xhcn & sự thay Đổi · 2014. 5. 28. · xhcn & sự thay Đổi sự kiện từ đầu...

16
XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như sự việc ngoại giao Hoa Kỳ và Chính Quyền Bush xoá tên CS ra khỏi danh sách CPC.[VOANEWS, Tháng 11, 2006] Đại đa số báo chí trong nước và một số hoạt đầu chính trị quốc tế cũng như trong CĐVNHN tin rằng WTO/APEC sẽ đem lại cho VN một kinh tế phồn vinh, XHCN “phải theo quy định luật pháp để đi đến tự do dân chủ và ngôn luận” v.v và như vậy tất cả có thể đi đến cái gọi là canh tân phát triễn đầu tư. Tuy nhiên có thật sư XHCN đã đạt đến văn minh để theo xu hướng quốc tế văn minh hoá? Thực ra khi muốn nhận định một vấn đề, theo Học Giả Nardone, H và Wallace, J,M (2005) trong tác phẩm “Critical Thinking” (Phê Bình Biện Chứng Học), cái căn bản là nhìn cái hiện tượng (quá khứ và hiện tại) , quá trình hiện tượng, cái kết quả/hệ quả (nếu có) dựa trên lý lẽ (logic/Deductive agrument) và dẫn chứng (premises) để nhận định và tiên đoán tương lai hầu ngăn chặn hay tránh né (to predicts and control). Đối với XHCN, khi nhìn vào cái quá khứ từ thời “Cha” CSVN là Hồ Chí Minh, từ cái Cải Cách Ruộng Đất , thì Hồ cũng đã “khóc lóc SORRY với toàn dân” hứa hẹn sẽ “THAY ĐỔI”, nhưng rồi lời hứa của Hồ đã đưa Hồ đi đến ký kết dâng Hoàng Sa cho Trung Quốc qua trung gian chữ ký của Phạm văn Đồng, để rồi qua cái giai đoạn 20 chiến lửa đến 1975, đám “con” của CSVN là Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Phạm văn Đồng v.v sau thời gian “du học” và lên ngai vàng cai trị sự đổi mới cũng chỉ là đổi thay từ ngữ “Cải Cách Ruộng Đất” đổi thay thành “Đánh Tư Sản” tiếp tục cướp trắng trợn đất nhà cùng tài sản người miền Nam, sau khi tàn hại 2 miền Nam Bắc, thế kỷ văn minh “cháu chắt” của CSVN là Đám Phan Văn Khải, Nguyễn tấn Dũng cùng đám Ma Cô Bắc Bộ Phủ sau thời gian dài “du học ngoại quốc” về văn minh “thay đổi” cái gọi “Đánh Tư Sản” sang thành “Quy Hoạch Đất Đai”. Đó cho thấy đã trải qua 3 đời Triều Đình CSVN, mọi sự đều cũng bắt đầu từ cái đi “du học văn minh” về xây dựng đất nước thì cũng chĩ là thay đổi từ ngữ “kêu hơn” nhưng bản chất thì mị dân hơn và tàn khốc hơn. Thế kỳ 21, sau cái 1986 giai đoạn mở cửa bang giao văn minh nhân loại, tuy rằng những phát triễn về kinh tế vật chất, như TV, RADIO, PC, Xe Hơi, v.v đã xuất hiện nơi VN, nhưng đó là cái giá trị của toàn cầu kinh tế hoá, chứ nhân quyền và tự do vẫn mãi còn mù khơi gần như tuyệt vọng trong vũng lầy XHCN, luật pháp XHCN kêu gọi tiến triễn, nhưng khi nhìn lại trong phương diện chính

Upload: others

Post on 17-Nov-2020

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

XHCN & Sự Thay Đổi

Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị

APEC, cũng như sự việc ngoại giao Hoa Kỳ và Chính Quyền Bush xoá tên CS

ra khỏi danh sách CPC.[VOANEWS, Tháng 11, 2006] Đại đa số báo chí trong

nước và một số hoạt đầu chính trị quốc tế cũng như trong CĐVNHN tin rằng

WTO/APEC sẽ đem lại cho VN một kinh tế phồn vinh, XHCN “phải theo quy

định luật pháp để đi đến tự do dân chủ và ngôn luận” v.v và như vậy tất cả

có thể đi đến cái gọi là canh tân phát triễn đầu tư. Tuy nhiên có thật sư XHCN

đã đạt đến văn minh để theo xu hướng quốc tế văn minh hoá?

Thực ra khi muốn nhận định một vấn đề, theo Học Giả Nardone, H và Wallace,

J,M (2005) trong tác phẩm “Critical Thinking” (Phê Bình Biện Chứng Học), cái

căn bản là nhìn cái hiện tượng (quá khứ và hiện tại) , quá trình hiện tượng, cái

kết quả/hệ quả (nếu có) dựa trên lý lẽ (logic/Deductive agrument) và dẫn chứng

(premises) để nhận định và tiên đoán tương lai hầu ngăn chặn hay tránh né (to

predicts and control).

Đối với XHCN, khi nhìn vào cái quá khứ từ thời “Cha” CSVN là Hồ Chí Minh, từ

cái Cải Cách Ruộng Đất , thì Hồ cũng đã “khóc lóc SORRY với toàn dân” và

hứa hẹn sẽ “THAY ĐỔI”, nhưng rồi lời hứa của Hồ đã đưa Hồ đi đến ký kết

dâng Hoàng Sa cho Trung Quốc qua trung gian chữ ký của Phạm văn Đồng, để

rồi qua cái giai đoạn 20 chiến lửa đến 1975, đám “con” của CSVN là Nguyễn

Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Phạm văn Đồng v.v sau thời gian “du học” và lên ngai

vàng cai trị sự đổi mới cũng chỉ là đổi thay từ ngữ “Cải Cách Ruộng Đất” đổi

thay thành “Đánh Tư Sản” tiếp tục cướp trắng trợn đất nhà cùng tài sản người

miền Nam, sau khi tàn hại 2 miền Nam Bắc, thế kỷ văn minh “cháu chắt” của

CSVN là Đám Phan Văn Khải, Nguyễn tấn Dũng cùng đám Ma Cô Bắc Bộ Phủ

sau thời gian dài “du học ngoại quốc” về văn minh “thay đổi” cái gọi “Đánh

Tư Sản” sang thành “Quy Hoạch Đất Đai”. Đó cho thấy đã trải qua 3 đời Triều

Đình CSVN, mọi sự đều cũng bắt đầu từ cái đi “du học văn minh” về xây dựng

đất nước thì cũng chĩ là thay đổi từ ngữ “kêu hơn” nhưng bản chất thì mị dân

hơn và tàn khốc hơn.

Thế kỳ 21, sau cái 1986 giai đoạn mở cửa bang giao văn minh nhân loại, tuy

rằng những phát triễn về kinh tế vật chất, như TV, RADIO, PC, Xe Hơi, v.v đã

xuất hiện nơi VN, nhưng đó là cái giá trị của toàn cầu kinh tế hoá, chứ nhân

quyền và tự do vẫn mãi còn mù khơi gần như tuyệt vọng trong vũng lầy XHCN,

luật pháp XHCN kêu gọi tiến triễn, nhưng khi nhìn lại trong phương diện chính

Page 2: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

sách xã hội thì Công An “Tự Do” đàn áp những Tiếng Nói Bất Đồng hơn bao

giờ hết như vụ án công đoàn Công Nông và nhóm anh Nguyễn tấn Hoành cùng

các nhà dân chủ trong thời gian trước và nhất là sau cái APEC. Mặc dù 2005

CSVN đã từng ra cái bạch thư nhân quyền, và xin vào “Hội Bảo Vệ Nhân

Quyền”??? thì Ni Cô Đàm Thoa bị đánh đập và xé áo bởi Nam Công AN, Mục

Sư Chính thì bị nữ công an Vũ thị Hiền “bóp” dương vật. [ RFA,2006 ]

Cũng trong giai đoạn chào đón WTO/APEC và CPC, trên pháp luật CSVN đã

xoá bỏ Nghị Định 31/CP một cái NĐ tạo quyền lực cho CSVN có thể áp dụng

ngay biện pháp “bỏ tù tại gia” từ 6 tháng đến 2 năm (điều 1) đối với cá nhân

đã bị chụp mũ là “xâm phạm an ninh quốc gia”. Nghe được bản tin đó thì

tưởng chừng XHCN đang đi đến văn minh, tuy nhiên “phúc bất tái lai hoại vô

đơn chí”, khi Phan văn Khải trước khi rời ngai vị thủ tướng đã ký nghị định bóp

chặt tự do tư duy và ngôn luận bằng cái NĐ 56 và 38/CP. Thì vừa nhà báo Việt

Thường và VNnet, đã nhắc đến nghị định 127 của CSVN. Theo như nghị định

này thì 127 có đầy đủ tiêu chuẩn của 31/CP thậm chí còn tàn khốc phi nhân

quyền, phi dân chủ hơn cả nghị định 31CP. Cũng lại “bản tánh khó

chừa” cũng chỉ là thay đổi “xào ngữ” cho “vui nhà vui cửa” chứ thực tế

không gì đổi thay.

Trong sự đổi mới Kinh Tế “theo định hướng XHCN”, sau những vụ án Nguyễn

Gia Kiểng, Trịnh vĩnh Bình, cùng nhiều cái trớ trêu của xhcn cộng phỉ thì một bài

bình luận của tờ The Wall Street Journal số ra ngày thứ Ba 28 tháng 11, 2006,

với nhàn đề là “món tiền chuộc” đã phê bình và chỉ trích nặng nề lối làm ăn

của cộng sản Việt Nam. Bài bình luận cho rằng cung cách làm ăn của cộng sản

Việt Nam là bắt cóc để đòi tiền chuộc và đây là một tiền lệ mà các nhà đầu tư

ngoại quốc cần phải hỏi hỏi và thận trọng khi đầu tư vào thị trường Việt Nam.

Về vụ án Ngân hàng Hoà Lan ABN-AMRO đã đồng ý trả số tiền $4.5 triệu Mỹ

Kim để cứu 4 nhân viên của ngân hàng khỏi bị tiếp tục giam cầm trong vụ tranh

chấp vế vấn đề buôn bán ngoại tệ giữa ngân hàng ABN-AMRO và ngân hàng

quốc doanh Công Thương, bất chấp giấy tờ của buôn bán ngoại tệ của ngân

hàng Công Thương gởi qua cho ABN-AMRO đều có chữ ký của giám đốc ngân

hàng Công Thương; thì làm sao có thể cáo buộc ABN-AMRO là làm ăn trái

phép!!! Khi ngân hàng quốc doanh Công Thương làm ăn thua lỗ, thì CSVN ra

lệnh bắt 4 nhân viên của ABN-AMRO và ra lệnh bồi thường số tiền mà ngân

hàng CSVN thua lỗ!!!

Dựa trên những sự kiện trên, từ hiện tượng quá khứ và hiện tại cùng bao hệ

quả, thì thực tế không ngoa khi nói rằng , luật pháp XHCN chỉ được thực thi

khi “không có trên văn bản”. Cũng như quan trọng là bản chất của CSVN bắt

Page 3: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

đầu từ đấu tranh giai cấp, Hitler “đấu tranh chủng tộc” nên giết người theo

chủng tộc do thái, csvn giết người theo giai cấp, CSVN không sợ giai cấp “ngu

dân” vì đối với CS “ngu dân dể cải tạo” , còn giai cấp trí thức, địa chủ là

những giai cấp bất khả cải tạo, sẽ không chịu tiếp thu tư tưởng HCM, nên đó là

những giai cấp cần tiêu diệt triệt để, do đó CSVN luôn “kính trọng” tệ nạn, đĩ

điếm và ăn cướp du thủ du thực, nhà tù XHCN chỉ dành cầm tù nhưng là giai

cấp ý thức chỉ vì họ có tri thức không chấp nhận HCM và tư tưởng phỉ tính.

Và khi Xã Hội con người, dĩ nhiên khi còn nhiều lãnh vực Chính Trị, Kinh Tế,

Giáo Dục, Lao Động thì sẽ mãi còn giai cấp và khi thể chế CS độc tài còn tồn tại

thì CSVN mãi là đấu tranh giai cấp để củng cố chủ nghĩa độc tài. Do đó, nếu

ngây thơ cho rằng có thể kinh tế canh tân phi chính trị để mượn WTO thức tỉnh,

nhắc nhở ĐCS thay đổi thì đó chỉ là ngàn năm không hy vọng, vốn dĩ ở đời

không ai muốn va chạm tên cướp, huống chi là mafia đỏ, tuy nhiên đã là cộng

phỉ thì cũng như bao loài phỉ tính khác, nó ăn cướp bất cần tiêu chuẩn, có tiền là

có ăn cướp, không thì bán dân đem tiền về cho đám ma cô. Cũng như trải qua

ba triều đại CS, mỗi đời đều là những “du sinh” du học văn minh, nhưng khi về

VN, muốn vào guồng máy ĐCS thì đều phải học Tư Tưởng HCM, trải qua cảm

tình Đảng, và muốn vào trung ương thì phải có lý lịch bác và đảng thì ai dám

chắc sau Nguyễn tấn Dũng người kế tiếp sẽ yêu nước hơn? ..

Tương lai đất nước, không phải là canh bạc, để mà đặt vào cái lương tâm của

đám du sinh con ông cháu cha hay đám VC thức tỉnh vì kinh tế, vì độc tài không

thể thức tỉnh từ bỏ ngai vị mà phải bị lật đổ, và thực tế là phải đặt vào lương tâm

của người dân và dân chủ tính qua cách mạng dân trí.

Tài Liệu Tham Khảo

Công an CSVN tiếp tục đàn áp dân oan Mai Xuân Thưởng - Hà Nội sau hội nghị APEC.

Nhà Cầm Quyền Hà Nội Khủng Bố Hiệp Hội Đoàn Kết Công-Nông Viêt Nam

Luật sư Lê Thị Công Nhân, 2006: SỰ THẬT VỀ VIỆC BÃI BỎ NGHỊ ĐỊNH 31/CP NGÀY 14.4.1997

Minh Võ 2006, Hồ Chí Minh: Nhận Định Tổng Hợp

Món Tiền Chuộc Mạng

RFA, 2006 : Mục sư Nguyễn Công Chính liên tục bị công an bắt bớ, hành hung

Mỹ bỏ tên Việt Nam khỏi danh sách “cần quan tâm đặc biệt” về tôn giáo

Nghị Định 127 Của CSVN

Trần Gia Phụng, 2001, Án Tích Cộng Sản VN

Trần Gia Phụng, 2003, Lột Trần Huyền Thoại HCM

VietNamNet, 2006 CSVN Ngày Càng Xiết Chặt Báo Chí!

VOANEWS 15/11/2006 Phản ứng đối với quyết định bỏ tên VN khỏi danh sách CPC

Page 4: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Vẫn là vấn đề Dân Trí

Dân chủ, không phải chỉ là nằm ở câu nói, bài viết hay có những cơ chế văn minh hiện đại hay hiến pháp. Mà nó nằm ngay chính cái tư duy não trạng của quần chúng có hay không có ý thức về giá trị của bản thân và cái quyền vốn có của họ. Phong trào đấu tranh hôm nay, nói đi nói lại thì cũng là vấn đề làm sao dân chủ hoá thay đổi cơ chế độc tài hiện tại trong xã hội VN. Sự thay đồi này phải nằm ngay trong não trạng tư duy quần chúng VN, đó là dân trí. Đa số ai cũng “biết” đến danh từ dân chủ, là một thể chế dân làm chủ, nhưng tại VN cũng là đa số chưa mất ai “ý thức và hiểu”cái làm chủ như thế nào và làm sao thể hiện quyền làm chủ đó. Và vấn đề then chốt là nằm ở não trạng dân trí của một dân tộc.

Khi nói đến dân trí đây không phải nói về cái học thức bằng cấp chuyên môn, hay sự hiểu biết về hiện đại hoá (modernization) như computer, xe hơi hoặc internet. Mà thực chất nó nằm ở cái văn minh hoá (civilization), cái ý thức tương quan giữa người và người, định được giá trị nhân bản, đĩnh được ai làm chủ trong một xã hội, hầu can đảm và thực thi thể hiện cái dân quyền của mỗi cá nhân, dù cho nhiều khi nạn nhân trực tiếp không phải là mình. Vì thế cái Dân chủ tự do bình đẳng, nó phải nằm ở trong đầu, trong não, nhập tâm và thể hiện, biểu tiết ra trong cách hành xử; thấy được ở cốt cách thần khí của mỗi một con ngưòi, mỗi công dân và tạo nên nét chung của xã hội, dân tộc.

Nhiều người cho rằng dân trí VN rất cao, nhưng bị CSVN lừa gạt hơn 38 năm, nhưng thưa nếu rất cao thì CSVN cướp đã không làm quan, nếu như cao thì đã không có những nổi sợ với AK hay nhà Tù, vì thực tế mà nói nếu như người dân hiểu được giá trị dân chủ là dân quyền làm chủ, thì kẻ làm chủ đã không cần sợ thằng đầy tớ. Nên khi còn những lý do tại vì, tại bị thế này thế kia ...thì đó chĩ là những lý do trong ngàn lý do để im lặng, chứ không phải là dân trí cao.

Như cố TT Thomas Jefferson từng tuyên bố “khi dân sợ Nhà Nước đó là độc tài, còn như Nhà Nước sợ dân đó là tự do”... nghĩa là khi dân trí cao, họ định được dân làm chủ, và họ can đảm thể hiện cái quyền làm chủ của họ thì chính thể chế Nhà Nước phải sợ họ, như văn hào George Orwell đã nhận định:

“Nếu số đông ngưòi ta tin tưởng vào tự do ngôn luận, thì sẽ có tự do ngôn luận ngay cả khi luật pháp ngăn cấm ngôn luận. Nhưng nếu dư luận công chúng ù lì trì trệ, thì thiểu số ngưòi gây trở ngại khó chịu cho nhà nước sẽ bị thanh trừng giết hại, ngay cả khi có luật pháp bảo vệ họ."

nguyên văn: If large numbers of people believe in freedom of speech, there will be freedom of speech even if the law forbids it. But if public opinion is sluggish, inconvenient minorities will be persecuted, even if laws exist to protect them.[George Orwell , 1954]

Page 5: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Điển hình tại Miến Điện vừa qua, khi đại đa số dân Miến đã hiểu được giá trị của dân quyền, thì họ tự nhiên cùng nhau thể hiện cái quyền làm chủ của họ, mặc dù một số sinh viên và học sinh họ không phải là những nhà sư bị đàn áp , nhưng vì cái ý thức cao họ đã xuống đường đóng góp tiếng nói, thể hiện cái tinh thần dân chủ kháng lại những sự bất công, bất chấp thiết quân luật cùng những sự hăm doạ nhà tù và đạn đồng từ phía Hội Đồng Quân Phiệt Miến. Sự ý thức cao này đã tạo được một áp lực đẩy lui quân phiệt về vị trí phải tương nhượng đi đến một hiệp đồng với phong trào vừa qua.

Ngược lại tại VN, khi đại đa số dân VN thiếu đi sự quan tâm, dư luận ù lì trì trệ, ai là “dân oan” vì bị mất nhà thì làm dân oan, ai không bị hay chưa bị mất nhà mất đất, vẫn còn được đi lại (vì không va chạm ĐCS) thì họ vô tâm, chính vì những sự vô tâm này, nên dân sợ Đảng CS, những “...thiểu số ngưòi gây trở ngại khó chịu cho nhà nước sẽ bị thanh trừng giết hại, ngay cả khi có luật pháp bảo vệ họ..." như những điều luật trong hiến pháp CHXHCN 1992.

Nói một cách khác, tầm tư duy dân trí chưa nhận thức cái giá trị dân chủ dân quyền là chính nhân dân có quyền lên án, phê bình thậm chí tạo ra và phế bỏ luật pháp hoặc vị trí nhà nước nào đó nếu luật pháp hay Nhà Nước không làm đúng trách nhiệm theo đúng giá trị của nó.

Bởi chính vì dân trí còn kém nên đã thấy, đa một số trí thức chỉ tranh thủ trong tinh thần nội bộ sửa chữa điều chỉnh cơ chế, nhân sự Đảng, ngụy biện để kêu gọi “hãy chấp nhận việc xây dựng Xã Hội Công Dân hay Xã Hội Dân Sự dưới sự hướng dẫn của tư tưởng Dân Chủ Xã Hội tức là tư tưởng của Đệ Nhị Quốc Tế, một nhánh của chủ nghĩa Mác Lênin, anh em của chủ nghĩa Cộng Sản” [Tuệ Vân, 2007], muốn đấu tranh nhưng lại không muốn chính trị hoá dân oan [Hà Sĩ Phu, 2007], nghĩa là kêu gọi dân làm một ngoan dân không quan tâm đến chính sách ĐCS mà hãy tiếp tục ngoan ngoãn làm cái van và xin theo luật pháp XHCN, như Trần Khuê từng kêu gọi trong cái Tuyên Ngôn 2005 của PTDCVN“kẻ làm chủ (dân VN) phải TUÂN THỦ theo luật pháp, thì kể đầy tớ là ĐCS mới sợ”. [Trần Khuê, 2005] như Hà Sĩ Phu chỉ muốn “đoàn kết dân tộc theo đúng như ước muốn của Hồ Chí Minh,” [Hà Sĩ Phu, 2005] để xúc tiến sự Hoà Hợp Hoà Giải bàn tròn 3 bên, 3 phe CS, Cách Mạng Lão Thành Dân Chủ cùng Đại Diện Hải ngoại, cả 3 cùng nhau “quyết định vận mạng đất nước”... [Nguyễn khắc Toàn, 2007]

Nghe từ những lập luận đó ai cũng thấy đó là những lời thay mặt CSVN giải độc và làm thuyết khách dùm CS, ngụ ý đang gieo vào lòng dân những tư tưởng “XHCN là đúng, “tốt, chính đáng”, bây giờ không được tốt, nhưng chủ nghĩa và con đường cùng ý nguyện của Hồ chí Minh vẫn “chính đáng” v.v... Nói cách khác những tay trí thức này đang tiếp tục đè bẹp dân trí thay vì phát triễn lấy nó, người dân thì u mê theo những tay trí thức u mê này, khiến dân trí vẫn còn dừng ở chỗ đấu tranh cục bộ, đòi nhà đòi đất, đòi tài sản, quyền lợi cá nhân và đặt hy vọng “lãnh đạo cao cấp sẽ công bằng xử lý”...chứ không mấy ai nhận thức được nguyên nhân sâu xa là vì thiếu sự tự do quan tâm đến chính trị, cũng như bản chất của Hồ và đảng CSVN đã đưọc minh chứng từ trước cho

Page 6: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

đến nay NHẤT QUÁN.. từ lúc đang “cách mạng” cho đến lúc cầm quyền đều chủ trương và hành xử nhất quán. Chúng chỉ thay đổi áo khoác để lừa bịp dân trí.. từ cái việc đổi tên đảng qua từng thời kỳ, dối trá, lừa bịp , tàn ác, và độc tài hại dân! thử hỏi, có gì khác từ xưa đến nay? bởi vì không ý thức được sự thật, thông tin giáo dục một chiều, người chân chính bị tù, kẻ sót lại thì bịp dân, cho nên nó không hề có nỗ lực trở thành tổ chức, vận động quần chúng ý thức tham gia dựa trên nguyên lý, tinh thần dân chủ, nên khó lòng thu hút sự tham gia của quần chúng (vì ai bị tát vào mặt thì mới làm dân oan).

Ngày hôm nay vì nhu cầu cầm quyền, Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam đã vận dụng các chiêu thức giả dối siêu đẳng trước Nhân Dân Việt Nam bằng hình thức ra Nghị quyết, Pháp lệnh, Hiến pháp, Thông báo, Cải thiên mở rộng bang giao kinh tế Nước ngoài, bầu cử Quốc Hội, “xây dựng một Xã hội chủ nghĩa công bằng dân chủ văn minh”. “Dân làm chủ Đảng và nhà nước lãnh Đạo” “thay tên đổi họ”. Tất cả những chiêu thức trên đều nhầm vào mục đích tuyên truyền để giữ vững chế độ Cộng Sản độc tài chuyên chế.

Cũng như hôm nay thời điểm mà đảng cầm quyền đang lúng túng lo sợ những tiềm năng tự ý thức và thể hiện dân quyền sẽ tràn ngập trong dân trí xã hội sẽ khiến CƯỜNG ĐỘ PHẢN KHÁNG CỦA QUẦN CHÚNG GIA TĂNG.. trong khi cái KHẢ NĂNG TRẤN ÁP TÀN BẠO BÍ MẬT của những thập niên bao cấp xưa khó có thể còn áp dụng được, vì đã “mở cửa”, đã quan hệ rộng, đã nặng nề tiền của Mỹ kim cũng khó bỏ khó nhịn “ăn quen nhịn không quen”. Vậy phải tìm cách TRIỆT TIÊU PHẢN KHÁNG, NGĂN CHẬN BIỂU TÌNH mà không cần dùng BẠO LỰC TRẤN ÁP..

Cái cách hay nhất để TRIỆT TIÊU PHẢN KHÁNG, NGĂN CHẬN BIỂU TÌNH mà không cần dùng BẠO LỰC TRẤN ÁP..là tạo dựng một phong trào “dân chủ thứ ba”, lững lờ giữ vững nền tảng của đảng, đó là giữ vững lòng tôn kính hình bóng Hồ niềm tin XHCN, và gián tiếp “hăm dọa” quần chúng về những “tai họa” sẽ xảy đến nếu QUẦN CHÚNG ĐẤU TRANH TRIỆT ĐỂ CHÍNH TRỊ nhưng không giải thích cho dân hiểu cái sức mạnh của dân quyền để xoá tan những nổi sợ “tai hoạ chống ĐCS”. Dù vô tình hay cố ý những hành xữ đó đã và đang kéo cuộc đấu tranh trưởng thành dân trí để đòi hỏi dân quyền trong chính trị, thành một loại “van xin năn nĩ và chờ sự thức tĩnh của ĐCS”.

Do đó để tránh sự lừa gạt bởi những thủ đoạn chính trị của CSVN cũng như đám thời cơ chính trị, của nhân dân Việt Nam đòi hỏi phải có sự Đoàn Kết trong ý thức, thì phải vận động dân trí giải thích cho dân Việt hiểu về cái dân quyền và giá trị của dân chủ và tự do, vì khi đa số dân chưa ý thức được giá trị dân chủ và cái quyền vốn có của dân quyền, thì làm sao kêu gọi họ ý thức bổn phận và trách nhiệm hy sinh vì cái giá trị mà đa số chưa hiểu. Hãy nhìn vào phong trào Đông Âu, không phải tự nhiên mà có, then chốt thành công là Đông Âu có những ngưòi vận động và tác động quần chúng, đẩy sự hiểu biết chính trị của quần chúng đi lên, và làm gương cho quần chúng về mặt chính trị đấu tranh trực diện, chứ không khệnh khạng né tránh hay coi thưòng quần chúng và bỏ rơi quần chúng ở mức độ chỉ “lợi dụng” quần chúng để lên địa vị hay được huy

Page 7: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

chương quốc tế để mắt xanh hầu cá nhân họ được CSVN chấp nhận đối thoại. Nơi Đông Âu, họ đặt vấn để DÂN CHỦ LÀM NỀN TẲNG VÀ NGAY TỪ ĐẦU. Tức là tiến trình dân chủ đã được khởi đầu ngay, rồi được vận động thúc đẩy liên tục, miên tục và miên viễn cho đến hôm nay vẫn không ngừng nghỉ. Nghĩa là họ vận động và chính trị hoá ý thức dân Đông Âu, lien tục thúc đẩy cái sức mạnh của dân trí. Và đó chính là cuộc vận động dân trí song song với chiến lược chính trị.

Đó là vì sao năm xưa cụ Phan chu Trinh (1872-1926) đã phải nói;

"Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường…." [Phan Chu Trinh, 1872-1926]

Hay như bình luận gia Christopher Hitchens trên tờ ngôn luận Slate tháng 5 năm 2006 từng kêu gọi:

Dịch Ý: “...Đã đến lúc cần phải đặt đúng tên cho những sự thật và gọi đúng cái ý nghĩa của nó, hãy dừng tay, đừng “biến hoá hay thần thánh hoá” một huyền thoại vốn không hề có.” ( Nguyên Văn: It's time for respectable outlets to drop the word, to call things by their right names, and to stop inventing mysteries where none exist ) [Christopher Hitchens, 2006 ]

đại ý kêu gọi hãy trả sự thật cho người dân, hãy tôn trong quyền tìm hiểu, thắc mắc và tư duy của dân chủ, đừng nên thần thánh hoá bất kỳ hình tượng hay cá nhân hoặc hội đoàn đảng phái nào ... đừng nên áp đặt tư tưởng hay thể chế cho dân.

Bất kỳ một cuộc đấu tranh nào, muốn thành công phải thực sư đi vào lòng dân bằng sự thật dẫn chứng tối thiểu hướng dẫn và đẩy dân trí như cố Tổng Thống Hoa Kỳ John Adams-(Tháng 8, 1765) từng chia sẽ với quốc dân Hoa Kỳ:-

“Tự Do không thể tồn tại, nếu dân trí không có” (Liberty can not be preserved without general knowledge among people.) John Adams – 1765

Mặt trận tư tưởng dân chủ ngày càng thêm nhiều vàng thau lẫn lộn, hãy cảnh giác và can đảm nói lên sự thật, mỗi một tiếng nói đều có giá trị đối với dân trí để thanh lọc giữa vàng và thau. Đừng nên để những tấm áo tô son nào đó lừa gạt quyền tự chủ của dân tộc VN.

Mong rằng các nhà dân chủ hiên tại đang băn khoăn do dự lối đi, hãy thoát khỏi sự sợ hãi, thoát khỏi bóng đen quá khứ hư cấu “dân chủ Đảng Lãnh Đạo” , vượt qua cái định kiến “cá nhân” , thoát khỏi ý thức vọng ngoại, để đến với quần chúng, đứng giữa quần chúng, kéo quần chúng ra khỏi giấc mơ nô lệ trong “cơm no áo ấm” để đi vào cuộc đấu tranh vì Tự Do Dân Chủ của

Page 8: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

ViệtNam và chính người VN; tạo lập một nhà nưóc, chính phủ, của Dân, từ Dân, và vì Dân thật sự. Đây mới chính là giấc mơ, của loài người, một con người. Con Người đích thật là Con Người tự do. Đừng nên quên chữ “Dân”, mà chỉ nhìn thấy chữ “Chủ.” Đừng nên để chữ CHỦ lại nằm dưới bản thân và tổ chức, dưới Mỹ, chữ Quốc Hội Liên Âu, Quốc Hội Mỹ, LHQ, chữ Quốc Tế v.v. chơi đèn kéo quân chờ đèn xanh và huy chương hải ngoại và ngoại quốc là hí hứng chúng tôi dân chủ, là họ hí hửng bưóc vào tòa Lãnh Sự Mỹ, chụp hình, chụp ảnh, và lơ láo ra ngoài tìm vị trí. Trong khi đó, Đảng CSVN cứ từng bước nó đi, nó vừa toàn quyền độc tài chính trị, vừa trở thành đại bản, đưọc Mỹ, khối Asean yểm trợ “nâng niu.”

Văn Hóa Vận ...

Trong mọi cuộc chiến từ đông sang tây, từ cổ chí kim, “Văn Hoá Vận” lúc nào cũng là

một vũ khí rất quan trọng, tuy nó không giết người bằng máu lửa của đạn bom, nhưng nó

có thể tiêu hủy một tổ chức hay diệt vong cả một dân tộc, nếu không đề cao cảnh giác và

sẵn sàng đối phó... Đi ngược dòng lịch sử Trung Hoa để thấy được trong cuộc chiến

“Hán- Sở Tranh Hùng”, nhà Hán (Lưu Bang) đã xử dụng vũ khí âm nhạc để làm sụp đổ

tan tành cả một Sở Quốc (Hạng Võ) hùng mạnh. Ngày nay, trong cuộc chiến tìm tự do,

dân chủ và nhân quyền cho quê hương và dân tộc Việt Nam, CSVN cũng đang khai thác

triệt để mặt trận “Văn Hoá Vận”, hầu mong có thể làm cho khối người Việt Tỵ Nạn CS

tại hải ngoại quên đi hoặc lơ là với nỗi đau cuả dân tộc và nỗi nhục của quê hương do

chính bàn tay CSVN tạo ra, đã và đang trải dài trên khắp nẻo đường đất nước. Một trong

những mũi nhọn của “Văn Hoá Vận” là lãnh vực nghệ thuật mà CSVN đã xử dụng trong

những năm gần đây với sự tiếp tay bởi một số người mang tư tưởng lập lờ, khánh kiệt

lương tri qua những buổi trình diễn văn nghệ với những nghệ sĩ trong nước được thực

hiện rải rác khắp năm châu, nơi có người Việt tỵ nạn cư ngụ. Do đó, tại sao những cuộc

trình diễn văn nghệ có nghệ sĩ trong nước đi đến đâu, đều được người Việt tỵ nạn

“nghinh đón” tích cực bằng những cuộc biểu tình tẩy chay rầm rộ.

Cũng trong vấn đề này một số người cho rằng, những nghệ sĩ từ trong nước ra ngoài

trình diễn thuần túy mang tính nghệ thuật, hoặc mang mục đích mưu sinh cá nhân,

không hề mang mầu sắc chính trị, làm công cụ của CSVN trong chính sách “Văn Hoá

Vận”, vì vậy không nên chống đối hay tẩy chay mà nên giúp đỡ hưởng ứng trong tình tự

dân tộc. Ngược lại đại đa số lại cho rằng, những nghệ sĩ ra ngoài trình diễn dù muốn hay

không, vô tình hay cố ý cũng họ chính là công cụ của CSVN, mang nhiệm vụ thực hiện

chính sách “Văn Hóa Vận” này. Do đó, dù một buổi văn nghệ có một hay nhiều nghệ sĩ

trong nước ra trình diễn, cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại đều phải có bổn phận

lên tiếng, tẩy chay. Sự lên tiếng tẩy chay này mang ý nghĩa lên án cả một chính sách,

một chế độ phi nhân CSVN, không chủ trương nhắm vào từng cá nhân của bất cứ nghệ

sĩ nào. Một khi những nghệ sĩ là những công cụ trong chính sách Văn Hoá Vận, họ đành

phải chấp nhận sự khinh miệt, tẩy chay của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS trên toàn

thế giới, một sự tẩy chay xuất phát từ chính nghĩa yêu quê hương, dân tộc, yêu nhân bản

và hoà bình. Tưởng cũng nên nhấn mạnh ở đây là người ta chỉ lên án kẻ cầm dao giết

Page 9: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

người và khinh tởm con dao, khi con dao được xử dụng tạo ra việc ác như cướp của giết

người, không ai lên án con dao khi con dao được xử dụng trong việc hữu ích phục vụ đời

sống nhân loại như cắt bánh, cắt thịt, làm rau...v..v...

Để đi vào tiến trình thi hành chính sách “Văn Hoá Vận”, đầu tiên những “giọt dầu” văn

nghệ rất trong sáng, nếu không chống đối, tẩy chay, đến một lúc nào đó sẽ biến sang

mầu hồng, rồi trở thành đỏ thẫm với ngôi sao vàng lấp lánh khắp nơi. Lúc ấy có phát

giác, thì than ôi tất đã quá muộn màng. Với chiến thuật vết dầu loang, lúc đầu chỉ một và

ca sĩ trong nước hát chung với một số ca sĩ hải ngoại, họ cũng chỉ hát những bài nhạc ca

ngợi quê hương, kêu gọi tình yêu, khơi động tình hoài vãng của những người xa quê,

cách cội,v,v... Nếu êm xuôi, con số ca sĩ hay nghệ sĩ mỗi ngày mỗi tăng, và đến một lúc

nào đó sẽ xuất hiện cả một lực lượng hùng hậu vài trăm người như chương trình “Duyên

Dáng Việt Nam” trong năm 2005, hay có thể đông hơn thế nữa, lúc đó CS mới chính

thức xuất đầu lộ diện một cách danh chính, ngôn thuận, và nó cũng sẽ chẳng khác nào

một ngày lịch sử 30-4 được tái diễn nơi hải ngoại. Một điều nữa cũng xin nhấn mạnh nơi

đây, cuộc chiến đòi tự do, dân chủ, nhân quyền cho quê hương hôm nay không phải là

một cuộc chiến tranh quân sự với máu lửa của bom đạn khi trước năm 1975 của hai miền

Nam-Bắc Việt Nam. Ngược lại nó là một cuộc chiến chính trị và nhân tâm cuả toàn dân,

là một cuộc chiến cân não, nó đòi hỏi sự sáng suốt và tế nhị hầu có thể thu phục nhân

tâm, nêu cao chính nghĩ đối với người dân Việt Nam nói riêng và trên bình diện chính trị

quốc tế nói chung. Một cuộc chiến dùng phục hồi sức mạnh dân tộc của truyền thống

lịch sử, tạo dựng một cuộc đại cách mạng để tiễn đưa đảng và chế độ cuồng bạo CSVN

nhận chìm xuống hố sâu của lịch sử, và tái tạo một nước Việt Nam hùng cường sánh vai

cùng thế giới văn minh và nhân bản hôm nay.

Để xác định những ca sĩ trong nước ra trình diễn tại hải ngoại có phải thuần túy phụng

sự nghệ thuật, mưu sinh cá nhân hay họ chính là những công cụ trong chính sách Văn

Hoá Vận của CSCN, xin đọc lại nghị quyết 114 năm 2001 và được bổ sung trong nghị

quyết 36 năm 2003 cuả CSVN sẽ thấy rõ, trong đó có điều khoản quy định “Các nghệ

nhân ra Hải Ngoại trình diễn đều phải được phép của Bộ Văn Hóa Thông Tin hay

Bộ Ngoại Giao giới thiệu. Và nếu đáp ứng được một trong hai điều kiện này, tất

nhiên sẽ được đi và nhà nước CSVN sẽ trợ giúp 50% tổng chi phí khi đi trình

diễn”. Như vậy, thực sự những nghệ sĩ nói chung và ca sĩ nói riêng được phép ra hải

ngoại trình diễn có phải là công cụ trong chính sách Văn Hoá Vận cuả CSVN hay

không, có lẽ ai cũng đã rõ.

Riêng phần những khán thính giả đã và đang “hồ hởi, phấn phởi” hưởng ứng và ủng hộ

các cuộc trình diễn mang tính “Văn HóaVận” này, thiết nghĩ cũng nên thức tỉnh để thấy

được bổn phận và trách nhiệm của chính mình đối với quốc gia dân tộc một cách đúng

đắn hơn. Xin hãy nhìn vào hoàn cảnh đất nước, các tổ chức và những nhân vật đấu tranh

trong nước đang bị khủng bố một cách dã man, tôn giáo bị khống chế, trù dập, người dân

lầm than, mất nhà, mất đất, đói cơn, đói gạo, đói cả nhân quyền, giang sơn bị cắt xén và

khống chế từ đất liền đến biển trong bàn tay ngoại bang, tất cả chỉ vì bản chất vong nô,

hèn nhược, phi tổ quốc, phi dân tộc của tập đoàn CSVN tạo nên. Do đó trong cuộc đấu

tranh của toàn dân hiện nay, phòng tuyến cuối cùng có thể yểm trợ hữu hiệu cho sự vùng

lên tại quốc nội chính là cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại. Vì vậy, CSVN

chỉ cần bình thường hóa những buổi trình diễn văn nghệ hay nghệ thuật tại hải ngoại để

Page 10: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

tuyên truyền là Văn Công nhà nước đi đến đâu cũng được “Việt kiều” hưởng ứng nhiệt

tình đến đó. Và như thế vô hình trung khối người Việt Tỵ nạn CS tại hải ngoại đã trở

thành thần dân của chế độ phi nhân CSVN. Lúc đó, ý chí và niềm tin đồng bào tại quốc

nội có còn không, hay sẽ lung lay để đi đến chán nản buông xuôi...Và đất nước sẽ đi về

đâu???

Chúng ta hãy nhìn về quê hương một cách thật khách quan và chân thành, để thấy được

những khốn cùng đầy máu và nước mắt của anh em, mà tự chế lòng mình ... Ủng hộ văn

công CS, dù vô tình hay cố ý thì chúng ta đang là những kẻ vô tri nhởn nhơ trên những

vết thương loang lở của dân tộc....Những hình ảnh khủng bố dã man những chiến sỹ dân

chủ và tôn giáo trong nước, tệ trạng băng hoại của xã hội, hình ảnh hơn sáu mươi ngàn

phụ nữ xất khẩu làm nô lệ qua Đài Loan và các nước lân bang dưới chiêu bài hôn nhân,

và đau thương nhất là hàng trăn ngàn em bé đang phục vụ tình dục tại các nước trên thế

giới. Như thế chưa đủ làm cho trái tim chúng ta rung động để ý thức hay sao. ??? Chúng

ta hãy cùng nhau bày tỏ tấm lòng tha thiết với quê hương, dân tộc và nâng cao chính

nghĩa của người Tỵ Nạn CS. Hành động chống văn công CS cũng là những đóng góp

tích cực để tiếp sức với anh em Quốc nội trong công cuộc tranh đấu đòi tự do, dân chủ

và nhân quyền cho quê hương. Công cuộc đấu tranh còn nhiều gian truân...Không có

một con đường nào ngắn gọn và êm ả để đưa đến Tự do Dân chủ và Nhân quyền cho quê

hương, hay từ môt quyền phép nào ban phát. Tất cả phải được nổ lực bằng chính sức

mạnh tình yêu được xuất phát từ đáy mỗi trái tim mỗi người trong chúng ta... Con đường

đầy xương máu, chông gai, khúc khuỷu, cần đòi hỏi nhiều hy sinh, ít nhất là màn sương

vị kỷ trong tâm hồn phải tan biến để hướng về Tổ Quốc...

Ngựa Quen Đường Cũ, hãy nhìn vào Hiện Tượng và phân tích Hành Động

Ngựa quen đường cũ, đây là câu nói của tiền nhân, ngụ ý ám chỉ bản chất khó lòng thay đổi dù hiện tượng nó ra sao. CSVN từ lúc khởi sự bản chất của nó là độc tài [1] luôn tự cho bác và Đảng là đại ân nhân của nhân dân, vì thế Đảng có quyền ngồi trên và độc đoán chuyên chế tất cả theo xu hướng XHCN, “dân làm chủ Đảng lãnh đạo”. Từ bản chất độc tài đó, nên dù quốc tế có văn minh hoá đến đâu, CSVN cũng sẽ cố bám giữ lấy quyền vị bằng mọi giá, và tìm đủ mọi thủ đoạn để đóng kịch đa đảng nhất nguyên Đảng Lãnh Đạo . Biết rõ dân trí ngày càng ý thức quyền dân chủ, CSVN phải đổi thay theo chiều hướng khác, Đảng CSVN không ngừng cho ra mắt những tay “dân chủ phản tỉnh” hay “nhà dân chủ của Đảng” hầu lập lờ đánh lận con đen chính nghĩa hoá vai trò cầm quyền của ĐCSVN. Tuy rằng bước đầu tiên, dĩ nhiên phải có một hai sự gọi là đàn áp, công an thăm hỏi 1-2 ngày, ở tù CSVN vài tháng v.v để khoác lên cái áo “nhà đối kháng” …tuy nhiên cái đẽ nhận định một “khổ nhục kế” với người chân chính, ngoài cái “thực sự” bị đàn áp bởi chế độ thì còn phải nhận định hiện tượng và quan điểm đấu tranh của từng cá nhân đó theo giai đoạn.

Page 11: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Chắc ai cũng không quên 2005, khi Võ văn Kiệt cất tiếng “tố cáo ĐCS”, thì không ít kẻ tung hô VVK mang tư tưởng mới, điển hình là Bùi Tín với bài viết “Hãy Vượt Lên Chính Mình” [2], với đoạn văn : “anh em dân chủ trong nước mong chờ sự bừng tỉnh là ông tổng bí thư Nông Đức Mạnh, có tiếng nói khách quan, coi trọng lẽ phải và luật pháp, ngay thẳng trong việc xử lý các vụ việc phức tạp. Dấn thân cho công lý quang minh, ông Mạnh sẽ có thể để lại hình ảnh một tổng bí thư sáng suốt, có công tâm, gỡ được rối trong một hoàn cảnh rất hiểm nghèo.....ông Phan Diễn, thường trực ban bí thư trung ương đảng, có chức vụ như là phó tổng bí thư. Ông sống tương đối giản dị, không có điều tiếng gì. Ông hay đọc sách báo và chịu suy nghĩ..... anh em dân chủ trong nước cho rằng thủ tướng Phan Văn Khải – mà quan điểm chính trị rất gần với cựu thủ tướng Võ Văn Kiệt – cũng như ông Nguyễn Minh Triết, bí thư thành uỷ Sài gòn sẽ đồng tình cao.” đã cho thấy Bùi Tín và “anh em dân chủ” của BT không ngừng ca tụng và đang chờ, đang đặt hy vọng cao vào những chóp bu CSVN đang có chiều hướng và tư tưởng anh minh đang vượt lên chính họ theo chiều hướng tốt, bất chấp thời gian đó VVK và Phan văn Khải đều minh xác rõ cái “đấu tranh vì Đảng” vì sợ mất Đảng chứ không phải vì dân chủ. Vừa qua trên tờ Tạp Chí CS, Võ văn Kiệt cũng đã xác định rằng “Không có công cuộc đổi mới nào đòi hỏi Đảng phải hy sinh vai trò của mình lãnh đạo đất nước” [3], đây chính là lời nhắn nhủ cho những “nhà chính trị” hay “nhà dân chủ” nào mang tư tưởng “hoà nhập” vào Quốc Hội VC để cảm hoá, cảm thông thay đổi Đảng CS, vốn dĩ qua câu nói đó VVK xác nhận cũng như nói thẳng với nhưng tư tưởng “Canh Tân XHCN” rằng dù thay đổi ra sao nếu phải hy sinh vai trò lãnh đạo của ĐCSVN, thì xem như không có và không cần thiết phải đổi mới, và ĐCSVN sẽ bám giữ lấy ngai vị độc tôn lãnh đạo bằng mọi giá dù WTO hay không PNTR, tất cả mọi thay đổi là phải do Đảng lãnh đạo. Mặt khác, VVK cũng đại diện CSVN nhắn nhủ “…các đoàn thể, .. lưu ý ở đây vai trò một "công cụ" khác của Đảng và Nhà nước ta, đó là vai trò của báo chí”, đó là sự răn đe những hội đoàn nào khác dù là Hội Người Việt Yêu Nước của “nhà dân chủ” Nguyễn trung Lĩnh, cũng phải phục vụ cho Đảng khi gia nhập vào guồng máy Đảng CSVN, cũng như qua câu nói “Báo chí được coi là một công cụ của Nhà nước với sự lãnh đạo qua các thời kỳ khác nhau của Đảng, và cũng chưa có lúc nào báo chí cách mạng có một lực lượng như hiện nay, cần phải khẳng định như vậy. Nhận thức về vai trò và sử dụng công cụ đó như thế nào là điều hết sức quan trọng, kể cả vấn đề hội nhập quốc tế”, là XHCN sẽ càng không tư nhân hoá báo chí, ngôn luận kể cả khi hội nhập Quốc Tế. và đây cũng chính là câu trả lời cho những ai đang muốn được CSVN công nhận Giao Lưu Văn Hoá, hay muốn “nhân viên Đảng”giúp In báo và phát hành báo.

Page 12: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Qua tư tưỏng và quan điểm của VVK, rõ cho thấy tuy rằng trước đây hiện tượng (theo lời Bùi Tín) thì các Lão Thành Cách Mạng đang có xu hướng lên án Đảng, nhưng bản chất CSVN vẫn là phải là Đảng Lãnh Đạo dân chủ hàng dọc. Nhìn lại phong trào dân chủ quốc nội, chắc là “trùng hợp” nhưng đã có một số phản tỉnh đều chỉ muốn đấu tranh Đảng lãnh đạo. Từ vai trò Hoàng minh Chính, khi đi Hoa Kỳ 2005, cũng không quên thử lửa dư luận bằng cách đưa ra cái Bàn tròn 3 Bên, trí thức họp mặt bàn chính sách dâng cho Đảng Lãnh Đạo [4]. Trần Khuê, dù có “cầm đèn chạy trước ô tô” về những vấn đề tham nhũng của Đảng, cuối cùng những đường lối đấu tranh của Trần Khuê, cũng là Hội Nghi Diên Hồng, tuân thủ luật pháp Đảng Lãnh Đạo [5]. Nhà dân chủ Nguyễn phương Anh cũng là dân chủ như 1946 của Hồ chí Minh, 8-9 phần Đảng CS hôm nay là yêu nước xứng đáng để Lãnh Đạo, Nguyễn Trung Lĩnh thì kêu gọi tôn trọng lãnh đạo Nhà Nước, cùng tham gia Quốc Hội VC [6], cũng như phong trào Thanh Niên Dân Chủ của Nguyễn tiến trung và Hoàng Lan cũng chỉ là “nhắc nhở” Đảng lãnh Đạo. [7] và còn nhiều xu hướng đấu tranh ôn hoàn từ đối kháng đi đến đối lập để dung hoà chánh và tà [8] nhắc nhở Đảng Lãnh Đạo thay đổi, như vai trò Lệnh Hồ Xung trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, vì họ tin vào cái Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu, nhưng thực tế, vô chiêu thắng hữu chiêu nghĩa là địch động ta động, sự sinh sát tùy vào ý niệm, ý thức của địch, dịch nôm na theo ngôn ngữ dân chủ đấu tranh, là dùng cái tình cảm thiêng liêng chí nhân (vô chiêu) cảm thông những hành xữ độc tài bá đạo gây, tạo ý thức với Đảng CSVN (thắng hữu Chiêu), tóm gọn lại là chờ sự Lãnh Đạo của ĐCSVN. Nhìn vào những hiện tượng đó, càng thấy thấm thía cái câu đừng thấy đỏ mà tưởng chín, “chiếc áo dòng không làm nên thầy tu”, một tiếng nói nói lên những cái sai của XHCN, tuy là có can đảm (tùy trường hợp) NHƯNG không có nghĩa họ có đường lối minh bạch, đúng đắn minh định lằn ranh quốc cộng giải thể CSVN, vì thế đấu tranh không phải là kinh thánh để nói là “phúc cho ai không thấy mà tin”, mà hãy nên nhận rõ địa thế hôm nay, là sự sống còn của niềm tin trong dư luận công chúng, cái ý thức hệ của quốc dân VN, nên không thể nào mù quáng để tin vào một tấm áo bên ngoài mà không nhìn vào THẬT hay GIẢ như GS Thần Học Nguyễn chính Kết từng kêu gọi trên PalTalk. [9] Hơn bao giờ hết, những ai đấu tranh mà mãi ôm bóng ma Hồ chí Minh làm kim chỉ nam, không nhận thức được tội đồ dân tộc, thì trong tiềm thức nào đó bản chất CS mãi còn, và luôn được thể hiện qua hành xử, và quan điểm trong đấu tranh, để rồi sẽ “ngựa quen đường cũ”, đấu tranh “dân làm chủ Đảng Lãnh Đạo”, và khi đấu tranh dưới quy định Hiến Pháp và luật Pháp do Đảng Lãnh Đạo, đó không phải đối lập hay đối kháng mà chỉ là đối trọng “đánh trâu” cho XHCN, kêu gọi lần nữa tin vào vai trò Đảng lãnh đạo.

Page 13: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

“Không Thực Sao Vực Được Đạo”, là chân lý hay nô lệ tính .

Ngày hôm nay, trong cuộc tranh đấu giữa dân chủ hoá và sự tồn tại cũng cố chế độ độc tài, đa số những ai yêu dân chủ, đều mang trong hoài bảo một, mục tiêu của dân tộc Việt Nam hôm nay là Dân Chủ. Dân Chủ có nghĩa là ngưòi Dân làm Chủ.. ý thức dân chủ tính và thể hiện quyền làm Chủ. Làm Chủ và thể hiện quyền làm Chủ này qua việc “Có Quyền tự do tác tạo ra nhà nước, chính phủ theo nguyện vọng của mình, được tự do phân tích xét duyệt và đặt ngược câu hỏi hay phản đối hệ thống luật pháp nếu không đem lại tự do bình đẳng công lý.” Muốn có một thể chế Dân chủ và thể hiện quyền làm Chủ như thế, phải tạo cơ hội để ngưòi dân hiểu về vai trò làm Chủ, Quyền làm Chủ của mình. Đó là Dân Trí. Ngưòi dân Việt Nam từ xưa đến nay, đại đa số vẫn chỉ ưu tư đến vấn đề vật chất kinh tế bản thân, thường hay dùng cái lý luận “miếng cơm manh áo, không thực sao vực được đạo” hầu trí thức thì trùm chăn ngâm thơ đối nguyệt, cách lý trần thế, để vô tâm với nền chính trị quốc gia với tư tưởng “không làm chính trị”. Nắm ngay cái dân trí “nô lệ miếng ăn”, những tay độc tài tiếp tục mị dân bằng cách “canh tân kinh tế”, WTO, APEC PNTR phát triễn kinh tế v.v như là những mục tiêu “giá trị” để đạt đến chứ không phải là đấu tranh theo tính Dân Chủ. Một dân tộc mà chỉ nghĩ đến “Cơm no áo ấm”, mục tiêu tối thượng chỉ là “Cơm No Áo Ấm” thì suốt đòi chỉ làm nô lệ. Và lịch sử nhân loại đã chứng minh rằng bất kỳ xã hội nào mà ngưòi dân, giới đầu bảng xã hội, không suy tư vượt qua được “Cơm No Áo Ấm” thì luôn luôn bị lợi dụng, bịp bợm và bị cai trị. Độc tài, phong kiến luôn luôn hứa hẹn “cơm no áo ấm”. Đế quốc thực dân đến cũng hứa hẹn đem “Cơm no áo ấm” “tiến bộ kinh tế vật chất” đến cho người bị trị. Cuộc khởi nghĩa phản kháng ngàn năm giặc Tàu, Hai Bà Trưng, Mai Hắc Để, Đinh Bộ Lĩnh. Họ nghèo đói, dân Nam mãi chỉ mơ bát cơm đầy nên mãi cặm cụi đóng thuế, lên rừng xuống bể để kiềm đồ triều cống để có “bát cơm”. Tuy nhiên chính những anh hùng dân tộc đã ý thức nguyên nhân sâu xa then chốt của nghèo đói, lạc hậu, cùng khổ, đó là sự vắng bóng của giá trị quyền con người: Tự Do, Dân Chủ, và Bình Đẳng… của Dân Tộc, như Nam quốc Sơn Hà.. của Ngài Lý Thường Kiệt cũng nói lên ý nghĩa “có tự do, dân chủ, bình đẳng, ngưòi dân không chỉ có khả năng tự tạo của cải để có “cơm no áo ấm” cho bản thân xác thịt, mà trên hết, quan yếu hơn, là tự xây dựng, chọn lựa những món ăn tinh thần, tự làm chủ cuộc đời của mình, để xứng đáng sống như là một Con Người Tự Do”. [Trần Trọng Kim, VNSL]

Page 14: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Đã có rất nhiều dân tộc như Tây Âu, Bắc Âu, Nhât Bản, Nam Hàn v.v họ cũng đã từng nghèo túng nhưng đã vượt qua cái nô lệ vật chất, chỉ vì cái dân trí của học ý thức “Eat to Live Not Live To Eat” (Ăn Để Sống, không phải Sống Để Ăn) qua câu nói của Moliere, ý nghĩa này đã được Antoine de Sainy Exupery (1900-1944) văn hào nước Pháp, diễn đạt trong câu nói “I know but one freedom, that is Freedom of the mind” (Tôi biết Nhưng chỉ một Tự Do, đó là Tự Do của Tinh Thần/Tư Duy), từ ý thức đó, nhiều dân tộc đã dám mơ và vượt qua giấc mơ “Kinh Tế Cơm Áo” để tranh đấu cho được sự tự do và dân chủ. Làm chủ quyền tác tạo ra nhà nước, chính phủ, và quyền tự do ngôn luận báo chí kiểm soát nhà nước, chính phủ. Trong khi những dân tộc khác còn lại, chỉ vì cứ lẩn quẩn nghĩ đến và mơ đến “kinh tế cơm no áo ấm” vẫn cứ sống đời nô lệ. Hết nô lệ cho ngoại bang thực dân, rồi lại bị những tên độc tài, những đảng toàn trị đè đầu nô lệ hoá cả một dân tộc. Dù sau hơn 38 năm “phát triển” nhưng chỉ là cái “từ bo bo độn khoai đi đến bát cơm” nhưng vẫn không thể hưởng trọn vẹn cái “cơm no áo ấm” của đời sống như một Con Nguời Tự Do đúng nghĩa của Tự Do. Vì không có tự do dân chủ, cái “kinh tế vật chất” này mãi luôn bị đe dọa bấp bênh bởi kẻ cai trị độc quyền. Thế lực cai trị khi đã có cái Quyền“ban cho”, thì nó cũng có cái quyền lực cướp đi được khi Kẻ Cầm Quyền nó không vui, hay kẻ bị trị không làm theo“Quy Định Hiến Pháp Cá nhân” của kẻ thống trị. Nhìn lại VN hôm nay, nghe tin RFA, VOA những ước mơ của người dân chậm tiến chỉ là kinh tế do WTO và APEC ban phát, mong chờ ngoại quốc và đảng CS bố thí đặc ân, CHO “cơm no áo ấm” nhưng cúi gằm mặt thấp thỏm không biết giữ được hưởng được đền lúc nào sẽ bị nhà nưóc công an cướp mất đi. Có được “Cơm no áo ấm” bằng miệng mép, đầu gối, thì họ cũng phải giữ “áo ấm cơm no” bằng miệng mép đầu gối, luồn cúi, nhẫn nhục, ngay cả tàn hại đồng loại để có miếng ăn, giữ quyền lợi. Và đây, nó chính là hiện trạng của Việt Nam hôm nay. Lợi dụng vào tình trạng dân trí lạc hậu này, CSVN đã tận dụng tất cả thế thượng phong toàn diện của nó để vừa đánh vừa xoa. Vừa tiêu diệt bất kỳ tiềm năng đối lập nào “trực tiếp vận động dân chúng” , đồng thời CSVN cũng không quên những âm mưu tuyên truyền tô vẽ củng cố giấc mơ “Kinh Tế Đổi Mới WTO và APEC” trong não trạng xã hội VN, bằng những lập luận cho rằng đời sống nhân dân đã được Đảng và Nhà Nưóc “cải thiện chuyển giao” đi từ“Chiến Tranh đói nghèo, ăn độn bo bo,” và nay đã có bát cơm, có truyền hình, điện thoại, có xe, có vi tính, có khách nưóc ngoài vào v.v CSVN cũng tung ra những văn nô, len lỏi vào từng mặt trận dùng đội quân “dân chủ lòi đuôi” chính quy hùng hậu, liên tục củng cố lập luận trong vở kịch “ Dân Chủ TỐ Đảng” bằng lập luận rẳng như: “Đảng sai và phải sửa sai, và MỤC ĐÍCH THÀNH LẬP TẬP HỢP DÂN: Phối hợp các bạn trẻ yêu nước ở cả trong và ngoài nước đoàn kết để cùng với các lực lượng dân chủ THÚC ĐẨY Đảng Cộng sản và nhà nước CHXHCN Việt Nam làm cho đúng mục tiêu xã hội công bằng, dân chủ như đã hô hào và quy định trong hiến pháp hiện hành nước CHXHCN Việt Nam. Trọng điểm là THÚC ĐẨY ...và NHẮC NHỞ phải để có tự do báo chí, tự do hội họp. v.v” [ THTNDC, 2006 ]

Page 15: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

Hay Trần Khuê, với nhiều lần hết Hội Nghị Diên Hồng, cùng nhau đóng góp đưa ra dự án để Đảng CS lãnh đạo thi hành, thì đến những chiêu bài “Người chủ (Nhân Dân) hãy Tuân Thủ Luật Pháp thì đầy tớ (ĐảngCS) Mới Sợ” ! [ Tuyên Ngôn 2006 của PTDCVN.ORG ] Và Bùi Tín với lời kêu gọi “Vượt Qua Chính Mình” 2006, vừa khen tặng những Đảng Viên Trung Ương như “Nông Đức Mạnh, Võ Văn Kiệt, Lê Khả Phiêu đã thức tỉnh, và các tuổi trẻ trong và ngoài hãy cùng nhau đóng góp với Đảng CS phát triển Xã Hội”. Cũng như Ls dân chủ trẻ là Đặng Dũng cũng kêu gọi “dân chủ là cùng Đảng CS tiến đến nhau, hơn là cực đoan giải thể tiêu diệt nhau” [Đặng Dũng, BBC, 2006], Lê Trí Tuệ với nhiều lần phát biểu trên các Diễn Đàn PaTak rằng “ĐCS đã và đang chuyển giao tối hơn, hiện tại chỉ có địa phương làm sai còn Trung Ương thì đang hoàn thiện”. Qua những hiện tượng và quá trình đó, là cũng đủ hiểu mục tiêu của đảng CSVN là liên tục tạo ra những tay “dân chủ theo định hướng XHCN”, hầu củng cố áp đặt “Đa Đảng Nhất Nguyên”, lèo lái quần chúng chấp nhận và tuân thủ vào sự ban phát cho đến sự biết ơn an phận dưới quy định Đảng, nuôi dưỡng tính nô lệ ù lì của quần chúng, chủ trương của đảng CSVN là dùng mọi biện pháp từ khủng bố dân chủ thật, cho đến len lỏi giả dân chủ để cầm tù DÂN TRÍ VIỆT NAM, khóa chặt dân trí Việt Nam vào mục tiêu duy nhất, là an phận và nô lệ trong cái “lẽ thường” “Không Thực Sao Vực Được Đạo”. CSVN cố gắng cầm chân nhân quần Việt Nam, giới trẻ Việt Nam, để biến Việt Nam xuống thành động vật cấp thấp,như Ngục Sĩ Nguyễn chí Thiện từng nói “…XHCN biến từ người thành vượn chỉ mới chục năm” [Ngục Sĩ Nguyễn Chí Thiện] như con vật, chỉ biết miếng ăn mà bỏ quên giá trị tinh thần, giá trị nhân bản, giá trị con người, quyền năng con người, quyền công dân của mình. Trên thực tế, đời sống Con Người gồm hai lãnh vực quan trọng như nhau, đó là đời sống vật chất và giá trị nhân bản Tự Do, thiếu một trong hai Con Người chỉ trở về với và như loài vật.[ S Savage-Rumbaugh, SG Shanker, TJ Taylor ,1998 ] Tóm lại phương cách giải quyết những thảm nạn Việt Nam này còn nhiều cách biệt. Nhưng đường lối, hợp tác với CSVN qua vài ghế trong quốc hội để giải quyết những khổ nạn Việt Nam “theo quy định XHCN” thì chỉ có những người mơ mộng hão huyền. Chấp nhận ngồi trên ghế đại biểu để tự do chỉ trích nhà nước và đề nghị biện pháp giải quyết trong một hệ thống quyền lực đảng và nhà nước hoàn toàn nắm giữ chỉ là đóng vai trò van xì hơi giảm áp lực đấu tranh, nếu không muốn nói là

Page 16: XHCN & Sự Thay Đổi · 2014. 5. 28. · XHCN & Sự Thay Đổi Sự kiện từ đầu năm 2006 đến hôm nay, từ cái gọi WTO, cho đến hội nghị APEC, cũng như

chậu kiểng “Dân Chủ Biễu Kiến Cải lương” tô son cho chế độ. Dân Trí của một dân tộc hôm nay, mãi bị gò bó và nô lệ trong cái khuôn của XHCN; lẩn quẩn với hào quang “Thánh Hồ, Điện Biên Phủ, Lê Văn 8 , đánh Pháp diệt Mỹ v.v”, do tuyên truyền lừa bịp; rồi pháp luật/quy định XHCN hiện tại chỉ đem cho dân VN nổi sợ, sợ đủ thứ. Dân Trí bị đưa đến một nhân cách hèn mạt, một thứ “xác chết” không biết nổi giận, khi bị chà đạp khinh bỉ; không biết thét ra khỏi lồng ngực mình sự uất nhục, khi bị áp chế bóc lột khổ đau; thì dân tộc ấy sẽ chết lần mòn trong nô lệ tư tuởng vong thân. Ngày hôm nay Việt Nam đang khắc khoải với căn bệnh “Chất Xám Chảy Máu” Từ trong ra ngoài, đi đâu cũng nghe từ cửa "đứa khoa bảng", thì hãy cùng dâng đề thư và chờ đợi theo quy định, một số “dân chủ tự cung” thay vì vận động dân trí phản kháng, thì những kẻ đó chỉ biết đặt hy vọng vào “ngoại lực đợi đèn xanh của ngoại quốc” mong chờ ngoại bang dung quyền lực đế quốc để ban phát cho VN cái tự do, v.v mà bất chấp sự kiện CPC xoá tên VC mặc dù hồ sơ tội ác của CSVN ngày càng chất chồng, đã cho thấy ngoại quốc chỉ vì quyền lợi của ngoại quốc, và dân chủ hoá chỉ có thể đổi lại khi dân trí đất nước được khơi dậy, chứ không phải là do van xin, khóc lóc theo quy định XHCN hay tiêu chuẩn đèn xanh của ngoại quốc. Có nghĩa là phải đấu tranh khai mở dân trí, bằng sự thật, sòng phẳng với sự thật, để dẫn chứng cụ thể về những khái niệm dân chủ, tự do, định chế chính trị dân chủ tự do chân chính; những ý niệm làm chủ thật sự của ngưòi công dân, và một ý niệm đúng đắn về một xã hội thật sự có dân chủ, nhân quyền và nhân bản, bằng chính thể hiện trong sinh hoạt của họ, bằng bằng chứng lịch sử sòng phẳng- chứ không thể là chỉ biết nói cho Quốc Tế Nghe mà dân Nam mãi bặt Tin Ù Lì, hay hư cấu lương tâm Hoa Kỳ và LHQ để làm nền tảng của đấu tranh đề áp đặt người khác phải đấu tranh theo đơn đặt hàng; hoặc tưởng tuợng và ôm lấy cái bong ma của tên Hồ Chí Minh gian manh để làm nền tảng“mơ ước” thức tỉnh với đảng CSVN hiện tại. Để rồi lại phi dân chủ tính “ai khác ta là VC, là đánh phá dân chủ” v.v Tất cả như vậy đều mang tính phi dân chủ, mâu thuẫn, và gian trá, bịp bợm. Vì chỉ có Sự Thật và Tự Do Thông Tin ( không theo đơn đặt hàng) mới khai mở dân trí, lôi kéo quần chúng Việt Nam ra khỏi mạng luới thông tin tuyên truyền chằng chịt hư cấu, bịp bợm, nỗ lực “đánh bong thành quả tưởng tượng của đảng CSVN”. Và chính bản thân mỗi người dân chủ cần phải thực thi dân chủ tính, lắng nghe và tôn trọng tiếng nói dù là phê bình/ bình luận trong sự dẫn chứng và hợp lý. Có thực thi dân chủ tính thì mới biết đấu tranh cho dân chủ hoá VN.