thÔng tin ebook - sachvui.com · 2018-06-26 · nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong...

180

Upload: others

Post on 06-Jan-2020

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 2: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

THÔNGTINEBOOKTênSách:BắtTrẻĐồngXanhNguyêntác:TheCatcherintheRyeThểloại:VănhọcnướcngoàiTácGiả:J.D.SalingerDịchgiả:PhùngKhánhNhãNam-NhàxuấtbảnVănHọc©2012TheHappinessProject#6TVE-4UReadFreely-ThinkFreedomThựchiện:Coughgerm,Tamchec,Hanhdb,LichanHoànthành:06/2015

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

DànhtặngMẹ

Page 4: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

NGƯỜIBẮTTRẺGIỮAĐỒNGXANHNhìntựađềBắttrẻđồngxanh,tôihìnhdungracảnhđuổibắttrốntìmcủamộtbầytrẻnhỏtrêncánhđồngxanhbátngátđangvàomùa-thậtsinhđộng,thậthồnnhiênvàđẹptuyệtvời.

Thếnhưngmọithứđềutráingượcngaykhilậtnhữngtrangđầutiên.Cảmgiácshockvìbịnhấnchìmtrongnhữngsuynghĩchánchường,đầynhữngcâuchửithềcáubẳncủaHolden-nhânvậtchínhcủatruyện,cảcáchxưnghôvớingườikháccủaHoldencũngrấtchóitai,nóthôthiển,vôgiáodụclạlùng!

BắttrẻđồngxanhlàtựsựcủaHolden-sinhviên18tuổi,vừabịđuổikhỏitrườngdựbịđạihocPencey-Agerstown,thànhphốPennsylvania,vìthànhtíchbấthảorớtbốntrêntổngsốnămmônmônhọc.

Nếucócuộcđuổibắtnàoghitrongsách,thìcólẽchínhlànhữngsuynghĩlanman,rốirắmchạylòngvòngtrongđầuHoldensaukhibiếtmìnhbịđuổihọc.Cậurờitrường,đếnthànhphốNewYorknhưnglạichẳngdámvềnhàtrướcngàybếgiảng.

Holdenchẳngthíchgì,chánghéttấtcả,cậucóthểlảmnhảmhànggiờliềntrongcáiđầuchứađầynhững"mắcdịch,dịchhạch,bỏmẹ,thậtthối,ốigiời..".Holdenghétsựgiảdốiđầybộtịchcủangườiđời,ghétcảnhữngthóihưtậtxấuđangdiễnraquanhmình.Hãythửnghecậunói.

“Ừ,tôithìghéttrườnghọc.Ôigiời,tôighétcayghétđắng...”

“Nhưngkhôngchỉcóthế.TôighétsốngởNewYorkcácthứ.Xetaxi,xeđòtrênĐạilộMadison,vớinhữngthằngláixeluônluônhétvàomặtbảomìnhxuốngcửasau,

“Côphảiđihọcmộttrườngcontraithửmàxem.Côthửđi...”

“Đầycảtụibộtịch,vàcôchỉphảihọcđểmộtngàykiacóthểmuađượcmộtchiếcCallidactrờiđánhvàcứphảilàmravẻmìnhrấtquantâmđếntrậnđấubóng,vàsuốtngàychỉnóivềcongái,rượuvàtìnhdục,vàmọingườibámlấynhautrongnhữngbèđảngthốithaấy”

"MộttrongnhữnglýdolớnnhấtvìsaotôirờitrườngElktonHillslàvì,ởđấyxungquanhtôichỉtoàntụibộtịch.Đấy,lýdolàthếđấy.Chẳnghạn

Page 5: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

ônggiàhiệutrưởng,ôngHaas,đấylàthằngchabộtịchnhấttôitừnggặptrongđời.CònbộtịchgấpmườigiàThurmer."

CứlắngngheHoldencàunhàumãirồitôicũnghiểu-ởmộtđộtuổinhạycảm,cậuthungườilạitrongmộtgóchẹpmàphánđoánmọiviệcquanhmình,cuộcsốngvớinhữngmặttráihiệnrõtrướcmắtlàmcậuchánchườngrồisợhãi,cậunhưmộtgiọtnướctinhkhiếtbámtrênthànhhồ,nhìnvàolònghồđầynhữngcặnbã,rongrêumàhoảngsợkhôngmuốnthảymìnhvàocáihồnhơnhớpđó.

Holdencủatuổitrẻnổiloạnnhưmộtconnhímxùgainhọnnhưnglạiđầytìnhcảm-cậuluônnghĩđếnDB-ngườianhviếtvăntàigiỏicủamình,nhớemAllieđãmấtvớichiếcgăngtaytráicủacầuthủbóngchàyviếtđầythơ,cậumongđược“càriềngcàtỏi"vớiemPhoebe,haymuốngọiđiệnthoạiđểhẹngặpJaneGallagher-côbạngáilánggiềngthíchchơicờđam.Holdennóivềtìnhdụcngangphènhưmộttaychơitừngtrải,nhưngthựcchấtvẫnlàtraitân,gọigáilênphòngchỉđểnóichuyệntầmphào,cậulànhđếnnỗibịtaydắtgáivàảgáigọibắtchẹtđếnthương.

Holdenvẫntựtràovềmình“Tôidốtđặcnhưngtôiđọcsáchkhánhiều”hay“Tôilàcáithằngnóiláokinhkhủngnhấtmàbạntừngthấytrênđời.Khủngkhiếplắmấy.Nếutôiđangđiđếntiệmmuamộttờbáomàgặpaihỏitôiđiđâu,tôicũngdámnóitôiđixemhátlắm.Thậtkhiếp!”và"Tôilàthằng“rấtnhátgan.Tôicốđừnglộrathế,nhưngchínhratôirấtnhátgan.”Điềulàmtôibuồncườinhất,tuyHoldenchửithềluônmiệngnhưnglạiphảnứngrấtmạnhkhithấyhaichữ"ĐM"viếttrêntườngtrườngnơiemPhoebehọc“Tôicứmuốngiếtthằngnàođãviếtnhữngchữấy.Tôitưởngtượngđấylàmộtthằngbiếntháitrờiđánhthánhvậtnàođãlẻnvàobanđêmrồiviếtnhưthếtrêntường.Tôicứtưởngtượngtôiđangbắtquảtangnó,vàtôiđậpcáiđầunóvàonhữngbậcđánhưthếnào,chođếnkhinóđầycảmáumevàchếtngoẻocổ.Nhưngđồngthờitôicũngbiếttôisẽkhôngcócanđảmlàmthế.Tôibiếtnhưvậy.Điềuấylàmtôicàngrầurĩhơn.Tôilạicònkhôngđủcanđảmđểchùinóvớibàntaytôinữalàkhác,nếubạnmuốnbiếtsựthật.Tôisợmộtôngthầygiáonàođósẽbắtgặptôiđangxóavàtưởngchínhtôiđãviếtnó.Nhưngrốtcuộctôicũngxóanhưthường.”

HoldenơiHolden!Cậuđãdẫntôiquamọicungbậccủacảmxúc,từbấtngờ,chánghét,khóchịu,đếnthấuhiểu,cảmthông,thíchthú,rồilolắng,mongmỏivàdadiết!

NhớHoldenvớicâuhỏivôcùngvớvẩnvềnhữngconvịttrênhồởcông

Page 6: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

viêntrungtâmgầnđườngNamCôngViên“Tôiđangthắcmắckhôngbiếtnhữngconvịtsẽđivềđâu,khinướchồđóngthànhbănghết.Tôitựhỏicóthằngchanàomangcamnhônglạiđemchúngđiđếnmộtvườnthúhaygìkhông?Haychúngchỉbayđilàxong.”

NhớHoldenchỉlàmộtđứatrẻtoxáckhibảovớiemPhoebe.

“Embiếtbàihát‘Nếumộtđứanàobắtđượcđứanàođangđếnquađồnglúamạchxanh’không?

Anhcứtưởngtượngmộtbầytrẻconchơimộttròchơigìđótrongmộtđồnglúamạchthậtto.Hàngnghìnđứatrẻcon,vàkhôngcóaiởđấy-khôngcóailàngườilớn,anhmuốnnóivậy-trừanh.Vàanhthìđứngtrênmộtmỏmđáđiênkhùngnàođó.Điềuanhphảilàmlà,anhphảibắttấtcảnhữngđứatrẻnàochạytớigầnmỏmđá.Nghĩalànếuchúngđangchạymàkhôngcoichừngchúngởđâu,thìanhsẽnấpởmộtnơinàođórồirabắtlấychúng.Anhsẽlàmnhưthếsuốtngày.Anhsẽlàmngười“bắttrẻđồngxanhcácthứ.Anhbiếtthậtlàđiênkhùng,nhưngđấylàđiềuđộcnhấtanhmuốnlàm.Anhbiếtvậylàthậtđiênkhùng.”

ƯớcmuốnduynhấtđóđãnóilênkhaokhátbắtgiữnhữngkýứctuổithơcủaHolden,nhưngairồicũngphảitrưởngthành,dùgiaiđoạnchuyểntiếpnàycókhókhănrồdạiđếnđâu.Đếncuốicùngthìgiọtnướctinhkhiếtđócũngkhôngthểbámmãiởthànhhồ,màphảigieomìnhhoàvàolònghồ"Cuộcsống"nếumuốntồntại.

Holdenrồicũngquayvềnhà,tiếptụcđihọc,làmemcủaDB,làmanhcủaPhoebe-cùngkhiêuvũvàcàriềngcàtỏivớiem.

Holdenớẩm,chửitục,haylầmbầmphêphán,vàchẳngtuântheokhuônmẫunàocủacuộcsống,cậucứlàchínhcậuthôi.Cậucũngchẳngbaogiờmuốnhứahẹnbởicậuchorằng"làmsaobạncóthểbiếtđượcbạnsẽlàmgìchođếnkhibạnlàmthật?Câutrảlờilà,bạnkhôngthểbiết".

Bắttrẻđồngxanhlàtácphẩmlạlùngcómộtkhônghai,bởinhânvậtchínhcủatruyện-Holden-cũnglạlùngchẳnggiốngai,cậuvừađángtráchlạivừađángyêu!

Lichan-HappinessProject

Page 7: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 8: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

1Nếubạnthựctìnhmuốnnghe,thìđiềuđầutiênbạnmuốnbiếtcólẽlà

tôisinhtrưởngởđâu,cáithờithơấumắcdịchcủatôirathếnào,chamẹtôilàm gì trước khi đẻ tôi ra, v.v… đại để thứ tiểu sử nhì nhằng lốiDavidCopperfieldấy.Nhưngtôikhôngmuốnđivàonhữngchuyệnấy,nóithậtvớibạn.Trướchết làvìnhữngthứđóđốivớitôikhôngcógì làquyếnrũ,saunữalàvìchamẹtôisẽthổhuyếtchừnghaichuyếnnếutôikểrađiềugìhơirõràngvềhọ.Họrấtnhạycảmvềnhữngloạinhưthế,nhất làcha tôi.Họcũngtử tếđấy- tôikhôngbiếtdùngtiếnggì -nhưngđồngthờicũngnhạycảmkhiếp.Ngoàiratôicũngkhôngkểchobạnnghecáitiểusửdởhơicủatôihaygìhết.TôichỉkểchobạncáichuyệnđiênkhùngđãxảyđếnvớitôivàokhoảngcuốilễGiángsinhnămngoáingaytrướckhitôithànhralụnbạitinhthầnvàphảirađâyxảhơiđôichút.NghĩalàcáichuyệnmàtôiđãkểhếtchoD.Bnghe.D.Blàanhtôi.ẢnhbâygiờởHollywood.Chỗđókhôngxacáinơihạtiệnnàybaonhiêu,vàảnhthườngđếnthămtôimỗicuốituần,gầnnhưđềuđềuvậy.Ảnhcólẽsẽláixechởtôivềnhàkhitôivềvàocuốithángnày.ẢnhvừamớitậumộtchiếcJaguar.CáiloạixekiểuAnhchạychừnghaitrămrưỡicâysốgiờấy.Ảnhphảitrảcóđếngầnbốnngànđồnglàít.Hiệngiờảnhcókhánhiềuxu.Trướckiathìảnhkhôngcó.Hồitrước,lúcởnhà,ảnhlàmộtvănsĩsuốtngàychỉcóviếtlách.ẢnhcóviếttậptruyệnngắncựcđỉnhnhanđềlàConcávàngbímật(trongtrườnghợpbạnchưahềngheđếntên ảnh).Câu chuyện hay nhất trong ấy là chuyện “Con cá vàng bímật”.Chuyệnkểvềchúbéconkhôngchịuchoainhìnconcáthiavàngcủachúbởivìchúđãtựbỏtiềnramuanó.Tôimêcâuchuyệnấyđếnchếtđược.BâygiờthìảnhởHollywood,anhchàngD.Bấy,đangđánhđĩngòibút,nếucómộtcáigìtôichúaghét,thìấychínhlàmànbạc.Bạnđừngcónhắcđếntênnóvớitôi.

ChỗtôimuốnkhởiđầucâuchuyệnlàngàytôirờitrườngdựbịPencey.PenceylàcáitrườngởAgerstown,Pennsylvania.Cólẽbạnđãnghevềnó.Màcó lẽbạnđãxemquảngcáocũngnên.Họđăngquảngcáo trênchừngmộtngàntờtạpchí,luônluônbàyramộtthằngcharấtbảnhcỡingựaphóngquahàngrào.LàmnhưlàởPencey,bạnchỉcưỡingựađánhpolosuốtngày.Tôichưahềmộtlầnthấyconngựanàocạnhchỗấy.Vàdướibứcquảngcáo,luônluônlàcâu“Từ1888chúngtôiđãđàotạocáccậucontraithànhnhữngthanhniêntrángkiện,minhmẫn.”Láotoét.HọkhôngđàotạogìởPenceyhơnbấtcứởmộttrườngnàokhácvàtôicũngkhôngthấyngườinàoởđấygọilàtrángkiện,minhmẫngìhết.Cólẽhaithằng.Nhiềunhấtlàchừngấy.VàcólẽchúngđãnhưvậytừtrướckhiđếnPencey.

Page 9: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

NóichuyệnngàyấylàngàythứBảyđấubanhvớiđộiSaxonHall.TrậnđấuvớiSaxonHall có tiếng là sôinổinhấtởPencey.Đó là trậnđấucuốicùngcủaniênhọc, vàbạnphải tự tửđi hay làmgìđónếu trườngPenceykhông thắng. Tôi nhớ vào khoảng 3 giờ chiều hôm ấy, tôi đứng tuốt trênđỉnhđồiThomsen,ngaycạnhkhẩusúngđạibácdịchhạchngheđâutừthờichiếntranhcáchmạnggìđó.Từnơinàybạncóthểthấytoànsânbanh,vàcóthểthấyhaiđộiquyếtchiếnvớinhaukhắpsân.Bạnkhôngthểthấychỗkhángiảngồirõcholắm,nhưngbạncóthểnghehọhòhétdữdộirấtlâubênphíaPencey,vìtoàntrường(chỉtrừtôi)đềuởđấy,uểoảirờirạcbênphíaSaxonHall,vìđộibạnhiếmkhiđemtheođôngngười.

Khôngbaogiờcónhiềucongáitrongcáctrậnđấubóng.Chỉcótụihọclớptrênđượcđemtheocongái.Thậtlàmộtcáitrườngquáigở,bấtcứbạnnhìn với khía cạnh nào.Tôimuốnởmột nơimà ít nhất thỉnh thoảng bạncũngcóthểthấymộtvàiđứacongáiquanhquẩn,dùchobạnchỉthấychúngđanggãicánhtayhoặchỉmũihoặccườikhúckhíchhaylàmgìcũngđược.CôảSelmaThurmer-nànglàcongáiônghiệutrưởng-xuấtđầulộdiệnkhánhiềulầntrongcáccuộcđấubóng.Nhưngnókhônghẳnlàloạicongáimàbạn thèm chảy nướcmiếng. Dầu sao nàng cũng khá dễ thương. Tôi ngồicạnhnàngmộtlần,trongxebuýttừAgerstovvnvàchúngtôikiểunhưkhaimào ramột câu chuyện. Tôi thích nàng.Nàng cómột lỗmũi khá lớn vàmóngtaynàngbịcắntrụitrôngnhưđềurướmmáu,chưakểmấycáigọngxuchiêngchết tiệt chỉ chực lòi rangoài;nhưngbạnđạikháicảm thấy tộinghiệpchonàng.Điềukhiếntôimếnnànglànàngkhôngtuônrahàngtràngcứtđáivềôngbốkhảkínhvĩđạituyệtvờicủamình.Cólẽnàngcũngbiếtổnglàmộtlãobộtịchngốcnghếch.

Lýdovì sao tôiđứng tuốt trênđỉnhđồiThomsen thayvìđứngchungdưới ấy, là vì tôi vừamới ởNewYork về cùng với đội đấu kiếm.Tôi làthằngđộitrưởngphảigiócủađộiđấukiếmấy.Oáchlắmnhá,chúngtôiđếnNewYorkbuổi sángđóđểgặpđội của trườngMcBurney.Duy chúng tôikhôngđấu,vìtôiđểquêntấtcảdụngcụđồđạctrêntàuđiệnngầm.Đócũngkhôngphảihoàntoànlỗi tại tôi.Tôiphải liêntụcđứnglênnhìnbảnđồđểbiếtkhinàophảinhảyxuống.ThếnênchúngtôivềđếnPenceyvàokhoảnghaigiờrưỡichiềuthayvìvàogiờăntối.Cảđộitẩychaytôisuốttrênđườngvềbằngtàulửa.Kểracũngkhátứccười.

LýdothứhailàmtôikhôngxuốngdướiđểxemlàvìđangtrênđườngđếnchàotừgiãônggiàSpencer,thầygiáosử.Ôngđaucúm,vàtôinghĩcólẽ không gặp lại ông được cho đến đầuGiáng sinh.Ông viết cho tôimộtmảnhgiấynóimuốngặptôitrướckhitôivềnhà.ÔngbiếtrằngtôisẽkhôngtrởlạiPencey.

Page 10: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôi quên nói cho bạn nghe về chuyện đó. Tôi bị đuổi rồi. Tôi khôngđược trở lại trường sau lễGiáng sinh bởi vì tôi thi trượt bốnmôn và họckhôngchuyêncầnchămchỉ.Họcảnhcáo tôikhánhiều lầnvềsựphảibắtđầuchuyênchú-nhấtlàvàomỗikhoảngthihọckỳ,khichamẹtôiđếnnóichuyệnvớiônggiàThurmer-nhưngtôikhônglàm.Chonêntôibịtốngcổ.HọtốngcổtụicontraiởPenceykháthường.TrườngPenceyvốncótiếnghọchànhgiỏigiangmàlại.

Lạinóichuyện lúcấyvào thángchạp,và trời rétnhưcắt,nhất là trênđỉnhđồimắcdịchấy.Tôichỉmặccómộtchiếcáoấmngắnvàkhôngmanggăngtaygìhết.Tuầntrướcmộtthằngnàođãăncắpchiếcáobànhtôlônglạcđàcủatôiđểngaytrongphòng,cùngvớiđôigăngđệmlôngởngaytrongtúiáo.Penceycóđầykẻcắp.Cónhiều thằngxuất thân từnhữnggiađìnhgiàucó,nhưngvẫncónhiềukẻcắpnhưthường.Mộttrườngcóhọcphíđắtđỏchừngnàothìlạicónhiềukẻcắpchừngấy-tôikhôngnóiđùađâu.Nóichuyệnlúcấytôicứđứngcạnhcáisúngđạibácdởhơiấy,nhìnxuốngxemtrận đấu vừa run giật bắn người đi được. Chỉ có điều tôi không xem đấuchăm chỉ lắm.Lý do vì sao tôi quanh quẩn ở đấy, chính là để cốmườngtượngmộtcảmgiáctừbiệtnàođó.Nghĩalàtôiđãtừngtừgiãnhiềutrườnghọcvànhiềunơimàtôithậmchíkhôngbiếtrằngtôiđangtừgiã.Tôighétchuyệnđó.Tôibấtchấpđólàmộtsựtừbiệtbuồnthảmhaymộtcuộctừbiệtquấyquáthếnàocũngđược,nhưngkhitôitừbiệtmộtnơinào,tôimuốnbiếtrằng tôi đang từ biệt nó.Nếubạn khôngbiết, bạn cỏn cảm thấy khó chịuhơn.

Cũngmaychotôi.Bỗngchốctôinghĩđếnmộtđiềusẽgiúptôibiếtđượctôi sắpcútkhỏinơinày.Tôibỗng sựcnhớđếndạonọ,vàokhoảng thángMười, tôi cùng Robert Tichener và Paul Cambell đá một trái banh chơiquanhquẩntrướctòalầutrườnghọc.Mấythằngđóđềudễthương,nhấtlàTichener.Lúcấylàtrướcgiờănvàtrờiđangsẩmtối,nhưngchúngtôivẫnchơiđábanhnhư thường.Trời càng lúccàng tốiđếnnỗi chúng tôikhôngcònnhìnrõtráibanhnữa,nhưngchúngtôivẫnkhôngchịungừnglại.Cuốicùngchúng tôiphảingừng.Ông thầygiáodạysinhvậthọc,ôngZambesi,thòđầurangoàicửasổlầuhọcbảochúngtôitrởvềphòngngủđểchuẩnbịăntối.Nếutôicódịpnhớđếnnhữnglúcnhưvậychẳnghạn,thìtôicóthểcảmthấysựtừbiệtnhữnglúctôicầncảmthấy-ítralàvàilúc.Khitôicảmthấyđượcnórồi,tôiliềnquayluivàcogiòchạymộtmạchxuốngbênkiasườnđồi,vềphíanhàôngSpencer.Ôngkhôngởtrongtrường.ÔngởđườngAnthonyWayne.

Tôichạysuốtmộtmạchđếncổngchínhvàđứngthởmộtlátcholạisức.Tôichạyrấtbết,nóithậtvớibạn.Tôihútthuốckhánhiều.Đólàmộtchuyện

Page 11: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

-nghĩalàtrướckia.Bâygiờthìhọđãbắttôiphảibỏthuốc.Mộtchuyệnnữalànămngoáitôicaothêmmườihaiphânrưỡi,chínhtronglúcấytôisuýtbịnhiễmlaonênphảirađâykiểmtralạibộphổimắcdịchvànhữngthứkhác.Cóđiềutôicũngkhámạnhkhỏe.

LạinóichuyệnkhiđứngnghỉvừalạihơithìtôichạyquađườngHailẻtư.Đườngđónggiá trơnchếtđiđược, tôisuýtngã lănra.Tôicũngkhônghiểuvìsaotôilạichạynhưthế-cólẽchỉvìtôiưachạy.Saukhiquabênkiađường,tôicócảmgiácnhưtôiđangbiếnmất.Lúcấylàbuổichiều,cáithứchiềukỳquặc,lạnhlùngkhiếpsợvàkhôngcómặttrờigìcả,vàbạncócảmtưởngbạnđangbiếnđimỗilầnbạnquađường.

Ôigiời,tôirungchuôngcửaliêntiếpkhivừađếnnhàônggià.Quảthậtlà cả người tôi đang cóng lại.Tai tôi đaumuốn chết và tôi không tài nàonhúcnhíchcácngón.“Nhanhlên,nhanhlên!”tôinóithậtto.“Airamởcửađinào.”CuốicùngbàgiàSpencermởcửa.Họchảcó tôi tớgìcảvà luônluôntựmởcổng.Họcũngkhôngcónhiềuxulắmnữa.

“Holden!”bàSpencernói.“Tuyệtquá,cậuđếnthăm!Vàođâycậu!Cóphải làcậu lạnhcóngrồikhông?”Tôinghĩbà ta rấtmừngkhigặp tôi.Bàthíchtôi.Ítnhất,tôinghĩvậy.

Ôichao,khỏinói,tôichuivàonhànhanhnhưchớp.“Bàmạnhgiỏichứ,bàSpencer?cònôngSpencerthếnào?”tôinói.

“Đểtôicấtáongoàichocậu,”bàtabảo.BàkhôngnghetôihỏibảôngSpencerthếnào.Bảhơiđiếc.

Bảtreocáiáotôitrongtủ,vàtôivuốttócqualoarađằngsauvớinămngóntay.Tôithườngcắttócrấtngắnnênkhôngbaogiờphảichảicholắm.“Bàmạnhgiỏithếnào,bàSpencer?”Tôilặplạitohơn,đểbàngherõ.

“Tôivẫnmạnh,cậuHoldenà.”Bàtakhépcửatủ.“Còncậuthếnào?”

Cứxemcáchbàấyhỏi,tôicũngbiếtngayrằngônggiàSpencerđãkểvớibảchuyệntôibịtốngcổ.

“Vẫn mạnh,” tôi nói, “còn ông Spencer thế nào? Ông đã khỏi cúmchưa?”

“Khỏihẳn!CậuHoldenạ,ôngtađãlạimạnhnhưthường-ờkiểuđó…Ôngởtrongphòngấy,cậucứvàođi.”

Page 12: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

2Bọnhọmỗingườiđềucóphòngriêngcácthứ.Cảhaiđềuvàokhoảng

bảychụctuổi,hayhơnnữa.Họcũngkhoáinhiềuthứ-dĩnhiênlàtheokiểulẩnthẩn.Tôibiếtnóithếlàláo,nhưngquảtìnhtôikhôngcóýláo.TôichỉcóýlàtôithườngnghĩvềônggiàSpencerkhánhiều,vànếubạnnghĩvềổngquánhiềubạnsẽtựhỏikhônghiểuôngtacònsốngđểlàmgì?Nghĩalàổngđãlụkhụquárồi,suysụpquárồi,vàổnglạicómộtdángđiệuthậtkhủngkhiếp.Tronglớp,mỗikhiổnglàmrớtcụcphấnthìmộtthằngnàođóngồihàngđầuluônluônphảiđứnglênnhặtrồitraochoổng.Theotôithìđiềuđóthậtkinhkhủng.Nhưngnếubạnchỉnghĩvềôngtavừaphảithôi,chứkhôngquánhiều, thì bạn có thểnghĩ rằngông ta cũng chưađếnnỗi nào tệ lắm.ChẳnghạncómộtngàyChủnhậtkhitôivàvàithằngkhácđếnnhàổngđểuốngsôcôlanóng,ổngchochúngtôixemcáichăncũNavajomàổngvàbàSpencerđãmuacủamộtngườiDađỏnàođóởcôngviênYellowstone.Bạncũngbiếtngaylàmuađượcnóổngkhoáilắm.Nghĩalàtôimuốnnóithếđó.

Bạnchorằngaiđó,ôngSpencerchẳnghạn,làgiàkhúđếrồi,thếnhưnghọvẫnkhoáivôcùngvìđãmuađượcmộtcáichăncũ.

Cửaônggiàmởsẵn,nhưngtôivẫngõnhưthường,chỉvìphéplịchsựnàynọ.Tôicóthểthấyôngtađangngồiởđâu.Ôngđangngồitrongmộtcáighếda,toànthângóitrọntrongcáichănmàtôivừanóivớibạn.Ôngnhìnvềphíatôikhitôigõcửa.Ôngla;“Aiđó?Caulfieldà?vàođây!”Ôngluônluônlalớnngoàigiờhọc.Mộtđôikhilàmbạnđiênđầu.

Ngaykhibướcvào,tôiđãmangmánghốihậnvìđãđến.ÔngđangđọctờNguyệtsanAtlantic,vàkhắpnơiđềucóthuốcviên, thuốcnướcđủloại,tấtcảđềusặcmùithuốc.Quangcảnhđóthậtkháchánchường.

Tôikhôngmênhữngngườiốmlắm,nóithậtvớibạn.

Cònchánhơnnữa,ônggiàSpencer luôn luônmặcmộtcáiáo tắmcũrách rưới thê thảmcứnhưmặc từhồi lọt lòngmẹ.Tôi thì lạikhông thíchthấynhữngônggiàcứnệnbộđồngủvàáotắmsuốtngày.Nhữngcáingựcgiànuahomhemcứlòira.Vànhữngcặpđùi.Nhấtlàđùimấyônggiàởbãibểvànơikhác, luôn luôn trông trắngbệchvàchẳng lông lágì ráo.“Chàothầy!”tôinói.“Tôiđãđượcmảnhgiấythầygửi.Cảmơnthầy.”Ôngviếtchotôimảnhgiấybảohãyghélạitừbiệtổngtrướckhimùanghỉđến,bởivìtôisẽkhôngtrởlại.“Lẽrathầykhôngphảiviếtnhưthế.Tôicũngđịnhđếnchàothầyđấychứ.”

“Ngồiđấy,mãnh,”ôngSpencernói.Ôngmuốnnóitôingồitrêngiường.

Page 13: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôingồi.“Thưabệnhcúmcủathầyrasao?”

“Ốigiời,nếutôithấykháhơnchútnàothìchắcđãphảimờibácsĩrồi.”Chuyệnđólàmổngkhoáitợn.Ôngbắtđầucườirũnhưmộtngườiđiên.Rồiổngngồingaylạinói:“Saocậukhôngxuốngxemtrậnđấu?Tôitưởngtrậnhômnaylớnlắmmà?”

“Trậnlớnthật, tôicóđó.NhưngtôivừaởNewYorkvềcùngđộiđấukiếm,”tôinói.Ốigiời,cáigiườngônggiàcứngnhưcụcđá.

Ôngbắtđầutrởnênnghiêmtrọngnhưđưama.Tôibiết trướcvậyrồi.“Cậusắptừgiãđấyà?”Ổngnói.“Vâng,thưathầy.Chắcthế.”

Ôngbắtđầugậtgậtcáicổcụt.SuốtđờibạnkhôngbaogiờthấyngườinàogậtđầunhiềunhưônggiàSpencercả.Bạnkhôngbaogiờbiếtđượcổnggậtnhiềulàvìổngsuynghĩgìhaychỉdocáitậtgiàlẩmcẩmcủaông.

“Ônghiệu trưởngđãnóigìvớicậuhởCaulfield?Tôichắccậuđãnóichuyệnvớiôngchútxíurồichứ?

Vâng,chínhthế.Chúngtôicónóichuyện.Tôiởtrongphònggiấycủaôngtachừnghaitiếngđồnghồ.”

Ôngnóigìvớicậu?

“Ồ…Nóirằngđờinàylàmộtcuộcđenđỏcácthứ,vànóichungtaphảituân luật lệ của cuộc chơinhư thếnào.Ôngcũngkhá tử tế.Nghĩa làổngkhôngcáutiếtlênhaygìgìcả.Ôngchỉnhắcđinhắclạivềchuyệnđờilàvánbài…cácthứ.Thầybiếtmà.

“Đúngthế,đờiquảlàmộtcuộcbài,cậuCaulfield.Đờiquảlàmộtcuộcbàimàngườitaphảichơitheođúngluậtchơi.”

“Phải,thưathầy.Tôibiết.Tôibiết.”

Vánbài,láotoét!Cũngcòntùychứ.Nếubạnởvềphíanhữngkẻmaymắnthìchođờilàmộtvánbàicũngđượcđi.Tôicôngnhận.Nhưngnếubạnởphíakia,phíakhôngcókẻnàomaymắn,thìcógìlàvánbàiđâu?Khôngvánbài gì ráo.Đờinào. “Ônghiệu trưởngđãviết thưchophụhuynhcậuchưa?”ônggiàSpencerhỏi.

“ÔngnóiổngsẽviếtchochamẹtôivàongàythứHai.”

“Còncậu,cậuđãbáotinvềnhàchưa?”

“Thưa thầy,không,Tôikhôngviết, bởivì có lẽ tôi sẽgặpchamẹ tôiđêmthứTưtới,khitôivềnhà.”

Page 14: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Vàtheoýcậu,khihaytinchamẹcậusẽthếnào?”

“Ồ…Họsẽhơinổixungmộtchốc.Chắcchắnnhưvậy.Trườngnàylàtrường học tôi đổi lần thứ bốn.” Tôi lắc đầu. Tôi rất thường lắc đầu. “Ốigiời,”tôinói.Tôicũngrấtthườngkêutrời.Phầnvìtôixàikhánhiềungôntừdịchhạchvàphầnvìmộtđôikhi tôixửsựkhátrẻconsovới tuổicủatôi.Lúcấytôi16tuổi,bâygiờtôi17,songđôikhitôicưxửnhưchỉchừng13tuổi.Điềuấykhámỉamai,vìtôicaogầnmộtmétchínvàtóchoarâm.Tôinóithậtđấy.Mộtbênđầu-bênphải-tóctôiđầynhữngsợibạc.Từbétôiđãcónhữngsợitócấyrồi.Tuythếtôicũngcòncưxửđôinhưkhituổimới12.Aicũngbảothế,nhấtlàchatôi.Điềuđócũngcóphầnđúng,nhưngkhôngđúnghoàntoàn.Thiênhạlúcnàocũngnghĩchuyệngìcũngđúnghoàntoàn.Tôicũngkhôngthèmchấplàmquáigì,chỉtrừphithỉnhthoảnghọlàmtôingấytaikhibảotôicưxửđúngtuổitác.Đôikhitôixửsựgiàhơntuổitôibộnbề-thậtđấy-nhưngthiênhạkhôngđểý.Thiênhạkhôngbaogiờđểýđếncáigìcả.

ÔnggiàSpencerlạibắtđầugậtgật.Ổngcũngkhởisựmoimũi.Ổnggiảvờnhưổngchỉsờvàomũithôi,nhưngkỳthựclàổngđangchocảngóntaycáilớnbựcủaổngvàotrongấy.Tôichắcổngnghĩkhônghềgì,bởichỉcótôitrongphòng.Tôicũngkhôngchấp,ngoạitrừrằngtôichúatởmkhithấyngườinàomoimũi.

Đoạn ổng nói: “Tôi đã hân hạnh gặp song thân của cậu lúc họ nóichuyệnvớiôngThurmervàituầntrước.Họthậtlàquýhóa.”

“Vâng,chínhthế!Họrấttửtế.”

Quýhóa.Đấylàmột từ tôichúaghét.Bộtịch.Mỗikhinghenólà tôimuốnnônngay.

Thình lìnhônggiàSpencer làmvẻmặtnhưcógìhay lắm,điềugìvôcùngmớimẻđểnóivới tôi.Ôngngồi thẳngngườidậyvàhơiquaymình.Nhưngkhôngcógìcả,tôichỉlầm.ÔngchỉnhấctờNguyệtsanAtlanticlênkhỏi đùi, cố némnó lên giường, bên cạnh tôi.Ôngnémkhông trúng.Cáigiườngcáchôngcónămtấc,nhưngổngvẫnnémtrậtnhưthường.Tôiđứngdậynhặtnóđểlêngiường.Bỗngchốclúcấytôimuốnrakhỏiphònghơnbấtcứcáigì.Tôicóthểcảmthấytrướcrằngtôisắpphảinghemộtbàigiảngđạokhủngkhiếp.Tôi cũngđếch sợnó,nhưng tôi không thíchvừanghegiảngvừangửimùithuốcbệnhlạinhìnônggiàSpencermặcđồngủvàkhoácáotắm,tấtcảthứấycùngmộtlúc.Quảtìnhlàtôikhôngthích.

Vàổngbắtđầuthật.“Cậulàmsaothế,ôngmãnh?”Ôngnói.Ôngcóvẻhơicứngrắnnữa,sovớithườngnhật.“Cậuthibaonhiêumônkỳnày?”

Page 15: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Năm,thưathầy.”

“Nămmôn.Vàcậuhỏngbaonhiêumôn?”“Bốn.”Tôihơidịchđítmộttítrêngiường.Đấylàchiếcgiườngcứngnhấttôitừnggặptrênđời.“VềAnhvăn thì tôikhônghềgì,” tôinói, “bởi tôiđãhọcBeowulfvàLordRandalConƠicácthứhồicònởtrườngWhooton.Nghĩalàtôikhôngphảihọcgìráovềmônđó,ngoại trừ thỉnh thoảngphải làmluận thôi.”Ônggiàkhôngbuồnchúýnghegìcả.Ôngchảbaogiờchúýnghebạnkhibạnnóiđiềugì.“Tôiđánhrớtcậuvềmônsửlàvìcậutuyệtđốikhôngbiếtmộttígì.

“Tôihiểu,thưathầy.Ốigiời,tôihiểuđiềuấylắm.Thầykhôngthểlàmkháchơn.”

“Tuyệtđốikhôngbiếtmộttígì,”ổngnóilại.Đólàmộtđiềulàmtôitứcchếtđiđược.Lặplạimộtcáigì tớihai lầnnhưvậy,saukhimìnhđãcôngnhậnnóngaylầnđầurồi.Rồiổngnóicâuấybalần:“Tuyệtđốikhôngbiếtmộttígì.Tôicũngkhôngtinrằngcậucógiởsáchrachỉmộtlầntrongsuốtkhóahọc.Cậucógiởđếnkhông?Nóithậtđiôngmãnh!”

“Thưa, tôicóxemsơquavài lần,”tôinói.Tôikhôngmuốnlàmmếchlòngổng.Ôngsaymêmônsửđếnphátđiênđiđược.

“Cậucóxemsơquaà?”ổngnói,rấtcayđộc.

“Cái…ốigiời,cáibàithicủacậuởđằngkiakìa,trêntủáocủatôi.Nónằmtrênhếtchồngbàithiấy.Cậumangnólạiđâygiùmtôi.”

Đólàmộttròchơibỉổi,nhưngtôicũngcứđi lấytờgiấylạichoổng.Tôikhôngthểlàmcáiquáigìkhác.Rồitôilạingồixuốngtrênchiếcgiườngximăngcủaổng.Ốigiời,bạnkhôngthếtưởngtượngđượctôihốihậnđếnmứcnàovìđãghélạitừbiệtổngđâu.

Ôngbắtđầucầmtờgiấythicủatôigiơcaongangmày.“ChúngtahọcvềnhữngngườiAiCậptừmồngbốnthángMườimộtđếnmồnghaithángChạp.Cậuđãchọnđềtàinàyđểviết trongphầnđềtựchọn.Cậucómuốnnghetôiđọccậuđãviếtnhữnggìkhông?”“Thưathầy,khôngmuốnlắm,”tôinói.

Nhưngôngtavẫncứđọc.Bạnkhôngthểnàocannổimộtôngthầykhihọmuốnlàmcáigì.Họcứtựdolàm.

NgườiAiCậplàmộtchủngtộccổthuộcnòiCaucasiansốngởmiềnBắcPhichâu.Nhưchúngtađềubiết,châunàylàlụcđịalớnnhấtởĐôngbáncầu.

Tôiphảingồilắngnghethứcứtđáiđó.Quảthậtđâylàmộttròhếtsức

Page 16: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

bỉổi.

Ngàynaychúng ta rất chúýđếnnhữngngườiAiCậpvìnhiều lýdo.KhoahọchiệngiờvẫncònmuốnbiếtngườiAiCậpđãdùngnhữngchấtbímật gì khi họ gói tử thi để chomặt người chết trải qua nhiều thế kỷ vẫnkhôngrữa.Bàitoánnangiảirấtthúvịnàyvẫnhoàntoànlàmộtthửtháchlớnlaođốivớikhoahọctốitânởthếkỷhaimươi.

Ônggiàngừngđọcvàđặtbài thi của tôixuống.Tôibắtđầuhơighétổng.“Bàiluậncủacậu-cứgọithếđi-bàiluậncủacậuchấmdứtởđấy.”Ôngnóibằngmộtgiọngchếgiễuhếtsứccayđộc.Bạnkhôngthểngờđượcmộtônggiànhưthếvẫncóthểnóimỉanhưthường.“Tuynhiên,cậucóviếtchotôivàidòngởcuốitranggiấy,”ổngnói.

“Tôibiếttôicóviết,”tôinói.Tôinóinhanhvìtôimuốnbảoổngthôiđitrướckhiổngbắtđầuđọclớncáiđólên.Nhưngbạnkhôngbaogiờbảoổngthôiđược.Ôngnóngnhưpháohoa.

“ThầySpencerthânmến(ổngđọclớn).ĐấylàtấtcảnhữnggìtôibiếtvềngườiAiCập.Tôikhông thểnàochúývềnhữngngườiấy lắmmặcdùnhữngbàigiảngcủathầyhếtsứchay.Tôicũngkhôngsaocảnếuthầyđánhtrượttôi,bởivìtôitrượthếtcácmônkhácchỉtrừmônAnhvăn.Kínhchàothầy,HoldenCaulfield.”

Ôngđểtờgiấydịchhạchcủatôixuốngrồinhìntôinhưthểôngvừamớisátphạttôitrongmộttrậnbóngbànhaygìđó.Tôinghĩchắctôikhôngbaogiờthathứổngđượcvềsựổngđãđọclớnchotôinghenhữngthứấy.Tôi,tôicũngkhôngnỡđọcchoổngnghenhưthếnếuổngđãviếtvậy-nhấtđịnhlàtôikhônglòngdạnào.Trướctiên,tôiviếtcáiđoạnmắcdịchấychỉvìđểchoổngkhỏiquáânhậnvìđãđánhtrượttôi.

“Cậucótráchtôiđãđánhrớtcậuhaykhông,ôngmãnh?”

“Ôi thầy,không!Nhấtđịnh làkhông,” tôinói.Ốigiời,saoổngkhôngthôigọitôilà“ôngmãnh”đi!

Đọcxongổngnémtờgiấythicủatôiquagiường.Nhưngổngnémtrật,lẽtấtnhiên.TôilạiphảiđứnglênnhặtrồiđểlêntrêntờNguyệtsanAtlantic.Thậtchánthấymồ,cứhaiphútlạilàmnhưvậymộtlần.

“Nếuởvàođịavị tôi, cậusẽ làm thếnào?”ổngnói. “Nói thậtđiôngmãnh.”

Ấy,bạncũng thấyđượcônggiàquả thựckhááynáyvềviệcđãđánhtrượt tôi.Bởi thế tôi phải ba hoamột hồi.Tôi nói với ổngnào tôi làmột

Page 17: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

thằngngu,nào tôicũngsẽ làmyhệtnếuởvàođịavịổng,nàophầnđônghọctròkhônghiểuđượcnỗikhókhănmệtnhọccủamộtthầygiáo.Đạiđểnhưthế.Nhữngcâusáođặc.

Tuynhiên,điềutứccườilàtôivẫnnghĩđếnmộtchuyệngìkháctrongkhiđanghótnhưsáo.NhàtôiởNewYork,vàtôiđangnghĩvềcáihồởcôngviêntrungtâm,gầnđườngNamCôngViên.Tôiđangtựhỏikhôngbiếtkhitôivềnhàtrờicóđônggiákhông,vànếucóthìnhữngconvịtbiếnđiđằngnào.Tôiđangthắcmắckhôngbiếtnhữngconvịtsẽđivềđâu,khinướchồđóngthànhbănghết.Tôitựhỏicóthằngchanàomangcamnhônglạiđemchúngđiđếnmộtvườnthúhaygìkhông?Haychúngchỉbayđilàxong.

Kể ra tôi cũngmay.Nghĩa là tôi có thể vừa hót như sáo với ông giàSpencerlạivừanghĩvềnhữngconvịtấycùngmộtlúc.Tứccườithật.Bạnkhôngcầnsuynghĩnhiềukhinóichuyệnvớimộtthầygiáo.Tuynhiên,bỗngchốcôngtangắtlờitôitrongkhitôiđanghót.Ôngluônluônngắtlời.

“Cậu cócảm tưởng thế nào về tất cả các chuyện đó, ôngmãnh? Tôimuốnbiếtlắm,rấtmuốn.”

“Thàymuốnnóivềchuyệntôibịđuổicácthứạ?”tôinói.Tôithầmướcgìổngchecáilồngngựccủaổngđimộtchút.Nókhôngđẹpmắttínào.

“Nếu tôi không lầm, tôi tưởng rằng cậu cũng đã hơi vất vả ở trườngWhootonvàtrườngElktonHills?”

Ôngnóithế,khôngnhữngmaimỉamàcòncóvẻkhảốlàđằngkhác.

“TôikhôngvấtvảlắmỞElktonHills,”tôinói.“Tôikhôngbịđuổihaygìhết.Tôichỉthôihọc,gầnnhưthế.”

“Tạisao?Tôicóthểbiếtđượckhông?”

“Tại sao, ồ!Chuyện ấy dài lắm, thưa thầy.Nghĩa là hơi rắc rối.”Tôikhôngmuốnđivàotoànbộcâuchuyệnvớiổng.Vàlạiổngcũngkhônghiểunổi.Khôngthuộctầmhiểubiếtcủaổng.Mộttrongnhữnglýdolớnnhấtvìsao tôi rời trườngElktonHills làvì,ởđấyxungquanh tôi chỉ toàn tụibộtịch.Đấy,lýdolàthếđấy.Chẳnghạnônggiàhiệutrưởng,ôngHaas,đấylàthằng cha bộ tịch nhất tôi từng gặp trong đời. Còn bộ tịch gấpmười giàThurmer. Vào những ngày chủ nhật chẳng hạn, lão Haas đi bắt tay phụhuynhcủatừngđứakhihọláixeđếntrường.Lãongọtnhưmíalùi.Trừphithằngnàocóphụhuynhquêmùa,ngớngẩn.Bạnphảithấycáchổngđốiđãivớichamẹthằngbạncùngphòngvớitôi.Nghĩalànếumẹthằngnàohơiquámậphaythậtthàcụcmịchchẳnghạn,haynếuchathằngnàothắngbộđồvairộngthùngthìnhvàmanggiàytồitànquêkệchchẳnghạn,thìônggiàHaas

Page 18: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

sẽchỉbắttaymàthôivàcườimộtnụcườirấtlàbộtịchrồiđếnnóichuyệncóđếnnửagiờvớiphụhuynhmộtthằngkhác.Tôikhôngchịunổikiểuđó.Nólàmtôicáutiết.Nólàmtôichánđiênđiđược.TôighétcáitrườngdịchhạchElktonHillsấy.

ÔnggiàSpencer lúcấyhỏi tôimộtđiềugìđó,nhưng tôikhôngnghe.TôiđangnghĩvềlãoHaas.“Cáigìthầy?”tôinói.

“CậucóbănkhoăngìcụthểvìphảirờiPenceykhông?”

“Ồ…cũngcó.Chắcvậy.Nhưngkhôngnhiềulắm.Dùgìthìcũngchưa.Tôi chắc chuyện đó chưa thấm vào người tôi. Phải hơi lâumột chútmớithấmvàongườitôiđược,cáigìcũngvậy.BâygiờtôichỉnghĩtớiviệcđivềnhàthứTưnày.Tôiquảlàmộtthằngngungốc.”

“Cậu tuyệt đối không quan tâm gì đến tương lai của cậu sao, ôngmãnh?”

“Ồ,tôicũnglotươnglaiđấychứ.Dĩnhiên,tôilochứ.”Tôinghĩgìvềđiềuđógiâylát.“Nhưngkhônglolắm,chắcthế.Chắckhônglolắm.”

“Nhấtđịnhcậusẽlo,”ônggiànói,“cậusẽlo,khiđãquámuộn.”

Tôikhôngưangheổngnóivậy.Nólàmchotôicócảmtưởngtôiđãchếthaysaoấy.Rấtđángchán.

“Tôichắctôisẽlo,”tôinói.

“Tôimuốn nhétmột ít lương tri vào cái đầu của cậu, ôngmãnh. Tôiđangcốgiúpcậu.Tôicốgiúpcậu,nếutôicóthểgiúpđược.”

Ôngcũngđangcốgắngthậtđấy.Bạncũngthấyrõ.Nhưngchỉcóđiềutôivàổngcáchnhauquáxavờiđấythôi.

“Tôibiếtthầycốlắm,”tôinói.“Cảmơnthầynhiều,thậtđấy.Tôicảmơnthầy.Tôirấtcảmơn.”

Khiấy tôiđứngdậykhỏigiường.Ốichào,cóchết tôicũngkhôngthểnàongồiđượcthêmmườiphútnữa.“Cóđiềulàtôiphảiđingaybâygiờ.Tôicóítđồđạcđểởnhàthểthaovàtôiphảiđếnlấyvề.Thậtđấy.”Ôngnhìnlêntôivàlạigậtgật,vẻmặtrấtnghiêmtrang.Bỗngchốctôithấythươnghạiônggiàđáođể.Nhưngcóđiềulàtôikhôngthểnàochầnchừởđấylâuhơnnữa,vìcáiđiệutôivàổngcáchnhautrờivựcnhưthế,vàcáiđiệuổngcứnémtrậtmỗilầnổngnémvậtgìsanggiườngnhưthế,vàcáiđiệuổngmặcchiếcáotắmthảmhạihởngựcnhưthế,rồithìmùithuốccứxônglênkhắpnơinhưthế.Tôinói:“Ồ,thầyđừnglochotôiquá.Tôinóithậtđấy.Tôikhôngsao

Page 19: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

cả.Tôichỉđangtrảiquamộtgiaiđoạnhơioảiđấythôi.Aicũngquanhữnggiai đoạn này khác, có phải thế không?” “Tôi không biết, ôngmãnh. Tôikhôngbiết.”

Tôi chúaghétkhingheai trả lờikiểuđó. “Chắchẳnnhưvậy,họđềuphải qua những giai đoạn này khác,” tôi nói. “Tôi nói thật đấy, thầy.Xinthầyđừnglochotôiquá,”tôiđặtsẽbàntaylênvaiổng.“Thầynhá?”tôinói.

“Cậu cómuốnuốngmột cốc sô cô la nóng rồi đi không?BàSpencersẽ…”

“Ồtôithíchlắm.Nhưngcóđiềulàtôiphảiđingay.Tôiđiđếnnhàthểthaongay.Cảmơnthầy.Rấtcảmơnthầy.”

Đoạnchúngtôibắttaycácthứ.Dùsaotôicũngbuồnchếtđiđược.

“Tôi sẽviết cho thầyvàidòng.Thôinào, thầy ráng thuốcmenđi chochóngkhỏi.”

“Chúccậuđiđườngbìnhan,ôngmãnh.”

Saukhitôiđãđóngcửavàrađếnphòngkháchổngcònlalớntheocâugìđó,nhưngtôikhôngngherõ.Tôichắcổngla“Chúcmaymắn”.Tôimongổngkhôngchúccáicâukhốnkiếpấy.Tôithìtôikhôngbaogiờlalên“Chúcmaymắn!”vớingườinàocả.Nghekhủngkhiếptợn,cứnghĩmàxem.

Page 20: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

3Tôi là cái thằng nói láo kinh khủng nhất mà bạn từng thấy trên đời.

Khủngkhiếplắmấy.Nếutôiđangđiđếntiệmmuamộttờbáomàgặpaihỏitôiđiđâu,tôicũngdámnóitôiđixemhátlắm.Thậtkhiếp.BởithếkhitôibảoônggiàSpencerrằngtôiđiđếnnhàthểthaođểlấyđồđạccácthứ,đấychỉlàláotoétthôi.Tôichưatừnggởiquáigìtrongấycả.

ỞPencey,tôiởchỗgọilàNhàTưởngniệmOssenburgerthuộckhunhànộitrúmới.Nhàấychỉdànhchotụinămthứbavàtư.Tôihọcnămthứba,thằngbạncùngphònghọcnămthứtư.GọiOssenburgerlàlấytheotêncủathằng cha từng học ở Pencey.Khi ra trường, lão kiếm được bộn xu bằngnghềthầuđám.Lãomởnhữngvănphòngquảnlýkhắpnước,raorằngbạnchỉtốnchừngnămđồngđểchôncấtmỗingườithânbằngquyếnthuộc.Bạnphải thấy lãoOssenburgermới được. Có lẽ lão chỉ độn những thân bằngquyếnthuộcđóvàobaovàvụtxuốngđáysônglàxong.TuynhiênlãochotrườngPenceykhábộntiền,vàngườitađãlấytênlãoấyđặtchongôinhànộitrúchúngtôi.Vàotrậnđấubanhđầuniênhọc,lãođếntrường,đichiếcxeCadillactođùngtrờiđánhấy,vàtấtcảchúngtôiphảiđứnglênhoanhôlão.Rồiđúnghômsau, trongnhà thờ, lãonóimộtbàidiễnvăn lâuchừngmườitiếngđồnghồ.Lãokhaimàobằngchừngdămchụccâubỡncợtrẻtiền,chỉđểchứngminhlãocũngbiếtnóiđủcácthứ.Oáchlắmnhá.RồilãobắtđầunóivớichúngtôilãokhônghềngượngnghịuquỳxuốngcầuThượngđếmỗi khi lão gặp khó khăn gì. Lão khuyên chúng tôi hãy luôn luôn cầuThượngđế-nóichuyệnvớiNgàiv.v…bấtcứởđâu.LãonóichúngtôiphảinghĩđếnNgàinhưmộtngườibạnthâncácthứ.Lãonóichínhlão,lãocũngnóichuyệnvớiGiêsuluônluôn.Ngaycảkhiláixe.Tôichếtđược.Tôichỉcó thế thấy thằngchabụngphệbộ tịchấysangsố1vàxinGiêsubanchohắnthêmvàixácchết.Cáiphầnhayhoduynhấttrongbuổidiễnthuyếtcủalãoởngaychặnggiữa.Ấylàcáilúclãođangnóichochúngtôibiếtlãoxuấtsắc tài ba các thứ, và bỗng chốc thằng ngồi hàng trước tôi, tên EdgarMarsalla,đánhrắmkêuđùngmộttiếngkinhkhủng.Đólàmộtviệclàmrấtthôlậu,lạicòntrongnhàthờcácthứ,nhưngđồngthờicũngrấtưlàgiảitrímọingười.ThằngranhMarsalla.Hắnsuýtlàmbayngói.Khôngcóaicườilớncả,vàlãogiàOssenburgergiảvờnhưlãokhôngnghegìráo,nhưngônggiàThurmer,hiệutrưởng,ngồingaycạnhlãotatrênbụcdiễnđàn,thìbạncóthểquảquyếtrằngôngcónghe.Ốigiời,ổngtứcchếtđiđược.Lúcđóổngkhôngnóigì,nhưngđêmhômsauổngbắtchúngtôitấtcảlênhọcbàitrêngiảngđường,vàổngđếndiễnthuyếtmộthồi.ÔngnóirằngthằngnàogâyrốitrongnhàthờthìkhôngxứngđángtheohọctrườngPencey.Chúngtôicứ

Page 21: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

mong thằngMarsalla đánh rắm thêmmột cái nữa, ngay trong lúc ông giàThurmerđangdiễnthuyếtấy,nhưngnókhôngsẵnsàngđểlàmlúcđó.Đấy,đấylànơitôisốngởPencey.NhàTưởngniệmOssenburger,thuộcdãynhàmới.

ThậtkhoáikhitrởvềphòngriêngsaukhitôitừbiệtôngSpencer,vìmọingườiđềuđixuốngxemđấubónghết,vàmáysưởitrongphòngđangchạy.Ấmcúngchútđỉnh.Tôicởiáongoàivàcàvạt,mởnútcổ,rồibắtđầuđộicáimũtôivừamuaởNewYorksánghômấy.Đólàthứmũđộiđểđisănmàuđỏ,cólưỡitrairấtdài.Tôitrôngthấybàytrongtủkiếngcủagianhàngbánđồphụtùngthểthaokhichúngtôirakhỏixeđiệnngầm,chínhngaysaukhitôinhớratôiđãmấthếtgươmkiếmcácthứ.Cáimũấychỉcómộttì.Cáikiểuđộicủatôilà,tôixoaycáilưỡitraituốtrađằngsau-quêmộtcục,tôiđồngý,nhưngtôivẫnthíchđộinhưthế.Tôitrôngbảnhbaokiểuđó.Tôilấycuốnsáchđangđọcdởvàngồivàochiếcghếcủatôi.Trongmỗicănphòngđềucóhaichiếcghế.Tôixàimộtvàthằngbạncùngphòng,WardStradlater,xàimột.Tayghếméomó thảmhại,bởivìaicũngưangồi trênấy,nhưngnhữngchiếcghếđềurấtêm.

Quyểnsáchtôiđangđọclàquyểntôimượnlầmởthưviện.Họđưalầmchotôimộtquyểnsáchkhácmàtôikhôngđểýchođếnkhivềtớiphòng.HọđưaquyểnRờikhỏichâuPhicủaIsakDinesen.Banđầutôicứtưởngnóthốihoắcnhưngtérakhông.Rấtkhá.Tôidốtđặcnhưngtôiđọcsáchkhánhiều.Tácgiảtôiưngýnhấtlàanhtôi,D.B.vàkếđólàRingLardner.AnhchotôimộtquyểnsáchcủaRingLardnerlàmquàsinhnhật,ngaytrướckhitôivàohọcPencey.Trongấycónhữngvởkịchrấtbuồncười,ngộnghĩnh,vàcócáitruyệnngắnvềmộtlãocảnhsátgiaothôngmêtítchínhcáicôgáingồngộluônluônláixechạylútgaấy.Duycóđiềulãotađãcóvợ,lãocảnhsátấy,chonênlãokhôngthểnàocướicôtahaygìhết.Đoạncổbịchếtvìcổluônluônphóng lút ga.Cái chuyệnđókhiến tôi chết được.Tôi thíchnhấtmộtquyểnsáchmàítnhấtcũng thỉnh thoảng tứccười.Tôiđọckhábộnnhữngsáchcổđiển,nhưĐứaconxatrởvềcác thứ, tôi thíchchúng.Tôiđọckhábộn sáchvề chiến tranhvà chuyệnhuyềnbí các thứ,nhưng tôi khôngmêlắm.Quyểnsáchlàmtôimêthậtsựlàmộtquyểnmàsaukhiđọcxong,bạnướcaogiánhưtácgiảlàmộtthằngbạncựcđỉnhvàbạncóthểgọiđiệnthoạinóichuyệnvớiổngbấtcứlúcnào.Nhưngchuyệnđókhôngxảyđếnthườngcholắm.CólẽtôicũngcóthểgọiIsakDinesenđược.VàRingLardner,cóđiềurằngD.B.nóiổngđãchết.Cònbạn,cólẽbạnlấyquyểnKiếpngườicủaông s. Maugham. Tôi đọc nó hè năm ngoái. Quyển sách cũng hay đấy,nhưngtôisẽkhôngmuốngọis.Maugham.Tôicũngkhôngbiếtvìsao.Ôngkhôngphải là thằngcha tôimuốngọi, thế thôi.Tôi chẳng thàgọiônggiàThomasHardy.TôithíchnàngEustaciaVyeấy.

Page 22: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

LạinóichuyệntôiđộicáimũmớivàbắtđầungồixuốngđọccuốnRờikhỏichâuPhi.Tôiđãđọcxongnhưngmuốnđọclạivàiđoạn.Tuynhiêntôichỉmớiđọcchừngbatrangthìnghetiếngthằngnàochạyrakhỏibuồngtắm.Khôngcầnnhìnlêntôicũngbiếtngaythằngnào.ĐólàRobertAckley,cáithằng ở kế phòng tôi. Trong tòa nhà chúng tôi, cứ hai phòng lại có mộtbuồngtắmởgiữa,vàthằngchaAckleychạybổđếntôichừngtámmươilămdạomỗingày.Cólẽtrongcảnhànộitrú,nólàthằngđộcnhấtngoàitôirakhôngxuốngxemđábanh.Vảlạinócũngkhôngbaogiờđibấtkỳđâucả.Nó làmột thằngrấtkỳquặc.Nóhọcnămthứ tư,vàđãởsuốtbốnnămởPencey,nhưngkhôngaigọinó têngìkhácngoài“Ackley”.NgaycảHerbGale,bạncùngphòngvớinó,cũngkhônggọinólà“Bob”hayítnhất“Ack”nữa.Nếucóngàynócướivợchắcchínhvợnócũngsẽgọinó“Ackley”.Nólàmộtthằngchacaolêunghêu,vaitròn,caochừngmộtthướcchínba,hàmrăngthìdơdáykhiếp.Suốtthờigianởcạnhphòngtôi,tôichưahềthấynóđánhrăngmộtlầnnào.Hàmrăngnóluônluôntrôngmốcmeokinhtởm,vànólàmbạnbuồnnônchếtđượcnếubạnthấynótrongphòngănđangnhaimộtbúngđầykhoainhuyễnhayđậugìgìđó.Ngoàiranócórấtnhiềumụn.Khôngphảichỉởtrêntránhaycằmnhưphầnđôngcácthằngkhácđâu,màmụnđầykhắpmặt.Khôngnhữngthếmàthôi,nólạicómộttínhtìnhkhủngkhiếp.Nócũnglàmộtthằnghơichómánữa.Tôikhôngmênólắm,nóithậtvớibạn.

Tôicó thểcảmthấynóđangđứngđấyởngưỡngcửabuồngtắmngaysaughếtôi,nhìndáodácxemcóthằngStradlaterkhông.NóghétmặtthằngStradlatervàkhôngbaogiờbướcvàophòngnếucóthằngStradlaterởđấy.Cóthểnóinóghétmặttấtcảmọingười.

Nóbướcrakhỏingưỡngcửabuồngtắmvàđivàophòng.“À,”nónói.Nó luôn luôn nói tiếng ấy với vẻ nhưmệtmỏi chán chường ghê lắm.Nókhôngmuốnbạnnghĩrằngnóđangđếnthămbạnhaygìhết.Nómuốnbạnnghĩnóvàovìnónhầmthôi,giờiạ.

“À!” tôi nói, nhưng vẫn cúi vào sách. Với một thằng cha như thằngAckleymàbạnnhìnlênthìbạnrồiđờirồiđấy.Bạnđằngnàocũngđãgặpnguyrồi,tuynhiênchưanguybằngnếubạnnhìnlênngay.

Nókhởisựđikhắpphòng,đirấtchậm,cáikiểucủanó,cầmđồđạccủabạnlênxem.Nóluônluônlấyđồcủabạnlênxem.Ốigiời,đôikhibạnđiênđầuđược.“Đấugươmkhákhông?”Nóhỏi.Nóchỉmuốntôingừngđọcvàkhôngđượcnghỉngơigì.Chứnócầnquáigìđếnchuyệngươmvớighiếc.“Bêntrườngtathắnghaythếnào?”Nónói.

“Khôngaithắngcả,”tôinói.Cũngvẫnkhôngnhìnlên.

Page 23: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Sao?”Nóhỏi.Cáigìnócũngluônbắtbạnlặplạihailần.

“Khôngaithắngcả,”tôinói.Tôiliếcnhìntrộmxemnóđangđộngvàocái gì trên tủ áo.Nóđangnhìn cái ảnhđứa congái thườngđi chơiquanhquẩnvớitôiởNewYork,conSallyHayes.Nólấycáiảnhmắcdịchấylênxemítnhấtcũngnămngànlầntừngàytôicótấmảnh.Nócũngluônluônđểlạisaichỗnữa,khixemxong.Nócốýnhưvậy.Bạntinchắcđi.

“Khôngaithắngcả?Làmsaolạithế?”

“Tao quênmẹ nó hết kiếm củng các thứ trên xe điện ngầm,” tôi vẫnkhôngnhìnlênnó.

“Trênxeđiệnngầm!Trờiđấtquỷthầnơi!Nghĩalàmàyđánhmất cácthứ?”

“Bọntaođinhầmtàu.Taophảiđứngnhìncáibảnđồdịchhạchởtrêntườngsuốtbuổi.”

Nóđếnđứngánngữtrướcmặttôi.“Này!”tôinói.“Taođọcmỗimộtcáicâunàytớihaimươibậntừkhimàyđivàođấy.”

Aicũnghiểucâunóiấyýgì,chỉtrừcáithằngAckleyphảigiókia.Nókhônghiểu.“Màynghĩchúngcóbắtmàyđềntiềnkhông?”Nónói.

“Taokhôngbiết.Taođếchcần.Màsaomàykhôngngồixuốngmộtcái,béAckley?Màyđứngánngữtrướcmặttao,tốibỏmẹđiấy.”Nóghétbạnbègọinó là“béAckley”.Nó luôn luônbảo tôi làmột thằng ranhcònhôisữa,vìtôimườisáucònnómườitám.Nótứcnhưbòđákhitôigọinólà“béAckley”.

Nóvẫnđứngìrađấy.Nóchínhcốnglàcáihạngthằngđần,nếubạnnóinóxêrakẻo tối thìnhấtđịnhnókhôngxêra.Trướcsaugìnócũngxê ra,nhưngnếubạnyêucầunóxê ra thìbạnphảichờ lâuhơn rấtnhiều.“Màyđangđọccáicóckhôgìvậy?”nóhỏi.

“Sáchtầmphào.”

Nóđưataykéocuốnsáchcủatôilạigầnđểcóthểthấynhanđề.“Khákhông?”Nónói.

“Cáicâumà taođangđọc thật là tuyệt tác.” tôicũngcó thểănnói rấtcayđộckhinàotôilộntiếtlên.Tuyvậynóvẫnkhônghiểu.Nólạikhởisựđikhắpphòng,cầmlênxemtấtcảđồđạccủatôivàcủathằngStradlater.Cuốicùngtôiđànhphảibỏcuốnsáchtrênnềnnhà.BạnkhôngthểđọcđượccáigìvớimộtthằngnhưAckleybêncạnh.Khôngthểnàođược.

Page 24: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôidựangửangườiraghếmàngắmthằngchađóngangdọcnhưtạinhàriêngcủanó.TôihơithấmmệtvìmớiđiNewYorkvềcácthứ,vàbắtđầungápdài.Đoạntôikhởisựtáymáynghịchngợmmộthồi.Tôithỉnhthoảnglạinghịchngợm,chỉđểđỡbuồnchútđỉnh.Lầnnàytôixoaycáilưỡitrairađằngtrướcrồikéosụpxuốngchekínhaimắt.Làmkiểuđótôichảthấymẹgìhết.“Ối!Tôimùmắtrồi,”tôinóigiọngkhànkhàn.“Mẹơi!Saomàtốithếnày.”

“Ốigiời,màyđiênrồi,”Ackleynói.

“Mẹơi!Đưatayđây?Saomẹkhôngđưataychocon?”

“Trờiđấtquỷthầnơi,khônlớnlênmộtchútđimày!

Tôibắtđầuquờquạngtrướcmặttôi,nhưmộtthằngmù,nhưngkhôngđứng dậy hay gì cả. Tôi cứ nói: “Mẹ ơi! Saomẹ không đưa tay cho connào?”Tôichỉnghịchchovuivậy.Nghịchthứđóđôikhicũngkhoáiđáođể.Ngoàira tôibiếtnhưvậylàmchothằngAckleytứcchếtđiđược.Nóluônluônkhơidậycáithằngngườikhảốtrongtôi.Tôirấtưachọctứcnó.Nhưngcuốicùngtôicũngngừng.Tôitrậtcáilưỡitrairatuốtđằngsaunhưcũ,rồiduỗingườiranghỉ.

“Đứanàocủacáinày?”Ackleyhỏi.Nóđangcầmcáibịtđầugối củaStradlater đưa lên cho tôi xem.ThằngAckley đócái gì nó cũng cầm.Nócầmcảcáikhốcủabạnhaybấtcứcáigì.TôinóivớinólàcủaStradlater.Vìvậy nó ném lên giường thằng Stradlater. Nó lấy cái ấy trong tủ thằngStradlater,bởithếnónémlêngiường.

NólạingồitrêntayghếcủathằngStradlater.Nókhôngbaogiờngồivàotrong ghế. Luôn luôn ngồi trên tay ghế. “Mẹ kiếp,màymua cáimũ ấy ởđâu?”

“NewYork.”

“Baonhiêu?”

“Mộttì.”

“Màymuahốrồi.”Nóikhởisựkhềunhữngmóngtaymắcdịchcủanóbằngmột que diêm.Nó luôn luônkhềumóng tay.Kể cũng tức cười thật.Hàmrăngcủanóthìđóngrêusuốtđời,lỗtainóthìdơbỏmẹđiấy,nhưnglúcnàonócũngkhềumóngtay.Tôichắcnótưởnglàmthếnótỏralàmộtthằngrấtnuột.Nóvừakhềumóngtayvừanhìncáimũtôimộtlầnnữa.“Ởnhàtụitaođộicáimũấyđểđisănnai,trờiđấtquỷthầnơi!”Nónói.“Đấylàcáimũsănnai.”

Page 25: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Thìhẳnnhiênbỏmẹđi rồi!”Tôi lấymũxuốngxemmột lát.Tôihơinheomộtmắtđểnhìnnhưđangngắmđích.“Cáinàylàmũsănngười,”tôinói.“Taođộimũnàyđểbắnngười.”

“Ôngbàbôbiếtmàybịđuổichưa?”

“Chưa”

“Thếcòn,mẹkiếp,thằngStradlaterởđâuthếhả?”

“Xuốngsânbanh,nóđivớibồ,”tôingáp.Tôingápdàingápngắn,cáiphòng nóng bỏ mẹ đi ấy. Nó làm cho bạn buồn ngủ. Ở Pencey nếu bạnkhôngrétcóngngườithìcũngnựcmuốnchết.

“Cáithằngsướngthật,”Ackleynói.“Ê,chotaomượnkéocủamàymộtlátđượckhông?Màycókéođấykhông?”

“Không,taobỏhếtvàohòmrồi.Ởtuốttrênnóctủ.

“Lấycho taomượnchútđi!Chịukhông?Taocócáimóngnàymuốncắt.”

Nóđếchkểbạnđãsắpđồvàohòmhaychưasắpvàđếchkểbạnđểhòmtuốttrênnóctủ.Nhưngrốtcuộctôicũnglấyxuốngchonó.Tôisuýttửnạnvìthếnữa.Khitôimởcửatủ,cáivợttennítcủathằngStradlater-bằnggỗépcácthứ-rớttrúngngayđỉnhđầu.Nókêuchoangmộttiếngchátchúavàtôiđaubỏmẹcáiđầu.TuynhiênthằngchaAckleykhoáimuốnchết.Nóbắtđầucườingất.Nócứcườisuốtthờigiantôilấyhòmđồđạcxuốngvàlấycáikéorachonómượn.Cáicảnhtượngấy-cảnhmộtthằngnàobịđárớtvỡđầuhaytươngtự-làmchothằngAckleycườiđiênlênđược.“Mẹkiếp,óckhôihàicủamàykhálắm,béAckley,”tôinói.“Màybiếtchứ?”Tôiđưakéochonó.“Đểtaobảotrợchomày.Taosẽchomàylênđàiphátthanhhẳnhoimàbiểudiễn.”Tôilạingồivàoghếvànókhởisựcắtnhữngmóngtaytrờiđánhcủanó.Tôibảo:“Màythửsửdụngcáibànhaygìcũngđượcxemnào!Cắtmóngtaytrênbàn,đượckhông?Taokhôngmuốndẫmphảivụnmóngcủamàykhi lượnchântrần tốinay.”Tuynhiênnócứcắtrồixảngaytrênnềnnhà.Cáithằngônvật.Tôinóithậtđấy.

“BồcủathằngStradlaterlàconnàothế?”Nóhỏi.NóluônluôndòhỏixemthằngStradlaterđivớiconnào,dầunóchúaghétthằngStradlater.

“Taokhôngbiết.Sao?”

“Khôngsaocả.Ốigiời,taokhôngchịunổicáithằngghẻcùiấy.Nólàthằngghẻcùinhấtmàquảtìnhlàtaokhôngchịunổi.”

Page 26: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Nórấtmêmày.Nóbảomàythật tuyệt.”Tôixàichữ“tuyệt”chomọingườikháthườngmỗikhitôiđùadainhưthế.Nógiúptôithoátcảnhchánngấyhaygìđó.

“Cái thằng đó lúc nào cũng cứ lênmặt kẻ cả.”Ackley nói. “Thật taokhôngchịunổithằngghẻcùiấy.Màynghĩ…”

“Màycóchịucắtmóngtaytrênbànkhônghả?Taođãbảomàycóđếnnămchục…”

“Cáithằngtrờiđánhthánhvậtđólúcnàocũnglênmặt.Taokhôngnghĩcái thằngghẻcùiấygiỏigianggì.Nónghĩ nógiỏi lắm.Nócứnghĩnó làthằng…”

“Ackley!Giờiđấtạ.Màycó làmphướccắtmóngtaycủamày lênbàngiùmtaokhông?Taođãbảomàynămchụcbậnrồi.”

Nókhởisựcắtmóng tay trênbàn,để thayđổikhôngkhí.Lúcnàonócũngchờbạnquátvàomặtnómớichịulàmmộtcáigì.

Tôingắmnómộtlúc.Đoạntôinói:“SởdĩmàytứcthằngStradlaterlàvìcáichuyệnnóbảomàythỉnhthoảngnênđánhrăngmộtchút.Khinóitrắngranhưvậy,nókhôngcốýlàmnhụcmàyđâu.Nónóikhôngtửtếtẹonào,nhưng nó không cốt làm nhụcmày.Nó chỉmuốn bảo rằngmày sẽ trôngbảnhhơnvàkhiếnngườitacảmthấykháhơnnếulâulâumàychịukhóđánhrăngmộtlần.”

“Taocóđánh.Đừngnóitaonhưvậy.”

“Không,màykhôngđánh.Taothấymàyrồi,màykhôngđánh,”tôinói.Tuynhiêntôikhôngnóithếmộtcáchkhảố.Cóthểnóilàtôihơithươnghạinó,gầngầnnhưvậy.Nghĩalàthậtcũngkhônglịchsựcholắm,dĩnhiên,nếucóngườibảorằngbạnkhôngđánhrăng.“ThằngStradlaterkhôngsaođâu.Nókhôngtệlắm,”tôinói.“Phiềnmộtnỗilàmàykhônghiểunó.”“Taovẫnchonólàmộtthằngghẻcùi.Nólàmộtthằngghẻcùihợmhĩnh.”

“Nóhợmhĩnhthật,nhưngcómộtvàiđiểmnórấtrộngbụng.Thậtđấy,”tôinói.“Chẳnghạn,màyxem,chẳnghạn thằngStradlaterđangmangmộtcáicàvạthaygìđómàmàykhoái.Cứcho lànómangmộtcáicàvạtmàmàykhoáitợn-taochỉvídụchomàyhiểuvậythôi.Màybiếtnósẽlàmsaokhông?Cólẽnócởicáicàvạtrachomàyngay.Taonóithậtđấy.Hoặc,màybiếtnósẽ làmsaokhông?Nósẽđểcáicàvạt trêngiườngmàyhaygìđó.Nhưng nó sẽ cho mày cái cà vạt ấy. Phần đông những thằng khác có lẽchỉ…”

Page 27: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Cút!”Ackleybảo.“Nếutaocónhiềuxunhưnó,taocũngchonữa.”

“Không,màythìkhông,”tôilắcđầu.“Không,màythìkhông,béAckleyà.Nếumàycóxunhưnó,màysẽlàmộtthằngchúa..

“Màytốpgọitaolà‘béAckley’đi.Khốnkiếp.Taocũngkhálớntuổiđủđểlàmthằngchamày.”

“Không.Màykhôngđủ tuổi.”Ối giời, thằng ấy đôi khi nói cũngquáđáng.Nókhôngkhinàobỏ lỡdịpnhắcchobạnbiếtbạnmườisáucònnómườitám.“Trướchết,taosẽkhôngchomàyvàotrongcáigiađìnhchếttiệtcủatao,”tôinói.

“Đượcrồi,màytốpgọitaolà…”

Đùngmộtcáicửamởvà thằngStradlaterchạyxộcvào.Nó luôn luônvộivã.Cáigìcũngrấtquantrọng.Nóđếngầntôivàvỗmẹnóvàohaimátôihaicái.Mộtđiềuđôikhirấtcóthểlàmlộnruột.“Này,”nónói,“màycóđiđâutốinaykhông?”

“Taokhôngbiết.Cóthểlắm.Mẹkiếp,ngoàitrờibâygiờrasao?Tuyếtxuốngà?”Áongoàicủanódínhđầytuyết.

“Ùm.Tao nói cái này.Nếumày không đi đâu cấp bách lắm, cho taomượncáiáodangắncủamàyđượckhông?”

“Aithắng?”tôihỏi.

“Mớigiữahiệp thôi.Chúng taophải đi,”Stradlater nói. “Nói thật, tốinaymàycóxàicáiáoấyhaylàkhông?Taolàmđổcácthứvấycảchiếcáonỉxámcủataorồi.”

“Không, nhưng tao không muốn mày làm nó giãn ra với cái vai lớntướngcủamày,”tôinói.Chúngtôicaogầnngangnhau,nhưngnónặnggầngấphaitôi.Nócóđôivairấtrộng.

“Taokhônglàmgiãnđâu.”Nóđiđếntủáomộtcáchvộivàng.“MàythếnàoAckley?”NónóivớiAckley.Ítnhấtnócũnglàmộtthằngkháthânmậtvuivẻ,thằngStradlaterấy.Cáikiểuthânmậtbộtịch,nhưngítnhấtnócũngchàothằngAckleyhẳnhoi.

Ackleychỉhơiậmừmộttí.NóchắcchắnkhôngbaogiờtrảlờithằngStradlater,nhưngnócũngkhôngcóganđểkhôngítnhấtầmừmộtcáiđáplại.Rồinónóivớitôi:“Taophảiđiđây.Chốcnữa!”

“Đượcrồi,”tôinói.Nókhôngbaogiờlàmchocõilòngbạntannátlắm,khinótừgiãtrởvềphòngriêng.

Page 28: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Stradlaterbắtđầucởiáongoàivàcàvạtcácthứ.

“Có lẽ tao phải cạo sơ cáimặtmột tí,” nó nói.Nó có râu khá nhiều.Nhiềuthật.

“Conbạnmàyởđâu?”tôihỏinó.

“Nóđangđợidướiphòngkhách.”

Nórakhỏiphòng,kẹpkhănlôngdướicánhtayvàmangtheocácthứ.Nókhôngmặcáosơmigìhết.Chuyênmônởtrầnđikhắpnơinhưvậy,vìnótưởngnócóthânhìnhđẹpbỏmẹ.Màcũngthậtthế.Tôiphảicôngnhận.

Page 29: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

4Khôngcógìđặcbiệtphảilàm,vìvậytôixuốngphòngrửamặtcàkêdê

ngỗngvớinótrongkhinócạorâu.Chỉcóhaiđứachúngtôitrongphòngvìmọingườiđềucònởdướisânbanh.Nóngchếtđiđược,hơibốcđầycáccửakính.Cóchừngmười chậu rửamặt sát tường.ChậucủaStradlaterngayởgiữa.Tôingồitrênchậubêncạnhvàbắtđầuvặnnướchếtkhóalạimở,khóarồilạimở,đólàcáitậtcủatôi.StradlatercứhuýtsáobảnBàicaẤnĐộluônmiệngtrongkhicạorâu.Nócómộtgiọnghuýtsáochóitaivàhầunhưluônluônsaiđiệu.Đãthếbaogiờnócũngchọnmộtbàihátrấtkhóthổingaycảnếubạnthổirành,nhưbàiBàicaẤnĐộchẳnghạn,haybàiVụtànsáttrênĐạilộMười.Quảthậtnócóbiệttàithổimộtbàinhạcsaibét.

BạncònnhớtrướcđâytôicónóithằngAckleylàmộtthằngănởdơdáynhất chứ? Ấy, Stradlater cũng không kém, chỉ hơi khác kiểu mà thôi.Stradlater làmột thằng dơ nhưng kín đáo hơn.Nó luôn luôn trông có vẻbảnhtỏn,thằngchaStradlaterấy,nhưngchẳnghạnbạnhãythửnhìncáidaocạocủanóxem.Luônluônrỉkinhkhiếpvàđầycảxàphòngcạorâu,lôngvàcácthứ.Nóchẳngbaogiờchịuchùirửagìhết.Nólúcnàotrôngcũngbảnhbaosaukhisửasoạnxong,nhưngvẫncứlàmộtthằngởdơngầm,nếubạnbiếtnórõnhưtôi.Sởdĩnósửasoạnlàvìnóyêuthânnóđếnđiêndại.NóchomìnhlàthằngđẹptrainhấtởTâyBáncầu.Nócũngkháđẹpđấy- tôicôngnhận.Nhưngđạiloạinólàcáithứthằngđẹptraimànếuchamẹbạnnhìnthấyảnhnótrongcuốnniêngiámhọsẽvụthỏingay“Thằngnàylàaithế?”Nghĩa là tôimuốnnóinóđại loạiđẹpcáikiểumấythằngtrongniêngiám. Tôi biết khá nhiều thằng ở Pencey mà tôi cho là đẹp hơn thằngStradlaterbộn,nhưngchúngtrôngkhôngcóvẻđẹpnếubạnthấyhìnhchúngtrongquyểnniêngiám.Chúngsẽtrôngnhưcólỗmũihơilớnhoặctaivểnh.Tôiđãkinhnghiệmnhưvậynhiềulần.

NóichuyệntôiđangvừangồitrênchậurửakếchỗStradlaterđangcạorâuvừavặnnướcđóngmở,đóngmở.Tôivẫncònđộicáimũsăn,lưỡitraixoayrađằngsaucácthứ.Quảthậtlàtôikhoáicáimũấylắm.

“Ê!”Stradlaternói.“Màylàmơngiúptaođượckhông?”

“Cáigì?”tôinói.Khônghăngháicholắm.Nólúcnàocũngnóibạnlàmơngiúp.Ấy, bạn chơi vớimột thằng đẹp trai haymột thằng cứ tự cho làmình rất bảnh, thì nó cứ nhờbạn làmơn luôn luôn.Chỉ vìchúngmê saychúngquánênchúngtưởngbạncũngmêsaychúngnhưvậy,vàtưởngbạnchỉmongđượclàmơnchochúng.Kểrathìbuồncườithật.

Page 30: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Màycóđiđâuchơitốinaykhông?”nóhỏi.

“Cóthểtaođi.Cóthểkhôngđi.Taokhôngbiết.Sao?”

“Taophảiđọcchừng100trangsửvàothứHai,”nónói.“MàyviếtchotaomộtbàiluậnAnhvănđượckhông?TaosẽnguynếukhôngxongvàothứHai.Đấylàlýdotaonhờmày.Đượckhông?”

Chuyệnđóthậtlàmỉamai.Tréocẳngngỗng.

“Mẹkiếp!Taođangbịtốngcổmàmàylạinhờtaolàmchomàymộtbàiluậnthổtảà,”tôinói.

“Ừ,taobiết.Cóđiềulà, taosẽnguynếukhôngnộpbài luậnấy.Ránggiúptaomộtchút,mầy.Bồbịchmàlại.Nhé?”

Tôikhôngtrảlờinóngay.Đểchocáithằngtrờiđánhấycăngthẳnglàcáchđốiđãinótốtnhất.

“Bàiluậnvềcáigì?”

Cáigì cũngđược.Cáigì có tínhmiêu tả.Mộtcáiphòng,haymộtcáinhà.Haymột cái gìmàycó lần sống trongấyhay cái gì cũngđược.”Nóngápdàikhinóinhưvậy.Làmcho tôi rầubỏmẹ.Cứnghĩmột thằngnàongápngaygiữalúcnóđangnhờvảbạnnàynọ.Cóđiềulàđừnglàmbàiluậnhayquá,nóbảo.“ThằngchaHartzellnghĩrằngmàylàmộtthằngrấtbảnhvềAnhvăn,vàhắn lạibiết taoởcùngphòngvớimày.Bởi thế taomuốnnóimàyđừngcóđặtđúngchỗcácdấuchấmphẩycácthứ.

Đó lại làmột điều nữa khiến tôi rầu bỏmẹ.Nghĩa là nếu bạn làmộtthằngkhá luậnvănvàngườinào lại nói vớibạnvề chuyệndấuphẩynhưvậy.ThằngStradlaterluônluônnhưthế.Nómuốnbạnnghĩrằnglýdođộcnhất nó kém về luận là vì nó bỏ dấu phẩy sai chỗ. Nó hơi giống thằngAckleyở chỗ ấy.Một bận tôi ngồi cạnh thằngAckley trongmột trậnđấubóngrổ.Chúngtôicómộtthằngchơikhátợn.HowieCoyle.Nócóthểnémlọt ngay trái banh vào mà không cần động đến cả tấm bảng nữa. ThằngAckleycứbảosuốtcáibuổichơiấyrằngthằngCoylecómộtthểhìnhtuyệtlợihạiđểchơibóngrổ.Ốigiời,tôighétcáikiểunóiđóbỏmẹđiấy.

Ngồitrênchậurửamộthồicũngchán,tôibướcxuốngđivàibướcnhảytapdancechơi.Tôichỉnhảychovuivậy,chứtôinhảychảracáiquáiquỷgìhết.Thựcratôicóbiếtnhảynhótgìđâu,nhưngsànphòngrửamặtlàsànđá,nhảytapđượclắm.Tôibắtđầubắtchướcmộttrongnhữngthằngchatrongphim ảnh.Trong những phim canhạc. Tôi chúa ghétmàn ảnh, nhưng lạikhoáibắtchướcchúng.ThằngStradlatervừacạorâuvừaxembóngtôitrong

Page 31: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

kính.Tôichỉcầncókhángiảlàđược.Tôilàmộtthằngưaphôtrương.“TôilàconlãoThốngđốc,”tôinói.Tôinhảychítửkhắpphòng.“Ônggiàkhôngmuốn tôi thànhvũcông.Ôngmuốn tôi đi họcởOxford.Nhưng tôi khoáinhảybỏmẹđiấy.”ThằngchaStradlatercườilớn.Óckhôihàicủanócũngkhôngđếntệlắm.“ĐâylàđêmmởđầusôZiegfeidFollies,” tôiđãsắphếthơi.Tôichẳngcó tíhơinàocả.“Ngườivũcôngchínhkhông thể tiếp tục.Ảnhđangsaykhướt.Bởithếaisẽđượcchọnđểthếchàng?Chínhlàtôi.ContrailãogiàThốngđốc.”

“Màymuacáimũởđâuđấy?”Stradlaterhỏi.Nómuốnnóicáimũsăncủatôi.Bâygiờnómớithấy.

Tôicũngđãhếthơirồi,nênthôichơi.Tôilấymũxuốngnhìn,cólẽlàlần thứ chín chục. “Tao mua ở New York sáng nay. Một tì. Mày khoáikhông?”

Stradlatergật.“Tuyệt,”nóbảo.Nóchỉ thổiphồng tôiđó thôi,vìngaysaukhiấynóbảo:“Này,màycóchịulàmbàiluậngiúptaokhông?Taocầnbiết.”

“Nếutaocógiờtaosẽlàm.Nếukhông,không,”tôinói.Tôiđiđếnngồitrênchậurửacạnhnónhưcũ.

“Màyđivớiconnàovậy?”tôihỏi.“Fitzgerald?”

“Quỷthầnơi!Không!Taođãbảomày,taoớncáiconchóđẻđórồi.”

“Thật sao? Cho tao đi,mày. Thật đấy, tao không đùa đâu. Nàng hạpnhãntaolắm.”

“Thìlấyđi…conmẹđógiàhơnmàynhiềuquá.”Bỗngdưng-chẳngvìlýdogìhết, chỉ là tôi thíchđùachútđỉnh - tôi cảm thấymuốnnhảykhỏichậurửavàsiếtcổthằngStradlatertheothếhalfnelsonchơi.Đólàmộtthếvật-trongtrườnghợpbạnkhôngbiết-túmlấycổthằngkiarồibópchonónghẹtthởđếnchết,nếubạnmuốn.Bởivậytôichơiluôn.Tôinhảybổtrênmìnhnónhưmộtconbáo.

“Buôngra!Holden,thằngquỷvật!”Stradlaternói.Nókhôngthíchchơi,vìnóđangcạorâucácthứ.“Cóphảimàymuốntaocắtmẹcáiđầutaohaykhông?”Tôivẫnkhôngbuông tha.Tôi siết cổnókhámạnh. “Màycốmàthoátrakhỏicontrănđangsiếtnàyxem,”tôinói.

“Thằngquỷ,”nóđặtdaocạoxuống,vàbỗngchốcvungtaythậtmanhgầnnhưvùngkhỏihai tay tôi.Nó là thằng rất khỏe.Tôi là thằng rất yếu.“Nàochịubuôngrachưa?”Nónói.Nóbắtđầucạomặtlạimộtlầnnữa.Nó

Page 32: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

luônluôncạohailần,đểtrôngchothậtbảnh.Vớicáidaocạothổtảcủanó.

“MầyđivớiconnàonếukhôngphảilàFitzgerald?”tôihỏinó.Tôilạingồitrênchậurửatrởlại.“ConbéxinhxẻoPhyllisSmithấyhả?”

“Không.Lẽrathìlànó,nhưngsauchảthànhcáiquáigì.BâygiờtaocóconbạncùngphòngvớibồthằngBudThaw…À,tínữataoquên.Nóbiếtmầy.”“Aibiết?”tôihỏi.

“Conbạncủatao.”

“Thậtsao?”tôihỏi.“Tênnólàgì?”Tôilưuýđặcbiệt.

“Đểtaonhớđã…À,JeanGallagher.”

Ốigiời,tôisuýtngãlănraxỉukhinónóithế.

“JaneGallagher,”tôinói.Tôilạiđứngdậykhỏichậurửa.Tôisuýtngãraxỉu.“Phải,phải.Taobiếtnàng.Nàngởgầnnhưsátnhàtao,hènămkia.NàngcóconDobermantotrờithần.Đâytaobiếtnàngdạoấy.Conchónhànàngthườngchạyqua…”

“Màyđứngchắn sángcủa tao,Holden, thằngquỷvật,”Stradlaternói.“Màycầnphảiđứngngayởđấyhaysao?”

Ốigiời,tôicuốnglênthật.Tôicuốngquá.

“Nàng đâu rồi?” Tôi hỏi nó. “Tao phải xuống chào nàng mới được.Nàngởđâu?Dướiphòngkhách?”

“Ừ.”

“Làmsaonàngcónóiđếntao?BâygiờnàngcóđihọcởB.M.không?Nàngbảonàngcó thể sẽhọcởđấy.Nàngbảonàngcũng có thểđi họcởShipleynữa.TaochắcnànghọcởShipley.Làmsaonàngnhắcđếntao?”Tôikhoáitợnthậtđấy.

“Taokhôngbiết,quỷthầnạ!Màycóđứnglênhaykhôngthìbảo?Màyđangngồingaytrêncáikhănlôngcủatao,”Stradlaternói.Tôiquảđangngồitrênchiếckhănphảigiócủanó.

“JaneGallagher,”Tôinói.Tôikhôngthểbỏquađược.“Ốigiời.”

ThằngStradlaterđangbôidầubóngvàotóc.Dầucủatôi.

“Nàngnhảymúarấtkhá,”tôinói.“Balêcácthứ.Nàngthườngtậpluyệnchừnghaitiếngmỗingày,ngaytrongmùanóngnựcnhấtcácthứ.Nànglúcnàocũngsợsẽbịxấu-chântocácthứ.Taothườngchơicờvớinàngsuốt

Page 33: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

buổi.”

“Màythườngchơigìvớinàngsuốtbuổi?”

Cờđam.

“Quỷthầnơi!Cờđamá?”

“Ừ.Nàngkhôngbaogiờđộngđếnmấyquânđamhàngcuối.Khiphongđượctốtthànhđam,nàngcứkệnóđấy.Đểnónằmyênởhàngcuối.Nàngsắp thànhmộtđường thẳng thớmcuốihàng, rồikhônghềdùngđến.Nàngchỉthíchcáikiểuchúngsắphàngnhưvậyởtíthàngcuốicùng.”

Stradlaterkhôngnóigì.Đốivớiphầnđông,chuyệnđókhôngthúvịcholắm.

“Mẹnàngvàocùngmộtcâulạcbộvớimẹcontao,”tôinói.“Dạoấytaocóđôikhiđinhặtbóng,đểkiếmítxu.Taocónhặtchomẹnàngmộtđôikhi.Bàtađivòngvòngkhắpmộttrămbảymươithước,đánhchínlỗ.”

Stradlaterkhôngnghegìráo.Nóđanggòmáitócđĩbợmcủanó.

“Taoxuốngchàonàngmộtcâuđây,”tôinói.

Màycứxuống.

“Taoxuốngngay,mộtphútnữathôi.”

“Chamẹnànglydịnhau.Mẹnàngtáigiávớimộtthằngchabợmrượu,”tôi nói. “Gầyda bọc xương, chân thì lắm lông.Taonhớ lão ấy.Hắnmặcquầnđùiquanhnăm.Janenóilãoviếtkịchhaygìấy,nhưngtaochỉthấycómỗimộtđiềulàlãonốcsuốtngàyvànghehếtmọimụcphảigiótrongmáythuthanh,vàchạykhắpnhà,trầntruồng.DùcóJaneởnhàcácthứ.”

“Thậtsao?”Stradlaternói.Chuyệnđólàmnóchúýtợn.Chuyệnthằngcha bợm trần truồng chạy trong nhà khi có Jane ở đấy. Stradlater làmộtthằngsexykhủngkiếp.

“Nàng cómột thời thơ ấu khốn nạn.Tao không đùa đâu.” chuyện đókhônglàmthằngStradlaterchúý.Nóchỉthíchnghechuyệndâmô.

“Ối giời, JaneGallagher.”Tôi không tài nào xua đuổi nàng ra khỏi ýnghĩ.Thậtvậy.“Ítnhấttaophảixuốngchàonàngmộtcái.”

“Saomàykhônglàmđithayvìđứngnóimãicâuấy,”Stradlaterbảo.

Tôiđirađứngởcửasổ,nhưngkhôngthấygìbênngoàiđược,hơinóngtrongphòng làmmờhết. “Taokhônghứngbâygiờ,” tôi nói,mà tôi cũng

Page 34: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

khônghứng thật.Bạnphảicóhứngmới làmnhữngchuyệnấyđược.“Taotưởng nàng đi Shipley. Tao cứ quyết là nàng đi Shipley.” Tôi đi bách bộtrongphòngrửamặtmộthồi.Tôikhôngcógìkhácđểlàm.“Nàngcóthíchtrậnđấukhông?”tôihỏi.

“Taochắccó.Taokhôngbiết.”

“Nàngcóbảomày taovànàng thườngchơi cờvớinhau luônkhông?Haygìgìkhác?”

“Taokhôngbiết,quỷthầnạ,taochỉmớigặpnómà,”Stradlaternói.Nóvừachảixongmái tócbóng lộn,vàdọndẹpcác thứ trangđiểmdịchhạchcủanó.“Màynóitaogởilờithămnàngnhé?”

“Đượcrồi,”Stradlaternói,nhưngtôibiếtcólẽnókhônglàm.Bạncứtinđi.Thằngchađóchẳngnóilạivớiailàbạngởilờithămbaogiờ.

Nó trởvềphòng,nhưng tôiquanhquẩn trongphòng rửamặtmộthồi,nghĩvềJane.Đoạntôicũngtrởvềphòng.

Stradlaterđangthắtcàvạttrướcgươngkhitôiđivào.Hếtcảnửađờinódùngđểđứngsoigương.Tôingồivàoghếngắmnómộtlúc.

“Này,”tôinói,“đừngbảonàngtaobịđuổinhá?”“Được.”

ĐólàmộtđiểmkhácủathằngStradlater.BạnkhôngcầnphảigiảnggiảimọisựvụnvặtdịchtảvớinónhưphảilàmvớithằngAckley.Tôiđoánphầnlớncó lẽvìnókhông lưu tâm lắm.Ackley thìkhác.ThằngAckley làmộtthằngtòmòsốdách.

Nómặcchiếcáongoàicủatôivào.

“Quỷthầnơi,màyđừngcógiãncáiáocủataorađấy,”tôinói.“Taomớimặccóhailầnthôi.”

“Khôngđâu.Thuốclácủataođâurồi?”

“Trênbàn.”Nókhôngbaogiờnhớđãđểcácthứởđâu.“Dướicáichetaicủamày.”Nóbỏthuốcvàotúiáomình-túiáotôi.

Chợt tôi kéo cái lưỡi traimũ ra đằng trước chỉ đểđổi giómột tị.Tôikhông dưng chợt nóng nảy và các thứ. Tôi là một thằng khá nóng nảy.“Nghenày,màyđiđâuvớinàng?”tôihỏinó.“Màyđãbiếtchỗnàochưa?”“Chưa.ĐiNewYork,nếuchúngtaocóthìgiờ.Nókýgiấytrởvềkýtúcxálúc9giờrưỡi tối,quỷthầnạ.”Tôikhôngthíchnónóikiểuấy,bởi thế tôibảo: “Lý do nàng làm thế có lẽ chỉ vì nàng không biếtmày làmột thằngbảnhbaođẹptraitớimứcnào.Nếubiết,cólẽnàngsẽkýgiấytrởvềlúc9

Page 35: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

giờrưỡisángmai.”“Đúnglắm,”Stradlaternói.Bạnkhôngthểdễchọcnókiểuấy.Nóquáhợmhỉnhvềsắcđẹpcủamình.“Bâygiờđừngđùanữa.Màylàmbàiluậnđógiúptao,”nónói.Nókhoácáobànhtôvào,vàsẵnsàngrađi.“Đừngrángsứcmàylắm,nhưngcóđiềumàyphải làmchonómiêu tảnhiềuvàolàđược.Nhé!”Tôikhôngtrảlời.Tôikhônghứngtrảlời.Tôichỉnói:“Hỏinàngxemnàngcócònđểmặctấtcảnhữngconđamởhàngcuốikhông?”

“Được,”Stradlaternói,nhưngtôibiếtnósẽkhônglàm.“Thôitaođiđã.”Nóchạyrầmrầmrakhỏiphòng.

Tôi vẫn ngồi đó, chừng nửa giờ sau khi nó đi.Nghĩa là tôi vẫn ngồitrongghế.Không làmgì cả.Cứnghĩvề Jane,vàvềStradlaterđi chơivớinàngcác thứ.Điềuđókhiến tôibứt rứtđiên lênđược.TôiđãnóivớibạnthằngStradlaterlàmộtthằngsexykhủngkhiếpnhưthếnàorồi.

Bỗng chốc,Ackley lại xôngvàophòng, qua cáimànngănbuồng tắmchếtmẹnhư thường lệ.Lầnđầu tiên trong cuộc đời ngu ngốc của tôi, tôimừngthậtsựkhithấyAckley.Nógiảithoáttrítôirakhỏinhữngthứkia.

Ackleylacàchotớigiờăntrưa,vừanóivềtấtcảnhữngthằngởPenceymànóghétmặtvừanặnmụtmụnlớntướngtrêncằm.Nókhôngdùngcảđếnmột chiếc khăn tay nữa. Tôi cũng không nghĩ thằng trời đánh ấy cómộtchiếckhăntay,nếubạnmuốnbiếtsựthật.Ítnhấttôichưabaogiờthấynódùngmộtchiếcnào.

Page 36: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

5ỞPencey,chúngtôiluônluôncónhữngbữaăngiốngnhauvàođêmthứ

Bảy.Theolệ,đólàmộtbữaănthịnhsoạn,vìhọdọnchobạnbíttết.Tôidámcámộttriệutỷlýdovìsaohọlàmthế,chínhlàvìkhánhiềuphụhuynhcácthằngđềuđếntrườngthămvàosángChủnhật,vàônggiàThurmerchắchẳntưởngtượngmọibàmẹđềusẽhỏithằngconcưngcủahọăngìtốiqua,vànósẽnói“thịtbíttết”.Nghexômtợn.Bạnphảinhìnthấynhữngmiếngbíttếtấy.Nókhôvàcứngtớinỗibạncắtcũngkhôngranữa.Bạnluônluônđượcmộtđốngkhoainhuyễnđểănvớibíttết,vàđểtrángmiệng,bạnđượcbánhBrownBettymàkhôngaiăncả,có lẽchỉ trừ tụioắtconở lớpdướichưatừngăncáigìngonhơn,vànhữngthằngnhưAckley,cáithằngăngìcũngđược.

Tuynhiên,cũngthậtkhoáichíkhichúngtôirakhỏiphòngăn.Cóchừng9phântuyếttrênmặtđất,vàtuyếtvẫncònrơinhưđiên.Trôngđẹpkhiếp,vàtấtcảchúngtôiđềukhởisựnémbanhtuyếtvàchạynhảykhắpnơi.Thậttrẻcon,nhưngmọingườiđềukhoáithậtsự.

Tôi chả cómột con bạn gái hay gì cả, bởi vậy tôi và thằng bạnMalBrossard,ởtrongđộivật,địnhđixebuýtđếnAgerstownănhamburgervàcólẽxemmộtphimthổtảgìcũngđược.Haiđứakhôngđứanàothíchngồibórọsuốtđêm.TôihỏiMalxemnócóbằnglòngchoAckleyđitheokhông.LýdotôihỏivậylàvìthằngAckleychẳnghềlàmgìvàođêmthứBảyhết,trừphiởlạitrongphòngnặnmụnhaygìđó.Malbảokhônghềgì,nhưngnókhôngmêđềnghịấylắm.NókhôngthíchthằngAckleynhiều.Rồichúngtôitrởvềphòngsửasoạn,vàtrongkhimặcđồcácthứ,tôihétquabênkiahỏithằngAckleycómuốnđixemchiếubóngkhông.Nócóthểngherõquabứcmàn, nhưngnó không trả lời bạn ngay.Nó thuộc cái loại ghét trả lời bạnngaykhibạnhỏi.Cuốicùngnóđiqua,chuiquahaibứcmànbuồngtắmnhưthườnglệ,vàđứngtrênngưỡngcửahỏicóthằngnàođinữahaykhôngngoàitôira.Nólúcnàocũngphảibiếtxemnhữngaisẽđi.Tôidámthềvớibạn,nếu thằngđó cóđắm tàu chết đuốiởnơinào, vànếubạn cứunó lênmộtchiếcthuyền,nócũngphảibiếtthằngnàochèothuyềntrướckhileolên.TôibảonóMalBrossard sẽ đi cùng.Nóbảo: “Cái thằng thánhvậtđó… Thôicũngđược.Chờmộtlát.”Bạnsẽnghĩrằngnóđangthihànhmộtânhuệtolớnđốivớibạn.

Nómấtchừngnămtiếngđồnghồđểsửasoạn.Tôiđiđếncửasổ,mởralấymộtíttuyếtnặnmộttráibanhvớihaitaytrần.Tuyếtrấtnhuyễndễnặn.Tôikhôngnémvàođâucả.Tôiđãđịnhnémrồi.Vàomộtchiếcxeđậubên

Page 37: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

kiađường.Nhưngtôiđổiý.Chiếcxetrôngđẹpvàtrắngquá.Đoạntôiđịnhnémvàomột ống dẫnnước, nhưngnó cũng trôngquá đẹp và trắng.Cuốicùngtôichẳngnémvàocáigìcả.Tôichỉđóngcửasổvàvừađikhắpphòngvừanắntráituyếtchochặthơn.MộtlátsautôivẫncònđangcầmnókhitôicùngBrossardvàAckleylênxebuýt.Ngườiláixemởcửabắttôiphảinémquả tuyết rangoài.Tôibảo lão tôi sẽkhôngnémnóvàoaihết,nhưng lãokhôngtin.Chảbaogiờngườitachịutinbạnhết.

BrossardvàAckleyđềuđãxemcáiphimđangchiếu.BởivậychúngtôichỉănmộtvàicáihamburgervàchơipinballmộtlátrồilênxebuýttrởvềPencey.Tôicũngkhông thèm tiếcvìđãkhôngxemchiếubóngnữa.HìnhnhưlàmộthàikịchcóCaryGrantđóngcácthứ.NgoàiratôiđãtừngxemphimvớiBrossardvàAckleytrướckia,cảhai thằngấyđềucườinhưđiênnhữngchuyệnchẳngtứccườigìhết.Tôikhôngthíchngồicạnhchúngtrongrạptịtìtinào.

Khi chúng tôi trở về nhà nội trú, đồng hồmới chỉ lối 9 giờ kém 15.ThằngBrossardlàmộtconmacờbạc,nóbắtđầutìmkiếmtaychơiquanhquẩnkhunội trú.ThằngAckleyđậu lại trongphòng tôi, chỉđểđổikhôngkhí.DuythayvìngồitrêntayghếStradlater,nólạinằmtrêngiườngtôi,úpmặtngayvàotaygốicủatôicácthứ.Nókhởisựnóichuyệnvớicáigiọngđềuđềucủanó,vừabóctấtcảnhữngmụtmụntrênmặt.Tôinóimộtngàncâubónggióxagần,nhưngkhôngxuađuổiđượcnó.Nóchỉtiếptụcnóivớigiọngrấtđềuđềuvềmộtconbénàođómàcóvẻnhưđãngủvớinótrongmùahènămtrước.Nóđãnóichuyệnấyvớitôichừngmộttrămlần,mỗilầnmộtcáchkhác.LúcthìnónóinólàmchuyệnấytrongchiếcBuickcủachúnó,lúcnólạibảonólàmdướigầmcầuvántrênbãibể.Dĩnhiênlànóláođặc.Nếutôi từngthấymộtthằngcòntrongtrắngthìchínhlànó.Tôicũngkhôngchắcnóđã từngsờđếnmộtngườinào.DầusaocuốicùngtôicũngphảinóitoạcrarằngtôiphảilàmmộtbàiluậnchoStradlater,vànóphảicútđiđể tôi tập trung tư tưởng.Rốtcuộcnócũngđi ra,nhưngdùngdàdùngdằngnhưthườnglệ.Saukhinóđikhỏi,tôithayđồngủvàáotắmvào,độichiếcmũsănrồikhởisựviếtbàiluận.

Cóđiềulà,tôikhôngthểnghĩvềmộtcáiphònghaynhàgìđểmiêutả,nhưStradlaterbảo.Vảlạitôikhôngưatảphònghaynhàgìhết.BởithếtôiviếtlàviếtvềchiếcgăngchơibóngchàycủaemAllie.Đólàmộtđềtàihếtsứcdễmiêutả.Thậtvậy.EmAlliecủatôicómộtchiếcgăngtaytráicủacầuthủsânngoài.Emthuậntaytrái.Tuynhiên,cáiđángmiêutảởnólà,emghiđầythơtrêncácngóngăng,trêntúigăngvàkhắpnơi.Bằngmựcxanhlục.Emviếtnhưvậyđểcócáigìđọckhiđichơivàkhôngcóaisắpđánhbóng.Bây giờ em chết rồi. Em bị chứng bạch cầu và chết khi chúng tôi còn ở

Page 38: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Maine,vàongày18thángBảy,1946.Bạnchắcchắnsẽthíchem.Emthuatôi hai tuổi, nhưng thôngminh hơn chừng năm chục lần. Em thôngminhkhủngkhiếp.CácthầygiáoemluônluônviếtthưchomẹtôibảorằngthậtlàsungsướngcóđượcmộtcậubénhưAllietronglớphọc.Vàkhôngphảihọthổiphồngđâu.Họnóithật.Nhưngkhôngphảiemchỉlàngườithôngminhnhất nhà. Em lại còn là người dễ thương nhất về vô số phương diện. Emchẳngbaogiờtứcgiậnai.Ngườitócđỏthườngrấtdễnổisùng,nhưngAlliechẳngbaogiờ,màemlạicó tócrấtđỏ.Tôisẽkểchobạnnghetócemđỏnhưthếnào.Tôikhởisựchơigônkhimớimườituổi.Tôinhớmộtlần,mùahètôilênmườihai,đangchơigônvàcócảmgiácnếuquaylạithìnhlình,tôisẽthấyemAllie.Vìvậytôiquaylại,vàđúnglàemđangngồitrênyênxeđạpởngoàihàng rào - cócáihàng ràochạyquanh sân -vàemngồiđấy,cáchtôi trămrưỡi thước,xemtôichơi.Đấy,emcótócđỏnhưthếđấy.Ôigiời,emAllie làmộtchúbédễthươngđáođể,vảlạiemthườngcười thậtlựcvềmộtcáigìemđangnghĩkhingồiởbànăn,đếnnỗiemsuýtténhàokhỏighế.Tôichỉmớimườiba,vàngườitađịnhđưatôiđếnmộtnhàphântâmhọccácthứ,vìtôiđậpvỡtấtcảcửakínhtrongnhàxe.Tôikhôngtráchhọ.Thậtthế.Tôingủtrongnhàxecáiđêmemchết,vàđậpvỡhếtnhữngcửakínhmắcdịchbằngnắmtaytôi,chỉvìmuốnvậy.Tôiđịnhđậpvỡcảnhữngcửakínhchiếcxestationwagoncủanhàmùahèấy,nhưnglúcđótaytôiđãkiệtquệ,khôngthểlàmgìđượcnữa.Làmthếthậtngungốc,tôicôngnhận,nhưngchínhtôicũngkhôngbiếttôiđanglàmthếnữa.VàbạnkhôngbiếtemAllie. Tay tôi thỉnh thoảng vẫn còn đau,mỗi khi trờimưa các thứ, và tôikhôngthểnắmtaylạichorahồnnữa-ýtôilàkhôngthểnắmkhítđượcấy-nhưngngoàicáiđóratôiđếchcần.Đằngnào tôicũngsẽkhôngthànhnhàgiảiphẫuhayngườichơivĩcầmhaygìhết.

Đấylànhữnggì tôiviết trongbài luận làmchoStradlater.ChiếcgăngbóngchàycủabéAllie.Tôicósẵnnótronghòmáo,vìvậynhântiệntôilấyravàchéptấtcảnhữngbàithơviếttrêngăngtayấy.TôichỉphảilàmmộtđiềulàđổitêncủaAllieđểkhôngaibiếtđấylàemtôichứkhôngphảiemcủaStradlater.Tôikhôngmêlàmchuyệnnàylắm,nhưngtôikhôngthểnghĩgìkhácđểmiêu tả.Ngoài ra tôicũnghơi thíchviếtvềnó.Tôimấtchừngmộttiếngđồnghồ,vìtôiphảidùngbànđánhchữphảigiócủaStradlater,gõcứkẹt luôn.Lýdo tôikhôngdùngmáycủa tôi làvì tôiđãchomột thằngdướiphòngkhácmượn.

Bấygiờchắcchừng10giờrưỡi,khitôixongbàiluận.Tôicũngkhôngmệt,vìvậy tôinhìnracửasổmột lát.Khôngcòn tuyếtxuốngnữa,nhưngthỉnhthoảngbạncóthểngheđâuđâymộtchiếcxekhôngnổmáyđược.BạncũngcóthểnghethằngAckleyngáy.Ngaycảcáchmấytấmmànbuồngtắmbạncũngcóthểnghenóngáy.Nóbịbệnhxoangvàthởkhôngđượcthông

Page 39: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

suốtlắmmỗikhingủ.Thằngấybịgầnhếtmọithứ,xoang,mụn,răngđóngbựa,hơithởhôihám,móngtayvụn.Bạnphảithươnghạithằngkhùngấy.

Page 40: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

6Cómộtvàiđiềuthậtkhónhớ.GiờtôiđangnghĩlạilúcthằngStradlater

trởvề lúcnàosaukhiđichơivớiJane.Nghĩa là tôikhôngnhớđượcchắcchắntôiđanglàmgìkhinghenhữngbướcchânquỷvậtcủanóđidọchànhlang,cólẽtôiđangnhìnracửasổ,nhưngtôithềlàkhôngnhớđược.Lýdolà,tôilonghĩlungquá.Khitôithựcsựlonghĩvềmộtđiềugì,tôikhôngchơiđượcnữa.Thậmchí tôiphảiđi tiểu tiệnkhiđang lovềchuyệngì.Chỉcóđiềutôikhôngđi.Tôiquálonghĩđếnđộkhôngđiđược.Tôikhôngmuốngiánđoạnsựlonghĩđểđi.NếubạnbiếtthằngStradlater,bạncũngphảiđâmlonữa.Tôiđãhẹnhòchungcùngvớithằngtrờiđánhấymộtvàilần,vàtôibiếtrõnóthậtmấtdạy.Thậtđấy.

Nóivềhômấy,cáihànhlangcólót thảmcác thứ,vàbạncóthểnghebướcchândịchhạchcủanóbướcvềphíaphòng.Tôicũngkhôngnhớnỗitôingồiởđâukhinóđivào-ởcửasổhaytrênghếtôihayghếnó.Tôithềlàkhôngnhớnổi.

Nóvừabướcvàovừakêu trờiởbênngoàirétquá.Đoạnnónói:“Mẹkiếp!Tụichúngnóđiđâucảrồi?Cáinhàvắngnhưnhàxácấy.”Tôikhôngthèmtrảlời.NếunónguxuẩntớinỗikhôngnhậnrarằnghômấylàchiềuthứBảyvàmọingườiđềuđichơihayđangngủhayvềnhàthìtôikhônghơiđâumàbảonó.Nóbắtđầu thayquầnáo.NókhôngnóigìvềJanecả,cáithằngchóchết.Khôngmộttiếngnào.Tôicũngkhôngnói.Tôichỉngắmnó.Nóchỉnóimộtđiềulàcảmơntôiđãchonómượnáo.Nótreolênmócvàđểvàotủ.

Đoạnkhinóđangtháocàvạt,nóhỏitôiđãlàmbàiluậnphảigióchonóchưa.Tôibảotôiđểtrênchiếcgiườngphảigiócủanóấy.Nóbướctới,vừađọcvừamởnútáo.Nóđứngđấyvừađọcbàiluậnvừavuốtvuốtcáingựcvàbụngđểtrần,vớicáivẻmặtrấtxuẩn.Nólúcnàocũngvuốtngựchaybụng.Nómênóđiênlên.

Bỗng chốc nó nói: “Quỷ thầnơi,Holden!Đây là bài luận vềmột cáigăngtaydịchhạch.”

“Thìsao?”Tôibảo,lạnhnhưtiền.

“Màynóithìsaonghĩalàgì?Taođãbảophảinóivềmộtcáiphòngthổtảnàohaymộtcáinhàhaymộtcáigìđómà.

“Màybảonóphảimiêutả.Vậythìcókháccáiquáigìnếutaotảvềmộtchiếcgăng?”

Page 41: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Mẹkiếp!”Nórầunhưchóchết.Nótứcgiậnthậtsự.“Màylúcnàocũnglàmmọisựtréocẳngngỗng.”Nónhìntôi.“Thảonàochúngnótốngcổmàyra.Màykhônglàmmộtcáiquáigìmàyđánglẽphảilàm.Taonóithậtđấy.Khônglàmmộtcáiquáigìcả.”

“Được rồi,vậymàyđưanó lạicho tao,” tôinói.Tôibướcđếngiật tờgiấykhỏitaychóđẻcủanó.Rồitôixétoẹt.

“Màylàmthếđểlàmquáigì?”nónói.

Tôikhôngbuồntrảlời.Tôichỉnémcácmảnhvụnvàosọtrác.Rồitôinằmxuốnggiường,vàcảhaithằngkhôngnóigìtrongmộtlúclâu.Nócởihết áoquần, chỉ chừamột quần sọt, còn tôi nằmđốtmột điếu thuốc.Bạnkhôngđượcphéphútởtrongkýtúcxá,nhưngbạncóthểlàmthếvềkhuyakhimọingườiđãngủhayđềuđicả,khôngaingửithấymùikhói.Ngoàira,tôilàmthếđểchọctứcthằngStradlater.Nóđiêntiếtlênkhibạnviphạmmộtnộiquynào.Nókhôngbaogiờhúttrongphòng.Chỉcótôi.

NóvẫnkhôngnóilấymộtchữvềJane.Bởithếcuốicùngtôibảo,“Màyvềmuộnbỏmẹ,nếunàngchỉkýgiấyđichơiđếnchínrưỡi.Màylàmnàngtrởvềmuộnà?”

Nóđangngồitrênthànhgiường,cắtnhữngmóngchânquỷvật,khitôihỏithế.“Trễvàiphút,”nónói.“Mẹkiếp,cóaikýgiấytrởvềchínrưỡivàođêmthứBảybaogiờ?”Ồigiời,saotôighétnóđếnthế.

“MàycóđiNewYorkvớinàngkhông?”tôihỏi.

“Màyđiênhaysaoấy?LàmsaochúngtaođiNewYorkđượcnếuconấychỉkýgiấytrởvềlúcchínrưỡi?”“Khóthật.”

Nónhìnlêntôi.

“Này, nếumày hút thuốc,mày có chịu đi vào phòng rửamặtmà hútkhôngđấy?Màycóthểbịtốngcổra,chứtaophảiởlạiđểcòntốtnghiệp.”

Tôikhôngthèmđếmxỉađếnlờinó.Tôicứhútnhưđiên.Tôichỉquaymình lại nhìn nó cắtmóng chân.Mẹ kiếp cái trường.Bạn luôn luôn phảinhìnmộtthằngnàocắtmóngghẻhờmcủanóhaynặnmụnhaygìấy.

“Màycónóitaogởilờithămnàngkhông?”tôihỏinó.

“Có.”

“Nócónóibằnggiời.Thằngkhốnnạn.”

“Nàngnóigì?”tôihỏi.“Màycóhỏinàngxemnàngcócònđểkệmấy

Page 42: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

conđamtuốtởhàngsaucùngkhông?”

“Không,taokhônghỏi.Quỷthầnạ,màynghĩchúngtaolàmgìsuốtđêm-chơicờà?”

Tôikhôngbuồntrảlời.Ôigiời,saomàtôithùnóthế.

“MàykhôngđiNewYorkvớinàng,vậythìđiđâu?”Tôihỏinó,saumộtlúc.Tôikhông thểnàongănnổigiọngnói run lên.Tôinóngbừng.Tôicócảmgiácđãxảyramộtchuyệngìrồi.

Nóđãcắtxongnhữngmóngchântrờiđánhcủanó.Bởithếnóngồitrêngiường,chỉmặcđộcchiếcquầnđùi,vàbắtđầutrởnênvuivẻtợn.Nóquagiườngtôivànghiêngngườibêntrêntôi,vàvỗvaitôirấtcaohứng.“Xêra,”tôinói.“MàyđưanàngđiđâunếukhôngđiNewYork?”

“Khôngđiđâucả.Tụitaochỉngồitrongxe.”Nólạivỗđùatôimộtcáinữatrênvai,thậtnguxuẩn.

“Xêra,”tôinói.“Xecủaai?”

“XelãoEdBanky.”

EdBankylàhuấnluyệnviênbóngrổởPencey.ThằngStradlaterlàmộttrongnhữngthằngconcưngcủalão,bởinólàngôisao,vàEdBankyluônluônchonómượnxekhinócần.Họcsinhkhôngđượcphépmượnxecủathầy,nhưngnhững tụi thể thaochóchết rất thânnhau.Trong tấtcảnhữngtrườngtôihọc,tụithểthaochóđẻđềuthânnhaunhưthế.

Stradlatercứtiếptụcvờgiángđònxuốngvaitôi.Nóđangcầmbànchảiđánh răng trong tay và đưa vàomiệng. “Mày làm cái gì?” tôi nói, “Chơinàngtrongchiếcxephảigióấyà?”Giọngtôirunlênkhủngkhiếp.

“Cáithằngănnóikỳthật.Màymuốntaolấyxàphòngrửacáimiệngcủamàyđikhông?”

“Màycólàmhaykhông?”

“Đấylàmộtbímậtnhànghề,bồơi.”

Phầnkếtiếptôikhôngnhớrõlắm.Tôichỉbiếtlàtôinhỏmdậy,nhưsắpđiđếnphòngrửamặthaygìấy,nhưngrồitôicốđấmmộtcáihếtsứcbìnhsinh, tát thẳng vào cái bàn chải ấy, để cho cái bàn chải đâm thủng cuốnghọngthánhvậtcủanóđi.Duytôitátkhôngtrúngchỗ.Tôichỉđụngphảimộtbênđầunóhaygìđó.Cólẽnóhơiđauchútđỉnh,nhưngkhôngđaunhiềunhưtôimuốn.Nócóthểbịđauđiếng,nhưngvìtôiđấmbằngtayphải,màvớitayấytôikhônglàmsaođấmchomạnhđược.Chínhvìcáivếtthương

Page 43: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

tôinóivớibạnấy.

Chuyệnkếtiếptôibiếtđượclà,tôinằmlăntrênsànnhàvànóđangngồitrênngựctôi,đỏmặttíatai.Nghĩalà,haiđầugốichóđẻcủanóđètrênngựctôi,vànócânnặngchừngmộttấn.Nógiữchặthaicườmtaytôi,bởithếtôikhôngthểnàođấmchonómộtcáikhác.Trời,tôicóthểgiếtnóđiđược.

“Màygiởcáichứngchóđẻgìrađấy?”nóbảo,vàcáimặtnguđầncủanócứcàngngàycàngđỏtía.

“Dẹpcáiđầugốichóđẻcủamàykhỏingực tao!”tôinói.Tôigầnnhưrốnglên.“Nhanhlên,dẹprangaythằngchóđẻ.”

Nóvẫnkhôngbuông.Nótiếptụcgiữlấyhaitaytôivàtôitiếptụcnhiếcnóđồchóđẻcácthứ,chừngmườitiếngđồnghồ.Tôikhôngnhớđượctấtcảnhữnggìtôinóivớinónữa.Tôibảonócứnghĩnócóthểchơibấtcứainóthích.Tôibảonóbấtchấpđấylàmộtđứacongáiđểlạitấtcảquânđamởhàngcuối,vàlýdonóbấtchấplàvìnólàmộtthằngchóđẻ,đần.Nóchúaghétbạnbảonóđần.Tấtcảnhữngtụiđầnđềughétbạngọichúnglàđần.

“Câmmồm,Holden,”nónói,cáimặtthổđịacủanóđỏnhưgấc.“Bâygiờ,câmmồmđi.”

“MàykhôngbiếtngaycảtênnànglàJanehayJean,thằngducôn!”

“Màycâmđi,Holden.Đồquỷvật,taobáotrướcchomày,”nóbảo-tôilàmnóđiêntiếtlênđược.“Nếumàykhôngcâmmồm,taosẽchomàybiếttay.”

“Giởcáiđầugốichóđẻducôncủamàyrakhỏingựctao.”

“Nếutaochomàydậy,màycóchịucâmmồmđikhông?”

Tôikhôngthèmtrảlờinó.

Nónóilại:“Holden.Nếutaođểmàydậy,màycócâmmồmkhông?”

“Được.”

Nónhỏmdậykhỏingườitôi,vàtôicũngnhỏmdậy.Ngựctôiđauđiếngvìcáiđầugốichóđẻcủanó.“Màylàmột thằngđần,mấtdạydơdáybẩnthỉu,”tôibảonó.

Nóđiêntiếtthậtsự.Nóxỉacáingóntrỏtobựnguxuẩncủanóvàomặttôi. “Holden, thằng thánh vật, tao cảnh cáo mày lần cuối đấy. Nếu màykhôngcâmmồm,taosẽ…”

“Vìsao?”tôithựcđãhétlên.“Cáitụiđầnnhưmàylàthếđó.Khôngbao

Page 44: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

giờmuốnbànbạc cái gì.Đây là cáchnhậndạngbọnđần.Khôngbaogiờmuốnbàncáigìcóvẻtrí…”

Khiấynóchotôimộtcúthậtsự,vàđiềukếtiếpmàtôibiếtlàtôilạilănrasànnhànhưcũ.Tôikhôngnhớnócóđánhtôibấttỉnhhaykhông,nhưngtôikhôngnghĩthế.Đánhbấttỉnhmộtthằngnàolàrấtkhó,chỉtrừtrongcácphimảnhphảigió.Nhưngmũitôichảymáukhắpcả.Khitôinhìnlên,thằngStradlaterđangđứngngaytrênđầutôi.Nóđanggiữkhănmặtcácthứdướicánhtay.“Mẹkiếp,tạisaomàykhôngcâmmồmđi,taođãbảo?”Nócóvẻkhácuốngquýt.Cólẽnósợđãđánhvỡsọtôihaysaoấy,khitôingãranền.Rủithaysọtôivẫnchưavỡ.“Mẹkiếp,đấylàmàymuốnđấynhé,”nónói.Ôigiời,trôngnócuốngthật.

Tôicũngkhôngthèmngồidậy.Tôichỉnằmởđấytrênsànnhàmộtlúc,vàtiếptụcnhiếcnóđồchóđẻ,đần.Tôiđiêntiếtquá,hầunhưrốnglên.

“Màyđirửamặtđi,”Stradlaternói.“Màynghetaobảokhông?”

Tôibảonóhãyđirửacáimặtđầncủanóđithìcó.Nóithếthậtkhátrẻcon,nhưngtôiđiêntiếtquá.TôibảonócứdừnglạitrênđườngđếnphòngvệsinhmàchơiluôncảbàSchmidtđi.Bàấylàvợônglaocông.Bàtachừng65tuổi.

TôicứngồiđấytrênsànnhàchođếnkhinghethằngStradlaterđóngcửađirahànhlangvềphíaphòngvệsinh.Đoạntôiđứngdậy.Tôichẳngtìmrachiếcmũsănchóchếtởđâuhết.Cuốicùngtôitìmthấy.Nóởdướigiường.Tôiđội lên,xoaycái lưỡi trairađằngsau,cáikiểutôiưađội,đoạnđiđếnnhìncáimặtngungốccủatôitronggương.Bạnkhôngbaogiờthấytôitangthươngđếnthếđâu.Tôicómáuđầymiệng,đầycằm,cảtrênáongủvàáotắm.Cảnhtượngvừalàmtôisợvừalàmtôimêsay.Tấtcảmáumeấylàmtôitrôngrấtdữtợn.Tôichỉđánhnhauhailầntrongđời,vàtôithuacảhai.Tôikhôngmạnhlắm.Tôilàmộtthằngcổxúybấtbạođộng,nóithậtvớibạn.

TôicócảmgiácthằngAckleyđãnghetấtcảnhữngtiếngồnvànóđangthức.Bởithếtôiđiquahaibứcmànbuồngtắmvàophòngnó,chỉđểxemnólàmcái quái gì.Tôi gần như chưa hề bướcvào phòngnó.Phòngnó luônluôncómộtmùikỳdị,bởivìnóănởdơdáythếkia.

Page 45: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

7Mộtmảnhnhỏxíuánhsángxuyênquakẽnhữngbứcmànngănbuồng

tắm, suốt từ phòng chúng tôi, và tôi có thể thấy thằng ấy đang nằm trêngiường.Tôidưbiết lànóđang tỉnhnhư sáo sậu. “Ackley?” tôihỏi. “Màythứcđấychứ?”

“Ừ.”

Phòngkhátối,nêntôidẫmphảigiàymộtthằngnàođấytrênnền,suýtnhàođầu.Ackleygầnnhưđangngồichống tay trêngiường.Nóbôicáigìtrắngtrắngtrênmặtđểchữamụntrứngcá.Trongbóngtốinótrôngmaquáithật.“Màmàyđanglàmgìđấy?”tôihỏi.

“Màyhỏi taođang làmquáigìnghĩa làsao?Taocốngủ trướckhi tụimàylàmầmĩcảlênngoàikia.Màtụimàyđánhnhauvềcáigìđấyhả?”

“Bậtđènởđâu?”Tôikhông tìmrachỗbậtđèn.Tôiđưa taymòkhắptường.

“Màymuốnbậtđènlàmgì?…Ngaycạnhtaymàyấy.”

Cuốicùngtôi tìmthấycôngtắcvàbậtđènlên.ThằngAckleyđưataychemắt.

“Quỷthầnơi!”nónói.“Màylàmsao thế?”Nómuốnnóimáumecácthứtrênmặttôi.

“Taocóđánhlộnvới thằngStradlaterchútđỉnh.”Tôingồixuốngnền.Phòngchúngnóchẳnghềcóchiếcghếnào.Tôikhôngbiết chúngđã làmquáigìvớinhữngchiếcghếcủachúng.“Nghenày,”tôinói,“màycóthíchchơibàiCanastamộtlátkhông?”NólàmộtconmaCanasta.

“Màyhãycònchảymáu,quỷthầnạ!Màynênbôimộttígìvào.”

“Ngưngnhanh thôi.Nghenày,màymuốnchơiCanastamột láthay làkhông?”

“Canasta!Quỷthầnơi,màycóbiếtbâygiờmấygiờrồikhông?”

“Khôngkhuyalắm.Mớicómườimộtgiờhaymườimộtrưỡi.”

“Mớicó!”Ackleynói.“Nghenày.TaophảidậysớmdựlễMi-xa, trờiđất quỷ thần ạ.Chúngmày khởi sự làm náo cả lên ngay nữa…Mà đánhnhauvềcáiquáigìđấy?”

Page 46: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Chuyệndài lắm.Taokhôngmuốnnhàm taimàyAckleyà.Taođangnghĩđếnlợiíchcủamày,”tôibảonó.Tôikhôngbaogiờnóichuyệnđờitưvớinó.TrướchếtlàvìnócònngungốchơncảStradlater.StradlaterlàmộtthằngnguvôđịchnhưngvẫnthuathằngAckley.“Ê!”tôinói.“TaongủtrêngiườngthằngElytốinayđượckhông?Nótốimaimớivề,phảikhông?”Tôibiếtchắcnókhôngvềtốinay.Elygầnnhưluônluônvềnhàmỗicuốituần.

“Taobiếtquáigìđượclúcnàonóvề,”Ackleynói.

Ôigiời,câunóicủanókhiếntôicáutiếtlàmsao.“Màykhôngbiếtlúcnàonóvềnghĩalàcáiquáigì?KhôngphảinókhôngbaogiờtrởvềtrướctốiChủnhậtđấysao?”

“Không,nhưngquỷthầnạ,taokhôngthểnàobảomộtthằngnàođócứngủtrêngiườngnónếuthằngấymuốn.

Tôingaongánchếtđiđược.Tôivớitaylênvỗvainó.“Màybảnhlắmmà,béAckley.Màybiếtthếchứ?”

“Không,taonóithậtđấy.Taokhôngthểnàobảomộtthằngnàocứngủtrên…”

“Mày thật tuyệt.Mày làmộthọcgiả,vănnhân,bé à,” tôinói.Mànócũng như thế thật. “Tiện thểmày có điếu thuốc nào đấy không?Mày nói‘không’đinào,nếukhôngtaosẽchếtmất.”

“Không,khôngcó,dĩnhiên.Này,đánhnhauvềcáiquáigìthế?”

Tôikhôngđáp.Tôichỉcóđứnglênđiđếncửasổnhìnrangoài.Tôicảmthấycôđộcghêgớm,vàbỗngchốc,tôigầnnhưaoướcgiátôiđãchết.

“Đánhnhauvìcáiquáigì,nào?”Ackleynói,cólẽlàlầnthứnămchục.Nódĩnhiênlàmộtthằngdâydưavềphươngdiệnấy.

“Vìmày,”tôinói.

“Chamẹơi,vìtaoà?”

“Phải.Taobênhvựccáidanhdựmày.Stradlaternóimàycómộtnhâncáchgớmghiếc.Taokhôngbỏquachonóchuyệnđóđược.”

Nóchúýtợn.“Thậtsao?Màykhôngđùađấychứ?Nócóbảothếà?”

Tôibảotôichỉđùađấythôi,đoạnđiđếnnằmlêngiườngEly.Ôigiời,tôirầuthốiruột.Tôicảmthấycôđộctrốichết.

“Phòngnàyhôirình.Taongửithấycảmùibíttấtcủamàyđểđằngkia.Màykhônghềđemđigiặtsao?”

Page 47: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Nếumày không chịu nổi, hẳnmày biếtmày có thể làmgì?”Ackleynói.Thậtlàdídỏmtuyệttrần.“Tắtđènđi,cóđượckhôngnào?Chóimắtbỏmẹ.”

Tôikhôngtắtngay.Tôicứnằmđấy,trêngiườngEly,nghĩvềJanecácthứ.TôimuốnđiênlênđượckhinghĩvềnàngvàStradlaterđậuxeởmộtnơinàođó,ngồitrongchiếcxelớntướngcủaEdBanky.Cứmỗikhitôinghĩvềchuyệnấy,tôilạimuốnnhảyrangoàicửasổ.Vấnđềởchỗ,bạnkhôngbiếtStradlater.Tôi,tôibiếtnó.PhầnđôngcácthằngởPenceysuốtngàychỉnóivề chuyện ngủ với con gái - như thằngAckley chẳng hạn - nhưng thằngStradlaterthìlàmthật.Riêngtôicóquenítnhấtlàhaiđứacongáimànóđãchơi.Thậtđấy.

“Kểchotaonghechuyệnđờihấpdẫncủamàyđi,béAckley,”tôinói.

“Màycóchịutắtcáiđèndịchhạchấyđihaykhông?Maitaophảidậysớmđinhàthờ.”

Tôi đứng lên tắt đèn, để cho nó sung sướng.Đoạn tôi lại nằmxuốnggiườngElynhưcũ.

“Màyđịnhlàmgìđấy?NgủtrêngiườngElyà?”Ackleynói.Nóthậtlàmộtchủnhàquýhóa,quỷthầnạ.“Taocóthểngủ,cóthểkhôngngủ.Màyđừnglochuyệnấy.

“Taokhônglo.CóđiềutaochúaghétnếuthằngElythìnhlìnhbướcvàovàthấymộtthằng…”

“Màycứantâm.Taokhôngngủđâyđâu.Taosẽkhônglạmdụnglònghiếukháchphảigiócủamày.”Vàiphútsaunóđãngáynhưđiên,tôicứnằmđấy trong bóng tối, cố đừng nghĩ đến Jane và Stradlater ở trong chiếc xethằngtrờiđánhEdBankyấy.Nhưngkhôngthểđược.Phiềnmộtnỗi là tôiquábiếtmánhcủa thằngStradlater.Điềuđómới thậtcàng tệ.Cómột lần,chúngtôicùngđitrongxeEdBanky,Stradlaterngồiphíasauvớiconbồcủanócòntôingồitrướcvớiconbạntôi.Thằngấycómộtmánhkinhkhủng.Nókhởisựtánconbạnnóbằngmộtgiọnghếtsứctrầmtĩnh,chânthành-làmnhưnókhôngnhữngrấtbảnhtraimàcònrấtdễthương,thànhthựcnữa.Tôisuýtnônmửakhinghenótán.Conbạnnóluônmồmkhẩnkhoản:“Đừng-xinanh,đừng,đừng.”NhưngthằngStradlatercứtiếptụctántỉnhnóivớicáigiọngAbrahamLincolnrấtmựcchânthành,vàrồicuốicùngcómộtsựimlặngkhủngkhiếpsaulưng,thậtlàmtôivôcùngbốirối.Tôikhôngnghĩđêmấynóđãchơiđượcnàngta,nhưnggầnlắmrồi.Gầnlắmrồi.

Khinằmđấycốđừngnghĩngợi,tôinghethằngStradlatertừphòngrửa

Page 48: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

mặtđivàophòng.Bạncóthểnghenóđangcấtcácthứvàmởcửasổ.Nólàmộtconmathèmkhôngkhí.Đoạn,mộtlúcsau,nótắtđèn.Nócũngkhôngnhìnquanhxemtôiởđâunữa.

Ngoàiđường,quangcảnhlạicàngthảmđạmhơn.Bạnkhôngcònnghetiếngxenàođangrồmáynữa.TôivẫnbuồnthốiruộtvàthậmchícònmuốnthứcAckleydậy.

“NàyAckley,”tôinóigầnnhưquahơithở,đểStradlaterkhỏinghethấyquabứcmànngănbuồngtắm.NhưngAckleykhôngnghe.

“NàyAckley!”

Nóvẫnkhôngnghe.Nóngủsaynhưcụcđá.“Này,Ackley!”

Bâygiờthìnóngherõ.Nónói:“Màylàmcáiquáigìthế?Taođangngủ,đồthánhvật.”

“Nghenày.Muốnđituthìphảilàmnhữngthủtụcrasaonhỉ?”tôihỏinó.Tôiđangvevuốtýđịnhấy.“CóbắtbuộcphảilàngườiCônggiáocácthứkhông?”“NhấtđịnhmàyphảilàCônggiáo.Thằngquỷvật,cóphảimàyđánhthứctaochỉđểhỏicáicâungu…”

“À,màyngủlạiđi.Màtaocũngkhôngvàotuviệnđâu.Cáisốtaochỉvàođượcthứtuviệnmàtrongấychỉcórặtloạitusĩdỏmthôi.Toàntụichóchếtngớngẩnthôi.Ítracũngtoànloạichóchết.”

Khi tôi nói vậy, thằngAckley ngồi nhỏm dậy trên giường. “Này, taokhôngthèmchấpnếumàynóigìtao,nhưngnếumàykhởisựnóibậyvềđứctincủataothìmàyliệucái…”

“Màyantâm,”tôinói.“Khôngainóiđứctincủamàygìgìhết.”TôirakhỏigiườngElyvàđivềphíacửa.Tôikhôngmuốnlẩnquẩntrongcáibầukhôngkhínguxuẩnấynữa.Tuynhiênnửachừngtôidừnglại,cầmlấytaycủaAckleybắtmộtcáirấtbộtịch.Nórụttayra.Maymuốngìthế?nónói.

Khôngcógì cả.Taochỉmuốncảmơn lòng tốt củamàycác thứ,Thếthôi,”tôinóivớimộtgiọngrấtthànhthực.“Màythậttuyệt,béAckley,”tôinói.“Màybiếtthếchứ?”

“Thằngkhônngoannhỉ.Mộtngàykiasẽcóthằngchomày…”

Tôi khôngbuồnnghenó.Tôi đóngmẹ cánh cửa lại và ra ngoài hànhlang.

Mọingườiđềuđangngủhoặcđichơihoặcvềnhànghỉcuốituần,quangcảnhngoàihànhlangthậtvắngvẻthêlương.Cómộtcáiôngkemđánhrăng

Page 49: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

KolynosđãhếtởngoàicửaphònghaithằngLeahyvàHoffman,vàtôivừađivừađánóchơichođếnthanggác,bằngđôidéplôngcủatôi.Điềutôiđịnhlàmlà, tôi sẽđixuốngxemthằngMalBrossardđang làmgì.Nhưngbỗngchốctôiđổiý.Bỗngchốc,tôiquyếtđịnhcáitôisẽlàmthậtlàtôisẽđimẹkhỏicáitrườngPencey-đingayđêmấy.NghĩalàtôikhôngchờđếnthứTưhaygìhết.Tôichỉkhôngmuốnquanhquẩnởđâynữa.Nólàmchotôibuồnbãthêlươngquáđộ.BởithếtôiđịnhsẽthuêmộtphòngtrongkháchsạnởNewYork-mộtkháchsạnrấtrẻtiềncácthứ-vàcứthongdongchođếnthứTư.ĐoạnvàothứTưtôisẽvềnhàthoảimáivàthanhthản.Tôinghĩcólẽcho đến thứ Ba hay thứ Tư chamẹ tôi mới nhận được thư ông già hiệutrưởng báo tin tôi bị đuổi. Tôi khôngmuốn về nhà chừng nàomọi ngườichưanhậnđượctinấyvàhoàntoàntiêuhóanó.Tôikhôngmuốncómặtkhihọvừamớinhậntin.Mẹtôidễlêncơnlắm.Tuynhiênbàcũngkhôngđếnnỗitệlắmsaukhiđãhoàntoàntiêuhóamộtđiềugì.Ngoàira,tôicầnnghỉngơiđôichút.Thầnkinhtôicăngthẳngbỏmẹ.Thậtđấy.

Đấy,đâylàđiềutôiđịnhlàm.Bởivậytôiđivềphòng,bậtđènđểsửasoạncác thứ.Tôiđãsắpđặtmộtphầnvàohòmrồi.ThằngStradlatercũngkhôngthèmdậynữa.TôithắpmộtđiếuthuốcvàmặcáoquầnrồisắpđồvàohaicáitúiGladstonecủamình.Tôichỉmấtchừnghaiphút.Tôilàmộtthằngthuxếprấtnhanh.

Mộtđiềutrongkhithuxếplàmtôibuồnchútđỉnh.Tôiphảigóiđôigiàytrượttuyếtmớitinhmẹtôivừagởichỉvàihômtrước.Tôibuồnkhủngkhiếp.Tôi có thể mường tượng mẹ tôi đến cửa hàng Spaulding hỏi người bánchừngmộttriệucâuhỏilẩnthẩn-thếmàbâygiờtôilạibịđuổi.Điềuấylàmtôicảmthấykhábuồn.Bàkhôngmuachotôiđúngđôigiàytôimuốn-tôimuốnlàmuốngiàytrượtbăngđểđua,màbàthìlạimuagiàychơikhúccôncầu - tuynhiên tôivẫnbuồnnhư thường.Hầunhưmỗi lầnai cho tôimộtmónquà,rốtcuộctôiđềubuồncả.

Saukhithuxếpxong,tôiđếmlạitiềnchútđỉnh.Tôikhôngnhớnổiđíchxác tôicóbaonhiêu,nhưng tôicũngkhánặng túi.Bànội tôivừagởichomộtngânphiếuchừngmộttuầntrước.Tôicómộtbànộirấthàophóng.Bàkhôngcònminhmẫnlắm-bàgiàkhúrụ-vàluônluôngởitiềnmừngsinhnhậttôimỗinămchừngbốnbận.Mặcdùcònkhánặngtúi,tôivẫnnghĩcóthểphảichithêmmộtvàitìbấtthường.Bạnkhôngbaogiờbiếtđược.Bởithế điều tôi làm là tôi đi xuốngđánh thức thằngFrederickWoodruff dậy,thằngmàtôichomượnbànđánhchữấy.Tôihỏinósẽtrảcáimáyấybaonhiêu.Nólàmộtthằngkhágiàu.Nóbảonókhôngbiết,nókhôngmuốnmualắm.Nhưngcuốicùngnócũngmua.Cáimáyấyđánggiáchừngchínmươitì,vànómuavớigiáhaimươi.Nóhơibựcvìtôiđánhthứcnó.

Page 50: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Khiđãsẵnsàng,tayxáchđồđạccácthứ,tôiđứngmộtlúccạnhmấybậcthanggácmànhìnmộtlầncuốixuốngdãyhànhlangchếttiệt.Tôihơikhócchútđỉnh.Tôicũngkhônghiểuvìsao.Tôiđộicáimũsănlên,xoaylưỡitrairađằngsau,cáikiểutôiưađội,đoạntôihétlớnhếtsứcbìnhsinh“Ngủngonnhá,lũđần!”Tôicamđoanđãđánhthứchếtmọithằngranhtrongsuốtdãynhà.Đoạntôiđira.Mộtthằngquỷngungốcnàođãnémvỏđậuphụngkhắpcácbậcthang,vàtôisuýttégãycổ.

Page 51: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

8Khuyaquárồi,khôngcòncóthểgọixepháogìhết,nêntôiđibộsuốt

đườngđếnga.Khôngcáchbaoxa,nhưngtrờirétnhưcắt,vàtuyếtlàmchođườngrấtkhóđi.HaicáitúiGladstonecứđậpvàođùitôiđauđiếng.Nhưngtôicũngkháthíchthúvìkhítrờicácthứ.Chỉphiềnmộtnỗilàmũitôibịgiólạnhlàmnhứcbuốtvàmôitrêncủatôicũngvậy,cáichỗmàthằngStradlaterđãnệntôimộtcúấy.Nótáttôimộtcáilàmmôitôivavàonhữngcáirăng,vàrồiđaunhưdần.Nhưnghaitaitôithìấmtợn.Cáimũtôicócảđồchetai,tôimangchúngvào-tôiđếchcầntôitrôngthếnào.Vảlạikhôngaiởđấycả.Mọingườiđềungủkỹ.

Tôikhámaymắnkhiđếnga,vìchỉphảiđợichừngmườiphút thì tàuđến.Khiđợi, tôi lấymột ít tuyếtrửamặt.Tôivẫncònkhánhiềumáutrênmặt.Thườngtôithíchđitàu,nhấtlàvềđêmcóđènsángvàcáccửasổđenngòm,vàmộttrongnhữngthằngbándạođidọchànhlangbáncàphê,bánhxănguýchvàtạpchí.Tôithườngmuamộtcáixănguýchthịtheovàchừngbốntờtạpchí.Nếuđitàubanđêm,thườngtôicóthểđọcđếncảnhữngloạitruyện ngu xuẩn trong tạp chímà không nônmửa. Bạn biếtmà. Cái loạitruyệntrongđócónhữngthằngchabộtịchhàméntênDavidvànhữngcôảbộtịchtênLindahayMarcialuônluônđốtnhữngđiếuxìgàdịchhạchchonhững thằngDavidkia.Tôi thườngcó thểđọccảđếnnhững truyện thổ tảnhưthếvềđêm.Nhưnglầnnàythìkhác.Tôikhôngmuốnđọc.Tôichỉngồi,khônglàmgìcả.Tôichỉcólấychiếcmũsăncủatôixuốngbỏvàotúi.

Bỗngchốc,mộtquýbà lên tàuởgaTrentonvàngồikế tôi.Cả toaxehầunhưkhôngngười,bởivìkhuyaquácácthứ,nhưngbàtalạingồibêntôithayvìngồimộtchỗkhác,vìbàcómangmộtcáitúithậtlớnmàtôithìngồihàngghếđầu.Bàấyđểcáitúingaygiữalối,ởmộtnơimàngườisoátvévàmọingườiđềucóthểdẫmlênnó.Bàtacàimộtcànhlan,nhưlàmớiđidựmộtbuổitiệclớnvềhaygìđó.Bàchừngbốnchụchaybốnnhăm,tôiđoánthế,nhưngrấtdễcoi.Đànbàlàmtôichếtđược.Thậtđấy.Nghĩa làkhôngphảitôihayđộngđựchaygìhết,tuytôicũngkhásexy.Tôichỉmuốnnóitôithíchđànbà,thếthôi.Họluônluônđểtúixáchphảigiócủahọngaygiữalốiđi.

Chúngtôicứngồiđấy,vàbỗngchốcbàtanóivớitôi:“Xinlỗi,đấycóphải là một cái nhãn trường dự bị Pencey đấy không?” Bà ta đang nhìnnhữngchiếctúiGoldstonecủatôitrênlướiđểđồ.

“Vângchínhthế,”tôinói.Bàtanóiđúng.TôiquảcómộtcáinhãndịchhạchcủatrườngPenceydántrênmộttúi.Trôngrấtthối,tôiphảicôngnhận.

Page 52: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ồ,cậuhọcởPenceyà?”Bàtabảo.Bàcógiọngnóirấtêm.Giọngnóirấtbảnhđểnóiđiệnthoại.Lẽrabànênmangtheomộtbộốngnóimớiphải.

“Vâng,chínhthế,”tôinói.

“Ồtuyệtquá.Cólẽcậubiếtcontôi,EmestMorrow?Nóhọcởđấy.”

“Vângtôibiết.Nóhọccùnglớptôi.”

Khỏinói,thằngconcủabảlàcáithằngkhốnnạnnhấtmàtrườngPenceyđã từng thunhận, trong suốt cái lịch sửphải gió của trường ấy.Hắn luônluônđidọchànhlangsaukhiởnhàtắmvề,quấtcáikhănlôngsũngnướcdịchhạchcủahắnvàođíttấtcảmọingười.Đấychínhhắnthuộcloạinhưthếđấy.

“Ồtuyệtquá!”bàấynói.Nhưngkhônggiảdốiđâu.Bàtacũngkhátửtếcácthứ.“TôiphảinóichoEmestbiếtchúngtacógặpnhaumớiđược,”bàbảo.“Tôicóthểbiếtquýdanhcủacậu?”

“RudolfSchmidt,”tôibảobàta.Tôikhônghamkểchobàbiếtcảlịchsửđời tôi. Rudolf Schmidt là tên ông già lao công coi sóc ngôi nhà nội trúchúngtôiở.“CậuthíchPenceykhông?”bàhỏi.

“Penceyà?Khôngđếnnỗitệlắm.Nghĩalànókhôngphảithiênđườnghaygìhết,nhưngnócũngđượcnhưphầnđôngnhữngtrườngkhác.Cómộtvàigiáosưkhátậntâm.”

“ErnestthìmêtrườngPenceyvôkể.”

“Tôibiết,”tôinói.Đoạntôikhởisựbahoachútchơi.“Nórấtdễthíchnghivớihoàncảnh,thậtđấy.Nghĩalànórấtbiếtthíchnghi.”

“Cậunghĩthếsao?”bàhỏitôi.Bàtrôngchúýtợn.“Emestà?Hẳnthếđirồi,”tôinói.Đoạntôingắmbảtháogăngtay.Ôigiời,đánàyđánọtrôngthậtthối.

“Tôivừa làmgãymộtmóng taykhi rakhỏi taxi,”bàbảo.Bànhìn tôihơimỉm cười. Bà cómột nụ cười đẹp khiếp. Thật thế. Phần đông ngườikhôngcườigìhết,hoặccómộtnụcườirấtthối,“chaEmestvàtôithườnglochonó lắm,”bànói.“Chúngtôiđôikhicócảmtưởngnókhôngdunghòavớimọingườiđượctốtlắm.”“Bàmuốnnóisao?”

“Nàynhé.Nólàmộtđứacontrairấtnhạycảm.Thậtđấy.Nóchưabaogiờdễthânvớinhữngđứakhác.Cólẽvìnócoimọichuyệnhơiquánghiêmtúcsovớituổicủanó.”

Nhạycảm.Tôiđếnchếtđược.ThằngMorrowấycólẽcũngdễcảmnhư

Page 53: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

mộtcáibàntọavệsinh.

Tôinhìnbàtamộtcáinhìnthiệncảm.Bàkhôngcóvẻgiảdốilắmđốivớitôi.Bảtrôngnhưđãbiếtđượcđạikháicáithằngcontrờiđánhcủabảlàthếnàorồi.Nhưngtôimuốnnóibạnkhôngbaogiờnóiđượcđiềugìvềmẹcủathằngnàocả.Tấtcảcácbàmẹđềuđiênchútđỉnh.Duycóđiềulà,tôithíchmẹthằngMorrow.Bàtakhôngsaocả.“Bàmuốnhútmộtđiếuthuốc?”tôihỏi.

Bảnhìnquanh.

“Tôikhôngtinrằngđâylàmộttoaxechohútthuốc,Rudolfạ,”bàbảo.Rudolf.Tôiđếnchếtđược.

“Khôngsao.Chúngtacóthểhútchotớikhihọđếnquátlên,”tôinói.Bàtalấymộtđiếutừtôi,vàtôiđưacáibậtlửachâmthuốcchobà.

Bảtrôngthậtngộkhihútthuốc.Bảcũnghítvào,nhưngkhôngnuốtkhóixuống,nhưphầnđôngcácbàvàotuổibàthườnglàm.Bàtarấtduyêndáng.Vàcũngrấtquyếnrũnữa,nếuquảthậtbạnmuốnbiết.

Bảđangnhìntôi,hơicóvẻtứccười.“Tôicóthểlầm,nhưngcóphảilàmũicậuđangchảymáu?”bàtatựdưngnói.

Tôigật,và lấykhăn tay ra.“Tôibịmột tráibanh tuyếtnémphải,” tôinói.“Tráibanhrấtcứng,nhưnướcđáấy,”tôicũngcóthểnóichobảnghechuyệnthật,nhưngsẽmấtquánhiềuthìgiờ.Tuynhiên,tôithíchbả.TôibắtđầucảmthấyhơihốitiếcvìđãnóivớibảtêntôilàRudolfSchmidt.“ThằngEmielàmộttrongnhữngthằngcontrainổinhấtởPenceyđấy.Bàbiếtchứ?”tôinói.

“Không,tôikhôngbiết.”

Tôigật.“Ngườitaphảimấtthờigianlâulắmmớihiểuđượcnó.Nólàmộtthằngrấtngộ.Mộtthằngkỳdịvềnhiềuphươngdiện-Bàbiếttôinóigìchứ?Nhưlầnđầutôimớigặpnó.Khimớigặptôicứtưởngnólàmộtthằngtrưởnggiả.Đấytôinghĩthếđấy.Nhưngkhôngphải.Nóchỉlàmộtngườicótínhcáchđặcbiệt,phảimấthơilâungườitamớibiếtrõnó.”

Bàgiàkhôngnóigìcả,nhưngốigiời,bạnphảithấybảmớiđược.Tôilàmchobàngẩnngườira.Bạntinchắcđi,mẹthằngnàocũngvậy,họchỉmuốnnghecómộtđiềulàcontraihọbảnhnhưthếnàothôi.

Đoạn tôi thật sự nói ba hoa. “Nó có nói cho bà nghe về cuộc bầu cửkhông?”tôihỏibà.“Cuộcbầutrưởnglớpấy?”

Page 54: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Bảlắcđầu.Tôiđãthôimiênbả,hầunhưthế.Thậtđấy.

“Này nhé. Cả lũ chúng tôi muốn cử Emie làm trưởng lớp. Nghĩa làchúngtôiđồngthanhchọnnó.Tôimuốnnóinghĩalànólàthằngđộcnhấtcóthểlàmlớptrưởng.”Ôigiời,tôibahoathật.“Nhưngmộtthằngkhác-thằngHarryFencer-đắccử.Vàcáilýdonóđắccử,cáilýdogiảndịvàrõrệt,làvìEmienhấtquyếtkhôngchịuđểchochúngtôiđềcử.Vìnórụtrèvàquákhiêmnhường.Nótừchối…Ôigiời,nórụtrèthật.Bàphảilàmchonóhếtrụtrèđi,”tôinhìnbả.“Nócónóivớibàchuyệnấykhông?”

“Không,nókhôngnói.”

Tôigật:“Ernielànhưvậy.Nókhôngnóiđâu.Nóchỉcómỗitậtấy.Nóquárụtrèkhiêmtốn.Thậtđấy,bàphảilàmchonómạnhdạnlênchútđỉnhmớiđược.”

Ngaykhiấy,ngườisoátvéđiđếnhỏivébàgiàMorrowvàtôicódịpngưngnóiphét.Tuynhiêntôicũnghàilòngvìđãnóibahoamộtlúc.Bạntinchắcđi,mộtcáithằngnhưMorrow,lúcnàocũngquậtcáikhănlôngthổtảcủanóvàongườita-mànócốhạingườitathật,vớicáikhănấy-cáiloạithằngnhưthếkhôngphảichỉchóchếtlúccònbé.Chúngcứtiếptụcchóchếtsuốt cả đời.Nhưng tôi cá với bạn đấy, sau khi tôi ba hoa các thứ, bà giàMorrowsẽvẫncứtưởngnólàcáithằngrấtrụtrèkhiêmtổnkhôngchịuđểngườitabầulàmtrưởnglớp.Bàcóthểvẫntưởngnhưthếlắm.Bạnkhôngbiếtđược.Nhữngbàmẹthườngkhôngtỉnhcholắmvềnhữngthứấy.

“Bàcómuốnuốngmột tícocktailkhông?” tôihỏibà.Tôiđangmuốnuốngmộtcốc.“Tacóthểđilạitoagiảikhát.Nhá?”

“Ôi,cậucóđủtuổiđểgọirượukhông?”bàhỏitôi.Tuyvậykhôngphảibàtahỏikháy.Bảduyêndángquáđếnnỗikhôngbiếthỏikháycácthứ.

“Ô,không,khônghẳnlàđủ,nhưngthườngtôicóthểgọiđượcnhờtôicao,”tôibảo.“Vàtôicókhánhiềutóchoarâmnữa.”Tôixoayđầuđểchỉchobảtóchoarâmcủatôi.Bảkhoáichếtđược.

“Nàođivớitôi,saobàkhôngđinào?”tôinói.Đivớibàsẽthútuyệttrầnluôn.

“Tôithậtkhôngnghĩrằngtôinênđi.Tuynhiênrấtcảmơncậu,”bảnói.“Vảlại,toagiảikhátrấtcóthểđãđóngcửa.Đãkhuyarồi,cậubiếtmà.”Bảcólý.Tôiđãquêntuốtgiờgiấclúcấy.

Đoạnbảnhìntôivàhỏicáicâumàtôisợbảhỏi:“EmestviếtthưbảonósẽvềnhàvàothứTư,ngàyấymớibắtđầunghỉ.Tôihyvọngcậukhôngphải

Page 55: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

vềvìcótinthânnhânốmthìnhlìnhchứ?”Bảtrônglolắngthậtsự.Bảkhônggiảdốisuông,bạncóchắcnhưvậy.

“Không,mọingườiđềumạnhkhỏe,” tôinói.“Chỉcótôi.Tôiphảimổcáinày.”

“Ồ,cơkhổ!”bànóirấtthànhthật.Tôihốihậnngayvìđãnóithế,nhưngquámuộn.

“Khôngsaođâu,khôngnặnglắm.Tôicómộtcáiutíxíutrongnão.”

“Ồ,không!”Bảđểtaylênchemiệngcácthứ.

“Ồ,tôisẽlạinhưthườngmà!Cáimụtgầnngayphíangoài.Vớilạinhỏxíuthôimà.Họcóthểmổlấyratrongchừnghaiphút.”

Đoạntôibắtđầuđọccáithờikhắcbiểutôicótrongtúi.Chỉđểtốpnóiláo.Mộtkhiđãkhởisựnóiphét,tôicóthểtiếptụchànggiờnếucaohứng.Thậtđấy.Hànggiờ.

Sau đó chúng tôi không nói chuyện nhiều. Bà bắt đầu đọc tờ tạp chíVoguebảmangtheo,còntôinhìnracửasổmộtlúc.BảxuốnggaNewark.Bả chúc tôi nhiềumaymắn trong lúc giải phẫu các thứ. Bả cứ gọi tôi làRudolf. Đoạn bả mời tôi đến thăm Emie vào mùa nghỉ hè ở Gloucester,Massachusetts. Bả nói nhà bả ở ngay trên bãi bể, có sân ten nít các thứ,nhưngtôichỉcảmơnvàbảotôisẽđiNamMỹvớibànộitôi.Đấylàmộtcâuláotoétvìbànộitôikhôngbaogiờranửabướckhỏinhà,cólẽchỉtrừkhiđidự lễ nhà thờ hay gì ấy.Nhưng tôi sẽ không bao giờ đến thăm cái thằngMorrowkhốnnạnấydùcóaithuêbạctriệu,ngaycảkhitôituyệtvọngchánchườngnhất.

Page 56: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

9ĐiềutôilàmtrướctiênkhixuốnggaPennlàvàomộtphòngđiệnthoại.

Tôiđanghứnggọimộtngườinàođóchovui.Tôiđểmấycáitúingayngoàicửaphòngđểcoichừngchúng.Nhưngkhivàotôikhôngnghĩrađượcngườinàođểgọi.AnhD.B.của tôi thìởHollywood.EmPhoebeđingủ lốichíngiờ, vì vậy tôi cũng không thể gọi emdậy.Nếu tôi đánh thức emdậy thìcũngkhôngsaovớiem,nhưngphiềnmộtnỗi,emsẽkhôngphảilàngườitrảlờiđiệnthoại.Chínhlàônggiàbàgiàtôi.Vìvậybấtthành.ĐoạntôinghĩgọimẹJaneGallagherđểhỏixemkhinàoJanebắtđầunghỉ,nhưngtôilạikhôngmuốngọi.Ngoàiragọibâygiờcũngkhákhuyarồi.Đoạntôinghĩhaylàgọiđứacongáimàtôithườngcùngđichơiquanhquẩn,SallyHayes,vìtôibiếtmùanghỉcủanàngđãbắtđầu-nàngđãviếtchotôimộtbứcthưdài,rấtbộtịch,mời tôiđếnnhànàngvàochiềungày24đểgiúpnàngtrangtrícâyGiángsinhcácthứ-nhưngtôisợmẹnàngsẽtrảlờiđiệnthoại.Mẹnàngquenmẹtôi,và tôicó thể thấybảchạygãycẳngtớiđiện thoạichomẹtôihaylàtôiđangởNewYork,NgoàiratôicũngkhôngmênóiđiệnthoạivớibàHayes cho lắm.Một bận bả bảoSally tôi là đứa hoang dại.Bả nói tôihoangdạivàsốngkhôngcóchíhướnggìcả.ĐoạntôinghĩđếngọicáithằnghọctrườngWhooton,khitôicònởđấy,tênCarlLuce,nhưngtôikhôngưanó lắm.Bởi thếrốtcuộc tôichảgọiaihết.Tôibướcrasauhaimươiphútđồnghồhaykhoảngấy,vàxáchtúiđếnchỗxeđậuthuêmộtchiếc.

Tôiđãngtríthật.Tôichongườitàixếđịachỉnhàvìthóiquencácthứ-nghĩalàtôihoàntoànquênhẳntôisắpchuivàomộtkháchsạnvàihômchođếnkhimùanghỉbắtđầu.Tôiquênchuyệnấychođếnkhichúngtôiđiđượcnửađoạn đườngbăngqua côngviên.Đoạn tôi nói: “Này, khi nào có thể,phiềnôngquaytrởlạicóđượckhông?Tôinhầmđịachỉ.Tôimuốntrởlạikhutrungtâm.”

Ngườitàixếkhônngoanbằnggiờiấy:“Khôngquayởđâyđượccậuà.Đườngnàymộtchiều.Phảiđivòngxuốngđườngchínmơi”

Tôikhôngmuốncãivãlúcấy.Được,tôinói.Đoạnbỗngdưngtôinghĩđếnđiềugìđó.“Này,nghenày,”tôibảo.“Ôngcóbiếtnhữngconvịttrongcái hồ gần đườngNamCôngViên đấy chứ?Cái hồ nhỏ ấy?Ông có biếtchúngđiđâukhông,nhữngconvịtấy,khinướcđông thànhbănggiáhết?Ôngcótìnhcờbiếtchúngđiđâukhông?”Tôinhậnradịpmaychỉcómộtphầntriệu.

Anhchàngquaylạinhìntôinhưthểtôilàmộtthằngđiên.“Muốnlàmgìthế,bồ?bỡntôihả?”

Page 57: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Không,tôimuốnbiết.Thếthôi.”

Hắnkhôngnóigìnữa,nêntôicũngkhôngnói.ChođếnkhirakhỏicôngviênởđườngChínmươi,hắnmớibảo:“Rồiđấybồ.Bâygiờđiđâu?”

“Ồ,cóđiềulàtôikhôngmuốnởtrongmộtkháchsạnnàoởphíaĐôngvìtôicóthểgặpphảingườiquen.Tôiđangdulịchẩndanh.”Tôighétphảinóinhữngchữthốinhư“dulịchẩndanh”,nhưngvìđangởbênmộtthằngthốinhưthế,nhưmọikhitôisẽcưxửrấtthối.“ÔngcótìnhcờbiếttốinaybannàohátởnhàTalfhayNewYorkerkhông?”

“Khôngbít,cậuà.”

“ThôivậythìđưatôiđếnEdmontđi.Ôngcódừnglạiuốngvớitôimộtcốccocktailđượckhông?”tôibảo.Tôicóxumà.

“Khôngđược,cậuà,rấttiếc.”Thằngchaấylàmộtngườibạnquýhóaghê.Đànghoàngtợn.ChúngtôiđếnkháchsạnEdmont,và tôivàoghi tênlấyphòng.Tôiđãđộichiếcmũsănkhiởtrongxe,chỉđểchơithôi,nhưngtrướckhivàokháchsạntôicấtđi.Tôikhôngmuốntrôngnhưmộtthằngducônhaygìhết.Mộtđiềurấtmỉamai.Lúcấytôikhôngbiếtrằngcáikháchsạnphảigióđóđầynhóctụikhốnnạn,ducôn.Đầykhắp.

Họchotôicáiphòngtồitàn,nhìnracửasổkhôngthấymẹgìcảngoạitrừnửabênkiakháchsạn.Tôicũngđếchcần.Tôichánnảnquákhôngcònhơiđâunghĩđếnviệccómộtkhungcảnhđẹpđểnhìnhaykhông.Cáitaybồikháchsạnđưatôilênphòngrấtgià,chừngsáumươilămtuổi.Lãocònthêlươnghơncảgianphòngnữa.Lãolàmộttrongsốnhữngbọnhóiđầuthườngchảihếttóchaibênlạiđểchechỗhói.Tôithàhóiđầucònhơnlàmthế.Vảlạicôngviệcnàymớilàoáchdữđốivớimộtônggià65tuổi.Mangvalimọingườilênphòngvàchờtiềnthùlao.Lãotrôngcũngkhôngthôngminhcholắm,tôichắcthế,nhưngvẫnlàkinhkhủngnhưthường.

Saukhilãođi,tôinhìnracửasổmộtchốc,cứmặcnguyênáongoàicácthứ.Tôikhôngbiếtlàmgìhơn.Bạnsẽngạcnhiênkhithấycáigìđangdiễnraphíabênkiakháchsạn.Tụichúngnócũngkhông thèmhạcáimàncửaxuốngmột chút nữa. Tôi thấymột thằng cha tóc hoa râm,một thằng chatrông rất bảnh chỉmặc quần sọt, đang làm cái điềumà có lẽ tôi nói bạnkhôngtin.Trướctiênhắnđểvalitrêngiường.Đoạnhắnlấyratoànquầnáođànbà, rồimặcvào.Quầnáođànbà thậtsự-bít tất lụa,giàycaogót,nịtngực,coócxêcódâytreocácthứ.Đoạnhắnmặcvàobộváyănđêm,màuđenchậtbó.Tôi thềđấy.Đoạnhắnkhởisựđibáchbộkhắpphòng,đirónrénnhưđànbàthườngđi,vừahútthuốcvừasoigương.Hắnlạichỉcómộtmình thôi.Trừkhi trongbuồng tắmcóngười - tôikhông thể thấy rõ lắm.

Page 58: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Rồi,trongcửasổhầunhưngaytrêncửasổhắn,tôithấymộtngườiđànôngvàmột người đànbàđangphunnướcvàonhau, có lẽ đấy là rượu, khôngphải nước. Nhưng tôi không thể nào thấy trong cốc họ có gì. Tuy nhiên,trướchếtthằngchauốngmộtngụmvàphunhếtvàomặtconmẹ,đoạnconmẹlàmyhệtđốivớilãota-họthayphiênnhau,quỷthầnạ.Bạnphảithấyhọmớiđược.Họcườingấtsuốtbuổi,nhưthểđấylàchuyệntứccườichưatừngcó.Tôikhôngđùađâu,cáikháchsạnấyquảthậtđầycảtụikhốnkiếpphảigió.Cólẽtôilàthằngquỷbìnhthườngđộcnhấttrongtoànbộcáichỗnày - mà nói thế cũng chưa có nghĩa gì lắm. Tôi suýt gởi cho thằngStradlatermột bức điện tín bảo nó hãy đi chuyến tàu sớm nhất đếnNewYork.Nósẽlàvuacủachốnkháchsạnnày.

Phiềnmột nỗi là, cái loại quái quỷđónhìn lại khá thích,mặcdùbạnkhôngmuốncónhữngcảnhnhưvậy.Chẳnghạn,đứacongáibịphunnướcđầymặtđótrôngthậtdễcoi.Ýtôimuốnnóiđấylànỗiphiềnphứclớnchotôi.Theoýtôi,cólẽtôilàcáithằngcuồngnhụcdụcnhấtmàbạntừngthấy.Đôikhitôicóthểnghĩđếnnhữngchuyệnrấtquáigởmàtôisẽkhôngtừnếucócơhộilàm.Ngaycảcáichuyệnnày,tôicũngcóthểchođượclàthú-mộtthúvuiquáigở,dĩnhiên,nghĩalànếucảbạnvànàngtađềusaykhướtcácthứ, thìphunnướchaygìđóvàokhắpcảmặtnàngmới thật làkhoái.Cóđiềulàtôikhôngthíchnghĩđếnchuyệnấy.Nóthậtthối,nếubạnphântíchra.Tôinghĩnếubạnkhôngthậttìnhưamộtcôgái,bạnkhôngnênđùacôtachútnàocả,cònnếubạnthíchcôtathìtấtnhiênbạnphảithíchcáimặtcôta,và nếu bạn thích cái mặt cô ta, bạn phải cẩn thận không nên làm nhữngchuyệnquáigởvớicáimặtấy,nhưlàphunnướckhắplênđấychẳnghạn.Nhưngthậtbậyquá,chơinhữngchuyệnquáigởnhưthếđôikhilạirấtkhoáimớichếtchứ.Vảlại tụicongáicũngkhônggiúpgìđượckhibạncốgắngđừngđiquátrớn,khibạncốđừnglàmhỏngmộtcáigìquýbáuthậtsự.Vàinămtrước tôicóbiếtmộtđứacongáicòn tệhơntôinữa.Ôigiời,nàngtệđếnđiều!Tuynhiênchúngtôicũngkhoáivôcùngtrongchốclát,nghĩa làvớikiểudởhơiấy.Nhụcdụclàmộtcáigìmàthựctìnhtôikhônghiểunổi.Bạnkhôngbaogiờbiếtbạnđãđiđếnđâu.Tôicứtựđặtchomìnhnhữngquyluậtvềthúxácthịt,nhưngrồitôilạiphạmluậtấytứckhắc.Nămngoáitôilậpmộtquyluậtrằngtôisẽthôiđùabỡnvớinhữngcôgáimàthâmtâmtôirấtớn.Tuyvậy, tôiphạm luậtấyngay trongcái tuần tôimới lập raxong,ngayđêmấy,đúnghơn.SuốtđêmtôihônhítmộtđứacongáibộtịchkinhkhủngtênlàAnneLouiseSherman.Quảthậtnhụcdụclàmộtcáigìtôithềlàtôikhônghiểunổi.

Trongkhiđứngđấy,tôibắtđầunghĩđếnchuyệngọiJanechơi-nghĩalàgọiđiệnthoạiđườngdàitớiB.M.,ởtrườngnàngđanghọc,thayvìgọimẹnàngđểhỏichừngnàonàngvềnhà.Bạnkhôngđượcphépgọihọcsinhvào

Page 59: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

giờquákhuya,nhưngtôiđãnghĩracách.Tôisẽnóivớithằngchanàođấytrảlờiđiệnthoạirằngtôilàôngchúcủanàng.Tôilạibảobàthímnàngvừamớitửnạnxehơinêntôicầnphảinóichuyệnvớinànggấp.Nhưthếnhấtđịnh là ổn thỏa.Duy tôi không làm, lý do vì tôi không hứng.Nếu khônghứngthìbạnkhôngthểlàmnhữngthứấyrahồnđược.

Saumộtlúctôingồivàoghếhútvàiđiếuthuốc.Tôiđangcảmthấykháxìu,phảicôngnhận.Bỗngchốc,tôicóýnghĩnày.Tôilấycặpdarakhởisựtìmcáiđịachỉmàmộtthằngtôigặptrongbữatiệchènămngoáiđãchotôi,hắnđanghọcởPrinceton.Cuốicùngtôitìmthấy.Nóđãcũmèm,nhưngvẫnđọcđược.Đấylàđịachỉmộtđứacongáikhônghẳnlàgáiđiếmhaygìcả,nhưngcũngkhôngtừchốilàmcáiviệcđólâulâumộtlần,thằngởPrincetonbảo tôi vậy. Nó từng một lần đưa con bé đến dự một buổi khiêu vũ ởPrincetonvàsuýtbịtổngcổvìthế.Nàngtừnglàmgáinhảycởitruồnghaygìấy.Tuynhiên,tôivẫnđiđếnđiệnthoạiquaysốgọinàng.TênnànglàFaithCavendish, và nàng ở khách sạn Stanford Arms ở góc đường 65 vàBroadway.Chắchẳnlàgáiđiếmrồi.

Trongmộtlúc,khôngaitrảlờiđiệnthoạivàtôiđãnghĩnàngkhôngởnhàhaysaoấy.Cuốicùng,mộtngườinhấcốngnghelên.

“Alô?”tôinói.Tôicốlàmchogiọngthậttrầmđểnàngkhỏinghingờvềtuổicủatôihaygìhết.Vảlạitôicũngsẵncógiọngtrầmrồi.

“Alô,”mộtgiọngđànbànói.Khôngthânmậtlắm.

“CóphảicôFaithCavendishđấykhông?”

“Aiđấy?nàngnói.Aigọitôivàocáigiờnàyđấy?”

Tôi hơi hoảng sợ chút đỉnh khi nàng hỏi thế. “Vâng, tôi biết đã khákhuyarồi,” tôinóivớigiọngthậtngười lớncácthứ.“Tôimongcôthalỗi,nhưngtôirấtmuốngặpcô.”Tôinóivớigiọngtìnhbỏmẹ.Thậtđấy.

“Aiđấy?”nàngnói.

“Côkhôngbiếttôi,nhưngtôilàmộtngườibạncủaEddieBirdsell.Nóbảolúcnàođếnthànhphốthìnênmờicôđichạmcốcmộtvàilần.”

“Ai?Anhlàbạncủaai?”Ôigiời,nàngchínhlàmộtconcọpcáitrongđiệnthoại.Nànggầnnhưhétvàotaitôi.

“EdmundBirdsell-EddieBirdsell,”tôinói.TôicũngkhôngnhớnổitênnólàEdmundhayEdward.Tôichỉmớigặpnómộtlầnthôi,ởcáibữatiệcchếttiệtấy.

Page 60: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Tôikhôngbiếtngườinàotênấycả,bạnhiềnạ.Nhấtlànếuanhtưởngtôikhoáibịđánhthứcvàocáigiờ…”

“EddieBirdsell?ỞPrinceton?”tôinói.

Bạncóthểbiếtcôtađangcốtìmcáitênấytrongtrínhớcácthứ.

“Birdsell,Birdsell…ởPrinceton…TrườngPrinceton?”

“Phảiphải,”tôinói.

“AnhởtrườngPrincetonà?”

“Vâng,gầngầnnhưthế.”

“Ô…Eddie thế nào” nàng nói. “Mà gọi người ta vào cái giờ này thìcũnglạkỳthật.Trờiđất!”

“Nóvẫnmạnh.Nógởilờithămcô.”

“Cảmơnanh.Nóitôigởilờithămảnh,”nàngnói.“Anhthậttuyệt.Anhđanglàmgìbâygiờ?”thìnhlìnhgiọngnàngtrởnênthânmậtbỏmẹ.

“Ô,côbiếtđó.Cũngcácthứlăngnhăngnhưtrướcthôi,” tôinói.Làmsaotôibiếtđượcnóđanglàmcáiquáigì?Tôikhôngbiếtgìvề thằngchả.TôicũngkhôngbiếtnócònởPrincetonhaykhôngnữa.“Nàycô,”tôinói.“Côcómuốngặptôiđểcùngđiuốngmộtcốcgìkhông?”

“Màtôixinhỏianhcóbiếtbâygiờmấygiờrồikhông?”nàngnói.“Anhtêngì,xin lỗi?”Bỗngchốcnàng lạiđối sanggiọngAnh:“Tôinghegiọnganhcóvẻđangcòntrẻ.”

Tôi cười lớn: “Cảm ơn lời khen tặng,” tôi nói, giọng tình bỏ mẹ.“HoldenCaulfieldlàtêntôi.”Đánglẽtôiphảichocôảmộtcáitênbịathậtbộtịch,nhưngtôiquên.

“Vâng,ôngCawfflenày, tôikhôngquenhẹnhòvào lúcnửađêmnhưvậy.Tôiphảilàmviệc.”

“MaiChủnhậtrồi,”tôinói.

“Saocũngđược.Tôiphảingủđểdưỡngsắcđẹp.Ôngbiếtthếlàthếnàorồi.”

“Tôi tưởngchúng tacũngcó thểđiuốngmộtcốcgìchứ.Chưakhuyalắm.”

“Cảmơnông,ôngtửtếquá,”nàngnói.“Nhưngôngđangởđâucáiđã?”

Page 61: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Tôiấyà?Tôiđangđứngtrongphòngđiệnthoại.”

“Ô,”nàngnói,đoạnimbặtmộtlúc.“ÔngCawffleà,tôicũngmuốngặpônglắmlắm.Ôngcóvẻrấthấpdẫn.Ôngcóvẻlàngườirấthấpdẫn.Nhưngquảthậtlàđãquákhuyarồi.”

Tôisẽtớinhàcô.

“Ô,bìnhthườngtôisẽhoannghênhnhiệt liệt.Nghĩa là tôisẽrấtsungsướngmờiôngghéuốngmộtcốcrượu,nhưngrủihômnayconbạnởphòngtôilạiốm.Nónằmđấysuốtđêmkhôngngủđược.Nóchỉmớichợpmắtmộtlát.Thếchứ!”

“Ô,thếthìphiềnthực!”

“Ôngđangởđâuđêmnay?Có lẽmaichúng tacó thểgặpnhauuốngchơicốcrượu.”

“Ngàymai thìkhôngthểđược,” tôinói.“chỉcóđêmnaytôimớirảnhthôi.”Tôinguquá,đánglẽtôikhôngnênnóithế.

“Ô,thếthìtôihếtsứctiếc.”

“TôisẽnóivớiEddierằngcôgởilờithăm.”“Nhé?TôimongôngsẽhàilòngvềnhữngngàyởNewYork.Đấylàmộtnơituyệtdiệu.”

“Tôihiểu,rấttuyệt.Thôichàocô.”Rồitôicúpmáy.

Ôigiời,quảthựctôiđãlàmhỏngmọisự.Đánglẽtôiphảihẹnnàngđiuốnghaygìấy.Ítnhấtlàthế.

Page 62: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

10Vẫncònsớm.Tôikhôngchắclúcấymấygiờ,nhưngcũngkhôngkhuya

lắm.Điềuđộcnhấttôichúaghétlàm,ấylàđingủkhikhôngmệtmỏigì.Bởithếtôimởvali,lấyramộtáosơmisạch,đoạnvàophòngtắmthayáo.ĐiềutôimuốnlàmlàtôiđịnhxuốngnhàdướixemtrongLavenderRoomthiênhạđanglàmcáiquáigì.TrongkháchsạncómộthộpđêmtênLavenderRoom.

Tuy nhiên trong khi thay áo, suýt nữa thì tôi gọi điện thoại cho emPhoebe.Dĩnhiêntôicảmthấymuốnnóichuyệnvớiembằngđiệnthoại.Nóivớingườinàocólýtríchútđỉnh.NhưngtôivôphươnggọiPhoebevìemchỉlàmột trẻ nhỏ và nhất định em không còn thức, nói gì đến chuyện quẩnquanhgầnchỗđiệnthoạinữa.Tôisẽcúpdâynóinếuôngbàgiàtôitrảlờichuôngnhưngđiềuấycũngvôhiệunốt.Bởivìnhấtđịnhhọsẽbiếtđấylàtôi.Bàgiàluônluônđoánđượcđấylàtôi.Bàđúnglàphùthủy.NhưngquảthậttôisẽkhoáitándócvớiPhoebemộthồi.

Bạnphải thấyemmớiđược.Cảđờibạncũngchẳngbaogiờ thấymộtđứatrẻxinhđẹpvà thôngminhláu lỉnhnhưthếđâu.Emthôngminhthật.Nghĩalàemluônluôncóđiểmưuhạngtừngàyhọcvỡlòng.Dĩnhiêntôilàthằngnguđộcnhất trongnhà.AnhD.Bcủa tôi là văn sĩ các thứ, còn emAllieđãchếtmàtôiđãkểvớibạnthìlàmộtthầnđồng.Quảthậttôilàthằngngu độc nhất. Nhưng bạn phải thấy em Phoebe. Em có tóc đỏ hơi giốngAllie,vềmùahèthìrấtngắn.Vàomùahèemvéntócrasauhaitai.Emcóhaitaithậtnhỏvàxinh.Nhưngmùađôngtócấylạikhádài.Cókhimẹtôitếtbímnólại,cókhikhông.Nhưngthậtđẹpmắt.Emmớilênmười.Emkhágầycũngnhưtôi,nhưnggầykiểuđẹp.Gầy lốipa tanh.Tôicó lầnđúngởcửasổmàngắmemkhiemđangbăngquaĐạilộNămđểsangcôngviên,emquảlàvậyđấy,gầylốipatanh.BạnchắcchắnsẽthíchPhoebe.Nghĩalàtôimuốnnói,nếubạnnóivớiemđiềugì,thìembiếtngaybạnđangnóivềcáiquáigì.Nghĩalàbạncóthểđưaemđiđâucũngđược.Nếubạnđưaemđixemmộtphimthổtảchẳnghạn,thìembiếtđấylàmộtphimthổtả.Nếubạnđưaemđixemmộtphimkhá,thìembiếtđấylàmộtphimkhá.MộtlầnD.Bvà tôi đưa em đi xemmột phim Pháp, nhan đề làVợ anh hàng bánh cóRaimuđóng.Emmêđếnchếtđược.Nhưngemthíchnhấtlàphim39bướccóRobertDonatthủvai.Emthuộclòngtấtcảcácphimấy,bởivìtôiđãđưaem đi xem chừng chục lần.Khi thằng chaDonat đi đến trang trại của gãScotlandchẳnghạn,khihắnđangchạytrốncáctaycớmnàynọ,Phoebesẽnói rất to trong rạp ngay khi thằng cha người Scotland nói trênmàn ảnh:“Anhcóăncátríchđượckhông?”Emthuộclòngcáccâuđốithoại.VàkhiônggiáosưtrongphimmàkỳthựclàmộtgiánđiệpcủaĐứcgiơcáingónút

Page 63: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

mà đốt giữa bịmấtmộtmiếng choRobertDonat xem thì Phoebe đã làmtrướcnhưvậyrồi-emgiơngónútcủaemchotôixemtrongbóngtối,ngaytrướcmặttôi.Emtuyệtlắm.BạnsẽthíchPhoebe.Chỉphiềnmộtnỗilàđôikhiemhơiquá tìnhcảm.Emkháđacảm,với tuổicủaem.Thậtđấy.Mộtđiềukhácemthườnglàmlàemviếtsáchsuốtngày.Duyemkhônghoàntấtnhữngsáchấy.TấtcảnhữngsáchemviếtđềunóivềmộtđứanhỏtênHazelWeatherfield-màemviếtlà“Hazle”.HazleWeatherfieldđángyêulàmộtnữtrinhthám.Nàngđượcgiớithiệulàmồcôi,nhưngchanàngcứxuấthiệnluôntrongtácphẩm.Lãochaấyluônluônlà“mộtngườiđànôngcao,lịchsự,quyếnrũ,lối20tuổi”.Tôiđếnchếtđược.PhoebeơilàPhoebe.Tôithềlàbạnchắcchắnsẽthíchem.Emthôngminhngaykhicònrấtnhỏ.Khiemcònrấtnhỏ,tôivàAlliethườngdẫnemđidạocôngviên,nhấtlàvàoChủnhật.Alliecómộtchiếc thuyềnbuồmemthườngxáchđichơivàoChủnhật,vàchúngtôithườngđemPhoebetheo.Emthườngmanggăngtaytrắngđigiữahaichúngtôinhưmộtbàlớnhaygìgì.KhiAllievàtôinóichuyệnvềmọisựPhoebecũnglắngnghechămchú.Đôikhibạnquêncóembêncạnh,vìemnhỏxíuthếkia,nhưngemsẽbắtbạnphảinhớ.Emngắtlờibạnluôn.EmsẽẩyAlliehaytôimộtcáimàhỏi:“Ai?Ainóithế,Bobbyhaybàkia?”

Vàchúngtôibảoemainóithế,vàemsẽnói“Ồ”rồitiếptụclắngnghecácthứ.Alliecũngmêemđếnchếtđược.Nayemđã10tuổi,khôngcònlàmộtđứatrẻnhỏxíunữa,nhưngemvẫncònlàmchomọingườichếtđược-nghĩalàngườinàocóchútthôngminh,dĩnhiên.

Đấy,emlàcáingườimàbạnluônluôncảmthấythíchcùngnóichuyệnquađiệnthoại.Nhưngtôiquásợônggiàbàgiàsẽtrảlời,rồihọsẽvỡnhẽrằngtôihiệnởNewYorkvàbịtốngcổcácthứ.Bởithếtôichỉthayáovàochoxong.Đoạntôisửasoạnrồiđithangmáyxuốngphònggiảitríxemcógìlạ.

Trừmộtvàithằngchanhìncứnhưmacôvàmộtvàiconmẹtóchoevẻđĩbợm,phònggầnnhưtrốngrỗng.NhưngbạncóthểnghebannhạcđangchơitrongLavenderRoom,vìthếtôiđivào.Khôngđôngkháchgìcả,nhưngtụibồibànvẫnchỉchotôimộtcáibànthổtảnhưthường-ởtuốtphíatrongcùng.Đánglẽtôinênphấtmộtđồngbạctrướcmũithằnghầu.ỞNewYork,tiềnbiếtnóithật,giờiạ.Tôikhôngđùađâu.

Bannhạcrấtthối.BanBuddySinger.Rấtưcómùi,màkhôngphảimùithơm,mùithốikia.Lạicórấtítngườicỡtuổitôitrongphòng.Thậtrakhôngaivàocỡtuổitôi.Họphầnđôngđềulànhữngthằngchagià,cóvẻhợmhĩnh,ngồivớibồ.Trừraởbàncạnhtôi.Ởcáibàncạnhtôicóbacôchừngbachụctuổi,cảbađềukháxấuvàđộicáikiểumũlàmbạnthấyrõhọkhôngphảidânNewYorkchínhcống.Nhưngmộttrongbacô,tóchoe,thìkhôngđến

Page 64: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nỗi tệ. Cổ ngồ ngộ, và tôi bắt đầu ngắm cổ chút đỉnh, nhưng vừa khi ấyngườibồiđến.TôigọimộtScotchvàsoda,bảohắnđừngphatrộn-tôinóithậtnhanhvìnếubạntrùtrừchúngsẽnghĩrằngbạndưới21tuổivàkhôngbánchobạnmộtthứrượunào.Tuythế,tôivẫnbịphiềnphứcvớithằngchảnhưthường.“Rấttiếc,thưaông,”hắnnói.“Nhưngôngcómộtbằngchứngnàovềtuổicủaôngkhông?Cáibằngláixe,chẳnghạn?”

Tôilạnhlùngnhìntrừngtrừngvàomặthắn,làmnhưhắnvừalăngnhụctôivôcớ,vàhỏi:“Tôitrôngcóvẻdướihămmốttuổià?”

“Rấttiếc,thưaông,nhưngtiệmchúngtôi…”

“Đượcrồiđượcrồi,”tôinói.Tôibiếtlàkhôngxong.“ĐemchotôimộtCoke.”Hắnquayđinhưngtôigọilại.“Cóthểchovàotrongấytírượurumhaygìgìcũngđượckhông?”Tôihỏihắn.Mộtcáchrấtlịchsựcácthứ.“Tôikhôngthểnàongồimộtnơinhưvầymàhoàntoàntỉnhtáo.Cóthểchomộttírumhaygìgìvàokhông?”

“Rất tiếc, thưa ông…” hắn nói, và tôi đầu hàng. Tuy nhiên tôi cũngkhôngchấp.Bọnbồisẽmấtviệcnếubịbắtgặpbánrượuchomộtngườivịthànhniên.Tôilàmộtthằngvịthànhniênbỏmẹđirồi.

Tôilạibắtđầuliếccácmụphùthủybànbêncạnh.Nghĩalà,nhìncôtóchoe.Haiởkiatrôngxuốngcấpđếncảtỉnămrồi.Duytôikhônglàmvậymộtcáchsỗsànglắm.Tôichỉnhìncảbabằngcáinhìnrấtngầucácthứ.Tuyvậy,khi tôi làm thế,cảbanàngbắtđầukhúckhíchcườinhư tụiđần.Có lẽhọnghĩtôicòntrẻquá,saocóthểđịaainhưthế.Điềuấylàmtôitứcchếtđược-làmnhưlàtôimuốncướihọhaygìấy.Đánglẽtôilờlớlơhọluônsaukhihọlàmthế,nhưngphiềnmộtnỗi là tôibỗngdưngthèmkhiêuvũ.Mộtđôikhitôirấtthíchkhiêuvũ,vàđấylàmộttrongnhữngkhiấy.Bởithếtôithìnhlìnhnghiêngngườiquaphíahọmànói:“Cócônàomuốnnhảykhông?”tôikhônghỏi thếmộtcách sỗ sànghaygìhết.Rất tình tứ thì có.Nhưngquỷthầnạ,baconmẹngốcấycũngchochỉthếthôiđãthậtkinhkhủng.Họbắtđầu cười khúckhích thêmmột lát.Tôi khôngđùađâu, quả thật là ba conđần.“Coikìa! tôinói, tôi sẽnhảyvớimỗicômột lần.Đượcchứ?Quýcônghĩthếnào?Coinào!”Tôithèmnhảylămlắmrồi.

Cuốicùngcôtóchoeđứnglênnhảyvớitôi,vìbạncóthểthấyrõthựctìnhtôichỉnóivớicôta.Cảhaichúngtôirasànnhảy.Haicônữquáikiacườimuốnngấtngưkhichúngtôilàmthế.Rõràngtôiphảituyệtvọnglắmrồithìmơingóngàngđếnhọ.

Nhưngthậtbõcông.Côtóchoenhảycóhạng.Nànglàmộttrongnhữngngườinhảygiỏinhấttôitừnggặp.Tôikhôngnóiđùađâu.Cónhữngcôgái

Page 65: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

ngungốccóthểlàmbạnchếtmệtluôngiữasànnhảy.Cónàngmàbạncholàrấtthôngminh,nhưnghếtnửabuổinàngcứcốdìubạnđiquanhsànnhảyhoặc nhảy tệ đến đỗi bạn chỉ còn nước đến ngồi bàn và uống say với cônàng.“Cônhảyhaythật,”tôibảo.“Côđúnglàcónghề,thậtđấy.Cólầntôinhảyvớimộtcôcónghềnhưngcôtachỉgiỏibằngphânnửalàcùng.CôcókhinàonghenóiđếnMarcovàMirandachưa?”

“Cáigì?”nànghỏi.Nàngkhôngthèmchúýnghetôi.Nàngđangnhìndáodácxungquanh.

“TôihỏicôđãkhinàonghenóivềMarcovàMirandachưa?”

“Không,tôikhôngbiết.”

“Họ làvũ công.Nàng làmộtvũnữ.Tuynhiênnàngnhảykhôngbốclắm.Nàngtalàmđúngnhưcầnthiết.Vầyvậythôi.Côcóbiếtthếnàolàmộtvũnữnhảythậtbốckhông?”

“Cậunóigì?”nànghỏi.Nàngcũngkhôngthèmlắngnghetôinữa.Trínàngđangphiêulưukhắpnơi.

“Tôihỏicôcóbiếtthếnàolàmộtcôgáinhảygiỏithậtsựkhông?”

“Không.”

“Nàynhé!Cáichỗ trên lưngcômà tôiđặt tay lênđấy.Nếu tôi tưởngchừng như không có cái gì dưới bàn tay tôi cả - không có ống chân, bànchân,khônghết-thìđấychínhlàmộtcôgáinhảygiỏitợn.”

Nhưngnàngcũngkhôngbuồnchúý.Bởithếtôiđểmặcnàngtrongchốclát.Chúngtôichỉnhảy.Ôigiời,côbénhảykháthật.BuddySingercùngbannhạcthốihoắccủahắnđangchơibài“Chỉmộttrongnhữngđiềuấy”vàngaycảchúngnócũngkhôngthểlàmchobàiđóhỏnghoàntoàn.Bàihaythiệt.Tôikhôngdiễngìtrongkhinhảyvớinàng-tôichúaghétmộtthằngchacứrasànlàdiễn-nhưngtôiquaynàngvòngvòngkhálâumànàngvẫntheotốt.Điều tức cười là, tôi nghĩ ngay cả nàng cũng rất khoái, nhưngbỗngdưngnànglạichoramộtcâurấtngunày:“ĐêmquatôivàmấyconbạncóthấyPeterLorre,” nàngnói, “tài tử đóngphim.Tôi thấyđích thân anh ta đangmuamộttờbáo.Anhtathậtngộ.”

“Cômaymắnlắm,”tôibảonàng.“Côthậthên.Côbiếtmìnhhênchứ?”Conbéthật làđần.Nhưngnhảybảnhquá.Tôikhôngcầmlòngđược,phảihônnàngmộtcáingaytrênđỉnhcáiđầubãđậucủacônàng.Nàngbựctứckhitôilàmthế.

“Ê!Cậunghĩgìvậy?”

Page 66: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Khônggìcả.Khôngnghĩgìhết.Cônhảybảnhthật,” tôinói.“Tôicómộtđứaemgáinhỏmớihọclớpbốn.Côcũnggầngiỏinhưnó,nónhảygiỏihơnbấtcứngườinàođangsốnghoặcđãchết.”

“Cậuănnóikhéomộtchútđi.”

Ôigiời,rõlàmộttiểuthư.Mộtnữhoàng,quỷthầnạ.

“Cáccôởđâuđến?”tôihỏinàng.

Nàngkhôngtrảlời.Nàngđangbậnnhìnquanh,đểtìmPeterLorrechắc.

“Cáccôởđâuđến?”tôihỏilại.

“Cáigì?”nàngnói.

“Cáccôởđâuđến?Côkhôngcầnphảitrảlờinếucôkhôngmuốn.Tôikhôngmuốncôphảicốgắng.”

“Seattle,Washington,”nàngbảo.Nhưlàbanchotôimộtânhuệgìlớnlắm.

“Côlàngườinóichuyệnrấtlịchsự,côbiếtthếchứ?”tôinói.

Cáigì?

Tôiđầuhàng,vảlạinàngcũngkhônghiểuđược.Tôinói:“Côcóthíchnhảy jitterbugmột hồi không?Khi nhạc chơimột bài nhanh?Không cầnchơikiểu thốiđâu,khôngcầnnhảycẫng lênhaygì cả, nhènhẹ thôi.Mọingười sẽ đều ngồi xuống khi nhạc chơi nhanh trừ những cha nội già vànhữngthằngchamập,vàchúngtasẽcóchỗrộng.Đượcchứ?

“Khôngsaocả,”nàngnói.“Ê,cậubaonhiêutuổivậy?

Tôihơikhóchịukhinànghỏithế:“Ôigiời,đừnglàmmắtvuiđi.Tôi12tuổi,quỷthầnạ.Tôilớnhơntuổi.”

“Nghenày.Tôiđãnóirồi,tôikhôngthíchnghecáigiọngấy.Nếuanhcứnóicáigiọngấy,tôisẽđếnngồivớicácbạngáitôi,anhbiếtmà.”

Tôirốirítxinlỗi,vìbannhạcđangchơimộtbảnnhanh.Nàngbắtđầunhảyjitterbugvới tôi-nhènhẹthôi,khôngnhảycẫnglênhaygìcả.Nàngkháthật.Bạnchỉcònmỗiviệcchạmvàonàngthôi,vàkhinàngxoaytròn,cáimôngxinhxắncủanàngngoáyđẹpquá.Tôichếtmệtvìnàng.Thậtđấy.Tôisuýtyêunàngkhichúngtôingồixuốngbàn.Congáilàthếđó.Mỗikhihọlàmcáigìtrôngđẹp,chodùhọkhôngragì,haydùhọhơingungốc,bạncũnghơiyêuhọđược,vàrồibạnkhôngbaogiờbiếtbạnđãđiđếnđâu.Ôigiời,congái!Chúngcóthểlàmbạnđiênđược,thậtđấy.

Page 67: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Họkhôngmờitôingồivàocùngbàn-lýdorõrệtnhấtlàvìhọquángungốc-nhưngtôivẫnngồinhưthường.CáicônhảyvớitôitênlàBernicegìgìấy-CrabshayKrebs.TênhaicôxấukialàMartyvàLaverne.ĐoạntôinóivớihọtêntôilàJimSteele,chỉvìtôiưanóithế.Tôicốgắngkhaimàomộtcuộcnóichuyệnchocóvẻtrithứcmộtchút,nhưngthậtlàvôkếkhảthi.Bạnkhôngthểbiếtđượccônàongunhấttrongbacô.Cảbacứdáodácnhìnkhắpphòng,nhưlàbấtcứlúcnàocũngcóthểcómộtbầyminhtinhmànbạcđivào.CólẽhọnghĩbọntàitửhễđếnNewYorklàphảitớiLavenderRoomthayvìđếnStorkClubhayElMoroccocác thứ.Dùgì thì saunửagiờ tôikhámphárahọlàmviệcgìởSeattle.HọđềulàmtrongsởBảohiểm.Tôihỏihọcóthíchlàmviệcấykhông,nhưngbạnnghĩlàbạncóthểnghemộtcâutrảlờicóýnghĩatừnơimiệngbaconhìnhnhânấychăng?Tôicứtưởnghaicôxấu,MartyvàLavernelàhaichịem,nhưnghọrấtthịnhnộkhitôihỏithế.Bạnthấyngaylàkhôngcônàomuốngiốngbạnmình,vàcũngkhôngtráchhọđược,nhưngchuyệnấyvẫnbuồncườinhưthường.

Tôinhảyvớicảbacô,mỗicômộtlần.Mộttronghaicôxấu,Laveme,nhảykhôngtệlắm,nhưngcôkiaMarty,thìthậtlàgiếtngười.KéocôtađitôicócảmtưởngđangkéotượngthầnTựdođiquanhsàn.Muốnkéocôtacógìvui thì tôiphải tựmuavuichútđỉnh,vậy thôi.Tôibảocô ta tôivừathấyGaryCooper,tàitử,bênkiasànnhảy.

“Đâu,đâu?”nànghỏi,sướngrồlên.“Đâu?”

“Ồ,lãovừađikhuất.Tạisaocôkhôngnhìnngaykhitôibảo?”

Nàngthôinhảyvàkhởisựnhìnquađầumọingườiđểcôtìmbóngthằngchatàitửkia.“Ô!Hoàicủa!”nàngnói.Tôivừalàmnàngđứtruột.Tôihơihốihậnvìđãgạtnàng.Cómộtvàingườimàmìnhkhôngnêngạt,ngaycảkhihọđángbịgạt.

Tuynhiênđiềunàymớibuồncười.Khichúngtôitrởvềchỗngồi,côbébảohaicôkiarằngGaryCoopervừađira.Ôigiời,haiconmẹgầnnhưtựvẫnđượckhinghe thế.Họđềunhảycỡn lênmàhỏiMartycó thấychàngkhôngcácthứ.Conmẹliềntrảlờirằngchỉthấythoángquathôi.Ôigiời,tôichếtđược.

Quầyrượuđangdọndẹpđểnghỉđêm,vìvậytôivộimuachomỗingườithêmhaily,vàgọithêmhaiCokechoriêngtôi.Cáibànđầycảlycốcdơdáybỏmẹ.Mộttronghaicôxấu,LavemecứchếnhạotôivìtôichỉuốngCoke.Conmẹcóóckhôihàiđáođể.NàngvàMartyuốngTomCollinses-ngaygiữamùađông,quỷthầnạ.Họkhôngnghĩrađượcgìhơn.ConmẹBemicethìuốngBourbonvànướclạnh.Cảnàngcũngtuừngực.Cảbasuốtbuổicứ

Page 68: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

dáodáctìmbóngmấytàitử.Họkhôngnóichuyệngìcả.ConmẹMartynóilắmnhất.Nàngnhèđinhèlạinhữngcâurấtthốivàrấtnhảm,nàogọiphòngvệ sinh là “buồng xinh”, nào cho tay clarinet tả tơi rơi rụng của BuddySingerlàbảnhlắmmỗilầnhắnđứnglênlàmmộtquảsolohaynhưcứtấy.Nànggọicâyclarinetcủahắnlà“quecamthảo”.Thốiơilàthối.CôLavernexấukiachắctựchomìnhđùabảnhlắm.Nàngcứbảotôigọiđiệnthoạichoônggiàtôimàhỏiđêmnayổngđanglàmgì.Nànghỏichatôicóbồbịchgìkhông.Nànghỏitôinhưthếbốnlần-conmẹkhôihàithế-cònmụBemicetóchoe thìkhôngnóigìcả.Mỗi lần tôihỏiđiềugìnàngđềuhỏi lại:“Cáigì?”cứvậymộthồibạncóthểđiênđầuđược.

Bỗngchốc,khiuốnghếtrượu,cảbađềuđứngdậytrướcmặttôivànóihọphảivềngủ.HọbảosẽphảidậysớmđểđixemsuấtchiếubóngđầutiênởThínhphòngRadioCity.Tôicốmờihọởnánlạithêmmộtlát,nhưnghọkhôngchịu.Bởithếchúngtôitừgiãcácthứ.TôibảohọtôisẽtìmđếnnếucóbaogiờtôitớiSeattle,nhưngcólẽchẳngbaogiờtôilạilàmchuyệnấy.Nghĩalàtìmđếnthămhọ.

Tínhcảthuốchút,phiếutrảtiềnghimườibatì.Tôinghĩđánglẽítnhấthọcũngphảiđềnghịtrảtiềnphầnhọuốngtrướckhitôigianhập-dĩnhiêntôisẽtừchối,nhưngítnhấthọcũngnênđềnghịthếchứ.Tuynhiêntôicũngkhôngchấp.Họngốcnghếchthếkia,lạicònđộinhữngchiếcmũquêkệchthảm hại. Nhất là cái việc dậy sớm để đến Thính phòng Radio City xemchiếuphimcôngcộnglàmchotôirầubỏmẹ.Nếucóngườinào,côgáinàođội một chiếc mũ khủng khiếp đi đến tận New York - từ Seattle,Washington,giờiạ-màrốtcuộcchỉđểxemsuấthátđầutiênởThínhphòngRadioCity,thìchuyệnấylàmtôichánnảnkhôngchịuđược.Tôicóthểmuachobacômộttrămlyrượucũngđược,miễnlàhọđừngnóivớitôiđiềuấy.

Tôirakhỏiphònggiảitríliềnsaukhihọđi.Vảlạingườitacũngđangđóngcửanghỉ,cònbannhạcthìđãhếtchơitừlâu.Trướchếtđấylàmộtchỗthậtkhủngkhiếptrừphibạncómộtngườinhảygiỏiđểnhảycùng,haytrừphingườibồiđểchobạnmuarượuthậtsựthayvìchỉmuaCoke.Khôngcómộthộpđêmnào trên thếgiớimàbạncó thểngồi lâunếubạnkhông thểmuaítnhấtvàichairượuđểuốngthậtsay.Hoặcnếubạnkhôngcómộtcôgáimàbạnchếtmêchếtmệt.

Page 69: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

11Bỗngchốc,trênđườngđiđếntiềnsảnhkháchsạn,tôilạinghĩvềJane

Gallagher.Nànglọtvàotrítôi,rồitôikhôngthểnàoxuađuổinàngrakhỏi.TôingồivàomộtchiếcghếtrôngđếnbuồnnôncủagiantiềnsảnhmànghĩvềJanevàStradlaterngồitrongxethằngchaEdBanky,vàmặcdùtôikháchắcchắn thằngStradlaterchưachơiđượcnàng- tôibiết rõJanenhưmộtcuốnsách- tôivẫnkhôngthểxuanàngrakhỏiýnghĩ.TôibiếtrõvềJanenhưmộtcuốnsách,thậtvậy.Nghĩalà,ngoàichơicờđamra,Janerấtthíchcácmôn điền kinh, và sau khi quen nàng, suốtmùa hè hầu như sáng nàochúngtôicũngchơi tennítvàchiềunàocũngchơigôn.Quả thật là tôiđãquennàngđếnđộkháthânmật.Nghĩalàkhôngphảivềsinhlýhaygìhết-không-nhưngchúngtôiluônluôngặpnhau.Bạnkhôngcầnphảiquásexymớiquenđượcmộtcôgái.

Tôiquennàngtrongtrườnghợpnày.CáiconchóDobermancủanàngthườngquachơirồixảtrênbồncỏnhàtôi,chuyệnđólàmmẹtôigiậnlắm.BàgọimẹJaneraxạcchomộttrậnnênthân.Mẹtôicóthểlàmmộttrậnnênthânvềchuyệnloạiấy.Vàingàysau,tôithấyJanenằmsấpcạnhhồtắm,ởhộiquánthểthao,vàtôichàonàng.Tôibiếtnàngởcạnhnhànhưngtôichưahềnói chuyệnvớinànghaygì hết.Tuynhiên, nàng lơ tôi cáimộtkhi tôichào.Tôiphảinóihếthơiđểphântrầnvớinàngrằngtôibấtchấpdùconchócưngcủanàngxảbấtcứởđâu.Nócóthểxảngaytrongphòngkháchcũngđược.SauđóJanevàtôitrởthànhđôibạncácthứ.Ngaychiềuấytôichơigôn với nàng. Nàng thua tám trái, tôi nhớ.Tám. Tôi phải khó nhọc kinhkhủngmớilàmchonàngmởconmắtramộtchútkhinàngđánhcúxuynh.Tuyvậytôigiúpnàngtiếnbộvôcùng.Tôichơigônrấtkhá.Nếutôikểchobạnnghehàngngàytôiđóngbộgìdạoquanh,bạnsẽkhôngtinđâu.Thậmchícólầntôicònsuýtvàophimngắn,nhưngđếnphútcuốitôiđãnghĩlại.Tôichắcbấtcứaighétphimảnhnhiềunhưtôi,tôisẽlàmộtthằngbộtịchnếuđểbịnhétvàophimngắn.

Jane làmộtcôgáingồngộ.Tôikhônghẳnchonàngđẹp.Tuy thế tôichếtmênàng.Nàngthuộcloạimồmmép.Mỗikhinàngnóichuyệnvàthíchthúvềmộtđiềugì,đôimôinàngchạyđichừngnămchụchướngkhácnhau.Tôimêchếtđược,vàmồmnàngkhôngbaogiờkhéphắn,lúcnàocũnghơihémở,nhấtlàkhinànglấythếđánhgôn,haykhiđọcsách.Nàngđọcsáchluôn,vàđọcnhữngsáchrấtkhá.Nàngcũngđọcrấtnhiềuthơcácthứ.Nànglàngườiđộcnhất,ngoàigiađìnhtôi,màtôi từngđưachoxemchiếcgăngtaycủabéAllie,vớinhữngbàithơđềtrênấy.NàngchưahềgặpAlliehaygìhết,vìđấylàmùahèđầutiêncủanàngởMaine- trướcđấynàngđiCape

Page 70: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Cod-nhưng tôikểchonàngnghenhiềuvềemAllie.Nàngrất thíchnghenhữngthứấy.

Mẹtôikhôngthíchnànglắm.Nghĩalàmẹtôiluônluônnghĩmẹnàngvànàngcoithườngbàhaygìấykhihọkhôngchàobà.Mẹtôirấthaygặphọtronglàng,vìJanengồixevớimẹnàngđếnchợ,chiếcmuilậtLaSalle.MẹtôicũngkhôngchịuchoJanelàđẹpnữa.Tôithìtôichịu.Tôithíchnàngnhưvậy,thếthôi.

Tôinhớmộtbuổichiều,đấylà lầnđộcnhấtmàJanevới tôi từngsuýthônhítnhau.HômấyvàothứBảy,trờimưanhưtrútbênngoài,tôiđếnchơicờ đam với nàng ở hiên nhà nàng, cómái và bình phong che kín. Thỉnhthoảngtôiđùanàngvìnàngkhôngchịuđinhữngquânđamhàngcuối.Tuynhiêntôikhôngđùanhiều.BạnkhôngbaogiờmuốnđùaJanenhiềuquá.

Tôinghĩrằngthíchnhấtlàkhitôicóthểchơikhămmộtđứacongáisátvánkhicócơhội,nhưngấychỉlàđùachơi.Nhữngcôgáitôithíchnhấtlànhữngcômàtôikhôngthíchđùanhiềuquá.Đôikhitôinghĩhọsẽthíchtôiđùa-thậtratôibiếtchắclàhọthích-nhưngthậtkhókhởisựnếunhưbạnđãbiếthọtừlâumàchưatừngđùavớihọ.Dùsaothì,tôiđangnóivớibạnvềcáibuổichiềuJanevàtôisuýthônhítnhau.Trờimưatầmtãvàchúngtôiởtronghiên.BỗngdưngthằngchasayxỉnđãcướimẹJaneđiravàhỏiJanecócònđiếuthuốcnàokhông.Tôikhôngbiếtrõthằngchaấylắm,nhưnghắncóvẻthuộcloạinhữngthằngchakhôngnóichuyệnvớibạntrừphicầnbạnđiềugì.Hắncómộtnhâncáchthậtkhảố.NhưngJanekhôngtrảlờikhihắnhỏinàngcóbiếtởđâucònthuốchútkhông.Bởithếhắnhỏilại,nhưngJanevẫnkhôngtrảlời.Nàngcũngkhôngbuồnnhìnlênnữa.Cuốicùngthằngchảđivàonhàtrong.Khihắnđirồi, tôihỏiJanecóchuyệngì thế.Nàngcũngkhôngtrảlờichotôinữa.Nànglàmnhưđanglưuýchọnnướccờcácthứ.Đoạnbỗngdưngmộtgiọtnướcmắtrơi thọtxuốngbàncờ.Vàomột trongnhữngôvuôngmàuđỏ-ốigiời,bâygiờtôicũngcònthấyđược.Nàngchỉlấyngóntaychùinhanh.Khônghiểusaotôibuồnchếtđiđược,khithấythế.Bởivậyđiềutôilàmlà,tôiđếnbênghếnàng,đẩynhẹnàngquamộtbênđểcó thể ngồi xuống cạnh nàng - tôi gần nhưngồi trên lòng nàng, dĩ nhiên.Đoạnnàngbắtđầukhócthậtsự,vàđiềukếđótôibiếtlà,tôihônnàngkhắpcả-mắtnàng,mũinàng,tránnàng,lôngmàynàng,tainàng-cảmặtnàng,trừmôinàngcácthứ.Nànghầunhưnhấtđịnhkhôngđểtôihônmiệngnàng.Tuynhiênđấylàlầnmàtôisuýthônhítnàngnhất.Saumộtlúc,nàngđứngdậyđivào,mặcchiếcáo lenđỏ trắngmà tôi rấtmê,vàchúng tôicùngđixemchiếubóng.TrênđườngtôihỏinàngôngCudahy-tênthằnggiàchóđẻấy-cóchọcghẹogìnàngkhông.Nàngcònkhánhỏtuổinhưngđãcóthânhìnhthậttuyệt,nêntôinghĩthằnggiàdêấycóthểlàmchuyệnấylắm.Tuy

Page 71: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhiênnàngbảokhông.Tôikhôngbaogiờbiếtđượcđãxảyrachuyệngì.Cómộtvàiđứacongáibạnkhôngbaogiờtrahỏichovỡnhẽđược.

Tôikhôngmuốnbạnhiểulầmnànglàmộtcụcnướcđáhaygìcả,chỉvìchúngtôiítđùagiỡnvớinhau.Không.Tôithườngcầmtaynàngluônluôn,chẳnghạn.Điềuấynghekhôngcógìnhiều,tôicôngnhận,nhưngcầmtaynàngthậtkhoáikhủngkhiếp.Phầnđôngcongáikhibạncầmtayhọ,cáibàntaycứnhưchếtgítrongtaybạn,hoặclàhọtưởngcầnphảinhúcnhíchbàntayhọluônluôn,nhưthếsợlàmbạnchánhaygìấy.NhưngJanethìkhác.Chẳnghạnkhichúngtôivàorạpchiếubóngthìchúngtôikhởisựcầmtaynhaungay,vàcứđểvậychođếnkhitansuất.Màkhôngnhúcnhíchtayhayđểýgìđếnchuyệncầmtaycả.VớiJanebạnlạicũngkhôngcầnlorằngtaybạncómồhôihaykhông.Bạnchỉbiếtmộtđiềulàbạnrấtsungsướng.Thậtvậy.

Một chuyện nữa tôi vừa nghĩ đến.Cómột lần, trong khi xemhát ấy,Janelàmmộtchuyệnkhiếntôichếtmêđược.Lúcđóđangchiếuphimthờisựthìphải,vàtựdưngtôicảmthấycómộtbàntayđểsaugáytôivàđấylàtaycủaJane.Đấylàmộtviệcrấtbuồncười.Nghĩalànàngcònnhỏcácthứ,trongkhiphầnđôngcáccôgái,nếubạnthấyhọđể tay lêngáymộtngườinàothìhọphảivàokhoảnghainhămhaybachụcvàthườnghọlàmthếvớichồnghayđứaconnhỏcủahọthôi-nhưthỉnhthoảngtôilàmvớiemPhoebechẳnghạn.Nhưngnếumộtđứacongáicònnhỏlàmthếthìthậtngộvàbạnkhoáichếtđược.

Đấy,đấy lànhữnggì tôinghĩkhingồi trongchiếcghế trông rấtbuồnmửa trong tiền sảnh khách sạn.Nghĩ về Jane.Mỗi khi tôi nghĩ đến đoạnnàngvàStradlaterởtrongxecủaEdBankythìtôimuốnđiênlênđược.Tôibiếtnàngsẽkhôngđểchothằngấyđộngđếnnàngnhưngtôivẫnđiên tiếtnhưthường.Ngaycảnóiđếnchuyệnấytôicũngkhôngmuốnnữa,nóithậtvớibạn.

Khôngcònngườinàotrongtiềnsảnhcả.Ngaynhữngconmẹtóchoevẻđĩbợmcũngkhôngcònởđấyvàbỗngchốctôimuốnđingaykhỏinơiấy.Thậtquáchánnản.Vàtôicũngkhôngmệtgìcả,nêntôitrởvềphòngkhoácáoấmvào.Tôicũngnhìnracửasổxemnhữngtụiquáiđảncócònchơimấytròbannãykhông,nhưngđènđã tắthết.Tôi lạixuống thangmáyvà thuêmộttaxibảotàixếláiđếnhộpđêmErnie,ởGreenwichVillage.ChỗấyanhD.B.thườngđếntrướckhiđiHollywoodđánhđĩngòibút.Ảnhthỉnhthoảnglạichotôiđitheo.Ernielàcáigãđenbéophịngồidươngcầm.Gãngầukinhngườivàsẽkhôngthèmnóichuyệnvớibạntrừkhibạnthậtbảnhhoặclàtàitửgìđấy,nhưnggãchơidươngcầmthầnsầu.Thầnsầuđếnmứcgầnnhưbốcmùi,thậtđấy.Tôikhôngbiếtnóivậylàcóýgì,nhưngýtôilàthế.Tôi

Page 72: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

chắcchắnlàkhoáinghegãđàn,nhưngđôilúcbạnchỉmuốnhấttungcảcỗdươngcầmcủahắn.Tôinghĩđólàvìđôilúctrongkhichơi,gãnghenhưcáiloạithằngsẽkhôngthèmnóichuyệnvớibạntrừkhibạnthậtbảnh.

Page 73: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

12Cái taxi chở tôi thật cũ rích và cómùi gì như ai vừa cho chó ăn chè

trongđó.Tôiluônluônphảiđinhữngchiếcxebuồnmửanhưthếmỗikhiđiđâuquákhuya.Tệhơnnữalàbênngoàilạirấtlặnglẽquạnhhiu,mặcdùlàđêmthứBảy.Tôikhôngthấyngườinàotrênđường.Thỉnhthoảngchỉthấymộtngườiđànôngvàmộtcôgáibăngquađường,ômeoếchnhaucácthứ,hoặcmộtbầynhữngthằngchađivớibồcủachúng,tấtcảcùngcườisằngsặcvềchuyệngìđómàbạncóthểcuộclàchẳngtứccườigìhết.NewYorkthậtkhủngkhiếpkhiaiđócườigiữađườnglúcđêmhômkhuyakhoắt.Bạncóthểnghe tiếngcười từxahằngmáydặm.Làmchobạncảm thấy tịch liêuchánnảnvôcùng.TôicứướcgiátôicóthểvềnhàtángẫuvớiPhoebemộtlúc.Nhưngcuốicùng,saukhixechạyđượcmộtquãng,tôivàlãotàixếgầngầnkhaimàonóichuyệnđược.TênlãolàHorwitz.Lãonàyđỡhơnlãotôiđitrướcđấynhiều.Tôinghĩcólẽlãobiếtvềnhữngconvịt.

“Này,Horwitz,”tôinói.“Anhđãđiquacáiaoởcôngviêntrungtâmlầnnàochưa?ỞphíađườngNamGôngViênấy?

“Điquacáigì?”

“Cáiao.Cáihồnhỏthìphải,chỗcónhữngconvịt.Anhbiếtđấy.”

“Biết.Sao?”

“Ồ, anh biết những con vịt lội quanh quẩn trong ao ấy chứ?Vềmùaxuâncácthứ?Anhcóchẳngmaybiếtvềđôngchúngđiđâukhông?”

“Vềmùađôngaiđiđâu?

“Nhữngconvịt,anhbiếtkhông?Nghĩa là tôimuốnhỏi,cóaiđemxehaygìấyđếnchảchúngđi,haychúngtựbayđi,mộtmình-bayvềNamhaymộtnơinàochẳnghạn?”

LãoHorwitzxoayhẳnmìnhlạinhìntôi.Thằngchanóngnảytợn.Tuynhiênkhôngtệlắm.“Biếtquáithếnàođược?Màbiếtlàmgìcáiquỷấy?”hắntrảlời.

“Thìthôi,anhđừngphiềnvìchuyệnấy.

“Aiphiền?Khôngaiphiềncả.”

Tôi tốpnói chuyệnvớihắn,hắnđãnóngnhư thế thì thôivậy.Nhưngchínhhắnkhơi lạicâuchuyệnấy.Hắnquaymìnhlạinhưbannãymànói:“Nhữngconcákhôngđiđâucả,chúngcứởlạiđấy,ởngaytronghồ.”“Cá

Page 74: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

thìkhác,cáthìkhác,tôimuốnnóinhữngconvịtkia.”

“Kháccáigì?Khôngkhácgìcả,”Horwitznói.Mỗikhinóiđiềugìlãođềucóvẻbựctức.“Cácònbịnguykhốnhơnvịt,vềmùađôngcácthứ,quỷthầnạ.Cậuhãydùngcáiócnãocủacậumộtchút,ốigiời.”Tôilặngyênmộtlúc.Đoạnnói:“Đượcrồi.Thếthìbọncácácthứ,chúnglàmgìkhicảcáihồlàmộtkhốiđôngcứngvàngườitatrượtbăngtrênấycácthứ?”Lãokialạiquaymìnhngólui.“Làmgìnghĩalàcáiquáigì?”lãohétvàomặttôi.“chúngởđâucứđấyquỷthầnạ.”

“Chúngkhôngthểnàocứbấtchấpkhốinướcđáấylàxong.Khôngthểnàobấtchấpnhưthếđược.”“Aibấtchấp?Khôngaibấtchấpcả,”Horwitznói.Hắnnóngnhưlửa,vàtôicứsợhắntôngxevàocộtđènhayvàomộtcáigì. “Chúngcứsống trong khối nướcđá ấy.Trời sinh chúngnhưvậy, quỷthầnạ.Chúngđôngnguyênchỗsuốtmùađông.”

“Thậtsao?Thếthìchúngăncáigì?Nghĩalànếuchúngđôngcứnglại,khôngthểnàolộiđikiếmăncácthứ?”

“Cơthểcủachúng,quỷthầnạ-cáiđầucủacậulàmsaothếhả?Cơthểchúngtựngấmchấtnuôisốngcácthứ,ngayquanhữngrongrêucácthứởtrongnướcđá.Lỗchânlôngchúngmởrasuốtmùa.Trờisinhthếquỷthầnạ.Cậucóhiểutôinóikhông?”Hắnquayđầulạinhìntôilầnnữa.

“Ô!”tôinói.Tôibỏlửngcâuchuyện.Tôisợhắntôngchiếcxephảigióvàomộtcáigì.Ngoàira,hắnnóngnảytợn,bànluậnvớihắnchẳngthúvịgì.“Anhcóthểdừnglạiuốngvớitôimộtcốcgìkhông?”tôinói.

Nhưnghắnkhôngtrảlời.Tôiđoánhắnđangsuynghĩ.Tôihỏilại.Hắnkhátửtế.Khánhộnnữacácthứ.

“Tôikhôngcóthìgiờuốngrượubồơi.Màcậubaonhiêutuổicáiđã?Tạisaokhôngởnhàngủ?”

“Tôikhôngmệt.”

Khi tôi xuống trước hộp đêm Emie và trả tiền xe, Horwitz lại đemchuyệncáranóilại.Quảthậtlàhắnkhôngbỏquađượcmấyconcá.“Nghenày,nếucậu làmộtconcá, trờicũnglochocậuchứ,cóphảikhông?Cậukhông nghĩ rằng cứ đếnmùa đông cá chết cả chứ? Cậu có nghĩ thế haykhông?”

“Không,nhưng…”

“Không.Nhưvậylàcậucólýlắm.”NóiđoạnHorwitzrồmáychạynhưđiên,biếnmất.Hắnlàthằngchanóngtínhnhấtmàtôitừnggặp.Bạnnóigì

Page 75: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

cũnglàmchohắnnónglênđược.

Mặcdùđãkhuyabỏmẹ,Ernievẫnđôngnhưnêm.

Phầnđônglàtụichóchếthọcdựbịvànămđầuởđạihọc.HầuhếtcáctrườngtrênthếgiớiđềunghỉlễGiángsinhsớmhơnnhữngtrườngtôihọc.Bạnkhôngthểnàogởiáobànhtôđược,chỗgởiáođầycảngười.TuynhiênrấtyênlặngvìEmieđangchơidươngcầm.Mỗikhihắnngồixuốngđànthìynhưcómộtcáigìrấtthiêngliêng,quỷthầnạ.Khôngaichơigiỏinhưhắn.Cóchừngbacặpngoàitôirađangđợicóbàntrốngđểvàongồi,vàcảsáuđềuđứngnhóngótnhìnEmiekhi lãođangchơi.Hắncómộtchiếcgươnglớntướngđặttrướcmặtđàn,vớiđènchiếusángtrênmặthắn,đểmọingườiđềucóthểngắmmặtchanộiđangđánhđàn.Bạnkhôngthểthấynhữngngóntaylãođangchơiđànmàchỉthấycócáimặtbựcủalão.Tôikhôngbiếtrõtênbàinhạchắnđangchơi,nhưngdùbàigìđinữa,quảthậtlàhắnđangámsátcáibàinhạc.Cứlênnốtcaolàhắnnhồimột loạtnhữngđiệuluyếnláyxuẩn ngốc phô phang, và những trò diễn khác nữa khiến tôi rầu như chóchết.Tuynhiên,bạnphảingheđámđôngmớiđược,khihắnđànxong.Bạncóthểmửađược.Chúngđềuđiênlên.Chúngquảthậtkhôngkhácgìnhữngbọnđầnthườngcườilớntrongrạp,cườingấtởnhữngchỗkhôngbuồncườigìhết.Tôithềcótrờilànếutôichơiđàndươngcầmhoặclàmtàitửmàgặpnhững tụiđóhâmmộ, thì tôi chúaghét.Tôi cũngkhôngmuốncho tụiđóhoanhô tôi nữa. Thiên hạ luôn luôn hoan hô rất thối.Nếu tôi làmột taydươngcầm, tôi sẽchơi trongphòngkín, thế rồikhimọingườivỗ taynhưđiênấy,thằngchaEmiexoayngườilạitrênghếvàchàomộtcáirấtbộtịch,rấtkhiêmnhường, làmnhưhắnlàmột thằngkhiêmnhườngsốdách,ngoàicáichuyệnlàmộtthằngchơiđànvôđịch.Cũngbuồncườilàkhônghiểusaotôilạihơithươnghạihắnkhihắnchơixong.Tôikhôngnghĩlàhắnbiếthắnchơi đúng hay sai nữa.Đấy không phải lỗi tại hắn.Tôi phàn nào trách làtráchcáitụivỗtaynhưđiênấy.Tụiấyhễcódịplàchúngcóthểlàmhỏngbấtcứai.thếrồitôilạicảmthấychánnảnvàsuýtkhoácáotrởvềkháchsạn,nhưngcònsớmquávàtôikhôngthíchởmộtmìnhcholắm.

Cuốicùngtôiđượccáibànchóchếtkêsáttường,saumộtcáicộtlớn,ởđấybạnkhôngthểthấygìcả.Đấylàmộtcáibànnhỏxíumànếungườiởbànbênkhôngđứngdậychobạnđiqua-màchúngkhôngbaogiờ,cái tụikhốn kiếp đó - thì bạn hầu như phải leo vào ghế. Tôi gọimột Scotch vàSoda,màtôithíchnhấtsauDaiquirislạnh.ỞEmiethìdùmớisáutuổibạncũngcóthểkêurượuđược,vìcáichỗấytốinhưmựcvàngoàirakhôngaiquantâmbạnbaonhiêutuổi.Bạncóthểrítcỏầmầmcũngkhôngaiquantâmđến.

Xungquanhtôitoànlàtụichóchết.Tôikhôngđùađâu.Ởbànbêntrái,

Page 76: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

hầunhưngaytrênđầutôi,làcáithằngtrôngrấtbuồncườivớimộtđứacongáitrôngrấtbuồncười.Cảhaiđứatrạctuổitôi,cũngcóthểhơnmộtchút.Buồncười tợn.Bạncóthểthấycảhaiđangcốgắngtrốichếtđểuốngthậtchậmcholâuhết.Tôilắngnghechúngnóichuyệnmộthồivìtôikhôngcógìkhácđểlàm.Chàngđangnóivớinàngvềmộttrậnđấubóngrấtbảnhchàngvừaxemhồichiều,kểcặnkẽtừngđườngbóngmộtchocônàng-tôikhôngđùađâu.Hắnlàthằngchakểchuyệndởhơinhấtmàtôitừngnghe,vàbạncóthểthấylàconmẹchẳngthíchthúgìvềchuyệnđấubóng,nhưngnàngtrôngcònbuồncườihơnthằngchanữa,tôiđoáncólẽvìvậymànàngbuộcphảinghe.Nhữngcôgáixấucóhạng thườngvấtvả thật.Đôikhi tôi cảm thấythươnghạihọ.Đôikhitôithậmchíkhôngthểnhìnhọ.Nhấtlàkhihọđivớimộtthằngchacứnóivớihọvềchuyệnđábanh.Bênphảitôi,câuchuyệnlạitệhơnnữa.BênphảitôicómộtthằngcharấtcóvẻhọcởYale,mặcđồdạxámvàbộvétTattersallnhìncứnhưthằngpêđê.TấtcảbọnIvyLeaguechóđẻđóđềugiốngnhau,chatôimuốntôivàoYale,haycólẽPrincetoncũngđược nhưng quỷ thần ạ, có chết tôi cũng không bao giờ vào họcmấy cáitrườngIvyLeagueấy.TuynhiênthằngchatrôngrấtYaleấycómộtđứacongáithậttuyệtđicùng.Ôigiời,nàngthậtdễcoi.Nhưngbạnphảinghechúngđangnóigìmớiđược.Trướchết,cảhaiđềuhơingàngà.Cáiđiềuthằngchaấyđanglàmlà,hắnđưataydướibànđểsờmócôbé,đồngthờikểchocôảnghechuyệnmột thằngnàođó trongnhànội trú củanóvừauốngnguyênmột lọ Aspirin tự vẫn và suýt chết. Cô bé cứ nói với hắn: “Thật kinhkhủng…đừnganhyêu.Đừng,đừngởđây.”Thửtưởngtượngvừasờmómộtngườinàovừakểchuyệnmộtthằngtựvẫn!Tôiđếnchếtđược.

Quảthậtlàtôibắtđầurầuthốiruộtvìngồiđấymộtmình.Khôngcógìđểlàmngoàihútthuốcvàuống.Nhưngtôicólàmmộtđiềulà,tôigọingườihầubànlạinhờđếnhỏithằngchaEmiecóvuilòngtớiuốngvớitôimộtcốckhông? Tôi bảo hắn nói tôi là em củaD.B. Tôi cũng không nghĩ hắn cóchuyểnlờitôi.Tụichóchếtấykhôngbaogiờchuyểnlờibạnđếnaicả.

Bỗng chốcmột conmẹ tiến đến tôi và nói: “Holden Caulfield!” TênnànglàLillianSimmons.AnhD.B.tôithườngđivớinàngmộtdạo.Cônàngcócặphàngthậtvĩđại.

“Chàocô,”tôinói.Tôicôđứnglên,dĩnhiên,nhưngthậtvấtvả,ởmộtnơinhưvậy.Nàngđicùngvớimột thằngcha lính thủy trôngnhănnhưbịrách.

“Tuyệt quá! gặp cậu đây!” nàng nói. Bộ tịch số dách. “Anh cậu thếnào?”Đấylàđiềucốtyếunàngmuốnbiết.

“Ảnhvẫnmạnh,ảnhởHollywood.”

Page 77: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“ỞHollywood!Tuyệtquá!Ảnhlàmgì?”

“Tôikhôngbiết.Viếtláchgìđó,”tôinói.Tôikhôngưanóichuyệnấy.Bạncũngthấylàcôảcoichuyệnấylàbảnhlắm,chuyệnD.B.ởHollywoodấy.Hầuhếtmọingườiđềunghĩ thế.Hầuhết lànhữngngườichưahềđọctruyệncủaảnh.Riêngtôithìchuyệnấylàmtôiđiênđầu.

“Thúvịquá!”côảnói.Đoạngiớithiệutôivớithằngchalínhthủy.TênhắnlàĐạiúyBlophaygìấy.Hắnthuộcloạinhữngthằngchamàmỗikhibắt tay bạn thì cứ tưởng cần phải bóp cho gãy chừng bốn chục ngón đểchứngtỏhắnkhôngphảilàmộttayẻolả.Ôigiời,tôichúaghétcáikiểuấy.“Cậungồicómộtmìnhsaobé?”nànghỏitôi.Nàngđangđứngánngữchoánmẹcảdãyhànhlang.Bạncóthểthấynàngưachoánđường.Ngườihầubànđang chờ nàng xê ra để đi qua, nhưng nàng không thèm để ý. Thật buồncười.Bạn cũng thấy được là thằng cha hầu bàn không thích nàng, và bạncũng có thể thấy chính cái thằng cha lính thủy cũng khôngmê nàng baonhiêu,mặcdùhắnđangđivớinàng.Vàtôicũngkhôngưanàng.Khôngaiưanàngcả.Bạnđạikháicảmthấythươnghạinàng.“Cậukhôngcómộtcônàosaobé?”côảhỏi.Tôiđangđứngchàocổmàcổkhôngthèmbảotôingồinữa.Nàng là cái hạngngười cứđểbạnđứngnhưvậyhànggiờ. “Coi anhchàng bảnh trai không?” nàng nói với thằng lính thủy. “Holden, cậu càngngàycàngđẹphẳnrađấy.”Thằngchalínhthủybảonàngđitớivànhắcnàngrằng họ đang choán cả lối đi. “Holden, lại đây ngồi với bọn tôi,” conmẹLilianbảo.“Mangđồuốngcủacậuluônthể.”

“Tôi sắp đi, tôi có hẹn người ta,” tôi nói. Bạn có thể thấy cô ả đangmuốnxởilởivớitôi.CốtđểtôinóilạivớiD.B.

“Thôiđượcbé.Khinàogặpanhcậu,nhớnóihộlàtôighétảnh.”

Đoạnnàngbỏđi.Thằngcha lính thủyvà tôibảonhau rằngchúng tôisungsướngđượcgặpnhau.Điềuấyluônluônlàmtôichếtđược.Tôi luônluônphảinói: “Sungsướngđượcgặpanh”vớinhữngngườimà tôichẳngsungsướngchútnàokhi thấyhọ.Tuynhiênnếubạnmuốnsống,bạnphảinóinhữngthứấy.

Saukhidốicôảtôicầnphảiđigặpmộtngườinàođóthìtôichẳngcònsựchọnlựanàokháchơnlàphảiđi.ThằngchaEmieđangchơimộtbàinghehơikhá,thếmàtôicũngkhôngthểnánlạiđểnghehắnchơinữa.NhấtđịnhlàtôikhôngngồiđượcvớiconmẹLilianSimmonsvàthằngchalínhthủyấyđểcảmthấychánchườngbỏmẹ.Bởithếtôiravề.Tuynhiêntôicũngđiêntiếtkhilấyáođểđi.Thiênhạlúcnàocũngbáođờibạncả.

Page 78: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 79: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

13Tôi cuốc bộmộtmạch trở về khách sạn. Qua bốnmươimốt ngã tư.

Khôngphảivìtôiưađibộhaygìhết.Đúnghơnvìtôikhôngưalênxuốngchiếctaxinàokhác.Mộtđôikhibạnphátngấyđitaxicũngnhưbạnngấyđithangmáy.Độtnhiênbạnthấyphảiđibộ,bấtchấpbạnphảiđixabaonhiêuhoặcphảilêncaobaonhiêu.Khicònbé,tôirấtthườngcuốcbộlêncầuthangđếnnhàchúngtôi.Tầngthứ12.

Khôngthểnàobiếtđượccóphảivừacótuyếtrơihaykhông.Trênvỉahèhầunhưchẳngcótuyếtgìráo.Nhưngtrờirétnhưcắt,tôirúttúilấychiếcmũsănđỏrađội.Tôibấtchấptrôngmìnhnhưthếnào.Tôicònkéocáichetaixuống.TôiướcaođượcbiếtthằngnàođãăncắpđôigăngcủatôiởPencey,vìtaytôiđangtêcóng.Khôngphảitôisẽlàmgìtochuyệnnếutôibiếtđược.Tôilàthằngrấtnhátgan.Tôicốđừnglộrathế,nhưngchínhratôirấtnhátgan.Chẳnghạn,nếukhámpháđượcthằngnàođãđánhcắpđôigăng,cólẽtôisẽđiđếnphòngthằngấymànói:“Đượcrồi,cóđưalạiđôigăngchotaokhôngnào?”Đoạnthằngăncắpcólẽsẽnói,giọngrấtvôtộibộtịchcácthứ,“Gănggì?”Khiấyđiềumàtôicóthểlàmlà,cólẽtôiđivàolụctủcủanóvàtìmthấyđôigăngởmộtnơinàođó.Giấudướiáoquầnnóchẳnghạn.Tôisẽlấyravừađưacho thằngấyxemvừanói:“Đôigăngnàychắc làcủamàyđấyhả?”Rồithằngăncắpcólẽsẽnhìntôirađiềungớngẩnvôtộimàbảo:“Taochưahềthấyđôigăngấytrongđời.Nếulàcủamàythìmàycứlấyđi.Taođếchcần.”Đoạncólẽtôisẽđứngđấychừngnămphút.Tôiđãcóđôigăngcầmtrongtaycácthứ,nhưngvẫnmuốntátchothằngấymộtbạttaichogãyquaihàm.Duytôikhôngđủcanđảm.Tôichỉđứngđấylàmbộthậtdữtợn.Cóthểlàtôisẽnóimộtcâugìrấtsỉnhục-thayvìđánhvàoquaihàmnó.Tuynhiênnếutôinóiđiềugìsỉnhục,nócóthểđứngdậyđivềphíatôivànói,“NghenàyCaulfield,cóphảimàygọitaolàkẻcắpkhông?”Khiấythayvìnói:“Phảiđấy,taobảomàylàthằngăncắp,đồchóđẻ!”cólẽtôichỉnóiđược“Taochỉbiếtrằngđôigăngtaycủataonằmtrongtủáomày.”Khiấythìthằngkiabiếtchắcnósẽkhônghềgì,tôisẽkhôngtáttainó,vìvậycólẽnósẽnói:“Nghenày.Màynóilạichohẳnhoi.Cóphảimàybảotaolàkẻtrộmkhông?”Lúcấy tôi sẽbảo:“Khôngaibảoai làkẻ trộmhết.Taochỉbiếtđôigăngtaonằmtrongtủmày,”chuyệncứtiếpdiễnnhưthếđếnhànggiờ.Tuynhiêncuốicùngcólẽtôisẽrakhỏiphòngmàcũngkhôngchonómộtbạttainữa.Cóthểtôisẽđixuốngphòngrửamặtchâmmộtđiếuthuốchútvàngắmmặttôitrongkínhđangcốlàmravẻdữtợn.Đấy,đấylànhữngđiềutôisuynghĩsuốtđọcdườngtrởvềkháchsạn.Thậtkhôngkhoáigìlàmmột thằngnhát gan.Có lẽ tôi cũngkhônghoàn toàn nhát gan.Tôi không

Page 80: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

biết.Tôinghĩcólẽtôichỉnhátganmộtphần,vàmộtphầncònvìtôilàloạithằngđếchcầnđếmxỉakhimắtgăngtay.Phiềnmộtnỗilàtôikhôngbaogiờđếmxỉalắmkhimấtmộtcáigì-điềunàythườnglàmmẹtôiđiêntiếtkhitôicònnhỏ.Nhiềuthằngmòsuốtmấyngàyđểtìmmộtvậtchúngđánhmất.Tôithìdườngnhưkhôngbaogiờcómộtcáigìmànếumấtđitôiphảiquayquắttìm.Cólẽvìthếmàtôihơihènnhátchăng.Nhưngcũngkhôngthểlấycớấyđược,quảvậy.Điềucần thiết làbạnkhônghènnhátchútnàocả.Nếubạnphảibạttaimộtthằngnào,vàmuốnlàmvậy,thìbạnphảilàm.Tuynhiêntôikhôngthạovềchuyệnđólắm.Tôichẳngthàđẩymộtthằngnhàoracửasổhay lấybúabổđôicáiđầuhắn rahơn làđánhvàoquaihàmnó.Tôichúaghétđấmnhaubằng tay.Tôibấtchấpnếuphảibịđánh trúng-mặcdù tôicũngkhôngmêgìđiềuấy,dĩnhiên-nhưngcáilàmtôisợnhấttrongcuộcđánhnhaubằngđấmtaylàcáimặtthằngkia.Phiềnchotôilà,tôikhôngchịuđượckhinhìnvàomặtthằngkia.Tốtnhấtlànếucảhaithằngđềuđượcbịtmắtcác thứ,khiđánhnhau.Đấy thật làmột loạihènnhátngộnghĩnhnếubạnnghĩkỹ,nhưngcũnglàhènnhát,dĩnhiên.Tôikhôngđùađâu.

Càngnghĩvềđôigăngtayvàvềsựhènnhátcủatôi,tôicàngrầubỏmẹ,vàtôivừađivừađịnhbụngsẽdừnglạiuốngcáigìtrênđường.TôimớiuốngcóbalyởchỗEmie,vàtôicũngkhônguốngchohếtlycuốicùngnữa.Mộtđiềutôisởtrườnglàtửulượngrấtkhá.Tôicóthểuốngsuốtđêmmàkhôngtỏvẻgìsaycả,nếucaohứng.MộtlầnởtrườngWhooton,thằngRaymondGoldfarbvàtôimuamộtchaiScotchuốngtrongnhàthờvàođêmthứBảy,nơikhôngaithấy.Hắnsặcsụamùirượu,nhưngtôithìtuyệtnhiênkhôngtỏvẻgìcóuốngrượuhết.Tôichỉbắtđầulạnhtoátvàuểoảingười.Tôicómửatrướckhiđingủ,nhưngkỳ thực tôicũngkhôngcầnmửalắmmàlà tôicốnônra.

Lại nói chuyện trước tôi khi đến khách sạn rồi bắt đầu bước vào cáiquầybarcóvẻlụpxụp,nhưngcóhaithằngchasaymèmbướcrahỏiđườngtàuđiện.MộttronghaithằngrấtcóvẻlàngườiCuba,cứphàvàomặttôihơithởnồngnặckhitôichỉđường.Rốtcuộctôikhôngthèmbướcvàocáibarphảigióấynữa.Tôitrởvềkháchsạn.

Tiền sảnh trống rỗng. Sặcmùi xì gà như thể có chừng năm triệu tànthuốc.Thậtđấy,tôikhôngbuồnngủgìcả,nhưngcảmthấyrầuthốiruột.Tôigầnnhưmuốnchết.

Đoạnbỗngnhiêntôivướngvàomộtvụvôcùngrắcrối.

Trướchết,tôivừabướcvàothangmáythìthằngchagiữthangbảotôi:“Ôngcóthíchchơikhông?Haylàkhuyaquárồi?”

Page 81: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ôngmuốnnóigì?”tôihỏi.Tôikhôngbiếtlãotamuốnnóigìcả.

“Cóthíchchơigáiđêmnaykhông?”

“Tôiấyà?”tôibảo.Mộtcâutrảlờihếtsứcngốc,tôicôngnhận.Nhưngquảlàrấtlúngtúngkhicómộtngườinàotựnhiêntấncôngbạnvớimộtcâuhỏinhưthế.

“Cậubaonhiêutuổirồicậuba?”thằngchađóhỏi.

“Tạisao?”tôiđáp.“Hămhai.”

“Ôhô,đượcrồi.Cậunghĩsao?Cóthíchkhông?Tàunhanhthìnămtì.Quađêmmườilămtì,”hắnnhìnđồnghồtay.“Chođếntrưamai,mườilămtì.”

“Được,”tôiđáp.Thậttráivớinguyêntắccủatôicácthứ,nhưngtôiđangrầuthúiruộtđếnnỗikhôngnghĩnữa.Đấymớichínhlàcái tệ.Khibạnrấtbuồnthìđếnngaycảsuynghĩbạncũngkhôngsuynghĩđược.

“Đượccáigì?Tàunhanhhayđếntrưamai?Tôiphảibiếtchứ.”

“Tàunhanhthôi.”

“Đượcrồi.Ôngởphòngnào?”

Tôinhìnsốphòngtrêntấmlắcmócchìakhóa.“1222,”tôinói.Tôihơiânhậnvìđãđểcáivụnàykhơira,nhưngquámuộn.

“Được nhé. Trong 1 s phút nữa tôi sẽ đưamột cô lên.”Hắnmở cửathangmáychotôibướcra.

“Này,mànàngcódễ coikhông?” tôi bảo. “Tôikhôngmuốnmèogiàtrongbịđâuđấy.”

“Khôngmèogiàđâu,đừnglocậuba.”

“Tôisẽtrảtiềnchoai?”

“Chocổ,”hắnnói.“Thôichàocậuba.”Hắnđóngcửathangmáyngaytrướcmặttôi.

Tôiđivàophòngvàđếnchậurửathấmmộtítnướcvàotóc.Nhưngbạnkhôngtàinàochảicholángmộtcáiđầuhớtcụtngủn.ĐoạntôithửxemhơithởmìnhcóhôimùithuốcđiếuphalẫnScotchsodatôiuốngởEmiekhông.Bạnchỉphảiđưabàntayúplấymiệngrồihàhơivào,đưalênlỗmũingửi.Khônghôilắm,nhưngtôivẫnđánhrăngcácthứ.Đoạntôithaymộtcáisơmimới.Tôibiếttôikhôngcầnphảidiệnthậtbảnhchomộtcôgáigianghồ

Page 82: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

haygìhết,nhưngviệcấygiúptôicócáigìđểlàm.Tôihơihồihộp.Tôikhởisựcảmthấykhásexyđấy,nhưngtôivẫncứhồihộpnhưthường.Nếubạnmuốnbiếtsựthật,tôilàmộtcáithằngcòntrongtrắng.Thậtđấy.Tôiđãcónhiềudịpđểđánhmấtsựtrinhtiếtcủatôicácthứ,nhưngchưabaogiờtôithậtnắmđượccơhội.Luônluôncómộtchuyệngìxảyra.Chẳnghạn,nếubạnđangởnhàmộtcôgái,thìchamẹnàngluônluônvềnhàvàocáilúctréocẳngngỗng-haybạnsợhọsẽvề.Hoặcnếubạnđangởbăngsauchiếcxecủa người nào đó thì luôn luôn có bồ bịch củamột người nào đó ở băngtrước-ýtôilàmộtcôgái-cứmuốnxemxétkhắpchiếcxephảigió.Nghĩalàmộtconbénàođấyởđằng trướccứquay luixemcóchuyệngìkhông.Đấy,luônluônlàcómộtchuyệngìxảyra.Tuyvậytôicũngsuýtlàmviệcấymộtđôilần.Đặcbiệtcómộtlần,tôinhớ.Nhưnglạitrụctrặcnữa-tôicũngkhôngnhớvìcáigì.Cóđiềulà,phầnnhiềukhibạnsắplàmcáiviệcấyvớimộtcôgái-khôngphảilàgianghồhaygìhết-thìnànglạicứbảobạnhãyđừng làm. Phiềnmột nỗi là, tôi dừng thật. Phần đông các thằng khác thìkhông.Tôithìtôidừnglại.Bạnkhôngtàinàobiếtđượctụicongáithậttìnhmuốnbạndừnglại,haychỉvìchúngsợtrốichết,haychúngnóidừnglạiđểnếu bạn không dừngmà cứ tiếp tục thỉ trách nhiệm sẽ thuộc về bạn chứkhôngvềchúng.Ấy,tôicứluônluôndừnglạitheolờicôbé.Phiềnmộtnỗilàtôicóthóiquenthươnghạicáccô.Tôimuốnnóiphầnđôngcongáithậtngungốccácthứ.Saukhibạnhônhítchúngítlâuthìthậtlàbạncóthểnhìnthấychúngmấthếtócnão.Khithậttìnhđammê,chúngkhôngcònócnãogìhết.Tôikhôngbiết.Chúngbảodừngnên tôi dừng.Tôi luôn luônước giánhưtôiđãkhôngdừnglại,saukhiđưachúngvềnhà.Nhưngđếnnhữngbậnkháctôivẫncứdừngnhưthường.

Lạinóichuyệnkhimặcvàomộtchiếcáosơmisạch,tôimườngtượngrằngđấycóthểlàmộtdịptốtchotôi.Tôinghĩnếunànglàmộtcôgáigianghồcácthứthìtôicóthểtậpsựchútđỉnhvớinàng,đểphòngtrườnghợpcóngàytôilậpgiađìnhhaygìấy.Đôikhitôibănkhoănvềchuyệnấyđôichút.Mộtlầntôiđọcmộtcuốnsách,ởtrườngWhooton,trongsáchcómộtthằngcharấtsànhsỏi.Giỏitángáivàsexy.HắntênMonsieurBlanchard,tôicònnhơ.Cuốnsáchthìdởhơidởhồn,nhưngthằngchaBlanchardnàyrấtkhả.HắncómộtlâuđàitrênbờbiểnRivieraởÂuchâu,vàtronggiờnhànrỗihắnchỉ làmcómỗiviệc làxuađànbàđi nhưxua ruồi.Hắn làmột thằngchahoangđàngcác thứ,nhưngđànbàmêhắnchếtđược.Hắnbảo, trongmộtchương,rằngthânthểmộtngườiđànbàcũngnhưchiếcvĩcầmcácthứ,vàphảicómộtnhạcsĩtàibaghêgớmmớichơinổi.Đấylàmộtcuốnsáchrấtthối-tôicôngnhận-nhưngtôivẫnkhôngsaoxuanổicáichuyệnvĩcầmấyrakhỏitríóc.Mộtphầnchínhvìthếmàtôihơicóýmuốntậpsựchútđỉnhtrongviệcấy,phòngkhitôicólậpgiađình.Caulfieldvàchiếcvĩcầmthần

Page 83: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

diệu, ôi giời. Thật là thối, tôi công nhận, nhưng không quá thối. Tôi sẽkhôngngạigìnếucóchúttàihoavềchuyệnấy.Nếubạnthựctìnhmuốnbiếtsựthật,thìthườngkhiđùachơimộtcôgáinào,tôiphảikhónhọctrốichếtchỉđểtìmramìnhđangtìmkiếmgì,giờiạ,nếubạnbiếttôimuốnnóicáigì.Vídụđứacongái tôisuýtngủcùngmàtôiđãnóicùngbạn.Tôiphảimấtchừngmộttiếngđồnghồchỉđểcởiđượccáixuchiêngcủanàng,tớilúcđóthìnànggầnnhưsẵnsàngnhổnướcbọtvàomặttôi.

Trởlạichuyệntôiđibáchbộtrongphòng,chờcôgáiđiếmxuấtđầulộdiện.Tôicứmongnàngsẽdễcoi.Duy tôicũngđếchcần.Tôidườngnhưmuốnchomauxongcáichuyệnấy.Cuốicùngcóngườigõcửa,vàkhitôimở,cáitúicủatôinằmánngữngaygiữalốiđilàmtôingãchồmlênnóvàsuýtgãycẳng.Tôiluônluônchọnmộtcáilúchuyhoàngđểmàténhàolênmộtcáitúihaygìấy.

Khitôimởcửa,cáicôđiếmđangđứngđấy.Nàngmặcáopolo,khôngđộimũ.Tócnànghơihoenhưngbạncũng thấyngay lànhuộm.Tuyvậy,nàngcũngkhôngphảimèogiàgìhết.“Cômạnhgiỏikhông?”tôibảo.Tìnhbỏmẹ.Ôigiời.

“Anh là cái người màMaurice nói phải không?” nàng hỏi tôi. Nàngkhôngcóvẻthânmậtlắm.

“Cóphảingườigiữthangmáykhông?”

“Phải,”nàngnói.

“Thếthìđúng.Mờicôvào,”tôibảo.Tôicànglúccàngtrởnênuểoải.Thậtvậy.

Nàngvàophòngvàcởiáochoàngngaytứckhắc,némlêngiường.Bêntrongnàngmặcáodàimàulục.Đoạnnàngngồixuốngmộtbênghế,cáighếbêncạnhchiếcbànđặttrongphòng,vàkhởisựđuđưabànchân.Nàngngồitréochânlạivàcũngkhởisựđuđưabànchânbênkia.Đốivớimộtcôgáiđiếm,nàngquảthậtlàbồnchồn.Tôinghĩcólẽvìnàngcòntrẻbỏmẹ.Nàngcỡchừngtuổitôi.Tôingồivàochiếcghếlớncạnhnàng,mờinàngmộtđiếuthuốc. “Tôikhônghút thuốc,”nàngnói.Nàngcógiọngnóinheonhéo rấtnhỏ.Bạnkhólòngnghenàngnổi.Nàngcũngkhôngbaogiờnóicảmơnnữa,khibạnmờinàngcáigì.Chỉvìnàngkhôngbiếtgìráo.

“Tôixinphéptựgiớithiệu.TêntôilàJimSteele,”tôinói.

“Anhcóđồnghồkhông?”nànghỏi.Nàngđếchcầnbiếttêntôi,dĩnhiên.“Này,màanhbaonhiêutuổicáiđã?”

Page 84: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôiấyà,hămhai.

Hămhaicáimốcxì.

Đấylàmộtcâunóibuồncười.Nghenhưmộtđứatrẻconthậtsự.Bạntưởngrằngmộtcôgáiđiếmcácthứsẽnói:“Hămhaicáiđếchgì”hay“Câmmẹmàyđi”thayvì“Hămhaicáimốcxì”.

“Côbaonhiêutuổi?”tôihỏinàng.

“Khá lớnđủđể sành sỏi hơnanh,”nàngnói.Conmẹ láu cá thật, “cóđồnghồkhông?”nànglạihỏitôi,đoạnđứngdậyvàkéongượcáoquađầu.

Dĩnhiêntôithấyrấtlạlùngkhinànglàmthế.Nghĩalànànglàmthếquábấtngờcácthứ.Tôibiếtrằngđánglẽbạnphảicảmthấykháthèmmuốnkhimộtngườinàođứngdậykéoáoquađầu.Nhưngtôithìkhôngthế.Trongmớcảmgiáccủatôilúcđócònxamớicócáigọilàthèmmuốn.Tôithấybuồnnhiềuhơnlàthèmkhát.

“Anhcóđồnghồkhônghở?”

“Không,không.Tôikhôngcó.”Ôigiời, tôi cảm thấy lạ lùng làmsao.“Côtêngì?”tôihỏinàng.Bâygiờtrênmìnhnàngchỉcònmộtchiếcváylótmàuhồng.Nólàmtôivôcùnglúngtúng.Vôcùng.

“Sunny,”nàngbảo.“Nào,nhanhđichứ.”

“Côkhôngthíchnóichuyệnmộtlátsao?”tôihỏinàng.Nóithếthậtlàtrẻcon,nhưngtôiđangcảmthấylạlùngbỏmẹ.“Côcóviệcgìlàmvộilắmkhông?”Nàngnhìntôinhưthểtôilàmộtthằngđiên:“Anhmuốnnóichuyệnvềcáiquáigì?”nàngnói.

“Tôikhôngbiết.Khôngcógìđặcbiệt lắm.Tôichỉnghĩ rằngcó lẽcôkhôngngạinóichuyệnmộtlát.”Nàngngồixuốngchiếcghếcạnhbànnhưcũ.Tuynhiênbạncũngthấyrõnàngkhôngthích.Nànglạikhởisựđuđưabànchân.Ôigiời,côảthậtdễbồnchồn.

“Bây giờ cô cómuốn hút thuốc không?” tôi nói. Tôi quên rằng nàngkhônghút.

“Tôikhônghút.Này,nếuanhmuốnnóichuyệnthìnóiđi.Tôicònnhiềuviệcphảilàm.”

Tuyvậytôikhôngtàinàonghĩđượcmộtđiềugìđểnói.Tôinghĩđếnchuyện hỏi nàng làm sao mà bỗng nhiên nàng đi làm gái điếm các thứ,nhưngtôisợkhôngdámhỏi.Cólẽnàngcũngkhôngtrảlờinếutôihỏivậy.

Page 85: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Cô không sinh trưởng ởNewYork chứ, phải không?” cuối cùng tôibảo.Tôichỉnghĩrađượccócâuấy.

“Hollywood,”nàngnói.Đoạnnàngđứng lênđi đếnchỗnàngđãnémchiếcáo,ởtrêngiường.“Anhcócáigìmócáokhông?Tôikhôngmuốnbịnhănchiếcáonày.Cònmớinguyên.”

“Cóchứ,”tôinóingay.Tôiquámừngvìđượcđứngdậylàmmộtcáigì.Tôiđemchiếcáođếntủvàmóclênchonàng.Thậtbuồncười.Tôihơirầuchútđỉnhkhitreonólên.Tôinghĩđếnkhinàngđivàomộtcửahiệuđểmuaáo,khôngaitrongcửahiệubiếtnànglàgáiđiếmcácthứ.Ngườibánhàngcóthểchỉtưởngnànglàmộtcôgáibìnhthườngkhinàngmuaáo.Điềunàylàmtôibuồnbỏmẹ-tôikhôngbiếttạisao.

Tôi lại ngồi xuốngvà cố tiếpnối câu chuyện.Nàng làmột người đốithoạimắcdịch.“Đêmnàocôcũnglàmviệcsao?”Nghekinhkhủng,saukhitôinóiracâuấy.

“Phải,”nàngđangrảobướckhắpphòng.Nàngnhặt tấmthựcđơntrênbànmàđọc.

“Banngàycôlàmgì?”

Nànghơinhúnvai.Hơigầy.“Ngủ.Đixemchiếubóng.”Nàngđặttấmthựcđơnxuốngvànhìntôi.“Này,nhanhlênchứ.Tôicónhiều…”

“Nàynhé,”tôinói.“Tôicảmthấyhơikháctrongngườiđêmnay.Tôibịmấtngủ.Thềcótrờiđấy.Tôisẽtrảtiềnchocôcácthứ,nhưngcôcóphiềnlòngnếuchúngtakhônglàmviệcấy?Côcóphiềnlắmkhông?”Phiềnchotôimộtnỗilàtôikhôngmuốnlàmchuyệnấychútnào.Tôicảmthấybuồnbãhơn là thèmkhát,nếubạnmuốnbiết.Nàng thật làquáchán.Chiếcáo lụcnàng treo trong tủcác thứ.Vàngoài ra, tôikhôngnghĩ rằngsẽcó thể làmđượccáiviệcấyvớimộtngườingồisuốtngàyxemmộtbộphimthổ tả…Quảthậtlàtôikhôngthể.

Nàngđếngầntôi,vẻmặtrấtđángcười, tuồngnhưnàngkhôngtintôi.“Cóchuyệngìthế?”nànghỏi.

“Khôngcóchuyệngìcả.”Ôigiời,tôitrởnênhoảnghốttợn.“Cóđiềulàtôimớigiảiphẫuxong.”“Thậtsao?Ởđâu?”

“Ởcáichỗấyấy-cáicươngcầmcủatôi.”

“Thếà?Cáimẹkiếpấyởchỗnào?”

“Cái cươngcầmấyà?” tôi nói. “Ô, thật ra thì nóở trong rãnhxương

Page 86: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

sống.Nghĩalàởdướixachỗrãnhxươngsống.”

“Thậtà?”nàngnói.“Mệt thật.”Đoạnnàngngồixuống lòng tôi.“Anhngộthật.”

Nànglàmtôilúngtúngquá.Tôicứtiếptụcbahoathiênđịa.“Tôiđangbìnhphục,”tôibảonàng.

“Anhgiốngmộtthằngchatrongphimảnh.Anhbiếtkhông.Thằngchagìnhỉ.Anhbiếttôimuốnnóithằngchanàochứ?Tênlàgìnhỉ?”

“Tôikhôngbiết,”tôinói.Nàngvẫnkhôngchịuxuốngkhỏicáilòngdởhơicủatôi.

“Chắcchắnlàanhbiết.CáithằngởtrongphimvớiMelvineDouglasấy.CáithằnglàmemMelvineDouglasấy?Saubịtékhỏichiếctàuấy?Anhbiếttôimuốnnóithằngnàomà.”

“Không.Tôikhôngbiết.Tôirấttránhđixemxinê,càngítcànghay.”

Đoạnnàngbắtđầutrởnênbuồncười,sốngsượngcácthứ.

“Cô làm ơn dẹp chuyện ấy đi có được không,” tôi nói. “Tôi khôngmuốn,tôiđãbảocô.Tôivừagiảiphẫuxong.

Tuynhiên nàng cũngkhôngđứngdậy khỏi lòng tôi hay gì cả, nhưngnàngnhìn tôimột cái nhìn kinh khủng. “Nghe này,” nàngbảo. “Tôi đangngủ thì thằng cha khùngMaurice thức tôi dậy.Nếu anh nghĩ rằng tôi…”“Tôiđãbảolàtôisẽtrảtiềnvìcôđếnđâycácthứ.Tôisẽtrả.Tôicónhiềuxulắm.Nghiệtmộtnỗilà,tôivừamớibìnhphụcsaumộtcuộc…”

“VậythìanhbảothằngchakhùngMauricelàanhmuốnmộtcôlàmcáiquái gì?Nếu anh vừa quamột cuộc giải phẫumắc dịch về cái ấy ấy ấy?Hử?”

“Tôi cứ tưởng là tôi sẽ khá hơn bây giờ nhiều.Tôi đã hơi vụng tính.Thậtđấy.Tôirấttiếc.Nếucôđứngdậymộtchúttôisẽđilấyvítiền.Thậtđấy.”

Nàngrầuthốiruột,nhưngđứngdậykhỏicặpđùiphảigiócủatôivàtôiđilấyvítiềntrongtủra.Tôilấymộttờgiấynămđồngđưachocổ:“Cảmơnnhiều,”tôibảo.“Cảmơnnhiềulắm.”

“Đâycónămđồng.Phảimườimớiđủ.”

Bạncũngthấyrõnàngđangtrởnênbuồncười.Tôirấtsợmộtchuyệnnhưthếsẽxảyra-Thậtđấy.

Page 87: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“LãoMauricenóinămthôi,”tôibảonàng.“Lãobảomườilămđồngchođếntrưamaicòntàunhanhthìchỉcónămđồng.”

“Tàunhanhmườiđồng.”

“Lãobảonămđồng.Rấttiếc,tôinóithật,nhưngtôichỉcóthểđưachocôchừngấy.”

Nàngkhẽnhúnvai,cáikiểunànglàmbannãy,đoạnnàngnóirấtlạnhlùng:“Ôngcóchịuphiềnlấygiùmcáiáochotôiđượckhông?Haylạiphiềnphức choôngquá?”Nàng làmột con bé khámaquái.Ngay cả cái giọngkhànkhàncủanàngcũngđủlàmchobạnsợhãichútđỉnh.Nếunànglàmộtcôgáigianghồgià,mặttrétđầysonphấncácthứthìnàngđãkhôngcóvẻmaquáibằng.

Tôi bước tới lấy áo cho nàng. Nàngmặc áo vào, đoạn nhặt chiếc áokhoácngoàitrêngiường.“Chào,đồconnítđítxanh,”nàngnói.

“Chàocô,”tôiđáp.Tôikhôngcảmơnnànghaygìhết.Tôimừngvìtôiđãkhôngcảmơnnàng.

Page 88: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

14SaukhiconmẹSunnyđi,tôingồivàoghếmộtlúcvàhútvàiđiếuthuốc.

Trờibênngoàiđangsáng.Ôigiờitôicảmthấykhổsởlàmsao.Tôirầughêgớm,bạnkhôngthểnàotưởngtượngđược.Điềutôilàmlà,tôikhởisựnóihơilớn,nóichuyệnvớiemAllie.Đôikhitôilàmthếmỗilúcrấtbuồn.TôinóiđinóilạiemvềlấyxeđạprồigặptôiởtrướcnhàBobbyFallon.BobbyFallonởgầnnhàchúngtôiởMaine.Nghĩalàhằngmấynămvềtrước.CáichuyệnđãxảyđếndạođólàmộtngàykiaBobbyvàtôiđịnhđạpxequahồSedebego.Chúng tôi sẽmang theo thứcăn trưacác thứ,vàkhẩusúnghơicủa chúng tôi. Chúng tôi còn nhỏ xíu, và tưởng rằng với khẩu súng hơichúngtôicóthểsănđượcmộtvàicongìđó.NhưngbỗngAllienghechúngtôinóichuyệnvềcuộcđi chơiấy,vàemcũngmuốnđi.Nhưng tôikhôngcho,bảorằngemcònnhỏquá.Bởithếbâygiờ,thỉnhthoảng,khirấtbuồn,tôi cứnói cùngAllie, “Được rồi.Emđi vềnhà lấyxeđi, vàđếngặp anhtrướcnhà thằngBobby.Nhanh lên.”Khôngphải là tôikhông thườngđemAllietheomỗibậnđiđâu.Tráilại,tôirấtthườngchoemđi.Chỉcólầnđólàkhông.Emcũngkhôngphiềngìchuyệnấy-emAlliekhôngbaogiờphiềnchuyệngì cả - nhưng tôi vẫn cứnghĩ vềđiềuđónhư thường,mỗi khi rấtbuồnchán.

Tuy nhiên, cuối cùng tôi cũng thay quần áo và lên giường. Tôi có ýmuốncầunguyệnchútđỉnhkhinằmxuống,nhưngkhôngthểnàolàmđược.Khôngphải là lúcnàomuốncầunguyệntôicũngcầunguyệnđược.Trướchếtvìtôiđạikháilàmộtthằngvôthần.TôicũngmếnGiêsuđấy,nhưngtôikhôngmêlắmnhữngthứkháctrongKinhthánh,chẳnghạnnhữngtôngđồlàmột.Tôicháncáibọnđóthấymồ,nếubạnmuốnbiếtsựthật.HọthìcũngkhôngsaocảsaukhiChúachếtcácthứ,nhưngkhiNgàicòn,cólẽhọkhôngcóíchgìđốivớingàihơnmộtcáilỗtrongđầu.HọchỉlàmcómộtviệclàcứlàmĐứcGiêsuthấtvọng.HầuhếtbấtcứaitrongKinhthánhtôiđềuthíchhơn bọn tông đồ ấy.Nếu bạnmuốn biết sự thật, thằng cha tôi thích nhấttrongKinhthánh,sauchúaGiêsu,chínhlàthằngđiênsốngtrongnhữngnấmmồvàcứlấyđátựcứamình.Tôithíchthằngđiênấymườilầnhơnnhữngthằngcha tôngđồphảigió.Tôi thườngbàn luậnvềđiềunàykhiở trườngWhooton, với thằng Arthur Childs, ở tầng dưới. Thằng Childs theo đạoQuakercácthứvàđọcKinhthánhsuốtngày.Nólàmộtthằngbérấttửtế,tôithíchnó,nhưngtôikhôngbaogiờcóthểđồngývớinóvềmộtsốlớncácchuyệntrongThánhkinh,nhấtlàvềnhữngtôngđồ.HắncứbảorằngnếutôikhôngthíchnhữngtôngđồtứclàtôikhôngthíchGiêsu.HắnbảovìGiêsuđãchọnnhữngtôngđồấynênbạnphảithíchhọ.TôinóitôibiếtChúachọnhọ,

Page 89: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhưngngàichọn tìnhcờthôi.Tôinóingàikhôngcóthìgiờđiquanhphântíchmọingười.TôibảotôikhôngphànnànGiêsuhaygìhết.Khôngphảilỗicủangàinếungàikhôngcó thìgiờ.Tôi lạinhớ tôihỏi thằngChildsnócónghĩrằngJudas,ngườiphảnChúacácthứ,đãxuốngđịangụcsaukhitựtửkhông.Childsnói:“Nhấtđịnhrồi.”Ấy,ấychínhlàđiềutôibấtđồngvớinó.TôibảotôisẽcámộtnghìntìrằngGiêsukhôngbaogiờbắtJudasxuốngđịangục.Bâygiờtôicũngcòncánhưthếnữanếucómộtnghìntì.TôinghĩbấtcứthằngchanàotrongbọntôngđồcũngsẽbắtJudasxuốngđịangục-màlạibắtxuốnggấpnữa-nhưngGiêsusẽkhônglàmthế.ThằngChildsnóiđángphiềnchotôimộtnỗilàtôikhôngđinhàthờgìcả.Nócóphầnđúngvềđiểmđó.Tôikhôngđinhàthờ.Trướctiênvìchamẹtôikháctôngiáonhau,còntấtcảconcáitrongnhàthìvôthần.Nếubạnmuốnbiếtsựthật,nhữngmụcsưở các trường tôi học luôn luôncó cái giọng làmbộbỏmẹkhibắt đầugiảngkinh.Ôigiời,tôighétquá.Tôikhôngbiếtvìcáiquáigìhọlạikhôngchịunóichotựnhiên.Cáigiọngnghebộtịchkhiếp.

Trởlạichuyệnlúctôinằmxuốnggiường,tôikhôngthểcầunguyệnmộtchútxíunào.Mỗilầnbắtđầuđọckinh,tôilạicứnhớtớiconmẹSunnygọitôilàconnítđítxanh.Cuốicùng,tôingồidậyhútthêmmộtđiếuthuốc.Mùivịkinhkhủng.ChắctôiđãhútchừnghaibaotừkhirờitrườngPencey.

Bỗngchốc,khitôinằmhútthuốc,cóngườigõcửa.Tôicứhyvọngđấykhôngphảilàcửaphòngtôi,nhưngtôiquábiếtkhôngphảiphòngaikhác.Tôikhônghiểulàmsaotôibiếtthế,nhưngtôibiết.Tôilạibiếtaigõnữa.Tôilàphùthủymà.

“Aiđấy?”tôibảo.Tôikhásợ.Tôirấtnhátganvềnhữngchuyệnấy.

Họchỉgõlại.Gõlớnhơn.

Cuốicùngtôixuốnggiường,chỉmặcquầnáongủcácthứvàmởcửa.Tôicũngkhôngcầnphảibậtđèntrongphòngnữa,vìtrờiđãsáng.ConmẹSunnyvàthằngchaMaurice,lãogiữthangmáyđầymụn,đangđứngđấy.

“Cáigìđấy?Cácngườimuốngì?”tôinói.Ôigiời,giọngtôirunbỏmẹ.

“Khônggìnhiều,”thằngchaMauricenói.“Nămtìthôi,”hắnnóichocảhai.ConmẹSunnychỉđứngbênhắn,hámiệngcácthứ.

“Tôitrảchocôấyrồi.Tôiđưacôấynăm tì.Hỏicổxem.”Tôinói,ớigiời,giọngtôirunkhiếp.

“Phảiđưamườitì,cậuba.Tôiđãbảomườitìtàunhanh,mườilămđếntrưa.Tôiđãbảocậu.”

Page 90: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ôngkhôngbảotôinhưthế.Ôngnóinămtì tàunhanh.Ôngnóimườilămđếntrưamai,đúng,nhưngtôingheôngnóirõrànglà…”

“Nhảracậuba.”

“Làmgì?”tôinói.Ôigiời,quảtimtôiđậpmuốnrớtrangoài.Tôiướcaomìnhđangítraănmặcđànghoàng.Thậtkinhkhủnglàmặcđồngủkhimộtchuyệnnhưthếxảyra.

“Nhanhlêncậuba?”thằnggiàMauricebảo.Đoạnhắnẩytôimộtcáivớibàntaydịchtảcủahắn.Tôisuýtténhàotrênbồnrửamặt-thằngchaấylàmộtthằngducônrấtđồsộ.Điềukếtiếptôibiếtđượclà,lãoấyvàconmẹSunnycảhaiđềuvàotrongphòng.Chúnglàmnhưcáiphòngnàylàsởhữucủachúng.ConmẹSunnyngồitrênthànhcửasổ.ThằngchaMauricengồivàochiếcghếlớnvàmởnútcổkiểngcácthứ-hắnđangmặcđồngphụccủabồigiữthangmáy.Ôigiời,tôithậtvôcùngluốngcuống.

“Rồicậuba.Đưađây.Tôiphảitrởvềlàmcôngviệc.

“Tôiđãnóivớiôngmườilần,tôikhôngnợôngxunào.Tôiđãđưachocổtấmgiấybạcnăm…”

“Câmcáimồmđi.Nàođưađây.”

“Tạisaotôilạiphảiđưathêmchocôấynămtì?”tôinói.Giọngtôivỡra.“Ôngđangcốlừabịptôi.”ThằngchaMauricemởhếtnúttrênchiếcáođồngphụccủahắn.Bêntronghắnchỉmặcmộtcáicổgiảbộtịchmàkhôngcósơmihaygìhết.Hắncómộtchiếcbụngphệđầylông.“Khôngaibịpaihết,”hắnnói.“Đưađây,cậuba.”

“Khôngđưa.”

Khitôinóithế,hắnđứngdậykhỏichiếcghếvàkhởisựtiếnvềphíatôi.Hắncóvẻnhưrấtmệthayrất,rấtchánchường.Ôigiời,tôisợđáođể.Tôiđangđứngkhoanhtay,tôicònnhớ.Tôinghĩsẽkhôngđếnnỗitệlắmnếutôikhôngchỉmặccóquầnáongủ.

“Đưa tiềnđây,cậuba,”hắnđếnngaychỗ tôiđangđứng.Hắnchỉnóiđượccóchừngấy.“Đưatiềnđây,cậuba.”Thằngchađầnthậtsự.

“Khôngđưa.”

“Cậuba,chắccậubuộctôiphảisửalưngcậumộtmẻ.Tôikhôngmuốnlàmthế,nhưngcoimòicậumuốnvậy,”hắnnói.“Cậunợchúngtôinămtì.”

“Tôikhôngnợôngnămtì,”tôinói.“Nếuôngsửalưngtôi,tôisẽhétthậtto.Tôisẽthứchétmọingườitrongkháchsạnnàydậy.Gọicảnhsátcácthứ.”

Page 91: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Giọngtôirunbỏmẹ.

“Tháchcậuđấy.Hétcholớnvào.Được,”Thằnggiànói.“Cậumuốnchamẹcậubiếtcậungủvớigáià?Mộtthằngnhãicongiađìnhtửtếnhưcậu?”thằnggiàkểcũngkhônđáođểtrongcáivẻnguđầncủahắn.Hắnkhônthật.

“Xêra.Nếuôngđãnóimườitìthìlạilàchuyệnkhác.Đằngnàyôngnóirõrànglà…”

“Cậucóđưahaykhông?”Hắndồntôiđếnngaycánhcửa.Hắngầnnhưđứnglêntrênngườitôi,vớicáibụngphệđầylôngcácthứ.

“Xêra.Bướcrakhỏiphòngtôiđi,”tôinói.Tôivẫncònkhoanhtay.Ôigiời,cáithằngvôtíchsựlàtôi.

ĐoạnSunnylầnđầutiênmởmiệngnói.“ÊMaurice,muốntôilấycáivítiềncủahắnkhông?”côảnói.“Nónằmngaytrêncáigìgìấy.”

“Ừlấyđi.”

“Đừngđộngđếnvícủatôiđấy!”

“Tôi lấyđược rồi,”Sunnynói.Conmẹphephẩy tờgiấynăm tì trướcmặt tôi. “Thấy không?Tôi chỉ lấy có năm tì đồng cậu ba nợ của tôi. Tôikhôngmóctúiaihết.”

Bỗngnhiêntôikhởisựkhóclớn.Tôisẽđổibấtcứgìđểđừngcókhóc,nhưngtôiđãkhóc.“Không,mấyngườikhôngmóctúi, tôinói.Mấyngườichỉăntrộmcủatôinăm…”

“Câmmồmngay,”thằngchaMauricenói,vàẩytôimộtcái.

“Êđểnóyênmà,”Sunnynói.“Ê,đừngnữachứ,mìnhđãlấyđượcnămtìnónợmình.Điđi,ê.”

Tôiđiđây,thằnggiàMauricenói,nhưngnókhôngđi.

“NóirồiđấyMaurice.Hãyđểnóyênđimà.”

Ailàmgìnóđâu?lãonói,vẻvôtộibỏmẹ.Đoạnđiềuhắnlàmlà,hắnbúngngóntayrấtmạnhtrênbộđồngủcủatôi.Tôisẽkhôngnóivớibạnhắnbúngtôiởđâu,nhưngtôiđaubỏmẹ.Tôibảohắn,hắnlàmộtthằngđầnbẩnthỉukhốnnạn.“Cáigì?”hắnnói.Hắnđểbàntayrasaulỗtainhưmộtthằngđiếc.“Cáigì?Tôilàcáigì?”

Tôivẫncònnhưđangkhóc.Tôiđiêntiếtquávàlồnglộnlên.“Màylàmộtthằngđầnbẩnthỉu,”tôinói.“Màylàmộtthằngbịpbợmngungốc,vàchừnghainămnữamàysẽgiốngnhưnhữngcáithằngkhốnnạntrênphốđến

Page 92: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

xintiềnđểuốngcàphê.Màysẽănmặcráchrướibẩnthỉudơdáy,màysẽ…”

Đoạnhắnđánh tôimộtcái.Tôikhôngcốné tránhhaygìhết.Tôichỉcảmthấyđaukinhkhủngnơibụng.

Tuynhiêntôikhôngbịbấttỉnhhaygìcả,vìtôinhớrõđãnằmgiữasànnhànhìnlêncảhaichúngnóđiravàkhépcửalại.Đoạntôicứnằmgiữanềnnhàkhálâu,gầnnhưbậntôinằmlúcđánhvớithằngStradlater.Duybậnnàythìtôitưởngtôiđanghấphối.Thậtđấy.Tôitưởngtôiđangchếtđuốihaygìấy.Phiềnmộtnỗi là, tôi không thểnào thởđược.Cuối cùngkhi tôi đứngdậy,tôiphảiđiđếnphòngtắmvừacúikhomxuốngômlấybụngcácthứ.

Nhưng tôi khá điên. Tôi thề thật đấy.Đi được chừng nửa đường đếnphòngtắm,tôikiểunhưgiảvờnhưtôicómộtviênđạntrongbụng.ThằnggiàMauriceđãnãtôi.Bâygiờtôiđangđếnphòngtắmlàmchúthuýtkichotỉnhngườirồisẽ thựcsự hànhđộng.Tôi tưởng tượngmình rakhỏibuồngtắm,ănmặcchỉnhtềcácthứ,trongtúicókhẩutựđộng,đihơichậpchoạng.Rồitôisẽbướcxuốngcầuthang,thayvìđithangmáy.Taytôicứbấulấytayvịncầuthangcácthứ,máuởmiệngchốcchốclạirỉra.Điềutôisẽlàmlà,tôiđi bộ xuốngmột ít tầng lầu - cứ bình tĩnh,mặc dầumáu trào ra khắp cả.Đoạntôibấmchuôngthangmáy.

VừakhithằngchaMauricemởcửara,hắnsẽthấykhẩutựđộngvàliềnlalênbằngcáigiọngthethéchếtnhátlàhãyđểchohắnyên.Nhưngtôicứnãhắnnhưthường,sáuphátngayvàocáibụngphệlônglácủahắn.Đoạntôisẽnémkhẩutựđộngvàothangmáysaukhiđãchùidấutaycácthứ.XongtôisẽbòvềphòngvàgọiđiệnchoJaneđếnbăngbóvếtthương.Tôitưởngtượngnàngchâmmộtđiếuthuốcchotôihúttrongkhitôiđangmáumeròngròngcácthứ.

Phimảnhthậtlàchóchết,cóthểlàmphásảnbạnnhưchơi.Tôikhôngđùađâu.

Tôiởtrongphòngtắmchừngmộttiếngđồnghồ,tắmrửacácthứ.Đoạntrởvềgiườngnằm.Phảithậtlâutôimớingủđược-tôicũngkhôngmệtnữa.Điều tôi thật sự cảm thấymuốn làm là tự tử.Tôi cảm thấymuốnnhảy rangoàicửasổ.Cólẽtôisẽlàmthậtnữa,nếutôichắcchắncómộtngườinàođến đậy tôi lại ngay sau khi tôi vừa rớt xuống.Tôi khôngmuốnmột bọnngườiphảigióđếnnhìnkhitôiđãtangthương.

Page 93: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

15Tôikhôngngủlâulắm,bởivìkhithứcdậythìdườngnhưchỉmớichừng

mườigiờsáng.Tôithấykhácàoruộtngaykhihútmộtđiếuthuốc.Lầncuốicùng tôiăn làhaicáihamburgerởAngerstownkhiđixemchiếubóngvớiBrossardvàAckley.Đấylàrấtlâuvềtrước.Cóvẻnhưlànămchụcnămvềtrước, sẵnốngđiện thoạimộtbên, tôiđịnhgọixuốngkêuhọ làm thứcănsángđemlênphòngchotôi,nhưngtôisợhọsẽsaithằngchaMauriceđemlên.Nếubạnnghĩrằngtôimongmỏigặplạihắnthìbạnđiênthật.Bởithếtôicứnằmtrêngiườngmột látvàhút thêmmộtđiếu.TôinghĩgọiJane,xemnàngđãvềnhàchưa,nhưnglạithôi.

Đoạntôilàmgìbạnbiếtkhông,tôigọiconmẹSallyHayeschơi.NànghọcởMaryA.Woodruff, và tôi biết bây giờ nàngđã về nhà, vì tôi nhậnđượcthưnàngvàituầntrước.Tôikhôngmênànglắm,nhưngchúngtôiđãquennhauhàngmấynămrồi.Lúctrướctôicholànàngthôngminhlắm,lýdolàvìnàngbiếtkhánhiềuvềkịchnghệvănchươngvànhữngthứấy.Nếumộtngườinàobiếtkhánhiềuvềnhữngthứấythìphảimấthơilâubạnmớinhận rahắn thật sựngungốchaykhông.Tôi thì phải hàngmấynămmớikhámpháratrườnghợpcủaSally.Tôinghĩcólẽtôisẽtìmrađượcsớmhơnnhiềunếuchúngtôikhônghônhítnhaunhiềuthế.Rấtphiềnmộtnỗilàtôiluôn luôn tưởng cái người tôi đanghônhít làmột người khá thôngminh.Thậtrahaichuyệnkhôngliêncanđếnnhau,nhưngtôivẫncứnghĩthế.

ẤythếlàtôigọiconmẹSally.Trướctiênchịgiúpviệctrảlời.Rồiđếnchanàng.Rồinàngmớiđếnđầudây.“Sally?”tôinói.

“Tôiđây-aithế?”nàngnói.Conmẹbộtịchdữ.Tôiđãnóivớichanàngtôilàai.

“HoldenCaulfieldđây.Cómạnhkhông?”

“ÔHolden!Emmạnh.Anhrasao?”

“Vậtvoiđược.Nghenày.Côrasaocáiđã?Nghĩalàtrườnghọcrasao?”

“Khá.Nghĩalà…anhbiếtmà.”

“Tốt.Này, tôi bảo.Tôi đang tự hỏi khôngbiết hômnay cô có bận gìkhông.HômnayChủnhậtnhưnglúcnàocũngcómộthayhaikhóalễngàyChủnhật.Hátlạcquyênvàcácthứ.Côcóthíchđikhông?”

“Ồthíchchứ.Quýhóalắm.”

Page 94: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Quýhóa.Nếucómộttiếngnàotôichúaghét,ấylàtiếngnày,bộtịchbỏmẹ.Mộtláttôilạitoanbảonànghãybỏquachuyệnkhóalễ.Nhưngchúngtôicàriềngcàtỏimộtlúclâu.Nghĩalànàngcàriềngcàtỏi.Bạnkhôngtàinào xen vào câu chuyện một chút gì. Trước hết nàng kể về một thằngHarvard nào đó - hẳn là một thằngmới học dự bi, nhưng dĩ nhiên nàngkhôngnói-đangđeođuổinàngráoriết.Gọiđiệnchonàngsuốtngàyđêm.Suốtngàyđêm,tôiđếnchếtđược.Đoạnnàngkểvềmộtthằngkhác,tânbinhởWestPoint,cũngđangchếtmêchếtmệtvìnàngnữa.Dữquáta.TôibảonàngđếngặptôidướicáiđồnghồởBiltmorelúchaigiờvàđừngđếntrễ,vìbannhạcsẽcửhànhlúchaigiờrưỡi.Nàngluônluôntrễ.Đoạntôigácốngnói.Nànglàmtôibựcmình,nhưngnàngrấtdễcoi.

SaukhihẹnxongcônàngSally,tôixuốnggiường,mặcquầnáotửtếvàsửasoạnhànhlý.Tôivẫnnhìnracửasổtrướckhirờikhỏiphòngđểxemtụichóđẻđanglàmtrògì,nhưngchúngđãbỏmàncửaxuống,vềbuổimaithìchúng kín đáo tột bực. Đoạn tôi xuống thangmáy và rời khách sạn. TôikhôngthấythằngchaMauriceđâucả.Dĩnhiêntôikhôngđiêncáiđầumàđitìmthằngchóđẻấy.

Rakhỏikháchsạn,tôithuêmộtchiếctaxi,nhưnglạikhôngbiếtđiđâu.BấygiờmớichủnhậtvàtôikhôngthểvềnhàtrướcthứTư-hoặcsớmnhấtlàthứBa.Vàchắcchắnlàtôikhôngưagìđếnmộtkháchsạnkhácđểphảiđiênđầu.Bởi thếđiều tôi làmlà, tôibảo tàixếđưađếnGalớn trungtâm.ChỗấygầnBiltmore,nơitôisẽgặpSally,đoạntôinghĩsẽgởihànhlývàotrongnhữngtủsắtcóchìakhóanhàgachothuêấy,vàđiăncáigìlótdạ.Tôihơiđói.Khingồitaxi,tôilấyvírađếmsốtiềncònlại.Tôicũngkhôngnhớlàbaonhiêu,nhưngkhôngnhiềulắm.Tôiđãtiêuxàigầnbằngcáigiasảncủamộtôngvuatronghaituầnlễ.Thậtđấy.Tôichínhlàmộtcáithằngnémtiềnquacửasổ.Sốtiềntôikhôngxàithìtôilạiđánhmất.Nhiềulúctôicứquênlấytiềnthốilạiởcáctiệmănvàphòngtràcácthứ.Điềuấylàmchamẹtôiđiêntiết.Tôikhôngtráchhọ.Tuynhiênchatôikhágiàu.Tôikhôngbiếtôngtalàmrabaonhiêutiền-ônggiàchẳngbaogiờbànbạcthứấyvớitôi-nhưngtôitưởngtượnglànhiềulắm.Ôngthuộcvềluậtsưđoàn.Nhữnganhchàngnàykhábộnxu.MộtlýdokháclàmtôibiếtđượcônggiàkhágiàulàổngluônluônhùntiềnvàocáccủahàngởBroadway.Duynhữngcửahàngấyluônluônbịthualỗ,vàmỗilầnchatôihùntiềnthìmẹtôicáutiếtlên.BảkhôngđượcmạnhkhỏetừkhiemAlliechết.Bảrấtnóng.Đấylàmộtlýdonữalàmtôikhôngmuốnchobảbiếttôilạibịtốngcổ.

Saukhigởihànhlýtrongcáitủsắtởnhàga,tôivàotrongmộtbargiảikhátđể ănđiểm tâm.Tôi ănđiểm tâmkhánhiềuhơnbình thường -nướccam, trứng, thịt xông khói, bánhmì nướng và cà phê. Thường thì tôi chỉ

Page 95: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

uốngmộtítnướccam.Tôilàmộtthằngănít,chínhvìthếmàtôigầybỏmẹ.Đánglẽphảiănthậtnhiềucácthứbéobởvàođểlêncân,nhưngtôichẳngbaogiờlàmthế.Khiđiđâu,tôithườngchỉănmộtcáixănguýchphómátvàuống sữamạch nha.Không nhiều lắm, nhưng có nhiều vitamin trong sữamạchnha.H.V.Caulfield.HoldenVitaminCaulfield.

Tronglúcđangăntrứng,cóhainữtuxáchvaliđồđạc-tôiđoánhọsắpdờiđimộttuviệnkháchaygìđóvàđangđợitàu-đivàongồicạnhtôiởquầyhàng.Họhìnhnhưkhôngbiếtlàmcáiquáigìvớinhữngchiếcvali,vìthế tôigiúphọmột tay.Nhữngchiếcvaliấycóvẻ rất rẻ tiền.Khôngphảibằngdathậthaygìhết.Chuyệnấykhôngquantrọng,tôibiết,nhưngtôighétthấyngườinàocóvalirẻtiền.Nóinghecóvẻkinhkhủng,nhưngtôicóthểngay cả ghét một người nào khi thấy họ mang vali rẻ tiền. Có lần mộtchuyệnnàyxảyra.LúcởElktonHillscómộtdạotôiởcùngphòngvớimộtthằng tênDick Slagle, nó có những chiếc vali thật rẻ tiền.Nó thường đểchúngdướigiườngthayvìtrêntủ,đểkhôngaithấychúngcạnhnhữngchiếcvalicủatôi.Điềuấylàmtôirầuchếtđiđược,vàtôicứmuốnnémvalicủatôi rangoàihay làmgìấy,haycảđếnđổi chonó.Vali của tôimácMarkCross,bằngdathậtcácthứ,vàtôiđoánkháđắttiền.Nhưngthậtbuồncười.Câuchuyệnxảy ranhưsau.Điều tôi làm là,cuốicùng tôiđặtvali của tôidưới giường, thay vì trên tủ để thằng Slagle khỏi có phức cảm tự ti vềchuyệnấy.Nhưngnólạilàmnhưvầy.Hômsaunóđểnhữngchiếcvalicủatôi lại trên tủ.Lýdonó làmthế,mãivềsau tôimớikhámphára, làvìnómuốnngườitatưởngnhữngchiếcvalicủatôilàcủanó.Nómuốnthếthật.Nólàmộtcáithằngbuồncườikiểuấy.Nóluônluônnóixấuvềnhữngchiếcvalicủatôi,chẳnghạn.Nócứbảochúngquámớivàtrưởnggiả.Đấylàcáitiếngthổtảnóưadùng.Nóhọcđượctiếngấyởđâuđóhaynghengườinàonói.Mọithứtôicóđềutrưởnggiảbỏmẹ.Cảđếncâybútcủatôicũngtrưởnggiả.Nómượn bút của tôi suốt đời, nhưng vẫn cứ trưởng giả như thường.Chúngtôichỉởchunghaitháng.Đoạncảhaiđềuxinđổiphòng.Điềubuồncườilàtôihơinhớnósaukhidọnđi,bởivìnócóóckhôihàibỏmẹ,vàđôikhichúngtôicũngvuiđáođể.Tôikhôngngạcnhiênnếunócũngnhớtôi.Banđầunóchỉđùakhigọiđồdùngcủatôilàtrưởnggiả,vàtôicũngkhôngthèmchấp-chuyệnấycóbuồncười,quảvậy.Nhưngsaumộtthờigian,bạncóthểthấykhôngphảinónóiđùanữa.Sựthậtlà,thậtvôcùngkhókhănđểởcùngphòngvớithằngkhácnếuvalicủabạntốthơnvalicủanónhiều-nếuvalibạnlàhàngxịncònnóthìkhông.Bạnnghĩnếunóthôngminhcácthứ,vàcóóckhôihàikhá,thìnósẽkhôngthèmkểlàmquáigìchuyệnvaliaitốthơn.Nhưngnóvẫnkểnhưthường.Thậtđấy.Đấylàmộttrongnhữnglýdovì sao tôiởchungvớimột thằngngungốcchóđẻnhư thằngStradlater. Ítnhấtvalicủanócũngtốtnhưcủatôi.

Page 96: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Lạinóichuyệnhainữtusĩngồicạnhtôi.Chúngtôikiểunhưkhaimàocâu chuyện chút đỉnh.Cồngồi cạnh tôi cómột cái giỏmây, kiểugiỏbạnnăngthấycácnữtusĩhaycácbétrongĐộiquânCứutếhaydùngđểquyêntiềnvàodịpGiángsinh.Bạn thường thấyhọđứngcácgócđường,nhất làĐạilộNăm,ởtrướcnhữngcửahiệulớn.Ấy,côngồigầntôilàmrớtchiếcgiỏ của côxuốngnên tôi cúi nhặt hộ.Tôihỏi cóphải côđi quyên tiền từthiệnkhông.Côbảokhông.Côbảokhôngthểbỏcáigiỏvàovaliđãquáđầy,vìvậycôphảixách.Côcómộtnụcườirấtđángmếnkhinhìnbạn.Côcólỗmũilớnvàcặpkínhviềngọngsắttrôngkhôngquyếnrũcholắm,nhưngmặtcôtrônghiềnhậutợn.“Tôinghĩnếucôquyêntiềntôicóthểgópchútít,”tôinói.“Côcóthểgiữtiềnđểbỏvàokhicódịpquyên.”

“Ồ,emtửtếquá,”cổnói,vàcôkianhìnvớisangtôi.Côđangđọcmộtcuốn sáchnhỏmàuđen trong lúcuốngcàphê.Trôngnhưmột cuốnKinhthánh,nhưngmỏngquá.TuynhiêncũngthuộcloạiKinhthánh.Haicônữtuchỉănđiểmtâmbằngbánhmìnướngvàcàphê.Điềuấylàmtôikhárầu.Tôichúaghétkhitôiăntrứngvàthịtxôngkhóihaygìmàmộtngườinàokháclạichỉănbánhnướngvàcàphê.

Họchịunhậnmườiđồngtôiđưađểđónggóp.Họcứhỏitôicóchắcđủtiềnlàmnhưthếhaykhôngcácthứ.Tôibảohọtôicórấtnhiềutiền,nhưnghọcóvẻkhôngtin.Tuynhiêncuốicùnghọcũngnhận.Cảhaicứcảmơntôinhiềuquá,thậtlàlúngtúng.Tôixoaysangnóichuyệnvềnhữngđềtàitổngquátvàhỏihọđiđâu.HọbảohọlànhữngcôgiáomớiởChicagotới,vàsắpdạyởmộttuviệntrênđường168hay186hayconđườngnàođómãituốttrênphố.Côngồigầntôi,vớicặpkínhgọngsắt,nóirằngcôdạyAnhvăn,còncôbạndạysửkývàchínhtrịMỹ.Đoạntôibắtđầubănkhoăncácthứkhôngbiếtcáicôngồicạnhtôi-dạyAnhvăn-nghĩgìvớitưcáchlànữtucácthứ,khicôđọcvàicuốnsáchcầnchomôngiảngvăn.Nhữngcuốnsáchkhônghẳn là sexy cho lắm, nhưng trong ấy có nhữngngười tình các thứ.NhưEustaciaVyetrongĐứaconxatrởvề củaThomasHardychẳnghạn.Nàngkhôngsexyhaygìgìhết,nhưngdùsaobạncũngkhôngkhỏi tựhỏimộtnữtusĩnghĩgìkhiđọcvềnàngEustacia.Duytôikhôngnóigìcả,dĩnhiên.TôichỉnóimộtđiềurằngAnhvănlàmôntôikhánhất.

“Ồthếà!Ồtôimừngchoem!”côkínhgọngsắtdạyAnhvănnói.“Nămnayemđãđọcnhữnggì?Tôirấtmuốnbiết.”Côấytửtếthật.

“Ồ,phần lớnchúng tôiđọcvềAngloSaxon.BeowulfvàGredel,LordRandalConơivànhữngthứấy.Nhưngthỉnhthoảngchúngtôiphảiđọcsáchthêmđểlấyđiểm.TôiđọcĐứaconxatrởvềcủaThomasHardy,RomeovàJulietvàJulius…”

Page 97: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ồ,RomeovàJuliet!Thậttuyệt!Cóphảilàemphảimênókhôngnào!”Dĩnhiêncôấykhôngravẻmộtnữtusĩcholắm.

“Vâng,tôithíchlắm.Cómộtvàichỗtôikhôngthíchnhưngtựutrungnókhácảmđộng.”

“Emkhôngthíchởchỗnào?Emcónhớkhông?”Nóithậtvớibạn,nóichuyệnvềRomeovàJulietvớicôtathậtkhálúngtúng.Nghĩalàvởkịchấycóđôichỗhơisexy,màcôấylànữtucácthứ,nhưngvìcôhỏinêntôibànbạcvớicôtamộtlát.“Ồ,tôikhôngmêRomeovàJulietcholắm,”tôinói.“Nghĩa là tôi thích, nhưng… tôi không biết. Đôi khi họ làm tôi cáu tiết.NghĩalàtôibuồnkhiMercutiobịgiếtnhiềuhơnlàkhiRomeovàJulietbị.SựthậtlàtôikhôngbaogiờthíchRomeonhiều,saukhiMercutiobịthằngkiađâm-anhhọcủaJuliet-têngìnhỉ?”

“Tybalt.”

“Phải,phải,Tybalt,”tôinói-tôiluônluônquêntênthằngchađó.“ĐấylàlỗicủaRomeo.NghĩalàtôithíchMercutionhấttrongvởkịch.Tôikhôngbiết. Tất cả đámMontague và Capulet đều ổn cả - nhất là Juliet. NhưngMercutio,anhtathậtlà-khónóiquá.Anhtathậtthôngminhvàvuitínhcácthứ.Cóđiều là, tôiđiên tiết lênnếungườinàobịgiết -nhất làmộtngườithôngminhvàvuitínhcácthứ-màlỗitạimộtngườikhác.RomeovàJulietítnhấtthìcũngchếtvìtựchínhhọ.”

“Emhọctrườngnào?”Côtahỏi.CólẽcômuốncắtđứtđềtàiRomeovàJuliet.

TôinóiPencey.Côtađãnghevềtrườngấy.Côbảo,đấylàmộttrườngrấttốt.Tôicũngkhôngnóigì.Đoạncôkia,cáicôdạysửvàchínhtrị,giụcbạnđứnglên.Tôigiànhlấyvétrảtiềncủahọ,nhưnghọkhôngchịuđểtôitrả.Cômangkínhbảotôiphảiđưavélạichocôta.

“Emđãquátốtđốivớichúngtôi,”cônói.“Emrấtđángmến.”Côtatốtthật.CôkiểunhưlàmtôinhớđếnmẹthằngErnestMorrow,người tôigặptrêntàu.Nhấtlàkhicôcười,“chúngtôirấtvuisướngđãđượcnóichuyệnvớiem,”côbảo.

Tôinói tôi cũngvui sướngnói chuyệnvới cáccô.Thật thế.Có lẽ tôicàngthíchhơnnếukhônglosợsuốtbuổirằnghọsắpngưngnóiđểhỏixemtôicóphảingườiCônggiáokhông.NhữngngườiCônggiáo luôn luôncốtìmxemliệubạncóphảilàngườiCônggiáo.Tôigặpkhốingườinhưthế,phầnvìhọcủatôilàhọÁinhĩlanmàphầnđôngngườigốcÁinhĩlantheoCônggiáo.DĩnhiênchatôixưatheoCônggiáo.Tuynhiênổngbỏđạokhi

Page 98: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

cướimẹtôi.NhưngngườiCônggiáoluônluônmuốntìmhiểubạncóphảilàCônggiáokhông,ngaycảkhikhôngbiếthọvàtênbạn.TôibiếtmộtthằngCônggiáo,Louis shaney, khiở trườngWhooton.Nó là thằngđầu tiên tôigặpởđấy.Nóvàtôingồitrênhaichiếcghếhàngđầungoàicửavàobệnhxácủatrường,ngàykhaigiảng,đểchờkhámsứckhỏe.Chúngtôikiểunhưkhaimàocâuchuyệnvềtennít.Nórấtkhoáitennít,tôicũngvậy.NóbảotôimùahènàonócũngđixemgiảitoànquốcởForestHills.Tôibảotôicũngthế.Chúngtôinóichuyệnvềnhữngtayvợtbảnhmộtlúclâu.Nóbiếtkhánhiềuvề tennít, đốivớimột thằng trẻ tuổinhưnó.Thậtvậy.Đoạn saumột lát,ngaygiữacâuchuyệncácthứ,nóhỏitôi:“AnhcóđểýnhàthờCônggiáocủathànhphốởđâukhông?”Cứxemcáchnóhỏi,bạncũngbiếtngaylànómuốnbiếttôicóphảingườiCônggiáohaykhông.Thậtđấy.Khôngphảinóđịnhkiếnhaygìhết,nóchỉmuốnbiết.Nócũngkhoáicâuchuyệnvềtennítcácthứ,nhưngbạnthấyngaylànósẽkhoáihơnnữanếutôilàCônggiáo.Điềuấylàmtôiđiêntiết.Tôikhôngnóiđiềuấylàmhỏngcuộcnóichuyện-nhưngchắcchắnbỏmẹlànósẽkhôngíchlợigì.Bởithếmàtôimừngvìhaicônữ tu đãkhônghỏi tôi cóphải làCônggiáokhông.Nếuhọ cóhỏi thìcũngkhôngsaocả,câuchuyệncủachúngtôicũngkhôngbịmấtvuihaygìcả,nhưngcólẽnósẽkhác.TôikhôngnóitôitráchngườiCônggiáo.Không,tôikhôngtráchhọ.Cólẽcũngthếthôi,nếutôilàCônggiáo.Nóchỉnhưcáichuyệnvềnhữngchiếcvalitôiđãnóivớibạn,đạikháithế.Tôichỉmuốnnóicóđiềulànókhônglợigìchomộtcuộcđàmthoạihứngthú.Ấy,tôichỉnóithế.

Khihaicôtusĩđứngdậyđi,tôiđãlàmmộtđiềurấtnguxuẩnvàxấuhổ.Tôiđanghútthuốcvàkhiđứnglênđểchàohọ,tôilỡphàvàomặthọmộtítkhói.Tôikhôngcốý,nhưngtôiđãlàmvậy.Tôicuốngquýtxinlỗi,vàhọrấtlịchsựvềchuyệnấy,nhưngdùsaothìcũngthậtlàxấuhổ.

Saukhihọđikhỏi,tôibắtđầutiếcvìđãchocómườiđồngvàoviệclạcquyên.NhưngcóđiềulàtôiđãhẹnđixemhátvớiSallyHayes,vàtôicầnđểmộtíttiềnmuavécácthứ.Tuynhiêntôicũngcứtiếc.Khốnnạn,tiền!Rốtcuộcnóluônluônlàmchobạnđaukhổ.

Page 99: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

16Saukhiănđiểmtâm,chỉmớivàotrưamàtôithìhẹnSallyvàohaigiờ

chiều,vìvậytôikhởisựđibộmộtkhúcđườngdài.Tôikhôngthểngừngsuynghĩvềhaicôtusĩấy.Tôicứnghĩvềnhữngchiếcgiỏmâyráchrươicũkỹhọdùngđểđiquanhquyêntiềnmỗikhihọkhôngđidạy.Tôicốtưởngtượngmẹtôihayngườinào,côtôi,haymụrồmẹconSally,Hayes,đứngởngoàimộtcửahiệunàođóquyênxuchongườinghèođựng trongmộtchiếcgiỏmâycũ.Thậtkhótưởngtượngra.Mẹtôi thìkhôngkhólắm,nhưnghaibàkia.

Côtôikháưaviệctừthiện-bàlàmviệcchoHồngthậptựkhánhiều-nhưngbàănmặcrấtsangtrọng,vàmỗikhilàmcôngchuyệngìtừthiệnthìbàluônluônănmặcrấtsang,đánhphántôsonvàtấtcảnhữngthứấy.Tôikhôngthểtưởngtượngbảlàmviệctừthiệnnếubảphảimặcđồđenvàlạikhôngđượcđánhmôisonkhilàmthế.VàbàmẹconSally.Ôigiời.Cáikiểuđộcnhấtbàấy có thể đi quanhquyên tiền trong chiếc giỏ, ấy là nếumọingườiđềuhôntaybàtakhihọchotiền.Nếuhọchỉbỏtiềnvàotronggiỏrồiđikhôngnóigìvớibà ta cả, coinhưkhôngcóbà ta, thìbàấy sẽbỏviệcngaychừngmộttiếngđồnghồsau.Bảsẽbuồnchán.Bảsẽtrảgiỏlạirồiđivàomộtchỗthậtsộpđểăntrưa.Điềunàylàmtôirầuchếtđược,mỗikhitôinghĩđếncáccônữtukhôngmàngđếnchỗnàosộpđểăntrưahaygìhết.Tôibiếtchuyệnấykhôngquantrọnglắm,nhưngvẫnlàmtôirầunhưthường.

Tôikhởi sựđibộvềphíaBroadway,chỉđểchơivậy thôi,vìđãhàngnămtôikhôngđếnđây.Ngoàira,tôimuốntìmmộthiệubánđĩahátcómởcửangàychủnhật,cómộtcáiđĩatôimuốnmuachoemPhoebe,gọilà“CôbéShirleyBeans”.Đĩaấyrấtkhótìm.Bàihátấynóivềmộtcôbéconkhôngmuốnrakhỏinhàvìhaicáirăngcửacủacôbịsún,cômắccỡ.Tôingheđĩaấy ở Pencey. Của thằng ở lầu trên, và tôi cố nài nó để lại vì tôi biết emPhoebesẽmêcáiđĩaấychếtđược,nhưngnókhôngchịubán.Đấylàmộtcáiđĩa rất cũmàcôca sĩdađen tênEstelleFletcherhát chừnghai chụcnămtrước.CôấyháttheolốiDixielandvàtheolốinhàthổ,vànókhônghềnhẽonhợt tí nào. Nếumột ở da trắng hát, hẳn sẽ làm ra ngọt trần đời, nhưngEstelleFletcherbiếtmìnhđanglàmcáiquáigì.Đấylàmộttrongnhữngđĩaháthaynhấttôitừngnghe.TôinghĩtôisẽmuanóởcửahằngnàomởcảChủnhậtvàđemtheođếncôngviên.HômấyvàoChủnhậtvàPhoeberấtthườngđichơipatanhtrongcôngviênvàonhữngngàychủnhật.Tôibiếtchỗnàoemthườngquanhquẩn.

Trời không rét như hôm trước, nhưngmặt trời vẫn chưa lên và đi bộ

Page 100: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

cũngkhôngthíchthúmấy.Nhưngcómộtchuyệnhayhay.Cómộtgiađìnhmàbạncóthểthấyngaylàmơiởnhàthờra,đangđibộtrướcmặttôi-mộtngườicha,mộtngườimẹvàmộtđứaconnhỏchừngsáutuổi.Họtrônghơinghèo.Ngườichađộimộtcáimũxám,thứmũmànhữngngườiôngnghèorấtthườngdùngkhihọmuốntỏravẻbảnhbao.Ôngtavàvợổngcứđibộnóichuyện,khôngđểýđếnđứacon.Thằngbéthậtkháu.Nóđidướiđườngthayvìtrênhè,nhưngđisátbênlề.Nócốlàmnhưlànóđimộtđườngrấtthẳng,cáikiểuconníthaychơi,vàsuốtbuổinócứhátvà“um,um”trongmiệng.Tôiđi sát lạiđểnghenóđanghátcáigì.Nóđanghátcáibài“nếumộtđứanàobắtđượcđứanàođangđếnquađồnglúamạchxanh”,Làmtôicảmthấydễchịuhơn.Làmtôikhôngcònthấyquábuồnchánnữa.

PhốBroadwayrấtđôngđảovàlộnxộn.ĐâylàChủnhật,vàchỉmơi12giờ,nhưngvẫnđôngnhưthường.Mọingườiđềuđangđiđếncácrạpchiếubóng - rạp Paramount hay Astor hay Strand hay Capitol hay một trongnhữngcáinơiđiênrồđó.MọingườiđềuănmặcbảnhvìđấylàChủnhật,vàđiềuấylạicàngtệhơn.Nhưngtệnhấtlàởchỗbạncóthểthấyngayhọđềumuốnđixemchiếubóng.Nhìnhọtôikhôngchịuđược.Tôicóthểhiểuđượckhi một người nào đi xem chiếu bóng vì không có việc gì khác để làm,nhưngkhimộtngườinàothựctìnhmuốnđixemvàlạicònđithậtnhanhđểchóngđến,thìđiềuấylàmtôirầubỏmẹ.Nhấtlàkhitôithấyhàngtriệuconngười đứng thành nhữnghàngdài khủngkhiếp, tràn cả xuốngđường, đợitrongsựkiênnhẫn trờiđánhđểđượcmộtvécác thứ.Ôigiời, tôimongđinhanh cho khỏi con đường Broadway thổ tả này. Cũngmay cho tôi. Cáihàngbánđĩahátđầutiêntôivàolạicómộtđĩa“CôbéShirleyBeans”.Họđòitôinămtì,vìđĩaấyrấtkhókiếm,nhưngtôicóccần.Ôigiời,bỗngchốcnólàmtôisungsướngvôchừng.TôicứmongđếncôngviênthậtchóngđểxemcóPhoebeđấyhaykhôngmàchoemcáiđĩahát.

Khirakhỏihiệubánđĩahát,tôiđingangmộthiệutạphóavàbướcvào.TôinghĩcólẽtôisẽgọiJanexemnàngđãvềnghỉlễchưa.Bởithếtôiđivàotrongmộtphòngđiệnthoạivàgọinàng.Phiềnmộtnỗilà,mẹnàngtrảlời,nêntôigácốngnói.Tôikhôngưachuốclấymộtcuộcđàmthoạitrànggiangđạihảivớimẹnàng.Màtôivẫnkhôngmênóichuyệnđiệnthoạivớinhữngbàmẹcủatụicongái.TuynhiênđánglẽítnhấttôicũngnênhỏixemJaneđãvềnhàhaychưa.Cũngkhôngchếtđiđâucả.Nhưng tôi lạikhông thấyhứng.Bạnphảihứngmớilàmnhữngchuyệnấyđược.

Tôilạicònphảiđimuanhữngcáivéphảigiókia,vìvậytôimuamộttờbáotìmxemchươngtrìnhhômnaycógì.VìđấylàChủnhật,cóchừngbavởkịch trìnhdiễn.Bởi thế tôiđimuahaivéhạngnhấtvởTôibiết,emơi.Đấylàmộtbuổitrìnhdiễnđểlấytiềnbỏquỹtừthiệnhaygìấy.Tôikhông

Page 101: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

muốnxemlắm,nhưngtôibiếtconmẹSally,nữhoàngbộtịch,sẽnhảycỡnlênkhitôibảosẽxemvởấy.VìcóanhởnhàLuntđóng.Nàngthíchnhữngvởkịchphảithậtrắcrốivàkhôkhancácthứ,cóLuntđóngchẳnghạn.Tôithìkhông.Tôikhôngthíchkịchlắm,nóithậtvớibạn.Kịchthìkhôngtệnhưphimảnh,nhưngchắcchắncũngkhôngphảilàcáithứmêđược.Điểmtrướctiênlàtôighétdiễnviên.Chúngkhôngbaogiờcưxửgiốngnhưngườiđời.Chúngchỉtưởngthế.Mộtvàithằngchadiễnviênrấtgiỏithìhơigiốngchútđỉnh,nhưngcũngkhôngphảicáikiểumàbạnthíchxem.Vànếumộtthằngchanàogiỏithìbạnluônluônthấyngaylàhắncũngbiếthắngiỏi,vàthếlàhỏng.LấyvídụthằngchaSirLaurenceOlivier.TôixemhắntrongHamlet.D.BđưaPhoebevàtôiđixemnămngoái.Ảnhđãichúngtôiăntrưa,rồiđixem.Ảnhđãxemrồivàcứngheảnhnóivềvởấytronglúcăn,tôithậtsốtruộtbỏmẹđểxemtrìnhdiễn.Nhưngrồitôikhôngthíchnólắm.Tôikhôngthấy gì là tuyệt diệu nơi Sir LaurenceOlivier cả.Hắn cómột giọng bảnhkinhkhủngvàđẹptraibỏmẹ,vàthậtkhoáinhìnhắnkhihắnđibáchbộhayđấukiếmhay làmgì ấy, nhưnghắnkhônggiốngmột chút nào anh chàngHamletmàD.Btả.HắnquảmộtthằngchaĐạitướngphảigióthayvìmộtgãkiểubuồnbãtảtơinhưHamlet.Cáiphầnhayhonhấttrongsuốtbuổidiễnlàkhi thằng anh của nàngOphelia - thằng cha đấu kiếmvớiHamlet ở ngaycuốituồng-sắpđixa,vàchaảnhđangthuyếtmộtlôkhuyênbảotrànggiangđạihải.KhingườichađangkhuyênbảoảnhthìcônàngOpheliaemgáiảnhđùadaivớiảnh, rútchiếcgươmảnhrakhỏivỏ,vàchọcghẹoảnhcác thứtronglúcảnhcốlàmravẻchămchỉnghengườichacàriềngcàtỏi.Cảnhấythậtngộ.Tôikhoáitợn.Nhưngbạnkhôngthấynhiềunhữngchuyệnnhưthế.ChỗduynhấtmàemPhoebethíchlàkhiHamletvỗvỗconchótrênđầu.Emcholàrấtngộnghĩnh,vàngộthật.Điềutôiphảilàmlà,tôiphảiđọcvởkịchấy.Phiềncho tôimộtnỗi, tôi luôn luônphảiđích thânđọcnhững thứđó.Nếumộtdiễnviênnói,tôichẳngbaogiờngheđượcgìcả.Tôicứbănkhoănsuốtbuổixemhắncósắpsửalàmcáigìbộtịchkhông.

SaukhimuavéxemđámLunt,tôiđitaxilêncôngviên.Đánglẽnênđitàuđiệnngầmhaygìấy,vìtôiđãhơicạntúi,nhưngtôimuốnđikhỏicáinơiBroadwaykhốnnạnnàycàngnhanhcàngtốt.

Côngviênthậtlàbuồntẻ.Khônglạnhlắm,nhưngmặttrờivẫnchưalên,và dường như không có gì trong công viên cả trừ phân chó rồi thì nhữngđốngđờmdãivàtànthuốccủaônggià.Nhữngghếdàitrôngnhưẩmướtnếubạnngồivào.Quangcảnhlàmchobạnbuồnbãvàthỉnhthoảng,mộtcáchvôcớ,bạnnổidagàtrongkhibạnđi.KhôngcóvẻgìlàlễGiángsinhsắpđếncả.Khôngcóvẻgìlàcócáigìsắpđếncả.NhưngtôicứđibộđếnchỗmàemPhoebethườngđikhiemđếncôngviên.Emthíchtrượtpatanhcạnhbannhạc.Kểcũngbuồncười.Đấychínhlàcáichỗtôi thườngưachơikhicòn

Page 102: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhỏxíu.

Cóđiềukhiđếnđây,tôichẳngthấyemPhoebeđâu.Cómộtvàitrẻconquanh quẩn đang chơi pa tanh các thứ, với hai thằng nhóc chơi đập bóngmềm,nhưngPhoebethìkhông.TôithấymộtđứatrạctuổiPhoebengồimộtmìnhtrênghếdài,đangcốsiếtcáigiàypatanhcủanó.TôinghĩnócóthểquenPhoebevàcóthểchotôibiếtemởđâu,bởithếtôilạingồibênnóhỏi:“EmcóchẳngmaybiếtPhoebeCaulfieldkhông?”

“Ai?”nónói.Nómặcmộtchiếcquầndàivàchừnghaichụccáiáolen.Bạncũngthấyđượclàáoấymẹnóđancho,vìchúngxấubỏmẹ.

“PhoebeCaulfield.Nóởđường71.Họclớp4,ở…”

“AnhbiếtPhoebeà?”

“Ừ,anhlàanhnó.Embiếtnóđâurồikhông?”“NóhọclớpcôCallonphảikhông?”conbéhỏi.“Anhkhôngbiết.Phải,chắcthế.”

“Cólẽnóđangởtrongviệnbảotàng.ChúngemđếnđấyngàythứBảytuầntrước.”

Việnbảotàngnào?tôihỏi.

Nókhẽnhúnvai;“Emkhôngbiết.Việnbảotàngđó.”

“Anhbiết,nhưngcáicótranh,haycáicónhữngngườimọidađỏ.”

Cáingườimọidađỏ.

Cảmơnemnhiều, tôinói.Tôiđứng lênđịnhđi,nhưngđoạn tôibỗngnhớlạiđanglàChủnhật.“HômnayChủnhật,”tôibảo.

Nónhìnlêntôi.“Ồ,thếthìkhôngởđó.”

Nóvẫncònloayhoaysiếtcáigiàytrượt.Nókhôngmanggăngtaygìhếtvàhaybàn tayđỏongvì rét các thứ.Tôigiúpnócáigiày.Ôigiời, tôiđãkhông cầmkhóa giày trượt trong tay cả tỉ năm rồi.Nhưng tôi không cảmthấy lạ lùnggìcả.Bạncó thểbỏvào tay tôimộtcáikhóagiàynămmươinămsau,trongtốiđen,tôicũngcònbiếtđượcđấylàcáigì.Embécảmơncácthứkhitôigiúpnóbuộcxong.Nólàmộtđứabérấtdễthương,lịchsự.Ôigiời,tôithíchthấymộtđứabédễthươngvàlịchsựcácthứkhibạngiúpnóbuộcmộtsợidâytrượttuyếthaygìđó.Phầnđôngtrẻconđềulịchsựnhưthế.Thậtvậy.Tôihỏiembécómuốnđiuốngmộtcốcsôcôlanóngvớitôihaygìkhông,nhưngnónóikhông,cảmơnanh.Nónóinóphảigặpbạnnó.Tụioắtconbaogiờcũngbậngặpbạnchúng.Tôiđếnchếtđược.

Page 103: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

MặcdùđấylàChủnhậtvàPhoebesẽkhôngởđấyvớilớphọccủaem,vàmặcdùtrờirấtảmđạmẩmướt, tôicũngđibộquacôngviên,đếnviệnbảotàngVạnvậthọc.Tôibiếtđấylàcáiviệnbảotàngmàembénói.Tôithuộclòngviệnấynhưmộtcuốnsách.Phoebecũngđihọccáitrườngmàtôihọclúccònbéxíuvàchúngtôithườngđếnviệnbảotàngluôn.Côgiáotôi,côAigletinger, thườngđưa chúng tôi đếnđấy, gầnnhư thứBảynào cũngvậy.Đôikhichúngtôixemnhữngconvật,đôikhixemnhữngthứđồvậtcủadândađỏchếtừxưa.Đồgốm,giỏmâyvànhữngthứtươngtự.Cảđếnbâygiờ,tôivẫncảmthấysungsướngkhinghĩđếnhồiấy.Tôinhớsaukhixemcácthứdândađỏ,thườngchúngtôiđixemvàiphimảnhởkhánphònglớn.Colombo.HọluônluônchiếuColombotìmrachâuMỹ,mấtthờigianchếtmẹđểthuyếtphụcôngbàFerdinandvàIsabellachovayítxumuatàu,vàrồithủythủnổiloạncácthứ.Khôngaithèmđểýlàmquáigìlãogiàấy,nhưngbạn luôn luônđemtheorấtnhiềubánhvàkẹocaosu,vàở trongcáikhánphòngấycómộtmùithậtngộ.Luônluôncómùinhưởbênngoàitrờiđangmưa,ngaycảkhikhôngmưagìcả,vàbạncócảmtưởngbạnđangởcáichỗấmcúngkhôráođộcnhấthoàncầu.Tôikhoáicáiviệnbảotàngấytợn.Tôinhớ phải đi qua cái phòng người da đỏ để đến khán phòng. Đấy là mộtphòngdàirấtdàivàbạnphảinóithìthàorấtnhỏ.Côgiáothườngđitrước,theosaulàcảlớp.Bạnphảisắphànghai,vàcómộtngườiđikèm.ThườngthườngtôisắphàngvớimộtđứacongáitênGertrudeLevine.Nóluônluônmuốncầmtaybạn,vàtaynólúcnàocũngrítmồhôihaygìấy.Nềnnhàtoànbằngđá,vànếubạncóvàihònbi trong taymàđánh rơi chúng, chúng sẽnhảydội lênnhưđiênkhắpsànnhà, làmồnbỏmẹ,vàcôgiáosẽdừngcảbọnlại,đi luixemcáiquáigìđãxảyra.TuythếcôAigletingerchẳngbaogiờphiềnhàgìcả.Đoạnbạnsẽđingangmộtcáitàuchiếncủangườidađỏ,dàithậtdài,gầnbằngbachiếcCadillacphảigiónốiđuôinhau,cóchừnghaichụcngườidađỏtrongấy,mộtvàingườiđangchèo,mộtvàingườichỉđứngđấylàmbộdữtợn,vàainấyđềuvẽkhắpmặtmày.Cómộtthằngchatrôngrấtmaquáiởcuốitàu,đeomặtnạ.Hắnlàbácsĩphùthủy.Hắnlàmtôirợnngười,nhưngtôicũngthíchlắm.Mộtđiềukháclànếubạnsờvàomộttrongnhữngcáichèohaygìấytronglúcbạnđingangthìmộttrongnhữngngườigác sẽ bảo bạn: “Đừng sờ tay, các cô cậu,” nhưnghắn luôn luônnóimộtcách lịchsựchứkhôngphảinhưmột thằngchacảnhsát trờiđánhnàocả.Đoạnbạnsẽđingangmộtcái lồnggương lớn,cóngườidađỏở trongđóđangvêcànhcâyđểlấylửa,vàmộtconmẹdađỏđangdệtmộtchiếcmèn.Conmẹnàyhơicúingười,vàbạncóthểthấyngựccủabảcácthứ.Tấtcảchúngtôiđềuthườngliếcnhìnmộtcáichothậtrõ,ngaycảtụicongái,bởivìchúngchỉ lànhữngđứa trẻnhỏxíuvàngựcchúngkhônglớngìhơnngựcchúngtôi.Đoạn,ngay trướckhiđivàokhánphòng,cạnhnhữngcánhcửa,bạn gặp ngườiEskimo.Hắn đang ngồi trênmột cái lỗ trong hồ đóng giá,

Page 104: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

đangcâu.Hắncóchừnghaiconcángaycạnhlỗ,nhữngconcáhắnđãcâuđược.Ôigiời,cáiviệnbảotàngđầycảlồngkính.Còncónhiềuhơnởtầngtrên,chứanhữngconnaiuốngnướctronglỗ,vàchimbayvềNamvàotiếtđông.Nhữngconchimởgầnbạnnhấtđềuđộnđầybôngvà treo trêndâythép, cònnhững conởđằng sau thì chỉ là những con chimvẽ trên tường,nhưng tấtcảđều trôngnhưđangbayvềNamthậtsự,vànếukhomxuốngnhìndướibụngchúnglên,bạnlạicàngthấyrõchúngđanghămhởbayvềNamhơn.Tuyvậycáiđiềuhaynhấttrongviệnbảotàngấylàmọisựluônluônởchỗcũ.Khôngaixêdịch.Bạncóthểđếnđấymộttrămngànbận,vàngườiEskimovẫncònvừamớicâuđượchaiconcá,nhữngconchimvẫncònđangbayvềNam,nhữngconnaivẫncònuốngnướcvàconmẹdađỏởtrầncũngcònđangdệtmền.Khôngaiđổikháccả.Cáiđộcnhấtđổikháclàbạn.Khôngphảibạngiàhơnhaygìcả.Khônghẳnthế.Bạnchỉkhácđi,thếthôi.Lầnnàybạnkhoácáongoài.Hoặcdứabésắphàngvớibạnlầntrướcbịlênsởivàbạnđứngvớimộtđứakhác.HoặcbạncómộtcôgiáokhácdạythếcôAigletinger.Hoặc lầnnàybạnvừanghemẹvàchagây lộnkinhkhủngtrongphòngtắm.Hoặcbạnvừamớiđiquamộttrongnhữngvũngnướctrênđườngcónhữngcầuvồngbằngvángdầuxe.Nghĩalàtôimuốnnóibạnđổikhácmộtcáchnàođó-tôikhôngthểdiễntảđược.Ngaycảnếutôicóthể,tôicũngkhôngbiếttôicóthíchnóikhông.

Tôilấychiếcmũsănrakhỏitúi,vừađivừađộimũvào.Tôibiếttôisẽkhônggặpaiquen,vìkhítrờiẩmquá.Tôicứbướcđi,cứnghĩvềemPhoebeđếnviệnbảotàngmỗithứBảynhưtôingàytrước.Tôitưởngtượngnàolàemsẽthấynhữngthứtôiđãthấy,nàolàchínhemsẽđổikhácmỗi lầnemđếnđây.Chuyệnấykhônghẳnlàmtôibuồnsầukhinghĩđến,nhưngcũngkhônglàmtôivuilắmnữa.Mộtvàisựkiệnchỉnênnguyênvẹnnhưbanđầu.Đánglẽbạnphảicóthểbỏchúngvàomộttrongnhữngcáilồnggươnglớnkiavàđểchúngyênnhưthế.Tôibiếtkhôngthểđược,nhưngvẫnthậtđángbuồn.Ấy,tôicứnghĩvềnhữngchuyệnấytronglúcbước.

Tôiđingangcáisânchơivàdừnglạingắmmộtvàitụitrẻconđangbậpbênh.Mộtđứatrongbọnhơimập,vàtôiđặttaylênđầucóđứabégầynhưđểchonónặngthêmmộtchút.Nhưngbạncũngthấylàchúngkhôngthíchcótôiđứngđấy,vìvậytôiđểchúngyên.

Đoạnmộtchuyệnbuồncườixảyra.Khitôiđếnviệnbảotàngbỗngchốctôilạikhôngmuốnđivàotrongấydùcóaithuêbạctriệu.Nókhôngcógìquyếnrũtôi-thếmàtôiđãđibộquasuốtcảcáicôngviêndịchtảvàtrôngchochóngđếncácthứ,nếucóPhoebeởđấy,cólẽtôicũngđivào.Nhưngkhôngcóem.Bởithếđiềutôilàmngaytrướccửaviệnbảotànglàthuêmộtchiếc taxiđếnBiltmore.Tôikhông thíchđi lắm.Tuynhiên tôiđãhẹnvới

Page 105: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

conmẹSallyấyrồi.

Page 106: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

17Hãycònsớm,tôingồixuốngmộtchiếcghếdacạnhđồnghồlớntrong

phòngđợivàngắmtụicongái.Khánhiềutrườngđãnghỉlễ,nêncóchừngmộttriệucôgáingồivàđứngquanhquẩnđợibồchúngnóxuấthiện.Nhữngcô gái tréo chân, những cô gái không tréo chân, những cô chân thật đẹp,nhữngcôchânthậtxấu,nhữngcôtrôngcóvẻsángsủa,nhữngcôtrôngnhưsẽlànhữngconquỷcáinếubạnquenbiết.Thậtlàmộtcảnhvuimắt,nếubạnhiểutôimuốnnóigì.Mộtphầncũnglàmchobạnhơibuồnnữa,vìbạncứbănkhoănkhôngbiếtcáiquáigìsẽxảyđếnchotấtcảchúngnó.Khichúnghọcxong,tôimuốnnói.Bạnnghĩphầnlớncáccôấysẽlấynhữngthằngchadởhơi.Nhữngthằngchaluônluônnóichuyệnvềnhữngchiếcxephảigiócủachúng,mộtga lôngxăngchạyđượcmấydặm.Những thằngchabuồnbựctrốichếtnhưtrẻconnếubịthuamộtvángôn,haycảđếnmộtvánchơitầmthườngxuẩnngốcnhưbóngbàn.Nhữngthằngcharấtbầntiện.Nhữngthằngchakhôngbaogiờđọcsách.Nhữngthằngcharấtđángchán-nhưngtôiphảicẩnthậnvềđiềunày,nghĩalàgọimộtthằngnàolàđángchán.Tôikhônghiểuđượctụinó.Thậtđấy.KhiởElktonHills,tôiởcùngphòngvớimộtthằngtênHarrisMacklintronghaitháng,nórấtthôngminhnhưnglàcáithằngđángchánnhấttôitừnggặp.Nócócáigiọngkhànkinhngười,vànónóigầnnhưmọilúcmọinơi.Nónóimọilúcmọinơi,vàđiềukinhkhủnglà,nókhôngbaogiờmuốnnóicáiđiềubạnmuốnnghetừđầu.Nhưngnócóthểlàmmộtviệc.Thằngchóđẻấycóthểthổisáomiệnghayhơnbấtcứaitôitừngnghe.Nóthườngcứdọngiườnghaytreođồvàotủáo-nóluônluôntreođồvàotủ,làmtôiđiêntiết-vàvừalàmvừathổisáo,nếunókhôngnóichuyệnvớicáigiọngthổtảcủanó.Nócóthểthổicảđếnnhữngbàinhạccổđiển,nhưngphầnlớnnóchỉthổinhạcJazz.NócóthểlấymộtbàirấtJazznhưTinRoofBluesvàthổimộtcáchtuyệtdiệuvàdễdàng,giữalúctreođồvào tủ -đếnnỗibạnmêchếtđược.Dĩnhiên tôikhôngbaogiờbảonó tôinghĩnóthổisáorấtbảnh.Nghĩalàbạnkhôngthểcứtiếnđếnmộtngườinàomànói:“Màylàmộtthằngthổisáorấtbảnh.”Nhưngtôiởvớinóchừnghaithángmặcdùnólàmtôingánđiênlên,chỉvìnólàmộtthằngthổisáomiệngrất bảnh, bảnh nhất tôi từng nghe.Bởi thế tôi không hiểu được những tụiđángchánấy.Cólẽbạncũngkhôngnêntiếcnuốilắmnếubạnthấymộtđứacongáibảnhkếthônvớichúng.Chúngkhônghạiai,phầnđôngnhữngtụiấy,vàchúngcóthểlànhữngđứathổisáobảnhmàkhôngaibiếtđược,haychúngcó thể làmmộtcáigìgì ấy rất thiệnnghệmộtcáchbímật.Aibiếtđược?Tôikhôngbiết.

Cuối cùng, conmẹSally bước lên cầu thang và tôi đi lại nàng.Nàng

Page 107: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

trôngbảnhtợn.Thậtđấy.Nàngmặcáokhoácmàuđenvàđộimộtchiếcmũđen.Nàngchưabaogiờđộimũ,nhưngchiếcmũnàngđội trông thậtđẹp.Điềubuồncườilà,tôicảmthấymuốncướinàngngaycáiphúttôitrôngthấynàng.Tôiđiênthật.Tôicònkhôngưanànglắm,nhưngbỗngchốctôilạicócảmgiácnhưtôiyêunàngvàmuốncướinàng.Tôithềlàtôiđiênthật.Tôicôngnhận.

“Holden!”nàngnói.“Thậttuyệtquá,gặplạianh.Cáchcóđếnhàngthếkỷrồi.”Nàngcócáigiọngnóirấtlớn,làmbạnlúngtúngkhigặpnàngởchỗnào.Nhưngkhônghềgì,vìnàngdễcoikinhkhủng.Tuynhiênluônluônnólàmtôichánbỏmẹ.

“Sungsướnggặpcô,”tôinói.Cũngthậtnhưthế.“Côrasaocáiđã?”

“Hoàntoànkhỏemạnh.Emcóđếnchậmlắmkhông?”

Tôibảonàngkhông,nhưngnàngđếntrễchừng10phút,dĩnhiên.Tuythế tôi cũngđếchcần.Nhữngcái tranhhoạtkê rất thối trênbáoBưuđiệnchiềuthứBảy-trìnhbàynhữngthằngchadởhơiđứngởgócđườngrầubỏmẹvìbồđếnchậm-thậtlàláotoét.Nếumộtcôbétrôngrấtbảnhkhicổgặpbạnthìaichấplàmđếchgìnếunàngđếntrễ.Khôngaichấpcả.“Tanênđinhanhlên,”tôinói.Rạphátmởmànlúc2giờ40.”Chúngtôixuốngthanggác,chỗtaxiđậu.

Mìnhsẽđixemcáigì?nàngnói.

“Tôikhôngbiết,cótụiLuntđóng.Tôichỉmuađượcnhữngvéấy.”

“Ô,Lunt!Tuyệtquá.”

Tôiđãbảobạn,nàngsẽđiênlênnếunàngnghecóLunttrìnhdiễn.

Chúngtôiđùadaichútđỉnhtrongtaxitrênđườngđếnrạphát.Banđầunàngkhôngmuốnvìnàngcóbôisoncácthứ,nhưngtôicóvẻquyếnrũbỏmẹ, cho nên nàng không biết làm sao hơn.Hai lần khi chiếc xe phải gióthắnglạigiữađường,tôisuýtténhàokhỏighế.Tụiláixechóchếtấychẳngbaogiờnhìnđườngsáchokỹlưỡng.Đoạn,đểtôinóichobạnnghetôiđiênnhưthếnào.Saukhichúngtôivừathoátkhỏimộtcútôngvàoxekhác,tôibảonàngtôiyêunàngcácthứ.Đấylàmộtlờiláotoét,lẽtấtnhiên,nhưngcóđiềulà,tôithànhthậtkhinóithế.Tôiđiên.TôithềcóChúađấy.

“Ồ anh yêu quý, em cũng yêu anh nữa,” nàng nói. Đoạn, ngay mộtmạch,nàng tiếp luôn:“Anhhãyhứavớiem,để tócdàiđi.Nhữngđầucắtngắngiờthốilắm.Vàtócanhdễyêulàmsao.”

Dễyêucáimẹ.

Page 108: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Vởdiễnkhôngđếnnỗitệnhưvàivởtôiđãxem.Tuynhiêncũngvàocáiloạithổtả.Nódiễntảchừngnămtrămngànnămtrongđờisốngcủamộtcặpvợ chồnggià.Khởi đầu là khi họ đang còn trẻ các thứ, và chamẹ cô gáikhôngmuốnchocôlấycậucontrai,nhưngcổcứlấynhưthường.Đoạnhọcứ già lần đi. Người chồng đi đánh giặc, và người vợ có một thằng emnghiệnrượu.Tôikhônghamxemcholắm.Nghĩalàtôiđếchcầnkhicómộtngười nào trong gia đình chết hay gì ấy. Chúng chỉ là một tụi đóng trò.Ngườichồngvàngườivợlàmộtcặpvợchồnggiàkhángộnghĩnh-nhanhnhẩucác thứ -nhưng tôikhông thểnàochúýhọ lắm.Mộtđiều là,họcứuốngtràhaycáiquáigìđósuốtcảvở.Khinàobạnthấyhọ,bạncũngthấymộtthằngchađangróttràtrướcmặthọ,hayngườivợđangróttràchongườinàokhác,vàmọingườicứđirađivàosuốtbuổi-nhìnhọngồixuốngđứngdậyđếnlàchóngmặt.AlfredLuntvàLynnFontanneđóngvaiđôivợchồnggiàvàhọđóngrấtkhá,nhưngtôikhôngthíchlắm.Nhưnghọkhác,tôidámnói thế.Họkhôngdiễnnhưngười thậtvàcũngkhôngdiễnnhưdiễnviên.Thậtkhónói.Họdiễnnhưlàhọtựbiếthọrấtnổitiếngcácthứ.Tôicóýhọdiễntốt,nhưnghọdiễntốtquá.Khianhvừanóixonglờithoạithìảnóirấtnhanhđếvào lời ảnh.Người tamuốnbạn tin rằngđâyđúng làngười thậtđang nói chuyện và cắt lời nhau các thứ. Phiền một cái là nó quá giốngngườithậtđangnóichuyệnvàcắtlờinhau.HọdiễncógìđócũngnhưEmietayđánhdươngcầmởchỗGreenwich.Nếubạnlàmchuyệngìrấtkhá,thìsaumộtlúc,nếubạnkhôngcoichừng,bạnsẽbắtđầuhợmhĩnh.Vàkhiấybạnkhôngcònkhánữa.Tuynhiênhọ lànhữngngườiđộcnhất trongbuổitrìnhdiễn-tôimuốnnóivợchồngLunt-cóvẻthựcsựcóchútócnão.Tôiphảicôngnhận.

Cuốimànđầu,chúngtôicùngđiravớitụiphảigiókiađểhútthuốc.Ôigiời,suốtđờibạnkhôngbaogiờthấynhiềutụibộtịchnhưvậy.Mọingườiđềuhútthuốcnhưđầutàuvànóichuyệnvềvởkịchđểchoaicũngnghethấyvà biết chúng thôngminh chừng nào.Một thằng cha tài tử đần độn đangđứngcạnhchúngtôi,hútthuốc.Tôikhôngbiếttênhắn,nhưnghắnluônluônđóngvaimột thằngtrongphimchiếntranhcứrunlênkhichưacógìđángsợ.Hắnđangđivớimộtconmẹ tóchoe rực rỡvàcảhaiđang làmbộ rấtphớtđờicácthứ,làmnhưanhchàngkhôngbiếtngườitađangnhìn.Khiêmtốndữ.Tôikhoáichítử.ConmẹSallykhôngnóinhiều,ngoàiviệctrầmtrồvềcặpLunt,bởivìnàngbận làmdángbỏmẹ.Đoạnbỗngchốcnàng thấymộtthằngchanàonàngbiếtđangđứngbênkiatiềnsảnh.Mộtthằngmặcbộđồdạđencoóngvớicáivétkẻôcoóng.LoạiIvyLeaguethứthiệt.Dữghêta.Hắnđứngcạnhtườnghútthuốcnhưđiênvàtrôngngánbỏmẹ.ConmẹSallycứnói,“Emquenanhtaởđâuđấy.”Nàngluônluônquenmộtngườinàobấtcứbạnđưanàngđiđâu,hoặcnàngnghĩlànàngbiết.Nàngcứnóithế

Page 109: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

chođếnkhitôicáusườnbảonàng:“Tạisaocôkhôngquabênấyhônanhchàngmộtcáithậtkêu,nếucôbiếtảnh.Ảnhsẽkhoáilắm.”Nàngbựckhitôinói thế.Nhưngcuốicùng thằngchaấynhậnranàngvàđiquachàonàng.Bạnphảithấycáicáchbọnhọchàomừngnhau.Bạnsẽtưởngchừnghọđãtừng tắm chung trongmột bồn tắmhay gì ấy lúc họ còn nhỏ.Bồ tèo vớinhau.Thậtnônmửachếtđược.Điềubuồncườilàcólẽhọchỉgặpnhaumộtlầntrongmộtbuổitiệctràbộtịchnào.Cuốicùng,saukhimàumèmộthồiSallygiớithiệuhắnvớitôi.TênhắnlàGeorgegìđó,tôicũngkhôngnhớnữa-vàhọcởAndover.Dữơilàdữ.BạnphảithấyhắnkhiconmẹSallyhỏiýkiếnhắnvềvởkịch.Hắnlàcáiloạithằngbộtịchluôndànhchỗchomìnhkhitrảlờimộtcâuhỏicủangườinàođó.Hắnbướclùi,vàgiamngaylênbànchâncủacáibàđứngsaulưng.Cólẽhắnđãlàmgãymẹhếtmấychụcngónchântrênngườibàtarồi.Hắnbảovảkịchtựnóthìkhôngphảilàtuyệttácgì, nhưng cặp Lunt dĩ nhiên thật là những thiên thần. Thiên thần, giời ạ.Thiênthần.Tôichếtđược.ĐoạnhắnvàconmẹSallykhởisựnóivềmộtlôngườimàcảhaichúngnóđềubiết.Đấylàcuộcđàmthoạibộtịchnhấtmàbạntừngnghetrongđời.Chúngtiếptụcthinhaunghĩranhữngđịađiểm,rồinhữngngườiởđấyvànóitênra.Tôisuýtmửakhivừađếnlúcngồilạichỗ.Thậtđấy.Đoạn,khixongmànthứhai,chúnglạitiếptụccâuchuyệnchóđẻchánmớđờicủachúng,chúngcứnghĩrathêmnhữngchỗởvàtênngườiởđấy. Cái phần thối tha nhất là thằng ấy lại có giọng rất bộ tịch, rất IvyLeague, rấtmệtmỏivàhợmhĩnh.Hắnỏehọenhưcongái.Hắnlạikhôngngầnngạiđùadaivớicôbạngáicủatôinữa,cáithằngthánhvậtấy.Tôilạicònnghĩrằngcólẽhắnsẽlênxeđivớichúngtôikhitanrạp,vìhắnđibộvớichúngtôiquahaingãtư,nhưnghắnphảigặpmộtmớbộtịchnữađểđinhậu,hắnbảo.Tôicũngcóthểthấytrướccáibọnchóđẻấyngồitrongmộtcáibar,khoáccáiđốngáovétkẻôchếttiệt,phêbìnhnhữngtuồnghát,sáchvàđànbàbằngcáigiọngmệtmỏi,hợmhĩnhcủachúng.Cái tụichóđẻấylàmtôichếtđược.

TôibắtđầukiểunhưghétconmẹSallylúcchúngtôibướcvàoxesaukhinghechuyệnthằngAndoverbộtịchấychừngmườitiếngđồnghồ.Tôisẵnsàngđưanàngvềnhà- thậtđấy-nhưngnàngnói:“Emcóýkiếnnàythậttuyệt!”Nàngluônluôncómộtýkiếnthậttuyệt.“Nghenày,”nàngbảo.“Mấygiờ anhphải về ăn cơm?Emmuốnhỏi anh cóbận, rất bậnkhông?Anhcóphảitrởvềvàogiờnàonhấtđịnhkhông?”

“Tôiấyà?Không.Khôngnhấtđịnh!”tôinói.Chưabaogiờcólờinàothật hơn, giời ạ. “Tại sao?” “Chúngmìnhđi trượt băngởRadioCity đi!”Nàngluônluôncóýkiếnkiểuấy.

“TrượtbăngởRadioCityà?Cômuốnnóingaybâygiờ?”

Page 110: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Đichừngmộttiếngđồnghồthôi.Anhcómuốnhaykhông?Nếuanhkhôngmuốn…”

“Tôikhôngnóilàtôikhôngmuốn,”tôibảo.“Chắcchắnlàtôiđi.Nếucômuốn.”

“Cóthậtkhông?Đừngnóithếnếuanhkhôngmuốn.Đihaykhôngcũngđược,emđếchcần.”

Nàngđếchcầncáimẹ.

“Ta có thể thuê những chiếc váy trượt nhỏ dễ thương ấy,” Sally nói.“TuầntrướcJeannetteCultzthuê.”

Thảonàocôbékhoáiđitrượt.Nàngmuốnmặcnhữngchiếcváynhỏxíuchỉngắnngangmôngcácthứ.

Bởithếchúngtôiđi,vàsaukhichúngtôilấydụngcụxong,họđưachoSallymộtváyngắndínhmôngmàuxanhđểmặc.Nhưngnàngtrôngđẹpbỏmẹ,vớichiếcváyấy.Tôiphảicôngnhận.Vàđừngtưởnglànàngkhôngbiếtthế.Nàngcứđitrướctôiđểtôithấyrõcáimôngnhỏcủanàngxinhnhưthếnào.Nócũngkháxinhthật.Tôiphảicôngnhận.

Nhưngcóđiềutứccườilà,chúngtôilànhữngđứachơitệnhấttrêntoànsân.Tệnhấtđấy.Vàcócảnhữngđiểnhìnhnữa.CáiconmẹSallycứbịtrậtgóthoàichođếnkhimắtcágầnnhưnằmtrênmặtbăng.Khôngnhữngtrônglốbịchbỏmẹ,màcònđaubỏmẹnữa.Tôibiếtthếvìđôichâncủatôicũngđautrốichết,chắcchúngtôitrôngrấtthảmhại.Vàđiềutệhơnnữalàcóítnhấtvàitrămtụirỗiviệckhôngcóviệcgìkhácđểlàmngoàiđứngđấynhìnngườitađangténhàolênnhau.

“Côcómuốntavàomộtchiếcbàntrốngởtrongđểuốngcáigìkhông?”cuốicùngtôibảonàng.

“Đấy là cái ý kiến hay ho nhấtmà anh có được trong suốt ngày hômnay,”nàngnói.Ôigiời,nàngtrôngđaubỏmẹ.Quảthật là tôiphải thươnghạinàng.

Chúngtôigỡcáigiàytrượttrờiđánhravàđivàotrongbar,ởđấybạncóthểkêuđồuốngvàngắmtụikhácchơitrongkhichânbạnchỉmangtấtống.Vừakhichúngtôingồixuống,Sallytháogăngtayvàtôimờinàngmộtđiếuthuốc.Nàng trông không vui vẻ lắm.Người bồi đến, và tôi kêumột chaiCokechonàng-nàngkhônguốngrượu-vàmộtScotchsodachotôi,nhưngthằng cha phải gió ấy nhất định không chịu, vì thế tôi cũng kêumột chaiCoke.Đoạntôikhởisựquẹtdiêmchơi.Tôirấtưalàmthếkhitôicómộttâm

Page 111: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

trạngnàođó.Tôicứđểcâydiêmcháyhếtchođếnkhikhôngcòncầmđượcnữa,rồibỏvàotrongcáigạttàn.Đấylàmộtthóiquencăngthẳng.

Đoạnbỗngchốc,nhưsấmnổtrờiquang,Sallynói:“Này,emmuốnbiết,anhcó lại tranghoàngcâyGiángsinhchoemhaykhôngthìbảo?Emcầnbiết.”Nàngđangcáutiếtvìcáichânđaucủanàng.

“Tôiđãviếtchocôlàtôisẽđến.Côhỏitôicâuấychừnghaichụcbậnrồi.Nhấtđịnhlàtôisẽđến.”

“Ýemlàemcầnphảibiết,”nàngnói,Nàngbắtđầunhìnquanhkhắpcáiphòngthổtả.

BỗngchốctôingừngchơiquẹtdiêmvàhơicúimìnhvềphíaSallyngồibênkiabàn.Tôicókhánhiềuđềtàitrongtrí.“NàySally,”tôinói.

“Cáigì?”nàngbảo.Nàngđangnhìnmộtcôgáiởbênkiaphòng.

“Cóbaogiờcôchánchườngghêgớmhaykhông?”tôinói.“Nghĩalàcóbaogiơcôsợrằngmọisựsẽtrởnênkinhkhủngnếukhônglàmmộtcáigìđểthayđổi?Tôimuốnnóicôcóthíchtrườnghọcvàcácthứấykhông?”

Emchánghêgớm.”

“Tôimuốnhỏicôcóghétnókhông?Tôibiếtnóđángchán,nhưngcôcóghétnókhông,làđiềutôimuốnbiết.”

“Ồ,emkhônghẳnlàghétnó.Taluônluônphải…”

“Ừ, tôi thì ghét trường học.Ôi giời, tôi ghét cay ghét đắng,” tôi nói.“Nhưngkhôngchỉcóthế.TôighétsốngởNewYorkcácthứ.Xetaxi,xeđòtrênĐạilộMadison,vớinhữngthằngláixeluônluônhétvàomặtbảomìnhxuốngcửasau,vàđượcgiớithiệuvớinhữngthằngchabộtịch,nhữngthằnggọitụiLuntlàthiênthần,vàphảilênxuốngthangmáytrongkhimìnhchỉmuốnrangoàitrời,vànhữngthằngthửquầnáosuốtngàynơitiệmBrooksvànhữngngườiluônluôn…”

“Đừng la lớn,xinanh,”conmẹSallynói.Cũngkhábuồncười,vì tôikhônglagìcả.

Xehơichẳnghạn,tôinói.Tôinóigiọngrấtbìnhthản.“Phầnđôngngườitachẳnghạn,đềumêxehơiđếnđiênlênđược.Họmấtănmấtngủnếuxehọbị trầymộtchút,và luôn luônnóichuyệnxechạymộtga lôngxăngđượcmấydặm,vànếuđãcómột chiếcxemới tinh,họ lạinghĩ chuyệnbánđểmuamộtchiếcmớihơn.Tôithìđếncảxecũtôicũngkhôngưanữalà.Tôicóýchúngchẳnglàmtôithíchthú.Tôichẳngthàcómộtconngựa.Mộtcon

Page 112: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

ngựaítnhấtcũngngườihơn,giờiạ.Mộtconngựaítnhấttacóthể…”

“Emcũngkhônghiểuanhđangnóicáigìnữa.”ConmẹSallynói.“Anhnhảytừđề…”

“Côbiếtkhông?”tôinói.“CôcólẽlàlýdođộcnhấtkhiếntôiởlạiNewYorkbâygiờ,haybấtcứđâu.Nếukhôngcócô,cólẽtôiđãcútđimộtnơikhácxatỉdặmrồi.Trongrừnghaymộtnơiphảigiónào.Thậtđấy,côlàlýdođộcnhấtkhiến tôi cònquanhquẩnchỗnày.”“Cảmơnanh,”nàngnói.Nhưngbạncũngthấylànàngmuốntôiđổicácđềtàidịchhạchấyđi.

“Côphảiđi họcmột trườngcon trai thửmàxem.Cô thửđi,” tôi nói.“Đầycảtụibộtịch,vàcôchỉphảihọcđểmộtngàykiacóthểmuađượcmộtchiếcCallidactrờiđánhvàcứphảilàmravẻmìnhrấtquantâmđếntrậnđấubóng,vàsuốtngàychỉnóivềcongái,rượuvàtìnhdục,vàmọingườibámlấynhautrongnhữngbèđảngthốithaấy.Tụiởtrongđộibóngrổbámlấynhau,tụiCônggiáobámlấynhau,tụitríthứcchếttiệtbámlấynhau,tụichơibàibridgebámlấynhau.CảđếntụiởtrongcáihộiMỗithángmộtcuốnsáchtrờiđánhcũngbámlấynhau.Nếucômuốncómộtcuộcchuyệntròthông…”

“Này,anhngheđã,”conmẹSallynói.“Cónhiềuđứathâuthậpđượcởtrườnghọcnhiềuhơnnhữngthứấy.

“Đồngý!Tôiđồngýcóđứathâuthậpđượcnhiềuhơn.Nhưng tôi,tôithâuđượccóchừngấy.Côthấychứ?Đấylàđiềutôimuốnnói.Đấychínhxáclàđiềuchếttiệttôimuốnnói,”tôinói.“Tôikhôngthâuthậpđượcmộtcáigìtừmộtcáigìcả.Tôiởtrongtìnhtrạngrấttệ.Tôiởtrongtìnhtrạngrấtthối.”

“Quảthế.”

Đoạnbỗngchốc,tôicóýnghĩnày.

“Ê,”tôinói.“Tôicóýkiếnnày.Côcóthíchcútmẹkhỏiđâykhông?Tôinghĩnhưvầy.TôibiếtmộtthằngởdướiGreenwichVillage,tôicóthểmượnxenóvàituần.Lúctrướcnóhọccùngtrườngvớitôivànócònnợtôimườitì.Điềuchúngtacóthểlàmlà,sángmaitaláilênMassachusettsvàVermontvàquanhđấy,nhé?chỗấyđẹptợn.Thậtđấy.”càngnghĩtôicànghăngbỏmẹ,vàtôivớitớicầmnhẹbàntaySally.Tôiquảlàmộtthằngđiên.“Tôinóithậtđấy.Tôicóchừngtrămtámmươitìtrongngânhàng.Tôicóthểlấytiềnra buổi sáng khi ngân hàng mở, tôi xuống mượn xe thằng đó. Thật đấy.Chúngtasẽởlạitrongnhữngcáinhàgỗchothuê,chođếnkhihếttiền.Rồikhihếttiền,tôicóthểkiếmmộtcôngviệcgìởđâuđóvàchúngmìnhcóthểsốngmộtnơicósuốicácthứ,vàvềsau,chúngmìnhkếthôncácthứ.Tôicó

Page 113: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

thểtựchẻlấycủivềmùađôngcácthứ.Ôigiời,chúngtasẽkhoáiđáođể.Cônghĩsao?Nào!Cônghĩthếnào?Côcóđivớitôikhông?Nóiđi!”

“Anhkhôngthểnàocứviệclàmngaymộtchuyệnnhưthế,”Sallynói.Nàngcóvẻphiềnbỏmẹ.

“Saolạikhông?vìcáiquáigìmàkhônglàmđược?”

“Ôi,đừnghétvàoemnhưthế,”nàngnói.Láotoét,bởivìtôiđâucóhétvàonàng.

“Tạisaokhông?Tạisao?”

“Bởi vì khôngđược là khôngđược, thế thôi.Trước hết, cả hai chúngmìnhđềulàtrẻcon.Vàcóbaogiờanhnghĩanhsẽrasaonếukiếmkhôngraviệcsaukhihếttiềnkhông?chúngmìnhsẽchếtđói.Tấtcảchuyệnấyngheđềuhoangđườngcả,khôngthểnào…”

“Khônghoangđườngđâu.Tôisẽcóviệclàm.Đừnglochuyệnấy.Côkhôngcầnphảilochuyệnấy.Tạisaothế?Côkhôngmuốnđivớitôià?Cứnóithếđi,nếucôkhôngmuốn.”

“Khôngphảithế.Khôngphảithếmộttínào,”conmẹSallynói.Tôibắtđầukiểunhưghétnàng.“Chúngtacókhốithờigiờđểlàmnhữngviệcấy-tấtcảnhữngviệcấy.Nghĩalàemnóisaukhianhratrườngcácthứ,vànếuchúngtacướinhaucácthứ.Sẽcókhốichỗtuyệtdiệuchochúngtađichơi.Anhchỉcần…”“Không,lúcấysẽkhôngcó.Sẽkhôngcóchỗnàođểđicả.Lúcấysẽhoàntoànkháchẳn,”tôinói.Tôilạibỗngbuồnthốiruộtnhưcũ.

“Cáigì?”nàngbảo.“Emkhôngnghetígìcả.Khithìanhhétvàotaiem,rồisauđóanhlại…”

“Tôibảokhông,sẽkhôngcómộtchỗnàođẹpđểđisaukhitôiratrườngcác thứ. Cômở tai ramà nghe.Khi ấy sẽ khác hẳn. Chúng ta sẽ phải đixuốngthangmáymangvalivànhữngthứlăngnhăngấy.Chúngtasẽphảigọiđiệnthoạichotấtcảmọingườiđểtạmbiệtvàgởidanhthiếpchohọtừnhữngkháchsạncácthứ.Vàkhiấytôisẽđilàmởmộtsởnàođó,làmrakhábộnxu,vàđilàmbằngtaxihayxeđòtrênĐạilộMadison,rồiđọcbáo,rồichơi bài suốt buổi, và đi xi nê và xemmột lô những phim thối tha, phimquảngcáovàphim thời sự.Phim thời sự.Rồi sẽcónhữngcuộcđuangựanguxuẩn,rồilàcácbàđậpvỡchaikhihạthủytàu,vàmộtconkhỉđộtchạyxeđạpchếttiệtmặcquầndàivàcácthứ.Vềsauthìsẽkháchẳn,sẽkhôngcònnhưbâygiờmộttínào.Côkhônghiểuýtôimộttínào.”

“Có lẽ tôikhônghiểu!Nhưngcó lẽchínhanh cũngkhônghiểunữa!”

Page 114: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

conmẹSallynói.Lúcấycảhai chúng tôiđềughétmặtnhaubỏmẹ.Bạncũngthấylàkhôngcólýgìđểcốkiếmmộtcuộcđốithoạithôngminh.Tôirầubỏmẹvìđãkhơira.

“Thôitađikhỏichỗnàyđi,”tôinói.“Côlàmchotôichánngấytớicổ,nóithậtvớicôđấy.”

Ôigiời,cô taphátkhùng lênkhinghenói thế.Tôibiếtđáng lẽkhôngnênnóithế,vàthườnglệthìtôikhôngbaogiờnói,nhưngnàngđanglàmtôicáutiếtbỏmẹ.Thườngthườngtôikhôngbaogiờnóinhữnggìkémlịchsựnhưthếđốivớicongái.Ôigiời,nàngphátkhùngmớighêchứ.Tôixinlỗinhưđiên, nhưngnàngnhất địnhkhôngnhận lời xin lỗi của tôi.Nàng cònkhócnữa.Điềuấylàmtôisợhãichútđỉnh,vìtôihơisợnàngsẽvềnhàmáchlạichanàng là tôinóinàng làmtôichánngấy tớicổ.Chanàng thuộc loạinhữngthằngchangấmngầmđểucáng,ổnglạicònchẳngưatôilắm.CólầnổngbảoSallylàtôinhiễubỏmẹ.

“Thậtđấy,tôixinlỗicô,”tôicứnóivớinàng.“Anhxinlỗi,anhxinlỗi.Thậtbuồncười,”nàngnói.Nàngcũngcònhơikhóc.Vàbỗngchốctôicảmthấyhốihậnthậtvìđãnóithếvớinàng.

“Này,đểtôiđưacôvề.Thậtđấy.”

“Cảmơn.Tôicóthểvềmộtmình.Nếuanhtưởngtôisẽđểanhđưatôivềlàanhđiênđấy.Suốtđờitôichưacóđứacontrainàonóivớitôinhưthếcả.”

Nghĩkỹthìtấtcảchuyệnấycóhơibuồncườithật,vàbỗngdưngtôilàmmộtviệcđánglẽkhôngnênlàm.Tôicười lớn.Vàtôi thườngcócáigiọngcườirấtlớnvàngungốc.Nghĩalànếucóbaogiờtôingồisaulưngchínhtôitrongmộtrạpháthaygìấy,cólẽtôisẽchồmtớiđểyêucầutôiimcáimồm.CáicườicủatôilàmchoSallyđiêntiếthơnlúcnàohết.

Tôingồilạimộtlúcxinlỗivàcốgắnglàmnàngthalỗichotôi,nhưngnàngkhôngchịu.Nàngcứbảotôiđiđi,mặckệnàng.Bởithếcuốicùngtôilàmtheo.Tôiđivàotronglấyđồđạcrồiđiramộtmình.Đánglẽkhôngnênlàmthế,nhưnglúcấytôichánchườngbỏmẹđirồi.

Nói thật với bạn, tôi cũng không biết vì sao tôi lại khơi mào tất cảchuyện ấy với nàng. Nghĩa là rủ nàng đi xa đến một nơi nào đó.MassachusettsvàVermontcácthứ.Cólẽtôisẽkhôngđưanàngđi,chodùnàngmuốnđivớitôi.Nàngkhôngphảilàhạngđểđivớitôi.Tuynhiênđiềukinhkhủnglà,tôirấtthậttìnhkhirủnàng.Đấymớithậtlàkinhkhủng.Tôithềlàtôiđiênthật.

Page 115: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 116: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

18Khirờikhỏisântrượt,tôihơithấyđói,bởithếtôighévàomộttiệmcà

phêănmộtchiếcxănguýchphómátvàuốngmộtcốcsữamạchnha,đoạnbướcvàomộtphòngđiệnthoại.TôinghĩcólẽsẽgọilạichoJane,xemnàngđãvềnhàchưa.Nghĩalàtôirảnhsuốtbuổichiềunêntôinghĩsẽgọinàng,vànếunàngđãvề,tôisẽđưanàngđinhảyhayđimộtnơinàoấy.Tôichưahềnhảyvớinàng suốt thờigianquennàng.Tuynhiên tôi cũngcó thấynàngnhảymộtbận.Nàngcóvẻnhảyrấtkhá.ĐấylàvàobuổikhiêuvũngàyĐộclậptạihộiquán.Lúcấytôichưaquennàngnhiều,vàtôinghĩkhôngnênxenvào khi nàng đang đi vớimột thằng bạn trai khác. Nàng đang đi với cáithằngtrờiđánhtênAlPikehọcởChoate.Tôikhôngbiếtnónhiều,nhưngnólàcáithằngluônluônquanhquẩnởhồtắm.Nólúcnàocũngmặcthứquầnđùi Lastex trắng và suốt ngày cứ leo lên cái cầu nhảy cao nhất để nhàoxuốngnước.Nócưchơiđichơilạicáicúxoaymìnhlộnđầugiờiđánhấysángchiều.Ấylàcáicúduynhấtnóbiếtchơi,nhưngnócứtưởngthếbảnhlắm.Mộtcáithằngchỉcótoànbắpthịtchứkhôngcóócnão.Ấy,tốiđóJaneđivới thằngấy.Tôikhông thểhiểuđược.Tôi thề là tôikhônghiểuđược.Saukhichúngtôibắtđầuđichơivớinhau,tôihỏiJanelàmsaonàngcóthểchơivớimộtcáithằngkhoekhoanghợmhĩnhnhưthằngAlPikeđược.Janenóinókhôngkhoekhoang.Nàngbảonócóphứccảmtự ti.Nàngnhư thểthươnghạinóhaygìđó,vàkhôngphảichỉlànàngvờ.Nàngcảmthấythếthật.Đấy làmột điều buồn cười về các cô gái.Mỗi khi bạn nói đếnmộtthằng rõ ràng là thằng trời đánh thánhvật - rất bần tiện hay khoe khoanghợmhĩnhcácthứ-vànếubạnnóichocôbébiếtthế,thìnàngsẽbảothằngấycóphứccảmtựti.Cóthểnócố,nhưngđồngthờinóvẫncóthể làmộtthằngchóchếtnhưthường,tôinghĩthế.Ôigiời,congái.Bạnkhôngbaogiờhiểuđượcchúngnghĩgì.Mộtbận tôigiới thiệumột côả cùngphòngvớiRobertaWalshchomộtthằngbạntôi,thằngBobRobinsonvànóthậtsựlàmộtthằngcóphứccảmtựti.Nórấtxấuhổvìchamẹnó.Bởivìhọănnóirấtquêmùa,vàhọkhôngcónhiềuxulắm.Nhưngthằngấykhônglàmộtthằngtrời đánh haygì hết.Nó rất dễ thương.Nhưng cô bạn củaRoberta khôngthíchnóchútnào.NàngbảoRobertalànóquákiêucăng.Vàlýdonàngnghĩnókiêucăngchỉvìtìnhcờnónóichocổbiếtnólàmchủtọamộtnhómhộithảo.Mộtchuyệnnhỏnhặtnhưthếmànàngnghĩnókiêucăng!Phiềnmộtnỗi là,đốivớicáccôgái,nếucổưathằngnàothìbấtkểđâylàmột thằngchóđẻđếnmứcnàođinữa,côcũngbảolànócóphứccảmtựti,cònnếucôkhôngthíchthìbấtchấpnódễthươngtửtếđếnđâu,haycóphứccảmlớnđếnđâu,côcũngsẽcholànókiêucăng.Ngaycảnhữngcôgáithôngminhcũngđềunhưthế.

Page 117: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

LạinóichuyệntôigọiJane.Nhưngđiệnthoạinhànàngkhôngaitrảlời,nêntôigácốngnói.Đoạntôinhìnvàosổtay,xemcóthểgọiaiđượcchiềunay không. Phiền một nỗi, chỉ có ba người trong ấy. Jane, cái nhà thầyAntolini,thầygiáotôiởElktonHills,vàsốđiệnthoạicủachatôiởsở.Tôicứquênđềtênngườivàosổtay.Cuốicùngđiềutôilàmlà,tôigọithằngCarlLuce.NótốtnghiệpởtrườngWhootonsaukhitôirakhỏitrườngấy.Nóhơntôi chừng ba tuổi, và tôi khôngưa nó lắm, nhưng nó là cái loại thằng rấtthôngminh-nócóđiểmIQcaonhấtmấythằngởWooton-vàtôinghĩcólẽnósẽkhoáiđiăntốivớitôinơinàođóvàchuyệntròchútđỉnh.Đôikhinónói chuyện rất trí thức. Bởi thế tôi gọi nó. Hiện tại nó học ở Columbia,nhưngnóởđường65vàtôibiếtnócóởnhà.Khitôigọiđượcnó,nóbảokhông thể ăn tối với tôi được, nhưng sẽ gặp tôi vào10giờởWickerBarđường54đểuốngvàicốcchơi.Tôinghĩnórấtngạcnhiênkhitôigọinó.Cólầntôigọinólàmộtthằngbộtịchmôngbè.

Cònkhánhiềuthìgiờchođếnkhihẹnnó,bởithếtôiđếnxemxinêởRadioCity.Đấycólẽlàđiềutệnhấttôiđãlàm,nhưngvìrạpấygần,vàtôikhôngbiếtlàmgìkhác.

Tôivàokhisânkhấuchết tiệtđãbắtđầu.TụinhảyRockettesđangđávăngchânnhưđiên,cáilốicảlũsắpthànhhàngđặttaylênhôngnhauấy.Khángiảvỗtayầmĩ,vàmộtthằngchanàosaulưngtôicứcắtnghĩachovợhắnnghesuốtbuổi,“Bàbiếtcáiđógọi làgìkhông?Gọi làhàng lốiđấy.”Tôiđếnchếtđược.Đoạn,sauđó,mộtthằnglênthắngbộđuôitômvàgiàytrượt các thứ, biểu diễn trò trượt luồn qua dưới một mớ bàn nhỏ vừa kểchuyệnkhôihài.Nótrượtrấtkhá,nhưngtôikhôngthểthưởngthứchăngháilắm,vìtôicứtưởngtượngkhinóluyệntậpđểbiểudiễntrượttrênsânkhấu.Điềuấynghĩcũngthậtxuẩnngốc.Tôiđoáncólẽchỉvìtôiđanglàmsaoấy.Rồi, sau thằng cha ấy, có cái tròGiáng sinh họ thường làmởRadioCityhàngnăm.Tấtcảbọnthiênthầnbắtđầulóratừnhữngcáibụcgỗvàkhắpnơi,mangthánhgiá,rồicảbọn-hàngnghìnđứa-hátbàiĐếnđây,hỡitoànbộtínhữunhưđiên.Dữghêta.Nhữngthứấythườngngườitacholàrấttônnghiêm,tôibiết,vàrấtđẹp,nhưngtôikhôngthấygìlàtônnghiêmhayđẹpđẽ,giờiạ,cáicảnhnhữngthằngchadiễnviênmangthánhgiáđikhắpsânkhấu.Khichúngđã làmxong,sắp trởvào,bạncũng thấychúngnóngnảytrốichếtđểmauđượchútmộtđiếuthuốchaylàmgìấy.NămngoáitôiđãxemvớiSallyHayes,nàngcứtấmtắckhenđẹp,áoquầnchúngcácthứ.Tôibảo có lẽChúaGiêsu sẽ nônmửanếuNgài thấy đượcnhững thứ ấy - áoquầnlòeloẹtvàcácthứ.Sallybảotôilàmộtđứavôthầnphạmthánh.Cólẽtôinhưvậythật.CáiđiềuGiêsusẽcóthểkhoáiđượclàthằngchađánhtrốngtrongbannhạc.Tôiđãxemlãoấytừkhilêntám.EmAllievàtôimỗikhiđivớichamẹ,chúngtôithườngbỏchỗngồixuốngtậnnơiđểcóthểngắmlão.

Page 118: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Lãolàngườiđánhtrốngtàitìnhnhấttôitừngthấy.Lãochỉcódịpđượcđánhtrốngvài lần trongsuốtbuổihát,nhưng lãokhôngbaogiờ tỏvẻkhóchịuchánnảnkhikhôngđánhtrống.Đoạn,khilãođánhthìlãođánhrấtbảnhvàtài,vẻmặtthậthănghái.Mộtlần,chúngtôiđiWashingtonvớichatôi,emAllieđãgởicholãomộtbưuthiếpbằngbưuđiện,nhưngtôidámcálàlãochẳngbaogiờnhậnđược.Địachỉlãochúngtôikhôngbiếtrõlắm.

SaukhichơichánmấytròvềGiángsinh,cáibộphimchóchếtbắtđầu.Thốiđếnnỗitôikhôngrờimắtkhỏimànảnh.ChuyệnmộtthằngchangườiAnhtênAlecgìđó,điđánhnhauvàbịmấttrínhớtrongbệnhviệncácthứ.Hắnrờibệnhviện,chốnggậyđicànhắckhắpnơi,khắpLondonmàkhôngbiếtmìnhlàai.Thậtrahắnlàmộtlãoquậncông,nhưnghắnkhôngbiết.Rồihắngặpmộtcôgáitửtếthànhthậtđangbướclênxeđò.Cáimũtrờiđánhcủacôbịgióbayvàhắnchụplại,đoạnhọlênlầungồivàkhởisựnóichuyệnvềCharlesDickens.Cảhaiđềuthíchtácgiảấy.HắnđangmangtheocuốnOliverTwist vànàngcũngvậy.Ôigiời, tôiđếnmửađược.Ấy thếhọyêunhaungaytứckhắc,vìcảhaiđềumêCharlesDickenscácthứ,vàhắngiúpnàngcaiquảncôngviệcxuấtbản.Cônànglàchủmộtnhàxuấtbảnnhỏấymà.Duynàngkhôngkhágiảlắmvìthằnganhbợmrượucủanàngtiêuhếttiền.Thằnganhấylàmộtngườirấtchuachát,hồichiếntranhhắnlàbácsĩnhưngbâygiờhắnkhônggiảiphẫuđượcnữavìbị thương trúngdây thầnkinh,bởithếhắnuốngsuốtngày,nhưnghắnkhásángsuốt.NhưngđểnóivềthằngAlec.Hắnviếtmộtcuốnsách,côảkiathìxuấtbản,vàcảhailàmđượcbộnxuvềcuốnđó.Họsắpsửacướinhauthìmộtconmẹkhác,Marcia,xuấtđầulộdiện.MarcialàngườihứahônvớiAlectrướckhihắnmấttrínhớ,vànàngnhậnrachàng trongkhichàngđangđứng trongcửahàngkỷ tênvàonhữngquyểnsách.NàngbảoAlechắnthậtralàmộtlãoquậncông,nhưnghắnkhôngtinvàkhôngchịuđivớinàngđếnthămmẹhắn,mẹhắnmùnhưmộtcondơi.Nhưngcôkia,cáicôthànhthậttửtếấybảohắnđi.Cổrấtcaothượngcác thứ.Bởi thếhắnđi.Nhưnghắnvẫnchưa lấy lạiđược trí nhớ,mặcdùconchóDanetobựcủahắnnhảyliếmkhắpmặthắnvàmangđếncongấuxùhắnthườngchơihồibé.Nhưngbỗngnhiênmộtngàykiavàiđứatrẻchơibanhtrongsânlàmhắnbịmộtquảtrúngđầu.Thếlàlậptứchắnlấylạiđượctrínhớvàđiđếnhônmẹtrêntráncácthứ.Đoạnhắnbắtđầutrởlạilàmquậncông,vàquênbẵngcáicônàngtửtếthànhthậtlàmnghềxuấtbảnkia.Tôisẽkểchobạnnghenốtcâuchuyện,nhưngtôisợtôisẽmửangay.Khôngphảilàtôisẽlàmlộcốttruyệnhaygìhết.Chẳngcócáigìđểlộcả,giờiạ.Duycuốicùng,Alecvàcôbétửtếthànhthậtcướinhau,cònthằnganhsayrượuhếtđaudâythầnkinhvàgiảiphẫuchomẹAlecđểbàtanhìnthấylạiđược,vàcáithằnganhbợmrượuấycướiMarcia.CảnhkếtlàcảlũlĩnhànóngồiởcáibànăntốidàicườilănlộnrabởiconchóDanevênhvang

Page 119: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

đivàodắttheocảlũchócon.Họcứnghĩnólàconchóđực,tôiđoánvậy,haycáichếttiệtgìkiểunhưthế.Tôichỉcóthểkhuyênbạnmộtđiềulà,đừngđixemphimấynếubạnkhôngưanônmửacảra.

Cáiphầnlàmtôichúýnhấtlà,cómộtbàngồingaycạnhtôikhócsuốtcảcuốnphimthánhvật.Chỗcàngbộtịchbaonhiêubàtacàngkhócnhiềubấynhiêu.Bạnsẽnghĩrằngbàtalàmthếvìbảcólòngtốtbỏmẹ,nhưngtôingồicạnhbả,vàbiếtbảkhôngtốt.Bảcóđemtheomộtthằngbé,nóđangrầuthốiruộtvàmuốnđicầu,nhưngbảnhấtđịnhkhôngchịuđưanóđi.Bảcứnhắcnóngồiyênvàngoanngoãn.Bàấycólẽcũngtốtbụngnhưmộtconchó sói trời đánh.Đấy, bạn thường thấy những người khóc sướtmướt vềnhữngchuyệnrấtbộtịchtrongphimảnh,nhưngchínphầnmườibọnhọlạilànhữngtụichóđẻthựcthụ.Tôikhôngđùađâu.

Saukhixemxong,tôiđixuốngquánWickerBarchỗsẽgặpthằngCarlLuce,vừađitôivừanghĩvềchiếntranhcácthứ.Nhữngphimảnhvềchiếntranhluônluônkhiếntôinhưvậy.Tôikhôngnghĩtôicóthểchịuđượcnếutôiphảiđiđánhnhau.Thậtlàtôikhôngthể.Chẳngthàhọđưatôirabắnhaylàmgìcũngđược,ngoạitrừbắttôiởtrongquânđộilâubỏmẹthếkia.AnhD.B.tôitạingũhếtbốnnăm.Anhcũngcóđiđánhnhaunữa-ảnhđãđổbộxuốngNormandyvàcác thứ -nhưng tôi chắcchắnảnhghétquânđộicònhơnchiếntranhnữa.Lúcấytôicònnhỏxíu,nhưngtôinhớảnhthườngvềnhànghỉphép,vàảnhchỉlàmcómộtchuyệnlànằmtrêngiườngsuốtngày.Ảnhcũngkhôngbaogiờvàophòngchungcủagiađìnhnữa.Vềsau,khixuấtngoại và đi đánh nhau các thứ, ảnh không bị thương hay gì cả, và cũngkhôngphảibắnaihết.Ảnhchỉphảilàmcómỗimộtviệclàláixechomộtthằngchađạitướngcaobồinàođósuốtngày,trongmộtchiếcxecủacắpchỉhuy.Có lầnảnhbảoAllievà tôi rằngnếuảnhphảibắnngườinào,ảnhsẽkhôngbiếtnhắmvàođâunữa.Ảnhbảoquânđộicóđầytụichóđẻ,cũngnhưĐứcquốcxãvậy.TôinhớmộtlầnAlliehỏicókhicáiviệcảnhđiđánhgiặclàtốtchoảnhvìảnhlàvănsĩvàảnhsẽcónhiềuđềtàiviếtcácthứ.ẢnhbảoAllieđilấychiếcgăngbóngchàyrồihỏiemailàthisĩvềchiếntranhhaynhất,RupertBròokehayEmilyDickinson.AlliebảoEmilyDickinson.Tôikhôngbiếtvềchuyệnđólắm,vìkhôngđọcthơnhiều,nhưngtôichắc chắnmộtđiềulàtôisẽđiêncáiđầunếuphảiởtrongquânđộivớimộttụichóchếtnhưAckley,StradlatervàthằnggiàMaurice,suốtđờiđidiễuhànhvớichúngcác thứ.Một lần tôi cóvàohướngđạochừngmột tuần,và tôikhôngchịuđượcmỗimộtviệcnhìnnơigáythằngtrướcmặt.Ngườitacứbảođibảolạibạnnhìnvàogáythằngtrướcmặtbạn.Tôithềlànếucómộttrậnchiếntranhnữa thìchẳng thà làhọcứđemtôi rapháp trườngxửbắncònhơn.Tôisẽkhôngphảnđối.NhưngcóđiềuvềD.B.làmtôichúýlà,ảnhghétđánhnhauđếnthế,vậymàảnhkhiếntôiđọccuốnGiãtừvũkhíhèrồi.Ảnhnóicuốnđó

Page 120: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

thựcsựđỉnh.Đólàđiềutôikhônghiểunổi.NócóthằngchatênlàtrungúyHenryđượccholàmộtthằngtửtếcácthứ.TôikhônghiểutạisaoanhD.B.cóthểghétquânđộivàđánhnhaucácthứralàthếvàvẫnưamộtthằngbộtịchđếnvậy.Tôicóý,chẳnghạnlà,tôikhônghiểutạisaoanhcóthểưamộtcuốnsáchbộ tịchđến thếmàvẫn thíchcuốncủaRingLardner,hoặccuốnkiamàanhmêđếnđiênlên,Gatsbyvĩđại.D.B.phiềnbỏmẹkhitôibảothế,vànói tôi cònconnítquácác thứđểhiểuđượcđiềuđó,nhưng tôikhôngnghĩthế.TôibảoanhtôithíchRingLardnervàGatsbyvĩđạivàcácthứ.Tôithíchthậtđấy.TôicũngmêGatsbyvĩđạiđếnđiênlên.AnhchàngGatsby.Anhchàngthậtbảnh.Ảnhkhiếntôichếtđược.Dùsaotôicũnghơimừngvìhọđãphátminhratráibomnguyêntử.Nếucómộttrậnchiếntranhkhác,tôisẽleolênngồingaytrênquảbomấy.Tôisẽtìnhnguyệnlàmthế,tôithềvớibạn.

Page 121: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

19TrongtrườnghợpbạnkhôngởNewYork,quánWickerBarởtrongmột

thứkháchsạnlụpxụp,kháchsạnSeton.Trướckiatôiđếnđấykháthường,nhưngnaythìtôidứthắn.Tôibỏnódầndần.Đólàmộttrongnhữngchốnđượccoilàkhálắm,màbọnbộtịchcứùnùnquacửa.TiệmnàythườngcóhaiconmẹngườiPháp,TinavàJanine,rachơidươngcầmvàhátchừngbabảnmỗiđêm.Mộtcôchơidươngcầmthốivôcùngtrờiđất-vàcôkiahát,vàbàiháthoặclàtụcghêhồnhoặclàbằngtiếngPháp.Cáicôhát-conmẹJanine-lúcnàocũngthỏthẻvàocáimicrophảigiótrướckhihát.Nàngnói:“Và tip theođêixinhínquýdzịbảnVoulezVousFrançaismangdzau ấntrúngtôi.ĐêilàcâutruyệndzêmộtcôbéPhápđínmộtđôthịlớn,yhitnhưNewYork,dzàiumộtcậubéởBrooklyn.Trúngtôihydzọngquýdzịsẽthítbàinài.”

Đoạnkhinàngđãthỏthẻvàtrôngngộnghĩnhbỏmẹđirồi,nàngsẽhátmộtbàithổtảnửaAnhnửaPháp,vàlàmtấtcảtụibộtịchtrongrạpnhảycỡnlên.Nếubạnngồiởđấythêmlátnữavànghetụibộtịchhoanhôcácthứ,bạnsẽbắtđầughéttấtcảmọingườitrênthếgiới, tôi thềvớibạnđấy.Cáithằngchabầucũnglạilàmộtthằngtrờiđánhnữa.Hắnlàmộtthằngtrưởnggiảhọclàmsangthượngthặng.Hắnkhôngthèmtròchuyệnvớibạnmộtcâunàonếubạnkhôngphải làmột thằngcharấtbảnhhaycó tiếng tămgìấy.Nếubạnlàmộtthằngbảnhhaycódanhtiếng,khiấyhắncònlàmbạnnônmửahơn.Hắnsẽtiếnlạigầnbạnvànóivớimộtnụcườingọtlịm,nhưthểhắncũnglàmộtthằngrấtbảnhnếubạnbiếthắn.“Ô!Connecticutrasao?”hay“Floridadạonàythếnào?”Thật làmộtnơikinhkhủng, tôikhôngđùađâu.Dầndầntôiđãdứthẳnsựđilạinơiấy.

Khitôiđến,hãycònsớm,tôingồivàoquầy-kháđôngngười,uốngvàilyScotchsodatrướckhithằngLucexuấtđầulộdiện.Tôiđứnglênkhikêurượu,đểbọnbồithấytôicaonhưthếnàovàkhôngnghĩtôilàmộtthằngvịthànhniênphảigió.Đoạntôingắmtụibộtịchấymộtlúc.Mộtthằngngồicạnhtôiđangđùadaivớiconbồ.Nócứbảohaibàntaynàngthậtquýphái.Tôichếtđược.Gócđằngkiathìđầytụipêđê.Thậtrachúngkhôngđếnnỗigiốngpêđêlắm-ýtôilàchúngkhôngđểtócdàihaygìgì-nhưngdùsaonhìnvẫnbiếtchúngpêđê.CuốicùngthằngLucexuấtđầulộdiện.

GiàLuce.Ốicái thằng.Nólàcốvấnchohọcsinh lúc tôiởWhooton.Tuythếnóchỉlàmcómỗimộtđiềulànóichuyệnvềtínhdụcvàomỗibuổikhuyakhiphòngnócómộttụiđếnchơi.Nóbiếtkhánhiềuvềnhữngchuyệnấy, nhất là về những tụi biến thái các thứ. Hắn cứ kể luôn mồm những

Page 122: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

chuyệnrợntócgáyvềnhữngthằngđiloanhquanhphanglũcừu,vànhữngthằngđiloanhquanhđộimũtrongviềnkhâuquầncongái.Vàđámpêđêvàômôinữa.ThằngLucebiếthếtmọiđứapêđêhayômôitrongkhắpHiệpchủngquốc.Bạnchỉcầnnóitênmộtngườinào-bấtcứngườinào-vàthằngLucesẽnóichobạnbiếthắncóphảithuộccáiloạipêđêấykhông.Đôikhithậtlàkhótin,nhữngngườinóbảolàpêđêhayômôiấy,cókhilàtàitửcácthứ.Mộtvàingườilạicógiađìnhnữa,quỷthầnạ.Bạncứphảimởlớnmắthỏi gặng lại, “Mày bảo thằng JoeBlow ấy à? JoeBlow á?Cái thằng chahùngmạnhchuyênđónggăngtơcaobồiá?”ThằngLucesẽnói“Dĩnhiên”.Nó luôn luôn nói “Dĩ nhiên”. Nó bảo chuyện những thằng ấy có vợ haykhôngchảcanhệgìcả.Nóbảomộtnửasốnhữngthằngcóvợtrênthếgiớilàpêđêmàkhôngtựbiết.Hắnbảocókhichỉtrongvòngmộtđêmlàmìnhbiếnthànhpêđê,nếumìnhđãcótrongmáurồi.Hắnthườnghaylàmbọntôisợhếthồn.Tôicứđợiđếnlúcmìnhbiếnthànhpêđêhaygìđó.Điềubuồncườivề thằngLuce, tôi thườngnghĩvềnóvậy làchínhnócũnghơipêđêchútđỉnh,theocáchnàođó.Nóluônluônnói“Thửcỡcáinàycoi,”rồilạihayvéomôngbọn tôinhữngkhiđi tronghành lang.Vàkhivàobuồngvệsinh, nó luôn luônđể cánh cửa chết tiệtmở toangmànói chuyện với bạntrongkhibạnđánhrăngcácthứ.Cáiấylàhơipêđê.Pêđêthậtđấy.Tôibiếtmộtvàithằngpêđêthứthiệt,ởtrườngcácthứ,chúngluônluônlàmnhữngchuyệnnhưvậy,chínhvìthếtôimớinghithằngLuce.Tuynhiênnólàthằngkháthôngminh.Nóthôngminhthật.

Nókhôngbaogiờhỏihannhữngcâuthườnglệkhigặpbạn.Điềuđầutiênnónóikhingồixuốnglà,nóchỉcóthểngồilạivàiphútthôi.Nóbảocóhẹn với bồ. Đoạn nó kêumộtMartini. Nó dặn bồi pha độ rượu thật cao,khôngchoôliu.

“Ê,taocómộtthằngpêđêchomày,”tôinói.“Ởcuốiquầy.Nhưngmàyđừngcónhìnngay.Taođểdànhchomàyđấy.”

“Rấtngộ,”nóbảo.“VẫncáithằngCaulfieldấy.Baogiờthìmàylớnlênđấy?”

Tôilàmchohắnbuồnchánkhánhiều.Thậtđấy.

Tuynhiêntôithíchnó.Nólàmộttrongnhữngthằnglàmtôikhoáiđáođể.

“Đờisốngsinh lýcủamàydạonàysao?” tôihỏinó.Nóghétbạnhỏinhữngthứnhưvậy.

“Màycứbìnhtĩnh.Ngồilạinghỉngơiđiquỷthầnạ!”

Page 123: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Taobìnhtĩnh,”tôinói.“Columbiathếnào?Màythíchởđấykhông?”

“Dĩnhiêntaothích.Nếukhôngthích,taođãkhôngđếnđấylàmgì,”nónói.Đôikhinócũngcóthểrấtkhóchịu.

“Màyhọcmôngìchính?”tôihỏinó.“Mônvềnhữngthằngbiếntháiá?”Tôichỉđùanó.

“Màymuốnlàmgìđấy,diễntròà?”

“Không, taođùađấy,” tôi nói. “NghenàyLuce.Mày làmột thằng trithức.Taocầnlờikhuyêncủamày.Taođangbị…”

Nó hét vào mặt tôi. “Nghe này, Caulfield. Nếu mày ngồi đây đànghoàngmàuống,vànóichuyệnchođàng…”

“Đượcrồi,đượcrồi,”tôinói.“Màybìnhtĩnh.”Bạncũngthấyngaynókhông thíchbànbạcvới tôimột cáigìđứngđắn.Đấy là cái tệvớinhữngthằngtríthứcấy.Chúngchẳngbaogiờmuốnbànbạccáigìđứngđắntrừkhichúngcaohứng.Bởithếđiềutôilàmlà,tôikhởisựhỏinónhữngđềtàitổngquát. “Này taonói thậtđấy,đời sống sinh lýcủamày ra sao?” tôihỏinó.“Màycó cònđi với cô ảmày thườngcặpkèởWhootonkhông?Cái cô ảcó…”

“Ôigiời,không!”nónói.

“Sao,sao?Nàngrasaorồi?”

“Taobiếtquáinàođược.Taođoánlà,vìmàyđãmuốnhỏi,conmẹđócólẽbâygiờđãlàmđĩởNewHampshirerồi.”

“Màynói vậy không tốt.Nếunàngđã khá tử tế để chomày chơi vớinàngsuốtbuổithìítnhấtmàycũngkhôngnênnóivềnàngcáikiểuấy.”

“Quỷ thầnơi!” thằngLucenói. “Cóphảiđây làmột cuộcnói chuyệnđiểnhìnhCaulfieldkhông?Taomuốnbiếtngaytứckhắc.”

“Không,”tôinói,“nhưngvậyvẫnkhôngtốtnhưthường.Nếunàngkháđànghoàngtửtếđểchomày…”“Chúngtaphảitiếptụccáiđàtưtưởngkinhkhủngnàychăng?”

Tôikhôngnóigì.Tôihơisợnósẽđứngdậybỏtôimàđinếutôikhôngcâmmiệng.Bởithếtôichỉkêumộtcốcrượukhác.Tôiđãhơichếnhchoáng.

“Màyđangđivớiconnàohiệngiờ?”tôihỏinó.“Màycómuốnchotaobiếtkhông?”

“Khôngconnàomàyquenđâu.”

Page 124: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Đãđành,nhưnglàai?Taocóthểbiếtnàng.”“NóởtrongGreenwich.Làmđiêukhắcgia.Nếumàycầnphảibiết.”

“Ô,thậtsao?Nàngbaonhiêutuổi?”

“Taokhôngbaogiờhỏi nàng, quỷ thần ạ.” “Được rồi, nhưng khoảngbaonhiêu?”

“Taođoáncólẽgầnbốnchục,”thằngLucenói.“Gầnbốnchụcà?Thậtsao?Màythíchgiànhưthếsao?”tôihỏi.“Màythíchđànbàgiànhưthếà?”Lýdotôihỏilàvìnóbiếtkhánhiềuvềtínhdụccácthứ.Nólàmộttrongsốítnhữngthằngtôiquenđãbiếtđượcchuyệnấy.Nómất tânkhimớimườibốntuổi,ơNantucket.Thậtđấy.

“Taothíchmộtngườigiàdặn,nếumàymuốnnóithế.Dĩnhiên.”

“Màythích?vìsao?Thậtđấy,họtốthơntrongvấnđềxácthịtcácthứhaysao?”

“Nghenày, taocầnnói rõ.Tao từchối trả lờibấtcứcâuhỏinàođiểnhìnhCaulfield tốinay.Chừngnào thìmàymớichịu lớn lênđấy,quỷ thầnơi?”

Tôikhôngnóigìmộtlúclâu.Tôibỏlửngvấnđề.ĐoạnthằngLucekêumộtMartinikhác,độrượucaohơnnữa.

“Nghenày.Màyđivớiconmẹđãbao lâu,conmẹđiêukhắcấy?” tôihỏi.Tôilưuýthậtsự.“MàycóbiếtcôấylúcmàyởWhootonkhông?”

“Không.Nóvừađếnnướcnàyvàithángtrước.”“Thậtsao?Nàngtừđâuđến?”

“NàngchẳngmayquêởThượngHải.”

“Màykhôngđùachứ?NàngngườiTàusao?Quỷthầnơi!”

“Rõràng.”

“Màykhôngđùachứ?Màythíchthếà?NàngtangườiTàuấy?

“Rõràng.”

“Vìsao?Taorấtmuốnbiết.Thậtđấy.”

“Chỉvì taobỗngnhiênnhận thấy triết lýĐôngphươngkhảquanhơnTâyphương.Nếumàymuốnbiết.”

“Thậtsao?‘Triết lý’ là thếnào?Màymuốnnóixác thịtcác thứ?MàymuốnnóichuyệnấytốthơnởTàuà?Cóphảithếkhông?”

Page 125: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“KhôngcầnthiếtphảiởTàu,quỷthầnạ.PhươngĐông,taonói.Cứnóichuyệnngungốcmãithếnàyà?”“Nghenày,taonóithật,”tôibảo.“TạisaochuyệnấylạitốthơnởphươngĐông?”

“Vấnđềquá rắc rốikhông thểnóiđược,quỷ thầnạ,”nóbảo.“ChỉvìngườiphươngĐôngxemdụctínhnhưmộtkinhnghiệmvừathểxácvừatâmlinh.Màthôi,taokhôngthể…”

“Ồ tao cũng thế! Tao cũng xem đấy làmột cái gì gì đấy -một kinhnghiệmvừa thểxácvừa tâm linhcác thứ.Thậtđấy.Nhưngcòn tùy thuộcvàocáingườinàotaođanglàmchuyệnấy.Nếutaolàmchuyệnấyvớimộtngườinàomàtaokhôngthèmcảđến.

“Nóikhẽchứ,quỷthầnạ!Nếumàykhôngthểgiữchomàykhỏihétlênnhư thế, thì ta nên chấm…” “Được, được, nhưng nghe này,” tôi nói. Tôiđangkhoái tợnvànóiđúng là hơi lớn. “Tuynhiên taonghĩ nhưvầy,” tôibảo.Taobiếtviệcấyphảivừathểxácvừatâmlinh,vàcũngvừanghệthuậtcácthứ.Nhưngđiềutaomuốnnóilà,màykhôngthểlàmviệcấyvớitấtcảmọingười-mọiđứacongáimàmàyhônhít-vàkhiếnnóthànhranhưthế.Phảikhông?”

“Thôichấmdứtđi,”thằngLucenói.“Màykhôngphiềnchứ?”

“Đượcrồi,nhưngnghenày.ChẳnghạnmàyvàconbéThượngHảiấy.Cócáigìlàtốtđẹpđếnthếvềhaiđứamày?”

“Chấmdứt,taobảo.”

Tôihơiđisâuquátrơnvàođờitưcủanó.Tôicôngnhận.NhưngđấylàmộttrongnhữngcảitậtkhảốcủathằngLuce.KhichúngtôiởWhooton,nóthườnglàmchobạnphảikểhếtnhữngchuyệnriêngtưcủabạn,nhưngnếubạnkhởi sựhỏinóvềđời tư củanó thì nóbấtmãnngay.Cái tụi trí thứcchẳngbaogiờmuốnnóichuyệnđứngđắnvớibạn,nếuchúngkhôngđượclàmchủmọisự.Chúngluônluônmuốnbạnphảicâmmiệngkhichúngcâmmiệng, và bảo bạn phải trở về phòng khi chúng trở về. Khi tôi còn ởWhooton,thằngLucethườngchúaghét-bạncũngcóthểthấyrõlànóchúaghét - thấy saukhi nóđãnói chuyện tục chomột lũ chúng tôi nghexongtrongphòngnómàchúngtôicònlacàtángẫuvớinhaumộtlúc.Ýtôilàtôivàmấythằngkia.Trongphòngmộtthằngkhác.Nóghétchuyệnđó.Nóluônluônmuốnmọingườiphảivềphòngriêng,vàcâmmiệnghếnkhinóđãhếtthủcáivaiquantrọng.Điềunóchúasợlà,nósợmộtthằngnàosẽnóimộtđiềugìhayhohơnnó.Quảthậtnólàmtôikhoáitợn.

“CólẽtaosẽđiTrungHoa,đờisốngsinhlýcủataothậtbết,”tôinói.

Page 126: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Dĩnhiên.Trímàyquánonnớt.”

“Thậtvậy.Màynóiđúng.Taobiếtđiềuđó.Màybiếtkhông!Phiềnchotaomộtnỗilàtaokhôngbaogiờcóthểthậtsựthèmmuốnvềxácthịt-nghĩalàthậtsựthèmmuốn-vớimộtcôgáimàtaokhôngthíchlắm.Nghĩalàtaophảirấtthíchnàng.Nếukhông,taosẽmấthếtnỗithèmmuốnđóvớinàng.Ôigiời,cáiđóquảlàmchođờisốngsinhlýcủataothậtkhủngkhiếp.Đờisốngsinhlýcủataorầubỏmẹ.”

“Dĩnhiênquỷthầnạ.Taođãbảomàylầntrướclàmàycầncáigì.”

“Màymuốnnóiđiđếnmộtnhàtâmphânhọcấyà?”tôihỏi.Đâylàđiềulầntrướcnóbảotôi.Chanólàmộtnhàtâmphânhọccácthứ.

“Tùyýmày,quỷthầnạ.Taođếchcầnbiếtmàyphảilàmgìvớicuộcđờicủamày.”

Tôikhôngnóigìmộtlúclâu.Tôiđangsuynghĩ.“Giảsửtaođếnôngbômàyvàđểphântâmtaocácthứ,”tôinói,“ổngsẽlàmgìtao?Taohỏimày.”“Ôngsẽchẳnglàmquáigìmàycả.Ôngchỉnóichuyệnvớimày,vàmàynóivớiổng,quỷthầnạ.Cóđiềulà,ôngtasẽgiúpmàynhậnchânđượcnhữngmôhìnhtâmthứcchínhyếucủamày.”

“Nhữngcáigì?”

“Nhữngmôhìnhtâmthứcchínhyếucủamày.Tríócmàyhoạtđộng…Mà này, không phải tao đang dạy khoa tâm phân học sơ đẳng. Nếumàymuốn,cứđiệnthoạixuốnghẹngặpổng.Nếumàykhôngmuốnthìthôi.Taođếchcần,taonóithật.”

Tôiđặttaylênvainó.Ôigiời,tôikhoáinótợn.“Màylàmộtthằngkhốnnạndễthươngđáođể,”tôibảonó.“Màybiếtchứ?”

Nó nhìn đồng hồ tay. “Tao phải dông bây giờ,” nó nói, và đứng lên.“Taomừngđượcgặplạimày.”Nógọibồibànđemphiếutínhtiềncủanólại.

“Ê!”tôinói,trướckhinómóctiền.“Ônggiàmàycókhinàophântâmmàykhông?”

“Taoấyà?Tạisaomàyhỏithế?”

“Khôngsaocả.Nhưngcóhaykhông?”

“Không hẳn là có.Ổng chỉ giúp tao sửamình chút đỉnh.Nhưngmộtcuộcphântâmcặnkẽthìkhôngcầnthiết.Tạisaomàyhỏithế?”

Page 127: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Khôngtạisaocả.Taochỉmuốnbiết.”

“Ồ.Thôi,taođiđây,”nónói.Nóđangchừalạitiềnboavàđangcocẳngđi.

“Ngồiuốngvớitaomộtcốcnữathôi,mày,”tôinói.“Taovanmày.Taođangrầubỏmẹ.Thậtđấy.”Tuynhiênnóbảokhôngthểđược.Nóbảođãtrễgiờ,vàrađi.

Ôi,thằngLuce.Nóđươngnhiênlàmtôirầubỏmẹ,nhưngquảnóbiếtrấtnhiềutừngữ.NóbiếtnhiềungữvựnghơnbấtcứthằngnàoởWhooton,lúctôihọcởđấy.Họcórachochúngtôimộtbàitrắcnghiệm.

Page 128: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

20Tôicứngồiđấy,sayrượuvàđợihaiconmẹTinavàJanineralàmtrò,

nhưnghọkhông cònởđấy.Một thằng chagiốngpêđê tócuốndợn sóngbước ra đánhđàn, và cô bémới,Valencia hát.Nànghát khônghayho gìnhưng khá hơn Tina và Janine, và ít nhất nàng cũng hát những bài khá.Chiếc dương cầm ở ngay cạnh quầy hàng, cạnh chỗ tôi ngồi, và conmẹValenciađứnghầunhưsátbêntôi.Tôihơiđưamắttốngtình,nhưngnànggiảvờkhôngthấytôi.Cólẽtôisẽkhônglàmthếnếutôikhôngsaybítỉ.Khihátxong,nàngchuồnrakhỏiphòngnhanhnhưchớpđếnnỗitôikhôngkịpmờinànguốngvới tôimột cốcnữa.Bởi thế tôigọingườibồinhờhỏihộValenciacóchịuđếnuốngvớitôimộtcốchaykhông.Gãhứasẽhỏigiúp,nhưngcólẽlãokhônglàmgìráo.Tụiấychẳngbaogiờchịuchuyểnlờikhibạnyêucầugìcả.

Ôigiời,tôingồiđấyđếnmộtgiờkhuya,saylướtkhướt.Tôikhôngtàinàothấyrõnữa.Nhưngcóđiềutôirấtcẩnthậnđểđừngđixiêuvẹohaygìhết.Tôikhôngmuốnaiđểýtớitôihayhỏitôibaonhiêutuổi.Nhưngốigiời,tôikhôngthấygìrõđược.Tớilúctôiđãsaylảođảo, tôibắtđầulạitừđầucáichuyệnnguxuẩnvềviênđạngămtrongbụngtôi.Tôi làcái thằngduynhất ở bar này trongbụng cómangviên đạn.Tôi cứ liên tục cho tay vàotrongáocácthứ,chetrênbụnghaygìđó,đểngănkhôngchomáumerỉrakhắpcái chỗnày.Tôikhôngmuốn thằngnàodù chỉ biết rằng tôi đangbịthương.Tôiđangchegiấucáisựkiệnlàtôilàmộtthằngbịthươngchóchết.Cuốicùng,điềutôimuốnlàmlàgọiđiệnthoạichoJanexemnàngđãvềnhàchưa.Bởithếtôitrảtiềnuốngvàđếnphòngđiệnthoại.Tôicứômlấybụngđểmáukhỏitràora.Ôigiời,tôisaytúylúycànkhôn.

Nhưngkhivàophòngđiệnthoại,tôilạikhôngmuốngọiJanenữa.Cólẽvìtôisayquá.BởithếtôigọiconmẹSally.

Tôiphảiquaychừnghaichục lầnmới trúng.Ôigiời, tốimùnhưmộtconchuộtchũi.

“Alô!”tôinóikhicóngườicầmmáy.Tôihéthơilớnvìsayquá.

“Aiđấy?”tiếngmộtbà,rấtlạnhlùng.

“Tôiđây,HoldenCaulfield.LàmơnchotôinóichiệnvớiSally.”

“Sally đangngủ.Đây là bànội củaSally.Tại sao cậu lại gọi vàogiờnày,Holden?Cậucóbiếtmấygiờrồikhông?”

Page 129: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Biết.TôimuốnnóivớiSally.Rấtquantrọng.Bàgọicôtađếngiùm.”

“Sallyđangngủ,cậucả.Maigọilại.Thôichàocậu.

“Thứcnàngdậy!Ê!Thứcnàngdậy!Coinào!”Đoạncómộtgiọngnóikhác.

“Holden,tôiđây.”ĐấylàbéSally.“Cáigìquantrọngđấy?”

“Sally,emđấyà?”

“Phải.Đừnghétvàotaitôi.Anhsayà?”

“Ừ,nghenày.Ê,nghenày.Tôisẽđếnchiều24.Nhá?LàmcâyGiángsinhchoem.Bằnglồng?Nhá?Ê!Sally!”

“Được.Anhsayrồi.Đingủđi.Anhởđâuđấy?Anhđangởvớiai?”

“Sally?Tôisẽđếnlàmcâychoemnhá?Nhá,êkìa?”

“Được.Đingủđi.Anhởđâuđấy?Anhđangởvớiai?

“Khôngaicả.Cómìnhtôithôi.”Ôigiời,tôisaymèm.Tôivẫncònômlấybụng:“Tôibịrồi.BăngRocky.Embiếtchứ?Sally?Embiếtkhông?”

“Tôikhôngnghe thấygìhết.Đingủđi.Tôiphảiđiđây.Gọi lạingàymai.”

“Ê,Sally!Emmuốn tôi tranghoàngcâychoemkhông?Emcómuốnkhông?Hử?”

“Được.Chúcngủngon.Đivềngủđi.”

Nàngcúpngaydâynóivàomặttôi.

“Chúcemngongiấc.Chúcngongiấc,emSallyyêudấu.EmSallyngọtngàothânyêu,”tôinói.Bạncóthểtưởngtượngtôisaytúylúyđếnmứcnàokhông?Tôi cũng cúp dây.Tôi nghĩ có lẽ nàng vừa đi chơi về. Tôi tưởngtượngnàngvới cặpLunt, và thằngAndover thánhvật ấy.Cảbọnngồi càriềngcàtỏiquanhmộtbìnhtrà,nóinăngquýpháivàlàmduyênvàbộtịch.Tôiướcgiátôiđừngcógọinàng.Khitôisayrượu,tôilàmộtthằngđiên.

Tôiởlạitrongphòngđiệnthoạimộtlúc.Tôivẫnbámlấycáiđiệnthoạihaygìđó,đểkhỏilănđùngra.Tôikhôngđượckhỏemạnhcholắm,nóithậtvớibạn.Cuốicùngtôiđira,bướcchếnhchoángvàophòngrửamặt,loạngchoạngnhưmộtthằngđần.Tôivặnđầymộtchậunướclạnhđoạnnhúngđầuvào,lênđếnmangtai.Tôicũngkhôngthèmlauchokhônữa.Tôicứđểmẹcáiđầunhỏgiọtnhưthế.Đoạntôiđiđếnlòsưởicạnhcửasổmàngồitrên

Page 130: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

ấy.Thậtấmkhiếp.Tôicảmthấydễchịuvìtôiđangruntợn.Thậtbuồncười,tôiluônluônruntrốichếtmỗikhisay.

Chẳngcóviệcgìkhácđể làm,bởi thế tôicứngồi trên lòsưởivàđếmnhững ô vuôngmàu trắng trên nền nhà.Chúng ướt sạch.Có chừng ba lítnướcđangchảyxuốngcổtôi,tràncảchiếcsơmivàcàvạtcácthứ.Nhưngtôiđếchcầnđếmxỉa.Tôisayquáchẳnglàmsaonghĩđếnnhữngchuyệnấyđược.ĐoạncáithằngchađánhđànchoconmẹValenciahát,cáithằngtócquăn,cóvẻpêđêấy,đivàođểchảimái tócbóng lượncủanó.Chúng tôikiểunhưkhaimàochuyệnvãnkhinóđangchảitóc.Duynókhôngthânmậtlắm.

“Ê,anhsắpgặpcôbéValenciakhitrởvàoquầykhông?”tôihỏi.

“Xácsuấtcũngcaođấy,”hắnnói.Thằngchóđẻdídỏm.Tôichỉcóđâmđầuvàonhữngthằngchóđẻdídỏm.

“Nghenày.Nói tôigởi lờikhen tặng.Hỏicô tacónhậnđược lờimờicủatôiquangườibồikhông?Nhá?”

“Saokhôngvềnhàđi,ôngnội?Màcậubaonhiêutuổinào?”

“Támmươisáu.Này!Nóinàngtôigởilờikhentặng.Nhá?”

“Saokhôngvềnhàđi,ôngnội?”

“Không.Ôigiời,anhchơiđànhayđáođể,”tôinói.Tôichỉthổiphồnghắn.Hắnchơithốibỏmẹ,nóithậtvớibạn.“Anhphảilênđàiphátmớixứng.Nhữngcôngtửđẹpgiainhưanh.Tócxinhbỏmẹ.Anhcầnmộtngườiquảnlýkhông?”

“Vềnhàđicậuba.Chóngngoan,vềngủđi.”“Khôngcónhàđểvề.Nàythậtđấyanhcầnngườiquảnlýkhông?”

Hắnkhôngtrảlờitôi.Hắnchỉđira.Hắnđãchảitócvàvuốtvuốtcáiđầuxong,nênhắnđi ra.Như thằngStradlater.Tất cảnhững thằngđẹp trai ấyđềunhưvậy.Khichúngđãchảixongcáiđầuđĩngựacủachúng,làchúngchuồnđingay.

Cuốicùng,khitôiđãtụtxuốngkhỏilòsưởivàraphòngđểmũáo,tôikhóc.Tôicũngkhônghiểuvìsaonữa,nhưngtôicứkhóc,cólẽvìtôicảmthấybuồnbãcôđơn thối ruột.Đoạnkhi rađếnchỗ lấymũ, tôikhông tìmđượccáibiênlai.Tuynhiêncôbégiữmũáocũngkhá.Côcứđưaáochotôinhư thường, cùng với cái đĩa hát “Cô bé Shirley Beans” tôimua cho emPhoebe.Tôichocôtamộtđồngvìcổtửtế,nhưngcổkhôngnhận,cổbảotôivềnhàngủ.Tôicóýmờinàngđichơikhinàngxongviệc,nhưngnàngchối

Page 131: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

từ.Nàngnóinàngkhálớntuổiđủđểlàmmẹtôicácthứ.Tôichỉchonàngxemtóchoarâmcủatôivàbảonàngtôiđãbốnmươihaituổi.Tôichỉưađùachútđỉnh,dĩnhiên.Tuyvậynàngcũngkhátửtế.Tôikhoevớinàngchiếcmũsăncủatôi,vànàngthíchnó.Nàngbảotôiđộilêntrướckhiđi,vìtóctôivẫncònướtsũng.Nàngkháổn.

Tôikhôngcònsaylắmkhirangoài,nhưngtrờirấtlạnhvàrăngtôiđánhkhớp.Tôikhôngtàinàolàmchochúnghếtđánhkhớp.Tôikhôngcáchnàodừnglạiđược.TôiđiđếnĐạilộMadisonvàđợixeđòvìkhôngcònnhiềutiền,tôiphảitằntiệncáckhoảntaxicácthứ.Nhưngbỗngtôilạikhôngthíchbướclênmộtchiếcxeđòphảigióấy.Vàngoàiratôicũngkhôngbiếtphảiđiđâunữa.Bởithếđiềutôilàmlàkhởisựcuốcbộvềphíacôngviên.Tôinghĩtôisẽđitớicáihồnhỏxemnhữngconvịtđanglàmcáiquáigì,xemchúngcònởđấykhông.Tôivẫnkhôngbiếtchúngcócònquanhquẩnởđấykhông.Đườngđiđếncôngviênkhôngxalắm,vàtôikhôngcóchỗnàokhácđểđicả-tôicũngkhôngbiếtsẽngủởđâunữa,bởithếtôiđiđếnđấy.Tôikhôngmệtgìhết,duychỉrầuthốiruột.

Đoạnmộtchuyệnkhủngkhiếpxảyrakhi tôivừabướcvàocôngviên.TôiđánhrớtcáiđĩahátmuachoPhoebe.Nóvỡrachừngnămchụcmảnh.Nóđược gói trongmột bao giấy lớn, nhưngvẫnvỡ như thường.Tôi suýtkhóclớn.Tôirầukinhkhủng.Cuốicùngtôinhặtnhữngmảnhvỡbỏvàotúiáo.Chúngkhôngthểdùngvàoviệcgìđượcnữa,nhưngtôivẫnkhôngthíchvứtchúngđi.Tôiđivàocôngviên.Ôigiời,tốibỏmẹ.

TôiđãsốngởNewYorksuốtđời,biếtrõcôngviêntrungtâmnhưlòngbàntay,vìtôithườngchơipatanhvàđixeđạpởđấysuốtthờithơấu,nhưngđêmấytôiphảiđiênđầuđểtìmchoracáihồ.Tôibiết rõnóởđâu-nóởngaycạnhđườngNamCôngViêncácthứ-nhưngvẫnkhôngtìmrađược.Cólẽtôisaynhiềuhơntôitưởng.Tôicứđimãi,trờicứmãitốidầnvàcàngthêmmaquái.Tôikhôngthấymộtngườinàosuốtdọcđườngđitrongcôngviên.Tôicàngkhoáihơnvìthế.Nếugặpngười,cólẽtôiđãnhảyraxamộtdặm.Cuốicùngtôitìmracáihồ.Nónửađônggiá,nửakhôngđông.Nhưngtôikhôngthấychúvịtnàocả.Tôiđiquanhmộtvòngkhắphồ.Tôilạisuýtrơivàotrongmộtbận,nhưngvẫnkhôngthấymộtchúvịtnào.Tôinghĩnếucònchúnàothìcólẽchúngđangngủcạnhbờnước,bêncỏhaygìấy.Vìthếtôisuýtrơivàotrong.Nhưngtôikhôngtìmthấyconnào.

Cuốicùngtôingồitrênchiếcghếdài,nơikhôngtốilắm.Ôigiời,tôivẫncònruncầmcập,vàởsaugáy,tóctôimặcdùcóđộimũ,vẫncóđầynhữngvụnnướcđônggiá.Bởithếtôihơilosợ.Tôisợsẽbịsưngphổivàchếttốt.Tôikhởisựtưởngtượnghàngtriệuthằngchađếnphúngđiếucácthứ.Ôngnội tôiởDetroit,người luôn luônđọc tênnhữngconđườngkhibạnđixe

Page 132: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

buýtvớiổng,vànhữngcô,dì-tôicóchừngnămchụccô,dì-vàtấtcảtụihọhàngtrờiđánh.Chắcsẽđôngghêgớm.HọđềuđếntấtcảkhiemAlliechết,cảdọcbàconxuẩnngốcấy.Tôicòncómụdìthốimồmnàynữacứliêntụcbảoemnằmtrongđótrôngthậtlàbìnhyên,D.B.bảotôi thế.Tôikhôngởđó.Tôivẫncòntrongcáibệnhviệnchếttiệt.Tôiphảiđiviệncácthứsaukhiđậpgầnnát tay.Dùsao tôivẫn lo rằngmìnhsẽsưngphổi, tócđầynhữngvụnbăngchếttiệtnhưthế,vàtôicứtưởngtượngtôisắpchết.Tôithươnghạimẹvàchatôi.Nhấtlàmẹtôi,bởibàvẫnchưanguôisaukhiAlliechết.Tôitưởngtượngbàlúngtúngkhôngbiếtlàmcáigìvớiáoquầnvàdụngcụthểthaocủatôi.Mộtđiềuhaylà,tôibiếtbàsẽkhôngđểPhoebeđiđưađámtôivìemcònnhỏxíu.Đoạntôinghĩđếnlúctấtcảnhữngngườiấynhéttôivàomộtnghĩađịa,vớimộtcáibiakhắctêntôicácthứ.Nằmởgiữanhữngchanộiđềuchếtcả.Ôi,khibạnchết,quảthậtlàngườitanhétbạnvàonơinàotùythích.Tôimongmỏitrốichếtđểhọcóócnãomàvứttôixuốngsônghaygìấy,nếu tôi chết thật.Làmgì cũngđược, chỉ trừđừngnhét tôi vàomộtnghĩađịa.NgườitacứđếnbỏmộtbóhoangaytrênbụngbạnvàoChủnhật,vànhữngthứquáiquỷấy.

Aithèmvàonhữngbóhoaấykhingườitađãchết?Khôngaithèmcả.

Khitrờiđẹp,chamẹtôithườngđếnnghĩađịabỏmộtbóhoalênmộemAllie. Tôi có đi vài lần với họ, nhưng sau đó tôi dứt hẳn. Trước tiên, tôikhôngưagìthấyemtrongcáinghĩađịangungốcấy.Ởgiữamộttụiđãchếtvàmộbia.Khicómặttrờithìkhôngđếnnỗitệlắm,nhưngcóhaibận-haibận - khi chúng tôi đến thì trời bắt đầumưa. Thật kinh khủng. TrờimưangaytrêncáimộphảigiócủaemAllie,mưatrêncỏtrênbụngem.Mưakhắpcả.Tấtcảnhữngngườiđithămmộđềuchạynhưđiênđểchóngchuivàoxehơicủahọ.Chínhđiềuấylàmchotôicáutiết.Mọingườiđềuchuivàotrongxe, vặnmáy thu thanhnghe rồi đi đếnmột nơi sộpđể ăn tối - tất cảmọingười,chỉtrừemAllie.Tôikhôngchịuđượcđiềuấy.Tôibiếttrongnghĩatrangchỉ là thânxácemvàcác thứ thôi,chứcòn linhhồnem thìởThiênđườngvànhữngchuyệntàolaokiểuấy,nhưngdùsaotôicũngkhôngchịuđược.Tôichỉướcgiánhưemđừngởđấy.Bạnkhôngbiếtemđấythôi.Chứnếubạnbiếtemthìbạnsẽhiểuýtôi.Khitrờinắngthìcònđỡ,nhưngtrờinóchỉnắngkhinàonóthích.

Saumộtlát,chỉđểthôiđừngnghĩđếnchuyệnbịsưngphổihaygìgì,tôirútvíracốđếmtiềndướiánhđènđườngmờbỏmẹ.Tôicóvỏnvẹnbatờmộtđô,nămđồnghailămxuvàmộtđồngnămxu-ồigiời,tôiđãxàicảmộtgiatàitừkhirờiPencey.Thếrồiđiềusauđótôilàmlà,tôiđilạigầncáihồvàkiểunhưnémliathiamấyđồnghailămxuvớiđồngnămxungangquahồ,nhữngchỗkhôngđóngbăng.Tôikhôngbiếttạisaotôilàmthế,nhưng

Page 133: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

tôilàmthế.Chắclàtôinghĩlàmthếđểcáiđầutôiđừngnghĩtớichuyệnbịsưngphổimàchết.Tuynhiêntôivẫncứnghĩ.

TôikhởisựnghĩPhoebesẽcảmthấyrasaonếutôibịsưngphổichết.Thậtlàmộtýtưởngtrẻcon,nhưngtôikhôngthểkhôngnghĩđến.Emsẽkhábuồnnếucóchuyệnnhưthếxảyra.Emrấtthíchtôi.Tôicóýemkhoáitôichítử.Thậtđấy.Ấy,tôikhôngthểnàokhôngnghĩvềchuyệntôicóthểchếtthìnhlình,bởi thếcuốicùngbạnđoánxemtôinghĩgì, tôinghĩnênlẻnvềnhàthămem,phòngkhitôichếtbấtngờ.Tôicóchìakhóacửa,vàtôinghĩđiềutôisẽlàmlà,tôisẽlẻnvàonhàrấtlặnglẽ,chỉđểcàriềngcàtỏivớiemPhoebemộthồi.Điềuduynhấtlàmtôilongạilàcáicửalớn.Nókêuengécnhưlợnbịchọctiết.Nhàchúngtôithuêkhácũkỹ,vàôngchủlàmộtthằngchalườibỏmẹ,nênmọithứtrongnhàấyđềukêuầmcảlên.Tôisợchamẹtôinghetôilẻnvào.Nhưngtôivẫnđịnhbụngcứthửlẻnvềxem.

Bởithếtôirakhỏicôngviênđểvềnhà.Tôicuốcbộmộtmạch.Khôngxalắm,vàtôicũngkhôngcònmệthaysaynữa.Duytrờirấtrétvàkhôngcóaigiữađườngcả.

Page 134: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

21Thậtvôcùngmaymắn.Khitôivềnhàthìthằnggiữthangmáythường

lệ,Pete,khôngcóởđấymàcóngườimớithay.Bởithếnếukhônggặpphảiôngbàgià thì tôisẽcó thểnóichuyệnvớiemPhoeberồichuồnthẳngmàkhôngaibiết là tôiđãđến.Điềuhayhơnnữa là thằngchagiữ thangmáymớihơithuộcloạingốc.TôibảohắngiọngthảnnhiênbỏmẹđưatôilênnhàôngbàDicksteins.Nhànàyởcùngtầngvớichúngtôi.Tôiđãgiởchiếcmũsănrađểkhỏicóvẻkhảnghihaygìhết.Tôibướcvàothangmáylàmnhưcóviệcrấtvội.

Hắnđãđóngcửathangmáyvàsắpsửađưatôilênnhưngđoạnhắnquaylạibảo:“Họkhôngcónhà.Họđidựtiệctrêntầng14.”

“Khôngsao,”tôinói.“Tôisẽđợihọ.Tôilàcháuhọ.”

Hắnnhìntôivớimộtcáinhìnhơingungốc,vẻhoàinghi.“Cậunênđợidướinàythôi,cậuba.”

“Tôisẵnsànglàmthế,thậtđấy,”tôinói,“nhưngtôiđauchânlắm.Tôiphảiđểyêncáichâncủatôivàomộtvịtrínàođómớikhỏiđau.Tôinghĩtốthơntôisẽngồinghỉnơichiếcghếngoàicửanhàhọ.”

Hắnkhôngbiếttôiđangnóicáiquáigì,bởithếhắnchỉnói“Ô”rồiđưatôilên.Ôigiời,cũngkhôngtệlắm.Thậtbuồncười.Bạnchỉcầnnóimộtđiềugìkhôngaihiểuvàhọsẽlàmbấtcứcáigìbạnmuốn.

Lênđến tầng lầuchúng tôi, tôivừabướcravừakhậpkhiễngnhưmộtthằngquèphảigióvàkhởisựbướcvềphíanhàôngbàDicksteins.Đoạnkhinghetiếngcửathangmáyđóng,tôiquaylạivàđivềphíanhàchúngtôi.Tôiđãnhưthường,thậmchíkhôngcònsaynữa.Tôilấychìakhóamởcửanhà,thậtnhẹ.Đoạn tôiđivàorấtcẩn thận,vàđóngcửa.Quả thật tôinênhànhnghềkẻtrộmlắm.

Trongphòngngoàitốinhưhũnút,dĩnhiên,vàdĩnhiênlàtôikhôngthểnào bật đèn được. Tôi phải cẩn thận để khỏi va vào đồ đạc làm ầm lên.Nhưngtôibiếtrõlàtôiđangởnhàmình.Phòngngoàicómộtcáimùibuồncườikhônggiốngmùinơinàohết.Tôikhôngbiếtmùiđódocáichếtmẹgì.Khônghẳnmùihoalơcũngkhônghẳnmùinướchoa-tôikhôngbiếtdocáichếtmẹgì-nhưngbạnluônbiếtlàbạnđangcónhà.

Tôiđịnhcởiáongoàiramócvàotủ,nhưngcáitủấyđầycảmócáokêulênnhưđiênmỗilầnbạnmởcửa,vìvậytôicứđểnguyên.Đoạntôiđirất

Page 135: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhẹvềphíaphòngemPhoebe.Tôibiếtconởsẽkhôngnghetôiđượcvìnóchỉcómộtmàngnhĩtai.Nócómộtthằngemchọcvàotainómộtcọngromhồicònnhỏxíu,nókểchotôinghemộtbận.Nókháđiếc.Nhưngchamẹtôi,nhấtlàmẹtôi,thìthínhtaisốdách.Bởithếtôiphảicẩnthậnrấtmựckhiđiquacửaphònghọ,đếnnỗitôinínthởnữa,giờiạ.Bạncóthểlấymộtchiếcghếđánhvàođầuônggiàtôimàổngkhôngthứcdậy,nhưngvớimẹtôi,bạnchỉcầnhomộtcáiởđâutậnbênSiberiabàcũngnghebạnđược.Bảnóngnảytrốichết.Bảthườngtrởdậyhútthuốchếtcảđêm.

Cuối cùng, sau chừngmột tiếng đồng hồ, tôi đến phòng Phoebe. Emkhôngcóởđây.Tôiquênkhuấyđimất.EmluônluônngủtrongphòngD.B.khiảnhđiHollywoodhayđiđâuxa.Emthíchphòngấyvìphòngấyrộngnhấtnhà,màcũngvìnócómộtcáibàngiấyrộngmuốnđiênảnhmuacủamột mụ nghiện rượu ở Philadelphia và một chiếc giường khổng lồ rộngchừng10dặm,dài10dặm.Tôikhôngbiếtảnhmuachiếcgiườngnàyởđâu.Ấy,PhoebethíchngủtrongphòngD.B.khiảnhđixa,vàảnhcũngđểchoemở.Bạnphảithấyemlàmbàihaygìởnơicáibàngiấyđiênkhùngkia.Nógầnrộngbằngchiếcgiường.Bạnkhôngnhìnthấyemkhiemngồilàmbàiởđấy.TuynhiênPhoebethíchnhưvậy.Emkhôngthíchphòngriêngcủaemvìnóbéquá,emnói.Em thíchcóđủchỗđểbàybừa.Tôiđếnchếtđược.Phoebecógìđểmàbàybừa?Khôngcógìcả.

Tôi đi vàophòngD.B. rón rénbỏmẹ, vàbật chiếcđènnơi bàngiấy.Phoebecònkhôngthứcdậy.Khiđènbậtsáng,tôihơinhìnemmộtlúc.Emđangnằmngủ,mặtnghiêngvềmộtmépgối.Miệngemmởrộng.Thậtbuồncười. Những người lớn khi bạn thấy họ ngủ hámiệng thì trông xấu kinhkhủng.Nhưngtrẻconthìkhông.Trẻconkhôngsaocả.Chúngcóthểcócảnướcbọtvãiđầykhắpgốimàtrôngcũngkhôngsao.

Tôiđikhắpphòng,rấtêmlặngcácthứ,nhìncácđồvậtmộtlúc.Bỗngnhiêntôicảmthấycaohứng.Tôikhôngcòntưởngmìnhsắpsưngphổihaygìnữacả.Tôicảmthấydễchịu,hoàn toànkhác lúcnãy.ÁoquầncủaemPhoebeđểtrênghếcạnhgiường.Emrấttươmtấtđốivớimộtđứatrẻ.Nghĩalàemkhôngvứtbừađồđạcnhưphầnđôngbọntrẻcon.Emkhôngởdơchútnào.EmcóbộáomẹtôimuaởCanadachoemvắttrênlưngghế.Cònnhữngáosơmivàquầnáokháccủaemthìđểtrênghế.Đôigiàyvàbíttấtemđểtrênnềnnhà,ngaydướighế,sắphàngcạnhnhau.Đôigiàytôichưahềthấy.Chúngcònmới.Đấylàthứgiàyđiđườngtrườngmàunâusẫm,nhưđôigiàycủatôi,vàrấthợpvớibộáomẹtôimuaởCanada.Mẹtôiănmặcchoemthậtđẹp.Mẹtôikhácókhiếuvềmộtvàiviệc.Bàkhônggiỏivềmuađồtrượtbănghaynhữngthứnhưvậy,nhưngvềáoquầnthìbàthậtvôđịch.NghĩalàemPhoebeluônluônmặcmộtchiếcáomàbạnkhoáichếtđược.Bạnthấy

Page 136: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhiềutụitrẻcon,dùchamẹrấtgiàu,cũngvẫnmặcáoquầnxấukinhkhủng.Tôi ước mong giá bạn có thể thấy em Phoebe mặc bộ đồ mẹ tôi mua ởCanada.Tôikhôngđùađâu.

TôingồinơibàngiấycủaD.B.mànhìnđồđạctrênấy.PhầnlớnlàcủaPhoebe ở trường học. Phần lớn là sách.Quyển trên cùng làToán họcmàchơi.Tôilậttrangđầuxemthử.EmPhoebeviếttrênấy:

PHOEBEWEATHERFIELDCAULFIELD

LỚP4B-I

Tôiđếnchếtđược.TênlótcủaemlàJosephine,giờiạ,chứkhôngphảilàWeatherfield.Duyemkhôngthíchtênấy.Mỗilầntôigặpem,emđềucómộttênlótmớidoemtựđặt.

Dướiquyểntoánlàmộtquyểnđịalý,vàdướiquyểnđịalýlàmộtquyểnchính tả. Em rất giỏi chính tả. Em rất giỏi vềmọimôn, nhưng giỏi nhấtchính tả.Dướiquyểnchính tả làmộtmớvởviết.Emcóchừngnămngàncuốnvở.Bạnkhôngbaogiờthấymộtđứatrẻcónhiềuvởđếnthế.Tôimởcuốnđầutiênvàđọctrangđầu:

Bernicegặptớkhinàorachơitớcómộtchuyệnrấtrấtquantrọngđểnóivớiấy.

Trangđầuchỉcóchừngấy.Trangsauđólà:

VìsaomiềnđôngnamAlaskacónhiềuxưởngđồhộp?

Vìcónhiềucáthu

Vìsaonócónhiềurừnggiátrị?

vìnócókhíhậutốt.

ChínhphủđãlàmgìđểcảithiệnđờisốngngườiEskimoởAlaska?

vềđọcchuyệnấychongàymai!!!

PhoebeWeatherfìeldCaulfield

PhoebeWeatherfieldCaulfield

PhoebeWeatherfieldCaulfield

PhoebeW.Caulfield

PhunhânPhoebeWeatherfieldCaulfield

NhờđưachoShirley!!!!

Page 137: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Shirleyấynóiấylàsaobắcgiảinhưngấychỉlàsaokimngưuthôikhiđếnnhàtớthìnhớđemđồtrượtpatanh

Tôi ngồi ở bàn giấy củaD.B. và đọc hết cả cuốn vở. Tôi khôngmấtnhiềuthìgiờlắm,vàtôicóthểđọcnhữngthứấy,vởcủamộtđứatrẻ,củaPhoebehaybấtcứđứanào,suốtngàysuốtđêm.Vởcủatụitrẻconluônluônlàmtôikhoáichếtđược.Đoạntôichâmmộtđiếuthuốc-điếusaurốtcủatôi.Hômấytôihútcóđếnbabaolàít.RồicuốicùngtôithứcPhoebedậy.Nghĩalàtôikhôngthểngồiđấysuốtđời,ngoàiratôicònsợchamẹtôicóthểđổxôvào thình lình, và tôi muốn ít nhất trước khi đó tôi cũng nói chuyện vớiPhoebecáiđã.Bởithếtôithứcemdậy.

Emthứcdậyrấtdễdàng.Nghĩa làbạnkhôngcầnphảihétvào taiemhaygìhết.Bạnchỉcầnngồibêngiườngvànói:“Dậyđi,Phoeb,”thếlàalêhấp,emtỉnhdậy.

“Holden!”Emnóingay.Embácổtôicácthứ.Emđacảmlắm.Ýtôilàemrấtđacảmđốivớimộtđứabé.Đôikhiemquáđacảm.Tôihônemchútđỉnh,vàemnói:“Anhvềbaogiới”Phoebemừngbỏmẹkhigặp tôi.Bạncũngthấyrõ.

“Đừngnóilớn.Anhmớivề.Emthếnàocáiđã?”“Emvẫnmạnh.Anhcóđượcthưemkhông?Emviếtchoanhmộtcáithưnămtr…”

“Có-đừngnóilớnthế.Cảmơn.”

Emcóviếtchotôi.Duytôikhôngcódịptrảlời.Thưnóivềvởkịchcóemđóngởtrường.EmbảotôithứSáunàyđừnghẹnđichơivớicônàohếtđểtôicóthểđếnxem.

“Vởkịchrasao?”tôihỏi.“Emnóikịchấytựađềgìnhỉ?”

“‘MộtđámrướcGiángsinhchongườiMỹ’.Dởẹc,nhưngemđóngvaiBenedictArnold.Emđóngvai lớn nhất,” emnói.Ôi giời, Phoebe đã tỉnhnhưsáosậu.Emkhoáitợnmỗikhiemkểchobạnnghenhữngthứấy.“Khởiđầulàkhiemđangchết.ConmaấyhiệnđếnvàođêmtrướclễGiángsinhvàhỏiemcóhổthẹnhaykhôngcácthứ.Anhbiếtmà.Hổthẹnvìphảnbộixứsở các thứ. Anh có đi xem không?” Phoebe đang ngồi thẳng người trêngiường.“Emviếtcốtđểhỏianhchừngấy.Anhcóđikhông?”

“Đichớ.Chắcchắnanhsẽđi.”

“Bakhôngđiđược.BaphảibayvềCalifornia,”emnói.Ôigiời,emtỉnhhẳn.Emchỉcầnmấthaigiâylàđãtỉnhnhưsáo.Emngồi-hơiquỳgốitrêngiường,vàcầmlấytaytôi.“Nghenày.MánóithứTưanhsẽvề,emnói.Má

Page 138: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

bảothứTưmà.

“Anhvềsớm.Đừngnóilớn.Emsẽlàmmọingườidậyhết.”

“Mấygiờrồi?Bamásẽvềrấtkhuya,mánóivậy.BamáđidựtiệcởNorwalk, Connecticut,” em Phoebe nói. “Anh biết em làm gì trưa naykhông!Emđixemphimgì?Anhbiếtkhông!”

“Anhkhôngbiết.Nghenày.Bamácónóimấygiờthì…”

“Ngườibácsĩ”Phoebenói.“ĐấylàmộtphimđặcbiệtchiếuởHiệphộiLister,chỉcóhômnaychiếunó-chỉchiếumộtngàyhômnaythôi,cáiôngbácsĩởKentuckygìđótrùmmộtcáichănlênmặtđứabébịquèkhôngđiđược.Ngườitabắtbỏtùổngcácthứ.Phimthậtkhá.”

“Ngheanhnóicáiđã!Bamácóbảomấygiờ…”“Ôngbácsĩrấtlấylàmbuồnchođứabé.Vìvậymàổngtrùmchănlênđầucácthứchonóchếtngạt.Đoạnhọbỏtùchungthânông,nhưngđứatrẻmàổngtrùmchănlênmặtấyviếngông luôn luônvà cảmơnviệc làmcủaông.Ônggiết ngườivì lòngnhân đạo. Duy ổng biết ổng đáng vào tù vì một bác sĩ không được đoạtquyềnThượngđế.Mẹcủaconbétronglớpemđưachúngemđi.ConAliceHolmborg.Emthânvớinónhất.Nólàconbéđộcnhấttrong…”

“Chờmộtlát,đượckhông?”tôinói.“Anhđanghỏiemmộtđiều.Bamácóbảomấygiờhọvềhaykhông?”“Không.Nhưngvềrấtkhuya.Baláixeđiđểkhỏilohếttàu.Mớicómộtmáythuthanhtrongxenữa!Nhưngmánóikhôngaiđượcvặntrongkhixeđangchạy.”

Tôibắtđầuhơibìnhtâm.Tôicóýlàtôingừngkhônglonữavềchuyệnhọcóbắtđượctôiởnhàhaykhông.Tôikệchoquỷnóthamanóbắt.Nếubắtđượcthìcứbắt.

BạnphảinhìnthấyemPhoebemớiđược.Emmặcbộđồngủmàuxanhcónhữngconvoiđỏnơicổáo.Emmêvoichếtđược.

“Vậythìđấylàmộtphimkhá,hử?”tôinói.“Tuyệttrần,ngoạitrừconAlicehơiho,vàmẹnócứhỏinósuốtbuổilànócóbịcảmkhông.Ngaygiữaphimđangchiếu.Luônluônvàonhữnglúcquantrọng,mẹnólạichồmquangườiemđểhỏiAlicecócảmkhông.Emđiêncáiđầu.”

Đoạntôinóichoemnghevềcáiđĩahát:“Này,anhcómuachoemmộtđĩahát.Mỗitộianhlàmbểnógiữađường.”TôilấynhữngmảnhvỡrakhỏitúivàđưachoPhoebexem.“Lúcấyanhlảođảorồi.”

“Đểlạinhữngmảnhấychoem,”Phoebenói.“Emsẽcấtchúngđi.”Emlấy ngay những mảnh vỡ ấy khỏi tay tôi rồi bỏ vào ngăn kéo bàn cạnh

Page 139: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

giường.Tôiđếnchếtđược.

“AnhD.B.cóvềnhàvàoGiángsinhkhông?”tôihỏiem.

“Cũngcóthểvề,cũngcóthểkhôngvề,mábảo.Còntùy.CólẽanhsẽphảiởlạiHollywoodđểviếtmộtchuyệnphimvềAnnapolis.”

“Ôigiời,Annapolis!”

“Đấylàmộtchuyệntìnhcác thứ.Anhbiếtaisẽđóngphimấykhông!Tài tửnào?Anhbiếtkhông!”“Anhkhông thèmđểý.Ôigiời,Annapolis!D.B.biếtcáiquáigìvềAnnapolis,hởtrời?Chuyệnấycóănnhậpgìđếncáiloạitruyệnảnhviếtđầu?”tôinói.Ôigiời,chuyệnấylàmtôiđiêntiết,cáixứHollywoodkhốnkiếpấy.“Tayemsaothế?”tôihỏiem.Tôiđểýemcómộtbăngdánlớntrêncùichỏ.Lýdotôithấylàvìáongủcủaemtayngắn.

“ThằngCurtisWeintraubcùng lớpxôemtrong lúcemxuống thangởcôngviên,”Phoebenói.“Anhmuốnxemkhông?”Emkhởisựbóccáibăngdánđiênkhùngấytrêntayra.

“Đểyênđấy.Tạisaonóxôem?”

“Em không biết. Em chắc nó ghét em,” Phoebe nói. “Con SelmaAtterburyvàemđãđổmựcvàcácthứvàoáoấmcủanó…”

“Nhưvậykhôngtốt.Emlàgì?Bộemcònnhỏlắmhả,hởtrời?”

“Không,nhưngkhinàoemchơitrongcôngviênnócũngđitheoemcả.Nóluônluônđitheoem.Nólàmemđiêncáiđầu.

“Cólẽnóthíchem.Đấykhôngphảilàmộtlýdođểđổmựcvào…”

“Emkhôngmuốnnóthíchem,”Phoebenói.Đoạnemkhởisựnhìntôivớivẻhơibuồncười.“AnhHolden!”emnói.“TạisaoanhkhôngvềnhàvàothứTư?”

“Cáigì?”

Ôigiời,bạnphảicẩnthậnvôcùngđốivớiPhoebe.Nếubạnkhôngnghĩlàemthôngminhthìbạnđiênthật.

“TạisaoanhkhôngvềvàothứTứ?”emhỏitôilại.“Anhkhôngbịđuổihaygìcảchứ?Anhcóbịkhông?”

“Anhđãbảoem.Họchotấtcảhọcsinhvềsớm.Họchocảthảy…”

“Anhbịtốngcổrồi!Anhbị!”Phoebenói.Đoạnemnắmtayđánhvàođùi tôi. Khi em đã ưa đánh thì em đánh đau tợn. “Anh bị đuổi! Ối, anh

Page 140: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Holden!”Emđểtaylênmiệng.Emrấtnhạycảm.Tôithềđấy.

“Aibảoanhbịtốngcổ?Khôngaibảoanhbị…”

“Anhbị!Anhbị!Phoebenói.Đoạnemlạiđánhtôibằngnắmtay.Nếubạn tưởng tôi không đau thì bạn điên thật. “Ba sẽgiết anhmất!” em nói.Đoạnemnằmsấpxuốnggiường, lấygốicheđầu.Emrất thường làmnhưthế.Mộtđôikhiemnhưngườiđiênthậtsự.

“Thôidẹpchuyệnấyđi,”tôinói,“khôngaigiếtanhđâu.Khôngaingaycả…này,Phoebe,giởcáigốidởhơirakhỏiđầuemđi.Khôngaigiếtanhđâu.”

Nhưngemcũngkhôngchịugiởchiếcgối.Bạnkhông thểbảoemlàmcáigìnếuemkhôngmuốnlàm.Emcứnóimãicáicâu“Basẽgiếtanh!Basẽgiếtanh!”Bạnkhôngtàinàohiểuemđượcvớicáigốimắcdịchấyđangchelấpđầuem.

“Khôngaigiếtanhđâu.Emdùngcáiócnãoemmộtchút.Trướchết,anhsẽđixa.Anhcóthểlàmmộtđiềulà,anhkiếmmộtviệcgìnơimộtcáitrại trongmộtthờigian.AnhbiếtmộtthằngbạncóôngnộilàmchủtrạiởColorado.Anhcóthểkiếmviệcởđấy.Anhsẽliênlạcvớiemkhianhđixa,nếuanhđi.Này,Phoebe,lấychiếcgốira.Này,Phoeb.Ngheanhnào.Chịunghekhông?”

Nhưngemnhấtđịnhkhônglấychiếcgốira.Tôicốkéonó,nhưngemmạnhbỏmẹ.BạnđếnphảimệtvìgiằngcovớiPhoebe.Ôigiời,nếuPhoebemuốnúpcáigốilênđầulàemcứúphoài.“Phoebe,rađâyđinào,nào.Emngheanhbảokhông?” tôi cứnói. “Rađây.Ê, ê,Weatherfield, rađây anhbảo.”

Nhưngemnhấtđịnhkhôngra.Đôikhibạnkhôngthểnàolýluậnvớiemđược.Cuốicùng tôiđứngdậyđi raphòngkhách, lấyvàiđiếu thuốc tronghộpvàbỏvàotúimộtít.Tôihếtcảthuốc.

Page 141: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

22Khitôitrởlại,Phoebeđãgiởchiếcgốikhỏiđầu-tôibiếtemsẽlàmthế

-nhưngvẫnkhôngnhìn tôi,mặcdùemđangnằmngửa.Khi tôiđếncạnhgiườngngồixuốngthìemlạiquaycáimặtđiênkhùngcủaemquabênkhác.Emtẩychaytôi.GiốnghệtcáiđộiđấukiếmởPenceykhi tôiquênđồđạctrongxeđiệnngầm.

“HazelWeatherfield rasaorồi?” tôinói.“Emcóviếtgì thêmvềnàngkhông?Anhcónhậnđượcmộttruyệnemgởi.Anhđểtrongtúidướinhàga.Rấthay.”“Basẽgiếtanh!”

Ôigiời,emthựclàcứđèoqueocáichuyệnấymộtkhiemđãđèoqueocáichuyệnấy.

“Không,basẽkhônggiếtanh,điềutệnhấtổngcóthểlàmlàổngchửianhmộttrậnrồichoanhđihọccáitrườngquânsựchếttiệt.Đấy,ổngsẽlàmnhưthế.Nhưngtrướchếtlàanhsẽkhôngcònởđây.Anhsẽđixa.Anhsẽ…CólẽanhsẽởColoradotrongcáitrạiđó.”

“Đừnglàmemcười.Cảđếnngựaanhcũngkhôngbiếtcưỡi.”

“Aikhôngbiếtcưỡingựa?Chắcchắnanhbiết.Dĩnhiênanhbiết.Anhcóthểhọctronghaiphút,”tôinói.“Đừngcógỡbăngra!”Phoebeđanggỡcáibăngtrêncánhtayem.“Aicắtđầuchoemđấy?”tôihỏi.Tôivừađểýaicắttócchoemthậtnguxuẩn.Quálàngắn.

“Không việc gì đến anh cả,” Phoebe nói.Đôi khi em cũng có thể rấthách. Em có thể cực kỳ hách. “Chắc anh lại rớt tất cả cácmôn chứ gì,”Phoebenói.Rấthách.Lạihơibuồncườinữa.Emnóinăngnhưmộtcôgiáophảigióấy,màkỳthựcemchỉlàmộtđứabé.

“Không,anhkhôngrớthết.AnhđậumônAnhvăn.”Đoạntôivéomôngem một cái, chỉ vì tôi ưa véo. Mông em trông cứ nhọn ra vì đang nằmnghiêng.Emkhôngcóthịtbaonhiêu.Tôikhôngvéomạnhlắm,nhưngemcũngcốđánhvàotaytôi.Duyemđánhtrật.

Đoạnbỗngdưngemnói:“Ôi,saoanhlạilàmnhưthế?”Emmuốnnóisaotôilạiđểbịtốngcổ.Cáikiểuemnóinhưvậylàmchotôihơibuồnchútđỉnh.

“ÔPhoebe,đừnghỏianh.Anhchánngắtvìaicũnghỏianhcâuấy,”tôinói. “Cómột triệu lý do vì sao anh bị tống cổ. Đấy là một trong nhữngtrườngtệnhấtmàanhđãhọc.Đầycảtụibộtịch,vànhữngthằngbầntiện.

Page 142: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Cảđờiemcũngkhôngbaogiờthấynhiềuthằngbầntiệnđếnthếđâu.Chẳnghạn,nếuemtụhọptrongphòngmộtthằngnào,vàcómộtthằngmuốnvào,vànếuhắnlàmộtthằngdởhơi,đầymụnnhọt,thìkhôngaichonóvàocả.Đứanàocũngluônluônkhóacửakhicóđứamuốnvàophòng,vàcómộtcáihộiáihữuchếtmẹmàanhnhátquákhôngmuốnvào,nhưngthằngRobertAckleymuốnvào,mộtcái thằngđầymụnvàrấtvôduyên,nócốxinnhậphộinhưngkhôngai cho.Chỉvìnóvôduyênvàđầymụn.Anhcònkhôngmuốnnóivềtrườngấy.Thậtlàmộtcáitrườngthổtả.Emtinđi.”

Phoebekhôngnóigì,nhưngemđang lắngnghe.Nhìn saugáyem tôicũngbiếtđượcemđanglắngnghe.Emluônluônlắngnghekhibạnnóivớiemđiềugì.Vàbuồncườihơnnữalàphầnlớnemlạihiểubiếtcảbạnđangnóivềcáiquáigìnữa.Emhiểubiếtthậtsự.

TôitiếptụcnóivềtrườngPencey.Tôicảmthấyưanói.

“Ngaycảmộtvài thầygiáo tửtế trong trườnghọcũngbộ tịchbỏmẹ.NhưônggiàSpencer.Vợổng luôn luônchomìnhuốngsôcô lanóngcácthứ,vàhọđềuthậttửtế.NhưngemphảithấykhiôngHiệutrưởng,lãogiàThurmervàolớptronggiờsử,ngồiởcuốiphòng.Lãoluônluônđivàongồiởcuốiphòngchừngnửagiờ.Lãođóngvaidựthínhbímậthaygìđó.Saumộtlúclãosẽkhởisựngắt lờiôngSpencerđểmửamộttràngkhôihàirấtthối.ÔnggiàSpencercốbòracườisuýtchếtđiđược,làmnhưlãoThurmerlàmộtthằngchahoàngtửchếtmẹkhôngbằng.”

“Đừngchửithềmãinhưvậy.”

“Emcóthểmửađược,anhthềđấy,”tôinói.“VàvàocáingàyCựusinhviên.Nó có cái ngày như thế, ngàyCựu sinh viên, tất cả tụi tốt nghiệp ởPenceyvàokhoảng1776đếnnayđềutrởvềđikhắpnơi,đemtheovợconvàtấtcảmọingười.Emphảithấymộtthằngchađó,giàchừngnămmươituổi.Hắnlàmgìembiếtkhông,hắnvàophòngtụianhgõcửahỏixemhắncóthểxàiphòngvệsinhđượckhông.Cáiphòngấyởcuốihành lang -anhcũngkhôngbiết tạisaohắnlạinhè tụianhmàhỏi.Embiếthắnnóisaokhông?Hắn nói hắnmuốn coi lại xem cái tên hắn khắc có còn trên cửa cầu tiêukhông.Hắnđãkhắcchữđầucáitêndởhơitrờiđánhcủahắntrênmộtcánhcửacầutiêuchừngchínchụcnămvềtrướcvàhắnmuốnbiếtbâygiờcócònkhông.Bởi thế thằngbạn anhvà anhphảiđi vớihắnxuống tậnphòngvệsinh,tụianhphảiđứngđấytrongkhihắnđitìmcáitêncủahắntrongkhắpmọinhàcầu.Hắnnóichuyệnvớitụianhsuốtbuổi,bảorằngnhữngngàyởPenceylànhữngngàyhạnhphúcnhấttrongđờihắnvàchotụianhmộtlôlờikhuyênvềtươnglaicácthứ.Ôigiời,hắndởhơithếnào!Anhkhôngmuốnnói hắn là một thằng cha không tốt. Không. Nhưng không cần phải một

Page 143: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

thằngchalưumanhmớilàmngườitabuồnbực-mộtthằngchatốtcũngcứcóthểlàmngườitachánngắtnhưthường.Emchỉcầnchongườitamộtmớđạođứcbaxubộtịchtrongkhiđitìmcáitêncủamìnhtrongcửacầutiêu.Đấy em chỉ cần làm chừng ấy là đủ để làm cho người ta chán ngắt.Anhkhôngbiết.Cólẽcũngkhôngđếnnỗitệlắmnếuthằngchảkhôngmệthụthơi.Hắnthởdốcsaukhichỉtrèocómấybậcthang,vàsuốtbuổiđitìmtênmìnhhắncứthởhổnhển,hai lỗmũitrôngthựcbuồncườivàchánbỏmẹ,trongkhihắntiếptụckhuyênthằngStradlatervàanhphảigắnglợidụngtriệtđểchuỗingàyởPencey.Ôigiời,Phoebe!Anhkhônghiểunổi,anhchỉchánngắt, anh không ưamột cái gì xảy ra ở Pencey cả.Anh không giải thíchđược.”

KhiấyemPhoebenóimộtcâugìnhưngtôikhôngngheđược.Emápcáimiệngnơigối,nêntôikhôngnghegìcả.

“Cáigì?”tôinói.“Quaymặtra.Anhkhôngthểnàongheemnóiđượcnếuemđểcáimiệngemkiểuđó.”

“Anhkhôngthíchbấtcứcáigìxảyrahết.”

Emcànglàmtôirầuhơnnữakhinóithế.

“Cóthíchchứ.Anhcóthích.Dĩnhiênanhcóthích.Đừngnóivậy.Tạisaoemnóivậy?”

“Bởivìanhkhôngthíchcáigìcả.Anhkhôngthíchtrườnghọcnàohết.Anhkhôngthíchmộttriệuthứ.Anhkhôngthích.”

“Anhcóthích!Đấy,chínhemlầm.Chínhemlầmchỗấy!vìcáiquáigìemlạinóithế?”tôibảo.Ôigiời,emlàmtôirầuthốiruột.

“Bởivìanhkhôngthíchcáigìhết,”emnói.“Anhthửnêumộtcáigìđi.”

“Mộtcáigì?Mộtcáigìanhthích?”tôinói.“Được.”

Phiềnmộtnỗilà,tôikhôngthếnàotậptrungtưtưởngđược.Đôikhithậtkhósuynghĩ.

“Cóphảiemmuốnnóimộtđiềugìanhthích,rấtthích?”tôihỏi.

Nhưngemkhôngtrảlời.Emđãlănquatậnbênkiagiườngởmộttưthếrấtkhỉ,cáchtôichừngmộtngàndặm.“Này,trảlờianhđi.Mộtcáigìanhrấtthíchhaythíchvừa?”

“Cáigìanhrấtthích.”

“Đượcrồi,”tôibảo.Nhưngphiềnmộtnỗilà,khôngsuynghĩđược.

Page 144: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôichỉcó thểnghĩvềmộtchuyện làhaicônữ tuđiquyên tiền trongmộtchiếcgiỏmâyrách.Nhấtlàcáicôđeokiềnggọngsắt.VàcáithằngtôiquenởElktonHills.CómộtthằngởElktonHills,tênJamesCastle,khôngchịu xin lỗi vềmột điều nó đã nói vềmột thằng rất phách lối, thằngPhilStabile. JamesCastlegọinó làmột thằngphách lối, thế làmột trongmấythằng bạn thối của thằngPhil liền đi ton hót với thằng này.Vì vậy thằngStabile đi với sáu thằng du côn bẩn thỉu nữa xuống phòng James Castle,khóatráicửaphònglạivàbuộcnóphảixinlỗi,nhưngJameskhôngxinlỗi.BởithếchúngkhởisựđánhJames.Tôisẽkhôngkểchobạnnghechúnglàmgìnó-thậttởm-nhưngnóvẫnkhôngchịuxinlỗi,thằngJamesCastleấy.Vàbạnphảithấynómớiđược.Nólàmộtthằngrấtyếuớt,gầynhưcủi,haicườmtaynóchỉtobằnghaicâybútchìthôi.Cuốicùng,điềunólàmlà,thayvìxin lỗi,nónhảyrangoàicửasổ.Lúcấy tôiđangở trongphòng tắmvàngaycảtôicũngnghekhinórơixuốngđất.Nhưngtôichỉtưởnglàcócáigìrơirangoàicửasổ,mộtcáimáythuthanhhaymộtcáibànhaycáigìấy,chứkhôngphảilàmộtthằngnàohaygìấy.Đoạntôinghemọingườichạyquahànhlangxuốngthanggácvàtôicũngmặcáochoàngtắmchạyxuốngtheo.ThằngJamesCastleđangnằmtrênnhữngbậccấpbằngđá.Nóđãchết,máumerănglợiđầykhắpcả.Khôngaitớigầnnónữa.Nóđangmặccáiáolencổlọ tôi chomượn.Đối với những thằng ở trong phòng nó, trường chỉ phạtchúngcómỗimộtcáchlàđuổi,chúngcũngkhôngbịởtùnữa.

Đấy,tôichỉcóthểnghĩvềchuyệnấy.Haicônữtutôigặpbansáng,vàthằngJamesCastletôiquenởElktonHills.Điềutứccườilà,tôirấtítquenthằngấy,nóithậtvớibạn.Nólàmộtthằngrấtlặnglẽ.Nóởtronglớptoáncùngvớitôinhưngnóngồitậnbênkiaphòng,vànóchẳngbaogiờđứnglênđọcbàihaylênbảnggìcả.Cómộtsốthằngtrongtrườngrấtítkhiđứnglênđọcbàihaylênbảng.Tôinghĩcáilầnđộcnhấttôinóichuyệnvớinólàlúcnóhỏimượn tôi cái áo lencổ lọ.Tôi suýtnữa thìngã lăn rachếtvìngạcnhiênquákhinóhỏithế.Tôicònnhớkhiấytôiđangđánhrănghaygìấy.Nóbảoemhọnósắptớithămvàchởnóđichơicácthứ.Tôithậmchíkhôngbiếtlàmsaonóbiếttôicócáiáolencổlọnữakia.Vềnótôichỉbiếtcómỗimộtđiềulàtênnóluônluônởngaytrướctêntôikhiđiểmdanh.Cabel,R.Cabel,W.Castle,Caulfield-giờtôivẫncònnhớ.Nóithậtvớibạn,tôisuýtkhôngchomượnnữa,chỉvìtôikhôngbiếtnónhiều.

“Cáigì?” tôihỏiPhoebe.Emvừanóivới tôiđiềugì,nhưngtôikhôngngherõ.

“Anhkhôngthểnghĩđượcmộtđiềugìcả.”

“Cóchứ,anhnghĩđượcchứ.”

Page 145: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Vậyanhnóiđi.”

“AnhthíchAllie,”tôinói.“Vàanhthíchlàmcáiviệcanhđanglàmbâygiờ.Ngồivớiem,càriềngcàtỏi,suynghĩcácthứ,và…”

“Alliechếtrồi-anhluônluônbảoemvậy!NếumộtngườinàođãchếtvàđangởtrênThiênđườngthìkhôngthựclà…”

“AnhbiếtAllieđãchết!Emtưởnganhkhôngbiếtsao?NhưnganhvẫnthíchAllieđượcchứ,phảikhông?Khôngphảivìmộtngườinàođãchếtmàemhếtthíchhọđược,giờiạ-nhấtlànếunhữngngườiấytốthơnmộttriệulầnnhữngngườicònsốngmàanhbiết.”

Phoebekhôngnóigì.Khiemkhôngnghĩramộtđiềugìđểnóithìemkhôngnóimộtlờinàocả.

“Tuy nhiên anh thích như bây giờ,” tôi nói. “Nghĩa là ngay giờ này.Ngồiđâyvớiem,nóicàriềngcàtỏivàđùa…

“Nhưngđấykhôngphảilàmộtcáigìthật!”

“Đấyrấtlàmộtcáigì thật!”Dĩnhiênlàcó.Vìsaonólạikhôngthật?Thiênhạkhôngbaogiờnghĩmộtđiềugìlàmộtcáigìthật.Điềuấylàmanhchánchếtmẹ.”“Đừngchửithềnữađi.Đượcrồi,kểcáigìkháccoi.Chẳnghạnanhmuốnsaunàymìnhlàmgì.Nhàkhoahọcchẳnghạn.Hoặcluậtsưhaygìđó.”

“Anhkhôngthểlànhàkhoahọc.Anhkhônggiỏivềkhoahọc.”

“Thìluậtsư-nhưbachẳnghạn.”

“Luậtsưcũngổn,anhnghĩvậy-nhưnganhkhôngkhoáilắm.Nghĩalàluậtsưcũngđượcđi,nếusuốtđờihọcứunhữngngườivôtộivàlàmnhữngviệc tương tự,nhưngemkhông làm thếnếuem làmột luật sư.Emchỉcólàmmỗimộtviệclàkiếmrấtnhiềutiềnvàchơigôn,chơibàibridge,muaxe,uốngMartinivàdiệnthậtkẻng.Hơnnữa,ngaycảkhiemcócứungườivôtộicácthứcũngthế,làmsaoembiếtđượcemlàmthếbởivìthựcsựmuốncứungườihaythựcsựchỉvìemmuốntrởthànhmộtluậtsưnổitiếngkinhkhủng, được tất cảmọi người vỗ vai khen ngợi khi phiên tòa chết tiệt bếmạc,nhữngphóngviêncácthứ-cáikiểuthườngthấytrongnhữngphimảnhchóchếtấy?Làmsaoembiếtemkhôngphảilàmộttrongnhữngthằngbộtịch?Phiềnmộtnỗilàemkhôngbiếtđược.”

TôikhôngchắcemPhoebehiểuquáigìnhữngđiềutôinói.Tôicóýemcònnhỏxíucácthứ.Nhưngítnhấtemcũnglắngnghe.Nếumộtngườinàoítnhấtchịukhólắngnghethìcũngkhôngtệlắm.

Page 146: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Basẽgiếtanh.Ôngsẽgiếtanhchomàxem!”Duytôikhôngngheemnữa.Tôiđangnghĩvềmộtđiềukhác-mộtđiềuđiênkhùng.“Embiếtanhthíchcáigìkhông?”tôinói.“Embiếtkhông?Nghĩalànếuanhđượcquyềnchọnlựacáichếtmẹgìanhthích?”

“Cáigì?Tốpchửithềđi.”

“Embiếtbàihát‘Nếumộtđứanàobắtđượcđứanàođangđếnquađồnglúamạchxanh’không?Anhsẽthích…”

“Bàiấylà‘Nếumộtđứanàogặpđượcđứanàođangđếnquađồnglúamạchxanh’.”Phoebenói.“Đấylàmộtbàithơ.CủaRobertBurns.”

“AnhbiếtđấylàmộtbàithơcủaRobertBums.”

NhưngPhoebe nói đúng.Câu thơ ấyđúng là: “Nếumột đứa nào gặpđượcđứanàođangđếnquađồnglúamạchxanh.”Duylúcấytôikhôngbiết.

“Anhcứnghĩlà‘nếumộtđứanàobắtđượcđứanào’,”tôinói.“Thếđấy,anhcứtưởngtượngmộtbầytrẻconchơimộttròchơigìđótrongmộtđồnglúamạchthậtto.Hàngnghìnđứatrẻcon,vàkhôngcóaiởđấy-khôngcóailàngườilớn,anhmuốnnóivậy-trừanh.Vàanhthìđứngtrênmộtmỏmđáđiênkhùngnàođó.Điềuanhphảilàmlà,anhphảibắttấtcảnhữngđứatrẻnào chạy tới gần mỏm đá. Nghĩa là nếu chúng đang chạy mà không coichừngchúngởđâu, thìanhsẽnấpởmộtnơinàođó rồi rabắt lấychúng.Anhsẽlàmnhưthếsuốtngày.Anhsẽlàmngườibắttrẻđồngxanhcácthứ.Anhbiếtthậtlàđiênkhùng,nhưngđấylàđiềuđộcnhấtanhmuốnlàm.Anhbiếtvậylàthậtđiênkhùng.”

EmPhoebekhôngnóigìmộtlúclâu.Đoạn,khiemnóimộtđiềugìthìchỉlà:“Basẽgiếtanhchomàxem.”

“Anhđếchcần,”tôinói.Tôiđứngdậykhỏigiường,vìtôimuốnđigọiđiện thoạichomộtchanộiAntolini,vốn là thầycũcủa tôiởElktonHills,dạyAnhvăn.BâygiờổngđãbỏElktonHillsmàđếndạyởĐạihọcNewYork. “Anh phải đi gọi điện thoại. Anh sẽ trở lại ngay. Đừng ngủ.” TôikhôngmuốnemPhoebeđingủtrongkhi tôiđangởphòngkhách.Tôibiếtemsẽkhôngngủ,nhưngtôidặnchochắc.

Khitôiracửa,Phoebegọi:“AnhHolden!”vàtôiquaylại.

Emđangngồithẳngtrêngiường,trôngthậtđángyêu.

“EmđanghọccáchợvớiconPhyllisMargulies,”emnói.Nghenày.

Tôilắngtai,vànghethấycáigìđó,nhưngkhôngracáigìlắm.Tôinói:

Page 147: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Giỏi.”ĐoạntôiraphòngkháchgọithầyAntolini.

Page 148: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

23Tôithậtluốngcuốngkhiđiệnthoạivìcứsợôngbàgiàđổxôvàongay

giữalúcđó.Duyhọchưavề.ThầyAntolinithậttửtế.Ôngnóitôicóthểtớingaynếumuốn.Tôinghĩcólẽtôiđãđánhthứcổngvàvợổngdậy,vìhồilâubỏ mẹ họ mới trả lời chuông. Điều đầu tiên ổng hỏi là tôi có chuyện gìkhông.Tôinóikhông.NhưngtôinóitôibịtốngcổkhỏiPencey.Tôinghĩnóichoốngbiếtcũngkhôngsao.Ôngkêu“Trờiđấtquỷthầnơi!”khitôinóithế.Ôngcóóckhôihàirấtkhá.Ôngbảotôicứđếnnhàổngngaynếumuốn.

ThầyAntolinicólẽlàthầygiáotốtnhấttôitừnggặp.Ổngcònkhátrẻ,khônggiàhơnanhD.B.baonhiêu,vàbạncóthểđùavớiổngmàđồngthờivẫnkính trọngổng.Ổng làngườiđộcnhất cuối cùngđãbêxốccái thằngnhảyrangoàicửasổ,thằngCastlemàtôikểchobạnngheđó.Chanộibắtmạchthằngbécácthứ,đoạncởiáongoàiđắplênngườinóvàmangnóđếnbệnhxá.Ôngbấtchấpcảmáumedínhđầyáongoàicủaổng.

Khi tôi trở lại phòngD.B., emPhoebe đã vặnmáy thu thanh có điệunhạckhiêuvũ.Emvặnrấtnhỏđểconởkhỏinghe.Ôi,bạnphảinhìnthayemmớiđược.Emngồingaygiữagiường,trênđốngchăn,xếpbằngnhưkiểunhữngchanộiYogaấy.Emđanglắngnghenhạc.Tôiđếnchếtđược.

“Này,”tôinói.“Emthíchnhảykhông?”Tôidạyemnhảycácthứtừkhiemcònbéxíu.Emnhảy rất khá.Nghĩa là tôi chỉ dạy em rất ít, cònphầnnhiềuemtựhọclấy.Bạnkhôngthểnàodạychomộtngườinàonhảy thựcsự.

“Anhcómanggiày,”emnói.

“Anhsẽcởira.Này,rađây.”

Emnhảykhỏigiường,đoạnchờtôi tháogiày,vàtôinhảyvớiemmộtlát.Emkhá tợn.Tôikhông thíchnhữngngười lớnnhảyvới tụi trẻcon,vìphầnnhiềutrôngthậtkinhkhủng.Nghĩalàkhibạnđiđếntiệmănmàthấymộtthằngchanàonhảyvớicôconnhỏxíutrênsàn.Thườnghọcứhấttungvạtáosaucủađứabélênvìnhầmlẫn,vàđứabéthìnhảychẳngracáiquáigì, trông thật kinh khủng.Nhưng tôi không bao giờ nhảy với em Phoebetrướccôngchúnghaygìcả.Chúngtôichỉđùachơitrongnhà.TuythếvớiPhoebethìkhác,vìembiếtnhảy.Emcóthểlàmtheobấtcứcáigìbạnlàm.Nghĩalànếubạngiữemthậtchặtđểchochânbạnquádàihơncũngkhôngsao.Emtheosátcácbướcbạndẫn.Bạncóthểđưaemquayvòng,haychoemđổmộtcúthậtngầu,vàemcứthếtheobạn.BạncóthểnhảycảTangovớiemnữa,giờiạ!

Page 149: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Chúngtôinhảychừngbốnbản.Giữacácbảnnhạctrôngembuồncườibỏmẹ.Emđứngyên.Emkhôngnóichuyệnhaygìcả.Cảhaingườithườngphảiđứngnguyênchỗvàchờnhạcchơi lại.Tôiđếnchếtđược.Bạncũngkhôngđượccườihaygìkhácnữa.

Ấy,chúngtôinhảychừngbốnbản,rồitôitắtmáy.EmPhoebenhảyvàogiườnglại,chuivàochăn.“Emnhảytiếnbộphảikhông?”emhỏitôi.

“Ôi,emtiếnbộnhiều,” tôinói.Tôi lạingồicạnhemtrêngiường.Tôihơithởdốc.Tôihútthuốcquánhiều,vàchẳngcòntíhơinào.EmPhoebethìcảđếnthởdốccũngkhông.

“Anhsờtránemxem,”bỗngemnói.

“Vìsao?”

“Sờđi.Thửxemthôi.”

Tôisờthử.Duytôichẳngthấyquáigìcả.

“Cónónglắmkhông?”emhỏi.

“Không.Cầnphảinóngsao?”

“Ừ-Emcốýlàmthế.Anhsờlạixem.”

Tôilạisờtránemmàvẫnkhôngthấygì.Nhưngtôinói:“Anhnghĩrằngbắtđầunóng.”Tôikhôngmuốnlàmemcóphứccảmtựtichếttiệt.

Emgật.“Emcóthểlàmnónóngquánhiệtđộcủanhiệtkế.”

“Nhiệtkế.Aibảothế?”

“ConAlicechỉcáchchoem.Anhchỉcầnngồixếpbằng,nínhơivànghĩđếnmộtcáigìnóng,rấtnóng.Mộtcáilòhaygìấy.Rồicảtránanhsẽnóngbừngđếnnỗicóthểlàmbỏngtaymộtngườinào.”

Tôiđếnchếtđược.TôicấttayrakhỏitránPhoebe,làmnhưtôiđangsợnguykhốn,“cảmơnemđãbáotrướcchoanh,”tôinói.

“Ô,emsẽkhônglàmbỏngtayanhđâu.Emđãngừnglạikhinóquá…Suỵt!”Đoạnnhanhnhưchớpemngồithẳnglưngtrêngiường.

Emlàmtôihếthồn.Tôihỏi:“Cáigìthế?”

“Cáicửalớn!”emnóithìthào.“Bốmẹvềđấy!”Tôinhảyngayxuốngvàđếntắtđènbàn.Đoạntôigítấtđiếuthuốcđanghútvàochiếcgiàyvàbỏvàotúi.Tôilạiquạtchobaykhóirakhỏiphòng.Đánglẽtôikhôngnênhútthuốc,giờiạ.Rồitôichụplấygiàylênvàlẻnvàotủáođóngcửalại.Ôigiời,

Page 150: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

timtôiđậpthìnhthịchbỏmẹ.

Tôinghemẹtôivàophòng.

“Phoebe!”bànói.“Nàyxincô.Máthấyánhđènrồi,côảạ.”

“Má!” tôi nghe Phoebe nói. “Con không ngủ được. Má đi có vuikhông?”

“Vui lắm,”mẹ tôinói,nhưngbạncũngbiếtbàchỉnói thế.Bà thườngkhôngthíchlắmkhiđirangoài.“Tạisaocôkhôngngủ,tôicóthểbiếtđượckhông?Côcóđủấmkhông?”

“Conđủấm.Conchỉkhôngngủđược.”

“Phoebeà,cóphảicôhút thuốc trongphòngnàyphảikhông?Máyêucầucôphảinóithật.”

“Dạ?”Phoebehỏi.

“Côcónghetôikhông?”

“Conchỉđốtmộtđiếuchơithôi.Conchỉhútmộthơithử.Rồiconvứtrangoàicửasổ.”

“Tạisao?Xinhỏicônương?”

“Conkhôngngủđược.”

“Má không bằng lòng con.Má không bằng lòng tí nào,” mẹ tôi nói.“Concócầnthêmmộtcáimềnnữakhông?”

“Không,cảmơnmá.Chúcmángủngon!”Phoebenói.Bạncũngbiếtcôbéđangtìmcáchtốngkhứbà.

“Conxemchiếubóngvuikhông?”mẹtôihỏi.

“Vuiđáođể.NgoạitrừmẹconAlice.Bàấycứchồmquahỏinócócảmkhôngsuốtcảbuổi.Chúngconđitaxivề.”

“Đưamásờtránconxemnào.”

“Conkhônglấygìhết,Alicecũngkhôngcảmgìcả.Chỉcómẹnó.

“Thôibâygiờđingủ.Bữaăntốicủaconrasao?”“Mắcdịch,”Phoebenói.

“Conđãnghebaconmắngvềchuyệnxàichữấyrồi.Cáigìmắcdịch?Concóthịtsườn.MáđãđituốtxuốngđườngLexingtonđể…”

Page 151: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Thịtsườnthìkhôngsaocả,nhưngCharleneluônluônthởvàođầuconmỗikhichịấyđểcáigìxuống.Chịấythởvàohếttấtcảmónđồănvàcácthứ.Chịấythởvàomọithứ.”

“Thôi,ngủđi.Hônmácáinào.Conđãđọckinhchưa?”

“Conđọctrongbuồngtắm.Chúcmángongiấc.”“Chúcconngủngon.Ngủngaybâygiờ.Mánhứcđầulắm,”mẹtôibảo.Bàrấthaynhứcđầu.

“MáuốngvàiviênAspirineđi,”ảPhoebenói.“AnhHoldensẽvềnhàthứTưnày,phảikhôngmá?”“Theochỗmábiết thì thế.Thôinằmxuống.Thế!”Tôinghemẹđóngcửavàrangoài.Tôichờvàiphút.Đoạntôirakhỏitủ, tôi va ngay vào Phoebe vì phòng tối nhưmực và em đang bò ra khỏigiườngđểđibáochotôibiết.“Emcóđaukhông?”tôinói.Bâygiờphảinóithìthàovìônggiàbàgiàđềuvềcảrồi,“Anhphảiđiđây,”tôinói.Tôimòđượccáimépgiườngtrongbóngtốivàngồixuống,khởisựmanggiày.Ôi,tôiquýnhlàmsao.Tôiphảicôngnhận.

“Khoanđiđã,”Phoebethìthào.“Chờbamáđingủđã.

Không,phảiđingay.Lúcnàytiệnnhất,tôinói.“Bàgiàsẽvàobồntắm,cònba thìnghe tin tứchaygìđó.Bâygiờ là tiệnnhất”.Tôikhôngtàinàobuộcđượcdâygiày.Tôiquýnhbỏmẹ.Khôngphảilàhọsẽgiếttôihaygìcảnếubắtgặptôivềnhà,nhưngsẽrấtkhóchịucácthứ.“Quái,emởđâunào?”tôihỏiPhoebe.Phòngtốibưng,tôikhôngthểnàothấyemđược,

“Đâynày.”Emđangđứngcạnhtôi.Thậmchítôicònkhôngthấy.

Mấy cái túi anh đểmẹnóhết dưới ga rồi, tôi nói. “Nghenày, em cóđồngnàokhông,Phoeb?Anhhếtnhẵnrồi.

“EmchỉcòntiềnGiángsinhđểmuaquàtặng.Emchưađimuasắmgìráo.”

“Ô”TôikhôngmuốntiêutiềnGiángsinhcủaem.“Anhcầnmộtítà?”emhỏi.

“Anhkhôngmuốn tiêu tiênGiáng sinh của em.” “Emcó thể cho anhmượnmộtít,”emnói.ĐoantôingheemởbàngiấycủaD.B.,mởmộttriệungănkéovàmòkhắp.Phòngtốiđennhưmực.“Nếuanhđixaanhsẽkhôngxememdiễnkịchđược,”Phoebenói.Giọngemnghebuồncườibỏmẹkhinóicâuấy.

“Xemchứ.Anhsẽđến.Anhkhôngđitrướcngàyđó.Emtưởnganhsẽbỏvởkịchấyà,”tôinói.“Anhsẽlàmnhưvầy:CólẽanhsẽởlạinhàthầyAntolinichođếnkhoảngtốithứBa.Rồianhvềnhà.Nếucódịp,anhsẽgọi

Page 152: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

choem.”

“Đây,”Phoebenói.Emđangcốđưa tiềncho tôi,nhưngemkhông tàinàotìmthấytaytôiđược.

“Đâu?”

Embỏtiềnvàotaytôi.

“Ê,anhkhôngcầnhếtchỗ tiềnnày.Chỉchoanhhaiđồng làđủ.Thậtđấy.Này.”Tôicốđưalạichoem,nhưngemnhấtđịnhkhônglấy.

“Anhcứgiữđi.Anhcóthểtrảlạichoemsau.Đemđếnsânkhấuchoem.”

“Baonhiêutấtcảđấyhảquỷthần?”

“Támđồngtámmươilămxu.Sáumươilămxu.Emcóxàimộtít.”

Đoạnbỗngdưngtôikhócnấc.Tôikhôngdừngđược.Tôicốđừngđểainghe,nhưngvẫnlàtôikhóc.TôilàmemPhoebesợtrốichếtkhitôikhởisựkhóc,vàemđếncốdỗtôi,nhưngmộtkhibạnđãkhởisựthìrấtkhódừngtrongnháymắt.Tôivẫncònngồitrênmépgiường,vàemPhoebequàngtayqua cổ tôi. Và tôi cũng quàng tay qua cổ em, nhưngmãimột lúc lâu tôikhôngnínkhócđược.Tôitưởngnhưsắpnấcnghẹnđếnchếthaygìấy.Ôigiời,tôilàmemPhoebekinhhãibỏmẹ.Cáicửasổmắcdịchlạimở,vàtôicó thểngheemrunvìemchỉmặcđồngủ.Tôicốbảoemvàogiường lại,nhưngemnhấtđịnhkhôngchịu.Cuốicùngtôihếtkhóc.Nhưngrấtlâu.Rồitôicàinútxongcácthứ.Tôibảotôisẽliênlạcvớiem.Embảotôicóthểngủlạivớiemnếutôimuốn,nhưngtôinóikhông,tốthơntôinênchuồnngay,vìôngAntoniliđợitôicácthứ.Đoạntôilấychiếcmũsănrakhỏitúiáovàđưachoem.Emthíchnhữngthứmũđiênkhùngấy.Emkhôngmuốnlấycủatôi,nhưng tôi buộc em. Tôi dám cá em sẽ độimũ ấymà ngủ. Em thật thíchnhữngthứmũấy.Tôinhắclạitôisẽgọiemnếucódịp,rồichuồnthẳng.

Rakhỏinhàthìthậtdễvôvànhơnkhivào.Cóđiềulàtôicũngđếchcầnnếuhọbắtgặptôi.Thậtđấy.Tôinghĩnếuônggiàbàgiàbắtgặptôithìhọcứviệcbắtgặp.Tôilạicònhơimongchohọbắtgặpnữalàkhác.

Tôiđicầuthangxuốngthayvìdùngthangmáy.Tôisuýtgãycổnhiềulầnvìvấpphảihàng triệucái thùng rác,nhưngcuốicùng tôivẫn rangoàiđược.Thằngchagiữthangmáycũngkhôngthấytôinữa.CólẽhắncònnghĩlàtôiđangởnhàôngbàDickstein.

Page 153: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 154: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

24VợchồngthầyAntolinicómộtcănhộrấtlàbảnhởđằngSuttonPlace,

chỉcầnhaibướclàbạnđếnđượcphòngkhách,cócảbarvàcácthứ.Tôirấtthườngđếnđấy,vìsaukhitôibỏElktonHills,thầyAntolinithườngđếnnhàchúngtôiăncơmđểhỏixemtôihọchànhrasao.Lúcấyổngchưacóvợ.Rồikhiổngcướivợ,tôithườnglạichơitennítvớivợchồngthầyAntoliniởhội tennít.TạiForrestHills.CôAntolini gianhậphội ấy.Bả cóngập lụttiền.Bảgiàhơnổngchừngsáuchụctuổinhưngdườngnhưhọrấtchịunhau.Cóđiều,họđềutríthức.NhấtlàthầyAntolini,ngoạitrừổngcóvẻhómhỉnhhơnlàtrí thứckhibạngầnổng,kiểunhưanhD.B.CôAntolinichủyếulànghiêmtrang.Bảbịsuyễnkhánặng.CảhaiđềuđọchếtmọitruyệncủaD.Bviết-cảvợthầyAntolininữa-vàkhianhD.B.điHollywood,thầyAntolinigọi điện cho ảnh khuyên đừng đi, nhưng ảnh vẫn đi như thường. ThầyAntolini nói rằng một người viết được như D.B. không việc gì phải đếnHollywood.Đấycũngchínhlàđiềumàtôinói.

Đánglẽtôiđibộđếnnhàhọ,vìtôikhôngmuốnxàimộtxutiềnGiángsinhnàocủaemPhoebekhikhôngnhấtthiếtcầnđến.Nhưngtôicảmthấykhangkháckhirangoài.Hơichóngmặt.Bởivậytôithuêmộtchiếcxe.Tôikhôngmuốn,nhưngtôicứthuê.Tôiphảikhónhọclắmmới tìm đượcmộtchiếc.

ThầyAntoliniramởcửakhitôibấmchuông-saukhithằngnhãicoicầuthangrốtcuộccũngchotôilên.Ôngmặcáotắmvàxỏdép,mộttaycầmmộtcái ly cao. Ông là một tay khá sành điệu, mà cũng nhậu khá dữ nữa.“Holden!Ôi giời, chú ấy lại cao thêm chừng hai tấc! Sung sướng gặp lạichú.”

“Thầymạnhchứ?Côrasao?”

“Chúngtôiđềukhỏenhưvoi.Chúđưaáođây.”Ônglấyáongoàicủatôitreo lên. “Tôi cứ nghĩ sẽ bắt gặp chú ômmột cậu nhỏmột ngày tuổi.Vôphươngcứugiúp.Mimắtbámđầybông tuyết.”Đôi lúcổng làmộtgãvôcùnghómhỉnh.Đoạnổngquaylạivàhétrasaubếp:“Lillian!Càphêđượcchưa?”LillianlàtêncủacôAntolini.

“Xonghếtrồi,”bàhétlại.“Holdenđấyphảikhông?Chàocậu!”

“ChàocôAntolini!”

Bạnluônluônphảihétlớnkhiđếnđấy.Bởivìcảhaivợchồnghọkhôngbaogiờởcùngmộtphòngtrongcùngmộtlúc.Thậtbuồncười.

Page 155: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ngồiđầy,chú,”thầyAntolininói.Bạncóthểthấyrõlàôngđãhơiđảođiên.Gianphòngcóvẻnhưvừamớithếttiệc.Lytáchbủabãivànhữngđĩađậuphụng.“Xinlỗivìphònghơibừabộn,”ổngnói.“chúngtôivừađãivàingườibạncủabàAntolinitừBuffalođến.Toànlàtrâu,dĩnhiên.”

Tôicười,vàcôAntolinihétmộtcâugìvớitôitừtrongbếp,nhưngtôikhôngngherõ.“Cônóigì?”tôihỏithầyAntolini.

“Bàấybảochúđừngnhìnbảkhibảđivào.Rấtlôithôi.Nàythuốc,mờichú.Bâygiờchúcònhútkhông?”“cảmơn,”tôinói.Tôirútmộtđiếuổngđưa.“Thỉnhthoảngthôi.Tôihútrấtđiềuđộ.”

“Tôi tin chú,”ổngnói.Ôngchâm lửa cho tôi bằngcái bật lửa to trênbàn.“VậylàchúvớiPenceykhôngcònlàmộtnữa,”ôngnói.Ôngluônluônnóinăngkiểuđó.Đôikhiđiềuđó tôi thích lắm,nhưngđôikhi thìkhông.Ônghơitháiquámộtchút.Tôikhôngnóilàổngkhônghómhỉnhhaygìgì-ổnghómhỉnhchứ-nhưngthỉnhthoảngnếuaiđóluônluônnóinhữngcâukiểunhư“VậylàchúvớiPenceykhôngcònlàmộtnữa”thìbạncũngkhóchịu.AnhD.B.đôikhicũngtháiquánhưvậy.

“Saovậychú?”ThầyAntolinihỏitôi.“MônAnhvănchúthếnào?TôisẽmờichúracửasơmsớmnếuchúhỏngAnhvăn,chúkháluậnlắmmà.”

“Ồ,vềAnhvăntôikhôngsaocả.Tuyphầnnhiềuhọcvănhọc.Tôichỉlàmcóhaibàiluậnsuốtkhóahọc.Duytôitrượtvềmôndiễnthuyết.Họbắtphảithicáimônđó,diễnthuyết,cáiđóthìlàtôirớt.”

“Tạisao?”

“Ồ,tôikhôngbiết.”Tôikhôngưanóithêmnữa.Tôivẫncònhơichóngmặt,vàbỗngchốcnhứcđầunhưbúabổ.Thậtđấy.Nhưngbạncũngthấylàổngrấtquantâmvềviệcấy.Vìvậytôinóisơchoổngbiết.“Tronggiờdiễnthuyết,mỗithằngtronglớpphảilầnlượtđứnglênnóimộtđềtài.Thầybiếtđó.Nóiứngkhẩucácthứ.Vànếuthằngnàonóilạcđềthìtụikiaphảilalên:‘Lạcđề!’vàomặtnócàngmaucàngtốt.Làmtôiđiêntiếtlênđược.Tôibịđiểmliệtvềmônấy.”

“Vìsao?”

“Ồ,tôikhôngbiết.Cáichuyệnhôlạcđềấylàmtôicáutiết.Tôikhônghiểutạisao.Phiềnchotôimộtnỗilàkhiđứanàolạcđềthìtôithích.Nóhàohứnghơn,tôinghĩthế.”

“Vậychúkhôngcầnngườinàonóiđúngngayvàođiểmchínhkhihọnóiđiềugìvớichúà?”

Page 156: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Ôcầnchứ!Tôicũngthíchngườinàonóiđúngvàođềchứ.Nhưngtôikhôngthíchhọnóiđèoqueovàođiểmchínhquánhiều.Tôikhônghiểutạisao.Tôichắctôikhôngthíchkhimộtngườicứđèoqueocáiđiểmchínhsuốtbuổi.Nhữngthằngđượcđiểmcaonhấtvềmôndiễnthuyếtđềulànhữngđứađi sát vào đề tài suốt buổi - tôi công nhận. Nhưng có một thằng, thằngRichardKinsella,nókhôngđisátđềlắmvàtụiranhconluônluônhét‘lạcđề’vàomặtnó.Thậtkinhkhủng,vìtrướchếtnócótậtrấthayquýnhlên,ýtôi lànó luốngcuốngkinhkhủng,mỗi lầnđếnphiênnónói làmôinórunđếnkhiếp.Thầykhôngtàinàonghenóđượcnếungồiởcuốilớp.Tuynhiênkhinókhôngbịrun,tôi lại thíchnhữngcâuchuyệncủanóhơncủabấtcứđứanào,thếmànócũngsuýttrượtmônấy.Nóbịđiểmxấuvìluônluônbịhét‘lạcđề’.ChẳnghạnnónóivềcáitrạichanómuaởVermont.Tụibạncứhét‘lạcđề’suốtbuổinóichuyện,vàôngthầy-ôngVinson-chonóđiểmliệtvìnókhôngnóirõtrạiấycónhữngcongì,loạiraugìvàcácthứkhác.Thay vì thế nó, cái thằng Robert Kinsella này, chỉ khởi sự kể về nhữngchuyệnấy.Rồinólạixoaysangkểvềcáithưmẹnónhậnđượccủachúnó,chúnóbịbạiliệtlúc42tuổi,vàchúnókhôngđểaivàothămởbệnhviệnvìkhôngmuốnai thấychúphảiđibằngnạng.Điềuấykhôngliêncangìđếncáitrạicholắm-tôicôngnhận-nhưngthậtdễthương.Thậtdễthươngkhimộtthằngnàonóichomìnhnghevềchúcủanócácthứ.Nhấtlàkhinókhởisựkểvềcáitrạicủachanó,rồibỗngchốcnólạihứngnóivềchúnónhiềuhơn.Nghĩalàtôimuốnnóithậtbầntiệnkhicứhét‘lạcđề!’vàomặtnótronglúcnórấtdễthươngvàcaohứng…Tôikhôngbiếtsao.Thậtkhónói.”Vảlạitôicũngkhôngthíchcổnóicholắmnữa.Cóđiềulà,bỗngchốc,tôinhứcđầukinhkhủng.TôiaoướccôAntolinisẽđemcàphêvào.Đấylàmộtđiềulàmtôibựcbỏmẹ.Nghĩalàkhimộtngườinàonóirằngcàphêđãxonghếtrồimàtéravẫnchưa.

“Holden… Tôi muốn hỏi chúmột câu hỏi ngắn, hơi lằng nhằng, môphạmchútđỉnh.Chúkhôngnghĩrằngmọisựđềucómộtthờigianvàmộtnơichốnriêngbiệtthíchhợpchonóhaysao?chúkhôngnghĩrằngnếumộtngườinàokhởisựnóivềcáitrạicủachanóthìnóphảinóisátđềấyđã,rồisauđósẽxoayquanhmànóivềcáinạngcủaôngchú?Hoặc,nếucáinạngcủaôngchúlàmộtđềtàivôcùnghàohứngchonó,thìcóphảilànónênlựachọnđềmụcấytừđầuhaykhông,thayvìchọnđềcáitrại?”

Tôikhôngưasuynghĩhaytrảlờigìhết.Tôinhứcđầuvàkhóchiu.Tôilạihơiđaubụngnữa,nóithậtvớibạn.

“Vâng-tôikhôngbiết.Tôichắcnónênlàmnhưvậy.Nghĩalàtôichắcđánglẽnóphảichọnôngchúnólàmđềtài,thayvìcáitrại,nếunókhoáiđềấynhất.Nhưngđiềutôimuốnnóilà,rấtnhiềukhithầykhôngsaobiếtđược

Page 157: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

cáigìthầykhoáinhấtchừngnàothầychưakhởisựnóivềmộtcáimàkhôngphải thầy khoái nhất.Nghĩa là đôi khi thầy không khỏi lâm vào cảnh ấy.Điềutôinghĩlà,taphảiđểyênchomộtngườinàonóinếuítnhấtcâuchuyệnnócũnghàohứngvàkhinóđangkhoáivềmộtchuyệngì.Tôithíchkhimộtngườinàokhoáivềmộtchuyệngì.Thậtdễthương.NhưngthầykhôngbiếtônggiáoVinsonấy.Ôngđôikhilàmtacáutiết,ổngvàcảcáilớphọctrờiđánh.Nghĩalàổngcứnóimìnhphảithốngnhấtvàlượcgiảnsuốtbuổi.Cómộtvàiđiềumìnhkhôngthểnàoquynạphaylượcgiảngìhết.Nghĩalàthầykhông thểnào cứquynạpvà lượcgiảnmộtđiềugì chỉ vìmộtngườinàomuốnthầylàmthế.Thầykhôngbiếtchanộiấy,ôngVinson.Ổngcũngthôngminhđấy,nhưngthầycũngthấyổngkhôngcóócnãocholắm.”

“Càphêcuối cùng đây rồi, thưa các ngài!” côAntolini nói.Bảmangmộtkhaycàphêvàbánhtráivào.“Holden!Cậuđừngliếctrộmtôi.Tôiđangnhưmộtcáitổquạ.”

“ChàocôAntolini!”tôinói.Tôiđịnhđứnglên,nhưngthầyAntolinitúmáotôikéoxuống.ĐầubàgiàAntoliniđầynhữngcuốntócbằngsắt,vàbảchẳngbôisonhaygìhết.Bảtrôngkhônglộnglẫylắm,quảvậy.Vảlạikhágià.

“Tôiđểđây.Haingàicứviệctựtiện,”bảnói.Bảđểcáikhaytrênbàn,vàdẹpcáclytách.“Mẹcậumạnhkhông,Holden?”

“Cảmơnbà,vẫnmạnh.Tôikhônggặpbàđãlâu,nhưnglầncuốitôigặpthì…”

“Anhnày,nếucậuHoldencầncáigì,anhcứmởtrongtủđểmềngối.Tầngtrêncùngấy.Emđingủđây.Mệtquá,”côAntolininói.Bàcũngcóvẻmệtnữa.“Cácngàichịukhótrải lấycáiđivăngmàngủđấynhé?”“Đượcrồi,đượcrồi.Emđingủđi,”ôngAntolininói.ÔnghôncôAntolinimộtcái,vàbàchàotôirồivàobuồngngủ.Họluônluônhônnhaurấtnhiềugiữacôngchúng.

Tôiuốngchừngnửatáchcàphêvàănnửacáibánhgìđócứngnhưcụcđá.CònthầyAntolinithìchỉrótthêmlynữa.Ônguốngrượurấtmạnh.Nếukhôngcoichừngthìổngcóthểtrởnênbợmnghiện.

“Tôicóăncơmvớiônggiàcủachúchừngvàituầntrước,”bỗngdưngổngnói.“chúbiếtkhông?”“Không,tôikhôngbiết.”

“Chúcũngrõ,dĩnhiên,làổngrấtlovềchú.”“Tôibiết.Tôibiếtổnglo,”tôinói.

“Dườngnhư trướckhi gọi tôi, ổngvừađượcmột cái thưdài củaông

Page 158: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

hiệutrưởngtrườngchú,ýnóichútuyệtđốikhôngchămchỉchútnào.Trốnhọc.Đếnlớpkhôngbaogiờsoạnbài.Tómlạilàchú…”

“Tôikhôngtrốnhọcbaogiờ.Họkhôngbaogiờchophéptrốnhọccả.Có một vài giờ học thỉnh thoảng tôi không dự như trường hợp giờ diễnthuyếtmàtôinóivớithầy,nhưngngoàiratôikhôngtrốnhọcbaogiờ.”Tôikhông thíchbàncãichuyệnấymột tínàocả.Càphê làm tôiđỡđaubụngchútđỉnh,nhưngngoàiratôivẫncònnhứcđầubỏmẹ.

ThầyAntolinichâmmộtđiếuthuốckhác.Ônghútnhưđiên.Đoạnổngnói:“Nóithật,tôikhôngbiếtnóigìvớichúbâygiờ,Holdenạ!”

“Tôibiết.Tôirấtkhónóichuyện.Tôicôngnhận.”“Tôicócảmtưởngchúđangxuốngdốcghêgớm.Nhưngquảthậtlàtôikhôngbiếtcáidốcgì.Chúcónghetôinóikhông?”

“Cóchứ.Có.”

Bạncũngthấylàổngđangcốsuynghĩ.

“Đấycóthểlàcáithứxuốngdốcmà,đếnchừngbamươituổi,chúvàongồitrongmộtquánrượuvàcảmthấythùghéttấtcảmọithằngnàocóvẻnhư từngchơiđấubónghồiđihọc.Chúcũngcó thểchỉ thunhậpvừađủkiến thứcđểghétnhữngngười thườngnói: ‘Đấylàmộtbímậtgiữanóvàtôi.’Hoặcchúcũngcóthểrốtcuộclaomìnhvàolàmởvănphònghãngnàođó, ném từng mẩu kẹp giấy cho người tốc ký gần nhất. Tôi không biết.Nhưngchúcóbiếttôiđangnóigìkhôngcáiđã?”

“Biết,biếtchứ.”Tôicũngbiếtthật.“Nhưngthầynóicáivụthùghétđókhôngđúng.Tôimuốnnóithùghétnhữngngườichơiđábóngcácthứ.Thầylầm rồi, thật đấy. Tôi không ghét nhiều thằng lắm đâu. Tôi ghét là ghétchúngmột lúc thôi, như thằng Stradlater tôi quen ở trường Pencey chẳnghạn,haythằngkia,thằngRobertAckley.Thỉnhthoảngtôighétchúng- tôicôngnhận-nhưngkhônglâu,đấy,tôimuốnnóithếđấy.Saumộtthờigian,nếu không gặp chúng, nếu chúng không vào phòng, hay nếu không thấychúngtrongphòngănvàibữa,tôilạithấynhớchúng.Nghĩalàtôinhớchúngchútđỉnh.”

ThầyAntolini khôngnói gì trongmột lúc.Ôngđứngdậy bỏmột cụcnướcđákhácvào trong ly, rồingồixuống lại.Bạncũng thấyđược làổngđangsuynghĩ.Tôicứướcaogiáông tađểđếnmai sánghãy tiếp tụcnóichuyệnthayvìbâygiờ,nhưngổngcaohứngbỏmẹ.Khinàongườitacũnghứngnóichuyệnkhibạnkhônghứng.

“Này.Bâygiờchúnghetôinhá…Cólẽtôisẽkhôngnóiđượcdễnhớ

Page 159: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhưtôimuốn,nhưngtôisẽviếtchochúmộtbứcthưtrongvàingàytới.Rồichúsẽhiểuhếtthôi.Nhưngdùsaocũngnghetôinày.”Ônglạibắtđầutậptrungtưtưởng.Đoạnổngnói:“Tôinghĩrằngcáidốcmàchúđanglănxuốnglàmộtthứdốckhủngkhiếp.Khôngbaogiờngườixuốngdốcđượcnghehaycảmthấymìnhchạmphảiđáyhố.Họcứviệclạnxuống,lănxuống.Cáidốcấydànhchonhữngngười,vàomộtlúcnàođótrongđời,đitìmmộtcáigìmàhoàn cảnhvànhữngngười xungquanhkhông thểđem lại chohọ, hayhọnghĩlàkhôngthểđemlạichohọ.Bởithếhọbỏcuộc,khôngthèmtìmkiếmnữa. Họ bỏ cuộc ngay cả trước khi họ thực sự bắt đầu. Chú có hiểu tôikhông?

“Cóchứ.”

“Chắckhông?”

“Chắc.”

Ôngđứngdậyrótthêmrượuvàoly.Rồiổnglạingồixuống.Ôngkhôngnóigìcả,trongmộtlúckhálâu.Rồiôngnói:

“Tôikhôngmuốnlàmchúhoảnghốt,nhưngtôicóthểhìnhdungrấtrõràngchúsẽchếtmộtcáchcaothượng,bằngcáchnàyhaybằngcáchkhác,chomộtlýdokhôngđánggìcả.”Ôngnhìntôimộtcáchbuồncười.“nếutôiviếtchochúvàidòng,chúcóchịuđọcmộtcáchkỹ lưỡngkhông?Vàgiữlấy?”

“Chịuchứ.Dĩnhiênlàtôiđọc,”tôinóithế,vàtôicũnglàmthếnữa.Bâygiờtôicũngcòntờgiấyổngviếtchotôi.

Ôngđi lạibàngiấyởđầuphòng,đứngkhomlưngviếtmộtcáigì trênmảnhgiấy.Rồiông trở lạingồixuốngcầmmảnhgiấy trong tay. “Lạmộtđiềulà,câunàylạikhôngdomộtnhàthơtậpsự.Nódomộtnhàtâmphânhọc tên làWilhelm Stekel. Đây là những gì ổng… Chú có còn nghe tôikhông?”

“Còn,cònchứ.”

“Đây,ôngtaviếtnhưthếnày:‘Dấuhiệucủangườichưatrưởngthànhlà,họmuốnchếtmộtcáchcaothượngvìmộtsựnghiệp,trongkhidấuhiệucủangườitrưởngthànhlàhọmuốnsốngmộtcáchkhiêmnhườngvìmộtsựnghiệp.’“

Ôngvớisangđưamảnhgiấychotôi.Tôiđọcnóngaykhiổngđưa,cảmơnổngvàbỏvào túi.Ôngquả thật tử tếđãchịukhó làmmọichuyệnấy.Ôngtửtếthật.Tuynhiêncóđiềulà,lúcấytôikhôngưasuynghĩcholắm.

Page 160: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Ôigiời,bỗngnhiêntôithấymệtbỏmẹ.

Nhưng còn ổng thì bạn cũng thấy ổng khôngmệt tí nào.Ông lại cònđangsaykhướtnữa,chẳnghạn.

Ôngnói:“Tôinghĩrằngmộtngàykiachúsẽphảitìmxemchúmuốnđiđâu.Rồichúkhởisựđiđếnđấy.Màđi tứckhắc.Chúkhôngthểchịumấtmộtphútnào.Chúkhôngthể.”

Tôigật,bởivìônggiàđangnhìnngayvàomặt tôicác thứ,nhưng tôikhôngbiếtổngđangnóigìcholắm.Nghĩalàtôichỉbiếtsơsơthôi,nhưnglúcđótôichẳnghàohứnggì.Tôimệttrốichết.

“Tôighétphảinóiđiềunàyvớichú,”ổngnói,“nhưngtôinghĩrằngmộtkhichúđãcóýniệmrõràngchúmuốnđiđâu,thìđộngtácđầutiêncủachúsẽlàđihọc.Chúsẽphảiđihọc.Chúlàmộtngườihọctrò-dùýnghĩấylôicuốnchúhaykhông,chúsaymêhiểubiết.Vàtôinghĩchúsẽkhámphára,mộtkhiđãvượtquađượctấtcảnhữngôngVinesevàthứdiễnthuyết…”

“NhữngôngVinson,”tôinói.ÝthầylànhữngôngVinson,khôngphảilànhữngôngVinese.Nhưnglẽratôikhôngnênngắtlời.

“Đượcrồi,nhữngôngVinson.MộtkhiđãvượtquađượctấtcảnhữngôngVinson,chúsẽbắtđầutớingàycànggầnhơn-ấylànếuchúmuốn,vànếuchútìmkiếmnóvàtrôngchờnó-thứhiểubiếtlàmtráitimchúrất,rấtâuyếm.Trêntấtcả,chúsẽpháthiệnrằngchúkhôngphảilàngườiđầutiênđãtừnghoangmang,giậtmìnhkinhhãihaycảđếnphảinônmửavìcáchxửsựcủangườita.Chúhoàntoànkhôngphảilàngườicôđơnvềphươngdiệnấy,chúsẽngạcnhiênthấythế,vàchúsẽlấylàmthíchthúvàkíchthíchkhibiếtnhưvậy.Nhiều, rấtnhiềungườicũngđãbịdaođộngvềphươngdiệnluânlývàtâmlinhhệtnhưchúbâygiờ.Maythay,mộtvàingườiđãghilạinhữngkhókhănmàhọđãgặpphải,chúcóthểhọctừnhữngkinhnghiệmấy-nếuchúmuốn.Cũngnhưmộtngàykia,nếuchúcócáigìđểdânghiến,thìmộtngườinàođósẽhọcđượcmộtđiềugìnơichú.Đấylàmộtsựhỗtươngtốtđẹp.Vàđấykhôngphảilàgiáodục.Đấylàlịchsử.Đấylàthica.”Ôngngừngnóivàtợpmộtngụmkhánhiềutừnơichiếclycaocủaổng.Rồiổnglạikhởi sựnói.Ôigiời,ổngcaohứngquáchừng thật.Tôimừng là tôiđãkhôngcốtốpổnglạihaygìca.Tôikhôngcốtnóivớichúrằngchỉcónhữngngườicógiáodụcvàhọcthứcrộngmơicóthểđónggópmộtcáigìcógiátrịchothếgiới.Khôngphảithế.Nhưngtôiphảinóirằngnhữngngườicógiáodụcvàhọcthứcrộng,nếuhọthôngminhvàcóócsángtạo-điềunày,rủithaylạirấthiếm-thìhọdễđểlạinhiềuvôsốnhữngthànhtíchchođờihơnlànhữngngườichỉ thôngminhvàcóócsángtạo.Nhữngngườiấythường

Page 161: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

diễnđạttưtưởnghọmộtcáchsángsủahơn,vàsaymêmuốntheodõinhữngtưtưởngcủahọđếncùng,và-điềuquantrọngnhất-chínphầnmươinhữngngườinày thườngkhiêmcunghơnnhữngngườichỉcó thiên tưmàkhôngbáchọc.Chúcóhiểutôichútnàokhông?”

“Có,thưathầy.”

Ônglạikhôngnóigìmột lúckhá lâu.Tôikhôngbiếtbạnđã từnggặpnhư thế lầnnàochưa,nhưng thậtkhóngồivậyđểchờmộtngườinàonóimột điều gì khi họ đang suy nghĩ các thứ. Thật khó. Tôi cố đừng ngáp.Khôngphảivì tôichánhaygìhết - tôikhôngchán -nhưngbỗngchốc tôibuồnngủkhủngkhiếp.

“Mộtnềngiáodụchọcđườngcòncólợichochúvềmộtphươngdiệnkhác.Nếuchúchịukhó theođuổimột thờigiankhakhá,chúsẽcó thểcómộtýniệmvềtầmvóccủatrínãochúrasao.Nósẽthíchhợpvớicáigì,vàcólẽnósẽkhôngthíchhợpvớicáigì.Saumộtthờigian,chúsẽcómộtýniệmvềtầmvóctrínãođónênmanglấynhữngtưtưởnggì.Mộtđiềucólọichochúlàchúkhỏitốnnhiềuthìgiờchonhữngýniệmkhôngthíchhợpvớichú.Chúsẽbiếttầmvócthựcsựcủachúmộtcáchrõrànghơnvàtùytheođóđểtrangbịchotrithứcchú.”

Đoạn, bỗng nhiên tôi ngáp một cái. Thật rõ là khốn kiếp, nhưng tôikhôngthểnàodừngđược.

TuynhiênthầyAntolinichỉcườilớn:“Nào!”ổngđứngdậy.“Đểchúngtôisửasoạnchochúmộtchỗngủ.”

Tôiđitheoổngvàổngđếnmộtcáitủ,bớitìmđểlấyxuốngvàitấmgađểtrảiđivăng,mềnvànhữngthứkháctrênnóctủ,nhưngôngkhôngthểnàolàmviệcấyvớicáilyrượucầmtrongtay.Bởithếổnguốnghếtrượuvàđặtlyxuốngsànnhà,khiấyổngmớilấyđồxuống.Tôigiúpổngđemđồđếnđivăng,cảhaichúngtôicùngtrảiga.Ônglàmkhônghăngháilắm.Ôngkhôngnhét tấmgadướinệmkỹcho lắmnữa.Duy tôicũngđếchcần.Tôicó thểngủđứngcũngđượcnữa,tôimệtquá.

“Chuyệnđànbàcủachúrasao?”

“Không sao cả.” Tôi đang làmột thằng đối thoại phải gió, nhưng tôikhônghứngtínào.

“Sallythìsao?”ÔngbiếtconmẹSallyHayes.Tôicólầngiớithiệuvớiổng.

“Ồ, nàng cũngkhông sao cả.Chiềunay tôi cóđi chơi với côbé.”Ối

Page 162: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

giời,tôitưởngchừngnhưđãhaimươinămvềtrước!“Chúngtôikhôngcònhợpnhaunhiềulắm,”tôitiếp.

“Conbékháu tệ.Còncôkia thì sao?Cái cômàchúnóivới tôi ấy,ởMaine?”

“Ô,JaneGallagher.Nàngcũngổn.Cólẽmaitôisẽgọiđiệnthoạichonàng.”

Lúcấychúngtôiđãtrảixongcáiđivăng.“Đấycủachútấtcảđấy.Tôikhôngbiếtlàmthếnàovớibộgiòdàicủachú.”

“Đượcrồi.Tôiquenngủgiườngngắn.Cảmơnthầynhiều.ThầyvàcôAntolinithậtđãcứusốngtôitốinay.

“Chúbiết phòng tắmởđâu.Nếucầngì, chú cứhét lên.Tôi sẽ cònởtrongnhàbếpmộtlátnữa-đènsángcóphiềnchochúkhông?”

“Không,ồ,không.Cảmơnnhiều.”

Ôngđiranhàbếpvàtôivàobuồngtắmthayáoquầncácthứ.Tôikhôngđánhrăngđượcvìkhôngđembànchải.Tôicũngkhôngcóbộđồngủnào,màthầyAntoliniquênchotôimượnmộtbộ.Bởithếtôitrởlạiphòngkháchvàtắtcáiđènnhỏcạnhđivăng,rồivàonằmngủchỉmặcđồlót.Cáiđivăngquángắnđốivớitôithật,nhưngtôiđãnóilàtôicảđếnngủđứngcũngđượcmàkhôngchớpmộttílôngnheonào.Tôinằmthứcmộtvàigiây,nghĩđếnnhữngthứmàthầyAntolinivừanóivớitôi.Vềchuyệntìmrakíchthướcchoócnãotôicácthứ.Ônglàngườikháthôngminhthật.Nhưngtôikhôngthểnàochốnghaiconmắtphảigiócủatôilênđược.Vàtôingủngay.

Rồimộtchuyệnxảyđến.Tôiđếnnỗikhôngmuốnnóiđếnchuyệnấy,nóithậtvớibạn.

Bỗngchốctôithứcgiấc.Tôikhôngbiếtlúcấyvàokhoảngmấygiờhaygìcả,nhưngtôi thứcdậy.Tôicảmthấycócáigì trêncáiđầucủa tôi,mộtbàn taycủamột thằngchanào.Ôigiời,nó làm tôi sợkhiếpvía.Nó làgì,chínhlàbàntaycủathầyAntolini.Điềuổngđanglàmlà,ổngngồitrênsànnhàngaycạnhđivăng,trongbóngtốicácthứ,vàcóthểnóilàổngđangvuốtvehayvỗvỗtrênmẹkiếpcáiđầuthánhvậtcủatôi.Ôigiời,tôinhảymộtcáicóđếnngànthước.

“Thầyđanglàmcáiquáigìđấy?”tôinói.

“Cógìđâu!Tôichỉngồiđây,ngắm…”

“Màthầyđang làmcáigìđã?” tôinói lại.Tôikhôngbiếtphảinóicái

Page 163: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

quáigìcả-nghĩalàtôiđâmraxấuhổbỏmẹ.

“Chúnóinhỏmộttịcóđượckhông?Tôichỉngồiđây…”

“Nhưngmà tôi phải đi ngay,” tôi nói.Ôi giời, tôi lúng túng thật. Tôikhởisựmặcđồtrongbóngtối.Tôiluốngcuốngđếnnỗikhôngtàinàomặcđược.Tôibiếtkhánhiềubọnbiếnthái,ởtrườnghọccácthứ,cólẽtôibiếtnhiềuhơnbấtcứngườinàobạntừnggặp.Vàácmộtnỗilàchúngthườngcócáitròbiếntháingaylúccótôiquanhquẩn.

“Chú phải đi đâu?” ông Antolini nói. Ổng đang cố làm tỉnh và thảnnhiênnhưkhôngcóchuyệngìxảyracả.Nhưngổngkhôngquáthảnnhiên.Tôithềvớibạnđấy.

“Tôiđểquêntúixáchcácthứởnhàga.”

“Thìsángmaichúngvẫncònởđấy.Thôitrởvềgiườngngủđi.Tôicũngđingủđây.Chúlàmsaothế?”

“Khôngsaocả,chỉvìtiềnbạccủatôivàđồdùngđểởcảtrongtúi.Tôisẽtrởvềngay.Tôisẽgọimộtchiếctaxivàvềngay.”Ôigiời,tôisờsoạngvìtốikhiếp.Cóđiềulà,tiềnấykhôngphảicủatôi.Tiềncủamẹtôi.Vàtôi…”

“Chúđừngcólốbịchquá,Holden.Trởvềgiườngcủachúđi.Tôicũngđingủ,tiềnsẽởđấyđếnsángmaikhôngsaohết…”

“Không,không,thậtđấy.Tôiphảiđi.Tôinóithật.”Tôimặcáoquầnđãgầnxong,ngoạitrừkhôngtìmthấychiếccàvạt.Tôikhôngthểnàonhớnổiđãvứtnóởđâu.Tôimặc thêmchiếcáongoài,không thắtcàvạt.ChanộiAntolinibâygiờđangngồitrongmộtchiếcghếlớncáchtôikháxa,nhìntôi.Phòngtốibỏmẹ,tôikhôngthấychanộirõlắm,nhưngcũngbiếtđượclàchảđangngótôi.Ôngđangtợprượunữa.Tôicóthểthấycáilycaocủaổngcầmtrongtay.

“Chúthậtlàlạlùng,vôcùnglạlùng.”

“Tôibiết,”tôinói,vàkhôngcầncốtìmthêmvềchiếccàvạt,tôirađi.“Chàothầy”,tôinói.“Cảmơnthầylắm.Thậtđấy.”

Ông cứ đi theo sát sau khi tôi đến cửa chính, và lúc tôi rung chuôngthangmáy,ổngđứngchoánmẹcảcáilốivàothang.Ôngchỉnóiđinóilạicómỗimộtđiềutôilàmộtthằng“lạlùng,vôcùnglạlùng”ấy.Lạlùngcáimẹ.Rồiổngđứngchođếnkhicái thangmáykhốnkiếpdừng lại.Suốiđời tôichưabaogiờđợimộtchiếcthangmáylâunhưthế.Tôithềđấy.

Khiđứngđợi, tôikhôngbiếtnóivề cáiquáiquỷgì,màông ta thì cứ

Page 164: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

đứnglỳrađấy,bởithếtôinói:“Cólẽtôisẽđọcvàicuốnsáchthậtkhá.Thậtđấy.”Nghĩalàtôimuốnnóibạnphảinóimộtcáigì,vìthậtlàxấuhổ.

“Chúvơhếtđồđạcrồibayvềlạiđâyngaynhá.Tôisẽđểcửachờchú.”

“Cảmơnnhiều,chàothầy!”Cuốicùng,thangmáyđãđến.Tôibướcvàovàxuốnglầu.Ôigiời, tôirunlênnhưđiên.Tôicũngtoátmồhôinữa.Khimộtcáigìbiếntháinhưthếxảyra,tôilạikhởisựđổmồhôinhưmộtthằngphảigió.Cáithứchuyệnnhưthếđãxảyđếnchotôichừnghaichụclầntừkhitôicònnhỏ.Thậttôikhôngthểchịuđược.

Page 165: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

25Khitôirangoài,trờivừasáng.Trờicũngrétnữa,nhưngtôilạicảmthấy

dễchịuvìđangtoátmồhôinhưtắm.

Tôikhôngbiếtphảiđiđâucả.Tôikhôngmuốnvàotrongmộtkháchsạnkhác và xài hết tiền của em Phoebe. Bởi thế cuối cùng tôi chỉ đi bộ đếnLexingtonvàxuốngtàuđiệnngầmđiđếnGalớntrungtâm.Đồđạccácthứcủatôiởđấy,vàtôinghĩsẽngủtrongcáiphòngđợiđiênkhùngchỗcómấycáighếdài.Vàtôi làmthế.Một lúcđầu thìcũngkhôngđếnnỗi tệ lắm,vìkhôngcónhiềungườixungquanhvàtôicóthểgácchânlêntường.Nhưngtôikhôngthíchnóivềchuyệnnàynhiều.Thậtrathìkhôngtuyệtdiệulắm.Bạnđừngbaogiờlàmthử.Tôinóithậtđấy.Nósẽlàmbạnrầuthốiruột.

Tôichỉngủđượcđếnchừngchíngiờsángvìmộttriệungườikhởisựđivàophòngđợivàtôiphảibỏchânxuống.Tôikhôngthểnàongủngonnếuphảibỏchântrênnềnnhà.Bởithếtôingồidậy.Cáiđầutôivẫncònđaunhưbannãy.Còntệhơnnữa.Vàtôinghĩtôirầuthốiruộthơnbấtcứlúcnàosuốtcảcuộcđờiphảigiócủatôi.

Tôikhôngmuốnnghĩ,nhưngvẫnkhởi sựnghĩvề thầyAntolinivà tựhỏikhôngbiếtôngtasẽnóigìvớicôAntolinikhibảthấytôikhôngcònngủđấyhaygìcả.Tuynhiênviệcấykhông làmtôibănkhoăn lắm,vì tôibiếtthầyAntolinirấtkhônvàổngsẽcóthểbịađặtramộtđiềugìđóđểnóivớibả.Ôngcóthểnóitôiđãvềnhàhaygìấy.Thậttôikhônglovềchuyệnấynhiều lắm.Nhưngcáichuyện làmtôi longại thật sự làchuyện tôiđã thứcgiấcvàthấyôngtađangvỗtrênđầutôicácthứ.Nghĩalàtôimuốnnóitôitựhỏikhôngbiếtcóphảitôiđãlầmkhinghĩôngtachơitròpêđêvớitôihaykhông.Tôitựhỏihaycólẽổngchỉưavỗđầumấythằngđangngủ.Nghĩalàtôimuốnnóilàmsaobạnbiếtchắcvềnhữngthứấyđược?Bạnkhôngthể.Tôilạicònnghĩhaycólẽtôisẽlấyđồđạcrồitrởvềlạinhàôngnhưđãhứa.Nghĩalàtôimuốnnóitôikhởisựnghĩrằngdùchoôngtalàmộtngườipêđêđinữa,ôngtacũngđãrấttốtvớitôi,đólàđiềuchắc.Tôinghĩđếnviệcôngtađãkhôngphiềnhàgìkhitôigọiôngkhuyanhưthế,vàlạicònnóitôicóthểđếnnhàôngbấtcứlúcnàotôimuốn.Vàổngđãchịukhókhuyênbảotôimộtloạtvềviệctìmkíchthướccủađầuóctôicácthứ,vàtôinghĩvềcáiđiềuôngta làngườiđộcnhấtđãđiđếngần thằngJamesCastlekhinóđãchết,như tôiđãnóivớibạn.Vàcàngnghĩvềnhững thứấybaonhiêu, tôicàngthấybuồnrầubấynhiêu.Nghĩalàtôilạinghĩđánglẽtôinênvềlạinhàổng.Cólẽổngđãvỗtrênđầutôichỉvìổngưavỗnhưthế.Thậtcàngnghĩvềđiềuấychừngnào thì tôicàngrầu thối ruộtvàhoangmangchừngnấy.Tệhơn

Page 166: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nữalà,haiconmắttôiđaubỏmẹ.Chúngnhứcbuốtvànóngbừngvìthiếungủ.Ngoàira,tôilạinhưhơibịcảm,vàmẹkiếp,tôilạikhôngcócảđếnmộtchiếckhăntaynữa.Tôicómộtítkhăntrongtúi,nhưngtôikhôngcảmthấymuốnlôinóratừtrongtủsắtvàmởnóratrướcmặtthiênhạcácthứ.

Cómộttờbáoaiđểtrênchiếcghếcạnhchỗtôingồi,bởithếtôikhởisựđọcnó,nghĩrằngnósẽgiúptôithôinghĩvềthầyAntolinivàmộttriệuthứkhácítnhấtlàtrongvàiphút.Nhưngcáimụcbáokhốnkiếpmàtôibắtđầuđọclàmtôicòncảmthấytệhơnnữa.Nónóitoànvềkíchthíchtố.Nónóinếucóđủkíchthíchtốthìtaphảicóvẻrasao,mặtbạnvàmắtbạncácthứ,màtôituyệtđốikhôngcóvẻgìnhưthếcả.Tôigiốnghệtnhưcáithằngchacókíchthíchtốkhôngragì.Bởithếtôikhởisựlongạivềkíchthíchtốcủatôi.Đoạntôiđọcsangmộtmụckhácnóilàmsaocóthểbiếtđượcbạnbịungthưhaykhông.Nónóinếubạnbịđautrongmiệngmàkhôngkhỏimộtcáchmauchóng, thìđó làmộtdấuhiệucó thểbạnbịung thư.Tôi lạibịđauởphíatrongmôiđãhaituầnnaylàít.Vìvậytôinghĩtôiđangbịungthư.Cáitờbáonàyquảthựckhônglàmngườitaphấnkhởicholắm.Nêntôikhôngthèmđọcnữamàrađidạomộtlát.Tôitưởngchừngtrongvàithángnữatôisẽchếtvìungthư.Tôitưởngvậythựcsự.Tôilạicònchắcchắntôisẽchếtnữa.Dĩnhiênđiềuấykhônglàmtôicảmthấyhuyhoànglắm.

Trờitrôngnhưsắpmưa,nhưngtôivẫncứđidạonhưthường.Cóđiềulà,tôinghĩtôisẽăncáigìđiểmtâm.Tuykhôngđóitínào,nhưngtôinghĩítnhấtcũngphảiănmộttígì.Nghĩalàítnhấtănmộtcáigìcómộtítvitamintrongấy.BởivậytôikhởisựđituốtvềphíaĐông,ởđấycónhiềuhàngănkhárẻtiền,vìtôikhôngmuốnxàinhiềuxuquá.

Khiđangcuốcbộ,tôigặphaithằngchađangvácmộtcâyGiángsinhtolớnrakhỏimộtchiếcxetải.Mộtthằngcứbảothằngkia:“Giởcáiđồchóđẻnàylên!Giởlên,giờiạ!”QuảthậtlàmộtlốinóirấtbaybướmvềmộtcâyGiángsinhđấychứ.Tuynhiên,cũnghơibuồncười,dùbuồncườilốikhủngkhiếp,nêntôigầnnhưcườito.Cólẽđólàđiềutồitệnhấtmàtôiđãlàm,vìcáilúctôikhởisựcười,tôinghĩtôisắpmửa.Thậtđấy.Tôicòngầnnônọe,nhưngnóđimất.Tôikhôngbiếttạisao.Nghĩalàtôimuốnnóitôiđãkhôngăncáigìmấtvệsinhhaygìcả,thườngbụngtôikhátốt.Dùsao,tôiquakhỏicơnbuồnnôn,vànghĩcólẽtôisẽcảmthấydễchịuhơnnếuănvàomộtítgì.Bởivậytôiđivàomộtcáitiệmcóvẻrấtrẻtiềnmàgọibánhngọtvàcàphê.Duytôikhôngănbánhngọt.Tôikhôngnuốttrôiđược.Cóđiềulà,nếubạnđangrấtrầuvìchuyệngìđóthìnuốtchotrôimộtthứgìthậtkhóbỏmẹ.Tuynhiênngườibồirấttửtế.Hắnlấybánhluimàkhôngtínhtiền.Tôichỉuốngcàphêrồiđira,vềphíaĐạilộNăm.

ĐấylàvàongàythứHaicácthứ,rấtgầnlễGiángsinh,vàmọicửahiệu

Page 167: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

đềumở.Bởithếđitrênđườngnàycũngkhôngđếnnỗitệlắm.ConđườngkhácóvẻGiángsinh.HếtthảynhữngônggiàNôengầykhọmđangđứngởđườngrungchuông,vàbọncongái trongĐoànquânCứutế,nhữngngườicon gái không bôi son hay gì hết, cũng đang rung chuông. Tôi hơi nhìnquanhxemthửcóhaicônữtutôigặptrongbuổiđiểmtâmngàyhômtrướchaykhông,nhưngkhôngthấyhọ.Tôibiếtlàsẽkhôngthấy,vìhọđãbảotôiđếnNewYorklàmcôgiáo,nhưngtôivẫncứtìmnhưthường.Dùsao,bỗngchốcmọisựtrôngcóvẻGiángsinhthật.Mộttriệuđứaconnítđangđiphốvớimẹchúng,lênxuốngxeđòvàravàocáccửahiệu.TôiướcmongcócôảPhoebequanhquẩn.Emkhôngcònbéđủđểđứngnhìnchòngchọcnơicáccửahiệuđồchơi,nhưngemrấtkhoáiđi lacàchơivànhìnmọingười.LễGiángsinhhainămtrước tôidẫnemđiphốmuađồ.Thậtkhoái.TôinghĩhìnhnhưlàcửahiệuBloomingdale.Chúngtôivàohànggiàyvàgiảvờcôbé-ảPhoebe-muốnmuamộtđôigiàybãorấtcao,cáithứcóchừngmộttriệulỗđểxỏgiày.Chúngtôi làmchongườibánhàngphátđiên.ẢPhoebethửchừnghaichụcđôivàcứmỗilầnnhưthếanhtalạiphảixâumộtchiếcgiàytừdướituốtlêntrên.Thậtlàmộttròrấtbẩn,nhưngemPhoebethíchchếtđiđược.Cuốicùngchúngtôimuamộtđôidépdanaivàtrảtiền.Ngườibántửtếthật.Tôinghĩanhtabiếtchúngtôichỉđùadai,bởivìảPhoebecứluônkhúckhíchcười.

Ấy,tôicứđituốtĐạilộNăm,khôngthắtcàvạthaygìcả.Đoạnbỗngchốc,mộtcáigìrấtmaquáilạixảyđến.Cứmỗilầnđiđếncuốingãtưvàbướcxuốngkhỏilề,tôilạicócáicảmgiácrằngtôisẽkhôngbaogiờđiquabênkiađườngcả.Tôinghĩtôisẽchỉđixuống,đixuốngmãi,vàkhôngaisẽgặptôi lạinữa.Ôigiời,nólàmtôisợkhiếp.Bạnkhôngtưởngtượngđượcđâu.Tôikhởisựtoátmồhôinhưmộtthằngphảigió-tôiướtđẫmcảáosơmivàáo lótcác thứ.Đoạn tôi lại làmmộtchuyệnkhác.Mỗi lầnđếncuốimột chặngđường, tôi làmnhưđangnói chuyệnvới emAllie.Tôinóivớiem:“Allie,đừngđểanhbiếnmất.Allie,đừngđểanhbiếnmất.Allie,đừngđểanhbiếnmất.EmAllienhá.”Rồikhi tôiđếnbênkiađườngmàkhôngbiếnmất, tôi lạicảmơnem,đếngócđườngkế tiếp tôicũng làmnhưvậy.Nhưngtôicứđi.Tôigầnnhưsợphảidừng lại,dườngnhưthế- tôikhôngnhớrõ,nóithậtvớibạn.TôibiếtlàtôiđimãichođếnkhixuốngtuốtđườngSáumươimấy,điquasở thúcác thứ.Đoạn tôingồixuốngmộtchiếcghếdài.Tôikhôngthởđượcnữa,vàvẫncòntoátmồhôibỏmẹ.

Tôiđoántôingồiđâychừngmộttiếngđồnghồ.Cuốicùng,điềutôilàmlà,tôiquyếtđịnhđixa.Tôiquyếtđịnhkhôngbaogiờtrởvềnhàlạinữa,vàcũngkhôngbaogiờđihọcmộttrườngnàokhácnữa.TôiquyếtđịnhchỉsẽgặpemPhoebeđểtừbiệtchútđỉnh,vàtrảlạitiềnGiángsinhchoem.RồitôisẽkhởisựđinhờxetừngchặngđườngtuốtvềphíaTây.Rồitôisẽlàmgì,có

Page 168: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

lẽtôisẽxuốngđếnĐườnghầmHàLanvàxinđinhờmộtchuyếnxe,rồimộtchuyếnkhác,vàmộtchuyếnkhácnữa,và trongvàingày tôi sẽởmộtnơinàođóởmiềnTây,ởđấytrờinắngđẹpvàkhôngaibiếtđếntôicả,vàtôisẽkiếmmộtviệclàm.Tôinghĩsẽkiếmviệcđổxăngởtrạmxăngnàođó,bơmxăngdầuvàoxemọingười.Tuynhiênấy là loạicôngviệcgì thì tôicũngcóccần.Chỉcầnngười takhôngbiết tôivà tôicũngkhôngbiếtaicả.Tôinghĩđiềutôisẽlàmlà,tôisẽgiảlàmmộtthằngcâmvàđiếc.Vớicáchđótôisẽ khỏi phải nói chuyện vớ vẩn ngu ngốc với người nào. Nếu người nàomuốnnóivớitôiđiềugì,họphảiviếtlênmộtmảnhgiấynémchotôi.Họsẽchánthấymồsaumộtthờigianlàmnhưvậy,vàsuốtđờivềsautôisẽthoátcáinạnphảinóichuyệnvớimọingười.Mọingườisẽnghĩrằngtôichỉlàmộtthằngphảigióvừacâmvừađiếcđángthươnghại,vàsẽđểtôiyên.Họsẽđểtôiđổxăngvàdầuvào trongnhữngchiếcxeđiênkhùngcủahọ,vàsẽ trảlươngchotôicácthứ,vàtôisẽlàmmộtcáichòinhỏđâuđóvớitiềnkiếmđượcvàsốngnốtcuộcđờicủa tôiởđấy.Tôi sẽdựngcáichòicạnh rừng,nhưngkhôngở trong rừnghẳn, vì tôimuốn luôn luôn có nắng thật nhiềuvào.Tôisẽtựnấuănlấy,vàvềsau,nếutôimuốn,cướivợhaygìấy,tôisẽgặpmộtcôgáiđẹpcũngcâmvàđiếcnhưtôi,vàchúngtôicướinhau.Nàngsẽđếnsốngtrongchòivớitôi,vànếumuốnnóivớitôiđiềugì,nàngcũngphảiviếtnó lênmộtmảnhgiấynhưmọingười.Nếuchúng tôicóđứaconnào,chúngtôisẽgiấumộtnơinàođó.Chúngtôicóthểmuachochúngmộtlôsáchrồitựdạychúngđọcvàviếtlấy.

Tôikhoáibỏmẹkhinghĩnhữngthứấy.Thậtđấy.Tôibiếtcáichuyệngiảcâmđiếc thật làđiênkhùng,nhưngvẫn thíchnghĩnhư thế.Dùsao tôiquyếtđịnhđimiềnTâythậtsự.VàđiềutôimuốnlàmtrướctiênlàtừbiệtemPhoebe.Bởi thếbỗngchốc tôichạynhưđiênquabênkiađường- tôisuýtchếtvìthếnữa,nóithậtvớibạn-vàđivàotrongmộthiệubándụngcụvănphòng,muamộtcâybútchìvàgiấy.Tôinghĩsẽviếtchoemmộtmảnhgiấyhẹnchỗgặp,đểtôicóthểnóitừbiệtemvàđưalạitiềnGiángsinh,rồitôisẽmangmảnhgiấyđếntrườngtìmaiđóởvănphònghiệutrưởngnhờđưachoem.Nhưngtôichỉbỏgiấybútvàotúivàkhởisựđinhanhđếntrườngem-tôi khoái tợn, không viết được ngay trong cửa hàng nữa. Tôi đi nhanh vìmuốnemsẽnhậnđượcmảnhgiấytrướckhivềnhàăntrưa,vớilạitôikhôngcònnhiềuthìgiờ.

Tôibiếttrườngemhọcởđâu,vìlúccònbétôicũnghọcởđấy.Khitôiđếnnơi,cảmgiácthậtbuồncười.Ngôitrườnggiốnghệtnhưhồitôicònđihọc.Vẫncái sân rộngphía trong, luôn luônkhá tối, vớinhữngcái rọbọcxungquanhnhữngbóngđènđểchođènkhỏivỡnếubịmộtquảbóngđậpvào.Vẫnnhữngcáivòngtròntrắngvẽkhắpnền,dànhchonhữngtrậnđấucác thứ.Vànhữngcái vòngbóng rổkhôngcó lướigì cả - chỉ bảng rổvà

Page 169: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

vòngsắt.

Khôngcóaicả,cólẽvìkhôngphảigiờchơi,màcũngchưađếngiờăntrưa.Tôichỉthấymộtchúbé,mộtchúdađen,đangđiđếnphòngtắm.Nócómộtthẻgỗmắcởtúisauquần,nhưngàyxưachúngtôicóđểchứngtỏnóđượcphépđivàophòngtắm.

Tôivẫncòntoátmồhôi,nhưngkhôngcòntệlắm.Tôiđiđếncầuthang,ngồi xuốngbậc cấpđầu tiênvà lấygiấybút ra.Cầu thang cóhệt cáimùingàyxưatôiđihọcởđấy.Nhưmộtngườinàovừatèlênđấy.Cầuthangởtrườnghọcbaogiờcũngcócáimùiấycả.Đấy,tôingồiởđóvàviếtmảnhgiấynày:

EmPhoebethânmến,

AnhkhôngthểđợiđếnthứTưnữa,nêncólẽanhsẽđinhờxevềmiềnTâyngaytrưanay.ĐếngặpanhởviệnbảotàngMỹthuậtcạnhcửaravào,lúc12giờ15nếuemcóthể,anhsẽtrảtiềnGiángsinhlạichoem.Anhkhôngxàinhiềulắm.

Anh,

HOLDEN

Trườngemởgầnngaycạnhviệnbảotàng,vàdùsaoemcũngphảiđiquađóđểvềnhàăntrưa,vìvậytôibiếttôicóthểgặpemlắm.

Đoạn tôi khởi sự lên cầu thang đến phòng hiệu trưởng để có thể đưagiấynhờmộtngườinàođemđếnchoemtronglớphọc.Tôigấpmảnhgiấychừngmườilầnđểđừngaimởraxem.Bạnkhôngthểtincậyaitrongmộtcái trườngmắcdịch.NhưngtôibiếthọsẽđưagiấychoemnếulàanhcủaPhoebecácthứ.

Tuynhiên,khiđangbướclêncácbậcthang,bỗngchốctôitưởngchừnglại sắpmửa.Duy tôi khôngmửa.Tôingồixuốngmột lát, và cảm thấydễchịuhơn.Nhưngkhingồixuống,tôithấymộtchuyệnlàmtôiđiêntiết.Mộtkẻnàođãviếttrêntườngmấychữ“Đùmá”.Nólàmtôinổisùnglênđược.TôinghĩđếnPhoebevàtụiconnítkháckhithấydòngchữấy,tưởngtượngchúngsẽkhôngbiếtnghĩalàgì,rồicuốicùngmộtthằngbébẩnthỉunàođósẽ dạy cho chúng biết những chữ kia nghĩa là gì - một cách rất tởm, tấtnhiên,vàtấtcảbọnchúngsẽnghĩvềchuyệnấyvàthậmchícókhicònbănkhoăn về chuyện ấy trong vài ngày. Tôi cứ muốn giết thằng nào đã viếtnhữngchữấy.Tôi tưởng tượngđấy làmột thằngbiến thái trờiđánh thánhvậtnàođãlẻnvàobanđêmrồiviếtnhưthếtrêntường.Tôicứtưởngtượngtôiđangbắtquả tangnó,và tôiđậpcáiđầunóvàonhữngbậcđánhư thế

Page 170: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nào,chođếnkhinóđầycảmáumevàchếtngoẻocổ.Nhưngđồngthờitôicũngbiếttôisẽkhôngcócanđảmlàmthế.Tôibiếtnhưvậy.Điềuấylàmtôicàngrầurĩhơn.Tôilạicònkhôngđủcanđảmđểchùinóvớibàntaytôinữalàkhác,nếubạnmuốnbiếtsựthật.Tôisợmộtôngthầygiáonàođósẽbắtgặptôiđangxóavàtưởngchínhtôiđãviếtnó.Nhưngrốtcuộctôicũngxóanhưthường.Đoạntôiđithẳnglênvănphònghiệutrưởng.

Ông hiệu trưởng dường như không có ở đấy, nhưng một bà nào giàchừngmột trămtuổiđangngồinơimáychữ.Tôinóivớibà tôi làanhcủaPhoebeCaulfieldhọclớp4B-1vàtôiyêucầubàđưamảnhgiấylạichoem.Tôinóinórấtquantrọngvìmẹtôiđau,khôngnấucơmtrưasẵnchoPhoebeđược và em cần phải gặp tôi để đi ăn trưa trong tiệm. Bà ta rất tử tế vềchuyện ấy, cái bà già ấy.Bà lấymảnh giấy nơi tôi và gọimột bà khác ởphòngkếđiđưachoPhoebe.Khiấybàgiàchừngmộttrămtuổikiacùngtôitándócmộthồi.Bảkhátửtế,vàtôikểchobảnghenàolàchínhtôicũngđãtừnghọcởđâycácthứ,vàcácanhcủatôi.Bảhỏitôibâygiờtôihọcởđâu,tôinóiPencey,vàbàbảoPenceylàmộttrườngrấttốt.Dùcómuốntôicũngkhôngthểnàođủsứcmàlàmchobàtamởconmắtrađược.Vảlại,nếubànghĩrằngPenceylàmộttrườngtốtthìmặckệbàta,bảcứviệcnghĩnhưthế.Bạnkhôngưanóicáigìmớichomộtngườinàogiàchừngmộttrămtuổi.Họkhôngthíchnghegìmớicả.Saumộtlúc,tôiđira.Thậtbuồncười.Bảđãhétlênsaulưngtôi“Chúcmaymắn!”hệtnhưônggiàSpencerđãchúckhitôirờiPencey.Ôigiời,saomàtôighétaihétvàotôicáilờiChúcmaymắnnhưthếkhírờimộtnơinào.Nghethậtchánchườngbỏmẹ.

Tôiđixuốngbằngmộtcầuthangkhác,và thấymộtcâu“Đùmá”nữatrên tường.Tôi lạicố lấy taychùi,nhưngcâunày lạiđượcvạch lên,bằngmộtcondaohaygìấy.Chùikhôngđược.Quảthật làkhônghyvọng.Nếubạncómộttriệunămđểlàmđinữa,bạncũngkhôngthểnàochùisạchdùchochỉmộtnửasốcâu“Đùmá”trênthếgiới.Thậtlàvôphương.

Tôinhìnđồnghồnơisânchơi,chỉmớimườihaigiờkémhaimươinêntôi cònkhánhiều thìgiờ rỗi trướckhigặpemPhoebe.Duy tôi chỉđiđếnviệnbảotàng.Khôngcónơinàokhácđểđicả.TôinghĩcólẽtôisẽvàomộtphòngđiệnthoạigọicôbéJaneGallagherchútđỉnhtrướckhikhởisựvútvềmiềnTây, nhưng tôi lại khônghứnggọi.Cóđiều là, tôi cũngkhông chắcnàngđãvềnhànghỉlễhaychưanữa.Bởithếtôichỉđiđếnviệnbảotàngvàlảngvảngởđấy.

KhiđangđợiemPhoebetrongviệnbảotàng,ngayphíatrongcửacácthứ,cóhaiđứabéđếnhỏitôicóbiếtnhữngxácướpđểđâukhông.Mộtchúbé,cáichúhỏitôiấy,khônggàinútquần.Tôinhắcchochanộibiết.Bởithếchanộigàinútngaykhiđứngnóichuyệnvớitôi-chanộicũngkhôngthèm

Page 171: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

điđến sau lưngcộthaygìhếtnữa.Tôichếtđược.Tôicũngsuýtbật cườinữa,nhưngtôisợtôisẽlạinônmửa,nêntôikhôngcười.“Xácướpởđâuhả?Anhbiếtkhông?”chúbéhỏilại.

Tôiđùadaivớichúngchútđỉnh.Tôihỏi:“Xácướpà?Xácướplàcáigìnhỉ?”

“Anhbiết.Xácướpấymà.Ngườichếtấy,người tachônhọ trongmồmảcácthứ.”

Mồmá.Tôichếtđược.Cậunhỏmuốnnóilàmồmả.

Tôihỏi:“Tạisaohaichúkhôngđihọc?”

“Hômnaynghỉ,”cáichúbéđộcnhấtnóichuyệnnãygiờtrảlời.Hắnnóiláo,chắcchắntrămphầntrăm,cáithằngoắtranh.TuynhiêntôicũngkhôngcógìkhácđểlàmđếnkhigặpemPhoebe,vìvậytôigiúpchúngtìmchỗcómấyxácướp.Ôigiời,ngàyxưatôibiếtrõchúngởđâu,nhưngđãmấychụcnămtôikhôngtrởlại.“Haichúthíchxácướpà?”tôihỏi.

“Thích.”

“Bạnchúkhôngnóichuyệnđượchaysao?”

“Nókhôngphảilàbạntôi.Nólàemtôi!”

“Nókhôngnóichuyệnđượcà?”tôinhìncáichúnãygiờkhôngnóigìcả.“Chúcónóiđượckhông?”“Được,”chúbéđáp.“Tôikhôngthíchnói.”

Cuốicùngchúngtôitìmthấynơicónhữngxácướpvàđivào.

“CácchúcóbiếtngườiAiCậpchônngườichếtrasaokhông?”tôihỏimộtđứa.

Hôông.

“Được rồi.Mấy chú nên biết lắm.Rất hay.Họ gói những cáimặt lạibằngnhữngtấmvảicómộtchấthóahọcbímậtnàođó.Vớicáchấynhữngxácchếtcóthểnằmtrongmồhàngnghìnnămmàmặtkhôngbịrữahaygìcả.Khôngngườinàobiếtlàmnhưthế,ngoàinhữngngườiAiCập.Ngaycảkhoahọcngàynay.”

Muốnđếnchỗnhữngxácướp,bạnphảixuốngmộtdãyhànhlangdàirấthẹpcóbàynhữngđámàngười tađã lấyngay từmộvuaAiCậpcác thứ.Quangcảnhthậtlàmaquái,vàbạncũngthấyđượclàhaichàngbảnhđangđi với tôi không khoái cho lắm.Hai chú đi sát gần tôi bỏmẹ, và cái chúkhôngnóigìcảấythìđangníulấytayáotôi.Đivề,nónóivớithằnganh.

Page 172: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

“Emxemrồi.Ê,đi.”Nóquaylạivàchuồnmất.

“Gannónhưganthỏấy,”thằnganhnói.“Chàoanh!”Rồicũngcútluôn.

Khiấytôilàđứađộcnhấtcònlạitrongnhàmồ.Tôicũnghơikhoáinhưthếnữa.Thậtlàyênbìnhvàdễchịu.Đoạn,bỗngchốcbạnsẽkhôngbaogiờđoánđượctôiđãthấygìtrêntường.Lạithêmmộtcâu“Đùmá”.

Đượcviếtbằngbútsápđỏhaygìấy,ngaydướiphầntườngbằnggương,dướinhữngtảngđá.

Điềuấymớithậtnghiệt.Bạnkhôngbaogiờcóthểtìmđượcmộtnơidễchịu và yên bình, vì không có nơi nào như thế.Bạn có thểnghĩ rằng có,nhưngmộtkhiđếnđấy,vàolúcbạnkhôngđểý,mộtngườinàosẽlẻnvàoviết“Đùmá”ngaytrướcmũibạn.Bạnthửmàxem.Tôinghĩrằngkhinào,nếucókhinàotôichết,họsẽbỏtôivàotrongnghĩađịa,tôicómộttấmbiacácthứ,trênấyghi“HoldenCaulfield”sinhnămnào,chếtnămnào,rồingaydướiấylạicũngsẽghimộtcâu“Đùmá”.Đấylàđiềuchắcchắn,tôinóichobạnbiết.

Saukhirakhỏinơinhữngxácướp,tôiphảiđiđếnbuồngvệsinh.Tôihơibịđi chảy,nếubạnmuốnbiết sự thật.Tôicũngkhôngphiềnvềvụđichảycholắm,nhưngmộtđiềukhácđãxảyra.Khirakhỏicầuvệsinh,ngaytrướckhitớicửatôiđãnhưkiểuxỉuđi.Tôimaymắnthật.Nghĩalàtôibiếtđâucóthểtéxuốngnềntửnạn,nhưngtôichỉđơngiảnlàngãxuốngxuôilơ.Tuynhiên cũngbuồncười thật.Tôi cảm thấydễ chịuhơn saukhiđãxỉu.Thậtđấy.Cánhtaytôibịđauchútđỉnhkhingã,nhưngtôikhôngcònchóngmặtbỏmẹnhưtrước.

Khiấychừngmườihaigiờmườiphút,bởithếtôiđitrởluivàđứngnơicủachờPhoebe.Tôinghĩđấycóthểlàlầncuốicùngtôigặplạiem.Nghĩalàgặplạibấtcứngườibàconnào,tôimuốnnói.Tôitưởngtượngtôicũngcóthểgặphọlạisaunày,nhưngcũngphảihàngchụcnăm.Tôicóthểvềnhàkhichừngbamươi lăm tuổi, tôinghĩ, trong trườnghợpmộtngườinàođótronggiađìnhbịốmnặngvàmuốngặptôi trướckhichết.Đấysẽlàlýdoduy nhất có thể làm tôi rời cái chòi của tôimà trở về. Tôi lại còn tưởngtượngcảcáilúctôivềnhàlạinữa.Tôibiếtmẹtôisẽcăngthẳngtrốichết,sẽkhởisựkhóclócvàvannàitôiởlại,đừngtrởvềchòicủatôinữa,nhưngtôivẫnđinhưthường.Tôisẽlạnhlùngnhưkhông.Tôisẽlàmchobàgiàbìnhtĩnhlại,vàđiquaphíabênkiaphòngkhách,lấymộtđiếuthuốcchâmhút,điềmnhiênbỏmẹ.Tôisẽmờimọingườitrongnhàthỉnhthoảngcóưngđithămtôithìcứviệc,nhưngtôikhôngnănnỉhọhaygìhết.Điềutôisẽlàmlà,tôisẽđểemPhoeberathămtôivàomùanghỉhè,lễGiángsinhvàlễPhục

Page 173: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

sinh.VàtôisẽđểD.B.rathămtôinếuảnhmuốncómộtnơitửtếvàyêntĩnhđểviếtvăn.Nhưngảnhkhôngđượcviếtmộttruyệnphimnàotrongchòicủatôihết,chỉđượcviếtsáchvàtruyệnngắn.Tôisẽcócáiluậtlàkhôngaiđượclàmcáigìbộtịchkhiđếnthămtôi.Nếuaicốýlàmmộtcáigìbộtịchnhưthếthìhọkhôngthểởlạiđược.

Bỗngchốctôinhìnđồnghồnơiphòngđợivàthấyđãmộtgiờkémhaimươilăm.TôibắtđầusợrằngcólẽcáibàgiàtrongtrườnghợpấyđãbảobàkiađừngđưagiấycủatôichoPhoebe.Tôibắtđầusợrằngcólẽbàtađãbảobàkiađốtmảnhgiấyđihaygìấy.Tôi sợ trốichết thật.Tôi thật sựmongmuốnthấylạiemPhoebetrướckhilênđường.NghĩalàvìtôiđanggiữtiềnGiángsinhcủaemcácthứ.

Cuốicùng,tôithấyem.Tôithấyemqualầnkínhcửalớn.Lýdovìsaotôithấyđượclà,emđangđộicáimũsănđiênkhùngcủatôi-bạncóthểthấycáimũấydùcáchxachừngmộttrămdặm.

Tôirakhỏicửavàkhởisựbướcxuốngnhữngbậcđáđểgặpem.Mộtđiềutôikhôngthểhiểunổi là,emlạimangtheocảcáivali lớntướng.EmvừaquaĐạilộNăm,vàđangkéotheocáivalitrờiđánhấy.Emkéonógầnnhưkhôngnổi.Khiđếngần,tôithấyđâylàvalicủatôi,cáitôithườngdùngkhihọcởWhooton.Tôikhôngthểnàohiểunổicóaiđemtheocáiquáiấylàmgì.“Anh!”emkêulênkhiemđếngần.Emlạimệthụthơivìchiếcvaliđiênkhùngấy.

“Anh tưởng làemkhôngđến,” tôinói. “Emđemcáiquáiquỷgì theoấy?Anhkhôngcầngì.Anhchỉđinhưthếnày.Anhcũngkhôngđemtheocảnhữngcáitúianhđểởnhàga.Embỏcaiquáigìtrongấyđấy?Emthảchiếcvalixuốngvànói:“Áoquầncủaem.Emđivớianh.Đượckhông?Nhá?”

“Cáigì?”tôinói.TôisuýtténhàokhiPhoebenóithế.Tôithềthậtđấy.Tôihơichóngmặtvàtôinghĩlàtôilạisắpsửanônrahaygìấy.

“EmđicầuthangphíasauđểchoCharlenekhỏithấy.Khôngnặnglắm.Emchỉđemtheocóhaichiếcáodàinày,đôidépdanainày,đồlótnày,bíttấtnàyvàvài thứnữa.Anhnhấcthửmàxem.Khôngnặnglắm.Anhnhấcthửđi…Emkhôngđiđượcà?AnhHolden?Đượckhông?Emxinanh.”

“Không.Câmmồmlại.”

Tôitưởnglàtôisắpxỉungaylậptức.Nghĩalàtôikhôngcóýgìbảoemcâmmồmcácthứ,nhưngtôinghĩlàtôilạisắpxỉungay.

“Vìsaoemkhôngthểđiđược?Emxinanh,anhHolden.Emsẽkhônglàmgìhết-emchỉđivớianh,chỉthếthôi.Emsẽkhôngđemáoquầntheo

Page 174: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nữanếuanhkhôngmuốn-emchỉđemtheocái…”

“Emkhôngđemtheogìhết.Bởivìemkhôngđiđâuhết.Nghechưa?Anhđimộtmình.Emcâmmồmlại.”

“Xinanh,anhHolden.Xinanhchoemtheovới.Emvananh.Emsẽrất,rấtngoan.Anhsẽkhôngcầnphải…

“Emkhôngđiđâucả.Bâygiờ,emimmồmđi.

Đưacáivalichoanh.”Tôigiậtcáivalikhỏitayem.Tôisuýtđánhemnữa.Tôinghĩlàtôisẽtáttaiemmớiđược.Tôinghĩthếthậtsự.

Emkhởisựkhóc.

“Anhtưởnglàemsắptrìnhdiễntrongmộtvởkịchởtrườngchứ?AnhnghĩlàemsắplàmBenedictArnoldcácthứ.”Tôinói.Tôinóithếmộtcáchkhảố.“Trờiđấtquỷthầnơi,bâygiờemlạicònmuốnlàmgìnữa?Khôngđóng trongvởkịchấynữaà?”Emcàngkhóc lớnhơnkhi tôinói thế.Tôimừng.Bỗngnhiêntôimuốnemkhócchorớttròngconmắtrachorồi.Tôigầnnhưghétem.Tôinghĩlàtôighétemhơnhếtchínhvìemsẽkhôngđóngvởkịchấynữanếuemđixavớitôi.

“Lạiđây,”tôinói.Tôilạibướclênnhữngbậccấpcủaviệnbảotàng.Tôinghĩđiều tôi định làm là, tôi sẽgởi cái vali điênkhùngmàemmangđếntrongphònggởiđồđạc,rồikhoảngbagiờkhitanhọcemsẽđếnlấylại.Tôibiếtlàemkhôngthểnàomangnótheođếntrường.“Nào,đivớianh.”

Tuynhiên, emkhôngbước lên bậc cấp theo tôi.Emnhất định khôngnhúc nhích. Tôi cũng cứ đi lên như thường, đem gởi cái vali ấy, rồi trởxuống.Emvẫncònđứngnguyênchỗcũbênlềđường,nhưngemquaylưngkhitôiđếngần.Emcóthểlàmnhưthế.Emcóthểquaylưngvớibạnkhinàoemthíchquaylưngvớibạn.

Tôinói:“Anhkhôngđiđâunữahết.Anhđổiý.Vậythìbâygiờđừngkhócnữavàcâmmồmlại.”Điềutứccườilà,khitôinóithếemđãhếtkhóctừlâu.Tuynhiêntôicũngnói.“Nào,đi.Anhsẽđưaemvềtrường.Emsẽtrễhọcđấy.”

Emkhông trả lời tôihaygìcả.Tôihơicốnắmsơbàn tayem,nhưngnhấtđịnhlàemkhôngđểchotôinắm.Emcứtiếptụcquayđiđểtránhtôi.Tôihỏiem:“Emăntrưachưa?Emcóăngìchưa?”

Emnhấtđịnhkhôngtrảlờitôi.Emchỉlàmmỗimộtđiềulà,emlấycáimũsăncủatôira-cáimũtôichoem-vàcóthểnóilàemnémnóngayvàomặt tôi.Đoạnemquaylưnglạivới tôinhưcũ.Điềuấylàmtôichếtđược,

Page 175: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

nhưngtôikhôngnóigìcả.Tôichỉnhặtnólênbỏvàotúiáo.

“Nào,đi.Anhsẽdẫnemtrởlạitrườnghọc.”“Emkhôngtrởlạitrường.”

Tôikhôngbiếtnóigìkhiemnóinhưthế.Tôichỉđứngđấymộtlát.

“Emphải trở lại trường.Emmuốnđóng trongvởkịchấy,cóphải thếkhông?EmmuốnlàmBenedictArnold,phảithếkhông?”

“Không.”

“Chắc chắn là em muốn. Nhất định thế. Thôi nào, đi nào,” tôi nói.“Trướctiên,anhsẽkhôngđiđâunữa,anhđãbảoem.Anhsẽvềnhà.Anhsẽvềnhàngaykhiemđihọc.Trướctiênanhsẽđixuốngnhàgalấyđồđạc,rồianhsẽđithẳngvề…”

“Emđãbảolàemkhôngđihọc.Anhmuốnlàmgìthìanhcứviệclàmđi,nhưngemkhôngđihọc,”emnói.“Vìthếanhhãycâmmồmđi.”Đấylàlầnđầu tiênem từngbảo tôi câmmồm lại.Ôigiời,nghe thậtkinhkhủng.Nghecòntệhơnlàchửithềnữa.Emvẫnkhôngnhìntôi,vàmỗilầntôiđặthờtaylênvaiemhaygìấylàemlạihấtra.Tôihỏiem:

“Nghe này. Em có muốn đi dạo chơi không? Emmuốn xuống vườnbáchthúchơikhông?nếuanhchoembỏhọcchiềunayvàđidạochơi,emcóchịubỏcáibộđiênkhùngấyđikhông?”

EmPhoebevẫnkhôngchịutrảlờitôi,bởithếtôinóilạicâuấymộtlầnnữa:“nếuanhchoem trốnhọcchiềunayvàđidạochơichútđỉnh,emcóchịubỏcáibộđiênkhùngấyđikhông?Emcóchịuđihọclạingàymainhưmộtcôbéngoankhông?”

“Emcó thểđi, cũngcó thểkhôngđi,” emnói.Đoạnembỏchạy tuốtsangbênkiađườngmàkhôngxemchừngcóxehaykhôngnữa.Đôikhiemlàmộtkẻđiênthật.

Tuynhiên,tôicũngkhôngđitheoem.Tôibiếtemsẽtheotôi,bởithếtôikhởisựđixuốngphíavườnbáchthú,bênphíađườngcócôngviên,cònemkhởisựđixuốngvườnbáchthútừbênkiađường.Emkhôngthèmnhìnsangtôihaygìhết,nhưngbạncũngthấyđượclàcólẽemđanglénnhìnbằngmộtgócconmắtđiênkhùngcủaemđểxemchúngtôiđangđiđâucácthứ.Ấy,chúngtôicứđikiểuấytuốtxuốngtậnvườnbáchthú.Cáiđiềuđộcnhấthơiphiềnchotôilàmỗikhimộtchiếcxeđòcỡlớnchạyngangqua,vìkhiấytôikhôngtàinàothấyđượcemPhoebeởđâubênkiađường.Nhưngkhichúngtôiđãđếnvườnthú,tôihétsangchoemnghethấy:“Phoebe!Anhvàotrongvườnthúnày!Vàođi!”Emkhôngnhìntôihaygìhết,nhưngbạncóthểbiết

Page 176: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

làemđãnghetôi,vàkhitôikhởisựbướcxuốngnhữngbậccấpđểđếnvườnthú,tôiquaylạithìthấyemcũngđangđiquađườngvàtheotôicácthứ.

Khôngcónhiềungườitrongvườnthúcholắmvìđấylàmộtngàyxấutrờibỏmẹ,nhưngcómộtítngườixungquanhhồcónhữngconhảicẩuđangbơi.Tôikhởisự tiếp tụcđi,nhưngảPhoebedừng lại làmnhưđangngắmnhữngconhảicẩuăn -một thằngđangnémcáchochúng -bởi thế tôiđiquaylại.Tôinghĩđấylàmộtdịptốtđểgiảnghòavớiemcácthứ.Tôitiếnđếnđặtnhẹhaibàntaylênvaiem,nhưngemkhuỵuđầugốixuốngđểtáchrakhỏitôi-dĩnhiênlàemcóthểrấtháchnếuemmuốnthế.Emcứđứnglỳởđấytrongkhinhữngconhảicẩuđangăncòntôithìđứngngaysaulưngem.Tôikhôngđặttaylênvaiemhaygìhếtbởivìnếulàmthếthìnhấtđịnhemsẽchạyđimất.Trẻconthậtbuồncười.Bạnphảicoichừngmỗikhibạnlàmgì.

Emkhôngchịuđingaybêntôikhichúngtôirakhỏichỗnhữngconhảicẩu,nhưngemcũngkhôngđicáchxatôilắmnữa.Cóthểnóilàtôiđiphíabênnàyvàemđiphíabênkiacủalốiđihẹptrongcôngviên.Điềuấykhôngtốtđẹpgìcholắm,nhưngcònđỡhơnlàemđicáchxatôichừngmộtdặmnhưtrước.Chúngtôiđếnngắmnhữngcongấutrêncáimôđấttrongmộtlúc,nhưngkhôngcógìnhiềuđểnhìncả.Chỉcómộtcongấuđirakhỏichuồng,ấy là con gấu Bắc cực. Con gấu kia, con màu nâu, thì đang ở trong cáichuồngtrờiđánhcủanóvànhấtđịnhkhôngchiuchuira.Bạnchỉthấyđộcmỗimộtcáiđítcủanó.Cómộtchúnhỏđangđứngcạnhtôi,độimộtcáimũcaobồitrùmmẹcảhailỗtaivàcứnóivớicha:“Gọinórađi,ba.Gọinórađi.”TôinhìnảPhoebe,nhưngemnhấtđịnhkhôngcười.Bạnbiếttụiconnítrồiđó.Khitứctốibạnmộtđiềugì,chúngkhôngcườihaygìhết.

Saukhirờinhữngcongấu,chúngtôirakhỏivườnthúvàđiquamộtconđườngnhỏtrongcôngviên,đoạnchúngtôiquamộttrongnhữngcáiđườnghầmnhỏluônluôncómùinhưaitèvàođấy.Chúngtôiđiđếnchỗchơingựagỗ.ẢPhoebevẫnkhôngnóichuyệnvới tôihaygìcả,nhưngcóthểnói làbâygiờemđihơi sát lạigần tôichútđỉnh.Tôicầmcáiđầudâynịtở saulưngáocủaem,cầmchơichovuivậythôi,nhưngemkhôngchịu.Emnói:“Anh chịu phiền cất cái tay của anh ra.” Em vẫn còn tức tối tôi. Nhưngkhôngnhiềunhưtrước.Ấychúngtôicứđigầnmãiđếnchỗchơingựagỗ,vàbạnbắtđầunghecáiđiệunhạcđếnrồluônluônchơiởđấy.NhạcđangchơibàiÔi,Marie!Bài ấyđượcchơiđã chừngnămchụcnămvề trướckhi tôihãycònbétí.Tròngựagỗcócáihayđó.Họluônluônchơicùngnhữngbàinhạcấy.

“Emcứtưởnglàngựagỗđóngcửavềmùađông,”ảPhoebenói.Đấylàlầnđầutiênemthậtsựnóimộtcâugì.Cólẽemquênrằngemđangtứctôi.

Page 177: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

Tôinói:“CólẽvìsắpđếnGiángsinh.”

Emkhôngnóigìcảkhitôinóithế.Cólẽemsựcnhớlạirằngemđangtứctôi.

Tôi hỏi: “Em cómuốn lên đimột vòng không?”Tôi biết là em thíchlắm.Khiemcònnhỏxíu,Allie,D.B.Vàtôithườngdẫnemđếncôngviên.Emmêngựagỗchết được.Bạnkhông thểnàobế emxuốngkhỏi cái yênngựadởhơiấy.

“Emlớnquárồi,”emnói.Tôicứtưởnglàemkhôngtrảlờitôi,nhưngemcótrảlời.

“Không,emkhônglớnlắmđâu.Đi,vàođi.Anhsẽđợiem.Điđi,”tôinói.Lúcấychúngtôiđãđếnnơi.Cómộtíttrẻconđangcưỡitrênấy,phầnnhiều những đứa rất nhỏ, và chamẹ chúng đang đợi bên ngoài, ngồi trênnhữngchiếcghếdàicác thứ.Điều tôi làm là, tôiđiđếncáicửasổbánvémua cho ả Phoebemột vé.Đoạn tôi đưa vé cho em.Emđang đứng ngaycạnh tôi.Tôinói:“Đâynày.Khoanđã - lấy tiềncủaem lạinữanày.”Tôikhởisựđưachoemsốtiềntôiđãmượn,tôixàicòndư.

“Anhgiữlấy.Giữgiùmem,”emnói.Đoạnemnóingaysauđó:“Xinanh.”

Nghe thật buồn rầu, khi ai nói với bạn “xin anh”. Nghĩa là khi emPhoebehaymột người nàonói thế.Nó làmcho tôi rầubỏmẹ.Nhưng tôicũngbỏtiềnvàotúilạinhưcũ.

“Anhcócưỡingựakhông?”emhỏi.Emđangnhìn tôimộtvẻhơi tứccười.Bạncóthểnóilàemkhôngcòntứctôiquánữa.

“Có lẽ anh sẽ cưỡi chuyến sau. Anh sẽ xem em cưỡi. Em đã có véchưa?”

“Córồi.”

“Vậythìđinào-Anhsẽngồingaytrênghếdàikia.Anhsẽxemchừngem.”Tôiđilạingồinơichiếcghếấy,cònemđếntrèolênbụcngựagỗ.Emđimột vòngquanh.Nghĩa là emđimột lầnkhắp các conngựa.Đoạn emngồixuốngmộtconngựathậtlớnmàunâu,cóvẻphongtrần.Khiấyvòngkhởisựquay,vàtôinhìnemxoayquanh.Chỉcóchừng5hay6đứatrẻkhácđangđingựa,vànhạcđangchơibàiKhóivàotrongmắtanh,rấtồnào,vàbuồn cười.Tất cả tụi trẻ con cứ cố bắt lấy chiếc vòng vàng, và ả Phoebecũng thế,và tôihơi sợem ténhàokhỏiconngựa trờiđánhkia,nhưng tôikhôngnóigìhaylàmgìcả.Cóđiềulà,đốivớitụiconnít,nếuchúngưabắt

Page 178: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

chiếcvòngvàngthìbạnphảiđểchochúnglàmthế,vàđừngnóigìcả.Nếuchúngténhàothìchúngté,nhưngthậtlàbậynếubạnnóigìvớichúng.

Khivòngquaydứt,emPhoebexuốngkhỏiconngựavàđilạiphíatôi.Emnói:“Bâygiờanhcũngcưỡimộtlầnđi.”

“Không,anhchỉxememcưỡithôi.Anhnghĩlàanhchỉngồixemthôi.Tôinóithế,rồiđưachoemthêmíttiềncủaem.“Đâynày.Muathêmvàivénữa.”Emlấytiềnnơitôi:“Emkhônggiậnanhnữa,”emnói.

“Anhbiết.Nhanhlên.Sắpbắtđầulạirồiđấy.”Đoạnbỗngnhiênemhôntôimộtcái.Rồiemđưabàntayemra,nói:“Trờimưa.Trờibắtđầumưa.”“Anhbiết“

Đoạncáiđiềuemlàmlà -nósuýt làmtôichếtđược-emvới tayvàotrongtúiáongoàicủatôilấychiếcmũsănmàuđỏrađộilênđầutôi.

“Emkhôngthíchđộinóà?”tôinói.

“Anhcóthểđộimộtlúc.”

“Đượcrồi.Nhưngemnhanhlênnào.Emsắptrễchuyếnngựanày.Emsẽkhôngđượccưỡiconngựacũcủaemhaygìnữa.Nhanhlên.”

Tuynhiênemvẫncứnánlạiquanhquẩn.

“Anhnóithậtkhông?Cóthậtlàanhkhôngđiđâucảkhông?Anhcóthậttrởvềnhàlạilátnữakhông?”“Thậtchứ,”tôinói.Màtôicũngnóithật.Tôikhông nói dối em. Sau đấy tôi cũng về nhà thật. “Bây giờ emnhanh lên.Đangbắtđầukìa.”

Emchạyđếnmuavévàtrởlạivừakịpkhitròchơibắtđầu.Emđisuốtmộtvòngchođếnconngựaemđãcưỡi.Rồiemleolên.Emvẫytaychàotôivàtôicũngvẫytaylại.

Ôigiời,mưabắtđầuxuốngnhưđiên.Mưanhư trútnước, tôi thềđấy.Tấtcảnhữngôngbốbàmẹvàmọingườiđềuchạylạiđứngngaydướimáinhà đua ngựa, để khỏi bị ướt như chuột lột hay gì ấy, nhưng tôi cứ đứngquanhquẩnnơighếmộtchốc,cóthểnóilàcáimũsănđỏcủatôiđãchechởtôirấtnhiều,nhưngtôivẫnướtsũngnhưthường.Duytôicũngbấtcần.

Bỗng nhiên tôi đâm ra khoái tợn, cái kiểu emPhoebe cứ xoay quanhvòng tròn hoài như thế. Tôi suýt khóc lớn lên nữa, vì tôi cảm thấy sungsướngbỏmẹ,nóithậtvớibạn.Tôicũngkhônghiểutạisao.Chỉvìemtrôngthật làdễ thương như thế kia, cái kiểu em cứ xoay quanh, trong chiếc áochoàngxanhcủaemcácthứ.Ôigiời,tôiướcgiácóbạnởđấymàxem.

Page 179: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng
Page 180: THÔNG TIN EBOOK - Sachvui.Com · 2018-06-26 · Nếu có cuộc đuổi bắt nào ghi trong sách, thì có lẽ chính là những suy nghĩ lan man, rối rắm chạy lòng

26Đấylàtấtcảnhữnggìtôimuốnnóivớibạn.Tôicũngcóthểkểchobạn

nghetôiđãlàmgìsaukhivềnhà,nàotôiđãbịốmcácthứ,nàotôisẽphảiđihọcởđâumùa thu sắp tới saukhi rakhỏinơinày.Nhưng tôikhông thấythích nói chuyện ấy chút nào. Thật tình là tôi không thích.Những thứ ấyngaybâygiờkhônglàmchotôikhoáilắm.

Rấtnhiềungười,nhấtlàcáilãogiàtâmphânhọcởđây,cứhỏichođượclà tôi có chịu chuyên cần khi trở lại trường vào tháng Chín sắp tới haykhông.Theoýtôithìcâuhỏiđóthậtnguxuẩn.Nghĩalàtôimuốnnóilàmsaobạncóthểbiếtđượcbạnsẽlàmgìchođếnkhibạnlàmthật?Câutrảlờilà,bạnkhôngthểbiết.Tôinghĩlàtôisẽchuyêncần,nhưnglàmsaobạnbiếtđược.Tôithềđấy,thậtlàmộtcâuhỏingungốc.

D.B. thìkhôngđếnnỗi tệnhưphầnđôngmọingười,nhưngảnhcũnghỏitôirấtnhiềucâuhỏi.ThứBảytuầntrướcảnhláixetớiđâyvớiconbéngườiAnhsắpđóngtrongcáiphimthổtảmàảnhđangviết.Conmẹđiệuđàdữ,nhưng trôngrấtdễcoiấy,vàocái lúcnàng tađivàobuồngrửamặtởcuốidãyhànhlang,D.Bhỏitôiđãnghĩgìvềtấtcảnhữngthứmàtôivừakểcho bạn nghe đó. Tôi không biết nói cái quái gì cả.Nói thật với bạn, tôikhôngbiếtmìnhnghĩgìvềnó.Tôikháânhậnvìđãkểchoquánhiềungườinghevềchuyệnấy.Tôichỉbiếtcómộtđiềulà,tôihơinhớtấtcảmọingườimàtôiđãkểchobạnnghe.NgaycảthằngStradlatervàAckleychẳnghạn.TôinghĩlàtôinhớcảcáithằngkhốnkiếpMauriceấynữa.Thậtbuồncười.Bạnđừngcókểchoainghebấtcứcáigì.Nếubạnkể,bạntựdưngkhởisựnhớtấtcảmọingười.

DịchtạiChicago,mùaGiángsinh64