi hay khóc. Cô khóc một mình mỗi tối, khóc khi chàng trễ hẹn, chàng quên một ngày đặc biệt... Nhưng, cô khóc không phải để

cho chàng trai kia biết rằng: “Này anh, em đang khóc đấy nhé, anh phải dỗ em, phải quan tâm em, chăm sóc em.” Khóc chỉ như một liều thuốc để xoa dịu nỗi cô đơn. Cô gái

biết rằng, cô yêu chàng trai và ngược lại, lý do này hay lý do khác cho những lần trễ hẹn, đều chẳng nói rằng chàng không yêu cô nữa. Cô hiểu rằng mọi chàng trai đều cần phải lớn, đều có cuộc sống riêng, đều có những công việc của họ, và mình thì không phải 24h của chàng. Nếu là một người đàn ông tốt, hẳn sẽ không đợi em khóc mới quan tâm. Một chàng

trai tốt không phải đợi em khóc để lau những giọt nước mắt kia, mà là chàng trai luôn bảo vệ, che chở để em không bao giờ phải nức nở…Khóc một mình, để rồi sáng hôm sau lại gạt nước mắt, vui vẻ tươi cười, như chính cô mỗi

ngày vẫn thế. Cô bé mỉm cười với tôi, hạnh phúc thực sự, như thể hôm qua chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi lại thích một cô gái mạnh mẽ, biết xóa tan nỗi buồn, phiền muộn trong đêm và giữ cho mình nụ cười, nhiệt huyết, niềm tin cho một ngày mới như vậy

Có bao nhiêu cô gái như thế nhỉ? Yêu và đặt hết mình vào tình yêu, đòi hỏi người kia sẽ làm mình hạnh phúc, mọi lúc, mọi nơi... Có bao nhiêu người giống như cô gái

Cánh Gà Nướng

FMT Newsletter 14

FMT Newsletter 14

Chúng ta lao vào tình yêu, và quên mất cả sự tự chủ. Tự chủ làm mình hạnh phúc, chăm sóc mình, yêu mình. Cô bé ấy rủ tôi đi mua váy, sách, nấu ăn, đắp mặt nạ… Cô bé nói “như thể em quên mất chính mình trong suốt thời gian qua, em quên rằng, bản thân mình là thứ cần được em chăm sóc mỗi ngày”. Liệu có phải, phụ nữ độc lập một chút, mạnh mẽ một chút bao giờ cũng hạnh phúc hơn. Những điều ta tự tạo ra luôn có một giá trị nhất định. Là những thứ luôn thuộc về mình, là thứ không ai có thể lấy đi, tước bỏ, hay có quyền làm ta tổn thương.Vì hạnh phúc là thứ cứ phải trông ngóng và chờ đợi, thì nó không còn là niềm hạnh phúc nữa. Vậy thay vì chờ đợi, sao không tự chiều chuộng bản thân. Giống như việc tự biến mình thành một công chúa, đối xử với mình như một công chúa, dù hoàng tử có xuất hiện, đến hay đi, bạn vẫn mãi là một công chúa hạnh phúc

Đôi khi tôi chợt nhận ra, đã bao lâu rồi các bà, các mẹ của chúng ta, chưa có một khoảng trời riêng cho mình nhỉ? Hay những tất bật của cuộc sống, công việc kiếm tiền, những bữa ăn gia đình, những đứa con đang tuổi lớn… đã choán hết không gian và thời gian của họ. Họ sợ đọc sách sẽ không kịp nấu ăn, đi uống cà phê thì không ai đón bé, phải dậy sớm nên đi ngủ sớm, chẳng buồn bôi kem dưỡng da… Chúng ta đôi khi quên mất rằng, những điều mà chúng ta muốn trở thành trong tương lai, như có một cuộc sống đủ đầy, có những chuyến du lịch xa, những bộ váy đẹp, món ăn ngon… đều đã từng là ước mơ của các bà, các mẹ. Họ cũng từng như chúng ta, đầy ước mơ, khao khát, mong muốn làm những thứ khiến họ hạnh phúc. Họ đã có những điều đó chưa, hay những điều tốt đẹp ấy được dành dụm cho những đứa con họ, là tôi và các bạn, ngày ngày tận hưởng không chút nghĩ suy? Đôi khi họ cũng phải được tạm gác lại công việc làm vợ, làm mẹ, để làm một người phụ nữ với những hạnh phúc nhỏ bé cho riêng mình.

Mục tiêu của chúng ta trong cuộc sống chẳng phải là hạnh phúc sao? Vậy tại sao lại phải chờ có người yêu mới tới quán cà phê đó, mới đi ăn món đó, mới làm chiếc bánh ngọt đó để tặng… Tại sao chúng ta quên những người đang hi sinh hạnh phúc của riêng họ cho mình? Hạnh phúc tự tạo cho mình là một niềm hạnh phúc. Nhưng thứ hạnh phúc đem chia cho người khác được, đó là tình yêu. Tình yêu, vốn là những thứ thiêng liêng nhất. Hãy dành nó cho mình trước hết, ngay giây phút này, sau đó đến những người bên cạnh và quên đi những chờ đợi chẳng biết khi nào tới nhé! - Hết -

FMT Newsletter 15

Bản giao mùa không tênSưu tầm: N.Nguyên

Mùa HạTôi sinh dưới chòm sao Kim Ngưu, là cô gái thuộc

cung của Đất. Tôi duy cảm và trầm tính, rất giỏi khi che dấu cảm xúc thật của mình. Vì thế mà suốt 3 năm cấp ba, tôi luôn luôn thích một người mà không hề để ai biết điều đó. Tôi mày-tao-chi-tớ với cậu bạn tôi thích và luôn luôn tỏ ra rằng cậu ấy chẳng hề quan trọng với tôi. Nhưng tôi không thể tự lừa dối mình không thích một người khi tôi luôn cố gắng tìm cậu ấy giữa đám đông, và chỉ một nụ cười của cậu ấy thôi cũng đủ khiến bước chân tôi dừng lại…Thời gian trôi đi… thời gian trôi chảy…Chúng tôi ra trường và chọn những con đường

khác nhau. Ngày cuối cùng trước khi rời khỏi cổng trường trung học, tôi đã ngoái lại đầy nuối tiếc. Nuối tiếc cho khoảng sân trường nhỏ xinh ngập ánh nắng và nuối tiếc cho những cảm xúc dở dang chưa bao giờ được gọi thành tên. Tôi học cách quên cậu ấy và nghĩ rằng mình sẽ quên được cậu ấy…

Mùa ThuVào một ngày gió hanh, 1h sáng, tôi online. Ngày

hôm đó tôi khá nặng nề, tôi cần một ai đó nói chuyện. Và bất ngờ, tôi thấy nick cậu ấy sáng.- Dạo này thế nào? Tôi bắt đầu câu chuyện một cách khá nhạt nhẽo.

Dù sao chúng tôi cũng không có nhiều việc để nói như khi còn học cùng nhau. Sau khi ra trường cậu ấy đột ngột vào Đà Nẵng và học đại học, chuyên ngành Kiến trúc.- Tớ đang bị mất phương hướng bạn à! Hơi ngạc nhiên! Cách xưng hô của cậu ấy với tôi

đã thay đổi. Không còn mày-tao như hồi học cấp ba. Có lẽ thời gian đã làm cả hai chúng tôi lớn lên.Cậu ấy kể cho tôi về những khó khăn khi phải

sống xa nhà. Những lạc lõng khi bắt đầu mọi thứ ở nơi hoàn toàn mới. Những cô đơn vào một ngày trời trở lạnh…- Bạn của tớ đã lớn hơn nhiều rồi!- Ừ, tớ cùng thấy mình lớn hơn và biết

thương bố mẹ nhiều hơn. Mà này, bạn hiền, biết vì

sao tớ vào Đà Nẵng học không?“Bạn hiền” cơ đấy. Vào một ngày Đông và ở cách ai

đó hàng trăm cây số, có lẽ người ta mở lòng nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. - Vì bạn luôn thích Kiến trúc và cả bố mẹ bạn

đều là kỹ sư?- Ừm. Một lý do. Nhưng lý do quan trọng

hơn là vì tớ đang học cách để quên một người…Câu nói của cậu ấy làm tim tôi hơi thắt lại. Tôi đã

biết cậu ấy luôn thích một người, suốt thời gian trung học, cũng giống như tôi luôn thích cậu ấy. Đó cũng là lý do khiến tôi không bao giờ thể hiện tình cảm với cậu ấy. Và cậu ấy cũng như vậy, chờ đợi rất lâu để thời gian có thể làm cậu ấy quên đi cô bạn kia. - Bạn đã quên chưa?- Không nhiều như tớ nghĩ. Và nó làm tớ mất

phương hướng bạn à!- … - Tớ đang băn khoăn, tớ đã đánh đổi nhiều

thứ… Đến một nơi thật xa mong khoảng cách thời gian và địa lý sẽ làm tớ quên cậu ấy… Để rồi tớ nhận ra, dù đánh đổi rất nhiều thứ, những cảm xúc của tớ vẫn nguyên vẹn là của tớ… và tớ không thể quên!- …- Cho tớ một lời khuyên đi!- Tớ cũng không biết khuyên bạn như thế

nào vì thực sự tớ cũng ngốc nghếch y như bạn – Tôi khó nhọc gõ từng chữ.- Ý bạn là… Bạn cũng đang thích một người

và cũng đang học cách quên?- Ừm. Và tớ luôn nghĩ rằng, mọi việc đều

có thời điểm của nó. Có thể không phải bây giờ. Nhưng bạn có tin không? Đến khi nào đủ… lá sẽ tự rơi, và khi nào đủ… bạn sẽ tự quên…Sau hôm nói chuyện đó, chúng tôi gặp nhau một

lần khi họp lớp. Cậu ấy từ Đà Nẵng bay ra để cùng chúng tôi thăm cô giáo cũ. Tôi nhận ra mình vẫn giữ thói quen ngày xưa, tìm cậu ấy giữa đám đông. Và nụ cười của cậu ấy - dù hơn một năm qua đi vẫn đủ sức níu giữ bước chân tôi.

FMT Newsletter 16

Sưu tầm: N.Nguyên

Nhưng cậu bạn của tôi nay đã khác xưa nhiều, dù ánh nhìn vẫn xa xăm như thế. Tôi thấy ở cậu một con người trưởng thành. Có nhiều thứ kéo tôi về phía cậu, nhưng lại nhiều thứ đẩy chúng tôi ra xa.

Mùa ĐôngMột ngày gió mùa đông bắc. 1h30 sáng, cậu ấy

nhảy vào nick tôi, chào một câu quen thuộc:- Này bạn hiền!- Lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau?- Làm gì mà lâu lắm, chẳng phải mới tháng

trước lớp mình họp lớp à?- Ừ, nhưng tớ vẫn cảm giác là lâu lắm, và

bạn thì ngày càng ở xa tớ rồi. Tớ nhớ bạn của ngày xưa…- Tớ vẫn là tớ của ngày xưa, vẫn ngốc nghếch

không có gì thay đổi. Vậy nên tớ mới ngồi đây đến giờ này.- Có chuyện gì à?- Ừ, đang chuẩn bị làm một chuyện quan

trọng và cần một người cổ vũ tinh thần. - Sao lại là tớ?- Vì bạn là “bạn Hiền” - …- Tớ sẽ viết một bức mail, nói hết tình cảm

của tớ. Tớ ghét sự rụt rè của tớ lắm rồi. Và bạn tin không? Cậu ấy chác chắn sẽ từ chối tớ thôi, vì cậu ấy có bạn trai từ lâu rồi. Nhưng tớ cần nói hết để nhẹ lòng… Bạn hiền à, chỉ cần thức cùng tớ thôi.Tôi quyết định ngồi đó và chờ. Dù tôi chẳng giúp

được gì. Đơn giản là thức để đợi cậu ấy viết xong bức mail, đơn giản là thức để cậu ấy biết rằng có người đang thức cùng cậu ấy. Dù tôi biết bức mail ấy không dành cho tôi, mãi mãi không dành cho tôi. Chỉ đơn giản với cậu ấy - tôi là “bạn hiền”, dù tôi chưa bao giờ thấy từ bạn hiền lại chạnh lòng đến thế.Và trong lúc cậu ấy viết bức mail gửi cho cô bạn

cậu ấy thích, tôi cũng ngồi viết ra những suy nghĩ của mình. Rằng tôi thích cậu ấy từ rất lâu rồi…Từ cái ngày đầu tiên cậu ấy nhảy lên để bắt quả

bóng rổ, tránh cho nó không bay vào đầu tôi. Phía sau cậu ấy là nắng, là gió, là bầu trời xanh đến tinh khôi. Từ cái ngày tôi đọc được blog của cậu ấy “Ta là con ngựa hoang cô độc. Nhưng kiêu hãnh. Chạy đua cùng Mặt Trời…”. Từ cái ngày tôi thấy cậu ấy ngồi trên lan can tầng 2, nhìn xa xăm và nghe

những bản nhạc mà chỉ mình cậu ấy biết. Từ cái ngày cậu ấy vẫn còn mày-tao-chi-tớ với tôi: “Mày ơi trong lớp này tao chỉ kể chuyện cho một mình mày thôi đó…”. Và cho đến ngày tôi và cậu ấy gọi nhau là “bạn hiền”…Tình cảm của tôi vẫn nhiều như thế. Nó chỉ lắng đi, và sâu hơn, và dịu dàng, và man mác… qua lớp học của thời gian.Tôi đọc lại nó một lần rồi ấn “delete”.Cuối cùng tôi cũng đủ can đảm để viết ra tất cả chỉ

không gửi mà thôi.

Mùa XuânMùa đông trôi đi những lạnh giá cũng theo đó mà

mất hút. Trên cây bàng trước của nhà tôi, những lá non bắt đầu nhú lên. Mùa Xuân về thổi vào không gian ảm đạm những yêu thương rất mới. Không khí Tết tràn ngập khắp nơi. Điện thoại trong túi tôi khẽ rung:- Bạn hiền! 20 phút nữa tớ đến đón bạn.Hơi bất ngờ vì một tin nhắn đột ngột đến vào một

ngày Tết. Tôi đứng lên và bước đến tủ quần áo. Bỏ lại những bộ cánh điệu đà, tôi lôi trong góc tủ áo đồng phục trung hoc. Hâm thật! Ngày đi học thì ghét đồng phuc bằng chết. Giờ khi mặc lại thấy mình mặc đồng phục thật đáng yêu. Khi mở cửa, cậu bạn đã đứng đợi tôi từ khi nào. Và thật kì lạ, cậu ấy cũng mặc chiếc áo đồng phục giống tôi.Hai đứa phóng xe trên những con đường vắng.

Những con đường ngày Tết luôn có một phong vị rất riêng…Tôi khẽ ngả đầu lên vai cậu bạn, nhắm hờ mắt và

nghe tiếng gió thổi vi vu bên tai mình. Thấy dòng thời gian như đang quay ngược lại. Tôi thấy tôi của một ngày xưa, thấy cậu ấy của ngày xưa, thấy sân trường của một ngày nắng và gió, thấy quả bóng rổ bay vút vào không trung. Rồi tôi nghe thấy tiếng mình nói nhẹ như gió thoảng.- Ở bên bạn hiền thế này tuyệt lắm, biết

không?Sau câu nói ấy, tôi như thấy cơn gió Xuân nào đó

mang nỗi lòng của tôi bay vút lên cao, khiến giờ nó nhẹ bẫng và thanh thản đến lạ lùng. Bạn hiền của tôi cười thật khẽ kèm theo cái xiết tay khe khẽ:- Ừ! Tuyệt quá…

- Hết -

FMT Newsletter 17

FMT Newsletter 18

FMT Newsletter 18 FMT Newsletter 19

FMT Newsletter 20

FMT Newsletter 20 FMT Newsletter 21

NewsBitcoin - một ẩn số công nghệ

Phương Mai (Tổng hợp)

FMT Newsletter 22

Trong khoảng thời gian gần đây, có lẽ không khó để chúng ta bắt gặp một bài báo, một mẩu tin hay thậm chí là những lời bàn luận sôi nổi về một loại tiền “ảo” nhưng lại đang làm mưa làm gió trên thị trường tài chính Việt Nam và thế giới, bitcoin. Với sứ mệnh là những con ong busi-ness chăm chỉ , Bizbee kì này sẽ cung cấp cho bạn đọc những cái nhìn chung nhất về Bitcoin cũng như lợi ích và tác hại mà đồng tiền có thể đem đến cho người sử dụng.

Câu hỏi đầu tiên mà không ít người hiện đang đặt ra: “Bitcoin là gì?”. Bitcoin thực chất là một loại tiền tệ số dựa trên một mã nguồn mở và giao thức Internet ngang hàng. Xuất hiện từ năm 2009, nhưng cho đến nay danh tính của người tạo ra Bitcoin vẫn là một ẩn số (chỉ được biết đến với cái tên Satoshi Nakamo-to). Được ví như một loại vàng 2.0, Bitcoin

không dễ để kiếm ra nhưng có thể “khai thác” được nhiều lợi ích từ nó. Trước tiên, loại tiền ảo này được tạo ra từ các thuật toán. Máy tính của người sử dụng xử lý các thuật toán đó này nhằm tạo ra Bitcoin. Mức độ khó của các thuật toán ngày càng nâng cao nhằm giới hạn lượng tiền phát hành mỗi ngày, góp phần giảm nguy cơ mất giá của những đồng tiền đang lưu thông. Việc đầu tư cho hệ thống máy tính “đào” Bitcoin cũng không hề đơn giản, tiêu tốn đến cả trăm triệu đồng cho những card đồ họa và bộ vi xử lý siêu mạnh, chưa tính đến số tiền điện bỏ ra để chạy hệ thống máy móc đó. Bù lại, tại Việt Nam, Bitcoin tạo ra “tiền thật” cho người sử dụng chủ yếu thông qua việc đầu tư và bán khi giá cả hợp lý. Một điểm cộng khác đó là Bitcoin không chịu sự chi phối của các kênh giao dịch trung gian cũng như sự chia nhỏ đến vô hạn của nó giúp cho việc thanh

toán trở nên chính xác hơn. Bên cạnh đó, Bitcoin thân thiện với môi trường khi không phải in hay dùng hóa chất xử lý như vàng; mặt khác, lượng điện hệ thống máy tính giao dịch Bitcoin sử dụng ít hơn nhiều so với hệ thống tài chính hiện tại.

Về cách thức hoạt động, bitcoin không cần ngân hàng trung ương quản lý hay một tổ chức tài chính trung gian bảo lãnh. Bitcoin có thể được trao đổi trực tiếp thông qua các máy tính cá nhân bằng tập tin ví hoặc một trang web.

Ngược lại, Bitcoin cũng mang những nhược điểm khiến cho nhiều người còn hoài nghi về tương lai của đồng tiền này. Mệnh giá của nó phụ thuộc rất lớn vào các chính sách cũng như tin tức liên quan. Ngay sau khi Chính phủ Trung Quốc tuyên bố cấm các định chế tài chính giao dịch bằng đồng tiền này vào cuối năm 2013, bitcoin rớt giá

20%. Nguy hiểm hơn, tính chất ẩn danh trong giao dịch khiến Bitcoin được tội phạm mạng quan tâm.

Đứng từ góc nhìn của một số doanh nhân Việt Nam, họ muốn Bitcoin chỉ đóng vai trò như một công cụ thanh toán giúp cho quá trình giao dịch trở nên dễ dàng và tiện ích hơn.

Dù có được sử dụng một cách chính thống hay không, hy vọng rằng những thay đổi mà Bitcoin mang đến trong thời gian qua là những tín hiệu tích cực của nền tài chính Việt Nam nói riêng, thế giới nói chung, trong tương lai.