lá thư thuyền từ - tháng 9, năm 2019crpcv.org/thuyentu/thutuhoc/source/ltth_2020_05.pdf ·...

4
Tháng 5 2020 Lá thư tu học của tăng thân Thuyền Từ ở vùng Hoa Thịnh Ðốn 10413 Adel Road, Oakton, VA 22124 Điện thư: [email protected] Trang nhà http://crpcv.org/thuyentu/ Tình nghĩa (Tiêp theo v hêt) (Đây là bài pháp thoại Sư Ông giảng ngày 2.8.1998 tại xóm Hạ, Làng Mai .) Tri kỷ là người hiểu được mình. Trên cuộc đời này mà tìm được một người có thể hiểu được mình thì mình là người có hạnh phúc. Món quà quý nhất mà người kia có thể tặng cho mình là khả năng hiểu được mình. Có những người sống trong cuộc đời này mà chưa bao giờ tìm được một người có thể gọi là hiểu mình cả. Dù là con trai hay con gái, trong cuộc sống này nếu mình có thể tìm được một người có khả năng lắng nghe mình, có thể hiểu được những khó khăn, những khổ đau, những ước vọng của mình thì tức là mình tìm thấy nơi người đó một tâm hồn tri kỷ. Tri kỷ là biết nhau, là hiểu nhau. Con người đi tìm trong đời này một tri kỷ, một người biết được mình. Tìm ra được người đó thì hạnh phúc. Ngày xưa có một vị quan lớn chơi đàn thập lục huyền cầm rất tuyệt diệu. Trong giới quan quyền, bạn hữu không có ai hiểu được nghệ thuật, tài năng của ông cả. Vì vậy mỗi lần đánh đàn ông thường đem theo một vài người hầu cận lên trên núi, tìm một chỗ đẹp. Ông trải chiếu, pha trà rồi đốt trầm lên. Trong không khí trang nghiêm ông chơi đàn. Rất hạnh phúc. Và ông có cảm tưởng là chỉ có suối, cây, núi, mây mới hiểu được tiếng đàn của ông. Bữa đó, đang đàn thì tự nhiên một dây đàn bị đứt. Ông ta tháo dây đàn đứt đó ra, thay một dây mới. Vừa đàn thêm một câu nữa thì dây đàn bị đứt nữa, và cứ đứt như vậy ba lần. Ông ta nghĩ: “Chắc có người đang nghe trộm mình”. Ông đứng lên, nói lớn: “Có vị tri kỷ nào đang nghe trộm tiếng đàn của tôi xin cho gặp mặt”. Tự nhiên có một anh tiều phu xuất hiện. Anh tiều phu này đã nghe lén, đã cảm được tất cả những cái hay, cái đẹp, cái tài ba của người đàn. Và vì vậy cho nên dây đàn đứt. Ông quan đánh đàn tên là Vương Bá Nha, người tiều phu tên là Chung Tử Kỳ. Hai người nói chuyện rất tâm đầu ý hợp. Bá Nha lần đầu tiên tìm ra được một tri kỷ, một người hiểu được nghệ thuật của mình. Tử Kỳ chấp nhận làm bạn tri kỷ của Bá Nha, nhưng không muốn về kinh đô nhận những cái chức như là thư ký văn phòng. Tử Kỳ chỉ muốn làm tiều phu thôi. Lâu lâu, Bá Nha nhớ tới bạn, sắp đặt công việc trong triều rồi hẹn với bạn, hai người cùng uống trà. Bá Nha hạnh phúc vô cùng vì Bá Nha đã tìm ra được một người tri kỷ, tri âm. Tình bạn đó lưu truyền cho tới ngày hôm nay. Hồi mới mười tám tuổi, tôi đã làm một bài thơ ca tụng tình bạn của Bá Nha và Tử Kỳ. Trong cuộc đời mà có một người nghe được mình, hiểu được mình thì mình là một trong những người may mắn nhất ở trên đời rồi. Cho nên anh chàng ở Cali, ba ngày sau gặp lại mẹ, mới trả lời câu hỏi của mẹ: “Hôm trước má hỏi tại sao con thương cô đó. Tại sao má biết không? Tại vì người đó hiểu con. Thành ra dầu có hơi đen một chút, hơi thấp

Upload: others

Post on 09-Aug-2020

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Lá thư Thuyền Từ - Tháng 9, Năm 2019crpcv.org/thuyentu/thutuhoc/source/LTTH_2020_05.pdf · Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình đó là hạnh

Tháng 52020

Lá thư tu học của tăng thân Thuyền Từ ở vùng Hoa Thịnh Ðốn 10413 Adel Road, Oakton, VA 22124Điện thư: [email protected] Trang nhà http://crpcv.org/thuyentu/

Tình nghĩa (Tiêp theo va hêt)(Đây là bài pháp thoại Sư Ông giảng ngày 2.8.1998tại xóm Hạ, Làng Mai .)

Tri kỷ là người hiểu được mình. Trên cuộc đời này màtìm được một người có thể hiểu được mình thì mình làngười có hạnh phúc. Món quà quý nhất mà người kiacó thể tặng cho mình là khả năng hiểu được mình. Cónhững người sống trong cuộc đời này mà chưa bao giờtìm được một người có thể gọi là hiểu mình cả. Dù làcon trai hay con gái, trong cuộc sống này nếu mình cóthể tìm được một người có khả năng lắng nghe mình,có thể hiểu được những khó khăn, những khổ đau,những ước vọng của mình thì tức là mình tìm thấy nơingười đó một tâm hồn tri kỷ. Tri kỷ là biết nhau, làhiểu nhau.

Con người đi tìm trong đời này một tri kỷ, một ngườibiết được mình. Tìm ra được người đó thì hạnh phúc.Ngày xưa có một vị quan lớn chơi đàn thập lục huyềncầm rất tuyệt diệu. Trong giới quan quyền, bạn hữukhông có ai hiểu được nghệ thuật, tài năng của ông cả.Vì vậy mỗi lần đánh đàn ông thường đem theo một vàingười hầu cận lên trên núi, tìm một chỗ đẹp. Ông trảichiếu, pha trà rồi đốt trầm lên. Trong không khí trangnghiêm ông chơi đàn. Rất hạnh phúc. Và ông có cảmtưởng là chỉ có suối, cây, núi, mây mới hiểu được tiếngđàn của ông. Bữa đó, đang đàn thì tự nhiên một dâyđàn bị đứt. Ông ta tháo dây đàn đứt đó ra, thay mộtdây mới. Vừa đàn thêm một câu nữa thì dây đàn bị đứt

nữa, và cứ đứt như vậy ba lần. Ông ta nghĩ: “Chắc cóngười đang nghe trộm mình”. Ông đứng lên, nói lớn:“Có vị tri kỷ nào đang nghe trộm tiếng đàn của tôi xincho gặp mặt”.

Tự nhiên có một anh tiều phu xuất hiện. Anh tiều phunày đã nghe lén, đã cảm được tất cả những cái hay, cáiđẹp, cái tài ba của người đàn. Và vì vậy cho nên dâyđàn đứt. Ông quan đánh đàn tên là Vương Bá Nha,người tiều phu tên là Chung Tử Kỳ. Hai người nóichuyện rất tâm đầu ý hợp. Bá Nha lần đầu tiên tìm rađược một tri kỷ, một người hiểu được nghệ thuật củamình. Tử Kỳ chấp nhận làm bạn tri kỷ của Bá Nha,nhưng không muốn về kinh đô nhận những cái chứcnhư là thư ký văn phòng. Tử Kỳ chỉ muốn làm tiều phuthôi. Lâu lâu, Bá Nha nhớ tới bạn, sắp đặt công việctrong triều rồi hẹn với bạn, hai người cùng uống trà.Bá Nha hạnh phúc vô cùng vì Bá Nha đã tìm ra đượcmột người tri kỷ, tri âm. Tình bạn đó lưu truyền cho tớingày hôm nay.

Hồi mới mười tám tuổi, tôi đã làm một bài thơ ca tụngtình bạn của Bá Nha và Tử Kỳ. Trong cuộc đời mà cómột người nghe được mình, hiểu được mình thì mìnhlà một trong những người may mắn nhất ở trên đời rồi.Cho nên anh chàng ở Cali, ba ngày sau gặp lại mẹ, mớitrả lời câu hỏi của mẹ: “Hôm trước má hỏi tại sao conthương cô đó. Tại sao má biết không? Tại vì người đóhiểu con. Thành ra dầu có hơi đen một chút, hơi thấp

Page 2: Lá thư Thuyền Từ - Tháng 9, Năm 2019crpcv.org/thuyentu/thutuhoc/source/LTTH_2020_05.pdf · Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình đó là hạnh

một chút, con thương cô đó hơn tất cả những cô xinhđẹp, cao ráo, sang trọng kia”.

Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình đó làhạnh phúc vô cùng. Con mà hiểu cha, đệ tử mà hiểuthầy thì cũng làm cho cha, cho thầy rất hạnh phúc. Đólà nói ra từ kinh nghiệm. Thành ra mình biết ơn ngườiđã hiểu được mình. Cảm ơn em đã hiểu được anh, cảmơn con đã hiểu được cha, cảm ơn cha đã hiểu đượccon. Tu tập là làm thế nào để có thể có được cái hiểu.Muốn hiểu thì phải lắng nghe, phải quan sát mới hiểuđược. Khi mình sống với một người có khả năng hiểumình thì mình có hạnh phúc lắm. Vì cái hiểu là nềntảng của cái thương. Không hiểu thì không thể nàothương. Trong tình yêu đôi lứa người ta phải cẩn thận.Mình chỉ cần thử nghiệm vài cái là biết người đó cóhiểu mình hay không. Mà nếu người đó không hiểumình thì dù người đó có bằng cấp cao, lương nhiều, xeđẹp, nhà cửa sang trọng, bảnh trai, hay sắc đẹpnghiêng nước nghiêng thành đi nữa, khi cưới người đóthì mình cũng sẽ khổ suốt đời, như là khổ sai chungthân. Và tình yêu đó là một cái nhà tù.

Cái người mà khi mình nói cứ cắt lời mình, không đểcho mình nói, cứ khoe cái của họ, không có khả nănghiểu được những khó khăn, những khổ đau của mình,không biết lắng nghe mình… muốn nhận ra người đórất dễ, chỉ cần vài ba phút là được. Đừng để cho mìnhbị hấp dẫn bởi những cái bên ngoài: Sắc đẹp, địa vị,danh lợi, xe hơi, nhà cửa, lương tiền, bằng cấp… Đừngđể cho những cái đó làm cho mình mờ mắt. Hai conmắt mình hãy tỉnh táo để có thể nhận rằng người congái đó, hay người con trai đó là một người có thể hiểuđược mình, và hiểu được mình thì có thể có khả năngthương mình. Rất rõ ràng như vậy. Đó là tiêu chuẩncủa đạo Phật về hạnh phúc, về tình yêu. Những ngườiyếu đuối thường bị hấp dẫn bởi những cái phù phiếmbên ngoài.

Trong xã hội Việt Nam mới phát triển, một cô gái cóthể đánh mất tiết trinh của mình để đánh đổi lấy mộtchiếc xe gắn máy. Thật dễ sợ! Đạo đức đã suy đồi tớimức đó. Mình muốn thoát ra khỏi cái thân phận nghèokhổ, mình muốn có một chiếc xe giống như người ta,và mình đánh mất cái quý giá nhất của đời mình.Chuyện đó đã và đang xảy ra. Thành ra những cái hấpdẫn của vật chất, của bề ngoài phù phiếm mình khôngthể coi thường được. Mình sẽ dấn thân vào những nẻođời khổ đau nếu mình không cẩn thận.

Có hiểu mới thương

Ở trong đạo Phật chúng ta thấy rất rõ cái thương đíchthực được làm bằng cái hiểu, không có hiểu thì khôngcó thương. Không hiểu con thì cha càng thương, concàng khổ. Vợ không hiểu chồng thì càng thươngchồng, chồng càng khổ. Hiểu là nền tảng của tìnhthương. Sống với nhau như thế nào để càng ngày mìnhcàng hiểu được nhau nhiều hơn và để cho người kiacàng ngày càng hiểu được mình nhiều hơn. Nếu cáihiểu không lớn lên, thì cái thương cũng không lớn lênmà dậm chân tại chỗ. Nếu quý vị thấy tình thương củamình đang dậm chân tại chỗ thì quý vị biết rằng quý vịthiếu tu.

Cái hiểu không lớn thêm và cái thương không lớnthêm thì chúng có thể từ từ co rút. Tình yêu có thể corút lại cho đến khi thành ra một cục cứng ngắc khôngcòn sinh khí. Tình yêu có thể chết nếu mình không biếtnuôi dưỡng nó bằng cái hiểu và cái thương. Và khingười kia hiểu mình thì mình biết ơn người đó, biết ơnsuốt đời. Chính sự biết ơn đó là chất liệu nuôi dưỡngliên hệ giữa mình và người đó cho đến suốt đời. Đó lànghĩa, không phải là cái bồng bột lúc ban đầu nữa,không phải là ngọn lửa nhất thời nữa.

Kinh nghiệm nuôi lửa

Ở Việt Nam ngày xưa người ta không nấu cơm bằnggas hay bằng điện mà nấu bằng rơm. Ngày xưa tôicũng đã từng nấu cơm bằng rơm. Rơm cháy rất mau.Có cách để làm cho rơm cháy chậm lại: mình đặt mộtnắm rơm vào và lấy cái đũa bếp đè xuống thì nắm rơmsẽ cháy từ từ, được lâu hơn. Ở nhà quê Việt Nam ngàyxưa còn nấu bằng trấu. Trấu tức là vỏ lúa. Không cóhộp quẹt vì vậy người ta phải nuôi lửa. Nuôi lửa haynhất là nuôi bằng lửa trấu: mình đổ vào một vài báttrấu, thì trấu cháy ngún rất lâu. Lửa trấu không cháyphừng phừng như lửa rơm mà cháy chầm chậm. Chầmchậm thôi mà cháy cả đêm. Sáng dậy mình khơi ra thìcòn lửa trong bếp.

Tình là ngọn lửa rơm mau tàn. Còn Nghĩa là lửa trấu,cháy suốt đêm. Ngày xưa Việt Nam có truyền thống đixin lửa, vì không có hộp quẹt, cũng không có đèn dầu.Mỗi khi nấu cơm, nếu nhà mình không có trấu để giữlửa thì mình phải qua hàng xóm xin lửa. Các cháu cóthể là chưa bao giờ thấy Con Cúi. Con Cúi không phảilà một sinh vật mà mình vẫn gọi là con. Mình lấy rơmbện lại thành một con rắn bằng rơm thật chặt, đốt mộtđầu và nó cứ cháy ngún từ từ, được năm bảy giờ đồng

Page 3: Lá thư Thuyền Từ - Tháng 9, Năm 2019crpcv.org/thuyentu/thutuhoc/source/LTTH_2020_05.pdf · Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình đó là hạnh

hồ. Mỗi khi cần lửa nấu cơm thì mình tới Con Cúi lấylửa. Nếu mình không có Con Cúi và cũng không có lửatrấu thì mình phải đi xin thôi. Thế hệ của quý vị bâygiờ không biết đi xin lửa là gì. Ngày xưa tôi có làmmột bài thơ về chuyện đi xin lửa:

Xóm Mới

Sáng hôm nay hộp diêm của tôi hết rồi Bếp lạnh như trời cuối thu ướt lạnh Tác phẩm dở dang còn đó Tôi qua nhà láng giềng xin lửa(hồi bé chúng tôi thường hai đứa chạy xin)Em hỏi tôi sẽ làm sao nếu nhà láng giềng không còn lửaChúng tôi sẽ họp hai người hát caNhớ lời em dặn “là những bông hoa”.Chúng tôi sẽ cầm đuốc đi bên nhau hướng về Xóm

MớiEm cũng cứ hát ca đi, trong khi chờ đợi,Thế nào trong xóm ta cũng có nhà còn lửaThôi tôi xin mọi người đưa tay nói thực:Có phải tất cả chúng taĐang tin ở điều đó như đang tin hôm nay Ở hiện hữu nhiệm mầu?Tôi biết có những nhà nghèo, nhưng trấu hồng ngún cháyngày đêm trong bếp hồng âm ỉTôi sẽ nhớ lời em không khuấy động bếp lànhMột nắm rơm đặt vàoĐợi khói tỏa mầu xanh,Em nhìn xem:chỉ một hơi thở nhẹ của hồn tôi thôiCũng đủ gọi về lửa đỏ.

Đi xin lửa mình phải cầm một nắm rơm dài. Tới bếpcủa người ta thì mình đừng nên quấy động cái bếp, vìngười ta đang nuôi lửa trong đó. Mình lấy nắm rơmcủa mình, dúi vào chỗ lửa trấu đang còn cháy, và mìnhđợi độ chừng hai, ba chục giây. Trong khi đó mình thở.

Từ từ khi thấy khói lên thì mình biết nắm rơm củamình đã được lửa bén vào rồi. Khi đó mình chỉ cầnthổi một hơi thở nhẹ là lửa cháy lên. Mình lấy mộtnắm rơm khác, nắm nó lại, đem về thì nó tiếp tục cháy.Ngày xưa đi xin lửa là chuyện mỗi ngày.

Lửa rơm cháy mau được ví dụ cho tình yêu. Lửa trấungún cháy cả ngày đêm được tượng trưng cho Nghĩa.Ân Nghĩa là cái phải tiếp nối cái Tình. Tình phải đượcbắt đầu cho khéo để từ từ đưa tới cái Nghĩa. Ân Nghĩalà cái nuôi dưỡng một cặp vợ chồng cho tới khi đầubạc răng long. Răng long thì đi làm răng giả, còn đầubạc thì đi mua thuốc nhuộm. Và nuôi dưỡng Nghĩa lànuôi dưỡng thương yêu. Mỗi ngày mình phải làm chocái tình của mình lớn lên và biến thành nghĩa. Mìnhphải biết lợi dụng cái ngọn lửa đầu tiên. Ban đầu mìnhdúi nắm rơm vô lửa trấu là để cho ngún cháy, khói đilên, mình thổi phù nhè nhẹ thì lửa bốc lên. Nhưngmình đem lửa đó về nhà không được, nửa đường sẽ tắt.Và vì vậy khi lửa rơm cháy lớn rồi thì mình phải ủ nóvào trong nắm rơm khác cho lửa cháy ngún từ từ màđem về.

Mỗi ngày mình phải xây dựng cái ơn và cái nghĩa. Mỗilời nói, mỗi cử chỉ săn sóc đều là tạo ra ơn và nghĩa.Chính cái đó nó là keo sơn giúp cho một cặp vợ chồngsống với nhau suốt đời. Tình bạn cũng vậy. Tình bạnthì không có sự cháy bùng, đam mê như là tình yêu,cho nên tình bạn dễ hơn nhiều. Nhạc sĩ Trịnh CôngSơn đã nói rất rõ là tình bạn thì lâu dài, bền chắc, vànuôi dưỡng mình nhiều hơn tình yêu. Cho nên bí quyếtlà mình phải biến tình yêu lúc ban đầu trở thành tìnhbạn. Hai người ban đầu là hai người yêu, nhưng từ từsẽ trở thành hai người bạn.

Khi trở thành hai người bạn thì đó là tình yêu đangcòn. Còn nếu tình yêu không trở thành được tình bạnthì nó sẽ chết, nó không thành công. Mà sở dĩ tình yêutrở thành tình bạn được là vì mình phát khởi được cáiơn và cái nghĩa. Cái ơn nghĩa đó bắt đầu từ chỗ ý thức

Page 4: Lá thư Thuyền Từ - Tháng 9, Năm 2019crpcv.org/thuyentu/thutuhoc/source/LTTH_2020_05.pdf · Đời người mà tìm ra được một người hiểu mình đó là hạnh

được rằng tại sao giữa bao nhiêu người mà người đólại chọn mình. Và mình biết ơn người đó đã chọnmình. Cái chọn của mình không phải là nhất thời. Sựchọn này phải xảy ra trong một quá trình nào đó, vớitrí tuệ chứ không phải chỉ với đam mê mà thôi. Nếuchỉ có đam mê thì mình sẽ hối hận. Phải có trí tuệ vàphải biết lắng nghe, Lắng nghe bạn bè của mình, lắngnghe cha mẹ của mình, lắng nghe các em của mình. Vìhọ cũng có cái thấy, mà cái thấy của họ đôi khi kháchquan hơn, chắc chắn là khách quan hơn mình, tại vìmình chủ quan quá. Mình đam mê rồi thì mình khôngthấy được sự thật rõ ràng bằng những người khác.

(HÊT)

Sinh hoạt quán niệm tháng 5 năm 2020 Vi dich COVID-19 va nha thơ UUCF đong

cưa, ngày quán niệm 2 tháng 5 năm 2020 củatăng thân Thuyền Từ rât tiêc đa bi huy bo. Đêghi danh tham dư nưa ngay quan niêm băngAnh ngư, quy vi co thê vao tranghttp://mpcf.org/workshops_online.html.

Vi dich COVID-19 va trung tâm ClaymontCourt đong cưa, khoa tu 5 ngay băng Anh ngưtừ chiều thứ Sau 22 tháng 5 tới chiều thư Tư27 tháng 5 năm 2020 rât tiêc đa bi huy bo.

Cac ngay quan niêm với tăng thân MPCF doanh chị giáo thọ Chân Ý và Chân Trí hướng

dẫn bằng Anh ngữ trong thang 5 sẽ được thaythê băng nưa ngay quan niêm “online” từ 8:45giờ sáng tới 2 giờ chiều. Xin vao trang http://mpcf.org/workshops_online.html đê ghidanh.

Cac thơi thiền tâp buôi sang thư Ba tới thư Sau7-8AM va tôi quan niêm thư Năm tư 7:30 tới9:00 tai MPCF đa đươc thay thê băng “online”Zoom. Đê ghi danh xin vao tranghttp://mpcf.org/regular_sessions_online.htmlhoăc gưi điên thư tới [email protected].

Quỹ tu học:Quỹ trước còn $ 4897.34Không co chi thu $0.00Quỹ còn $ 4897.34