yêu em từ cái nhìn đầu tiên -...

1904

Upload: others

Post on 25-Sep-2019

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Yêu em từ cái nhìnđầu tiên

- Cố Mạn -

Muc luc: Phần 1: Bị bỏ rơi rồiPhần 2: Vy Vy cướp rểPhần 3: Bị cầu hônPhần 4: Đêm trước hôn lễPhần 5 - Hôn lễ hoành trángPhần 6 : Người hầu Vy VyPhần 7: Gia tộc Tiểu VũPhần 8 : Gặp nhau trên đườngPhân 9: Quyêt đâu

Phân 10: Nham hiêm, qua nham hiêmPhần 11: KênhPhần 15: Tạm Biệt Giang HồPhân 16: Ơ bên huynhPhần 17: Để Cho Vợ Tôi Ném ChơiPhần 18: Trận quyết đấuPhần 25 Trận chiến lóe điệnPhần 27: Anh ăn không tiêu đâu.Phân 29: Đôi ngu kinh ngac nhât

trong lich sưPhân 31: Anh Xinh GaiPhân 32: Lơi Đôn Nham.Phân 33: Nghıa Hiêp Trên ĐươngPhân 35: Cua Hôi Môn Bô SungPhần 39: Em Xấu Hổ Lắm.Phân 41: Thê Giơi Cua Câu Ây.Phân 42: Quân... Bơi.Phần 46: Kỳ Nghỉ Hè "Viên Mãn".

Phần 47: Mãi Mãi Không Bao GiờTắt Nắng.

Đoạn kết.

Thông tin tac phâm:

Yêu Em Từ Cái Nhìn ĐầuTiên

Tác giả: Cố Mạn. - Dịch giả:Nguyễn Trang. Thúy Thúy. Nhà xuất bản: Nxb văn học Số trang: 496 Hình thức bìa: Bìa mềm Kích thước: 13.5x20.5 cm Ngày xuất bản: 06 - 2010 Trọng lượng: 550 gram

Giá bìa: 79.000 VNĐ

Thông tin ebook:Type: banhngotlsm, s2002cp (TVE)Kiêm tra, đong goi:full.house21 (TVE,vietinfoline.com)Ngay hoan thanh: 12/9/2010

Có thể nói, với Yêu em từ cáinhìn đầu tiên, Cố Mạn kể lạimột câu chuyện được viết

bằng những mơ ước, mơ ướccủa chính tác giả cũng nhưcủa các độc giả. Ai trong đờikhông mơ ước một tình yêungọt ngào nhưng vẫn đầy đủcay đắng ngọt bùi? Chàng trainào không mơ ước có đượcmột chuyện tình đáng yêu nhưvậy? Cô gái nào không mơước một chàng hoàng tử nhưTiêu Nại đến bên cuộc đờimình?Yêu em từ cái nhìn đầu tiên

thắp lên những ước mơ tìnhyêu giản dị của những conngười trẻ, nó lôi cuốn độc giảbằng đề tài mới mẻ, cốttruyện hấp dẫn, tuyến nhânvật phong phú, tính cách đadạng, đặc biệt lối viết hàihước, tinh nghịch cũng nhưcách phân tích tâm lý, đã tạonên sự tươi mới, trẻ trung màkhông kém phần sâu sắc nhânvăn của Cố Mạn

"Vy Vy, đến đảo Vong Tìnhchúng ta ly hôn nhé!"

Phần 1: Bị bỏ rơi rồi

Bối Vy Vy vừa đăng nhập vàotrò chơi thì nhận được tinnhắn của "chồng yêu" tronggame - Chân Thủy Vô Hươngđể lại như thế! Vy Vy chớpmắt liên tục. Không phải chứ!Chẳng qua chỉ là ký túc xá sửa

chữa băng thông rộng có nửatháng thôi mà, mới có mườimấy ngày trôi qua mà đã "thayđổi tình cảm" rồi sao?

Vy Vy lặng im một hồi lâu rồimới hỏi: "Tại sao thế?"

Chân Thủy Vô Hương nói:"Vy Vy, xin lỗi. Nguyên nhânthì đừng hỏi tại sao, anh tặngem một bộ trang bị tiên khí đểbồi thường".

Lại còn có phí bồi thường sao?Vy Vy có chút bực bội:"Không cần".

Trong game việc kết hôn vốnkhông nên coi là thật, ban đầukhi kết hôn với Chân Thủy VôHương cũng chỉ vì làm nhiệmvụ, có một phần thưởng nhiệmvụ rất cao mà chỉ có vợ chồngmới được đi làm nhiệm vụ, thếnên trong bang hội, nam nữ

độc thân kết hôn hết với nhau,Chân Thủy Vô Hương nhắntin hỏi Vy Vy có đồng ý kếthôn với cậu ấy không, Vy Vynghĩ một lúc rồi đồng ý.

Từ lúc kết hôn đến bây giờcũng được mấy tháng rồi, tuyVy Vy chẳng bao giờ một câu"chồng yêu" hai câu "chồngyêu", từ trước luôn gọi là ChânThủy thế nhưng bao lần chungvai sát cánh làm nhiệm vụ với

nhau nên dường như cũng cóchút cảm tình.

Tuy vậy chỉ là trò chơi thôi...

Vy Vy gửi tin nhắn lại: "Emqua đó ngay đây!"

Nhân vật Lô Vỹ Vy Vy củaVy Vy vội lên ngựa rồi bắt đầuphi đến đảo Vong Tình.

Lô Vỹ Vy Vy là một nữ hiệp

áo hồng.

Vy Vy đang chơi một trongnhững trò chơi nóng nhất trênthị trường game online hiệnnay. Đó là game Mộng dugiang hồ. Thực ra các mặtkhác của game này cũngkhông có gì đột phá lắm chỉ cóđiều đặc biệt là hình ảnh rấtđẹp, nhân vật nhiều, nhân vậtnam nữ hai bên có tất cả mườitám vai để lựa chọn. Vy Vy

chọn nhân vật nữ hiệp áo hồng- nhân vật cũng khá ít ngườichọn, không phải vì ngoại hìnhnhân vật đó không đẹp mà làdo vũ khí của cô ấy sử dụng làmột thanh đại đao.

Thanh đại đao này nếu mà sovới cây tiêu Thúy Ngọc nhonhã, so với dải lụa múa trắngnhư tuyết, so với thanh nhuyễnkiếm như nước mùa thu, sovới kim châm của phái Nga Mi

thì thực tế là không có chút nữtính nào, lại không đẹp nữa, vìthế con gái lựa chọn nhân vậtnày rất ít, nhưng Vy Vy thích,cô cảm thấy nó rất anh dũng,rất phù hợp với hình tượng củacô.

Đến đảo Vong Tình, cả haicùng uống nước vong tình, lúcđó hệ thống game tuyên bố:"Lô Vỹ Vy Vy và Chân ThủyVô Hương tình cảm rạn nứt,

tuyên bố ly hôn, từ bây giờ vềsau đường ai nấy đi không hềliên quan".

Chân Thủy tặng Lô Vỹ Vy Vymột món đồ Tiên Khí nhưngcô lựa chọn nút "từ chối",không muốn nhận, sau đó côgửi một biểu tượng mặt cườirồi nữ hiệp áo hồng quất ngựachạy đi thật nhanh.

Kết quả trưa ngày hôm sau,

Vy Vy vừa ăn xong cơm trưarồi đăng nhập vào trò chơi,một người bạn trong bang pháilà Thần Lôi Ni Ni gửi tin nhắntới: "Vy Vy, chuyện gì thế?Cậu và Chân Thủy ly hôn rồià? Nghe nói tối nay cậu ấy kếthôn với Tiểu Vũ Yêu Yêu đó!"

Vy Vy: "................."

Thần Lôi Ni Ni: "Ly hôn thậtrồi à?"

Vy Vy: "Thật mà".

Thần Lôi Ni Ni: "Tiếc quá nhỉ,Chân thủy cũng được mà,không ngờ anh ta cũng hammê tửu sắc, có điều Tiểu VũYêu Yêu cũng xinh lắm!"

Vẻ đẹp mà Ni Ni nói tất nhiênkhông phải là nhân vật tronggame rồi mà nói là ngoài thựctế. Ba tháng trước, công ty

phát hành game có tổ chứcmột hoạt động offline bìnhchọn người chơi thật tiêu biêunhất, ba người chơi giành sốphiếu cao nhất sẽ nhận đượcđồ trang bị cao cấp tronggame, điểm thưởng kinhnghiệm. Tiểu Vũ Yêu Yêu gửimấy tấm hình lên mạng và đạtgiải nhất, hệ thống game dànhtặng cô ấy danh hiệu "Gianghồ đệ nhất mỹ nhân", việc nàyđã làm chấn động server của

Vy Vy, Tiểu Vũ Yêu Yêucũng đã trở thành mục tiêuthèm muốn của các nhân vậtnam trong server.

"Chồng trước" nhoáng một cáiđã lấy người khác, tuy rằngchỉ có chút tình cảm sứ mệnhvới anh ta nhưng Vy Vy cũngcảm thấy trong người có chútkhó chịu, nên cô đập nhẹ đầuvào bàn (cô gái này lần nàobuồn cũng như thế...) rồi nói

to: "Không được như thế, cònmặt mũi đâu mà lấy ngườikhác nữa!".

Câu này không phải Vy Vynói trong game mà nói trongphòng ở ký túc, thế nên VyVy lập tức bị bạn cùng phòngđập gối vào đầu.

"Bối Vy Vy, một mỹ nhân nhưcậu mà còn hét như thế thìchúng tớ còn sống làm gì

nữa!".

Đúng thật, Vy Vy là một côgái xinh đẹp, rất xinh đẹp nữalà đằng khác. Nhưng mỹ nữxinh đẹp cũng chia làm nhiềukiểu, có kiểu nho nhã, có kiểucó học thức, có kiểu ngọtngào, có kiểu dịu dàng, cókiểu hiền thục...

Còn kiểu của Vy Vy - kiểubình hoa...

Tuy Vy Vy luôn học hànhchăm chỉ để hướng tới kiểu trithức, tuy nhiên...

Đôi lông mày đẹp, ánh mắthấp dẫn, đôi môi luôn phớthồng, thân hình bốc lửa, BốiVy Vy cho dù có mặc đồngphục của trường đại học A rangoài cũng không có ai nghĩrằng cô ấy lại là sinh viên củamột trường đại học bậc nhất.

Vy Vy nghĩ lại những chuyệnhàng ngày rồi lại tiếp tục đậpđầu vào bàn.

Trong máy tính Thần Lôi NiNi vẫn tiếp tục huyên thuyên:"Trước đây nghe nói Tiểu VũYêu Yêu định lấy một ngườiđứng trong Top không ngờbây giờ lại kết hôn với ChânThủy, có điều trước đây tớthường thấy hai người họ cùng

nhau cày level".

Quả nhiên nhân lúc Lô Vỹ VyVy không có ở đó nên cả haiđã có "gian tình", Vy Vy gửimột biểu tượng mặt cười mơhồ cho Ni Ni.

"Thực ra cũng không tráchChân Thủy được, Vy Vy à,thực ra..."

"Thực ra cái gì?". Vy Vy thôi

không đập đầu vào bàn nữa,một tay cầm cốc uống nước,một tay gõ phím.

"Thực ra... cậu chơi giỏi nhưthế, đứng thứ sáu trong bảngxếp hạng, hơn nữa từ trướcđến giờ chưa bao giờ cần contrai trang bị cho món đồ nào,thực ra mọi người đều hoàinghi cậu là... nam nhân đó!"

"Phụt". Vy Vy phì đầy nước

lên màn hình máy tính.

Vy Vy khóc mà không cónước mắt, cô mệt mỏi gõmấy chữ: "Các bạn à, mìnhchỉ đến xem... có gì vui... màthôi...".

Phần 2: Vy Vy cướprể

Đúng tám giờ tối.

Nữ hiệp áo hồng đeo thanhđao oai phong lẫm liệt đứngtrên cầu Chu Tước ở thànhTrường An.

Đây là nơi mà kiệu hoa khiđón dâu nhất định phải đi qua.

Trong game Mộng du gianghồ khi kết hôn có thể rất longtrọng hoặc cũng có thể rất đơngiản. Lô Vỹ Vy Vy và ChânThủy kết hôn rất giản dị, cảhai chỉ cần đến chỗ NguyệtLão chứng nhận là xong, lúcđó cả hai còn nghèo, hơn nữakết hôn vì làm nhiệm vụ nênkhông quan trọng hình thức.

Còn hôm nay, Chân Thủy vàTiểu Vũ Yêu Yêu kết hôn quả

thực là quá xa hoa lộng lẫy.

Đám cưới dùng hàng trămpháo hoa, khua chiêng gõtrống dọn đường, tám ngườirải hoa khắp trên cầu, dưới lầuđể đầy rượu cao cấp, nghe nóimỗi người tới dự yến tiệc cònđược phát phong bì 888 tiềnnữa.

Trong diễn đàn game sớm đãbàn tán xôn xao chuyện này

rồi, xét cho cùng Tiểu Vũ YêuYêu có tiếng như thế, ChânThủy Vô Hương cũng khôngkém phần, nghe nói chuyệnnày cũng kinh động cả cácserver khác nữa, còn có ngườilập nick mới để đến tham dựđám cưới nữa.

Trên cầu Chu Tước nữ hiệpáo hồng vẫn đứng yên đó, thândáng mảnh mai, nét mặt vôtình.

Lúc này, trên diễn đàn gamebắt đầu ồn ào.

[Diễn đàn] [Hoa thổi hoamưa]: Mọi người có nhìn thấykhông, tôi nhìn thấy vợ cũ củaChân Thủy Vô Hương đứngbên cầu Chu Tước đó.

[Diễn đàn] [Anh yêu em]:Thấy rồi, thấy rồi.

[Diễn đàn] [Đau lòng dưới cầusóng xuân xanh]: Thấy rồi,thật là, tôi cảm thấy bóng côấy thật đau lòng. Hỏi thế gianxưa chỉ thấy người nay cười,có ai thấy người xưa khóc?

[Diễn đàn] [@ olo @]: Nhìnthấy từ lâu rồi, tôi đứng cạnhcô ấy, trời ơi hôm nay thật lànáo nhiệt, xem ra cô ấy địnhcướp chú rể.

[Diễn đàn] [Nhất tặc CửuChâu Hàn]: Cổ vũ Lô Vỹ VyVy cướp đám cưới@! Tiểu VũYêu Yêu trở về với ta.

[Diễn đàn] [Trà sữa Socola]:Cổ Vũ Lô Vỹ Vy Vy cướpđám cưới, Nhất tặc cút đi,Tiểu Vũ Yêu Yêu là của ta.

[Diễn đàn] [Oh khakha]:.............

Tiếp theo là một loạt nhữngbất bình được nói ra.

[Diễn đàn] [Anny]: Tuy TiểuVũ Yêu Yêu là mỹ nữ nhưngtôi cũng muốn nói rằng việcnày cô ấy làm thế không đượclắm, cướp chồng của ngườikhác lại còn bày đặt làm to thếnày, không sợ trời phạt à?

[Diễn đàn] [Sấm sét gọi oa]:Đúng thế, Lô Vỹ Vy Vy tốt

thế mà, rất trượng nghĩa nữa.

[Diễn đàn] [Đau lòng dưới cầusóng xuân xanh]: Mọi ngườinhìn đi, Lô Vỹ đau lòng đếnmức một câu cũng không nóiđược.

[Diễn đàn] [Người rơm 520]:Người thứ ba... hà tất phải thếkhông...

[Diễn đàn] [Tiểu Vũ Yêu Yêu

mất mặt 108]: Hê hê, sao lạikhông dùng cách này chứ,cướp chồng người ta đươngnhiên là phải khoe ra rồi, TiểuVũ Yêu Yêu mất mặt mất mặtmất mặt mất mặt mất mặt mấtmặt mất mặt mất mặt mất mặtmất mặt mất mặt...

Nhân vật "Tiểu Vũ Yêu Yêumất mặt 108" là kẻ đối đầu sốmột của Tiểu Vũ Yêu Yêu,không biết có thâm thù đại hận

gì mà bình thường không cóchuyện gì cũng ra mặt mắngmỏ vài câu, nghe nói cũng bịgiết mấy lần rồi, nhưng màcàng giết càng mạnh, bị cấmphát ngôn mấy lần rồi lại tiếptục, con số đằng sau nick củacậu ta chính là số lần bị cấm.

Người này một khi lên tiếngthì bạn bè của Tiểu Vũ YêuYêu không thể ngồi yên.

[Diễn đàn] [Tiểu Vũ Phi Phi]:Cái tên mất mặt kia câmmiệng, ai nói Yêu Yêu làngười thức ba, đừng có màlàm cao, có tư cách gì mà nóiYêu Yêu của bọn ta làm ngườithứ ba hả?

[Diễn đàn] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Ai có giỏi thì đếncướp chú rể đi, đừng có màtưởng lọt vào trên bảng PK màtự kiêu, gia tộc Tiểu Vũ đang

ở đây ai sợ gì nào!

[Diễn đàn] [Wsn]: Con gái lọtvào bảng PK chắc chắn là rấthung dữ rồi, sự lựa chọn củaChân Thủy thật không sai.

Cùng với chuyện bàn tán ầmầm trên các diễn đàn, mọingười đổ đến cầu Chu Tướcngày càng đông.

Bối Vy Vy bước ra từ nhà vệ

sinh rồi đi đến trước máy tínhcủa mình thì nhìn thấy cảnhbao nhiêu nhân vật khác vâyquanh nhân vật nữ hiệp áohồng của mình nhưng tất cảđều im lặng đứng thành mộtvòng xung quanh để mình nữhiệp đứng ở giữa, cô đơn vàmong manh.

Sau đó các nhân vật đứngquanh bắt đầu nói chuyện, lờithoại bắt đầ xuất hiện trên đầu

các nhân vật càng ngày càngnhiều, nhiều nhất là: “Cổ vũLô Vỹ Vy Vy cướp rể. Cổ vũLô Vỹ Vy Vy cướp rể. Cổ vũLô Vỹ Vy Vy cướp rể. Cổ vũLô Vỹ Vy Vy cướp rể. Cổ vũLô Vỹ Vy Vy cướp rể”.

Vy Vy nhìn mà không nóiđược câu nào.

Cô chỉ đăng nhập vào trò chơi,sau đó đứng trên cầu Chu

Tước, sau đó đi vào nhà vệsinh, nhiều nhất là năm phútthế mà không biết đã xảy rachuyện gì?

Cướp rể?

Đúng, trong game đúng là cóchuyện đó, có điều phải tốnmột khoản phí rất lớn cho hệthống game, hai là phải giaođấu ba trận toàn thắng, saucùng là phải nhận được sự

đồng của đối tượng bị cướp…nếu mà đối tượng đó khôngđồng ý thì chắc chắn buổicướp này sẽ thất bại, vì thế chỉcó những kẻ chìm đắm trongtình yêu, não có vấn đề mới đicướp dâu, cướp rể.

Rốt cuộc cô đã làm cái gìkhiến cho mọi người hiểunhầm là cô muốn cướp rểchứ?

Vy Vy xem đi xem lại nhữngdòng trên diễn đàn, trong lòngbứt rứt nghĩ nếu bây giờ mà côchạy đi thì liệu đám ngườihuyên thuyên kia có suy đoánra rằng cô đau lòng quá màkhóc rưng rức bỏ chạy khôngnhỉ?

Vy Vy vừa phân vân giữa việcđi và không đi, vừa đọc cácdòng tin của những người bạntốt vào hỏi xem có chuyện gì,

Vy Vy không trả lời gì cả, côtắt luôn diễn đàn. Kênh trongbang phái cũng bàn tán sôinổi, con trai chủ yếu là đồng ývới Chân Thủy, con gái thìphần lớn cổ vũ cho Vy Vy,còn một số người khác sợ VyVy nghĩ không thông nênkhuyên cô là tất cả đều làngười trong bang cũng khôngnên làm gì khó coi quá.

Lúc này danh sách bạn bè

bỗng sáng lên, Vy Vy mở racoi, người gửi tin đến là ChânThủy. Dường như anh ta cũngcó chút bực tức nên nhắn tinvới giọng không khách khíchút nào: “Chuyện gì thế, hômqua không phải cô rất thoảimái hay sao? Hơn nữa tôicũng đã bồi thường rồi, do bảnthân cô không nhận đấychứ!”.

Vy Vy muốn khóc mà không

rơi lệ được, cô mệt mỏi gõ lênvài chữ:

“Anh à,… Em chỉ đến…xem… có gì vui thôi…”

Cơn gió nhẹ từ xa thổi đến,hàng liễu mềm mại khẽ runglên, chàng trai đứng dướichân cầu mặc áo trắng khôngvương một hạt bụi trần, bênmình mang theo cây cổ cầm,tay áo phất phơ trong gió, cócảm giác tiêu diêu lánh xa bụi

trần.Phần 3: Bị cầu hôn

Vy Vy tiến thoái lưỡng nan,bây giờ mà hốt hoảng bỏ chạythì thật không đáng mặt nữhiệp, mà nếu đứng ở đây thìthật là xấu hổ, thế là Vy Vynhanh trí, cô thu gọn váy áo vàngồi xuống.

Trong game Mộng du giang hồkhi nhân vật ngồi xuống có thể

là do muốn nghỉ ngơi hoặccũng có thẻ là do muốn tuluyện nội công, còn một kiểunữa như Vy Vy bây giờ đó làngồi xuống bán đồ (các mónđồ trong game).

Khi Vy Vy gõ tên món đồmuốn bán ra, đó là “đồ dượcphẩm bán rẻ”, trên đầu cácnhân vật chơi đứng xungquanh bắt đầu xuất hiện nhiềulời thoại. Vy Vy nhanh chóng

đánh ra vài lời chào hàng:“Hãy đến xem hàng đi, đây làdược phẩm vừa ra khỏi lò củaMãn cấp dược sư, giảm giá8%”.

Vy vy nói câu này xong và đợicho người chơi đến xem.

Chỉ là trò đùa thôi, vì dượcphẩm của Mãn cấp dược sưngay cả hiệu thuốc của hệthống cũng không bán, chỉ khi

đánh quái mới có mấy loại,đều là những loại có giá nhưngkhông có trên thị trường. Tuyserver này Mãn cấp dược sưcó mấy người nhưng bọn họđều làm thuốc phục vẹ chongười trong bang của mìnhchứ rất ít người lấy thuốc đemra ngoài bán. Bây giờ lại cóthuốc của Mãn cấp dược sưđược bán! Người chơi đứngtrên cầu Chu Tước bắt đầuháo hức và kích động hẳn lên,

lập tức đến rất đông, trongnháy mắt đã nhấn chìm cảhình ảnh của nữ hiệp áo hồng.

Kiệu họa đến rồi, kiệu hoa bayqua rồi.

Chiếc kiệu hoa vốn đi rấtchậm qua cầu, không hiểu saokhi đến cầu lại tăng tốc độ bayvụt đi, trong nháy mắt đãkhông trông thấy bóng nữa.

Thuốc của Vy Vy cũng bánhết trong thời gian ngắn ngủi.Người chơi thấy chẳng cònkịch gì hay để xem nữa nêncũng nhanh chóng tản đi. Bìnhthường nơi này có rất ít ngườiđến, chỉ khi nào có hôn lễ mớithu hút được mọi người đếnđây, hôn lễ xong rồi cây cầuChu Tước lại vắng vẻ và lạnhlẽo như cũ.

Vy Vy thu dọn đồ chuẩn bị rời

khỏi thì bỗng nhiên có ngườigọi tên cô dưới chân cầu.

“Lô Vỹ Vy Vy”.

Vy Vy nhìn về phía nơi cótiếng nói. Cạnh chiếc cầu bên sông trồngmột cây dương liễu, người đóđứng dưới bóng liễu xanh, cơngió nhẹ từ xa thổi đến, hàngliễu mềm mại khẽ rung lên,chàng trai đứng dưới chân cầu

mặc chiếc áo trắng khôngvương một hạt bụi trần, bênmình mang theo cây cổ cầm,tay áo phất phơ trong gió, cócảm giác tiêu diêu lánh xa bụitrần.

Vy Vy nhìn không chớp mắt!

Vy Vy nhìn không chớp mắtkhông phải vì chàng trai mặcáo trắng quá đẹp trai. Tuyrằng cũng có đẹp trai nhưng

hình ảnh người mặc áo trắngchơi đàn trong game Mộng ducũng có nhiều, nhìn nhiềucũng không có cảm giác nữarồi.

Mà vì tên của chàng trai đó.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Cao thủ đệ nhất trong servernày.

Trong trò chơi online này, mộtngười được coi là đệ nhất caothủ không chỉ có đẳng cấp caomà đồ trang bị của anh ta phảimạnh, phải có độ sát thươngcao, các thao tác phải chuẩn,quan trọng nhất là anh ta phảicó nhiều tiền.

Thế nên lần đầu tiên nhìn thấyNhất Tiếu Nại Hà, Vy Vykhông tránh khỏi nổi chút lòngtham khi nghĩ đến tiền.

Đại Thần ơi!

Thần tượng ơi!

Đại gia ơi!

Vy Vy chạy xuống dưới cầu,cô gõ một biểu tượng mặt cườivà nói: “Anh Nại Hà, nghedanh đã lâu. Anh gọi em à?”

Nhất Tiếu Nại Hà “ừ” một

tiếng sau đó hệ thống thôngbáo với Vy Vy: Nhất Tiếu NạiHà đã thêm bạn vào danhsách bạn tốt.

Vy Vy vội vàng đồng ý và tiệnthể cũng thêm Nhất Tiếu NạiHà vào danh sách bạn bè.Không ngờ Nhất Tiếu Nại Hàlại dễ thêm vào danh sách bạnbè thế. Bạn bè của cao thủ đệnhất mà thêm danh sách bạnbè thì thường bị hệ thống đẩy

mạng ra ngoài ngay, Vy Vy cólúc thêm nhiều bạn quá cũngbị đẩy mạng.

Nhất Tiếu Nại Hà im lặng mộtlúc rồi nhắn tin: “Em cảm thấyhôn lễ hôm nay thế nào?”

Vy Vy sửng sốt, chả nhẽ ĐạiThần cũng đến huyên thuyênmấy chuyện này? Vy Vy nói:“Làm to thật!”.

Nhất Tiếu Nại Hà: “Vậy thìem có muốn một hôn lễ to đẹphơn như thế không?”.

Vy Vy ngây người.

Nhất Tiếu Nại Hà: “Kết hônvới anh nhé!”.

Vy Vy thấy may mắn là hômnay mình không uống nướckhi online, nếu không thì mànhình bây giờ đã ướt nhèm rồi.

Cô cẩn thận để cốc trà ra xamột chút rồi chăm chú nhìnmàn hình.

Trên màn hình, nhân vật NhấtTiếu Nại Hà vẫn im lặng đứngdưới gốc liễu, có chút gì đóphóng khoáng, có chút gì đóthoải mái. Vy Vy nhìn một hồirồi nhắn lại: “Đại Thần… Anhbị giả mạo nick à? ”.

Nhất Tiếu Nại Hà đương

nhiên không có hứng thú vớicâu nói đùa này của Vy Vynên anh gõ một biểu tượng imlặng và nói tiếp: “Em có xemtin tức mới nhất trên websitechính thức của game không,về đại hội thi đấu (PK) vợchồng ấy?”.

Vy Vy: “Đợi chút, em ra xemđã”.

Vy Vy vừa vào website chính

thức của game đã thấy dòngchữ “Đại hội thi đấu vợchồng” ngay trang nhất. Côxem qua một hồi và hiểu quaqua rồi. “Đại hội thi đấu vợchồng” tức là một cặp vợchồng sẽ tham gia thi đấu, cáccặp vợ chồng trong server sẽthi đấu với nhau trước, sau đóba cặp giành được chiến thắngtrong server sẽ nhận được mộtgiải thưởng nhất định. Đôi nàođoạt giải nhất của server sẽ

được tham gia chung kết toànserver trong game. Ba đôigiành chiến thắng sẽ nhậnđược những giải thưởng caocấp. Giải thưởng cao nhất làmVy Vy thèm nhỏ dãi.

Vy Vy: “Anh tìm em kết hônvì đại hội thi đấu này à?”.

Nhất Tiếu Nại Hà: “Ừ”.

Vy Vy: “Sặc, sao lại tìm em?”

Nhất Tiếu Nại Hà nói luôn:“Vì em là nữ game thủ duynhất lọt vào top 10 trên bảngPK”.

Vy Vy có chút rung động. NạiHà chắc chắn rất mạnh rồi,đứng đầu tiên trong bảng PK,đứng số một trong bảng tàisản, vũ khí và đồ vật yêu thíchđều lên thần, nếu liên thủ vớianh thì vị trí số một trong

server này coi như đã nắmchắc một nửa. Thế nhưng, lầnthứ nhất cô kết hôn vì làmnhiệm vụ, lẽ nào lần thứ haikết hôn là vì PK sao?

Vy Vy im lặng một hồi lâu.

Có điều nói đi cũng phải nóilại, nếu không phải vì làmnhiệm vụ, không phải vì giaođấu thì cô kết hôn với người lạlàm cái gì chứ? Hơn nữa, giải

thưởng lại hấp dẫn như thế…

Vy Vy nghiến nhẹ răng nói:“Kết hôn đi”.

Cứ quyết định như thế, Vy Vyvui vẻ nói tiếp: “Đi, chúng tađến chỗ Nguyệt Lão”.

“Đợi chút”.

“Sao?”. Lẽ nào Vy Vy vui vẻđồng ý như thế nên Nại Hà sợ

quá mà muốn bỏ chạy.

Nhưng sự thực không như VyVy nghĩ. Nhất Tiếu Nại Hànói: “Anh muốn chuẩn bị mộtchút, ba hôm sau, tám giờnhé!”.

Vy Vy ngạc nhiên hỏi lại:“Chuẩn bị cái gì?”

“Hôn lễ”.

Vy Vy: “Chứng nhận là đượcrồi, cũng chi là kết hôn vì thiđấu thôi mà, không cần phảiquá long trọng đâu”.

Nhất Tiếu Nại Hà: “Khôngđược, hôn lễ của Nhất TiếuNại Hà làm sao có thể tùy tiệnđơn giản được?”.

Vy Vy: “………”.

Nại Hà chat với hội bạn củaanh, anh nói: “Hey, chị dâuba của các cậu trước đây đãkết hôn với người khácnhưng các cậu không đượccoi thường cô ấy”.

Phần 4: Đêm trướchôn lễ

Nếu mà đã quyết định kếthôn thì mọi người cũng chấp

nhận thôi.

Haizzz, câu này nghe ra logiccứ lạ lạ thế nào…

Thế là hai ngày hôm nay VyVy luôn đi cùng với Nhất TiếuNại Hà, cô còn gia nhập vàođội ngũ cố định của Nại Hà.Thành viên trong đội của anhcũng đều là cao thủ, trong đócó hai người Vy Vy đã từnggiao đấu qua rồi, có điều cô

cũng chỉ quen biết họ qua nickID mà thôi.

Lần đầu tiên nói chuyện với họlà thế này đây.

Hầu Tử Tửu: “Hô hô, ngườimới”.

Ngu Công trèo núi: “Nại Hà,nàng này là ai đấy?”.

Nhất Tiếu Nại Hà: “Vợ sắp

cưới của tớ”.

Anh nói thật tự nhiên làm VyVy khựng lại một hồi, sau đócô dùng một biểu tượng mặtcười và nói: “Chào mọi người”.

Mojata: “Wa, chị ba”.

Ngu Công trèo núi: “Tớ thấy,bao năm độc thân rồi cũngphải kết hôn thôi”.

Mọi người ồn ào nói chuyệnmột hồi rồi quay sang chúcmừng, đột nhiên có người nói:“ID của chị ba quen quánhỉ?”.

“Cậu nói như thế làm tớ cũngcảm thấy vậy, chị ba có phảiđã từng ở trên bảng giao đấu?”

Hầu Tử Tửu thẳng thắn nói:“Tớ nhớ ra rồi, Lô Vỹ Vy Vy,

không phải là vợ cũ của ChânThủy Vô Hương sao?”.

Cả đội im lặng một hồi, khôngkhí có chút cổ quái. Vy Vyđang định nói cô với Nại Hà vìthi đấu mà kết hôn thì anhlạnh lùng nói: “Ờ, chị ba củacác cậu trước đây đã là vợ củangười ta, mọi người khôngđược coi thường cô ấy nhé”.

Vy Vy mắc nghẹn miếng

khoai trong họng.

Từ đó Vy Vy nghiệm ra mộtđiều rằng: khi đi làm nhiệm vụđánh quái với Nại Hà, tốt nhấtlà không được ăn đồ ăn vặt vàkhông nên uống nước. Nếukhông một khi anh nói điều gìđó kinh ngạc thì một là bịnghẹn, hai là màn hình là lemnhem nước.

Cùng với đội ngũ của Nại Hà

đi làm nhiệm vụ săn boss rấtvui. Thứ nhất là mọi ngườicùng nhau chiến đấu, thứ hailà hiệu quả sẽ cao hơn nhiều.Trước đây khi Lô Vỹ Vy Vyvà mọi người trong bang cùngđi săn boss, phải đánh rất lâumới được, lần này thì chắcchắn rồi. Nói đến chuyện nàythì không thể không nhắc đếnNhất Tiếu Nại Hà, công việccủa anh là chơi đàn. Nghề nàytrong game Mộng du giang hồ

có chút xấu hổ, giống như cáigì cũng biết một chút nhưngchẳng cái gì là đẳng cấp cả.Đơn giản mà nói, người chơiđàn biết chém đơn, biết tấncông cùng với đội, biết trợgiúp đội, biết trị thương, nhưngcông kích thì không bằng đaokhách, kiếm khách, trị thươngthì không bằng chuyên mônlàm việc đó, thực tế là hơi vôbổ.

Mọi việc ở trên người Nại HàĐại Thần thì lại khác.

Kỹ năng trị thương của NạiHà không hề kém cạnh so vớibác sĩ chuyên môn, hơn nữathao tác kĩ thuật của anhnhanh, mạnh, đồng đội chỉ lochiến đấu mà không cần phảiphân tâm chăm lo cho anh. Cómột lần khi đánh boss sắpxong, Nhất Tiếu Nại Hà, trướcđây luôn đóng vai trò bác sĩ

cho cả đội, liền rút thanh kiếmtừ trong chiếc đàn cổ ra, mộtnhát đao chí mạng đâm vàotên boss, trên đầu boss hiện ramột loạt chữ màu đỏ rồi đổrầm xuống đất.

Kiếm trong đàn là chiêu duynhất mà người chơi đàn có thểxuất chiêu, Vy Vy đã gặpnhiều lần rồi nhưng chưa baogiờ thấy được giá trị sátthương của nó cao như thế

này, nhanh quá mức tưởngtượng. Vy Vy ghen tỵ đếnmức phát khóc. Nhất định làdo trang bị của anh ấy quámạnh rồi.

Kể chuyện này trước bởi vìkhi Vy Vy thấy con vật yêuquí của Nhất Tiếu Nại Hà thìcô không còn nghĩ được gìnữa.

Con vật yêu quí của anh là

một con mèo trắng.

Con vật yêu quí của Vy Vy làmột con hổ oai phong.

Khi hổ không đánh lại mèo thìVy Vy còn nghĩ được cái gìnữa chứ!

Nại Hà nhìn thấy con vật củaVy Vy, anh nghĩ một lúc rồinói: “Đợi chúng ta kết hônxong rồi cho hai con vật kết

hôn nhé!”.

Con vật có thể kết hôn củaMộng du giang hồ là một chứcnăng đặc biệt, không giống cáctrò chơi trực tuyến khác. Nhânvật chơi có thể kết hôn, sau đócon vật yêu thích cùng loàicũng có thể kết hôn, về sau cóthể sinh ra một loại kỹ năng.Nghe nói là sau khi phát huymột loại năng lực xong thì cóthể sinh được con cái.

Vy Vy nói: “Thế nhưng bọnchúng khác loài mà?”

Nhất Tiếu Nại Hà nói: “Củaanh chỉ là biến dạng của hổthôi”.

Hóa ra con mèo đó cũng làcon hổ, hèn gì trên trán nó cóhoa văn hình chữ “ngọc”. VyVy không cảm thấy có chút tựti nữa, vì xét cho cùng hổ của

Vy Vy thua một con hổ khácthì cũng không có gì mất mặt.

“Được chứ, được chứ! Đểchúng kết hôn đi!”. Vy Vy vuivẻ đáp, mèo của người ta làthú thần cấp, còn hổ của VyVy chỉ là con thú bình thường,có nghĩ gì đi nữa thì cũng làtrèo cao rồi. Vy Vy lại tiệnmiệng hỏi: “Con mèo của anhlà cái à?”.

“Không, là đực”.

“… Hổ của em cũng là đực”.

Vy Vy trầm ngâm một hồi,quả nhiên thú thần không phảidễ lấy…

Hôn lễ tổ chức vào thứ bảy,sáng sớm Vy Vy vẫn theo thóiquen đi tự học ở thư viện. Nóiđến chuyện này thì Vy Vy vàcác bạn học hành rất vất vả.Không khổ cũng không được.

Học ở trường như thế này, lạilà khoa máy tính nữa, sinhviên nào đầu óc không phảiloại một, lạc hậu một chút thìchỉ có mà bị đánh.

Tự học đến bốn giờ hơn, VyVy hơi sốt ruột, đứng ngồikhông yên. Cô không ngừngnhìn đồng hồ, năm giờ một cáilà thu vội sách vở chạy đếnnhà ăn. Ăn xong cơm là về kítúc đăng nhập trò chơi. Nhất

Tiếu Nại Hà không có ở đó,các bạn trong đội của anhcũng không thấy. Nhân vật LôVỹ mới được thăng cấp củaVy Vy vui vẻ một mình ômthanh đao đi đánh quái, đangchém vui vẻ thì bạn cùngphòng về.

Phòng của Vy Vy có bốnngười, ngoài Vy Vy ra còn cóHiểu Linh, Ty Ty và Nhị Hỷ.Tất cả đều là sinh viên khoa

máy tính, mà bốn người họcũng là bốn cô gái duy nhấthọc năm thứ hai khoa này.

“Vy Vy, đừng chơi nữa, sáugiờ là khoa mình giao đấubóng rổ với khoa hóa sinh đấy.Cùng đi xem đi!”. Hiểu Linhvừa thay quần áo vừa nói.

Vy Vy vừa săn quái vừa nói:“Các cậu đi đi, hôm nay tớ cóviệc rồi”.

“Thôi đi, cậu thì có việc gìchứ, không phải chỉ có chơigame thôi hay sao? Đi đi, ĐạiTrung nói hôm nay Tiêu Nạisẽ đến đấy”.

“Hả, thật không? Tiêu Nại!”.Cả Nhị Hỷ và Ty Ty cùng hétlên.

Vy Vy cũng phải ngoái ranhìn.

Hiểu Linh biết kết quả sẽ nhưthế này nhưng khi nhìn thấyđám bạn như vậy thì: “Khôngchịu nổi các cậu nữa, si mêquá si mê quá, các cậu nhìnVy Vy kìa, bình tĩnh thế cơmà”.

Vy Vy vội vàng xua tay:“Đừng hiểu nhầm tớ, tớ cũngsi mê mà”.

Nói thật là trong bốn cô gái,Vy Vy được coi là người ít simê nhất rồi. Trên đời lại cónhân vật như thế này thì bảosao con người ta không si mêcho được?

Ví dụ như Tiêu Nại.

Tiêu Nại học khoa máy tính,là một nhân vật nổi như cồn.Nếu như trường đại học Acũng có bảng xếp hạng đẳng

cấp giống như trong game thìTiêu Nại chắc chắn sẽ đứng vịtrí số một. Không nói tới việcanh là thiên tài về lĩnh vựcphần mềm trong khoa và việcba năm liền dẫn đội đi thi cuộcthi Lập trình quốc tế ACM vàmang vinh quang về cho đấtnước, mà chỉ nói đến việc anhcó thể làm được bất cứ việc gì,ví dụ như chơi đàn tranh vàđánh cờ vây, và là đại diện tiêubiểu của trường đạt huy

chương vàng bơi lội thì đã làmcho người khác với không tớirồi. Hơn nữa ngoại hình anhthanh tú đẹp trai, phong tháituyệt vời, thực ra mà nóikhông làm người khác si mêthì cũng khó.

Có điều si mê thì vẫn cứ si mênhưng con gái khoa này khôngai dám tiếp cận anh cả. Mộtphần vì anh rất ít khi đếntrường nên cùng khoa nhưng

không quen, mặt khác anh ở vịtrí cao quá, cũng ngạo mạnquá, cảm giác như luôn khôngmuốn người khác ở bên cạnh,thế nên làm cho người kháckhông dám tiếp cận.

Vy Vy chỉ đứng từ xa nhìnanh mấy lần. Có một lần thấyanh từ chối một cô gái khác,cô gái đó đưa cho anh mộtphong thư, chắc là thư tình rồi,kết quả là đừng nói đến nhận

thư mà ngay cả nhìn anh cũngkhông nhìn, sau đó anh chậmbước đi, cứ thế là đi thôi.

Kì lạ là anh ta ngạo mạn nhưthế nhưng lại rất có duyên vớicon trai trong khoa, ai cũngphục. Nghe nói anh đã mởmột công ty riêng ben ngoài,nhiều cao thủ trong khoa cũngbị kéo đến đó làm.

Truyền thuyết về Tiêu Nại thì

còn nhiều lắm, phần lớn là docác thầy cô nói ra, vì bố mẹanh ta là giáo sư của khoakhảo cổ và khoa lịch sử. Nghenói bố mẹ anh đều là nhữngngười thanh cao, sống giản dị,đến Tiêu Nại chắc đột biếngen. Cấp hai anh đã cùngngười thân cùng nhau góp vốnmở quán net. Lúc đó máy tínhkhông phổ biến như bây giờ,đúng là dịp làm ăn tốt nhất.Còn nghe nói anh chơi cả cổ

phiếu nữa, nhiều chuyện nữa,chẳng biết là thật hay giả.

Chỉ là hạng tép riu trong khoamáy tính, Vy Vy đương nhiêncũng là người thuộc phái hâmmộ Đại Thần (Tiêu Nại). Máytính của cô có một số phầnmềm rất tốt, chính là bút tíchcủa Đại Thần một vài nămtrước. Đại Thần năm nay họcnăm thứ tư rồi, sau này chắckhông còn cơ hội gặp anh ở

trường nữa. Vy Vy nhìn game,Nhất Tiếu Nại Hà vẫn chưalên, cô lại nhìn đồng hồ, nămgiờ bốn mươi phút, cô tắt máytính rồi cùng bạn chạy ngayxuống sân bóng rổ.

Đến nơi sân bóng rổ đã đầyngười. Đại Trung – bạn traiHiểu Linh đã đứng đợi ở cửa,sau đó anh dẫn bọn Vy Vyvào chỗ đã chuẩn bị trước.

Hiểu Linh vừa đi vừa nói: “ĐạiTrung, Tiêu Nại đâu, hôm nayanh ta có vào sân không?”.

Đại Trung bất mãn nói: “Emđến xem anh thi đấu hay làgặp anh Tiêu hả?”. Đại Trunglà hậu vệ chủ lực của đội bóngrổ khoa máy tính, hôm naychắc chắn sẽ ra sân.

Hiểu Linh nói: “Đương nhiênlà vì anh Tiêu Nại rồi, anh thì

có gì hay để xem chứ?”.

Ba cô gái còn lại cũng đồngloạt gật đầu. Đại Trung giậnkhông nói câu nào, sau lúc lâumới nói: “Hôm nay anh Tiêuchắc chắn không vào sân, cònchưa biết có đến hay không,hình như có việc gấp”.

Bọn con gái ngay lúc đó xịmặt xuống hơi thất vọng. Nếunhư lúc trước trong mắt sáng

lên thứ ánh sáng hàng trămwat thì bây giờ chắc chỉ cómười wat. Có điều thế cũngtốt, không khí cuồng nhiệt sôiđộng ở sân bóng nhanh chónglàm cho bọn họ hưng phấn lạingay.

Khi trận đấu sắp bắt đầu thì cómột chàng trai cao to mặcđồng phục khoa máy tínhbước đến trước mặt bọn họ,nói chính xác là bước đến

trước mặt Vy Vy. Chàng traicúi thấp đầu, lắp bắp mãikhông ra câu, cả tai cũng đỏửng cả lên.

Hiểu Linh và hai cô bạn cònlại thốt ra ba chữ: “Lại đếnrồi”.

Quả nhiên, lắp bắp một hồichàng trai cao to sáng sủa ấymới nói được mấy câu: “ChịVy Vy, nếu đội mình thắng thì

tối nay em có thể mời chị điăn đêm được không?”>

Vy Vy bình tĩnh hỏi lại: “Nếuthua thì sao?”.

“Đương nhiên là sẽ không!”.Chàng trai dõng dạc đáp.

“Vậy cố gắng lên nhé!” VyVy cười ra dáng đàn chị lắm,cô đang dùng cái giọng củađàn chị để cổ vũ cho đàn em.

“Vâng, chị, em nhất định sẽthắng!”.

Chàng trai vui vẻ ôm trái bóngchạy ngay xuống sân thi đấuđang hừng hực không khí.

“…..”

“…..”

“…..”

Đó là tiếng lòng của HiểuLinh, Nhị Hỷ, Ty Ty.

Nhị Hỷ nói: “Cậu em này thậtdễ lừa”.

Ty Ty thì nói: “Ghét nhất kiểungười cái gì cũng không biếtnày, cứ lấy thắng thua ra đểép người ta, may mà Vy Vy từchối rồi chứ nếu không chơithua thì lại trách Vy Vy”.

Hiểu Linh: “Thủ đoạn từ chốicủa Vy Vy nhà ta quả là càngngày càng lợi hại”.

Vy Vy cười hi hi rồi cố ý tỏ vẻkhiêm tốn: “Quá khen quákhen, nhiều lần rồi nên cũngquen mà”.

Chẳng cần phải nói, màn tiếptheo là Vy Vy bị đập tơi tả,đây là thói quen điển hình của

mấy cô nàng này rồi.

Nhìn những đám mấy mờsương nhẹ nhàng trên núi,dường như cảnh vật huyềnảo như trên cõi tiên, Vy Vytrầm ngâm một hồi rồi mớinói: ".... Đại Thần, anh thậtlà quá chuyên nghiệp...".

Phần 5 - Hôn lễhoành tráng

Đội của khoa máy tính đã

giành chiến thắng, chính thứctrở thành một trong bốn độimạnh nhất của trường. Sinhviên khoa máy tính tất nhiên làrất vui, thế nhưng Tiêu Nạikhông xuất hiện cũng làm chocác cô gái có chút gì đó tiếcnuối. Trận đấu vừa kết thúc là VyVy chạy nhanh về ký túc, côvội vàng vào game, trong danhsách bạn bè, avatar của NhấtTiếu Nại Hà đã sáng đèn, Vy

Vy nhắn một tin cho cậu ấy:"Xin lỗi, em đến muộn".Nhất Tiếu Nại Hà: "Khôngsao, đến miếu Nguyệt Lão đi".Vy Vy phi ngựa đến miếuNguyệt Lão, cô khựng lạitrước biển người, may mà đếnmiếu Nguyệt Lão không cónhiều người lắm, chỉ có mấyngười đang đứng nói chuyện.Vy Vy đến bên Nhất Tiếu NạiHà và hỏi: "Sao mà nhiềungười thế này?"

Vy Vy không nhắn tin bảomột người bạn game nào củacô tới, thứ nhất là đến cũngkhông giải quyết được chuyệngì, thứ hai là nhanh chóng táihôn thế này cũng có chút ngạingùng.Nhất Tiếu Nại Hà: "Em hỏibọn họ đi".Vy Vy nhìn một lượt ngườitrước mặt, trong đó một ngườicó nick "Cập Thời Vũ" nói:"Hi hi, chúc mừng, chúc

mừng. Tôi gọi hết những ngờikhông có việc gì trong bangđến đây hết. Lát nữa cưỡingựa đi sau kiêu hoa, hoànhtráng lắm!".Người khác nói: “Người trongbang của tôi cũng đến rồi”.Cập Thời Vũ: “Chúng tôi đềuđang đợi lì xì của Nại Hà. Haha ha”.Vy Vy mồ hôi túa ra, bênngoài chắc có mấy trăm ngườiđang đợi mất, mỗi người đều

nhận lì xì thì liệu Nại Hà cóphá sản không?ĐÚng lúc này thì cô nhậnđược một tin nhắn giao dịchcủa Nhất Tiếu Nại Hà, cộtgiao dịch có mấy món đồtrang bị, không cần nhìn cácmón đồ có vòng phát sang viềnquanh cũng đủ biết mấy mónđồ này ít nhất cũng là đồ TiênKhí. Vy Vy ngạc nhiên hỏi lại:“Đây là…?”Nhất Tiếu Nại Hà trả lời ngắn

gọn: “Sính lễ”Vy Vy khóc!Đây, đây có phải cảm giác khiở cạnh đại gia trong truyềnthuyết không?Thật là, thật là quá hào phòngrồi.Có điều Vy Vy nhanh chóngbình tĩnh trở lại ngay, cô nhấnnút từ chối. Những trang bịnày không hề rẻ, cô khôngmặt dày để mà nhận nhữngthứ này.

Nhất Tiếu Nại Hà nhắn tin lại:“Nhận đi, những thứ này khithi đấu cần dung”.Hóa ra là như thế, Vy Vy nghĩngợi một chút rồi đồng ý, sauđó chọn một món đồ tốt nhấtcủa cô, đó là chiếc nhẫn tăngtốc và gửi lại cho Nại Hà.Nại Hà gửi cho cô một biểutượng dấu hỏi.Vy Vy nói: “Của hồi môn”Bên này máy tính, Vy Vy hơiđỏ mặt, hai ngày nay luôn đi

cùng với đội ngũ của cậu ấy,không ngờ câu này nói ra lạithuận miệng đến thế. Hơn nữa“của hồi môn” của mình với“sính lễ” của người ta làm saobì được cơ chú, Vy Vy nghĩmột hồi rồi nói thếm: “Hơi ítmột chút, sau này sẽ bù sau”.Nhất Tiếu Nại Hà gửi mộtbiểu tượng mặt cười rồi nói:“Được”.Sau đó nói tiếp: “Thực ra chỉcần em đến là đủ rồi”.

Vy Vy lại đỏ mặt.Sau khi trao đổi xong sính lễvà của hồi môn, hai ngườicùng quỳ dưới tượng NguyệtLão làm lễ bái đường, Lô VỹVy Vy và Nhất Tiếu Nại Hàtâm đầu ý hợp, trước NguyệtLão thề nguyện trăm năm, đờinày kiếp này, không bao giờchia xa, luôn yêu thươngnhau.Sauk hi tin nhắn này lantruyền ra ngoài khắp diễn đàn

lại bàn tán sôi nổi…Vy Vy vừa ngồi kiệu hoa đikhắp phố, vừa quan sát mọichuyện trong diễn đàn, do côdâu mới không phải đi bộ nênVy Vy cũng không phải làmgì, cô lấy luôn quyển tiếngAnh cấp sau ra làm bài.[Diễn đàn] bắt đầu bàn tán sôinổi chuyện ba ngày hôm nayđã có hai đám cưới diễn ra. Cóngười nói tốt, nhưng cũng cóngười lạnh lùng châm biếm,

còn có người chê Nhất TiếuNại Hà “ăn lại” của ChânThủy Vô Hương, Vy Vykhông thèm nói gì, có điều cônhớ ID của người này để saunày có gặp thì còn chem..Còn có người so sánh thế này.[Diễn đàn] [Quần kép bị phunnước]: Chú rể, Nhất Tiếu NạiHà và Chân Thủy Vô Hương,Nhất Tiếu Nại Hà thắng. Côdâu, Lô Vỹ Vy Vy và Tiểu VũYêu Yêu, Tiểu Vũ Yêu Yêu

thắng. Hôn lễ, nhìn số lượngpháo hoa là biết, Nhất TiếuNại Hà chiến thắng.Ngay lập tức đã có người quenra mặt.[Diễn đàn] [Ngu Công trèonúi]: Ai nói Tiểu Vũ Yêu Yêuthắng, chị ba nhà chúng tôimạnh hơn Tiểu Vũ Yêu Yêunhiều. Không tin PK thử xem.[Diễn đàn] [Hầu Tử Tửu]:Đến PK đến PK đến PK đếnPK đến PK đến PK đến PK

đến PK đến PK đến PK đếnPK đến PK đến PK.Vy Vy cười.Kiệu hoa dạo phố rất chậm,Vy Vy không còn tram trí đểtập trung làm bài tập, chốcchốc lại ngước mắt lên nhìnmàn hình game, đột nhiên trêndiễn đàn xuất hiện một đoạnthoại.[Diễn đàn] [Hoa tuyết bay]:Trước đây tôi nhìn thấy NhấtTiếu Nại Hà và Tiểu Vũ Yêu

Yêu đi cùng nhau.[Diễn đàn] [Kẻ gây họa 1323]:Tôi cũng nhìn thấy, hình nhưlà mấy hôm trước, tuần trướcthì phải.[Diễn đàn] [Alexz]: Nói nhưthế thì lẽ nào Lô Vỹ Vy Vy bịChân Thủy Vô Hương đá,Nhất Tiếu Nại Hà bị Tiểu VũYêu Yêu đá, sau đó hai ngườiđáng thương này rổ rá cạp lại?[Diễn đàn] [Valery]: Vậy thìNhất Tiếu Nại Hà và Lô Vỹ

Vy Vy chẳng phải là oán namoán nữ kết hợp sao?Nại Hà và Tiểu Vũ Yêu Yêuquen nhau sao? Còn cùng điđánh quái nữa? Vy Vy bấtgiác ngậm và nhai luôn dầubút.Tuy nói là kết hôn vì làmnhiệm vụ giao đấu thế nhưngnếu mà mấy hôm trước haiông “chồng” cùng một cô gáicó quan hệ với nhau thì điềunày cũng rất vướng mắc rồi.

Vy Vy từ trước đến giờ khôngquen để chuyện gì trong long,cô hỏi trực tiếp Nại Hà: “Anhquen Tiểu Vũ Yêu Yêu à?”.Nại Hà trả lời: “Không”.Vy Vy do dự một lúc rồi hỏitiếp: “Có người nói thấy haingười cùng đi đánh quái”.Nại Hà: “Thế mà gọi là quennhau sao? Ngu Công gọi cô ấyvào đội một lần nhưng kĩ thuậtkém quá, anh đá rồi”.Vy Vy: “…….”

Tuy nói không nên… nhưngVy Vy vẫn thấy thoải mái .Kiệu hoa đi dạo phố khoảngtầm mười mấy phút sau đóđến tiệc cưới. Nghĩ đến tiệccưới Vy Vy lại thấy đau long.Mấy hôm trước đến quánrượu đặt tiếc cưới, Nại Hà dẫncô đi cùng, sau đó cô tận mắtchứng kiến Nại Hà đặt bàn ăncao cấp nhất, khách tới ănuống, trong vòng một ngày thìhuyết pháp có thể tăng lên

20%...Tại sao lại cho nhiều người ănkhông uống không như thế cơchứ, Vy Vy không thể hiểunổi, cô lại nghĩ đến từ trước cóai kết hôn, cô chưa bao giờ ănuống không của người ta cả…Thật sự không phải là hơi bứcxúc nữa.Cả một buổi tiệc cưới chỉ làmột đám người ăn xong rồi lạiđi, lại một đám người khác ănxong rồi lại đi, lại một đám

người khác ăn xong rồi đi…khoảng đến chin giờ tiệc cướimới kết thúc, trong sự vui vẻtiễn biệt của bạn bè trong bangphái cả hai bước vào độngphòng.Khi Vy Vy và Chân Thủy kếth ô n Mông du giang hồ vẫnchưa có chuyện động phòng,đây chính là cải tiến mới nhấtcủa trò chơi này.Hai nhân vật chơi ở trongphòng hoa chúc đợi đủ mười

lăm phút sau mới được coi làđộng phòng xong, sau đó đượctăng độ thân mật lên điểm N,về sau mỗi ngày hai nhân vậtcó thể động phòng một lần,mỗi lần mười phút, cũng tăngđộ thân mật, thế nhưng trướcđây không được động phònghoa chúc nhiều như thế, kỷniệm một năm (trong game làmột tháng) thì độ thân mậtđộng phòng hoa chúc sẽ tươngđối nhiều.

Động phòng hoa chúc tronggame Mộng du giang hồ rấtchán, hai nhân vật không đượcrời khỏi phòng, cũng khôngđược ngồi xuống tu luyện hoặcchế thuốc, về cơ bản được làmhai việc.Một là đứng nói chuyện.Hai là ngồi nói chuyện.Vì thế động phòng hoa chúccòn được gọi là “không đắpchăn bong chỉ nói chuyện đơnthuẩn”

Còn về đêm động phòng củaVy Vy, hay cả việc nóichuyện cũng không có, bởi vìvừa vào phòng Nhất Tiếu NạiHà nói: “Đợi chút, nghe điệnthoại đã”.Thế là Vy Vy một mình ngồiđợi trong phòng của Nại Hà.Đây là lần đầu ên Lô Vỹ VyVy đến phòng của Nại Hà,không ngạc nhiên chút nào,phòng của cậu ấy cũng làphòng cao cấpm có mấy

phòng nhỏ, lại có cả vườn hoa,nếu so phòng của cô vớiphòng của cậu ấy thì phòngcủa cô không khác gì nhà đểcủi.Vì chẳng có gì làm nên Vy Vylại chăm chú làm bài tập tiếngAnh cấp sáu…Làm xong đề đọc hiểu cuốicùng, Vy Vy mới ngước nhìnlên màn hình, Nại Hà đã vềrồi, lãng tử áo trắng chơi đànđã lên ngựa, so với vẻ tiêu diêu

nho nhã lúc bình thường lạithem phần thanh tú nho nhãhơn.“Lên ngựa”Vy Vy lên ngựa tham gia cùngvới Nại Hà, cả hai cùng đi đếnhồ tuyết Thiên Sơn, ở dướiđáy của Tây Hồ, biển tuyếtnguồn băng, chốn bồng lai tiêncảnh… Vy Vy càng lúc càngcảm thấy kỳ lạ, có chút gì đókhông đúng, bắt đầu cô cònnghĩ rằng Nại Hà dẫn cô đi

làm nhiệm vụ gì đó, thếnhưng…Vy Vy không chịu được liềnhỏi: “Chúng ta tới đây làmgì?”.Nại Hà: “Ngắm cảnh”.“……”Hèn gì những nơi đến đều lànhững nơi có phong cảnhtuyệt đẹp, như mộng như mơ,Vy Vy im lặng một hồi, sau đólại hỏi: “Lẽ nào… là đi tuầntrăng mật?”

Nói xong cô mới thấy câu hỏithật buồn cười, Nại Hà thì lạikhông phủ nhận, theo sự thayđổi của phong cảnh, Nại Hàlại dẫn cô lên đỉnh núi sươngmù cùng ngắm những đámmây mờ sương bay ngang qua,cảnh sắc giống như trong cõitiên, Vy Vy im lặng một lúcrồi thốt lên: “…Đại Thần, anhthật là quá chuyên nghiệp rồi”.

“Dựa hơi vợ nhiều rồi dầndần cũng quen”.“Thành phần không có vợbảo vệ như các cậu thì hiểusao được chứ”.

Phần 6 : Người hầuVy Vy

Tuy đã kết thành vợ chồngthế nhưng Vy Vy lại địnhnghĩa quan hệ giữa cô và NạiHà là Đại Thần và người hầu . Đương nhiên Nại Hà là ĐạiThần còn Vy Vy là người hầu,khi chém quái thì chém phíatrước, chạy nhanh lên trêncùng…còn Vy Vy sao lại có

cảm giác như vậy? Chính vì bộTiên Khí.Nhận không đồ đạc của ngườikhác thực sự rất khó chịu >o<,Vy Vy chấp nhập chịu khổ đểđền bù.Sau kết hôn mấy hôm cũngchẳng có gì khác lúc trước cả,phần lớn thời gian Vy Vy đềucùng bọn Ngu Công đi làmnhiệm vụ tăng cấp, chỉ là chốcchốc lại cùng Nại Hà rời khỏiđội đi tới thế giới riêng của hai

người mà thôi.Còn thế giới riêng của haingười thực chất là đi làmnhiệm vụ vợ chồng thôi.Trong Mộng du giang hồ khinam và nữ kết hôn sẽ tùy lúcsản sinh ra ba kỹ năng, nếu cảvợ và chồng cùng lúc tham giachiến đấu thì ba kỹ năng nàysẽ có hiệu quả nhất định. Cònmức độ thăng cấp của ba kỹnăng này chủ yếu dựa vào độthân mật của vợ chồng, khi đạt

được điều đó thì ngoài việc haingười có thể được động phòngvới số lần không giới hạn ra,điều nhanh nhất đó là haingười có thể đi làm nhiệm vụvợ chồng.Thực ra người chơi khi đạtđược cấp ba mươi là có thểkết hôn rồi. Vì thế đối với“đêm hôn nhân” của Vy Vyvà Nại Hà mà nói nhiệm vụ vợchồng trước mặt đơn giản nhưđan rổ, tất cả những trận đấu

đều không cần Nại Hà ĐạiThần ra tay, một mình Vy Vylà chắc thắng rồi.Thế nên, cảnh thường thấy lànữ hiệp áo hồng lao lên phíatrước đâm chem., còn lãng tửáo trắng chơi đàn ngồi nghỉbên gốc cây, thong dong gẩyđàn.…………….Cho dù nói thế nào thì cảnh đónhìn rất thần tiên, rất tình tứ.Hôm nay Vy Vy và Nại Hà lại

cùng nhau đi làm nhiệm vụ.Ngu Công và Hẩu Tử Tửungồi không nói chuện, nóiđông nói tây rồi lại nói đếnchuyện mấy trận gần đây đềulà do Vy Vy xông lên phíatrước tiêu diệt kẻ địch còn NạiHà ngồi bên cạnh ngắm cảnhhoặc đi bộ, thỉnh thoảng mớichem. hộ Vy Vy được mộtnhát, hai nguơif tức khôngchịu được liền chỉ trích NạiHà: “Anh thật là nhục, nấp sau

chị ba nuốt không điểm kinhnghiệm”.Nại Hà không chút xấu hổ,cậu gửi một biểu tượng mặtcười rồi nói: “Dựa hơi vợnhiều rồi dần dần cũng quen”.Nói xogn cậu còn bồi thêmmột câu nữa: “Thành phầnkhông có vợ bảo vệ như cáccậu thì hiểu sao được chứ”.Ngu Công và Hẩu Tử Tửu tứckhông chịu được liền đòi giaođấu với Nại Hà, nhưng thật

đáng tiếc hai đánh không lạimột, liền nằm im dưới đất giảchết không chịu đứng dậy,đúng lúc Vy Vy đánh xongquái quay lại nhìn thấy cảnhđấy, cô không chút kể nangliền bước qua xác bọn họ.Ngu Công trèo núi lập tức kêulên ai oán: “Chị ba khôngthương tình thì thôi lại cònbước qua xác bọn em, emchết không nhắm mắt đượcrồi”.

Hầu Tử Tửu: “Quả nhiên vợchồng đồng long, việc nhàkhông thể kiểm soát được”.Vy Vy nổi lòng trượng nghĩa.Hai cậu này chắc chắn lại bịNại Hà bắt nạt rồi nên mớikêu oai oái với cô như thế. Màhai cậu này một khi cùng nhaukêu oai oái thì không biết baogiờ mới xong, đằng nào thìnhiệm vụ hôm nay cũng làmxong rồi, Vy Vy vội nói: “Emđi hái thuốc đây”.

Cô để lại Nại Hà một mình rồivụt bay đi.Trong game việc hái thuốc rấtvô vị, chỉ là đến một số chỗ đãchọn sẵn và đứng như một tênngốc ở đó thôi. Vy Vy vừa háithuốc vừa làm bài tập tiếngAnh cấp sáu. Năm nay Vy Vyđăng kí thi cấp sáu, thực ranăm ngoái cũng có người đăngký rồi nhưng lúc đó Vy Vythấy mình chưa nắm chắc lắmnên không đăng ký.

Hái thuốc một lúc thì cột danhsách bạn bè sang lên, Nại Hànhắn tin: “Đến hồ tuyết ThiênSơn”.Vy Vy bay ngay tới đó.Hồ tuyết Thiên Sơn là nơicảnh giới cấp cao nhất, quáivật cũng mạnh nhất vì thếngười chơi cũng không nhiều.Vy Vy vừa đến đó đã nhìnthấy ngay Nhất Tiếu Nại Hàđứng bên hồ, bên cạnh cấu ấycòn một người chơi nữa, có

điều trên người chơi đó có ánhsang màu xanh, tức là đã bịtrúng “định thân chú”.“Định thân chú” là pháp thuậtcực kì cao cấp và biến dạng,một khi đã trúng thì không thểchyaj được, chỉ có thể đứngđó mà đợi thời gian có hiệulực qua đi. Con mèo thần thúcủa Nại Hà quả nhiên có kỹnăng ấy, Nại Hà nói: “Anhdung mèo thần niệm chú anhta rồi, em cứ từ từ mà chém

anh ta”.Vy Vy hồ nghi, chém thì côhiểu nhưng “từ từ”?“À, em dùng loại vũ khí kémnhất, cứ từ từ từng nhát mộtmà chem.”.Từng nhát… từng nhát…. ĐạiThần có thù với người nàysao? Vy Vy nhìn ID của ngườinày, Ma Đạo Thệ Huyết,dường như có chút gì đó quenthuộc.Lúc này Ma Đạo Thệ Huyết

đã bắt đầu mắng chửi: “Taothèm vào. Không phải tao đãnói mày ăn lại sao? Có giỏi thìtrực tiếp chém chết tao đi, lạicòn gọi vợ mày đến làm cái gìchứ?”Trời!Vy Vy nhớ rồi, hèn chi IDquen thế, hóa ra hôm Vy Vyvà Nại Hà kết hôn thì trên diễnđàn người chế nhạo Nhất TiếuNại Hà ăn lại của Chân ThủyVô Hương chính là anh ta, lúc

đó Vy Vy đã nhớ ID của anhta để sau này chém cho mộttrận rồi, có điều dạo này chơivui quá nên quên mất chuyệnđó.Không ngờ………..Vy Vy quay sang nhìn Nại Hàtrong chiếc áo trắng đang phấtphơ bay bên cạnh, cô cữ nghĩrằng cậu ấy không để ý đếnchuyện hôm đó, không ngờcậu ấy không những cũng để ýmà còn nhớ rõ, hơn nữa từ

hôm đó đến giờ không hề ngaythấy cậu ấy nhắc đến chuyệnđó với cô, cứ như là không hềcó chuyện đó vậy….Vy Vy vừa tâm niệm tự trấnan trong long mình rằng khôngthể nào đắc tội với Đại Thầnđược vừa không ngừng tìmmấy thứ đồ trong túi.Ma Đạo THệ Huyết thấy VyVy lúc lâu không có động tĩnhgì, trong long mừng thầm nghĩcon gái xet cho cùng luôn yếu

long, chắc chắn sẽ không làmgì anh ta, không ngờ một lúcsau nhìn thấy nụ cười hớn hởtrên môi Vy Vy khi nghe cônói: “Ha ha, tìm thấy rồi, maymà trang bị tay mới của emchưa ném đi”.Ma Đạo Thệ Huyết suýt bịngất xỉu, anh ta mở to mắtnhìn nữ hiệp áo hồng cầm câyđao mẻ chem. mình, trên đầubắt đầu hiện lên giá trị thươngtích là “1”.

Một chút!Với một nhân vật có máynghìn lượng máu như anh ta,lẽ nào sẽ phải chem. mấynghìn phát sao?Vy Vy chọn chế độ tự động,nữ hiệp áo hồng vui vẻ chémbên trái rồi bên phải, còn MaĐạo Thệ Huyết thì chửi mắngkhông ngừng, có điều nội dungchửi mắng thị lại nói rằngchính Nhất Tiếu Nại Hà đãmang lại cho anh ta sự vui vẻ

này.“Tao nói mày chém tao mộtnhát ngay đi tao cũng nhận,cho tao vui vẻ”.Nhất Tiếu Nại Hà chậm rãinói: “Anh không cần lo lắngđâu, anh không chết đượcđâu, khi nào máu gần hết tôisẽ trị thương cho anh”.Vy Vy cảm thấy có chút kì lạ,nếu mà Ma Đạo Thệ Huyếtmuốn chết thì chỉ cần thoátmạng là được ròi. Khi đánh

nhau nếu người chơi thoátmạng thì hệ thống sẽ dựa theotình hình thực tế để phán đoánxem người chơi đó chạy trốnhay là tử vong. Ma Đạo ngaycả chết cũng khong sợ thìđứng đây để bọn họ chem.làm cái gì chứ?Vy Vy gửi tin nhắn cho NạiHà: “Anh ta giả vờ ngốcnghếch hay sao thế? Saokhông thoát mạng đi chứ?”Ngay lập tức cô nhận được tin

nhắn của Nại Hà: “Anh tađang làm nhiệm vụ liên hoàn”.Vy Vy choáng hẳn.Đại Thần anh thật là, thật làlàm cho người khác phải ngạcnhiên. Thật là quá hiểm độc. Nhiệm vụ liên hoàn là nhiệmvụ uyên thâm nhất trong gameMông du giang hồ, nhiệm vụliên hoàn tức là cho dù bạnlàm bao nhiêu vòng rồi đichăng nữa chỉ cần không hoànthành được vòng cuối cùng thì

một chút điểm kinh nghiệmcũng không có, còn nếu hoànthành được vòng cuối cùng thìgiải thưởng và điểm kinh rấtphong phú. Ngoài ra, khi làmnhiệm vụ liên hoàn thì ngườichơi không được tử vong cũngkhông được thoát mạng, nếukhông thì phải làm lại từ đầu.Có điều, sau này người chơikiến nghị nhiều quá cho nênhệ thống đã thay đổi một chút,căn cứ vào độ khó của nhiệm

vụ thì trong quá trình làmnhiệm vụ người chơi có thểchết từ một đến ba lần nhưngvẫn không được thoát mạng,tức là phải hoàn thành trongmột lần chơi.Vy Vy cũng đã từng làm nhiềunhiệm vụ liên hoàn rồi nênnghĩ lại một chút, muốn đếnhồ tuyết Thiên Sơn thì chỉ cólàm nhiệm vụ liên hoàn thôi,nếu cô nhớ ko nhầm thì đếnhồ Thiên Sơn Tuyết là vòng

cuối cùng sau chin mươi chinvòng đã qua…..

Đại Thần, anh chắc chắnrằng anh đang giải quyết chứkhông phải đang khiêu khíchchứ?

Phần 7: Gia tộc TiểuVũ

Nhớ lại quá trình làm nhiệmvụ đầy đau thương ấy Vy Vybắt đầu có chút đồng tình vớianh ta, có điều đồng tình thì

cứ đồng tình thôi, anh ta nóinăng đáng ghét thật, chem.cho một trận đã rồi hãy nói,đằng nào cũng để chế độ Auto(tự động) rồi nên có chem.mãi cũng không thấy mỏi tay. Thế nên Vy Vy chậm rãi uốngnước, thưởng trà và nói chiệmphiếm, Nại Hà hình như đangbận chuyện gì đó nên trả lờikhông nhanh, Vy Vy đành cúixuông chăm chỉ làm nốt bàitập vậy.

Khi làm xong bài đọc hiểu VyVy mới ngẩng đầu lên nhìnmàn hình thì thấy trên hồtuyết Thiên Sơn xuất hiệnthêm ba người chơi nữa, ID làTiểu Vũ Thanh Thanh, TiểuVũ Phi Phi và Tiểu Vũ MiênMiên.Gia tộc Tiểu Vũ?Bọn họ làm sao lại tới đây?Tiểu Vũ Thanh Thanh đangnói: “Ê, sao cô không để ý gìthế hả?”

Vy Vy chau mày mở lại bảnglưu tin nhắn lúc trước (tronggame có bảng lưu tất cả tinnhắn mà các người chơi trướcđã đối thoại).[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Ê, Nhất Tiếu Nại Hà.[Trước đó] [Tiểu Vũ MiênMiên]: Đứa con gái đó cũng ởđây, thật là quá đáng, bắt nạtngười ta quá mức.[Trước đó] [Tiểu Vũ Phi Phi]:Đúng thế, hơn nữa lại còn cố

ý giày vò người ta, giết từng títừng tí một.[Trước đó] [Tiểu Vũ MiênMiên]: Ê, là Ma Đạo ThệHuyết.[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Cậu quen à?[Trước đó] [Tiểu Vũ MiênMiên]: Là người cho tớ giàyTiên Tích, cũng giúp tớ làmnhiệm vụ mấy lần.[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Thế có lo vụ này

không?[Trước đó] [Tiểu Vũ Phi Phi]:Đánh sao lại được?[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Thì nói lý lẽ vậy.[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Ê, Nhất Tiếu Nại Hà,anh vốn là cao thủ đại cao thủcơ mà, (biểu tượng mặt cười),lại còn bắt nạt người cấp thấphơn, thế thì còn gọi gì là anhhùng hảo hán nữa chứ![Trước đó] [Tiểu Vũ Miên

Miên]: Đúng thế, lại còn haiđánh một.[Trước đó] [Tiểu Vũ ThanhThanh]: Ê, (biểu tượng tứcgiận), làm sao mà không thèmđếm xỉa đến người đang nóichuyện thế hả?Tất cả những lời mắng mỏ ấyđều gửi cho Nhất Tiếu Nại Hà,còn người trực tiếp chém đầuanh ta là Vy Vy thì lại bỏ qua.Nại Hà không rõ là không ởđó hay là không thèm trả lời

nữa mà không thấy hồi âm gìcả. Tuy Vy Vy cảm thấy sựxuất hiện của mình bây giờthật là không đúng lúc thếnhưng cô vẫn muốn ra mặt giảithích cho một chút: “Chúng tôiđang giải quyết ân oán riêngtư, qua đường thì xin mời đitiếp”.Tiểu Vũ Miên Miên: “Có ânoán cá nhân gì mà phải giàyvò người ta thế, chỉ là trò chơithôi mà”

Vy Vy thấy có chút bực bộitrong long, cô đang định đánhmấy chữ mạnh bạo một chútthì Nại Hà lên tiếng: “Nhiềuchuyện, khoong muốn chết thìbiến”.Cùng lúc đó Vy Vy nhận đượctin nhắn riêng tư của Nại Hà:“Vừa ra ngoài một lúc, emtiếp tục đi, để anh giải quyếttụi này”.……………Vy Vy ngây người!

Đại Thần, anh chắc chắn đanggiải quyết chứ không phảiđang khiêu khích chứ?Tiểu Vũ Thanh Thanh quảnhiên bị chọc tức. Thực ra tuybọn họ giương cao lá cờ giữađường thấy chuện bất bìnhchẳng tha, đối với đại cao thủnhư Nhất Tiếu Nại Hà mà nóithì trong lòng họ lôn có phầnngưỡng mộ và mơ tưởng, thếnhưng chính câu nói lạnh lùngcủa Nại Hà đã đập tan sự

ngỡng mộ và mơ tưởng củahọ.Tiểu Vũ Thanh Thanh: “Ê, haingười quá đáng thế!”Tiểu Vũ Miên Miên: “Đúngthế! Cao thủ nhất server nàythì oai lắm sao, nói chuyệnkiểu đó với con gái thì hay lắmhả?”Trời, Vy Vy thấy khó nuốtmấy câu này quá. Bọn họ lạicòn dung từ “con gái” để xưnghô nữa chứ, kiểu này thì hay

lăm ssao? Vy Vy bụm miệngcười rồi đánh mấy chữ gửi chobọn họ: “Trò chơi thôi mà, tứccái gì chứ!”.Tiểu Vũ Phi Phi: “Trò chơi thìcó thể mắng người lung tungsao? Trò chơi thì có thể ỷmình đẳng cấp cao bắt nạtngười đẳng cấp thấp sao? Taođiên lắm rồi.”Vy Vy ngửa mặt nhìn trần nhàmà không biết nói câu gì nữa,thật đúng là tiêu chuẩn điển

hình, nói chuyện với mấynguời này thì thật là giày vòmột người học tâp lý và cólogic không tồi.Vy Vy sợ nhất là mâu thuẫnvới chính bản thân mình và tựcoi mình là người có đạo lýnên cô đành nói: “Theo quytăcds giang hồ, PK đi, các cậubốn người bọn tôi hai, thằngđược thì đưa người đi, sau nàybọn tôi không gây rắc rối choanh ta nữa”.

Nhất Tiếu Nại Hà nói: “Emnghỉ đi, để anh”.Lãng tử áo trắng chơi đàn tiếnlên trên một bước và đứngcạnh nữ hiệp áo hồng. Vy Vynhớ lại vẻ vững chãi thườngngày của Đại Thần nên cô gửicho Đại Thần một biểu tượngmặt cười và nói: “Ừ, em xem”.Ba người nhà Tiểu Vũ khôngthấy có ý định ứng chiến, vừarồi Lô Vỹ Vy Vy gửi thưkhiêu chiến bọn họ còn tự tin

nhận, thế mà Nại Hà chỉ mớinói qua qua một câu như vậy,chính sự tự tin của cậu ấy làmcho bọn họ do dự không biếtlàm thế nào.Một lãng tử chơi đàn, lại vôcùng lợi hại, thật sự có thẻ mộtđánh bốn sao?Bốn người họ đứng yên khôngđộng đậy, họ dung chế độ nóichuyện riêng tư để bàn bạc vớinhau, im lăng một lúc sau thìtrên đầu của Ma Đạo Thệ

Huyết hiện ra mấy chữ: “PKcái gì? Chuyện gì thế? Chị haià sao không chém nữa thế?Tiếp tục đi chứ, ha ha, ôngdây đi tắm cái mà vẫn chưachém xong”.Tiểu Vũ Miên Miên: “MaĐạo, là em”.Ma Đạo Thệ Huyệt: “MiênMIên, sao em lại ở đây?”Tiểu Vũ Miên Miên: “Em đếngiúp anh”.Ma Đạo xem lại bảng tin

nhắn, anh ta cũng quen biếtTiểu Vũ Miên MIên lâu rồi lạicùng nhau chiến đấu khánhiều lần, có điều trước đâychưa bao giờ thấy cô ấy giảiquyết chuyện bất bình thếnày, xét cho cùng bản thânmình cũng có giá lắm chứ?Nếu mà có mấy cao thủ đếnđây vậy thì ân oán sẽ đượcgiải quyết rõ rang thôi, thếnhưng mấy cô gái này thfi làmđược gì chứ? Hơn nữa lại là

người của gia tộc Tiểu Vũ, MaĐạo Thệ Huyết không thểkhông nghĩ đến Tiểu Vũ YêuYêu, tuy rằng cô ấy không cóđây thế nhưng nói đến gia tộcTiểu Vũ thì chắc chắn phảinghĩ ngay đến Tiểu Vũ YêuYêu, nghe nói Tiểu Vũ YêuYêu đã đá Nhất Tiếu Nại Hàrồi cướp chồng của Lô Vỹ VyVY…..Trời! Lúc này anh ta cònmuốn chơi trò gì nữa chứ, anh

ta vô tình bị lôi kéo vàochuyện ấn oán tình thù vớ vẩnnhất server này, hơn nữa NhấtTiếu Nại Hà và Lô Vỹ Vy Vylà đôi vợ chồng vừa thù daivừa biến thái, không dễ chơichút nào cả, bị bọn họ chơicho thì chắc chắn không phảichuyện tốt đẹp gì. Đặc biệt làNhất Tiếu Nại Hà, buổi trưaanh ta còn gặp Nại Hà, lúc đódường như Nại Hà không hềnhìn thấy anh ta thế mà kết

quả tám giờ tối đã đợi anh ta ởbên hồ tuyết Thiên Sơn rồi…Lẽ nào cậu ta biết mình đanglàm nhiệm vụ liên hoàn nên cốtình đợi mình ở vòng cuốicùng?Không thể nào, làm sao màcậu ta biết được chứ?Ma Đạo Hệ Thuyết càng nghĩmà càng lạnh cả người, trướcmặt quan trong nhất vẫn lànhiệm vụ liên hoàn, vì làmnhiệm vụ này mà lên mạng

liên tục bao nhiêu tiếng rồi,tuyệt đối không thể để xảy rasai sót được, chết một lầncũng không sao, đằng nào thìtừ trước đến giờ cũng chưachết lần nào. Thế nên anh tavội vàng nói: “Không cần đâu,có chút ân oán cá nhân thôigiải quyết một lúc là xong, hơnnữa người đẹp phải để yêuthương chứ, ha ha ha, làm saođể mấy em rat ay được, làmthế thì mất mặt anh quá!”.

Mấy cô gái làm việc nghĩa nàykhông ngờ “người bị hại” lạikhông có ý chấp nhận giúp đỡnhư thế, tất cả im lặng một hồilâu, Tiểu Vũ Thanh Thanh“hừ” một tiếng rồi cả ba bỏ đitrong tức giận.Ma Đạo Thệ Huyết nói: “Chịhai, tiếp tục đi chứ, vẫn cònmấy trăm máu nữa, tôi đi giặtquần áo chắc giặt xong thì chịcũng chem. xong thôi”.Vy Vy không nhịn được cười,

hóa ra ba người vừa rồi chẳnggiúp được gì, giờ ai đi đườngnấy rồi. Còn người đáng ghétnày thì vẫn là đáng ghét, nhìnchung thì cũng có vài phần vuitính chỉ có điều cái miệng lắmđiều quá, Vy Vy thu đao vànói: “Thôi, không chém nữa”.Vy Vy: “Lãng phí tiền điện,tiền mạng, thà đi hái thuốc cònhơn >o<”.Nhất Tiếu Nại Hà: “Ờ, đi đi”.Nháy mắt cả hai không thấy

bóng dáng đâu nữa, còn MaĐạo Thệ Huyết tuy không bịai chém nữa thế nhưng quanhngười vẫn còn bị vòng ánhsang màu xanh bao quanh…Đó là phép định thân…

“Nhìn kìa, kia có phải là TiêuNại không?”.

Phần 8 : Gặp nhautrên đường

Đến nơi hái thuốc cô nhanhchóng quên ngay chuyện củaba người gia tộc Tiểu Vũ, thếnhưng có chút tò mò nên VyVy vừa hái thuốc vừa hỏi Tiêu

Nại: “Sao anh biết anh ta đanglàm nhiệm vụ liên hoàn?” “Buổi chiều anh có lên mạngmột lúc, thấy anh ta kêu trêndiễn đàn là muốn thu thập bảyloại lông vũ”.Nại Hà giải thích một lúc VyVy mới hiểu ra, hóa ra buổichiều Nại Hà có lên mạng vàthấy Ma Đạo Thệ Huyết nóimuốn thu thập bảy loại lông vũđể làm nhiệm vụ thế nên NạiHà mới biết anh ta đang làm

nhiệm vụ liên hoàn.Vy Vy có chút mơ hồ, tại saothu thập bảy loại long vũ lạichính là làm nhiệm vụ liênhoàn chứ?“Có mấy loại nhiệm vụ phảithu thập long vũ mà”.Nại Hà: “Ờ, thế nhưng NPC(nhân vật hỗ trợ trong game)đưa ra nhiệm vụ không giốngnhau, thu thập lông vũ là vòng36 của nhiệm vụ liên hoàn,anh đến chỗ NPC ở vòng 36

đợi một lúc là thấy anh ta xuấthiện”.Ngoài khâm phục ra, Vy Vykhông nghĩ được điều gì khácđể nói về Nại Hà nữa, cậu ấyngay cả làm nhiệm vụ ở vòngnào cũng nhớ! Ngay cả vòngnào gặp NPC nào cũng nhớđược. Trí nhớ của cậu ấy thậtkhiến người ta phải kinh ngạc.Nghĩ đến bản thân mình ngaycả bảng từ mới tiếng Anh cũngmới nhớ đến P, Vy Vy có chút

ganh tị và đau lòng khi nói:“Trí nhớ của anh thật là tốtquá!”.Đột nhiên cô lại nghĩ ĐạiThần buổi chiều có gặp MaĐạo Thệ Huyết rồi thế nhưnglại không lập tức giải quyếtanh ta mà còn tính toán thờigian để tối đợi anh ta bên hồtuyết Thiên Sơn nữa chứ….Khả năng tính toán và khảnăng dự đoán cũng thật làmngười ta phải ngạc nhiên….

Thật quá giỏi! >o<Thời gian chơi game Mông dugiang hồ của Vy Vy cứ vôtình tăng lên.Trước đây Vy Vy có một nickname rất thời thượng là “mỹnữ gia đình”, bây giờ bị cácbạn cùng phòng đổi thành“độc nữ gia đình”. Trước đâyVy Vy còn thường xuyêncùng bạn bè đi chơi phố, muasắm quần áo, còn bây giờ thìcô chẳng có hứng thú, không

đọc sách, học bài thì lại chơigame.Đêm nay mấy bạn cùng phònglại chuẩn bị đi chơi phố. Họphải lao tâm khổ tứ để rủ VyVy đi, Ty Ty nói: “Vy Vy, coinhư là tập thể dục đi, ngày nàocũng ngồi trước máy tínhkhông có lợi cho sức khỏeđâu”.Vy Vy suýt sặc và nói: “Cậumà cũng nói đến tập thể dụcsao, sang sớm ai thường nhớ

tớ chạy đi lấy dụng cụ thể dục,sang sớm ai quên mang nướcđi phải nhờ tớ mang hộ”.Ty Ty không nói gì được nữa,thấy vậy Hiểu Linh nói: “VyVy quần áo của cậu toàn từnăm ngoái rồi, đi mua bộ khácđi”.Vy Vy xua tay ra chiều khôngđể ý: “Quần áo đủ mặc làđược rồi mà”.Hiểu Linh chỉ tay vào cô vànói: “Cậu, một mỹ nữ mà nói

câu ấy thật là nhục. Cậu màcòn ăn nói như thế nữa thìsớm muộn cũng sẽ bị đá văngra khỏi bảng người đẹp củatrường đấy”.Không nói thì thôi, cứ nói đếnbảng người đẹp là cô lại cảmthấy chán, bảng đó xếp thì xếprồi, lại còn làm chỉ số khôngan toàn, thong qua bỏ phiếuVy Vy lại đứng đầu danh sáchchỉ số không an toàn đó! Rấtdễ bị đá ra khỏi bảng bất cứ

lúc nào.Vy Vy lắc đầu không quantâm: “Đá ra cũng tốt, tớ thíchso sanh những gì bên trong vớingười khác cơ”.Nhị Hỷ cuối cũng cũng phátcáu lên: “Bối Vy Vy! Cậukhông đi thì ai mặc cả hả? Cậumà dám không đi thì đêm nayđại hình chờ chết!”Vy Vy: “…………”Đây mới là mục đích mà bọnhọ muốn kéo Vy Vy đi cùng,

vì cái bản lĩnh mặc cả vô địchcủa cô…. Cuối cùng thì Vy Vy cũngphải khuất phục trước bạo lựccủa Nhị Hỷ và chấp nhận đểbọn bạn lôi đi dạo phố. Gọi làđi dạo phố chứ thực ra là điloanh quanh ở mấy cửa hàngquần áo trang sức bên cạnhtrường chứ không đi đâu xacả. Không bao lâu, trong tay VyVy đã đầy những túi to túi

nhỏ, đều là đồ các bạn cùngphòng mua. Không phải là bạncùng phòng ép cô, chỉ là bọnhọ thửu lên thử xuống, nhặtlên nhặt xuống thì phiền phứcnên Vy Vy cho dù không muacái nào cũng nhưng cũng đithử xỏ thử cho biết.Lại vào một cửa hàng nữa.Hiểu Linh vừa thử đồ đi ra thìbắt gặp Vy Vy đang ngồi lẩmbẩm một mình: “Lẽ nào gầnđây số mình là người hầu

sao?” Trong game cũng vây,Nại Hà Đại Thần càng ngàycàng quen với việc sai bảo cô.Có điều, những chuyện đó đềudo cô tự tìm tới mà thôi.Hiểu Linh nghe thấy thế khôngnhịn được cười, không ngờ côbạn này vẫn còn đang ngồithan thưor, gương mặt hiện rõchứ không hài lòng, game vuiđến như thế sao? Hiểu Linh lạigần rồi vỗ vai an ủi Vy Vy:“Được rồi mà. Đừng có than

phiền nữa đi. Nể cậu hôm nayđã giúp mình mặc cả đượckhông ít nên đại gia mình đâysẽ mời cậu đi ăn cánh gà rượuvang ở quán Thiên Hươngmnhư thế là được chứ gì?.Quán Thiên Hương là quán ănrất ngon, cũng ở gần trường,có điều giá cả tương đối caonên ít học sinh đến đó ăn, chỉcó đại gia nhiều tiền như HiểuLinh mới thường xuyên tới đó.Thế nên cô ấy vừa nói xong

lập tức nhận được sự hưởngứng của mọi người ngay.Vy Vy nói: “Công của tớ caonhất, tớ sẽ ăn một nửa số cánhgà”.Ty Ty không vuinois: “Ai thèmtranh với cậu, tớ còn phảigiảm béo đấy!”.Vy Vy hồ hởi nói: “Tớ ănkhông béo đưojc nên cậu mớighen tị chứ gì, ha ha ha”.Vy Vy đắc ý cười phá lên làmcho một người vốn gầy nhưng

lại có nick name là uông nướccũng béo như Ty Ty nghiếnrăng nói: “Hiểu Linh, đóngcửa, Nhị Hỷ cắn Vy Vy chotớ”.Mấy người cũng đói rồi nêncũng không có hứng đi xemmấy cửa hàng còn lại nữa, cảbọn vừa nói vừa cười bước đi,trong nháy mắt quán ThiênHương đã hiện ra trước mắt.Ty Ty đang huyên thuyên vềtụi con trai thì bỗng nhiên

đứng khựng lại rồi nhìn vềphía cửa quán Thiên Hương,sau đó kích động nắm chặt lấytay của Vy Vy: “Nhìn kìa, đócó phải Tiêu Nại không?”Trên con đường đối diện vớicửa quán Thiên Hương có ộtđám người ăn mặc quần áochnhr tề bước từ trong đó ra,Vy Vy chỉ cần nhìn qua lànhận ngay ra Tiêu Nại, trongđám con trai ấy, dưới ánh điệnsáng chói ấy, hình ảnh Tiêu

Nại với vẻ trẻ trung càng hiệnrõ hơn. Khác hẳn với mấy lầngặp trước, hôm nay anh ấymặc một bộ Âu phục chỉnh tề,trên mặt thậm chí còn có nétcười, vẫn dáng vẻ nho nhã đẹptrai như cũ nhưng hình như cóthem vài phần trầm lặng.“Nhanh, nhanh qua đường đi”.Tuy không phải muốn đến đểchào hỏi làm quen gì nhưnggần thêm chút nữa cũng tốt.Ty Ty vội vàng kéo Vy Vy

băng nhanh qua đường thếnhưng không kịp mất rồi, đámngười đó đã bước lên mộtchiếc xe, Tiêu Nại cũng đã mởcánh cửa của chiếc xe khác,có điều chắc là do hành độngcủa hai cô gái này quá lộ liễunên khi TIêu Nại sắp vào xeanh có đưa mắt nhìn về phíacác cô.Khác hẳn với nụ cười dướianh điện lúc nãy, trong ánhmắt Tiêu Nại của lúc này tràn

đầy sự thờ ơ, thản nhiên, ánhmắt lạnh lùng lướt qua hai côgái sau đó cửa xe đóng lại, xechạy rồi.

Hầu Tử Tửu: “Không phảiPK, là quyết đấu. ‘’

Phân 9: Quyêt đâu

Lúc ăn cơm, Ty Ty vẫn tiếcnuối sao không đến sớm hơnmột chút, không chừng còn cóthể ngồi ăn cạnh bàn Tiêu Nạirồi.Nhị Hỷ bác lại: “Đừng có mơmộng, những người nãy đicùng Tiêu sư huynh xem rađều là những nhân vật có địavị cả đấy, người ta phải bànbạc công việc, chắc chắn sẽ

bao phòng.”Hiểu Linh từ nãy cứ muốn nóigì đó lại thôi, mãi cũng cấttiếng: “Tớ nghe nói, hình nhưcông ty của Tiêu sư huynh xảyra chút vấn đề gì đó.”“Không phải chứ!” Ty Ty kinhngạc.Vi Vi và Nhị Hỷ cũng tỏ vẻkhông tin được, đối với các sưđệ sư muội khoa Công nghệthông tin thì Tiêu Nại là dạngthần cấp, sao lại có vấn đề gì

được chứ.“Tớ nghe Đại Chung nói mà,Đại Chung có người bạn sinhhoạt trong đội bóng rổ, tốtnghiệp rồi làm việc ở công tycủa Tiêu sư huynh, hôm trướcanh ta ăn cơm với Đại Chung,uống nhiều rồi nên lỡ miệngnói hớ ra một số chuyện, hìnhnhư là bên đầu tư có vấn đề gìđó, cũng mới mấy ngày naythôi.”Ty Ty nói: “Tớ vẫn không tin

cho lắm, Tiêu Nại mà!”Vi Vi đang gặm cánh gà nênkhông thể nói được gì, nghethấy vậy liền gật mạnh đầuphụ họa. Tiêu Nại mà! Nếumà một người rất lợi hại rấtmạnh mẽ đã được xưng gọi là“trâu bò”, thế thì Tiêu Nạichắc chắn phải là “tê giác”!Tê giác, chính là “trâu bò”dạng hiếm, rất ít khi gặpđược… Anh mà cũng cóchuyện không làm được ư?

Nhưng nghĩ lại thần sắc củaTiêu Nại dưới ánh đèn bannãy, trước đó còn phảng phấtnụ cười, chớp mắt đã thành xavắng mông lung, Vi Vi lạikhông dám khẳng định.Nhị Hỷ hỏi như đang suy nghĩgì đó: “Bên phía đầu tư? Vấnđề về tiền bạc à?”“Không biết.” Hiểu Linh nhấnmạnh, “Không dám chắc làđáng tin hay không, có điều dùlà tin giả thì các cậu cũng

đừng đồn ra ngoài nhé.”“Ừ ừ ừ.” Vi Vi cắn miếngcánh gà, gật đầu lúng búng,“Tớ hứa không nói, sẽ tiêuhóa hết với món cánh gà hômnay.”

Thế giới của thiên tài quả làquá xa vời, mấy cô nữ sinhbàn tán một hồi rồi cũngnhanh chóng chuyển sang vấnđề khác. Ăn cơm xong về lạiký túc, Vi Vi vào ngay Mộng

Du Giang Hồ, nhưng thật kỳquặc, danh sách bạn chẳngmột ai online, Vi Vi chán nản,nhớ đến cuộc thi PK dành chocác cặp vợ chồng liền chạyvào diễn đàn để nghe ngóng.Trước kia Vi Vi rất ít khi dạodiễn đàn, kỹ thuật cũng khôngnghiên cứu sâu gì cho lắm, vìcô luôn nghĩ niềm vui tronggame chính là tìm tòi, nếu cáigì cũng biết thì đâu còn ýnghĩa gì nữa. Có điều về sau

khi kết hôn với Nại Hà rồi,ngoài tinh thần trách nhiệm vớiĐại Thần, Vi Vi cũng thườngxuyên dạo quanh diễn đàn,nghiên cứu các thứ chức năngcủa phu thê, có lúc còn nghiêncứu việc sinh con nữa, nhưnglúc thấy muốn sinh con bắtbuộc phải động phòng trongmột giờ đồng hồ, hơn nữa saukhi mang thai, game thủ nữ sẽbị suy yếu chức năng, lúcđánh nhau nhiều còn có thể bị

sẩy thai…Vi Vi lập tức dẹp tan ý nghĩsinh con.Trò chơi này thật là biến quáiquá thể!

Dạo diễn đàn được một lúc,Vi Vi chưa nhìn thấy tin tứcmới về cuộc thi PK, nhưng lạithấy chủ đề mà Chân ThủyVô Hương post lên, nằm ngayđầu trang rất được mọi ngườiquan tâm, chủ đề là (Video

clip) [Tham gia] Câu chuyệncủa chúng tôi – Vũ Lạc ThủyTâm Liên Y Hương” (chơichữ từ tên hai người: giọt mưarơi vào trái tim của nước,hương tỏa ngào ngạt).Hoạt động “Câu chuyện củachúng tôi” này Vi Vi cũng biếtqua, là một trong những hoạtđộng hot nhất hiện nay. Hoạtđộng này yêu cầu các gamethủ dùng chức năng ghi hìnhcủa game, tạo ra một câu

chuyện tình yêu trong MộngDu Giang Hồ, không hạn chếngắn dài, giải thưởng phongphú, người đoạt giải sẽ do cácgame thủ tiến hành bầu phiếu.Thực ra có cảm giác như dùngchức năng ghi hình của MộngDu Giang Hồ ghi lại một đoạnphim mà thôi, không khó mộtchút nào, nên đã có rất nhiềugame thủ tham gia.Xem ra Chân Thủy Vô Hươngcũng quyết định tham gia rồi?

Vi Vi tò mò vào xem thử,trong đó có một đoạn videoclip và vài đoạn phát biểu, ViVi mở clip ra xem được vàiphút, đại khái miêu tả câuchuyện về một người anh hùngcứu mỹ nhân, sau đó anh tatheo đuổi cô nàng này, nhânvật chính là Chân Thủy VôHương và Tiêu Vũ Yêu Yêu,người trong gia tộc Tiểu Vũcũng xuất hiện trong đó.Lại xem thêm mấy phút nữa,

Vi Vi dần cảm thấy kỳ quặc,tại sao trong đó lại có mộtnhân vật nữ tên là Con ThúThấp Hèn?Hơn nữa Con Thú Thấp Hènnày cũng là một nữ hiệp vậnáo đỏ lưng khoác đao, luônxuất hiện bên Chân Thủy vàTiểu Vũ để níu kéo ChânThủy, thái độ xấu xa kiểukhóc lóc quỵ lụy vì tình, lời lẽthì càng thô tục nhảm nhí, còntự yêu mình như kiểu phù

dung tỉ tỉ, so với Tiểu Vũ YêuYêu lúc nào cũng lời lẽ uyểnchuyển như thơ, rõ ràng trởnên đối lập nhau hẳn.Kết thúc của đoạn clip, TiểuVũ Yêu Yêu người thật xuấthiện nói vài câu, đại ý là mongmọi người sẽ ủng hộ v.v…,đoạn viết bên dưới clip là củaChân Thủy, tình ý chân thậtkể lể tình cảm của mình vớiTiểu Vũ Yêu Yêu, hi vọng mọingười bầu phiếu cho họ, nói

rằng tuy giải thưởng không làgì, nhưng rất mong có được bộtrang bị tình nhân bảy màuduy nhất trong toàn game, vìvợ yêu rất thích nó.

Vi Vi càng xem càng nổi giận,cái gì đây chứ! Anh muốn kểlể chân tình thì cứ việc, tại saolại lôi người khác vào làm tròhề. Tắt chủ đề đó để vàogame, Chân Thủy Vô Hươngkhông online, Vi Vi lửa giận

không hề tắt, phẫn nộ gõ tinnhắn gửi đi.“Châm chích bóp méo ngườikhác như vậy hay lắm hả?Không ngờ huynh lại là loạingười như vậy!”Tin được gửi đi, vẫn cảm thấytức giận, nhưng trẻ ngoan ViVi lại không nghĩ ra lời nào ácđộc hơn để chửi rủa người ta,đành ủ rũ hơn gấp bội tắt luôngame để đi ngủ.

Ngày hôm sau Vi Vi đi họcsuốt, chín giờ tối mới lên mạngđược, vừa vào game, danhsách bạn đã nhảy điên cuồng,mở ra, là tin nhắn của ChânThủy Vô Hương.“OK, lần này sai rồi, huynhchịu cược thì phải chịu thua,clip này sẽ xóa đi, làm lại cáimới với Tiểu Vũ. Nhưng chodù là thế, huynh cũng phải giảithích, Con Thú Thấp Hèn đókhông phải do huynh và Tiểu

Vũ làm, lúc đầu vốn không đểý, tưởng có người làm chơi,cũng không liên tưởng đến têncủa muội, chắc muội cũngthấy những lời nhân vật nàynói chẳng liên quan gì đến tìnhcảm cả. Về sau làm xong mớibiết là mấy người bạn của giatộc Tiểu Vũ đùa dai, có điềuclip cũng làm xong rồi, quaylại thì phiền quá nên mới bỏqua. Chuyện này huynh xin lỗimuội, bây giờ huynh cũng rớt

cấp rồi, coi như đền bù chomuội, chúng ta ân oán giảitỏa.”Vi Vi ngẩn ra, hỏi lại: “Cái gìmà chịu cược chịu thua, rớtcấp là sao?”Chân Thủy Vô Hương online,nhưng không hề trả lời.

Vi Vi nhìn danh sách bạn, têncủa Đại Thần Nại Hà sáng lấplánh, Vi Vi rầu rĩ hỏi: “ĐạiThần, có phải huynh giết Chân

Thủy không?”Nại Hà: “Dưới núi ThươngThúy, đến đây, Boss.”

Vi Vi vội đến núi ThươngThúy, Ngu Công Leo Núi vừanhìn thấy cô vội la lớn: “Chịdâu, mau đến đây bồi thêmnhát đao!”Vi Vi mồ hôi mồ kê trèo lênngười Boss chém thêm mộtnhát, Boss vốn chỉ còn lại mộttầng máu đã đổ rầm xuống, Vi

Vi nghiễm nhiên được mộtđống kinh nghiệm.Boss rơi ra rất nhiều đồ, mọingười chia nhau xong, Vi Vihỏi Nại Hà: “Có phải huynhgiết Chân Thủy Vô Hương rồikhông?”Nại Hà: “Ừ.”Oái, Vi Vi cũng không biếtnên nói gì, có vẻ như lại phiềnđến Đại Thần rồi. Tuy là phuthê nhưng Vi Vi càng cảmthấy mình và Đại Thần là quan

hệ hợp tác, vậy nên chuyệncủa mình thì nên tự mình giảiquyết mới đúng.Vi Vi: “Làm phiền huynh rồi>o<”Nại Hà: “Không đâu, ta muốngiết hắn lâu rồi.”Vi Vi: “… Tại sao @@”Nại Hà: “Ngứa mắt thôi.”Vi Vi: “……”Quả nhiên là đáp án điển hìnhcủa Đại Thần.Ngu Công Leo Núi chen vào:

“Chị dâu có biết chuyện videoclip đó không?”Vi Vi: “Có, hôm qua cáchuynh đều không đến, muộibuồn chán nên đi dạo diễn đànmột lúc.”Mô-za-a: “Vốn còn định giấumuội.”Vi Vi: “>o<”Vi Vi: “Đúng rồi, Chân ThủyVô Hương sao lại bị rớt cấp?PK thì đâu rớt cấp được.”PK thuộc về phạm vi học hỏi

kinh nghiệm, cho dù có thuacũng không thể rớt cấp.Hầu Tử Tửu: “Không phảiPK, là quyết đấu.”

Bởi vì nói rõ thanh đao đólà…Thanh đao mà Đông PhươngBất Bại năm đó dùng để tựthiến.

Phân 10: Nham hiêm,qua nham hiêm

Quyết quyết quyết đấu?!Vi Vi kinh ngạ c đến độ suýt úớ, một lúc lâu sau mới nói:“Chân Thủy sao lại chịu quyếtđấu?”Nhìn thế nào đi nữa thì ChânThủy Vô Hương cũng khôngphải dạng người manh độngmà.Trong Mộng Du Giang Hồ,

đơn độc tỉ thí chính thức cóhai dạng, một dạng là học hỏikinh nghiệm, cũng chính là PKmà ta thường nhắc đến, mộtdạng khác chính là quyết đấu.Học hỏi kinh nghiệm thì dù cóthua cũng chẳng sao, khôngrớt kinh nghiệm cũng khôngrớt cấp, thành tích chiến đấuchỉ tụt xuống một chút màthôi. Nhưng quyết đấu thìkhác, quyết đấu thua một lầnthì đẳng cấp sẽ rớt một bậc.

Nếu đẳng cấp thấp thì cònmay, rớt một bậc thì có thểluyện để lên lại nhanh thôi,nhưng đẳng cấp cao thì, nhưVi Vi và Chân Thủ y VôHương, rớt một cấp thìhơnnửa tháng ròng rã chơi coi nhưphí công vô ích.Chân Thủy Vô Hương cũng làngười chịu bỏ tiền ra chơigame, trang bị các thứ đều làdạng cao cấp nhất, nhưng nếuquyết đấu với Nại Hà Đại

Thần có cùng đẳng cấp trangbị thì…Cơ bản như là tìm đến cáichết!Vi Vi đã từ ng phối hợp với cảhai người, nên hiểu rõ thực lựccủa cả hai. Đành phải thừanhận rằng, trình độ thao táccủa hai người cách nhau quáxa, Nại Hà Đại Thần là thiênngoại phi tiên, đã không làngười nữa rồi, còn Chân ThủyVô Hương nhiều lắm cũng chỉ

ngang hàng với Vi Vi mà thôi.Cho nên Vi Vi vô cùng nghingờ rằng Chân Thủy VôHương có phải là nghĩ quẩnrồi không.

Ngu Công trả lời: “Không phảilà chuyện hắn ta có chịu haykhông, lão tam hạ chiến thư ởthế giới, bức chiến thư đóđúng là thiếu đạo đức vô cùng,nếu không đến thì hắn cũngkhông còn mặt mũi nào chơi ở

đây nữa.”Còn hạ chiến thư nữa, chínhthức vậy à… Vi Vi th ất thầnhỏi: “Hạ như thế nào?”Hầu Tử Tửu nói: “Cậu ấy mờiChân Thủy Vô Hương chiếnđấu ba trận, nói là chỉ cầnChân Thủy Vô Hương thắngmột trận thì xem như ChânThủy thắng, chuyện video clipcậu ấy không hỏi đến nữa,hơn nữa lúc quyết đấu cậu ấysẽ không mang thần thú theo.

Muội nói xem, chiến thư nhưthế mà nếu không ứng chiến,Chân Thủy Vô Hương cònđược xem là đàn ông không,có thua thì cũng tốt hơn làkhông đến.”Không mang thần thú…Như thế mà cũng thắng được?Vi Vi vẫ n loay hoay tới lui,Đại Thần đúng là không phảingười, sự thực lại chứng minhthêm lần nữa rồi. Hơn nữa bứcchiến thư này quả thực rất ~ ~

rất khiến người ta không biếtphải nói thế nào. Nếu Nại hàmời Chân Thủy Vô Hươngquyết đấu công bằng, và ChânThủy dù cho không ứng chiến,thừa nhận thực lực bản thânkhông bằng Nại Hà, thì cũngkhông đến nỗi quá mất mặt,dù gì thực lực của Nại Hà vốnđã thế rồi. Nhưng bây giờ vớibức chiến thư như thế lạikhiến Chân Thủy không raứng chiến thì không được, nếu

không đúng là chẳng còn mặtmũi nào nữa.Hầu Tử Tửu nói: “Về sauhuynh cũng thấy thông cảmcho Chân Thủy Vô Hương.Tội nghiệp thật, nếu một trậnđịnh thắng thua thì hắn cũngchỉ rớt một cấp, nếu ba trậnthắng hai, thì hai trận thua đócũng tụt xuống hai bậc. NạiHà chơi tầm cỡ thế này, ngườita biết rõ trận thứ ba cũng sẽthua mà vẫn sĩ diện cố chơi

đến cùng.”Ngu Công Leo Núi: “Nhamhiểm, quá nham hiểm.”Nại Hà nói: “Các cậu nghĩnhiều quá, chẳng qua khôngmuốn phí lời mà thôi.”Vi Vi ngẫ m nghĩ thấy cũngđúng, nếu mời chiến côngbằng, bên Chân Thủy có lẽ sẽviện cớ không ra ứng chiến,nói tới nói lui quả thực rất mấtcông, chiến thư này của ĐạiThần vẫn là một đòn giết chắc.

Mô-za-a: “Chân Thủy VôHương cũng xem như khôngđến nỗi nào, cũng chẳng thèmmang vật cưng theo, có phảicậu nghĩ đến chuyện này rồikhông?”Nại Hà nói ngắn gọn đơn giản:“Nghĩ đến hắn để làm gì?”>o<, chính thế! Vi Vi th ầmlẩm bẩm trong bụng, Đại Thầnđâu cần nghĩ xem người khácthế nào. Lẩm bẩm xong, Vi Vimới chợt nhớ ra chuyện quan

trọng: “Ba cấp?”Hồng Y Nữ Hiệp kinh ngạcchạy đến bên Cầm Sư, kinhngạc hỏi, “Huynh giết ba cấpcủa anh ta?”Nại Hà: “Ừ.”Vi Vi: “……”Thảo nào Chân Thủy VôHương không trả lời tin nhắncủa cô, ước chừng bây giờchắc cũng nghĩ đến chết rồinhỉ. Ba cấp, ít nhất phải haitháng mới luyện lên được.

Mô-za-a nói: “Cậu cũng phảichừa đường lui cho mình chứ,nếu lỡ cậu thua một trận, ví dụnhà cậu bị cúp điện hoặcđường truyền bị ngắt, chẳng lẽvideo clip cứ để mặc hắn loà?”Nhất Tiếu Nại Hà trả lời quaquýt: “Thua thì thua chứ, tớthua rồi thì còn có phu nhân.”Hầu Tử Tửu tán thành: “Hâyhây hây, đúng đúng, Nại Hà

chỉ nói cậu ta mặc kệ, nhưngchưa nói đến chị dâu, trình độcủa chị dâu còn mạnh hơn lãotam nhiều, cậu không thấy lúcđánh quái vật toàn để chị dâulo, Nại Hà chỉ có ngồi đó ăncơm mềm thôi à.”Vi Vi: “Quá khen quá khen>o<”Ngu Công Leo Núi lại cảmthán: “Nham hiểm, quá nhamhiểm.”

Vừa đánh Boss xong, bọn HầuTử Tử đều có vẻ lười nhác, uểoải ngồi trên bãi cỏ dưới núiThương Thúy trò chuyện chođỡ buồn. Vì núi Thương Thúycũng là một trong những nơihái thuốc nên Vi Vi liền bắtđầu làm công việc ấy.Được một lúc sau, Vi Vi liếcmắt thấy hệ thống đã cập nhậttin tức mới.[Hệ thống] Kinh thiên đại đạoMạnh Đông Hành vượt ngục

khỏi Thiên Lao, xâm nhậphoàng cung, lấy cắp hộp trangđiểm của công chúa HươngTuyết, to gan tày đình, tộikhông thể tha, mời các anhhùng trong thiên hạ bắt lạiMạnh Đông Hành giao nộpcho quan phủ, tất sẽ được hậutạ.”

Vi Vi thố t lên: “Boss Mạnh lạichạy trốn tán loạn rồi kìa, cóđi bắt không?”

Boss Mạnh Đông Hành thuộcmột trong những boss khá làlợi hại trong Mộng Du GiangHồ, ngày nào cũng vượt ngụckhỏi Thiên Lao một lần, hễ rakhỏi ngục là lập tức hành nghềđạo chích, sau đó hệ thốngphát lệnh thông báo, game thủbắt đầu đi tìm bắt, bắt đượcrồi thì giao nộp cho quan phủđể nhốt trở lại vào Thiên Lao,ngày hôm sau Boss Mạnh lạitiếp tục vượt ngục. Có điều

Boss Mạnh đồng thời cũng làBoss rất được ưa thích, vì cứbắt được thì những thứ nó lấytrộm đều thưởng cho game thủtóm được nó, mà những thứBoss Mạnh lấy trộm thườngthường đều rất tuyệt.Vi Vi có lầ n rất may mắn,Boss Mạnh lấy cắp một rươngngân phiếu, Vi Vi vừa maynhìn thấy, một mình một ngựaliều mạng tóm Boss, rươngngân phiếu đó đã thuộc về cô.

Đương nhiên cũng có lúc xuixẻo một chút, như có một lầnhệ thống thông báo BossMạnh lấy cắp thanh đao hộthân của Đông Phương BấtBại, công cáo vừa ra là toànthiên hạ sôi sục, đao của ĐôngPhương Bất Bại, chắc chắn làthần binh cấp cao nhất rồi, thếlà các game thủ không kể caothấp, lần lượt bỏ hết nhiệm vụđang làm để đi tóm Boss, cuốicùng Boss Mạnh bị một cao

thủ trong bảng xếp hạng bắtđược, nhưng cao thủ đó vừacầm thanh đao nhìn một cái,đã tức đến mức suýt bỏ khôngchơi game này nữa.Vì nói rõ thanh đao đó là…Thanh đao mà Đông PhươngBất Bại năm đó dùng để tựthiến.

Hầu Tử Tửu nói: “Hộp trangđiểm của công chúa? Khôngcó hứng.”

Mô-za-a: “Không muốn làm.”Ngu Công Leo Núi: “Tớ đangdạo diễn đàn, đoạn clip kia đãbị xóa rồi.”Hầu Tử Tửu: “Haizzz ~ ~ tênnày sao biết nghe lời thế nhỉ.”Vi Vi: “>o<, Sao muộ i lại thấyhuynh tiếc nuối quá thế!”Hầu Tử Tửu: “Thì đúng là tiếcnuối vô cùng mà!”Ngu Công Leo Núi: “Nếu hắnmà không xóa thì tụi này sẽ,hây hây hây hây.”

Hầu Tử Tửu: “Hack máy củahắn.”Ngu Công Leo Núi: “Thanhtoán tài khoản của hắn.”Mô-za-a: “Vậy tớ làm gì? Bánvợ của hắn à?”Ngu Công Leo Núi: “Bây giờhắn đã xóa rồi, chúng ta xemnhư thất nghiệp.”Vi Vi: “ Các huynh đê tiệ nquá đấy!”Ngu Công Leo Núi vờ vịt:“Quá khen quá khen, so với

Nại Hà thì như châu chấu đáxe thôi.”Vi Vi toát mồ hôi, “châu chấuđá xe” có thể được dùng nhưvậy sao?Nại Hà: “Vi Vi, chúng ta đi.”“Ừ, đi đâu?” Vi Vi vừa hỏivừa add đội của anh.“Nơi không có bọn họ.”

Vừa add xong, cảnh tượng lậptức thay đổi, trong chớp mắt,Vi Vi phát hiện ra mình đã

đứng ở Lạc Hà Phong.Đứng trên Lạc Hà Phongngắm ráng chiều.Đây là nơi đẹp nhất, khôngvương bụi trần nhất trongMộng Du Giang Hồ, vì ở đâykhông có quái vật không cónhiệm vụ, không có kinhnghiệm để lấy. Nhưng sau khiquen biết Nại Hà, đây là mộttrong những nơi Vi Vi thườnglui tới nhất.Mặt trời đã lặn một nửa nấp

sau những đám mây, rángchiều rực rỡ tỏa rọi khắp nơi,chiếu lên người Hồng Y NữHiệp đang đứng trên đỉnh núimỗi lúc một rực rỡ diễm lệ,còn Bạch Y Cầm Sư càng lúccàng cô ngạo xuất trần.Vi Vi chố ng cằm ngắm mộtlúc lâu, chầm chậm gõ chữ:“Nơi đây thật đẹp!”Nại Hà: “Ừ.”Trong một lúc chẳng ai lêntiếng, hồi lâu sau Nại Hà mới

nói: “Chuyện này vốn định đợimuội đến giải quyết, nhưngtrên thế giới người quan tâmquá nhiều, ta nghĩ vẫn nênđánh nhanh rút gọn thì hơn.”Vi Vi ngồ i trước máy tínhchớp chớp mắt, ngẩn ngơ hồilâu, mới ý thức ra anh đanggiải thích với cô nguyên nhânmời Chân Thủy đến quyếtchiến.Thực ra anh ấy không cần giảithích với mình, anh đã giúp cô

xử lý rất gọn mà… Nhưngkhông biết vì sao, trong lòngVi Vi d ần dần nảy sinh ra mộttâm trạng như là cảm độngvậy.Vi Vi bỗ ng không biết nên nóithế nào, ngón tay ngưng trênbàn phím một lúc lâu, cuốicùng gửi đi một khuôn mặtcười.Nại Hà không nói gì nữa, ViVi cũng lặng lẽ đứng bên cạnhanh, không làm gì, cũng không

bỏ đi, ngắm cảnh vật yên tĩnhtrước mắt, chỉ cảm thấy giờnày phút này, bình yên và xavắng

Núi này do ta mở,Cây này do ta trồng,Muốn đi qua nơi đây.Con trai phải ở lại”.

Phần 11: Kênh

Nếu tin nhắn này không phảido Thần Lôi Ni Ni gửi đến thìVy Vy đã hoài nghi bản thânmình sắp đối mặt với giờ tậnthế! Đương nhiên giờ tận thế ở đây

chính là giờ kí túc tắt điện>o<.Thần Lôi Ni Ni: “Vy Vy chomình kênh đi, cho mình kênhđi”.Vy Vy: “Kênh gì chứ?”Thần Lôi Ni Ni: “Chồng cậukhông phải đơn phương chiếnđấu với Chân Thủy rồi sao,quyết đấu kênh ấy! Tuy tớmua vé để xem rồi thế nhưungquần chúng không đăng nhậpđược”.

Đơn phương đánh bại… VyVy không chịu nổi cách dungtừ của Ni Ni, cô nói: “Nại Hànhà tớ đàng hoàng lắm đấynhớ…”Nói cong câu này Vy Vy thấysợ chính mình, tại sao cô lạithem chữ “nhà tớ” vào đằngsau chữ Nại Hà cơ chứ? Tạisao tự nhiên lại nói ra hai từnày nhỉ?>0<, chắc chắn là do chịu ảnhhưởng của Ngu Công với mấy

người kia rồi, bọn họ nói câunào cũng “chị ba nhà mình”,“anh ba nhà chị”. Vy Vy xóamấy dòng chữ đó đi rồi đánhlại: “Cậu mua vé vào cửa rồià?”Muốn xem quyết đấu thì phảimua vé vào cửa, đây cũng làmột trong những điều chánnhất của trò chơi Mộng dugiang hồ. Sauk hi mua vé vàocửa, người chơi click vào thịvệ gác cửa ở hoàng cung, sau

đó người chơi sẽ được chuyểnđến sân quyết đấu. Thườngthường hai bên quyết đấu đẳngcấp càng cao thì vé vào cửacàng đắt, đương nhiên khôngphải trận đấu nào cũng cóngười xem.Thần Lôi Ni Ni: “Chân Thủybị đánh thảm lắm, có ghi hìnhrồi chắc cũng không phát đâu,chắc chắn chồng cậu ghi hìnhrồi đấy!”.Vy Vy: “…. Anh ấy không

ghi”Câu này đấu cần hỏi, với sựhiểu biết của cô về Nại Hà,Đại Thần chắc chắn sẽ khôngghi hình trận đấu không cầnthiết này.Thần Lôi Ni Ni: “Thảm, tớxem hồi hộp đến mức quênhết rồi, chết mất chết mất, tớđi chết đây, hơn nữa tớ lại đếnmuộn nữa nên chỉ kịp thấy hệthống thong báo quyết đấu,chiến thuật trong truyền thuyết

còn khống biết gì, tiếc quá đimất”.Vy Vy: “Còn khá hơn tớ, tớ lànhân vật nữ chính trong truyềnthuyết thì sao, chả được thấycái gì cả”.Thần Lôi Ni Ni: “Ha ha ha,vậy tớ lại cân bằng rồi, hìnhảnh hệ thống gửi đi cậu có cầnkhông, tớ gửi cho”.Vy Vy: “Ok”Vy Vy cho Ni Ni địa chỉ hòmthư ở game, lát sau đã nhạn

được thư báo, thư chỉ có mộtbức ảnh, đó là ảnh mà hệthống công bố quyết đấu.Vy Vy phóng to bức ảnh raxem, một bên là thông báo saukhi Nại Hà mời giao chiến, sauđó cứ năm phút hệ thống sẽthông báo phản ứng của bên bịmời chiến.[Hệ thống]: Nhất Tiếu Nại Hàmời Chân Thủy Vô Hươngquyết đấu ở điện Tử Cấm.[Hệ thống]: Chân Thủy Vô

Hương không ứng chiến.[Hệ thống]: Chân Thủy VôHương không ứng chiến.………….Năm phút sau.[Hệ thống]: Chân Thủy VôHương không ứng chiến.[Hệ thống]: Nhất Tiếu Nại Hàvà Chân Thủy Vô Hươngquyết đấu lúc 20:00 ở điện TửCấm.Chẳng qua cũng chỉ là vàihàng chữ chạy qua chạy lại,

chỉ là cái thông báo vô tìnhlạnh lùng thôi vậy mà Vy Vyxem đi xem lại không biết baonhiêu lần rồi, xem rồi lại xem,trong lòng cứ có cảm giácnóng bừng lên.Tâm trạng bất ổn, Vy Vy liếcsang nhìn lãng tử chơi đàn NạiHà, Vy Vy do dự một hồi,mấy lần định hỏi, lại thôi, cuốicùng cô lên tiếng phá vỡ bầukhong khí: “Đại Thần… anhcó thể PK với em một trận mà

không mang thú thần không?>o<”.Nại Hà không hề để ý, cậu cứnghĩ là cô đang nói đùa thôi,cậu nói: “Đi, chúng ta đi ănboss”.“Boss nào?”“Mạnh Đông Hành, Ngu Cônggọi chúng ta đi”.Vy Vy và Nại Hà quay lại núiThương Thúi, đám Hầu TửTửu đang quyết đấu rồi. NạiHà tiến lên trước xuất chiêu

“Diệu thủ hồi xuân” tăng máucho bọn họ, chần chừ một hồi,cô không có ý định thamchiến.Ngu Công gọi: “Chị dâu, đừngthấy chết không cứu nha”.Vy Vy biết ba người họ chỉđùa thế thôi, gọi cô chẳng qualà vì muốn cho cô cùng chiađiểm kinh nghiệm, Vy Vy biếtthế nên gửi một biểu tượngmặt cười: “Các anh đánh đi,em tham gia vào thì khả năng

công kích của anh ta sẽ tăngcao đấy!”.Boss Mạnh quả là một boss kìdiệu, nếu chỉ có nữ game thủtham gia đánh anh ta thì anh tasẽ vì “thương hoa tiếc ngọc”nên khả năng tấn công sẽ giảmđi một nửa, lần trước cũng vìđiều này nên Vy Vy mới đơnthương độc mã chiến thắngđược hắn. Còn nếu cả ngườichơi nam và nữ cùng côngkích anh ta thì anh ta do “đố

kỵ, ghen tỵ” nên khả năng tấncông tăng lên một nửa nữa.Chỉ có nam game thủ tấn cônghắn thì khả năng tấn công củahắn mới ở mức bình thường.Bọn Ngu Công vốn là một độitoàn người chơi nam nênkhông biết điều đó, nghe VyVy nói thế rất hứng thú.“Nghe nói tên này còn biếttrue ghẹo nữ game thủ, emchưa thấy bao giờ, chị dâuchem. nó một phát cho em

xem với”.Vy Vy nghe thế bực mình lắmthế nhưng vẫn tham gia vàođội chiến đấu. Quả nhiênchem. một đao mà khả năngtấn công của Boss tăng lên gấpđôi. Hơn nữa nó còn phát rakỹ năng “hung hung lò hỏa”đốt cháy máu của bọn Hầu TửTửu.Đồng thời trên đầu Boss cònxuất hiện một đoạn thoại:“Hay cho một mỹ nhân,

không ở trong phòng đẹp lạimang đao kiếm đến chốngiang hồ này làm gì, khôngbằng theo đại gia đây sẽ chomỹ nhân ăn sung mặc sướngcả đời”.Hầu Tử Tửu: “Trời ơi, quảthật là biết ghẹo gái”.Ngu Công trèo núi: “Quảnhiên dám trêu chị dâu, chonó rớt một trăm lần luôn đi”.Thế là, tên Boss đáng thươngbị đánh co tơi tả một trăm

lần….Boss Mạnh vừa ngã ra sàn thìquan sai lập tức đến khênh đi,để lại phần thưởng là hộp nữtrang của công chúa. Hầu TửTửu tò mò giật lấy rồi mở raxem thử, vừa mở ra thì suýtnữa ngất xuống đất.Ngu Công truy hỏi: “Là cái gìthế? Là trang bị thì đưa chochị dâu”.Hầu Tử Tửu: “Cái này mà đưacho chị dâu thì Nại Hà giết tớ

mất”.Nại Hà: “Cái gì thế?”Hàu Tử Tửu: “Tóc đàn ông”.Ngu Công trèo núi: “……”Hầu Tử Tửu: “Tóc của tìnhnhân của công chúa đấy, chảbiết là của đàn ông hay đànbà”.Mọi người đều thấy xấy hổ,ngại ngùng, không ngờ chuyệnnhân phẩm của con người lạilàm cho mọi người ngại ngùngđến thế.

Ngu Công trèo núi: “Nóichung còn hơn đao của ĐôngPhương Bất Bại”.Hầu Tử Tửu: “Còn hơn là vảibuộc chân của Lão thái tháiphái Nga Mi”.Mojata: “Lẽ nào lúc nãy chúngta ra tay quá bạo lực?”Thấy Vy Vy im lặng khôngnói câu gì, Hầu Tử Tửu nói:“Chị dâu không phải bị shockquá đấy chứ?”Vy Vy: “>o<, không có, hành

tẩu trên giang hồ bao nhiêunăm như thế từ sớm em đãkhông màng đến danh lợirồi…”.Mojata: “…” Ngu Công trèo núi: “Sao tớthấy câu này quen thế nhỉ?”.Hầu Tử Tửu: “Giống NạiHà?”.Mojata: “Không giống, Nại Hàtừ trước không bao giờ nóinhư thế ra miệng cả, anh ấychỉ nói trong lòng thôi”.

Nại Hà gửi một biểu tượngmặt thở dài: “Gần mực thìđen, sau này không nên để côấy chơi nhiều với các cậu rồi”.Vy Vy: “Đúng thế, em bị ảnhhưởng của các anh rồi… à, lúcnãy em đang nghĩ chuyện vềkênh. Em cũng muốn làm mộtcái”.Hầu Tử Tửu: “…………..”Vy Vy: “Boss Mạnh cho emlinh cảm…..”Đã là Boss Mạnh mang lại linh

cảm thì đương nhiên sẽ có liênquan đến kẻ trộm rồi.Kịch bản của Vy Vy là nhưthế này.Lô Vỹ Vy Vy là một nữ tặcchiếm núi xưng vương.Nhất Tiếu Nại Hà là một lãngtử chơi đàn nho nhã, yếu đuối.Một hôm, Nhất TIếu Nại Hàđi qua núi không may bị nữtặc mê đắm nên bị bắt lên mộtngôi nhà trên núi làm chồngcoi nhà cho nữ tặc.

“Sau đó thế nào thì em chưanghĩ xong, vừa nãy đánh Bossem tự nhiên lại nghĩ đến,những lời Boss Mạnh nói cóthể sử dụng trực tiếp đượcđấy”.Hầu Tử Tửu nói: “Cũng thamgia cái hoạt động đó sao?”Vy Vy: “Ừ, tự nhiên thấy hayhay, có điều em chỉ muốnnghịch chơi thôi, tư nhiên lạicó hứng thế”.Nại Hà không nói gì cả, cậu

cứ lặp đi lặp lại cái câu của VyVy: “Làm chồng giữ nhà”.Vy Vy cứ nghĩ Nại Hà bị kíchđộng nên định nói không làmcũng được, cô hỏi luôn: “Haylà lúc bị chặn đánh cứ nấp đilà được?”.>_<Xem ra Vy Vy có thể dánh giáđược cơ bản sự nhẫn nại củaNại Hà, Vy Vy tiếp lời: “Cơbản là như thế nhé!”.Thực ra bản thân cô cũng

không chắc chắn lắm, trướcmắt chỉ tạm nghĩ như thế màthôi.Nại Hà lại nói: “Chụp đi. NúiThương Thúi cũng đẹp, cứ coinhư quay cảnh bị chặn cướpngay ở đây đi”.Đại Thần đồng ý ngay lại cònchủ động tích cực như thế làmcho nữ tặc Vy Vy có cảm giácbản thân mình đang bị ép buộcphải đi cướp bóc vậy.Trong nháy mắt Đại Thần đã

bắt đầu chỉ đạo: “Anh đi từbên này sang, em phi ngựa từtrong rừng sâu ra, phần của aingười ấy tự quay sau đó cắtghép là được”.Dưới sự chỉ đạo của đạo diễnNại Hà, Vy Vy đành phải lênngựa.Ngu Công trèo nũi bỗng nhảyvào nói: “Đạo diễn, em cũngmuốn tham gia”.Hầu Tử Tửu nói: “Nữ tặckhông có người hầu sao được,

để bọn em làm người hầu củachị dâu nhé!”.Vy Vy từ chối: “Không cần”.Hầu Tử Tửu với bộ dạng đaukhổ hỏi lại: “Tại sao chứ?”Vy Vy: “>_< Đơn thương độcmã oai hơn nhiều”.Ngu Công nói: “Không đượckhông được. Như vậy khôngđược, có cảnh đánh nhau haylà để bọn em làm người bảo vệcủa Nại Hà, sau đó chị dâu lầnlượt đánh bại cả ba bọn em,

như vậy mới hấp dẫn chứ”.Ý kiến lần này của Ngu Côngđược mọi người hưởng ứngnhiệt liệt, quan trọng hơn lànhận được sự đồng ý của NạiHà. Mấy người này đều làngười thuộc phái hành độngnên dễ dàng thương lượng mọichuyện với nhau, còn Vy Vy –người đề ra ý kiến quay cảnhcho kênh của mình thì khôngbiết làm thế nào, cô đành vộivàng lên ngựa rồi phi vào trong

rừng trúc.Trong rừng trúc, Vy Vy cưỡingựa, đột nhiên lại cảm thấyrất hồi hộp.Trong thời gian đợi Nại Hàđến nơi chỉ định để cướp nữacòn hồi hộp hơn.Hậu quả của việc hồi hộp quáđó là khi Vy Vy vừa đến trướcmặt Nại Hà thì những lời BossMạnh nói lúc trước cô đã quênsạch. May mà Vy Vy nhanhtrí, cô thay đổi lại một số câu

trong một đoạn thoai siêu cổđiển để chữa cháy.

“Núi này do ta mở,Cây này do ta trồng,Nếu muốn đi qua đâyCon trai phải ở lại”.

Đoạn mở đầu nói xong, đúngkịch bản là Ngu Công sẽ lao rachửi mắng một hồi sau đó sẽđánh nhau. Tuy nhiên nhânvật của Ngu Công không thấyđộng đậy gì cả, Vy Vy đợi

một lúc rồi ngạc nhiên hỏi:“Ngu Công đâu?”.Hầu Tử Tửu thản nhiên đáp:“Cậu ta bị ngã từ trên ghếxuống”.

Trên màn hình, lãng tửchơi đàn áo trắng vẫn tungbay tà áo trong gió nhẹ. Nữtặc áo hồng mang đao thìbóng dáng đã nhạt nhòa.

Phần 12: Bóng HồngÁo Trắng

Ngu Công một lát sau mớilên, yếu ớt nói: "Tớ bị thươngrồi".

Mojata: "Con trai gì mà ngã týcũng bị thương".

Ngu công tức giận nói: "Tớ nóilà nội thương ấy".

Vy Vy: ">o<, mấy anh ở cùngchỗ với nhau à?"

Thực ra trước đó Vy Vy đãcảm thấy mấy người bọn họcó quen biết nhau ngoài đờithực, hơn nữa hình như họ làsinh viên năm thứ tư đại học,bởi vì có lần thấy bọn họ nóiđến chuyện thực tập tốtnghiệp. Có điều từ trước đếngiờ Vy Vy không tò mòchuyện đời tư của người khác

trong game, thế nên cũngkhông hỏi bao giờ, lần này chỉlà buột miệng thôi.

Hầu Tử Tửu đáp: "Bọn anh ởcùng phòng".

Quả nhiên!

Vy Vy liếc nhìn sang Nại Hà,vậy Đại Thần Nại Hà cũng làsinh viên giống mình sao? Vậysao mình luôn cảm thấy có gì

đó không đúng, Đại Thần chắclà...

>_<

Không nghĩ ra được cậu ấynên là cái gì...

Ngu Công nói: "Chị dâu, NạiHà thường xuyên đi đêmkhông về phòng, chị phải quảnchặt vào nha".

Mojata: "Cả ban ngày cậu ấycũng không về".

Vy Vy bó tay luôn.

Nại Hà nói: "Đến khi nàotrong phòng không còn chấtđống tất nửa tháng không giặtcủa các cậu thì tớ sẽ chuyểnvề ngay".

Mojata lập tức nói: "Thôi anhcứ ở ngoài luôn đi".

Vy Vy thấy ngại ngại, sớm đãnghe nói con trai thường tíchđủ mười hai đôi tất rồi giặt mộtlúc, không ngờ chuyện nàycòn kinh khủng hơn, đột nhiênVy Vy nhớ lại ngày trước cónghe Ngu Công nói chuyệnhack máy tính của người khác,cô liền tò mò hỏi: "Lẽ nào cácanh học khoa máy tính?".

"Đúng quá!".

Thật là trùng hợp.

Vy Vy nói: "......Em cũngthế!".

".................."

"Hóa ra là đàn em".

Ngu Công trèo núi: "Xong rồi,khoa máy tính chín nam mớicó một nữ, em lại anh dũng

như thế, lẽ nào em thực sự làmột chú em sao?".

Vy Vy: ">o<".

Vy Vy bị mấy người bọn họlàm cho phát ngại: "Em thựcsự anh dũng sao? Em chỉ nóithật thôi mà...".

Quả nhiên cô làm cho NguCông cảm thấy như bị nộithương thật.

Ngu Công nói: "Không saokhông sao, được mà được mà,hiệu quả thật là tuyên truyềnthức tỉnh".

Tuyên truyền thức tỉnh...

Vy Vy cũng cảm thấy bảnthân mình bị nội thương rồi,tuyên truyền thức tỉnh dùngnhư thế này không biết thầygiáo dạy môn Ngữ Văn của

Ngu Công mà biết có khócthét lên không nữa.

Hầu Tử Tửu đề nghị: "Đượcrồi, có điều câu "con trai phảiở lại" nên thay đổi một chút, ởđây có bốn người, ai biết emmuốn cướp người nào chứ,người xem sẽ hiểu nhầmđấy!".

Nại Hà nói: "Không hiểu nhầmđược đâu, không cần thay".

Hầu Tử Tửu: "???".

Nại Hà nói: "Các cậu khôngđáng giá để cướp".

Thế là..........

Lại một cuộc chiến đấu diễnra gay cấn, trận này là bađánh một.

Vy Vy không có gì để nói, cô

ngước nhìn trần nhà, cô cònchưa bắt đầu cướp thế màmấy người bị cướp đã tự thanhtoán lẫn nhau rồi.

Nói chung, với tình hình NguCông mang nội thương ra trậnnhư thế, sau khi nói vô sốchuyện cười với nhau kênhcũng được quay xong sau haingày vất vả. Những tình tiếtsau khi bị cướp vẫn do Vy Vytự biên , Vy Vy chọn thời gian

dài để biên kịch, cố gắng chonó không thô tục, dài như mộtbộ phim trên truyền hình.

Kịch bản cụ thể như thế này:

Lãng tử chơi đàn áo trắng bịcướp về sơn trại (trong gamelà cảnh bị cướp), nữ tặc si mêvẻ nho nhã thanh tú của cậuấy nên nghĩ đủ mọi cách đểchiếm được trái tim của cậu,lãng tử không hành động gì, cả

ngày không nói một lời nào,cậu cứ ngồi bên hồ sen sau núiim lặng đánh đàn.

Nữ tặc cuối cùng cũng quyếtđịnh thả cậu ấy đi, thế nhưngcô vẫn còn luyến tiếc nên cứnhẹ nhàng đi theo cậu ấy, thậtkhông may lãng tử chơi đàngặp quái thú giữa đường, cóthể mất mạng ngay lập tức, nữtặc trong nháy mắt lao ra cứucậu. Lãng tử cảm động nên

chấp nhận tình yêu của nữ tặc,nữ tặc vui vẻ chuẩn bị hôn lễ.Không ngờ đêm động phònghoa chúc thì lại có quân binhtới (mấy người Ngu Công gọithêm một đội nữa tới làm diễnviên quần chúng) đánh lên núi,đám hầu nữ tặc (thực ra lànhân vật hỗ trợ trong game,đáng thương là mới có cấp 20)do uống say rồi nên khôngcách nào đánh trả được. Nữtặc bản lãnh cao cường quan

binh không làm gì được nênquay sang tấn công lãng tử, nữtặc lên trước bảo vệ lãng tử,còn lãng tử thì rút gươm trongđàn ra, không nghĩ ngợi do dựgì liền đâm vào tim nữ tặc từphía sau.

Hóa ra, lãng tử chơi đàn vốn làkhâm sai, do địa hình sơn trạinày vốn phức tạp nên khôngdễ tiêu diệt, cậu phải làm nhưthế để hoạt động ngầm.

Phần cuối thì giống như trongphim.

Sau khi nữ tặc chết, lãng tửchơi đàn mới tỉnh ngộ, cậumới nhận ra mình đã yêu côấy, thế là cậu ôm xác nữ tặcnhảy xuống từ đỉnh Lạc Hà.

Được rồi, Vy Vy thừa nhận,cái này chỉ là làm cho vui thôi>o<.

Vy Vy cứ nghĩ mang kịch bảnnày đưa cho mọi người thì sẽnhận được sự phản đối củamọi người, không ngờ ai xemxong cũng khen được, có điềusau khi thăm dò một hồi,nguyên nhân Nại Hà cảm thấythích thú chẳng qua là vì lờithoại của cậu ấy ít.

Còn nguyên nhân của NguCông và đám bạn là không

ngờ sau đó họ lại còn có cơhội xuất hiện nữa, lại còn làvai chính diện, nên họ thíchphát cuồng lên.

Vy Vy lại tiếp tục không còngì để nói, quả nhiên là sinhviên khoa máy tính, trong máukhông hề có lấy một tế bàovăn nghệ nào...

Tuy nhiên mấy hôm sau NạiHà giao cho Vy Vy hậu kỳ

của kênh, Vy Vy hối hận cựcđộ và rút lại lời nói "trong máukhông hề có lấy một tế bàovăn nghệ nào".

Không có tí văn nghệ nàotrong máu là chỉ đám NguCông mấy người thôi, tuyệtđối không hề có Nại Hà ĐạiThần!

Đại Thần Đại Thần, không gìlà không thể!

Hôm nhận được kênh là hômVy Vy phải học buổi tối, về kýtúc một cái là đăng nhập tròchơi luôn, Nại Hà đã out rồi,cậu để lại cho Vy Vy lời nhắn:"Có việc nên out trước, đã gửikênh vào hòm thư của em rồi".

Vy Vy vội vàng check mail.

Việc chế tác hậu kỳ bao gồmkhâu cut paste, âm nhạc, chữ,

mỹ thuật... Vy Vy cứ nghĩmình cứ làm từ từ thôi, bởi vìcô mới học năm thứ hai, chắcchắn sẽ có nhiều thời gianrảnh rỗi hơn năm thứ tư. Cóđiều Nại Hà nói cậu ấy sẽ làmviệc này, mà Vy Vy thì tínnhiệm Đại Thần vô điều kiệnnên cô gật đầu ngay lập tức.Phải mất mười mấy phút mớitải xong, Vy Vy vội vàng mởxem ngay, chỉ xem mấy giâyđầu thôi mà cô đã đứng người

rồi.

Quá đẹp!

Thực ra nói đơn giản thì cũngđơn giản, chẳng qua chì làdòng chữ màu hồng đen thếnhưng không hiểu Đại Thầntìm ở đâu kiểu chữ phù hợpđến thế, vừa có khí chất lạivừa thoát tục, cứ từng nét từngnét một được viết ra, sau đólàm thêm hiệu ứng flash, một

lớp ánh sáng chạy qua mànhình, đơn giản nhưng đẹp mắt,rất có cảm xúc.

Vy Vy xem đi xem lại mấylần, cảm xúc tràn đầy.

Đại Thần rất chuyên tâm vớiviệc này, cắt ghép, làm chữ,chọn nhạc, mọi thứ không cáigì không hoàn hảo cả, đặc biệtlà âm nhạc làm cho Vy Vycảm thấy rất hạnh phúc.

Không giống với cảm giác củacô khi cô nghe những ca khúcthịnh hành ở các kênh khác,mà đó là tiếng nhạc phát ra từloại nhạc cụ dân tộc, phần đầukhi cướp chặn đánh là tiếngtiêu vui vẻ, phần sau là tiếngđàn tranh, rất phù hợp vớihình tượng lãng tử chơi đàn.

Ờ, tiếng nhạc êm dịu này chắclà tiếng đàn tranh, Vy Vykhông có hiểu biết nhiều về

nhạc cụ, trước đây khi họccấp ba mỗi khi học giờ âmnhạc cô đều làm bài tập mônkhác, thế nên hôm nay nghelần đầu thấy nhập tâm đến thế.

Tất cả quá hoàn mỹ, không cómột chỗ nào để bới móc lỗicả, Vy Vy chỉ chăm chúthưởng thức thôi.

Tuy câu chuyện này là bi kịchthế nhưng do luôn có tâm lý là

chơi đùa cho vui, sau đó trongquá trình quay và ghi có thêmnhiều đoạn thoại và chuyện vuicười nữa thế nên khi xem VyVy cảm thấy rất vui vẻ, tuynhiên tình tiết đến đoạn lãngtử chơi đàn rút gươm, tiếngđàn đột nhiên thé lên giận dữ,lưỡi kiếm dài dường như đâmthẳng vào tim nữ tặc, âm nhạccùng lúc đó dường như cũngdừng lại trong tĩnh lặng.

Trái tim Vy Vy đột nhiên đậpmạnh.

Sau đó, cô vẫn chưa hoàn hồn,hình như phần kết thay đổi rồi.

Phần kết vốn là lãng tử chơiđàn sẽ ôm xác nữ tặc rồi cùngnhau nhảy từ trên đỉnh LạcHà, thế nhưng trên màn hìnhlại là cảnh lãng tử chơi đàn vàvõ tướng Thanh Sam (NguCông đóng) đang đứng trước

một nấm mộ, cùng im lặngnhìn nấm mộ ấy.

Võ tướng Thanh Sam nói:"Cậu có thể không giết cô ấy".

Lãng tử chơi đàn im lặng, mãilâu sau cậu mới cất lời: "Để côấy sống mà hận tôi, thì chếtcòn hơn".

Vy Vy ngây người.

Trong lòng đột nhiên cảm thấyngay từ câu nói này lãng tửchơi đàn áo trắng đã khôngphải là người cô muốn miêu tảtrong kịch bản nữa.

Cậu ấy đã biến thành mộtngười xa lạ sau làn sương mờảo, mê hoặc.

Lãng tử chơi đàn từ đó đã ẩncư ở một ngôi nhà nhỏ dướichân núi, Vy Vy nhận ra đó là

một cảnh nhỏ trong game, đólà ngôi nhà hoang dưới đỉnhLạc Hà. Bên ngoài ngôi nhàcó mấy hàng trúc xanh, lãngtử chơi đàn ngồi trong rừngtrúc cô đơn gẩy đàn, sau đóbước lên đỉnh Lạc Hà rồi lặnglẽ ngắm mặt trời lặn trên đỉnh.

Võ tướng Thanh Sam xuấthiện một lần nữa.

"Cậu lập công lớn, trong tay

có quyền lực vị thế bao ngườithèm muốn, tại sao lại muốnẩn cư ở một nơi hoang dã xaxôi thế này?".

Lãng tử chơi đàn áo trắngkhông trả lời, cậu vẫn chămchú gảy khúc đàn dang dở,thần thú mèo của cậu nhảyqua nhảy lại bên cạnh.

Trong nháy mắt hình ảnh rừngtrúc xanh tan đi như từng đợt

sóng nước và biến thànhphong cảnh hồ sen sau núi,dường như là hồi ức của lãngtử nên có màu sắc mơ màng,kì ảo. Lãng tử ngồi chơi đàn,nữ tặc ngồi bên cạnh, âm nhạctừ đó cũng tắt dần, tất cả đềutĩnh lặng, đó đây thỉnh thoảngvang lên tiếng ve kêu, tiếp đóVy Vy nghe thấy tiếng củachính mình.

Đoạn âm thanh này hôm trước

Nại Hà bảo cô ghi vào, nói cólúc dùng đến. Đoạn thoại ghivào là đoạn nữ tặc nói trướckhi thả lãng tử đi. Vy Vy ngạingùng thu đi thu lại, khôngngờ dùng đến rồi.

Hình như được xử lý qua rồinên giọng cô trở nên mơ hồ vàxa xôi, giống như đến từ tronghư không vậy.

"Ông em là kẻ cướp, bố em là

kẻ cướp thế nên cuộc đời emcũng là kẻ cướp, ngoài cướpbóc ra em không biết làm gìcả, cái gì cũng không biết, còntất cả mọi người trong trạinữa".

"Anh ghét em như thế à, thựcra em chưa từng giết người,cũng không phải là xấu xanhất, nhưng có điều cũng làxấu rồi".

"Em cũng muốn như các côgái dưới chân núi, chăm sócmấy chú gà chú vịt, mặt trờilên đi làm, mặt trời lặn thì vềnhà, yên ổn sống ngày nàyqua tháng khác. Có điều đóchỉ là một giấc mơ, mãi mãikhông bao giờ thành hiệnthực".

"Anh đi đi, em để cho anh đi".

Màn hình lại quay lại, là tiếng

võ tướng Thanh Sam hỏi: "Cậucó tiền đồ tốt đẹp như thế tạisao lại lãng phí cuộc sống củamình ở nơi hoang tàn này?".

Sau đó là một giọng nói lạnhnhạt và nhẹ tênh vang lên:"Đây cũng là giấc mơ của tôi".

Tất cả lời thoại của kênh đềudùng chữ minh họa chỉ có mấycâu cuối mới là lời của nhânvật thật, đột ngột vang lên rồi

tự nhiên im bặt, tiếng đàntranh lại véo von vang lên, aioán tuyệt vọng, rồi dần dầntan biến.

Cảnh cuối cùng là hình ảnh nữtặc áo hồng và lãng tử áo trắngcùng đứng bên hồ sen, lãng tửgảy đàn, nữ tặc múa đao, tà áohai người cùng phấp phới bay,lung linh, lãng mạn, sau đóhình ảnh nhạt dần nhạt dần rồibiến thành màu đen.

Kết thúc.

Trên màn hình, hình ảnh lãngtử áo trắng vẫn phấp phới tàáo.

Hình ảnh nữ tặc múa đao đãnhạt nhòa.

Vy Vy thấy trong lòng đaunhói, mắt ướt rồi.

Vy Vy đột nhiên cảm thấy,

sự cảm động lúc trước củamình thật ngốc nghếch...

Phần 13: Cậu ẤyKhông Phải Anh

Cài đặt chế độ tự replay nênVy Vy còn chưa định thần lạiđược thì kênh đã bắt đầu quaylại một lần nữa, tiếng kêu réorắt vui tai lại vang lên, hìnhảnh nữ tặc áo hồng kiêu hãnh

phi ngựa từ rừng trúc chạy ra.

Vy Vy vội vã tắt đi, biết kếtthúc buồn bã, đoạn đầu thìnhư thế khiến cô buồn chánkhông muốn xem lại lần thứhai.

Cô vào trò chơi, gửi tin nhắncho Nại Hà: "Em xem xongrồi, rất hay".

Đánh xong mấy chữ khô khốc

ấy Vy Vy không biết nói gìnữa, rõ ràng còn đầy cảm xúctrong người thế nhưng lạikhông biết nói cái gì bây giờ,lẽ nào nói em đã khóc khi xemnó sao?

Thế thì ngốc quá!

Thế là cô lại hỏi tiếp: "Anhthay đổi kết cục à?"

Tin nhắn vừa gửi đi thì nick

của Nại Hà sáng, ngay lập tứccô nhận được câu trả lời: "Ừ,thay rồi, nếu không thì thờigian không đủ dài".

"Anh lên rồi, thời gian? Thờigian gì?"

Vy Vy có chút hoài nghi, anhấy đang nói đến thời giantrong kênh à? Thế nhưng cônhớ rõ thời gian không giớihạn cơ mà?

Nại Hà: "Nguyên tắc tham giathi đấu là độ dài thời gian đạtnửa tiếng, sau khi đạt giải nhấtđiểm kinh nghiệm và giảithưởng sẽ nhiều hơn. Đằngnào cũng làm thì đạt giải luônđi".

Vy Vy kinh ngạc, cô thực sựkhông chú ý đến nguyên tắcnày, thế nhưng... anh ĐạiThần, anh chắc chắn chúng ta

sẽ giành giải quán quân sao?...

Không đúng không đúng, đâykhông phải là trọng điểm,trọng điểm là, theo như ĐạiThần nói, lẽ nào tình tiết cuốilàm Vy Vy rơi nước mắt chỉ vìkéo dài thời gian mà thêm vàosao?

Nghĩ đến đây Vy Vy bật lạikênh một lần nữa, quả nhiên,thời gian không ngắn không

dài vừa chẵn ba mươi phút,ngay cả một giây cũng khôngthừa.

................

Tuy sự thực rõ ràng và tànkhốc như thế nhưng Vy Vyvẫn ôm một tia hy vọng: "Vậyanh... kết cục sau cùng sao lạinghĩ ra thế? Hay hơn cái cũrất nhiều".

Nại Hà: "Kết thúc cũ cũng ok,chỉ có điều không tiện để thêmmấy đoạn hồi ức cho vừa thờigian, quá lộ dấu tích".

@_@

Thêm hồi ức cho vừa thờigian? Chính là thêm cái đoạnhôm trước thu âm sao? Làmsao nghe lại giống mấy đoạntrong truyền thuyết thế... VyVy nhớ lại hiện tại cũng có rất

nhiều hồi ức, cô hỏi lại mộtcách khó khăn: "Vậy kết cụchiện tại... lẽ nào cũng vì thêmcho vừa thời gian sao?".

"Đại khái là vậy".

Vy Vy bị đánh bại rồi.

Hóa ra, Đại Thần không chỉ vìthời gian mà còn muốn chothêm nhiều hồi ức nữa, cái gìcảm động lòng người chứ, cái

gì sống chết hai bên mongmanh chứ, đều chỉ như mâytrôi nổi bên trời thôi......

>o<

Vy Vy đột nhiên cảm thấy, sựcảm động lúc trước của mìnhthật ngốc nghếch...

Sau đó, lòng ngổn ngang baothứ cảm xúc như thế Vy Vymang kênh phát trên diễn đàn

game. Còn việc tại sao ngườiphát trên diễn đàn là cô màkhông phải Đại Thần thìđương nhiên vì Đại Thần lườikhông muốn đăng kí thôi. >_<

Sau khi phát xong cô với NạiHà đi làm nhiệm vụ, làm xongnhiệm vụ cô đăng nhập vàokênh, ngay lập tức nhận đượcrất nhiều hồi âm.

Làm sao lại có nhiều

comments thế này?

Có bình luận chỉ sau một phútkhi cô vừa post lên diễn đàn.Thời gian ngắn thế chưa đủxem được nội dung. Có điềuđọc những lời bình luận VyVy hiểu.

Nói cho cùng, chuyện này doảnh hưởng của việc Tiểu VũYêu Yêu và Chân Thủy VôHương cũng làm lại kênh, rồi

chuyện Nhất Tiếu Nại Hàkhiêu khích PK với ChânThủy thôi, hai việc này khôngchỉ ầm ĩ trên server mà cònầm ĩ trên cả diễn đàn, đếnhôm nay vẫn còn là đề tài hot,vì thế Lô Vỹ Vy Vy mới phátkênh này đi. Ngay lập tức mộtđám người chầu chực hónghớt nhảy vào bình luận, quảnhiên Nhất Tiếu Nại Hà và LôVỹ Vy Vy cũng tham gia rồi.Chắc là vì muốn cạnh tranh

với Tiểu Vũ Yêu Yêu à? Quárõ rồi, thậm chí có người cònđoán rằng trong kênh chắcchắn sẽ có hình ảnh của TiểuVũ Yêu Yêu, là nhân vật xấuxí.

Vy Vy đọc không nhịn đượcthè lưỡi một cái. Có ngườiđúng là bụng dạ tiểu nhân,chưa xem gì mà đã phát biểurồi, trong kênh của Vy Vykhông cần xuất hiện nhân vật

thứ ba vô lý làm gì cho mệt.

Hơn nữa, hình tượng cô vớiNại Hà đẹp như thế, đâu cầnnhân vật thứ ba vào phá đámlàm gì. >o<

Vy Vy xem từng trang một,đến trang thứ năm cô mới pháthiện thấy có người giống nhưmình, là bình luận của một côgái. Cô ấy gửi mấy cái mặtngười đang khóc, cô nói mình

xem xong đã khóc.

Ha ha ha, cô ấy khóc, Vy Vylại thấy vui.

Hay quá, bị Đại Thần lừa cuốicùng cũng không phải chỉ cómình cô.

Xem một loạt các hồi âm bìnhluận như thế Vy Vy thấy rấtvui, cô đăng nhập vào gamenói với Nại Hà: "Anh xem

bình luận chưa? Có bao nhiêungười xem khóc đấy, có điềuem phải chịu họa cho anh, tạitrên kênh anh ghi biên kịch làem mà, mọi người đều nói emdở hơi...".

Đúng thế, một câu chuyện màbắt đầu là gây cười bạo lực,giữa cũng gây cười, kết thúclại là bi thảm, biên kịch khôngdở hơi thì là cái gì.

Nại Hà: "Chưa xem, có kếtquả thì bảo anh".

>_<

Rõ ràng là công lao thành quảcủa anh ấy tại sao một chútxúc động anh ấy cũng khôngcó nhỉ? Vy Vy nói: "Ờ, ờ ờ,em sẽ báo cáo với anh hằngngày ".

Mấy hôm sau đó có việc hay

không có việc Vy Vy đều ngồicạnh cái máy tính để xem thếnào.

Kênh càng ngày càng hot, cóthể không phải vì do kết quảcủa chém gió, mà chính là vìbản thân kênh này thế. Một sốngười khen chế tác tuyệt mỹ,sau khi phát hiện người chếtác là Nhất Tiếu Nại Hà thìcàng ngạc nhiên hơn, mộtngười chơi nói: "Kênh này làm

hay quá! Nhất Tiếu Nại Hàthật quá mạnh, không chỉ cóthể đánh mà kỹ thuật cũng giỏithế này, đúng là văn võ toàntài".

Có nhiều người thích thảo luậntình tiết câu chuyện hơn, thảoluận về sự lựa chọn của lãngtử chơi đàn.

Thảo luận vấn đề này nhiềuquá nên sau khi xem xong Vy

Vy cũng thấy khó chịu, có lầnkhông kiềm chế được cô liềnhỏi: "Tại sao lãng tử chơi đànnhất định phải giết chết nữtặc?".

Nại Hà trầm tư một hồi rồinói: "Tình tiết này anh khẳngđịnh là do em viết".

Vy Vy: "........................."

Vy Vy: ">o<, là em.........."

Thế nhưng Vy Vy chỉ đùa ácý thôi mà.

Vy Vy tiếp tục hỏi: "Vậy nếulà anh, anh có giết chết nữ tặckhông?".

Câu hỏi này vừa gửi đi xongngay lập tức Vy Vy cảm thấybất an, cảm giác như khôngnên hỏi như thế, hỏi như vậychẳng khác nào đang tò mò

đời tư của người khác, thếnhưng... thật sự rất muốnbiết... cái câu: "Để cô ấy sốngmà hận tôi, thì thà chết cònhơn" mấy hôm nay cứ hiện lêntrong đầu cô, cô rất muốn biếtNhất Tiếu Nại Hà ngoài đờithực sự là người biết nói câunày sao?

Cũng may Nhất Tiếu Nại Hàkhông để ý đến cảm xúc củaVy Vy, cậu trả lời rất nhanh:

"Không phải anh".

Vy Vy: "Hả?"

Nại Hà: "Cậu ấy không phảianh, anh không đi làm đếnbước ấy đâu".

Vy Vy im lặng một hồi, thậtlà, đôi môi bắt đầu mím chặtlại.

Trong thời gian này kênh của

Chân Thủy Vô Hương và TiểuVũ Yêu Yêu cũng được phátlại, thế nhưng độ nóng sốtkhông bằng lần trước, xét chocùng thì về mặt nội dung tìnhtiết và chế tác còn lâu mớisánh được với Lô Vỹ Vy Vyvà Nại Hà.

Thời gian phát đã kết thúc, bắtđầu bước vào thời gian bỏphiếu. Vy Vy và Nại Hà dẫnđầu, bỏ xa các đối thủ phía

sau, thứ hai là Chân Thủy vàTiểu Vũ. Điều này làm mộtngười luôn khiêm tốn như VyVy cũng cảm thấy cơ hộichiến thắng của bọn họ quá rõràng rồi.

Tuy nhiên, trước khi có kếtquả một ngày Vy Vy nhậnđược tin nhắn kì lạ của ThầnLôi Ni Ni.

"Vy Vy, có câu này muốn hỏi

cậu".

"Câu gì?"

"Cậu phải hứa không giận thìtớ mới nói".

Vy Vy không hiểu có chuyệngì xảy ra nữa, hỏi thì cứ hỏi đi,lại còn phải rào trước thế này,thế nhưng Vy Vy vẫn nói:"Cậu nói đi, tớ không giận".

"Không giận thật nhé, thực ratớ cũng chỉ hỏi hộ thôi, nếumà, tớ nói nếu mà thôi nhé, cóngười đưa cho cậu một số tiềnlớn thì cậu có đồng ý rút khỏicuộc thi này không?".

Vy Vy giật mình, nhanh chónghỏi lại: "Chân Thủy VôHương?".

Thần Lôi Ni Ni: "Vy Vy cậuđoán ra rồi".

Vy Vy: "Không cần đoán".

Điều này quá rõ còn gì? Nếucô rút khỏi cuộc thi này thìngười trực tiếp được lợi là aichứ? Mà Thần Lôi Ni Ni cònquen ai được nữa chứ?

Thần Lôi Ni Ni: "Tiểu Vũ YêuYêu rất thích bộ quần áo đónên Chân Thủy giấu cô ấy vànhờ tớ giúp đỡ, chắc anh ấy

ngại hỏi trực tiếp cậu, cậukhông giận chứ?".

Nếu nói Vy Vy không tức giậnthì thật là giả dối, nhưng mànếu tức giận thì không đáng.Thực ra trong trò chơi muabán đồ đạc là chuyện bìnhthường, cũng chẳng có vấn đềgì nếu nói tới nó cả, thế nhưngđây thì lại trực tiếp cầm tiềnmuốn người ta rút khỏi cuộcthi, thật là quá đáng quá mức!

Vy Vy dừng tay trên phím, côđịnh trả lời thế này.

Đương nhiên là phải từ chốirồi, thế nhưng đối mặt với loạingười thích dùng tiền dọangười khác thì từ chối khôngthích lắm, không thể đả kíchanh ta được. Cách tốt nhất làphải nhiều tiền hơn anh ta, choanh ta tức chết. Tuy Vy Vykhông có tiền... thế nhưng có

thể giả vờ cơ mà, đằng nàocũng là qua mạng, sợ gì bị lậtmặt chứ.

Thế là một cô gái xuất thân từgia đình bình thường thuộckiểu công nông liên minh bắtđầu lên giọng giống một ngườinhiều tiền: "Không giận, chỉthấy buồn cười thôi. Tự nhiêncó người thích dùng tiền đểmuốn mình rút lui, thật quábuồn cười, anh ta nghĩ anh ta

nhiều tiền hơn tớ sao?".

"Nhà anh ta có mấy ngôi trênthế giới này? Người hầu nhàanh ta đi chợ bằng ô tô hãnggì? Mèo nhà anh ta thuộcchủng loại gì? Nhà anh ta...".

Vy Vy nói một loạt câu sosánh cho đến khi không nghĩra cái gì để nói nữa mới dừnglại nói chốt một câu: "Nếu anhta không có ý định bỏ ra mấy

chục triệu mấy trăm triệu đểtớ rút lui thì khuyên anh tađừng xuất hiện để mất mặtthêm nữa".

Thần Lôi Ni Ni kinh ngạckhông biết nói gì nữa, mấychục mấy trăm triệu, ChânThủy làm gì bỏ ra số tiền lớnnhư thế chứ, nghe anh ta nóichỉ có mấy triệu, nhiều nhất làhai lăm triệu thôi, xem ra LôVỹ Vy Vy thật sự là người

giàu có rồi, chỉ nói linh tinhmà đơn vị đã là mấy chục mấytrăm rồi.

"Vy Vy, hóa ra nhà cậu cónhiều tiền đến thế, thật là nhìnkhông ra đấy!".

Vy Vy: ">o<, tớ đã hạ thấp rồiđấy!".

Thần Lôi Ni Ni nói: "Vậy thìthôi, cậu đừng có giận nhé,

thực ra tớ cũng đâu có muốnhỏi giúp anh ấy đâu, chỉ là tớcảm thấy anh ấy rất yêu TiểuVũ Yêu Yêu thôi, nên tớ cóchút mềm lòng".

Vy Vy còn chưa kịp trả lời cáitin này thì Ni Ni đã nhắn tiếpcái nữa: "Cậu biết không, bọnhọ gặp nhau rồi, bây giờ bênngoài cũng thành đôi rồi đấy!".

Vy Vy im lặng nhìn bọn họmột lúc sau đó quay sang nhìn

Nại Hà, Đại Thần à, anh đúnglà giết người không thấy máu.

Phần 14: Nhiệm VụBiến Thái

Nói những chuyện linh tinhdường như tốc độ đánh chữcủa Ni Ni nhanh hơn thì phải:"Bọn họ cùng ở thành phố B,thật trùng hợp, Vy Vy hìnhnhư cậu cũng ở đó phải

không?"

Vy Vy: "Ờ, học ở thành phốB".

Thực ra cũng chẳng có gìtrùng hợp cả, server này cótên là Đế đô phong vân, ngườithành phố B tụ tập lại cũng làchuyện bình thường, có khiĐại Thần và tụi Ngu Côngcũng ở thành phố này...

Vy Vy bắt đầu suy nghĩ xa xôirồi.

Thần Lôi Ni Ni: "Tớ ở thànhphố T, 555, nếu không thì đãđến chỗ các cậu chơi rồi.Đúng rồi, tớ có ảnh ChânThủy với Tiểu Vũ Yêu Yêuđấy, Chân Thủy đẹp trai lắmcậu có muốn xem không?".

Vy Vy: ">o<, không có hứngthú".

Vy Vy chẳng hề có chút tò mòvới việc Chân Thủy Vô Hươngtrông như thế nào, nếu khôngthì hai tháng trước khi "ly hôn"cô đã xem ảnh của anh ta rồi.Lúc đó trong bang có một đôivợ chồng khác cùng trao đổihình ảnh, kết quả là cả hai đềukhông thể tiếp tục chấp nhậnđối phương nữa. Chân Thủylúc đó cung đề nghị trao đổiảnh, Vy Vy ngạc nhiên một

hồi rồi nói: "Không có máyảnh kỹ thuật số nên trong máytính không có ảnh". Điều nàylà sự thật thế nhưng nghe rachẳng khác gì lý do để từ chối.

Theo Vy Vy nghĩ lý do từ chốigì cũng không quan trọng,quan trọng là nói rõ bản thânmình không có thành ý traođổi ảnh. Trên mạng cũng chỉnhư bèo nước gặp nhau màthôi, không biết người, không

biết mặt, càng không biết lòng,gửi ảnh đi thì lo càng thêm lo.Huống hồ, trao đổi ảnh dướidanh nghĩa "vợ chồng" quảthực là có chút "mập mờ" màVy Vy thì không hề thích thúcái thứ cảm giác mập mờ nàychút nào.

Có điều Chân Thủy Vô Hươngthì không nghĩ như thế, nghĩlại mới thấy cũng từ lúc đóthái độ của Chân Thủy Vô

Hương cũng thay đổi.

Thần Lôi Ni Ni tiếp tục hỏi:"Không xem thật à?".

Vy Vy: "Không >o<".

Thần Lôi Ni Ni bức xúc nói:"Có cái huyên thuyên thì cậukhông huyên thuyên, Vy Vycậu chẳng đáng yêu chút nàocả. Đúng rồi, cậu gặp Nại Hàchưa? Đẹp trai không?".

Câu hỏi này làm Vy Vy chếtlặng luôn trước máy tính, côtiện tay gõ luôn "chưa gặp",thế nhưng trong đầu lại liêntưởng vu vơ, nếu Nại Hà ĐạiThần nói muốn trao đổi hìnhảnh thì mình có đồng ýkhông?

Hình như...........

Đồng ý.

Vậy nếu Đại Thần nói muốngặp mặt thì sao?

Hình như... cũng đồng ý.

Ôi!

Vy Vy bị chính hai câu "đồngý" của mình làm cho giậtmình, sau đó lại nghĩ với tínhcách của Nại Hà thì anh ấychẳng bao giờ đưa ra cái yêu

cầu này đâu, thế nên hai giảthiết trên vốn chẳng có chuyệnthành hiện thực. Thế nhưngtrong suy nghĩ cô cảm thấy cóchút nuối tiếc.

Cùng ai đó thì đều có thể quênmình trong giang hồ, nhưngvới Nại Hà...

Vy Vy đột nhiên không muốnnghĩ tiếp nữa.

Việc mua bán này Vy Vykhông muốn nói với Đại Thần,chỉ là chuyện nhỏ chả có gìđáng nói cả.

Hôm sau nữa, VY Vy và ĐạiThần nghiễm nhiên trở thànhquán quân của cuộc thi kênh,giành được một núi giảithưởng, đương nhiên là baogồm bộ quần áo tình nhân bảymàu.

Vy Vy mặc thử bộ quần áoquả nhiên rất đẹp, vừa lộnglẫy, ánh sáng phát ra xungquanh, ngoài ra còn có thểđiều chỉnh được màu sắc,hồng cam vàng, lục lam xanhtím, đúng là bảy sắc cầu vồng,Vy Vy vừa mặc vừa ngắmnghía.

Ngu Công nói với Nại Hà:"Anh cũng mặc thử đi".

Vy Vy đứng bên cạnh gật đầuliên tục, sau đó cô gửi cho cậumột mặt cười thể hiện sự thèmmuốn.

Nại Hà tuy không thích trangphục lộng lẫy phức tạp thế nàynhưng thấy sự chờ đợi củamọi người như thế cậu cũngclick vào mặc thử, chiếc aotrắng nhạt nhòa của Đại Thầnbiến thành chiếc ao màu tímquý tộc sang trọng. Sau đó

theo yêu cầu của mọi ngườicậu thay đổi những màu khác,có điều cậu chỉ đổi sáu màu.

Hầu Tử Tửu nói: "Sáu màu,thiếu một màu rồi".

Mojata: "Màu lục, màu lục".

Nại Hà không đồng ý, cậudường như đã hết kiên nhẫnnên trong nháy mắt cậu mặclại chiếc áo màu trắng quen

thuộc.

Ngu Công, Mojata cùng lúccười phá lên.

Vy Vy bị bọn họ cười cũngphản ứng lại, màu lục...

Trên đầu Đại Thần đội mộtviên trâm ngọc, trang phục độiđầu của quần áo bảy màu làmột chiếc mũ, trang phục màulục chính là...

Đội mũ xanh (chú thích: trongtiếng Trung Quốc, đội mũxanh lục có nghĩa là người bịvợ hoặc chồng cắm sừng).

...

>o<

Mojata cố ý hỏi: "Anh ba cóchuyện gì à, sao lại khôngmuốn cùng chị ba mặc quần

áo tình nhân, trừ phi...".

Nại Hà nói: "Chúng tôi là vợchồng rồi không để ý đến hìnhthức bên ngoài".

Vy Vy không biết phải nói gìnữa.

Đại Thần à, anh không muốnmặc thì thôi, lấy lý do làm gìchứ, còn cái gì mà vợ vớichồng...

Mấy hôm sau Vy Vy vẫn mặcbộ trang phục tình nhân bảymàu ấy, thế nhưng cũng khôngcòn thích thú nữa. Cô chỉ cảmthấy tốn bao công sức để làmkênh, không mặc thì phí quá.Thực ra mặc bộ này phiềnphức lắm bởi vì nó chẳng cóthuộc tính gì cả, không thủđược cũng không công được,mặc đi đánh quái thì chắcchắn là chết, thế nên mỗi lần

đánh quái Vy Vy đều phảithay bộ khác.

Có lần Vy Vy không kịp thaykết quả là Vy Vy bị con Bosscỏn con tát một cái là chết, VyVy bực lắm thế nên từ đó bỏluôn bộ này vào trong đáyhòm, không bao giờ mặc lạinữa.

À, ở đây còn phải thêm mộtđoạn nữa. Bộ quần áo tình

nhân bảy màu này Vy Vy mặctổng cộng có mấy ngày thếnhưng có lần gặp Tiểu Vũ YêuYêu, trước đây mười ngày nửatháng mới gặp cô ta một lần.Gặp nhiều quá Vy Vy phátxấu hổ. nghĩ đi nghĩ lại, chắccô ấy không cho là mình cố ýtỏa sáng đâu nhỉ?

Có điều, người ta thích nghĩthế nào thì nghĩ, quản làm gìchứ!

>o<

Sau khi kết quả danh sách giảithưởng của kênh công bốkhông lâu cũng là lúc đại hộithi đấu vợ chồng cũng chuẩnbị bắt đầu.

Thời gian chính thức của đạihội thi đấu vợ chồng bắt đầuvào tám giờ tối thứ năm tuầnnày. Cả đại hội sẽ tiến hành

trong một tháng, nửa thángđầu là thi đấu vòng tròn trongmỗi server, sau đó trong mỗiserver sẽ thi đấu loại cho mườisáu người đứng đầu, cuối cùnglà đấu loại và quyết đấu cho cảdiễn đàn.

Vy Vy đặc biệt chú ý đến thờigian thi đấu 20 giờ ngày 13/6.

Thi tiếng Anh cấp sáu là vàochiều ngày 20/6, có nghĩa là

sau thi cô tham gia thi đấuchung kết xong vẫn còn mộttuần để ôn thi tiếng Anh.

Thật là đẹp, thật là tuyệt vời.

Vy Vy gật đầu vừa ý, bắt đầuchú ý phân phối thời gian ônthi và chơi game, Nại Hà thì tỏrõ thái độ thờ ơ, sau khi cùngVy Vy đến đăng kí ở NPCxong cậu nói với cô: "Nếu cóthi đấu thì báo trước cho anh

một ngày".

Vy Vy vốn đã quen làm bảnglịch thông báo mọi việc choĐại Thần rồi nên cô lập tứcđồng ý: "Vâng, không vấn đề".

Không giống như Đại Thầnluôn thờ ơ, không hứng thú thìNgu Công và Hầu Tử Tửu lạirất nhiệt tình, trước khi thi đấucô luôn PK cùng bọn họ, nóilà muốn tập cùng với bọn họ.

Hầu Tử Tửu nói: "Đến đây,coi bọn anh như đối thủ, tậpPK một trận đi".

Nại Hà nói: "Đối thủ của bọntớ là vợ chồng, các cậu ai làvợ ai là chồng chứ?".

Hầu Tử Tửu nói: "Đươngnhiên tớ là chồng".

Ngu Công nói: "Tớ mới là

chồng".

Hầu Tử Tửu: "Tớ cao hơncậu".

Ngu Công: "Tớ nặng hơncậu".

........

........

Hai người cứ tranh luận cái

kiểu trẻ con ấy một hồi, aicũng không chịu ai, cuối cùnglại biến thành một trận PKhoành tráng...

Vy Vy im lặng nhìn bọn họmột hồi rồi quay sang nhìn NạiHà, Đại Thần à, anh đúng làgiết người không thấy máu.

Nói chung, do Ngu Công vàHầu Tử Tửu phân tranh khôngđược xem ai là vợ ai là chồng

thế nên cuối cùng chẳng cóluyện tập gì, trước khi thi đấuhoạt động chính của mọingười vẫn là đi săn Boss.

Vy Vy và Nại Hà chốc chốclại tách đội ra để đi làm nhiệmvụ vợ chồng, nhiệm vụ vợchồng cao nhất bọn họ cũnghoàn thành rồi, chỉ còn mộtnửa cuối cùng chưa xong, đólà nhiệm vụ khó khắn nhấttrong truyền thuyết Thần Điêu

Hiệp Lữ.

Nhiệm vụ này có nhiều chỗbiến thái lắm, khó đến mức tròchơi hoạt động lâu như thế,nhưng cả server chưa có aihoàn thành cả. Vy Vy và NạiHà cũng đã từng làm qua vàphát hiện thấy quả nhiênkhông hổ danh là biến tháinhất, mỗi nhiệm vụ nhỏ củamỗi vòng vừa khó lại vừa phứctạp.

Lấy việc đánh quái không thểthiếu làm ví dụ vậy, mỗi nhiệmvụ đều có quái, cho dù sửdụng hết các loại pháp thuậtsau đó lượng máu giảm đếnmột mức độ nhất định thì mớicó thể ra chiêu hồi xuân chomình, khí huyết đầy, hơn nữakhi khống chế pháp thuật thìkhông có cách nào để biếtđược lượng máu của quái làbao nhiêu... Sau này Nại Hà

tính toán lượng máu và chiêuhồi xuân của nó thì mới có thểthắng được nó.

Vy Vy cũng vì thế mà lại hâmmộ Đại Thần thêm một chútnữa, thực ra cô cũng có thểtính được lượng máu của quáinhưng làm sao mà tính nhanhđược cơ chứ, thật không phảilà người nữa, không phải làngười nữa.

Ngoài ra, trong nhiệm vụ ThầnĐiêu Hiệp Lữ không chỉ cóquái, thu thập tư liệu, mà nócòn cài đặt dạng ô chữ, suyđoán, đi mê cung, lại còn cócả chơi cờ nữa... Tuy chơi cờchỉ đi có vài nước thôi, cũnggiống như chơi cờ vây có thểlựa chọn được thế nhưng luôncó hai loại cờ mà người chơikhông biết...

Quá chuyên nghiệp!

Cũng may là có Đại Thần toàntài bên cạnh.

Hai người thuận lợi qua mọicửa, đến cửa cuối cùng Vy Vycũng đã biết được thế nào gọilà: không biến thái mà là quábiến thái.

Cửa cuối cùng, sau khi hoànthành nhiệm vụ với NPC, VyVy không hề chuẩn bị gì cả thì

nhận được một nơi bí mậtkhông hề có trên bản đồ từdiễn đàn gửi đến. Sau đó, ĐạiThần phải tìm ra cô trong vòngmười sáu giờ, nếu không tìmđược thì coi như nhiệm vụ thấtbại.

Vy Vy bây giờ đã hiểu tại saonhiệm vụ này được gọi là ThầnĐiêu Hiệp Lữ rồi, trò này thiếtkế hoàn toàn dựa trên cuộcchia ly mười sáu năm của

Dương Quá và Tiểu Long Nữ.

Nói như vậy lẽ nào nơi đen tốicô đang đứng đây giống y nhưtrong sách Thần Điêu Hiệp Lữmiêu tả, là ở thung lũng sao?Vậy nếu Nại Hà tìm cô thì cóphải nhảy xuống không?

>o<

May mà hệ thống không điênđến mức cắt đứt mọi liên lạc

với diễn đàn, hai người vẫn cóthể gửi tin nhắn được.

Nại Hà: "Xung quanh thếnào?"

Vy Vy: "Xung quanh rất tối,rất tối, rất tối...".

Vy Vy miêu tả đến mức ngaycả bản thân mình cũng cảmthấy tối tăm, còn Nại Hà thìbình tĩnh hỏi: "Không nhìn

thấy cái gì?".

Vy Vy: "Vâng".

Nại Hà: "Âm thanh thì sao".

Vy Vy im lặng một lúc lắngnghe rồi nói: "Hình như cótiếng nước chảy".

Nại Hà: "Ừ, anh biết rồi".

Sau đó không có nói năng gì

nữa, Vy Vy đương nhiênkhông ngồi yên ở đây để đợiNại Hà được, cô lần mò đitrong bóng tối, để xem có thểtìm được cái gì đó để nói vớiNại Hà nữa không. Tiện thểcũng lên mạng tìm một số tintức nữa, có điều vốn tứ trướcchưa có ai qua được cửa cuốinày cho nên chẳng tìm đượccái gì. Còn giới thiệu về cửacuối của diễn đàn chỉ có mộtcâu duy nhất: "Dựa vào lin

cảm trái tim của đôi tình nhânmới có thể qua được cửa".

Thật là quỷ quái! - -

Cứ như thế mười mấy phúttrôi qua rồi, hộp tin nhắn lạisáng lên, Vy Vy nghĩ là NạiHà liền mở ngay ra thế nhưnglà của bang chủ Chiến ThiênHạ gửi đến.

Chiến Thiên Hạ: "Lô Vỹ, đội

của cậu sao lại cướp Boss củabang chúng ta?"

Bang phái của Vy Vy có tên làBích Hải Triều Thanh Các, làmột trong bốn bang phái lớnnhất server này, người sánglập ra là nữ game thủ MộngĐiệp Không Tỉnh. Khi Vy Vymới chơi đã quen với MộngĐiệp rồi, thế nên cô được gianhập vào phái, cũng được coilà một trong những cao thủ

trong phái, có điều cô khôngđảm nhận chức vụ gì thôi.

Hai tháng nay Mộng Điệp đổicông việc mới, cũng khá bậnrộn nên nhường chức bangchủ cho chồng là Chiến ThiênHạ. Vy Vy không quen biếtvới Chiến Thiên Hạ lắm thếnhưng Chân Thủy thì lại rấtthân.

Thế nên khi nhận được tin

nhắn này Vy Vy rất ngạcnhiên.

"Cái gì mà cướp Boss chứ?Em vẫn đang làm nhiệm vụ".

Chiến Thiên Hạ: "Ngu Côngtrèo núi, Hầu Tử Tửu khôngphải là người trong đội của emsao?".

Vy Vy trả lời không kháchkhí: "Vậy thì thanh đao nàycô ta mượn cũng cùn quárồi".

Phần 15: Tạm BiệtGiang Hồ

Ngu Công và Hầu Tử Tửu?Đúng là bọn họ đang đi săn

Boss, thế nhưng; à, sao lại đicướp Boss của người khácchứ? Vy Vy luôn tin tưởngbọn họ, chắc là có hiểu nhầmgì đây.

Nghĩ như thế, chắc là có hiểunhầm gì thật, Vy Vy bình tĩnhnói: "Sự việc cụ thể thế nào?Có thể nói cho em biết đượckhông?".

Chiến Thiên Hạ: "Lô Vỹ, em

nên cho anh một lời giải thíchđi, dù gì em cũng là ngườitrong bang, đội của em giànhBoss với người trong bang emcũng nên có tiếng nói, hơn nữađồ đạc của Boss nhả ra, ngườitrong bang đang cần, em nghĩxem nên giải quyết thế nào?".

Đối phương cứ thế là hỏi tộinhưng chẳng hề nói cụ thể tìnhhình, Vy Vy cũng chán khôngmuốn hỏi nữa liền nói: "Đội

của ai trong bang chúng ta?Anh nói tên đi để em đi hỏiNgu Công".

Chiến Thiên Hạ ngập ngừngmột hồi rồi nói: "Tiểu VũThanh Thanh".

Vy Vy: "............."

Hàng ngàn chữ ngạc nhiêncũng không đủ để hình dùngcảm xúc của Vy Vy lúc này.

Cô nhìn danh sách bạn bèthấy Thần Lôi Ni Ni đangonline nên cô hỏi luôn: "TiểuVũ Thanh Thanh vào bangmình từ khi nào vậy?".

Tiểu Vũ Yêu Yêu gia nhậpbang Bích Hải Triều ThanhCác thì cô cũng biết, cũngkhông có gì ngạc nhiên cả.Sau khi kết hôn vợ gia nhậpbang phái của chồng hoặcchồng vào phái của vợ thì

cũng là chuyện thường tình,có điều làm sao mà Tiểu VũThanh Thanh cũng sang chứ?Tiêu chuẩn thu nhận ngườicủa bang thật quá thấp.

Thần Lôi Ni Ni trả lời nhanhchóng: "Tuần trước thôi, cậukhông biết à?".

Vy Vy: "Không, ai nhận".

Thần Lôi Ni Ni: "Bang chủ, do

sau khi kết hôn Chân Thủy VôHương và Tiểu Vũ Yêu Yêucũng quen thân nên thu nhậnluôn. À đúng rồi hôm bọn họvào bang cậu không online, giatộc Tiểu Vũ cũng vào bangmình hết rồi".

Vy Vy: "........"

Thần Lôi Ni Ni: "Sao mà cậuchẳng có phản ứng gì thế, tớcó dám chủ động nói đến đâu.

Thực ra Tiểu Vũ Yêu Yêucũng khá tốt, thế nhưng TiểuVũ Than Thanh rất đáng ghét,lúc nào cũng quyến rũ con traitrong bang, ghê chết được. VyVy à nói nhỏ với cậu nhé mấylần tớ nhìn thấy Tiểu VũThanh Thanh đi một mình vớibang chủ, lại còn cưỡi chungngựa nữa cơ...".

Vy Vy chỉ nói có một câu màđã khơi gợi cái tính huyên

thuyên của Ni Ni rồi, cô ấy cứthao thao bất tuyệt khôngngừng. Vy Vy lúc này chẳngcó tâm trạng nào mà huyênthuyên với cô ấy được, hơnnữa cô cũng chẳng có hứngthú mà buôn với nhữngchuyện vớ vẩn như thế, cônhắn tin cho Ngu Công: "NguCông, khi các anh giết Boss cógặp Tiểu Vũ Thanh Thanhkhông?".

Ngu Công: "Hình như là có,anh cũng không để ý lắm, cónăm sáu đội cùng đợi Bossnhả đồ ra mà, anh nhanh taygiết được Boss, hi hi, cho nênnhặt được đồ trang bị tốt, látcho em xem. Em với chồngyêu làm xong nhiệm vụchưa?".

Ngu Công nói như thế thì cũngkhông nên hỏi nhiều nữa, VyVy cũng không cảm thấy bọn

họ lại đi làm cái chuyện tranhgiành Boss ấy mà. Bây giờtâm lý cũng thoải mái rồi nêncô trả lời: "Chưa xong".

Ngu Công: "Kém, anh ba kémquá!".

Vy Vy vội vàng bênh vực NạiHà: "Là nhiệm vụ khó nhấtmà".

Đừng có tùy tiện nói oan cho

Đại Thần có được không!

Vy Vy vừa kể lại tình hình làmnhiệm vụ cho Ngu Công nghevừa nhắn tin cho Chiến ThiênHạ: "Chiến bang chủ, em nghĩanh nên hỏi lại Tiểu Vũ ThanhThanh mọi chuyện cho rõràng, sau đó cho em một lờigiải thích".

Chiến Thiên Hạ: "Có ý gì? LôVỹ, anh biết em không thích

Thanh Thanh thế nhưng anhhy vọng em chuyện gì rachuyện đó".

Nhận được hồi âm như thế VyVy chỉ có cách im lặng hỏi trờixem thế nào thôi.

Chuyện gì ra chuyện đấy? Côcó chỗ nào nói chuyện khácđâu? Tóm lại là ai đang nóilinh tinh đây?

Trước đây, cô luôn cảm thấyChiến Thiên Hạ xử lý mọichuyện cứ lằng nhằng khôngrõ ràng, bây giờ mới thấy đúnglà như thế. Vy Vy khôngmuốn phí lời với anh ta nên côtrực tiếp vào diễn đàn gọi TiểuVũ Thanh Thanh.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:Tiểu Vũ Thanh Thanh.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:

Phiền cô giải thích với Chiếnbang chủ việc người trong độicủa tôi cướp Boss cụ thế lànhư thế nào.

Lời nói vừa gửi đi, người trongbang bắt đầu xuất hiện bàntán.

[Bang phái][Thần Lôi Ni Ni]:Vy Vy, cái gì mà cướp Bossthế?

[Bang phái][Chân Thủy VôHương]: (biểu tượng mặt cườikhông hiểu).

[Bang phái][Dương ĐạiQuang]: Chuyện gì thế?

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:Chiến bang chủ vừa đột nhiênhỏi tôi là sao đội của tôi lạicướp Boss của đội của TiểuVũ Thanh Thanh, tôi và NạiHà vẫn đang làm nhiệm vụ,

không hề đi săn Boss, khi hỏiNgu Công và Hầu Tử Tửu thìmới biết có một số hiểu nhầm,bây giờ muốn Tiểu Vũ ThanhThanh ra mặt nói cho rõ ràng.

[Bang phái][Thần Lôi Ni Ni]:Ôi, Vy Vy à, cậu không ởtrong đội đi săn Boss thì nóilàm gì, có liên quan đến cậuđâu.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:

Thì nói như thế nhưng nếunhư bọn Ngu Công cướp thậtthì tớ sẽ chịu trách nhiệm. Cóđiều theo như cách nói củaNgu Công thì bọn họ chỉnhanh chân nhanh tay hơnnhững người khác cũng đangđợi Boss nhả đồ mà thôi.Đương nhiên đó chỉ là lời nóimột phía của bọn họ, tớ khôngchỉ nghe thế đượcnên tớ muốnnghe Thanh Thanh nói cho rõràng.

[Bang phái][Reyo]: Tiểu VũThanh Thanh đâu?

[Bang phái][Mạnh HạoNhiên]: Tiểu Vũ Thanh Thanhra mặt đi xem rốt cuộc là cócướp hay không.

Mọi người trong bang nóichuyện ồn ào hẳn lên, cònTiểu Vũ Thanh Thanh cứ mấtmặt, sau đó Tiểu Vũ Yêu Yêu

xuất hiện.

[Bang phái][Tiểu Vũ YêuYêu]: Thanh Thanh khôngonline, hình như tắt máy rangoài rồi.

Tắt máy?

Chiến Thiên Hạ bây giờ cũngkhông nói gì cả, chẳng nhẽcũng tắt máy rồi? Không lẽ cósự trùng hợp này sao? Vy Vy

vốn không phải tên ngốc nêncô nói: "Tiểu Vũ ThanhThanh, nếu cô không muốn trảlời thì tôi sẽ hỏi trên diễn đàn,lúc đó cũng có vài đội cùngđợi Boss, chắc chắn sẽ cóngười nói rõ tình hình lúc đóthôi".

Nói như vậy buộc ThanhThanh phải ra mặt.

[Bang phái][Tiểu Vũ Thanh

Thanh]: Tôi vừa ra ngoài, cóchuyện gì à?

[Bang phái][Tiểu Vũ ThanhThanh]: À, việc này à, tôi nóicướp Boss, tôi không cướpđược nên nói bọn họ cướp đirồi, có gì nói sai à? Tôi khôngbiết Chiến Thiên Hạ lại hiểunhầm và chạy đi hỏi cô.

Nói như vậy là đổ hết mọitrách nhiệm lên người Chiến

Thiên Hạ rồi, Vy Vy vốn đãkhông thích Tiểu Vũ ThanhThanh, bây giờ thì càng cảmthấy cô ta không có tráchnhiệm gì cả. Nếu cô ta đã nóinhư thế thì Chiến Thiên Hạ códám ra mặt hỏi cô ta, thậm chíám thị cô ta phải giao trang bịra không?

Chiến Thiên Hạ đâu phải làtên ngốc.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:Nói như cô nghĩa là do Chiếnbang chủ cố ý bẻ gẫy lời củacô để vu oan cho tôi? VậyChiến bang chủ nên cho tôimột lời giải thích chăng? Bị vuoan vốn rất khó chịu mà.

[Bang phái][Chân Thủy VôHương]: Xem ra đều là hiểunhầm thôi, mọi người cũngkhông phải kỳ kèo thế làm gì.

Hiểu nhầm? Vy Vy cười nhạttrong lòng.

Thần Lôi Ni Ni gửi cho cô mộttin nhắn riêng tư: "Tớ cảmthấy chắc chắn là do ThanhThanh cố tình nói xấu cậutrước mặt Chiến Thiên Hạ,không ngờ Chiến Thiên Hạ lạiđi hỏi cậu, kết quả làm cảbang đều biết. Có điều cũngkhó nói, cô ta thường gọi contrai cả bang giúp cô ta báo thù

đấy. Có khi là mượn đao giếtngười đấy?".

Vy Vy trả lời không kháchkhí: "Vậy thì thanh đao này côta mượn cũng cùn quá rồi".

Chiến Thiên Hạ không thấyhồi âm gì cho Vy Vy cả, côliền hỏi: "Chiến bang chủ cũngtắt máy rồi à?".

Đợi một lúc cũng không thấy

trả lời gì cả, Vy Vy cũngchẳng vội vàng gì, cô từ từ gõphím: "Tuy vừa rồi ChiếnThiên Hạ hiểu nhầm em thếnhưng hành động vì mọi ngườitrong bang đòi lại công lý làmem rất khâm phục. Chỉ có điềubây giờ đột nhiên không lêntiếng nữa, lẽ nào công lý cũngdo từng người mà khácnhau?".

Chiến Thiên Hạ cuối cùng

cũng bị ép phải ra mặt rồi.

[Bang phái][Chiến Thiên Hạ]:Là anh sai, nếu là hiểu nhầmthì tốt, người trong cùng mộtbang đoàn kết với nhau là điềuquan trọng nhất. Có điều vẫncòn một việc nữa Lô Vỹ chú ýnhé!

Đơn giàn như vậy mà xong à?Lại vẫn còn chiêu nữa à?

Vy Vy vốn không thoải máikhi bị hỏi như thế nhưng bởi vìtức giận không có lợi cho giảiquyết mọi chuyện thế nên côvẫn cố gắng kìm nén tronglòng. Nếu thấy thái độ của anhta thế này thì Vy Vy càng giậncàng muốn tỏ ra lạnh lùng. Côtừ từ gõ phím: "Có chuyện gì,anh nói đi".

Chiến Thiên Hạ: "Khi ChânThủy và Yêu Yêu kết hôn, em

bán thuốc ở trên cầu ChuTước ấy, đó là thuốc em lấynguyên liệu trong bang chế,theo lý mà nói là không đượcbán. Đương nhiên, một lầnnhư thế cũng không sao, lầnsau chú ý là được rồi. Khàkhà".

Vy Vy bị hai từ "khà khà" chobuồn nôn quá. Trong lòng biếtrõ chuyện vừa rồi anh takhông còn mặt mũi nào nên cố

tình lôi chuyện này ra. Mộtngười mềm lòng thì đã nhườnganh ta một bước rồi, nhưngVy Vy nói thế này: "Chuyệnxa xôi như thế rồi mà đại bangchủ còn nhớ rõ thế. Số thuốcấy đúng là lấy nguyên liệutrong kho của bang chế tạo,thế nhưng nguyên liệu chế tạothuốc đó đều là mãn cấp, thếtrong bang Dược sư mãn cấpthu thập nguyên liệu làm thuốccó mấy người?".

Kênh của bang phái bỗngchốc im lặng.

Bang chủ và cao thủ trongbang cãi nhau, người chơi bìnhthường trong bang không tiệnthêm lời, người nhạy cảm cóthể thấy Vy Vy đã thay đổicách xưng hô với Chiến ThiênHạ, từ "bang chủ" chuyểnsang "đại bang chủ", thế nênngười ngoài càng không dễ

thêm lời.

Không có tiếng trả lời, Vy Vytiếp tục nói: "Nếu em nhớkhông nhầm thì có hai người,trong đó có em, một ngườinữa là Hoan Hoan Hỉ Hỉ, cóđiều Hoan Hoan Hỉ Hỉ là họcsinh cấp ba, mới thi đại họcnên mấy tháng nay khôngonline rồi. Thế nên số thuốc ởtrong kho của bang thực ra làcủa em hái về, em lấy thuốc

mình hái chế tạo thành thuốcđem bán, đại bang chủ cũngcó ý kiến à?".

Chiến Thiên Hạ tức giận nói:"Lô Vỹ, cô đừng có tự mãnnhư thế, tuy thuốc mãn cấpphải dùng dược liệu cao cấpthế nhưng thuốc cấp thấp cũngcần thiết, số thuốc cấp thấp ấylà nguyên liệu của bang".

Vy Vy bình tĩnh nói: "Đúng

thế, nếu bang chủ muốn tínhtiền thì chúng ta tính cho rõ đi.Thuốc cao cấp giá bao nhiêu?Thuốc cấp thấp giá bao nhiêu?Tôi đã làm miễn phí thuốc baonhiêu lần rồi?".

Giá thuốc cao cấp và cấp thấpkhác nhau một trời một vực,hơn nữa thuốc mãn cấp códùng tiền cũng không muađược, Chiến Thiên Hạ có điênmới trả lời câu này. Anh ta chỉ

tùy tiện lôi việc này ra để bảnthân mình đỡ mất mặt, nhưngngờ đâu Vy Vy lại như thế.

Chiến Thiên Hạ: "Cống hiếncho bang phái là việc mà mỗingười trong bang nên làm".

Vy Vy càng nói càng sắc sảo:" Nhưng đừng có mang cônglao không bao giờ được bùđắp của tôi ra để làm cái lý dođương nhiên nó phải thế! Bởi

vì từ trước tôi luôn chế thuốcmiễn phí cho bang, vì thế nênngay cả việc tự do bán thuốccủa mình cũng không cónữa!".

Cô tiếp lời: "Còn công lao củatôi làm ra cuối cùng nhậnđược là một loạt oan ức!".

Một dược sư cấp nhỡ trongbang lên tiếng: "Tuy chị VyVy có dùng thuốc cấp thấp

của chúng tôi thế nhưng chúngtôi cũng dùng thuốc cấp caocủa chị ấy để luyện mà".

Thần Lôi Ni Ni thấy càng cãinhau càng to chuyện, cô sợVy Vy sau này khó sống trongbang nên vội vã can ngăn:"Thôi đi thôi đi, đều là ngườitrong cùng một bang, hòathuận mới phát triển đượcchứ!".

Ni Ni vừa nói xong thế là mọingười trong bang cùng lao vàokhuyên giải.

Vy Vy gửi một biểu tượng mặtcười, mọi người cũng thở phàovì nghĩ rằng khuyên giải đã cóhiệu quả, không ngờ một loạtchứ hiện lên khiến mọi ngườichoáng váng không nói đượccâu nào.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:

Tiểu Vũ Thanh Thanh, sự thậtchuyện này như thế nào cô vàtôi đều biết rõ ràng, bây giờhoặc là cô xin lỗi tôi hoặc làsau này đừng để tôi nhìn thấycô đi săn Boss, nếu không thìtôi không để yên chuyện ngàyhôm nay đâu.

Xong rồi! Trước khi ChiếnThiên Hạ nói đến chuyệndược phẩm thì còn có khảnăng, cô cũng không có ý định

truy đến tận cùng làm gì,nhưng bây giờ thì tuyệt đốikhông thể được. Giải quyếtmọi chuyện trong thực tế thìcó khi phải suy nghĩ trước saumới quyết định được, thếnhưng trò chơi thì không cầnthiết, trò chơi nếu không thểvui vẻ được thì còn gì là tròchơi, cô đến đây để chơi chứkhông phải đến đây để tìm lấysự khó chịu.

Dường như ngay lập tức.

[Bang phái][Tiểu Vũ MiênMiên]: Lô Vỹ Vy Vy! Cô ứchiếp người quá đáng!

Dòng họ Tiểu Vũ im lặng nãygiờ bây giờ bắt đầu rộ lên nhưmăng mọc mùa xuân, nói nàynói kia, công kích này nọ, VyVy nhìn thấy màn hình đầycác cửa sổ chat, cô tức giậnnhưng rồi nhanh chóng lạnh

tanh trở lại, cô đột nhiên cảmthấy chẳng có ý nghĩa gì nữa.

Vốn đã không còn là Bích HảiTriều Thanh Các như ngàyxưa nữa rồi.

Những người bạn cùng nhauchiến đấu cứ dần dần biếnmất, người thì nghỉ chơi game,còn lại mấy người thì cũng trởnên ít nói hơn, ngay cả bangchủ cũ Mộng Điệp cũng bắt

đầu bận rộn , bây giờ lại cònthêm người của gia tộc TiểuVũ nữa chứ...

Sau này chắc chắn chỉ có làmngười ta càng ngày càng khóchịu thêm thôi.

Một nơi đầy mây đen khóixám thế này làm sao có thể làBích Hải Triều Thanh Các(chú thích: tác giả chơi chữ,nguyên tên bang phái BHTTC

có hình ảnh "biển xanh" [BíchHải], đặt "mây đen khói xám"vào đây với dụng ý so sánhđối lập) nữa chứ, không cònngười cũng không còn vật nữa,còn tình người nữa không? Bịmột loạt chuyện không đâunày dường như không cầnphải suy nghĩ thêm nữa, VyVy để lại một lời thế này.

[Bang phái][Lô Vỹ Vy Vy]:Những gì cần nói thì đều nói

rồi, tôi nói lời giữ lời. Các bạn,sau này còn gặp nhau trêngiang hồ thì vẫn là bạn.

Nói xong không kịp đợi mọingười phản ứng gì Vy Vyđóng cửa sổ diễn đàn và ấnnút trái "rời khỏi".

Bạn có muốn thực sự rời khỏiBích Hải Triều Thanh Cáckhông?

Có.

[Bang phái]: Bữa tiệc nào rồicũng đến lúc tàn, Lô Vỹ VyVy rời khỏi Bích Hải TriềuThanh Các.

Cùng lúc đó hệ thống cũngthông báo.

[Hệ thống]: Cao thủ giang hồLô Vỹ Vy Vy rời khỏi BíchHải Triều Thanh Các.

Bình thường thì người chơi khirút khỏi bang phái sẽ không cóthông báo trên hệ thống, thếnhưng một trăm cao thủ trongbảng danh sách của hệ thốngthì khác, hệ thống sẽ thôngbáo về việc dời đi của họ cũngnhư các động tĩnh khác. Saukhi thông báo rời khỏi đượccông bố ngay lập tức diễn đànlại nhộn nhịp.

[Diễn đàn][Không mặc quầnthật mát mẻ]: Lô Vỹ Vy Vyrút khỏi Bích Hải rồi à?

[Diễn đàn][Mộng Khê BútĐàm]: Tiểu Vũ Yêu Yêu vàoBích Hải, Lô Vỹ không chịuđược người ta nên rút lui thôi.

[Diễn đàn][Ni Mặc]: Đừng cónói linh tinh, chồng của Vy Vylà Nhất Tiếu Nại Hà đỉnh hơnChân Thủy Vô Hương nhiều.

[Diễn đàn][Bong bóng màuhồng]: Trong game, đỉnh thìtính làm gì, Chân Thủy VôHương và Tiểu Vũ Yêu Yêuthực sự là trai tài gái sắc đấy,tớ xem ảnh họ rồi.

Lại có thêm một tiếng nói nữa.

[Diễn đàn][Trường Yên NhấtKhông]: Bích Hải lại mất đimột cao thủ rồi, xem ra Bích

Hải càng ngày càng không ragì rồi. Mộng Điệp ra đi vốn đãlà điều đáng tiếc nhưng chỉ làtạm thời thôi, bây giờ Lô VỹVy Vy cũng đi rồi, chắc chắnBích Hải sẽ nhanh chóng tụtxuống khỏi bốn vị trí dẫn đầu.

[Diễn đàn][Thiên Hạ ĐạiNghĩa]: Lô Vỹ Vy Vy, đến gianhập bang Thiên Hạ ĐạiNghĩa của chúng tôi đi, chắcchắn sẽ tốt hơn so với Bích

Hải.

[Diễn đàn][Thiên Hạ ĐạiNghĩa]: Lô Vỹ Vy Vy, đến gianhập bang Thiên Hạ ĐạiNghĩa của chúng tôi đi, chắcchắn sẽ tốt hơn so với BíchHải.

[Diễn đàn][Thiên Hạ ĐạiNghĩa]: Lô Vỹ Vy Vy, đến gianhập bang Thiên Hạ ĐạiNghĩa của chúng tôi đi, chắc

chắn sẽ tốt hơn so với BíchHải.

[Hệ thống]: Người chơi ThiênHạ Đại Nghĩa nói lời ác ý, sẽbị cấm phát ngôn trong vòngmột tiếng.

............

............

Cũng giống như bên diễn đàn,

danh sách bạn bè của Vy Vycũng bắt đầu náo nhiệt lên.

Thần Lôi Ni Ni: "Vy Vy, saocậu lại rời khỏi bang, quay lạiđi, đừng thế mà".

Vy Vy không muốn nói nhiều,cô nói: "Không sao cả, thanhtịnh một chút thôi".

Thần Lôi Ni Ni: "Vậy cậu sẽquay về nhé!".

Vy Vy không do dự gì cả, côđáp: "Không".

Ngu Công, Hầu Tử Tửu cũnggửi tin nhắn đến, Ngu Côngvốn thông minh nên ngay lậptức liên tưởng đến chuyện lúctrước, cậu hỏi: "Em rời bangcó liên quan đến gia tộc TiểuVũ à? Cũng có liên quan đếnanh đúng không?".

Vy Vy: ">o<".

Ngu Công: "Thật sự không liênquan".

Vy Vy: "Vâng, không phải,em muốn nói là anh khôngquan trọng đến thế đâu...".

Ngu Công: "...........".

Vi Vi quả thật là mắt chữ Omồm chữ A nhìn cảnh tượngnày, cách xuất hiện của ĐạiThần quá ngoạn mục, chỉthiếu mỗi đôi cánh là giốngthiên sứ đáp xuống trần gianrồi…

Phân 16: Ơ bên huynh

Những thắc mắc của đám bạnbè, Vi Vi đều trả lời qua quýthoặc khéo léo giải thích, NạiHà vẫn không hề gửi tin nhắnđến. Vi Vi dời chuột đến kênh[Thế giới], tất cả đều đã trở lạiyên bình như trước.Màn hình vi tính vẫn một màutối đen như hũ nút, chỉ có ánhsáng yếu ớt phát ra từ người

Hồng Y Nữ Hiệp, lấp lóe khiẩn khi hiện, Vi Vi nhìn vàomàn hình, dần dần, trong lònglại có cảm giác trống rỗng.Bang phái trong game cốnhiên chẳng là gì cả, nhưngchí ít cũng là một kỷ niệm, đãtừng trả giá cho nó, vui vẻ vìnó, đột nhiên lại bỏ đi, tuykhông hối hận nhưng tronglòng khó tránh khỏi hụt hẫng.Dù gì, cũng bỏ đi vì cách này.Lại nữa, hệ thống còn đúng

lúc này giam giữ cô trong mộtnơi tối đen như mực. >o<Vi Vi vốn không phải là ngườihay nghĩ ngợi nhiều, nhưng đốidiện với màn hình im lặng đentối này, lại dần dần thấy buồnphiền, di chuột lung tung choHồng Y Nữ Hiệp đi tới đi lui,đảo đến mấy vòng vẫn khôngthể thoát ra được. Đúng vàolúc ủ rũ cực độ, bỗng “ding”một tiếng, trên màn hình nhảyra một dòng tin nhắn.

Nhất Tiếu Nại Hà phu quâncủa bạn đã thông qua đượcthử nghiệm của cửa cuối cùnglà “Tương tư trận pháp”,chúc mừng bạn đã hoàn thànhnhiệm vụ Thần Điêu Hiệp Lữ.

Hoàn thành rồi?Vi Vi chợt sững người.

Theo sự xuất hiện của dòng tinnhắn, cảnh tượng đen tối cũng

dần thay đổi, trên màn hìnhbỗng hiện ra vô số điểm sáng,kết lại thành một dải, chầmchậm tỏa ra khắp nơi, bóng tốibị xua tan, bốn bề xung quanhchợt trở nên xán lạn.Vi Vi phát hiện ra mình quảnhiên là đang ở dưới một vựcsâu, bốn bề là vách núi caodựng đứng, chếch phía bênphải có một thác nước và mộtđầm nước sâu, chắc đây là nơitiếng nước phát ra, bên bờ

đầm mọc lên vô số hoa thơmcỏ lạ.Và Nại Hà, trong quang cảnhrực rỡ này đã giáng trần xuốngbên cạnh cô một cách chậmrãi và hệt như thần tiên vậy.Phải, là giáng trần.Vì anh ngồi trên lưng một conchim lớn trắng như tuyết.

Vi Vi quả thật là mắt chữ Omồm chữ A nhìn cảnh tượngnày, cách xuất hiện của Đại

Thần quá ngoạn mục, chỉthiếu mỗi đôi cánh là giốngthiên sứ đáp xuống trần gianrồi…

Một lúc lâu sau, Vi Vi mớinghĩ ra là phải nói gì đó, thế làgõ chữ trong vô thức: “Huynhtìm ra muội rồi?”Lời vừa gửi đi là cô thấychoáng ngay… Câu này ngốcquá, rõ ràng là biết tỏng rồi màcòn cố ý hỏi. Nhưng, khoảnh

khắc vừa nhìn thấy Đại Thần,trong đầu nhảy ra chính là câunói này.Anh tìm ra cô rồi…Tâm trạng bỗng tươi tỉnh hẳn.Nại Hà bước xuống, uyểnchuyển trả lời: “Ừ, để phunhân phải chờ lâu rồi.”Vi Vi: “>o<”

Đúng vào lúc này, hệ thống đãlập tức công bố tin tức mớingay sau công cáo Vi Vi rút

lui khỏi bang phái của cô.[Hệ thống]: Nhất Tiếu Nại Hàvà Lô Vĩ Vi Vi đã hoàn thànhnhiệm vụ cao cấp phu thê làThần Điêu Hiệp Lữ, đạt đượcmột triệu kinh nghiệm nhânvật, đạt được danh hiệu GiangHồ Đệ Nhất Thần Tiên QuyếnLữ, đạt được một Phi hành tọakỵ “Thần Điêu” đầu tiên trongMộng Du Giang Hồ.

Không hề nghi ngờ gì nữa,

[Thế giới] lại sôi sục hẳn lên,Phi hành tọa kỵ đó, Mộng DuGiang Hồ mà cũng có cơ đấy![Thế giới] [Hảo Vũ]: Phi hànhtọa kỵ!![Thế giới] [Đại Thành TiểuPhi]: Chắc không chỉ có mộtcon chứ, Mộng Du Giang Hồcó phải cần mở ra hệ thốngPhi hành tọa kỵ rồi không?[Thế giới] [Không mặc quầnthật quá sảng khoái]: Tôi cũngmuốn nữa~ ~ ~ ~

[Thế giới] [Đại Lộ TriềuThiên]: Sảng Khoái huynh ơi,huynh mà cưỡi Phi hành tọakỵ không hợp đâu, huynh baylên một cái là bên dưới ngườita thấy hết đó.[Thế giới] [Không mặc quầnthật quá sảng khoái]: Xì, lãođây không sợ bị nhìn, bay baycàng mát mẻ.

Chủ đề bay bổng này đượcbàn tán xôm tụ nức trời, ngoàira, cũng có bàn tán đến người

nữa.[Thế giới] [yoyo1212]: Tớphát hiện ra rằng Lô Vĩ Vi Viluôn khi người ta thấy cô ấyrất thảm lại rất nhanh chónghiện ra rực rỡ vô cùng, lầntrước ly hôn kết hôn cũng thế.[Thế giới] [Hoa Cải Dầu]:Phải đó, lần trước cô ấy ly hônvới Chân Thủy Vô Hương, tớcòn tưởng cô ấy bị bỏ rơi chứ,kết quả là chớp mắt đã thấy côcưới đệ nhất cao thủ Nhất

Tiếu Nại Hà, ghê thật![Thế giới] [A Dĩnh]: Chẳng lẽChân Thủy Vô Hương mới làngười bị bỏ rơi ư?[Thế giới] [Ngu Công LeoNúi]: A Dĩnh cô nương, muộithật thông minh, nào, huynhđây dẫn muội đi giết Boss.[Thế giới] [A Dĩnh]: A, đỏmặt.[Thế giới] [Hầu Tử Tửu]: Hâyhây, có người vô sỉ kìa.[Thế giới] [Môjata]: hoho, có

người ghen rồi kìa.[Thế giới] [A Dĩnh]: NguCông ca ca gì đó ơi, em là ADĩnh đệ đệ, tiếp tục đỏ mặting.[Thế giới] [Hầu Tử Tửu]: haha ha ha ha ha ha ~ ~

Sựồn ào náo loạn ở kênh [Thếgiới] Vi Vi không hề hay biết,vì tâm trí cô lúc này hoàn toànvui sướng chìm đắm trong việctán thưởng con chim lớn trắng

muốt đó rồi.“Đây là Thần Điêu đó ư?”Một con chim trắng như tuyết,rất to rất to, lúc này đangnghểnh cổ một cách ngạonghễ quan sát cô, Vi Vi quáđỗi vui sướng đảo quanh nóhai vòng, đột nhiên nghĩ ra gìđó, kêu lên: “Không đúng rồi.”Nại Hà: “Gì thế?”Vi Vi: “Muội nhớ rõ ThầnĐiêu nhà Dương Quá là màuđen, con này tại sao lại là màu

trắng, chắc chắn là hàngnhái!”Nại Hà cười ngất, nói: “Đi,chúng ta ngắm cảnh nào.”

Bạch Điêu chở hai ngườichầm chậm bay đến TrườngAn.Vi Vi vừa cảm thấy mới lạ,vừa hiếu kỳ hỏi Nại Hà: “Saohuynh tìm được muội vậy?”Nại Hà nói: “Thực ra cũng cógợi ý.”

Cũng coi như là game nàykhông biến thái quá mức, đếnnỗi không có chút manh mốinào để anh tìm kiếm, có lúc sẽphát ra một hai gợi ý ở mộtnơi nào đó, chẳng hạn “Bạnnhặt được chiếc túi phu nhânbạn đánh rơi, có khi nào cô ấyở quanh đây” đại loại thế, sauđó căn cứ vào gợi ý mà tìmđến một địa điểm bao quát,cuối cùng phát ra Tương TưTrận Pháp.

Vi Vi đờ ra: “Tương tư trậnpháp, chẳng lẽ là Kỳ Môn NgũHành Trận trong truyềnthuyết…”Nại Hà: “Không tới nỗi huyềnhoặc thế, trước khi vào trận,hệ thống nói huynh biết cáchđi, gợi ý khoảng một hai ngànchữ gì đó, cho thời gian mườigiây.”Vi Vi sững sờ, một mặt là vìsự vô sỉ của hệ thống, một mặtlà vì trí nhớ tuyệt đỉnh của Đại

Thần, “Chẳng lẽ huynh nhớđược hết tất cả gợi ý trongvòng mười giây sao?”Thế thì quá không phải ngườirồi, nhìn lướt mười dòng cònkhông nhanh được như thế.Nại Hà trầm tư một lúc rồi nói:“Huynh chụp hình lại.”Vi Vi: “…”Phải rồi, có thể chụp hình mà,có ngốc mới ngồi nhớ hết…Cô ngốc quá, đầu óc khôngthể cải tiến được >o<

Hỏi một câu ngu ngốc, Vi Vicó phần ngượng ngùng, dù gìnhững điều muốn hỏi thì cũngđã hỏi gần hết rồi, dứt khoátngậm miệng lại làm người vôhình cho xong. Lặng lẽ baymột đoạn đường, Nại Hà bỗngmở miệng: “Muội rút khỏibang rồi?”Vi Vi không ngờ anh lại hỏicâu này, hơi ngẩn ra một lúcrồi trả lời: “Huynh nhìn thấy

rồi hả, ừ, rút lui rồi.”Nại Hà nói: “Cũng được, saunày ở bên huynh.”

Tuy là nói chuyện bằng bànphím, không nghe thấy tiếng,cũng chẳng thấy vẻ mặt,nhưng Vi Vi cảm thấy mộtcách lạ lùng rằng hai câu nàycủa Đại Thần nhẹ tênh, rấtthoải mái, không hiểu vì saocô cũng thấy trong lòng nhẹnhõm, như rộng mở thoáng

đãng hẳn ra, chút bóng tối sótlại cũng biến mất, Vi Vi hàosảng đáp lại: “Được, chúng tacùng phiêu bạt giang hồ, làmmột cặp uyên ương hoang dãtrong giang hồ. ”Câu này của cô bảy phần hàokhí ba phần giễu cợt, khôngngờ Nại Hà nghe xong lại bấtmãn: “Uyên ương hoang dã?Huynh nhớ chúng ta đườngđường chính chính bái lễđường mà.”

Vi Vi chậm rãi đánh một cái“>o<”Bạn Đại Thần chẳng có khiếuhài hước gì cả.Nại Hà nói tiếp: “Danh phậnrất quan trọng.”Vi Vi tiếp tục: “>o<”Được rồi, bạn Đại Thần thựcra vẫn có khiếu hài hước, chỉcó điều lạnh một chút thôi ấymà…

[Diễn đàn][Nhất Tiếu NạiHà]: Để cho vợ tôi ném chơi.

Phần 17: Để Cho VợTôi Ném Chơi

Nghĩa của câu oan gia ngõ hẹpchắc chắn là nói tình hình hiệnnay rồi.

Vy Vy nhìn màn hình, đối thủthi đấu trận đấu tích điểm đầutiên của cô và Nại Hà, côkhông biết nói gì cả.

Thứ năm, sau vòng loại nhiềucặp vợ chồng cuối cùng cũngđến thời gian thi đấu chínhthức. Đầu tiên là đấu tíchđiểm, thời gian thi đấu tíchđiểm kéo dài tầm nửa tháng,đối thủ do hệ thống lựa chọnngẫu nhiên, các cặp vợ chồng

tham gia thi đấu cùng click vàoNPC sau đó sẽ được đưa đếnnơi thi đấu, đến nơi thi đấumới biết được đối thủ củamình là ai.

Vy Vy và Nại Hà được đưađến chỗ click NPC trong sự cổvũ chúc mừng của Ngu Côngvà các bạn, vừa vào sân đấu,Vy Vy không còn lời gì để nóinữa, đôi vợ chồng đợi sẵn lạilà Chân Thủy Vô Hương và

Tiểu Vũ Yêu Yêu.

>o<

Sau khi tham gia vào nơi thiđấu không phải lập tức PKngay, hệ thống sẽ cho hai bênthời gian ba phút để chuẩn bị.Nại Hà nhìn qua đối thủ rồinói: "Lát nữa để anh giải quyếtTiểu Vũ Yêu Yêu".

Vy Vy ngay lập tức hiểu rõ

chiến lược của Nại Hà. TiểuVũ Yêu Yêu thực lực yếu ớt,hơn nữa chức danh lại là bácsĩ cho nên cơ hội ra tay vớiĐại Thần hầu như không có.Đại Thần giải quyết cô tatrước sau đó cùng với Vy Vyliên thủ đánh Chân Thủy VôHương, đây là cách đánhnhanh nhất.

Có điều nếu làm như thế, NạiHà giết Tiểu Vũ Yêu Yêu rồi

liệu gia tộc Tiểu Vũ có lêndiễn đàn làm ầm lên là Nại Hàức hiếp con gái không nhỉ?

Tuy không đoán trước đượcđiều gì nhưng nếu bọn họ nóira những lời ấy thì Vy Vychẳng hề ngạc nhiên chút nào.Bởi vì hôm trước Tiểu VũThanh Thanh cũng từng khóclóc kêu gào trên diễn đàn rồiđó thôi.

Cứ nghĩ đến chuyện hômtrước Vy Vy lại chẳng muốnnói gì nữa, không nghĩ thì thôi,cứ nghĩ là lại thấy bực.

Đó chắc là di chứng của lầntranh Boss lần trước.

Trước khi Vy Vy rời khỏibang có nói về việc tranh gianhBoss với Tiểu Vũ ThanhThanh, thế nhưng ThanhThanh không quan trọng đến

mức để cô phải bỏ thời gian ramà cá cược, Vy Vy vốn địnhđể khi nào có thời gian thuậnlợi thì cướp một lần. Có điềuhôm trước khi cô và Nại Hàcùng đi làm nhiệm vụ, Nại Hàlại đột nhiên bỏ dở dang nhiệmvụ đang làm được một nửa,sau đó dẫn cô bay đến một nơikhác.

Nơi đó, Tiểu Vũ Thanh Thanhđang dẫn người đi săn Boss.

Sau đó, đương nhiên Vy Vyđã cướp tên Boss đầu tiêntrong sự nghiệp của ThanhThanh, lại còn đoạt luônnguyên liệu "hàn băng chi vũ"vô giá trên thị trường nữa chứ,sau đó hệ thống công bố rộngrãi trên diễn đàn (trong gamenày nếu đoạt được đồ gì quýgiá là sẽ được hệ thống thôngbáo trên diễn đàn).

Từ đó Tiểu Vũ Thanh Thanhkhông làm nữa.

Hóa ra lần trước Ngu Côngđoạt được trang bị khi Bossnhả ra lại không phải là đồ màThanh Thanh cần. Thứ ThanhThanh cần chính là "hàn băngchi vũ" thỉnh thoảng Boss mớinhả ra kìa. Đây chính lànguyên liệu mới mà gần đâyhệ thống mới phát ra. Khi kếthợp nó với một số nguyên liệu

quý khác thì có thể chế tạo ranhiều trang bị quý và mớikhác.

Tiểu Vũ Thanh Thanh tận mắtchứng kiến "hàn băng chi vũ"rơi vào tay Vy Vy làm sao màchịu để yên được chứ. Cô tachạy đến diễn đàn giả vờ oankhuất, nói Nhất Tiếu Nại Hàvà Lô Vỹ Vy Vy ỷ mình đẳngcấp cao bắt nạt mấy cô gáiyếu ớt. Sau đó khóc lóc nói

bản thân mình vì "hàn băngchi vũ" nên mới đi săn Boss,còn nói là trang bị mà cô tađịnh chế tạo chỉ còn thiếu mỗi"hàn băng chi vũ", thu thậpnhững thứ khác tốn rất nhiềutiền. Kết quả "hàn băng chivũ" thì bị Lô Vỹ Vy Vy cướpmất, những nguyên liệu đắttiền khác thì thành đồ rácrưởi.

Cô ta đều có chuẩn bị hết, có

vài người đến vừa đấm vừaxoa, trên diễn đàn, có người bịcô ta mê hoặc, quay sang chỉtrích Vy Vy, mấy người hunghãn trong bang thì nói Vy Vyphải trả lại "hàn băng chi vũ"cho Thanh Thanh.

Tiểu Vũ Yêu yêu cũng ra mặt,nhưng không chỉ trích Vy Vy,cô ta chỉ nói nhẹ nhàng với VyVy mấy câu, nói mấy hômtrước mọi người nói chuyện có

hiều nhầm, nhưng hôm nayVy Vy làm thế này là quáđáng quá, oan gia nên giảikhông nên kết, hi vọng Vy Vykhông nên truy cứu.

Sức hấp dẫn của thiên hạ đệnhất mỹ nữ quả là ghê gớm,lời nói nhẹ như mây bay.

Chân Thủy Vô Hương thì theophía sau, thể hiện thành ý bỏtiền ra mua lại "hàn băng chi

vũ" trong tay Vy Vy với giácao.

Vy Vy nhìn mà buồn cười.

Tiểu Vũ Yêu Yêu nói mấy lờinày ra nghe thì như đangmuốn làm hòa thực chất là tựcắt đứt con đường sau này củamình, lúc này cô ta nói ranguyên nhân hậu quả e rằngcó người sẽ cảm thấy tronglòng cô ta đang tính toán từng

ly từng tý một. Còn ChânThủy Vô Hương thì phát huythái độ "oan ức cầu toàn" củamình lên đỉnh điểm, anh ta nóicho dù cô cướp Boss củachúng tôi thì chúng tôi cũngđồng ý mua lại đồ cô đã cướp,chúng tôi quá oan ức, quá bịức hiếp, quá thành ý. Vy Vycảm thấy buồn nôn khi đọcmấy lời ấy, cô đương nhiênkhông dễ bị ức hiếp, lần trướccô chụp hình hết lời nói của

Chiến Thiên Hạ và tất cả lờimọi người trong bang nóichuyện, đang định phản kíchlại thì đột nhiên nick "Khôngăn cơm" nhảy vào, chỉ tríchTiểu Vũ Thanh Thanh cướpBoss của cậu ta và các bạnmình, Tiểu Vũ Thanh Thanhmới chính là người ỷ mạnhhiếp yếu, còn Lô Vỹ Vy Vychỉ là giữa đường thấy chuyệnbất bình nên ra tay cứu giúpmà thôi.

Tiểu Vũ Thanh Thanh đươngnhiên không thừa nhận chuyệnnày, khi nick name này gửi tinnhắn và ảnh chụp Tiểu VũThanh Thanh giết người cướpBoss lên diễn đàn game thìchứng cớ mọi chuyện rõ ràng,Tiểu Vũ Thanh Thanh khôngcòn gì để nói, nên ngay lập tứccô ta liền bặt vô âm tín.

Đừng nói đến người trong diễn

đàn, ngay cả Vy Vy cũng bịsự chuyển hướng thay đổi độtngột đầy kịch tính này làm chođờ đẫn ngây người ra, Vy Vycũng đâu phải tên ngốc, nghĩkỹ lại thì trong lòng cũng đãhiểu rõ mọi chuyện rồi.

Nghĩ mà không nhịn đượccười.

Diễn đàn lại hot hẳn lên,những người trước đây vào

hùa cùng gia tộc Tiểu Vũ côngkích Vy Vy thì bây giờ đềucảm thấy xấu hổ, cũng mấttích luôn cùng Thanh Thanh,có người thì xin lỗi Vy Vy.

Vy Vy thực ra không thèm đểý đến sự công kích của bọn họlàm gì, tuy nhiên nhân cơ hộinày nếu mà bỏ qua thì cũngđáng tiếc, thế là cô ra bộ rấtthảm thương nhưng cũng rấtbình tĩnh nói.

[Diễn đàn][Lô Vỹ Vy Vy]: Từtrước chẳng nói làm gì, cứluôn cho rằng người trongsạch thì luôn trong sạch, ngườidơ bẩn thì luôn dơ bẩn, thếnhưng qua chuyện bị kết tộioan ức thế này đột nhiên tronglòng thấy chán nản vô cùng.

Vy Vy cố gắng để bản thânmình cảm thấy oan ức, vì hiệuquả thế nên cô vẫn gửi lên

diễn đàn, hi hi, giả vờ oan ứcai chả làm được chứ. Nói nhưthế này thì sau này có cướpBoss của Thanh Thanh thật thìcũng chả ai tin.

>o<

Hỏng rồi, cô học tính xấu củaĐại Thần rồi...

Sự việc cũng đã đến hồi kếtthúc, Vy Vy đang định out

khỏi mạng thì trên diễn đànxuất hiện một hàng chữ, ngườiphát ngôn là chồng yêu của côvốn ít lời từ trước đến giờ.

[Diễn đàn][Nhất Tiếu NạiHà]: Giá cao đến mấy cũngkhông bao giờ mua được "hànbăng chi vũ".

Nhất Tiếu Nại Hà cực kì hiếmkhi lên diễn đàn nói chuyện,hầu như là chưa bao giờ, thế

nên một khi anh ấy lên tiếngthì qua nhiên có hiệu quả tứcthì.

[Diễn đàn][Thiên sứ La Ma]:Oa, cho mình chụp ảnh chungđi, chụp ảnh chung đi.

[Diễn đàn][Miếng thịt nướngbị rơi]: (biểu tượng ngôi sao),cao thủ, kí tên cho tôi nhé!

.............

...................

Vy Vy xem mà toát hết cả mồhôi, nhớ lại lần đầu tiên gặpNại Hà hình như mình cũnghâm mộ như thế này...

Thật là mất mặt.

Sau cao trào chụp ảnh chungqua đi, có người còn tò mò màhỏi thế này.

[Diễn đàn][Thái Mễ Trư]:Nhất Tiếu, anh lấy "hàn băngchi vũ" cũng là để chế tạo vũkhí mới à?

[Diễn đàn][Nhất Tiếu NạiHà]: Không có hứng thú.

[Diễn đàn][Thái Mễ Trư]:(biểu tượng nghi ngờ). Vậyanh lấy làm gì?

[Diễn đàn][Nhất Tiếu NạiHà]: Để cho vợ tôi ném chơi.

Vy Vy sặc nước, Đại Thầnđúng thật là luôn biết làm chongười khác tức chết mất...

Đóng diễn đàn lại, Vy Vyquay sang hỏi Nại Hà: "Cáinick "Không ăn cơm" là nickcủa ai hay là bạn của anhthế?".

Làm gì có chuyện trùng hợpnhư thế chứ, đúng lúc cô vớiNại Hà đi cướp Boss thì lại cónick name ấy chụp ảnh. Cóđiều cũng có hiệu quả gớm,hai hôm trước cô cũng chỉ hỏiqua Ngu Công sơ lược mọichuyện mà thôi.

Quả nhiên, Nại Hà nói: "NguCông với mọi người".

Ngu Công đắc ý nói: "Ba

chúng em lập một nick mới đisăn Boss, chủ yếu là để cướpcủa Tiểu Vũ Thanh Thanh,cướp ba lần thế nên cô takhông chịu được đã giết bọnem, ha ha ha".

Cậu ta càng nói càng đắc ý,gửi liên tục N cái mặt cười thểhiện sự đắc ý, không ngờ VyVy liền nói một câu: "Âmmưu, quá âm mưu".

Ngu Công thấy oan ức liềnnói: "Là do anh ba chỉ đạo đóchứ, chúng em bị oan".

A! Lại là bút tích của ĐạiThần.

Vy Vy ngay lập tức gửi mộtbiểu tượng vỗ tay tán thưởng:"Đại Thần quả là lợi hại".

Ngu Công, Hầu Tử Tửu ngaylập tức nằm hết ra đất giả

chết.

Suy nghĩ của Vy Vy trở lạihiện tại, lúc này, cô nghe thấyNại Hà nói sẽ giải quyết TiểuVũ Yêu Yêu trước, trong lòngVy Vy không khỏi lo lắng.

"Anh giết cô ta đương nhiên làtốt nhất, đó là cách nhanhnhất. Có điều theo hiểu biếtcủa em về cô ta và gia tộcTiểu Vũ thì em sợ bọn họ sẽ

lên diễn đàn nói lung tung".

Đại Thần chau mày nói: "Giếtbọn họ còn phải thảo luận haysao?"

Vy Vy: ".........."

Cũng đúng. - -

Giết bọn họ không cần thiếtphải thảo luận, thậm chí VyVy còn cảm thấy nhờ trang bị

mà Đại Thần tặng mình côcũng có thể nắm chắc hơn50% chiến thắng nếu đơnphương độc mã chiến đấu vớibọn họ. Trước đây cô vớiChân Thủy đánh hòa nhauchẳng qua là vì trang bị củaanh ta tốt hơn của cô, bây giờtrang bị của cô tốt hơn rồi,hơn nữa anh ta mới bị ĐạiThần đánh cho tụt ba cấp.

Nghĩ đến đây trong đầu Vy

Vy chợt lóe ra một ý nghĩ, cônói: "Hay là anh xem nhé, đểmình em chiến đấu, nếu emkhông làm được thì anh lên".

"............."

Nại Hà im lặng nhìn cô mộthồi sau đó lặng lẽ ôm đàn ngồivào trong góc.

Vũ trụ nhỏ trong người Vy Vybắt đầu nóng lên hừng hực rồi!

Ba phút sau, ngọn lửa cô vừamới tạo ra bắt đầu vô tìnhcháy bùng lên.

Chân Thủy Vô Hương và TiểuVũ Yêu Yêu quả nhiên khôngđánh mà đã chạy! Thời gianchuẩn bị ba phút đã hết, bọnhọ trực tiếp rút lui, trong nháymắt không thấy bóng đâu nữa.

!!!

Trong lòng Vy Vy buồn bã.

Mang theo nỗi buồn ấy cô vàNại Hà bắt đầu bước vào trậnPK thứ hai, kết quả đối thủcủa trận này lại là người quen.

Chiến Thiên Hạ và Mộng ĐiệpKhông Tỉnh.

Vy Vy cầm tập đề thi némqua 1 bên rồi thở dài một cái:" Không còn đề thi làm rồi,chán quá!"

Phần 18: Trận quyếtđấu

Mộng Điệp lên tiếng chàoVy Vy trước: "Vy Vy".

Vy Vy: "Mộng Điệp, cậu cũngđến à?".

Mộng Điệp: "Đến chứ, cuộcthi đấu vui vẻ thể này đươngnhiên là phải đến rồi".

Hai người nói mấy câu, cho dùVy Vy và Chiến Thiên Hạ lầntrước không vui vẻ gì thếnhưng không thể vì thế màlạnh nhạt hay gây chuyện vớiMộng ĐIệp. Mộng Điệp cũngtỏ ra như thế.

Xét cho cùng đang trong trậnthi đấu cho nên hai người cũngkhông nói được nhiều chuyện,sau ba phút là trận thi đấu

chính thức băt đầu.

Mộng Điệp không giỏi PK chonên không có tên trong bảngPK, nhưng trước đây thực lựccủa cô ấy hơn Vy Vy, có điềulâu rồi cô ấy không tham giathi đấu, lần này trang bị củaVy Vy lại tốt hơn nên thực lựccủa hai người tương đối ngangnhau.

Do đó, vấn đề mấu chốt quyết

định thắng thua chỉ ở NhấtTiếu Nại Hà và Chiến ThiênHạ thôi.

Cũng do đó, kết quả trận đấunày không cần phải nói.

Sau khi thi đấu kết thúc MộngĐiệp gửi cho Vy Vy một tinnhắn: "VY Vy lát nữa tìm chỗnào đó nói chuyện nhé!".

Vy Vy gửi lại một biểu tượng

mặt cười đồng ý.

Sau khi mấy trận thi đấu tíchđiểm kết thúc hoàn toàn, VyVY và Mộng ĐIệp tìm một nơikhông có người để nói chuyện.

Thực ra Mộng Điệp tìm côcũng không có chuyện gì to tátcả, chỉ là muốn mời Vy Vyquay lại bang phái một lầnnữa, Vy Vy từ chối, lý do làgần đây thi cử nhiều quá nên

không muốn mất nhiều thờigian vào game nữa.

Mộng Điệp cũng không dámép cô.

Mộng Điệp lâu rồi không thamgia diễn đàn và trò chơi chonên hai người cũng không cónhiều chuyện để nói, im lặngmột hồi lâu Vy Vy mới nhớđến mấy chuyện linh tinhThần Lôi Ni Ni nói, cô muốn

nói ra để nhắc nhở Mộng Điệpmột chút. Nghĩ đi nghĩ lạichuyện vợ chồng nhà người tamình người ngoài cũng khôngtiện tham gia thế nhưng để bạnbè như vậy cũng không được,thế là Vy Vy nói: "Có chuyệnnày, tớ nghe nói...."

Vy Vy nói được nửa câu thiMộng Điệp đã hiểu chuyện:"Cậu muốn nói Tiểu VũThanh Thanh à?"

Vy Vy kinh ngạc: "Cậu biếtrồi à?"

Mộng Điệp nói: "Đương nhiên,cậu yên tâm đi, tớ sẽ xử lýnó".

Sau đó cô ấy gửi cho Vy Vymột biểu tượng mặt cười:"Quan hệ giữa tớ và CHiếnThiện Hạ cô ta không thể pháhoại được, từ trước đến giờ tớ

chưa nói với cậu là quan hệcủa bọn tớ đã phát triển cảngoài đời nữa, nếu không thìtớ làm sao giao cả bang pháicho cậu ấy được chứ?"

Ngoài đời?

Vy Vy ngạc nhiên một hồi rồicảm thấy mình không nên nóigì cả, hơn nữa một người chưahề có kinh nghiệm yêu đươngnhư cô thì không biết nói gì

cả.

Mộng Điệp tự tin như thế nàyxem ra chắc chắn không cóvấn đề gì rồi.

Suốt cả cuối tháng năm và đầutháng sáu, Vy Vy đều đi chémgiết với người này người kia.Trong game cô và Nại Hà đềuchiến thắng trong các trận thiđấu của server, còn hiện tại thìbây giờ Vy Vy ném đề thi

sang một bên rồi thở dài:Không còn bài gì để làm, chánquá!".

Thế là lại bị bạn cùng phòngđập gối vào đầu.

Vy Vy cười hì hì ôm chiếc gốivừa mềm vừa to của Hiều Linhrồi đăng nhập game. Vy Vy vàNại Hà không đi làm nhiệmvụ, cả hai đang cưỡi trên lưngcon chim điêu trắng và đi dạo.

Hôm nay là ngày quyết đấucủa đại hội thi đấu vợ chồngcủa server này.

Đối thủ của hai người là đốithủ cũ đã gặp trong trận thiđấu tích điểm: Mộng Điệp vàCHiến Thiên Hạ.

Sắp đến 8 giờ rồi, Vy Vy vàNại Hà vẫn ngồi trên lưngchim điêu bay về Trường An,

đang định chuẩn bị thi đấu thìhệ thống thông báo tin.

[Hệ thống]: Mộng Điệp vàChiến Thiên Hạ tình cảm rạnnứt, chính thức li hôn, từ naytrở đi đường ai nấy đi khôngliên quan đến nhau.

Vy Vy ngớ người, lúc đầu cứnghĩ bản thân mình nhìnnhầm, sau đó xem lại mấy lầnmới chắc chắn nên vội vàng

gửi tin nhắn cho Mộng Điệp,thế nhưng tin nhắn không gửiđược.

Mộng Điệp đã cài đặt chế độkhông nhận tin nhắn của bấtcứ ai.

Lát sau Thần Lôi Ni Ni gửi tinnhắn đến, giọng nghe vẻ rấtkích động: "Vy Vy, có chuyệngì thế, làm sao mà tớ vừaonline thì đọc được tin Mộng

Điệp và Chiến Thiên Hạ li hônrồi!!!".

Vy Vy: "tớ cũng không biết, tớcòn không gửi được tin cho côấy, cô ấy cài đặt từ chối rồi".

Thần Lôi Ni Ni: "Tớ đi hỏingười trong bang xem sao!".

Một lát sau một tin nhắn tứcgiận gửi đến: "Tớ biết rồi, làdo Tiểu Vũ Thanh Thanh".

Trên diễn đàn cũng vì chuyệnnày mà bắt đầu xôn xao cảlên.

Trận thi đấu ngày hôm nay córất nhiều người chờ đợi, bâygiờ một bên đột ngột cóchuyện làm sao mà không thuhút sự chú ý được chứ! Tranhluận một hồi cũng có ngườibiết nội tình chuyện này ra nóiúp úp mở mở, nói Chiến Thiên

Hạ và Mộng Điệp li hôn là doTiểu Vũ Thanh Thanh. MộngĐiệp hình như muốn đuổiTIểu Vũ Thanh Thanh ra khỏibang thế nhưng CHiến ThiênHạ không đồng ý, thế là cãinhau.

Nội tình sự việc được tiết lộthế nên diễn đàn càng nóicàng hăng. Rất nhiều ngườiliên hệ với Tiểu Vũ Yêu Yêu,có một nữ game thủ nói: "Tiểu

Vũ Yêu Yêu trước đây khôngphải cũng cướp chồng của LôVỹ Vy Vy sao, ngất mất,giatộc Tiểu Vũ chuyên làm cáichuyện này hay sao ấy".

Kẻ thù số một của gia tộc TiểuVũ xuất hiện thật đúng lúc.

[Diễn đàn][Tiểu Vũ Yêu Yêumất mặt 277]: Gia tộc TiểuVũ! Gia tộc làm người thứ 3!Chuyên môn đi cướp chồng!

Gia tộc Tiểu Vũ! Gia tộc làmngười thứ3! Chuyên môn đicướp chồng!Gia tộc Tiểu Vũ! Gia tộc làmngười thứ 3! Chuyên môn đicướp chồng!............

Một trận náo loạn.

Không thi đấu, Nại Hà nói cóviệc nên out sớm, Vy Vykhông out cùng như mọi lần,

cô vẫn cố gắng gửi tin nhắncho Mộng Điệp thế nhưng vẫnkhông gửi được. Rất nhanhsau đó avatar của Mộng Điệpbiến thành màu xám, cô ấyout rồi.

Vy Vy cứ nhìn cái avatar màuxám ấy và nghĩ đến chuyệntrước đó, cô ấy vẫn còn tự tinlắm cơ mà, không hề cảm thấycó điều gì là giấu giếm cả.Đúng lúc đó lại nghe thấy

Hiểu Linh lẩm nhẩm mấy câunào như tình yêu trên mạng thìkhông thể tin được, cô cũngphụ họa theo: : "Đúng thế, tìnhyêu trên mạng không đáng tinchút nào".

Hiểu Linh nghe thế liền nói: "Vy Vy à, cuối cùng cậu cũngnghe ra rồi đấy!".

Mấy hôm nay Hiểu Linh nóichuyện nghe được, truyện đọc

trên mạng và chuyện trên đàibáo có liên quan đến việc bịlừa tình qua mạng nói đi nói lạihàng N lần rồi, cốt yếu để VyVy, đừng để cho đàn ông xấuxa trên mạng nó lừa, mấy hômtrươcs Vy Vy không có phảnứng gì cả. Nhưng đúng là ôngtrời không phụ người có công,ngày hôm nay cuối cùng thìVy Vy cũng hiểu chuyện rồi.

Hiểu Linh bị chính mình làm

cho cảm động, cô thật là mộtngười bạn tốt, thật là khó cóngười thứ hai như cô. Ai ngờngay lập tức Vy Vy hỏi lại mộtcâu kì lạ: "Cái gì mà nghe rồicơ?".

Hiểu Linh ngây người, cái gìchứ, vẫn không có kết quả gìà? Hiểu Linh quyết định khôngnói vòng vo nữa, cô nói luôn:"Tớ nói là tình yêu trênmạng".

"Tình yêu trên mạng?"

Hiểu Linh gật đầu và nhìnthẳng Vy Vy.

Vy Vy cũng nhìn cô ấy, haingười nhìn nhau một hồi rồiVy Vy cầm chiếc gối trong taynhét vào lòng Hiểu Linh: "Trảlại cho cậu".

Sau đó tắt máy đi ngủ trong

khi Hiểu Linh đang dở khócdở cười.

Vy Vy nằm xuống, ôm chiếcgối của mình trong lòng rồingước nhìn trần nhà.

Tình yêu trên mạng.

Ờ, tình yêu trên mạng khôngtốt!

Thế nhưng liên quan gì đến cô

chứ!

Ngủ thôi, ngủ thôi.

Do Mộng Điệp và Chiến ThiênHạ li hôn, Vy Vy và Nại Hàkhông đánh cũng thắng, thếnên hai người đã lọt vào vòngđấu loại toàn server.

Đấu thủ vòng đấu loại toànserver đều là các cặp giànhgiải nhất của các server khác,

thực lực so với các đối thủtrước của Vy Vy và Nại Hàthì mạnh hơn một bậc. Cóđiều thực lực của Vy Vy vàNại Hà như thế, chức vụ haingười lại phù hợp nhau, thiđấu lại có sự đông cảm, cảquãng đường thi đấu đều dễdàng giành thắng lợi để lọt vàovòng cuối cùng của toànserver.

Trước hôm thi đấu một ngày,

Nại Hà nói trước khi offline:"Ngày mai anh có buổi hẹn ăntối, chắc sẽ đến muộn mộtchút".

Vy Vy gật đầu: "Ờ, vậy thì emcũng lên muộn một chút".

Khoảng thời gian này Vi Vicũng quen rồi, mỗi ngày trướckhi out khỏi mạng đều hỏi ĐạiThần xem hôm sau khi nàocậu lên mạng, để hôm sau cô

cũng lên vào giờ đó, nếukhông, lên mạng mà không cóĐại Thần thì rất buồn tẻ.

Nại Hà: "Muộn nhất là 7h30".

Vy Vy: "OK"

Thế nhưng 7 giờ 30 phút tốingày hôm sau Nại Hà khôngxuất hiện.

Ngây người nhìn lãng tửchơi đàn áo trắng tiêu diêu tự

tại bên cạnh mình, Vy Vy độtnhiên thấy lòng mình cứ âmthầm, nhưng dần dần lại cảmthấy hiểu rõ mọi chuyện….

Phần 19: Thấu hiểu

Ban đầu Vy Vy không để ý,cho dù Đại Thần từ trước đếngiờ không bao giờ đến muộnnhưng thỉnh thoảng muộn mấyphút thì cũng đâu có sao. Thờigian cứ từng phút từng phút

chậm rãi trôi qua, nháy mắt đãđến 7 giờ 45 phút, Vy Vy bắtđầu lo lắng, cho dù biết rõrang Nại Hà không có trênmạng thế nhưng cô vẫn cố tìnhgửi tin nhắn cho cậu.

“Có ở đó không?”.

Tự nhiên chẳng có tiếng trảlời.

Cứ hai phút cô lại gửi một tin

nhắn. Cuối cùng Vy Vy khônggửi nữa, cô chỉ ngồi click vàonick của Nại Hà, thế nhưng hệthống cũng lien tục nhắc nhởlà người chơi hiện tại không cótrên mạng, bạn không thể gửitin nhắn cho họ.

Ngu Công, Hầu Tử Tửu cũngkhông có trên mạng.

Không online.

7 giờ 50 phút.

Vy Vy một mình xuất hiện ởsân thi đấu chỗ NPC, cả độichỉ có một mình cô.

Xung quanh NPC tụ tập rấtđông người, vòng đấu loại vàquyết đấu mở cửa cho mọingười xem, những người tụ tậpở đây đã mua vé để xem thiđấu, khi thấy chỉ có một mìnhVy Vy đứng ở đây, tất cả đều

không khỏi ngạc nhiên nên đãbàn luận ngay trước mặt cô.

[Hiện tại] [Côn trùng gặm raudiếp]: Làm sao mà chỉ có mộtmình Lô Vỹ Vy Vy thế? NhấtTiếu Nại Hà đâu?

[Hiện tại] [Huyền Ngư Tải]:không phải là đến muộn đấychứ!

[Hiện tại] [963]: Trận đấu

quan trọng thế này mà cũngđến muộn được sao?

[Hiện tại] [Không mặc quầnthật mát mẻ]: còn mười phútnữa cơ mà, vội vàng gì chứ,cao thủ đệ nhất thường xuấthiện vào phút cuối cùng cơmà.

7 giờ 55 phút.

Vy Vy coi như không nhìn

thấy mấy dòng mọi ngườiđang bàn luận, cô lặng lẽ gửitin nhắn cho Nại Hà: “Emđang đợi anh ở trước NPC,anh đến thẳng đó luôn nhé!”.

Bàn luận vẫn tiếp tục sôi nổi.[Hiện tại] [Đinh Đinh Đào]:Chẳng còn mấy phút nữa, saocòn chưa đến nhỉ ?

[Hiện tại] [Hỏa Tiễn quy 1.0] :Không phải không đến đấy

chứ?

[Hiện tại] [Búp bê ngôcnghếch]: Tôi thấy, chả nhẽchuyện này lặp lại, đôi nàycũng li hôn rồi?

[Hiện tại] [Day dreamer]:Không giống, li hôn rồi thì LôVỹ Vy Vy đứng đây làm gìchứ!

[Hiện tại] [Sấm sét gọi oa]: tôi

thấy là, hình như Lô Vỹ VyVy lại bị bở rơi một lần nữarồi Tám giờ.

Bạn bè nhắn tin đến càng lúccàng nhiều, Vy Vy tắt mở lientục, cô nhẹ nhàng tắt cửa sổtin nhắn gửi cho Nại Hà.

Đám đông cũng tản đi dần.

[Hiện tại] [Cô đơn cả đời]: Về

thôi về thôi, ông đây mệt rồi.

[Hiện tại] [**Ngưng Triệt**]:Cứ tưởng rằng hôm nay đượcxem một trận thi đấu hoànhtráng, may mà mình khôngmua vé.

[Hiện tại] [Cỏ đuôi chó]:Không thi đấu thì sao khôngrút lui trước đi cơ, đứng đâyđể nhường không chức quánquân cho server khác, đểu

thật.

[Hiện tại] [Jager]: Không thểnói như thế được, nếu khôngphải Lô Vỹ Vy Vy và NhấtTiếu Nại Hà thì server chúngta không thể tiến vào vòngquyết đấu được.

[Hiện tại] [Romantic]: Đợichút đi, còn ba phút chuẩn bịnữa cơ mà. Sau ba phút chuẩnbị vẫn được tham gia thi đấu

cơ mà.

[Hiện tại] [Thất Nguyệt]: Xemra không đến đâu, tôi thấy LôVỹ thật đáng thương.

[Hiện tại] [Tiểu Vũ MiênMiên]: Là rất đáng thươngchứ, hô hô.

8 giờ 2 phút.

Vy Vy click vào sân, cô muốn

một mình chiến đấu thế nhưnghệ thống NPC nhắc nhở: Bạncần phải tham gia thi đấu cùngvới chồng bạn.

8 giờ 3 phút.

Hệ thống gửi thông báo do LôVỹ Vy Vy và Nhất Tiếu NạiHà không tham gia thi đấu chonên chức quán quân của đạihội thi đấu vợ chồng lần nàythuộc về một cặp khác của

server khác.

8 giờ 3 phút.

Vy Vy thoát khỏi game.

“Tớ cảm thấy hai hôm nay VyVy làm sao ấy?”.

Kí túc xá về đêm, Hiểu Linhđeo tai nghe và trèo lêngiường, nhìn Vy Vy đang ngồitrước máy tính không biết làm

gì, nói linh tinh mấy câu.

“Bình thường mà, sắp thi rồi.Trước mỗi kì thi cậu ấy lúcnào chả biến thành quái vật”.Nhị Hỷ vừa nói, tay vừa viếtliên tục.

“Cậu ấy không chơi gamekìa”.

“Bình thường, nếu bây giờchơi game thì không lấy được

học bổng, mà không lấy đượchọc bổng thì kì sau lấy tiềnđâu mà chơi game nữa”. NhịHỹ vẫn tiếp tục viết, bút khôngngừng và miệng cũng khôngngừng, “tớ nói rồi, cậu làm gìphải quan tâm Vy Vy như thếchứ, hôm trước cậu còn nướcmắt ngắn dài cơ mà, ĐạiTrung thế nào rồi?”.

“Không sao rồi, anh ta đángchết, các anh năm thứ tư có

hội lien hoan thế mà anh tacũng mặt dày đi theo, haychưa, xảy ra chuyện rồi”.

Hiểu Linh nói chuyện này làlại tức giận, thế là cô gạtchuyện Vy Vy sang một bênvà bắt đầu kể chuyện của bạntrai.

Vy Vy đang chìm đắm trongthế giới riêng của mình nênkhông biết bản thân đang bị

các bạn bàn tán 1 hồi. Lúc nàycô đang nhìn hình ảnh nữ hiệpcướp chồng ở trên kênh. Haihôm nay cô không vào tròchơi, ngoài đọc sách ra cô chỉlên kênh để xem thôi. Có lúcchẳng muốn click vào xemchút nào thế nhưng từ mới họcđi học lại rồi thế nên lại khôngkìm lòng được và click vàoxem. Trong lòng có cảm giáckhông kiềm chế được cảm xúccủa mình nữa, dường như chỉ

có xem kênh thì cô mới cảmthấy lòng mình yên tĩnh mộtchút.

Cũng có thể nói chỉ cần nhìnthấy hình ảnh ấy.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Trong lòng tự nhiên lại cứ lẩmnhẩm mấy câu như thế, Vy

Vy ngây người nhìn màn hình.

Trên màn hình, lãng tử chơiđàn đang đứng trên đỉnh núiLạc Hà, lạnh lùng chơi đàn,hình ảnh ấy vừa cô đơn vừatiêu diêu tự tại. Vy Vy nhìn đinhìn lại, tự nhiên vô tình lạinghĩ đến hình ảnh cô đơn mộtmình của mình khi đứng trướcNPC hôm nọ, cảm thấy tâmtrạng mình như lúc đó.

Tâm trạng lúc đó, chắc chắnlà lo lắng lắm.

Không phải là tâm trạng tứcgiận khi bị cho leo cây, khôngphải cảm giác tiếc nuối khikhông được thi đấu, mà làcảm giác lo lắng hoảng loạn,mấy phút cuối cùng trong lòngcô không ngừng suy nghĩ.

Nại Hà làm sao mà chưa đến?

Hay là, sau này anh ấy cũngkhông đến nữa.

Trên mạng có người không từbiệt mà đã mãi mãi không lênnữa, lẽ nào Nại Hà cũng biếnmất như thế sao?

Mấy ngày hôm nay cô khôngkiềm chế được bản thân khilúc nào cũng nghĩ đến việcxem kênh, phải chăng kênhnày là kỉ niệm kéo dài những

ngày sau này, là minh chứngduy nhất cho cuộc gặp gỡ giữacô và Nại Hà….

Ôi…

Vy Vy mệt mỏi bò lên giường,cô cũng không biết làm thếnào với bản thân mình nữa.

Làm sao cô lại có thể nghĩngợi linh tinh không có logicmọi chuyện như thế chứ? Nại

Hà có thể chỉ do có việc bậnkhông đến mà thôi, làm saomà cô lại nghĩ nó nghiêm trọngđến thế chứ? Hơn nữa, Nại Hàcó biến mất hay không thì bâygiờ chỉ cần đăng nhập vàogame là biết ngay, làm sao màcô lại không nghĩ ra chứ….

Tâm trạng hỗn loạn cứ thế màdấy lên, câu chuyện của nữtặc lại đến hồi kết thúc, đauđớn ai oán trong tiếng nhạc vui

vẻ, hình ảnh lãng tử chơi đànvà nữ hiệp áo hồng lại tan biếnnhư mây khói.

Bây giờ lại…

Ngây người nhìn lãng tử chơiđàn áo trắng phiêu diêu bêncạnh nhân vật của mình, VyVy đột nhiên thấy lòng mìnhcứ âm thầm, nhưng dần dầnlại cảm thấy hiểu rõ mọichuyện…

Sau đó “bụp” một tiếng, VyVy tắt máy, tháo tai nghe rồivùi đầu vào trong gối.

Xong rồi xong rồi, hình nhưcô đa sầu đa cảm rồi.

Xong rồi…Hình như cô thích một

người rồi.Thời gian gửi hình như là

vừa xong, cùng lúc với thời

gian cô lên mạng, trong thưchỉ có vài chữ: “Vy Vy, đếnbên anh”.

Phần 20: Anh biết

Vy Vy 20 tuổi, lần đầu tiênphát hiện hóa ra mình là ngườingoài hành tinh. - -

Lại còn là hành tinh con rùanữa chứ!

Người của hành tinh rùa khigặp đả kích sẽ rụt cổ lại, cụthể là hai hôm nay Vy Vykhông hề lên đăng nhập tròchơi!!!!.

………………………………Nhất định là cô đã bị ngườicủa hành tinh xấu hổ chiếmlĩnh rồi .

Ôi ~~~

Theo lý mà nói, cô hiểu rõmình đang nghĩ gì, việc tiếptheo nên làm là đăng nhập vàogame để làm rõ chuyện vớiĐại Thần mới đúng. Đằng nàothì Vy Vy cũng chưa kết hôn,Đại Thần cũng chưa lấy ai,chẳng có gì phải lo lắng cả.(Việc Đại Thần còn độc thânthì Vy Vy biết từ lâu rồi, thứnhất là Đại Thần bị đám NguCông gọi là cô đơn ngàn năm,

thứ hai trước khi kết hôn VyVy đã trực tiếp hỏi Đại Thầnrồi, chỉ là từ nhỏ về mặt đạođức của Vy Vy vốn đã cao rồi,cho dù mọi người cho rằng tròchơi chẳng là gì, thế nhưng VyVy cũng không muốn có bấtcứ quan hệ gì với người đã cóbạn gái hoặc đã kết hôn).

Thế nhưng, cô lại cứ chần chừkhông lên mạng ngay mà cònlàm một việc quái gở, ví dụ

như xem đi xem lại, nghe đinghe lại lời Đại Thần nói trongkênh…

Ngay cả Vy Vy cũng cảmthấy bị hành vi cổ quái củamình làm cho ngạc nhiên,cũng may là còn nghĩ thôngđược, bản thân mình tự tìm lído cho mình, đó là lần đầutiên có cảm giác yêu mà, làmmột số việc cổ quái một chútmới bình thường chứ, không

làm việc gì đó quái gở mộtchút mới là không bìnhthường.

>_<

Thế là, Vy Vy tiếp tục làmnhững việc cổ quái ấy, mỗingày dậy sớm đều thề thốt làhôm nay nhất định sẽ lênmạng, sau đó buổi tối trướckhi đi ngủ lại tự mình giảithích, ngày mai lên mạng cũng

được…….

Cô cứ như thế hai ngày lientục, cuối cùng cô cũng khôngchịu nổi nữa, hạ quyết tâmthôi!

Thứ bảy!

Thứ sáu thi xong nhất địnhphải lên mạng ngay lập tức!

Kế hoạch của Vy Vy rất hay,

có điều nếu sự việc luôn đúngnhư mình dự đoán thì còn gì làcuộc đời nữa chứ! Chiều thứsáu một cuộc điện thoại khôngngờ tới lôi Vy Vy từ trong vởra ngoài.

Điện thoại gọi đến kí túc, lúcđầu là Hiểu Linh nghe máysau đó chuyển cho Vy Vy,bên kia đầu dây hỏi: “Xin lỗicó phải là cô Bối không?”.

“Vâng, anh là ai?”.

“Chào cô Bối, tôi là người củabộ phận kinh doanh gameMộng du giang hồ thuộc tậpđoàn Phong Đằng….”.

Tiếp sau đó, lần đầu tiên trongcuộc đời Vy Vy bị một miếngbánh ngọt rơi vào đầu làm chotrong mắt hiện lên toàn $$ lấplánh!

Đối phương nói công ty vôtình xem được kênh của VyVy cảm thấy tác phẩm rất hayvà cảm động nên muốn mualại để làm kênh tuyên truyền.Ngoài ra, họ còn muốn themvào trò chơi mới sắp phát hànhcủa họ phương pháp cướpdâu, cướp rể, do đó muốnmua bản quyền kênh này củaVy Vy.

Vy Vy nắm chặt điện thoại,

một bên vừa ngạc nhiên hứngkhởi một bên thì phân tíchxem đây có phải sự thậtkhông. Chắc chắn là sự thậtrồi, lấy cái này ra lừa người thìcó lợi lộc gì chứ, người củacông ty biết điện thoại của côcũng không có gì lạ, lúc đầuđể tránh giả mạo nick nên côđều điền thông tin thật.

Sauk hi bên kia nói xong VyVy nén chặt sung sướng lại

nói: “Em có thể trả lời chậmmấy hôm được không? Kênhnày không phải của mình emlàm nên em muốn hỏi bạn emđã”.

Gác máy, Vy Vy sung sướngbay ngay lên mạng, đăng nhậpmột cái cô tìm loạn lên ở danhsách bạn bè. Click click click,mở từng thư một, đều là thưhỏi thăm của bạn bè trongmấy ngày cô không lên mạng,

click lien tục mười mấy cáixong Vy Vy ngừng tay lại.

Tin nhắn cuối cùng là của NạiHà.

Thời gian gửi hình như là vừaxong, cùng lúc với thời gian côlên mạng, trong thư chỉ có vàichữ:

“Vy vy, đến bên anh”.

Chỉ cần click vào kĩ năng vợchồng “sống chết có nhau” thìmới có thể gửi tin nhắn đếntrong nháy mắt, thế nhưng VyVy nhìn tin nhắn một hồi, côchần chừ không động đậy, tâmtrạng hưng phấn vui vẻ độtnhiên có chút nguội lạnh, VyVy đột nhiên cảm thấy hồihộp quá.

Lúc này có tiếng Buzz mộtcái, tin nhắn mới gửi đến, Vy

Vy càng hồi hộp hơn, cô nhìnngười gửi tin đến, cô thở phào,không phải Nại Hà, là NguCông.

Ngu Công: “Chị ba, em xin lỗichị, chị đánh chết em đi”.

Vy Vy lập tức hỏi lại: “Saothế?”.

Ngu Công gửi một biểu tượngmặt khóc: “Hôm lien hoan đó

là do em lái xe, kết quả là bịtại nạn:.

Vy Vy giật mình cái thót, tainạn! Trong lòng như có tiếngtrống gõ lien hồi, da mặt trởnên xanh xám. Phải mất mấygiây sau mới hoàn hồn lạiđược, chắc là không sao rồi.Biết là như thế nhưng tim VyVy đập liên hồi, mãi một lúcsau mới trả lời được: “Các anhkhông sao chứ?”.

“Không sao. Xe đâm vào cây.Anh ba ngồi sau nên bị nặngnhất, cũng bị ngất mất mấytiếng, nửa đêm mới tỉnh”.

Vy Vy tức giận gửi cho cậu tamột loạt dấu chấm than“!!!!!!!”.

Cái gì mà ngất mấy tiếng chứ,Ngu Công là đồ lợn!

Lúc này cô chẳng do dự gìnữa, nháy mắt cô sử dụng kĩnăng bay đến bên cạnh NạiHà.

Nại Hà đang cô độc đứng trênđỉnh Lạc Hà.

Vy Vy ngây người nhìn mặttrời lặn với hình ảnh lãng tử áotrắng phải chăng hòa làm một,cô vội vàng đánh mấy chữ:“Sao anh còn chơi game làm

gì, sao không nghỉ ngơi đi?”.

Nại Hà dường như ngây ngườimột lúc, lát sau chàng mới trảlời: “Không sao rồi”.

“…………….Vậy thì cũngkhông được chơi game nữa,rất mất sức đấy!”.

“Không chơi đâu, chỉ tiện taymở thôi”.

Tiện tay mở…..

Vậy thì làm sao mà cô vừa lênmạng là cậu ấy đã nhắn tinngay chứ? Vy Vy định hỏi lạithế nhưng không biết tại saokhông nói được, cô chỉ hỏi:“Bây giờ anh còn thấy choángkhông?”.

“Không”.

Nại Hà nói tiếp: “Xin lỗi, hôm

đó anh thất hứa!”.

“Đó là chuyện nhỏ mà”.

So với chuyện bị tai nạn thìchẳng là cái gì cả.

Nói đến chuyện hôm thi đấuvợ chồng Vy Vy mới độtnhiên nhớ ra, bản thân mìnhmấy hôm rồi không lên mạng,không phải là Nại Hà nghĩ côgiận đấy chứ. Trời, cô không

hề giận gì cả, nhưng lí dokhông lên mạng là…

Vy Vy nói có chút giấu giếm:“Em sắp thi rồi nên mấy hômnay không lên mạng”.

Nại Hà im lặng một hồi rồinói: “Anh biết”.

Trước màn hình máy tính làmột Vy Vy đang đỏ mặt.

Anh biết!

Anh biết cái gì chứ!

Vy Vy thầm nghĩ như thế,nhìn thấy một hình ảnh lãng tửáo trắng trong lòng cô có cảmgiác vừa ngọt ngào vừa chuaxót, chốc chốc lại nghĩ hai chữngắn ngủi đó của Nại Hà chanchứa ý nghĩa vô cùng lớn…một lát sau cô đã thấy lòngmình tràn ngập bao nhiêu cảm

xúc, lẫn trong đó là cảm giácvui sướng khi gặp lại nhau vàcảm giác hạnh phúc mất đivừa có lại đc.

Cố gắng che giấu cảm giácnày đi, Vy Vy mới nhớ ramình lên mạng để làm gì, côvội vàng kể lại chuyện củacông ty Phong Đằng muốnmua bản quyền cho Nại Hànghe, Nại Hà chăm chú lắngnghe, đợi cô nói xong cậu mới

lên tiếng: “Việc này có vẻphức tạp”.

“Hả, vậy sao?” Vy Vy có chútmơ hồ.

“Ừ”. Trả lời một cách đơngiản. sau đó Nại Hà nhẹ nhàngnói: “Chúng ta gặp mặt nhaunói chuyện đi”.

Vy Vy không nhớ là ai đãnói câu này, Tiêu Nại ở đâulà ở đó trong thoáng chốc sẽ

biến thành phong cảnh, mọithứ trở nên đẹp hơn, có khíchất hơn.

Phần 21: Anh đang đợiem

Hiểu Linh cảm thấy đời ngườithật có nhiều điều ngạc nhiên.

Ví dụ như bây giờ, đêm trướchôm thi tiếng Anh cấp sáu, côbị Vy Vy kéo đi mua quần áo.

Được thôi, tuy Hiểu Linh đãtừng nói trước khi thi phảithoải mái một chút thế nhưngVy Vy cũng đâu cần phản ứngnhanh như thế, ngay lập tứclôi cô đi khắp các cửa hangquần áo xung quanhtrường…..

Nhị Hỷ và Ty Ty cũng cảmthấy kì lạ.

Sau khi ăn cơm xong và trở vềkí túc thì không thấy Vy Vyvà Hiểu Linh đâu nữa, sách vởvẫn nằm trên bàn, đươngnhiên là không phải đi tự họcrồi. Nhị Hỷ cảm thấy chánnản nên nhắn tin hỏi HiểuLinh đang ở đâu.

Rất nhanh sau đó đã có tin trảlời từ Hiều Linh, cô đang cùngVy Vy đi mua quần áo.

Nhị Hỷ cảm thấy như sét đánhngang tai, hỏi rõ rang xem làcửa hàng nào và kéo Ty Tycùng đi tham gia. Chạy đếnnơi, đẩy cửa vào thì vừa lúcthấy Ty Ty ở phòng gửi đồ đira.

Nhị Hỷ và Ty Ty chết lặngngay ở cửa.

Từ trước đến giờ chưa bao giờthấy Vy Vy rạng rỡ như thế

này.

Mái tóc từ trước đến giờ buộccao bây giờ xõa ra, nên có lọnxoăn nhỏ tự nhiên, xõa xuốnghai vai. Cô mặc một chiếc váymàu hồng qua đầu gối, chiếccổ váy thiết kế hình chữ V tinhtế. Chất liệu váy mỏng bó sátlấy từng đường cong của cơthể. Mỗi bước di chuyển chiếcváy lại bồng lên như từng lớpsóng, đôi chân dài trắng muốt

làm cho người ta không thể rờimắt, đôi chân nhỏ đi trên đôigiày màu thủy tinh, mỗi bướcđi trông rất đáng yêu. Cô toátra sự hấp dẫn xung quanh, cáitiệm nhỏ này trở nên tươi sánghơn bao giờ hết.

Cửa hàng im lặng, rồi lại imlặng trong chốc lát, Hiểu Linhngây người một lúc rồi mớinhìn sang Nhị Hỷ và Ty Ty,cô kiêu hãnh nói: “Thế nào, tớ

chọn cho Vy Vy đấy, quá phùhợp phải không?”.

Quả là có con mắt thẩm mỹ,quả là có con mắt thẩm mỹ,Nhị Hỷ đang định khen nhưthế thì Vy Vy vừa soi gươngvừa phụng phịu nói: “HiểuLinh, cậu không thể chọn chotớ một bộ quần áo con nhà tửtế một chút được hay sao?”.

Hiểu Linh: “………….”

Nhị Hỷ: “…………”

Ty Ty: “…………”

Nhân viên trong quán cũngkhông biết phải nói gì nữa, bộváy này có chỗ nào khônggiống con nhà không tử tế đâuchứ! Cơ thể cô ấy quá bốc lửahấp dẫn thì liên quan gì đến bộváy của cửa hàng chứ!

Sau phút im lặng Hiểu Linhquay người tiếp tục lựa chọnáo váy cho Vy Vy, Nhị Hỷ lạigần Vy Vy và hỏi: “Sao lạimuốn mua quần áo thế?”.

Vy Vy: “Bởi vì tớ phát hiệnthấy quần áo năm ngoái của tớhỏng rồi >0< “

Nhị Hỷ im lặng, điều này đãnói với cậu ấy từ lâu rồi mà,thế nhưng mấy hôm trước cô

ấy còn vui vẻ mặc cơ mà?

Ty Ty nói: “Vậy thì cậu cũngđâu cần đi mua vào lúc nàychứ, ngày mai thi rồi mà”.

“Ờ…” Vy Vy không biết nóigì, chuyện đi gặp mặt Nại Hàbây giờ chưa thể nói cho bọnhọ biết được: “Chuyện này…tối ngày mai tớ đi phỏng vấn”.

Điều này không phải là lừa

dối, cuộc gặp gỡ ngày mai làcuộc gặp cả đời ấy chứ!

Nhị Hỷ càng ngạc nhiên hỏi:“Cậu muốn đi làm them hè à?Cái chỗ làm đáng ghét nào lạichọn ngày phỏng vấn là tối thứ7 thế? Ngày mai thi xong lànăm giờ hai mươi phút rồi”.

Vy Vy chết lặng.

Lúc chiều khi Nại Hà đề nghịgặp mặt, tâm trạng của Vy Vylúc đó… nói thế nào được nhỉ?Giống như vừa phát hiện ra đóibụng thì trên trời rơi xuốngmột đống đùi gà.

Ngạc nhiên quá!

Vui mừng quá!

Không biết phải làm gì cả.

Tâm trạng hồi hộp lo lắng.

Thậm chí còn nghĩ ngợi lungtung nữa, Nại Hà gặp cô chỉđơn giản là vì chuyện bảnquyền của kênh thôi mà, đúngkhông, đây chỉ là cái cớ? Thếnhưng cái suy nghĩ này ích kỉquá, Vy Vy nghĩ rồi chon gaycái suy nghĩ này quay lại nãobộ.

Hậu quả của việc nghĩ ngợi

lung tung đó là lúc đó Vy Vythấy mình thụ động quá, khitrả lời Nại Hà cách đây cả nửatiếng rồi mà, hơn nữa chỉ cómột chữ ok đơn giản.

Nại Hà thì không hề chú ý đếnsự chậm chạp của Vy Vy, saukhi nhận được câu trả lời củacô thì ngay lập tức đã nói chocô cách liên hệ với cậu ấy nhưthế nào.

“ Số điện thoại của anh là13xxxxxxxxxx”.

Vy Vy nhìn hàng số, tim đậploạn xạ, dường như còn đậpnhanh hơn lúc Đại Thần xuấthiện đến vài phần.

Số điện thoại của Nại Hà.

Cuối cùng, cuối cùng, hiệnthực họ cũng có liên quan vớinhau rồi.

Vy Vy vội vàng ấy bút ghi lạisố, sau khi ghi xong mới nhớlà mình cũng nên cho số NạiHà, thế nhưng bây giờ côkhông có điện thoại di động .

Điện thoại của Vy Vy nămngoái bị mất rồi, sau này cômới phát hiện những ngàykhông có điện thoại thật là đơngiản và thoải mái thế nênkhông mua nữa. Thực ra sinh

viên đâu có nhiều việc khôngdung điện thoại không đượcchứ, trong phòng có các bạnnữa thế nên có việc gì cũngbiết hết.

Thế nhưng bây giờ nếu khôngcho số điện thoại liệu Nại Hàcó nghĩ cô không có thành ýkhông nhỉ? Vy Vy ngập ngừngđánh mấy chữ: “Điện thoại embị mất rồi vẫn chưa mua >0<”.

Để thể hiện mình rất có thànhý gặp mặt, Vy Vy chủ động đềnghị: “Chúng ta gặp nhau ởđâu? Em học trường đại họcA, ngoài vòng thứ tư (1) củathành phố, anh cũng ở thànhphố B phải không?”

Tuy từ trước chưa bao giờ hỏicụ thể thông tin của nhau thếnhưng qua những lần nóichuyện thì chắc chắn Nại Hàcó đoán ra cô cũng ở thành

phố B nên mới chủ động hẹngặp mặt.

“Ừ, anh ở đó”. Nại Hà đáp lạilạnh lùng. “Anh đến trườngđại học A đón em, em rỗi lúcnào?”

Vy Vy bị từ “đón” làm chochoáng váng, đầu óc khôngcòn tỉnh táo nữa rồi: “Mai emthi, sau năm giờ rưỡi là có thờigian rỗi”.

“Sáu giờ anh đợi em ở cổngtrường phía đông nhé?”

“Năm giờ rưỡi đi”. Đỡ phảiđợi thêm 30 phút nữa, hìnhnhư Nại Hà khá thông thuộcđại học A, trong đầu Vy Vyhiện lên suy nghĩ này, mà làmsao cô lại hẹn lúc 5 giờ rưỡinhỉ, có phải là biểu hiện củacô quá gấp gáp không?

Càng nghĩ càng thấy xấu hổ,nhanh chóng hẹn xong địađiểm và thời gian Vy Vy vộigõ: “Ngày mai đến giờ em sẽgọi cho anh, em có việc nênout trước đây”. Nói rồi côthoát ngay lập tức, sau đó ngồingây người nhìn cái máy tính,lát sau lại ngây người ngồitrước tủ quần áo……..

……………

“Kiểu con nhà tử tế, thử xemnào”.

Bối Vy Vy ngốc nghếch lạichìm đắm trong suy tưởng,Hiểu Linh cáu giận ném bộquần áo trong tay cho Vy Vy,thật là, bản thân thì cứ ngâyngười ra còn để cô ấy phải suynghĩ, đã thế lại còn lựa chọnlên xuống nữa chứ. Hix

Vy Vy hậm hực ôm quần

áo vào phòng thay đồ, sau khimặc xong Hiểu Linh gật gùđồng ý.

Lần này không phải là áo liềnváy nữa mà là một chiếc áomàu trắng bó eo, cùng vớichiếc váy ngắn in hoa màuxanh nước biển nhạt. Bộ váyáo được cắt may rất bìnhthường thế nhưng khi Vy Vymặc lên người thì rất đẹp, rấttinh tế, hơn nữa hai màu xanh

và trắng là màu của bầu trờidịu mát nên cũng làm tôn màuda của Vy Vy.

Nói theo cách của Nhị Hỷ làđã thành công trong việc ngụytranh thành con gái nhà lành Vy Vy cũng thấy rất vừa lòngvới bộ áo váy này, tuy khôngquen mặc váy ngắn trên đầugối mấy phân thế nhưng khimặc lên cũng thấy tự nhiên, cômạnh dạn bước đến trước

gương.

Ty Ty nhìn Vy Vy tronggương bèn nói đùa: “Vy Vy,có cần long trọng thế không,chẳng qua chỉ là đi phỏng vấnthôi mà, không phải cậu luôndựa vào nội dung hay sao?”

Vy Vy thở dài thườn thượt:“Lần đầu tiên đi phỏng vấn,nội dung chỉ là bèo bọt phù dumà thôi, cái thứ vũ khí này

phù hợp để giết người hơn”.

Nhị Hỷ: “…….Cậu đượcđấy”.

Vừa nói chuyện với bạn VyVy vừa ngắm mình từ đầu đếnchân, Vy Vy cảm thấy có chútgì đó vẫn còn thiếu sót, nghĩmột hồi cô mới thốt lên: “À,đôi giày”.

Cô vẫn đang đi đôi giày màu

thủy tinh nhạt lần trước, cũnglà Hiểu Linh chọn giúp cô.

Hiểu Linh nói: “Đôi giày nàyrất đẹp mà, mặc váy ngắn phảiđi giày này mới đẹp!”.

Vy Vy lắc đầu: “Cao quá!”.

Vy Vy vốn cao 1m69 rồi, đôigiày này phải cao 7; 8 phân,cộng lại thì cô phải cao 1m75mất.

Nếu mà Nại Hà…không caonhư thế này thì làm thế nào….

>0<

Lần này không phải vất vả nhờHiểu Linh nữa, Vy Vy tự mìnhlựa chọn một đôi giày màutrắng đế hơi cao một chút thôi,sau khi được sự nhất trí củacác bạn, Vy Vy mới bắt đầumặc cả với nhân viên bán

hàng.

Đi sau Vy Vy, Nhị Hỷ bắt đầunói nhỏ: “Cái áo này thật làkín…”

Hai hàng cúc áo rất là kín,không lộ ra ngoài cái gì cả.

Hiểu Linh gật đầu: “Rất sạchsẽ thoáng mát, rất phù hợp vớiVy Vy, đi phỏng vấn giốngsinh viên một chút cũng tốt”.

Nhị Hỷ không lên tiếng nữamà cứ lẩm bẩm trong miệng,lẽ nào một người cảm thấy cúcáo đóng kín như thế thì cànghấp dẫn sao? Thế nào gọi làthẩm mỹ, hấp dẫn, chính làđây chứ đâu.

Nhị Hỷ âm thầm rơi nướcmắt.

Cuối cùng, Vy Vy mua 3 thứ

đó hơn năm trăm nghìn, hômsau mặc luôn đi thi, bởi vì hẹnvào năm giờ rưỡi nên thi xongkhông có thời gian quay vềphòng thay đồ.

Kết quả………

Làm chấn động cả phòng thi.

Thực ra những thứ Vy Vymặc rất bình thường, thếnhưng do cô rất ít khi mặc

váy. Cũng không phải do mặcváy bị làm sao mà chỉ đơn giảnlà lớp học ở xa kí túc quá mặcváy đi xe đạp không tiện.

Thế nên hôm nay chỉ là thaytrang phục bên dưới thôi thếmà làm bao nhiêu cặp mắtngạc nhiên. Vy Vy bị mọingười nhìn quen rồi nên hômnay cảm thấy hơi mất tự do,cũng may là vào giờ thi nên cônhanh chóng thoát khỏi cảm

giác này.

Thi tiếng Anh cấp sáu thuậnlợi không ngờ, có một bài đọctiếng Anh gần giống với bàiđọc Vy Vy đọc được trên tạpchí tiếng Anh gần đây, làmcho Vy Vy tiết kiệm được khánhiều thời gian, làm xong bàicòn kiểm tra một lượt nữa màchưa đến 5 giờ 10 phút.

Vy Vy nhìn lại đáp án một lần

nữa, vốn nghĩ vì thi nên cảmgiác khá lo lắng, dềnh dàngthêm mấy phút nữa Vy Vyquả quyết đứng dậy và nộpbài.

Đi ra từ phòng thi cô thở sâumột cái.

Thời gian đến càng lúc cànggần, sắp năm giờ rưỡi, Nại Hàchắc đang trên đường đếntrường đại học A, anh ấy bây

giờ…liệu có hồi hộp như côkhông?

Đi trên con đường ít người qualại Vy Vy cảm thấy bước chânmình lúc nhẹ tênh lúc thìchậm rãi, giống như lòng côbây giờ lúc thì hân hoan vui vẻlúc thì trầm tư. Trong tay nắmchặt cuốn sổ có ghi số điệnthoại của Nại Hà, thực ra côđã thuộc số của cậu ấy rồi thếnhưng sợ lát nữa nhớ nhầm thì

lại không tìm được Nại Hà.

Phòng thi của Vy Vy cũng khágần cửa đông, đi bộ đến nơichỉ mất khoảng mười phút,cửa đông đã ở ngay trước mặt.Vy Vy không nhìn thấy bóngngười nào giống Nại Hà cả thếnhưng lại nhìn thấy một nhânvật trong truyền thuyết.

Tiêu Nại?

Người đứng dưới gốc liễu phíangoài cửa trường là Tiêu Nạisao?

Vy Vy không kiềm chế đượclại nhìn thêm một lúc.

Cây liễu ở ngoài cửa phíađông rất đẹp, từng ngọn liễuxanh rủ xuống dưới, mềm mạiđung đưa, dưới ánh tịch dươngđưa qua đưa lại, người đó mặcáo sơ mi giản dị lặng lẽ đứng

dưới gốc cây, xa xa, Vy Vychỉ nhìn thấy mái tóc đenhuyền của cậu ấy.

Thế nhưng, đúng là Tiêu Nạirồi.

Anh ấy làm sao lại xuất hiện ởđây chứ?

Xem ra hình như anh ấy cũngđang đợi ai đó? Ai đó thật mấtmặt, lại để Tiêu Nại Đại Thần

đợi thế này Trong đầu thì nghĩ thế nhưngVy Vy lại đang tự động đi vềhướng khác, cô không đủdũng cảm để đứng cùng mộtnơi với Tiêu Nại. Đi được vàibước cô mới phát hiện mình đivề phía có dựa một chiếc xeđạp du lịch ở phía ngoài cửađông.

Trời…

Không cách nào khác cô chỉcòn cách đi về phía Tiêu Nạiđang đứng, còn vào lúc nàyTiêu Nại đã hướng ánh mắtnhìn về phía cô.

Bước chân Vy Vy ngậpngừng, ngước lên nhìn ánhmắt trong vắt của Tiêu Nại.

Vy Vy không nhớ là ai đã nóicâu này, Tiêu Nại ở đâu là ởđó trong thoáng chốc sẽ biến

thành phong cảnh, mọi thứ trởnên đẹp hơn, có khí chất hơn.

Khoảnh khắc này đúng là nhưthế, Tiêu Nại chỉ đứng yên ởchỗ đó thôi thế nhưng cảmgiác không khí ở nơi này đãkhông còn như bình thườngnữa, giống như nó được khoáclên mình một cảm giác thanhnhã từ một nơi xa xôi khácvậy.

Trong mông lung, Vy Vy chỉcảm thấy cảnh này rất quen,dường như đã gặp ở đâu đó.

Gió nhẹ thổi qua từng cànhliễu.

Chàng trai mang vẻ tiêu diêutự tại đầy mê hoặc.

Dáng vẻ đứng lặng lẽ chờ đợi.

Nhìn thấy ở đâu rồi nhỉ? Vy

Vy mơ hồ nghĩ lại, rồi bất giácđưa mắt nhìn một lần nữa, côcúi đầu bước tiếp nhưngdường như cảm thấy…

Không kiềm chế đươc lạingẩng đầu lên Thế nhưng lạilướt qua ánh nhìn của TiêuNại.

Anh ấy vẫn lặng lẽ nhìn cô,ánh mắt trong vắt và tập trung,điều này làm cho Vy Vy có

cảm giác anh ấy đang đợi côbước đến.

Thế nhưng làm sao mà thếđược? Vy Vy không muốnnghĩ như thế.

Thê nhưng làm sao anh ấy cứnhìn Vy Vy như thế? Lẽ nàoTiêu Nại gặp cô rồi à? Cũngbiết cô học khoa máy tínhsao? Thế nên anh ấy mới nhìncô như thế?

Ờ, đúng, cái cách nghĩ này cóvẻ hợp lý… vậy có cần phảichào hỏi anh ý không nhỉ?Giống như chào đàn anh củakhoa thôi mà.

Thế nhưng liệu có bị hiểunhầm là bắt chuyện khôngnhỉ? >0<

Bước chân của Vy Vy cànglúc càng chậm lại, thế nhưng

càng chậm, càng chậm thìcũng đến rồi…

Rốt cuộc cũng không có sứcphản kháng cái nhìn ấy trongmột thời gian dài, chuẩn bị sẵnsẽ bị hỏi câu “Em là ai?”, VyVy dừng chân, lấy hết dũngkhí lên tiếng: “Anh Tiêu Nại,thật trùng hợp”.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

……....

Không tiếng trả lời.

Vy Vy lại cúi đầu, trong lòngthấy cực kì xấu hổ, trong đầunghĩ tại sao mình lại khôngkiềm chế chứ, cứ thế mà điqua là được rồi mà, chào cái

gì mà chào, bây giờ thì bị lạnhnhạt rồi.

Nếu không thì, cứ nhẹ nhàngmà đi?

Nghĩ ngợi linh tinh một hồi VyVy lại ngước nhìn Tiêu Nại,cô thấy anh đang cong môinhìn cô, dường như trên môilà một nụ cười.

Sau đó Vy Vy nghe thấy tiếng

cậu ấy.

“Không trùng hợp”

“Anh đang đợi em”. GiọngTiêu Nại pha chút lạnh lùngvang lên bên tai cô.

(1): Ở TQ cũng như 1 số quốcgia phát triển khác chia thànhphố theo vòng (ND )

Khi mà càng lúc cô càngcảm thấy hồi hộp thì cuối

cùng anh ấy cũng đã lêntiếng: “Từ lúc nào chúng tađã không còn là mối quan hệđó nữa?”

Phần 22: Là anh ấy

Thi xong, cổng trường cànglúc càng đông sinh viên qualại, dường như mọi người khiđi qua đôi trai gái với ngoạihình rạng rỡ thế này đều chậmbước lại, liếc nhìn một chút.

Tuy nhiên Vy Vy chẳng cócảm giác gì với những ánh mắtấy, bởi vì vào khoảnh khắcTiêu Nại nói ra câi ấy côdường như đang đứng ở mộtkhông gian khác rồi.

Anh đang đợi em………

Anh đang đợi em………

Anh đang đợi em………

…………

Giọng nói này……….

Giọng nói này……….

Giọng nói này……….

Vy Vy mê muội nhìn gươngmặt người con trai đang đứngtrước mặt mình, ánh mắt ấydường như có cả ánh tịchdương đang dần buông xuống

nữa, thế nên cô cảm thấydường như nó có cả sự dịudàng không giống như thật,dáng đứng của anh ấy vừanhẫn nãi, vừa yên ả…

Vy Vy mấp máy môi, khôngcó âm thanh gì cả, cô hít thậtsâu, cố gắng khống chế cảmxúc đang hỗn loạn trong lòng,cô nói, dường như có tới 20%không tin: “…Nại Hà?”.

Người đối diện đang nhìn cô,giữ thái độ điềm tĩnh nói: “Làanh”.

Trong nháy mắt trong đầu VyVy chỉ có một ý nghĩ, đó là,may mắn là mình đi đôi giàyđế không cao, nếu không thìchắc chắn cô đã ngạc nhiênđến mức ngã luôn ra đây rồi.

Nại Hà Tiêu Nại Nại Hà TiêuNại Nại Hà Tiêu Nại… hai cái

tên này cứ quay vòng trongđầu cô thế nhưng cô chẳng cócách nào hợp chúng lại làmmột cả. Nại Hà làm sao lại làTiêu Nại được chứ? Làm saolại thế, làm sao lại thế?...

Hơn nữa, làm sao anh ấy nhậnra cô được chứ?

Có quá nhiều điều ngạc nhiên,quá nhiều câu hỏi, Vy Vy thìlại không hỏi được câu nào cả,

thậm chí ngay cả người đangđứng trước mặt cũng cảm thấylà không thật nữa. Tay cô vòchặt tờ giấy ghi đến nát cả ra,việc cô muốn làm ngay bâygiờ là chạy ngay đến bốt điệnthoại gọi vào số này, để xemđiện thoại của Nại Hà có kêuhay không…

Còn lúc này, cô cảm nhậnđược trước sau có bao nhiêuánh nhìn đang đổ dồn lại phía

mình.

Tiêu Nại thì dường như khôngđể ý đến những cái nhìn xungquanh, cậu nhìn thời gian vànói: “Em nộp bài trước à?”.

Vy Vy chậm chạp gật đầu.

“Suýt nữa thì lại bắt em đợi”.

Hả?

Vy Vy không hiểu cách anhấy nhìn chằm chằm vào cônhư đang chiêm ngưỡng mình,lát lâu sau cô mới hiểu cậu ấyđang nói đến chuyện lỡ hẹn ởtrận quyết đấu.

Anh ấy là Nại Hà thật rồi…

Vy Vy dường như có chút mấtcảm giác, cô lắc đầu: “Khôngcó…”.

Thế nhưng ngay bản thân côcũng không biết cô đang nóikhông có gì nữa…

Tiêu Nại vẫn nhìn cô chămchú, đôi môi khẽ nở nụ cườinói: “Đi thôi, đi ăn trước đã”.

Cậu rảo bước đi vào phíatrong trường, Vy Vy chần chừđi sau, cho dù thế nào cũngcòn hơn là đứng ở đây. Thếnhưng đi được vài bước Vy

Vy không kiềm chế được lạiquay đầu nhìn về phía cửađông.

Lát nữa… ở nơi đó liệu có mộtNại Hà nữa xuất hiện không?

Tuy rằng sự thật đã rất rõràng, Tiêu Nại chính là NạiHà, thế nhưng vẫn cảm thấycó chút gì đó không thật…

Cô vừa đi vừa quay đầu lại nên

bước chân cũng chậm dần,Tiêu Nại đã đứng lại trước mặtcô. Vy Vy đỏ mặt đi lại gần,Tiêu Nại đợi cô đến gần rồihỏi nghiêm túc: “Vy Vy, emcó ăn cá không?”.

Được thôi, Vy Vy bị cáchTiêu Nại gọi “Vy Vy” mộtcách tự nhiên như thế này làmcho choáng váng.

Lúc này Vy Vy còn nghĩ rằng

Tiêu Nại sẽ dẫn cô vào mộtquán cá nào đó trong trường,thế nhưng thực tế lại khôngphải như thế, Tiêu Nại lại dẫncô đi lòng vòng đến một quánăn nhỏ cũ kĩ ở cạnh khu nhàtập thể của trường.

Vy Vy mở to mắt nhìn bátcanh đầu cá to tướng ngaytrước mặt.

Tiêu Nại ung dung cầm muôi

múc canh và nói : “Dì Giangkhông nói chuyện được, thếnhưng nấu ăn rất ngon, bố mẹanh không giỏi việc bếp núccho nên từ nhỏ anh đều ăn ởđây chứ không ăn ở nhà”.

Hả, tuổi thơ của Đại Thần?Trái tim bị làm cho tê dại củaVy Vy được hồi phục mộtchút rồi. Tiêu Nại nhìn ánhmắt sáng của Vy Vy, tự nhiêncười một cái rồi hỏi: “Còn

muốn ăn gì nữa không?”.

Vy Vy lắc đầu, bát canh tonhư thế này ăn hết cũng khôngphải chuyện dễ dàng gì, côngửi thấy mùi thuốc bắc trongđó thì phải, cô hỏi: “Trongcanh có thuốc bắc à?”.

“Ừ”. Tiêu Nại nói mà mặtkhông chút biểu cảm. “Lầntrước bị tai nạn, bố mẹ anh đặtcanh đầu cá nấu với xuyên

khung, thiên ma trong nửatháng ở đây, để cho a bổ não”.

“…………..”

Không hiểu sao tự nhiên VyVy lại muốn cười thế? Nhất làkhi nhìn thấy gương mặtkhông chút biểu cảm của ĐạiThần……

Vy Vy cảm thấy mình thật làkhông chu đáo chút nào >0<,

nghĩ ngợi một lúc, cô cố gắnghỏi một câu khác: “Giáo sưTiêu à? Em cũng đã được họcmôn của giáo sư Tiêu”.

Tiêu Nại ngước mắt nhìn cô,rồi tiếp tục nói với gương mặtkhông chút tình cảm: “Có ngủgật trong giờ không?”.

“…………”

Vy Vy không biết nói gì nữa.

Đại Thần à, tuy môn học củagiáo sư Tiêu quả thật hơi họcthuật một chút thế nhưng dù gìbác ấy cũng là bố anh, anhđâu cần nói thẳng như thếchứ?

“…… Thực ra giáo sư Tiêugiảng về kinh nghiệm khảo cổhọc của thầy rất hay”. Vy Vykhông cố ý nói như thế để lấythể diện cho giáo sư Tiêu.

Tiêu Nại vừa đưa canh cho côvừa nói: “Anh cũng học môncủa bố anh, đi học có hai tiết:.

Ý của câu này có nghĩa là nóiem không cần phải nói tốt chobố anh nữa.

Thế là Vy Vy vừa im lặng cúiđầu ăn canh cá, giáo sư Tiêuà, em đã cố gắng làm trọn đạolý học trò rồi, Nại Hà con thầythì không nể mặt thầy chút

nào… có điều nói đi cũng phảinói lại, Đại Thần chọn họcmôn của thầy lẽ nào cũng vìmôn của thầy dễ kiếm điểmsao?...

Vy Vy chẳng nghĩ gì, cô cứlẩm ba lẩm bẩm một hồi, tựnhiên thấy thoải mái hơn chútít.

Ăn xương cá Vy Vy mới pháthiện Tiêu Nại đã múc cả cái

đầu cá sang cho cô… ĐạiThần không phải vì ghét ăn nónên mới múc cho cô đấy chứ Trong đầu cô lóe lên cái suynghĩ này, thế nhưng trước mặtlà Nại Hà, thêm vào đó là thânphận sáng chói của Tiêu Nạingay lập tức làm cho Vy Vyphải dẹp ngay cái suy nghĩ vừamới manh nha của mình.

Đại Thần làm sao lại có thểlàm cái chuyện âm mưu thế

này được chứ, không được từchối, không được từ chối!

Lãng phí lương thực là khôngcó đạo đức thế nên Vy Vy bắtđầu cố gắng ăn đầu cá, dìGiang mang đến mấy đĩa raunữa và đặt trước mặt Vy Vymột bát cơm đầy, trong miệngVy Vy lúc này đang ngậm cá,không tiện nói chuyện nên côhọc tập Tiêu Nại làm động táccảm ơn bằng tay.

Dì Giang cười vì không hiểu ýnghĩa động tác bằng tay củaVy Vy, cô quay sang nhìnTiêu Nại, thấy Tiêu Nại đangnhìn cô, cặp lông mày mởrộng, ánh mắt sáng lên.

Vy Vy từ từ hạ tay xuống, côđột nhiên cảm thấy mình thậtlà ngốc nghếch >0<. Tuynhiên nhịp tim loạn xạ của côđột nhiên đập nhanh hơn,

giống như lâu ngày rồi mớiquay lại, nó đập mạnh tronglồng ngực như muốn tuyên bốmình đã quay lại vậy.

Vy Vy lặng lẽ ăn đầu cá, trongđầu cứ phân vân nên haykhông nên nói chuyện, cô nhẹnhàng ngước mắt nhìn ngườingồi trước mặt, cậu ấy cũngđang uống canh, phong tháinho nhã, nhẹ nhàng khôngphát ra tiếng động nào. Một

khi cậu ấy im lặng thì dườngnhư dáng vẻ ấy có từ khi sinhra, cho dù cậu ấy đang ở trongmột quán ăn cũ kĩ thế nàynhưng cảm giác thanh thoátkhiến người ta quên đi điềuđó.

Tiêu Nại bây giờ không giốngvới Nại Hà trên mạng, dườngnhư có khoảng cách xa hơn…thế nhưng nhịp tim của cô đậpvẫn nhanh như thế.

Thôi bỏ qua cái này đi, nghenói bố mẹ Tiêu Nại đều xuấtthân từ gia đình danh giá, nóikhông chừng có quy định khiăn cơm không nói chuyệncũng nên… hơn nữa với tìnhhình của cô bây giờ hiểukhông rõ chuyện thì càng nóicàng sai, tốt nhất cứ im lặng.Đúng rồi, an toàn là số một,cô cứ ăn cá đi…

Ăn cá ăn cá…

Thế là, bàn ăn bỗng chốc imlặng hẳn, thế nhưng vẻ im lặngbây giờ không giống như imlặng khi đi trên đường lúc nãy,dường như ngay cả không khícũng được bao trùm bởi mộtvẻ khác lạ.

Tiếng chuông điện thoại quenthuộc vang lên phá vỡ bầukhông khí im lặng này.

Tiếng chuông điện thoại vừavang lên rất quen, ngay lập tứcVy Vy nhớ ra đó là tiếng sáotrúc ở đoạn mở đầu của kênhkhi nữ tặc cướp rể.

Sau đó cô thấy Tiêu Nại lấyđiện thoại ra.

Vy Vy ngây người nhìn chiếcđiện thoại màu trắng ánh bạctrên tay cậu ấy, nhạc chuông

của Đại Thần là đoạn ấy sao?

Lẽ nào, lẽ nào Đại Thần rấtnhớ đến những ngày bị cướpsao?...

Vy Vy nghĩ ngợi lung tungmột hồi, lúc này Tiêu Nại đãnghe điện thoại, một giọng contrai ồm ồm vang lên từ trongmáy, tiếng nói rất to khiến VyVy cũng nghe thấy.

“Anh ba, anh đang ở đâu đấy?Trận thi đấu tạm biệt hôm nayanh có đến không?”.

Tiêu Nại ngước mắt nhìn đồnghồ trên tường và nói: “Khôngphải là bảy giờ sao? Bây giờcòn sớm”.

“Đến sớm một chút để khởiđộng chứ, hôm nay chắc anhkhông có việc gì chứ, đến đimọi người đang đợi anh”.

“Có việc”.

“Hả, việc gì, bây giờ anh đanglàm gì?”.

Tiêu Nại trả lời một cách bìnhthản: “Hẹn hò”.

Bên kia điện thoại im lặng mộtlát, Vy Vy cầm đũa, cảm thấy,cảm thấy… hình như côkhông còn cảm giác gì nữa…

Lát sau bên kia điện thoại cóngười khác nói chuyện, giọngcó vẻ sắc, còn nói to hơnngười lúc nãy: “Anh ba, anhhẹn hò ở đâu thế? Dẫn đếnđây, dẫn đến đây, dẫn đếnđây”.

Tiêu Nại suy nghĩ một lát rồinói: “Để anh hỏi cô ấy xem cóđồng ý không đã”.

Cậu nhìn sang Vy Vy và hỏi:“Năm thứ tư khoa mình tổchức thi bóng rổ tạm biệt, cóđi xem không?”.

Linh hồn của Vy Vy đã bị haichữ hẹn hò thổi bay tiêu tanrồi nên cô gật đầu trong vôthức, Tiêu Nại bình tĩnh nóivới người bên kia: “Lát nữaanh dẫn cô ấy đến”.

Nói xong không cần đợi bên

kia phản ứng thế nào cúp máyluôn.

Sau đó… sau đó… đươngnhiên là tiếp tục ăn… bìnhtĩnh… ăn…

Tính tiền.

Vy Vy hồn xiêu phách lạcnghĩ, thật là rẻ, nhiều thức ănthế này mà có hơn một trămnghìn, lại ngon nữa, sao từ

trước đến giờ chưa nghe thấyquán này bao giờ nhỉ?

Ra khỏi quán Tiêu Nại nóiđứng đây đợi cậu ấy, cậu ấy đilấy xe.

Vy Vy hồn xiêu phách lạcnghĩ, hả, nhà của Đại Thần ởcạnh đây sao?

Xa xa, Vy Vy thấy Đại Thầnđi xe đạp tới.

Vy Vy hồn xiêu phách lạcnghĩ, hóa ra Đại Thần khôngchỉ cưỡi ngựa đẹp trai màngay cả đi xe đạp cũng đẹptrai. ~~~

Vy Vy hồn xiêu phách lạcnghĩ, trời. Đại Thần mời côcùng lên xe?

Cùng lên xe?!

Vy Vy tỉnh táo hẳn, trongnháy mắt ba hồn chín vía cũngvề với cô hết.

Nhìn xe đạp, nhìn Đại Thần,Vy Vy xinh đẹp lắp bắp nói:“Cái này, cái này,…em……”.

Tiêu Nại thấy hơi khó hiểu.

Vy Vy trấn tĩnh nói: “…….Anh đèo em?”

“Ừ, đường xa thế chả nhẽ đibộ?”.

Sân bóng rổ đương nhiên làxa, thế nhưng, thế nhưng sợhơn chính là anh đèo em!

Vy Vy thấy có chút bất bình.

Với sự nổi tiếng vĩ đại củaTiêu Nại, cộng thêm sự nổitiếng nho nhỏ của Vy Vy, đi

dọc theo trường thế này thìchắc chắn sẽ có lời bàn tánngay lập tức. Tuy rằng bọn họcó thể, chắc chắn sẽ có ngườihâm mộ ghen tị, thế nhưngbây giờ, hiện tại, ngay lúc nàybọn họ còn trong sáng hơn cảthủy tinh nữa…

“Như thế này, như thế nàykhông hợp lí lắm. Người khácnhìn thấy sẽ hiểu nhầm”. VyVy cố gắng từ chối, hai tai

cũng đỏ ửng cả lên.

“Hiểu nhầm?”

Lẽ nào cậu ấy không hiểu? VyVy chỉ còn cách chau mày giảithích rõ ràng: “Hiểu nhầmchúng ta là, là quan hệ đó…”.

Tiêu Nại điềm tĩnh nhìn cô,không nói nửa lời, Vy Vy mơhồ cảm thấy hồi hộp… côkhông nói gì sai đấy chứ?

Khi mà càng lúc cô càng cảmthấy hồi hộp thì cuối cùng anhấy cũng đã lên tiếng: “Từ lúcnào chúng ta đã không còn làmối quan hệ đó nữa?”.

Nhị Hỷ phì một cái, nóikhông ra hơi: “Vy Vy, lẽ nàocậu không biết cậu và TiêuNại đã công nhận là cặp tìnhnhân không có khả năng nhấtsao?”.

Phần 23: Đôi tìnhnhân không có khảnăng nhất

Ánh hoàng hôn chiếu lên haingười họ, như phủ lên họ mộtlớp ánh sáng huyền ảo, Vy Vynhìn đôi lông mày của cậu ấy,cô hoàn toàn bị thu hút rồi.Một lát sau cô mới có cảmxúc để nén lại thứ cảm xúc ấy,thứ cảm xúc cực đoan và phứctạp, tim đập nhanh đến mức

nghẹt thở, một thứ cảm giácbất bình không tên nữa.

Bọn họ, bọn họ từ khi nào đãlà thứ quan hệ đó chứ? Tuy côrất muốn hai người trở thànhthứ quan hệ đó thế nhưngkhông phải trở thành như thếnày…

Thế nhưng nói đi nói lại, lúcđầu cô định làm rõ ý của ĐạiThần thế nhưng bây giờ Đại

Thần nói rồi, nếu cô khôngchấp nhận thì có phải thiệt quákhông?

Chấp nhận cũng thiệt, khôngchấp nhận cũng thiệt, rốt cuộclà thế nào đây chứ…

Logic của Vy Vy càng ngàycàng loạn hết cả lên, trình tựtrong đầu cũng bắt đầu đi vàochỗ bế tắc, Vy Vy vội vànghét lên một tiếng với chính bản

thân mình – dừng!

Không được nghĩ nữa!

Không được theo lời của ĐạiThần, như thế là không cóđường thoát, cứ coi như chưanghe thấy gì, coi như đó làmột thứ bệnh dịch phải cáchly…

Cố gắng nói thế với bản thân,Vy Vy cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh

và nói với Tiêu Nại: “Sắpkhông kịp thời gian rồi, hay làđi xe đạp…”.

Đây không phải là thỏa hiệp,mà là cô vừa mới nghĩ đến,nếu đi bộ thì còn thu hút ngườikhác nhìn hơn là đi xe đạp, ítra thì thời gian càng dài, càngthu hút cái nhìn của ngườikhác. Còn không bằng đi xeđạp, đi xe đạp nhanh, có khingười khác còn không kịp

nhìn thấy mình ấy chứ.

Thật là, đã có hẹn đi chơibóng sao còn hẹn gặp nhauhôm nay chứ, ngày mai cũngđược mà, hơn nữa lúc đầu cậuấy nói sáu giờ, mà bảy giờ làchơi bóng rồi, lẽ nào bọn họ sẽhẹn nhau ở sân bóng sao?

Không đúng không đúng,không phải là hẹn nhau mà làgặp nhau…

Dưới ánh sáng, Tiêu Nại đangnhìn mặt cô. Sự phòng thủ củacô mỏng manh quá, là tấncông hay phòng thủ đây, làmột sự giả vờ hay là có mưuđồ?

Khả năng tính toán của cậu ấyrất nhanh nhạy, trong nháymắt đã có thể phán đoán ra,cậu gọi tên cô một cách chậmrãi : “Vy Vy”.

“Hả?”.

“Thực ra khả năng đạp xe củaanh cũng không tồi”.

Hả? Vy Vy nhìn cậu khônghiểu.

“Thế nên, em không cần thểhiện biểu cảm như thế. Khôngphải sắp chết đâu”. Giọng cậunói chậm rãi.

Vy Vy: “………”.

Hóa ra, biểu cảm của cô bithảm đến thế sao.

Với thái độ “chỉ là đi dạo phốthôi”, Vy Vy ngồi lên xe, saukhi ngồi lên một bên cô cũngkhông có cảm giác gì đặc biệtcả, thế nhưng sau đó cô hốihận rồi, bởi vì lúc này cô mớinhớ ra, hôm nay cô mặc váy

ngắn…

Bình thường mặc váy trên đầugối mấy phân thì khi ngồi xesẽ cao trên đầu gối mấy chụcphân, tuy không đến mức nhưđi bộ thế nhưng thế này cũngthu hút sự chú ý của mọingười, đạp xe mới được cómấy phút đã thu hút bao nhiêucái nhìn xung quanh rồi.

Vy Vy chỉ muốn nhảy ngay

xuống xe rồi chạy ngay đi, côco chân lại, thế nhưng chẳngcó hiệu quả gì, cái túi mangtheo thì nhỏ quá nên khôngche hết được… tất cả là tạiĐại Thần ban nãy nói shockquá nên làm cô không nghĩ tớichuyện này nữa.

Lại có hai cậu con trai đi xeđạp qua và ngoái lại nhìn.

Tiêu Nại đột nhiên dừng xe

lại.

Vy Vy giật mình nhảy xuống,Tiêu Nại lạnh lùng nói: “Anhđi mua mấy thứ”.

Vy Vy nhìn theo bóng cậubước vào trong tiệm, lát saumang theo một túi đồ to ra vàđưa cho cô.

“Gì thế?”

”Đồ uống, hôm nay thức ănhơi mặn, lát nữa em sẽ khát”.

Thức ăn không mặn mà, hơnnữa cho dù có mặn thì cũngkhông phải mua nhiều đồ thếnày chứ, ngoài đồ uống ra còncó nhiều đồ ăn vặt nữa, Vy Vyôm một túi to như thế nên cóchút hoài nghi, có điều ngồiphía sau ôm đồ nên mới thấynhiều thứ tiện lợi từ túi đồ, hihi hi, túi đồ to có thể che được

cho cô.

Không còn nhiều người nhìnnữa, Vy Vy thấy không cònxấu hổ nhiều nữa. Không cầntrực tiếp nhìn Tiêu Nại, Vy Vycũng có thể tìm cho mình mộtkhoảng tĩnh lặng để lần đầutiên mình suy nghĩ về mọithứ…

Thế nhưng thực tế cũng khôngcó gì đáng phải nghĩ cả.

Gió mùa hè thổi nhè nhẹ, xeđạp như đi qua ánh chiều đangdần xuống, đi qua từng bóngcây rậm rạp um tùm, đi quanhững con đường nhỏ trongtrường…

Tất cả đều thật đẹp.

Vy Vy nghĩ mình cần phảidũng cảm lên chút nữa.

Tiêu Nại, Tiêu Nại thì saochứ, sau này anh ấy mới làTiêu Nại, còn bây giờ đối vớicô mà nói., anh ấy là Nại Hà,chỉ là Nại Hà, còn cô, thíchNại Hà.

Phía trước không xa là mộtcon dốc, Vy Vy mím chặtmôi, cô thu tay lại rồi nhẹnhàng túm lấy áo người ngồiđằng trước.

Tốc độ xe đột nhiên chậm lại.

Đôi môi Vy Vy nhẹ nhàngchụm lại, một tay kia giữ chặtcái túi đựng đồ ăn.

Đương nhiên, việc dũng cảmnày cũng cần phải tính toán cảthời gian và địa điểm, sự dũngcảm của Vy Vy bây giờ tuyệtđối không bao gồm cả việccùng Tiêu Nại bước vào sânbóng rổ trước ánh mẳt của bao

nhiêu người.

Thế nên, đến ngoài sân bóngrổ, nhân lúc Tiêu Nại khóa xeVy Vy nhanh chóng nói mộtcâu: “Em tìm bạn cùng xembóng, tối lên mạng liên lạc saunhé!”, nói rồi cô vụt chạy mấtvà không quên ôm túi đồ ănvặt.

Vừa chạy cô vừa làm công táctư tưởng tâm lý, cô làm như

thế này không phải là bỏ chạy,là lùi để tiến! Đúng, là lùi đểtiến!

Nói chung, đây chính là chiếnlược trong truyền thuyết.

Vy Vy đi vào sân bóng từ cửabên.

Vẫn còn mười mấy phút nữatrận đấu mới bắt đầu thếnhưng bên trong đã đông nghịt

người, thậm chí có nhiềungười còn đứng. Vy Vy đứngtrên bục quan sát để tìm mấycô bạn cùng phòng, mấy hômtrước có nghe thấy họ bàn tánvề chuyện này rồi nên chắchôm nay có đến xem. Tìm hếtmột lượt không thấy, khi tìmlần thứ hai thì Nhị Hỷ tìm thấycô trước, Nhị Hỷ vẫy tay gọicô sang bên đó.

Lúc này mọi người trong sân

bóng cũng chú ý đến cô, vốnlà sân bóng đã náo nhiệt rồinên bây giờ thêm náo nhiệtchút nữa thôi.

Đại Trung thấy vậy thì đứngdậy nhường chỗ còn Vy Vythì ngại ngùng ngồi xuống.

Nhị Hỷ thấy Vy Vy đến rấtvui và nói : “Vy Vy cậu cũngđến rồi à, hôm nay náo nhiệtthật đấy”.

“Sao?”

Nghe đến hai từ “náo nhiệt”Vy Vy đột nhiên cảm thấy cóchút khép nép.

“Thật nhiều mĩ nữ đến đâythế?. Nhị Hỷ nói hai cái tênliền một lúc rồi cao hứng nói:“Mạnh Dật Nhiên cũng đếnrồi, cô ấy ngồi sau chúng ta babốn hàng ghế”.

Ty Ty nói tiếp: “Vy Vy, cậucó nhớ Mạnh Dật Nhiênkhông? Chính là người nămngoái cùng tranh chức hoakhôi với cậu đấy, cuối cùngcậu bị cô ấy đánh bại vì cô ấythuần khiết hơn cậu”.

Vy Vy: “… Cậu không cầndung chữ “tranh” có đượckhông vậy?”.

Cô rõ ràng muốn tránh xa nócòn không được. Đối với VyVy danh hiệu hoa khôi củatrường cũng giống như danhhiệu đệ nhất cao thủ võ lâmvậy, đều rắc rối như nhau. Lúcđó khi Vy Vy biết mình bị lôivào cuộc thi này đã lo cuốngnhư thế nào, cũng may cô còncó ưu điểm là “không đượcthuần khiết” nên cuối cùngmới không được chọn.

Hiểu Linh chõ miệng vào nói:“Hôm nay có phải là ngày đầutiên hai mỹ nữ của trườngcùng xuất hiện không?”

“Ồ, hình như thế đấy”.

Hiểu Linh tỏ vẻ buồn rầu nói:“ Nếu sớm biết người đẹp họMạnh đến thì Vy Vy nên mặcchiếc váy đó, tuyệt đối chắcchắn khiến cho cô ấy thualuôn.”

“Đúng đúng đúng, thân hìnhngười đẹp kia còn thua xa VyVy nhà ta”.

“Thực ra gương mặt Vy Vynhà ta cũng xinh đẹp hơn côấy, ôi dào, bức ảnh năm ngoáiVy Vy tham gia vòng bầuchọn không biết là ai chụp lénnữa, chụp xấu quá, thật là, sovới tấm ảnh của Mạnh DậtNhiên thua kém nhiều quá!”.

“Đúng thế, đã vậy Vy Vy lạicòn không để cho chúng ta gửibức ảnh đẹp đi nữa chứ!”.

“Dừng! Ăn đã”.

Vy Vy vội vàng ném túi đồ ănvặt cho bọn họ nếu không thìbọn họ càng nói càng loạn,những lời này người khác ngheđược thì Vy Vy sẽ mất mặtlắm.

Nhị Hỷ cầm túi đồ rồi hét lên:“Wa, Vy Vy phát tài à, saomua nhiều đồ thế này, muahết bao nhiêu tiền thế?”

“…………” Vy Vy có biếtđâu chứ!

Cũng may Nhị Hỷ không chúý đến câu trả lời của Vy Vy.Vừa nhanh tay cướp đồ HiểuLinh vừa nói: “Ái chà, sao cậu

lại mua khoai tây chiên củahãng này, không ngon bằngPleasure”.

Nhị Hỷ: “Pleasure cũng thếnhưng vị này thì không ngon”.

Vy Vy nghĩ thầm, Đại Thầnchỉ có ba phút để mua mấythứ này, các cậu còn monganh ấy chọn đủ vị nữa sao?

Ty Ty nói: Vy Vy không phải

là cậu đi phỏng vấn thànhcông nên mua mấy thứ này ănmừng đấy chứ?”.

“… Cứ coi như thế đi”.

Vy Vy chả còn cách nào khácnên nói xong là cầm miếngkhoai tây lên ăn…

Nhị Hỷ có đồ ăn rồi nên quaysang quan tâm hỏi thăm VyVy: “Phỏng vấn xong rồi à?

Thế nào?”.

Vy Vy không biết nói gì, côphải nói thế nào nhỉ? “À,…quá trình thì thất bại nhưng kếtquả thì khá bất ngờ”.

“Bất ngờ thì nghĩ làm gì nữa,qua là được rồi”. Nhị Hỷkhông để ý lắm đến vấn đềnày nữa, cô vừa nói vừa nhaitóp tép miếng khoai tây chiên,sau đó huyên thuyên tiếp:

“Quan trọng là, Vy Vy à, hômnay anh Tiêu Nại nhất định sẽđến”.

Vy Vy im lặng ngậm miệng ănmiếng khoai tây, tất nhiên là tớbiết anh ấy đến chứ, các cậuđang ăn mấy thứ này là do anhấy mua đấy chứ!

Ty Ty nói: “À, hôm nay làtrận thi đấu giữa khoa máytính và khoa kiến trúc, Mạnh

Dật Nhiên học khoa âm nhạc,vậy cô ấy đến đây làm gì?”

Nhị Hỷ nói: Ty Ty, cậu nói thếlà không đúng rồi, trai đẹp làtài nguyên của cả vũ trụ này,không thể chỉ có khoa mìnhhưởng được”.

Bọn họ ngồi nói linh tinh VyVy cũng chẳng muốn nghe gìcả, ánh mắt không ngừnghướng về phía cửa, Tiêu Nại

sao giờ này còn chưa vào chứ?Vừa mới nghĩ thế thì lập tứccô thấy một bóng người điểntrai mặc áo sơ mi trắng xuấthiện ở cửa.

Tất cả âm thanh xung quanhđột nhiên ngừng lại, Vy Vy chỉnghe thấy tiếng trái tim mìnhđang đập loạn xạ trong lồngngực mà thôi. Cô cứ nghĩ rằnghôm nay gặp cậu ấy nhiều rồithì chắc chắn chả còn cảm

xúc gì nữa để mà kích động,thế nhưng sự thực thì ngượclại, nhịp tim của cô bây giờđập còn nhanh và mạnh hơntất cả những lần mới gặp xong.

Cô và cậu ấy, sau này sẽkhông như trước nữa.

Cho dù cứ xa xôi như thế,không tiếp xúc cũng có rấtnhiều mối liên hệ với nhau.

Tiêu Nại vừa bước vào sân thìcó hai người cao to bằng cậuấy cùng chạy lại rồi nhìn trướcnhìn sau Tiêu Nại, có ngườithậm chí còn chạy ra ngoàicửa nữa. Vy Vy nhìn phátbuồn cười, 2 người nãy chắclà 2 người gọi điện thoại choTiêu Nại khi nãy, liệu có phảilà Ngu Công và Hầu Tử Tửukhông nhỉ?

Do ngồi xa quá nên Vy Vynhìn không rõ, tuy nhiên haingười bạn cùng đội bóng củaNại Hà lúc này đột nhiên lạiđưa mắt lên nhìn khắp khánđài, Vy Vy nhớ lại lúc mìnhbỏ rơi Tiêu Nại ở ngoài sânbóng, bây giờ chỉ muốn cầmtúi đồ ăn lên che mặt lại, thếnhưng chỉ là cô nghĩ thế màthôi.

Ánh mắt Tiêu Nại tìm khắp

một lượt khán đài, cuối cùngdừng lại ở chỗ Vy Vy, ánhmắt cậu dừng lại mấy giây sauđó cậu bước vào phòng thayđồ.

Vy Vy một lúc sau mới địnhthần lại, cô nghe thấy tiếngcác bạn đang bàn tán sôi nổi.

Ty Ty: “Tiêu Nại vừa nhìn aiđấy?”.

Nhị Hỷ: “Mạnh Dật Nhiênà?”.

Ty Ty: “Không chắc đâu, hômnay có nhiều người đẹp đếnlắm”.

Nhị Hỷ nói tiếp: “Thế nhưngmà Tiêu Nại nhìn về phíachúng ta mà. Ở bên này chỉ cómỗi Mạnh Dật Nhiên thôi, Tớnghĩ ra rồi, Mạnh Dật Nhiênvà Tiêu Nại chắc gì đã quen

nhau, Tiêu Nại có đến dự vũhội của trường duy nhất mộtlần, lần đó Mạnh Dật Nhiêncũng lên biểu diễn, tuy khôngphải là một tiết mục thế nhưngmọi người đều chơi nhạc cụdân tộc, biết đâu lại có quanhệ gì thì sao?”

Hiểu Linh nói : “Tiêu Nại đâuphải là loại người thích ngắmgái thế chứ, các cậu làm gì màlại nghĩ anh ấy như thế!”.

Nhị Hỷ nói: “Thôi đi HiểuLinh cậu đừng quá ngây thơnhư thế chứ, Tiêu Nại có baogiờ chú ý đến người xem đâu,với anh ấy thì xung quanh làmgì có ai, Tiêu Nại chắc chắnhôm nay có mục tiêu rồi”.

Khi các bạn đang bàn tán sôinổi chuyện này thì Vy Vy độtnhiên để tay lên tay Hiểu Linhvà nói một cách nghiêm túc:

“Sự thật chỉ có một”.

Các bạn cùng phòng quay hếtsang nhìn Vy Vy chờ đợi.

Vy Vy nói với vẻ nghiêm túchơn: “Anh ấy đang nhìn tớ”.

Hiểu Linh: “………”

Ty Ty: “……….”

Nhị Hỷ phì một cái, nói không

ra hơi: “Vy Vy, lẽ nào cậukhông biết, cậu và Tiêu Nại đãđược công nhận là đôi tìnhnhân không có khả năng nhấtsao?”.

Hóa ra trên thế giới thật sựcó truyện này, chỉ trong nháymắt có thể đạt được đỉnh điểmvới người mình thích.

Phần 24: Trận bóng rổtạm biệt

Vy Vy nói câu này chẳngqua là muốn gây cười mộtchút thôi, cô cũng không ngờbọn họ lại tin là sự thật, ai biếtđược Nhị Hỷ lại nói câu đónữa làm cô thấy có chút hoangmang.

“Công nhận? Ý gì đây?”

Nhị Hỷ nói: “Trên diễn đàncủa trường có một mục đang

hot, đó là ghép đôi nam nữđộc thân nổi tiếng trong trườngvới nhau, cậu và Tiêu Nạichính là đôi không hợp nhaunhất đấy”.

Vy Vy cảm thấy bị bọn họ đảkích thật sự, cô vội nói: “Ngaycả cái mục này cũng có sao,mấy người trường mình thậtrỗi việc”.

Không ai tiếp lời cô nên cái

chủ đề này bị dừng tại đây. Imlặng một lúc là Hiểu Linh vàNhị Hỷ bắt đầu nói sang chủđề khác. Vy Vy lại lập tức làmnóng vấn đề lên: “Bọn tớkhông hợp nhau chỗ nào?”.

Nhị Hỷ thấy hôm nay Vy Vycó chút không bình thường,làm sao cứ hỏi chuyện nàymãi thế, thế nhưng cô cũngkhông nghĩ nhiều, cô nói luôn:“Trên diễn đàn mọi người đều

nói đến ngoại hình, công việc,tớ thấy mọi người nói cũnghay mà”.

Cô nhớ lại và kể: “Hình như lànói thế này, một người nhonhã thanh thoát như thủy mặc,một người nhan sắc đậm đànhư tranh sơn dầu, một ngườilà thiên ngoại phi tiên, mộtngười là phú quý nhân gian, áichà, nói chung là như thế”.

Nhị Hỷ lúc nãy vui vẻ thì bâygiờ đã cáu ngay rồi.

Vy Vy nói với gương mặtkhông chút biểu cảm: “Trời,nổi hết cả da gà lên rồi, cònnữa, tớ không phải tranh sơndầu”.

Nhị Hỷ: “… Cách nói chuyệncủa cậu thật lạnh lùng”.

Vy Vy vẫn cảm thấy không

thoải mái: “Công việc của bontớ có gì không hợp nhau chứ,đều học khoa máy tính, mộtđôi IT…”.

Nhị Hỷ nói : “Cậu có thể nghĩra cái tên khác khó hơn đượckhông? Làm cùng một nghềthì làm gì có cảm giác ngưỡngmộ nữa hả? Hơn nữa máy tínhchẳng qua cũng chỉ là mộttrong những sở trường củaTiêu Nại mà thôi”.

Vy Vy không còn gì để nóinữa rồi, cô im lặng một hồilâu, đột nhiên cô nghĩ ra mộtcâu hỏi quan trọng, cô nói:“Vậy mọi người nói ai hợp vớiTiêu Nại?”.

“Không ai cả, nói ai cũng cóngười phản đối”.

Hay lắm! Vy Vy vừa ý rồi.

Lúc này không khí trong nhàthi đấu ồn ào hẳn lên, Vy Vylập tức nhìn ngay xuống sânđấu bóng, quả nhiên là TiêuNại vừa xuất hiện sau khi thayquần áo xong.

Tiêu Nại vốn đã đẹp trai nênsau khi thay bộ quần áo thiđấu màu trắng nhìn càng đẹptrai và cuốn hút hơn. Đỡ lấytrái bóng được chuyền từ đồngđội cậu từ từ bình thản dẫn

một hai lần rồi đột ngột tăngtốc vượt qua rào cản của đốiphương, mọi người cứ nghĩcậu sẽ đột phá thế nhưng cậulại dừng lại đột ngột, rồi chẳngcó chuẩn bị gì thì cậu bật lênném bóng, trái bóng lượn trênkhông theo đường vòng cungtuyệt đẹp, không gian và thờigian dường như dừng lại, VyVy nhìn theo mái tóc của cậunhư đang bay trong khoảnhkhắc tĩnh lặng ấy.

Bụp!

Trái bóng rơi vào rổ một cáchchuẩn xác.

Cú ném bóng ăn ba điểm.

Tất cả khán đài sau giây phúttĩnh lặng ấy thì ồn ào hét totên cậu, thế nhưng Tiêu Nạilúc đó chẳng có phản ứng gìcả, cậu nói với đồng đội mấy

câu rồi bắt đầu khởi động.Ánh mắt của cậu bây giờ chỉtập trung trên sân bóng, mọiánh mắt xung quanh đều nhưkhông.

Nhị Hỷ thở dài và nói: “Ôithần tượng”.

Ty Ty: “Nghe nói Tiêu Nại bơicòn giỏi hơn bóng rổ, khôngbiết thi bơi thì thế nào nhỉ?”.

Vy Vy quay sang nhìn Ty Tyrồi nghĩ một lúc, dáng vẻ cậuấy khi bơi, Đại Thần mặcquần bơi…

Đột nhiên mặt Vy Vy đỏbừng.

Ty Ty thấy Vy Vy đỏ mặt liềnhỏi một cách kì lạ: “Vy Vycậu nóng thế cơ à?”

Vy Vy hiểu câi đó theo nghĩa

bóng nên nhìn Ty Ty và nói:“Cậu thật háo sắc”.

Ty Ty: “…………..”

Ty Ty thật đáng thương.

Mười mấy phút sau trận đấubắt đầu, Tiêu Nại phát bóngđầu tiên.

Bóng rổ là môn thế thao rấtđáng xem, chỉ đứng sau môn

thế thao tốn nhiều thời gian làbóng đá mà thôi, bóng rổ lúcnào cũng có thể khiến trái timng` xem lơ lửng trên cao.

Trên sân bóng, Tiêu Nại làngười thu hút ánh mắt củangười xem nhất, điều nàykhông chỉ vì ngoại hình bắtmắt và độ nổi tiếng của cậu ấymà hơn nữa là vì tài biểu diễnkhiến người xem không thể rờimắt của mình.

Dường như Vy Vy đã thấyNhất Tiếu Nại Hà trong tròchơi.

Thực ra cô không hiểu nhiềuvề bóng rổ nhưng nhìn dáng vẻung dung đàng hoàng của cậuấy khi truyền những đườngbóng tinh xảo, đẹp mắt, hìnhảnh cậu thông minh khi vượtqua các đối thủ cản bóng, sứcmạnh vượt trội đột phá, làm

cho Vy Vy liên tưởng ngayđến hình ảnh đệ nhất cao thủtrong trò chơi.

Có lúc Tiêu Nại trên sân bóngdường như có thể dung từ nhonhã để hình dung về cậu, thếnhưng một khi cậu bùng nổ thìtất cả khí chất ấy khiến chongười ta không cản phá nổi,giữa động và tĩnh đó chính làsự chấn động được mang tớisức mạnh và tốc độ nguyên

thủy nhất.

Thế nên Vy Vy hiểu rồi.

Hóa ra trên thế giới thật sự cóchuyện này, chỉ trong nháymắt có thể đạt được đỉnh điểmvới người mình thích.

Trận bóng này Vy Vy xem vàhồi hộp muôn phần, Nhị Hỷ vàcác bạn thì lại nghĩ khác, saukhi hiệp 1 kết thúc Hiểu Linh

nói với giọng đầy hưng phấn:“Tiêu Nại vừa nãy chơi bóngtrên không thật là đẹp trai,nhất định tớ phải bắt ĐạiTrung tập mới được”.

Ty Ty nói: “Động tác này hìnhnhư yêu cầu rất cáo với thểchất, tố chất cơ thể của mỗingười đó”.

Hiểu Linh nói: “Không biết đc,trời ơi, Tiêu Nại đúng là văn

võ song toàn”.

Đúng là văn võ song toàn, VyVy đưa mắt nhìn bóng dángngười đang ngồi nghỉ ngơi, bấtgiác cô nghĩ đến kênh mà NạiHà làm. Người này thật đúnglà quá ưu tú, sau này nếu có ởbên nhau cô nhất định phải cốgắng thật nhiều mới được.

Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủitrôi qua, trận đâuss bước vào

hiệp thi đấu căng thẳng thứhai.

Điểm thi đấu của Tiêu Nạitrên sân hôm nay không phảilà cao nhất, có lúc cậu thíchtruyền bóng cho đồng đội hơn,thế nhưng cậu luôn tỏ ra mìnhlà người có khả năng điều tiếtmọi động tác nhất, khoa máytính dưới sự chỉ huy của cậuchơi rất thuận lợi và xuất sắc,khi hiệp hai kết thúc khoa máy

tính dẫn cách biệt đội bạn gần20 điểm.

Hiểu Linh nói: “Tiêu Nại sắpnghỉ rồi, Đại Trung nói hômnay anh ấy chỉ chơi nhiều nhấtlà nửa trận thôi”.

Ty Ty tỏ rõ vẻ thất vọng nói:“Tại sao chứ?”.

Vy Vy cũng quay sang nhìnHiểu Linh.

Hiểu Linh nói: “Trời ơi, trậnthi đấu tạm biệt mà, các anhkhác năm thứ tư cũng muốnthi đấu lắm chứ, hơn nữa cáccậu quên rồi à? Anh Tiêu Nạimới bị tai nạn, vận động nhiềuthời gian quá cũng không tốt”.

Vy Vy nghe thấy vậy khôngtránh khỏi buồn rầu, mới đầukhi nghe nói các anh năm thứtư bị tai nạn cô biết không có

gì nghiêm trọng nên không đểý làm gì, có ai biết đâu…

Đời người thật là kì diệu.

Sau mười phút nghỉ ngơi hiệpđấu thứ ba bắt đầu, Tiêu Nạiquả nhiên không ra thi đấu,khán giả xem thất vọng thấy rõvà bắt đầu bàn tán. Vy Vyngược lại không thất vọng gìcả, cô vẫn chăm chú xembóng, chỉ có điều chú ý nhiều

hơn đển Tiêu Nại đang ngồibên cạnh sân bóng.

Chú ý đến cậu ấy nói chuyệnvới đồng đội, chú ý đến mọingười đang nói chuyện trậnđấu.

Chú ý đến cậu ấy……….

………….

………………

Đặt chai nước khoáng xuốngđột nhiên cậu chạy lại chỗkhán đài.

Vy Vy chết lặng ngay tại chỗ.

Sự chú ý của khán giả dườngnhư không dồn vào sân bóngnữa mà tất cả đang dõi theocậu ấy.

Tiêu Nại vẫn cái dáng vẻ điềm

tĩnh tự tin ấy, dường như cậuluôn cảm thấy ánh mắt mọingưỡiung quanh không tồn tại,cậu bước từng bước tự nhiênnhư không lên bậc thang chỗkhán đài, sau đó đi qua mộthàng ghế rồi đi thẳng đếntrước mặt Vy Vy.

Vy Vy ngồi ở hàng ghế gần lốiđi, thế nên cậu rất thoải máikhi bước đến bên cô, một taycậu đặt lên thành ghế sau lưng

cô, sau đó cậu hơi cúi ngườivà nhìn sâu vào mắt cô.

“Lát nữa mọi người định đi rangoài liên hoan, tối nay anhkhông lên mạng được”.

Vy Vy gật đầu.

“Ngày mai em định làm gì?”.

“Tự học”. Vy Vy nói

Thái độ của Vy Vy cũng rấtđiềm tĩnh thế nhưng nếu nghekĩ lời cô nói thì sẽ phát hiện rarằng, nếu nói cô điềm tĩnh thìthà nói là…........

Tiêu Nại nói: “Ờ, ngày maianh đi cùng với em”.

Vy Vy nói: “Ờ, ngày mai emsẽ nhận chỗ cho anh”.

…………

Cô hoàn toàn rơi vào trạngthái phản xạ có điều kiện…

Tiêu Nại quay đầu ra nhìn mộtlúc rồi nói với Ty Ty: “Bên kiacòn chỗ trống, có thể dịchsang bên đó một chútkhông?”.

Ty Ty nhìn sang bên cạnhmình, quả nhiên không biết từbao giờ bên đó có chỗ trống

nữa, Ty Ty dịch sang bên mộtchút, Nhị Hỷ, Hiểu Linh cũngdịch sang theo, Vy Vy bướcsang ngồi chỗ của Hiểu Linh.

“Cảm ơn”.

Tiêu Nại lịch sự nói, sau đócậu ngồi cạnh xuống bên VyVy rồi nhìn ra sân bóng, rấtđiềm tĩnh cậu bắt đầu xem thiđấu.

Lấy cậu là trung tâm, trongvòng mười mét xung quanhđều im bặt, khác hẳn vớikhông khí náo nhiệt đang diễnra trên sân bóng.

Gần bên nhau, hóa ra đây làmột chuyện kinh động linhhồn.

Phần 25 Trận chiếnlóe điện

Một lát sau xung quanh bắtđầu rộn lên tiếng bàn tán, VyVy nghe thấy tên mình và NạiHà được nhắc đi nhắc lạinhiều lần, dần dần cũng có

nhiều ánh mắt chốc chốc lạinhìn hai người.

Lại một lát sau, tiếng nói tohơn, ầm ầm một đám, ánh mắtnhìn hai người càng lúc càngnhiều hơn, càng ngày càngnhìn lâu hơn…

Trong lúc mọi người khôngbình tĩnh thì Vy Vy đột nhiênlại bình tĩnh.

Cô bắt đầu học tập Đại Thần,bình tĩnh xem bóng, xem mộthồi cô mới ngạc nhiên thốt lên.

Tỉ số trận đấu bị san bằng rồi.

Tiêu Nại dường như hiểu côđang ngạc nhiên điều gì nêncậu nói nhẹ nhàng: “Khôngcần lo lắng đâu, đợi khi bọn họkhông nhìn lên khán đài nữathì tỉ số trận đấu sẽ vươn lên cách biệt

thôi”.

Bởi vì trận đấu ồn ào nên khicậu ấy nói chuyện, tự nhiên sẽghé lại gần bên cô, hình thànhtư thế như đang nói chuyện bímật vậy, hơi thở tan đều vàogiữa, Vy Vy chỉ cần cúi nhẹxuống là có thể nhìn thấy rõđôi lông mi dài và rậm củacậu…

Gần bên nhau, hóa ra đây là

một chuyện kinh động linhhồn.

Vy Vy cúi xuống nhìn, thấytóc mình xõa trên cánh taycậu, thực ra cô vốn không chúý đến những gì cậu nói, cô chỉcảm thấy xung quanh lại imlặng rồi…

Hiệp thi đấu thứ ba kết thúc,Nhị Hỷ như tỉnh mộng và kêulên một tiếng: “Làm sao mà

khoa mình chỉ dẫn trước cóhai điểm thế kia ?”.

Vy Vy nghe thấy tiếng củaNhị Hỷ mới nhớ ra là cô vẫnchưa giới thiệu Tiêu Nại vớicác bạn của mình, thế nhưngTiêu Nại cứ chú ý đến trận thiđấu nên cô cũng không tiệngiới thiệu. Lúc này cậu ấy vẫnchăm chú nhìn ra sân bóng,Vy Vy muốn gọi cậu một tiếngthế nhưng lại cảm thấy khó

khăn khi không biết phải gọithế nào.

Gọi là anh khóa trên nghe thậtkỳ lạ.

Gọi là Nại Hà thì càng kỳ lạ,đây có phải trò chơi đâu…

Gọi Tiêu Nại… trời ơi… cóchút gì đó ngại quá… mà tạisao Đại Thần lại đột nhiên gọicô là Vy Vy một cách tự nhiên

thế chứ >o<.

Cũng may là Tiêu Nại khôngchú ý đến sân bóng nữa rồi đỡcho Vy Vy phải suy nghĩ vấtvả.

Vy Vy vội nói: “Đây là… bọnhọ là bạn cùng phòng em”.

Đợi Tiêu Nại quay sang nhìnba người Vy Vy mới lần lượtnói: “Hiểu Linh, Nhị Hỷ, Ty

Ty”.

Ánh mắt Tiêu Nại lướt qua bangười một lượt rồi cậu cườitươi và nói: “Xin chào”.

Thế là……

Thần trí mới quay lại của bacô gái lại một lần nữa bị kinhđộng và bay đi tiếp.

Vy Vy giữ được thăng bằng

rồi.

Con người quả thật luôn luôncần so sánh, so sánh một chútcô thấy biểu hiện của mìnhcòn quá tốt.

Sau khi hiệp thi đấu thứ tư bắtđầu đúng như lời Tiêu Nại nóitỉ số trận đấu được cách biệtdần, khoa máy tính cầm chắcchiến thắng rồi. Gần kết thúctrận đấu Tiêu Nại đột nhiên

nói: “Ngu Công và Hầu TửTửu ở dưới sân, em có muốnđến chào không?”.

Vy Vy giật mình hỏi: “Là số10 và số 11 à ?”.

Tiêu Nại gật đầu.

“Mojata đâu ?”.

“Cậu ấy không đến”.

Vy Vy nghĩ một lúc rồi nói:“Bọn họ có biết em là Lô VỹVy Vy không ?”.

“Không”.

Vậy tại sao anh lại biết chứ?

Vy Vy nhìn cậu, thái độ ngạcnhiên biến mất dần thay vàođó là sự nghi hoặc càng lúccàng nhiều, có điều xungquanh ồn ào quá nên bây giờ

không phải lúc để hỏi.

Vy Vy không do dự gì, cô đápluôn: “Em đi”.

Tiếng chuông báo hiệu trậnđấu kết thúc vang lên, khoamáy tính chiến thắng khoakiến trúc với số điểm 18 cáchbiệt. Vy Vy quay lại nói vớimấy cô bạn “Lát nữa cùng vềnhé!” rồi cùng Tiêu Nại đixuống dưới khán đài.

Sau lưng cô, Ty Ty đang nhìntrân trân vào túi đồ ăn trongtay: “Chúng ta vừa ăn mấy thứnày lẽ nào là của Tiêu Nạimua?”.

Hiểu Linh chả có thời gian mànghĩ đến chuyện ăn với uống,cô đập tay Nhị Hỷ và nói:“Thế giới này thật là kì diệu,phải không Nhị Hỷ?”.

Nhị Hỷ không nói gì cả, côvẫn đang nhìn bóng đôi ấyđang bước xuống dưới sân,mãi lâu sau cô mới nói: “VyVy nhà ta rõ ràng là rất hợpvới Tiêu Nại mà, ai nói khônghợp chứ, mấy người trên diễnđàn trường mình đúng làkhông có mắt”.

Vy Vy và Tiêu Nại bướcxuống dưới khán đài trong ánhmắt của bao nhiêu người, khi

đến cửa khán đài, Ngu Côngvà Hầu Tử Tửu đang đợi sẵn ởđó.“Ha ha, anh ba, cuối cùnganh…”.

Một người cao to lực lưỡngmặt vuông đi đến vỗ vai TiêuNại một cái, dáng vẻ nhưkhông còn lời nào để nói vậy.

Một người khác mặt nhỏ hơn,cao hơn một chút cũng nói với

gương mặt như thế: “Cô đơnngàn năm hoàn lương rồi”.

“Cô đơn ngàn năm”, cách nóinày làm Vy Vy nhớ đến lầnđầu tiên gặp bọn họ trong tròchơi Mộng du giang hồ, trướcmặt mình hai người lạ độtnhiên trở nên quen thuộc vàthân thiết thế.

Tiêu Nại không trả lời câu hỏicủa hai người này, cậu giới

thiệu với Vy Vy: “Số 10 là VuBán San, người kia là KhâuVĩnh Hầu”.

Cậu không hề giới thiệu theonick name trong game của bọnhọ thế nhưng thông qua tênthật thì cũng có thể đoán rarồi. Tiếp đó cậu đang định giớithiệu Vy Vy với mọi người thìcô chủ động bước lên mộtbước và nói:

“Chào các anh, em là Vy Vy”.

Ngu Công - Vu Bán San ngạcnhiên một lúc rồi cười khàkhà, sau đó nói liền hai tiếng“xin chào, xin chào”, tronglòng thì nghĩ anh đương nhiênbiết em là Bối Vy Vy rồi, hoakhôi của khoa cơ mà, nhưngmà không nghĩ em lại cùng vớianh ba đi với nhau thôi. Thiêntài khoa máy tính đi cùng vớihoa khôi máy tính, việc này

vốn là việc nước chảy thànhsông mà, thế nhưng khi đặt haingười này cạnh nhau làm saolại cứ “thấy mà giật mình”chứ? (Mong mọi người bỏ quacho trình độ sử dụng thànhngữ của Ngu Công).

Hơn nữa người đẹp này lại tựnhiên thế, lần đầu tiên gặp mặtđã xưng Vy Vy rồi.

Hầu Tử Tửu cũng cười khà

khà, về cơ bản suy nghĩ giốngnhư Ngu Công.Vy Vy thấy phản ứng của haingười như thế nên đoán là họvẫn chưa kịp hiểu ra chuyệngì. Thế là Vy Vy có chút ngạingùng nói thêm: “Ngu Công,

Hầu Tử Tửu, em muốn nói enlà Lô Vỹ Vy Vy”.

Nghe đến từ “Ngu Công” làhai người này bắt đầu hơi ngây

người ra, nghe tiếp đến bốnchữ “Lô Vỹ Vy Vy” thì ngaylập tức Hầu Tử Tửu trông nhưbị chém, miệng mở to màkhông nói được gì, Ngu Côngthì nhìn còn kinh điển hơn –trái bóng trong tay cậu rơiluôn xuống đất.

…….

Ngày hôm nay lần thứ hai VyVy thấy vui vẻ rồi.

Cô cảm thấy mình hiểu ĐạiThần thêm chút nữa, cảm giáckhi nhìn mọi người ngạc nhiênnhư bị điện giật Vy Vy thấythật sảng khoái, ha ha.

Thế nhưng Vy Vy đắc ýkhông được bao lâu, lát sau tấtcả đồng đội của Tiêu Nại cũngùa đến, những người bạn trênmạng của Vy Vy nhanh chóngthành những người bạn thân…

Thực ra Vy Vy chỉ cần khôngphải đối mặt với Tiêu Nại thôi,những người khác đều đối phórất tự nhiên. Thế nhưng tất cảcác anh năm thứ tư cùng hỏithì Vy Vy chỉ còn cách đốiphó vừa đủ, còn Tiêu Nại thìkhoanh tay đứng bên cạnh,cười mỉm, chỉ khi nào bạn cậurủ Vy Vy cùng đi liên hoan thìcậu ra tay ngăn hộ Vy Vy màthôi.

Vy Vy lúc đó nghĩ ngay đếnbiện pháp cũ, chẳng qua làchạy thôi mà, thế là cô nhìn racửa và nói: “Bạn em đang đợiem, em phải đi đây”.Nói xong cô định chạy ngay,có điều Tiêu Nại vẫn chưa chocô đi, cậu kéo tay cô lại vàhỏi:

“Bình thường mấy giờ em đitự học?”.

“…Bảy giờ ba mươi”.

Tất cả sức chú ý của phản xạcó điều kiện hình như đã tậptrung hết ở cánh tay bị cầmchặt thì phải…

Tiêu Nại cười sau đó nhẹnhàng buông tay cô ra và nói:“Biết rồi, mai anh đợi em ởtầng dưới ký túc, Vy Vy, nhớgiữ chỗ cho anh nhé!”.

Vy Vy chạy một mạch ra khỏisân bóng rổ, suốt cả đoạnđường cô vẫn không nghĩ rađược sự việc hôm nay thế nàonữa, nên cứ im lặng không nóichuyện. Đi được một đoạn côđột nhiên cảm thấy có điều gìđó không phù hợp lắm, làmsao mà ngay cả Nhị Hỷ cũngkhông nói gì thế!

Nhìn hai người còn lại, bọn họ

cũng im lặng một cách kì lạ.Vy Vy đột nhiên cảm thấy kìlạ, điều này không đúng, càngim lặng gò bó thế này thì lúcbùng nổ càng kịch liệt, gaycấn, tốt nhất là cô nên chủđộng đề nghị bị thẩm vấn thìhơn.

Vy Vy ho lên một tiếng và nói:“Các cậu có gì muốn hỏi thìcứ hỏi đi”.

Thấy Vy Vy lên tiếng Nhị Hỷngay lập tức tiến lên trước vànói: “Cậu và Tiêu Nại yêunhau lâu như thế rồi mà khôngnói gì cho bọn tớ!”.

Tiếng nói của Vy Vy bị uyphong của Nhị Hỷ làm cho lắpba lắp bắp: “…Oan uổng…việc này…tớ cũng mớibiết…”.

Nhị Hỷ hét lên: “Cậu coi bọn

tớ là lũ ngốc à? Nhìn hai cậuhôm nay nếu không phải giantình hơn nửa năm thì ai mà tinđược”.

Vy Vy không hiểu, nửa năm?Nửa tiếng may ra thì đúng. VyVy lấy hết sức nói luôn mộtcâu: “Tớ cần mười phút tự dokhông bị làm phiền để nóichuyện này”.

Nhị Hỷ, Hiểu Linh và Ty Ty

quay sang nhìn cô rồi xua tayra bộ khai ân huệ: “Còn khôngnhanh khai thật đi”.

Hiểu Linh nói thêm: “Haingười đến giai đoạn nào rồi,đã kiss chưa, nụ hôn đầu tiênlà bao giờ?”

“………”

Vy Vy không nhìn mấy ngườihọ, cô lấy giọng và kể lể: “Sự

việc là thế này, một ngày củamấy tháng trước, thời tiết xanhtrong, mây bay khắp nơi, trăngsáng đầy sao, tớ đi vệ sinh mộtlát thì…..”.

Ba người đồng loạt quát lên:“Nói trọng tâm”.

Trọng điểm chính là sau khicô đi vệ sinh vào mà, mấyngười này thật thiếu kiênnhẫn, cô muốn nói mấy câu

linh tinh trước để chuẩn bị mà,thực ra cô vẫn còn bất ngờmà…….

Trời ơi, làm thế nào để nóicho bọn họ hiểu và từ tức giậnchuyển sang đồng tình đượcnhỉ?

Vy Vy bắt đầu nhớ lại vàtường thuật lại câu chuyện, côlà điển hình của sinh viên khoahọc tâm lý, giọng văn cứ đều

đều, dưới sự trần thuật của côấy câu chuyện của cô và TiêuNại như biến thành từng đoạnkịch trong trò chơi, gặp nhau,kết hôn và cuối cùng là gặpmặt. Có một số chi tiết nhỏ côkhông nói, không phải vì cômuốn che giấu điều gì màchẳng qua cô không tìm đượccảm giác tự nhiên để kể thôi,ví dụ như làm thế nào mà TiêuNại lại nhận ra cô trong đờithường. Rồi chuyện Tiêu Nại

nói với cô những lời đó… côngại nên không kể. >o<

Thế nhưng phần sau câuchuyện làm cho bọn Nhị Hỷrất vừa ý.

Sau khi hỏi một loạt các tìnhtiết nhỏ, Nhị Hỷ nói: “…Thếnên hai người mới gặp mặt cóhai tiếng thôi à?”.

Vy Vy im lặng gật đầu, thấy

cô bị oan rồi chứ!

Ty Ty: “Thế là cậu với TiêuNại gặp nhau lần đầu là bị mọingười đồn đại hẹn hò rồi à?”.

Vy Vy ngửa mặt nhìn trời, cômuốn trả lời là không phải lắmchứ, thế nhưng sự thật vẫn làsự thật, không thể chối cãi.

“… Chắc thế rồi”. Nhìn mặtmấy cô bạn rồi nói giọng trầm

xuống: “Nếu mà có lần sau thìnhất định tớ sẽ để sáng maigặp nhau…”.

Ty Ty nói với giọng thươngxót: “Cậu chết chắc rồi, làm gìcó lần sau”.

“Tớ đã nói là cậu yêu trênmạng mà”. Hiểu Linh nói vớivẻ ta đây thông minh biếttrước sự việc, cô tiếp lời: “Cóđiều không ngờ đối tượng lại là

Tiêu Nại…”.

Bây giờ xem ra vẫn chưa thểchấp nhận được.

Ty Ty nhớ ra điều gì đó vànói: “Đúng rồi, Vy Vy cậunhắc đến kênh gì đó mà,không cho bọn tớ xem gì cả”.

“Lát về cho các cậu xem”. VyVy đáp luôn, đột nhiên cô nhớra chuyện gì đó, cô dừng lại

đứng ngây người ra, kênh…kênh…

Cô lại quên sạch chuyện nàychứ!

Vy Vy há hốc mồm bó tay.

Một bên Vy Vy bị trí nhớ củamình làm cho chán nản, mộtbên Nhị Hỷ nói với giọng đầyngưỡng mộ: “Tiêu Đại Thầnquả thật quá lợi hại, theo đuổi

một người mà cũng như mộttrận chiến lóe điện trongtruyền thuyết vậy”.

Cô biết ngay mà, quan tâmchính là mây trôi…

Phần 26 : Đều là ngườimột nhà

Đêm, Vy Vy xoay đi xoay lạitrên chiếc giường nhỏ bé củamình.Các bạn cùng phòng sau khi

bàn tán sôi nổi trên giường đãngủ ngon rồi, chỉ còn mình côtrằn trọc thôi. Có điều khôngngủ được cũng là điều bìnhthường, nhất là sau khi trảiqua một ngày như thế này.Cô lại trở mình một lần nữa,vẫn không ngủ được, cô ômtấm chăn mỏng ngồi dậy, rồichống cằm lên đầu gối, thởdài. Thực ra tâm trạng của côkhông buồn cũng không chánnản chút nào, thế nhưng tâm

trạng đang dâng cao lên nhưthế này thì chỉ có thở dài mớicó thể biểu đạt được hết ýthôi.Dường như thở dài một cái thìtất cả những thứ đang lộn xộntrong lòng cũng bớt đi mộtchút.Tiêu Nại à.Trong đầu cô bất giác hiện lênhình ảnh của người con traiđó, hoặc là tĩnh hoặc là động,hoặc là nói hoặc là cười, thế là

tất cả những thứ lộn xộn tronglòng vừa theo tiếng thở dài trútra ngoài hình như bây giờ lạiquay lại rồi, lại còn nhiều hơnlần trước.Cô ôm chăn ngồi một lúc lâu,cuối cùng, cô cũng cảm thấybuồn ngủ chút chút, cô nằmxuống ngủ một chút, khi gầnngủ thì thấy giường bên cótiếng động sau đó lại ngủ tiếp,không biết gì nữa. Cho đến khitrời sáng thì cô bị lay gọi dậy,

mở to mắt ra nhìn thì cô thấyNhị Hỷ đang đứng bên giườngcô, gương mặt hốt hoảng: “VyVy, tớ đau bụng đi ngoài balần rồi, sắp không chịu đượcnữa rồi”.Vy Vy giật mình bật dậy rồixuống giường tìm thuốc choNhị Hỷ. Thế nhưng uốngthuốc rồi mà vẫn không có tácdụng gì cả, cứ nửa tiếng NhịHỷ lại đau bụng một lần, mặtxanh xao hết cả lên. Hiểu Linh

và Ty Ty nghe thấy ồn ào nêncũng dậy xem thế nào, bangười cảm thấy lo lắng nênngay lập tức đưa Nhị Hỷ đibệnh viện.Bệnh viện gần trường khôngđáng tin cậy nên ba ngườikhông dám đưa Nhị Hỷ vàođó, qua cửa tây, gọi xe rồi đưaNhị Hỷ đến bệnh viện lớn.Bác sĩ hỏi bệnh tình, sau đólàm xét nghiệm và chẩn đoánlà viêm dạ dày cấp tính phải

truyền nước. Đợi Nhị Hỷ nằm yên trêngiường, châm cứu ngủ một lúcthì ba người mới yên tâm, saukhi nói chuyện một hồi, bangười thấy không nhất thiếtphải ở lại cả ba nên Hiều Linhvề còn Ty Ty và Vy Vy ở lại.Sau khi châm cứu một hồi,Nhị Hỷ còn đi ngoài hai lầnnữa, sau đó thì đỡ hơn nhiều,Vy Vy và Ty Ty lúc đó mới cóthời gian chợp mắt một chút.

Có điều không thoải mái nênVy Vy ngủ được một lúc làtỉnh, Nhị Hỷ cũng tỉnh dậy,sắc mặt có khá hơn chút. VyVy nhìn đồng hồ, đã bảy giờrồi.Nhị Hỷ nói yếu ớt: “Vy Vy à,túi đồ tối qua là Tiêu Nại ĐạiThần mua à?”.“Ừ”.“Ối chà, đồ của Đại Thần quảnhiên không ăn được, khôngphải là do vấn đề tiêu hóa của

người phàm như tớ”.Cái bộ dạng thế này rồi màcòn nói đùa được, Vy Vy dởkhóc dở cười đứng dậy đắp lạichăn cho Nhị Hỷ. Nghe NhịHỷ nhắc đến Tiêu Nại cô mớigiật mình. Bây giờ là bảy giờrồi cũng nên gọi điện cho TiêuNại nói cậu ấy không nên đợicô nữa, không biết tại sao thếnhưng nghĩ đến chuyện hômnay không phải cùng Tiêu Nạiđi tự học, Vy Vy lại thấy thật

thoải mái. Tâm trạng của cô không còn ởtrong phòng bệnh nữa, thần tríbay lơ lửng rồi. Nhị Hỷ ngồidậy thấy Vy Vy đang ngâyngười ra ở đó. Cho dù từ trướcđến giờ biết Vy Vy đẹp rồi,thế nhưng nhìn nhiều cũngquen, thế mà bây giờ khi thấyVy Vy dịu dàng giúp mình đắpchăn, ánh mắt sáng lên, đây làlần đầu tiên Nhị Hỷ thấy VyVy đẹp mà khác hoàn toàn

các lần trước.Hai người vừa đứng vừa ngủ,trong lòng thấy yên tĩnh hẳn,đột nhiên trong phòng lóesáng, Vy Vy theo trực giácnhìn xuống cửa.Tiêu Nại đang đứng ở cửa,ánh mắt đang nhìn cô chămchú.Mọi người cùng ngồi xe TiêuNại về ký túc, xe của mộthãng rất bình thường thôi, VyVy ngồi ghế cạnh tay lái, còn

Nhị Hỷ, Ty Ty và Hiểu Linhngồi phiá sau.Trên đường về Vy Vy cònnghe thấy tiếng Nhị Hỷ hỏinhỏ Hiểu Linh: “Làm sao màanh Tiêu Nại lại đi cùng vớicậu thế?”.Hiểu Linh vội giải thích: “Tớgọi điện cho Đại Trung mà,anh ấy nhiều chuyện lại đi nóivới anh Tiêu Nại, sau đó anhTiêu Nại nói anh ấy đi xe đếnsẽ tiện hơn”.

Nhị Hỷ trong lòng lo lắng nói:“Tớ cảm thấy không haylắm!”.Ty Ty nói: “Cậu đừng có ngạimà, anh Tiêu là người một nhàcả mà”.Vy Vy ngồi ghế trên nghe thấysầm mặt lại, các cậu nghĩ rằngtiếng các cậu ấy nhỏ lắm sao,cứ nghĩ đây là nhà mình chắcmà ăn nói linh tinh như thế,cái gì mà người một nhà chứ,các cậu ấy cũng tự nhiên quá

cơ.Nhị Hỷ vẫn buồn rầu nói:“Thế nhưng, xe của Đại Thần,chúng ta lại…”.Vy Vy nghe thấy không haylắm, cô sợ Nhị Hỷ sẽ nói đâylà xe của Đại Thần ngườiphàm như chúng ta ngồi nhỡcó chuyện gì thì sao nên vộivàng quay đầu lại nói: “Ty Tynói không sai, đều là ngườimột nhà mà”.Trong xe đột nhiên im lặng

hẳn, lúc này Vy Vy mới kịpnhớ xem mình vừa nói câu gì,bây giờ ngay cả việc quay đầulại cô cũng không có dũngcảm nữa.Đại Thần vừa cười vưà nháymắt và nói: “Các bạn vẫn chưaăn sáng đúng không, đi ăn cáigì đó trước rồi về nhé!”.Trong khoảnh khắc này VyVy thấy cảm kích Đại Thầnlắm, Đại Thần giúp cô giải vâychuyện này mà, thật là quá

quan tâm tới người khác rồi.Hiểu Linh nhìn Vy Vy, thấycô im lặng không nói gì nênnói: “Không cần đâu ạ, hômnay đã phiền anh quá nhiềurồi”.Tiêu Nại cười và nói: “Đều làngười một nhà, không cầnkhách khí đâu”.Vy Vy: “……..”.Cô biết ngay mà, quan tâmchính là mây trôi.Cuối cùng vẫn là đi ăn sáng,

Nhị Hỷ tuy bụng dạ không tốtnhưng để đói cũng khôngđược nên cô đành ăn cháotrắng, sau khi ăn xong TiêuNại đánh xe đưa họ về ký túc.Vy Vy lê từng bước chân mệtnhọc về phòng, có khi còn mệtmỏi hơn cả Nhị Hỷ nữa, cửaphòng mở ra là cô trèo luônlên giường ngủ.Nếu như thời gian có thể quayngược lại thì tốt biết mấy, côtuyệt đối sẽ không nói một lời

nào, im lặng là vàng mà. Hóara ngủ không đủ giấc có ảnhhưởng thật lớn đến phản ứngcủa con người.Vy Vy nằm trên giường nhưngcứ nghĩ vẩn vơ, quay hết bênnày bên kia mà không ngủđược, còn nghiêm trọng hơncả hôm qua, sau đó cứ xoay đixoay lại rồi ngủ lúc nào khôngbiết nữa.Cô ngủ luôn một giấc đếnmười hai giờ, đến khi ngửi

thấy mùi thơm của thức ăn thìmới tỉnh dậy. Hiểu Linh đãbảo Đại Trung gọi sẵn bốnphần cơm mang lên rồi, đươngnhiên là Nhị Hỷ vẫn phải ăncháo.Vy Vy trèo xuống dưới ăncơm, cô giật mình kinh ngạckhi thấy Nhị Hỷ đang ngồitrước màn hình máy tính. Sắcmặt khá lên nhiều rồi, Vy Vycó chút lo lắng nên hỏi: “Cậukhông thấy khó chịu sao?”.

Khả năng hồi phục cuả giánchắc cũng không nhanh thếnày đâu nhỉ?“Xem xem có web nào haykhông thôi”. Nhị Hỷ vui vẻnói: “Vy Vy à, trên diễn đàncủa trường có nhiều commentviết về cậu và Nại Hà lắm đấy.Còn có ảnh hôm qua hai ngườicầm tay nhau ở sân bóng rổnữa đấy!”.Vy Vy đang ăn cơm thì bịnghẹn ngay khi nghe thấy thế.

Cô bê luôn hộp cơm qua đóxem. Quả nhiên trên màn hìnhlà ảnh Vy Vy và Nại Hà cầmtay nhau ở sân bóng rổ, hìnhnhư người chụp ở quá xa nênngười trong ảnh rất nhỏ, thếnhưng tuyệt đối vẫn nhận rađó là Bối Vy Vy và Tiêu Nại.Vy Vy có cảm giác ăn khôngthấy ngon, cô đặt hộp cơmsang bên cạnh rồi cầm luônmáy tính cuả Nhị Hỷ xem chorõ.

Nhị Hỷ nói: “Cậu đừng xemnữa, chẳng có nội dung gì đâu,chỉ là lúc đầu không có ai tin,cho đến khi có ảnh thì mọingười mới bắt đầu bàn tánxem hai người bắt đầu từ baogiờ thôi. Ha ha, đúng rồi,những cái comment trước đâynói hai người không hợp nhaubây giờ bị gỡ xuống rồi”.Vy Vy xem mấy trang liền thìthấy đúng như lời của Nhị Hỷnói, trả máy tính cho cô ấy

xong Vy Vy lại tiếp tục ăncơm và nói: “Người trườngmình cũng thật là lắmchuyện”.“Ái chà, sắp thi nữa rồi, cànggần ngày thi mọi người huyênthuyên càng nhiều, đây chínhlà cách giải tỏa áp lực trongtruyền thuyết đấy!”.Nói cũng đúng, thế nhưng màbản thân mình bị lấy làm đề tàigiải tỏa áp lực thì…Vy Vy chỉ còn cách cắn một

miếng sườn thật to để thể hiệnsự bất bình.Vừa ăn xong thì điện thoạitrong phòng reo, Hiểu Linhnghe điện sau đó quay lại gọiVy Vy: “Vy Vy, điện thoạicủa cậu”.Vy Vy khó hiểu, cô chạy lạialô một tiếng thì bên kia vanglên tiếng nói.“Dậy rồi à?”.Giọng nói trong điện thoại rấttrầm, không giống như nói

chuyện ngoài thực tế. Vy Vyđột nhiên nhớ ra, đây là cuộcđiện thoại đầu tiên Đại Thầngọi đến.“Vâng, dậy rồi”.“Chiều có đi tự học không ?”.“Tự học thì muốn đi, thếnhưng bây giờ đi thì khôngtranh được chỗ ngồi nữa”.Gần kì thi nên chỗ ngồi rấthiếm.Đây đúng là một vấn đề, bênđầu dây bên kia Tiêu Nại im

lặng một hồi, sau đó nói : “Cómột nơi rất yên tĩnh, anh đưaem đi”.Vy Vy ở trong ký túc, đây làmột trong những kiến trúc kiểudân quốc mà nhà trường mớixây mấy năm trước, nhữngcăn phòng được lát đá màuhồng nằm ngay ngắn dướinhững bóng cây xanh to,phong cảnh rất đẹp. Phíatrước ký túc có một sảnh rấtlớn, hàng năm vẫn có nhiều

người theo đuổi nữ sinh ở đâyđến tặng hoa hoặc tặng quà ởđó, đều là những cảnh rấtquen. Tuy nhiên, hôm nay làmột người khác đứng ở đây,tất cả cảnh vật dường nhưkhông còn quen thuộc như cũnữa.Vy Vy bước xuống tầng, cảnhđầu tiên là thấy Tiêu Nại.Trong ánh mắt của bao ngườiđang nhìn nhưng Tiêu Nại vẫnđiềm nhiên như thế, cậu đứng

cạnh bậc thềm sảnh, bên cạnhlà một chiếc xe đạp. Vy Vy bước đến bên cạnhTiêu Nại trong ánh mắt củabao người. Do vừa mới đi cầuthang hơi nhanh nên cô vẫncòn thở hổn hển, cô đánh máhồng, ánh mắt sáng rất xinhđẹp.“Chúng ta đi đâu ?”“Anh dẫn em đi”. Tiêu Nạithuận tay cầm luôn cái túi củaVy Vy và treo nó vào xe.

Đây là lần thứ hai Vy Vy ngồixe đạp của Nại Hà, so với lầnđầu tiên thì tự nhiên hơn rấtnhiều rồi. Thực ra nếu bây giờcho cô lựa chọn thì cô vẫnchọn ngồi xe đạp, nói chungso với việc vai kề vai đi cùngĐại Thần đi bộ, cần dũng cảmnhiều mà. Trên đường đi lạicòn phải tránh ánh mắt củabao nhiêu người nữa….Ảnh cũng có trên mạng rồi thìcòn lo lắng gì nữa chứ, coi

như không có đi.Do Vy Vy ngồi sau nên khôngđể ý đường đi khác với mọingày, cho đến khi xe đi rangoài cửa tây thì Vy Vy mớiđể ý :“Không đi tự học à ?”“Nơi đó ở bên ngoài”.Xe đi từ cửa tây sau đó rẽ môtđoạn, đến khu khoa học kỹthuật máy tính nổi tiếng củaTrung quốc. Mười phút sau,Tiêu Nại dừng xe trước cửa

một tòa nhà rồi dẫn Vy Vy lêntầng sáu.Vừa đi vào thang máy Vy Vyliền nhìn thấy bốn chữ vàngNhất Trí Khoa Kỹ, sau mộthồi ngây người ra Vy Vy mớichợt nghĩ ra, lẽ nào đây là…“Công ty của anh à ?”.“Ừ”. Tiêu Nại mở cửa xong vànói : “Vào đi, hôm nay thứbảy không có ai cả”.Vy Vy với tâm trạng hồi hộpvà lo lắng khi bước vào “lãnh

địa” của cậu ấy, vừa đi cònvừa nhìn ngang ngõ dọc cẩnthận nữa.Diện tích công ty của Tiêu Nạikhông lớn, chỉ rộng tầm nửatầng lầu, có điều công ty phầnmềm máy tính bình thườngcũng chỉ cần rộng thế này,rộng hơn thì cũng lãng phí.Công ty không có người nênVy Vy có cảm giác thoải máihơn một chút, điều này có lẽcó liên quan với phong cách tự

do mở cửa của văn phòng,hoặc cũng có thể có liên quanvới những chiếc bàn được bàybiện đồ đạc một cách tùy ýtheo cá tính.Tiêu Nại dẫn cô đi thẳng vàotrong sau cùng đến một phòngcó chữ “Tiêu Nại” trên cưả.Văn phòng của Đại Thần ?Vy Vy cẩn thận bước vào,lòng đầy hiếu kỳ, lúc này côchỉ muốn nhìn không gian mớiđầy lạ lẫm này mà không để ý

đến việc mình bị lừa đến mộtnơi hoàn toàn không có người.>_<Tiêu Nại tự mở điều hòa rồi đểchiếc túi của Vy Vy lên ghếsofa.“Tự học ở đây có được không?”.Vy Vy gật đầu rồi ngồi lênghế, còn Tiêu Nại bây giờkhông quản đến Vy Vy nữa,cậu bật máy tính và bắt đầugiải quyết công việc của mình.

Điều hòa cứ lặng lẽ thổi hơilạnh, xua tan không khí nóngbức từ ngoài mang vào, trongmột nơi thoải mái như thế nàyVy Vy mở sách ra nhưng họckhông vào.Đúng như lời Đại Thần nói,nơi này rất yên tĩnh thế nhưngyên tĩnh quá nên khiến ngườita có cảm giác lo lắng hoangmang, đặc biệt lúc này Vy Vymới nhận ra là nơi này chỉ cócô và cậu ấy, hai người…

Một lúc không nghe thấy tiếngmở sách Tiêu Nại ngẩng đầulên, thấy Vy Vy có vẻ khôngtập trung nên cậu nói : “VyVy, lại đây xem cái này”.Hả ?Vy Vy đặt sách xuống rồi đếnbên cậu nhìn vào máy tính.Trên màn hình máy tính làmột vài mẫu vẽ phác thảo hìnhtượng nhân vật nam nữ mặctrang phục cổ trang.“Đây là gì thế anh ?”.

“Thiết kế nhân vật cơ bản củaMộng du giang hồ 2”.

Trong ánh sáng huy hoàngcủa đêm tối, dưới sự theo dõicủa bao nhiêu người trướcmặt, cậu cười nho nhã vànói: “Cảm ơn mọi người đãquá khen, thật vinh hạnh”.

Phần 27: Anh ănkhông tiêu đâu.

Mộng Du giang hồ 2?

Cái tên quen thuộc mà lạ lẫmnày làm Vy Vy ngay lập tứcquay sang nhìn Tiêu Nại, côhỏi: “Mộng du giang hồ sẽ raphần 2?”.

Sao từ trước đến giờ cô chưahề nghe thấy tin này nhì, hơnnữa lại nhìn thấy thiết kế cơbản của nhân vật ở máy tínhcủa Tiêu Nại, điều này nói lênđiều gì?

“Trò chơi này là do anh làm?”Cô hỏi trực tiếp luôn câu hỏinày, nhưng ngay lập tức VyVy phủ định luôn câu hỏi củamình: “Không đúng, em nhớMộng du giang hồ là sản phẩmcủa công ty Phong Đằngmà?”.

“Mộng du giang hồ đúng làcủa Phong Đằng nhưng MộngDu giang hồ 2 do bọn anh và

bên Phong Đằng cùng hợp tácphát hành”.

Giọng nói và cách biểu lộ tìnhcảm của cậu cứ bình thản đềuđặn không giống như đang tiếtlộ một tin chấn động ngườikhác gì cả. Vy Vy ngây ngườira một hồi mới tỉnh: “Hìnhnhư trước giờ chưa hề ngheđến việc sẽ tung ra Mộng dugiang hồ 2?”.

“Từ trước đến giờ chưa hềcông bố ra ngoài”.

Vy Vy đột nhiên nhớ lại: “Vậykênh nữ tặc cướp chồng ấy làanh…”.

Tiêu Nại lắc đầu: “Không,quyết định mua kênh là củaPhong Đằng, anh chỉ biếttrước em có một ngày thôi”.

Tuy cậu cùng hợp tác với

Phong Đằng làm Mộng du 2,thế nhưng Mộng du 1 lạichẳng có chút quan hệ gì với cậu cả.Mộng du 1 là do bộ phận pháttriển kinh doanh khoa họcthuộc tập đoàn Phong Đằngsản xuất, thuộc thể loại tròchơi võ hiệp. Do không phụthuộc nhau nên bên đó cóquyết định gì thì cậu khôngbiết được. Nếu không phảiquyết đinh này có liên quan

đến Mộng du giang hồ 2 thìPhong Đằng không bao giờ hỏiý kiến cậu làm gì.

Ban đầu nếu như không phảisuy nghĩ đến vấn đề tài chínhvà khả năng chịu trách nhiệmrủi ro của bản thân mình thìTiêu Nại cũng không hợp tácvới Phong Đằng để làm Mộngdu giang hồ 2, theo điều khoảnhợp đồng hợp tác thì Công tykhoa học kĩ thuật Phong Đằng

chỉ chịu trách nhiệm đầu tư tàichính và vận hành kinh doanhhậu kì, còn việc tiến hành thìhoàn toàn do đội của cậu đảmnhiệm. Vì thế khi Phong Đằnggọi điện thoại nói trong Mộngdu giang hồ 2 muốn thêm tròchơi cướp dâu vào thì TiêuNại có chút ngạc nhiên. Saukhi nghe bên kia nói trò chơiđược xây dựng theo nội dungcủa kênh tự tạo trên mạng thìTiêu Nại bắt đầu cười đầy ẩn

ý.

Cậu suy nghĩ một hồi và đồngý thêm phần chơi mới này vàotrong Mộng du giang hồ 2, thếnhưng cậu không hề nói vớiPhong Đằng là nhân vật NhấtTiếu Nại Hà trong kênh đóchính là mình.

Bên phía Phong Đằng đươngnhiên cũng không biết NhấtTiếu Nại Hà chính là cậu, ID

này được công bố đầu tiên khichơi Mộng du giang hồ1, bạnbè cùng phòng lấy cho cậu cáitên này, sau một thời gian cậukhông chơi nữa, cho đến khihợp tác cùng với Phong Đằngthì cậu mới tiếp tục chơi vớicái tên quen thuộc ngày trước.

Tiêu Nại vừa giải thích ngắngọn quan hệ của cậu vớiPhong Đằng, vừa giải thíchviệc muốn thiết kế nhiều nhân

vật nữa cho Vy Vy nghe, VyVy ngừng một lúc rồi mới hỏi:“Vậy cách chơi cướp dâu mớilà thế nào?”.

“Nói đơn giản là sẽ thiết kếmột nút bật tắt, người chơikhác giới chưa kết hôn thì cóthể bật nút cướp dâu, cướp rểđể tham gia cướp”.

Vy Vy phản ứng ngay lập tức:“Giống nút tắt mở PK trong

một số trò chơi à?”.

“Ừ”.

Dường như trò này rất hay thếnhưng cứ như thế không phảisẽ hỗn loạn hay sao? Vy Vytưởng tượng ra cảnh nam nữtrong trò chơi cứ cướp đi cướplại mãi mà toát mồ hôi.

Sau khi giải thích xong về thiếtkế của nhân vật, Tiêu Nại đi

pha trà. Vy Vy nhìn màn hìnhmáy tính rồi tay cầm luôn conchuột của Tiêu Nại lúc nàokhông hay, sau đó cô tiếp tụckích vào nhân vật rồi ngồi dánmắt chăm chú xem, không biếttừ lúc nào đã ngồi luôn lênchiếc ghế của Tiêu Nại nữa.

Tiêu Nại pha xong hai cốc tràrồi quay lại thì thấy cảnhtượng ấy, cậu sững người mộthồi rồi mỉm cười, cậu đặt cốc

trà lên giá sách bên cạnh rồidựa người vào giá sách, cầmcốc trà của mình uống từngngụm một.

Em đứng trên lầu ngắm cảnh,có người ngắm cảnh trên lầuđang ngắm em.

Vy Vy chăm chú xem rấtnhập tâm, cô còn xem cẩnthận thiết kế từng nhân vật sauđó cô quay lại nhìn chăm chú

vào Tiêu Nại và nói: “Em thíchtrò chơi này”.

Tiêu Nại vẫn dựa người vàogiá sách và cười: “Chỉ thôngqua thiết kế nhân vật?”.

“Không phải”. Vy Vy nghĩmột lúc rồi cảm thấy tuy nóivề chủ đề này có chút ngạingùng thế nhưng cô vẫn muốnnói cách nghĩ của mình ra.

“Hiện nay trò chơi online cónhiều trên thị trường, để hấpdẫn người chơi thì nhân vật nữđều mặc quần áo gợi cảm,không kín đáo, nói thẳng ra làkhó coi. Ban đầu khi em chọnnhân vật nữ hiệp áo hồng thứnhất là em thích kĩ năng củacô ấy, thứ hai là quần áo củacô ấy tương đối nhiều. Thếnhưng Mộng du giang hồ 2không phải như thế, quần áocủa nhân vật trong game rất

bình thường, điều đó nói lênngười thiết kế trò chơi rất tôntrọng trò chơi của chính mình,đối với trò chơi của mình thìrất tự tin, không dùng nhữngthủ đoạn thu hút rẻ tiền”.

Vy Vy thấy trong lòng mìnhvui vẻ lạ thường. Nhân vật nữtrong “Mộng du giang hồ 1cũng hở hang thế nhưng so vớinhững game khác trên thịtrường thì còn kín đáo hơn

nhiều, Mộng du giang hồ 2 cósự thay đổi lớn như thế chắcchắn là quyết định sáng suốtvà xuất phát từ trái tim củaĐại Thần rồi. Điều này có nóilên Đại Thần rất tôn trọng phụnữ không nhỉ?

Tiêu Nại không nghĩ rằng VyVy lại nói ra được những câunhư thế, trong lòng không khỏixúc động, nhìn gương mặt trànđầy niềm vui của Vy Vy,

chiếc mũi đang nghếch lên đểngửi mùi hương trà nữa chứ,trong đáy lòng cậu tự nhiên cómột cảm giác rất vui vẻ hạnhphúc.

Để “thiết kế nhân vật nữkhông hở hang”, mấy từ nàynói ra thì đơn giản thế nhưnglúc đầu cậu phải tốn khôngbiết bao công sức mới có thểthực hiện được nó. Cậu xuấtthân từ gia đình gia giáo nên

trong người cũng có sự kiên trìcủa riêng mình, thế nhưng nếumang nguyên tắc của bản thânmình đi thuyết phục đốiphương đầu tư? Điều này quángây thơ, quá không thực tế,chỉ có thị trường mới thuyếtphục đươc thị trường, thế nêncậu làm rất nhiều cuộc điềutra để nhà đầu tư thấy đượckhả năng tiêu dùng của phụ nữtrong game, nhận thấy đượcsự hấp dẫn của game không

phải là do độ hở hang của phụnữ…

Có điều những điều này bìnhthường tự nhiên anh không nóivới Vy Vy, có nhiều ý kiếnđến với Tiêu Nại nhưng cậuchỉ coi như gió thoảng ngoàitai.

Trong ánh sáng huy hoànggiữa đêm tối, dưới sự theo dõicủa bao nhiêu người trước

mặt, cậu cười thật nho nhãnói: “Cảm ơn mọi người đãquá khen, thật vinh hạnh”.

Thấy biểu lộ của cậu ấy thậtbình tĩnh Vy Vy lại kì lạ cảmthấy có một sự rung độngkhác lạ trong người, Đại Thầnthể hiện hình như rất bìnhthường, lẽ nào cô vô tình nịnhnọt gì cậu ấy sao? Vy Vy cóchút lúng túng, cô hỏi TiêuNại với vẻ chờ đợi: “Mộng du

giang hồ 2 bao giờ thăm dò nộibộ?”.

“Sớm nhất là cuối năm kếtthúc”.

Đến lúc đó chắc chắn là kiểmtra nội bộ không có vấn đề gìrồi, sau khi vui vẻ một lúc cômới nhớ ra việc chính: “Cácanh đã hợp tác rồi thì chuyệnkênh do anh xử lí chứ? Thựcra anh giải quyết là tốt nhất,

tuy kênh được phát dưới tênem nhưng thực ra anh mới làngười làm nó mà”.

Tiêu Nại có muốn cũng khôngdám: “Đương nhiên khôngđược rồi, trên hợp đồng khôngthể có tên anh”.

“Tại sao thế?” Vy Vy ngạcnhiên hỏi.

Tiêu Nại đáp: “Phí bản

quyền”.

Điều này phải mất một hồi VyVy mới hiểu được, nếu nhưĐại Thần đi kí hợp đồng nàythì việc sáng tạo thiết kế Mộngdu 2, cống hiến sáng tạo là lẽđương nhiên, Phong Đằng sẽkhông phải chi trả phí bảnquyền nữa.

“Được, vậy thì mình em kí tênvậy. Sau khi nhận được tiền

bản quyền thì mình sẽ chialàm năm”. Vy Vy nói mộtcách trôi chảy.

“Không cần chia cho bọn NguCông đâu”. Tiêu Nại nói mộtcách điềm nhiên và chăm chúnhìn vào những lá trà đang nổilềnh phềnh lên trong cốc.

“Sao?” Điều này không haylắm, mọi người ai cũng có vaimà,

“Em cầm luôn đi, coi như đólà lễ gặp mặt của bọn họ”.

Lễ gặp mặt…

Vy Vy lắp bắp không nói ralời, cô nhìn cậu, cô vốn địnhhỏi xem phần của cậu thì tínhthế nào bây giờ nhưng khôngthế hỏi được gì nữa, nếu nhưcậu nói… làm sính lễ, thì làmthế nào chứ! >0<.

Lúc nãy nói chuyện Vy Vyđều tập trung hết vào trò chơinên cô không cảm thấy gì cả,bây giờ không nói gì đột nhiêncăn phòng im lặng hẳn, Vy Vybây giờ mới thấy cô đang cầmchuột của Tiêu Nại, dùng máytính của Tiêu Nại và đang ngồitrên ghế của Tiêu Nại!

Điều này, điều này xảy ra từlúc nào thế!

Chầm chậm, Vy Vy rút taykhỏi con chuột, vẻ xấu hổ củaVy Vy lộ rõ trong ánh mắt, côkhông nhìn mặt Đại Thần, hóara những hành động kì lạ côlàm ban nãy, cậu cứ đứng đólàm gì… hóa ra là có chỗ màkhông về được! >0<

Trong văn phòng im phăngphắc, Tiêu Nại không nói gìcàng khiến cô ngại hơn, không

nói không rằng cũng khôngdộng đậy, cậu cứ điềm tĩnhnhấp trà, những ngón tay cứmân mê chiêc cốc.

Vy Vy bị động tác của cậuhấp dẫn, cô nhìn không chớpmắt. Lúc nãy cô chỉ chú ý đếnlời nói nên không để ý, cậu ấyđang cầm trong tay hình nhưlà…

Lúc này Vy Vy không còn

thấy ngại ngùng nữa, cô tò mòđứng dậy về đến bên cạnhcậu, cô nhìn xuống chiếc cốctrà trong tay cậu, Tiêu Nạicười rồi đưa luôn nó cho cô.

Vy Vy cầm rồi đưa lên caoquan sát, đây là loại cốc tràđược vẽ đường vòng cung rấtcổ điển, bằng sứ màu trắng,thân cốc được thiết kế tinhxảo, có màu xanh nhạt của látrà, nhìn rất đẹp mắt và có kĩ

thuật. Thế nhưng hấp dẫn VyVy không phải là ở độ tinh chếcủa nó mà là hình được vẽtrên thân cốc trà - có mấyhàng trúc, trước mấy hàngtrúc là hình ảnh lãng tử áotrắng đang ngồi gảy đàn.

“Cốc bản quyền có số lượnghạn chế của Mộng du gianghồ?”. Vy Vy ngạc nhiên thốtlên.

“Ờ, còn cái này, của em”.

Một chiếc cốc ngát hương trànữa nhẹ nhàng được đặt vàotay cô, vẫn là chiếc cốc hìnhmàu trắng tinh khiết có điềutrên cốc là hình vẽ nữ hiệp áohồng đang cầm đao.

“Còn cái khác không?” Mộngdu giang hồ có tất cả 36 nhânvật, một bộ chắc phải có đủ 36chiếc cốc chứ!

“Phong Đằng tặng anh mộtbộ, anh chỉ lấy hai cái, còn lạiở chỗ Ngu Công”.

Chỉ lấy hai cái này?

Vy Vy hai tay cầm hai cốcbỗng chốc như khựng lại mộtlúc, cô ngước lên nhìn gươngmặt đẹp trai thanh tú ấy ở mộtkhoảng cách gần, trongkhoảng khắc đôi lông mày dài

rũ xuống, che khuất ánh mắtđang nhìn.

Thế là, hai chiếc cốc này làchuẩn bị cho cô xem sao? Cậuấy biết sẽ có một ngày cô đếnvăn phòng của cậu ấy sao?

Vy Vy vẫn tiếp tục nhìn haicái cốc, thế nhưng vô hìnhdung các động tác cứ chậmdần, nhất cử nhất động đềuchứng tỏ cô không hề để ý

nhìn gì cả. Cuối cùng, trongkhi chẳng hề có chút chuẩn bịgì, cô thuận miệng nhẹ nhàngthốt ra: “Tiêu Nại, hôm qualàm sao anh lại nhận ra em?”.

“Tiêu Nại” hai chữ này lầnđầu tiên được thốt lên từmiệng Vy Vy, dường như cósức hấp dẫn lạ kì, ngay cả mộtngười bình thường luôn điềmtĩnh như Tiêu Nại mà tronggiây phút này cũng có lúc thất

thần.

Có điều khi cậu ấy lấy lại tinhthần và trả lời câu hỏi thì ngaylập tức lại đến lượt Vy Vy thấtthần.

“Không phải hôm qua”. Nhẹnhàng lấy cốc trà lãng tử áotrắng từ tay cô, Tiêu Nại nói:“Là từ tháng ba, ở Cực Trí”.

Tháng ba? Cực Trí? Ở một nơi

tên là Cực Trí…

“Quán net?” Vy Vy ngạcnhiên.

“Ờ, hôm đó anh có việc đi quađó, khi đi qua thì thấy emđang giúp đỡ bang.

Vy Vy hoàn toàn cứng đơngười rồi. Cô nghĩ ra rất nhiềulí do để Đại Thần nhận ra cô,ví dụ như giọng nói, điều tra

IP, tài liệu trên mạng, nhữngviệc này quá dễ dàng với ĐạiThần, tuy nhiên lại là ở quánnet? Hơn nữa lại lâu như thế,tháng ba?

Nhớ lại hồi tháng ba đúng làcô có ra quán net một lần. Dođợt đó băng thông rộng ở kítúc xá bị hỏng, cô thông báocho mọi người trong bang làcó một thời gian cô không thểlên mạng được, thuận tiện thì

cũng tham gia giúp đỡ bangthôi.

Sớm như thế Đại Thần đãnhận ra rồi sao?

“Thao tác của em rất đẹp, tốcđộ rất nhanh”.

Ánh mắt của Tiêu Nại dừng lạitrên đôi tay của cô, hôm đó ởquán net, trong một buổi đôngngười ồn ào, chính đôi tay

này, ngay cái nhìn đầu tiên đãthu hút sự chú ý của cậu.

Tốc độ đôi tay… đầu óc VyVy cứ loạn hết cả lên, lúc nàyVy Vy chỉ biết đơ người nóitheo câu chuyện của Tiêu Nạimà thôi: “Năm lớp 12 em cóchơi SC (1) một khoảng thờigian, nên luyện được như thế,thực ra APM (2) của emkhông cao, không được 150”.

“APM chỉ là con số tham khảothôi”.

Vy Vy gật đầu, so với APMthì hiệu quả thao tác còn quantrọng hơn, có điều tuy đồng ývới lời của cậu ấy thế nhưngVy Vy vẫn tò mò hỏi : “APMcủa anh là bao nhiêu?”.

Liệu có hết cấp không nhỉ? Vídụ 400 chẳng hạn…

“Chưa thử bao giờ, khi anhchơi thì chưa có khái niệmAPM”.

Chưa có khái niệm APM, vậylà mấy năm trước đó rồi? VyVy nghĩ một lúc, đột nhiên côcảm thấy máu trong khí quảndồn lên, dáng vẻ chơi gamecủa Đại Thần chắc phải đẹptrai lắm đây.

Càng nghĩ càng thấy vui, thế là

Vy Vy nói như có phản xạ,ánh mắt sáng lên nhìn cậu:“Hôm nào em với anh giaođấu một trận nhé!”.

Câu này coi là chủ đề gì đây?Tiêu Nại nhíu mày, rồi mỉmcười nhìn cô: “Được, có điềucòn có một yêu cầu”. Cậungừng lại một hồi rồi mới nóitiếp: “… Xuống tay nươngtình nhé!”.

Rõ ràng cậu ấy không nói gìcả thế mà mặt Vy Vy cứ đỏửng lên, sao cô lại cảm thấylúc cậu dừng lại lúc nãy làmuốn nói “vợ yêu” nhỉ?

Sặc! Hôm nay chắc cô tẩu hởanhập ma rồi, lúc nào cũng cósuy nghĩ kì quái, lúc thì sínhlễ, lúc thì vợ yêu, nói nữa thìkhông biết cô còn nghĩ ra cáigì kì quái hơn nữa không biết,…

“Vậy, em đi đọc sách”.

Không đợi Tiêu Nại nói gì côvôi vàng quay lại ghế sofa rồicầm quyển sách lên ra bộchăm chỉ học hành.

Thời gian uống trà buổi chiềuđã kết thúc.

Vy Vy hạ quyết tâm phải đọcvài trang sách, thế nhưng

chẳng được bao lâu thì lạikhông tập trung một lần nữa.Cô nhớ ra là vẫn còn một câuchưa hỏi.

Thế là cô bất giác lại rơi vàosuy tưởng, cô hoàn toàn khôngý thức được ánh nhìn của côđã rời quyển sách và nhìn vềphía người đang ngồi ở bànlàm việc từ bao giờ.

Văn phòng vẫn im ắng như

thế, chỉ có tiếng gõ bàn phímnhè nhẹ, dần dần tiếng gõphím cũng không còn nữa,Tiêu Nại đột nhiên dừng tay,cậu không quay đầu lại mà nóiluôn: “Vy Vy, em mà tiếp tụcnhìn thì anh ăn không tiêuđâu”.

Do không tập trung gì nên khinghe thấy tiếng cậu nói Vy Vykhông hiểu ngay ý của cậu,một lát sau cô mới tỉnh ngộ,

sau đó…

Được rồi, Vy Vy không muốnhỏi gì nữa.

Cả một buổi chiều Vy Vy cứnhư thế mà trôi qua. Bữa tốicũng ăn ở quán ăn cạnh vănphòng của Tiêu Nại, Vy Vylúc đầu lo lắng sẽ phải ăn canhđầu cá nữa, nhưng may saoĐại Thần không vô nhân đạođến mức ấy.

Một buổi chiều không đọcđược mấy trang sách, sau khiăn tối xong Vy Vy muốn về kítúc xá lắm rồi thế nhưng cái ýnghĩ này chưa được thực hiệnthì đã bị một câu nói của ĐạiThần gạt phắt đi.

Đại Thần nói: “Có muốn giaođấu với anh không?”

Thế là Vy Vy ngoan ngoãn

theo Đại Thần về văn phòng,mỗi người một máy tính và bắtđầu chiến đấu. Không may làtừ PK trong game đến SC, VyVy đều thua rất thảm, sau khithua lại có ý nghĩ muốn phụcthù, bạn trai người ta khôngphải đều nhường bạn gái sao,tại sao bạn trai nhà mình lại ácthế chứ, khi giết cô cũngkhông them nhíu mày.

Đương nhiên, hi vọng Đại

Thần nương tay là một chuyệnhết sức nhục nhã, thế nên VyVy đành ném cái suy nghĩ đóvề trong đầu thôi.

Do Vy Vy càng bại càngmuốn chiến cho nên đến đúngchin giờ Tiêu Nại mới đưa côvề kí túc xá.

Cả ngày hôm nay Vy Vy thậtbận rộn, ở bên Đại Thần lúcthì đón người lúc thì PK, thế

nhưng Vy Vy lại cảm thấymình đã tìm lại được cảm giáctrước đây khi chơi game, độtnhiên lại cảm thấy Đại Thầnthật là gần gũi…

Chú thích:(1): Game (2): Viết tắt của Action Per Minutes, chỉsố hành động của người chơi trong mộtphút.

Biết thế nào là gần mực thìđen rồi chứ? Vy Vy của chúngta cùng với Tiêu Nại người

thật qua lại mới có mấy ngàymà từ một dòng suối trongxanh đã biến thành Hắc LongGiang rồi.

Phần 28: Qua đườngrồi

Vy Vy đăng nhập Mộng dugiang hồ, đã là thứ sáu rồi.

Bình thường trong kì thi VyVy không bao giờ lên mạng

chơi game, sợ bị phân tâm…bây giờ thì đã có người làmcho cô phân tâm thật rồi. >0<

Lần này lên mạng là vì hợpđồng của kênh.

Mấy hôm nay Vy Vy vàPhong Đằng kí hợp đồng vớimức hiệu suất sao nhất, thứ 4Vy Vy gửi hợp đồng đến tổngbộ Phong Đằng ở Thượng Hải,thứ năm đã có người thông

báo là nhận được rồi, sau đóhọ hẹn 8 giờ tối thứ 6 sẽ gửithù lao trong hợp đồng cho VyVy.

Thù lao trong hợp đồng là 4con thú cưng trò chơi.

Lúc đầu công ty Phong Đằngđề nghị thanh toán thù lao là120 triệu tiền mặt, nhưng VyVy suy nghĩ một hồi rồi đưa racách là tặng 4 con thú cưng

trong game thay cho tiền mặt.Công ty Phong Đằng rất vuimừng với quyết định ấy, xétcho cùng 120 triệu là tiền thậtcòn mấy con thú cưng trongtrò chơi đối với họ mà nói chỉlà mấy tổ hợp số mà thôi. Haibên dựa vào số lượng và đẳngcấp của thú cưng bàn luậnhàng N tiếng, cuối cùng VyVy thắng, bên công ty PhongĐằng đồng ý trả cho Vy Vybốn con thần thú với giá bán

trên thị trường là khoảng 120triệu và 2 loại nguyên liệu cấpthấp nhưng có hiệu quả cao.

Những thứ đồ này đươngnhiên không phải là của mộtmình Vy Vy rồi, Ngu Công vàHầu Tử Tửu cũng có phần,tuy Đại Thần muốn một mìnhVy Vy giữ hết nhưng cô vẫnmuốn chia sẻ cùng mọi người,như thế vẫn hay hơn.

Cùng hẹn mọi người là 8 giờtối nhưng 7 giờ 30 Vy Vy đãđăng nhập vào game rồi, lâungày không chơi nên hôm naythấy có chút nhớ rồi.

Lúc tối ăn cơm Đại Thần cónói hôm nay cậu có việc nênsẽ lên muộn. Biết thế nhưngvừa lên mạng cô vẫn muốnnhìn avatar của cậu xem thếnào, quả nhiên là tối đen.

Ngu Công và Hầu Tử Tửucũng không có lên mạng, chỉcó nick của Mojata sáng. VyVy đang định gửi tin nhắn chocậu ấy thì cậu ấy đã gửi trướccho Vy Vy một loạt dấuchấm.

Vy Vy không hiểu thế nào nênhỏi lại bằng hàng loạt dấuchấm câu.

Mojata lại gửi lại hàng loạt dấu

chấm nhiều hơn cả lúc trước.

Vy Vy không chịu thua, cô gửilại một dòng còn dài hơn.

Thế là một đoạn hội thoại thầnbí xảy ra.

“……”

“………”

“…………….”

“……………………”

Khi Vy Vy đang định hỏi rõxem sao lại đánh một loạt dấuchấm như thế thì Mojata đãlên tiếng true đùa: “Em Vy Vyơi…”.

Kiểu xưng hô này làm cho VyVy cảm nhận được cảm giác“hổ chuyển mình ầm ầm”trong truyền thuyết, bị đòn

không nhẹ, Vy Vy trả đòn lại:“Anh xinh gái ơi…”.

“Sặc!” Mojata bị chơi chongay lập tức “Ai nói với emcái biệt hiệu ấy hả, anh đâycao 1m80, còn khỏe hơn trâu,còn đen hơn than, xinh gái cáigì mà xinh gái…”.

Thế nhưng ai bảo anh lại họHách, lại còn đầu thai trên núiNga Mi nữa chứ, làm cho mẹ

anh còn tưởng anh là con gáinên trước khi sinh đã đặt tênanh là Hách Mi? Vy Vy ngồinghĩ như thế trước máy tính,một người con trai mà tên nhưthế thì quả thật là làm chongười ta cảm thấy “hư hỏng”.

Mojata tức giận nói một hồi rồihỏi Vy Vy: “Ai nói cho em cáibiệt hiệu này hả?”.

Đương nhiên là Đại Thần nói

rồi. Thực ra Đại Thần chỉthuận miệng nói ra tên củaMojata mà thôi. Thế nhưngVy Vy lại bị cái tên con gáinày làm cho choáng váng, nênhỏi thêm vài câu nữa thế làĐại Thần cũng nói thêm vàicâu nữa thế là…

Vy Vy làm sao mà có thể bánđứng Đại Thần được chứ! Cóđiều nói dối cũng không tốt,thế là Vy Vy trả lời thế này:

“Hôm đó ở sân bóng rổ em cógặp Ngu Công và Hầu TửTửu”.

Biết thế nào gọi là nghệ thuậtrồi chứ?

Vy Vy không nói gì cả chỉ làkể lại quá trình xảy ra sự việcthôi, thế là đã có thể gắp lửabỏ tay người, đánh bùn sangao.

Biết thế nào là gần mực thìđen rồi chứ? Vy Vy của chúngta cùng với Tiêu Nại ngườithật qua lại mới có mấy ngàymà từ một dòng suối trongxanh đã biến thành Hắc LongGiang (1) rồi.

Mojata im lặng hồi lâu màkhông trả lời, lát sau mới nóichuyện với Vy Vy: “Vừa giaođấu với người thật xong”.

Vy Vy tròn mắt: “Ngu Côngvà Hầu Tử Tửu?”.

Mojata: “Không sai, yên tâm,anh không khai tên em rađâu”.

Vy Vy quả không hề nghĩ tớichuyện này, Mojata nghĩa khínhư thế làm Vy Vy thấy xấuhổ lúc nãy nói như thế quá,thế là cô nói với vẻ rất thành ý:“Anh à, thật ra em thấy anh

còn may mắn chán.”.

Mojata gửi cho Vy Vy mộtbiểu tượng mặt đen.

Vy Vy: “Tên của anh khôngphải có xuất xứ từ Nga Mysao, nếu anh không gọi làHách Mi thì hay gọi anh làHách Nga nhé, Hách Nga (2)đói quá… nghe cũng vần đấychứ”.

Mojata hóm hỉnh đáp lại: “Emcó thích bị một người con traigọi là “đói quá” hay “đẹp quá”trên phố không?”

Vy Vy phì cười.

Đang nói chuyện với Mojatathì Thần Lôi Ni Ni cũngonline, Vy Vy gửi một biểutượng mặt cười cho cô ấy, látsau Thần Lôi Ni Ni nhắn tinlại, giọng điệu có vẻ rất kích

động: “5555555, Vy Vy cậulên rồi đấy à! Tớ còn nghĩ cậucũng định nghỉ chơi giống nhưMộng Điệp bang chủ chứ!”.

“Không đâu, chỉ là tớ đangbận thi thôi”.

“Lâu lắm rồi cậu không lênđấy nhỉ!”.

“Có lên 2 lần nhưng 2 lần cậuđều không lên”.

“Thế à, thật là không trùnghợp tẹo nào”.

Nói một thôi một hồi, ThầnLôi Ni Ni lại hỏi chuyện ĐạiThần thất hứa hôm thi đấu ởđại hội thi đấu vợ chồng, VyVy định kể chuyện Đại Thầnđâm vào cây bị tai nạn thếnhưng cảm thấy không haylắm nên cô cứ ậm ừ cho quachuyện, có điều chỉ cần cái tin

Nhất Tiếu Nại Hà không rờikhỏi Mộng du giang hồ cũngđủ làm một người hay huyênthuyên như Thần Lôi Ni Nivừa ý rồi.

Nói huyên thuyên chán rồi NiNi mới nhớ ra hỏi: “Đúng rồi,Vy Vy bây giờ cậu có thờigian không?”.

“Sao?”.

“Đến giết hộ tớ U Minh QuỷLão, đây là tên Boss mới xuấthiện, giết 2 lần rồi mà chưaqua, cậu chắc cũng chưa quanhỉ?”.

Vy Vy nhìn đồng hồ, khôngbiết là GM (3) sẽ gửi thú cưngcho cô như thế nào nữa, nhỡmà đúng lúc đang đánh quáithì không tiện lắm.

“Sau 8 giờ được không, tớ có

chút việc”.

Thần Lôi Ni Ni gật đầu.

Phương thức mà công ty gameáp dụng đúng là không có tintức hay động tĩnh gì.

Đúng tám giờ, 4 con thú cưngxuất hiện trong tài khoản củaVy Vy mà không một lời báotrước, hệ thống chỉ gửi một tinthông báo cá nhân. Cũng

đúng, nhiều thú cưng thế nàychỉ gửi cho một người, nếu màlên thông báo trên diễn đàn thìkiểu gì cũng bị ghét.

Vy Vy ngắm mấy con thúcưng với đủ các hình dạngkhác lạ trong lòng đột nhiênthấy có cảm giác vui lạ lạ, haimắt cô sáng lên, Thần thú ơithần thú, đợi đến lúc tặng chođám Ngu Công mấy người,đến lúc cả đội mỗi người đều

có một con, cùng đồng loạtxuất trận thì thật là đẹp mắt,thật là oai phong…

Tự mình suy nghĩ một thôimột hồi Vy Vy mới để ý thấydanh sách bạn bè sáng lên,Mojata vẫn còn trên mạng, côliền gửi tin nhắn sang: “Anhxinh gái, lại đây, em tặng thầnthú”.

Nghe đến hai tiếng “thần thú”,

Mojata không còn tính toánchuyện cái biệt hiệu nữa, cậulập tức xuất hiện bên cạnh VyVy.

Vy Vy tặng cho cậu ấy mộtquả cầu tiên nhân.

Quả cầu tiên nhân này cũngchỉ là một sản phẩm cấp nhỏbình thường mà thôi, không làgì so với tiểu hổ của Đại Thầncả. Vy Vy muốn nhiều thú

cưng một lúc như thế, tuykhông muốn làm nghiêm trọngviệc mất cân bằng thế nhưngcông ty game cũng phải tínhđến suy nghĩ của những ngườichơi khác nữa.

Tuy vậy nhưng Mojata thế làvui lắm rồi, bởi vì thú cưng màVy Vy tặng cho cậu rất tươngxứng với chức vụ của cậu, đócũng là thú cưng mà Mojatathem muốn lâu lắm rồi mà

chưa có được.

Sau một hồi sung sướng vớimón quà, Mojata mới hỏinguồn gốc của nó, Vy Vy nóiđó là do công ty trò chơi kíhợp đồng mua kênh nên họtặng, các nhân vật chính trongkênh đều có phần, cô khônghề nói lúc đầu công ty muốnđưa cho cô 120 triệu tiền mặt.

Mojata cũng sắp chuẩn bị

bước vào đời để đi làm nênđương nhiên cậu biết công tygame không bao giờ rộng rãiđến mức mỗi nhân vật trongkênh đều tặng một thú cưngphù hợp với họ được, vì thếviệc này chính là do em khóadưới kiêm luôn chị dâu làmcho mình.

Mojata rất xúc động, xúc độngđến mức nói không biết baonhiêu lần: “Anh ba thật tốt số,

anh ba được gả đám tốt, mộtngười làm quan cả họ đượcnhờ”. Vy Vy coi như không hề nhìnthấy câu thành ngữ quá phàmtục của Mojata, cô cũng khôngý kiến gì khi Mojata tự nhận làgà chó, thế nhưng…

Vy Vy: “Gả?”.

Mojata cười hi hi nói: “Nóinhầm nói nhầm, đấy là câu

cửa miệng của Ngu Công đấy,không cẩn thận nên cũng họctheo rồi, cậu ta suốt ngày nóiphải gả cho vợ giàu có”.

Vy Vy không hề nghĩ tới làNgu Công lại có chí hướngnhư thế, cô nói một cách kínhcẩn: “Đúng là nhìn ngườikhông thể nhìn tướng”.

Mojata vô tình làm hỏng hìnhtượng của Ngu Công thế nên

cảm thấy rất đắc ý, đột nhiêncậu nhớ ra điều gì đó nên nói:“Chị dâu, có việc này phải báocáo với chị”.

“Hả?”.

Vy Vy bị cậu nói quá mứcnghiêm túc của cậu ấy làmcho hồi hộp.

Mojata: “Hôm nay có ngườigọi điện thoại đến kí túc tỏ

tình với anh ba”.

Trời…

Mojata sợ cô không tin nênnói tiếp: “Thật đấy, em ngheđiện thoại mà, là con gái, thếnhưng em nghe thấy anh ba từchối rồi”.

Vy Vy: “Tỏ tình…”.

Bị mua chuộc bởi con thú

cưng khiến Mojata thật sự coiVy Vy như một người nhà thậtrồi, lại còn rất tức giận với mộtngười vô danh theo đuổi ĐạiThần với lí do là rõ ràng biếtthành có chủ mà vẫn cố đánh.

“Chị ba cứ yên tâm, có em ởđây, tuyệt đối không để anh bađi linh tinh được. Em nghĩ xemcon gái bây giờ không hiểunghĩ gì nữa, rõ ràng biết ngườita có người yêu rồi mà còn cứ

lao vào. Đất có chủ rồi lại còncứ lao vào cướp, miếng đấtbên cạnh chưa có thì…”.

Thấy Mojata càng nói cànghăng, càng nói càng nhiềuchuyện, Vy Vy choáng hết cảđầu, cô vội vàng ngăn lại.

“Thôi đi anh, cũng quen rồimà, tỏ tình thì có gì đâu… Từbé em bị người ta tỏ tình đếntận bây giờ…”.

Trước khi quen biết với đámNgu Công mấy người, ngay cảnói đùa Vy Vy cũng chưa baogiờ nói ra những câu thế này,thế nhưng trong tiềm thức củabọn họ thì đã quen coi Vy Vynhư người nhà rồi, nên quenvới chuyện “bút chấm thêmmắt” rồi.

Không thể không nói trongchiến dịch giao đấu với Mojata

ngày hôm nay, Vy Vy vớichiêu Thiên lôi một trận đãgiành chiến thắng quyết định . Mojata lại một lần nữa biếnmất, nhân vật trong game lạiđứng yên bất động. Vy Vy đivòng quanh cậu ấy 2 vòng rồicảm thấy anh xinh gái khôngđược! Ngày nào cũng ở với tụiNgu Công thế mà khả năngchống chọi “sấm sét” lại kémthế này.

Đi quanh đến vòng thứ ba thìMojata mới hoàn hồn nói:“Chị ba…”.

Vy Vy định dùng biểu tượng“ti tiện” để trả lời thế nhưngchưa kịp đánh thì Mojata nóitiếp: “Lúc nãy anh ba đi quaem…”.

Vy Vy: “…….”.

Mojata: “Đúng cái lúc mà chịnói từ bé đã được người ta tỏtình ấy”.

Vy Vy thấy hình như khảnăng đánh chữ của mình giảmđi mấy phần: “Nói linh tinh.anh ấy có ở kí túc đâu”.

Mojata: “Cậu ấy mới chuyểnvề đây”.

Vy Vy: “……..”

Mojata: “Cậu ấy đang bật máytính…”.

Mấy dòng chữ này của cậuchưa kịp biến mất thì cô nghethấy BUZZ một tiếng, hệthống báo chồng của bô bâygiờ đã online.

Chú thích:

(1): 1 con song nổi tiếng của

TQ nghĩa là song Rồng đen. Ởđây tác giả chơi chữ, ám chỉVy Vy học thói xấu của TiêuNại (ND) (2):Chữ nga - nghĩa là ngườicon gái đẹp (Nga Mi là từ nganày) trong tiếng Hán đồng âmvới chữ nga – nghĩa là đói ăn.Ở đây Vy Vy lợi dụng hiệntượng đồng âm khác nghĩa đểtrue chọc Hách Mi (3): Người quản lí trò chơi.

Yên tĩnh trong vòng 1 phút.Nhất Tiếu Nại: "Tập hợpđội"

Phân 29: Đôi ngukinh ngac nhât tronglich sư

Vy vy thoát nhanh khỏi mạngsau đó 1 giây.

Trong vòng 1 phút sau thì outkhỏi mạng, cách nghĩ của VyVy là: may mắn mình chạynhanh.

1 phút sau đó Vy Vy lại nghĩmình làm sao phải thoát khỏimạng chứ, chỉ là nói đùa thôimà, như thế này mà đã chạykhác gì nói mình có tật giậtmình, không được! Nếu màkhông thản nhiên thì chẳng có

gì giải quyết được cả.Thế là Vy Vy lại bò dậy lênmạng, thì thấy chồng mìnhđang đứng cạnh Mojata. Muốnnói trước khi bọn họ bắt đầunên Vy Vy gửi 1 biểu tượngtức giận.“Em vừa bị rớt mạng”

“.................”

Trong phòng ký tức nam củatrường đại học A, 1 nam sinh

có tên Hách Mi như bị sặcnước, cậu quay sang nhìnngười ngồi bên cạnh mình, 1người do không có chỗ rộngrãi nên đặt luôn máy tính xáchtay lên đùi để đăng nhập tròchơi và nói: "Vợ cậu đúng làthiên tài".

"Quá khen". Tiêu Nại nói, tháiđộ trên mặt như muốn nói:"Vợ tớ tất nhiên là thiên tàirồi", miệng vẫn còn cười mỉm,

mắt đang nhìn chặt vào mànhình, những ngón tay dài đangchậm chậm gõ phím: "Mạngcủa trường đúng là không ổnđịnh lắm!"

Lần này đến lượt Vy Vy sặcrồi.

Tại sao thấy Đại Thần phảnứng xuôi như nước thế này VyVy trong lòng lại cảm thấy sởngai ốc thế này chứ. Vy Vy vô

tình nhớ lại Ma Đạo ThệHuyết - người đắc tội với ĐạiThần từ lâu rối, trước khi ĐạiThần ra tay cũng không cóđộng tĩnh gì báo trước cả. Cóthể coi như đã gặp được caothủ chịu đựng báo thù 10 nămchưa muônk. Thôi nào, nếuđúng là muốn trừng trị tốt thìsự trừng trị càng ác liệt, đếnlúc bùng nổ mạnh.

Có điều, tuy Vy Vy đã quyết

định dũng cảm oanh liệt chiếnđấu thế nhưng không tráchđược cảm giác lộn xộn 1 chút,tục ngữ có câu tấn công chínhlà sự phòng thủ tốt nhất ...Thế là ...Vy Vy: "Trời, nghe nói hômnay có người gọi điện tỏ tìnhanh à?".Mấy câu này vừa đánh ra thịNại Hà quay sang nhìn HáchMi ngay. Hách Mi không ngờchuyện xảy ra liền quay sang

nhìn màn hình, trên mặt lấmtấm 1 hàng mồ hôi.

Tiêu Nại cười, ung dung trảlời.Nhật Tiếu Nại Hà: "Hôm naycó người gọi điện mời anhtham gia biểu diễn đàn tranhtrong tối hôm làm lễ tốtnghiệp".

".........."

Lại 1 trận im lặng nữa. Mojota: "Ngu Công gọi anhđấm lưng, out đây, out đây".Nháy mắt đã biến mất rồi.

Trong game, bên hồ sen, lãngtử áo trắng đang ngồi thanhthản, nhàn nhã gảy đàn: "Vợyêu yên tâm, từ bé đến giờanh chưa bị ai tỏ tình bao giờcả".Vy Vy choáng luôn, chưa bị tỏtính bao giờ thì nói chưa bị tỏ

tình bao giờ đi, làm gì phải cốtình nhấn mạnh 4 chữ "từ béđến giờ" làm gì? Nhất định làĐại Thần cố tình rồi.

Đợi chút.

Câu này cứ hiện đi hiện lạitrong đầu cô mấy lần, Vy Vycảm thấy có chút gì đó khôngđúng, Đại Thần nói anh ấychưa bị tỏ tình bao giờ sao?Cô đã từng tận mắt chứng kiến

rồi đấy.

Vy Vy: "...Em tận mắt nhìnthấy anh bị tỏ tình rồi".

Vy Vy nhớ lại trước khi 2người gặp nhau, cô đã từngthấy cậu từ chối nhận bức thưmàu hồng của 1 cô gái, thậmchí còn không nhìn mà đãbước đi luôn.Tiêu Nại nhíu mày: "Lúcnào?"

Vy Vy nhớ lại 1 hồi bởi vì gặpĐại Thần đều thuộc nhữngviệc thần kỳ cho nên thời gianđã lâu Vy Vy cũng vẫn nhớđược.

"Gần đầu kì học trước, ở conđường trước thư viện, em nhìnthấy có người đưa thư tình choanh".

Sau 1 lát im lặng.

Nhất Tiếu Nại Hà:"Hình nhưcó chút ấn tượng".Thấy chưa, thấy chưa, ai nóianh chưa bị tỏ tình bao giờchứ, Vy Vy gật gù.Nhất Tiếu Nại Hà: "Cô gái đóhình như là đưa tờ rơi".

@_@

Vy Vy "...Không phải chứ"

Nhất Tiếu Nại Hà: "Tại sao lại

không phải? là có người tỏ tìnhtrên đường lại nói là...".

Nhất Tiếu Nại Hà: "Em bị thếrồi à?".

Vy Vy ngay lập tức lạnh toátmồ hôi, Vy Vy bị thế rồi,không chỉ là 1 lần.

Lãng tử áo trắng thở dài: "Vợyêu thật là được hâm mộquá!"

Xong rồi xong rồi, càng nóicàng gay chuyện, Vy Vy vộinói" Không có, không có, thựcra việc nãy có gặp nhiều cũngrất rắc rối".

A, không đúng, câu này mànói đúng liệu có làm ai đó hiểunhầm là mình đang tự cao quákhông nhỉ?

Vy Vy vội nói theo cách khác

"Ý em là, việc này quan trọnglà nội dung nói gì chứ khôngphải số lần nhiều hay ít, anhcó em là đủ rồi mà".

Tay đánh còn nhanh hơn suynghĩ thế nên có 1 số câu nóicòn chưa qua sự kiểm nghiệmcủa bộ não đã nói ra theo tốcđộ đôi tay rồi.

Sau 1 giây im lặng, không ainói gì. Lẽ nào Đại Thần cũng

ngẩn người trước máy tính rồià.

Vy Vy 1 lần nữa out mạngngay lập tức.

Vy Vy đang tự mình kiểmđiểm.

Cô sai rồi.

Cô không nên cái tốt khônghọc cứ đi học cái xấu, học của

Ngu Công cái chiêu "bút chấmthêm mắt", thấy chưa, hậu quảcủa việc thói quen biến thanhtự nhiên đó chính là trong thờikhắc quan trọng lại tự mình"thêm mắt" cho chính mình.

Xong rồi, ngày mai làm saogặp Đại Thần được đây.Không được, ngày mai nhấtđịnh cô phải chuồn trước khiĐại Thần gọi điện đến mớiđược. Vừa nghĩ đến điện thoại

thì điện thoại trong kí túc reolên, Vy Vy giật mình cái thót.Trong phòng chỉ có mình cô ởnhà, Vy Vy vội chạy lại nghe.

"A lô".

"Là anh".

Đại Thần ... quả nhiên, ĐạiThần gọi điện thoại đến...VyVy lắp bắp 1 hồi, cô nói :"...Anh cũng out rồi à?".

"Không phải out". Tiêu Nại từtốn nói, "hôm nay mạng củatrường chán quá, anh cũng bịrớt mạng".Vy Vy >_<, Đại Thần à, hômnay anh không trừng phạt emmấy hồi thì anh ngủ khôngngon phải không!

Dường như cảm nhận đượcVy Vy không biết nói gì cảnên Tiêu Nại cười nhẹ và nói

tiếp: "Vy Vy, hôm nay anh rấtvui".

Giọng nói nhỏ nhẹ dường nhưmơn man quanh cô mấy vòng,Tiêu Nại nắm chặt ống nghevà dựa vào tường, nhớ lại lúcnãy cầm điện thoại đi ra ngoàiphòng bị các bạn cười trộmcho và còn nói: "Có phảo đigọi điện cho Vy Vy xinh đẹpcủa chúng ta không nhỉ?"

Bọn họ đều biết tiếp theo TiêuNại sẽ làm gì mà, chắc là dotâm trạng lúc đó có muốncũng không giấu được.

Tuy vậy, từ trước đến giờ cậuvốn không phải là người hướngngoại.

Đại Thần nói vui vẻ ... có phảivì câu nói đó của Vy Vykhông?

Các ngón tay của Vy Vy bấtgiác cứ mân mê dây điệnthoại, 1 lúc lâu sau cô mới"vâng" được 1 tiếng.

2 bên điện thoại cùng im lặng,hình như không cần phải nóigì cả. 1 lát sau Vy Vy liền nóisang chuyện khác "À, hợpđồng về kênh em nói với côngty game là muốn lấy thú cưngrồi".

Hách Mi đã nói với anh rồi".

"Em muốn 4 con thú cưng,không có phần của anh đâu".Thực ra thì cũng có phần củacậu ấy nhưng không chắc là sẽthành công, không nên nóitrước.

Vy Vy xoắn lấy dây điện thoạiđến mấy vòng rồi nói tiếp:"Em muốn 1 con hổ, thuộctính thì không cao cấp như

của anh, giới tính thì khác conhổ của anh".

Tiêu Nại hiểu ngay ý của côthế nhưng không nói ra, cậuchỉ cười nhẹ và nói: "Gì thế?"."Không có gì, lần sau lênmạng để cho tụi nó kết hônnhé, biết đâu lại sinh ra 1 thầnthú con thì sao?".

"Ok". Tiêu Nại nói: "Lần sauđể anh hỏi xem con hổ của

anh có đồng ý không đã".

Lại còn phải hỏi sao? Vy Vytức giận nói "Cả trò chơi chỉcó 1 con hổ cáu, nó dámkhông đồng ý!".

Tiêu Nại cười thành tiếng rồinói tiếp "Ờ, cũng đúng, chắcchắn nó sẽ đồng ý thôi!".

Dường như những sợi tơ ở nơisâu xa nhất trong trái tim cô

bắt đầu rung lên nhè nhẹ, VyVy đột nhiên lại có cảm giáccầm không nổi ống nghe nữa.Cho dũ Tiêu Nại không ởtrước mặt thế nhưng cô lạikhông kiềm chế được nhìnxung quanh 1 vòng. Ánh mắtcô nhìn chiếc đồng hồ mà TyTy đặt trên bàn, những việctrước đây bị cô ném xuốngsông ở ngoài hành tinh hìnhnhư lại 1 lần nữa xuất hiện lêntrong đầu rồi.

Vy Vy: "Bây giờ anh có thờigian không?"

"Sao?"

"Lên mạng 1 lần nữa nhé, giúpbạn em giết con Boss".

Vy Vy vừa nhập password vừatoát mồ hôi, ngày hôm nay onon off off 3 lần rồi. Vừa lênmạng Vy Vy đã ngay lập tức

nhận được tin nhắc của ThầnLôi Ni Ni.

"Vy Vy sao tự nhiên out nickthế?".

Vy Vy chột dạ nói: "Lại bị rớtmạng ...".

Thần Lôi Ni Ni "Ờ, tớ cònnghĩ cậu cho tớ leo cây".

Sau khi nói xong với Thần Lôi

Ni Ni thì Nại Hà đã xuất hiệnbên cạnh cô, Vy Vy gọi thếnhưng không thấy Nại Hàphản ứng gì, hơn 1 phút saulãng tử áo trắng mới nói "Đếnrồi đây, vừa mới giải quyếtxong quần chúng xungquanh".

Quần chúng xung quanh ...

Vy Vy tự nhiên lại kéo cậu ấyvào đội, 2 người cùng nhau đi

vào động U Minh. Thần Lôi NiNi đã đợi sẵn 2 người ở đó,thấy Vy Vy mời cao thủ NhấtTiếu Nại Hà đến giúp mình thìvô cùng vui sướng, khi nóichuyện với Vy Vy cứ như rúlên "Nhất Tiếu Nại hà giúp tớsăn Boss!!!"

Vy Vy cười hi hi nói "Ờ, đisăn quái với anh ấy rất vui, látnữa để anh ấy chỉ huy".

Thần Lôi Ni Ni gửi cho Vy Vy1 loạt emotion thể hiện sựthèm muốn.

Vy Vy "Em chưa đánh Boss UMinh bao giờ, Nại Hà, anh thìsao?"

Nhất Tiếu Nại Hà : "Chưa".

Vy Vy: "Vậy để em ra ngoàidiễn đàn xem thế nào đã".

Tuy Vy Vy khi đánh Bosskhông thích xem trước cáchđánh thế nhưng lần này giúpbạn bè qua cửa Boss nên đảmbảo 1 chút.

"Không cần xem đâu", Nại Hànói "Gọi thêm 1 người làmchức vụ tấn công từ xa, khiđánh sẽ nhanh hơn".

Thần Lôi Ni Ni nghe lời cậu vànói "Ok, để em vào bang gọi

người, chắc chắn sẽ có ngườiqua đây".

Thần Lôi Ni Ni nói xong liềnvào danh sách bạn bè gọingười đến giúp

[Bang phái] [Thần Lôi Ni Ni]:Giết U Minh lão thái có aicùng qua không, 2 người, 1người bắn cung và 1 người nàocũng được".

Cô vừa mới gọi thế mà đã cóngười lên tiếng, chỉ có điềungười này ngoài dự tính.

[Bang phái] [Chân Thuỷ VôHương]: 2 vị trí à? Anh vàTiểu Vũ Yêu Yêu đi, đợi chútnhé!

Thần Lôi Ni Ni đờ người ngaylập tức, còn không kịp đánhlời từ chối thì Chân Thuỷ VôHương đã cùng với Tiểu Vũ

Yêu Yêu xuất hiện ở cửa độngU Minh.

2 người vừa mới xuất hiện VyVy ngay lập tức không biết nóigì.

Thần Lôi Ni Ni có cảm giácmuốn đi tự sát ngay cái lúcnày, trong đầu hiện lên 1 loạtcớ để giải tán, nào như "hômnay thời tiết không tốt, chúngta giải tán đi", " hôm nay là

ngày hoà bình thế giới, chúngta không sát sinh", "tớ đột ngộtbị đau bụng", cuối cùng hàngloạt suy nghĩ linh tinh lộn xộnấy dồn lại thành 1 nỗi oán hận- tại sao bây giờ không mấtđiện cơ chứ?

Lộn xộn 1 hồi Thần Lôi Ni Ninói "Thế này nhé, có ai khôngmuốn đánh không?". Đượcđấy, Chân Thuỷ Vô Hươngvới Yêu Yêu vốn định rút lui

thế nhưng Ni Ni đã nói thế thìđịnh rút lui cũng không thể rútlui được.

Như thế thì mất mặt quá!

Thần Lôi Ni Ni là người cùng1 bang với họ, dựa vào cái gìmà họ rút chứ!

Vy Vy đương nhiên khôngmuốn hợp tác với Chân Thuỷ,thế nhưng thứ nhất là vì thể

diện của Ni Ni, thứ 2 là ... côđến trước, nếu có đi thì phải làbọn họ mới đúng.

Lại im lặng thêm 1 phút nữa.

Nhất Tiếu Nại Hà: "Tập hợpđội".

Ánh sáng loé lên như điệntrong khoảnh khắc, 1 cứu 1giết ấy đã đạt đến cảnh giớithần tiên hoa lệ, còn 1 lãng tửchơi đàn bình thản của ngày

thường thì trong khoảnh khắcnày được che phủ bởi vẻ liềulình không lời.

Phân 30: Khı phachcao thu

Trước khi tập hội đội ThầnLôi Ni Ni chỉ muốn chết.

Sau khi tập hợp đội nhìn thấy1 hàng ID , Thần Lôi Ni Nitrong chốc lát thấy cột HP

(máu) hồi quang phản chiếucủa mình đầy lên.

Giống như 1 câu nói cũ là 1 NiNi bị sấm đánh tan tành thìhàng vạn Ni Ni, tất cả đều làhuyên thuyên!

Trước màn hình máy tính làThần Lôi Ni Ni đang dán chặtmắt vào màn hình, trong mắtnhư có hàng trăm vol điện, taytrái cầm chặt bản đồ, trong

lòng thì không ngừng nói:"Đến đây, đến đốt pháo hoađi".

Thế nhưng đáng tiếc, thời giancứ trôi qua từng phút 1, pháohoa mà cô mong muốn khôngcó.

Động U Minh thực ra là 1 cáicây có 6 tầng. Boss động UMinh miêu tả 1 cách chính

xác là U Minh lão thái và đámcon trai của bà >_<, ngoài cửađầu tiên là Nhiếp Tiểu Thiệngửi lờikêu cứu và thách đấu, ranhững cửa sau đềy do đámcon trai lão thái bà canh giữ,sau khi đánh cho đám con củabà ta tan tác chạy hết thì mớivào được đến cửa cuối cùng –nơi mà U Minh lão thái và đámcon trai chạy thoát của bà tatập trung ở đây.

Không thể không nói thêm lànhiệm vụ này thiết kế rất ácđộc, nhưng ác độc ở phía sau– sau khi các nữ game thủđánh lão quái nhưng bị tiêudiệt thì hệ thống sẽ trực tiếpthông báo đến nữ game thủnào chết trận. Thế nhưng nếunam game thủ bị tiêu diệt khỏihệ thống sẽ chỉ định “XXXgame thủ sẽ biến mất khỏi nơisâu thẳm trong động U Minh

từ đây …”.

1 loạt dấu chấm tỉnh lược thậtthu hút người ta, thêm nữa làthuộc tính thu nhận đàn ôngcủa U Minh quỷ lão cho nênthông tin của các nam gamethủ thì không cần nói cũngbiết. Thế là 1 khi có đội nàođó bị tiêu diệt thì trên diễn đànkhông cần nói cũng biết. Thếlà 1 khi có đội nào đó bị tiêudiệt thì trên diễn đàn không

bao giờ thiếu 2 câu này.

“Trời ơi, lại có người bị lãothái ép cho phải chết rồi”.

“Anh XX, cảm giác làm ngườicưng của lão thái thế nào?”

Khi bắt đầu cũng có ngườichơi khó chịu khi tên củamình và tên của lão thái ghépcạnh nhau, liền nói là do mìnhbị chết ở mấy cửa trước, thế

nhưng phản ứng trên diễn đànlà:

“Trời, mấy cửa trước, quảnhiên bị đàn ông quay chomấy vòng rồi”.

Hoặc là:

“Ngay cả Tiểu Thiện cũngkhông làm được gì, cậu cóphải là đàn ông không thế!”.

So sánh đi so sánh lại cònkhông bằng đi làm trai cưngcủa lão thái. >_<

Cả đội thuận lợi vượt qua mấycửa đầu, có điều thuận lợi nàyđối với Vy Vy mà nói thì tốcđộ hơi chậm. Bởi vì cùng độivới Chân Thuỷ và Yêu Yêunên Vy Vy chỉ muốn nhanhchóng dẫn Đại Thần đi chỗkhác ngay. Không muốn lãng phí sức lực

với mấy con tiểu yêu, thếnhưng do vị trí chạy của YêuYêu kém quá nên luôn thu hútmấy con yêu quái đuổi giết, cómuốn không tiêu hao sinh lựccũng không được.

Sau khi giải quyết xong đámquái to nhỏ ở cửa gần cuốiThần Lôi Ni Ni gửi tin nhắnnói mọi người dừng lại 1 chúttrước khi bước vào cửa cuối,do dự 1 lát rồi cô nói “Cửa sau

ai chỉ huy?”

Thực ra quyền chỉ huy nênquyết định sớm trước khi tiếnvào trong động thế nhưng doThần Lôi Ni Ni tâm trạng rốiloạn nên không nói ra điềunày. Mấy cửa trước nếu nóivấn đề này ra thì cũng khôngsao cả, bởi vì có Nhất TiếuNại Hà và Vy Vy, rồi có 2 vợchồng bọn họ nữa là đủ. Bâygiờ là cửa cuối cùng, phải đối

diện với kẻ thù mạnh nhất thìnhất định phải có 1 người lãnhđạo.

Người lãnh đạo mà Thần LôiNi Ni cảm thấy là lẽ đươngnhiên chính là Nhất Tiếu NạiHà, cô ấy sớm đã muốn tậnmắt lĩnh ngộ khí phách oaihùng của cao thủ đệ nhất chỉhuy trong truyền thuyết, thếnhưng Chân Thuỷ Vô Hươngvà Tiểu Vũ Yêu Yêu ở đây

nên cô ấy không biết nói thếnào cho vừa long các bên cả.

Vy Vy biết cái khó của cô ấy,đang định nói là nên do ngườinào có đẳng cấp cao nhất lãnhđạo thế nhưng nhìn sang thìthấy đẳng cấp của Chân ThuỷVô Hương cũng cao như củaNhất Tiếu Nại Hà rồi. Vy Vyngạc nhiên quá, sao anh ta cóthể tăng cấp nhanh đến vậy?Đại Thần và Vy Vy lâu rồi

không chơi nên việc bị đuổitheo cấp là chuyện bìnhthường, thế nhưng đuổi nhanhđến mức này chẳng lẽ anh tangày đêm không nghỉ khôngăn không uống để cày levelsao?

Đang nghi ngờ thì Nạo Hà nói“Tuỳ thôi, độ khó của cửa nàycũng bình thường”

Vy Vy phục luôn.

Đại Thần à, anh quả là hiểmđộc, anh nói như thế thì ChânThuỷ Vô Hương có muốn nóiđể anh ta chỉ huy cũng khôngđược, nếu không thì khác gìnhặt lại đồ mà Đại Thầnkhông muốn có.

Chân Thuỷ, Tiểu Vũ YêuYêu, Ni Ni đều im lặng …

1 hồi lâu.

Vy Vy : "“…Nếu cửa nàykhông khó thì để tôi chỉ huy”.

Trước đây khi hợp tác cũngChân Thuỷ Vô Hương phầnlớn đều là do Vy Vy chỉ huy,sau nay khi lấy Đại Thần thìđều do Đại Thần chỉ huy, bâygiờ lại cầm gậy chỉ huy trongtay cô đột nhiên có cảm giáckhông quen.

Đặc biệt là khi trong đội lại có

người không theo kịp đồngđội.

>o<

U Minh quỷ lão rất mạnh, kỹnăng rất biến thái. (hehe,game này đầy cái biến thái,hồi sau sẽ rõ)

Âm dương hỗn loạn, bác sĩcũng không theo kịp các trạngthái nữa.

Phản công ngược lại thì sự sátthương của mình sẽ phản côngngược lại lên đồng đội mìnhtheo 1 tỉ lệ nhất định.

Vợ chồng nhìn nhau, khi cácthành viên trong đội có vợchồng thì mới có thể phát racác kĩ năng, có tác dụng phảncông ngược lại như thế.

Lấy dương bổ âm, rất tà ác,

phần trăm máu của nam gamethủ sẽ giảm và sẽ bổ sung choU Minh lão quái theo 1 cấp sốnhân.

Nói chung, tên Boss này kiểmtra năng lực bác sĩ khá cao,cũng chính vì thế tên Boss nàyđối với đội của Nhất Tiếu NạiHà mà nói độ khó cũng khônglớn, vì khả năng ẩn nấp củaNại Hà rất mạnh.

Đánh đến 1 mức độ nhất địnhthì quỷ lão sẽ hô hào con traicủa bà bị đánh bại từ cửatrước cùng nhau xông lên.

Vy Vy muốn giải quyết mấyđứa con của quỷ lão trước bởivì chúng có kĩ năng làm chậmlại của “thần hành quy bộ” rấtđáng ghét, tuy nhiên khi VyVy đang định thay đổi vị trí thìNại Hà nhắc nhở cô.

[Đội ngũ] [Nhất Tiếu Nại Hà]:Chủ.

Vy Vy hiểu ý của Nại Hà là sẽđể cho cô đánh U Minh quỷlão, ngay lập tức Vy Vy bỏqua mấy tên Boss nhỏ và chủcông U Minh.

Vy Vy nhớ lại, trước đây khiđối thoại cùng với Nhiếp TiểuThiện có nhắc đến việc nhữngđứa con của U Minh quỷ lão

do bà ta chỉ đạo cô để quyếnrũ họ đến. Thế nên mục đíchtrước mắt là giải cứu bọn họchứ không được giết họ.

Vy Vy cảm thấy có chút ngạingùng. Dựa vào Nại hà quánhiều nên bây giờ khả năngphán đoán giảm đi nhiều … 1bên vừa đánh Boss 1 bên VyVy đang suy nghĩ nghiêm túcvề việc giữa cô và Đại Thần,xét cho cùng ai dựa vào ai

đây?

Đương nhiên, cô không quênquyền chỉ huy.

[Đội ngũ] [Lỗ Vỹ Vy Vy]: bắncung.

Vy Vy còn chưa nói hết câuthì đã bị U Minh quỷ lão tấncông làm cho lời nói đị giánđoạn, đang chuẩn bị đnáh chữtiếp thì hình như Chân Thuỷ

Vô Hương đã hiểu lời cômuốn nói.

[Đội ngũ] [Chân Thuỷ VôHương]: ok.

Vy Vy có chút sững người lại,sau đó cô quan sát thấy ChânThuỷ đang tấn công theo cácbước mà cô đang nghĩ trongđầu.

[Đội ngũ] [Thần Lôi Ni Ni]:

Haha, 2 người phối hợp ăn ýđấy!

Thần Lôi Ni Ni hôm naykhông hổ danh là vua làm imắng, mỗi khi cô nói là tất cảmọi người đều im lặng khôngnói câu nào nữa. Cũng may,tên Boss này cũng đánh đượctương đối rồi, đánh xong là lậptức đi ngay. Ai biết được ngaylúc này lại xảy ra tình hìnhmới. 1 người luôn theo sát bên

Chân Thuỷ Vô Hương là TiểuVũ Yêu Yêu, đột nhiên lạibơm máu cho Nhất Tiếu NạiHà.

Nại Hà là bác sĩ chính của cảđội, luôn là mục tiêu chính đểgiết của U Minh quỷ lão, TiểuVũ Yêu Yêu bơm máu chocậu thì ngay lập tức mục tiêucủa Quỷ lão chuyển sang côta, tấn công cô ta, khả năng ẩnnấp và tẩu thoát của cô ta

không thể so sánh được vớiNại Hà nên trong chốc lát đãbị chem. chết và ngã lăn rađất.

Sau đó, Chân Thuỷ Vô Hươngkhông được bơm máu kịp thờinên cũng chết do hết máu.

Vy Vy bị mấy chuyện này làmcho đờ đẫn đầu óc, có nghĩkiểu gì cũng không hiểu tại saoTiểu Vũ Yêu Yêu lại bơm

máu cho Nại Hà làm gì, lẽ nàongay cả việc bám chặt ChânThuỷ Vô Hương cô ta cũngkhông biết?

Việc ra tay cũng chậm lại vìviệc này, nếu bây giờ cô rachiêu thì U Minh quỷ lão chắcchắn phải chết thế nhưngChân Thuỷ Vô Hương và TiểuVũ Yêu Yêu không kịp sốnglại. Nói chung việc sống chếtcủa bọn họ không liên quan

đến Vy Vy nhưng xét chocùng là do mình chỉ huy, cảđội chết 1 nửa nói chung là docô chỉ huy không đúng đắn.

Vy Vy thầm tức giận tronglòng, Tiểu Vũ Yêu Yêu thiêntài trong chốc lát lại mang đếncho tên quỷ lão kia cơ hội đểtrị thương.

Đang suy nghĩ tìm đối sáchthích hợp thì cô thấy kĩ năng

liên tục phát ra sang chói mắt,kỹ năng tất sát của lãng tửmang theo ánh sáng lộng lẫyđâm về hướng lão quái, dườngnhư là cùng 1 lúc ánh sángtrắng thuần khiết ấy trị thươngvà cứu sống Chân Thuỷ VôHương và Tiểu Vũ Yêu Yêu.

Ánh sang của lửa và điện chóiloá.

Yên tĩnh trong khoảnh khắc.

Xác U Minh lão quái bỗngdưng đổ vật xuống.

Lãng tử chơi đàn vẫn ôm đànđứng đó, tà áo bay trong gió.

Tất cả sự việc diễn ra quánhanh, mọi việc như hoa lêntrong nháy mắt, Vy Vy chỉcảm thấy tim mình hình nhưngừng đập. Ni Ni thường nóinhiều mà lúc này cũng ngây

người ra, sao đó mới nói liênhồi.

[Tin nhắn riêng] [Thần Lôi NiNi]: Thần ơi, Vy Vy à chồngcậu thật quá đẹp trai.

[Tin nhắn riêng] [Thần Lôi NiNi ]: Trong thời gian ngắn thếnày mà làm sao anh ấy làmđược nhỉ?

[Tin nhắn riêng] [Thần Lôi Ni

Ni]: Lại còn cứu được ChânThuỷ Vô Hương và Yêu Yêunữa chứ, thật quá khí phách,thật quá phong độ, thật quámanly!

Vy Vy dừng tay trên bànphím, trái tim dường như vẫnđang run rẩy

Ánh sáng loé lên như điệntrong khoảnh khắc, 1 cứu 1giết ấy đã đạt đến cảnh giới

thần tiên hoa lệ, còn 1 lãng tửchơi đàn bình thản của ngàythường thì trong khoảnh khắcnày được che phủ bởi vẻ liềulĩnh không lời.

.....................

Rất lâu rất lâu sau Vy Vy mớinhớ đến việc hỏi nguyên nhântại sao cậu lại cứu sống ChânThuỷ Vô Hương và Yêu Yêu,bởi vì xét cho cùng Đại Thần

không giống người lấy ân báooán mà. (giống là giống thếnào, anh này còn lâu mới đạtđược đẳng cấp ấy)

Tiêu Nại im lặng 1 lúc rồi nói"Em không cảm thấy bọn họđược anh cứu sống sẽ khóchịu hơn sao?"

Mojata bưc tưc rut điên thoainhăn tin cho môt ngươi: "Vơcâu trêu gheo tơ." Rât nhanhsau đo ngươi đo tra lơi: "Vuive bi trêu gheo nhe, tơ khôngđê y đâu."

Phân 31: Anh XinhGai

[Hê thông]: Thân Lôi Ni Ni,

Nhât Tiêu Nai Ha, Lô Vy VyVy, Chân Thuy Vô Hương,Tiêu Vu Yêu Yêu trư bao giupngươi, giêt yêu diêt quy, đanhbai U Minh quy lao, giai cưunhiêu ngươi khoi nan nươclưa, thân công cai thê, uy chângiang hô.

[Ma Thuyên Thuy]: Tôi conhın nhâm không thê nay?

[SC Gâu Truc]: Trơi ơi, hê

thông bi lôi mang rôi.

[Du Du...]: Chơi lâu thê naybây giơ mơi biêt tro nay co thêlây trung tên đươc.

[Không măc quân rât mat me]:Trơi, ông đây đi giăt quân môtcai ma quay lai đa không kipthơi đai rôi.

[SC Gâu Truc]: Ngac nhiênqua, anh trên đây qua nhiên

co ca quân.

[Không măc quân rât mat me]:...

[Vô đich bat đao]: Vơ ơi,chung ta hơp tac lai đi, mâyngươi nay cung nhau đanhBoss rôi, chung ta co ly do gıma không bên nhau chư, quaylai đi quay lai đi, vơ ơi anh yêuvơ!

[Đôi ngu]:

[Lô Vy Vy Vy]: Ni Ni, bon tơđi trươc đây, co viêc gı goi tơnhe, tơ không ơ đây thı trưctiêp tım Nai Ha.

[Thân Lôi Ni Ni]: Sao? Cungđươc a?!!!

[Nhât Tiêu Nai Ha]: Cungđươc.

[Lô Vy Vy Vy]: Chung ta đithôi. Bye.

[Thân Lôi Ni Ni]: Đơi chut,trang bi nhăt đươc vân chưachia ma.

Không khı trong đông rât kı la nên Vy Vy không muôn ơ laiqua lâu, không đơi Ni Ni chiatrang bi cô va Nai Ha đa đi rôi.Thây lang tư ao trăng bêncanh mınh cư im lăng, Vy Vy

liên hoi: "Tiêp theo đây chungta lam gı?"

"Đơi chut, điên thoai."

Điên thoai?

Vy Vy đôt nhiên nhơ đên môtkha năng nưa, nhưng co chutmơ hô. "Trơi, không phai anhvưa đanh Boss cung dung điênthoai đây chư!"

Vy Vy thê la cô chı hoi vô cơthôi thê nhưng Đai Thân lai"ư" môt cach tư nhiên lam côhoan toan bi đanh bai. Quanhiên la sư thât...

Vy Vy suy nghı môt hôi lâucun không thê hiêu đươc: "...Môt tay anh điêu khiên a?"

"... Tai nghe."

Đung qua, điên thoai co thê

nghe băng tai nghe ma, Vy Vytoat ca mô hôi nên vôi noi:"Vây anh goi đi."

Ro rang la không đinh lênmang qua lâu thê nhưng ngayluc nay trong đâu cô lai khônghê xuât hiên hai chư "outmang", lai nghı đên Đai Thânđeo tai nghe, cai dang ve lanhlung điêm tınh nghe điên thoaicư hiên lên trong đâu cô. Goiđiên thoai ma con thao tac

chơi game nhanh như thê, cacloai trınh đô cua Đai Thân đêumanh me đên mưc như muônchông lai ông trơi vây. >o<

Vy Vy đôt nhiên lai thư ngươira, trên man hınh nư hiêp aohông đang lăng le ngôi bêncanh lang tư ao trăng, ta vayhông cua cô tung bay tronggio.

Lat sau lang tư ao trăng noi:

"Vy Vy, ngay mai anh điThương Hai."

*

* *

Mơi mươi môt giơ ma nhaăn canh thư viên đa xêp thanhhang dai. Vy Vy va mây côban cung phong xêp ơ cuôihang rôi nhın đam ngươi chenchuc phıa trươc ma thơ dai.

Nhi Hy xêp sau cô cươi

khuc khăc noi: "Ê ê ê, cho duĐai Thân nha câu không conha đi ăn cơm vơi bon tơ thıco gı ma phai thơ dai chư!"

Mây câu nay Vy Vy nghe

mây lân cung đa quen khi buôisang đi tư hoc cung bon ho, vıthê chăng co cam giac gı ca,

cô ngo dai cô ra đê xem hômnay nha bêp co mon gı.

Nhi Hy thây cô không phan

ưng gı lai cươi gian hơn va noi:"Vy Vy, câu va Đai Thân phattriên đên bươc nao rôi?"

Vy Vy nghiêm măt quay

đâu lai noi: "... Bon tơ mơi

quen nhau đươc môt tuân,đươc chưa?"

Ty Ty noi chen vao: "Hai

câu quen nhau hai tiêng ma đaxac đinh quan hê yêu đươngrôi, cư theo tôc đô nay quenbiêt đươc môt tuân thı em becung phai co rôi."

"..........."

Vy Vy: "Noi chung, chăng

co cai gı ca, em be con chưabiêt ơ đâu nưa."

Hiêu Linh noi vơi ve không

tin: "Không thê nao, le naoĐai Thân đinh nươc âm luôcêch xanh?"

Vy Vy : "Câu la êch xanh

thı co."

Hiêu Linh cang noi cang ly

le: "Không sai, chăc chăn lanhư thê, đâu tiên la đun to lưasôi nươc, sau đo la luôc nholưa, sơm muôn gı thı cung ăncon êch la câu thôi."

Nhi Hy cung băt đâu noi

đay nghiên: "Đung qua, chiênlươc cua Đai Thân la thê nay,đâu tiên la trân chiên loe diên,bây giơ đang chơi trân chiênthâm thâu, hi hi hi hi." Gươngmăt cô ây biêu cam thât gianxao: "Vy Vy, hai ngươi baogiơ chơi trân chiên trương kyđây?"

Ty Ty noi: "Đung đây, đâu

tiên la mưa to gio lơn đê câukhông tım thây phương hương.Sau đo la mưa gio dâm dê đêcâu choang vang quay đâu,cuôi cung la mưa gı nhı?"

Ty Ty cô găng nghı, Vy Vy

không hiêu sao trong đâu laixuât hiên bôn chư: mây mưa ơ

nui Vu. (nguyên văn: Vu sơnvân vu, điên tıch hay nhăc tơichuyên mây mưa ơ nui Vu,tưc chuyên ân ai nam nư.)

Sau đo rôi cung tư mınh

cam thây choang vang.

Nhi Hy vân chưa chiu đâu

hang va noi: "Chiên tranh

trương ky, chiên tranh trươngky. Trương ky trương ky."

Vy Vy va đam ban vân

chưa hiêu hêt ham y sâu xacua no thı nghe thây "phu"môt tiêng, đo la do môt câunam sinh đưng sau lưng côthôi.

Bôn đôi măt cung nhın vêphıa đo.

Đo la môt nam sinh co

dang ngươi kha cao, co điêugương măt như bup bê, măt to,giông như hoc sinh câp ba vây,luc trươc câu ta đưng ngayđăng sau mây cô, Nhi Hy vaVy Vy nhın thây nhiêu kiêucon trai "niêm nam mô bungmôt bô dao găm" như câu ta

rôi, thê nên cung không đoaihoai đên.

Câu nam sinh đo bi moi

ngươi nhın cho đo ca măt, câugai đâu rôi kho khăn noi vơiVy Vy: "Ha ha, chi ba, em laMojata."

Vy Vy lanh ngươi.

Mojata? Hach Mi? Ban cua

Đai Thân? Ngươi ma cô quen?Không thê nao! Vy Vy trơnmăt nhın câu ta, chuyên lucnay cac cô vưa noi câu ây đêunghe thây hêt? Aaaaa, thât lamât măt qua!

Vy Vy nhơ lai luc Mojata

miêu ta vê ban thân mınh,nghe noi la đen hơn ca than,rôi cô nhın lai gương măt vơinươc da trăng cua câu ây...

Vy Vy bưc qua!

Đươc thôi, tư đâu đên cuôi

anh ây không hê noi thât chutnao, hôm qua con tınh bao sai

lam hai cô. Thu cu lai thêmhân mơi, Vy Vy cươi rôi noithong dong: "Hoa ra la anh~~xinh~~ gai!"

Thê la...

Trong anh măt nhın cua

bao ngươi, gương măt nonchoet cua câu ây đo ưng hêt

ca lên.

Mây phut sau Mojata ngôi

ăn cơm trong goc cua nha ăn.Câu bưc tưc rut điên thoainhăn tin cho môt ngươi: "Vơ câu trêu gheo tơ."

Rât nhanh sau đo ngươi đo tralơi: "Vui ve bi trêu gheo nhe,tơ không đê y đâu."

Mojata tưc muôn hôc mau.

Không thê không noi thêm vêphương diên hai ngươi đangtưc ngươi kia thı thât la xacach nghın trung thê nhưngtrong long thı lai vô cung thôngminh - -

Mây ngay rôi không co tintưc gı cua Tiêu Nai, buôi tôitheo thoi quen Vy Vy không

kiêm chê đươc lai lên mang.Tiêu Nai đương nhiên khôngco trên mang, Lô Vy Vy Vyđên căn phong cua bon ho,bay biên đô đac, tươi nươccho hoa trong vươn rôi điquanh đo mây vong.

Lat sau thı đam Ngu Công lênmang, Vy Vy đi cung bon ho,sau khi tăng thân thu cho HâuTư Tưu va Ngu Công xong ho vưa đi đanh quai vưa noi

chuyên không dinh dương.

Ngu Công: "Khang sư phu vưara loai mı ăn liên mơi khôngngon."

Vy Vy: "@_@ ăn mı ma cungthê nưa sao?"

Hâu Tư Tưu: "Câu la đôlơn thı mơi ăn cua Khang sưphu."

Ngu Công: "Ôi dao, sao sođươc vơi anh ba chư, bây giơ"rươu ngon trong tay, gai đepvây quanh."

Vy Vy: "..........."

Mojata hôm nay bi Vy Vychơi cho môt vô nên bây giơnoi tiêp: "Chi ba, không phaitưc giân, bao giơ anh ba vêbon em se giup chi day dô anhây."

Vy Vy: ">o< Không tưc

giân gı ca, em rât vui."

Vy Vy: "Lân nay Ngu Côngdung thanh ngư không sai."(Nhân vât Ngu Công co môtđăc điêm la hay sư dung saicac thanh ngư. VD như thanhngư "Ngu Công dơi nui" - chısư kiên trı, bên bı đa bi câu tasưa thanh "Ngu Công treo nui"- chınh la ID trong game)

Vy Vy: "Vơi anh thı khôngnên yêu câu cao qua, bôn chư

ghep lai la thanh thanh ngưđươc rôi..."

Ngu Công: "Thưc ra caiviêc dung thanh ngư nay la doanh bi am anh tâm ly tư ngaycon nho."

Hâu Tư Tưu: "Am anh tâm lyva tâm ly biên thai co gı khacnhau?"

Ngu Công không them nhıncâu ta ma noi môt cach đau

khô: "Thanh ngư 'Ngu Côngdơi nui' chăc moi ngươi đêu rođung không, đo la noi vê viêcmôt ông gia dân ca nha môingay đao môt chut đa..."

Vy Vy vôi vang ngăn can câuây phô câp giao duc tiêu hoc:"Vưa mơi biêt xong, khôngcân giai thıch nưa."

Ngu Công: "Ơ, em biêt la

đươc rôi, tên anh la Vu BanSơn (Yu Ban Shan) ma, thênên anh luôn đoc thanh NguCông chuyên nui (Yu GongBan Shan), chınh vı thê nênmơi bi thây giao ngư văn phatrât nhiêu lân (tưc giân)."

Hâu Tư Tưu: "... Nôi am anhcua câu con đơn gian hơn viêctơ đanh răm ây."

Mojata: "Hoa ra bai nao la

do băt đâu tư ngay be!"

Vy Vy: "Em hiêu, em khôngnoi gı ca..."

Ngu Công bưc tưc đi vao tronggoc tương.

Mojata vân tiêp tuc hoi Vy Vy:"Chi ba thưc sư yên tâm vêanh ba a, Thương Hai la môtthê giơi phôn hoa, quan rươu

ơ đo moc như nâm..."

Vy Vy: "Không phai anh ây đilam viêc vơi hê thông cua côngty Phong đăng sao?"

Mojata ngac nhiên hoi lai: "Chi ba cung biêt chuyên ây sao?"

Đương nhiên la cô biêt rôi.

Đai Thân tam giơ rươi lênmay bay, thı đung bay giơ con

goi cô đi ăn sang sau đo conchuân bi hanh ly va đô đac lênđương.

Sau đo thong tha đi chưkhông vôi vang gı ca.

"Chi ba, chi chı biêt môt makhông biêt hai. Câp trên đâuco cân câu ây đi. Nghe noigiam đôc Phong Đăng giơithiêu cho anh ây môt khachhang lơn, vı thê nên mơi quyêtđinh đi." Hâu Tư Tưu noi.

Ngu Công phuc hôi rôi va noitiêp: "Hi hi, nêu ma noi nhưthê thı anh ba co vơ rôi."

Mojata cung phu hoa theocâu ta, cô y lam ra ve ngacnhiên: "Vơ cân nhiêu đên thêsao?"

Ngu Công cao giong:"Ngươi ta muôn lây hoa khôiđây, hoa khôi."

Vy Vy nghiên răng, co điêu

đôi diên vơi sư khiêu chiên cuamây nhân sı "phi đai thân" VyVy lam sao ma thua đươc chư.Cô gưi môt biêu tương mătcươi hi hi rôi noi: "Không cachnao hêt, Đai Thân không lytương, không thıch lây vơ giau."

Ngu Công: "............"

Môt phut sau, co môt ngươi

đang tham gia tiêc rươu ơThương Hai nhân đươc môttin nhăn cao trang: "Vơ câubăt nat tơ."

Bo điên thoai vao tui không

lưu luyên gı, Tiêu Nai mımcươi.

Xem ra, co ai đo khi câu

không co măt cung vân sôngvui ve đươc.

Co điêu, môt ngươi đang

sông vui ve ơ thanh phô B xaxôi rât nhanh chong tư vui veđa chuyên sang đau khô, Nhi Hy goi lơn: "Trơi ơi, Vy Vy,câu mau lên diên đan cua

trương ngay."

Nhưng không ngơ răng VyVy con không thân thiên hơn,cô noi giong con đanh hơn:"Ban a, tơ đên đê cưu vơt thêgiơi quan cua ban.""

Phân 32: Lơi ĐônNham.

Diên đan cua trương dochuyên thiên tai khoa may tınh

va hoa khôi khoa may tınh yêunhau ma nhôp nhip lên môtthơi gian, co điêu mây hômnay do không co tin tưc gı mơinên co chut giam nhiêt. Tuynhiên co môt bai viêt mơi tôithư bay thı ngay lâp tưc lai thuhut hêt cac anh măt cua sinhviên trong trương.

Chu đê bai viêt la: Bao đôngmanh! Tai nư nôi tiêng cuatrương khiêu chiên vơi my nư

tai tiêng!

Kıch đông! Hôm nay vô tınh đivao blog cua tai nư cua trươngphat hiên đươc môt entry mơi!Tôi thưc ra chı vô tınh đocthôi, ai biêt đươc no lai kıchđông đên thê! Cang đoc cangkıch đông thê nên lây ra đâycho moi ngươi cung chia se.

Tôi không khach khı đâu, lâyca bai luôn.

Sau đo ngươi viêt entry lâytiêu đê bai entry cua mınh la:Ai lam ban không co 34C.Entry rât dai, đoan đâu con lamôt sô chuyên không liênquan lăm, sau đo con noichuyên ngươi chu blog hômqua đi uông cafe vơi ban be,sau đo con miêu ta môt đoanvê quan cafe, đô đac bai trı thênao, sau đo mơi đên muc tiêuđen tôi cua ngươi viêt.

Noi đên chuyên mây tin taitiêng tınh duc cua trương trongmây ngay gân đây.

Anh A noi: Con trai nhınđươc, bât kê anh ta nôi tiênghơn ngươi thê nao thı anh tamai mai yêu la gương măt cuaphu nư.

Cươi.

Anh B lai không phuc nên noianh C: Anh C không chı đepma thât sư la tai mao songtoan, hơn nưa lai quen nhautrươc.

Anh C nhan săc kinh ngươi,tai hoa nôi bât, đôi vơi trai timanh Tiêu, thı mê muôi, hômnay thua trong tay ngươi kemhơn, nên bưc mınh noi ra mâylơi nay.

Anh A đap: Anh C trong sangqua, muôn dung thu đoancung không băng ai.

Tôi cươi noi vơi anh C: Ê, anhbao anh không co 34C.

Tiêp theo đo la môt đoan bınhluân, tưng câu tưng hang đêuthê hiên ro ho nhın ro tâm trıđan ông, rôi lai con ân chưatrong đo sư thương cam nưa.

Chu blog tên la Ai Hương NaiNhi, la nhân sı nôi tiêng trongtrương, đươc biêt đên như môtcô gai nôi tiêng, bınh thươngthıch viêt vê cafe, âm nhac,canh đep cua phương Tây,nghe noi con co chuyên mucriêng ơ môt tơ tap chı nao đo.

Nhi Hy noi: "Cai gı ma tai nưchư, mây cai chuyên lô liêunay khac gı công kıch ngươikhac."

Vy Vy không noi gı ca, ngontay ân chăt chuôt đê keoxuông xem tiêp. Entry viêtcung đươc môt khoang thơigian rôi, comment rât nhiêu,ngươi hua theo cung rât nhiêu.

Co điêu chuyên nay khôngngac nhiên, thanh tıch cua VyVy tuy tôt thê nhưng đươcsinh ra trong môt gia đınh bınhthương lai không co tai năng gı

đăc biêt, thê nên nhưng ngươikhông thuôc khoa may tınh thıân tương vơi cô chınh la ve bêngoai xinh đep. Bây giơ bi AiHương Nai Nhi noi thê thı hâuhêt moi ngươi đêu cam thâyđung như vây!

Đương nhiên, co nhiêu ngươicam thây Ai Hương Nai Nhithât vô duyên lăm điêu, lai connhiêu ngươi co thê đoan đươcC la ai nưa, vı thê ho con mơ

hăn môt muc đoan ngươi, hoakhôi trương Manh Dât Nhiênbi moi ngươi noi nhiêu nhât.

Hiêu Linh va Ty Ty cung tưcgiân lăm, Hiêu Linh noi: "Cailoai con gai nay chăc cam thâycon trai toan thê giơi nay nênyêu cô ta chăc, không yêu côta thı chăc la nhat nheo haosăc, không hiêu ve đep bêntrong."

Ty Ty noi: "Chung ta đưathanh tıch cua Vy Vy lên chocô ta biêt măt."

Vy Vy luc nay mơi lên tiêng:"Tra lơi cai gı chư, kiêu entrynay mât măt co phai la tơđâu."

Không xem hêt cac lơicomment Vy Vy nghı tưc giânla kho tranh khoi, nhưng thâyNhi Hy va Hiêu Linh tưc giân

đên mưc nay Vy Vy ngươc lairât bınh tınh. Tra lơi entryhoan toan không cân thiêt,hiên thưc không giông nhưgame online, game co thê chıcân vui ve, không cân đô ky,hiên thưc thı phai suy nghı nhiêu hơn, sau đo lưa chonphương an thông minh nhât.Không tra lơi thı cam thây bưcbôi trong long nhưng con hơnla lam tro cươi cho ngươikhac.

Co điêu noi đi phai noi lai VyVy biêu biên bınh thương nhưthê cung chınh la vı cai entrynay không đu gai ngưa cho cô,nêu ma đông đên nhưng điêucâm ky thı cô đa sơm giaiquyêt rôi, nhưng chuyên nayđâu phai chưa lam bao giơđâu.

Không co viêc gı nên đam NguCông tam biêt rôi, tăt may tınh

Vy Vy vao nha vê sinh rưamăt mui chuân bi đi ngu.

Nhi Hy đên va đâp cưa: "VyVy câu không giân sao?"

Bo khăn măt xuông Vy Vynhın mınh trong gương, anhmăt không chut loe sang."Ngươi ta ca ngơi tơ co tai cosăc, tưc cai gı chư!"

Nhi Hy noi: "Vy Vy câu hoa

măt rôi a, ngươi ta đâu co cangơi câu xinh đep tai hoa, rorang la noi câu không co đâuoc, đươc chưa?"

"Dang ngươi cung la tai ma."Vy Vy keo cưa nha vê sinh rôinoi tiêp: "Hơn nưa, đâu oc ây,phai noi chuyên cung ngươi cotrınh đô như mınh thı mơi hiêuđươc nhau."

Nhi Hy luc đâu không kip

phan ưng gı, sau môt hôi lınhhôi cô mơi nhın Vy Vy noi:"Vy Vy câu thât la hiêm đôcđây!"

Thê nay la gı chư, noi nhưNgu Công thı la như môt hatcat so vơi Đai Thân ma thôi.

Vy Vy nhın Nhi Hy rôi lammăt xâu.

Nhi Hy thây đơ tưc hơn môt

chut, nên nhanh chong đi rachô khac. Vy Vy nhın môi bô phân trên cơ thê mınh môtlươt. Nhi Hy hoi môt cachdung tuc: "Vy Vy, câu thưc sư la 34C a?"

Tôi thư bay, bi ha man bơi câunoi cua Nhi Hy.

** *

Đai Thân không hê goi điên

vê, Vy Vy cung không thâybuôn, trươc khi đi câu cung đanoi rôi ngay đâu tiên se khôngco thơi gian goi điên cho cô.

Ngay thư hai, ngoai dư đoancua Vy Vy, viêc blog lai âmlên. Nguyên nhân thư nhât lacon trai trong khoa may tınhnôi giân rôi.

Bon ho co thê không nôi giânsao!

Khoa may tınh vôn nhiêu namıt nư, kho khăn lăm mơi comôt hoa khôi, hơn nưa hoakhôi nay lai không "ngoaitınh", ma tư tım kiêm ngươiyêu trong khoa, điêu nay dêdang lăm sao? Bây giơ lai bi ngươi ta am chı không co đâuoc?

Cô mơi la đô bai nao, ca nhacô la đô bai nao.

Trên đây la nhưng lơi tư đaylong cua con trai toan khoamay tınh.

Thê la blog cua Ai Hương NaiNhi bi hack. Tiên thê viêt luônentry co đınh danh sach hocbông năm thư hai cua khoamay tınh lên đo. Tiên thê danhsach hoc bông khoa cua AiHương Nai Nhi cung đươcđưa lên, nhưng không hê co

tên cua Ai Hương.

So sanh hai cai nay qua thưcla châm biêm qua!

Tôi cuôi tuân, Nhi Hy ngôitrươc may tınh trong long lânglâng noi: "Con trai khoa mınhthât gioi qua!"

Ty Ty cung ngôi trươc maytınh noi: "Vy Vy, viêc nay cophai Đai Thân nha câu lam

không?"

Vy Vy lăc đâu nguây nguây:"Tuyêt đôi không, anh âykhông bao giơ lam viêc trưctiêp thê nay."

Vy Vy cươi hi hi môt hôi, TyTy nhơ ra liên hoi: "Đung rôi,Đai Thân nha câu co phan ưnggı không?"

"Trơi, tơ chưa noi."

Hiêu Linh bo tay noi: "Vưanay câu goi điên thoai lâu thêma không noi a?"

Cư nghe điên thoai la quênngay... Vy Vy thât bât hanh,hơn nưa Đai Thân đang bânma.

Nhi Hy vân tâp trung trên diênđan: "Câu co quen Tao Quangva Lương Thanh Doanh

không? Bon ho lam sao laigiup câu nhı? Li ky qua!"

** *

Tao Quang va Lương ThanhDoanh đo chınh la nguyênnhân thư hai.

Trương A tư trươc đên giơkhông thiêu trai tai gai gioi, AiHương Nai Nhi la gai gioi thıTao Quang va Lương Thanh

Doanh la trai tai. Nêu khôngphai Tiêu Nai qua nôi bât thıco thê mây ngươi nay nôi tiênglâu rôi.

Tao Quang - ngươi thât hangthât la trai tai khoa ngoai văn,nôi tiêng vơi viêc căm ghet thêtuc.

Lương Thanh Doanh - đai giava gai gioi khoa Trung văn, nôitiêng vơi ngôn ngư săc lanh.

Thê nhưng hai ngươi nay,không hen ma găp lai cung viêtentry bênh cho Vy Vy.

Tao Quang noi: "Đô bân thıu,đô ky thı noi thăng ra, âm mưutrong bong tôi nem đa giâu taygı chư! Hoc ông đây nay, ôngnoi thăng ra la đô ky vơi TiêuNai thı sao nao."

Gai gioi thı hoan toan không

nhăc gı đên entry kia, ma chınoi ân tương cua mınh vê VyVy, ca ngơi Vy Vy la ngươi conghıa khı hiêm thây.

"Cung không coi la quen." Haingươi nay ra măt giup đơ VyVy cung rât ngac nhiên, xetcho cung thı cô cung khôngquen bon ho.

Ban hoc khoa ngoai văn nayquen noi chuyên chương tai

gai măt, môi ngay ơ côngtrương thây sinh viên nao nôitiêng bươc tư trên xe xinxuông la cho răng đo la sư băng hoai cua xa hôi thê la rutngay điên thoai ra chup anh vagưi lên diên đan trương. Cođiêu, câu ây la ngươi co chưngmưc, chı gưi môt nưa anh, nưaanh đo la hınh anh nư sinhmăc quân bo co đôi chân đepva hang xe.

Entry nay đươc post ra, do đêtai nhay cam, ngoi but săc netnên ngay lâp tưc hot, Vy Vyvô tınh găp, co đoc va bınhluân, thê nhưng ngay lâp tưcco chuyên.

Bơi vı bưc anh chup đo la cô.

Năm đo cô mơi hoc năm thưnhât, con chưa mê lên mang,thơi gian rôi la đi lam gia sưcho môt hoc sinh mươi tuôi.

Đưa nho đo la con đôc nhât,lai chı co môt mınh ngươi me kiên cương, nên thuân đươngngươi me lai xe đưa Vy Vyđên công trương.

Không ngơ môt viêc vô tınhnhư thê lai trơ thanh đê tai hotcua trương A, đôi vơi chuyênnay Vy Vy rât tưc giân. DoTao Quang kha nôi nên Vy Vytım đươc ID cua câu ây, ngayhôm sau cô đên khoa ngoai

văn noi chuyên ngay.

Tao Quang ra khoi phong thâyVy Vy tương cô đên noichuyên vu anh nên to thai đô không thân thiên noi: "Co viêcgı?"

Nhưng không ngơ răng Vy Vycon không thân thiên hơn, cônoi giong con đanh hơn: "Bana, tơ đên đê cưu vơt thê giơiquan cua ban!"

Vy Vy theo phan xa quayngươi nhın lai, phıa bên kiađương, Tiêu Nai đang bươc vêphıa cac cô, anh đen cua buôichiêu muôn đang dat nhưngtia sang lung linh lên ngươiTiêu Nai.

Phân 33: Nghıa Hiêp

Trên Đương

Ky thưc sau đo nghı lai, VyVy cung cam thây lơi le cuamınh cung rât ghê gơm, nhưngmôt mınh khiêu chiên thı viêclây khı thê cung vô cung quantrong. Sau nay, chınh Vy Vylây cơ la co viêc, nhơ TaoQuang thay cô day đưa be môtbuôi tiêng Anh cơ ban.Điêu nay chăng cân giai thıchnưa, tât ca đêu ro rang.Bơi vı sư viêc rât dê dang bi

đôn nham, nên Vy Vy cungchăng buôn noi vơi ai trong kytuc xa, sư viêc qua đi cung khalâu, Vy Vy cung quên rôi, khicô kê văn tăt vơi ban cung kytuc, Hiêu Linh kinh ngac kêulên:“Không khac gı phim thântương, Tao Quang co y vơi câuphai không nhı, bon câu saokhông tiên triên thêm?”“Trưc giac thôi.” Vy Vy trâmtư: “Ơ, chăng le tơ biêt đươc

la tiêp theo co chuyên gı thıcang hay hơn a?”Moi ngươi bi câu noi cua VyVy lam cho đơ cưng ngươi lai.Ty Ty hoi: “Vây sao Lương tainư cung noi giup câu?”Vy Vy cung không chăc chănlăm: “Ngươi nay, co phai lacăm rât nhon, ngươi thâp hơntơ môt chut, toc kep xoăn daitơi lưng phai không?”Vy Vy miêu ta dưa vao nhưngân tương con sot lai.

Ty Ty gât đâu: “Chınh xac,chınh la cô ây.”Vy Vy “a” lên môt tiêng,khuôn măt lô ve bôi rôi. Nhi Hy lăc đâu: “Đưng dai dong,noi nhanh lên, sao ma câuquen cô ây?”Vy Vy: “Hınh như... tơ giupcô ây măc ca.”Trên khuôn măt bon Nhi Hylô ro ve ngac nhiên.“Trân lân trươc tơ đi siêu thi mua RAM, đung luc cô ta

cung đi săm đô, ông chu trôngcô ây co ve ga mơ, ro rang lâyhai cai ra đê loe cô ây, caimau vang bong loang ây chınhın cung biêt ngay la cu, tôthay không tôt, lai con đoi đăthơn môt trăm ba mươi nghın,hınh như tơ đa nhın thây cô âyơ trương hoc, biêt cô ây lasinh viên cua trương mınh,đương nhiên không thê đê côây bi lưa.”“Cho nên câu bât bınh a?”

Vy Vy gât đâu, đăc y noi:“Cho nên cuôi cung hai đưabon tơ đêu mua đươc giagôc.”Ty Ty kinh ngac: “Câu măc cagioi thê cơ a?”“Hi hi, tơ ra hiêu cho ông chula se đi tô cao...”Hiêu Linh chơt hiêu ra: “Cuôicung thı tơ cung hiêu tai saocô ây lai noi câu nghıa hiêp,hoa ra la nghıa hiêp trômcăp.”

Vy Vy vôn cho răng nhưng lơiđơm đăt đo chı vai ngay lacung se hêt, nhưng bây giơ rorang cang diên cang gay,không chưng cung se co carăc rôi.Chiêu thư hai lai co buôi thi,thi xong, Vy Vy đoc sach môtluc rôi mơi vê. Vê tơi ky tucxa, nhın thây Nhi Hy trông cove rât khac la, trưc giac machbao, Vy Vy liên hoi: “Trêndiên đan co comment gı mơi

a?”Nhi Hy cươi hı hı: “Không co,không co, vưa rôi Đai Thân cogoi điên tım câu, anh ây vêrôi.”A, đa vê trươc rôi a?Măt Vy Vy sang lên, mơ tuicua mınh ra, đinh lây the điênthoai đi goi điên. Nhi Hy ngăncan cô lai, lăp ba lăp băp noi:“Vy Vy a, luc nay noi chuyênvơi Đai Thân, tơ không cânthân, nên đem nhưng lơi giâu

kın trong long noi ra mât rôi.”Vy Vy dưng tay, đôt nhiên cochut dư cam chăng lanh: “...Câu noi chuyên gı?”Nhi Hy nuôt nươc bot noi:“Tơ hoi anh ây, tai sao anh âychưa mơi bon mınh đi ăncơm?”“Câu, câu, thât la....”Vy Vy bi cô ây lam cho khôngthôt đươc lơi nao.“Câu đung la đưt dây thânkinh xâu hô,” Hiêu Linh ngôi

bên canh gop lơi de bıu.Nhi Hy vân không ngai ngungnoi tiêp: “Nêu không co dâythân kinh xâu hô thı câu selam gı tơ?”Vy Vy hıt môt hơi thât sâu,đây bưc tương phong vê cuamınh lên cao môt nâc: “...Câunoi mau.”“Tơ con noi, mât công chonngay lam gı, chăng tha cangsơm cang tôt, vưa hay ngaymai không phai thi, hay la hôm

nay mơi bon mınh luôn đi.”Vy Vy nhın cô ây, chăng biêtnoi gı hơn: “... Nhi Hy, câukhông sơ bi Tao Thao đuôi a?”Đung vao luc đo, canh cưa kytuc bi đây ra, Ty Ty bươc vao,giơ cao chiêc tui giây trongtay: “Không phu sư trông đơicua cac câu nhe, tơ mua vê rôiđây nay!”Hiêu Linh vui mưng giât lâycai tui: “Mua hêt bao nhiêutiên đây?”

“Hai trăm bay lăm nghın,nhưng không phai la cai lântrươc, nhưng tơ thây cai nayđep hơn nhiêu.”Hiêu Linh nhanh tay, đa lôi đôtư trong tui ra, mơ ra, nhıntrên nhın dươi, gât đâu ngherât hai long, “Đươc lăm, đươclăm, kiêu dang bơt hơ hanghơn cai lân trươc rôi, con gainha lanh se thıch cho xem.”Rôi quay sang hoi Vy Vy:“Đung thê không?”

Vy Vy nhın chiêc vay mau đotrong tay Hiêu Linh, lai nhınve măt cua cac ban, trong longco cam giac thâp thom bât an:“Đây không phai la...”“Không sai!” Hiêu Linh thưanhân không chut đăn đo,“Chınh la mua cho câu, bon tơkhông phai la nhưng đưa ănkhông cua ngươi ta, Đai Thânmơi bon tơ ăn cơm, bon tơchăng biêt đên đap thê nao,nên mua tăng câu môt chiêc

vay.”Ty Ty phu hoa: “Lân trươcĐai Trung nha Hiêu Linh mơibon mınh ăn cơm, bon mınhcung tăng hai câu ây đô nguđôi con gı.”“Chuyên kinh khung đây, caccâu đưng nhăc lai nưa đươckhông?” Hiêu Linh lươm TyTy môt cai, lai noi tiêp vơi VyVy, “Cuôi tuân tơi, đên nhađia chu cung chăng con lươngthưc thưa, bây giơ chınh la luc

chung mınh nên tiêt kiêm chitiêu ăn uông, cho nên nhâtđinh hôm nay câu phai măcđep rôi!”Nhi Hy nhın nhın đông hô,cuôi cung kêt luân môt câu:“Vy Vy nhanh lên, Đai Thânnoi năm rươi đơi bon mınh ơcông tây, cung săp tơi luc rôi.”Bô vay mơi mua qua thưc đephơn bô vay lân trươc, mau săccung đep, lam nôi bât lên landa trăng như ngoc cua Vy Vy,

xinh tươi hut hôn, nhưng lai comôt ve đep không ngơ, khuônmăt xinh đep va săc voc nhưthê nay kêt hơp vơi nhau trơnên thât rưc rơ cuôn hut,khiên cho ngươi ta không khoingơ ngang.Vy Vy rât thıch bô vay, nhưngtrươc khi bươc ra khoi cưa vânlong ngong, vı phai măc môtbô đô mơi đi găp câu ây... cođiêu khi bươc tơi cưa tây, nhınthây con ngươi ây trâm tư

đưng bên xe, thı sư long ngongngai ngung nay đa bi vưt sangmôt bên.Vy Vy nhanh nhen bươc tơi,thê nhưng cô bươc nhanhđươc mây bươc liên rut lai đichâm châm.Bơi vı con ngươi ây đôt nhiênngâng đâu lên nhın cô, anhmăt dương như đang tư trangthai bınh tınh bông chôc trơthanh nong bong, chăm chukhiên cho cô phai lui bươc.

Khi cô gân tơi nơi, Tiêu Naiđa trơ lai trang thai bınhthương, sư nong bong vưa naydương như chı la Vy Vy đanhâm lân, no đa hoan toanbiên mât.Cho du la như thê, trên đươngđi Vy Vy cung co chut hoangmang, chı đên khi nghe thâyNhi Hy noi phai đên nha hangnao thı cô mơi đinh thân lai.“Đây la đâu thê?”“Hi hi, môt nha hang Phap

nhe, hôm nay mơi khaitrương.”Vy Vy nhın cô ây môt cach hônghi. Vy Vy tuyêt nhiên chăngthıch đô ăn Phap môt chutnao, con nhơ ro nhưng bancung phong cung như vây, taisao lân nay lai đi ăn thư đô ănnay cơ chư?“Không đươc, tơ không điđâu.”“Đi đi ma.” Nhi Hy kiên trıthuyêt phuc.

Hiêu Linh, Ty Ty đêu noigiup: “Thi thoang thay đôikhâu vi ma.”“Nhưng...” Vy Vy vân conmuôn phan bac lai.Tiêu Nai vân lăng nghe cac côgai tranh luân nhưng không hênoi gı, luc nay mơi lên tiêng:“Vy Vy, chu bao sao thıkhach lam vây đi.”Chu bao sao thı khach lamvây....Vy Vy lai bi ho vui dâp rôi.

>o<

** *

Tâm năm, sau giơ chınh laluc thanh phô B tăc đươngnhât, lai xe đa đung môt tiêngma mơi đên đươc nha hangma Nhi Hy noi, bơi vı xungquanh không co chô gơi xe,Tiêu Nai đê bon ho đưngtrươc cưa nha hang, rôi nhe nhang tư mınh lai xe đi ra baigưi.

Vưa xuông xe, Nhi Hy liênnhın ngo xung quanh, sau đonhın vao môt chô va ha gionggoi: “Wa, bon ho đên thât rôi.”Hiêu Linh cung rât phânkhıch: “Đên thât, chung mınhchăng tiêu phı tiên tı nao.”Vy Vy nhın bon ho môt cachnghi hoăc, Nhi Hy năm lây tayVy Vy, khe noi: “Vy Vy, nhıntrong nha hang ma xem, ơ bangân phıa tây bên canh cưa sôy.”

Vy Vy thuân theo hương Nhi Hy chı, bât ngơ nhın thâynhưng ngươi co vai phân quenthuôc, hınh như la Manh DâtNhiên? Cô ây đang ngôi cungmây cô gai xinh tươi.Nhi Hy thı thâm: “Cô gai bêncanh Manh Dât Nhiên chınh laAi Hương Nai Nhi.”Vy Vy kinh ngac nhın cô gaiđo môt cai, nhưng ngươi bêntrong cưa sô ro rang cung chuy tơi chô cac cô, đang nhın

thăng vê phıa cô, ve măt co vekho đoan đươc tâm trang.Vy Vy nhın ve măt cua Nhi Hy va Hiêu Linh, tât ca đêuđươc giai thıch ro rang.Cha trach ho băt cô phai trangđiêm cân thân.Cha trach bon ho băt cô phaiđên nha hang nay băng đươc.Thı ra la vı vây.Vy Vy ha thâp giong noi:“Lam sao cac câu biêt đươcbon ho se ăn ơ đây?”

Nhi Hy cươi rât gian, noi:“Thưc ra bon tơ cung khôngro, luc blog cua cô ây chưa bi hack bon tơ cung đa vao blogđo, đoc đươc cô ây noi nhahang nay hôm nay khaitrương, tơ nghı răng khôngchưng cô ây cung đên, nên cưthư xem thê nao.”Vy Vy lơ đang hoi: “Câumuôn lam gı?”“Châc, chăng lam gı ca chungmınh cung thăng ma, đươc

không!” Nhi Hy nhın conđương trươc măt rât đăc y,trên măt nơ nu cươi rât “gianta”.Vy Vy theo phan xa quayngươi nhın lai, phıa bên kiađương, Tiêu Nai đang bươc vêphıa cac cô, anh đen cua buôichiêu muôn đang dat nhưng tiasang lung linh lên ngươi TiêuNai.

Dương như yên lăng vôcung, va dương như lai ôn ao

vô cung, giây phut nay ca vutru hông hoang lân thơi gianđêu ngưng lai, trong sư âp u,Vy Vy nghe thây nhip đâp cuacon tim ngươi ây.

Phân 34: Cam giacthưc.

Vy Vy nhın câu ây chăm chu,không hê chơp măt, trong longcô bông dây lên môt chut bât

an.

Cô không hê thıch như thê naymôt chut nao, dương như bonho đa coi anh ây la môt côngcu đê tra thu va tô bong banthân, hơn nưa câu ây lai khônghê biêt gı như thê nay.

Nhi Hy quan sat biêu hiên cuaVy Vy, lo lăng noi: “Vy Vy,

câu đưng co đên luc lâm trânthı chay trôn nhe!”

Cai gı ma đên luc lâm trân thıchay trôn chư, cô co cân đâuđa vơi ai đâu!

Vy Vy quay sang nhın Nhi Hymôt cai, trong long bưc tưc.Ro rang la đên đê ăn cơm, thênhưng lai bi bon ho lam ra thê

nay, viêc tu tâp đơn thuânkhông con la tu tâp nưa rôi.

Thôi bo đi, cư coi như nhưngngươi nay không ơ đây đi, dâusao cung chı la cung ăn ơ môtnha hang thôi ma. Nghı nhưvây, Vy Vy nhăc nhơ cac ban:“Teo nưa, cac câu ăn nhiêuvao, đưng co noi linh tinh chotơ nhơ.”

Nghı thı cung không đung, nhahang Phap rât đăt, cô liên noithêm: “Cung đưng ăn nhiêulăm.”

Luc Tiêu Nai bươc tơi gân,liên nghe thâ câu noi ghê gơmnay cua Vy Vy, lai nhın thâyve măt hăm hăm cua cô, lânđâu tiên co môt cam giacdương như không thê noi lên

lơi.

Nhi Hy nhân cơ hôi nay tôcao: “Anh Tiêu, anh xem VyVy nha anh kıa.”

Câu noi nay thưc ra rât lot tai,Tiêu Nai nghe cam thây thâtdê chiu, quay sang nhın Nhi Hy môt cai, chınh thưc ghinhơ vê cô. Sau đo, câu day dô

Vy Vy theo lơi Nhi Hy: “Saolai co ngươi tiêp đai khach nhưem nhı?”

Bon Hiêu Linh cươi âm ca lên.

Ty Ty cung manh bao hăn lên,noi vơi Tiêu Nai: “Anh Tiêu,nhưng ma Vy Vy noi như thênay thı bon em cung chăngdam goi đô ăn nưa.”

Tiêu Nai mım cươi: “Khôngsao đâu, tam thơi thı vı tiêncua anh cung vân chưa bi VyVy quan ly đâu.”

Hiêu Linh cươi hı hı noi: “Vâythı bon em phai tranh thu cơhôi nay ăn gâp mơi đươc,không sau nay Vy Vy quan lyvı tiên cua anh rôi thı đên dưa

muôi bon em cung chăng coma ăn mât!”

Bon ho cươi noi rât vui ve, VyVy lai chăng noi câu nao, chınhın ngươi đang đưng bêncanh cô.

Trong đôi măt sâu hun hut cuacâu ây con mang theo ca sư kiêu ngao va xa cach vơi moi

thư trên đơi, thê nhưng bâygiơ khoang cach giưa câu âyva nhưng ngươi ban cungphong cua cô dương như hoantoan biên mât. Vy Vy chănghê ngac nhiên, la lâm trươckhung canh nay, chı cân comôt chut nhân nai, thı co thêdê dang lam mât đi khoangcach giưa con ngươi ta.

Luc nay trên xe không đê y

tơi, bây giơ Vy Vy mơi phathiên ra câu ây lai măc môtchiêc sơ mi mau trăng trôngrât nghiêm tuc, dương như vưabươc ra tư phong hop, ngâmnghı thı cung đung, câu ây vưaxuông may bay la đên mơibon cô đi ăn rôi, cung chăngco thơi gian ma thay đô nưa.

Không biêt tai sao ma lôngngưc Vy Vy bông thây nghen

nghen.

Cô không dam thăm do xemkhi lai xe tơi đon cô, Đai Thânđa co tâm trang như thê nao,thê nhưng, câu ây chăc chănnghı đây chı la buôi hop mătthông thương, nao ngơ đươcno con co muc đıch khac nưa.

Cam giac bưc bôi dương như

năng nê hơn.

Bon ho vưa noi chuyên vưa đivê phıa nha hang, Vy Vy chıbươc mây bươc rôi dưng lai,chăng nghı ngơi gı, keo lây tayao cua Tiêu Nai.

“Anh đưng vao trong.”

Thôt ra câu nay, trong long VyVy nhe nhom hăn, cam giackhông vui dôn lai tư mây ngayhôm nay cung vơi sư buôn bưckho chiu do găp phai AiHương Nai Nhi vưa nay đêuđươc trut bo trong phut chôc.Thưc tınh cô không muôn vaotrong đo, không muôn ngôi đoăn chı vı sı diên, cô chı muôncung ban be, va câu ây – saumây ngay không găp co thêyên lăng cung ngôi ăn vơi

nhau.

Nhi Hy, Hiêu Linh, Ty Tynhın nhau, Vy Vy ngâng đâunhın Tiêu Nai: “Bon mınhchon nha hang khac đi, emkhông thıch chô nay.”

Anh măt Tiêu Nai khe sanglên.

Hôi lâu.

Anh gât đâu: “Đươc thôi, anhđi lây xe.”

“Haizz.” Thây Đai Thânchăng nê ha kho nhoc gı, VyVy cam thây hơi ai ngai, cuithâp đâu xuông noi nho,“phiên anh môt chut...”

“Nêu như cam thây ngai thıcung anh đi lây xe.”

A, Vy Vy đôt ngôt ngâng đâulên, lai băt găp anh măt thucgiuc cua anh ây.

>o<

“...Anh đi nhanh lên con vêcho nhanh.”

Nhın thây bong câu ây raobươc xa dân, Vy Vy quay lainhın bon Nhi Hy: “Cac câuđưng trach tơ nhe.”

Ty Ty lăc đâu: “Không đâuma, không muôn ăn cung

không sao, câu cung đưngtrach bon tơ giâu câu lamnhưng chuyên nay nưa nhe.Du sao cung đa nôi bât trươcmăt bon ho rôi, tơ thây vưalong rôi ma, he he.”

Nhi Hy hơi thât vong: “Vy Vythât ra câu cung đâu cân đê ybon ho cơ chư.”

“Không phai la đê y.” Vy Vynghiêm măt noi, “Nêu như đâyla môt nha hang ca nâu, tơ setơi ăn, cho du la nơi đo co tơimươi mây Ai Hương Nai Nhi,tơ cung se đi ăn. Nhưng đây lanha hang đô ăn Phap, cac câucung không thıch ăn, tơ cungkhông thıch ăn, tai sao chungta lai phai theo cô ta, miêncương ăn nhưng đô ma mınhkhông thıch, thât la khôngđang chut nao ca, nêu nhơ ra

con bi rôi loan tiêu hoa, cuôicung thı cung vân chı co ĐaiThân la đươc dip thê hiênmınh nưa ma thôi.”

Nhi Hy thơ dai môt tiêng:“Thôi đươc rôi, tơ hiêu rôi.”

Vy Vy thanh than.

“Chăng qua la câu muôn ăn canâu chư gı...”

Vy Vy: “........”

Vy Vy: “Vê cơ ban thı đung lanhư thê.”

Hiêu Linh vân chưa vưa long:“Đi như thê nay, hoa ra la bo

cuôc giưa chưng a?”

“Do dư cung chăng kip nưa,như thê nay đa đu rôi, giaiquyêt bên ngoai nay con tôthơn giai quyêt ơ bên trong đonhiêu, hơn nưa, Hiêu Linha...”

Hai luông anh măt chăm chămdan trên ngươi cô môt luc rât

lâu, Vy Vy ngươc măt nhın,không cân tranh ne ma nhınthăng, noi môt cach bınh tınhva manh me: “Đôi vơi nhưngke thu giâu măt, cach tôt nhâtđên không cho chung no môtcơ hôi lô diên nao.”

Trên đương đi ăn canh ca, Nhi Hy tuyên bô, nêu như so giacua mon canh ca va gia cua đôăn Phap, xet thây răng canh

ca vưa re vưa ngon, ma đô ănPhap chem chăt khung khiêp,Vy Vy vôn cho răng đây lamôt nhiêm vu không thê hoanthanh đươc.

Nhưng ma...

Buôi tôi ngay hôm nay, bon ho cuôi cung đa ăn hêt bay cânca.

Nhưng bay cân ca....

Nhın nhưng chiêc bat to hêtsach sanh sanh, chı con sot laivai cai rau, Vy Vy hơi ngacnhiên, Tiêu Nai ngươc lai râtthơ ơ coi như không co viêc gıxay ra, Vy Vy thư cưu vanhınh anh cua cac ban cungphong, ben ngai ngung noi:

“Thưc ra... bınh thương bonem không ăn đươc nhiêu nhưthê, cung lăm cung chı ăn hêtbôn, năm cân thôi...”

Tiêu Nai gât đâu co ve khôngđê y, giơ tay lên vây phuc vu:“Tınh tiên.”

Vy Vy cau tiêt, Đai Thân anhđang nuôi lơn hay sao?

Sau bưa ăn, đương nhiên laTiêu Nai lai xe đưa cac cô gaivê trương hoc, luc đi qua đaisiêu thi ơ gân trương hoc,Hiêu Linh liên tuc kêu dưngxe: “Tơ vơi Nhi Hy, Ty Tymuôn đi siêu thi mua đô, anhTiêu, anh va Vy Vy vê trươcnhe.”

Tiêu Nai noi: “Bon anh se ơđây chơ bon em nhe.”

“Không cân đâu, lat sau bonem se tư băt xe vê.” Hiêu Linhliên tuc tư chôi.

Buôn cươi thât bon ho đung lalam ngươi rât co nguyên tăc!Ăn không uông không cuangươi ta xong thı tuyêt đôi

không lam ky đa can mui! Cantrơ đôi ban tınh tư do tâm sư vơi nhau se bi trơi đanh choma xem.

Khi nhưng ngươi ban cungphong vưa cươi noi vưa bươcxuông xe rôi, Vy Vy mơi chuy thân hınh mınh đang nga vêphıa trươc, hơi chui ra bênngoai, ky thưc cô không hê coy muôn xuông xe, nhưng

không biêt vı sao nưa, theoquan tınh nên lai lam đông tacgiông như săp xuông xe.

Lâp tưc sau đo, cô tay cô bi ngươi ta ân manh vao chiêcghê ngôi êm ai.

Vy Vy kinh ngac, quay đâunhın lai thı hoa ra đo la TiêuNai, lai nhın thây câu ây đang

tam biêt vơi bon Hiêu Linh ơbên ngoai xe, co ve rât tư nhiên, dương như vưa rôi câukhông hê ân manh cô vao ghêngôi.

Bon Hiêu Linh cươi hı hı ha habươc đi xa dân, cô tay cô vâncon bi ngươi ta năm chăt chưabo ra, Vy Vy hơi bưc mınh.“Nay.”

Tiêu Nai mım cươi, bo tay ra,lam như không co chuyên gırôi lai xe đi. Đi đươc môtđoan, đen đo, dưng xe, TiêuNai vưa nhın vưa noi tınh bơ:“Em noi đi, co chuyên gı?”

Vy Vy nhât thơi không phanưng kip: “A.”

“Ơ nha hang Phap.” Tiêu Nainhăc: “Tai sao đôt nhiên em laiđoi đi?”

“Haizz.”

“Đưng co gia vơ ngôc, em xưanay không phai la ngươi haythıch sao lam vây, rôt cuôc laco chuyên gı?”

>o< Co cân phai cam ơn câuta đa khen ngơi không nhı?

Vy Vy thu thât: “Bên trong conhưng ngươi đang ghet.”

“A? Ai cơ chư?”

Vy Vy đôt nhiên tınh ra, noi

cho cung, cai ke trươc mătnay mơi chınh la nguôn gôccua tôi lôi, khiên cho cô bi măng, đung la tai hoa.

Cho nên cô mıa mai: “Chăngco ai ca, đai khai chı la mâyngươi muôn phat tơ rơi choanh nhưng lai không dam phatthôi.”

Ô tô đôt nhiên phanh gâptrong phut chôc, sau đo rengoăt, đi vao môt ngo nho,Tiêu Nai dưng xe, quay lainhın cô, anh măt nưa cươi nưakhông.

“Vy Vy.”

Vy Vy vưa bi câu ta doa chomôt trân: “Anh lam cai gı

đây?”

“Không lam gı ca, chı la thâyhiêm khi thây em thê nay, chonên,” canh tay ty xuông,nhưng ngon tay thon dai ômlây căm, anh măt Tiêu Nailươt nhın: “Anh dưng xe đêngăm em đươc lâu hơn.”

Vy Vy trơn măt nhın câu ây,

dân dân đo bưng măt, camgiac tưc chêt đi đươc >o<.

Tuy cô tưc đên đo măt thıtrông cang xinh, nhưng nhınthây cô bưc tưc tơi mưc caunhư vây, Tiêu Nai lai chı nhınxong rôi thôi, lai hoi như bınhthương: “Cai ngươi muôn phattơ rơi thı sao?”

Vy Vy xep hêt cơn tưc, quyêtđinh lai trơ lai bınh thương vơicâu, suy nghı môt luc, rôi đemtât ca sư tınh luc trươc noi rahêt, đương nhiên, chuyên vê34C thı cô bo qua .

Nghe cô kê, săc măt Tiêu Naicang luc cang lanh lung, bâukhông khı âm ap vưa mơi co ơtrong xe, trong chôc lat đabiên mât hoan toan, Vy Vy

nhın thây ve khac la, liên dưnglai không kê tiêp nưa.

Tiêu Nai hêt sưc lanh lung noi:“Kê tiêp đi.”

“Thı cung gân như la hêt rôi,vưa rôi bon ho ăn trong nhahang đo, Nhi Hy vôn biêt ho se đi, cho nên mơi đoi đênđo.”

“Tên.”

Vy Vy hoi gı đap nây: “AiHương Nai Nhi.”

“Bôn ngươi, vân con nưa.”

“... Vân con nưa, nhưng

không ro tên bon ho.” Rôtcuôc Vy Vy cung không muônnoi xâu: “Bo đi, anh tư lênmang ma đoc, nhưng khôngcân noi gı đâu, kê cô ta đi.”

Bây giơ dư luân đa nghiêng vêphıa cô, ma Ai Hương Nai Nhicung đu kho chiu rôi.

Kê bon cô ta đi. Tiêu Nai lanh

nhat noi: “Anh chı sơ mınhkhông đô lương đươc thêđâu.”

Đai Thân... hınh như giân thâtrôi, chuyên đa mây ngay nayrôi, Vy Vy ngươc lai chăng cocam giac gı.

“Thưc ra nhưng chuyên nhưvây tư nho em đa quen rôi,

mơi đâu con coi chung la đônglưc đê mınh phân đâu, sau naynhưng lơi như vây cung chăngthê trơ thanh đông lưc cua emnưa.” Vy Vy nhın câu ây vơianh măt tran trê ve tư tin, noithât thân trong: “Bây giơ đônglưc cua em... chınh la anh.”

Không gian đôt ngôt im ăng.

Đôi măt ây đang ngăm nhıncâu sang long lanh, nhưng tiasang lâp lanh rang ngơi niêmvui trong măt cô, Tiêu Naikhông thê tım đươc lơi nao cothê diên ta đươc ve đep cua côtrong giây phut nay, chı muôndung tay che lây đôi măt cuacô, như thê co le trai tim cuacâu mơi không đâp rôn ra nhưthê nay...

Vy Vy đôt nhiên nghen thơ.

Ro rang, vưa mơi luc trươccon đang noi chuyên rât bınhthương, sao đôt nhiên lai lâmvao tınh thê như thê nay...

Cô găng đưa măt nhın ra ngoaicưa sô, Vy Vy hăng giong, côgăng tư nhiên hêt sưc noi:“Anh đưng dưng xe ơ đây,

keo tăc đương.”

La xe cua gia đınh giao viên,xe cua Tiêu Nai co thê đi vaotrong trương, nhưng lai xe đêndươi khu nha cua ky tuc xa nưthı không ôn, cho nên câudưng xe ơ dươi nha mınh, sauđo đưa Vy Vy vê ky tuc.

Tâm tam, chın giơ vôn la giơma trương hoc tương đôi ôn

ao nao nhiêt, nhưng đangtrong mua thi, nên không khoivăng ve. Cung nhau đi daotrên con đương nho trong côngviên văng lăng, nhưng ngôi saolâp lanh trên bâu trơi mu ti t,cac sinh viên khôi tư nhiên vânđang im lăng miêt mai tınhtoan...

Bươc đi môt đoan, chưng batrăm met...

Lai bươc đi thêm môt đoannưa, chưng năm trăm met...

Công lai la tam trăm met,haizz, lai đi thêm vai đoannưa, canh ca cung co thê tiêuhoa hêt.

Tiêu Nai ngai ngân mơ lơi:

“Thi xong em cung ban be anhđi ăn cơm nhe.”

“A?” Vy Vy gât đâu, “Vâng.”Khâu khı nghe co ve rât miêncương.

“Không muôn a?”

“Không phai, chı la...”

Vy Vy miêng thı đap vâynhưng trong long bông co camgiac không thưc.

Cô luôn cam thây trang thaigiưa mınh va Đai Thân luôn lagiai đoan “săp yêu”, nhưng bi ban be lam như vây dươngnhư đa bi đinh danh phân rôi,>_<, chư chăng co cam giac

thưc sư đa yêu gı ca.

Nhưng ma, con phai đi ăncơm cung ban cung phong cuacâu ây nưa...

Nhưng ma, câu ây la Tiêu Naima...

Cai tên nay đem đên môt cam

giac không thât, ky thưc noluôn luôn bao trum tơi tân bâygiơ.

“Nay?”

“Chı la, em cam thây co chutgı đo không thưc.”

Bươc chân cua Tiêu Nai bông

dưng lai, câu quay đâu sangnhın cô.

Vy Vy cung dưng chân.

Sau đo, Vy Vy bi keo vao longcâu ây ma chăng hê co sư phong vê nao, hơi thơ manhme cua đan ông trong phutchôc đa lâp đây tât ca giacquan cua cô. Bi hai canh tay

câu ôm chăt, không cưa quâyđươc, đâu cô nep chăt tronglông ngưc câu, chăng nhınthây gı, chı nghe thây câuđang thı thâm bên tai cô:

“Anh không nghı se nhanhnhư thê nay.” Chât giong vônlanh lanh bông trâm xuông,mang theo sư mê hoăc la lung,câu hoi, “như thê nay co thâtkhông em?”

Dương như yên lăng vô cung,va dương như lai ôn ao vôcung, giây phut nay ca vu tru hông hoang lân thơi gian đêungưng lai, trong sư âp u, VyVy nghe thây nhip đâp cuacon tim ngươi ây.

Đung la thưc rôi, nhưng laicang hư ao, thê nhưng lai co gı

đo rât găn bo. Tưc la tât cađêu không thât nưa, bươcchân trên măt đât nay cungkhông con thât nưa.

“Tăng anh đây.” Go ky hiêumăt cươi, nư hiêp ao hônglây hêt dung khı noi: “Em noirôi, em se đưa thêm đô hôimôn.”

Phân 35: Cua HôiMôn Bô Sung

Sư kiên nôi đınh đam trên diênđan, sau khi công hiên hai câu

chuyên phiêm, dân dân đa ıtđươc moi ngươi chu y.

Chuyên phiêm thư nhât:

Nghe noi, môt hôm nao đo,môt nam sinh cua khoa nao đogăp đươc hotboy theo nhưnglơi đôn đai, xuc đông tơi mưckhông ngân ngai đi tơi trươcmăt hoi: “Câu nghı thê nao vêchuyên trên diên đan?”

Nghe noi, Tiêu Nai nhın câu tamôt cai, chı buông co sau chư:“Co vân tôt hơn không co.”

Sau chư nay thoat nghe thıkhông co vân đê gı, nhưngngâm nghı thı lai vưa sang suôtlai vưa sâu cay, sang suôt ơchô dê dang phui sach nhưnggı liên quan tơi ban thân vaBôi Vy Vy, sâu cay thı khôngcân noi rôi, đăc biêt la vơi nưsinh ma noi, thưc la cang nghı

lai cang thây sâu cay.

Cho nên, sư chu y cua moingươi bi thay đôi, lu lươt quaysang soi xem Ai Hương NaiNhi va anh C tai sao vân“chưa co” gı chư?

Khi nhın ro đươc ban chât cuahiên tương rôi, thı rut ra đươckêt luân la: Ai Hương Nai Nhisơ dı công kıch Bôi Vy Vy,noi cho cung, thı chăng qua vı

mınh không đươc băng cô âyma thôi.

Không thê không noi la, ơ môtmưc đô nao đo, chân tương đađươc phơi bay.

Nhi Hy nghe thây nhưng phanhôi khac nhau cuôi môi topic,liên ngac nhiên hoi Vy Vy:“Vy Vy nay, thê sao Đai Thânnha câu lai biêt câu “co”, chanhe anh ây đa ôm rôi?”

Vy Vy: “...”

Nhi Hy, câu cung lô măt thâtrôi đây...

Chuyên phiêm thư hai:

Nghe noi, co môt hôm, TiêuNai va Tao Quang sông maimôt phen trên sân bong.

Nghe noi, Tao Quang chu

đông khiêu chiên: “Tınhtrương thı thua, nhưng trên sânbong lai thăng, chăng thachung ta thư xem thê nao?”

Nghe noi, Tiêu Nai rât thơ ơ,noi năng rât cay đôc, tra lơirăng: “Tôi không đông y thıcâu lai cang thua đâm hơn.”

Nghe noi, sau hiêp đâu thư N,Tao Quang lai cang thua đâmhơn thât.

Vy Vy luôn nghe ngơ tınhchân thưc cua nhưng topicnay, bơi vı xưa nay Đai Thânchưa hê nhăc tơi trươc măt cô,cô lai cang không dam chuđông hoi trươc.

Cho mai môt hôm vê sau nay,hai ngươi trông thây TaoQuang tư đăng xa, Tiêu Naiđôt nhiên khe cươi, nhın sangVy Vy: “Tư nho tơi lơn?”

Vy Vy ngân ngươi ra, lâp tưcnghiêm nghi đap: “Khôngphai, chăng qua anh ây cungchı phat tơ rơi cho em môt lânma thôi.”

Mây ngay cuôi cung năm thưhai đai hoc cua Vy Vy trôi quanhanh chong va đêu đêu nhưvây, vao hôm thi môn cuôicung, khi Vy Vy vưa ra khoiphong thi, thı nhın thây Tiêu

Nai đa đưng chơ ơ bên ngoai.

Dương như câu ây đa đơi tưrât lâu, Tiêu Nai ngôi trênchiêc ghê dươi bong liêu, đangcui đâu đoc sach.

Vy Vy bươc tơi, trên tran lâmtâm mô hôi: “Anh tơi luc naovây?”

Tiêu Nai gâp sach lai, ngângđâu lên: “Vưa mơi tơi.”

Vy Vy cung không tin lăm,nhưng cung chăng hoi thêm:“Thi xong lơp em hop lơp,chuyên thưc tâp vao ky nghıhe, em đa lây may cua HiêuLinh nhăn tin cho anh rôi.”

Tiêu Nai mım cươi, không noigı thêm.

Vy Vy vưa noi, trong long lainhư co điêu gı trâm xuông.

Săp nghı he rôi.

Vôn đây la chuyên vui, nhưngky nghı he năm nay lai khiêncho ngươi ta rât không vui. VyVy vung vây chiêc tui trongtay: “Đi thôi, mınh đi thư viêntrươc đa.”

Sau khi tra nhưng sach mươnđê ôn thi, Vy Vy lai mươnthêm mây cuôn sach lâp trınh,

chuân bi đoc thêm khi nghı he,co Tiêu Nai ơ bên canh,chuyên chon sach đươngnhiên se dê dang hơn râtnhiêu.

“Ban nay không hay.” TiêuNai rut hai cuôn sach trên taycô, đăt trơ lai vao gia sach,“Ngay mai anh se lây ơ nhamang đi cho em.”

“A,” Vy Vy gât đâu, “Chı cân

đơn gian thôi, đưng kho qua.”

Năm thư hai đai hoc cơ banvân chı la nhưng môn cơ sơ,nhưng môn chuyên nganhthưc sư thı phai đên năm thưba mơi băt đâu, Đai Thânđưng co chon sach cho cô dưatheo trınh đô cua câu ây.

“Không cân lo lăng thê đâu,anh co thê chı đao tư xa ma.”Tiêu Nai thuân miêng noi khi

chăm chu nhın gia sach giupcô chon.

Vy Vy kiêng chân nhet quyênsach vao gia, cô phat hiên tınhcam khi nay con trâm lăng giơlai trôi dây.

Haizz.

Tınh cam luc lên luc xuông,thât la day vo con ngươi ta.

Luc đi ra khoi thư viên, điênthoai đô chuông, Tiêu Nainghe điên thoai, bên kia noivai câu, Tiêu Nai đap: “Biêtrôi, bon tơ tơi ngay đây.”

Sau đo, anh quay sang noi vơiVy Vy: “Hâu Tư Tưu đangđơi bon mınh ơ khach san.”

Vy Vy luc nay mơi nghı ra,hôm nay la buôi hen ăn uôngtu tâp vơi ban cung phong cua

Đai Thân.

Đi ăn ơ nha hang ThiênHương.

Đia điêm la do Hâu Tư Tưuchon, Tiêu Nai giao cho ho lotât, đương nhiên bon ho khôngcân khach khı. Co điêu noicho cung, vơi bon con trai thıăn gı cung ok hêt, chı cân cobia thı xong.

Phong ky tuc cua Tiêu Nai cosau ngươi, anh ca, anh ba, anhtư cho đên em bay..., vı anhhai se khiên cho ngươi ta dêdang liên tương đên môt thưmay moc lanh lung nao đo.Anh ca va em bay không chơigame online, Vy Vy cungkhông biêt bon ho, co điêubon ho đêu rât thoai mai,khiên cho ngươi khac camthây gân gui môt cach nhanhchong.

Trư Hâu Tư Tưu ơ lai trươnglam nghiên cưu sinh, nhưngngươi khac đêu đa đi lam ca,ho vân con ơ lai trong ky tucxa, đương nhiên la vı muôn lơidung hêt mưc viêc ơ lai trươngrôi, du sao ho cung lam viêcgân trương hoc ma, như vây lathuân tiên nhât.

Lân đâu tiên tham gia buôihop măt như thê nay, ngôi bên

canh Tiêu Nai, Vy Vy ıt nhiêucung co đôi chut lung tung,nhưng co bon Ngu Công ơcanh đo thı Vy Vy cung khoma lung tung ngương ngungđươc .

Rươu qua tam tuân, đam contrai băt đâu tan chuyên, cangnoi lai cang bôc.

Anh ca noi, em gai ơi, em banha anh co thê la lân đâu tiên

yêu đây, lân đâu tiên năm taycon gai, em phai giư câu âythât chăt vao, khoa may tınhcua chung ta tım vơ cungkhông dê đâu.

Vy Vy ngương ngâp, tronglong thı oan thâm: em ba nhacac anh năm tay con gai chănggiông lân đâu tiên teo nao.

Tô cao cua Mojata lai năng nêvê chuyên nhân cach:

“Chi ba, chuyên lân trươc emkhông lưa chi đâu, thât đây,đung la co ngươi to tınh vơianh ba ma.”

“Noi la cung biêu diên vơinhau thôi, ai ma biêt đươc lakhông co chu y gı?”

“Đây la môt ngươi ho Manh,Manh...”

“Tôi qua cô ây lai goi đên choanh ba đây!”

Mojata uông rươu vao, noinăng ngăc nga ngăc ngư, lungta lung tung, nhưng dương nhưlai không kho ly giai, Vy Vymơ to măt chơ đơi câu tiêptheo cua câu ta...

Nhưng ma...

Câu ta ngheo đâu môt cai, lăn

đung ra.

Em bay ngôi bên canh, giaithıch thêm: “Không tôi chutnao, lân nay uông hêt môt chaimơi nga.”

Vy Vy không biêt phai lamsao! Đưng co noi nưa chưngnhư thê nay chư!

Quay đâu sang tım đương sư,Tiêu Nai cung uông không ıt,

nhưng thân săc vân con nhưbınh thương, anh măt vân tınhtao, đôi diên vơi con măt dohoi cua Vy Vy, anh noi môtcach châm rai, thong tha: “Côây noi co chuyên cân tım anhđê giai thıch.”

Le nao la chuyên cua AiHương Nai Nhi? Nhưng ma taisao lai phai giai thıch vơi ĐaiThân...

“Sau đo thı sao?”

“Chăng co sau đo gı ca.”

Nhân chưng sô 1 – Hâu TưTưu noi xen vao: “Chi ba, anhba la sat thu.”

Nhân chưng sô 2 – Ngu Cônggât đâu: “Qua tan nhân, quatan nhân, môt câu ma giêtsach.”

Anh ca căm giân bâm gan tımruôt: “Sao co thê lam như vâyvơi cac ban nư, nhân đươcđiên thoai cua cac ban nư đâuphai la chuyên dê dang vơicanh con trai khoa may tınhta.”

Em bay lai không đông y:“Anh ba xưa nay không hênhư vây ma.”

Mojata ngay kho kho như thê

hiên sư tan thanh.

Vy Vy ngôi bên canh phatkhoc lên đươc, bon ho lai nhaimôt hôi lâu, Đai Thân rôt cuôcnoi thê nao.

Ngu Công hoi: “Chi ba, chi đoan xem anh ba noi gı?”

Vy Vy nhơ tơi phong cach cuaĐai Thân, suy nghı môt luc,noi môt cach hơ hưng: “Uhm.

Hoi cô ây la... ban la ai?”

Yên lăng môt hôi.

Hâu Tư Tưu ngôi bên canh VyVy cung kınh cân ngôi dichsang môt bên.

Tiêng ngay cua Mojata hınhnhư nho hơn.

Tiêu Nai câm chen rươu, khecươi môt luc.

Vy Vy nhın ve măt “câu thâtđôc lăm!” cua bon ho, thâykhô sơ không chiu đươc. Đâykhông phai la câu tra lơi thôngthương hay nhât hay sao? Ainhân nhưng cuôc điên thoai la đêu cha hoi môt câu la “ban laai?”

“Noi ra, vây thı anh C chınh lahoa khôi trương Manh DâtNhiên?”

“Đung môt nưa thôi!”

Em bay noi: “Anh ba, ngươiđo la Ai gı Nai gı nhı đo, hackmay tınh cua cô ây đi, bây giơla cuôi ky, trong may tınh coluân văn đây, nêu ma hackđươc thı........, hehe...”

Vy Vy cau tiêt, nghı tơi truyênthông hack may tınh đê ban vơ cua Ngu Công, qua nhiên la

ban cung phong cua Tiêu Nai,phong cach giông nhau nhưlôt.

Tiêu Nai lươm câu ta môt cai:“Lam ngươi ai lam thê.”

Em bay văn lai: “Anh co ygı?”

Hâu Tư Tưu lâp tưc giâu đôbım leo: “Y anh ây noi câuđêu.”

Em bay bưc bôi: “Vây thıchuyên diên đan coi như xongthê nay a?”

Ngu Công nhın câu ta khinh ramăt: “Câu đâu phai mơi quenanh ba, cha nhe không ro anhây la ngươi như thê nao?”

Em bay đuôi ly: “La ngươinhư thê nao?”

Ngu Công: “Anh ây thươngxuyên không giông ngươi.”

Tiêu Nai thơ hăt ra, cui đâuxuông giai thıch vơi Vy Vy:“Bon ho uông nhiêu qua rôi.”

Vy Vy tiêp tuc gât đâu, tronglong nghı: thưc ra em cungnghı như vây...

Cung nhưng ngươi nay ăn cơmthưc ra la môt chuyên rât vui

ve, thưc sư la phai cô nhincươi, hơn nưa, tư khi quen cacban cung phong cua Đai Thân,Vy Vy dương như hiêu anhhơn môt chut. Chăng trachĐai Thân rât đươc long canhcon trai, cung chăng co gı lavô ly ca.

Chuyên vê diên đan không thênoi tiêp đươc, rươu uông cungkha kha rôi, moi ngươi băt đâuăn cơm canh, ăn tơi khi ma

thưc ăn hêt sach, Hâu Tư Tưutrach moc ngươi goi đô ăn laanh ca: “Sao anh goi gı ma ıtthê?”

Anh ca phân trân: “Đam contrai khoa may tınh bon mınhmây khi đươc ăn cung ban gai,phai giư hınh tương cua mınhchư.”

“Chi ba không phai la nư sinh,trong game chi ây rât manh

đây, moi ngươi đêu goi chi âyla “nhân yêu” (Trên mang contrai lây gia nick con gai thı goila nhân yêu), hơn nưa, cacban gai chınh la nguôn vônhưu ıch cua chung ta, chi bacung vơi anh ba, coi như lagiơi tınh thư ba đi. Con anh cacư giư vưng hınh tương anhchang đôc thân đi.”

Ngu Công goi phuc vu: “Thêmđô ăn, sach bo hâm tiêt (Môt

mon ăn Tư Xuyên gôm râtnhiêu nguyên liêu trong đo cosach lơn/bo, tiêt lơn/vi t nâucung nhiêu nguyên liêu khac.Tam dich la sach bo hâm tiêt.),canh bo hâm, tôm chua cay,cho thêm môt đâu ca ơt băm,ga xao sa ơt, thêm ơt nhe,cang cay cang tôt!”

Anh ca ngăn câu ta lai: “Đưngco cai gı cung thêm ơt thê, emba không ăn đươc cay.”

Ngu Công kêu: “Câu ta mơibon mınh ăn cơm, không cânbiêt câu ta co ăn đươc haykhông. Cư cho cay vao.”

Bôn tư cuôi la noi vơi nhânviên phuc vu.

Vy Vy đang cô ghi nhơ nhưngkhoan ma Ngu Công goi, nghenoi vây không khoi kinh ngacquay sang nhın Tiêu Nai.

Đai Thân không biêt ăn cay?

Không thê như thê đươc! Moncanh ca hôm đo, câu ây rorang la ăn rât ngon lanh ma!

“Anh...”

Tiêu Nai rât bınh tınh lăc đâu:“Anh không biêt ăn cay.”

Vy Vy ngây ngươi ra.

Ăn xong, Mojata lai tınh taongay trươc nhưng châu nângcôc trăm phân trăm cua HâuTư Tưu, moi ngươi vưa ăn vưaban luân xem ăn xong thı nênđi đâu. Bon Ngu Công đêukhông thıch đi hat karaoke,cho nên ho tım môt câu lac bô tương đôi yên tınh đê đanh bia.

Vy Vy trươc đây chưa tưngchơi bi a, nhưng nhơ Tiêu Nai

day cho nên cung lên cơ, tưthê cưc ky chuân, tuy vân hơithiêu hoa hâu (Theo Đao giathı hoa hâu chınh la then chôtcua phep luyên đan, ơ đây chısư điêu luyên cua ngươichơi.), nhưng cung đu đê thâyđa đat tơi trınh đô tương đôikha.

Vı tan thương Vy Vy nên anhca va em bay không ngơt khenngơi: “Ky thuât kha, đung la

rât kha, rât co tương lai.” Anhca vô vô vao vai Tiêu Nai:“Sau nay đi đanh bi a nhơ choca em dâu đi theo nhe.”

Tiêu Nai nhın tư thê chuânxac cua Vy Vy, thâm camthây lac long, đung la khôngtınh trươc đươc, nghe thây lơiđê nghi cua anh ca ma tư nhu:tuyêt đôi không cho đi!

Co điêu trong nha lai đăt môt

ban bi a đung la môt chu y râthay.

Moi ngươi chơi đên mươi giơhơn ma vân chưa thây chan,nhưng không lam khac đươc,vı tuy Vy Vy đa thi xong rôi,nhưng ma vân con giơ khoacông, không thê không vê.Tiêu Nai chăn lai gac công,đưa cô xuông dươi lâu.

Rut tay mınh ra khoi tay câu,

Vy Vy không muôn lâp tưclên phong, vân con vai phutnưa, hơn nưa cô lai co chuyênmuôn hoi câu.

“Anh không biêt ăn cay, lântrươc đưa em đi ăn ca nâu, taisao anh không noi?”

Hê nhơ lai la lai thây buôn,hôm đo hınh như toan chonnhưng đô ăn cay, đên ca nâucung chon loai cay nhât.

Tiêu Nai lơ đang noi: “Khôngsao, anh co thê ăn theo moingươi ma.”

Vy Vy vân thây buôn: “Khôngăn cay lai cung không sao, anhcung không cân phai lam theoem như thê?”

Câm lây chiêc tui sach nhetmây quyên sach dây tư trongtay câu ây, Vy Vy cang nghı

ngơi nhiêu hơn.

“Thưc ra không cân giup emnhiêu như vây đâu.”

Vy Vy khe noi.

Xưa nay cô chưa tưng nghı laco môt ngay, ngươi nay segiup cô xêp hang lây cơm,giup cô lây xach phıch nươc,se chơ cô tan hoc, mua đô ănvăt cho cô... Nhưng viêc nay,

thât không hơp vơi câu ây.

Tuy cô rât thıch, nhưng co thêđê cô “hương thu” môt cachtư nhiên nhât, thı lai co camgiac bât an.

Đêm he tınh lăng, chı co tiêngxao xac cua gio thôi trên vomla.

Tiêu Nai đôt nhiên muôn goitên cô, câu ngăm cô vơi anh

măt chăm chu nhât tưng co,“Lân đâu tiên anh yêu môt côgai, nên thương không biêtphai lam thê nao, nhưng chı ıt,nhưng viêc ngươi khac lamđươc thı anh cung co thê lamđươc.”

Vy Vy ngây ngươi nhın câu.

Nhưng anh sao lâp lanh trênvom trơi cao, anh đen chiêusang, nhưng

chınh phut giây nay, cô chınhın thây đôi măt câu longlanh.

Câu ây noi đên ngươi khac,chăng nhe la vı ơ trương naycon trai nhiêu con gai ıt nênkho tım đươc ban gai, anh naomay măn ma tım đươc ban gaiđêu hêt long cung phung bangai hay sao?

Cho nên, muc tiêu cua Đai

Thân la trơ thanh “anh changngươi yêu nhi thâp tư hiêu”(Nhi thâp tư hiêu vôn la tâmgương cua 24 ngươi con cohiêu, ơ đây am chı nhưngchang trai luôn luôn chăm soc,quan tâm, lo lăng cho ngươiyêu.) cua riêng trương đai hocA?

Vy Vy mım chăt môi, khôngphai biêt lam thê nao, đôtnhiên cô muôn mım cươi, thê

nhưng khoe măt bông camthây cay cay. Cô găng kiêmchê cui thâp đâu, Vy Vy tư nhu: Nay, đưng co ma đa sâuđa cam như thê.

Đêm he tran ngâp tınh lăng.

Đơi đên khi thım gac công goi,Vy Vy mơi ngâng đâu lên:“Bao giơ anh vê nhơ ra vaogame nhe.”

Vy Vy noi tiêp: “Em muôn gưicho anh thư nay.”

Vy Vy chay như bay lên lâu,bât may tınh lên, đăng nhâpvao game. Bô trang bi đo hômqua đa lam xong rôi, vôn cungkhông đinh đưa gâp cho anhây, thê nhưng, bây giơ laimuôn tăng ngay cho anh ây.

Nư hiêp ao hông đưng trênđınh Lac Ha đên mươi phut,

Lang tư chơi đan mơi xuâthiên, nư hiêp mang bô trang bi tơi.

“Tăng anh đây.” Go ky hiêumăt cươi, nư hiêp ao hông lâyhêt dung khı noi: “Em noi rôi,em se đưa thêm đô hôi môn.”

Trong môt giây, sư y tư kiêmchê lai giông như mang theosư đe nen vô han, môt nu hônnhe nhang đâu trên mi cô.

Phân 36: Lên ĐươngBınh An

Đınh Lac Ha bông trơ nêntınh mich.

Lang tư chơi đan – ngươi vônco thao tac chınh xac tơikhông phây mây giây, lân naybông dưng châm trê tơi mâygiây mơi nhân lây đô.

Loai: trâm toc

Tên goi: Phat Vy (tên goi dongươi chê tao đăt ra, co thêđôi.)

Xêp loai: đô hiêm cua phamkhı

Yêu câu câp: 90

Thuôc tınh: câm y +15%,nhanh chong hôi phuc nôi lưc+12%, đô nhanh nhen +38%,mang +1000

Sưc bên: 500/500

Thıch hơp vơi chuyên môn:chơi đan

Ngươi sang chê: Lô Vy Vy Vy

“Ky thưc, lân trươc hoi Phong

Đăng cân bôn con thân thu,con cân hai loai nguyên liêuhiêm thây la Thiên Sơn BachBao va Cưu Thiên Thôi Hoa,con co môt sô thư đa thu thâptrươc đây, nên em lam cainay.”

“Cai trâm toc cua em vôn râtsăc, em muôn thư xem co thêlam tôt hơn nưa hay không.”

Kêt qua la, con ngươi cô âyrât tôt nên mơi co thê lam rathư đô quy gia.

Trong game Mông du gianghô, cac loai trang bi , ao caocâp cua hê thông đươc goi la“tiên khı thân binh”, nhưngcac trang bi do cac game thutư chê ra thı đươc goi la“pham khı”, nhưng không phai

vı thuôc tınh la pham khı machưa chăc đa không băng tiênkhı, nêu như đem cai trâm tocdo Vy Vy chê ra, thı thuôctınh cua no cung tương đươngvơi cac loai tiên khı thôngthương. Co điêu đê lam rađươc môt chiêc trang bi quyhiêm cua loai pham khı, cungvô cung kho, ngoai nhưngnguyên liêu quy hiêm va tu vi phai cưc cao thâm ra con cânphai xem hiêu suât thê nao

nưa.

“ La em may măn thôi.”

Vy Vy vôi vang go chư, cangnoi lai cang nhiêu, hınh nhưnoi nhiêu thêm môt câu thıcam giac ngai ngung đo lai bơtđi môt phân. Thê nhưng tuyrât ngai ngung, lai thêm môtlân nưa, vân cân lây hêt can

đam đê noi ra.

Ngon tay khe dưng trong phutchôc, lang tư chơi đan noi: “Laanh may măn mơi đung.”

Vy Vy hơi đo măt, không biêtla trong long đang bôi rôi hayla tai sao, cô luôn cam thâymôt câu noi bınh thương cuacâu ây hınh như đêu mang

môt y tư sâu xa.

“... Haizz, ca hai cung mayca.” Cô đang noi gı thê nhı?

Dương như cam nhân đươc sư ngâp ngung cua cô qua maytınh, Tiêu Nai mım cươi môtcai: “Phat Vy nghıa la gı?”

“La trâm cai toc do Vy Vylam.” La môt sinh viên khôi tư nhiên chăng co lây môt tê baolang man, Vy Vy cam thâynhư vây rât dê hiêu, “Nêu nhưkhông thıch anh đôi tên đi, emchăng gioi văn nghê văn gưngđâu...”

“Không cân đôi, anh râtthıch...”

Kêt toc cung Vy Vy.

Tai sao lai không thıch cơchư?

“Haizz.”

Lân nay Vy Vy lai không thêcam nhân đươc đo la “thâm y”

gı, đap lai môt tiêng, lai muônchay đi, “vây thı, em outtrươc, hôm nay đi chơi mêtqua, em muôn ngu sơm teo.”

Lang tư chơi đan không ngăncan. “Uh, vơ yêu vât va rôi.”

“...”

Con ngươi nay... hınh như maimai noi năng đêu đây ân y,không biêt khi noi cô đa vât vakhi đi chơi hay la vât va đalam ra đươc mon đô, Vy Vyđanh chiu vây, cô online thêmmôt chut rôi nhanh chongoffline.

Bong ao hông biên mât trêntriên nui, thơi gian trôi quatrong phut chôc, sau mây

phut, trên laptop, nhưng ngontay thuôn dai mơi nhe nhangclick vao phım phai, thay chiêctrâm cai toc mơi lên.

Chiêc trâm cai toc băng bachngoc sang lâp lanh, chiêc trâmcai trên mai toc đen nhanh, laicang sang lâp lanh hơn, TiêuNai say sưa ngăm no.

Bông nhiên rât nhơ cô ây.

Nhơ đên dang ve cô ây luc đo,mây sơi toc mai bay bay, đôimăt sang, cô che giâu sư ethen băng ve thơ ơ, thât trongsang thuân khiêt, xinh đep vôcung.

Cưa ky tuc mơ ra đanh “râm”môt tiêng, căt đưt dong suy

nghı, tiêp đo, cai giong ô ô cuaNgu Công vang lên: “Khôngphai thê chư, anh ba, canh đepthê nay, lai co ngươi yêu xinhnhư hoa, sao câu lai co thê vêtrươc chung tơ đươc nhı?”

“Gân đây thanh ngư câu hocđung la không bi uông phı.”Ngon tay chuyên tư laptopsang môt bên, cuôi cung nhınthây man hınh cua game, Tiêu

Nai tăt may tınh, vưt sanggiương. “Chơi mat chươckhông?”

Woa!

Ngu Công kêu môt tiêng la lung, rât nhanh liên phi tư trêngiương xuông lôi ra hôp matchươc, “Câu sao thê, tư nhiênlai muôn chơi mat chươc?”

“Không sao ca,” Tiêu Nai đapbưa: “Không vui, nên muôngiai toa môt ty.”

“He he, noi trươc, gân đây tơlên tay lăm đây, chơi haykhông băng găp may, đên luccâu thua thı đưng co chaylang.” Ngu Công loc xa locxoc đô bai ra.

Tiêu Nai chăng noi chăng răngngôi sang bên canh ban.

….

….

Môt tiêng sau.

Tiêu Nai đây môt đông quânbai trươc măt: “Thăng rôi, câuđưng ăn quyt đây.”

Ngu Công tiêc đưt ruôt.

Hâu Tư Tưu vô vô vao vai câuta vơi ve rât đông tınh: “Đưngqua đau buôn, không ngơ hôm

nay anh ba mơi ăn, nhưngcuôi cung tât ca lai la do câutra.”

“Ai noi la tơ tra, đêm con dailăm.” Ngu Công đâp ban, tiêptuc! Anh đây săp đo rôi!

Đung la đêm con dai lăm.

Đêm hôm nay, nhưng sinhviên năm thư tư lưu luyênkhông muôn ra đi se trai quamôt đêm cuôi cung, nhưnghoc sinh khoa dươi vưa mơiđươc giai thoat khoi ky thi, tâtca trương đêu nao nhiêt va vuive, rât nhiêu ngon đen trongky tuc đươc thăp sang thâuđêm.

Nhưng ma đêm cuôi cung

cung trôi qua, ngay mơi lai tơinhư moi ngay, Ngu Công cuôicung vân không găp vân đo,chı con cach cay đăng ganhkhoan nơ mây trăm nghınbươc vao đơi.

Nhưng cung trong buôi chiêunay, Vy Vy se rơi thanh phô Btrơ vê quê nha nghı he.

“Vy Vy, câu mua ve vê sơmqua.”

Hiêu Linh va Nhi Hy cungkhiêng va li hanh ly cua VyVy, tiên Vy Vy xuông lâu.

“Ư.”

Vy Vy nhın lơ đang qua khung

cưa sô ơ câu thang, dươi vomla xanh, xe cua Tiêu Nai đachơ cô ơ dươi lâu.

Hiêu Linh cung thâp tho nhıntheo cô, va cươi hı hı: “Ngươiyêu co bô lam giao sư cung tôtthât, xe cung co thê đô trongtrương, nêu không lai phai đixe ơ tân ngoai công, phiênphưc chêt đi đươc.”

“Nêu không lam sao lai co thêgoi la Đai Thân siêu chưcnăng đươc, nhưng ma Vy Vynay,” Nhi Hy noi “câu vê sơmnhư thê, Đai Thân nha câukhông giân a?”

Co nên không giân không....?

Ngôi trong xe, Vy Vy nhın

trôm anh ây, cho du nhın kiêugı đi nưa, thı Đai Thân co verât chu tâm lai xe. Khuôn mătđep trai nhın nghiêng khôngbiêu lô thai đô gı, nhưng rorang la cung chăng vui ve gı.

Vy Vy ngai ngung đưa lênchiêc tui nilon vân câm trongtay tư nay tơi giơ, trong đo lamôt châu xương rông nho nho,“cho anh cai nay.”

Tiêu Nai liêc nhın môt cai:“Cua hôi môn mơi a?”

Đai Thân qua nhiên la khôngbo qua tư nay, ngay hôm quađai đê chı la chưa kip phat huythôi. “La cây xương rông emvân trông, vê nghı he nênkhông chăm cho no đươc, cho

nên đưa anh chăm soc giumem.”

“A.” Tiêu Nai đap lai môtcach hưng hơ, “tiên thê đê anhnhın thây cây lai nhơ tơi ngươia?”

Haizz, không cân phai ngươngnhư thê đâu!

Cô biêt đên luc ăn trưa mơinoi vơi câu ây la buôi chiêu côđi se hơi đôt ngôt, nhưng, nhưthê cung không trach cô đươc.Vy Vy phân trân: “Không phaiem cô y vê sơm như thê nay,khi trương thông nhât đăt ve,em vân chưa quen anh ma.”

Sư thưc trươc măt, Tiêu Naicung chăng biêt noi gı hơn.

Đên bên xe Băc Kinh, TiêuNai đi mua ve tiên ra sân ga,Vy Vy đi cung, khi Tiêu Nailây tiên thưa va ve ơ quây, VyVy đôt nhiên quay ngươi sanghoi ngươi ban ve: “Ve đi thanhphô W ngay mai, ngay kia conkhông a?”

Ngươi ban ve chăng them xemlai sô: “Hêt ve rôi, ve trong

năm ngay tơi đêu hêt nhănrôi.”

Vôn biêt săn câu tra lơi, thênhưng vı Đai Thân bông nhiênnhın cô môt cai, lai lam chongươi ta cam thây thât huthâng.

Tiêu Nai khe nhêch môi cươi,keo cô đi thât nhanh ra khoi

hang ngươi, câu câm điênthoai băt đâu bâm phım.

“Ve xe ngay kia thê nao?”

Vy Vy ngây ngươi ra môt lucmơi hiêu ra vân đê, liên vôivang ngăn câu lai: “Không cânđâu.”

Ơ lai thêm mây ngay thı cungvân se đi ma, vưa rôi hoi chı lanhât thơi muôn biêt thôi, bınhtınh lai thı mơi thây như vâycung không ôn lăm. Vy Vy cuiđâu xuông noi: “Em noi vơi bôem sơm mai em vê tơi nha mâtrôi.”

Bâu không khı trâm xuông,nhın câu ây cât di đông vaotrong tui ao, trong long Vy Vy

thât buôn ba.

Nhưng ma...

“Thôi bo đi.”

Thơ dai môt cai, Tiêu Nai nămtay cô dăt vê phıa xe, nhươngbô: “Bao giơ đên nha phai goiđiên cho anh ngay nhe.”

Trong long thây nhe nhom la thương, Vy Vy gât đâu lia lia.

“Em nhơ mua di đông nhanhnhanh lên nhe.”

Gât đâu liên tuc va hưa hen:“Em vê tơi nha se mua ngay.”

Vy Vy bông nhơ tơi chuyênnoi đêm hôm qua ơ ky tuc,Nhi Hy hoi sao Đai Thânkhông mua di đông cho cô, lucđo không biêt tra lơi như thênao... Đai Thân không biêtlam nhưng viêc qua đang nhưvây đâu.

Trong long bông dây lên môtniêm vui không tên rât kho ta.

Đưa cô lên tân tau, Tiêu Naisăp xêp hanh ly xong thı nhânviên trên tau nhăc nhơ la tausăp chay.

“Vây anh mau đi đi.” Vy Vycung chăng biêt luc đo nên noigı, chı nhơ dăn do câu: “Anhnhơ chăm cây xương rông choem nhe.”

Ky thưc cây xương rôngkhông tươi nươc ca thang trơicung không sao, nhưng tôi quakhi thu don hanh ly, y nghı đâutiên trong đâu chınh la đem nogưi cho Đai Thân. Cô đê ythây phong lam viêc cua ĐaiThân không đê xương rông đêhâp thu bưc xa tư may tınh lamôt trong nhưng nguyên nhân,cung la nguyên nhân sâu xa

hơn ca, tư ban thân mınh cungchăng nghı xa xôi, đai khaichınh cung la vı mây chư đothôi.

Trông cây lai nhơ tơi ngươi...

Nghı he, nhưng hai thang trơi.

“Anh mang vê đăt canh may

tınh cua anh ơ phong lam viêcnhe...”

Tôt nhât la ngay ngay đêunhın thây no.

Tiêu Nai nhıu may. Cho nên,trươc khi đi, cô ây luôn nhăctơi cây xương rông cua cô ây?Nêu như đê cô ây đi như vây,câu kho tranh khoi thât bai

năng nê.

Môt cai hôn nhe nhang.

Trong môt giây, sư y tư kiêmchê lai giông như mang theosư đe nen vô han, môt nu hônnhe nhang đâu trên mi cô.

Cuôc chia ly không qua nhiêu

lưu luyên, Tiêu Nai đa nhınsâu vao trong đay măt cô.

“Vy Vy, đi đương bınh annhe.”

Chuyên vê nha lân nay cua VyVy đung la rât “bınh an”.

Bơi vı, cô ây đung la trơ vê

trong trang thai lâng lâng >0<.“Vy Vy, Mach thương hoa

khai, kha hoan hoan quy hy.”

Phân 37: Hoa nơ đâyđông

Cơn năng nong ơ thanh phô Bđa keo dai suôt mây ngay liên,cho du tơi chiêu tôi, nhiêt đô cung không giam xuông chut

nao.

Cuôc hop keo dai tơi sau giơmơi xong, sau khi tan hop,Ngu Công theo sau Tiêu Naitơi văn phong đinh mươn cơăn cơm chung. Sau khi ngôiphich xuông ghê sô pha, NguCông hê mơ miêng la lai noihuyên thuyên: “Tơ bao nay,câu va hoa khôi cua khoa tacư đinh môi ngươi môt neo

như thê nay a?”

Tiêu Nai bươc tơi sau ban lamviêc, nhe nhang nga ngươixuông, ngon tay lươt trên banphım, “Danh bât chınh thıngôn bât thuân, tư cach thıchưa co, câu nghı tơ phai lamthê nao?”

Nghe xem nay.

Câu nay, cach noi nay!

Câu ta cung co ngay hôm nay!

Ngu Công vui ve, trong longhoan hy mai, nhưng lai vôcung thân trong không đê lô ynghı ây ra ngoai, không thı hănta co thê đoan ra mât, hơn nưa

câu ta con nơ ngươi ta mâytrăm đông nưa.

“Haizz, chuyên nay, rât đangthương.” Ngu Công to ve râtđông tınh, đang đinh noi tiêpcâu: “Cung la nhưng ngươi lưulac nơi goc bê chân trơi, chăngbăng cung ăn môt bưa cơm,”nhưng lai thây Tiêu Nai tătmay tınh, co ve như săp phaiđi, Ngu Công kinh ngac vô

cung.

“Hôm nay lai phai đi a?”

“Ư.”

“Đi lam gı?”

“Lây vơ, đe con.”

Cung luc đo, tai thanh phô W,trơi mưa tâm ta. Trong môtbiêt thư vô cung hoanh trang,hoa lê, Vy Vy đang giang baicho môt câu be.

“Trươc tiên phai lây đươngthăng goc, sau đo lai ve môtđương phu bên canh, chung taco thê co đươc nhưng đăng

thưc nay... sau đo thay vaocông thưc chung..., như thênay... co hiêu không?”

Câu be lăc đâu nguây nguây,mơ to măt to ve không hiêunhın Vy Vy.

“Haizz, không sao, chi segiang lai lân nưa.”

Tuân trươc Vy Vy vê đên nha,con chưa vui ve han huyên vơibô me, đa bi ông Bôi sai đênlam gia sư cho con trai cuasêp, nhân tiên con tư chôi yêucâu mua di đông cua Vy Vy,ông noi răng, nên dung tiênma cô kiêm đươc tư viêc lamgia sư ma mua.

Vy Vy cư nghı tơi la lai không

kım đươc dong nươc măt, nêusơm biêt trươc thı đa khôngnôp tiên hoc bông cho bô me.Cung may thăng be nay conbiêt nghe lơi, cung không đênnôi kho day.

Sau khi đôi cach giang khac,thăng be qua nhiên cung hiêura. Lai giang thêm hai đê nưa,mưa cuôi cung cung dưt, VyVy vôi vang chao ra vê.

Sau cơn mưa, măt trơi vân chılâp lo nhô qua đınh đâu,nhưng không choi chang, maco phân diu nhe hơn. Mưatanh, bâu không khı trơ nêntrong lanh va mat me. Vy Vyđap xe, đon nhưng con giochiêu mat rươi, cô đôi môtchiêc mu coi mau xanh, đixuyên qua môt con đươngquanh co đê mau vê nha.

Ngay hôm nay co môt viêc vôcung quan trong ma cô phailam.

Vê tơi nha, ăn cơm rưa batxong cung khoang bay giơ, VyVy chao bô me rôi vê phongcua mınh. Đeo fone vao va bâtmay tınh lên, cô đăng nhâpvao game, Đai Thân đa online

săn rôi.

Vy Vy chınh microfone: “Anhonline lâu chưa? Hôm naymưa to, nên em vê muôn.”

Vy Vy chat voice.

Trươc đây vı sơ lam anhhương tơi cac ban cung phong,

nên ho chı chat bınh thương,bây giơ đang ơ nha nên đươngnhiên không phai như vây, tiêncai gı thı dung cai đo, du saophong cua cô cung cachphong cua bô me môt gianphong khach, đong cưa lai thıbô me cô chăng nghe thâyđươc gı.

Tiêu Nai đap: “Anh vưaonline.”

“A, bây giơ cươi đươckhông?”

Tư “cươi” ma Vy Vy nghethây đương nhiên không phaichı chuyên hai ngươi ma la chıchuyên cua hai con thân thu -tiêu hô.

Mây ngay nay, Vy Vy ngoai

đi lam gia sư ra, thı con lênlevel cho thân thu, tuy la thucưng cung phai qua level 30mơi đươc cươi, nhưng khiđông phong thı thuôc tınh vaky năng cua hai bên lai co thêanh hương tơi chât lương cuađơi sau. Cho nên Vy Vy luônluyên cho thu cưng tơi levelcao nhât, mơi co thê cho nocươi con hô cua Đai Thân.

Chuyên lây nhau cua thu cưngrât đơn gian, chı cân chucphuc cho thân thu la coi nhưxong, nhưng đông phong thı laitương đôi phiên phưc.

Đâu tiên, cân phai co nha mơi.

Thu cưng cung cân co tônnghiêm, nêu ơ chô đông khôngmông quanh ma ABCXYZ thı

cung không đươc, cho nêngame thu phai xây môt cănphong mơi trong nha cuachınh mınh. Mây ngay nay VyVy va Tiêu Nai đang phâncông, Vy Vy cho cac thu cưnglên level, Tiêu Nai thı phu trach mua gach ngoi đê xâyphong.

Viêc thư hai, la vao buôi tôi,sau tam giơ.

Vân la câu noi nay, thu cưngcung co tôn nghiêm, khôngđươc giao phôi vao ban ngay,tât ca phai tiên hanh bı mâtvao ban đêm.

Vy Vy chưa noi chuyên TiêuNai vơi bô me, đưng noi la bôcô se phan đôi yêu khi con đihoc đai hoc, ma me cô vơi ban

năng cao siêu va ban lınh sehoi han đên đâu đên ngon, nêunhư ma cô thu nhân, thı chıngay môt ngay hai, tât ca banbe thân thıch đêu biêt la cô coban trai.

Tiêu Nai nhăc nhơ cô: “VyVy, mâm non thı vân co tacdung quang hơp, không thâyđươc anh năng măt trơi thı đola gia đô.”

… Thât lanh lung. Đai Thânđung la Đai Thân, nhưng câuchuyên cươi mat me như vâyđung la siêu câp, ngay he nongnưc ma nghe thây cung khiêncho ngươi ta thây mat longmat da.

“Anh co chăc la không mơđiêu hoa?”

>o<

Đươc thôi, cô cung lanh...

Vy Vy không noi chuyên cungcâu ây nưa: “Em dăt con hô đidao đây, anh lam viêc cua anhđi.”

“Haizz.”

Thơi gian nay đêu trôi qua nhưvây, đeo tai nghe vao, muônnoi gı thı noi, không muôn noigı thı lam cac viêc khac, bênkia, anh ây thương xuyên ngôilâp trınh, Vy Vy thương lênlevel cho thu cưng ơ bên nay,xem phim gı gı đo, thınhthoang thı xem sach giao trınh.

Co luc đên nưa tiêng đông hôchăng noi chuyên vơi nhau,cung không cam thây bôi rôi.

Nhi Hy thây cach giao lưu tınhcam cua hai ngươi rât tâmthương, noi hai ngươi qua laivân chı la trên game, thâtchăng thu vi gı, chı ıt cung nênlam gı như tım chô nao phong

canh hưu tınh đê đi dao chănghan...

Vy Vy lai không đông y nhưvây, online thı co gı la xâu,cung co phong canh co thântiên, ro rang cung rât langman, cung rât thân thuôc.

Hơn nưa con co thê tiêt kiêmtiên tiên thoai >o<.

Vưa nghe tiêng go ban phımrât co nhip điêu va nhe nhangcua Đai Thân, Vy Vy vưa dâncon hô đi dao trong game.

Noi ra thı Đai Thân cung râtvât va, thương xuyên phai lâptrınh hoăc tınh toan tơi khuya.

Thưc ra đê thiêt kê ra môtgame, nêu như chı gop phânlam theo thı cung rât nhe nhang đơn gian, vê căn ban lase không cân tơi câp cao thunhư Tiêu Nai, câu ây chı cânchia ra thanh cac module,phân nhiêm vu cho moi ngươila đươc rôi. Thê nhưng muctiêu la phai sang tao ra môt caimơi, câu ây lai tôn rât nhiêucông sưc đê lâp ra phân mêmmơi, lâp chương trınh chu.

Co le, thiên tai ngươc lai convât va hơn ngươi bınh thươngrât nhiêu.

Dao chơi trong game đươcmôt luc, ông Bôi hau đoi đahâp môt nôi banh goi Vy Vyxuông ăn, dươi anh măt chămchu cua me, Vy Vy phai ăn tơimưc no căng mơi vê phong

ngu, tiên thê kê cho Đai Thânnghe vê tai nghê nâu ăn cua bôcô, sau đo lai thuân miêng hoiTiêu Nai buôi tôi ăn gı bô?

Đai Thân đap: “Quên mât,nhưng bây giơ anh cung hơiđoi rôi.”

Vy Vy đang nghı nên bao câuây đi kiêm thư gı ăn, nhưng lai

nghı bô me Đai Thân chăc lacung mua đô ăn đê săn rôi,bây giơ trong nha chı con môimınh anh ây.

Vy Vy ngâm nghı, nhe nhangmơ cưa phong nhın quanh,phong khach không co ai, côron ren đi ra, goi môt cu điênthoai đương dai. Môt luc saulai đi vao, hoi Tiêu Nai: “Anhco tiên le không?”

Tiêng go ban phım vân đêuđêu: “Sao?”

“Không co.”

Khoang nưa tiêng trôi qua,Tiêu Nai noi: “Co ngươi gocưa, anh ra xem đa.”

Vy Vy cươi tıt ca măt.

Lai hơn mươi phut nưa trôiqua, bên kia truyên tơi nhưngâm thanh lach cach qua chiêctai nghe.

“Em goi đô ăn a?”

“Vâng a, tiêm cơm bo naycung ngon lăm.” Vy Vy vui veđap: “Sao anh đi lâu thê?”

“Không co tiên le, anh phaisang vay hang xom.”

Vy Vy toat mô hôi.

Tiêu Nai cươi cươi, “Em co

biêt hang xom nha anh la aikhông?”

“... Không phai la thây hiêutrương chư?”

“Chu nhiêm khoa mınh.”

Nhưng câu chuyên không đâukhông cuôi, vu vơ cư liên tuc

như vây cho tơi tân mươi môtgiơ, Vy Vy bi me cô nhăc phaiđi ngu sau khi ba đa xem hêtchương trınh vô tuyên. Nhưngnăm trên giương noi chuyênhôi lâu ma vân không nguđươc, cho nên cô lai ngôi dây.

Trong man dêm yên tınh,nhưng ngôi sao sang lâp lanhtrên bâu trơi, Vy Vy ngôi lêntrên bâu cưa sô, vưa khe khe

hat vưa ngăm trăng.

Đây la môt ngay he bınhthương không thê bınh thươnghơn, no tran ngâp niêm vui vasư hân hoan, tât ca đêu vınhưng điêu nho nhăt va bınhthương nay.

Cuôi thang, bô Đai Thân vame Vy Vy cuôi cung đa đon

chao chu hô con mơi chaođơi, nhưng chu hô con naybâm sinh không đươc lanhhiên, thuôc tınh cua no la cưckı kem. Tuy răng noi thân thuva thân thu không nhât đinhphai sinh ra thân thu, thênhưng lai kem tơi mưc nhu thênay thı cung qua la hiêm thây.Noi chung đung la “vât cưc tâtphan”.

Không ıt game thu khi sinh ranhưng baby rac rươi đêu trưctiêp tư mınh vưt đi, Vy Vy thılai không nơ, cô tım rât nhiêulinh đan, diêu thuôc đê cưuchưa, cuôi cung cung giup chothuôc tınh cua no cao lên môtchut.

Qua mây hôm, Vy Vy đa lamgia sư tron môt thang. Vy Vyngay nao cung chay đi chay

lai, thanh ra bi chay năng, câmđươc năm triêu tiên lương, côchay ngay ra phô mua môtchiêc điên thoai di đông.

Vy Vy chon điên thoai cungrât đơn gian.

Hang nao cung không cânchon, cư như cai cua ĐaiThân.

Kiêu dang seri cung không cânchon, cư như cai cua ĐaiThân.

Mau săc thı, Đai Thân thıchma bac, cô chı con cach chonmau hông.

Haizz, cô tuyêt đôi không đinh

dung đô đôi! “Chı la... tintương vao con măt cua ĐaiThân ma thôi ”.

Trên đương vê nha Vy Vy chımuôn gưi tin nhăn đên cho ĐaiThân, nhưng ma đo la tin nhănđâu tiên cua điên thoai mơi,nên nhât đinh phai hay ho môtchut mơi đươc.

Luc vê tơi nha, chơt nghı ra,Vy Vy mơi gưi đi môt tin nhănnhư thê nay:

“Ky niêm hai mươi năm thanhlâp tâp đoan Quy Thi - HôngCông, đê tri ân xa hôi, chungtôi tô chưc bôc thăm trungthương, sô điên thoai cua quykhach đa trung giai ba, giaithương bao gôm môt bô maytınh xach tay, sau khi nôp

thuê va phı thu tuc la ba triêuđông, chung tôi se trao giaithương đên tân tay quykhach.”

Mây tin nhăn lưa đao kiêu naymôi lân Nhi Hy đoc đươc laiđoc to cho ca phong nghe, VyVy nghe nhiêu thanh ra soantin ma không cân phai mâtcông suy nghı. Đê lam ra vegiông thât, Vy Vy con gưi ca

sô tai khoan ngân hang cuamınh.

Soan xong tin nhăn, đoc lai hailân đê thương thưc tac phâm,Vy Vy đăc y gưi tin nhăn đi.Hi hi, Đai Thân nhât đinh secho đây la tin rac ma xoa đi,đên buôi tôi noi cho câu âybiêt đo la do cô gưi, xem phanưng cua câu ây chăc la haylăm.

Nhưng loai tin nhăn như vâychăc chăn chăng co ai themreply, Vy Vy gưi tin nhănxong thı đi ăn cơm, vưa ăn côvưa nghı xem cô se trach mocanh ây như thê nao... “Em gưitin nhăn cho anh, ma anh laikhông them đêm xıa tơi!”

Vy Vy cang nghı lai cang thây

vui.

Không ngơ, đang ăn, chuôngbao tin nhăn lai kêu, sô điênthoai cua cô đa cho ai biêtđâu, ai lai đi nhăn tin cho cônhı, Vy Vy to mo mơ ra xem.

Ngươi gưi: 777795559

Thê nay la?

Đoc tin nhăn.

“Xin chao Bôi Vy Vy! TiêuNai gưi cho ban ba triêuthông qua sô tai khoanXXXXC tai ngân hang X cuaban. Thông bao thêm: khôngco.”

Vy Vy ngây ngươi ra.

Đê tranh anh măt thăm donghi hoăc cua bô me, Vy Vycâm điên thoai trôn vê phongđê goi điên. Vưa điên đa goiđươc ngay, câu đâu tiên VyVy noi la: “Sao anh lai chuyênkhoan thât, em chı lưa anhthôi.”

Vy Vy thưc sư thây kho xưchêt đi đươc.

Đâu bên kia Tiêu Nai khecươi, châm rai noi: “Anh biêtla em lưa anh ma.”

Vy Vy nghe anh noi ma timđâp thınh thich, nhât thơikhông noi nôi câu gı, phai rât

lâu cô mơi noi: “Sao anh laibiêt đươc đây la em?”

“Thı anh tra xem điên thoai ơvung nao, thı đung la quê em.”

Haizz...

“Lân nao anh nhân đươc tinnhăn lưa đao đêu tra đia chı

như vây a?”

Đai Thân, anh đang yêu thâtđây!

“Không, chı la anh thây sô taikhoan ngân hang trông râtquen, sau đây anh tra thưxem. Vy Vy, ky thuât lưa đaocua em con non lăm, tai khoanma đên tên tuôi, đia chı cung

không viêt.”

Tiêu Nai co ve hơi chı trıchcô.

Vy Vy bôi rôi. Thı ra sơ hơ laơ chô nay, nhưng chiêc the đocung chı đê rut tiên ơ trươnhoc thôi, chı rut ra trươc mătcâu ây co môt lân, sao lai cothê đê lai ân tương cho câu ây

như vây?

Thât la phai chiu thua anh ây!

“Anh biêt la em rôi ma saovân con chuyên khoan?”

“Đê em mua ve may bay.”

Vy Vy ngân ngươi.

Đâu bên kia điên thoai lathanh phô B, trong văn phong,Tiêu Nai dưa vao thanh ghê,anh măt chăm chu nhın bônhoa xương rông. Tiêu Naingăm nhın đoa hoa xươngrông mau vang tươi mơn mơnvơi anh măt thât diu dang.

“Vy Vy, Mach thương hoakhai, kha hoan hoan quy hy.”

Trăm con măt đô dôn lai.Vy Vy xach hanh ly, đôt nhiêncô co cam giac mınh giôngnhư môt ke pham lôi đang bi băt qua tang.

Phân 38: Thong ThaQuay Vê.

“Mach thương hoa khai, khahoan hoan quy hy.” (Thơ cuaTô Thưc, đơi Đương)

Dich câu nay ra thı co nghıala: vơ yêu, em vê nha me đeđa lâu rôi, nên quay vê nhathôi.

Thê nhưng, bay ngay sau, VyVy mơi lây đươc ly do la phai

đi thanh phô B mơi co thê vêtrương đươc.

Lât cuôn Tư điên bınh giangthi ca lich đai vưa mơi mua lênchiêc ban ăn nho, trong chiêcmay bay đang trong tranh, VyVy cui đâu đoc sach, nhưngvơi nu cươi khe nơ trên khoemôi, va trang sach đa rât lâurôi ma chưa them lât đa tô caovơi ngươi bên canh răng cô

đang ngôi ngây ra.

“Hanh khach xin chu y, maybay chuân bi ha canh, xinhanh khach vui long gâp laiban ăn, va thăt dây an toan.”

“Hanh khach xin chu y...”

Cac tiêp viên hang không nhăc

đi nhăc lai cac hanh khach chuy đên an toan, Vy Vy bınhthương trơ lai, thu don đô đacgon gang. Khoang hơn mươiphut sau, may bay đa đapxuông sân bay thu đô. Tư chôilơi mơi cho đi nhơ xe cuangươi đan ông đi cung maybay, Vy Vy xach va li hanh ly,bươc nhanh lên xe bus cua sânbay.

Trơ vê lân nay, cô không hênoi vơi Đai Thân, đinh se choanh ây môt niêm vui bât ngơ,nhưng co le la sư sơ hai bâtngơ cung không chưng?

Du sao cung lam cho anh âybât ngơ la đươc rôi >o<.

Tương tương ra phan ưng cuaTiêu Nai, Vy Vy lai môt lân

nưa ngây ra trên xe bus.

Xe bus đi mât hơn nưa tiêngmơi tơi đươc bên cuôi, lai phaibăt xe khac, luc Vy Vy đênđươc toa nha cua khoa kythuât chăc cung phai gân môtgiơ chiêu rôi.

Co le do đang trong ky nghıcuôi tuân, trong cac toa nha

không co ai qua lai, thât rôngrai văng ve. Nhưng đên thangmay ma cung đoi nghı he thıthât la qua đang qua.

Vy Vy nhın tâm bang treochınh ınh trươc thang may -“đang sưa chưa”, chăng concach nao khac phai xach hanhly leo câu thang bô.

Cung may la công ty cua ĐaiThân năm ơ day thư tư, leolên đươc đây thı cung coi nhưtâp thê duc >o<.

Giưa ngay he nong nưc, phaixach đông hanh ly leo câuthang bô chăng phai la chuyênvui ve gı, nhưng la môt điêu la,Vy Vy lai chăng co cam giacbưc doc gı hêt.

Nhưng vı hanh ly năng qua,sau tâng ma Vy Vy leo tơi hơnmươi phut, sau đo cô leo tơiđươc cưa phong ky thuât, lainghe thây “ting” môt tiêng,thang may bên canh bôngnhiên mơ ra, môt cô gai, haichang trai cung bươc ra...

Thang may...

Sao tư nhiên lai bınh thương?

Vy Vy lau mô hôi, dương nhưco cam giac gı đo lươt quatưng ngon chân.

Cung đung luc nay, canh cưakınh cua khoa ky thuât cungđươc mơ ra, môt chang traidang hınh cao rao bươc tư

trong ra, khuôn măt vuôngvăn, trên ngươi măc môt chiêcT-shirt mau vang, ro rang laNgu Công.

Cho du la ngươi đep cua thơiđai nao thı cung thu hut conmăt cua ngươi ta, Ngu Côngvưa mơi bươc ra, anh măt đâutiên không dưng lai ơ đam traigai kia ma băt găp ngay BôiVy Vy đang đưng ngay bên

canh.

Ngu Công thât không thê tinvao măt mınh, câu ta ngacnhiên tron xoe măt lên nhın doxet Vy Vy.

Thưc ra Vy Vy con kinh ngachơn ca câu ây, cô bôi rôi vâytay chao.

Ngu Công ha hôc môm khôngnoi đươc câu gı, câu ta quênmât ca công viêc chınh, lươtnhın Vy Vy, rôi đi lên trươcmây bươc băt tay cô gai đi tưtrong thang may ra: “Giam đôcPhương, hoan nghênh cô,nong nưc thê nay ma băt côphai tơi đây, thât vât va qua,tôi la Tiêu Vu, ha ha.”

Cô gai đươc goi la “giam đôcPhương” khoang chưng haibay hai tam tuôi, cô măc môtchiêc vay ngăn ke ngang, thătmôt chiêc thăt lưng to mauvang anh kim, khăp ngươi trêndươi đêu la môt style rât la. Côta vưa cươi vưa băt tay NguCông: “Chao anh.”

“Giam đôc Tiêu xưa nay đêuđıch thân đon tiêp, nhưng

đung luc co điên thoai...”

“La tôi đên không đung luc.”Giam đôc Phương vưa cươivưa noi. “Thưc ra hôm naymơi phôi xong nhac nên, tôinghı ngay tơi viêc mơi cac anhnghe thư, giam đôc Tiêu cuacac anh la môt chuyên gia vêmăt nay, mong anh ây chı baothêm.”

Vy Vy nghe bon ho noi nhưnglơi khach sao, cang nghe laicang thây nao nê.

Lam cai gı chư, chăng phaiĐai Thân noi hôm nay anh ơcông ty co môt mınh thôi sao?Cho nên cô mơi dam trưc tiêpchay tơi công ty, bây giơ thıchuyên gı đang xay ra thênay? Không chı co Ngu Công

ơ đây, ma hınh như ca ngươinay cung tơi đê tım Đai Thânthı phai...

Nêu không bây giơ cô đi, buôitôi liên lac vơi Đai Thân cungđươc.

Nhưng ma Vy Vy con chưakip hanh đông...

“Vi nay co phai la nhân viêncua quy công ty không?” Giamđôc Phương nhın Vy Vy môtcach đây nghi hoăc.

Ngu Công lăc đâu noi: “Ha ha,đây la ngươi thân cua nhânviên công ty tôi.”

Trong cung môt luc ma mây

căp măt đêu đô dôn vê phıaVy Vy.

Trăm con măt đô dôn lai.

Vy Vy xach hanh ly, đôt nhiêncô co cam giac mınh giôngnhư môt ke pham lôi đang bi băt qua tang.

“Xin mơi xin mơi, mơi moingươi vao bên trong.” NguCông mơ canh cưa kınh, mơigiam đôc Phương vao trong,sau đo vây tay goi Vy Vy.

Vy Vy buôn ba, xach va lyhanh ly đi theo.

Toan bô công ty trông vângiông như lân trươc Vy Vy tơi,

bên trong không co môt ai.Nghe Đai Thân noi, cac nhânviên đa lam tăng ca liên tuc haituân rôi, co ngươi dưt khoattôi cung ngu lai công ty, chonên sau khi hoan thanh nhiêmvu, câu phai băt ho nghı ngơi.

Nhưng sao Ngu Công laikhông nghı?

Ngu Công vưa chao hoi khachđông thơi cung không quên bahoa, ron ren tut lai mây bươc,câu ta cươi hi hi hoi Vy Vy:“Chi ba, chi trôn nha theo traia?”

“Thê nay goi la trôn nha theotrai a?” Vy Vy phan bac lai râtyêu ơt, “Em ro rang la đi đanghoang ma.”

Ngu Công vui ve, ra ve bı mâtnoi vơi Vy Vy: “Lân nay chi đên thât đung luc, đê đanh chongươi ta môt trân phu đâu.”

Vy Vy không hiêu, nhın câu tamôt cach hô nghi, Ngu Côngđang đinh noi thêm thı Vy Vyđôt nhiên nhın sang môt goc.

Đâu kia cua văn phong, môtbong hınh cao rao đep đe đangtiên vê phıa ho.

Câu ây đi xuyên qua cac ôvuông, dang ve vưa ung dunglai vưa trang nha, điêu la laxung quanh hınh như khôngco ai, đôt nhiên lai xuât hiên,anh măt doi sang phıa bên naymôt cach rât nong bong.

Đôi măt đen sâu thăm thăm,cham vao anh nhın cua VyVy.

Đa môt thang rôi Vy Vy chưanhın thây câu ây, bông nhiênthây câu, trông ngưc cô đâpthınh thich.

Bươc chân câu chı châm đi

môt chut, nhưng vân đi lai môtcach bınh than như thương,trong nhay măt đa đên trươcmăt bon ho, giam đôc Phươngtiên lên môt bươc, giơ tay rabăt tay: “Giam đôc Tiêu.”

Tiêu Nai thay đôi hương nhın,băt tay cô ta, rât lich sư noi:“Giam đôc Phương, đon tiêpcô không đươc chu đao rôi.”

“Đâu co, la chung tôi tơiđương đôt qua.”

Tiêu Nai mım cươi, lai noithêm vai câu khach sao, mătnhın sang Ngu Công. NguCông hiêu y, lâp tưc chao hoigiam đôc Phương, “Giam đôcPhương mơi đi bên nay, âmthanh phong hop cua công tychung tôi la tôt nhât, hay la

chung ta đên phong hop nghethư ban thu.”

Ngu Công dân đam ngươi đođi vê phıa phong hop cua côngty, Tiêu Nai câm lây va lyhanh ly trong tay Vy Vy, noivơi cô băng môt giong rât bınhtınh: “Đi theo anh.”

Căn ban...

Cô chăng lam câu ây ngacnhiên chut nao.

Vy Vy trôn nha theo trai laibiên thanh đương hoang, nhiêttınh lai biên thanh cu shock,lai nhın thây thân săc cua TiêuNai hoan toan bınh thương, côkhông thê không co chut huthâng. Cơn trông ngưc trong

tim khi nay dân dân đa nguôingoai. Tınh cam như thê naykeo dai, Vy Vy thâm chı cungkho ma co thê chu y môt cachnhay cam răng, bươc chân cuaTiêu Nai luc nay lai nhanh hơnbınh thương rât nhiêu.

Tai sao lai không đê cô thuxêp đâu vao đây, sao không đitiêp đai khach cho chu đao?

Tuy la cach tranh thu,nhưng... dâu sao thı cung nênchao đon cô môt chut, chı vaicâu cưa miêng cung đươc maT_T.

Vy Vy âm ưc bươc theo sauTiêu Nai, Tiêu Nai mơ cưavăn phong, nhe nhang nghiêngngươi đê cô vao trươc.

Vy Vy phăm phăm bươc vao.

“Râm râm.”

Tiêng canh cưa bi đong sâmlai sau lưng cô vang lên.

Vy Vy quay đâu lai theo phanxa, chơt cam thây eo mınh bi

ôm chăt cưng, ban tay nongbong như cai ban la đang ômchăt lây cô, hơi thơ nong âmtư phıa sau pha vao cô, sau đoca thân thê cung không biêtxoay chuyên kiêu gı, Vy Vyđa bi ân vao canh cưa.

Va ly hanh ly rơi “bich” môtcai xuông dươi chân.

Tiêu Nai cui ngươi, đôi chândai ep lai gân, câu cui thâpđâu xuông hôn ngâu nghiênlên đôi môi cô.

Ban đâu bơ môi mơi chı bi cham xat va bi mut lây môtcach manh me, nhưng dândân, đôi phương dương nhưvân chưa thoa man, băt đâutiên sâu vao bên trong. Vıkhông hê co sư chuân bi vê

măt tâm ly, khơp răng cua VyVy chăng phong bi chut nao,bi tach ra môt cach nhe nhang,rôi lươi xôc thăng vao bêntrong. Bơ môi, lươi nong âmdương như không biêt kımham la gı cư xông thăng vaotrân đia, lai cô y điên cuôngcan quet trong căn nha cua côây, lăp đi lăp lai môt cachkhông biêt mêt moi.

Khi môi va lươi cung hoaquyên, cuôn lây nhau, cơ thêhai ngươi dınh chăt vơi nhautư trên xuông dươi, thê nhưngngươi đang đe lên cô ây vâncam thây như vây la chưa đu,cân phai đe manh hơn nưa.Sau lưng la canh cưa lanh leo,ma phıa trươc môi centimettiêp xuc vơi câu ây đêu nongbong như thiêu đôt, Vy Vythây mınh như sa vao biên lưanui băng vây, phıa trươc phıa

sau đêu chăng co đương lui.

“Ôi!”

Vy Vy thơ hôn hên, theo bannăng cô muôn đây câu ra xamôt chut, thê nhưng chăng hêco tac dung gı, ma ngươc laicon khiên cho câu ep chăt vamanh hơn nưa, Vy Vy choangvang, xây xâm măt may, cam

thây như lưng mınh se bi gâyrơi ra tưng đoan.

Hơi thơ cua câu ây dương nhưqua cô hong xông thăng tơi tưchi, rut kiêt toan bô sưc lưccua cô.

Không biêt qua bao lâu, trongluc hôn đôn dương như nghethây tiêng go cưa, lang mang

nghe co ngươi goi: “Giam đôcTiêu, đê ngươi ta đơi trongphong hop lâu qua la khôngđươc đâu đây.”

….

Tiêng noi ranh manh nay laNgu Công sao?

Vy Vy bưng tınh, nghı tơi congươi liên đưng nep bên canhcưa, ngay tưc khăc thây xâuhô, liên y tư ron ren trôn sangmôt bên, thê nhưng ngươiđang ơ trên ngươi cô dươngnhư lai đang co y trưng phat,lai cang xâm chiêm môt cachmanh me hơn.

Ngươi ngoai cưa hınh nhưđang săp sưa tiên vao.

Đung vao luc cô phai thưanhân vơi ban thân mınh la côkhông chiu đưng nôi, thı cơnmưa gio bât ngơ nay bôngnhiên dưng lai. Nhưng câu âykhông hê rơi đi, ma bơ môivân như đang xoa diu, nhe nhang liêm lây lanh đia vưamơi bi xoa sach...

Rât lâu sau, câu ây mơi thưcsư buông cô ra.

Vy Vy thơ hôn hên nhưng đâuoc lai chăng con hơi sưc đâuma suy nghı. Ban tay cua câuây nhe nhe buông khoi sư nıugiư cua cô. Đôi chân cô đôtnhiên mêm nhun, suyt nưakhông đưng vưng, cung luc đôitay ôm chăt lây vong eo cuacâu ây.

A!

Đơi đên khi Vy Vy y thưcđươc mınh đang lam cai gı,thưc sư xâu hô, theo phan xa cô muôn giai thıch: “Đô ăntrên may bay, may bay thât lakho ăn qua đi...” Noi đươcnưa chưng, Vy Vy kip thơiham lai. Cung may, con kip

thơi tınh tao, vân chưa noi hêtcâu, nêu như tiêp tuc noi lamınh chưa ăn no nên không cosưc, thı cư coi như Đai Thânkhông cươi cô, thı cô cung chıco nươc treo cô tư tư.

Cô hoan toan không co sưclưc, giong noi cung cưc kynho, Tiêu Nai dương như đênnưa câu cung không ngheđươc, hơi thơ nong bong cua

câu vân không ngưng pha vaobên cô cua cô.

Sau phut giây đo, cuôi cungcâu ây cung lui ra xa môtchut, đôi măt đen sang ngơichăm chu nhın cô thât lâu thâtlâu, câu lai nâng tay cô va hônlên đo: “Em đơi anh ơ đâynhe.”

Câu sưa sang quân ao rôi đi

ra.

Tiêu Nại từ chối một cách rấtchính nhân quân tử: “Ngạithật, ngoài sắc đẹp của vợyêu ra, anh không nhận bấtcứ hối lộ nào đâu.”

Phần 39: Em XấuHổ Lắm.

Cánh cửa khép lại, Vy Vy mệtmỏi đi sang ngồi trên ghế

sôpha, dựa vào cánh cửa rồingồi tuột xuống dưới sàn nhà,ôm lấy gối, một lúc sau mặt,tai cô đều đỏ lựng lên, lúc thìphấn chấn, lúc lại ủ dột buồnrầu...

Lúc thế này lúc lại thế kia, đợiđến khi Vy Vy có thể thoátkhỏi trạng thái thân thể rã rời,đầu óc mụ mị, thì thời gian trôiqua cũng khá nhanh rồi.

Vy Vy lập tức ngồi dậy lênghế. Làm sao có thể ngồi ởđây mà đợi cậu ấy, thế thì biếtnghe lời quá! Không được!Hay là nhanh chóng trốn đi làxong!

Thế nhưng khi thực sự đi rakhỏi cửa công ty, cô lại dừngbước.

Đi như thế này là kiểu gì đây?Chuyện như vậy, chuyện như

vậy thực ra rất bình thườngmà, cô ấy cũng thường thầmnghĩ tới mà...

Chẳng qua là lúc xảy ra quábất ngờ cô không có chútchuẩn bị nào, phản ứng lạicũng chẳng khác gì con ngốc .

Nếu như đi như vậy, liệu cóphải chứng tỏ là giống như bịsợ hãi quá sao...

Vy Vy đứng trước cửa công tynghĩ tới nghĩ lui, đi cũng khôngđành, mà ở cũng không xong,bực muốn chết đi được.

Tiến toái lưỡng nan, một xuấtcơm bò lại cứu được cô.

Thang máy kêu “ting” mộttiếng rồi mở ra, một anh chàngđội mũ lưỡi trai đang xách mộttúi nilon bước ra, ngó nghiêngxung quanh một lúc, cuối cùng

đến trước mặt Vy Vy.

“Chị là chị Bối phải không?”

Vy Vy ngẩn người ra, gật đầu.

“À, đây là cơm bò chị gọi, tôiđem tới, tất cả là bốn mươinghìn.” Mũ lưỡi trai đưa túinilon cho cô.

Cơm bò...

Không cần nghĩ cũng biết ai làngười gọi cơm, hóa ra cậu ấycũng nghe thấy. Vy Vy lại rơivào trạng thái mặt mũi đỏlựng, toàn thân rã rời.

Anh chàng mũ lưỡi trai đợi côtrả tiền. Vy Vy sờ túi quần,đưa cho anh một tờ hai trămnghìn.

Anh chàng mũ lưỡi trai khôngnhận, nói: “Chị không có tiền

lẻ à?”

Vy Vy lắc đầu, tiền lẻ đã trảtiền đi xe hết rồi.

“Vậy, chị có thể vay tạmngười khác không, tôi khôngcó đủ tiền trả lại.”

Vay tạm người khác... Chẳnglẽ vay Đại Thần? Ý nghĩ nàyvừa xuất hiện, một ánh chớpđột nhiên lóe lên, hai mắt Vy

Vy sáng bừng, nhìn anh chàngmũ lưỡi trai và khẩn khoảnnói: “Như thế này vậy, tôi sẽcùng anh đi tới cửa hàng đểtrả tiền nhé.”

“Như thế... có phiền cho côkhông?”

“Không sao, không sao.”

Vy Vy vừa nói xong, càngnghĩ lại càng thấy đây là một ý

hay, xách theo va ly hành lý đivào trong thang máy, đi đượcmấy bước quay đầu lại.

“Anh đợi một chút, tôi đi bảomọi người một câu.”

Lại xách hành lý chạy vàocông ty.

Anh chàng mũ lưỡi trai nhìntheo bóng dáng cô, há hốcmồm, định nói “Thật ra chịu

lần sau trả cũng được mà” rồilại kìm lại được.

Khi Tiêu Nại về tới phòng làmviệc, bên trong chẳng có ai,trên màn hình máy tính lại dánmột tờ giấy.

Tiêu Nại bóc xuống.

“Cảm ơn cơm thịt bò của anh,nhưng em không có tiền lẻ,người ta lại không cho chịu,

cho nên em đi cùng họ đếncửa hàng để trả tiền.”

Cuối trang còn vẽ một hìnhmặt cười lớn.

Tiêu Nại mỉm cười.

Chạy thì chạy, lấy cớ lại cònrất không có thành ý nữa. Cấttờ giấy vào cặp giấy tờ, TiêuNại lấy điện thoại ở bên cạnh,bấm số điện thoại mới thuộc

gần đây, bên kia nhận điện,Tiêu Nại hỏi thẳng: “Ở đâu?”

Vy Vy đang quét dọn vệ sinh.Phong cách của Bối Vy Vy,đương nhiên là không thểkhông có sự đề phòng chuẩnbị, trước khi làm gì cũng suynghĩ cả. Thứ đầu tiên phải ổnđịnh đó là nhà ở. Trước khinghỉ hè, Vy Vy không làmđơn xin ở ký túc, nên khôngthể ở trong trường học được,

cũng may là “đại gia” HiểuLinh có một căn nhà ở gầntrường học, có thể mượn côấy ở tạm, mấy hôm trước chìakhóa đã nhanh chóng đượcchuyển cho cô.

Khi nghe điện thoại của TiêuNại, Vy Vy đang tối tăm mặtmũi vì quét dọn.

Di động vui vẻ vang lên khúcQuốc ca.

Vy Vy nhìn thấy rồi nhưngmấy giây sau mới bấm phímnhận cuộc gọi, tim cô đậpthình thịch, nhưng ngược lạinói rằng có vẻ rất bình thường:“Em đang quét dọn nhà củaHiểu Linh, không được ởtrong trường nên em mượnnhà cô ấy ở tạm.”

“Địa chỉ.”

“Hix, anh sẽ tới à, hay tẹo nữanói chuyện đi, em đang quétdọn, bẩn lắm.”

“Anh tới giúp em.”

“Uhm, không cần đâu, anh nổitiếng như vậy em mời làm saođược...” Vy Vy lấy hết lý donày lý do khác để thoái thác,chẳng qua là không muốn cậuấy tới vào lúc này.

Tiêu Nại trầm ngâm một lúc,hơi dựa vào chiếc bàn làmviệc, duỗi chân, giống nhưđang tán gẫu nói: “Vy Vy, cóphải em thấy ngượng không?”

Vy Vy: “...”

“Nhà A 1601, tầng 17, khuHoa Viên Bảo Quế, khi nàoanh tới thì mua cho em lọnước lau nhà nhé!”

Nói xong một hơi, Vy Vynhanh chóng ngắt điện thoại.

Nửa tiếng sau, chuông cửakêu lên, Vy Vy chạy tới mởcửa, vì muốn người mới tớikhông kịp nói gì, Vy Vy mauchóng nhón chân lên, đội vàođầu cậu ấy một chiếc mũ giấycô vừa mới làm xong, sau đóđẩy anh vào bếp, nhét vào taycậu một tấm khăn lau.

“Anh lau dọn bếp, nếu khôngsạch thì đừng ra ngoài.”

Sau đó cô chạy tới lau tấmkính trong phòng ngủ.

Tiêu Nại cầm tấm khăn lautrong tay, nhìn một vòng cănbếp, lắc đầu cười, bắt đầu lauchùi đống đồ.

Cái vẻ cô ấy thở hồng hộc nhưthế này quả thực rất đáng yêu.

Bộ óc đáng giá bạc tỷ củangười đó bắt đầu xoay quanhvấn đề vô vị này một cáchnghiêm túc.

Dọn tới năm giờ hơn, căn nhàmới ra dáng có người ở, VyVy nhìn căn phòng sáng bóngsạch sẽ cảm thấy thật dễ chịu.

Lúc này Tiêu Nại cũng xáchtúi rác từ phòng khách đi ra.

Trước đó cậu đã lau chùi xongbếp, lại bị Vy Vy sai đi sắpxếp phòng khách. Sau khi dọndẹp xong cả hai căn phòng,tức là nó cũng có cái phongthái xuất sắc như Tiêu Nại,trên khuôn mặt cậu có vài vệtbẩn, cái mũ giấy Vy Vy làmcũng bị lệch sang một bên,định làm khó dễ cậu ấy màcuối cùng vẫn có thể tạo thànhvẻ đẹp trai trông rất phongcách.

Vy Vy nhìn cậu ấy, không thểkìm được, cười phì lên mộttiếng, những xấu hổ ngại ngầntrong lòng cũng theo tiếngcười mà tiêu tan đi cả.

Vy Vy lại đẩy cậu vào nhà vệsinh: “Anh rửa mặt đi, tẹo nữaem mời anh đi ăn vịt quay.”

Gần nhà của Hiểu Linh có mộttiệm vịt quay Quế Ký, vừa nổi

tiếng mà lại vừa ngon, rẻ,khoảng bốn năm chục nghìn làcó thể ăn vịt quay rồi. Nửacon vịt quay, một miếng da vịt,một miếng dưa góp, lại ănthêm canh xương vịt, lại ănthêm một chút hoa quả, haingười mà ăn thì vẫn còn thừa.

Vy Vy thu dọn cũng thấmmệt, cái dạ dày bắt đầu phảnđối, cô rất hùng dũng đến bênbàn ăn để càn quét. Ra khỏi

tiệm ăn sau khi đã ăn no căngthì nghe thấy tiếng sấm rềnnhư mây đen trùm đỉnh núi từphía bên ngoài tiệm vang lênmột tiếng “đùng” rất nhanh rồimưa như trút nước.

Chỉ còn cách ngồi trong tiệmđợi tạnh mưa rồi về.

Cơn mưa rào cũng không quálâu, khoảng hơn mười phút rồitạnh ngay, nhưng lại xóa tan đi

cái nóng bức oi ả của cả ngàytrời. Trên đường đi, Vy Vycảm thấy toàn thân mát mẻ,không khí thật trong lành, dễchịu hẳn.

Tiêu Nại lắc đầu nhìn bầu trời,bỗng nhiên cười.

Vy Vy tự thấy ngày hôm naymình làm được rất nhiều việc,nên nghi ngờ cậu ấy cười cô,liền giật giật tay anh hỏi: “Anh

cười gì đấy?”

Tiêu Nại quay sang nhìn cô,trong mắt anh ẩn chứa nụ cườitươi rói: “Không có gì, chỉ làanh cảm thấy, khi em đến,thời tiết nơi này cũng dễ chịuhơn.”

Ôi!

Không cần phải phấn khíchnhư vậy có được không?

Vy Vy đỏ mặt, tim đập loạnxạ lườm cậu. Thế nhưng nhưvậy chỉ như đổ thêm dầu vàolửa, chẳng giống như lườmmột chút nào, rõ ràng là khêugợi người ta. Tiêu Nại khôngthể kìm được, cúi đầu xuốnghôn một cái lên môi cô.

Vy Vy lập tức cảm thấy tiếngsấm vừa mới đi xa khi nãyvọng trở lại. Đây, đây đang ở

trên phố mà, không hiểu, bịngười khác nhìn thấy thì làmthế nào? Đúng lúc đang nghĩchuyện “bị người khác nhìnthấy”, Vy Vy liền cảm giác cóngười đang nhìn cô.

Theo linh tính cô quay đầu lại,thì nhìn thấy hai bé gái ăn mặcnhư Lolita tầm bốn năm tuổigiống nhau như đúc, tóc buộcnhư sừng dê, vừa cắn móngtay vừa mở to đôi mắt hiếu kỳ

nhìn bọn họ không chớp mắt.

Trời ạ! Vy Vy thầm than mộttiếng, kéo Tiêu Nại chạy trốnnhư điên.

Tiêu Nại cả đời chưa bao giờbị người ta lôi đi chạy trốn mộtcách mất hết cả hình tượngnhư thế này, chỉ biết dở cườidở mếu.

“Vy Vy.”

“Mau chạy đi, em xấu hổlắm.”

Sau khi chạy một trận nhưđiên như dại, Vy Vy khôngchạy nữa nhưng vẫn không bỏtay Tiêu Nại ra, vừa thở hổnhển như một con trâu già vừakéo cậu, kéo tới một bãi cỏsạch sẽ không bị cơn mưa vừanãy làm ướt bẩn, Vy Vy mớidám thả tay cậu ấy ra, ngồi đờ

đẫn trên bãi cỏ, không nhúcnhích gì cả.

Tiêu Nại đến ngồi bên cạnhcô.

Cả hai đều không nói gì.

Cơn gió chiều sau cơn mưathổi tới mùi cỏ thơm nhẹ, hítthở không khí trong lành khiếncho người ta ngây ngất, nhưngcó lẽ, càng ngây ngất hơn vì

hơi thở của người bên cạnh.Vy Vy ngồi bên cạnh cậu,phát hiện mình bỗng nhiên cómột chút rung động khi dựavào cậu ấy, liền vội vàng quayđầu lại, dứt dứt mấy cây cỏbên cạnh mình.

Một lúc sau, cô lại nghĩ ra nênhỏi cậu: “Sao anh không hỏiem tại sao lại đột nhiên đến?”

“Cần hỏi không?” Tiêu Nại

nhìn nghi hoặc.

Đừng có tự kiêu như vậy cóđược không, mau hỏi đi! VyVy dùng ánh mắt để ép buộc.

Tiêu Nại nhanh chóng tiếp thu:“Được, Vy Vy tại sao tự dưngem lại đến thế?”

Vy Vy đáp lại một cách hàilòng: “Em đến để thực tập, ởquê em không tìm được nơi

thực tập phù hợp, công ty củacác anh có nhận thực tập sinhkhông?”

Tiêu Nại nói: “Tiêu chuẩn củacông ty bọn anh rất cao.”

“Em chỉ đến làm thực tập sinhthôi, lại không cần trả lươngcũng được.”

“Haizz, miễn phí lại càng phảithận trọng.”

Vy Vy dứt lấy hai ngọn cỏném vào cậu: “Rốt cuộc anhđịnh thế nào?”

Tiêu Nại trầm ngâm một lúc:“Hối lộ cho anh?”

Đừng có không biết xấu hổnhư thế chứ!

Nhưng mà cá nằm trong rọ,Vy Vy không thể không cúi

đầu khuất phục: “Vậy thì tínữa em mời anh đi ăn bánhtrôi?”

Tiêu Nại từ chối một cách rấtchính nhân quân tử: “Ngạithật, ngoài sắc đẹp của vợ yêura, anh không nhận bất cứ thứhối lộ nào đâu.”

Vy Vy: “...”“... Nhưng đưng goi Hach

Mi la Mojata.”

“Vây thı goi anh ây la gı?”,không nên goi la “Quađep.”...Ngu Công lanh lung noi:“Ngươi trên giang hô goi laMi ca.”

Phân 40: Thưc TâpSinh.

Cho du cuôi cung Vy Vy măc

môt chiêc ao sơ mi mau trăng,phıa dươi phôi hơp vơi chiêcvay đen, trông rât ra dangcông sơ, nhưng nêu không kêthơp như vây thı chiêc ao sơ mico kiêu dang rât baby, hai bênchiêc vay co nêp gâp, phân eothăt môt thăt lưng da co hınhbươm vưa nho lai vưa dai.Trông vưa dê thương lai vưakın đao.

Điêu trung hơp la, hôm nayTiêu Nai đôt nhiên cung măcmôt chiêc ao sơ mi trăng kiêudang đơn gian kêt hơp vơi môtchiêc quân dai mau đen, haingươi song bươc bên nhau, hêtnhư cô y măc đô đôi, vưa đâysưc sông ma lai mat me, khiêncho ngươi đi đương phai chuy.

Bơi vı Hoa Viên Bao Quê

cach công ty cua Tiêu Naikhông xa, nên hai ngươi đi bô,Vy Vy keo tay Tiêu Nai, vưađi vưa nhay nhot lai lo lăng:“Em phai lam gı?”

“Em thıch lam gı?”

“Haizz, em không biêt, du saoco viêc ma lam cung tôt rôi.”Ngôi ngây ngươi ơ trong

phong hop thı xâu hô lăm.

Tiêu Nai suy nghı noi: “Trươctiên em đên bô phân thưnghiêm lam mây ngay, đơi đênkhi quen vơi Mông du 2, thıđên bô phân kê hoach, NguCông đêu lam ơ ca hai bô phân nay, anh ây se giup em.”

“Vâng.” Vy Vy gât đâu, cô

cuôi cung vân chı la môt côhoc tro, hoan toan không hiêugı vê lô trınh san xuât cuacông ty, Tiêu Nai noi thê naothı la thê ây.

Khi săp tơi công ty, Vy Vychơt nhơ ra liên hoi: “Ty nưaanh vao trươc nhe, tư em se đitım Ngu Công cung đươc.”

Tiêu Nai cui đâu nhın cô: “Taisao?”

“Không tai sao ca!”, Vy Vynoi câu cưa miêng cua mınh,rôi than nhiên noi tiêp: “Emxâu hô ma.”

Tiêu Nai bông hiêu như thênao la bê đa tư đâp vơ chânmınh.

Nhưng, kê sach chia quân cuaVy Vy bi pha san môt cachnhanh chong.

Cach toa nha công ty chưađây hai trăm met, Vy Vy đangban vơi Tiêu Nai “anh điđương anh tôi đương tôi”, thımôt thanh niên đeo kınh râm,đeo khuyên tai, ăn măc trông

rât hiên đai bươc đi bên canhbon ho. Bươc đươc đô chucmet ngươi thanh niên nayquay lai, đi đi lai lai quanh VyVy va Tiêu Nai, rôi hoi ve râtkinh ngac: “Anh ca, em khôngnhâm chư... đây, đây chăngnhe la nhân viên mơi cua côngty sao?”

Tiêu Nai gât đâu: “La thưc tâpsinh.”

Vy Vy cươi lê phep vơi câu ta,trong long hơi hiêu ky, ngươinay sao lai goi Tiêu Nai la anhca? Chăng nhe đây la cach goiĐai Thân ơ công ty?

Hôm nay Vy Vy hơi chămchut, trông cưc ky xinh đeprang rơ, vı thê nu cươi co đô sat thương cưc đai, câu đan

em bi nu cươi cua cô lam chochoang vang, tim đâp rônrang, nhưng lâp tưc cung nhınthây tay cua ngươi đep...

Đang năm trong tay cua anhca.

“Anh ca, chăng nhe, chăngnhe bon anh...”

Tiêu Nai lươm câu ta môt cai,cung chăng buôn noi gı.

Câu thanh niên nhanh chonghiêu y, vôi lui vê sau hai bươc,sau đo quay ngươi, chay nhưbay vê phıa toa nha, Vy Vynhın thây câu ta vưa chay vưamoc ra chiêc di đông... conmang mang nghe thây tiêng...

“... Môt nang cưc ky xinh...nhưng đang tiêc la ba xa cuaanh ca... thê thı chăng thađưng đên cho xong...”

Vy Vy xı măt, Tiêu Nai an uicô: “Ngươi cua bô phân kythuât, sau nay em phai hêt sưctranh xa bon ho đây.”

“... Ro rang la ngươi cua bô phân biêu diên.” Vy Vy hơiâm ưc.

Sau khi găp câu thanh niên,Vy Vy vân con chưa tơi côngty, tin tưc Tiêu Nai dân ba chutương lai tơi đa bay khăp côngty. Kê sach âm thâm xâmnhâp cua Vy Vy đa hoan toanbi thât bai.

Tuy Tiêu Nai đưa Vy Vy tơicông ty, nhưng câu ây cungkhông ranh rôi đê đưa cô đilam quen vơi môi trương côngty đươc, hê tơi công ty la bi ngươi khac goi đi mât. Du saotrên ngươi Vy Vy cung co caimac ân hınh “ngươi cua ho Tiêu”, nên anh rât yên tâm.

Ngươi tương đôi rôi rai la Ngu

Công nhân nhiêm vu đon tiêpthanh viên mơi.

Ngu Công dân Vy Vy vaophong thư nghiêm trươc cainhın đô ky cua moi ngươi, vưađi vưa giơi thiêu cho cô tınhhınh ky thuât cua công ty:“Lưc lương chu yêu cua côngty chung ta hiên nay mơi đangtrong qua trınh khai thac, chonên kêt câu con tương đôi đơn

gian, công ty co năm bô phân:bô phân kê hoach, bô phânchương trınh, bô phân mythuât, bô phân thư nghiêm, bô phân hanh chınh.”

“Bô phân my thuât ơ bên kia.”Ngu Công chı vê phıa đông,“la bô phân đông ngươi nhât,cung biên thai nhât, chi batuyêt đôi đưng co đên gân ho,gân đây ho tım ngươi lam

N P C (viêt tăt cua tư nonplayer character – nhưng nhânvât đươc thiêt kê săn tronggame đê hô trơ ngươi chơi.)ma đên tôi ho cung không tha,chi ba phai cưc ky cân thânđây.”

Vy Vy to mo hoi: “Ho thiêt kêNPC dưa theo hınh dang cuaanh a?”

Ngu Công gât đâu.

“Vây thı rât hay rôi.”

Ngu Công không to thai đô gı:“Nêu như NPC la mu chuchưa thı sao?”

“...”

“Tên con goi la Như Hoa.”

“...”

Ngu Công tông kêt: “Tom lai,bon ho gân đây đang thiêt kêNPC ơ phân canh lâu xanh,chi ...”

Vy Vy vô cung kiên đinh: “Emnhât đinh se tranh xa bon ho!”

Vưa đi đươc mây bươc, NguCông noi: “Bên nay chınh labô phân kê hoach, chu chôtchınh la ông xa chi , con chiara cac loai như tınh huông kichban, sô hoa, sau nay chi tiêpxuc thı se ro hơn, trong đo cohai ngươi la sinh viên cua khoa

ta.”

Vy Vy bi hai chư “ông xa”lam cho phat sơ, bông nghı tơimôt chuyên, liên ngăt lơi hoi:“Vưa nay em nghe thây ngươikhac goi Đai Thân la anh ca?”

“Ơ công ty cung co ngươi goinhư vây, cung co ngươi goi laTiêu đai ca.”

“... Xa hôi đen?”

“Haizz, lam vê mang nhưchung ta cung chăng khac gıxa hôi đen, đưng noi nưa, tuôitac moi ngươi cung ngangnhau, goi tông giam đôc Tiêuhoăc la giam đôc hay gı gıcung không sao ca.”

Vy Vy nhơ tơi anh ta goi“tông giam đôc Tiêu” ơ trongtrương hơp nao đo: “bô phânchương trınh ơ đây, bô phânchương trınh la môt đôi siêunhât, đăc biêt la mây ngươinhom A, con đươc goi la “bô ba siêu đăng” cua công tychung ta.”

Tay chơi siêu đăng?

Vy Vy chơp chơp măt: “ThêĐai Thân?”

“Anh ây không tınh.” NguCông xua tay, “nhom A cobôn thanh viên, trư ông xa chi ra, ba ngươi con lai hơp thanh“bô ba siêu đăng”, nhın thâyngươi măc ao phông mau hatde không?”

Vy Vy nhın theo hương nhıncua câu ta.

Ngu Công ha thâp giong, noive thân bı: “Hacker nôi tiêngKO, chi biêt chư?”

Vy Vy gât đâu. Tên tuôi cuaKO, đên ngươi không chu y

nhiêu tơi cac hacker như VyVy con biêt, nêu xêp anh âyvao hang hacker tuyêt đınh sômôt, sô hai thı cung chăngngoa ty nao.

“Chınh la anh ây, ơ đây chungtôi goi anh ây la anh K.”

“Anh, anh lưa em a? La KO?”

Vy Vy lăp băp.

“Ngươi ta la do anh ba chonvê, hınh như bon ho đơn chiênmây trân rôi, tom lai bây giơanh ây lam viêc trong công tychung ta, không mây ngươibiêt anh ây la KO, chi đưngnoi cho ai, chung ta la ngươinha nên tôi mơi noi cho chi biêt.”

… Thưc ra câu ta đa noi chorât nhiêu ngươi biêt rôi.

“Noi ra, đên bây giơ tôi cungkhông biêt tên anh ta la gı, tiênlương đêu la anh ba tra băngtiên măt, bô dang đăc y lăm...”Ngu Công noi ve hơi kho chiu:“nhưng tôi cam giac nguyênnhân anh ta không noi tên thâtla vı...”

Vy Vy nhın câu ta môt cachchơ đơi.

“La do tên câu ta qua xâu.”Ngu Công gât đâu thât manhđê tăng đô thuyêt phuc.

“...”

Vy Vy vân im lăng.

Ngu Công lai chı vao môtngươi khac, “ngươi bên canhanh ây la A Sang, cung la môtcao thu khac cua nhom A,nhưng nêu nhın thây ngươinay thı chi nhât đinh phaitranh măt, hêt sưc cô găngđưng đên trươc măt anh ta.”

Vy Vy ngac nhiên: “Tai sao?”

“Chi ba, chi không phat hiêncông ty chung ta la môt ngôichua, nhưng ngươi ngôi phıatrươc chăng phai đêu la đanông sao? Chınh la nhưng anhchang nay lam ca!” Ngu Côngbiêu lô săc măt rât giân dư,nghiên răng nghiên lơi noi:“Mây câu nay nghe noi hê

nhın thây gai la không lâp trınhđươc.”

Khung khiêp thât! Vy Vyshock.

“Nhưng chi đưng co nghı bonho la chınh nhân quân tư gı hêtnha.” Ngu Công tiêp tuc phatbiêu suy nghı cua mınh: “Emcam thây, mây câu nay qua

hao săc, sưc tư kım chê banthân qua kem, nhın thây đanba con gai la choang vang đâuoc măt may, cho nên chı cothê không nhın thây thı mơithanh tinh đươc.”

Vy Vy trong phut chôc đa lacvao chôn giang hô, nhưngngươi nay dương như đêu lanhưng cao thu vo lâm trongtruyên thuyêt, ngươi nao ngươi

nây đêu ky quăc.

Vy Vy không kım đươc hoitiêp: “Con môt ngươi nưađâu?”

“Con môt ngươi nưa...” anhmăt cua Ngu Công buôn ba,nhın thăng vê môt goc khac,“con môt ngươi nưa, đo chınhla Măt bung ra sưa.”

Vy Vy nhın theo anh măt cuaNgu Công, noi môt cach nghingơ: “Không co ai ca.”

Ngu Công noi: “Nhın ky đi.”

Vy Vy nhın ky môt lân nưa,vân không nhın thây ai, “đungla không co ai, chı co môt cô

gai xinh xăn...”

Vy Vy bông ngây ra, quayđâu nhın Ngu Công môt cachkinh ngac.

Ngu Công than dai: “Tôi biêtchi se kho ma châp nhân sư thưc, không sai, chınh la câuta.”

“Tuy câu ta măt bung ra sưa,nhân phâm cung không đênnôi nao, bınh thương con râttâm thương, nhưng noi thôthiên cai la thương đê băt câuta phai chiu đưng môt thânhınh khiêm khuyêt, nhưngcung y thưc đên bu cho câu tamôt ưu điêm, anh chang mătbung ra sưa nay, ưu điêm duynhât cua câu ta la co môt bô oc kha thông minh.”

“Tưng nghe noi câu ta la thukhoa khoa hoc tư nhiên ơ tınhZ.”

Vy Vy lai kinh ngac, anhchang xinh gai hoa ra cung lamôt thanh viên trong đôi ngucôt can cua Đai Thân, la caothu lâp trınh? Đung rôi, côcung biêt trương nay co rât

nhiêu nhân vât lơi hai, nhưngma nhưng ma Mojata...

Thât ra thât la kho ma tươngtương qua!

Ban co thê tương tương đươcmôt ông anh hang xom trôngnhư con gai bınh thương râtvui ve thoai mai, lăc mınh môtcai biên thanh môt cao thu vo

lâm hay không?

Ngu Công hoi: “Vơ mông rôichư?”

“Vân tôt ma... thưc ra anhxinh gai vân rât phong cach...”Vy Vy noi môt cach rât khokhăn.

Ngu Công gât đâu công nhân:“Nhưng ma, không phongcach cung la môt loai phongcach cua cao thu.”

“Đung.” Ngu Công bông nhiênnhơ ra điêu gı: “Chi cung cothê goi tôi la Ngu Công ơ côngty, moi ngươi cung goi tôi nhưvây, nhưng đưng goi Hach Mila Mojata.”

“Vây thı goi anh ây la gı?”,không nên goi la “Qua đep”...

Ngu Công lanh lung noi:“Ngươi trên giang hô goi la Mica.”

“...”

“Sao thê?”

“Không sao ca.” Vy Vy cunglanh lung noi,... chı la bôngnhiên muôn thê hiên la tang đalơn trên ngưc đa bi vơ rôi mathôi.

Vy Vy tiêp tuc đi theo NguCông trong trang thai tê liêt.

Bô phân hanh chınh không cogı đê giơi thiêu ca, Ngu Côngchı trinh trong dăn lai môt câula: “Nên khach sao vơi ngươicua bô phân hanh chınh, loaihôp cơm bon ho quyêt đinhđưa cho chi la ba măn môtchay hay la ba chay môtmăn.”

Vy Vy gât đâu biêu thi ghi nhơ

môt cach nghiêm tuc.

Cuôi cung mơi la bô phân thưnghiêm, Ngu Công giơi thiêu:“Hiên nay bô phân thư nghiêmvân chưa đu nhân viên, theodư tınh thang chın nay setuyên thêm nhân viên. Chi bachi nên vao đây trươc.”

Đên bô phân thư nghiêm, sau

khi giơi thiêu môt lươt vơigiam đôc bô phân va nhânviên, Ngu Công lui got môtcach thanh công rưc rơ.

Câu ây tôn tai ơ khăp moinơi, hoan my va manh me.

Phân 41: Thê GiơiCua Câu Ây.

Bô phân thư nghiêm la bô phân co yêu câu tương đôithâp vê măt ky thuât trong

công ty vê lınh vưc gameonline, cương vi phô thông chıyêu câu co kinh nghiêm chơigame va nhiêt tınh la co thêđam nhiêm, noi thê nao thı VyVy cung la môt cao thu gameonline, cô dư sưc đê lam côngviêc nay.

Noi ra thı công viêc cua nhânviên thư nghiêm game onlinerât khô khan, co le phai liên

tuc noi chuyên vơi cung môtNPC, xem co Bug (bug: bi lôimang hoăc phân mêm maytınh) hay không, co le cân daohêt môt lươt cung môt trangban đô... tuyêt đôi không phaichı cân chơi game la đươc nhưngươi ta vân nghı.

Hôm nay vưa hay bô phân thưnghiêm tiên hanh môt thưnghiêm co tınh chât nhiêm vu

trên quy mô lơn, sô ngươi vônkhông đu, co thêm môt ngươiđương nhiên la không gı tôtbăng. Thanh viên cua bô phânthư nghiêm xưa nay vân lolăng đai my nhân – ban gaicua ông chu theo lơi giang hôđôn đai khi nao se tơi công ty.Ai biêt đươc ngươi ta chı hơiquen thuôc môt chut vơi thaotac cua Mông du, đa lên taynhanh chong.

Trương bô phân thư nghiêmbông chôc như vơ đươc vang,mau chong nay sinh sư đôngcam vơi ba chu tương lai.

Vy Vy vưa chơi Mông du 2 đathây ghiên, đên ca “ngươi magiang hô goi la Mi ca” đangvui ve bươc tơi chô cô, côcung cha co thơi gian ma quantâm, hai tơi mưc Mojata phai

ra đi lăng le. Cung Tiêu Nai rangoai ăn trưa, Tiêu Nai tiênhoi: “Buôi sang em lam viêcthê nao?”

Hai măt Vy Vy sang lên: “Emthư lam nhiêm vu ngâp lut.”

Vı Mông du 2 mô phong thưctê rât sat sao trên cơ sơ thơitiêt thay đôi, cho nên trong

game cung co ngay nong đêmmat, cung co gio sương sâmchơp, cung mưa thuân giohoa, đương nhiên cung comưa bao liên miên. Vı đa comưa gio liên miên thı đươngnhiên se gây ra lut lôi ơ môt sônơi, cho nên nhiêm vu ngâp lutcung xuât phat tư đây ma ra.

Sau khi tưng thi trân bi ngâplut, hê thông se thông bao,

hiêu triêu cac game thu cưuNPC tre nho va ngươi gia, cưutai san cua NPC, sau đo senhân đươc giai thương nhâtđinh. Game thu cân phai hocđươc môt sô ky năng bơi lôi,sau đo trong thơi gian han đinhse đưa NPC vê nơi an toan,bơi vı lương mau trong nươcse liên tuc ha thâp, nêu nhưkhông đưa đên nơi an toan kipthơi, game thu se chêt, nhiêmvu thât bai.

Do đo con co nhiên vu xâydưng lai nha cưa sau thiên tai,tương ưng vơi lut lôi đươngnhiên cung co nhiêm vu hanhan, hoa hoan, phai vânchuyên nươc... Vy Vy chơikha nhiêu game rôi, nhưngnhiêm vu tâp thê thu vi vôcung đăc biêt như thê nay laila lân đâu tiên cô đươc chơi.

Thơi gian thư nghiêm connghe ngươi trong bô phân thưnghiêm noi đên nhiêm vu trôngtre, cho ăn gı đây nưa, nhiêmvu mai vo đâu đương, trong hê thông gia đınh, đan ông phaicay ruông, đan ba phai dêtvai..., tuy răng hiên nay vânchı tiêp xuc môt phân cua tangbăng trôi (cua game), nhưnghê thông nhiêm vu cưc ky mơila cua Mông du 2 đa khiên Vy

Vy phai môt phen kinh ngac.

Nhưng noi ra thı điêu lam choVy Vy shock nhât hôm naychınh la phong canh cua Môngdu 2.

Non xanh nươc biêc, canhsông nươc mênh mang, trucxanh rơn rơn, hang sâu thămthăm, nhưng canh săc rât bınh

thương vôn đa quen thuôc,nhưng khi vao trong Mông du2 thı dương như sông đôngnhư thât.

Đương nhiên, không chı cocanh săc ma thôi, con conhưng đông tac trôi chay đepmăt cua phai nư, nhưng săcthai biêu cam phong phu giôngnhư thât cua nhân vât...

Vy Vy vôn biêt Mông du gianghô 2 la do Đai Thân dungphân mêm đô hoa 3D do câutư tay thiêt kê, nhưng khôngphai la phân mêm mua trưctiêp san phâm co săn cua nươcngoai, vê phương diên đô phângiai va biêu hiên cua đông tacthı chăc chăn la co môt khônghai. Nhưng trươc khi tân mătthây Mông du, cô không thênghı phân mêm cua Đai Thân

lai co thê đat tơi trınh đô canhsăc tuyêt my, đông tac đepmăt như thê nay.

Co điêu nghı tơi ban thân ĐaiThân, sau đo lai đên đôi nguhoanh trang cua câu ây, VyVy lai thây bınh thương...

Noi ra, phân mêm tôt như vây,sau nay không cân noi Mông

du giang hô 2 se thu đươc baonhiêu tiên, ma chı cân ban môiphân mêm nay cho công tygame online khac dung, côngty cua Đai Thân đa co thêkiêm bôn tiên rôi.

Ăn cơm xong cung Tiêu Naivê thăng công ty, đê tranh bi Đai Thân lôi đên “hiên trươngvu an” cua hôm qua, Vy Vychu đông, nhiêt tınh đi thăm

hoi ông anh xinh gai bi cô lamcho đau long hôi ban sang.

Tiêu Nai cươi, cung không hêngăn cô, câu cung không thıchdınh chăt nhau trươc chônđông ngươi. Nhưng trong lucbuôi chiêu ban chay thư gamebi lag (lag: cung như bug, la lôimang/phân mêm), câu lai xuâthiên ơ bô phân thư nghiêm,tiên tay điêu chınh vân đê trınh

tư.

Luc đo nôi tâm cua nhân viênbô phân thư nghiêm rât phưctap, vê cơ ban ho thâm kêugao: thưc ra bon tôi co thê giaiquyêt đươc ma! Anh ca anhkhông cân đıch thân đên đâu!

Lam công tac thư nghiêmđươc mây ngay, Vy Vy luôn

cam giac vê căn ban Mông du2 rât khac vơi nhưng gameonline ma trươc kia cô tưngchơi, không chı la hınh ve tımı, ky lương hay nhưng chitiêt lich sư sâu xa... ma con comôt sô điêm khac nưa. Nhưngcu thê như thê nao thı cô laikhông thê noi ra đươc, chı đênmôt ngay no khi đoc đươc môtsô trang dư tınh chi tiêt cuaMông du 2 cô mơi chơt hiêura.

Mông du 2 co sinh khı.

Trong thê giơi cua Mông du 2không hê co nhưng sư viêckhông bao giơ biên đôi, tuyêtđôi đưng im, hoa co tan co nơ,trăng co to co mơ, ngươi cobuôn co vui. Trong sân nhatrông môt gôc mâu đơn, co lemây ngay trươc vân con chum

chım chưa nơ, mây ngay sauquay lai xem, biêt đâu no đathăm săc đơm bông. Trongthanh co môt quan rươu, co lengay hôm qua vân ke quangươi lai tâp nâp đông vui,nhưng trong nhay măt laithanh khuynh gia bai san, phaithay tên đôi chu rôi. Phıa tâythanh co môt cô gai co lethang nay vân con la khuê nưđơi ngươi mai môi, thang saulai đa ga tơi đông thanh. Thâm

chı nhưng NPC trong tiêmthuôc, hiêu tap hoa cung thayca, nghı lam.

Chı la nhưng thay đôi nho nhocua bôi canh va NPC ma thôi,lai đem lai cho ngươi ta môtloai đông thai, cam giac phattriên. No xoa sach cai camgiac chêt cưng te nhat cuanhưng game online trươc đây.

Vê căn ban cac phân đoan cuaMông du 2 đêu co sư tınh toankheo leo, như canh cươp dâutrong phân đoan kêt hôn, nhưthiêt kê chiêu thưc tư chu cuahê thông vo công, như thanhpân quan lai trong viêc thiêt kênghê nghiêp (đoc sach lamquan, sau đo theo đăng câpma kêu goi bao vê chiên đâu,nhưng tham khao hê thôngkêu goi cua phương Tây)...

Nhưng tınh toan săp đăt kylương nay xuyên suôt tro chơi,nhưng đăc điêm lơn nhât cuaMông du 2, lai la đê hê thôngđơi sông va hê thông giang hôbên canh nhau môt cach chınhthưc, trong Mông du 2 cacgame thu vưa co thê tiêu ngaogiang hô, cung co thê lamgame thu hoan toan biêt lâpvơi cuôc sông giang hô.

Trong cac tro game online cưcky hiêm nhưng tro như thênay. Game online xưa naythương phân chia ro rang,chiên đâu la chiên đâu, sinhhoat la sinh hoat, trong loaihınh game chiên đâu cung cohê thông sinh hoat nhưng đocung chı la nhưng game nhoco tınh bô trơ thôi.

Không phai la không nghı tơimơ rông thi trương gameonline, nhưng ma không lamnôi. Mơ rông thi trương trongnươc la đê tiêt kiêm tiên cuava sưc lưc, đai đa sô đêu trưctiêp mua nhưng phân mêm cuanươc ngoai, nhưng nhưngphân mêm nay đêu la chiênđâu la chınh, sinh hoat la phu,nêu ma đê sinh hoat la chınh,thı chiên đâu phai điêu tiêt cho

hơp ly, cho nên cac phân mêmcua nươc ngoai ma trong nươcthương dung sau khi hoanthanh cac san phâm rôi, khôngla ngoai lê cung tư nhiên bi han chê va rang buôc, thanhcac hınh thưc vô cung phưctap răc rôi.

Nhưng Tiêu Nai lai chu đôngkhai thac phân mêm, đươngnhiên co thê hoan thanh tranh

đươc nhưng hınh thưc nay, vatư do lam ra đươc nhưng thưma ban thân muôn, cân.

Cho du noi thê nao đi chăngnưa, nhưng sang tao nay cungchı giơi han trong pham trucua game, đê no co thê chınhthưc đươc goi la sang tao cotınh chiên lươc, lai phai nhơđên sư kêt hơp cua C/B (viêttăt cua Client/server) va B/S

(viêt tăt cua Brower/server)trong hê thông sinh hoat cuaMông du giang hô 2.

Giai thıch môt cach dân damôt chut, la cân phai kêt hơpgame do mınh tư downloadhoan chınh va game không cândownload hoan chınh vơinhau.

Lây môt vı du đơn gian.

Như ban đang trông môt câyhoa trong vươn hoa cua nhaban ơ Mông du 2, nhưng khino nơ hoa lai la luc ban đangđi lam, trong phong lam viêckhông thê chơi game thı lamthê nao? Vây thı ban chı cânmơ trang chu cua Mông du 2,va co thê ngôi trong phong lamviêc hai hoa.

Lai giông như ban nuôi môtđưa con trai, môt ngay phaicho ăn ba bưa, ban lai khôngmuôn gưi no cho nha tre cuahê thông, vây thı phai lam thênao? Khi lam viêc co thê vaotrang chu cho no ăn.

Co thê thây đươc, trong tươnglai nhưng chưc năng nay con

co thê thưc hiên trên ca điênthoai di đông.

Hiên nay cac công ty gamelơn đêu đang nô lưc mơ rôngnhưng trang game phu hơpcho nhưng nhân viên vănphong lân ca nhưng game thukhông thương xuyên sư dungmay vi tınh. Nhưng thi trươnghiên nay, lai không hê co môtgame online nao kêt hơp giưa

game online 3D va webgameca.

Mông du 2 đa đi tiên phongtrong lınh vưc nay.

Đây đung la sang tao cua môtthiên tai.

“Không chı như vây, anh đưng

ngai nghı ngươc lai”, môi khitrên đương tan sơ vê nha, ngheVy Vy thao thao bât tuyêt tandương, Tiêu Nai lai rât lanhđam, ıt nhât la cung lanh đamtrên ve măt.

“Nay!”

“Trươc khi game đươc thưnghiêm nôi bô, trang web hê

thông sinh hoat cua Mông du2 se đươc mơ rông trươc.”

“Ô! Điêu nay đung la rât mơime, nhưng như thê thı co mucđıch gı?”

Vy Vy băt đâu suy nghı.

Nhın thây cô nhât thơi không

nghı ra, Tiêu Nai nhăc nhơthêm môt chut: “Sau khi thưnghiêm nôi bô Mông du 2,chung ta se tuyên truyên hınhanh cua nha, vươn 3D tronggame.”

Vy Vy chơt hiêu ra.

Game thu ơ cac webgamenhın thây vươn hoa cua mınh

trong game 3D tinh xao, hoanmy như thê nay, chăc chăn sevao game đê xem, sau đo...

Tât ca đêu co thê tương tươngđươc.

Chiên lươc nay cua Đai Thânthưc la da tâm ghê gơm, rorang la đanh guc hêt ca đamgame thu không trư môt ai.

Vy Vy mau nong bưng bưng,cư miên man suy nghı mai.

Nhưng game thu không thıchchem chem giêt giêt sau khivao game nay thı không hiêuse như thê nao nhı, đươngnhiên co thê không đanh yêuquai, không cay lên level, chıtrông rau thu hoach, nuôi lơn

nuôi ga, dêt vai may ao,nghiên cưu âm thưc... nhưngban se cam thây môt nông dântan gâu, đi bai sư hoc nghê,hanh tâu giang hô cung khôngco ai ngăn can. Hơn nưa, hê thông se nghı trăm phươngngan kê đê thu hut ban, vı du như, trông rau cung co thêtrông ra linh đơn, ăn vao thıtăng thêm công lưc, vı du nhưcay ruông co thê đao đươc bıkıp vo hoc, vı du như may

quân ao bông nhiên lai co lamra bô ao chiên tôt... Hơn nưakhông chưng nhưng thư nayđêu không thê ban đươc.

Cho nên...

Cho nên mơi noi, Đai Thânđung la môt tên âm mưu nhamhiêm .

Không đung, co le phai noi lamôt tên dương mưu mơi đung,gioi nhât ngon nghê đao hôbây ngươi, sau đo lai khiênngươi ta nhın thây hô va nhayxuông >O<. (Âm mưu langâm tınh toan mưu hai.Dương mưu la giăng bây rorang nhưng ngươi khac vânmăc bây – tac gia chơi chư)

Ngay qua ngay, Vy Vy say mêvơi Mông du 2, dương như gântơi mưc quên ăn quên ngu, colân Tiêu Nai đi đên bên canhcung chăng them chu y, chonên Tiêu Nai liên bi nhom thưnghiêm châm choc:

“Anh Tiêu, thua chınh gamecua mınh cam giac thê nao?”

Tiêu Nai cam thây thât khochiu, hơn nưa đa kho chiumây ngay nay, ai ma chiuđươc ban gai đa lâu không găpnhau ngay ngay đêu nhăc tơitư game ra ra bên tai, khôngcon cach nao khac, Tiêu Naidưt khoat câm cô: “Tư sau rakhoi công ty không đươc nhăctơi tư game nưa.”

Vy Vy hơi cut hưng, cung hơi

âm ưc, liên giai thıch: “Đo lagame cua anh ma!”

Mông du 2, đung la thê giơicua câu ây.

Game không thê dưa vao môtngươi ma co thê hoan thanhđươc, môt game ăt se hôi tu trıtuê cua ca đôi ngu tâp thê.Nhưng Tiêu Nai la kiên truc

sư cuôi cung cua tro chơi nay,tưc la linh hôn cua ca tro chơi.

Mông du giang hô 2, tư goc đô nao, trınh đô nao cung co thênoi đo la thê giơi cua câu ây.

Trong đo thê hiên nhân sinhquan, quan niêm vê gia tri cuacâu ây. Vy Vy chơi tro chơinay, co luc thâm chı con cam

thây mınh đang bông bênhtrong trai tim câu.

Câu ây tôn tai ơ khăp moi nơi,hoan my va manh me.

Dương như...

Cô cang ngay cang thıch câuây hơn.

Lam viêc trong bô phân thưnghiêm đươc tron môt tuân,Tiêu Nai nem Vy Vy vao môttrong nhưng bô phân ma câucai quan: bô phân kê hoach,lam công tac bô trơ.

Vy Vy không hê co y kiên gıđôi vơi sư điêu đông nay ca.

Cô muôn đên bô phân kêhoach, dương như la khôngthê đơi đươc, muôn sông trongthê giơi cua câu ây, thêm canhưng thư thuôc vê mınh.

“Nhın thây em la không cânthây ma cung co thê gioi rôi,”Tiêu Nai căn nhe vao tai traicô, “con nưa, anh luyên tâptrong đâu nhiêu lân lăm rôi.”

Phân 42: Quân...Bơi.

Năng chiêu chiêu xuyên quacưa roi xuông măt đât. Co hai

ngươi ngôi bêt dươi san nhabên canh giương.

“Em thây hê thông gia đınhcon co thê thêm môt sô thư,đăc biêt la vê gia đınh vaphương diên hô trơ đông taccua gia đınh.”

Vy Vy ngôi bên Tiêu Nai, vưanoi vưa ve mây bưc tranh trêncuôn sô nho. Cuôn sô nho cobıa mau xanh nay Vy Vy mơi

mua, trong đo viêt kha nhiêusuy nghı lăt văt vê Mông du 2.

La môt ngươi chơi co thâmniên, y kiên cua Vy Vy vân râthưu dung. Tiêu Nai lai khôngđê y chuyên đo.

“Ca khuc nay sao thê nhı?”Vy Vy cau: “Sêp tông Tiêu,anh co nghe không đây?”“A,” sêp tông Tiêu noi: “Nghı cho ky rôi viêt bao cao đưa

anh.”“...”

Vy Vy bưc tưc, cui xuông cănmôt miêng vao canh tay câuây.

Tiêng đan chăng hê loan nhip.

Ban nhac Tiêu Nai đang đanla nhac nên cua môt canh naođo trong Mông du 2, cungchınh la môt trong nhưng ban

nhac ma vi giam đôc ho Phương cua phong âm nhacmang đên vao cai ngay Vy Vytơi.

Đan khuc nhac xong, Tiêu Naisuy nghı, viêt mây chu y vaoban nhac. Sau đo lai bo but,duôi chân, ôm lây eo cuangươi ta, thuân thê lai đexuông san nha, lây môi tramôi, lây răng tra răng.

“Anh.”

Vy Vy không kip noi gı, miêngđa bi dınh chăt lây rôi.

Tuy trân nay Vy Vy đa tưngbi câu bê lây đê hôn, ôm đêhôn, ngôi lên chân đê hôn,nhưng bi đe trên san thê naythı vân la lân đâu tiên, bôngcam thây trai tim nho be cuamınh không thê châp nhânđươc nu hôn nay.

Nhưng ma găp nhau trênđương ke manh se thăng,ngươi đo không chı vo côngthâm hâu ma con mưu môgiao hoat, Vy Vy không sưcchông cư, chı con cach đêngươi ta muôn lam gı thı lam.

Sau mây phut, Tiêu Nai mơitha cô ra, nhưng vân chưađưng dây, hơi thơ âm ap convương lai trên cô cô. Vy Vy

hôn hên, đôi măt mơ mang luclâu mơi trở lại bình thường,không kìm nổi nỗi nghi ngờ:“Có thật là anh yêu lần đầukhông?”

Không giống một chút nào!Lần nào cũng bị anh ấy làmcho không còn sức chống đỡ.

“Haizz!” Trong tiếng cảm tháncủa Tiêu Nại có chút gì dươngdương tự đắc.

“Vậy thì anh thành thạo quárồi”

“Nhìn thấy em là không cầnthầy mà cũng có thể giỏi rồi,”Tiêu Nại cắn nhẹ vào tai tráicô, “còn nữa, anh luyện tậptrong đầu nhiều lần lắm rồi.”

Lại luyện tập thêm mấy lầnnữa, thời gian nghỉ trưa trôi đi.Tiêu Nại cài lại cúc áo sơ mi

rồi chuẩn bị xuất phát, Vy Vychạy vào nhà vệ sinh, ngắmmình trong gương.

Đôi mắt long lanh ngấn nướctrông như buồn ngủ.

Hai má ửng hồng trông nhưvừa đi nắng.

Nhưng đôi môi thì làm thếnào?

Chẳng nhẽ nói là ăn ớt cay,hay bị muỗi đốt?

Bọn họ tuy rất bận rộn nhưnglại thừa thời gian để trêu chọccô, chắc chắn sẽ không bỏ quađược cơ hội tốt này, đặc biệtlà có cả Ngu Công ở đó.

Vy Vy buồn bã bước ra khỏinhà vệ sinh, Tiêu Nại đã đangxỏ giày, cúi thấp đầu, khôngchú ý tới: “Buổi chiều có đi

không?”

Tuy hôm nay là cuối tuần,nhưng vì công ty phải chuyểnsang mục tiêu mới, nên rấtnhiều người phải làm thêm,Tiêu Nại đương nhiên cũngphải đi. Vy Vy là thực tập sinhnên đi hay không đi cũngkhông quan trọng, cho nên VyVy lắc đầu: “Không đi!”

“Thực tập sinh lại không có

lương, em cần nghỉ ngơi.”

Tiêu Nại không hề có ý đáxoáy Vy Vy, nhưng vẫn gọi côra ngoài cửa, hôn lên trán mộtcái: “Thế thì em trông nhànhé, đừng có qua chỗ HiểuLinh đấy!”

“Vâng.” Vy Vy nhìn mặt trờichói chang ở bên ngoài, cũngchẳng muốn ra ngoài, nhưngkhi Tiêu Nại đi khỏi, lại không

chịu nổi cãi lại một câu:“Nhưng đây cũng chẳng phảinhà mình.”

Căn phòng mà hiện tại Vy Vyđang ở, không phải là nhà củaHiểu Linh mà là căn phòngngoài của nhà Tiêu Nại. TiêuNại vẫn rất ngại ngần khi anhanh em em trong nhà ngườikhác, Vy Vy lại không dámđến nhà bố mẹ cậu ấy, chonên nơi này – là căn hộ không

thường xuyên sử dụng lại trởthành nơi được ở thườngxuyên nhất, thường thườngban ngày Vy Vy và Tiêu Nại ởđây, ban tối Tiêu Nại đưa côvề.

Tiêu Nại đi rồi, Vy Vy khôngcó việc gì làm, liền chạy vềphòng online.

Nếu không đến công ty thì hơivô vị, Vy Vy ngồi lướt web

một chặp, nhớ ra đã mấy ngàykhông cho hổ con ăn, liềnđăng nhập Mộng du giang hồ.

Nhờ sự kiên nhẫn bồi dưỡngcủa Vy Vy, hổ con có thuộctính tiên thiên cực kỳ kém nayđã được nâng cao, Vy Vy chonó ăn mấy viên đan dược,kiểm tra trong kho xem cònhàng không, để đi chợ TrườngAn thu mua.

Không ngờ, ở chợ Trường Anlại gặp được người bạn đã lâukhông gặp – Mộng ĐiệpKhông Tỉnh, cô ấy mở mộtcửa hàng, đang lúc bán hàng.Vy Vy hơi ngạc nhiên khi gửitin nhắn đi: “Phải Mộng Điệpkhông?”

Đừng nói là bán nick chongười khác nhé!

Quả nhiên Mộng Điệp trả lời

rất nhanh: “Ừ”Vy Vy: “Lâu lắm không gặpcậu”Mộng Điệp: “Ha ha, bận quá”

Vy Vy luôn cho rằng MộngĐiệp đã đoạn tuyệt với game,không ngờ cuối cùng cô ấy lạiquay lại, nên không khỏi kinhngạc. Muốn hỏi han tình hìnhdạo này ra sao, nhưng lại sợnhư vậy đường đột quá, liềndứt khoát không hỏi nữa. Hai

người chat mấy câu, MộngĐiệp liền thu dọn cửa hàng rủcô cùng đi săn Boss.

Cùng đi săn Boss còn có ThầnLôi Ni Ni, ba người chọn mộtkhu vực không khó lắm, bìnhthường ba người chơi ở khuvực này rất nhẹ nhàng thếnhưng Mộng Điệp không theokịp tần số nên suýt nữa cả độibị tiêu diệt.

Mộng Điệp cười nhăn nhó:“Hai tháng rùi không chơi, đếnBoss mà tớ cũng không sănđược.”

Tâm trạng của Mộng Điệphình như không được tốt lắm.Vy Vy đang nghĩ như vậy thìThần Lôi Ni Ni gửi tin nhắn:“Mộng Điệp gần đây có vẻkhông vui.”

“Sao vậy?”

“Có thể vừa mới quay trở lạibang nên không quen lắm. Haitháng qua, trong bang nhiềungười cũ bỏ đi, mà cũng nhiềungười mới đến, họ đều coiTiểu Vũ Yêu Yêu như thầntượng, rất nhiều người cònkhông biết Mộng Điệp là bangchủ nữa.”“Chiến Thiên Hạ khôngnhường ngôi bang chủ cho côấy à?”“Không hề, hơn nữa bây giờ

các đồ đẳng cấp của bang chủMộng Điệp cũng không caohơn Chiến Thiên Hạ.”“T_T”“Tiểu Vũ Thanh Thanh cũngở trong bang, con này rất làđáng ghét. Nếu như không vìkhông nỡ bỏ bang phái, thì tớcũng bỏ đi từ lâu rồi.”

Lúc này Vy Vy mới hiểu ravấn đề: “Mộng Điệp và ChiếnThiên Hạ?”

Thần Lôi Ni Ni nói: “Vẫn tốt,tớ hỏi bang chủ Mộng Điệprồi, cô ấy nói trận trước cô ấyốm, Chiến Thiên Hạ luôn ởbên cạnh chăm sóc, cô ấy cảmđộng lắm.”

Đang nói, lại không thấy ThầnLôi Ni Ni đâu nữa, mấy phútsau lại thấy gọi ầm ĩ: “Sax, ởnhà là không ra gì, không cóthẻ là bị rớt mạng ngay, Vy

Vy, thế tốc độ mạng chỗ cậuthế nào, bây giờ cậu cũngdùng bằng điện thoại à?”“Không, tớ về thành phố Brồi, mạng vẫn ok mà.”“Oh, oh? Sao cậu lại về sớmthế?”“Thực tập nghỉ hè mà.”“Đừng có nhắc thực tập, tớvẫn chưa làm luận văn nữacơ.”

Mấy câu này mấy người trong

đội nói, cho nên Mộng Điệpcũng nhìn thấy, Mộng Điệphỏi: “Vy Vy bây giờ cậu ởthành phố B à?”“Ừ ”

Mộng Điệp không nói gì thêm,đánh xong, cô ấy bỗng nói:“Vy Vy bây giờ cậu có rảnhkhông? Nếu không buổi chiềuđi uống trà với tớ đi!”

Vy Vy vô cùng ngạc nhiên

trước lời mời này, xưa nay côkhông sốt sắng đi gặp bạn trênmạng, nhưng bây giờ MộngĐiệp có tâm sự, nếu như cô từchối, hình như sẽ làm cho côấy thấy càng nặng nề hơn.

Vy Vy đang do dự, lúc nàyThần Lôi Ni Ni lại gửi tin nhắnriêng: “Vy Vy cậu đi cùng côấy đi, vì chuyện Chiến ThiênHạ vẫn ở trong bang, cô ấykhông được vui lắm, cậu an ủi

cô ấy nhé.”

Nghĩ tới chuyện đó của MộngĐiệp và Chiến Thiên Hạ,người đang chìm đắm tronghạnh phúc và niềm vui như VyVy không khỏi có chút xót xa,cho nên cô chẳng nghĩ ngợinhiều mà nhận lời.

Đang chat với Mộng Điệp,bỗng một cửa sổ nhảy ra, VyVy giật thót mình.

“Vy Vy.”Trên cửa sổ hiện lên hai chữ.“Đại Thần?”“Ừ.”“Sao anh không chat như bìnhthường?”“Thế này tiện hơn.”“Thế nhưng lại làm em giậtmình quá.”“Tự nhiên nhớ ra, biệt thự củangười quen anh để không.”“A?”

“Nhà anh ấy có bể bơi.”“@_@”“Em có thích đi bơi không?”“Có!” Vy Vy trả lời ngay tắplự.“Em biết bơi không?”“Không biết!” Vy Vy nói rấtkhẳng khái, “Nhưng em sẽngồi bên cạnh xem.”

Ngồi bên cạnh xem Đại Thầnbơi, đó có thể là nguyện vọngnảy sinh khi ngồi xem cậu ấy

chơi bóng rổ lần trước.

Cô bị Đại Thần làm gián đoạn,chẳng buồn để ý tới game, ởnơi làm nhiệm vụ Lô Vỹ VyVy đứng ngây ra, không hoạtđộng, Thần Lôi Ni Ni gọi mấylần.

“Vy Vy?”“Vy Vy?”“Vy Vy Vy Vy Vy Vy.”Vy Vy vội vàng đáp, để ngăn

lại cô ấy: “Đây rồi, tớ vừa cótý việc.”“Haizz, tớ còn tưởng cậu outrồi.”Mộng Điệp hỏi: “Vy Vy cóphải cậu đang ở khu XXkhông?”Khu XX là nơi tập trung đôngđúc của thành phố B, Vy Vyđáp: “Ừ, đúng thế.”Mộng Điệp hỏi: “Ở nhà hàngpizza ở đường XX nhé?”Vy Vy nghĩ, đường XX cách

đại học A cũng không xa, liềnđồng ý, “Ok.”

Hẹn nhau địa điểm thời giangặp mặt xong, cho nhau sốđiện thoại di động, Vy Vy mởcửa sổ chat với Đại Thần ra.

“Tý nữa em sẽ đi gặp MộngĐiệp Không Tỉnh.”

Một lúc Tiêu Nại mới trả lời:“Uh.”

Tuy cậu không nói gì, nhưngVy Vy lại cảm thấy cậu ấykhông thích mình giao lưu gặpgỡ với bạn bè trên mạng, chonên mới giải thích: “Bọn emgặp nhau ở nhà hàng pizza ởđường XX, chỉ là ăn trưa vàuống trà thôi, không lâu đâu.”

Tiêu Nại nói: “Đến giờ, anh sẽtrực tiếp đến đón em đi bơi,đúng rồi em cầm quần bơi của

anh đi nhé.”

Quần bơi con trai, thực racũng chính là quần lót thôi.

Quần bơi của Đại Thần,chuyện kì quặc đó, Vy Vymới nghĩ đến đã đỏ mặt tía tai,chứ chẳng cần nói đến lục tủquần áo nữa, Vy Vy mở tủquần áo của Đại Thần, thực sựchẳng dám nhìn kỹ, tiện taylấy một cái màu đen, vải trơn

bóng, chắc là quần bơi. Rồinhanh chóng nhét vào túi, sauđó đi gặp Mộng Điệp.

Nửa tiếng sau, Vy Vy đã tìmthấy tiệm pizza.

Trong tin nhắn Mộng Điệp nóimình tóc dài, uốn xoăn,nhuộm màu hạt dẻ, mặc váydài màu xanh sẫm, Vy Vynhìn ngó trong tiệm pizza mộtlúc, mới thấy cô ấy ở chỗ

trong cùng, gần với cửa sổ.

Vy Vy cất bước đi về hướngcô ấy.

Mộng Điệp vốn say sưa đangnhìn ngắm cảnh sắc bên ngoàikhung cửa, dần dần nghe thấytiếng bước chân, liền liếc mắtnhìn sang hình như có mộtngười đang đi gần về phía cô,cô chột dạ quay đầu lại, nhìnthẳng vào đôi mắt sáng long

lanh.

Chủ nhân của đôi mắt đó đangnhìn cô, người đó gửi đến cômột nụ cười thân thiện, khẽ lộhàm răng trắng bóng, nụ cườiấy như một đóa hoa quỳnhchớm nở, khiến cho người tatrong phút chốc phải ngây ngấtchoáng váng, không thể nàocưỡng lại được.

Trong lòng Mộng Điệp trỗi

dậy một ý nghĩ, nhưng lại cảmthấy không thể là như vậy,nhưng mà người con gái ấyđang dừng lại trước mặt cô.Mộng Điệp không chỉ bất ngờmà gần như sững người, ngâyra một lúc mới hỏi: “Bạn là LôVỹ Vy Vy?”

“Vy Vy gật đầu, ngồi xuốngđối diện cô ấy, vừa cười vừachào hỏi: “Chào cậu, MộngĐiệp.”

Vy Vy và Mộng Điệp ngồitrong tiệm pizza đến năm giờmới về.

Trong lúc đó, chủ yếu MộngĐiệp nói, còn Vy Vy nghe.Nhưng Vy Vy cũng hiểu rằngtrong lòng Mộng Điệp đangbuồn, chỉ cần lắng nghe cô ấymà thôi.

Cuối cùng Mộng Điệp còn mời

Vy Vy đi ăn tối, Vy Vy ngạingần từ chối: “Buổi tối tớ phảiđi bơi, hình như trước khi đibơi không được ăn thì phải.”

Mộng Điệp rõ mồn một: “Vớibạn trai à?”

Vy Vy gật đầu, nghĩ tới TiêuNại, trong mắt bỗng đầy ấpnỗi bâng khuâng.

“Cậu xinh như vậy, bạn trai

chắc chắn phải yêu cậu ghêlắm nhỉ?” Mộng Điệp nhìn cô,ánh mắt đầy vẻ hâm mộ.

Vy Vy ngây người một lúc,muốn nói gì đó, lại cảm thấynói gì cũng không ổn. Cho nênlại mỉm cười, cúi đầu uốngmột hớp trà.

Sau khi chia tay với MộngĐiệp, Vy Vy gọi điện thoạicho Tiêu Nại.

“Em ở bên này rồi.”

“Ừ, anh sang ngay.” Kỳ thựcTiêu Nại đã xong việc từ lâu,nhưng cậu ấy luôn đườnghoàng bình tĩnh, tuyệt đốikhông gọi điện hối thúc VyVy.

Vy Vy nói địa điểm, đang địnhtắt máy thì bỗng Tiêu Nại hỏi:“Em mua đồ bơi chưa?”

“...”

“Đợi anh rồi mình cùng đimua nhé?” Tiêu Nại lấy chìakhóa xe vừa đi vừa nói.

“Không cần đâu! Em tự điđược rồi!”

Bên cạnh tiệm pizza có mộtsiêu thị, Vy Vy chạy vào đó,chọn đại một bộ đồ bơi, đương

nhiên là loại trông kín mít, ởphía dưới còn có cả quần nữa.

Thanh toán xong đi ra khỏisiêu thị, Vy Vy nhìn thấy ngayxe Tiêu Nại đã đỗ ở bên kiađường.

Nó thực sự là rất mỏng, rấtngắn,... còn rất bó...

Phần 43: Đi bơi, đi bơithôi.

Vy Vy tưởng tượng về cảnhtượng bơi lội như thế này, ĐạiThần cởi trần, mặc một chiếcquần bơi vừa mỏng vừa ngắnlại vừa nhỏ, thân hình vạm vỡnhấp nhô trong làn nước xanhbiếc... nhưng còn cô thì sao,đang nằm trên chiếc ghế dựabên cạnh hồ bơi, vừa uốngnước vừa thổi phù phù hơilạnh ngắm nhìn cậu, tốt nhất làcó thể mang theo một chiếc

máy ảnh...

Nhưng mà hiện thực thì...

Đến biệt thự, Vy Vy rút chiếcquần bơi từ trong túi ra, TiêuNại cầm lấy, lông mày cau lại.

“Sao lại cầm cái này?”

“Dạ?” Cô đến nhìn cũngkhông nhìn, vơ đại lấy nó, cóchuyện gì à?

“Cái này là của cô anh tặngsau khi anh đạt giải quán quânbơi lội, anh chưa bao giờ mặcnó.”

“Anh không thích à?”

“Anh không có ý kiến gì,”Tiêu Nại mỉm cười, “Chỉ làkhông ngờ hóa ra Vy Vy lạithích kiểu này.”

Khi cậu ấy đi vào thay quầnbơi, từ trong nhà bước ra, VyVy mới biết kiểu mà cậu ấynói đến... là kiểu nào...

Nó thực sự là rất mỏng, rấtngắn,... còn rất bó...

Vy Vy bị vẻ đẹp nam tính lồ lộnày làm cho choáng váng đầuóc, khi Đại Thần nói: “Sao emkhông đi thay đồ,” cô rấtngoan ngoãn đi thay bộ đồ bơivừa mới mua khi nãy.

Cũng may khi bước ra cô đãtỉnh táo, cầm lấy chiếc khănbông to quấn quanh người.

Tiêu Nại đang bơi rất thoảimái dưới bể, nhìn thấy côbước ra, liền bơi đến bên méphồ, đưa tay ra.

“Xuống đây.”

“Không đâu, em không biếtbơi.” Con vịt cạn Vy Vy kéochiếc khăn bông, thà chết chứkhông nhảy xuống nước.

“Anh dạy em.”

Vy Vy nghĩ một lúc nhưng vẫnsợ: “... Căng lắm thì em ngồikhỏa chân ở bên cạnh bể là

được rồi.”

Tiêu Nại không biết nói gì,làm ra vẻ chẳng buồn để ý tớicô, rồi một mình bơi đi. MắtVy Vy dõi theo cậu, nhìn cậuấy đang rẽ sóng dưới nước,ngoi lên hụp xuống, thân hìnhsăn chắc cường tráng lúc nổilúc chìm, khuôn mặt khôngkhỏi đỏ ửng lên.

Cô thực sự càng ngày càng bịĐại Thần quyến rũ rồi... ~ ~

Một mặt Vy Vy vừa kiểmđiểm lại bản thân, một mặt làcăng mắt ra nhìn ngắm khôngchớp mắt. Nhìn được một lúctự mình, tự mình cũng muốnhoa chân múa tay, liền đếnngồi bên cạnh mép bể bơi, thảchân xuống bể.

Bất chợt cảm giác mát mẻ nhưđược trận gió mát thổi từ chânùa lên, từng lỗ chân lông trêncơ thể đều được thả lỏng vàthư giãn vô cùng.

Vy Vy ngồi bên hồ bơi nghịchnước rất vui vẻ, trong chốc látcô không để ý tới động tĩnhcủa Tiêu Nại, đến khi phát

hiện ra thì Tiêu Nại đã bơi đếnbên cạnh cô rồi, rồi bất thìnhlình nắm chặt lấy cô, kéo phắtcô xuống nước.

Vy Vy không kịp đề phòng đãbị lôi xuống nước, phải uốngmất mấy ngụm nước... nướcrửa chân của chính mình...

Sau đó vì tay chân đập loạn

xạ, bị người ta hà hơi thổingạt...

Sau đó lại vì sợ chìm xuốngnước, nên vội vội vàng vàngvới lấy tấm thân trần củangười ta...

Tóm lại... một câu chẳng thểkể hết được...

Lúc đi về, Vy Vy chỉ biết bơichút ít, nhưng mà, cả trái timlẫn thân thể... lại chịu nhữngtổn thất rất to lớn T_T.

Tiêu Nại trước đây tuy là quánquân bơi lội giải toàn trường,nhưng cũng chẳng phải hamthích tới mức ngày nào cũngphải luyện tập. Nhưng mà từhôm nay về sau, lại đột nhiên

vô cùng say mê. Biệt thự củangười thân dù sao cũng đểtrống, thì mỗi chiều muộn đợiVy Vy cùng bơi những haitiếng đồng hồ.

Vy Vy đã thích bơi lội rồi,nhưng đối với hành vi lợi dụngchức danh dạy học để cónhững hành vi XX của ngườita thì vẫn kiên quyết đề phòng,hạn chế, nhưng mà tuy cô có

quyết tâm chống lại đến cùngthì cũng không có được sứcmạnh tương ứng với quyết tâmấy. Vẫn thường hễ không cẩnthận một cái là lại bị quyến rũngay...

Cho nên trong hồ bơi của nhàngười thân Đại Thần thườngnhìn thấy bóng cô đạp nước...

Mỗi lần “giãy chết”, đếnnhững câu như “hai ta vẫnchưa đến tắm ở khe uyênương” Vy Vy đều nói ra cả.Nghĩ ra thì cũng đúng, nếu làmột hồ bơi to hơn, chỉ có haingười bọn họ. Thế chẳng phảilà khe uyên ương sao .

Nhưng mà phản ứng của TiêuNại là...

“Hóa ra Vy Vy thích phảimạnh mẽ à?”

Không còn biết xấu hổ là gì,Vy Vy chỉ còn cách nhẫnnhục chịu đựng.

Cho nên có một lần khi nhậnđược điện thoại của MộngĐiệp, Vy Vy vẫn rất vui. Ngày

ngày đi bơi, ăn cơm đúng làbội thực đi mất...

Mộng Điệp nói: “Vy Vy, tốimai rảnh không? Đi ăn nhé.”

“Ngày mai à?” Vy Vy suynghĩ có chút xíu rồi đồng ýliền, “Ok.”

Vy Vy nhận lời sốt sắng nhưvậy đương nhiên không phải vìtrốn tránh việc cùng đi bơi vớiĐại Thần mà vì nghĩ lần trướcở tiệm pizza là do Mộng Điệpmời, cô cảm thấy nên mời lạimột lần mới phải.

Cho nên sang ngày thứ hai,Vy Vy vứt bỏ người ta, gămlấy ví tiền rồi đi hẹn hò.Nhưng khi đứng trước cửa

khách sạn hẹn với Mộng Điệp,nhìn thấy sự trang hoàng rựcrỡ của nó, Vy Vy không khỏihơi thấp thỏm bồn chồn.

Nhỡ không đủ tiền...

Chả sao, cùng lắm thì gọi ĐạiThần đến cứu.

Vy Vy lấy điện thoại ra nhắntin cho Mộng Điệp: “Tớ đếnrồi, cậu ở đâu?”

Mộng Điệp reply rất nhanh:“Ở Cúc Hiên.”

Mộng Điệp đứng dậy khỏi ghếngồi, cất di động.

“Cô ấy đến rồi.”

Tiểu Vũ Thanh Thanh khôngtin hỏi: “Có đúng cô ta rất đẹpkhông? Có đẹp bằng Yêu Yêukhông?”

Mấy chục phút trước, trướcnhững yêu cầu của Tiểu VũYêu Yêu là gặp mặt và giảiquyết nhiều chuyện của bang

Bích Hải Triều Thanh Các,Mộng Điệp “vô tình” tiết lộ côấy đã gặp được Lô Vỹ Vy Vyngoài đời, còn nói cô ấy rấtđẹp.

Cùng ở đó còn có Chiến ThiênHạ, gia tộc Tiểu Vũ, ChânThủy Vô Hương, còn cónhững game thủ khác củathành phố B, hầu hết mọingười đều quen biết Lô Vỹ Vy

Vy, họ không tin nổi Lô VỹVy Vy là một người đẹp.

Người của gia tộc Tiểu Vũ lạicàng không tin, liền hò hétMộng Điệp gọi Vy Vy tới.

Cho nên, Mộng Điệp lại giả vờđi ra ngoài gọi một cuộc điệnthoại, kỳ thực, để giữ bí mật,cô ấy đã hẹn với Vy Vy từ

hôm qua rồi.

Mộng Điệp nghe thấy câu hỏicủa Tiểu Vũ Thanh Thanh,không trả lời ngay tức khắc,trong khi mọi người cứ háohức chờ đợi thì cô mới nói:“Đến thì biết ngay.”

Tiểu Vũ Thanh Thanh “à” lênmột tiếng: “Tớ biết rồi, chắc

chắn là không xinh bằng YêuYêu rồi, Yêu Yêu là đệ nhấtmỹ nhân của server mà.”

Tiểu Vũ Yêu Yêu nửa xấu hổnửa bực nói: “Cậu đừng có bahoa thế, tớ thì bằng ai đâu.”

Tiểu Vũ Thanh Thanh bả lảxoa dịu: “Biết rồi, biết rồi, sẽhạ thấp giá trị của cậu vậy.”

Mộng Điệp nhìn Tiểu Vũ YêuYêu, trong lòng cười nhạt.

Cười đi, cười nữa đi! Tý nữacác người còn cười đượckhông.

Dựa vào cái gì mà mày có thểnghĩ sao tâng bốc được trăng

lên hả, dựa vào cái gì mà giatộc Tiểu Vũ chúng mày có thểsai khiến này nọ trong banghội mà tao gây dựng nên,chẳng phải là khuôn mặt nàyvà cái được gọi là đệ nhất mỹnhân của game Mộng dugiang hồ sao? Dựa vào cái gìmà mày hạnh phúc như thếnày, mày không biết là hạnhphúc của mày ngứa mắt lắm à,mày không biết mấy ngườimày gọi đến buổi gặp mặt hòa

giải này đang lim dim buồnngủ à?

Nếu như không phải tại màythì Thiên Hạ sẽ không quenTiểu Vũ Thanh Thanh.

Mày biết hay là không biết,tao ghét mày.

Ngay lập tức, bài kiểm tra củamày tới rồi đấy.

Tình yêu của mày sẽ có vượtqua được không?

Không vượt qua đi!

Vốn là người hay thể hiện tìnhyêu, người như Chân Thủy Vô

Hương sẽ không rung độngtrước sắc đẹp ư? Ở trước mặtlà một sắc đẹp nghiêng nướcnghiêng thành, thiên hươngquốc sắc thì sao?

Hơn nữa huống hồ cậu ta từnglà chồng của Lô Vỹ Vy Vy,liệu có tiếc nuối và đau khổ vìđã vô tình đánh mất cơ hội đãtừng có không?

Nhưng mà.

Nếu như vượt qua được, thìđành chúc mừng bọn mày!Chúc phúc thật lòng!

Mộng Điệp nghĩ hết mọi nhẽ!

Đám người cười nói hi hi ha

ha, những cặp mắt khôngngừng dõi ra ngoài cửa. Quamột lúc, cửa mở ra, đámngười không hẹn mà cùngnhìn ra, nhưng lại nhìn thấymột khuôn mặt tròn đangcười. Như thế cũng gọi làngười đẹp à? Tiểu Vũ ThanhThanh đang định phá ra cười,thì mới phát hiện người đó chỉlà phục vụ.

Sau đó mới có một nữ sinhbước vào sau người phục vụ.

Cô gái đó lịch sự cúi đầu chào,những sóng tóc mượt mà xõaxuống theo những động táccủa cô ấy, khiến cho người tabị cuốn hút bởi chiếc cổ caotrắng ngần như ngó sen. Khicô quay đầu lại, chỉ thấy nhẹnhàng, thay vào đó là mộtkhuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo

khiến cho người ta phải ngâyngất, tim đập rộn ràng phíasau mái tóc đen mượt kia, đôimắt sáng như những vì tinh tú.Dường như đôi mắt cô ấy đãquét hết mọi sự ngạc nhiên,đôi lông mi dài khẽ rung lên,ánh mắt lướt qua nhưng vẻkiều diễm của nó thì ở lại.

Mộng Điệp đã từng gặp VyVy, nhưng lần này cô mặc

một chiếc váy liền in hoa, cổxẻ hình chữ V màu rất nhã, lạikhiến cho cô ấy ngây ngườira, phải một lúc sau mới đứngdậy gọi Vy Vy được.

“Vy Vy.”

Tiếng Vy Vy mà cô ấy gọi làmcả đám người phải kinh ngạc.Bọn họ cảm thấy nhất thời

không có liên hệ gì cô ta vàbốn chữ “Lô Vỹ Vy Vy”. Bâygiờ Mộng Điệp làm cho thứctỉnh hết thảy, mới ý thức đượccô ấy chính là Lô Vỹ Vy Vy.

Cô ấy thực sự là Lô Vỹ VyVy?.Sao cô ấy lại có thể là Lô VỹVy Vy?

Nếu như cô ấy là Lô Vỹ VyVy, vậy thì danh hiệu Mộngdu giang hồ đệ nhất mỹ nhân..

Tất cả bọn họ không hẹn màcùng nhìn lại Tiểu Vũ YêuYêu, hình dường như cùng lúccảm thấy...

… thật mờ nhạt...

Trước vẻ đẹp khiến hồn xiêuphách lạc này, vẻ xinh tươitrong sáng của Tiểu Vũ YêuYêu trong chốc lát thật đơnđiệu, tẻ nhạt.

Hơn nữa...

Dáng người còn kém xa.

Thực ra Tiểu Vũ Yêu Yêucũng rất xinh, chỉ là mọi ngườinhìn cô ấy nhiều rồi, nênchẳng có gì mới lạ cả. Trêndiễn đàn có ảnh, có video lạigặp cả người thật rồi, hơn nữacòn không được bằng ảnh, ítnhất là trong ảnh nước dacũng đẹp hơn rất nhiều. Đemra so sánh, thì lại chính là LôVỹ Vy Vy – người không hề

được gọi là “người đẹp” này,không phấn son trang điểmnày lại khiến cho người takhông thể rời mắt được.

Cho nên mọi người lại nghingờ, nếu như nữ sinh này làLô Vỹ Vy Vy, vậy thì làm saoTiểu Vũ Yêu Yêu có thể đoạtđược Chân Thủy Vô Hương từtrong tay cô ấy?

Mọi người lại nhìn Chân ThủyVô Hương đầy vẻ thắc mắckhó hiểu.

Đàn ông chính là người hiểubản tính háo sắc của đàn ôngnhất, mới đầu Chân Thủy VôHương và Tiểu Vũ Yêu Yêukết hôn trong game, bọn gamethủ đàn ông trong bang đềucảm thấy cậu ta không tốt,

nhưng trong lòng không khỏingưỡng mộ. Nhưng từ khi nhìnthấy Lô Vỹ Vy Vy, nhữnggame thủ nam ngồi ở đây “từbụng ta suy ra bụng người” -đều cảm thấy trong lòng ChânThủy Vô Hương đang thấpthỏm lo lắng đã bị gục ngã mấtrồi.

Mộng Điệp luôn lưu ý nhữngphản ứng của Tiểu Vũ Yêu

Yêu và Chân Thủy Vô Hương,lúc đó vô cùng đắc ý nhếchmép cười, nói với nhân viênphục vụ: “Phục vụ, lấy thêmcho một cái ghế để cạnh chỗcủa tôi.”

Sau đó nói với Vy Vy: “VyVy, ngồi đây đi.”

Vy Vy gật đầu, xoay bước

chân, thần sắc vẫn bình thản,nhưng trong lòng đã bắt đầuđắn đo về tình hình trước mắt.

Thực ra vừa mới nhận đượctin nhắn, Mộng Điệp nói ngồiở chỗ nào, Vy Vy đã quan sátthấy sự bất thường, nhưngcuối cùng vẫn tin bạn nênchẳng nghĩ ngợi nhiều, khôngngờ vừa bước vào, hóa ra làcảnh này.

Trừ Mộng Điệp ra, Vy Vykhông quen biết ai khác,nhưng lại có ấn tượng vớikhuôn mặt của Tiểu Vũ YêuYêu, đã có Tiểu Vũ Yêu Yêuở đây, vậy thì thân phận củanhững người khác như thế nàochẳng cần nói cũng biết cả.

Đây đại khái là buổi họp mặt

game thủ của bang Bích HảiTriều Thanh Các ở thành phốB.

Nhưng lại không hiểu vì saomà gọi cô tới đây.

Vy Vy ngồi xuống bên cạnhMộng Điệp, tim của mọi ngườidường như mới trở về chỗ cũ,nhưng vẫn có chút nghi nghi

hoặc hoặc. Tiểu Vũ ThanhThanh mở mồm hỏi: “Cậu làLô Vỹ Vy Vy?”

Giọng của cô ta hơi đanh, VyVy liếc nhìn cô ta một cái, gậtđầu.

“Đúng vậy.”

Đã tới rồi, thì phải làm choyên ổn, Vy Vy bình tĩnh thảnnhiên, gật đầu giới thiệu với tấtcả mọi người: “Chào cả nhà,tôi là Lô Vỹ Vy Vy.”

Trong phút chốc nhữngngười xung quanh dường nhưđều làm nền, cậu ấy dườngnhư đã giương chiếc ô củamình lên, đi xuyên qua mànmưa đen thẫm.

Phần 44: Tỏa Sáng.

Tất cả đều im lặng, sau đókhông khí mới nóng trở lại.Mộng Điệp lại tìm lại đượccảm giác mình là trung tâm,vừa cười vừa nói: “Mọi ngườitự giới thiệu một chút nhé!”

“Mình là Lam Chi Mộng.Woa, Lô Vỹ Vy Vy, khôngngờ cậu lại xinh thế.” Một nữ

sinh mặc áo phông màu tímhưởng ứng đầu tiên.

“Đại Lãng Đào Sa, chúng tađã cùng đi săn Long Vương ởThái Hồ mấy lần rồi.”

“Hạn Yên.”

“Haizz, tớ là Đồng Khổng

Thâm Thâm.”

“Tony.”

“Tớ là Đình Đình Tẩu Tẩu.”

“Chấn Ấp Bá Chủ, he he.”

Những người đầu tiên mở

miệng nói chuyện với Vy Vylà những người đã từng quenbiết với cô trong game, sau đólà hai người mới vào bang saukhi Vy Vy rời bỏ bang phái.

“Tên của tớ rất khó đọc, cậucứ gọi tớ là Albus là được rồi.”

“Người đẹp, tớ là Hồ ThủyLam.”

Cuối cùng còn lại bốn ngườikhông muốn nói chuyện,chàng trai bên cạnh Tiểu VũYêu Yêu hình như muốn nói,nhưng sau đó nói được từ“tôi”, lại không đủ dũng khínói tiếp câu sau.

Lúc đó chàng trai bên cạnhMộng Điệp đứng dậy, xem

thần sắc của cậu ta rõ ràng làgiới trí thức. Cậu ta cầm cốcrượu nâng cốc mời Vy Vy:“Lô Vỹ, mình là Chiến ThiênHạ. Trước đây trong game đãcó chút xích mích, nhưng bâygiờ mọi người gặp nhau ở đây,những chuyện trong gametrước kia đừng bận tâm nhé.”

“Đương nhiên.” Vy Vy đáp lạimột cách rất phong độ.

Câu này của Chiến Thiên Hạkhông chỉ nói với mỗi Vy Vy,còn ý tứ nói với gia tộc TiểuVũ, Tiểu Vũ Yêu Yêu lúc nàymới thở phào cất lời: “Tớ làTiểu Vũ Yêu Yêu, Lô Vỹ VyVy, đã hâm mộ cậu từ lâu.”

Câu này của Tiểu Vũ YêuYêu nghe rất khách sáo, giọng

điệu lại không khiến cho ngườita thấy dễ chịu, tất cả mọingười trong phòng đều cảmthấy sởn da gà. Vy Vy đâu cóphải là không nghe ra ý đồ sâuxa trong hàm ý của cô ta,nhưng tuy cô có móng vuốt lợihại, nhưng lại chẳng hứng thúthi triển với cô ta, chỉ cườicười, lấy sức tám lạng thắngngàn cân, không thể nhẹnhàng hơn được nữa: “Chàocậu.”

Chàng trai trẻ bên cạnh cô ấyđã từng cất tiếng một lần, cuốicùng cũng có thể nhìn Vy Vymột cách quang minh chínhđại, nói: “Mình là Chân ThủyVô Hương.”

Hai cô nữ sinh ngồi ở một bênkhác của Tiểu Vũ Yêu Yêunhìn nhau, không biết là cùng

hẹn nhau hay không mà đồngthanh: “Tiểu Vũ ThanhThanh”, “Tiểu Vũ MiênMiên”.

Màn chào hỏi đã xong, mọingười không khỏi nhìn đi nhìnlại Vy Vy và Chân Thủy VôHương, và bọn Tiểu Vũ YêuYêu với con mắt thắc mắckhông hiểu, cho đến khi thầnsắc của Tiểu Vũ Yêu Yêu trở

nên buồn bã mới thôi.

Chân Thủy Vô Hương đứngdậy gọi nhân viên phục vụ, lạigọi thêm một chai rượu vangrất đắt, nói rất oai: “Hôm naymình trả tiền, mọi người cứ ănuống thoải mái.”

“Đắt lắm.”

“Chân Thủy Vô Hương, anhgiàu thật.”

Mọi người đều ồn ào về giá trịcủa chai rượu vang.

Chiến Thiên Hạ cười nói:“Hôm nay nếu như không phảiChân Thủy Vô Hương mời,mọi người sao dám đến đây

ăn, một món bình thường cũngđắt gấp ba lần.”

Tiểu Vũ Yêu Yêu cười rất lịchsự: “Tớ đề nghị họp mặt thìđương nhiên người trả tiền làanh ấy.”

Mộng Điệp nhìn thấy cô tađang phô trương thanh thế củanữ chủ nhân, vừa cười thầm

lại vừa thấy không vui, liền cốý quay sang nói với Vy Vy:“Vy Vy, chiếc váy này củacậu đẹp thật, mặc lên dáng rấtđẹp, cậu mua bao nhiêu tiềnthế?”

Vy Vy nhìn cô ấy một cái,lạnh lùng lướt qua rồi nói:“Cũng mua đại thôi, tớ chẳngnhớ nữa.”

Nghe câu hỏi này của MộngĐiệp, ánh mắt của mọi ngườiđổ dồn về phía Vy Vy, bànluận xôn xao.

Albus hỏi: “Lô Vỹ Vy Vy, gọicậu như thế nào nhỉ?”

Đây là hỏi tên thật, Vy Vykhông quen cậu ta, bèn giả vờ

như không hiểu, nói: “Cứ gọitớ là Lô Vỹ đi.”

“Vy Vy tớ nhớ cậu cũng làsinh viên, trường nào vậy?”

Câu này là của Lam Chi Mộnghỏi, Vy Vy còn quen biết côta, nhưng câu hỏi của cô ấy lạilàm khó Vy Vy. Nếu nhưkhông trả lời hoặc ậm ừ cho

qua, e rằng sẽ khiến cho cô ấybối rối, nhưng nếu trả lời thậtthì cũng không thể. Xưa nayVy Vy rất biết giữ cho mìnhtránh khỏi các phiền phức,trong những tình huống phứctạp như thế này, cô đâu sẽphơi bày sự thật đời tư củamình, cho nên suy nghĩ mộtchút cô vừa cười vừa nói:“Cơm ở trường tớ rất ngon.”

Đây có thể là câu nói thật lòngcủa cô, cơm ở trường đại họcA của cô quả thực là rất ngon.Nhưng trong giới sinh viênthành phố B lưu truyền mộtcâu rằng: Danh tiếng trườngđại học A, X rất nổi, con gáitrường E rất xinh...

Lam Chi Mộng quả nhiên hiểugợi ý, nói: “Hóa ra cậu học đạihọc X, khoa gì?”

Câu hỏi trước Vy Vy đã sơhở, câu hỏi sau thì chỉ biết trảlời: “Máy tính.”

“Tớ cũng học khoa máy tính ởtrường đại học X,” một giọngnói ngạc nhiên bỗng chen vào,game thủ tên Hạn Yên vừangạc nhiên vừa vui mừng nhìnVy Vy, nhưng nói xong câu ấy

cậu ta lại nghi ngờ ngay:“Nhưng sao tớ chưa bao giờgặp cậu?”

Mọi người đều nhìn Vy Vynghi ngờ.

Trùng hợp như thế sao?

Trong lòng Vy Vy rối bời

nhưng mặt vẫn tỏ vẻ rất trấntĩnh, đang định nói thì Tiểu VũThanh Thanh cười mỉa mộttiếng, nói xằng: “Nghe nói bâygiờ có một số cô gái làm hànglại rất thích tự xưng là sinhviên.”

Mọi người không ngờ cô ta cóthể nói ra những lời này, đềucảm thấy choáng váng ngâyhết cả ra.

Vy Vy rất tức giận, ánh mắtvô cùng lạnh lẽo, vừa nhìn vừamắng thẳng cô ta: “Chỉ có loạicon gái như cậu mới có thể cóđược ý nghĩ bẩn thỉu như thếtrong đầu.”

Cô vốn có một khuôn mặt tươitắn, lúc đó sắc mặt trầmxuống, thậm chí còn có vài

phần khí thế như người chỉhuy, đừng nói người bị cô nhìnchằm chằm là Tiểu Vũ ThanhThanh, mà đến ngay cả ngườibên cạnh cũng bị khí thế củacô làm cho im thin thít.

Tiểu Vũ Thanh Thanh bị côlườm, trong lòng thấy hoảngsợ, cố tình cụp mắt trốn tránh.

Vy Vy lườm thêm cô ta mộtcái, cảm thấy thật là căm ghét,quay đầu lại thủng thẳng hỏiHạn Yên: “Cậu học ở bộ mônnào?”

Vy Vy khiến cho người ta hiểunhầm mình là sinh viên củatrường đại học X, là vì ngàytrước có lần cô ấy đã từngcùng Nhị Hỷ tới trường đạihọc X đến chơi chỗ người bạn

cùng lớp cô ấy, cho nên cũngcó chút hiểu biết về khoa máytính trường đại học X.

Hạn Yên đáp: “Phân mônIzumiyama.”

“Năm thứ ba cậu mới chuyểnđến bộ môn này à?” Vy Vyhỏi rất khéo.

Hạn Yên đột nhiên nhận ra:“Hóa ra chị là đàn chị của bộmôn này à? Chẳng trách chưatừng thấy chị, nhưng mà chịchẳng già hơn em tẹo nào.”

Vy Vy khẽ cười, chẳng nóithêm gì nữa.

Vy Vy tuy xinh đẹp hơn

người, nhưng ánh mắt cô đànghoàng, trong sáng, tuyệt đốikhông có cái kiểu đong đưamời mọc. Mọi người cứ nghĩTiểu Vũ Thanh Thanh nóikhông khéo, bây giờ được VyVy giải thích như vậy, lại càngcảm thấy Tiểu Vũ ThanhThanh không được giáo dụcđàng hoàng, nên chuyên nghĩbậy bạ.

Sự kiêu ngạo của Tiểu VũThanh Thanh bị Vy Vy áp chếhoàn toàn, tuy trong lòngkhông phục, nhưng cũng ítnhiều tôn trọng hơn, quay đầukhông biết nói với Tiểu VũYêu Yêu điều gì.

Mọi người bị cô ta làm ra nhưvậy, không khí không khỏi hơingượng ngập, Mộng Điệp vuivẻ trong lòng, xoay vòng câu

chuyện một cách kịp thời, mớicó thể làm cho không khítrong phòng náo nhiệt trở lại.

Vy Vy đã sớm có chủ định rútlui càng sớm càng tốt, cử chỉlại càng không được nóng vội,trước mọi người, trong mọi lúccô ngồi bình tĩnh ăn uống.

Bên ngoài khung cửa sổ, bỗng

lóe lên mấy tia chớp lằngngoằng, tiếng sấm rền vang,một lúc sau, mưa tý tách rơi,sự chú ý của mọi người đềudồn cả về phía đó.

“Sao dạo này hay mưa thế?”

“Không sao, dù sao chúng tacũng đi hát karaoke luôn, địađiểm ngay sát vách, không bị

dính mưa đâu.”

Trong tiếng bàn tán ồn ào,điện thoại di động của Vy Vyđổ chuông, rút điện thoại từtrong túi ra, quả nhiên là củaTiêu Nại gọi. Vì Vy Vy ngồi ởbên trong, nếu đi ra ngoàinghe thì cũng bất tiện quá, nêncô trực tiếp nhận điện thoạiluôn.

“Trời mưa rồi, anh đi đónem.”

“À,” Vy Vy nhìn mọi ngườiăn cũng gần xong, bèn nói:“Bây giờ anh qua đi.”

“Ừ.”

Tiêu Nại biết chỗ rồi, chẳngcần hỏi han nhiều liền ngắtđiện thoại.

Không biết mọi người xungquanh ngừng nói chuyện từ lúcnào, mọi ánh mắt đều đổ dồnvề phía Vy Vy, Lam ChiMộng hiếu kỳ hỏi: “Vy Vy,cậu có bạn trai rồi à?”

Vy Vy gật đầu một cách rấtthẳng thắn.

Mộng Điệp nhìn thần sắc củaChân Thủy Vô Hương và TiểuVũ Yêu Yêu, vội vàng nói:“Vy Vy, vội gì mà phải đi thế,ở đây xong thì chúng mình đihát karaoke, cậu cũng cùng đinhé.”

Có người bên cạnh cũng hôhào: “Đúng rồi, để cho bọn tớđược thưởng thức giọng hátcủa người đẹp đi.”

“Bạn trai cũng đi cùng mà.”

“Tớ hát không hay đâu.” VyVy cười nhã nhặn nói,“Nhưng tối nay tớ có việc phảilàm, nên ngại quá.”

Đám đông vẫn không chịu,nhưng Vy Vy kiên quyết,không hề dao động một cáchrất khách sáo. Mọi ngườinhanh chóng ăn xong, ChânThủy Vô Hương trả tiền rấthào phóng, tất cả mọi ngườicùng đi ra ngoài.

Tiêu Nại vẫn chưa tới, Vy Vy

đứng đợi cậu ấy ở trước cổngquán. Nhưng những ngườikhác cuối cùng cũng đứng ởcửa không đi, cười cười nóinói hi hi ha ha chờ xem bạntrai của người đẹp là ngườinhư thế nào.

Vy Vy tuy có chút không vui,nhưng nơi này cũng chẳngphải của cô, cô chẳng nói gìđược.

Tiểu Vũ Yêu Yêu cũng đứngtrước cửa không đi, tuy cô ấythể hiện là chỉ đứng cùng vớimọi người ở đây, nhưng tronglòng lại rất muốn xem bạn traicủa Lô Vỹ Vy Vy ra sao. Nghĩđến chuyện khó mà gặp đượcngười vừa đẹp trai vừa có tiềnnhư Chân Thủy Vô Hương, côấy lại thầm cảm thấy kiêuhãnh, chiến thắng.

Mưa càng ngày càng to.

Một chiếc ô tô xuyên qua mànmưa từ từ chạy đến, đám đôngnhìn thần sắc của Vy Vy đểphán đoán, đây chắc chắn làxe của bạn trai cô ấy rồi, đềukhông khỏi hào hứng trở lại.

Tiểu Vũ Thanh Thanh nói vẻkhinh thường: “Cái xe nàytrông chả ra sao, không đẹpbằng xe của Chân Thủy, YêuYêu nhỉ?”

Tiểu Vũ Yêu Yêu liếc Vy Vymột cái, lại nắm tay ChânThủy để biểu thị sự chiếmhữu. Chân Thủy Vô Hương cốtình nhìn về phía Vy Vy, lạinhìn thấy ánh mắt cô ấy nhìn

về phía chiếc xe, hoàn toànkhông chú ý gì tới phía bênnày, cảm thấy hơi khó chịu.

Trong màn đêm, chiếc xe đóchầm chậm dừng lại dưới bậcthềm, cửa xe mở ra, một bóngngười thẳng đứng cầm chiếc ôrẽ màn mưa đi về phía kháchsạn.

Những giọt mưa xối xả trútxuống, người đi không để ý cóxòe ô hay không, có vẻ hơingại ngần, đi một cách vội vộivàng vàng. Bóng người đó đicũng khá nhanh, nhưng lại gợicho người ta cảm giác vô cùngthư thái. Trong phút chốcnhững người xung quanhdường như đều làm nền, cậuấy dường như đã giương chiếcô của mình lên, đi xuyên quamàn mưa đen thẫm.

Cậu dần dần bước đến bậcthềm, khuôn mặt trở nên sángrõ dưới ánh đèn. Khuôn mặtcủa Tiêu Nại vốn sinh ra đã vôcùng đẹp trai, chỉ có điềuphong cách hơi mạnh mẽthường xuyên bị che giấu, lúcnày như ánh cầu vồng sángchiếu, được vẽ ra dưới ánhđèn, tuy chưa đủ để phô bàyhết được cái đẹp nhưng cũng

đủ cho người khác thần tríđiên đảo.

Tiểu Vũ Thanh Thanh đợi đểxem người ta lúc đó đã hoàntoàn ngơ ngẩn, thật sự bị hàoquang của cậu hút hồn.

Vy Vy rất ghét ánh mắt củaTiểu Vũ Thanh Thanh nhìnhai người, không đợi Tiêu Nại

chạy đến bên cô, cô đã tạmbiệt bọn Mộng Điệp: “Mọingười về sau nhé, tớ về trướcđây.”

Mộng Điệp lại giữ lại, nói: “VyVy, hay là mời cả bạn trai cậucùng đi đi.”

“Không được,” Vy Vy cườinhạt, nói bóng gió: “Tính cách

anh ấy hơi hướng nội, khôngthích gặp người ngoài.”

Trong lời của cô ấy rõ ràngđầy ẩn ý, Mộng Điệp cứnghọng, không nói được câunào.

Đang trì hoãn như thế thì TiêuNại đã đến bên cô, Vy Vychạy vào trong ô của cậu.

“Đi thôi.”

Tiêu Nại biết Vy Vy chỉ đi gặpmột mình Mộng Điệp, nhưngbây giờ lại nhìn thấy cả đámngười, biết là có chuyện lạ,nhưng không hỏi nhiều. Tínhcậu vốn kiêu ngạo, đừng nói làchào hỏi đến người ta mà cònchẳng buồn nhìn, dắt Vy Vy

đi xuống bậc thang.

Đám người yên lặng nhìn bónghọ đi xa dần, nhìn hai chiếcbóng xinh đẹp dưới chiếc ôđang dần khuất trong mànmưa, Tiểu Vũ Thanh Thanhcắn môi, đột nhiên gào to lên:“Này, anh có biết bạn gái anhlấy bao nhiêu người tronggame rồi không?”

Vy Vy ngạc nhiên dừng chânlại, nhìn cô ta một cách lạlùng. Hai người đứng cũngkhông quá xa, vẫn có thể nhìnthấy hết được nét mặt của côta. Sắc mặt cô ta đã hơi biếndạng, ánh mắt trông rất hungtợn.

“Trong game cô ta cặp bồ,lẳng lơ, hay ve vãn tán tỉnh

đàn ông, tiếng dữ đồn xa, conngười cô ta ai mà chẳng biết,anh chàng đẹp trai, anh đừngcó để cô ta lừa!”

Xưa nay Vy Vy luôn sốngtrong môi trường trong sáng,đơn giản, hằng ngày rất hiếmgặp phải những người đê tiệnnhư Tiểu Vũ Thanh Thanh,nên không biết phải dùng từ gìđể hình dung. Vy Vy thấy thật

ghê tởm, buồn nôn, ánh mắtlạnh lẽo, đanh định cất tiếngmắng trả cô ta thì Tiêu Nạingăn lại.

Vy Vy nhìn cậu, cô cứ nghĩcậu ấy định nói mình chính làNhất Tiếu Nại Hà, không ngờchỉ thấy vẻ mặt cậu bỗng trởnên thật lạnh lùng. Cậu nhìncô, giọng nói nghe tựa xa thămthẳm mà lại vô cùng sâu nặng:

“Chỉ cần cô ấy đồng ý yêu tôithì tôi không quan tâm nhữngchuyện đó.”

Xe đã đi khá xe rồi, nhưng hễnghĩ tới cái vẻ mặt như conchuồn chuồn của Tiểu VũThanh Thanh, Vy Vy vẫnkhông nhịn được cười nghiêngngả.

Nói chung Tiểu Vũ ThanhThanh muốn ly gián để ĐạiThần đá cô, nhưng ai ngờ, ĐạiThần lại thể hiện coi chính côta trở thành loại lẳng lơ. Anhấy cũng chả oán hận gì. Có vẻnhư tuyệt đối si tình với cô.Kiểu này chỉ sợ Tiểu VũThanh Thanh lại càng thêm đốkỵ không yên thôi.

Vy Vy không thể không thừa

nhận, về mặt ép người ta chếtmà không cần đền mạng nàythì Đại Thần tuyệt đối giỏi hơncô rất nhiều.

Tiêu Nại vẫn bình tĩnh lái xeđi.

Vy Vy được dịp vui vẻ, bỗngnhiên hỏi Tiêu Nại: “Nếu emthực sự cặp bồ, thì có thật là

anh không thèm để ý không?”

“Không thèm để ý.” Tiêu Nạitrả lời như thể đó là mộtchuyện đơn giản vô cùng.

Á, Vy Vy ngạc nhiên nhìn cậuấy, vẫn cho rằng cậu ấy nóiphét.

Cảm nhận được ánh mắt nghihoặc của cô, Tiêu Nại mỉmcười một lúc. Đèn đỏ, cậudừng xe, quay sang nhìn cô,“cùng lắm thì em mà định đimột bước thì anh ngăn lại mộtbước, em mà định đi hai bướcthì anh ngăn lại hai bước.”

Tiếng cậu nói không to lắm,Vy Vy phải lắng nghe màthầm kinh ngạc, trong lòng trỗi

lên một cảm giác thật khó nói.Ngu Công và Vy Vy kiếm

cớ chuồn ra ngoài, vừa rakhỏi cổng, Ngu Công thở dàimột hơi: “Sấm sét đùng đùng,sợ thật đấy.” Vy Vy lo lắng:“Trông ánh mắt anh ta rất dữdội.”

Phần 45: Hãy Để EmĐi Cùng Anh!

Sau ngày hôm đó, Mộng Điệplại gọi điện thoại cho Vy Vymột lần nữa, nói xin lỗi mộtcâu. Vy Vy nói không sao mộtcách khách sáo. Sở dĩ có thểnói ra ba tiếng “không saođâu” một cách dễ dàng là vìVy Vy đã không còn coi cô ấylà bạn của mình nữa.

Có lẽ trong lòng cô ấy cũngđau khổ, có lẽ cô ấy cũng có

những điều khó nói ra, nhưngđã là bạn bè thì không nên lợidụng lừa dối nhau như thế.

Mộng Điệp hình như cũngbiết, thở dài một tiếng, từ đókhông thấy liên hệ gì với cônữa.

Vy Vy vẫn vui vẻ làm thực tậpsinh. Gần đây cô càng thân

thiết hơn với tất cả đồngnghiệp, nhưng dù thân thiếtquen biết thì cũng có nhữngchuyện không hay của quenbiết. Như là hai ngày trướctrên diễn đàn sáng kiến, saukhi cô nêu ra sáng kiến vềchuyện hỗ động trong giađình, tuy nhận được sự ủng hộcủa mọi người nhưng mọingười cũng nhanh chóng đổi ý.

“Haizz, em Vy Vy này, bọnanh đều là những thằng đaukhổ, chưa từng biết yêu đươnglà gì, chẳng có suy nghĩ gì vềchuyện hệ thống gia đình, tấtcả đều dựa vào em cả.”

“Đúng đúng, em nên viết ranhững chuyện mà em muốnlàm cùng anh Tiêu đi, thế cũnggọi là sáng tạo đấy.”

“Hi hi,” đột nhiên có ngườicười rất khả ố, “may màkhông phải chuyện mà anhTiêu muốn làm với em xinhtươi!”

Lập tức tất cả mọi người cũngcố ý cười khả ố, ý nhị: “Đó làcấp hạn chế.”

Vy Vy chỉ biết im lặng nhìnlên trần nhà, thầm cảm thấy,tương lai càng ngày vững chắccủa mình có thể có triển vọngrồi.

Buổi trưa hôm nay, Tiêu Nạivà khách ký hợp đồng, Vy Vyvà Ngu Công, Mojata cùng điăn trưa. Anh bạn cao thủ thầnbí KO cũng cùng đi vớiMojata.

Nhân viên phục vụ mang thựcđơn đến cho cô gái duy nhấtngồi đó lựa chọn, Vy Vy cầmthực đơn, đưa lại cho KO:“Anh KO anh chọn món đi!”

KO lắc đầu quầy quậy.

Mojata nghe thấy buồn bã:

“Sao từ trước tới nay emkhông gọi anh là anh Hách?”

Mọi người trong công ty đềulớn tuổi hơn Vy Vy, cho nênVy Vy đều lễ phép gọi tất cảmọi người bằng anh, đến NguCông cũng gọi một tiếng anh,ra sức giữ thể diện cho NguCông. Thậm chí trong công ty,Vy Vy cũng gọi Tiêu Nại làanh, nhưng cô lại chưa bao giờ

gọi Mojata là anh, hết thảy chỉgọi là anh xinh gái thôi.

Nghe thấy câu trách móc củaMojata, Vy Vy bối rối đáp: “...Nếu mà em gọi như thế thìĐại Thần sẽ xử em chết.”

Mojata ngẫm nghĩ, hiểu ra rồiliền nói: “Vậy thì em đừng gọinữa, anh ấy cũng không xử

em mà sẽ xử anh thôi.”

Anh Hách, có nghĩa là ônganh tốt....

Ngu Công đọc chậm rãi hailần, rồi cười rất gian.

Mau chóng gọi mấy món, bangười vừa ngồi vừa nói

chuyện, sở dĩ nói là ba người,vì KO không nói gì. Đang nóichuyện, Mojata bỗng nói vẻrất tâm trạng: “Thực ra cũngcó lần tớ yêu trên gameonline!”

Vy Vy hiếu kỳ: “Yêu ai? Saochưa bao giờ thấy nhắc tới?”

Mojata nói: “Không phải trong

Mộng du giang hồ, trướcMộng du anh cũng chơi mộttrò, tên là Huyễn hoặc tinhcầu, trong trò đó anh là ThiênY.”

Tuy chưa chơi Huyễn hoặctinh cầu bao giờ nhưng côcũng lướt qua trang websitetrò này, biết được Thiên Y làmột nhân vật trong đó, Vy Vykhông kìm được kinh ngạc

hỏi: “Anh chơi nick con gái?”

“Hi hi, nhân vật ấy hợp với guthẩm mỹ của anh.”

Thức ăn lần lượt được bưngra, Mojata vừa ăn vừa nói:“Sau khi chơi một trận thấymọi người đều kết hôn, nêncũng muốn tìm một người đểcưới.”

“Haizz, anh không phải chơinick nữ sao? Lẽ nào lại đi tìmđàn ông?”

“Sai rồi, anh định tìm một yêunhân.”

… Thế cũng được à?

Trong game nhân yêu là namchơi nick nữ, còn yêu nhân lànữ chơi nick nam, yêu nhâncũng rất thịnh hành tronggame vì mối quan hệ của cácnhân vật cũng có chung sởthích.

“Trong game đó có một nhânvật nam tên là Hoa Tiễn, thiếtkế đặt là giọng nương nương,

về cơ bản là những chàng traichân chính sẽ không biết chơi,ngược lại thì con gái lại rấtthích, phần đông là con gáichơi. Cho nên anh tớ muốntìm một Hoa Tiễn để cưới, đặcbiệt còn tìm ra được một cáitên rất là thi vị, mới nhìn cũngbiết đó là nữ sinh, gọi là cái gìTay hái sao sớm.”

“Cái tên này rất hào khí, khí

thế, sao lại chắc chắn đó làcon gái?”

Mojata ngậm ngùi nói: “Anhcảm thấy chỉ có con gái mớimuốn hái sao sớm. Để thểhiện anh rất trình độ nên anhcòn cố ý không thèm hỏi giớitính của người đó, kết quả làsau một tháng tình cảm đượcvun đắp, người đó cuối cùng làmột nhân yêu trong đám yêu

nhân.”

Ngu Công – người rất am hiểusự tình giải thích thêm: “Cuốicùng vẫn là con trai.”

“Sau này thì sao?”

“Không có sau này, từ khi biếtngười đó là con trai, anh liền

không chơi trò đó nữa.”

Im lặng một hồi, Vy Vy nóivới vẻ am hiểu chân tơ kẽ tóc:“Anh xinh gái, anh lại còn chỉtrách người khác, thực rachính là anh giả làm con gáiđể lừa gạt tình cảm của ngườita, lại còn vắt chanh bỏ vỏ.”

“Vắt chanh bỏ vỏ, không sai,

chị ba dùng câu thành ngữ nàyrất đúng.” Ngu Công ngồi bêncạnh gật đầu lia lịa.

Mojata kêu oan: “Động cơ củatớ là trong sáng.”

Bình thường mà nói, người ítnói như KO sẽ im lặng, anh taim lặng ăn cơm một cáchnhanh chóng, sau khi ăn xong

lại im lặng ngồi bên cạnh xemngười khác ăn cơm. Lần nàyanh ta vẫn là người ăn cơmxong trước tiên, nhưng ănxong anh ta lại buông đũa,nhìn Mojata và nhả lời vàng ýngọc: “Server của cậu có phảilà Trường An Nguyệt Hạkhông?”

Mojata kinh ngạc: “Làm saocậu biết?”

KO vẫn lạnh lùng, nói vẻ rấtthờ ơ: “Vì tớ chính là nhânyêu đó.”

Cơm vẫn chưa ăn xong, NguCông và Vy Vy mượn cớchuồn đi, ra đến cửa, NguCông thở phào nhẹ nhõm:“Sấm sét đùng đùng, đáng sợthật.”

Vy Vy lo lắng: “Trông ánhmắt anh ta rất dữ dội.”

“Đây đúng là duyên phận.”

“Đúng là ác duyên.”

“Em gái!”

“Dạ anh!”

“Chúng ta về công ty thôi!”

Kết quả là ngày thứ hai đi làm,Vy Vy và Tiêu Nại vừa tới cửaphòng kỹ thuật, Mojata chạyra ngoài: “Anh ba, anh phảiđòi lại công bằng cho em, KO

quấy rối công sở!”

“Cậu ta quấy rối anh thếnào?” Vy Vy vội vàng hỏi.Vừa hỏi xong lại cảm thấykhông đúng, khẩu khí này quávui vẻ, Vy Vy lập tức hắnggiọng nghiêm túc nói: “Anhtrai, anh ta quấy rối anh nhưthế nào, anh kể rõ ra xem nào,đừng có bỏ sót điều gì, bọn emnhất định sẽ đòi công bằng

cho anh.”

Mojata rất bi phẫn nói: “Cậuta đòi tớ phải vào cái gamequỷ quái kia kết hôn!”

Vy Vy hưng phấn như làchung mối thù với cậu ta: “Saoanh ta lại có thể như thế? Thậtquá đáng quá!”

“Đúng thế! Cậu ta nói mới đầucậu ta bị người ta chế nhạo,cậu ta phải tìm lại nơi về, tớthấy, những người trong gameđó đều thay mấy lần rồi! Tìmvề sao được nơi cũ nữa chứ!”

Vy Vy là đồ ba phải lập tức lậtlọng: “Anh KO nói cũng đúng,là anh đi lừa người ta mà, cầnphải chịu trách nhiệm.”

Mojata yên lặng nhìn vào đôimắt cô, lại nhìn về phía ngườiđáng tin cậy – Tiêu Nại: “Anhba, anh phải đòi lại công bằngcho em!”

Ai ngờ Tiêu Nại lại nói: “Việcnày không hề sai, tớ vẫn lolắng không giữ được KO ở lạicông ty, bây giờ thì không

phải lo nữa rồi.”

Mojata nhìn Tiêu Nại với ánhmắt bi thương vì bị phản bội:“Anh ba, sao anh có thể nóinhững lời táng tận lương tâmthế?”

Tiêu Nại trầm ngâm: “Sẽthưởng cho cậu?”

Mojata lập tức làm ra vẻ tiếtliệt nói: “Ba triệu tớ mới bánthân.”

Tiêu Nại đưa mắt đánh giá cậuta.

Mojata ngẩng cao đầu ưỡnngực, lại càng ra vẻ tiết liệt:“Không bao giờ down giá.”

Tiêu Nại suy nghĩ một lúc, rồigật đầu.

Mojata bỗng hoan hô mộttiếng, vui vẻ chạy về phía bộphận lập trình: “KO, bọn mìnhđi kết hôn đi, tối nay tớ mờicậu đi nhà hàng ăn mừng!”

Những người khác tụ tập ởxung quanh để xem cũng dầndần tản đi hết, bàn luận ra vào.

“Quan niệm tiết hạnh của Mica cũng thật mỏng manh quá!”

“Đàn ông thời nay mà giữmình trong sạch được như tớthì hiếm lắm.”

“Mi ca ra giá cao quá, Mi cachẳng đáng ba triệu đâu, ítnhất cũng giảm một nửa vàphải tặng chút gì bồi thườngnữa.”

“Mi ca gả cho KO, sau nàynên gọi là Mi ca xinh tươinhé!”

“Tên hay đấy! Mi ca xinhtươi, bọn mình cũng cần ănkhao, ít nhất cũng phải đượcăn kẹo cưới chứ!”

Chính trong không khí vui vẻnhư thế này, kỳ nghỉ hè đã trôiđi, Vy Vy bắt đầu tranh thủthời gian viết báo cáo thực tập.Tuy Vy Vy là một sinh viêngiỏi, nhưng những báo cáothực tập trước đây của cô

cũng không tránh khỏi nhữnglỗi. Nhưng báo cáo năm naytuyệt đối không như vậy, cô ấyđem rất nhiều những điều tâmđắc có thể viết ra được, đươngnhiên cô sẽ chú ý tuyệt đốikhông tiết lộ bất cứ bí mật nàovề công ty của Đại Thần.

Khi báo cáo thực tập viết đượcmột nửa, một hôm Tiêu Nạiđột nhiên hỏi: “Bọn mình đi du

lịch nhé!”

Vy Vy chớp chớp mắt: “Điđâu?”

“Tây An.”

Đúng là chưa đi Tây An,nhưng nếu đi du lịch, thì tiềntrong thẻ cũng không còn đủ,

lại không thể gọi điện về nhàxin tiền, bởi vì cô đã nói vớigia đình là đi thực tập ở thànhphố B.

Vy Vy rất đau khổ.

Tiêu Nại chẳng cần nói cũngbiết cô đang đau khổ vì cái gì:“Bao ăn bao ở, coi như là tiềnlương thực tập.”

Vy Vy hỏi rất vô tư: “Vậy thìở khách sạn, em, em ở phòngđơn chứ?”

Tiêu Nại liếc xéo cô một cái:“Vì sự trong sạch của anh,đương nhiên.”

Vy Vy ôm chặt cánh tay của

cậu: “Anh Tiêu, anh tốt quá,vậy thì em sẽ đi theo anhnhé!”

Vy Vy vốn không bị say máybay, nhưng lúc đó máy baysắp hạ cánh, cô lại cảm thấybắt đầu bị say.

Phần 46: Kỳ NghỉHè "Viên Mãn".

Hai ngày sau, sân bay thủ đôxuất hiện một màn khiến chomọi người phải ngạc nhiên hết

mức, một người đẹp, mặt xinh,dáng chuẩn khệ nệ xách mộtva ly to vật vã thở hổn hà hổnhển chạy về phía trước, màanh chàng phong độ, bodyhoành tráng bên cạnh cô ấy lạiđi tay không rất nhàn tản.

Tiêu Nại bị vô số người nhìnbằng con mắt coi thường.

Nhưng Tiêu Nại là người thếnào, thể hiện thì có vẻ thản

nhiên như thế, nhưng lại ghentỵ chết đi được với những anhchàng được làm trâu làm ngựacho người yêu.

Vy Vy vui vẻ lên máy bay, ănsuất cơm rất ngon trên máybay.

Nhưng quả là thiên hạ khôngcó chuyện ăn không của aibao giờ.

Khi máy bay sắp hạ cánhxuống sân bay Tây An, TiêuNại gấp tờ báo, nói với vẻkhông để ý: "Đúng rồi, bố mẹanh cũng ở Tây An, hay lànhân tiện đi thăm họ mộtchuyến?"

Vy Vy chớp mắt, lại chớpmắt???

Vy Vy vốn không bị say máybay, nhưng lúc đó máy bay

sắp hạ cánh, cô lại cảm thấybắt đầu bị say.

Vy Vy sống trong sợ hãi mấtmấy ngày liền.

Đồ ăn ngon ở Tây An cũngchẳng cứu được cô, vẻ đẹpcủa Hoa Sơn cũng chẳng cứuđược cô, vẻ tráng lệ của thápĐại Nhạn cũng chẳng cứuđược cô, tất cả nguồn gốc củanỗi sợ hãi chính là ở ngày cuối

cùng, phải đi gặp bố mẹ ĐạiThần.

"Bố mẹ anh làm sao lại biếtđược em?" Vy Vy rất uất hận.

"Đồng nghiệp nói với họ."

"?????? Tại sao giáo viên trongtrường ta cũng hay buônchuyện như vậy?" Vy Vy cànguất hận.

"Phong thủy?"

"?????? T_T"

Chết rồi, nụ cười lạnh lùng củaĐại Thần cũng chẳng cứuđược cô.

Bố mẹ của Tiêu Nại ở huyệnnào đó ở Tây An để khai quậtmột công trình lớn thuộc dựán cấp quốc gia, chỉ có cuốituần mới về Tây An nghỉ ngơi,

cho nên trước đây Vy Vy vàTiêu Nại đến huyện nào dulịch cũng không gặp được họ.

Nhưng mà chẳng thà cứ gặphọ sớm T_T.

Đến ngày thứ hai, sự bànghoàng sợ hãi của Vy Vy lêntới cực điểm, sau đó lại làmmột việc rất kinh khủng, theoĐại Thần đi mua quần áo.Thực ra trước khi Vy Vy đến

thành phố B, lấy lý do "nơithực tập rất nghiêm túc nêncần ăn mặc đẹp một chút", đãdụ mẹ cô mua cho mấy chiếcváy, nhưng căn bản mấy chiếcváy này đều không mang tớiTây An.

Cô nghĩ rằng chỉ là đi du lịchmà thôi, quần áo mang theođều là quần ngố, áo phông đơngiản gọn tiện. Nhưng mặcnhững đồ như vậy đi gặp bố

mẹ Đại Thần thì sẽ tỏ ra là rấttùy tiện.

"Mẹ anh thích quần áo kiểugì?"

"Tại sao không hỏi bố anh?"

"...."

Vy Vy nhìn cậu một cái, chánchẳng buồn đáp. Đương nhiênlà sở thích của mẹ chồng phải

quan trọng rồi, đúng không?Đúng không, không phải là mẹchồng???? Vy Vy vội vàngchỉnh đốn suy nghĩ. Nhưng lạinhanh chóng cảm thấy, thếnày cũng chả khác đi ra mắtmẹ chồng là bao????

Tại sao cô mới có hai mươituổi mà đã phải nếm trải cảmgiác đi ra mắt mẹ chồng chứ?T_T

"Bộ này thế nào?"

"Đơn giản quá." Nhận phảiánh mắt nghi ngờ của ĐạiThần, cô giải thích thêm, "đấylà theo quan điểm của mẹem."

??????

"Còn bộ này?"

"Màu nhạt quá."

?????

"Bộ này?"

Lắc đầu.

?????

"Vậy bộ này?"

"???? Mẹ anh sẽ thích bộnày."

Vy Vy cúi đầu nhìn chiếc váy,thực ra chỉ là cô chọn đại, trênchiếc váy này chí ít cũng cóhai con bướm???? Nghe nóimẹ của Đại Thần rất có conmắt nghệ thuật, đúng không,sao lại thích được chiếc váynhư thế này.

"Anh lại lừa em "

Tiêu Nại cười: "Anh chợt nhớ

ra, lần đầu tiên em đi gặp anh,có phải cũng đi mua quần áonhư thế này không?"

"???? Làm gì có, em chỉ muađại một cái váy bằng vải đũi."

Vy Vy suýt nữa mua mộtchiếc váy bằng vải đũi trôngrất kín cổng cao tường, vẫnmay, Tiêu Nại ngăn cô lại,mấy lần liền đảm bảo bố mẹmình tuy liên quan tới ngành

khảo cổ học, nhưng lại khôngthích mấy thứ có màu như bùnđất. Cuối cùng Vy Vy mặcmột bộ váy liền màu gạo trôngrất "bảo thủ" đi ra mắt bố mẹĐại Thần.

Nhưng mà lần này Đại Thầnkhông lừa cô. Khi ăn cơm vớibố mẹ Đại Thần vào ngày thứhai, mẹ của Đại Thần nói nhấnmạnh với cô một cách khôngthể hòa nhã hơn được nữa:

"Con gái, không cần phải mặcđồ giản dị như thế này đâu."

???? Mẹ Đại Thần rõ ràng ănmặc rất giản dị, rất nhã nhặnmà, rốt cuộc gu thẩm mỹ củabác ấy là như thế nào nhỉ?

Nhưng so với gu thẩm mỹ hơnngười của mẹ Đại Thần, thìđiều càng làm cho Vy Vykhông ngờ tới là bọn họ lại rất,rất hòa nhã, hoàn toàn không

thanh cao, khó tính như ngườita vẫn nói, sự thực thì họ chỉăn cơm, gặp mặt một cách rấtthoải mái mà thôi, chứ khônghề hỏi gì cô, ngược lại điềukhông thể thiếu trong câuchuyện của họ là nhữngchuyện thú vị trong những dichỉ khảo cổ.

Vy Vy ngạc nhiên, hai ông bốbà mẹ tốt tính như vậy, sao lạisinh ra được đứa con như Đại

Thần chứ????

Nhưng cô cũng nghĩ là, đối vớiđối tượng mà làm con trai yêuquý - vốn dĩ lạnh lùng của họphải rung động thì họ có thểbỏ qua tất cả những khuyếtđiểm.

Rất lâu sau đó, Vy Vy mớibiết, tại sao mẹ của Đại Thần -giáo sư Lâm lại hài lòng về cônhư thế. Nghe nói, Đại Thần

mới yêu cô một thời giankhông lâu, giáo sư Lâm đãđược nghe đồng nghiệp báocáo lại. Vì nghe nói cô gái đócũng là sinh viên khoa máytính, giáo sư Lâm liền đến chỗthầy chủ nhiệm khoa máy tínhláng giềng để tìm hiểu tìnhhình về Vy Vy.

Chủ nhiệm khoa máy tính đạihọc A là một người đàn bàmạnh mẽ, nắm vững cả

chuyên môn lẫn hành chính,nhưng chỉ có một vấn đề, đó làrất chặt chẽ về chuyện tácphong, toàn uốn nắn này nọ,sinh viên đại học A toàn gọi bàlà Diệt Tuyệt sư thái. (DiệtTuyệt sư thái là một nhân vậttrong tiểu thuyết Ỷ Thiên ĐồLong ký của Kim Dung, làchưởng môn đời thứ ba củaphái Nga Mi, nổi tiếng làngười cố chấp, cứng nhắc vàcó phần thủ đoạn.)

Nhưng mà khi giáo sư Lâm hỏithăm, chủ nhiệm khoa lại hếtlời khen ngợi Vy Vy, giáo sưLâm nửa mừng nửa lo, vui vìbiết được cô gái đó là ngườitốt, nhưng đến Diệt Tuyệt sưthái còn không chê được điểmnào, lẽ nào người yêu của contrai lại là một tiểu Diệt Tuyệt?

Khi ấy nhìn thấy Vy Vy trôngrất duyên dáng, tuy rằng ăn

mặc giản dị, nhưng về cơ bảnthì vẫn là rất xinh đẹp, giáo sưLâm vui mừng ngắm cô, thấyan tâm hẳn và rất hài lòng.

Trong một nhà hàng bìnhthường ở Tây An, buổi gặpmặt đầu tiên của Vy Vy và bốmẹ Đại Thần dần đi tới hồikết. Nhưng mà người hoàntoàn thoải mái - Vy Vy vàođúng phút giây cuối cùng cóthể chắc chắn một điều là -

giáo sư Lâm đúng là mẹ củaTiêu Nại.

Bọn họ đều rất giỏi trong việcđưa ra câu chốt trong nhữnggiờ phút cuối cùng:...

Giáo sư Lâm cười híp cả mắtnói: "Ngày mai các con lênmáy bay rồi, hai bác cũng thế,tốt nhất là cả nhà đi cùngnhau."

Cho nên, Vy Vy và bố mẹ ĐạiThần cùng đi một chuyến bay,vì sắp đến ngày khai trường,họ cũng phải về để sắp xếplịch dạy.

Điều càng đau khổ là, trênmáy bay còn có mấy vị giáosư ở trường, suốt chặng đườnghọ đều nhìn cô với ánh mắtthân thương trìu mến.

Về đến thành phố B thì khai

giảng, sau tuần đầu đi học rốiren, Vy Vy mới có thời gianvào Mộng du giang hồ, nhậnđược một đống tin nhắn.

Đầu tiên là tin vào cuối thángtám, của Thần Lôi Ni Ni.

"Mấy hôm trước tớ khôngđến, Tiểu Vũ Thanh Thanh đãrút ra khỏi bang, ha ha ha, tuyrằng không biết là tại sao,nhưng tớ thấy đã lắm ha ha."

Cùng một ngày, cách vài giờsau:

"Sax, tớ không biết chuyện gì,làm những gì, cô ta đúng làquá đáng, chẳng trách TiểuVũ Yêu Yêu không nói câunào, bây giờ người trong bangai cũng ghét cô ta."

"Vy Vy sao cậu lại đi gặpmặt? Mọi người đều nói cậu là

hot girl, còn nói bạn trai củacậu đẹp trai không thể đẹp traihơn , tớ muốn gặp hai cậuquá!"

Sau đó là tin vào đầu thángchín, của Hạn Yên.

"Cậu có phải là sinh viên củatrường mình đâu, tớ đi hỏi rồi,ha ha, nếu gặp người xinh nhưcậu thì làm sao tớ lại khôngbiết được chứ?"

"Người đẹp cậu yên tâm đi, tớnhất định sẽ giữ bí mật chocậu."

Mấy tin nhắn tiếp theo lại làcủa Thần Lôi Ni Ni, gửi chocô vào hai ngày trước.

"Vy Vy, có chuyện gì thế,trong bang có kẻ nói cậu giảmạo làm sinh viên."

"Bọn họ nói cậu giả mạo làsinh viên trường đại học X,Hạn Yên nói cậu không phảisinh viên của trường cậu ta,sao lại có chuyện đó, liệu cóphải là hiểu nhầm không, VyVy tớ tin ở cậu mà."

Vy Vy nhớ tới tin nhắn thềthốt này nọ trước đó của HạnYên, đúng là không còn gì đểnói.

Lúc đó Thần Lôi Ni Ni cũngonline, nhìn thấy Vy Vyonline, liền tức tốc gửi tin nhắncho cô.

"Vy Vy, tớ chịu không nổi rồi,trong bang bây giờ kinh tởmlắm."

"Sao thế?"

"Chân Thủy Vô Hương vàTiểu Vũ Yêu Yêu, ngày ngày

chồng qua vợ lại, vừa tặng ghếngồi vừa tặng quần áo, cứ nhưthể sợ người ta không biết họlà cặp vợ chồng thắm thiếtkhông bằng. Trước đây cũngkinh tởm, nhưng không có phôtrương như bây giờ."

Thần Lôi Ni Ni cứ kể lể hếtchuyện này tới chuyện khác:"Còn nghe nói Tiểu Vũ YêuYêu học rất giỏi ở trường đạihọc nào đó, trường tớ còn tốt

hơn trường cô ta mà cònkhông nổ như thế!"

Thần Lôi Ni Ni còn kể lể mộttràng, sau đó:

"Vy Vy????"

"Ơi?"

"Cậu thực sự là hot girl à? Bọnhọ còn nói bạn trai cậu đẹptrai không giống người

thường???"

Đại Thần quả thực khônggiống người thường???

Vy Vy bối rối gửi biểu tượngxấu hổ, sau đó Thần Lôi Ni Nicũng không nói thêm gì. Bỗnggiời xui đất khiến, linh tínhmách bảo thế nào cô ấy lại nóimột câu: "A! Có phải NhấtTiếu Nại Hà là bạn trai cậukhông?"

Vy Vy: "????"

Thừa nhận chuyện này chẳngcó gì là không tốt cả, Vy Vyđáp: "Đúng "

"A a a a a a a a a a!" Thần LôiNi Ni phát điên lên, "các cậubắt đầu khi nào thế? Từ lúctrên mạng hay ở ngoài đời? Aa a a, không ngờ Nhất TiếuNại Hà ngoài đời cũng đẹp trai

như thế!!"

Tin tức truyền đi nhanh nhưpháo nổ, Vy Vy gõ "vế thứhai" rất nhanh, nói đơn giản đểthỏa mãn sự tò mò của cô ấy,Thần Lôi Ni Ni mới bình tĩnhtrở lại.

Thần Lôi Ni Ni gửi đi một loạtbiểu tượng cười mặt nghiêngngả: "Tớ cứ nghĩ đến Tiểu VũThanh Thanh thực sự khiêu

khích các cậu trước mặt NhấtTiếu Nại Hà là lại thấy khôngthể nhịn cười, ha ha ha ha haha, nếu như cô ta biết được thìlúc về khéo đập đầu vào tườngmất!"

Thần Lôi Ni Ni: "Vy Vy,chuyện Nhất Tiếu Nại Hàchính là bạn trai cậu tớ có thểnói ra không? (biểu tượng cầuxin)."

Điều này lại càng không saocả, dù sao Đại Thần cũng rấtthích danh phận mà. Vy Vyđáp: "Tùy cậu?????"

"Ha ha ha ha, tốt quá, tớ nhấtđịnh sẽ tìm thời cơ tốt để nóira." Thần Lôi Ni Ni hưng phầnhồi lâu, lại nhớ ra liền hỏi:"Thế chuyện đại học X là nhưthế nào?"

Vy Vy nghĩ một lúc, trả lời:

"Quý Tiện Lâm từng nói rằng,không nói dối tất cả, nhưngcũng không nói hết sự thật."

Thần Lôi Ni Ni ngây ra mộtlúc: "Sax, hình như tớ hơi hiểumà lại không hiểu gì????,nhưng bọn họ nói cậu giả mạolà sinh viên cậu không tức à?"

"Không quan trọng "

So với những lời bịa đặt trong

game, thì không nên để nhữngngười và những chuyện tronggame mà bạn không thíchquấy rầy tới cuộc sống củabạn cũng là một điều tươngđối quan trọng.

Dù sao ngoài cuộc đời thựccũng chỉ là người dưng nước lãvới nhau mà thôi.

Đến cô là ai bọn họ còn chẳngbiết nữa là, căn bản là không

thể nào ảnh hưởng tới côđược, đánh giá thế nào thìcũng chẳng gặp lại nhau nữa,sao lại phải thanh minh gì saulưng họ chứ?

Cùng nhau ngắm cảnh rángchiều trên đỉnh núi, nhưngtình yêu mãi mãi không baogiờ tắt nắng.

Phần 47: Mãi MãiKhông Bao Giờ TắtNắng.

Vy Vy không ngờ cuối cùngvẫn gặp lại Chân Thủy VôHương một lần nữa, nhưng đólà ở đại học A, trong chínhtrường của mình.

Ngày hôm đó, Vy Vy đến thưviện trả sách, trên đường gặpmột bạn nam cùng lớp, sau khihai người gật đầu chào nhau,Vy Vy nhìn thấy Chân ThủyVô Hương vô cùng kinh ngạcđang đi bên cạnh người bạn

của mình.

Vy Vy gật đầu qua loa chàocậu ta, sau đó đi qua.

Phía sau cô vọng lại tiếng củangười bạn có vẻ rất vui vẻ:"Cậu có thấy không, đại học Acủa bọn tớ cũng có hot girlđấy, đây là hoa khôi của khoatớ, cũng chả kém gì hoa khôitrường cậu đâu..."

Lần gặp gũi ngắn ngủi ngẫunhiên đó Vy Vy cũng chẳngbuồn nhớ tới cho mệt đầu. Saukhi khai giảng một tháng, cảngày cô bận rộn chạy hết chỗnày chỗ kia, không chỉ phải đihọc mà còn phải đến công tyĐại Thần làm việc, thật sựcũng chẳng có thời gian đểnghĩ tới chuyện khác.

Tiếp tục ở lại công ty là do đềnghị của Ngu Công.

Hôm đó trong lúc ăn cơm,Ngu Công nói: “Sau khi đi họcchị ba tiếp tục làm việc tạicông ty nhé, nếu có thời gianđi qua đây đi, những thứ họcđược ở công ty hữu ích hơntrong trường rất nhiều đấy.”

Vy Vy hơi phân vân, nhữngthứ học được ở công ty đúng

là nhanh hơn hẳn, tất cả nhânviên ở đây đều là cao thủ, chodù là học ai thì cũng đều rấthữu ích. Hơn nữa cô không nỡbỏ Mộng du 2 và môi trườnglàm việc ở công ty, đươngnhiên... mỗi ngày được gầnĐại Thần nhiều hơn cũng tốt.

Mojata cũng nói: “Dứt khoátlàm nhân viên làm thêm, anhba cũng có ý trả lương cho

chị.”

Vy Vy đáp: “Không cần trảlương cũng được, chỉ cần ănno là được rồi ”

Tiêu Nại gật đầu: “Cũng được,vậy thì tiền lương chuyển vàothẻ của tớ đi.”

Vy Vy: “>o<”

Mojata: “......”

Người mới đi nghỉ hè về – HầuTử Tửu dũng cảm nói lên ýnghĩ của mọi người: “Anh ba,anh thật trơ trẽn quá.”

Vậy như thế này, Vy Vy tiếp

tục làm thực tập sinh khôngđược trả lương. Mùa thu thángmười, ngoài làm những côngviệc về kỹ thuật bình thườngra, còn phải bận rộn công bốMộng du 2.

Mộng du 2 cuối cùng cũng bắtđầu được công bố rồi.

Trước khi đó, những thông tin

trên mạng về Mộng du 2 mớilác đác. Sở dĩ như vậy là vìmột mặt mọi người cảm thấythời gian quảng cáo quá lâungược lại sẽ giảm sự chờ đợi,một mặt khác, chính là suynghĩ về doanh thu của Mộngdu 1. Nếu bây giờ Mộng du 2lập tức đóng goi IC và thửnghiệm, khi công bố sẽ lập tứcnổi ngay.

Làm website, chỉnh sửa tưliệu, tạo các loại hình ảnhquảng cáo, hoạch định cáchoạt động quảng cáo... Vy Vycùng với bộ phận kế hoạchbận như đèn cù.

Nhưng cho dù bận rộn nhưvậy, Vy Vy cũng không quênthường xuyên lên Mộng du 1,cho hổ con ăn. Nếu không làmcho thuộc tính của hổ con

được nâng cấp thì Vy Vy luôncảm thấy giống như một tâmnguyện không thể hoàn thànhvậy. Nuôi hổ con rất tốn tiền,Vy Vy thường xuyên phải chếđồ để bán. Hôm nay, Vy Vyhẹn với một người mua giaodịch vào tám giờ tối, ai ngờthầy giáo lại chuyển lịch họcvào buổi tối, Vy Vy bất đắc dĩchỉ còn cách nhờ Tiêu Nại làmthay.

Tiêu Nại đương nhiên biếtpass của cô, đúng tám giờ thìđăng nhập vào nick, bán bộ đồcho người mua, đúng lúcchuẩn bị out, thì Chân ThủyVô Hương lại xuất hiện.

Sự xuất hiện của cậu ta chẳnghề gây nên biến động gì choTiêu Nại cả, những ngón taycủa Tiêu Nại vẫn di chuyển,

nhưng đúng khoảnh khắc cậuđang tiếp tục thì trên màn hìnhnhảy ra hai chữ.

“Vy Vy.”

Chân Thủy Vô Hương gào lênmột tiếng: “Vy Vy.”

Cậu ta đã không gọi “Vy Vy”

lâu lắm rồi. Trước khi ly hôn,cậu ta cũng gọi “Vy Vy”. Saukhi ly hôn thì chỉ gọi là “LôVỹ” mà thôi. Bây giờ gọi mộttiếng như vậy, trong lòngkhông khỏi thấp thỏm bồnchồn, nhưng Lô Vỹ Vy Vy lạikhông hề có phản ứng gì đặcbiệt, thì trong lòng lại có vài tiahy vọng.

Chân Thủy Vô Hương tự mình

cũng không biết Lô Vỹ Vy Vyđang làm gì. Từ khi gặp Lô VỹVy Vy - người thật trong kỳnghỉ hè tới giờ, trong lòng cậuta lúc nào cũng thấy khó chịu,ngay cả khi đi bên cạnh TiểuVũ Yêu Yêu cũng có vài phầnlơ đãng.

Cho đến khi nghe Hạn Yênnói ở trường đại học X khôngcó người nào là Lô Vỹ Vy Vy,

anh ta mới thấy dễ chịu đôichút, đối với Tiểu Vũ YêuYêu cũng nhiệt tình như trước.Học lực của Tiểu Vũ Yêu Yêuđúng là giỏi hơn Lô Vỹ VyVy, quyết định lúc ban đầucủa anh ta chắc chắn là khôngsai lầm. Để chứng minh chotình cảm của mình vẫn thắmthiết không thay đổi, anh takhông tiếc tiền mua đồ tặngTiểu Vũ Yêu Yêu. Nhữnghành động này chỉ có thể làm

vui lòng Tiểu Vũ Yêu Yêu chứlàm sao có thể thuyết phục nổichính mình.

Nhưng mà, cậu ta lại một lầnnữa gặp Lô Vỹ Vy Vy ởtrường đại học A.

Cô ấy hóa ra lại là sinh viêncủa trường A sao?!

Trong phút chốc Chân ThủyVô Hương toát mồ hôi, cực kỳkhó chịu. Cảm giác khó chịunhư thế này, cũng giống nhưkhi nghe thấy Thần Lôi Ni Ninói bạn trai của Lô Vỹ Vy Vychính là Nhất Tiếu Nại Hạ, nóđã dâng lên đỉnh điểm.

Nếu như... lúc ban đầu khôngly hôn với cô ấy, thì liệu...

ngày hôm nay chính là cô ấyrồi không?

Cho dù tâm lý Chân Thủy VôHương đã trải qua những dằnvặt đắn đo như thế nào, thì saukhi cậu ta gọi một tiếng “VyVy”, lại phát hiện mình khôngbiết phải nói gì. Đúng lúc đócậu ta lập tức nhận ra cái nơivắng vẻ mình đang đứng đó lànơi ngày xưa mình và Lô Vỹ

Vy Vy cùng đi nhận nhiệm vụ.

Chân Thủy Vô Hương cuốicùng cũng tìm ra chuyện đểnói, bắt đầu quay về quá khứ.

Cậu ta hào hứng nói như thểtình cảm bị kìm nén bấy lâu,Tiêu Nại lại chẳng có đủ kiênnhẫn để đọc từng từ từng chữ,nhưng cũng không ngăn cản

cậu ta, khi xử lý công việcthỉnh thoảng vẫn nhìn một cái,thậm chí khi Chân Thủy VôHương hỏi sao Lô Vỹ Vy Vykhông nói câu gì, có phải là đãout rồi không, cậu vẫn dichuyển mấy bước chân.

Chân Thủy Vô Hương đượcmấy bước chân đó của Lô VỹVy Vy cổ vũ, càng quay vềquá khứ xa xôi, cuối cùng khi

Chân Thủy Vô Hương khôngtìm được chuyện gì để nói nữathì Tiêu Nại di chuyển conchuột, chậm rãi đánh sáu chữ:

“Tôi là Nhất Tiếu Nại Hà.”

Sau mấy giây, Chân Thủy VôHương hoàn toàn cút khỏitrước mặt Lô Vỹ Vy Vy.

Chuyện này Tiêu Nại khônghề nói lại với Vy Vy, Vy Vycũng không hề biết sáu chữcủa anh ấy đã hạ gục tìnhđịch. Vy Vy tiếp tục nuôi hổcon của cô, có lúc không đủtiền mua đan dược, thì mởnick của Nhất Tiếu Nại Hà,chuyển tài sản sang. Dù saocậu ấy cũng có phần của conhổ này mà, để cô phải nuôi nómột mình thì thật không công

bằng.

Trong khi bận rộn túi bụi nhưthế, cuối tháng mười, tất cảcông ty đã chuẩn bị sẵn sàng.Ngày mùng một tháng mười,trang web Mộng du giang hồ 2chính thức ra mắt, các ảnhquảng cáo tư liệu cũng đượcđăng tải, lượt view web tăngkỷ lục, tư liệu và ảnh quảngcáo đăng lên đều bị các diễn

đàn game lớn khác tải về nhưđiên.

Vy Vy ngồi trong ký túc loadcomment hết mấy tiếng đồnghồ, bỗng nhớ ra Mộng du 1liền xem xem thế nào, biết đâucũng có không ít ngườicomment trong đó. Quả nhiên,vừa online, liền nhìn thấy trên“diễn đàn” có một đống ngườiđang nói đến Mộng du 2.

Tuyệt đại đa số đều khen nứcnở, ít người ngược lại, cũng cóngười lo đồ của mình bị mấtgiá. Rất nhiều người chờ đợikiểm tra, còn bàn luận lập nickchơi thử như thế nào.

Game của Đại Thần nhậnđược đánh giá cao như vậy,đương nhiên là Vy Vy rất vui,nhưng nhìn thấy mọi ngườiđều nói phải chơi Mộng du 2,

cô lại thầm cảm thấy có đôichút hụt hẫng, chen chúctrong thành Trường An mộtlúc, nhận được tin nhắn củaTiêu Nại, nói đã họp xong. VyVy nhắn tin trả lời: “Em đangtrên Mộng du 1, anh cũng onđi nhé, rất nhiều người đangbàn tán về Mộng du 2.”

Không lâu sau, Lãng tử chơiđàn đã đăng nhập, hai người

để invisible, cùng nhau đi dạo,nhìn ngắm những con phốTrường An nhộn nhịp huyênnáo, Vy Vy nói: “Mộng du 2công bố rồi, nhưng chính thứbị tác động nhiều nhất lại làMộng du 1. Liệu có phải ngườichơi sẽ dần dần ít đi, sau đóthì sẽ ngừng hoạt độngkhông?”

“Không đâu, Mộng du 1 vẫn

hoạt động như trước.” Với tưcách là người hợp tác vớiPhong Đằng, Tiêu Nại rõchuyện này như lòng bàn tay.

“Nhưng Mộng du 2 nhất địnhsẽ kéo theo rất nhiều người,nếu như số người vẫn liên tụcgiảm, game kinh doanh sẽđóng server chứ?”

“Game mới có tốt đến mấy thìcũng có những thứ không thaythế được game cũ, cho nênkhông có chuyện tất cả mọingười đều bỏ game cũ.” TiêuNại nói: “Hơn nữa mãi mãihoạt động chính là cam kếtcủa Phong Đằng khi mới tunggame cho người chơi.”

“Nói thì nói như thế, nhưngtrước đây cũng có game nói

hoạt động mãi mãi, cuối cùnglại đóng lại.”

“Nếu lâu dài quá thì anh cũngkhông dám đảm bảo, nhưnganh nghĩ đợi đến lúc conchúng mình có thể chơi gamethì cũng không thành vấn đề.”

Vy Vy bối rối: “Con chúngmình...”

“Ừ,” Lãng tử chơi đàn dừngbước, nhẹ nhàng nói: “Ít nhấtcũng phải dẫn nó tới đây, nóicho nó biết, chúng mình đãtừng nói câu đầu tiên vớinhau.”

Vy Vy lúc đó mới phát hiện,hai người đã tới bên cầu ChuTước lúc nào cũng không hay.

Bên cầu Chu Tước hàngdương liễu vẫn rũ tha thướtnhư xưa, phong cảnh vẫn nhưngày nào. Và Lãng tử chơiđàn cũng giữ nguyên dáng vẻcủa buổi đầu gặp gỡ.

Lãng tử chơi đàn nói: “Đi thôi,đã lâu lắm rồi không đi ngắmcảnh, chúng mình đi dạo điem!”

Thế là họ lại cưỡi bạch điêu,lại dạo một vòng hồ tuyếtThiên Sơn, đáy Tây Hồ, biểntuyết nguồn băng, Bồng Laitiên đảo... giống như tuầntrăng mật vậy.

Cuối cùng đã đến đỉnh LạcHà.

Ráng chiều huy hoàng.

Vy Vy bỗng cảm thấy, vấn đềmà mình trăn trở cả ngày trờigiờ chẳng còn quan trọng chútnào nữa.

Và như thế một ngày nào đóserver bị dừng hoạt động thìcũng chẳng sao.

Chỉ cần cô nhớ tới cậu ấy đãnói câu đầu tiên với cô ở nơinào, lúc nào là được.

Nhớ hai người đã từng bênnhau đi ngắm cảnh những nơiđâu.

Nhớ hai người đã cùng cưỡibạch điêu đi khắp sơn thủy

hữu tình...

Những ký ức đó sẽ không biếnmất đi cùng với những dữ liệu.

Cho nên, dù tương lai trògame này đóng cửa, thì thếgiới này cũng mãi mãi còn mộtnơi – có lẽ là trong tim em,cũng có lẽ là trong tim anh, áotrắng và bóng hồng sẽ mãi mãi

bên nhau (áo trắng và bóngbồng: nhân vật trong game củaTiêu Nại mặc áo trắng, nhânvật của Vy Vy mặc áo hồng.)

Cùng nhau ngắm cảnh rángchiều trên đỉnh núi, nhưng tìnhyêu mãi mãi không bao giờ tắtnắng.

Nếu như, anh biết có mộtngày anh yêu em đến nhườngnày.Anh nhất định sẽ yêu em từcái nhìn đầu tiên

Đoạn kết.

Tháng sáu một năm sau.

Mùa hè năm nay dường như

vẫn cực kỳ khô nóng, thángnăm đã bắt đầu nóng, đếntháng sáu, càng nóng hơn nhưtiết trời Đại thử vậy. Nhị Hỷgiúp Vy Vy bê chiếc chiếutrúc, lạch bạch đi lên lầu, vừađi vừa than khổ với trời: "VyVy, chúng mình không phảiđang ở khu cao cấp sao, đếnthang máy cũng hỏng thếnày?"

"Cao cấp cái gì chứ, giá phòng

cao thôi," Vy Vy cũng mệtkhông thở ra hơi, cô bê cònnhiều đồ hơn cả Nhị Hỷ, trongtay cầm hai túi đồ nhét đầynhững đồ linh tinh, hai bênnách còn kẹp hai chiếc gối.

Hiểu Linh và Ty Ty rớt lạiphía sau họ, đồ đạc cũng nhẹnhàng hơn một chút, mộtngười cầm một bộ ấm chén,một người ôm một chiếc bìnhhoa...

Đó đều là những thứ Vy Vymới mua ở siêu thị về...

Vốn định cùng ăn một bữacơm tối mà thôi, nhưng nghethấy Vy Vy nói hôm nay vừalấy quần áo cưới về, bọn HiểuLinh liền đòi đến xem. Vy Vyliền vội vàng chạy tới siêu thị,mua mấy món đồ, bắt họ làmphu khuân vác >o<.

Hiểu Linh phờ phạc hỏi: "Cònlâu nữa không?"

"Không phải cậu đến rồi sao?"

"Nhưng tớ hoa hết cả mắt rồi."

Vy Vy giơ tay lau mồ hôi:"Sắp tới rồi, leo hai tầng nữathôi."

"Còn những hai tầng nữa thôi~~." Vy Vy than vãn.

Nhấc chân đi đã thấy khó lạicòn phải leo hai tầng nữa, VyVy vừa mở cửa, bọn HiểuLinh ùa vào chen chúc ngồitrên sô pha. Nhị Hỷ nằm xoàira, ngó nghiêng xem nội thất,đột nhiên nghĩ ra sáng kiếnliền hỏi: "Vy Vy, đến khi tớtìm được anh chàng như ý,nhớ bảo Đại Thần nhà cậuthiết kế nội thất cho bọn tớnhé!"

"Tớ cũng thế, tớ cũng thíchphong cách này của nhà cậulắm," Hiểu Linh phụ họa. Haingười Hiểu Linh và Nhị Hỷkhông phải lần đầu tiên tới nhàVy Vy, nhưng mỗi lần đếnđều quen tấm tắc khen ngợimấy câu.

Vy Vy vừa pha trà vừa trả lờibọn họ: "Tớ cùng thiết kế, saocác cậu không bảo tớ?"

"Xì, những chỗ cậu thiết kế lànhững chỗ xấu nhất."

Vy Vy bực bội. Toàn như vậycả, rõ ràng đây là phương áncủa cô và Đại Thần cùng thiếtkế nhưng ai nhìn thấy đềuđem hết công lao quy cả choĐại Thần.

Haizz, ~ ~, dưới ánh hàoquang của Đại Thần, biết bao

giờ cô mới được mở mày mởmặt đây?

Hai lần trước Ty Ty đều cóviệc không đến được, hôm naylà buổi đầu tiên cô ấy đến nhàVy Vy, tranh thủ bọn Vy Vyđang nói chuyện, cô ấy đã đimột vòng quanh nhà.

Căn hộ này nằm ở khu chungcư cao tầng Minh Vy Uyển,năm ngoái khi Đại Thần và Vy

Vy đính hôn, bố mẹ Đại Thầnmua tặng cho hai người.

Nói ra, xưa nay Vy Vy chưatừng nghĩ là bố mẹ phải cónghĩa vụ mua nhà cho con cái,nhưng người lớn đã có lòngmua tặng thì con cái cũngkhông thể không nhận. Nhưngmà, nếu như bố mẹ còn ởtrong căn nhà tập thể cũ kỹđược phân của trường thì tìnhhình lại không như thế.

Lúc Vy Vy nhận phòng côcảm thấy rất tội lỗi. Tiền ĐạiThần kiếm được thì bố mẹ anhấy không cần, cho nên Vy Vycảm thấy, rõ ràng Đại Thần cótiền, sao lại còn cần bố mẹmua cho. Tuy nói là họ chỉ trảmột khoản ban đầu, nhưngkhoản ban đầu này cũng lêntới mấy trăm triệu, đối vớiđồng lương không nhiều nhặngì của giáo sư lịch sử và giáo

sư khảo cổ thì mấy trăm triệucó lẽ cũng gần hết số tiền họtiết kiệm được.

Hơn nữa cũng không cần phảimua nhà mới, căn nhà trướcđây Tiêu Nại ở cũng rất tốtmà.

Sau khi Tiêu Nại biết đượcsuy nghĩ của cô cũng hơi bốirối, giải thích với cô là: "Bốmẹ ở trong trường quen rồi, vì

ông ngoại anh cũng từng ở đó,bố anh là học sinh của ôngngoại anh, bố mẹ quen nhauchính ở căn nhà đó."

Tiêu Nại nói hơi buồn cười:"Hơn nữa bố mẹ anh cũngkhông nghèo như thế đâu."

Sau này giáo sư Lâm - mẹ củaTiêu Nại biết chuyện, lại càngthích Vy Vy hơn nữa. Tâm ýbà bỏ ra mà được cảm nhận

thì đó là một điều tuyệt vờitrên thế gian này. Giáo sư Lâmrất vui, vừa dặn dò bố TiêuNại đừng có nhắc đến chuyện“thiếu kinh phí cho khảo cổ”trước mặt con dâu tương lai,kẻo con dâu tương lai lại nghĩnhà họ “thiếu kinh phí”, lạivừa xem lại đồ đạc của mình,lại chuẩn bị làm chút đồ đểmang đi.

Đêm trước hôn lễ, Vy Vy lại

nhận được một chiếc vòng đeotay Bạch Ngọc Dương Chinghe nói là của gia truyền.Cho đến lúc đó, Vy Vy mớibiết những điều Tiêu Nại nóiquả là không sai. Nhà họ đúnglà danh môn đèn sách truyềnđời, người ngoài nhìn vàotưởng thanh bần, nhưng khôngngờ bức thư pháp họ treo đơngiản trên tường lại là bút tíchvô giá của tác gia nổi tiếng.

Nhưng chiếc vòng đeo tay nàylại khiến cho Vy Vy rất lolắng. Vàng thì còn có giá chứngọc thì vô giá, huống hồ làBạch Ngọc Dương Chi. Tuymẹ Đại Thần nói đó chỉ là đồcó chất lượng vừa phải, nhưngVy Vy vẫn sợ ngộ nhỡ làmhỏng chiếc vòng, định bụngchỉ đeo nó vào lúc hôn lễ cònđâu thì không đeo nữa.

Nghỉ ngơi đủ rồi, Hiểu Linh

giục Vy Vy: “Mau lấy váycưới ra đây!”

“Vào phòng ngủ xem, tớkhông bê được.”

Hôn lễ của Vy Vy và Tiêu Nạiđược cử hành theo nghi thứcTrung Hoa, đương nhiên làmặc đồ truyền thống một trămphần trăm. Chiếc mũ phượngnạm vàng bạc sáng lóng lánh,tay áo khoác rộng có đường

gấu thêu chỉ kim tuyến đẹp lạthường, đôi hài thêu tinh xảo,cả bộ đều mô phỏng bộ đồcưới trong Mộng du 2, để đầysáu, bảy chiếc hộp lớn.

Ty Ty nâng chiếc mũ phượnglên, cẩn thận từng ly từng tý:“Cái mũ phượng này đẹp quá,tớ còn tưởng là loại mũ kia, tớkhông thích kiểu mũ đấy!”

“Mũ kia cũng đẹp, nhưng mà

nặng quá.” Vy Vy nói.

Nhị Hỷ vân vê viên trân châutrước mặt: “Cái này bao nhiêutiền thế?”

Vy Vy noi ra một con số, NhịHỷ phát hoảng: “Trời ạ, rõràng là cậu đội cả một cái nhàvệ sinh lên đầu!”

“... Sao cậu không nói dễ nghehơn chứ ” Vy Vy hơi nản, sau

đó lại giải thích: “ Đại Thầnnói nó không mất giá nên cũngkhông coi là tiêu tiền...”

Hiểu Linh cũng nói thêm vào:“Người ta còn đeo mấy chụccái nhà vệ sinh trên tay, VyVy cậu đeo có mỗi một cáicũng không sao đâu.”

Nhị Hỷ ngồi trên giường nhìnchiếc mũ phượng trong tay TyTy: “Coi như là không mất giá,

nó cũng không sinh sôi nảynở, haizz, có đáng không?”

“Ôi dào, Vy Vy sinh nở làđược rồi.”

Trong đầu Vy Vy không hiểusao lại hiện ra cảnh tượng: …một quả trứng tròn sáng bóng,bỗng tách ra, một đứa trẻ vừabéo vừa trắng chui ra từ vỏtrứng, ngơ ngác bò ra, đôi mắtto tròn, sáng như mắt bồ câu

nhìn cô, há chiếc miệng xinhxinh còn non sữa???

Bị bọn Hiểu Linh gọi, Vy Vyvội vàng ngắt dòng tưởngtượng, đọc thầm một trăm lầntôi không đẻ ra trứng, tôikhông đẻ ra trứng?????

“Tớ thích bộ này,” Hiểu Linhsờ từng đường thêu trên bộ áocưới, đáp lại với vẻ thèmthuồng rỏ dãi, “Tại sao chúng

ta phải bắt chước phương Tâymặc váy cưới trắng chứ, rõràng là mũ phượng áo thêutruyền thống của chúng ta đẹphơn rất nhiều.”

“Đúng thế,” Nhị Hỷ nói, “Hồinhỏ tớ thích nhất là trang phụccủa phim võ hiệp, thường quấnchăn giả làm quần áo cổtrang.”

“Vy Vy, cậu mặc thử cho bọn

tớ xem đi.”

“Tớ không biết mặc????”

Đáp lại những ánh mắt khinhbỉ nhìn cô, Vy Vy không chịuthua: “Chẳng nhẽ các cậu biếtmặc?”

Ba cô nữ sinh nhìn N thứ dâydợ loằng ngoằng trên bộ quầnáo và dây lưng, nhìn nhau, TyTy lập tức chuyển chủ đề,

cảm khái than: “Ôi dào, khôngngờ cuối cùng bọn mình cũngphải lấy chồng.”

Nhị Hỷ phụ họa: “Đúng thế,liệu có cần phải vội vã thếkhông, tốt nghiệp xong liền kếthôn, lại không phải là có bầunữa chứ.”

Vy Vy bị bọn Ngu Công trêuchọc nhiều rồi, nên với trìnhcủa Nhị Hỷ thì không thấm

tháp gì: “Sợ cưới muộn cáccậu chuồn hết thì không nhậnđược phong bì mất!”

Hiểu Linh rất lạ lùng: “Vy Vycậu đồng ý cưới như thế, saocòn bắt anh ấy đợi những hainăm?”

Ty Ty lại trêu: “Sao cậu khẳngđịnh là Đại Thần muốn cưới,nói không chừng thì Vy Vycủa chúng ta mới mót lấy

chồng thì sao?”

Hiểu Linh vừa nghe: “Đúngrồi! Sao chúng ta không nghĩngược lại, Vy Vy, không phảilà cậu cầu hôn đấy chứ?”

Vy Vy bực mình: “Đươngnhiên là không phải.”

Nhị Hỷ cao hứng hỏi dồn:“Thế chị cầu hôn như thế nào?Có hoa không? Nhẫn nữa? Có

quỳ xuống không?”

“????? Nhị Hỷ, bây giờ đếnphim truyền hình cũng khôngsến như thế!”

“Nói nhanh lên!” Nhị Hỷ giụccô.

“Haizz, hai năm nay tớ đềuthực tập ở công ty anh ấynhưng xưa nay chưa từngđược trả lương, có một hôm tớ

bỗng nghĩ đến chuyện này,liền hỏi anh ấy, sau đấy anhấy nói là...”

Trên mặt Vy Vy hiện lên vẻngượng ngùng.

Nhị Hỷ và Ty Ty nhìn cô vớiánh mắt chờ đợi.

“Anh ấy nói... nếu đòi tiền thìkhông có, chỉ có người thôi.”

Nhị Hỷ phun ra: “Đại Thầnnhà cậu đúng là vẫn xảo quyệtnhư ngày nào.”

Bọn Hiểu Linh ngắm nghía, sờmó tỉ mỉ, kỹ lưỡng từng mónquần áo, trang sức một, cũnggần tới chín giờ rồi, mà nếu lạiquay về thì muộn quá. Vy Vytiễn bọn họ ra bến xe bus, cònchưa đi tới cổng khu nhà, thìnhìn thấy một chiếc ô tô màuđen chầm chậm dừng lại bên

cạnh cô.

Cửa xe mở ra, một bóng ngườicao ráo vững vàng từ trong xebước ra.

“Ông anh.” Bọn Hiểu Linhcùng lúc gọi to.

Tiêu Nại hất hàm về phía bọnhọ: “Các em tới rồi à.”

Đèn đường đã sáng, sau hai

năm Tiêu Nại lại càng lãng tửhào hoa hơn nữa. Nhưng hainăm nay, từ một ông anh khóatrên đã tốt nghiệp, qua nhữngcái mồm của bầy em gái khóadưới cũng ngày càng trở thànhhuyền thoại hơn. Bọn HiểuLinh tuy trước mặt Vy Vy thìmồm mép ghê gớm, nhưngnhìn thấy cậu thì đều tự nhiênngoan ngoãn như cừu.

Ty Ty nói: “Bọn em phải về

rồi, không quấy rầy anh nữa.”

Nhị Hỷ đợi một chút, khôngchịu được, vừa cười vừa nóirất gian manh: “Ông anh, hômnay anh cho Vy Vy về ở vớichúng em đi!”

Vy Vy bối rối, trợn mắt lườmcô ta một phát. Cô đi hay ở,chẳng nhẽ còn phải cần ngườita cho phép?

Tiêu Nại nhìn cô, lại mỉm cườinói: “Hôm nay e rằng là khôngđược!”

Chuyện hoàn toàn có thể bỏqua được thì cậu ấy lại trả lờicó vẻ rất nghiêm trọng, lại làmcho Vy Vy phải bực bội trợnmắt lên. Tiêu Nại giả vờ nhưkhông nhìn thấy ánh mắt phảnkháng của cô, vẫn nói với bọnNhị Hỷ một cách rất phong độmà chu đáo: “Trời tối rồi, anh

đưa bọn em về!”

Tiêu Nại đưa các bạn học trởvề trường, Vy Vy thì về nhàthu dọn đống quần dó cướitrên giường, vừa thu dọn lạivừa nghĩ đến điều gì, liền dừngtay. Nghĩ ra, thực ra có mộtlần, thì cũng coi là cầu hônrồi.

Buổi đó cũng trên chiếcgiường này, hai người vừa kết

thúc một lần qua quýt, cậu ômlấy cô bình tĩnh một lúc, rồiđột nhiên lại hỏi cô: “Em địnhđến lúc nào mới cho anh tốtnghiệp?”

“A?” Cô không hiểu hỏi lại,“Anh tốt nghiệp cái gì?”

Cậu đáp: “Không phải anh họchai năm ở khoa Tự động kiềmchế rồi à?”

Bên Tiêu Nại đã lâu như thếnày, năng lực lý giải của VyVy cũng đạt đến trình độ siêuphàm, cho nên cô nhanhchóng đi phân tích lý giải.

Khoa tự động kìm chế...

Khoa kìm chế...

Tự kìm chế...

Nghĩ tới đây, mặt mũi Vy Vy

đỏ lựng lên như màu bộ quầnáo trên tay cô. Khai giảng nămnay hai người đã sống chung,chỉ sợ không có ai tin đến tậnbây giờ bọn họ vẫn chưa dámđi tới bước cuối cùng.

Cẩn thận từng ly từng tý cấtbộ áo cưới vào trong hộp, mộtgóc của áo ngoài vừa bị NhịHỷ làm quệt xuống đất, trênviền áo có vết bẩn, Vy Vy bènvào nhà vệ sinh gột sạch đi.

Gột áo xong rồi, cảm thấydính dính trên người, nhân tiệnvào nhà vệ sinh tắm một cái,tắm xong phát hiện ra nãy giờmình chỉ suy nghĩ lung tung,hóa ra vẫn chưa thay đồ.

Tuy trong nhà không cóngười, cửa sổ cũng đóng kíncả rồi, nhưng Vy Vy vẫnkhông dám không mặc gì đivào phòng ngủ. Không còncách nào, cô đành choàng

chiếc áo khoác rộng thùngthình lên người, tuy rất mỏng,gần như trong suốt nhưng vẫncòn hơn là không mặc gì.

Mở cánh cửa nhà vệ sinh, VyVy bước vội vào phòng ngủ,nhưng khi cách phòng ngủ cònmấy bước chân, thì lại nghethấy tiếng lạch cạch, tiếng mởcửa, Vy Vy quay sang đờ hếtcả người ra.

Sao anh ấy về nhanh thế?Người mở cửa cũng không

ngờ tới cảnh tượng này khibước vào cửa, ngón tay vẫnđặt trên nắm tay cửa.

Vy Vy bất giác quấn thật chặtchiếc áo vào người thêm mộtchút, thầm mừng may mà lúcnãy không mặc gì mà chạy ra.Cô đâu có biết, mái tóc dàibuông xõa vẫn còn ướt, chiếc

áo khoác mỏng manh nửa ướtnửa khô quấn lấy tấm thân, cổtay trắng nõn nà như ngọc lộra dưới ống tay áo rộng, đôichân dài, chiếc eo nửa kín nửahở như thế này còn quyến rũgấp bội so với không mặc gì.

“Áo cưới đã mang về đây rồià?” Tiêu Nại từ từ đóng cửalại.

“Dạ, vừa mang về lúc chiều.”Vy Vy đáp lại cảm thấy mìnhcần phải giải thích một chút tạisao mình ăn mặc và đứng ởđây như thế này, “Em, em vừatắm xong, quên mất lấy quầnáo, vừa hay có cái áo bẩn đểtrong nhà tắm...”

“Bẩn à? Chỗ nào?”

“À, ở dưới vạt dưới, đã...” VyVy theo phản xạ cúi xuốngnhìn vạt áo, vẫn chưa kịp nóihết câu, thì đã bị người ta ômngang lấy eo. Cậu đã đến bêncô rồi, ôm chặt cô bế vàophòng ngủ.

“Em thay đi cho anh xem.”

“... Em không biết mặc.”

“Anh sẽ dạy em.”

Những ngón tay nắm chặt lấyvạt áo bị gỡ ra, chiếc áo đangmặc trên vai bị rớt xuống. Côngồi trên chân cậu, chỉ cáchtấm thân trần có một lớp vảimỏng manh. Vy Vy đã khôngdám nhìn cậu ấy, nghiêng đầu

áp sát bên cạnh cổ cậu.

Đúng là cậu ấy dạy cô, từ từkhoác từng chiếc lên người cô,còn chậm rãi khoan thai giảnggiải cách mặc. Quần lót, áolót, váy, thắt lưng, áo choàng...những ngón tay nóng bỏngthỉnh thoảng lại chạm nhẹ vàocơ thể cô. Vy Vy để cậu ấymặc đồ cho, ngoan ngoãn làmcác động tác giơ tay, đứng lên

hoặc ngồi xuống. Cuối cùng lạibị cậu ấy ôm lấy ngồi xuốngtrên đầu gối, để cậu có thểcầm được gót chân của cô, đểđi cho cô đôi hài thêu hoa.

Cô đã mặc xong hết chỗ váyáo cưới, đôi chân dài đungđưa, rạng rỡ như ráng chiều.Cậu nhìn cô, bỗng nhiên ômchặt lấy eo cô, bế bổng lên, rồiđặt cô lên giường.

Bộ áo cưới giống như ngọnlửa, mái tóc đen mượt tựa nhưdòng thác, tấm thân tựa ngọcngà. Vy Vy lo lắng nhìn cậu,cánh tay của cậu đang ôm lấyhai bên đầu cô, giữ chặt máitóc cô, đôi mắt sâu thẳm lại imlìm, Vy Vy dần dần khôngchịu nổi cái nhìn như vậy,không khỏi không kìm chếnghiêng đầu.

Một giây sau, bị cậu ấy hônghì lên môi.

Cậu ép xuống, hôn cô thậtsâu, mạnh mẽ, cuồng dại saymê hơn bất cứ lần nào cậu ấyđã từng hôn cô, dường nhưcuối cùng cậu ấy đã không thểchịu đựng được, vừa bỏ hếtmọi điều cấm kỵ. Vy Vy bị

cậu ấy hôn đến mức nghẹtthở, chỉ có thể ngoan ngoãnhòa cùng nhịp điệu của cậu đểthở ra hít vào. Cô cảm thấy bộáo cưới trên thân mình bị lầncởi, cảm thấy cậu đang hônlên cổ cô, cảm thấy mình đangbị cậu ấy mơn man đến phátđau, cảm thấy nụ hôn của cậuấy đang trượt dần xuống phíadưới...

Trong bầu không khí càngngày càng nóng, cô càng ngàycàng mơ màng, khẽ rên lên,bỗng nhiên cô phát giác chiếcváy đã bị cởi ra.

Cậu đột nhiên dừng lại.

Nhưng Vy Vy lại không cảmthấy thoải mái vì sự dừng lạiđột ngột ấy. Trước đây cứ đến

đây thì dừng lại... hoặc là,dùng cách khác, nhưng,nhưng...

Vy Vy nhìn cậu, cái nhìn đầymê hoặc.

Chiếc áo sơ mi cậu mặc đã bịxộc xệch, để lộ ra bộ ngựcvạm vỡ, trong tiếng thở hổnhển nho nhỏ, đôi mắt như

những ngọn lửa đang thiêu đốtchăm chú nhìn cô. Sau đó,cậu nắm lấy tay cô thật chậmthật chậm, đưa xuống dướithắt lưng của cậu.

Qua hành động của cậu, VyVy đã hiểu cậu ấy muốn gì,tim đập thình thịch bỗngkhông thể khống chế được, cơthể căng thẳng tới mức dườngnhư đến đầu ngón tay cũng

run lật bật.

“Vy Vy, đừng căng thẳng.”

Cậu vừa mạnh tay điều khiểnđộng tác tay cô, lại vừa tiếptục phủ lên bờ môi cô, vừanhẫn nại lại vừa hôn cô thậtdịu dàng tựa như đang lừaphỉnh cô.

Tiếp theo nụ hôn, cậu cắn nhẹvào trái tai cô, thì thầm khekhẽ bên tai: “Vy Vy, anhkhông đợi được nữa rồi.”

Tuy mệt rã rời, nhưng ngàythứ hai, Vy Vy vẫn mở mắtđúng giờ theo đồng hồ sinhhọc. Trời đã sáng bạch, ánhnắng chiếu xuyên qua tấm rèmcửa sổ dày dặn lọt vào trong

căn phòng.

Cô nằm trên bộ váy cưới xộcxệch, bị người ta ôm thật chặtvào trong lòng, cánh tay đặtngang trên eo cô. Cô hơi nhúcnhích, người ở phía sau lậptức phát hiện ra cô đã tỉnh rồi,liền lập tức dính chặt lấy.

“Vy Vy.” Giọng nói vẫn luôn

lạnh lùng ấy, giờ đã bị tình dụclàm cho trầm ấm hẳn đi. Côdường như mơ mơ hồ hồ đáplại một tiếng, những nụ hônnhẹ lại từ từ lướt sau cổ, mộtcách từ từ....

Tỉnh lại lần nữa đã quá trưarồi.

Cảm thấy cơ thể ẩm ướt, Vy

Vy mở mắt, cậu ấy đang xóadấu vết giúp cô bằng mộtchiếc khăn bông mềm mại. VyVy hơi xấu hổ, muốn trốn,nhưng hễ cựa quậy là lại đau êẩm, đến sức rướn lưng lêncũng không có nữa.

Tiêu Nại áp người xuống:“Anh bế em đi tắm nhé!”

Vy Vy lắc đầu.

“Khó chịu à?”

Vy Vy vẫn lắc đầu, nhìn cậuấy, nâng cánh tay, ôm vào cổcậu.

Bây giờ, chỉ cần bên cậu làđược rồi.

Vy Vy không bao giờ hối hậnvì chuyện xảy ra ngoài mongmuốn trước lễ cưới, nhưng dichứng của chuyện này lại làmcho cô vô cùng đau đầu.

Di chứng thứ nhất, đó chính làbộ áo cưới .

Bởi vì...

Cho nên...

Tóm lại, sau buổi tối đó, bộquần áo cưới căn bản là,...không thể nhìn được, nhănnhúm thì không nói làm gì, lạicòn rất nhiều... dấu vết. Bộ áocưới lại được may bằng loạilụa rất đắt. Những đồ như tơ

lụa đắt như vàng, căn bản VyVy không biết phải giặt nhưthế nào, cũng không biết đưađi giặt, cuối cùng cơn giận dữcủa Vy Vy lại được trút lênđầu kẻ gây ra chuyện.

Cho nên Tiêu Nại bận rộn bùđầu thì cũng không thể khôngbớt thời gian để nghiên cứucách giặt đồ tơ lụa.

Di chứng thứ hai, đó chính là,haizz....

Vy Vy phát hiện ra... trướchôn lễ một tháng thật là khôngcó chút khôn ngoàn nào cả.Hoặc là tiến hành sớm, đếntrước khi kết hôn tính toán thìcũng không vất vả thế này,hoặc là dứt khoát để tới saukhi cưới.

Trong lúc bận rộn nhất, vẫnphải đáp ứng nhu cầu của mộtngười đã kiềm chế mấy nămnay, thực sự là cảm thấy cóchút mệt mỏi.

Tháng sáu thật là bận.

Dường như tất cả mọi việc đều

dồn lại một lúc. Cô sắp tốtnghiệp, hôn lễ cũng phảichuẩn bị, phiên bản mới nhấtcủa Mộng du 2 cũng sắp gianhập thị trường, còn nữa, côngty của Đại Thần sắp chuyểnđịa điểm.

Buổi tối hôm nay Đại Thầnnhận được một cú điện thoại,liền dẫn Vy Vy ra ngoài.

“Đi đâu?”

“Đến nơi rồi nói.”

Bước thật nhanh qua đường,từ từ đến quán cà phê Internet.Đứng trước chiếc cửa đangkhép chặt của quán cà phêInternet, Vy Vy nhìn thấyTiêu Nại rút chìa khóa, mở

cửa ngách, đi vào ấn công tắc.

Đèn sáng lên, mấy trăm bộmáy tính sắp đều tăm tắp imlìm trong quán.

“Ngày mai những chiếc máytính này đều không chạy đượcnữa.”

Vy Vy biết quán cà phêInternet này là do Tiêu Nại vàông cậu họ cùng mở rất lâutrước đây, bây giờ máy tínhphổ cập rồi, làm ăn không cònlãi như trước đây, nhưng ôngcậu vẫn luyến tiếc, tuyệt nhiênkhông chịu đóng cửa. Nói ra,lần đầu tiên Đại Thần nhìnthấy cô cũng từ trong quánnày.

Tiêu Nại gật đầu: “Sau nàythống nhất dọn đến chỗ này,anh đã mua một nửa tài sản ởđây.”

Kinh ngạc một hồi, Vy Vymới bắt đầu xem xét khungcảnh quán Internet, cảm thấythật hài lòng, “Ôi, có một nơicủa riêng mình là thích nhất.”

Tiêu Nại cười, cùng cô đi vàobên trong, vừa đi vừa bàn bạcvề cách bố trí, chỗ nào làmthành phòng họp, chỗ nào làmvăn phòng... đi đến một chỗđột nhiên anh dừng lại, nhìnvào chỗ đó và nói: “Lần đầutiên anh nhìn thấy em, emngồi ở đây.”

Vy Vy nhìn theo ánh mắt củacậu ấy, đó là một chỗ ngồi đối

diện với cầu thang, Vy Vy vốnkhông nhớ mình đã từng ngồiở đây.

“Hi Hi, thực ra anh bị tình yêusét đánh,” Vy Vy trêu chọcanh, “Bây giờ em phát hiện ra,thực ra anh là một tên háosắc.”

Tiêu Nại nhíu mày.

“Anh có ý kiến à?”

“Không, nhưng anh cảm thấythế vẫn chưa đủ.” Tiêu Nạithủng thẳng nói, “Ít ra thì anhcũng là kẻ đại háo sắc chứ.”

Dạo này người ta đúng là mộttên đại háo sắc....

Vy Vy: “... Anh không biếtxấu hổ lại còn tự hào nữa!”

Tiêu Nại nói: “Loại háo sắckhông ăn tạp, chỉ ăn một thứ,không đói thì mới là đáng xấuhổ.”

“... Em lên trên tầng xem

thử.”

Trêu người lại biến thành bịngười trêu, đúng là thảm kịch.Vy Vy không đánh được thìbỏ chạy, chạy mất dép lêntrên lầu.

Nhìn thấy bóng Vy Vy biếnmất trên lầu, Tiêu Nại khẽnhếch mép cười.

Cảm giác lần đầu tiên nhìnthấy cô ấy như thế nào nhỉ?

Thời gian trôi qua đã lâu, cóchuyện đã không còn nhớ rõ,nhưng buổi ban đầu, tức là saukhi kết hôn trong game TiêuNại chưa hề có ý niệm gặpmặt nhau ở ngoài đời.

Chỉ vì có việc phải đến quánnét, gặp phải tiếng sét ái tình.

Chỉ là cảm thấy thao tác củangười con gái này vô cùng đẹpmắt, chỉ cái nhìn đầu tiên thôiđã lôi cuốn được cậu, cho nênlại ngắm thêm vài phút, nhìncô ấy chỉ huy hỗ trợ chiếnthuần thục, đánh một trận lấyyếu thắng mạnh vô cùng hoàn

hảo.

Ban đầu thậm chí cậu chỉ chúý đến màn hình và những ngóntay lướt nhanh như múa củacô, cho đến giây phút cuốicùng, trận chiến kết thúc, cậumới chuyển ánh nhìn đếnkhuôn mặt cô.

Đó là một khuôn mặt nhìn

nghiêng vô cùng ưa nhìn, hơnnữa lại có phần quen thuộc.

Dựa vào trí nhớ thiên bẩm,anh đã tìm thấy tên cô mộtcách rất nhanh chóng từ khodữ liệu trong đầu mình.

Bối Vy Vy.

Nhìn từ xa, thì Bối Vy V cóthể khiến cho đám nam sinhbên cạnh mình phải một phenngây ngất.

Sau này, lại là một lần rấttrùng hợp.

Đã lâu anh không chơi Mộngdu giang hồ, lần đó anh đi tìmmột ít tư liệu về Mộng du,

không ngờ trong kênh diễnđàn lại thường xuyên gặp têncô.

Lần này tên cô là Lô Vỹ VyVy.

Cái tên rất dễ nhớ, lần trướcnhìn thấy cô khi đang trợchiến anh đã nhớ rồi. Cái tênrất rõ ràng, nhưng người đặt

tên cũng rất lười biếng khôngchịu động não.

Cô ấy thực sự bị đá? Còn địnhcướp rể?

Thực là cơ hội hiếm có, TiêuNại cũng có hứng thú đi gópvui, chỉ khi tới cầu Chu Tước,nhìn thấy bóng hồng không lẫnvào đâu được đang bị đám

đông vây kín.

Cô ấy thực sự sẽ cướp rể.

Tiêu Nại thong thả đứng bênquan sát, nhưng từ trong tiềmthức lại cảm thấy, cô ấy hìnhnhư phải giơ đao chém tênphản bội kia thì mới hợp lý.Cuối cùng trong khoảnh khắccô ngồi xuống bán đan dược,

những người trong game hếtthảy đều bị shock, Tiêu Nại ởbên ngoài máy tính cũng thấybuồn cười.

Bỗng chốc nảy sinh cảm giácmuốn được che chở cho côấy.

Cảm giác này không biết vìsao lại có, chắc chắn không

phải là dự định trong bộ ócđầy bí mật của cậu, từ trướctới nay chưa hề nảy sinh vớibất cứ người nào, nhưng bỗngnhiên nó lại trào dân thậtmạnh mẽ.

Cô em gái nhỏ của anh, sao lạicó thể để người khác đá, saolại có thể đau khổ đến vậy?

Cho nên, cầu hôn.

Cho nên, hôn lễ long trọng.

Khi kết hôn, cũng không dámchắc chắn một trăm phần trămlà cô sẽ đồng ý, nhưng khi côrất thoải mái nói “được”, tronglòng cậu đã dậy lên một sựlãng mạn khó tả.

“Phòng làm việc của anh đặt ởvị trí này nhé!”

Vy Vy đứng trên tầng nói, rấtlâu mà không nghe thấy TiêuNại trả lời, liền đi xuống tầngdưới, nhìn thấy cậu vẫn cònđứng ở chỗ cũ, cô hỏi “Anhđang làm gì đấy?”

“Đang nghĩ tới chuyện em vừahỏi.” Tiêu Nại ngẩng đầu nhìncô.

“À.” Cô vừa hỏi chuyện gì?

Tiêu Nại cười nói: “Anh đangnghĩ, nếu như sớm biết cóngày hôm nay, anh nhất địnhsẽ yêu em từ cái nhìn đầutiên.”

Nếu như, anh biết có mộtngày anh yêu em đến nhườngnày.

Anh nhất định sẽ yêu em từcái nhìn đầu tiên.

Chuyện ngoài lề 1:

Bảng xếp hạng các người

đẹp.

Đêm cuối cùng trước khitốt nghiệp, Tiêu Nại ở lạitrường.

Trời vừa sáng là phải giã từđời sinh viên để vào đời, mọingười trong ký túc đều bồnchồn thao thức suốt đêm, chonên Ngu Công kéo thêm haingười phòng khác, ghép thành

một sòng mạt chược, một bàntiến lên, lại thêm ít bia và đồnhắm, mọi người vừa uống biavừa tán chuyện.

Tán chuyện thì không tránhkhỏi việc nói đến chuyệnnhững hot girl gần đây củatrường và của khoa, Tiêu Nạimới thực sự khiến người taphải giật mình kinh ngạc vìtrước khi tốt nghiệp lại cùng

với người đẹp cấp trường BốiVy Vy làm thành một đôi.

Em bảy nói: “Em biết anh baluôn theo trường phái tốcchiến tốc thắng, nhưng khôngbiết tự nhiên lại tốc chiến nhưthế này, nhanh như chớp, đãyêu được á khôi trong bản xếphạng của trường! Báo phục,bái phục.”

Hầu Tử Tửu nói: “Kỳ thựcnếu anh ba yêu được hoa khôiMạnh Dật Nhiên thì em cũngkhông ngạc nhiên làm gì,nhưng hình như anh ba cóquen với Mạnh Dật Nhiên?”

Anh cả bình thường khôngbuôn chuyện, nhưng rượu vàothì lời ra: “Anh nhớ có cuộctranh cãi ai là hoa khôi, sau đó

thì em dâu ba thua phảikhông?”

Mojata cũng uống khá nhiều,nói: “Nghe nói vì chị ba khôngcó được sự trong sáng ngâythơ như cô Mạnh Dật Nhiênkia.”

Giữa tranh luận ồn ào, vai namchính của câu chuyện – Tiêu

Nại mới cất tiếng: “Bảng xếphạng gì cơ?”

Mọi người: “....”

Ngu Công ở bên cạnh nói to:“Có thật đến bảng xếp hạnghot girl trường mình anh cũngkhông biết không?”

Tiêu Nại đáp: “Không biết.”

Ngu Công kích động, vứt quânbài trong tay xuống đất, mởlaptop của mình ra, mở phầndiễn đàn của trường, tìm thấycomment liền đưa laptop choanh xem: “Nhìn đi! Bảng xếphạng người đẹp của trườngmình, có cả ảnh đấy!”

Mọi người trong ký túc đều rấtháo hức chờ Tiêu Nại bìnhluận ra sao, nhưng Tiêu Nại lạikhông thèm liếc lấy một cái,sau đó tay trái đánh mạtchược, tay phải bắt đầu gõ bànphím.

Chẳng nhẽ cậu định online gửitin nhắn?

Cả ký túc lại càng háo hứchơn nữa.

Một lúc sau Tiêu Nại mới trảmáy tính cho Ngu Công, HầuTử Tửu nói: “Mau đọc tinnhắn của anh ba đi.”

Ngu Công đồng ý rối rít:“Được, được, được.”

Nhưng khi cậu ta mở trangmới, thì trang web hiển thị –không tìm thấy trang web này,Ngu Công không tin tìm lạimột lần nữa, lại phát hiện ranhững comment đều khôngmở được nữa. Nhưng cáccomment khác của forum thìvẫn bình thường.

Ngu Công bực bội: “Cậu, cậu,

cậu, cậu làm cái gì đấy?”

“Bảng xếp hạng hoàn toàn saivới sự thực này lưu lại làm cáigì?” Tiêu Nại lạnh lùng nói,tiếp đó đẩy quân bài mạtchược phía trước mặt: “Thậptam yêu, ăn tiền.”

o0o

Chuyện ngoài lề 2:

Xếp bậc thứ tự trong

phòng ký túc của Đại Thần.

Tiêu Nại lần đầu tiên trongđời biết mùi tình yêu, thì mớibiết rằng, hóa ra có bạn gái làphải mời bạn cùng phòng củacô ấy đi ăn. Đương nhiên, cậucũng rất vui vẻ mời khách

nhưng mời xong vẫn có cảmgiác không thầy mà nên,những người bạn cùng phòngvới mình cũng nên mời mớiphải đạo, cho nên bọn NguCông lại có cơ hội ăn uốngmiễn phí một lần, cho nên VyVy mới gặp được bọn NguCông ngoài đời lần đầu tiên...

Bọn Ngu Công... Haizz, khôngđược đẹp trai như các nhân

vật trong game >o< điều nàylà hiển nhiên rồi, nhưng tínhcách thì cũng không kháctrong game là bao, cho nên VyVy hòa đồng với bọn họ rấtnhanh. Phòng Tiêu Nại có sáungười, anh cả, anh ba, anhbốn cho đến em bảy, vì anhhai khiến người ta dễ liêntưởng tới một thứ máy móclạnh lùng nào đó, nên không aicho cậu ta xuất đầu lộ diện.Anh cả và em bảy không chơi

game, cho nên Vy Vy khôngquen, nhưng bọn họ rất dễhiểu nhau. Nói ra, trong phòngchỉ có một người khó hiểu,khó sống đó chính là Tiêu Nại>o<.

Bởi vì vốn có sự quen biết qualại trong game, nên bữa cơmnày rất vui vẻ, chỉ có điều VyVy vừa ăn trong đầu lại lởnvởn một câu hỏi: tại sao bọn

Ngu Công lại gọi Tiêu Nại làanh ba, xem ra bọn họ cònnhiều tuổi hơn Tiêu Nại?

Đương nhiên, một người nhưVy Vy sẽ không hỏi nhữngcâu hỏi thất lễ như thế, ănxong Tiêu Nại đưa cô về nhà,Vy Vy mới dám hỏi.

Tiêu Nại nói: “Bọn họ đều lớn

tuổi hơn anh.”

Vy Vy càng ngạc nhiên: “Saolại thế?”

Tiêu Nại nói: “À, vấn đề về kỹthuật.”

“A?” Vy Vy nghe thấy mà ù ùcạc cạc: “Kỹ thuật gì chứ?”

Tiêu Nại nói thẳng ra đáp án:“Làm người khác đơ người,bọn họ thua anh.”

Rất lâu sau đó, Vy Vy mớinghe được nguyên bản đầy đủcâu chuyện làm người khác đơngười, Ngu Công miêu tả lạimột cách bực tức chuyện TiêuNại năm đó còn nhỏ tuổi mà

đã xảo quyệt như thế nào, saukhi cậu ấy phát hiện ra tuổimình nhỏ nhất, liền âm thầmlấy máy tính xách tay, và lạnhlùng khiêu khích mọi người:“Là đàn ông thì phải dựa vàothực lực” như thế nào.

Nói đến đây Ngu Công vẫnhơi bực bội: “Tại sao anh lạiphải so thực lực với cậu tachứ!”

Lúc đó Vy Vy tuy vẫn chưahiểu tình tiết này, nhưng chỉcó điều này đã làm cho côphải bối rối, sau đó khi pháthiện ra vấn đề liền hỏi: “Vậyanh thua anh cả à?”

Tiêu Nại nghe thấy nhìn cômột cái, khuôn mặt lộ vẻ anhđã thua như thế nào.

Vy Vy khó xử: “Thế là anh ấythành anh cả à.”

Tiêu Nại vẫn lạnh nhạt nói:“Anh nhường.”

Vy Vy rất nghi ngờ: “Anh giỏithế cơ à?”

“Anh cả mặc nhận là trưởngphòng, sẽ phải làm việc.”

Vy Vy: “.....”

o0o

Hậu ký.

Nói ra, ngày hôm nay toànbực chuyện lặt vặt.

Mấy hôm trước, tôi còn rất vuivẻ nói với bạn bè là: ha ha ha,các cậu không xem được nhậtthực toàn phần, chỉ có thểxem nhật thực một phần. Kếtquả, hôm nay, ngày 22, đámbạn bè lại rất sung sướng nói

với tôi: ha ha ha, đến nhật thựcmột phần cậu cũng khôngđược xem.

>o<

Đây đúng là trừng phạt tôi vềsự quá đắc ý mấy hôm trước.Thật chán, mấy trăm năm naymới được nhìn thấy cảnh

tượng lạ lùng, chỗ bọn tôi lạimưa. Còn gọi gì là một trongnhững địa điểm quan sát đẹpnhất nữa...

Điểm duy nhất may mắn là,tôi luôn nhầm lẫn cho rằngkính chuyên dụng xem nhậtthực rất đắt, phải đến mấytriệu đồng, nên không đi mua,buối tối ngày 21 tôi mới pháthiện chỉ có mấy chục nghìn,

buồn bã hồi lâu. Bây giờ xemra tôi đã tiết kiệm được mấychục nghìn, ha ha.

Nói ra, nhật thực toàn phầnngày 22 cũng là một trongnhững động lực để tôi gấp rútviết văn. Lúc viết đoạn kết tôitự nhủ viết nhanh lên, viếtnhanh lên, trước ngày 22 phảiviết xong, thì có thể cùng bốmẹ đi ngắm cảnh một cách

thoải mái. Cho nên tôi vùi đầukỳ cà kỳ cạch ngồi viết, cuốicùng cũng viết xong hôm 19.

Nhẩm tính thời gian, thì bắtđầu mùng tám tháng tám chotới nay, cũng gần một năm rồi.

Trước khi cầm bút, tôi cũngkhông thể ngờ cuốn tiểuthuyết này lại tiêu tốn của tôi

mất một năm. Tôi cho rằng nóchỉ là một câu chuyện ngănngắn thôi, ước chừng khoảngmột hai vạn chữ là có thể kếtthúc được rồi. Cho nên khôngcần nghĩ ngợi gì nhiều liền hạbút, ai ngờ được càng viếtcàng dài, càng viết càng dài,càng viết lại càng dài...

(Mọi người: chúng tôi biết làrất dài rồi! Cô không cần nói

lại như thế đâu...)

Cuộc sống đầy bất ngờ nhưcơn mưa trong ngày nhật thựctoàn phần thế này! (Được rồi,tôi vẫn chưa quên được nhậtthực toàn phần...).

Vì phần hậu ký này là viết saukhi xuất bản, cho nên biên tậpviên thông báo cho tôi nói,

Mạn Mạn, phần hậu ký của côkhông được quá 800 chữ đâuđấy, nếu không không thể lênkhuôn được đâu.

Tuy trước đây luôn muốn mauchóng viết gì viết cái gì, hìnhnhư lại có sức ỳ, cảm giác baonhiêu lời hay ý đẹp không biếtbắt đầu từ đâu sau khi đã hoànthành xong bản thảo, nhưngbỗng chốc phát hiện ra không

thể viết lôi thôi dài dòng được,cũng có chút hụt hẫng.

May mà hằng ngày lúc up bàilên mạng, những gì cần nói thìcũng nói gần hết với mọi ngườirồi.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộsuốt quãng thời gian qua ,cuốn sách tới của tôi sẽ cố

gắng rút ngắn thời gian viết.Bên nhau trọn đời viết mất hainăm, Yêu em từ cái nhìn đầutiên gần một năm, hy vọngcuốn mới có thể viết xongtrong nửa năm.

Hậu ký là phần sau của cuốnsách này, viết tới đây bỗng cóchút tiếc nuối, giống như làtạm biệt thế giới của Vy Vy vàTiêu Nại vậy, thật là không

nỡ.

Bọn họ đã đi cùng tôi suốt mộtnăm trời.

Có lẽ, sau này có thể viết thêmvài truyện nhỏ về bọn họ, hoặclà để họ xuất hiện trong mộtcâu chuyện khác.

Có rất nhiều chuyện đã xảy ratrong một năm viết cuốn Yêuem từ cái nhìn đầu tiên, nhưngcho dù thế nào thì bây giờngồi viết phần hậu ký cũng làlúc thấy vui vẻ thư thái nhất.

Chúc cho bạn – người đọccuốn sách này cũng được vuivẻ thư thái.

Cố Mạn

Ngày 22 tháng 7 năm 2009

Hết