kỶ niỆm kiẾp thiỆn tÀiạo++Đời+3.pdf · nam mÔ a di ĐÀ phẬt 17 trần thị tốt...

215
KỶ NIỆM KIẾP THIỆN TÀI QUYỂN THƠ ĐẠO & ĐỜI III 13 Ơn Trên Giáng Bút * Ngày 15-10-1980 năm Canh Thìn Bá phổ Hàng Châu oanh liệt quốc Động Thiên bừng dậy sóng gió to Nơi Ngọ Môn không người thấp thoáng Lục Xáo Tam Bang đà xuất hiện Huỳnh Phong nổi trận phong ba Mới là ngày châu về hiệp phố. * * * NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Upload: others

Post on 14-Feb-2020

5 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

KỶ NIỆM

KIẾP THIỆN TÀI

QUYỂN THƠĐẠO & ĐỜI III

13

Ơn Trên Giáng Bút*

Ngày 15-10-1980 năm Canh Thìn

Bá phổ Hàng Châu oanh liệt quốcĐộng Thiên bừng dậy sóng gió toNơi Ngọ Môn không người thấp thoángLục Xáo Tam Bang đà xuất hiệnHuỳnh Phong nổi trận phong baMới là ngày châu về hiệp phố.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

14

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ ngày 21, tháng Chạp âl,năm Đinh Hợi (tức ngày 28, tháng 1 Tây, năm 2008)

Tái Bút Thiện Tài*

Thiện Tài có vài lời cùng chúng sanh:Ngỡ ngàng cầm bút nói lênBao lần gác bút ghi tên Thiện TàiBà Tốt, Thiện Tài tái laiVì sao mãi cứ thơ dài chưa ngưng?Riêng lòng tôi đây muốn dừngSuối thơ tuôn mãi, xin đừng cười cho!

Thiện Tài nhắc lời dạy Quan Âm:Quan Âm lời có dặn dòLỡ trong một kiếp, rán lo cứu đờiVui làm khi rảnh điển lơiChẳng chi gấp vội kết lời từ biKhi buồn cầm viết lên ghiCho đời thưởng thức thơ thi Thiện TàiHoa pháp tận cõi Bồng LaiHôm nay có dịp Thiện Tài mời xem

Thiện Tài xin mở tiếp:Vài lời bày tỏ chị emCho là kết thúc, tiếp xem chớ cười !Thơ làm trên số ba mươi (32 quyển)

15

Chúc câu hoa nở lòng người cảm thôngGiã chào khắp chốn bụi hồngThiện Tài Đồng Tử một lòng độ sanh.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Trần Thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử xuất khẩuthơ vào ngày Lễ Rằm tháng 10, năm Đinh Hợi(nhằm ngày 24, tháng 11 tây, năm 2007). Xin để vàođây, vì ngày tháng không theo thứ tự, xin thông cảm.

Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 1*

Đường đời một kiếp du chơiCác con rõ cuộc Thánh nơi trần nàyLời ra ân điển đủ đầyCho con suy gẫm đông tây hiếm ngườiPháp hoa tựa thể hoa tươiKiếp người con nhớ chớ lười, nhe con!Đạo tâm nguyện giữ vuông trònĐời con cất bước không còn bao lâuMở tâm gìn giữ Đạo sâu

16

Để làm số vốn mong cầu về sauGiải trừ nghiệt ngã ốm đauMuốn mà tốt đẹp dâng cao tấm lòngTấm lòng giữ lấy sạch trongBụi hồng chẳng bám là Ông khen màNơi này chốn cõi ta bàBước ra gặp khó, quỷ ma thì nhiều!Con ơi! Tiếng nói Phật kêuĐem lời nhắc nhở lắm điều bởi thươngỞ lâu vướng phải nghiệp trườngTại lòng vọng tưởng nhiều đường lợi danhTại lòng đạo pháp chẳng hànhTâm sanh chẳng diệt nên đành nổi trôiNhìn qua thế cuộc chưa rồiCon ơi, khổ lắm rán bồi phước duyên !Tu tâm, tập tánh nhu hiềnLàm thuyền ra khỏi ngửa nghiêng bến đờiLời Ông trăng sáng, con ơi!Gởi cho đệ tử vài lời làm theoĐường đi lên dốc, qua đèoChớ chùn tâm ý, nguyện theo tới bờĐến đây nhận rõ huyền cơLòng thành con có, đến bờ Tây Phương.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT17

Trần Thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử xuất khẩuthơ vào ngày lễ Tất Niên năm Đinh Hợi , ngày 20 ta,tháng Chạp, năm Đinh Hợi (tức ngày Chúa Nhật 27,tháng Giêng tây, năm 2008). Xin để vào đây, vì ngàytháng không theo thứ tự, xin thông cảm.

Thiện Tài Tâu Trình Phật Tổ*

Nhi xin nguyện nguyện cầu cầuCầu cho thế giới năm châuCầu cho bá tánh giải sầu khắp nơiCầu cho máu bớt đổ rơiCầu cho bá tánh kịp thời tu thânCầu cho tất cả xa gầnHiểu câu Phật dạy lần lần giác duyênPhật ơi! Quá đỗi u phiềnNhân sanh biến loạn chẳng yên chút nào!Lòng con chấn động thương đauNhìn trong vũ trụ chỗ nào cũng thươngThương là chốn cõi vô thườngTóc xanh dứt điểm con đường dương gianThương là phút chốc hơi tànCon ngồi nghĩ lại hồn oan rất nhiều!

18

Xin Trên vội gấp tiếng kêuKêu cho Thần Thánh vớt nhiều hồn âmNào là sóng vỗ ầm ầmNào là bão tuyết tối tăm nào tườngÔng ơi, tai kiếp trần dươngThiện Tài mở mắt thấy đường máu tuônÔng ơi, khắc nghiệt đau buồnNiên nay sắp diễn tấn tuồng khó coiKẻ thì hoi hóp, hóp hoiKẻ thì lửa đốt, xem coi đen xìKẻ thì thân lót đường điKẻ thì nước cuốn , thây thi thúi sìnhNgày ngày Đồng Tử nguyện xinHai hàng lệ chảy lung linh thương đờiKhổ rồi, khổ lắm, Phật ơi!Đời nào có biết nghe lời Thánh TiênThánh Tiên điển dạy tu hiềnMãi lo bay nhảy liền liền, nghĩ đâu?Mãi lo của cải tóm thâuĐưa lời gian xảo còn đâu linh hồnĐành rằng thể xác chết chônHồn còn trôi nổi , linh hồn về đâu?Thế nên luận mãi , con rầuSầu cho nhân thế chẳng cầu bước quaSầu cho rối loạn cà-saSầu cho lòng dạ quỷ ma quá nhiều!Con tâu giữa chốn Linh Tiêu

19

(Linh Tiêu Điện nơi Đức Ngọc Hoàng ngự trị)Ngọc Hoàng thấy đó phiêu phiêu hồn khờCon đây chẳng lẽ làm ngơThấy nhiều hồn khổ dật dờ thảm thươngHồn ôi, ra ngõ đầy đường!Kêu oan khóc thảm vấn vương thế tìnhĐèn nhang ánh sáng lung linhCon xin Ngọc Đế nghĩ tình thương choThương cho trần thế tối mòKỳ Ba khổ sở chẳng đò bước lênRất nhiều chẳng có danh tênCon đây rước khách bỏ quên rất nhiềuVì đó Đồng Tử buồn hiuHy sinh một kiếp chẳng nhiều hồn lênÔng ơi, hồn khóc vang rền!Tội cho trần thế bỏ quên kiếp nầyAi nào xuống cứu được đâyBởi tham quá đỗi tạo gây lỗi lầmMẹ ơi, Mẹ hỡi, Quan Âm!Mẹ thấy trong cảnh máu dầm đổ rơiMẹ ơi, Mẹ ở Cung TrờiCon nơi thế tục cõi đời tường triThôi thôi, chẳng nói được gì ?Nói lời đáng nói từ bi tấm lòngNói lời giữ sạch trắng trongChớ nên khuất lấp dối lòng trớ trêuĐệ tử nghe tiếng Cậu kêu

20

(Thiện Tài xưng Cậu)Thiện Tài Đồng Tử dắt dìu chúng sanhCậu ra điển mở pháp lànhDù cho bận rộn, Đạo hành do tâmThời gian tóc bạc hoa râmNào ai sống mãi xác cầm tươi xanhVề nơi Đất Phật hiền lànhNhờ tu hưởng phước hoa cành ngáthươngĐôi câu nhắc nhở cho thườngĐệ tử phải biết nhịn nhường lẫn nhauGặp đây Cậu mở lời traoNgàn năm Đồng Tử mới vào trần gianMấy ai rót điển lời vàngCó Ta, Đồng Tử, hạ màn góp côngDanh xưng Thánh trẻ Tử ĐồngTiếc là xác đã trắng bông mái đầuNên ta chậm rãi từng câuXác già xác yếu nỗi sầu chịu chungHôm nay họp mặt trùng phùngLời trên Cậu dạy chung cùng lắng ngheVề nhà nhớ câu thơ vèLấy ra soi rọi hiểu nghe thế nàoChừng mà Cậu về Trên CaoThì lòng đệ tử tiếc sao trễ rồiThiện Tài Thánh trẻ cao ngôiNgày nay hội ngộ làm tôi Di Đà

21

Trong lòng bác ái vị thaNên Ta ra sức chèo qua bến trầnCứu đời, cứu cả người thânNgười nào biết được Ta cần giao duyênTa đây chẳng phải vì tiềnVì tình, vì nghĩa nối liền tâm tuTa đi nhặt lấy chữ “nhu”Chữ “cương” Ta bỏ, chữ “nhu” gom vềLời Ta nói mãi say mêĐi đâu bỏ cội Bồ Đề là đây?Đi đâu quên gọi Ta Thầy ?(Thiện Tài xưng Ta)Tuy Thầy Thánh trẻ trong tay phép nhiềuTrong tay có phép Hoa TiêuTa cho tí xíu hưởng nhiều lộc thơmTa cho thì biết Ta dòmTrong tâm thấy được Ta đơm cho đầyTâm mà lếu láo tà tâyTa rút lại hết, trắng tay đó mà!Chẳng phải Ta xuống lân laĐể mà bày vẽ Thánh ra cứu đờiTa gần người tốt Ta chơiNgười mà dạ xấu Ta thời lánh xaTa vui, Ta hát, Ta ca,Ta buồn, Ta đến… đến mà Cung TiênThôi thôi, dứt điển lời viền (điển dệt)Chứng tâm đệ tử cõi miền trần gian

22

Đôi lời kết thúc điển quangChào chung đệ tử hạ màn sớm tu.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Trần Thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử trongkiếp đọa tiếp Điển Phật Tổ ngày mùng 7, tháng 4 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 11, tháng 5 tây, năm 2008)

Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 2*

Từ nay khủng khiếp trần gianCon ôi, nhìn cảnh ngỡ ngàng xiết bao!Năm châu tất cả xáo xàoCó tu hưởng phước Trời bao vuông trònKém tu sầu khổ héo honNào là bịnh tật hao mòn từ đâyThây phơi thảm khóc trần ràyCon ơi, khó nói châu mày hạ ngươn!Nguyện lòng tu sửa tầm chơnCác con biết được chơn nhơn Phật dùngĐôi lời điển mở Cửu Trùng

23

Phật xin dứt điển dạy chung lời này.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Trần thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử trong kiếpđọa tiếp điển Phật Tổ, ngày Rằm tháng 5 âl, nămMậu Tý (tức ngày 18, tháng 6 tây, năm 2008)

Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 3*

Tốt đẹp khai mở nỗi niềm riêngTâm can buồn bã cõi hạ miềnDồn dập nỗi khổ không riêng người nàoBấy lâu Ông đã lời traoCon ơi, sóng vỗ ba đào từ đâyCon ơi, xác chết ngập đầyKhắp nơi tiếng vọng cầu Trời thảm thươngCon ơi, tiếng khóc vô lườngHạ màn nhìn thấy xót thương cõi trầnMuốn mà giữ được xác thânTừ bi khắc phục tâm trần tầm chơnBỏ đi sân hận giận hờn

24

Bỏ đi tất cả kim sơn bạc vàng(ý nói đừng tham)Bỏ đi ruộng vườn nhà cửa thênh thangChỉ còn sót lại lòng vàng mà thôi(tất cả là vô thường)Con ơi, cơ cuộc đảo nhồiNói ra buồn bã, ôi thôi đường về!Đường về nào rẽ phu thêNào sanh lắm chuyện tối mê bởi lòngNào là lòng dạ bội vongNào là chẳng nghĩ chút công đoái hoàiCon ơi, cảm hoài Như LaiNói đây con thấy điển dài chưa ngưngNói đây kẻ biết thì mừngKẻ mà mờ tối quay lưng chẳng nhìnPhật kêu, kêu gọi chúng sinhKỳ Ba nghĩ lại tự mình tầm chơnCon ơi, ân điển chập chờn(hiếm khi điển ứng rõ lời Phật dạy)Điển linh sáng mãi đồi sơn vọng vềCác con dưới cội Bồ ĐềPhật thương nhắc nhở ngõ về từ quangChẳng cần lễ bái rộn ràngChẳng cần tiền bạc quảy mang trên đườngĐường về hướng ngõ Tây PhươngChẳng vương chút bụi vô thường mangtheo

25

Dù cho kiếp sống khổ nghèoKhổ là trả nghiệp, nguyện theo Di ĐàTất cả muôn sự đành xaCho đến thân mạng của ta chẳng cònĐó lời Phật thuyết cho conNghe câu chánh pháp đồi non vọng vềCho con nghe được tỉnh mêĐường trần là chốn nặng nề bâng khuângĐường trần vất vả không ngừngĐường Phật an tịnh, mùa xuân hoa cườiBỏ được tất cả vui tươiKhông bỏ mang nặng, biếng cười đó con!Lời Ông chánh pháp mãi cònThiện Tài dệt cảnh trăng non gợi sầuPhật cho con Phật thành câuMà sao chẳng bắc nhịp cầu bước qua?Để mà có dịp về ChaĐể mà có dịp gặp mà non tiênNon tiên cảnh đó dịu hiềnThơ ra xuất mãi chép biên không ngừngThiện Tài thánh trẻ danh xưngCác con hữu phúc dừng chân nơi nàyChẳng phải Phật khoe giỏi hay(không ý khoe khoang)Phật nói nhìn thấy để rày giác duyênPhật nói để thấy chiếc thuyềnThuyền từ Bát Nhã bạn hiền mời lên

26

Thiện Tài Thánh trẻ cõi trênNgày nay kiếp đọa xưng tên rõ ràngĐó là vật quý kim quangMờ mờ ảo ảo tường ràng rõ đâu?(khó hiểu am tường rõ ràng)Rõ đi con thấy nhiệm mầuTừng câu nối tiếp, khổ sầu biến tanLời Phật kết nụ hoa vàngTỏa màu ánh sáng, con mang tin vềTruyền cho những kẻ tối mêĐiển này xuất khẩu chẳng chê chỗ nàoChỉ có Thánh trẻ trên caoLược điển tài giỏi hơn bao nhiêu ngườiNói cho con biết hoa tươiHoa này tiên giới, hoa cười hồn nhiênĐôi lời Phật dứt điển viền (điển dệt)Các con nghe điển tu chơn tại lòng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Trần Thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử xuấtkhẩu thơ vào ngày Lễ Vu Lan , nhằm ngày ChúaNhật 17, tháng 7 âl, năm Mậu Tý thay vào ngày

27

Rằm tháng 7 ta, để có đông đủ các đệ tử tựu về(nhằm ngày CN 17, tháng 8 tây, năm 2008)

Thiện Tài Tâu Phật Dạy ChungCác Đệ Tử Nơi Trần

*

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Ngày nào Thiện Tài ra điNhắm nghiền đôi mắt nói chi lời gìThương cho bá tánh Tam KỳChịu nhiều đau khổ những gì xảy raCúi đầu trước lịnh Tam TòaXin Đức Ngọc Đế thương mà chúng sanhGom về một cội cây lànhGom về tất cả học hành từ biĐể rồi mở rộng hướng điĐể rồi tâm thức những gì bỏ quaKhông còn dục tánh lòng tàKhông còn sân hận, gọi là tối mêĐó là tầm hướng ra vềSức con mòn mỏi , ngày về không lâuMở lời thơ Thánh nhiệm mầuBắc cầu đệ tử ngõ hầu bước quaNói lên lệ rướm chan hòaKhông đành bỏ xác về nhà Cung Tiên

28

Bởi thương đệ tử trần miềnMuốn mà nán lại thêm duyên Đạo hànhĐời người có tử , có sanhTất cả phải biết mà hành Đạo Tâm

Thiện Tài nói cùng đệ tử:Chớ nên dụng ý sai lầmMà sanh nghiệp quả, ngàn năm khó vềLẩn quẩn trong cõi biển mêMờ mờ ảo ảo nặng nề tâm tưTu cho xong kiếp làm ngườiThiện Tài trở lại cứu đời Kỳ BaCứu hồn bằng cách thiết thaGọi kêu đệ tử biết mà nhịn nhauNhịn là thua kém sắc màuNhịn là phải biết chùi lau tâm trầnLàm người lấy pháp diệt sânKhông khéo mất hẳn tánh trần vô minhĐôi lời mở pháp tâu trìnhMinh minh nhựt nhựt Thiên Đình thấu cho

Thiện Tài xưng Đức Cậu cùng đệ tử:Đôi lời Đức Cậu dặn dòĐệ tử ở lại mà lo cứu hồnHồn còn, đó gọi biết khônHồn mà vướng tội, khó tồn bao lâuTrầm luân chuyển kiếp cơ cầuAi mà biết được cạn, sâu nghiệp đời?Tất cả đệ tử Ta ơi!

29

Xác già hơi kém mở lời khó khănNgày nào khuất bóng dương trầnCòn ai nói pháp đến gần mà nghe?Còn Thầy, đệ tử thả bèThả lên, thả xuống, lời nghe được gì?Nói nhiều, lòng Cậu ai biChuyến đi gấp rút, còn chi mà chờCậu đành lơ lảng thờ ơVì ngày vĩnh biệt chẳng chờ nữa đâuXác Cậu tóc đã bạc mầuRán mà học lấy những câu pháp truyềnThơ Tiên chịu khó Cậu biênRất nhiều kinh điển, tâm hiền được bao?Nói lên chẳng kể công laoNói lên cho thấy lệ trào bởi thươngNói lên cách biệt trần dươngĐôi người, đôi ngả, hai phương ngỡngàng!Thôi đành dứt nghiệp trần gian

Đoạn Cậu Thiện Tài xưng Ta cùng các đệ tử:Ngày còn Ta nói hạ màn khốn nguyThấy rồi bá tánh suy diThấy rồi khắp chốn khó thì được anTâm lành thì vớ được thoànTâm mà thối nát, khó an chu kỳThôi thôi Cậu chẳng nói chiNói nhiều lệ chảy lâm ly thương đời

30

Thiện Tài từ giã Phật:Đôi lời dứt điển, Phật ơi!Lời con thắm thiết gởi đời ngày sau.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Tiếp theo cùng buổi lễ Vu Lan, ngày 17, tháng 7ta, năm Mậu Tý, Thiện Tài Đồng Tử xin vấn an MẹThánh Anh La Sát (Mẹ của Thiện Tài nơi CungTrời) và có đôi lời thăm hỏi Mẹ.

Thiện Tài Tâu Cùng Mẹ ThánhAnh

*

NAM MÔ KÍNH MẸ THÁNH ANH LA SÁT

Thiện Tài gọi Mẹ Thánh Anh:Hỡi Mẹ hiền!Mẹ ở Cung TiênCon miền thế tụcThân con côi cút

31

Vinh nhục nơi nàyMẹ hỡi có hay?Trời đày thế đó!Danh con Thánh nhỏTay xỏ kim cangTrần gian có tiếngMẹ ơi! Cốt nhục nối l iềnMẹ hiền có thấuLệ đổ thâm bâuTình sâu u uẩnThiện Tài hiện thânLời phân Mẹ rõĐôi lời to nhỏMẹ có thương chăng?Kiếp Thánh nơi trầnLệ lân tuôn chảyChấp tay lạy dàiTiên Đài Mẹ thấuCơ Điển nhiệm mầuCon tâu Mẹ rõ.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

32

Trần thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử xuấtkhẩu thơ dạy chung các đệ tử vào ngày 22, tháng 8âl, năm Mậu Tý (nhằm ngày 21, tháng 9 tây, năm2008.) Các đệ tử đến viếng xác Cậu sau cơn bãoIKE vào Galveston, Texas, ngày 12, tháng 9 tây,năm 2008.

Sau Cơn Bão Ike*

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài xưng Ta cùng đệ tử:Tất cả thương Ta khó thay!Nguyện Phật lòng đã ăn chayLo cho đủ thứ Thiện Tài nào yên?Ôi thôi, cảm thấy là phiền!Đệ tử chẳng chịu nghe liền đôi câuNghe Cậu nói rõ: Tình sâu đã nhậ n!Cảm sự nhiệm mầu đã biết TaTa nơi chốn cõi ta bàChẳng cần nhiều thứ gọi là no nêĐường xa mang đến nặng nềTình trong bể tối, chẳng chê tấm lòngNhưng mà thật nặng cho côngĐường xa vất vả, Tử Đồng khó yên!Đệ tử nơi chốn trần miềnÔi thôi, lo quá, thấy phiền lòng Ta!Thật phiền trong kiếp đàn bà

33

Làm sao dùng hết, gọi là cho xong?Nhận đây, nhận ở tấm lòngThừa thãi phí bỏ, Phật Ông quở rầy!Dạy thì chẳng chịu nghe đâyCho Cậu nói dở nên bày mâm toNằm yên tiếng ngáy khò khò(Ý nói các đệ tử hãy yên tâm)Lo chi cho Cậu đói no hằng ngày?Cậu đây là Thánh Thiện TàiChẳng cần vật dụng hằng ngày mónngonĂn ngon, sao trở về non?Mãi lo ăn uống nên còn nơi đâyĐường xa nghĩ đến món nàyMón kia vừa ý, món này lại khôngMãi nghĩ, mối Đạo chưa xongQuanh đi quẩn lại, Phật Ông mỉm cườiTuy rằng tấm lòng hoa tươiHương sắc đầy đủ, tình người nhận choTối mê khó thể lên đòLòng lo quá nặng, đò nào rước lên?Tu thì phải nhớ về TrênTu thì phải nhớ tuổi tên của mìnhĐừng mà vì chỗ nhân sinhMột ngày hai bữa quên mình mất điThiện Tài trở lại Tam KỳDặn dò đủ thứ li ti nào là …

34

Nào là thịt vịt, thịt gà(ý nói lòng đệ tử nghĩ)Nào là đồ mặn gọi là chả chưngNào là bánh trái, mứt gừngNào là rau cải, xách bưng nặng nềÔi thôi, kể thấy ê chề!Mãi lo mệt mỏi, chẳng hề muốn ăn!Xuân Phương lại quá lăng xăng!Lặn lội đường sá khó khăn vô cùng !Chị kia ở tận không trung(ý nói đệ tử ở vùng đất cao)Xa xôi quá đỗi, lạnh lùng cô đơnĐến đây muốn nghe tiếng đờnĐờn này Ta khảy không hơn tỵ hiềmĐờn này Ta khảy sáng thêm (sáng tâm)Khảy cho trong cuộc ruột mềm như tơTa khảy thì chẳng nghi ngờTất cả nhìn thấy tâm mờ nhiều ghê!Chưa ai dọn ngõ ra vềMãi còn mơ mộng nặng nề trần gianMãi còn bận rộn tính toanMãi còn gom đủ, thoàn nào chở đi?Nhiều thì ở mãi nằm ìTrở lại trần thế, chuyến đi chẳng còn(lỡ cuộc về Tiên Đàng)Trời cho đầy đủ nuôi conRảnh thì dọn tấm lòng son hằng ngày

35

Đừng vì luyến ái chữ tàiTrời cho còn đó ngày dài hết đâu?Thánh chờ kiếp nữ mọc râu(Thiện Tài chờ đệ tử ngộ Đạo)Mà còn chưa thấy nhiệm mầu hay sao?Đệ tử bỏ chút công laoNgười nào cũng được Thầy trao vài lờiÔi thương! Một kiếp mệt hơiLo cho xác Cậu nhìn thời thấy chưa?(chỉ vào xác Cậu)Tối ngày trên ghế đong đưaThân đi mệt mỏi, sớm trưa Di ĐàXác này là xác của TaNgày mà nhắm mắt, hồn xa tách rờiHồn thì vun vút về TrờiXác phàm bỏ lại mãi nơi trần nàyVài ngày thân xác bầy nhầyThối hôi tan rã, thân này còn đâu?Nhắc đi, nhắc lại cạn sâuMà chưa thức tỉnh, ví dầu hò lơ…Nhiều món ai độ bây giờ? (độ là ăn)Tốn hao lãng phí, Cậu chờ tâm minh(Thiện Tài xưng Cậu)Cậu chờ đến đỗi quên mìnhMong cho đệ tử lòng tin lời nàyLời này mở điển rất hay(Thiện Tài gọi bão IKE là gió)

36

Gió gieo một chút, sầu lây muôn ngườiGió gieo một chút, biếng cườiGió gieo một chút, muôn người xôn xaoChưa đâu… đến lúc xáo xàoCòn nữa xảy đến … Ôi chao, bẽ bàng!Thiên cơ khó lộ điển quangNgồi nhìn thế sự trần gian bây giờTu cho kịp thấy bến mơỞ trong tâm ý Phật chờ gọi tênĐường trần chân bước đừng quênQuên thì lạc lối mờ tên của mìnhNói đây các trò khó tinRồi đây sẽ thấy gia đình chúng sanh(nói về đại chúng)Như hoa đang tốt, gãy cànhThấy người chẳng nói, lệ quanh chảy dàiRừng người nhốn nháo như naiNgơ ngác chẳng biết đường dài về đâuKhi thì lọt dưới hố sâuNgẩng đầu lên đó, ai câu lên bờ?Thế sự Trời đã vương tơLòng người kém phúc nào ngờ họa tai?Thầy Ta ở chốn non đài(Thầy của Thiện Tài là Mẹ Quán Thế Âm)Bảo Ta xét kỹ trần ai Tam KỳTa đã lãnh lệnh ra điLàm việc chẳng nói, Hài Nhi phận hành

37

Đời người có tử , có sanhNhưng mà tích phước, Trời dành ân sâuTích phước, Ta cho qua cầuĐể mà ngồi lại, nhiệm mầu xem coiXem coi kẻ xấu ló mòiXem coi kẻ tốt cỡi voi đường dàiXem coi muôn người vỗ tayThấy ai trong cuộc, Thiện Tài bên trongĐó là Vị Thánh Tử ĐồngĐến đây thấy rõ danh Hồng Hài NhiThơ Trời xuất khẩu Tam KỳMấy ai giây phút nói thì thơ ra?Tuy Ta trong kiếp đàn bàNhưng Ta chẳng muốn nhận quà phiềnghê!Nhận lòng Ta chẳng có chêQuà nhiều quá đỗi, bưng nê nặng nềThương cho đệ tử xa xềĐến đây tầm ngọc, bỏ bê việc nhàPhép nhiều Cậu chẳng đưa raĐưa ra nhìn thấy, lân la tới thườngCậu nói chớ hổ, Xuân Phương!Ta là Thánh trẻ đo lường bên trongDạy chung mặt chớ đỏ hồngTa đây Thánh trẻ trên không nhìn ngườiAi khi, ai nói, Ta cườiXác Ta dại lắm, là người tối mê

38

Xác Ta, Ta chọn đi vềKhôn lanh quá đỗi, hồn về được đâu?Ta nhờ mượn xác bắc cầuMới gặp đệ tử năm châu về gầnTa nói đây biết bao lần?Ta thương đệ tử, nhận phần nơi tâmNhắc đi, nhắc lại âm thầmTâm Ta, Ta biết, Quan Âm chứng mà!(Cậu Thiện Tài im lặng một lúc rồi nói tiếp)Ta chẳng lộ điển để mà cho ngheNhiều thứ… Ôi chà, gớm ghê!Sau này vì bịnh phong têCòn nhiều thứ nữa… gớm ghê vô cùng!Thôi thôi, phần đó kiết hungDo Trời sắp đặt, anh hùng ra quânThôi Ta dứt điển Thượng TừngLơ lơ, lửng lửng, điển dừng lời raTa chào đệ tử ta bàTất cả Ta chứng, chứng mà có tâm.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Trần thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử xuấtkhẩu thơ vào dịp Lễ Trùng Cửu, ngày Vía của Mẹ

39

Thánh Anh La Sát, Mẹ của Thiện Tài Đồng Tử ởtrên Cõi Trời, được tổ chức ngày Chúa Nhật 14,tháng 9 âl, năm Mậu Tý, để các đệ tử tham dựđược (nhằm ngày 12, tháng 10 tây, năm 2008).

Thiện Tài Tâu Lên Đức Phật Tổ*

Thiện Tài khen đệ tử:Tất cả con nhận tấm lòngKiếp duyên Đồng Tử hoa hồng nở khaiTiếp con duyên kiếp Thiện TàiNhìn thấy đệ tử hôm nay rõ ràngĐệ tử vui vẻ hân hoanLăng xăng dâng cúng mâm bàn cỗ caoHoa tươi đỏ thắm sắc màuLong lanh đèn nến dạt dào tâm conTất cả lòng đỏ hồng sonCon nhìn thấy được mất , còn lòng thamĐệ tử trong kiếp dương phàmCùng chung Đồng Tử ra làm việc ThiênTruyền thơ khắp chốn mọi miềnĐiển kinh Phật Tổ chép biên rõ ràngĐem cho tất cả trần gianHưởng được những ánh linh quangnhiệm mầuPhật ơi, truyền khắp năm châu !

40

Đâu đâu cũng thấy nhịp cầu bắc quaNhờ ơn Đức Phật Di ĐàNhờ ơn Phật Tổ có mà hôm nayDẫn dắt trong kiếp Thiện TàiHồn xác minh mẫn, hoa khai sắc mầuMột kiếp chẳng có bao lâuNhìn lại thân xác, tóc mầu điểm sươngNơi đây chốn cõi vô thườngNgày ngày Đồng Tử nhún nhường chungquanhĐể mà nhặt được hoa cànhDâng lên Đức Phật vòng quanh biển đờiThiện Tài mỏi mệt sức hơiXác già sức yếu hơi lơi việc làmKhải tâu cùng Đấng Già LamThương cho kiếp Thánh tái phàm hômnayXác Thánh là xác Thiện TàiHồn cùng với xác miệt mài làm thơLời thơ chẳng chút lu mờRõ ràng chỉ điểm qua bờ Tây PhươngNhắc đi, nhắc lại rất thườngLo cho trần thế nhiễu nhương hạ mànChẳng chịu học hỏi lo toanTrở về Cõi Phật kịp đàng Kỳ BaPhật ơi, con nói rõ mà !Đời chưa tin thật, cho là mị dân

41

Nào đâu có thánh, có thầnCho là ma quái nói lần kiếm ănĐời nói, đời chẳng nghĩ rằngThơ đâu xuất mãi, trọn phần thơ ghi?Phật ơi, cuối đời Tam KỳVàng thau lẫn lộn, Hài Nhi ra đờiNói nhiều để đó nghe chơiNgười nghe rất ít, nhạo lời thì đông!Con đây chẳng sợ mích lòngLời thật nói mãi, xuồng dông chở ngườiThôi thôi, buồn mãi gượng cư ờiMong cho đây đó lòng người khai tâmKhông còn mờ tối sai lầmKhông còn mưu tính âm thầm hại nhauMong cho về chốn ngôi caoThế trần là chỗ xáo xào đua tranhCạn đời hiếm kẻ tâm lànhThấy con thơ xuất, biết cành hoa tiên

Đệ tử gọi Thiện Tài bằng Cậu:Biết Thầy gần gũi tới liềnCậu ơi, Cậu hỡi, hữu duyên gặp Thầy !Ngày nào Thầy trò chia tayLòng con buồn bã, lệ dài chảy tuônThầy đi con rất là buồn!Nhớ Thầy, nhớ bạn, luôn luôn tình nồngNay Thầy phận việc đã xongXác Thầy hơi dứt , hồn Thầy về Trên

42

Con buồn ngước mặt nói lênThầy ơi, Thầy hỡi, về Trên con mừng!Mừng mà lệ chảy nhỏ rưngBao giờ gặp lại, Thầy xưng tên Thầy?

Thiện Tài nói cùng đệ tử:Thôi thì đành phải chia tayNgày xa ai biết, hãy rày tầm duyênLo tu khắc phục tâm hiềnĐừng vì tiền bạc rẽ riêng lòng ngườiĐến nay xác Thánh bảy mươiXác già xuất khẩu để người trông theoTrông theo xác Thánh kiếp nghèoNhờ tình đệ tử bọt bèo cảm thươngThương Thầy lòng cảm tơ vươngVề non Thầy nhớ mãi thương tình tròThiện Tài mở điển quanh coNói hoài chẳng dứt, mãi lo những điềuThôi thôi, lời lẽ buồn hiuThầy chào đệ tử xế chiều điển ngưng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

43

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa tiếp điển PhậtTổ ban cho đệ tử Đinh Xuân Vinh và con traiDavid Đinh Tuấn Phi,ngày 16, tháng 9 âl, nămMậu Tý (tức ngày 14, tháng 10 tây, năm 2008)

Phật Tổ Dạy Cảnh Đời*

Đương đầu sự khó hiện nayNhư Lai mở điển một bài con ngheCon ơi may rủi khó dèDo mà duyên số Trời che đỡ phầnCầu nguyện Phật Tổ ban ânChư thần, chư thánh giữ phần cho conChớ nên tâm ý hao mònCạn đời khoảnh khắc vuông tròn phútgiâyTừ từ nhìn rõ đông tâyCon ơi, phước có đường dài chớ naoTrời sanh, trời thưởng ngân hàoTuổi trẻ còn nhỏ lao đao vô chừngDầu rằng cha mẹ thương cưngLuật Trời trầm bổng vô chừng chuyểnxoay.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

44

Ngày 16, tháng 9 ÂL, năm Mậu Tý 2008 (tức ngày14, tháng 10 Tây, 2008). Tôi là Trần thị Tốt, hiệnthân Thiện Tài Đồng Tử nơi trần, nay ngồi buồnghi đôi dòng lịch sử trong kiếp đọa của vị ThánhThiện Tài. Xin làm thơ kể lại lúc còn ở đất nướcViệt Nam, tại Tỉnh Rạch Giá, nay thì ở tại MỹQuốc.

Hồi Ký Thơ Kỷ Niệm*

Bà Tốt kể chuyện gia đình:Vợ đi chợ, chồng đi làmQuanh năm cực khổ nuôi hàm các conCác con như lũ chim nonĐói no gọi mẹ không còn gì hơnNăm tháng vất vả nào sờnNước nhà thay đổi, hết trơn của tiềnĐêm về lo lắng triền miênLệ buồn tuôn chảy, chẳng yên cõi lòngChồng thì khuân vác làm côngTiền lương ít ỏi nhân công tập đoànKéo dài ngao ngán thở than…

45

Lời chồng bà nói:Chồng bảo khổ sở vác hàng mệt thay!Đêm thâu tâm sự vắn dàiSức đà kiệt sức tương lai có nào?

Lời chồng nói tiếp:Bà ơi liệu tính làm sao?Thế này cứ mãi nhìn nhau ích gì?

Vợ nghe buồn:Vợ nghe tâm não sầu biMở lời cảnh sống làm gì được hơn?Đêm khuya thao thức chập chờn

Bà vợ tính cho các con đi trước:Ra đi lặng lẽ dời chơn (chân) nỡ nào?Bỏ lại đất nước thương sao!Bỏ lại tất cả đồng bào mến thươngBỏ lại cốt nhục đoạn trườngLiệu cho các trẻ lên đường rảnh tayĐêm đêm cầu khẩn cao dàyĐộ cho các trẻ dịp may tới bờNào ngờ thỏa mãn ước mơ!Những ngày còn lại, lệ mờ nhớ conNhớ thương sầu héo mỏi mònChờ đợi có dịp cùng con xum vầy.

Đoạn Trời độ vợ chồng tới bờ bình an:Ánh hồng rọi chiếu non mâyPhật Trời đưa đẩy chóng chầy bình yênVợ chồng đều tới đất liền

46

Không còn sóng gió ngửa nghiêng cuộcđờiThở phào nhẹ nhõm lệ rơiNhìn lại đất nước phương trời cách xaThôi đành ly cách ruột ràMột lời chẳng có nói ra tiếng lòngAnh em có thấu cho không?Bởi vì sống chết trong vòng phút giâyNên khó mà đem tỏ bàyĐành câm nín lặng, lòng này nát tan!Giây phút lo lắng bàng hoàngLỡ mà lộ chuyện, án mang tù đày!Lỡ ra trông cậy vào ai?Vì thế lặng lẽ, chông gai quyết lòng.

Bà Tốt nói tiếp:Mọi việc Trời độ thành côngNgày nay viết lại đôi dòng sử ghi

Bà Tốt hiện thân Hồng Hài Nhi xưng danh:Bà Tốt hiện kiếp Hài Nhi (Hồng Hài Nhi)Nên có hồi ký thơ ghi đời mìnhTrình bày cùng với chúng sinhGẫm trong trời đất, linh hồn khó tan!Ăn ở duyên phước rõ ràngBà Tốt được hưởng điển quang TrờidànhĐời người có tử, có sanhDo trong duyên nghiệp dữ, lành mà ra

47

Lành thời Trời độ rõ màHung ác gặp nạn không xa đối đầuLòng người dối trá mưu sâuKẻ đó chịu kiếp ngựa trâu cuộc đờiBao giờ được hưởng thảnh thơi?Làm tội lẩn tránh Ông Trời được đâu?Chịu khổ vì bởi mưu sâuKẻ khổ chẳng có nhịp cầu bước quaChịu khổ vì do ý tàTà tâm xúi giục biến ra sai lầmLàm người chẳng có lương tâmNào khác ma quỷ, chém đâm coi thườngÔi thôi, bình luận mãi thương!Thương cho kẻ đó lương tri mất rồiKẻ đó như bèo thả trôiMột cơn sóng vỗ, ôi thôi, rã bời!

Thiện Tài hiện kiếp Bà Tốt nói tiếp:Thiện Tài bình luận nghe chơiLấy trong lý đạo khuyên đời đừng thamTham danh, tham lợi, tánh phàmChết rồi của bỏ, tội làm Trời ghiPhật dạy lòng người từ biTừ bi sẽ có hướng đi trở vềTừ bi chẳng có si mêTừ bi hỷ xả, đường về tỏa qua ngTừ bi mở rộng hòa chanTừ bi xa lạ, họ hàng mến thương

48

Từ bi hàn gắn nhịn nhườngTừ bi bác ái yêu thương công bằngTừ bi chia xẻ miếng ănĐó lời chánh pháp người trần noi theoDù cho cảnh sống khổ nghèoTheo lời Phật dạy, chớ theo đường tà!Bồ Đề rợp bóng hương hoaTâm hồn thoải mái, chim ca, gió hiềnĐường đạo đầy đủ phúc duyênLàm điều ích lợi, trần miền ngợi khen!Bỏ đi tâm tánh thấp hènXa rời vọng tưởng tối đen trong lòngTrở về đường Phật sáng trongMãn căn sẽ được sen hồng ngồi lên.

Thiện Tài nói về kẻ có tu được hưởng thành quả:Chừng đó mây trắng phủ nềnNhẹ nhàng lướt gió, đứng trên địa đàngGọi là chốn cõi Tây PhangHào quang tỏa sáng, tràng phang taycầm.

Thiện Tài kiếp đọa nhắc Mẹ Quan Âm:Như là Đức Quán Thế ÂmTầm thinh cứu khổ, âm thầm độ sanhMẹ hiền theo áng mây lànhTrần gian kêu khổ, Mẹ dành tình thươngMẹ du khắp chốn nẻo đườngHữu duyên Mẹ độ, cành dương phất vào

49

Thoát nguy bổn mạng chẳng saoPhép mầu Mẹ tỏa quanh bao vuông trònMẹ luôn che chở đàn conLòng trần cảm nhận tợ non ơn Bà!

Thiện Tài kể tiếp:Thiện Tài kiếp đọa kể raCho đời thấy rõ bao la Mẫu từNgồi đây nhớ lại đề thưThiện Tài Đồng Tử kiếp người hôm nayTrải qua khổ nạn châu màyVui buồn lẫn lộn, tháng ngày đauthương!Trời cho vào kiếp vô thườngQuanh co thử thách con đường nhânsanhCuối đời hưởng được điển lànhNhờ ơn Phật Tổ thương dành tình sâuBan cho được chút nhiệm mầuLạ thay xuất khẩu điển đâu có hoài?Đôi khi buồn bã lai raiViết nhiều câu chuyện Thiện Tài kiếpduyên.

Thiện Tài hiểu ý trần thế khó tin:Bà con thấy lạ ngẫm nghiềnMạo danh cũng dễ, thơ tiên khó làmDanh thơm ai chẳng ước ham?Suy đi nghĩ lại dương phàm mấy ai?

50

Nói sao cũng được tròn dàiNói cho đời rõ Thiện Tài bên trongThiện Tài kiếp nữ bụi hồngNói lên hổ thẹn: Bị Ông Trời đày!Xưng danh chẳng phiền một aiMái hiên nho nhỏ, thường ngày chépkinhNay xong bổn phận của mìnhKinh in hoàn tất, chúng sinh lấy dùngLời Phật mời lấy xài chungTrên ba mươi quyển, đời dùng sáng tâmChớ lầm trống đánh vang ầmĐây là ý Phật, khổ tâm rao truyềnMong cho gặp kẻ hữu duyênHiệp cùng một mối đạo Tiên cứu đờiCạn đời tiếp sức, chớ lơi!Lời Phật thay đổi lòng đời bạc đenCứu đời thắp đuốc rọi đènRọi vào tâm ý nhỏ nhen thức lòngTruyền đạo kẻ đó có côngĐưa người thoát khỏi vướng vòng trầmluânPhóng quang Phật Tổ vui mừng!Nhờ sư thay Phật nhắc chừng hướng điDiệt tham chẳng khó khăn gìQuyết lòng thì được vật gì hợp tanHợp tan giây phút lẹ làng

51

Thiện Tài luận về kẻ ra đi vĩnh biệt:Ra đi phút cuối, họ hàng tiễn đưaCảnh buồn trời đổ cơn mưaGiọt sầu tuôn chảy, Trời chừa ai đâu?Ai ai cũng phải qua cầuGiang sơn bỏ lại, ngọc châu làm gì?Thiện Tài luận giải ai biXin chào cô bác, thơ ghi dứt bài.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trong cõi trần, hiện thânbà Trần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 20,tháng 9ÂL, năm Mậu Tý (tức ngày 18, tháng 10tây, năm 2008)

Đời Người Bao Lâu*

Thiện Tài luận về sự tồn vong của kiếp người:Thân này khó thể bền lâuMột ngày nào đó vùi sâu đáy mồHoặc là thiêu đốt, ô hô!

52

Xác thân tan rã, nhìn vô ích gì?Ngày còn mượn xác đứng điLàm bao nhiêu việc lắm khi bực mìnhRộng tiền đôi chút, nhũng nhinhKhoe khoang lên mặt, chẳng nhìn đến aiTuồng đời thật quá khôi hài!Ngày nào đói khổ trắng tay biếng cườiKể nghe chẳng ý móc bươiLòng đời nghĩ cạn, hiếm người nghĩ sâuHiếm người nhớ thuở ban đầuCột xiêu nhà dột, chẳng câu than phiềnMong cho gia đạo bình yênVợ chồng vất vả, việc siêng cùng làmCùng nhau gánh vác khổ camQuanh năm suốt tháng, tay làm hàm nhaiNghèo mà tình nghĩa lâu dàiChừng khi khá giả, đổi thay vợ chồng!

Thiện Tài buồn hỏi:Tại sao đối xử bất công?Xa nhau bao nỡ, để ông Trời buồn?Trời cao soi xét luôn luônChớ nên tham vọng, gió luồng cô đơn(gió bão gây ra kẻ mất, người còn cô đơn)Vợ chồng rã duyên tủi hờnNhớ câu cực khổ keo sơn chớ rời.

Thiện Tài mở pháp mời bà con nghe:Mời ai qua lại ghé chơi

53

Nghe thơ lục bát, con trời điển khaiCon trời danh Thánh Thiện TàiDuyên trong kiếp đọa tái lai độ đờiXưng danh chớ cười bạn ơi!Hồn trong xác nữ ứng lời thơ TiênLời khuyên hữu lý ngẫm ngh iềnDạy điều lợi ích, bạc tiền động tâmThơ Tiên khắp chốn khó tầmTrời cho đệ tử Quan Âm được dùngThơ làm chẳng nói lung tungBà con cô bác lấy dùng làm duyênHữu duyên với đạo lên thuyềnThuyền pháp rước khách nơi miền trầngianSóng to gió lớn nào thanMong cho cô bác quá giang cùng vềRời xa chốn cõi trần mêKhông còn chìm đắm dựa kề lợi danhThuộc câu chánh pháp thực hànhBiết đâu tham vọng, diệt sanh lòng tàBiết rõ giây phút Phật, maBiết đâu tà kiến xúi ta đừng làm

Thiện Tài nói tiếp:Tu còn nuôi dưỡng ý thamKhó rời chốn cõi dương phàm, tiếc thay!Ra về của bỏ trắng tayĐắm chìm danh lợi, đầu thai chuyển hoài

54

Kiếp này, kiếp khác, nào hay?Tin thời nhận rõ tội rày cạn sâuLòng tin kính Phật cúi đầuChẳng tin cho bịa dệt câu hù người!

Thiện Tài xưng Ta cùng với bà con:Xác Ta nay đã bảy mươi (tuổi)Ngày Ta bỏ xác kiếp người không lâuVì thế xin bắc nhịp cầuCho đời có lối sông sâu gọi đòBà con cô bác chớ loLàm duyên với Phật lên đò Bồng LaiĐò Tiên chủ lái Thiện TàiDanh đề tên tuổi trần ai kẻo lầmThầy Ta Bồ Tát Quan ÂmVần thơ gói trọn ân thâm nhờ ThầyNhờ Thầy mới có hôm nayTài trí khôn khéo Thiện Tài khoe raXuống nơi chốn cõi ta bàLàm thơ đủ cảnh, gọi là cải mêRa quân mở pháp chỉnh tềMa yêu lửa dậy trông ghê mặt màyMa yêu nghe pháp chắp tayKhông còn hung tợn, mặt mày hiềnlươngMa yêu nghe pháp nhún nhườngKhông còn to tiếng, vào đường từ biPháp duyên mầu nhiệm lạ kỳ!

55

Pháp thông dẹp loạn cuồng si dậy lòngBà con nghe có hiểu không?Thiện Tài cố gắng ra công dắt dìuAi mà nghe được tiếng kêuHạ màn thúc giục, đường chiều khókhăn.

Thiện Tài nói tiếp:Đường đi cao thấp cằn nhằnTu thành chánh quả, khó khăn vô cùng!Tất cả khắc phục nói chungChớ nên bỏ lảng, ung dung hưởng đờiMột thời rồi cũng tắt hơiĐường tu chưa trọn, hồn rời bấp bênh…

Thiện Tài nhắc lúc trở lại trần thế:Mặc cho luân chuyển xuống lênMặc cho trôi nổi, tội đền ra sao?Mặc cho dòng lệ tuôn tràoVạn muôn ức kiếp, làm sao tường ràng?Nào cảnh đói khổ lang thangNào cảnh giành giựt, án mang tù đàyNào bị tra khảo lấy khaiNào cảnh xuôi ngược đường dài kiếm ănNào cảnh vợ con cằn nhằnNào cảnh đốn củi, thú ăn chẳng còn!Nào cảnh lở núi, lở nonSụp đè nằm đó, hơi mòn ra điNhiều kiếp… tính lại còn gì?

56

Kể lên buồn bã, sầu bi trong lòng.Thiện Tài khuyên và kết thúc:

Khuyên tu giải thoát cho xongHạ màn gặp Thánh Tử Đồng đón đưaĐến đây trời dứt cơn mưa (mưa pháp)Giã chào trần thế, đò đưa vẫn chờ…

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ kể câu chuyện vềngười âm vừa mãn trần. Ngày 26, tháng 9 ÂL, nămMậu Tý (tức ngày 24, tháng 10 tây, năm 2008)

Tiếng Ai Rên Rỉ*

Thiện Tài cất tiếng hỏi người âm:Tiếng ai rên rỉ bên hèPhải chăng ưu uất đá đè trong tâm?Lệ đem rơi chảy khó cầmKhóc cho kết cuộc bao năm tủi hờn!Thời gian thử thách nhiều cơn

57

Đời người ngắn ngủi, thua hơn làm gì?Cuối cùng rồi cũng ra điMang theo buồn tủi sầu bi trong lòngNay người về cõi mênh môngVề đâu, người hỡi? Núi sông là nhà!Chắc người nào có biết TaLà ai trở lại đàn bà kiếp duyên?Nay Ta có mặt trần miềnĐời thương Ta đến, rẽ riêng Ta chàoRa đời chấp nhận thương đauBiết bao tình thế đổi màu vãng laiSố căn chấp nhận Trời bày.Người đi, Ta ở, chua cay với đời!Đời luôn ngoảnh mặt tình lơiĐời Ta chỉ có ông Trời thương TaĐời Ta hiu quạnh lắm mà!Nào ai thấu rõ kiếp Ta Thiện Tài?Tất cả Trời tạo hôm nayNghe ngươi rên rỉ vắn dài lời raCùng Ta tâm sự đi mà

Thiện Tài hỏi tiếp cùng người âm:Khuyên ngươi chớ tủi vừa xa cõi đờiNgười âm giây phút dạo chơiLắng nghe chim hót, mặt trời vừa lênTa đây chẳng muốn hỏi tênHỏi nhiều hồn tủi nói lên được gì?Dù sao cũng rã thây thi

58

Thương cho ngươi chịu mất thì xác thânĐời người sống chết một lầnTrước sau cũng bỏ xác thân phàm nàyThôi thì hãy đến ngồi đâyTa đem mở đạo dạy bài từ bi.

Thiện Tài hỏi tiếp người âm:Sao ngươi chẳng nói lời gì?Hay là chẳng chịu quy y theo Thầy(Thiện Tài xưng Thầy)Theo Ta về chốn non mâyHay còn bịn rịn chốn này trần gianHay còn lưu luyến họ hàngHay còn mến chỗ của nàng vào raHay còn thương nhớ ruột ràKhông đành xa cách theo Ta lên đườngTrông ngươi ủ rũ lệ vươngÂm dương hai ngả khó phương hiệpcùngTa thương ngắn số nói chungLời Ta nghe được hiệp cùng về nonTùy nàng dạ quyết sắc sonTa đây chẳng ép về non làm gìThôi thì nàng hãy đi đi…Ta còn bận việc thơ ghi xong rồi

Thiện Tài chỉ hướng cho hồn âm đi:Ngươi đi theo hướng mây trôiHoặc là về chốn núi đồi ngắm hoa

59

Hay ngươi thích ngắm chiều tàĐể hồi tưởng lại xót xa riêng mìnhHồn ngươi theo gió lênh đênhMong ngươi có chỗ chùa đình ẩn vôẨn vô ngươi chớ hồ đồPhá phách nhân thế ra vô cúng chùaMong ngươi bỏ tánh hơn thuaHơn thua gặt hái trái mùa phận duyênTa chúc hồn được bình yênTa chúc hồn được khắp miền dạo quanhTa chúc sớm được tái sanhLàm người trở lại, hiền lành đời thươngChia tay ngươi hãy lên đườngTa chào giã biệt sương khuya phủ mờ.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài vừa xong bài thơBà con nghe lạ không ngờ suông câuDo nơi ở chỗ nhiệm mầuThiện Tài kể rõ: Về đâu linh hồn?Xác phàm khi chết vùi chônLinh hồn còn đó, người khôn làm lànhLàm lành khi chết tái sanhHồn khôn chuyển thế Trời dành phẩmcaoLàm tội hồn khổ lệ tràoChơi vơi vất vưởng, kêu gào với ai?Nhờ tu hưởng phước lâu dài

60

Chẳng tu chịu khổ Trời đày kém duyênXin chào khắp cõi trần miềnThiện Tài Đồng Tử tình liền chúng sanh.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ, ngày 28, tháng 9 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 26, tháng 10 tây, năm2008)

Xin Kể Căn Duyên*

Thiện Tài trong kiếp bà Tốt xưng Ta cùng chúngsanh:

Xác Ta kém chữ, người ơi!Trời cho xuất khẩu tuyệt vời thơ suôngBấy lâu Ta mãi chạnh buồnDuyên trong kiếp đọa lệ tuôn tủi lòngTrách Trời sao nỡ bất công?Để trong kiếp đọa Tử Đồng ngu ngơHiện thân kiếp nữ dại khờ

61

Nào ngờ Trời cũng vương tơ chút tìnhKể ra đời khó lòng tinLàm thơ kể rõ chuyện mình Thánh nhânHạ ngươn có mặt trong trầnNói sao cũng được lời phân đẹp trònThiện Tài nhắc nhở bà con

Thiện Tài nhắc nhở hành đạo:Cõi trần giả tạm nhặt bòn từ biTrời cho chẳng khó khăn gìLàm lành sẽ được huyền vi khai mầu(Thiện Tài khoe mình)Hạ bút điển dệt tròn câuChắp tay lạy Phật thỉnh cầu thơ raXuất khẩu đệ tử ghi màHoặc là thâu máy nghe qua chép vào(nghe lại)Bà con tấm tắc khen mauThơ đâu như suối tuôn trào khó ngưngBà con tất cả vui mừngBiết rõ danh tánh thường xưng Thiện TàiBiết đây Thánh trẻ tái laiĐời thường danh gọi Thánh Hồng HàiNhiHài Nhi bái Phật thường quỳCon Bà La Sát sử ghi Thiện TàiHạ màn hầu Đức Như LaiChờ Phật mở điển, Thiện Tài thơ tuôn.

62

Thiện Tài kể tiếp:Đôi khi kiếp đọa cũng buồnChạnh lòng nhớ Mẹ, cội nguồn cách xaNào nghĩ nhớ đến Phật BàThầy nơi thượng giới, cách xa nhớ ThầyKể lên bá tánh buồn lâyThương cho Đồng Tử lâu ngày trần gianTiên tục nay đã lỡ làngNgồi ghi lệ tủi đôi hàng kiếp duyênChớ cho Đồng Tử than phiềnKể ra thấu hiểu kiếp duyên Thiện TàiVì sao kể lể dằng daiBởi đời ngờ vực vạn bài khó tinChuyện lạ chỉ có riêng mìnhNên mượn bút mực chữ in rõ ràngDòng thơ chẳng gạt thế gianTin Ta thì hãy lên đàng tầm duyênChần chờ lỡ chuyến đò TiênTới kỳ chủ lái đò Tiên chẳng chờ

Thiện Tài kể tiếp nhắc nhở người đời:Ngày nào mái tóc bạc phơChừng đó tâm trí lu mờ khó tuHành đạo chẳng phải gật gùRõ thông lý đạo, người tu thực hànhHành đạo chẳng cần tu nhanhGiữ sao lòng dạ hiền làn h đừng thamGiữ sao đúng cách Già Lam

63

Chớ nên bày vẽ lòng tham mãi cònGiữ sao tâm đỏ hồng sonChớ làm hoen ố màu son lu mờMãi tham vọng tưởng ý dơLâu ngày ma tánh, hốt quơ coi thườngGiữ sao trong sáng như gươngThân tâm chủ định vào đường chánhchơnMặc đời thách đố thua hơnMặc đời đắc ý kim sơn có thừaMặc đời chỉ trích đạo thưa (đạo khôngcao)Tâm mình bình thản, sớm trưa Di ĐàChẳng cần khoác áo cà-saTại gia tu tập diệt tà tâm sanhGia đình con cái hiền lànhRa đời đối xử chung quanh hết lòngGặp kẻ khốn khó tình đongGiúp cho kẻ đói vài đồng mua cơmChớ khi những kẻ gối rơmCó dư chia xẻ sớm hôm xa gầnChớ nên thấy giàu làm thânChớ nên thấy khó (nghèo) lần lần lánh xa

Thiện Tài kể tiếp:Trời cao nhìn rõ lắm màAi ở tốt xấu Trời già tường triThế gian làm những điều gì

64

Mắt Trời rộng lớn, tội ghi sót nàoThiện Tài mở đạo chẳng caoBình dân dễ hiểu, mong sao tội chừaThật lòng Thiện Tài xin thưaĐạo cao khó hiểu, tội chừa biết đâu?Lòng vòng đuôi trở lại đầuNgười nghe chẳng hiểu, qua cầu khóqua!

Thiện Tài nói tiếp:Tu hành ta tự biết taChưa chi chớ vội cho là Phật TiênPhật Tiên chẳng dễ thành liềnTâm còn vọng tưởng đảo điên lòng trầnNgày ngày trau dọn bản thânNhẹ nhàng lời nói, hận sân nguyện chừaMặc cho ngày tháng thoi đưaKhông màng danh lợi, muối dưa tịnhlòng.

Thiện Tài kết thúc:Đến đây mở Đạo vừa xongChào chung cô bác Tử Đồng nghỉ ngơi.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

65

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 29, tháng 9 ÂL,năm Mậu Tý (tức ngày 27, tháng 10 tây, năm2008)

Thầy Xin Giải Đáp*

Thiện Tài xưng Thầy và nhắc lại lời đệ tử hỏi:Sao nghe Thầy dứt làm thơMà sao Thầy vẫn mạch thơ tuôn hoài?Bao giờ Thầy rảnh nghỉ tayCho con có dịp lai rai chuyện trò?

Thiện Tài trả lời đệ tử:Đệ tử mãi cứ đắn đoMuốn mà tâm sự Thầy cho thơ ngừngThơ Thầy như cả vườn xuânHoa xuân sắc thắm, Thầy ngừng tiếcthayMến hoa thì chớ kêu nàiTrò xem hoa cúc, hoa mai hé cườiNào là vạn thọ vàng tươiNhởn nhơ bướm lượn tươi cười bên hoaTrông kìa bướm lượn là đà

66

Mùi hương gió thoảng lan xa khắp vùngTrò ơi! Hoa đẹp nhìn chungRiêng Thầy thích ngắm ung dung thángngàyThẳng hàng, thẳng lối khéo tayDo Thầy vun xới lâu ngày bõ côngThầy nào quản ngại cực lòngRa công chăm sóc vườn bông nở đềuThế nên Thầy rất mến yêu!Khi buồn lẩn quẩn sớm chiều ngắm hoaThầy thích những lúc chiều tàMặt trời le lói màu pha sắc trờiMây chiều rải rác khắp nơiHoàng hôn nắng nhạt, buồn ơi là buồn!Một mình thơ thẩn lệ tuônThầy trong kiếp đọa nhiều tuồng khổthân.

Thiện Tài xưng Ta cùng đệ tử:Thầy là bà Tốt hiện thânThiện Tài Đồng Tử, Tốt Trần là TaThiện Tài kiếp nữ đàn bàKể ra lòng chạnh xa nhà cung TiênCõi Trời còn có Mẹ hiềnThánh Anh La Sát lệ viền trông conMẹ Ta chờ đợi mỏi mònNay thì Ta nghĩ chẳng còn bao lâuXác già bỏ xác về chầu

67

Về hầu bên Mẹ bỏ câu đợi chờ.Thiện Tài hỏi đệ tử:

Đệ Tử có thích yêu thơ?Thơ pháp dẫn dắt qua bờ Tây PhươngĐệ tử chớ nên coi thườngNhư hoa biết nói nhờ sương đượm cànhNhờ Trời xuống điển ghi nhanhNhờ duyên Đồng Tử, Trời dành â n sâuHữu duyên linh ứng khỏi cầuTrên ba mươi quyển dệt câu ý TrờiLời Thầy dẫn chứng trò ơi!Đến đây thấy rõ nhặt lơi điển về.

Thiện Tài xin mở pháp:Pháp tân lắm kẻ khen chêChẳng phải ý trách, mở đề khuyến tuMong sao thoát cảnh ngục tùTrần gian giả tạm lu bu vướng vàoMong sao nhận thức đạo trauMong sao giảm tội, ngày sau đẹp trònMong sao hạnh phúc chồng conGìn câu Phật dạy vuông tròn phu thêBước ra ăn dọn chỉnh tềVề nhà vui vẻ, chớ chê chồng mình!Vợ chồng phải có lòng tinChớ nên mù quáng tư tình lăng nhăngChớ nên sóng dậy đất bằngChuyện không nói có, ở ăn nào bền?

68

Việc qua vợ chồng cố quênChớ nên lải nhải dẫm lên đau lòng.

Thiện Tài đùa chút cho vui:Thiện Tài mở đạo vừa xongBà con cô bác vừa lòng vỗ tayNhìn xem Thánh trẻ Thiện TàiĐắp xây hạnh phúc nhà ai sum vầyThưởng cho ly tửu nồng cayMừng cho gia đạo vui vầy cháu con.

Thiện Tài mượn rượu mở pháp:Thánh chưa muốn trở về nonNán lại trần thế lời còn giăng giăngKể nghe chớ tưởng phong thầnRượu vào trí sáng, bạn thân mời ngồiXin bạn chớ có cười tôiThánh tuy tuổi trẻ, cung ngôi đàng hoàngChớ cho có ý khoe khoangChẳng tin hỏi Phật, kim cang tay cầmThầy Ta Bồ Tát Quan ÂmThiện Tài Đồng Tử tiếng tăm lâu đờiBuồn buồn mượn rượu đùa chơiKhoe cho bạn biết con Trời hai tênNhắc đi, nhắc lại kẻo quênThiện Tài Đồng Tử đứng trên lửa hồngThần thông phép tắc vô songNay trong kiếp đọa hổ lòng khoe ra.

Thiện Tài mời ông lão:

69

Mời lão dùng tửu đi màVui cùng Thánh trẻ tình hòa đậm sâuCớ sao ông lão lắc đầuHay là ông lão ngồi lâu bực mình?Hay là ông lão chẳng tin?Nên trông ông lão mặt nhìn kém vuiHay lão sợ uống say vùiLời ra chẳng khéo, kiếu lui chớ gì?Rượu này, rượu thánh can chi?Lão xem sắc tướng Hài Nhi bây giờGiây phút đều xuất ra thơLàm cho ông lão ngẩn ngơ lạ kỳHay là lão buồn việc chi?Để lòng khó nói muốn đi về nhàHay sợ con cháu rầy laCho là đồng bóng, cà rà chớ nên?Đồng bóng có tuổi có tênĐồng bóng mở đạo nói lên công bằngĐồng bóng chẳng thích lố lăngLão ơi! Đồng bóng khắp trần một thôi(chỉ có một mà thôi)Chào lão chẳng dám mời ngồiChúc cho ông lão hoa trôi cặp bờ.

Thiện Tài kết thúc:Thiện Tài kết thúc bài thơNhờ ơn Phật Tổ bao giờ cũng hay!Điển ngưng bày tỏ đủ đầy

70

Xin chào cô bác đông tây an thường.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa c õi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 30, tháng 9 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 28, tháng 10 tây, năm2008). Thiện Tài xin kể một câu chuyện về đời tạiMỹ Quốc.

Nỗi Lòng Tâm Thư*

Cô gái bày tỏ:Sức trong cơ thể ai rõ nào?Gượng ngồi cầm viết ghi vào trang thơMắt đem rướm chảy lệ mờTim lồng nghèn nghẹn, ước mơ chưathànhTiếc là tuổi hãy còn xanhTrớ trêu định mệnh cam đành ra điThân mạng khó thể giữ thìVài lời gởi lại biệt ly gia đình

71

Đau lòng bỏ lại thân sinhCam đành bất hiếu phận mình hôm nay

Cô gái kể tiếp:Con chưa báo đáp ơn dàiCông ơn cha mẹ nhiều ngày dưỡng nuôiRiêng con chưa hưởng ngọt bùiMải lo em út xong xuôi đàng hoàngDù cho vất vả nào thanMong cho em chị rỡ ràng tương laiNgồi viết lệ chảy vắn dàiMẹ ơi, Trời gọi kém may riêng mìnhĐau lòng bỏ lại thân sinhCó ai chăm sóc gia đình thay conThương mẹ già yếu mỏi mònCó con bên cạnh, món ngon mẹ dùngVắng con gia cảnh khổ chungCó ai giúp mẹ thuốc dùng mỗi khiCon hiểu ý mẹ muốn gìCó ngay cho mẹ mỗi khi mẹ cần

Cô gái kể tiếp:Không đành bỏ lại người thânLòng con bao nỡ người thân chia lìaTâm thư ngồi viết giữa khuyaĐầm đìa lệ chảy, ai chia nỗi lòng?Hỡi mẹ, mẹ có thấu không?Giữa đêm vắng vẻ căn phòng riêng thanCon chưa duyên kết phụng loan

72

Mải lo em út, tuổi càng lên cao(ngoài bốn mươi)Thời gian trôi mãi hay nàoNay vừa rảnh rỗi nhuốm đau bệnh này(bệnh ung thư)Thời gian bệnh kéo lai raiNay vừa biết được gần ngày ra điGần ngày sanh tử biệt lyPhút cuối gởi lại những gì lòng con

Cô gái kể tiếp:Một ngày con mẹ không cònXin mẹ cùng với em con chớ buồn!Xem như dòng nước chảy tuônChẳng ngừng đâu mẹ, mãi buồn mà chi?Buồn đâu có ích lợi gì?

Cô gái gởi lời cùng chị em gia đình:Mong cho em út niệm A Di ĐàĐưa hồn bờ giác bước quaKhông còn ở cõi ta bà khổ đauChị em nhắc nhở cùng nhauThân tâm sạch sẽ, đạo trau thường ngàyHành theo chánh pháp Như Lai

Cô gái nhắc đến Thiện Tài:Có Thánh Đồng Tử Thiện Tài điển thơĐạo thông, tâm chẳng lu mờMong cho em chị điển thơ rọi lòngThiện Tài góp sức ra công

73

Cũng vì thương chốn bụi hồng tối mêMong cho em chị quay vềĐường tu chẳng có khen chê nhạo cườiChánh pháp tựa thể hoa tươiLắm nhiều màu sắc, lòng người say sưaThông câu chánh pháp tội chừaChẳng còn lòng dạ sớm trưa lừa đờiLời pháp điển xuống nhặt lơiCon Trời trở lại cứu đời Kỳ BaThiện Tài đệ tử Phật BàCõi đời danh tiếng gần xa pháp truyềnChị em mình có căn duyênThức tâm nhận lấy lời khuyên Thiện Tài

Cô gái bày tỏ tiếp nỗi buồn:Ngồi đây dạ luống bi aiBiết mình sắp chết vài ngày tới đâyNên lời bày tỏ đủ đầyMượn trang giấy trắng phút giây cuốicùngXem thơ như thấy hình dungNhững lời trăn trối lạnh lùng đêm khuyaAi hay lệ chảy đầm đìa?Tủi lòng buồn bã, ai chia nỗi buồn?Ngoài trời tiếng dế trổi luônTỉ tê đoạn khúc tuồng đời dở dangTrời cao đặt để lỡ làngPhải chăng con đã vương mang tội gì?

74

Làm cho sức sống yếu điThân con đau buốt tứ chi khắp mìnhTừ lâu con đã cầu xinMà sao Trời nỡ vô tình với conThôi thôi giây phút sống cònCầu Trời cứu vớt hồn con an lành

Cô gái từ giã chúng sanh:Có lời chào khắp chúng sanhĐời tôi ngắn số, Trời dành kém duyên

Cô gái có lời từ giã gia đình:Khi xem thơ chớ lệ viềnGởi cho anh chị, mẹ hiền trông coiEm đây tới lệnh Trời đòiLúc em nằm xuống noi gương Lam GiàXác em đốt lấy tro raBỏ vào trong hũ gởi qua nhà chùaNghe kinh chẳng còn hơn thuaVào chùa gần Phật bốn mùa an vuiTrầm hương tỏa ngát thơm mùiQuên đi thế tục buồn vui đời mìnhNằm xuống mãn kiếp nhân sinhMong cho tất cả gia đình ấm yênĐã khuya giấc ngủ làm phiềnXin vào an nghỉ, thơ biên xong rồi.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thả điển theo áng mây trôiThiện Tài kể chuyện bồi hồi thương tâm

75

Kiếp người nào khác tơ tầmVừa xong công việc, ngã nằm tiếc thay!Thương cho kiếp số chẳng dàiThiện Tài chia xẻ nhà ai tang lòngThiện Tài chào khắp tây đôngChúc cho đây đó thiện lòng tầm chơn.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 1,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 29, tháng 10tây, năm 2008). Bà Tốt trước ở Tỉnh Rạch Giá, nayở bên Mỹ.

Làm Bạn Cùng Trăng*

Thiện Tài trong kiếp bà Tốt tâm sự cùng trăng:Trăng già, tuổi tôi cũng giàMà sao tôi thích hát ca trăng vềTrăng về soi bóng đường quêLòng tôi thích ngắm con đê đường làng

76

Trăng về tôi muốn hỏi hanXem coi cô bác trong làng khỏe không?Trăng đi tôi rất buồn lòng!Trăng về soi tỏ cả đồng ruộng xanhHoa thơm cỏ lạ trăng dànhĐem tình chan khắp thị thành thôn quêTình thương trăng tỏa vẹn bềNơi nào cũng có trăng về sáng soiLòng trăng chẳng có hẹp hòiNghèo giàu chung hưởng trăng soi tậnnhà

Bà Tốt tâm sự tiếp:Trăng về tôi thích ngắm hoaTrà thơm bốc khói vừa pha thích lòngGió hiền lay nhẹ cành bôngLòng tôi chạnh nhớ đến ông cha mìnhMột mình lặng lẽ làm thinhMiên man nghĩ ngợi, mắt nhìn trời caoThương anh, nhớ chị nghẹn ngàoXa quê cách biệt tuổi cao khó về (70 tuổi)Chị tôi đang bệnh nằm mê (chị Trần Xuân)Lòng buồn tự trách chưa hề về thăm!

Bà Tốt tâm sự tiếp:Hôm nay mượn ánh trăng rằmĐể tôi tâm sự khổ tâm vơi đầyTrăng ơi, trăng hỡi có hay?Bờ mi lệ ứa tỏ bày với ai?

77

Tôi thường gọi chị: chế Hai(Tàu gọi chế là chị)Tuổi chị đã lớn sợ rày khó quaBiết rằng tuổi chị đã già (80 tuổi)Lòng tôi ước muốn sống mà hưởngthêmMong chị chưa vội qua thềmTrời cao thương chị cho thêm tuổi đờiVui cùng con cháu tới chơiBấy lâu vất vả nuôi thời đàn conChị tôi thường lần hạt trònNiệm câu Phật dạy nhặt bòn từ biChị tôi lỡ có điều gìLòng tôi buồn lắm, ít khi gọi về!(gọi điện thoại về Việt Nam)Nói ra trăng chớ cười chêBởi vì bận rộn điển về chép kinhThế nên tôi tự trách mìnhBỏ quên chị cả, vô tình bấy lâuTrăng lên tâm sự càng sầuNhờ trăng bắc nối nhịp cầu tâm thư.

Bà Tốt xưng danh Thiện Tài:Thiện Tài bà Tốt kiếp ngườiMong trăng thấu hiểu cho người ThánhnhânNgàn năm tái thế một lầnTrời giao trọng trách điển lâng thơ đề

78

Vì thế Ta mãi say mê (Thiện Tài xưng Ta)Quên đi bổn phận gần kề anh em(anh em tại thế)Trăng ơi! Trăng hãy nhìn xemXác Ta kém chữ Trời đem hồn về(hồn ra với xác)Trước kia xác phàm tối mêTa về với xác, thơ đề lão thôngĐời luôn cho Ta bóng đồngTa buồn đời chạm đến Hồng Hài NhiTrong tay Ta có Hồng QuỳNên Ta xử dụng nói gì cũng suôngTa đây nào khác thầy tuồngDiễn sao cũng được tiếng chuông TrờidànhThiện Tài, con bà Thánh AnhDanh Mẹ Ta đó, kể rành trăng ngheTrăng ơi! Ta đâu có dèĐời Ta quá khổ chèo ghe thuyền TrờiTa luôn mời gọi khắp nơiNgười đời bỏ lảng, trăng ơi, tủi lòng!Tâm sự trăng có thấu không?Hay cho Thánh trẻ vài dòng chuyện riêngĐời thường gọi ánh trăng hiềnNên trăng chịu khó chuyện riêng nhậnvàoĐôi chút tâm sự lời trao

79

Thương Ta kiếp đọa lạc vào trần gianThiện Tài tâm sự tiếp:

Trăng luôn ở chốn mây ngànRiêng Ta cô độc trần gian một mình (kiếpđọa)Ngày qua trong kiếp nhân sinhCó anh, có chị, gia đình cháu con (cảnhtrần)Biết bao mưa gió thổi lònSố kiếp đành chịu có còn gì hơn?Lòng Ta rất nhớ Tiên sơnThầy Ta Tiên lão công ơn dỗ dành

Thiện Tài tâm sự tiếp chào trăng:Trăng soi vũ trụ như tranhBiển xanh, núi thẳm, đá gành cheo leoLá vàng rơi nhẹ gió vèoĐong đưa cành lá, khỉ trèo bồng conNgắm vui nghe tiếng chim nonQuên đi phiền não, trăng tròn mến TaTâm sự chẳng chút phiền hàChào trăng vào nghỉ, bình trà cạn vơi.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

80

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàtrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 3,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 31, tháng 10tây, năm 2008) nói về cảnh đời.

Duyên Nợ Trái Ngang*

Người thiếu phụ buồn than:Ôm sầu một kiếp lênh đênhPhù du sóng vỗ, tội đền chưa xongAi hay cảnh nợ con chồngTình đong chẳng có, để lòng hận nhauNhìn đời rõ mặt vàng thauNghĩ đau trong dạ, Trời cao thấu giùm!

Vợ kể tiếp lời chồng:Chồng tôi dại gái tùm lumMở lời chê vợ: Bà giùm soi gương…Chê tôi nhan sắc cũng thườngĂn mặc chẳng gọn, ra đường đời khiTướng bà như kẻ nô tỳTay chân thô kệch, có gì là sang?Gia đình bà rất nghèo nàn!Cha mẹ tôi chọn nên đem bà vềTôi nào thích gái miền quêCha mẹ tôi thích cưới về đỡ tay.

Bà vợ kể tiếp lời chồng:

81

Tôi buồn nên đi ra ngoàiBà ghen chi nữa, hỏi rày đi đâu?Bà nên giữ đạo làm dâuTại lòng bà muốn ham dâu n hà giàuTại bà ước vọng cầu caoTôi người ăn học lắm đào nhiều côLàm sao xứng đôi hồ đồ?Mẹ tôi ép buộc lấy cô nên buồnLòng tôi buồn bã luôn luônChớ nên trách phận lệ tuôn làm gì?Tại bà, tình cũ phân lyTại bà, mượn rượu say thì để quênBà về, nhà cửa chẳng hênMẹ tôi ngã bệnh, lệnh trên đòi vềRiêng tôi nửa tỉnh, nửa mêCòn đâu cuộc sống vai kề người xưa?Nay thì lỡ chuyến đò đưaMỗi người mỗi ngả cho vừa mẹ chaCha tôi mắc bệnh mù lòaQuyền hành do mẹ mới ra thế này!

Bà vợ kể tiếp lời chồng nói:Bà bảo nặng nhẹ cả ngàyToàn lời cay đắng, đắng cay vô cùng!Thôi thì đừng có sống chung.

Bà vợ than thở tiếp:Chồng tôi mở miệng lạnh lùng tơ duyênTôi nghe hiểu ý chồng liền

82

Lòng tôi quyết định dành riêng một ngàyBỏ đi cùng với con traiChẳng cho ai biết lạc loài xứ xa

Bà kể thời gian bỏ đi:Thời gian xa xứ, xa nhàThương cha, nhớ mẹ cùng là người thânNgờ đâu mua bán được phầnNgày nay khấm khá, hồng ân Trời dành!Con tôi mười tuổi lớn nhanhPhận tôi làm mẹ dỗ dành tình thươngCháu học hạng nhất nhà trườngLòng tôi đẹp dạ yêu thương con mìnhRa đời trước nhục sau vinhNhờ ơn Phật độ gập ghềnh trải qua

Bà nói tiếp muốn về quê:Hôm nào định về thăm chaTiện đường sẽ ghé thăm qua bên chồngDù sao mẹ chồng có côngĐem về dạy dỗ, nào vòng vàng đeo(tặng cho nữ trang)Gia cảnh lúc trước mình nghèoNhà giàu họ cưới, hoa treo cổng nhàNghĩ đến lòng cũng xót xaTuy bà đã mất, dâng hoa viếng mồNào thăm tặng quà mấy cô (em chồng)Xem coi ông xã hồ đồ còn chăng?(ông xã là chồng)

83

Bà sợ ngày sau con bà trách mẹ nó:Kẻo không con lớn cằn nhằnChẳng cho nó đến nhận phần tổ tôngDù sao đó cũng bên chồngTôi nào xử tệ để ông Trời buồnTrời thương muôn sự gặp suônTrời buồn lấy lại, bạc muôn chẳng còn!

Bà xin có vài lời cùng gần xa:Lời ra tâm sự bà conTưởng rằng bạc phước, cũng còn chútduyênTrời cho dư chút bạc tiềnVề quê nghèo khổ, xóm giềng tôi choDù cho vất vả qua đòLòng tôi nào ngại thăm dò xóm trongKẻ nghèo đôi chút ấm lòngÔng già, bà lão lưng còng thấy thươngChốn nầy sanh tử vô thườngBiết câu chánh niệm đo lường khôngnênTôi nhờ lấy đạo làm nềnThơ kinh Thánh trẻ danh tên Thiện TàiThiện Tài hầu Đức Như LaiHạ ngươn tiếp điển vạn bài thơ TiênLời thơ dạy ăn ở hiềnLòng tôi mến mộ, thơ siêng coi hoài!Muôn điều dạy dỗ sửa sai

84

Nhờ xem kinh điển ngày nay thức lòngTiếng đồn khắp chốn tây đôngĐời thường danh gọi Thánh Hồng HàiNhiHữu duyên có mặt Tam KỳTất cả thơ điển huyền vi Trời dành

Bà tâm sự tiếp:Ngồi đây tâm sự tàn canhThấy lòng nhẹ nhõm, đua tranh chẳngcònGần bốn mươi tuổi còn sonLòng đem lắng động, phấn son làm gì?Ngày qua nhan sắc phai điTuổi già sắp đến, còn chi cuộc đời?Nhìn ra cửa sổ sao rơiNhư người nào khác, tắt hơi xa lìaBuồn ơi! Giữa lúc đêm khuyaGió luồng thổi lạnh, ai chia cảnh đời?Một mình thơ thẩn lệ rơiKhóc cho số phận ông Trời trớ trêuĐến đây tâm sự khá nhiềuXin chào cô bác, muôn điều do Thiên.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển thơ viềnViết lên câu chuyện nợ duyên cõi đờiTrái ngang chịu cảnh, buồn ơi!

85

Bởi nghèo thổn thức, người đời khinhkhiTrời thương thay đổi tức thìNhà cao, cửa rộng thua gì ai đâu?Có phước nhận sự nhiệm mầuNhư là thiếu phụ nhờ câu hiền lànhRộng lòng bố thí chung quanhĐáng khen thiếu phụ, lòng thành nở hoa!Thiện Tài phân giải gần xaĐến đây kết thúc xin chào bà conĐiển ngưng thơ dệt chẳng cònMong chung tất cả bà con hài lòng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 4, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 1, tháng 11 tây, năm2008)

Lương Tâm Hối Lỗi*

86

Xin nói lên tiếng lòng của tôi:Tôi nghe rất rõ tiếng lòngLương tâm cắn rứt thật không nhẹnhàngHại đời cô gái thác oanGạt gẫm cô ấy, mang thai chẳng nhìnCô đem xấu hổ quyên sinhĐời tưởng cô ấy thất tình mà thôiNào dè đã có mang rồiNào ai biết được chuyện tôi đã làm?

Cậu trai kể tiếp:Kể ra tôi quá tham lamLợi dụng cô ấy tới làm bài chungLâu ngày qua lại cuối cùngCô ấy dâng hiến thủy chung cuộc đờiRiêng tôi thỏa mãn vui chơiChẳng hề tính chuyện ở đời sống chungNghe tin, tôi quá hãi hùng!Nào ngờ cô ấy cuối cùng ra đi!

Cậu trai kể tiếp lời bạn nói:Bạn bè bàn tán xầm xìChuyện gì đưa đến hủy đi thân mình?Thương cho cô gái còn trinhHiền lành thế đó gieo mình bởi ai?Bàn bè tuôn đổ lệ dài

Cậu trai nói tiếp:Riêng tôi cảm thấy rức ray trong lòng

87

Mọi việc an táng đã xongBạn bè đưa tiễn tỏ lòng tiếc thươngLòng tôi cứ mãi vấn vươngTội này khó tránh vào đường súc sanhTại tôi tạo nghiệp chẳng lànhTại tôi gạt gẫm, Trời hành ngày sauHoặc là tai nạn vướng vàoHoặc là kiếp tới kiếp sau vô chừng

Cậu trai bỗng thấy lo sợ hồn về:Suy nghĩ lo sợ bỗng dưngTim đem đập mạnh, mặt hừng đỏ gayLàm tôi xây xẩm mặt màyChuyện chi đưa đến, chân tay rã rời?Hay hồn cô ấy tới nơiHận tôi bạc bẽo bỏ rơi chẳng nhìnLinh hồn những kẻ quyên sinhThường theo mây gió, bóng hình chưatan.

Cậu trai lên tiếng cùng hồn âm, xưng ta:Nàng ơi! Nàng ở suối vàngBiết ra đã lỡ, xin nàng thứ thaTa phá trinh tiết đàn bàTội ta lớn rộng, Trời già khó dung!Ta hại nàng đến đường cùngBào thai đứa trẻ chịu chung với nàngTất cả vì ta thác oanTa xin nàng dưới suối vàng thấu cho

88

Tự ta lương tâm giày vòXin nàng thấu hiểu cho vơi nỗi buồn.

Cậu trai cầu hồn nàng sớm siêu thoát và hẹn kiếpsau:

Đêm về ta thỉnh hồi chuôngNguyện hồn nàng được luôn luôn yên bềMặc dầu chưa gọi hiền thêTa xin chấp nhận lỗi thề tại taMời nàng hưởng chút hương hoaXin nàng chớ giận, một nhà kiếp sauCho ta trả nợ ngày nàoTa lo chăm sóc với nhau vợ chồngTa khấn nàng có hiểu khôngChớ nên lẩn quẩn để lòng không vuiTrầm hương khói tỏa thơm mùiTừ nay ta nguyện lau chùi tâm mêRiêng nàng hồn hãy quay vềTầm sư học đạo dựa kề sớm khuyaĐường trần chớ có quay vìa (về)Chờ ta kiếp tới, vai kề chung đôiChớ nên vất vưởng đơn côiNúi đồi lạnh lẽo, thương ôi, riêng nàng!Ta biết hồn nàng lang thang…

Cậu trai giới thiệu cho hồn âm biết Thiện Tài:Cõi âm rộng lớn, hỏi han Thiện TàiThiện Tài tiếp hồn những aiVừa xa cõi thế, ra tay dắt dìu

89

Thiện Tài bắt quỷ trừ yêuThiện Tài Đồng Tử Hoa Tiêu sáng ngờiMong hồn nàng hãy tới nơiCầu xin học đạo, tức thời nhận ngayCõi âm đều rõ Thiện TàiTrần gian hiển thánh Thiện Tài tái lâmThiện Tài đệ tử Quan ÂmHồn nàng tới đó viếng thăm biết liềnMong nàng học đạo cho siêngChẳng còn vương vấn cõi miền trần gianThắp hương cũng đã sắp tànXin hồn nàng được âm đàng dạo quanhChào nàng số phận cam đànhLòng ta biết lỗi, tự hành thân taTiễn hồn nàng ra khỏi nhàSương đêm mù mịt, dạ ta cảm sầu!

Thiện Tài kết thúc:Thiện Tài chào khắp năm châuVừa xong câu chuyện, điển thâu dứt bài.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

90

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 5, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 2, tháng 11 tây, năm2008)

Xin Cám Ơn*

Thiện Tài có vài lời cùng chúng sanh:Cảm ơn đời mến thương tôiCảm ơn chịu khó đến ngồi nghe kinhCảm ơn cô bác rộng tìnhChấp nhận Đồng Tử hồn linh trở vềCảm ơn bà con miền quê(tỉnh Rạch Giá, xã Minh Lương, Việt Nam)Để lòng tưởng đến Thánh về trần gian(Thiện Tài tái lâm)Cảm ơn trong giới đạo vàngTruyền tin bổn đạo điển quang Trời dànhThơ như suối chảy vòng quanhNơi nào cũng có hoa cành từ biThiện Tài bà Tốt lạ gì?Trên ba mươi quyển tên ghi Thiện Tài (32quyển)Bắt vần thơ kết nào saiThiện Tài trở lại màn khai cuối đờiPhật sai cứu vớt hồn rơi

91

Thiện Tài vâng lệnh ra đời độ sanhThế nên mở điển dỗ dànhCho đời nhận thức thực hành phápduyên

Thiện Tài mở pháp:Quả căn do chỗ bạc tiềnLòng tham động dậy, nào kiêng oai Trời?Thơ kinh hướng dẫn tận nơiTùy lòng giác ngộ qua lời điển giăngLòng tham nào có công bằng?Mượn lời Phật dạy ở ăn hòa đồngChớ nên đối xử bất côngPhật buồn, Trời giận, khó xong cuộc đời!Tranh đua mãi tính mệt hơiCả đời vất vả, lìa đời còn chi?

Thiện Tài mở tiếp:Biết rằng góp nhặt khó thìBỏ công tốn sức có khi bất thànhChẳng phải vì thế tâm sanhLàm điều tráo trở, tội dành ngày sauHoặc là mơ ước làm giàuCơ hội đưa đến cầm dao giết ngườiXác người trên vũng máu tươiLòng nào bao nỡ hại người nhẫn tâm?Dù cho tiền của nắm cầmLương tâm cắn rứt nghỉ nằm khó yênChưa nói bại lộ gông xiềng

92

Cuộc đời tàn lụn, Phật khuyên làm lànhLàm lành quả nghiệp không sanhHồn về chốn cõi đất lành Tây Phương.

Thiện Tài mở pháp tiếp:Thiện Tài xuống thế chỉ đườngBà con cô bác hãy nương tầm vềCùng nhau tách bến sông mêKhông còn động dậy bốn bề tối đenKhông còn nhỏ nhặt thấp hènHọc Phật sẽ có ngọn đèn trí quangHọc Phật minh sáng rõ ràngKhông còn ở chỗ tham gian dối lừaKhông còn thù hận, ghét ưaKhông còn mình tự dối lừa bản thân.

Thiện Tài mở tiếp điển về đôi vợ chồng tâm sự:Học Phật tiền bạc chẳng cầnTrời cho thì được ấm thân mọi bềMong sao tròn đẹp gia thêVợ chồng con cái chiều về chung vuiChẳng còn sóng gió lạnh lùngCười cười nói nói cơm dùng thấy ngonTrẻ thơ đùa giỡn cười dònVợ chồng tủm tỉm đàn con sau nhàBước ra vợ chồng ngắm hoa

Chồng chỉ vợ xem:Em xem cây ớt, vườn cà trổ bôngEm xem nhìn trái đậu rồng

93

Mới đây đã lớn bõ công có dùngEm ơi! Sự gì nói chungCó gieo có hưởng, túng cùng có ăn.

Ông chồng nhắc đến Thiện Tài:Thiện Tài mở đạo khai hoằngBồ Đề hạt giống khắp trần đồng gieoĐạo thông chẳng sợ cảnh nghèoVợ chồng mình đã nguyện theo tới bờEm nhìn xem lũ trẻ thơNgày nào rồi cũng bạc phơ mái đầuTuổi già ai khỏi tránh đâuNhững ngày còn trẻ niệm câu Di ĐàChánh tà ta tự biết taXét lòng mới biết quỷ ma do mìnhVợ chồng mình có lòng tinLàm lành ở phải gia đình bình anCòn hơn có lắm bạc vàngĐêm về trăn trở khó an trong lòng.

Chồng kể tiếp cho vợ nghe:Em ơi! Trời sắp lập đôngThương cho những kẻ gánh gồng ngượcxuôiDầm sương dãi nắng quen mùiKhổ đau cuộc sống kém vui trời dànhÔi thôi! Nhìn khắp chúng sanhMỗi người mỗi cảnh Trời dành khácnhau

94

Kể nghe lòng thấy héo dàuTrời cao đặt để biết sao bây giờCó người mù mắt gậy quơCó người ngang trái lệ mờ thâu canhCó người ỷ có học hànhĐoạt phần tài sản em anh của mìnhCó người suốt đời ăn xinCó người sang cả chẳng nhìn tới aiCó người khoác lác khoe tàiĐể mà gạt gẫm nếu ai tin mìnhCó người ấn tống phát kinhMong làm chút phước gia đình hưởnglâyCó người mượn cớ làm thầyVẽ bày hao tốn, tội này Trời ghiCó người lòng thành quy yNguyện tu giữ giới, thường khi viếngchùaCó người lòng dạ chanh chuaMong cho kẻ khác như cua gãy càng

Chồng nói tiếp cùng vợ nhắc Thiện Tài:Em ơi! Kẻ xấu trần gianĐếm sao cho hết điếm đàng mênh môngThế nên Phật sai Tử ĐồngDệt nhiều câu chuyện thấu lòng những aiAnh kể thật quá dông dàiEm nghe có mệt nắm tay vợ chồng

95

Gió khuya em có lạnh không?Trở vào an nghỉ, vợ chồng đồng tu.

Thiện Tài kể tiếp chuyện vừa xong và kết thúc:Thiện Tài mở điển công phuMong cho bá tánh pháp tu nằm lòngHạ màn xin góp chút côngLưu ghi lịch sử Tử Đồng điển thơPhật cho điển chẳng lu mờThời gian gác bút, không ngờ viết thêm!Chúng sanh đi giữa trời đêmCần thêm ánh sáng qua thềm dễ qua(ánh sáng pháp hoa)Thiện Tài chào khắp muôn nhàXin chúc bổn đạo gần xa mạnh lành.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 6, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 3, tháng 11 tây, năm2008).

96

Chẳng Rõ Nguồn Cội*

Cô gái cảm thấy buồn bước ra hỏi Mẹ:Bỗng nhiên lòng cảm thấy buồnBước ra hỏi mẹ cội nguồn của conCha con, bên nội có còn?Hay là đã chết cho con biết ràyBên nội con chẳng biết aiTủi thân côi cút nhiều ngày không cha.Hay mẹ xin con về nhàChẳng biết cội rễ con ra thế nào?Hay mẹ nhắc đến lòng đauNên mẹ chẳng nói lệ trào buồn hiu?Mẹ ơi! Con muốn hỏi nhiềuSợ mẹ gợi lại những điều năm xưaHay mẹ đã bị cha lừaMang thai bỏ mặc đứa con chào đờiMong mẹ thông cảm mẹ ơi!Con buồn hoàn cảnh ra đời không chaMẹ ơi! Thương con đi màKể ra những chuyện cha già của conCớ sao lệ mẹ lăn trònMẹ không mở miệng với con lời nàoMẹ làm lòng trẻ thêm đauNhìn vào sự thật dù sao cũng buồnCòn hơn mẹ giấu con luôn

97

Để lòng ấm ức cội nguồn chưa thôngCon nay gái đã có chồng

Cô gái nói tiếp:Lớn khôn rồi mẹ, nóng lòng biết chaCha con ở gần hay xa?Cha con nhà cửa có mà khá không?Dù sao cũng nghĩa vợ chồngDù mẹ có giận bên lòng còn conThời gian chuyện cũ không cònMẹ nên thương lấy đứa con gái nàyChuyện đời có rủi, có mayDuyên số trời định đổi rày được sao?Thôi mẹ, vơi bớt lệ tràoCùng con vui vẻ nỗi đau không còn.

Bà mẹ lên tiếng cùng con gái mình:Bà mẹ lên tiếng cùng conCon ơi! Đời mẹ trăng non cuộc đờiKể lên lã chã lệ rơiCon nào có biết ra đời không chaLúc mẹ tuổi trẻ dại màLàm thuê ở mướn trong nhà giàu sangÔng bà có một cửa hàngNgười Hoa giàu có bạc ngàn thiếu chi(người Việt gốc Hoa)Mẹ thì làm mệt ngủ khìMột hôm ông chủ rù rì nhỏ to

Bà kể lúc ông chủ đến ve vãn bà:

98

Ông bảo vợ ông ngủ khòÔng thương nên đến cầm cho số tiềnChớ sợ hãy cứ lặng yênThương ổng, ổng sẽ cho tiền nhiều hơnMẹ vừa tỉnh giấc say cơnỔng làm ra chuyện tủi hờn bấy lâuNào ngờ mẹ đã mang bầuBắt đầu ói mửa lệ sầu chứa chan.

Kể lúc vợ ổng hay:Bà chủ hay được ầm vangBà đem mắng nhiếc hỏi han vặn chồngCó mang phải lấy ổng không?

Bà chủ nói tiếp:Dù cho lấy ổng chớ hòng được chiThứ mầy người ở ra gì?Đèo bồng chi lắm đời khi, đời cười.

Kể lúc bà chủ mắng chồng bà:Còn ông, thật quá hổ ngươi!Lấy kẻ tôi tớ, đời cười, đời chêNào ngờ làm ra trò hềGià còn sanh tật, phu thê bất hòa.

Bà mẹ kể lúc bà chủ đuổi ra:Riêng mầy, nghỉ việc đi raLấy hết quần áo, khóc mà ích chi?

Bà mẹ nói tiếp cùng con gái mình:Tại con muốn nghe những gì …Chẳng nghe, chẳng biết, tốt thì cho con

99

Nghe xong lệ đổ cuộn trònKhóc cho đời mẹ, trăng non mãi sầuĐời mẹ có sướng gì đâu?Làm thuê ở mướn mang câu bạc phầnCon ơi! Chớ nên tủi thânÔng chủ lớn tuổi lìa trần rồi conBiết ra cha con chẳng cònDù còn, chưa chắc nhìn con, con à!Chớ nên ôm mộng biết chaChỉ còn có mẹ cho mà tình thươngNuôi con hăm mấy năm trườngBiết bao cực khổ, yêu thương con mình

Bà mẹ thức đạo lòng thấy vui nói cùng con:Đời mẹ nay có bình minhĐó là nhờ những quyển kinh Thiện TàiMẹ xem, mẹ đọc lai rai…Chẳng còn buồn tủi, đêm ngày cầu xinCầu cho êm ấm gia đìnhCầu cho con gái của mình yên vuiCon ơi! Chớ khóc sụt sùi.

Bà mẹ lau nước mắt cho con:Tay lau dòng lệ con tui đau lòngCon khóc cho mẹ phải không?Mẹ nay biết được, lòng không còn buồnChiều về hầu Phật thỉnh chuôngÊ a câu kệ giải buồn nội tâmĐến khi mùng một ngày rằm

100

Hoa trái kính Phật Quan Âm chứng lòngBà mở pháp cho con nghe:

Đời người muôn sự tồn khôngCon ơi biết được, mở vòng trái oanChớ nên tham vọng lỡ làngNhư hoa sắc thắm vội tàn, bớ con!Chớ nên vì miếng mồi ngonĐể rồi mắc bẫy, gió lòn mưa saCon nhìn thấy cảnh mẹ giàCũng vì nghèo khó bị cha con lừaGương mẹ đem kể sợ chưaMong con thức đạo sớm trưa Di ĐàKinh Thánh Đồng Tử xem quaCho con biết được tầm ra đường vềThiện Tài độ chúng phá mêCõi này cõi tạm, Bồ Đề giác duyên.

Bà nói tiếp cùng con gái mình:Thiện Tài trở lại t rần miềnHiện thân kiếp nữ điển viền chép ghiMong con góp sức những gìThơ kinh gởi đến, đem đi rải truyền(gởi về nước Việt Nam)Gọi là làm phước tùy duyênAi mà thức đạo chẳng phiền nhận ngayKinh biếu đề tên Thiện TàiCho không, chẳng lấy của ai một đồngCậy con chỉ có ra công

101

Chẳng chi mà ngại, ở không cũng buồnCuộc đời Trời độ con luônRa làm việc thiện, mượn xuồng qua sôngBờ giác có Thánh Tử ĐồngCon xa biển khổ, xuồng dong đưa về(thuyền Bát Nhã)

Bà mẹ hối con làm việc nhà:Mẹ ngồi mở đạo nhiều ghêBao nhiêu cũng đủ cải mê lòng trầnThôi con ra quét lá sânMẹ lo cơm nước xong phần dùng cơm

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp hoa đơmHương bay ngào ngạt mùi thơm khắpvùngHữu duyên mời lấy xài chungBà con cô bác khắp cùng mến hoaThiện Tài xin chào muôn nhàChúc lời tốt đẹp, đường xa vững vàngĐến đây chấm dứt điển quangThiện Tài gác bút, xong hàng thơ kinh.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

102

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 7, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 4, tháng 11 tây, năm2008)

Chiếc Đèn Hoa*

Ông lão trong làng tặng cậu bé chiếc đèn hoa:Ông cho con chiếc đèn hoaĐem về treo để giữa nhà trông vuiĐèn này con khỏi lau chùiĐêm đêm con thắp tỏa mùi trầm hương

Ông lão nói tiếp:Trầm hương đèn sáp chẳng thườngRiêng ông mới có trầm hương đèn lồngÔng đây bỏ rất nhiều côngMỗi khi cúng Phật, đèn lồng thắp lênĐèn lồng tỏa khắp bốn bênLòng ông rất thích ngắm lên bàn thờLòng vui thỏa mãn ước mơMuốn nơi thờ Phật bao giờ cũng hay(cũng đẹp)Hình Phật chiếu sáng mặt mày

103

Tranh thờ lộng cảnh mây bay núi rừngLưng đồi suối chảy lòng ưngCây xanh bóng mát hoa rừng nhởn nhơSuối tuôn róc rách lững lờTranh cảnh tuyệt đẹp nơi thờ Như Lai

Cậu bé khen ông lão:Lão ông thật rất khéo tayBiếu con đèn đẹp, lòng rày cám ơnKính Phật lòng lão chẳng sờnBõ công vất vả tô sơn đèn lồngNào là dán giấy vẽ bôngCông phu ông lão thật không dễ dàngThấu lòng Trời Phật sẽ banCho mà tuổi thọ, lão càng sống lâu!

Ông lão tiếp lời cậu bé:Cháu ơi! Khó nói nhiệm mầuLòng tin mới có nhận câu mong chờCháu còn trong tuổi ấu thơNào đâu rõ chuyện ngôi thờ anh linhRiêng lão cùng với gia đìnhNhờ Chư Phật độ an bình dưới trênNhớ ơn Trời Phật nào quênHết lòng tin tưởng cõi trên thánh thầnPhật, Chúa lão chẳng có phânKhi cầu gia hộ thánh thần đều kêuKhông may lão đã gặp nhiềuMỗi lần như thế muôn điều nạn qua

104

Ông lão kể tiếp giữa biển:Anh linh độ chúng Phật BàTrong đêm trời tối chói lòa hào quangTràng phang cứu khổ ghe thoànBỗng ngưng sóng gió, nước tràn vàomay (nước ngưng vô thuyền)Cùng nhau tát nước ra ngoàiTất cả quỳ lạy danh Ngài Bạch YHiển linh Phật độ lạ kỳSáng mai có chiếc tàu đi đến gầnTất cả được rước an thânChẳng còn sóng gió, đặt chân đất liền.

Cậu bé tiếp lời ông lão:Tất cả ông lão có duyênKẻo không sóng gió lật thuyền thì nguyLão ơi! Dạy cháu tu điĐể cháu được hưởng huyền vi trời dànhNhà cháu chỉ túp lều tranhLàm sao thờ Phật, lòng thành chứng triLão ơi! Dạy cháu làm gìMong lão hãy nói, nói đi cháu làmChớ cho lòng cháu tham lamLàm người khó tránh kiếp phàm tử sanhMong lão chỉ dạy cho rànhChơn tâm hành thiện Phật dành hồng ânLão ơi! Giúp cháu một lần

105

Cháu xin lòng nguyện nhớ phần côngơn.

Ông lão tiếp lời cậu bé và khen cậu có tâm vớiPhật pháp:

Nhỏ mà dạ quyết tầm chơnÔng đây khen cháu được hơn người giàTuổi đời vừa mới mười baLòng biết kính Phật, hỏi xa hỏi gầnCháu ơi! Muốn tu diệt sânĐêm đêm niệm Phật, sửa thân dọn lòngChớ nên thấy có nói khôngChớ nên học tánh bất đồng chẳng ưaXảo ngôn giảo ngữ nên chừaĐừng nên tập tánh lừa người âm mưuChớ nên cá nhân tư thùĐừng nên ỷ thế, hù người kiếm ănChớ nên giận mẹ cằn nhằnMẹ già phải kính, nói năng đàng hoàngChớ nên to tiếng nghênh ngangNgoài đời nhìn thấy, xóm làng cười chê

Ông lão nói tiếp:Biết đạo cháu phải giữ lềChớ nên vọng tưởng say mê bạc tiềnLão cùng với cháu có duyênLão sẽ dạy cháu tu hiền tại giaTuy cháu chưa có cửa nhàLòng cháu kính Phật hơn nhà tường cao

106

Phật nào chọn chỗ sang giàuGiàu nghèo Phật chứng như nhau côngbằngTùy mình đối xử ở ănBiết thương kẻ dưới vô phần kém mayChớ vì danh rộng tiền tàiCậy oai ỷ thế ra tay hiếp người.

Ông lão nói tiếp:Tuổi lão nay ngoài sáu mươiThích làm việc thiện giúp người chungquanhCháu ơi! Cố gắng học hànhRảnh thời tới lão, lão dành điểm sonĐạo thông như ánh trăng trònKhông còn mờ tối, như con nhà Trời

Ông lão giới thiệu Thiện Tài:Thiện Tài Đồng Tử, cháu ơi!Hiện thân kiếp nữ, thương thời biết bao!Làm thơ phát khắp đồng bàoViệt Nam lão nhận thấp cao lời từThiện Tài tiếp điển không hưThơ giăng như suối, mọi người ngẩnngơNhờ thơ tâm lão chẳng mờThơ kinh Đồng Tử kịp giờ độ sanhCạn đời bá đạo tung hoànhLời thơ dẫn dắt tử sanh vô thường

107

Lão đây lấy đạo làm gươngNhờ ơn Đức Phật soi đường lão điLão chẳng mơ ước điều gìMong cho mãn kiếp hồn đi trở vềTách rời khỏi bến sông mêKhông còn trở lại, nguyện về TâyPhươngHầu Phật vĩnh cửu thọ trườngXa nơi cõi thế nhiễu nhương dẫy đầy

Ông lão gọi cậu bé đến gần:Cháu ơi! Đến gần ngồi đâyCho lão ve vuốt nhận thầy được chưaMong cháu hiểu đạo tội chừaLời ra lễ phép, dạ thưa đàng hoàngĐược lòng Trời Phật thưởng banKhông lâu cháu sẽ vẻ vang hơn người

Ông lão bận đi nhặt rau và làm công việc:Lão còn nhặt ít rau tươiVào lo cơm tối, chào người nhỏ niên.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài nhả mực liền liềnĐiển giăng mở đạo thơ khuyên xa gầnMùa thu gió mát lâng lângThiện Tài Đồng Tử kiếp trần miên manNgoài trời hoa lá sắp tànChim kêu chí chóe, đông sang gần kề.Hỡi người cõi tạm trần mê!

108

Chung đường giác ngộ đi về có nhauChung đường cho kịp chuyến tàuKẻ đi người ở, không sao khỏi buồnGiã chào ngưng điển tay buôngBút thần cất lại, gió luồng trong mây.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 8, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 5, tháng 11 tây, năm2008)

Lòng Tham Gặp Nạn*

Thiện Tài bình luận đời nghe:Luận người, luận vật khác nhauNgười thì tính toán làm giàu mới ưngNhư là thú ở trong rừngĐói thì rình rập, nhanh chân săn mồiNo nê mát khẩu rồi thôiNằm yên bất động, kéo lôi chẳng rầy

109

Người thì no vẫn hăng sayTính toan nhiều mối, nhanh tay gom vềDù no thấy mồi vẫn mêLàm trong mờ tối, cười chê mặc đờiLòng tham nào chịu nghỉ ngơiThương cho một số người đời quá tham!Bởi tham tay lỡ nhúng chàmPhái phe công lạm, bị giam vào tùVợ con đau lòng khóc huVào tù nghĩ lại mờ lu tối lòngBởi tham nên vướng xiềng gôngBởi tham chịu kiếp long đong cuộc đời.

Thiện Tài bình luận tiếp:Thiện Tài bình luận nghe chơiLòng tham thúc đẩy họa rơi lúc nàoHọa rơi đưa tới liệu sao?Năm canh khó ngủ thức thao canhtrườngBởi tham gia cảnh tang thươngBên lòng canh cánh tơ vương mối sầuBởi tham như cá mắc câuMở lời khó nói, đuôi đầu khó phânBởi tham dám hại người thânCũng vì tiền của nào cần biết aiGiết anh mạng ngã nằm dàiMáu me thắm đỏ, châu mày chung quanhBởi tham tai họa chẳng lành

110

Thương cho tất cả đua tranh vì tiềnBởi tiền thân chịu đảo điênBởi tiền xa chốn trần miền thác oanBởi tiền sớm tới suối vàngBởi tiền thân gái vào hàng làng chơiBởi tiền oan ức cho đờiPhao vu vô cớ, lệ rơi đau lòngBởi tiền đối xử bất côngGiàu nghèo phân rõ, mẹ chồng chẳngthươngBởi tham mưu kế gạt lườngBởi tham tiếng xấu khắp phương đờiđồn.

Thiện Tài mở pháp:Thiện Tài mở pháp bài ônThiện Tài vâng lệnh Đức Tôn pháp đềPháp tân lắm kẻ khen chêTùy duyên nhận thức đường về PhậtquangPháp minh chỉ điểm rõ ràngĐâu là tà chánh, trần gian lấy dùngThiện Tài Đồng Tử khuyên chungTham gian cho lắm cuối cùng ra điXuôi tay nhắm mắt còn gì?Chỉ còn tội lỗi Trời ghi mình làmHồn đọa cũng bởi do thamTham lam nhiều kiếp lên làm ngựa, trâu

111

Thiện Tài mở pháp bắc cầuChúng sanh có lối, mưa ngâu không cònCầu này đi thẳng về non (non Tiên)Không còn trở lại nhặt bòn của dơKhông còn tâm tối lu mờKhông còn tranh chấp nghi ngờ với aiKhông còn đau khổ ngày dàiKhông còn rên rỉ kém may cuộc đờiKhông còn xuôi ngược mệt hơiKhông còn sương gió thân phơi ngoàiđồng.

Thiện Tài Đồng Tử có vài lời cùng chúng sanh:Thiện Tài mở pháp tình đongHữu duyên kiếp nữ vài dòng thơ ghiGần xa có nhận được thìXem đây một chút huyền vi Trời dànhThiện Tài con bà Thánh AnhKhoe cho đời rõ ngọn ngành tườngchơn.

Thiện Tài xưng Ta cùng chúng sanh:Thầy Ta ở cõi Tiên SơnLòng Ta quý mến nhớ ơn của ThầyThầy Ta dạo khắp đó đâyQuan Âm Bồ Tát vị Thầy cõi trênThiện Tài Đồng Tử nói lênNay trong kiếp đọa tuổi tên lu mờChỉ ngồi mở điển làm thơ

112

Xác Trần Thị Tốt bây giờ là TaKém duyên trong kiếp đàn bàChẳng còn thân cưỡi hỏa xa ngày nàoNhắc đến lòng thấy buồn đauNhắc đến dạ thấy xuyến xao cõi lòng.

Thiện Tài nói tiếp cùng bà con:Lời ra gởi khắp tây đôngThương cho Thánh trẻ lạc dòng trần gianBiết bao buồn tủi gian nanCũng vì vâng lệnh Ngọc Hoàng độ vongHồn oan vất vưởng bụi hồngĐiển thông độ chúng, Tử Đồng khuyên tuXa rời khỏi chốn âm uGiảng bài đạo pháp, hận thù mà chi?Về non học đạo quy yÂm gian khó tránh hận ghi báo đờiMãi hận, nghiệp dầy khó vơiMa trơi muôn kiếp đổi dời được đâuHồn vong nghe được gật đầuThiện Tài bổn phận hồn thâu phận hành

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài tâm sự ch úng sanhViệc làm kể rõ, Trời dành phận duyênChừng khi bỏ xác trần miềnLời này rất quý, thơ Tiên khó làmVì đạo chẳng có lòng thamMong cho đây đó tường am lý Trời

113

Hạ màn đạo chớ buông lơiBiết bao thống khổ, cầu Trời cứu choKẻo không lòng rối tơ vòCạn đời nghiệt ngã lường đo chẳng cònĐến đây từ giã bà conThiện Tài Đồng Tử héo hon cảnh trầnĐiển buông theo gió lâng lângKhông còn tiếng nói, xong phần phápkhai.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 9, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 6, tháng 11 tây, năm2008)

Trong Vòng Bốn Năm*

Bà lão luận mỗi người thay đổi khác nhau theothời gian:

Bốn năm tới nữa ra sao?

114

Bốn năm tới nữa hay vào nghĩa trangBốn năm tới nữa cơ hànBốn năm tới nữa thân mang bệnh gìBốn năm tới nữa quyền uyBốn năm tới nữa có khi đói nghèoBốn năm tới nữa đạo theoBốn năm tới nữa vỉ vèo miếng ănBốn năm tới nữa vô phầnBốn năm tới nữa kiềng chân vàng ròngBốn năm tới nữa chênh chôngBiết đâu vô phước mất chồng lẻ loi

Bà lão nói tiếp:Nhìn đời lặng lẽ chờ coiThời gian biến đổi giỏi chòi tới đâuLên tiếng thăm hỏi hoàn cầuBà con có thấy đúng câu vô chừngDù ai tài giỏi danh xưngNào ngờ đến lúc bỗng dưng dại khờĐể lòng bà lão vương tơThương trong bá tánh lạc bờ bấy lâuLời lão xin bắc nhịp cầuBiển đời rộng lớn cạn sâu chưa tườngLấy lời Phật dạy làm gươngSáng trong tâm ý có đường từ quangThân phàm xác tục lỡ làngThời gian rồi cũng rã tan tướng hìnhĐêm rồi trở lại bình minh

115

Hoa tàn lại nở, tự mình tầm chơnMãi theo phù phiếm giang sơnCuối đời nhìn rõ giang sơn ích gì?Hồn còn, mãi mãi bích chiHồn linh hưởng được huyền vi nhiệmmầu

Bà lão nói tiếp:Hồn khờ, Trời Phật nào thâu?Tội nhiều trả nghiệp, hồn đâu rõ ràng?Tội hồn vất vưởng lang thangHồn đâu sáng suốt, trí quang không cònBởi tham chẳng có màu sonBởi tham lòng dạ không còn sáng trong.

Bà lão giới thiệu Thiện Tài đọa trần gian:Thiện Tài Đồng Tử bụi hồngKhoe cho trần thế biết Hồng Hài NhiHạ màn lịch sử Tam KỳKinh thơ mở pháp truyền đi khắp trầnKể nhiều câu chuyện hồn, thânLời ra của lão nhờ phần xem kinhLòng vui thích thú tường trìnhThiện Tài dệt cảnh bình minh nắng hồngNào là uốn khúc dòng sôngBờ đê đồng ruộng lúa bông sai oằnNào là lên rừng thợ sănNào là mở đạo dạy ăn ở hiềnCâu chuyện tiếp nối triền miên

116

Thiện Tài Đồng Tử cốt Tiên hạ phàmHồn ra hầu đấng Già Lam.Xác phàm hồn Thánh thơ làm suối tuônLão bà xem thơ giải buồnThiện Tài lộng cảnh, thơ suông lại vầnThế nên lão gọi hiện thânHồn cùng với xác trọn phần hiển linh.

Bà lão nói tiếp:Ai tin thấy Phật đầy tìnhSai vị Thánh trẻ tái sinh lâm phàmĐể mà thay mặt Già LamMở đạo dẫn dắt diệt tham cứu hồnBiết bao câu chuyện bài ônNghe nhiều lâu thấm, tầm cồn gò caoKhông còn sụp hố, té hàoThẳng đường đi tới ngôi cao Trời dành.

Bà lão nói về gia cảnh bà:Nhà lão tạm gọi nhà tranhMột căn hai chái chung quanh là vườnTừ lâu quen mùi chao tươngThích làm việc nghĩa, hay thương kẻnghèoMột lòng đạo cả nguyện theoChiều về cúng Phật, chẳng đèo túi thamTới mùa lão hái quít camNhãn xoài mít ổi nuôi hàm cháu conKhai thông mương nhỏ nước lòn

117

Trồng bầu, trồng bí, cháu con làm giànGia đình êm ấm Trời banMảnh vườn đẹp mắt, thẳng hàng trôngxinh.

Bà lão nói tiếp về Việt Nam:Đâu vui cho bằng quê mìnhChiều về bướm lượn đ ẹp xinh đủ màuNào là chim hót cây caoNào là cá lội dưới ao nước đầyNào là tiếng kêu gà Tây (gà lôi)Tiếng heo ụt ịt cả bầy đòi ănChó vện theo chủ lăng xăngKế bên vườn chuối nải oằn trĩu câyLá khô gió thổi rơi đầyBờ tre gió rít nhạc hay vô cùngBông súng nở đầy trong lung (ao)Chiều tàn nắng nhạt, côn trùng tỉ tê.

Bà lão nói tiếp:Lòng vui quên hết nặng nềCuộc sống thanh đạm miền quê nhẹnhàngTâm hồn rộng mở thênh thangAi cần giúp đỡ xóm làng sớt chiaTiếng tốt danh sáng lưu biaTiếng xấu gia tộc nhà kia mãi còn.

Bà lão có vài lời chào gần xa:Mặt trời lặn khuất đầu non

118

Lời ra đã cạn, cháu con hối vàoHẹn cùng bá tánh lần sauLão vui kể tiếp xin chào bà con.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển vuông trònDệt xong câu chuyện pháp lòn độ sanhTất cả hạt giống Trời dànhMong chung cõi thế gieo nhanh bốn mùaTừ bi nhận lấy chữ thuaChữ thua an ổn, tranh đua chẳng cònChúc cho già trẻ bà conĐường hoa sáng đẹp, không còn khổđau.Đôi câu kết thúc giã chàoThiện Tài dứt điển, điển vào mây xanh.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 10, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 7, tháng 11 Tây, năm2008).

119

Bức Tranh Bằng Lời*

Thiện Tài cầm viết vẽ tranh:Thiện Tài cầm viết vẽ tranhVẽ người cô gái tóc xanh lệ đầyNợ duyên kém phúc không mayChồng đem giận đánh, mặt mày bầmxanhTủi thân chẳng gần chị anhMột mình xứ lạ, phận đành cô đơnNgồi buồn thổn thức tủi hờnHai hàng lệ chảy thua hơn nản lòngTrên bàn đặt để bình bôngTrông ra song cửa, mùa đông tuyết dầyBầu trời mây trắng phủ vâyMây giăng kết cụm, lệ đầy lưng vơiCô gái lặng tiếng im hơiMặc cho sóng gió cuộc đời đẩy đưaCô gái niệm Phật giữa trưaTay chắp lên ngực nguyện chừa sát sanhNguyện tu bổn tánh tự lànhNguyện không gian dối chung quanhngoài đờiNguyện không cậy thế dựa hơiNguyện luôn kính Phật, kính Trời trongtâm

120

Nguyện tu cải hối âm thầmNguyện theo đệ tử Quan Âm, Thiện TàiNguyện lòng không làm điều saiNguyện Trời Phật độ đường dài con điĐộ con vững bước kiên trìLòng không nản chí quy y Phật BàNguyện xong lệ chẳng nhỏ saGương mặt vui vẻ, xót xa không còn

Thiện Tài vẽ cô gái trở vào phòng:Vào phòng cô gái bế conCon cười với mẹ nỉ non, con à!Mẹ nay chẳng còn giận chaCon vui con nhé, sữa pha con dùng

Bà mẹ trẻ nói cùng con:Vợ chồng một mối tình chungĐôi lúc nóng nảy, lạnh lùng được sao?Nguyện tu lòng đã bước vàoTrong lòng của mẹ thấp cao không cònMẹ giận, cha phải xa con.Đem ra ly dị, đời con khổ màThương con, lòng mẹ bỏ quaGia đình vui vẻ thuận hòa đoàn viênHy sinh bổn phận mẹ hiềnCon ngoan chóng lớn ngủ yên chớ rầyCon ngủ giấc ngủ cho sayMẹ còn giặt giũ, rảnh tay khâu đồ (áoquần)

121

Bà mẹ trẻ hát tiếp:Mặc cho mưa gió đẩy xôCành hoa nghiêng ngả, ai vô đỡ đần?Lạc loài cất bước sa chânChung quanh xa lạ, người thân nghìntrùngÀ ơ thương kiếp phù dungSớm vội tan rã, não nùng thương hoa

Thiện Tài vẽ lúc chồng về nhà:Chồng vừa mở cửa vào nhàThấy vợ may vá, hát ca nguôi lòngHỏi rằng: Em có khoẻ không?Lỡ tay lúc nóng tỏ lòng ăn năn.

Chồng gần kề âu yếm vợ:Em ơi! Chớ có cằn nhằnNói dai bực bội, nhận phần lỗi anhBỏ đi nghĩ lại không đànhLỡ tay tát mạnh bầm xanh, chớ buồn!Thôi thì chớ đổ lệ tuônBiết em là gái luôn luôn thương chồngEm xem tuyết phủ mùa đôngAnh nào có muốn để lòng cô đơnThôi em chớ nên dỗi hờnVợ chồng đầm ấm còn hơn bạc tiềnCon mình say giấc ngủ yênBước ra giặt giũ, anh siêng tuyết càoAnh hứa chẳng có lần sau

122

Đồng tu dằn lại, thương đau chẳng còn.Thiện Tài vẽ cảnh:

Vòng quanh thành phố núi nonMái nhà trắng xóa, cây còn cành trơTrông xa sương phủ tỏa mờThiện Tài tranh vẽ bài thơ xong rồi

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Bà con cô bác xa xôiThiện Tài tại thế đang ngồi bút khaiXưng danh Đồng Tử Thiện TàiDệt nhiều cảnh lạ, mong ai thích lòngMùa hè rồi đến mùa đôngMùa thu lá đổ mưa giông rơi đầyMùa xuân tươi mát cỏ câyBốn mùa thời tiết trình bày trong thơBà con đẹp ý vương tơThơ kinh Thánh bút xin nhờ phát phânThiện Tài kiếp nữ nơi trầnNgàn năm hội ngộ qua phần pháp duyênLời ra ngỏ ý chùa chiềnMong Sư giúp đỡ tạo duyên cho đời.Giã chào kết thúc điển lơiMong chung cõi thế người đời ankhương.

** *

123

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày mùng10, tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 7, tháng 11Tây, năm 2008)

Họa Phúc Nào Ngờ*

Ông cha dạy con trai mình:Họa phúc trên cõi đời nàyNào ai biết được, giãi bày con ngheCon ơi! Có phước Trời cheĐưa con thoát khỏi đá đè hiểm nguyCon ơi! Phúc họa tức thìNào ai biết trước sự gì đâu con?Muốn hưởng được phước đức bònChịu ra công giúp bà con xóm nghèoNhững lời Phật dạy nghe theoChớ làm sai trái dù nghèo, bớ con!Phước thì cuộc sống vuông trònPhước thì đầy đủ món ngon Trời dành

124

Phước thì trí sáng tinh anhPhước thì gặt hái điều lành tốt xinhPhước thì con cái của mìnhHọc hành thành đạt, đời nhìn ngợi khenPhước thì tránh họa nhiều phenPhước thì mạng vững nhờ đèn đườngđêm.

Ông cha kể chuyện con nghe:Quan Âm cứu độ qua thềmNhư cha từng trải đường đêm hãi hùngCha gặp lũ cướp hành hungCùng con lúc nhỏ, chúng dùng dao gămTủa ra hét lớn vang ầmCột trói tất cả dò thăm soát tiềnChúng bảo gia đình ngồi yênĐộng đậy giết bỏ có tiền trao raNgồi im chớ có khóc la!

Ông kể có nhóm người đi ngang:Bỗng đâu có lắm trẻ già khá đôngTrên tay nhiều chiếc đèn lồngLũ cướp hoảng sợ người đông đến tìmNên chúng tẩu thoát lặng imRút lui tất cả, tim cha thấy mừng

Ông cha kể tiếp:Đoàn người cầm đèn sáng trưngCha liền lên tiếng xin dừng cứu nguyĐoàn người nghe chẳng biết gì

125

Đến gần mới biết, tức thì cứu chaMở trói tất cả về nhàLòng cha linh cảm, Phật Bà khiến xuiĐoàn người tới giúp cũng vuiTất cả mọi việc xong xuôi, con à!Đó là hưởng phước cảnh chaKể cho con biết đâu là phước duyên

Ông cha kể tiếp:Nhờ đó mới biết tu hiềnNhờ đó mới biết lòng siêng niệm từHọa thì canh cánh ưu tưHọa tai đưa đến, nụ cười héo honHọa thì tiền bạc chẳng cònHọa thì gánh chịu nặng đòn khảo traHọa thì tin hung về nhàHọa thì cất bước đường xa khó vềHọa thì lòng dạ tái têHọa thì nghiệt ngã lệ đầy, con ơi!Họa đến chỉ biết cầu TrờiHọa tai đưa đến mở lời khó khăn

Ông cha kể tiếp:Con ơi! Trời đất công bằngChiếu theo phước báu mà tăng tuổi đờiChiếu theo tội nhiều, phước vơiGiảm căn mạng số người đời, đó con!Con ơi! quả đất xoay trònNhựt nguyệt soi sáng lòng con thế nào

126

Cha còn mở pháp lời traoCho con học hỏi thế nào ở ăn.

Ông cha nói về Thiện Tài:Thiện Tài cứu thế độ trầnVạn lời chánh pháp dệt bằng điển quangCon ơi! Thơ kinh rõ ràngMong con nhận thức tầm đàng nươngtheoDù cho lên dốc, qua đèoMột lòng kính Phật nguyện theo kiếp nàyKhông vì hoàn cảnh đổi thayTu tâm khắc phục những ngày khó khănTự mình soi sáng bản thânTự mình nhìn thấy, hận sân nguyện chừaThiện Tài như chiếc đò đưaRước người bể khổ năm xưa trở về (vềTiên giới)Cõi phàm giả tạm chớ mêTâm mê mờ tối não nề lắm con!

Người cha khen pháp Thiện Tài:Thiện Tài mở pháp vuông trònVần thơ lục bát nỉ non thương đờiBởi vì sợ tội hồn rơiNên Thánh Đồng Tử rao lời từ biThiện Tài kiếp nữ Tam KỳGần xa đều biết, con thì lại khôngThế nên cha mới khổ lòng

127

Kể cho con rõ Thánh Hồng Hài NhiNào là xuất khẩu ra thiNào là mở điển thơ ghi lẹ làng

Người cha nói tiếp khuyên con:Con nên bỏ tánh ngược ngangTrở về học đạo hiền ngoan làm lànhĐời người có tử, có sanhVô thường chợt đến cam đành ra điĐó là định mệnh biệt lyÂm dương hai ngả khó thì gặp nhau.

Con nghe cảm động, cha khuyên tiếp:Thôi con, chớ đổ lệ trào!Pháp duyên tận độ, thấp cao không cònCha còn sức khỏe dạy conMong con đường đạo vuông tròn, chavui.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp say vùiKể nhiều câu chuyện làm vui gia đìnhDạy cho những trẻ học sinhTâm lành hiền đức đời nhìn mến thươngBiết đâu thói xấu gạt lườngTránh xa những kẻ coi thường Trời caoĐôi câu gởi lại đồng bàoTầm duyên học đạo, nơi nào cũng hayĐạo không chỉ dạy tà tâyMong cho khắp chốn lời này xài chung

128

Thiện Tài dứt điển cửu trùngÂm thanh tan biến, chào chung muônnhà.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 11, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 8, tháng 11 Tây, năm 2008)

Đức Phật Tổ Khuyên Thế Trần*

Thiện Tài tiếp điển Đức Phật mở pháp:Đức Phật gọi con trần:

Phận làm con Phật Thích CaLòng luôn căn bản tình hòa, nhe con!Giữ luôn tâm đỏ hồng sonGiữ luôn ý tứ mất còn bình tâmDù cho mảnh áo khâu chầmDù nghèo chớ có vô tâm vì tiềnTuy nghèo, ai cũng nể kiêngCòn hơn sang cả, chẳng hiền lương tâm.

129

Điển Đức Phật nhắc qua Thiện Tài:Thiện Tài đệ tử Quan ÂmNgày nay xuống thế âm thầm độ sanhThơ kinh mở điển giải rànhĐâu là giải thoát, đâu là hành thânBờ mê sớm tách lần lầnChúng sanh mờ tối thương phần trầmluânMột số cải mê, Phật mừngCòn lại vô số lạc rừng bấy lâuMãi câu tà chánh bởi đâu?Nay Phật xuống điển tròn câu Di ĐàChúng sanh xem chớ bỏ quaHọc lời chánh pháp Lam Già giác duyênLợi danh cũng bởi vì tiềnTiền làm điêu đứng rẽ riêng lòng trầnTiền làm quên cả nghĩa ânTiền đâu rửa sạch nghiệp trần bớ con(tiền mờ ám)Phật ngồi trên đỉnh đồi nonĐiển về Ông gởi các con bài nàyBài này pháp Đức Như LaiBài này lời lẽ hoa khai lòng tàBài này dạy gần chẳng xaBài này sửa đổi Lam Già chứng choBài này thành quả lên đòCác con cố gắng học cho thuộc bài

130

Đức Phật Tổ mở pháp tiếp:Hạ màn chung sức kề vaiBắc chiếc cầu pháp nối dài năm châuÁ, Âu chung cuộc khổ sầuĐâu đâu cũng có thâm bâu lệ đầyĐâu đâu cũng có tà tâyĐâu đâu cũng có thẳng ngay hiếm ngườiPháp khuyên chẳng rõ tỉnh tươiNên Ông mở điển độ người tối mêNghe tiếng Phật gọi quay vềTu tâm sửa tánh, nặng nề chi con?Chớ nên tham vọng miếng ngonMiếng ngon quơ hốt, đời con ra gì?Miếng ngon cản trở lối điLắm kẻ giành giật có khi lìa đờiChúng giành chúng giết, con ơi!Tuổi đời còn trẻ, thương thời biết bao!Mạng con trên vũng máu đàoÔng đau lòng quá nên trao lời này

Đức Phật mở pháp tiếp:Điển Ông soi tỏ đông tâyÔng nhìn thấy rõ lòng đầy gian thamThương chung một số nhân phàmMãi thù, mãi hận, dân cam đói nghèoChưa nói nước lũ dạ teoChưa nói lang sói hùm beo chực mồiĐau lòng Phật lắm, con ôi!

131

Ngồi trên đỉnh núi bồi h ồi xót xaThương chung con Phật trẻ giàRán tu xa chốn ta bà khổ đauTâm trần lấy pháp chùi lauThân tâm sạch sẽ giàu nghèo chớ phân.

Đức Phật dứt điển:Vài lời Phật gởi con trầnLàm duyên với Phật, con cần sửa tâm

Phật từ giã Thiện Tài:Phật trao luồng điển Thánh cầmNon bồng cảnh đẹp an tâm Di Đà.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày11, tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 8, tháng 11Tây, năm 2008)

Xin Hãy Nhìn Đời*

Thiện Tài mở điển nhìn đời:

132

Thấy cười chưa phải là vuiBiết đâu giấu kín sụt sùi trong tâmBên trong đau khổ âm thầmNào ai có biết khổ tâm thế nào?Thấy cười tưởng chẳng thương đauĐêm về thổn thức lệ trào ai hay?Nỗi lòng khó thể giãi bàyBiết bao ngang trái chông gai cuộc đời!

Thiện Tài mở điển nói tiếp:Thiện Tài bình luận nghe chơiỞ đời muôn sự khó thời giống nhauGiây phút rắc rối đưa vàoGiây phút chễm chệ quanh bao ngườihầuGiây phút cá lại mắc câuGiây phút sang cả nhà lầu trắng ta yGiây phút chân kết cườm hài (dép hài)Giây phút trăng khuyết châu mày thởthanGiây phút đưa tiễn xa chàngGiây phút chịu lấy tiếng oan giết ngườiGiây phút ngã bệnh chết tươiGiây phút xảy đến cho người hãi kinhBất chợt trông thấy giựt mìnhVì thế nên mới lòng tin có Trời

Thiện Tài mở điển nói tiếp:Thiện Tài lên tiếng, người ơi!

133

Hôm nay có mặt cõi đời bút ghiThiện Tài trở lại Tam KỳNhờ luồng thiên điển huyền vi trời dànhMở pháp chẳng nói vòng quanhNói sao dễ hiểu thực hành đường tuTu sao lòng chẳng hận thùChẳng ganh, chẳng ghét, tâm mờ sáng raTu sao đối xử dung hòaTha thứ cho kẻ vừa qua lỗi lầmNgười tu giả điếc, giả câmChớ nên bươi móc lỗi lầm chuyện aiChớ nên khoe sắc, khoe tàiChớ nên để ý rằng ai có tiềnTùy lòng bá tánh thiện duyênChớ nên lời lẽ huyên thuyên ngọt ngàoChớ nên cho rằng tu caoTâm luôn chủ định không nao núng lòngKiếp nầy, kiếp tới cũng xongMong cho tâm sáng, tấm lòng tầm chơn.

Thiện Tài mở điển nói tiếp:Quyết lòng đoạt quả chớ sờnĐường tu thẳng tới chơn tâm lo gì?Gìn lòng hai chữ từ biThấy người cần giúp bỏ đi nỡ nàoChợ đời lẫn lộn vàng thauTại gia tu sửa như vào chùa tuNghiệp đời nặng nợ lu bu

134

Nào đâu có rảnh công phu sớm chiềuLàm tốt đó lời Phật kêuLàm xấu tội lỗi tu nhiều ích chi?Mong sao lời pháp khắc ghiLấy làm trọng điểm đường đi về nguồn(cõi Phật)

Thiện Tài mời bá tánh nghe tiếng chuông kỳ diệu:Lắng tai nghe tiếng hồi chuôngDi Đà Phật Tổ điển luồng trong mâyChuông ngân réo gọi đó đâyNghe cho biết cuộc đổi thay trần đờiChuông ngân đạo chớ buông lơiHạ màn tướng đất, binh trời dậy lênNgười tu có tuổi, có tênChẳng tu tội khẩm, lệnh Trên đòi vềBấy lâu chìm đắm biển mêĐến kỳ sàng sảy, ai về, ai không?

Thiện Tài làm bổn phận:Danh vang khắp cõi bụi hồngThiện Tài Đồng Tử gieo bông Di ĐàĐây là hạt giống Ma HaĐến gần mới thấy trổ hoa đủ màuHoa này lấp lánh ngàn saoChẳng tàn, chẳng úa, mưa rào càng tươi!Hoa này giúp ích cho ngườiNhặt hoa, hoa ứng rõ mười điều rănGọi là hoa pháp vẹn phần

135

Lâu ngày chớm nở lòng nhân rất nhiều.Thiện Tài có vài lời kết thúc:

Thiện Tài vâng lệnh Trời kêuMỗi ngày mở điển dặt dìu ra thơBấy lâu cô bác mong chờĐể mà có dịp xem thơ Thiện TàiThơ làm đến quyển băm hai (32 quyển)Quyển này có lẽ Thiện Tài xin ngưngMuốn ngưng mà điển chẳng dừngThiện Tài mãi hứa, xin đừng cườ i cho!Vài lời ngại ngùng đắn đoBà con thông cảm thương cho Thiện TàiChúc cho bá tánh gặp mayGia đình khỏe mạnh Như Lai hộ trìThiện Tài dứt điển huyền viXin chào gác bút rảnh vào nghỉ ngơi.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 12, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 9, tháng 11 Tây, năm 2008)

136

Tiếng Ai Chào Thầy*

Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện:Bỗng dâng ai gọi: Chào thầy!Quay lưng nhìn lại thấy rày bà Mơ

Thầy trả lời cùng bà Mơ:Thầy đang đi cho kịp giờCó người nhờ đến kịp giờ cúng chaNgười cha vừa mất đêm quaThầy qua bên ấy để mà tụng kinh.

Bà Mơ nghe giựt mình:Bà Mơ nghe bỗng giựt mìnhLàng mình có đám làng đình, nào hay?Con sẽ đến giúp một tayNào lo cơm khách hoặc may tang đồ(đồ tang chế)Khách đông lắm người ra vôNào lo trà nước, người vô chia buồnBà Mơ hai dòng lệ tuônThấy trong cảnh ngộ lòng luôn đượmsầu.

Ông thầy thấy bà Mơ nhỏ lệ nên mở lời:Đời người sanh tử khỏi đâu?Ngày còn biết được học câu làm lànhLàm lành quả nghiệp không sanhChớ nên buồn bã Trời dành chịu chung

137

Sanh ly, tử biệt não nùngNào ai biết được thủy chung tới kỳThầy khuyên vơi nỗi sầu biAi ai cũng đến thời kỳ, bớ con!

Thầy mở pháp:Nhơn sanh mong quả đạo trònHiếm người chứng quả lòng son Di ĐàBởi vì giây phút Phật, maBởi do nghiệp lực tạo ra lâu đờiDo nghiệp thúc đẩy, con ơi!Nghiệp lực đưa đẩy cảnh rơi vào tùNghiệp dầy khó thể tròn tuNghiệp căn đưa đến lu bu cuộc đờiNghiệp luôn buồn khổ khôn vơiMuốn mà giải nghiệp ra đời đừng tham

Thầy mở pháp tiếp:Thế gian mượn chỗ nuôi hàmMuôn điều tội lỗi dám làm, bớ con!Thú mắc bẫy vì mồi ngonNgười mắc tội bởi còn tham gianCon xem Phật thuyết rõ ràngThân trần giả tạm, tham gian làm gì?Hơi lìa tan rã thây thiTham chi tạo nghiệp khó đi trở về

Vị thầy nói qua Thiện Tài:Thiện Tài mở điển phá mêViết lên câu chuyện, tựa đề khác nhau

138

Tân kinh cứu vớt đồng bàoXem kinh biết rõ nhìn vào sửa saiThiện Tài kiếp nữ trần aiThầy xem kinh điển Thiện Tài chép ghiXứng danh Thánh Hồng Hài NhiKể nhiều chuyện lạ Tam Kỳ giáo dân

Thầy chào bà Mơ:Thôi con, thầy phải dời chânKẻo người trông đợi, con lần tới sau.

Bà Mơ chào thầy, âm thầm thấy vui:Bà Mơ tay chắp xá chàoThầy đi khuất dạng, thấp cao lời thầyHôm nay thầy mở pháp hayDừng chân giây phút hiểu rày chơn tâmNào rõ Thiện Tài tái lâmThầy cho biết được nguyện tầm thỉnhkinhTừ nay duyên giác tự mìnhHành đạo cho đúng nguyện xin tội chừaThôi thì đi chợ kẻo trưaTrở về xong việc đến chia thiệp buồn

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mực kết thơ suôngGởi trong cõi thế xem tuồng Phật khaiĐào kép chỉ có Thiện TàiNhiều vai vấn đáp hỏi rày cạn sâuTuồng hát mở khắp hoàn cầu

139

Hữu duyên xem được, nỗi sầu biến tanLời lẽ trong giới đạo vàngMinh minh nhựt nguyệt soi đàng dân điLưu ghi lịch sử Tam KỳNgày xa cõi thế, thơ thi mãi cònThiện Tài quý mến bà conGởi lời thơ trải trăng tròn soi chungĐến đây dứt điển cửu trùngGiã chào tất cả khắp vùng gần xaChúc cho mưa thuận gió hòaBà con no ấm, chim ca trên cành.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 12,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 9, tháng 11Tây, năm 2008).

Thương Đời Mẹ Tôi*

140

Cô gái tâm sự:Mẹ già hy sinh vì conRa công vất vả mót bòn tiền tương (bántương)Mẹ ngồi đón khách trên đườngMong bán kiếm đóng tiền trường choconNgày ngày sức khỏe hao mònNào lo nấu đậu củi đòn đường xaCha nay tuổi cũng đã giàRảnh cha giúp mẹ tương pha đường vàoĐầy hũ phơi nắng nhà sauChừng khi tương chín đỏ màu trôngngonTiếng đồn khách quen SàigònBiết tương làm kỹ, bà con xuống tìm.

Cô gái buồn kể tiếp:Cảnh nghèo thổn thức lặng imMong cho đỗ đạt ra tìm việc thêmTủi lòng lệ chảy môi mềmNhìn ra thấy mẹ tay têm miếng trầuThấy mẹ má hóp, mắt sâuLòng đem quặn thắt, giọt sầu chứa chanMẹ lên nằm võng mơ màngThương mẹ cực khổ chẳng than lời nàoCha mẹ đều khổ như nhauMong được trả hiếu công lao sanh thành

141

Mong cho ngày tháng qua nhanhCông thành danh đạt thực hành công ơn.

Cô gái nghe tiếng chân khách đến:Bên hè có tiếng bước chơn (chân)Chó nhà vồ sủa, tỉnh cơn buồn lòng.

Ông Ba hỏi cháu gái:Cha cháu có ở nhà không?Ông Ba muốn gặp nóng lòng chuyệnriêngMong cháu giúp ông làm phiềnCó người trong xóm cao niên sắp mùMắt nhìn chẳng rõ mờ luRên đau kêu nhức sợ mù, cháu ơi!Cha cháu biết rộng ngoài đờiGiúp cho bà ấy biết nơi chữa lành

Ông Ba kể tiếp:Bà buồn lệ rướm chảy quanhNhà tranh vách lá trời dành bệnh cănSang thăm bà ấy than rằngTiền đâu chữa bệnh, cơm ăn vơi đầy?Thương người ông mới sang đâyCậy nhờ cha cháu giúp rày được chiLàm người có lòng từ biÔng Trời ngó lại có khi thoát nànGiúp người trong cảnh lầm thanCòn hơn mở tiệc nhà hàng cuộc vuiGiúp người già yếu phong cùi

142

Còn hơn đắt giá chai mùi nước hoaCô gái mời ông Ba dùng nước:

Cháu mời ông Ba dùng tràTất cả câu chuyện cha về tính sauGiúp được, cha cháu ngại nàoChung làm việc nghĩa cùng nhau gópphầnThương người như thể thương thânCon xin quyên góp lòng nhân làng mình.

Cô gái nhắc đến Thiện Tài:Hôm rồi con có phát kinhViệt Kiều về nước phát kinh Thiện TàiCon có ghé nhà bà HaiPhát cho vài quyển, bà Hai vui mừng!Pháp hay lời lẽ giáo huânÔng Ba muốn có quyển kinh Thiện TàiCon còn phân phát lai raiÔng Ba cần đến, con rày biếu choĐường tu như có chiếc đòMãi chèo sóng gió tùy do ông Trời

Ông Ba chào cô gái ra về:Lần sau ông rảnh ghé chơiCháu đã rõ chuyện nhắn lời cùng chaÔng xin lui gót về nhàCòn phải nước tưới rau cà mướp dưaGiờ nầy ngả bóng xế trưaBà nhà mong đợi sao chưa thấy về

143

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển say mêViết xong câu chuyện vai kề chung loThấy người cảnh đói, mình noSớt chia đôi chút, đắn đo làm gì?Đường đời mãi cứ lần điNhững gì làm phải Trời ghi sót nào?Thiện Tài góp chút công laoLời ghi trên giấy lẽ nào đời quên ?Ra ơn sẽ được đáp đềnTrời cao có mắt rõ tên người lànhThiện Tài hội ngộ chúng sanhTái trần mở pháp tình dành năm châuCạn lời chào khắp hoàn cầuMong chung cõi thế qua cầu pháp duyên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõ i trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 13, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 10, tháng 11 Tây, năm2008)

144

Thuyền Xuôi Trên Sông*

Thiện Tài đóng vai ông lão:Sông nước đẩy thuyền xuôi đi nhẹTay cầm chèo, hát khẽ đôi câuGhe lão có bán bí bầuBà con cô bác vùng sâu nghe hòBí bầu mát mẻ giảm hoDùng vào thấy khỏe, làm cho nhuậntrườngBí bầu chữa đặng vết thươngBệnh lâu nóng nhiệt lạ thường giảmngayBí trồng vun xới khéo tayNgày ngày nước tưới, trái dài tròn xinh(trái bí đao)Ai đang thấy bực trong mìnhDùng vào tỉnh táo, thần kinh bình hòaAi đang to tiếng mẹ chaNhờ bí đem lại khí hòa trong thânAi đang lo sợ bần thầnNhờ bí trợ lực lần lần tỉnh cơnAi đang sân si giận hờnNhờ bí mang lại linh đơn thuốc thầnKhông còn tánh nóng hận sân

145

Nào đâu hao tốn, chỉ cần hợp không?Ông lão rao tiếp mở pháp:

Hữu duyên chẳng lấy một đồngCho không tất cả giống dòng Phật TiênCất rao chờ người hữu duyênGần xa nghe được, lão khuyên vài lờiTuy già lão vẫn còn hơiMời đây, mời đó, nghe lời lão raoLão mượn giống Phật ra chàoBá gia bá tánh nghe mau tới liềnChớ cho ông lão khùng điênĐem bí chữa bệnh trần miền, lạ thay!(bí là thơ pháp)

Ông lão kể về Thiện Tài:Bí đây nhờ Thánh Thiện TàiTái trần trồng lấy, ngày nay có dùngLão rao chẳng nói lung tungNói lời chánh pháp đời dùng sửa tâmBí đây kinh Thánh mời cầmToàn lời ân điển Quan Âm đưa vềBí đây đánh thức cơn mêBí đây hạt giống Bồ Đề chuyển khaiKhai trong xác Thánh Thiện TàiHôm nay có dịp lão nài người xemChớ nên vô ý bỏ rèmLão đi khó thể lời đem rao truyềnLàng này với lão có duyên

146

Nên lão cặp bến, neo thuyền tại đâyChờ cho cô bác đủ đầyLão liền cất giọng nghe hay vô cùng!Không đờn vẫn trổi ngũ cungBổng trầm buồn bã não nùng kiếp duyênHơi ngưng xuống tận huỳnh tuyềnNào ai tránh khỏi tới phiên Trời dành.

Ông lão mở pháp cho dân nghe:Thuở còn tuổi trẻ tóc xanhThời gian thay đổi như cành tuyết đôngLão ông khuyên giới má hồngỞ cho phải đạo, vợ chồng đừng xa!Dù cho sanh chuyện bất hòaNên mà nghĩ lại xót xa con khờVợ chồng cột chặt mối tơTrăm năm nguyền giữ qua bờ có nhau.

Ông lão khuyên nam giới:Lão khuyên nam giới ngại nàoLời ra va chạm, đưa vào ấm yênChớ nên phóng túng bạc tiềnĂn chơi thỏa thích, con riêng quá nhiềuLàm cho vợ cả buồn hiuChẳng ai dạy dỗ con nhiều sanh hưChúng hư thiên hạ chê cườiChê rằng cha chúng là người vô tâmĐể cho con cái lạc lầmPhận làm cha mẹ vô tâm đáng buồn

147

Cải sửa nhân cách luôn luônChớ nên chè chén luông tuồng đó đâyMỗi ngày trông thấy cảnh sayLàm sao dạy dỗ la rầy chúng nghe?

Ông lão từ giả lui ghe:Thôi lão xin chào lui gheThả theo con nước, nhẹ te xuôi dòngTrong làng mến mộ khá đôngVui lòng ông lão, thật không còn buồn.

Nói qua người trong làng:Bà con cảm động lệ tuônThương cho ông lão giải buồn dân gianTrông theo tay vẫy lui thoànChúc cho ông lão điển quang mãi còn.

Thiện Tài phân giải và kế thúc:Thiện Tài hợp mặt bà conQua dòng thơ kết trăng tròn mùa thuĐến đây dứt điển mờ luKhông còn tiếng nói thơ ru giã chào.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

148

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo ngày 13, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 10, tháng 11 Tây,năm 2008)

Cho Lão Biết Tên*

Thiện Tài đóng vai cậu nhỏ. Ông lão gặp cậu nhỏtrên đường:

Xin cho lão biết tên ngườiVì sao chẳng nói, mãi cười với tôi?Cậu ơi! Xin chớ lôi thôiLão mong đáp lễ cho đây thỏa nguyềnLão đi khắp chốn tầm duyênMong gặp Thánh tái trần miền hóa thânThấy mặt xinh xắn nghĩ rằngChắc là Thánh trẻ hóa thân trên đườngVẻ mặt sáng tợ như gươngPhương phi diện mạo khác thường thếgianNghe đồn đến khắp mọi làngKhi già, khi trẻ, nói toàn lời TrênLão tầm nhiều ngả xuống lênChẳng ai xưng Thánh danh tên Thiện Tài

Cậu nhỏ chẳng lộ danh:Lão ơi! Lão đã lầm ai

149

Cháu đây nhỏ tuổi kém may cuộc đờiMẹ cha ở chốn ngàn khơiGia đình nghèo khổ, lão thời nhìn xemÁo quần xốc xếch, lấm lemLàm gì có được lời kèm sáng danh?

Cậu nhỏ mở pháp:Dẫu ai mong lão làm lànhTu tâm sửa tánh thực hành lời trênSong tu đạo đời chớ quênĐời làm việc nghĩa, tu quên hận thùĐó là giữ giới nhà tuRảnh thì hai bữa công phu tịnh lòngThả theo luồng khí chơn khôngKhông còn vướng bận, cõi lòng thảnhthơiĐường tu không vốn, không lờiKhông không lại có đất trời bao laTu thì chẳng nghĩ về “ta”Lo cho kẻ khác, đó là giác duyênBiết thân giả tạm trần miềnHữu sanh, hữu hoại, nghiệp duyên domình.

Cậu nhỏ nói tiếp:Lão ơi! Tuổi nhỏ cháu tinCó Trời, có Phật lời kinh ngàn đờiCháu tin, tin lắm, lão ơi!Hữu duyên gặp lão ở nơi xóm nghèo

150

Hỏi tên, cháu khó chiều theoMẹ cháu có dạy dù nghèo ẩn danhBiết thì thiên hạ ghét ganhXem trong trời đất, người lành đượcbao?Thôi thì cháu phải về mauLần sau gặp lại, cháu chào chia tay!

Ông lão khen cậu nhỏ:Cháu ơi! Lão muốn lời dàiChưa chi từ giã, pháp khai đẹp lòngXin chậm giây phút, được không?Con ai ăn nói lão thông thế này?Chắc người nghi vấn là đâyĐúng không chấp nhận lòng này buồnhiuLão càng thương mến cháu nhiềuDạy cho lão biết những điều tầm chơnLão còn tánh nóng giận hờnNguyện học lời cháu phục hườn linh cănMong tu sớm dứt nghiệp trầnLòng tham tự diệt, học lần Già LamChớ cười lòng lão tham lamMuốn thành chánh quả kiếp phàm hiệnnayNên lão mong gặp Thiện TàiĐể lão học hỏi, họa may đạo thànhMải mê kể chuyện vòng quanh

151

Xin chào cậu nhỏ, cam đành chia tay.Thiện Tài phân giải và kết thúc:

Thiện Tài mở điển khôi hàiDiễn cho đời thấy trí tài thấp caoMong đem ích lợi đồng bàoXem kinh học hỏi, vàng thau phân rànhVài lời chào khắp chúng sanhĐiển quang lợt tắt, thơ dành đời sau.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa tr ần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày 14, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 11, tháng 11 tây, năm2008)

Cá Lội Bể Ao*

Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện duyên nghiệp vàgọi bạn:

Xem kìa con cá vẫy đuôiCá ơi! Cá hỡi, có vui không nào?

152

Nghiệp nhiều trầm mình dưới aoThương đau duyên kiếp, không sao chốitừChắc cá cũng biết sầu tưNhư người nào khác, lừ đừ biếng ăn.

Thiện Tài hỏi cá:Thiện Tài mở điển hỏi rằng:Chắc nhiều kiếp trước làm người phảikhông?Chắc là kiếp nữ má hồngKiếp sau trở lại đàn ông chớ gì?Tội nhiều hóa cá sầu biLúc buồn đuôi thả, xếp vi, não lòngHỏi cá có biết Ta không?Ta là Thánh trẻ danh Hồng Hài NhiTrong tay có phép Hồng QuỳTái phàm Phật Tổ bảo ghi điển vềTa đem mở đạo phá mêCứu hồn bằng cách thơ đề, đời xemTiếc ngươi đã trễ lời kèmHóa thân kiếp cá, thơ xem được nàoMở điển nghe biết thương đauMở điển ngươi biết lệ trào nghiệp duyên.

Thiện Tài tri căn kiếp cá:Mở điển biết ngươi chẳng hiềnLàm chi cho lắm đảo điên lòng người?Đảo điên cũng tại vì ngươi

153

Đoạt chồng lại xúi chồng người dã manĐánh đập, đối xử phũ phàngChẳng lâu sanh bệnh đau gan lìa đờiĐó là kiếp nữ, cá ơi!Ta đem mở điển cho đời làm gươngTội ngươi ác độc chẳng thườngNếu Ta mở tiếp, nghiệp trường giănggiăng.

Thiện Tài mở điển tâm sự tiếp:Phật sai Ta xuống độ trầnTa đem chánh pháp dệt bằng điển quangCho đời nhìn thấy rõ ràngLàm thơ thẳng lối, thẳng hàng, phải tinChẳng tin tạo nghiệp khổ mìnhNào ai cứu được, tướng hình rã tan?Riêng hồn chuyển kiếp lầm thanNhiều đời, nhiều kiếp, khổ nàn vô minhGiác duyên mình tự cứu mìnhKhông làm điều ác, hồn linh trở về.Cá nghe chớ có ủ êThành tâm Phật chứng, ngày về tươnglaiTa ngưng tri căn lời dàiTa còn đi dạo điển khai đủ đầy.

Thiện Tài mở điển kể thêm câu chuyện đi dạoquanh:

Thiện Tài dạo khắp đó đây

154

Xuất hồn tới chỗ vườn cây hoa cườiHóa thân bà lão sáu mươiMiếng vườn rộng lớn, thấy người kháđôngĐàn bà lẫn có đàn ôngCười cười, nói nói tỏ lòng mừng vuiĐến gần mít thơm nực mùiNào ngờ hái mít đóng cùi xuống ghe

Bà lão tới hỏi dò:Bà lão bước tới rụt rèLàm quen gợi chuyện, bến ghe nơi nào?Ôi chao, to quả làm sao!Bà con chắc được tiền hào lắm đaMong cho mưa gió thuận hòaLàm ăn khá khắm mọi nhà đều vui

Bà lão nói tiếp:Bà con nào có biết tui (tôi)Nghe mùi nên đến cùng vui đó màThật ra nhà lão ở xaTiện đường ghé lại gặp mà hôm nay

Toán người hái quả thấy lạ lên tiếng cùng bà lão:Mời bà dùng mít hay xoàiTiếng nói bà lão thanh bai vô cùng!Bà ơi vất vả cùng chungBởi nghèo làm mướn khắp vùng, bà ơi!Khuân vác nặng nhọc mệt hơiMới có hai buổi cơm nhơi, đó bà!

155

Giàu thời gấm lụa xa hoaMiền quê chúng cháu tiêu pha chẳngtiền.

Bà lão mở pháp:Cháu ơi! Phúc họa tùy duyênNào ai có muốn ngửa nghiêng cuộc đờiChớ buồn mạng số, cháu ơi!Ở hiền thay đổi do Trời chuyển xoayHết đêm rồi lại tới ngàyMấy ai đen tối vậy hoài, bà khuyênTưởng Phật, đối tốt xóm giềngTrời thương ngó lại thừa tiền như ai

Bà lão nói qua Thiện Tài:Hạ màn kinh điển Thiện TàiNước ngoài gởi khắp pháp khai độ đời(ở Mỹ Quốc)Việt Nam cũng có, cháu ơi!Hỏi thăm nếu có học lời từ biViệt Kiều nào quản ngại gìMong cho quả Phật sớm thì trổ bông

Bà lão chào từ giã ra về:Chơi lâu bà rất nóng lòngTrở về kẻo tối sợ không rành đường

Thiện Tài hồn trở về với xác và kết thúc:Thiện Tài vào xác trần dươngHồn cùng với xác điển nươn g thơ đềKể nhiều câu chuyện say mê

156

Chẳng qua mở pháp gần kề chúng sanhĐến đây xin dứt điển lànhThiện Tài vào nghỉ buông mành trăngkhuya.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 14, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 11, tháng 11 Tây,năm 2008)

Ông Lão Huyền Cơ*

Thiện Tài Đồng Tử mở điển dệt câu chuyện:Ông lão cất lời mượn rượu nói pháp:

Tay lão cầm bầu rượu ngonBà con có biết mất còn thời nayThời nay hao hớt tiền tàiThời nay bạc mệnh kém may trên đườngThời nay trời phủ mờ sươngThời nay ma quỷ nhiễu nhương lộnghành

157

Thời nay máu đổ hôi tanhThời nay trinh tiết má hồng còn đâu?Thời nay bá tánh khổ sầuÁ Âu khắp chốn Trời thâu linh hồnThời nay mắc bệnh dịch ônThời nay kẻ tính dại khôn quá nhiều!

Ông lão nói tiếp:Luận nghe ông lão buồn hiuNên mượn bình rượu sớm chiều giảikhuâyMấy ai giữ đạo làm thầyĐể mà dạy dỗ đường ngay nẻo vềLời lão xin chớ cười chêCho lão uống rượu, vụng về nói năngRượu vào lời lẽ càng tăngNhìn xa thấy rộng khắp trần, dân ôi!Chớ cho lão nói chưa rồiChờ xem đến lúc thây trôi như bèoĐời chưa nghe tiếng chuông reoKhắp nơi vang dội, chớ theo đường tà!Nhiều cơn bão tố phong baKẻ còn, người mất, xót xa vô cùng!Mấy cuộc quả đất chuyển rungNgười đời chưa sợ, mãi dùng mưu sâuChưa nhìn thấy Phật, quay đầuChưa nhìn thấy Chúa, cúi đầu cầu xinTất cả tội lỗi do mình

158

Tạo ra khổ nghiệp nhục vinh mấy hồi.Ông lão nói tiếp mời bà con:

Mời vào uống rượu với tôiNgồi vui kể chuyện thuở hồi xa xưaLão nghèo hai buổi đò đưaSớm chiều rước khách, gió mưa quảnnàiCảnh nghèo áo rách vá vaiMột mình ở vậy, phiền ai bao giờ

Ông lão nói tiếp:Nghèo mà có một ước mơNgồi chờ dứt nghiệp qua bờ TâyPhươngCõi này Phật gọi vô thườngHằng ngày tưởng Phật, hiền lương tạilòngMượn rượu vào chỗ người đôngĐể mà nói đạo, rắn rồng phân tranhTừ bi nào muốn tranh giànhThấy đời hỗn tạp, người lành được bao?Anh em mãi cứ xáo xàoLàm đau lòng Phật, khác màu chi đâuLời lão vọng khắp hoàn cầuGià trẻ nghe được học câu Di ĐàKiếp này, kiếp tới không xaTạo duyên nghiệp ác, xác già ra điNghiệp thì cộng nghiệp tức thì

159

Duyên nghiệp nhiều kiếp, thọ quy mạngngười

Ông lão nói tiếp:Rượu lão uống nhiều tỉnh tươiCàng thêm trí sáng, vui cười hồn nhiênRượu lão uống chẳng có ghiềnThỉnh thoảng rượu uống để siêng mở lờiNhìn lại rượu đã cạn vơiLão hát đoạn khúc xa rời gian thamLuôn luôn nhắc nhở nhân phàmLàm trong chánh sở, chớ tham sai lầmLàm sao cho đúng lương tâmKhông sanh nghiệp quả, nghỉ nằm thảnhthơi

Ông lão cầm bình rượu đi lang thang cất hỏi:Lão xin hỏi thăm người đờiNghe đồn Thánh trẻ con Trời tái lâmThiện Tài đệ tử Quan ÂmTiếc lão chưa gặp, khổ tâm muốn tìmHỏi thăm cô bác lặng imNghe đâu kinh tựa chim bay khắp vùngNghe đồn đệ tử Trương Chung(đệ tử ở Mỹ đem kinh phát ở Việt Nam)Mang kinh thơ Thánh khắp vùng phátphânTiếc lão chưa gặp một lầnĐể lão thăm hỏi hiện thân Thiện Tài

160

Xác phàm kiếp nữ là ai?Được bao nhiêu tuổi, pháp khai chưangừngNghe đâu lời lẽ giáo huânTrẻ già dễ hiểu, lòng ngưng hận thùKhuyên chung giác ngộ đồng tuLão mừng có dịp xuân thu toại lòng

Ông lão chào từ giã chúng sanh:Lão xin chào khắp tây đôngTrở về mái lá, ấm lòng bình dân

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển xong phầnNăm châu thưởng thức, nhận phần thấpcaoĐiển ngưng, gác bút, giã chàoChúc câu hoa nở, nơi nào cũng vui (hoapháp.)

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày Rằm, tháng 10

161

âl, năm Mậu Tý (tức ngày 12, tháng 11 Tây, năm2008)

Được Phước Làm Người*

Kẻ có cuộc sống đầy đủ nói lên:Kiếp duyên may được làm ngườiLòng đem trân quý, dám cười chê aiChẳng khoe rộng rãi tiền xàiNhưng mà chẳng thiếu hỏi vay ngoài đờiÁo quần thay đổi giặt phơi (dư đồ)Thương cho kẻ khác tả tơi đói nghèoNhà thì nóc ngói hoa treoThương cho kẻ khác nhà nghèo váchthưaNóc lá nhà dột khi mưaĐi ra trơn trợt, chẳng thừa miếng ănChợ đời xuôi ngược lăng xăngCảnh nghèo kiếp sống vô phần cảmthươngCon tôi được đến nhà trườngCon nhà nghèo khó xương sườn lộ raChẳng học đành chịu dốt màNào đâu biết chữ khi ra ngoài đờiNgày ngày hai buổi cơm nhơiLòng chưa no dạ, học thời ích chi?

Người phủ ấm nói tiếp:

162

Thế nên trân quý những gìTrời cho hưởng phước, chẳng khi kẻnghèoTôi nào ôm mộng trèo leo (ngó cao)Kiếp này hạnh phúc nguyện theo làmlànhCó tiền giúp đỡ chung quanhBà con lối xóm nguyện dành tình thương

Người phủ ấm nói pháp:Làm người chớ nên coi thườngBiết tu nhiều kiếp, Trời thương đoái hoàiTrời cho lộc hái oằn saiTrời cho sang cả tương lai đủ đầyTrời thương ăn ở thẳng ngayDuyên tu phước báu cho ai để dànhChờ khi trở lại tái sanhPhần thưởng Trời đã sẵn dành tùy duyênNhìn chung khắp cõi trần miềnKẻ giàu, người khó, ngẫm nghiền khácnhauDù cho kẻ Tây, người TàuNước nào cũng có trời cao công bằng.

Kẻ phủ ấm nói tiếp:Chớ nên ỷ thế hung hăngChớ nên ỷ thế gọi bằng mầy taoChớ nên khoe khoang rằng giàuTrời cao lấy lại, vàng bao chẳng còn!

163

Chớ nên mượn chuyện phấn sonLừa đời bằng cách nỉ non gợi tìnhLàm người trong kiếp phù sinhKhông lâu, đối xử thật tình tiếng thơmGiảo ngôn, danh tiếng thối òmTrò hề chẳng khéo, họ ôm bụng cườiLời ra tựa thể hoa tươiTrời cho nhắc nhở cứu người chìm sâuLời ra xin bắc nhịp cầuBà con cõi thế đọa lâu nhớ về

Kẻ phủ ấm khen kinh Thiện Tài:Thiện Tài mở điển phá mêViết nhiều quyển pháp tựa đề khác nhauKiếp người vì thương đồng bàoThiện Tài trở lại chiêm bao nào ngờHiện thân kiếp nữ làm thơKhó tin là thật, trang tờ còn đâyCàng xem, càng thấy thơ hay!Hay là dẫn lối đông tây ra vềThơ ra không khỏi khen chêKẻ mê, người tỉnh Bồ Đề giác thaBiết đạo cùng chung một nhàTôi là đệ tử dù xa cũng gầnGần là ở chỗ tu thânGần là lời pháp dệt bằng điển quangĐọc xem nhận định rõ ràngThầy trong bóng tối soi đàng dân đi

164

(Thầy là Thiện Tài)Nguyện đi đến suốt thời kỳTrong lòng nguyện giữ lời A Di Đà

Kẻ phủ ấm nói tiếp:Tất cả do tự lòng taNghiệp tạo giây phút sanh ra oán thùNghiệp dầy chồng chất khó tuNghiệp lực thúc đẩy, công phu lỡ làngNghiệp đến khó thể giải oanThù thù, oán oán, vương mang nhiều đờiLàm người biết quý, người ơi!Chớ vì quyền lợi, hồn rơi xa mờ

Kẻ phủ ấm chào gần xa:Bởi trong duyên kiếp vương tơMong cho cô bác tu nhờ kiếp sauTâm trần lấy pháp chùi lauSáng trong như kiếng, đạo trau cứu hồnXác phàm ai khỏi chết chôn?Biết thân giả tạm, cứu hồn đồng tu.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài bỏ chút công phuNói lên tiếng nói hận thù biến tanMở điển thơ kết rộn ràngXong bài chánh pháp, điển quang thâuhồiGiã chào đây đó hoa trôi (ý nói người đời)Đưa về cõi Phật xong rồi kiếp duyên.

165

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo vào ngày Rằm,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 12, tháng 11Tây, năm 2008)

Cá Tánh Lạ Kỳ*

Ông chồng cải sửa tánh vợ:Bà sao tâm tánh lạ kỳĐời cho rằng đúng, bà thì bảo saiMở lời chẳng thuận với aiMỗi ngày thở vắn than dài cô đơnBởi bà thường hay lẫy hờnBạn bè nào dám bước chơn (chân) tớinhàMột mình thui thủi vào raChớ nên khăn khó, vợ nhà tôi ơi!Dạy bà sao chẳng mở lờiMong bà hiểu biết thức thời sửa tâm

166

Chớ nên để mặt hầm hầmChớ nên giả điếc giả câm mặc chồngBà con chòm xóm khá đôngBà đem ngoảnh mặt, nặng lòng tôi đây!

Ông chồng kể lỗi tiếp:Chồng bà đi ra làm thầyHốt thuốc bắt mạch, đông tây cậy nhờBà thì lãnh đạm thờ ơLàm sao kiếm sống nhờ tình bà conNào là khách ở SàigònNghe đồn họ tới, chiều lòn kiếm cơmBà thì để mắt ngó dòmÍt lời khôn khéo, bát cơm chẳng đầyBà ơi, vụng về chẳng hay!Mong bà sửa đổi, chớ gây người làmBà cho người ở tham lamĐể lòng nhỏ nhặt, kẻ làm thiếu ănTiền quên đâu đó cằn nhằnNghi nan có tội kẻ ăn người làmLòng người khó thể diệt thamAi nào tránh khỏi nhân phàm tâm sanhKẻ nghèo tham vặt cho đànhSợ giàu thủ đoạn giết anh lấy tiềnTham tiền như kẻ khùng điênBà nào có biết huyên thuyên ngoài đờiMong bà tỉnh ngộ, bà ơi!Hãy nên suy xét mở lời dễ nghe

167

Chớ nên lầm lẫn đậu, mèChớ cho một thứ, nào dè khó coi

Ông chồng mở pháp dạy vợ và kể lỗi ra:Chớ cho rằng tôi hẹp hòiBấy lâu chẳng nói coi mòi khó êmHôm nay buồn bã nửa đêmRa ngồi lời lẽ dịu êm khuyên bàNói gần rồi lại nói xaNói cho bà hiểu để mà tầm duyênNói cho bà đổi tánh hiềnChẳng còn ở chỗ con riêng bất hòaBà ơi, cảnh khổ làm chaCon tôi bà giận rầy la, tôi buồn!Nó buồn, nó bỏ đi luônLàm sao gia cảnh được suông, hở bà?Chuyện gì bà chẳng bỏ quaBà không tha thứ cho mà thằng con.

Ông chồng lên tiếng hỏi:Vợ chồng chấp nối không cònTại bà chẳng biết thương con, mếnchồngSống chung cũng đã mấy đôngNói ra bà hiểu tấm lòng của tôiTôi nào muốn chuyện lôi thôiMong bà nghĩ lại chung đôi tới giàBà không thay đổi đành xaHọc lời Đức Phật để mà dằn tâm

168

Quanh năm chẳng thấy kinh cầmĐể mà học hỏi Quan Âm dạy gì?Mãi mà bản tánh sân siMãi mà ganh ghét, lòng thì nhỏ nhoiBà ơi, vu oan thành giòi (con giòi)Bà không sợ tội, nên coi kinh thường(kinh điển)

Ông chồng khoe có Thiện Tài ra kinh:Thiện Tài trở lại trần dươngLàm thơ mở điển dẫn đường chúng sanhĐường ra bờ giác chỉ rànhKhông còn thù hận, không sanh lòng tàRộng lòng tha thứ bỏ quaCho mà những kẻ vừa qua lỗi lầmMong bà nghe pháp để tâmKhông còn chìm đắm lạc lầm biển mêTôi bà cùng chung đường vềThiện tài Đồng Tử gần kề người tuBà tu có lọng, có dùKhông còn ở chỗ lu bu rối lòng

Bà vợ lên tiếng cùng chồng:Lời ông mở trí mênh môngNghe qua hổ thẹn trong lòng của tôiBởi tôi phận vợ chưa rồiLàm ông bực bội, lôi thôi vợ chồngÔng luôn tha thứ tình đongCho tôi có dịp để lòng ăn năn

169

Từ nay xin hứa nguyện rằngChú tâm học Phật, nói năng lựa lờiCon ông thương nó, ông ơi!Không còn xử tệ cho đời cười chêRảnh tôi tìm con trở vềKhông còn mẹ ghẻ đời chê, đời cườiNhờ ông mở pháp hoa tươiKhông còn ích kỷ, thương người chungquanhThôi ông vào nghỉ buông mànhVợ chồng đầm ấm trăng thanh lối về.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp say mêDệt nhiều câu chuyện Bồ Đề nở hoaGiã chào tất cả muôn nhàPháp hoa rải khắp gần xa tiếng đồnThiện Tài vâng lệnh Đức TônHạ màn lịch sử càn khôn Trời dành.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

170

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, tiếp điển Phật Tổ tiếp theo ngày Rằm,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 12, tháng 11Tây, năm 2008) soi căn cho bà Trần Nguyệt Anh,tuổi Mùi.

Thơ Điển Dạy Rằng*

Điển Phật Tổ dạy bà Trần Nguyệt Anh:Đường trần muôn sự tồn vongCon ơi! Biết được lòng không nặng nềNgười đời tâm hãy còn mêMãi lo, mãi sợ chuyện về đâu đâuChuyện chưa đưa đến buồn rầuĐó là tâm não mở câu tối mờLắng nghe điển kết vần thơDạy trong cuộc sống học nhờ, bớ con!Duyên kiếp mỗi nghiệp khó trònKhấn cầu van vái, lòng con tâm nguyềnPhật Trời ở cõi linh thiêngChứng cho kẻ ở tại miền dương gianChớ nên cảnh khổ bàng hoàngTrông nhìn khắp chốn lân bang máu đầyGia đình hưởng phước duyên mayĐôi chút gặp phải lòng rày dằn tâm

Phật nhắc bà Trần Nguyệt Anh về Thiện Tài:Con ơi! Đệ tử Quan Âm

171

Xuống trần một kiếp tầm căn gọi vềMà sao vẫn thấy tối mêĐường về cố dọn chỉnh tề, bớ con!Trăng khuyết rồi trăng lại trònTuổi con đã lớn không còn bao lâuMà sao mãi cứ ôm sầuMong con cất bước nhịp cầu Thiên banĐến đây lời Phật rõ ràngMong con hiểu biết lên đàng tầm duyên

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 16, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 13, tháng 11 Tây, năm2008). Thiện Tài dệt câu chuyện về đời.

Cha Già Dâng Hương*

Cha già dạy con lễ Phật:Rửa tay sạch sẽ dâng tràDâng lên Đức Phật trái hoa năm màu

172

Lòng cha cảm thấy vui saoHương đèn thắp sáng tỏa màu long lanhCon ơi! Tay chắp lòng thànhNguyện cùng chư Phật cầu sanh hằngngàyCầu cho thế giới hiện nayKhông còn máu đổ hằng ngày giết nhauKhông còn tai họa đưa vàoĐất trời phủ kín một màu mây đen (bãonổi)Gió giông nổi dậy tắt đènThê lương thảm khốc, người chen lánhnànGần xa nghe tiếng dân thanSống trong đói khát, lệ tràn lo âuKhổ đau chung khắp hoàn cầuCon ơi! Màn hạ khổ sầu đó đâyNước dâng xác chết phơi đầyTrời kêu chấp nhận cảnh này, con ơi!Đói no chỉ biết cầu TrờiTrung Đông thê thảm máu rơi đổ hoàiKẻ chết rời rạc chân tay (cảm tử)Trời đất nhìn thấy châu mày, đó conHận chi lứa tuổi còn son? (chết quá trẻ)Hận chi đất nước mãi còn chiến tranh?Tất cả tranh chấp giựt giànhCũng vì quyền lợi, tuổi xanh sớm lìa.

173

Người cha cầu tiếp:Con ơi! Cầu Phật sớt chiaĐộ kẻ tỉnh ngộ, thù kia không cònĐưa qua bờ giác đó conHòa bình cảnh đẹp không còn mây che.

Người cha mở đạo tại gia cho con nghe:Nãy giờ cầu Phật con ngheCha mong con hiểu, lòng đè gian thamBởi tham tay lỡ nhúng chàmDù cho cải hối tội làm khó dungNhìn cảnh sát hại hãi hùngKẻ chết thịt rải tứ tung con à (cảm tử)Trông thấy đau lòng của chaLệ cha chan chứa, thương mà chúngsanhKhuyên con ăn ở hiền lànhĐể mà Phật chứng lòng thành thiệnduyênĐể con được bước lên thuyềnThuyền Trời rước khách trần miền đóconThuyền chở con Phật về nonNghe cha, tự diệt không còn vọng th amCon ơi! Hai chữ nuôi hàmLàm cho con khổ, gian tham dẫy đầyBởi tham nuôi dưỡng tà tâyTà tây nổi dậy, thẳng ngay có nào?

174

Bởi tham chẳng ánh trăng saoBởi tham vất vả ngày nào tội conBởi tham xuống núi rời nonĐường tu chưa trọn, đời con khổ hoàiTại vì con đã làm saiTại vì pháp Phật bỏ ngoài chẳng ngheTại vì có lắm bạn bèNghe theo chúng dạy, phái phe bạc tiềnTiền làm ích kỷ rẽ riêngTiền làm ngăn cách chẳng liền anh emTiền làm danh phẩm ố lemTiền làm xa vợ, lòng đem thiếu tình.

Lời cha mở pháp tiếp và nhắc qua Thiện Tài:Lòng tham chẳng có bình minhLòng tham bóng tối hại mình đó conLòng tham dù chết tội cònDạy cho con biết đạo tròn do taThiện tài đệ tử Phật BàNgày nay xuống thế để mà độ sanhĐiển quang thơ kết dỗ dànhLời như mật rót chúng sa nh đẹp lòngTiếng đồn khắp chốn tây đôngCon chưa rõ cuộc Thánh Hồng Hài NhiHiện trong xác nữ Tam kỳThơ như suối chảy, chép ghi lẹ làngĐó là tất cả Trời banCon ơi! Chuyện lạ trần gian khó ngờ

175

Mong con chớ có thờ ơHọc cho biết đạo tôn thờ Thích CaHọc cho đối xử dung hòaHọc cho lòng kính mẹ cha đầy tìnhĐạo là ánh sáng bình minhKhông còn bóng tối giật mình bớ con

Cha vào yên giấc:Lời lẽ cha dạy không cònCha con vào nghỉ giấc ngon canh tàn

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài thâu tóm điển quan gThơ tuôn suối chảy ngập tràn lòng dânLàm duyên bá tánh xa gầnXem cho biết chuyện Thánh nhân ThiệnTàiLời ra xoa dịu lòng aiĐang trong cảnh khổ, Thiện Tài làm vuiGiã chào tình thắm biết tui (tôi)Mong cho già trẻ say mùi lý cơ.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

176

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển tiếp theo cùng ngày 16, tháng 10âl, năm Mậu Tý (tức ngày 13, tháng 11 Tây, năm2008)

Chuyện Như Thế Nào*

Câu người đời hỏi:Bà Tốt ơi, chuyện như thế nào?

Bà Tốt trong kiếp Thiện Tài xin trả lời:Biết trả lời sao, chuyện thế nào?Làm Thầy duyên số Trời trao điển dùngThiện Tài Bà Tốt nói chungTuy hai là một, cùng chung xác hồnBiết bao lời lẽ bài ônTrình bày rành rẽ ĐứcTôn ân dànhCó chi mãi hỏi vòng quanhThiện Tà i Đồng Tử tái sanh kiếp phàmHồn ra hầu Đấng Già LamCó chi thắc mắc nhân phàm tri cănThơ suông điển kết tròn phầnBao nhiêu chưa đủ hiện thân Thiện Tài.

Thiện Tài nói tiếp:Hồn ra chẳng làm phiền aiXác thân bà Tốt ăn chay niệm từCó chi thắc mắc u tư

177

Xác hồn đóng cửa, kiếp người làm thơCó chi thắc mắc nghi ngờThơ kinh sáng đẹp, trang tờ còn đâyNghi nan buồn đến lòng ThầyThầy Ta Phật Tổ kiếp này của Ta(Thiện Tài xưng Ta với kẻ hỏi Thiện Tài)Trước kia đệ tử Phật BàNay trong kiếp đọa xa nhà cung TiênThầy bảo xuống thế chèo thuyềnVâng lời Phật Tổ neo thuyền trần gianNgồi chờ khách đổ gian nanBiết bao vất vả sương chan mái đầu

Thiện Tài nói về đời:Thỉnh thoảng gặp khách thả câuĐợi mong gỡ cá, biển sâu chưa rànhThế nên thông cảm chúng sanhNghề chưa thành thạo, Trời dành khácnhauKẻ thì muốn hái ngôi caoKẻ thì an phận giàu nghèo Trời choKẻ thì thủ phận đưa đòKẻ thì bay nhảy mải lo…lo hoàiLo khi nhắm mắt xuôi tayHoặc là kiệt sức, lòng rày đành ngưngMải lo chẳng có mùa xuânTiếc cho đến lúc hơi ngừng ra điĐời người rốt cuộc còn gì?

178

Sao không tỉnh giấc cùng đi về nguồn(cõi Phật)?Tuổi già niệm từ thỉnh chuôngLắng nghe tiếng gọi cội nguồn không xa.

Thiện Tài nhắc lời Quan Âm dạy chung con trần:Tiếng nói của Đức Phật BàTầm chơn chánh giác Ma Ha tại lòngThân ra tro bụi là xongChẳng còn phiền não buồn lòng đến aiMẹ nhờ Đồng Tử Thiện TàiGần kề bá tánh, mở bài chánh ngônChánh ngôn mong được cứu hồnCàn khôn Mẹ nắm, chết chôn chật đầyHạ màn ăn nói thẳng ngayMong Trời ngó lại, tội rày giảm choThời kỳ phán xét Mẹ loCon trần nào biết, mải lo say mồiNão lòng kể rõ, con ôi!Nồi da xáo thịt, ôi thôi quá nhiều!Nào ai nghe tiếng Mẹ kêu?Chỉ có Đồng Tử dặt dìu điển thâuThành thơ bắc nối nhịp cầuCho con có dịp học câu đá vàngĐá thì tánh nóng ngược ngang(đá ý nói kẻ cứng lòng)Vàng đưa vào lửa chẳng phai đổi màuPhân cho rõ cuộc vàng thau

179

Để con nhận thức cùng nhau ra vềThau, chì, hai thứ Mẹ chêMẹ luôn nhận tấm lòng vàng mà thôiMẹ nhờ Đồng Tử ỉ ôi…Con trần của Mẹ vun bồi đường tuĐường đời không đạo lu buBày ra lắm chuyện hận thù giết nhauKhông đạo, ma tánh xông vàoHủy đi mạng sống đồng bào chungquanhThế nhân hiếm kẻ lòng thànhLòng đem ganh ghét dù anh em mìnhBởi vì chẳng có lòng tinCho rằng khi chết hồn linh chẳng cònCho rằng quả nghiệp của conNào đâu có tội, mải bòn của dơCho rằng gian dối hiện giờTrời không hay biết, xem thơ Mẹ hiềnMẹ hiền bảo Thánh chép biênThiện Tài kiếp nữ, hữu duyên thơ đềMẹ đem mở pháp cải mêCon trần đón nhận, Mẹ về Bồng LaiTrả điển cùng Thánh Thiện TàiQuan Âm Bồ Tát lời dài dạy xong.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài điển dệt đẹp lòngBà con thơ đọc khen Hồng Hài Nhi

180

Luận giải chẳng khó khăn gìMong chung va chạm có gì bỏ quaXin chào tất cả gần xaBông hoa nở rộ, Lam Già lòng vui (hoapháp.)

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 17, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 14, tháng 11 Tây, năm2008)

Kiếp Duyên Rắn Già*

Thiện Tài mở điển phóng quang kể chuyện:Ai hay duyên kiếp rắn giàỞ nơi hốc đá trải qua bốn mùaRắn tu chẳng muốn hơn thuaKhoanh tròn nằm đó, gió đùa từng cơnGió thổi vi vút như đờn

181

Chung quanh rừng rậm, cô đơn mộtmình.

Rắn nhờ luồng điển biết hai kiếp qua:Bắt chợt gặp luồng điển linhRắn già hiểu biết chuyện mình năm xưaBiết bao tội lỗi dối lừaLàm người hai kiếp, lưỡi đưa lời dàiDụ dỗ cho gái mang thaiBỏ đi chẳng có đoái hoài thai nhiMãi gạt nào sợ tội gìSướng vui một thuở, sau xì phong đơnTiền của giàu có sạch trơnĐem tiền chạy chữa, phong đơn hếtnào?Mùa đông giá rét nhức đauHành thân buồn khổ đưa vào quy tiên.

Rắn già kể kiếp thứ nhì làm gái điếm:Trở lên nhan sắc làm tiềnBản tánh kiếp trước nối liền kiếp sauDễ coi ăn nói ngọt ngàoTrai mê đắm sắc, nhà giàu tình siNũng nịu âu yếm muốn gìTrai mê liền hứa khắc ghi trong lòngBiết bao trong số đàn ôngNgười nào cũng mến, tiền đong túi đầyMặc cho mấy gã tình sayTha hồ vơ vét mạnh tay nào chừa?

182

Rắn già kể tiếp:Bởi vì tội lỗi khi xưaNay nhờ điển rọi tội chừa ăn nănLúc lên dương thế hành thânLưỡi đem nổi mụt, uống ăn được nào?Mỗi lần ăn uống rát đauXanh xao vàng úa, kêu gào Trời thươngMột hôm tắt thở trên giườngHồn tôi xuống tận Long Vương Thủy TềHồn tôi Diêm Phủ cười chêCho rằng làm gái trai mê lấy tiềnTrở lên làm rắn căn duyênXét chưa hết tội, nghiệp duyên trả dàiMong rằng sớm được đầu thaiLàm người trở lại, học bài sửa tâmTrở lên tránh sự sai lầmMong nhờ Thánh trẻ điển cầm xét choĐồng Tử, Quan Âm, Thầy tròĐiển quang sáng tỏ Trời cho biết rày.

Nhờ điển quang rắn biết Thiện Tài:Thiện Tài xuống cõi trần aiCứu hồn bằng cách sửa sai làm lànhThiện Tài mở điển vòng quanhSoi rõ tiền kiếp, dỗ dành khuyên tuRắn già hai kiếp mờ luLàm điều không phải, tội tù vương mangKiếp tới rắn chưa tường ràng

183

Mong nhờ Thánh trẻ soi đàng cho điChẳng biết kiếp tới làm gìChẳng tu nghiệp tạo khó đi trở vềMãi mãi hồn vẫn tối mêNhờ quang điển chiếu nẻo về còn xa.

Rắn già cầu xin:Rắn già cầu xin Phật BàThương con mờ tối xa nhà cung TiênThương con vô phước nghiệp duyênÂn giảm cho kẻ tham tiền kiếp conThương con làm người chẳng trònNên ra nông nỗi hồn con lạc loàiThương con làm gái phá thaiNếu sanh con dưỡng khổ dài rảnh đâu?Hôm nay biết lỗi cúi đầuCầu xin Bồ Tát bể dâu không cònDập đầu Bồ Tát thương conCho con trở lại núi non hầu BàHai hàng lệ chảy nhỏ saBiết qua quá trễ Phật Bà từ bi.

Thiện Tài tỏa quang tiếp chuyện rắn già:Rắn già nghe tiếng Hài Nhi (Hồng Hài Nhi)Ngươi chớ lên tiếng, tội gì trước sauTội gì do nơi Thiên TràoChờ Trời phán xét, kêu gào ích chi?Mong ngươi giữ giới luật quyTheo đường Phật dạy sớm đi luân hồi

184

Chớ mong theo Phật làm tôiNghiệp căn còn đó, nhớ bồi phướcduyênDù cho trở lại trần miềnThử ngươi đầy đủ thiện duyên căn lànhChào ngươi, thả điển mây xanhChúc ngươi kiếp tới hiền lành giải c ăn.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài thơ dệt tròn phầnMong cho cô bác cõi trần xem coiLời ra Phật dạy sáng soiTầm chơn chánh giác, chẳng đòi vọngthamThiện tài kết thúc thơ làmChào chung bá tánh cõi phàm an vui.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển tiếp theo cùng ngày 17, tháng 10âl, năm Mậu Tý (tức ngày 14, tháng 11 Tây, năm2008)

185

Được Tin Em Gái*

Người anh thương em, tâm sự cùng em:Được tin em gái bỏ chồngNhìn dòng nước chảy, đau lòng thươngem!Tại sao gia cảnh của emĐem ra rối rắm, em cho là thường?Em ơi! Dù có ghen tươngNhún nhường đôi chút, gia đường ấmêmĐể chi lệ chảy môi mềmĐể chi thổn thức nằm đêm nát lòngEm thừa biết tánh đàn ôngVợ nhà đã có, nhẹ l òng vì hoaTất cả đều do đàn bàLả lơi khó tránh nguyệt hoa gợi tìnhThương chồng cố nén hy sinhGiả vờ chưa biết tư tình lăng nhăngGia đình con cái rất cầnLấy ai chăm sóc miếng ăn hằng ngàyĐàn bà thường hay nói daiNgoảnh mặt lạnh nhạt nhiều ngày íchchi?Bỏ nhau có ích lợi gì?Để cho con trẻ sầu bi tủi lòng

186

Bỏ nhau vợ chồng đã xongTội cho con cái, tình đong bên nào?Theo cha bỏ mẹ đành sao?Theo mẹ khao khát ngày nào bên chaTội con khó thể dung hòaMong sao cha mẹ không xa chúngmừng!

Anh của mẹ là cậu hỏi các cháu:Nhìn kìa các cháu lệ rưngNghe cậu phân giải dừng chân cúi đầuCha cháu bây giờ ở đâuCho cậu biết để bắc cầu tơ duyênCậu khuyên cha cháu nghe liềnChớ nên rơi lệ, Hoàng Thiên thấu tìnhBóng đêm rồi tới bình minhTin cậu chớ khóc, gia đình không saoMẹ cháu tánh nóng càu nhàuCha cháu hổ thẹn thấp cao rầy ràCó dịp cậu sẽ khuyên chaMẹ cháu cũng phải lời ra dịu dàngNóng nảy gãy đổ gia cangNóng nảy nhà cửa tan hoang hại mình

Người anh trở lại nói cùng em gái:Khuyên em lắng động làm thinhChồng về chớ có bực mình, nghe anhĐể anh lựa lời dỗ dành

187

Chồng em nghe được cơm canh ngọtngàoKhuyên em dằn bớt thương đauGiận lên nói cứng, lệ trào khôn vơi

Người anh mở pháp cho em gái nghe:Em ơi! Có Phật, có TrờiỞ đời mạng số khó rời tơ duyênNợ duyên kiếp trước ước nguyềnNgày nay gặp lại lương duyên Trời dànhĐường đời vạn nẻo vòng quanhDo lòng kiên nhẫn sự thành trong tay.

Người anh nói về Thiện Tài:Anh có kinh điển Thiện TàiEm vui anh sẽ trao tay kinh nàyKinh này càng đọc càng saySay lời thơ Thánh giãi bày lý thôngThiện Tài Phật gọi Tử ĐồngTiếp luồng quang điển ra công chép vàoThiện Tài kiếp đọa trần laoEm ơi! Chuyện lạ chiêm bao khó ngờMong em học hỏi lời thơKhông còn mày mặt bơ phờ buồn lâuHọc Phật quên hết nỗi sầuHọc Phật em có nhịp cầu bước quaMình nay chẳng còn mẹ chaThương em anh muốn phôi pha nỗi buồnChuyện đời khó thể được suông

188

Làm người chấp nhận tấn tuồng hóacông

Nghe tiếng em rể về nhà:Em ơi! Nghe tiếng đàn ôngChắc là tiếng nói đó chồng của emEm mau nép mình bên rèmĐể anh khuyên nhủ lời đem dung hòa

Anh vợ chào em rể:Bước ra chào hỏi dượng BaTôi nào hay biết xảy ra chuyện gì?Mới nghe dượng giận bỏ điỞ nhà con, vợ lâm li lệ đầyHôm nay anh đã tới đâyNể anh dằn lại lời này khuyên chungVợ chồng chớ có lạnh lùngCòn con, còn cái hãy nên dung hòaChớ nên giận vợ đi raNghe anh đi dượng, vợ nhà là hơnBỏ qua chớ nên giận hờnCon còn nhỏ dại, thua hơn làm gì?Đàn bà ích kỷ đôi khiGhen bóng, ghen gió, chồng đi nghi ngờ

Anh vợ khuyên em rể tiếp:Thời gian mái tóc bạc phơNgày sau lớn tuổi sẽ nhờ đàn conLàm người, phước đức nên bònTương lai con cháu chẳng còn gian nan

189

Tình chung quý hơn bạc vàngMong dượng nghĩ lại gia cang vui vầyDượng xem gió đẩy tan mâyBầu trời trong sáng chẳng còn hờn nhau

Anh vợ nắm tay em rể bước vào phòng:Bước vào chồng vợ nhìn nhauLòng còn bỡ ngỡ, con vào ôm chaTất cả lệ đổ chan hòaTình thương sâu đậm khó xa cho đành

Chồng biết lỗi nỉ non cùng vợ:Thôi em chớ có giận anhNghĩ ra mới thấy quẩn quanh vòng đờiTại mình tất cả, em ơi!Lạc lòng hoa bướm, bỏ rơi vợ nhàTừ nay bổn phận làm chaLo cho con cái cửa nhà ấm êm

Em rể tỏ lời cùng anh vợ:Anh Hai lời lẽ ngọt mềmKhuyên cho em tỉnh, đường đêm rọi đènVợ em giận hờn bởi ghenTừ nay học Phật chẳng chen vào bùnNguyện lòng cùng vợ thủy chungCám ơn anh đã thứ dung lỗi này.

Anh vợ vui vẻ chào ra về:Em ơi! Bóng ngả hướng tâyAnh xin lui gót, heo bầy cho ănMột mình chị Hai lăng xăng

190

Chẳng yên trong dạ, về ăn cơm chiều.Thiện Tài phân giải và kết thúc:

Thiện Tài mở điển Trời kêuDệt nhiều câu chuyện dắt dìu chúngsanhMong cho giáo pháp thực hànhLòng không động dậy, tựa cành hoathơmLời lẽ nhắc nhở sớm hômTu trong tâm ý, chớ chờm ngó caoNgười tu chẳng có làm màuLòng Ta, Ta biết chẳng nao núng lòngChơn tâm là chỗ không khôngLòng không say đắm, bụi hồng nàovương?Xác thân tạm bợ vô thườngBiết câu Phật dạy lên đường tầm duyênThiện Tài chào khắp mọi miềnTừ bi chánh giác, thiện duyên đạo thành.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

191

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 18, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 15, tháng 11 Tây, năm2008)

Bỗng Nghe Tiếng Động*

Gia đình hai vợ chồng già:Bỗng nghe tiếng động trong phòngVợ vô xem thử ông chồng ra saoNgã dài, miệng mở phều phàoTay chỉ to nhỏ cướp vào, bà ôi!Nó vừa chạy thoát đi rồiNó đem bịt mặt, bà ôi, nghi ngờTiền bạc lục soát hốt quơNửa đêm vắng vẻ nào ngờ, bà ôi!Nghĩ là đứa cháu của tôiNó xô tôi té để rồi thoát thânCờ bạc đang lúc túng cầnCha nó nghèo khó, người thân có tiền.

Ông chồng thấy đỡ, gọi vợ:Đỡ tôi lên giường nằm yênTôi tưởng giây phút xuống miền âm tyBà ơi! Bà khóc làm gì?Tôi chưa có chết, hãy đi pha tràChuyện này bà chớ nói ra

192

Chú Ba nghe được buồn mà ích chi?Lặng yên để ý những gìXem coi thằng Bổn có gì lạ không?Trong tay nó lấy vàng ròngNào là bạc giấy, lắng lòng chờ xemDù sao cha nó là emKhi tôi dẫn chứng khó đem vào tù

Ông chồng nói tiếp:Bà ơi! Mình đã biết tuLòng nào bao nỡ bỏ tù cháu con?Tra khảo nó phải chịu đònTôi thương cha nó, sanh con vô phầnVô tâm đi hại người thânTôi đây là bác, thân nhân ruột ràBác nó xem cũng như chaNó khờ, nó dại, mới ra thế nàyNói ra xấu hổ chẳng hayThật ra khó xử lòng này của tôiXem như tiền đã mất rồiRớt rơi nào biết, lôi thôi làm gì?

Ông chồng nói tiếp:Mãi buồn bà chẳng nói chiThôi thì bà hãy niệm A Di ĐàTuổi này khổ nạn đã quaTôi còn khỏe mạnh với bà mừng vuiChớ nên mất mát sụt sùiCòn vườn, còn đất, hụt tui (tôi) bán dần

193

(hụt là thiếu xài)Bà vợ lên tiếng cùng chồng:

Ông ơi! Hãy nghỉ dưỡng thânNói nhiều chỉ mệt, ông cần nghỉ ngơiNgủ cho ngon giấc sáng mơi (mai)Chờ ông khỏe lại hãy mời chú BaXem coi thằng Bổn ở nhàHay là đã trốn, nó là kẻ gianCanh khuya trời đã sắp tànQua rồi tai kiếp, bình an là mừng!

Trời đã sáng:Mặt trời chiếu rọi sáng trưngTiếng chim cất hót mùa xuân sắp về

Ông lão nói với vợ:Bà ơi! Mình mẩy ẩm êBà cho rượu thuốc thoa vô chỗ nàyMồi thuốc tôi nằm ghế mây(ghế đan bằng cây mây)Gọi kêu cháu gái tới đây ông nhờSang nhà ông chú đưa thơBảo là anh Cả đang chờ chú Ba

Chú Ba tới nhà anh Cả:Chẳng lâu chú Ba tới nhàMời ngồi trà nước vừa pha đầy bìnhBước vào chú Ba làm thinh

Giây phút chú Ba lên tiếng cùng anh mình:Chuyện chi anh Cả mời mình sang đây?

194

Chuyện gì xin anh tỏ bàyHổm rày em bận, anh Hai thế nào?Em bận đắp nền nhà caoThằng Bổn nó khá làm giàu, anh ơi!Nó cho một số tiền lờiĐể em sửa lại chỗ nơi cửa nhàBây giờ nó đã đi xaLàm ăn lớn lắm, có mà bạc muôn!Nó bảo cha chớ nên buồnLàm ăn rộng vốn, việc suông trở vềKhông dè thằng Bổn giỏi ghê!Bấy lâu mắng nó, vô nghề say sưaCờ bạc quen tánh dối lừaNay nó thành đạt, em thưa anh mừng.

Bác Hai thằng Bổn nghe xong giựt mình:Bác Hai đôi mắt sáng trưngNgập ngừng lời nói: anh mừng cho emThời gian em để chờ xemCoi nó có thật làm đem tiền vềHay là nó mãi say mêNói lời gian dối, gần kề bạn hưBài bạc quen tánh của ngườiKhó mà chừa bỏ, lừa người thời hayLại còn uống rượu thường sayAnh mong thằng Bổn có ngày nên thân.

Anh Cả nói tiếp cho chú Ba hay:Hôm nay anh rất bần thần

195

Mấy hôm trước đó bỗng dưng cướp vàoMạng anh với chị không saoTiền vàng mất sạch, mừng anh thoát nànBịt mặt xông vào quá ganLấy xong đẩy té ngã ngang tím bầmCầm dao anh sợ nó đâmGọi em tới để thăm anh chuyện buồn.

Chú Ba nghe xong thương anh và lo nghĩ:Anh Hai Trời độ luôn luônMừng cho anh Cả chuyện buồn vừa qua

Cha thằng Bổn sanh nghi:Chẳng lẽ thằng Bổn làm raLòng anh có lẽ nghĩ là con emRiêng em rất lạ tiền đemCho em nhà sửa lời đem kể rồiQuả thật xấu hổ, anh ôi!Trong lòng em rất bồi hồi xót xaLàm cho xấu hổ ông bàEm đem tủi phận làm cha ích gì?Cớ sao nó lại bỏ điChắc là sợ lộ tức thì cao bay

Bác Hai thằng Bổn khuyên cha nó:Em ơi! Chớ có phơi bàyChuyện này nó chối, họa tai vô cùngXem như tai họa buồn chungĐể anh mở pháp chớ dùng tâm mêChờ khi cho nó trở về

196

Từ từ bày giải chuyện về quả căn.Bác Hai thằng Bổn nhắc Thiện Tài:

Hạ ngươn Đồng Tử xuống trầnHiện thân kiếp nữ lãnh phần viết kinhTiếng đồn khắp cả làng mìnhĐời khen nức nở thơ kinh Thiện TàiEm ơi! Lời pháp sửa saiMong cho thằng Bổn học bài chánh chơn

Cha thằng Bổn an ủi anh mình và chào ra về:Xin anh chớ để giận hờnSanh con khó dạy tủi hờn biết bao!Lỡ rồi biết nói thế nào?Mong anh thông cảm nỗi đau trong lòngĐói no tạm đỡ cũng xongNào mong tiền của vàng ròng của aiEm đây xin lỗi anh HaiCon làm ra chuyện quá sai lỗi lầmRa về cắn rứt lương tâm.Chào anh lui gót, anh nằm nghỉ ngơi.

Thiện Tài kết thúc:Thiện Tài chào khắp người đờiViết xong câu chuyện, bút rời cầm tay.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

197

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 18,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 15, tháng 11Tây, năm 2008)

Thiện Tài Kiếp Tôi*

Thiện Tài hiện kiếp xin phân bày:Tôi ngồi mở đạo, chẳng ai tinPháp kinh thơ điển giựt mình gần xaCho tôi trong phái giáo tàMời xem thơ kết tình hòa đậm sâuPháp hoa nối bắc nhịp cầuCho ai nhận thức trọn câu bi lànhXin chào tất cả chúng sanhNhờ luồng quang điển kể rành về tôiBiết bao sóng gió đảo nhồiNhờ ơn Phật độ thân ngồi vững anThử thách qua cuộc đá vàngTrời thương ban lại điển quang đượcdùngNỗi lòng vui sướng gởi chungBà con cô bác khắp vùng yêu thơ

198

Thơ làm điển chẳng lu mờHồn thơ lai láng đưa bờ Tây Phương

Thiện Tài nói tiếp:Nhờ tin nhìn thấy nghiệp trườngNhờ lòng cải hối nghiệp vương giảm lầnNhờ tu khắc phục bản thânNhờ lòng hiểu đạo hận sân không còn

Thiện Tài nhắc lại lời Phật Tổ:Nhờ câu Phật dạy nỉ nonThân trần tạm bợ không còn bao lâuCon ơi! Chuyển hóa hoàn cầuNhìn xem thấy rõ bọ sâu dẫy đầyGọi kêu khắp cả đông tâyNạn trời khó tránh, lệ đầy thương dânCon ơi! Bao lớp sóng thầnChưa yên vùi lấp xa gần ngẩn ngơCác con biển khổ tối mờMãi lo sát khí, đến giờ chưa hayMãi câu danh lợi tiền tàiMãi lòng đối xử hằng ngày dã tâmMãi hận nung nấu âm thầmRình mò sát hại vô tâm Phật buồnHại người nào có được s uôngThời gian báo ứng tích tuồng con gâyCon ơi! Lắng nghe lời nàyLời khuyên Phật Tổ đủ đầy phúc duyênLàm phải thân mạng bình yên

199

Làm phải chẳng vướng lụy phiền, bớcon!Làm phải đêm về ngủ ngonLàm phải nào khác trăng tròn thánggiêng

Thiện Tài nhắc tiếp lời Phật Tổ:Quả căn những kẻ tham tiềnLàm điều không phải, trả liền đời sauNhìn xem khắp giới đồng bàoMỗi người, mỗi nghiệp không sao chốitừKẻ thời quơ quào chẳng dưKẻ thời đôi mắt đem hư bị mùKẻ thời giả dạng thầy tuThấy đời tin tưởng, hào xu gom vềKiếp sau lãnh tội nhiều ghêLàm cho hoen ố Bồ Đề minh khaiKẻ thời trở lại đầu thaiTùy duyên lên cõi trần ai nhận phầnBấy nhiêu lời lẽ Ông phânÔng trả luồng điển Thánh nhân ThiệnTài.

Đoạn Thiện Tài nối tiếp theo lời Phật vừa xong:Thiện Tài nối lời Như LaiPhút giây gặp Phật qua bài pháp duyênNói sao hết chuyện trần miềnNhờ luồng điển kết nên siêng viết hoài

200

Tựu về điển rợp hoa khaiThiện Tài đóng góp nhiều bài tỉnh tâm

Thiện Tài mở pháp:Thương trong giây phút lạc lầmDở dang cuộc sống âm thầm khổ đauRa đời lẫn lộn vàng thauNhờ lời pháp Phật chùi lau tâm trầnNhờ lời pháp Phật diệt sânNhờ lời pháp Phật cải lần tối mêMong ai lỗi đạo quay vềBờ mê sớm tách dựa kề Phật mônPhật môn quy luật giữ hồnPhật môn mở cửa người khôn tầm vềPhật môn bốn cửa hoa khuêBước vào sẽ thấy não nề phôi phaPhật môn đón khách ta bàKhông còn chìm đắm ái hà bao năm (bểái)

Thiện Tài nói tiếp:Thiện Tài đệ tử Quan ÂmNgồi đây chờ đợi kẻ tầm đường tuLời lành điển mở thơ ruRu cho nhân thế sương mù xóa tanChân tâm nhìn thấy rõ ràngKhông còn vướng vấp dây quàng phảichânKhông còn nhiều kiếp trầm luân

201

Nghiệp duyên chấm dứt, lòng ngưng hậnthùNgồi chờ biết mấy mùa thuMà sao vắng khách thật tu không nhiềuTu thật chẳng có bao nhiêuToàn là mượn đạo sớm chiều đẩy đưaLời nhiều, tâm đạo còn thưaLàm sao cứu vớt mà đưa hồn về?

Thiện Tài vâng lệnh Trời ghi sổ:Chẳng phải chọn lựa khen chêThiện Tài vâng lệnh kiểm kê lòng phàmXem ai chính gốc Già LamXem ai mãn kiếp dương phàm tái sinhXem ai mất hẳn tánh linhTrở lên làm thú, tướng hình xấu xaXem ai làm kiếp đàn bàXem ai có phước về nhà non TiênXem ai tham bạc vì tiềnLáo liên cặp mắt, nổi điên giết ngườiXem ai tuổi sáu, bảy mươiMà còn thích gái tuổi vừa mười lămXem ai lỗi đạo ăn nằmVợ chồng còn đó, thông dâm bên ngoàiXem ai hủy hoại phá thaiVô số hồn dại lạc loài bơ vơXem ai lúc khổ cậy nhờLấy ân trả oán, không ngờ dã tâm

202

Xem ai oan trái lệ dầmBao năm hết nợ, Quan Âm dẫn đườngXem ai làm gái tứ phươngLàm gái trả hiếu, hay phường lố lăngXem ai ăn ở công bằngThần linh đến giúp của ăn lâu dàiXem ai làm mối, làm maiLấy tiền khổ chủ, tương lai có nàoXem ai chẳng kể công laoBỏ cha, bỏ mẹ, cháo rau vơi đầy.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài ghi chép đến đâyPháp duyên gởi khắp đông tây lấy dùngĐiển ngưng trao lời thăm chungHữu duyên hội ngộ, lệnh tùng HoàngThiên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 19, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 16, tháng 11 Tây, năm2008)

203

Thương Kiếp Loài Chim*

Thiện Tài thánh trẻ mở điển kể chuyện:Chim về làm tổ trên câyNào tha cành lá phủ đầy tổ chimChim mẹ dáo dát mong tìmLá khô phủ kín trứng chim chờ ngàyKhi đói chim mẹ cất bayTìm mồi ăn đỡ, chờ ngày thấy conRa đời một lũ chim nonChít chiu gọi mẹ mồi ngon chực chờHá mồm chiu chít mỏ quơMẹ đâu chẳng thấy chúng chờ quá lâu

Đàn quạ bay tới:Nào ngờ chim quạ từ đâuLượn bay đáp xớt thảm sầu đàn chim

Chim mẹ về chẳng thấy con:Chim mẹ chẳng thấy mãi tìmBay lên đáp xuống, đứng im, lệ đầyNào ngờ giây phút kém mayTin rằng chú quạ đến đây làm mồiChim mẹ một mình đơn côiLặng nhìn cành lá bồi hồi xót xa

Thiện Tài mở điển tiếp theo, ví chim nào khác cảnhlàm người và luận về kiếp người ta:

Không hơn, không kém cảnh cha vào tù

204

Đau lòng lũ trẻ khóc huGọi cha từng bữa (buổi) mịt mù tăm hơiMẹ thời bịnh nặng, qua đờiĐứa lớn nuôi nhỏ, cơm nhơi qua ngàyBà ngoại nghèo khổ trắng tayLấy ai nương náu ngày dài khó khănỐm đau trẻ chết dần dầnCòn lại người chị muôn phần khổ đauNgười chị gầy yếu xanh xaoTrời kêu số mạng ruột bào như tơCảnh buồn lòng chị ngẩn ngơLệ sầu đã cạn chờ ngày gặp cha

Người chị có lòng tin cầu Phật Bà:Cúi đầu con lạy Phật bàThương trong cảnh khổ độ cha chóng vềCha con nào biết hiền thê (là mẹ cô)Vô phần, bạc phước về miền âm gianBà ơi! Cha bị tù oanBảo cha cháu cướp ngân hàng, bà ơi!Cha cháu thân bạn ngoài đờiHọ làm đổ tội cho thời cha conMẹ buồn sanh bệnh mỏi mònEm con hai đứa chết non tội tìnhBà ơi! Bà có hiển linhXin Bà cứu độ oan tình cha conĐời con sự sống không cònMãi buồn, mãi nhớ em con đó Bà

205

Chạnh lòng nhớ mẹ thiết thaThương mẹ mất sớm lìa xa cõi đờiBuồn lâu mòn mỏi sức hơiBuồn lâu con muốn hủy đời này điKéo dài sự sống ích gì?Lệ sầu chan chứa, huyền vi nhờ BàMong ngày sớm gặp mặt chaSợ con sức khỏe không mà bao lâu

Cô gái cầu xin tiếp:Mong Bà bắc nối nhịp cầuGặp nhà hiền đức thâu con vô làmCon nguyện lòng dạ không thamCơm no hai bữa (buổi) cam lòng khiếnsaiCon mong có chút tiền xàiThừa tiền con gởi trao tay cha dùngBà ơi! Con khấn lung tungBởi trong cảnh khổ đường cùng đời conCon mong trả hiếu vẹn trònThương cha cảnh chịu trăng non lu mờBà cho con được ước mơGặp người tốt bụng vương tơ cảnhnghèoCho con có chỗ nương theoĐể mong thoát khổ cảnh nghèo, Bàthương.

Cô gái thấy trong người khó chịu vào nghỉ:

206

Bỗng cô khó chịu lên giườngMơ màng nằm thấy Tiên Nương gọi nàyCảnh con khổ nạn Bà hayĐó là đến lúc chịu rày nghiệp duyênNghiệp duyên khó giải được liềnHẩm hiu đành chịu không tiền khổ thânEm con cùng mẹ mãn phầnTrả xong nợ thế lần lần ra điCon đây chưa tới thời kỳVài năm tới nữa sẽ thì gặp chaThôi con niệm Phật Di ĐàKiếp này tâm giữ hiền hòa đừng thamCòn trong kiếp tới tái phàmCùng cha trả nghiệp tội làm chứng gianHại người bỏ mạng thác oanÁn kêu khổ chủ lệ tràn thâm bâuKiếp này chuốc khổ, chuốc sầuChớ than, chớ khóc thỉnh cầu Quan Âm

Bỗng cô gái giựt mình tỉnh giấc:Bỗng nhiên bóng tối đen sầmBà Tiên mất dạng, tỉnh nằm ngẩn ngơ.

Cô gái bàng hoàng suy luận:Nghiệp duyên báo ứng nào ngờ?Cha con liên lụy bây giờ tường triKiếp qua nào biết tội gì?Nay trong giấc mộng Bạch Y hiện vềBàng hoàng chợt tỉnh cơn mê

207

Con xin cúi lạy nguyện thề tầm tuCô gái nghe đồn Thiện Tài:

Thiện Tài mở pháp thơ ruTiếng đồn cõi thế trăng thu lối vềMượn lời Phật dạy phá mêChần chừ kẻo trễ, Thánh về cô đơnThánh ra phục chức ngôi hườnThiện Tài Đồng Tử trổi đờn pháp khaiLòng vui sẽ có một ngàyTìm kinh Thánh trẻ Thiện Tài độ sanhBiết bao lời lẽ dỗ dànhQua cơn sóng gió, nhà tranh Phật vàngMình sẽ dọn dẹp sửa sangTại gia tu học, cất hàng bán rongỞ vậy chẳng có lấy chồngTrả trong một kiếp, hết lòng tầm chơn.

Cô gái chào từ giã bà con:Bà con chia xẻ cám ơnChúc cho cô bác tầm chơn về nguồn.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp suối tuônXem thơ Đồng Tử luôn luôn rộng lòngLời thơ giải tỏa mênh môngKhông còn ở chỗ bụi hồng nghiệpvươngChúng sanh chung kiếp vô thườngBiết câu tà chánh lên đường tầm duyên

208

Không còn nghiệp quả nối liềnKhông còn sanh tử luân phiên chuyểnvòngKhông còn sầu khổ lệ đongKhông còn cất gánh hàng rong đườngdàiThiện Tài trở lại trần aiVì thương bá tánh thơ dài chưa ngưngQuyển này, quyển cuối, tin mừngCho ai chờ đợi hoa xuân nồng nànVài hàng giã chào thế gianThiện Tài Đồng Tử điển quang xa dần.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 19,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 16, tháng 11Tây, năm 2008)

Chợt Tỉnh Cơn Mê*

209

Cậu trai kể lời mẹ dạy:Mẹ tôi đi chợ vừa vềGọi con kể chuyện bên lề đói noThấy người đói khát nằm co

Lời người mẹ nói với con:Riêng con phủ ấm, mãi lo chơi bờiKẻ nghèo thương quá, con ơi!Riêng con miệng lưỡi dùng lời đẩy đưaRong chơi lêu lổng chẳng chừaỶ nhà giàu có, thân chưa hiểu đờiMẹ buồn, buồn quá, con ơi!Tuổi con mẹ thấy ngoài đời nên thânCon thì từ chối hôn nhânThả lên, thả xuống, chẳng cần lắng ngheMãi theo một số bạn bèTiền xài như nước, mẹ nghe đau lòngÔng Trời thật quá bất côngMẹ cha tằn tiện để lòng vì conKhi nào mẹ chết tiền cònCon đem làm vốn, vợ con sau nàyMẹ chưa nhắm mắt trắng tayÔi, thật vô phước mẹ rày sanh con!Chạnh lòng lệ mẹ lăn tròn

Bà mẹ nói tiếp:Con nào có biết mẹ còn bao lâu?Con chưa tỉnh giấc, mẹ rầuEm con nhỏ dại, đứa đầu sanh hư

210

Có tiền nhận lấy đời cườiHọc hành dang dở làm người ích chi?Lắng nghe lời mẹ sửa điNgày nào bạn dẫn con đi vào tùĐàng điếm, gian xảo, lu buCon nào biết được cảnh tù ra sao?Mãi ỷ mình con nhà giàuCó tiền trên hết bảnh bao vô cùngRượu ghiền, thận yếu, chân runGan con sắp hoại, mãi dùng rượu bia(beer)Mẹ già chưa về bên kia (chết)Thì con đã sớm lìa xa cõi đờiBởi thương mẹ nói dài hơiHay con đã lỡ vướng thời bệnh chi?Hay là bệnh HIV?Thuở nào mẹ thấy ít khi vui cườiCon ơi! Gần tuổi ba mươi (27 tuổi)Mà sao khờ dại, làm người tệ thay!Mẹ tiếc một thời làm traiNói ra chẳng hiểu, thời nay lộng quyềnChẳng nghe lời cha mẹ khuyênDo con tạo lấy nghiệp duyên quả này.

Bà mẹ mở pháp dạy con:Thiện Tài trở lại trần aiThơ làm cải hóa nhiều bài tỉnh tâmThiện Tài đệ tử Quan Âm

211

Con nào có biết để tâm học đòiHọc lời pháp Phật gương noiXa nơi phù phiếm, chẳng lòi tánh thamCon ơi! Một kiếp nhân phàmTạo chi quả nghiệp để làm ngựa trâuCon nào rõ sự nhiệm mầuThiện Tài hiện kiếp điển thâu có hoàiKiếp này hầu Phật Như LaiNhiều bài thơ điển Thiện Tài giáo dânTiếng đồn gần xa cõi trầnRiêng con nào biết hiện thân Thiện TàiĐể con cứu hồn tương laiLâu ngày tạo nghiệp vì sai lỗi lầm

Bà mẹ nói tiếp với con:Việt kiều về nước ghé thămBáo tin cho mẹ bà Năm làng nàyĐịa chỉ kinh gởi về đâyĐến đó thăm hỏi, trao tay dễ dàng

Bà mẹ hỏi con:Con nghe sao chẳng hỏi han?Sao con lệ chảy đôi hàng buồn hiu?Hay con khó nói những điềuTrong lòng dấu kín ít nhiều riêng conHay mẹ lỡ lời cùng con?Làm con tủi phận lệ tròn nhỏ saLời mẹ tất cả thương màCó chi chớ giận mẹ già, con ơi!

212

Người con trai tỏ bày cùng mẹ:Cám ơn mẹ dạy đủ lờiBiết ra đã trễ, lệ rơi đau lòngThân con vướng bệnh khó mongNhư lời mẹ dạy, bạn đông hại đờiĐó là bệnh aids, mẹ ơi!Bệnh hành khó chịu, ráng thời làm vuiBởi con mượn rượu say vùiBạn bè xa lánh, ngậm ngùi thương thânTại con hủy hoại bản thânTại con cãi lại song thân, Trời hànhTại con vượt quá lằn ranhGia đình lễ giáo, học hành chẳng loVô tâm, trí lại tối mòMãi theo bè bạn trễ đò qua sông.

Cậu trai nhắc Thiện Tài:Mẹ khoe danh Thánh Tử ĐồngLòng con hổ thẹn với Hồng hài NhiNhỏ tuổi xuất khẩu thơ thiNhỏ mà độ thế Tam Kỳ pháp khaiNhỏ mà đầy đủ trí tàiLòng con xét thấy báo rày mẹ chaHôm nào con xin mẹ giàCho con che một mái nhà ở riêngBấy lâu làm phiền mẹ hiềnNay con thông suốt, lòng siêng niệm từKhông còn ôm mối sầu tư

213

Chờ ngày hơi dứt, kiếp người đã xongXin mẹ chớ có bận lòngBởi thương ỷ lại vướng vòng khổ đauThôi mẹ, con phải đi vàoVào phòng nằm nghỉ, xin chào bà con.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài lời mở đẹp tr ònPháp duyên độ kẻ trăng non lu mờThiện Tài kết thúc lời thơMong chung cô bác đón chờ thơ xemHạ màn xin chớ bỏ rèmHọc câu chánh pháp, anh em thuận hòaGiã chào tất cả gần xaHữu duyên gặp lại nơi nhà Cung Tiên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 19,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 16, tháng 11Tây, năm 2008)

Trời Phủ Mây Đen*

214

Cháu gái nóng lòng tìm bà nội già:Bà ơi! Trời phủ mây đenBà đâu, bà hỡi, đỏ đèn chưa vô?Bà bảo chiều ra viếng mồCháu con tìm mãi, bà vô ngả nàoHay là bà sụp hố ao?

Cô gái gọi cha mẹ:Mẹ cha ơi hỡi! Tiếp vào tìm xemHô to làng xóm, anh em!Đốt đèn rọi khắp xem coi thế nàoGò đất chỗ thấp chỗ caoBà không để ý, lỡ nhào biết đâu?Cô gái càng nói, cha rầu!

Người con trai, cha cô gái, gọi mẹ:Mẹ ơi! Mẹ ở nơi đâu hiện giờMẹ thấy con cầm đèn quơThấy được ánh sáng, giơ tay con mừngThân già dễ bị sa chânMà sao mẹ thích cúng dâng lễ bàyCha mất vừa tròn năm nay (1 năm)Mẹ thường lu i tới mộ ngoài đồng hoangÁnh dương mờ ảo sắp tànMây đen kéo tới, lòng càng thêm loMẹ ơi! Linh tính báo choChắc là số mẹ lên đò gặp chaCon cháu nghe nói khóc oàCầu khẩn van vái Phật Bà Quan Âm

215

Độ cho mạng số Mẹ cầmĐừng bỏ con cháu âm thầm ra đi

Bỗng có tiếng rên nho nhỏ và bà con giúp đỡ hếtlòng:

Bỗng nghe tiếng rên lạ kỳĐứng bên gò mối thấy thì hố sâuAnh em tất cả đèn dầuRọi sâu nhìn kỹ, áo nâu đúng bàTrông thấy tất cả mừng la

Có người lên tiếng bảo giữ im lặng:Bà đang thở yếu, chớ la làm ồn!Cháu nội trai trưởng đức tônNhảy xuống đỡ nội, điếng hồn lăng xăngĐường về cao thấp chẳng bằngTới nhà bà chẳng nói năng ra lờiGiây phút bà đã tắt hơiVây quanh con cháu tỏ lời tiếc thươngTiếng khóc náo động đêm trườngBà con mai táng hòm rương chôn bà

Người con trai cùng gia đình viếng phần mộ mẹ,rồi nói lên:

Mẹ ơi! Lòng con xót xaRa đi chẳng nói, lệ hòa đẫm khănLòng buồn con trẻ nghĩ rằngTròn năm mẹ đã nằm gần bên chaVì sao xảy đến tang nhàPhải chăng thiếu phước nhà ta thế này?

216

Phải chăng cha đã lỡ gâyTội tình khó nói, trời bày trớ trêuCon thương, thương mẹ rất nhiềuMẹ chưa hưởng phước, gặp điều tráingangMẹ chưa hưởng phước hơi tànLòng con kính mẹ, nén nhang tỏ bàyHương thơm khói quyện mờ bayMẹ về mẹ chứng con trai có lòngCon dâng trà quả cùng bôngMẹ về chứng lễ, vợ chồng con vuiMẹ ơi! Xa cách ngậm ngùiCòn đâu tiếng nói ngọt bùi mẹ choCòn đâu trong, đục mẹ loCòn đâu một thuở mẹ ho canh dài

Con trai kể tiếp lúc mẹ còn:Còn đâu buổi sớm ban maiMẹ thức dậy sớm tụng bài pháp hoaChắp tay miệng niệm Di ĐàCầu xin Đức Phật cửa nhà bình anCon nhìn mẹ mặc áo tràngLòng con thương mẹ vô vàn, mẹ ơi!Mẹ đi, mẹ chẳng một lờiĐể con ở lại cõi đời quạnh hiuMẹ đi trong lúc xế chiềuChẳng ai đưa mẹ, mẹ kêu mỏi mònCó phải mẹ đã trông con?

217

Mà con vắng mặt, giận con vô cùngMẹ ơi! Nào ngờ tin hungGia đàng tang chế, khắp vùng mỉa maiĐể mẹ ngã té nằm dàiCon nào hay biết rủi may Trời dànhThương mẹ lệ đổ tàn canhThương mẹ phút cuối chẳng lành nghỉngơiMẹ ơi! kiếp số do TrờiLòng con nào muốn mẹ rời xa con.

Người con trai nhắc mẹ lúc còn sống bà có xemkinh Thiện Tài:

Mẹ ơi! Mẹ nhớ lúc cònThiện Tài Đồng Tử rời non xuống phàmTheo hầu Phật Tổ Già LamLàm thơ kinh điển tường am lý TrờiMẹ xem lúc rảnh nghỉ ngơiMẹ thường khen Thánh cứu đời thơ hayMẹ khen đệ tử Thiện TàiThu Mai về nước biếu vài quyển kinh(bên Mỹ về Việt Nam)Mẹ khen Thu Mai thật tìnhDễ thương đó mẹ, gia đình mời cơm.

Cậu trai nhắc mẹ tầm Thiện Tài. Khi mẹ thấy vòngxa hỏa, mẹ tới xin cứu hồn:

Mẹ trông ánh lửa đỏ ngòmĐó vòng xa hỏa, mẹ khòm khải tâu

218

Thiện Tài Đồng Tử hoàn cầuXuất hồn dạo khắp để thâu hồn vềBiết mẹ Đồng Tử chẳng chêLúc mẹ còn sống chẳng mê đường trầnMẹ chớ buồn tủi bâng khuângThiện Tài Đồng Tử phi thân tới liềnMẹ cầu, mẹ khẩn cho siêngThánh trẻ cảm động vớt liền hồn saMẹ ơi! Lời lẽ chỉ quaMong mẹ nhớ rõ, chiều tà dời chơn.

Ra về gia đình đều nhỏ lệ;Tỉ tê dế trổi như đờnÂm thanh réo gọi cô đơn đây rồiNhìn theo hướng áng mây trôiBồi hồi tưởng mẹ xong rồi kiếp duyên.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tà i kết thúc điển viềnDòng thơ trải khắp bốn miền sớt chiaĐến lúc cũng phải xa lìaGìn câu Phật dạy lưu bia ngàn đờiXin chào bá tánh khắp nơiGiây phút gặp lại qua lời thơ kinh.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

219

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày 20, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 17, tháng 11 tây, năm2008)

Đố Ai Vật Gì*

Thiện Tài mở điển hỏi chúng sanh:Thiện Tài khoe cá nhiều màuCõi đời hiếm thấy, mời vào tới xemCá mừng biết ý chủ đemThả nơi biển thế, đời xem rõ ràngCá này màu tỏa kim quangCá lội giây phút lẹ làng xuống lênCá khôn gọi chủ đúng tênCá luôn vùng vẫy nói lên sức mìnhCó lúc cá buồn làm thinhLúc vui cá thích tâm tình gần xaĐôi khi cá trách Trời giàCó lúc cá lại hát ca một mìnhCá khôn hiểu ý chúng sinhHỏi chào lễ phép ngả mình lệ tuônCá chạnh xa bạn nên buồn

220

Đôi khi cá nhớ cội nguồn cách xaCá thích nghe tiếng chim caCùng nghe tiếng suối nhạc hòa âm thanhCá theo hầu chủ hiền lànhChủ sai làm việc lòng thành hầu chuôngChuông ngân theo tiếng gió luồngNào ai thấy được chuông theo gió vềCá hầu bên cạnh say mêTiếng chuông theo gió mở đề chánh tâm

Cá xưng tôi cùng chúng sanh:Thầy tôi đệ tử Quan ÂmGọi tôi thần cá, không lầm đúng danhChức thần phần thưởng Trời dànhKiếp này hầu chủ sáng danh Thiện TàiCá thần thương chủ tái laiBuồn duyên chủ tớ, ngày dài trần gianHầu chủ qua lúc khổ nànTrăng thanh gió mát dạo đàn ngắm hoa

Cá thần bảo là Thiện Tài hỏi đố:Chủ tôi Thánh trẻ đó màThích vui hỏi đố gần xa trả lờiHỏi xem phải cá lội bơiHay là vật khác, trả lời lắng nghe.

Cá thần chế diễu bà con:Bà con cười lấy tay cheLạ thay cá biết nói nghe tiếng ngườiCá nhìn bà lão sáu mươi

221

Ngẩn ngơ tâm trí chẳng cười buồn hiuBà lão thở ra hơi nhiềuHay là suy nghĩ những điều đố chăng?

Cá thần thấu hiểu bà lão nghĩ thầm:Bà đang suy nghĩ thầm rằngVật chi mà biết nói năng gọn gàngVật chi tỏa màu kim quangVật chi rất lạ Trời ban được dùngVật chi suy nghĩ lung tungThiện Tài tái thế thường dùng vật chi?Vật chi ví cá lạ kỳVật chi khó đoán, hỏi thì ai đây?

Bà lão thầm nghĩ Thiện Tài thường dùng thầnthông:

Thiện Tài làm gió xua mâyThiện Tài lịch sử thường gây họa cùngNào là xuống dưới Long CungPhá ôi náo loạn, thích dùng phép chơiNào là hóa lửa khà hơiQuỷ thần khiếp vía trò chơ i Thiện Tài!

Bà lão thầm nghĩ nói tiếp:Nay trong kiếp đọa tái laiMuốn dùng vật đố không ngoài tài caoKhoe trong khắp giới đồng bàoChớ nên xem cá nhiều màu thường thôiCá thần hầu chủ phục ngôiCá thần một dạ thả trôi theo thầy

222

Bà lão suy nghĩ đến đâyBà lão bỗng nghe cá gọi bà giựt mình:

Bỗng nghe cá gọi: Bà rày thông chưa?Trả lời cho cá ý vừaXem bà đoán trúng thưa qua chủ mừng

Bà lão nghe qua lúng túng:Bà lão trố mắt sáng trưngCho thêm vài phút, xin đừng hối mauBà lão thở ra xin chàoNghĩ lâu chẳng biết vật nào gọi tênThôi thì cá thần nói lênCho lão được biết cá tên vật gì?Lão người phàm tục biết chi?Để người Thánh trẻ Hài Nhi mở đềTâm trí mờ tối chớ chêBởi lão học đạo Bồ Đề chưa thôngLàm sao sánh với Tử ĐồngTử Đồng học đạo lảu thông hàng đầuHỏi đố thơ dệt tròn câuLão bà đành chịu cơ cầu vòng quanhNhư chim chẳng biết lựa cànhLạc loài thân phận, đạo thành chưa xongNói lên bà lão buồn lòngGià mà thua trẻ, bụi hồng mãi vương

Bà lão tâm sự cùng cá thần:Cảm thông cá thần xin thươngThân phận bà lão nghiệp trường còn xa

223

Mưa sa gió phủ thân giàLàm sao hết nghiệp về nhà Bồng Lai?Để lão gặp lại Thiện TàiBõ hồi gian khổ trần ai kiếp người

Bà lão nói tiếp ước nguyệnCá ơi! Tuy tuổi sáu mươiLão còn khó tánh, lòng người nhỏ nhoiLão biết bản tánh hẹp hòiLão mong giác ngộ xem coi kinh thườngCho lòng dằn tánh ghen tươngCho lòng nhìn thấy con đường Phật khaiCho lòng đối xử tình dàiCho lòng nhẫn nại, dù ai ghét mìnhCho lòng nhận kiếp phù sinhHợp tan giây phút tướng hình rã tanCho lòng đêm mặc áo tràngChắp tay lạy Phật cầu an xa gầnCho lòng diệt tánh hận sânCho lòng biết đạo chẳng gần chỗ vuiCho lòng thương kẻ cùi đuiCho lòng chẳng giục xúi ai bỏ chồngCho lòng trả nợ đời xongHứa nguyền như vậy vừa lòng cá chưa?

Bà lão nhờ cá giải câu đố giùm:Vừa thì giải đố đã trưaLão còn bận việc xin thưa chủ giùm

224

Thiện Tài bước vào tiếp bà lão, và giải cá là vậtgì:

Tiếng la quan khách vang rùmThiện Tài chào khách xin giùm lắng ngheGiải đố bằng câu thơ vèCon cá màu sắc lắng nghe vật gì?Đó là vật quý lạ chi?Đó là cây viết Thánh ghi thơ đềCá thần mượn đố vui ghêGần xong câu chuyện chẳng hề dấu aiViết luôn than vắn thở dàiViết đem rơi lệ làm ai tủi lòngViết thần, cá thần có côngTheo hầu bên cạnh Tử Đồng quanh nămDù cho cuộc sống thăng trầmMột lòng chung thủy Quan Âm buộc ràng

Quan khách nghe giải, đẹp lòng lên tiếng:Bà con nghe giải hô vang!Thiện Tài Đồng Tử điển quang sáng ngờiAn lòng về nhà nghỉ ngơiCon Trời lịch sử cứu đời danh thơm!

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp hoa đơmNhờ ơn Phật Tổ sớm hôm điển vềMong đem lời pháp phá mêKhắp trần nhận được quay về bổn cănThiện Tài dứt điển tròn phần

225

Chúc cho cô bác thân tâm nhẹ nhàng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 20, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 17, tháng 11, năm2008)

Cố Chèo Qua Nhanh*

Thiện Tài mở điển gọi kêu xa gần:Chèo chống qua khỏi bến mêBà con cố gắng mỏi mê chớ dừngNgả chiều trời vẫn sáng trưngChèo mau đến chốn danh xưng Thiện TàiNgõ đó về ngả Bồng LaiHiệp cùng Thánh trẻ đường dài cho vuiBấy lâu bể ái say vùiAnh em cô bác cùng tui (tôi) cầm chèoChèo qua khúc vắng cheo leoCố chèo qua khúc hùm beo chực mồi

226

Gần xa cô bác nghe tôiHạ màn gấp rút, trễ rồi chờ ai?Đường xa gian khổ quản nàiMong sao ra khỏi nghiệp dài quá lâuDù cho bể rộng, sông sâuBiết câu giả tạm ở lâu thêm buồnỞ lâu sóng gió luôn luônỞ lâu tạo nghiệp lệ tuôn không ngừngQua khỏi bể khổ lệ ngưngTrời trong mưa tạnh, mùa xuân trở về .

Chủ lái thuyền gọi kêu:Hỡi ai vừa tỉnh cơn mêQuay về bờ giác, vai kề chung loCố gắng gìn giữ chiếc đòTiện dịp rước khách lên cho thật nhiềuĐó là vâng lệnh Trời kêuHạ màn chở khách đường chiều càngđôngCùng chung tiếp sức một lòngBáo cho khách biết xuồng dong đợingườiChèo mau chớ có dễ ngươiChần chừ trễ cuộc, hồn người chìm sâuMột số khách đổ áo nâuMột số khách đổ cạo đầu tầm chơnMột số hành đạo cô đơnỞ nơi thanh vắng đồi sơn, xuống thuyền

227

Một số tại gia thiện duyênMột số xây cất chùa chiền hiền tăngMột số hiếu thảo trọn phầnMột số kinh tụng chẳng cần công laoMột số bố thí tiền hàoMột số phát thuốc trao tay cứu nànMột số thấy giết khuyên canCứu an mạng sống xuống thoàn đề danhMột số siêng năng đạo hànhChánh tâm thành quả hạ màn mời lênMột số nhẫn nhục thầm rênChịu oan uất ức bước lên thuyền rồngMột số nhắc nhở con đôngKhông làm sai trái bên chồng đềuthươngLuôn luôn ngay thẳng một đườngCông lao dạy dỗ Trời thương cho về

Chủ lái thuyền nói tiếp:Chủ lái chọn lựa khó ghêRáng chèo qua khỏi sông mê thêmngườiCùng chung hiệp sức vui tươiVớt người bể khổ tùy người kiếp duyênThiện duyên đón khách lên thuyềnÁc duyên chẳng rước, nghiệp duyên còndàiÁc duyên chuyển kiếp đầu thai

228

Do trong quả nghiệp tương lai mịt mờÁc duyên do bởi tâm dơGây ra tội lỗi không bờ bến nươngÁc duyên thọ lãnh nghiệp trườngÁc duyên xa mãi Tây Phương khó gầnÁc duyên do nghiệp hành thânÁc duyên do chỗ gạt lần đó đâyÁc duyên bụng dạ tà tâyGạt tiền lừa đảo kế bày mạng vongÁc duyên dùng thuốc hại chồngChồng về mời uống rượu nồng men cayVỗ về lời rót vào taiNgoại tình đành nỡ ra tay giết chồngTội này khó thể lường đongÁc duyên làm thú, xuồng dong rướcnào?Luân phiên cứ thế thay nhauTrở lên, trở xuống âm tào thiên thuTrở lên làm kiếp đui mùHoặc là phong giựt bọt xùi đổ ra

Chủ lái thuyền nói tiếp:Khuyên đời mượn pháp cải tàPhật Tổ sợ quả, thương mà chúng sanhThiện duyên gieo hạt giống lànhÁc duyên chịu kiếp nghiệp hành thươngthay!Thiện duyên hưởng thọ lâu dài

229

Ác duyên ngắn số, nạn tai bất ngờThiện duyên thỏa mãn ước mơÁc duyên chờ đợi, Trời lờ quay lưngThiện duyên dồn dập tin mừngÁc duyên chẳng có mùa xuân cuộc đờiThiện duyên rạng rỡ muôn nơiĐâu đâu nghe tiếng một thời liệt oanhÁc duyên cô độc tàn canhGiọt sầu rơi chảy, em anh có nào?Thiện duyên tiếng nói thanh taoÁc duyên cất tiếng khào khào khó nghe(giọng khàn)Thiện Tài chủ lái chiếc gheLuận về quả nghiệp đời nghe để lòng

Thiện Tài nói tiếp cùng bà con:Cùng nhau đón khách về đôngĐông Tây Nam Bắc một lòng độ sanhThiện Tài hướng dẫn chỉ rànhKinh thơ còn đó, chúng sanh lấy dùngLời kinh mẫu mực thủy chungĐạo hành đúng mức trùng phùng nonTiênKiếp nầy hội ngộ hữu duyênQua lời kinh điển chép biên khôngngừng

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Lời thơ đầy đủ xin ngưng

230

Thiện Tài vào nghỉ điển dừng nơi đâyMong cho cô bác lời nàyTới tay độc giả, Thiện Tài lòng vui.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày 21, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 18, tháng 11 tây, năm2008)

Tiếng Hát Nửa Đêm*

Thiện Tài cất ti ếng hỏi:Tiếng ai cất hát nửa đêm?Nghe sao buồn bã, càng thêm thươngnhiều!Lời ca ẩn ý buồn hiuNão nùng duyên phận, còn yêu thươngchồngGiữa đêm tâm sự mùa đôngChẳng hay phận bạc má hồng ra sao?

231

Mà sao nức nở nghẹn ngàoMà sao lời lẽ đớn đau thế này?Mà sao chuốc lấy đắng cayMà sao giọt lệ vơi đầy tủi thân?

Thiện Tài xưng Ta hỏi tiếp:Tuy Ta chẳng có đến gầnNghe trong hơi gió tủi thân của nàngVì sao nàng phải thở than?Trong đêm canh vắng, đèn tàn giữakhuyaTa người tình cảm sớt chiaBuồn vui chấp nhận Trời kia an bàyNàng chưa biết Ta là aiTa người tốt bụng đoái hoài tha nhơnMong nàng vơi bớt tủi hờnBuồn chi giấc ngủ chập chờn lo raHay chồng nàng đã đi xa?Hay chồng nàng đã lìa xa cõi đời?Nên nàng chan chứa lệ rơiNên nàng tủi phận cõi đời cô đơnHay chồng nàng đã giận hờn?Ra đi ngoảnh mặt bởi cơn lửa lòngChớ nên buồn mãi mênh môngNghĩ quanh, nghĩ quẩn, rối lòng ích chi?

Thiện Tài mời người có duyên nghe pháp:Nàng ơi! Nàng hãy quên điSự gì đến lúc bước đi chẳng lùi

232

Mượn câu pháp Phật làm vuiQua cơn phiền não ngậm ngùi bấy lâuPháp Phật giải cơn mê sầuPháp Phật dẫn lối qua cầu thảnh thơiPháp Phật tỉnh ngộ, nàng ơi!Sầu tư canh cánh một đời đặng sao?Xưng danh Đồng Tử Ta chàoThiện Tài cứu thế lời trao cứu hồnBiết bao câu chuyện bài ônTrình bày chi tiết, tiếng đồn gần xaTa trong kiếp đọa đàn bàPhận duyên Ta cũng xót xa như nàngTa nhờ luồng điển ánh quangNên Ta thông suốt hỏi nàng khuyên lơnBuồn lòng trách cứ thua hơnCanh khuya cất hát cô đơn tội nàngNơi này bể ái thênh thangQuay về bờ giác đưa nàng trở ra

Thiện Tài gọi nàng chắp tay niệm Phật:Chắp tay niệm Phật Di ĐàQua cơn sóng gió, cửa nhà ấm êmTừ nay niệm Phật hằng đêmCho lòng cởi mở, chẳng thêm hận thùTịnh lòng lắng độ ng chơn tuChẳng lời tráo trở, lu bu không cònNgày ngày giữ tấm lòng sonChớ vì danh lợi mãi còn đam mê

233

Đam mê không có đường vềThời gian vàng bạc gom về nơi đâu?Thời gian mái tóc bạc mầuThời gian nhuốm bệnh, không lâu lìa đờiThời gian thay đổi, nàng ơi!Thời gian tất cả do Trời chuyển xoayHết đêm rồi lại tới ngàyMấy ai chối bỏ Trời bày cơ duyênMong nàng nghe lấy lời khuyênQuên đi những nỗi buồn riêng trong lòng

Thiện Tài có lời khuyên tiếp cho sáng mai:Sáng mai dậy sớm ngắm bôngMặt trời chiếu rọi ánh hồng bao laNàng nghe chim hót sau nhàNàng nhìn bướm lượn là đà dễ thươngNàng đi dạo khắp sau vườnLá rơi ngập lối, hạt ươm vươn mầmHương hoa gió thoảng khỏe tâmKhông còn chất chứa lỗi lầm ai gâyNàng nhìn trời rộng mây bayNhư tranh nào khác, khéo tay thợ TrờiNhư hình tiên nữ, nàng ơi!Xiêm y lộng lẫy, chân thời hài congỬng len màu sắc nắng hồngMây trôi lướt nhẹ, thỏa lòng say sưa!

Thiện Tài trở lại hỏi tiếp nàng:Nàng ơi! Nàng ngủ hay chưa?

234

Nghe lời khuyên giải có vừa ý không?Hay là nàng chẳng vừa lòng?Hay nàng vừa ý nên không trả lời?Ta còn bận việc, nàng ơi!Thấy trong hoàn cảnh đưa lời hỏi thămTa là đệ tử Quan ÂmNào phải kẻ xấu, vững tâm đi nàngTrong tay Ta có Kim CangPhóng quang nhờ điển tường ràngchung quanhTheo Ta đường đạo thực hànhMới mong thành quả, tánh lành hoa khaiHữu duyên Ta kể chuyện dàiChẳng duyên Ta chẳng nói dai thế nàyTa thì có mặt đông tâyThơ kinh Đồng Tử xác này chép biênĐiển giăng thơ kết liền liềnNghe qua chẳng tưởng thánh tiên lâmphàm

Thiện Tài nhắc nhở lời sau cùng:Thôi nàng lấy pháp diệt thamBấy nhiêu ân điển thơ làm phút giâyChào nàng tâm sự đến đâyHữu duyên gặp lại, đổi thay cảnh nàngChúc nàng ngon giấc ngủ anKhông còn buồn khổ lên đàng tầm duyên

Thiện Tài phân giải và kết thúc:

235

Thiện Tài mực trải liền liềnHữu duyên đón khách trần miền tới đôngXem dòng chữ kết phụng rồngLượn lên đáp xuống thỏa lòng chungquanhVài lời gởi lại chúng sanhNgàn năm lịch sử ghi danh Thiện Tài.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử tron g kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày21, tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 18, tháng11 tây, năm 2008)

Cửa Chùa Khép Kín*

Thiện Tài mở điển k ể câu chuyện người viếngchùa:

Cửa chùa khép kín từ lâuChẳng ai lui tới cảnh sầu chung quanh

236

Có người thiếu phụ lòng thànhThành tâm đến viếng, vắng tanh thấybuồnChẳng ai bên cạnh hầu chuôngNgôi thờ Phật Tổ chạnh buồn biết bao!Chẳng ai dọn dẹp chùi lauQuanh chùa cây cối cỏ cao mọc đầyHương đèn nào thấy khói bay?Dạo quanh vắng vẻ, chim bầy hót vangGió thổi rơi nhẹ lá vàngTrưa hè nắng ấm cội tàng nghỉ ngơi

Thiếu phụ ngồi nghỉ chân, thả hồn miên man:Nghĩ thân trôi giữa dòng đờiCó gì vui sướng ra đời bấy lâuLàm ăn mua bán dãi dầuGần năm mươi tuổi chưa câu an nhànNay rảnh vừa mới chịu tangChồng vừa mới mất lập đàn cúng vongTỏ ra tình nghĩa vợ chồngNên định tìm gặp sư ông trong chùaĐường xa mệt mỏi chịu thuaDừng chân giây phút xem chùa có aiBỗng nhiên vắng vẻ trong ngoàiTrong lòng thất vọng chẳng ai ra vàoNgồi nghe gió thổi lao xaoCành cây chim hót, ôi chao não nề!Nửa đường gãy gánh phu thê

237

Làm lòng chạnh tủi lệ đầy chứa chanNgồi đây thương nhớ đến chàng

Vợ trách chồng và kể lại kẻ báo tin:Lúc chàng còn sống khuyên can nhiềulầnMãi theo danh lợi hại thânBuôn đồ quốc cấm, lợi phần nhiều hơnĐồng bọn run rủi sa chơnPhái phe nhiều toán, thua hơn tranhhùngĐường rừng dí súng hành hungCủa tiền chúng đoạt, mạng đùng ngã lănTán loạn về báo tin rằngChồng bà bị giết quăng thây giữa đèoChúng rượt, cố chạy, đuổi theoHiểm nguy tưởng chết, vượt đèo về đây.

Bà vợ kể lể tiếp:Tham tiền chàng bỏ mạng ràyNay vì tình nghĩa đến đây tìm thầyCúng vong thờ chàng nơi đâySư thầy đi vắng biết rày tính sao?Càng nghĩ lệ mãi tuôn tràoTrách chàng tham vọng sớm mau lìa đờiChàng chê bán vặt mệt hơiChàng kiếm một chuyến, nghỉ ngơi lâudàiLời nhiều Trời độ gặp may

238

Nhà cao cửa rộng, thua ai cõi đời?Người vợ kể tiếp:

May đâu chưa thấy, chàng ơi!Thấy chàng vĩnh viễn xa rời vợ conThấy chàng thân xác không cònThấy chàng nằm giữa núi non muôn đờiCũng vì tham lợi, chàng ơi!Tuy nghèo chồng vợ ở đời bên nhauTại sao chàng phải làm giàu?Tại sao chàng gánh thương đau mộtmình?Vì tiền chàng phải hy sinhĐể cho con, vợ của mình phủ phê

Người vợ kể lể tiếp:Chàng làm thiên hạ cười chêCho là chàng quá say mê bạc tiềnCho chàng tham vọng khùng điênTiền đưa chàng xuống tận miền âm tyBởi tiền mất cả lương triCầm dao, cầm súng, có gì ra tayVợ con thường khuyên chàng hoà iLời ra gió thoảng, vào tai chút nào?Kiếm tiền trong sự súng, daoVợ chàng rất sợ ngày sau oán thùEm bận mua bán lu buMặc chồng kết bạn giao du bên ngoàiChẳng hề giúp vợ một tay

239

Chê vợ mua bán lai rai ít tiềnNhịn chàng gia đạo cho yênMỗi lần cãi vã mẹ hiền buồn lâu

Vợ kể lể hỏi vong linh chồng:Nay hồn chàng ở nơi đâu?Đồi cao, dốc thẳm, rừng sâu là nhàDù sao mười chín năm quaVợ chồng chung sống một nhà có nhauChàng xa chẳng biết nơi nào?Ngồi nghe gió thổi lao xao tưởng chàngNếu như chàng có thác oanHãy về báo mộng lập đàn cầu siêuChàng ơi! Em kể thật nhiềuBên lòng còn giận trách nhiều bởi tham

Bà vợ nhắc đến Thiện Tài:Chàng ơi! Thánh trẻ tái phàmXuất hồn làm việc Già Lam lệnh đềChàng nên nghe lời hiền thêTầm về tận chốn Thủy Tề hỏi thămHỏi rằng đệ tử Quan ÂmNghe đâu cứu vớt hồn âm hạ mànVớt hồn những kẻ thác oanHỏi thăm rành rẽ Long Quân chỉ đườ ngBinh âm dẫn lối âm dươngCho chàng đến gặp điển nương ThiệnTàiMở điển biết rõ lời khai

240

Mong chàng gặp Thánh Thiện Tài cứuchoHồn oan thâu làm học tròNgài cho chàng xuống âm đò về nonEm mừng ước nguyện vuông trònHồn linh chàng thấu vợ con đau lòngLời em gởi đến mênh môngChàng có nghe được chứng lòng hiềnthê

Người vợ xin từ giã ra về:Chờ sư nào thấy ra vềChào chàng em sẽ lo bề cúng vong

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển đôi dòngDệt xong câu chuyện vợ chồng xa nhauThiện Tài xin có lời chàoKhắp nơi là bạn trần lao kiếp ngườiChúc cho sớm nhận hoa tươi (hoa pháp)Mùi thơm tỏa khắp, Trời người đều vui!

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

241

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân b à Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 22, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 19, tháng 11 tây, năm2008)

Vất Vả Cả Đời*

Thiện Tài mở điển kể câu chuyện:Nhìn chung quanh bờ đê vắng bóngMưa phùn rơi ray rức mùa đôngBà ngồi bên bếp lửa hồngBà đang khâu áo cho chồng ấm thânThân bà, bà chẳng nghĩ cầnNhững đêm rét mướt tảo tần sớm khuyaHết hàng quảy gánh đường vìa (về)

Con trai thương cảnh mẹ xót xa:Cảm thương thân mẹ đường khuya mộtmìnhCon mẹ mang bệnh lặng thinhMẹ là sự sống gia đình mãi thươ ngCha thì công việc bất thườngĐồng lương quá ít, mãi thương cảnhnghèo!Bệnh gì ác nghiệt chân teoĐứng đi yếu ớt mãi đeo làm phiềnThuốc men chạy chữa thường xuyên

242

Thuở trước tạm đủ, lâu tiền hụt haoTương lai chẳng biết thế nào?Bệnh này khó chữa, mãi đau tủi lòngLệ buồn tuôn chảy mùa đôngKhi mẹ quảy gánh hàng rong chưa về

Cậu trai kể tiếp duyên nghiệp:Mãi lo thiên hạ cười chêBảo nhà vô phước Trời đề mạng cănNgờ đâu vắn số bạc phầnBao lâu Trời gọi bỏ thân mạng nàyMỏi mòn cuộc sống đời traiĐôi chân bệnh tật giúp ai được gì?Miên man mãi cứ nghĩ suyHay là kiếp trước mình đi phá chùaHoặc là tranh chấp hơn thuaHay là mình đã ngải bùa gạt ai?Hoặc là xua đuổi ăn màyHôi tanh dơ bẩn, chê bai khinh ngườiHay là chuyện đời móc bươiĐể người mắc cỡ, đờ i cười, đời chêHoặc là lòng gian dối thềĐể người thất vọng não nề buồn thanHay là kiếp trước dã manĐánh người nào kể thổ tràn huyết tuônHoặc là làm cho mẹ buồnSay sưa cờ bạc luông tuồng đó đâyChẳng nghe lời cha mẹ rầy

243

Ngày nay chịu kiếp Trời đày quả cănHay là đánh vợ gãy chânKiếp này trở lại đôi chân teo dần

Cậu trai buồn kể tiếp:Mãi suy quả nghiệp trong thânMong ai thông cảm đôi chân liệt nàyNhận quả mới thấy chua cayNhận quả mới thấy làm sai điều gìKiếp trước thiếu lòng từ biKiếp trước có lẽ uy nghi lộng quyềnChắc là bắt gái ép duyênHoặc là ỷ thế có tiền phá trinhHoặc là con rơi chẳng nhìnĐể cho con khổ ăn xin ngoài đườngHoặc là vợ lớn ghen tươngĐang cơn nóng giận bạo cường ra tayBắn vợ chết ngã nằm dàiHô lên bà ấy tự tay đoạn lìa (tự vận)

Cậu trai nhận điển Thiện Tài nói lên:Thiện Tài cho điển đêm khuyaĐể tôi suy luận mà chia nỗi buồnQuả nghiệp khó thể được suôngKiếp này chấp nhận dẫu buồn lời raThiện Tài đệ tử Phật BàNgàn năm trở lại pháp hoa độ đờiThơ kinh truyền bá khắp nơiLời thơ thắm thía người đời soi chung

244

Chớ nên bỏ mặc lạnh lùngNhư tôi kiếp trước mịt mùng (mờ) tối tămThế nên mãi cứ sai lầmBiết bao oan trái nhiều năm nghiệp dồnNào ai cãi lệnh Đức TônNghiệp gây khó tránh, dại khôn do mìnhKiếp này nhận điển nên tin

Bà mẹ về, cậu trai giựt mình:Mẹ già về tới giựt mình lời ngưngCậu trai thấy mẹ về mừngLăng xăng hỏi mẹ bán bưng thế nàoMẹ bảo bán đắt hết mauRiêng con có đỡ phần nào hay không?

Cậu trai trả lời cùng mẹ:Cậu trai sợ mẹ buồn lòngTrả lời thấy đỡ, mẹ không lo gìMẹ ơi! Thương mẹ đôi khiCon muốn giúp mẹ, đứng đi được nào?Vì thế mà lòng con đauVì thế con trẻ ruột bào từng cơnVì thế con mãi tủi hờnĐể mẹ gồng gánh trong cơn mưa phùnMẹ ơi! Số phận chịu chungNghiệp chi đưa đẩy cơm dùng chẳng noNghiệp chi thân mẹ con còLặn lội gồng gánh nuôi cho gia đìnhMột mình mẹ phải hy sinh

245

Cha thì xưởng hãng mãi thì đình côngLương thì chẳng có mấy đồngTrong cơn đói khổ mùa đông thiếu tiềnCon buồn gia cảnh kém duyênÔng Trời ràng buộc nghiệp duyên thuởnàoCon sợ mẹ buồn mãi đau (đau hoài)Gắng gượng với mẹ lệ trào canh khuyaCon nào muốn cảnh chia lìaNgày nào trời định nghiệp kia không còn

Cậu trai tiếp lời cùng mẹ:Mẹ già nên mừng cho conChớ đừng buồn bã lệ tròn khôn vơiMẹ xem con sống cõi đờiQuả là vô ích cực thời mẹ chaNgày nào con mẹ đi xaMừng con thoát kiếp mẹ cha nhẹ lòngNgày ngày cất gánh hàng rongBên lòng chẳng nghĩ trẻ trông đợi chờMẹ ơi! Một kiếp vương tơTình thâm mẫu tử bao giờ lợt phaiMẹ xem Thánh trẻ Thiện TàiXa mẹ Tiên giới, tái lai cõ i phàmCũng đành chấp nhận phận camNào ai có muốn tiên, phàm cách xa

Cậu trai khuyên mẹ vào an giấc:Thôi mẹ dùng cơm đi mà

246

Khuya vào an giấc sức già được bao?Mãi buồn căn bệnh ốm đauLàm cho lòng mẹ không sao yên lòng

Cậu trai chào gần xa và cám ơn Thánh Thiện Tài:Đến đây tâm sự đã xongXin chào cô bác tây đông dứt lờiXin chào Thánh trẻ, Ngài ơi!Thiện Tài Đồng Tử cho lời điển giăngNỗi buồn tỏ khắp cõi trầnMong duyên kiếp tới tu thân trọn hồn

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển bài ônLuận trong câu chuyện nghiệp dồn quảcănLấy lời thiên điển độ trầnLàm thơ chẳng dễ bắt vần lời suôngMong cho bá tánh về nguồnNhờ câu chánh pháp làm xuồng quasôngSông mê bể khổ nặng lòngThân làm hồn chịu chuyển vòng vô minhThiện Tài mở giải tận tìnhXem kinh giác ngộ hồn linh mãi cònThiện Tài giã chào bà conMong trong thế giới không còn chiếntranh.

*247

* *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 22,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 19, tháng 11Tây, năm 2008)

Cát Phủ Chẳng Mờ*

Thiện Tài mở điển luận giải:Gió bay cát phủ bụi mờLời thơ vẫn sáng là nhờ ánh quangThiện Tài dẫn lý rõ ràngVạn bài thơ điển soi đàng chúng sanhChánh đạo chẳng ai giựt giànhTuy là nhiều nhánh cội lành đưa ra

Thiện Tài tái lâm lên tiếng cùng khắp nơi xa gần:Thiện Tài đệ tử Phật BàHiện thân kiếp nữ bước ra hạ mànHiếm người nhận được điển quangNhờ Trời đặt để hạ màn xưng danhXưng danh chẳng vì lợi danh

248

Vì sợ trần thế ngỡ dành trưởng mônKhông đâu lòng nguyện cứu hồnTri căn tiền kiếp bài ôn cứu đờ iVì sao mang kiếp con dơiVì sao báo ứng nghiệp đời trả vayVì sao nghèo khổ ăn màyVì sao đau khổ canh dài thở thanVì sao cuộc đời trái ngangVì sao mù mắt, nhãn quang lu mờ

Thiện Tài nói tiếp:Tất cả kể rõ trong thơBà con xem đọc tâm mờ sáng raThức tâm nhờ pháp Lam GiàThiện Tài hướng dẫn Kỳ Ba trọn hồnThế nên mới có bài ônMượn lời Đức Phật trí khôn tựu vềMượn lời Đức Phật phá mêMượn lời Đức Phật tội kê chất chồng(giải về nghiệp)Chỉ cho kẻ tội không xongQuay về bờ giác có Hồng Hài NhiBước theo đường đạo kịp kỳMê đời tạo nghiệp, hồn đi luân hồiBởi xem quá nặng cái “tôi”Cái “tôi” tham vọng nổi trôi đường đờiBởi tham tạo nghiệp, người ơi!Thiện Tài giải rõ cạn đời tầm chơn

249

Chơn tâm phục chức ngôi hườnTâm trần động dậy chánh chơn có nào?

Thiện Tài nói tiếp:Do nghiệp thúc đẩy thương đauNghiệp căn chưa dứt gánh vào khó yênTai họa đưa đến liền liềnBởi vì nhân quả nghiệp duyên tạo thànhNên hồn thọ lãnh vòng quanhLời thơ sáng tỏ giải rành đời ngheCõi đời lắm phái nhiều pheThế nên chẳng dám, chèo ghe phận hànhMột lòng cứu vớt chúng sanhRa công mở điển vẽ tranh đủ màuCho đời buồn ngắm trăng saoĐể lòng bớt tủi lạc vào biển mêXem ai có muốn ra vềTâm trần chẳng động chán chê đườngđờiXem ai hẹn lại chiều mơiBiết rằng người ấy nợ đời chưa xongXem ai vẫy gọi xuồng dongThuyền luôn cặp bến, nóng lòng ích chi?Để Nhi mở điển huyền vi (Hồng Hài Nhi)Xem phải lòng đã quy y đạo hànhXem ai kinh đọc quá nhanhMà lời Phật dạy đã hành được bao?Xem ai chối bỏ tiền hào

250

Phật thử ra cuộc vàng thau biết liềnXem ai ăn uống cữ kiêng (ăn chay)Mà lòng chưa bỏ lợi riêng chút nàoXem ai khoe rằng tu caoĐụng chuyện nổi nóng mắng nhào kể chiXem ai làm kiếp nô tỳChủ hành nhiều kiếp, nợ thì xong chưa?Xem ai lòng mãi dối lừaTri căn biết rõ người chưa lên thuyền.

Thiện Tài nói tiếp:Lên thuyền đầy đủ thiện duyênLên thuyền chẳng động bạc tiền thế gianLên thuyền thương kẻ khổ nànLên thuyền dứt nghiệp thế gian ra vềLên thuyền cùi lở chẳng chêLên thuyền tâm hạt Bồ Đề trổ hoaLên thuyền lựa chọn khó màĐiển quang rọi sáng tri ra nhiều đời

Thiện Tài nói tiếp:Kể lên đôi chút nghe chơiBà con lầm tưởng hồn rơi chẳng buồnHồn rơi theo mạch nước tuônBấp bênh biển thế cội nguồn chưa thôngRắn tu còn được hóa rồngLinh hồn trôi giạt, hỏi lòng không đau?Thời gian mái tóc bạc mầuVô thường chợt đến, vàng bao ích gì?

251

Tới kỳ đành phải ra điHữu sanh, hữu hoại, luật quy Trời dànhLời này Phật dạy chúng sanhCon Phật muôn ngả, tranh giành lẫnnhauQuên khi ở chốn động đàoHọc Phật giữ luật khi vào trần gianChẳng vì vật chất sai đàngChẳng vì sắc đẹp đạo đàng dở dangChẳng vì tiền của ngai vàngGây điều không phải tiên đàng mờ tên.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài luận giải nói lênMong chung cõi thế tạo nền đạo sâuLời ra xin bắc nhịp cầuXem qua hữu lý, bể dâu không cònĐến đây xin chào bà conThiện Tài Đồng Tử ngủ ngon giấc dài.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

252

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 23, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 20, tháng 11 Tây, năm2008)

Nhìn Đời Thấy Buồn*

Bà lão nhìn đời thấy buồn:Nhìn đời lão cảm thấy buồnNgười đời hống hách luông tuồng nhiềunơiNhiều cảnh đói rách tả tơiLắm người giàu có kiếm lời bất côngNhiều nơi lúa chín đầy đồngVui đâu chưa thấy, nhân công thiếungườiNhiều nơi thiếu hụt kém tươiNhiều nơi trồng trọt, không người tớimuaTrời làm mưa lũ sái mùaNhìn nhau than thở, bán mua ế hàng

Bà lão suy nghĩ tiếp:Bà lão nghĩ ngợi miên manRồi đây chẳng biết hạ màn ra sao?Hạ màn nắng lửa mưa ràoÔi thôi khổ sở đồng bào dân quê!

253

Thở ra bà lão não nềThương cho một số vỡ đê nước vàoNước vào tràn ngập hồ aoCá hồ mất sạch, rỗng bao túi tiềnÂu là xấu số kém duyênCả làng con cháu não phiền kh ôn vơi

Bà lão chắp tay cầu Trời:Chắp tay bà lão cầu TrờiCứu dân thoát cảnh nhiều nơi đói nghèoCầu cho sâu bọ đừng leoĐừng phá cây lúa, dân nghèo có ănCầu cho chẳng dậy sóng thầnLòng dân quá khổ, hồng ân Trời dànhCầu cho không còn chiến tranhĐể cho con trẻ học hành tương lai

Bà lão cầu tiếp và nói về quê ta:Cầu cho Việt Nam, nước ngoàiTình thương gắn bó vãng lai quê mìnhQuê mình có đồng ruộng xinhQuê mình có những con kinh thăm đồngQuê mình có lắm nhà nôngQuê mình gió nhẹ mát lòng xa quêCỏ non ngập lối đường vềCó bầy én lượn, bờ đê gọn gàngCó người gánh mạ lang thangCó vài em bé chúng đang thả diềuCó tiếng dế trổi buồn hiu

254

Gió hiu hiu thổi nắng chiều hoàng hônCó tiếng chó sủa đầu thônCó tiếng gà gáy, tiếng ồn vịt laCó ông râu bạc uống tràCó bầy trẻ nhỏ hát ca đêm rằmCó trồng một đám rau răm (trộn gỏi)Việt Kiều về nước tới thăm đãi đằngMiền quê thịt gà xào măngNào là cá nướng ăn cùng mắm me (nướcmắm me)

Bà lão nói tiếp về bạn là đệ tử Thiện Tài:Nhớ bạn lão kể cho ngheBạn đi lâu quá không dè chẳng tinHôm nay nghe đến bạn mình (vừa mớihay biết)Quê người vẫn khá trì kinh tại nhàNghe đâu theo đạo Thích CaThầy là đệ tử Phật Bà Quan ÂmThiện Tài Đồng Tử chẳng lầmHạ ngươn cứu thế âm thầm độ sanhNghe đâu thơ điển lão thànhTrên ba mươi quyển cội cành từ biMới nghe chuyện lạ Tam KỳSuy đi nghĩ lại huyền vi tạo thànhThiện Tài Đồng Tử tánh danhNgàn đời lịch sử, lão rành hơn ai

Bà lão kể tiếp về Thiện Tài:

255

Trước kia ở cõi Bồng LaiTheo hầu Bồ Tát danh Thầy Quan ÂmNay ra cứu thế điển cầmTầm hồn ở cõi âm gian lạc loàiĐưa về cải hóa đầu thaiThật là phúc lớn lạc loài hồn saTrở lên làm kiếp đàn bàHoặc là nam giới đều là mừng choHồn ngoan khỏi chẳng phải loTu tâm sửa tánh Phật cho hiền lànhHiền lành quả nghiệp không sanhTrước sau luân chuyển đạo thành về trênKhông còn nặng nghiệp xuống lênNhờ siêng học đạo lòng quên hận thùĐó là giải rõ hồn tu

Bà lão nói tiếp về hồn nghiệp nặng:Nói qua hồn tội lu bu lắm màMờ lu trí huệ tạo raBiết bao tội ác kể ra đau lòngBởi vì miệng lưỡi uốn congChuyện không nói có để hòng kiếm ănNào là xuôi ngược lăng xăngNơi nào kẽ hở hung hăng làm tiềnNào là đen, trắng đảo điênLàm cho khổ chủ hết tiền trắng tayChừng đó hả hê cười dàiMặc ai đau khổ nhiều ngày trở trăn

256

Bà lão kể tiếp:Lòng tham nào có công bằngĂn trên xương máu thân nhân của mìnhNghiệp nặng hồn mãi điêu linhLàm thân trâu, ngựa tướng hình đầy lôngRắn tu còn hóa được rồngLàm người nghĩ lại thật không được lànhLão ngồi mãi nói vòng quanhLuận trong nghiệp quả Trời dành khácnhauKẻ thì no đủ sang giàuKẻ thì trôi giạt thấp cao chợ đời

Bà lão cạn lời vẫy chào gần xa:Chuyện buồn vạn cảnh, người ơi!Lời ra đã cạn nghỉ ngơi cơm dùngXin chào làng xã nói chungXin chào người Việt khắp cùng phươngtâyDa vàng máu đỏ già nàyLúc nào mong mỏi về đây thỏa lòng

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài thơ dệt vừa xongKể lên câu chuyện nặng lòng yêu thươngQuê hương đất mẹ tình trườngQuê hương một thuở vấn vương bónghìnhThiện Tài chào khắp chúng sinh

257

Tân kinh đầy đủ chân tình gần xaChúc cho cô bác nhà nhàChiều về vui vẻ thuận hòa dưới trên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 23,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 20, tháng 11Tây, năm 2008)

Câu Chuyện Oan Tình*

Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện:Cậu trai oan tình kể chuyện:

Chuyện không vui giữa tui (tôi) và bạnBà con nghe, chia nỗi ức oanBởi vì chẳng muốn xóm làng cười chêLòng tôi giữ đạo nguyện thềBao giờ chơi bạn ý dê xấu lòngThân làm nam tử đàn ông

258

Vợ con đầy đủ, vướng vòng bị oan.Kể bạn nghi vợ bạn:

Bạn tôi nghi vợ lăng loànCùng tôi có ý hỏi han tỏ tìnhMặc dù vợ bạn lịch xinhĐã là vợ bạn, thật tình anh emMột hôm bạn tôi say mèmTôi đến thăm bạn, bạn đem nói rằng

Anh bạn tôi mắng tôi:Mầy là thằng bạn lăng nhăngVợ tao mầy dám ở ăn vụng thầmHai đứa có ý lâu nămTao nào hay biết, thường thăm tới nhàNay tao mượn rượu nói raTừ nay xa lánh căn nhà của taoLần này chẳng có lần sauCút đi cho rảnh để tao an lòng

Tôi xin kể tiếp:Cơn say bày tỏ như khôngHôm nào tỉnh rượu mời đông bạn bèĐến nhà bạn nói cho ngheLòng tôi buồn quá đá đè trong tâm

Đoạn vợ bạn mắc cỡ lên tiếng cùng chồng:Vợ nghe nổi giận mắng ầmRượu vào nói bậy, gian dâm lúc nào?Nỡ nào bạn bè thân nhauMở lời nói bậy, hỏi sao không buồn?

259

Vợ đem khóc ròng lệ tuônTrời ơi! Anh giết tôi luôn cho rồiLàm gì có chuyện lôi thôiÔng Trời làm chứng chồng tôi hiểu lầmĐể vợ ray rức lương tâmĐể gia đình bạn hiểu lầm bỏ nhauNhìn ra đất rộng trời caoLàm sao rửa nhục lời trao đời cườiTuổi đời vừa tròn ba mươiChịu nỗi oan ức làm người vợ hưThôi thôi xấu hổ với ngườiVợ đang cơn giận khóc cười cầm dao(nổi cơn điên)Lẹ tay đâm cổ ngã nhàoMáu tuôn lai láng, ôm nhau khóc ròngThế là sự sống khó mong

Cậu trai kể tiếp lúc chồng nàng biết lỗi:Chồng thì hối hận khóc ròng: Lỗi anh!Chưa chi quá nóng mạng đànhBởi ghen mờ tối, em anh xa lìaBà con đến giúp giữa khuyaĐưa vào bệnh viện sớt chia cảnh nhà

Bà mẹ trong nhà cầu an nhờ Phật độ:Mẹ già sợ hãi vào raKhông yên trong dạ, khấn Bà Quan ÂmXin Bà cứu độ mạng cầmCho con sống lại, vàng mâm chẳng bằng

260

Thằng rể con quá tệ chăng?Bởi ghen cớ sự nói năng vô chừngLàm cho con gái tim ngưngĐem dồn dập nó, lửa hừng kể chiBởi nhục thiếu sự nghĩ suyLỡ ra quá dại, con thì ai nuôi?Bà ơi! Lạy Bà khiến xuiCho nó tỉnh lại, lòng vui tạ Bà.

Bà mẹ ruột cầu khẩn tiếp:Nghiệp chi từ kiếp trước quaXin Bà ân xá mà tha lỗi lầmKiếp này khiến nó tự đâmBà ơi! Quá sợ! Âm thầm độ sanhVạn sự đưa đến điều lànhMong Bà chứng giám lòng thành cầu xinCho con trở lại gia đìnhMái nhà êm ấm, mẹ xin cạo đầuNguyện Phật ghi nhớ từng câuSau nầy con nguyện xây cầu thí ân

Bà xin nguyện truyền bá kinh Thiện Tài nơi ViệtNam:

Con quen người bạn chí thânBiết kinh Thánh trẻ hiện thân nơi trầnThiện Tài Đồng Tử phát phânKhắp nơi kinh điển hồng ân Trời dànhCon nguyền lãnh phát chúng sanhMong sao kinh điển Trời dành soi chung

261

Lời con khấn vái Cửu TrùngCon gái sống lại, lòng chùng tầm duyênTừ nay chay lạt tu hiềnTừ nay làm phước chùa chiền khắp nơiTừ nay tỉnh ngộ lòng đờiKhông còn như trước, đạo lơi tối lòngThỉnh chuông vái Phật vừa xongKhói hương tỏa khắp, nhẹ lòng lệ ngưng

Rể về báo tin mẹ hay và xin lỗi mẹ:Bỗng nghe rể báo tin mừngVợ con đã tỉnh, bỗng dưng nghẹn ngàoMẹ ơi! Chẳng có lần sauChẳng nên ngờ vực làm đau lòng nàngCũng nhờ mẹ khẩn vái vanBồ Tát cảm động nên ban ân nàyTừ nay chẳng uống rượu sayHồ đồ có lỗi cùng rày bạn conMẹ ơi! Giây phút sống cònLòng con mới biết do con lỗi nàyHôm nào vợ con về đâyCon quỳ xin lỗi, nàng rày thứ thaRồi con nhà bạn sang quaNói lên tiếng nói tình xa về gầnKhông còn nghĩ quấy bạn thânLòng con sung sướng, lệ lâng mãi trào

Mẹ vợ mừng chuyện nhà đã êm:Thôi con, lệ đổ chùi lau

262

Biết quấy, xử thế làm sao vẹn bềCậu trai kể chuyện xong xin chào bà con:

Ngoài trời mưa đổ lê thêKể xong câu chuyện mọi bề đã yênXin chào gần xa xóm giềngChúc câu bình tĩnh đầu tiên việc lành

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển ghi nhanhGiây phút điển dệt hoàn thành bài thơMong ai giải sự nghi ngờChớ nên gấp vộ i tối mờ lương triLàm cho vợ nhà ai biLàm cho tình bạn khó thì như xưaTrời còn có lúc nắng mưaLàm người khó tránh hô thừa cho aiMong câu chánh pháp Thiện TàiNhịp cầu bắc nối nhà ai vẹn trònThiện Tài giã chào bà conLòng còn lưu luyến bà con xa gần.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

263

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 24, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 21, tháng 11 Tây, năm2008)

Mở Điển Tiên, Tục*

Thiện Tài trong kiếp đọa mở điển tâm sự cùng Mẹcõi Trời:

Con nơi thế tục, Mẹ thời cõi TiênMẹ ơi! Nhớ Mẹ điển viềnĐiển giăng thơ kết nối liền tình thâmGiọt sầu rơi chảy âm thầmNgồi nghe tiếng gió, lạc lầm biển mêĐọa trần một kiếp não nềMẹ già có biết thơ đề đã xong

Thiện Tài nói tiếp cùng M ẹ:Nay con mở tiếp đôi dòngThời gian gác bút ở không thấy buồnNên con mở điển thơ tuônCho đời nhìn thấy cội nguồn từ biThiện Tài góp sức Tam KỳMong đời nhận thức luật quy Trời dànhCho đời biết Mẹ Thánh AnhCó con lỗi lạc vẽ tranh bằng lờiTranh con vẽ cảnh cùng nơi

264

Nơi nào đói khổ con thời vẽ tranhThiện Tài nói tiếp:

Tranh vẽ có đường uốn quanhCó con suối chảy, cây cành xanh tươiTranh con thích hợp lòng ngườiTranh con cảnh dẹp trăng cười bóng soiTranh con đời thấy thích coiCó nhiều câu chuyện cỡi voi về làngTranh con vợ ngồi thở thanTranh con vẽ cảnh lang thang chợ đờiTranh vẽ đẹp lắm, Mẹ ơi!Có con khỉ chúa lệ rơi chiều tànNào vẽ kẻ dữ hung ngangGia đình ấu đả, sỗ sàng lời raNào vẽ một chị đàn bàMặt hoa da phấn đi ra quên vềMãi theo bè bạn cà kêCon chờ đợi mẹ mau về lo cơm

Thiện Tài nói tiếp:Con vẽ miệt mài sớm hômKhắp nơi khen ngợi tiếng thơm Thiện TàiMẹ già hãnh diện con traiLàm nên lịch sử Thiện Tài kiếp duyênLòng vui khoe với Mẹ hiềnMẹ xem Thánh trẻ nhỏ niên có tàiTiếng đồn khắp cõi trần aiNơi nào cũng có pháp khai độ đời

265

Mừng cho bá tánh khắp nơiHọc lời Phật dạy, tội thời giảm điLòng thành giác ngộ từ biNhờ câu học Phật, hồn đi trở vềNhờ câu Phật dạy, tỉnh mêKhông còn ở chỗ dựa kề túi tham

Thiện Tài nói tiếp:Mẹ ơi! Tâm tánh người phàmBởi mê vướng phải tham lam tội tìnhBởi mê thương tội chúng sinhBiết thân giả tạm mà nhìn không raBiết câu sanh tử trẻ giàMà không thức tỉnh, lánh xa tham tiềnTiền làm cuộc sống đảo điênHơi ngừng, thân xác đem khiêng ra đồngTham chi tốn sức nhiều côngRốt cuộc tay trắng, ngoài đồng phơisươngNhìn thấu lòng mãi thấy thươngThương cho trần thế nghiệp trường quálâu!

Thiện Tài nói tiếp:Nay con nguyền bắc nhịp cầuNăm châu nhìn thấy qua cầu tầm duyênĐể mà có dịp về TiênKhông còn trôi giạt cõi miền dương gianNào ai tránh khỏi hơi tàn?

266

Con nguyền dẫn dắt trần gian về cùngTất cả để lòng thương chungNên ngồi mở pháp khuyên cùng khắpnơiChỗ thì lòng tham chưa rờ iChỗ thì mãi hẹn, Mẹ ơi, nóng lòng!Chỗ thì trả lời: Chưa xongCông việc còn đó, khó hòng rảnh tuChỗ thì vay nợ lu buChỗ thì bảo hận, trả thù chưa xongChỗ thì mái tóc trắng bongMà lòng còn thích mấy ông bạn giàChỗ thì tóc điểm sương phaLòng chưa nghĩ đến chiều tà dânghươngMãi còn nặng nợ trần dươngTrải thân xuôi ngược ngoài đường sớmkhuya

Thiện Tài nói tiếp:Một số lòng nguyện ra vìa (về)Nghe kinh lắng đọng, tình chia khổnghèoSố này lòng nguyện nương theoChẳng tham danh lợi, giàu nghèo chẳngloSố này cao điểm lên đòChờ khi mãn kiếp, hồn cho về Trời

267

Số này tốt bụng, Mẹ ơi!Số này con chọn, lỗ lời không phânSố này cay đắng nhận phầnBiết trong duyên nghiệp tu thân hằngngày

Thiện Tài tâm sự và chào từ giã Mẹ:Mẹ ơi! Chốn cõi trần aiNgán ngao một kiếp quá dài, Mẹ ơi!Ngày nào bỏ xác tắt hơiCon cùng với Mẹ nhiều lời hỏi thămNào con hỏi Thầy Quan ÂmChắc Bà mãi nhớ âm thầm Hài Nhi (HồngHài Nhi)Lòng con rất nhớ những gìPhật Bà dạy dỗ cho Nhi đạo thànhMẹ ơi! Ngày tháng qua nhanhXác phàm lớn tuổi, tóc xanh đổi màuMái đầu xác phàm trắng phauCon thương lắm, Mẹ, tương chao suốtđờiXác này khó kiếm, Mẹ ơi!Ngày nào bỏ xác, Mẹ ơi, con buồn!Con cùng với xác luôn luônMột thân hồn xác vui buồn có nhauXác đau, con cũng héo dàuBởi vì thân xác có nhau đường trầnXác hồn chung một cái thân

268

Cái thân khỏe mạnh, hồn phân việc làmHồn ra mở điển Già LamXác phàm cầm bút, hồn làm thơ tiênMẹ ơi, kết thúc điển viềnCon xin chào Mẹ, tình riêng tỏ bày.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 24,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 21, tháng 11Tây, năm 2008)

Xem Bàn Tay Này*

Thiện Tài mở điển làm vui bà con:Bàn tay này mượn phép hóa raMở miệng thăm hỏi gần xa ấm lòngBàn tay này đem hóa con côngLông màu sặc sỡ múa vòng đời xemBàn tay này đem hóa anh emNăm ngón hữu dụng tình đem một lòng

269

Bàn tay này đem hóa ra bông (hoa pháp)Mùi thơm tỏa khắp bụi hồng ngẩn ngơ

Thiện Tài nói tiếp:Bàn tay này xin chớ nghi ngờ (tà thuật)Bàn tay tái thế làm thơ Thiện TàiChớ nên thắc mắc lòng aiKhôi hài đôi chút, trổ tài đời xemGần xa xin chớ pha dèmCho rằng lời mở đem khoe về mình

Thiện Tài xin có vài lời:Bởi vì mở điển thơ kinhThay đổi đôi chút, đời nhìn thấy vuiChẳng vì danh lợi chi tui (tôi)Mãi đem mở pháp cùi đui cụt què (nói vềnghiệp)Bà con chán chẳng thích ngheLàm vui đôi chút, bạn bè tới đôngTới đông nghe pháp ấm lòngHiểu câu Phật dạy, xuồng dong chở đầyGóp công cũng nhờ bàn tayBàn tay năm ngón vắn dài khác nhauNhưng mà dao cắt đều đauBởi thế mới mượn thấp cao khuyên đờiThiện Tài ví dụ nghe chơiMong cho cô bác cõi đời sáng thêm

Có kẻ yêu thơ Thiện Tài ca ngợi:Bà lão vui vẻ trầu têm

270

Mê say thơ tả trăng đêm sáng ngờiTêm xong bỏ vào miệng nhơiBà lão liền gọi: Ông ơi, ra ngồiNgồi nghe thơ điển với tôiThiện Tài Đồng Tử lên đồi hái hoa (hoapháp)Hoa này hạt giống Lam GiàSắc hoa óng ánh, gần xa nghe mùiHạ màn thấy đuợc rất vuiLòng tôi mãn nguyện khi tui (tôi) lìa đờiHiếm khi gặp được, Ông ơi!Vạn lời thơ pháp chào mời gần xaThiện Tài đệ tử Phật BàÔng xem tài trí xông pha biển đờiKiếp duyên cực khổ, ông ơi!Ẩn thân làm việc, vâng lời Hoàng ThiênThơ dạy ông ăn ở hiềnThơ dạy cặp mắt láo liên nên chừaThơ dạy ông chớ say sưaThơ dạy lòng dạ chớ lừa dối aiThơ dạy giữ lòng thẳng ngayThơ dạy báo ứng làm sai điều gìThơ dạy ông nhớ khắc ghiĐể mà học hỏi từ bi nhẫn hòaÔng xem thơ điển đưa raBiết bao câu chuyện cải tà nội tâmĐáng khen đệ tử Quan Âm

271

Nhỏ mà thông suốt, điển cầm trong tayNói sao cũng được tròn dàiNào đâu có dễ, bổn bài ông xem!

Bà lão nói tiếp:Bấy lâu ông mãi bỏ rèmTuổi già đến lúc nên xem kinh nàyNgày nào về cõi gió mâyÔng còn hiểu biết Thiện Tài tái lâmPháp khai ông chẳng tối tâmLinh hồn về cõi Quan Âm là mừngÔng xem trăng tỏ sáng trưngTôi, ông có phước dừng chân nơi nàyĐể mà ngắm cảnh lòng sayĐể mà có dịp Thiện Tài pháp ruRu cho lòng chẳng lu buNhư vầng trăng sáng, rừng nhu lối về

Bà lão hỏi ông lão:Vì sao vẻ mặt ủ êHay là ông sợ ra về bỏ tôiTâm mờ trí tối lôi thôiNói thời nói vậy, hãy ngồi lắng ngheÔng ơi! Sống thác nào dèÔng Trời đã định, ông nghè cũng đi (ônglớn)Hay ông buồn tôi điều gì?Lòng ông khó nói, nói thì tôi nghe.

Ông lão mở lời:

272

Bà ơi, lòng như đá đèNghe bà nói đạo, thơ nghe lạnh ngườiTuổi tôi cũng gần bảy mươiTu hành chưa hiểu, trước người ham vuiVì hoa nên bướm say mùiGây nhiều tội lỗi của tui (tôi) đó bàHoa pháp mà bà đưa raHoa này tỉnh giấc tuổi già như tôiGặp bà tôi đã lỡ rồiLàm cho gái trẻ vì tôi lỡ làngTrước kia tuổi trẻ dối gianPhật nào tha thứ, nặng mang nợ đờiNghe qua lo sợ, bà ơi!Mong bà hướng dẫn nghiệp vơi đi bàNhìn trăng mà lòng xót xaVầng trăng sáng đẹp rọi mà muôn nơiLòng tôi mờ tối hại đờiBảo sao chẳng thẹn trăng ngời soi tâmThôi bà thấy mệt vào nằmPháp hoa Đồng Tử, hổ thầm riêng tôi.

Thiện Tài kể xong về vợ chồng ông lão,Thiện Tài phân giải v à kết thúc:

Thiện Tài mở pháp thơ trôiMong cho bá tánh xa xôi nâng vàoHạ màn lòng mãi ước aoKhắp nơi, khắp chốn, đạo trau ra vềTruyền nhau tách bến sông mê

273

Không còn đau khổ bước lê đường trầnTại gia hành đạo tu thânXem kinh thấu hiểu tu cần sửa tâmTránh xa những chuyện sai lầmThành tâm Phật chứng, lâu năm huệ lòngXin chào khắp chốn tây đôngThiện Tài Đồng Tử cạn dòng điển quang.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 25, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 22, tháng 11 Tây, năm2008)

Xin Chớ Đề Duyên*

Cô gái nói cùng với mẹ:Mẹ ơi! Con nản lấy chồngXin mẹ chớ gả để lòng con đauHai lần gãy đổ, ít nào?Nay mẹ định gả lần sau cuối cùng

274

Số con chẳng hạp nói chungThôi đừng nhe mẹ, sống cùng mẫu thânHôn nhân, con chẳng có cầnCực thân sớm tối tảo tần nuôi con

Cô gái nói tiếp:Mẹ sợ ngày mẹ không cònThân con hiu quạnh héo hon một mìnhMẹ ơi! Số phần con tinLấy chồng nào sướng, mẹ nhìn lại coiĐời mẹ nào có đua đòiMà vẫn khổ cực có chòi tới đâu?Thuở trẻ mẹ phải làm dâuNào lo cơm nước, nào hầu mẹ cha (mẹchồng)

Bà mẹ lên tiếng cùng con gái:Con ơi! Tuổi mẹ đã giàMẹ mong con được hiệp hòa lứa đôiTuổi con cũng đã lớn rồiThôi thì phải chỗ kết đôi, mẹ mừngThời gian đưa đẩy tàn xuânĐời con vắng vẻ, ai dâng nước trà?Sanh con lủ khủ vào raĐời người phải có đàn bà, đàn ôngMái nhà hạnh phúc vợ chồngNghèo giàu nào kể, mặn nồng có nhau

Bà mẹ nói tiếp:Lỡ như mẹ có ngày nào

275

Xa con mãi mãi, ai vào lo cho?Thương con, mẹ mãi đắn đoKhó yên lòng mẹ, lên đò đi xa

Cô gái nói tiếp cùng mẹ:Yên tâm đi hỡi, mẹ già!Nay con hiểu đạo Lam Già giác duyênNgày nào báo hiếu mẹ hiềnTròn xong bổn phận, chùa chiền gởi thânHoặc là tìm tới am vânTheo thầy học đạo, nghiệp trần dứtduyênXin mẹ chớ có nên khuyênLòng con đã định, mẹ hiền thấu choĐường đời vạn nẻo quanh coBước ra giành giựt, đói no bởi tiềnTiền làm trái đạo oan khiênTiền làm tội lỗi chẳng hiền lương tâmMẹ xem tù tội giam cầmCũng vì tiền bạc lâu năm ngồi tùBởi vì trí huệ mờ luLàm ra những chuyện phao vu hại đờiCòn nhiều, nhiều lắm, mẹ ơi!Làm sao kể hết lòng đời bạc đenCon nói với mẹ nhiều phenLo chi cuộc sống, đua chen làm gì?

Cô gái nói tiếp:Thấp hèn người đời khinh khi

276

Giàu thời người ghét, lấy chi công bằng?Làm sao trọn đạo ở ănRa đời rất khó, nói năng thế nào?Nói ra lỗi phải thấp caoNói ra phe phái làm sao vừa lòng?Vì thế chọn đạo cho xongĐạo không vướng bận để lòng giận aiĐạo không khoác lác bên ngoàiĐạo không nhỏ nhặt hại ai bao giờThiện Tài Đồn g Tử ra thơKinh thơ con đọc bao giờ cũng hay!Thiện Tài Đồng Tử có ThầyQuan Âm Bồ Tát lâu nay sử truyềnNgày nay tái tục hữu duyênHiện thân kiếp nữ chép biên thơ TrờiThơ pháp hay lắm, mẹ ơi!Mẹ chưa có dịp nghe lời điển giăngThơ kinh rải khắp trong trầnGần xa đều biết chị Vân mách ràyChị Vân con của bác HaiCho con kinh điển Thiện Tài xem quaNên con hiểu đạo nhiều màĐời này tạm bợ, hơi ra không cònĐời mẹ cũng giống như conAi ai rồi cũng ngủ ngon giấc dài

Cô gái nói tiếp:Do nghiệp trở lại đầu thai

277

Làm người trả nghiệp đã vay kiếp rồiBiết ra suy luận, hỡi ôi!Hoặc là làm thú, quả nhồi triền miênDo trong tội lỗi dữ hiềnMẹ ơi! Rất sợ kém duyên tu hànhĐường đời nói mãi vòng quanhLòng con đã định đua tranh không còn

Cô gái nói tiếp:Xin mẹ chớ lo cho conMái nhà có mẹ cùng con qua ngàyCần chi tính chuyện tương lai?Tương lai mờ mịt, học bài khai tâmTrí sáng tránh sự sai lầmMong mẹ giác ngộ chơn tâm nhẹ nhàngTừ nay mẹ có nấc thangCùng con cất bước hạ màn tu thânMặc ai say đắm đường trầnCon cùng với mẹ tu thân trọn hồnMặc ai tính dại, tính khônCon cùng với mẹ tầm cồn gò cao (tu ởnúi non)Mặc ai lãnh lụa sang giàuCon cùng với mẹ cháo rau qua ngày

Con gái nói tiếp:Mẹ ơi! Mình có đôi taySiêng năng trồng trọt ngày dài có ănAi kêu làm mướn lãnh phần

278

Có con mẹ chớ nghĩ cần đàn ôngCần chi mẹ phải gả chồng?Gây ra lắm chuyện con đông rầy ràMẹ ơi! Lời lẽ phân quaMong mẹ tha thứ lời ra chối từ.

Bà mẹ nghe con, lòng đem giác ngộ:Lời con mẹ bớt ưu tưLời con làm mẹ tỉnh người tầm chơnLời con cao đẹp linh đơnMẹ đang tỉnh giấc qua cơn rối lòngMẹ lo chẳng có đàn ôngAi lo chăm sóc phòng không lạnh lùngCon đem phân giải nói chungTu là giải nghiệp, cuối cùng hiểu raNgày nào cũng phải ra maMải lo thân xác, quên mà hồn thiêngNhờ con giác ngộ mẹ hiềnĐồng tu thoát cảnh hạ miền khổ đauTâm mờ lấy pháp chùi lauLòng mẹ thoải mái, vui sao nức lòng!

Bà mẹ gọi con lo cơm tối:Con lo cơm nước cho xongĐể con cùng mẹ ấm lòng có nhauChim hót ríu rít vườn sauGió lùa thổi nhẹ, xin chào bà con.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài Đồng Tử nhặt bòn

279

Điển giăng nhờ ngọn bút son thành lờiThiện Tài tình gởi khắp nơiTrên trang giấy trắng, vạn lời mếnthươngTỉnh thành hay ở miệt vườnXem kinh Đồng Tử yêu thương nồng nànXin chào cô bác trần gianKiếp duyên hội ngộ Tây Phang bạn mình.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 25,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 22, tháng 11Tây, năm 2008)

Lời Khuyên Ông Lão*

Ông lão khuyên chung trai và gái:Lời ra chớ nên dối lòngĐể người tin tưởng mãi chờ mongHãy nên đối xử thật lòng cùng nhauTương lai dẫu có thế nào

280

Chung nhau gánh vác, trước sau mộtlòngChớ nên ngờ vực viển vôngChớ nên ngờ vực tấm lòng yêu thươngChung nhau nhìn rõ con đườngDù cho trắc trở, yêu thương đến già

Ông lão nói tiếp:Nhìn đời thường lắm xảy raNgày vui hôn lễ bày ra đãi đằngMời vào đầy đủ người thânThời gian ngắn ngủi, ly thân rã bèVì thế lão nói cho ngheTrai cùng với gái cặp kè với nhauTình bạn một thuở xem nàoLâu năm hợp ý, trầu cau họ hàngChớ nên dan díu lang bangĐể tâm lo học, rỡ ràng tương laiLo chi sớm chuyện trúc maiCông danh chưa đạt, tương lai mịt mờ

Ông lão nói tiếp:Mãi mà tơ tưởng mộng mơBên nhau cuộc sống nên thơ vô cùngĐến chừng trai gái sống chungCuộc đời sóng gió rủi run bất ngờRa đời một lũ con thơNào là thiếu hụt, con chờ chạy cơmNào là đau yếu sớm hôm

281

Lo tiền chạy thuốc, ôm con than rằng:Đồ ăn, thuốc uống, giá tăng,Làm sao kiếm sống đủ ăn qua ngày?Chừng đó chồng vợ đổi thayNào là bực bội canh dài thở thanĐưa đến ăn nói sỗ sàngChẳng còn nhỏ nhẹ với nàng như xưa

Ông lão nói tiếp:Chuyện đời như thể nắng mưaKhó mà biết được cho vừa lòng aiThế nên có Thánh Thiện TàiNhờ ông lão nói pháp khai độ đờiThiện Tài mở điển, người ơi!Thơ kinh trải rộng dòng đời đó đâyThiện Tài trở lại kiếp nàyĐiển giăng nối tiếp nhiều bài tầm duyênRiêng lão tình kết nối liềnRa ngồi nói đạo, hữu duyên lấy dùngLời này ông lão khuyên chungBà con cô bác xa vùng lắng ngheCạn đời Thánh xuống chèo gheHạ ngươn có dịp lên bè về nonMuốn lên đối xử vuông trònChớ nên đối tệ bà con xa gầnNgày ngày lấy pháp trau thânThân tâm sạch sẽ, nợ trần chẳng vươngCõi nầy Phật gọi vô thường

282

Sớm còn, tối mất, vào đường biệt lyMải say danh lợi ích gì?Vui trong một thuở, thây thi thối sìnhMong chung tất cả chúng sinhHồn linh chẳng mất, do mình ở ăn

Ông lão nói tiếp:Lão nhìn khắp cõi thế trầnBầu trời rộng lớn, người thân mấy ngườiLắm người lại thích móc bươiLắm người lại thích chê cười xỏ xiênLắm người lại thích làm tiềnLợi dụng kẻ khác uy quyền dựa hơiKẻ xấu trải rộng dòng đờiKẻ lòng dạ tốt, đếm thời được bao?Cạn đời lẫn lộn vàng thauKhó mà nhìn thấu lòng nào không thamXấu lòng tội ác dám làmXấu lòng nào kể Già Lam dạy gì?Xấu lòng danh lợi kể chiĐâm thuê, chém mướn, coi thì nhưkhôngSay tiền như kẻ cuồng ngôngThây phơi máu đổ, lòng không thấy buồn

Ông lão bỗng nghe chuông đổ giữa lừng trời:Ông lão nghe rõ tiếng chuôngNgân vang sông núi, gió luồng khắp nơiChuông reo ở tận cõi Trời

283

Báo cho đời biết đổi đời từ nayĐêm thì trời đổi lại ngàyU u tịch tịch thảm hoài chúng sanhNào là bá đạo tung hoànhNào là khát vọng, đấu tranh khôngngừngNào là bệnh phổi, tim ngưngNào là trăm thứ không ngừng đổi thayXót xa cho kẻ có tàiKhông sao giúp đỡ quái thai hạ mànNói sao hết chuyện thế gianChuông ngân vừa dứt cẩm nang cho đời.

Ông lão đi dạo vòng quanh cảnh đời:Lão buồn đi dạo quanh chơiXem coi đây đó người đời ra saoXem coi núi thấp, núi caoXem coi đất lở chỗ nào người thưaXem coi nước ngập trời mưaBà con đói khổ cơm chưa no lòngXem coi người bệnh khá đôngHạ màn khó tránh tồn vong vô chừngĐến đây ông lão xin ngưngLời lão xin nhớ, chớ đừng lãng quên!

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển đề tênHòa cùng bá tánh, đạo tiên nhiệm mầuLời thơ gởi khắp năm châu

284

Câu thơ lục bát nhịp cầu tri âmCho ai tri kỷ ngàn nămHữu duyên hội ngộ Quan Âm dẫn đườngĐưa về đến bến yêu thươngĐồng tâm hiệp nhất mở đường pháp khaiPháp khai nối chiếc cầu dàiCho ai về cõi Bồng Lai, Thánh chờĐến đây kết thúc lời thơGiã chào bá tánh qua bờ giác duyên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt mở điển làm thơ vào ngày 26, tháng 10 âl, nămMậu Tý (tức ngày 23, tháng 11 Tây, năm 2008).Thiện Tài dệt câu chuyện.

Thăm Hỏi Làng Xưa*

Cô gái hỏi thăm bà lão làng Minh Lương, tỉnhRạch Giá:

Bà ơi! Cháu hỏi thăm bà285

Đường lộ xã Hoá có mà gần không?Hai bên ruộng lúa mênh môngGần lộ dân chúng ở đông làng nàyCháu từ nước Mỹ về đâyĐược biết xác Thánh Thiện Tài báo tinCho biết Minh Lương làng mìnhNên cháu thăm hỏi sự tình ra saoBà Tốt cùng cháu quen nhauBà Tốt thường nhắc lai Tàu ông chaMinh Lương xuống ấp Cù LàĐó là xứ sở ông bà Tổ TiênXác Thánh nay đã cao niênThiện Tài Đồng Tử hữu duyên độ đ ờiThiện Tài kiếp nữ, bà ơi!Chắc bà chưa rõ con Trời tái lâmThiện Tài đệ tử Quan ÂmHiện thân bà Tốt lạc lầm biển mêBà ơi! Xác Thánh xa quêChưa lần về nước, thơ đề nhớ nhungXa xôi khó thể trùng phùngXác Thánh lớn tuổi gối chùn đi xaCháu đi viếng thăm thay bà (bà Tốt)Cháu về đến Mỹ kể qua chuyện này.

Bà lão nói cùng cô gái:Bà chỉ cháu ghé vào đâyLộ này đi thẳng có cây me còngQuẹo vào thấy xóm nhà đông

286

Là nơi con cháu nhà ông họ TrầnBà đây cũng là người thânNơi này bà ở cũng gần mười nămBiết bao cuộc sống thăng trầmVề đây bà ở lá chàm nuôi thânChào cháu, bà phải dời chânMong cháu thăm hỏi tới gần biết ngay.

Cô gái đi tới trông quanh cảnh:Nơi sanh xác Thánh Thiện TàiCon sông nước chảy, ghe khoai xuôidòngNhà lá lụp xụp khá đôngChung quanh thành mộ cha ông đànghoàngNhìn vào rộng lớn khang trangThấy nhà nóc thiếc, vách bằng gạch tô(tô xi-măng)Chắc nhà dòng họ, bước vô

Cô gái xưng danh cùng anh xác Thánh Thiện Tài:Xin cho thăm hỏi chú cô trong nhàChó nghe tiếng lạ sủa laTrong nhà vắng vẻ, người già phía sauBước vô người khách hỏi chàoBác đây có phải ruột rà Thánh nhân?Thiện Tài Đồng Tử Tốt TrầnĐó là xác Thánh hiện thân Thiện TàiCháu là đệ tử Thu Mai

287

Cháu từ bên Mỹ đến rày hỏi thăm.Anh trai của bà Tốt Trần lên tiếng:

Bác đây anh trai không lầmTên Trần Thanh Thủy, ghé thăm là mừngThiện Tài Đồng Tử danh xưngXác em tôi đó bỗng dưng Thánh vềCô ơi! Chuyện kể dài ghêMột đêm tưởng chết, hồn về với thânEm tôi tên Tốt thị TrầnNhớ em tôi lắm chưa lần về thămĐôi khi vắng vẻ tôi nằmNhớ em thuở trước ghé thăm tôi thườngEm tôi người rất dễ thươngHồn về với xác, chao tương tu hànhNghĩ lại ngày tháng qua nhanhMới đây nhìn lại tóc xanh đổi màuEm tôi nay đã tuổi caoBảy mươi tuổi lẻ sắp chào ra đi (chết)Không ngờ giây phút biệt lyAnh em không gặp, sầu bi vô cùng!Sự gì trời định nói chung

Ông Trần Thanh Thủy nói tiếp:Cô về bên ấy thăm cùng bà conVề đây cô ở SàigònBà con cô cũng vuông tròn phải không?Phát kinh cô đi lòng vòngThật là vất vả ra công việc Trời

288

Vậy là được phước, cô ơi!Thơ kinh Đồng Tử cõi đời tiếng vangThỉnh thoảng có gởi về làngCháu con phân phát họ hàng gần xaXem kinh lòng vui tuổi giàCô xem tôi có mái nhà bờ sôngNhìn xem nước lớn, nước ròngTrăng về lặng lẽ ngắm dòng sông đêmGió hiền thổi nhẹ êm đềmCon tôi lớn cả, bận thêm làm gì?Chợ gần lui tới đôi khiMinh Lương nhóm chợ, người thì rấtđông!

Ông Trần Thanh Thủy mời nước cô Mai:Mời cô dùng nước ấm lòngTrà thơm, bánh ngọt, dùng xong ra ngoàiCô xem tôi có trồng khoaiVài cây đu đủ lai rai có dùngCô xem hoa súng trong lungNở đầy màu sắc vô cùng đẹp thay!Tía tô, khoai mỡ hàng dàiMảnh vườn nho nhỏ, cô Mai thích lòng

Cô Mai lên tiếng chào ông Thủy ra về:Chia tay cháu xin chào ôngTiện đường thăm hỏi thỏa lòng phươngxaTrở về cháu thưa lại bà (bà Tốt)

289

Nói rằng anh chị của bà bình anHoàng hôn lui gót vội vàngChúc cho gia quyến Trời ban phúc lành.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Vài lời thưa cùng chúng sanhThiện Tài kiếp đọa ngọn ngành nói lênCha là Trần Hóa tuổi tênMinh Lương quản hạt nói lên quê mìnhNay vào lịch sử thơ kinhĐời sau xem rõ tường trình lớp langThiện Tài – bà Tốt trời banKiếp này hãnh diện xác mang Thánh vềXin đời chớ vội khen chêVần thơ khó dệt Bồ Đề tỏa quangXem đây xác định rõ ràngGiã chào gác bút đôi hàng kiếp duyên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 26,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 23, tháng 11Tây, năm 2008)

290

Lòng Tôi Rất Vui*

Cậu trai tỏ bày niềm vui:Ai vui không bằng tôi vuiChuyện đem kể rõ có đuôi, có đầuMẹ tôi bà bỏ đi đâuTôi ngồi chờ đợi bỗng đâu gặp ngườiNgười ấy gặp tôi vui cườiXưng là thầy Sáu chữa người bệnh maMẹ tôi vừa bị trúng tàBà đi dạo khắp, hát ca rùm trờiNỗi buồn bệnh mẹ khó vơiMay gặp thầy Sáu mở lời chữa choMãi sợ gặp phải thầy mòKiếm tiền đôi chút tùy cho ít nhiều

Cậu trai kể tiếp:Gặp thầy vui vẻ tôi kêuThầy ơi, thầy giúp, biết điều là bao?Nói trước mới dẫn mẹ vàoKẻo không tiền nói giá cao liệu bề

Thầy Sáu lên tiếng cùng Cậu trai:Cháu ơi, chớ sợ tiền kêĐây là chữa bệnh bên lề cho vuiTài cao chữa tà nghề tui (tôi)Thầy Sáu muốn chữa, Trời xui cho làmTiền bạc thầy Sáu không ham

291

Mong cho mẹ cậu tỉnh mà làm ănBà đau cậu mãi cằn nhằnGọi mẹ cậu đến, xem chăng thế nào?

Bà đau nhờ thầy chữa bệnh, con tà hét lên:Bước vào hét lớn rằng taoTao cho bây biết nhập vào báo bâyKiếp trước tao là dâu mầyKiếp này báo ứng chuyện này tại ai?Mầy đánh tao lúc mang thaiTao đem ngất lịm nằm dài chết tươiMầy ác lòng dạ con ngườiXúi chồng tao đánh, mầy cười hả hêMầy bảo trộm lấy tiền vềCho nhà cha mẹ nghèo ghê đỡ phần (chamẹ nàng)Tao lạy vừa khóc bày phânChẳng tin lời thật, đánh dần như tươngLàm dâu khổ cực miệt vườnQuanh năm ruộng rẫy vét mương trồngbầuTrăm thứ cũng là phần dâuChồng tao đến giúp, khơi mầu khó khănMầy luôn mắng con cằn nhằn (nhằn contrai)Bây giờ tao nhập trả phần đánh tao

Thầy Sáu mở pháp khuyên hồn ma:Thầy Sáu mở đạo đưa vào

292

Hồn âm oan ức thuở nào trái ngangLàm cho thiếp phải xa chàngLắng nghe tiếng nói điển quang vọng vềChịu nhiều uất ức, thương ghê!Mãi thù, mãi hận, ngày về còn xaTrên cao còn có Tam TòaHoàng Thiên phân xử, xuất ra hỡi hồnTrở về tu học mới khônMãi theo báo oán, tiêu hồn tương lai

Thầy Sáu cho biết Thiện Tài:Trần gian còn có Thiện TàiNghe lời thầy Sáu có ngày hồn linhỞ đây báo oán lý tìnhLên non học đạo chứng minh lòng thànhThiện Tài con bà Thánh AnhĐưa hồn về chỗ học hành công phuNơi đó thanh tịnh hồn tuChớ nên lên xuống báo thù trả vayChịu thời thầy mời Thiện TàiRước hồn giây phút tới ngay đỉnh đồiVào học giữ phận làm tôiChớ nên vọng tưởng xa xôi điều gìMỗi ngày giữ gìn luật quyLo tu niệm Phật từ bi lòng thànhĐể lòng kính bà Thánh AnhChớ nên bày vẽ gian manh lòng tàTuy giờ ngươi đã hồn ma

293

Nhưng chưa mãn số cũng là ngườidươngHồn đi vơ vẩn ngoài đườngXúi giục trần thế, hồn nương xác phàmNhập vào giục tánh tham lamLâu ngày có tội việc làm của ngươi.

Hồn ma nghe pháp lắng dịu trả lời cùng thầy Sáu:Hồn ma nghe pháp tỉnh tươiLàm ma quá khổ, xác người còn đâu?Mẹ chồng nỡ giết con dâu (dâu con)Giết luôn cháu nội, có bầu gần sanhBà xô ngã vào hũ sànhNgỡ tôi chưa chết bà hành xác tôiBà đánh bằng cây bà bồiSức nào chịu nổi nên tôi lìa đời.

Hồn ma than tiếp:Làm ma khổ lắm, thầy ơi!Cô đơn lạnh lẽo đồi sơn một mìnhHồn oan vơ vẩn điêu linhNhờ thầy mách bảo thật tình biết ơnThời gian phục chức ngôi hườnCòn hơn ở chỗ đồi sơn buồn lòngNhư thầy giúp đỡ ra côngNguyện tu dứt nghiệp, hồng trần tái sinhLạy thầy đền đáp ân tìnhNguyện theo Đồng Tử hồn linh mãi cònHồn âm xin chào bà con

294

Thiện Tài Đồng Tử cho con theo Ngài.Thầy Sáu thổi rượu vào, hồn âm xuất, mẹ cậu traitỉnh lại:

Mẹ cậu ngơ ngác hỏi aiTại sao mẹ lại nằm dài nơi đây?Ngồi dậy bà mới biết hay

Cậu trai kể lại mẹ nghe:Mẹ ơi! Mẹ bệnh thầy rày chữa choMa nhập lòng con tơ vòCon lo cho mẹ lên đò âm tyMay ra còn chút phước thìKiếp trước của mẹ, tội ghi nhẹ nào!Bây giờ mẹ phải làm sao?Lo tu trả nghiệp thuở nào mẹ vayNguyện lòng mẹ phải ăn chayLàm lành, lánh dữ, họa may bớt dầnKẻo không nghiệp cũ hành thânKhổ lắm đó mẹ, ân nhân là thầyThầy chẳng nhận tiền thầy hayƠn này khó đáp, mong thầy chứng cho

Cậu trai cám ơn thầy Sáu và hỏi thăm:Thầy ơi! Chớ trách tò mòNghe thầy giảng đạo, ai cho thành lời?Thầy nói ma phục, thầy ơi!Trong tay quyền lực của thầy được bao?Ma nghe quy phục cúi chàoThầy hay quá đỗi, ma vào xuất ra!

295

Danh tiếng của thầy chữa tàThật là hiếm thấy gần xa nơi trầnCon quỳ lạy thầy đền ânCon cùng với mẹ theo chân của thầyThầy dạy lý lẽ nghe hayLòng con kính nể vị thầy độ sanhDanh thầy con chưa được rànhXưng là thầy Sáu ẩn danh nghi ngờThôi thì gặp thầy trong mơChào thầy lui gót sương mờ chiềubuông.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện tài mở điển vui buồnBiết bao câu chuyện chẳng suôngnghiệp đờiXin chào kết thúc, bạn ơi!Đắp xây đường đạo vạn lời thơ Tiên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 27, tháng 10 âl,

296

năm Mậu Tý (tức ngày 24, tháng 11 Tây, năm2008). Thiện Tài dệt câu chuyện.

Khổ Tâm Suốt Đời*

Người mù buồn than:Cuộc đời chưa có ngày vuiSao trời hành phạt mù đui thế này?Nghĩ suy buồn tủi ai hay?Trời đày tăm tối gậy cây tay cầmKiếp duyên xấu hổ lương tâmTội gì đành phải âm thầm khổ đau?Khách đến nghe tiếng hỏi chàoBằng như lặng lẽ tôi nào biết hayBuồn thân lệ chảy nhỏ dàiSống trong bóng tối đêm ngày như nhauXin thương bất hạnh lời traoCho vơi nỗi khổ lệ trào canh khuya

Người mù kể tiếp:Mẹ tôi chăm sóc tình chiaThương con nào nệ sớm khuya cực lòng

Kể lời mẹ hỏi con:Con ơi, con có đói không?Cơm xong mẹ dọn, đói lòng ra ănMẹ thương chẳng có cằn nhằnNăm dài tháng rộng chăm lo đàng hoàng

297

Một hôm mẹ già khó anTôi đem lo lắng, hơi tàn khổ tôiChỉ nhờ có mẹ đó thôiMẹ đi, tôi ở, mồ côi một mìnhHết lòng cầu khẩn thần linhĐộ cho mẹ sống, Trời nhìn xót thươngNào đâu mắt tỏ thấy đườngĐứng đi rất khó, chiếu giường ai lo?Làm sao cơm nước gạo vo?Làm sao giặt giũ lần mò cậy ai?Bi thương lệ đổ vắn dàiCảnh này quá khổ, có hay chăng Trời!

Cậu trai xin cho được chết theo cùng mẹ:Cả hai mẹ con tắt hơiMong cho rảnh việc nợ đời đeo vươngNghiệp chi hăm mấy năm trườngKéo dài cuộc sống đau thương mẹ giàXin cơn bệnh mẹ chóng quaĐó là còn chút Trời già thương conMẹ đi cuộc sống nào cònLấy ai chăm sóc đời con thế nàyPhải chi đôi mắt kéo mâyCòn thấy mờ tỏ lòng này cũng vuiTrời làm tối hẳn mù đuiChẳng còn hy vọng, mù đui suốt đời!

Cậu trai mù kể tiếp:Mong đôi mắt sáng dạo chơi

298

Cùng bạn chia xẻ những lời buồn vuiMuốn nhìn bạn gái của tui (tôi)Muốn ăn mặc đẹp hưởng mùi tuổi thơBây giờ cặp mắt đã mờTuổi thơ mộng đẹp bao giờ có đâu?Trời xanh chỉ thấy một mầuMầu đen sâu thẳm, vọng cầu chẳng linhTrời cao ông chẳng thương tìnhChôn vùi số kiếp mắt nhìn màu đen

Bà mẹ thấy khỏe gọi đứa con mù:Mẹ già bước xuống cầm đènĐến gần lên tiếng ho hen k hông ngừngCon ơi! Thấy đầu nhẹ bưngChắc mẹ cảm mạo, nước gừng uống hayBớt ho thấy khỏe lại ràyCon đừng lo lắng chuỗi ngày về sauBệnh mẹ chóng lành lại mauÔng Trời có mắt nhìn vào tường tri.

Bà mẹ kể lúc cơn mê vào mộng;Con ơi! Nằm mộng lạ kỳThấy con kiếp trước, con đi giết ngườiCướp của, giết người chết tươiKhoảng bốn mươi tuổi, tướng người dễcoiCầm dao hằn học tiền đòiBằng không đâm thấu cổ lòi họng raTrong nhà hốt hoảng liền la

299

Con đâm, bỏ chạy, lão già chết tươi.Bà mẹ nói tiếp:

Con ơi! Mẹ rợn cả ngườiChiêm bao giấc mộng giết người là conKiếp trước ăn ở không trònTrời cho mù mắt mãi còn thở thanTỉnh cơn mẹ hãy bàng hoàngThôi con, duyên nghiệp thở than ích gì?Ăn năn cải hối từ biKiếp này niệm Phật, Trời ghi sợ TrờiNghe lời mẹ dạy, con ơi!Tất cả do nghiệp báo đời của conLỗi con tham của nợ cònLỗi con tham vọng miếng ngon đủ đầyLỗi con cướp giựt đó đâyQuả căn kiếp trước, kiếp này Trời gieoCho gân đôi mắt đem teoĐâu còn chạy chữa, phải theo luật TrờiChuyện đời khó nói, con ơi!Trời cho hơi thở, tắt hơi thúi sình

Bà mẹ nhắc đến Thiện Tài:Thiện Tài Đồng Tử anh linhTái sinh kiếp nữ, Thiên Đình đề duyênĐiển giăng thơ kết liền liềnViệt Nam thơ Thánh khắp miền đều xemTiếng đồn làng này chị emBáo cho mẹ biết pháp kèm dằn tâm

300

Pháp khuyên tránh sự sai lầmChớ vì tiền của, chém đâm hại ngườiPháp khuyên con chớ dễ ngươiMắt Trời soi thấu lòng người hiền, hungPháp khuyên giác ngộ lấy dùngHằng ngày khắc phục dữ hung khôngcòn

Bà mẹ nói tiếp:Mẹ mong kiếp này của conChớ nên nóng nảy, mắt con đã mùTự lòng bóng tối tầm tuMong cho Trời biết kiếp mù trả xongKiếp sau trở lại bụi hồngĐẹp duyên cầm sắc, con đông vui vầyThôi con, lời mẹ đến đâyGiải ra giấc mộng đủ đầy giác duyên.

Cậu trai mù tiếp lời mẹ:Nghe mẹ giấc mộng chẳng hiềnLỗi con kiếp trước gắn liền đời sauNghe qua không khỏi lệ tràoBiết ra chẳng trách Trời cao làm gì?Tại lòng dạ thiếu từ biTại lòng thúc giục tham đi giết ngườiKiếp này lấy làm hổ ngươiLòng tham mờ tối, kiếp người đángkhinh

Cậu trai mù tỏ lòng sám hối cùn g Trời:

301

Kiếp này nhận lỗi Thiên ĐìnhLòng ưng trả nghiệp một mình tầm chơnXin Trời chớ có giận hờnBiết ra giác ngộ theo chơn thánh hiềnGiã chào cõi Phật, cõi TiênGiã chào cô bác cõi miền trần gianCuối lạy ân đức Ngọc HoàngCho con biết nghiệp, thở than khôngcòn.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài nhờ ngọn bút sonLàm thơ đủ cảnh, bà con hài lòngPháp duyên độ khắp tây đôngNơi nào thích hợp để lòng xem coiChẳng tu nghiệp đến nợ đòiCó tu hưởng phước hẳn hòi Trời banCõi đời lắm kẻ cơ hànLắm kẻ đói khát, tật mang, Trời dànhThiện Tài chào khắp chúng sanhChúc cho nhân thế tu nhanh ra về.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

302

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày 27,tháng 10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 24, tháng 11Tây, năm 2008). Thiện Tài mở điển dệt câuchuyện.

Tiếng Hát Bên Đường*

Cô gái nghèo cất tiếng hát kiếm sống:Cô gái nghèo cất tiếng hát caÂm thanh trầm bổng, lệ sa đôi hàngCảnh nghèo nào ai sẻ san (san sẻ)Cất tiếng hát dạo hòa chan thương tìnhGiọt sầu đọng lại lung linhKiếp duyên đói khổ gia đình hẩm hiuÂm thanh não nuột dặt dìuĐường chiều khách đổ buồn hiu vắngngười

Có một bà lão dừng lại cho tiền:Bà lão tuổi đời sáu mươiLấy tờ giấy bạc vui cười hỏi thămCháu ca mà lệ tuôn dầmGia cảnh của cháu thương tâm thế nào?Anh em của cháu được bao?Cha mẹ của cháu ra sao cuộc đời?Mà sao nức nở lệ rơiMà sao tâm sự qua lời hát ca

303

Bà cho cháu bạc trăm màTrên đường bà chạnh xót xa thươngngườiNhìn cháu gương mặt kém tươiHay cha mẹ cháu là người âm gian (đãchết)Thương tâm hoàn cảnh cơ hànCất hát độ nhật Trời ban cảnh nàyCháu ơi! Trời sắp kéo mâyCơn mưa khó tránh, nhà rày gần xa?Hay cháu ở với ông bàCha mẹ chẳng có, lời ca não lòngVề đi kẻo đổ mưa giôngKhách thưa vắng vẻ đếm không mấyngười.

Cô gái trả lời cùng bà lão:Cô gái gượng vẻ tỉnh tươiCám ơn bà lão vui cười hỏi thămLòng bà tợ thể Quan ÂmThấy người khốn khó tiền cầm bà choNhà con phải qua chuyến đòMồ côi cha mẹ, đói no nghề nàyTrời cho con cất tiếng hayĐời thương cảm mến qua ngày cũngxong

Cô gái nói tiếp:Con đây nào biết tổ tông

304

Cha mẹ đã chết, em bồng trên tay (hồinăm 1975)Lúc đó cháu bốn tuổi ràyLão bà thương cảnh đem rày về nuôiLời ca cháu mãi ngậm ngùiNên rơi dòng lệ tủi phần kém duyênBà đem cảm động cho tiềnCám ơn bà lắm nghiệp duyên do TrờiNgày ngày hai bữa (buổi) cơm nhơiNgoại nuôi của cháu tuổi thời đã caoMang ơn của ngoại ngày nàoDưỡng nuôi cháu lớn công lao ơn dàiMong tiền kiếm được lai raiThuốc men chăm sóc ngoại già tình sâuCháu ngồi tâm sự khá lâuLàm bà thương cảnh lệ sầu chứa chan.

Bà khách cho thêm tiền và mở đạo khuyên làmlành:

Bà cho cháu thêm trăm ngàn (tiền ViệtNam)Kém duyên cháu chịu gia đàng nát tanThất lạc cô bác họ hàngSố Trời đã định nghiệp mang thuở nàoThương cháu bà mở lời traoDù nghèo hoàn cảnh ở sao tốt lòngChớ nên gian xảo lường đong

305

Không nên tạo nghiệp mong Trời chuyểnxoayThẳng ngay cũng có một ngàyÔng Trời ngó lại đổi thay cuộc đờiCó ngày cháu được thảnh thơiKhông làm điều ác, nghiệp vơi giảm lầnDù nghèo mượn pháp tu thânBiết câu giả tạm, của trần đừng thamTiền trong sức lực mình làmTiền đó trong sạch, Già Lam chứng lòngTiền mà dối trá lường đongTiền đó mang nghiệp sống không dễdàngNào là sanh bệnh vương mangNào là oan trái gia đàng tương laiTrái oan khó ngủ đêm dàiCháu ơi! Khổ lắm trả vay nợ đời

Bà lão nói về Thiện Tài:Bà từ nước ngoài về chơiCó mang kinh điển con Trời phát phânThiện Tài Đồng Tử tái trầnThơ kinh nhiều bản xa gần phát choThơ kinh như thể chiếc đòĐọc xem hiểu rõ lờ i cho làm lànhNhư cháu biết chữ tu nhanhLời kinh mở trí đạo hành do tâmNghèo giàu tự giác âm thầm

306

Chẳng chi khó xử do tâm của mìnhBà cho cháu vài quyển kinhNhững chiều rảnh rỗi một mình ngâmthơThông đạo chẳng còn lệ mờThông đạo có lối qua bờ Tây PhươngThông đạo biết cõi vô thườngThông đạo lòng cháu yêu thương xa gầnThông đạo chẳng còn hận sânThông đạo cháu thấy thân tâm nhẹnhàngChào cháu hẹn lại năm sangCó dịp bà ghé làng này nghe ca.

Cô gái tiễn bà lão lên đường:Cháu chúc bà về tới nhàCả con lẫn cháu của bà an khangHẹn bà thu tới năm sangNguyện câu bà dạy lên đàng tầm duyên.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mực rót điển viềnGởi câu chánh đạo đến miền Hậu GiangXem thơ Thánh trẻ hạ mànVui trong câu chuyện tâm an Di ĐàBiết bao sóng gió trải quaLam Già bờ giác đưa qua bến từNghèo giàu giải nỗi ưu tư

307

Không còn phiền não lòng người khổđauĐến đây dứt điển giã chàoChúc trong cõi thế thương nhau tìnhhòa.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày 28, tháng 10 âl,năm Mậu Tý (tức ngày 25, tháng 11 tây, năm2008)

Đi Khắp Cùng Nơi*

Người trung niên đi vòng quanh:Tôi đi từ Bắc vô NamĐể làm việc nghĩa, chẳng ham của đờiCó dịp ngắm cảnh nhiều nơiNúi trông cao thấp, tuyệt vời nước non!Tôi đi khắp chợ SàiGòn

308

Nhà cao phố xá, bà con rộn ràngTrên đường vơ vẩn lang thangVề miền sông nước Hậu Giang hữu tìnhCó khi đi lúc bình minhNghe chim cất hót, chùa đình làng xaCó nơi chỗ vắng thưa nhàNắng trưa đồng lúa thướt tha mỹ miềuLắng nghe có tiếng dế kêuTỉ tê hòa khúc buổi chiều hoàng hônXế chiều chân bước dập dồn.

Có bà lão hỏi thăm:Bỗng gặp bà lão ôn tồn hỏi thămCậu đây bà nhìn không lầmChắc từ ngoại quốc về thăm làng này?Ở Mỹ hay ở bên Tây?Chắc đi lâu lắm nhớ rày quê hương?Trông nhìn nét mặt khác thườngSay sưa cảnh vật, vấn vương bao tình

Bà lão hỏi tiếp về Thiện Tài:Hay là Cậu đi phát kinhThiện Tài Đồng Tử hồn linh trở vềNghe tin truyền khắp làng quêViệt Nam là chỗ Thánh về hiện thân(sanh ra tại tỉnh Rạch Giá)Hiện thân bà Tốt Thị TrầnPhát kinh Cậu muốn đời cần biếu choKinh điển Cậu khỏi phải lo

309

Không ai làm khó, lời cho hiền hòaXác Thánh bây giờ ở xaNghe đâu bên Mỹ, đàn bà kiếp duyênVài người lão gặp kinh truyềnPhát không cho kẻ hữu duyên lấy dùngCậu ơi! Lão hỏi lung tungThôi, Cậu đi gấp cuối cùng chia tay.

Cậu trung niên nói cùng bà lão:Không ngờ bà biết Thiện TàiKinh thơ có lẽ bà hay thường dùngNên bà rành rẽ nội dungHiền lành lời điển, đời dùng sửa tâmThiện Tài đệ tử Q uan ÂmTrên ba mươi quyển, khổ tâm thơ đềLời pháp cải sửa tâm mêLời pháp giải rõ Bồ Đề thiện duyên.

Cậu trung niên nói tiếp:Bà ơi! Con có lời nguyềnTrải qua số kiếp nghiệp duyên tu hànhCháu đi giúp đỡ chúng sanhNơi nào đói khổ, cháu dành tiền choCháu vào thôn ấp, qua đòNhà dân mưa dột, cháu cho lá lànhNào cho tiền, cả dầu xanh (dầu gió xanh)Thấy dân quá khổ, nhà tranh, không tiềnCháu đến phân phát thuốc viênLàm trong sức cháu, hữu duyên xa gần

310

Gặp bà cháu chẳng phân vânHỏi thăm bà có người thân cảnh nghèoBà về cháu muốn cùng theoĐến nơi thăm hỏi ai nghèo phát choBà cần cháu sẽ biếu choVài trăm ngàn bạc lấy cho cháu mừng.

Cậu trai nói tiếp:Tuy cháu cùng bà người dưngViệt Nam mũi tẹt mừng chung da vàngĐường xa vất vả nào thanQuê hương mãi mãi nồng nàn mến yêu!Cháu đây đời gọi Việt KiềuRời xa đất nước mến yêu thuở nàoVề đây lòng thấy vui saoVề đây lòng thấy nghẹn ngào xa quêTừ lâu mới có dịp vềĐể nhìn lại cảnh bờ đê đường làngBà ơi! Số kiếp Trời banGia đình cháu đã ly tan rồi bàNên rảnh cháu mới đi xaĐứng đây tâm sự với bà khá lâu.

Bà lão nói cùng cậu trai:Thôi, bà cùng cháu qua cầuĐến nhà bà sẽ cơm hầu mời ăn

Ông lão bước ra:Tới nhà, ông lão cằn nhằnBà đi lâu quá lo phần rủi may.

311

Cậu trai chào ông lão:Cháu xin chào hỏi bác HaiBác gái cùng cháu lời dài hỏi thăm.

Bà lão giới thiệu khách:Ông ơi! Việt Kiều lâu nămHôm nay về nước tới thăm gia đìnhĐể mà tiện dịp phát kinhĐể mà tiện dịp thương tình bà conNhỏ mà phước đức tạo bònThật là hiếm thấy lòng son Di ĐàĐể làm cơm nước dọn raÔng ngồi tiếp chuyện, tôi ra bếp làm.

Ông Hai tiếp chuyện cậu trai:Cháu ơi! Cảnh nghèo không thamBiết câu Phật dạy kiếp phàm chẳng lâuTại gia tu chẳng cạo đầuThường ngày hành đạo trọn câu bi lànhĐời người có tử, có sanhCầu an hai bữa (buổi) tâm lành mà thôi.

Bà vợ lên tiếng mời dùng cơm:Mời vào cơm nước xong rồiCá lóc kho tộ, cả nồi canh chuaÔng dùng bia (beer) rượu thì muaVui cùng con cháu, cơm đừa thấy ngon(đừa là đùa hay lùa cơm)Tất cả vui vẻ cười dònDùng xong bữa tiệc cơm ngon tình đầy.

312

Cậu trung niên phân phát tiền:Bà con tựu đến nơi đâyCảnh nghèo chia xẻ, lòng này thấy vuiMỗi người, bạc giấy tay chuồi (chuồi tiềncho)Thuốc viên cảm cúm phát vui cảnhnghèo.

Cậu trung niên xin giã từ bà con:Hai bác dẫn đường cháu theoLàm xong việc nghĩa mừng reo dân làngGiã chào có dịp sẽ sangCháu xin dời gót lên đàng kẻo khuya.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển sớt chiaGởi câu giúp đỡ, ai kia tốt lòngĐời người nhắm mắt là xongThương người cảnh khổ, rộng lòng từ biTrời ghi làm được những gìNgày sau con cháu ra thi với đờiCon cháu hưởng cảnh thảnh thơiHiện tại giảm tội có lời về sauĐến đây Thiện Tài giã chàoChúc chung cô bác hồng hào khỏe thân.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT313

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, h iện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp cùng ngày 28, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 25, tháng 11 tây,năm 2008)

Quy Luật Vào Đạo*

Nhắc nhở chung đệ tử:Thiện Tài mở điển dạy về luật quy:

Vào đạo khó lắm, trò ơi!Bước đi chậm rãi, mở lời thanh taoChớ nên to tiếng ồn àoĐôi mắt xin chớ nhìn vào hốt quơ (trộmcướp)Đôi mắt chớ có nghi ngờĐôi mắt chớ có lẳng lơ gợi tìnhĐôi mắt phải vững niềm tinLúc nào cũng nghĩ Phật nhìn thấy taVì thế chẳng dám lơ làCho là vắng Phật, rước ma quỷ vàoGiữ luật gọi là tu cao

314

Lòng không động dậy, vàng thau mặcđờiĐạo do tâm ý, trò ơi!Do tâm khởi dậy, lòng thời khó xiêuThiện Tài mở điển dạy nhiềuNghe qua rất khó những điều luật quyKiếp này hội ngộ Tam KỳGiải cho thấy rõ, mong đi trở vềVào đạo Thầy chẳng có chêTâm không tự diệt, khó bề thành duyên(thành quả)Bao năm đạo quả ước nguyềnKiếp này trọn đạo về Tiên cùng Thầy

Thiện Tài nói tiếp:Thiện Tài xác tục còn đâyCòn lời ân điển giãi bày tường chơnBởi mê mờ tối, giận hờnBởi mê cất bước hụt chơn (chân), sa lầyBởi mê nghiệp chướng tạo gâyBởi mê điên đảo, thân rày lệ tuônBởi mê quên mất cội nguồn (cõi Già Lam)Bởi mê chịu cảnh nhiều tuồng trớ trêuDạy trò mở pháp thật nhiềuMong cho tỉnh giấc, không tiêu xác hồn(không bất tử ra đi)Làm người hai chữ dại, khônDại thì cũng chết, mà khôn cũng lìa!

315

Khôn, dại nhìn lại đem chiaDại thời ít tội, được vìa (về) mừng thay!Khôn thời tạo quả nghiệp dàiTrả vay, vay trả, biết ngày nào xong?Làm sao đem phân cho đồngBên nhiều, bên ít, do lòng đắm sayDo lòng vui hưởng bao ngàyDo mình chưa thấy chỗ sai, dối lòngDo mình chuyện có, nói khôngDo mình thay đổi tấm lòng thường xuyênDo mình chạy theo bạc tiềnDo mình mãi hận thù riêng ngày nàoDo mình đạo chẳng thường trauĐể tâm mờ tối, thương đau càng nhiều!Giải ra tâm não buồn hiuGiải ra khó hiểu những điều luật quyTâm mờ khó hiểu, lạ gì?Tâm minh, trí sáng rõ thì dễ tu!Kém duyên, giác ngộ đắp bùNiệm câu chánh đạo, trăng thu lối vềĐạo kém, lúc tỉnh lúc mêĐạo sâu nhìn rõ, ai chê chẳng buồn.

Thiện Tài xin nói cùng chúng sanh:Thiện Tài khơi mạch suối tuônKhắp nơi tận hưởng suối nguồn từ biĐó là luồng điển huyền viBiết bao câu chuyện thơ ghi khuyên đời

316

Nằm trong duyên kiếp, người ơi!Thiện Tài trở lại cứu đời Kỳ BaTrước kia đệ tử Phật BàNgày nay kiếp đọa kể ra buồn lòngẨn thân làm việc cho xongXác phàm lớn tuổi, gần ngày ra điNguyện xin làm được những gìĐời sau tri kỷ thơ thi Thiện TàiXác phàm học chẳng bằng aiLớp ba chưa trọn, Như Lai cậy nhờVì thế mở điển ra thơChúng sanh thấy lạ, khó ngờ trần gianĐời cho đồng bóng, nhập tràngMa quỷ? Thơ kết lớp lang vô cùng!Khen chê lựa chọn nói chungNên đạo còn chỗ mịt mùng tối tâmChơn giả chưa rõ nên lầmCảm thông trần thế, thơ cầm đọc xemVài lời mến gởi chị emXin thương thông cảm, Trời đem hồn vềXác phàm, hồn Thánh, biển mêBiết bao sóng gió, nhiều bề biện minhThiện Tài Đồng Tử điêu linhSóng đời dồn dập, tường trình bà conGiã chào cô bác ngủ ngonMưa rơi dứt điển lời tròn buồn riêng.

*317

* *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp cùng ngày 29, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 26, tháng 11 tây,năm 2008). Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện.

Tìm Thầy Chữa Bệnh*

Bà mẹ gọi đứa con thứ, đi tìm thầy:Con đi tìm vị thầy langNhờ thầy xem mạch, bệnh ban thế nào?Để lâu khó trị làm sao!Hãy mau tìm khắp làng nào thầy hayThầy hay xem mạch biết ràyKê toa hốt thuốc về đây mẹ mừngDậy mau, ngoài trời sáng trưngChậm thời ban lậm, tim ngưng lúc nào.

Người con đi tìm thầy:Bước ra chân thấp, chân caoLần đi tới chỗ hàng rào chung quanhTiếng đồn thầy giỏi nhà tranh

318

Thầy lang có đức hiền lành dễ thươngNhà thầy ở nơi miệt vườn

Cậu trai cất hỏi:Bước vào thăm hỏi: Lương y có nhà?

Vị thầy bước ra tiếp khách:Thầy lang vui vẻ bước raChào cậu tìm đến, cần mà việc chi?

Cậu trai mở lời cùng thầy:Anh con đau bệnh lạ kỳMẹ con lo sợ bảo đi rước thầyNhờ thầy hiền đức lành tayThầy cho toa thuốc, bệnh rày lành mauMời thầy bước đến xem saoMẹ đem lo lắng không sao yên lòng.

Hai người lên đường:Cậu trai cùng thầy song songQua nhiều khúc vắng, cánh đồng bao laCây cối nghiêng ngả là đàChim muôn ríu rít hót ca trên cànhXa xa vài mái nhà tranhGió hiu hiu thổi hoa cành đong đưa.

Ông thầy lên tiếng:Nhà cậu đã gần tới chưa?Đường xa cảm thấy đò đưa thì gần

Cậu trai lên tiếng cùng thầy:Thầy ơi, chớ có bâng khuângGần bên lần tới khoảng chừng phút giây

319

(mấy phút)Kia kìa hai gian nhà nầyMời thầy vào cửa, mời thầy vào trong.

Cậu trai gọi mẹ:Mẹ ơi! Mẹ ở trong phòngBước vô gọi mẹ, đông y tới nhà.

Bà mẹ mừng bước ra chào thầy:Bà mẹ nghe tiếng bước raChào thầy mới tới, nước pha sẵn rồiMời thầy dùng trà với tôiCon tôi đau bệnh, thầy ôi, lạ kỳ!Sợ ban trong lòng sanh nghiMong thầy xem mạch rõ thì ra sao?Tiền thuốc xem mạch ngại nàoMong thầy cố giúp giảm đau là mừng!

Thầy bắt mạch cho thuốc uống giảm căn:Nóng lâu cổ họng đem sưngTánh tình nóng nảy, máu hừng thườngxuyênBệnh này chữa khó hết liềnDo tâm vọng hỏa, cữ kiêng đồ dùngChớ nên động đậy lung tungTánh tình trầm lại, thuốc dùng thấy hayLâu ngày ban trổ ra ngoàiThâm đen khó chữa, phải cai nghiện lầnKẻo không hại tới bản thânChớ nên gần gũi thành phần xấu xa

320

Trai tráng trông như đã giàBệnh hành bất lực, nước da xám vàngThận suy đem yếu phổi ganThấy ra quá nặng, bệnh mang lâu ngày!

Ông thầy lang khuyên tiếp:Bệnh nầy do hỏa chuyển khaiBệnh nầy do chỗ hằng ngày ăn chơiBệnh nầy do thiếu nghỉ ngơiBệnh nầy do chỗ ngoài đời tạo ra (kếtbạn xấu)Như là mắc bệnh siđaNhư là mắc bệnh liễu hoa phong tình.

Ông thầy lang mở đạo:Bệnh này nhận quả nên tinGieo thời nhận quả, do mình đó thôiThầy xem bắt mạch xong rồiNgồi đây mở đạo, nghề tôi làm thầyTôi đi khắp chốn đông tâyCứu dân độ thế làm thầy hữu duyênNghề này xem bệnh khỏi tiềnCho toa hốt thuốc, phần riêng gia đìnhSự gì báo ứng nên tinDo trong quả nghiệp chúng sinh nhậnvàoĐến kỳ nghiệp chuyển thân đauĐến kỳ nghiệp chuyển dễ nào đượcsuông

321

Đến kỳ nghiệp chuyển đau buồnGia đình bối rối lệ tuôn đêm dàiKhó mà trách cứ tại aiDo trong tâm tánh lâu ngày biến sanh.

Ông thầy lang khuyên tiếp về quả nghiệp:Thế nên khuyên ăn ở lànhCho căn quả nghiệp chúng sanh giảmlầnQuả nay nghiệp trước tiền thânLàm sao thấu rõ những phần kể trênNgười đời lấy pháp làm nềnỞ ăn ngay thẳng, nói lên công bằngLàm sao gặp chuyện khó khăn?Làm sao gặp chuyện đêm hằng thầm lo?Làm sao gặp chuyện tơ vò?Làm sao gặp chuyện nằm co thở dài?

Thầy nói tiếp về nghiệp và nhắc Thiện Tài:Bởi vì kiếp trước đã vayĐến chừng trả nghiệp bằng hai vốn lờiNhìn xem hạt lúa giống phơiĐem ngâm lên mọng, gieo thời trĩu bôngMột hạt thành bụi thỏa lòng (bụi lúa)Quả căn nhận lãnh, thật không nhẹnhàng!Thế nên chớ có dối gianThiện Tài Đồng Tử khai đàng pháp duyênPháp kinh phổ bá khắp miền

322

Thầy lang nhờ pháp lời khuyên xa gầnThầy lang lấy pháp trau thânThiện Tài Đồng Tử điển l âng mãi còn.Thầy lang giới thiệu bà conĐời người nhắm mắt chỉ còn thiện duyênThiện duyên hơn cả bạc tiềnTiền bạc xài hết, phước duyên mãi còn!

Thầy lang chào ra về:Trời chiều xin chào bà conMây đen kéo tới, nhà còn khá xaChúc cho cậu trai trong nhàThuốc dùng thấy đỡ lo ra không nhiềuHọc lời pháp Phật bệnh tiêuKhông còn chè chén sớm chiều sanh hư.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài hoa pháp mãi tươiMong cơn gió nhẹ đến người tầm duyênXem thơ như gặp bạn hiềnLời thơ nhắc nhở, thấy yên cõi lòngKhông còn lấy gió làm giôngKhông còn bè bạn chơi rong bên ngoàiKhông còn nổi nóng với aiKhông còn cay đắng lời dài khó ngheKhông còn cậy thế hăm heKhông còn nghiện ngập, mẹ cha đaulòngThiện Tài độ thế ước mong

323

Nhịp cầu thơ pháp tây đông đều dù ngĐến đây kết thúc chào chungThông câu đạo pháp, ung dung thángngày.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển tiếp theo cùng ngày 29, tháng 10âl, năm Mậu Tý (tức ngày 26, tháng 11 tây, năm2008). Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện.

Ước Mong Gặp Thầy*

Người ở Việt Nam xem thơ ngưỡng mộ:Xem thơ ngưỡng mộ Thiện TàiLàm thơ kể rõ lịch lai của mìnhVạn bài mở điển thơ kinhXem qua khó tưởng, anh linh vô cùng!Lời thơ diễn tả hình dungThiện Tài Đồng Tử vung thương xoaytròn (múa thương)

324

Nào là môi đỏ hồng sonNào là đôi mắt đen tròn long lanhNào là thủ võ đá nhanhCẩm bào nhựt nguyệt long lanh sángngời.

Kẻ ngưỡng mộ nói tiếp:Thơ làm giây phút, người ơi!Lòng đem ngưỡng mộ Thánh nơi trầnnàyTài ba Thánh trẻ khéo tayKhi thì tranh vẽ Như Lai niệm từNgồi giữa cụm mây lắc lư (gió lay)Tòa sen lay động, mỉm cười Như LaiHào quang tỏa sáng vòng ngoàiHuỳnh y thân phủ nửa vai kiết già (ngồikiết già)Mây xanh gió đẩy lại quaNhìn bức tranh vẽ, tài ba Thiện TàiTrần gian hiếm thấy mấy ai!Tranh lời sống động, Thiện Tài một thôi.

Người ngưỡng mộ thơ kinh nói tiếp:Thiện Tài kể chuyện bồi hồiXác thân bà Tốt đang ngồi chép kinhHiện thân hồn xác của mìnhĐôi khi vất vả thương tình biết bao!Bõ công nào nghĩ thấp caoMong cho đây đó đạo trau cứu hồn

325

Thiện Tài vâng lệnh Đức TônXuống nơi biển thế vớt hồn chìm sâuNhững hồn nặng nghiệp quá lâuVòng quanh luân chuyển nghe câu phápđềQuay về bờ giác tỉnh mêKhông còn bể khổ, ê chề thương đau.

Kẻ ngưỡng mộ nói tiếp:Riêng tôi rơi lệ nghẹn ngàoThương cho Thánh trẻ trần lao đợi chờChờ cho bá tánh yêu thơĐể mà có dịp qua bờ giác duyênThơ kinh biếu không chẳng tiềnLòng tôi thích hợp điển viền lý sâuCâu chuyện kể rõ đuôi đầuNằm trong chân lý nhịp cầu khai tâm

Người ngưỡng mộ nhắc đoạn Quan Âm dạy ThiệnTài:

Đôi khi gần xa hiểu lầmCho là đồng bóng, Quan Âm khuyênrằng:Mờ sao nhìn thấy ánh trăng? (tâm mờ)Thiện Tài, con hỡi! Lòng trần khó thayĐêm tối mà ngỡ ban ngàyXác thân tạm bợ, ngỡ rày sống lâuBiển đời chỗ cạn, chỗ sâuDo lòng ý thức qua cầu tầm duyên

326

Do lòng nhìn thấy chiếc thuyềnĐò tiên cặp bến, nhân hiền bước lênNgồi chờ vất vả đừng rênLệnh trên đã dạy cố quên những gìNước ngược vẫn lái thuyền điĐi cho kịp chuyến Hài Nhi ra đời(Hồng Hài Nhi)

Kể tiếp lời Quan Âm:Về cùng một lúc, con ơi!Thương cho nặng nghiệp, hồn rời vôminhNghĩ đến Bà rất thương tìnhBiển đời chìm nổi điêu linh tội hồnCó tu hồn sáng tinh khônVụng tu mờ tối, quả dồn nghiệp cănTội là lúc ở dương trầnLàm điều gian ác, ngỡ rằng thanh caoGian ác mong mau làm giàuGian manh thủ đoạn hại nhau vì tiềnMờ tối Trời Phật nào kiêng (nào sợ)Đến chừng nhắm mắt, thây khiêng rađồngĐồng hoang gió lùa mênh môngLâu ngày tan rã theo dòng đời thôiNào ai có nghĩ phước bồiĐể mà có dịp phục hồi linh cănĐể mà trở lại thượng tầng

327

Giữ chức thần, thánh hầu gần Như Lai.Nhắc lời Quan Âm thương Thiện Tài:

Cảm sầu Bồ Tát đoái hoàiThương cho Đồng Tử nhiều ngày giantruânTưởng con thơ điển đã ngừngNay làm tiếp tục, Bà mừng cho con!Xuống thế phận sự vuông trònVề trên Bà thưởng cho con phép nhiềuCon là đệ tử đáng yêuCon là đệ tử có nhiều thần thôngKiếp này khoe khắp bụi hồng (trần gian)Thiện Tài Đồng Tử ra công cứu đờiBà xa luồng điển, con ơi!Mong cho Đồng Tử cõi đời điển thông.

Cô gái ngưỡng mộ Thiện Tài nói tiếp:Xem thơ tôi rất mừng lòngMừng là ở chỗ điển thông xa gầnXem thơ như gặp người thânXem thơ tánh xấu tập lần sửa saiPháp thơ gội rửa trong ngoàiTrước kia tôi lỡ hại ai điều gìXem thơ giác ngộ quy yTrở về với Phật từ bi làm lànhKhông còn tánh xấu ghét ganhKhông còn cao thấp chị anh trong nhàXem thơ tranh chấp bỏ qua

328

Không còn lớn tiếng mắng la vô chừngXem thơ tâm tánh sáng trưngKhông còn mờ tối, lạc rừng tầm ra.

Cô gái chào bà con:Lòng tôi hứa nguyện cải tàBà con cô bác nghe qua chớ cườiTôi nay tuổi vừa ba mươiYêu thơ khoe khắp trời người gần xaĐến đây chấm dứt lời raXin chào cô bác Lam Già cho hương.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài trong kiếp vô thườngĐiển nương cầm bút đầy trương thơ đềBiển đời rộng lớn khen chêHạt châu khó nhặt, khen chê tùy lòngGiã chào khắp chốn tây đôngLời thơ mật rót ấm lòng phương xa.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 1, tháng 1 1

329

âl, năm Mậu Tý (tức ngày 27, tháng 11 tây, năm2008). Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện.

Chiếc Áo Lam Già*

Bà lão khoe chiếc áo già:Bạn tôi tặng áo lam giàTôi mừng tới lúc tại gia tu hànhTuổi này chẳng còn đua tranh (60 tuổi)Chuyện đời gác lại, đạo thành do tâmBấy lâu cứ mãi sai lầmĐến nay thức tỉnh Quan Âm rọi đườngLần theo ánh sáng tầm nươngBồ Đề chánh giác vô thường tử sanhGiác ngộ bổn tánh tự lànhGiác ngộ rõ sự dữ lành ra saoGiác ngộ dẫn dắt đồng bàoTu mong giải nghiệp, kiếp sau nhẹ nhàngGiác ngộ không còn dối gianGiác ngộ tỉnh giấc mê man đường đờiXa nơi bể khổ, người ơi!Lòng đem thoải mái, lỗ lời không hamLàm trong phải đạo nên làmLàm trong tội lỗi nuôi hàm nghiệp giăngTrở lên, trở xuống nhiều lầnKhó mong siêu thoát, nặng phần trả vay

330

Bà lão nhắc đến kinh thơ Thiện Tài:Nhờ lão xem kinh Thiện TàiBổn bài ghi rõ Như Lai mở đềLời thơ đánh thức cơn mêMãi vui thế tục si mê dại khờTỉnh cơn mới biết nhờ thơThơ kinh dẫn lối qua bờ Tây phươngĐiển quang rọi sáng đưa đườngDo lòng nhận thức vào đường hoa khaiĐường tu chẳng ai ép nàiHữu sanh, hữu hoại Như Lai thườngdùngLời này nhắc nhở khuyên chungHồn ai nấy giữ, não nùng Kỳ BaKỳ ba thảm khốc lệ òaKỳ ba kẻ ác tính ra khá nhiềuKỳ ba có lệnh Trời kêuThiện Tài tái tục độ nhiều hồn âmKhắp nơi giông bão ầm ầmNước tràn tứ phía, thây nằm ngổnngang.

Bà lão nói tiếp:Kỳ Ba đến lúc sảy sàngThiện Tài mở điển rõ ràng đời xemBấy lâu đời mãi bỏ rèmNay thì tỉnh giấc chờ xem cạn đờiTuổi già đến lúc nghỉ ngơi

331

Tối về chuông mõ niệm lời ch ánh chơnLời kinh cởi mở giận hờnÊ a câu kệ theo chơn Di ĐàNguyện cầu lắng dịu phong baNguyện cầu bá tánh trẻ già giác duyênNguyện cầu muôn thú tu hiềnNguyện cầu các nước tình liền anh emNguyện cầu thơ điển đời xemKhông còn thù hận anh em xa gầnGiàu nghèo tình kết bạn thânKhông còn chia rẽ hại phần nhân sinhChắp tay cúi lạy Thiên ĐìnhLời kinh tiếng kệ thấu tình dương gianDương gian lắm cảnh khổ nànDương gian lắm cảnh ức oan cho đờiKhẩn cầu cám cảnh lệ rơiKhẩn cầu linh ứng lòng Trời xót thươngNguyện tu lòng giữ chay trườngLòng thành cầu phước tứ phươnghưởng cùng

Bà lão nói tiếp:Bà lão khoe áo mừng chungNhờ chiếc áo vải được dùng huyền cơBà lão mở đạo nãy giờLời thơ dìu dặt tâm mờ sáng raThời gian tu sửa tình hòaKhắp nơi con Phật pháp hoa độ đời

332

Thông đạo tâm hồn thảnh thơiTuổi này gần đất xa trời không lâuNên lão thành tâm khẩn cầuTránh xa nghiệp ác không lâu trở về

Bà lão nhắc đến Thiện Tài:Thiện Tài chọn lựa chẳng chêLão người tâm đạo bến mê tách rờiKhông còn lạc thú vui chơiThích làm việc nghĩa các nơi chùa chiềnThích lòng muốn giữ tịnh yênĐể lòng giải nỗi nghiệp duyên của mìnhBởi vì bể ái nhân sinhPhù du thoáng chốc tướng hình rã tanThế nên thức tỉnh bàng hoàngKẻo không lỡ chuyến đò ngang chẳngchờThế nên mượn pháp tẩy dơCho tâm trí sáng nhờ thơ Thiện TàiÁo choàng dứt nợ trần aiMàu lam nhắc nhở hằng ngày tu thânNhờ duyên gặp Thánh nơi trầnXem thơ như thấy hiện thân Thiện Tài

Bà lão xin đời thông cảm cho bà:Xin đời nghe chớ mỉa maiCho lão khoe áo lời dài triền miênDo duyên điển ứng liền liềnMuốn nói nào dễ phải siêng tu hành

333

Thế nên khoe cùng chúng sanhLàm duyên với Phật điển lành Trời khaiNói lâu lời lẽ tròn dàiMong đời đoạt quả tương lai biết liền

Bà lão chào từ giã:Đến đây chào bạn hữu duyênTặng lão chiếc áo tâm hiền tri giao

Thiên Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở pháp muôn màuNói lên tiếng nói đạo trau trọn hồnĐôi khi lời lẽ bài ônĐôi khi thay đổi trí khôn tựu vềĐôi khi dân dã miền quêĐôi khi mượn đạo tối mê không cònĐôi khi nài nỉ bà conXem tuồng hát Phật thấy con nhà TrờiĐôi khi rảnh rỗi dạo chơiNgắm nhìn sông núi đất trời bao laĐôi khi hóa trẻ, hóa giàLàm vui độc giả muôn nhà ngợi khenĐôi khi chạnh tủi thấp hènKiếp phàm tựa thể cành sen dưới bùnKiếp phàm xấu xí hình dungThiện Tài Đồ ng Tử đường cùng hôm nayXin chào kết thúc lời dàiChúc câu tân pháp tương lai rợp trời.

*

334

* *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày mùng 1,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 27, tháng 11tây, năm 2008)

Tấm Lòng Rộng Mở*

Ông lão ở vùng sâu mời bà con:Ai đi trái bước lỡ đườngGhé nhà lão nghỉ lòng thương trẻ giàAi đi vùng sâu, vùng xaLỡ khi trời tối ghé mà nghỉ đêmChớ nên gấp vội bước thêm (đi tới)Đường đêm khó tránh qua thềm vướngdâyThương người lòng đem tỏ bàyBà con chớ nghĩ ghé đây bận lòngGiúp người lỡ bước rất mongBà con chớ ngại lòng này thiết tha

Ông lão tâm sự tiếp:

335

Nhà lão có hai ông bàNhà con trai lão xa hơn nơi nàyThỉnh thoảng lên rừng đốn câyThỉnh thoảng săn thú nghề này của conLão già sức lực chẳng cònĐôi khi tiếp giúp cùng con lên rừngCây đốn cùng con vác khuânĐem ra chợ bán, lòng mừng đủ ănLão thường khuyên con lão rằng:Chớ nên săn thú, tiền ăn nào bềnThú đau khi bị trúng tênNhư người nào khác, đau rên thảm cùng

Ông lão kể lời khuyên con:Con ơi! Sanh tử nói chungÔng Trời đã định cuối cùng ra điĐốn củi hoặc làm nghề gìChớ nên giết thú tội thì lắm conKhuyên con trong lúc cha cònLỡ ngày nào đó ngủ ngon giấc dàiCòn ai lấy đạo mở khaiCho con biết được tương lai thế nàoGiết thú hồn thú quanh baoTheo con đòi mạng nói sao tội nàyTội này do bởi con gâyKhuyên con chớ tạo nghiệp dầy bớ con

Ông lão kể khuyên tiếp:Chữ tuy kém cỏi đạo tròn

336

Còn hơn giỏi chữ tâm con lu mờChữ nhiều sáng suốt hốt quơLợi danh là chỗ thân nhờ khoe khoangLợi danh hớn hở ra đàngAi ai cũng nể, bạc vàng thiếu chi

Ông lão nhắc đến Phật:Như Phật tiền bạc kể gìPhật cho tiền bạc khiến đi sai đườngTiền bạc khiến người vô lươngPhật xa tiền bạc mở đường đi tuGương Phật không tranh oán thùKhông vì danh lợi thiên thu danh Ngài(Ngài Phật)Địa vị của Ngài hơn aiNgài không lưu luyến điện đài vua chaMột lòng cứu độ muôn nhàĐem lời chánh pháp diệt tà nội tâmNgài độ những kẻ sai lầmNgài độ những kẻ khổ tâm đau buồnNgài thuyết trong sự bán buônChớ làm gian dối bạc muôn chẳng còn

Ông lão kể tiếp dạy con:Ngày nay mượn pháp dạy conĐạo hành đúng cách, lòng son mấy hồiĐường đạo chớ có buông trôiĐạo đường đi tới chỗ ngồi thanh caoCon ơi! Đạo sáng muôn màu

337

Chết còn để tiếng công lao tu hànhĐạo dạy chớ nên sát sanhĐạo dạy chớ có ghét ganh hận thùCha mong con sớm thức tuĐể mà giải nghiệp rừng nhu lối vềCon xem cha nói hay ghê

Ông lão nhắc đến Thiện Tài:Thiện Tài Đồng Tử điển về cho chaThương cha có tánh hiền hòaThương cha giúp đỡ gần xa hết lòngThương cha chịu khó ra côngGọi kêu đây đó cởi vòng trái oanGọi kêu đây đó lên thoànKỳ Ba thánh rước quá giang cùng vềGọi kêu tách bến sông mêQuay về bờ giác dựa kề đài sen.

Lời ông lão nói tiếp:Con ơi! Bản tánh thấp hènChịu nhiều đau khổ khó chen ra vềTấm lòng mờ tối Phật chêHữu duyên gặp Thánh, thơ đề lão thôngSáng danh Thánh trẻ Tử ĐồngTái trần mở điển đẹp lòng cha đâyKhắp nơi đều biết chuyện nàyCon nên khắc phục hằng ngày tiến thânNgàn năm mới có một lầnThiện Tài Đồng Tử hiện thân đàn bà

338

Điển kinh truyền bá gần xaCon mà nhận thức lòng cha vui mừng.

Ông lão xin chào gần xa:Đến đây cho lão xin ngưngXin chào cô bác mừng xuân sắp vềGởi câu chánh pháp phá mêChúc cho cô bác đường về hoa khai

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài Đồng Tử miệt màiRa công mở điển đoái hoài chúng sanhKhắp nơi gieo hạt giống lànhMong cho tất cả chị anh lấy dùngLời dài kết thúc thăm chungChúc lời tốt đẹp khắp vùng ấm no.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 1, tháng 11âl, năm Mậu Tý (tức ngày 27, tháng 11 tây, năm2008)

Xin Được Trình Bày339

*

Nêu lên những lời đời gắn cho Thiện Tài:Có người lại nói quỷ maCó người lại nói phái tà mạo danhCó người lại nói Trời dànhHồn Thánh trở lại xưng danh hạ mànCó người lại nói ngược ngangCho là đồng bóng nhập tràng thườngxuyênCó người cho là Thánh hiềnThiện Tài Đồng Tử hữu duyên độ đờiCó người cho là dựa hơiMượn lời Đức Phật vẽ vời khoe khoang

Thiện Tài xin mở điển trả lời:Thơ làm bằng chứng rõ ràngDù ai tài giỏi mạo hàng được sao?Mãi nói lời lẽ làm đauMa quỷ, đồng bóng chẳng nao núng lòngLời thơ gởi khắp tây đôngThiện Tài Đồng Tử một lòng độ sanhChưa ai bảo Thánh dỗ dànhPhỉnh gạt bá tánh, ghét ganh làm gì?Lời thơ điển xuống tay ghiXác hồn làm việc Tam Kỳ Phật saiThế nên thơ kết tròn dàiDù ai bắt bẻ, Thiện Tài thản nhiên

340

Thế gian xem thơ ngẫm nghiềnDẫn trong lý lẽ tu hiền mà thôiThơ đâu xúi giục tệ tồiLời thơ nhắc nhở lạc ngôi tầm vềLời thơ đánh thức cơn mêKhông còn tham vọng ê chề khổ đauRa đời lẫn lộn vàng thauNhìn xem cho kỹ trước sau mở lời.

Thiện Tài xin nói tiếp:Chánh tà thấy rõ, người ơi!Tà thời réo gọi đón mời lời hayChánh thời mặc tình đó đâyTự lòng khao khát tìm Thầy tới nơiKhỏi cần tốn nhiều sức hơiMong đời nhận rõ vài lời thật tâmThiện Tài đệ tử Quan ÂmDanh Thầy thơ tả trải nằm trong trang(trang giấy)Đời cho đồng bóng nhập tràngBảo sao chẳng mở điển quang trả lờiXưng danh thơ gọn nằm phơiKhen tài ma quỷ dám chơi trò nàyMặc ai tranh tài giỏi hayThiện Tài biết phận dám nài chi côngTrên ba mươi quyển làm xong (32 quyển)Quỷ ma đóng góp chút công cho đờiQuỷ ma gán ghép, buồn ơi!

341

Đời sau tri kỷ qua lời thơ trênThiện Tài xin nói tiếp:

Đời này thế sự bỏ quênBởi vì nặng nợ khó lên thuyền rồngThiện Tài lái chiếc xuồng dongTrời sai xuống chốn bụi hồng rước đưaDù cho sớm tối chiều trưaNgồi đây chờ đợi rước đưa người vềKẻ gọi vừa tỉnh cơn mêKẻ gọi giác ngộ Bồ Đề thành tâmKẻ gọi bấy lâu âm thầmTế bần khắp chốn, nhiều năm phước bònKẻ gọi tâm đỏ hồng sonLòng dạ ngay thẳng chẳng còn hơn thuaKẻ gọi xây miếu đền chùaCho sư mở đạo bốn mùa hoa khaiKẻ gọi ấn kinh Thiện TàiTruyền trong dân chúng tiếp tay dân nhờKẻ gọi rửa sạch tâm dơKhông còn tham vọng là nhờ giác duyênKẻ gọi được bước lên thuyềnMừng cho tất cả thiện duyên quả thành

Thiện Tài xin mở điển thay đổi cảnh:Thiện Tài xin họa thơ tranhLàm vui độc giả điển lành lên câu

Kể chuyện trong tranh thơ:Núi cao xanh thẳm một màu

342

Tàn cây bóng mát chim đâu bay vềNhởn nhơ hoa bướm, đẹp ghê!Vi vu gió thổi nai dê sườn đồiGần xa nhai cỏ, đẹp ôi!Suối tuôn róc rách, khỉ ngồi trên câyCảnh đời tuyệt đẹp ngắm sayMây bay lơ lửng trải dài nên thơCó con hổ đói chực chờNgồi rình lặng lẽ bên bờ lau xanhThấy nai vừa tới phóng nhanhPhút giây tan xác nai đành thảm thương!

Kể cuộc đời tiều phu:Tiều phu gánh củi bên đườngQuanh dưới triền núi đi bương về nhàVừa đi tiều phu ngâm caCuộc đời của lão tuổi già chưa yênMãi câu vất vả buồn phiềnQuảy gánh cất bước bạc duyên kiếpnghèoKhông tiền bụng dạ đói meoKiếm được củi bán, mãi nghèo Trời choCảnh nghèo hai bữa (buổi) phải loĐói no do bởi Trời cho mỗi ngườiThế nên cất hát tỉnh tươiVui cùng ngày tháng làm người tiều phuĐêm về ngắm ánh trăng thuRu lời Phật Thánh nguyện tu trở về

343

Cảnh nghèo chẳng giết trâu dêMuối dưa đạm bạc bến mê tách rờiGiàu nghèo ai cũng tắt hơiXác thân tạm bợ nợ đời chớ vayVay nợ lãi trả nhiều ngàyBiết thân giả tạm nay mai đi rồiMột mình trên đường đơn côiTình tang quảy gánh mỉm môi cười thầm

Ông tiều phu giả tưởng:Chắc là Bồ Tát Quan ÂmBiết lão to nhỏ âm thầm ngợi khenVui câu trong kiếp thấp hènTrở về với đạo ngọn đèn trí quangChấp nhận duyên kiếp phũ phàngChấp nhận hoàn cảnh cơ hàn khôngthamChấp nhận sức khỏe nuôi hàmKhông quen dối trá, không làm điều saiDốc đèo qua lại hằng ngàyLàm ăn lương thiện dù ai chê nghèoBiết đạo một lòng nguyện theoMột cơn gió mạnh thổi vèo biến tanTỉnh cơn ông lão lẹ làngNhanh chân cất bước xong hàng tranhthơ.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển không ngờ

344

Phút giây vẽ bức tranh thơ xong rồiThả điển theo áng mây trôiNgồi nơi biển thế bồi hồi xót xaThương cho xác Thánh đã giàMà còn cầm bút lời ra tâm tìnhGiã chào tất cả chúng sinhThiện Tài Đồng Tử tường trình vừa xo ng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngày mùng1, tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 27, tháng 11tây, năm 2008)

Nhớ Về Chị Tôi*

Thiện Tài hiện kiếp hỏi chị là Trần Xuân ở ViệtNam:

Chị ơi! Em hỏi chị rằngEm chị, chị biết Tốt Trần là ai?

345

Tốt Trần hiện thân Thiện TàiNhiều lần khoe chị, chị rày nhớ chăng?Em chị là Tốt Thị TrầnThiện Tài Đồng Tử hồn thân dính liền

Bà Tốt thương chị đang đau bệnh:Nay chị chẳng nói nằm yênEm buồn biết mấy điển viền ra thơEm chị thổn thức lệ mờThương chị nằm đó bao giờ tỉnh đây?Hay là số kiếp Trời bàyĐể chị phải chịu những ngày mê manĐêm đêm em khấn Ngọc HoàngMong chị tỉnh lại, họ hàng mừng chungNgoài kia lác đác mưa phùnLòng em đau buốt chung cùng một chaChị luôn ít nói thật thàEm xa đất nước chưa mà về thăm(ở bên Mỹ Quốc)Thế nên dằn vặt trong lòngXa chị nhung nhớ bao năm chưa vềTuổi lớn khó thể về quêViệt Nam xa thẳm nặng nề xác thânLời thơ tâm sự tình gầnChị ơi! Thông cảm thiếu phần tình sâu

Bà Tốt nói tiếp:Chị nằm con cái lo rầuRiêng em của chị lệ sầu nửa đêm

346

Thức giấc nhớ đến ruột mềmThương là ở chỗ sống thêm cực lòng(đứt mạch)Mong chị đi đứng thong dongMong chị mở miệng cho lòng em vuiSao chị cứ mãi say vùiNằm yên bất động, ai xui cảnh này?Sợ lâu sức khỏe kém maySợ lâu chị trút hơi dài ra điNghĩ đến giây phút biệt lyChứa chan dòng lệ, chị mà biết không?Nghĩ đến em rất đau lòngNghĩ đến chỉ biết xin ông Ngọc HoàngĐộ chị sức khỏe bình anKhông còn thức giấc hỏi han riêng mìnhChỉ chờ trong sự hiển linhÔng Trời ngó lại bệnh tình giảm vơiBệnh chị chỉ có Phật TrờiTrời chẳng thương chị tắt hơi lúc nào

Bà Tốt kể lúc chiêm bao:Thấy chị trong lúc chiêm baoCười cười nói nói nghẹn ngào lệ tuônThấy chị ốm đi em buồnChị thì ôm xiết chẳng buông lệ đầyNói rằng em đã về đâyLòng em vui quá đủ đầy cháu conHôm qua vừa tới Sàigòn

347

Mong về Rạch Giá bà con đang chờHôm nay thỏa mãn ước mơNhững ngày chờ đợi không ngờ gặpnhauBỗng nhiên chợt tỉnh chiêm ba oPhút giây giấc mộng lời trao tình nồng.

Bà Tốt tâm sự một mình:Tháng này sắp đến mùa đôngLá rơi ngập lối như lòng ngổn ngangNhờ Trời đầm ấm gia đàngNghĩ thương con cháu cơ hàn bên kia(Việt Nam)Đôi lúc quà gởi sớt chiaThương tình ruột thịt giữa khuya chạnhlòngKiếp người số phận long đongXa rời đất nước, thành công nhờ Trời

Bà Tốt xưng danh Thiện Tài:Thiện Tài kể chuyện, người ơi!Hiện thân bà Tốt cõi đời chị emLưu ghi lịch sử đời xemĐời sau nhắc nhở Trời đem Thánh vềMột đêm bà Tốt ngủ mêChợt tỉnh mới biết hồn về với thânThế nên mở điển tròn phầnLời thơ sáng đẹp tựa vầng trăng kia

Thiện Tài mở pháp cùng chúng sanh:

348

Lời thơ mở pháp nhìn kìaTừng câu chuyện kể nhà kia thức lòngGiác ngộ đạo quả thành côngBỏ quên ngày tháng không xong việc gìĐời người sanh tử biệt lyĐường tu giải thoát có gì khó khănNgười tu đối xử công bằngChớ nên bạc đãi những phần kém mayĐẹp lòng còn hơn ăn chayĂn chay lòng nghĩ lợi tài khó tuSớm chiều giờ giấc công phuLòng tham chưa diệt công phu ích gì?Thuyết thì đầy đủ luật quyHành đạo phải trái xét thì nội tâmNgười tu tránh sự sai lầmMượn lời Phật dạy soi tâm hằng ngày.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài nhắc nhở trần aiHạ màn cùng Thánh Thiện Tài về nonĐến đây kết thúc lời trònXin chào gác bút ngủ ngon giấc dàiƯớc mong hoa pháp tới tayGần xa đón nhận, Thiện Tài thấy vui.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT349

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 2, tháng11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 28, tháng 11 tây,năm 2008)

Tiếng Đàn Kỳ Diệu*

Thiện Tài mở điển thơ dạo đàn:Tiếng đàn nầy lời hay nghe rõĐêm trăng đầy sáng tỏ muôn nơiTiếng đàn dìu dặt đón mời (thơ lục bát)Bà con cô bác rõ lời đàn ngânNgàn năm mới có một lầnĐàn Tiên đem xuống cõi trần dạo chơiTiếng đàn thổn thức thương đờiĐàn kêu chấn động đất trời khó yênNúi đem lấp kín đường liềnNước đem ngập đến mái hiên nhà ngườiĐàn kêu sao chẳng được tươiU hoài thời cuộc Trời người héo honĐàn kêu trong sự mất cònNgọc châu khó nhặt, bòn hòn thiếu chiĐàn kêu chọn lựa Tam Kỳ

350

Kỳ Ba thử thách cho thì thế gianAi lòng mở rộng hòa chanAi không thù hận tiếng đàn được ngheAi không xúi giục bạn bèLàm điều tác hại được nghe tiếng đànTiếng đàn theo gió ngân vangNăm châu đón nhận tiếng đàn thơ ruThơ ru tội lỗi đắp bùBằng phương cứu cánh xuân thu ngại gìTiếng đàn theo gió chuyển điMuôn nơi nghe được lòng A Di ĐàSự đời chẳng còn thiết thaBiết đâu chơn giả tìm ra lối về

Thiện Tài trên đường cùng chúng sanh:Thiện Tài chịu khó đắp đêBà con cất bước đường về vững anLắng nghe chim hót rộn ràngLắng nghe dế trổi bên đàng tỉ têQuên đi khổ cực nặng nềGìn câu Phật dạy bến mê xa lìaTiếng đàn nhắc nhở đêm khuyaĐời người thoáng chốc ra vìa (về) cónhauThời gian mái tóc bạc màuLòng chưa giác ngộ hỏi sao không buồnĐường đời mấy lúc được suôngTrăm lần cay đắng chưa buông chữ tiền

351

Tiền làm lòng người đảo điênTiền làm sụp đổ lương duyên bẽ bàngTiền làm chịu nỗi ức oanTiền làm tội lỗi vương mang nhiều đờiTiền làm lệ đổ khôn vơiChồng đem phụ bạc tham nơi sang giàuTiền làm đến chức quan caoTiền làm rơi rớt xuống ao vũng bùnTiền làm vạn khổ nói chungLương tâm xử dụng tùy dùng giả chơnThiện Tài giải rõ nguồn cơnMong đời học lấy chơn tâm thiện lành.

Thiện Tài mở tiếp cùng chúng sanh:Thiện Tài con bà Thánh AnhXuống nơi trần thế xưng danh Thiện TàiThiện Tài khác biệt hơn aiĐiển giăng lời rõ trổ tài đời xemĐến đâu lời pháp mở kèmMong cho khắp chốn được xem kinh nàyKinh thơ kể chuyện rất hayKinh thơ lộng cảnh khéo tay hoa cườiKinh thơ chủ bút bảy mươi(sắp 71 tuổi dương lịch)Thiện Tài trở lại kiếp người hôm nayKinh thơ càng đọc càng saySay trong đạo lý trình bày lớp lang

Thiện Tài chỉ vào cảnh thuận hòa:

352

Nào thiếp phụ rãy tình chàngNghe câu than thở gia đàng hòa nhauKhông còn lạc bước lệ t ràoGia đình vui vẻ thấp cao không cònVợ chồng chăm sóc đàn conThời gian tất cả đàn con nên ngườiThiện Tài nở cụ cười tươiMừng cho gia đạo của người đoàn viên.

Thiện Tài nói tiếp và tỏ lòng cám ơn Phật Tổ:Thế nên mở pháp liền liềnCho đời suy gẫm đạo Tiên độ ngườiNhờ điển lời pháp mãi tươiNhờ ơn Phật Tổ thương người ThánhnhânCho con phúc hưởng vẹn phầnMực tuôn trên giấy như vầng trăng soiRõ lòng nhân thế hẹp hòiRõ lòng thiện ác, đời coi tội chừaNgồi chờ điển Phật sớm trưaThiện Tài vui vẻ lời t hưa Phật rằngDù cho gian khổ khó khănCon nguyền với Phật độ trần cho xongHiện thân kiếp nữ Tử ĐồngNói lên hổ thẹn trong lòng của conẨn thân làm việc cho trònLợi danh bỏ mặc lòng con Di ĐàLời con khẩn Phật thiết tha

353

Xin Phật độ khắp ta bà tỉnh cơnNgười đời giác ngộ ngôi hườnChúng sanh tất cả giả chơn dẫy đầyHiếm người lòng dạ thẳng ngayBảo con chọn lựa khó thay hạ mànCực lòng pháp mở rao vangNgoảnh mặt vô số trên đàng tầm duyênHạ màn đông đảo chùa chiềnPhật tâm hiếm thấy, rẽ riêng thì nhiềuTâu lên Phật thấy buồn hiuĐời này hỗn tạp gọi kêu mặc lòngThế nên Đồng Tử trình ÔngMong Phật thông cảm Tử Đồng trần gian

Thiện Tài mở điển tâu tiếp cùng Phật Tổ:Ngồi chờ vất vả nào thanMong đời nhận thức lên thoàn Kỳ BaThiện Tài rất nhớ Phật BàVà cùng với Mẹ cách xa chạnh buồnNghĩ đến dòng lệ nhỏ tuônRa đi một kiếp, cội nguồn cách xaPhật ơi! Xác thánh đã giàKhông lâu Đồng Tử hỏa xa dạo cùng(ngày bỏ xác phàm)Nhờ xác cầm bút dệt khungThiện Tài Đồng Tử khoe cùng thế gianĐời xem thơ viết rõ ràngTrời đem xuống thế lập đàng khai tâm

354

Thiện Tài đệ tử Quan ÂmKính lạy Phật Tổ thành tâm tâu trình

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Vài lời bày tỏ chúng sinhĐiển kinh nhiều lắm, phê bình khác nhauĐường đời chỗ thấp, chỗ caoLòng người cũng thế dù sao cũng tìnhThiện Tài mực rót lung linhGởi lời thăm hỏi gia đình gần xaChúc cho cô bác trẻ giàTại gia tu học Thích Ca chứng lòngTrở về bờ giác càng đôngThiện Tài Đồng Tử vui lòng biết baoBõ công chẳng uổng chút nàoNhân sanh thoát kiếp trở vào Bồng Lai.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo vào ngàymùng 2, tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 28,tháng 11 tây, năm 2008)

355

Duyên Kiếp Tủi Lòng*

Thiện Tài mở điển giải sầ u:Thiện Tài chạnh nhớ Tiên SơnDuyên trong kiếp đọa giải cơn buồn lòngNgắm nhìn trời đất mênh môngNghe lòng nhung nhớ non bồng làm thơMây giăng kết cụm lững lờKhông ngờ kiếp đọa ngồi chờ chúngsanhChờ cho hoa pháp tươi cànhChúng sanh ngưỡng mộ đạo hành giácduyênNgồi chờ nắng rọi ngoài hiênVi vu gió thổi chim hiền hót caLá rơi lác đác cành saNào ai có biết chim ca gợi sầuBởi vì kiếp đọa quá lâuẨn trong thân xác lên câu Trời dành

Thiện Tài cõi trần gọi Mẹ nơi cung Trời:Mẹ ơi! Mẹ hỡi Thánh AnhThiện Tài nhớ Mẹ vẽ tranh đỡ buồnMẹ ngồi bên bờ suối tuônQuanh co suối chảy tận nguồn về đâuVẽ Mẹ trâm giắt cài đầuGió bay tà áo, mắt sâu đen tròn

356

Mặt hoa da phấn hồng sonChân hài của Mẹ mũi tròn uốn congTranh vẽ con rất hài lòngVì nhớ thương Mẹ, Tử Đồng khéo tayTranh vẽ đậm nét trình bàyKhoe nơi cõi thế xem tài Hài Nhi(Hồng Hài Nhi)Vẽ thêm gặp Mẹ con quỳHai hàng lệ chảy chắp tay cúi đầu.

Thiện Tài tranh thơ tỏ bày:Thiện Tài mở lời xin tâuMẹ ơi! Có biết đêm thâu nhớ nhiềuBan ngày làm việc Trời kêuMở điển kể chuyện dắt dìu tha nhơnMẹ ơi! Biết bao tủi hờnNhiều cơn giông bão cô đơn một mìnhMột mình sóng gió tự tinCó Mẹ theo dõi lộ trình con điCó Mẹ thương con hộ trìNên trong hiện kiếp bước đi vững vàngCó Phật nơi cõi Tây PhangThương con kiếp đọa hòa chan bao tìnhSự gì khấn vái anh linhCho con cảm giác lòng tin điều lànhThời gian thấm thoát qua nhanhNgày nào Tiên giới nay đành nổi trôiXác con đã lớn tuổi rồi

357

Mà còn mở điển ra ngồi chép kinhĐời xem bàn tán giựt mìnhNào ngờ chuyện lạ hồn linh Thiện TàiQuyển này thơ dệt nhanh tayĐể ngày giã biệt Thiện Tài sử lưu

Thiện Tài thêm màu tranh thơ:Con vẽ nét đậm kẻo luMùa đông sắp đến cuối thu, Mẹ à!Vẽ thêm bờ suối cỏ hoaMẹ ngồi vóc dáng tợ bà Tiên CôMẹ ơi màu sắc điểm tôNhìn vô sống động tô thêm ánh hồngMặt trời chan khắp tây đôngBướm xinh bay lượn cành bông chậpchờnNúi non cao thấp đồi sơnBức tranh cảnh đẹp, tủi hờn đã qua.

Thiện Tài tranh thơ tâu tiếp cùng Mẹ:Tâm tình gởi đến Mẹ giàThương con kiếp đọa chan hòa dòngchâuKiếp phàm con chẳng đi đâuTại gia yên tịnh tối cầu kinh đêmCho lòng giác ngộ sáng thêmCho lòng nhẫn nại qua thềm khổ đauCho lòng lệ tủi bớt trào

358

Cho lòng biết được vàng thau biểnngườiCho lòng biết tuổi bảy mươiSắp về cõi Mẹ, kiếp người đã xongMẹ con ta khỏi chờ mongMẹ con ta khỏi đổ dòng lệ tuônXa cách hỏi ai không buồn?Bởi vì nhờ điển cội nguồn tầm raNay con trong kiếp đàn bàNói lên xấu hổ, Mẹ tha thứ giùmTại con gây sự tùm lumTại con bất hiếu xin giùm thấu cho.

Thiện Tài tâm sự tiếp:Hạ ngươn bổn phận lái đòLàm xong bổn phận Trời cho con vềCon về chở khách vui ghêBấy lâu khách đổ sổ kê tên đầyĐò này chở khách phương Tây(Tây Phương Phật)Những ngày chờ đợi tháng ngày gầnxongXin Mẹ chớ có nóng lòngĐến kỳ Mẹ đón Tử Đồng hồi quy

Thiện Tài tâm sự cho Mẹ nghe về người thế gian:Mẹ ơi! Trần thế lạ kỳThơ kinh ra đó mãi nghi, mãi ngờNghi ngờ chẳng dám xem thơ

359

Thơ kinh vạch rõ tâm dơ thấp hènNên lòng trần thế nhỏ nhenKhông dám chấp nhận ngọn đèn tríquangKinh thơ mở điển rõ ràngThơ làm thẳng lối, thẳng hàng, bỏ lơ

Thiện Tài nhắc nhở lời Phật với Mẹ:Phật bảo con cố đợi chờChúng sanh giác ngộ kịp giờ rước lênPhật bảo màn cuối chớ quênChọn tên đầy đủ cho lên thuyền rồngPhật bảo con nhìn tây đôngMáu đem tuôn đổ, rắn rồng phân tranhĐó là tới lúc mỏng manhThời cuộc thay đổi, máu tanh xác ngườiTâm mê thấy đó tỉnh tươiTâm minh trí sáng gượng cười héo honPhật bảo tri sự mất cònDo lòng hiền đức, núi non chẳng đèHoặc là giông bão chìm gheTri trong phước đức tin nghe mạng cònTràn lan bệnh tật, đó con!Nghe thơ Đồng Tử biết còn tái sinhHoặc là mất cả hồn linhHạ màn gặp khó, chúng sinh nào tường?

Thiện Tài nhắc lời Phật Tổ với Mẹ:

360

Thiện Tài xuống thế cờ trương (cờ Phậtgiáo)Gọi kêu trần thế vô thường tử sanhMau chân về đến cội lànhChớ nên đắm sắc vòng quanh biển đờiChớ nên sát hại nhiều nơiChớ nên tham vọng lỗ lời trả vayNghiệp đem cộng nghiệp nhiều ngàyPhật báo cho biết trả vay do mìnhLòng Phật thương khắp chúng sinhĐưa con xuống thế tường trình đời ngheMẹ ơi! Đời đâu có dèThiện Tài trở lại chèo ghe thuyền Trời

Thiện Tài chào từ giã Mẹ Thánh Anh:Tâm sự lời lẽ, Mẹ ơi!Bao nhiêu chưa đủ gởi lời thương yêuCõi trần con nhớ Mẹ nhiềuMùa đông sắp đến, chim kêu gọi đànRiêng con chấm dứt lời thanMiên man tâm sự ngổn ngang bên lòngTình Mẹ sưởi ấm mùa đôngThơ đề gói trọn tấm lòng Thánh nhânChào Mẹ tiên, tục xa dầnVẽ tranh hình Mẹ luôn gần bên con.

Thiện Tài kết thúc:Thiện Tài gác ngọn bút sonBức tranh hoàn mỹ không còn vẽ thêm

361

Chúc cho bá tánh lòng mềmNghe câu Phật dạy biết thêm ở đời.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ tiếp tục vào ngàymùng 3, tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 29,tháng 11 tây, năm 2008)

Hạt Giống Này Đây*

Cha hỏi con trai nhìn xem cho kỹ:Con nhìn xem thử hạt nàyGiống chi Phật mượn Thiện Tài mải gieoGiống này thảnh thơi dù nghèoGiống này thú dữ hổ beo chẳng vồGiống này dạ xấu nhìn vôBỗng nhiên cải hối hồ đồ tỉnh tâmGiống này khắp nơi vươn mầmNhờ tay Thánh trẻ bao năm rải đều

362

Giống này đời quý mến yêuGiống này giông bão sớm chiều vữngan.

Con trai trả lời cùng cha:Cha ơi! Hạt giống đạo vàngTừ bi hạt giống độ nàn chúng sanhPhật còn gọi đó giống lànhCấy lòng trần thế lên nhanh hạ mànGiống này giống tốt Trời banLòng đời chấp nhận khổ nàn vượt quaGiống này của Phật Thích CaLâu đời truyền khắp trong mà dân gianCon giải cha nghe rõ ràngCha cho con biết khoe khoang cùng đời

Cậu trai nói tiếp cùng cha:Nhỏ mà thông suốt, cha ơi!Nhờ con học Phật trả lời suông câuPháp kinh con thuộc hàng đầuKhoe cho cha biết bấy lâu cha lầmNgỡ là con trẻ vô tâmChẳng thèm để ý Quan Âm dạy gì(lời pháp Quan Âm)Con đây ngưỡng mộ Hài Nhi (Hồng HàiNhi)Hài Nhi học Phật con thì noi theoCha ơi! Lên cao phải trèoTùy theo sức lực bia treo trong làng

363

Chơi bạn chúng con hỏi hanNhiều câu chánh giác tham gian nguyệnchừaChúng con tựu hợp giữa trưaHọc lời chánh đạo, dối lừa sợ thayBạn con ngưỡng mộ Thiện TàiMở đạo lý thú vỗ tay khen rần

Con trai nói tiếp:Chúng con lấy pháp diệt sânCha ơi! Nhiều đứa ngu đần lắm, cha!Diệt sân mượn pháp Lam GiàBiết còn nóng tánh đó là chưa thôngTâm mờ mở pháp lòng vòngBạn con nhiều đứa tối lòng thấy thươngChúng con quen nhau trên đườngChơi nhau hiểu ý nhịn nhường nhauluônĐôi khi va chạm cũng buồnGiây phút rồi cũng giữ luôn tình hòaHôm nay ngồi lại khoe chaCha nên hãnh diện mừng là con ngoan

Người cha hết lời khen con mình:Con làm lòng cha ngỡ ngàngTưởng rằng hư hỏng bạn bè thả rong(bạn lang bang)Lời lẽ nào thua Tử ĐồngThơ kinh con học nằm lòng phải chăng?

364

Mở lời cha đây chưa bằngTại sao có khiếu nói năng lạ kỳHay là có điển huyền viPháp thông lý lẽ thua gì ai đâu?Mới đây lý đạo thâm sâuNhiệm mầu đến đỗi không cầu mà nênNào ngờ thần thánh rõ tênThiện Tài Đồng Tử lót nền con điRiêng cha mãi câu lạ kỳCó gì thấy lạ nói đi cha mừng

Người cha nói tiếp cùng con:Con là đứa giỏi cha cưngHiểu lời Phật dạy lòng ngưng hận thùCon biết tìm về rừng nhuQuay về bờ giác thơ ru khuyên đờiCon biết tìm bạn tốt chơiĐể mà có dịp trao lời thiện tâmCon ơi! Nước mắt khó cầmMừng con thoát khỏi lạc lầm biển mêCha cùng với con nguyện vềTây Phương cực lạc dựa kề đài sen

Người cha nhắc nhở con khuyên bạn:Con nên cầm đuốc rọi đènCho bạn con biết luyện rèn pháp tuChớ để trí huệ mờ luThương đau nhiều kiếp sớm tu trọn hồnNhư con tuổi trẻ biết khôn

365

Biết câu Phật dạy xác hồn hai nơiXác thân tan rã, con ơi!Hồn linh chẳng mất về trời nhờ tu

Người cha tâm sự cùng con:Con ơi! Giá lạnh cuối thuLá rơi buồn bã sương mù vài nơiCha ngồi tâm sự mở lờiMẹ con bỏ chốn cõi đời khá lâuLòng cha nghĩ đến tình sâuNên cha ở vậy mong cầu bình anBước thêm lòng cha ngỡ ngàngLỡ người vợ mới ngược ngang khó bềChẳng phải kén chọn cha chêLòng cha có mẹ phu thê kiếp nàyỞ vậy dù dở cũng hayKhông ai dằn thúc bên tai hằng ngàyCha chỉ có mỗi con traiĐể cha tâm sự chuỗi ngày quạnh hiuĐôi khi nghe tiếng dế kêuCha buồn gợi nhớ những điều đã quaTuổi cha chưa gọi là già (57 tuổi)Buồn vợ vắn số tầm qua bến từCho vơi những nỗi ưu tưNiệm câu Phật dạy kiếp người cho xongChấp nối thêm lũ con đôngCon chồng, con vợ, thật không dễ dàng!Ngồi đây nghe cha thở than

366

Muốn cho con biết nặng mang tình đầuMẹ con cực khổ làm dâuSớm khuya vất vả chẳng câu than phiền

Người cha gọi con vào nghỉ:Hoàng hôn nắng nhạt ngoài hiênCha con vào nghỉ gió hiền cành lay.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Đến đây điển dệt xong bàiGởi theo năm tháng tới tay bạn bèĐêm nằm xem đọc lắng ngheTừng câu hoa pháp bạn bè thấy vuiGiã chào bè bạn của tui (tôi)Thiện Tài Đồng Tử kiếu lui mến chào.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ tiếp theo cùng ngàymùng 3, tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 29,

367

tháng 11 tây, năm 2008). Thiện Tài mở điển dệtcâu chuyện

Lời Chị Khuyên Em*

Chị mở lời khuyên em:Khuyên em nên bỏ lòng thamĐể em có được tánh phàm tốt xinhSao em chẳng hỏi lại mìnhTrước giờ có giúp gia đình việc chi?Mải lòng thù hận sân siAnh em lớn nhỏ chẳng thì chừa aiGia đình gánh khổ nhiều ngàyTánh tình khác lạ hơn ai cộc cằnTánh em làm chị bâng khuângBạn bè có lúc vạch trần mặt raCho em lòng dạ gian tàTrong nhà lừa đảo huống ra ngoàiđường.

Lời chị nói tiếp:Mượn xài trong số tiền lươngBảo là đem đóng tiền trường học thêmNgờ đâu rượu uống môi mềmHọc hành bất biết, đi đêm vô chừngMẹ cha quá đỗi chiều cưngNên em sanh tệ nhắc chừng dạy em

368

Làm trai chẳng học say mèmTương lai chối bỏ đứa em hư nàyChị là chị gái thứ haiMong em thay đổi tương lai rạng ngờiLòng chị khổ lắm, em ơi!Mẹ giao cho chị dạy thời các em.

Chị nói tiếp:Ngoài đời em hãy nhìn xemKẻ nghèo đói khát, đời đem coi thườngHiếm người cảm động lòng thươngBên đường hành khất thảm thương cảnhnàyCó người mù mắt ca hayĐầu đường cuối chợ xòe tay xin tiềnĐó là bạc phận kém duyênBiết đâu kiếp trước nghiệp duyên nặngnềNói ra chẳng phải chị chêBởi vì kiếp trước không hề biết tuNhư em gạt gẫm lu buChuyện không, nói có, phao vu bạn bèLời chị mở pháp em ngheNghe chị mở pháp, tay che miệng cườiLời chị răn dạy dễ ngươiChẳng lo sửa đổi hại người m ình thôi.

Lời chị nói tiếp:Sau này mẹ chết mồ côi

369

Lấy ai đòi hỏi đắp bồi cho emThói hư tật xấu của emBao giờ sửa đổi, mải thèm rượu biaLòng tốt như vầng trăng kiaBước đi chẳng vấp đường vìa (về) từquangLời chị khuyên em rõ ràngEm không học lấy vương mang bệnhtìnhSau này đời sống điêu linhNào là mê gái bệnh tình gây raMãi theo bè bạn la càBê tha những chỗ quán bar vui cười.

Lời chị nói tiếp em ở Việt Nam:Trước cười, sau lại kém tươiEm nên xét kỹ phận người làm traiBạn em đi ra nước ngoàiBởi vì học giỏi chọn rày tiếng thơmNhư em học dở ai dòmTốn cơm cha mẹ, tiền cơm lấy xài (cơmtháng)Nói nhiều chớ buồn chị HaiMong em thay đổi chị Hai lòng mừngTại sao lệ rướm rưng rưngCảm động lời chị nhắc chừng thươngemMở lời chị nghe thử xem

370

Tại sao chẳng nói lệ đem nhỏ dàiHay là em giận chị HaiLàm em xấu hổ nói dai vô cùng

Người chị nhắc đến kinh thơ Thiện Tài:Chị rầy mở đạo nói chungLời thơ Đồng Tử chị dùng dạy emThiện Tài Đồng Tử em xemBiết bao câu chuyện lời kèm sửa tâmMong em tự giác âm thầmĐể em có được lương tâm thiện lànhChuyện đời mãi nói vòng quanhHung ác nhiều lắm, lòng thành đượcbao?Nhiều nơi em thấy xáo xàoTranh giành máu đổ đồng bào thảmthươngÍt ai có muốn ra đườngĐạn bom khói lửa bất thường xảy raLàm cho phân tán thịt da (cảm tử)Em nào có biết Kỳ Ba thảm sầuTất cả động dậy năm châuLòng em bình thản vui câu vô tình

Chị mở lời khuyên tiếp:Bởi vì chẳng có đức tinSống vui một thuở, hồn mình ra sao?Mặc cho sóng dậy ba đàoAi còn, ai mất, không nao núng lòng

371

Uổng cho một kiếp đàn ôngNước nhà rối loạn gió giông tơi bờiKẻ thì nước lũ thây phơiKẻ thì chờ đợi nhiều nơi thương tìnhTiếc em lứa tuổi học sinhChẳng làm việc nghĩa, thật tình khó coiTại sao lòng dạ hẹp hòiPhải chăng ỷ lại mẹ lòi tiền raChẳng biết thương tuổi mẹ giàCòn phải buôn bán để mà nuôi conĐá kia nước chảy còn mònMong em nghĩ lại phận con thế nào?

Đứa em lắng nghe thấy lòng xấu hổ:Lời chị vạch rõ nghe đauEm đem hối hận lệ trào mãi tuônChị ơi! Xin chị chớ buồnQuay về bờ giác tiếng chuông thức lòngThiện Tài Đồng Tử ra côngMở lời thấm thía trong lòng của emSau này lời Thánh nguyện kèmNhư đèn rọi sáng, ố lem chẳng cònTừ nay một dạ sắc sonLàm người tốt bụng, không còn say sưaKhông còn hai chữ dối lừaKhông còn dại gái, tiền đưa cho xàiTự em lòng nguyện sửa saiBấy lâu mẹ khổ, chị Hai cũng buồn

372

Em lo ăn học luôn luônKhông còn như trước luông tuồng hamchơi

Em khuyên chị an tâm vào nghỉ ngơi:Chị ơi, chị dạy hết lờiChị cũng đã mệt , nghỉ ngơi là vừaNgoài trời gió nổi sắp mưaChị em vui vẻ, say sưa chẳng cònChúc chị say giấc ngủ ngonGia đình đầm ấm, không còn lo âu

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mở điển nhiệm mầuDệt xong câu chuyện năm châu đẹp lòngPháp khai dù phải tốn côngMong cho cải sửa tấm lòng bê thaThiện Tài đệ tử Phật BàCơ duyên tái tục để mà độ sanhKhắp nơi truyền bá pháp lànhBà con giác ngộ đạo thành không xaThiện Tài giã chào muôn nhàĐến đây dứt điển lời ra không còn.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

373

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 4,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 30, tháng 11tây, năm 2008). Bà Tốt trước ở tỉnh Rạch Giá, nayở bên Mỹ

Ngậm Ngùi Tiếc Thương*

Cô gái khóc cha, tỏ lời thương tiếc: (Thơ bảy chữ)Nước chảy xuôi ngậm ngùi thương tiếcThương cha già vĩnh biệt trần gianCha của tôi vừa trút hơi tànThương cảnh mẹ tơ loan đứt đoạnNhìn thấy mẹ ủ rũ phòng loanBa mươi sáu, hồng nhan bạc phận (36tuổi)Mẹ buồn câu vợ chồng lận đậnChưa hưởng vui, số phận chia tayNhớ cha, nước mắt mẹ nhỏ dàiTrong đêm tối thường hay thức giấcMẹ ra ngồi quyển kinh tay lậtXem thơ kinh lời thật quá hay!

374

Giải lý đạo Đồng Tử Thiện TàiTài trí giỏi không ai sánh kịpKhuya mòn mỏi mẹ đem ngủ thiếpVừa bước ra chưa kịp đắp chănMẹ giựt mình cất hỏi lời rằngCon chưa ngủ bóng trăng tàn xếMẹ liền bảo bỗng chợt ngủ mêNào hay biết cha về lay tỉnhNghe mẹ nói cảm động thương tìnhThương cho mẹ mơ hình tưởng bóng

Lời người con gái nói tiếp:Cuộc đời cha chấm dứt đã xongThương cảnh mẹ phòng không đơn lẻCòn ai đâu buồn vui san sẻAi cho bằng tuổi trẻ vợ chồngDù nghèo khổ gánh gồng cũng xongDù vất vả lòng không thấy phiềnThế Trời nỡ chia cách rẽ riêng

Người con gái lòng nhớ thương cha:Nầy hỡi cha hai miền xa cáchKhông còn ngày gặp mặt biết không?Cha ơi! Con rất đau lòng (lục bát)Cha đi vội vã mà không nói gìCha đi thảm cảnh chia lyBầu trời ảm đạm, vui gì hở cha?Cha đi trống vắng cửa nhàKhông ai trồng tỉa vườn cà liếp rau

375

Cha đi tang phủ một màuBầu trời đen tối thấp cao đường đờiCòn ai đắp vá, cha ơi!Chỉ còn có mẹ chợ đời bơ vơCòn ai nương tựa cậy nhờCha có nghe được con thơ tỏ bày?

Cô gái hỏi tiếp cha:Hồn cha theo gió bay bayCha đi ngõ tối xuống rày âm cungHay cha buồn bã dạo cùngTuổi cha còn trẻ cửu trùng chưa thâuHồn cha nay ở nơi đâu?Hay cha mãn số không lâu trở về (đầuthai)Hay cha thương mẹ nhiều ghêLẩn quẩn đâu đó lệ sầu chứa chanHay cha về ở cội tàn (cây to)Nhìn trong trời đất thênh thang núi rừng

Người con gái nhắc đến Thiện Tài:Hay cha nghe Thánh danh xưngĐến xin học đạo, con mừng cho cha!Thiện Tài đệ tử Phật BàĐộ hồn cha hỡi! Có mà biết không?Đời thường gọi Cậu Tử ĐồngVị Thánh tuổi nhỏ thần thông vô cùngCha ơi! Cõi thế đồn tungThiện Tài Đồng Tử điển dùng làm thơ

376

Thơ kinh mở trí chẳng mờCon cùng với mẹ xem thơ Thiện TàiLời thơ mộc mạc sửa saiCha nên tìm đến Thiện Tài độ chaĐộ hồn cha đến gặp BàThánh Anh La Sát thâu cha vào trườngTrường Thiên cha học cho siêngChớ nên ỷ lại gặp phiền đó chaNhớ học lời lẽ cải tàHọc qua mới biết đâu là giả chơnHọc đạo cực khổ chớ sờnHành đạo nào khác kim đơn luyện hoài

Cô gái nói tiếp cùng cha ở cõi âm:Đạo thành trở về Bồng LaiKhông còn lên xuống trần ai luân hồiHầu Phật cha có cung ngôiKhông còn khổ cực nổi trôi đường trầnKhông còn giả tạm xác thânKhông còn lo lắng về phần thiếu ănKhông còn mưa sa gió đầnKhông còn nặng nợ về phần vợ conRán tu đạo quả cho trònNhững lời nhắc nhở con cha mong rằngCha theo Đồng Tử hiện thânXuất hồn làm việc vớt phần hồn saThiện Tài trong kiếp đàn bàThơ kinh nói rõ Lam Già đề duyên

377

Chúng sinh khắp cõi trần miềnĐều biết Thánh hiển điển viền ra thơCha ơi! Sương đêm phủ mờMong hồn cha đến bến bờ hoa khaiNơi đó cha gặp Thiện TàiRước hồn cha đến non đài học tuTiễn cha lệ chảy mờ luChúc cha hành đạo đường tu rạng ngời

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài mực đã cạn vơiBà con cô bác nghỉ ngơi an lòngNghe hồn học đạo bõ côngMừng hồn về chốn non bồng tương laiĐôi câu kết thúc Thiện TàiChúc chung cõi thế gái trai đạo thành.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử t rong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 4,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 30, tháng 11tây, năm 2008). Thiện Tài mở điển dệt câu chuyện.

378

Thử Thách Đường Tu*

Đức Phật hóa thân người khách:Có người đạo quả sắp thànhPhật đem thử thách tâm lành đượcchưa?Người tu làm nghề thợ cưaCưa cây xuống bến đò đưa chở vềNghề này vất vả cực ghêNào đem cây xẻ, rõ người khéo tay!Đóng bàn tủ ghế hằng ngàyNghe đồn khách đến xem rày ra sao

Thợ cưa tu lâu năm ra hỏi chào khách:Bước ra thợ cưa hỏi chàoTừ đâu ông đến mời vào nhìn xemTất cả gỗ tốt mời xemThích thời phải giá anh em lấy xàiBàn ghế bằng cây cẩm laiLõi cây gân chạy trông rày đẹp ghê!Lòng anh thấy thích mua vềXài bền gỗ tốt, chớ chê đắt tiềnĐến đây cảm thấy có duyênChần chừ bởi ngại túi tiền lưng vơiXin cho chút ít tiền lờiBõ công cực khổ lưng phơi nắng hồng

379

Thợ cưa hỏi tiếp người khách:Xem qua anh có thích không?Thợ cưa mời mọc lòng vòng hết hơi

Khách tới lui xem trả lời:Khách thời lui tới ngắm chơiTrong lòng thanh thản trả lời: Để coiĐi lui, đi tới, hỏi đòiƯớc chi có thứ gỗ voi người ngồiĐó là ý thích vợ tôiNhà tôi rộng lớn đồ tôi đã nhiềuTôi muốn vật lạ tiền tiêuKhông hề trả giá, biết nhiều sức côngNãy giờ biết anh nóng lòngChiều lòng khách đến, vui lòng khách điTất cả chẳng ưng món gìVậy anh có thứ voi đi cỡi người

Người thợ cưa trố to mắt rằng:Thợ cưa mở to cặp ngươi (cặp mắt)Ông đây rất lạ chưa người giống ôngChẳng mua đến hỏi lòng vòngThời giờ tiền bạc, ông không biết điềuHỏi lâu hơi dài bấy nhiêuNửa ngày chưa bán mải chiều theo ôngCó voi ông lại đòi rồng (nói khách)Ông đây quá đáng mời ông ra vềGỗ tốt ông mãi đem chêTrước giờ cửa tiệm chưa hề bán voi

380

Tới lui chỉ để nhìn coiSáng sớm gặp khách xem mòi đói cơm

Ông khách vui cười thản nhiên trả lời:Ông khách thản nhiên đứng dòmGiỏi cho ông thợ lo cơm chẳng đầyThế nên ông thợ gắt gayTôi vào nào chọn nơi đây món gìSao ông nổi nóng sân siThường ngày ông tụng lời A Di ĐàThực hành bờ giác bước quaTrở ngại đôi chút cho là tốn côngĐường tu rộng lớn mênh môngVới ông chỉ có tấm lòng nhỏ nhoiTôi đòi rồng gỗ hay voiCó thì ông bán, hẹp hòi ai đâuMà ông lên tiếng càu nhàuNgười tu chẳng có thấp cao nặng lờiDù tôi có rảnh tới chơiCũng nên đối xử tình đời xã giaoChẳng hiểu ông tu thế nàoNghe đâu học đạo trau tâm thường ngàyMà lòng nóng tánh hơn aiTrong lòng chưa định hỏi rày vì sao

Phật hóa thân ông khách xin chào ra về:Ông buồn tôi xin giã chàoMong ông mãi tiếp đạo trau quả thành

Đức Phật hóa thân bước ra hương thơm cả vùng:

381

Người khách hương thơm tỏa quanhÔng thợ cưa sanh nghi:

Trong lòng ông thợ biến xanh mặt màyChắc là hóa thân Như LaiĐể mà thử cuộc trần ai tu hànhBước ra nhìn khắp chung quanhChẳng thấy ông khách bước nhanh lạ kỳRõ ràng lời lẽ huyền viLý sâu đạo pháp rõ thì trong tâmMải mê mua bán sai lầmBấy lâu học đạo quan tâm bạc tiềnTrăm năm biết có cơ duyênHay là luân chuyển não phiền khôn vơiMải mê buôn bán lỗ lờiGiây phút Phật thử rớt rơi phận này

Ông thợ cảm thấy xấu hổ cho là tu cao:Cõi lòng cảm thấy rức rayMình đem nặng nhẹ, Như Lai vẫn cườiTrong lòng tự thấy hổ ngươiNghe khen đắc ý mình người tu caoPhật thử đôi chút rơi nhàoTrăm năm trở lại, làm sao khỏi buồn?Hai hàng lệ chảy nhỏ tuônThôi thì buông bỏ vào luôn trong chùaChẳng còn mua bán hơn thuaKhó lòng dằn lúc bán mua lỗ lờiBấy lâu chay lạt, người ơi!

382

Bấy lâu giúp đỡ người đời tiếng tămBấy lâu cúng chùa ngày rằmBấy lâu xây cất Quan Âm đạo tràngBấy lâu tụng kinh cầu anCho khắp bá tánh dân gian thái hòaBấy lâu giúp đỡ gần xaMà nay Phật thử lòng tà còn thamNhỏ nhoi ích kỷ tánh phàmMất đi cơ hội Già Lam gần kềLòng tham tánh nóng Phật chêNguyện lòng giác ngộ quay về Phật môn

Ông thợ cưa chào bà con gần xa:Xin chào nóng nảy chẳng khônMất đi cơ hội linh hồn về trênGương tôi cô bác đừng quênNgười tu đạo hạnh về trên hiền lànhTủi lòng vì bởi khôn lanhTrăm năm lời Phật dạy rành soi chung

Hẹn tu trễ về sau:Hẹn câu trăm năm trùng phùngChúng sanh thành quả mừng chung kịpđò

Thiện Tài phân giải:Thiện Tài mở điển quanh coNói lên tâm đạo thành do tấm lòngMãi lòng tính toán lường đongBao nhiêu cho đủ tấm lòng còn tham

383

Chớ nên mượn cớ nuôi hàmTu gần thành quả túi tham chưa rờiLàm sao đắc quả, người ơi?Ngày nào sức kiệt tắt hơi còn gìPhật dùng giây phút huyền viHóa thân xuống thử rõ thì cạn sâu

Thiện Tài vài lời kết thúc:Thiện Tài có mặt hoàn cầuThơ kinh Đồng Tử từ lâu rao truyềnXác phàm cầm bút chép biênMong cho bá tánh hữu duyên lấy dùngGiã chào lời gởi thăm chungMùa đông giá lạnh mưa phùn hắt hiuĐến đây điển thả xế chiềuLời thơ chấm dứt buồn hiu cảnh trần.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 6,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 2, tháng 12tây, năm 2008). Thiện Tài mở điển thương tình chịem hiện kiếp, bà Trần thị Xuân mất lúc 9 giờ 55

384

phút sáng (giờ Việt Nam) ngày mùng 7 tháng 11âl, tại tỉnh Rạch Giá Việt Nam. Bà Trần thị Tốtđang ở tại Mỹ Quốc.

Chị Tôi Lìa Đời*

Bà Tốt Trần thương tiếc chị vừa qua đời:Vừa hay tin chị qua đờiLòng em cảm thấy thương ơi cõi lòngSố kiếp của chị đã xongTrong giây phút cuối buồn lòng em đâyBao năm chẳng dịp tỏ bàyBao năm lặng lẽ xa rày cố hươngXứ người nhắc nhở chị thườngChưa về đất mẹ quê hương lần nàoNghĩ đến dạ lại càng đauNghĩ đến lệ mãi tuôn trào không vơi

Bà Tốt Trần kể tiếp:Giờ này chị đã nghỉ ngơiNghìn thu an giấc cõi đời mãi xaLòng đau thương chị lệ òaChị ơi! Có biết lời ra não lòngChị về cõi rộng mênh môngNương theo mây gió cánh đồng hoangvuNay chị vừa thoát cảnh tù

385

Trần gian khổ cực lu bu tuổi giàNay hồn của chị rời xaRời khỏi thân xác, chị mà biết không?Còn đâu lo sợ nóng lòngCòn đâu thiếu hụt gạo đong vơi đầyCòn đâu ngắm nhìn đông tâyCòn đâu thăm hỏi dì mầy ra sao?Còn đâu giận cháu ngày nàoCòn đâu lời lẽ trước sau dặn dòCòn đâu hai buổi đói noCòn đâu mừng rỡ em cho chị tiềnCòn đâu nghe Phật lời khuyênXem thơ Đồng Tử chép biên gởi vềChị xem khen Thánh giỏi ghêĐề câu hoa pháp say mê đẹp lòngChị khen xác Thánh có côngLà em của chị để lòng mến thương

Bà Tốt Trần kể tiếp:Nay chị xa cõi trần dươngVào đường âm giới liệu lường đơn côiBơ vơ sợ hãi bồi hồiChắc chị khổ sở bên đồi hoang vuTiếc cho kiếp chị vụng tuChưa rõ phương hướng mịt mù tối tămChị vừa thức đạo vài nămChưa đủ ánh sáng Quan Âm nhìn ràySự gì cũng nhờ pháp khai

386

Pháp học chưa tới, non đài còn xaHọc câu bát chánh Lam Già (bát chánhđạo)Đem ra xử thế chánh tà lần theoMải lo hai bữa (buổi) giàu nghèoDứt hơi mới biết đạo theo cứu hồnĐúng giờ xác chị đem chônRiêng hồn của chị bồn chồn lo âuMuốn qua Tiên giới không cầuMuốn về cõi Mẹ nào thâu linh hồn?

Chưa thông chưa lanh:Bởi vì huệ nhãn chưa khônVụng tu mờ tối thương hồn chìm sâu

Bà Tốt trong hiện kiếp khuyên hồn chị:Chị ngồi đồi núi nguyện cầuChị xin Mẫu Mẹ về thâu linh hồnMẹ mở lý đạo hồn khônLâu ngày đạt lý trí khôn tựu vềKẻo không hồn mãi u mêKẻo không mờ tối đường về khó khănEm chị hiển Thánh nơi trầnThiện Tài Đồng Tử điển lâng thành lờiThiện Tài hiện thân chị ơiXem kinh chị rõ em thời là ai?Lời em nhắc nhở tròn dàiHồn khôn chị nhớ chắp tay khẩn cầuMẫu Mẹ chẳng bỏ chị đâu

387

Nghe em hướng dẫn tình sâu kiếp nàyEm thường gọi chị: chế HaiAnh em ruột thịt tàu lai đó màChị xa lòng mãi thiết thaThương trong một kiếp ta là chị em

Bà Tốt Trần kể tiếp với vong linh chị:Làm thơ lịch sử đời xemBiết em của chị Trời đem Thánh vềThơ em cải sửa tâm mêThơ em mộc mạc vẹn bề từ biThơ em chẳng có cầu kỳNói lên tiếng nói huyền vi Trời dànhĐời người có tử có sanhNhư chị giây phút cam đành ra điCủa tiền tạo nghiệp ích gìLàm giàu bỏ lại, của thì về đâu?Nghiệp nặng khó thể cưỡng cầuVay thì trả nghiệp là câu Phật truyền.

Bà Tốt nhắc nhở kỷ niệm đã qua:Một kiếp em chị là duyênBiết bao kỷ niệm chị hiền của emMỗi lần em đến chị đemMón ngon chị nấu cho em dùng ràyLúc đó em chưa dùng chayBốn ngoài năm trước nhớ dai vô cùngNay em nhớ rõ hình dung

388

Tướng đi đằm thắm nói chung đẹpngườiGương mặt hiền hậu vui tươiNay chị nằm xuống gượng cười lòng em

Bà Tốt tiễn hồn chị mình:Em buồn nhớ chị lời kèmChuyển theo mây gió đứa em ngày nàoĐêm buồn chị ngắm trăng saoĐồi cao chị ngắm, lệ trào mà chi?Con chị lớn cả hết thìAn lòng của chị chuyến đi không vềChớ buồn se thắt tái têĐời người đến lúc quay về chốn xưaNon cao học đạo ý vừaEm mừng cho chị sớm trưa Di ĐàKhông còn lo sợ hồn saLo tu thành quả Phật Bà rước lênChào chị lời Phật làm nềnChúc chị học đạo rạng tên em mừngNghẹn ngào từ giã lệ rưngĐứa em của chị điển ngưng Tốt Trần.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

389

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 6,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 2, tháng 12tây, năm 2008). Thiện Tài dệt câu chuyện.

Cây Táo Sau Nhà*

Người con kể chuyện nhà mới mua:Nhà mới mua có cây táo giàMẹ tôi thường bảo: Khuya ra thấy ngườiQua lại bóng trắng tỉnh tươiChốc thời biến mất, tuổi người chẳngcaoGiữa trưa cây run xạc xàoTối trời mẹ thấy lửa bao vòng tròn

Cô gái kể tiếp:Mẹ tôi quá sợ hỏi conHỏi con trông thấy vòng tròn lửa không?Mới về nhà ở buồn lòngNhà này oan trái vợ chồng chi chăng?

Cô gái mở lời cho yên lòng mẹ:Mẹ ơi! Mẹ chớ nghĩ rằng

390

Biết đâu trời tối bóng trăng rọi vàoYên lòng đi mẹ chẳng saoĂn ở có đức, ma nào dám trêuÔng nội tụng kinh sớm chiềuÔng nội làm phước nhiều nơi cho tiềnÔng nội cúng rằm tháng giêngMỗi chùa đều gởi chút tiền phước sươngÔng nội thương kẻ lỡ đườngCho tiền chút đỉnh lên đường về quê

Con trách mẹ:Ông nội làm phước, mẹ chêCho là làm chức hội tề tốn haoMẹ ơi muốn có lộc hàoThời mẹ phải biết trên cao Phật TrờiMẹ phải giúp đỡ nhiều nơiMẹ mới nhìn thấy Phật Trờ i trả côngLời con chắc mẹ buồn lòngPhật Trời cho mẹ thấy vòng lửa lănĐể mẹ đối xử công bằngĐể mẹ tạo phước mà tăng tuổi đời.

Con gái nói tiếp:Con thương mẹ lắm, mẹ ơi!Nên con giải rõ những lời trong tâmMẹ sợ bóng quế hồn âmSao mẹ chẳng nể lệnh cầm trên caoMẹ thường chỉ trích tốn haoCha con chẳng nói nhưng đau trong lòng

391

Tại vì mẹ nhằn nội ôngCó công, có hưởng phước đong do TrờiMẹ xem lắm người tả tơiLắm người nhà dột, cơm nhơi qua ngàyMình thời nhà mới sang tayNhà cao cửa rộng đất đai ruộng vườn

Cô gái nói tiếp:Cha con làm việc có lương (tiền lương)Ăn ngon mặc đẹp ra đường khoe khoangMẹ thời dây cổ bằng vàngCon mẹ cũng vậy lắc vàng trong tayTiền bạc mẹ cho dư xàiMẹ xem những kẻ kém may hơn mìnhLề đường họ ngồi ăn xinMẹ chẳng cảm động, vô tình được sao?Con mẹ chẳng cần tu caoTu mà giữ chặt hồ bao của mìnhCon mẹ chẳng biết tụng kinhNhìn ai đói khổ động tình thương tâmCon thường bố thí âm thầmNên mẹ nào biết hỏi thăm xài nhiềuTự con nhín chút tiền tiêuGiúp kẻ hoạn nạn được nhiều phướchơn

Con xin lỗi mẹ chớ giận và thấy lạ:Mẹ nghe xin chớ giận hờnBỗng nhiên con nói như cơn giục lòng

392

Mẹ nghe có giận con không?Bỗng con nghe tiếng gió lồng danh tênThiện Tài Đồng Tử vang rềnCho con nói đạo lót nền mẹ điMẹ ơi! Tiếng Hồng Hài NhiThiện Tài Đồng Tử Tam Kỳ xưng danhCho con tuổi trẻ lòng thànhNói lên tiếng nói đạo hành do tâmMẹ ơi tránh sự sai lầmMẹ ơi lấy đạo dọn tâm hằng ngàyMẹ nghe con nói lời hayThiện Tài Đồng Tử điển khai nhiệm mầuCho con mở miệng tròn câuCho con dẫn mẹ qua cầu pháp duyên

Lời con nói tiếp:Mẹ chớ xem nặng bạc tiềnTiền không đưa mẹ về Tiên kiếp nàyMỗi chút mẹ nói dằng daiThần thánh đều biết lỗi rày với chaChồng vợ mẹ phải dung hòaCó đâu mẹ lại lời ra nặng lờiTo tiếng chẳng phải, mẹ ơi!Thiện Tài Đồng Tử mở lời mẹ ngheThiện Tài trong gió răn đeNếu mẹ chẳng sửa trễ ghe Tam KỳTam Kỳ mở đạo ra thiMẹ không giác ngộ gặp thì khó khăn

393

Mẹ ơi ma quỷ thánh thầnĐều nể những kẻ lòng trần hiền lươngKém phước ma trêu mẹ thườngMẹ mà có đức ma nhường quỷ kiêngChẳng phải do chỗ bạc tiềnKhiến sai thần thánh độ riêng cho mình.

Cô gái nhắc Thiện Tài với mẹ:Nghe đồn Thánh trẻ tái sinhThiện Tài Đồng Tử hồn linh trở vềGần xa xem kinh say mêTrong kinh kể rõ hồn về với thânCon mẹ có nghe mấy lầnCon không để ý về phần này đâuNay con nhận điển nhiệm mầuThiện Tài khai khẩu con đâu chối từMẹ ơi! Điển giữa không hưGiọng nói Thánh trẻ từ từ buông raTheo trong hơi gió mẹ àChuyện này rất lạ kể ra đời cườiChẳng tin nên họ dễ ngươiRiêng con nhận được tin người ThánhnhânThánh nhân có mặt nơi trầnThiện Tài Đồng Tử hồng ân Trời dànhMở pháp độ khắp chúng sanhMẹ lo tu học sớm thành giác duyên

Bà mẹ ngơ ngẩn nghe con mở đạo:

394

Con làm mẹ quá ngạc nhiênBỗng dưng xuất khẩu Thánh hiền cho cơMẹ đem hỏi ai bây giờCon mẹ, mẹ biết trước giờ hiền lươngNgày ngày cặp sách đến trườngNay ngồi mở đạo chỉ đường mẹ điThật là chuyện quá lạ kỳKhông tin sao được những gì lời trênTừ nay lấy đạo làm nềnKhông còn khúc mắt nói lên bất đồngTừ nay chẳng nhằn nội ôngTừ nay mẹ biết vợ chồng hòa nhauTừ nay chẳng phân nghèo giàuDuyên do Trời định thấp cao làm gì?Lời con mẹ nhớ khắc ghiTam Kỳ thức đạo được đi trở vềXa rời khỏi chốn biển mêMải theo danh lợi, hồn về nơi đâu?Chết rồi nắm mộ xanh ngầuCỏ chen phủ lấp còn đâu nghĩa gìMột lòng giác ngộ quy yQuy y với Phật từ bi làm lànhLàm lành nghiệp quả không sanhCon ơi, lòng mẹ trăng thanh lối về

Bà mẹ gọi con vào nghỉ ngơi:Thôi con nhẹ lòng vui ghêKhông còn sợ hãi ma về nhà ta

395

Con xem bóng ngả xế tàVào lo cơm nước xong mà nghỉ ngơ i

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Thiện Tài tay vẫy chào mờiChúng sanh đón nhận thơ lời rất hayXua tan bóng tối giãi bàyBằng câu hiền đức tà tây chẳng cònLời này gởi khắp bà conThiện Tài Đồng Tử xác còn trần gianNgày nào xác Thánh hơi tànThiện Tài Đồng Tử lên đàng về TiênRời xa chốn cõi trần miềnKiếp duyên đã mãn điển viền Trời thâuNgàn năm dệt sử hoàn cầuĐời sau tri kỷ năm châu bạn mìnhĐến đây từ giã chúng sinhMong cho đây đó lời kinh sáng lòng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

396

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 7,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 3, tháng 12tây, năm 2008)

Phật Nhờ Mở Đạo*

Bổn phận Thiện Tài cõi thế:Câu Phật nhờ, hò lơ ý đẹpBao năm qua chưa khép lòng thươngThương trong nhân thế vô thườngThương đời mờ tối lầm đường lạc ngôiThương trong kiếp sống bồi hồiNổi trôi biển thế sóng nhồi đẩy đưaBiết bao hoàn cảnh lọc lừaĐời chưa tỉnh giấc thuyền đưa ra vềBởi vì vật chất đam mêBởi vì danh lợi bỏ bê tu hànhBởi vì cuộc sống đua ganhBởi vì chưa biết ngọn ngành giả chơnBởi vì ghen tức giận hờnMãi theo gấm vóc giang sơn bạc vàngMãi theo chức phẩm lệnh ban (nắmquyền)Mãi theo sắc đẹp lụa hàng quanh nămMãi theo ra đời tiếng tăm

397

Mãi theo đất cát nhà cầm trong tayMãi theo yến tiệc đêm ngàyQuên đi màn cuối Như Lai dạy gìGiây phút sanh tử biệt lyChẳng tu vô đạo mãi đi đường tàHiểu đạo bể ái không saKhông đi lạc hướng tới nhà tiên cung

Thiện Tài nhắc lời Phật:Phật rao chánh pháp lấy dùngCho tâm trí sáng cung ngôi đàng hoàngThiện Tài trở lại trần gianPhật nhờ mở điển đề hàng thơ kinhThơ kinh điển rót đầy tìnhThương nơi bể khổ chúng sinh sa lầyChúng sinh nào có biết hayNgỡ rằng ở mãi chốn này bền lâuNào ngờ giây phút Trời thâuXuôi tay nhắm mắt còn đâu biết gì?Vài hôm tan rã thây thiHãy nhìn lời Phật thuyết thì nào saiThế nên Phật mượn Thiện TàiRa kinh cứu vớt đạo khai mở mànCho đời thoát cảnh lầm thanCho đời rộng lối thênh thang về nguồn(về cõi Phật)Cho đời nghe rõ tiếng chuông

398

Tiếng chuông nhắc nhở cội nguồn chớquên

Thiện Tài nói tiếp cùng chúng sanh:Thiện Tài xuống thế xưng tênBà con cõi thế nào quên Thiện TàiThiện Tài lịch sử trần aiMấy ngàn năm trước Hồng Hài lừngdanh (Hồng Hài Nhi)Người đời lưu vào sử xanhNgày nay trở lại trao cành huệ tâmCho ai học đạo âm thầmCho ai đạo quả nhiều năm tu hànhCho ai đến bờ giác nhanhCho ai có tấm lòng thành vị thaCho ai lòng dậy diệt tàCho ai chánh giác không sa bể tìnhCho ai nhận được điển linhCho ai cột chặt mối tình trăm nămCho ai biết đã sai lầmTrở về được hưởng huệ tâm sáng ngời

Thiện Tài nói tiếp cùng chúng sanh:Thiện Tài nào dám nói chơiPhật Tổ mượn nói cho đời lắng ngheChớ lầm Thiện Tài danh khoeRằng trong quy luật khó che lấp TrờiBiết thời cố gắng, người ơi!Cạn đời đến lúc hồn rời phút giây

399

Đạo tâm mờ tối ngập đầyGian nan vô kể, mạng rày nào yên?Gian nan biển động đất liền (động đất)Nhà không có ở lệ viền thâm bâuQua sông mà chẳng có cầuBến mê chưa tách khổ sầu Kỳ Ba

Thiện Tài nói tiếp:Tin thời lòng niệm Di ĐàLòng không tráo trở Kỳ Ba trọn hồnKẻo không gặp lũ chúa ônChúng ra làm hỗn chuyên môn bắt ngườiVô phần trên vũng máu tươiGiết người nào kể, tỉnh tươi lũ nàyHọa phúc gần kề nào hayPhật nhìn thấy rõ ch au mày khuyến tuĐức sâu ma quỷ chẳng hùĐức cạn vong mạng, tội tù thân mangCạn đời bệnh lạ tràn lanChưa nói đến lúc ruộng hoang thiếungườiCỏ cây khô héo chẳng tươiVì cơn nóng bức Trời người buồn lây

Thiện Tài phân giải và kết thúc:Phật nhờ Thiện Tài giãi bàyĐến đây đầy đủ xin ai nhớ truyềnTruyền người tâm đạo hữu duyênTruyền trong bá tánh lòng siêng niệm từ

400

Thiện Tài trả điển không hưGiã chào trần thế cõi người phúc an.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 7, tháng11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 3, tháng 12 tây, năm2008)

Nhớ Chị Không Nguôi*

Bà Trần Tốt tiếc thương chị Trần Xuân vừa quađời:

Chị ơi! Chị hỡi! Trần XuânEm Trần Thị Tốt ngập ngừng lời emNỗi buồn tâm sự lòng emLìa đời hồn chị về đâu phương nàoHay chị về chốn núi caoLệ buồn tuôn chảy gió gào hắt hiuCỏ cây hoàng hôn nắng chiều

401

Tàn dương lấp lóe đìu hiu cảnh rừngEm buồn nhớ chị lệ rưngEm buồn nhớ chị, chị đừng trách emBao năm cách xa chẳng thèm (ở tận MỹQuốc)Về thăm viếng chị đứa em vô tìnhXét lòng tự trách lặng thinhMãi lo bận rộn thơ kinh viết hoàiBởi vì nhận lệnh Như LaiThiện Tài Đồng Tử tái lai Tốt TrầnHồn cùng với xác hiện thânNgồi đây nhắc lại kiếp trần bởi duyênChị xa chốn cõi trần miềnLòng em đau buốt lệ viền ra thơChị ơi! Chị đi nào ngờLòng em thổn thức vương tơ thuở nàoThuở nào gần gũi bên nhauThuở nào lúc nhỏ tối vào ngủ chungEm nhỏ chị lo chiếu mùngNào lo tắm rửa nồi vung việc nhàViệc làm sơ hở mẹ laChị là chị cả việc nhà trước sauTối chiều em út rửa lauThương chị biết mấy kể sao cho vừa

Bà Tốt Trần nói tiếp:Em ngồi tâm sự lời đưaLời ra tự trách cho vừa lòng em

402

Chị xa nhung nhớ lời kèmLúc chị còn sống em đem hững hờNay thì chỉ sống trong mơMong chị tha thứ bên bờ âm gianThật ra thăm viếng xa đàngLúc còn sức khỏe bạc ngàn có đâuChừng có phương tiện bạc đầuXác thân lớn tuổi qua cầu khó quaKể ra mong chị hiểu màMấy mươi năm chẵn cách xa đến giờĐôi khi gặp chị trong mơEm liền ghi lại bài thơ đỡ buồn

Bà Tốt tâm sự tiếp:Đường đời mấy lúc được suôngThân em vất vả lệ tuôn xứ ngườiĐời đem khi dễ hổ ngươiThời gian trời độ kiếp người cũng xongCùng nhau gánh vác vợ chồngMột đàn con dại gánh gồng có nhauXứ người lạc lõng bước vàoChị ơi! Rất khó kể sao hết lờiKiếp người một thuở chị ơi!Lớn tuổi đi trước, sau thời tới em

Thiện Tài trong kiếp bà Tốt nhắc lời Phật cho hồnâm nghe:

Phật Tổ mở pháp lời kèmĐời người giả tạm trời đem lúc nào

403

Thương chị em ước mong saoTrường thiên học đạo sáng mau linh hồnMong chị tựu trí tinh khônĐể mà sáng suốt giữ hồn về trênNhư em kém chữ nói lênNhờ hồn khôn biết tạo nền đạo sâuThiện Tài mở pháp hàng đầuThiện Tài mở điển năm châu phục hàngThiện Tài hiển thánh trần gianTrên ba mươi quyển mở đàng khai tâmChị nghe em kể chẳng lầmThơ kinh còn đó Quan Âm là thầyLúc chị còn sống đã hayNay chị về cõi gió mây lỡ làng

Bà Tốt tâm sự tiếp vong linh chị:Từ nay vắng chị trần gianChị vào ngôi mộ họ hàng nằm yênChẳng ai khuấy nhiễu làm phiềnNằm kề cha mẹ gia tiên ông bàAnh em tảo mộ tháng baThanh minh lễ hội ông bà mỗi nămChị buồn đây đó viếng thămĐi mây về gió hồn âm dễ dàngHay chị ngắm cảnh lang thangCho vơi nỗi nhớ gia đàng đôi nơiCon cháu chị ở cõi đờiRiêng hồn của chị chơi vơi núi đồi

404

Em buồn nhớ chị, chị ôi!Ngồi buồn tâm sự mây trôi chạnh lòngNgày nào tướng chị thong dongNay thời vắng bóng trả xong nợ đờiNghẹn ngào nhắc chị, chị ơi!Chị nào có biết lệ rơi thương sầuXác chị vùi dưới mồ sâuHồn chị vất vưởng nơi đâu là nhà?Chào chị em dứt lời raMong hồn của chị sớm mà về trên.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 8,tháng 11 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 4, tháng 12tây, năm 2008)

Ông Trời Kỳ Bí*

Thiện Tài mở điển ca ngợi oai Trời:Ông Trời chưa thấy mà tin

405

Nhìn trong vũ trụ địa hình khác nhauTrời làm núi thấp, núi caoTrời làm cây cối trái rau mọc đầyTrời làm gió thổi tan mâyTrời làm mưa đổ, chỗ này nắng chanTrời làm lớn rộng không gianTrời làm đất chuyển lỗ hang sâu òmTrời làm bão tuyết hoa đơmTrời làm trái chín mùi thơm ngọt ngàoTrời làm tối trời giăng saoTrời làm muôn thú nhìn vào sắc lông(khác nhau)

Thiện Tài tái thế kiếp phàm nói:Thiện Tài ca ngợi oai ÔngChưa đem kể hết oai ông thợ TrờiKể lên đôi chút nghe chơiChớ nên phủ nhận công Trời đắp xâyVô hình chẳng thấy bàn tayBàn tay rộng lớn Trời rày làm nên

Thiện Tài nói tiếp:Trời kêu có tội phải đềnGọi là nhân quả, chớ quên việc làmLàm trong ác ý gian thamKhó qua mạng số Trời đày ngày sauVướng vào mới biết thế nàoChừng đó mới biết Trời cao công bằngSợ Trời nên khéo ở ăn

406

Chớ nên ỷ thế bất cần đúng saiHạ ngươn có Thánh Thiện TàiTái lai trở lại màn khai Tam KỳThơ làm dùng điển huyền viNói lên tâm ý những gì dối gianNói lên ý Phật cứu nànBằng lời thơ kết dân gian lấy dùngLời thơ nhắc nhở khuyên c hungHiền lành trở lại ngôi cung đàng hoàngHiền lành hưởng phúc Trời banCuộc đời sung túc lụa hàng phủ phêHiền lành hồn được trở vềCõi Trời, cõi Phật chẳng chê rước vàoRước vào phục chức ngôi caoKhông còn chìm nổi bể ao hồng trầnĐó nhờ học đạo tu thânTròn đầy phước báu kề gần Phật Tiên

Thiện Tài nói tiếp:Do trong đối xử dữ hiềnDo trong nhân quả nối liền đời sauDo trong nghiệp ác ngày nàoDo trong tính toán đưa vào nghiệp duyênDo trong lòng động bạc tiềnNhiều mưu lắm kế ý riêng vẽ bàyBày cho nhà nọ trắng tayBày cho ruộng đất trâu cày bỏ hoangBày cho vợ phải xa chàng

407

Bày cho tù tội án mang oan tìnhBày cho bán rẻ tiết trinhBày cho tan rã gia đình mới vuiBày cho rượu uống say vùiVu oan giá họa chồng tui (tôi) ngoại tìnhChừng đó rã nợ ba sinhLợi dụng thế đó đoạt tình hiền thêGớm ghê cho lũ trò hềĐiển thông kể rõ ê chề nghiệp căn

Thiện Tài nói tiếp:Thiện Tài gọi kêu khắp trầnNhìn xem cho kỹ mặt trăng, mặt trờiÁnh sáng chiếu khắp cùng nơiĐó là cặp mắt ông Trời tỏa quangPhóng vào khắp chốn dân gianXem trong trần thế tường ràng trước sauTội gây ra mới ngày nàoNgười biết nghĩ lại, tốt bao nhiêu lầnTội phước Trời đem lên cânPhần nào tội nặng, phước phần là baoRõ ràng cầm lệnh Thiên tràoKhuyên đời nhớ rõ lời trao Thiện TàiNghiệp dầy, phước mỏng bi aiLàm sao chống chỏi những ngày quảcănTrở lên, trở xuống nhiều lầnNào ai hay biết phần hồn nổi trôi?

408

Thân mang kiếp khác nghiệp nhồiĐảo điên, điên đảo, hỡi ôi, tơi bời!Như hoa sóng vỗ ngoài khơiTưởng tượng sẽ thấy cuộc đời khó yênThế nên Phật khuyên tu hiềnRa đời hưởng phước ấm yên thân ràyKhổ nạn do bởi làm saiHọa tai tránh được do rày có tuNghiệp duyên tạo phước đắp bùNhiều ngày thành quả nhờ tu đạo tròn.

Thiện Tài nói tiếp an ủi thế trần:Thiện Tài gần gũi bà conChúng sanh giác ngộ, đồi non Phật chờThiện Tài dẫn dắt qua thơThành tâm Phật chứng ý dơ không cònTất cả đều trở về nonQuỳ bái lạy Phật chúng con mãn trầnChừng đó phục hồi hiện thânPhương phi tướng tốt, hoa vân cỡi ngồiTheo gió chuyển động hoa trôiÁnh quang tỏa rộng, sướng ôi nhẹnhàng!Lướt nhanh thẳng lối tỏa quangKhông còn mờ ảo mê man kiếp phàmTu thành ai chẳng ước hamMuốn mà đoạt quả lòng phàm đừng gian.

Thiện Tài phân giải và kết thúc:

409

Thiện Tài mở pháp đôi hàngBởi thương ngồi mở điển quang dàidòngLời gởi khắp chốn tây đôngXác thân đến lúc không xong lìa đờiMượn thân biết được chiều mơi (mai)Lòng thành hướng Phật thảnh thơi saunàyChớ nên tạo nghiệp trả vayMong cho hiểu đạo, trả vay không cònThiện Tài gác ngọn bút sonLời ra nhắn gởi bà con đủ đầyChia tay chấm dứt nơi đâyQuyển này chuyện lạ, Thiện Tài chàochungHẹn ngày gặp nơi cửu trùngƯớc mong hoa pháp đời dùng khai tâm.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa trần, hiện thân bà Trần thịTốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 7, tháng chạp

410

âl, năm Mậu Tý (tức ngày 2, tháng 1 tây, năm2009)

Ân Điển Mẹ Gọi*

Mẹ Thánh Anh gọi Thiện Tài:Mẹ đưa con tới một nơiNơi đó rộng lớn, đất trời bao laCon buồn trổi giọng hát caÂm thanh vang rộng tiếng hòa trong mâyMẹ đưa con thấy V ị nàyCho con đỡ nhớ những ngày trần gianTrần gian kiếp đọa khổ nànXuất hồn theo Mẹ lên đàng kíp mau.

Mẹ Thánh Anh chỉ Thiện Tài xem:Xem kìa con hãy nhìn vàoAi trong mây sáng tỏa màu nhìn con?Tay đang lần chuỗi hạt trònMiệng cười trìu mến với con, co n nhìnTòa sen lay động lung linhHào quang sáng rực, tướng hình đẹpthay!Bạch y khoác phủ buông dàiDiễm kiều tha thướt trâm cài mặt hoa.

Mẹ Thánh Anh nói tiếp:Con ơi! Đó chính Phật Bà!

411

Con mau quỳ xuống thưa qua vài lờiBuồn vui thưa rõ, con ơi!Tâu trình con chớ lệ rơi đau lòngCảnh đời con đã gần xongKể lên Mẹ khó dằn lòng, bớ con!Bấy lâu con giữ đạo trònVất vả một kiếp lòng son Di ĐàXác con chẳng có xa hoaXác con kém chữ tại gia tu hànhThiện Tài con bà Thánh AnhTròn duyên Mẹ nhận đây cành hoa thơm!

Thiện Tài làm lễ Quan Âm:Thiện Tài tay chắp cúi khòmLạy Bà cứu độ sớm hôm cảnh trầnNhờ Bà gia thế an thânCảm ân Bồ Tát thương phần cảnh conHôm nay thơ điển vẹn trònXác già sắp sửa về non mãn kỳNhờ Bà dạy dỗ Hài Nhi (Hồng Hài Nhi)Đời khen nức nở thơ ghi Thiện Tài!Kết thúc quyển thứ băm haiKhoe Bà tròn đẹp thảo bài chánh chơnBà ơi! Vất vả nào sờnMong đời giác ngộ, tủi hờn biến tan.

Thiện Tài tâu tiếp cùng Quan Âm:Bà ơi! Trong giới đạo vàngChia rẽ nhiều mối, trần gian dẫy đầy

412

Vàng thau lẫn lộn đó đâyCạn đời khó nói, Trời bày chịu chungMong sao chánh pháp đời dùngBiết câu tà chánh lao lung không còn.

Thiện Tài tâu tiếp cùng Quan Âm:Phật Bà rất mến thương conỨng hiện gần gũi với con đậm đàCho con mở điển lời raBao nhiêu tâm ý gửi Bà tường triBà hỏi: Con mong ước gì?Lòng con mong ước huyền vi Bà dànhĐem ban rải khắp chúng sanhKhông còn máu đổ hôi tanh xác ngườiTrung Đông biến loạn máu tươiMỗi ngày người chết, gượng cười lòngconCon mong giặc giã không cònĐem lại no ấm bà con đều nhờBà ơi! Mong Bà vương tơĐộ khắp trần thế bao giờ cũng yênThấy người tử nạn, lệ viềnLòng con chua xót nào yên, hỡi Bà?Dân gian hiện cảnh xót xaNhà không có ở, trẻ già thảm thươngQuyền lực chẳng chịu nhịn nhườngMuôn dân kêu khổ vô phương, đó Bà!Xin Bà phất trướng đưa qua

413

Trung Đông bên ấy can qua không cònĐó là mơ ước lòng conKhông vì ích kỷ, đời còn khổ đauThấy người chết thảm, lệ tràoThấy người chết thảm, ruột bào như tơCậy ai cứu độ bây giờ?Cậy vào Bồ Tát bao giờ cũng linh

Thiện Tài cầu xin Thiên Chúa:Xin trên Thiên Chúa nặng tìnhDang tay Chúa độ chiến binh giao hòaKhông còn cảnh khổ can quaKhông còn tiếng khóc trẻ già Chúa banChúa, Phật từ bi độ nànChúa, Phật cứu cánh dân gian hết lòng.

Thiện Tài tâu tiếp cùng Quan Âm:Bà ơi! Lòng con ước mongTrung Đông ngưng chiến máu hồng hếtrơiRiêng con nặng lòng thương đờiBởi trong duyên kiếp nghiệp đời giốngnhauThức đạo chẳng ham sang giàuGiàu sang lo lắng ốm đau không rờiĐời là bể khổ, Bà ơi!Lòng tham thúc đẩy, oai Trời nào kiêng?Bà ơi! Do chỗ bạc tiền

414

Thế gian muôn mặt dữ hiền khó tri (khóbiết)Tiền biến lòng dạ gan lìGiết người cướp của, thiếu chi ngoàiđời?Con kể đôi chút nghe chơiMong Bà thông cảm những lời vừa tâu.

Thiện Tài tâu tiếp cùng Quan Âm:Hài Nhi bái lạy cúi đầuHài Nhi có lỗi đọa lâu chưa vềMừng Bà khen thưởng chẳng chêKhen con kiếp đọa giữ lề Phật khaiBà khen tuổi trẻ có tàiNghe qua cảm động lệ dài nhỏ tuônTuy con xa cách cội nguồnLòng luôn nhớ Mẹ, đêm buồn thở thanMẹ con khuyên chớ lệ trànLời con kể lể thở than làm buồn

Thiện Tài nhắc qua lời Mẹ:Bà ơi! Mẹ giữ gìn luônSợ trong kiếp đọa tay buông mái chèoDù cho sóng gió nương theoVỗ về an ủi cảnh nghèo Trời thươngNay đi đã cuối đoạn đườngChẳng lâu bỏ xác trần dương sum vầy.

Thiện Tài xá chào từ giã Quan Âm:Bà thương mở điển phút giây

415

Cho con tâm sự đủ đầy lòng vuiChia tay không khỏi ngậm ngùiBà về cùng Mẹ, con vui cảnh trầnHồn về cùng với xác thânBóng Thầy và Mẹ khuất dần trong mây.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trầ n, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào lúc 5 giờ chiều ngàymùng 2, tháng giêng âl, năm Kỷ Sửu (tức ngày 27,tháng 1 tây, năm 2009). Xin để vào đây, vì ngàytháng không liên tục, mong thông cảm.

Ân Điển Phật Dạy Thiện Tài - 1*

Thiện Tài buồn đời, Phật xuống điển giãi bày:Đời người trong phút giâyTỉnh ngộ được mấy lầnThế gian là như vậyCon đừng buồn, bớ Thiện Tài!

Phật dạy tiếp:

416

Lòng người thường đổi thayKhông chủ định được bao ngày?Thế mới chịu nhiều đau khổGặp nạn cầu Phật độ.

Phật dạy tiếp:Qua hồi lúc khó khănChẳng nhớ bóng trăng rọi đườngNhờ đó tránh hố mươngĐời thường hay bội bạc.

Phật dạy tiếp:Thương đời tâm xấu ácMãi chịu sát phạt bởi nghiệp cănMấy ai chịu nghĩ rằng:Thân tâm thường an lạc.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, nghe được lời điển của Đức Phật Tổ dạyThiện Tài nơi cõi trần vào lúc 11 giờ trưa vàongày mùng 7, tháng giêng âl, năm Kỷ Sửu (tứcngày 1, tháng 2 tây, năm 2009). Xin để vào đây, vìngày tháng không liên tục, mong thông cảm cho.

417

Ân Điển Phật Dạy Thiện Tài - 2*

Niên nay có phước hơn ngườiHưởng sự tốt đẹp vui cười quanh nămQua hồi những lúc bổng trầmNgồi chờ hoa nở chẳng tầm đâu xaCho con hưởng lúc tuổi giàLần ra sau trước ngắm hoa đ ủ màuĐời người ai khỏi ốm đau?Đôi khi có lúc nhức đau rêm mìnhLòng con đầy đủ đức tinCó Trời, có Phật anh linh hiện vềRa đời chẳng có ai chêKẻ nào hữu phúc gần kề bên conCon ơi! Giây phút sống cònThế gian khó hiểu kiếp con Thiện TàiNhờ điển của Đức Như LaiCho con cầm lấy trong ngoài càn khônCậy con xuống thế cứu hồnCạn đời chết thảm, xác chôn bầy nhầyCon nhìn thấy rõ đông tâyAi tin sẽ thấy việc này, bớ con!Những ngày xác Thánh con cònRán khuyên bá tánh không còn bao lâuCứu hồn nhờ pháp bắc cầu

418

Năm châu trải rộng đâu đâu cũng tườngHạ màn lấp ngõ mờ sươngVài niên tới nữa thê lương dân tìnhLời kinh dẫn sáng tâm linhPhật Tổ cảm động nhận tình chúng sanhCho kiếp Đồng Tử an lànhKhông nhiều lời lẽ ghét ganh Thiện TàiMột số lời lẽ dẫn saiCho là tà đạo lâu ngày tường triCon ơi! Phút cuối đời thìĐể đời phán xét, có chi ẩn buồn?Một số đệ tử luôn luônGần kề giúp đỡ, vui buồn có nhauTất cả đều có công laoÔng Trời cầm luật trên cao đó màCon xem nhìn các loài hoaHoa nào cũng đẹp, cũng ra hương nồngThiện Tài Ông mến lòng ÔngÔng dệt luồng điển vài dòng con ngheMặt trời còn có mây cheKiếp con sao khỏi tai nghe lời phàmTốt, xấu Phật rõ tường amMong con cõi thế kiếp phàm an vuiĐiển ngưng Phật Tổ kiếu luiÔng mừng Đồng Tử hưởng mùi hoathơm!

*419

* *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Bà Trần thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử tiếpđiển soi căn và chỉ dạy bà HBH vào ngày mùng 8,tháng 8 âl, năm Mậu Tý (tức ngày Chúa Nhật 7,tháng 9 tây, năm 2008). Bà này bị bịnh đau nhứcrất nhiều, không ăn và không ngủ được. Bài này đểvào đây, vì không liên tục ngày tháng, xin thôngcảm cho.

Thiện Tài Mở Điển Soi Căn - 1*

Tiền căn kiếp trước của bàTri ra quá tệ xấu xa vô cùngLên trần gánh chịu nghiệp hungTuổi già phải chịu Cửu Trùng phạt rănBởi con kiếp trước dương trầnLàm điều quá xấu, xác thân thế nàyMở điển soi rọi nghe đâyNếu con biết được việc này đã saiThì con chấp nguyện hai tayXin Trời ban lại những ngày về sau

420

Cho con giảm bớt cơn đauCho con biết được công lao mẫu từTrước kia quá tệ kiếp người!Hỗn hào đánh mẹ, đời cười , đời chêKiếp trước là kẻ trò hềDiễn nhiều hoàn cảnh tràn trề lệ tuônĐể cho cha mẹ đau buồnĐể cho dòng họ chẳng suông chút nàoTrước kia xưng bá anh hàoDữ dằn nào kể công lao mẫu từTrước kia ỷ mình thừa dưCó tiền mua gái, sầu tư vợ nhàThôi thôi mở điển tri raNói nhiều tội lỗi, lệ hòa đẫm khănRán tu, rán niệm hạt lầnĐể mà Trời giảm những phần nhức rêmĐôi lời ân điển ngọt mềmDạy cho trần thế biết thêm nhân từ.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

421

Bà Trần thị Tốt hiện thân Thiện Tài Đồng Tử tiếpđiển soi căn và chữa bịnh cho Cô LTH, sanh nămĐinh Mùi 1967, 42 tuổi, vào cùng ngày mùng 8,tháng 8 ta, năm Mậu Tý (tức ngày Chúa Nhật 7,tháng 9 tây, năm 2008). Bài này để vào đây, vìkhông liên tục ngày tháng, xin thông cảm cho.

Thiện Tài Mở Điển Soi Căn - 2*

Người này có bịnh trong thânNgười này có nghiệp dương trần kiếpquaNgười này kiếp trước đàn bàBỏ nhà bỏ cửa đi ra theo đờiNgười này thả lỏng ăn chơiKiếp qua hại kẻ người đời vô tâmLàm cho lắm kẻ lạc lầmNay thì đến lúc Quan Âm quấy rầyLàm cho tê buốt chân tayLàm cho xây xẩm mặt mày đôi khiĐôi khi Thần Hỏa dẫn đi (vị Thần Hỏa)Trong người thúc giục có khi rối bờiĐôi khi mòn mỏi sức hơiChẳng còn tha thiết cõi đời chán chêNay thì hối cải quay vềNhiều người ẩn náu nặng nề xác thân

422

Đôi khi ngơ ngẩn tần ngầnChẳng mà có thánh có thần tri căn(không có thánh thần mượn xác)Điển quang soi rõ từng phầnĐây là quả nghiệp kiếp trần trải quaTrong thân ẩn hiện tiểu tàChánh thì ít tựu được mà bao lâuMuốn mà vơi bớt nguyện cầuNguyện xin giải nghiệp từ lâu vô tìnhTừ lâu trong kiếp nhân sinhXác này quá nhẹ trong mình khó thay(nhẹ bóng vía)Rán mà kềm chế hằng ngàyĂn uống đầy đủ đổi thay tánh tìnhSức mạnh đẩy lùi yêu tinhĐem lại hồng khí trong mình sáng raSức mạnh xua đuổi khí tàNghe lời Phật dạy biết ra thì lànhĐôi lời giải rõ mối manhĐể cho Đồng Tử pháp hành chữa theoGiúp cho thân xác bọt bèoNhờ duyên hội ngộ nguyện theo Di Đà.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

423

Thiện Tài Đồn g Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, tiếp điển Phật Tổ ngày mùng 7, tháng10 âl, năm Mậu Tý (tức ngày 4, tháng 11 tây, năm2008.) Bài này để vào đây, vì không liên tục ngàytháng, xin thông cảm cho.

Phật Tổ Dạy Đỗ thị Ngọc Nhân -1*

Thiện Tài tiếp điển Phật Tổ:Ngày ngày nghĩ đến thân taHoa Nương duyên kiếp gọi là biển mê(Hoa Nương là tên thánh của Đỗ thị NgọcNhân)Lòng mong một kiếp quay vềCõi xưa chốn mẹ (mẹ cõi Trời) gần kề HoaVânTủi thân lạc lõng đường trầnCuộc đời vất vả trong thân mãi buồnĐôi khi tủi phận lệ tuônPhật khuyên con trẻ chớ buồn, con ơi!Dù sao cũng lỡ nợ đời

424

Rán cho hết kiếp về nơi Tiên ĐàngBây giờ trăm sự ngổn ngangAi đâu vào gánh gia đàng thay con?Đời con trăng khuyết, trăng trònMong con tưởng Phật, sắt son bền lòngMong con hiểu biết lời ÔngĐể rồi có được Trời đong phúc đầyBiết sao trong cảnh hôm nay?Hỏi Ông, Ông chỉ chau mày thương conMong sao trăng mãi đẹp trònCho đời con hưởng không còn gian nan.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi trần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, tiếp điển Phật Tổ soi cho Đỗ Thị NgọcNhân, vào ngày 14, tháng Giêng âl, năm Kỷ Sữu(tức ngày 8, tháng 2 Tây, năm 2009). Bài này đểvào đây, vì không liên tục ngày tháng, xin thôngcảm cho.

425

Phật Tổ dạy Đỗ thị Ngọc Nhân -2*

Thiện Tài tiếp điển Phật Tổ:Hương đưa gió thoảng mây bayĐiển quang Phật Tổ Như Lai vọng vềXem cho một kiếp trần mêCủa người họ Đỗ tên đề Ngọc NhânCon ơi! Mấy cuộc đường trầnPhủ đầy gấm lụa khoác thân đẹp màuThời gian trôi mãi vàng thauĐến kỳ nắng nhạt ngả màu nhợt phaiLời ra Phật mở dong dàiNói chung trước hưởng tiền tài thừa dưCuối đời đôi lúc gượng cườiĐó là chung cuộc kiếp người, con ơi!Chớ nên buồn bã gởi lờiThầm than, thầm trách Phật Trời bỏ quênCon ơi! Con đã dọn nềnCho Thánh Đồng Tử cung đền hôm nayPhật Trời đã rõ trong ngoàiThương con đôi chút u hoài chạnh riêngChạnh vì eo hẹp chữ tiềnDo Trời sắp đặt, lệ viền buồn thânÔng đây Phật Tổ mấy lần

426

Thương con xuống điển giải phần trướcsauXác thân mạnh khỏe hồng hàoCòn hơn tiền của vàng bao làm gì?Mong con suy nghĩ lại điĐi trong định mệnh, có gì buồn lo?Đi trong cuộc thế gặp đòĐò Tiên rước khách mong cho kịp kỳKịp kỳ chung chuyến Hài Nhi (Hồng HàiNhi)Quanh con Ông xét chẳng gì đổi thayBởi vì thiếu kẻ trí tàiBởi vì thiếu kẻ lòng ngay, hết lòngLòng đời thường thấy quẹo congCon đừng thắc mắc đau lòng, ÔngthươngLỡ rồi một kiếp trần dươngMong Trời ngó lại, Trời thương conmừng!

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

427

Thiện Tài Đồng Tử đọa cõi tr ần, hiện thân bà Trầnthị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 7, tháng 3âl, năm Kỷ Sữu (tức ngày 2, tháng 4 tây, năm2009). Xin để vào đây, vì ngày tháng không liêntục, xin thông cảm.Thiện Tài cảm mến tình đệ tử Phương Kim Phúcvà Nguyễn thị Ngọc Ngân có công đức đánh quyểnkinh số 32 của Thiện Tài. Thiện Tài mở điển làmthơ lưu ghi kỷ niệm nơi cõi dương trần.

Thiện Tài Hạ Bút Đề Thơ*

Thiện Tài xưng Cậu:Thiện Tài gọi khẽ Ngọc NgânCùng Phương Kim Phúc kiếp trần hữuduyênGặp Cậu tình kết nối liềnNhận làm công đức hữu duyên Lam GiàNgọc Ngân, Kim Phúc bước raLãnh phần kinh đánh, thật là quý thay!Quyển này quyển thứ băm hai (32)Góp phần cao đẹp, Thiện Tài chấm côngXem kinh Cậu rất hài lòngHai người đệ tử việc xong, Cậu mừng!Lòng vui hoa nở mùa xuânMong cho đệ tử không ngừng lộc đơmTrời cao thương tưởng ngó dòm

428

Gia đình hạnh phúc, sớm hôm Di ĐàKhỏe mạnh cất bước gần xaVề nhà đầm ấm, chim ca, nắng hồngThiện Tài lời chúc đề xongTử Đồng gác bút điển vòng mờ xa.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, tiếp điển Phật Tổ, ngày Mùng 1,tháng 3 âl, năm Kỷ Sữu ( nhằm ngày 26, tháng 3tây, năm 2009). Bài nầy để vào đây, vì ngày thángkhông liên tục, xin thông cảm.

Đức Phật Tổ Khen Chung Đệ Tử*

Hoa khai ở chỗ tấm lòngCác con đã được xuồng dong rước vềNgày còn công đức xum xuêNgày mà trăm tuổi dựa kề đài senQua hồi cuộc sống bon chenCon ơi! Thoáng chốc bao phen nổi chìm

429

Mừng chung Phật ngự trong timĐó là ánh sáng đàn chim sổ lòng.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Thiện Tài Đồng Tử trong kiếp đọa, hiện thân bàTrần thị Tốt, mở điển làm thơ vào ngày mùng 10,tháng chạp âl, năm Mậu Tý (tức ngày 5, tháng 1tây, năm 2009)

Thiện Tài Vẫy Chào*

Thiện Tài tâm sự cùng bà con xa gần :Bấy lâu gần gũi chúng sanhBằng lời thơ dệt dỗ dành năm châuQua sông nhờ bắc nhịp cầuMuốn về Tiên giới nhờ câu Di ĐàTừ đó bờ giác bước quaTừ đó khắc phục tâm ma không cònTừ đó tâm đỏ hồng sonĐó là nhờ pháp vẹn tròn ở ăn.

Thiện Tài nói tiếp:

430

Thiện Tài vâng lệnh Thượng TầngLàm xong bổn phận điển lâng thơ đềThơ ra độc giả say mêThiện Tài hãnh diện điển về hoa khaiHoa khai kiếp nữ Thiện TàiPhật Tổ đem thưởng hoa cài áo nâuKiếp này tu chẳng cạo đầuLàm duyên với Phật ra hầu huyền cơGần xa ngưỡng mộ nào ngờNhững lời ân điển bao giờ cũng hayThiện Tài tâm sự lời dàiChia tay lưu luyến, hỏi ai không buồn?Nhiều quyển cầm bút ghi luônNay xin gác bút làm buồn đó đây.

Thiện Tài nói tiếp:Vắng nghe tiếng nói Thiện TàiHỏi mây, hỏi gió, hỏi rày gần xaVắng nghe lý lẽ buồn màVắng nghe kể chuyện ông bà nhà kiaVắng nghe than thở đêm khuyaVắng nghe tiếng nói ai chia cảnh sầuVắng nghe mở đạo cạn sâuVắng nghe tiếng nói nhiệm mầu Phật banVắng nghe lỗi nhịp cung đànVắng nghe tạo nghiệp gia cang bất hòaVắng nghe trả hiếu mẹ chaVắng nghe phù phiếm xa hoa hại đời

431

Vắng nghe ong bướm lả lơiVắng nghe tiếng nói Phật Trời khuyên tuVắng nghe mở trói ngục tùVắng nghe trăng khuyết mờ lu tối lòngVắng nghe nhắm mắt tồn khôngVắng nghe phận bạc má hồng cảmthươngVắng nghe giác ngộ lên đườngĐường đạo tiến thẳng Tây Phương gầnkềVắng nghe lời pháp say mêThiện Tài gác bút, đường về dọn xong.

Thiện Tài nói tiếp:Mong ai đạo hạnh thành côngMong ai thơ Thánh để lòng đuốc soiMong ai gương Phật học đòiKhông còn ở chỗ hẹp hòi ganh đuaMong ai giữ đạo đi chùaMong ai trai giới bốn mùa nở hoaMong ai biết tuổi đã giàKhông còn đến chỗ gọi là đỏ đenMong ai sửa tánh thấp hènĐể mà có dịp cùng chen ra vềKhông còn ở mãi sông mêHạ màn Phật vớt người về càng đôngSáng danh vị Thánh Tử ĐồngVớt người bể khổ về đông Phật mừng.

432

Thiện Tài nói tiếp:Nhớ lời Phật Tổ giáo huânNhờ công Đồng Tử không ngừng chépbiênThiện Tài gởi lại trần miềnĐời sau tri kỷ hữu duyên đạo thànhLời dài theo bóng trăng thanhĐưa đường rõ lối, chúng sanh rất cầnThế nên cầm điển lâng lângKéo dài tiếng nói xa gần hưởng chungNgàn năm hội ngộ trùng phùngDễ gì gặp được cùng chung kiếp nàyĐến giờ cũng phải chia tayHẹn nhau gặp chốn non đài, đừng quên!

Thiện Tài nói tiếp:Tu đi danh bảng có tênTu đi linh tánh về trên mãi cònTu đi để phước cho conTu đi đường rộng không còn chông gaiTu đi hưởng thọ tuổi dàiTu đi sáng đẹp tương lai Trời dànhTu đi xác phàm mỏng manhMột hơi thở nhẹ, cỏ xanh phủ mồSự đời đến lúc ô hôCòn gì tiếc nuối? Nắm mồ hoang vu.Thế nên Phật Tổ mời tuGiữ hồn bằng cách pháp ru thức lòng

433

Thiện Tài xin kết thúc:Thiện Tài giã chào tây đôngBấy lâu cảm mến qua dòng thơ tuônMây giăng ảm đạm u buồnSương chiều xuống lạnh hát tuồng PhậtxongVẫy chào năm châu Tử ĐồngMực tuôn trên giấy , cõi lòng quạnh hiu!Điển ngưng lời lẽ thật nhiềuChúng sanh là bạn đường chiều có nhauChúc cho khắp giới đồng bàoKiếp này đắc quả ngôi cao trở về.

** *

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

434

DANH SÁCH ẤN TỐNG QUYỂNKINH ĐẠO & ĐỜI I I I

*

Phương danh - Phần A

1. Tất cả các đệ tử của Đức Thiện Tài Đồng TửHồng Hài Nhi đã có công đóng góp vào sự xuấtbản và lưu hành 32 quyễn kinh của Thầy, xinhồi hướng công đức này đến khắp tất cả chúngsanh đều có nhịp cầu Pháp để trọn thành Phậtđạo.

2. Nguyễn Thị Ngọc Ngân – Xin hồi hướng côngđức đánh kinh đến cửu huyền thất tổ và hươnglinh của mẹ, Nguyễn Thị Nga, pháp danhQuảng Hoa, sanh năm 1930 Canh Ngọ, mấtnăm 2007 Đinh Hợi, thọ 78 tuổi.

3. Phương Kim Phúc – Xin hồi hướng công đứcđánh kinh đến cửu huyền thất tổ và hương linhcủa cha, tên Phương Thuận, sanh năm 1925 ẤtSửu, mất năm 1984 Giáp Tý, thọ 60 tuổi.

Phương danh - Phần B

Nguyễn Anh Tuấn & Nguyễn Thu Thủy 100.00Huỳnh Thị Hoa 100.00Nguyễn Văn Nay & Nguyễn Thị Thu Mai 300.00Trần Thị Nga 150.00Nguyễn Văn Phi & Nguyễn Thị Huệ 200.00Trịnh Hỷ Đình & Ngô Mai Trân 50.00

435

Bà Trần Châu 40.00Quách Đức Phong & Trần Kim Huê 100.00Trần Ngọc Hui & Trần Chí Hồng 100.00Trương Chung 100.00Huỳnh Ngọc Chên 100.00Bà Trần Nguyệt Anh 100.00Trần Văn Thọ + Trần Thị Mỹ + Trần Cẩm Vân

100.00Ung Ngọc Đạt & Mai Thị Ngọc Bích 100.00Châu + Loan 50.00Huỳnh Vệ Cường & Tăng Anh 200.00Quách Đức Xuân & Lý Thuyền Quyên 50.00Bà Trương Kim Ky

Trần Minh Chiêu & Vương Thu GiTrần Mỹ Tiên & Nguyễn Tấn KiệtTrần Ngọc Bế và các conTrần văn Minh & Phương Mũi DiếuTrần Đại Quí & Khưu Kim NgọcTrần Dũng 200.00

Ông Bà Nguyễn Hội 200.00Vũ Thị Tâm & Nguyễn Ngọc Tùng 200.00Vũ Thị Như Quỳnh & Võ Phú Đức 200.00Vũ Thị Diễm Quỳnh 100.00Phạm Doãn Huề & Đinh Xuân Phương 200.00Bà quả phụ Võ Vinh Hoa nhũ danh Lâm NgọcÁnh & các con Võ Phương Nhi, Võ Thúy Nhi, VõHoàng Hải, Võ Liên Hà & các cháu nội Võ YếnNhi, Lan Nhi, Liên Hoa & các cháu ngoại PascaleRentien & Christian Bories, Hoa Nhi, Ảnh Nhi –Pháp 200.00

436

Bà Đoàn Thị Son + Phương Kiến Hùng – Pháp100.00

Phương Kim Phúc & Nguyễn Thái Hợp 200.00Phương Mỹ Dung & Nguyễn Cữu Duy Phương &Thảo – Pháp 100.00Phương Mỹ Huệ & Dominique Lambert & Tâm &Minh – Pháp 100.00Trịnh Thị Tư và gia đình họ Trần 100.00Christina Luu, Christopher Luu, Danny Luu &Emmy Luu 300.00Phạm Hữu Khương, Nguyễn Thị Ngọc Ngân &con Phạm Ngọc Kim, Phạm Ngọc Lynh 200.00

437

MỤC LỤCƠn Trên Giáng Bút...............................................13Tái Bút Thiện Tài .................................................14Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 1 ........................15Thiện Tài Tâu Trình Phật Tổ ...............................17Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 2 ........................22Phật Tổ Dạy Chung Con Trần - 3 ........................23Thiện Tài Tâu Phật Dạy Chung Các Đệ Tử NơiTrần ......................................................................27Thiện Tài Tâu Cùng Mẹ Thánh Anh ...................30Sau Cơn Bão Ike ..................................................32Thiện Tài Tâu Lên Đức Phật Tổ ..........................39Phật Tổ Dạy Cảnh Đời .........................................43Hồi Ký Thơ Kỷ Niệm ..........................................44Đời Người Bao Lâu..............................................51Tiếng Ai Rên Rỉ ...................................................56Xin Kể Căn Duyên ...............................................60Thầy Xin Giải Đáp ...............................................65Nỗi Lòng Tâm Thư ..............................................70Làm Bạn Cùng Trăng...........................................75Duyên Nợ Trái Ngang..........................................80Lương Tâm Hối Lỗi .............................................85Xin Cám Ơn .........................................................90Chẳng Rõ Nguồn Cội ...........................................96Chiếc Đèn Hoa ...................................................102Lòng Tham Gặp Nạn..........................................108Trong Vòng Bốn Năm........................................113Bức Tranh Bằng Lời ..........................................119Họa Phúc Nào Ngờ ............................................123Đức Phật Tổ Khuyên Thế Trần ..........................128Xin Hãy Nhìn Đời ..............................................131

438

Tiếng Ai Chào Thầy .......................................... 136Thương Đời Mẹ Tôi .......................................... 139Thuyền Xuôi Trên Sông .................................... 144Cho Lão Biết Tên .............................................. 148Cá Lội Bể Ao..................................................... 151Ông Lão Huyền Cơ ........................................... 156Được Phước Làm Người ................................... 161Cá Tánh Lạ Kỳ .................................................. 165Thơ Điển Dạy Rằng........................................... 170Cha Già Dâng Hương........................................ 171Chuyện Như Thế Nào ........................................ 176Kiếp Duyên Rắn Già ......................................... 180Được Tin Em Gái .............................................. 185Bỗng Nghe Tiếng Động .................................... 191Thiện Tài Kiếp Tôi ............................................ 197Thương Kiếp Loài Chim ................................... 203Chợt Tỉnh Cơn Mê ............................................ 208Trời Phủ Mây Đen............................................. 213Đố Ai Vật Gì ..................................................... 219Cố Chèo Qua Nhanh.......................................... 225Tiếng Hát Nửa Đêm .......................................... 230Cửa Chùa Khép Kín .......................................... 235Vất Vả Cả Đời ................................................... 241Cát Phủ Chẳng Mờ ............................................ 247Nhìn Đời Thấy Buồn ......................................... 252Câu Chuyện Oan Tình ....................................... 257Mở Điển Tiên, Tục ............................................ 263Xem Bàn Tay Này............................................. 268Xin Chớ Đề Duyên ............................................ 273Lời Khuyên Ông Lão......................................... 279Thăm Hỏi Làng Xưa.......................................... 284Lòng Tôi Rất Vui .............................................. 290

439

Khổ Tâm Suốt Đời .............................................296Tiếng Hát Bên Đường ........................................302Đi Khắp Cùng Nơi .............................................307Quy Luật Vào Đạo .............................................313Tìm Thầy Chữa Bệnh.........................................317Ước Mong Gặp Thầy .........................................323Chiếc Áo Lam Già .............................................329Tấm Lòng Rộng Mở...........................................334Xin Được Trình Bày ..........................................338Nhớ Về Chị Tôi..................................................344Tiếng Đàn Kỳ Diệu ............................................349Duyên Kiếp Tủi Lòng ........................................355Hạt Giống Này Đây............................................361Lời Chị Khuyên Em ...........................................367Ngậm Ngùi Tiếc Thương ...................................373Thử Thách Đường Tu ........................................378Chị Tôi Lìa Đời ..................................................384Cây Táo Sau Nhà ...............................................389Phật Nhờ Mở Đạo ..............................................396Nhớ Chị Không Nguôi .......................................400Ông Trời Kỳ Bí ..................................................404Ân Điển Mẹ Gọi.................................................410Ân Điển Phật Dạy Thiện Tài - 1 ........................415Ân Điển Phật Dạy Thiện Tài - 2 ........................417Thiện Tài Mở Điển Soi Căn - 1 .........................419Thiện Tài Mở Điển Soi Căn - 2 .........................421Phật Tổ Dạy Đỗ thị Ngọc Nhân - 1....................423Phật Tổ dạy Đỗ thị Ngọc Nhân - 2 ....................425Thiện Tài Hạ Bút Đề Thơ ..................................427Đức Phật Tổ Khen Chung Đệ Tử.......................428Thiện Tài Vẫy Chào ...........................................429

440

Bộ kinh “Thiện Tài Đồng Tử Tiếp Điển PhậtTổ” hay “Thiện Tài Đồng Tử Thỉnh ĐiểnPhật Tổ” gồm 20 quyển từ quyển I đến quyểnXX.

Bộ kinh “Thánh Bút Thiện Tài” gồm 4 quyển. Bộ kinh “Kỷ Niệm Kiếp Thiện Tài” gồm 4

quyển. “Quyển Thơ Cuối Đời Kiếp Thiện Tài Đồng

Tử” - 1 quyển. Bộ kinh “Quyển Thơ Đạo và Đời ” gồm 3

quyển.

Những bộ kinh trên đã được ấn tống xong.

* Quý vị nào muốn thỉnh những quyển kinh trên,xin liên lạc số điện thoại:

281-591-1701

* Ngoài ra, Thiện Tài Đồng Tử còn phát hành mộtsố băng CD kinh.

* Nếu muốn tìm hiểu về Thiện Tài Đồng Tử, xinliên lạc số điện thoại:

281-489-4759

* Thư từ liên lạc xin gởi về:Bà Trần Thị Tốtc/o 3606 Cherry ForestHouston, Texas 77088, USA

Để tránh những sơ xuất có thể xảy ra, xin hỏi t ácgiả nếu muốn trích đăng hoặc phiên dịch.