dr. christian phan ph c lÀnh - abcwa.org · quyển sách này cũng dành cho bạn nữa, vì...
TRANSCRIPT
DR. CHRISTIAN PHAN PHƢỚC LÀNH
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
2
RÔ-MA Hệ Thống Hóa Phúc Âm
Romans
A Systematic Approach of The Gospel
To
____________________________________
From
___________________________________
Date
____________________________________
Mục Sư Tiến Sĩ Christian Phan Phước-Lành
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
3
Kinh Thánh: Bản Dịch Truyền Thống, Bản Dịch
Mới, Bản Dịch 2011
Bible: King James, NIV, NLT
Dr. Christian Phan Phƣớc Lành
5114 NE 8th Place
Renton, WA 98059
Email: ―[email protected]‖
Copyright @ 2013 by Christian Phan
All right reserved. No part of this book may be
reproduced or transmitted in any form or by any
means without permission from the author.
Printed in the United States of America
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
4
Mục Lục
Dẫn Nhập ……………………………………...... 6
Chƣơng I: Khái Quát Về Sách Rô-ma ………..12
Vị Trí Của Sách Rô-ma
Tác Giả
Thời Gian
Bối Cảnh
Chƣơng II: Phúc Âm Đƣợc Giải Bày….….…...36
Giới Thiệu Phúc Âm (1:1-15)
Định Nghĩa Phúc Âm (1:16-17)
Nhân Loại Cần Phúc Âm (1:18-3:20)
Căn Bản Của Phúc Âm (3:21-31)
Phúc Âm Hài Hòa Với Cựu Ƣớc (ch 4)
Lợi Ích Của Phúc Âm (5:1-11)
Quyền Năng Của Phúc Âm (5:12-21)
Nên Thánh Nhờ Sống Phúc Âm (ch 6)
Tự Do Trong Phúc Âm (ch 7)
Sống Phúc Âm Bởi Chúa Thánh Linh (ch 8)
Chƣơng III: Phúc Âm & Dân Do Thái ……...123
Tuyển Dân Từ Chối Phúc Âm (ch 9)
Kêu Gọi Tuyển Dân Tin Phúc Âm (ch 10)
Tuyển Dân Sẽ Đƣợc Cứu Bởi Tin Phúc Âm
(ch 11)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
5
Chƣơng IV: Sống Phúc Âm ……………….... 139
Thể Hiện Qua Đời Sống Cá Nhân (12:1-2)
Thể Hiện Qua Phục Vụ Nhờ Ân Tứ Thánh
Linh (12:3-8)
Thể Hiện Qua Mối Liên Hệ Với Xã Hội
(12:9-21)
Thể Hiện Qua Mối Liên Hệ Với Chính
Quyền (13:1-7)
Thể Hiện Qua Mối Liên Hệ Với Tƣơng Lai
(13:8-14)
Thể Hiện Qua Mối Liên Hệ Với Nhau (14:1-
15:13)
Phần Kết …………………………………..…. 171
Kế Hoạch Của Sứ Đồ Phao-Lô (15:14-33)
Nhận Diện Những Ngƣời Khác (ch 16)
Đúc Kết Sách Rô-ma
Tài Liệu Tham Khảo ………………………... 183
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
6
DẪN NHẬP
Nếu thật sự là con cái Chúa, ai cũng yêu thích Lời
Chúa!
Tôi rất yêu thích Kinh thánh và Rô-ma là
một trong những sách đƣợc tôi yêu thích một cách
đặc biệt. Qua nhiều năm nghiên cứu thƣ tín này,
chính nhờ đó, nền tảng Thần Học trong tôi đƣợc
đứng vững. Đƣợc Viện Thần Học phân công dạy
sách Rô-ma cho các sinh viên của chƣơng trình Cử
Nhân và Cao Học, tôi bắt đầu nghĩ đến việc viết
quyển sách này. Tôi ao ƣớc rằng không chỉ các
Sinh Viên Thần Học học hiểu sách Rô-ma, nhƣng
tất cả mọi Ngƣời Tin Chúa đều có thể đọc, hiểu, yêu
quý và sống theo lời Chúa qua thƣ tín này. Còn các
bạn chƣa phải là môn đệ của Chúa Giê-su thì sao?
Quyển sách này cũng dành cho bạn nữa, vì qua đây,
bạn sẽ tìm thấy Chân Lý của Đức Chúa Trời đƣợc
bày tỏ.
Thƣ tín gởi cho các Tín Hữu tại thành Rô-
ma, nƣớc Ý, gọi cách ngắn gọn là Thƣ Tín Rô-ma
hay Sách Rô-ma, đƣợc xem là thƣ tín đặc thù hàng
đầu của Sứ đồ Phao-lô. Sách này cũng đƣợc mệnh
danh là ―Cột Trụ Thần Học.‖ Đọc và hiểu sách Rô-
ma xem nhƣ bạn đã hiểu đƣợc phần lớn các chiều
kích của Phúc Âm, chƣơng trình cứu chuộc nhân
loại của Đức Chúa Trời bởi Chúa Cứu Thế Giê-su.
Qua sách Rô-ma, bạn sẽ hiểu đƣợc chiều cao, sâu,
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
7
dài và rộng của tình yêu thƣơng mà Đức Chúa Trời
đã dành cho nhân loại. Chiều Cao: Tình Yêu Thiên
Thƣợng (Ngài giáng trần vì bạn); Chiều Sâu: Tình
Yêu Tận Hiến (Ngài chịu hy sinh vì bạn); Chiều
Dài: Tình Yêu Vĩnh Hằng (tình yêu của Ngài không
hề thay đổi); Chiều Rộng: Tình Yêu Vô Biên (Ngài
yêu cả nhân loại và hy sinh cho cả nhân loại để hầu
cho bất cứ ai bằng lòng tin Ngài thì sẽ đƣợc tận
hƣởng tình yêu diệu kỳ của Ngài).
Từ thƣ tín Rô-ma, nhiều quyển sách thần
học thâm thúy, cũng nhƣ, nhiều chứng đạo đơn thật
đơn giản đƣợc ra đời. Qua sách Rô-ma, có nhiều
cuộc đời đã đƣợc biến đổi. Tiêu biểu cho vô số
những cuộc đời này là thánh Augustine đã trở lại tin
Chúa vào năm 380 SCN khi ông đọc các câu Kinh
thánh trong Rô-ma chƣơng 13:13-14 “Chúng ta hãy
sống đứng đắn như đi giữa ban ngày: không nhậu
nhẹt và say sưa, không hoang dâm và trụy lạc,
không gây gổ và ganh tị, nhưng mặc lấy Chúa, Ðức
Chúa Jesus Christ, và đừng mơ tưởng đến những
thèm muốn của xác thịt mà tìm cách làm thỏa mãn
các dục vọng của nó.” Linh mục, Thần học gia
Martin Luther cũng đƣợc Chúa tỏ bày chân lý về sự
xƣng công chính bởi đức tin qua chính sách Rô-ma
và điều này đã khiến ông mạnh mẽ trong công cuộc
cải chánh giáo hội. “Người công chính sẽ sống bởi
đức tin” (1:17). Thần học gia John Calvin cũng
nói, “Khi một người hiểu được thư tín Rô-ma, cánh
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
8
cửa đã mở để người ấy đạt đến sự hiểu biết toàn bộ
Kinh Thánh.”
Sách Rô-ma cung cấp cho bạn rất nhiều
những câu Kinh thánh nằm lòng nhƣ:
“Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Phúc Âm đâu, vì là
quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi người
tin, trước là người Do-thái kế đến là người Hy-
lạp.” (1:16)
“Người công chính sẽ sống bởi đức tin.” (1:17)
“Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh
hiển của Đức Chúa Trời, và chúng ta nhờ ân điển
Ngài, chúng ta không phải trả một giá nào, mà
được xưng công chính, bởi sự chuộc tội đã làm trọn
trong Đức Chúa Giê-su.” (3:23-24)
“Chúng ta tin rằng một người có thể được xưng
công chính nhờ đức tin mà không cần phải làm
những việc Kinh Luật đòi hỏi.” (3:28)
“Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với
chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng
Cứu Thế vì chúng ta chịu chết.” (5:8)
“Vậy chúng ta đã chôn với Ngài bởi phép báp-têm
trong sự chết của Ngài, hầu cho Đấng Cứu Thế nhờ
vinh hiển của Cha được từ người chết sống lại thể
nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy.”
(6:4)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
9
“Vì tiền công của tội lỗi là sự chết; nhưng sự ban
cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong
Đức Chúa Giê-su, Chúa chúng ta.” (6:23)
“Cho nên hiện nay chẳng còn sự đoán phạt nào cho
những người ở trong Đức Chúa Giê-su.” (8:1)
“Vì hết thảy người nào được Thánh Linh của Đức
Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời.”
(8:14)
“Chính Đức Thánh Linh lấy sự thở than không thể
nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta.” (8:26)
“Vậy nếu miệng anh chị em xưng Chúa Giê-su ra
và lòng anh chị em tin rằng Đức Chúa Trời đã
khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì anh chị em sẽ
được cứu; vì tin trong lòng mà được xưng công
chính, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu
rỗi.” (10:9-10)
“Vậy thưa anh chị em, cậy ơn thương xót của Ðức
Chúa Trời, tôi nài khuyên anh chị em hãy dâng thân
thể mình làm của lễ sống và thánh, một của lễ đẹp
lòng Ðức Chúa Trời. Ðó là cách thờ phượng phải lẽ
của anh chị em. (12:1)
“Tình yêu phải chân thật. Hãy ghét điều ác, bám sát
điều lành.” (12:9)
“Hãy siêng năng và chớ lười biếng; hãy có tinh
thần nóng cháy trong sự phục vụ Chúa. Hãy vui
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
10
mừng trong hy vọng, nhẫn nại trong gian khổ, bền
lòng trong sự cầu nguyện.” (12:11-12)
“Đừng lấy ác trả ác cho ai; phải chăm tìm điều
thiện trước mặt mọi người. Nếu có thể được, thì
hãy hết sức mình mà hoà thuận với mọi người.”
(12:17-18)
“Ðừng mắc nợ ai điều gì, ngoại trừ món nợ yêu
thương nhau, vì ai yêu thương người khác là làm
trọn Luật Pháp.” (13:8)
Sách Rô-ma chứa đựng nhiều lẽ thật từ Lời
Đức Chúa Trời, đã kiến tạo nên nền tảng đức tin và
thần học cốt lõi của chúng ta. Các lẽ thật này đƣợc
cô đọng lại theo các điểm nhƣ sau:
1. Đức Chúa Trời Là Đấng Yêu Thƣơng. Từ
ban đầu Đức Chúa Trời yêu thƣơng nhân loại và
tình yêu của Ngài vẫn theo đuổi chúng ta qua
chƣơng trình cứu chuộc của Ngài trong Chúa
Cứu Thế Giê-su (1:2-4).
2. Tất Cả Nhân Loại Đều Phạm Tội. "Vì mọi
người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển
của Ðức Chúa Trời" (3:23).
3. Sự Băng Hoại Của Thế Gian. Nhân loại cứ
lầm lạc trong tƣ dục hƣ không đầy dẫy mọi sự
không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ,
ghen ghét, giết ngƣời, tranh cải, dối trá… Càng
về gần Kỳ Tận Thế con ngƣời càng thêm tội lỗi
(1:29-32).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
11
4. Sự Cứu Rỗi Là Món Quà Tặng. Con ngƣời
không tự cứu rỗi chính mình khỏi tội lỗi và
không tự trở nên công chính, vì thế, sự xƣng
công chính của con ngƣời là nhờ ân sủng của
Chúa Giê-su, không phải bởi công đức riêng của
chính mình (5:8).
5. Cuộc Chiến Thuộc Linh Trong Mỗi Ngƣời.
Bên trong của mỗi con ngƣời đều có cuộc chiến
giữa điều thiện và điều ác Đặc biệt những
ngƣời tin Chúa càng nhận biết tội lỗi và sự yếu
đuối của xác thịt cách rõ ràng hơn nhờ Lời Chúa
và Đức Thánh Linh soi sáng. Vậy hãy coi mình
nhƣ chết về tội lỗi và nhƣ sống cho Đức Chúa
Trời (6:11).
6. Sự Thánh Hóa Là Bởi Đức Chúa Thánh
Linh. Chính Chúa cứu rỗi và ban Đức Thánh
Linh cho mỗi Ngƣời Tin để giúp ngƣời ấy có
một đời sống mới đắc thắng tội lỗi (8:10).
7. Sự Cứu Rỗi Là Chắc Chắn. Không có gì có
thể chia cách tình yêu thƣơng của Đức Chúa
Trời dành cho chúng ta qua Chúa Jêsus Christ,
miễn là chúng ta cứ trung tín bƣớc theo Ngài
(8:39).
8. Ngƣời Tin Chúa Phải Sống Yêu Thƣơng.
Yêu thƣơng không chỉ đối với anh em mình mà
thôi, nhƣng thậm chí, kẻ thù có đói thì cũng cho
ăn, có khát thì cho uống (12:10).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
12
Chƣơng I
KHÁI QUÁT VỀ
SÁCH RÔ-MA
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
13
TÓM LƢỢC SÁCH RÔ-MA
Sách Rô-ma là một tuyệt tác đóng vai trò hệ trọng
trong việc hệ thống hóa Phúc Âm của Chúa Giê-su.
Sách này không chỉ gởi cho các Tín Hữu ở thành
Rô-ma, nhƣng qua nhiều thời đại, đã làm say mê
bao Thần học gia, Tác giả, Mục sƣ và bao ngƣời
yêu mến Chân Lý của Đức Chúa Trời. Sách Rô-ma
chứa đựng nhiều Lẽ thật của Đức Chúa Trời mặc
khải cho nhân loại.
Chƣơng 1: Gồm phần giới thiệu về sách Rô-ma,
cũng nhƣ tác giả đã hình thành một hồ sơ pháp lý
mà trong đó cả nhân loại đều phạm tội cùng Đức
Chúa Trời, Đấng đã tạo nên họ. Qua đó, tác giả
cũng trình bày mục đích chính của thƣ tín là để chia
sẻ Phúc Âm của Chúa Giê-su đến với mọi ngƣời và
chỉ cho nhân loại thấy đƣợc sự xƣng công chính
không phải là do công đức của riêng mình, nhƣng
bởi đức tin vào Chúa Giê-su, Đấng Cứu Thế.
Chƣơng 2: Ngƣời viết bất ngờ làm cho dân Do
Thái sửng sốt vì đã chỉ ra rằng việc làm theo Kinh
luật của họ nhƣ cắt bì cho con trai hay những điều
khác không làm cho con ngƣời trở nên công chính
trong mắt của Thiên Chúa. Sống theo Kinh luật chỉ
mang đến sự đoán xét và trừng phạt mà thôi, vì
chẳng có ngƣời nào có thể làm trọn đƣợc Kinh luật
để đƣợc xƣng là vô tội. Là một ngƣời Do-thái
chính tông, sứ đồ Phao-lô đã kêu gọi những ngƣời
Do-thái phải làm sạch lòng mình, con ngƣời bên
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
14
trong, bởi Đức Chúa Thánh Linh, thay vì thực hiện
hình thức ―cắt bì,‖ con ngƣời bên ngoài, bởi tay con
ngƣời.
Chƣơng 3: Trong hồ sơ pháp lý này đã chỉ ra rằng,
ngƣời Do-thái, Tuyển Dân, lẫn ngƣời Ngoại, mọi
dân tộc khác, đều phạm tội trƣớc Chúa và sống dƣới
quyền của tội lỗi. Sự phạm tội của con ngƣời làm
cho sự công bình của Chúa càng thêm sáng rọi.
“Chẳng có một người công chính nào trên đất, dẫu
một người cũng không” (c. 10). Trong chổ bế tắc
của con ngƣời, Thiên Chúa đã làm một con đƣờng
công chính bởi nhờ đức tin trong Chúa Cứu Thế,
Đấng đã làm trọn mọi điều mà Kinh Luật đòi hỏi.
Chƣơng 4: Sứ đồ Phao-lô khẳng định rằng đức tin
vào Chúa sẽ xƣng công chính. Để diễn tả ý nghĩa
này, trƣớc giả đã đƣa chúng ta về lại với Cựu Ƣớc,
tổ phụ của dân Do-thái, ông Áp-ra-ham, đã đƣợc
xƣng công chính bởi đức tin, không phải bởi việc
làm. Tổ phụ Áp-ra-ham đƣợc kể công chính trƣớc
khi Đức Chúa Trời ban cho Kinh Luật và thậm chí
trƣớc cả khi ông chịu ―cắt bì.‖ Nhƣ vậy sự xƣng
công chính là do đức tin, không phải việc làm. Bởi
đức tin ông Áp-ra-ham đƣợc lập làm tổ phụ của
nhiều dân tộc, nhƣ vậy, ngƣời Do-thái lẫn ngƣời
Ngoại, cũng nhờ đức tin mà đƣợc xƣng công chính.
Chƣơng 5: Đây là chƣơng giúp chúng ta hiểu đƣợc
trọn ý nghĩa của sự phục hòa với Đức Chúa Trời
qua Cứu Chúa Giê-su. Vì một ông A-đam, tổ phụ
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
15
đầu tiên của con ngƣời, phạm tội khiến cho mọi
ngƣời đều phạm tội thì trong Chúa Giê-su, Đấng
Thánh Khiết Trọn Vẹn, mọi ngƣời đều đƣợc tha tội
và xƣng công chính. Tội lỗi khiến con ngƣời đến sự
chết, nhƣng ân sủng, món quà Chúa ban cho, khiến
con ngƣời đƣợc sống đời đời. Đó là Phúc Âm, tin
mừng, mà nhân loại có đƣợc trong chƣơng trình cứu
chuộc của Đấng Tạo Hóa. Bởi sự phục hòa này,
ngƣời tin đƣợc kể là công chính và có thể đến với
Đấng Tạo Hóa một cách tự do.
Chƣơng 6: Tội lỗi làm cho con ngƣời phải chết, thì
Ân điển của Chúa Giê-su làm cho con ngƣời đƣợc
sống. Quyền lực của sự chết và tội lỗi bị bẻ gãy bởi
sự phục sinh khải hoàn của Chúa Giê-su. Tất cả
những ngƣời tin thật lòng sẽ đƣợc một đời sống tự
do trong Chúa. Bản chất tội lỗi của họ đã bị đóng
đinh với Ngài khi họ dự phần vào sự ―Báp-têm
trong sự chết của Ngài.‖ Nhƣ vậy, ngƣời tin không
còn làm nô lệ của tội lỗi để sống đời sống phạm tội,
nhƣng làm con của Sự Sáng, để sống và thực hành
những điều lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn.
Qua Chúa Giê-su ngƣời tin sẽ nhận đƣợc sự sống
đời đời.
Chƣơng 7: Nhƣ ngƣời vợ, nếu chồng còn sống
chừng nào thì ngƣời vợ phải ràng buộc với chồng
mình. Giao ƣớc này sẽ chấm dứt khi ngƣời chồng
qua đời. Cũng giống vậy, nếu chúng ta đồng chết
con ngƣời tội lỗi của mình với cái chết của Chúa
Giê-su thì tội lỗi không còn ràng buộc chúng ta.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
16
Dầu vậy, sự đối nghịch giữa đời sống theo tƣ dục và
đời sống theo Thánh Linh vẫn hiện hữu trong một
Ngƣời Tin. Ngƣời Tin (Tín Hữu, Cơ Đốc Nhân hay
Ki-tô Hữu) không còn làm nô lệ cho tội lỗi để sống
theo tƣ dục, nhƣng đƣợc tự do để vâng phục Đấng
Cứu Chuộc mình. Nếu chúng ta sống với Đức
Thánh Linh thì chúng ta sẽ sinh ra bông trái thánh
linh theo bản chất mới của con ngƣời mới trong
Chúa.
Chƣơng 8: Chẳng còn sự đoán phạt nào cho những
ngƣời tin Đức Chúa Giê-su. Những ngƣời sống
theo Thánh Linh sẽ chăm theo những điều thuộc về
Thánh Linh. Vì tất cả những ngƣời đƣợc Chúa
Thánh Linh dẫn dắt đều là con cái của Đức Chúa
Trời. Chính Chúa Thánh Linh sẽ ấn chứng sự cứu
chuộc cho mỗi đời sống tin Ngài. Không có điều gì
phân rẽ chúng ta xa lìa Thiên Chúa, nhƣng trái lại,
chúng ta nhờ Đấng yêu thƣơng mình mà sống đời
sống đắc thắng. Không có điều gì có thể phân rẽ
chúng ta khỏi tình yêu của Ngài.
Chƣơng 9: Con cái của Đức Chúa Trời là những
ngƣời sống trong lời hứa. Đƣợc sống trong lời hứa
của Ngài là một đặc ân lớn lao cho mỗi chúng ta.
Ngài đã chọn các dân Ngoại để làm nên Dân Thánh
cho Ngài. Dân Ngoại đƣợc cứu và đƣợc xƣng công
chính là bởi nhờ đức tin; còn dân tuyển Do-thái
không đƣợc xƣng công chính vì họ cố cậy việc làm.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
17
Chƣơng 10: Ngƣời Do-thái sốt sắng theo đuổi Đức
Chúa Trời bằng cách giữ Kinh luật, theo công đức
riêng, là điều không khôn ngoan. Vì họ tìm cách
lập sự công chính riêng cho mình, cho nên không
chịu thuận phục theo sự công chính của Đức Chúa
Trời. Chúa Giê-su là sự cuối cùng của kinh luật,
nhờ Ngài mà mọi Ngƣời Tin đƣợc xƣng công chính.
Vì thế không có sự phân biệt giữa ngƣời Do-thái
hay là ngƣời Hy-lạp vì Đức Chúa Trời ban dƣ dật
ân sủng cho mọi ngƣời kêu xin Ngài. Vì ai kêu cầu
danh Chúa thì đƣợc cứu.
Chƣơng 11: Dân tộc Do-thái từ chối Đấng Cứu
Chuộc, cho nên, ân điển của Ngài đƣợc mở rộng
cho mọi dân tộc khác. Đức Chúa Trời cứu chuộc
dân Ngoại để giục lòng tranh đua của dân Tuyển.
Vì không tin, dân Do-thái nhƣ nhánh ô-liu bị cắt bỏ
ra để các dân tộc khác đƣợc tháp vào. Nhƣ vậy, các
dân Ngoại phải cầm giữ chính mình trong sự nhân
từ của Chúa, vì khi không còn vâng phục Đức Chúa
Trời thì họ cũng sẽ bị chặt nhƣ nhánh ô-liu nguyên.
Còn dân Do-thái, nhƣ nhánh ô-liu đã bị bỏ ra, nếu
ăn năn trở lại cùng Ngài, thì sẽ đƣợc tháp vào chính
cây ô-liu của mình. Đức Chúa Trời quá nhân từ đối
với mọi dân tộc, miễn là họ bằng lòng tin và thuận
phục ý chỉ thánh của Ngài.
Chƣơng 12: Sự thờ phƣợng phải lẽ mà mỗi ngƣời
tin cần có đó là sự dâng chính thân thể mình làm
của lễ sống và thánh cho Đức Chúa Trời. Ngƣời
Tin đƣợc gọi đừng làm theo thế gian, nhƣng phải
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
18
biến đổi tâm trí để biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và
trọn vẹn của Đức Chúa Trời. Mỗi Ngƣời Tin là một
chi thể trong Thân Thể Chúa, vì thế, phải hiệp nhất
với nhau. Mỗi ngƣời phải phục vụ Chúa theo ân tứ
mà Chúa ban cho từng ngƣời. Đời sống của ngƣời
đƣợc cứu là đời sống yêu thƣơng. Đừng lấy ác trả
ác cho ai, nhƣng phải chăm làm điều thiện và lấy
hết sức mình để sống hòa thuận với mọi ngƣời!
Chƣơng 13: Đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về
sự yêu thƣơng nhau mà thôi, vì ai yêu ngƣời lân cận
mình ấy là đã làm trọn Kinh luật. Sự yêu thƣơng
không hề làm hại ngƣời lân cận. Thời Kỳ Tận Thế
gần đến rồi, hãy mặc lấy áo giáp sáng láng, hãy
bƣớc đi hẳn hoi nhƣ giữa ban ngày. Chúng ta đƣợc
kêu gọi để sống đời sống theo Phúc âm để phản
chiếu vinh hiển Chúa giữa thế gian tăm tối.
Chƣơng 14: Trong cuộc hành trình về Thiên Quốc,
có những ngƣời yếu đồng hành. Ngƣời mạnh phải
tiếp lấy ngƣời yếu là những ngƣời kém đức tin hơn
chính mình. Đừng đoán xét lẫn nhau, đừng kết án
lẫn nhau vì chúng ta không phải là thẩm phán. Mọi
sự đoán xét hay kết án là thẩm quyền của Chúa.
Nếu chúng ta sống là sống vì Chúa và nếu chúng ta
chết là chết vì Chúa. Mọi sự chúng ta làm, nhƣ làm
cho Chúa. Mỗi chúng ta sẽ phải khai trình mọi việc
mình làm với Đức Chúa Trời.
Chƣơng 15: Mỗi ngƣời trong chúng ta phải nên
làm đẹp lòng ngƣời lân cận để trở nên ích lợi và làm
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
19
gƣơng tốt. Đời sống của sứ đồ Phao-lô là một tấm
gƣơng tốt lành trong sự tin kính Chúa, yêu thƣơng
anh em và trung tín trong sứ mệnh rao giảng Tin
mừng. Chúng ta cũng nên theo gƣơng của ông để
chia sẻ Phúc âm cho mọi ngƣời.
Chƣơng 16: Sứ đồ Phao-lô chào thăm và gởi lời
giáo huấn đến cho các Tín hữu tại thành Rô-ma.
Ông cảnh tỉnh Hội thánh về những tiên tri giả,
những giáo lý giả, những kẻ gây bè đảng tạo nên
gƣơng xấu. Ông cầu nguyện Chúa ban cho Hội
thánh đƣợc khôn ngoan về điều lành và thanh sạch
về điều dữ, vững chí nơi Phúc âm mà ông đã rao
giảng cho họ đến chừng Chúa Giê-su tái lâm.
Nguyện xin vinh hiển về nơi Đức Chúa Trời đời đời
vô tận!
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
20
Tầm Vóc Của Sách Rô-ma
Sách Rô-ma đƣợc xem nhƣ là thƣ tín hàng đầu của
Sứ đồ Phao-lô. Qua thƣ tín này, cốt lõi của nền
thần học Tân Ƣớc và thần học hệ thống đƣợc hình
thành. Xuyên suốt mƣời sáu chƣơng của thƣ tín,
bởi sự thần cảm của Đức Thánh Linh, sứ đồ Phao-lô
đã hệ thống hóa Phúc âm của Chúa Giê-su một cách
diệu kỳ. Ở tại đó đã bày tỏ sự cứu chuộc và sự
xƣng công chính cho ngƣời Do-thái, Dân Tuyển,
cũng nhƣ cho ngƣời Hy-lạp, Dân Ngoại, đều giống
nhau nhờ ân điển của Đức Chúa Trời bởi đức tin nơi
Chúa Cứu Thế Giê-su, Đấng Thánh Con Đức Chúa
Trời, đã lấy xác thịt loài ngƣời sinh ra, hy sinh đền
tội cho nhân loại và phục sinh khải hoàn để bảo
đảm chƣơng trình cứu chuộc của Ngài.
Giáo sƣ Nicolas Thomas Wright đã nhận
định về sách Rô-ma nhƣ sau:
...neither a systematic theology nor a
summary of Paul's lifework, but it is by
common consent his masterpiece. It dwarfs
most of his other writings, an Alpine peak
towering over hills and villages. Not all
onlookers have viewed it in the same light or
from the same angle, and their snapshots and
paintings of it are sometimes remarkably
unalike. Not all climbers have taken the
same route up its sheer sides, and there is
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
21
frequent disagreement on the best approach.
What nobody doubts is that we are here
dealing with a work of massive substance,
presenting a formidable intellectual
challenge while offering a breathtaking
theological and spiritual vision. (Keck,
2002)
…Không chỉ đơn thuần là một quyển sách
Thần học hệ thống hay bảng tóm lƣợc các
công việc của sứ đồ Phao-lô, nhƣng đại đa
số đều công nhận rằng sách Rô-ma là một
tuyệt tác của ông. Nó đã làm cho những tác
phẩm khác của ông trở nên nhỏ bé, nhƣ đỉnh
Alpine cao sừng sững nhìn xuống những
ngọn đồi và làng mạc. Không phải tất cả
ngƣời xem đều có cùng một ánh sáng, dƣới
cùng một góc độ, do đó, những bức ảnh họ
chụp hay những bức tranh họ vẽ thƣờng
không giống nhau. Không phải mọi ngƣời
leo đều trèo lên cùng một tuyến đƣờng từ
những vách núi cao vòi vọi, vì thế, có những
điểm bất đồng với nhau về phƣơng cách nào
tốt nhất. Nhƣng không ai có thể phủ nhận
rằng, chúng ta đang đối diện với một công
trình vĩ đại, thể hiện một kiến thức phi
thƣờng, song song đó cũng trình bày một
khải tƣợng thiết yếu về thần học và thuộc
linh.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
22
Trƣớc Giả
Rất dễ dàng để nhận diện sứ đồ Phao-lô là trƣớc giả
của thƣ tín này. Ngay trong câu đầu, ông đã xác
định chính mình là ngƣời gởi thƣ tín này cho hết
thảy Tín hữu tại thành Rô-ma.
“Phao-lô, tôi tớ của Đức Chúa Giê-su
Christ, được gọi làm sứ đồ, biệt riêng ra đặng
giảng Phúc âm của Đức Chúa Trời là tin mừng xưa
kia Đức Chúa Trời đã dùng các tiên tri mà hứa
trong Kinh thánh …. gởi cho hết thảy những người
yêu dấu của Đức Chúa Trời tại thành Rô-ma, được
gọi làm thánh đồ” (c. 1-7)
Chƣơng 15: 15-20, cũng xác định rằng chính
ông là ngƣời viết thƣ tín này.
“Nếu tôi đã lấy lòng thật dạn dĩ mà viết thư
nói điều nầy điều kia với anh em...”
Từ xƣa các giáo phụ của Hội thánh đã công
nhận chính sứ đồ Phao-lô là tác giả của thƣ tín này.
Tiêu biểu trong các vị đó là: Clement thành Rô-ma,
Ignatius, Justin Martyr, Polycarp, Hippolytus,
Irenaeus… Cranfield đã khẳng định: ―The evidence
of its use in the Apostolic Fathers is clear, and
before the end of the second century it is listed and
cited as Paul's. Every extant early list of NT books
includes it among his letters - Bằng chứng rất rỏ
ràng, trƣớc thế kỷ thứ hai các giáo phụ đã công
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
23
nhận và trích dẫn sách Rô-ma là của sứ đồ Phao-lô.
Ngay từ buổi ban đầu tất cả những tài liệu liệt kê
các sách Tân Ƣớc đều xác định ông là ngƣời viết
thƣ tín này.‖
Nếu xét về kết cấu của thƣ tín, văn phong,
văn phạm, ý tƣởng thần học chúng ta có thể thấy
rằng đây là cách viết của sứ đồ Phao-lô. Tertius
(tẹt-tiu) là ngƣời chép bức thƣ này và đƣợc phép
viết tên mình và vài ngƣời khác cùng với lời chào
thăm ở cuối thƣ. (16:22)
Bức tranh vẽ Sứ đồ Phao-lô đang viết thư tín
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
24
Thời Gian
Sứ đồ Phao-lô viết thƣ tín này trƣớc khi ông đến
Giê-ru-sa-lem để trao số tiền cứu trợ của các Hội
thánh ngoại quốc cho Hội thánh Giê-ru-sa-lem.
Ông cũng dự định sẽ đến thành Rô-ma sau khi ghé
thăm Hội thánh Giê-ru-sa-lem và từ Rô-ma ông sẽ
sang Tây-Ban-Nha.
Thƣ tín này cũng có thể viết khi ông và đoàn
truyền giáo đƣợc tiếp đón tại nhà Gai-út. Nhiều học
giả cho rằng, sứ đồ Phao-lô nhờ bà chấp sự Phê-bê,
thuộc Hội thánh Xen-cơ-rê, mang thƣ đến cho Hội
thánh Rô-ma (16:1-2). Hội thánh Xen-cơ-rê nằm
trong thành phố Cô-rinh-tô, Hy-lạp, trong chuyến
truyền giáo thứ ba của ông hƣớng trở về Giê-ru-sa-
lem (Công 20:3).
Nhƣ vậy sách Rô-ma đƣợc viết vào khoảng
giữa thập niên 50 SC.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
25
Bối Cảnh Và Chủ Đề
Chúng ta không rõ Phúc âm của Chúa đến thành
Rô-ma từ khi nào. Có thể lắm trong ngày lễ Đức
Thánh Linh giáng lâm, có những ngƣời từ thành
Rô-ma đã tiếp nhận Chúa tại Giê-ru-sa-lem và mang
Phúc âm về đất nƣớc của họ vào khoảng năm 33 SC
(Công 2:10). Có thể lắm những tín hữu ban đầu bị
bắt bớ đã chạy chết Rô-ma và từ đó Hội thánh đƣợc
thành lập. Hội thánh Rô-ma bao gồm ngƣời Do-
thái và ngƣời Ngoại.
Chủ đề chính của thƣ tín Rô-ma là Phúc Âm
của Chúa Giê-su cho mọi dân tộc. Chỉ trong 17 câu
đầu của chƣơng một, ông đã nêu lên 6 lần chữ
―Phúc Âm‖ (c. 1, 2, 9, 15, 16, 17). Để hiểu thƣ tín
này chúng ta có thể đặt những câu hỏi sau:
1. Phúc âm là gì?
2. Tại sao nhân loại cần Phúc âm?
3. Theo Phúc âm, làm sao một tội nhân đƣợc xƣng
công chính bởi Đức Chúa Trời Thánh Khiết?
4. Mối liên hệ gì giữa Phúc âm và Cựu ƣớc?
5. Đƣợc xƣng công chính mang đến những ích lợi
gì cho đời sống của Tín hữu?
6. Có phải dạy về ân điển của Đức Chúa Trời sẽ
khuyến khích con ngƣời càng thêm phạm tội?
7. Mối liên hệ thế nào giữa ngƣời tin Chúa và Kinh
luật?
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
26
8. Làm sao một ngƣời tin Chúa có thể sống đời
sống thánh thiện?
9. Sự cứu rỗi trong Chúa Giê-su có chắc chắn
không?
10. Có phải Phúc âm của Chúa dành cho mọi ngƣời
bao gồm Tuyển dân Do thái và các dân tộc khác
không phải là tuyển dân?
11. Làm thế nào để Phúc âm đƣợc rao giảng?
12. Một ngƣời đƣợc cứu bởi ân điển của Chúa sẽ
sống thế nào?
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
27
Ngữ Vựng Của Sách Rô-Ma
Abba – A-ba - Tiếng Ả-rập nghĩa là ―cha‖ đƣợc
sử dụng để bày tỏ mối liên hệ với Đức Chúa
Trời vì Ngài là Cha của mọi ngƣời (8:15).
A-đam – (Heb. ha’adam) nghĩa là con ngƣời.
Tên của ngƣời nam đầu tiên mà Đức Chúa Trời
dựng nên trên đất theo hình ảnh của Ngài và
đƣợc Ngài truyền cho hơi thở sự sống.
Áp-ra-ham – Apraham – là ngƣời vâng theo
tiếng phán của Chúa mà rời bỏ quê hƣơng mình
để đi đến xứ mà Chúa hứa ban cho, bởi đức tin
nơi Chúa ông đƣợc kể là tổ phụ đức tin của mọi
dân tộc và ông cũng là tổ phụ của dân Do-thái.
Ân sủng, ân điển – Grace (Hy. charis, Lat.
gratia) là điều mà một ngƣời không xứng đáng
đƣợc nhận nhƣng lại đƣợc ban cho nhƣng
không. Ở đây muốn nói đến sự cứu rỗi của Đức
Chúa Trời qua Chúa Cứu Thế ban cho nhân
loại.
Báp-têm – Baptism (Hy. baptizein) Trầm mình
trong nƣớc và ra khỏi nƣớc. Đây là một thánh
lễ thực hiện theo Đại mạng lệnh của Chúa Giê-
su dành cho Ngƣời Tin. Theo sách Rô-ma, báp-
têm có nghĩa là đồng chết, khi Ngƣời Tin trầm
mình trong nƣớc, và đồng sống lại với Ngài khi
Ngƣời Tin ra khỏi nƣớc.
Biến hóa (sự) – Tranformation (Hy.
metamorphosis) chỉ về sự biến đổi của một
Ngƣời Tin để trở nên càng ngày càng giống
Chúa Giê-su hơn bởi sự trợ giúp của Chúa
Thánh Linh.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
28
Biết trƣớc – Foreknowledge (Lat. praescientia)
biết đƣợc những điều ngay cả khi chƣa xảy ra.
Ý nghĩa này chỉ về Thiên Chúa là Đấng biết tất
cả mọi điều, ngay cả trƣớc khi điều đó xảy đến.
Ngài là Đức Chúa Trời toàn tri (Thi 139:4).
Ngài biết đƣợc những ngƣời nào sẽ tin Ngài và
Ngài định cho họ đƣợc sự cứu rỗi.
Bình an – Peace (Heb. shalom, Hy. eirene) là
sự trọn vẹn của tâm hồn, nó vƣợt lên trên nghĩa
đen của sự hòa bình, không có chiến tranh. Đây
là món quà mà Chúa ban cho khi một ngƣời có
Đức Thánh Linh làm chủ cuộc đời.
Cắt bì – circumcision - cắt bỏ phần da qui đầu
của ngƣời nam nhƣ dấu chỉ của giao ƣớc trong
thời Cựu ƣớc đối với ngƣời Do-thái.
Chết – Death - chỉ về thực trạng không còn có
sự sống.
Chết đời đời – Eternal death – là tình trạng của
một ngƣời sau khi bị Thiên Chúa đoán xét về tội
lỗi của mình, vì không chấp nhận chƣơng trình
cứu chuộc của Ngài, sẽ bị quăng vào hồ lửa hình
phạt đau đớn cả thân thể và linh hồn, phân cách
khỏi Đức Chúa Trời đời đời.
Chết tâm linh – Spiritual death – khi một ngƣời
không có mối tƣơng giao hòa bình với Đấng
Tạo Hóa. Một ngƣời cách xa khỏi Thiên Chúa
đƣợc xem nhƣ là đã chết phần tâm linh.
Chết thân thể - Physical death – khi một ngƣời
không còn hơi thở sự sống.
Con nuôi (Sự nhận làm) – Adoption (Hy.
huiothesia) chỉ về mối liên hệ của một tội nhân
đƣợc Đức Chúa Trời tha tội bởi ngƣời đó tin
Chúa Giê-su và đƣợc nhận làm con của Ngài
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
29
(8:15, 23). Một ngƣời đƣợc nhận làm con nuôi:
(1) đƣợc luật pháp bảo đảm quyền làm con, (2)
đƣợc mang họ của cha nuôi, (3) đƣợc mang
quốc tịch của cha nuôi, và (4) đƣợc hƣởng sản
nghiệp của cha mẹ nuôi.
Công chính (sự) – Righteousness (Heb.
sedaquah, Hy. dikaiosyne, Lat. iustitia) theo
Kinh thánh, hành động của Đức Chúa Trời để
thiết lập và di trì mối liên hệ đúng đắn tốt lành.
Công chính bởi đức tin – Righteousness of
faith (Lat. iustitia fidei) Mối liên hệ đúng đắn
với Đức Chúa Trời nhờ tin vào sự cứu chuộc
của Chúa Giê-su để trở nên con cái yêu dấu của
Ngài.
Công chính của Đức Chúa Trời –
Righteousness of God (Hy. dikaiosynetheou,
Lat. iustitia Dei) Tất cả mọi việc Chúa thực hiện
đều hoàn toàn đúng và tốt lành trọn vẹn. Điển
hình là Chúa ban sự cứu chuộc cho nhân loại
qua sự hy sinh của Chúa Giê-su là một hành
động công chính và yêu thƣơng.
Định sẳn – Predestination or Election – là sự
định sẵn của Thiên Chúa để Ngƣời Tin trở nên
giống Chúa Giê-su và trở nên con cái của Đức
Chúa Trời. Thiên Chúa đã biết trƣớc ai là
Ngƣời Tin và ai là ngƣời không tin trƣớc khi
Ngài định (Rom 8:29).
Đoán xét – Judgment (Lat. iudicium) Sự thẩm
định về một ngƣời có tội hay vô tội. Kinh thánh
cho biết Đức Chúa Trời là thẩm phán, Ngài sẽ
đoán xét mọi ngƣời và mọi dân tộc (Rom 2:5-
15).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
30
Đoán xét (ngày) – Judgment day – Qua Tân ƣớc
bày tỏ, chính Đức Chúa Cha và Chúa Con sẽ
cứu chuộc mọi Ngƣời Tin và hình phạt mọi
ngƣời không tin cùng với Satan và ma quỉ.
Đức Chúa Giê-su Christ – Jesus Christ (Heb.
Yehoshua) nghĩa là Thiên Chúa là sự cứu rỗi.
Ngài đã làm ngƣời tại xứ Do-thái, giảng Đạo
Trời, chịu chết, chôn, sống lại và về trời để cứu
nhân loại ra khỏi tội lỗi. Ngài cũng đƣợc gọi là
Con Đức Chúa Trời, Chúa Con hay Ngôi Hai
Thiên Chúa.
Đức Chúa Trời – God (Hy. Theos, Lat. Deus)
là Đấng Tạo Hóa toàn năng đã tạo dựng muôn
loài vạn vật, trên muôn loài vạn vật, cai quản
muôn loài vạn vật, đối tƣợng để muôn loài vạn
vật thờ phƣợng và có quyền đoán xét muôn loài
vạn vật. Theo Kinh thánh bày tỏ Đức Chúa Trời
có ba ngôi đồng một thể, Tam Vị Nhất Thể:
Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh.
Đức tin – Faith (Hy. pistis, Lat. fides) nghĩa là
tin cậy, phó thác và vâng lời Đức Chúa Trời qua
sự dạy dỗ của Chúa Cứu Thế Giê-su. Đặc biệt
đức tin vào Chúa Giê-su sẽ nhận đƣợc sự cứu
rỗi linh hồn để sống đời đời trong Thiên Đàng
vinh hiển.
Gọi – Call or Calling (Hy. kalein, Lat. vocatio)
Chúa kêu gọi hƣớng dẫn một ngƣời đến sự cứu
rỗi hay một công việc đặc biệt của Ngài.
Kinh luật – Law - Những điều qui định bắt con
ngƣời làm theo và chỉ ra tội nếu con ngƣời
không làm theo. Tiêu biểu của Kinh luật là 10
Điều Răn. Kinh luật Môi-se – Law of Moses
(Lat. lex Mosaica) là những điều đƣợc ghi trong
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
31
Ngũ Kinh, năm sách đầu tiên của Kinh thánh,
do Thiên Chúa phán dạy qua ông Môi-se.
Làm vinh hiển – Glorification (Lat. glorificare)
giai đoạn đời đời của một Ngƣời Tin vì ngƣời
đó sẽ đƣợc sống đời đời trong Thiên Đàng và
đƣợc sống trong vinh hiển của Thiên Chúa.
Lẽ Thật – Truth (Hy. aletheia, Lat. veritas) chỉ
về chân lý. Trong Cựu ƣớc lẽ thật đƣợc đặt
trọng tâm vào Đức Chúa Trời. Trong Tân ƣớc
bày tỏ Chúa Giê-su là lẽ thật. Ngƣời Tin phải
tìm kiếm để hiểu lẽ thật qua sự mặc khải của
Chúa, đặc biệt trong Lời của Ngài, Kinh thánh.
Ngƣời Tin – Believer – Tin vào chƣơng trình
cứu chuộc của Đức Chúa Trời đƣợc thực hiện
bởi Chúa Giê-su và tiếp nhận Chúa Cứu Thế
Giê-su làm Chúa và làm chủ cuộc đời mình.
Ngƣời Tin cũng đƣợc gọi là môn đồ, thánh đồ,
tín hữu, Kitô hữu, Cơ đốc nhân, Giê-su hữu…
Phúc âm – Gospel (Tin lành – Hy. euangelion)
tin mừng vì con ngƣời đƣợc nhận sự cứu chuộc
bởi Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời đã giáng
thế làm ngƣời, chịu chết đền tội cho nhân loại
và phục sinh khải hoàn.
Rôma - Rome – Thủ đô của nƣớc Ý với dân số
hiện tại chừng 2.8 triệu trên diện tích 1,285.3
km vuông.
Sống (sự) – Life – một ngƣời còn hơi thở.
Sống đời đời – Life everlasting – là sự sống
phƣớc hạnh vô cùng cho cả thân thể phục sinh
cùng linh hồn bất diệt với Thiên Chúa và trong
vinh hiển của ngài. Để một ngƣời có đƣợc sự
sống đời đời, ngƣời ấy phải tiếp nhận chƣơng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
32
trình cứu chuộc của Thiên Chúa trong Chúa
Cứu Thế Giê-su.
Sống theo Thánh Linh – Life in the Spirit – là
đời sống ở dƣới sự hƣớng của Chúa Thánh
Linh, Ngôi Ba Thiên Chúa, để làm theo ý chỉ
của Thiên Chúa. Sống theo Thánh Linh trái
ngƣợc với sống theo tƣ dục hay sống theo xác
thịt.
Sống theo xác thịt – Life in the flesh – là sống
theo tƣ dục của chính mình trái lại ý chỉ của
Đức Chúa Trời. Sống theo xác thịt đối nghịch
với sống theo Thánh linh.
Sứ đồ - Apostles – là 12 ngƣời do Đức Chúa
Giê-su chọn lựa, Phao-lô đƣợc xem nhƣ ngƣời
thay thế cho Giu-đa Is-ca-ri-ốt, là ngƣời đã phản
Chúa.
Tha thứ - Forgiveness (Hy. aphesis) bỏ qua
những sự sai trật. Tha thứ là sự phục hồi mối
liên hệ bi đổ vở đối với Thiên Chúa, ngƣời khác
hay chính mình bởi vì ngƣời ấy phạm tội.
Tha thứ tội lỗi – forgiveness of sins – là hành
động của Thiên Chúa tha thứ, bôi xóa tội lỗi của
con ngƣời phạm với Ngài và sự tha thứ tội lỗi
này xảy ra là nhờ sự hy sinh đền tội của Chúa
Giê-su dành cho những Ngƣời Tin.
Thánh đồ - Saints - chỉ về những Ngƣời Tin
vào Chúa Giê-su trong mọi thời đại và nhận
đƣợc sự tha tội của Ngài để trở nên con cái của
Chúa.
Tội lỗi – Sin – là sự không vâng phục của con
ngƣời đối cùng Đấng Tạo Hóa. Điều này đã phá
hủy đi giao ƣớc của Đức Chúa Trời và con
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
33
ngƣời. Để tội lỗi đƣợc bôi xóa cần có sự tha thứ
của Đức Chúa Trời.
Tội lỗi của A-đam – Sin of Adam – là sự không
vâng lời của A-đam đối cùng mạng lệnh của
Thiên Chúa đƣợc ghi trong sách Sáng thế
chƣơng 3.
Tội lỗi (đƣợc giải cứu) – Deliverance from sin –
Giải cứu con ngƣời ra khỏi tội lỗi là việc làm
của Chúa Giê-su dành cho những Ngƣời Tin khi
Ngài đã bằng lòng chết thay cho tội lỗi của họ
và sống lại để đắc thắng sự chết hầu ban cho họ
sự sống vĩnh hằng.
Xƣng công chính – Justification (Hy. dikaioo,
Lat. iustificatio) Đức Chúa Trời công bố một tội
nhân trở nên công chính vô tội, khi ngƣời ấy tin
Chúa Giê-su, dựa trên sự công chính trọn vẹn
của Chúa Giê-su, Đấng hy sinh đền tội cho mọi
Ngƣời Tin.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
34
Chƣơng II
PHÚC ÂM
ĐƢỢC GIẢI BÀY
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
35
Giới Thiệu Phúc Âm (1:1-15)
Phao-lô, tôi tớ Đức Chúa Trời, được gọi làm sứ đồ,
để riêng ra đặng giảng Phúc âm của Đức Chúa
Trời, 2
là Phúc âm xưa kia Đức Chúa Trời đã dùng
các đấng tiên tri Ngài mà hứa trong Kinh Thánh, 3
về Con Ngài, theo phần xác thì bởi dòng dõi vua
Đa-vít sanh ra, 4
theo thần linh của thánh đức, thì
bởi sự sống lại của Ngài từ trong kẻ chết, được tỏ
ra là Con Đức Chúa Trời có quyền phép, tức là
Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta, 5
nhờ Ngài
chúng ta đã nhận lãnh ân điển và chức sứ đồ, để
đem mọi dân ngoại đến sự vâng phục của đức tin, vì
danh Ngài, 6 trong các dân ấy anh em cũng đã được
gọi bởi Đức Chúa Jêsus Christ; 7 gởi cho hết thảy
những người yêu dấu của Đức Chúa Trời tại thành
Rô-ma, được gọi làm thánh đồ. Nguyền cho anh em
được ân điển và sự bình an từ nơi Đức Chúa Trời,
Cha chúng ta, và từ nơi Đức Chúa Jêsus Christ! 8 Trước hết, tôi nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, vì hết
thảy anh em mà tạ ơn Đức Chúa Trời tôi về đức tin
anh em đã đồn khắp cả thế gian. 9
Vì Đức Chúa
Trời mà tôi lấy tâm thần hầu việc, bởi sự giảng
Phúc âm của Con Ngài, làm chứng cho tôi rằng tôi
nhắc đến anh em không thôi 10
trong mọi khi tôi
cầu nguyện thường xin Đức Chúa Trời, bởi ý muốn
Ngài, sau lại có thể gặp dịp tiện đi đến nơi anh em. 11 Thật vậy, tôi rất mong mỏi đến thăm anh em,
đặng thông đồng sự ban cho thiêng liêng cùng anh
em, hầu cho anh em được vững vàng, 12 tức là tôi ở
giữa anh em, để chúng ta cùng nhau giục lòng
mạnh mẽ bởi đức tin chung của chúng ta, nghĩa là
của anh em và của tôi.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
36
13 Vả, hỡi anh em, tôi chẳng muốn anh em không
biết rằng đã nhiều phen tôi toan đi thăm anh em,
đặng hái trái trong anh em cũng như trong dân
ngoại khác; song về sự đó tôi bị ngăn trở cho đến
bây giờ. 14 Tôi mắc nợ cả người Gờ-réc lẫn người
giã man, cả người thông thái lẫn người ngu dốt. 15
Ấy vậy, hễ thuộc về tôi, thì tôi cũng sẵn lòng rao
Tin Lành cho anh em, là người ở thành Rô-ma.
Sự Kêu Gọi Đặc Biệt Để Truyền Bá Phúc Âm.
Sứ đồ Phao-
lô cho biết
ông đã đƣợc
―mua chuộc‖
bởi Chúa
Giê-su để
làm sứ đồ
của Ngài với
sứ mệnh giảng Phúc âm cho ngƣời ngoại, các dân
tộc khác không phải ngƣời Do-thái. Chính Chúa
Giê-su đã gọi ông và biệt riêng ông trở nên sứ đồ
của Ngài. Đây là kinh nghiệm mà ông đã từng trải
trên con đƣờng đến thành Đa-mách để bách hại
những ngƣời theo Chúa (Công vụ 9). Ông xem
mình nhƣ là một đầy tớ của Chúa vì ông đƣợc Chúa
mua chuộc về từ trong tội lỗi.
Phúc Âm Đƣợc Tiên Tri Từ Thời Cựu Ƣớc.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
37
Để ngƣời Do-thái lẫn ngƣời Ngoại am tƣờng về
Phúc âm, sứ đồ Phao-lô cho họ biết rằng, Phúc âm
mà ông trình bày ở đây đã đƣợc tiên tri từ trƣớc,
trong Cựu Ƣớc, cách rõ ràng (Phục 18:15; Ê-sai
7:14, 9:5-6, 11:1-2, 53:1-11; Ô-sê 11:1; Mi-chê
5:1-2; Ha-ba-cúc 2:4) và qua các biểu tƣợng nhƣ
Chiếc tàu của gia đình ông Nô-ê, Con rắn treo lên
trong đồng vắng, Sinh tế đƣợc dâng trong Cựu ƣớc,
Giô-na ở trong bụng cá…
Chúa Giê Su, Đấng Thần Nhân, Là Trọng Tâm
Của Phúc Âm.
Về phần thân xác, Chúa Giê-su đến từ dòng dõi của
vua Đa-vít, nhƣng Ngài không đơn thuần là một con
ngƣời. Vì nếu Ngài là một con ngƣời bình thƣờng
nhƣ bao ngƣời khác thì chắc chắn không có Phúc
âm. Nhƣng về phần linh, Ngài đến từ Đức Chúa
Cha; Ngài là Con Đức Chúa Trời hằng hữu; Ngài là
Đấng có quyền phép; bởi quyền phép của Ngài đã
khiến Ngài phục sinh và cũng khiến những ngƣời
khác phục sinh.
Phúc Âm Phát Sinh Từ Chúa Giê Su và Qua
Ngài, Nhân Loại Nhận Đƣợc Ân Sủng Và Bình
An.
Chính ân sủng của Chúa Giê-su đã cứu ông và
khiến ông trở nên một sứ đồ để giảng Phúc âm của
Ngài. Một cách hài hòa sứ đồ Phao-lô đã dùng chữ
―Ân sủng‖ (grace, charis) của ngôn ngữ Hy-lạp kết
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
38
hợp với chữ ―Bình an‖ (peace, shalom) ra từ lời
chúc phƣớc của ngƣời Do-thái để gởi đến những
ngƣời tin Chúa Giê-su. Thật vậy, những ngƣời tin
Chúa Giê-su đều nhận đƣợc ân sủng và bình an từ
nơi Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con ban cho.
Định Nghĩa Phúc Âm (1:16-17)
16 Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Phúc Âm đâu, vì là
quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin,
trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc; 17 vì
trong Phúc âm nầy có bày tỏ sự công bình của Đức
Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin
nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống
bởi đức tin.
Khi nói đến Phúc âm, ngƣời ta nghĩ ngay đến bốn
sách đầu tiên trong Kinh thánh Tân Ƣớc: Ma-thi-ơ,
Mác, Lu-ca và Giăng. Các sách này viết lại công
việc, sự giảng dạy và cuộc đời của Chúa Giê-su,
Con Đức Chúa Trời. Ba sách đầu có mối liên hệ
mật thiết với nhau cho nên đƣợc gọi là ―Phúc Âm
Cộng Quan‖ hay ―Phúc Âm Nhất Lãm.‖ Giữa các
Phúc Âm Cộng Quan và Phúc Âm Giăng có những
sự khác biệt hỗ tƣơng cho nhau. Trong Phúc âm
cộng quan ghi lại gần 60 câu chuyện ẩn dụ của
Chúa Giê-su; trái lại trong Phúc âm Giăng dƣờng
nhƣ không thấy các câu chuyện ẩn dụ. Trong Phúc
âm cộng quan, Chúa Giê-su dạy nhiều về Nƣớc
Trời; nhƣng trong Phúc âm Giăng, Chúa Giê-su dạy
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
39
về chính Ngài. Trong Phúc âm cộng quan, Chúa
Giê-su thƣờng ra lệnh yên lặng cho những ngƣời
nhận phép lạ Ngài ban; nhƣng trong Phúc âm
Giăng, phép lạ là dấu chỉ để bày tỏ chính Ngài hay
sứ mệnh của Ngài.
Khi nói đến Phúc âm, sứ đồ Phao-lô đã định
nghĩa nhƣ sau: ―Phúc âm là quyền năng của Đức
Chúa Trời để cứu mọi ngƣời tin.‖ Quyền năng của
Đức Chúa Trời đã thể hiện trong Chúa Giê-su,
Đấng đã hy sinh trên cây thập tự đền tội cho nhân
loại, đắc thắng quyền lực sự chết, phục sinh từ trong
kẻ chết, và ban cho nhân loại con đƣờng cứu rỗi.
Chƣơng trình cứu chuộc nhân loại của Ngài dành
cho mọi ngƣời không kể ngƣời Do-thái hay ngƣời
Hy-lạp, miễn là ngƣời ấy tin vào Chúa Giê-su, Con
Độc Sanh của Ngài.
Trong Phúc âm này cũng bày tỏ sự Công
Bình của Đức Chúa Trời. Có nhiều ý nghĩa về cụm
từ ―Công bình của Đức Chúa Trời.‖ Nhƣng tại đây
chúng ta hiểu vài ý nghĩa nhƣ sau:
1. Đức Chúa Trời công bình trong bản chất của
Ngài. Trong Ngài luôn luôn đúng, luôn luôn
ngay thẳng, luôn luôn chánh trực, nghĩa là trong
Ngài không hề có sự sai trái, không có sự
không công bình, không có sự thiên vị. Vì thế
Đức Chúa Trời không chấp nhận tội lỗi, bởi bản
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
40
thể công bình của Ngài, cả nhân loại đều là tội
nhân trƣớc mắt của Đấng Tạo Hóa.
2. Đức Chúa Trời công bình trong phƣơng cách
của Ngài. Vì yêu thƣơng nhân loại và bởi sự
công bình của Ngài, Ngài phải phó Con Độc
Sanh vô tội của Ngài là Chúa Cứu Thế Giê-su
giáng trần để hy sinh đền tội cho nhân loại.
Phƣơng cách của Ngài tuyệt đối công bình và
cũng thể hiện tình yêu thƣơng tuyệt đối của
Ngài.
3. Đức Chúa Trời công bình trong mối liên hệ
của Ngài. Khi Ngài đã mua chuộc nhân loại và
hễ ai bằng lòng tin vào chƣơng trình cứu chuộc
của Ngài, thì đƣợc kể là ―con cái của Đức Chúa
Trời.‖ Ngài phục hồi địa vị trọn vẹn cho họ và
ban cho họ một nơi sống vĩnh hằng cùng với
Ngài ở Thiên Đàng.
4. Đức Chúa Trời công bình trong sự phán xét
của Ngài. Đối với những ai không tin nhận
chƣơng trình cứu chuộc của Ngài, thì Ngài
không kể những ngƣời đó là vô tội. Tất cả
những ngƣời không tiếp nhận ân sủng của Ngài
sẽ phải chết đời đời trong hỏa ngục.
Đức tin dẫn đến đức tin có nghĩa gì? Đây là loại
đức tin năng động và đƣợc hiểu theo vài ý nghĩa
sau:
1. Đức Tin Phục Hòa. Bởi đức tin vào Chúa Cứu
Thế Giê-su, con ngƣời đƣợc phục hoà với Đức
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
41
Chúa Trời, Đấng cội nguồn của đức tin, Đấng
Thành Tín Trọn Vẹn.
2. Đức Tin Tăng Trƣởng. Đức tin khởi đầu chỉ
bé nhỏ nhƣ một hạt cải, nhƣng trong hạt cải có
mầm sống. Càng theo Chúa, đức tin càng tăng
trƣởng và mang đến kết quả cho đời sống ấy.
Đức tin tăng trƣởng sẽ khiến Tín hữu càng yêu
Chúa nhiều hơn và biết sử dụng uy quyền, năng
quyền và ân tứ thuộc linh một cách hữu hiệu.
Ngƣời có đức tin tăng trƣởng sẽ đắc thắng chiến
trận thuộc linh, đuổi quỉ, cầu nguyện để thực
hiện phép lạ, cầu nguyện để chữa lành và nhiều
việc lớn khác cho Vƣơng Quốc Chúa, nhƣ xây
dựng cơ sở nhà thờ, mở mang hội thánh mới…
Không có đức tin lớn thì không thể làm việc lớn
của Chúa.
3. Đức Tin Sinh Sản. Đức tin sanh ra đức tin,
không phải cho chính mình, nhƣng cho đời sống
ngƣời khác. Ngƣời Tin dẫn dắt ngƣời chƣa tin
đến tin Chúa đó là đức tin sinh sản. Là ngƣời
trƣởng thành trong đức tin, bạn sanh sản những
―ngƣời con đức tin‖ khác. Đời sống đức tin của
bạn ảnh hƣởng tích cực đến những cuộc đời
khác.
4. Đức Tin Trọn Vẹn. Đức tin cần phải giữ cho
đến cuối cùng. Vì lời Chúa có phán ―phải giữ
trung tín cho đến chết.‖
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
42
Để sống đẹp lòng Đức Chúa Trời, đòi hỏi mỗi
chúng ta phải có đức tin nơi Ngài. “Người công
chính sẽ sống bởi đức tin” (Habacúc 2:4). Ai đến
gần Ngài phải tin có Ngài và Ngài hay ban thƣởng
cho những ngƣời ấy. Nhờ đức tin mà chúng ta đƣợc
xƣng công chính vì thế ngƣời công chính sẽ sống
bởi đức tin và đức tin đó tăng trƣởng, sinh sản và
trọn vẹn cho đến cuối cùng.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
43
Nhân Loại Cần Phúc Âm (1:18-3:20)
18 Vả, cơn giận của Đức Chúa Trời từ trên trời tỏ
ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự
không công bình của những người dùng sự không
công bình mà bắt hiếp lẽ thật. 19 Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì
đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều
đó cho họ rồi, 20 bởi những sự trọn lành của Ngài
mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và
bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như
mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của
Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được, 21 vì
họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng
danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài
nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và
lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. 22 Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên
dại;23
họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời
không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay
hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng. 24 Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô
uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục
thân thể mình nữa, 25 vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa
Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu
dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng
khen ngợi đời đời! A-men. 26 Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự
tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người
đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác
nghịch với tánh tự nhiên. 27 Những người đờn ông
cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
44
mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đờn ông
cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ
phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình. 28 Tại họ không lo nhìn biết Đức Chúa Trời, nên
Đức Chúa Trời đã phó họ theo lòng hư xấu, đặng
phạm những sự chẳng xứng đáng. 29 Họ đầy dẫy
mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung
dữ; chan chứa những điều ghen ghét, giết người,
cãi lẫy, dối trá, giận dữ; 30 hay mách, gièm chê,
chẳng tin kính, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang,
khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹ; 31
dại dột, trái lời giao ước, không có tình nghĩa tự
nhiên, không có lòng thương xót. 32 Dầu họ biết mạng lịnh Đức Chúa Trời tỏ ra
những người phạm các tội dường ấy là đáng chết,
thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn
ưng thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa.
Chương 2- Vậy hỡi người kia, ngươi là ai mặc lòng,
hễ đoán xét kẻ khác thì không thể chữa mình được;
vì trong khi đoán xét họ, ngươi cũng lên án cho
chính mình ngươi nữa, bởi ngươi đoán xét họ, mà
cũng làm các việc như họ. 2 Vả, Chúng ta biết rằng
sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với kẻ làm
những việc như thế, là hiệp với lẽ thật.
3 Hỡi người đoán xét kẻ phạm những việc dường ấy
mà mình cũng phạm kia, vậy ngươi tưởng rằng
chính mình ngươi sẽ tránh khỏi sự phán xét của
Đức Chúa Trời sao? 4 Hay là ngươi khinh dể sự dư
dật của lòng nhơn từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài,
mà không nhận biết lòng nhơn từ của Đức Chúa
Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
45
5 Bởi lòng ngươi cứng cỏi, không ăn năn, thì tự
chấp chứa cho mình sự giận về ngày thạnh nộ, khi
sẽ hiện ra sự phán xét công bình của Đức Chúa
Trời, 6 là Đấng sẽ trả lại cho mỗi người tùy theo
công việc họ làm: 7 ai bền lòng làm lành, tìm sự
vinh hiển, sự tôn trọng và sự chẳng hề chết, thì báo
cho sự sống đời đời; 8 còn ai có lòng chống trả
không vâng phục lẽ thật, mà vâng phục sự không
công bình, thì báo cho họ sự giận và cơn thạnh nộ. 9 Sự hoạn nạn khốn khó giáng cho mọi người làm
ác, trước cho người Giu-đa, sau cho người Gờ-réc; 10 nhưng vinh hiển, tôn trọng, cùng sự bình an cho
mọi người làm lành, trước cho người Giu-đa, sau
cho người Gờ-réc. 11 Vì trước mặt Đức Chúa Trời, chẳng vị nể ai đâu. 12
Phàm những kẻ không luật pháp mà phạm tội,
cũng sẽ không luật pháp mà hư mất; còn những kẻ
có luật pháp mà phạm tội, thì sẽ bị luật pháp đoán
xét; 13
Vì chẳng phải kẻ nghe đọc luật pháp là
người công bình trước mặt Đức Chúa Trời, bèn là
kẻ làm theo luật pháp được xưng công bình vậy. 14 Vả, dân ngoại vốn không có luật pháp, khi họ tự
nhiên làm những việc luật pháp dạy biểu, thì những
người ấy dầu không có luật pháp, cũng tự nên luật
pháp cho mình. 15 Họ tỏ ra rằng việc mà luật pháp
dạy biểu đã ghi trong lòng họ: chính lương tâm
mình làm chứng cho luật pháp, còn ý tưởng mình
khi thì cáo giác mình, khi thì binh vực mình. 16 Ấy
là điều sẽ hiện ra trong ngày Đức Chúa Trời bởi
Đức Chúa Jêsus Christ mà xét đoán những việc kín
nhiệm của loài người, y theo Phúc âm tôi.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
46
17 Còn ngươi, mang lấy danh người Giu-đa, yên
nghỉ trên luật pháp, khoe mình về Đức Chúa Trời
ngươi, 18 hiểu ý muốn Ngài và biết phân biệt phải
trái, vì ngươi đã được luật pháp dạy; 19 khoe mình
làm người dẫn đường cho kẻ mù, làm sự sáng cho
kẻ ở nơi tối tăm, 20 làm thầy kẻ ngu, làm người dạy
kẻ tầm thường, trong luật pháp có mẫu mực của sự
thông biết và của lẽ thật, 21 vậy ngươi dạy dỗ kẻ
khác mà không dạy dỗ chính mình ngươi sao!
Ngươi giảng rằng chớ nên ăn cắp, mà ngươi ăn
cắp! 22 Ngươi nói rằng chớ nên phạm tội tà dâm, mà
ngươi phạm tội tà dâm! Ngươi gớm ghét hình
tượng mà cướp lấy đồ vật của hình tượng! 23 Ngươi khoe mình về luật pháp mà bởi luật pháp
làm nhục đến Đức Chúa Trời! 24 Vì bởi cớ các ngươi nên danh Đức Chúa Trời bị
nói phạm trong vòng người ngoại, như lời đã chép. 25
Thật thế, nếu ngươi làm theo luật pháp, thì phép
cắt bì có ích; còn nếu ngươi phạm luật pháp, thì
dầu chịu cắt bì cũng như không. 26 Vậy nếu kẻ chưa chịu cắt bì giữ các điều răn của
luật pháp thì sự chưa chịu cắt bì đó há chẳng cầm
như đã chịu sao? 27 Kẻ vốn không chịu cắt bì, mà làm trọn luật pháp
sẽ đoán xét ngươi, là kẻ dẫu có chữ của luật pháp
và phép cắt bì, lại phạm luật pháp. 28 Vì người nào chỉ bề ngoài là người Giu-đa, thì
không phải là người Giu-đa, còn phép cắt bì làm về
xác thịt ở ngoài, thì không phải là phép cắt bì; 29
nhưng bề trong là người Giu-đa mới là người Giu-
đa, phép cắt bì bởi trong lòng, làm theo cách
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
47
thiêng liêng, không theo chữ nghĩa, mới là phép cắt
bì thật. Một người Giu-đa như vậy được khen ngợi,
chẳng phải bởi loài người, bèn là bởi Đức Chúa
Trời.
Chương 3- Vậy thì, sự trổi hơn của người Giu-đa là
thể nào, hay là phép cắt bì có ích gì chăng? 2 Ích
lớn đủ mọi đàng. Trước hết là điều nầy: ấy là lời
phán của Đức Chúa Trời đã phó cho dân Giu-đa. 3
Mà làm sao! nếu một vài người trong bọn họ không
thành tín, thì sự không thành tín của họ có làm cho
sự thành tín của Đức Chúa Trời ra hư không sao? 4
chẳng hề như vậy! Thà xưng Đức Chúa Trời là thật
và loài người là giả dối, như có chép rằng: Ấy vậy
Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của
Ngài, và sẽ được thắng khi chịu xét đoán.
5 Song nếu sự không công bình của chúng ta tỏ ra
sự công bình của Đức Chúa Trời, thì sẽ nói làm
sao? Khi Đức Chúa Trời giáng cơn giận thì Ngài
không công bình sao? (Tôi nói như cách người ta
nói). 6 Chẳng hề như vậy! Nếu vậy thì Đức Chúa Trời
đoán xét thế gian thể nào? 7 Nhưng, nếu lẽ thật
Đức Chúa Trời bởi sự nói dối của tôi mà được sự
vinh hiển lớn hơn, thì sao tôi còn bị đoán xét như
kẻ có tội? 8 vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ
cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết
rằng chúng ta dạy điều ấy? Sự đoán phạt những
người đó là công bình. 9 Thế nào! Chúng ta có
điều gì hơn chăng? Chẳng có, vì chúng ta đã tỏ ra
rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục
dưới quyền tội lỗi, 10 như có chép rằng: Chẳng có
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
48
một người công bình nào hết, dẫu một người cũng
không. 11 Chẳng có một người nào hiểu biết,
Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. 12 Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô
ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một
người cũng không. 13 Họng chúng nó như huyệt mả
mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi
chúng nó có nọc rắn hổ mang. 14
Miệng chúng nó
đầy những lời nguyền rủa và cay đắng. 15 Chúng
nó có chơn nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu. 16
Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và
khổ nạn, 17 Chúng nó chẳng hề biết con đường bình
an. 18 Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước
mặt chúng nó. 19 Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp
nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho
miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều
nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; 20 vì chẳng có
một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ
được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp
cho người ta biết tội lỗi.
Hồ Sơ Pháp Lý Đƣợc Lập.
Hồ sơ pháp lý đã minh chứng rằng cả nhân loại, tạo
vật, đều phạm tội cùng Đức Chúa Trời, Đấng Tạo
Hóa. Mỗi ngƣời đều là bị cáo trƣớc Thẩm Phán
Công Bình. Nhân loại, tội nhân, đang lạc mất trong
tƣ dục của mình và cơn thạnh nộ của Đức Chúa
Trời, Đấng Thẩm Phán, đang nghịch cùng họ.
Trong quá khứ Ngài đã dùng nhiều hình thức để sửa
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
49
phạt và cảnh tỉnh loài ngƣời nhƣ cơn Đại Hồng
Thủy (Sáng 7), thiêu đốt thành Sô-đôm và Gô-mô-
rơ (Sáng 19), hủy diệt hàng loạt vì thờ bò vàng
(Xuất 32), đất nứt ra nuốt Cô-rê và phe đảng (Dân
16:32), rắn lửa cắn chết ngƣời (Dân 21:6)… Đức
Chúa Trời vốn chậm nóng giận và đầy lòng thƣơng
xót, hay xá điều gian ác và tội lỗi; nhƣng không kể
kẻ có tội là vô tội.
Bản Cáo Trạng Về Tội Lỗi Của Nhân Loại.
Tại đây sứ đồ Phao-lô vạch ra những tội lỗi chính
mà con ngƣời đã phạm cùng Đức Chúa Trời:
1. Không Tin Kính Đức Chúa Trời (1:18). Loài
ngƣời không có lòng kính sợ Đức Chúa Trời
nhƣ đúng ra họ phải làm.
2. Bắt Hiếp Lẽ Thật (1:18). Loài ngƣời bắt hiếp
Chân Lý của Chúa, không cho rao giảng Phúc
âm, giải tán Hội thánh, đóng cửa nhà thờ…
3. Không Làm Sáng Danh và Tạ Ơn Ngài
(1:21). Sự hiện diện và công việc vĩ đại của
Ngài từ buổi sáng thế “vẫn sờ-sờ như mắt xem
thấy.” Con ngƣời “dẫu biết Đức Chúa Trời
nhưng không làm sáng danh Ngài, không tạ ơn
Ngài.”
4. Sống Theo Tƣ Dục (1:21-22). Con ngƣời “cứ
lầm lạc trong ý tưởng hư không và ngu dốt đầy
những sự tối tăm.” Tự cho mình khôn ngoan
nhƣng thật trở nên điên dại. Lấy mình làm chúa
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
50
mình. Tự nâng mình lên để chính mình tôn thờ
mình và cũng khiến ngƣời khác tôn thờ mình.
5. Thờ Hình Tƣợng (1:23, 25). Con ngƣời lấy
tạo vật nhƣ “hình tượng của loài người hay hư
nát, điểu, thú, côn trùng” mà thờ phƣợng thay
cho Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa. Họ làm
nhục chính mình khi cúi lạy các thần tƣợng là
những loài thọ tạo và thậm chí còn thờ phƣợng
những loài thấp kém hơn con ngƣời nhƣ chim
trời, thú vật và côn trùng.
6. Đồng Tính Luyến Ái (1:26-27). Là cách
không tự nhiên khi ngƣời nữ có lối sống tình
dục với ngƣời nữ và ngƣời nam có lối sống tình
dục với ngƣời nam. Đồng tính là tội trọng.
Chính vì tội này mà Đức Chúa Trời đã huỷ diệt
hai thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ. Hơn bao giờ
hết, ngày nay, phong trào này đã đƣa các chính
phủ đến chỗ công nhận quyền đồng tính và làm
sụp đổ nền tảng gia đình.
7. Con Ngƣời Đầy Dẫy Mọi Sự Bất Chính (1:29-
31). “Họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc
ác, tham lam, hung dữ; chan chứa những điều
ghen ghét, giết người, cãi lẫy, dối trá, giận dữ;
hay mách, gièm chê, chẳng tin kính, xấc xược,
kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm
dữ, không vâng lời cha mẹ; dại dột, trái lời giao
ước, không có tình nghĩa tự nhiên, không có
lòng thương xót.”
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
51
8. Xúi Giục và Đồng Lõa Phạm Tội (1:32). Mặc
dầu con ngƣời biết mạng lệnh của Thiên Chúa
ban hành và phạm những mạng lệnh ấy thì đáng
chết vậy mà họ cứ tiếp tục phạm tội. Không chỉ
họ phạm tội mà thôi nhƣng họ cũng lôi kéo
ngƣời khác hầu khiến tất cả cùng phạm tội.
Tội lỗi của nhân loại phơi bày ra dƣới con mắt thần
linh của Đấng Tạo Hóa. Từ trên trời nhìn xuống,
Ngài thấy cả nhân loại đang ở trong chỗ bại hoại vô
cùng. Ngài thƣơng xót, nhƣng Ngài cũng đoán xét
vì bản thể của Ngài có lẫn cả sự công chính trọn vẹn
và sự yêu thƣơng trọn vẹn.
Chƣơng hai xác định rằng chính Đức Chúa
Trời là Thẩm Phán và Ngài toàn quyền đoán xét
nhân loại cả dân Do thái lẫn các dân tộc khác. Đức
Chúa Trời chẳng vị nể ai, Ngài đoán xét một cách
công minh.
Đức Chúa Trời Là Thẩm Phán.
Nếu Thiên Chúa không phán xét tội lỗi của con
ngƣời thì Ngài không phải là Đấng Công Bình. Sự
phán xét của Đức Chúa Trời đối với tội nhân là hiệp
với lẽ thật. Không ai có thể lọt ra khỏi sự đoán xét
của Ngài. Ngƣời xƣa cũng có câu ―thiên võng khôi
khôi, sơ nhi bất lậu‖ (lƣớt trời lồng lộng, thƣa mà
chẳng lọt) hay ―chạy trời không khỏi nắng.‖
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
52
Không cần chúng ta phải phạm hết mọi tội
mới kể là tội nhân; nhƣng khi chúng ta phạm một
tội thì kể nhƣ chúng ta đã phạm tội. Ví dụ, trong
việc lái xe, 10 năm qua bạn không hề bị phạm lỗi,
nhƣng qua năm thứ 11, bạn vƣợt đèn đỏ (vô tình
hay cố ý), chắc chắn cảnh sát viên sẽ ngừng xe của
bạn lại và viết cho bạn một giấy phạt. Dầu cho 10
năm qua bạn không phạm lỗi, nhƣng bây giờ bạn đã
phạm lỗi và bạn phải bị phạt. Nếu xét theo các
điểm ở phía trên thì chắc chắn mỗi ngƣời chúng ta
đều phạm tội. Nếu phạm tội chúng ta sẽ bị hình
phạt. Hình phạt là sự chết thân thể và sự chết đời
đời trong hỏa ngục.
Có Phải Nhờ Công Đức Mà Xƣng Công Chính
Không?
Không hề có nhƣ vậy. Đối với ngƣời Do-thái có
Kinh luật của Chúa, nhƣng không ai vâng giữ trọn
Kinh luật. Đoán xét theo Kinh luật, mọi ngƣời Do-
thái đều là tội nhân. Ai là ngƣời am tƣờng Kinh
luật? Đó chính là những thầy thông giáo và hàng
giáo phẩm. Nhƣng Kinh thánh đã nói gì về họ. Họ
dạy chớ trộm cƣớp, nhƣng họ thì tham lam. Họ dạy
chớ phạm tội tà dâm, nhƣng họ lại sống theo tình
dục.
Sự cắt bì theo hình thức bên ngoài thì có giá
trị gì nếu lòng ngƣời không thuận phục Đức Chúa
Trời? Sự cắt bì mà Đức Chúa Trời yêu thích đó là
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
53
sự thay đổi tấm lòng. Tấm lòng ăn năn thống hối
Ngài không khinh dễ đâu.
Đối với ngƣời không có Kinh luật thì sao?
Tất cả các dân Ngoại không có Kinh luật thì cũng
đều phạm tội trọng. Vì chẳng có một ngƣời công
bình nào hết, dẫu một ngƣời cũng không. Chẳng có
một ai tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chẳng có một
ngƣời làm điều lành, dẫu một ngƣời cũng không…
Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời trong nhân
loại.
Nhƣ thế hầu cho mọi miệng phải ngậm lại,
cả thiên hạ điều nhận tội trƣớc mặt Đức Chúa Trời.
Nếu cậy công đức và việc lành để xƣng công chính
thì không ai có thể trở nên công chính trƣớc mặt
Đức Chúa Trời.
Sự Đoán Xét Dành Cho Ngƣời Không Tin
Sự đoán xét dành cho những ngƣời không tin rất
nghiêm khắc với hình phạt nặng nề. “Còn ai có
lòng chống trả không vâng phục lẽ thật, mà vâng
phục sự không công chính, thì báo cho họ sự giận
và cơn thạnh nộ. Sự hoạn nạn khốn khó giáng cho
mọi người làm ác, trước là người Do-thái, sau là
người Hy-lạp” (2:8-9). Sự hình phạt lớn lao nhất
mà con ngƣời phải gánh chịu vì không tin Ngài là
sự cách biệt vĩnh viễn với Đấng Tạo Hóa. Tất cả
những ngƣời không tin sẽ bị quăng vào hồ lửa, là
nơi chỉ có khóc lóc và nghiến răng (Khải 20:15).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
54
Kỳ Ðoán Xét Sau Cùng, Ngày Của Chúa
hay Kỳ Tận Thế là thời điểm kết án và trừng phạt
của Ðức Chúa Trời. Ðịa ngục là hồ lửa đời đời
dành cho những thành phần bị đoán xét.
+ Quan Án. Chúa Giê-su là quan án công bình.
Mọi quyền đoán xét đều thuộc về Ngài (Công vụ
17:31, Giăng 1:7).
+ Thời Gian. Sau kỳ 1000 Năm Hòa Bình và sự
sống lại của tất cả mọi ngƣời trong mọi thời đại.
+ Thành Phần Bị Ðoán Xét. Thành phần bị đoán
xét gồm: Sa-tan, thiên sứ sa ngã (2 Phi-ê-rơ 2:4,
Giu-đe 1:6), ngƣời Do-thái không giữ giao ƣớc với
Ðức Chúa Trời và mọi ngƣời khác không có tên
trong Sách Sự Sống, là những ngƣời không tin Chúa
Giê-su (Mathiơ 25:31-46, 1 Côrinhtô 15:51-52,
Khải 20:11-15).
+ Luật Ðoán Xét. Chúa Giê-su phán xét dựa trên
tiêu chuẩn của luật Ðức Chúa Trời. Luật của Thiên
Chúa tóm gọm là: Ai không tin nhận Ngài thì bị
đoán xét. Những bằng chứng đã bày tỏ cho loài
ngƣời cụ thể qua:
a. Chính Ngài. Chúa Giê-su đã giáng thế làm ngƣời
chịu chết cho nhân loại, nhƣng nhân loại từ chối
tình yêu và sự hy sinh của Ngài. Vì thế, họ bị
đoán xét trên hành động chối từ chƣơng trình
cứu rỗi của Ðức Chúa Trời cho nhân loại qua
Chúa Giê-su. „„Ai không chịu tin Chúa Giê-su
thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ
của Ðức Chúa Trời vẫn ở trên người đó‟‟
(Giăng 3:36).
b. Tội Lỗi. Con ngƣời ai cũng phạm tội. Nếu không
nhờ ân sủng cứu rỗi của Chúa Giê-su thì mọi
ngƣời đều chết. „„Vì mọi người đều đã phạm tội
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
55
thiếu mất sự vinh hiển của Ðức Chúa Trời‟‟
(Rô-ma 3:23). "Vì tiền công của tội lỗi là sự
chết, nhưng quà tặng của Thiên Chúa là sự sống
đời đời trong Chúa Giê Su Christ." (Rô-ma
6:23)
c. Lƣơng Tâm. Ðức Chúa Trời tạo dựng con ngƣời
và đặt trong lòng, lƣơng tâm và tâm trí của con
ngƣời sự nhận biết Ngài. Chính Ngài là Ðấng
Tạo Hóa. Nhƣng loài ngƣời từ chối thờ phƣợng
Ngài. Ngƣời xƣa có câu: „„Thuận Thiên giả tồn,
nghịch Thiên giả vong.‟‟ Lời Kinh thánh dạy
“Những điều kinh luật đòi hỏi đã được viết
trong lòng họ (con người), lương tâm họ cũng
chứng thực như thế, và tư tưởng họ tranh biện
nhau khi thì lên án, khi thì bênh vực vào ngày
mà Đức Chúa Trời, bởi Chúa Cứu Thế Giê-su
phán xét những điều kín giấu của loài người y
theo Phúc Âm của tôi.” (Rô-ma 2:15:16)
d. Kinh Luật. Ngƣời Do-thái biết luật của Chúa
nhƣng không vâng giữ luật của Ngài vì „„còn ai
có kinh luật mà phạm tội thì sẽ bị xét đoán theo
kinh luật.‟‟
e. Vũ Trụ. Thiên nhiên bao la là bằng chứng về
Ðức Chúa Trời, Ðấng Sáng Tạo.
Ðức Chúa Trời buồn khi thấy tội nhân phải
bị đoán xét và bị trừng phạt ở Hỏa Ngục đời đời;
Ngài vui khi thấy con ngƣời ăn năn, tiếp nhận
chƣơng trình cứu rỗi của Ngài và đƣợc sống vĩnh
hằng ở Thiên Ðàng Vinh Hiển. Nhƣ vậy, hôm nay
là cơ hội để bạn tin Chúa Giê-su. Vì nếu bạn không
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
56
nhờ ân điển bởi chƣơng trình cứu rỗi của Ngài chắc
bạn sẽ bị phán xét.
Không Có Sự Đoán Xét Dành Cho Ngƣời Tin
Chỉ có một phƣơng cách duy nhất để đƣợc cứu khỏi
sự phán xét của Đức Chúa Trời là mỗi tội nhân phải
Ăn Năn và Nhận Sự Tha Thứ của Ngài. Đừng
khinh thƣờng sự dƣ dật về lòng nhân từ, khoan
dung, nhịn nhục, nhẫn nại chịu đựng của Thiên
Chúa; vì Ngài làm nhƣ vậy là để chúng ta chạy đến
ăn năn tội lỗi của chính mình. Bởi nhận biết mình
có tội, xƣng tội mình ra và tiếp nhận sự hy sinh đền
tội của Chúa Giê-su thì bạn sẽ đƣợc tha thứ.
Khi bạn đã tin rồi, bạn đƣợc tha thứ và sự
đoán phạt của Đức Chúa Trời không còn ở trên bạn.
Kinh thánh cũng xác định rằng không có sự đoán
phạt nào dành cho ngƣời tin Chúa vì ngƣời đó đã
đƣợc cứu khỏi sự chết và đƣợc vào sự sống. Đối
với Ngƣời Tin, Đức Chúa Trời không đoán phạt họ
nhƣng ban cho họ phần thƣởng tùy theo việc họ làm
sau khi tin nhận Chúa Giê-su.
“Nầy, ta đến mau chóng, và đem phần
thưởng theo với ta, để trả cho mỗi người tùy theo
công việc họ làm.” (Khải 22:12). Chính Chúa Giê-
su hứa rằng Ngài sẽ ban phát phần thƣởng cho
Ngƣời Tin. Phần thƣởng của Ngài thật cao quý.
Theo những lá thƣ Chúa gởi cho các Hội thánh
trong sách Khải huyền, những phần thƣởng cho các
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
57
thánh đồ tiêu biểu nhƣ: lời khen ngợi, trái cây sự
sống ở Thiên Đàng, mão triều thiên, bánh ma-na,
hòn sỏi trắng, quyền cai trị các nƣớc, ngôi sao mai,
mặc áo trắng, làm trụ trong đền thờ Đức Chúa Trời,
đƣợc khắc danh Chúa, ngồi trên ngôi với Ngài,
hƣởng mọi sự làm cơ nghiệp, chung hƣởng Thiên
Đàng vinh hiển đời đời vô lƣợng vô biên, sự vui
sƣớng vô cùng ...
“Vì không ai có thể đặt một nền móng nào
khác ngoài nền đã lập tức là Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Hễ ai dùng vàng, bạc, đá quý, gỗ, cỏ khô hay rơm
rạ để xây nhà trên nền ấy, thì công việc của mỗi
người sẽ được phơi bày rõ ràng. Ngày phán xét sẽ
phô bày công trình đó ra vì ngày ấy sẽ xuất hiện
trong lửa và lửa sẽ thử nghiệm công việc của mỗi
người. Nếu công trình của người nào đã xây dựng
còn tồn tại, người đó sẽ được phần thưởng. Nếu
công trình của người nào đã xây dựng bị thiêu đốt,
thì công trìnhấy sẽ mất đi còn người đó sẽ được cứu
nhưng dường như qua lửa vậy.” (I Cô-rinh-tô 3:11-
15)
Phần thƣởng đƣợc ban phát (1) cho từng cá
nhân thánh đồ, (2) theo mức độ trung tín của từng
ngƣời, (3) theo kết quả của công việc mà họ đã
phục vụ khi còn sống trên đất. Công việc không
làm nên sự cứu rỗi, chỉ có đức tin nơi Chúa Giê-su.
Dầu vậy, khi một cá nhân tin Chúa Giê-su làm Cứu
Chúa của đời sống mình, ngƣời ấy đã đƣợc cứu để
làm lành. Công việc lành của một Giê-su Hữu khi
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
58
còn sống trên đất sẽ đƣợc nhận phần thƣởng ở
Thiên Đàng, nhƣng nếu công việc của họ không có
giá trị tâm linh, theo tiêu chuẩn của Chúa, thì họ
đƣợc cứu dƣờng nhƣ qua lửa, không có phần
thƣởng kèm theo.
“Hiện nay, mão hoa công chính đã dành sẵn cho ta.
Đến ngày ấy, Chúa là vị Thẩm Phán công minh sẽ
trao mão hoa cho ta; chẳng những cho ta thôi đâu,
nhưng cũng cho mọi người yêu mến sự quang lâm
của Ngài.” (2Tim 4:8)
“Và khi Đấng Chủ Chăn hiện đến, anh chị em sẽ
nhận mão hoa vinh quang không phai tàn.” ( I Phi-
ê-rơ 5:4)
Trong Chúa Giê-su bạn có đời sống mới
dƣới sự hƣớng dẫn của Chúa Thánh Linh để trung
tín (2:7):
Thực hiện công việc lành. Ngài sắm sẵn
những việc lành để cho bạn đƣợc dự phần. Bạn
là công cụ của Ngài làm ra, “đã được dựng nên
trong Đức Chúa Giê-su để làm việc lành mà
ĐCT đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo”
(Êphêsô 2:10).
Tìm kiếm sự vinh hiển. Đức Chúa Trời là sự
vinh hiển của mỗi chúng ta, đầy dẫy chính Ngài
là đầy dẫy sự vinh hiển, không có Ngài là mất đi
sự vinh hiển. Nhƣ lời Ngài phán vì mọi ngƣời
phạm tội mất đi vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
59
Xa cách Đức Chúa Trời là xa cách nguồn vinh
hiển.
Tìm kiếm sự tôn trọng. Sự tôn trọng thật đến
từ Đức Chúa Trời. Ai hầu việc Chúa thì đƣợc
Ngài tôn trọng.
Tìm kiếm sự vĩnh hằng. Vì chúng ta sống một
con ngƣời mới, đƣợc định hƣớng bởi một sứ
mệnh mới, đó là theo đuổi sự kêu gọi ở trên trời.
Chúng ta không tìm kiếm những điều dƣới đất
là những điều hay hƣ mất, nhƣng tìm kiếm
những điều ở trên trời là những điều không hề
hƣ mất.
Sự vinh hiển, tôn trọng cùng sự bình an cho
mọi ngƣời sống theo ý muốn của Đức Chúa Trời,
trƣớc là Dân Tuyển, sau là Dân Ngoại (2:10).
Thật tuyệt vời trong chƣơng ba, Đức Chúa
Trời dùng Tia Linh Tuyến (Spiritual Ray, S-X) để
rọi vào nhân loại. Tất cả mọi ―bệnh hoạn‖ tội lỗi
của nhân loại trần trụi lộ diện. Đây là những điểu
tiêu biểu sau khi tia Linh Tuyết chiếu qua và đã liệt
kê trong đoạn Kinh thánh này.
Toàn nhân loại chẳng có một ngƣời công chính
nào, dù chỉ một ngƣời thôi. Nghĩa là, tất cả mọi
ngƣời đều phạm tội (3:10, Thi 14:1)
Toàn nhân loại chẳng có một ngƣời hiểu biết và
tìm kiếm Đức Chúa Trời. Con ngƣời lấy loài
ngƣời và những vật thọ tạo khác để thờ phƣợng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
60
thay cho Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa (3:11,
Thi 14:2)
Mọi ngƣời đều lầm lạc và chẳng một ai làm lành
dù một ngƣời cũng không. Không ai đạt đƣợc
tiêu chuẩn trọn lành của Đức Chúa Trời (3:12,
Thi 14:3)
Mọi ngƣời nhƣ cửa mộ mở ra, lƣỡi họ chuyên
lừa dối, môi chứa nọc rắn hổ mang. Thật con
ngƣời mang đến sự độc hại cho nhau (3:13, Thi
5:9, 140:3)
Miệng ngƣời đầy sự nguyền rủa đắng cay (3:14,
Thi 10:7)
Chân ngƣời đi gây đổ máu (3:15, Êsai 59:7)
Loài ngƣời gây ra điêu tàn và khốn khổ (3:16,
Êsai 59:7)
Họ chẳng biết con đƣờng bình an (3:17, Êsai
59:8)
Họ chẳng kính sợ Đức Chúa Trời (3:18, Thi
36:1)
Làm sao con ngƣời có thể che giấu tội lỗi
của mình khi mà tia Linh Tuyến đã chỉ ra một cách
rõ ràng. Thật không thể nào chối cải trƣớc sự phán
xét của Đức Chúa Trời vì Ngài cầm mọi bằng
chứng trong tay và tuyên án một cách công minh.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
61
Căn Bản Của Phúc Âm (3:21-31)
21 Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa
Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm
chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp; 22
tức là
sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến
Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin,
chẳng có phân biệt chi hết, 23
vì mọi người đều đã
phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa
Trời, 24 và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công
bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn
trong Đức Chúa Jêsus Christ, 25 là Đấng Đức Chúa
Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong
huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình
như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, 26
trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ ra sự
công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là
công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức
Chúa Jêsus. 27 Vậy thì sự khoe mình ở đâu? Đã bị trừ bỏ rồi.
Bởi luật pháp nào? Luật pháp của việc làm chăng?
Không phải, nhưng bởi luật pháp của đức tin; 28
vì
chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi
đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. 29
Hay là, Đức Chúa Trời chỉ là Đức Chúa Trời của
dân Giu-đa sao? Há chẳng phải cũng là Đức Chúa
Trời của dân ngoại ư? Phải, Ngài cũng là của dân
ngoại nữa; 30 Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, là
Đấng làm cho kẻ chịu cắt bì được xưng công bình
bởi đức tin, cũng làm cho kẻ không chịu cắt bì
được xưng công bình bởi đức tin nữa.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
62
31 Vậy, chúng ta nhơn đức tin mà bỏ luật pháp hay
sao? Chẳng hề như vậy! Trái lại, chúng ta làm
vững bền luật pháp.
Xƣng Công Chính Ngoài Kinh Luật
Đức Chúa Trời có một kế hoạch cứu tội nhân và
xƣng công chính cho họ mà không cần họ phải giữ
trọn vẹn Kinh luật; vì không một ngƣời nào có thể
giữ trọn vẹn Kinh luật của Ngài.
Bản thể của Đức Chúa Trời là công chính,
Ngài không kể tội nhân là vô tội. Hình phạt của tội
lỗi là sự chết đời đời trong hỏa ngục. Song song đó,
bản thể của Ngài cũng là yêu thƣơng, Ngài muốn
cứu mọi ngƣời để ban cho họ sự sống hạnh phúc
vĩnh hằng trong Thiên Đàng. Nhƣ vậy, làm sao
Đức Chúa Trời tỏ ra yêu thƣơng và công bình với
tội nhân cùng một lúc? Phúc âm đã bày tỏ chƣơng
trình cứu chuộc diệu kỳ của Ngài cho nhân loại mà
không phải thỏa hiệp hay giảm thấp sự công chính
của Ngài.
Phúc âm cứu rỗi của Ngài đã đƣợc nói trƣớc
trong thời Cựu ƣớc qua Kinh luật và các Tiên tri.
Sự mặc khải này đƣợc thể hiện qua hệ thống chuộc
tội trong Kinh luật. Nếu một ngƣời phạm tội, ngƣời
ấy dâng một con sinh trọn vẹn (không bệnh tật,
không tì vết, không đui què) để làm của lễ chuộc tội
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
63
cho chính mình. Con sinh chuộc tội đó trở nên vật
chí thánh dâng cho Đức Chúa Trời.
Quy Luật về Của Lễ Chuộc Tội (Lêvi 6:24-30) 24
CHÚA phán với Môi-sê rằng, 25
“Hãy nói với A-
rôn và các con trai ông: Ðây là quy luật về của lễ
chuộc tội: Hãy giết con vật hiến tế chuộc tội trước
mặt CHÚA tại nơi người ta giết con vật hiến tế làm
của lễ thiêu. Ðó là vật cực thánh. 26 Tư tế dâng con
vật hiến tế chuộc tội phải ăn thịt con vật hiến tế ấy.
Của lễ ấy phải được ăn trong nơi thánh, tức trong
sân của Lều Hội Kiến. 27 Phàm ai đụng đến thịt con
vật hiến tế ấy đều trở nên thánh. Nếu huyết con vật
hiến tế ấy văng vào quần áo của tư tế, quần áo bị
dính máu ấy phải được giặt trong nơi thánh. 28 Cái
nồi đất dùng để nấu thịt con vật hiến tế phải đem
đập vỡ đi. Nếu thịt ấy được nấu trong một nồi
đồng, nồi ấy phải được chùi cọ sạch và rửa bằng
nước. 29 Tất cả nam tư tế sẽ được ăn của lễ ấy. Ðó
là vật cực thánh. 30 Tuy nhiên, không một của lễ
chuộc tội nào mà huyết của con vật hiến tế đã được
đem vào trong Lều Hội Kiến để cử hành lễ chuộc
tội trong nơi thánh sẽ được ăn. Con vật hiến tế ấy
phải được thiêu hoàn toàn trong lửa.
Quy Luật về Của Lễ Chuộc Lỗi (Lêvi 7:1-6)
7 Ðây là quy luật về của lễ chuộc lỗi, một lễ vật cực
thánh: 2 Ở tại chỗ người ta giết con vật hiến tế làm
của lễ thiêu, họ cũng sẽ giết con vật hiến tế làm của
lễ chuộc lỗi. Huyết nó sẽ được rảy chung quanh bàn
thờ. 3 Người dâng lễ sẽ dâng tất cả mỡ của con vật
hiến tế, cái đuôi có mỡ và lớp mỡ bọc bộ lòng, 4 hai
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
64
trái cật và lớp mỡ lưng bọc chúng, cùng lớp mỡ
phía trên lá gan mà người ấy sẽ gỡ ra với hai trái
cật. 5 Rồi tư tế sẽ thiêu chúng trên bàn thờ, làm một
của lễ dùng lửa dâng lên CHÚA. Ðó là của lễ chuộc
lỗi. 6 Tất cả nam tư tế sẽ được ăn của lễ ấy. Lễ vật
ấy phải được ăn trong nơi thánh. Ðó là vật cực
thánh. (Lê-vi 6:24-7:6, BD 2011).
Hệ thống tế lễ bằng con sinh chỉ tạm thời tha
tội cho ngƣời dâng của lễ, nhƣng không làm cho
ngƣời ấy đƣợc sạch tội và tội lỗi cũng không đƣợc
bôi sạch cho ngƣời đó. Bản chất tội lỗi vẫn ngự trị
trong con ngƣời, nguyên tội vẫn không đƣợc bôi
xóa, quyền lực của tội lỗi vẫn hành động một cách
mạnh mẽ trong lòng nhân loại.
Xƣng Công Chính Nhờ Ân Điển
Hệ thống dâng tế lễ trong thời Cựu ƣớc là biểu
tƣợng của chƣơng trình cứu rỗi mà Đức Chúa Trời
thực hiện cho nhân loại qua Chúa Cứu Thế. Hệ
thống dâng tế lễ bằng con sinh đã chấm dứt kể từ
khi Chúa Giê-su, Sinh Tế Trọn Vẹn, đƣợc dâng làm
của Lễ Chuộc Tội cho nhân loại.
Qua sự hy sinh đền tội của Chúa Giê-su,
huyết của Ngài đã đổ ra trên đồi Gô-gô-tha, thanh
tẩy mọi tội lỗi của nhân loại tin Ngài. Bởi đức tin
vào Chúa Giê-su nhân loại đƣợc tha tội, đƣợc xóa
tội, đƣợc phục hòa với Đức Chúa Trời và sống
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
65
trong tình yêu thƣơng dẫn dắt của chính Ngài, Đấng
Cứu Chuộc.
Ngƣời đƣợc xƣng công chính là ngƣời đƣợc
Đức Chúa Trời chấp nhận. Vì ngƣời ấy đã tin và
chấp nhận chƣơng trình cứu chuộc của Đức Chúa
Trời rằng: Chúa Giê-su đã chịu chết và đền tội cho
họ. Chúa Cứu Thế đã thay thế chúng ta mà chịu
chết để chúng ta đƣợc sống. Sự cứu rỗi này dành
cho mọi ngƣời, không kể ngƣời Do-thái hay ngƣời
Ngoại, miễn là ngƣời ấy bằng lòng tin Chúa Giê-su.
“Tất cả mọi người đã mất sự vinh hiển của
Đức Chúa Trời” vì mọi ngƣời đều phạm tội. Bởi
A-đam, tổ phụ của loài ngƣời, đã phạm tội, mà mọi
ngƣời đều mang nguyên tội, tội tổ tông. Nhƣ vậy,
bởi một Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời, thánh
khiết công chính trọn vẹn, đã hy sinh đền tội thì mọi
ngƣời tin Ngài sẽ đƣợc xóa sạch mọi tội lỗi, nguyên
tội, tội do tổ tông truyền lại, lẫn kỷ tội, tội do chính
mình gây ra.
Sự xƣng công chính đƣợc bày tỏ qua nhiều
khía cạnh khác nhau trong sách Rô-ma:
Xƣng công chính bởi ân sủng của Chúa Giê-
su (Rôma 3:24)
Xƣng công chính bởi tin Chúa Giê-su
(Rôma 3:26)
Xƣng công chính bởi đức tin (3:28, 4:5, 5:1)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
66
Xƣng công chính bởi tin Đức Chúa Trời là
Đấng đã làm cho Chúa Giê-su phục sinh
(Rôma 4:24)
Xƣng công chính bởi huyết của Chúa Giê-su
đã trả giá cho tội lỗi của chúng ta (Rôma
5:9)
Xƣng công chính bởi sự ban cho của ân điển
(5:16)
Xƣng công chính bởi quyền Đức Chúa Trời
(Rôma 8:33)
Tuy chúng ta thấy nhiều khía cạnh về việc
xƣng công chính cho một ngƣời, nhƣng qui lại,
chúng ta đƣợc xƣng công chính là bởi tiếp nhận ân
sủng cứu chuộc của Đức Chúa Trời ban cho qua sự
hy sinh đền tội của Chúa Cứu Thế Giê-su.
Sinh Tế Chuộc Tội – Propitiation
Dƣới đây là câu chuyện về ngƣời cha hy sinh để che
chở cho con trong cơn bão tuyết. Theo AFP Ông
Mikio Okada bị chết cóng khi đang che chở cho cô
con gái 9 tuổi Natsune trong cơn bão tuyết dữ dội ở
Yubetsu, một thị trấn nông thôn ở bờ biển phía
đông tỉnh Hokkaido, phía bắc Nhật Bản. Sáng sớm
ngày 3/3/2013 một nhóm cứu hộ đã phát hiện ra
Natsune trong vòng tay của cha ở một cánh đồng
cách nơi chiếc xe tải của họ bị bỏ lại khoảng 300
mét. Ông Okada chết trong tƣ thế co ro, quay vào
bên trong tƣờng của một nhà kho và dùng thân
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
67
mình che chắn cho con gái. Natsune Cô bé đƣợc
quấn quanh mình bằng áo khoác của cha. Theo báo
địa phƣơng Asahi Shimbun, hai cha con Natsune
đang lái xe vào chiều 2/3 thì xe tải của ông Okada
bị kẹt giữa đƣờng do tuyết rơi quá dày. Dù ông đã
gọi điện thông báo cho một ngƣời bà con đến giúp
đỡ nhƣng đến tận 7 giờ sáng hôm sau, các nhân viên
cứu hộ mới tìm thấy hai cha con họ. Ngƣời cha và
con gái đƣợc cho là đang cố gắng đi nốt thêm một
đoạn nhƣng gió to và nhiệt độ dƣới 0 độ C đã ngăn
cản nỗ lực của họ, khiến họ lịm đi. Cảnh sát cho hay
hai cha con đều đƣợc đến bệnh viện địa phƣơng
nhƣng ông Okada đã tử vong. Con gái Natsune
không bị thƣơng gì nghiêm trọng.
Ngƣời cha hy sinh vì che chở cô con gái một
phần nào bày tỏ đƣợc tình yêu mà Chúa Cứu Thế đã
hy sinh cho nhân loại. “Đức Chúa Trời, bởi huyết
của Chúa Cứu thế Giê-su đã lập Ngài làm sinh tế
chuộc tội cho mọi người tin. Như vậy Đức Chúa
Trời đã tỏ ra sự công chính của Ngài bởi lòng
khoan nhẫn, bỏ qua những tội phạm trong quá khứ”
(Rôma 3:25). Chúa Giê-su là sinh tế chuộc tội.
Theo hệ thống chuộc tội thời Cựu ƣớc, khi
một ngƣời phạm tội ngƣời ấy phải dâng sinh tế để
chuộc tội của mình. Cho dù đƣợc tha tội vừa mới
phạm, nhƣng ngƣời dâng sinh tế không đƣợc kể là
ngƣời vô tội và tội của ngƣời ấy cũng không đƣợc
bôi xóa.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
68
Chúa Giê-su là Sinh Tế Chuộc Tội Trọn
Vẹn, không ra từ con ngƣời, nhƣng đến từ Đức
Chúa Trời. Chỉ có Con Đức Chúa Trời, Đấng đến
từ trời mới thật sự trọn vẹn, trọn lành để trở nên
sinh tế trọn vẹn, dâng lên một lần là đủ cả. Sự xƣng
công chính của chúng ta bởi cái chết của Chúa Giê-
su là một món quà vô giá đƣợc ban cho, vì chúng ta
không thể mua đƣợc. Bởi Sinh Tế Vọn Vẹn này
mọi sự đoán phạt của Đức Chúa Trời vì tội lỗi của
chúng ta đã đổ trên thân thể Chúa Giê-su. Tại cái
chết của Chúa Cứu Thế đã đáp ứng đƣợc sự công
bình của Đức Chúa Trời đoán phạt tội lỗi của chúng
ta và cũng tỏ ra sự nhơn từ bao dung của Ngài qua
sự chết của Con Ngài.
Tiên tri Giăng Báp-tít, đƣợc xem là bậc tiên
tri hàng đầu trong thời đại của ông, khi thấy Chúa
Giê-su đã thốt lên rằng, “Kìa Chiên con của Đức
Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi” (Giăng
1:29). Chúa Giê-su đến thế gian nhƣ là một sinh tế
chuộc tội.
Sách Hê-bơ-rơ viết, “Ngài, Chúa Giê-su,
phải trở nên giống như anh em mình trong mọi mặt
để làm vị thượng tế, đầy lòng thương xót và thành
tín trước mặt Đức Chúa Trời để đền tội cho chúng
dân” (Hêb 2:17). Để cứu chuộc loài ngƣời, Chúa
Giê-su đã nhập thế và nhập thể nhƣ một con ngƣời,
thậm chí khốn khó cơ hàn hơn hết, và trở nên giá
chuộc tội cho mọi ngƣời.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
69
Sứ đồ Giăng thì viết, “Chính Ngài, Chúa
Giê-su, là lễ vật hy sinh chuộc tội lỗi chúng ta,
không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng tội lỗi
của cả thế gian nữa” (1Giăng 2:2). Sự hy sinh của
Ngài có giá trị vƣợt trội hơn so với mọi tội lỗi của
cả nhân loại gom lại, nhƣng sự cứu rỗi chỉ dành cho
những ai bằng lòng tin Ngài.
Ông tiếp tục khẳng định “Tình yêu thương ở
trong điều này: Không phải chúng ta đã yêu kính
Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu thương chúng
ta và sai Con Ngài làm sinh tế hy sinh chuộc tội lỗi
chúng ta” (Giăng 4:10).
Đức tin đúng là khi đƣợc đặt vào chính
Chúa Giê-su. Ngài, không phải giáo hội, không
phải mẹ Ma-ri, cũng không phải các thánh, nhƣng
chính Chúa Giê-su là trọng tâm của chƣơng trình
cứu chuộc. Đức tin của chúng ta phải đặt vào chính
Ngài, hãy nhìn Ngài là tác giả và chung cuộc của
đức tin.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
70
Phúc Âm Và Cựu Ƣớc (Ch 4)
Vậy chúng ta sẽ nói gì về tổ phụ Áp-ra-ham của
chúng ta theo phần xác đã được? 2 Vì nếu nhờ vào
việc làm mà Áp-ra-ham đã được xưng công chính
thì ông có lý do để tự hào; nhưng ông không thể tự
hào trước mặt Ðức Chúa Trời được, 3 vì Kinh
Thánh đã nói gì? “Áp-ra-ham tin Ðức Chúa Trời,
và vì thế ông được kể là công chính.”
4 Thế thì, đối với người làm việc, tiền công không
phải là ơn huệ, nhưng là món nợ chủ phải trả. 5
Nhưng đối với người không cậy vào việc làm, mà
chỉ tin vào Ðấng làm cho người có tội được xưng
công chính, thì đức tin của người ấy được kể là yếu
tố giúp người ấy được xưng công chính. 6 Ðó cũng
là điều Ða-vít đã nói về phước hạnh của người
được Ðức Chúa Trời kể là công chính mà không
nhờ cậy vào việc làm, 7
“Phước cho người được
tha những vi phạm mình, được khỏa lấp những tội
lỗi mình. 8 Phước cho người được Chúa không kể
tội của mình.” 9 Phải chăng phước hạnh ấy chỉ dành cho những
người được cắt bì, hay cũng cho những người
không được cắt bì nữa? Vì nếu chúng ta nói rằng,
“Nhờ đức tin mà Áp-ra-ham được kể là công
chính,” 10 thì nếu vậy, ông ta được kể là công chính
như thế nào? Lúc ông đã được cắt bì rồi, hay lúc
ông chưa được cắt bì? Không phải sau khi ông đã
được cắt bì đâu, nhưng là trước khi ông được cắt
bì. 11 Ông đã nhận dấu cắt bì như một dấu ấn của
việc được xưng công chính nhờ đức tin trong khi
ông còn là một người chưa được cắt bì, để ông có
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
71
thể làm tổ phụ của tất cả những người có đức tin
dù không được cắt bì, hầu họ cũng được kể là công
chính. 12 Cũng vậy, ông là tổ phụ của những người
được cắt bì, tức những người không những chỉ
được cắt bì nhưng cũng bước theo những bước đức
tin mà ông, tổ phụ Áp-ra-ham của chúng ta, đã trải
qua trong lúc ông chưa được cắt bì. 13
Vì không phải nhờ vâng giữ Luật Pháp mà Áp-
ra-ham hay dòng dõi của ông được lời hứa sẽ nhận
thế gian làm cơ nghiệp, nhưng là nhờ được xưng
công chính bởi đức tin. 14
Vì nếu nhờ vâng giữ Luật
Pháp mà được thừa hưởng cơ nghiệp thì đức tin đã
trở thành vô ích, và lời hứa đã bị vô hiệu hóa. 15 Vì
Luật Pháp sẽ đem cơn thịnh nộ đến với người
phạm pháp; và chỉ nơi nào không có Luật Pháp,
nơi đó mới không có sự phạm pháp. 16 Thế thì, nhờ đức tin tiếp nhận ân sủng mà lời hứa
được bảo đảm cho cả dòng dõi của Áp-ra-ham,
không những chỉ cho dòng dõi ở dưới Luật Pháp,
nhưng cũng cho dòng dõi đức tin của ông nữa. Ông
chính là tổ phụ của tất cả chúng ta, (17 như có chép
rằng, “Ta đã lập ngươi làm cha của nhiều dân
tộc”) trước mặt Ðức Chúa Trời, Ðấng ông tin có
quyền làm cho kẻ chết sống lại và ra lịnh cho
những gì chưa hiện hữu trở thành hiện hữu. 18 Mặc dù Áp-ra-ham không còn gì để hy vọng, ông
vẫn hy vọng và vẫn tin rằng ông sẽ trở thành “Cha
của nhiều dân tộc,” theo như lời đã phán với ông
rằng, “Dòng dõi ngươi sẽ đông như thế.” 19 Ðức
tin của ông không hề suy giảm, mặc dù thân thể
ông đã tàn tạ, vì lúc ấy ông đã gần một trăm tuổi,
và dạ bà Sa-ra không còn thể sinh con. 20 Nhưng
đối với lời hứa của Ðức Chúa Trời, ông không hề
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
72
nao núng đức tin mà nghi ngờ thắc mắc, nhưng
càng tin tưởng mãnh liệt hơn, và như thế đã đem
vinh hiển về cho Ðức Chúa Trời. 21 Ông tin quả
quyết rằng Ðức Chúa Trời có khả năng làm thành
những gì Ngài đã hứa. 22 Vì thế ông đã được kể là
người công chính. 23 Nhưng khi viết rằng, “ông đã được kể là người
công chính,” thì điều ấy không những chỉ nói về
một mình ông, 24 nhưng cũng nói về chúng ta nữa.
Chúng ta cũng sẽ được kể là những người công
chính khi chúng ta tin Ðấng đã làm cho Ðức Chúa
Jesus, Chúa chúng ta, từ cõi chết sống lại. 25 Ngài
đã bị nộp để chết vì tội chúng ta và đã được làm
cho sống lại, để chúng ta được xưng công chính.
Chúng ta thƣờng nghĩ rằng Phúc âm là ân
sủng thuộc về phần Tân ƣớc, còn Kinh luật là việc
làm thuộc về Cựu ƣớc. Nhƣng giữa Phúc âm và
Cựu ƣớc có sự liên hệ mật thiết.
Tổ Phụ Áp-ra-ham đƣợc xƣng công chính không
bởi việc làm.
Áp-ra-ham là tấm gƣơng đƣợc xƣng công chính ở
Cựu ƣớc. Có phải sách Gia-cơ nói rằng ông đƣợc
xƣng công chính bởi việc làm không (Gia-cơ 2:21)?
Ông đã đƣợc Đức Chúa Trời xƣng công chính khi
ông tin vào lời hứa của Ngài cho ông. “Áp-ra-ham
tin Chúa, nên Ngài kể cho người là công chính”
(Sáng 15:6).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
73
Hơn ba mƣơi năm sau, ông bày tỏ đức tin
của mình nơi Đức Chúa Trời qua hành động dâng I-
sác, ngƣời con trai duy nhất theo lời hứa của mình,
cho Chúa. Hành động này là kết quả của đức tin mà
ông đặt nơi Đức Chúa Trời. Sự vâng lời qua hành
động của con ngƣời bề ngoài của ông đã xác định
đức tin thật của con ngƣời bề trong của ông.
Tổ Phụ Áp-ra-ham đƣợc xƣng công chính không
bởi nghi thức cắt bì.
Đức Chúa Trời đã xƣng ông Áp-ra-ham là công
chính (Sáng 15:6) trƣớc khi ông làm phép cắt bì
(Sáng 17:24). Nếu ông tổ Áp-ra-ham đƣợc xƣng
công chính trƣớc khi ông cắt bì thì sự cắt bì không
làm nên sự công chính cho con ngƣời. Ngày hôm
nay chúng ta đƣợc xƣng công chính không phải
thực thi nghi thức cắt bì. Trƣớc khi ông đƣợc Chúa
gọi, thì ông cũng chỉ là một ngƣời ―dân ngoại.‖
Nhƣng bởi sự chấp nhận của Chúa đã khiến ông trở
nên tổ phụ của Dân tuyển. Ngày hôm nay, chúng ta
cũng là con cháu Áp-ra-ham trong đức tin vì chúng
ta cũng đƣợc Chúa chọn và chấp nhận để là nên
dòng giống thánh cho Đức Chúa Trời.
Tổ Phụ Áp-ra-ham đƣợc xƣng công chính không
bởi giữ Kinh luật.
Kinh luật không làm cho loài ngƣời hết phạm tội,
nhƣng chỉ ra cho loài ngƣời biết tội lỗi của mình.
Nếu nhờ Kinh luật để đƣợc xƣng công chính thì
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
74
không một ai đƣợc xƣng công chính. Chúa đã xƣng
ông Áp-ra-ham là công chính khoảng 430 năm
trƣớc khi Ngài ban phát Kinh luật. “Giao ước (giữa
Ngài và tổ phụ Áp-ra-ham) đã được Chúa thiết lập
thì Kinh luật, là điều mãi bốn trăm ba mươi năm
sau mới có, không thể hủy bỏ giao ước đó và làm
cho giao ước trở nên vô hiệu được” (Ga-la-ti 3:17).
Một hình ảnh của Cựu ƣớc nữa cũng đƣợc
nhắc trong đoạn Kinh văn này là vua Đa-vít. Ông
đã tỏ ra cái phƣớc của ngƣời đƣợc Chúa kể là công
chính chẳng bởi việc làm nhƣng bởi ân sủng.
“Phước cho người lỗi mình được tha thứ, tội mình
được che đậy! Phước cho người mà Chúa chẳng kể
tội lỗi cho” (Thi 32:1-2).
Tóm lại, sự xƣng công chính là dành cho
ngƣời ý thức mình có tội và đây là ân sủng của
Chúa ban cho bởi đức tin vào Chúa Giê-su mà nhận
đƣợc. Ông Áp-ra-ham đƣợc xƣng công chính bởi
đức tin và ông trở nên tổ phụ đức tin của mọi ngƣời.
Cũng nhƣ vậy, chúng ta đƣợc xƣng công chính bởi
đức tin và qua đời sống mỗi chúng ta, những ngƣời
khác chƣa tin cũng đƣợc hƣớng dẫn đến sự xƣng
công chính bởi Đức Chúa Trời.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
75
Ích Lợi Của Phúc Âm (5:1-11)
Vì vậy khi chúng ta được xưng công chính bởi đức
tin, chúng ta được hòa thuận với Ðức Chúa Trời
nhờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. 2 Nhờ
Ngài chúng ta có thể cậy đức tin vào trong ân sủng
nầy, tức ân sủng chúng ta đang hưởng; và chúng ta
có thể vui mừng về hy vọng được hưởng vinh hiển
của Ðức Chúa Trời. 3 Không những thế, chúng ta
còn có thể vui mừng về những gian khổ của chúng
ta nữa, vì biết rằng gian khổ sinh ra chịu đựng, 4
chịu đựng sinh ra bản lĩnh, bản lĩnh sinh ra hy
vọng; 5 và hy vọng sẽ không làm chúng ta thất vọng,
vì tình yêu của Ðức Chúa Trời đã tuôn đổ vào lòng
chúng ta qua Ðức Thánh Linh, Ðấng Ðức Chúa
Trời ban cho chúng ta.
6 Trong khi chúng ta còn hoàn toàn bất lực, theo
đúng thời điểm Ðấng Christ đã chết thay cho người
có tội. 7 Vì dễ gì có ai bằng lòng chết thay cho
người công chính; họa hoằn lắm mới có người chịu
chết thay cho người thiện lành. 8
Còn Ðức Chúa
Trời đã biểu lộ tình yêu của Ngài đối với chúng ta,
trong khi chúng ta còn là người có tội, Ðấng Christ
đã chết thay cho chúng ta. 9
Bây giờ nhờ huyết
Ngài chúng ta đã được xưng công chính, thì trong
tương lai cũng nhờ chính Ngài, chúng ta sẽ được
cứu khỏi cơn thịnh nộ bội phần hơn dường bao. 10
Vì khi chúng ta còn là thù nghịch với Ðức Chúa
Trời mà còn được giải hòa với Ngài nhờ sự chết
của Con Ngài, huống chi bây giờ đã được giải hòa
rồi, chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Con
Ngài bội phần hơn biết bao. 11 Không những thế,
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
76
nhưng chúng ta cũng vui mừng trong Ðức Chúa
Trời, nhờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta,
nhờ Ngài ngày nay chúng ta đã nhận được sự giải
hòa.
Chƣơng trình của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta
thật tuyệt vời!
Đƣợc Phục Hòa Với Đức Chúa Trời (5:1)
Trƣớc kia, chúng ta là nghịch với Chúa vì tội lỗi
riêng của mỗi chúng ta và tội lỗi do tổ tông lƣu
truyền. Nhƣng nay, chúng ta đƣợc xƣng công chính
bởi ân sủng của Ngài qua sự hy sinh của Chúa Cứu
Thế. Thật là một điều phƣớc hạnh! Chúng ta đƣợc
một đặc ân lớn lao là làm con của Chúa. Tạ ơn
Ngài!
Đƣợc Đứng Vững Trong Ơn Ngài (5:2a)
Ngƣời của Đức Chúa Trời đƣợc đứng với Ngài và
đứng vững trong ơn của Ngài. Không ai lớn hơn
Đức Chúa Trời, nếu chúng ta đứng về phía Ngài thì
không có quyền lực gì có thể thắng đƣợc chúng ta.
Đƣợc Hy Vọng Về Vinh Hiển Ngài (5:2b)
Mọi ngƣời tin Chúa đều đƣợc phục hồi vinh hiển
của Ngài. Ngài là nguồn trông cậy của họ. Sự
trông cậy vào Đức Chúa Trời không chỉ ở đời này
mà thôi nhƣng ở trong cả cõi đời đời. Đấng cứu
chuộc chúng ta cũng sẽ làm cho chúng ta sống lại
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
77
đầy vinh hiển và tận hƣởng sản nghiệp đời đời trên
trời.
Đƣợc Hân Hoan Trong Hoạn Nạn (5:3-4)
Ngƣời tin Chúa không thiếu niềm vui ngay cả trong
hoạn nạn. Đối nghịch với sự vui mừng là sự không
vâng lời Thiên Chúa chớ không phải hoạn nạn.
Hoạn nạn sinh ra bông trái công chính và bình an
cho ngƣời theo Chúa. Bởi hoạn nạn mà sinh ra sự
nhịn nhục, sự nhịn nhục sinh ra rèn tập, sự rèn tập
sinh ra trông cậy, sự trông cậy làm cho chúng ta
đƣợc hân hoan vinh hiển trong đức tin vì chúng ta
đang đặt đức tin vào nơi Đức Chúa Trời toàn năng.
Đƣợc Tuôn Tràn Tình Yêu Thƣơng (5:5-8)
Khi chúng ta còn là tội nhân thì Chúa đã yêu chúng
ta. Vì tội lỗi chúng ta mà Ngài đã chịu chết để đền
tội. Một ngƣời thật lòng tin Chúa có đƣợc Chúa
Thánh Linh làm cơ nghiệp. Ngài ngự vào lòng và
khiến ngƣời ấy là đền thờ ―lƣu động‖ của Đức Chúa
Trời. Chính Chúa Thánh Linh ở trong chúng ta là
bằng chứng về tình yêu lớn lao của Chúa dành cho
mỗi chúng ta.
Đƣợc Cứu Khỏi Cơn Thạnh Nộ (5:9-10)
Tất cả tội nhân đều bị đoán xét. Sự đoán xét sau
cùng là Ngày Tận Chung. Hình phạt cuối cùng cho
các tội nhân là sự chết đời đời trong Hỏa Ngục.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
78
Chúng ta không bị đoán xét vì tin vào sự hy sinh
đền tội của Chúa Giê-su. Cơn thạnh nộ và các sự
trừng phạt của Ngài không còn ở trên chúng ta.
Đƣợc Tận Hƣởng Đức Chúa Trời (5:11)
Chúng ta không chỉ vui mừng vì đƣợc tận hƣởng
món quà ân sủng quý báu mà Chúa ban cho chúng
ta mà thôi, nhƣng vui mừng hơn là đƣợc tận hƣởng
chính Ngài, Đấng Ban Cho. Mỗi ngƣời chúng ta
đƣợc xây trên chính Ngài, Hòn Đá Trụ, đƣợc tƣơng
thông với Ngài mà không cần qua trung gian (chỉ có
Chúa Giê-su là Đấng trung gian duy nhất giữa loài
ngƣời và Đức Chúa Cha), đƣợc ở trong Ngài, đƣợc
Ngài ở trong chúng ta. Ngài ở trong chúng ta và
chúng ta ở trong Ngài cũng giống nhƣ không khí ở
trong chiếc bong bóng và chiếc bong bóng ở trong
không khí. Chúng ta là chiếc bong bóng và Ngài là
không khí. Thật là phƣớc hạnh phải không bạn!
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
79
Quyền Năng Của Phúc Âm (5:12-21)
12 Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong
thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã
trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi
người đều phạm tội. 13 Vì, trước khi chưa có luật
pháp, tội lỗi đã có trong thế gian, song chưa có luật
pháp, thì cũng không kể là tội lỗi.
14 Nhưng từ A-đam cho đến Môi-se, sự chết đã cai
trị cả đến những kẻ chẳng phạm tội giống như tội
của A-đam, là người làm hình bóng của Đấng phải
đến. 15 Song tội lỗi chẳng phải như sự ban cho của
ân điển. Vì nếu bởi tội lỗi của chỉ một người mà mọi
kẻ khác đều phải chết, thì huống chi ơn của Đức
Chúa Trời và sự ban cho trong ơn Ngài tỏ ra bởi
một người là Đức Chúa Jêsus Christ, chan chứa
cho hết thảy mọi người khác là dường nào!
16 Lại sự ban cho nầy chẳng phải như việc xảy đến
bởi một người phạm tội đâu: sự phán xét bởi chỉ
một tội mà làm nên đoán phạt; nhưng sự ban cho
của ân điển thì sau nhiều tội rồi, dẫn đến sự xưng
công bình. 17 Vả, nếu bởi tội một người mà sự chết
đã cai trị bởi một người ấy, thì huống chi những kẻ
nhận ân điển và sự ban cho của sự công bình cách
dư dật, họ sẽ nhờ một mình Đức Chúa Jêsus Christ
mà cai trị trong sự sống là dường nào!
18 Vậy, như bởi chỉ một tội mà sự đoán phạt rải
khắp hết thảy mọi người thể nào, thì bởi chỉ một
việc công bình mà sự xưng công bình, là sự ban sự
sống, cũng rải khắp cho mọi người thể ấy. 19 Vì,
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
80
như bởi sự không vâng phục của một người mà mọi
người khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng một lẽ
ấy, bởi sự vâng phục của một người mà mọi người
khác sẽ đều thành ra công bình. 20 Vả, luật pháp đã
xen vào, hầu cho tội lỗi gia thêm; nhưng nơi nào tội
lỗi đã gia thêm, thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa, 21 hầu cho tội lỗi đã cai trị làm nên sự chết thể nào,
thì ân điển cũng cai trị bởi sự công bình thể ấy,
đặng ban cho sự sống đời đời bởi Đức Chúa Jêsus
Christ, là Chúa chúng ta.
Ông A-Đam Phạm Tội
Ông A-đam là con ngƣời đầu tiên đƣợc Thiên Chúa
tạo dựng và từ xƣơng sƣờn của ông, Ngài tạo nên
ngƣời nữ để giúp đỡ ông. Con ngƣời là một tạo vật
khôn ngoan và đƣợc ban cho ý chí tự do vì đƣợc tạo
dựng theo hình ảnh của Thiên Chúa. Đức Chúa
Trời không tạo nên một ―ngƣời máy‖ để Ngài bấm
nút điều khiển, nhƣng tạo nên một con ngƣời để
nhận biết trong khôn ngoan và sẳn sàng vâng lời
Ngài.
Ngài đặt họ vào sinh sống ở Vƣờn Địa
Đàng, một nơi xinh đẹp và đầy đủ mọi sự. Đức
Chúa Trời cho họ tận hƣởng mọi thứ thức ăn trong
vƣờn, ngoại trừ cây biết điều thiện và điều ác. Đức
Chúa Trời có phán cùng họ rằng: “Nhưng về cây
biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một
mai ngươi ăn, chắc sẽ chết” (Sáng 2:17). Đây là
một thử thách về sự vâng lời mà ông bà phải vâng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
81
giữ. Điều gì xảy ra cho sự thử thách này? Ông A-
đam và bà Ê-va đã không vâng lời Đức Chúa Trời
nhƣng lại nghe theo lời cám dỗ của quỉ mà ăn trái
cấm. Không vâng lời Đức Chúa Trời là tội lỗi và ăn
trái cấm là hành động của tội lỗi.
Sau khi phạm tội, ông bà trốn tránh Thiên
Chúa Thánh Khiết. Tội lỗi làm cho con ngƣời xa
cách Thiên Chúa. Thiên Chúa gọi họ ra để nhìn
nhận tội lỗi của họ, nhƣng họ không nhìn nhận tội
lỗi của mình, ngƣợc lại cứ đổ lỗi cho ngƣời khác.
Ông A-đam phải trách nhiệm trƣớc tiên vì ông là
chủ gia đình mình. Mặc dầu, bà Ê-va phạm tội
trƣớc, nhƣng Đức Chúa Trời hỏi ngƣời chủ gia đình
trƣớc. Ông A-đam không nhận tội của mình, nhƣng
đổ thừa cho vợ mình và đổ thừa luôn cho Chúa ―đã
để ngƣời nữ gần bên tôi.‖
Mọi Ngƣời Đều Phạm Tội
Chúng ta ai nấy đều bàng hoàng vì thứ Hai ngày 15
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
82
tháng 4 năm 2013, hai quả bom nổ tại Boston trong
một cuộc chạy Marathon khiến 3 ngƣời tử nạn và
trên 170 ngƣời bị thƣơng, trong đó có một em trai 8
tuổi đứng mừng đợi cha chạy về đến đích. Đây là
một hành động điển hình từ hậu quả của tội lỗi.
Ngài hôm nay, chúng ta chứng kiến quá nhiều
những hành động tội lỗi man rợ do con ngƣời gây
ra. Tại sao vậy?
Vì A-đam và Ê-va phạm tội, cho nên cả
nhân loại đều phạm tội. Bạn có biết di truyền
không? Di truyền là hiện tƣợng chuyển những tính
trạng của cha mẹ qua con cái thông qua gen của cha
mẹ. Ví dụ, nếu bạn là một ngƣời da vàng, lập gia
đình với một ngƣời da vàng, thì những đứa con bạn
sinh ra phải là da vàng. Tội lỗi cũng đƣợc chuyển
từ A-đam đến mọi ngƣời vì mọi ngƣời đều ra từ A-
đam và đó đƣợc gọi là ―nguyên tội‖ hay ―tội tổ
tông.‖ Còn tội lỗi do chính mình gây ra đƣợc gọi là
―kỷ tội.‖
Sự Đoán Phạt và Sự Chết Cai Trị Con Ngƣời
Mạng lệnh của Thiên Chúa đã ban ra ―vì một mai
ngƣơi ăn, chắc sẽ chết.‖ Sự đoán phạt xảy ra ngay
sau khi loài ngƣời phạm tội. Ông bà bị đuổi ra khỏi
Vƣờn Địa Đàng.
Hình phạt cho bà Ê-va là: thêm điều cực khổ
bội phần trong cơn thai nghén, chịu đau đớn mỗi
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
83
khi sanh con, sự dục vọng phải xu hƣớng về chồng
và chồng sẽ cai trị ngƣời (Sáng 3:16).
Hình phạt cho ông A-đam là: đất bị rủa sả vì
ngƣời, phải làm việc khó nhọc đổ mồ hôi mới có vật
đất sanh ra để làm đồ ăn cho đến chừng trở về lại
đất vì ngƣời là bụi ngƣời sẽ trở về bụi (Sáng 3:17-
19)
Ngoài hình phạt cho đời sống, loài ngƣời
cũng nhận hình phạt về sự chết. Mọi ngƣời đều
phải chết vì mọi ngƣời đều phạm tội. Cái chết cai
trị con ngƣời.
Kinh Luật Vạch Ra Tội Lỗi Con Ngƣời
Trƣớc khi Kinh luật đƣợc ban ra, con ngƣời không
thấy tội lỗi mình hành động. Ví dụ nhƣ trƣớc kia
chƣa có luật cấm uống rƣợu lái xe, thì việc uống
rƣợu lái xe chƣa đƣợc vạch ra nhƣ là một tội, mặc
dầu, số ngƣời uống rƣợu lái xe gây biết bao nhiêu
tai nạn chết ngƣời. Nhƣng kể từ khi luật cấm uống
rƣợu lái xe đƣợc ban hành, ngƣời ta thấy rõ ngay
nếu mình uống rƣợu mà lái xe thì có tội. Căn bản
của kinh luật là Mƣời Điều Răn đƣợc tóm gọn nhƣ
sau:
I/ Thờ phƣợng một mình Thiên Chúa là Chân Thần
II/ Chớ làm tƣợng chạm và thờ lạy tƣợng chạm
III/ Chớ lấy danh Thiên Chúa làm chơi
IV/ Nhớ ngày nghỉ để làm Thánh Nhật
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
84
V/ Phải hiếu kính cha mẹ
VI/ Chớ giết ngƣời
VII/ Chớ phạm tội tà dâm
VIII/ Chớ trộm cƣớp
IX/ Chớ làm chứng dối
X/ Chớ tham lam những gì thuộc về ngƣời lân cận
Chức năng của Kinh luật không phải để cứu
con ngƣời nhƣng là chỉ ra sự phạm tội của con
ngƣời hầu cho con ngƣời chạy đến với sự cứu chuộc
và từ bỏ những gì mình đã phạm. Kinh luật nhƣ là
một tấm gƣơng soi mặt, khi ngƣời soi thấy mặt
mình bị dơ thì đi lấy nƣớc rửa cho sạch. Kinh luật
chỉ cho con ngƣời thấy mình phạm tội và thúc đẩy
ngƣời ta chạy đến với Nguồn Thanh Tẩy: Chúa Giê-
Su, Đấng Cứu Thế của cả nhân loại.
Chúa Giê-Su, Đấng Trọn Lành
Nếu vì một ông A-đam đã phạm tội mà tội lỗi vào
trong mọi ngƣời trãi qua mọi thời đại, thì nhu cầu
cần Đấng Trọn Lành, không hề phạm tội, để giải
cứu con ngƣời ra khỏi tội lỗi rất cấp thiết. Đấng
Trọn Lành không thể đến từ con ngƣời, vì mọi
ngƣời sanh ra đều phạm tội. Đấng Trọn Lành phải
đến từ Trời. Chính Chúa Giê-su xác định: chƣa hề
có ai lên trời, trừ ra Đấng từ trời xuống vì Ngài vốn
ở trên trời (Giăng 3:13). Cho nên sự nhập thế và
nhập thể của Chúa Giê-su là bởi quyền năng của
Đức Chúa Thánh Linh. Bởi quyền phép bao phủ từ
trên cao mà một nữ đồng trinh tên là Ma-ri đã chịu
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
85
thai. Lời Thiên sứ báo tin phán cùng ông Giô-sép,
“Người sẽ sanh một trai, ngươi hãy đặt tên là Giê-
su vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội”
(Matt 1:21).
Chúa Giê-su đƣợc gọi là Đấng Đƣợc Xức
Dầu để làm: (1) Sinh Tế Toàn Hảo, (2) Thầy
Thƣợng Tế, (3) Vua Đời Đời.
Trong Cựu Ƣớc, mỗi khi một ngƣời phạm
tội thì ngƣời ấy phải dâng một sinh tế nguyên vẹn
nhƣ con chiên, con dê hay con bồ câu để làm của lễ
chuộc tội cho mình. Vì thế, điều kiện để chuộc tội
lỗi mọi ngƣời là một sinh tế toàn hảo đƣợc dâng lên.
Chính Chúa Giê-su là một sinh tế toàn hảo, thỏa
mãn mọi đòi hỏi của luật công chính của Đức Chúa
Trời, dâng một lần là đủ cho mọi ngƣời tin trãi qua
mọi thời đại.
Để dâng tế lễ thì phải có thầy tế lễ. Chính
Chúa Giê-su cũng là Thầy Thƣợng Tế cho của lễ
toàn hảo này. Vì Ngài tự nguyện dâng chính mình
để làm giá cứu chuộc cho mọi ngƣời. Kinh thánh
xác định: Ngài vốn là Đức Chúa Trời, tự hạ mình
xuống, trở nên một con ngƣời, sinh ra trong cơ hàn,
sống đời sống vâng phục Đức Chúa Cha, vâng phục
cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự. Chúa
Giê-su, ngƣời cha, quá yêu nhân loại, đàn con, bằng
lòng hy sinh đền tội cho con cái của mình.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
86
Chân lý này đƣợc tóm lại nhƣ thế này: Vì
Đức Chúa Trời là Đấng công bình trọn vẹn, cho
nên, Ngài đoán phạt mọi ngƣời vì tất cả con đều
phạm tội. Mọi ngƣời đều chết. Nhƣng vì Đức
Chúa Trời là Đấng yêu thƣơng trọn vẹn, cho nên,
Ngài bằng lòng chịu chết thay cho nhân loại để làm
giá cứu chuộc mọi ngƣời, hầu cho, ai tin nhận Ngài
thì đƣợc sống lại và sống vĩnh hằng.
Chúa Giê-su là Vua Đời Đời. Sau khi chết,
Ngài xuống âm phủ và lấy chìa khóa của âm phủ,
Ngài công bố sự giải phóng cho những ngƣời đƣợc
cứu trong thời cựu ƣớc đang bị giam cầm ở âm phủ,
và Ngài phục sinh cách khải hoàn. Ngài đã đƣợc
cất lên và dẫn theo muôn vàn phu tù. “Sau khi
Chúa Giê-su đã sống lại, các thánh đó ra khỏi mồ
mả, đi vào thành thánh, và hiện ra cho nhiều người
thấy.” (Matt 27:53). Ngài hiện đang ngồi bên hữu
Đức Chúa Cha làm Vua trên muôn vua và Chúa trên
các chúa.
Mọi Ngƣời Tin Đƣợc Tha Tội
Vậy, nhƣ bởi sự không vâng lời của một A-đam,
thủy tổ của loài ngƣời, mà sự đoán phạt rải khắp
mọi ngƣời nhƣ thể nào, thì bởi sự vâng lời trọn vẹn
của Chúa Giê-su, Đấng tạo nên con ngƣời, là sự ban
sự sống, cũng rải khắp cho mọi ngƣời nhƣ thể ấy.
Vì, nhƣ bởi sự không vâng phục của một ngƣời mà
mọi ngƣời khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
87
giống nhƣ vậy, bởi sự vâng phục của một ngƣời mà
mọi ngƣời khác đều sẽ thành ra công chính.
Nhƣ vậy ai là ngƣời đƣợc tha tội? Có phải
tất cả nhân loại đều đƣợc tha tội không? Thƣa, chỉ
có những ngƣời tin Chúa Giê-su thì mới đƣợc sự tha
tội. Vì khi một ngƣời tin Chúa Giê-su là ngƣời ấy
chấp nhận sự hy sinh của Ngài thay thế cho tội lỗi
của mình. Còn nhƣ ngƣời không tin thì sự đền tội
của Ngài không có giá trị trên đời sống của họ.
Điều này cũng đƣợc xác định bởi chính lời Chúa
phán: Ai tin Đức Chúa Con thì đƣợc sự sống đời
đời, ai không tin Ngài thì không thấy sự sống đâu,
nhƣng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên
ngƣời đó.
Đức tin vào Chúa Giê-su là yếu tố thiết yếu
cho sự cứu rỗi linh hồn. Nó thể hiện đƣợc sự ý thức
đúng đắn về tội lỗi của mình là vô số và khả năng tự
cứu chính mình là vô năng. Từ đó, bạn sẽ chỉ còn
có thể làm một điều là tin Chúa Giê-su chịu chết
đền tội cho bạn. Tin Chúa Giê-su chính là sức
mạnh của bạn vì Ngài thành toàn chƣơng trình tốt
lành của Ngài trong đời sống bạn; vì thế, bạn sẽ
đƣợc cứu để làm việc lành, chớ không phải, bạn
cố gắng làm việc lành để đƣợc cứu. Nhƣ lời của
Thánh Phao-lô khẳng định rằng: “Tôi làm được mọi
sự là nhờ Đấng ban sức cho tôi” (Phi-líp 4:13).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
88
Sự Ban Cho Của Ân Điển Dẫn Đến Sự Xƣng
Công Chính
Con ngƣời không tự xƣng công chính bằng cách
làm việc lành hay tuân giữ tất cả Kinh luật. Nhờ ân
điển của Chúa Giê-su khiến con ngƣời đƣợc xƣng
công chính. Nơi nào tội lỗi nhiều thì ân điển lại
càng dƣ dật, hầu cho tội lỗi đã cai trị và làm nên sự
chết nhƣ thể nào, thì ân điển cũng cai trị và làm nên
sự công chính nhƣ thể ấy. Bởi sự xƣng công chính
đó, những ngƣời tin sẽ nhận đƣợc sự sống đời đời ở
trong Chúa Cứu Thế Giê-su.
Sự Sống Trong Chúa Giê-Su Đắc Thắng Sự Chết
Trong A-Đam
Ở trong Chúa Giê-su là ở trong sự sống. Ai tin
Ngài thì dầu có chết cũng sẽ sống. Nếu Chúa chƣa
tái lâm, chúng ta sẽ phải chết thân thể phạm tội này,
nhƣng Ngài sẽ làm cho chúng ta sống lại trong
Ngày Tận Thế. Sự phục sinh đã đắc thắng sự chết.
Sự chết của Ngài đã vô hiệu hóa tội lỗi đè nặng trên
nhân loại và quyền năng phục sinh của Ngài đã vô
hiệu hóa sự chết và âm phủ. Sự chết không có
quyền trên những ngƣời tin Ngài, vì những ngƣời
tin Ngài không còn đi vào âm phủ, ngục tù của sự
chết, nhƣng sẽ bƣớc vào Pa-ra-đi, nơi an nghỉ
phƣớc hạnh để chờ đợi Ngày Tận Thế.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
89
Nên Thánh Nhờ Sống Phúc Âm (ch 6)
Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở
trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng? 2
Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội lỗi, lẽ
nào còn sống trong tội lỗi nữa? 3 Hay là, anh em
chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp
tem trong Đức Chúa Jêsus Christ, tức là chịu phép
báp tem trong sự chết Ngài sao? 4 Vậy chúng ta đã
bị chôn với Ngài bởi phép báp tem trong sự chết
Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha
được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng
sống trong đời mới thể ấy. 5 Vì nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết
giống như sự chết của Ngài, thì chúng ta cũng sẽ
làm một cùng Ngài bởi sự sống lại giống nhau: 6 vì
biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh
trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội
lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội
lỗi nữa. 7 Vì ai đã chết thì được thoát khỏi tội lỗi. 8 Vả, nếu chúng ta đã cùng chết với Đấng Christ, thì
chúng ta tin rằng mình cũng sẽ sống lại với Ngài, 9
bởi biết rằng Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, thì
chẳng chết nữa; sự chết không còn cai trị trên Ngài. 10 Vì nếu Ngài đã chết, ấy là chết cho tội lỗi một lần
đủ cả; nhưng hiện nay Ngài sống, ấy là sống cho
Đức Chúa Trời. 11 Vậy anh em cũng hãy coi mình
như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời
trong Đức Chúa Jêsus Christ. 12 Vậy, chớ để tội lỗi cai trị trong xác hay chết của
anh em, và chớ chiều theo tư dục nó. 13
Chớ nộp chi
thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng
hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời,
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
90
dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng
chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về
sự công bình. 14 Vì tội lỗi không cai trị trên anh em đâu; bởi anh
em chẳng thuộc dưới luật pháp, mà thuộc dưới ân
điển. 15 Vậy thì làm sao! Vì chúng ta không thuộc
dưới luật pháp, nhưng thuộc dưới ân điển, thì
chúng ta sẽ phạm tội hay sao? Chẳng hề như vậy! 16 Anh em há chẳng biết rằng nếu anh em đã nộp
mình làm tôi mọi đặng vâng phục kẻ nào, thì là tôi
mọi của kẻ mình vâng phục, hoặc của tội lỗi đến sự
chết, hoặc của sự vâng phục để được nên công bình
hay sao? 17
Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời, vì sau khi anh em
làm tôi mọi tội lỗi, thì đã từ lòng vâng phục đạo lý
là sự đã ban làm mực thước cho mình! 18 Vậy, anh
em đã được buông tha khỏi tội lỗi, trở nên tôi mọi
của sự công bình rồi. 19 Tôi nói theo cách loài người, vì xác thịt của anh
em là yếu đuối. Vậy, anh em từng đặt chi thể mình
làm tôi sự ô uế gian ác đặng làm tội ác thể nào, thì
bây giờ, hãy đặt chi thể mình làm tôi sự công bình
đặng làm nên thánh cũng thể ấy. 20 Vả, khi anh em
còn làm tôi mọi tội lỗi, thì đối với sự công bình anh
em được tự do. 21 Thế thì anh em đã được kết quả
gì? Aáy là quả mà anh em hiện nay đương hổ thẹn;
vì sự cuối cùng của những điều đó tứ là sự chết. 22
Nhưng bây giờ đã được buông tha khỏi tội lỗi và trở
nên tôi mọi của Đức Chúa Trời rồi, thì anh em được
lấy sự nên thánh làm kết quả, và sự sống đời đời
làm cuối cùng. 23 Vì tiền công của tội lỗi là sự chết;
nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
91
đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng
ta.
Chƣơng 5 cho chúng ta thấy trong Chúa
Giê-su có sự dƣ dật của ân sủng. Ân sủng dƣ dật là
vì lòng nhân từ bao la của Đức Chúa Trời. Ngƣời
Tin sống trong ân sủng dƣ dật không có nghĩa là
ngƣời ấy cứ tiếp tục phạm tội. Nhƣng trái lại, ngƣời
sống trong ân sủng phải biết giá trị của ân sủng, sự
hy sinh của Chúa trên thập tự giá. Ngƣời Tin phải
sống đời sống nên thánh kể từ khi đƣợc xƣng công
chính bởi đức tin.
Ngƣời Tin, con ngƣời mới trong Chúa Giê-
su, phải biết địa vị của mình và cung cách sống của
đời sống mới. Địa vị mới của một Ngƣời Tin là
đƣợc đứng trong Chúa Giê-su. Ngƣời ấy trở nên
con của Đức Chúa Trời, là dòng giống thánh đƣợc
lựa chọn bởi Chúa của các chúa, là thầy tế lễ của
Vua trên muôn vua, là ngƣời đƣợc nhận Thiên quốc
vinh hiển làm cơ nghiệp. Vậy ngƣời ấy phải sống
sao cho xứng đáng với địa vị đã đƣợc ban cho trong
cung cách sống mỗi ngày.
Chúng ta cần lƣu ý ba động trong chƣơng 6:
(1) Nhận biết (câu 3, 6, 9); (2) Xem nhƣ (11) và (3)
Hiến dâng (câu 13, 19)
Nhận Biết
Con Ngƣời Cũ Đƣợc Chôn Trong Sự Chết
Của Ngài. Chúng ta chịu báp-têm trong Chúa
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
92
Giê-su nghĩa là sao? Đó là chúng ta đồng chết
với Ngài. Ngƣời Tin Chúa không sống trong tội
lỗi vì ngƣời ấy đã chết về tội lỗi thì không còn
sống trong tội lỗi. Báp-têm là dấu hiệu của sự
đồng chết với Chúa Giê-su. Ngƣời Tin đã đồng
chết với Ngài trong cái chết về tội lỗi, nhƣ vậy
ngƣời ấy đƣợc tự do đối với tội lỗi và không còn
làm nô lệ của tội lỗi. Trƣớc khi tin, con ngƣời
sống dƣới quyền lực của sự tối tăm và trở nên
tôi mọi của tội lỗi. Nhƣng kể từ khi ngƣời ấy
chết về tội lỗi cùng với sự chết của Chúa Cứu
Thế, thì ngƣời ấy không còn làm nô lệ của tội
lỗi nữa.
Con Ngƣời Cũ Đƣợc Đóng Đinh Với Ngài.
Con ngƣời cũ của mỗi Ngƣời Tin đã đồng chịu
đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, nhƣ vậy,
thân thể tội lỗi bị tiêu diệt đi và Ngƣời Tin
không còn phục dƣới tội lỗi nữa. Chúa Giê-su
đã giải phóng ngƣới ấy và ngƣời ấy không còn
mắc nợ tội lỗi để phải vâng phục tội lỗi. Trên
cây thập tự Chúa Giê-su kêu lớn rằng “Êloi,
Êloi, Êloi, Lam-ma-sa-bách-ta-ni?” nghĩa là gì
“Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi,
Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?” Tại
sao Đức Chúa Cha lìa bỏ Đức Chúa Con? Tại
sao Đức Chúa Con phải chịu nhận chén đắng
này, sự phân li giữa Ngài với Cha? Vì chính lúc
ấy, tất cả mọi tội lỗi của chúng ta đều đổ trên
Ngài, và Cha là Đấng Thánh Khiết trọn vẹn
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
93
không thể hiệp một với Đấng mang mọi tội lỗi
của nhân loại trên mình. Chúa Giê-su là Đấng
Vô Tội. Ngài không mang tội lỗi của Ngài trên
cây thập tự. Ngài mang tội lỗi của nhân loại.
Nhƣ vậy, tại thập giá đó, chúng ta đã đóng đinh
tội lỗi và con ngƣời xác thịt của mình vào cái
chết của Chúa Giê-su.
Chúa Giê-su Chết Một Lần Là Đủ Và Ngài
Đã Sống Lại. Quyền lực của sự chết tuy mạnh,
nhƣng quyền năng phục sinh của Chúa thì mạnh
hơn. Ngài đã chết một lần và đã làm trọn mọi
sự đòi hỏi của Kinh luật và sự công bình của
Đức Chúa Trời. Cái chết của Ngài có giá trị cho
mọi ngƣời tin trong mọi thời đại. Hơn thế nữa,
Ngài đã phục sinh. Ngài đã đắc thắng sự chết
và âm phủ. Ở trong Ngài chúng ta có sự sống.
Sự sống của Ngài đã nuốt lấy sự chết và chính
Ngài cũng đã phán “Ta đến để cho chiên được
sống và sống sung mãn” (Giăng 10:10)
Xem Nhƣ
Chết Về Tội Lỗi. Anh chị em phải xem nhƣ
mình đã chết về tội lỗi. Vì Ngƣời Tin còn sống
trong thân xác, lắm lúc, ngƣời ấy nghĩ rằng
mình vẫn còn ―sống‖ cho xác thịt và tiếp tục
―sống‖ cho tội lỗi. Mặc dầu sống trong thân
xác, nhƣng anh chị em hãy biết rằng mình đã
chết về tội lỗi. Đã chết về tội lỗi, thì Ngƣời Tin
không để tội lỗi lèo lái cuộc đời của mình. Có
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
94
câu chuyện về đời sống của một ―bợm nhậu.‖
Trƣớc khi tin Chúa, anh ta say xỉn mỗi ngày,
đánh đập vợ con, chửi rủa hàng xóm. Một ngày
nọ anh đƣợc một ngƣời hàng xóm hƣớng dẫn
đến nhà thờ tin Chúa. Học đƣợc lời Chúa và
biết say xỉn là điều xấu phải bỏ. Bởi sức Chúa
ban, anh đã từ bỏ rƣợu. Một hôm anh đi ngang
qua quán nhậu, các bạn nhậu gọi anh, nhƣng
anh cứ tiếp tục đi, không ghé vào. Các bạn của
anh kêu lớn tiếng ―tụi tao đây mà, vào đây cụng
vài ly cho vui.‖ Anh quay đầu lại và nói ―thằng
bạn nhậu của anh em ngày xƣa đã chết rồi.‖
Sống Cho Chúa Giê-su. Nếu chúng ta đã chết
con ngƣời cũ tội lỗi thì nay chúng ta sống là
sống cho Đấng đã cứu chuộc mình. Trƣớc khi
chúng ta có thể sống cho Chúa thì mỗi chúng ta
đang đƣợc kêu gọi để sống con ngƣời mới trong
Chúa Giê-su. Vì có sống trong Chúa chúng ta
mới có đủ mọi sự trang bị hầu có thể sống cho
Chúa. Có ở trong Ngài thì mới có thể sanh ra
lắm trái vì ngoài Ngài chúng ta chẳng làm chi
đƣợc. Sống cho Chúa Giê-su là có một đời sống
nên thánh, thờ phƣợng, cầu nguyện, học tập,
phục vụ, chứng đạo, sanh bông kết trái… Sống
cho Chúa Giê-su là thuận phục Chúa, làm theo
lời Chúa và, nhƣ vậy, lẽ thật từ lời của Chúa sẽ
giải phóng chúng ta khỏi con ngƣời cũ.
Hiến Dâng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
95
Phó Mình Cho Đức Chúa Trời. Đƣợc Chúa
chọn và cứu chuộc là một đặc ân cho mỗi chúng
ta. Nhƣ một nô lệ của tội lỗi để phải chết đời
đời trong hồ lửa thì chúng ta đã đƣợc ban cho
đặc ân làm con cái của Chúa để nhận sự sống
đời đời trong Thiên Đàng. Mỗi chúng ta, trƣớc
mặt Chúa, phải có thái độ sống nhƣ là một đầy
tớ của Đức Chúa Trời. Hãy học những đặc
điểm của một đầy tớ: (1) đầy tớ không có quyền
trên mình, nhƣng quyền thuộc về chủ; (2) đầy tớ
không có quyền quyết định, nhƣng luôn thuận
phục quyết định của chủ; (3) đầy tớ không làm
việc cho mình, nhƣng làm việc của chủ giao
phó; (4) đầy tớ không lấy vinh hiển riêng cho
mình, nhƣng mọi vinh hiển thuộc về chủ. Cảm
tạ ơn Chúa vì Ngài là một ngƣời chủ tốt lành.
Hay phó chính mình cho Đức Chúa Trời là sự
trọn lành của đời sống chúng ta! Nếu chúng ta
không là đầy tớ của Chúa thì chúng ta lại là đầy
tớ của xác thịt, tội lỗi và quyền lực tối tăm.
Thật là tốt lành để đƣợc làm đầy tớ của Đức
Chúa Trời, Đấng Nhân Lành.
Trở Nên Công Cụ Của Sự Công Chính. Tội
lỗi không còn cai trị một Ngƣời Tin vì hai lý do:
(1) Ngƣời ấy đã chết về tội lỗi, đã đóng đinh xác
thịt vào thập tự giá với Chúa Cứu Thế, (2)
Ngƣời ấy không còn thuộc dƣới Kinh luật mà
thuộc về Ân điển. Nhƣ vậy, Ngƣời Tin sống
dƣới ân điển và trở nên công cụ của Đấng Ban
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
96
Ân Điển. Trƣớc khi tin Chúa Giê-su, đời sống
của một con ngƣời là công cụ của sự ô uế gian
ác (c. 19) đặng sống trong tội lỗi. Khi trở nên
một Ngƣời Tin, đời sống ngƣời ấy trở nên công
cụ của sự công chính đặng làm nên thánh cho
Đức Chúa Trời.
Trong đoạn 6 này, chúng ta dễ dàng nhận
thấy có các sự hoàn toàn trái ngƣợc nhau trong thế
giới chúng ta sống và mỗi cá nhân phải có một sự
chọn lựa. Sự trái ngƣợc đó có thể nói là đen và
trắng hay bóng tối và sự sáng. Con ngƣời không thể
đứng trung lập nhƣng phải thuộc về Ma quỉ hay
thuộc về Đức Chúa Trời và đƣơng nhiên phải nhận
lấy những hệ lụy từ đó.
Hai ngƣời chủ: Ma quỉ và Đức Chúa Trời
Hai ảnh hƣởng: Tội lỗi và Ân sủng
Hai phƣơng cách: Giá trả và Tặng phẩm
Hai hệ luỵ: Sự chết đời đời (hậu quả) và Sự
sống đời đời (kết quả)
Mỗi ngƣời chúng ta phải có một nhận định
đúng. Nhận định đúng phải đƣợc dựa trên chân lý
và chân lý sẽ dẫn chúng ta đến sự tự do. Chân lý
đến từ Đấng Chân Thần và đƣợc bày tỏ trong Kinh
thánh. Từ một nhận định đúng sẽ dẫn đến một thái
độ đúng, một thái độ đúng sẽ dẫn đến một hành
động đúng, một hành động đúng sẽ dẫn đến một sứ
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
97
mệnh đúng và một sứ mệnh đúng sẽ dẫn đến một
định mệnh đúng.
Là một Ngƣời Tin, bạn phải biết mình thuộc
về Đức Chúa Trời, đang sống dƣới ân điển, làm
công cụ của sự công chính, để hƣởng sản nghiệp đời
đời không hƣ nát ở trên trời. “Vì tiền công của tội
lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời
là sự sống đời đời trong Đức Chúa Giê-su Christ,
Chúa chúng ta” (c. 23).
Sự khác biệt giữa Giá Trả Cho Tội Lỗi của Tƣ Dục
và Tặng Phẩm Cứu Chuộc của Chúa Giê-su
Giá trả cho tội lỗi Tặng phẩm cứu chuộc
Định theo việc làm bởi
sự cứng lòng của con
ngƣời
Ban cho bởi ân điển qua
sự ăn năn tin nhận Chúa
Giê-su
Con ngƣời phạm tội cả
nguyên tội và kỷ tội khi
sống theo tƣ dục
Thiên Chúa bày tỏ tình
yêu thƣơng của Ngài
qua Chúa Giê-su
Bị kể là tội nhân Đƣợc xƣng công chính
Bị đoán xét Đƣợc tha thứ
Chết đời đời trong Hỏa
Ngục đau đớn
Sống đời đời trong
Thiên Đàng vinh hiển
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
98
Báp-Têm
Trong chƣơng 6 có đề cập đến việc Báp-têm. Nhƣ
vậy, sự Báp-têm ở đây là Báp-têm nào? Bằng nƣớc
hay Thánh Linh? Có ngƣời đơn thuần chỉ cho đây
là Báp-têm bằng nƣớc, nhƣng chúng ta cần có cái
nhìn của đức tin để thấy trọn vẹn ý nghĩa và giá trị
của Báp-têm. Sự Báp-têm này muốn chỉ cho cả hai:
bằng nƣớc và Thánh Linh.
Bên ngoài, xét về hình thức chúng ta thấy có
sự Báp-têm bằng nƣớc. Ngƣời nhận thánh lễ này
đƣợc dìm mình trong nƣớc nhƣ là đƣợc đồng chôn
trong sự chết của Chúa Giê-su. Từ trong nƣớc trỗi
lên, Ngƣời Tin đƣợc kể nhƣ đồng sống lại với Chúa
Cứu Thế. Báp-têm bằng nƣớc là một dấu ấn quan
trọng công khai xác định một ngƣời trở nên môn đệ
của Chúa Giê-su. Đây cũng chính là biểu tƣợng cho
sự mầu nhiệm mà Đức Thánh Linh hành động bên
trong.
Nƣớc không làm cho Ngƣời Tin đƣợc chết
về tội lỗi của mình và cũng không làm cho ngƣời ấy
sống lại đời mới. Bên trong của nghi lễ ấy là sự vận
hành của Đức Thánh Linh trong một con ngƣời lấy
đức tin chân thành mà nhận lãnh. Chính Đức Thánh
làm cho Ngƣời Tin “chết đối với tội lỗi” của mình
và chính Ngài khiến ngƣời ấy “sống trong đời
mới.” Bởi quyền năng Thánh Linh mà mỗi Ngƣời
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
99
Tin đƣợc sự tái tạo. Để làm rõ ràng hơn cho ý
nghĩa này, xin quý vị xem bảng so sánh ở phía dƣới.
Bảng So Sánh Giữa Báp-Têm Bằng Nƣớc
và Báp-Têm Bởi Đức Thánh Linh
Báp-têm bằng nƣớc
Water Baptism
Báp-têm Thánh Linh
Holy Spirit Baptism
Confession of faith /
Bày tỏ đức tin nơi
Chúa
By human
administrator / Bởi
con ngƣời thực hiện
Outward / Bên ngoài
- Symbol of burial
and resurrection with
Christ / Đồng chôn
& đồng sống với
Christ
A public significant
mark of Christ’s
followers / Dấu ấn
quan trọng công khai
của một Môn Đệ
Chúa Giê-su
Submission to HS /
Đầu phục Chúa
Thánh Linh
By Jesus / Bởi Chúa
Giê-su
Inward / Bên trong -
HS’s power to die to
sin and live a new
life / Quyền năng
Chúa TL làm chết
con ngƣời cũ & sống
lại con ngƣời mới
A significant mark
of receiving spiritual
power and mission /
Dấu ấn quan trọng
về sự nhận lãnh
quyền năng và sứ
mệnh của Chúa
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
100
Tự Do Trong Phúc Âm (chƣơng 7)
Hỡi anh em (vì tôi nói với những kẻ biết luật pháp),
vậy anh em há chẳng biết rằng luật pháp chỉ cai trị
người ta khi còn sống hay sao? 2 Cho nên, đờn bà có chồng, hễ chồng còn sống bao
lâu, thì luật pháp buộc phải theo chồng bấy lâu;
nhưng nếu chồng chết, thì người vợ được thoát khỏi
luật pháp đã buộc mình với chồng. 3 Vậy nếu
đương lúc chồng còn sống, mà vợ đi lấy người
khác, thì phải bị kêu là đờn bà ngoại tình; nhưng
nếu chồng chết, thì vợ được buông tha khỏi luật
pháp, dầu lấy người khác cũng chẳng phải là đờn
bà ngoại tình vậy. 4 Hỡi anh em ta, anh em cũng như vậy, bởi thân thể
của Đấng Christ, anh em đã chết về luật pháp, đặng
thuộc về người khác, tức là người đã từ kẻ chết
sống lại, hầu cho chúng ta được kết quả cho Đức
Chúa Trời. 5 Vì khi chúng ta còn sống theo xác thịt,
thì các tình dục xấu xa bị luật pháp xui khiến, hành
động trong chi thể chúng ta và kết quả cho sự chết. 6 Nhưng bây giờ chúng ta đã chết về luật pháp, là
điều bắt buộc mình, thì được buông tha khỏi luật
pháp đặng hầu việc Đức Chúa Trời theo cách mới
của Thánh Linh, chớ không theo cách cũ của văn
tự. 7 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Luật pháp há là tội
lỗi sao? Chẳng hề như vậy! Nhưng tôi chỉ bởi luật
pháp mà biết tội lỗi; vì nếu luật pháp không nói:
Người chớ tham lam, thì tôi đã không biết sự tham
lam. 8
Ấy là tội lỗi đã nhơn dịp, bởi điều răn mà
sanh ra mọi thứ ham muốn trong lòng tôi: vì không
có luật pháp thì tội lỗi chết đi.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
101
9 Ngày xưa tôi không có luật pháp mà tôi sống; như
khi điều răn đến, thì tội lỗi lại sống, 10 còn tôi thì
chết; vậy thì té ra điều răn vốn nên làm cho tôi
sống, đã dắt tôi đến sự chết. 11 Vì tội lỗi đã nhơn
dịp, dùng điều răn dỗ dành tôi và nhơn đó làm cho
tôi chết. 12 Ấy vậy, luật pháp là thánh, điều răn cũng là
thánh, công bình và tốt lành. 13 Vậy thì điều lành
trở làm cớ cho tôi chết sao? Chẳng hề như vậy!
Nhưng ấy là tội lỗi đã làm cho tôi chết, hầu khi nó
nhơn điều lành làm chết tôi, tự bày ra nói là tội lỗi;
đến nỗi tội lỗi nhơn điều răn trở nên cực ác. 14 Vả, chúng ta biết luật pháp là thiêng liêng; nhưng
tôi là tánh xác thịt đã bị bán cho tội lỗi. 15
Vì tôi
không hiểu điều mình làm: tôi chẳng làm điều mình
muốn, nhưng làm điều mình ghét. 16 Song nếu tôi
làm điều mình chẳng muốn, thì bởi đó nhận biết
luật pháp là tốt lành. 17 Bấy giờ chẳng phải tôi làm điều đó nữa, nhưng ấy
là tội lỗi ở trong tôi. 18 Vả, tôi biết điều lành chẳng
ở trong tôi đâu, nghĩa là trong xác thịt tôi, bởi tôi
có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền
làm trọn; 19 vì tôi không làm điều lành mình muốn,
nhưng làm điều dữ mình không muốn. 20 Ví bằng tôi làm điều mình không muốn, ấy chẳng
phải là tôi làm điều đó nữa, nhưng là tội lỗi ở trong
tôi vậy. 21 Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: khi tôi
muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. 22 Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy luật pháp Đức
Chúa Trời làm đẹp lòng; 23 nhưng tôi cảm biết
trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với
luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho
luật của tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
102
24 Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân
thể hay chết nầy? 25 Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ
Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta! Như vậy,
thì chính mình tôi lấy trí khôn phục luật pháp của
Đức Chúa Trời, nhưng lấy xác thịt phục luật pháp
của tội lỗi.
Nhƣ chƣơng 6 cho thấy, một Ngƣời Tin không còn
thuộc về tội lỗi nhƣng thuộc về Đức Chúa Trời,
ngƣời ấy không còn ở dƣới Kinh luật nhƣng ở dƣới
Ân sủng. Chƣơng 7 làm sáng tỏ hơn vấn đề này.
Ngƣời Tin Đƣợc Tự Do Khỏi Kinh Luật
Sứ đồ Phao-lô dùng hình ảnh của Luật hôn nhân để
minh họa cho mối liên hệ giữ Tín hữu và Kinh luật.
Trong hôn nhân, nếu ngƣời chồng còn sống bao lâu
thì ngƣời vợ phải buộc với chồng bấy lâu. Nếu
ngƣời vợ lấy ngƣời khác khi chồng còn sống thì
ngƣời vợ ấy phạm tội tà dâm. Nhƣng nếu ngƣời
chồng qua đời, thì ngƣời vợ đƣợc tự do khỏi luật
hôn nhân, ngƣời vợ có quyền tái giá mà không
phạm tội.
Tƣơng tự nhƣ thế, một Ngƣời Tin đã chết
với Kinh luật thì ngƣời ấy không còn bị ảnh hƣởng
của Kinh luật. Ngƣời Tin thuộc về Ân sủng. Ngƣời
Tin đƣợc quyền tự do mọi bề để thuận phục dƣới
Ân sủng mà Kinh luật không có một thẩm quyền gì
trên ngƣời. Ngƣời ấy đã chết về Kinh luật thì đƣợc
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
103
tự do khỏi Kinh luật đặng hầu việc Đức Chúa Trời
theo cách mới của Thánh Linh chớ không phải theo
cách cũ của văn tự.
―Chết về tội lỗi‖ và ―chết về Kinh luật‖ dễ
khiến chúng ta hiểu lầm Kinh luật là xấu, nhƣng
không phải nhƣ vậy. Kinh luật là tốt lành để chỉ ra
tội lỗi của chúng ta. Dầu vậy, Kinh luật không có
năng quyền để giúp con ngƣời ngƣng sống theo tƣ
dục.
Ví dụ, con ngƣời nói rằng ―ăn vụng thì
ngon,‖ ―cỏ nhà hàng xóm xanh hơn cỏ nhà mình.‖
Ăn vụng ở đây là hành vi của một ngƣời thiên về
nhục cảm bên ngoài hôn nhân: ngoại tình. Hành vi
này không có loại Kinh luật nào cho phép. Xã hội
càng văn minh về phƣơng diện khoa học kỹ thuật
thì, về phƣơng diện đạo đức, con ngƣời lại càng ―ăn
vụng‖ nhiều hơn và điều này đã góp phần đƣa li hôn
đạt đến tỉ lệ rất cao trong xã hội ngày nay.
Vai Trò Của Kinh Luật
Nếu đọc sơ qua, chúng ta dƣờng nhƣ thấy tác giả
lên án Kinh luật. Nhƣng không phải nhƣ thế vì ông
xác định Kinh luật là thánh. Vai trò của Kinh luật
là chỉ ra tội lỗi mà con ngƣời phạm. Từ câu 7-13
của chƣơng 7, tác giả chỉ ra vai trò của Kinh luật
trong đời sống và kinh nghiệm của ông trƣớc khi
đƣợc cứu. Nên nhắc lại, sứ đồ Phao-lô là một
chuyên gia Kinh luật. Ông là một Pha-ri-si. Trƣớc
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
104
khi đƣợc cứu, ông tự hào về Kinh luật và tuân giữ
Kinh luật. Ông còn trổi hơn cả những ngƣời khác
đồng lứa về sự hiểu biết Kinh luật. Sự nhận biết tội
lỗi không chỉ ở hành động, nhƣng từ trong suy nghĩ
của tƣ tƣởng. Tƣ tƣởng suy nghĩ sai trật kể nhƣ đã
phạm tội.
Trƣớc khi ân điển đến, con ngƣời không có
con đƣờng nào khác là cứ sống phạm tội hay cố
gắng làm theo Kinh luật. Nhƣng trên thực tế thì con
ngƣời hoàn toàn thất bại trong việc giữ giới răn.
Kinh luật chỉ ra cho con ngƣời thấy tội lỗi của mình
càng ngày càng nhiều thêm. Sứ đồ Phao-lô xác
định bằng kinh nghiệm của mình rằng: Tội lỗi đã để
lộ thực chất của nó khi đƣa tôi vào cõi chết bởi
Kinh luật chỉ ra, vậy thì qua Kinh luật, tội lỗi trở
nên cực ác (7:13).
Nội Chiến Của Một Con Ngƣời
Chiến trận bên trong của một con ngƣời hết sức
khốc liệt. Nội chiến bắt đầu là do bản chất tội lỗi
bên trong chúng ta đang hành động cách mạnh mẽ
và khiến chúng ta phạm tội. Tội lỗi đang chủ động
trong con ngƣời. Con ngƣời làm nô lệ cho tội lỗi và
là công cụ của sự gian ác. Tội lỗi bắt con ngƣời suy
nghĩ theo sự xúi dục của nó. Từ suy nghĩ, dẫn đến
nhiều bƣớc khác, rồi sinh ra hành động tội lỗi.
Kinh luật chỉ cho con ngƣời thấy tội lỗi của
mình để hoàn thiện, nhƣng Kinh luật không ban
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
105
năng lực để con ngƣời đắc thắng tội lỗi. Vì thế,
Kinh luật đến, khiến con ngƣời nhận diện ra mình
phạm nhiều tội, nhƣng vì không tự làm nên sự công
chính bởi sức riêng, con ngƣời càng lún sâu vào tội
lỗi.
Nội chiến bên trong một con ngƣời xảy ra là
khi Kinh luật bày tỏ cho con ngƣời biết điều tội lỗi
và hƣớng chúng ta đến điều lành, nhƣng chúng ta
không làm theo điều lành mà Kinh luật chỉ bảo, hay
nói đúng hơn là chúng ta không đủ sức để làm theo.
Vì thế, mặc dầu biết điều đúng từ Kinh luật dạy,
nhƣng con ngƣời không thể dùng sức riêng để tuân
giữ những điều dạy này, vì bản chẩt của con ngƣời
là tội lỗi. Không ai tự sức mình mà làm cho mình
không phạm tội, chƣa kể đến việc làm cho sạch tội
là điều không thể đến từ con ngƣời.
Trƣớc khi đƣợc cứu, sứ đồ Phao-lô là một
ngƣời cố gắng tuân giữ Kinh luật để làm lành, thậm
chí sự nỗ lực của ông còn trổi hơn những ngƣời
đồng trang lứa lúc bấy giờ. Nhƣng thực tế thì sao?
Ông thốt lên rằng “Tôi chẳng làm điều lành mình
muốn; lại cứ làm điều ác mình không muốn” (c.
19). Ông xác định rằng con ngƣời bên trong của
ông đang bị lèo lái bởi tội lỗi, cho nên con ngƣời tội
lỗi đó không phải là con ngƣời thật mà Đức Chúa
Trời sáng tạo. Tội lỗi ở trong ông khiến ông phạm
tội.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
106
Ông khám phá ra định luật này: khi ông
muốn làm điều lành thì điều ác bám theo ông.
Trong thâm tâm, ông vẫn yêu thích Kinh luật của
Đức Chúa Trời, nhƣng ông thấy có một luật khác
trong tâm trí, giam hãm ông trong luật tội lỗi. Nếu
ngày nay bạn cố gắng làm lành lánh dữ, thì điểm
bạn đến chính là sự tuyệt vọng nhƣ sứ đồ Phao-lô.
Chỉ có những ngƣời chân chính mới thật sự nhận ra
rằng mình không có khả năng để không phạm tội và
không thể tự làm cho mình sạch tội. Nếu bạn cố
gắng khổ tu để tự cứu mình thì bạn sẽ thốt lên nhƣ
sứ đồ Phao-lô “khốn nạn cho tôi!” Hãy biết rằng tự
mình không thể cứu mình, vì chính mình là một
ngƣời phạm tội. Nhƣ vậy phải làm sao?
Sứ đồ Phao-lô đã nhận diện ra đƣợc một
phƣơng cách để giải quyết vấn đề tội lỗi này.
Phƣơng cách này đã đƣợc bày tỏ từ Đức Chúa Trời.
Chính Chúa Giê-su là câu giải đáp. Tạ ơn Đức
Chúa Trời, nhờ Chúa Cứu Thế đã giải cứu chúng ta
khỏi thân thể hay chết này.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
107
Sống Phúc Âm Bởi Chúa Thánh Linh
(Chƣơng 8)
Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào
cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ; 2 vì
luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Đức
Chúa Jêsus Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của
sự tội và sự chết. 3 Vì điều chi luật pháp không làm
nổi, tại xác thịt làm cho luật pháp ra yếu đuối, thì
Đức Chúa Trời đã làm rồi: Ngài đã vì cớ tội lỗi sai
chính Con mình lấy xác thịt giống như xác thịt tội
lỗi chúng ta, và đã đoán phạt tội lỗi trong xác thịt, 4
hầu cho sự công bình mà luật pháp buộc phải làm
được trọn trong chúng ta, là kẻ chẳng noi theo xác
thịt, nhưng noi theo Thánh Linh. 5
Thật thế, kẻ sống theo xác thịt thì chăm những sự
thuộc về xác thịt; còn kẻ sống theo Thánh Linh thì
chăm những sự thuộc về Thánh Linh. 6 Vả, chăm về
xác thịt sanh ra sự chết, còn chăm về Thánh Linh
sanh ra sự sống và bình an; 7 vì sự chăm về xác thịt
nghịch với Đức Chúa Trời, bởi nó không phục dưới
luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục
được. 8 Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không
thể đẹp lòng Đức Chúa Trời. 9 Về phần anh em, nếu thật quả Thánh Linh Đức
Chúa Trời ở trong mình, thì không sống theo xác
thịt đâu, nhưng theo Thánh Linh; song nếu ai không
có Thánh Linh của Đấng Christ, thì người ấy chẳng
thuộc về Ngài. 10 Vậy nếu Đấng Christ ở trong anh
em, thì thân thể chết nhơn cớ tội lỗi, mà thần linh
sống nhơn cớ sự công bình. 11 Lại nếu Thánh Linh
của Đấng làm cho Đức Chúa Jêsus sống lại từ
trong kẻ chết ở trong anh em, thì Đấng làm cho
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
108
Đức Chúa Jêsus Christ sống lại từ trong kẻ chết
cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài ở trong anh em mà
khiến thân thể hay chết của anh em lại sống. 12 Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng mắc nợ xác thịt
đâu, đặng sống theo xác thịt. 13 Thật thế, nếu anh
em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ
Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì
anh em sẽ sống. 14 Vì hết thảy kẻ nào được Thánh
Linh của Đức Chúa Trời dắt dẫn, đều là con của
Đức Chúa Trời. 15 Thật anh em đã chẳng nhận lấy
thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi;
nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và
nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha! 16
Chính Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng
chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. 17 Lại nếu chúng ta là con cái, thì cũng là kẻ kế tự:
kẻ kế tự Đức Chúa Trời và là kẻ đồng kế tự với
Đấng Christ, miễn chúng ta đều chịu đau đớn với
Ngài, hầu cho cũng được vinh hiển với Ngài. 18 Vả, tôi tưởng rằng những sự đau đớn bây giờ
chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự
sẽ được bày ra trong chúng ta. 19 Thật thế, muôn
vật ước ao, nóng nảy mà trông đợi con cái Đức
Chúa Trời được tỏ ra. 20 Vì muôn vật đã bị bắt
phục sự hư không, chẳng phải tự ý mình, bèn là bởi
cớ Đấng bắt phục. 21 Muôn vật mong rằng mình
cũng sẽ được giải cứu khỏi làm tôi sự hư nát, đặng
dự phần trong sự tự do vinh hiển của con cái Đức
Chúa Trời. 22 Vì chúng ta biết rằng muôn vật đều
than thở và chịu khó nhọc cho đến ngày nay; 23
không những muôn vật thôi, lại chúng ta, là kẻ có
trái đầu mùa của Đức Thánh Linh, cũng than thở
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
109
trong lòng đang khi trông đợi sự làm con nuôi, tức
là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy. 24 Vì chúng ta được cứu trong sự trông cậy, nhưng
khi người ta đã thấy điều mình trông cậy rồi, ấy
không phải là trông nữa: mình thấy rồi, sao còn
trông làm chi? 25 Song nếu chúng ta trông điều
mình không thấy, ấy là chúng ta chờ đợi điều đó
cách nhịn nhục. 26 Cũng một lẽ ấy, Đức Thánh Linh giúp cho sự yếu
đuối chúng ta. Vì chúng ta chẳng biết sự mình phải
xin đặng cầu nguyện cho xứng đáng; nhưng chính
Đức Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra
được mà cầu khẩn thay cho chúng ta. 27 Đấng dò
xét lòng người hiểu biết ý tưởng của Thánh Linh là
thể nào, vì ấy là theo ý Đức Chúa Trời mà Ngài cầu
thế cho các thánh đồ vậy. 28 Vả, chúng ta biết rằng
mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa
Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã
định. 29 Vì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như
hình bóng Con Ngài, hầu cho Con nầy được làm
Con cả ở giữa nhiều anh em; 30 còn những kẻ Ngài
đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài
đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và
những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng
đã làm cho vinh hiển. 31 Đã vậy thì chúng ta sẽ nói làm sao? Nếu Đức
Chúa Trời vùa giúp chúng ta, thì còn ai nghịch với
chúng ta? 32 Ngài đã không tiếc chính Con mình,
nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì
Ngài há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy
cho chúng ta sao? 33 Ai sẽ kiện kẻ lựa chọn của Đức Chúa Trời: Đức
Chúa Trời là Đấng xưng công bình những kẻ ấy.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
110
34 Ai sẽ lên án họ ư? Đức Chúa Jêsus Christ là
Đấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa. Ngài đang
ngự bên hữu Đức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho
chúng ta. 35 Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của
Đấng Christ? có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ,
đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo
chăng? 36 Như có chép rằng: Vì cớ Ngài, chúng tôi bị giết
cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến
hàng làm thịt. 37
Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta
nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần. 38 Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên
sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến,
quyền phép, 39 bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật
nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu
thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta
trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.
Trong chƣơng 6, sứ đồ Phao-lô trả lời câu hỏi: Có
phải sống trong sự dƣ dật của ân sủng khiến ngƣời
ta phạm tội nhiều thêm không? Câu trả lời là không
vì Ngƣời Tin đã chết về tội lỗi thì không thể tiếp tục
sống trong tội lỗi. Qua chƣơng 7, tác giả lại tiếp tục
đặt câu hỏi: Có phải nhờ giữ Kinh luật mà con
ngƣời đƣợc nên thánh không?‖ Câu trả lời là
không. Không một ai, kể cả tác giả là một ngƣời
mộ Kinh luật, có thể cậy sức mình mà tự nên thánh
chính mình bởi việc giữ Kinh luật.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
111
Nhƣ vậy sự nên thánh của Ngƣời Tin là do
điều gì khác? Đó là sự nên thánh trong Chúa Giê-
su. “Mọi điều Kinh luật không thực hiện được vì bị
bản tính tội lỗi làm suy yếu, thì Đức Chúa Trời đã
làm bằng cách sai chính Con Ngài mang lấy thể xác
giống như thể xác tội lỗi để làm sinh tế chuộc tội.
Ngài đã kết án tội lỗi trong thể xác tội lỗi, để những
đò hỏi công chính của Kinh luật được trọn vẹn
trong chúng ta, là những người không sống theo
bản tính tội lỗi, nhưng theo Chúa Thánh Linh” (c.
3-4).
Nhƣ vậy, làm sao để một Ngƣời Tin tiếp tục
sống đời sống nên thánh ở trong Chúa? Đƣơng
nhiên là không phải bởi sức ngƣời, dầu ngƣời đó đã
tái sinh trong Chúa Cứu Thế, nhƣng bởi quyền năng
của Chúa Thánh Linh. Xƣa kia, tội lỗi cai trị đô hộ
con ngƣời cũ nhƣ thế nào, thì nay, Chúa Thánh Linh
ngự trị đời sống của con ngƣời mới của Ngƣời Tin.
Những Điều Đức Chúa Thánh Linh Thực Hiện
Cho Chúng Ta
Cảm tạ ơn Chúa vì chúng ta, những Ngƣời Tin,
đƣợc ban cho Chúa Thánh Linh ngự bên trên, chính
giữa và trong lòng chúng ta. Ngài làm nhiều điều
cho chúng ta. Dƣới đây là 10 điều mà Chúa Thánh
Linh làm cho chúng ta trong 8:1-26.
1. Giải Phóng Tội Nhân (c. 2). Chính Chúa
Thánh Linh đã đem chúng ta ra khỏi luật của tội
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
112
lỗi và sự chết. Ngài ban cho chúng ta sự tự do
trong sự sáng của chân lý Đức Chúa Trời.
2. Khiến Chúng Ta Ƣu Thích Điều Thuộc Về
Ngài (c. 5). Trƣớc khi đƣợc cứu, chúng ta sống
theo bản chất tội lỗi và thích làm những công
việc tội lỗi. Nhƣng khi đƣợc Chúa cứu, Chúa
Thánh Linh khiến chúng ta chú tâm đến những
điều Chúa ƣa thích. Chúng ta không còn thích
sự tối tăm, nhƣng thích ánh sáng của Chân lý.
3. Ban Sự Sống và Bình An (c. 6). Tâm trí của tƣ
dục là nô lệ cho tội lỗi, nhƣng tâm trí soi dẫn
bởi Thánh Linh là tinh thần làm chủ dẫn đến sự
sống và bình an nhƣ lời Chúa Giê-su phán: Ngài
để lại bình an cho chúng ta, không giống nhƣ
bình an của thế gian.
4. Khiến Chúng Ta Thuộc Về Chúa Cứu Thế (c.
9). Nếu một ngƣời không có Thánh Linh ở
trong lòng thì ngƣời ấy không thuộc về Chúa
Giê-su. Nhƣng chúng ta có Chúa Thánh Linh ở
trong lòng và thân thể của chúng ta là đền thờ
của Ngài, cho nên, chúng ta thuộc về Chúa Cứu
Thế.
5. Khiến Chúng Ta Sống Lại (c. 11). Bởi quyền
năng của Thánh Linh đã khiến Chúa Giê-su
phục sinh từ trong cõi chết, thì cũng vậy, Ngài
sẽ khiến thân thể hay chết của chúng ta phục
sinh trong ngày Tận Thế.
6. Giúp Làm Chết Những Việc Làm Của Tƣ
Dục (c. 13). Tội lỗi có sức mạnh rất lớn và nó
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
113
khiến con ngƣời làm theo tƣ dục. Sở dĩ chúng
ta thắng đƣợc những việc làm của tƣ dục là do
sức mạnh của Chúa Thánh Linh ban cho chúng
ta. Chúng ta không tự chống chọi lại với tội lỗi
bằng sức riêng của mình, nhƣng nhờ sức Ngài,
chúng ta thắng hơn bội phần.
7. Hƣớng Dẫn Chúng Ta Trong Sự Làm Con
Của Đức Chúa Trời (c. 14). Khi tin Chúa Giê-
su, chúng ta đƣợc sanh lại. Nhƣ một em bé
thuộc linh, chúng ta cần nuôi nấng, chăm sóc,
dạy dỗ để trở nên một ngƣời con trƣởng thành
trong nhà Cha. Ai làm việc đó? Chính Chúa
Thánh Linh hƣớng dẫn mỗi chúng ta trong sự
làm con của Đức Chúa Trời và khiến chúng ta
tăng trƣởng.
8. Làm Chứng Cho Chúng Ta (c. 16). Chính
Chúa Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta
rằng chúng ta là con của Đức Chúa Trời. Chính
Ngài cũng ấn chứng về sự sống đời đời của
chúng ta.
9. Giúp Đỡ Cho Sự Yếu Đuối Của Chúng Ta (c.
26). Trên bƣớc đƣờng theo Chúa, có những lúc
chúng ta yếu đuối, Chúa Thánh Linh biết điều
này và nâng đỡ khích lệ chúng ta.
10. Cầu Thay Cho Chúng Ta (c. 26). Khi chúng
ta không biết cầu nguyện điều gì cho phải lẽ thì
Đức Thánh Linh cầu thay cho chúng ta với
những sự than thở không thể diễn tả bằng lời.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
114
Ích Lợi Của Một Ngƣời Ở Trong Chúa Giê-Su
Không Bị Đoán Phạt. Kinh Thánh khẳng định rõ
ràng rằng ―chẳng có sự đoán phạt nào cho những
người ở trong Chúa Giê-su.‖ Tất cả Ngƣời Tin đã
đƣợc trả giá bởi Đức Chúa Giê-su qua sự chết của
Ngài. Ngài đã cứu chuộc họ khỏi mọi luật của tội
lỗi và sự chết. Chúa Giê-su đã làm trọn mọi điều
mà Kinh luật đòi hỏi hầu cho sự công chính mà
Kinh luật buộc phải tuân phục đã đƣợc trọn trong
mọi Ngƣời Tin là những ngƣời sống theo sự soi dẫn
của Đức Chúa Thánh Linh.
Ngƣời Tin Chúa, khi còn sống trên đất, có
thể bị sửa phạt vì làm những điều sai trái, không
vâng phục lời dạy của Đức Chúa Trời. Vì Đức
Chúa Trời dạy dỗ họ nhƣ là cha dạy dỗ con cái của
mình vậy. Đức Chúa Trời có thể đánh đòn họ, có
thể sửa phạt họ, nhƣng họ mãi mãi là con cái của
Ngài. Sau khi qua đời, Ngài không đoán phạt họ để
bỏ họ vào hỏa ngục nhƣng Ngài tiếp đón họ vào
Thiên Quốc vinh hiển của Ngài.
Đƣợc Làm Con Của Đức Chúa Trời.
“Hễ ai tin nhận Chúa Giê-su thì Ngài ban cho
quyền trở nên con cái Đức Chúa Trời” (Giăng
1:12). Ai cũng hãnh diện nếu đƣợc làm con của
một vị tổng thống tốt. Đƣợc làm con của Đức Chúa
Trời là một đặc ân của mỗi Ngƣời Tin. Đức Chúa
Trời là Vua của các vua, nhƣ vậy mỗi Ngƣời Tin là
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
115
hoàng tử và công chúa của Thiên Đàng. Không có
một địa vị nào cao quý bằng đƣợc làm con của Đức
Chúa Trời! Chúng ta đã đƣợc mặc lấy thần trí của
sự làm Con Nuôi trong Chúa Giê-su để gọi Thiên
Chúa là Cha.
Thông thƣờng tiến trình nhận con nuôi xảy
ra theo các bƣớc sau: (1) Hủy Bỏ Giao Ƣớc Với
Cha Mẹ Cũ. Để những cháu đƣợc nhận làm con
nuôi, trƣớc hết, vai trò của cha mẹ cũ, là cha mẹ
không thể nuôi dƣỡng con cái với mức an toàn căn
bản tối thiểu, phải đƣợc hủy bỏ. Vì lợi ích của con
trẻ, tòa án hủy bỏ quyền làm cha mẹ của cha mẹ cũ.
Kể từ đó, cha mẹ cũ không có quyền trên những
đứa con này. Trƣớc kia, chúng ta đƣợc sanh ra
trong tội lỗi, tự nhiên là con của sự tối tăm. Tại
thập tự giá Chúa đã hủy bỏ giao ƣớc cũ của chúng
ta với ma quỉ, kẻ cƣớp, giết và hủy diệt con ngƣời,
vì lợi ích của chúng ta, Ngài ban cho chúng ta sự
sống đời đời sung mãn. Kể từ khi chúng ta tin
Chúa, ma quỉ không có quyền gì trên chúng ta.
Quyền của nó trên chúng ta đã bị hủy bỏ. (2) Thiết
Lập Giao Ƣớc Với Cha Mẹ Mới. Những cháu con
nuôi bây giờ đƣợc tòa giao cho cha mẹ mới. Các
cháu đƣợc cha mẹ mới đón nhận vào gia đình mới
cùng với sự thiết lập mối liên hệ cha mẹ và con cái
với nhau. Chúng ta đƣợc Thiên Chúa mua chuộc về
và ban cho địa vị làm con nuôi để Chúa Giê-su làm
Con Trƣởng của tất cả mọi ngƣời. (3) Có Quốc
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
116
Tịch Mới. Các con nuôi đƣợc nhận quốc tịch của
cha mẹ nuôi. Các con nuôi của chúng tôi đƣợc trở
nên công dân Hoa Kỳ là quốc tịch mà chúng tôi
mang. Chúng ta đƣợc chuyển từ vƣơng quốc tối
tăm sang Vƣơng Quốc Sáng Láng. Mỗi Ngƣời Tin
là công dân Nƣớc Trời. (4) Mang Họ Mới. Những
cháu con nuôi đƣợc đổi họ theo họ của cha nuôi.
Chúng ta, hết thảy Ngƣời Tin đều, là những
Christians (Cơ Đốc Nhân hay Ki-Tô Hữu). (5)
Đƣợc Quyền Thừa Hƣởng. Khi làm con, những con
nuôi cũng đƣợc quyền thừa hƣởng nhƣ con ruột.
Cảm tạ ơn Chúa vì chúng ta đồng thừa hƣởng và
đồng cai trị cùng Đức Chúa Giê-su cho đến đời đời.
Có Chúa Thánh Linh Dẫn Dắt.
Ở trong Chúa Giê-su chúng ta không mồ côi đâu.
Khi Đức Chúa Giê-su về trời, Ngài hứa ban cho
những Ngƣời Tin một Đấng An Ủi để ở cùng chúng
ta luôn. Các môn đồ vâng lời Ngài, nhóm họp tại
phòng cao, cầu nguyện trông chờ Đức Thánh Linh.
Ngài đã giáng lâm trên họ một cách đầy dẫy. Kể từ
đó Chúa Thánh Linh dẫn dắt tất cả mọi Ngƣời Tin
trong mọi thời đại.
Chúa Thánh Linh là Thần Lẽ Thật, Ngài đến
để dẫn mọi Ngƣời Tin vào mọi lẽ thật của Đức
Chúa Trời. Sống trên quả đất này, con ngƣời cần
mặt trời để chiếu sáng, sống trong thế giới tối tăm,
chúng ta cần Chúa Thánh Linh soi sáng. Không ai
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
117
có thể nhận Chúa Giê-su, Nguồn Sáng, làm Cứu
Chúa, nếu không bởi sự soi sáng của Đức Thánh
Linh. Trƣớc kia, chúng ta là những ngƣời mù tâm
linh, chính Chúa Thánh Linh đến để giải phẫu con
mắt tâm linh đui mù của chúng ta và ban cho chúng
ta thấy đƣợc vinh hiển của Ngôi Hai Đức Chúa
Trời.
Đồng Kế Tự Với Chúa Cứu Thế.
Ngƣời Tin đƣợc sản nghiệp trong Thiên Quốc. Nhƣ
Chúa Giê-su phán Ngài đi là để sắm sẵn cho chúng
ta một chỗ, khi Ngài trở lại đem chúng ta đi và Ngài
ở đâu thì chúng ta ở đó. Ngƣời Tin không chỉ ở với
Ngài mà thôi, nhƣng cũng đƣợc ban cho quyền cai
trị trong vƣơng quốc của Ngài. Chúng ta đƣợc sống
trong sản nghiệp của Ngài và đƣợc tận hƣởng vinh
hiển của Ngài.
Tiến Trình Nên Thánh Trong Chúa
Từ một tội nhân trở nên một thánh nhân và tận
hƣởng sự sống đời đời ở Thiên Đàng là một tiến
trình. Tiến trình đó, qua sách Rô-ma, bày tỏ qua
các bƣớc sau:
1. Đƣợc Biết Trƣớc. Thiên Chúa là Đấng Toàn
Tri, Ngài biết trƣớc mọi điều. Ở khía cạnh này,
Ngài biết trƣớc những ai bằng lòng tin nhận
Chúa Cứu Thế Giê-su và những ai từ chối.
2. Đƣợc Định Sẳn. Vì Ngài biết trƣớc ai sẽ tin
nhận Chúa Cứu Thế Giê-su cho nên Ngài chọn
hay định sẵn cho họ sự cứu chuộc.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
118
3. Đƣợc Kêu Gọi. Vì Chúa định sẵn sự cứu chuộc
cho nên Ngài sẽ khiến hay kêu gọi họ đến với sự
cứu chuộc của Ngài. Tất cả những ngƣời thật sự
tin Chúa đều kinh nghiệm rằng chính Chúa đã
hƣớng dẫn họ đến với ân điển của Ngài.
4. Đƣợc Xƣng Công Chính. Con ngƣời tội lỗi
không thể tự làm cho chính mình đƣợc công
chính, vì thế, Đức Chúa Trời đã thực hiện sự
xƣng công chính cho con ngƣời qua Chúa Giê-
su. Chỉ có một phƣơng cách duy nhất để con
ngƣời đƣợc xƣng công chính là Con Trời chịu
chết thế cho tội lỗi của con ngƣời. Bất cứ ngƣời
nào bằng lòng tin nhận Chúa Giê-su, ngƣời ấy
đƣợc trở nên công chính, nghĩa là đƣợc Đức
Chúa Trời tha thứ và làm sạch hết thảy mọi tội
lỗi của ngƣời ấy. Sau khi một Ngƣời Tin đƣợc
xƣng công chính, ngƣời ấy tiếp tục sống dƣới sự
dẫn dắt của Chúa Thánh Linh để biến hóa trở
nên giống nhƣ Chúa Giê-su càng hơn. Đƣợc
xƣng công chính đƣợc thể hiện ngay trong giây
phút một ngƣời bằng lòng tin nhận Chúa Giê-su;
còn đƣợc biến hóa là một tiến trình của suốt
cuộc đời.
5. Đƣợc Vinh Hiển. Mọi Ngƣời Tin chắn chắc sẽ
tận hƣởng một tƣơng lai vinh hiển trong Chúa
Giê-su. Trong Kỳ Tận Thế, tất cả những ngƣời
đó sẽ phục sinh với một thân thể mới hoàn toàn
tốt lành cùng với linh hồn đã đƣợc cứu chuộc để
bƣớc vào trong Thiên Đàng Vinh Hiển. Tất cả
Ngƣời Tin sẽ đƣợc sống đời đời trong sự vinh
hiển của Đấng Vinh Hiển Trọn Vẹn vì họ đƣợc
sống trong và sống với Ngài.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
119
Thừa Sức Chiến Thắng
Sứ đồ Phao-lô đã chỉ ra cho Ngƣời Tin thấy một lẽ
thật hết sức quan trọng đó là không có điều gì có thể
phân ly chúng ta ra khỏi tình yêu thƣơng lớn lao của
Ngài. Khi đứng về phía Đức Chúa Trời chúng ta
thừa sức chiến thắng.
Ai có thể chống lại chúng ta (c.31)? Không có
ai có thể chống lại chúng ta và phân ly chúng ta
khỏi tình yêu của Thiên Chúa vì Đức Chúa Trời
đứng với chúng ta. Không ai có thể chống cự
lại Ngài thì chúng ta đã có sự đắc thắng rồi.
Bằng chứng về việc Đức Chúa Trời đứng với
chúng ta là Ngài đã ban cho chúng ta Con Độc
Sanh của Ngài, là món quà vô giá, thì Ngài
chẳng tiếc gì đối với chúng ta đâu. Chúa Cứu
Thế cũng chính là Em-ma-nu-ên, nghĩa là Đức
Chúa Trời ở cùng chúng ta.
Ai có thể kiện cáo chúng ta (c.33)? Không ai
có quyền kiện cáo những ngƣời mà Đức Chúa
Trời chọn lựa vì chính Ngài đã xƣng công chính
họ qua sự hy sinh của Chúa Cứu Thế. Sự hy
sinh của Chúa Giê-su cao giá hơn mọi tội lỗi
của chúng ta, vì thế, trong Ngài sự công chính
của chúng ta đƣợc trọn vẹn và mọi kẻ kiện cáo
chúng ta phải câm miệng, không còn lý do để
kiện cáo. Mọi giá phải trả đã làm trọn tại thập
tự giá.
Ai có thể kết án chúng ta (c. 34)? Đức Chúa
Trời chính là vị Thẩm Phán. Ngài đã tha thứ và
bôi xóa mọi tội lỗi của chúng ta, vì thế, nếu
Ngài không kết tội thì không ai có quyền kết án
chúng ta.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
120
Ai có thể phân cách chúng ta khỏi tình yêu
thƣơng của Chúa Cứu Thế (c. 35)? Có phải
chăng là những sự khổ nhọc của đời này nhƣ
hoạn nạn, gian khổ, bách hại, đói khát, trần
truồng, nguy hiểm hay gƣơm giáo? Không.
Chúa Thánh Linh vùa giúp chúng ta, cho nên,
trong mọi sự đó chúng ta thừa sức đắc thắng.
Chúng ta thắng là nhờ sức toàn năng của Ngài.
Vì chính Chúa Thánh Linh đang chiếm ngự
chúng ta sẽ làm cho chúng ta đƣợc mạnh sức để
làm trổi hơn mọi điều mà chúng ta cầu xin hay
hy vọng.
Cảm tạ ơn Chúa, trong danh Chúa Giê-su và
bởi quyền năng Chúa Thánh Linh chúng ta thừa sức
chiến thắng. Đấng ở trong chúng ta lớn hơn kẻ ở
trong thế gian này. Những sự khó khăn xảy đến
trong đời này chỉ tạm thời không thể phân ly chúng
ta khỏi tình yêu của Chúa. Hãy trung tín trong
Chúa và nhờ sức toàn năng của Ngài để luôn luôn
sống đắc thắng. Hãy nhớ sự vinh hiển sẽ đến là
phƣớc hạnh đời đời cho mỗi chúng ta, những Ngƣời
Tin Trung Tín.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
121
Chƣơng III
PHÚC ÂM
VÀ
TUYỂN DÂN DO THÁI
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
122
Tuyển Dân Từ Chối Phúc Âm (ch 9)
Sự Cứng Lòng Của Dân Do-Thái
Mở đầu chƣơng 9, chúng ta thấy ngay sự đau đớn
của sứ đồ Phao-lô đƣợc tỏ bày. Tại sao sứ đồ Phao-
lô đau đớn? Ông đau đớn vì dân tộc của ông, Dân
Do-thái, thật cứng lòng không chịu tiếp nhận sự cứu
chuộc của Chúa Giê-su. Qua tổ phụ Áp-ra-ham,
ngƣời Do-thái đƣợc chọn làm dân tuyển và họ có
đƣợc nhiều điều đặc biệt hơn so với các dân tộc
khác.
1. Có địa vị đƣợc gọi làm con nuôi trƣớc các dân
tộc khác.
2. Đƣợc dự phần trong vinh hiển của Đức Chúa
Trời trãi dài theo dòng lịch sử của dân tộc này.
Từ một thiểu số, Chúa ban cho họ trở thành một
dân lớn mạnh, chiếm đƣợc đất hứa làm cơ
nghiệp, cho đến ngày nay vẫn hùng mạnh hơn
các dân tộc lân bang.
3. Đƣợc có lời hứa mà Thiên Chúa đã hứa cùng tổ
phụ của họ. “Ta sẽ ban phước cho ngươi và
dòng dõi ngươi” nhƣ là một điệp khúc mà Đức
Chúa Trời nhắc đi nhắc lại cùng các tổ phụ của
họ khi họ biết sống trong sự vâng phục Ngài.
4. Có đƣợc Kinh luật, những mẫu mực để sống
theo ý muốn của Thiên Chúa để hầu dẫn họ đến
với ân điển của Chúa Giê-su. Từ xa xƣa, các
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
123
dân tộc xung quanh vẫn trầm trồ gọi ngƣời Do-
thái là ―Dân Có Sách Thánh.‖
5. Đƣợc thờ phƣợng Đức Chúa Trời. Trong khi
các dân tộc xung quanh thờ phƣợng các tà linh,
nhân linh, thú vật hay các tạo vật trong thiên
nhiên thì dân Do-thái đã có đƣợc đặc ân thờ
phƣợng Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa.
6. Là dân tộc mà Chúa Giê-su hạ sinh. Theo dòng
dõi con ngƣời thì Chúa Cứu Thế là một ngƣời
Do-thái, giáng sinh tại Bết-le-hem xứ Do-thái.
Có đƣợc những đặc điểm ƣu đãi trên, đúng
ra dân Do-thái phải là dân tộc đi tiên phong trong sự
tin nhận Chúa Cứu Thế và từ đây, Phúc âm của
Chúa đƣợc rao truyền mạnh mẽ trên toàn cầu.
Nhƣng ngƣợc lại, ngƣời Do-thái lại từ chối Đạo,
trong khi Đạo đã đến trong xứ mình. Không tiếp
nhận sự sáng, trong khi đang đi trong bóng tối của
sự làm tôi mọi và sự chết.
Ân Điển Của Đức Chúa Trời Là Quyền Năng Vĩ
Đại
Chúa Giê-su là trọng tâm điểm của Phúc âm; sứ
điệp của Phúc âm là ân điển của Đức Chúa Trời ban
cho nhân loại. Đây là một món quà.
1. Ân Điển Là Theo Lời Hứa. Dòng dõi Áp-ra-
ham là dòng dõi của lời hứa và đức tin. Không
phải tất cả mọi ngƣời sinh ra từ Áp-ra-ham đều
là con của lời hứa. Vì theo phần xác Áp-ra-ham
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
124
có hai ngƣời con: Ích-ma-ên và Y-sác, nhƣng về
phần lời hứa thì Đức Chúa Trời hứa cùng Sa-ra.
Ngài sẽ cho bà thọ thai.
2. Ân Điển Khiến Ngƣời Đƣợc Cứu Rỗi. Vậy sự
xƣng công chính chẳng phải bởi ý muốn hay sự
cố gắng của con ngƣời mà nhận lãnh, nhƣng là
bởi sự thƣơng xót của Đức Chúa Trời ban cho.
Không phải sinh ra bởi Áp-ra-ham và có Kinh
luật thì trở nên công chính. Vì ai sống theo
Kinh luật mà bỏ phần ân điển thì xem nhƣ đã
chết rồi; vì không ai chu toàn đƣợc Kinh luật.
3. Ân Điển Đƣợc Ban Cho Mọi Ngƣời. Không
chỉ có dân Do-thái mới đƣợc nhận ân điển của
Đức Chúa Trời nhƣng Ngài ban cho tất cả mọi
dân trên đất. Nhƣ tiên tri Ô-sê viết ―Ta sẽ gọi
họ là „dân Ta‟ dù họ chẳng phải là dân Ta; Ta
sẽ gọi họ là “người yêu dấu‟ dù họ chẳng được
yêu dấu” và “Họ sẽ được gọi là „con của Đức
Chúa Trời Hằng Sống.‟”
4. Ân Điển Khiến Một Phần Dân Do-Thái Đƣợc
Cứu. Mặc dầu dân Do-thái cứng lòng, từ chối
ân điển, nhƣng ân điển của Chúa mạnh hơn.
Ngài khiến một phần của dân này sẽ tin Ngài.
Nhƣ Tiên tri Ê-sai nói: “Nếu Chúa Toàn Năng
không chừa lại cho chúng ta người nối dõi, hẳn
chúng ta trở nên như Sô-đôm và giống như Gô-
mô-rơ.” Gần đến ngày cuối của thời đại, chúng
ta thấy nhiều ngƣời Do-thái quay đầu trở về
cùng Chúa. Tôi đã đƣợc đến những ―Messianic
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
125
Synagogue‖ để dự thờ phƣợng. Họ thờ phƣợng
Thiên Chúa qua Chúa Giê-su và tiếp nhận cả
Kinh thánh Tân Ƣớc làm nền tảng của đức tin.
Tạ ơn Chúa về lời hứa của Ngài cho dân Do-
thái. Đặc biệt trong giai đoạn Bảy Năm Đại
Nạn, trọng tâm của Đức Chúa Trời là cứu chuộc
dân Do-thái bởi ân điển của Ngài trong thời gian
này.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
126
Kêu Gọi Tuyển Dân Do Thái Tin Phúc
Âm (ch 10)
Hỡi anh em, sự ước ao trong lòng tôi và lời tôi vì
dân Y-sơ-ra-ên cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, ấy
là cho họ được cứu. 2 Vì tôi làm chứng cho họ rằng
họ có lòng sốt sắng về Đức Chúa Trời, nhưng lòng
sốt sắng đó là không phải theo trí khôn. 3 Bởi họ
không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời
và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên
không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời; 4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp,
đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
5 Vả, Môi-se luận sự công bình đến bởi luật pháp
cách nầy: Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà
sống. 6 Nhưng sự công bình đến bởi đức tin, thì nói
như vầy: Chớ nói trong lòng ngươi rằng: Ai sẽ lên
trời? ấy là để đem Đấng Christ xuống; 7 hay là: Ai
sẽ xuống vực sâu? ấy là để đem Đấng Christ từ
trong kẻ chết lại lên. 8 Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong
miệng và trong lòng ngươi. Aáy là đạo đức tin và
chúng ta giảng dạy. 9 Vậy nếu miệng ngươi xưng
Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức
Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì
ngươi sẽ được cứu; 10
vì tin bởi trong lòng mà được
sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được
sự cứu rỗi. 11 Vả, Kinh-Thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ
chẳng bị hổ thẹn. 12 Trong người Giu-đa và người
Gờ-réc không có sự phân biệt gì hết, vì họ có
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
127
chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin
Ngài. 13 Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu. 14 Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được?
Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu
chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao? 15 Lại nếu
chẳng ai được sai đi, thì rao giảng thể nào? như có
chép rằng: Những bàn chơn kẻ rao truyền tin Lành
là tốt đẹp biết bao! 16 Nhưng chẳng phải mọi người
đều nghe theo tin lành đâu; vì Ê-sai có nói rằng:
Lạy Chúa, ai tin lời chúng tôi rao giảng? 17 Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà
người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao
giảng. 18 Nhưng tôi hỏi: Có phải là họ chưa nghe
chăng? Trái lại, Tiếng của các sứ giả đã vang khắp
đất, Và lời của sứ giả đã đạt đến cùng thế gian. 19 Tôi lại hỏi: Thế mà dân Y-sơ-ra-ên chẳng biết
chi hết sao? Môi-se đã nói rằng: Ta sẽ giục lòng
ganh tị các ngươi bởi kẻ chẳng phải là dân; Ta sẽ
chọc giận các ngươi bởi một dân ngu dốt. 20 Lại Ê-
sai nói cách bạo dạn rằng: Những kẻ chẳng tìm
kiếm ta thì đã gặp thấy ta, Ta đã tỏ mình ra cho kẻ
chẳng hỏi han ta. 21 Song về dân Y-sơ-ra-ên, thì
rằng: Ta đã giơ tay ra cả ngày hướng về dân bội
nghịch và hay nói trái.
Mong Ƣớc Tuyển Dân Đƣợc Cứu
Sứ đồ Phao-lô mong ƣớc đồng bào của ông đƣợc
cứu, nhƣng sự mong ƣớc của ông chƣa thấy kết quả
vì ngƣời dân Do-thái không nhận lãnh sự xƣng công
chính bằng đức tin trong Chúa Giê-su.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
128
Ngƣời Do-thái cũng có lòng sốt sắng về Đức
Chúa Trời. Nhƣng lòng sốt sắng đó cậy theo sức
riêng của chính họ. Họ lấy sự khôn ngoan của tƣ
dục làm kim chỉ nam cho lòng sốt sắng của họ. Sự
khôn ngoan theo tƣ dục không thể làm nên sự công
chính theo tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời và họ bỏ
mất đi cơ hội để tiếp nhận sự cứu chuộc.
Vì không nhận biết sự công chính của Đức
Chúa Trời, là ân điển đƣợc ban cho bởi Chúa Giê-
su, cho nên, họ tự lập lấy sự công chính riêng do
sức ngƣời. Bởi tự lập sự công chính riêng bằng sức
ngƣời, cho nên họ từ chối sự công chính của Chúa
Trời đã đƣợc thể hiện qua Chúa Cứu Thế. Chính
Chúa Giê-su là cuối cùng của của Kinh luật đặng
xƣng công chính cho mọi ngƣời tin vào Ngài. Con
ngƣời không ai làm trọn Kinh luật và chỉ một mình
Chúa Giê-su, Đấng Thần Nhân, đã làm trọn mọi đòi
hỏi của Kinh luật để xƣng công chính cho mọi
ngƣời tin vào danh của Ngài.
Nhƣ ông Môi-se có luận: Đối với Kinh luật,
để xƣng công chính, là việc làm, nhƣng mọi ngƣời
đều thất bại và mọi ngƣời đều phạm tội, không một
ngƣời trọn vẹn và không có một ngƣời nào giữ trọn
Kinh luật. Không một ai nhờ giữ Kinh luật mà
đƣợc xƣng công chính.
Nhƣng đối với Ân điển thì điều kiện chỉ là
đức tin. Đức tin này thể hiện cách cụ thể là tin
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
129
Chúa Giê-su từ trời giáng thế làm ngƣời để chết cho
tội lỗi của nhân loại, Ngài xuống âm phủ, đắc thắng
sự chết và đã phục sinh khải hoàn. Công việc này
là quyền phép của Đức Chúa Trời.
Đạo Ở Rất Gần
Chúa Giê-su là Chân Đạo. Trong Ngài có Chân Lý,
Hy Vọng và Sự Sống. Ngài đã giáng thế làm ngƣời.
Ngài là Em-ma-nu-ên, Đức Chúa Trời ở giữa chúng
ta. Ngài đến để tìm những con ngƣời hƣ mất trong
tội lỗi. Đạo ở rất gần chúng ta, trong lòng và trong
miệng. Nhƣng làm sao chúng ta đƣợc xƣng công
chính và đƣợc cứu chuộc?
Tin Nhận. Đức tin vào Chúa Giê-su quyết định tất
cả! Nếu lòng chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời đã
khiến Ngài sống lại từ cõi chết thì chúng ta đƣợc
xƣng công chính.
Xƣng Ra. Để đƣợc cứu thì miệng chúng ta xƣng
nhận Ngài ra. Đây là hành động bởi đức tin. Xƣng
nhận bằng môi miệng là xác định điều mà chúng ta
tin ở trong lòng. Vì lòng tin cho nên miệng xƣng
ra.
Đức Chúa Trời là Đấng giàu ơn đối với mọi
ngƣời. Ngài không phân biệt họ là ai, thuộc chủng
tộc nào, dân tộc nào hay thành phần nào trong xã
hội. Tình yêu thƣơng của Ngài chan chứa trên tất
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
130
cả mọi ngƣời bằng lòng tin nhận Ngài. “Vì hễ ai
kêu cầu danh Ngài thì được cứu.”
Đại Mạng Lệnh Đƣợc Tái Công Bố
Trƣớc khi Chúa Giê-su về trời, Ngài ban cho lời
hứa vĩ đại. Lời hứa vĩ đại này là sự nhận lãnh Đức
Chúa Thánh Linh. Khi một ngƣời nhận lãnh Đức
Thánh Linh thì ngƣời đó có Năng Quyền và Đại
Mạng Lệnh. Nhận lãnh năng quyền để trở nên
chứng nhân cho Chúa bắt đầu từ Jerusalem, cả xứ
Giu-đê, xứ Samaria và cho đến cùng thế giới (Công
1:8).
Theo phúc âm Ma-thi-ơ 28:19-20, Đại Mạng
Lệnh mà Chúa ban ra cho mọi ngƣời tin Ngài trong
mọi thời đại là: Môn Đệ Hóa Muôn Dân. Tiến trình
môn đệ hóa này đƣợc diễn ra theo ba bƣớc: (1) Ra
đi rao giảng, (2) Báp-têm cho những ngƣời tin, và
(3) dạy họ mọi điều Chúa truyền.
Tiến trình rao giảng Phúc âm mà Sứ đồ
Phao-lô vạch ra ở đây là: Sai đi => Rao giảng =>
Đƣợc nghe => Tin nhận => Kêu cầu (thờ phƣợng
Chúa).
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
131
Tiến Trình Rao Giảng Phúc Âm
Tất cả mọi Ngƣời Tin đều đƣợc sai làm
chứng nhân cho Chúa. Làm chứng cho Chúa, cũng
nhƣ thờ phƣợng, cầu nguyện, dâng hiến, không phải
là ân tứ mà là mạng lệnh của Chúa ban cho mọi
Ngƣời Tin. Kết quả đích thực của một Ngƣời Tin là
khi ngƣời ấy có thể bắt đầu một tiến trình rao giảng
Phúc âm cho ngƣời xung quanh mình. Mọi Ngƣời
Tin đều phải tiếp tục tiến trình rao giảng Phúc âm
này, không ngừng nghỉ, cho đến lúc gặp mặt Chúa.
Sai đi
Rao giảng
Đƣợc nghe
Tin nhận
Thờ phƣợng
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
132
Tuyển Dân Sẽ Đƣợc Cứu Bởi Tin
Phúc Âm (ch 11)
Vậy tôi xin hỏi, có phải Ðức Chúa Trời đã loại bỏ
dân Ngài chăng? Chẳng hề như vậy! Vì tôi cũng là
một người I-sơ-ra-ên, một hậu duệ của Áp-ra-ham,
thuộc chi tộc Bên-gia-min.
2 Ðức Chúa Trời chưa từ bỏ dân Ngài, một dân
Ngài đã biết trước. Anh chị em không biết Kinh
Thánh chép gì về chuyện Ê-li-gia sao? Thể nào ông
ấy đã tố cáo dân I-sơ-ra-ên trước mặt Ðức Chúa
Trời, 3
“Lạy Chúa, họ đã giết các tiên tri của Ngài,
họ đã phá đổ các bàn thờ Ngài, chỉ một mình con
còn sót lại, thế mà bây giờ họ đang lùng bắt để lấy
mạng con.” 4 Nhưng Ðức Chúa Trời đã đáp lại với
ông thế nào? “Ta đã để dành cho Ta bảy ngàn
người chưa quỳ gối trước Ba-anh.” 5 Ngày nay
cũng vậy, có một số người còn sót lại do được chọn
bởi ân sủng. 6 Nhưng nếu là bởi ân sủng thì chẳng
cần đến việc làm nữa; bằng không, ân sủng chẳng
còn là ân sủng.
7 Vậy thì sao? Dân I-sơ-ra-ên không đạt những gì
họ đã tìm kiếm, nhưng những người được chọn lại
đạt, và số người còn lại thì cứng lòng, 8 như có
chép, “Ðức Chúa Trời đã cho họ một tâm linh hôn
mê, mắt họ không thấy, tai họ không nghe, cho đến
ngày nay.” 9 Ða-vít cũng nói, “Nguyện bàn tiệc của
chúng trở thành một cái bẫy và một cạm bẫy,
Một cớ vấp ngã và một hình phạt đích đáng cho
chúng. 10 Nguyện mắt chúng đui mù để chẳng còn
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
133
trông thấy, Nguyện lưng chúng cụp xuống luôn
luôn.” 11 Tôi xin hỏi rằng, có phải dân I-sơ-ra-ên vấp
chân như thế để ngã nhào chăng? Chẳng hề như
vậy! Nhưng bởi sự phạm tội của họ, ơn cứu rỗi đã
đến với các dân ngoại, khiến họ phải ganh tức. 12
Vậy nếu sự phạm tội của họ đã đem phước hạnh
dồi dào đến thế gian, và sự thất bại của họ đã đem
phước hạnh dồi dào đến các dân ngoại, thì khi họ
hoàn toàn tiếp nhận ơn cứu rỗi, phước hạnh đến
với thế gian sẽ dồi dào hơn biết bao! 13 Bây giờ tôi xin thưa với anh chị em là những
người thuộc các dân ngoại: Với tư cách là sứ đồ
cho các dân ngoại, tôi lấy làm vinh hạnh về chức
vụ của tôi, 14 mong sao nhờ đó có thể kích thích
đồng bào tôi sinh lòng ganh tức, hầu cứu được một
số người trong họ. 15 Vì nếu việc họ bị loại bỏ đã
đem lại sự giải hòa cho thế gian, thì khi họ được
nhận lại, sự thể sẽ ra sao, nếu không phải là cải tử
hoàn sinh? 16 Nếu nắm bột dâng lên làm của lễ đầu mùa là
thánh thì cả đống bột cũng thánh; nếu cái rễ là
thánh thì các nhánh cũng thánh. 17 Nhưng nếu một
vài nhánh bị chặt bỏ, và bạn là nhánh ô-liu hoang
được tháp vào chỗ của chúng để hưởng nhựa sống
phong phú từ rễ của cây ô-liu tốt, 18 thì xin bạn
đừng đắc chí mà khinh dể các nhánh ấy. Nếu bạn
muốn đắc chí, xin nhớ rằng không phải bạn nuôi
cái rễ mà cái rễ nuôi bạn. 19 Bạn nói, “Vì các nhánh ấy đã bị chặt bỏ, nên tôi
mới được tháp vào.” 20 Bạn nói đúng. Họ đã bị
chặt bỏ vì họ không tin, còn bạn, nhờ tin nên bạn
mới được đứng vào đó. Vậy bạn đừng lên mình
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
134
kiêu ngạo, nhưng thà hãy kính sợ thì hơn. 21 Vì nếu
Ðức Chúa Trời đã không tiếc các nhánh tự nhiên,
thì Ngài sẽ không tiếc bạn là nhánh tháp vào đâu. 22 Vậy hãy nhận thức đức nhân từ và nghiêm khắc
của Ðức Chúa Trời: Ngài nghiêm khắc đối với
những kẻ lìa bỏ Ngài, nhưng đức nhân từ của Ðức
Chúa Trời dành cho bạn nếu bạn cứ tiếp tục giữ
mình trong đức nhân từ của Ngài, bằng không, bạn
cũng sẽ bị chặt bỏ. 23 Còn họ, nếu họ không tiếp tục
trong sự vô tín, họ sẽ được tháp vào trở lại, vì Ðức
Chúa Trời có thừa khả năng để tháp họ vào trở lại. 24 Thế thì theo tự nhiên, bạn vốn là một nhánh từ
một cây ô-liu hoang được chặt và tháp vào một cây
ô-liu tốt, một việc nghịch với tự nhiên, mà còn
được như thế, thì họ, những nhánh tự nhiên của
cây ô-liu tốt, khi được tháp trở lại vào chính cây ô-
liu của họ, đương nhiên họ sẽ được tốt đẹp hơn biết
dường nào! 25
Thưa anh chị em, tôi không muốn anh chị em
không biết gì về huyền nhiệm nầy, kẻo anh chị em
cứ cho mình là khôn ngoan hiểu biết, đó là sự cứng
lòng đã xảy ra cho một phần dân I-sơ-ra-ên cho
đến khi số các dân ngoại gia nhập được đầy đủ, 26
và như thế, toàn thể dân I-sơ-ra-ên sẽ được cứu,
như có chép rằng: “Ðấng Giải Cứu sẽ đến từ Si-
ôn; Ngài sẽ cất bỏ sự vô đạo khỏi Gia-cốp. 27 Ðây là giao ước của Ta với họ, Khi Ta xóa bỏ tội
lỗi của họ.” 28 Xét theo phương diện của Tin Mừng, họ là những
kẻ chống nghịch Ðức Chúa Trời, nhờ vậy anh chị
em được lợi; nhưng xét theo phương diện tuyển
chọn, họ là những người được yêu thương vì cớ các
tổ phụ của họ. 29 Vì những gì Ðức Chúa Trời đã
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
135
ban cho và những ai Ngài đã kêu gọi, Ngài không
rút lại. 30 Giống như anh chị em trước kia vốn
không vâng phục Ðức Chúa Trời, nhưng bây giờ
đã nhận được ơn thương xót nhờ sự không vâng
phục của họ, 31 thì cũng thế, bây giờ họ không vâng
phục, nhưng nhờ ơn thương xót đã tỏ ra với anh
chị em, bây giờ họ cũng có thể nhận được ơn
thương xót vậy. 32 Vì Ðức Chúa Trời đã nhốt mọi
người trong sự không vâng phục, để Ngài có thể
thương xót tất cả. 33
Ôi sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan, và
tri thức của Ðức Chúa Trời! Những phán quyết của
Ngài không thể nào dò thấu, và những đường lối
của Ngài không thể nào hiểu được! 34 “Vì ai biết
được Chúa nghĩ gì? Hay ai có thể làm mưu sĩ cho
Ngài? 35 Hay ai đã cho Ngài điều gì, để được Ngài
ban thưởng lại?” 36 Vì muôn vật đều từ Ngài, nhờ
Ngài, và hướng về Ngài. Nguyện vinh hiển thuộc về
Ngài đời đời vô cùng. A-men.
Chƣơng Trình Của Chúa Cho Dân Tộc Do Thái
Chƣơng 11 xoay quanh chƣơng trình của Đức Chúa
Trời cho ngƣời Do-thái và đƣợc bày tỏ qua các ý
chính sau đây:
Chúa không bỏ ngƣời Do-thái. Đức Chúa Trời có
lời hứa cùng với các tổ phụ của dân Do-thái, cho
nên, Ngài không bỏ họ. Không giống nhƣ các dân
của thành Sô-đôm hay Gô-mô-rơ, họ không bị diệt
hoàn toàn, nhƣng một phần sẽ đƣợc cứu. Nếu dựa
theo công việc làm thì dân Do-thái đáng bị tận diệt
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
136
bởi sự cứng lòng của họ, nhƣng họ không bị tận diệt
vì lòng nhân từ của Đức Chúa Trời cùng lời hứa của
Ngài đối với tổ phụ của họ. Sự nhân từ của Chúa
không dựa trên những điều con ngƣời làm, nhƣng
trên bản thể nhân từ của Ngài.
Không phải mọi ngƣời Do-thái đều đƣợc cứu.
Ngƣời Do-thái cứng lòng và không tiếp nhận
chƣơng trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời trong
Chúa Cứu Thế. Họ không tin nhận Chúa Giê-su là
Đấng Giải Cứu. Trong giao ƣớc ân điển, nếu không
tin vào ân điển thì không thể có sự cứu chuộc. Vì
thế không phải mọi ngƣời Do-thái đều đƣợc cứu.
Ba lý do khiến cho họ không đến cùng Chúa vì: (1)
Tâm trí họ tối tăm, (2) Mắt họ không thấy, và (3)
Tai họ không nghe (11:8).
Một phần sót lại của dân Do-thái đƣợc cứu. Sứ
đồ Phao-lô mạnh dạn chứng mình về một phần dân
Do-thái đƣợc cứu. Đầu tiên chính là trƣờng hợp
của ông. Ông là ngƣời Do-thái, sinh ra trong chi
phái Bên-gia-min. Trên đƣờng đến thành Đa-mách
để bắt hại Hội Thánh, ông đƣợc Chúa Giê-su cứu.
Trƣờng hợp khác, ông chứng minh là trong đời của
tiên tri Ê-li (1Các Vua 19:10-18), khi mà dƣờng nhƣ
cả dân Do-thái phạm tội và đáng bị tận diệt thì Đức
Chúa Trời cũng gìn giữ cho Ngài 7,000 ngƣời
không hề quỳ gối trƣớc tà linh Ba-anh.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
137
Sự Tranh Đua Thuộc Linh. Bởi sự cứng lòng của
dân Do-thái mà các dân Ngoại đƣợc hƣởng sự
thƣơng xót của Đức Chúa Trời. Ngài bày tỏ lòng
thƣơng xót của Ngài qua ân điển cứu chuộc để giục
lòng ngƣời Do-thái quay đầu ăn năn. Chính Ngài
đã gọi Phao-lô làm sứ đồ để đem Phúc âm cho các
dân Ngoại. Chính ông cũng rất hãnh diện về sự kêu
gọi này, hầu qua đó nhiều dân tộc đƣợc đến tin
Chúa và tận hƣởng sự thƣơng xót của Ngài. Sự
phạm tội của dân Do-thái khiến nhân loại trở nên
giàu có trong ân điển của Chúa và sự thất bại của họ
giúp cho dân Ngoại hƣởng sự phong phú của đời
sống mới mà Chúa Giê-su ban cho. Điều này giục
lòng dân Do-thái về sự tranh đua thuộc linh.
Hình ảnh của hai nhánh Ô-liu. Dân Do-thái nhƣ
là nhánh ô-liu nguyên đã bị cắt ra khỏi gốc và các
dân Ngoại nhƣ là nhánh ô-liu hoang đƣợc ghép vào
gốc. Bởi vì ngƣời Do-thái vô tín cho nên họ bị cắt
bỏ và bởi lòng thƣơng xót của Đức Chúa Trời mà
các dân Ngoại đƣợc cứu.
Ở trong sự nhân từ của Chúa. Các dân Ngoại
đƣợc cứu, ghép vào gốc, thì đừng tự kiêu về địa vị
mới của mình. Điều này không phải bởi công sức
của chúng ta mà có đƣợc, nhƣng bởi lòng thƣơng
xót của Chúa. Đừng có thái độ xem thƣờng nhánh
bị cắt đi. Hãy suy gẫm về sự nghiêm minh của
Chúa đối với dân Do-thái. Bởi sự nghiêm minh đó,
dân Do-thái bị cắt bỏ khỏi gốc vì họ cứng lòng vô
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
138
tín. Cho nên, chúng ta phải nhờ ơn và sức của Chúa
Thánh Linh mà trung tín trong sự nhân từ của Chúa.
Phải kính sợ Đức Chúa Trời!
Sau cùng, ngƣời Do-thái đƣợc cứu. Đức Chúa
Trời giữ lời hứa cùng với các tổ phụ của dân Do-
thái, cho nên, Ngài sẽ cứu dân Do-thái với một qui
mô thật lớn. Ngài chuẩn bị thời điểm của Ngài.
Thời điểm đó chính là thời kỳ Bảy Năm Đại Nạn.
Sau khi Hội thánh đƣợc cất lên, chƣơng trình cứu
chuộc của Đức Chúa Trời tập trung vào cho dân
Do-thái. Ngài sẽ đóng ấn 144,000 giáo sĩ ngƣời
Do-thái để rao giảng Phúc âm. Ngài ban cho sự
xuất hiện của hai vị đại tiên tri để công bố Phúc âm
và thực hiện những dấu kỳ phép lạ ngay tại thành
Jerusalem. Ngài sắm sẳn một chỗ để ngƣời Do-thái
ẩn náu trong thời kỳ Đại Nạn này. Để rõ thêm điều
này, xin quý vị tìm đọc quyển sách ―Tận Thế: Sự
Kiện & Thời Điểm‖ mà tôi đã xuất bản từ năm 2010
và đã đƣợc tái bản 3 lần tại Hoa Kỳ cũng nhƣ tại
Việt Nam.
Tôn vinh ngợi khen Đức Chúa Trời. Ngợi khen
Chúa về chƣơng trình thật diệu kỳ của Ngài!
Chƣơng trình ấy thật sâu nhiệm trong (1) sự khôn
ngoan, (2) sự thông biết, (3) sự phán xét, (4) đƣờng
lối, (5) ý tƣởng của Ngài. Đức Chúa Trời phải đƣợc
tôn ngợi vì Ngài xứng đáng đƣợc tôn ngợi. Nguyện
mọi vinh quang thuộc về Ngài đời đời vô cùng! A-
men!
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
139
Chƣơng IV
SỐNG PHÚC ÂM
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
140
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Đời
Sống Cá Nhân (12:1-2)
Vậy thưa anh chị em, cậy ơn thương xót của Ðức
Chúa Trời, tôi nài khuyên anh chị em hãy dâng thân
thể mình làm của lễ sống và thánh, một của lễ đẹp
lòng Ðức Chúa Trời. Ðó là cách thờ phượng phải lẽ
của anh chị em. 2 Ðừng rập khuôn theo đời nầy,
nhưng hãy được biến đổi theo sự đổi mới trong tâm
trí mình, để anh chị em có thể phân biệt được ý
muốn tốt đẹp, vui lòng, và toàn hảo của Ðức Chúa
Trời là gì.
Câu hỏi đƣợc đặt ra: ―Một ngƣời đƣợc xƣng công
chính bởi ân điển thì sẽ sống nhƣ thế nào?‖
Vận động viên ngƣời Anh, C. T. Studd, nói rằng:
“Nếu Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời đã bằng lòng
chết cho tôi thì không có của lễ nào quá lớn để tôi
dâng cho Ngài”
Có một điệp khúc của bài thánh ca cũng
phản ảnh đƣợc tinh thần tận hiến cho Chúa: “Hiến
dâng lên cho Ngài, hiến dâng lên cho Ngài. Lạy
Giê-su con hiến tất cả đây. Hiến dâng lên cho
Ngài.”
Đặc Ân Của Chúng Ta.
Xét cho cùng, chúng ta chẳng có gì xứng đáng để
dâng lên cho Chúa. Mỗi chúng ta, trƣớc kia, là một
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
141
tội nhân, đã không xứng đáng đƣợc đến cùng Ngài,
huống chi có thể đƣợc dâng gì cho Ngài. Nhƣng
bởi ơn thƣơng xót của Chúa mà chúng ta đƣợc cứu
và nhận lấy địa vị làm ―con nuôi‖ của Đức Chúa
Trời. Ở trong Đức Chúa Trời thật là một đặc ân quá
lớn cho mỗi chúng ta!
Dâng Thân Thể Sống. Mỗi chúng ta là một của lễ
sống. Theo Kinh luật, khi một ngƣời dâng một sinh
tế cho Chúa thì sinh tế ấy phải không tật nguyền,
không tì vít. Ngày nay, Chúa không còn nhận
những sinh tế thiêu nữa vì tất cả mọi đòi hỏi của
Kinh luật đã đƣợc thực hiện qua cái chết của Chúa
Giê-su. Bởi ơn thƣơng xót của Chúa, của lễ mà
chúng ta có thể dâng cho Ngài là chính thân thể của
mỗi chúng ta. Sự đòi hỏi của việc dâng thân thể
này là: Thánh & Đẹp lòng Chúa.
Làm sao thân thể sống của mỗi chúng ta
luôn là của lễ thánh? Chúng ta đƣợc xƣng công
chính là nhờ sự hy sinh của Chúa Giê-su. Chúng ta
đã đƣợc nên thánh bởi sự hy sinh của Ngài thì mỗi
chúng ta phải sống trong sự vâng phục Chúa và
bƣớc đi trong sự nên thánh đó. Ở ngoài Chúa Giê-
su, chúng ta không thể có sự nên thánh cho Đức
Chúa Trời.
Làm sao thân thể sống của mỗi chúng ta
luôn là của lễ đẹp lòng Ngài? Để có một của lễ đẹp
lòng Ngài, mỗi chúng ta phải có thái độ đúng khi
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
142
dâng đời sống của chính mình cho Ngài. Sự vâng
lời tốt hơn của tế lễ. Sự vâng lời của chúng ta tốt
hơn thân thể này. Thái độ đúng tốt hơn là của lễ
dâng. Đƣơng nhiên, Chúa muốn chúng ta dâng tất
cả nhƣng thái độ vẫn tốt hơn việc làm. Đừng giống
Ca-in gầm nét mặt.
Thái độ của chúng ta nhƣ thế nào cho đúng?
Hãy luôn nhớ chúng ta là những ngƣời đầy tớ và
Chúa là ngƣời Chủ. Ngƣời đầy tớ (1) không có
quyền trên mình, nhƣng quyền thuộc ngƣời chủ, (2)
không làm việc riêng của mình, nhƣng làm việc của
chủ giao phó, (3) không theo ý riêng của mình,
nhƣng theo ý chủ, (4) không vì ích lợi riêng của
mình, nhƣng vì ích lợi của chủ, (5) không dành vinh
hiển cho mình, nhƣng dâng cho chủ, (6) biết ơn chủ
vì đƣợc hầu việc chủ, (7) ý thức những điều chúng
ta đang nắm giữ là của ngƣời chủ và mỗi chúng ta
chỉ là những quản gia mà thôi. Với tinh thần nhƣ
trên, đời sống của mỗi chúng ta sẽ luôn là ―của lễ
đẹp lòng Chúa.‖
Đừng Rập Khuôn Theo Đời Này
Trong Thi thiên chƣơng 1 lời Chúa dạy: (1) Đừng
theo mƣu kế của kẻ ác. Ma quỉ là kẻ ác, đừng theo
mƣu chƣớc của nó. (2) Đừng đứng trong đƣờng của
tội nhân. Tội nhân là những ngƣời không tin kính
Chúa, đƣờng lối của họ chắc chắn sẽ không đẹp
lòng Đức Chúa Trời. Họ nhóm họp lại để nghịch
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
143
cùng Đức Chúa Trời và Đấng Đƣợc Xức Dầu (Thi
2:2). Chúng ta không đứng trong đƣờng của tội
nhân. Nhƣng chúng ta hãy tận dụng cơ hội để đƣa
tội nhân trở về thờ phƣợng Chúa. (3) Đừng ngồi
chung với kẻ nhạo báng. Những kẻ nhạo báng
thƣờng xem thƣờng Chúa và chê bai đƣờng lối của
Chúa. Thậm chí họ nổ lực để hạ Chúa xuống thấp,
và nâng họ lên. Họ tự cho mình có thể làm nên sự
công chính cho chính mình.
Bài học về ngƣời
nhạo báng: John
Lennon, một ca sĩ
lừng danh của ban
nhạc ―the Beatles‖.
Năm 1966, trong
suốt buổi phỏng
vấn với một tờ báo
John Lennon đã nói
một cách đầy kiêu
ngạo: "Đạo của
Chúa Jesus đã đến
kỳ chung kết, nó sẽ
biến mất, tôi chẳng cần phải bàn cải về điều nầy, tôi
chắc chắn nó là nhƣ vậy! Chúa Jêsus thì tốt, nhƣng
những lời dạy của Chúa thì quá tầm thƣờng, đơn sơ.
Bây giờ chúng tôi (ban nhạc the Beatles) nổi tiếng
hơn Jêsus nhiều.‖ Sau những lời phát biểu đầy tự
tin và kiêu ngạo về sự thành công lẫy lừng của
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
144
mình, không ai ngờ rằng John Lennon đã bị ngƣời
ta bắn chết với 6 phát súng. Đạo Chúa vẫn còn
nguyên và phát triển đến toàn thế giới, nhƣng gia tài
âm nhạc của John Lennon đã kết thúc nhƣ tựa của
tờ báo Time có ghi: "When The Music Died".
Nhân tài âm nhạc lẫy lừng ngày nào, nay đã nằm
nơi phần mồ. Còn Chúa Jêsus và đạo Ngài vẫn tiếp
tục sống và phát triễn mạnh mẽ trong lòng của
những Ngƣời Tin trên toàn thế giới.
Khi tin Chúa rồi, chúng ta không nên làm
theo những gì mà truyền thống xƣa nay để lại trái
ngƣợc với Lời Chúa dạy. Nhất là trong sự thờ
phƣợng thần tƣợng, tôn sùng cá nhân và lối sống mê
tín bối khoa phải hủy bỏ. Không chạy theo những
xu thế, khuynh hƣớng hay phong trào của thế tục.
Phong trào đồng tính đang lên cao, giá trị hôn nhân
giảm thấp, đi ngƣợc lại với Lời Chúa dạy. Chúng ta
phải vâng phục Lời Chúa. Thà vâng lời Đức Chúa
Trời hơn là chạy theo thế gian. Phải biết rằng gần
đến Ngày Tận Thế thì thế gian càng băng hoại, nhƣ
ngôi nhà cần đến giai đoạn mục nát để bị phá hủy.
Biến Hóa Bởi Sự Đổi Mới
Metamorephosis là chữ dùng để chỉ về sự biến hóa.
Hình ảnh của sự biến hóa này là từ con sâu có hình
thù xấu xí sang con bƣớm có hình thù thật đẹp đẽ.
Sự biến hóa này là một tiến trình.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
145
Mỗi chúng ta là một tội nhân, đƣợc Chúa
Giê-su mua chuộc và trở nên con cái của Đức Chúa
Trời. Chính Chúa Thánh Linh ngự trong chúng ta
và biến hóa chúng ta. Ngài giúp chúng ta làm chết
con ngƣời theo tƣ dục và hƣớng dẫn chúng ta sống
một đời sống mới.
Biến đổi tâm trí là điều hết sức quan trọng vì
mọi thông tin đến với chúng ta, trƣớc hết đến với
tâm trí. Tâm trí nhƣ là một (1) Bức tƣờng. Bức
tƣờng này có thể ngăn chặn những thông tin đi vào
bên trong chúng ta. (2) Tấm lọc. Tâm trí có thể
loại bỏ hay hấp thụ những thông tin vào bên trong
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
146
chúng ta. (3) Bộ phận xử lý. Mọi thông tin vào tâm
trí sẽ đƣợc xử lý để đƣa đến một thái độ, cảm xúc
hay hành động hoặc cả ba.
Nếu tâm trí của chúng ta là tâm trí của Chúa
Cứu Thế, nghĩa là chúng ta có sự suy nghĩ theo tiêu
chuẩn của Ngài, thì tâm trí đó có thể nhận biết đƣợc
ý muốn Đức Chúa Trời. Ý muốn của Ngài là (1) tốt
lành, (2) trọn vẹn, và (3) đẹp lòng Ngài.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
147
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Phục
Vụ Nhờ Ân Tứ Thánh Linh (12:3-8)
3 Cậy vào ân sủng đã ban cho tôi, tôi xin thưa với
mỗi người trong anh chị em: đừng đánh giá mình
quá cao so với thực chất của mình, nhưng hãy suy
nghĩ thực tế một chút, theo lượng đức tin Ðức Chúa
Trời đã ban cho mỗi người. 4 Vì giống như chúng ta
có nhiều chi thể trong một thân thể, và tất cả các
chi thể không có cùng một nhiệm vụ, 5
cũng vậy,
chúng ta tuy nhiều người, nhưng chỉ là một thân
trong Ðấng Christ, và mỗi người là chi thể của
nhau. 6
Tùy theo ơn đã ban cho chúng ta, chúng ta
có những ân tứ khác nhau. Ai được ơn nói tiên tri,
hãy nói theo lượng đức tin; 7 ai được ơn phục vụ,
hãy hết lòng phục vụ; ai được ơn dạy dỗ, hãy tận
tâm dạy dỗ; 8 ai được ơn khích lệ, hãy bền lòng
khích lệ; ai được ơn ban cho, hãy rộng rãi ban cho;
ai được ơn lãnh đạo, hãy chuyên cần lãnh đạo; ai
được ơn thương xót, hãy vui vẻ mà làm.
Sứ đồ Phao-lô dùng hình ảnh của một thân thể để
giúp chúng ta hiểu đƣợc lẽ thật về Hội Thánh và sự
phục vụ Chúa cách hiệp nhất với nhau.
Mỗi Ngƣời Tin là một chi thể trong Thân
Thể của Chúa. Ngài ban cho mỗi chi thể những ân
tứ khác nhau để phục vụ Ngài qua Hội thánh của
Ngài.
Ân Tứ Thánh Linh (ATTL) là sự ban cho
của Chúa. ÂTTL là món quà thiêng liêng đƣợc ban
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
148
cho mỗi tín hữu bởi Chúa Thánh Linh để xây dựng
Hội Thánh, thân thể của Ðấng Christ. Ân Tứ Thánh
Linh là công cụ chính yếu để kết quả mục vụ.
Thời đại từ ngày Chúa Cứu Thế Giê-su
thăng thiên cho đến Kỳ Tận Thế thƣờng đƣợc gọi là
thời đại ân điển, thời đại của hội thánh hay thời đại
của Đức Thánh Linh. Kinh Thánh cũng cho thấy
Đức Thánh Linh khi đến thế gian Ngài cũng ban
cho tín hữu một số những ân tứ vì lợi ích chung và
để xây dựng hội thánh.
Ân Tứ và Thánh Linh
Chúa Thánh Linh vừa là Món Quà Cao Quý và
cũng là Đấng Ban Cho. Chúa Thánh Linh là món
quà mà Chúa Giê-su ban cho và chính Ngài là Đấng
Ban Cho chúng ta bông trái và ân tứ Thánh Linh để
kết quả và ảnh hƣởng thế gian.
Ân Tứ Thánh Linh và Trái Thánh Linh
Trái Thánh-linh gắn liền với bản chất giống Chúa
Giê-su, con ngƣời mới bên trong, của Ngƣời Tin; ân
tứ Thánh-linh gắn liền với sự phục vụ, con ngƣời
bên ngoài, của con dân Chúa.
Dây Liên Kết Của Ân Tứ
Yêu Thƣơng / Love (I Cor 13, Eph 4:16). Tình yêu
thƣơng là trái Thánh Linh. Ðộng lực của việc sử
dụng ân tứ là tình yêu thƣơng của Christ ở trong
bạn; không có tình yêu thƣơng (trái Thánh linh), ân
tứ trở nên vô nghĩa.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
149
Ân Tứ & Ta-lâng (Matt 25:14-30)
Sự khác biệt giữa ân tứ và năng khiếu: (1) năng
khiếu là do di truyền hay tập luyện, ân tứ là sự ban
cho của Chúa Thánh Linh; (2) năng khiếu đƣợc ban
cho mọi ngƣời, nhƣng ân tứ chỉ ban cho ngƣời tin
Chúa; (3) cả năng khiếu và ân tứ đều có thể sử dụng
để phản ảnh vinh hiển Chúa, nhƣng ân tứ luôn luôn
đƣợc ban cho vì mục đích này, còn năng khiếu có
thể phục vụ những mục đích không phản ảnh vinh
hiển Chúa.
Những Nguyên Tắc Về Ân Tứ
Mỗi Cơ Đốc Nhân đều có một hay nhiều ân tứ.
(1 Cor. 12:7, 11, 1 Pet. 4:10).
Không có một ân tứ nào đƣợc ban cho tất cả
mọi ngƣời. (1 Cor 12:27:30)
Tất cả Cơ đốc Nhân đều đƣợc gọi đến để phục
vụ, nhƣng không phải tất cả đƣợc gọi để trở
thành chức viên. Mục vụ đƣợc hành thành bởi
ân tứ và cơ hội Chúa ban. (Eph. 3:7).
Mỗi ân tứ có giá trị nhƣ nhau và đòi hỏi sự
trung tín. Hãy sử dụng ân tứ Chúa ban và làm
hài lòng Ngài hơn là loài ngƣời. Đừng thiên vị
hay chống đối ân tứ.
Ân tứ là công cụ thuộc linh của Chúa ban để
phục vụ và xây dựng thân thể của Chúa. Nếu vì
ân tứ mà gây chia rẽ Hội thánh, đó là công việc
của tƣ dục và ma quỉ.
Những Đặc Điểm Của Ân Tứ Thánh Linh
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
150
Để xây dựng Hội Thánh (1Cor 12:7; 14:12, 13,
22, 26)
Để khiến cho ngƣời chƣa tin hối cải (1Cor
14:22)
Phải khao khát ân tứ thì mới có đƣợc (1Cor
12:31, 14:1, 39)
Không nên bỏ quên ân tứ (1Tim 4:14, 2 Tim
1:6)
Không đƣợc khinh dể ân tứ (1Tê 5:20)
Không thể mua ân tứ bằng tiền bạc (Công 8:18-
20)
Không có tình yêu thƣơng (con ngƣời bên trong
– Trái Thánh Linh) ân tứ chẳng ra gì (1Côr
13:1-2)
Những tiên tri giả và Christ giả kiếm thế bắt
chƣớc theo ân tứ (Mat 24:24; Mác 13:22; 2Tê
2:9; Khải 13:13-14, 19:20)
Lý Do Chúa Ban Ân Tứ
A. Bạn đƣợc thoải lòng: Bạn sẽ đƣợc thoả lòng và
thoả vui khi phục vụ ngƣời khác nhƣ là một công cụ
của Chúa Thánh Linh.
B. Ngƣời khác đƣợc xây dựng: Nếu bạn không
chu toàn ân tứ Chúa ban cho bạn, những chi thể
khác trong thân thể Chúa sẽ bị thiệt hại. Có thể lắm
chỉ có mình bạn đƣợc nhận lãnh ân tứ để phục vụ
trong thân thể. (Êph 4:16)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
151
C. Vinh hiển Chúa đƣợc bày tỏ / God Will Be
Glorified: Mục đích tối hậu khi Chúa ban ân tứ cho
bạn là để phản ảnh vinh hiển Chúa. 1 Peter 4:10-11
Phân Loại Ân Tứ
Thánh Kinh không quá gò bó về số ân tứ thuộc linh,
hay ngay cả định nghĩa về những ân tứ này. Bốn
bản liệt kê chính về ân tứ thuộc linh đƣợc tìm thấy
trong Rô-ma 12:3-8; I Cô-rinh-tô 12:1-11 và 27-31;
Ê-phê-sô 4:11-12 và I Phi-e-rơ 4:9-11, nhƣng cũng
có những đoạn khác nói đến hoặc giải bày về các ân
tứ không đƣợc đề cập trong những bản liệt kê này.
(1Cor 12:1-12, 28; Rom 12:3-8, Eph 4:11)
Ân Tứ Chức Vụ (Official gifts): Sứ đồ
(Apostle), Tiên tri (Prophet), Thầy giảng
(Evangelist), Mục sƣ (Pastor), Giáo sƣ
(Teacher) –1 Cor 4:1, Êph 4:11
Ân Tứ Khích Lệ (Motivational gifts): Phục vụ
(service), Khuyên bảo (exhortation), Dâng hiến
(giving), Lãnh đạo (leadership), Thƣơng xót
(mercy), Giúp đỡ (helps), Ðiều hành
(administration)
Ân Tứ Thuộc Linh (Charismatic gifts): Lời
khôn ngoan (wisdom), Lời tri thức (knowledge),
Ðức tin (faith), Chữa bịnh (healing), Phép lạ
(miracles), Nói tiên tri (prophecy), Phân biện
linh (discernment), Tiếng mới (tongues), Giải
tiếng mới (interpretation)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
152
Giải Nghĩa Các Ân Tứ
1. Tiên Tri / Prophecy (Rom. 12:6; 1 Cor. 12:10,
28-29; 14:1-40; Eph. 4:11)- Khả năng để nhận và
công bố sứ điệp của Chúa.
2. Phục Vụ / Service (Rom. 12:7) - Khả năng nhận
diện nhu cầu và chăm sóc về phần vật thể.
3. Dạy Dỗ / Teaching (Rom. 12:7; 1 Cor. 12:28-29;
Eph. 4:11) - Khả năng giải nghĩa và đƣa ra bài học
áp dụng hiệu quả cho những ngƣời khác để thực
hiện theo lẽ thật Lời Chúa.
4. Khuyên Bảo / Exhortation (Rom. 12:8)--Khả
năng khích lệ ngƣời khác sống theo lẽ thật qua sự
cố vấn, khích lệ, và an ủi.
5. Ban Cho / Giving (Rom. 12:8)--Khả năng ban
cho sự giúp đỡ vật chất một cách rời rộng vì lợi ích
của ngƣời khác để phản ảnh vinh hiển của Chúa.
6. Lãnh Đạo / Leadership (Rom. 12:8)--Khả năng
để nhận biết ý muốn của Chúa cho tập thể, phối trí
nhân sự, hƣớng dẫn và động viên mọi ngƣời để làm
việc chung với nhau hầu chu toàn công việc mà
Chúa giao phó.
7. Thƣơng Xót / Mercy (Rom. 12:8)--Khả năng
chia sẻ và bày tỏ lòng thƣơng cảm đến những ngƣời
gặp khốn khổ về thân thể, tâm thần hay tình cảm.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
153
8. Khôn Ngoan / Wisdom (1 Cor. 12:8)--Khả năng
có thể áp dụng nguyên tắc Lời Chúa trong từng
hoàn cảnh cụ thể hầu mang để ích lợi nhất trong
thời điểm tốt nhất.
9. Tri Thức / Knowledge (1 Cor. 12:8)--Khả năng
khám phá, phân tích và hệ thống hóa lẽ thật để ích
lợi cho ngƣời khác.
10. Đức Tin / Faith (1 Cor. 12:9)--Khả năng biết
đƣợc ý muốn của Chúa và tin tƣởng mãnh liệt để
hoàn tất công việc Chúa trong hoàn cảnh thật trái
nghịch và khó khăn.
11. Chữa Lành / Healing (1 Cor. 12:9, 28, 30)--
Khả năng để làm công cụ cho Đức Chúa Trời bởi
quyền phép siêu nhiên của Ngài hầu những ngƣời
bệnh đƣợc lành. Chữa lành không chỉ giới hạn phần
thuộc thể có cả phần tinh thần.
12. Phép Lạ / Miracles (1 Cor. 12:10, 28, 29)--Khả
năng làm công cụ của Đức Chúa Trời để qua ngƣời
ấy quyền năng siêu nhiên của Ngài đƣợc bày tỏ.
13. Phân Biệt Linh / Distinguishing of spirits (1
Cor. 12:10)--Khả năng nhận diện thánh linh hay tà
linh. (1 Giăng 4:6).
14. Tiếng Lạ / Tongues (1 Cor. 12:10, 28, 30;
14:1-40)--Khả năng để nhận và nói những sứ điệp
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
154
thuộc linh trong ngôn ngữ thiêng liêng chƣa từng
học.
15. Giải Tiếng Lạ / Interpretation of tongues (1
Cor. 12:10, 30; 14:5, 13, 26-28)--Khả năng để giải
thích tiếng lạ trƣớc đám đông hầu mọi ngƣời có thể
hiện.
16. Ơn Sứ Đồ / Apostleship (1 Cor. 12:28,29; Eph.
4:11)—Trong Tân Ƣớc cho thấy sứ đồ không chỉ
giới hạn ở 12 ngƣời, nhƣng có cả sứ đồ Phao-lô,
Banaba,(Acts 14:14; Rom. 16:7; 1 Cor. 15:5,7; 1
Thess. 2:6)
17. Giúp đỡ / Helps (1 Cor. 12:28)- Khả năng giúp
đỡ ngƣời khác để chu toàn mục vụ một cách hữu
hiệu.
18. Điều Hành / Administration (1 Cor. 12:28)-
Chữ này cũng gần giống nhƣ ân tứ giúp đỡ, giúp chi
thể khác trong thân thể Chúa chu toàn mục đích.
19. Mục sƣ / Shepherd or pastor (Eph. 4:11)- Khả
năng chăn bầy của Chúa. (1 Pet. 5:2; cf. Acts 20:28)
Chứng đạo, thờ phƣợng, cầu nguyện, học Lời Chúa
và dâng hiến phần mƣời không phải là ân tứ mà là
lối sống (bản chất) của tất cả mọi ngƣời Ngƣời Tin
Chúa.
Tiếng Mới: Sử Dụng Cách Hữu Hiệu (I Cor 14)
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
155
Tiếng mới, nhƣ những ân tứ khác, vẫn đƣợc ban
cho trong thời đại của Chúa Thánh Linh (1 Cor
12:10)
Không phải mọi ngƣời đầy dẫy TL đều phải nói
tiếng mới vì ân tứ đƣợc ban cho mỗi ngƣời tùy ý
Chúa
Nói tiếng mới gây dựng cho chính bạn và bạn
đƣợc khích lệ để nói trong nơi riêng tƣ với Chúa
(c. 4)
Nói tiếng mới giữa công chúng phải cầu nguyện
để có ngƣời thông giải tiếng mới (câu 27 & 28)
Ðừng chống đối, ngăn trở hay phân biệt ngƣời
nói tiếng mới (câu 39)
Nói tiếng mới giữa Hội chúng mà gây sự chia rẽ
hay vấp phạm thà đừng nói thì hơn. Đừng vì cá
nhân mình mà gây ảnh hƣởng tiêu cực đến Hội
thánh.
Lạm Dụng Ân Tứ
(1Cor 12:1-12, 28; Rom 12:3-8, Eph 4:11)
Ân tứ Thánh linh có thể:
Ðƣợc sử dụng cho lợi riêng
Ðƣợc sử dụng theo ý riêng của xác thịt
Ðƣợc sử dụng theo cảm hứng
Gây sự ganh tị
Gây kiêu ngạo
Ðƣợc xem trọng hơn Ðấng Ban Cho ân tứ
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
156
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Mối
Liên Hệ Với Ngƣời Xung Quanh
(12:9-21)
9 Tình yêu phải chân thật. Hãy ghét điều ác, bám
sát điều lành. 10 Hãy thương mến nhau cách thân
thiết trong tình anh chị em. Hãy lấy lòng tôn trọng
kính nhường nhau. 11 Hãy siêng năng và chớ lười
biếng; hãy có tinh thần nóng cháy trong sự phục vụ
Chúa. 12 Hãy vui mừng trong hy vọng, nhẫn nại
trong gian khổ, bền lòng trong sự cầu nguyện. 13
Hãy cung cấp nhu cầu cho các thánh đồ; hãy ân
cần tiếp đãi khách. 14 Hãy chúc phước cho những
kẻ bách hại anh chị em, hãy chúc phước và đừng
nguyền rủa. 15 Hãy vui với người vui, và khóc với
người khóc. 16 Hãy sống hòa thuận với nhau. Ðừng
tự cao, nhưng hãy hòa mình với những người
khiêm hạ. Ðừng tự cho mình là khôn ngoan hơn
người. 17 Ðừng lấy ác trả ác cho ai, hãy nghĩ đến những gì
mọi người cho là cao thượng. 18
Nếu có thể được,
anh chị em hãy gắng hết sức sống hòa bình với mọi
người. 19 Anh chị em yêu dấu, xin đừng tự mình báo
thù ai, nhưng hãy nhường chỗ cho cơn thịnh nộ của
Ðức Chúa Trời, vì có chép rằng, “Sự báo thù thuộc
về Ta; Ta sẽ báo trả; Chúa phán vậy.” 20 Nhưng
“Nếu kẻ thù của con có đói, hãy cho nó ăn, có khát,
hãy cho nó uống. Vì làm như vậy khác nào con
chất những than lửa hừng trên đầu nó.” 21 Ðừng
để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện
thắng điều ác.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
157
Chúng ta biết phần hai của Đại Điều Răn là “Yêu
người lân cận như chính mình.” Nhƣng yêu làm
sao? Thật đây là một đoạn Kinh Thánh quá hay về
những huấn thị cho đời sống của ngƣời theo Chúa
hầu thể hiện đƣợc sự vâng phục Đại Điều Răn.
Trƣớc khi làm bất cứ việc gì, chúng ta phải
có tình yêu thƣơng. Tình yêu thƣơng phải là động
lực cho sự phục vụ của chúng ta. Không chỉ đơn
thuần là tình yêu thƣơng, nhƣng nó phải có chất
lƣợng cao: “phải chân thật.” Động lực của sự
phục vụ là Tình Yêu Thƣơng và chất lƣợng của tình
yêu thƣơng là Chân Thật.
Dƣới đây là bảng liệt kê cách mà chúng ta
sống phúc âm đối với ngƣời xung quanh.
Tôn trọng kính nhƣờng nhau
Siêng năng nóng cháy phục vụ
Vui mừng trong hy vọng
Nhẫn nại trong hoạn nạn
Bền lòng cầu nguyện
Cung cấp nhu cầu cho nhau (đặc biệt các thánh
đồ)
Ân cần tiếp khách
Chúc phƣớc cho mọi ngƣời, ngay cả đối với
những ngƣời bách hại chúng ta
Cảm thông với mọi ngƣời: Cƣời với ngƣời cƣời
và khóc với ngƣời khóc
Sống hòa thuận
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
158
Sống khiêm nhƣờng hạ mình
Đừng báo ác
Sống hòa bình
Lấy Than Hồng Chất Lên Đầu Họ
Nếu kẻ thù của con đói, hãy cho nó ăn, Nếu nó khát,
hãy cho nó uống; Vì như thế con sẽ chất những than
lửa hực trên đầu nó, và CHÚA sẽ ban thưởng cho
con. (Châm ngôn 25: 21-22)
Chúa không muốn chúng ta trả thù bất cứ ai, nhƣng
sự đoán xét và báo trả thuộc về Ngài. Nếu chúng ta
đoán xét và báo thù ngƣời khác, xem chừng, chúng
ta đang đặt mình vào vị trí bị đoán xét. Thứ nhất,
chúng ta không có quyền đoán xét vì quyền đó là
của Đức Chúa Trời. Thứ hai, chúng ta sẽ đoán xét
và báo thù theo tƣ dục, thì chính chúng ta lại bị xét
đoán và báo thù.
Hình ảnh “chất than lửa hực trên đầu nó”
nghĩa là khiến cho kẻ thù xấu hổ về những hành
động của họ đối với chúng ta khi chúng ta dùng tình
yêu thƣơng để đối xử với họ. Tình yêu thƣơng
đƣợc bày tỏ qua hành động nhân ái có thể cảm hóa
đƣợc lòng ngƣời, thậm chí kẻ thù của chúng ta.
Chúng ta làm gƣơng tốt cho kẻ thù của mình và
phản ảnh vinh hiển của Chúa. Nếu họ vẫn cứng
lòng thì sự báo thù dành cho họ sẽ gia tăng gấp bội
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
159
phần. Sự báo thù thuộc về Thiên Chúa, Đấng Thẩm
Phán Tối Cao.
Khi ngươi gặp bò hay lừa của kẻ thù ngươi đi lạc,
hãy dẫn nó về cho chủ nó. (Xuất Ai-cập 23:4)
Nhưng Ta nói với các ngươi, hãy yêu thương kẻ thù
và cầu nguyện cho những kẻ bách hại các ngươi.
(Mat 5:44)
“Nhưng Ta nói với các ngươi, những người đang
lắng nghe: Hãy yêu thương kẻ thù mình. Hãy làm
những gì tốt đẹp cho những kẻ ghét các ngươi.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
160
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Mối
Liên Hệ Với Chính Quyền (13:1-7)
Mỗi người hãy phục tùng nhà cầm quyền, vì chẳng
có quyền lực nào không đến từ Ðức Chúa Trời, và
những chính quyền hiện có đều do Ðức Chúa Trời
chỉ định. 2
Như vậy ai chống lại chính quyền là
chống lại những gì Ðức Chúa Trời đã chỉ định.
Những người chống đối như thế sẽ chuốc lấy án
phạt cho mình, 3
vì nhà chức trách không phải là
nỗi sợ hãi cho người làm điều tốt, nhưng cho kẻ làm
điều xấu. Bạn muốn không sợ nhà cầm quyền
chăng? Hãy làm điều tốt, bạn sẽ được khen ngợi. 4
Vì nhà cầm quyền là tôi tớ của Ðức Chúa Trời để
làm điều tốt cho bạn. Nhưng nếu bạn làm điều xấu,
bạn có cớ để sợ, vì họ mang gươm không phải vô cớ
đâu; vì nhà cầm quyền là tôi tớ của Ðức Chúa Trời
để thi hành án phạt đối với những kẻ làm điều xấu. 5
Vì vậy chúng ta cần phải phục tùng họ, không phải
chỉ vì sợ bị phạt, nhưng cũng vì cớ lương tâm nữa.
6 Vì cớ đó bạn phải đóng thuế, bởi nhà cầm quyền
là tôi tớ của Ðức Chúa Trời, và họ cần dùng trọn
thì giờ để thi hành nhiệm vụ.
7 Hãy trả cho mọi người những gì mình nợ: đóng
thuế cho người mình phải đóng thuế, nộp sưu cho
người mình phải nộp sưu, sợ người đáng sợ, kính
người đáng kính.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
161
Vâng Phục Nhà Cầm Quyền
Đức Chúa Trời lập nên những nhà cầm quyền,
không có một quyền nào có thể đứng mà không bởi
Ngài cho phép. Ngài muốn chúng ta vâng phục nhà
cầm quyền vì “nhà cầm quyền là tôi tớ của Đức
Chúa Trời để làm điều tốt cho bạn.” Khi nhà cầm
quyền lãnh đạo đúng với vai trò của họ: “Đầy tớ
của Đức Chúa Trời để làm điều tốt cho bạn” thì
chúng ta phải thuận phục. Nhà cầm quyền tốt sẽ
không cản trở sự thờ phƣợng Thiên Chúa của chúng
ta, nhƣng ngƣợc lại, tạo điều kiện thuận lợi cho
Ngƣời Tin thực hiện quyền tự do thờ phƣợng.
Đƣợc sống dƣới một chính quyền nhƣ vậy
thì không có lý do gì phải sợ nhà cầm quyền. Chính
quyền hình thành là để cai quản dân sự, trừng phạt
kẻ ác, ổn định và phát triển xã hội. Với tinh thần
Chúa dạy, chúng ta phải vâng phục, kính trọng và
cầu thay cho nhà cầm quyền.
Đóng Thuế
Tại Hoa Kỳ thuế Liên Bang đƣợc đóng kể từ năm
1862, dƣới thời của tổng thống Abraham Lincoln,
với tỉ lệ là 3% hầu cung cấp chi phí cho cuộc Nội
Chiến. Hiện tại hằng năm, tổng số thuế Liên Bang
của Hoa Kỳ lên đến $2.4 ức ($2.4 trillion).
Chính quyền cần có tài chánh để điều hành
đất nƣớc vì thế mỗi công dân phải đóng thuế để
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
162
trách nhiệm của họ đƣợc chu toàn tốt đẹp. Chúng ta
đóng thuế không phải chỉ là luật định, nhƣng cũng
là trách nhiệm của lƣơng tâm. Qua việc đóng thuế
của chúng ta những phúc lợi của xã hội đƣợc kiện
toàn và những ngƣời khác trong xã hội cũng có
đƣợc sự trợ giúp.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
163
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Mối
Liên Hệ Với Tƣơng Lai (13:8-14)
8 Ðừng mắc nợ ai điều gì, ngoại trừ món nợ yêu
thương nhau, vì ai yêu thương người khác là làm
trọn Luật Pháp. 9 Các điều răn dạy rằng, “Ngươi
chớ phạm tội ngoại tình, Ngươi chớ giết người,
Ngươi chớ trộm cắp, Ngươi chớ tham lam,” và nếu
có điều răn nào khác, thì tất cả đều tóm lại vào một
điều nầy, “Ngươi hãy yêu người lân cận như
mình.” 10 Yêu thương không làm hại người lân cận;
vì vậy, yêu thương là làm trọn Luật Pháp. 11 Hãy
làm như vậy, vì anh chị em biết chúng ta đang sống
trong thời kỳ nào. Giờ chúng ta thức dậy từ trong
giấc ngủ đến rồi, vì bây giờ sự cứu rỗi gần với
chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin. 12
Ðêm sắp tàn,
ngày gần đến. Chúng ta hãy cởi bỏ những việc của
tối tăm và mang vào các vũ khí của ánh sáng. 13
Chúng ta hãy sống đứng đắn như đi giữa ban ngày:
không nhậu nhẹt và say sưa, không hoang dâm và
trụy lạc, không gây gổ và ganh tị, 14 nhưng mặc lấy
Chúa, Ðức Chúa Jesus Christ, và đừng mơ tưởng
đến những thèm muốn của xác thịt mà tìm cách làm
thỏa mãn các dục vọng của nó.
Thời Kỳ Cuối Cùng
Chúng ta đang sống trong thời kỳ cuối cùng. Hơn
lúc nào hết, ngày Chúa Tái Lâm rất gần rồi. Chúng
ta, những Ngƣời Tin, hơn ai hết, phải tỉnh thức. Vì
thế gian càng tối tăm thì chúng ta cần phải phản
chiếu ánh sáng chân lý của Chúa Cứu Thế. Khi mà
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
164
thế giới xung quanh chúng ta càng suy đồi về đạo
đức, tinh thần và tâm linh, thì sự tấn tới của chúng
ta trong ân điển Ngài càng phải phát huy qua các
điểm sau:
Mặc Lấy Sự Yêu Thƣơng. Sứ đồ Phao-lô cũng đã
tóm lại triết lý sống trong Chúa là: Đức tin, Hy
vọng và Tình yêu thƣơng. Nhƣng điều quan trọng
hơn trong ba điều đó là Tình yêu thƣơng. Kính thờ
Chúa và yêu thƣơng ngƣời khác là làm trọn Đại
Điều Răn.
Cởi Bỏ Những Việc Của Tối Tăm. Cách tốt nhất
để bỏ những việc tối tăm là tập trung sống với
những chân lý của Chúa dạy. Sống đứng đắn nhƣ
đi giữa ban ngày, thấy rõ ràng và không vấp té.
Đừng nhậu nhẹt, say sƣa, hoang dâm, trụy lạc, gây
gổ, ganh tị…
Mang Vào Vũ Khí Sáng Láng. Mỗi Ngƣời Tin
nhƣ là một chiến sĩ và Chúa cũng muốn chúng ta là
―một ngƣời lính giỏi.‖ Sống giữa thế gian tăm tối
và vua của chốn không trung, quỉ vƣơng Sa-tan,
cùng với thế lực tối tăm đang ngày đêm cƣớp, giết
và hủy diệt, thì chúng ta phải mặc phải vũ khí sáng
láng để chống trả chúng. Chung kết của cuộc chiến
thì chúng ta đã thắng rồi, vì Chúa Giê-su đã đắc
thắng. Nhƣng về những trận chiến (battles) thì
chúng ta phải đứng vững để chiến đấu nghịch lại thế
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
165
lực tối tăm. Các loại vũ khí thuộc linh này đƣợc
nhắc ở trong sách Ê-phê-sô 6:14:17.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
166
Sống Phúc Âm: Thể Hiện Qua Mối
Liên Hệ Với Nhau (14:1-15:13)
Hãy tiếp nhận những người kém đức tin; đừng lên
án những gì mình chưa biết chắc. 2 Có người tin
rằng mình có quyền ăn bất cứ món gì trong khi
người yếu đuối cho rằng chỉ nên ăn rau mà thôi. 3
Người ăn đừng khinh dể người không ăn, và người
không ăn đừng xét đoán người ăn, vì Ðức Chúa
Trời đã chấp nhận người ấy. 4
Bạn là ai mà xét
đoán tôi tớ của người khác? Nó đứng hay ngã là
việc của chủ nó, và nó sẽ đứng, vì Chúa có quyền
làm cho nó đứng. 5
Có người cho rằng ngày nầy tốt
hơn ngày kia, trong khi người khác cho rằng mọi
ngày đều như nhau. Trong trí mỗi người tin như thế
nào, hãy cứ giữ như thể ấy. 6 Người giữ ngày giữ
ngày vì muốn tôn kính Chúa; người ăn ăn vì muốn
tôn kính Chúa, bởi người ấy tạ ơn Ðức Chúa Trời;
người không ăn không ăn vì muốn tôn kính Chúa,
và người ấy tạ ơn Ðức Chúa Trời.
7 Vì không ai trong chúng ta sống cho mình, và
không ai trong chúng ta chết cho mình. 8 Thật vậy,
nếu chúng ta được tiếp tục sống, chúng ta sống cho
Chúa, hoặc nếu chúng ta phải chết, chúng ta chết
cho Chúa; cho nên dù sống hay chết, chúng ta đều
thuộc về Chúa. 9 Chính vì thế mà Ðấng Christ đã
chết và đã sống lại, để Ngài có thể làm Chúa của
cả kẻ chết lẫn kẻ sống. 10 Thế thì tại sao bạn xét
đoán anh chị em mình? Hay tại sao bạn khinh dể
anh chị em mình? Vì tất cả chúng ta đều sẽ ứng
hầu trước tòa phán xét của Ðức Chúa Trời, 11 như
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
167
có chép, “Chúa phán, „Thật như Ta hằng sống, mọi
đầu gối sẽ quỳ xuống trước mặt Ta,
Và mọi lưỡi sẽ chúc tụng Ðức Chúa Trời.‟” 12 Thế
thì mỗi người sẽ trả lời về chính mình với Ðức
Chúa Trời. 13 Vậy chúng ta đừng xét đoán nhau nữa, nhưng thà
hãy quyết định như thế nầy: tôi sẽ không để vật vấp
chân hay cớ vấp ngã trước mặt anh chị em tôi. 14
Trong Chúa, Ðức Chúa Jesus, tôi biết và tôi được
thuyết phục để tin rằng không có vật gì tự nó là ô
uế, nhưng nó trở thành ô uế cho ai khi người ấy
nghĩ nó là ô uế mà thôi. 15 Nếu vì miếng ăn mà bạn
gây cho anh chị em mình đau buồn, bạn đâu còn cư
xử theo tình yêu thương nữa. Xin đừng để việc ăn
uống hủy hoại người Ðấng Christ đã chết thay. 16
Vậy đừng để những việc tốt đẹp của anh chị em bị
gièm chê, 17 vì vương quốc của Ðức Chúa Trời
không phải ở việc ăn uống, mà là công chính, bình
an, và vui vẻ trong Ðức Thánh Linh. 18 Vì ai theo
cách ấy phục vụ Ðấng Christ sẽ được Ðức Chúa
Trời vui lòng và người ta quý trọng. 19 Thế thì chúng ta hãy đeo đuổi những gì đem lại
hòa thuận và gây dựng cho nhau. 20 Ðừng vì miếng
ăn mà phá hoại công việc của Ðức Chúa Trời. Thật
ra mọi vật đều thanh sạch, nhưng nếu ăn mà gây
cớ vấp ngã cho người khác là sai rồi. 21 Tốt nhất là
không ăn thịt, không uống rượu, hay làm việc gì có
thể gây cớ vấp ngã cho anh chị em mình. 22
Bạn tin
như thế nào, hãy giữ như thể ấy trước mặt Ðức
Chúa Trời. Phước cho người không lên án chính
mình về những gì mình đã chấp nhận. 23
Nếu ai ăn
mà còn nghi ngờ, người ấy đã bị lên án rồi, vì đã
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
168
không hành động theo đức tin, vì hễ điều chi không
ra từ đức tin là tội lỗi.
15 Chúng ta là những người mạnh phải gánh vác
những gì những người yếu làm không nổi, chứ
không chỉ lo làm vui lòng mình. 2 Mỗi người trong
chúng ta phải làm vui lòng người lân cận, để gây
dựng người ấy, 3
vì ngay cả Ðấng Christ cũng
không làm vui lòng chính Ngài, như có chép rằng,
“Những lời sỉ nhục của những kẻ sỉ nhục Ngài đã
đổ trên con.” 4
Vì những gì đã được viết từ xưa là
được viết để dạy chúng ta, hầu qua sự vững bền và
sự khích lệ của Kinh Thánh chúng ta có hy vọng.
5 Cầu xin Ðức Chúa Trời của sự vững bền và sự
khích lệ ban cho anh chị em được đồng tâm nhất trí
với nhau theo như Ðức Chúa Jesus Christ đã dạy, 6
để anh chị em có thể đồng thanh tôn vinh Ðức
Chúa Trời, Cha của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa
chúng ta. 7 Vậy hãy tiếp nhận lẫn nhau, như Ðấng
Christ đã tiếp nhận anh chị em, để đem vinh hiển
về Ðức Chúa Trời. 8 Tôi xin thưa rằng, vì chân lý
của Ðức Chúa Trời mà Ðấng Christ đã trở thành
một đầy tớ của những người được cắt bì, để xác
định những lời hứa đã ban cho tổ tiên họ, 9 và để
các dân ngoại có thể tôn vinh Ðức Chúa Trời vì
lòng thương xót của Ngài, như có chép rằng, “Vì
thế con sẽ ca ngợi Ngài giữa các dân;
Con sẽ hát ca chúc tụng danh Ngài.” 10 Chỗ khác
cũng nói, “Hỡi các dân ngoại, hãy vui mừng với
dân Ngài.” 11 Lại chép, “Hỡi tất cả các dân ngoại,
hãy ca ngợi Chúa; Hỡi muôn dân, khá tôn ngợi
Ngài!” 12 Tiên Tri I-sai-a lại nói, “Từ Giê-se sẽ ra
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
169
một Rễ, Rễ ấy sẽ mọc lên để trị vì các dân ngoại;
Các dân ngoại sẽ trông cậy nơi Ngài.” 13 Nguyện
xin Ðức Chúa Trời của hy vọng ban cho anh chị
em tràn ngập niềm vui và bình an trong đức tin, để
anh chị em có thể tràn trề hy vọng bởi quyền năng
của Ðức Thánh Linh.
Tiếp Nhận Ngƣời Kém Đức Tin
Không phải tất cả những ngƣời tin Chúa đều có
lƣợng đức tin giống nhau. Đức tin trong Chúa là
đức tin sống và có sự tăng trƣởng. Vì sự tăng
trƣởng đức tin có khác nhau, cho nên có sự khác
biệt trong sự nhận thức và thực hành sống theo lời
Chúa dạy. Có ngƣời mạnh đức tin thì cho rằng
đƣợc ăn tất cả mọi vật vì mọi vật là do Chúa ban để
làm thực phẩm, nhƣng ngƣời yếu đức tin thì cho
rằng phải kiêng vật này, vật kia.
Tiếp nhận ngƣời kém đức tin là không làm
cớ vấp phạm cho ngƣời ấy. Nếu vì thức ăn mà
chúng ta gây cớ vấp ngã cho anh chị em mình thì
thà không ăn là hơn. Giá trị đích thực sống trong
Chúa không phải đến từ việc ăn vật gì hay giữ ngày
nào nhƣng là: ―Công Chính, Bình An và Vui Vẻ.‖
Gánh Vác Những Ngƣời Yếu
Giữa vòng dân sự của Chúa luôn có những ngƣời
yếu: thân thể, tinh thần và tâm linh. Chúng ta cần
quan tâm đến những ngƣời yếu. Sự thành công của
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
170
cuộc đua này, từ đất về trời, không chỉ một mình
bạn đƣợc về đến đích nhƣng tất cả mọi Ngƣời Tin
đều cùng đƣợc về tới đích. Những ai mạnh, hãy
gánh vác những ngƣời yếu. Những ngƣời yếu, hãy
cậy ơn Chúa để làm cho mạnh mẽ hầu cùng tấn tới.
Tiếp Nhận Lẫn Nhau
Ngoài việc tiếp nhận những ngƣời kém đức tin và
những ngƣời yếu hơn thì chúng ta cũng phải tiếp
nhận lẫn nhau. Hãy đeo duổi sự Hòa Thuận và Xây
Dựng. Đừng làm sự gì để gây nên sự chia rẽ cho
Hội Thánh của Chúa!
Kết Quả Của Sự Hiệp Nhất
Chúng ta sống nhƣ một gia đình yêu thƣơng và kết
quả qua: (1) Danh Chúa đƣợc tôn vinh và (2) Vinh
Hiển Chúa đƣợc phản chiếu qua Hội Thánh của
Ngài.
Nhìn Chúa Giê-Su Là Mẫu Mực
Để xây dựng mối liên hệ yêu thƣơng lẫn nhau,
chúng ta cùng nhìn Chúa Giê-su làm mẫu mực.
Đừng nhìn nhau mà sinh ra nản lòng. Sự hạ mình
khiêm nhƣờng của Ngài làm đẹp lòng Đức Chúa
Cha. Chúng ta cũng phải học tập nhƣ vậy để Hội
Thánh Chúa luôn đƣợc lành mạnh.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
171
PHẦN KẾT
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
172
Kế Hoạch Của Sứ Đồ Phao-Lô (15:14-
33)
14 Thưa anh chị em, chính tôi, tôi tin chắc rằng anh
chị em là những người đầy lòng tốt, giàu tri thức,
và có khả năng khuyên bảo lẫn nhau. 15 Nhưng
trong thư có mấy chỗ tôi nói hơi mạnh, cốt để nhắc
nhở anh chị em về ơn Ðức Chúa Trời đã ban cho
tôi, 16 để tôi làm đầy tớ của Ðức Chúa Jesus Christ
cho các dân ngoại, thi hành chức vụ tư tế cho Tin
Mừng của Ðức Chúa Trời, hầu giúp các dân ngoại
trở thành một của lễ đẹp lòng Ðức Chúa Trời và
được thánh hóa bởi Ðức Thánh Linh. 17 Trong Ðức Chúa Jesus Christ, tôi có lý do để
hãnh diện về sự phục vụ Ðức Chúa Trời của tôi, 18
vì tôi không dám nói gì khác hơn là những gì Ðấng
Christ đã thực hiện qua tôi, dùng lời nói và việc
làm của tôi để đem các dân ngoại đến sự vâng
phục Ðức Chúa Trời, 19 thể hiện quyền phép bằng
các dấu kỳ và các phép lạ, bằng quyền năng của
Ðức Thánh Linh, để từ Giê-ru-sa-lem cho đến các
vùng phụ cận của miền I-ly-ri-cum tôi đã rao giảng
đầy đủ Tin Mừng của Ðấng Christ. 20 Ước vọng
của tôi là rao giảng Tin Mừng ở nơi nào danh
Ðấng Christ chưa được rao giảng, để khỏi phải xây
dựng trên nền của người khác, 21 như có chép rằng,
“Những kẻ chưa được rao báo về Ngài sẽ thấy
Ngài; Những kẻ chưa được nghe nói về Ngài sẽ
hiểu biết Ngài.” 22
Ðó là lý do tôi thường bị ngăn trở khi định đến
thăm anh chị em. 23 Nhưng bây giờ trong vùng nầy
không còn chỗ nào cho tôi nữa, nên tôi mong sẽ
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
173
đến thăm anh chị em như tôi hằng ao ước nhiều
năm nay. 24 Tôi hy vọng trong chuyến đi Tây-ban-nha sắp tới,
dọc đường tôi sẽ ghé thăm anh chị em, để sau khi
được thỏa lòng ở với anh chị em ít lâu, anh chị em
sẽ tiễn tôi qua đó. 25 Nhưng bây giờ, tôi phải trở về
Giê-ru-sa-lem để phục vụ các thánh đồ trước, 26 vì
anh chị em ở Ma-xê-đô-ni-a và A-chai đã vui lòng
quyên góp một số tiền để giúp những người nghèo
trong vòng các thánh đồ ở Giê-ru-sa-lem. 27 Họ lấy
làm vui làm như thế; đúng ra là họ mang nợ những
người ấy. Vì nếu các dân ngoại đã được chia sẻ
những phước hạnh thuộc linh của họ, thì các dân
ngoại cũng nên lấy những của cải vật chất của
mình chia sẻ lại với họ. 28 Vậy sau khi tôi làm xong việc nầy và trao xong
món quà tôi đã lạc quyên được cho họ, tôi sẽ ghé
thăm anh chị em, rồi sau đó sẽ đi Tây-ban-nha. 29
Tôi biết rằng khi tôi đến với anh chị em, tôi sẽ đến
với phước hạnh tràn trề của Ðấng Christ. 30 Thưa anh chị em, vì Chúa của chúng ta là Ðức
Chúa Jesus Christ và vì tình yêu của Ðức Thánh
Linh, tôi nài xin anh chị em cùng phấn đấu với tôi
trong khi dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời, 31
để tôi được thoát khỏi tay những kẻ vô tín ở Giu-
đê và sự phục vụ của tôi tại Giê-ru-sa-lem có thể
được các thánh đồ chấp nhận. 32 Ðược như thế và
nếu Ðức Chúa Trời muốn, tôi có thể đến thăm anh
chị em với trọn niềm vui, và có thể nghỉ ngơi với
anh chị em. 33 Nguyện xin Ðức Chúa Trời bình an ở với tất cả
anh chị em. A-men.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
174
Trong phần này, Sứ đồ Phao-lô cho biết lý ông viết
lá thƣ này cho Hội Thánh Rô-ma. Mặc dầu ông
chƣa từng đến đây, nhƣng lòng ông lúc nào cũng
nghĩ đến Hội thánh Rô-ma và rất mong đƣợc đến
thăm Hội thánh này.
Hội Thánh Rô-Ma Đƣợc Khen
Cảm ơn Chúa về sự trƣởng thành của Hội thánh Rô-
ma. Sứ đồ Phao-lô khen Hội thánh này ba điều mà
tất cả các Hội thánh nên xem Hội thánh Rô-ma nhƣ
là một mô hình tốt để noi theo.
Đầy Lòng Tốt. Hội thánh có tình yêu thƣơng và
lòng nhân từ đối với nhau thật tốt đẹp biết bao.
Tình yêu thƣơng chan hòa là dấu hiệu tốt của Hội
thánh.
Giàu Tri Thức. Bản dịch cũ dùng cụm từ “đủ điều
thông biết trọn vẹn” để chỉ về Hội thánh Rô-ma.
Tín hữu tại đây giàu có về sự thông biết. Sự thông
biết về Lẽ Thật Lời Chúa là quan trọng nhất cho đời
sống theo Chúa.
Có Đầy Ơn. Ơn của Chúa ban cho để xây dựng
Hội thánh. Hội thánh Rô-ma biết khuyên bảo nhau
chứng tỏ họ có đầy ơn của Chúa.
Sứ Đồ Phao-Lô Xác Định Sự Kêu Gọi Của Chúa
Cho Ông
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
175
Trong phần cuối này, ông cũng xác định mục đích
ông gởi thƣ cho Hội thánh Rô-ma: ―nhắc nhở anh
chị em về ơn Ðức Chúa Trời đã ban cho tôi, để tôi
làm đầy tớ của Ðức Chúa Jesus Christ cho các dân
ngoại, thi hành chức vụ tư tế cho Tin Mừng của
Ðức Chúa Trời, hầu giúp các dân ngoại trở thành
một của lễ đẹp lòng Ðức Chúa Trời và được thánh
hóa bởi Ðức Thánh Linh.”
Ông cũng hãnh diện về chức vụ mà Chúa
ban cho mình. Lý do mà Sứ đồ Phao-lô kết quả
trong chức vụ của ông là vì:
Chú Tâm Đúng (c 18). Sứ đồ Phao-lô tập trung
vào Đấng Christ. Cho nên, các công việc ông làm
chính là công việc của Ngài bày tỏ. Chúa Giê-su là
cuối cùng của đức tin. Ngƣời hầu việc Chúa phải
chú tâm vào Ngài, không phải những thứ khác, nếu
không ngƣời ấy đã thất bại ngay từ bƣớc đầu.
Mục Đích Đúng (18). Nếu có sự chú tâm vào
chính Chúa thì chắc chắn bạn sẽ có một mục đích
đúng cho sự phục vụ của mình. Sứ đồ Phao-lô đã
chú tâm đúng mục đích là: khiến dân ngoại vâng
phục Chúa.
Thể Hiện Đúng (18). Ông không chỉ giảng dạy
bằng lời nói suông, nhƣng cũng sống một đời sống
làm gƣơng. Một ngƣời quyết tâm sống theo Đại
Mạng Lệnh của Chúa không phải không gặp khó
khăn, nhƣng gặp rất nhiều khó khăn. Đời sống của
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
176
sứ đồ Phao-lô là một điển hình. Dầu vậy ông vẫn
quyết tâm sống theo ý Chúa và để lại một tấm
gƣơng tốt cho mỗi đời sống của chúng ta.
Trông Cậy Đúng (c 19). Ngƣời hầu việc Chúa
phải trông cậy nơi Chúa Thánh Linh và biết thể hiện
uy quyền và năng quyền của Ngài để chức vụ đƣợc
kết quả. Hơn ai hết, ngƣời đầy tớ của Đức Chúa
Trời không thể cậy sức riêng, nhƣng phải nhờ cậy
ơn và quyền của Chúa Thánh Linh, nếu không thì
không thể kết quả.
Phƣơng Cách Đúng (c 20). Trong khải tƣợng của
Chúa, ông có cái nhìn của Chúa về cánh đồng rộng
lớn. Ông khai vỡ đất mới cho công việc của Chúa:
“nơi nào danh Chúa Cứu Thế chưa được truyền
ra.” Chúng ta nên tránh lôi kéo chiên từ chuồng
khác chạy sang chuồng mình. Đây không phải là
phƣơng cách đúng trong việc mở Hội thánh mới!
Sứ đồ Phao lô rất muốn thăm Hội thánh Rô-
ma sớm hơn, nhƣng vì bận rộn trong sự giảng Phúc
âm ở những nơi khác. Bây giờ Hội thánh Rô-ma đã
đƣợc thành lập và ông ao ƣớc muốn đến thăm họ.
Ông viết thƣ này để chuẩn bị cho việc đến thăm của
ông.
Trƣớc khi đến Rô-ma, ông sẽ về Giê-ru-sa-
lem để chuyển tặng phẩm cứu trợ từ các Hội thánh
trong xứ Ma-xê-đoan và A-chai cho Hội thánh tại
đây. Ông cũng xin Hội thánh tại Rô-ma cầu nguyện
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
177
cho ông để: (1) đƣợc thoát khỏi những ngƣời vô tín
trong xứ Do-thái và (2) Hội thánh Giê-ru-sa-lem sẵn
sàng nhận sự cứu trợ này.
Sau khi xong việc tại Giê-ru-sa-lem, ông sẽ
đến Rô-ma và từ đó sang Tây-ban-nha.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
178
Nhận Diện Những Ngƣời Khác (ch 16)
Bà Phê-bê, nữ chấp sự tại Hội thánh Xen-cơ-rê, là
ngƣời giúp đỡ cho Phao-lô rất nhiều. Nhiều học giả
tin rằng chính bà là ngƣời mang thƣ này đến cho
Hội thánh Rô-ma.
Bê-rít-sin, vợ của ông A-qui-la. Bà có đời sống tin
kính Chúa rất tốt (1 Côr 16:19).
A-qui-la, chồng của bà Bê-rít-sin. Ông sinh ở
Pontus, vùng Tiểu Á, nhƣng sống ở thành Rô-ma
cho đến chừng hoàng đế Claudius ra lệnh cho mọi
ngƣời Do-thái phải rời thành phố này. Ông và vợ,
bà Bê-rít-sin, dời sang Cô-rinh-tô, nơi mà ông A-
qui-la mở cửa hàng may trại. Sau đó họ cùng đi với
sứ đồ Phao-lô đến thành Ê-phê-sô (1Côr 16:19). Về
sau họ lại trở về Rô-ma theo nhƣ chƣơng 16 nhắc
đến. Hội thánh cũng đang nhóm tại tƣ gia của ông
bà. Thời gian này các Hội thánh Chúa trên toàn cầu
chƣa có cơ sở nhà thờ. Mãi cho đến cuối thế kỷ thứ
hai thì cơ sở nhà thờ mới đƣợc thành hình.
Ê-bai-nết, Ngƣời đầu tiên tin Chúa Giê-su tại vùng
Tiểu Á. Ông cũng chào thăm nhiều ngƣời khác:
Ma-ri, An-trô-ni-cơ, Giu-ni-a, Am-li-a, U-rơ-ban,
Ích-ta-chi, A-be-lơ, A-rít-ta, Hô-rô-đi-ôn, Gia đình
Nát-xi, Try-phe-nơ, Try-phe-sơ, Bẹt-si-đơ, Ru-phu,
A-sin-cơ-rích, Phơ-lê-gôn, Hẹt-me, Pha-trô-ba, Hẹt-
ma, Phi-lô, Giu-ly, Nê-rê, Ô-lim.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
179
Hội Thánh Phải Cảnh Giác
Ai là ngƣời mà Hội thánh cần cảnh giác? Đó là
những ngƣời gây chia rẽ và gây vấp phạm. Những
ngƣời này là công cụ của Sa-tan. Họ không thuận
phục Đấng Cứu Thế nhƣng theo tƣ dục của họ để
phục vụ cái bụng của họ.
Phƣơng cách của họ là thế nào? Họ nói những điều
trái với lẽ thật Lời Chúa. Họ dùng lời nói ngọt ngào
và tâng bốc để đánh lừa những Tín hữu nhẹ dạ.
Đây là chiến lƣợc của ma quỉ: sƣ tử rống đi rình mò
xung quanh Hội thánh để tìm kiếm ngƣời nào nó có
thể nuốt đƣợc.
Hội thánh phải đối phó thế nào? Tránh xa những
ngƣời ấy. Hội thánh phải có sự “khôn ngoan về
điều lành” và “thanh sạch về điều ác.”
Vị trí của Hội thánh là thế nào? Hội thánh thuộc về
Đức Chúa Trời và Sa-tan bị đặt dƣới chân của Hội
thánh.
Tạ Ơn Đức Chúa Trời
Về sự vững mạnh của Hội thánh. Chính Chúa
đã làm cho Hội thánh đƣợc đứng vững vàng.
Ngƣời trồng và ngƣời tƣới đều không đáng gì,
nhƣng chính Chúa mới thật sự là quan trọng vì
Ngài làm cho lớn lên. Ngài khiến Hội thánh
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
180
tăng trƣởng trong đời sống Phúc âm và tăng
trƣởng trong sự hiểu biết Chúa Giê-su.
Về Chúa Giê-su. Chính Chúa đã mặc khải về sự
huyền nhiệm của Ngài và Chúa Giê-su là trọng
tâm của sự mặc khải đó. Ngài là sự mặc khải đã
đƣợc giữ kín suốt các thời đại trƣớc mà nay bày
tỏ cho chúng ta. Em-ma-nu-ên: Đức Chúa Trời
ở giữa chúng ta!
Về sự cứu chuộc cho mọi dân tộc. Qua Chúa
Giê-su, sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời đã đến
với mọi dân tộc. Sứ đồ Phao-lô nhƣ là một ống
dẫn để đem Phúc âm đến cho mọi ngƣời.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
181
Đúc Kết Sách Rô-ma
Tạ ơn Chúa về thƣ tín Rô-ma! Chƣơng trình của
Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-su đã đƣợc giải bày
cho tất cả chúng ta. Sách Rô-ma đã đóng một phần
hết sức quan trọng trong tiến trình xây dựng nên
một nền Thần học nhƣ chúng ta có hiện tại. Sách
Rô-ma cung cấp sự hiểu biết cho sự giải kinh Cựu
Ƣớc.
Với sự hà hơi của Đức Chúa Thánh Linh, sứ
đồ Phao-lô đã trình bày chƣơng trình của Chúa
xuyên qua sách này một cách rõ ràng. Ông làm
sáng tỏ các lời tiên tri trong Cựu Ƣớc và hệ thống
hóa Phúc Âm của Chúa Giê-su:
Mọi ngƣời đều phạm tội (3:23)
Chúa bày tỏ tình yêu của Ngài đối với nhân loại
qua các chết của Chúa Giê-su (5:8)
Con ngƣời đƣợc xƣng công chính bởi đức tin
vào nơi Chúa Cứu Thế Giê-su (3:26, 5:1)
Sự cứu chuộc trong Chúa Giê-su là một tiến
trình từ: Chúa biết => Ngài định => Ngài gọi =>
Ngài xƣng công chính Ngƣời Tin => Ngài làm
cho họ đƣợc vinh hiển
Ngƣời Tin Chúa phải tiếp tục tăng trƣởng nên
thánh. Vì bởi quyền năng Chúa Thánh Linh, họ
đã đƣợc chết con ngƣời theo tƣ dục với cái chết
của Chúa Cứu Thế và sống lại con ngƣời mới
trong sự sống lại của Chúa Cứu Thế.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
182
Không phải mọi ngƣời Do-thái đều đƣợc cứu.
Nhƣng Đức Chúa Trời có chƣơng trình để cứu
dân tộc này cách qui mô trong Kỳ Tận Thế.
Ngƣời Tin Chúa phải trƣởng thành để hầu việc
Chúa qua ân tứ và quyền năng Chúa ban.
Ngƣời Tin Chúa phải xây dựng mối liên hệ tốt
đẹp với mọi ngƣời xung quanh mình.
Cảm ơn quý vị đã đọc quyển sách này! Quyển
sách này cũng có thể sử dụng để dạy Trƣờng
Chúa Nhật. Với mong ƣớc rằng quý vị sẽ tăng
trƣởng trong Lời Chúa và kết quả qua đời sống.
Nếu có những tâm tình cùng với tác giả hay
muốn nhận sách xin quý vị liên lạc với tôi.
Mục sƣ Phan Phƣớc Lành
5114 NE 8th
Pl.
Renton, WA 98059
Email: [email protected]
Điện Thoại: 206-240-2605
CHÂN THÀNH TRI ÂN!
XIN CHÚA BAN PHƢỚC!
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
183
Tài Liệu Tham Khảo / References:
Herry, Matthew. (1992). Matthew Herry
Commentary. Grand Rapids, Michigan: Zondevan
Publishing House
Halley, H. Henry. (1971). Thánh Kinh Lược Khảo.
Nhà Sài Gòn: Xuất Bản Tin Lành
Cranfield, C. E. B. (2004). The Epistle to the
Romans 1-8 (Vol. 1) International Critical
Commentary Series. King's Lynn: T&T Clark Ltd,
p. 1-2
Brown, R. (1990). The New Jerome Biblical
Commentary. Prentice Hall.
Bultmann, R. (1963). History of the Synoptic
Tradition. Harper & Row.
Dewey, J. (2004). The Survival of Mark’s Gospel:
A Good Story. JBL. Pages 495-507.
Keck, E. Leander and others, eds. (2002). The New
Interpreter's Bible: A Commentary in Twelve
Volumes Nashville, TN: Abingdon Press.
Ladd, G. Eldon. (1987). A Theology of the New
Testament. Grand Rapids, Michigan: Eerdmans.
MacDonald, William (1995). Believer‟s Bible
Commentary. Nashville, TN: Thomas Nelson
Publishers.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
184
Mack, L. Burton. (1993). The Lost Gospel: The
Book of Q and Christian origins. SanFrancisco,
CA: Harper.
Neill, Stephen & Wright, Tom. (1990). The
Interpretation of The New Testament. Oxford
University Press.
Perrin, Norman & Duling, C. Dennis C. (1982).
The New Testament: An Introduction. San Diego,
CA: Harcourt Publisher.
Radmacher, Earl., Allen, Ron & House, H. Wayne.
(2004). Compact Bible Commentary. Nashvill,
TN: Thomas Nelson.
Schnelle, Udo. (1998). The History and Theology
of the New Testament Writings. Minneapolis:
Fortress Press.
Youngblood, F. Ronald., Bruce, F. F & Harrison R.
K. (2004). Compact Bible Dictionary. Nashvill,
TN: Thomas Nelson.
Rô-ma – Dr. Christian Phan Phước Lành
185
“Mục sư Phước Lành đã soạn sách Rô-ma thật công phu,
đáng khen. Cầu xin Chúa dùng sách này cho đời sống thuộc
linh của Con Dân Chúa khắp nơi!” - Mục Sƣ Hồ Hiếu Hạ
“Tạ ơn Chúa đã cho tôi có cơ hội được đọc trước cuốn sách
Rô-ma: Hệ Thống Hóa Phúc Âm của tác giả Mục Sư Tiến Sỹ
Phan Phước Lành trước khi phát hành, thú thật tôi đã gác hết
tất cả mọi công việc, cuốn sách đã thu hút tôi bởi những lý
luận, những lẽ đạo căn bản mà tác giả đã trình bày trong
cuốn sách này!” – Mục Sƣ Nguyễn Công Thành
“Đây là một quyển sách rất tuyệt vời và quý giá cho mỗi Tín
trong Hội thánh. Qua quyển sách này, Mục sư Phan Phước
Lành đã giúp đọc giả vừa thấy được một bức tranh tổng quát
về sách Rô-ma cũng vừa thấy được từng những chi tiết rất hấp
dẫn và giá trị của bức tranh.” Mục Sƣ Phạm Hiển
Đôi Nét Về Tác Giả:
Mục sƣ Tiến sĩ Christian Phan
Phƣớc Lành hiện quản nhiệm
Agape Baptist Church tại bang
Washington, cố Vấn cho Agape
Baptist Church tại Việt Nam.
Ngoài ra ông cũng phục vụ qua
các chức vụ khác nhƣ Phó chủ tịch Liên Hữu Tin Lành Báp-
Tít tại Bắc Mỹ, Giáo sƣ của Viện Thần Học Báp-Tít, Lãnh đạo
Khối Ngữ Tộc và Thành viên Ban Quản Trị của Giáo Phận
Báp-tít Puget Sound, WA. Ông cũng là tác giả của các quyển
sách: ―Vietnamese Americans: Understanding Vietnamese
People In The United State 1975-2010,‖ ―Phục Hƣng: Ba
Bƣớc Dẫn Đến Phục Hƣng,‖ ―Tận Thế: Sự Kiện và Thời
Điểm,‖ ―Lãnh Đạo: Những Phong Cách Lãnh Đạo Hữu Hiệu‖
và nhiều bài viết đóng góp cho các báo nhƣ: Hƣớng Đi, Việt
Báo, Ngƣời Việt Ngày Nay, Trẻ… Ông tốt nghiệp Cử Nhân
Khoa Học, Cao Học Thần Học và Tiến Sĩ Giáo Dục.