phép ph t nhi m m {t - kinhsamthatson.files.wordpress.com · - trong đời thầy thuốc, đây...

1
Ngày 1 tháng 4 năm 2006 {Bính Tuất}, quý đồng đạo có dịp hi tu vđông đủ tri ry. Chiều hôm đó mặt tri sp lặn, chúng tôi quay quần trong phòng trò chuyện. Dãy nhà chúng tôi ở gồm ba phòng. Phòng bìa bên phải có ông đạo Thái Bình {Kilburn Adelaide}, Văn Tâm {Canley Heights Sydney}; phòng bìa bên trái có quý đạo nQuỳnh Như {Greenacre Sydney}, Mng Cm, Ngọc Chơn {Melbourne}, Thanh Vân {Carrama Sydney}, Ngọc Hương {St Johns Park Sydney}; phòng giữa có Kỳ Vân Cư Sĩ {St Johns Park Sydney} và Hữu Phước {San Diego California}. Bạn đạo chúng tôi ngủ nghcác phòng trệt dưới đất, còn tầng trên lu thchư vị tĐạt Ma, Pht Thầy Tây An…Phía trước dãy nhà chúng tôi nghỉ là đền thĐức TThánh, Thn Nguyn Trung Trực… Người chung phòng với tôi là thầy thuc Hữu Phước tuổi đời còn trẻ trông dáng khỏe mạnh, sinh quán ở Long Xuyên, sang định cư ở M, gii nghđông y, rành thuốc bc thuc nam, bt mạch, châm cứu… Tôi tuổi cao sc yếu, thường bchứng đau nhức cột xương sống. Nghe tôi than thở đau nhức, Hữu Phước bảo tôi nằm sấp, và dùng bàn tay thy thuốc nhà nghề cha tr. Sau mt hồi được Hữu Phước bm huyệt xoa bóp, tôi cảm thy nhnhõm, hết đau. Tôi tấm tc khen: - Hữu Phước có bàn tay kỳ diu thật, bàn tay của Phước tht khe. Hữu Phước cười ha hvà xòe bàn tay mặt giơ lên cao, tự hào nói: - Bàn tay cháu mạnh vô địch, mnh lm! Mạnh vô địch! Thy thuc Hữu Phước vừa nói vừa cười hăng hắc đắc chí: Mạnh vô địch. Tôi vui vẻ khen Phước hc nghthy thuc thật là hữu dụng giúp đời, tạo phước đức như vậy chc sthy được Hi Long Hoa. Sau đó không lâu, bỗng tôi nghe bên phòng những người nkêu la inh i. Hỏi ra thì mới hay đồng đạo Mng Cm bđau bụng, đau thắt rut gan rên la quằn qui, khn cp cu cu. Thế là Hữu Phước phi vội vã qua bt mạch châm cứu. Một mình tôi ở lại phòng nghĩ ngợi miên man, trong số đồng đạo may mắn có được mt thy thuốc giúp đỡ lẫn nhau khi có người lâm cơn bịnh hon ngặt nghèo. Ở gia miền quê rẫy bái này, nếu không được thy thuc Hữu Phước ra tay châm cứu kp thi chắc là nguy lắm! Tôi nhớ câu nói tự hào của Phước: Bàn tay cháu mạnh vô địch! Trong lúc đó, những đồng đạo bên phòng nữ chuyện trò tiếng cười nói rôm rả khiến tôi cũng vui lây. Tôi thầm nghĩ thầy thuc Hữu Phước vhp knày thật may cho bạn đạo. Nếu ai đau yếu, có thầy thuốc Phước bên cạnh bt mạch cho toa, châm cứu, thiệt là sướng, lo gì không khi bịnh. Cô Mộng Cầm này may mắn được thầy Phước bt mạch châm cứu chắc là yên tâm. Bịnh nào mà chẳng hết. Chc kiếp trước có duyên nên knày cô Mộng Cm mi gp thy Hữu Phước cu cp kp thi. Bỗng nghe bên phòng các nữ đồng đạo la hong, tôi git mình không biết chuyện gì đang xảy ra. Hu Phước chy vphòng vội vã báo cho tôi biết: - Chú Kỳ vân ơi, chết rồi! Cây kim châm cứu rút không ra! Tôi hấp tp hi: - Chuyện gì vậy? Cái gì mà chết với chóc? Cái gì mà ra với không ra? Hữu Phước run lp cp, lắc đầu: - Chết rồi chú Kỳ Vân ơi. Cháu châm cây kim vô da bụng cô Mộng Cm. Nhưng nãy giờ cháu cố gng hết sc rút cây kim ra mà cây kim không chu ra, sgãy kim thì nguy! Tôi vỗ vai Phước, thy mhôi trong người Phước tươm ra đầm đìa ướt áo, mhôi trán cũng chảy nhgiọt. Tôi nói: - Tại sao có chuyện lvy? Tại sao cây kim châm cứu nhxíu mà Phước rút không ra? Mới hồi nãy khi xoa bóp lưng chú, Phước nói là bàn tay Phước mnh lm, mạnh vô địch kia mà! Hữu Phước lắc đầu lia la: - Thôi đành chịu, không tài nào cháu rút cây kim ra được. Chu thua. Đồng đạo Văn Tâm và Thanh Vân vội chy cu Đức Cu Bần Sĩ Vô Danh. Khi đến nơi, Đức Cu Bần Sĩ nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trán Sydney, 28-9-2017, KVân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/ Mng Cầm, và Đức Cu bo Hữu Phước rút cây kim châm cứu ra, cây kim liền được rút ra rất ddàng. Lúc bấy gimọi người thphào nhẹ nhõm: Hú hồn, tưởng cây kim đâm lủng rut! Khi vphòng nghỉ, Hữu Phước nằm gác tay lên trán phân trần: - Trong đời thy thuốc, đây là lần đầu tiên gặp chuyn kl. Da bng mềm, cây kim nhỏ xíu, ti sao cgng hết sức mà rút không ra? Lời bình: Những bạn đạo chúng tôi nghỉ ngơi trong phòng trệt dưới đất, còn tầng trên lầu thchư vị tĐạt Ma, Pht Thầy…Và phía trước thĐức TThánh cùng chư vị Thn linh. Khi tôi bị đau nhc, Hữu Phước dùng bàn tay xoa bóp trị liệu, và lỡ li txưng bàn tay mình mạnh vô địch. Chính vì trong giây phút vô tình kiêu hãnh tự xưng mình mạnh vô địch cho nên Hữu Phước bChư Vị BTrên quở pht, khiến Phước rút cây kim châm cứu nhxíu không ra. Cuối cùng phải cu cu tới oai linh Đức Cậu Đức Thy. Li phgiải: Khi nghe tôi kể câu chuyện này, người không tin Phật hc sbĩu môi dèm pha rằng: - Ông Kỳ Vân từng xuất thân là một sĩ quan phi công quân đội trong thi chiến hằng ngày sng vi kthuật máy móc khoa học mà nay kể chuyện mê tín dị đoan, phản khoa học, đây là thời đại văn minh khoa học tân tiến tột độ ca thế k21, không ai tin chuyện nhảm nhí như thế! Đúng là câu chuyện này phản khoa hc thc nghim, khoa hc vt chất; nhưng về Pht học, người Pht tthuần thành có thể tin được. Bi khoa hc thc nghiệm không thể nào sánh ngang bằng Pht hc nhim mầu. Có những trường hợp người Pht tmc nhiên tin ở phép lạ cao siêu, phải chấp đôi cánh Thần Tiên vượt lên trên khoa hc thc nghim, mới có thể thông hiểu nhng skin siêu nhiên. Đấy là khát khao đích thực của con người, của loài động vật linh thiêng trên hành tinh này. Vậy nhân loại hãy tự trọng đúng đắn, đừng quá tự ti ôm chặt cng khoa hc thc nghim hthp phm giá mình; ngoài giá trị khoa hc thc nghim gii hạn, còn có giá trị đạo giáo mầu nhiệm vô biên mà khoa học thc nghim không thể nào lý giải ni; nếu lý giải chưa nổi thì đừng vi kết lun là mê tín dị đoan. Vì khoa học thc nghim chlà một mnh vn ca Pht hc vn ln bao la tvô thủy. Cần nói rõ hơn câu chuyện cây kim châm cứu nhxíu châm vào da mng bụng, trong khi đó thầy thuc Hữu Phước là người lc lưỡng mnh mchết sức rút mà cây kim không ra khỏi da. Vì trong lúc thy thuc chết sức rút cây kim, thì làn da trên bụng cô Mng Cầm dãn ra, da cứ dãn ra mãi theo mũi kim…Năm lần by lượt thy Phước rút mãi mà cây kim vẫn dính chặt vào da, càng cố rút cây kim thì da bịnh nhân càng dãn dài như sợi dây thun khiến ai thy cũng phi shãi. Thy thuốc Phước shai điều xy ra: Một là rủi sút tay, cây kim chạy lọt vào ruột người bịnh thì nguy, hai là cố rút mãi đến lúc tét da bụng máu me lênh láng thì càng nguy lắm! Cuối cùng, quá mệt mi mhôi ra ướt đẫm, thy thuc Hữu Phước srun lp cp, đành chịu thua, và phải cu cứu oai linh Đức Cu. Khp thế gii cửa nhà tan nát, Cùng xóm làng thưa thớt qunh hiu Bấy lâu nay nuôi dưỡng cht chiu, Nay tn dit lập Đời trli. Khắp lê thứ biến vi thương hải, Dùng phép mầu lp lại Thượng Nguơn Việc Thiên Cơ Khùng tỏ hết trơn, Cho trn htường nơi lao lý. Lão nào có bày điều tà mị, Mà gạt lường bn đạo chúng sanh. (KDân của Người Khùng, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1939) Tđó tướng Phật tướng Tri, Anh hùng của Thánh tuyệt vi hin ra Dẹp lũ quỷ ma tà giáo, Đánh không gươm không giáo đâu đâu. Đánh bằng đạo lý phép mầu, Súng kia không nổ Địa Cu tt ngang. Như thế đó khải hoàn lạc đạo, Thì nhìn coi đủ thảo đủ hin. Mây kia bay lại liên miên, Ngó lên thấy bc Thần Tiên phóng hào! (Phật Môn Chánh Giáo tr. 155, Đức Cu Bn Sĩ Vô Danh thuyết ngày 19-7-1991, Thin Tnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2003) Phép Phật nhim mu Trời ơi sao ó biếng bay, Xe kia biếng chy ti ai xe ngng? ng sao biếng nkhông chừng, Chư bang thập bát ngập ngng ngẩn ngơ? {TThánh}

Upload: others

Post on 04-Sep-2019

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Phép Ph t nhi m m {T - kinhsamthatson.files.wordpress.com · - Trong đời thầy thuốc, đây là lần đầu tiên gặp chuyện kỳ lạ. Da Da b ụ ng m ềm, cây kim

Ngày 1 tháng 4 năm 2006 {Bính Tuất}, quý đồng đạo có dịp hội tựu về

đông đủ ở trại rẫy. Chiều hôm đó mặt trời sắp lặn, chúng tôi quay quần trong phòng trò chuyện. Dãy nhà chúng tôi ở gồm ba phòng. Phòng bìa bên phải có ông đạo Thái Bình {Kilburn Adelaide}, Văn Tâm {Canley Heights Sydney}; phòng bìa bên trái có quý đạo nữ Quỳnh Như {Greenacre Sydney}, Mộng Cầm, Ngọc Chơn {Melbourne}, Thanh Vân {Carrama Sydney}, Ngọc Hương {St Johns Park Sydney}; phòng giữa có Kỳ Vân Cư Sĩ {St Johns Park Sydney} và Hữu Phước {San Diego California}. Bạn đạo chúng tôi ngủ nghỉ ở các phòng trệt dưới đất, còn tầng trên lầu thờ chư vị tổ Đạt Ma, Phật Thầy Tây An…Phía trước dãy nhà chúng tôi nghỉ là đền thờ Đức Tứ Thánh, Thần Nguyễn Trung Trực… Người ở chung phòng với tôi là thầy thuốc Hữu Phước tuổi đời còn trẻ trông dáng khỏe mạnh, sinh quán ở Long Xuyên, sang định cư ở Mỹ, giỏi nghề đông y, rành thuốc bắc thuốc nam, bắt mạch, châm cứu… Tôi tuổi cao sức yếu, thường bị chứng đau nhức cột xương sống. Nghe tôi than thở đau nhức, Hữu Phước bảo tôi nằm sấp, và dùng bàn tay thầy thuốc nhà nghề chữa trị. Sau một hồi được Hữu Phước bấm huyệt xoa bóp, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, hết đau. Tôi tấm tắc khen: - Hữu Phước có bàn tay kỳ diệu thật, bàn tay của Phước thật khỏe. Hữu Phước cười ha hả và xòe bàn tay mặt giơ lên cao, tự hào nói: - Bàn tay cháu mạnh vô địch, mạnh lắm! Mạnh vô địch! Thầy thuốc Hữu Phước vừa nói vừa cười hăng hắc đắc chí: Mạnh vô địch. Tôi vui vẻ khen Phước học nghề thầy thuốc thật là hữu dụng giúp

đời, tạo phước đức như vậy chắc sẽ thấy được Hội Long Hoa.

Sau đó không lâu, bỗng tôi nghe bên phòng những người nữ kêu la inh ỏi. Hỏi ra thì mới hay đồng đạo Mộng Cầm bị đau bụng, đau thắt ruột gan rên la quằn quại, khẩn cấp cầu cứu. Thế là Hữu Phước phải vội vã qua bắt mạch châm cứu. Một mình tôi ở lại phòng nghĩ ngợi miên man, trong số đồng đạo may mắn có được một thầy thuốc giúp đỡ lẫn nhau khi có người lâm cơn bịnh hoạn ngặt nghèo. Ở giữa miền quê rẫy bái này, nếu không được thầy thuốc Hữu Phước ra tay châm cứu kịp thời chắc là nguy lắm! Tôi nhớ rõ câu nói tự hào của Phước: Bàn tay cháu mạnh vô địch!

Trong lúc đó, những đồng đạo bên phòng nữ chuyện trò tiếng cười nói rôm rả khiến tôi cũng vui lây. Tôi thầm nghĩ thầy thuốc Hữu Phước về họp kỳ này thật may cho bạn đạo. Nếu ai đau yếu, có thầy thuốc Phước bên cạnh bắt mạch cho toa, châm cứu, thiệt là sướng, lo gì không khỏi bịnh. Cô Mộng Cầm này may mắn được thầy Phước bắt mạch châm cứu chắc là yên tâm. Bịnh nào mà chẳng hết. Chắc kiếp trước có duyên nên kỳ này cô Mộng Cầm mới gặp thầy Hữu Phước cứu cấp kịp thời. Bỗng nghe bên phòng các nữ đồng đạo la hoảng, tôi giựt mình không biết chuyện gì đang xảy ra. Hữu Phước chạy về phòng vội vã báo cho tôi biết: - Chú Kỳ vân ơi, chết rồi! Cây kim châm cứu rút không ra! Tôi hấp tấp hỏi: - Chuyện gì vậy? Cái gì mà chết với chóc? Cái gì mà ra với không ra? Hữu Phước run lập cập, lắc đầu: - Chết rồi chú Kỳ Vân ơi. Cháu châm cây kim vô da bụng cô Mộng Cầm. Nhưng nãy giờ cháu cố gắng hết sức rút cây kim ra mà cây kim không chịu ra, sợ gãy kim thì nguy! Tôi vỗ vai Phước, thấy mồ hôi trong người Phước tươm ra đầm đìa ướt áo, mồ hôi trán cũng chảy nhỏ giọt. Tôi nói: - Tại sao có chuyện lạ vậy? Tại sao cây kim châm cứu nhỏ xíu mà Phước rút không ra? Mới hồi nãy khi xoa bóp lưng chú, Phước nói là bàn tay Phước mạnh lắm, mạnh vô địch kia mà! Hữu Phước lắc đầu lia lịa: - Thôi đành chịu, không tài nào cháu rút cây kim ra được. Chịu thua.

Đồng đạo Văn Tâm và Thanh Vân vội chạy cầu Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh. Khi đến nơi, Đức Cậu Bần Sĩ nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trán cô

Sydney, 28-9-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Mộng Cầm, và Đức Cậu bảo Hữu Phước rút cây kim châm cứu ra, cây kim liền được rút ra rất dễ dàng. Lúc bấy giờ mọi người thở phào nhẹ nhõm: Hú hồn, tưởng cây kim đâm lủng ruột! Khi về phòng nghỉ, Hữu Phước nằm gác tay lên trán phân trần: - Trong đời thầy thuốc, đây là lần đầu tiên gặp chuyện kỳ lạ. Da bụng mềm, cây kim nhỏ xíu, tại sao cố gắng hết sức mà rút không ra?

Lời bình: Những bạn đạo chúng tôi nghỉ ngơi trong phòng trệt dưới đất, còn tầng trên lầu thờ chư vị tổ Đạt Ma, Phật Thầy…Và phía trước thờ Đức Tứ Thánh cùng chư vị Thần linh. Khi tôi bị đau nhức, Hữu Phước dùng bàn tay xoa bóp trị liệu, và lỡ lời tự xưng bàn tay mình mạnh vô địch. Chính vì trong giây phút vô tình kiêu hãnh tự xưng mình mạnh vô địch cho nên Hữu Phước bị Chư Vị Bề Trên quở phạt, khiến Phước rút cây kim châm cứu nhỏ xíu không ra. Cuối cùng phải cầu cứu tới oai linh Đức Cậu Đức Thầy. Lời phụ giải: Khi nghe tôi kể câu chuyện này, người không tin Phật học sẽ bĩu môi dèm pha rằng: - Ông Kỳ Vân từng xuất thân là một sĩ quan phi công quân đội trong thời chiến hằng ngày sống với kỹ thuật máy móc khoa học mà nay kể chuyện mê tín dị đoan, phản khoa học, đây là thời đại văn minh khoa học tân tiến tột độ của thế kỷ 21, không ai tin chuyện nhảm nhí như thế! Đúng là câu chuyện này phản khoa học thực nghiệm, khoa học vật chất; nhưng về Phật học, người Phật tử thuần thành có thể tin được. Bởi khoa học thực nghiệm không thể nào sánh ngang bằng Phật học nhiệm mầu. Có những trường hợp người Phật tử mặc nhiên tin ở phép lạ cao siêu, phải chấp đôi cánh Thần Tiên vượt lên trên khoa học thực nghiệm, mới có thể thông hiểu những sự kiện siêu nhiên. Đấy là khát khao đích thực của con người, của loài động vật linh thiêng trên hành tinh này. Vậy nhân loại hãy tự trọng đúng đắn, đừng quá tự ti ôm chặt cứng khoa học thực nghiệm hạ thấp phẩm giá mình; ngoài giá trị khoa học thực nghiệm giới hạn, còn có giá trị đạo giáo mầu nhiệm vô biên mà khoa học thực nghiệm không thể nào lý giải nổi; nếu lý giải chưa nổi thì đừng vội kết luận là mê tín dị đoan. Vì khoa học thực nghiệm chỉ là một mảnh vụn của Phật học vốn lớn bao la từ vô thủy. Cần nói rõ hơn câu chuyện cây kim châm cứu nhỏ xíu châm vào da mỏng ở bụng, trong khi đó thầy thuốc Hữu Phước là người lực lưỡng mạnh mẽ cố hết sức rút mà cây kim không ra khỏi da. Vì trong lúc thầy thuốc cố hết sức rút cây kim, thì làn da trên bụng cô Mộng Cầm dãn ra, da cứ dãn ra mãi theo mũi kim…Năm lần bảy lượt thầy Phước rút mãi mà cây kim vẫn dính chặt vào da, càng cố rút cây kim thì da bịnh nhân càng dãn dài như sợi dây thun khiến ai thấy cũng phải sợ hãi. Thầy thuốc Phước sợ hai điều xảy ra: Một là rủi sút tay, cây kim chạy lọt vào ruột người bịnh thì nguy, hai là cố rút mãi đến lúc tét da bụng máu me lênh láng thì càng nguy lắm! Cuối cùng, quá mệt mỏi mồ hôi ra ướt đẫm, thầy thuốc Hữu Phước sợ run lập cập, đành chịu thua, và phải cầu cứu oai linh Đức Cậu.

Khắp thế giới cửa nhà tan nát, Cùng xóm làng thưa thớt quạnh hiu

Bấy lâu nay nuôi dưỡng chắt chiu, Nay tận diệt lập Đời trở lại. Khắp lê thứ biến vi thương hải, Dùng phép mầu lập lại Thượng Nguơn Việc Thiên Cơ Khùng tỏ hết trơn, Cho trần hạ tường nơi lao lý. Lão nào có bày điều tà mị, Mà gạt lường bổn đạo chúng sanh.

(Kệ Dân của Người Khùng, Đức Huỳnh Giáo Chủ viết năm 1939)

Từ đó tướng Phật tướng Trời, Anh hùng của Thánh tuyệt vời hiện ra

Dẹp lũ quỷ lũ ma tà giáo, Đánh không gươm không giáo đâu đâu. Đánh bằng đạo lý phép mầu, Súng kia không nổ Địa Cầu tắt ngang. Như thế đó khải hoàn lạc đạo, Thì nhìn coi đủ thảo đủ hiền. Mây kia bay lại liên miên, Ngó lên thấy bậc Thần Tiên phóng hào!

(Phật Môn Chánh Giáo tr. 155, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết ngày 19-7-1991, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2003)

Phép Phật nhiệm mầu Trời ơi sao ó biếng bay, Xe kia biếng chạy tại ai xe ngừng?

Súng sao biếng nổ không chừng, Chư bang thập bát ngập ngừng ngẩn ngơ? {Tứ Thánh}