giả từ vũ khí - linktruyen.com · già tỪ vŨ khÍ tác giả: ernest hemingway ebook...
TRANSCRIPT
VChương1
àocuốihạnămấychúngtôiđóngquântrongmộtngôinhà ở một làng trông sang sông và trông sang cánhđồng bằng chạy dài đến chân núi. Lòng sông trong vắtnhiều sỏi, đá cuội, long lanh ngời dưới ánh nắng mặt
trờivànướcthìngảmàuxanhcuồncuộnchảy.Trước nhà, những đoàn quân tiến qua và làm tung bụi phủ
lớplớplênlá.Thâncâycũngvướngđầybụi.Nămấylálạirụngsớm hơn mọi năm, đồng thời chúng tôi lại thấy những đoànquân tiến trên đường; bụi lại bay; lá lại rơi rụng theo gió; đoànquân tiếp tục đi để rồi sau đó con đường lại trở nên vắng vẻ vàtrắngphaudướitànlá.
Cánhđồngngậplúa.Ởđâycónhiềuvườncây,xatítchântrờilà rặng núi trơ trọi ngả màu nâu. Trong rặng núi này chiến sựtiếpdiễnvàvềđêmchúngtôithấyđượcánhlửacủatrọngpháo.Trong đêm tối, ánh lửa loé lên như sấm chớp ngày hè, nhưngđêmlạimátvàkhôngcócảmgiáclàlạisắpcócơngiông.
Đôikhitrongđêmtối,chúngtôinghethấytiếngbinhsĩquanhà cùng những khẩu trọng pháo có máy kéo. Ban đêm xe vàngười tấp nập. Trên đường những con lừa mang những thùngđạndượcnặngtrĩuhaibênhông,cạnhnhữngquânxachởđầyngười,vàtrongsựtấpnậpấycónhiềuxekhácphủbạtdichuyểnchậm chạp. Ban ngày, những cỗ trọng pháo được kéo đi, toànthân được ngụy trang bằng những cành lá xanh; những xe kéocũngđượcngụytrangbằngdâynhovàláxanh.Bênnàysông,vềphíaBắc,làmộtcánhrừngdẻ,xahơnnữalàmộttráinúi.Cólần,giaotranhđãdiễnrađểtranhgiànhngọnnúinàynhưngkhôngcókếtquảvàvềmùathu,khimưađến,lálạiđổ,cànhcâydẻvàthâncâytrơtrọisậmđenvìmưathu.
Vườnnhocũngthưalá,trơtrụivàcảđồngquêướtát,thâmnâu,nhưtànchếtvớimùathu.Sươngphủtrênsông,mâyquanhđỉnh núi, trên đường thì nước bùn tung tóe theo bánh lăn củaquân xa và đoàn binh sĩ choàng áo tơi, cũng bị lấm láp ướt át.Súngcủahọbịướt,vàdướiáotơi,họđeohaitúiđạnởdâythắtlưngvàmanghaitúiđạnbằngdamàuxámđựngđầybăngđạn
6,5 ly làm áo choàng phồng lên khiến cho đoàn người đang đitrênđườnggiốngnhưnhữngngườicómangsáuthángrồi.
Trên đường có những chiếc xe nhỏ màu xám chạy qua rấtnhanh.Thôngthườngthìcómộtvịsĩquanngồiphíatrướccạnhngười lái và nhiều sĩ quan khác ngồi phía sau. Những chiếc xenhỏ này lại làm bắn bùn nhiều hơn xe tải. Nếu có một sĩ quannhỏbéngồigiữahaivịtướng,nhỏbéđếnnỗitakhôngthấymặt,chỉthoángthấychỏmchiếcmũkếtcùngchiếcthắtlưnghẹpcủaôngvànếuchiếcxeđóđặcbiệtchạynhanhthìđócóthểlànhàvua. Ngài ngự tại Udine và hàng ngày vi hành như vậy để xemtìnhhìnhchiếnsự.Vàtìnhhìnhthìngàycàngtrầmtrọng.
Khitiếttrờisangđông,mưacàngrơitầmtãngàyđêmvàmưađưa tới bệnh dịch thổ tả. May là bệnh này đã bị chặn đứng lạiđượcvàsaucùngchỉcóbảyngànngườibỏmạngthôi.
NChương2
ămsau,quânđộichiếnthắngliêntiếp.Ngọnnúinằmbênkiathunglũngvàtrênsườnđồicâydẻđãbịchiếmgiữ.Cũngchiếnthắngcảởphíabênkiađồngbằngtrênvùng cao nguyên chạy đến miền Nam. Tháng tám thì
chúngtôiquasông,ngụtạimộtcănnhànhỏởGorizia.Nhànàycómộtmáynước,cónhiềucâyrậmrạp,mátmẻ,nằmtrongmộtngôivườnchungquanhcóváchtườngbaobọc,vàmộtgiànhoanhonởtímcảmộtbêncạnhnhà.Lúcbấygiờchiếntrậnxảyraởdãynúibênkia,cáchxagầnmộtdặm.Thànhphốtrôngrấtđẹpvà ngôi nhà của chúng tôi cũng rất dễ chịu. Con sông chảy saunhàvàthànhphốđãbịchiếmmộtcáchdễdàngnhưngdãynúinằmphíabênkiasôngkhómàcóthểchiếmđược.Riêngtôivuimừng khi thấy bọn Áo tỏ vẻ muốn về thành phố một ngày nàođónếuchiếntranhchấmdứtbởivìhọoanhtạcđểpháhuỷtrọnthành phố mà chỉ vì mục tiêu chiến lược mà thôi. Dân chúng ởlại thành phố, ở đây có bệnh viện, tiệm giải khát, cùng trọngpháoởcácgócphố.Vàocuốimùahạvớinhữngđêmmáttrời,vớinhững trận đánh trong rặng núi bên kia thành phố, với nhữngthanhcầumangnhiềuvếtđạntráiphá,vớiđườnghầmsậpcạnhconsôngnơixảyrachiếntrận,vớicâycốibaobọcchungquanhcôngviênvàconđườngtrồngcâychạydàiđếncôngviên;tấtcảnhữngcáiđóvớiviệccógáichơitrongthànhphố,vớiviệcHoàngthượng ngủ trong xe mà khi đi ngang qua, xe không còn chạymua nữa, bây giờ người ta thỉnh thoảng thấy khuôn mặt, chiếccổdàivàrâuxámgiốngnhưchòmrâumọclúnphúndướihàmcon dê, bao nhiêu thứ đó hợp cùng vẻ lạ kỳ ở bên trong củanhữngngôinhàmàmộtvạttườngđổvìđạntráiphákhiếnchovôi vữa, gạch vụn đổ xuống vườn nhà và đôi khi ở cả ngoàiđườngcùngvớichiếndịchmaymắnởCacrô,tấtcảnhữngđiềuđóđổithaycònthìmọiviệcbìnhthườnglàmchomùathukháchẳnvớimùathutrướcdùchúngtôivẫnđóngởmiềnquê.Vàbộmặtchiếntranhcũngthayđổi.
Cánhrừngsồitrênngọnnúiphíasauthànhphốđãbiếnđâumất.Vàomùahạ,lúcchúngtôitiếnvàothànhphốthìkhurừng
còn xanh tươi, nhưng giờ đây chỉ còn trơ lại mấy gốc cây cụtngủncùngnhữngthâncâygãyđổvàmặtđấtbịđàoxớitunglên.Một hôm, vào cuối mùa thu, đến khu rừng sồi ngày trước, tôithấymộtđámmâytrênđỉnhnúi.Mâykéođếnnhanh,khiếnmặttrời chuyển thành màu vàng sậm. Cảnh vật nhuộm một màuxámngắtvàbầutrờiphủđầymây.Mâysàxuốngnúirồibấtchợtbaoquanhchúngtôivàchúngtôinhậnrađólàtuyết.Tuyếtrơilảtảtheochiềugió,phủđầymặtđấttrơtrọi,nhữnggốccâynhôlên đen sậm. Tuyết bám vào súng và dần dần những lối mòn,dẫntớinhữngchòilásaucácchiếnhàohiệnratrongtuyết.
Sauđó,trởvềthànhphố,tôingắmtuyếtrơitừcửasổcủacănnhàdànhchosĩquan.Tôinghỉởđóvớimộtngườibạn,haicáilyvàmộtchairượuAsti.Ngồinhìntuyếtrơichậmchạp,nặngnề,chúng tôi biết rằng năm nay tình hình chiến sự thế là đã xong.Phíatrênthànhphốchưakiểmsoátđượcmộtngọnnúinàohết.Ở bên kia sông cũng chẳng chiếm được ngọn nào cả. Việc ấyđànhphảiđểsangnămvậy.Bạntôinhìnthấychatuyênúybướcrónréntrênđườngbùnlầyđểxuốngphố.Thấyvậybạntôibènđậpvàocửasổchovịlinhmụcchúý.Ngườingướcmắtnhìnlênthấy chúng tôi liền mỉm cười. Bạn tôi làm hiệu mời vào nhưngônglắcđầuđithẳng.
Tốiđó,trongbuổiănchung,saumónmìÝainấyđềuănmộtcáchhốihảvànghiêmtrang,hoặclàhọdùngnĩaxúcmìlênđểchonhữngsợimìrờinhauratừngsợimộtgọngàng,rồimớichovàomộmhoặclàcứđưamìlênđúttừtừvàomiệng.Chúngtôitựrótrượutừbìnhcólótrơmchungquanh,bìnhđểlỏngtrongmộtcái máng sắt, ngón tay trỏ ấn cổ bình xuống là một thứ rượuvangđỏtươingonlànhchảyvàocáilycũngcầmởtrongtayđó.
Có người ở ngoài đi vào, khi cánh cửa mở ra, tôi nhìn thấyngoàitrờituyếtđangrơivànói:
-Tuyếtbắtđầurơi,chắclàbâygiờsẽkhôngcòntấncôngnữa.-Chắcvậy-Viênthiếutáđáplại-Anhnênđinghỉphép,anh
hãyđếnNaples,LaMã,Sicily...-NênđếnAmalfi-Viêntrungúynói-Đểtôiviếtchoanhlá
thư giới thiệu anh với gia đình ở Amalfi. Ở đó mọi người sẽ coianhnhưconcái.
-NênđiPalermo.
-Không,hắnphảiđiCaprimớiđược.-TôimonganhđếnthămgiađìnhtôitạivùngnúiAbruy.-TôithìthíchchoanhđiviếngAbruzzivàthămgiaquyếnở
Capracotta-Chatuyênúynói.-HãyđểchanóivềAbruzzi,nớiđócónhiềutuyếthơnởđây
nữa.Hắntađâucómuốnthămviếngnhữngngườidânquê.Nênđểchohắnđếnnhữngtrungtâmvănhoávàvănminh.
-Hắntacòncầnphảicógáiđẹpnữachứ.Đểtôichonhiềuđịachỉ ở thành phố Naples. Nơi có nhiều cô tuyệt đẹp - mà đều cónhữngbàmẹđikèm.Ha!Ha!Ha!
Viênđạiúynóirồixoèbàntayra,ngóncáiđưalênvànhữngngónkiaxoèranhưkhitalàmhìnhbóngbằngcácngóntayrọilên tường vậy. Trên tường in bóng bàn tay viên đại úy. Ông lạinói bằng thứ tiếng Ý lóng “Khi anh ra đi thì anh bằng như thếnày”.Ôngchỉngóntaycái.“Khitrởvềthìanhcònbằngthếnày”.Ôngtachỉngóntayút.Ainấyđềucườiầmlên.
-Xemnày-Đạiúynóitiếp,ônglạixoèbàntayranữa.Vàmộtlần nữa ngọn nến lại in bóng bàn tay ông lên tường. Đại úy bắtđầuđưathẳngngóntaycáilênrồigọithứtựnămngóntaykhởisựtừngóncái-Nàylàanhcả(ngóncái),anhhai(ngóntrỏ),anhba(ngóngiữa),anhtư(ngónđeonhẫn)vàemút(ngónút).Khirađianhbằnganhcả,khitrởlạithìanhcảchỉcònlàemút.
Tất cả lại cười to lên, viên đại úy có vẻ đang thành công vớitròchơicácngóntay...
-Anhnênđinghỉphépngaylàhayhơn-Thiếutábảotôi.-Tôithíchđicùngđểhướngdẫnchoanh-Viêntrungúynói.-Baogiờvề,nhớmangtheocáimáyhát.-Mangcảnhữngđĩanhạccakịchhay.-MangđĩaCaruso,hắnhátnhưsủaấy.- Cậu có ao ước được rống như Caruso không? Hắn rống, tôi
bảohắnrốngmà.- Tôi thích anh đi Abruzzi - Cha tuyên úy nói - Anh có thích
dâncưởđó,vàtuylạnhnhưngquangđãng,khôráo.Anhcóthểởgiađìnhtôi,chatôilàmộtthiệnxạnổitiếng-Ởngườikháclalốiphảnđối, nhưngông vẫntiếptục nói- Ởđósăn bắnrất tốt.Rồianhsẽthấythíchdânchúngvàdùthờitiếtlạnh,nhưngtrờitrong sáng và khí hậu khô, anh có thể tạm nghỉ ở gia đình tôi,
chatôilàmộtnhàthiệnxạ.- Nào ta đi thôi - Vị đại úy nói - Chúng ta đến nhà thờ trước
khicửađóng.-Xinchàocha-Tôichàochatuyênúy.-Chàoanh-Vịtusĩđáplại.
KChương3
hi tôi trở lại mặt trận thì chúng tôi vẫn còn đóng tạithành phố đó. Trong những vùng quanh đấy người tacó đặt thêm nhiều đại bác và xuân đã đến. Cánh đồngxanh rờn, trên giàn nho đã có những mầm non nho
nhỏ.Câydọctheođườngbắtđầutrổlộcvàgiómáttừbiểnthổivào.Tôilạithấythànhphốvớingọnđồixưavàtòalâuđàicũkỹnằm trong một hẻm đất trên đồi với những rặng núi màu nâuthẫm,haibênsườnđãcóhơiđiểmmàuxanhnon.Trongthànhphố đã có thêm súng, vài bệnh viện mới. Ngoài đường người tagặpnhữngngườiđànông,thỉnhthoảngvàingườiđànbàAnhvàthêmmộtvàingôinhànữamớibịbắnphá.Tiếttrờiấmápnhưmùaxuân,tôiđixuốngconđườngnhỏđầycây,ngườitôiấmlênnhờ ánh nắng phản chiếu trên tường. Tôi nhận thấy chúng tôivẫn ởtrong ngôi nhà cũ và mọi vật quanh tôi đều giữ y nguyênnhư khi tôi rời chúng để ra đi. Cửa mở, một anh lính ngồi trênchiếcghếdàidướiánhnắngmặttrời.MộtchiếcHồngthậptựlưuđộngđangđợiởcửabên.Bêntrong,khibướcchânvào,tôingửithấyhơilạnhởsànđávàmùithuốcmenbệnhviện.Tấtcảvẫnnguyên như trước khi tôi ra đi - Chi trừ có điều bây giờ là mùaxuân.Tôinhìnvàocửacủagianphònglớn,vàthấyviênthiếutáđang ngồi ở bàn viết, cửa sổ mở rộng, ánh sáng tràn vào cănphòng.Ôngtakhôngthấytôivàtôicũngkhôngbiếtlàmìnhnênvào để tường trình mọi việc với ông ta hay là nên đi thẳng lêngáctrướcđểrửaráyđã.Tôiquyếtđịnhlêngáctrước.
CửaphòngcủatôiởchungvớitrungúyRinaldinhìnrasân.Cửa sổ mở toang. Giường tôi được trải một tấm nệm và đồ đạccủa tôi thì treo trên tường, chiếc mặt nạ phòng hơi ngạt đựngtrong một cái hộp sắt hình chữ nhật, chiếc mũ sắt cũng treocùngmộtchiếcgiátrêntường.Chiếcrươngcủatôinằmsátdướichângiườngvàđôiủngmùađông,dagiàybóngloángvìdầumỡnằmtrênđó.CâysúngtôiđoạtđượccủatênÁochuyênmônbắntrộm, với nòng súng xám xanh hình bát giác, báng súng màunâusậmtreogiữahaichiếcgiường.Tôichợtnhớrachiếcốngrấthợp, khóa bỏ trong rương. Trung úy Rinaldi nằm nghỉ bên
giườngkia.Khitôibướcvàophòng,anhthứcgiấcvàngồinhỏmdậy.
-Chà-Anhnói-đichơithếnào?-Tuyệt!Chúngtôibắttaynhau,anhchoàngtayquacổtôivàhôn.-Cậubẩnthật-Anhbảo-Tắmrửachosạchsẽđi.Nhưnghãy
kể liền bây giờ cho tôi nghe xem cậu đã đi những đâu và làmnhữnggìnào.
- Tôi đi khắp nơi. Milano này, Florence, La Mã, Naples, VillaSanGionvanni,Messina,Taormina...
-Cậuliệtkênhưbảngchỉdẫnxelửaấy.Cậucónhiềuchuyệnphiêulưuthúvịkhông?
-Cóchứ.-Ởđâu?-Milano,Firenze,Rome,Napoli...-Thôiđủrồi.Nóirõxemởđâuhaynhất.-ỞMilano.-Vìđólànơiđầutiênchứgì.-Cậugặpnàngởđâu?ỞCovaà?Cậuđiđâu?Vàcảmthấythú
vị ra sao? Kể mau nghe coi. Cậu có ở lại suốt đêm với nàngkhông?
-Có.- Không đáng kể. Hiện giờ ở đây chúng ta có nhiều gái đẹp,
nhiềunàngmớichưatừngthấyởmặttrậntừtrướcđếngiờ.-Tuyệtquá.- Cậu không tin à? Chiều nay tớ sẽ đưa đi xem ngay. Trong
thànhphốcòncónhiềucôngườiAnhnữa.TớhiệnđangyêucôBarkley.Tớsẽgiớithiệucậuvớicôấy.Tớsẽcướinàng.
-Thôiđểtớcònphảiđitắmrửarồilêntrìnhdiện.Giờcònviệcgìlàmnữakhông?
-Từngàycậuđinghỉphépđếnnaychẳngcógìngoàibệnhtêcóngnẻ,vàngda,lậu,nhữngvếtthươngtựgâyra,sưngphổivàhạ cam cứng và mềm. Mỗi tuần lại có người bị những mảnh đávỡgâythươngtích.Chỉcómộtvàingườibịthươngthậtsự.Tuầntới chiến tranh lại bắt đầu. Có thể thế... Nghe cấp trên nói vậy.Sao, cậu bảo có nên cưới Barkley không? Dĩ nhiên là sau chiếntranhkia.
-Đượchẳnđichứ-Tôivừanóivừađổnướcđầybồntắm.-Đêmnaycậuhãykểmọiviệcchotớnghenhé-Rinaldibảo
tôi - Bây giờ tớ phải ngủ lại cho khỏe khoắn, tươi tỉnh để đếnthămnàngBarkleychứ.
Tôicởiáochoàngvàsơmirồingồitrongbồnnướclạnhtắm.Vừa lấy khăn kỳ cọ mình mẩy, tôi vừa nhìn chung quanh gianphòng,nhìnracửasổrồinhìnRinaldiđangnằmdàitrêngiường,đôimắtnhắmlại.AnhtừAmalfiđến,trạctuổitôi,đẹptrai.Anhrấtyêunghềgiảiphẫuvàhaichúngtôilàđôibạnchíthân.Khitôinhìn,anhmởmắtrahỏi:
-Cậucótiềnkhông?-Có.-Chotớvay50đồnglia.Tôilautaykhôrồivớilấyvítrongchiếcáochoàngtreotrên
tường. Rinaldi cầm lấy tiền gấp lại rồi cứ nằm trên giường mànhéttiềnvàotúiquầnđùighết.Anhmỉmcườibảo:
-TớphảilàmchocôBarkleytưởnglàgiàucómớiđược.Cậulàbạnchíthâncủatớđồngthờicũnglàvịcứutinhcủatớvềvấnđềtiềnbạc.
-Thôiyênđi-Tôibảohắn.Đêmđótrongbuổiănchung,tôingồigầnchatuyênúy.Ông
tatỏvẻthấtvọngvàbỗngnhiêncảmthấybịchạmtựáikhibiếttôikhôngđiAbruzzi.Ôngđãviếtthưchochaôngbiếttôisẽđếnđó,giađìnhôngđãchuẩnbịsẵnsàngđểtiếpđóntôi.Chínhtôicũngcảmthấyânhậnnhưôngnhưngtôichẳnghiểutạisaotôilại không đến Abruzzi. Thực ra thì tôi cũng đã có ý định đi đếnđó.Tôicốgắnggiảithíchchovịlinhmụchiểulýdothếnàomàđịnhmộtđànglạiđimộtnẻo.Saucùngônghiểuravàbiếtrằngtrongthâmtâmtôirấtmuốnđivàmọiviệcđềutạmổn.TôiđãuốngnhiềurượukhôngkểcàphêvàrượuStrega.Tôilènhègiảithích vì sao chúng tôi không làm những điều chúng tôi muốnlàm;chúngtôikhôngbaogiờlàmnhưthếcả.
Hai chúng tôi nói chuyện với nhau trong khi những ngườichung quanh thi nhau tranh luận. Thực ra tôi đã có ý định điAbruzzi. Tôi không thấy một nơi nào mà đường sá đóng băngcứngnhưsắt,thờitiếtthìlạnh,khôvàtuyếtvừakhôvừanhẹrơilấmtấmnhưbụimù,màngườitathấynhữngvếtchânthỏrừng
trêntuyết.Tôichẳngđiđếnnơinàonhưthếcả,ngoàinhữngnơiquyện đầy khói thuốc, của những quán rượu, những đêm khigianphòngquaycuồngvàphảinhìnvàotườngđểthấynódừnglại;nhữngđêmsaymèm,nằmtronggiườngthấycõiđờinàychỉcóthế,khimìnhcảmthấytỉnhtáolạthườngvàchẳngbiếtmìnhnằmcạnhaivàtrongbóngđêmmọivậtđềuhưhưthựcthực.Rồibỗng nhiên mình lại quá lo lắng và ngủ thiếp đi để rồi sáng rathứcgiấcvớinhữngýtưởnglolắngtrởlại,tấtcảnhữnggìđãxảyra hôm qua đều biến đi đâu mất, cuộc đời hiện ra với nhữngđườngnétrõràngsắcnhọnvàđầykhókhănhoặcđôikhilàmộtcuộccãinhauvềgiácả.Cũngcólắmlúclònglạithấythoảimái,thích thú và ấm áp. Rồi đi ăn điểm tâm, cơm trưa hoặc đôi khiquên hết mọi chi tiết nhỏ nhặt và sung sướng được đi dạo phố.Nhưngrồimộtngàykháclạibắtđầuvàtiếptheolàđêmvớicuộcsốngkhôngthayđổi.Tôicốgắngnóilênsựkhácbiệtgiữangàyvàđêm.Tôimuốndiễntảchomọingườibiếtđêmhơnngàybiếtbao chỉ trừ khi nào ban ngày trong sáng và lạnh, nhưng tôikhông sao nói lên được điều ấy; và bây giờ tôi cũng không saodiễntảđượccảmnghĩđó.Nhưngaicũngđãtừngcóýnghĩđósẽbiết.VịlinhmụckhônghềcóýnghĩđónhưtôinhưngôngtađãhiểuđượcthựcratôiđãcóýmuốnđiAbruzzinhưngtôikhôngđiđược.Chúngtôituyvẫnlàbạn,vớinhiềuýthíchgiốngnhau,nhưnggiữachúngtôiđãcóđiểmkhácnhau.Ôngluônluônbiếtnhữngđiềumàtôikhôngđượcbiếtvànhữngđiềumàkhihọctôikhôngthểnàonhớnổi,vàdùsauđócóhọclạiđichăngnữatôicũngchẳnghềbiếtgìcả.Lúcnàytấtcảđềudựbữaănchung.Khiănxongthìcuộctranhluậnlạitiếptục.Haichúngtôingừngnóichuyện.Vịđạiúylớntiếngnói:
-Chakhôngđượcvui...-Tôivuichứ-vịlinhmụctrảlời.- Cha không vui. Cha muốn bọn Áo thắng - Đại úy nói tiếp.
Mọingườilắngtainghe.Vịlinhmụclắcđầutrảlời:-Không.-Chamuốnchúngtôiđừngbaogiờtấncôngcả.Cóphảirằng
chamuốnchúngtôiđừngbaogiờtấncôngđịchkhông?-Khôngphảithế,chúngtađánhnhau,tôinghĩchúngtanên
đánhchứ.-Taphảitấncông!Chatánthànhđi.Chúngtasẽtấncông.Chatuyênúygậtđầu.-Thôihãyđểchayên-Thiếutabảo-Charấttốt.-Vảlạinữachacũngkhôngthểlàmgìđượctrongcuộcchiến
này-Viênđạiúynói.Tấtcảchúngtôiđềurờibànđứngdậy.
SChương4
áng ra tiếng đại bác ở vườn bên đánh thức tôi dậy vàánhnắngđãtrànvàophòngquacửasổ.Tôitrỗidậyrakhỏi giường, đến bên cửa sổ đưa mắt nhìn ra ngoài.Nhữngconđườngtrảisỏiẩmướt,cỏxanhhãycònđẫm
sương đêm. Tiếng đại bác nổ hai lần và mỗi lần như thế khiếnkhông khí chuyển động, lay động cửa sổ và làm vạt áo ngủ củatôibayphầnphật.Tôikhôngthấysúngnhưngchắclànóđangnhắm thẳng về hướng chúng tôi. Thật là khó chịu khi ở gầnchúngnhưngcũngthậtlàhạnhphúcvìchúngkhôngnổtohơnnữa.Khiđưamắtnhìnravườn,tôinghecótiếngôtôrồtongoàiđường. Tôi mặc quần áo, đi xuống nhà dưới, vào bếp uống tí càphêrồiđiranhàxe.
Mườichiếcxeđậucạnhnhaudướimáikhodài.ĐólànhữngxeHồngthậptựđầutrònvàmuinặngtrịchsơnxám,giốngnhưxe vận tải. Những người thợ máy đang làm việc trên một chiếcxeđậutrongsân.Bachiếckhácđượcđưalêntrạmcấpcứutrênnúi.Tôihỏingườithợ:
-Này,cóbaogiờđịchnãtrọngpháovàonhữngkhẩuđạibáccủatakhông?
-Thưakhông,vìnhữngkhẩuđạibácđượcngọnđồinhỏchekhuất.
-Cònmấychiếcxenàythìnhưthếnào?-Cũngcòndùngtạmđược.Chiếcnàykhôngđượctốtnhưng
những chiếc khác đều dùng được - Anh dừng tay và mỉm cườinhìntôi-Ôngđiphépvềạ?
-Phải.Anhchùitayvàochiếcáochoàngngoàirồicườihỏitôi:-Ôngnghỉthoảimáichứ?Nhữngngườithợkháccũngcườitheo.-Thoảimáilắm-Tôiđáp-Cònchiếcxenàybịhỏnggìvậy?-Nóchẳngdùngđược,bịhỏnghết.-Lầnnàylàmsao?-Phảithaysécmăngạ.Tôiđểchohọlàmviệc.Chiếcxetrôngảonãovàtrốngrỗng,
đầumáybịtháoratừngmảnhnằmngổnngangtrênchiếcghế.Tôiđivàođểxemxe.Tấtcảđềukhásạchsẽ,mộtvàichiếcvừađượclauchùicẩnthận,cònnhữngchiếckhácbámđầybụi.Tôixemxétkỹnhữngbánhxeđểtìmnhữngvêtmóphaynứt.Tấtcảđều trông có vẻ khả quan. Dĩ nhiên là dù tôi có đến đây xemchúnghaykhôngthìmọiviệcvẫnvậythôichứkhôngcógìkháccả.Tôiđãtưởngtượngvàchorằngtìnhtrạngcủanhữngchiếcxenày, việc sơ tán, đều tuỳ ở tôi. Quả thật chúng tôi được phâncông vận chuyển bình an các thương binh và các bệnh nhân ởcác trạm cấp cứu, chở họ từ trên núi đến trạm cứu thương địaphươngrồilạiđưahọđiđếncácbệnhviệnchỉđịnhsẵntrênthẻcủahọ.Nhưngdĩnhiênsựcómặtcủatôikhôngcầnthiếtlắm.
Tôihỏimộttrungsĩcơkhí:-Trungsĩcógặpkhókhăngìvềphụtùngxekhông?-Thưakhôngạ.-Hiệnkhoxăngởđâu?-Dạvẫnởchỗcũ.-Vậythìtốtlắm.Nói xong tôi trở vào nhà uống thêm một ly cà phê ở bàn ăn
chung. Cà phê có màu hơi xám, ngọt lịm sữa đặc. Ngoài cửa sổ,buổisángmùaxuântrôngrấtđẹp.Ngườitasẽcócảmgiáckhôởmũi, thế có nghĩa là ngày sẽ nóng. Hôm đó tôi đi xem xét cáctrạmtrênnúivàkhitrởlạithànhphố,trờiđãxếchiều.
Mọiviệccóvẻtiếntriểnkhảquankhitôivắngmặt.Tôinghenóisắpsửađánhnhaulại.Chúngtôiđượcphâncôngtấncôngởthượngnguồn.Thiếutágiaochotôitổchứccáctrạmcấpcứukhitấncông.Chúngtôisẽmởcuộctấncôngbăngngangquasôngđivòng lên đường đèo hẹp rồi chiếm lĩnh các vị trí ở sườn đồi.Nhữngchiếcxetảithươngphảiẩnđỡcànggầnsôngcàngtốtvàsẽđượcbảovệ.Dĩnhiênviệcchọnlựalàdobộbinhnhưngchínhchúng tôi thi hành. Đó là một trong những trường hợp gây racảmgiácsailầmlàđãgópphầnvàocuộcchiếnđấu.
Ngườitôiđầybụivàvấybẩn,tôiliềnlênphòngtắm.Rinaldidang ngồi trên giường cầm quyển “Văn phạm Anh văn củaHugo”.Anhănmặcchữngchạc,mangđôiủngđen,máitócchảimượt.Thấytôianhbảo:
-Tuyệtquá,anhvớitôiđếnthămcôBarkleynhé?
-Tớkhôngđiđâu.-Đi,cậuhãyđichotớvuivàcôấycóấntượngtốtđẹp.-Thôiđượcrồi.Đợimộtphúttớthayquầnáođã.-Cứtắmrửađànghoàngrồihãyra.Tôiđitắm,chảiđầurồichúngtôiđi.-Này,khoanđã-Rinaldibảo-Cólẽchúngtanênuốngtígìđi
đã-Anhmởrươnglấyrachairượu.-TôikhônguốngStregađâu.-KhôngphảiStrega,Grappamà.-Thếthìđược.Anh rót ra hai ly, chúng tôi chạm cốc, ngón tay trỏ đưa lên.
RượuGrapparấtmạnh.-Lynữanhé?-Ừthìnữa.Chúngtôicạnlythứhai,Rinaldicấtchairượu,chúngtôibước
xuống cầu thang. Ở thành phố, đi bộ nóng nhưng mặt trời bắtđầu lặn nên thấy dễ chịu. Bệnh viện Anh đặt ở một biệt thự tolớn do người Đức xây cất trước chiến tranh. Cô Barkley đang ởtrong vườn với một cô y tá khác. Chúng tôi thấy bộ đồng phụctrắngcủahọquacànhcâykẽlá,bèntiếnvềphíahọ.Rinaldiđưataychào.Tôicũngchàonhưngvừaphảithôi.
CôBarkleyhỏitôi.-Chàoông,ôngkhôngphảilàngườiÝchứ?-Ồkhôngạ.Rinaldi nói chuyện với hai cô y tá kia. Họ đang cười đùa vui
vẻ.- Không phải người Ý mà lại ở trong quân đội Ý, thật là một
chuyệnkỳ.- Đó không hẳn là quân đội, mà chẳng qua chỉ là đội cứu
thươngthôi.-Dùsaoviệcấycũngkỳlạ.Saoônglạilàmthế?-Khôngbiếtnữa-Tôiđáp-Baogiờcũngcónhữngviệckhông
giảithíchđược.- Ồ, thế ư? Thưở bé người ta đã giáo dục tôi với ý tưởng trái
ngượcnhưthế.-Vậythìquýlắm.-Bộchúngtađịnhtiếptụcnóichuyệntheolốinàysao?
-Không.-Thếdễchịuhơn,ôngnhỉ?-Câygậygìthế?-Tôihỏi.Cô Barkley người dong dỏng cao. Nàng mặc bộ quần áo theo
tôinghĩlàđồngphụcytá.Tócnàngmàuhunghung,danâuvàmắtmàutro.Tôithấynàngrấtđẹp.
Nàngđangcầmcâygậymâygiốngnhưcánroingựabọcbằngda.Nghetôihỏi,nàngđáp:
-Chiếcgậynàycủamộtthanhniênbịgiếtchếtnămngoái.-Xinlỗi.- Anh ấy rất dễ thương, sắp cưới tôi thì bị tử thương trong
trậnSomme.-Khủngkhiếpquá.-Ôngcódựtrậnđókhông?-Không.-Tôicóđượcnghekểlại.Thậtraởdướinàykhôngcótrậnnào
như thế cả. Họ gởi cho tôi chiếc gậy nhỏ này. Mẹ chàng trao lạichotôi.Họgởichiếcgậycùngđồđạckhácnữa...
-Côvàanhấyhứahônvớinhaulâuchưa?-Támnăm.Chúngtôicùngsốngtrongmộtgiađình.-Nhưngsaolạikhôngtổchứccưới?-Cũngchẳngbiếtlàmsaonữa-Nàngđáp-Chínhtạitôiquá
ngốc.Tôicũngcóthểđểchàngtổchức.Nhưngtôinghĩnhưthếkhônghaychoanhấy.
-Tôihiểu.-Ôngđãtừngyêuaichưa?-Chưa-Tôiđáp.Chúngtôicùngngồixuốngchiếcghếdài.Tôinhìnnàng,nói:-Côcómáitócđẹpquá!-Ôngthíchư?-Thíchlắm!-Tôiđãcóýđịnhcắthếttóckhianhấychết.-Đừng,khôngnên.-Tôimuốnlàmmộtcáigìđóđểkỷniệmchoanhấy.Ôngthấy
đó,tôichẳngquantâmgìđếnmáitócvàmuốntặngnóchoanhấy.Nếutrướckiatôibiếtđượcanhấymuốnnhữnggì,tôisẽlàmcho anh ấy mãn nguyện. Hoặc là tôi lấy anh ấy, hoặc là điều gì
khácbấtkỳ.Bâygiờthìtôiđãhiểutấtcả.Nhưnganhấymuốnratrận,vàlúcấytôikhônghềbiếtgìcả.
Tôiimlặng.-Lúcấytôichẳnghiểubiếtgìcả.Tôicholàkhôngtốtđôivới
anhấy;tôichorằngcólẽanhấykhôngthểchịuđựngđượccuộcsốngđó.Thếrồianhấyhysinhvàhếtmọichuyện.
-Làmsaobiếtđược.-Ồ,biếtchứ.Hếtthậtrồi.ChúngtôinhìnRinaldiđangnóichuyệnvớicôytákia.-Côấytêngìnhỉ?-Ferguson,HelenFerguson.Cóphảibạnanhlàbácsĩkhông?-Vâng,hắntốtlắm.-Thếthìhayquá,khókiếmđượcbácsĩgiỏiởmộtnơisátmặt
trậnnhưthếnày.Vìchúngtaởsátmặttrậncóphảikhông?-Vâng,gầnlắm.-Thậtlàmộtmặttrậnbuồnthảm,nhưngởđâylạirấtđẹp.Có
phảihọđangmởmộtcuộctấncôngkhông?-Vâng.-Vậylàchúngtalạiphảilàmviệc.Bâygiờthìkhôngcóviệcgì
cả.-Côlàmytáđãlâuchưa?- Từ cuối năm 1915. Tôi bắt đầu làm nghề này thì anh ấy
cũngnhậpngũ.Hồitưởnglại,cólầntôicóýnghĩrồdạilàcómộtngàynàođóanhấysẽvàobệnhviệntôilàmvớimộtvếtgươm,mộtcuộnbăngquấnngangđầuhoặcmộtviênđạntrênvai,mộtđiềugìđấyđẹpđẽ.
-Mặttrậnnàyđẹpđấychứ!- Vâng - Nàng đáp - Người ta không thể tưởng tượng được
tình trạng nước Pháp ra sao. Nếu tưởng tượng được, mọi việckhôngthểnàotiếptụcđược.Tôitưởngthếnhưngthựcraanhấykhông bị một vết gươm nào mà xác anh ấy bị tan tành từngmảnh.
Tôikhôngbiếtnóigì.-Ôngchorằngtrậnchiếnsẽkéodàimãikhông?-Không.-Điềugìsẽdẫntớikếtthúc?-Ngườitasẽnhượngbộ.
- Chính chúng ta sẽ nhượng bộ. Chúng ta sẽ thất bại ởPháp.Họ không thể nào cứ tiếp tục làm những gì như ở trongtrậnSommemàkhôngnhượngbộmộtngàynàođó.
-Nhưnghọkhôngthấtbạiởđây.-Ôngcholàkhôngà?-Không,hènămrồi,họthunhiềuthắnglợi.-Họcóthểvẫnthấtbại-Nàngđáp-Aicũngcóthểthấtbại
đượccả.-CảquânĐứccũngvậy.-Không-Nàngnóitiếp-Tôikhôngtinthế.ChúngtôiđivềphíaRinaldivàcôFerguson.RinaldihỏicôFergusonbằngtiếngAnh:-CôthíchnướcÝchứ?-Thíchlắm-CôđáplạibằngtiếngAnh.-Khônghiểugìcả-Rinaldilắcđầunói.TôidịchratiếngÝchoanh.Anhlắcđầunói:-Khônghay.CôcóyêunướcAnhkhông?- Không thích lắm, vì tôi là người Tô Cách Lan như ông đã
biết.Rinaldinhìntôingơngáckhônghiểugì.TôinóilạibằngtiếngÝchoanh.-CôấylàngườiTôCáchLanchonêncôyêunướcTôCáchLan
hơnlàyêunướcAnh.-NhưngTôCáchLancũngthuộcvềAnhquốccơmà.TôidịchlạichocôFerguson.-Chưahẳnthế-Côđáp.-Khôngđúngthếà?-Không,chúngtôikhôngthíchngườiAnh.-KhôngthíchngườiAnh?VậythìcôkhôngthíchcôBarkley
à?-Ồ,chuyệnđólạikhác.Ôngkhôngnênhiểumọiviệctheotừ
ngữnhưthếđược.Mộtlúcsauchúngtôichàonhaurồichiatay.Trênđườngvề
nhà,Rinaldibảotôi:- Cô Barkley thích anh hơn tôi. Điều đó thấy rõ quá. Nhưng
conbéTôCáchLantrôngrấtdễthương.- Ừ, dễ thương thật - Tôi đáp - Nhưng thực ra khi nãy tôi
chẳngchúýđếncôta.Anhthíchcôấyphảikhông?-Không-Rinaldiđáp.
CChương5
hiềuhômsautôilạiđithămcôBarkley.Nàngkhôngcóởngoàivườn.Tôibènđivềphíacửahôngcủabệnhviệnnơicónhiềuxeđậu.Tôigặpbàytátrưởng,bàtabảolàcôBarkleyđangbận.
-Đangchiếntranhmà,chắcônghiểu.Tôiđáplàrấtthôngcảm.-ÔnglàngườiMỹởtrongquânđộiÝphảikhông?-Bàhỏi.-Thưabàvâng.- Việc xảy ra như thế nào mà ông tham gia quân đội Ý? Sao
ôngkhôngnhậpngũởbênMỹ?- Tôi cũng không biết nữa - Tôi đáp - Bây giờ còn tiến hành
đượckhông?-Tôielàkhôngđược.VìsaoônggianhậpquânđộiÝ?-VìtôiởÝ,nóitiếngÝ.-Ừ,tôiđanghọctiếngÝđấy,tiếngấyrấthay.-Cóngườibảolàchỉcầnhọctronghaituầnlễthìphải.-Ờ,tôikhônghọcxongtronghaituầnđâu.Tôiđãhọcnhiều
thángrồi.Nếumuốn,ôngcóthểđếnthămcôấysaubảygiờ.Giờđócôấysẽrảnh,nhưngnhớđừngdẫntheocảmộtlôbạnÝnhé.
-NgaycảvìcáithứngônngữđẹpcủaÝcũngkhôngđượchaysao?
-Không.Cũngchảcầnđếnbộđồngphụcđẹpcủahọnữa.-Thôi,chàobà.-ChàoTrungúy.Tôivẫytay,chàobằngtiếngÝrồiđira.Thậtkhóchàongười
ngoại quốc như dân Ý mà vẫn không thấy khó chịu. Cách chàocủangườiÝcóvẻkhôngbaogiờthôngdụngởngoạiquốc.
Ngày hôm đó trời nóng nóng bức. Tôi đi ngược theo dòngsôngđếnđầucầuởPlava.Cuộctấncôngsẽbắtđầungaytạiđấy.Nămrồingườitakhôngthểnàotiếnxađượcvìchỉcóconđườngđộc đạo dẫn từ đèo đến cầu nổi, con đường đó lại ở dưới họngsúng máy và họng trọng pháo trong khoảng gần một dặm. Từnămtrướcconđườngnàykhôngđủrộngđểcóthểdùngvàomọiviệc chuyên chở cần thiết cho cuộc tấn công; bọn Áo rất có thể
mở một cuộc tàn sát ở đây. Nhưng dân Ý đã vượt qua được vàtrànraởconđườngnhỏphíađằngxa,chiếmmộtkhoảngđộmộtdặmrưỡicáchxanơibọnÁođóngtrênsông.NhưngchỗnàylàmộtvịtríhiểmyếunênbọnÁoquyếtchẳngđểmất.TôichorằngđóchỉlàmộtsựnhânnhượnglẫnnhauvìbọnÁohãycònđónggiữaphíađầucầuchạydàixuốngmésông.HầmtrúẩncủabọnchúngởphíatrênsườnđồichỉcáchranhgiớiÝvàithước.Trướckia,ởđấycómộtthànhphốnhỏnhưngbâygiờchỉlàmộtđốnggạchvụnđổnát.Chỉcònsótlạinhữngmảnhvụncủanhàgaxelửa và của cây cầu bị phá vỡ mà người ta không thể sửa chữahoặcdùngđượcnữa,vìnóđứngchơvơlộliễutrướchoảlựccủađịch.
Tôi xuống theo con đường hẹp đến tận mé sông. Tôi để xe ởtrạmcứuthươngdướichânđồi.Tôiđiquachiếccầunổiđượcnúichekhuấtrồiđixuyênquađườnghầmởdướithànhphốbịtiêuhuỷ, rồi lại lượn quanh theo sườn đồi. Mọi người đều ở tronghầm. Các giàn hoả tiễn dựng đứng để khi cần thì có thể bắn đi,gọi pháo binh tiếp viện hoặc là để ra hiệu lệnh nếu một khiđườngdâyđiệnthoạibịcắtđứt.Tấtcảchỉcóyêntĩnh,nóngvàbụi bặm. Tôi nhìn sang biên giới Áo qua đường dây điện thoạichẳng thấy ma nào cả. Tôi dùng rượu với một viên đại úy tôiquentronghầmrồibăngquacầuđitrởvề.
Mộtconđườngmớirộngsắpđượchoànthành.Conđườngấysẽănthônglênrồiuốnkhúclượnxuốngphíacầu;khiconđườngxong,cuộctấncôngsẽbắtđầu.Conđườngchạyxuống,băngquakhu rừng với những khúc quanh hiểm hóc. Theo kế hoạch thìmọithứsẽđưaxuốngconđườngmớicònnhữngxebò,xeHồngthậptựchởđầybệnhnhântrởvềtheoconđườnghẹpcũ.Trạmcứu thương ở sát bờ sông phía bên bọn Áo, dưới triền đồi vànhững người tải thương sẽ khiêng họ trở lại qua cầu nổi. Khicuộctấncôngxảyrathìmọiviệcsẽtiếnhànhnhưthế.Tôithấyởđoạn bằng phẳng của con đường mới có một chỗ ngoặt khoảngmộtkilômétsẽbịbọnÁobắnphádữdội.Nhưthếsẽvôcùnghỗnđộn. Tuy nhiên tôi đã tìm được một nơi có thể làm chỗ ẩn núpchocácchiếcxetảithươngsaukhiđãđiquađượckhuvựcnguyhiểm này và có thể chờ các thương binh được chuyển qua cầunổi.Tôithíchsẽđượcláixetrênconđườngnày,nhưngnóchưa
đượchoànthành.Conđườngtrôngrộngrãi,chắcchắndốcvừaphảivànhữngchỗquànhngoạnmụctrôngrấtkínđáomàtừnơiđótacóthểnhìnthấyđịchquanhữngrặngcâyvàrừngbênsườnnúi không nguy hiểm một chút nào, vì xe chúng tôi có phanhthéphơnnữakhixuốngdốcxechẳngchởgì.Tôiláixechochạytrởlênconđườnghẹp.
HaingườCilínhgácchặnxetôilại.Mộtquảđạntráiphávừarơitrênconđườngnàyvàtrongkhichờđợi,baquảnữathinhaurơi xuống đấy. Đó là những quả trọng pháo bảy mươi bảy ly.Chúngxẻkhôngkhíbayđến,tiếptheolàmộttiếngnổchátchúa,sángrựcvàkhóiphủngangconđường.Haingườilínhvẫyhiệuchochúngtôiđi.Đingangquachỗnhữngquảtrọngpháorơikhinãy,tôichoxetránhổgà.Tôingửithấymùithuốcnổnồngnặc,mùi đá, đất sét và mùi đá lửa mới bị vỡ. Tôi cho xe chạy trở lạiGorizia,đếnbiệtthựcủachúngtôi,vànhưđãnói,tôiđếnthămnàngBarkleylúcđócònđangbậnviệc.
Tôiănvộibuổichiềurồiquayđếntoàbiệtthựbệnhviệncủangười Anh. Bệnh viện thật to và đẹp, chung quanh trồng nhiềucây cối rất xinh. Cô Barkley đang ngồi trên chiếc ghế dài ngoàivườnvớicôFerguson.Thấytôi,họtỏvẻvuimừng;ngồimộtlátcôFergusoncáolỗixinphépđi.Côbảo:
-Thôianhchịngồichơi,khôngcótôi,anhchịdễnóichuyệnhơn.
-Helen,đừngđimà-Barkleykhẩnkhoản.-Thậtramìnhcũngmuốnởlại,nhưngmìnhbậnviếtmộtvài
bứcthư.-Chàocô-Tôinói.-ChàoôngHenry.-Đừngviếtgìkhiếnkiểmduyệtphảingạcnhiênnhé.-Đừnglo.Tôichỉviếtvềcảnhđẹpnơichúngtađangởvàlòng
dũngcảmcủangườiÝ.-Viếtnhưthếsẽchóngđượchuânchươngđấy.-Rấthay.ThôichàoCatherine.-Látnữamìnhsẽgặplạinhau-Barkleyđáp.CôFergusonbăngmìnhvàobóngđêm.-Côấytrôngdễthươngnhỉ-Tôinói.-Vâng,chịấydễthươnglắm.Chịấylàmộtnữytá.
-Thếcô,côkhôngphảilàytáà?-Ồkhông,tôilà“phụnữtìnhnguyện”.Chúngtôilàmviệcvất
vảnhưngchẳngaitinchúngtôicả.-Saothế?-Khikhôngcóviệcgìthìhọkhôngtinchúngtôi,cònkhicó
nhiềuviệcthìhọmớitinchúngtôi.-Việcấykhácvớiviệccủaytánhưthếnào?-Ytágiốngnhưmộtbácsĩ.Nghềnàyphảihọcmộtthờigian
lâu. Còn “phụ nữ tình nguyện” chỉ học một phần của y tá màthôi.
-Àrathế!- Người Ý không muốn có phụ nữ ở gần mặt trận. Vì thế
chúng tôi sống theo một chế độ đặc biệt. Chúng tôi không rangoàibaogiờ.Khôngđượcrangoài.
-Tuyvậytôivẫncóthểđếnđâychứ?- Ờ dĩ nhiên, chúng tôi đâu phải là những kẻ bị giam trong
nhàtukínđâu.-Thôi,chúngtahãydẹpchuyệnchiếntranhquamộtbênđi.-Khólắm,biếtdẹpnóởđâubâygiờ?-Nhưngdùsaochúngtacũngnêndẹpnóquamộtbênlàhơn.-Đồngý.Chúngtôinhìnnhautrongbóngđêm.Tôithấynàngrấtđẹp,
tôicầmlấytaynàng.Nàngđểyênchotôinắm.Tôinắmlấybàntaynàngvàchoàngtayquangườinàng.
-Đừng-Nàngbảo.Nhưngtôivẫnđểyêntayởchỗcũ.-Saolạiđừng?-Khôngcógìcả.-Nào,côchophéptôinhé-Tôinghiêngmìnhtớitrướcđểhôn
nàngtrongbóngđêm,tứcthìnhậnđượccáitátnảylửa.Nàngđãtátthẳngvàomặttôi.Nàngđánhvàomũi,vàomắttôivàphảnứngtựnhiênlànướcmắtchảyra.
-Tôirấtlấylàmtiếc-Nàngnói-Tôicảmthấynhưthếcólợichotôihơn...
-Côhànhđộngnhưthếrấtphải.-Tôirấtbuồnkhilàmnhưvậy.Thựcratôikhôngthểchịunổi
cáicảnhgiảitríbuổitốinhưthếđôivớimộtnữytá.Tôikhôngcốýtátông,tôilàmôngđauphảikhông?
Nàngnhìntôitrongbóngtối.Tôitứcgiận,tuynhiêntôibìnhtĩnhvìtôiđoántrướcnhữnggìvừaxảyradễnhưđoánnướccờ.
-Không,côlàmnhưthếlàphảilắm.Tôirấtmếncô.-Tộinghiệp.-Nhưcôbiết,từtrướcđếngiờtôisốngmộtcuộcđờikỳcục,và
lạikhôngnóitiếngAnhvớiaicả.Rồivìthấycôquáđẹp.Tôiđãbảolàtôirấtlấylàmtiếcvìhànhđộngvừaqua.Chúngtarấthợpnhau.
-Vâng-Nàngđáp-Vàchúngtađãdẹpchiếntranhsangmộtbênrồiđấy.
Nàng cười to lên. Lần đầu tiên tôi nghe nàng cười to. Tôingắmkhuônmặtnàng.
-Ôngthậtdễmến.-Ờ,khôngđâu.- Thật mà. Trông anh thật đáng yêu. Nếu không mắc mớ gì
emrấtsungsướngđượchônanh.Tôinhìnthẳngvàomắtnàngvàchoàngtayquangườinàng
như khi nãy rồi hôn nàng. Tôi hôn nàng đắm đuối, xiết chặtngườinàngvàcốmởđôimôinàngra.Tôivẫncòngiậnvàkhitôiôm nàng trong tay, nàng bỗng rùng mình. Tôi xiết chặt ngườinàng vào lòng và nghe tiếng tim đập nhanh. Đôi môi nàng hémở, đầu nàng ngả lên tay tôi rồi bỗng nhiên nàng nức nở khócbênvaitôi.
-Anhyêuquý,hãyhứavớiemlàanhsẽtửtếvớiem,anhnhé.Thậtkỳquặc!Tôithầmnghĩ.Tôikhẽvuốttócnàngvàvỗnhẹ
lênvainàng,anủi.Nàngvẫncònkhóc.-Hứavớiemanhnhé-Nàngngướcmắtnhìntôi-Vìchúngta
sắpbướcvàomộtcuộcsốngkỳlạ.Một lát sau tôi tiễn nàng về đến tận cổng biệt thự, nàng trở
vào còn tôi thì về nhà. Khi về đến nhà, tôi lên gác vào phòng.Rinaldiđangnằmdàitrêngiường.Cậutanhìntôi.
-ChuyệncôBarkleyvàanhtiếnđếnđâurồi?-Chúngtôilàbạnvớinhaucơmà.-Trôngcậunhưmộtconchótrongcơnđộngcỡn.Tôikhônghiểubènhỏilại:-Cáigì?Cậutagiảithíchchotôirõ:
-Cậuđangcócáivẻthíchthúcủamộtconchókhi...-Thôi,nếukhôngtínữacậusẽlàmtớmấtlòng-Cậutacười
tolên.-Chàoanh,tôiđingủđây.-Thôi,chàoembé.Tôi lấy chiếc gối lật đổ ngọn nến và ngủ trong bóng tối.
Rinaldilượmcâynếnthắplênvàtiếptụcđọcsách.
TChương6
ôiphảiởlạitrạmcấpcứuhaingày.Khitrởvềthìtrờiđãkhuya;mãichođếnbuổichiềutốihômsautôimớigặplại nàng. Nàng không có trong vườn, và tôi phải đợi ởvăn phòng. Phòng có nhiều pho tượng bán thân bằng
cẩmthạch,đặttrênnhữngtrụgỗdọcbờtường.Gianphònglớngiáp với phòng giấy cũng đặt nhiều tượng như thế. Các photượng làm toàn bằng một thứ cẩm thạch tốt, tất cả đều trônggiốngnhau.Tuykhôngthíchđiêukhắcnhưngtượngbằngđồngtrông còn có vẻ giống một cái gì, chứ toàn bằng đá thì trônggiốngnhưmộtnghĩatrang.Tuynhiên,cũngcómộtnghĩatrangđẹpnhưnghĩatrangởPisa.CònGennoalàmộtnơichỉthấytoànnhững pho tượng xấu. Tòa biệt thự này trước kia là một ngườigiàucóngườiĐứcvàchắclànhữngphotượngnàyrấtđắttiền.Tôi tự hỏi không biết ai đã đúc những pho tượng này và giá làbao nhiêu. Tôi cố tìm hiểu xem những pho tượng này là tượngcủanhữngngườitronggiađìnhhaycủaai.Nhưngtấtcảcácphotượngđềutươngtựnhưnhaumộtcáchcổđiểnnêntôichịu.
Tôi ngồi xuống ghế, mũ kêpi cầm trên tay. Chúng tôi đượclệnhphảiđộimũsắtngaycảởGorizia,nhưngmũấybấttiệnvàtrôngkịchcỡmkhôngtựnhiên,trongmộtthànhphốmàthườngdânchưađitảncư.TôiđộichiếcmũđókhiởmặttrậnvàmangtheocảchiếcmặtnạphònghơingạtcủaAnh.Chúngtôivừamớinhậnđượcvàicáithôi.Đólànhữngchiếcmặtnạthực.Chúngtôicòn được lệnh mang theo súng lục tự động ngay cả bác sĩ vànhânviênquâny.Tôithấysúngchạmvàolưngghế.Nếukhôngmangsúngcóthểbịbắt.Rinaldimangmộtbaosúngbêntrongnhéttoàngiấyvệsinh,còntôithìmangmộtkhẩusúngthật.Tôithấy mình là một tay thiện xạ cho tới ngày sử dụng thật. TôimangkhẩuAstra7.65.Nòngsúngrấtngắnvàkhibópcò,nógiậtmạnhđếnnỗikhôngainghĩrằngnósẽbắntrúngđích.Tôitậpbắnvớikhẩusúngđó,nhắmdướicáibiaghìsúngthậtchặt,đếnmức cách hia mươi bước tôi tôi có thể bắn trúng như cách mộtmét. Lúc đầu khi mang súng tôi cảm thấy có vẻ lố bịch, nhưngrồisauđótôiquenđivàđeotựnhiênbênhôngtrừkhinàogặp
mộtngườinóitiếngAnhtôimớicảmthấyhơithènthẹnmàthôi.Vàgiờđâybiếttôiđangngồitrênghế,ngườithưkýđứngsaubànviếtnhìntôikhóchịu,tronglúctôinhìnsànnhàbằngđá,nhữngcâycộtvớicácphotượngbánthânvànhữngbứchoạtrêntườngđể chờ Barkley. Các bức họa trên tường trông rất khá, nhưngchúngchỉđẹpkhibắtđầungảsangtranhcổ.
ThấyBarkleyđingoàihànhlangtôiliềnđứnglên.Tôikhôngcònthấynàngcaonữa,khinàngtiếnvềtôi,trôngnànglúcbấygiờđángyêuvôcùng.
-ChàoanhHenry.-Chàocô,côvẫnmạnhchứ?-Tôiđáp.Ngườithưkýđứngsaubànlắngtainghe.-Cômuốnchúngtangồiđâyhayđiravườnnóichuyện?-Tađirangoàiđi.Ởngoàiấymáthơn.Tôi bước theo nàng ra vườn. Người thư ký nhìn theo chúng
tôi.Vừađitrênđườngtrảicátnàngvừahỏi:-Mấybữanayanhđiđâu?-Anhbậnđixemxétmấytrạmcấpcứu.-Anhkhôngthểgởichoemvàichữsao?-Khôngđược,vìkhôngtiện,vảlạianhnghĩlàsẽtrởvềmà.-Anhyêu,anhcầnphảitinchoembiếtchứ.Chúngtôirờiconđườngtrảicátvàđidướitàncây.Tôinắm
lấyhaibàntaynàngrồingừnglạihônnàng.-Khôngcóchỗnàođểchúngtacóthểđichơiđượcsao?-Khônganhạ,chúngtachỉcóthểđibáchbộởđâythôi.Anh
vắngmặtlâuquá.-Hômnaylàngàythứba.Nhưnganhđãtrởvềrồikiamà.Nàngnhìntôi.-Anhyêuemthậtchứ?-Yêu.-Anhđãnóilàanhyêuemphảikhông?-Phải(tôinóidối).Anhyêuem-Thậtra,tôichưahềnóinhư
thếvớinàng.-VàanhgọiemlàCatherinechứ?- Em Catherine - Chúng tôi tiếp tục đi một đoạn rồi dừng lại
dướitàncây.-Anhnóiđi.AnhđãtrởvềthămCatherinechiềunay.
-AnhđãtrởvềthămCatherinechiềunay!-Ô,anhyêu,cóthậtlàanhđãtrởvềvớiemphảikhông?-Phải.- Em yêu anh như thế đó. Ba ngày đó thật là ghê gớm quá.
Anhsẽkhôngđinữachứ?-Không,anhsẽtrởlạiluôn.-Anh,emyêuanhquá.Anhhãyđặttaylênđâyđianh.-Anhvẫnđểyênởđóđấychứ?Tôi xoay người nàng lại để có thể thấy mặt nàng lúc hôn và
mắtnàngmởto.Tôihônlênđôimắtnhắmlạicủanàng.Nàngcóvẻhơidàidại.
Tôi chẳng hề quan tâm đến con đường phiêu lưu tình ái tôiđanglaovào.TôibiếtlàtôikhôngyêuCatherinemàcũngchẳngcó mảy may ý định nào yêu nàng. Tôi chỉ xem đó như một tròđùa,giốngnhưtròchơibàitâymàthayvìdùngconbàitây,thìởđâymìnhdùnglờinói.Giốngnhưtròchơibàitây,bạnphảilàmnhưbạnđangđánhăntiềnhoặclấymộtgiảithưởngnàođó.Còntrongtròchơiáitìnhnày,chẳngaiđảđộngxemgiảithưởngsẽlàgì.Điềunàyrấthợpvớitôi.
- Anh ao ước có nơi nào đó để mình có thể đi chơi - Tôi cảmthấynỗikhóchịucủangườiđànôngkhiphảiđứngâuyếmtìnhnhâncủamìnhquálâu.
-Khôngcónơinàocảanhạ-Nàngđápvànhưsựctỉnhcơnmơ.
-Tangồixuốngđâymộtlátđi.Chúng tôi ngồi xuống chiếc ghế đá dài. Và tôi cầm lấy tay
Catherine.Nàngkhôngđểchotôichoàngquangườinàngnữa.-Anhcómệtlắmkhông?-Nànghỏitôi.-Không.Nàngnhìnxuốngđámcỏ.-Tròchơicủamìnhxấuquáphảikhônganh?-Tròchơinàođâu?-Đừnggiảvờnữaanhạ.-Không,anhkhôngvờđâu.-Anhlàmộtchàngtraitốtvàanhcốđùacũngtài.Nhưngđùa
nhưthếsẽcóhại.-Thếlúcnàoemcũngđoánbiếtđượcýnghĩcủakẻkháchết
sao?-Khôngphảilàlúcnàocũngthế,nhưnganhnghĩgìembiết
hết. Anh đừng có giả vờ tỏ vẻ yêu thương em. Chiều nay câuchuyện đến đây kể như đã kết thúc. Anh còn gì để nói nữakhông?
-Nhưnganhyêuemthậtmà.- Thôi, em xin anh. Việc gì mà phải nói dối khi không cần
thiết. Anh đã diễn thật hay màn hài kịch nhỏ vừa rồi và tất cảđềutốtđẹp.Anhthấyđó,emđâucóđiêndại.Chỉthỉnhthoảnghơihơithôi.
Tôixiếtchặttaynàng.-Catherineyêuquýcủaanh!- Catherine! Tiếng ấy giờ đây nghe buồn cười quá nhỉ. Anh
khônggọigiốngbannãy.Nhưngdùsaoanhcũngrấtdễthươngvàrấttốtbụng.
-Đúng,chatuyênúycũngnóianhnhưthế.-Anhtốtlắm.Anhsẽđếnthămemnữachứ?-Dĩnhiên.- Và anh khỏi phải nói là anh yêu em. Chuyện đó kể như đã
xong.Nàngđứnglênvàđưataychotôinắm.-Chàoanh.Tôimuốnhônnàng.-Không,emmệtlắm.-Hônanhđimà-Tôibảo.-Emmệtlắm,anhyêu.-Hãyhônanhđi.-Anhmuốnlắmhả?-Ừ.Chúngtôihônnhau.Bỗngnhiênnàngđẩytôiravànói:-Tbôichàoanh,anhyêu,xinanhhãyvuilòng.Chúngtôiđiracửa.Nàngđivàovàtôiđứngnhìnnàngxadần
trong hành lang. Tôi ra về. Đêm nay trời nóng bức và trên núichiếnsựcóvẻsôiđộng.TôingắmnhữnglànchớpởtrênnúiSanGabrielle.
Tôi dừng bước trước Villa Rossa. Các cửa kính đều đóng kínnhưngbêntrongvẫncònthức.Cóaiđanghát.Tôitiếptụcđivề
nhà.KhitôiđangthayquầnáothìRinaldibướcvào.-Aha!-Hắnbảo-Côngviệcchắchơitrụctrặchả?Embécóvẻ
bốirối.-Cậuởđâuvề?-ỞVillaRossa.Thíchlắmbéơi.Tấtcảchúngtôiđềucahát.
Còncậukhinãyởđâu?-Đithămmấycôả.-Nhờtrờitớchẳngđểmấycôảấynắmcổđâu.
CChương7
hiềuhômsau,từmộttiềnđồntrênnúitrởvề,tôiđậuxeởmộttrạmcấpcứuđịaphương,màcácthươngbinhvàbệnhnhânđượcxếpđặttheonhữngtâmthẻghitêncácbệnhviệnkhácnhau.Khinãytôiđãláixevàbâygiờtôi
ngồitrongxeđểngườiláixemanggiấytờbệnhnhânvào.Trờinóngvàbầutrờisángchóimộtmàuxanh,conđườngtrắngxóađầybụi.TôingồiởchỗtayláitrongchiếcFiat,đầuócnghĩngợimôngtung.Tôingắmnhìnmộtđoànquânđingangquađường.Những người lính nóng nực, mồ hôi nhễ nhại. Có vài người độimũ sắt nhưng đa số treo mũ lủng lẳng ở ba lô. Hầu hết nhữngchiếc mũ quá to và chụp xuống tận mang tai của những ngườiđội.Tấtcảcácsĩquanđềuđộimũsắtvàtrôngcóvẻvừavặnhơn.Đó chính là nửa quân số của lữ đoàn Basilicata. Tôi nhận ra họnhờhuyhiệuởcổáocósọcđỏvàtrắng.Nhiềungườiđilộnxộn,lếtbếtởsauđoànquân.Đólànhữngngườikhôngđitheokịptiểuđộicủamình.Ngườihọướtđẫmmồhôi,bụibặmvàtrôngmệtnhọc.Mộtsốngườitrôngrấtthảmhại.Mộtanhlínhđisauđámngườiđó.Anhtađitậptễnhrồingừnglại,ngồibệtxuốngbênvệđường.Tôixuốngxevàhỏi:
-Saođó?Hắnnhìntôivàđứngthẳngdậy.-Tôitiếptụcđiđây.-Anhcósaokhông?-....chiếntranh.-Chânanhbịđausaođó?-Tôikhôngbịđauchân,tôibịsaruột.-Thếtạisaoanhkhôngđểxecứuthươngchởanhđi?Saoanh
khôngvàobệnhviện?-Họkhôngcho.Trungúybảotôigiảvờ,vìtôiđãtháođaiđỡ
ra.-Đểtôikhámxem.-Nóđãsahoàntoànrồi.-Ởphíanào?-Đây.
Tôinắnxemvànói:-Anhhođi...-Tôisợlàmthếnósẽsanhiềuhơn.Bâygiờnóđãsưngtogấp
đôisovớilúcsáng.-Anhngồixuốngđi.Khinàolấyxongcácgiấytờchothương
binh,tôisẽchởanhđivàchuyểnchocácthầythuốccủaanh.-Họsẽbảolàtôicốýlàmnhưthế.-Họkhôngthểgiúpgìchoanhcảvìđókhôngphảilàmộtvết
thương. Anh đã bị sa ruột như thế này trước chiến tranh phảikhông?
-Nhưngtôiđãlàmmấtđaiđỡrồi.-Họsẽchuyểnanhvàomộtbệnhviện.-Tôikhôngthểởđâyđượcsao,thưaTrunguý?-Không,tôikhôngcógiấytờcủaanh.Ngườiláixeravớigiấytờcácthươngbinhtrênxecủatôi.-Bốnngườiđếnbệnhviện105.Haingườibệnhviện132.Các
bệnhviệnấyởbênkiasông.-Anhláinhé.Tôidìuanhlínhlênchỗchúngtôingồi.-TrungúynóiđượctiếngAnhchứ?-Anhtahỏi.-Dĩnhiên.-Trungúythấycuộcchiếntranhchóchếtnàyrasao?-Mộtvậnđen.-Chà,tôitinnhưanh.Đólàmộtvậnđen.LạyChúa!Đúnglà
mộtvậnđen.-AnhđãởHoaKỳphảikhông?-Phải,tôiđãởPittsburg,tôibiếtTrungúylàngườiMỹ.-PhảichăngtôiđãnóitiếngÝkhôngđượckhálắm?-TôiđãbiếtrõtrướcTrungúylàngườiMỹ.-LạithêmmộtngườiMỹnữa-AnhláixenóibằngtiếngÝvà
nhìnanhlínhbịsaruột.- Thưa Trung uý, có phải trung úy cho tôi về lại trung đoàn
củatôikhôngạ?-Phải.-Vịđạiúyquânybiếttôiđauruột.Tôiđãbỏđaiđỡđểbịsưng
tohơn.Tôicholànhưthếngườitasẽkhôngbắttôiratrận.-Tôihiểurồi.
-Trungúycóthểđưatôiđinơikhácđượckhông?- Nếu ở gần mặt trận hơn, tôi có thể đưa anh đến một trạm
cấpcứu.Nhưngởđây,ởhậuphương,thìphảicógiấytờmớivàobệnhviệnđược.
- Nếu tôi trở lại, họ sẽ bắt tôi phải mổ, rồi sẽ đẩy tôi ra tiềnduyênvĩnhviễn.
-Chuyệnnàylàmtôinghĩngợi.- Chắc trung úy không thích ra tiền duyên vĩnh viễn chứ? -
Anhtahỏi.-Không.-Chúaơi!Thậtlàmộtcuộcchiếntranhkhốnnạn.-Nghenày,bâygiờanhnhoàingườingãxuốngđườngvàlàm
bịthươngởđầu.Khinàoquaytrởvề,tôisẽlượmanhvàchởanhvàobệnhviện.Chúngtadừnglạiởcạnhđườngnàyđi,Aldo.
Chúngtôidừnglạivàtôiđỡanhtabướcxuốngxe.-Trungúyđóntôiởđâynhé.ỞđâyđượcrồiTrungúyạ.-Látnữa-Tôiđáp.Chúng tôi tiếp tục đi và độ một kilômét thì vượt khỏi trung
đoàn rồi băng qua sông phủ mờ hơi tuyết, chạy mau qua cácthànhcâu,chạydàitheođường,băngquađồngbằngđểtiếpđósaukhibăngquasôngnướcđụcngầuvìtuyếttan,chảyxiếtgiữacáctrụcầu,chúngtôitheođườngquacánhđồngtảithươngbinhvàohaibệnhviện.Tôiláixetrởvềvàchoxekhôngchạymauđểtìm người lính ở Pittsburg khi nãy. Thoạt tiên chúng tôi gặptrungđoàn,chưabaogiờthấyhọđẫmmồhôivàchậmchạpnhưthế.Tiếptheolànhữngngườiđikhônghàngngũ.Rồichúngtôithấy một chiếc xe cứu thương do ngựa kéo dừng ở bên đường.Haingườiđang đỡtên línhbịđau ruộtlên xe.Họđã trởlại tìmanh. Anh lắc đầu nhìn về phía tôi. Chiếc mũ của anh đã rớt vàtránanhrịnmáuởdướichântóc.Mũianhtrầyda,bụibặmđấtcátđầytrêntócvàtrênvếtthươngđẫmmáu.
-Trungúyxemcụcunày-Hắnkêulên-Khôngănthuagìcả,họđãtrởlạitìmtôi.
Khitôitrởvềbiệtthựthìđãnămgiờ.Tôirachỗrửaxeđểtắmcho mát. Xong tôi vào phòng lập bản tường trình. Tôi ngồi viếttrướccửasổmởrộng,mặcchiếcquầnđùivàchiếcáolót.Trongvònghaingàynữacuộctấncôngsẽbắtđầuvàtôiphảiđicùng
vớinhữngchiếcxeđếnPlava.TừlâurồitôikhôngviếtthưvềMỹvàtôibiếtlàtrướcsaugìtôicũngphảiviếtnhưngvìbỏlâuquákhông viết cho nên bây giờ hầu như khó có thể viết được nữa.Hơn nữa không có chuyện gì đáng viết cả. Tôi gởi hai tấm bưuthiếpnàycótácdụnglớnrấtlạlùngvàhuyềnbí.Vùngnàycũnglạlùngvàbíhiểm.NhưngtôicholànóđượcchỉhuykhátốtvànguyhiểmhơnsovớinhữngtrậnđánhbọnÁotrướcđây.Quânđội Áo được thành lập để tạo những chiến thắng chốngNapoléon, bất kỳ một Napoléon nào. Tôi ao ước có được mộtNapoléon nhưng thay vào đó chúng tôi có tướng Cardona béomập, và Vitterio Emmanuele, người nhỏ, cổ dài với bộ râu dê.Bênkia,ởcánhphải,thìcóbátướcAosta.Cólẽôngtaquátrẻđểlàmmộtđạitướngcừkhôi,nhưngdùsaoôngcũngcódángdấpmộtngườiđànông.Biếtbaongườithíchônglàmvuamàkhôngđược. Ông có vẻ như một hoàng đế. Ông là chú của vua và chỉhuyđoànquânthứba.Cònchúngtôiởđoànquânthứhai.TrongđoànquânthứbacóvàikhẩutrọngpháoAnh.LúcởMilantôiđãđượcgặphaitaysúngtrongđoànquânthứba.Họrấtdễthươngvàchúngtôiđãcùngnhauchungsốngmộtbuổitốiđầythúvị.Họcaolớn,ethẹnbốirốivàbiếtnhậnđịnhthờicuộc.Tôiaoướcđượcsốngtrongđoànquâncủahọ.Nếuđượcnhưthếthìchuyệnđãgiảndịđinhiều,vàcóthểlàtôiđãbịgiếtrồicũngnên.Khôngphải vì việc tải thương này, dù rằng ngay cả nghề tải thươngcũng nguy hiểm. Đôi khi những người lái xe cứu thương Anhcũngbịgiết.Nhưngtôiyênchímìnhsẽkhôngbịchếttrongcuộcchiến tranh này, vì cuộc chiến tranh này đối với tôi không cónghĩalýgìcả.Vớitôinókhôngnguyhiểmgìhơntrênmànảnh.Tuy thế tôi vẫn cầu mong Thượng Đế cho nó sớm chấm dứt.Cũngcóthểlànósẽchấmdứttrongmùahènày.Cũngcóthểlàbọn Áo thua trận. Bọn chúng đã từng thua nhiều trận trước.Cuộc chiến tranh này có nghĩa lý gì? Ai cũng bảo là dân Phápđang ở trong tình trạng kiệt quệ. Rinaldi bảo là dân Pháp đangnổiloạnvànhiềuđoànquânđangdiễuhànhởParis.Tôihỏihắnđãxảyranhữnggìthìhắntrảlời“Ồngườitathíđoànquânngănchặn dân chúng lai.” Thời bình tôi muốn đi thắm nước Áo. Tôimuốn đến vùng Rừng Đen. Tôi muốn đến dãy núi Hartz. TuynhiênnúiHartzởđâutôikhôngbiết.Ngườitađangđánhnhauở
núi Carpathes. Tôi không muốn đến đó một tí nào. Dù sao nhưthế cũng không khó chịu lắm. Tôi có thể đi Tây Ban Nha nếukhông có chiến tranh. Vào giờ này mặt trời đang từ từ lặn vàkhông khí mát mẻ. Sau bữa ăn tối tôi sẽ đến thăm CatherineBarkley.Ướcgì bâygiờ nàngcóở đâyvới tôi.Ướcgì tôiở Milancùngnàng.TôirấtthíchngồiănởCovarồixuốngViaManizonivàobuổitốinóngnôi,điquaconkênhrồiquaytrởvềkháchsạnvớiCatherineBarkley.Cóthểnàngsẽnhậnlời.Cóthểnàngxemtôinhưngườitìnhcũcủanàngđãmất.Chúngtôisẽđivàocửachính.Ngườibồikháchsạnsẽgiởmũchào,tôisẽdừnglạiởbàngiấyđểhỏichìakhóavànàngđứngchờtôibênthangmáyđểhaichúngtôicùngbướcvàovàchiếcthangmáysẽtừtừvàkêuláchcáchkhiđếnmỗitầng.Ngườibồisẽmởcửađứngchờngoàiđó,vànàngsẽnhẹnhàngbướcratheosaulàtôi.Chúngtôisẽđidọctheohànhlang.Tôisẽchochìakhóavàoổkhóavàmởcửara,đivàogọidâynóibảohọmangđếnmộtchairượuCapriBiancađểtrongmộtcáixôbạcđựngđầynướcđá.Bạncóthểnghetiếngđávachạmvàochiếcxôdàitheohànhlang.Ngườibồiđếngõcửavà tôi sẽ bảo cứ để ngoài ấy vì chúng tôi không mặc quần áongoàibởitrờiquánóng.Cửasổmởrộng,nhữngconchiménbaylượn lượn trên mái nhà. Sau đó khi đêm xuống, đi ra cửa sổ,chúngtôisẽnhìnthấynhữngcondơinhỏxíuđangsănmồitrênmáinhàsansátcácngọncây.XongchúngtôisẽuốngrượuCapritrongphòngcửakhóalại,vìchỉmặcmộtlượtáomỏngsuốtđêmdotrờinóng.VàcảhaichúngtôisẽyêunhauđắmđuốisuốtđêmnồngnựctạiMilan.Nhữngviệcđósẽphảixảyranhưthế.TôiănvộivàngđểđếnthămCatherineBarkleyngay.
Trongbữaănhọnóiquánhiều.Tôiuốngrượuvìnếutốinaykhônguốngvớihọmộttí,họsẽkhôngcòncoithânmậtnhưanhem nữa. Tôi nói chuyện với cha tuyên úy về đức giám mụcIreland,mộtngườicaocảmàtôiđãcốlàmngơtrướcnhữnglờiđàmtiêuvềông.Rấtcóthểlàvôlễkhimìnhchẳnghềbiếtgìvềnhữngbấtcôngmàngườitađãgiảithíchtỉmỉnguyênnhânchomình nghe những nguyên nhân mà cuối cùng mình thấy có vẻsai lầm. Ông có một cái tên hay, tên đọc lên nghe như đảoIreland. Nhưng không, không phải chỉ có thế thôi. Có nhiềuchuyện hay hơn thế nữa. Họ rót thêm rượu cho tôi. Uống được
mấyly,tôikhôngcònmuốnuốngthêmnữavànhớralàsắpsửaphảiđi.
Rồitôinói:-Thôitôiphảiđiđây.-Đúngđấy.Cậuấyphảiđivìcóhẹn.Tôibiếtcả-Rinaldibảo.-Tôiphảiđiđây.Trênbàn,nhữngngọnbạchlạpthắpsángchoang.Tấtcảcác
sĩquanđềucóvẻhânhoan.Tôibảo:-Thôichàocácông.Rinaldi đi ra ngoài với tôi. Chúng tôi đứng trên thảm cỏ và
cậutanói:-Anhkhôngnênđếnđóvớibộmặtsaysưanhưvậy.-Tôikhôngsayđâu,Rinaldi.Thậtmà.-Cậunênnhaimộtvàihộtcàphê.-Lạnhỉ?-Anhsẽlấycho“embé”vàihộtnhé?Hãydạoquanhđâychờ
anh.Cậutatrởlại,tayđầyhộtcàphêrang.-Nhaiđinhéembé,cầuxinChúabanphướclànhchoem.-ThánhBacchuschứ-Tôibảo.-Đểanhđixuốngphốvớiem.-Tôicósaođâu?Chúng tôi đi qua thành phố. Tôi vừa đi vừa nhai hột cà phê.
TớicổngcóđườngchạydàiđếnbiệtthựbệnhviệnAnh,Rinalditừgiãtôi.
-Chàoanh-Tôiđáp-Saoanhkhôngvào?Cậutalắcđầutrảlời.-Không,tôithíchnhữngthúvuigiảndịhơn.-Cámơnanhđãchotôihộtcàphê.-Cógìđâu,embé.Chảcógìcả.Tôi bước theo lối đi. Hai bên đường những cây trắc bá vươn
cao thẳng tắp và thanh thoát. Ngó lại phía sau, Rinaldi đứngnhìntheo,tôibènvẫytaychàocậuta.
TôingồiởphòngtiếpkháchtrongbiệtthựđểchờCatherineBarkley. Có tiếng chân ai đi trong hành lang. Tôi vội đứng lên,nhưng không phải, không phải Catherine Barkley mà là côFerguson.
-A,anhmạnhgiỏi?Catherinenhờtôixuốngnóivớianhrằngnàngrấtlấylàmtiếckhôngtiếpđónanhtốinayđược.
-Thậtkhôngmay,tôimongrằngnàngkhôngbịốmchứ?-Nàngkhôngđượckhoẻ.-Xincôvuilòngnóilạilàtôirấtlấylàmbuồn.-Vâng,tôisẽnóilại.-Theocô,tôicónêntìmgặpnàngngàymaikhông?-Nênlắmchứ.-Cámơncônhiềulắm,chàocô.Tôi đi ra cửa, lòng bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng cô đơn.
Tôiđãxemquánhẹviệcđếnthămnàng.Tôicũngcóhơisaykhinãyvàquênbẵngviệcđếnthăm,nhưnggiờđâykhikhônggặpđượcnàng,lòngtôisaothấycôđơntrơtrọi.
CChương8
hiềuhômđóchúngtôiđượctinsẽcómộtcuộctấncôngở thượng nguồn con sông, và chúng tôi phải đem bốnchiếcxeđến.Khôngaibiếtgìvềcuộctấncôngđómặcdù ai nấy đều nói một cách chắc chắn với vẻ hiểu biết
sâurộngvềchiếnthuật.TôingồitrongchiếcxethứnhấtvàkhichạyquabệnhviệnAnh,tôibảoláixedừnglại.Mấychiếckiađỗsauchúngtôi.TôixuốngxevàbảonhữngngườiláixecứtiếptụcchạyvàđợiởngãtưCormonsnếuchúngtôikhôngtheokịp.Tôitheolốivào,đếnphòngkháchvàhỏithămcôBarkley.
-Côấybậnviệc.-Liệutôicóthểgặpcôấytrongmộtphútđượckhông?Họchongườigiúpviệcđibáovànàngtới.- Anh đến hỏi thăm xem em đã mạnh chưa. Họ đã cho anh
haylàemđangbận,thếlà...anhxinphépđượcgặpmặtem.-Emmạnhhẳnrồi-Nàngđáp-Cólẽhômquatrờinóngquá
chonênemkhóchịumàthôi.-Anhphảiđingay.-Emsẽtiễnanhrađếncửa.Khiratớingoài,tôihỏi:-Emthậtmạnhrồichứ?-Vâng,anhyêu.Tốinayanhcóđếnkhông?- Không được, anh phải đi ngay vì phải có mặt ngắn ngày ở
Plaza.-Cómặtngắnngàyà?-Anhnghĩkhôngnghiêmtrọnggì.-Baogiờanhvề?-Ngàymai.Nàngđưataytháovậtgìởcổrarồiđưatôi.-ĐâylàtượngảnhthánhAnthony-Nàngbảo-Anhhãygiữ
lấyvàđêmmaiđếnthămem.-EmkhôngphảitínđồThiênChúagiáochứ?-Không,nhưnghọnóitượngảnhthánhAnthonysẽmanglại
sựbìnhyên.-Anhsẽvìemmàgiữvậtđó.Giãtừem.
-Không-Nàngbảo-Đừngnóitiếnggiãtừ.-Được.-Hãycẩnthậnvàngoananhnhé.Không,anhkhôngthểhôn
emởđâyđượcđâu.Không,đừnganh.-Thếcũngđược.Tôi nhìn lại và thấy nàng đứng trên bục cửa. Nàng giơ tay
vẫy.Tôihôntayrồiđưavềphíanàng.Nànglạivẫytay,tôiđixadần. Tượng thánh Anthony đựng trong một cái hộp bằng kimkhí.Tôimởnắphộp,trúttượngthánhratay.
Ngườiláixehỏi:-ThánhAnthonyphảikhông?-Vâng.-Tôicũngcó.Tay phải anh rời tay lái cởi khuy áo choàng và kéo tượng
thánhAnthonyradướilớpáosơmi.-Thấykhông?Tôi bỏ tượng thánh Anthony của tôi vào hộp, cả sợi dây
chuyềnvàngmỏng,rồinhétvàotúiáongực.-Ôngkhôngđeovàongườisao?-Không.- Tốt hơn hết nên đeo vào người vì tượng Anthony cốt là để
đeo.-Đượcrồi,đeothìđeo.Tôivừanóivừamởmócsợidâychuyềnvàngrađeovàocổrồi
càimóclại.Hìnhtượngảnhnằmbênngoàibộbinhphụccủatôi.Tôimởcổáochoàngra,mởkhuyáosơmirachotượngảnhvàotrong đó. Tôi cảm thấy tượng ảnh nằm trong chiếc bao nhỏchạm vào ngực tôi lúc xe chạy. Rồi tôi không nghĩ đến nó nữa.Sau này lúc bị thương, tôi không tìm thấy tượng thánh ấy đâunữa. Có lẽ ai đó đã nhặt tượng thánh Anthony ở một trạm cứuthươngnàorồi.
Chúngtôichoxechạynhanhhếtsứckhivượtcầuvàmộtlátsauchúngtôithấyđámbụicủamấyxetrướcởtrênđường,đầudốc. Con đường quanh co thành thử trông ba chiếc xe rất nhỏ.Bụitừbánhxetunglênvàquấnquyệngiữanhữngtànlá.Chúngtôiđuổikịpxetrướcvượtquamặtrồiquẹosangđườngđilênđồi.Đi xe từng đoàn như vầy không phải là một điều khó chịu nếu
ngồi ở xe đầu. Tôi dựa lưng đưa mắt ngắm nhìn khắp vùng.Chúng tôi đang ở dưới chân đồi gần sát bờ sông. Càng lên đếntrênnhữngdãynúicao,đỉnhhãycònđóngtuyết,hiệnraởphíaBắc.Nhìnrasau,tôithấybachiếcxekiađangleonúi,chiếcsaucáchchiếctrướcbởilớpbụimờ.Chúngtôigặpmộtđoànlừadàichuyên chở đồ đạc nặng trĩu, những người dắt lừa đi hàng dàibêncạnh,đầuđộimũđỏ.Họlànhữngngườilínhgác.
Đoàn lừa đi ngang qua con đường trống trơn. Chúng tôi choxe leo qua những ngọn đồi và sau khi vượt qua đèo, chúng tôixuống một thung lũng. Hai bên đường đều có trồng cây. Quahàng cây bên phải tôi nhìn thấy con sông nước trong vắt nướcchảymauvàcạn.Nướcsôngrútxuống,ngườitatrôngthấylớpcátvàsỏisạnvớimộtđườngnướchẹp.Đôikhinướcdànratrênsỏithànhmộtlớplónglánh.Sátbờsôngcónhiềuvũngnướcsâu,nướctrongxanhnhưbầutrời.Nhiềuđườngđất,băngquasôngtheonhữngchiếccầuđãcongvàchúngtôichạyquanhiềutrạiấpxâybằngđá.XuốngphíaNam,vôsốcâyđàotrỗilên,giápbờtường,nhưnhữnggiáđènvàxaxacónhữngbứctườngthấptrêncánh đồng. Con đường xuôi theo thung lũng một đoạn dài rồiquặtlênđồi.Nódựngđứngrồiquanhcoquanhữngrừngdẻvàcuối cùng trên cao trở lại bằng phẳng. Tôi nhìn xuống qua khurừngdẻthấyphíadướixakiaconsônglấplánhnắngngăncáchhaibênchiếntrận.Chúngtôiđitheoconđườngquânsựmới,gồghề đỉnh đồi và thấy hai rặng núi ở phía Bắc. Núi màu xanhthẫm và đỉnh núi trắng toát rực ánh mặt trời. Theo con đườngchạy lên đỉnh đồi, tôi thấy một rặng núi thứ ba phủ tuyết caohơn.Nótrắngxóanhưvôivànứtnẻvớinhữngmặtphẳngkỳlạvàsaudãynúinàycónhữngrặngnúixatíttắptrôngrấthuyềnảo.NhữngngọnnúiđóthuộcbọnÁo.Chúngtôichẳngcóngọnnàogiốngnhưthếcả.Ởphíatrướcconđườngđèorẽsangphảivànhìnxuốngcóthểthấynólaoxuốngquacáchàngcây.Trênconđường này người ta thấy có những đoàn quân, những chiếc xehơi cùng những đoàn lừa và những khẩu súng. Khi xuống đèochúngtôiluônluôngiữchoxechạysátvàomộtbên,tôicóthểnhìnthấyconsôngxatít,dướikia,nhữnghàngtàvẹtđườngxelửachạydàitheosông,chiếccầucũkỹcủađườngsắtvàxahơn,dướichânđồi,bênkiasônglànhữngngôinhàđổnátcủathành
phốbénhỏmàchúngtôiphảichiếmgiữ.Khi chúng tôi cho xe chạy xuống và rẽ sang con đường lớn
chạydọctheobờsôngthìtrờiđãgầntối.
CChương9
on đường này đông nghẹt và cả hai bên lề đường cónhiều đệm và tấm che làm bằng bẹ ngô. Tất cả phủchiếu nên trông giống như cửa vào của một gánh xiếchoặcmộtbảnlàng.Xechạychậmtronghầmrơmđórồi
chuiramộtvùngtrốngtrảitrướcđâylàgaxelửa.Conđườngởđây nằm dưới bờ sông, suốt dọc theo lề dưới này bộ binh trútrongnhữnghốđàovàobờdốc.Mặttrờiđãlặn,ngướcmắtnhìnlên giải đất tôi thấy những quả khí cầu quan sát màu đen củabọnÁotrênnhữngngọnđồithuộcphíabênkia,trongánhchiềutà.Chúngtôiđậuxebênsângạch.Nhữngbếplòvàhốsâuđượcbiến thành trạm cứu thương.Ở đó tôi có biết ba bác sĩ. Tôi nóichuyệnvớithiếutávàđượclệnhchohaylàkhibắtđầutấncôngthìchúngtôisẽchocácthươngbinhlênxevàchởhọvềtheoconđườngcóngụytrangkhinãylênđỉnhđèotheoconđườngchính.Ởtrênđócómộttrạmvàcónhiềuxekhácsẽlochuyênchởhọ.Thiếu tá hy vọng rằng con đường sẽ không bị nghẽn tắc. Đó làmộtcuộchànhquântheođộcđạo.Conđườngđượcngụytrangvì nó nằm ngay dưới hoả lực của bọn Áo, ở bên kia sông. Ở sângạch này, dải đất bờ sông che cho chúng tôi khỏi súng trường,súngliênthanhbắnsang.Mộtchiếccầugãynátbắcngangquasông.Họsắpbắcngangmộtchiếccầukháckhibắtđầudộibomvà có vài đội quân phải lội ngang chỗ nước cạn phía trên khúcquanhsông.Thiếutávócngườinhỏ,riavểnhlên.TrướckiaôngđãtừngdựtrậnchiếnởLybiavàmanghaivếtthương.Ôngbảorằngnếucôngviệctiếnhànhtốtôngsẽgắnhuychươngchotôi.Tôitrảlờirằngtôimongđợimọiviệcsẽđượctốtvàôngquátửtế. Tôi cũng hỏi xem có cái hầm nào lớn để những người lái xechúngtôicóthểnghỉlại.Thiếutágọimộtngườilínhđểdẫntôiđitheo.Tôitheoanhtađếnmộthầmrấttốt.Nhữngngườiláixetỏýhàilòngvàtôiđểhọởlạiđấy.Thiếutámờitôidùngrượuvớiông và hai sĩ quan khác. Chúng tôi uống rhum và chuyện tròthân mật. Bên ngoài trời đã tối. Tôi hỏi mấy giờ sẽ tấn công thìđược biết lúc nào trời tối hẳn sẽ bắt đầu. Tôi trở về chỗ nhữngngườiláixekhinãy.Họđangngồinóichuyệntronghầm,vàkhi
tôi bước vào thì họ ngừng lại. Tôi trao cho mỗi người một góithuốcláMacedonias,nhữngđiếuthuốcquấnkhôngchặttaylàmthuốcrơirakhiếntrướckhihútphảivấnhaiđầulại.AnhláixeManera bật lửa châm điếu của anh rồi chuyền khắp cho nhữngngười chung quanh. Chiếc bật lửa có hình dạng như cái lò sưởiđiệnhiệuFiat.Tôikểlạichohọnghenhữnggìtôiđãngheđượckhinãy.
Passinihỏi:- Tại sao không thấy trạm cứu thương lúc chúng ta trở
xuống?-Trạmởngayphíasauchỗrẽ.-Conđườngnàyrồisẽhưmất-Maneranói.-Địchsẽnãtrọngpháopháhuỷconđườngđócủachúngta.-Cóthểlắm.- Có gì ăn không, hở Trung uý? Khi bắt đầu cuộc tấn công
chúngtachẳngđượcănđâunhé.-Được,đểtôiđitìmcógìănđượckhông-Tôitrảlời.-Cóthểđidạoquanhhayphảiởlạiđâyạ?-Nênởlạiđâythìhơn.Tôitrởlạichỗhầmthiếutá.Ôngbảonhàbếpđangsửasoạn
bữaănvàcácngườiláixecóthểđếnđólãnhphầnăncủamình.Ông sẽ cho mượn ga men nếu họ không có. Tôi đáp là chắc cómangtheo.Tôitrởvềbảonhữngngườiláixelàsẽđếnbáohọkhisúp tới. Manera nói anh hy vọng thức ăn sẽ đến trước khi cuộcoanh tạc bắt đầu. Rồi họ im lặng cho đến khi tôi bước ra ngoài.Họtoànlànhữngngườithợmáyvàđềuoánghétchiếntranh.
Tôibướcrangoàivàđếnbênchiếcxeđểxemxétmọiviệcrồitrở lại ngồi trong hầm với bốn người lái xe. Chúng tôi ngồi bệtxuốngđất,lưngdựavàotườnghútthuốc.Bênngoàitrờiđãgầntối hẳn. Đất trong hầm ấm và khô. Tôi dựa vai vào tường choãingườirachothoảimái...
...Bên ngoài những ngọn đèn pha quét các vệt sáng dài trênnúi. Ở mặt trận này có nhiều chiếc đèn pha to lớn gắn trênnhữngchiếcxeôtô.Cóđêmngườitagặpchúngtrênđườngsátmặt trận. Chiếc xe dừng lại cách đường một chút, một viên sĩquan rọi đèn pha vào giữa đoàn người. Chúng tôi băng qua sângạchrồidừnglạiởtrạmcứuthươngchính.Phíatrêncửaravào
cómộtmáihiênnhonhỏkếtbằnglácâyxanh,vàtrongđêmtốitừngcơngiókhuyathổixàoxạctrênđámlákhôcháynắng.Bêntrongcóánhđèn.Viênthiếutáđangngồitrênmộtcáithùnggọiđiệnthoại.Mộtđạiúyquânybảolàcuộctấncôngsẽbắtđầusớmhơnmộttiếngđồnghồ.Ôngtađưamờitôimộtlycônhắc.Trênnhữngtấmvánthùngdùnglàmbàn,cácdụngcụ,chậuvàchaiđậynútlấplánhsángngờidướiánhđèn.Gordimiđứngngaysautôi.Thiếutáđứnglênbảo:
- Cuộc tấn công bắt đầu. Người ta lùi theo giờ ban định lúcđầu.
Tôinhìnrangoài.TrờitốiđenvànhữngánhđènphacủabonÁo đang quét trên rặng núi đằng sau chúng tôi. Tất cả vẫn cònchìm đắm trong yên lặng, phút chốc những khẩu súng ở khắpnơinhảđạn.
-Tấncông-Thiếutánói.-Thưathiếutá,cònvụănuốngthìsao?-Tôihỏinhưngông
takhôngnghe,tôibènlậplạimộtlầnnữa.-Chưathấymanglên.Một quả trọng pháo bay tới và nổ ngoài sân gạch. Một quả
khác nổ tiếp theo và trong tiếng nổ đó người ta nghe cả tiếnggạchngói,đấtcátđổràorào.
-Cógìănđấy?-Cònchútítmì-Thiếutánói.-Tôisẽdùngnhữnggìthiếutacho.Thiếu tá ra lệnh cho một người lính. Hắn quay lưng đi ra
ngoàirồitrởlạivớimộtcáiđĩasắtđựngmìÝnấuchínđểnguội.TôiđưađĩamìchoGordinirồibảo:
-Thiếutácònphomátkhông?Thiếutálầubầugìđóvớingườihầucận.Hắnlạichuixuống
hầmvàtrởravớimộtmẩuphomáttrắng.-Cámơnthiếutánhiềulắm-Tôinói.-Tốthơnhếtlàanhđừngnênđirangoài.Bên ngoài hai người vừa đặt một vật gì đó xuống cạnh cửa.
Mộttronghaingườinhìnvàotrongnhà.-Mangngườiấyvàotrongnày-Thiếutábảo-Cácanhlàmgì
vậy?Cácanhmuốnchúngtôiđirangoàiấymanghắntavàoà?Hai người khiêng cáng xốc nách người bị thương lên rồi
khiênganhtavào.-Cởiáochoàngcủahắnra.Thiếu tá dùng kẹp gắp mấy miếng vải băng. Hai viên đại úy
khi nãy cởi áo choàng ra. Thiếu tá bảo hai người khiêng cáng“Cácanhđirangoàiđi.”
TôibảoGordini:-Nào,tađithôi.- Tốt hơn anh nên chờ cho đến khi ngưng bắn đã - Thiếu tá
quaylạinói.-Họđóiạ-Tôinói.-Tuỳanhvậy.Chúng tôi ra ngoài, chạy băng qua sân gạch. Một quả trọng
pháonổmộttiếngngắncạnhbờsông.Mộtquảnữabấtchợtbayvềphíachúngtôiđếnnỗichỉnghethấytiếngđạnrítthôi.Cảhaichúng tôi nằm sấp xuống vừa thấy chớp sáng, tiếng dội, mùithuốcnổ,tiếngmảnhđạnrítvàtiếnggạchvỡlảtảvàtiếnggạchbểrơiláchtách.Gordiniđứnglênchạyvàohầmtrúẩn.Tôichạytheo sau hắn tay cầm miếng phó mát bám đầy bụi gạch. Tronghầm,baanhláixeđangngồitựalưngvàotườnghútthuốc.
-Nàythứcănđây.Manerahỏi“Nhữngchiếcxecủamìnhthếnào?”-Khôngsaocả.-Trungúycósợkhông?-Kệnó,có-Tôiđáp.Tôilấycondao,mởlưỡira,liếcqualiếclạimấycáirồihớtbớt
lớpbụibámtrênmiếngphomát.GordinitraochotôiđĩamìÝ.-Trungúymởmàntrướcđi.- Không - Tôi bảo - Để chậu xuống đất, chúng ta cùng ăn
chungvớinhauvậy.-Nhưngkhôngcónĩa.-Thậtchóchết-TôinóibằngtiếngAnh.Tôicắtphómátratừngmiếngrồiđểlêntrênmì.-Ngồixuốngănđi-Tôibảo.Họngồixuốngrồichờtôi.Tôibốcmìlên,nhiềusợilạirơitrở
xuống.-Trungúyhãygiơlêncao.Tôiđưataythẳnglênchonhữngsợimìrờira.Tôihạchúng
xuống gần mồm mút, dùng răng cắn và nhai. Xong tôi lại cắnmộtmiếngphomátvàuốngmộtngụmrượu.Rượucómùirỉsắt.TôichuyềnbiđôngchoPassini.
-Bẩnquá-Anhnói-Ngườitađểtrongbiđôngquálâu.Tôicótrongxe.
Cảbọncắmcúiăn,cằmsátxuốngchậumì,mặtngửara,mútnhữngcọngmì.Tôiănmộtmiếngnữavớiphomátvàhớpmộthớp rượu. Bên ngoài có vật gì rơi xuống làm rung chuyển mặtđất.
-Súng420ly-Gavuzzinói.-Khôngcósúng420lynàotrênnúicả-Tôiđáp.-ChúngcónhữngkhẩuSkodatolớn.Tôithấycảnòngsúng
nữacơ.-305ly.Chúngtôitiếptụcăn.Ngườitanghemộttiếngvút,giốngnhư
tiếngđầumáyxelửachạy,vàtiếptheolàmộttiếngnổlongtrờilàmrungchuyểncảmặtđất.Passinibảo:
-Hầmtrúẩnnàykhôngsâulắm.-Trướckianólàcáihầmlớnđểchứabíchkíchpháo.-Đúngthếđấy,thưatrungúy.Tôi ăn nốt miếng pho mát còn lại và uống vội một ngụm
rượu. Qua những tiếng ồn ào, tôi nghe tiếng khạc đạn và mộttiếng xi...ịt - rồi một lằn chớp lóe lên giống như cửa lò cao bấtthìnhlìnhmởra,liềntheođólàmộttiếngnổầmchớpsánglên,lúcđầutrắnglóarồiđỏrựckèmtheomộtluồngkhílạnh.Tôicốthởnhưnghơithởbịtắcnghẹnlạivàcảmthấybịngấtđirồibịgiócuốn,cuốnđirấtxarangoài.Tôikhôngcòntựchủđượcnữavà có cảm tưởng rằng mình đã chết, và biết rằng mình đã lầmkhinghĩlàmìnhđãchếtmàkhôngthấynhưthế.Rồitôicócảmgiác nổi trôi và đáng lẽ tiếp tục bay thì lại thấy rơi xuống. Tôithở, tôi tỉnh lại. Mặt đất tung lên và trước mặt tôi một cây sàbằng gỗ bị băm nát. Trong lúc đầu óc bối rối, tôi bỗng nghe cótiếngngườikêuhayđúnghơnlàtiếnglahét.Tôicốđộngđậymàkhông sao cử động được. Tôi nghe thấy tiếng súng máy, súngtrườngbắnầmầmbờbênkiavàsuốtdọcconsông.Mộttiếngnổlớnbắnngườilên.Tôithấymộtquảtrọngpháonổsángrựcnhưbaylêntoảra,trôitrongbầutrời.Hoảtiễnlaolên,tôinghethấy
tiếngbomđạncùngmộtlúc.Tiếpđótôinghesátbêntôicótiếngkêu“Trờiơi!Mẹ!Mẹơi!”Tôibèntrườntới,vặnmìnhvàcuốicùngduỗiđượcchânra,rồitôiquayđượcngườivàsờvàongườiấy.ĐóchínhlàPassini.Khitôichạmvàongườianhthìanhhétlên.Đôichânanhởvềphíatôivàgiữacảnhtranhsángtranhtối,tôithấycảđôichânanhđềubịtrúngđạnnátđếntậnđầugối.Mộtchânthìđãmấthẳn,cònchânkiathìdínhlạidogânvàmộtphầncủaốngquầndài;khúcchâncònlạicorútvàrunglênbầnbậttựahồnhưnókhôngcònliềnvớinhaunữa.Passinicắnvàotayrồirênrỉ“Trờiơi!Mẹơi!Mẹơi!ĐứcMẹhãycứuvớtchúngcon!Hãycứuvớtchúngcon!ÔiGiêsu!Hãybắnconđi!ÔiChúahãygiếtconđi!ÔiMẹơi!Mẹơi!ÔiĐứcMẹMariađồngtrinh!Hãybắnconđi!Hãyngừnglạiđi!Ngừngđi!Ngừngđi!ÔiGiêsu!ÔiMaria!Đủrồi!Đauquá!Ôi!”Rồianhtứctưởinghẹnngào“Mẹơi!Mẹơi!”Rồianhtaimbặt,cắnchặtvàotaymình.Khúcchâncònlạicorútlên.
“Chúaơi!Chúaơi!”Tôikhumtaykêulên.TôitìmcáchlạigầnPassini hy vọng có thể đặt băng cho cầm máu vào chân anhnhưngngườitôivẫnkhôngcửđộngđược.Tôilạicốmộtlầnnữa,đôichântôicửđộngđượcmộttí,tôicóthểlấyđàvàcốtrườntớibằngcánhtayvàkhuỷutay.LúcnàyPassinikhôngcòncửđộngnữa.Tôingồixuốngcạnhanhta,mởáongoàiravàcốxémộtvạtáo sơ mi của tôi, không đứt, tôi ghé răng cắn vào chéo áo để xéchodễ.LiềnlúcđótôinhớđếnđôixàcạpcủaPassini.TôimangbíttấtbằnglenvàbâygiờPassinichỉcònlạimộtchân.Tôitháochiếcxàcạpchâncònlại,vàtrongkhitháo,tôithấykhôngcầnphảibuộcvảicầmmáulạinữavìPassiniđãchếthẳnrồi.Tôitinchắclàanhđãchết.Bâygiờphảitìmchorabangườikia.Tôingồithẳnglên.Khingồidậyđược,tôicảmthấycómộtcáigìchuyểnđộngtrongđầuvàđậpvàosaumắt.tựahồnhưởđôitròngmắtcon búp bê. Tôi cảm thấy dưới chân ẩm ướt, bên trong đôi giầycũng thế. Biết rằng mình đã bị thương, tôi cúi xuống và cố đặttaylênđầugối.Đầugốitôikhôngcóởđó.Taytôikhôngthấygìvà đầu gối ở dưới ống quyển. Tôi chùi tay vào áo sơ m. Một tiasángchậpchờntừtừchiếuxuốngphíatôi.Tôinhìnxuốngchânvàvôcùngkinhsợ.Tôikêulên“Chúaơi!Hãymangconrakhỏichốn này!” Tuy nhiên tôi biết còn ba người nữa. Tất cả có bốnngườiláixe.Passiniđãchết,giờcònba.Mộtngườilấytaytôivà
mộtngườikhácgiởchântôilên.-Cònbangườikhác-Tôibảo-Chếtmấtmộtngườirồi!- Manera đây, thưa trung úy. Chúng tôi đi kiếm một chiếc
băng ca nhưng không có. Trung úy thấy trong người như thếnào?
-GordinivàGavuzziđâurồi?- Gordini đang được băng bó ở trạm, Gavuzzi đang giữ chân
trung úy. Trung úy hãy ôm cổ tôi, trung úy bị thương có nặnglắmkhông?
-Ởchân.CònGordini?-Khôngsaocả.Đólàmộtquảđạnlớn.-Passinichếtrồi.-Vâng,anhấychếtrồi.Mộtquảtrọngpháorơigầnđó.Cảhaiđềunằmxuốngvàlàm
ngãcảtôi.-XinlỗiTrungúy-Maneranói-Bâygiờtrungúyhãyômcổ
tôiđểđừngrớtxuốngđất.-Rồicácanhlạilàmngãtôinữa...-Tạivìchúngtôisợquá.-Cácanhkhôngbịthươngà?-Cảhaiđứa,đứanàocũngbịchútít.-LiệuGordiniláixecónổikhông?-Chưabiếtđược.Trướckhitớitrạmcứuthươnghọlạiđánhrơitôixuốngđất
mộtlầnnữa.-Cácanhlàđồchóchết-Tôibảo.-Xinlỗitrungúy-Maneranói-Chúngtôisẽkhôngđánhrơi
trungúynữađâu.Ở trạm cứu thương, phần lớn chúng tôi nằm la liệt dưới đất
trong bóng đêm. Họ mang những người bị thương vào rồi lạimangnhữngngườinàyra.Khingườitamởtấmmànđểhọmangcác thương binh vào, tôi có thể thấy ánh sáng từ trạm cứuthương hắt ra. Những người chết được đặt nằm riêng một bên.Cácbácsĩđanglàmviệc,tayáoxắnlêntậnvai,vàngườivấyđầymáuđỏnhưnhữngtayđồtể.Ởđâykhôngđủcáng.Cóvàingườibịthươnglahétomxòmnhưngđasốđềuimlặng.Gióthổixàoxạc qua cành lá trước cửa trạm cứu thương và đêm đã bắt đầu
lạnh. Người ta khiêng thương binh tới liền liền. Họ đặt băng caxuống,khiêngngườibịthươngrarồilạiđingay.KhitôivừatớitrạmcứuthươngthìManeragọimộtviênđộiytếđểhắnbăngbócho hai chân tôi. Người này nói là đất bám vào vết thương nênmáuraít.Họsẽbăngbóchotôingay.Anhtatrởvàotrongtrạmcứuthương.LúcnãyquânAnhcóđếnvớibachiếcxeHồngthậptựvàmỗixecóhaingườibịthương.Gordiniđangngồicạnhbứctườnggạch.ManeravàGavuzziđikhiêngthươngbinhvàđãtrởlại trạm. Manera nói là Gordini không thể lái xe được nữa. VaiGordini gãy nát và đầu hắn bị thương. Lúc đầu anh không cảmthấy đau đớn nhưng giờ đây một bên vai tê cứng. Một ngườitrong số những người lái xe đến gần tôi, có cả Gordini đi cùng.Gordinitrôngtáinhợtvàyếu.Ngườiláixenghiêngmìnhxuốnghỏitôi:
-Trungúybịthươngcónặnglắmkhông?Anhtangườicaolớnvàmangkínhgọngthép.-Ởchân.-Tôitinlàsẽkhôngnặnglắm.Trungúycómuốnhútthuốc
không?-Cámơn.-Tôinghehọbảolàtrungúymấthaingườiláixe.-Vâng,mộtbịchếtvàngườikiavừadẫnanhvàođây.- Thật rủi quá. Trung úy có muốn chúng tôi phụ trách mấy
chiếcxenàykhông?-Đóchínhlàđiềutôimuốnđềnghị.- Chúng tôi sẽ trông nom xe cẩn thận và đưa về biệt thự.
Trungúyởsố206phảikhông?-Vâng.-Nớiấyrấtxinhvànênthơ.Trướcđâytôicóthấytrungúyở
đấy.TôinghehọnóitrungúylàngườiMỹ?-Vâng.-CòntôilàngườiAnh.-Cóđúngkhông?-Vâng,tôilàngườiAnh.TrungúychorằngtôilàngườiÝà?
ThậtratrongđơnvịchúngtôicũngcómấyngườiÝ.-Nếuđượcanhgiữxehộchothìtốtlắm-Tôibảo.-Chúngtôisẽtrôngnomxecẩnthận-Anhtađứnglênvànói
- Tôi lấy làm ái ngại cho vết thương của anh - Anh ta vỗ vaiGordini.
Gordini nhăn nhó mỉm cười. Người Anh bật ra một tràngtiếngAnhthaothaobấttuyệt:
- Bây giờ mọi việc đã xong, tôi đã gặp trung úy của anh. Haichiếcxeấyđểchúngtôilocho.Cácanhđừnglolắnggìcả.
Anhtanóithêm.-Tôisẽgiúpđỡmanganhrakhỏichỗnày.Tôisẽtìmgặpcác
nhânviênytế.Chúngtôisẽmanganhtheochúngtôi.Anhtatiếnvềphíatrạmcứuthương,cẩnthậnbướcgiữađám
thươngbinh.Tôithấytấmmànvénlên,ánhsángùaravàanhtabướcvào.
-AnhtasẽsănsócTrungúy-Gordinibảo.-Franco,anhthấytrongngườinhưthếnào?-Khôngsaocả.Gordini ngồi xuống cạnh tôi. Một lát sau tấm màn che của
trạmcứuthươngmởra.HaingườitảithươngđitheongườiAnhcaolớnkhinãy.Anhdẫnhọlạiphíatôi.
-ĐâylàviêntrungúyngườiMỹ-AnhnóibằngtiếngÝ.- Tốt hơn để tôi đợi một tí. Có nhiều người bị thương nặng
hơntôi.Tôikhôngsaocả.-Này,này,đừngcólàmravẻanhhùngđấynhé-rồianhta
nóitiếpbằngtiếngÝ-Nângchântrungúycẩnthận.Chânđaulắmđấy.ĐólàcontraichínhcủatổngthốngWilsonđấy.
Họkhiêngtôilênđưavàotrạm.Ngườitađangbăngbóởbàn.Viênthiếutánhoconnhìntôigiậndữ.Ôngtanhậnratôi.ÔngcầmcáikẹpvẫyquavẫylạivàhỏibằngtiếngPháp:
-Mạnhgiỏihả?-Mạnhgiỏi-TôiđáplạibằngtiếngPháp.-Tôiđưaôngấyvàođấy-NgườiAnhcaolớnnóibằngtiếngÝ
-ContraicưngbậcnhấtcủađạisứMỹđấy.Anhtaởlạiđâychođếnkhinàoôngsẵnsàngchophépanhtađi.Rồitôisẽđưaanhtavềngaytrongchuyếnxeđầutiên.
Anhtacúixuốngnóivớitôi:-TôisẽtìmviênphụtácủahọđểlogiấytờchoTrungúyvà
mọiviệcsẽđượcnhanhchónghơn.Anh khom người để bước ra khỏi cửa và đi ra ngoài. Viên
thiếu tá đang tháo kẹp ra và bỏ vào chậu. Tôi đưa mắt theo dõitấtcảcửchỉcủaông.Bâygiờôngđangbăngbó.Nhữngngườitảithươngkhiêngthươngbinhrakhỏibànbăngbó.
- Để tôi băng bó cho viên trung úy - Một viên đại úy quân ynói.Họkhiêngtôilênbànbăngbócứngvàtrơn.Nhiềumùinồngnặcxônglên,mùithuốclẫnmùimáu.Họlộtquầntôiravàviênđại úy bắt đầu đọc cho người phụ tá ghi chép trong khi ông taxemxét“Cóvôsốvếtthươngnôngbêntráivàbênphảibắpđùi,nhiều vết thương sâu ở đầu gối, mặt và chân phải. Da đầu bịrách.” Ông ta sờ vào vết thương và hỏi “Đau không?” “Chúa ơi,đaulắm!”Cóthểvỡsọ.Bịthươngtronglúcthừahànhnhiệmvụ.Như thế khỏi bị đưa ra tòa án quân sự vì tội tự làm mình bịthương.” Ông ta bảo rồi ông ta hỏi tôi “Anh uống tí rượu mạnhnhé?Saoanhbịthươngnhưthế?Lúcđóanhđịnhlàmgìvậy?Tựtử à?” Rồi quay qua người phụ tá “Thêm một mũi phòng uốnván, và đánh dấu thập lên cả đôi chân. Được rồi, cám ơn.” Rồiquaysangbảotôi“Tôilaurửacácvếtthươngrồisẽbăngbólại.Máuanhđôngnhanhchóngcựckỳ.”
-Bịthươngvìcáigì?-Ngườiphụtángẩnglênhỏi.-Anhbịtrúngđạngì?-Viênđạiúyquânyhỏitôi.- Đạn moochiê rơi xuống hầm - Tôi trả lời trong lúc nhắm
nghiềnmắtlại.Viênđạiúychùirửavếtthươnglàmtôiđauđớnvôcùng.Ông
tavừaxévảibăngvừahỏi“Cóchắckhông?”Tôicốnằmimvàcảmthấytimđậpliênhồikhiôngtacắtthịt
chỗvếtthương,tôitrảlời“Chắcvậy.”Đại úy quân y vẫn chú ý vào công việc, nói “Anh bị trúng
mảnhbíchkíchpháocủađịchbắnsang.Đểtôidòvếtthươnglấyra,nếuanhmuốn,nhưngchuyệnđócũngchẳngcầngì,cónhứccũng không hại gì. Chưa đau ngay đâu. Này, mang cho anh ấymột cốc rượu. Cú sốc làm dịu đau, nhưng không sao đâu, anhđừnglo,nếuvếtthươngkhôngbịnhiễmtrùngvàcũngítkhibịlắm.Còntrênđầuanhcảmthấythếnào?”
-Chúaơi,khôngthấygìcả-Tôiđáp.-Nếuthếthìkhôngnênuốngnhiềurượumạnh.Nếuvỡđầu
thì đừng có uống rượu mạnh. Anh cảm thấy trên đầu như thếnào?
Mồhôiướtđẫmcảngười,tôitrảlời:-Chúaơi,đaulắm.-Tôiđoánchắc,đúnglàanhbịvỡsọ.Đểtôibăngđầuanhlại,
nhớ đừng cử động. - Đại úy băng đầu cho tôi, đôi tay cử độnglanh lẹ, băng quấn thẳng và chắc. Ông nói - Xong rồi, tốt lắm,chúcanhmaymắn.NướcPhápmuônnăm!
-AnhtalàngườiMỹ-Mộtviênđạiúynói.-TôicứngỡanhtalàngườiPhápvìnóithạotiếngPháp-Đại
úy quân y nói - Trước đây tôi có biết và cứ ngỡ anh ta là ngườiPháp.Anhtauốngnửalycônhắc.
Họchuyểnthêmthươngbinhnặngvàovàmangthuốcphònguốnvántới.Đạiúyvẫytaychàotôi.Họlạikhiêngtôiđivàkhiraphíangoài,tấmmàncửaquétvàomắttôi.Ởngoài,ngườiphụtácúi xuống gần tôi hỏi “Tên? Chữ lót? Họ? Cấp bậc? Nơi sanhtrưởng?Giaicấp?Đơnvị?”vànhiềuthứnữa.Hắnnói“Tôirấtlấylàm buồn là trung úy bị thương ở đầu như thế, tôi mong trungúy cảm thấy khá hơn. Tôi sẽ gởi trung úy theo xe cứu thươngAnhvềbệnhviện.”
-Khôngsaođâu-Tôiđáp-Cámơnanhnhiềulắm.Cơnđaumàkhinãyviênđạiúycónóiđếnbắtđầuhànhtôi.
Và tôi không quan tâm đến chuyện gì xảy ra nữa. Một lúc sauchiếcxecứuthươngAnhđến,họđặttôivàochiếcbăngca,nânglên ngang tầm xe và đẩy mạnh vào trong. Bên cạnh tôi có mộtchiếcbăngcanữađãcóngườinằmtrênrồi.Tôinhìnthấychiếcmũi vàng bóng ló ra ngoài băng và thở nặng nhọc. Người ta lạichonhữngchiếcbăngcakháclên,đútvàonhữngdâyđaiởphíatrên.NgườiAnhcaolớnkhinãyđiquanhxevànhìnvàotrongnói:
-Tôisẽchoxechạynhẹnhàng,mongrằngôngcảmthấydễchịuhơn.
Tôinghethấytiếngđộngcơnổ.Anhtaleolênchỗngồivàtôinghethấycảtiếngđạpthắng,tiếngnhấngavàxechạy.Tôinằmimđểmặcchonỗiđaunhứcdânglêntheonhịpxe.
Xelaodốcchậmlại,vìđườngđông,cólúcnóngừng,cólúclùivào chỗ ngoặt. Cuối cùng xe chạy hết tốc lực. Bất chợt tôi cảmthấycócáigìnhỏgiọtxuốngngườitôi.Thoạttiêncònchậmvàđều,saurồituônxuốngxốixả.Tôigọingườiláixe.Anhngừng
xelạivànhìnvàotrongxequacáilỗphíasauchỗngồi.-Cáigìthế?-Ngườinằmphíatrêntôibịchảymáu.-Chúngtađangởtrêncao.Tôikhôngthểnàochuyểnbăngca
mộtmìnhđược.Anh cho xe chạy tiếp. Dòng máu vẫn tiếp tục xối xuống.
Trong bóng tối tôi không thể nhìn ra nơi những giọt máu tuônxuốngởvảicủachiếcbăngcaphíatrênđầutôi.Tôicốxêngườiqua một bên để tránh đừng rơi xuống trúng người. Chỗ máuchảyxuốngdướiáosơminóngvàrít.Tôithấylạnhvàchânđaunhức đến nỗi tôi sợ bị ngất. Một lúc sau máu ở phía trên chảychậmđirôisauđólạituônxốixả.Tôinghethấytiếngvảiphíatrên tôi chuyển động khi người nằm trên đó tìm cách nằm chothoảimáihơn.
- Hắn có hề gì không? - Người lái xe Anh hỏi lại phía sau -Chúngtasắpđếnnơirồi.
-Cólẽhắnđãchếtrồi-Tôiđáp.Những giọt máu rơi chậm dần giống như những giọt thạch
nhũrơisaukhimặttrờilặn.Giữađêmtrường,trongxelạnhlẽotrênconđườngdốc.Đếntrạmđầudốc,họkhiêngchiếcbăngcakhinãyrarồiđẩymộtcáikhácvào.
TChương10
ronggianphòngbệnhviệnởchiếntrường,ngườitachotôihaycómộtôngkháchmuốnđếnthămtôivàobuổichiều. Ngày hôm ấy trời nóng và trong phòng có lắmruồi. Người y tá cắt giấy thành từng mảnh dài rồi cột
vàomộtchiếcqueđểlàmchổixuađuổiruồi.Tôinhìnnhữngconruồi trốn trên trần nhà. Khi người y tá ngừng tay xua ruồi vàthiu thiu ngủ thì chúng vội bay xuống. Lúc đầu tôi còn xuachúng đi, sau cùng đành chịu úp hai tay lên mặt mà ngủ. Trờinóngvàkhithứcgiấcchântôiđaunhứckhóchịu.Tôibènđánhthứcngườiytávàanhtađổnướckhoánglênvếtthương.Giườngngủtừđótrởnênẩmvàmát.Nhữngngườitrongbọnchúngtôikhông ngủ được, nói chuyện với nhau trong phòng. Buổi chiềuluôn luôn yên tĩnh. Vào buổi sáng thì ba y tá và một bác sĩ lầnlượtđếnthămthươngbinh.Họđưachúngtôirakhỏigiườngvàmangvàophòngbăngbóđểngườitacóthểlàmgiườngtronglúchọbănglạicácvếtthương.Việcđiđếnphòngcứuthươngkhônglýthúchútnàovàsaunàyngườitacóthểsoạngiườngmàkhôngcầnphảichuyểnbệnhnhân.Ytángừngkhôngđổnướcnữa,tôithấy giường rất mát mẻ và nhờ anh gãi chân hộ cho đỡ ngứa.NgaylúcấymộtbácsĩđưaRinaldivào.Anhđinhanhvàophòngvàcúixuốnggiườnghôntôi.Tôithấyanhmanggăngtay.
-Thếnào,embémạnhchứ?Cậuthấytrongngườirasao?Tớmangcáinàychocậuđây.
Đólàchairượucônhắc.YtákéochoRinaldichiếcghếvàcậutangồixuống.
- Tớ cũng mang đến nhiều tin vui, cậu sẽ được gắn huychương. Họ muốn tặng cậu huy chương bạc, nhưng có lẽ chỉđượchuychươngđồngmàthôi.
-Vìvinhdựgìmớiđượcchứ?-Bởivìcậubịtrọngthương.Hìnhnhưnếucậuchứngtỏđược
đãlàmmộtviệcanhhùngthìcậusẽđượchuychươngbạc.Bằngkhôngthìchỉđượchuychươngđồngthôi.Hãykểlạichotớnghexem chuyện gì đã xảy ra. Cậu có làm một hành động anh hùngnàokhông?
- Không - Tôi đáp - Chính xác mình đang ăn pho mát thì bịthổibắnngườiđi.
-Đừngđùa.Chắcchắncậulàmmộtviệcgìđóanhhùnghoặctrướchoặcsau.Cốnhớkỹlạixem.
-Nhưngkhôngmà.-Lúcđócậucócõngngườinàotrênlưngkhông?Gordinibảo
làcậucõngnhiềungườitrênlưngnhưngthiếutáởtrạmquânychochuyệnđólàhoàntoànvôlý.Ôngấylàngườiphảikýgiấyđềnghịthăngchức.
-Tôichẳnghềcõngaihết.lúcấytôikhôngcửđộngđược.-Chuyệnđóchẳnghềgì-Rinaldibảo.Cậutatháogăngtayranói:-Tôitinlàchúngtôicóthểxinchocậuhuychươngbạc.Cậu
cótừchốibăngbótrướcngườikháckhông?-Khôngchắcchắnlắm.- Không sao. Hãy nhớ là em đã bị thương nặng. Hãy nhớ lại
việckhẩnkhoảndũngcảmluônluônxinratiềntuyến.Hơnnữacuộchànhquânhômnayđãthànhcôngmỹmãn.
-Ồ,đãquasôngđượcrồià?- Rất tuyệt. Bắt được gần một ngàn tù binh. Tin này được
đăngtrongbảntin.Cậuđãxemchưa?-Chưa.-Đểtớmanglại.Cuộchànhquânnàyrấtthànhcông.-Cònmọiviệcrasao?-Tuyệtvời.Chúngtalànhữngngườituyệtvời,tấtcảchúng
tôi đều bình yên. Ai nấy đều hãnh diện vì cậu. Nào, hãy kể chonghexemsựviệcđãxảyralàmsao.Tôitinchắcrằngcậuđượchuychươngbạcmà.Nóichotớnghenhanhlên.Nóichotớnghetấtcả-Anhngừnglạinghĩngợirồinói-Cũngcóthểcậusẽđượcmột chiếc huy chương Anh nữa, ở đây có một người Anh, để tớkiếmhắntavàhỏixemhắncógởigấmgìcậuđượckhông.Hắncóbổnphậnvàkhảnănggiứpđượccậu.Cậucóđaulắmkhông?Uốngtírượunhé?-Ytáđâuchomượncáimởnútchai-Ồ,ướcgìcậuthấytớđãlàmgìđểtốngkhứbathướcruộtnonvàbâygiờtớthấykhỏehơnbaogiờhết.Tinấyphảiđượcchođăngtrongtạpchí The Lancet. Cậu dịch giùm và tớ sẽ gởi cho báo The Lancet.Càngngàytớcàngkhỏehơn.Tộinghiệpchoembécủatôi.Cậu
cảm thấy thế nào? Ủa, cái mở nút chai đâu? Cậu nằm đây canđảm và yên lặng quá khiến tớ quên rằng cậu đang đau đớn... -Anhđậpđôigăngtayvàocạnhgiường.
-Thưatrungúycáimởrượuđây-Ngườiytánói.- Mở rượu ra, mang một cái ly lại đây. Này, cậu uống đi. Tội
nghiệp, đầu cậu thế nào? Mình đã xem qua giấy tờ của cậu rồi.Cậuchẳngbịvỡđầu,vỡsọgìcả.Tênthiếutáởtrạmcấpcứulàmộttênđồtể.Ởtaytớ,tớkhônglàmcậuđauđớngìcả.Tớkhôngbaogiờlàmchoaiđaucả.Tớhọccáchsănsócnhẹnhànghơnvàtốthơn.Mìnhhọcrấttiếnbộ.Hãythalỗivìnóinhiềuquá,embénhé.Nhưngtớrấtđauxótthấycậubịtrọngthươngnhưthế.Đâynày, uống đi. Ngon lắm, rượu này giá tới mười lăm đồng “lia”một chai. Vậy thì nó phải ngon mới được. Hiệu “năm ngôi sao”mà. Rời khỏi đây, tớ sẽ đi gặp tên người Anh tớ đã nói khi nãy.ÔngtasẽxinchocậumộthuychươngAnh.
-Họkhôngchonhưthếđâu.- Cậu khiêm tốn quá, để mình gọi viên sĩ quan liên lạc, hắn
biếtcáchđiềukhiểnbọnAnh.-AnhcógặpcôBarkleykhông?- Mình sẽ đưa nàng đến đây. Mình sẽ đi tìm nàng ngay bây
giờ.-Thôiđừngđi-Tôibảo-KểchuyệnởGoriziachomìnhnghe
đi.Mấycôảthếnào?-Chẳngcóảnàocả.Haituầnnayhọkhôngchịuthayngười
khác. Mình không đến nữa, chán ngấy. Họ không còn là nhữngphụnữnữamàlànhữngchiếnhữucũcủata.
-Anhkhôngđếnđóthậtà?- Tớ chỉ đến xem có gì lạ không. Tớ chỉ ghé qua thôi. Tất cả
đềuhỏithămcậu.Thậtlàchán,họởđấylâuđếnnỗigiờhọtrởthànhbạnthâncủata.
-Cóthểphụnữkhôngthíchramặttrận.Rinalditựtayrótthêmmộtlycônhắcnữa.-Tớkhôngchorằngrượunàycóhại,embéạ.Nào,uốngđi.Tôi uống cô nhắc và tôi cảm thấy hơi ấm từ cổ họng chảy
xuống.Rinaldilạirótthêmmộtlykhác.Bâygiờcậutađãbớtnói.Rinaldicầmlyđưalênvàbảo:
-Uốngmừngvếtthươnganhdũngcủacậu.Uốngmừnghuy
chương bạc. Này cậu cho biết là ở đây nằm mãi dưới trời nóngnựcnhưthếnàycậuthấycóbựckhông?
-Thỉnhthoảng.-Tớkhôngthểtưởngtượngđượcnằmnhưthếnà.Tớsẽđiên
mất.-Cậuđãđiênrồiđấy.- Tớ mong cậu chóng trở về. Bây giờ tớ cô độc, chẳng có ai
cùng trở về phòng sau những cuộc phiêu lưu tình cảm. Khôngcòn ai để trêu ghẹo nữa cả, không còn ai để cho tớ vay tiền,không còn ai ruột rà thân thích và không còn ai ở cùng phòngvớimình.Tạisaocậulạilàmchobịthươngvậy?
-Anhcóthểđùavớivịtuyênúychođỡbuồn.-Chatuyênúyấyà?Khôngphảichỉriêngtớtrêuôngtamà
còncócảĐạiúynữa.Tớthíchôngấy.Nếucầnphảicómộtlinhmụcthìôngnàyhơn.Ôngcóýđịnhđếnthămcậuđấy.Ôngấyphảilàmnhiềulễrửatội.
-Tôicũngthíchôngta.-Ồ,tớbiếtđiềuđómà.Đôikhitớcảmthấycậuvàôngtacóvẻ
thíchnhaulắmđấy.Cậucónhậnthếkhông?-Không.- Phải, đôi khi tớ cũng thấy thế. Thích cái kiểu của một số
ngườiởsưđoànIcủaBrigateAncona.-Thôiđừngnóibậynữa,điđi.Rinaldiđứnglên,manggăngtayvào.-Ồ,tớthíchđùavớicậu,embéạ.Tôithíchđùavớiemvềcha
tuyênúyvàcôgáingườiAnh.Thậtrabêntrongem,cũnggiốngnhưtôi.
-Không,tôikhônggiốnganhđâu.-Có,cậugiốngtớlắm.CậulàmộtngườiÝchínhcống.Tấtcả
toang toác ngoài mồm và không để bụng cái gì cả. Cậu đúng làchỉ giả bộ làm ra vẻ người Mỹ mà thôi. Chúng ta coi nhau nhưanhemvàthươngmếnnhau.
-Hãyngoanngoãnlúcvắngmặtmìnhđấy-Tôibảo.-TớsẽbảocôBarkleyđến.Khôngcótôihaingườinóichuyện
vớinhauthíchhơn.Cậutrongsạchvàdịudànghơntớ.-Đừngnóinhảmthếnữa.-Tớsẽgọinàngđến.Thầntượngđángyêuvàlãnhđạmcủa
em.ThầntượngAnhQuốccơmà.Chúaơi,vớimộtngườiđànbànhư thế đàn ông không thể làm gì khác hơn là tôn thờ họ nhưmộtvịnữthần.ChảhiểumộtngườiđànbàAnhcòncótíchsựgìkhácnữachăng?
-AnhlàmộttênÝdốtnát,ănnóisỗsàng.-Mộttêngìchớ?-MộttênÝdốtnátchứgì.Mộttênvôtíchsự.Mộttênvôtích
sựtrơtrẽn.-Anhlàmộtthằngdốtnátlốbịch.Tôi thấy cậu ta như bị kim châm khi nghe thấy tiếng đó,
nhưngtôivẫntiếp:-Khônghaykhôngbiếtgìcả.Khôngtừngtrải,vàngớngẩnlố
bịchvìthiếukinhnghiệm.- Thực à? Được, nghe này, tớ nói cho cậu biết đôi điều về
nhữngcôtìnhnhântốtcủacậu,vềnhữngnữthầncủacậu.Chỉcómộtsựkhácbiệttrongviệclấymộtthiếunữgiagiáovàmộtngườiđànbà.Đôivớimộtcôgáithìcóđaukhổ.Tớchỉbiếtthế-Cậu ta đập mạnh găng tay vào giường và nói thêm - Hơn nữa,khôngbaogiờbiếtđượcđiềuđócólàmcôtathíchthúkhông.
-Thôiđừnggiậnmà.- Tớ đâu có giận. Điều tớ vừa nói chỉ là để giúp ích cho cậu
thôi,embéạ.Đểcậutránhnhữngđiềubựcbộikhácnữa.-Cóđúnglàchỉcósựkhácbiệtđộcnhấttrênkhông?- Đúng. Nhưng có hàng triệu tên ngốc như cậu không biết
điềuđó.-Anhthậtđángyêukhinóichotôibiếtđiềuđó.- Thôi chúng ta đừng cãi nhau nữa, em bé. Tớ quý cậu vô
cùng.Tuynhiênđừngcóngốcnghếch.-Khôngđâu.Tôisẽkhônngoannghiêmnghịnhưanh.-Đừnggiậnnhé,embé.Cườicáixemnào.Uốngtírượuđi.Tôi
phảiđiđây,lầnnàyđithậtđấy.-Anhtốtquá.- Đó, cậu thấy không. Trong thâm tâm, chúng ta đều giống
nhau.Chúngtađềulàchiếnhữu.Thôihônmộtcáitrướckhitớđi.
-Anhthôlỗquá.-Đâuphải,đúngratớsướtmướttìnhcảmhơncậu.
Tôithấyhơithởcủacậutagầnmặttôi.“Thôichàotạmbiệtcậu,tớsẽđếnthămcậunaymai”.Hơithởhắnxadần.“Tớkhônghôncậuđâu,nếucậukhôngthích.TớsẽbảocôbéngườiAnhcủacậuđến.Chàoembé.Chairượucônhắcđểdướigầmgiườngđấy.Chóngmạnhlạinhé!”
Nóixongcậutađira.
CChương11
ha tuyên úy đến vào lúc trời chập choạng tối. Họ đãmangxúplênrồisauđódọndẹpchénbát,vàtôiđangnằm lặng ngắm từng dãy giường và đưa mắt nhìn racửasổ.Nhữngngọncâysẽlayđộngtheolàngióchiều.
Gióthổiquacửasổvàtrờivềchiềumátmẻ.Ruồiđangbámđầyởtrầnnhà,trênbóngđènrủxuống,ởđầudâyđèn,ngườitachỉbậtđènlênkhicầnmangthươngbinhtớihaylàmviệcgìkhác.Điềuấy làm cho tôi thích thú mỗi khi đêm đến theo sau hoàng hôn.Cảmgiácnàygiốngnhưthứccảmgiácđượcngườitamangmìnhvào giường sau buổi ăn tối. Y tá tiến lại những dãy giường rồingừnglại.Cóaiđitheosauanhta.Đólàchatuyênúy.Ôngdừnglại,ngườinhỏbé,khuônmặtsạmnâu,cửchỉbốirối.
-Anhcómạnhkhông?-Ônghỏitôivàđểmấygóiđồxuốngcạnhgiường.
-Thưacha,tôivẫnkhỏe.Ông ngồi xuống chiếc ghế mà khi nãy Rinaldi ngồi rồi đưa
mắtbốirốinhìnquacửasổ.Tôinhậnthấykhuônmặtôngcóvẻmệtmỏichánchường.
-Tôichỉởlạiđâyđượcmộttíthôi-Ôngbảo-Muộnrồi.- Chưa muộn đâu ạ. Họ vẫn còn trêu cha trong bữa ăn nữa
không?Ôngmỉmcười.- Tôi vẫn là đề tài cho họ đùa cợt. - Giọng nói nghe mệt mỏi
làmsao-Nhờtrờihọvẫnkhỏemạnhcả.Thấyanhbìnhyêntôimừnglắm.Mongrằnganhkhôngđauđớnnhiều.
Trông ông có vẻ mệt mỏi lạ và từ trước tôi không hề trôngthấythếbaogiờ.Tôinói:
-Không,không,bâygiờtôikhôngthấyđauạ.-Trongbữaăn,chúngtôinhớanhnhiều.- Tôi mong chóng mạnh lại để còn có thể dự bữa ăn chung.
Tôiluônluônthíchđượcnghechanóichuyện.-Tôicómangchoanhvàimónlặtvặt-Ôngvừanóivừaxách
những gói đồ lên - Đây là cái màn, còn đây là chai rượuVermouth.Anhthíchchứ?CònđâylàbáochíAnh.
-Xinchamởhộ.Ôngcóvẻrấthàilòng.Ôngmởmấygóiđồra.Tôicầmchiếc
mùng trên tay. Ông giơ chai Vermouth lên cho tôi xem rồi đặtxuốngcạnhgiường.TôicầmlênmộttậpbáoAnh.Tôicóthểđọctêntờbáokhiquayraánhsángnhờnhờởcửasổ.ĐólàtờTintứcthếgiới.
-Nhữngtờkiacóhìnhảnh-Ôngnói.-Còngìsungsướngchobằngđượcđọcnhữngtờbáonày.Ở
đâumàchacóđược?-TôicửngườivềlấyởMestre.Tôisẽxinthêmnữa.- Cha đến thăm, thật quý hóa quá. Xin mời cha một ly
Vermouthnhé.- Không, cám ơn anh. Anh nên giữ lấy để mà uống, của anh
đấy.-Không,chauốngvớitôimộtly.-Thôiđượcrồi.Tôisẽmangthêmvàochoanh.Y tá mang ly tới và mở chai Vermouth. Anh ta làm gẫy nút
chainửachừngchonênphảiđẩyphầnnútchaicònlạivàotrongchai.Tôithấyvịlinhmụckhôngđượchàilòngnhưngôngnói:
-Thôicũngđược.Chẳngsaocả.-Xinuốngmừngsứckhỏecủacha.-Cầuchoanhchóngbìnhphục.Cha tuyên úy nâng ly và chúng tôi nhìn nhau. Chúng tôi đã
từng đàm đạo với nhau rất tương đắc nhưng đêm nay nghechừngkhókhănlàmsao.
-Cóviệcgìthếcha?Trôngchamệtmỏiquá.-Tôimệtmỏi,nhưngthựcratôikhôngcóquyềnlàmnhưthế.-Cólẽtạitrờinóng.-Không,bâygiờmớimùaxuân.Tôithấybuồnchánquá.-Chabuồnvôcớ?-Khôngmà,tôighétchiếntranh.-Tôicũngchẳngưagì-Tôinói.Ônglắcđầunhìnracửasổ.-Anhđừngđểýđếnchuyệnđó.Anhkhôngthấyrõnó.Chết,
xinlỗi,tôibiếtlàanhbịthương.-Chẳngquađóchỉlàmộttainạn.- Dù cho có bị thương anh cũng không thấy rõ chiến tranh.
Tôiđoánchắcthôi.Chínhtôicũngkhôngthấycáitaihạicủanó.Nhưngtôithấyđược...đôiđiều.
-Lúctrướckhitôibịthương,chúngtôicóđềcậpđếnvấnđềđó.Passinicónóiđếnđiềuấy.
Chatuyênúyđặtlyxuống.Ôngnghĩngợisangchuyệnkhác.-Tôihiểubọnhọvìtôicũnggiốngnhưhọ-Ôngnói.-Dùsaochacũngkháchọchứ.-Nhưngthậtratôicũnggiốngnhưhọmàthôi.-Bọnsĩquankhônghiểugìcả.-Cómộtvàingườithấyđược.Cóvàingườitếnhịvàcảmthấy
khốnkhổhơncảchúngtanữa.-Đasốkhônggiốngthế.-Đókhôngphảilàdogiáodụchoặctiềnbạcnhưngvìmộtcái
gì đó khác hơn. Dù rằng họ có giáo dục và tiền bạc đi nữa thìnhững người như Passini đâu có ao ước trở thành một sĩ quan.Tôicũngthế.
-Nhưngchacũngđượccoilàmộtsĩquan.Tôicũnglàmộtsĩquan.
- Thật ra tôi không phải thế. Anh cũng không phải là mộtngười Ý chính cống nữa. Anh là một người ngoại quốc. Nhưngtâmhồnanhgầnsĩquanhơngầnconngười.
-Khácnhauởchỗnào?-Tôicũngkhódiễntảđược.Cónhiềungườilàdukích.Trong
nướcnàycórấtnhiềungườinhưthế.Nhiềungườikháclạigiốnghọ.
-Nhữngngườidukíchsẽbướcnhữngngườikhiachiếnđấu.-Đúngthế.-Vàtôisẽgiúphọ.-Anhlàngườingoạiquốc.Anhlàngườiyêunước.-Cònnhữngngườichốngchiếntranh?Liệuhọcóthểlàmcho
chiếntranhngưnglạiđượckhông?-Tôicũngkhônghiểuđược.Ônglạinhìnracửasổ.Tôingắmkhuônmặtông.- Có khi nào họ đầy đủ khả năng để chận đứng chiến tranh
không?- Họ không được tổ chức ngăn chặn mọi việc, nhưng khi họ
đượctổchứcrồithìnhữngngườilãnhđạolạiphảnbộihọ.
-Vậythìkhôngcóhyvọngà?-Khôngbaogiờlạivôhyvọng.Nhưngcónhiềukhitôikhông
đủsứcđểhyvọng.Tôiluôncốgắnghyvọngnhưnglạichịuthua.-Cóthểchiếntranhsẽchấmdứt?-Tôihyvọngnhưthế.-Vậychasẽlàmgìkhiấy?-NếutiệnthìtôisẽtrởlạiAbruzzi.Gươngmặtsạmnâucủaôngbỗngtrởnênrạngrỡ.-ChayêuvùngAbruzziđếnthếcơà?-Vâng,rấtyêu.-Vậykhiấychanênvềđó.-Tôisẽhạnhphúclắm.TôisẽsốngmãiởđóđểyêukínhChúa
vàphụngsựNgài.-Vàngườitasẽkínhtrọngcha-Tôinói.-Vâng,tôisẽđượckínhnể.Tạisaokhôngchứ?-Khôngcólýdogìmàkhôngkínhnểchacả.Chasẽđượcmọi
ngườikínhnể.-Điềuđókhôngthànhvấnđề.Nhưngởquêhươngtôingười
tanhìnnhậnrằngconngườiphảiyêumếnChúa.Đókhôngphảilàmộtchuyệnđùa.
-Tôihiểu.Ôngnhìntôimỉmcười.-AnhhiểumàlạikhôngyêuChúa.-Không.-AnhkhôngyêuNgàitínàosao?-Ônghỏi.-ĐôikhivềđêmtôicònsợNgàinữalàkhác.-AnhnênyêumếnNgài.-Tôikhôngyêunhiềulắm.-Thựcđấy-Ôngnói-AnhnênyêuChúa.Nhữnggìanhđãkể
cho tôi nghe trong những đêm qua rồi, không phải là tình yêu.Đóchỉlàđammêvàdụcvọng.Khiyêu,ngườitaaoướcđượclàmmột cái gì cho người mình yêu. Người ta muốn hy sinh, muốnphụcvụ.
-Tôikhôngcótìnhyêu.-Rồianhsẽyêu.Tôibiếtrồianhsẽyêuvàkhiđóanhsẽhạnh
phúc.-Tôihạnhphúc,lúcnàotôicũnghạnhphúc.
- Đó là chuyện khác. Anh không hề biết tí gì về tình yêu chỉtrừkhinàoanhcóyêu.
-Đượcrồi-Tôibảo-Hễkhinàoyêu,tôisẽbáochochahay.-Tôiđãngồilạiquálâuvànóichuyệnnhiềurồi-Ôngtỏvẻái
ngại.-Khoanđã.Chađừngđivội.Changhĩthếnàovềtìnhyêuphụ
nữ?Nếuthựctôicóyêumộtngườiđànbànàođóthìchuyệncóxảyranhưchanóikhông?
-Tôikhônghềbiếtđượcchuyệnđóvìtôichưatừngyêumộtngườiđànbànàocả.
-Thếcònmẹcủacha?-Dĩnhiênlàtôiphảiyêumẹtôirồi.-CóphảilúcnàochacũngyêuChúakhông?-Ngaytừlúctôicònbéđếngiờ.-Thếà?-Khôngbiếtphảinóinhữnggìtiếpnữa,tôibảo-Cha
thậtlàmộtthanhniêntốt.-Tôicònlàmộtthanhniên,thếmàanhlạigọitôibằngcha.-Đólàvìlễphépthôi.Chamỉmcười.- Tôi phải đi đây, nói thật đấy. Có đúng là anh không cần gì
nữakhông?-Ônghỏi,mắtánhlênchúthyvọng.-Không,chỉđểnóichuyệnthôi.-Tôisẽchuyểnlờichàocủaanhtrongbữaănchung.-Cámơnchavềnhữngtặngphẩmđẹp.-Cógìđâu.-Chanhớđếnthămtôinhé?-Vâng,thôichàoanh-Ôngvỗnhẹlêntaytôi.-Chàocha-Tôinóibằnggiọngđịaphương.-Chàoanh-Ôngđáplại.Trong phòng tối om và người y tá ngồi ở chân giường đứng
lên,đirangoàivớichatuyênúy.Tôirấtthíchôngvàmongôngđược trở về Abruzzi một ngày nào đó. Ở những buổi ăn chung,người ta trêu cợt ông thế mà ông vẫn tử tế với họ. Tôi nghĩ vềcuộc sống ở quê hương ông, ông đã từng kể cho tôi nghe, ởCapracotta cá lội nhởn nhơ như ở hạ lưu, suối lượn qua thànhphố.Ởđóngườitacấmchơisáobanđêm.Ngườitacấmthổisáo.Tôi hỏi tại sao. Vì ban đêm, tiếng sáo rất nguy hiểm cho các cô
thiếunữ.NơiđócácbácnôngdânđềugọibạnlàNgàivàkhibạngặp họ, họ kính cẩn giở mũ ra chào. Cha của vị linh mục mỗingày đều đi lễ và thường dừng chân tại nhà các bác nông dândùngcơm.Đóluônluônlàđiềuvinhdựđôivớihọ.Ởđóđôivớingười ngoại quốc, khi muốn đi săn họ phải trình chứng chỉ tỏrằng họ chưa hề bị bắt lần nào. Ở Gran Sasso D’Italia có cả gấunữa, nhưng rất xa. Thành phố Aquila rất đẹp. Về mùa hạ, banđêmtrờimátvàmùaxuânAbruzziđẹpnhấtởÝ.Nhưngdễchịunhấtlàmùathu,mùasănbắntrongrừngdẻ.Chimchócđềuănđược vì chúng ăn toàn nho. Không bao giờ bạn phải mang bữatrưavìcácbácnôngdânluônluônlấylàmhãnhdiệnnếubạnởlạiănngayởnhàhọ.Nghĩngợimộtlát,tôingủthiếpđi.
GChương12
ianphòngbệnhviệndài,cửasổnằmvềphíatayphải.Cửaravàoởtậnđầuphòngsátvớiphòngbăngbó.Dãygiườngtôinằmtrôngracửasổ,vàdãygiườngkhácđôidiệnvớitường.Nếunằmnghiêngvềphíatráitôicóthể
thấycửaphòngbăngbó.Lạicònmộtcửakhácởcuốiphòngmàthỉnh thoảng khách đến thăm ra vào. Nếu có người să”p chết,người ta kéo tấm màn phủ quanh giường để khỏi trông thấyngườichết.Chỉcóghệtcủabácsĩvàytálóradướichânmàn.Đôikhingườitacònnghecảtiếngthìthầmtonhỏ.Rồichatuyênúyvén màn bước ra và các y tá trở vào khiêng xác người chết ra,trên mình phủ chăn kín mít, qua giữa hai dãy giường, rồi cóngườiđếnxếptấmmànvàmangđichỗkhác.
Sánghômđóthiếutáphụtráchphònghỏitôixemngàymaicó thể đi xa được không. Tôi trả lời được. Ông ta nói tiếp là sẽchuyển tôi đi vào lúc sáng sớm. Ông bảo tốt hơn tôi nên đi bâygiờtrướckhitrờinóngbức.
Khihọnhấctôilênkhỏigiườngđểđưavàophòngbăngbó,tôicóthểnhìnquacửasổthấynhữngnấmmồmớihiệnlênngoàivườn.Mộtngườilínhngồiởcửavườn.Anhđanglàmnhữngcâythánh giá và khắc lên đó tên, cấp bậc, đơn vị của người đượcchôntrongvườn.Cũngcókhianhgiúpviệcvặttrongphòngvàkhi rỗi rãi anh làm cho tôi cái bật lửa bằng vỏ đạn của bọn Áo.Cácbácsĩrấtdễthươngvàcóđầyđủkhảnăng.TôiđượcgởiđiMilanchậm,ởđấycóviệcxemxétbằngquangtuyếnXtốthơnvà giải phẫu xong tôi sẽ được điều trị bằng máy. Tôi cũng rấtmuốnđiMilan.Họmuốnđemtấtcảchúngtôicàngxacàngtốtvìtấtcảcácgiườngđềurấtcầnchocuộctấncôngsắpđến.
Buổichiềutrướckhitôirờikhỏibệnhviệnmặttrận,Rinaldicùngthiếutáởcâulạcbộđếnthămtôi.HọbảotôisắpđượcđưavàomộtbệnhviệnMỹởMilanvừađượcthànhlập.CóvàiđơnvịcứuthươngMỹvừađượcgởitớiđóvàbệnhviệnsẽphụtráchhọcùng tất cả những người Mỹ ở Ý. Ở đội Hồng thập tự có nhiềungườiMỹ.MỹđãtuyênchiếnvớiĐứcchứkhôngphảiÁo.DânÝtinchắcrằngMỹsẽtuyênchiếnvớiÁonênhọrấtquantâmđến
tất cả những người Mỹ đến đây ngay cả trong đội quân Hồngthậptự.
RồiRianldibảo:-Đừngnóitothế,embé,aicũngbiếtcậuđãtừngởmặttrận.
Ồ,embéđángyêuơi,chừngemđirồitôisẽlàmgì?-Chúngtaphảilênđường-ThiếutábảoRinalditiếp:-Thậtbuồnquá.Nghenày,tớcótinvuichocậu,côtìnhnhân
người Anh của cậu mà, cậu biết không? Cô gái người Anh màđêm nào cậu cũng đến thăm ở bệnh viện đấy. Nàng cũng điMilan.CóđếnđấyvớimộtngườinữavàởtạibệnhviệnMỹ.Họchưa nhận được các nữ y tá từ Mỹ qua. Hôm nay tôi có nóichuyệnvớiđơnvịtrưởngcủahọ.Ởtạimặttrậncónhiềuđànbàquá.Họgởinhiềungườitrởlạihậuphương.Emthấychuyệnđóthế nào, em bé? Được không? Được chứ? Em sẽ đến sống ở mộtthànhphốlớn,vàởđólàmnũngvớicôtìnhnhânngườiAnhcủaem.Tạisaotôikhôngbịthươngkiachứ?
-Biếtđâurồianhcũngbịthương-Tôibảo.- Ta đi thôi - Thiếu tá bảo - Chúng tôi uống rượu làm ồn và
quấy rầy Federico. Khoan đừng vội đi. Chúng tôi phải đi. Tạmbiệt.Chúcmaymắnđủmọiđiềunhé.
-Trởlạimauembénhé-Rianaldihôntôi-Cậusặcmùithuốcsáttrùng.Chàoembénhé.
-Chàoanh,chúcanhđủmọiđiều.Viên thiếu tá vỗ nhẹ vào vai tôi, rồi họ rón rén bước ra. Tôi
cảmthấymìnhhoàntoànsayrồilịmdầntronggiấcngủ.Sánghômsau,chúngtôirờibệnhviệnđiMilanvàbốnmươi
tám tiếng đồng hồ sau thì tới nơi. Thật là một cuộc hành trìnhmệtnhọc.ChúngtôiphảitránhđườngkhácmộtlúcgânởMestrevàtrẻcontớinhìnvàotrongxe.Tôinhờmộtcậubéđimuahộmộtchaicônhắcnhưngcậutrởlạibảochỉcórượunhothôi.Tôiđànhbảocậucứmuavàkhicậumangrượura,tôivàngườibêncạnhuốngsaymềmrồilănrangủchođếnkhiquaVicenza.Tôithức dậy và nôn mửa đầy trên xe. Như thế cũng chẳng sao, vìngườibêncạnhtôiđãnônmửanhiềulầntrênxerồi.Sauđó,tôithấykhôngchịuđựngnổicơnkhátnêngọimộtngườilínhđangđi qua lại cạnh xe lửa bảo hắn mang đến cho tôi một ly nước
lạnh. Tôi đánh thức Georgetti, chàng say bên cạnh tôi, cho hắnuốngmộttínướclạnh.Hắnbảođểnướclênvaichohắnrồitiếptụcngủ.Ngườilínhtừchốikhôngnhậntiềntôibiếuvàmanglạichotôimộtquảcammềmnhũn.Tôimútlấynướcnhảxácbãravànhìnngườilínhqualạibêntoaxechởhànghoá.Mộtlúcsau,xelửagiậtmạnhvàkhởihành.
CChương13
húngtôiđếnMilanlúcsángsớm,vàngườitachochúngtôi xuống ở ga hàng hoá. Một chiếc xe cứu thương đưachúngtôiđếnbệnhviệnMỹ.Đixenằmtrênbăngcatôikhôngthểbiếtđượclàchúngtôiđiquanhữngnơinào
trongthànhphố.Khihọhạcángxuống,tôithấytrướcmặtmìnhlàmộtcáichợ,mộtquánrượumởcửa,cómộtcôgáiđangquétdọn.Họđangtướinướclênmặtđườngvàhươngdìudịucủabuổisángtoảtrongkhôngkhí.Họđặtchiếcbăngcaxuốngvàđivàotrong. Người thường trực đi ra với họ. Ông có bộ râu màu xám,độimũgáccổngvàmặcsơmingắntay.Khôngthểmangbăngcalênthangmáyđượcnênhọbànvớinhauxemcónênkhiêngtôira khỏi băng ca. Cho lên thang máy hay chuyển cáng theo cầuthang. Tôi nằm lắng nghe họ bàn bạc với nhau. Sau cùng họquyếtđịnhtheothangmáy.Họđỡtôira.
-Nhẹnhẹtay-Tôinói-Chúýnhé.Thangmáychứanhiềungườinênchậtchộivàđôichânphải
colạilàmtôiđauđiếng.-Hãykéothẳngchântôira-Tôibảo.- Không thể được, thưa trung úy. Ở đây không phải là một
gianphòng.Ngườinóicâuđóđangômquanhngườitôi,còntaytôithìôm
cổanh.Hơithởanhphảvàomặttôi,nồngnặcmùitỏivàrượu.-Chúýkìa-Ngườikianói.-Cậucoitớlàmộtthằngtồihaysao?-Tớchỉbảocậuchúý.-Đãbảochịukhótímà-Ngườigiữchântôinóilại.Tôi thấy ông thường trực đóng cửa thang máy rồi cửa sắt.
Ông bấm nút lầu tư. Trông ông ta có vẻ bận rộn. Chiếc thangmáyđilêntừtừ.
-Nặnglắmhả?-Tôihỏingườiđànôngnồngnặcmùitỏivàrượu.
-Khôngsao-Anhđáp.Mặtanhđẫmmồhôivàanhcàunhàu.Chiếc thang máy lên thẳng rồi dừng lại. Người giữ chân tôi
mởcửathangmáybướcra.Chúngtôiđangởtrênbaolơnbệnh
viện có nhiều cửa nắm khóa bằng đồng. Người giữ chân tôi ấnnút chuông. Chúng tôi nghe thấy tiếng chuông reo.Nhưngkhôngcóaicả.Lúcđóôngthườngtrựcmớixuấthiệnởđầucầuthang.
-Họđâucảrồi?-Nhữngngườikhiêngbăngcahỏi.-Tôikhôngbiết-Ôngthườngtrựctrảlời-Họngủcảởdưới
kia.-Ôngbảohộaiđi.Ôngthườngtrựclạiấnchuôngreovàgõcửađivào.Khiông
trởrathìcómộtbàđứngtuổimangkínhtheosau.Tócbàcặprốisắpsửaxổtungra.Bàmặcsắcphụcytá.
-Tôikhônghiểu-Bàtanói-TôikhônghiểuđượctiếngÝ.-TôinóiđượctiếngAnh-Tôiđáp-Họmuốnbiếtlàđặttôiở
đâu.- Không có phòng nào sẵn cả. Người ta không chờ đón bệnh
nhânnàocả-Bàtavấntóclạivàquansáttôivớiđôimắtcận.- Bất cứ phòng nào cũng được. Hãy tìm cho tôi một phòng
trỗng].- Phòng nào cũng trống cả - Ông thường trực nói - Ông là
thươngbinhđầutiên-Ôngcầmchiếcmũởtayvànhìnbàytáđứngtuổi.
-NhândanhChúa,xinhãyđemtôivàomộtphòngnàođó.Chântôicolại,đauđớntănglên.Ôngthườngtrựcmởcửađi
vào với bà có mái tóc ngả màu muối tiêu, rồi vội vã trở ra nói“Hãytheotôi”.Họkhiêngtôiquadãyhànhlangdàiđivàomộtcăn phòng có treo màn cẩn thận. Trong phòng có một chiếcgiường,mộtcáitủtocógương.Họđặttôixuốnggiường.
- Tôi không thể trải nệm lên được - Bà ta nói - Vải nệm đểtrongtủkhóarồi.
Tôikhôngthèmnóichuyệnvớibàtanữa.-Tiềntrongtúitôiđâynày-Tôibảoôngthườngtrực-Ởtúi
áokhuyấy-Ôngthườngtrựclấytiềnra.Haingườikhiêngbăngcađếncạnhgiường,mũcầmtay.Tôibảoôngthườngtrực-Đưachomỗingườinămđồng“lia”.Cònphầnôngnămđồng.Giấytờcủatôiởtúibênkia,ôngcóthểlấyđưachobàytá.
Mấyngườikhiêngbăngcagiơtaychàotôivàcámơn.-Chàocácanh-Tôiđáp-Cámơnnhiềulắm.
Họchàotôimộtlầnnữarồiđira.-Giấytờnày-Tôibảobàytá-Cótấtcảnhữngchỉdẫnvềvết
thươngcủatôivàphươnghướngđãđiềutrị.Bàcầmlấygiấyvàđọcquađôikính.Cótấtcảbatờgiấygấp
lại.-Tôikhôngbiếtphảilàmgìđây-Bàtanói-Tôikhôngthểđọc
đượctiếngÝ.Tôikhôngthểlàmgìnếukhôngcólệnhcủabácsĩ.Bàtaliềnkhócvàchotấtcảgiấytờvàotúiáochoàngcủabà.-PhảiônglàngườiMỹkhông?-Bàtahỏitôivớigiọngnghẹn
ngào.-Phải.Bàlàmơnđểgiấytờtrênbàncạnhgiườnggiùmtôi.Gianphòngmátvàtốimờ.Khitôiđặtlưngxuốnggiường,tôi
nhìnthấychiếcgươngtođặtcuốiphòngnhưngkhôngthấyđượctrong gương phản chiếu những gì. Ông thường trực đứng cạnhgiường,mặtôngtrôngdễthươngvàtửtế.
-Ôngcóthểđiđượcrồi-Tôibảoôngrồiquaysangbàytá-Bàcũngcóthểđiđượcrồi.Àtênbàlàgìạ.
-Walker.-ThưabàWalker,bàcóthểđiđượcrồi8,cólẽtôisắpngủđây.Cònlạimộtmìnhtôitrongphòngvắng.cănphòngmátmẻvà
khôngcómùinhàthương.Nệmcứngvàdễchịu,tôinằmkhôngđộngđậy,thởkhónhọc,vàcảmthấysungsướngvìđãbớtđau.Mộtlúcsau,tôimuốnlấymộtlynước.Tôitìmcáidâychuôngởcạnh giường, tôi giật chuông nhưng chẳng ai vào cả. Tôi đànhngủ.
Khi thức giấc, tôi đưa mắt nhìn quanh. Ánh mặt trời xuyênquatấmcửachớp.Tôithấycáitủlớn,nhữngbứctườngtrơtrọivà hai cái ghế. Trong lớp băng bẩn, đôi chân tôi duỗi thẳng ratrên giường. Tôi khát nước và cố với bấm chuông. Có tiếng mởcửa,nhìnrađólàmộtcôytá.Trôngnàngcòntrẻvàđẹp.
-Chàocô-Tôinói.-Chàoông-Nàngvừanóivừatiếnđếngầngiường.-Chúng
tôikhôngthểgọibácsĩđược.ÔngấyđivùnghồComo.Chẳngaibiếtcóbệnhnhântớicả.Ôngbịsaothế?
-Tôibịthươngởốngchân,bànchânvàđầutôibịsâysát.-Tênônglàgì?-Henry,FredericHenry.
-Tôisẽlaurửavếtthươngchoông.Nhưngchúngtôikhôngthểđộngtớibăngbótrướckhibácsĩđến.
-CôBarkleycóởđâykhôngcô?-Không,ởđâykhôngcóaitênđócả.-Còncáibàkhóckhitôiđếnlàai?Côytábậtcười.-ĐólàbàWalker.Bàtrựcđêmấy,vàlúcôngđếnbàhãycòn
ngáingủ.Bàấykhôngđợiaicả.Vừanóichuyệnnàngvừathayquầnáochotôi,nànglàmrất
nhẹnhàng,êmái,khiếntôicảmthấydễchịu.Chungquanhđầutôiđềucóbăng,nhưngnàngrửaởchungquanhrìathôi.
-Ôngbịthươngởđâu?-ỞTsonze,phíabắcPlava.-Nơiđóởđâu?-ỞbờsôngGorizia.Tôithấynàngkhôngbiếttígìvềnhữngnơiấycả.-Ôngcóđaunhiềulắmkhông?-Không,bâygiờthìđỡđaunhiều.Nàngcặpnhiệtđộvàomiệngtôi.-NgườiÝcặpnhiệtđộdướinách-Tôinói.-Đừngnói-Nàngbảo.Nànglấycặpnhiệtđộrađọcsốrồilắc.-Baonhiêuđộ,cô?-Tôithiếttưởngôngkhôngnênbiếtđiềuđó.-Cứnóichotôibiết.-Gầnnhưlàbìnhthường.-Tôikhônghềbịsốt.Chântôiđầynhữngmảnhđạn.-Ôngmuốnnóigìthế?- Chân tôi đầy những mảnh đạn, đinh ốc cũ, lò xo và nhiều
thứnữa.Nàngkhẽlắcđầuvàmỉmcười.-Nếuchânôngcóvậtlạthìđãsưngvàbịsốt.-Đượcrồi-Tôibảo-Hãychờxemrasao.Nàngđirakhỏiphòngvàtrởvàovớibàytágià.Cảhaingười
soạn giường mà không phải nhắc tôi lên. Đó là một điều hoàntoànmớimẻvàtôirấtthánphục.
-Aiđứngđầubệnhviệnnày,cô?
-CôVanCampen.-Ởđâycóbaonhiêuytácảthảy?-Chỉcóhaichúngtôi.-Liệucóthêmnữakhông?-Có,chúngtôiđangđợi.-Khinàohọđếnđây?-Tôikhôngbiết.Ônghỏinhiềuquámàđánglẽmộtngườiốm
nhưôngkhôngnên.-Tôikhôngđauốmgìcả.Tôichỉbịthươngthôi-TôibảoHọđãlàmgiườngxong,vàtôinằmtrênmộttấmnệmsạch,
êmvàtrênngườitôiđắpmộtchiếcchănkhácnữa.BàWalkerđirangoàirồitrởlạimangchotôicáiáongủ.Bàmặcchotôi,vàtôicảmthấysạchsẽtửtế.
-Bàtốtvớitôiquá-Tôibảo.CôytáGagecườikhúckhích-Côchotôixinmộtítnướcđượckhông?-Tôihỏi.
-Đượcchứvàsauđóôngsẽănđiểmtâm.-Tôikhôngmuốnănđiểmtâm.Côvuilòngmởnhữngcánh
cửangoàiragiùmtôiđượckhông?Khinãygianphòngmờtốinhưnglúcmởcửarathìtrànngập
ánhsáng.Tôinhìnracửasổ,thấymộtchiếcbaolơnvàahơnlàốngkhóicùngnhữngmáingói.Phíatrênmáingóilànhữngcụmmâytrắngvàbầutrờixanhthẫm.
-Côkhôngbiếtbaogiờnhữngcôytákhácđếnđâyà?- Sao ông hỏi mãi thế? Chúng tôi săn sóc ông không tốt hay
sao?-Không,côtốtlắmchứ.-Ôngcócầnbôkhông?-Có,tôithửlựaxem.Họ đỡ tôi dậy nhưng không được. Sau đó tôi nằm xuống và
nhìnrabaolơn.-Baogiờthìbácsĩtới?-Khiôngtrởvề.ChúngtôiđãgọiđiệnthoạiđếnhồComocho
ôngấy.-Cònbácsĩnàokhácnữakhông?-Ôngtalàbácsĩcủabệnhviệnnày.Cô Gage mang bình nước và ly vào. Tôi uống một hơi ba ly
liền,xonghọrờikhỏiphòng.Tôinhìnracửasổmộtlúcrồingủ
thiếpđi.TôiăntrưavàchiềuhômđócôVanCampen,giámđốcbệnhviệnđếnthămtôi.Côngườinhỏ,haynghingờ,vượtquácảcương vị của cô. Cô hỏi tôi rất nhiều và hình như thấy mất thểdiệnkhiphụcvụtrongquânđộiÝ.
-Tôicóđượcuốngrượutrongbữaănkhông?-Tôihỏi.-Chỉkhinàobácsĩchophépmớiđược.-Thếkhôngthểcótrướckhibácsĩđếnà?-Tuyệtđốikhông.-Côcóýđịnhmờibácsĩtớikhông?-ChúngtôiđãgọiđiệnthoạichobácsĩởhồComorồi.CôtađiravàcôGagetrởvào.-SaoôngănnóicộctằnvớicôVanCampenthế?-Côvừahỏi
tôivừasănsóctôirấttàitình.-Tôikhôngmuốnthế,chínhcôấyđãgắtgỏng.-Côấybảoôngkiêucăngvàănnóicộctằn.- Đâu. Nhưng một bệnh viện mà không có bác sĩ thì cô nghĩ
sao?-Bácsĩsắpđến.Họđãgọiđiệnthoạichoôngtarồi.-Ôngtalàmgìởđấy?Bơilộià?-Không,ôngđiềuhànhmộtbệnhviệnnữa.-Thếtạisaohọkhôngmờibácsĩkhác?-Thôi,nàohãychịukhó.Bácsĩsẽđếnđâybâygiờ.Tôinhờgọiôngthườngtrực,khiôngtađếntôinhờôngmua
hộchaiCinzanovàmấytờbáoxuấtbảnbuổichiều.Ôngđimuarồiđemvềchotôicácthứgóitrongtờbáo.Ôngmởgóigiấyravàtheo lời tôi mở nút rồi để chai rượu nho, rượu Vermouth dướigầmgiường.Họđirahết,tôinằmlạimộtmìnhtrêngiường.Tôiđọcbáomộtlátvớinhữngtintứcmặttrậnvàdanhsáchnhữngsĩ quan tử thương và huân chương họ được thưởng. Rồi tôi vớichai rượu Cinzano ở gầm giường, cầm chai thẳng đứng để trênbụng, còn cái ly mát lạnh tôi để sát bụng. Tôi uống từng ngụmnhỏ,làmrớtcảrượulêntrênbụngvàtrongkhiuốngtôivẫncầmcái chai như cũ. Tôi ngắm bóng đêm trùn lên những mái ngóithành phố. Mấy con chim én bay lượn vòng quanh, tôi nhìnnhững con diều hâu bay lượn trên mái, vừa nhấp nháp rượuCinzano.CôGagemanglênchotôimộtlyrượubiacótrứnggà.Khi cô bước vào tôi vội giấu chai Vermouth sang phía bên kia
giường.-CôVanCampenđãchomộtchútrượuSherryvàotrongđó-
Nàngbảo-Ôngkhôngnêncộccằnvớicôấy.Côấykhôngcòntrẻtrunggìmàtráchnhiệmbệnhviệnnàylạiquánặngđôivớicô.BàWalkerlạiquágià,khônggiúpđượcviệcgìchocôấycả.
-Côấylàmộtngườiphụnữđặcbiệt-Tôibảo-Côchuyểnlờicámơncủatôiđếncôấy.
-Tôisẽmangbữachiềulênngaychoôngđó.-Tốtlắm,nhưngtôichưathấyđói.Côbưngkhayvàovàđểlêngiường.Tôicámơncôrồiănmột
ít. Bây giờ trời đã tối hẳn và tôi có thể thấy những tia đèn phaquéttrênnềntrời.Tôingắmmộtlátrồiđingủ.Tôingủsay,chỉtrừ có một lần tôi giật mình sợ hãi thức giấc, mồ hôi ướt nhưtắm, xong tôi cố ngủ lại và quên đi giấc mơ hãi hùng. Tôi thứcdậymộtlúclâutrướckhitrờisáng.Tôinghethấytiếnggàgáy,từđótôithứcluônchođếnsáng.Tôimệtvàđếnlúcsánghẳnthìtôingủlại.
KChương14
hitôithứcgiấc,gianphòngđãtrànngậpánhnắng.Tôicứ ngỡ mình đã trở lại mặt trận và nằm trong giườngduỗi thẳng tay chân ra. Chân tôi đau nhói. Tôi nhìnxuốngđôichâncuốntronglầnbăngdơbẩnrồibấtchợt
nhận ra nơi mình đang ở. Tôi bấm nút chuông. Tiếng chuôngvanglêntronghànhlang.Tôinghethấytiếnggiàycaosu.ĐólàcôGage.Trongánhnắngchóilòa,côtrônggiàhơnvàkhôngcònđẹpnhưhômqua.
-Chàoông,đêmhômquaôngngủcóngongiấckhông?-Dạcámơncô,tôingủngongiấclắm-Tôiđáp-Tôicóthểcạo
râuđượckhông?-Lúcnãytôicóvàothămôngvàthấyôngngủvớivậtnàybên
cạnh ông đây - Nàng mở tủ cầm chai Vermouth đưa lên, rượutrongchaiđãgầncạn-Tôicũngcấtluônchaikiamàtôiđãlấyraở dưới gầm giường này đây - Nàng bảo - Sao ông không bảo tôilấychoôngmộtcáilycóphảihơnkhông?
-Tôinghĩcólẽcôsẽkhôngchotôiuốngnhưthếđâu.-Tôisẽđểchoônguốngchútđỉnh.-Thậtcôtốtbụngquá.-Uốnglénmộtmìnhnhưthếkhôngtốt.Ôngkhôngnênlàm
thế.-Vâng,tôixinnghelờicô.-Bạnông,côBarkleyđãđến-Cônói.-Thựcà?-Vâng,nhưngtôikhôngthíchcôấy.-Rồicôsẽthíchnàng.Nàngdễthươnglắm.CôGagelắcđầu.- Tôi chắc rằng nàng phải đẹp lắm. Xin ông nhích qua đây
mộttí.Thế,đượcrồi.Tôisẽrửaráychoôngtrướckhidùngđiểmtâm.
Côlấykhăn,xàphòngvànướcấmrửachotôi.-Nhấcvailên-Côbảo-Tốtlắm.-Tôicóthểcạorâutrướcbữađiểmtâmđượckhông?-Đểtôichobácthườngtrựcđigọiôngthợcạo-Côđirarồitrở
vàonói-Bácấyđãchạyrangoàigọiôngthợcạorồi.-Cônhúngchiếckhănđangcầmnơitayvàochậunước.
Bácthợcạobướcvàotrongphòngvớiôngthườngtrực.Ôngtakhoảng tứ tuần, râu quai nón vểnh lên. Cô Gage đã xong bènbướcrangoài.Bácthợcạoxoaxàphònglênmặttôirồibắtđầucạo.Ôngrấtnghiêmtrangvàkhônghémộttiếngnào.
-Cógìlạkhông?Báccóđượctintứcgìkhông?-Tôihỏi.-Tintứcgì?-Tintứcgìcũngđược.Bấtcứtingìxảyratrongthànhphố.-Chúngtasốngtrongthờichiến-Báctabảo-quânđịchnghe
ngóngtakhắpmọinơi.Tôinhìnlênbácta.- Xin ông giữ yên cho - Bác vừa nói tiếp vừa cạo râu - Tôi
khôngthểnóigìcả.-Báccóchuyệngìthế?-Tôihỏi.- Tôi là dân Ý. Tôi không thể nào có quan hệ với quân địch
được.Tôi không gạn thêm nữa. Ông ta dở người và tối thiểu tôi
đang ở dưới lưỡi dao của ông ta, thế là hơn. Có lúc tôi cố nhìnthẳngôngta.
-Coichừngđấy-Ôngtabảo-Lưỡidaonàysắclắmđấy.Khi cạo xong tôi trả tiền và tặng thêm một nửa đồng “lia”.
Ôngtađưatrảlạichotôi.- Tôi không thể làm thế. Tôi không ở mặt trận nhưng tôi là
dânÝ.-Cútđi.-Xinphépông-Nóixongôngtacuốnvộidaocạovàotrongtờ
báo.Ôngtabướcnhanhrakhỏiphòngđểlạinămxutrênbàn.Tôibấmchuônggọi.CôGagebướcvào.Tôibảocô:-Xincôvuilònggọihộgiùmôngthườngtrực.-Cóngay.Ôngthườngtrựcbướcvàocốnéncười.-Cóphảibácthợcạođiênkhông?-Thưatrungúykhôngạ.Ôngtalầmđấy,ôngtakhônghiểu
rõvàngỡrằngtrungúylàmộtsĩquanÁo.-Ồhènnào-Tôinói.-Ha!Ha!Ha!-Ôngthườngtrựccườitolên-Báctatrôngbuồn
cườiquá.Báctabảonếulúcnãytrungúycómộthànhđộngnàobáctasẽ...(Ôngđểngóntaytrỏngangbụng)Ha!Ha!Ha!(Ôngcốníncười)KhitôibảochohắnrõtrungúykhôngphảilàngườiÁo.Ha!Ha!Ha!
-Ha!Ha!Ha!-Tôichuachátbảo-Nếuhắncắtcổtôithìbuôncườiquánhỉ?Ha!Ha!Ha!
- Không, thưa trung úy. Không, không. Hắn ta rất sợ ngườiÁo.Ha!Ha!Ha!
-Ha!Ha!Ha!-Tôibảo-Thôiđirađi.Ông ta đi ra rồi mà tiếng cười còn vang dội hành lang. Tôi
nghe tiếng chân tiến lại gần. Tôi nhìn ra cửa. Đó là CatherineBarkley.
Nàngvàophòng,đếnbêngiườngtôi.- Chào anh yêu - Trông nàng tươi trẻ và đẹp vô cùng. Tôi có
cảmtưởnglàchưahêthấyngườinàođẹpnhưthếnàycả.-Chàoem.Thấymặtnàngbỗngnhiêntôicảmthấyyêunàngvôhạn.Tôi
hoàntoànbốirối.Nàngnhìnraphíacửakhôngthấyaibènngồixuốngcạnhgiườngvànghiêngmìnhhôntôi.Tôikéosátngườinàngxuống,hônnàngvàngherõcảnhịptimnàngđập.
-Emyêuquý-Tôinói-Emđếnđâythậttuyệtquá.-Điềuđókhôngkhó.Nhưngởlạilâuthìkhôngđược.-Emphảiởlạiđây.Ô,emthậtlàtuyệt.Tôisaysưangâyngấtvìnàng.Tôikhôngtinlànàngthật,tôi
siếtchặtnàngtrongvòngtay.-Khôngnênanh-Nàngnói-Anhchưamạnhhẳn.-Không,anhmạnhmà.Đượcmà.-Đừng,anhchưamạnhhẳnđâu.- Không, anh mạnh rồi, anh mạnh rồi mà. Cứ ở lại đây với
anh.-Anhyêuemlắmư?- Ừ, anh yêu em thật đấy. Anh yêu điên cuồng. Anh xin em
hãyởlạiđâyvớianh.-Hãylắngngheđôitimtađập.-Anhkhôngbiếttimtiếcgìhết.Anhcầnem.Anhđiênlênvì
emđâynày.-Anhyêuemthựcư?
-Đừnghỏimãinhưthế.Này,anhxin,anhxinem,Catherine.-Đượcrồi,nhưngmộtphútthôinhé.-Cũngđược-Tôinói-Đóngcửalại.-Đừnganh,anhkhôngnênthế.-Có...lạiđây...Đừngnóinữa.Ôi,anhxin,lạiđây!Catherinengồixuốngchiếcghếcạnhgiường.Cửaphòngmở
toang.Sựbồngbộtdịuxuống,tôicảmthấydễchịuhơnbaogiờhết.
-Bâygiờthìanhđãtinrằngemyêuanhrồiđấychứ?-Nànghỏitôi.
-Emrấtduyêndáng-Tôinói-Emphảiởlạiđây.Họkhôngthểđuổiemđiđâu.Anhđiênlênvìyêuem.
- Chúng ta phải thận trọng. Như thế là điên rồ. Chúng takhôngthểlàmnhưthế.
-Được,banđêm?-Chúngtaphảithậntrọng.Riênganh,anhphảidèdặt,thận
trọngtrướcmặtmọingười.-Anhxinhứavớiem.- Nhớ nghe anh. Anh đáng yêu lắm. Anh yêu em lắm phải
khônghảanh?- Đừng nhắc lại điều đó mãi nữa. Em không biết như thế sẽ
làmanhbựcmìnhsao?-Emsẽchúý.Emkhôngmuốnlàmanhbực.Emphảiđiđây,
anhyêu,thậtđấy.-Trởlạingayemnhé.-Khinàotiệnemsẽtrởlại.-Chàoem.-Chàoanhyêuquý!Nàngđãđixarồi.Chúabiếtlàtrướcđâytôikhôngmuốnyêu
nàng.Trướcđâytôikhôngmuốnyêuaicả.NhưngChúabiếttôiđã yêu và tôi đã nằm ở gian phòng bệnh viện Milan, mọi có vẻdiễn lại trong trí tôi, tôi cảm thấy khoan khoái và nhẹ nhàng.MộtlúcsaucôGageđivào.
-Bácsĩsắpđến-Côbảo-BácsĩvừagọiđiệnthoạitừComovề.-Khinàothìôngấyđếnđây?-Chiềunay.
TChương15
ừđóđếnchiềukhibácsĩđếnkhôngcógìxảyra.Bácsĩngườiốmyếu,thanhmảnh,trầmtĩnhvẻbànghoàngvìchiếntranh.Ônggắpnhữngmảnhđạntrongđùitôiramộtcáchkhéoléovàthoángẩnmộtsựgớmghiếc.Ông
dùngmộtloạithuốctêtạinơiđaugọilà“tuyết”,làmchothớthịtcứnglại,khôngđau,chođếnkhidaohaykẹpláchđếnvùngthịtdướilớpbịtê.Bệnhnhânnhậnthấyrõvùngbịtêởđâu.Mộtlátsausựtinhtếtếnhịcủabácsĩcũngcạnkiệt,vàôngxétthấyphảichiếuđiện.
- Những kết quả thăm dò như thế không được đầy đủ - Ôngnói.
Họ chiếu điện cho tôi ở tại Ospedale Maggiore. Bác sĩ chiếuđiện là người hăng hái, đắc lực và vui tính. Người ta đặt bệnhnhân nằm thẳng lưng để có thể thấy những mảnh đạn lớn quamáy chiếu điện. Họ hứa sẽ gởi cho chúng tôi phim chiếu điện.Bác sĩ yêu cầu tôi viết vào sổ tay của ông tên tôi, đơn vị và vàicảmtưởngcủatôi.Ôngbảonhữngđơnvịngoạiquốcrấtxấuxa,tàn bạo và khó chịu. Bọn Áo là bọn chó má. Ông hỏi tôi đã giếtđược bao nhiêu tên. Thức ra tôi có giết tên nào đâu, nhưng đểchoôngvừalòngtôiđànhbảolàtôiđãgiếtrấtnhiều.CôGageởtrong phòng với tôi. Bác sĩ choàng tay qua người nàng và bảonàngđẹphơncảnữhoàngCleopâtre.Khôngbiếtnàngcóđiềugìkhông.CléopâtrelànữhoàngthưởtrướccủaAiCập.Vângđúng,cô Gage giống Cléopâtre. Chúng tôi trở về bệnh viện nhỏ trongchiếc xe Hồng thập tự và một lúc sau tôi được mang lên thangmáy và đặt trở lại giường. Phim chiếu điện đến vào buổi chiều.Bác sĩ đã bảo may ra thì chiều hôm đó ông ta có thể gởi đến vàôngtađãgiữlờihứa.CatherineBarkleyđưachotôixem.Ngườitabọcphimtrongnhữngbaođỏ.Nànglấyravàcầmđưalênđènvàcảhaiđứachúngtôiđềuxem.
- Cái này cho chân phải - Nàng nói rồi cho vào bao - Còn cáinàybênchântrái.
-Đểđóđiem-Tôibảo-Lạiđâyvớianh.-Khôngđượcđâuanh-Nàngnói-Emchỉđếnmộtlátđểđưa
choanhxemthôi.Nàng đi ra bỏ tôi nằm đó. Buổi chiều trời nóng bức quá. Tôi
mệtvìnằmmãitrêngiường.Tôigởiôngthườngtrựcmuabáo,tấtcảcácsốbáonếuđược.
Trướckhiôngtatrởlại,cóbavịbácsĩvàophòngtôi.Tôiđểýnên biết được vị bác sĩ nào tay nghề kém thì có khuynh hướnghộichẩnvànhờsựgiúpđỡtrongviệcchẩnbệnh.Bácsĩnàomàkhôngthểmổđượcruộtthừathìsẽgiaolạichobácsĩnàokhôngđủtàisứccắtamidan.Bavịbácsĩnàythuộcloạiđó.
-Đâychàngtraitrẻđây-Vịbácsĩtrưởngcóđôibàntaykhéoléobảo.
-Anhthấytrongngườinhưthếnào?-Ôngbácsĩcaogầycórâuhỏitôi.
Vịthứbacómangphimchiếuđiệnđựngtrongbaođỏlặnglẽkhôngnóigì.
-Cólẽtốthơnnêntháobăng-Ôngbácsĩcórâunói.- Hẳn rồi, xin cô làm ơn tháo thay băng - Ông bác sĩ trưởng
bảovớicôGage.CôGagetháobăngra.Tôinhìnxuốngđôichâncủamình.Lúc
ởbệnhviệnmặttrận,đôichântôitrônggiốngnhưkhúcdồicũ.Bây giờ nó đóng vẩy cứng và đầu gối sưng to lên, tái nhợt, cònbắpchânlúnxuốngnhưngkhôngcómủ.
-Sạchlắm-Vịbácsĩbảo-Sạchlắm,tốtlắm.- Ồ - Vị bác sĩ để râu nói còn ông bác sĩ thứ ba thì đưa mắt
nhìnôngbácsĩtrưởng.-Cửđộngđầugốixemnào?-Ôngbácsĩcórâubảo.-Tôikhôngthểcửđộngđược.-Cốthửnhữngkhớpxuốngxem-Ôngbácsĩcórâubảo.Trên
tayáoông,ngoàibasaocòncómộtgạchnữa,nhưthếcónghĩalàôngởvàocấpbậcđạiúy.
- Hẳn là thế - Bác sĩ trưởng nói rồi hai người từ từ gập nhẹchânphảitôilại.
-Ônglàmđauchântôiquá-Tôibảo.-Được,đượcthêmchútnữa.-Thôiđủrồi,đừngkéoxathêmnữa-Tôinói.-Cửđộngđượcmộtphần-Vịđạiúyquânynói.Ôngtađứng
thẳng người lên - Bác sĩ làm ơn cho tôi xem những phim chụp.
Ông bác sĩ kia đưa cho ông ta một trong những phim chụp -Không,chântráicơ.
-Chântráiđây,thưabácsĩ.-Đúng,tôiđangnhìnmộtgóckhác.-Ôngtrảlạibảnchụpvà
quansátbảnkiamộtlúc.-Đấybác sĩthấy không?-Ông tachỉ mộtvật lạ cóhình cầu
hiện rõ trong ánh sáng. Họ cùng xem xét bức chụp đó một lúckhálâu.
-Tôichỉcóthểnêulênđiềunày-Vịđạiúyquânycórâulêntiếng-Đâychỉlàvấnđềthờigian,cóthểtrongbathánghoặcsáutháng.
-Dĩnhiênlàphảiđểchonướcởkhớpxươngcóthìgiờtạonênchấtmới.
-Chínhthế,đâychỉlàvấnđềthờigian.Dầutậntâmđếnđâutôicũngkhôngthểgiảiphẫumộtcáiđầugốinhưthếtrướckhichỗmảnhđạnkhôngbịnhiễmtrùng.
-Tôiđồngývớibácsĩ.-Sáuthángđểlàmgì?-Tôihỏi.-Cầnsáuthángđểchochỗmảnhđạnkhôngbịnhiễmtrùng
vàđểchocuộcgiảiphẫuhoàntoànantoàn.-Tôikhôngtinthế-Tôinói.-Thếanhcómuốngiữđầugốianhlạikhông?-Không-Tôiđáp.-Sao?-Tôimuốncắtbỏnóđi-Tôitrảlời-Rồithaythếvàođómột
cáimóc.-Anhmuốnnóigì?Mộtcáimóchử?-Hắnđùađấy-Ôngbácsĩtrưởngbảo.Ôngvỗnhẹvàovaitôi
- Hắn ta muốn giữ đầu gối lại chứ. Đó là một chàng trai dũngcảm,anhtađãđượcđềnghịgắnhuychươngbạc.
-Xinthànhthậtkhenngợianh-Vịđạiúyquânynói.Ôngtabắttaytôi-Tôicóthểnóinếuđểmổcókếtquảtốtthìnênđợisáuthángtrướckhimổđầugối.Bâygiờthìtuỳanh,muốncóýkiếnkháccũngđược.
-Cámơnbácsĩnhiềulắm.Tôiluônluôntánthànhýkiếncủabácsĩ.
Vịđạiúyquânynhìnđồnghồtayrồibảo:
-Chúngtôiphảiđithôi.Chúcanhmaymắn.-Tạmbiệtvàrấtcámơn-Tôibắttayvịbácsĩthứbarồicảba
rakhỏiphòng-CôGage-Tôigọicôytá.CôGageđivàophòng.-Xincôlàmơnchomờibácsĩtrưởngtrởlạiđâymộtlát-Tôi
nói.Bácsĩvàophòng,mũcầmtayđứngcạnhgiườngtôivàhỏi:-Anhmuốnnóivớitôià?-Vâng,thưabácsĩ,tôikhôngthểđợitrongsáuthángđểchờ
giải phẫu. Trời ơi, thưa bác sĩ, bác sĩ đã có bao giờ nằm trêngiườngsuốtsáuthángchưa?
- Không phải lúc nào anh cũng nằm trên giường. Thoạt tiênngườitachoanhratắmnắng,rồisauđóanhcóthểđiđứngvớiđôinạng.
-Nhưthếtrongsuốtsáuthángrồimớigiảiphẫuphảikhông?- Đó là cách chắc chắn nhất. Phải để cho các vật lạ không bị
nhiễmtrùngvàdịchởđầugốiđượctáitạo.Cónhưthếthìkhimổmớiantoànđược.
- Chính bác sĩ cũng tin chắc rằng tôi phải chờ một thời giannhưthếà?
-Đólàcáchchắcchắnnhất.-Ởđâyailoviệcđó?-MộtchuyênviêngiảiphẫutàibanhấtMilan.-Ôngấylàđạiúyquânybậcnhìphảikhông?-Phải,nhưngôngấylàmộtnhàgiảiphẫuđạitài.- Tôi không muốn để cho một bác sĩ quân y hạng nhì mổ xẻ
tôi.Nếuôngtatàigiỏi,ôngtađãlênhạngnhấtrồi.Thưabácsĩ,tôibiếtthếnàolàmộtbácsĩquânyhạngnhìmà!
-Ôngấylàmộtnhàgiảiphẫuđạitài.Tôithíchýkiếncủaôngấyhơnýkiếncủanhữngnhàgiảiphẫukhácmàtôibiết.
-Tôicóthểgặpmộtbácsĩgiảiphẫunàokhácđượckhông?- Dĩ nhiên là được, nếu anh muốn. Còn tôi thì tôi luôn luôn
theoýkiếncủabácsĩVarella.-Ôngcóthểmờimộtbácsĩgiảiphẫukhácđếnxemchâncho
tôikhông?-ĐểtôigọiValentini.-Aithế?
-ÔnglàbácsĩgiảiphẫucủaOspedaleMaggiore.- Thế thì tốt lắm. Tôi sẽ không quên ơn ông đâu. Xin bác sĩ
hiểu giùm cho, tôi không thể nằm trên giường này suốt sáutháng.
-Nhưnganhđâuphảinằmtrêngiườngmãi.Thoạttiênngườitachoanhtắmnắngrồisauđóanhtậpvàicửđộngchođếnkhinàokhôngnhiễmtrùngthìngườitagiảiphẫuchoanh.
-Nhưngtôikhôngthểchờđợisáutháng.Vị bác sĩ duỗi thẳng những ngón tay thon trên chiếc mũ rồi
mỉmcười.-Anhnónglòngtrởlạichiếntrườngđếnthếcơà?-Tạisaokhôngcơchứ?-Thếthìtốtlắm,anhthậtlàngườicótâmhồncaođẹp-Ông
cúixuốnghônnhẹvàotrántôi-TôisẽchongườimờiValentini.Đừngnóngnảyvàtựgiàyvòmìnhnữa.Hãybìnhtĩnh.
-Xinmờiônguốngmộttírượuvớitôinhé.-Không,cámơn.Tôikhônguốngrượubaogiờ.-Chỉuốngmộtlythôimà.Tôibấmchuônggọiôngthườngtrựcmangđếnhaily.-Không,không.Tôiđiđây,họđangchờtôi.-Chàobácsĩ.-Chàoanh.Haitiếngđồnghồsau,bácsĩValentinibướcvàophòng.Trông
ôngcóvẻvộivã,riavểnhlên.Ôngmangcấphiệuthiếutá,gươngmặtsạmnâuvàôngluônluôntươicười.
-Anhlàmsaomàbịthươngkhổsởnhưthếnày?-Ônghỏitôi-Đưatôixemphimchụpnào.Ừừ,phảirồi.Đúngthế.Trônganhkhỏemạnhnhưmộtcontrăn.Côgáiđẹpnàylàaithê?Ngườiyêucủa anh phải không? Cuộc chiến tranh này đáng ghét quá phảikhông? Anh có cảm giác gì không? Anh thật là con người canđảm. Tôi sẽ làm cho anh khỏe lại. Như thế này đau à? Anh bảolàmnhưthếnàyđauà?Coibộmấyôngbácsĩkiathíchlàmanhđaulắmhử?Từđóđếnnayhọđãđiềutrịchoanhnhữnggìnào.CôgáiđónóiđượctiếngÝkhông?Nàngphảihọcnóimớiđược.Thậtlàmộtcôgáiđẹp.Tôicóthểdạynànghọc.Tôicũngmuốnthành một bệnh nhân nằm đây. Không, nhưng tôi sẽ đỡ khôngcông cho. Liệu nàng có hiểu thế không? Nàng sẽ sanh cho anh
mộtthằngbéconxinhxinhhoặcmộtconbétóchunghungnhưnàng.Đượcrồi,tốtlắm,đượclắm.Thậtlàmộtcôgáiđángyêu!Anh hỏi xem liệu nàng có muốn dùng cơm tối với tôi không.Không, không, tôi không cướp nàng của anh đâu. Cám ơn, cámơncônhiềulắm.Chỉcóthếthôi,tôichỉmuốnbiếtcóthếthôi-Ôngtavỗvaitôi-Đừngcóbăngbónữa.
-Ôngdùngvớitôimộtlyrượunhé?-Mộtlyà?Đượcrồi.Mườilycũngcònđược.Thếrượuđâu?-Trongtủ.CôBarkleysẽđilấyrượu.- Chúc anh mạnh khỏe. Chúc cô mạnh khoẻ. Người đâu mà
đẹp thế. Tôi sẽ mang cho anh một chai cô nhắc ngon hơn thứnày.-Ônglấytaychùiriamép.
-Ôngnghĩxemđếnbaogiờthìgiảiphẫuchântôiđược?- Sáng mai. Không thể sớm hơn được. Anh phải không ăn gì
cả.Đừngăngìhết.Ngườitaphảitắmsạchsẽchoanh.Tôisẽcăndặnvàiđiềucầnthiếtvớibàytágiàởdướilầu.Thôichàoanh.Sáng mai tôi sẽ gặp lại anh. Tôi sẽ mang cho anh thứ rượu cônhắcngonhơnloạinày.Ởđâythậtđầyđủtiệnnghi.Chàoanh.Sángmaisẽgặplại.
Rađếncửaôngcònvẫytaychào,bộriavểnhhẳnlên.Néttươicườihiệnlêntrênkhuônmặtsạmnâucủaông.Trêntayáocủaông có gắn một ngôi sao nằm trong hình vuông vì ông là thiếutá.
ĐChương16
êmđómộtcondơibayvàophòngquacửasổthấp,phíabao lơn mà ở đó chúng tôi có thể ngắm đêm về trênnhữngmáinhàtrongthànhphố.Trongphòngtốiđen,chỉ trừ một tia sáng yếu ớt của đêm trên thành phố.
Con dơi không sợ gì cả, bay tìm mồi trong phòng giống nhưngoàitrời.Chúngtôinằmnhìntheonó,tôichắcrằngnókhôngtrôngthấychúngtôivìchúngtôiyênlặng.Khinóbayrangoàitrờirồi,chúngtôithấymộttiađènphachiếulêntrờirồitắtmấtvàđâuđấylạichìmvàotrongbóngtốimênhmông.Gióđêmnhẹthổi và chúng tôi nghe những người lính phòng không tròchuyện trên mái nhà lân cận. Trời mát nên họ phải khoác áochoàng. Tôi lo ban đêm có thể có người lên phòng, nhưngCatherinebảoainấyđãyêngiấc.Cólúcchúngtôingủthiếpđi.Khithứcdậytôikhôngthấynàngởtrongphòng.Tôinghetiếngchân nàng đi dọc hành lang rồi tiếng mở cửa. Nàng lại gầngiườngvànóimọiviệcđềutốtđẹp.nàngđixuốngnhàvàthấyainấy đều yên giấc. Nàng có đứng ở ngoài cửa phòng cô VanCampen và nghe hơi thở đều đều của cô qua giấc ngủ. Nàngmang bịch bánh bích quy lên, tôi vừa ăn bánh vừa uốngVermouth.Chúngtôirấtđóinhưngnàngbảotôiphảigiảiquyếtnhững thứ này trong vòng mấy tiếng thôi. Tôi lại ngủ thiếp đichotớisáng.Lúctôitỉnhgiấcnàngđãđiratừbaogiờ.Rồinàngquaytrởlại,xinhtươi,đángyêuvàngồixuốnggiường.Mặttrờiđãmọctronglúctôingậmốngcặpnhiệttrongmồm.Hơisươngtrên các mái nhà thoang thoảng cùng với mùi cà phê các anhpháothủuốngtrênmáinhàgầnđó.
-Ướcgìchúngtađượcđidạo-Catherinebảo.-Nếucóđượcchiếcxeđẩy,emsẽđẩyanhđi.
-Làmsaongườitacóthểđặtanhvàochiếcxeấyđược?-Ồ,cũngcócáchchứ.-Chúngtasẽđiđếncôngviênvàdùngđiểmtâmngoàitrời.-
Tôiđưamắtnhìnracửa.-Vâng-Nàngbảo-Nhưngbâygiờemphảisửasoạnchoanh
đểbácsĩValentinikhámchoanhchứ.
-Anhthấyôngtacóvẻxuấtsắc.-Emkhôngthíchôngtabằnganhthích.Nhưngemchorằng
ôngtacũngtàigiỏi.-Emđingủlạiđi,Catherine,điđiem-Tôinói.-Khôngđược,chúngtachẳngphảiđãquamộtđêmđẹpđẽrồi
đósao?-Liệuđêmnayemcóthểcònphảitrựckhông?-Cólẽcó.Nhưnganhđâucócầnem.-Có,anhcầnemlắm.-Ồkhông,anhchưamổbaogiờ,anhđâucóbiếtlúcấyanhsẽ
rasao.-Anhsẽkhỏenhưthường.-Anhsẽyếu,vàemthìchẳnggiúpđượcgìchoanh.-Thếthìtrởlạibâygiờ.-Khôngđược-Nàngbảo-Emcònphảilàmbảngghinhiệtđộ
choanh,rồisửasoạnchoanhđimổ.-Emkhôngyêuanh,nếuemthậttìnhyêuanh,emsẽtrởlại.-Khôngaikỳcụcbằnganh-Nànghôntôi-Bảngghinhiệtđộ
của anh tuyệt lắm. Nhiệt độ của anh bình thường như nhữngngườikhác.
-Cònemthìcáigìcũngtuyệtcả.-Ồkhông.Nhiệtđộcủaanhtuyệtthậtmà.Emrấthàilòng.-Biếtđâuconcáichúngtacũngcónhiệtđộtuyệtnhưvậy.-Cóthểconcáichúngtalạicónhiệtđộrấttồi.-EmsẽlàmgìchoanhđểbácsĩValentinikhám?-Khôngnhiềulắmnhưnghơikhóchịu-Anhkhôngmuốnemlàmviệcđó.-Emkhônglàmthìai?Emkhôngmuốnaikhácmóvàongười
anh.Buồncườiquáphảikhônganh?Nhưngđiềuđólàmemtứcgiậnkhimộtaikhácmóvàongườianh.
-CảcôFerguson,côGagevàbàytákianữa.Àtênbàtalàgỉnhỉ?
-BàWalker.- Đúng rồi. Ở đây có nhiều nữ y tá quá. Cần phải có thêm
thương binh nếu không họ sẽ mời chúng em đi nơi khác. Hiệngiờởđâycóbốnytá.
-Cólẽsẽcóthêmthươngbinh.Ngườitacầndùngtấtcảcácy
tá vì bệnh viện này khá lớn. Em mong sẽ có thương binh đến.Nếuhọgởitrảemvềthìembiếtlàmgì?Chỉtrừcóthêmthươngbinh,khôngthìhọsẽsathảiem.
-Anhsẽđivớiem.-Đừngcónóidại.Anhchưathểđilạiđược.Nhưngrángmau
bìnhphụcđianhyêu,rồichúngmìnhsẽđiđếnmộtnơinàođó.-Rồisauđórasao?-Sauđóchiếntranhcóthểsẽchấmdứt.Nókhôngthểkéodài
mãiđược.-Anhsẽbìnhphục.Valentinisẽchữachoanhkhỏi.-Chắcchắnlànhưthếrồi.Vớibộrâunhưthếôngtasẽchữa
khỏichoanh.Nàyanhyêu,khingườitachoanhngửithuốcmêthì anh hãy nghĩ tới việc gì khác, chứ đừng nghĩ đến chuyệnchúngmìnhnhé,khibịthuốcmêngườitahaymêsảng.
-Thếthìanhphảinghĩgìbâygiờ?-Gìcũngđượcmiễnđừngnghĩđếnchúngmìnhthìthôi.Hãy
nghĩvềbốmẹanhhaycônàokháccũngđược.-Khôngđược.- Vậy thì lúc ấy anh hãy cầu nguyện, chúng sẽ gây cho anh
mộtấntượnglớn.-Nhưngcóthểanhsẽkhôngnóigìcả.-Đúngđấy.Thườngthườngngườitakhôngnóigìhết.-Anhsẽkhôngnóigìcả.-Đừngkhoetài,anhyêu.Emxinanhđấy.Đừngcókhoetài.
Anhđángyêulắmrồi,khôngcầnphảikhoekhoanggìhết.-Anhsẽkhôngnóitiếngnàocả.-Anhyêu,bâygiờanhkhoetàivớiem.Anhbiếtlàanhkhông
cần phải khoe gì hết. Khi người ta bảo anh thở mạnh, anh hãyđọc kinh cầu nguyện hoặc vài câu thơ hay gì đó. Như thế dễthươnghơnvàemsẽđượchãnhdiệnvìanh.Nhiệtđộanhbìnhthường và anh ngủ như một đứa trẻ con, tay choàng qua mộtchiếcgốimàanhnghĩđólàem,haylàmộtcôgáinàokhác,mộtcôgáiÝxinhđẹpchẳnghạn.
-Không,chínhlàemmà.-Dĩnhiênlàem.Ỗ,emyêuanhvôngần.RồiđâyValentinisẽ
chữalạichochânanhlànhhẳn.Emrấthàilònglàemkhôngdựcuộcgiảiphẫunày.
-Đêmnayemcóphiêngácà?-Vâng,nhưngtớilúcđóanhđâucầnđếnem?-Hãychờxem.-Xongrồianhyêu.Bâygiờanhđãsạchsẽtừtrongrangoài.
Này, anh hãy nói cho em nghe đi, anh đã yêu bao nhiêu ngườirồi?
-Chưacóaicả.-Cũngchưayêucảemluônà?-Không,emthìkhác.-Cònbaonhiêungườitrướcnưã?-Khôngcóaicả.-Vớimấyngườianhđã...nóithếnàonhỉ?Anhđã...đilạirồi?-Khôngcóaicả.-Anhdốiem.-Phải.-Được,khôngsao.Hãydốiemluônđi,emmuốnanhnóidối
vớiemnhưthế.Cáccôkiacóđẹpkhông?-Anhchưahềđilạivớiaicảmà.-Biếtrồi.Nhưngcáccôấycóhấpdẫnkhông?-Anhkhôngbiếttígìvềviệcấycả.- Anh chỉ thuộc một mình em thôi. Thật thế. Anh chưa hề
thuộc về một người nào khác cả. Hơn nữa cũng chẳng sao nếuđiềuđókhôngthật.Emkhôngsợhọđâu.Nhưngđừngnhắchọvớiem.Nàyanh,khimộtngườiđànôngđilạivớimộtphụnữthìđếnkhinàohọchobiếtgiácả?
-Anhkhôngbiết.- Không biết thật à? Thế họ có bảo là họ yêu người đàn ông
không?Kểchoemngheđi,emmuốnbiếtđiềuấylắm.-Cóchứ.Nếungườiđànôngmuốncôgáinóithế.-Thếcònanhta?Anhtacóbảolàanhtayêucôgáiđókhông?
Trảlờiđianh,rấtquantrọngđây.-Anhtacũngnóithếnếuanhtathích.-Nhưngcònanh,chẳngbaogiờanhnóithếchứ,phảikhông
anh?-Không.-Thậtchứ?Anhhãynóithậtvớiemđi.-Khôngmà.(Tôiđãnóidốinàng).
-Emđãbiếtchắcrằnganhkhôngbaogiờnóithếcả.Bênngoàimặttrờiđãlênđếnmáingóivàtôicóthểnhìnthấy
nó lấp lánh trên đỉnh tháp nhà thờ. Tôi hoàn toàn sạch sẽ từtrongrangoài.Tôichỉcònđợibácsĩđến.
-Này,anhnhưthếđóhả?-Catherinetiếptụchỏi-Côgáichỉnóinhữnggìngườiđànôngmuốn,phảikhônganh?
-Khônghẳnluônluônnhưthế.-Cònemthìemsẽlàmthế.Emsẽnóiđiềuanhmuốnvàlàm
tấtcảnhữnggìanhmuốn.Nhưthếanhsẽkhôngbaogiờcầnđếnnhữngcôgáikhác,phảikhônganh?-Nàngsungsướngnhìntôi-Emsẽlàmnhữngđiềuanhmuốn,emsẽnóinhữnggìanhmuốn,vànhưthếemsẽhoàntoànthànhcông,phảikhônganh?
-Phải.-Thếbâygiờanhmuốnemlàmgìnào?-Lạiđâynằmvớianh.-Được,emsẽđếnđây.-Ỗ,emyêu,emyêu,emyêuquýcủaanh.-Anhthấychưa,emlàmbấtcứviệcgìanhmuốn.-Emđángyêuquá.-Emsợrằngemkhôngbiếtthậtrõ...-Emđángyêulắm.-Emmuốnnhữnggìanhmuốn.Emkhôngtồntạinữa,chỉcó
nhữngđiềuanhmuốn...-Emyêucủaanh.- Em dễ thương. Có đúng là em dễ thương không? Này, anh
khôngmuốncônàokhácđấychứ?-Không.-Emđãhoàntoànchiềutheoýcủaanhđó,anhthấychưa?-Anhthấychứ.Emdễthương,emlàmtấtcảnhữngđiềumà
anhmuốn.
SChương17
aucuộcgiảiphẫu,khitỉnhdậy,tôibiếtrằngmìnhchưachết.Mìnhkhôngchếtđược.Ngườitachỉlàmìnhngạtthởthôi.Điềuđókhôngcógìgiốngcáichếtcả.Đóchỉlàphương pháp hóa học làm cho ta mê đi để cuối cùng
không còn cảm giác gì nữa. Sau đó ta có cảm tưởng giống nhưsayrượunhưngchỉkhácmộtđiềulàlúcnônmửathìchẳngcógìtháorangoàitrừmậtxanh,vàvẫnkhôngthấydễchịugìhơn.
MộtlátsautôinhậnraGagevàcôhỏi:-Bâygiờanhcảmthấynhưthếnào?-Tốthơn-Tôiđáp.-Bácsĩđãlàmmộtcôngviệckỳdiệutrênđầugốicủaanh.-Lâukhông?-Haitiếngrưỡiđồnghồ.-Tôicónóisảngkhông?-Anhkhôngcónóigìcả.Đừngnóichuyệnnữa.Nằmyênđi.Tôi thấy khó chịu trong người và Catherine có lý, tôi chẳng
chúýgìđếncôytáđêmhômđócả.Giờđâybệnhviệnđãcóthêmbathươngbinhnữa.Mộtcậuở
Georgia thuộc Hồng thập tự, gầy yếu, bị sốt rét. Một cậu ở NewYork trông bảnh trai nhưng cũng gầy ốm bị mắc bệnh sốt rétvàngda.Còncậuthứbalàmộtcậubécanđảmtìmcáchtháohạtnổtrênmộtquảđạnpháođểlàmkỷniệm.ĐólàloạiđạnmàbọnÁosửdụngtrongvùngnúinon-saukhiđạnnổ,tênlửabayđivànổtungkhichạmphảimộtvậtgì.
Mấy cô y tá kia rất mến Catherine Barkley, nàng luôn luônnhậntrựcđêm.Đôivớicácbệnhnhânsốtrét,nàngkhôngphảilàm gì nhiều, còn cậu bé đã tháo đầu đạn tên lửa là bạn củachúngtôi,khôngkhinàocậutabấmchuôngbanđêm,trừkhicóviệc cần kíp lắm. Nhờ thế chúng tôi được gần gũi nhau trongnhững lúc nàng rỗi. Tôi yêu nàng tha thiết và nàng cũng sayđắmyêutôi.BanngàytôingủvàkhithứcgiấcchúngtôiviếtthưchonhaunhờtaycôFerfusonchuyểngiao.CôFergusonthậttửtế.Tôikhôngbiếtgìvềcôngoàitrừcôcómộtngườiemởsưđoàn52 và một người nữa ở Mesopotamia. Cô đối xử rất tốt với
Catherine.Cómộtlầntôihỏinàng:- Sau này cô có đến dự đám cưới chúng tôi không, cô
Ferguson?-Biếtbaogiờanhmớilấyvợ.-Biếtđâuđấy!-Chẳngbaogiờanhcướivợcả.-Tạisaokhông?-Haingườisẽgiậndỗinhautrướckhilấynhau.-Không,chúngtôikhônglàmthếđâu.-Thờigiancòndàimà.-Chúngtôikhônggiậndỗivớinhauđâu.-Vậythìanhsẽchết.Ngườitasẽgiậnnhauhoặclàchết.Luôn
luônthế,khôngbaogiờcướinhauđượccả.TôinắmtaycôFerguson.-Đừngchạmvàotôi-Côbảo-Tôikhôngkhócđâu.Biếtđâu
haingườisẽđượctoạinguyện.Nhưnghãycoichừng,anhđừnglàm khổ nàng đấy nhé. Nếu anh làm khổ nàng, tôi sẽ giết anhđấy.
-Tôisẽkhônglàmkhổnàngđâu.-Đượcrồi,nhưngcoichừngđấy.Tôimongmọiviệcđềuêm
đẹp.Anhhạnhphúcđấychứ?-Vâng,chúngtôihoàntoànhạnhphúc.-Đừngcãinhau,vàđừnglàmkhổnàngnhé.-Khôngđâu.-Nhưngnhớcoichừnggiữgìncẩnthậnđấy.Tôikhôngmuốn
thấynàngcócontrongthờiloạnlynàyđâunhé.-CôFergy,côtốtbụngquá.-Đâucógì.Thôiđừngnịnh.Chânanhthếnào?-Rấttốt.- Còn đầu anh? - Cô xoa nhẹ mấy đầu ngón tay trên đầu tôi.
Tôicócảmgiácnhưkiếnbòởchânấy.-Khôngđaugìcả.-Mộtvếtnhưthếnàycóthểlàmchoanhđiênđược.Thếanh
khôngcảmthấyđauđớngìcảà?-Không.-Anhmaythật.Viếtthưxongchưa?Tôicònphảixuốngđây.-Đâyrồi-Tôibảo.
-Anhnênbảonàngnghỉgácđêmmộtthờigian.Nàngđãquámệtnhọcrồiđó.
-Đượcrồi,tôisẽbảonàng.-Tôimuốngácđêmthaynàng,nhưngnàngkhôngchịu.Mấy
cô kia thì thích để cho nàng gác như vậy lắm. Anh nên để chonàngnghỉngơimộtthờigianđi.
-Đượcrồi.-A,côVanCampencónóibónggióvềviệcanhngủquátrưa.-Mặccôtachứ!-Tốthơnanhnênđểnàngnghỉgácđêmmộtthờigian.-Tôicũngmuốnthế.-Không,anhkhôngmuốnthếđâu.Nhưngnếuanhlàmđược
việcđó,tôisẽphụcanhnhiềuhơn.-Đượcrồi,tôisẽbảonàngnghỉ.-Tôikhôngtinđâu.Fergusonlấybứcthưrồiđirangoài.Tôibấmchuông.Mộtlát
saucôGagebướcvàohỏi:-Cóchuyệngìthế?-Tôimuốnnóichuyệnvớicôchứkhôngcógì.Cônghĩxemcô
Barkleycónênnghỉgácđêmmộtthờigiankhông?Trôngcôấycóvẻmệtkinhkhủng.Saocôấylạiphảigácđêmmãithế?
CôGagenhìntôibảo:-Tôilàbạnanhmà.Anhkhỏiphảinóivớitôinhưthế.-Cômuốnnóigì,tôikhônghiểu.- Đừng làm bộ ngớ ngẩn. Bộ không phải anh muốn như thế
haysao?-CôdùngmộtlyVermouthnhé?-Đượcrồi,nhưngtôiphảiđingayđấy.CôGagelấytrongtủramộtcáilyvàchairượu.-Côuốnglyđi.Tôiuốngbằngchaicũngđược.-Chúcsứckhỏeanh-CôGagenói.-ThếcôVanCampenđãnóigìvềviệctôingủtrưa?-Côtachỉcàunhàuthôi.Côtagọianhlàbệnhnhânưutiên.-Quỷthacôấyđi!- Cô ấy không xấu bụng đâu. Cô ấy lớn tuổi và hay gắt gỏng
thôi.Côấykhôngthíchanhđâu.-Tôibiết.
- Còn tôi thì trái lại đấy nhé. Tôi luôn luôn là bạn của anh.Đừngnênquênđiềuấy.
-Côrấtdễthương.-Thôiđi,tôibiếtanhthấyailàdễthươngrồi.Nhưngdùsao
tôicũngvẫnlàbạnanh.Anhthấychânthếnào?-Đỡlắm.-Đểtôilấynướckhóangrướilênđó.Chắclàngứalắmvìbên
ngoàinóngbức.-Côtửtếquá.-Cóngứalắmkhông?-Không,dễchịulắm.-Đểtôisửanhữngbaocátnàylại-Côvừacúixuốngvừabảo.
-Lúcnàotôicũnglàbạnanh.-Tôibiết.-Không,anhkhôngbiếtđâu.Nhưngrồimộtngàykiaanhsẽ
biết.Catherine Barkley nghỉ gác ba đêm. Khi gặp lại nàng, chúng
tôimừngrỡtựahồnhưđãcáchxalâulắm.
MChương18
ùa hè thật kỳ diệu. Khi tôi đi được, chúng tôi cùng đidạobằngxengựatrongcôngviên.Tôicònnhớrõcỗxengựa đi chậm chạp, phía trước là lưng người đánh xevới chiếc mũ cao bóng loáng và bên cạnh tôi là
Catherine.Nếutaychúngtôicóchạmvàonhauthìchỉcầnmấyđầungóntaytôichạmvàonàngcũngđủlàmchochúngtôingâyngất. Sau đó, lúc tôi có thể dùng nạng để đi lại, chúng tôi dềudùngcơmởBiffihayởGranItaliavàngồiởdãybànphíangoàitrênbaolơn.Nhữngngườihầubàntiếnlạiravào.Ngườiqualạitấp nập. Trên bàn, những ngọn bạch lạp cháy có chụp đèn. Vềsau,chúngtôiănhẳnởGranItaliavàGeorge,chủtiệmăndànhcho chúng tôi một bàn riêng. Anh là một người dễ thương vàchúngtôiđểmặcanhlựamónăntrongkhichúngtôinhìnthiênhạ,nhìndãyhànhlangdàichìmtrongbónghoànghônvànhìnnhau.ChúngtôiuốngrượuCapriướplạnhcùngnhiềuthứrượukhác.ỞđâyhọkhôngcóbồirượuvìlýdochiếntranhvàGeorgemỉm cười bối rối mỗi khi chúng tôi hỏi những thứ rượu thuộcloạiFresa.
- Ông thử nghĩ xem một xứ sản xuât rượu gì mà chỉ có mùinhưmùidâu!-Ôngbảochúngtôi.
-Khôngđượcsao?-Catherinehỏi-Nhưthếhẳnlàtuyệtlắmchứ.
-Xinbàcứnếmthửnếubàthấythích.NhưnghãyđểchotôimangmộtchaiMargauxchotrungúy.
-Đểtôinếmthửxemđã,anhGeorge.-Thưatrunguý,tôikhôngbảođảmthứrượuđó.Vìnókhông
cómùigì,ngaycảmùidâucũngkhông.-Biếtđâuđấy-Catherinebảo-Nếucómùidâuthìtuyệt.-Tôisẽđemlại-Georgebảo-Vàkhibànếmthửxongtôisẽ
cấtđingay.Thứ rượu đó không ngon như George bảo, nó cũng không
gíốngmùidâunữa.ChúngtôiđànhuốnglạiCapri.Mộtbuổitốitôihụttiền,Georgechotôivaymộttrămđồng“lia”.-Trungúyđừngbậntâm.Tôirấtthôngcảm.Nếutrungúyhoặcbàcầntiền,
tôibaogiờcũngsẵnsàng.Saubữacơm,chúngtôiđibộquahànhlang,quanhữngnhà
hàngvànhữngtiệmkhácđãđóngcửa.Chúngtôingừnglạimộttiệmnhỏbánbánhmìthịt,lẫncáthuvàraucảitháinhỏvàdàibằng ngón tay. Chúng tôi mua về để phòng khi đêm đói sẽ ăn.Chúngtôigọimộtcỗxeởngoàihànhlang,trướcnhàthờ,rồitrởvềbệnhviện.Đếncửabệnhviện,ôngthườngtrựcđếnđỡtôivàcặp nạng xuống. Tôi trả tiền xe, và chúng tôi cùng lên thangmáy.Catherinedừnglạiởtầngmộtnơicácytáở,còntôiđilêntrên rồi chống nạng về phòng. Đôi khi tôi thay quần áo đi ngủ,đôi khi tôi ngồi ở bao lơn, chân gác lên ghế nhìn đàn chim énlượn trên mái nhà, để chờ Catherine đến. Khi nàng đến, tôi cócảmtưởngnhưnàngmớiđixavề.Tôichốngnạngtheonàng.Tôimanghộcácdụngcụvàđứngngoàicửachờnànghoặcvàocùngphòng với nàng. Điều đó tuỳ bệnh nhân có là bạn quen haykhông.Khinàngxongviệc,chúngtôitrởrangồiởbaolơntrướcphòng. Sau đó, tôi vào giường nằm. Khi ai nấy đều ngủ và tinrằng sẽ không còn ai gọi nàng nữa, thì nàng đến phòng tôi. Tôithíchxổtungtócnàngra.Nàngngồitrêngiườngkhôngcửđộngchỉtrừlúcbấtthìnhlìnhcuốixuốnghôntôi,trongkhitôixổtócnàng.Tôitháomấycâykẹptócđểtrêngiường,tócnàngxoãravà tôi ngắm nàng ngồi yên ở mép giường. Tôi liền tháo nốt haichiếc kẹp cuối cùng và tóc nàng hoàn toàn xoã ra. Và khi nàngcúiđầuthìcảhaichúngtôinằmkíndướimáitócnàng,làmtôicócảmgiácnằmdướicănlềuhoặcmộtthácnước.
Tócnàngđẹpvôcùng.Cóđôikhitôinằmngắmnàngvấntóctrongánhsángmờảocủacánhcửasổmởrộng.Dùlàtrongbóngđêm tóc nàng vẫn ngời sáng như nước lóng lánh trước bìnhminh.Khuônmặtvàthânhìnhnàngrấtđángyêu,vàcảlàndamịn màng của nàng cũng vậy. Nằm cạnh nàng, tôi mơn mankhắp má, trán, cằm và cổ nàng rồi bảo “Da em mịn như phímdương cầm”. Nàng xoa vào căm tôi rồi đùa “Nhẵn như giâ”ynhámvàcứngnhưphímđàn”.
-Nhámlắmhảem?-Khônganhạ,đùađấythôi.Đêm thật tuyệt diệu. Chúng tôi chỉ cần nằm bên nhau như
thếcũngđủhạnhphúcrồi.Ngoàinhữnglúcnhưthế,chúngtôi
không ở bên nhau, chúng tôi cố đoán xem người kia đang nghĩgì.Đôikhichúngtôiđoánđúngvìcólẽcảhaicùnglúcnghĩđếnmộtchuyện.
Chúng tôi thích tưởng tượng đã lấy nhau từ ngày nàng đếnbệnhviệnvàchúngtôitínhtừngngàykểtừngàycướiấy.Thựcra,tôimuốncướinàngnhưngCatherinebảonếuchúngtôilàmlễcưới,họsẽđổinàngđinơikhácvàchỉmộtviệcthihànhthủtụccũngđủlàmchohọđểýđếnnàngngayvàđiềuđósẽlàmđảolộncuộcsống.ChúngtôiphảilàmlễcướitheoluậtphápnướcÝvà thủ tục sẽ rất phiền toái. Tôi muốn như đã cưới nhau rồi vìmỗilầnnghĩđếnviệcnày,tôisợcócon,nhưngchúngtôigiảvờnhưđãcướinhauvàkhôngthèmquantâmđếnchuyệnđónữa.Thậtra,tronglòngtôilạisungsướngvìchưacướinhau.CómộtđêmchúngtôibànvềchuyệnđóthìCatherinebảo:
-Nhưnganhơi,ngườitasẽđuổiemđi.-Khôngchắcđâu.-Ỗ,chắcvậy!Ngườitasẽđuổiemvềnhàvàlúcbấygiờchúng
tasẽxanhaumãimãichođếnkhihếtchiếntranh.-Anhsẽxinnghỉphép.-AnhkhôngcóđủthìgiờđiIrelandrồitrởvềtrongthờigian
nghỉ phép. Tuy nhiên em không xa anh đâu. Bây giờ chúng talàmlễcướithìcólợi lộcgìđâu?Chúngtađãcướinhauthậtrồiđấy.Thếnàycònhơnlàcướinhauthậtvậy.
-Anhmuốnlàmlễcướilàchỉvìemmàthôi.- Bây giờ không còn có em nữa. Em là anh. Đừng có tách rời
emranhưthế.-Anhtưởngrằngcácthiếunữluônmơướcđượclấychồng.-Đúngrồi.Nhưngcònem,anhyêuạ,emđãcóchồngrồi.Em
đãlấyanhrồicơmà.Emkhôngphảilàvợngoansao?-Emlàngườivợrấtđángyêu.-Anhbiếtkhông,anhyêu,đãcólầnemchờđợingàycưới.-Anhkhôngmuốnemnhắcđếnchuyệnđónữa.-Anhbiếtchắclàemchỉyêucómộtmìnhanhthôi.Cónghĩa
lýgìnếucómộtngườikhácyêuemtrướcanh?-Quantrọnglắmchứ.-Khôngnênghenvớimộtkẻđãchết,trongkhianhđãđược
tấtcả.
-Đúngthế, nhưnganh khôngmuốnnghe nhữngchuyện đónữa.
- Anh ngốc ơi! Còn em, em biết, chắc anh có hàng tá phụ nữvậymàemcókểgìđâu?
- Liệu chúng ta có thể làm lễ cưới riêng bằng cách này haycách khác không? Như thế phòng khi có chuyện gì xảy ra choanhhoặcphòngkhiemcócon...
-Khôngcócáchnàokhácngoàicáchlàmlễcướitheotôngiáohoặctheoluậtpháp.Chúngtađãlàmlễcướiriêngvớinhaurồi.Anhbiếtkhông,anhyêu,nếuemcóđạothìchuyệnđósẽlàmộtvấnđềquantrọngvớiem,nhưngemkhôngtheođạonàocả.
-ThếsaoemđãchoanhtượngthánhAnthony?-Vìtượngđóđemlạimaymắn.Ngườitađãchoem.-Vậylàemchẳnglobuồngìcảphảikhông?-Chỉtrừkhảnăngphảixaanhthôi.Anhlàlýtưởngcủaem.
Đờiemchỉcómộtmìnhanhthôi.-Đượcrồi.Nhưnganhsẽcướiemngàynàoemmuốn.- Đừng làm như là anh biến đổi em thành một phụ nữ đức
hạnh,anhyêuạ.Emvẫnlàngườiđànbàđoanchính.Khôngvìlẽgì lại hổ thẹn khi người ta hạnh phúc và tự hào. Anh thấy cóhạnhphúckhông?
-Nhưngemđừngphụanhnhé?-Khôngđâu,anhyêu.Emsẽkhôngbaogiờphụanh.Cứcholà
nhiềuđiềukhủngkhiếpsẽđếnvớichúngta,emđãnghĩđếntấtcảnhữnggiannguyđangchờchúngta.Nhưngchuyệnphụanh,anhkhôngphảilo.
-Anhchẳnglogìcả.Anhyêuemthathiết,nhưnganhchỉlàkẻđếnsau.
-Thếngườiđếntrướcrasao?-Ngườiấychếtrồi.- Đúng. Nếu anh ấy không chết thì em đâu có gặp anh. Em
không phản bội anh đâu, anh yêu. Em có nhiều khuyết điểmnhưngemrấtthuỷchung.Anhsẽchóngchánvìsựthuỷchungcủaemchomàxem.
-Sớmmuộngìanhcũngsẽtrởlạimặttrận.-Đừngnghĩđếnchuyệnấytrước.Anhthấykhông,anhyêu,
emrấthạnhphúcvàchúngtađãsốngnhữnggiờphútthầntiên.
Lâulắmrồiemkhôngbiếtđếnhạnhphúcvàkhiemthấynó,emgầnnhưđiênlên.Cólẽemđãđiênthật.Nhưngbâygiờchúngtahạnhphúcvàchúngtayêunhau.Chúngtahãytậnhưởnghạnhphúcđã.Anhcócảmthấyhạnhphúckhông?Emphảilàmgìđểvừaýanhbâygiờ.Anhcóthíchemxoãtóckhông?Anhcómuốnchúngtađùakhông?
-Ừ,emđingủđi.-Đượcrồi,nhưngemcònphảiđithămcácbệnhnhânđã.
MChương19
ùa hè cứ vậy trôi đi. Tôi không nhớ rõ lắm nhưng chỉbiết đó là những ngày oi bức và báo chí chỉ nói toànchiếnthắng.Tôirấtkhỏevàhaichânhồiphụcnhanhchóng cho nên ít lâu sau tôi có thể dùng gậy thay thế
chonạng,vàđâugốiđượcuốnnắnởOspedale,bằngmáymócvàtiatửngoạitrongmộtcănphòngđầygương.Tôiđếnbệnhviệnmỗituầnbabuổichiều,vàtrênđườngvềtôithườngghélạiquángiảikhátđểuốngvàđọcbáo.Tôikhônglacàtrongthànhphốmàchỉướcaotrởvềbệnhviệnlúcởquánra.Tôichỉmuốnmộtđiềulà gặp Catherine. Ngoài ra tôi tìm cách giết thì giờ. Tôi thườngngủvàobuổisángvàbbuổitrưa.Đôikhitôiđibộvàbuổichiềuđến điều trị bằng máy. Đôi lúc tôi ghé câu lạc bộ Anh - Mỹ. Tôingồivàochiếcghếtựalớnbọcdagầncửasổvàđọccáctạpchí.Từ ngày tôi bỏ nạng, người ta không để Catherine đi chung vớitôinữa,vìnữytáđicạnhthươngbinhmàbệnhtrạngkhôngcầnphải có người trông nom thì khó coi. Bởi thế vào buổi chiềuchúngtôikhôngđượcởgầnnhaulâu.Tuynhiên,đôikhichúngtôi cũng có thể cùng đi ăn nếu có cô Ferguson đi chung. Cuốicùng cô Van Campen nhận chúng tôi là bạn thân, vì Catherinegiúpcôđượcvôsốviệc.CôchorằngCatherinexuấtthântừmộtgia đình tốt và điều này ảnh hưởng đến sự ưu ái của cô. Cô coitrọngvấnđềgiađình.Chínhcôcũngxuấtthântừmộtgiađìnhrất nề nếp. Hơn nữa bệnh viện luôn luôn bận rộn làm cho côkhôngcóthìgiờrảnh.Mùahèoibứcquá.ỞMilannàytôiquenbiếtnhiềungườinhưngtôiluônluônmuốntrởvềbệnhviệnlúcchiều tàn. Ở mặt trận, chúng tôi đã tiến dọc theo Carso, chiêmđược Kuk ở phía bên kia Plava và bắt đầu đánh chiếm các caonguyênBainsizza.TìnhhìnhmặttrậnphíaTâykhôngđượckhảquan. Chiến tranh có vẻ kéo dài. Bấy giờ Mỹ vừa tham chiếnnhưng tôi nghĩ phải mất cả năm mới huấn luyện đủ quân sốthiệnchiến.Nămtớicũngcóthểtốtmàcũngcóthểxấu.Ýdùngmộtsốquânđángkể.Tôikhôngthấytìnhtrạngnàylàmsaocóthểtiêptụcđược.DùchohọcóchiếmđượccaonguyênBainsizzavàđỉnhSan-GrabriellethìbọnÁocũngcònbaonhiêulàdãynúi
phíasau.Tôiđãcódịpthấynhữngdãynúiđó.Nhữngđỉnhcaonhấtđềuởphíasau.ChúngtôiđãchiếmxongCarsonhưnghãycònnhiềuđầmlầyởcạnhbờbiển.NapoléonđãđuổibọnÁovềphía đồng bằng và chắc chắn không tấn công chúng trên núi.Napoléon sẽ để cho chúng xuống đồng bằng rồi tấn công ở gầnVérona.NhưngởmặttrậnphíaTâychưacóđánhnhauthậtsự.Cólẽbâygiờkhôngthểthắngtrậnđượcnữa.Chiếntranhcóthểkéo dài mãi mãi. Có thể đây là một cuộc chiến tranh trăm nămmới.Tôiđểtờbáolênquầyrồirờikhỏicâulạcbộ.Tôicẩnthậnbước từng bước một xuống bậc thềm rồi đi dọc lên đườngManzoni. Trước khách sạn Gran Hotel, tôi gặp vợ chồng lãoMeyersvừaởtrênxengựabướcxuống.Họvừađixemđuangựavề.Bàvợtobéomặctoànsatanhđen.Riêngông,đólàmộtônggiànhỏbérâubạc,chốnggậyđikhệnhkhạng.
-Xinchào,xinchào-Bàbắttaytôi.-Chàobạn-ÔngMeyersnói.-Đuangựathếnào?-Tuyệt,thậttuyệt.Tôitrúngđượcbaconvềnhất.-Cònông?-TôihỏiôngMeyers.-Cũngkhá,tôitrúngđượcmột.-Tôichảbaogiờbiếtnhàtôiđanglàmgì.Ôngấykhôngbao
giờnóigìvớitôicả-BàMeyersxenvào.-Tốt,tốtlắm-ÔngMeyersnói.Ôngtrởnênthânmật-Anh
phảiđếnđấy.-Khiôngtanóichuyệnvớibạn,bạncócảmtưởngnhư là ông ấy không nhìn thấy bạn hoặc giả lầm bạn với mộtngườinàokhác.
-Vâng-Tôiđáp.-Tôisẽđếnbệnhviệnthămanh-BàMeyersnói-Tôicómột
vài món quà dành cho các con. Các anh đều là con tôi cả đấy.Phải,đúng,cácanhlànhữngđứaconthânyêucủatôi.
-Họsẽvuimừngđượcbàđếnthăm.- Ỗ,các con yêu quý. Anh cũng thế, anh cũng là một trong
nhữngđứaconcủatôi.-Tôixinkiếutừôngbà.-Bảotôicólờihỏithămcáccậucontraiyêuquýcủatôinhé.
Tôisẽmangđếnchohọnhiềuquà.Tôicókẹongonvàbánhngọt.-Xinchàoôngbà.Họsẽvuimừngvôhạnkhithấybà.
-Chàoanh-ÔngMeyersnói-AnhhãyđếntửuquánGalleriachơi.Anhbiếtbàncủachúngtôichứ?Cácbuổichiềuchúngtôiđềucómặttạiđó.
Tôi trở ra đường cái. Tôi muốn mua một món gì ở Cova choCatherine.VàođếnCova,tôimuamộthộpkẹosôcôla,trongkhicô bán hàng gói hộp kẹo, tôi vào quán rượu. Ở đó có hai ngườiAnh và vài viên phi công. Tôi uống một ly Martini, trả tiền rồiđếnquầyhànglấyhộpkẹoxongtiếptụcđivềhướngbệnhviện.TrướcquánrượunhỏbênđườngđiScala,cóvàingườitôiquen,viên phó lãnh sự, hai người học ca nhạc và Ettore Moretti, mộtngườiÝởSanFranciscohiệnđangphụcvụtrongquânđộiÝ.Tôichạmlyvớihọ.MộttronghaicasĩlàRalphSimmons,mangbiệthiệu Enrico Delcrédo. Tôi không biết anh hát hay dở ra sao,nhưnganhluônluôncóvẻtrịnhtrọng,nhưsắpcómộtbiếncốkhủng khiếp xảy ra. Anh đã từng hát trong vở Tosca và thànhcôngmỹmãn.
-Cólẽanhchưabaogiờnghetôihátcả-Anhbảo.-Baogiờanhsẽhátởđây?-MùathunàytôisẽtrìnhdiễntạiScala.- Tôi đoán chắc họ sẽ ném ghế vào người anh - Ettore nói -
AnhcónghengườitakểchuyệnhắnbịnémghếởModenanhưthếnàochưa?
-Láotoét!-Tôinghenóianhsắpđượchuychươngloạinào?- Tôi không biết. Tôi cũng không biết là tôi sắp được huy
chương.- Anh sắp được rồi. Này các cô gái ở Cova phục anh sát đất
đấy.HọnghĩanhđãgiếthaitrămtênÁovàmộtmìnhanhchiếmđượccănhầm.Tôicamđoanvớianhlàtôicũngphảihànhđộngmớiđượcânthưởng.
-ThếanhđượcbaonhiêuhuychươngrồiEttore?-Viênphólãnhsựhỏi.
-Hắncóđủloại-Simmonsnói-Chínhvìhắnmàngườitagâychiếnđấy.
-Tôiđãđượchuychươngđồnghailầnvàbahuychươngbạc-Ettorenói-Nhưngtôichỉđượcgiấychứngnhậncómộtcáithôi.
-Thếcònnhữngcáikia?-Simmonshỏi.
- Bởi cuộc hành quân thất bại, - Ettore nói - Khi hành quânthấtbạithìhọgiữlạitấtcảcáchuychương.
-Thếanhđãbịthươngbaonhiêulầnrồi,Ettore?- Ba lần bị thương nặng. Tôi bị ba vết thương. Đây thấy
không? - hắn kéo tay áo lên. Nhưng vết thương là những cấphiệubằngbạcnằmsongsongvớinhautrênnềnđen,mayđínhvàovảiởtayáodướivaiđộhaitấc.
- Anh cũng có một rồi - Ettore bảo tôi - Trông oai lắm, tôithích đeo cấp hiệu hơn huy chương. Anh cứ tin tôi đi, ông bạngiàạ,bacáicũngđủnóilênđiềugìđấy.Ngườitachỉchomìnhthêmmộtcáivìmộtvếtthươngkhiếnmìnhnằmbệnhviệnmấtbatháng.
-AnhbịthươngởđâuhảEttore?-Viênphólãnhsựhỏi.Ettorelậttayáolên.- Đây này (hắn chỉ một vết sẹo đỏ nâu và bóng). Ở chân tôi
đây,tôikhôngthểchỉcócácanhđượcvìtôiđangmangbíttấtvàởbànchânnũa.
-Thếanhbịtrúnggì?-Simmonshỏi.- Loại lựu đạn cầm tay. Ông biết thứ lựu đạn ấy chứ? - hắn
quaysanghỏitôi.-Biết.-TôibiếtbọnchóÁoném-Ettorenói-Nóquậttôingãravà
tôi tưởng rằng mình đã chết ngay lúc đó, nhưng không việc gì.Tôi bắn tên chó đó một phát chết ngay tức khắc. Tôi luôn luônmangsúngtrườngđểhọkhôngbiếttôilàsĩquan.
-Khianhbắn,trôngthằngấynhưthếnào?-Simmonshỏi.-Tôichẳngbiết,-Ettoređáp-Tôibắnvàobụngnó,vìsợnếu
bắnvàođầuthìtrậtmất.-Anhởcấpsĩquanđãlâuchưa?-Tôihỏi.-Hainăm.Tôisắplênđạiúy.Cònanhởcấptrungúyđãbao
lâurồi?-Độbanăm.- Anh không lên đại úy được vì anh không biết tiếng Ý rành
rọt - Ettore nói - Anh nói được nhưng đọc và viết không rành.AnhcầnphảihọctiếngÝđểcóthểlênđạiúy.ThếsaoanhkhônggianhậpquânđộiMỹ?
-Đểxem.
- Cầu trời tôi được lên đại úy. Này, Marc, lương đại úy đượcbaonhiêuthế?
-Khôngbiếtchắc.Vàokhoảnghaitrămrưởiđôla.- Chúa ơi, với hai trăm rưởi đô la đó tôi giải quyết được biết
bao là việc. Này Fred, anh cần phải gia nhập quân đội Mỹ mớiđược,rồianhtìmcáchđưatôivàonhé?
-Đượcrồi.-TôicóthểchỉhuymộtđạiđộibằngtiếngÝ.Tôicũngcóthể
chỉhuybằngtiếngAnhdễdàng.-Rồianhsẽđượcthăngđạitướng-Simmonsnói.-Không,tôikhôngđủtàisứcđểlàmđạitướng.Mộtđạitướng
cần phải biết nhiều chuyện. Các anh là những kẻ hay chế nhạongườikhác.Cácanhtưởngrằngchuyệnchiếntranhlàchơisao.Đầuóccácanhkhôngđượclàmđếnchứccaihạngbétnữa.
-CámơnChúa,tôikhônglàmchứccai-Simmonsnói.-Cóthểmộtngàykiacácanhcũngphảilàmnếuhọphạttất
cả các dân làm biếng như anh. Này, tôi muốn hai anh gia nhậpvàotrungđộicủatôi.Marcnữanhé,tôisẽchoanhlàmlínhhậucầncủatôi.
Marcnói:-NàyEttore,anhcólòngtốtlắm,nhưngtôierằnganhlàmột
tayquânphiệt.- Tôi muốn lên đến chức đại tá trước khi chiến tranh chấm
dứt-Ettorebảo.-Nghĩalànếuanhkhôngchếttrước.-Tôikhôngbịchếtđâu-Hắnđưataysờmấyngôisaođínhở
cổ áo - Thấy tôi làm gì đây không? Chúng tôi thường sờ nhữngngôisaonàynếucóainóiđếnchếtchóc.
-TađithôiSim-Saundersvừanóivừađứnglên.-Ừthìđi.- Chào các anh - Tôi bảo - Tôi cũng phải đi đây. Sáu giờ kém
mườilămrồi.ChàoEttore.-ChàoFred-Ettorenói-Anhnhậnđượchuychươngbạcthì
tuyệtlắm.-Vẫnchưatiếnhành.- Được mà Fred, tôi nghe bảo anh sẽ nhận được chẳng khó
khăngì.
-Thôichàoanh-Tôibảo-HãygiữmìnhcẩnthậnEttorenhé.-Ôđừnglochotôi.Tôikhônguốngrượuvàcũngkhôngchạy
quanh quẩn. Tôi không thích rượu cũng không thích gái. Tôichọncáigìtôithích.
-Chàoanh-Tôibảo-Tôirấtvuikhianhlênđạiúy.-Khôngphảitôingồikhôngđểđượclênchức.Tôisẽlậpchiến
côngđểxứngđángđượclênchứcđạiúy.Anhbiếtkhông,basaocùngvớihailưỡigươmchéonhauvàhìnhvươngmiệnchínhlàcủatôiđó.
-Chúcanhmaymắn-Chúcanhcũngvậy.Baogiờanhtrởlạimặttrận?-Sắprồi.-Thếthìmìnhsẽgặpnhauởđấy.-Chàoanh.-Chàoanh.Nêntránhnhữngviệckhôngmaynhé.Tôi theo phố nhỏ dẫn ra một lối tắt về bệnh viện. Ettore hai
mươibatuổi.ThưởbéanhtađượcmộtngườicậuởSanFrancisconuôidưỡng.KhichiếntranhbùngnổthìanhtađangthămchamẹmìnhởTorino.AnhcómộtngườiemgáicũngđượcgởisangMỹ sống chung với cậu anh. Năm nay cô ấy sắp tốt nghiệptrườngsưphạm.
Ettorethuộcloạingườihùngvàđánhgụcbấtcứaikhianhtatiếpxúc.Catherinekhôngchịunổihắnta.
-Chúngtacũngbiếtnhiềutayanhhùng-Nàngbảo-Nhưngthườngthườnghọđiềmđạmhơn,anhnhỉ.
-Anhkhôngđểýđếnhắnta.-Emcũngchẳngcầnđểýđếnhắntalàmgì,nếuhắntakhông
quátựphụvàkhônghiếuthắng.Ô,hiếuthắngđếnmộtmứcnàothôi.
-Hắntacũngquấyrầyanhvậy.-Anhnóithếngheđángyêulắm.Nhưngchuyệnđóxákểgì.
Anh có thể hình dung hắn lúc ở mặt trận, nơi mà hắn có ích,nhưngđốivớiem,hắntiêubiểuchomộthạngngườimàemghétnhất.
-Anhhiểu.- Anh hiểu thê? Thật đáng yêu. Em đã cố hết sức để có chút
tìnhcảmvớihắn,nhưngđúnglàmộtanhchàngđángghét,đáng
ghétthậtsự.-Hồichiềunàyhắnbảovớibọnanhhắnsẽlênchứcđạiúy.-Thếà?-Catherinebảo-Đượcvậychắchắntakhoáilắm.-Thếemcóthíchanhđượclênchứccaohơnkhông?-Không,anhyêuà.Emchỉmuốnanhcóđượcmộtchứcvừa
đủđểđượcvàoănởnhữngchỗsangtrọngmàthôi.-Thìđúnglàcấpbậccủaanhđó.-Câpbậccủaanhnhưthếlàtuyệtrồi.Emkhôngcầnanhphải
lênchứccao.Điềuđócóthểlàmchoanhbốclên.Nàyanhyêu,emvôcùnghàilòngvìanhkhôngtựphụ.Chodùanhcótựphụ,emcũnglấyanh,nhưngcómộtngườichồngkhôngtựphụbaogiờcũngdễthởhơn.
Chúngtôithìthầmcạnhnhaubênngoàibaolơn.Trăngđánglẽ đã lên rồi nhưng sương mù bao trùm thành phố nên khôngthấy được trăng. Chúng tôi đi vào trong nhà. Bên ngoài sươngmùđãchuyểnsangmưa.Mưabắtđầurơinặnghạttrênmáinhà.Tôi trổi dậy xem cửa sổ thấp có bị mưa tạt vào không. Nhưngmưakhônghắtvàonêntôivẫnđểcửasổmở.
-Thếbanchiềuanhcòngặpnhữngainữa?-ÔngbàMeyers.-Toànnhữngngườikỳlạ.- Đúng ra thì ông ta đang phải ngồi tù tại quê nhà ông ấy.
Nhưngngườitalạithảôngtarađểchoôngchếtởngoài.-VàtừđóôngtasốngsungsướngtạiMilan.-Sungsướngà?Anhkhônghiểuđếnmứcnào.-Nhưngemnghĩphảisungsướnghơntrongtùchứ.-BàMeyerssắpmangquàđếnđây.-Bàtathườngmangđếnnhữngmónquàrấtđẹp.Thếbàtacó
gọianhlàconyêucủabàkhông?-Mộttrongnhữngngườiconyêucủabà.- Các anh là những người con yêu của bà. Bà ta rất thích
nhữngcậuconyêuđó.Lắngnghemưarơikìa.-Mưanặnghạtquá.-Vàanhsẽyêuemmãimãiphảikhônganh?-Phải,đúngthế.-Vàmưarơinặnghạtcũngkhôngđángngạigìphảikhông?-Phải,đúngthế.
-Vậythìtốtlắm,bởivìemsợmưa.-Tạisao?Tôibuồnngủ.Bênngoàitrờimưato.-Emcũngkhôngbiếtnữa,anhyêuạ.Khinàoemcũngsợtrời
mưa.-Cònanhthìthíchmưa.-Emthíchđidạodướicơnmưa.Nhưngmưacóhạichotình
yêu.-Nhưnganhmãimãiyêuemmà.- Còn em, em yêu anh, dù mưa, dù tuyết, dù bão, dù gì gì đi
nữa.-Vậyà?Anhbuồnngủquá.-Ngủđi,anhyêu.Dùthếnàođinữa,emvẫnyêuanh.-Thếthậttìnhemkhôngsợmưachứ?-Không,nếucóanhbênem.-Saoemlạisợmưa?-Emkhôngbiếtnữa.-Nóichoanhngheđinào.-Đừngbắtemphảinói.-Nóichoanhngheđimà.-Không,đừnggặnghỏiem.-Nóichoanhngheđi.-Thôiđược,vìanhthích.Emsợtrờimưavìđôikhiemthấy
emchếttrongmưa.-Khôngcóđâu.-Vàđôikhiemthấychínhanhcũngchếttrongmưa.-Nhưthếhọamayđúnghơn.-Không,khôngđúng,anhyêu.Anhkhôngbaogiờchếtcả,vì
embiếtemcóthểchechởchoanhđượcyênổn.Embiếtlàemcókhảnăng.Nhưngkhôngcóaitựchechởchomìnhđược.
-Thôixinem,nhưthếđủrồi.Anhkhôngmuốnngheemnóichuyệnhuyễnhoặcvànhưmộtngườiđiênđêmnayđâu.Chúngtasẽchẳngcòngầnnhauđượcbaonhiêulâunữa.
-Đúngthế,emhuyễnhoặcvàđiênrồthật.Màthôi,emkhôngnóichuyệndạidộtnữađâu.
-Ừ,đúnglàchuyệndạidột.-Chỉtoànlàchuyệnvôlýnhảmnhí.Thôi,emkhôngsợmưa
nữa đâu. Nhất định không sợ nữa. Trời ơi, ước ao sao đừng sợmưanữa.
Nàngkhócnứcnở.Tôidỗmãinàngmớinín,nhưngbênngoàitrờivẫnmưarảrích.
MChương20
ộtbuổichiềuchúngtôiđixemđuangựa,FergusonvàCrowell Rodgers cùng đi. Rodgers là anh chàng bịthương ở mắt bởi đầu đạn trái phá. Ferguson vàCatherine trang điểm sau bữa ăn. Còn tôi và Crowell
ngồi ở giường trong phòng đọc các tạp chí đăng tin về nhữngcuộcđuangựatuầnquacùngnhữnglờibìnhluận.ĐầuCrowellbị băng nên anh ta không để ý lắm vào những cuộc đua này.Nhưngđểgiếtthìgiờanhtacứcầmtờtạpchíđuangựađọcvàbiếtvềbướcđuacủangựa.Anhtabảongựachẳngcónghĩalýgìcả.
Bốn đứa chúng tôi đến San Siro bằng xe ngựa để mui trần.Trờihômnaythậtđẹp.Xechúngtôichạyngangcôngviên,theođườngxeđiệnva1saukhirakhỏithànhphố,vàomộtconđườngđầybụibặm.Nơiđâycónhiềubiệtthựràosongsắt,nhữngkhuvườnrậmrạprộnglớncùngnhữnghàonướcchảyvàvườnrauphủ đầy bụi. Trên cánh đồng chúng tôi có thể nhìn thấy nhiềunhàcửavàtrangtrạitrùphúxanhtươivớinhữngmươngnướctướitiêu.NhữngngọnnúitrồilênởphíaBắc.Nhiềuxechạyvàotrườngđuavànhữngngườigáccổngđểchúngtôivàotựnhiênkhông xét hỏi giấy tờ vì chúng tôi mặc quân phục. Chúng tôixuốngxemmuachươngtrìnhrồiđiquasâncỏvàotrongtrườngđua.Trênsâncỏmộttoánlínhđứngdàitheohàngrào.Ngườitadang cho ngựa quần dưới những tán cây đàng sau khán đài.ChúngtôithấynhiềungườiquenvàsaukhikiếmđượcghếngồichoCatherinevàFerguson,chúngtôixemxétđànngựa.
Nhữngconngựađivòng,consaunốiđuôicontrước,đầucúixuống. Một trong mấy con có lông sắc tím đen, Crowell quảquyếtlàhọsơnnó.Nórađúnglúcchuôngrungbáogiờlênyên.Chúngtôikiểmtrênchươngtrìnhtheosốmàngườinàingựađeoỏtrêntay.NgườitaghitrongđólàngựaôthiếntênJapalac.Độđuanàydànhchonhữngconngựaôtừngthắngcuộcvớigiáhơnmột ngàn đồng “lia”. Catherine bảo chắc người ta đã đổi màulông của nó. Ferguson chịu không biết được. Tôi thì nghĩ conngựađócóvẻkhảnghi.Chúngtôiđềuđồngýđánhcánóvàđặt
một trăm đồng lia. Trên thể lệ ghi gía tiền, nó là con ngựa duynhất với giá một ăn ba mươi lăm. Crowell đi mua giấy cá ngựatrong lúc chúng tôi theo dõi các kỵ mã vòng lại rồi cho ngựachậmrãiđếnchỗxuấtphát.
Chúngtôilênngồitrênkhánđàiđểtheodõicuộcđua.ỞSanSiro người ta không còn dùng dây để ngăn nữa. Người ta đóngnhững con ngựa trông có vẻ nhỏ đứng xếp hàng. Đằng xa phíacuốisânđua,ngườitakhoachiếcroiralệnhkhởihành.Nhữngconngựachạyquatrướcchúngtôi.Conngựaôdẫnđầuvàđếnchỗngoặtnóbỏcáchxanhữngconkhác.Nótiếptụcsảiđềunhưthếchođếnkhicuộcđuachấmdứt.
- Tuyệt quá phải không? - Catherine bảo - Thế thì chúng tađượccảthảylàbangànđồnglia.Thậtlàmộtconngựahay.
- Tôi mong nó đừng đổi màu trước khi người ta trả tiền chomình-Crowellbảo.
-Ôngcótrúngkhông?-TôihỏilớnvềphíaMeyers.Lãotagậtđầu.
-Còntôikhôngtrúnggìcả-BàMeyersnói-Còncáccon,cácconđánhcáconnào?
-Japalac.-Thếà.Đánhconđómộttrúngđượcbamươilămđấy.-Chúngtôithíchmàulôngcủanó.-Tôikhôngthích.Trôngnóxơxácquá.Ngườitakhuyêntôi
đừngđánhnó.-Conngựađókhôngtrúngđượcnhiều-Meyersnói.-Ngườitaghinógiámộtănbamươilăm-Tôibảo.-Đánhnókhôngtrúngnhiều-VàogiờchótMeyerskhuyên-
Họđổnhiềutiềnvàonóđấy.-Ai?- Kempton và nhiều người khác. Để rồi các anh thấy. Họ
khôngđổihailấymộtđâu.-Thếchúngtôimấtbangànđồngliaà?-Catherinenói-Tôi
khôngthíchnhữngcuộcđuangựagianlậnnhưthế.-Chúngtôitrúngđượchaitrămđồnglia.- Không đáng kể. Hai trăm bạc chẳng thay đổi được gì. Tôi
tưởnglàđãtrúngđượcbangànđồnglia.-Gianlậnchánquá-Fergusonbảo.
- Dĩ nhiên - Catherine nói - Nếu họ không gian lận, mìnhkhôngbaogiờđánhconngựađócả.Tuynhiêntôithíchđượcbangànđồngliakia.
-Thôichúngtaxuốnguốngcáigìđãrồixemhọtrảmìnhrasao-Crowellbảo.
Chúng tôi đi qua chỗ họ dán bảng kết quả số ngựa trúng.Chuôngrungbáohiệuhọpháttiềnngựatrúng.ConngựaJapalacđượcghitrúng18,50đồnglia,thếcónghĩalàtiềntrúngkhôngbằnggiávé.
Chúng tôi đến quán giải khát dưới khán đài để uống một lywhisky-soda. Chúng tôi gặp đôi vợ chồng người Ý tôi quen vàông Mc Adams, viên phó lãnh sự. Khi chúng tôi trở lại kiếmCatherine và Ferguson thì họ cũng lên theo với chúng tôi. Haingười Ý trông rất nhã nhặn và Mc Adams ở lại tiếp chuyện vớiCatherine khi chúng tôi quay trở xuống tiếp tục đánh cá nữa.ÔngMeyersđangđứngcạnhcửaphòngbánvécặp.
-Hỏixemôngtađánhcáconnào-TôibảoCrowell.-Ôngđịnhđánhcáconnàothế,ôngMeyers?-Crowellhỏi.Meyersrúttờchươngtrìnhravàlấybútchìchỉvàosố5.-Chúngtôicùngđánhsốđócóphiềngìôngkhông?-Crowell
hỏitiếp.-Đượcchứ,đánhđi.Nhưngnhớđừngcóbảovợtôilàtôichỉ
choanhđấynhé.-Ônguốnggìkhông?-Tôihỏi.-Không,cámơn.Tôikhônghềuốngrượu.Chúngtôiđánhconsố5mộttrămđồnglia,rồichúngtôitrở
lại uống thêm một ly whisky-soda nữa. Tôi thấy khoan khoáitrongngười.ChúngtôigặphaingườiÝkhác.HọuốngrượuvớichúngtôixongchúngtôitrởlạichỗCatherinevàFerguson.Haingười Ý mới này lại càng kiểu cách hơn nữa, họ rất hợp với haingười Ý trước. Ai cũng nôn nao không muốn ngồi một chỗ. TôiđưavéchoCatherine:
-Conngựanàođây?-Anhkhôngbiết.ÔngMeyerschọnđấy.-Anhkhôngbiếtcảtêncủanónữaà?-Không,emtìmtrêntờchươngtrìnhxem.Số5thìphải.-Anhdễtinngườiquá-Nàngbảo-Số5thắngnhưngkhông
trúngnhiều.ÔngMeyerstứclắm.-Phảibỏrahaitrămđồngliađểđượchaichục.-Ôngtanói-
Mườihaiđượcmười.Nhưngkhôngsaocả.Vợtôithuahaichụclia.
-Đểemxuốngtheoanh-Catherinebảotôi.MấyngườiY’cùngđứnglên,chúngtôibướcxuốngkhánđài
đirasânđua.-Anhthíchnơinàykhông?-Catherinehỏi.-Cólẽthích.-Cứcholàvuiđi-Nàngnói-Nhưngem,anhyêuạ,emkhông
thểchịunổinhữngchỗđôngngườinhưthếnày.-Chúngtakhônggặpmấyaiquenởđây.-Vâng,nhưnghaivợchồngMeyersnày,rồingườilàmởngân
hàngvớivợcủaôngtanày...-Hắnthườngtrảphiếuchicủaanh-Tôibảo.- Vâng, nhưng người khác cũng làm việc đó được vậy chứ.
CònbọnngườiÝanhdẫnlạtthậtkinhkhủng.-Chúngtacóthểđứngsauhàngràonàyđểxemcuộcđua.-Đượcrồi,nhưnganhphảingheemđây.Chúngtađánhcon
ngựanàochưahềđượcnghenóiđếnvàôngMeyerscũngkhôngcánónữa.
-Cũngđược.Chúng tôi đánh con “Light for me”. Con này về nhất bốn kỳ
trongnămđộđua.Chúngtôidựavàohàngràonhìnnhữngconngựađuachạylóccóctrướcmặt.Xaxalànhữngrặngnúisừngsững, phía bên kia là những cánh đồng, thành phố Milan chạydàisaunhữngrặngcây.
-Emcảmthấykhoankhoáilạ-Catherinebảo.Mấyconngựađangtrởvề.Chúngvượtrào,mồhôinhễnhại,
mấykỵmãvuốtvechúngvàđếnrặngcâythìnhảyxuống.- Anh có khát không? Chúng ta có thể uống tại đây và xem
đuacũngđược.-Đểanhđigọi-Tôinói.-Đểbồimangđếncho-Catherinekhuyên.Nàng đưa tay lên gọi người bồi ở quán Pagoda cạnh chuồng
ngựa.Chúngtôingồitrênmộtchiếcghếsắt.-Anhcóthấyhạnhphúchơnkhichỉcóhaiđứamình?
-Nhấtđịnhrồi-Tôiđáp.-Emcảmthấyrấtlạclõnggiữanhữngngườinày.-Ởđâymìnhthoảimáihơn-Tôinói.-Vâng,cuộcđuangựanàythậtthíchthú.-Ừ,tuyệt.- Anh yêu, em không muốn làm mất cuộc vui của anh. Khi
nàoanhmuốn,emsẽtrởlại.-Không,chúngtacứngồiyênởđâyuốngrồisẽđixuốngbờ
sôngđểxemhồiđuangựanhảyrào.-Anhtốtvớiemquá-Nàngbảo.Hai đứa ngồi cạnh nhau một lúc rồi vui vẻ gặp lại những
ngườikhác.Đólàmộtngàyđẹp.
VChương21
àođầuthángChín,đêmbắtđầumát.Ngàycũngmátvàtrong công viên lá bắt đầu đổi màu. Ở mặt trận, cuộcchiến đấu không thu được kết quả gì. Chúng tôi khôngchiếm được San Gabrielle. Những trận đánh ở cao
nguyên Bainsizza đã ngưng và giữa tháng cuộc tấn công SanGabrielle cũng ngưng nốt. Người ta không thể chiếm được nơiđó. Ettore đã trở lại mặt trận. Người ta cũng đã chở những conngựa về La Mã cho nên không còn những cuộc đua ngựa nữa.CrowellcũngđiLaMãtrướckhibịtriệuhồivềMỹ.ỞthànhphốcóhaicuộcbiểutìnhchốngchiếntranhvàởTorinocómộtcuộcbạođộngtrầmtrọnghơn.Tạicâulạcbộ,mộtthiếutángườiAnhđã nói với tôi rằng Ý đã mất một trăm năm chục ngàn người ởcaonguyênBainsizzavàởSanGabrielle.Ôngtacònnóingoàiraở Carso họ còn mất thêm bốn chục ngàn người nữa. Chúng tôicùnguốngrượuvànóichuyện.Ôngtabảo“Nămnaythếlàcáctrậnđánhđãchấmdứtởkhuchúngtôi.Dânchúngđãcóthamvọngquálớn”.ÔnglạithêmlàcuộctấncôngởFlandersđãthấtbại. Nếu địch tiêu diệt quá nhiều như hồi đầu thì đến mùa thusangnămquânđồngminhsẽkiệtquệ.Ôngtalạibảolà“Chúngtôiđềukiệtquệcả,nhưngđiềuđókhôngquantrọng,nếuchúngtôikhôngngờtới.Màtấtcảchúngtôiđềukiệtquệthật”.TôihỏiôngvềnướcNga.ÔngtabảonướcNgakiệtquệhoàntoàn,nướcÁovàÝcũngvậy.“Thôitôiphảiđiđây”-Tôinói“Tôiphảitrởvềbệnh viện”. “Thôi chào anh” - Ông ta nói rồi vui vẻ tiếp “Chúcanhnhiềumaymắn”.
Tôighélạitiệmhớttócrồimớivềbệnhviện.Chântôiđãlànhhẳn.Tôikhôngngờchântôilànhmaunhưvậy.Bangàytrướctôicònđikhámlại.Tôicầnphảiđiềutrịthêmvàilầnnữa.Dàitheolềđường,tôiđitrênhèphô,cốgắngkhôngtậptễnh.Mộtônglãođang ngồi cắt hình dưới cổng tò vò. Tôi dừng chân đứng ngắmông.Haithiếunữngồilàmmẫu,ôngtacắthìnhhaingườichungnhau bằng kéo rất nhanh nhẹn, vừa cắt vừa nhìn họ, đầunghiêngmộtbên.Haicôgáicườikhúckhích.Ôngtađưachotôixem hai cái hình bóng rồi dán lên tờ giấy trắng rồi trao lại cho
haicôgái.-Đẹplắm-Ôngtabảo-Bâygiờđếnlượttrungúychứ?Hai cô gái vừa đi vừa ngắm hình và cười. Trông họ rất đáng
yêu.Mộttronghaicôlàmviệcởquánrượutrướccửabệnhviện.-Đượcrồi-Tôibảo.-Xintrungúybỏmũracho.-Không,tôimuốnđộimũ.-Thếthìkhôngđượcđẹpcholắm-Ôngtabảo-Nhưngnhư
thếcóvẻquânnhânhơn-Gươngmặtôngrạngrỡhẳnlên.Ôngcắtmiếnggiấyđen,táchralàmđôirồidánhìnhnghiêng
trêntờbìavàđưachotôi.-Baonhiêuhảcụ?-Khôngcóchicả-Ôngkhoáttay-Tôitặngchotrungúyđấy.-Xinôngvuilòngnhậncho-Tôiđưachoôngtiềnlẻ.-Không,tôithíchcắthìnhtrungúy.Hãyđemvềtặngchocô
bạngáicủatrungúyđi.-Cámơnôngnhiềulắm,lầnkhácvậy.-Tạmbiệt.Tôitiếptụcđivềbệnhviện.Tôinhậnđượcmộtcôngvănvà
vàibứcthưkhác.Tôicònbatuầnnghỉphépdưỡngbệnhrồi lạiphảitrởramặttrận.Tôicẩnthậnđọcđiđọclạibứccôngvănđó.Phải, đúng thế, giấy phép nghỉ dưỡng bệnh bắt đầu từ hômmùngbốnthángMười.Khitôitrịxongvếtthươnglàbatuầnlễ,đi21ngày,vậylàtôiđượcnghỉđến25thángMười.Tôibáolàtôikhông về bệnh viện, tôi đi đến một nhà hàng hơi xa bệnh việnmộttí,dùngcơmtạiđó,đọcthưvàbáo.Cómộtbứcthưcủaôngnộitôigởi,gồmtintứcgiađình,nhữnglờiđộngviênyêunước,mộtngânphiếu200đôla,vàimẩubáocắt.Mộtbứcthưbuồnbãcủachatuyênuý,mộtbứcthưkháccủangườibạnphicônggiúpviệc cho Pháp kể chuyện đã gia nhập với một bọn hung dữ vàmộtbứcthưcủaRinaldihỏitôicònđịnhchônchânởMilanbaonhiêu lâu nữa và hỏi thăm tin tức. Anh nhờ tôi mang cho anhmấycáiđĩahátvàkèmtheođólàmộtdanhsáchnhữngđĩahátanh thích. Tôi uống một chai Chianti nhỏ trong bữa ăn, sau đólạiuốngcàphêvàmộtlycônhắc.Tôigấptờbáolại,chomấybứcthưvàotúi,đểtiềnthùlaovàtờbáoởtrênbànvàđira.Vềđếnphòngriêngởbệnhviện,tôithayquầnáongủ,khoácaóchoàng
rabênngoài.Tôithảtấmmànchecửanhìnrabaolớnxuống,rồingồitrêngiườngđọctờbáoBostoncủabàMeyersmangđếnchocáccậucontraiyêuquýtrongbệnhviệnnày.Catherinemãiđến9giờmớiphảilàmviệc.Tôinghethấytiếngchânnàngbướcvàcó lần thấy nàng đi qua hành lang. Nàng đến thăm mấy phòngkiavàsaucùngbướcvàophòngtôi.
-Emđếntrễquáanhnhỉ?-Nàngbảo-Hômnaycónhiềuviệcphảilàm.Anhcókhỏekhông?
Tôikểchonàngnghevềbáochívàgiấyphép.-Tuyệtquá-Nàngbảo-Thếanhmuốnđiđâunào?-Khôngmuốnđiđâucả.Anhchỉmuốnởlạiđây.-Dạilắm,anhchọnmộtnơinàođi,emsẽđivớianh.-Emlàmcáchnào?-Khôngbiết.Nhưngthếnàoemsẽtìmđượccách.-Emtàithật.- Không đâu. Nhưng nếu mình không mất mát gì cả thì đời
mìnhsẽkhôngkhổ.-Emmuốnnóigìthế?-Khôngcógìcả.Emchỉnghĩcónhữngtrởngạikhôngđáng
kểtrướcđâymàmìnhlạicholàlớnlao.-Anhnghĩemkhómàđiđượcvớianh.-Ồkhôngđâuanhạ,nếucầnemchỉviệcxinthôiviệc,nhưng
sẽkhôngđếnnỗithếđâu.-Chúngtasẽđiđâuem?-Emkhôngcần.Anhmuốnđiđâucũngđược.Đếnnơinàomà
chúngtakhôngquenbiếtaicả.-Chúngtađiđếnđâucũngđượcphảikhông?-Vâng,bấtcứnơinàomàanhthích.Nàngtrôngcóvẻbồnchồnvàbứtrứt.-Cóchuyệngìthế,Catherine?-Không,khôngcóchuyệngìcả.-Có,emcóchuyệngì.-Không,khôngcógì.Thậtkhôngcóchuyệngìcảmà.-Anhbiếtlàco.Emyêu,hãynóichoanhngheđi.Emhãynói
choanhnghemà.-Chẳngcóchuyệngìcả.-Nóichoanhngheđi.
-Emkhôngmuốn.Emsợsẽlàmchoanhmấtvuivàlolắng.-Không,anhsẽkhônglolắng.- Thật thế ư? Chuyện này không làm cho em lo lắng nhưng
emenósẽlàmchoanhlo.-Không,điềuđósẽkhônglàmchoanhlolắng.-Emkhôngmuốnnóichoanhnghe.-Có.Nóianhngheđi.-Phảinóià?-Ừ.- Em sắp có con anh ạ, gần ba tháng rồi. Anh không lo chứ?
Nóichoembiếtđianh.Emvananhđấy.Anhkhôngnênlolắngvềchuyệnđó.
-Cógìđâu.-Thậtư?-Thậtthếchứsao?-Emđãlàmđủmọicách.Emuốngđủmọithứnhưngvôích.-Cógìđâumàphảilolắngthế.-Emkhôngthểkhônglođượcanhạ.Emkhôngbaogiờlovề
chuyệnđó.Anhcũngthế.Anhkhôngnênkhổsởhaylolắngvềchuyệnđóanhnhé.
-Anhchỉlochoemmàthôi.-Đấy,đóchínhlàđiềuemkhôngmuốn.Hàngngàybiếtbao
nhiêutrẻconrađời.Aicũngcóthểcóconcả.Đólàtựnhiênmà.-Emđángyêuquá.- Không, không, anh đừng quan tâm được việc đó nữa anh
yêu. Em cố làm cho anh không buồn. Em biết em vừa làm choanhbuồn.Nhưngtừtrướcđếngiờemvẫnlàmộtthiếunữđứngđắnchứ?Anhkhôngbaogiờnghingờgìvềđiềuđóphảikhônganh?
-Không.-Sẽmãimãinhưvậy.Chỉcómộtđiềuthôilàđừnglolắnggì
cả. Em thấy rõ là anh lo lắng. Đừng, đừng như thế. Anh muốnuốngmộttírượukhônganhyêu?Embiếtlàkhianhuốngrượu,anhsẽvuivẻlênngay.
-Không,anhđangvuivàemthìrấtđángyêu.- Không đâu. Nnưng em sẽ thu xếp mọi việc để đi cùng với
anhkhianhchọnđượcđịađiểm.VàođộthángMườinàythậtthú
vịvôcùng.Chúngtasẽvuivẻanhạ,vàkhinàoanhtrởramặttrận,mỗingàyemsẽviếtthưchoanh.
-Lúcấyemởđâu?-Emchưabiếtđược.Nhưngcóthểởmộtnơidanhlamthắng
cảnhnàođó.Emsẽlochuyệnđó.Chúng tôi im lặng một lúc lâu không nói gì. Catherine ngồi
trên giường. Tôi nhìn nàng nhưng chúng tôi không đụng vàonhau. Chúng tôi ngồi cách xa nhau như là có ai bất thình lìnhbướcvàophòng.Catherineđưataynắmlấytaytôi:
-Anhkhônggiậngìchứhảanh?-Không.-Vàanhcũngkhôngcảmthấybịràngbuộcchứ?-Cólẽhơihơithôi.Nhưngkhôngphảibịràngbuộcbởiem.- Em không muốn nói là anh bị ràng buộc bởi em. Đừng nói
bậy bạ, anh đừng giả vờ như thế. Em chỉ muốn nói là bị ràngbuộcmộtcáchtổngquátmàthôi.
-Ngườitaluônluôncảmthấybịgiamhãm,ràngbuộcđứngvềphươngdiênsinhlý.
Nàngkhôngđộngđậy,cũngkhôngrúttaylại,nhưngtôicảmthấynàngcáchxatôiquá.
-Tiếngluônluônnghekhôngđượcêmtai.-Xinlỗiem.- Không có gì cả. Nhưng có điều này anh như đã biết, em đã
chưahềcóconcũngnhưchưahềyêuaichođếnbâygiờ...Vàemđãcốgắngđểtrởthànhconngườimàanhaoước,thếmàbâygiờanhlạinói“luônluôn”.
-Thếemcómuốnanhcắtlưỡiđikhông?-Tôihỏi.-Ồanh yêucủa em!(nàngtrở lạitừ thếgiớixa xôimà nàng
vừaở).-Anhđừngquantâmđếnlờiemnói.Chúng tôi lại cảm thấy gần gũi nhau. Mọi buồn bực đều tan
biến.-Thậtrachúngtatuyhaimàmột.Vậychúngtakhôngnên
hiểulầmnhau.-Đúngvậy.-Tuyvậyđiềuđóvẫnxảyra.Lắmngườiyêunhaurồichỉvì
hiểulầmmàsinhracãicọrồichialìa.-Chúngtasẽkhôngbaogiờcãicọvớinhau.
-Không,khôngnêncãicọ.Bởivìhaichúngtalàmộtvàtrênthếgiannàycòncónhiềungườikhácnữa.
Nàngđếnmởcánhcửatủrồiđemlạichairượuvàcáily.-Anhuốngmộttícônhắcnhé?Anhngoanlắm-Nàngnói.-Không,anhcảmthấykhôngmuốnuống.-Mộtchútthôi.-Thôiđượcrồi.Tôirótđầybaphầnlyrồiuốngcạn.- Anh uống nhiều quá. Em biết rượu mạnh là đồ uống của
ngườingườianhhùng,nhưngcũngkhôngnênquáchén.-Sauchiếntranhchúngtasẽsốngởđâunhỉ?-Cólẽởnhàmấyônggiàbàlão.Banămnayemngâythơchờ
mongchiếntranhchấmdứtvàongàylễGiángsinh.Nhưngbâygiờemcholàsẽkhôngtrướckhiconchúngtalàmđếnchứctổngtưlệnh.
-Không,nósẽlàmđếnđạitướng.- Nếu đó là chiến tranh 100 năm, nó sẽ có đủ thì giờ chiếm
đượccảhaichứcấy.-Emuốngtígìnhé?- Không, anh uống vào thấy thích chứ em uống thì thấy
chóngmặtlắmanhạ.-Emcóbaogiờuốngrượumạnhkhông?-Khônganhạ,emlàmộtngườivợcổlỗ.Tôi với tay lấy chai rượu đã để dưới đất và rót thêm một ly
nữa.- Em phải đi thăm các chiến hữu của anh một chút -
Catherinebảo-Anhcóthểđọcbáochờemtrởlại.-Emphảiđithậtà?-Vâng,bâygiờhoặctínữacũngđược.-Vậythìđibâygiờđi.-Tínữaemsẽtrởlại.-Anhsẽđọcxongtờbáonày
ĐChương22
êm ấy trời trở lạnh và ngày hôm sau thì mưa. TừOspedaleMaggiorevề,trờimưatochonênkhiđếnnơitôiướtsũng.Mưađổnặnghạtbênngoàibaolơnphòngtôi và nước mưa theo gió tạt vào cánh cửa kính. Tôi
thayquầnáo,uốngmộtitrượumạnhnhưngkhôngthấyngon.Banđêmtôiđautim,vàsángđósaubữađiểmtâm,tôinônmửarahết.
-Thôikhôngcònnghingờgìhết-Bácsĩtrưởngbảo-Nàycô,côhãynhìnvàotròngtrắngmắthắnxem.
Cô Gage nhìn vào tròng mắt tôi. Họ bắt tôi nhìn vào tronggương. Tròng mắt tôi biến thành màu vàng, tôi đã mắc bệnhhoàng đản. Tôi nằm đau mất hai tuần vì thế chúng tôi khôngcùngnhauđinghỉởđâucả.ChúngtôiđãdựđịnhđiPallenza.TừMilanđiStresadễdàngnênởđócórấtnhiềungườiquenbiết.ỞPallenzacómộtngôilàngrấtđẹpvàcóthểbơithuyềnracáchònđảocủanhữngngườichàilưới,đồngthờiởhònđảolớnnhấtlạicócảtiệmăn.Nhưngchúngtôiđãkhôngđiđược.
MộthômtôiđangnằmtrêngiườngvìbệnhhoàngđảnthìcôVanCampenbướcvàophòng.Cômởcửatủravàthấychairượukhôngtrongđó.Tôiđãgởiđichoôngthườngtrựcrấtnhiềuchaikhôngvàchắclàcôtatrôngthấychonênmớilênphòngtôixemcònchainàokhông.PhầnnhiềulànhữngchaiVermouth,Capri,MaralavàvàihũChiantirỗng,mộtvàichaicônhắc.Ôngthườngtrựcđãmangđinhữngchailớn,loạichaiđựngrượuVermouthvàcáchũChianticóchènrơmchungquanh,ôngđểlạicácchairượumạnh.CôVanCampentìmthấynhữngchairượumạnhđóvà một chai rượu mùi hình con gấu. Chai hình con gấu làm côgiậndữnhất.Côđưacáichairangoàiánhsáng.Gấungồichồmhổmđưachânlên.Ởđầugấucómộtcáinútvàdướiđáychaicònđóngmấytảngthuỷtinh.Tôibậtcườitolên.
-Rượumùiđấy.RượungonnhấttừNgađưasang,đóngtrongchaihìnhcongấu.
-Tấtcảnhữngchainàyđềulàrượumạnhcảphảikhông?-CôVanCampenhỏi.
-Tôikhôngthấygìhết,nhưngcólẽthế-Tôiđáp.-Nhưthếnàyđãbaolâurồi?-Tôimuavàchínhtôiđemvào.TôithườngcócácsĩquanÝ
đếnthămvàtôiphảicórượuđểmờihọ.-Cònôngkhônguốngchứ?-Côhỏi.-Có,tôicóuốngchứ.-Ồ,ônguốngrượuà?-Cônói-Mườimộtchairượuhếtsạch
vàcòncảchairượuhìnhcongấunữa.-Rượumùiđấymà.-Tôisẽcửngườiđimua.Ôngchỉcótấtcảbấynhiêuchaihết
phảikhông?-Bâygiờthìchỉcónhiêuđó.-Tôithươnghạiôngmắcphảichứnghoàngđản.Thươnghại
ôngthậtthừa!-Cámơn.- Tôi cho rằng người ta không thể khiển trách ông không
muốn trở lại mặt trận. Nhưng theo tôi nghĩ ông nên tìm cáchnàokháchơnlàtạochomìnhchứnghoàngđảnbằngcáchuốngrượu.
-Bằngcáchgì?-Bằngcáchuốngrượu.Ôngnghetôinóichứ?Tôikhôngnóigìcả.- Nếu ông không tìm cách nào khác nữa tôi lo rằng ông sẽ
phảitrởramặttrậnkhihếtchứngbệnhnày.Tôikhôngtinrằngtựmìnhlàmmắcchứngbệnhhoàngđảnnhưthếmàôngđượcnghỉphépdưỡngbệnh.
-Ồ,thậtthếà?-Vâng,tôikhôngtinnhưthế.- Thế cô đã mắc chứng bệnh hoàng đản bao giờ chưa hả cô
VanCampen?-Chưa,nhưngtôiđãthấycónhiềungườibịrồi.- Cô có nhận thấy bệnh nhân thích bệnh ấy như thế nào
không?-Nhưngtôichorằngthếcònhơnlàbịratrận.-NàycôVanCampen-Tôinói-Thếcóbaogiờcôthấyngười
nàotựlàmchomìnhbấtlựcbằngcáchđávàobọngđáicủamìnhkhông?
CôVanCampenkhôngngờđếncâuhỏihócbúađó.Hoặclàcôgiả vờ tảng lờ hoặc là cô nên rời khỏi phòng. Nhưng cô chưamuốn đi vội bởi vì cô đã ghét tôi từ lâu và bây giờ cơ hội đó đãđến.
-Tôibiếtnhiềungườitựlàmchomìnhbịthươngđểkhỏiramặttrận.
- Tôi không muốn hỏi cô như thế. Chính tôi tôi cũng thấynhiềuvếtthươngcốtình.Tôichỉmuốnhỏicômộtđiềulàcôđãthấyngườinàotựýlàmchomìnhbấtlựcbằngcáchđávàobọngđái của mình không. Vì trong những cảm giác, thứ đó giốngbệnh hoàng đản nhất. Và đó là một cảm giác tôi tin chắc ít cóngười đàn bà nào biết. Chính vì thế mà tôi hỏi cô là cô đã mắcbệnhhoàngđảnlầnnàochưa.NàycôVanCampen,vì...
CôCampenđãrờikhỏiphòng,mộtlátsaucôGageđivào.-AnhđãnóigìvớicôCampenthế?Côtarấtgiậndữ.-Chúngtôisosánhcáccảmgiác.Tôicốgợihỏixemcôtacó
baogiờcảmthấyđauđẻchưa.-Anhngốc.Côấysẽlộtdaanhrachomàxem.-Côấyđãlàmrồi-Tôinói-Côấyđãcắtgiấyphépnghỉdưỡng
bệnhvàcólẽtìmcáchđưatôiratòaánquânsự.Nhưthếthìhènthật.
-Côấykhôngbaogiờthíchanh-CôGagenói-Vìsaothế?- Cô ấy bảo tôi tự uống rượu cho mắc chứng hoàng đản để
khỏiphảitrởlạimặttrận.-Ôtưởnggì-CôGagenói-Tôisẵnsàngtinrằnganhkhông
hềuốngmộtgiọtrượunàocảvàmọingườicũngsẽtinnhưthế.-Nhưngcôấyđãtìmthấymấychairượukhôngrồi.-Tôiđãbảoanhcảtrămlầnlànênvứtnhữngchaiấyđi.Thế
chúngđâurồi?-Trongtủ.-Thếanhcómộtcáivalykhông?-Không,hãybỏchúngvàotrongcáitúicủatôi.Cô Gage xếp chai vào túi rồi bảo “Tôi sẽ giao nó cho ông
thườngtrực”.Nàngtiếnracửa.-Khoanđã-CôVanCampenchặnlại-Tôimuốnchínhtaytôi
lấy mấy chai này đi - Ông thường trực đi theo cô ta - Ông hãymangnhữngthứnàyđi-Côtabảo-Tôimuốnđưachobácsĩcoi
đểlàmbảnbáocáo.Cô ta khuất dần trong hành lang. Ông thường trực mang
chiếctúimàôngbiếtrõtrongđóđựngnhữnggì.Chẳngcóviệcgìxảyrangoàiviệcmấtgiấyphépcả.
VChương23
àobuổitối,ngàytôitrởlạimặttrận,tôidặnôngthườngtrực giữ cho tôi một chỗ trong chuyến xe lửa từ Turinđến.Xelửakhởihànhvàolúcnửađêm.XetừTurinđếnMilan vào khoảng mười giờ rưỡi đêm và ngừng tại đó
chođếnlúckhởihành.Ngườitaphảitúctrựcởđólúcxeđếnđểgiữ chỗ ngồi. Ông thường trực cùng đi với bạn, là một xạ thủsúngmáynghỉphép,trướckialàthợmay.Họchorằngđicảhaichắc sẽ giữ được chỗ cho tôi. Tôi đưa cho họ tiền để họ mua vévào ga và nhờ họ giữ giùm hành lý của tôi, gồm một túi lớn vàhaicáitúidết.
Vào khoảng năm giờ, tôi từ giã tất cả mọi người trong bệnhviệnrồirađi.Ôngthườngtrựcđểhànhlýcủatôiởchỗôngvàtôibảotôisẽđếngatrướcnửađêmmộtchút.Vợônggọitôilà“ngài”vàkhóc.Bàlaunướcmắt,bắttaytôirồikhócnữa.Tôivỗvai,bàlạicàngkhócthêm,bàđãtừngváquầnáochotôi.Bàmậpvàlùn,gương mặt vui vẻ, tóc bạc trắng. Khi bà khóc thì gương mặt bànhănnhúmlại.Tôixuốngquánrượuởgócđườngvàotrongngồinhìn ra cửa sổ và chờ đợi. Bên ngoài trời tối và lạnh, sương mùphủkín.Tôitrảtiềnrượunhovàcàphêrồinhìnngắmngườiqualạinhờánhsángnơicửasổ.KhinhìnthấyCatherine,tôigõnhẹvàocửasổ.Nàngtrôngthấytôiliềnquaylạivàmỉmcười,tôirangoài đón nàng. Nàng choàng áo khoác ngoài màu xanh đậm,độichiếcmũdamềm.Chúngtôithảbộtrênhèphốdọctheocácquán rượu, qua khu chợ, lên đường cái rồi băng qua cửa ngọmôn, đến khu nhà thờ. Chúng tôi đi qua đường sắt xe điện vàthấynhàthờtừxatrỗilêntrongsươngmùtrắngxóa,ướtát.Bêntráichúngtôilàcáccửatiệmbuônbánsángchoangvàcửavàoviện bảo tàng. Ở đây sương mù dầy đặc và khi chúng tôi đếntrướcnhàthờtôicócảmgiácnóđồsộvàmặtđáướtđẫmsương.
-Emmuốnvàokhông?-Không-Catherineđáp.Chúngtôilạitiếptụcđi.Trongbóngtốinơivòmcửađámột
ngườilínhđangđứngvớicôbạngái.Chúngtôiđingangquahọ,họ ôm chặt lấy nhau, dựa vào tường đá và anh trùm cô trong
chiếcáochoàng.-Họcũnggiốngnhưmình-Tôibảo.-Khôngaigiốngnhưmìnhcả-Catherinetrảlời.Ýnghĩnày
làmnàngkhôngvui.-Phảichihọcóchỗđểđi.-Thếhọcũngchẳnghạnhphúchơn.-Anhkhôngbiết.Aicũngphảicómộtnơiđểẩnnáu.-Thếthìhọluônluôncónhàthờ-Catherinebảo.Chúng tôi vượt qua họ. Bây giờ chúng tôi ở bên kia quảng
trườngvàngắmnhìnnhàthờ.Trongsươngmùnótrôngđẹplạthường.Chúngtôidừnglạitrướccửahàngda.Trongtủkínhcótrưng bày ủng, ba lô, giầy trượt tuyết. Các thứ hàng được sắpriêng ra, ba lô để ở giữa, ủng một bên, và bên kia là giày trượttuyết,dađenbóngnhưyênngựađãdùngrồi.Ánhđènđiệnphảnchiếulấplánhtrênmặtdađenbóng.
-Biếtđâungàynàođóchúngmìnhcódịptrượttuyết.-HaithángnữasẽcótrượttuyếtởMurren-Catherinebảo.-Vậytađếnđónhé?-Vâng-Nàngđáp.Chúng tôi tiếp tục đi qua những cửa hàng khác và rẽ xuống
conđườngbêncạnh.-Emchưabaogiờđiquaconđườngnàycả.-Đâylàconđườnganhđiđếnbệnhviện-Tôitrảlời.Con đường hẹp. Chúng tôi đi qua bên tay phải. Trong sương
mù dày đặc, nhiều người qua lại. Đây cũng có các cửa hiệu vàquầyhàngtrànngậpánhsáng.Chúngtôinhìnvàocửakínhgianhàngbánphomát.Tôiđứngtrướccửahiệubánvũkhí.
-Vàođâymộttí,anhphảimuamộtkhẩusúng.-Súngloạinào?-Súnglục.Chúng tôi bước vào cửa tiệm. Tôi cởi dây thắt lưng để trên
quầyvớimộtbaosúngkhông.Sauquầycóhaingườiđànbà,họmangranhiềusúnglụcchotôixem.
- Phải vừa cái bao này mới được - Tôi vừa nói vừa mở baosúng. Đó là một thứ bao bằng da xám, tôi đã mua lại để mangtrongthànhphố.
-Mấykhẩusúngnàycótốtkhônghảanh?-Catherinehỏi.
- Khẩu nào cũng giống nhau cả. Tôi thử khẩu này đượckhông?-Tôihỏimộtbà.
- Ở đây không có chỗ để thử bắn - Bà ta bảo - Nhưng khẩusúngnàyrấttốt.Vớikhẩusúngnàyôngkhôngbaogiờbắntrượtcả.
Tôi lên cò rồi bắn thử, lò xo hơi cứng nhưng rất trơn. Tôinhắmvàbấmcòmộtlầnnữa.
- Súng này đã được dùng rồi. Súng này là của một sĩ quanthiệnxạ.
-Thếrabàđãbánchoôngấyà?-Vâng-Thếlàmsaobàcónólạiđược?-Ngườicầnvụcủaôngấybánlại.-Biếtđâubàchẳnglấylạisúngcủatôinhưthế-Tôibảo-Giá
baonhiêuđây?-Nămchụcđồng“lia”.Gíarấtrẻ.-Thôiđược.Tôimuốnmuathêmhaigắpđạnvàmộthộpđạn.Bàtacúixuốngquầyhànglấynhữngthứấyra.- Ông có cần gươm không? Tôi có vài cây đã dùng rồi, giá rẻ
lắm.-Tôisắpsửaramặttrận.-Ô,thếthìôngkhôngcầngươm.Tôitrảtiền,chođạnvàosúng,đútsúngvàobao,nạpđạndư
vàohaigắpnhétvàohaitúidưnhôlêntrênbaosúngrồitôimócnóvàothắtlưng.Tôinghenằngnặngởđailưngvìcókhẩusúnglục. Đến bây giờ tôi vẫn còn nghĩ là luôn luôn mang bên mìnhmộtkhẩusúnglục.
-Thếlàbâygiờmìnhvõtrangđầyđủrồi.Đólàđiềuluônluônphải nhớ làm trước. Người lấy khẩu súng kia của anh đã nằmviệnrồi.
-Khẩusúngnàychắclàthứtốtchứ?-Catherinehỏi.-Ôngcòncầnchinữakhôngạ?-Bàbánhànghỏi.-Khôngbiếtnữa,chắclàkhông.-Khẩusúngcódâygiậtđấy.-Tôiđãthấy.Bàtacóvẻmuốnnàibánthêmmóngìnữa.-Ôngkhôngcầncòiư?
-Chắclàkhông.Bà ta chào chúng tôi và chúng tôi bước ra ngoài. Catherine
nhìn lại cửa tiệm. Bà bán hàng nhìn theo chúng tôi và cúi đầuchàomộtlầnnữa.
-Mấymiếnggươngnhỏgắnvàomẩugỗkiađểlàmgìthếhảanh?-Nànghỏi.
-Đểgàibẫychim.Ngườitađặtnórangoàiđồng,nhữngconchimsơncathấylấplánhsẽđếnvàngườitabắnnó.
- Thật là những người tài giỏi - Catherine nói - Ở Mỹ anh cóbắnchimsơncakhônganhyêu?
-Chẳngbaogiờ.Chúngtôibăngquađườngvàlênphíabênkia.-Bâygiờemcảmthấydễchịuhơn-Catherinebảo-Khimới
bắtđầuđi,emcảmthấybuồnvôcùng.-Khiởbênnhauchúngmìnhluônluônthấysungsướng.-Thìlúcnàochúngmìnhlạichẳngởgầnnhau.-Ừ,nhưngnửađêmanhphảiđixarồi.-Đừngnhắcđếnnữa,anhyêu.Chúngtôivẫnbướcđều.Sươngmùlàmchoánhđèntrởnên
vàngvọt.-Anhcómệtlắmkhông?-Catherinehỏi.-Thếcònem?-Emchảsaocả.Đibộnhưthếnàyvuichứ?-Phải.Nhưngkhôngnênđilâuquá.-Vâng.Chúngtôirẽsangconđườngkhôngcóánhđèn.Tôidừnglại
ômhônCatherine.Trongkhihôn,tôithấytaynàngômchặtlấyvaitôi.Nàngnúptrongáochoàngcủatôikhiếnchoáochekíncảhai.Chúngtôiđangđứngdựavàobứctườngcaobênđường.
-Chúngtađiđâuđi-Tôibảo.-Vâng-Catherineđáp.Chúng tôi tiếp tục đi dài theo con đường đến phố rộng xuôi
theoconkênh.Phíabênkiacómộtbứctườnggạchvànhàcửa.Trước mặt chúng tôi ở phía ngoài đường có một chiếc xe điệnchạyquacầu.
-Chúngtacóthểđixengựaởgầncầukia-Tôibảo.Chúng tôi đứng trên cầu trong màn sương mù để chờ xe.
Nhiều chiếc xe ngựa chạy ngang qua chở đầy hành khách trênđườngvềnhà.Mộtchiếcxengựachạyđếnnhưngtrongxeđãcóvàingườikhách.Sươngmùđãbiếnthànhmưa.
-Chúngtađibộhayđixeđiệnvậyanhnhỉ?-Catherinehỏi.-Sắpcóchiếcxekhácbâygiờ.Ởđâycónhiềuxechạyqua.-Mộtchiếcxeđangđếnkìa-Nàngbảo.Người đánh xe ngựa cho xe chạy chậm và dừng lại, hạ tấm
bảng kim loại trên chiếc đồng hồ tính tiền xuống. Mui xe đượccăng lên và trên quần áo người đánh xe lấm tấm vài giọt mưa.Chiếcmũbóngloángcủaanhlấplánhdướicơnmưa.Chúngtôingồinépvàotrongxevàdướimuixerấttối.
-Anhbảoxechạyđếnđâu?-Đếnnhàga.Chúngtacóthểvàokháchsạntrướcnhàga.-Đinhưthếnàyà?Khônghànhlýgìcảliệuhọcóchịukhông?-Đượcchứ-Tôiđáp.Đoạn đường đến nhà ga rất dài và chạy qua những phố nhỏ
dướitrờimưa.-Tínữachúngtasẽăntốichứ?-Catherinehỏi-Emđangđói
đây.-Chúngtasẽăntốitrongphòng.-emkhôngcógìđểthaymặccả.Ngaycảáongủcũngkhông.-Mìnhsẽmuamộtcái-Nóixongtôiquayrangườiđánhxe-
ChoxetrởvềViaManzoni.Anhtagậtđầuvàchoxerẽsangconđườngbêntrái.Đếncon
đườnglớn,Catherinetìmmộtcửahiệu.-Đâynày-Nàngbảo.Tôibảongườiđánhxedừnglại.Catherinexuốngxe,điqualề
bênkiavàvàocửahiệu.Tôingồidựalưngtrongxechờ,trờimưavàtôingửithấymùiđườngxáẩmướtcùngmùingựadướitrờimưa.Nàngtrởravớimộtgóiđồtrêntay,bướcvộilênxe,chúngtôilạitiếptụccuộchànhtrình.
-Emhoangphíquáanhạ-nàngnói-Nhưngchiếcáonàyđẹplắm.
Tớikháchsạn,tôibảoCatherinengồichờtrongxecòntôiđivào nói chuyện với viên quản lý. Khách sạn hãy còn nhiềuphòng. Tôi trở ra trả tiền xe rồi cùng Catherine vào khách sạn.Chúnhỏmanghộgóiđồchochúngtôi,viênquảnlýđưachúng
tôi về phía thang máy. Đâu đâu cũng có màn nhung đỏ và ánhđồngsángchói.Viênquảnlýkháchsạntheochúngtôivàothangmáy.
-Thưaôngbàđịnhdùngbữatốitrongphòngạ?-Vâng,manghộthựcđơnlênnhé-Tôinói.-Ôngdùngmóngìđặcbiệtkhông?Thịtrừngvàkhoaichiên?Chiếc thang máy vượt qua ba tầng, đến mỗi tầng nó phát ra
mộttiếng“cách”.Saumộttiếng“cách”nữa,nódừnglại.-Thếthịtrừngôngcóthịtconthúgì?-Cóchimtrĩ,cógàlôi.-Ôngchogàlôi.Chúngtôiđidọctheohànhlang.Tấmthảmđãmòn.Cónhiều
phòngđóngcửa.Viênquảnlýdừnglạivàmởmộtcửaphòng.-Đây,mộtphòngrấtđẹp.Chú nhỏ đặt gói đồ trên bàn giữa phòng. Viên quản lý mở
màncửa.-Bênngoàisươngmùnhiềuquá-Ôngtanói.Phòng được trang hoàng bằng thảm đỏ, trong phòng có rất
nhiều gương, hai ghế dựa, một cái giường lớn có phủ tấm trảibằngsatanh.Mộtcánhcửathôngsangphòngtắm.
-Tôisẽgởithựcđơnlên-Ngườiquảnlýnói.Ôngtacúichàorồiđira.
Tôi tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài rồi kéo tấm màn nhung lại.Catherineđangngồitrêngiườngnhìnchiếcđèntreobằngthuỷtinh. Nàng đã bỏ mũ ra, mái tóc nàng óng ánh dưới ánh đèn.Nàngsoimìnhtrướcgươngtreotrongphòng.Trôngnàngkhôngđượcvui.Nàngđểáochoàngtrêngiường.
-Cóchuyệngìthếemyêu?-Đâylàlầnđầutiênemcảmthấymìnhnhưlàmộtcôgáiăn
chơi-Nàngbảo.Tôitrởlạicửasổkéomànsangmộtbênvàđứngnhìnrabên
ngoài.Tôikhônghềnghĩlàchuyệnlạicóthểxảyranhưthế.-Nhưngemđâuphảilàmộtcôgáiănchơi.- Em biết lắm anh ạ. Nhưng cảm thấy mình như thế đâu có
hayhogì-giọngnàngkhôkhanvàđềuđều.-Chỉcókháchsạnnàylàtốtnhấtthôi-Tôibảo.Tôinhìnracửasổ.Phíabênkiaquảngtrườngcóánhđèncủa
nhàga.Trênđườngxengựaqualạitấpnập,tôinhìnthấycảcâycối trong công viên. Ánh đèn từ khách sạn phản chiếu trên lềđườngướtát.Chẳnglẽbâygiờlạicãivãvớinhausao?Tôithầmnghĩ.
-Đếnđâyvớiemđianh-giọngCatherinetrởlạibìnhthường-đếnđâyvớiemđianh.Emngoanlạirồi.
Tôi đưa mắt nhìn về phía giường. Nàng mỉm cười. Tôi tiếnđếnbêngiườngcạnhnàngvàhônnàng.
-Emlàngườivợđángyêucủaanh.-Vâng,emlúcnàocũnglàcủaanhcả-Nàngbảo.Khiănxongchúngtôicảmthấyvuivẻhơnvàsauđóthậtlà
hạnhphúc.Trongphútchốccănphòngnhưtrởthànhnhàriêngcủachúngtôi.Gianphòngcủatôiởbệnhviệntrướckiacũnggầnnhưlànhàriêngvậy.
Catherine vắt chiếc áo của tôi trên vai nàng suốt bữa ăn.Chúngtôiđangđóinênănrấtngon,chúngtôiuốnghếtmộtchaiCaprivàmộtchaiStEstephe.TôiuốngnhiềucònCatherinecũnguống, nhưng bấy nhiêu cũng đủ làm cho nàng trở nên vui vẻ.Trong bữa ăn người ta dọn cho chúng tôi thịt gà lôi với khoaichiênvàhạtdẻnấu,saucùnglàmóntrángmiệng.
-Phòngđẹpđấy-Catherinenói-ChúngtacóthểởđâysuốtthờigiannghỉtạiMilanchứ?
-Phòngnàytrôngbuồncườinhưngcũngdễchịu.-Tộilỗilàmộtđiềuthúvị-Catherinebảo-Nhữngngườilăn
mìnhvàotội lỗidườngnhưthíchthúlắm.Tấmmànnhungđỏthậtthíchhợp,cònnhữngchiếcgươngnàycũnghấpdẫn.
-Emquảlàmộtthiếunữcótâmhồncaocả.-Emtựhỏiởtrongmộtgianphòngnhưthếnày,sángrakhi
tỉnh dậy, mình sẽ có cảm tưởng gì nhỉ. Nhưng đây quả là mộtgianphòngtránglệ.
TôirótrathêmmộtlyrượuStEstephe.- Em muốn chúng ta sa vào tội lỗi thật sự - Catherine bảo -
Nhữnggìchúngtacùnglàmcóvẻngâythơvàgiảndị.Emkhôngtinchúngtađãlàmnhữngđiềuxấu.
-Emcaocảquá.-Emchỉkhaokhátthôi.Vàemkhaokhátđếncựcđộ.-Emcũngchỉlàmộtngườiđànbàmàthôi.
- Anh nói đúng. Em cũng chỉ là một người đàn bà. Không aihiểuđiềuđóngoàianh.
-Cómộtlần,lúcanhmớigặpem,anhđãnghĩvềemsuốtmộtbuổi chiều. Anh đã mơ có một ngày nào đó chúng ta cùng đưanhau đến một khách sạn lớn ở Cavour và tưởng tượng nhữngviệcsẽxảyraởđấy.
-Anhliềuquánhỉ.ĐâykhôngphảilàkháchsạnởCavourđấychứ?
-Không,nếulàởCavourngườitasẽkhôngtiếpmình.-Rồicóngàyhọsẽtiếpmình.Nhưngchínhnhờthếmàmình
kháchẳnanhạ.Emkhôngbaogiờmơtưởnggìcả.-Emkhôngbaogiờnghĩđếnđiềugìkháccảà?-Mộttíthôi-Nàngnói.-Emtôingoanlắm.Tôirótmộtlyrượuvangnữa.-Emchỉlàmộtcôgáithôi-Catherinenói.-Thoạttiênanhkhôngnghĩthế,anhchorằngemđiên.-Emcũngcóhơiđiênmộttínhưngemkhôngđiênmộtcách
quá phức tạp. Em chưa bao giờ làm phật ý anh phải không anhyêu?
-Rượulàtuyệtnhất-Tôibảo-Rượulàmchoemquênnhữnggìkhôngtốtđẹp.
-Vâng-Catherinebảo-Nhưngrượucũngđãlàmchobaemmắcbệnhphongrấtnặng.
-Chaemcònsốngà?- Vâng, nhưng ông mắc bệnh phong rất nặng. Anh sẽ không
baogiờcócơhộigặpông.Cònanh,chaanhcònkhông?-Không,chỉcóbốdượng.-Emsẽcóthểđếnthămôngđượckhông?-Emkhôngbaogiờcódịpgặpôngđâu.- Chúng ta hạnh phúc như thế này em không hề quan tâm
đến điều gì khác nữa. Em rất sung sướng được làm vợ anh -Catherinenói.
Ngườibồiđếndọndẹpcácthứ.Mộtlúcsauyênlặngđếnmứcchúngtôinghetiếngmưarơi.Dướiđườngmộtchiếcxehơibấmcòi.
Tôikhẽđọc
“Saulưngtôivẫnhàngnghethờigiansảicánhlămleđếngần”- Em biết bài thơ đó - Catherine bảo - Đó là một bài thơ của
Marvell.Nhưngtảmộtcôgáikhôngđượcsốngchungvớingườibạntrai.
Tôi thấy đầu óc sảng khoái và tỉnh táo nên muốn bàn đếnnhữngvấnđềcụthểhơn.
-Emsẽsanhởđâu?-Emchưabiếtnữa.Emsẽtìmchỗnàotốtnhất.-Emlàmsaocóthểlohếtmọiviệc?-Emlođượcchừngnàohaychừngđó.Anhđừngbậntâmlo
nghĩlàmgìđếnchuyệnđóanhạ.Chúngtacònthìgờcónhiềucontrướckhichiếntranhchấmdứt.
-Gầnđếngiờkhởihànhrồi.-Embiết.Chúngtasẽđingaynếuanhmuốn.-Không.-Thếthìđừngbậntâmnữaanhnhé.Từnãyđếngiờanhrất
đángyêunhưngbâygiờanhbắtđầulolắngrồi.- Anh sẽ không lo nghĩ nữa. Em sẽ viết thư cho anh thường
xuyênchứ?-Mỗingàyanhnhé.Họcókiểmduyệtthưanhkhông?-HọkhôngbiếttiếngAnhnhiềuchonênkhôngnguyhiểm.-Emsẽlàmchohọđiênđầulên-Catherinebảo.-Nhưngđừngquálắmemnhé.-Không,chỉmộttíthôi.-Chắcđếngiờphảiđirồi.-Phảiđấyanhạ.-Anhkhôngthíchrờikhỏicănnhàđẹpđẽnàycủachúngta.-Emcũngthế.-Nhưngmàphảiđi.-Vâng,chúngtakhôngbaogiờđượcởtạingôinhàcủachúng
talâucả.-Mộtngàykiachúngtasẽởlâu.-Emsẽcómộtngôinhàđẹpchochúngtakhianhtrởlại.-Cólẽanhsẽtrởlạingay.-Cóthểanhsẽbịthương,chỉmộttíởchânthôi.-Hoặcởvànhtai.
-Không,emmuốntaianhvẫnnhưthếnày.-Hayởchân?-Chânanhđãbịthươngsẵnrồi.-Thôiphảiđiemyêuạ.-Thếanhđitrướcđi.
CChương24
húng tôi xuống lầu mà không dùng thang máy. Thảmtrảicầuthangđãmòn.Tôitrảtiềnbữaăntốimàngườita đã dọn lên. Người hầu bàn dọn các thức ăn khi nãyđangngồicạnhcửa.Lúcchúngtôiđirahắnđứngphắt
dậy rồi cúi đầu chào. Tôi theo hắn qua phòng bên cạnh để trảtiềnphòng.Viênquảnlýxemtôinhưbạnthânnênkhôngchịulấy tiền trước, nhưng khi hắn đi vắng thì hắn không quên dặnngườihầubànđứngtúctrựcởcửachờtôiđểchotôikhôngthểnàođiramàkhôngtrảtiền.Tôichorằngviệcđóvẫnxảyraluônmàngaycảtrướcđâyđốivớibạncủahắn.Màthờigiặcgĩangườitacónhiềubạn.
Tôinhờngườibồiđitìmchochúngtôimộtcỗxengựa.HắnđỡhộtôigóiđồcủaCatherinerồichedùđira.Ởcửasổnhìnrachúngtôithấyhắnbăngquađườngdướitrờimưatầmtã.Chúngtôiđứngbêncạnhphòngnhìnmưađợihắn.
-EmcảmthấythếnàohảCatherine?-Buồnngủ.-Cònanh,anhcảmthấybụngtrốngrỗngvàđóilắm.-Anhcómangtheogìđểănkhông?-Có,trongtúidết.Chiếcxengựachạyđếnvàdừnglại,đầucúixuốngtrờimưa.
Anhbồibướcrakhỏixe,chedùvàđivềphíakháchsạn.Chúngtôi đón anh ta ở cửa và cùng che dù đi xuống con đường ướt átđếnchỗxeđậubênlềđường.Nướcchảymạnhhaibênvệđường.
-Góiđồcủahaiôngbàđểởtrongxe-Ngườibồinói.Hắn che dù đứng đó cho đến khi chúng tôi bước lên xe, tôi
khôngquêntặnghắníttiền.-Rấtcámơn.Chúcôngbàvuivẻ.Ngườiđánhxeraroi,ngựabắtđầubổvó,ngườibồiquaytrở
về khách sạn. Xe chạy xuống đường rẽ sang trái, rồi vòng sangphải và đến trước nhà ga. Có hai người lính mang súng trườngđứngdướiánhđèntránhmưa.Ánhđènchiếulấplánhtrênmũhọ. Nước mưa trong vắt phản chiếu ánh đèn sân ga. Một ngườiphu khuân vác từ trong sân ga bước ra, đôi vai gầy nặng trĩu
nhữnghạtmưa.-Không-Tôibảo-không,cámơn.Tôikhôngcógìđểnhờđến
anh.Hắn trở lại núp mưa dưới cổng hình cung. Tôi quay sang
Catherine,gươngmặtnàngkhuấtsaubóngtốicủamuixe.-Chúngtanênchiataynơiđây.-Emkhôngthểnàovàotrongđượcư?-Không.Giãbiệtem,Catherine.-Anhbảongườiđánhxeđưaemvềbệnhviệnđượckhông?-Được.Tôibảongườiđánhxeđưanàngvềbệnhviện.Hắngậtđầu.-Từbiệtem.Emránggiữgìnsứckhỏevàlochoconnhỏcủa
chúngtaemnhé.-Giãbiệtanhyêu.-Giãbiệt.Tôibướcđidướitrờimưa.Chiếcxetừtừlănbánh.Catherine
nhoài người ra ngoài, tôi thấy khuôn mặt nàng dưới ánh đèn.Nàngmỉmcườiđưatayvẫy,chiếcxelêndốc,Catherinechỉtayvề phía cổng tròn. Tôi nhìn theo chỉ thấy hai tên lính và chiếccổngvòngcung.Thìraýnàngmuốnbảotôiđivàođóđểtránhmưa.Tôiđivàotrongvàđứngnhìnchiếcxexadần.Xong,tôiđiquanhàgađểxuốngsânga.
Ông thường trực tìm tôi ở sân ga. Tôi đi theo ông vào trongtoaxelửa.Tôiphảiláchngườimởlốiđiởhànhlangđểđếnchỗanh xạ thủ súng máy ngồi trong góc một toa xe. Chiếc ba lô vàhaitúidếtcủatôiđểtrêntúilướiphíatrênđầuanhta.Cónhiềungười đứng trong hành lang. Nhiều người nhìn chòng chọc khichúngtôibướcvào.Xelửakhôngđủchỗngồichonênainấyđềuhằnhọc.Anhlínhsửdụngsúngmáyđứnglênnhườngchỗchotôi. Có ai vỗ nhẹ vào vai tôi, tôi nhìn quanh. Đó là viên đại úypháobinhcaogầy,cómộtvếtsẹolớndướiquaihàm.Nhìnthấytôiquacửakínhhànhlang,anhtabènbướcvàotrongtoa.
-Ôngmuốngì?-Tôihỏi.Tôiquayngườilạivàquansátanhta.Anhtacaolớnhơntôi,
khuôn mặt gầy gò dưới vành mũ và vết sẹo hãy còn mới, bóngloáng.Mọingườitrongtoaxeđềuđưamắtnhìntôi.
-Ôngkhôngcóquyềnlàmnhưthế-Anhtabảo-Ôngkhông
cóquyềndùngmộtngườilínhđểgiữchỗchoông.-Tôilàmđó.Anhtanuốtnướcbọt,tôithấycụcyếthầucủaanhtachạylên
xuống. Anh lính xạ thủ súng máy đứng tại chỗ. Những ngườikhácnhìnquacửakính.Trongtoakhôngainóigìcả.
- Ông không có quyền làm thế. Tôi đã đứng đây hai tiếngđồnghồtrướckhiôngđến.
-Ôngmuốngì?-Chỗngồinày.-Tôicũngthế.Tôinhìnthẳngvàomặthắnvàcảmthấycảtoađangnhìntôi
chòngchọccóvẻphảnđối.Tôikhôngtráchhọ.Họcólýnhưngtôicũngmuốncóchỗngồi.Tuynhiênkhôngainóigìcả.
“Ồmìnhcũngchẳngcần”.Tôinghĩ.-Xinmờiđạiúyngồi-Tôibảo.Anh lính súng máy đã xê qua một bên và tên đại úy cao lớn
ngồixuống.Hắnnhìntôivớivẻtứcgiậnnhưngdùsaohắncũngđãcóchỗngồi.
-Logiùmtôimộtchỗkhác-Tôinóivớianhlính.Chúngtôibướcrahànhlang.Tàuđôngquávàtôibiếtkhómà
tìmđượcmộtchỗ.Tôibiếuôngthườngtrựcvàanhlínhmườilia.Họđidọctheohànhlangvàxuốngsânga,vừađivừanhìnvàocáctoanhưngchẳngcònlấymộtchỗtrốngnào.
-ĐếnBresciasẽnhiềungườixuống-Ôngthườngtrựcbảo.-Đếnđóhọlạicònlênthêmnữa-Anhlínhsúngmáybảo.Tôitừbiệt.Haingườibắttaytôirồiđi.Cảhaiđềucóvẻbuồn.
Ngoài hành lang mọi người đều đứng cả lúc tàu chạy. Tôi nhìnánhđènnhàgavàquảngtrường.Trờivẫnmưa,chỉmộtlátsaucác cửa kính đều ướt khiến cho không thể nhìn ra ngoài được.Sauđótôinằmlănrangủởhànhlang.Tôiđãcấtkỹcáivíđựngtiềnvàgiấytờvàoáotrongvàquầnđùisátngười.Tôingủsuốtđêm,chỉthứcdậykhiđếngaBresciavàVerona,lúchànhkháchlênlạingủtiếp.Tôigốilênmộtchiếctúicòntaythìômchiếckiavà để người tôi có thể chạm vào cái ba lô. Ai muốn đi thì phảibước qua tôi vậy. Hành khách nằm ngủ la liệt trên sàn ở hànhlang. Nhiều người khác đứng tì tay trên song cửa sổ hoặc tựalưngvàocửatoa.Chuyếntàunàyluônluônđôngkhách.
TChương25
rờisangthu.Câycốitrơtrụilávàđườngxálầybùn.TừUdinetôiđixeôtôđếnGorizia.Chúngtôigặpnhữngxekháctrênđường.Tôinhìncảnhvậthaibên.Nhữngcâydâutrơtrụilá,cánhđồngngảmàunâu.Nhữngchiếclá
úarụngtừnhữnghàngcâyxơxácrơixuốngmặtđườngcónhiềungườiđanglàmviệc.Họlấyđáchấtđốngcaobênđườnggiữacáchàng cây để lấp ổ gà. Chúng tôi thấy thành phố phủ một lớpsương mù che lấp cả núi. Chúng tôi qua sông, nước sông dângcao.Trênnúitrờiđãmưamấyngàyqua.Chúngtôiđivàothànhphố,trướctiênquamấyxưởngmáy,nhàcửavàbiệtthự,tôithấycóthêmnhiềunhàbịtrúngbomtrênconđườnghẹp.ChúngtôigặpmộtchiếcxeHồngthậptựAnh.Ngườiláixeđộimũlưỡitrai,khuôn mặt gầy gầy, nước da màu đồng... Tôi không quen hắn.TôibướcxuốngxeởquảngtrườnglớntrướctoàĐôchính.Ngườiláixetraobalôchotôi.Tôikhoácbalôtrênlưng,treolủnglẳnghaichiếctúibênhôngvàđivàotoàbiệtthự.Tôikhôngcảmthấynhưngườiđixamớiđượctrởvềnhà.
Tôiđitheoconđườngtrảisỏiướt,vừađivừanhìntoàbiệtthựquahàngcây.Cáccửasổđềuđóngkín,chỉchừacửalớncònmở.Tôibướcvào,thấyviênthiếutáđangngồiởbànviếttrongmộtphòng trống, trên tường treo la liệt các bản đồ và các tờ giấyđánhmáy.
- Thế nào, khỏe chứ? - Ông hỏi. Trông ông có vẻ già và khôkhanhơntrước.
-Tôikhỏeạ-Tôiđáp-Cònmọiviệcởđâyrasao?-Xongcả.Bỏhànhlýrađivàngồixuốngđây-Ôngnói.Tôibỏbalôvàhaichiếctúidếtxuốngsànnhà,đặtchiếcmũ
lêntrênbalô.Tôikéochiếcghếởgầntườngvàngồixuốngbêncạnhbànviết.
-Mùahèbịthấtbại-Ôngnói-Cònanhgiờmạnhhẳnrồichứ?-Vângạ.-Anhđượcthăngchứcchứ?-Vâng,cámơnông.-Đâu,đưatôixem.
Tôimởáochoàngđưachoôngxemhaicáitua.-Thếanhcónhậnđượchuychươngkhông?-Không,chỉthấytrêngiấytờthôi.-Thếthìnósẽđếnsau.Việcđóđòihỏinhiềuthìgiờ.-Bâygiờtôiphảilàmgìđây?- Mấy chiếc xe đi hết. Có sáu chiếc đi lên hướng Bắc,
Caporetto.AnhbiếtCaporettochứ?-Vâng-Tôiđáp.Tôi nhớ ra hình ảnh một thành phố nhỏ màu trắng với một
gác chuông nằm trong thung lũng. Thành phố tuy nhỏ nhưngsạchsẽ,córấtnhiềuvòinướcphunrấtđẹpởquảngtrường.
-Bâygiờchúngtalàmviệcởđóđấy.Córấtnhiềubệnhnhân.Chíếncuộcđãtànrồi.
-Thếcònnhữngchiếcxekiađiđâu?-Haichiếcđilênnúi,cònbốnchiếcởBainsizza,cònhaichiếc
HồngthậptựkiathìởCarsovớitiểuđoànba.-Thếbâygiờthiếutácầntôilàmgì?- Nếu thích, anh có thể phụ trách bốn chiếc xe ở Bainsizza.
Ginođãlênđókhálâu.Anhchưabaogiờđiđếnđóphảikhông?-Chưa.-Tệlắm.Chúngtamấtbachiếcxe.-Tôicónghenói.-À,chắcRinaldiviếtchoanh.-ThếRinaldiđangởđâu?-Hắnđangởđây,trongbệnhviệnnày.Hắnphảiởhếtmùahè
vàmùathu.-Tôicũngtinlàthế.- Thật là kinh khủng. Anh không thể tưởng tượng được. Tôi
thườngcholàanhrấtmaymắnkhibịthươngngaytừđầu.-Tôibiếtthế.-Sangnămcòntệnữa-Thiếutánói-khôngchừnghọsẽtấn
côngbâygiờ.Ngườitanóilàbọnchúngsắptấncông,nhưngtôikhôngtinthế.Đãmuộnrồi.Anhcóthấyconsôngkiakhông?
-Cóạ,nướcsôngđãdângcao.-Tôikhôngtinhọsẽtấncôngvìbâygiờmùamưabắtđầu,và
lạisắpcótuyết.Mànày,kểchuyệncácbạnđồnghươngcủaanhđi.NgoàianhcóngườiMỹnàoởđónữakhông?
-Họđanghuấnluyệnmộtđạoquânmườingànngười.- Tôi hy vọng sẽ nhận được thêm một số nữa, nhưng rồi tụi
Phápsẽcuỗmhết.Chúngtasẽkhôngcònthấyngườinàoởđâynữa.Thôiđượcrồi,anhởlạiđâyđêmnay.NgàymaianhlấyxenhỏnàyđiđếnđóvàchoGinovề.Tôisẽchongườiđitheoanhđểchỉđường.Ginosẽnóichoanh.AnhsẽthíchthúởBainsizza.
-Thưathiếutá,tôirấthânhạnhđượctrởlạivớithiếutá.Ôngmỉmcười.-Cámơnanhđãnóithế.Tôiđãchánngáncuộcchiếntranh
nàylắmrồi.Nếutôirađithìtôikhôngtinrằngtôisẽtrởvềđượcnữa.
-Tệđếnthếcơà?- Phải, từ tệ biến thành nguy ngập. Thôi anh hãy đi tắm rửa
vàgặpanhbạnRinaldicủaanhđi.Tôi bước ra và mang theo hành lý lên lầu. Rinaldi không có
trong phòng, nhưng mọi thức của cậu ta để đó. Tôi ngồi trêngiườngvàtháobíttấtra.Tôicởichiếcgiàybênphảivàngảlưngxuốnggiường.Tôithấymỏimệtvàchânphảibịđau.Nằmtrêngiườngvớimộtchânmanggiày,trôngtôilúcđóbuồncườiquá.Tôibèntrỗidậytháoluônchiếckiavàđểnórớtxuốngđất.Sauđó tôi nằm trở lại trên giường. Gian phòng ngột ngạt vì cửa sổđóngkínmítnhưngtôiquámệtmỏiđếnđộkhôngmuốnđứngdậymởcửa.Tôinhìnthấyhànhlýcủatôibỏmộtđốngtronggócphòng. Bên ngoài trời đã bắt đầu tối. Nằm trên giường tôi nghĩđến Catherine và chờ đợi Rinaldi. Tôi cố gắng không nghĩ đếnCatherine chỉ trừ về đêm trước khi tôi ngủ. Nhưng giờ đây tôiđang mệt và rỗi rãi nên tôi có thể nghĩ đến nàng. Tôi đang mơtưởng đến nàng thì Rinaldi bước vào. Cậu ta không thay đổinhưngcóvẻgầyđimộttí.
-Thếnàoembé-Cậutabảo.Tôinhổmdậy.Anhđếnngồibêngiườngvàchoàngtayquangườitôi.
-Embéyêu-Anhvỗvaitôivàtôinắmlấyhaitayanh.-Nàycưng-Anhnói-Đưađầugốichotớxemnào.-Tôiphảicởiquầnmớiđược.- Cứ tự nhiên đi, chỗ bạn bè với nhau cả mà. Tớ muốn xem
ngườitađãlàmnhữnggìchocậu.Tôi đứng lên cởi quần và gỡ dây treo đầu gối xuống. Rinaldi
ngồixổmtrênsànnhàvànhẹnhànguốnchântôitừđàngtrướcra đàng sau. Anh đưa ngón tay xoa lên vết sẹo và để mấy ngónkialênxươngbánhchèvàxoanhènhẹ.
-Ngườitanốicáckhớpxươngcậulạinhưthếnàythôiư?-Ừ.-Giờcậutrởlạinhưthếnàylàphạmtộiđấynhé.Họphảichờ
chocửđộngtrởlạibìnhthườngđã.- Bây giờ đã khá hơn trước nhiều lắm. Lúc trước đầu gối tôi
cứngnhưkhúccây.Rinaldi lại uốn đầu gối tôi xuống lần nữa. Tôi ngắm đôi tay
của anh, anh có đôi tay thần tình của nhà giải phẫu. Tôi nhìntrênđầuanh,máitócchảimượtvàtươmtất.Anhuốnquámạnhđầugốitôi.
-Ái!-Tôilalên.- Cậu phải theo cách chữa trị bằng máy một thời gian nữa -
Rinaldibảo.-Thếnàytrôngcònkháhơntrước.- Tôi biết mà em. Tớ biết nhiều về việc này hơn cậu mà -
Rinaldiđứngdậyngồilạitrêngiường-Chínhđầugốithìlàmrấtdễ-Anhbỏquachuyệnđầugối-Nào,hãykểchotớngheemđãlàmđượcnhữnggìnào?
-Khôngcógìđểkểhết.Mìnhđãsốngmộtcuộcđờitrầmlặng.-Emcóvẻnhưngườiđãcóvợrồi.Cóchuyệngìthế?-Khôngcóchuyệngìcả.-Tôiđáp-Thếcònanh?-Tớấyà?Trậngiặcnàygiếtchếtmìnhrồi-Rinaldibảo-Chán
quá!-Anhchoàngtayquađầugối.-Ồ-Tôibảo.-Thếnào?Tôikhôngđượcphépcónhữngrungđộngcủacon
ngườihaysao?-Khôngphải.Mìnhngỡlàcậuvuivẻlắm.Cóchuyệngìhãykể
chomìnhngheđi.- Suốt mùa hè và mùa thu này mình bận việc giải phẫu. Rất
bận. Những trường hợp nghiêm trọng người ta đều để lại chomình.Chúaơi,mìnhtrởthànhmộtnhàgiảiphẫucừkhôi.
-Tôithíchnhưthếhơn.-Tôichẳngbaogiờnghĩtới.ÔiChúaơi,tôichẳngbaogiờnghĩ
làmìnhmổxẻrấtcừ.
-Rấttốt.-Nhưngbâygiờemơi,hếtrồi.Mìnhkhôngcònmổxẻnữavà
cảmthấynhưchếtrồi.Cuộcchiếntranhnàyghêgớmquáemạ.Mìnhnóinhưvậycậucóthểtin.Nàobâygiờemnóichuyệnchovuilênmộttíđi.Emcómangđĩahátvềkhôngnào?
-Có.Đĩahátbọcgiấy,đểtrongbìahộpcáctôngtrongbalô.Lấynó
racũngmệt.-Cònvềphầnem,cũngkhônghayà?-Ồ,ngốcạ,không.- Chiến tranh này thật là khủng khiếp - Rinaldi bảo - Nào
chúngtađinhậuchothậtsay,chovui.Cậusẽthấynólàmchochúngtaphấnchấn.
-Tớvừamớimắcbệnhhoàngđảnchonênkhônguốngnhiềurượuđược.
-Ồembé,emtrởlạiđâyvớimộtconngườinghiêmtrangýtứthếkiaà?Mìnhđãbảocậulàcuộcchiếntranhnàyvônghĩa.Thếsaochúngtalạiphảiđeođuổinóchứ?
- Chúng ta sẽ uống một tí. Mình không muốn say nhưng sẽuốngmộtly.
Rinaldiđiquaphòngđếnbênbànrửamặtvàquaylạivớimộtchaicônhắcvàhaicáily.
-RượucônhắcÁođấy-Anhnói-Nhãnhiệuvớibảyngôisao.ToànbộchiếnlợiphẩmlấyđượcởSanGabrielleđấy.
-Lúcđóanhcóởđấykhông?-Không,mìnhkhônghềởđấy.Lúcđómìnhởđâyđểmổxẻ
suốt. Này em xem, đây là cái ly đánh răng cũ của em đấy. Anhgiữkỹđểtưởngnhớđếnem.
-Vànhắcnhởanhđánhrăng.- Không, mình cũng có một cái nữa mà. Mình giữ cái này để
nhớlúctrướcmỗibuổisángemlàmgì.Cứmỗilầnnhìntớicáilynày,mìnhnhớtớichuyệnemcốtẩysạchlươngtâmbằngcáibànchải-Anhlạigầngiường-Hônmìnhmộtcáiđinàovàcamđoanvớimìnhlàemkhônghềđạomạo.
-Khôngmìnhkhôngbaogiờhôncậu.Cậulàmộtconkhỉgià.-Tớbiếtmà,cậulàloạiAngloSaxonlýtưởng.Tớbiếtcậulà
thằngcontraiđangbịlươngtâmcắnrứt,hốihận.Mìnhđợiđến
lúctênAngloSaxonđóđánhtansựtruỵlạccủamìnhbằngmộtcáibànchảiđánhrăng.
-Rótthêmrượuvàolynữađi.Chúngtôicụnglyvàuốngcạn.Rinaldinhìntôicười.-Tớsẽlàmchocậusay,móclágancủacậuravàchovàođólá
gancủamộtngườiÝmạnhkhỏerồibiếncậutrởthànhconngườinhưcũ.
Tôiđưalychoanhrótthêmrượu.Bênngoàitrờiđãtốihẳn.Cầmlyrượutrongtay,tôitiếnlạimởcửasổ.Trờiđãtạnhmưa.Bênngoàitrờilạnhhơnvàsươngmùbaophủcácngọncây.
- Đừng hất rượu cô nhắc qua cửa sổ đấy - Rianaldi bảo - Cậukhônguốngđượcthìđưachotớ.
-Đếnmàlấy-Tôibảo.Tôi vui mừng được gặp lại Rinaldi. Hai năm nay cậu ta luôn
luônchọcghẹotôivàtôilấythếlàmthích.Chúngtôiluônluônhợpýnhau.
-Emđãlấyvợchưa?-Anhhỏitôi.Rinaldi ngồi trên giường, còn tôi đứng dựa lưng vào tường
cạnhcửasổ.-Chưa.-Cậuđangyêuphảikhông?-Phải.-VớicôgáingườiAnhđóchứ?-Phải.-Tộinghiệpemnhỏ,thếnàngcóngoanngoãnvớiemkhông?-Dĩnhiênlàcó.- Mình muốn nói là nàng có ngoan ngoãn một cách... một
cáchcụthểhơncơ.-Imđi.-Đượcrồi,mìnhsẽchứngtỏchocậubiếtmìnhlàmộtngười
rấttếnhị,thếnàngcó...-Rinaldi,tôivananhhãyimđi.Nếuanhmuốntrởthànhbạn
củatôithìanhhãyimđi.- Mình không muốn trở thành bạn của cậu, vì mình đang là
bạncủacậukiamà?-Vậythìhãyimđi.-Đượcrồi.
Tôi tiến lại giường ngồi bên cạnh Rinaldi. Ly cầm ở tay, hắnnhìnsànnhà.
-Rinaldi,anhthấynhưthếnào?- Ồ, suốt đời mình gặp nhiều vấn đề thiêng liêng nhưng với
emthìquáít.Mìnhnghĩcậucũngphảicó-Anhnhìnxuốngsànnhà.
-Thếemkhôngcóchuyệngìthiêngliêngsao?-Không.-Tuyệtnhiênmộtchuyệnnàohếtcảư?-Không.-Ngaycảchuyệnmẹemvàemgáiemnữaư?- Ngay cả chuyện em gái em - Rinaldi nói nhanh. Hai chúng
tôiphálêncười.-Thựclàmộtconngườikỳdị-Tôibảo.-Cólẽmìnhghencũngnên-Rianaldinói.-Không,khôngphảithế.- Mình không muốn nói đến loại ghen thế. Mình muốn nói
chuyệnkhác.Cậucóngườibạnnàolậpgiađìnhrồikhông?-Có-Tôiđáp.-Mìnhthìkhông.Nhấtlàkhihọyêunhau.-Tạisaothế?-Vìthếhọkhôngyêumình.-Tạisaovậy?-Tạivìmìnhlàconrắn,conrắncủalẽphải.-Anhnhầmlẫnmấtrồi.Quảtáomớilàlẽphải.-Không,chínhlàrắn.TrôngRinaldicóvẻvuihơn.-Khianhkhôngsuynghĩsâuxathìtrônganhcóvẻkháhơn.-Anhthíchemlắm,embéạ.Nếuanhxétđóanchắclàemsẽ
côngkích.Nhưngmìnhbiếtnhiềuđiềumàmìnhkhôngthểnóirađược.Anhbiếtnhiềuhơnemmà.
-Phải,dĩnhiênlànhưvậy.-Nhưngemsẽhạnhphúchơn,chodùcóhốihậnemcũngsẽ
hạnhphúchơn.Nhưngtôikhôngtinthế.- Ồ đúng mà. Đúng là sự thật mà. Còn mình, mình chỉ tìm
thấyhạnhphúckhilàmviệc-Anhlạinhìnxuốngsànnhà.
-Anhsẽđượctoạinguyện.-Không,mìnhchỉthíchcóhaiđiều.Một,cóhạichonhiệmvụ
củamình,cònmộtnữathìchỉkéodàiđộnửagiờhoặcmườilămphút,đôikhiíthơn.
-Đôikhicòníthơnthếnữa.- Có lẽ anh đã tiến bộ nhiều rồi đấy, em bé không biết à.
Nhưngchỉcóhaiđiềuđóvàcôngviệc.-Rồianhsẽthấynhữngcáikhácnữa.-Không,khôngbaogiờchúngtathấygìkháchơnđượcnữa.
Chúng ta sinh ra với tất cả những gì chúng ta có và chúng takhôngbaogiờthayđổicả.Chúngtakhôngbaogiờđượcthêmcáigìmớicả.Chúngtađãđượcđầyđủngaytừlúcđầu.MìnhthíchmìnhkhôngphảilàngườiLatinh.
-ĐiềuđókhôngcóởngườiLatinh.TôimuốnnóilàtưtưởngLatinh.Anhlạiquátựhàovớicáckhuyếtđiểmcủaanh.
Rinaldinhìnlênvàmỉmcười.-Đủrồiembé,nghĩnhiềuquáphátmệt.LúcmớibướcvàotrôngRinaldicóvẻmệtmỏi.-Sắpđếngiờănrồi.Mìnhrấtvuikhithấycậutrởlại.Cậulà
ngườibạnchíthânvàlàchiếnhữucủamình.-Baogiờthìcácchiếnhữuđiăn?-Tôihỏi.-Ngaybâygiờ.Chúngtasẽuốngthêmmộtlầnnữađểcholá
gancủaemmạnhlên.-GiốngnhưthánhPaul.- Không đúng thế. Đấy là rượu và dạ dày. Uống một it rượu
choấmdạdày.-Uốngbấtcứthứgìanhcótrongchai-Tôinói-Vàvìđiềutốt
lànhchobấtcứaimàanhmuốn.-Uốngđểchúcmừngngườibạnđờicủacậu-Anhnânglylên.-Đượclắm.-Mìnhkhôngbaogiờnóichuyệnnhảmnhívềnàng.-Đừngquácốsứcnhưthế.Anhnốccạnlycônhắc.-Mìnhtrongsạchlắm,trongsạchnhưemvậy.Mìnhcũngsẽ
tìm một cô gái trẻ người Anh. Sự thực là mình biết cô ta trướcem,côgáingườiAnhấymà,chỉcómộtđiềulàcôtahơicaohơnmìnhmộttí.Mộtcôgáicaohơnmìnhthìkhácgìlàchịmình.
-Tâmhồnanhthậttrongsạchđángmến-Tôinói.-Thậtnhưvậyà?Thảonàomàngườitagọimìnhlà“Rinaldi
trongsạch”.-Haylà“Rinaldikhỉgià”...- Thôi đi em. Chúng ta hãy đi ăn vào lúc tâm hồn còn trong
sạch.Tôitắmrửa,chảiđầurồichúngtôicùngđixuốngcầuthang.
Rinaldihơichếnhchoáng.Trongphòngăn,bữaăncònchưadọnxong.
-Đểmìnhđilấychairượu-Rinaldinói.Rinaldi lại lên cầu thang. Tôi ngồi vào bàn. Anh trở lại với
chaicônhắcvàrótđầyhaily.-Nhiềuquá-Tôiđưalylênsoivềphíaánhđèntrênbàn.- Có thấm vào đâu với cái bụng trống rỗng. Tuyệt lắm. Như
thếnàydạdàysẽhoàntoànbịđốtcháy.Khôngcógìhạichogancả.
-Đượcrồi.- Tự huỷ hoại mình mỗi ngày một ít - Rinaldi nói - rượu sẽ
làm hại dạ dày và run tay. Toàn là những việc có hại cho nghềgiảiphẫu.
-Anhđoanchắcnhưthếchứ?-Chắcchắnnhưvậy.Mìnhkhôngnóisaiđâu.Uốngđiemrồi
chờngàybịốm.Tôi uống nửa ly. Ngoài hành lang tôi nghe thấy tiếng người
hầubànkêulên:-Xúpđây.Xúpdọnsẵnrồi.Thiếu tá bước vào, gật đầu chào chúng tôi và ngồi xuống.
Ngồivàobàn,trôngôngtanhỏngười.-Cóthếthôihả?-Ôngtahỏi.Ngườiphụcvụđặtxúplênbàn.Ôngmúcđầyrađĩa.-Không-Rinaldibảo-Miễnlàchatuyênúykhôngđến.Nếu
ôngtabiếtcóFedericoởđây,ôngtasẽđến.-Thếôngấyởđâu?-Tôihỏi.-Ôngấyởtiểuđoàn307-Thiếutánói.Ôngdùngxúpxongvà
laumiệng,laukỹbộriamépvểnhlên.- Có lẽ cha sắp đến. Tôi đã gọi điện và báo cho cha biết là có
anhởđây.
-Tôithấythiếukhôngkhíỗnàocủabuổiănchung-Tôinói.-Phải,yênlặngquá-Thiếutábảo.-Đểtôigâyồnàocho-Rinaldinói.-DùngrượuchứHenry?-Thiếutáhỏi.Ôngtarótđầylychotôi.MónmìÝđượcmangvàovàtấtcả
chúng tôi đều bận rộn với món ăn này một lát. Chúng tôi ănxongmìthìchabướcvào.Ôngtrôngkhôngthayđổi,vẫnngườinho nhỏ, nước da sạm nắng và khuôn mặt khắc khổ. Tôi đứngdậysiếtchặttaytôi.Ôngđểtaylênvaitôivànói:
-Tôiđếnngaykhihaytinanhtrởlại...-Mờichangồi-Thiếutánói-Chađếnhơimuộn.- Chào cha - Rinaldi nói bằng tiếng Anh. Hắn nói giọng pha
tiếng Anh của viên đại úy đã thường dùng để chế giễu vị linhmục.
-Chàoanh,Rinaldi-Chatuyênúyđáplại.Lính hầu bàn mang xúp đến cho ông nhưng ông bảo ông sẽ
bắtđầubằngmónmìÝnày.-Anhmạnhgiỏichứ?-Ônghỏitôi.-Vâng,tôirấtkhoẻ.Còncha?-Chauốngrượuđi-Rinaldibảo-Chauốngmộttírượuchodạ
dàydễlàmviệc,đâylàthánhPaul,chabiếtmà.-Phảitôibiết-Vịlinhmụcnóivớivẻtrịnhtrọng.Rinaldirót
rượuvàoly.-ThánhPaulthiêngliêng-Rinaldinói-Chínhtừthánhxảyra
mọiđiềuxấuxa.Viên thiếu tá mỉm cười. Bây giờ chúng tôi đang dùng đến
mónragu.-Tôikhôngbaogiờdámbànluậnđếnmộtôngthánhlúctối
trời-Tôinói.Vịlinhmụcnhìntôimỉmcười.-Xemtôiđây,tôiđangngồicạnhchađây-Rinaldinói-Còn
những người bạn đã từng chọc phá cha đâu cả rồi. Brundi đâu?Cesare đâu? Để một mình tôi trêu ghẹo cha thôi à, không có aiphụhoạvớitôisao?
-Chalàmộtvịlinhmụctốt-Thiếutánói.-Chalàmộtvịlinhmụctốt-Rinaldilặplại-Nhưngchavẫn
làmộtvịlinhmục,khônghơnkhôngkém.Tôiránglàmchobữa
ănchunghômnaysốngđộngtrởlạinhưnhữngbữaăntrướckia.TôimuốnlàmchoFedericovuithích.Còncha,chahãycútđilàvừa.
Tôithấythiếutánhìnhắnvàhiểurằnghắnđãsay.Mặtanhtáiđi,đườngngôirẽthẳngxuốngvầngtrántrắngxanh.
- Thế đủ rồi - Vị linh mục bảo - Thế đủ lắm rồi Rinaldi, hãythôiđi.
- Cha hãy cút đi - Rinaldi bảo - Cha hãy cút đi với tất cả cáccôngviệcvớvẩn.-Anhngảxuốngghế.
- Hắn ta làm việc quá sức và mệt mỏi - Thiếu tá nói với tôi.Ôngdùngxongmiếngthịtcuốicùngvàdùngmộtmẩubánhmìvétsạchnướcsốtragu.
- Tôi không cần gì cả - Rinaldi nói - Hãy cút đi với tất cả cáccôngviệcvớvẩn-Anhnhìnquanhbànănvớivẻmặttháchđố,mắtlonglênvàgươngmặtxámngoét.
-Đượcrồi-Tôibảo-Cútđivớitấtcảcáccôngviệcngớngẩn.- Không, không - Rinaldi bảo - Em không thể nói thế. Em
không nên nói thế. Tôi bảo là anh không nên nói như thế mà.Ngườitakhôkhan,trốngrỗngvàkhôngcógìcả.Khôngcógìđểkểvớianhcả.Khôngcóviệcgìnhỏnhenchêtráchcả.Tôibiết,tôiamtườngkhitôingưnglàmviệc.
Chatuyênúylắcđầu.Ngườiphụcvụdọnđĩaragu.- Cha ăn thịt đấy ư? - Rinaldi quay sang vị linh mục - Cha
khôngbiếthômnaylàngàythứsáusao?-Thứnămmà-Vịlinhmụctrảlời.Rinaldicườilớn.Hắnrótrượuđầyly.-Đừngchúý-Anhnói-Tôihơiđiên.-Anhcầnphảiđượcđinghỉphép-Chatuyênúybảo.Thiếutálắcđầurahiệuchochatuyênúy.Rinaldinhìnông:-Ôngchorằngtôiphảiđinghỉphépà?-Tuỳýanh-Vịlinhmụcnói-Cònanhkhôngmuốnthìthôi.-Ôngxéođi-Rinaldinói-Họcốtìnhgạttôiramà.Nhưngtôi
phảikhángcự.-Thếđủrồi-Thiếutánghiêmnghịngắtlời.Người hầu bàn mang đồ tráng miệng và cà phê vào. Món
tráng miệng là bánh mì nướng có trét kem. Ngọn đèn dầu bốckhói,khóiđenbốcthẳnglêncửakính.
- Mang cho chúng tôi hai ngọn bạch lạp và dẹp cây đèn dầunàyđi-Viênthiếutábảo.
Ngườihầubànđemđếnhaingọnnếnđặttrênhaicáiđĩa,tắtngọnđèndầurồimangđinơikhác.Rinaldiđãimvàtrônganhcóvẻbìnhthường.Chúngtôitiếptụccùngnhauchuyệntròvàsautuầncàphê,tấtcảđềurờikhỏiphòngănvàđirahànhlang.
-Anhmuốnnóichuyệnvớichachứ?Tôiphảivàothànhphố-Rinaldibảo-Chàocha.
-ChàoanhRinaldi-Chatuyênúyđáplại.-ChúngmìnhsẽgặplạinhauFederico-Rinaldibảo.-Vângchàoanh-Tôinói-Đừngvềmuộnnhé.Anh ta nhăn mặt và bước ra khỏi cửa. Thiếu tá đứng gần
chúngtôinói:- Rinaldi làm việc quá sức và quá mệt mỏi. Thôi chào anh,
Henry,anhsẽrờikhỏinơinàytrướckhitrờisángchứ?-Thưavâng.- Thôi chào anh - Ông nói - Chúc anh gặp nhiều may mắn.
Peduzzisẽđánhthứcanhvàcùngđivớianh.-Xinchàothiếutá.- Chào anh. Nghe nói sắp có một cuộc tấn công của bọn Áo,
nhưng tôi không tin điều đó. Hy vọng là tin đó không đúng.Nhưngdùthếnàocũngsẽkhôngxảyratrongkhuvựcnày.Ginosẽchoanhbiếtmọithứ.Đườngdâyđiệnthoạiđếngiờvẫntốt.
-Tôisẽgọiđiệnthoạithườngxuyên.- Xin vui lòng làm vậy, chào anh. Đừng để cho Rinaldi uống
nhiềurượumạnhnhé.-Tôisẽcốgắng.-Chàocha.-Chàothiếutá.Ôngđivàophònglàmviệc.
TChương26
ôiđilạiphíacửavànhìnrangoài.Mưađãdứtnhưngcósươngmù.
-Chúngtađilêngácchứ?-Tôihỏivịlinhmục.-Tôichỉcóthểnánlạiđâygiâylátthôi.
-Vậythìtađilên.Chúng tôi đi lên thang gác và bước vào phòng riêng của tôi.
Tôi nằm xuống giường của Rinaldi. Cha tuyên úy ngồi vàogiường của tôi mà người cần vụ vừa sửa soạn. Trong phòng tốiom.
Vịlinhmụchỏitôi:-Sao?Anhđãkhỏelạithậtrồichứ?-Vâng.Chiềunaytôimệt.-Tôicũngmệtnhưngkhôngvìlýdonàocả.-Thếcònchiếntranh?- Tôi tin là nó sẽ chấm dứt. Tôi chẳng biết tại sao nhưng tôi
cảmthấylànhưthếđấy.-Thếlàthếnào?-Anhcóbiếtvịthiếutáchỉhuyhiềnlànhcủaanhlàthếnào
không?Thếđấy,bâygiờnhiềungườicũngnhưôngấy.-Chínhtôicũngcảmthấynhưthế-Tôinói.-Chúngtađãquamộtmùahèkinhhoàng-Chatuyênúynói
-Anhsẽchẳngbaogiờbiếtnóđãrasao.Tuynhiênanhđãởdướiấy và anh có thể tự hình dung ra. Nhiều người chỉ thấy cuộcchiến tranh trong mùa hè năm nay. Nhiều sĩ quan tôi tưởngkhôngbaogiờhiểuđượcgiờđãhiểura.
-Thếrồicụcdiệnsẽrasao?-Tôivừahỏivừavuốtcáichăn.- Tôi cũng không rõ. Nhưng tôi nghĩ rằng nó không thể tiếp
tụcquálâu.-Thếthìviệcgìsẽxảyđến?-Họsẽđìnhchiến.-Ai?-Cảđôibên.-Tôicũnghyvọngnhưvậy-Tôinói.-Anhkhôngtinsao?
-Tôikhôngtinlàcảđôibênsẽngưngchiếntrongcùngmộtlúc.
-Cứcholànhưthếđi.Đólàmộtyêucầuquácao.Nhưngkhitôi nhìn thấy tất cả những thay đổi đó trong lòng người là nókhôngthểtiếptụcđược.
-Aithắngtrongmùahènày?-Khôngaicả.-Chatuyênúynói.-BọnÁothắng-Tôinói-Bọnchúngcốgiữkhôngchochiến
thắng ở San Gabrielle. Như vậy là chúng ta đã thắng và bọnchúngsẽkhôngchịungừngchiến.
- Nếu họ nghĩ như chúng ta, họ sẽ ngừng chiến. Họ cũng đãđaukhổnhiềunhưchúngta.
-Chẳngbaogiờkẻchiếnthắngdừnglại.-Anhnảnchíquá.-Tôinghĩsaothìnóivậy.-Nhưvậyanhnghĩrằngchiếntranhsẽkéodàimãimãisao?
Sẽkhôngcóchuyệngìxảyđếnphảikhông?- Tôi không biết. Tôi chỉ nghĩ là bọn Áo sẽ không bao giờ
ngưngchiếnchừngnàobọnchúngcònthắngtrận.VìchiếnbạimàngườitatrởthànhnhữngtínđồCơđốcgiáo.
-BọnÁocũnglànhữngtínđồCơđốcgiáochỉtrừngườiBosni.-TôikhôngmuốnnóiđếntínđồCơđốcgiáonhưnghĩachữ.
TôimuốnnóichúngtathấtbạinhưđấngCứuthếcủachúngta.Ônglặngthinh.-Giờđâychúngtahiềnlànhvìchúngtabịthua.Chẳngbiết
đấng Cứu thế của chúng ta sẽ ra như thế nào nếu lúc bấy giờthánhPierregiảithoátđượcNgườitrongvườnOlive.
-Ngườicũngsẽnhưvậythôi.-Tôikhôngtinthế.- Anh nản lòng quá. Tôi tin là có điều gì đó sắp đến và tôi
khôngngớtlòngcầunguyện.Tôicảmthấyviệcấysắpđến.-Cókhảnăngsẽcómộtviệcgìxảyđến-Tôinói-Nhưngchỉ
xảyđếnriêngchochúngtathôi.Nếuhọcũngnghĩnhưchúngtathì thật tuyệt. Nhưng họ đánh bại chúng ta. Họ nghĩ khác hơnchúngta.
-Nhiềubinhsĩcũnglậpluậnnhưchúngtanhưngkhôngphảivìhọbịtấncông.
-Họbịtấncôngngaytừđầu.Họbịtấncôngngaytừlúcngườitadứthọrakhỏitrangtrạivàxunghọvàoquânngũ.Vìlýdođóngườidânquêcólươngtrivìhọtừngchiếnbạingaytừlúcbanđầu.Hãybanchohọquyềnlựcđirồitasẽthấylươngtricủahọnhưthếnào.
Vịlinhmụclặngthinhrachiềunghĩngợi.-Bâygiờchínhtôicũngđãchánnảnquárồi.Thếchonêntôi
cũng không còn muốn nghĩ đến những việc đó nữa. Tôi khônghềnghĩngợituynhiênkhibắtđầunóithìtôinóinhữnggìhiệnratrongtríóctôimàchuyệnđắnđogìcả.
-Tôiđãtừnghyvọngmấyđiều.-Thấttrậnchăng?-Khôngcócáigìhơnthếcả,ngoạitrừchiếnthắng.Điềunày
lạicòntệhơnnữa.-Đãtừlâurồi,tôiướcmongchiếnthắng.-Tôicũngthế.-Bâygiờtôikhôngcònhyvọngnữa.-Thìhoặclàchiếnthắnghoặclàchiếnbạichứcòngì.-Tôikhôngcòntintưởngvàochiếnthắngnữa.- Tôi cũng thế. Nhưng tôi cũng không tin là sẽ chiến bại. Dù
saonhưthếsẽcógiátrịhơn.-Thếanhtintưởnggìnào?-Giấcngủ-Tôinói.Ôngđứnglên.-Xinlỗianh,tôiđãởlạiquálâu.Nhưngtôirấtthíchđàmđạo
vớianhnhưvậy.- Tôi rất hân hạnh đã nói chuyện thêm một lần nữa. Tôi
khôngcóýgìkhinóivềgiấcngủđâu.Chúngtôiđứnglênvàbắttaynhautrongbóngtối.-Bâygiờtôingủởtiểuđoàn307.-Sángmaitôisẽlêntrạmsớm.-Chúngtasẽcùngđidạovàchuyệntrò.Tôitiễnvịlinhmụcratậncửa.- Thôi anh khỏi phải xuống - Ông nói - Anh trở lại đây thật
quý hóa quá, mặc dù đối với anh thật không thích thú gì - Ôngvừanóivừađặttaylênvaitôi.
-Đốivớitôikhôngcógìbuồnphiềncả.Chúcchangongiấc.
-Vâng,chàoanh.Tôiđãbuồnngủrũrarồi.
TChương27
ôi choàng dậy khi Rinaldi bước vào phòng nhưng anhkhông nói gì với tôi cho nên tôi tiếp tục ngủ lại. Sánghôm sau tôi mặc quần áo và ra đi trước bình minh,Rinaldihãycònngủsaykhitôirờiphòng.
TôichưabiếtgìvềBainsizza,vàtôithấythậtkỳlạkhiphảileolênsườnđồithuộcbọnÁo,phíabênkiasông,nơitôibịthươngdạotrước.Trênconđườngdốcmớithẳngđứngcónhiềuxechạy.Xa xa, đến đoạn đường bằng phẳng, tôi nhìn thấy những khurừngvàđồihiểmtrởnằmẩnkhuấtsausươngmù.Vàikhurừngđãbịđánhchiếmnhanhchóngvàkhônghềbịhủyhoại.Xahơnnữa,khiconđườngkhôngđượcđồinúichekhuất,thìnólạiđượcche phủ bởi những tấm ngụy trang ở hai bên và cả phía trên.Cuốiđườnglàmộtngôilàngđãbịtànphá.Hầmhàoởcaohơnvàngườitađãđặtnhiềutrọngpháochungquanh.Nhàcửabịhoàntoàn phá huỷ nhưng tất cả đã được xếp đặt lại đâu vào đấy vàngười ta thấy nhan nhản những biển báo. Chúng tôi tìm gặpGino,anhđãichúngtôimộtchầucàphê,sauđótôitheoanh.Tôilàmquenvớinhiềungườivàđithămcáctrạm.Ginochotôibiếtnhững chiếc xe lửa của Anh đang đảm bảo công tác ở Ravne,cách xa Bainsizza một tí. Anh có vẻ phục công việc của ngườiAnh.“Địchvẫncònnãtrọngpháo”-Anhnói“nhưngbịthươngkhông bao nhiêu”. Lúc này đà bắt đầu mùa mưa nên có nhiềungườibịốm.BọnÁobuộcphảitấncôngnhưnganhkhôngtingìcả.Bêntacũngđịnhtấncôngnhưngchưanhậnđượcviệnbinhnên anh nghĩ việc ấy cũng không thành. Lương thực thì khanhiếm nên anh hy vọng có được một bữa ăn thật sự ở Gorizia.Chiềunaytôiđãdùnggì?Tôikểvớianhvàanhchođólàtuyệtdiệu. Anh ta đặc biệt ngạc nhiên về loại bánh Dolce, tôi khôngthểmiêutảtỉmỉloạibánhđóđượcmàchỉnóivắntắtđólàmộtloạibánhDolce,vàtôitinrằnganhtasẽtưởngđólàmộtthứgìbánhgìkháclạhơnthứbánhthườngbằngruộtbánhmì.
Anhhỏitôicóbiếtngườitasẽcửanhđiđâukhông.TôitrảlờitôikhôngbiếtgìcảnhưngcóvàichiếcxecủachúngtôiđangởCaporetto. Anh hy vọng rằng người ta sẽ gởi anh đến đó.
Caporettolàmộtnơinhỏhẹpnhưngrấtnênthơ.Anhyêuthíchnhững dãy núi cao ngất sừng sững phía xa. Anh là một thanhniênđángmến.AnhbảovớitôirằngSanGabriellebâygiờthựcsựlàmộtđịangụctrầngianvàcuộctấncôngvàoLomhoàntoànthấtbại.AnhnóibọnÁođãđặtsẵnnhiềukhẩutrọngpháotrongcáckhurừngtrênđỉnhnúiTernova,phíatrênchỗchúngtôikháxa,vàbanđêmchúngpháokíchdữdộivàonhữngconđường.Vàcócảmộtđộiđạibáchảiquânđếnquấyphánơiđó.Anhnhậnracáctráiphádochúngbắnraquađườngbắnthấp.Ngườitanghetiếngnổìầmvàtiếngrítliềnsauđó.Chúngthườnghaybắnhaicỗđạibáccùngmộtlúc,thayphiênnhau.Anhđưachotôixemmộtmảnhđạnbóngloáng,nhọnnhưrăngcưavàdàikhoảng30phân.
- Tôi không ngờ chúng bắn dai dẳng đến thế - Gino nói -Chúngcũngđãlàmchotôikhiếpsợđấy.Aicũngtưởnglàchúngrơitrênđầumình.Trướchếtlàngườitanghethấytiếngnổ,tiếptheosauđólàtiếngrítrồilạitiếngnổ.Ngườitacóthểchếtvìbịkhiếpđảmchứđừngnóichilàbịthương.
Anhnói:-Trongnhữnghầmtrúẩnởtrướcmặtchúngtacónhữngthổ
dânvàmộtvàingườiHungari.Quântavẫncònchiếmgiữvịtrítấn công. Không có một đường dây kẽm gai nào hoặc một hầmtrú ẩn nào trong trường hợp bọn Áo tấn công. Dọc theo nhữngngọnnúithấptrêncaonguyên,cónhiềuđiểmtựathíchhợpchosựphòngthủnhưngngườitalạikhôngtổchứcgìcả.ThựcratôiliêntưởngđếnBainsizzaấy.
TôimongrằngBainsizaalàmộtvùngbằngphẳnghơn,hayítnhất nó cũng giống như một cao nguyên. Tôi không thể tưởngtượngđượctạisaonólạigồghềđếnthế.
-Ướcmongvàthựctếkhônggiốngnhau-Ginonói.Chúngtôitrởlạicănhầmchứarượutrongngôinhàmàanh
đãtrúngụ.Tôinói:-Theotôinghĩthìđỉnhdãyđồimàbằngphẳngnhưnglạicó
độsâuđángkểấysẽgiúpchoviệcphòngthủdễdàngvàthuậnlợihơnlàmộtdãynúinhỏkếtiếpnhau.Tấncônglênmộtngọnnúibaogiờcũngkhókhănhơnởđồngbằng.
-Điềuđócòntuỳthuộctheonhữngđịathếcủangọnnúi.Cứ
nhìnSanGabriellethìrõ-Anhtanói.-Đúngrồinhưngđiềubấtlợitừtrêncaonơiquábằngphẳng.
Ngườitatiếnlênđỉnhkhádễ.-Khôngdễdàngnhưthếđâu.- Phải, tôi đồng ý với anh - Tôi đáp - Nhưng đó lại là một
trườnghợpđặcbiệtvìnólàmộtthànhluỹhơnlàmộtngọnnúi.Nghĩalàtrongmộtcuộcchiếntranhcơđộngthìvềmặtkỹthuật,mộtdãynúikếtiếpnhaucũngkhônghơngìmộtchiếntuyến.
Tôi nói thêm rằng tôi không tin tưởng gì vào chiến trận ởrừng núi. Mình chiếm được ngọn này thì địcn quân lại chiếmđượcngọnkhác,đếnkhichiếntrậntrởnênthậtsựquyếtliệtthìcảđôibênđềuvộivãkéonhauxuốngđồngbằng.
- Làm thế nào được khi có biên giớinúi non hiểm trở? - Anhnói.
Tôitrảlời:- Tôi chưa hề nghiên cứu vấn đề đó. (chúng tôi cùng nhau
cười lớn). Nhưng ngày xưa bọn Áo luôn luôn bị càn quét trongmột chu vi vuông vức quanh vùng Verona. Người ta để chúngxuốngđồngbằngrồiquétsạchchúngởđấy.
-Phảirồi-Ginonói-NhưngđấylànhữngngườiPháp,vàgiảiquyết chiến sự dễ dàng hơn khi chiến đấu ở xứ sở của ngườikhác.
-Vâng-Tôiđồngý-Nhưngkhinơiđólàquêhươngcủaanhthìanhkhôngthểápdụnglốigiảiquyếtmộtcáchkhoahọcnhưthếđược.
-NgườiNgađãlàmnhưthếđểgàibẫyNapoléon.-Phải,nhưngnướccủahọrộngmênhmông.Nếuanhgiảvờ
rút lui để gài bẫy Napoléon ở Ý thì anh sẽ gặp trường hợp ởBrindisivậy.
-Mộtthành phốghê tởm-Gino nói- Anhcóđến đóbao giờchưa?
-Chưa,tôichưađếnđóbaogiờcả.-Tôilàmộtngườiyêunước-Ginobảo-Nhưngtôikhôngthể
nàothíchBrindisilẫnTarento.-VậythìanhthíchBrainsizzachứ?-Tôihỏi.- Đó là nơi đất lành. Nhưng tôi muốn ở đó được trồng nhiều
khoai tây hơn. Anh biết không, khi chúng tôi mới để chân đến
chốnnày,chúngtôiđãthấynhữngcánhđồngmàbọnÁotrồngtoànkhoaitây.
-Lươngthựccóthậtlàkhanhiếmkhông?- Riêng tôi, không bao giờ tôi được ăn no và tôi ăn rất khoẻ.
Tuy nhiên tôi không đến nỗi phải chết đói. Các bữa ăn vẫn bấtthường.Ởcácchiếntuyến,cácđoànquânđượcănuốngkháđầyđủ,nhưngcácđoànquânyểmtrợthìlạithiếuthốn.Chắcchắnlàlươngthựcvẫndồidàonhưngbịvướngmắcđâuđó.
-Bọnhậucầnlấybánđichứgì?- Phải, chúng phân phát đầy đủ cho các sư đoàn ở chiến
tuyến,cònnhữngđơnvịởhậutuyếnthìchịuthiếuthốn.HọđãănhếtkhoaitâybọnÁotrồngvàcảhạtdẻtrongrừngnữa.Phảinuôinấnghọtốthơnthếnày.Chúngtôilànhữngkẻkhỏeăn.Tôichắcchắnrằnglươngthựcrấtdồidào.Nhưngthựclàmộtđiềutàn nhẫn khi để cho quân lính chịu thiếu thốn thức ăn. Anh cónghĩđiềuđóảnhhưởngđếntinhthầnthếnàokhông?
-Phải-Tôinói-Nhưthếđãkhôngthểnàochiếnthắngđượcmàcóthểlạichiếnbạinữalàkhác.
-Chúngtakhôngnênbànđếnviệcthấttrậnnữa.Ngườitađãnóiđếnnónhiềurồi.Nhữngsựkiệntrongmùahènàykhôngthểnàobỏquađược.
Tôi im lặng. Tôi luôn luôn bị bối rối vì những tiếng thiêngliêng,vinhquang,hysinhvàtừngữ“bỏquavôích”.Chúngtôiđãtừngnghenhữngtiếngấykhiđứngngoàitrờimưa,hầunhưkhônglọtvàotai,chỉnghethấynhữngtiếngthét.Chúngtôiđãđọcnhữngtiếngấytrêntờthôngcáođãdánlâungàychồnglênnhững tờ thông cáo khác. Tôi không thấy gì là thiêng liêng cả.Nhữngđiềungườitagọilàquangvinhthìkhôngcógìlàquangvinh cả. Nhưng sự hy sinh thì giống như những lò mổ lợn ởChicagochỉkháclàthịtchỉdùngđểchônđithôi.Cónhiềudanhtừngườitakhôngthểnàochịuđựngđượckhinghevàcuốicùngchỉcónhữngdanhtừđịaphươnglàcòngiữđượcđúngýnghĩacủanó.Cảnhữngconsố,cùngvớinhữngngàythángnămcũngthế.Vớinhữngtênđịaphươngngườitacònthấycómộtchútýnghĩa.Cònnhữngdanhtừtrừutượngnhưvinhquang,danhdự,dũng cảm hay thiêng liêng đều là những tiếng thô bỉ so vớinhững danh từ cụ thể như tên làng mạc, số các con đường, tên
những con sông, số các tiểu đoàn và ngày tháng năm. Gino làmột người giàu lòng yêu nước, vì lắm khi anh ta nói ra nhữngcâulàmchúngtôicảmthấycáchbiệtnhau,nhưnganhtalàmộtthanhniêntốt,dễthương,tôiđãhiểurõlòngyêunướccủaanh.Anh sinh ra để mà yêu nước. Anh cùng đi với Peduzzi trên mộtchiếcxeđểđếnGorizia.
Suốt ngày hôm ấy trời xấu. Gió rít, mưa rơi, nước đọng, bùnlầy khắp nơi. Với cát vụn của các căn nhà đổ nát xám thẫm vàướt át. Đến quá trưa thì mưa mới dứt, từ trạm số hai tôi có thểnhìntườngtậncảnhkhuthôndãướtátvớimâyngangđỉnhnúivàlớprơmướtsũngxấuxíphủkínnhữngquãngđường.Ởcánhrừngchơvơphíabênkiađỉnhđồi,ánhsángmặttrờiloélênvàitia sáng cuối cùng trước khi đi khuất vào hoàng hôn. Có nhiềukhẩu đại bác của bọn Áo đặt trong cánh rừng bên kia đồi đó,nhưngchỉcóvàikhẩuhoạtđộng.Tôingắmnhữngcụmkhóiđencủa đạn trái phá thình lình xuất hiện trên nền trời, nơi nhữngtrangtrạiđổnátnằmgầnchiếntuyến,nhữnglànkhóilunglinhởgiữacóđiểmnhữngtiamàuvàngsángchói.Ngườitathấyánhchớprơi,tiếptheolàtiếngnổvàkhóicuồncuộnnổilênrồitandầntronggió.Cónhiềumiểngđạntráiphátrộnlẫntrongđốnggạch vụn của những ngôi nhà đổ nát và ngay cả ngoài mặtđường gần ngôi nhà sụp đổ nơi dùng làm trạm cứu thương,nhưngngàyhômđóchúnglạikhôngpháokíchvàotrạm.Chúngtôichấtlênhaichiếcxevàchoxechạyxuốngconđườngcórơmướtphủkín,nhữngtiasángcuốicùngcủamặttrờichiếuxuyênquacáckẽrơm.Chúngtôirakhỏiconđườngcóphủrơmởphíasau đồi thì mặt trời đã lặn. Chúng tôi đi theo con đường trốngtrảivàrẽsangmộtnơidẫnđếncửavuôngcủamộtđườnghầmlátrơmthìtrờilạiđổmưa.
Đêmtrờinổigióvàđếnbagiờsánglúctrờimưanhưthácđổthì cuộc oanh kích bắt đầu. Những người Croat vượt qua cánhđồng cỏ và những chòm cây rồi xông vào chiến luỹ thứ nhất.Chúng đánh trong bóng đêm dưới trời mưa và một cuộc phảncôngcủanhữngbinhsĩhốthoảngởchiếntuyếnthứhaiđãđẩylùi được chúng. Trong mưa, tiếng đạn trái phá, hoả tiễn, súngliênthanh,súngtrườngnổrềnkhắpchiếntrường.Chúngkhôngđếnnữavàlúcbấygiờchiếntrườngtrởlạiyêntĩnh.Giữacơngió
lộngmưasa,xaxavềphíaBắcchúngtôicóthểnghethấytiếngnổrềnrấtmaucủamộtloạttrọngpháo.
Thươngbinhùnlênởtrạm.Mộtsốđượckhiêngbằngbăngca,mộtsốđibộvàmộtsốkhácđượccácchiếnhữucõngtrênlưngbăngquacánhđồng.Toànthânhọướtsũngnướcmưavàtấtcảđềulosợhãihùng.Chúngtôichấtđầyhaixenhữngbăngcalấytrong hầm chứa rượu của trạm cấp cứu. Khi đóng cửa chiếc xethứ nhì, tôi cảm thấy giọt nước mưa trên mặt đã biến thànhtuyết.Nhữngbôngtuyếtrơidàyđặcvàdồndậpdướitrờimưa.
Lúc bình minh, dông gió vẫn còn nổi lên nhưng tuyết đãngừngrơi.Tuyếtđãtanrakhirớtxuốngđấtvàlúcbấygiờtrờilạimưatầmtã.Mộtcuộctấncôngkhácđãxảyrangaylúctờmờsángnhưngthấtbại.Chúngtôidựđóansẽcócuộctấncôngnữavào buổi trưa, nhưng trận ấy chỉ xảy ra vào lúc mặt trời lặn.TiếngtrọngpháobắtđầurềnvangởkhurừngphíaNam,nơitậptrung nhiều súng đại bác của bọn Áo. Chúng tôi cũng chờ mộttrậnpháokíchnhưthếnhưngkhôngviệcgì.Đêmđãbuông.Đạibácbắnởcánhđồngphíasaulàngvànhữngquảtrọngpháorơinổtừxatạonênmộtâmthanhìầmđềuđều.
Chúng tôi được tin là trận tấn công ở phía Nam bị thất bại.Địch không tấn công đêm đó nhưng chúng tôi nghe tin rằngchúngđãtiếnlênhướngBắc.Đếnđêmchúngtôiđượclệnhsửasoạn rút lui. Viên đại úy cho tôi biết như thế tại trạm cấp cứu.Ôngtađượclệnhtừbộthammưucủalữđoàn.Mộtlátsauquađiệnthoại,ôngtabảorằngtinđókhôngđúng.LữđoànđãđượclệnhphảigiữmặttrậnBainsizzavớibấtcứgiánào.Tôihỏitinvềtrận đột kích của địch thì ông ta bảo theo bộ tham mưu của lữđoànthìbọnÁođãđộtkíchsưđoàn27gầnCaporetto.Nơiđóđãxảyramộttrậnđánhvôcùngácliệtsuốtcảngày.
-Nếutụiquỷsứđóđểchúngtiếnđếnđâythìchúngtasẽbịnướnghết-Ôngtanói.
- Chính là bọn Đức tấn công - Một sĩ quan quân y nói. Tiếng“Đức” có điều gì khiếp đảm. Chúng tôi không muốn chạm tránvớibọnĐức.
-BọnĐứccócảthảy15sưđoàn-Viênsĩquanquânynóitiếp- Chúng nó đã chọc thủng phòng tuyến và chúng ta sắp sửa bịbaovây.
-Lữđoànmuốnchúngtagiữmặttrậnnày,việcchọcthủngphòng tuyến không có gì đáng ngại. Chúng ta chỉ lo phòng thủgiữconđườngtừMonteMaggiorexuyênquanúi.
-Aiđãbảothế?-Bộthammưucủasưđoàn.-Sưđoànđãralệnhchochúngtarútluikiamà.- Chúng ta làm việc theo lệnh của quân đoàn - Tôi bảo -
Nhưngởđâytôithuộcquyềnông.Dĩnhiênôngbảođiđâutôisẽđiđó.Nhưngôngcũngnênnhậnnhữnglệnhchínhxác.
-Lệnhtrênbảochúngtaởlạiđâyvàđưahếtcácthươngbinhđếntrạmdichuyển.
-Đôikhichúngtacũngphảiđưahọtừtrạmdichuyểnraxecứuthươngởmặttrậnnữa-Tôinói-Vìtôichưabaogiờchứngkiến một trận rút lui. Vậy nếu có trường hợp như thế, tất cảthươngbinhphảiđượcdichuyểnnhưthếnào?
-Khôngphảiđưađihết.Đưađượcbaonhiêuthìđưa,cònthìđểlại.
-Tôiphảiđemtheonhữnggìtrênxe?-Dụngcụbệnhviện.-Đượcrồi-Tôiđáp.Đêmsaucuộcrútluibắtđầu.ChúngtôinghetinbọnĐứcvà
bọnÁođãchọcthủngởphíaBắcvàđangdichuyểnxuốngnúivềhướngCividalevàUdine.Cuộcrútluitiếnhànhđúngtheolệnh,ướt át và gian khổ. Trong đêm tối, chúng tôi di chuyển chậmtrên đường và gặp những đoàn quân đang đi dưới mưa, nhữngconngựakéoxe,nàolừa,nàoxevậntải,tấtcảđềurờikhỏimặttrận.Thậtlàmộtsựhỗnđộntừtrướcđếnnaychưabaogiờcó.
Đêmđóchúngtôigiúpdichuyểnnhữngxecứuthươngđậuởcác cao nguyên và các làng mạc ít bị phá huỷ. Chúng tôi đưathươngbinhđếnPlavabằngđườngsông.Vàquangàyhômsauchúngtôilạiphảichạyxesuốtngàydướitrờimưađểtảncưcácthương binh ở bệnh viện và các trạm cứu thương ở Plava. Trờimưa tầm tã. Quân đội ở Bainsizza rời khỏi cao nguyên dướinhững cơn mưa tháng Mười. Họ di chuyển qua sông, nơi họ đãđạt được nhiều chiến thắng vẻ vang vào mùa xuân năm ấy.Chúng tôi đến Gorizia vào chiều hôm sau. Trời đã tạnh mưa vàthànhphốgầnnhưtrốngrỗng.
Chúngtôichoxechạyđếnbiệtthựnhưngởđâykhôngcònai.Rinaldi đã đi theo bệnh viện, viên thiếu tá cũng đã đi theo cácnhânviênbệnhviện.Ngườitaghilạichotôiởcửa,yêucầuchấthếtcácdụngcụvănphònglênxevàđiđếnPordenone.Cáccậuthợmáyđãđihếtrồi.Lúctôitrởlạinhàxethìhaichiếcxekháccũngvừatới,vàhaingườiláibướcxuống.Trờilạiđổmưa.
-TừPlavađếnđâytôibuồnngủquánênđãngủgậtbalần-Pianinói-Giờđâychúngtaphảilàmgì,thưatrunguý?
- Ta phải cho dầu, bôi mỡ, cho xăng đầy bình rồi đem xe ratrướcnhà,chấthếtnhữngđồđạcgìmàhọcònđểlại.
-Vàsauđóchúngtacókhởihànhkhông?-Không,chúngtaphảingủbatiếngđồnghồđã.-Chúaơi,còngìthíchbằngđượcngủ-Bonellonói-Tôikhông
cònthứcnổiđểmàláixe.-Chiếcxeanhthếnào,Aymo?-Tôihỏi.-Tốtlắm.-Đưahộtôichiếcáolàmviệc,tôisẽgiúpanhtradầu.-Khôngnên.Trungúyđừnglàmthế.Cógìđâu.Trungúynên
losửasoạncôngviệccủatrungúy.-Tôixongviệcrồi-Tôiđáp-Tôisẽdọnratấtcảnhữngđồđạc
màhọcònđểlạichochúngtaởđây.Cácanhđemxerangaykhixongxuôinhé.
Họđưamấychiếcxeraphíatrướcbiệtthựvàchúngtôicholênxetấtcảcácdụngcụchấtđốngtrongphòng.Xongđâuđấy,bachiếcxeđậunốiđuôinhautrênđường,dướitáncâyvàtrongmưa.
-Nhómlửalênvàhongquầnáođi-Tôibảo.-Tôikhôngcầnquầnáokhô-Pianinói-Tôichỉcầnđượcngủ.-Tôisẽnằmngủtrêngiườngcủathiếutá-Bonellonói.-Tôichẳngquantâmđếnchỗngủ-Pianinói.-Trongnàycóhaigiường-Tôivừanóivừamởcửaphòng.-Tôiluônluôntựhỏikhôngbiếtcócáigìtrongphòngnày-
Bonellonói.-Phòngnàylàcủaôngthợcắttóc-Pianitrảlời.-Haianhngủcảởđây,tôisẽđánhthứchaianhdậy.- Bọn Áo sẽ đánh thức chúng mình dậy nếu trung úy ngủ
quên-Bonellonói.
-Tôisẽkhôngngủquênđâu,Aymođâurồi?-Tôihỏi.-Anhtalẻnvàonhàbếp.-Thôingủđi-Tôinói.-Tôisắp ngủđây -Pianinói -Tôi đãngủđứng suốtcả ngày
mà.Tấtcảnhữnggìtrongóctôiđềudồnxuốngcảđôimắt.-Cởibỏđôigiầyốngra-Bonellobảo-Giườngnàylàcủaông
thợcắttócđấy.- Của ông thợ cắt tóc hay của ai đi nữa đối với tôi cũng thế
thôi.Pianinằmxuốnggiườngvớiđôiủngdínhđầybùnvàgốiđầu
lêncánhtay.Tôiđivàonhàbếp.Aymođãnhómlửatronglòvàbắclênđấymộtấmnước.
- Tôi tưởng chúng ta cũng nên sửa soạn sẵn bữa ăn trước -Anhnói-Lúcthứcdậychắcmìnhđóilắm.
-Anhkhôngbuồnngủsao,Bartolomeo?-Ítthôi.Khinướcsôitôisẽđểđấy,lửasẽtắtdần.-Tốthơnanhnênđingủmộtlát,chúngtacóthểdùngđỡpho
mátvàthịtkhôvậy.- Như thế càng hay. Nhưng nếu có cái gì nóng sốt sẽ đỡ khổ
chohaikẻvôtrậttựnày.Thôitrungúyđingủtrướcđi.-Cònmộtcáigiườngtrongphòngthiếutá.-Trungúyvàođóngủđi.- Không, tôi lên phòng cũ của tôi. Anh uống tí rượu nhé
Bartolomeo?-Lúcchúngtakhởihànhtrungúy.Bâygiờkhôngcótácdụng
gì.-Batiếngđồnghồnữanếuanhthứcđượcvànếuanhkhông
nghethấytôigọi,thìanhđánhthứctôinhé.Anhbằnglòngchứ?-Tôikhôngcóđồnghồ,thưatrungúy.-Đồnghồtreotrêntườngtrongphòngthiếutá.-Vâng,đượcrồi.Tôi đi qua phòng ăn, phòng trước lên cầu thang bằng cẩm
thạchvàogianphòngnơimàtôivàRinaldiđãcùngchungsống.Trờimưa.Tôilạigầncửasổnhìnrangoài.Trờitốiđennhưmực,tôinhìnthấybachiếcxeđậudướihàngcây.Câycốidầmmìnhdướitrậnmưa.Trờilạnhnhưcắtvànhữnggiọtmưađọngtrêncànhcây.TôitrởlạigiườngcủaRinaldi,nằmxuốngvàthiếpđi.
Chúng tôi dùng bữa tại bếp trước khi khởi hành. Aymo xàosẵnmónmìthêmgiavịhànhvàthịthộp.Ngồiănởbàn,chúngtôiuốngcạnhaichairượumàngườitađểquêndướihầmrượutrongtòabiệtthự.Bênngoàitrờitốivàmưavẫnchưadứt.Pianingồingủgụcbênbàn.
- Tôi thích lùi hơn là tiến - Bonello nói - Khi lùi người ta sẽđượcnhậurượuBarbera.
- Chúng ta đang nhậu rượu Barbera. Nhưng có lẽ ngày maichúngtasẽuốngnướcmưa-Aymonói.
-NgàymaichúngtasẽcómặttạiUdine,chúngtasẽnốcsâmbanh.Udinelàthànhphốcủanhữngngườiphụckích.ThứcdậyđithôiPiani.NgàymaichúngtasẽnhậusâmbanhởUdine.
-Tôithứcrồiđây-Pianiđáp.Anhtaxúcmìvàthịtđầyđĩa.-AnhkhôngchothêmnướcsốtcàchuavàosaoBarto?
-Khôngcó-Aymođáp.- Chúng ta sẽ uống sâm banh ở Udine - Vừa nói Bonello vừa
rótđầyrượuBarberađỏtươivàoly.-CóthểuốngnướctiểutrướckhiđiđếnUdine-Pianibảo.-Trungúyănnorồichứ?-Aymohỏi.-Tôiănnolắm.Chotôichairượu,Bartolomeo.-Tôicònmộtchairượungoàixe-Aymobảo.-Anhkhôngngủtínàocảà?-Tôikhôngcầnngủnhiều,tôichỉcầnngủmộttícũngđược.-Ngàymaichúngtasẽngủtrêngiườngcủađứcvua-Bonello
bảo.Anhtỏraphấnchấn.-Ngàymaicólẽchúngtasẽngủtrongđốngphân-Pianinói.-Ngàymaitôisẽngủvớihoànghậu-Bonellonói-Hắnnhìn
xemtôicónóiđùakhông.-Cóthểlàanhsẽngủvớiphânấy-Pianigàgậtnói.-Đólàsựphảnbội,trungúyạ-Bonellonói-Đócóphảilàsự
phảnbộikhông?-Thôicácanhimđi-Tôibảo-rượuvàolàmcácanhnóinăng
hơilốrồiđấy.Bênngoàitrờimưanhưthácđổ.Tôinhìnđồnghồthấychín
giờrưỡi.-Đếngiờ“lăn”rồi-Tôivừanóivừađứngdậy.-Trungúythíchđivớiaiđây?-Bonellohỏi.
-Aymo,cácanhsẽtheotôivàPianibámtiếpđếnCormons.-Tôierằngtôisẽngủgậtmất-Pianinói.-Thếthìtôisẽđivớianhtrước,rồiđếnBonellovàAymo.-Nhưthếthìhơn-Pianinói-Vìtôibuồnngủquá.-Tôisẽláithayvàanhcóthểngủmộtlát.- Không. Tôi còn có thể lái được cơ mà miễn có ai bên cạnh
đánhthứctôidậykhitôingủgật.-Tôisẽđánhthứcanhdậy.TắthếtđènđiBarto.- Tại sao không rời cho sớm? - Bonello nói - Chúng ta không
còncầnđếnchỗnàynữa.-Tôicòncáirươngtrongphòng,anhgiúptôiđemhộxuống
đượckhông,Piani?-Chúngtôisẽđemnóxuốngngay-Pianitrảlời-Nào,lạiđây
Aldo.Anh ta trở ra hành lang với Bonello. Tôi nghe tiếng họ bước
lênthanglầu.-ChỗnàytốtthậtBartolomeo-Aymonói.Anhtanhétvộihai
chairượuvàmiếngphomátvàotrongmộtcáibao.-Khôngbaogiờ tìm ra được một nơi bằng như thế này. Họ rút quân về đâuTrunguý?
- Nghe nói họ dường như ở phía sau con sông Tagliamento.BệnhviệnvàquânnhuthìởPordenone.
-ỞđâycólẽđẹphơnPordenone.- Tôi không biết Pordenone - Tôi bảo - Tôi chỉ đi ngang qua
đấythôi.-Chỗđócũngkhôngcógìđángkể-Aymonói.
TChương28
rongđêmtốivàmưa,xechúngtôichạyquathànhphốhoangvắng.Chỉcóvàiđoànquâncùngnhữngkhẩuđạibáckéođitrênhèphốchính.Cũngcónhiềuxehơivàxebòđangđitrênnhữngconđườngkhácchạyraquốclộ.
Sau khi xe chạy ngang qua trước cửa những xưởng thuộc da,chúng tôi gặp trên đường nào những đoàn quân, nhiều xe hơi,nhiều xe ngựa, súng đại bác, tất cả tạo thành một dòng dichuyển chậm chạp. Chúng tôi tiến chậm nhưng đều đều dướimưa.Cáinắpthùngnướccủaxetôigầnchạmphảitấmvánsauôtô phủ bạt. Cả dòng người xe dừng, lại đị tiến lên một chút rồidừnglại.Tôixuốngxevàláchđigiữanhữngchiếcxehơi,xebòvà dưới cổ những con ngựa đẫm nước mưa. Chính ở phía trên,ngayđầuhàngbịnghẽn.Tôirờikhỏiconđường,đibăngngangquamộtcáihốcótấmvánbắcquavàđixuyêncánhđồng.Tôicóthểnhìnthấyđộiquânbịáchtắcgiữanhữnghàngcâydướicơnmưa. Tôi đi gần cả dặm đường. Đoàn quân không thể xê dịchđược. Tuy nhiên ở phía bên trên kia, những chiếc xe bị ứ đọng,tôithấyhàngquânđangđi.Tôitrởlạixe.KhốingườingựanàybịbấtđộngđếntậnUdine.Pianiđangngồingủgụctrêntaylái.Tôileo lên ngồi cạnh anh và cũng ngủ. Vài tiếng sau, chiếc xe phíatrước chúng tôi rồ ga. Tôi đánh thức Piani và chúng tôi cho xetiếnđượcvàithướcrồingừngvàlạitiếptụcđinữa.Trờivẫncònmưa.Vềđêm,dòngngười,xelạidừngvàkhôngthểnàotiếnlênthêm được nữa. Tôi xuống xe và trở lại phía sau xem chừngBonellovàAymo.TrênxeBonellocóhaiviênđộicôngbinhcùngngồivớihắntrênghế.
Họđứngcảdậykhitôitiếnlại.-Ngườitađểhọởlạiđểsửachữacáigìđótrêncầu-Bonello
nói-Họkhôngthểtìmđượcđơnvịvìthếtôichohọđinhờ.-Xintrungúychophép-Đồngý-Tôinói.-TrungúylàngườiMỹ,trungúysẽchởbấtcứai-Bonellonói.Mộttronghaiviênđộimỉmcười,viênđộikiahỏiBonelllocó
phảitôilàngườiÝởBắchoặcNamMỹkhông.
- Ông ấy không phải là người Ý, ông ấy là người Bắc Mỹ nóitiếngAnh.
Haiviênđộirấtlễđộnhưnghọtỏvẻkhôngtin.TôiđivàtrởlạivớiAymo.Haicôgáingồitrênghếgầnanhvàhútthuốc.
-Barto,Barto-Tôigọi.Anhtacườilớn.-Tiếpchuyệnhọđi,trungúy-Anhtanói-Tôikhônghiểuhọ
nóigì.Này!-Vừanóianhtavừađểtaylênđùicôgáivàvéoyêucô ta một cái. Cô gái vội vàng phủ chiếc khăn choàng quanhmìnhvàđẩytayanhtara-Này!-Anhtanói-Giớithiệutênvớitrungúyvànóicáccôđanglàmgìởđây.
Cô gái nhìn tôi với vẻ giận dữ. Cô kia lại nhìn xuống đất. Côvừanhìntôinóimấycâubằngthổngữ.Tôikhônghiểuđượctígìcả.Côtacómáitócđỏ,dángngườimậpmạpvàtuổiđộmườisáu.
-Emútcủacôphảikhông?-Tôihỏivàtrỏvàocôgáikia.Côtagậtđầuvàmỉmcười.-Tốtlắm-Tôivỗnhẹlênđầugốicôta.Tôithấycôcolạikhitôichạmvàongườicôta.Côemthìvẫn
chưangẩngđầulên.Cólẽcôemkémcôchịmộttuổi.Aymođặttaylênđùicôchịliềnbịcônàyhấtra.Anhchếcô:
- Người hùng mà - Hắn tự chỉ vào người - Người hùng mà -Hắnlạitrỏvàotôi-Đừngngạigìcả.
Côgáinhìnhắntamộtcáchgiậndữ.Haicôbékhácnàonhưđôichimrừnghoangdại.
-Tạisaonànglạiđếnvớitôinếunàngkhôngthích?-Aymohỏi-Lúctôivẫytayrahiệuthìhaicôleolênxengay.-Anhquaysang hai cô gái - Đừng lo, không ai làm gì các cô đâu, không sợbị...(hắnnóitheogiọngtụctĩu).Khôngcóchỗđể...
Mỗilầnhắnnóicáccôgáilạicàngthêmbẽnlẽn.Saucùngcôngồi thẳng lên rồi nhìn thẳng vào mặt Aymo và òa khóc. Tôithấy đôi môi nàng run run, nước mắt tuôn chảy xuống đôi mátròn.Côemvẫnkhôngnhìnlên,nắmchặtlấytaychịvàhọngồisátlạinhau.Côchịcóvẻrấthằnhọclạibắtđầukhóc.
- Chắc tôi làm cho cô ta sợ - Aymo nói - Tôi không cố ý làmchonàngsợđâu.
Aymolấyphomáttrongtúidếtra,cắthaimiếngvàbảo:-Nào,ănđivàđừngkhócnữa.
Côchịlắcđầuvàvẫnkhóc,còncôemthìlấymộtmiếngcầmăn.Mộtlúcsaucôemđưachochịmìnhmiếngphomátkiavàcảhaichịemcùngăn.Côchịvẫncònthútthít.
-Mộtchốcnữacôtasẽvuivẻlạingay-Aymonói.TôiđểchohọtựdovớiAymođangngồitronggócxe.Tôitrở
lạixecủaPiani.Dòngxevẫnchưanhúcnhíchđượcnhưngđoànquânthìcóthểvượtlênbêncạnhxe.Mưavẫncònnặnghạt.Tôinghĩsởdĩđoànquânphảingừngtừngchặpnhưthếnàycóthểlàvì nước vào máy. Nhưng đúng hơn họ bị những con ngựa haynhững người đang buồn ngủ cản trở. Ngay cả trong thành phốgiaothôngđôikhicũngbịđìnhtrệ.Nhưngmọingườilạirấttỉnhtáo.Thậtlàmộtcảnhhỗnđộnxevàngựa.Họkhôngmuốngiúpđỡlẫnnhau.Đếnnhữngchiếcxebòcủacácbácdânquêlạicũngkhông giúp được gì cả. Hai cô gái đi nhờ xe Barto thật là đángyêu.Mộtcuộcluiquânkhôngphảilànơithuậntiệncủacácnàngtrinhnữ.Cáccôgáiđồngtrinhcóthểrấtmộđạo.Nếukhôngcóchiến tranh thì có lẽ tất cả chúng ta đều được ngả lưng trêngiường vào giờ này. Trên giường tôi nằm gối đầu lên cánh tay.Giường có nệm. Ở đây giường nệm cứng như gỗ. Catherine giờnàyđangngủtrêngiườnggiữahailớpchăntrênvàdưới.Nàngnằm nghiêng bên nào? Có thể nàng không ngủ được, vì nàngđangbậnnghĩđếntôi.Thổi,thổinữađi,hỡigióđônglạnhlùng.Đây, gió vẫn thổi mạnh và không chỉ có mưa phùn, mà là mộttrậnmưatonhưthácđổ.Trờimưasuốtđêm.Mưatothế,bạnơi,mưatoquá!Trờiơigiágìđượcnằmtrêngiườngsiếtchặtngườiyêutrongtay.Catherineyêuquýcủaanhơi.NếuCatherinedịuhiềnvàyêuquýcóthểbiếnthànhmưanhỉ.Hãythổimạnhnàngđếnđâyvớitôi.Rồichúngtôisẽđượchộingộ.Aicũngđềugặpcùngmộtcảnhnhưthếcả;nhưngcơnmưangắnngủikhônggiảiquyếtgìđượcgìlàmchocảnhtìnhlắngdịu.“ChúcCatherinengủngon - Tôi nói lớn - Mong rằng em sẽ được một giấc ngủ ngon.Nếu em cảm thấy bồn chồn không an, thì em yêu, em hãy trởmìnhsangphíabênkia.Anhsẽmangđếnchoemítnướclạnh.Trờisắpsángvàemsẽthấythoảimáihơn.Anhrấtbuồnnếuemkhôngthưtháinhưthế.Cốngủđinhé,emyêu”.
-Suốtđêmemvẫnngủđượcyêngiấc-Nàngnói-Anhđangnóinhữnggìtronggiấcmơđó?Ngườianhcókhỏekhông?Anh
đangởbênemthậtà?-Dĩnhiên.Anhcònởđâymà.Anhkhôngmuốnđinữa.Điều
đókhôngcógìquantrọngđốivớichúngta.Emthậtlàdễthươngvàhiềndịu.Banđêmemsẽkhôngđinữachứ?
-Khôngđiđâucả.Nàyanhxem,emcóđiđâu.Emvẫnluônluônởđâymà.Emvẫnluônluônđếnvớianhbấtcứlúcnàoanhmuốn.
-Thưa...-Pianinói-Họđãbắtđầuđinữa.-Tôivừathiuthiu...-Tôibảo.Tôi nhìn đồng hồ. Mới ba giờ sáng. Tôi quay lại phía sau với
lấychairượuBarbera.-Trungúynằmmơnóitoquá-Pianinói.-TôinằmmơthấytôiđangởAnh.Mưa đã thưa hạt. Chúng tôi tiến lên. Chưa bình minh chúng
tôi phải ngừng lại một lần nữa, và khi trời sáng hẳn thì thấymìnhđangởtrênđỉnhdốchơicao.Tôithấyxatíttắptrênđườngtấtcảđềudừnglại,trừđoànbộbinhcóthểláchquađámđông.Chúngtôilạiđinữa,nhưngnhìnlạiđoạnđườngđãđiđượctrongngày,tôiquyếtđịnhphảibỏconđườngchínhvàbăngquacánhđồngnếuchúngtôimuốntớiđượcUdine.
Trongđêm,nhiềunôngdântừcácthônxómnhậpvàođoànquân,vìthếngườitacóthểthấytronghàngngườicónhiềuxebòchởđầydụngcụ.Nhữngtấmgươngphảnchiếugiữanhữngtấmnệm,gàvịtbuộcchungquanhxe,mộtmáykhâuđặttrênchiếcxebòđầmđìanướcmưađitrướcchúngtôi,Họlobảovệnhữngđồđạcquýgiánhất.Nhiềuphụnữbịdồnchặttrênnhữngchiếcxe bò tìm cách tránh mưa, các bà khác thì đi nép sát bên cạnhnhữngchiếcxebò.Bâygiờcócảnhữngconchóđilẫnlộntrongđoàn và chúng vừa đi vừa ẩn dưới gầm xe. Đường lầy lội, hàorãnh hai bên đều ngập nước, và sau rặng cây chạy dài hai bênđường, cánh đồng tỏ ra quá ẩm ướt sình lầy không thể cho xevượt qua được. Tôi xuống xe và mở một lối đi, hy vọng tìm ramột chỗ có thể nhìn ra được phía trước xem xem có con đườngnào khác có thể đi tắt ngang qua cánh đồng. Tôi biết nhiềuđường nhưng tôi không dám mạo hiểm lao vào ngõ cụt. Tôikhôngnhớhếtcácconđườngvìchúngtôiđãthấychúngtrongkhi cho xe chạy hết tốc lực, và tất cả các con đường đều trông
giống như nhau. Tuy nhiên chúng tôi vẫn phải tìm cho ra mộtcon đường nếu chúng tôi muốn rời khỏi nơi này. Không một aibiết bọn Áo đóng quân nơi nào và tình hình ra sao. Nhưng tôichắc chắn rằng khi dứt mưa, phi cơ địch sẽ lượn trên đầu và sẽoanhtạcđoànngườivàxe,nhưthếsẽnguyhiểmchochúngtôi.Chỉcầnvàichiếcxebịbỏlạihayvàiconngựachếtcũngđủlàmchosựlưuthôngtrênđườngbịngưngtrệ.
Mưadịudầnvàtôihyvọngtrờisẽlạisáng.TôitiếndọctheoconđườngcáivàtìmthấygiữahaihàngcâycómộtconđườngnhỏđưađếncánhđồngvềphíaBắc.Tôinghĩrằngtốthơnhếtlànênchọnconđườngnàyvàtôivộivàngquaylạixe.TôibảoPianiquayxelạivàtôiđibáochoAymovàBonellohay.
-Nếuđólàconđườngcụtthìchúngtavẫncóthểquayxelạivànốivàođoànxe.
-Cònhaichúnàythìsao?-Bonellohỏi.Haiviênđộingồitrênghếbêncạnhanhta.Họchưacạorâunhưngbuổisángtrôngvẫncódángquânnhân.
-Họsẽgiúpchúngtađẩyxevậy.TôitrởlạixeAymovàbáochocậutabiếtlàsẽđitắtquacánh
đồng.- Còn các nàng trinh nữ của tôi thì sao? - Aymo hỏi - Hai cô
đangngủ.-Họsẽkhônggiúpíchgìđượcchotacả-Tôibảo-Anhnên
kiếmngườinàocóthểđẩyxeđượclúccần.-Cóthểđểhọngồitrongxe,hãycònchỗ-Aymobảo.- Nếu anh muốn - Tôi đáp - Ráng tóm được người nào khỏe
mạnhđểđẩynhé.-Tụibộbinh-Anhtavừacườivừanói-Họlưngdàivairộng.
Ngườitađãđorồiđấy.Trungúycảmthấythếnào?-Khỏelắm.Cònanhthìsao?-Khỏenhưngđóiquá.- Sẽ kiếm được vài thứ ở cuối con đường này. Chúng ta sẽ
dừnglạiđóđểăn.-Chântrungúythếnào?-Tốt-Tôiđáp.Đứng trên bậc xe nhìn ra phía trước, tôi có thể trông thấy
chiếc xe của Piani đang quẹo sang con đường nhỏ và xa dần.
Chiếc xe hiện ra giữa những cành cây trụi lá. Bonello cũng bắtđầu quẹo và theo sau Piani. Đến phiên Aymo, anh ta thoát rakhỏi đám đông và chúng tôi chạy nối đuôi hai chiếc xe cứuthươngphíatrước,trênconđườnghẹpgiữahàngrào.Conđườngnày đưa đến một nông trại. Chúng tôi thấy xe của Piani vàBonellongừngtrongsântrại.Ngôinhàthấpvàdàivớigiànhoanho bao quanh cửa ra vào và một giếng nước trước sân. Pianimúc nước ở đấy cho vào bình xe. Xe chỉ cho chạy được số mộtnênmáybịnóngrấtnhanh,baonhiêunướctrongbìnhđềubốchơihết.Trạibịbỏhoang.Tôinhìnlạiphíasau.Trạiđượcxâyhơicao nên ở trong sân trại chúng tôi có thể nhìn bao quát đượcđồngquê.Chúngtôinhìnthấyđượcconđường,hàngrào,cánhđông, hàng cây dọc theo con đường chính, con đường mà đoànquânrútluiđangđingangqua.Haiviênđộiđangquansátngôinhà.Haicôgáiđãthứcgiấcvàđangnhìncáisân,giếngnước,haichiếc xe cứu thương đậu trước nhà và ba người lái đang đứngquanhgiếng.Mộtviênđộiđiratayômchiếcđồnghồtreotường.
-Hãytrảcáiđồnghồvàochỗcũ-Tôinói.Hắntanhìntôi,quayvàonhàvàđitrởravớitaykhông.-Bạnanhđâurồi?-Tôihỏi.-Anhtađingoài.Hắn trở lại ngồi trên chiếc xe cứu thương sợ bị chúng tôi bỏ
lại.-TadùngbữatrưachứTrunguý?-Bonellohỏi-Chúngtacó
thểănmộtchút,khôngmấtthìgiờlắmđâu.-Khônghiêuconđườngnàychạydàixuốngphíadướikialà
hếtkhông?-Chắcchắnnhưthế.-Thôi,tahãydùngbữađã.PianivàBonellovàotrongnhà.-Lạiđâynào-Aymogọihaicôgái.Anhtađưatayrađểgiúphaicôxuốngxe.Côchịlắcđầu.Cô
khôngvàongôinhàhoang.Họchỉnhìntheochúngtôi.-Cáccôkhótínhquá-Aymonói.Chúng tôi cùng đi vào trang trại. Trang trại rộng rãi và tối
om,đượmvẻquạnhhiu.BonellovàPianiđangởtrongbếp.-Khôngcógìđểăncả-Pianinói-Ngườitađãmangtheosạch
cảrồi.Bonelllocắtmộtmiếngphomáttrắngthậttotrêncáibànăn
lớntrongbếp.-Anhthấyphomátnàyởđâuthế?-Tronghầmrượu.Pianiđãtìmracảrượuvàtáonữa.-Thậtlàhoànhảochomộtbữaăntrưa.Piani rút bình rượu và rót vào đầy cái xoong bằng đồng rồi
nói:-Rượungonlắm,kiếmvàicáilyBarto.Haiviênđộibướcvào.-Haianhdùngphomát-Bonellomời.-Tớigiờđirồi-Mộtviênđộivừacắnmộtmiếngphomátvừa
uốngrượunói.-Chúngtasẽkhởihành.Đừnglolắnggìcả-Bonellonói.-Quânđộicóđicũngphảinobụngtrướcđã-Tôibảo.-Sao?-Viênđộihỏi.-Phảiăncáiđã.-Nhưngthìgiờeohẹpquá.-Tôichắclàhaiđứanóđãnobụngrồichứgì-Pianinói.Haiviênđộinhìnanhtavàlộvẻkhôngưachúngtôi.-Trungúybiếtđườngchứ?-Mộtviênđộihỏitôi.-Không.Họnhìnnhau.-Chúngtanênkhởihànhthìvừa-Viênđộikianói.-Nào,chúngtalênđường-Tôinói.Tôi uống thêm một ly rượu nữa. Nhắm với pho mát và táo
cũngngonđáođể.-Lấyphomátđemtheonhé-Tôivừađiravừanói.Bonellođiramangtheocảmộtvòrượulớn.-Kềnhcàngquá-Tôinói.Anhtanhìnvòrượutiếcrẻ.-Tôikhoáinóquá-Anhtabảo-Traobiđôngcủacácanhcho
tôi,tôisẽrótđầyhết.Anh ta rót rượu đầy bi đông, một ít rượu chảy xuống đá lát
sân.Rồianhđemđểvòrượuvàophíasaucánhcửa.-BọnÁosẽtìmthấyvòrượudễdàng,khỏiphảiphácửa-Anh
tanói.-Nào,chúngtađithôi-Tôibảo-TôivàPianidẫnđầu.
HaiviênđộiđãvàongồicạnhBonello.Haicôgáiđangănphomát và táo. Còn Aymo hút thuốc. Chúng tôi bắt đầu trở lại conđường hẹp. Tôi quay lại nhìn hai chiếc xe và trang trạii. Đó làmộtngôinhàthấpbằngđá,chắcchắnvớibộgọngsắttrênthànhgiếngrấtđẹp.Phíatrướcmặtconđườngkéodàira,nhỏhẹp,bùnlầy,mỗibênđềucóđèocao.Phíasaulưnglàmấychiếcxeđangnốiđuôinhau.
ĐChương29
ến trưa, chúng tôi bị sa lầy tại cuối con đường lầy lội,đầybùn,cáchUdineđộmườicâysốnhưchúngtôiđãđoán trước. Trời đã tạnh mưa vào lúc sáng và ba lầnchúng tôi nghe tiếng phi cơ. Chúng bay ngang đầu
chúngtôirồibaymấthútvềhướngbêntráivàliềnđóchúngtôinghetiếngbomnổởconđườngchính.Chúngtôirấtcựckhổvìphảixuyênquamộthệthốngđườngđichằngchịt.Chúngtôiđãsavàonhiềuđườngcụt.Chúngtôiphảitrởluilạiphíasauđểtìmmộtlốikhác,nhờthếchúngtôitiếnđếndầnUdine.GiờđâykhiđểchúngtôicóthểrờikhỏingõcụtthìxecủaAymosalầyvàobùnbênlềđườngvàbốnbánhxecàngquaynhanhlạicànglúnsâuxuốngchođếnkhixekhôngcòncựaquậygìđượcnữa.Chỉcócáchlàđàođấtphíatrướcbánhxe,lótnhữngnhánhcâyđểchonhữngsợidâyxíchcóthểbámvàođấyvàchoxelênđường.Tấtcảchúngtôiđềuvâyquanhchiếcxe.Haiviênđộinhìnchiếcxe,xemxétmấybánhxerồihọbướcthẳnglênđườngkhôngngólạimàcũngchẳngnóimộtlời.Tôiđuổitheohọ.
-Làmviệc,đichặtcâyđi-Tôibảo.- Chúng tôi phải đi ngay - Một viên đội nói, còn người kia
khôngnóigìcả.Họhốihảđivàkhôngdámnhìntôi.-Tôiralệnhchocácanhphảiquaylạixevàđichặtcây-Tôi
nói.Mộtngườiquaylạinói:- Chúng tôi phải đi ngay vì lát nữa đây các ông sẽ bị chặn
đườngrútlui.Ôngkhôngcóquyềnralệnhvìôngkhôngphảilàthượngcấpcủachúngtôi.
-Tôiralệnhchocácanhphảichặtcànhcây-Tôinói.Họvẫnquaylưnglạivàđidầnrađường.-Đứnglại!-Tôiquát.Họ vẫn tiếp tục bước trên con đường bùn lầy giữa hai hàng
rào.-Tôiralệnhchohaianhphảidừnglại-Tôilalớn.Họbướcvội.Tôimởbaosúnglấykhẩusúnglụcra,nhắmvào
viênđộiđãnóinhiềunhấtvàbắn.Tôibắnhụtnêncảhaiđềubắt
đầuchạy.Tôibắnbaphátnữavàhạđượcmột.Têncònlại liềnphóngnganghàngràovàmấthút.Tôibắnxuyênquahàngràokhithấyhắnphóngngangquacánhđồng.Súngđãhếtđạn,tôiliền nạp gắp đạn khác. Nhưng viên đội đã chạy khỏi tầm súng.Hắncắmđầuchạyraxakhỏicánhđồng.TôiđangnạpđạnvàogắpthìBonellotiếnlạivànói:
-Đểchotôichấmdứtcuộcđờicủahắnchorồi.Tôitraosúng.Anhliềnđiđếnchỗtênđộiđangnằm,mặtúp
xuống đường. Bonello nghiêng người về phía hắn, gí súng vàođầuhắnrồibópcò.Nhưngsúngkhôngnổ.
-Anhphảilênđạnđãchứ-Tôinói.Anhtalênđạnvànổhaiphátliền.Anhnắmhaichânviênđội
kéothâyhắnvàbỏnằmbênvệđườngcạnhhàngrào.Anhtrởlạitrảsúngchotôi.
-Đồchóchết.-Vừanóianhvừanhìnvềphíaviênđội-Trungúycótrôngthấytôibắnhắnkhônghử?
- Thôi chúng ta phải đi chặt cành cây mau lên - Tôi bảo -Khôngbiếtcóbắntrúngtênkiahaykhông.
- Tôi không tin thế - Aymo nói - Hắn chạy quá xa tầm súnglục.
-Quânhènmọn-Pianinói.Chúng tôi chặt cành cây, dọn đồ đạc trên xe xuống. Bonelli
đào đất phía trước bánh xe. Khi xong xuôi đâu đấy, Aymo bắtđầuchoxenổmáyvàvàosốxe.Bánhxequaynhanhlàmtungtoé lá cây và bùn. Phía sau tôi và Bonello ráng sức đẩy chiếc xecho đến nỗi chúng tôi cảm thấy thân thể như rã rời ra từngphần.Nhưngchiếcxevẫnkhôngnhúcnhích.
-ChoxeluitớitrướcsauđiBarto-Tôibảo.Anhchoxelùilạirồivọttới,mấybánhxecànglúnsâuthêm
nữarồichiếcxenằmyênmộtchỗvàcácbánhquaytíttronghố.Tôiđứngdậy.
-Chúngtathửcộtdâythừngchokéoxemsao-Tôibảo.- Tôi e rằng chúng ta chỉ hoài công vô ích thôi, trung úy ạ.
Khôngthểkéotheođườngthẳngđược.-Thìcứthửxemsao,khôngcòncáchnàokhácnữa-Tôinói.Hai chiếc xe của Piani và Bonello chỉ có thể chạy thẳng theo
conđườnghẹp.Chúngtôicộthaichiếcxelạirồibắtđầuchokéo.
Mấybánhxechỉnhíchkhỏilằnmộttírồithôi.-Thôikhôngđượcđâu-Tôilalớn-Ngưnglạiđi.Piani và Bonello xuống xe, quay lại phía chúng tôi. Aymo
bướcxuốngxe.Haicôgáithìngồitrêntấmváchđácáchxachỗxeđậuđộbốnmươithước.
-Trungúybảogìạ?-Bonellohỏi.-Chúngtađàonữavàcốthửlótthêmcànhcâyxemsao-Tôi
nói.Tôinhìnrađường.Lỗinàydoởtôi.Chínhtôiđãdẫnhọđến
chốn này. Ánh mặt trời chói lọi sau những cụm mây và thi hàiviênđộicôngbinhcònnằmlịmbênhàngrào.
-Chúngtathửlótáochoàngcủahắnphíadướibánhxexemsao.
Bonello đi lấy áo, tôi chặt cành cây trong khi Aymo và Pianiđàođấtphíatrướcvàgiữamấybánhxe.Tôicắtvàxéáochoàngralàmhaimảnhrồilótphíadướibánhxe,trongbùn.Tiếpđótôichất thêm cành cây để bánh xe có chỗ bám vào. Chúng tôi sẵnsàng để bắt đầu. Aymo lên cầm tay lái và bắt đầu cho xe chạy.Bánhxebắtđầuquaynhanhtrongkhichúngtôicốlấyhếtsứcđẩyphíasau.Nhưngvôích.
-Hỏngbét.Anhcòncầnlấygìtrongxenữakhông,Barto?AymocùngBonelloleolênxelấybánhphomát,haichairượu
vàchiếcáochoàng.Bonellongồiphíasautayláivàđanglụctúiáocủaviênđộiđãbỏlại.
-Vứtchiếcáoấyđichoxong-Tôibảo-CòncácnàngtrinhnữcủaBartothìtínhsaođây?
- Cho họ ngồi phía sau xe - Piani bảo - Tôi tin rằng chúng takhôngthểnàođixađược.
Tôimởcửasauchiếcxecứuthươngvàbảo:-Nào,leolên-Tôinói.Haicôleolênvàngồisáttronggócxe.Họcóvẻkhôngquan
tâm gì đến những tiếng súng vừa rồi. Tôi quay lại nhìn conđường,tênđộicôngbinhnằmsõngsượt,bẩnthỉuvớichiếcáodadài.TôileolênngồicạnhPiani,vàchúngtôibắtđầuchoxechạy.Chúng tôi cố cho xe chạy ngang qua cánh đồng. Khi đến conđườngđểvàocánhđồng,tôixuốngxevàđitiếnlênphíatrước,nếu tôi vượt qua được, chúng tôi sẽ thấy con đường ở phía bên
kiacánhđồng.Nhưngxecủachúngtôikhôngthểnàobăngquađượcvùngđấtquámềmvànhiềubùnlầynhưthếnày.Khimấychiếc xe bị hoàn toàn sa lầy và bùn lún sâu đến tận nhíp xe,chúng tôi đành bỏ mặc chúng nằm ở cánh đồng và đi bộ vềUdine.
Khđếnđườngđổvàoquốclộ,tôichỉchohaicôgái.-Hãyđivềhướngđó-Tôinói-Cáccôsẽgặpđượcdânchúng.
-Họnhìntôi.Tôimócbóplâyrachomỗicômườiđồnglia.-Hãyđivàohướngđó-Tôichỉđườngchohọ-Chúchaicôgặplạibạnhữuvàgiađìnhnhé.
Họkhônghiểugìcảnhưnghọvẫnnắmtiềnchặttrongtayvàbắtđầurảobước.Họquaynhìnlạiphíachúngtôidườngnhưsợtôicóthểlấytiềnlại.Tôinhìnhọkhuấtxadầntrênđường,chiếckhăn choàng quấn sát vào người và họ quay nhìn lại chúng tôivớivẻsợsệt.Bangườiláixephálêncười.
- Trung úy sẽ cho tôi bao nhiêu tiền để tôi đi về hướng đótrunguý?-Bonellohỏi.
-Nếucáccôgáibịbắt,tốthơnlàhọkhôngbịcôđộc.- Cho tôi hai trăm đồng lia để tôi có thể quay về thẳng nước
Áo-Bonellonói.-Họsẽđoạtcáccôrakhỏitayanh-Pianinói.-Cólẽchiếntranhsẽchấmdứt-Aymonói.Chúngtôicốgắngđinhanhnhất.Mặttrờicốchọcthủngcác
cụmmây,bênvệđườngcónhữngcâydâu.Quacâylátôicóthểnhìnthấyhaichiếcxetocủachúngtôibịsalầygiữacánhđồng.Pianicũngnhìntheovàbảo:
- Họ sẽ phải mất công đắp một con đường mới nữa nếu họmuốnđemhaichiếcxeđóra.
- Chúa ơi, ước gì chúng ta có được chiếc xe đạp lúc này -Bonellonói.
-ỞMỹngườitacóthườngdùngxeđạpkhông?-Aymohỏi.-Ngàytrướccó.- Ở đây người ta dùng xe đạp rất nhiều. Chiếc xe đạp là một
vậtquý-Aymonói.- Chúa ơi, ước gì ta có xe đạp. Tôi không phải là một nhà vô
địchđibộ-Bonellonói.- Có tiếng đại bác nổ phải không? - Tôi hỏi - dường như tôi
nghetiếngđạibácnổđàngxaxa.-Tôikhôngngherõ-Aymobảo.Anhtalắngtainghe.-Tôitinchắccótiếngsúngnổmà-Tôinói.-Điềuđầutiênsẽthấyđólàđộikỵbinh.-LạyChúa,tôihyvọngkhôngphải-Bonellonói-Tôikhông
muốn bị một trong những tên kỵ binh bêu xác tôi trên ngọngiáo.
- Trung úy có chắc chắn rằng trung úy đã hạ tên đội côngbinhkhinãychứ?-Pianihỏi.
Chúngtôibướcnhanh.-Tôigiếthắnđấy-Bonellobảo-Từđầucuộcchiếntranhnày
tôichưahềgiếtngườinàovàtôiluônmơướcgiếtmộtviênđội.-Phải,phải,anhđãgiếthắnkhihắnnằmtạichỗ-Paininói-
Hắnkhôngbaykịpkhianhđịnhgiếthắn.- Không sao. Thật là một điều mà tôi không bao giờ quên
được.Tôiđãgiếtchếtmộtviênđội.-Anhsẽxưngtộinhưthếnào?-Aymohỏi.-Tôisẽnói:xinchahãygiángphúcchoconbởivìconđãgiết
chếtmộtviênđội.Tấtcảcùngcườilớn- Hắn theo chủ nghĩa vô chính phủ. Hắn ta không bao giờ
chịuđinhàthờ-Pianinói.-Pianicũngtheochủnghĩavôchínhphủnữa-Bonellonói.-Cóphảicácanhtheochủnghĩavôchínhphủthậtkhông?-
Tôihỏi.-Không,thưatrunguý,chúngtôilànhữngđảngviênxãhội,
chúngtôitừImolađếnmà.-Anhcóbaogiờởđókhông?-Không.- Ồ Chúa ơi, đó là một nơi tuyệt đẹp trung úy ạ. Sau chiến
tranhtrungúynênđếnđó.Trungúysẽthấymộtsốđiềuhay.-Mọingườiởđóđềulàđảngviênxãhộià?-Vâng.-Thànhphốởđócóđẹpkhông?-Ôtuyệtlắm,trungúysẽkhôngbaogiờtrôngthấyởđâuđẹp
bằngởđócả.-Anhđãlàmnhưthếnàođểtrởthànhđảngviênđảngxãhội?
-Tấtcảchúngtôiđềulàđảngviênđảngxãhội.Mọingườiđềulà đảng viên đảng xã hội. Chúng tôi mãi mãi vẫn là đảng viênđảngxãhội.
-Trungúynênđiđếnđó.Ngườitasẽlàmtrungúytrởthànhmộtđảngviênxãhội.
Trước mặt chúng tôi con đường rẽ sang phía trái. Ở đây cómộtngọnđồinhỏsaumộtbứctườngđávàvườntáo.Chúngtôingừngcâuchuyệnkhibắtđầuleodốc.Chúngtôicùngđivàbướcthậtnhanhđểchokịpgiờ.
MChương30
ộtlátsauchúngtôiđitheoconđườngdẫntớimộtconsông. Một hàng dài xe hơi và xe bò bị bỏ lại trên conđườngđó.Conđườngdẫnđếnmộtcâycầu.Quanhđấykhông một bóng người. Nước sông dâng cao và người
tađãđánhsậpnhịpcầuởgiữa.Nhịp cầu bằng đá và bị đổ sụp xuống sông, dòng nước màu
nâu đang chảy phủ qua. Chúng tôi đi dọc theo bờ sông để tìmmộtlốisang.Tôibiếtphíatrêncómộtchiếccầuđườngsắtvàtôinghĩ có thể dùng nó để đi qua sông. Con đường đầy bùn lầy vàướtát.Khôngcómộtđộiquânnàocảmàchỉcónhữngchiếcxevàvậtliệubịbỏlại.Trênbờsôngkhôngmộtbóngngườimàchỉcó những cành cây ướt sũng và bùn lầy. Chúng tôi lần theo bờsôngvàcuốicùngtìmthấychiếccầu.
-Câycầuđẹpthật-Aymokhen.- Đó là một chiếc cầu xe lửa tầm thường bắc ngang qua một
lòngsôngkhôcạn.-Chúngtanênnhanhchânquabênkiasôngtrướckhihọcho
nổmìnphásậpcâycầunày-Tôibảo.-Cócònaiđâuđểphácầu,họđãđihếtrồi-Pianibảo.- Có thể họ đã gài mìn sẵn, trung úy sang trước đi - Bonello
nóivớitôi.-Nghenàyanhchàngvôchínhphủ,chohắnsangtrướcđi-
Aymonói.-Tôisẽsangtrước-Tôibảo-Ngườitakhônggàimìnnổkhi
chỉcómộtngườichạmphảithôi.-Tôihiểu-Pianinói-Lậpluậnđúngđấy.Cậukhôngcóóchả
tênvôchínhphủ?-Nếutôilàkẻthôngminh,tôikhôngcómặttạiđây-Bonello
nói.-Đượclắmtrungúyạ-Aymobảo.-Vâng,thậtlàchílý-Tôinói.Chúng tôi đến sát cây cầu, trời phủ đầy mây và mưa đã lấm
tấm rơi. Cây cầu trông dài ra và có vẻ chắc chắn. Chúng tôi leolênmôđấtcao.
-Nàochúngtacùngđimộtlượt-Tôivừanóivừavượtlêncâycầu.
Tôinhìnkỹnhữngthanhtàvẹtvàđườngsắtxemcódấuvếtdâyđiệnhaythuốcnổgìkhông,nhưngtuyệtnhiênkhôngcógìcả. Dưới chân tôi giữa những thanh tà vẹt, nước vẫn đục màubùnvàcuồncuộnchảy.Trướcmặtchúngtôiquacảnhmiềnquêẩmướt,tôicóthểtrôngthấythànhUdinequalànmưa.Tôinhìnphía bên kia cầu. Ở thượng nguồn, rất gần, lại có một cây cầukhác.Trongkhitôicònđangxemxétthìmộtchiếcxemàuvàngxỉn tiến lại gần. Vì hai bên thành cầu cao cho nên khi chiếc xechạyvàocầulàthânxebịchekhuấtmắtngay.Tuynhiêntôivẫnkịptrôngthấyđượcđầucủangườiláivàngườingồibêncạnhvàhai người nữa ngồi ở phía sau. Họ đều đội mũ sắt của Đức. Rồichiếcxevượtthẳngquacầuvàmấthútsauhàngcâyvànhữngchiếcxevôchủnằmbênđường.TôirahiệuchoAymođangvượtqua cầu và hai anh kia theo tôi. Tôi bước xuống và ngồi xổmxuốngchândốc.Aymotheosáttôi.
-Anhcóthấychiếcxechứ?-Tôihỏi.-Không,tôimảinhìntheotrungúy.-MộtchiếcxecủabộthammưuĐứcvừavượtngangcầu.-Xecủabộthammưuà?-Phải.-ĐứcMẹđồngtrinhơi!Haianhkiatớivàbốnchúngtôingồixổmnépngườisaumô
đất, san sát chiếc cầu, đường sắt, hàng cây, hầm hố và conđường.
-Trungúycholàchúngtabịbaovâyà?-Tôikhôngbiết.Tôichỉbiết làcómộtchiếcxecủabộtham
mưuĐứcvừachạyquaconđườngnày.- Trung úy không cảm thấy buồn cười sao? Trung úy không
cócảmgiácgìlạtrongđầusao?-ĐừngđùanữaBonello.-Tauốngtíđãnào-Pianiđềnghị-Nếuchúngtabịbaovâyở
đây,chúngtanênuốngmộtchầu.Anhtalấybiđôngvàmởnút.-Trôngkìa,trôngkìa-Aymokêulên.Dọctheothànhcầu,chúngtôithấynhiềumũsắtcủabọnĐức
tiếnlại.Chúngkhommìnhraphíatrướcvàtiếnmộtcáchchậmchạpgầnnhưsiêuviệt.Khihọrakhỏicầu,thìrađólàmộtđoànquânđixeđạp.Tôitrôngthấymặthaitêndẫnđầu.Chúngtrôngcóvẻhồnghàovàkhỏemạnh.Mũsắtcủachúnghạthấpxuốngtận trán và hai bên má. Chúng treo súng ở bên khung xe đạp.Những quả lựu đạn treo lủng lẳng ở thắt lưng. Mũ sắt và quânphụcxámcủachúngướtđẫmnướcmưa.Chúngđạpxemộtcáchthongthả,mắtnhìnvềphíatrướcvàhaibênđường.Cóhaitêndẫnđầurồidànmộthàngbốntên,rồihaitênnữa,kếđólàmộttoán khoảng mười hai tên, tiếp theo là một toán khác mười haitênvàmộttênđicuốicùng.Chúngkhôngchuyệntròmàchúngtôicũngkhôngngheđượcgìvìtiếngnướcchảy.Chẳngmấychốcchúngkhuấtdạngtrênđường.
-ÔiĐứcMẹđồngtrinhơi!-Aymokêulên.-TụinólàbọnĐứcchứkhôngphảibọnÁo-Pianinói.- Tại sao ở đây không ai chận chúng lại? - Tôi hỏi - Tại sao
ngườitakhôngchođánhsậpcâycầunày?Tạisaokhôngchođặtliênthanhdọctheomôđấtnày?
-Khôngphảivớichúngtôitrungúyhỏiđiềuấy.Tôirấttứcgiận.-Bọnquỷquyệtnàyđiêncả.Chúnggiậtsậpmộtcâycầucon
chẳngquantrọnggìởthượngnguồnvàđểởlạiđâygầnđườngcái,mộtchiếccầukhác.Chúngđiđâucảrồi?Saotalạikhôngcốchậnđứngchúnglại?
-Khôngphảivớichúngtôitrungúyhỏiđiềuấy-Bonellonóitiếp.
Tôiimlặng.Dùsaoviệcđócócanhệgìđếntôi.Tôicónhiệmvụ phải đem ba chiếc xe Hồng thập tự đến Pordenone. Tôi đãkhônghoànthành.Tôichỉcómỗimộtviệcphảilàmlàtôiphảitới Pordenone. Cũng có thể tôi không thể tới nổi Udine được.Thực ra tại sao tôi không làm được? Điều quan trọng là giữnguyênlòngdũngcảm,đừngđểbịgiết,bịbắt.
- Bi đông anh có mở nút sẵn không? - Tôi hỏi Piani. Anh tatrao bi đông cho tôi và tôi tu một hơi dài - Chúng ta có thể đingayđượctuynhiênkhôngvộilắm.Cácanhmuốnăngìkhông?
-Đâykhôngphảilàchỗnghỉngơi-Bonellonói.-Chúngtađivậy.
-Cóphảiởlạichỗkhuấtnàykhông?-Tốthơnlàchúngtanênđilêntrên.Bọnchúngcũngcóthể
đếncâycầunàyvàtôikhôngmuốntrôngthấyhọhiệnrathìnhlìnhphíatrênchúngta.
Chúngtôiđitheođườngsắt.Cánhđồngướtáttrảirahaibên.Trướcmặtchúngtôilàđầucánhđồng,ngọnđồivàthápchuôngUdinevươnlênsừngsững.Chúngtôicóthểnhìnrõnhàthờvàgácchuông.Dâumọcnhiềuởkhắpcánhđồng.Xaxaphíatrướctôithấymộtkhoảngđườngsắtbịphá.Cácthanhtàvẹtcũngbịđàovàhấttungxuốngphíadướimôđất.
-Nằmxuống!Nằmxuốngmau!-Aymochợtbảo.Chúngtôinằmdánmìnhxuốngsaumôđất.Mộtđoànxeđạp
khácnữaquacầu.Tôinhìnphíatrênụđấtvàthấychúngđixa.-Chúngđãtrôngthấychúngtanhưngchúngvẫntiếptụcđi-
Aymobảo.- Chúng ta có thể bị tiêu diệt ở nơi này, trung úy ạ - Bonello
nói.-Chúngcầngìphảigiếtbọntaởđây,chúngcònviệcgìkhác
làmhơn.Chúngtasẽnguyhiểmhơnnữanếubọnchúngthìnhlìnhchộpđượcchúngta.
- Tôi muốn đi khỏi nơi này bằng đường chiến lũy - Bonellonói.
-Tuỳanh-Tôiđáp-Chúngtasẽđitheođườngsắtnày.- Trung úy có tin rằng chúng ta sẽ vượt qua được không? -
Aymohỏi.- Chắc chắn là phải được. Chúng chưa đông lắm. Chiều tối
chúngtasẽvượtquatrongbóngđêm.-Chiếcxecủabộthammưuđóđanglàmgì?-Tôicócbiết-Tôibảo.Chúngtôiđitheođườngsắt.Bonellođãthấmmệtvìphảilội
trong bùn lầy của chiến luỹ, leo lên đi với chúng tôi. Đường xelửađichếchvềphíaNam,xadầnđườngcáinênchúngtôikhôngthểtrôngthấynhữnggìxảyratrênđườngấy.Chúngtôiđếnmộtchiếccầunhỏbắcquaconkênh,cầuđãbịpháhuỷnhưngchúngtôivẫnvượtquađượcnhờvàonhữngvòmcầucònsótlại.Chúngtôinghethấytiếngsúngnổởphíatrước.
Chúngtôilạitiếptụctiếndọctheoconđườngsắtphíabênkia
con kênh. Nó chạy thẳng hướng thành phố, xuyên qua cánhđồng. Ở phía trước, chúng tôi có thể nhìn thấy một đường sắtkhácnữa.VềhướngBắclàconđườngcáimàchúngtôiđãtrôngthấy đoàn xe đạp chạy qua lúc nãy, và về hướng Nam một conđườngnhánhbăngngangcánhđồnggiữahaihàngcâydàyđặc.TôinghĩlànênđitắtvềhướngNamsaukhivòngquathànhphốrồi băng qua cánh đồng thẳng tới Compoformio, và con đườngchínhdẫntớiconsôngTaglimento.Chúngtôicóthểtránhđượcdòng rút lui chếch bằng cách tiếp tục theo những con đườnglàng,phíabênkiaUdine.Tôibiếtlàcánhđồngcónhiềungảtắt.Tôiđixuốnggòđất.
-Lạiđây-Tôinói-ChúngtathửđitheoconđườngnàytiếnvềphíaNamthànhphố.
Tất cả bốn chúng tôi đều đi xuống sườn gò đất. Từ phía conđườngtắt,mộtphátđạnbayvềphíachúngtôivàcắmphậpvàogòđất.
-Quaylại!-Tôilalớn.Tôi leo lên trong bùn lầy trơn tuột. Ba người lái xe đang ở
trướcmặttôi.Tôicốleothậtmau.Haiphátsúngnữanổtừsaubụi rậm và Aymo đang băng qua đường sắt, lảo đảo, sẩy chânngãsấpúpmặtxuốngđường.Chúngtôikéoanhsangphíabênkiavàđặtnằmngửa.
-Phảiđặtđầuanhcaolên-Tôibảo.Piani quay người anh. Anh ta nằm dưới bùn lầy của gò đất,
đôichânthòngxuốngthấp.Hơithởcủaanhkhôngđềuvàmỗilầnthởmáulạitràorađàngmũi.Cảbachúngtôiđềucúimìnhxuốnggầnanh.Trờivẫnmưa.Anhbịthươngvàogáy,viênđạnxuyênlênphíatrênvàtrổiragầnmắtphải,Aymođãchếttrongkhitôiđangbịtlạihaivếtthương.Pianiđặtđầuanhxuống,laumặtanhbằngmộtmẩubăngcứuthươngvà,thếlàhết.
-Quântànnhẫn-Pianicàunhàu.-KhôngphảibọnĐức-Tôinói-KhôngthểcóbọnĐứcởnơi
này.-TụiÝ-PianidùngtiếnghìnhdungtừÝ“Italiani”.Bonellokhôngnóigìcả.AnhngồibêncạnhxácAymonhưng
mắt không nhìn Aymo. Piani nhặt chiếc mũ của Aymo đã rơixuống đất và đậy lên mặt bạn. Anh gỡ chiếc bi đông của Aymo
ra.-Anhuốngkhông?-PianinóirồiđưabiđôngchoBonello.-Không-Bonellotrảlờirồiquaysangtôi.-Điềunàycũngcóthểxảyđếnvớichúngtatrênđườngsắt.-Khôngđâu-Tôiđáp-Vìchúngtađãđitrêncánhđồng.Bonellolắcđầu.-Aymođãchết,rồisẽtớilượtainữađâytrunguý?Chúngta
làmgìbâygiờ?-ChínhlàbọnÝđãbắnAymo-Tôinói-Chứkhôngphảibọn
Đức.-TôinghĩrằngnếulàbọnĐứcthìhọđãgiếtsạchchúngtarồi
-Bonellobảo.-TụiÝcònnguyhiểmhơnlàtụiĐứcnữa-Tôibảo-Hậuvệ
thìsợtấtcả.BọnĐứcbiếtrõđiềuchúngmuốn.-Trungúylýgiảihayđấy-Bonellobảo.-Chúngtalàmgìbâygiờ?-Pianinói.-Tốthơnlàmìnhẩnđâuđâyđểchờtrờitối.Nếuchúngtacó
thểđivềhướngNamthìthậtlàhoànhảo.-Họsẽgiếtsạchcảbachúngmìnhđểchứngtỏrằnghọcólý
ngay lần đầu - Bonello nói - Tôi không muốn tạo điều kiện chochúnglàmthế.
-CốtìmmộtchỗẩncànggầnUdinecànghay.Chúngtasẽquasaukhitrờitối.
-Nào,chúngtađichứ-Pianigiục.Chúng tôi đi dọc theo phía Bắc con đường dốc. Tôi nhìn lại
phía sau, Aymo nằm sõng sượt dưới bùn lầy trên triền gò đất.Trônganhtathậtnhỏbé,đôitayxuôitheongười,đôichânquấnxàcạp,đôigiầybếtđầybùnkhépchặtvàonhau,chiếcmũphủkín mặt. Anh chỉ còn là một cái xác không hồn. Trời vẫn mưa.Tôi mến thương Aymo hơn tất cả những người mà tôi đã từngquenbiết.Tôicấtgiấytờcủaanhvàotrongvívàsẽbáotinchogiađìnhanhhay.Phíatrướcmặtchúngtôi,bênkiathửaruộng,một trang trại có cây cối bao bọc xung quanh với những gianphụtiếpgiáp.Mộtbaolơncóhàngcộtđỡởtầnglầuthứnhì.
-Chúngtanênđicáchkhoảngnhaumộttí-Tôinói-Tôisẽdẫnđầu.
Tôi tiến về phía trang trại theo một con đường xuyên qua
thửaruộng.Tronglúcbăngquathửaruộng,tôithầmnghĩ,nếucókẻnào
từphíasauhàngcâyquanhtrangtrạihoặctừchínhtrongtrangtrạicóthểbắnvàochúngtôicũngnên.Tôitiếnlạigầnvàtrôngrõ ngôi nhà lơn. Bao lơn trên tầng thứ hai thông đến vựa cỏ vànhữngbócỏkhôlộragiữanhữnghàngcột.Sânlátgạchvànướcmưanhỏgiọtởtấtcảcáccây.Mộtchiếcxebòlớn,trốngrỗng,haicàng chổng lên cao dưới mưa. Tới sân trại, tôi băng qua và ẩnmìnhdướibaolơn.Cửachínhngôinhàmở.Tôiliềnđivào,PianivàBonellođitheotôi.Bêntrongtốiom.Tôiranhàbếp.Cónhiềutrotronglò.Nồitreophíatrênnhưngrỗngkhông.Tôisụckhắpnơinhưngkhôngcógìđểăncả.
-Chúngtanênleolênnằmtrênvựacỏ.Piani,nếuanhcóthểkiếmcáigìănđượcthìanhmanglêntrênấynhé?
-Đểtôixem-Pianiđáp.-Tôicũngsẽđikiếmnữa-Bonellonói.-Tốtlắm.Đểtôilênxemvựacỏrasao-Tôinói.Tôithấymộtcầuthangđátừdướichuồnggiasúcđilên.Giữa
trời mưa tầm tã, chuồng gia súc xông lên mùi cỏ khô khan dễchịu.Giasúckhôngcótrongchuồng,cólẽhọđãdẫnchúngtheokhi chạy trốn. Cỏ chỉ dày nửa vựa thôi. Có hai cửa sổ trên máingói, một cái được chặn bằng những tấm ván, còn cái kia ở vềhướngBắcchỉlàmộtcáicửatòvònhỏ.Cómộtcáikhetrượtđểdùng ném cỏ xuống cho gia súc. Các cây xà xuyên qua cửa sậpdướiđóxebòchởcỏngừnglạivàchocỏlênvựa.Tôilắngnghemưarơitrênmáingói,vàkhibướcxuốngtôingửithấymùiphânkhôdễchịutrongchuồng.Chúngtôicóthểđẩytấmvánlênđểnhìnrangoàisânbằngmộttronghaicửasổnàyhoặcđixuốngphía dưới, hay chạy,thoát ra ngoài bằng cái khe trượt cỏ trongtrường hợp cầu thang không dùng được. Vựa cỏ rất lớn. Chúngtôicóthểtrốntrongcỏkhônếuchúngtôitrôngthấyai.Thậtlàmộtchỗrấtthuậntiện.TôitinchắcrằngchúngtôicóthểđivềphíaNamnếukhôngbịđạnnãtheosaulưng.KhôngthểcóbọnĐức ở gần đâu đây. Bọn chúng từ hướng Bắc tới và theo conđường Cividale. Chúng không thể đi ngang qua đây từ hướngNam.BọnÝthìnguyhiểmhơnnhiều.Họhaysợsệtvànãsúngvào những gì chúng khả nghi. Đêm trước, trong khi lui quân,
chúngtôicónghekểrằngcónhiềutênĐứcmặcđồngphụcÝtràtrộn trong đoàn quân rút lui. Tôi không tin điều đó. Người tathường kể như thế trong tất cả các cuộc chiến tranh. Đó là mộttrong những điều kẻ thù hay làm. Đó là một torng những việcmàtathườnghaynghenóiđếntrongcáctrậngiặc,vàquânthùluôn luôn tìm cách thực hiện. Ta không bao giờ nghe nói đếnngười nào mặc đồng phục Đức để gây lộn xộn trong hàng ngũcủachúng.Cũngcóthểhọđãlàmđượcnhưngđốivớitôiviệcđóvôcùngkhókhăn.TôikhôngtinbọnĐứclàmđiềuđó.Tôikhôngthấytạisaochúngđãlàmnhưvậy.Khôngcầnphảilàmrốiloạncuộcrútluicủachúngta.Khuônkhổcủaquânđộivàtìnhtrạngthiếuđườngxáđãlàmđiềuđórồi.Khôngairalệnhgìcả.Họđãđể yên cho bọn Đức muốn làm gì thì làm. Trong khi đó họ coichúngtôilàbọnĐứcvàgiếtchúngtôi.HọđãgiếtchếtAymo.Cỏkhôxônglênmộtmùithơmvànằmtrongvựacỏnhưthếcũngđủlàmchochúngtôiquênđinhữngnămthángđãqua.Chúngtôiđãtừngnằmtrongcỏkhônhưthếđãbaolầnđểnóichuyệntâm tình và bắn chim sẻ bằng những cây súng hơi, khi chúngđậutronghốctamgiácởmãitíttrêncaobứctườngcủavựacỏ.Bâygiờvựacỏđãkhôngcòn,trongmộtnămquahọđãđốnsạchkhu rừng thông, chỉ còn trơ lại gốc và cành khô dùng để nhómlửa.Bâygiờkhôngthểnàolùilạiđượcnữa.Nếuchúngtôikhôngtiếnlênđượcthìviệcgìsẽxảyra?KhôngcònnghĩđếnviệctrởlạithànhMilannữa.VànếutrởlạiMilanthìsẽrasao?TôilắngnghetiếngsúngnổởphíaBắc,hướngUdine.Tôinhậnrađượccảtiếngsúngliênthanh.Khôngcótrọngpháo.Chắcđãcóchuyệngìxảyra.Họphảichặnbắtmộtvàitoánquântrênđường.Xuyênquaánh sáng lờ mờ trong vựa cỏ, tôi nhận ra Piani đang đứng dướicáicửasập.Anhtacầmtrêntaymộtkhúcdồidài,mộthũgìnữavàhaichairượu.
-Lênđâynào,câythangđâynày-Tôinói.Rồivìthấyanhtabậnmangnhiềuthứnêntôinghĩrằngnên
giúpanhtavàtôibènleoxuống.Lúcnãynằmtrêncỏkhôtôimơmàngvàgầnthiêmthiếpngủ.
-Bonellođâurồi?-Tôihỏi.-TôisẽnóivớiTrungúysau-Pianitrảlời.Chúng tôi leo lên thang. Lên đến trên, chúng tôi để các thứ
xuốngcỏkhô.Pianirútcondaoravàmởmộtchairượu.-Cáichaicódấu,chắclàrượungon-Anhtavừanóivừamỉm
cười.-Bonellođâurồi?-Tôihỏi.Pianinhìntôi.-Bonellođimấtrồi,trungúyạ.Anhtamuốnđầuhàng.Tôikhôngnóigìcả.-Anhtasợchúngtasẽbịgiết.Tôicầmchairượulặngthinh.- Còn chúng ta, trung úy đã biết, không còn gì mà tin tưởng
vàochiếntranhnữa.-Vậytạisaoanhkhôngđi?-Tôihỏi.-Vìtôikhôngnỡrờitrungúy.-Bonellođiđâu?-Tôikhôngbiếttrungúyạ.Hắnđãđirồi.-Thôiđược,anhcắtdồiđichứ-Tôinói.Pianinhìntôitrongtranhtốitranhsáng.-Tôiđãcắtdồitrongkhinóichuyệnvớitrungúy.Chúng tôi ngồi trên cỏ khô, ăn dồi và uống rượu. Có lẽ rượu
nàydànhchođámcướichonênrượuquácũvànhạt.-AnhcanhởcửasổnàynhéLuigi-Tôinói-Còntôisẽquan
sátởcửasổbênkia.Chúng tôi uống sạch mỗi người một chai rượu. Tôi nằm sấp
trêncỏrơm,cặpnáchchairượuvànhìnquacửatòvònhỏhẹpcánh đồng ướt át ngoài kia. Không biết tôi hy vọng trông thấyđược những gì, nhưng chắc chắn là tôi sẽ không trông thấy gìngoài cánh đồng mênh mông, những cây dâu trụi lá và mưađang rơi. Tôi uống rượu mà không thấy say. Họ đã để dành nóquálâukhiếnnómấtđicảphẩmchấtlẫnmàumè.Tôinhìnmànđêmbuôngxuốngnhanhchóngquá.Đêmsẽrấttốivớitrậnmưanày.Trongcảnhtốiomnhưthếnàycòncanhgáclàmgìnữa,tôibènđikiếmPiani.Anhtađãlănrangủrồi.Tôikhôngđánhthứcanhtamàngồixuốngbêncạnh.Đólàmộtanhchàngvạmvỡvàđangngủsaysưa.Mấyphútsautôiđánhthứcanhdậyvàchúngtôitiếptụclênđường.
Thật là một đêm lạ lùng. Tôi không biết tôi đã tưởng tượngnhững gì, có thể là cái chết, những tiếng súng trong đêm tối,
cuộcchạytrốn.Nhưngkhôngcógìxảyracả.Chúngtôinằmsátxuốngcáihốbêncạnhconđườngcái,chờchotiểuđoànĐứcđiqua.Khichúngđãkhuất,chúngtôimớibăngquađườngvàlaovềhướngBắc.ChúngtôihailầnđếnsátbênbọnĐứcnhưngnhờtrời mưa nên chúng không trông thấy. Chúng tôi băng quathànhphốtiếnvềhướngBắcnhưngkhônggặpmộtbóngngườiÝ nào cả. Và ít lâu sau chúng tôi nhập vào trong một trongnhữngđoànrútquânchính.ChúngtôiđisuốtđêmtheohướngTagliamento. Tôi không thể hình dung được đoàn rút lui đôngđảo đến mức nào. Không phải chỉ quân đội mà là cả một xứ sởchạy trốn. Chúng tôi đi suốt đêm, nhanh hơn cả xe nữa. Chânđaunhức,tôimệtlảnhưngchúngtôiđidẻochân.Bonellothậtlàngu ngốc khi đầu hàng quân thù. Chẳng có gì nguy hiểm cả.Chúngtôiđãvượtquahaitoánquânđịchmàkhôngcóchuyệngìxảyracả.NếuAymokhôngbịgiết,chúngtôikhôngngờrằngsẽgặpnguyhiểm.Khôngaingạcnhiênkhichúngtôiđicôngkhaitrên đường sắt. Cái chết xảy ra bất ngờ mà không ai hiểu được.TôitựhỏikhôngbiếtbâygiờBonellođangởđâu.
-Trungúycảmthấythếnào?-Pianihỏi.Chúngtôiđangđidọctheolềđườngđầyxecộvàlính.-Tốt.-Tôiđicháncảchân.-Nhưngbâygiờchúngtakhôngcòncáchnàokhác.Đừngdằn
vặtnữa.-Bonellolàmộtthằngngốc.-Đúng,hắnlàmộtthằngngốc.-TrungúysẽđốiphóvớiBonellonhưthếnào?-Tôicũngkhôngbiếtnữa.-Xintrungúycoinhưlàhắnbịmấttíchđượckhông?-Chưabiếtđược.-Trungúycóthấykhông,nếuchiếntranhcứcònkéodàimãi
thìđiềuđósẽgâybuồnkhổkhôngítchogiađình.- Tôi sẽ không báo cáo gì cả để tránh phiền lụy cho gia đình
anhta.- Nếu chiến tranh chấm dứt thì việc đó không có gì quan
trọng-Pianinói-Nhưngtôitinlànóchưachấmdứt.Nếuchiếntranhchấmdứtthìthậtlàhay.
-Khônglâunữachúngtasẽbiết-Tôinói.-Tôikhôngtinchiếntranhsẽchấmdứt.Tấtcảmọingườiđều
tinrằngchiếntranhsẽchấmdứt,nhưngriêngtôi,tôikhôngtin.- Hoan hô hòa bình! - Một người lính hô to - Chúng ta đi về
nhàchúngta.- Nếu tất cả chúng ta đều được trở về với gia đình thì tuyệt
biếtbao!-Pianinói-Anhkhôngthíchđượctrởvềquêhươnganhsao?
-Thíchchứ.- Điều đó sẽ không bao giờ đến. Tôi không tin rằng chiến
tranhsẽchấmdứt.-Nào,tađithôi.Chúng tôi vượt qua hai chiếc xe cứu thương Anh bị bỏ lại
trongđoànxe.-MấychiếcxenàytừGoriziađến.Tôinhậnrachúngrồi.-Chúngchạyxahơnxechúngtamộtchút.-Họkhởihànhsớmhơn.-Tôilấylàmlạ,khôngbiếtnhữngngườiláixeđâu.-Cólẽhọđãbỏđitrướchếtrồi.- Bọn Đức đã dừng lại trước Udine - Tôi nói - Tất cả những
ngườikiasẽvượtquasông.-Vâng-Pianinói-Vìthếtôitinrằngchiếntranhvẫncòntiếp
tục.- Tôi lấy làm lạ là tại sao bọn Đức có thể tiến binh được mà
chúngkhôngtiến-Tôinói.- Tôi không hiểu. Tôi không hiểu gì cả về cuộc chiến tranh
này.- Chắc họ phải chờ đợi các phương tiện chuyên chở - Tôi
phỏngđoán.-Tôikhôngbiết-Pianinói.Nếu chỉ có một mình anh ta tỏ ra dịu dàng hơn. Trước mặt
nhiềungườikhácthìanhnóinăngthôbạo.-AnhlậpgiađìnhchưaLuigi?-Trungúythừabiếtlàtôiđãcóvợrồi.- Có phải vì thế mà anh không muốn bị bắt làm tù binh
không?-Đócũnglàmộtlýdo.Còntrungúyđãlậpgiađìnhrồichứ?
-Chưa.- Cả Bonello cũng chưa nữa. Việc lập gia đình không có gì
quan trọng cả. Nhưng tôi thiết nghĩ một người đã có vợ thì cóước muốn được trở về với vợ con của họ. Tôi thích bàn chuyệnphụnữlắm.
-Phải.-Chântrungúythếnào?-Chúnglàmtôihơiđau.KhichúngtôitớibờsôngTagliamento,thìtrờivẫnchưasáng
hẳn. Chúng tôi đi dọc theo con sông nước lớn, đến tận cầu nơiqualạiđôngđảonhất.
-Ngườitaphảiphòngthủsauconsôngnày-Pianinói.Trongbóngđêm,trôngnướcsôngcóvẻdângcao.Nướccuộn
xoáyvàtrảirộngra.Câycầugỗnằmcáchđóchừngbaphầntưdặmvàconsôngvớidòngnướcbìnhthườngchỉlàmộtdòngnhỏchảy trong lòng sông nông đầy sỏi, rất thấp dưới gầm cầu, giờđâygầnchạmvàocácthànhcầubằnggỗ.Chúngtôiđidọctheobờ sông rồi nhập vào đám đông đi qua cầu. Tôi tiến chậm chạpdưới mưa, chỉ cách mặt nước một chút. Tôi nhìn con sông qualancancầu.Lúcbấygiờtôikhôngthểnhíchđượcmộtbướcnàonữavàngườimệtlả.Việcsangsôngkhôngvuithúchútnàocả.Tôitưởngtượnghậuquảcủamộtvụoanhtạcbằngphicơcóthểxảyrakhitrờisánghẳn.
-Piani-Tôigọi.-Dạtôiđây,trungúy.Anh ta đứng trước tôi một chút, trong đám đông. Không ai
nóigìcả,tấtcảmọingườiđềunghĩđếnviệcquasôngcàngsớmcànghay.Chỉcómỗimộtýnghĩđóthôi.Chúngtôihầuhếtđềuquađượcsông.Phíabênkiađầucầu,nhiềusĩquanvàhiếnbinhđangđứngởhaibênđường,taycầmđènđiện.Tôithấybónghọin trên nền trời. Khi chúng tôi tới gần sát bên họ, tôi thấy mộtviênsĩquantrỏmộtngườitrongđámđông.Mộthiếnbinhchenvàotrongđámđôngnắmtaylôingườiđórangoài.Chúngtôitớigần, đối diện với họ. Các sĩ quan đang xem xét kỹ lưỡng từngngườitrongđámđông.Đôikhihọthìthầmvớinhauvàbướctớirọiđènvàomặtmộtngười.Họlôimộtngườinữangaykhichúngtôiđingangquađó.Tôithấyrõngườiấy.Ôngtalàmộttrungtá.
Tôithấymấyngôisaotrêntayáoôngkhiánhđènrọivào.Ôngtamậpvàlùn.Ngườihiếnbinhđẩyôngtaraphíasauhàngsĩquan.Khi chúng tôi đi qua, trong bọn tôi thấy một trong hai ngườinhìntôirồimộtngườitrỏtôivànóivớingườihiếnbinh.Tôithấyanhtabướctớivànắmlấycổáotôi.
-Anhmuốngì?-Vừanóitôivừađấmvàomặthắn.Tôithấymặthắndướivànhmũ,râuvểnhvàmộtdòngmáu
chảydàixuốngmá.Mộtngườikhácnhảybổvàotôi.-Cácanhmuốngì?-Tôihỏi.Hắntakhôngtrảlời.Hắntađanglừathếđểtómtôi.Tôicho
tayraphíasauđểmóckhẩusúnglục.-Anhkhôngbiếtrằnganhkhôngcóquyềnchạmđếnmộtsĩ
quanà?Mộttênkhácchụpphíasaulưngtôivàkéotaytôivặntréolại
đưa lên trời, Tôi quay người theo hắn trong khi một tên kháctómlấycổtôi.Tôiđávàoxươngốngquyểnvàthúcđầugốivàohạbộcủahắn.
-Bắnchếtnóđinếunókhángcự-Mộtngườinàođónói.-Nhưthếnàylànghĩalýgì?-Tôicốlatolênnhưnggiọngtôi
bịlạchẳnđi.Tôiđãởbênvệđường.-Bắnchếtnóđinếunókhángcự-Mộtviênsĩquannói-Lôi
hắntrởraphíasau.-Anhlàai?-Quâncảnh-Mộtviênsĩquankhácnói.-Tạisaokhôngđểchotôiđiquamàlạichomấy“phicơ”này
chụptôinhưvậy?Họkhôngtrảlời.Họkhôngcầntrảlờitôi,họthuộclựclượng
quâncảnh.-Lôihắnraphíasaucùngvớibọnkia-Viênsĩquanthứnhất
nói-xemhắnnóitiếngÝcònnặnglắmđấy.-Anhcũngthế,đồchóchết-Tôibảo.-Đưahắn taraphíasaucùng vớibọn kia-Viên sĩquan thứ
nhấtnói.Họdẫntôiraphíasauhàngsĩquantớimộtnhómngườiđang
chờđợitrêncánhđồngcạnhconsông.Trongkhichúngtôiđangđi thì nghe thấy tiếng súng nổ. Tôi thấy tia lửa và nghe thấytiếngnổ.Chúngtôitớigầnđámđông.Họgồmcóbốnsĩquanvà
trướchọcómộtngườiđangbịhaihiếnbinhgiữ.Vàingườikháccũngbịhiếnbinhcanhphòng.Bốnhiếnbinhkhácvõtrangbằngcacbinđanghộvệnhữngthẩmphánquânsự.Họlànhữnghiếnbinhđộimũrộngvành.Haitênkhinãyđãtómtôi,đẩytôivàovớinhómngườiđangchờbịtrahỏi.Tôinhìnmộtngườiđangbịcácsĩquanhỏicung.Ôngấylàviêntrungtámậpmạpcómáitócmuốitiêumàkhinãybịbắttrongđoànquân.Nhữngthẩmphánnàyđãđủnhiệttình,sựlạnhlùngvàlòngdũngđảmcủadântộcÝđểgiếtngườimàkhôngsợtrảthù.
-Ôngởlữđoànnào?Ôngấytrảlờihọ.-Trungđoànnào?Ôngấytrảlời.-Tạisaoôngkhôngtheotrungđoàncủaông?Ôngấytrảlời.- Ông có biết rằng một viên sĩ quan luôn luôn phải có mặt
trongquânđộicủamìnhkhông?Ôngấycóbiết.Chỉcóthếthôi.Mộtviênsĩquankhácnói:- Chính ông và những kẻ giống như ông đã để cho quân dã
mandàyxéophầnđấtthiêngliêngcủaTổQuốc.-Xinôngthứlỗicho-Viêntrungtánói.-Vìcónhữnghànhđộngphảnbộinhưcủaôngnênchúngta
đãmấtbiếtbaonhiêuthànhquảcủachiếnthắng.-Chắccácôngkhôngbaogiờrútluicả?-Viêntrungtáhỏi.-NướcÝsẽkhôngbaogiờchịurútlui.Chúng tôi trầm người dưới mưa và nghe như thế. Chúng tôi
đứngđốidiệnvớicácviênsĩquancòntộinhânđứngtrướcmặthọhơinésangbêncạnhsovớichúngtôi.
-Nếucácôngmuốnxửbắntôi-Viêntrungtánói-Thìcứviệcđemrabắnngayđiđừngtrahỏigìthêmcả.
Ônglàmdấuthánhgiá.Cácviênsĩquanthamkhảovớinhautrongkhimộtsĩquankhácviếtđiềugìđólênthếpgiấy.
-Tộiđàongũ.Kếtántửhình-Viênsĩquannói.Haihiếnbinhlôiviêntrungtárabờsông.Ônglầmlũiđidưới
trờimưa,lomkhom,đầukhôngmũvớihaitênlínhkèmsáthaibên. Tôi không nhìn thấy cảnh xử bắn nhưng nghe thấy tiếng
súng nổ. Họ hỏi một người khác. Cũng là một sĩ quan bỏ hàngngũ.Ôngtakhôngđượcphéptrìnhbàymộtlờinàocả.Ôngtaòalênkhóckhinghehọđọcbảnántửhình.Khingườitabắnôngvàhỏitiếpngườikhác,tôitựhỏikhôngbiếttôicónênđợiđếnphiênphảibịxéthỏihaytốthơntựgiảiquyếtmộtviệcgìngaylậptức.TấtnhiênhọchotôilàmộttênĐứctrongbộđồngphụcÝ.Trongkhihọthihànhnhiệmvụ,tôithấytinhthầnlàmviệccủahọrasaorồi.
Họtrẻtuổivàlàmviệcđểbảovệquêhươnghọ.HọlậplạimộtđạoquânnữaởphíasauconsôngTagliamento.Họxửtửtấtcảcác sĩ quan cao cấp đào ngũ. Họ cũng sơ bộ tạm thời phụ tráchnhững phần tử phá họai người Đức trong bộ đồng phục Ý nữa.Cácviênsĩquannàyđềuđộimũsắt.ChỉcótôivàPianiđộimũsắt và một vài hiến binh cũng đội mũ sắt mà thôi. Còn tất cảnhững hiến binh khác đầu đội mũ rộng vành. Vì vậy chúng tôigọihọlà“phicơ”.Chúngtôiđứngchờđợidướimưavàbị lôirađiềutratừngngườimộtrồibịxửbắn.Nhữngthẩmpháncómộtthái độ lãnh đạm tận tụy, xét xử nghiêm khắc đối với nhữngngườigầnkềcáichếtmàhọchẳngmảymaycholànguyhiểm.Họ đang hỏi một thiếu tá bộ binh. Ba sĩ quan khác cũng vừathêmvàonhómchúngtôi.Lữđoàncủaôngđâu?
Tôi quay nhìn bọn hiến binh. Chúng xem xét những ngườimớiđến.Nhữngtênkhácđangnhìnôngthiếutá.Tôibènkhommìnhxuống,xôhaingười,cắmđầuchạyrasông.Tôivấpphảibờsông và lao xuống nước đến tòm một cái. Nước sông lạnh vôcùng nhưng tôi cố ngâm mình dưới nước. Tôi gặp dòng nướcxoáyvàtôicốngâmmìnhdướinướcchođếnkhicócảmtưởngkhôngthểtrồilênđượcnữa.Vừanổilên,tôihítmộthơithậtdàirồilạihụpxuốngnữa.Tôibơidễdàngvớiquầnáovàgiàyủng.Khitrồilênmặtnướclầnthứhai,tôithấymộtkhúcgỗtrôitrướcmặttôi.Tôinắmvàbíulấynóbằngmộttay.Tôigiấuđầusauđóchẳng buồn nhìn lên nữa. Tôi không buồn nhìn lên cả bờ sông.Họđãnãsúngkhitôichạyvàlúctôitrồiđầulênkhỏimặtnước.Bâygiờhọkhôngbắnnữa.Khúcgỗxoáytheodòngnước,tôibámlấynóbằngmộttayvànhìnvàobờsông.Bờdườngnhưtrôirấtnhanh.Dòngnướccónhiềucủigỗ.Nướcsônglạnhbuốt.Tôilướtqua những cụm lau trên một hòn đảo. Hai tay tôi bám chặt lấy
khúcgỗvàphómặcchonótrôiđi.Bờsôngđãxakhỏitầmmắt.
NChương31
ướclạnhvàcao,nhiềuvậtbịnướccuốnratừtrongbờkhinướcchảymạnh.Rấtmaylàtôivớđượcmiếnggỗtođểbámvàođó.Tôitìcằmlênkhúcgỗđểmặcnướclạnhcuốnđi,haitaycốghìchặt,nhẹnhàngthảngười
trênmặtnướcgiábăng.Tôisợbịchuộtrút,vàmongchónggiạtvàobờ.Tôibịtrôiđếnmộtquãngsônguốnkhúcdài.Trờiđãkhásáng và tôi nhận ra được những bụi cây ở dọc theo bờ. Có mộtvùngcâyxanhphíatrướcmặtvàdòngnướctrôivềphíabờđó.Tôiphânvânkhôngbiếtcónêncởihếtquầnáovàgiàyvớđểbơivàobờkhông.Tôitừbỏgiảiphápđó.Từnãytôiđãkhôngnghĩgìđượchơnlàlàmsaovàođếnbờ,nhưngnếutôivàobờvớihaibànchân không giày thì cũng rất phiền. Dầu sao tôi cũng phải đếnMestre cho bằng được. Tôi thấy bờ sông tiến lại gần, lùi xa, rồitiếnlạigầnnữa.Tôibịtrôiđichậmdần.Bâygiờđãtiếnđượcgầnsátbờrồi.Tôiđãphânbiệtđượccànhmộtcâydươngliễu.Khúcgỗbậpbềnhchầmchậm,bờsôngởphíasautôivàtôibiếtrằngtôiđangởmộtchỗnướcxoáy.Tôibịnướcxóaychầmchậm.Khinhìnlạibờthấyrấtgần,tôiránggiữmộttay,dùngtaykiavàđôichânđẩykhúcgỗlạigầnbờ.Thậtvôích.Tôisợsẽbịtrôirangoàichỗ nước xoáy nên cố bám chặt khúc cây và đẩy mạnh vào bờ.Tôiđãnhìnthấybụicây,nhưngdùđẩyvàbơimạnh,dòngnướcvẫncuốntôiđi.Lúcđótôinghĩrằngcólẽtôisẽchếtđuôivìđôigiàyquánặng,nhưngtôicốvùngvẫytrongdòngnướcvànhìnlên thì thấy bờ hiện ra rất gần. Đôi chân nặng chịch làm tôihoảnghốt.Tôitiếptụcvẫyvùngvàbơichođếnkhitiếnđượcgầnvào bờ. Tôi níu lấy cành dương liễu và không còn đủ sức để đungười lên, nhưng tôi biết rằng bây giờ tôi không bị chết đuốiđược nữa. Khi còn bám lấy khúc gỗ trên dòng nước, tôi cũngkhông nghĩ rằng tôi có thể chết đuối được. Tôi cảm thấy bụngtrốngrỗngvàbuồnnôn,đaungựcvìquágắngsức.Tôivẫnbámlấycànhcâyvàchờđợi.Khithấycơnđaulắngxuống,tôivộiđumìnhlênmấycànhliễuvàlạinghỉ,vừanghỉhaitayvừaômchặtđám lá và cành cây. Tiếp đó tôi lần mò mở đường vào bờ giữanhữngcâydươngliễu.Tôinằmdàitrênbờsôngvàlắngtainghe
tiếngnướcchảyvàmưarơi.Mộtlúcsautôiđứngdậyvàbắtđầuđidọctheoconsông.Tôi
biết rằng từ đây đến Latisana không có cây cầu nào bắc ngangqua sông cả. Tôi phán đoán ở trước mặt là San Vito. Tôi khôngbiếtlàđườngởphầnnào.Trướcmặttôilàmộtcáimươngnướcchảyvàosông.Tôibèntiếnlạigần.Đếnnơikhôngthấybóngaicả, tôi ngồi xuống bên bụi rậm cạnh bờ nước, cởi giày và trútnướcra.Tôicởiáochoàngngoàivàmócvíởtúiáotrongra,giấytờtiềnbạcđềubịướt.Tôivắtchiếcáochoàngrồicởiquần,áosơmivàđồlótravắtnướcchokhô.Tôixátmạnhvàxoabópngườirồimặcquầnáolại.Tôiđãlàmmấtchiếcmũlưỡitrai.
Trướckhimặcchiếcáochoàngngoài,tôibócđingôisaotrêntayáovànhétnóvàotrongtúiáotrongcùngvớisốtiềncủatôi.Tiền đã bị ướt nhưng không sao, tôi đếm còn tất cả ba ngàn vàvàiđồnglialẻ.Quầnáoướtđẫmvàdínhsátvàongười.Tôiphảikhua tay để cho máu lưu thông điều hoà. Quần áo của tôi bằnglennêntôinghĩtôisẽbịcảmnếutôikhôngcửđộng.Họđãđoạtmấtkhẩusúnglụccủatôiởdọcđường,còncáibaosúngkhôngtôi giắt vào bên trong áo choàng. Tôi không có áo mưa và trờimưalạnhbuốt.Tôiđidọctheobờkênh.Trờisángtỏra,đồngquêướtát,phẳngphiuvàcóvẻảmđạm.Đồngruộngtrơtrụivàướtsũng. Xa xa mãi tận phía chân trời tôi trông thấy một thápchuông đứng sừng sững trên cánh đồng. Tôi ra đến đường cái.Trướcmặttôi,vàiđộiquânđangtiếnbướctrênđường.Tôiđitậptễnh dọc theo lề đường để họ vượt qua tôi. Họ là một phân độiđanghànhquânvềphíasông.Tôivẫntiếptụcđi.NgàyhômđótôivượtquađồngbằngVénétie.Đólàmộtvùngrấtthấpvàdướicơn mưa trông nó càng thấp hơn. Cạnh bờ biển có nhiều ruộngmuốivàcácconđường.Cácconđườngđềuchạydọctheocáccửasông ra tận biển và muốn băng qua cánh đồng thì phải đi theocáclôimòndọctheocácconkênhđào.TôitiếnvềphíaBắcvàđãvượtngangquahaiconđườngsắtvànhiềuconđườngkhác.Saucùngtgdiđếncuốiconđườngmònnơicóconđườngsắtchạydàibêncạnhđámruộngmuối.ĐólàđườngxelửachínhchạydàitừVeniseđếnTrieste.Nógồmlũycaovàchắcchắn,nềnvữngvàngvà trên có hai con đường sắt. Cách đó không xa là một trạm xelửacólínhcanhgác.Ởhướngkháccómộtcâycầubắcngangqua
dòng suối thông với đám ruộng muối. Tôi cũng thấy một línhgáctrêncầu.LúcbăngngangcánhđồngđểtiếnvềphíaBắctôiđãtrôngthấyxelửachạytrênconđườngsắtnày,hiệnratừxa,rõràngtrêncánhđồngbằngmênhmôngvàtôinghĩrằngcólẽđólàchuyếnxelửatừPortograrođến.Tôinhìnnhữngtênlínhgácvànằmxuốngcạnhconđườngđắpcaođểdễbềquansátconđườngcảhaiphía.Tênlínhgáccầuđilầntheođườngsắtvềphíatôi,rồiquaytrởlạiđivềphíacâycầu.Tôinằmim,đóibụngvàchờđợichuyếntàu.Chuyếntàumàtôitrôngthấylúcnãyrấtdàivà đầu tàu chạy rất chậm nên tôi tin chắc rằng tôi có thể nhảylêntàuđược.Tronglúcsắphếthyvọngvàomộtchuyếntàu,thìxe lửa xuất hiện. Con tàu tiến lại gần càng lớn dần ra. Tôi nhìntênlínhgáccầu.Hắnlạiđangđivềphíanàycầu,nhưngởphíabênkiaconđườngsắt,khiếnhắnkhôngthểnàotrôngthấyđượctôi khi chiếc tàu chạy ngang qua. Tôi nhìn đầu tàu tiến lại gần,nặngnhọc,kéotheonhiềutoaxe.Tôibiếtrằngsẽcólínhgácởtrêntàunêntôicốxemhọởđâunhưngtôikhôngthểtrôngthấyđượcvìtôiđangẩnnấp.Đầutàutiếntớigầnchỗtôiđangnằmvàkhi nó sát bên tôi, tôi nghe tiếng máy xình xịch nhả khói ngaytrênnềnđấtphẳng.Tôichờchongườithợmáykhuấtmớiđứnglên và bước tới gần các toa xe. Nếu các tên lính nhìn thấy thìchúngchorằngtôichỉlàmộtngườiđangđứngbêncạnhđườngsắtkhôngcógìđángkhảnghi.Nhiềutoachởhànghóađóngkínlướt qua. Kế đó tôi thấy tiến đến một toa thấp và để trống màngười Ý thường gọi là “chiếc xuồng” bên trên che bằng vải bạt.Tôi đứng đợi cho đến khi toa xe vừa chạy tới liền nhảy vọt lênnắm ngay song sắt và đu người lên. Tôi bò vào giữa “chiếcxuồng” và hàng hiên toa hàng mà “chiếc xuồng” móc vào. Tôinghĩchắcchắnrằngkhôngaitrôngthấyđượctôi.Tôibámchặtvàocácsongsắtvàngồixổm,chânđểtrênthanhsắtđỡ.Chúngtôisắpđếngầncầu.Tôinhớđếntênlínhgáccầu.Khichúngtôichạyngangqua,hắnnhìntôi.Đólàmộtchàngtraitrẻ,độichiếcmũsắtquáto.Tôinhìnhắntamộtcáchkhinhbỉvàhắnquayđichỗkhác.Hắnnghĩrằngtôilàngườicủađoàntàu.
Chúng tôi qua khỏi cầu. Người lính canh nhìn vào các toakhácchạyquacóvẻbốirối.Tôinghiêngmìnhnhìnxemtấmvảibạt cột ra sao. Nó có các vòng và buộc vào toa bằng thừng. Có
nhữngkhốicứngdướitấmbạt.,bịchonướcmưalàmcứngthêm.Tôirútcondaotrongtúiracắtsợidâyvàluồntayvàobêndưới.Tôi nhìn ra phía đầu tàu. Một tên lính đứng gác trên toa hànghoá,nhưnghắnđangnhìnraphíatrước.Tôibỏcácsongsắtvàchuixuốngdướicáctấmbạt.Trántôichạmphảivậtgìmộtcáchthậtmạnhlàmchomáutuônxuốngmắtnhưngtôicốbòvànằmsấpxuống.Mộtlátsautôitrởmìnhvàcộtlạitấmbạt.
Tôiẩnmìnhdướitấmbạtchungvớicáckhẩuđạibác.Chúngtoátlênmùidầumỡ.Tôinằmlắngnghemưarơitrêntấmbạtvàtiếng lách cách của toa xe nghiến trên đường. Ánh sáng yếu ớtlọt qua. Tôi ngắm các khẩu súng. Chúng được bao bọc một lầnvải.Tôichorằngchúngđượcgơiđitừquânđoànthứba.Trántôisưngtovàtôicầmmáubằngcáchnằmyênđểchomáuđônglại.Rồi tôi gỡ máu khô quanh vết thương. Không có gì đáng ngại.Khôngcókhăntay,tôidùngmấyngóntaymòmẫmrửacácvếtmáudínhtrênmặtbằngnướcmưaởtấmbạtnhỏxuống,vàsaucùngtôilấytayáolausạch.Tôikhôngmuốnbịngườitađểý.TôibiếtrằngtôiphảixuốngtrướckhitàutớiMestre,bởivìhọsẽxemxétđếncáckhẩuđạibácnày.Họkhôngdámđểmấthoặcquênsúng.Tôiđóikhủngkhiếp.
TChương32
ôinằmtrênsàntàu,cạnhnhữngkhẩuđạibácdướitấmbạt,ướt,lạnhvàđóilả.Saucùngtôitrởmìnhnằmsấpxuống,gốiđầulêncánhtay.Đầugốitôicứngđờnhưngbâygiờđãdễchịulắm.Côngtrìnhgiảiphẫucủabácsĩ
Valentinithậttàitình.TôiđãđibộnửađoạnđườngrútluivàbơitrênmộtkhúcsôngTagliamentovớicáiđầugốinày.Chínhthậtlàcáiđầugốicủabácsĩ.Còncáiđầugốikiamớithậtlàcủatôi.Bácsĩđãchữachotamộtbộphậnnàotrongcơthểthìbộphậnđó không thuộc về ta nữa. Khối óc vẫn thuộc về tôi và dạ dàynữa.Dạdàyđangkêuđóidữlắm.Tôicảmthấynóđanglộntunglên bên trong. Khối óc là của tôi nhưng tôi không dùng nó vàolúcnày,khôngsuynghĩgìđượcvàcũngkhôngcònnhớgìnhiềunữa.
TôicóthểnhớđếnCatherinenhưngtôibiếtrằngtôisẽđiênlênnếutôinghĩđếnnàngvìkhôngbiếtrồiđâytôicócòngặplạinàngnữakhông.Vìvậykhôngnênnghĩđếnnàngnữa...dùchỉtrongkhoảnhkhắc,dùchỉnghĩđếnnàngmàthôi!Trongtoatàuchạy chầm chậm và tiếng bánh xe nghiền đều đều trên đườngsắt với ánh sáng lờ mờ xuyên qua lần bạt và tôi nằm vớiCatherine trên sàn gỗ xe. Nằm trên sàn gỗ cứng trong toa xekhôngdámnghĩngợimàchỉmơmàngđếnthờixacáchđãlâu,vớibộquầnáoướtđẫm...sàngỗchỉtiếnchầmchậm...nỗicôđơnởdưới...chỉcònmộtmìnhvớiquầnáoướtcùngváncứngthaycho phụ nữ. Không ai thích sàn toa tàu, hay súng đại bác trùmvảibạthoặcmùikimkhíthoamỡ,haylàtấmvảibạtrirỉnướcmưa. Vậy mà mình vẫn thấy thoải mái dưới tấm bạt bên cạnhnhững khẩu đại bác. Khi thương nhớ đến một người mà mìnhbiếtchắcngườiấykhôngthểcómặtđượctạinơiđây,đểrồinằmsấphồitưởnglạimộtcáchrõrệtvàlạnhlùng,nhưngnhấtlàrõrệt và vô ích - rằng mình đã mục kích sự rút lui của một đạoquân và sự tiến lên của một đạo quân khác, rằng mình đã mấthết cả xe và binh sĩ giống như một anh chàng coi hàng đã đểhàng hóa cháy hết trong một trận hoả hoạn. Một khi đã giảiquyếtvàkhôngcòntráchnhiệmnữa.
Dòngsôngđãcuốntheonỗicămhờncùngtấtcảtráchnhiệmcủa tôi. Vả lại trách nhiệm đó cũng đã chấm dứt khi bọn hiếnbinh đã thộp cổ tôi. Tôi muốn vứt bỏ bộ quân phục dù còn đôichút trách nhiệm tôi bị ràng buộc bởi cấp hiệu bề ngoài. Tôi đãtháonhữngsaocấphiệunhưngđólàvìloxachứkhôngphảivìdanh dự. Về cơ bản, tôi không hề phản kháng. Tôi được giảithoát. Tôi cầu chúc mọi người được may mắn. Một số người,những người tốt, dũng cảm, bình tĩnh, thông minh, xứng đángđượchưởng.Riêngtôi,tôikhôngcònởtrongsốnhữngdiễnviêncủavởhàikịchvàtôichỉmongsauchuyếntàuquýhóanàytớiMestređểđượcănvàkhỏiphảinghĩngợigìnữa.Phảichấmdứttuyệtđối.
Pianisẽnói lại là tôiđãbị bắn.Họ thườnghaylục túivà lấyhếtgiấytờcủanhữngngườibịxửbắn.Họkhônglấyđượcgiấytờgì của tôi cả, họ sẽ cho tôi bị chết đuối. Tôi không rõ bên Mỹngười ta sẽ được tin như thế nào. Tử thương hay vì duyên cớkhác. Chúa ơi, đói quá. Tôi tự hỏi không rõ trong các buổi ănchung, vị linh mục này ra sao, và Rinaldi nữa. Có lẽ anh chàngđangởPordenonenếuhọkhôngrútluixahơnnữa.Thôi,cólẽtừnaytôikhôngcònbaogiờgặplạiđượcanhtanữa,khôngcònbaogiờgặplạiđượcmộtngườinàotrongbọnhọnữa.Cuộcđờiquânnhânthếlàchấmdứt.
Tôi không muốn nghĩ ngợi nữa. Tôi muốn ăn. Chúa ơi, phảirồi.ĂnuốngvàngủvớiCatherine.Cólẽđêmnay...Không,điềuđókhôngthểđược.Nhưngđêmmaivàmộtbữaănngonlành...vàchăngốinữa...vàkhôngbaogiờđiđâucảtrừphihaiđứađivới nhau. Có lẽ phải ra đi gấp mới được. Nàng sẽ đến. Tôi biếtnàngsẽđến.Khinàochúngtôisẽrađiđây?Phảinghĩđếnđiềuđó. Đêm đã đến. Tôi nằm và nghĩ ngợi xem chúng tôi sẽ đi đếnphươngtrờinào.Địađiểmthìkhôngthiếu.
ĐChương33
ến Milan tôi nhảy khỏi xe lửa khi nó chầm chậm vàoga.Trờihãycònsớmvàmờmờ.Tôivượtquađườngsắtvà lách qua hai dãy nhà lớn. Tôi đi xuống phố. Mộtquán rượu đã mở cửa và tôi vào uống một ly cà phê.
Trongquándànracảnhbuổisáng,bụibay,thìacắmtrognlycàphê,nhữngvànhnướcdướiđáycáclyrượu.Ôngchủquánđứngsau quầy hàng. Hai binh sĩ đang ngồi ở bàn. Tôi đang đứng ởquầyuốngmộtlycàphê,ănmộtmẩubánhmì.Càphêsữamàuxám,tôilấymẩubánhmì,lấykem.Ôngchủquánnhìntôi:
-ÔngdùngmộtlyrượuGrappanhé?-Không,cámơn.- Tôi đãi mà - Ông ta vừa nói vừa rot một ly nhỏ và đẩy về
phíatôi.-Ởmặttrậncógìxảyrakhông?-Tôichẳngrõ.-Họđãsay-Ôngtavừanóivừatrỏvềphíahaingườilính.Tôi
cóthểtinlờiôngta,vìhaingườilínhấycóvẻrấtsay.--Kểchotôinghenhữnggìxảyrangoàimặttrận-Ôngnói.-Tôikhôngbiếttígìởmặttrậncả.-Tôithấyôngđiláchtheotường.Ôngvừaxuốngxelửa.-Mộtcuộcrútluilớn.-Tôiđãđọcbáo.Điềugìđãxảyra?Đãchấmdứtchưa?-Tôikhôngtinthế.ÔngrótđầylyrượuGrappatrongmộtchainhỏvàolycủatôi.-Nếuônggặpnguyhiểmtôicóthểchegiấuông-Ôngnói.-Không,tôicógìnguykhốnđâu?-Nếuôngđanggặpcảnhnguyhiểmthìhãyởlạiđâyvớitôi.-Ởđâu?- Trong nhà này. Họ ở đây đông lắm. Những ai gặp nạn đều
đếnđây.-Cónhiềungườigặpnạnlắmsao?-Cũngtuỳtheotạinạnthuộcvềloạinào.ÔnglàngườiNam
Mỹ?-Không.
-ÔngnóiđượctiếngTâyBanNhachứ?-Ítthôi.Ôngtalauquầyhàng.- Vào lúc này, muốn xuất ngoại là một điều rất khó khăn,
nhưngkhôngphảikhôngđược.-Tôikhôngmuốnxuấtngoại.- Ông có thể lưu lại đây bao lâu tùy ông. Rồi ông sẽ rõ tôi
thuộchạngngườinào.-Tôiphảiđingayvàobuổisángnay,nhưngtôisẽnhớđịachỉ
củaông.Ôngtalắcđầu.- Khi nói như thế người ta sẽ không bao giờ trở lại. Tôi tin
rằngôngđangnguykhốnlắmthìphải.- Không, tôi không có gì nguy khốn cả. Nhưng tôi trọng địa
chỉmộtngườibạn.Tôiđểtờmườiđồnglialênquầyhàngtrảtiềncàphê.-ÔnguốngmộtlyGrappavớitôi-Tôinói.-Thôi,cầngì.-Ônguốngmộtlymà.Ôngtarótrahaily.-Nhớtrởlạiđâynhé-Ôngnói-đừngđểbọnkhácnóxôchụp
đượcôngnhé.Ởđâyôngsẽđượcantoàn.-Tôitinthế.-Ôngtinthếchứ?-Vâng.Ôngtacóvẻnghiêmtrang.-Này,tôibảoôngmộtviệc,ôngđừngđirađườngvớichiếcáo
này.-Tạisao?-Ngườitasẽtrôngthấyrõrệtchỗnhữngngôisao.Vìmàuvải
kháchẳnnhau.Tôikhôngnóigìcả.-Nếuôngkhôngcógiấytờ,tôicóthểcấpchoông.-Giấygì?-Giấyphép.-Tôikhôngcầnđếngiấytờvìtôiđãcórồi.-Tốtlắm.Nhưngnếuôngcầnđếngiấytờ,tôicóthểcungcấp
choôngtấtcảnhữnggìôngmuốn-Ôngnói.-Giácủaôngbaonhiêu?-Tuỳtheoloạigiấytờ.Giácảphảichăngmà.-Tôichưacầnbâygiờ.Ôngtanhúnvai.-Tôihợplệmà-Tôinói.Khitôibướcracửa,ôngtacònnóivớitheo.-Đừngquêntôivẫnlàbạnôngđấynhé.-Chắcchắnrồi.-Tôisẽgặplạiông-Ôngtanói.-Đồngý-Tôiđáp.Rađếnbênngoài,tôitránhnhàgavìởđócónhiềuquâncảnh.
Tôilênchiếcxengựađậucạnhcôngviênnhỏ.Tôinóivớingườixà ích địa chỉ của bệnh viện. Đên bệnh viện tôi vào phòng ôngthườngtrực.Ôngtabắttaytôi,vàvợôngtaômchầmlấytôi.
-Ôngđãvề.Bìnhyênchứ?-Vâng.-Ôngănsángchưa?-Rồi.- Ông mạnh giỏi chứ, trung uý? Ông mạnh giỏi chứ? - Bà vợ
hỏi.-Rấtmạnhạ.-Ôngdùngbữavớichúngtôichứ?-Không,cámơn.ChotôibiếtcôBarkleycònởbệnhviệnlúc
nàykhông?-CôBarkleyà?-CôytángườiAnhấymà.-Côngườiyêucủaôngấymà-Bàvợvừavỗnhẹlêncánhtay
tôivừamỉmcười.-Không-Ôngthườngtrựcnói-Côtađirồi.Timtôisethắtlại.-Ôngcóchắcnhưvậykhông?Ôngcóbiếttôimuốnnóiđếnai
không,côthiếunữ,ngườicaocao,cómáitócmàuhunghung?-Chắcchắnmà.CôtađãđiStresa.-Côấyđitừbaogiờ?-CôtacùngđivớimộtngườiđànbàAnhkhác,cáchhaihôm
rồi.
-Đượcrồi-Tôinói-Tôimongônggiúptôimộtviệclàđừngnóivớiairằngôngđãtrôngthấytôitrởlạinhé.Rấtquantrọngđấy.
-Tôisẽkhôngnóilạivớiaicả-Ôngthườngtrựcnói.Tôichoôngmườiđồngnhưngôngtừchối.-Tôixinhứavớiônglàtôisẽkhôngnóigìvớiaicả.Tôikhông
cầntiềnbạcgìhết.-Chúngtôicóthểlàmgìchoôngnữakhông,trungúy?-Bàvợ
hỏi.-Chỉcóthếthôi-Tôinói.-Chúngtôisẽlặngthinh-Ôngthườngtrựcnói-Ôngsẽbảo
chotôibiếttôicóthểlàmđượcđiềugìkhông?-Vâng,xinchàoôngbà.Mongsẽgặplạiôngbà-Tôinói.Họđứngởcửavànhìntheotôi.Tôi lên xe và nói với xà ích địa chỉ của Simmons, một trong
nhữngcasĩmàtôiđãquentrướcđây.SimmonssốngởmộtnơirấtxagầncửaMagenta.Khitôiđến,anhtađangnằmtrêngiườngcònngáingủ.-Anhđếnsớmthế,Henry-Anhnói.-Tôiđếnbằngchuyếntàusớm.-Câuchuyệnrútluinhưthếnào?Anhcóramặttrậnkhông?
Anhhútthuốclákhông?Thuốctronghộpđểtrênbànđấy.Gianphòngrộngrãi.Mộtchiếcgiườngkêsáttường,mộtchiếc
đàn dương cầm kê ở đầu kia trong góc, một cái tủ với một cáibàn.Tôingồixuốngchiếcghếởcạnhgiường.Simmonsngồidựalưngvàochiếcgốivàhútthuốclá.
-Simnày,tôiđanggặpkhókhăn.-Tôicũngthế.Tôiluônluônsốngtrongcảnhkhókhăn.Anh
khônghútthuốcà?-Không.ĐiềugìđãxảyravớianhkhitôisangThuỵSĩ?-Anhà?BọnÝsẽkhôngđểchoanhxuấtngoạidễdàngđâu.-Vâng,tôibiếtđiềuđó.NhưngcòndânThụySĩ,họsẽcóthái
độgì?-Họsẽgiamlỏnganh.-Tôibiết,nhưngthủtụcranhưthếnào?-Ồ,khôngcógìcả,điềuđórấtlàđơngiản.Anhcóthểđikhắp
mọinơi,anhchỉphảilàmcómỗimộtviệc,tôichắcthế,anhphải
trìnhdiệnhaymộtviệcgìtươngtựnhưvậy.Tạisao?Anhđanglẩntrốncảnhsátphảikhông?
-Khônghẳnnhưthế.- Nếu anh không thích thổ lộ với tôi thì cũng không sao.
Nhưngtôivẫnthíchđượcnghe.Ởđâykhôngcógìxảyracả.TôithấtbạihoàntoànởPiacenza.
-Tôirấttiếc.-Ồphải,thậtlàtệ.Nhưngsauđótôihátrấthay.Tôisắpthử
mộtlượtnữaởLyrico.-Tôithíchđượcngheanh...- Anh thật đáng yêu. Tôi mong anh không có điều gì quá
nghiêmtrọngđểmàlonghĩchứ?-Thậtratôicũngkhôngrõnữa.-Nếuanhkhôngthíchthổlộvớitôicũngkhôngsao.Nhưng
làmthếnàomàanhkhôngphảiởmặttrận?-Chắclàtôichấmdứtvớithứchuyệnđó.- Hoan hô, tôi vẫn nghĩ anh là người có lương tri. Tôi có thể
giúpanhđượcviệcgìkhông?-Anhbậnnhiềuviệcquá.-Cógìđâu,ôngbạnHenrythânmến,cógìđâu.Tôirấtsung
sướngđượclàmmộtviệcgìđóchoanh.-Ngườianhcùngmộttầmvócvớitôi,cógìphiềnanhkhông
nếu anh đi mua giùm tôi một bộ thường phục. Tôi có quần áonhưngđểcảởLaMã.
- Anh đã sống ở đó phải không? Đó là một thành phố chánngấy.Làmsaoanhcóthểsốngởđóđược?
-Tôimuốntrởthànhmộtnhàkiếntrúc.-Đókhôngphảilàmộtthànhphốnhưthế.LaMãkhôngphải
làmộtnơiđểđàotạokiếntrúcsư.Đừngmuayphụclàmgì.Tôisẽbiếuchoanhnhữngquầnáonàomàanhthích,tôisẽlàmchoanhtrởthànhđẹpđẽ.Anhvàophòngthayquầnáođi.Cócáitủquần áo gắn trong tường đấy. Anh lựa những gì anh thích, ôngbạnchíthânạ.Muamộtbộcomlê!Anhđịnhlàmtròcườià.
-Dùsaotôicũngmuốnmuamộtbộ,Simạ.- Anh bạn của tôi ơi, dù sao với tôi, tặng anh một bộ còn dễ
hơnlàđimua.Anhcógiấytờthônghànhkhông?Anhchẳngnênđixanếuanhkhôngcógiấytờthônghành.
-Có,tôivẫncòngiữgiấytờcủatôiđây.-Nàomặcvàoxemnào,ôngbạnthâncủatôi,rồichúngtasẽ
đicùngvớiHelvetie.-Khôngđơngiảnnhưthếđâu.TrướchếttôiphảiđếnStresa
cáiđã.-Tuyệt,ôngbạnthâncủatôi,anhchỉviệcđitàuquahồ.Nếu
tôikhôngmuốnthửbiểudiễnlầnnữa,tôisẽđivớianh.Tôisẽđimộtngàygầnđây.
-AnhcóthểtậpcagiọngcaogiốngdânTyrol-DĩnhiêntôisẽhọchátgiọngdânTyrolđấyanhạ.Tôichắclà
tôicóthểhátđược.Giọngđókhákỳđấy.-Tôikhôngnghingờgì.Tôiđánhcuộclàanhsẽhátđược.Anhtanằmxuốnggiườngvàhútmộtđiếuthuốc.-Đừngcánhiềuquánhé.Tuynhiêntôicóthểhátđược.Thật
làbuồncười,nhưngnhưthếđó.Tôithíchca.Nàyngheđây.Anh ta rống lên bản “Africana”, hàm bạnh ra, mạch máu
phồnglên.-Tôicóthểhát,dùrằnghọthíchhaykhôngthích-Anhnói.Tôinhìnrangoàicửasổ.-Tôiđixuốngtrảtiềnxengựa.- Rồi trở lên đây ngay, ông bạn nhé, chúng ta sẽ cùng nhau
dùngđiểmtâm.Anh ta nhảy xuống giường, đứng thẳng người, thở một hơi
thật dài và bắt đâu làm một vài động tác thể dục. Tôi đi xuốngtrảtiềnxengựa.
TChương34
ôicóýcảitrangkhimặcbộthườngphục.Khoácbộthườngphụcvàongườitôicảmthấymình
làmộtkẻgiảtrang.Vìđãmặcquânphụcquálâunêntôimất cảm giác của người được mặc thường phục. Chiếc
quần dài đối với tôi quá rộng. Tôi đã mua vé đi từ Milan đếnStresa.TôicũngmuamộtchiếcmũmớivìtôikhôngthểđộimũcủaSimđược,nhưngquầnáocủaanhthìrấtvừavặn,chúngcómùithuốclá.Tôingồitrongtoaxenhìnracửasổ.Cáimũcủatôitrông rất mới, còn bộ đồ thì lại trông quá cũ. Riêng tôi thì cảmthấybuồnthấmthíakhôngkhácchimiềnLombardieướtátmàtôithấyđangdànrangoàicửasổ.Trongtoacóvàiviênphicông.Họ bình phẩm không hay về tôi. Họ tránh nhìn tôi và có vẻ rấtcoithườngmộtngườiởtuổitôimàmặcthườngphục.Tôikhôngthấybựcbộigìcả.Trướcđâynếunhưthếcólẽtôiđãmắnghọvàđánhnhauvớihọ.ĐếnGallaratethìhọxuống.Tôikhoankhoáiđượcngồimộtmìnhtrongtoa.Tôicómangtheobáonhưngtôikhôngđọcvìtôikhôngthíchnghenóivềchiếntranh.Tôimuốnquên chiến tranh. Tôi đã tạo nên cho mình một hòa bình riêngrẽ.TôicảmthấyrấtcôđộcvàkhixelửađếnStresatôithấyhạnhphúcvôcùng.
Đếnnhàga,tôimongtìmđượcphukhuânváccủakháchsạnnhưng không có người nào cả. Mùa du lịch đã qua lâu rồi vàkhôngcóaiđếntậngađểrướckháchnữa.Tôixuốngxelửavớicáivaly.ChiếcvalynhẹnhàngdễmangcủaSimvìnóchỉcóhaichiếcáosơmi.Tôiđứngdướimáihiênnhàgatránhmưatronglúccontàutừtừchuyểnbánh.Tôigặpmộtngườiởsângavàhỏithămxemkháchsạnnàocònmởcửa.KháchsạnGrandHotelvàIles Borromées và nhiều khách sạn nhỏ khác vẫn mở cửa suốtnăm.TôixáchvalyđidướimưađếnkháchsạnIlesBorromées.Một xe ngựa chạy tới, tôi ra hiệu cho người xà ích. Đi bằng xengựa đến đó tốt hơn. Xe dừng trước cổng dành cho xe cộ vàngườigáccổnglễphépmangáomưarađón.
Tôichọnlấymộtphòngtốt,phòngrộngrãisángsủavànhìnrahồ.Mâybaysàxuốngthấpnhưngkhicóánhmặttrờiquang
cảnh trông đẹp hơn. Tôi tự bảo mình đang chờ vợ mình đấy.Trong phòng có một cái giường lớn trên có trải sa tanh. Kháchsạn trông rất sang trọng. Tôi đến quán rượu, theo hành lang,theo cầu thang rộng đi qua nhiều phòng. Tôi có quen biết anhchủ quán. Tôi ngồi trên chiếc ghế cao nhấm nháp đậu phụngrangvàkhoaichiênmỏng.RượuMartinithanhvàtrongngần.
-Ônglàmgìởđâymàmặcthườngphụcthế?-AnhchủquánhỏitôisaukhiđãphaxongmộtlyMartininữa.
-Tôiđượcnghỉphép.Nghỉđểdưỡngbệnh.-Ởđâykhôngcóaicả.Tôikhôngbiếttạisaongườitalạimở
cửakháchsạn.-Anhcóthườngcâucákhông?- Tôi có câu được vài con cá lớn. Câu cá vào độ này thế nào
cũngđượccálớn.-Thếthuốclátôigởichoanh,anhcónhậnđượckhông?-Cóạ,thếôngkhôngnhậnđượcdanhthiếpcủatôisao?Tôicườitolên.Tôikhôngkiếmđâurathuốclá,anhthíchloại
thuốc lá tẩu của Mỹ nhưng gia đình tôi không gởi cho tôi hoặcthuốc đã có thể bị tịch thu đâu đó. Dù sao, tôi không còn nhậnđượcthứthuốcấynữa.
-Tôisẽkiếmrađượcthôi.Mànàyanh,anhcóthấyhaicôgáingườiAnhtrongthànhphốkhông?Họđếnđâyngàyhômkia.
-Họkhôngởtrongkháchsạnnày.-Họlànữytá.-Tôicóthấyhaicôytá.Ôngđợitôinhé,tôisẽmáchônghọở
đâu.-Mộtcôlàvợtôi,tôiđếnđâyđểgặpnàng-Tôinói.-Còncôkialàvợtôi.-Tôikhôngđùađâu.-Xinôngthalỗichocâunóiđùa.Tôikhônghiểu.Hắn đi và tôi ngồi một mình một lát. Tôi ăn trái ô liu, đậu
phụngrang,khoaichiênmỏngvànhìnbóngmìnhmặcthườngphụctrongchiếcgươngphíasauquầyrượu.Anhchủquántrởlạibảo:
-Họđangởtrongmộtkháchsạnnhỏcạnhnhàga-Anhnói.-Anhcóbánhsandwichkhông?-Đểtôigọilấyvàicáichoông.Ônghiểugiùmlàởđâykhông
cógìcảvìlúcnàyđangvắngkhách.-Thậtkhôngcóaicảà?-Vâng,chỉcómộtítngườithôi.Bánh được mang tới. Tôi ăn một lúc ba cái và uống hai ly
Martini nữa. Tôi chưa hề được nếm một thứ rượu nào thanhngon như thế cả; uống rượu này tôi cảm thấy mình văn minhhẳnlên.Trướctôichỉdùngtoànrượuchátđỏ,bánhmìkhôngcópho mát, cà phê hạng bét và rượu nho. Tôi ngồi trên chiếc ghếđẩu cao cạnh bàn gỗ trắc đẹp và trước những tấm gương ánhđồng.Tôikhôngnghĩngợigìcả.Anhchủquánhỏitôi.
-Đừngnóiđếnchuyệnchiếntranh-Tôibảo-Chiếntranhrấtxavời.Thựcracómộtcuộcchiếntranhkhông?Ởđâykhôngcóchiếntranh.Tôiđinhninhrằngchiếntranhđốivớitôiđãchấmdứtrồi.Nhưngtôikhôngcócảmgiáclàchiếntranhđãchấmdứthẳn. Tôi có cảm giác mình như là một đứa bé đang nghĩ đếnnhữnggìxảyraởtrườnghọcvàomộtgiờnàođókhinótrốnhọc.
*****Catherine và Helen Ferguson đang ăn tối khi tôi đến khách
sạn.Đứngngoàihànhlangtôinhìnthấyhọđangngồiởbàn.MặtcủaCatherinekhôngnghiêngvềphíatôinêntôithấyđườngngôitóc, má, chiếc cổ và đôi vai tròn của nàng. Ferguson đang nóichuyệnbỗngngưnglạikhitôibướcvào.
-Chúaơi!-Côtathốtlên.-Chàochị-Tôinói.-Ôkìa,anhđấyà?-Catherinereolên.Nétmặtnàngsánghẳn
lên. Trông nàng vô cùng sung sướng trong sự bất ngờ. Tôi hônnàng.Catherineđỏmặt.Tôingồixuốngvớihọ.
-Anhnàygiỏinhỉ.Anhlàmgìởđây?Anhđãănuốnggìchưa?-Fergusonhỏi.
-Chưa.Người hầu gái vào và tôi bảo cô ta mang cho tôi một đĩa.
Catherinenhìntôisuốt,mắttrànđầyhạnhphúc.-Anhlàmgìởđâyvớibộthườngphụcnày?-Fergusonhỏi.-Tôilàcôngchứctrongmộtcôngsởmà.-Anhđãlàmđiềugìbậybạchứgì.-Vuilênnào,Fergy.Hãyvuilêntronggiâylátđi.-Thấyanhtôikhôngvuiđược.Tôibiếtanhđãgiàyvòcôgái
khốnkhổnàynhưthếnàorồi.Nhìnanhtôiđâuthểvuiđược.Catherinenhìntôimỉmcườivàlấychânrahiệuchotôidưới
gầmbàn.-Khôngaigiàyvòemcả,chịFergyạ.Chínhemtựmuốnnhư
thế.-Tôikhôngthểchịunổianhtanữa.Anhtachẳngđãlàmcho
cômấtdanhdựbằngnhữngmưumẹocủangườiÝ.NhữngngườiMỹcònxấuhơnngườiÝ.
-NgườiTôCáchLanthìquáđạođức-Catherinenói.- Ý tôi không muốn nói như thế. Tôi chỉ muốn nói đến mưu
môtheokiểuÝcủaanhấythôi.-Tôimưumôư,côFerguson?- Đúng thế. Có khi còn hơn thế nữa kia. Anh chẳng khác gì
một con rắn độc dưới bộ quân phục Ý với chiếc khăn choàngquanhcổ.
-BâygiờtôiđâucònmặcquânphụcÝnữa.-Chínhđólạithêmmộtvídụkhácvềtâmđịanhamhiểmcủa
anh.Suốtmùahèanhchỉlochuyệnânáikhiếnchocôgáinàycómang rồi bây giờ nếu tôi đoán không lầm thì anh tính sẽ quấtngựatruyphong.
TôimỉmcườinhìnCatherinevànàngcũngcườiđáplại.- Chúng tôi sẽ quất ngựa truy phong cùng với nhau -
Catherinebảo.-Cảhaianhchịđềucùngmộtphẩmchất-Fergusonnói-Này
CatherineBarkley,côlàmtôixấuhổ.Côkhôngbiếtxấuhổliêmsỉlàgì
cả.Côcũngmưumẹonhưanhta.- Đừng chị Fergy - Catherine vừa nói vừa vỗ nhẹ lên tay cô
Ferguson-Đừngtráchemtộinghiệp,chịbiếtrằngchúngemyêunhauchứ.
-Bỏtayra-Fergusonnói(Mặtnàngửngđỏ).-Nếucôbiếthổthẹnthìcôkhônglàmthế.Nhưngnàoaibiết
côcómangmấythángrồi,thếmàcôcứxemnhưmộttròđùavàvui sướng vì kẻ dụ dỗ cô quay trở lại. Cô không biết xấu hổ,khôngcảmthấygìkháccả.
Ferguson òa lên khóc. Catherine đến bên nàng, choàng tayqua người nàng. Khi Catherine đứng an ủi Ferguson, tôi không
thấymặtnàngcósựthayđổinào.-Mặctôi-Fergusonnửcnởrồinóitiếp-Tôithấythậtkhủng
khiếp.-ThôinínđichịFergy,đừngkhócnữa.Emthấyhổthẹnlắm
rồichịFergyyêumếnạ.- Tôi không muốn khóc nhưng lại phải khóc vì hoàn cảnh
đángsợcủacô...-Nàngnhìnvàomặttôirồitiếp-Tôithùghétanhlắm.Catherinekhônglàmsaochotôihếtghétanhđược.ĐồnhamhiểmxấuxaMỹ-Ý!
Nàngkhócđỏcảmắt,mũi.Catherinenhìntôimỉmcười.- Đừng có choàng tay qua người tôi mà lại cười với hắn như
vậy.-ChịvôlýquáchịFergyạ.-Tôibiếtthế-Fergusonlạinứcnở-Cảhaingườiđừngchúý
đếntôilàmgì.Tôibànghoàng.Tôikhôngcònđủlýtrísuyxét,tôibiếtlắm.Tôimongcảhaingườiđềuđượchạnhphúc.
-Chúngemhạnhphúclắm,chịFergyạ.Cònchị,chịthậtdịuhiền.
Fergusonlạikhócnữa.-Tôikhôngmuốnhaingườihạnhphúctheocáchđó.Tạisao
haingườikhôngcướinhau?Anhchưacóvợchứ?-Chưa-Tôiđáp.Catherinecườito.-Khôngcógìđángcườicả-Fergusonnói-Khôngthiếugìông
cóhaivợ.- Chúng em sẽ làm lễ thành hôn để vui lòng chị - Catherine
nói.- Không phải để làm vui lòng tôi. Chính hai người phải có
mongmuốnđượclấynhau.-Chúngembậnquá.-Phải,tôibiếtmà.Bậnsanhconđẻcáichứgì.Tôi tưởng nàng sẽ khóc nữa nhưng nàng chỉ nhận xét chua
chát.-Chắchẳntốinaychịsẽđivớianhấychứgì?-Vâng,nếuanhấymuốn-Catherinenói.-Thếcòntôi?
-Chịcósợởlạilẻloimộtmìnhkhông?-Cóchứ.-Vậythìemsẽởlạivớichị.-Không,hãyđivớianhtangaytứckhắcđi.Thấyhaingườitôi
khóchịuquá.-Nhưngchúngtahãyănchoxongđãchứ?-Không,đingayđi.-ChịFergy,chịbìnhtĩnhlạinào.-Tôibảolàđingayđimà,điđi,cảhaingười.-Vậythìchúngtađithôi-Tôibảo-TôikhôngchịunổiFergy
nữa.-Anhmuốnđilắmmà.Thấykhông,anhkhôngmuốngiữtôi
lại cùng ăn. Tôi vẫn thường muốn đi viếng thăm các hồ ở Ý vàđâynày,tôithấychúngtrongđiềukiệnnào-Nàngkhócnứcnở,nhìnCatherinenghẹnngàotứctưởi.
-Chúngemsẽởlạichođếnkhiănxong-Catherinebảo-Emsẽ không bỏ chị lại một mình nếu chị muốn em ở lại. Em sẽkhôngbỏchịmộtmìnhđâu,chịFergyạ.
-Không,không,tôimuốncôđiđi-Nànglaunướcmắt-Tôikhôngcònsángsuốtnữa,xinđừngchúýđếntôi.
CôhầugáiphụcvụbữaănthấyFergykhóclóc,rấtlúngtúngtrước những tiếng khóc ấy. Vì vậy khi bưng món tiếp, cô có vẻnhẹnhõmhơnvìmọiviệcđềuêmđẹp.
*****Đêm đó nơi khách sạn, phòng của chúng tôi, dãy hàng lang
dài trống rỗng, giày của chúng tôi để ở ngoài cửa. Mưa rơi đậpvàocửakínhvàtrongphòngánhđènvuitươidễchịuvàêmdịu.Rồi khi ánh sáng tắt đi là sự thú vị êm ái của giường nệm tiệnnghi. Cảm thấy như ở nhà mình, không cảm thấy cô đơn, thứcgiấc nửa đêm và thấy nàng đang ở cạnh mình. Mọi thứ còn lạinhư hư ảo. Chúng tôi ngủ thiếp đi khi thấm mệt và nếu mộttronghaingườithứcgiấcthìngườikiacũngthứctheovàvìthếkhônglúcnàochúngtôithấycôđộc.Thườngthườngmộtngườiđànôngmongđượcsốngcôđơnvàmộtngườiđànbàcũngthế,nếu họ đã yêu nhau say đắm, họ lại thấy ghen về thứ tình cảmấy.Nhưngtôicóthểthànhthậtnóirằngchúngtôikhôngbaogiờcảmthấynhưthế.Khichúngtôiởbêncạnhnhauthìcảmgiáccô
đơn mới đến nhưng mà cô đơn đối với những người khác. Cảmgiác đó đến với tôi chỉ có một lần. Tôi thường cảm thấy cô đơnđối với nhiều phụ nữ và cũng chính trong hoàn cảnh ấy màngười ta đang cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Nhưng đối vớihai chúng tôi, không bao giờ thấy cô đơn và sợ hãi khi ở bênnhau.Tôibiếtrằngđêmkhôngthểnàogiốngnhưngàyđược,vàthờigianấymọisựđềukhác.Nhữngsựviệccủabanđêmkhôngthể giải thích được vào ban ngày vì chúng không còn nữa. Banđêm có thể kinh hoàng đối với những ai sống một mình khi họbắt đầu cảm thấy cô đơn. Nhưng có Catherine bên cạnh, khôngthể nói rằng có sự khác biệt giữa ban đêm và ban ngày, nếu cóchăngthìđólàbanđêmcòntuyệtvờihơnbanngàynữa.Khicónhữngcanđảmđươngđầuvớiđờithìđờichỉcóthểđánhgụckhigiếthọmàtho6i.Vàtấtnhiênnósẽgiếthọ.Đờiđánhgụcnhiềungườivàcótrườnghợpsẹosẽhìnhthànhởchỗbịđánh.Nhưngnhữngaikhôngchịuđểđánhgụcđờilạigiếthọ.Đờimặcnhiêngiết những người rất tốt, rất hiền, rất dũng cảm. Nếu ta khôngthuộc vào hạng người nào trên đây, rồi đời cũng sẽ giết ta vậy,nhưngkhônghốihả.
NhớlạibuổisánghômấykhitôithứcdậythìCatherinehãycòn ngủ. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ. Mưa đã tạnh. Tôi bướcxuống giường đến bên cửa sổ. Dưới kia vườn cây trơ trụi lánhưng đẹp bình dị với lối đi trải sỏi, cây cối, bức tường đá dàitheobờhồ,vàmặthồphảnchiếuánhmặttrờivớingọnnúixaxa. Đứng bên cửa sổ tôi say sưa ngắm cảnh và lúc quay vào thìnàngđãthứcgiấcvàđangnhìntôi.
-Anhkhỏekhônganhyêu?-Nànghỏi-Trờiđẹptuyệt.-Emcảmthấythếnào?-Tuyệt.Chúngtađãquamộtđêmthầntiên.-Emdùngđiểmtâmnhé?Nàng muốn ăn sáng và tôi cũng thế. Chúng tôi dùng điểm
tâm ngay tại giường, khay thức ăn để trên đầu gối, trong ánhsángcủamùađôngxuyênquacửasổ.
-Anhkhôngthíchđọcbáosao?Ởbệnhviệnanhthườnghayđọcbáomà.
-Không,anhkhôngthíchđọcbáolúcnày.- Thế trận khủng khiếp đến mức ngay cả anh cũng không
thiếtthađọcbáonữasao?-Anhkhôngmuốnngheđếnnónữa.-Vìthếemmuốnbiếtđểcùngchiaxẻvớianh.-Thongthảanhsẽkểchoemnghe.-Nhưnghọcóbắtanhkhôngnếuhọtìmthấyanhtrongbộđồ
thườngphụcnhưthếnày?-Họcóthểsẽbắnanhkhôngchừng.-Vậythìchúngtakhôngnênởđâynữa.Chúngtaphảixuất
ngoại.-Anhđãnghĩđếnđiềuđó.-Chúngtasẽđi,anhyêu.Anhkhôngnênliềulĩnhmộtcách
dại dột. Anh nói cho em nghe, anh đi bằng gì từ Mestre đếnMilan?
-Bằngxelửa.Anhmặcquânphục.-Anhkhônggặpgìnguyhiểmchứ?- Không. Anh dùng một giấy đi đường cũ. Anh sửa lại ngày
thángởMestre.- Anh yêu, nếu ở đây, anh có thể bị bắt bất cứ lúc nào. Em
khôngmuốnthếđâu.Dạigìmàlàmnhưvậy.Rồichúngtasẽrasaonếuhọbắtmấtanh?
- Chúng ta không nên nghĩ đến điều đó. Anh đã quá mệt vìnghĩđếnnórồi.
-Anhsẽlàmgìnếuhọđếnbắtanh?-Anhsẽgiếthọ.-Anhthấyanhdạidộtbiếtbao.Emsẽkhôngđểchoanhrời
khỏikháchsạnchođếnkhinàochúngtađi.-Chúngtasẽđiđâubâygiờ?-Emxinanhđừngnhưthếnữa,anhyêu.Chúngtasẽđiđến
nơi nào mà anh thích, nhưng xin anh hãy chọn một nơi màchúngtacóthểđingaylậptức.
-ThụySĩởcuốibiểnhồnày.Chúngtacóthểđếnđó.-Nếuthếthìtuyệt.Mâyphủbầutrờivàmặthồtốisầmlại.-Anhmongrằngchúngtakhôngbaogiờphảisốngmãinhư
nhữngtêntộiphạm-Tôinói.-Anhyêu,đừngnóinhưthế.Anhsẽkhôngcònsốngnhưmột
tộinhânlâuhơnnữađâu,vàchúngtakhôngbaogiờsốnggiống
nhưnhữngtêntộiphạm.Chúngtasắpsửarấthạnhphúc.-Anhcảmthấymìnhlàmộttêntộiphạm.Anhđãđàongũ.-Anhthânyêu,emxinanh,anhnênnghĩlại.Ngườitakhông
gọithếlàđàongũ.DùsaođóchỉlàquânđộiÝmàthôi.Tôibậtcười.- Em tôi ngoan quá. Chúng ta trở lại giường đi thôi. Anh chỉ
thấydễchịukhinằmtrêngiường.MộtlátsauCatherinehỏitôi:-Anhkhôngcòncảmthấymìnhlàtộiphạmnữa,phảikhông
anh?-Phải-Tôiđáp-Nhấtlàkhicóembêncạnh.-Anhthậtngốc-Nàngnói-Nhưngemsẽtrôngnomsănsóc
anh.Cótuyệtkhônghảanhyêuvìemkhôngcóchútbuồnnônnàovàobuổisángcả.
-Tuyệtvời.- Anh không biết đánh giá anh có một cô vợ ngoan như thế
nàođâu.Nhưngemkhôngcần,emsẽtìmchoanhmộtnơinàođómàhọkhôngthểbắtanhđượcvàchúngtasẽrấthạnhphúc.
-Chúngtađingaylậptức.-Phảiđấyanhyêu.Emsẽđiđếnbấtcứnơinàovàlúcnàomà
anhthích.-Chúngtakhôngnênnghĩvơvẩnnữa.-Đượcrồi,anhyêu.
CChương35
atherine đi dọc theo bờ hồ đến khách sạn nhỏ thămFerguson. Tôi đến quán rượu đọc báo. Trong quán cónhững ghế bành bọc da rất êm và tôi ngồi đọc báo đợichủ quán đến. Quân đội không còn đóng trên sông
Tagliamentonữa.HọđãrútvềPiave.TôihãycònnhớconsôngPiave. Con đường xe lửa dẫn ra mặt trận băng qua sông ở SanDoua.Ởđịađiểmnàysôngsâu,chảylờđờtronglòngsônghẹp.Phía trước là ao đầm đầy muỗi độc và kênh đào. Nơi đó có vàingôibiệtthựxinhxắn.TrướcchiếntranhcómộtlầnlênCortinaD’Amezzo,tôiđãđidọctheoconsôngấytrongnhiềutiếngđồnghồ xuyên qua những ngọn đồi. Đứng trên nhìn xuống nó trônggiống như một con suối dùng nuôi cá hương, Dòng sông chảynhanhvớinhữngvựcnôngnướclặnglờtrongbóngnhữngkhốiđá to. Con đường từ đó đến Cadore. Tôi tự hỏi tại sao quân độiđang đóng quân trên cao lại có thể rút xuống đóng dưới thấp.Anhchủquánbướcvào.
-BátướcGreffivừanóivớitôivềôngđấy?-Ai?-BátướcGreffi,ôngkhôngnhớà?Ônglãođãtừngởđâycùng
lúcvớiôngấy.-Ôngtaởđâyà?-Phải,ôngtaởđâyvớicôcháugái.Tôibảovớiôngtacóông
vừađến.Ôngtamuốnchơibida.-Hiệnôngtađangởđâu?-Ôngấyđangđidạo.-Ôngtatrôngthếnào?-Trẻhơnbaogiờhết.Chiềuqua,trướclúcăn,ôngtauốngba
lysâmbanh.-Ôngấychơibidacókhákhông?-Tuyệt.Ôngấyđãhạtôi.Khiôngấybiếtôngcómặttạiđây
thìôngtarấthàilòng.Khôngcóaiđểchơicả.BátướcGreffiđãchínmươitưtuổi.Đólàmộtônggiàrâutóc
bạc phơ và phong nhã. Trước đây ông đã từng giúp việc trongngànhngoạigiaocủahainướcÁovàÝ,vàlễsinhnhậtcủaônglà
sựkiệnlớntronggiớithượnglưucủathànhphốMilan.Ôngthừasứcđểhưởngthượngthọvàchơibidamộtcáchtrầmtĩnh,điêuluyện so với tuổi tác của ông. Tôi đã gặp ông khi tôi ở Stresatrong lúc không phải hội hè mà chúng tôi vừa đánh bi da vừauốngsâmbanh.Đốivớitôiđólàmộttụclệđặcsắc,ôngtachấptôimườilămđiểmnhưngrồitôivẫnbịhạ.
-Tạisaoanhkhôngchotôibiếtlàcóôngấyởđây?-Tôiquênmất.-Cònnhữngaikhácởđâynữakhông?-Ôngkhôngbiếthọđâu.Chỉvỏnvẹncósáungườitấtcả.-Ôngcóbậngìtronglúcnàykhông?-Không.-Đicâuvớitôinhé?-Vâng,tôicóthểđitrongmộttiếngđồnghồ.-Tốtlắm,nhớmangtheocầnnhé.Anh chủ quán mặc áo choàng vào và chúng tôi cùng ra đi.
Chúng tôi đi xuống bờ hồ và chọn một chiếc thuyền. Tôi bơitrongkhianhchủquánngồiởphíasauláivàthảcầncâuxuốngnước.Đólàmộtloạicầncâuđặcbiệtđểcâucáhươngởhồ.Nócómột bộ phận cuốn dây và một hòn chì nặng trĩu. Chúng tôi bơidọctheobờhồ.Anhchủquáncầmcầncâuởtayvàthỉnhthoảnggiậtmộtcái.Từphíahồtrônglên,thànhphốStresavắngvẻvôcùngvớinhữnghàngcâytrụilá,nhữngđạikháchsạnvànhữngngôibiệtthựcửađóngkínmít.ChúngtôibơiquatớiIsolaBellavàđisátváchđá,chỗnướcsâunhấtvàtrôngthấyváchđáchìmsâu dưới làn nước trong xanh. Sau đó chúng tôi lại bơi đến hònđảoNgưÔng.Mặttrờiđãkhuấtsauđámmây,mặthồtốisầmlại,phẳng lặng và lạnh buốt. Cá hương không cắn câu lần nào dùchúngtôicóthấynhữnglànsóngkhichúngnổilênmặtnước.
Tôi bơi thuyền đến trước hòn đảo Ngư Ông nơi có nhữngchiếcthuyềnđượckéolênbờvànhiềungườiđangválưới.
-Chúngtanênuốnggìchứ?-Vâng,được.Tôichothuyềncậpvàobếnđávàanhchủquánrútdâycâu
lên. Anh cuốn lại bỏ vào khoang thuyền và móc bộ phận cuốndâyvàomạnthuyền.Tôibướclênbờvàcộtthuyềnlại.Chúngtôiđivàomộtquángiảikhátnhỏ,ngồivàomộtcáibàngỗthôvàgọi
hailyVermouth.-Ôngbơicómệtlắmkhông?-Ồ,không.-Lúctrởvềtôisẽchèo.-Tôithíchchèothuyềnhơn.-Cólẽônggiữdâycâusẽmaymắnhơn.-Đượcrồi.-Chiếntranhdiễnbiếnnhưthếnào?-Tồi.-Tôikhôngphảiramặttrậnnữa.Tôicótuổirồi,giốngnhưbá
tướcGreffivậy.-Cólẽôngsẽphảiđimộtngàynàođó.-Nămtớihọgọiđếnlứatuổicủatôinhậpngũ,nhưngtôisẽ
khôngđi.-Rồiôngsẽlàmgì?-Xuấtngoại.Tôikhôngmuốnratrận.Tôiđãcólầnởmặttrận
Abissirồi.Thậtchánngấy.Tạisaoôngđiratrận?-Tôicũngkhôngbiết.Tôilàmộtthằngngốc.-Thêmmộtlyvermouthnữanhé?-Vâng.Anhchủquánchèolượtvề.Chúngtôicâuphíabênkiathành
phố Stresa rồi xuống phía dưới không xa bờ hồ mấy. Tôi giữthẳngdâycâuvàthấybộphậncuốndâyrungvàquaynhẹtrongkhitôinhìnmặtnướctốisầmcủathángmườimộtvàbờhồvắngvẻ. Anh chủ quán bơi những nhát chèo mạnh và mỗi lần conthuyềnlướttớithìdâycâurungđộngnhịpnhàng.Cómộtlầntôitrông thấy cá cắn câu. Dây câu thình lình căng thẳng và bị kéođi. Tôi giật mạnh và thấy dây nằng nặng nhưng rồi dây câutrùnglại.Tôiđãcâutrượt.
-Nócóvẻtokhông?-Kháto.-Cómộtlầntôiđicâumộtmình.Tôicắnchặtcầncâutrong
miệng, giữa hai hàm răng. Có một con rắn cắn câu, thiếu chútnữanócuốncảmồmtôiđi.
-Giữdâycâubằngchânlàtốthơnhết-Tôinói-Nhưthếanhthấyđộngngayvàanhkhỏisợbịmấtrăng.
Tôi nhúng tay xuống nước, nước lạnh vô cùng. Chúng tôi ở
gầntrướckháchsạn.-Đãđếngiờtôiphảivề-Anhchủquánnói-Mườimộtgiờtôi
phảicómặttạiđó.-Đượcrồi.Tôi kéo dây câu và quấn vào một cái gậy có khấc ở hai đầu.
Anh chủ quán dẫn thuyền vào một vách đá trong hầm tàu rồidùngdâyxíchcókhóaneolại.
- Lúc nào ông muốn dùng thuyền, tôi sẽ trao chìa khóa choông-Anhnói.
-Cámơn.Chúng tôi lên khách sạn và vào quán rượu. Tôi chưa muốn
uốngkhitrờicònsớmnhưthếnêntôitrởvềphòngriêngCôbồiphòngvừadọndẹpxongvàCatherinevẫnchưatrởlại.Tôinằmxuốnggiườngvàcốgắngkhôngnghĩngợigìcả.
KhiCatherinetrởvề,tôimớicảmthấyđỡchán.-ChịFergusonởdướinhà-Nàngnói-Chịấyđếnăntrưavới
chúngmình.Embiếtanhsẽkhôngthích.-Khôngphảinhưthếđâu.-Cóchuyệngìhảanhyêu?-Cóchuyệngìđâu?- Em biết mà. Anh thì rỗi rảnh và anh chỉ có mỗi mình em,
nhưngemlạibỏanhmàđimấtchứgì.-Đúngthế.- Em xin lỗi nhé anh yêu. Em biết đó là một cảm giác kinh
hoàngkhimìnhcảmthấytrốngrỗngvôvị.-Đờianhluônluônđầyđủ-Tôinói-Vàbâygiờnếukhôngcó
embêncạnhthìanhkhôngcònthấygìtrênthếgiannàynữa.-Nhưngemsẽluônluônởcạnhanhkiamà,emchỉxaanhcó
haitiếngđồnghồthôi.Anhkhônglàmgìtronglúcvắngmặtemsao?
-Anhđicâuvớiôngchủquán.-Việcđókhônglàmchoanhvuisao?-Không.-Đừngnghĩđếnemkhiemvắngmặt.-Đólàđiềuanhlàmởmặttrận,nhưnghồiđóanhcòncóviệc
khácđểlàm.-Othellothấtnghiệp-Nàngtrêutôi.
-Othellolàmộtchàngdađen,hơnnữa,anhkhôngghenđâu.Anh chỉ yêu em quá thôi khiến cho tất cả những gì còn lại đềuthôikhôngtồntại.
- Anh có muốn là một thanh niên tốt và tử tế đối với chịFergusonkhông?
-AnhluônluôntốtvàtửtếđốivớichịFergusontrừlúcchịấynguyềnrủaanh.
-Nêntửtếvớichịấy.Hãynghĩrằngchúngmìnhcótấtcảmàchịấythìchẳngcógì.
- Anh không nghĩ rằng chị ấy mong muốn những gì màchúngtađangcó.
-Mộtthanhniênthôngminhnhưanh,anhyêu,emnghĩrằnganhcóvẻkhôngbiếtgìhết.
-Anhsẽtửtếvớichịấy.-Emtinchắcthế.Anhđángyêulắm.-Chịấysẽkhôngởlạisaubữaănchứ?-Không,emsẽđểchịấyravề.-Rồisauđóchúngmìnhtrởlạiđây?-Dĩnhiên.Đốanhnghĩraemmuốnlàmgìnào?Chúng tôi cùng đi xuống ăn trưa với Ferguson. Nàng thán
phục khách sạn và phòng ăn tráng lệ. Chúng tôi dùng một bữatrưathậtngonvớimộtchaiCapritrắng.BátướcGreffibướcvàophòngănvàchàochúngtôi.Côcháugáidẫnôngtrônghaohaogiống bà nội tôi. Tôi kể chuyện ông cho Catherine và Fergusonnghe, và Ferguson có vẻ rất phục. Khách sạn đồ sộ và lộng lẫy,vắngkháchnhưngthứcănthậtngonvàrượuthậttuyệt.vàsaucùnglànhờcórượuchúngtôicảmthấyvuivẻ.Catherinekhôngcầnthế.Nàngrấthạnhphúc.Fergusonđãgầnvuilại.Cntôi,tôirấtphấnchấn.Saubữaăn,Fergusontrởvềkháchsạncủanàng.Nàngbảorằngnàngcầnphảinằmnghỉmộttísaubữaăn.
Đếnchiềuthìcóngườiđếngõcửaphòngchúngtôi.-Aiđấy?-BátướcGreffihỏixemôngcóthểđếnchơibidavớiôngấy
đượckhông?Tôinhìnchiếcđồnghồtôiđãcởiravàđểdướigối.-Anhphảiđiàanhyêu?-Catherinethìthầm.-Anhnghĩanhcũngnênđimộttí.
Đồnghồchỉbốngiờmườilăm.Tôinóivọngracửa.-Anhnóigiùmvớibátướclàtôisẽđếnphòngbidalúcnăm
giờ.ĐếnnămgiờkémmườilămtôihônCatherinevàđithayquần
áoởphòngtắm.Khiđứngthắtcàvạttrướcgương,tôithấybuồncườivớibộthườngphục.Tôiphảimuathêmvàichiếcsơmivàmấyđôivớkhácnữa.
- Anh có đi lâu lắm không? - Catherine hỏi. Nàng thật đángyêukhinằmtrêngiường-Anhđưahộemcáibànchảitóc.
Tôi ngắm nàng chải tóc, đầu hơi nghiêng để cho cả suối tócchảy về một bên. Bên ngoài trời đã tối. Ánh sáng ở đầu giườngchiếungờitrênmáitóc,trêncổvàđôivaicủanàng.Tôitiếnlạigầnvàômhônnàng,vàtôinắmlấybàntayđangcầmchảitócvànàng nằm ngả đầu trên gối. Tôi hôn lên cổ, lên vai nàng. Tôingâyngấttronghươngtìnhbêncạnhnàng.
-Anhkhôngcònthíchđiđâunữa.-Emkhôngmuốnanhđitínàocả.-Thôithìanhkhôngđivậy.-Có,điđi,chỉmộtlátthôi,rồianhtrởvềngaynhé.-Chúngtasẽăntạiđây.-Anhđiđivàvềgấpanhnhé.Tôi gặp bá tước Greffi ở phòng bi da. Ông đang tập, người
mảnh mai dưới ánh sáng tràn ngập trên thảm. Trên một bànkhuấttrongbóngtốimộtchútcómộtcáixôbằngbạcđựngnướcđá.Cổvànútcủachaisâmbanhnhôlêntrênđá.Khitôilạigầnbànbida,bátướcGreffithẳngngườilênvàtiếnlạiphíatôi.Ôngbắttaytôivànói:
-Thậtlàhânhạnhchotôiđượcgặpanhtạiđây.Anhđếnchơivớitôithậtquýhóaquá.
-Chínhôngthậtđángmếnkhimờitôiđến.-Anhhoàntoànbìnhphụcrồiphảikhông?Tôinghengườita
bảo rằng anh đã bị thương ở Isonzo. Tôi mong rằng anh đã hồiphục.
-Tôirấtkhỏe,cònông?- Ỗ tôi ấy à? Tôi luôn luôn khỏe mạnh. Nhưng tuổi tôi đã về
chiềurồi.Tôiđãbắtđầunhậnthấynhữngdấuhiệucủatuổigià.-Tôikhôngtinthế.
-Thậtmà.Anhcầnmộtvídụkhông?Đốivớitôigiờđâynóitiếng Ý dễ dàng hơn. Tôi phản ứng lại nhưng khi mệt mỏi tôithấynóitiếngÝdễdànghơn.Điềuđóchứngtỏlàtôiđãgià.
-ChúngtacóthểnóitiếngÝ.Chínhtôicũngthấyhơimệtmộttí.
-Ồ,anhthìphảikhác.Khimệt,anhphảithấynóitiếngAnhdễdànghơnchứ?
-TiếngMỹcơ.- Phải, xin mời, chúng ta nói tiếng Mỹ vậy. Đó là một ngôn
ngữthúvị.-TôigầnnhưkhôngđượcgặpmộtngườiMỹnàocả.- Chắc anh thấy thiếu lắm. Người ta luôn thấy nhớ những
ngườiđồnghươngcủamình,nhấtlàphụnữđồnghương.Tôicókinhnghiệmđiềuđómà.Chúngtachơihaylàanhđãmệtrồi?
-Tôicómệtđâu.Tôinóiđùavậymà.Ôngchấptrướctôibaonhiêuđỉểmđây?
-Anhđãchơinhiềurồichứ?-Chưaạ.-Anhđánhkhálắmmà.Mườiphầntrênmộttrămnhé?-Ôngđùatôiđấyà?-Mườilămnhé?-Tốtlắm,nhưngôngsẽhạtôingaythôimà.-Chúngtađánhăncánhé.Hồiđóanhluônthíchchơiăncá
mà.-Tôithiếttưởngcónhưthếmớithúvị.-Rấttốt.Tôichấpanhmườitámđiểmđấyvàchúngtacámột
quanănmộtđiểm.Ông có lối chơi thật tuyệt và với số chấp tôi đã có tới năm
mươi, tôi chỉ còn dư bốn điểm thôi. Bá tước Greffi bấm nútchuôngtrêntườnggọichủquán.
-Làmơnmởchairượu-rồiôngquaysangtôi-Chúngtanênuốngrượuđểchohănglên.
Vangrấtcay,nặngvàngon.-ChúngtadùngtiếngÝnhé?Cógìlàmphiềnônglắmkhông?
Đólànhượcđiểmcủatôilúcnàyđấy.Chúngtôitiếptụcchơibidavàvừanhấmnháprượu.Chúng
tôinóitiếngÝnhưngvìtròchơiquáhấpdẫnchonênchúngtôi
nóirấtít.BátướcGreffiđãđượcmộttrămđiểm,còntôi,mặcdùđã được chấp trước mới chỉ được 94 thôi. Ông mỉm cười và vỗnhẹlênvaitôi:
-Bâygiờuốngthêmmộtchainữavàanhkểchotôinghetìnhhìnhchiếnsự.
Ôngđợitôingồivàochỗrồimớingồixuống.-Nóimọichuyệnđềuđượcnhưngtrừchuyệnđó.-Anhkhôngmuốnnóiđếnchuyệnấyà?Thôiđược,tuỳanh.
Anhđọcgìrồi?-Khôngđọcgìcả.Tôierằngíttruyệnhay.-Ồnhưngmàanhphảiđọcđi.-Ngườitaviếtgìtrongthờichiếnnhỉ?- Có quyển Le Feu của tác giả người Pháp tên là Barbusse và
quyển“Mr.Britslingseesthroughit”.-Không,hắnkhôngthấygìcả.-Gìchứ?-Hắnkhôngthấygìcả.Ởbệnhviệncónhữngcuốnđó.-Thếthìanhđãđọcquyểnấyrồichứ?-Vâng,nhưngkhôngcógìhayhocả.-TôinhậnthấyôngBritlinglàmộtsựnghiêncứukỹtâmhồn
trunggiớingườiAnh.-Tôikhôngbiếttígìvềtâmhồncả.-Tộinghiệpcậubéthìthôi.Nhưngkhôngaiamtườngvềtinh
thầncả.Anhcótinđạokhông?-Banđêm.BátướcGreffimỉmcườivàôngxoaycáilygiữamấyngóntay.-Tôitưởngrằngtôitrởnênngoanđạohơnlúctôiluốngtuổi,
nhưngkhông,tôikhôngthayđổigìcả.Thậtđángtiếc.-Ôngcóthathiếtđượcsốngsaukhichếtkhông?-Tôihỏivà
kịpnhậnthấymìnhđãdạidộtkhiđềcậpđếncáichếttronglúcnày.Nhưngtiếngđókhônglàmôngkinhhãi.
-Điềuđócòntùythuộctheocuộcsống.Cuộcsốnghiệntạilúcnày rất tốt đẹp. Nên tôi tha thiết muốn trường sinh (ông mỉmcười)vàtôiđãgầnđạtđếnđó.
Chúng tôi ngồi trong những chiếc ghế đệm bọc da và uốngsâmbanhđặttrongxôđávàlyđểtrênbàngiữachúngtôi.
-Nếubaogiờanhsốngđếnbằngtuổitôi,anhsẽthấycónhiều
chuyệnlạlắm.-Trôngôngkhôngcóvẻgìlàgiàcả.-Chỉgiàvềthểxácthôi.Đôikhitôisợtôisẽbẻgãyngóntay
nhưngườitabẻmộtcụcphấn.Nhưngtríóctôithìkhônggiàhơnmàcũngkhôngkhônngoanhơn.
-Ồ,tôiđoánchắcônglàmộtnhàhiềntriết.- Không, quan niệm rằng những người già cả là hiền triết là
mộtđiềulầmlẫnlớn.Khôngphảicàngluốngtuổihọcànghiềntriết,màlàthậntrọng.
-Cólẽởtrongđóchứađựngsựhiềntriết.-Đólàsựhiềntriếtkhôngcógìhấpdẫncả.Anhquýnhữnggì
nhấttrênđờinày?-Ngườimàtôihằngyêumến.- Đối với tôi cũng thế. Đó không phải là hiền triết. Anh quý
trọngcuộcđờilắmà?-Vâng.-Tôicũngthế.Bởivìđólàtấtcảnhữnggìmàtôicóđượcvàđể
cóthểtổchứcnhữngcuộcsinhnhậtcủatôi-Ôngcườitolên-Cólẽanhlàngườikhônngoanhơntôivìanhkhôngbaogiờtổchứcnhữnglễsinhnhậtnhưtôi.
Mỗingườichúngtôiuốngmộtchútrượu.-Ôngnghĩthậtvềchiếntranhnhưthếnào?-Tôihỏi.-Tôinghĩthậtlànguxuẩn.-Aisẽdànhđượcthắnglợi?-NướcÝ.-Tạisao?-VìÝlàmộtquốcgiatrẻnhất.-Cóphảicácnướctrẻbaogiờcũngthắngtrậnchăng?-Cácnướcđócókhảnăngthắngtrậntrongmộtthờihạnnào
đó.-Rồisauđósẽrasao?-Họtrởthànhnhữngquốcgiagiàcỗi.-Vậymàôngnóiôngkhôngphảilàmộtnhàhiềntriết.-Cậubéthânmến,đókhôngphảilàhiềntriếtmàlàmộtđiều
thôngtục.-Đốivớitôi,tôichođiềuđórấtcóvẻhiềntriết.-Khônghẳnthế,tôicóthểkểchoanhnghemộtvàivídụtrái
ngượchẳnlại.Nhưngmànókhôngđếnnỗitệlắm.Chúngtađãuốngcạnphầnsâmbanhcònlạichưa?
-Gầnhếtrồi.- Chúng ta uống thêm một chai nữa chứ? Tôi cần phải thay
đổiyphục.-Giờthìcólẽtanênngưnglàvừa.-Anhkhôngmuốnuốngthêmnữaà?-Không.Cámơn.Ôngđứnglên.-Chúcanhgặpnhiềumaymắn,nhiềuhạnhphúcvàsứckhỏe
thậtdồidào.-Cámơnông,còntôi,tôicầuchúcôngsốnglâumuôntuổi.-Cámơn. Điềuđó tôiđãcó rồi.Còn anh,nếuanh cótrở nên
ngoanđạothìhãycầunguyệnchotôilúctôichết.Tôiđãyêucầuđiềuđóvớicácbạntôi.Tôihyvọngmìnhsẽtrởnênngoanđạonhưngđiềuđókhôngbaogiờxảyra.
Tôi tưởng sẽ tìm thấy ở ông một nụ cười héo hắt, nhưngkhôngchắcchắnvìônggiàquánêngươngmặtnhănnheovìthếmộtnụcườithườngbiếnđổicácnếpnhănvànétmặtkhônglộra.
- Có lẽ tôi sẽ trở nên rất ngoan đạo, trong bất cứ trường hợpnàotôicũngsẽcầunguyệnchoông.
-Tôiluônluônmongrằngtôisẽtrởnênngoanđạo.Tấtcảgiaquyếntôiđềuchếtrấtngoanđạo.Nhưngvìmộtlýdonàođótôilạikhôngnhưthếđược.
-Điềuđóquásớmchăng?-Cólẽquámuộn.Cóthểtôiđãvượtquacáituổicủalòngmộ
đạorồi.-Lòngmộđạocủatôichỉđếntronglúcbanđêm.- Vậy thì anh đang yêu rồi. Đừng quên rằng đó cũng là một
cảmgiáctínngưỡngđấy.-Ôngtintưởngnhưvậyà?-Dĩnhiên-Ôngđivềphíachiếcbànvànóitiếp-Anhđếnchơi
vớitôithậtlàquýhóaquá.-Tôirấtvuimừngđượcđếnđây.-Chúngtacùngđithôi
ĐChương36
êmhômấycóbãovàtôithứcdậykhinghetiếngmưađập vào cửa kính. Mưa từ cửa sổ hé mở tạt vào. Cóngườigõcửa.Tôibướcramởcửanhènhẹđểkhỏiđánhthức Catherine. Đó là anh chủ quán. Anh ta mặc áo
choàngvàcầmchiếcmũtrêntay.- Thưa trung úy, tôi có chuyện muốn nói với trung úy một
chútđượckhông?-Chuyệngìthế?-Chuyệnnàyquantrọnglắm.Tôinhìnquanhphòng.Gianphòngtốiom.Tôithấymộtvũng
nướctrênsànnhà,trướccửasổ.- Mời anh vào - Tôi nắm tay kéo anh ta vào phòng tắm. Tôi
khóacửalạivàbậtđènlên.Tôingồitrênthànhbồntắm.-Cóchuyệngìthế,Emilio?Anhgặpnguyhiểmà?-Khôngphảitôimàchínhlàtrungúy.-Tôià?-Họsẽđếnbắttrungúysángnay.-Thậtsao?-Tôiđếnbáochotrungúy.Tôiđirangoàiphốvànghehọnói
chuyệntrognquáncàphê.Anh ta đứng đó với chiếc áo choàng ướt đẫm. Anh ta cầm
chiếcmũướttrongtayvàyênlặngkhôngnóigìcả.-Tạisaohọlạibắttôi?-Vìlýdogìđấycóliênquanđếnchiếntranh.-Anhcóbiếtvìsaokhông?- Không, nhưng tôi tin rằng họ biết ông ở đây mặc thường
phụcmàtrướckiaônghaymặcquânphục.Saucuộcrútluinày,họsẽbắttấtcảmọingười.
Tôisuynghĩmộtlúcrồinói:-Đếnmấygiờhọsẽđếnbắttôi?-Buổisáng,tôikhôngbiếtmấygiờ.-Anhkhuyêntôiphảilàmgìbâygiờ?Anhđểchiếcmũlênbồnrửamặt.Chiếcmũướtnhũnvànhỏ
nướctrênsànnhà.
-Nếuônghợpphápthìbắtbớcũngchẳngsao.Nhưngnếubịbắtvànhấtlàbịbắtvàolúcnàythìchẳnghayhochútnào.
-Tôikhôngmuốnđểbịbắt.-ThếthìhãyquaThụySĩ.-Bằngcáchnào?-Dùngthuyềncủatôi.-Nhưngtrờiđangbão...-Bãođãqua,hồđộngnhưngvẫncóthểđiđược.-Baogiờphảiđi?-Ngaybâygiờ.Cóthểsángmaihọsẽđếnbắtôngsớm.-Thếcònhànhlýcủachúngtôi?-Sửasoạnnhanhlên.Bảobàmặcquầnáovào.Tôilohànhlý
cho.-Tôisẽtìmanhởđâu?- Tôi sẽ đợi ở đây. Tôi không muốn ai trông thấy tôi ở hành
langcả.Tôiđẩycửararồikhéplại,tôiđiquaphòngngủ.Catherineđã
thứcgiấc.-Gìthếanhyêu?-Đừngngạc nhiênCat ạ-Tôi đáp- Emnghĩsao nếuta phải
mặcquầnáovàđiThụySĩngaylậptức?-Anhnghĩsao?-Anhấyà?Anhthíchđingủtrởlạihơn.-Cóchuyệngìvậy?-Anhchủquánđếnbáosángmaihọsẽđếnđâybắtanh.-Anhchủquáncóđiênkhông?-Không.-Thếthìemxinanh,anhyêu,hãymặcquầnáonhanhlênđể
chúng ta có thể đi ngay. - Catherine ngồi ở cạnh giường, trôngnàng hãy còn ngái ngủ - Thế anh chủ quán vẫn còn ở trongbuồngtắmà.
-Còn.-Thếthìemkhôngtắm.Anhhãyquaymặtđichỗkhácmột
lát.Emsẽsẵnsàngngay.Tôitrôngthấyphầnlưngtrắngnõncủanànglúcnàngcởibỏ
áo ngủ nhưng rồi tôi nhìn đi chỗ khác như nàng muốn. Ngườinàngbắtđầusồsềvànàngkhôngmuốntôithấynàngnhưvậy.
Tôimặcquầnáotrongtiếngmưađậpvàocửasổ.Tôichẳngcógìnhiềuđểchovàovalycả.
-Trongvalyanhhãycònnhiềuchỗtrống,emcómuốnchogìvàođókhông?
-Emđãxếpsoạnxongrồi.Nàyanh,emhỏihơingớngẩnmộttínhé,tạisaoanhchủquánlạiphảiởtrongphòngtắmvậy?
-Suỵt,anhtachờđểmanghànhlýcủamìnhxuống.-Anhtathậtlàtửtế.-Anhtalàmộtngườibạncũcủaanh-Tôinói-Anhphảigởi
thuốcláchoanhtamộtngàygầnđâymớiđược.Qua khung cửa sổ mở rộng, tôi nhìn vào bóng đêm dày đặc.
Tôikhôngthấyhồđâucả,chỉthấybóngđêmvàmưa.Nhưnggióthìđãthấydịuđi.
-Emxongrồianhyêu-Catherinenói.-Tốtlắm-Tôiliềnđivềphíacửaphòngtắm.-Hànhlýcủachúngtôiđâynày,Emilio.Anhchủquánxáchhaichiếcvaly.-Anhtốtquá,đãgiúpđỡchúngtôi-Catherinenói.-Thưabà,chảcógìcả-Anhtađáp-Tôirấtvuilòngđượcgiúp
đỡ ông bà tuỳ mức độ mà tôi không bị phiền phức - Quay sangtôi,anhnói-Này,tôisẽđưanhữngthứnàytheongảcầuthangphụ rồi mang xuống thuyền luôn. Anh chỉ có việc đi ra ngoàinhưđidạomátvậy.
-Thậtlàmộtđêmđẹpđểđidạo-Catherinenói.Chúngtôitheohànhlangxuốngcầuthangcótrảithảmdày.
Đếnchâncầuthanggầncửa,ngườithườngtrựcngồisaubànviếtngạcnhiênnhìnchúngtôi:
-Ôngđirangoàià?-Hắnhỏi.-Vâng,chúngtôimuốnxemdôngbãotrênhồ.-Thếôngkhôngcóáomưaà?-Không-Tôiđáp-Nhưngchiếcáochoàngnàykhôngthấm
nước.Hắnnhìnchiếcáotỏvẻnghingờ.-Đểtôiđikiếmchoôngchiếcáomưa.Nóixonghắnđiravàtrởlạivớimộtchiếcáomưalớn.-Thưaông,áohơilớnmộttí-Hắnnói.Tôichohắnmườiđồnglia.
-Ồôngtốtbụngquá,cámơnônglắm.Hắn mở cửa và chúng tôi đi ra, dưới trời mưa. Hắn nhìn
Catherinemỉmcườivànàngcũngcườiđáplại.-Ôngbàđừngởngoàimưalâu,khôngkhéolạiướthết.-Hắn
chỉlàngườithườngtrựcphụnênnóitiếngAnhkhôngthạo.-Chúngtôisẽtrởlại-Tôiđáp.Hai chúng tôi che cây dù to tướng đi qua những con đường
mònquanhữngkhuvườntốitămẩmướtrồiđếnđườngcáinốitiếp con đường có chắn lưới mặt cáo dọc theo hồ. Gió đang thổvàobờ.Đólàthángmườilạnhvàẩmướt.Tôibiếtlúcnàytuyếtđangrơiởmiềnnúi.Chúngtôiđitheonhữngconthuyềnxíchởdướibếnrồiđếnchỗchiếcthuyềncủaanhchủquán.Anhtừsaurặngcâybướcra.
-Hànhlýđãđểtrongkhoangthuyềnrồi-Anhnói.-Tôimuốntrảanhtiềnchiếcthuyềnnày-Tôinói.-Ôngcóbaonhiêutiền?-Khôngnhiềulắm.-Thếônggởitiềnsauchotôicũngđược.Nhưvậytốthơn.-Baonhiêu?-Baonhiêucũngđược.-Anhchobiếtlàbaonhiêuđi.-Nếuôngthoátkhỏixinônggởichotôinămtrămquan.Sốđó
cólàbaonhiêunếuôngthóatnạn.-Cũngđược.Anhtatraochotôimộtgóivàbảo:- Đây là bánh sandwich, ở quán chỉ có vậy. Ông bà có tất cả
trongnày.Đâylàmộtchairượumạnhvàmộtchairượuvang.Tôichocácthứvàobao.-Tốithiểuhãyđểchotôitrảtiềncácthứcnày.-Xinôngnămchụclia.Tôitraotiềnchoanhta.- Rượu mạnh này ngon lắm. Ông có thể cho bà dùng được,
nhưthếlúcđithuyềnbàsẽthấykhỏehơn.Anhtagiữlấychiếcthuyền,nónhồilênnhồixuốngdọctheo
bứctường.TôiđỡCatherinexuốngthuyền,nàngngồiphíasau,cuộnngườitrongchiếcáochoàng.
-Ôngbiếtđườngkhông?
-Có,đingượclênhồ.-Ôngbiếtđếnđâukhông?-ĐếnLuino.- Qua khỏi Luino, Cannero, Cannobio, Tranzano. Khi tới
BrissagolàôngđãđặtchânlênThụySĩrồiđấy.RồiôngcònphảiđiquarặngnúiTamara.
-Mấygiờrồi?-Catherinehỏi.-Chỉmớimườigiờ-Tôibảo.-Nếuôngchèokhôngnghỉthìôngsẽđếnnơivàolúcbảygiờ
sáng.-Xathếcơà?-Độbamươilămcâysố.-Làmthếnàođểđibâygiờ.Mưanhưthếnàychúngtôicầncó
địabàn.-Khôngcần.ÔngcứchèochođếnIsolaBella.Rồiquađếnphía
bênkiacủaIsolaMadrethìcứnươngtheochiềugió.Giósẽđưaông đến Pallanza. Ở đó ông sẽ thấy ánh đèn rồi cứ việc bơi dọctheobờ.
-Cóthểgiósẽđổichiều.-Khôngđâu,giónàysẽkéodàibangày.NótừMattaronethổi
thẳngxuống.Ôngcómộtcáixôvàdâydùngđểtátnước.-Bâygiờđểchotôitrảchoanhchútđỉnhtiềncáithuyềnnày
nhé.- Thôi, tôi thích mạo hiểm. Nếu thoát, ông trả cho tôi bao
nhiêucũngđược.-Thếcũngđược.-Chẳngcólýnàoôngbịđắmthuyềnđâu.-Thếthìtốtlắm.-Luônluônchèovớigióởđàngsau.-Đượcrồi.Tôibướcxuốngthuyền.-Ôngcóđểlạitiềntrảchokháchsạnkhông?-Có,tôiđểtrongphòngbìởphòngấy.-Thếthìđượcrồi,thôichúctrungúymaymắn.-Chúcanhmaymắn.Chúngtôicámơnanhnhiềulắm.-Nếuôngbịđắm,chắcôngchẳngcámơntôiđâu.Catherinehỏitôi:
-Anhtanóigìthế?-Anhtachúcmìnhgặpmaymắn.-Cámơnanhnhiều,chúcanhmaymắn.-Sẵnsàngchưa?-Rồi.Anh ta khom người xuống và đẩy chúng tôi ra khơi. Tôi
nhúnghaimáichèoxuốngnướcvàđưataylênvẫy.Anhtavẫyđáp lại. Tôi thấy ánh đèn của khách sạn chiếu sáng. Tôi bơithuyềnraxathẳngtắpchođếnkhikhôngcònthấyánhđènnữa.Sónglớnnhưngchúngtôicógióđàngsau.
TChương37
ôi bơi thuyền trong đêm tối, gió thổi tạt vào mặt. Mưađãngừng,chỉthỉnhthoảngcónhữnghạtnhỏrơixuốngthôi.Vàthỉnhthoảngmớiđổàoxuốngmộtluồng.Trờitốiđen,gióthổimạnh.TôinhìnraCatherinengồiởsau
lái nhưng không thể nhìn thấy chỗ nước mà mái chèo nhúngxuống.Máichèorấtdàimàkhôngcómảnhdađểgiữchonókhỏitrượtrangoài.Tôikéoluicâydầm,đoạnnânglênrồiấncâydầmxuốngvềphíatrước,rồilạikéolui,vàcứthếmàcốbơi.Tôibiếttaytôiđãsưnglênvàtôicốtrìhoãngiâyphútấylâuchừngnàohaychừngấy.Chiếcthuyềnnhẹnhàngtrôixuôitheodòngnướcđen ngòm. Tôi không trông thấy gì cả và mong rằng chúng tôiđếnsớmđượcvùngbênkiacủaPallanza.
Chúng tôi chưa bao giờ thấy Pallanza. Gió thổi ngang hồ,chúng tôi đi qua Pallanza, vùng này ẩn khuất trong màn đêmnên không thấy ánh đèn nào cả. Nhưng rồi sau đó chúng tôicũngnhìnthấyvàingọnđènxaxaphíatrênhồvàsátbờhồ.ChỗđólàIntra.Nhưngrấtlâusauđóchúngtôilạikhôngtrôngthấymộtánhđènnào,bờbếnnàoởđâucả.Chúngtôibịsóngcảnvàkiên nhẫn tiến trong bóng đêm. Thỉnh thoảng một con sóngnângthuyềnlênlàmchiếcdầmhụtrakhỏimặtnước.Hồbịđộngnhưngđiềuđókhôngcảnđượctôichèo.Bấtthìnhlìnhchúngtôithấy mình ở sát bờ, bên cạnh một khối đá dựng đứng. Sóng vỗvào đá, bắn nước tung lên rồi rơi xuống. Một tay tôi bơi mạnh,cònchiếcdầmbêntráithìcảnnướcvềphíasau.Chúngtôilạibơira giữa hồ, Hốc đá xa dần tầm mắt và chúng tôi tiếp tục bơingượclênphíatrênhồ.
TôibảoCatherine:-Chúngtađangởgiữahồ.-ThếmìnhkhôngthấyPallanzaà?-Mìnhbịlạcmấtrồi.-Anhyêu,anhthấytrongngườithếnào?-Anhvẫnkhoẻ.-Đểemchèochomộtlát.-Không,anhvẫnkhỏemà.
-TộinghiệpchochịFerguson,sángnaychịấysẽđếnkháchsạnvàmớihaychúngmìnhđirồi.
- Anh bận tâm hơn đến việc tới được Thụy Sĩ trước lúc mặttrờimọcvàđểbọnlínhđoancóthểtrôngthấychúngta.
-Cònxalắmkhông?-Cònkhoảngbamươicâysốnữa.Tôibơisuốtđêm.Cuốicùngtaytôirãrờikhiếntôikhólòng
cóthểgiữvữngtaychèo.Nhiềulầnchúngtôigầnvavàobờ.Tôigiữchothuyềnđinươngsátvàobờvìsợbịlạchướngvàmấtthìgiờ. Đôi khi chúng tôi ở sát bờ đến nỗi có thể nhận ra hàng câycùng con đường lớn chạy dài theo bờ hồ với phía sau là nhữngrặngnúi.Mưađãtạnh,gióđãthổitanmâyvàmặttrănghiệnra.Nhìn lại phía sau tôi có thể trông thấy Castagnola hiện ra nhưmộtđiểmdàitốisẫm,mặthồvớinhữnglượnsóngtrắngxóavàhơn là vầng trăng lơ lửng trên rặng núi cao đầy tuyết phủ. Rồimâylạichekhuấttrăngkhiếnchokhôngcònnhìnthấynúi,hồđâu nữa. Nhưng dù sao cũng sáng hơn lúc nãy và chúng tôi cóthểnhậnrađâulàbờ.Tôinhậnrabờrõràngvàchothuyềnđiraxa một chút phòng khi có lính đoan ở dọc theo đường Pallanzachúngcũngkhôngthấychúngtôiđược.Khivầngtrănglạihiệnra,chúngtôicóthểtrôngthấynhữngtòabiệtthựtrắngtrênbờhồnằmbênsườnnúicùngvớiconđườngtrắngxóaẩnhiệngiữahàngcây.Tôivẫntiếptụcchèo.
Mặthồrộngra,bênkiahồ,dướichânngọnnúi,đâyđócómộtvàiánhđèn,cólẽđólàLuino.Tôithấycómộtlỗhổnggiốnghìnhtam giác giữa hai ngọn núi bên kia bờ hồ. Vì thế tôi nghĩ đó làthànhphốLuino.Nếuquảvậythìchúngtôiđãđiđúnghướng.Tôi kéo mái chèo về và ngả lưng xuống chỗ ngồi. Tôi mệt vôcùng,haicánhtay,vaivàlưngtôimỏinhưdần,cònhaibàntaythìsưnglên.
-Emcóthểmởdùđược-Catherinenói-Cógiónàythìcóthểgiươngdùlênthaycánhbuồmvậy.
-Emgiữláiđượckhông?-Cólẽđược.-Emcầmlấychiếcdầmnày,giữdầmdướicánhtayvàépsát
vàomạnthuyềnđểlàmlái.Cònanhthìcầmdù.Tôibướcrasauchỗláivàchỉchonàngcáchcầmlái.Tôicầm
lấy chiếc dù to tướng của người thường trực đã đưa cho tôi rồigiương dù lên. Dù bung ra. Tôi nắm hai bên vành chiếc dù rồingồicưỡiđèlêncán,taydùmócvàoghế.Chiếcthuyềnlướttới.Tôi cố giữ thật chặt hai bên vành dù. Gió đẩy mạnh và chiếcthuyềntrôirấtnhanh.
-Thuyềnlướtkỳdiệu-Catherinenói.Tôi không thấy gì ngoài gọng dù. Dù căng thẳng và bị giật
mạnh.Tôithấyhìnhnhưchúngtôicũngbịkéođi.Tôiđạpchânvàđèngườixuốngsátcándù.Bấtthìnhlìnhcâydùbịlộnlạivàmột kèo dù đập vào trán tôi. Tôi cố sức chụp lấy chóp dù đangoằnxuốngvìgió.Câydùmớiđâylàmộtcánhbuồmbọcđầygió,bây giờ đã rách bươm. Tôi tháo móc dù ra, để dù xuống mũithuyền và bước ra sau cầm lái chèo thay cho Catherine. Nàngcườinhưnắcnẻ.Cầmlấytaytôinàngvẫncòncười.
-Gìthế?-Tôivừahỏivừađỡlấycâydầm.-Khianhcầmcâydùnhưthế,trôngbuồncườiquáđimất.-Vậyhả?-Này,anhđừnggiậnnhé.Trôngbuồncườiquáđi.Anhtrông
giốngnhưngườicóbềngangđộsáuthướcvàbấuchặtvàovànhdùtrôngcóvẻtrìumếnlắm-Catherineđùavớitôinhưthế\/
-Đểanhchèo.-Nghỉmộtlátvàuốngtígìđiđã,anhyêuạ.Thậtlàmộtđêm
tuyệtdiệuvàchúngtađãđiđúng.-Anhphảigiữchochiếcthuyềnkhôngbịnhồisóng.-Vậyđểemrótrượuchoanhnhé,anhnênnghỉmộttíđianh
yêu.Haimáidầmtôigiơlêntạothànhbuồm.Catherinemởvaly,
nàng trao cho tôi chai rượu mạnh. Tôi dùng con dao bỏ túi mởchai rượu và tu một hơi dài. Thật là dịu và nóng. Tôi cảm thấyấm áp và vui hẳn lên. “Rượu ngon thật”, tôi nói với Catherine.Trănglạibịchekhuấtnhưngtôivẫncóthểnhìnrabờhồ.
-Emcóthấykháấmlêntrongngườikhônghả?-Emkhỏelắmnhưngchỉhơibịcóngmộttíthôi.-Tátnướctrongnàyrathìemcóthểđặtchânxuống.Tôilạibơitiếpvàlắngnghetiếngmáichèokhuanước,tiếng
lontátnướcdướichỗngồiphíasaulái.-Emđưachoanhcáixôtátnước.Anhmuốnuốngnước.
-Thôibẩnlắm.-Khôngsao,anhsẽrửasạchđi.TôingheCatherinerửaxôtátnướcrồinàngtraochotôimột
xôđầynước.Uốngrượumạnhxongtôikhátnướcvôcùng.Nướclạnhbuốtlàmtôiêcảrăng.Tôinhìnvàobờ.Chúngtôiđangtiếndầnđếnvùngđấtđãthấykhinãy.Trênvịnhtrướcmặtđãthấythấpthoángánhđèn.
-Cámơnem-Tôitrảlạichiếcxôchonàng.-Sẵnsàngphụcvụanh,nếuanhmuốnthêmnữacũngđược.-Emmuốnăngìkhông?-Không,látnữaemmớiđói.Phảiđểdànhlươngthựcđếnlúc
ấychứ.-Thếcũngđược.Cái điểm sáng khi nãy là một vùng đất dài và cao. Tôi bơi
thuyền ra xa bờ để vượt qua dải đất đó. Bây giờ mặt hồ hẹp lại.Trăng lại hiện ra. Nếu có bọn lính tuần thì chắc hẳn chúng sẽnhìn thấy rõ mồn một chiếc thuyền của chúng tôi trên mặtnước.
-EmthấytrongngườithếnàohảCat?-Emthấykhỏelắm.Mìnhđangởđâuhảanh?-Cólẽchúngtachỉcònđộtámdặmnữathôi.-Thếcũngcònphảichèolâu.Tộinghiệpanhyêu.Liệuanhcó
kiệtsứckhông?-Khôngsaođâu.Anhvẫnkhoẻ,chỉcóhaibàntaylàhơiđautí
thôi.Chúng tôi tiếp tục chèo ở bên ngoài chỗ hai ngọn núi giao
nhau.Đấtphẳngphiuđếntậnbờbiểnthấp.TôinghĩđócóthểlàvùngCannobio.Tôichúýdừnglạigiữahồvìđâylàlúccóthểdễgặp lính biên phòng nhất. Ở trước mặt, phía bờ bên kia là mộtrặng núi cao đỉnh tròn. Tôi mệt quá, tuy chẳng còn bơi bao xanữa, nhưng khi đã kiệt sức rồi thì lại thấy quá xa. Tôi biết nếumuốnđếnthuỷphậncủaThụySĩthìphảiđiquarặngnúinàyvàphảiđiítnhấtnămdặmnữangượclênhồ.Lúcnàythìtrăngđãlặn,mâyphủkínbầutrờivàbóngđêmdàyđặc.Tôiởcáchbờrấtxa,vừabơivừanghỉvàgiữđôimáichèokhiếngióđậpmạnhvàophíadưới.
-Đưaemchèochomộtlát-Catherinenói.
-Anhnghĩđókhôngphảilàviệccủaem.- Anh lập luận sai rồi. Như thế tốt chứ có sao đâu. Em sẽ
khôngbịtrệngười.-Anhcholàemnêntránhthìtốthơn,Catạ.-Anhvôlýquá.Bơithuyềnnhịpnhàng,vừaphải,thìcóích
chophụnữđangmangthaichứcógìđâu.-Thậtà?Thếthìemchèomộtchút...Đểanhxuốngđórồiem
lênđâynhé.Embámchặtvàomạnthuyềnmàđilênđâynhé.TôingồiphíasauláidựngcổáolênvàngắmCatherinechèo
thuyền. Nàng chèo rất giỏi nhưng chiếc dầm quá dài làm nànglúng túng. Tôi mở bao lấy hai chiếc sandwich ăn và uống mộthớprượumạnh.Chẳngbaolâutôithấymọithứđỡuámvàtôilạiuốngthêmmộthơinữa.
- Khi nào em mệt thì bảo anh nhé - Một lát sau tôi lại bảo -Này,khéokẻocâydầmđậpvàobụngemđấynhé.
-Nếuthếthìđờimìnhsẽdễtínhhơnchứsao-Catherinenói.Tôiuốngthêmmộthơirượunữa.-Emthấythếnào?-Đượcmà.-Khinàoemmuốnnghỉthìbảoanhnhé.-Vâng.Tôilạituthêmmộthơinữa.Rồitôibámmạnthuyềnlầnlên
chỗCatherine.-Thôi,đangtốtmà.-Emnêntrởlạiphíasauláimàngồi.Anhnghỉcũngkhálâu
rồi.Nhờchấtrượu,tôibơimộtlúcdễdàngkhôngnghỉ,rồitôilại
bắtđầumỏimệtvàóiracảmậtxanhvìvừauốngrượuxonglạigắngquásức.
-Choanhngụmnướcđiem-Tôinói.-Dễthôi-Catherineđáp.Trướclúcrạngđông,mưaphùnbắtđầurơi.Gióđãdịuhoặcvì
chúngtôiđượcmấyngọnnúibaoquanhhồchecảngió.Khibiếttrờisắpsáng,tôivộivãcốbơi.TôikhôngbiếtchúngtôiđangởđâuvàtôimuốnđivàođịaphậnThụySĩ.Khitrờibắtđầusáng,chúngtôiđãgầnđếnbờ.Tôinhậnranhữngtảngđávàcâycối.
-Gìthếnhỉ?-Catherinehỏi.
Tôidừngtaychèovàlắngnghe.Cótiếngthuyềnmáynổtrênhồ. Tôi cập thuyền vào bờ và im lặng. Tiếng máy gần hơn vàchúng tôi thấy qua màn mưa một chiếc thuyền máy ngay sauthuyềnchúngtôi.Trênthuyềncóbốnngườilínhtuầntiễu,vớichiếc mũ sụp sâu, cổ áo kéo cao lên, và súng lủng lẳng nganglưng.Trônghọcòncóvẻngáingủvìtrờiquásớm.Tôinhậnthấymàuvàngcủaáohọ.Chiếcthuyềnmáyvượtchúngtôirồikhuấtdầnsaumànmưa.
Tôi bơi thuyền ra giữa hồ, nếu chúng tôi đến gần được biêngiới như thế thì tôi lại càng không muốn bị lính tuần tiễu kêuhỏi.Tôigiữmộtkhoảngcáchcóthểnhìnthấybờvàcứthếchèotrongkhoảngbốnmươilămphútnữadướilànmưa.Mộtlầnnữa,chúngtôilạinghethấytiếngchiếcthuyềnmáy.Tôidừnglạivàchỉđitiếpkhitiếngmáyxadần.
-ChắcmìnhđangởtrongđịaphậncủaThụySĩ,Catạ.-Thậtư?-ChúngtachỉcóthểbiếtsaukhithấylínhThụySĩ.-HoặchảiquânThụySĩ.-HảiquânThụySĩkhôngphảichuyệnđùađâu.Chiếcthuyền
máymìnhnghethấylầnthứhaicólẽlàhảiquânđấy.-NếuđếnThụySĩrồithìhãydùngđiểmtâmđã.VìởThụySĩ
ngườitacómónbơ,mứtvàbánhmìngonđặcbiệt.Trời đã sáng hẳn và sương mù đang nhẹ rơi. Gió vẫn thổi
mạnhtrênhồ.Chúngtôicóthểnhìnthấynhữngngọnsóngsủibọttrắngkhuấtdầnphíatrênhồ.Tôichắclàchúngtôihiệnđangở trong phần đất của Thụy Sĩ. Nhiều nhà cửa ẩn hiện sau rặngcây bên bờ hồ, và xa hơn là một ngôi làng với những căn nhàbằngđá,vàitòabiệtthựtrênđồivànhàthờ.Tôiđãcốnhìnlênđườngvenbờđểxemcólínhtuầnkhông,nhưngchẳngcóaicả.Nhìntheoconđườngchạysátvenhồ,tôinhìnthấymộtanhlinhtừtrongquánrượubướcra.HắnmặcquânphụcmàuxámxanhvàđộimũsắtgiốngbọnĐức.Ngườihắntrôngkhỏemạnhvàhaiméprâulúnphún.Hắnnhìnvềphíachúngtôi.
-Vẫytaychohắnđiem-TôibảoCatherine.Nàngvẫytay.Anhlínhmỉmcườibốirốirồicũngvẫytaylại.
Tôibơichầmchậm.Chúngtôibơiquatrướclàng.-Chúngtađãquakhỏibiêngiớinhiềurồi-Tôibảo.
-Phảithậtchắcchắnanhạ.ĐừngđểhọdẫnchúngtavềÝ.-Từđâytrởlạibiêngiớixalắm.Theoanh,đâylàthànhphố
thuếquan.AnhchắcđâylàBrissago.- Liệu ở đây có người Ý không? Ở các thành phố thuế quan
luônluôncómặtngườicủacảhainước.-Ởvàothờichiếnthìkhôngnhưvậy.Anhtinlàhọkhôngđể
chodânÝvượtquabiêngiới.Đó là một thành phố nhỏ, dáng dấp tráng lệ. Dọc theo cảng,
nhiều ngư thuyền đang trải lưới trên giá. Mưa tháng mười rơinhẹnhưngquangcảnhtrôngcóvẻvuivàsạchsẽdùrằngđangởdướicơnmưa.
-Anhcómuốnlênđâydùngđiểmtâmkhông?-Đồngý.Tôibơimạnhdầmbêntráivàđưathuyềnvàosátbờ.Khiđến
sát bên, tôi chống thẳng dầm và cho thuyền đậu dài theo bến.Tôi bỏ mái chèo vào khoang thuyền rồi nhảy lên một tảng đáướt. Tôi đang ở Thụy Sĩ rồi. Tôi buộc thuyền và đưa tay đỡCatherine.
-Lênnhanhđiem,Catherine.Thậttuyệtvời.-Thếcòncácvaly?-Cứđểdướithuyền.Catherinelênbờ.ChúngtôiđangcùngởThụySĩ.-Xứsởđẹptuyệt-Nàngkhen.-Thếkhôngthanhlịchsao?-Chúngtađiđi.-Xứsởkhôngtuyệtà?Anhxúcđộngkhiđặtchânlênmảnh
đấtnày.-Embịcóngquánênkhôngcảmthấyrõ.Nhưngemcócảm
giácđâylàmộtđịađiểmtránglệquá.Anhyêu,anhcónhậnthấyrằng anh đang ở đây, ở Thụy Sĩ, đã xa cái xứ sở bẩn thỉu ấykhông?
-Có,anhthấythế,anhthấyrõràngthế.Chínhhômnay,lầnđầutiên,anhmớicảmthấyđượcmộtđôiđiều.
-Anhnhìnmấyngôinhàkia.Nhữngngôinhàấykhôngđẹpà?Kìa,mộtchỗănđiểmtâm.
-Cơnmưacũngthúvịquáemnhỉ?ỞÝđâubaogiờmưanhưthếnày.Ởđâylàcơnmưavui.
-VàchúngtađangởThụySĩ,anhyêu,anhcónhậnthấythếkhông?
Chúng tôi vào quán cà phê ngồi xuống cạnh một bàn gỗ rấtsạch. Chúng tôi điên lên vì vui sướng, lòng cảm thấy lâng lâng.Mộtbàduyêndángkhoácáochoàngđếnhỏichúngtôicầngì.
-Chobánhmìtròn,mứtvàcàphê-Catherinebảo.- Rất tiếc, từ lúc chiến tranh, chúng tôi không có bánh mì
tròn.-Thếthìbánhmìthườngcũngđược.-Tôicóthểlàmbánhmìnướngphếtbơ.-Chotôithêmtrứngrán.-Ôngmuốndùngmấyquảạ?-Ba.-Lấybốnquảđianhyêu.-Bốnquảvậy.Bàtađikhuất.TôihônCatherinevàsiếtchặttaynàngtrong
taytôi.Chúngtôinhìnnhauvànhìnkhắpcảquánăn.-Anhyêu,cónênthơkhônganh?-Phongcảnhởđâythậtlàkỳdiệu.- Có bánh mì tròn đặc biệt hay không em không cần -
Catherinenói-Suốtđêmemđãnghĩđếnmónđónhưngbâygiờthìemkhôngcần,hoàntoànkhôngcần.
-Anhđặtgiảthuyếtrằngtínữahọsẽbắtchúngta.-Anhyêu,đừngbậnlòngđếnviệcấy.Chúngtacứdùngđiểm
tâm đã. Ăn điểm tâm xong, việc ấy chẳng có gì quan trọng cả.ChúngtalànhữngkiềudânAnhvàMỹhợpphápkiamà.
-À,màemcógiấythônghànhchứ?- Dĩ nhiên. Thôi đừng bàn đến việc ấy nữa. Hãy tận hưởng
hạnhphúcđiđã.-Anhkhôngthểnàovuiđược.Mộtconmèoxámto,đuôivểnhlênlạigầnbànănvàcọmình
vào chân tôi vừa gừ gừ khe khẽ. Tôi cúi xuống để vuốt ve nó.Catherinenhìntôimỉmcườisungsướng.
-Càphêkìa-Nàngnói.Saubữađiểmtâmthìhọbắtchúngtôi.Chúngtôiđidạotrong
thànhphốmộtlátrồimớixuốngbếnlấyhànhlý.Cómộtngườilínhđangđứngcạnhchiếcthuyền.
-Thuyềnnàycủaôngphảikhông?-Phải.-Thếôngtừđâuđến?-Từphíatrênhồnày.-Thếthìxinmờiôngđitheotôi.-Thếcònhànhlý?-Ôngcóthểmangtheo.Tôimanghànhlý,cònCatherineđibêncạnhtôi.Ngườilính
đitheotôiđếnsởthuếquan.Ởđâycómộtviêntrungúyrấtgầyvàtrôngcóvẻrấtnhàbinhhỏichúngtôi.
-Ôngbàthuộcquốctịchnào?-TôingườiMỹcònbàđâyngườiAnh.-Xinchoxemthônghànhcủaôngbà.Tôi trình giấy của tôi ra và Catherine tìm giấy tờ của nàng
trongtúixách.Hắnxemxétgiấytờmộthồilâu.-SaoôngbàvàoThụySĩbằngthuyềnnhưthế?-Vìtôilàmộtnhàthểthao-Tôiđáp-Bơithuyềnlàmôntôi
thíchnhất.Tôithườngbơithuyềnkhinàotôicódịp.-Thếtạisaoônglạiđếnđây?- Để dự thể thao mùa đông, chúng tôi là những du khách và
chúngtôimuốnchơinhữngmônthểthaomùađông.-Ởđâykhôngcómônthểthaomùađông.-Tôibiếtvậy.Tôimuốnđiđếnnơinàocótổchứccácmônthể
thaomùađông.-ỞÝônglàmgì?-Tôiđãtheohọckiếntrúc.Còncôemhọtôiđâythìtheohọc
vềmônmỹthuật.-Thếthìtạisaoônglạiđi?- Vì chúng tôi muốn chơi thể thao mùa đông. Với lại cuộc
chiếntranhnàychúngtôikhôngthểnàotiếptụctheohọcđượcnữa.
-Xinôngvuilòngởđây-Viêntrungúynói.Hắnquayvào,cầmtheogiấytờcủachúngtôi.-Anhcừlắmanhyêu.Cứtiếptụcnhưthế.Anhthíchchơithể
thaomùađông.-Cònem,embiếtgìvềmỹthuậtkhông?
-EmbiếtRubens-Catherineđáp.-Tovàbéo-Tôithêm.-EmbiếtTitiannữa.-Tócvànghoe...Titiantóchoe.ThếcònMantegua?-Đừnghỏiemmấycâukhó.Tuynhiênemcũngbiếtvềông
ấy.Rấtdữ dội.Anh xem,emsẽ làmột ngườivợquý. Emcó thểbànluậnvềmỹthuậtvớimấyôngkháchcủaanhmà.
-Kìa,hắnđãtrởlại-Tôinói.Viêntrungúycaogầyđiquasởthuếquan,taycầmcácgiấy
tờthônghànhcủachúngtôi.-TôiphảiđưaôngbàđếnLocarno-Ôngtanói-Ôngbàcóthể
đixengựa,mộtngườilínhđicùngvớiôngbà.-Đượcrồi,thếcònchiếcthuyền?-Tôihỏi.-Chiếcthuyềnsẽbịtịchthu.Ôngbàcógìtrongvaly?Hắnxemhaivalyvàtịchthuchairượumạnh.-Ôngcóthíchchúngtacùnguốngkhông?-Tôihỏi.- Không, xin cám ơn - Hắn ta đứng lên - Ông có bao nhiêu
tiền?-Haingànrưởilia.Hắnrấtngạcnhiên.-Thếcòncôemhọcủaôngcóđộbaonhiêu?Catherine có khoảng hơn một ngàn hai trăm lia. Viên trung
úytỏvẻhàilòng.Tháiđộcủahắnbớthốnghách.-NếuôngmuốndựthểthaomùađôngthìhãyđếnWengen.
Wengen là địa điểm duy nhất. Cha tôi có một khách sạn ởWengen,kháchsạnấymởcửaquanhnăm.
-Thếthìcòngìbằng.Ôngcóthểchotôiđịachỉđượckhông?-Tôisẽviếtlêndanhthiếp.Hắnlễphéptraochotôitấmdanhthiếp.-LínhsẽđưaôngbàđếnLocarno,hắnsẽgiữcácgiấytờcủa
ông,tôirấttiếcnhưngđólàđiềucầnthiết.TôihyvọnghọsẽcấpchoônggiấyquácảnhhaygiấynghỉphépởLocarno.
Hắn trao giấy tờ của chúng tôi cho người lính. Chúng tôimang hành lý và đi vào thành phố để gọi một cỗ xe ngựa. Viêntrung úy nói gì với tên lính bằng thổ ngữ Đức. Người lính đeosúngsaulưngvàxáchcáivaly.
-Thậtlàmộtnướctếnhị-TôinóivớiCatherine.
-Vàrấtthựctếnữa.-Cámơntrungúynhiềulắm-Tôinóivớiviêntrungúy.Ôngtavẫytay.Chúngtôiđitheongườilínhvàothànhphố.ChúngtôiđixengựađếnLocarno.Ngườilínhngồiđàngtrước
vớingườiđánhxe.ỞLocarnomọiviệcdiễnratốtđẹp.Ngườitahỏichúngtôi nhưnghọ rất lễđộ vìchúng tôicógiấy tờvà tiềnbạc.Tôikhôngnghĩlàhọtincâuchuyệntôibịađặtvàchínhtôicũngthấychuyệnđóngớngẩn.Nhưngcũnggầngiốngnhưởtòaán, người ta không ngạc nhiên nếu các lời khai hợp lý, miễn làchúngđúngkỹthuậtvàngườitacóthểdựavàođómànóikhôngcầngiảithíchgìcả.Chúngtôicógiấythônghànhvàtiềntiêuxài,phảichăngvìvậyhọcấpchochúngtôigiấyquácảnhtạmthời.Giấycóthểbịthuhồivàobấtcứlúcnào.Ởtấtcảcácnơichúngtôiđi,chúngtôiphảitrìnhcảnhsátnữa.
Liệu chúng tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào mà chúng tôimuốnkhông?Được.Nhưngđiđâubâygiờ?
-EmmuốnđiđâuhảCatherine?-EmmuốnđếnMontreux.-Đólàmộtnơirấtdễchịu-Mộtnhânviênnói-Tôitinlàông
bàsẽthíchnơiấy.-ỞLocarnonàycũngrấtdễchịu-Mộtnhânviênkhácnói-
TôichắcrằngôngcũngsẽrấtthíchLocarnonàychứ?Locarnolàmộtthànhphốrấtđẹp.
-Chúngtôitìmnơicóthểchơithểthaomùađông.-ỞMontreuxthìkhôngcó.- Xin lỗi anh - Nhân viên kia nói - Tôi từ Montreux đến đây.
Người ta chơi thể thao trên đường Montreux Orbeland Beraois.Ôngkhôngthểnóinơikhácđược.
-Tôikhôngnóinơikhác.TôichỉnóirằngởMontreuxkhôngtổchứcthểthaomùađôngmàthôi.
-Tôingờđiềukhẳngđịnhđó.-Riêngtôi,tôitinđiềukhẳngđịnhđó.Tôivẫnnóilờikhẳng
địnhđó.ChúngtôicũngđãtừngđixetrượttuyếttrênđườngphốMontreux.Khôngphảimộtlầnmàlànhiềulần.Đixetrượttuyếtcũnglàmộtmônthểthaomùađôngchứgìnữa.
Nhânviênthứhaiquaysangtôi:- Theo ý ông, đi xe trượt tuyết có phải là một môn thể thao
mùađôngkhông?Tôixincamđoanvớiôngrằngôngsẽthấyvôcùngcầnthiếtở lạiLocarnonày.Rồiôngsẽthấykhíhậuởđâyrất lành mạnh và những vùng lân cận rất dễ chịu. Rồi ông sẽthấythíchthú.
-ÔngđâyđãtỏýướcaođiMontreuxmà.-Đixetrượttuyếtlànhưthếnào?-Tôihỏi.- Thấy chưa, ông đây chưa bao giờ nghe nói đến xe trượt
tuyết.Điềuđórấtquantrọngđốivớinhânviênthứhai,ôngtatỏra
rấthàilòng.-Xetrượttuyếtcũnggiốngnhưxetrượtthấp-Ngườithứnhất
nói.Nhânviênkialắcđầu.-Hãychophéptôi.Tôixinđượcnóilại.Xetrượtthấprấtkhác
xe trượt tuyết. Xe trượt thấp được chế tạo bởi những thanh gỗmỏngởCanada,xetrượttuyếtlàmộtxetrượtbìnhthườngđượcđặttrênbánhtrượt.Đólàmộtđiềuchínhxác.
Nhânviênthứhaihỏi?-Ởđâyôngsẽởđâu?-Chúngtôikhôngbiết,chúngtôivừamớitừBrissagotới.Cỗ
xengựacònđậungoàicổngkia-Tôiđáp.Nhânviênthứhainói:-ÔngđếnMontreuxlàcólý.Ởđóôngsẽthấykhíhậutốt,dễ
chịuvàthểthaomùađôngsẽngaybêncạnh.Nhânviênthứnhấtnói:- Nếu thật tình ông muốn tham gia thể thao mùa đông, thì
ông nên đến Endagine hay Murren. Tôi thấy có nhiệm vụ phảiphản đối lời khuyên đi Montreux để tham dự các cuộc thể thaomùađông.
- Ở tại Les Avants phía trên vùng Montreux có đủ môn thểthao dành cho mùa đông - Anh chàng thuyết phục tôi điMontreuxnhìnxoáyvàoanhbạnđồngnghiệp.
-Thưacácông,tôiphảiđiđây.Côemhọtôimệtlắmrồi.TôinghĩcólẽtôisẽthửđiMontreuxxemsao-Tôinói.
-Tôikhenngợiông-Ôngnhânviênthứnhấtbắttaytôi.-TôitinrằngôngsẽtiếckhirờikhỏiLocarno-Nhânviênthứ
hainói-DùsaokhiđếnMontreuxônghãynhớtrìnhgiấytờcho
cảnhsát.- Không có gì phiền nhiễu với cảnh sát đâu - Nhân viên thứ
nhấttrấnantôi-Rồiôngsẽthấydânchúngởđâyvôcùnglịchthiệpvàhiếukhách.
-Xincámơncảhaiông.Chúngtôisẽnhớđếnlờikhuyêncủacảhaiông.
-Chàocácông,xincámơnnhiều-Catherinenói.Họcúiđầuchào,tiễnchúngtôirađếncửa.Anhchàngcangợi
Locarnocóvẻhơilạnhlùng.Chúngtôibướcxuốngbậcthềmvàlênxengựa.
- Trời ơi anh yêu, chúng ta không thể đi sớm hơn sao? -Catherinehỏi.
Tôi nói với người đánh xe ngựa tên khách sạn mà người sĩquangiớithiệukhinãy.Hắnnắmlấydâycương.
-Anhđãquênquânđộirồi-Catherinenói.Tênlínhđứngcạnhcỗxe,tôibiếuhắnmườiđồngliavàbảo:-TôichưacótiềnThụySĩ.Hắn cám ơn tôi, đưa tay chào rồi đi khuất. Chiếc xe chuyển
bánhđưachúngtôiđếnkháchsạn.-TạisaoemlạichọnMontreux?-TôihỏiCatherine-Cóthật
emthíchđếnđókhông?-Montreuxlànơiđầutiênmàemnghĩđến-Nàngđáp-Chỗ
đókhôngchánđâu.Mìnhcóthểtìmđượcmộtchỗởtrênnúi.-Emcóbuồnngủkhông?-Emđangbuồnngủđây.- Chúng ta sắp được ngủ ngon. Tội nghiệp Catherine, em đã
trảiquamộtđêmthậttồitệ.- Đêm hôm qua là một đêm thú vị đấy chứ. Nhất là lúc anh
giươngcâydùlênlàmbuồm-Catherineđáp.-EmcótinlàchúngtađangởThụySĩkhông?- Không, em sợ khi thức giấc sẽ thấy đây không phải là sự
thật.-Anhcũngvậy.- Thực thế phải không, anh yêu? Đây không phải giống như
lúcemtiễnanhragaMilanđểthấyanhđixachứ?-Anhhyvọngkhôngphảinhưvậy.-Đừngnóithếlàmemsợ.Cóthểđâylànơichúngtamongđi
đến.-Anhmệtnhoàiđếnmứckhôngbiếtnữa.-Đưatayđâyemxemnào.Tôiđưatayra,thịtđỏửng.-Anhkhôngcóthầnthánhhỗtrợbênmình.-Đừngnóiphạmthượngthế.Tôi rất mệt và đầu óc trống rỗng. Mọi sự phấn chấn đã tan
biến.Bánhxevẫnlănđềutrênđườngcái.-Nhữngbàntaytộinghiệp-Catherinenói.- Đừng sờ vào nó. Trời ơi, anh không biết mình đang ở đâu
đây.Nàybácđánhxe,chúngtađangđiđâyvậy?Anhđánhxengựachoxedừnglạivànói:- Đến khách sạn Métropole. Không phải đó là nơi ông muốn
đếnà?-Đúng-Tôinói-đượcchứCatherine?-Vânganhyêuạ.Đừngbựcdọcnữa.Chúngtasắpđượcngủ
ngonvàsángmaianhkhôngcònthấymệtmỏinữa.-Anhcócảmgiácnhưsayrượu.Hômnaythậtgiốngnhưlà
hàikịch.Cólẽbâygiờanhcảmthấyđói.-Anhchỉmệttíthôi,anhạ.Rồinósẽqua.Chiếc xe ngựa dừng lại trước khách sạn. Một người ra mang
hànhlýcủachúngtôivào.-Anhcảmthấydễchịurồi-Tôinói.Chúngtôibướcxuốnglềđườngtrướckháchsạn.-Emchắclànósắpqua.Anhchỉmệtthôi.Anhphảiđứnglâu
quámà.-Dùsaođiềuchắcchắnlàchúngtađãđếnnơirồi.-Vâng,thựcchúngtađãđếnnơirồivậy.Chúngtôiđitheoanhbồixáchhànhlývàokháchsạn.
NChương38
ămấytuyếtrơirấtmuộn.Chúngtôiởtrongmộtngôinhàbằnggỗ nâu,giữa rặngthông,trên sườnnúi. Banđêmtrờigiálạnh,vàsángnàonướcđểtronghaichiếcbìnhtrêntủconcũngđóngmộtlớpbăngmo?ng.Sáng
sớm bà Guttingen vào phòng khép cửa sổ và nhóm lửa chiếc lòsưởi lớn bằng sứ. Trong lò, củi thông nổ lách tách và bắn ranhữngtialửa,ngọnlửareoầmĩvàbàGuttingenvàophònglầnnữa,mangtheomấygốccủilớnđểđốtvàmộtbìnhnướcnóng.Khicănphòngđãấmáp,bàdọnbữađiểmtâm.Ngồitrêngiườngvừaăn,chúngtôivừacóthểngắmhồnúiphíabênkiathuộcvềPháp.Đỉnhnúiphủtuyếtvàhồxámxanhmàuthép.
Bênngoài,ởtrướcnhàlàmộtconđườngdốcchạylênnúi.Vìtrờiđônggiá,nhữngdấuxevàổgàtrênđườngrắnnhưsắt.Conđườngxuyênthẳngquarừng,vòngquanúi,dẫntớinơicóđồngcỏvàvựalúa,cónhữngtúplềudựngtrêncánhđồngvenrừng,trên thung lũng. Lòng thung lũng rất sâu, dưới đáy một dòngnướcchảyvàohồ,vàmỗikhimộtngọngióthổiqua,ngườitalạinghethấytiếngnướcchảyrócráchtrênđá.
Thỉnh thoảng chúng tôi rời đường cái để đi theo đường nhỏquanhữngrặngthông.Đấtrừngmềmđirấtêmchân.Bănggiákhônglàmchonócứngnhưtrênđườngnhựa.Nhưngchúngtôicũng không ngại đường trơn cứng vì đế giày của chúng tôi cóđóngđinh.
Phía trước ngôi nhà của chúng tôi ở là ngọn núi dốc thẳngxuốngcánhđồngbằngnhonhỏvenhồ,ngồitrướcđầuhồinhàdướinắng,chúngtôithấyconđườngngoằnngoèotrênsườnnúi,nhữngvườnnhotrênngọnnúithấpnhấtvớinhữngdâynhođãhéo khô vì trời lạnh, những bức tường đá ngăn cánh đồng, vàdướichândànnholànhữngmáinhàtrongtỉnhcấttrênnhữngcánhđồngnhỏhẹpvenhồ.Giữahồcómộthònđảonhỏvớihaithâncâytrônggiốngnhưhaicánhbuồmcủamộtchiếcthuyềncâu. Phía bên kia hồ núi non lởm chởm, cuối hồ là thung lũngsông Rhône, ép mình giữa hai dãy núi. Từ thung lũng đi ngượclênđếnvùngnúinoncóngọnDentduMidi.Đólàmộtngọnnúi
caotuyếtphủsừngsữngbênthunglũngnhưngvìngọnnúicáchkháxanênkhôngcóbóng.
Khi trời nắng gắt, chúng tôi ăn điểm tâm ở đầu hồi, cònnhữngkhikhácchúngtôiăntrênlầu,trongmộtcănphòngnhỏ,váchván,vớimộtlòsưởilớnởgócphòng.Chúngtôimuatạpchísáchbáoởtỉnh,mộtquyểnHoylevàchúngtôitậpchơirấtnhiềulốiđánhbàilátayđôi.Cóhaichiếcghếvàmộtbànđểsáchbáo,chúngtôichơiđánhbàiởbànăn,khiđãđượcdọnsạch.ÔngbàGuttingen thì ở tầng dưới và đôi lúc chúng tôi nghe họ tròchuyện vào lúc chiều họ sống với nhau trông rất hạnh phúc.TrướckiaôngGuttingenđãtừnglàđầubếpvàbàvợlàcôhầugáicùngtrongmộtkháchsạn.Cảhaivợchồngđãdànhdụmvàmuađượcngôinhànày.ĐứacontraicủaôngbàGuttingencũngđangtậpsựnghềnấubếptrongmộtkháchsạnởZurich.
Ở tầng dưới có một căn phòng nơi đó hai ông bà bán rượuvang và bia, thỉnh thoảng vào buổi chiều, chúng tôi nghe tiếngxe ngựa dừng lại bên đường và nhiều người đánh xe lên bậcthangvàophòngđểuốngmộtlyrượuvang.
Tronghànhlang,gầncửaphòngkháchcómộtthùngđểchứacủi,dànhchotôinhómlửa.Nhưngchúngtôikhôngbaogiờthứckhuya.Khingủ,chúngtôitắtđèntrongcănphòngrộnglớn,cởiđồ xong, tôi mở cửa sổ và trong thấy bóng đêm, những vì saolạnh cùng những ngọn thông dưới cánh cửa sổ rồi vội vã bướcvào giường. Thật là thích thú được ngủ trong giường ấm trongkhi ngoài song cửa màn đêm buông xuống với khí trời lạnh lẽovàtronglành.Chúngtôingủrấtsaysưa,vànếutôicógiậtmìnhtỉnh giấc giữa đêm khuya là tôi hiểu ngay nguyên nhân độcnhất, và nhẹ nhàng kép đắp lại chiếc mền bông để khỏi đánhthứcCatherine,rồitôingủlạitrongchiếcmềnnhẹvàấmêmấy.Lúcđóđốivớitôichiếntranhdườngnhưquáxavờinhưđốivớinhữngtrậnbóngdãcầutrongmộttrườnghọcthưởnào.Nhưngtôi được biết qua báo chí chiến tranh vẫn còn đang tiếp diễntrongnúivìchưađếnmùatuyết.
ĐôikhichúngtôiđibộxuốngđếntậnMontreux.Cómộtconđườngmònđixuốngchânnúinhưnglạirấtdốc.Vìthếchúngtôithườngtheoconđườngcáivừarộngvừachắcchắnấy.Chúngtôiđibộgiữanhữngcánhđồng,rồixuốngđếngiữanhữngdãynhà
bênvenlộ.Cóbalàng:Cherneux,Fontavinent,vàmộtlàngnữamàtôiquênmấttên.Tiếptụcconđườngchúngtôiđingangquamột tòa lâu đài cổ bằng đá dựng trên sườn núi với những tráinho khô màu nâu, với mặt đất sẵn sàng chờ tuyết phủ, và phíadướilàmặthồphẳnglặngsángmàuxámthép.Quakhỏilâuđài,conđườngdốcrẽvềbêntaymặtvàcuốicùngdẫntớiMontreuxsaumộtquãngdốclởmchởmnhữngđásỏi.
ChúngtôikhôngquenaiởMontreuxcả.Chúngtôiđidọctheobờhồngắmđànthiênnga,bầyhảiâuvàhảiyến.Khichúngtôiđến gần thì chúng bay vụt đi và cất tiếng kêu khi nhìn xuốngnước. Xa xa giữa hồ, từng đàn chim cộc đen và nhỏ rẽ nước lộitungtăng.Chúngtôiđitheođạilộtrongthànhphốngắmnhìntủ kính của những cửa hàng. Nhiều khách sạn lớn đã đóng cửanhưng phần nhiều những cửa hàng đều mở và họ vui mừngtrôngthấychúngtôi.MộthômCatherinevàomộtphònguốntócsangtrọngđểsửatóc.Nữchủnhânlàngườivuitínhvàlàngườiduy nhất chúng tôi quen biết ở Montreux. Tôi đến một quánrượuvừauốngbiađenMunichvừađọcbáođểchờCatherine.TôiđọctờCorreredellaSerravànhữngtờbáoAnh-MỹởParis.Tấtcảnhữngmụcquảngcáođềubịbôibỏ,hẳnlàđềngănngừaliênlạcvới quân địch. Báo chí chẳng có gì đáng đọc. Tất cả diễn ra quáxấu.Tôingồitrongmộtgócvớimộtlybialớn,mộttúilớnhạtdẻ,tôithíchănhạtdẻvìcómuốimặnvànólàmtănghươngvịcủarượu bia. Vừa ăn tôi vừa đọc tin tức về những thảm họa chiếntranh.ĐợimãiCatherinevẫnchưađến,tôitrảlạitờbáovàochỗcũ,trảtiềnbiavàđitìmnàng.Hômấytrờilạnh,âmuvàphủđầysươngmù.Chođếnđáởnhữngngôinhàcũngphủđầysươngướtlạnh. Catherine đang ở trong tiệm, một bà đang uốn tóc chonàng.Tôingồi trongphòng vàngắmnhìn. Catherinemỉm cườivà trò chuyện với tôi, tôi phấn chấn đến mức lạc cả giọng. Mấycâykẹptócchạmvàonhautạothànhtiếngkêuláchcáchêmtai,và tôi nhìn thấy Catherine trong ba chiếc gương. Trong phòngthật là ấm áp dễ chịu. Sau cùng khi bà uốn tóc làm xong chonàng,Catherinengắmtronggương,thấymộtsốđổithay,sửavàicáikẹptóc.
Cuốicùngnàngđứngdậy:-Emrấttiếcđãđểchoanhphảichờlâuquá.
Ngườiuốntóccườihỏi:-Hẳnlàôngcũngvuithíchlắm,phảikhôngạ?-Vâng-Tôiđáp.Chúngtôibướcrađườngphố.Trờilạnh,cósươngmùvàgió
thổi.-Ồemyêu,anhyêuemquá-Tôinói.- Chúng ta hạnh phúc quá anh nhỉ. Này, thay vì uống trà,
chúngtađiuốngbiađi,cólợichobéCatherinehơn,nhưthếsẽlàmchoconmìnhthonngườilại.
-ConbéCatherineà?Conbéấylườibiếngtệ.-Nóngoanlắm.Nókhôngchòiđạpgìnhiềuđâu.Emhơicảm
thấy thế. Bác sĩ bảo là bia có lợi cho em và giữ cho con bé thonngườilại.
-Nếuemgiữchoconthonngườivànếunólàcontraithìnócóthểtrởthànhmộttênđuangựađấy.
-Chắcrồichúngtacũngphảilàmđámcướisaukhisinhnó.Chúngtôiđangởquánbánrượubia,bênmộtchiếcbànởgóc
phòng.Bênngoàitrờiđãbắtđầusậptối.Tuycònsớmnhưngtrờiâmuvàđêmtớirấtnhanh.
-Chúngtahãylàmđámcướingaylúcnàyđi-Tôinói.-Không,lúcnàythìbấttiệnlắm.Cáiđólộliễuquá.Emkhông
muốnlàmđámcướitrongtìnhtrạngnhưthếnày.-Lẽrachúngtaphảilàmphépcướisớmhơn.- Hẳn là như vậy rồi. Chừng nào chúng ta làm được hả anh
yêu?-Anhcũngkhôngbiếtnữa.- Dù sao theo em thì chắc một điều là em không muốn cưới
chừngnàocòndángđiệubệvệnhưthếnày.-Emchưalấygìlàmbệvệcholắm.- Có chứ anh yêu. Bà thợ uốn tóc hỏi em có phải là con so
không. Em nói dối rằng không, em bảo rằng chúng ta đã có haitraivàhaigái.
-Thếchừngnàochúngtalàmlễcưới?-Khinàoemsuônsẻtrởlại.Đámcướichúngmìnhphảilong
trọngvàmọingườiđềutrầmtrồ“thậtlàxứngđôi”.-Nhưngemkhôngthấybuồnvìchưacướiư?-Không,anhyêuạ,tạisaoemlạithấyphiền?Chỉcómộtlần
emhơikhóchịulàởMilan,khiấyemcócảmgiáclàmìnhkhôngđứngđắn,nhưngđiềuđóchỉkéodàiđộdămbảyphútthôi.Emchẳngphảilàngườivợhiềncủaanhsao?
-Emđúnglàngườivợđángyêu.-Vậythìanhđừngnguyêntắcquáanhyêu.Emsẽlấyanhkhi
emsuônsẻtrởlại.-Đồngý.-Emuốngmộtlybiađượcchứ?Bácsĩbảolàhôngcủaemhơi
hẹpvàbéCatherinecàngthonngườicàngtốt.-Ôngtacònnóigìnữakhông?(tôihơilolắng).-Không,huyếtápcủaemrấttốt,anhyêuạ.Bácsĩkhenngợi
lắmđấy.-Thếôngtanghĩsaovềchỗhônghơihẹpcủaem?- Không, không khuyên gì cả. Ông ta chỉ bảo em đừng chơi
trượttuyết.-Ôngtanóiphảiđấy.-Ôngtabảonếuđếnbâygiờmớichơithìhơimuộn.Ôngcũng
nóinếuemmuốnchơithìcũngđượcnhưngchắcchắnđừngđểbịngã.
-Đúnglàmộtôngđùadaivuitính.-Ôngtathậtđángmến.Khisinhcon,chúngtasẽmờiôngta
tới.-Emcóhỏiôngtaxememcónênlàmlễcướihaykhông?- Không, em nói với ông ta rằng chúng mình đã lấy nhau từ
bốn năm nay rồi. Anh yêu, anh biết không, nếu em thành hônvới anh, em sẽ trở thành công dân Hoa Kỳ và con chúng ta sẽđượclàconchínhthức.
-Emhọcđượcđiềuđóởđâuvậy?-TrongquyểnNữuƯớcthếgiớiniênlịchtrongthưviện.-Emgiỏithật.-ChúngtasẽsangMỹ,phảikhônganhyêu?Emmuốnđược
ngắmthácNiagara.-Emthậtđángyêuquá.-Emcònmuốnxemmộtchỗnữamàemquênmấttênrồi.-Lòsátsinhchăng?-Không,emquênmấttênrồi.-TòanhàWoolworthchăng?
-Không.-HayGrandCaynon?-Không,nhữngchỗấyemcũngthíchxemnữa.-Thếthìlàcáigìnhỉ?- À, em nhớ ra rồi. Golden Gate. Phải, chính nó đấy. Golden
Gateởđâuanhnhỉ?-ỞSanFrancisco.-À,thếthìmìnhsẽtớiđó.-Bâygiờmìnhđichơinúiđã,emnhé.Khôngbiếtmìnhcóđi
kịpchuyếnM.O.B.không?-Cómộtchuyếnxelửavàokhoảnghơnnămgiờ.-Chúngtalấyvéđi.-Tuỳanh,nhưngemmuốnuốngthêmmộtlybianữa.Khichúngtôibướcrangoàiphố,lênbậcthangnhàgathìtrời
lạnhngắt.NgọngiórétcămcămtừthunglũngsôngRhonethổilại. Đèn các cửa tiệm đã bật sáng, và chúng tôi bước lên nhữngbậcđádốcđểlênphốtrên,rồilạilênnhữngnấcthangđákhác.Chúng tôi đến nhà ga. Chiêc xe điện bật đèn sáng trưng đã chờsẵn. Có một đồng hồ chỉ giờ khởi hành, kim chỉ năm giờ mười.Tôi nhìn đồng hồ nhà ga, đã năm giờ năm. Lúc chúng tôi bướclên toa xe, tôi thấy anh thợ máy và anh kiểm soát bước từ mộtquán rượu đi ra. Chúng tôi ngồi và hạ cửa kính xuống. Toa xeđược sưởi bằng điện và không khí trong xe hơi khó thở. Nhưngkhímáttừcửasổtrànvào.
-Emcómệtkhông,Catherine?-Không,emkhỏekhoắnlắm.-Đườngđikhôngxađâu.- Không, em thích đi mà. Đừng lo cho em, anh yêu. Em rất
khoẻ.*****
BangàytrướclễGiángsinhmớithấytuyếtrơi.Mộtbuổisángchúng tôi thức dậy và thấy tuyết. Chúng tôi nằm trong giườngvà nhìn tuyết rơi, lửa reo lên trong lò sưởi. Bà Guttingen bưngkhaythứcănsángvàthêmcủivàolò.Đólàmộttrậnbãotuyếtlớn. Tôi đến bên cửa sổ và nhìn ra ngoài nhưng không thấy gìphía bên kia đường cả. Gió lộng và tuyết xoay tròn. Tôi trở vàogiườngnằmvàchúngtôicùngnhautròchuyện:
-Emthíchđượcchơitrượttuyết.Khôngchơitrượttuyếtđượcthậtlàchán-Catherinenói.
- Chúng mình sẽ dùng xe trượt tuyết để đi trên đường nhưvậyđốivớiemcũngkhôngthuagìxethường.
-Nhưvậyecóxócquáchăng?-Đểcoi.-Emướcgìnóđừngxócquá.-Látnữachúngtasẽđidạotrêntuyết.- Trước bữa ăn, như thế nó sẽ làm cho mình ăn ngon -
Catherinebảo.-Anhthìlúcnàocũngthấyđói.-Emcũngvậy.Chúng tôi đi ra trong tuyết, nhưng vì tuyết rơi quá dày cho
nênkhôngđixađược.Tôiđitrướcmởmộtconđườngtớinhàga.Khitớiđóchúngtôithấykhôngmuốnđixahơnnữa.Tuyếtcàngrơidàyđặckhiếnchúngtôichỉthấycảnhvậtlờmờ,vàchúngtôibước vào một quán nhỏ gần nhà ga. Chúng tôi dùng bàn chảilôngđểphủituyếtchonhauvàngồixuốngghếcùnguốngrượuVermouth.
-Bãolớnthật-Côhầubànnói.-Vâng.-Nămnaytuyếtrơimuộnquá.-Phải.-Emcóthểănmộtthanhkẹosôcôlađượckhông?Haylàgần
tớigiờănrồi?Emluônluôncảmthấyđói.-Đượcchứ,emcứănđi-Tôibảo.-Emmuốnănthứcónhânhạtdẻ-Catherinenói.-Sôcôlanhânhạtdẻngonlắm.Đólàthứmàtôithíchnhất-
Côhầubànphụhọa.-AnhthìsẽuốngthêmmộtlyVermouthnữa-Tôinói.Khichúngtôiquaylạiconđườngnhỏlúcnãy,nóđãphủđầy
tuyết.Chỉcónhữngvếtlúnnhẹởchỗtôiđãkhoét.Tuyếtvavàomặt khiến chúng tôi chỉ thấy lờ mờ. Chúng tôi phủi tuyết rồingồivàobàn.ÔngGuttingendọnbữachochúngtôirồinói:
-Ngàymaichơitrượttuyếtđượcrồiđấy,thưaôngHenry,ôngcóchơitrượttuyếtkhôngạ?
-Không,nhưngtôimuốntập.
-Ôngtậprấtdễ.ContraitôisẽvềđâydựlễGiángSinh,đểrồinósẽhướngdẫnchoông.
-Ồtốtlắm,chừngnàocậuấyvề?-Tốimaiạ.Sau bữa ăn, trong khi chúng tôi ngồi trong căn phòng nhỏ
bênlòsưởi,mảimênhìnquacửasổcảnhtuyếtrơi,Catherinenói:
- Anh có thích đi dạo đâu đây một mình với những ngườitrượttuyếtkhông,anhyêu?
-Không.Màtạisaoanhchỉđimộtmìnhthôivậy?-Emnghĩrằngthỉnhthoảngchắcanhcũngthíchgặpngười
khác.-Cònem,emcómuốngặpaikháckhông?-Không.-Thìanhcũngvậy.- Em vẫn biết vậy, nhưng với anh thì khác. Riêng em, vì em
sắpcóconchonênemkhôngthiếtgìkhácnữa.Embiếtrằnglúcnày em thật là bồn chồn ngớ nhẩn và nói hơi nhiều nên emtưởnganhcầnđirangoàiđểkhỏimệtvìem.
-Emmuốnanhđibiệthaysao?-Không,emmuốnanhởlại.-Thìchínhanhcũngmuốnnhưvậy.-Lạiđâyanh,emmuốnrờcụcbướutrênđầuanh,nólớnthật
-Nàngxoanhẹcụcbướu-Anhyêuơi,anhkhôngthíchđểrâuà?-Emcóthíchkhông?-Chắclàngộlắmnhỉ?Emthíchnhìnthấyanhđểrâu.-Đượcrồi,anhsẽđểrâu,bắtđầungaybâygiờ.Ýkiếnhayđấy,
nhưvậyanhcóviệcđểlàm.-Khônglàmgìchắcanhthấybuồnbựclắmphảikhông?-Không,anhthíchthế.Anhđangsốngmộtcuộcđờikỳdiệu.
Cònem?- Em đang sống thơ mộng. Nhưng em cứ lo rằng em đang
bụngmangdạchửasẽlàmanhbuồnbực.-ỒCatherine,emkhôngbiếtrằngtìnhanhđốivớiemsaysưa
đắmđuốinhưthếnàosao?-Cảnhữnglúcemnhưthếnàynữaà?-Hoàntoànđúng.Cảlúcemnhưthếnày.Anhrấthạnhphúc.
Chúngtachẳngđangsốngmộtcuộcsốngtươiđẹphaysao?-Emthìcó,nhưngemnghĩrằnganhmuốncóđôichútthay
đổi.-Không.Đôikhianhnghĩđếnchiếntrườngvàcácchiếnhữu.
nhưng điều đó không làm anh bận trí. Ngoài ra anh chẳng cònnghĩđếnđiềugìkhácnữa.
-Anhnghĩnhớtớiai?- Anh nghĩ tới Rinaldi, nhớ tới cha tuyên úy và hàng loạt
người quen biết. Nhưng anh không để tâm đến họ nhiều. Anhkhông muốn nhớ tới chiến tranh nữa. Với anh, chiến tranh đãchấmdứtrồi.
-Thếbâygiờanhđangnghĩgì?-Chẳngnghĩtớigìcả.Nhìnkìaem,tuyếtrơinhiềuquá.- Em thích nhìn anh hơn. Anh yêu ơi, sao anh không để tóc
dài?-Tạisaolạithế?-Vâng,đểtócdàithêmmộttínữa.-Anhthấytócanhcũngkhádàirồi.- Không, anh hãy để dài thêm tí nữa, còn em, em sẽ cắt tóc
ngắn, như thế tụi mình sẽ giống nhau, chỉ khác là em thì vàngnhạtcònanhthìmàuđen.
-Anhkhôngđểemcắttócngắnđâu.-Nhưthếchắcngộlắm.Emmệtvớinólắm.Banđêmđingủ
hayvướngquá.-Nhưnganhlạiyêumáitócấy.-Thếanhkhôngthíchemcắttócngắnà?-Cũngthích,nhưnganhlạithíchchúngnhưthếnày.- Tóc ngắn chắc đẹp lắm. Chúng mình sẽ giống hệt nhau.
Chaoôianhyêuquý,emyêuanhbiếtbao!Yêuđếnnỗiemmuốnrằnganhvàemlàmột.
-Thìhẳnnhưvậyrồi,chúngtatuyhaimàmột.-Embiết...banđêmthìnhưvậy.-Banđêmthậttuyệt.-Emmuốnrằngchúngtahòahợplẫnnhau.Emkhôngmuốn
choanhđiđâucả.Nóivậythôianhmuốnđiđâuthìđi,cóđiềunhớ mau mau quay về, vì anh yêu, đối với em, cuộc sống sẽ vônghĩanếuemthiếuanh.
-Anhsẽkhôngbaogiờđiđâucả-Tôinói-Anhkhônglàmgìđượccảnếukhôngcóemởbêncạnh.Bâygiờanhkhôngcòncócuộcsốngriêngnữa.
-Emmuốnanhcócuộcsốngriêngcủaanh.Emmuốnanhcócuộc sống tươi đẹp. Chúng ta sẽ cùng chung sống một cuộc đờitươiđẹp,anhnhỉ?
-Thếbâygiờemcóthíchanhđểrâukhông?- Vâng, anh để cho nó mọc. Như vậy sẽ vui lắm. Nó sẽ mọc
mừngngàyđầunăm.-Emcómuốnđánhcờkhông?-Emlạimuốnchúngmìnhđùavớinhauhơh.-Không,đánhcờđi.-Rồisauđóchúngmìnhđùavớinhaunhé?-Đượcrồi.-Tốtlắm.Tôibàybàncờra.Bênngoàituyếtvẫnrơinhiều.
*****MộtđêmtôithứcgiấcvàbiếtrằngCatherinecũngđangthức.
Ánh trăng rọi qua cửa sổ in bóng những chấn song cửa trêngiường.
-Anhthứcđấyưanhyêucủaem?-Ừ,emkhôngngủđượcà?- Em vừa thức giấc và nhớ lại cái hôm đầu tiên em gặp anh,
emthậtlàđiên.Anhnhớchứ?-Phải,hômđóemhơiđiênmộttíthôi.-Emsẽkhôngbaogiờnhưthếnữa.-Bâygiờemđànghoàngrồi.- Anh nói tiếng “đàng hoàng” nghe đáng yêu quá. Anh nói
tiếng“đànghoàng”nữađianh.-Đànghoàng.- Ỗ, người yêu lý tưởng của em. Bây giờ em không điên nữa
đâu.Emchỉthấyrấtrấthạnhphúc.-Thếthìemngủlạiđi-Tôinói.-Vâng,chúngmìnhsẽngủlạicùngmộtlúcvớinhaunhé?-Đượcrồi.Nhưngchúngtôicũngkhôngngủđược.Tôitrằntrọcmãivì
nghĩ ngợi liên miên và cũng thích ngắm nhìn Catherine đang
ngủtrongánhtrăng.Cuốicùngtôicũngthiếpđi.
ĐChương39
ếngiữathánggiêngthìtôicómộtbộrâu.Mùađôngchỉcònlạilàmộtchuỗingàytrongsánglạnhlẽovànhữngđêm băng giá. Chúng tôi vẫn có thể đi dạo chơi trênđường. Những chiếc xe trượt tuyết chở cỏ khô, củi và
gốc cây, xuôi ngược từ miền núi xuống đã khiến cho mặt tuyếtnhẵnbóngvàcứng.TuyếtphủkhắpđồngquêđếntậnMontreux.Phía bên kia hồ là một dãy núi toàn màu trắng và cánh đồngtrong thung lũng sông Rhône cũng phủ đầy tuyết. Chúng tôithường dạo chơi rất xa, qua tận bên kia dãy núi thuộc vùngBrainsdel’Alliaz.Catherineđigiàycóđếsắt,mặcáochoàngvàchốngmộtcâygậycóđầunhọnbịtthép.Khóacchiếcáochoàng,bụngnàngtrôngkhôngcóvẻlớnlắm.Chúngtôiđithongthả,vàkhi nàng mệt, chúng tôi dừng lại, ngồi nghỉ chân trên nhữngthâncâybênvệđường.
Trong khu rừng ở Bains de l’Alliaz có một quán trọ mà mấybáctiềuphuthườngghélạiuốngrượu.Chúngtôithườngghélạiquán,ngồisưởiấmbêncạnhlòsưởi,uốngrượucháthâmnóngđiểmthêmgiavịvàchanh.NgườitagọilàrượuGluhweinuốngvàolàmấmngườivàdùngtrongcácngàylễtết.Trongquántốiom,đầykhóivàkhibướcrakhỏiquánthìkhílạnhđộtngộttrànvào phổi làm cho vành mũi tê cóng khi thở. Chúng tôi quay lạinhìnquánănvớinhữngánhđèntừcửasổrọira,nhìnbầyngựacủacácbáctiềuphuđanggiậmchânlắcđầuchođỡlạnh.Sươngđọng trên lông mõm của chúng, và mỗi lần thở, chúng tuôn ratừnglànhơinướctrongkhôngkhí.Conđườngđingượcvềnhàchúng tôi, đoạn đầu thì trơn nhẵn, nhưng đến chỗ rẽ, gặp conđường dành cho xe ngựa, thì băng đá phủ trên mặt đường ngảsangmàucamvìvếtchânngựadẫmlên.Rồiđoạnđườngkếtiếpphủđầytuyếtlàcconđườngdẫnxuyênquarừng,màtrênđườngvềhailầnchúngtôitrôngthấycácconchồn.
Đólàmộtvùngquêđẹpvàchúngtôiluônluônthấythíchthúvềnhữngnơidạochơikhitrởvềnhà.
-Bâygiờthìrâucủaanhtuyệtđẹprồi,nógiốngrâucủamấybác tiều phu. Anh có thấy người đàn ông đeo hoa tai nhỏ bằng
vàngkhông?-Catherinehỏi.-Ôngấylàthợsănlinhdương-Tôiđáp-Họđeobôngtaivì
chorằngnhưthếsẽthínhtaihơn.-Thậtvậysao?Emchảtinđâu.Emchorằngđeobôngtaiđể
tỏrahọlàthợsănlinhdương.Ởvùngnàycólinhdươngkhônganh?
-Có,ởsaunúiDentdeJaman.-Thậtlàvuikhithấycáo.-Khichúngngủ,chúngquấncáiđuôiquanhmìnhchoấm.-Cáchđócũngtuyệtđấychứ?- Ấy, anh thường mơ ước có được một cái đuôi như thế. Em
khôngthấythậtngộnghĩnhnếungườitacóđượcmộtcáiđuôicáoà?
-Đúnghơnlàsẽbựcmìnhkhiănmặc.-Ngườitacónhữngquầnáomaycóýhoặcsốngởmộtnơimà
điềuđóchẳngquantrọnggì.-Chúngtađangsốngởmộtnơimàmọiviệcđềuchẳngquan
trọng gì. Không gặp ai cả có thích không? Anh yêu, anh khôngthíchtiếpxúcvớimộtaiđấychứ?
-Không.-Anhcóthíchchúngtangồiđâymộtlátkhông?Emhơimệt.Chúng tôi ngồi sát bên nhau trên một thân cây. Trước mặt
chúngtôilàconđườngmấthúttrongcánhrừng.-Chắcconbésẽkhôngchenvàogiữachúngtaanhnhỉ.-Không,chúngtađâucóđểchonóchenvào.-Chúngmìnhcòntiềnkhông?-Chúngtacònnhiều.Anhcònmộtngânphiếuchót.-Giađìnhanhcótìmcáchbắtanhvềkhông,vìhọđãbiếtanh
đangởThụySĩ?-Cũngcóthể.Anhsẽviếtthưchogiađình.-Anhchưaviếtthưvềthămnhàà?-Chưa,chỉnóivềngânphiếuthôi.-Nhờtrời,emkhônglàngườitronggiađìnhanh.-Anhsẽgởiđiệntínvềnhà.-Thếanhkhôngcótìnhthươngyêugiađìnhsao?-Trướckiathìcó,nhưngrồivìanhhaycãinhauvớigiađình
quáchonênnócũngcạnđi.
-Emtinlàemsẽyêumếncácngườitronggiađìnhanh.Chắcchắnlàemsẽrấtyêu.
-Emđừngcónhắctớihọnữa.Anhbựcmìnhvìhọlắmđấy.Mộtlúcsautôinói:-Nếuemđãthấykhỏethìtađithôi.-Emhếtmệtrồi.Chúng tôi lại lên đường, lúc ấy trời đã sẫm tối. Dưới bước đi
củachúngtôi,tuyếtkêuràorạo.Trờiđêmnaykhôráo,lạnhlẽovàtrongngần.
- Em thích bộ râu của anh lắm - Catherine nói - Đó là mộtthắnglợi.Râutuycóvẻcứngvàrậmrạpquánhưngthậtranólạirấtmịnmàngvàrấtthích.
-Nhưthếnàythìemyêuanhhơnlàanhkhôngđểrâuà?-Đúngthế.Nàyanhyêu,anhbiếtkhông,emđợiđếnkhinào
sinhconbéCatherinerồiemmớicắttóc.Bâygiờemsồsềvàlệtbệtquá.Nhưngkhisanhxongrồi,emsẽsuônsẻlạivàemsẽcắttóc, và thế là anh có cảm tưởng mình có một cô vợ nhỏ nhắn,xinhđẹpvàhoàntoànmới.Khicắttóc,chúngtasẽcùngđihaylàemđimộtmìnhvàlàmchoanhngạcnhiênlúctrởvề?
Tôikhôngnóigì.-Anhsẽkhôngngăncảnemchứ?-Không,màanhcònkhuyếnkhíchnữalàkhác.- Ồ anh đáng yêu quá. Mà có lẽ nhờ vậy em sẽ rất đẹp phải
khônganhyêu?Vớilạikhimàemsuônsẻvàkhêugợi...thìanhsẽlạimêmệtvớiemnữachocoi.
-Trờiđất.Thếemchorằnganhyêuemchừngđóchưađủhaysao.Emcònmuốngìnữa?Muốnanhchếthaysao?
-Vâng,emmuốnanhchết.-Đượcrồi,anhchỉmongcóvậy.
CChương40
húng tôi trải qua một tồn tại tuyệt vời. Tháng giêng,tháng hai trôi qua, mùa đông rất đẹp và chúng tôi rấthạnh phúc. Chúng tôi tận hưởng hạnh phúc qua haithángmùađôngvàmộtmùađôngthậttuyệtvời.Khicó
giónồmthìtuyếtchớmtan,nómềmravàkhôngkhícóvịmùaxuân,nhưngcáilạnhkhôđẹpvẫncòntrởlạivàmùađôngchưadứt. Cho nên tháng ba mới bắt đầu có sự gián đoạn trong mùađông. Một đêm trời bắt đầu mưa. Mưa suốt sáng. Tuyết biếnthành bùn. Triền núi phủ một màu ảm đạm. Mây giăng khắptrên hồ và thung lũng. Mưa rơi trên đỉnh núi. Catherine mangđôi giày cao su to còn tôi mang đôi giày cao su của ôngGuttingen. Chúng tôi che chiếc dù lớn đi xuống nhà ga, lội bìbõmtrongtuyếttanvànướcchảycuốntheonhữngmảnhbăngtantrênđường.Chúngtôidừnglạiquánuốngmộtlytrướcbữađiểmtâm.Ngoàitrờichúngtôinghetiếngmưarơinặnghạt.
-Emcónghĩrằngchúngmìnhnêndờixuốngởthànhphốthìhơnkhông?
-Cònanhnghĩsao?-Catherinehỏilại.-Nếumùađôngtànvàtrờitiếptụcmưathìởđâychẳngcógì
vuicả.CònbaolâunữatrướckhibéCatherinerađời?-Độmộtthánghoặchơnmộtchút.-CólẽchúngtanênxuốngMontreuxở.-TạisaochúngtakhôngởLausanne?Ởđócóbệnhviện.-Tùyem,nhưnganhnghĩlàLausannelàmộtthànhphốquá
lớn.-Chúngtavẫncóthểsốngbiệtlậptrongmộtthànhphốlớn.
VàởLausannehẳnlàdễchịu.-Khinàochúngmìnhđi?-Đốivớiemthìlúcnàocũngđược.Khianhthích,anhyêuạ.
Cònnếuanhkhôngmuốnđithìemcũngkhôngđi.-Đểchờxemthờitiếtrasao.Mưa đã ba hôm. Ở dưới nhà ga tuyết đã tan hẳn. Đường chỉ
còn là một dòng thác bùn và tuyết tan. Trời hết sức ẩm ướt vàđường đất quá bẩn. Sáng ngày thứ ba chúng tôi quyết định
xuốngthànhphố.ÔngGuttingennói:- Không sao cả, ông Henry ạ, ông không cần phải báo trước
cho tôi. Tôi cũng nghĩ rằng ông không thích ở lại đây lúc này,thờitiếtđãbắtđầuquáxấu.
-Vảlạidùsaochúngtôicũngthấycầnphảiởgầnbệnhviện,đểtiệnchonhàtôi.
-Vâng,tôihiểu.Liệuôngbàcóẵmcháubétrởlạiđâychơiítngàykhông?
-Nếuôngcósẵnphòng.-Đếnmùaxuânnhânlúctốttrời,ôngbànênđếnđâythưởng
xuân. Em bé và chị vú có thể ở căn phòng lớn hiện đang đóngcửa.Cònôngbàvẫncóthểởcănphòngcócửasổtrôngrahồ.
-Lúcnàotrởlại,chúngtôisẽgởithưchoông-Tôinói.Chúngtôithuxếphànhlývàđichuyếnxelửaxếchiều.Ông
bàGuttingentiễnchânchúngtôiđếntậnnhàga.ÔngGuttingenđỡhộhànhlýcủachúngtôitừtrênmộtchiếcxekéotrêntuyếtxuống.Ôngbàđứngtrênsânga,dướicơnmưa,vẫytaychàotừbiệt.
-Họtửtếquá-Catherinenói.-Phải,rấttốtbụng.TừMontreux,chúngtôiđápxelửađếnLausanne.Quakhung
cửa sổ nhìn về hướng chỗ ở cũ không thấy núi vì bị mây chekhuất. Tàu ngừng lại tại Vevey rồi tiếp tục cuộc hành trìnhngangquagiữamộtbênlàhồ,mộtbênlànhữngcánhđồngxámsậm ẩm ướt, những khu rừng trụi lá và những ngôi nhà ướt át.TớiLausanne,chúngtôiđếnngụtạimộtkháchsạntrungbình.Trời vẫn mưa rả rích khi chúng tôi đi xe qua những phố xá vàvào cổng xe của khách sạn. Người gác cổng với xâu chìa khoáđồngtrênveáo,chiếcthangmáy,nhữngtấmthảmtrênsànnhà,những bồn rửa mặt màu trắng với những vòi nước chói sáng,chiếc giường đồng và căn phòng rộng lớn đầy đủ tiện nghi. Tấtcả những thứ ấy hình như còn tiện nghi hơn nhiều so với ngôinhàcủaôngbàGuttingen.Cửasổtrôngramộtkhuvườnướtát,cótườnggắnsongsắtbaobọc.Ởphíabênkiaconđườngdốclàmộtkháchsạnkháccótườngvàvườngiốnghệt.Tôinhìnnhữnggiọtnướcmưarơitrênbểnướctrongvườn.
Catherinebậttấtcảcácđènlênvàbắtđầumởhànhlý.Tôigọimộtlywhisky-sodavànằmtrêngiườngđọcnhữngtờbáomuaởsânga.Bấygiờlàthángbanăm1918,quânĐứcbắtđầumởcuộctấncôngtrênđấtPháp.Tôivừauốngwhiskyvừađọcbáo,trongkhiCatherinemởcácvalyvàđiquanhquẩntrongphòng.
-Anhcóbiếtlàemphảimuagìbâygiờkhônganhyêu?-Không,gìcơ?- Quần áo cho con nhỏ. Ít có người đàn bà nào có mang tám
thángnhưemmàkhôngcóquầnáochotrẻsơsinh.-Emchỉviệcmuathôi.- Vâng, mai em sẽ mua ngay. Em sẽ hỏi mua những gì cần
thiết.-Emphảibiếtviệcđóvìemđãtừnglàytámà.-Vâng,nhưngởbệnhviệnítthấylínhcóconnhỏ.-Thìanhđãcóđó.Nàngnémmộtchiếcgốivàotôivàlàmđổlyrượu.-Đểemkêulykhác.Emxinlỗi.-Cócònbaonhiêurượunữađâu.Emlạigiườngnghỉđi.-Không,đểemsửasoạnchocănphòngcóvẻmộttí.-Vẻgì?-Cóvẻnhàriêngcủachúngmình.-EmhãycắmcờĐồngMinh.-Ấy,khẽmiệngmộtchút.-Emnóisao?-Khẽmiệngchứ.-Emnóiđiềuđóthậntrọngquá,làmnhưemsợmấtlòngai
vậy.-Khôngphảivậyđâu.-Vậyhãylạigiườngđi.-Đượcrồi-Nàngđếnngồitrêngiường-Embiếtđốivớianh,
emkhônghấpdẫnnữa.Emgiốngnhưmộtbaobộtlớn.-Khôngđâu.Emvẫnđẹpvàđángyêulắm.-Emlàcủaếmàanhđãvớphải.-Đâucóthế.Emvẫncàngngàycàngđẹpđóchứ.-Rồiemsẽthonthảlại,anhyêu.-Emvẫnluônluônthonthả.-Anhsayrồi.
-Chỉmớimộtlywhiskysodathôimà.-Sắpcómộtlykhácmangtớibâygiờ-Nàngnói-Cógọimang
bữaănlênđâykhônganh?-Ýkiếnhayđó.-Vậythìmìnhkhôngđiđâucảà?Mìnhởnhàtốinaysao?-Vàmìnhthahồđùavớinhau-Tôinói.- Em sẽ uống một tí rượu chát - Catherine nói - Không sao
đâu.KhôngchừngởđâycóthứrượuCapritrắnglâunăm.-Nhấtđịnhlàcórồi,trongmộtkháchsạncỡnàyhẳnhọphải
cócácloạivangÝchứ.Anhbồiphònggõcửa.Anhmangđếnmộtlywhiskycónước
đá, bên cạnh là một chai soda nhỏ để trên một chiếc khay. Tôinói:
-Cámơnanh,anhcứđểxuốngđó.AnhvuilòngmanglênđâyhaiphầnănvớihaichaiCapritrắngướplạnh,khôngphanhé.
-Ôngbàcódùngxúptrướckhôngạ?-EmcódùngxúpkhôngCatherine?-Cóạ.-Vậythìchoxúpmộtngườiănđi.-Thưaôngvâng.Anhtabướcravàkhépcửalại.Tôitrởlạivớicáctinchiếnsự
trên báo. Đồng thời chậm rãi đổ soda vào ly whisky có đá. Tôiphảidặnanhtađừngđổnướcđávàowhisky,cứđểnướcđáriêngra như thế mới biết tỷ lệ whisky là bao nhiêu để còn pha thêmsoda.Tôisẽmuamộtchaiwhiskyvàkêuhọđemđávàsodatớilàhơn cả. Được thứ whisky ngon thì thật là dễ chịu. Đó là mộttrongnhữngthíchthúcủacuộcsống.
-Nghĩngợigìthếanhyêu?-Vềwhisky.-Nhưngnữacơà?-Xemwhiskyngonđếnmứcnào.Anhnghĩnhưthếlàrấttốt.-Emcũngthích.Chúngtôilưulạikháchsạnbatuầnlễ.Kểcũngdễchịu.Phòng
ăn thường vắng người và chúng tôi rất hay dùng bữa tối trongphòngriêng.ChúngtôiđidạotrongthànhphốvàđápxelửakéobằngdâycápđiOuchyđểdạocảnhbờhồ.Mộtthờigiantrờikhánóng, không khác gì mùa xuân. Chúng tôi muốn quay lại núi
nhưngtiếtxuânấmápấychỉkéodàiđộvàingàyrồigiálạnhcủabuổitànđônglạikéotrởlại.
Catherinemuaởthànhphốmọithứcầnthiếtchođứabé.Đểvậnđộng,vàobuổisáng,tronglúcCatherinecònngủ,tôithườngđến đánh bốc ở một phòng tập thể dục. Trong những ngày lậpxuân,saukhiđánhbốcvàtắmrửa,tôithíchđidạotheonhữngconđườngđầyhươngvịmùaxuân,vàngồiởquáncàphê,ngắmthiênhạqualại,vừađọcbáovừauốngrượuVermouth,rồitrởvềkháchsạndùngbữavớiCatherine.Võsưởphòngtậpthểdụcđểrâu.Ôngtarấtchínhxácvànóngnảy,nhưnglạilúngtúngkhibịtấncôngráoriết.Phòngthểdụctrôngcũngđẹp,vừathoángkhívừa sáng sủa. Tôi tập khá tốt, nào nhảy dây, tập võ trước mặtgương, nằm dài trên sàn có ánh sáng mặt trời từ cửa sổ chiếuvào,vàthỉnhthoảngcũnglàmchovõsưphảikhiếpsợkhisotài.Lúcđầutậpbốctrướcmộttấmgươngdàihẹp,tôithấykhókhănkhinhìnvàođánhmộtngườicórâu.Nhưngrồitôithấythếthậtlàngộnghĩnh.Khimớibắtđầutập,tôiđãmuốncạorâunhưngCatherinekhôngtánthành.
ĐôikhiCatherinevàtôicùngngồixeđichơiởđồngquê.Thậtlàthíchthúnếutiếttrờiquangđãngvàchúngtôitìmrahaichỗđểănuống.LúcnàyCatherinekhôngcònđibộxađượcnữa.Vàtôithíchcùngnàngđidạotrênnhữngconđườngđồngquê.Khiđẹp trời, chúng tôi thấy tràn trề hạnh phúc và không lúc nàothấy bất hạnh cả. Chúng tôi biết rằng mình sắp có con, và điềuđókhiếncảhaichúngtôicócảmgiácvộivãvàkhôngđểlỡdịpởbêncạnhnhau.
MChương41
ộtđêmtôithứcgiấcquãngbagiờvàngheCatherinetrởmìnhtrêngiường.
-Emcóbịốmkhông,Catherine?-Emthấyhơiđau,anhạ.
-Đauliềnliềnhảem?-Không,đautừngchập.-Nếuđauliềnliềnthìphảiđibệnhviện.Tôi buồn ngủ quá nên nằm ngủ lại. Một lát sau tôi lại thức
giấc:-Anhnêngọibácsĩthìhơn.Emnghĩchắclàđúngrồi.Tôiquaysốgọiđiệnthoạichobácsĩ.-CóđauliêntụckhôngCat?-Hìnhnhưđộmườilămphút.Vịbácsĩnói:- Vậy thì ông phải đưa bà đến bệnh viện ngay. Tôi sẽ mặc
quầnáovàđếnđóbâygiờ.Tôi gác điện thoại rồi lại gọi cho nhà xe ở gần nhà ga để gọi
mộtchiếctaxi.Mộtlúclâukhôngcóngườitrảlời.Mãisaumớicóngười hứa cho xe tới liền. Catherine sửa soạn xong. Chiếc va lyxếp đầy những thứ cần thiết cho nàng và quần áo trẻ sơ sinh.Ngoàihànhlang,tôibấmchuônggọithangmáy,khôngcóaitrảlời,tôiphảixuốngcầuthanggác.Khôngcóaiởdướinhàcảngoàingười gác đêm. Tôi phải đích thân điều khiển thang máy và đểchiếcvalyvàotrongđó.Catherinebướcvàovàchúngtôixuốnglầu.Ngườigácđêmmởcửađểchờtaxi.Trờiđêmsángtỏvàsaolấplánh.Catherinerấtbồnchồn.Nàngnói:
-Emrấthàilònglàviệcđóbắtđầu.Mộtchútlàxongchứgì.-Emlàmộtphụnữthậtcanđảm.- Em không lo sợ gì hết. Tuy nhiên em mong cho chiếc taxi
tới.Chúngtôinghetiếngxechạytớivàthấyrõánhđènpha.Xerẽ
vàolốiđi.TôidìuCatherinevàotrongxevàngườitàixếđặtchiếcvalylênphíatrước.
-Chạytớibệnhviện-Tôinói.
Xe ra khỏi lối đi và bắt đầu leo dốc. Tới bệnh viện chúng tôibướcvào.Tôixáchchiếcvaly.Mộtbàngồitạibàngiấyvàosổghitên tuổi của Catherine, địa chỉ và tôn giáo của nàng. Nàng khaikhông theo tôn giáo nào và thiếu phụ gạch một hàng trong ôtươngứng.NàngkhaitênlàCatherineHenry.
-Tôisẽđưabàlênphòng-Bàtanói.Chúngtôiđilênthangmáyvàbướcrađitheobàtaquamột
hànhlang.- Phòng đây - Bà ấy nói - Mời bà thay quần áo và bước lên
giường.Đâylàchiếcáongủcủabà.-Tôicóđemtheoáongủ-Catherinenói.-Nhưngbàcứmặcchiếcáonàythìhơn-Bàtanói.Tôi bước ra ngoài và ngồi trên một chiếc ghế ở ngoài hành
lang.-Ôngcóthểvàođược-Bàtađứngởngưỡngcửabảotôi.Catherinenằmtrênmộtchiếcgiườnghẹp,mặcchiếcáongủ
cổvuôngđượcmaybằngvảithô.Nàngnhìntôimỉmcười.-Bâygiờemđangđauthúclên.Bàtacầmtaybắtmạch,taycầmđồnghồvàđokhoảngcách
giữanhữngcơnđau.-Đauquá-Catherinenói.Tôinhậnranhữngcơnđauấytrên
nétmặtcủanàng.-Bácsĩđâu?-Tôihỏi.-Ôngtangủởtầngdưới.Khinàocần,ôngtasẽlên.-Bâygiờđểtôilàmmộtvàithứvớibà-Bàytánói-Mờiôngra
ngoàichờ.Tôi bước ra ngoài dãy hàng lang trống trải với hai cửa sổ và
nhữngcánhcửađóngkín,phảngphấtmùinhàthương.Tôingồitrênghế,đầucúixuốngvàcầunguyệnchoCatherine.
-Ôngcóthểvàođượcrồi-Bàytánói.Tôibướcvào.-Nàyanhyêuơi-Catherinegọi.-Sao,đỡkhôngem?-Nóđauliềnliền-Nàngnhănmặtrồilạimỉmcười.- Sao mà đau quá vậy, đau thật là đau. Bà y tá ơi, bà làm ơn
đấmthêmdùmsaulưngchotôichútđi.-Nếulàmthếcóthểgiúpbàbớtđau-Bàytánói.-Anhđirangoàimộttíđianhyêu.Anhhãyđikiếmcáigìăn
đi.Bàytábảosẽcònlâuđấy.-Sanhconsothìthườngthườnglâulắm-Bàytánói.-Anhhãyđiănuốngtígìđi.Emcảmthấyđỡlắmrồi.-Đểanhnánlạimộtchútđã.Những cơn đau nổi lên đều đều rồi lại dịu đi. Catherine bồn
chồn. Mỗi khi đau thúc, nàng lại bảo đau thế là tốt. Nhưng khicơnđaudịuđithìnàngnhưthấtvọngvàmắccở.
-Anhđirađianhyêu-Nànggiục-Anhởlạiđâychỉlàmchoemthêmngạingùngthôi-Nàngnhănnhó-Đó...Thếtốt.Emchỉmong được làm một người vợ ngoan và sanh đẻ được mẹ tròncon vuông. Anh đi ăn điểm tâm đi anh yêu, rồi sẽ trở lại. Vắnganhcũngkhônghềgìđâu.Bàytátốtvớiemlắm.
-Ôngcònnhiềuthìgiờđểănsángmà-Bàytánói.-Thìtôiđivậy.Anhđinhé,emyêu.-Tạmbiệt.Vâng,anhănsángnođi,ănluôncảphầnemnữa
nhé.Tôihỏibàytá.-Cóthểănđiểmtâmởđâuđượcbànhỉ?-Cómộtquáncàphêởgầnquảngtrường,cuốiphố-Bàtatrả
lời-Chắcbâygiờngườitamởcửarồiđấy.Bên ngoài ngày đã bắt đầu rạng. Tôi đi xuôi theo con phố
vắngtớiquáncàphê.Cóánhđènởcửasổ.Tôibướcvàođứngbêncạnhquầybọcthiếc.Mộtônggiàdọnchotôimộtlyrượuchátvàmột miếng bánh cũ hôm qua. Tôi nhúng bánh vào rượu ăn rồiuốngcàphê.
Ônggiàhỏitôi:-Ônglàmgìởđâygiờnàysớmquávậy?-Nhàtôisanhởbệnhviện.-À,xinchúcôngbàmaymắn.-Chotôimộtlyrượuchátnữa.Ôngtanghiêngchairượu,rótquátaylàmrượurớtcảraquầy.
Tôiuốngrượuxong,trảtiềnvàbướcra.Bênngoài,dọctheođườngphố,nhữngthùngrácchờđượcđổ.
Mộtconchóhíthítvàomộtthùngrác.- Chú mày muốn gì nào? - Tôi vừa hỏi vừa nhìn vào trong
thùng rác xem có gì cho nó không, chẳng có gì hết ngoài bã càphê,mộtítbụiđấtvàvàicánhhoahéo.
-Chẳngcógìcả,chúkhuyểnạ-Tôinói.Conchóquađường.Tôilêncầuthangbệnhviện,tớitầngcủa
Catherine, đi dọc theo hành lang, tới phòng nàng và gõ cửa.Khôngcótiếngtrảlời.Tôimởcửa,phòngtrốngchỉcóchiếcvalycủa Catherine để trên ghế và chiếc áo ngủ của nàng treo trêntường. Tôi bước ra đi dọc theo hành lang kiếm người để hỏi thìgặpmộtcôytá.
-BàHenryđâu,thưacô?-Ngườitamớiđưabàđếnphòngsinh.-Ởđâu?-Đểtôidẫnôngtới.Côytáđưatôiđếncuốihànhlang.Cửaphònghémở.Tôighé
mắtthấyCatherinenằmdàitrênmộtchiếcbàn,mìnhđắpmộttấmchăn.Bàytáđứngmộtbên,vàvịbácsĩđứngphíabênkia,cạnhnhữngốngtròn.Bácsĩcầmtrongtaymộtchiếcmặtnạcaosugắnvàomộtcáiống.
-Đểtôiđưachoôngmộtchiếcáochoàngthìôngcóthểvàođược-Côytánói-Mờiônglạiđây.
Côđưachotôimộtchiếcáochoàngtrắngvàcàiáochotôi.-Bâygiờthìôngcóthểvàođược.Tôibướcvàophòng.- Này anh yêu - Catherine nói với một giọng mệt mỏi - Nó
khôngtiếntriểnbaonhiêu.-ÔnglàôngHenryà?-Bácsĩhỏi.-Vâng,côngviệcrasaorồithưabácsĩ?-Khálắm.Chúngtôiđếnđâychotiệnviệcchothuốcmêmỗi
khiđau.-Chotôithuốcđi-Catherinenói.Bác sĩ chụp mặt nạ lên mặt nàng và vặn chiếc tay quay. Tôi
nhìnCatherine.Nàngthởmạnhvàsâu.Tiếpđónàngđẩychiếcmặtnạravàbácsĩtắtvòihơi.
-Cơnđaunàykhôngdữlắm.lúcnãyemđaumớinhiều.Thếmàbácsĩcũnglàmchohếtđau,phảikhôngthưabácsĩ?
Giọngnàngnóihơilạ,nàngnóilớntiếng“bácsĩ”.Ôngbácsĩmỉmcười.-Tôilạicầnnữađấy-Catherinenóirồinàngchụpchiếcmặt
nạ úp lên mặt và thở dồn dập. Tôi nghe nàng rên khe khẽ rồi
nànglạiđẩychiếcmặtnạravàmỉmcười.-Cơnđaunàydữthật,đaulắm.Đừnglolắnggìhếtanhyêu.
Anhđiđi.Anhđiănsángnữađi.-Không,anhmuốnởlạiđây-Tôiđáp.Chúng tôi đến bệnh viện lúc ba giờ sáng mà đến trưa
Catherinevẫncònnằmtrongphòngsanh.Nhữngcơnđauchậmlại.Nàngcóvẻbảihoảinhưngvẫnvuivẻ.
-Emkhôngđượckhỏeanhyêu.Buồnquá,thếmàemtưởngemsẽsanhdễdàngđấy.Ôi..lạiđaunữa.
Nàngvớitaychụpchiếcmặtnạúplênmặt.Vịbácsĩmởkhóahơi và chăm chú nhìn nàng. Độ một lát, cơn đau lại hết.Catherinemỉmcười.
- Không đau lắm. Em thích thứ hơi thuốc đó quá. Thật là kỳdiệu.
-Đểmuamộtítvềnhà-Tôinói.-Đó,bắtđầuđangtrởlạinữa-Catherinenóihấptấp.Vịbácsĩ
mởkhóahơivànhìnđồnghồ.Tôihỏiôngbácsĩ:-Bâygiờkhoảngcáchlàbaolâu?-Độchừngmộtphút.-Bácsĩkhôngđidùngđiểmtâmà?-Látnữatôisẽđiănmộtchút.-Bácsĩđiănđi-Catherinenói-Buồnquá,saomàlâudữvậy.
Khôngbiếtnhàtôicóchothuốcchotôiđượckhôngạ?- Nếu bà muốn - Ông ta nói - Ông chỉ cần vặn tới số hai là
được.-Tôihiểu.Trênmặtđồnghồcómộtkimquaytheosựđiềukhiểncủatay
quay.-Emcầnngaybâygiờđấy-Catherinenói.Nàngụpsátchiếcmặtnạlênmặt.Tôivặnchokimquayđến
sốhaivàkhiCatherinelấychiếcmặtnạrathìtôikhóamáylại.Vịbácsĩđángyêuđãđểtôilàmvàiviệc.
- Chính anh đã để cho máy chạy đấy à anh yêu? - Catherinevừahỏivừavuốtcổtaytôi.
-Phảiđấyanhạ.-Anhđángyêubiếtbao.
Chấtthuốclàmchonànghơisay.-Tôisẽđiănởphòngbêncạnhđây.Cógìcứgọitôi-Ôngbác
sĩnói.Thờigiantrôiđi.Tôinhìnthấyôngănvàmộtlúcsauôngngả
lưngvàchâmthuốclá.Catherinebắtđầulả.-Anhcótinrằngmẹconemsẽvuôngtrònkhông?-Thìchắcchắnlànhưthếchứcòngìnữa.-Emcốhếtsứcmình,emrặnmànókhôngra.Ôilạibắtđầu
đaunữa...choem...thuốcđi...Đếnhaigiờtrưa,tôirangoàiđiăn.Cómộtítngườingồitrong
quán, và trên bàn là những tách cà phê, những ly rượu KirschhoặcrượuMarc.Tôingồivàobàn.
-Cógìănkhông?-Tôihỏingườihầubàn.-Ăntrưathìquámuộnrồiạ.-Khôngcómóngìănthườngngàyà?-Có.Ôngcóthểdùngmóndưacảibắptháinhỏ.-Vậychotôimộtđĩavàrượubia.-Mộtnửahaycảvạiạ?-Nửavại.Người bồi bàn dọn đĩa cải bắp thái nhỏ có thêm miếng dăm
bôngxúcxíchtrộnvớicảibắpnóngbỏngtẩmrượuchát.Tôiănvà uống rượu bia. Tôi rất đói. Tôi nhìn thiên hạ ăn uống trongquáncàphê.Vàingườiđánhbàitạibàn.Haingườikếbêntôivừahút thuốc lá vừa nói chuyện. Tiệm cà phê đầy khói thuốc lá. Ởđàngsauquầythiếc,chỗtôivừangồiănđiểmtâm,cóbangười,mộtônggià,mộtbàkhỏemạnhmặcđồđen,ngồichỗthutiền,ghichépnhữngthứdọnănuốngchokháchvàmộtchúmangáochoàng.Tôitựhỏikhôngbiếtbàtacóbaonhiêuconcái,vàbàtasinhđẻralàmsao.
Ănxongtôiquaytrởlạibệnhviện.Bâygiờthìđườngphốrấtsạch sẽ, không còn những thùng rác bên vệ đường nữa. Trời uámnhưngcũnglelóiánhmặttrời.Tôilênthangmáy,theohànhlang đến phòng của Catherine nơi tôi để chiếc áo blouse. Tôikhóacáo,càikhuycổ.Nhìntronggươngtôicóvẻgiốngmộtbácsĩ già với bộ râu của tôi. Tôi đến phòng sanh. Cửa đóng. Tôi gõcửa.Khôngcótiếngtrảlời.Tôivặnnắmđấmvàbướcvào.Vịbác
sĩđangngồicạnhCatherine.Côytáđangbậngìởcuốiphòng.-Ôngnhàđãtrởlạikìa-Ôngbácsĩnói.-Ồanhyêu,bácsĩthậttàitình-giọngcủaCatherinerấtkhác
lạ-Ôngkểchoemnghemộtcâuchuyệnkỳdiệuvàkhiemquặnđau dữ dội, ông làm cho nó hết ngay. Ông ấy thật là bậc kỳ tài.Ôngđúnglàkỳtài,bácsĩạ.
-Emsaythuốcrồi-Tôinói.- Em biết mà, nhưng anh đừng nói như thế - rồi nàng tiếp -
Chotôithuốcđi,chotôithuốcnữađi.Nànggiữchặtchiếcmặtnạvàthởtừngchặp,nànghítmạnh
vàlâu,rồinàngthởdài,vàbácsĩđưataytráigỡchiếcmặtnạrachonàng.
-Cơnđau vừarồi dữdội lắm -Giọng nàngthậtkhác lạ- Emkhôngnguyhiểmgìđâu,anhyêuạ.Emđãkhỏichếtrồi,anhcóbằnglòngkhông?
-Cầuchoemtaiquanạnkhỏi.- Không, em chuyện sợ đâu. Em sẽ không chết đâu, anh yêu
dấu.- Bà đừng nói dại thế - Ông bác sĩ nói - Bà đừng chết để cho
ôngcôđộc.- Ồ không, tôi không chết đâu, tôi không muốn chết, Ai lại
điênmàđichếtnhưthế?Ồ,nólạiđếnnữađấy...chotôi...Mộtlátsauvịbácsĩnói:- Ông Henry, xin ông vui lòng ra ngoài một lát để tôi thăm
thaichobà.-Bácsĩmuốnkhámxememnhưthếnào,rồimộtlátnữaanh
có thể trở lại, anh yêu. Phải thế không thưa bác sĩ? - Catherinenói.
-Phải,tôisẽchogọikhinàoôngcóthểtrởlạiđược.TôibướcravàtheohànhlangtớicănphòngnơiCatherinesẽ
nằmsaukhisanh.Tôingồitrênmộtchiếcghế,nhìnquanhgianphòng. Trong túi tôi có tờ báo tôi mua lúc đi ăn trưa, tôi lấy rađọc. Một lát sau tôi ngừng đọc, tắt đèn nhìn màn đêm phủ kínbênngoài.Tôitựhỏilàsaobácsĩchưachogọitôi.Cólẽkhôngcótôiởđóthìcólợihơn.Hẳnlàôngtamuốntôilánhđimộtlúc.Tôinhìn đồng hồ. Trong mười phút nữa, nếu ông ta không cho gọithìtôivẫncứtrởlại.
Tội nghiệp Catherine yêu quý, tội nghiệp! Đó là giá phải trảchonhữngbuổiânái.Đólàkếtthúccủacạmbẫy.Đólàkếttinhcủatìnhái.Ấylànhờtrờicòncóthuốcmê,khôngbiếttrướckhitìmrađượcthuốcmêthìnhữngchuyệngìđãxảyra.Lúcmangbầu,Catherinerấtkhỏekhoắn,đâucómệtnhọcgì,chỉhơikhóởmộttíthôi.Thờigiancuốinàngmớithấykhóchịu.Vàcuốicùngnàngmớichịusựđauđớn,khôngcáchgìthoátkhỏi.Thoátraư?Giảsửchúngtôicócướinhaunămmườilầnthìkếtquảcũngchỉthếthôi.Nhưngrủinàngchếtthìsao?Nàngsẽkhôngchếtđâu.Ngàynaykhôngaichếtvìsanhđẻcả.Nhữngôngchồngaicũngnghĩnhưthếcả.Nhưngnếunàngchếtthìsao?Nàngkhôngchếtđâu, nàng chỉ đau đớn một chút thôi. Đẻ con so thì thường lâulắchơnmộtchút.Đólàphútkhókhănphảitrảiqua.Saunàykhinhắctớigiâyphútkhókhănấynàngsẽbảothậtracũngchẳngcógì làghêgớmcả.Nhưngnếunàngchếtthìsao?Nàngkhôngthểchếtđượckiamà.Đừngcónghĩdại.Đóchỉlàmộtphútkhókhănthôi.Đóchỉlàluậttựnhiêncủatạohoábắtnàngphảinhưvậy.Sanhconsothìphảinhưvậy,baogiờcũnglâu.Phải,nhưngrủinếunàngchếtthìsao?Nàngkhôngthểchếtđược.Tạisaolạichết? Có lý nào để chết được? Chỉ đơn giản là một đứa trẻ sắpchào đời, kết quả của những đêm thần tiên ở Milan. Nó tạo ranhữngphiềnmuộn,nhưngkhiđãsanhrarồi,nósẽđượcchămsóc và thương mến. Nhưng nếu nàng chết thì sao? Nàng sẽkhôngchếtđâu.Nhưngnếurủinàngchếtthìsao?Nàngkhôngsaođâu.Nàngmạnhkhỏelắmmà.Nhưngrủinàngchếtthìsao.Nàng không thể nào chết được. Nhưng nếu nàng chết thật thìsao?Hừ,làmthếnàođâynếurủinàngchết?
Bácsĩbướcvàophòng.-Thếnào,cókháhơnkhôngthưabácsĩ.-Khôngkhá-Ôngtanói.-Bácsĩnóisao?-Thìnhưvậyđó,tôiđãkhám-Ôngtakểchitiếtvềvụkhám
nghiệm-Tôiđãthửchờxem,nhưngkhôngkhá.-Thếbácsĩkhuyêntôiphảilàmgì?-Cóhaicách,hoặcdùngkẹpgắp, làmthếcóthểbịráchthịt
nguyhiểm,gâythươngtíchchođứabé,hoặcmổ.-Mổthìnguyhiểmnhưthếnào?Rủinàngchếtthìsao?
-Mổthìkhôngnguyhiểmhơnlốisanhthôngthường.-Chínhbácsĩsẽtựtaymổphảikhông?-Phải.Cólẽmấtmộttiếngđồnghồđểsửasoạnvàkiếmngười
phụmổ.Hoặccóthểnhanhhơn.-Bácsĩkhuyêntôithếnào?-Tôithìtôikhuyênnênmổ.Nếulàvợtôithìtôisẽquyếtđịnh
mổ.-Hậuquảsaunàysẽlàgì?-Chẳngcógìngoạitrừmộtvếtsẹolàcùng.-Cósợbịnhiễmtrùngkhông?-Íthơnlàtheocáchkẹp.-Vànếuđợi,khônglàmgìcả?-Thếnàothìrồicũngphảitiếnhànhđiềugìđó.BàHenryđã
mấtsứcrồi.Mổsớmchừngnàohaychừngđó.-Vậynếuđượcbácsĩmổngayđicho-Tôinói.-Tôisẽđichochỉdẫn.Tôiđếnphòngsanh.CôytáởđóvớiCatherine.Nàngnằmbệt
trênbàn,trôngđẫyđàdướilớpchăn,trôngtáimétvàmệtmỏi.Nànghỏitôi:
-Anhcónóivớibácsĩlàôngtacóthểmổđượckhông?Khôngsaođâu,chỉđộmộtgiờđồnghồlàsẽxongcảmà.Emkhôngchịunổi nữa anh ạ, em kiệt sức rồi. Làm ơn cho em cái đó đi. Cái đóđốivớiemkhôngsaođâu.
-Bàhítmạnhvào.-Tôihítmạnhvàorồi,khôngănthuagìnữa.-Khôngthấygìhết.-Lấyôngkhácthửcoi-Tôinóivớicôytá.-Đólàốngmớiđấy.-Emthậtngốcanhyêu-Catherinenói-Nhưngsaonókhông
cókếtquảgìhếtvậy?-Nàngoàlênkhóc-Ôi,emchỉướcmongviệc sinh nở sẽ không làm phiền đến ai, thế mà giờ đây hết rồi,em kiệt sức nhưng điều đó đối với em chẳng sao, hoàn toànkhôngcóchuyệngì,anhyêu.Emcóchếtcũngchẳngtiếcgìmiễnsaochodừngcáccơnđau.Ôi!Anhyêu!Làmsaochonódừngcáccơnđaugiùmem.Nólạiđaunữađấy!Úicha!Ôi!Ôi!-Nàngvừathở vừa thổn thức trong mặt nạ - Không kết quả gì hết. Khôngkếtquảgìhết.Khôngkếtquảgìhết.Đừngkểgìđếnem,anhyêu.
Emvananhđừngkhóc.Đừngchúýgìđếnem.Emkiệtsứcquárồi.Anhđaukhổ,emyêuanhnhiều.Emsẽbiếtđiều.Lầnnàyemsẽbiếtđiều.Ngườitakhôngthểchotôicáigìà?
-Đểanhchomáychạy.Anhmởhếtsốđâynày.Tôivặntayquayđếnhếtmứcvàtrongkhinànghítthậtsâu,
taynàngbuôngchiếcmặtnạ.Tôikhóahơivànhấcnóra.Nàngtrôngnhưvừamớihoànhồn.
-Thậtlàtuyệtanhạ.Ôi,anhtốtvớiemquá.- Hãy can đảm lên. Anh không thể làm mãi thế được. Nó có
thểlàmnguyđếntínhmạngem.-Emhếtcanđảmrồianhyêu.Emkiệtsứcrồi.Ngườitalàm
emkiệtsứcrồi,emthấythế.-Mọingườiđềuởđâycả.- Nhưng mà khiếp quá. Họ để cho mình cầm cự cho đến lúc
sứccùnglựckiệt.-Chỉmộtgiờđồnghồlàxongcả.-Vậyhảanh.Anhyêuquýơi,emsẽkhôngchếthảanh.-Không,anhđoanchắcvớiemlàkhông.- Em không muốn chết và để lại anh, nhưng em mệt quá và
emthấynhưsắptừgiãcõiđời.-Emđừngnóidại.Aiaicũngcócảmgiácthếcả.-Đôikhiembiếtchắcrằngemsắpchết.-Không,emsẽkhôngchếtđâu.Emkhôngthểchếtđược.-Nhưngngộnhỡemchếtthìsao?-Anhsẽkhôngđểchoemchếtđâu.- Cho em cái đó mau đi, cho em đi - rồi nàng tiếp - Em sẽ
khôngchếtđâu.Emsẽkhôngđểchomìnhchếtđâu.-Dĩnhiênlàemsẽkhôngchếtđâu.-Anhsẽởđâyvớiemluônnhé?-Anhởđâycũngchỉnhìnsuông.-Không,miễnlàanhởđâyvớiem.-Nhấtđịnhlàanhsẽluônluônởbênem.-Anhtậntìnhvớiemquá.Mauđưađâychoem,Đưachoem
đi.Khôngănthuagìcả.Tôivặnkimđồnghồtớisốbarồisốbốn.Tôichỉmongbácsĩ
trởlại.Tôisợnhữngconsốtrênhai.Cuối cùng một bác sĩ mới và hai cô y tá bước vào. Họ đặt
Catherinelênchiếccángcóbánhxelănrồichúngtôiđirahànhlang. Chiếc cáng được đẩy nhanh dọc theo hành lang rồi vàotrong thang máy. Mọi người phải đứng nép vào vách cho rộngchỗ. Rồi thang máy lên, cửa mở, và trên bánh xe cao su, chiếccángđượcđưarakhỏithang,đẩydọctheohànhlangtớiphòngmổ.Tôikhôngnhậnrabácsĩvớichiếcmũtrùmkínđầuvàchiếckhẩutrang.Cóthêmmộtbácsĩkhácvànhiềuytánữa.
- Phải cho tôi cái gì chứ - Catherine nói - Phải cho tôi cái gìchứ?Ôibácsĩơi,hãychotôicáigìđểtôiđỡđaumộtchút.
Một bác sĩ đặt chiếc mặt nạ lên mặt nàng. Qua cửa, tôi nhìnthấyphòngmổsángtrưng.
-Ôngcóthểngồigầncửaởđàngkia-Mộtcôytábảotôithế.Cónhữngchiếcghếdàiđặtsaulancantrôngxuốngbànmổ
trắng,chóichangánhđèn.TôinhìnCatherine,mặtnạđậytrênmặt.vàbâygiờthìnàngimlặng.Ngườitađẩycángtới.Tôiđirangoàivàbướcdọctheohànhlang.Haicôytávộivãđivàocửa.
-Sắpmổrồiđấy-Mộtcônói-sắptiếnhànhmổđểlấyhàinhira.
Côkiacười.-Chúngmìnhđếnthậtđúnglúc.Thậtlàmay.Họbướcquacửadẫnđếnhànhlang.Mộtcôytákháctới.Cô
nàycũngcóvẻvộivàng.-Vàolốinàyđi.Vàođi-Côtanói.-Không,tôiởngoài.Côtalậtđậtbướcvào.Tôiđibáchbộởhànhlang.Tôisợnên
không dám vào. Tôi nhìn qua cửa sổ. Trời tối, nhưng nhờ ánhđèn qua cửa sổ, tôi có thể trông thấy được trời đang mưa. Tôibướcvàomộtcănphòngởmãicuốihànhlang,đứngxemnhữngtờnhãndántrênchailọđặttrongtủkính.Rồitôilạibướcrachờởhànhlang,mắtdánvàocửaphòngmổ.
Một vị bác sĩ bước ra, theo sau là một cô y tá. Ông ta cầmtrongtaymộtvậtgìgiốngnhưmộtconthỏbịlộtda.Ôngbướcnhanh qua hành lang và biến mất sau một cánh cửa khác. Tôitiến đến cánh cửa và ông vừa bước vào, xem ông ta làm gì vớimột trẻ vừa mới lọt lòng. Ông ta nâng hài nhi lên cho tôi xem.Ôngnắmgótchânvàphátmạnhvàngườinó.
-Đứabécókhákhông?
-Tuyệt.Nócânđếnnămkýlô.Tôihoàntoàndửngdưngđốivớiđứanhỏ.Nócóvẻxalạđối
vớitôi.Tôikhôngcảmthấychúttìnhphụtửnàocả.-Ôngkhôngthấyhãnhdiệnvìđứaconà?-Côytáhỏitôi.Họđangtắmvàbọcnólại.Tôinhìnthấymộtkhuônmặtđen
vàbàntaynhỏxíucũngđen,nhưngtôikhôngthấynócựaquậy,cũngkhôngnghenókhóc.Vịbácsĩlạibậnrộnvớinógìnữađó,ôngcóvẻbốirối.
-Không-Tôinói-Nósuýtgiếtmẹnó.- Ồ, tội nghiệp, có phải lỗi tại nó đâu? Thế ông không muốn
mộtđứacontraià?-Không-Tôiđáp.Bácsĩrấtbậnrộn.Ôngnắmchânvàphátmạnhvàongườinó.
Tôi không đứng nhìn nó ở đấy nữa. Tôi bước ra hành lang. Bâygiờthìtôiđithămnàngđượcrồi.Tôibướcquacửavàtớiphòng.Cáccôytángồichỗlancanlàmhiệuchotôixuốngchỗhọ.Tôilắcđầu.Chỗtôiđứngtrôngkhárõrồi.
Tôi nghĩ rằng Catherine đã chết. Nàng giống như một xácchết. Mặt nàng mà tôi thấy được, xám ngắt. Phía dưới, qua ánhđèn,vịbácsĩđangkhâulạivếtmổmànhữngchiếckẹpbanhlớnra.Mộtvịbácsĩkhácđeomặtnạ,đangchothuốcmê.Hainữytáđeo khẩu trang đứng trao dụng cụ...Quang cảnh y hệt như mộtphápđìnhthờiTrungcổ.Nhìncảnhđó,tôibiếtrằngnếumuốnthì tôi đã được chứng kiến đầy đủ, nhưng tôi mừng là mìnhkhông đứng coi. Tôi không tin rằng tôi lại có thể đứng nhìn họmổ xẻ, nhưng tôi nhìn cái vành tròn vết thương mà vị bác sĩ,khéo tay như một bác thợ sửa giày, đang khâu kín lại bằngnhữngnhátkimlớn.Tôimừngthầm.Khivếtmổđượckhâukínlạixong,tôiquayrađibáchbộtronghànhlang.
Mộtlátsaubácsĩđitới,tôihỏi:-Nhàtôithếnào?-Bàấykhoẻ.Ôngcómụckíchcuộcgiảiphẫukhông?-Trông
ôngtacóvẻmệtmỏi.-Tôiđãthấyôngkhâulại.Vếtmổcóvẻdàilắm.-Ôngđãthấyà?-Vâng.Vếtsẹorồicóxẹpxuốngkhông?-Cóchứ.
Một lát sau họ đẩy chiếc cáng có bánh xe cao su đưa nhanhquahànhlangtớithangmáy.TôiđibêncạnhCatherineđangrênrỉ.Xuốngtớiphòngdưới,họđặtnànglêngiường.Tôingồitrênghếphíađầugiườngcủanàng.Trongphòngcomộtcôytá.Tôiđứngbêncạnh giường.Trong phòngtốiđen. Catherineđưa tayravànói:
-Nàyanhyêu...Giọngcủanàngyếuớtvàmệtnhọc.-Em,emyêucủaanh.-Đứabé,traihaygái?-Suỵt,đừngnóichuyện-Côytábảo.-Contrai.Nódài,tovàđen.-Nókhỏechứ?-Ừ,khỏelắm-Tôinói.Tôithấycôytánhìntôivớidángđiệukhácthường.-Emmệtquásức...vàđaunữa.Cònanh,anhcókhỏekhông
anhyêu?-Anhvẫnmạnh.Thôiemđừngnóichuyệnnữa.- Anh lo lắng cho em quá. Ôi anh yêu của em! Em đau quá!
Trôngnógiốnggìnhỉ?-Trôngnógiốngnhưmộtconthỏbịlộtda,vớicáimặtnhỏtí
dúmdónhưmặtmộtônggià.-Ôngnênđirathìhơn-Côytánói-BàHenrykhôngnênnói
chuyện.-Tôisẽởngoàicửa.-Anhnênđiănmộtchútgìđi.-Không,anhsẽởngoàicửa.TôihônCatherine,danàngxámngắt,vẻyếuớtvàmệtnhọc.
Tôinóivớicôytá:-Tôicóthểnóiítlờivớicôđượcchăng?Côtacùngđivớitôirahànhlang.Tôiđivàibướcrồihỏi:-Đứabélàmsaothế?-Ôngkhônghaybiếtgìà?-Không.-Nókhôngcònsống.-Chếtrồià?- Người ta không thể nào làm cho nó thở được. Nó có tràng
hoahayvậtgìnhưthếquấnquanhcổ.-Vậylànóchếtthậtrồià?-Vâng,thậtuổng.Mộtđưábéxinhđẹp.Tôicứtưởnglàôngđã
biết.-Không-Tôinói-Cônêntrởlạivớinhàtôi.Tôi ngồi trên ghế, trước một chiếc bàn, cạnh đó treo những
bảnbáocáocủacôytá,vànhìnquakhungcửasổ.Tôichỉthấymộtmàuđenvàmưarơitrongánhđènrọiratừcửasổ.À,rathếđấy.Đứabéchếtrồi.Vìthếtrôngbácsĩcóvẻmệtmỏi.Nhưngtạisaohọlạilàmthếtrongphòng?Cólẽhọnghĩrằngđứabésẽtỉnhlạivàthởđược.Tôikhôngtheođạonhưnghiểurằnglẽrađứabéphải được rửa tội. Tuy nhiên nếu nó đã chẳng thở được tí nàonghĩa là nó không sống, ngoại trừ lúc còn trong bào thai. Tôithườngthấynóđạpnhiềulần.Nhưngtrongtuầnlễcuốicùngthìkhôngcònthấynữa.Cólẽlúcấynóđãchếtngạtrồi.Tộinghiệpđứa hài nhi. Tôi muốn chết ngạt như thế để khỏi phải trải quanhững giờ phút hấp hối...Bây giờ thì Catherine sẽ chết. Ai cũngvậy.Aicũngphảichết.Chếtmàkhônghiểuthếnàolàcáichết,khôngkhinàocóthìgiờchomìnhluậtlệhoặcmìnhhơilầmlỗilàhọgiếtmìnhngay.HoặcgiảchếtvôcớnhưAymo.HoặcgiảbịdươngmainhưRinaldi.Nhưngrồicuốicùngmìnhcũngchết.Cứtinnhưvậyđi,cứkiêntâmđirồisẽđếnlượtmình.
Cólầnởtrại,tôiliệngmộtkhúccủiđầykiếnvàođốnglửa.Khikhúccủicháy,bọnkiếnbòtứtungvàlúcđầucònchạynhàovàochỗ có ngọn lửa, sau chúng quay lại chạy tới đầu kia khúc củi.Đến khi chúng bám đầy vào đầu khúc củi thì chúng lại rớt vàođốnglửa.Cóvàiconchạythoát,thânmìnhcháyxémvàxẹplép.Chúngchạymàkhôngrõsẽchạyđiđâu.Nhưngphầnđôngđềutớiphíangọnlửa,rồilạibòtớiđầubênkia,đêrồitụtậptạiđóvàcuối cùng rơi vào ngọn lửa. Tôi còn nhớ lúc đó tôi tưởng tượngrằngđólàgiờtậnthế,đólàlúcđóngvaitròChúacứuthếbằngcáchkéokhúccủirakhỏingọnlửavànémnóvàochỗnàođócholũ kiến có thể trốn vào đất được. Nhưng tôi chỉ tưới khúc củibằng chỗ nước trong cái ly, để khi hết nước, tôi đựng rượuwhiskyphavớinước.Tôinghĩrằngnướcdộilênkhúccủiđangcháychỉtổlàmcholũkiếnbịphỏng.
Vàbâygiờtôiđangngồitronghànhlangđểchờnghengóng
bệnh tình của Catherine. Một lúc, vì y tá tới chậm, tôi bước tớimởcửanhènhẹnhìnvàotrong.Mớiđầutôikhôngtrôngthấygìvìđènởhànhlangsángchóimàtrongphònglạitốiom.Nhưngrồitôinhìnthấycôytángồiởđầugiường,vàđầuCatherineđặttrên gối, toàn thân nàng dẹp lép dưới lớp chăn. Cô y tá để mộtngóntaylênmôirahiệurồiđiracửa.
-Nàngrasao?-Tôihỏi.- Bà khỏe. Ông đi ăn đi, rồi một lát nữa ông trở lại, nếu ông
muốn.Tôiđidọctheohànhlang,xuốngthangvàbướcrakhỏicổng
bệnhviện,theoconđườngtốiomđếntiệmcàphêdướicơnmưa.Đèntrongtiệmsángtrưngvàmấybànđềuchậthết.Tôikhôngtìmrachỗtrống,mộtanhbồibàntớiđỡlâychiếcáochoàngướtvàchiếcmũcủatôirồichỉmộtchỗngồimàtrướcmặtlàmộtônggiàđanguốngbiavàxembáochiều.Tôingồixuốngvàhỏianhbồibànmónăntrongngày.
-Bòragu,nhưnghếtrồi.-Thếbâygiờcógìăn?-Trứngvớidămbông,trứngvớiphomát,haydưacảibắpxắt
nhỏ.-Tôiđãăndưacảibắphồitrưarồi.-Vâng,đúngrồi.Ôngđãdùngdưacảibắplúctrưa.Phảirồi.Anh là một người vào độ trung niên, đầu hói với vài sợi tóc
lưathưa,nétmặtdễmến.- Thế ông dùng món gì? Trứng với dăm bông, hay trứng với
phomát?-Trứngdămbôngvàrượubia.-Mộtbianâulynhỏchứ?-Được.-Tôinhớhồitrưaôngcũnguốngmộtbianâulynhỏ.Tôi dùng món trứng dăm bông và uống bia. Món dăm bông
trứngđặttrongmộtchiếcđĩatròn,dămbôngởdướivàtrứngởtrên. Món ấy nóng quá, và khi ăn miếng đầu tiên, tôi phải hớpmột ngụm bia cho khỏi bỏng miệng. Tôi cũng khá đói nên kêuthêm một đĩa nữa và uống mấy ly bia. Tôi không nghĩ gì cả vàđọcbáocủaôngngồitrướcmặt.ĐólàđềtàivềphòngtuyếncủaAnh bị chọc thủng. Khi biết rằng tôi đang xem mặt sau của tờ
báo của ông ta thì ông gấp lại. Tôi định gọi bồi cho một tờ báonhưngtôikhôngthểtậptrungtưtưởng.Bêntrongtiệmcàphêrất nóng và không khí khó thở. Nhiều khách trong tiệm quenbiếtnhau.Nhiềungườiđangchơibài.Bồibànlăngxănglobưngrượuđếncácbàn.Haingườikháchmớivàođứngnhìnquanhvìkhôngcònchỗtrống,đứngtạmtrướcbàntôi.Tôigọithêmmộtlybianữa.Tôichưamuốntrởvềbệnhviệnvộivìcònsớmquá.Tôicốkhôngnghĩngợigìcảvàgiữbìnhtĩnhtuyệtđối.Haingườiđứngchờmộtlátkhôngcóchỗtrốnglạibướcra.Tôiuốngthêmmộtlybianữa.Trênbàntrướcmặttôibâygiờcócảmộtchồngđĩa.Ôngngồitrướcmặttôiđãgỡkínhcấtvàohộp,xếptờbáolạibỏ túi rồi cầm ly rượu mùi nhìn quanh phòng. Bỗng nhiên tôithấycầnphảitrởlạibệnhviện.Tôigọibồitínhtiềnrồikhoácáođộimũbướcracửa.Tôirảobướcdướicơnmưađếnbệnhviện.
Tớihànhlangtôigặpcôytávừamớiđixuống.-Tôimớigọidâynóiđếnkháchsạncủaông-Côtanói.Tôigiậtmìnhđánhthót.-Cóchuyệngìthế?-Tôihỏi.-BàHenrybịbănghuyết.-Tôivàođượckhông?-Không,chưađược.Cóbácsĩđangởtrongấyvớibà.-Cónguykhông?-Rấtnguyhiểm-Côtatrảlờirồivộivãvàophòngkhépcửa
lại.Tôingồingoàihànhlang.Đầuóctôitrốngrỗnghoangmang.
Tôi không biết tính sao và cũng không thể tính gì được cả. Tôibiếtrằngnàngsắptừgiãcuộcsốngvàtôicầunguyệnchonàngđừngchết.
Cô y tá mở cửa và vẫy tay gọi tôi. Tôi theo cô ta vào phòng.Catherine không ngước nhìn. Tôi vội đến gần giường. Vị bác sĩđứng cạnh giường, phía bên kia. Catherine nhìn tôi nhếch môi.Tôigụcmặtxuốnggiườngkhócoà.
-Tộinghiệpmình-Catherinesesẽnói.Damặtnàngxámngắt.-KhôngsaođâuCatherineạ,emsắpmạnhhẳn.- Em sắp chết - Ngừng một giây, nàng nói tiếp - Em không
muốn,emkhôngmuốn...
Tôinắmlấytaynàng.-Đừngchạmvàoem-Nàngnói.Tôibuôngtaynàngra.Nàng
mỉmcười-Tộinghiệpmìnhquá...Được,nào,mìnhcứnắmlấytayemđi.
-Emsẽkhoẻ,Catherineạ,anhbiếtemsẽkhỏe.- Em đã muốn viết cho anh bức thư phòng khi có chuyện gì
nhưngemkhôngviếtđược.- Em có muốn anh mời một vị linh mục hay một ai khác tới
thămemhaykhông?-Chỉmộtanhthôi-Vàlátsaunàngtiếp-Emkhôngsợchết,
nhưngýnghĩvềcáichếtlàmemkhiếp.-Bàđừngnóinhiềuthế-Bácsĩbảo.-Vâng-Catherinebảo.-Emcócầnanhlàmviệcgìkhông?Catherine?Haylàanhđi
kiếmchoemcáigìchăng?- Không - Rồi một lát sau nàng tiếp - Những kỷ niệm chung
sống giữa chúng ta, xin anh đừng san sẻ với người đàn bà nàokhác,anhnhé?Vànhữnglờiânái,xinanhđừngtraogởichomộtaikhác,anhnhé?
-Khôngbaogiờ.-Nhưngdùsaoemcũngmuốnanhcómộtphụnữkhác.-Anhkhôngthích.-Bànóichuyệnnhiềuquá-Bácsĩnói-ÔngHenrycầnphảira
ngoài.Ôngấycóthểtrởlạisau.Bàkhôngchếtđâu,bàđừngnóidại.
-Vâng-Catherinenói-Đêmđêmsẽcóemđếnbêncạnhanh-Nàngnóivớivẻkhókhăn.
-Xinônghãyrakhỏiphòng-Bácsĩbảo-Đừngđểbàấynói.Catherinemặtnhợtnhạt,hướngvềphíatôi,chớpmắt.-Anhsẽchờởcửa-Tôinói.-Đừnglongạigì,anhnhé.Emchẳnglosợtínàocả.Đóchỉlà
mộttròđùaxấuxa,thếthôi.-Emcanđảmlên,emyêuquýcủaanh...Tôichờngoàihànhlang,tôichờrấtlâu.Côytámởcửa,đến
gầntôivànói:-BàHenrytrầmtrọnglắm.Tôisợbà...-Nàngđãchếtrồisao?
-Chưa,nhưngbàđãmêman.Hìnhnhưnàngbănghuyếtnhiều,khôngsaongănnổi.TôivàophòngvớiCatherinevàởđóchođếnkhinàngtắtthở.
Nàngkhônghồitỉnhvàchẳngbaolâuthìchết.Tronghànhlang,tôihỏibácsĩ:-Tôiphảilàmgìtrongđêmnay?-Không,khôngcógìcả.Đểtôiđưaôngvềkháchsạnnhé?-Thôicámơnbácsĩ.Tôimuốnnánlạiđâygiâylát.-Tôikhôngbiếtnóigìhơn.Tôikhôngthểnóivớiôngrằng...-Không-Tôinói-Khôngcógìđểnóicả...-Tạmbiệt-Ôngtanói-Ôngthậtkhôngmuốntôiđưaôngvề
kháchsạnà?-Thôi,cámơnbácsĩ.-Chỉcócáchđóthôi.Cuộcgiảiphẫuchứngminhrằng...-Tôikhôngcònmuốnnhắctớichuyệnấynữa.-Tôimuốnđượcđưaôngvềkháchsạn.-Thôi,cámơnbácsĩ.Ôngkhuấtdầntronghànhlang.Tôiđếngầncửaphòng.Một
côytánói:-Ôngkhôngvàođượcbâygiờ.-Xinlỗicô-Tôinói.-Ôngchưavàođượcbâygiờ.-Côđirađi,cảcôkianữa-Tôinói.Nhưngsaukhibảohọđiravàđóngcửa,tắtđèn,tôihiểurằng
tấtcảđềuvôích.Cũngkhôngkhácnàolờinóitừbiệttrướcmộtphotượng.Mộtlátsautôibướcrakhỏiphòng,rờibệnhviện,vàtôitrởvềkháchsạndướitrờimưa.
HẾT