phẦn 10 Đ - vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · bây giờ...

27
Tác Gi:Hng Anh LNG HOA TÌNH YÊU PHN 10 Đtương xng vi Thiên Vũ, Cát Tường cũng theo ông Phát đến công ty hc làm ăn. Nhmy năm chăm chnhà trường, cô nm bt vic làm và kinh nghim ca ba mt cách mau chóng. Bây giông Phát có thđi ung trà, tán gu hay đánh vài ván cmà không phi llng. Vit Sơn nhanh tay rước “cô gái bán hoa” vlàm v. Hai cô li có dp gn nhau, tha htâm s, đi chơi, nht là Cát Tường bày kế cho Anh Thy ăn hiếp Vit Sơn. Btrái sơ ri đỏ au vào ming, Cát Tường mau mn: - Nè! Sinh con đầu lòng phi để bà mai này đặt tên đó nha. Anh Thy khu vai bn: - Nói nhthôi, ko anh y gin đó. Nhai tiếp my qa cùng mt lúc, Cát Tường kêu to: - Anh Sơn ơi? Vit Sơn vi bước ra: - Gì hnh? Anh Thy li xen vào: - Anh gi gì kvy? Cát Tường cười phá lên: - Mi vn chưa quen đó thôi. Chcó ông xã mi là ngang nhiên gi con giám đốc là nhnày, nhn. Còn con đầu lòng ca mi li do con nhxí xn này giành đặt tên. Anh Sơn! Có ý kiến gì không? Vit Sơn cười tươi: - Rt vui lòng. Anh Thy lo lng: www.vuilen.com 222

Upload: others

Post on 28-Dec-2019

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

PHẦN 10

Để tương xứng với Thiên Vũ, Cát Tường cũng theo ông Phát đến công ty

học làm ăn. Nhờ mấy năm chăm chỉ ở nhà trường, cô nắm bắt việc làm và kinh nghiệm của ba một cách mau chóng.

Bây giờ ông Phát có thể đi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không phải lọ lắng.

Việt Sơn nhanh tay rước “cô gái bán hoa” về làm vợ. Hai cô lại có dịp gần nhau, tha hồ tâm sự, đi chơi, nhất là Cát Tường bày kế cho Anh Thy ăn hiếp Việt Sơn.

Bỏ trái sơ ri đỏ au vào miệng, Cát Tường mau mắn:

- Nè! Sinh con đầu lòng phải để bà mai này đặt tên đó nha.

Anh Thy khều vai bạn:

- Nói nhỏ thôi, kẻo anh ấy giận đó.

Nhai tiếp mấy qủa cùng một lúc, Cát Tường kêu to:

- Anh Sơn ơi?

Việt Sơn vội bước ra:

- Gì hả nhỏ?

Anh Thy lại xen vào:

- Anh gọi gì kỳ vậy?

Cát Tường cười phá lên:

- Mi vẫn chưa quen đó thôi. Chỉ có ông xã mi là ngang nhiên gọi con giám đốc là nhỏ này, nhỏ nọ. Còn con đầu lòng của mi lại do con nhỏ xí xọn này giành đặt tên. Anh Sơn! Có ý kiến gì không?

Việt Sơn cười tươi:

- Rất vui lòng.

Anh Thy lo lắng:

www.vuilen.com 222

Page 2: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Anh không sờ ba má giận hả?

Cát Tường vuốt mũi bạn, trêu:

- Đến tên ông xã mi cũng do ba của ta đặt có gì mà mị lo dữ vậy.

Việt Sơn gật đầu:

- Anh với Cát Tường tuy không bà con, nhưng thân nhau như ruột thịt. Cho nên dù con nhỏ này trả lương cho anh bèo như vậy, anh cũng đâu dám bỏ nó mà đi.

Cát Tường ngẩn người. Đôi mắt tròn xoe, cô chợt la lên:

- Anh dám nói xấu em? Em sẽ méc với ba...

Sơn chỉ Cát Tường, phân bua với vợ:

- Em thấy đó, lại cắt lương, đuổi việc.

Cả ba phá lên cười. Anh Thy phát lên vai bạn:

- Nè! Mi lanh lợi, sau này gánh vác công việc giúp anh Thiên Vũ cũng tốt.

Việt Sơn châm chọc:

- Xì! Không nhõng nhẽo là Vũ đỡ khổ lắm rồi.

Cát Tường la lên:

- Nè! Làm gì mà hai người kẻ tung người hứng, đả kích tôi dữ vậy? Ỷ có ba người rồi ăn hiếp tôi hả? Con mấy người ra đời, đừng trách bà dì này độc ác nha:

Tiếng cười rộn lên trong căn nhà nhỏ. Chuông điện thoại reo, Cát Tường kêu Sơn:

- Của anh đó.

- Không, của em.

- Của anh mà.

Tranh thủ lúc Việt Sơn nghe điện thoại, cô nhai thêm mớ trái xơ ri hấp dẫn này.

- Anh đã nói là điện thoại của em mà.

www.vuilen.com 223

Page 3: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Cát Tường bấm máy:

- Alô.

- Hôm qua, con có làm việc với công ty “Đại Nam” phải không?

- Dạ, sao hả ba?

- Họ đến đòi gặp đích thân con.

- Con về liền.

cô càm ràm:

- Cái tay giám đốc nây lôi thôi quá. Keo còn hơn cả keo dính chuột. Thả anh ta hợp đồng này, lần sau xiết lại.

Quay sang Anh Thy, cô căn dặn:

- Nè, đi đứng cẩn thận nhé. Sinh cháu ta phải trắng trẻo mập mạp. Bằng không ta

Anh Thy cười khúc khích:

- Ta đâu phải lính của mi mà muốn cắt lương, đuổi việc.

Cát Tường cười:

- Con quỷ! Đúng là nồi nào vung nấy.

Việt Sơn lái xe đưa Cát Tường trở về công ty Cát Tường đĩnh đạc trong bộ váy màu cỏ úa, cô khoan thai mở cửa phòng bước vào:

- Ba!

Chỉ người ngồi đối diện, ông Phát nói:

- Họ muốn thương lượng với con.

Vừa ngồi vào ghế, cô nói ngay:

- Tôi nghĩ tình công ty các anh vừa mới thành lập không bao lâu, nên tôi đã tính giá hết sức ưu đãi, các anh còn muốn gì nữa?

Ngưới khách cười xỡi lởi:

- Cô hiểu lầm rồi. Chúng tôi không có yêu cầu gì thêm, chỉ muốn yêu cầu cô một điều.

www.vuilen.com 224

Page 4: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Cát Tường nhổm lên:

- Điều khoản ghi trong hợp đồng chưa đủ hả?

- Không. Đây là yêu cầu ngoài điêu khoản hợp đồng.

Cát Tường nhíu mày:

- Anh nói đi!

- Giám đốc tôi muốn đích thân cô giao hàng và xem chúng tôi nhận hàng.

Ông Phát khó chịu:

- Sao lại thế hả?

Cát Tường ra hiệu cho ông Phát, cô gật đầu:

- Cẩn thận như vậy là tốt. Tôi đồng ý!

Lấy trong cặp da ra bộ hợp đông đặt lên bàn, người khách vui vẻ:

- Nếu cô đã đồng ý thì đây là hợp đồng. Mong cô ký cho!

Cát Tường cười:

- Sau khi tôi ký xong, tôi gọi điện, đích thân giám đốc các anh đến lấy. Tôi sẽ không làm việc qua trung gian ai cả, khi mà đích thân tôi làm việc này.

Người khách ngẩn người:

- Điều này để tôi về thưa lại. Tôi xin phép.

Ông Phát bắt tay chào người khách. Chờ anh ta vừa khuất, ông hỏi:

- Họ là ai hả con?

Cát Tường nhìn lướt qua hợp đồng, đáp lời:

- Một người mới bước chân vào kinh doanh với tâm trạng nghi ngờ.

- Con nhường bước cho họ à?

Cô cười:

- Anh ta quên bí quyết kinh doanh là muốn kiếm được đồng lời, người kinh doanh phải có kế hoạch lỗ vài năm liền.

- Nhưng con lại tạo điều kiện cho anh ta lời quá sớm.

www.vuilen.com 225

Page 5: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Dục tốc bất đạt mà ba. Thả con tép bắt con tôm, Con sẽ kiếm lời ngay hợp đồng thứ hai.

- Nhưng công việc nặng nhọc đó, con phải đích thân đảm trách.

Cô trấn an ông Phát:

- Ba yên tâm đi! Đích thân con giao hàng thì đích thân anh ta cũng phải nhận hàng và khuân vác. Con gái ba đâu lỗ lã gì?

Ông Phát bật cười:

- Con thật là đáo để.

Một tuần sau.

Cát Tường đang ngồi xem Tạp chí Kinh tế thì một thanh niên xộc vào phòng không hề gõ cửa. Giọng anh ta xấc xược:

- Ai là giám đốc ở đây?

Cô thờ ơ, đáp trống không:

- Giám đốc chưa vào.

Anh ta nhìn đồng hồ, đi ra khỏi phòng. Một lát quay trở vào, vẫn giọng trịch thượng:

- Giám đốc đâu?

- Không biết:

- Tại sao cô không biết?

Cát Tường tròn mắt:

- Vì tôi cũng đang tìm.

Anh ta cằm ràm:

- Con gái là chúa biếng nhác giờ này vẫn chưa bước ra khỏi mùng.

- Tôi thức dậy lúc chuông nhà thờ để hồi thứ nhất đấy anh bạn ạ.

- Tôi không nói cô.

- Anh mới vừa nói kia mà.

www.vuilen.com 226

Page 6: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Anh ta xẵng giọng:

- Tôi nói bà giám đốc ở đây.

Cát Tường sửa lưng:

Cô ấy còn rất trẻ.

- Trẻ mà luộm thuộm như vậy à?

- Ai nói với anh như vậy?

Anh ta liếc cô:

- Đúng là cá mè một lứa.

Cát Tưởng quan sát người đối diện. Áo quần bảnh bao, đôi mày xếch ngược bặm trợn, mái tóc xoăn, mũi thẳng, bờ môi mỏng dính. Mẫu người khó chịu đây.

- Anh tìm cô ấy làm gì?

Anh ta lớn giọng:

- Tôi muốn xem cô ta thế nào. Một ngày, tôi ký hàng trăm chữ ký vẫn còn rảnh, đằng này chỉ có bốn bản hợp đồng mà cô ta ký những một tuần.

Cát Tường cười tủm tĩm:

- Anh là giám đốc công ty “Đại Nam”?

Anh ta dửng dưng:

- Tôi chưa từng có “xì-căng-đan” nào, sao cô lại biết tôi?

- Vì tôi là cô gái mà nãy giờ anh đề cập tới.

Anh ta đứng vụt lên:

- Cô là…

- Người mà anh muốn gặp.

Anh ta thoáng luống cuống:

- Tại sao cô không nói?

www.vuilen.com 227

Page 7: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Vì anh vào phòng tôi không gõ cửa, cho nên tôi đâu kịp trở về đúng vị trí của mình.

Anh ta quê quá, cứng họng. Một lúc sau mới ấp úng:

- Tôi đến lấy hợp đồng.

- Tôi thích những người giữ uy tín như anh. Đây, hợp đồng của anh.

- Bao giờ cô giao hàng?

- Anh có thể lên lịch.

- Tôi sẽ Fax cho cô.

- Không, phải đích thân anh mang qua đây cho tôi.

- Cô…

- Đó là yêu cầu anh đặt ra cho tôi, anh quên hả?

- Được.

Anh ta nện mạnh gót giày quày quả đi ra. Cát Tường bụm miệng cười. Bộ Cát Tường này dễ ăn hiếp lắm hay sao.

Buổi trưa, Cát Tường ở lại công ty. Đưa mắt qua ô cửa sổ, ánh nắng lung linh trên tán lá. Không biết giờ này ngoài ấy, anh đang làm gì có nhớ cô như cô nhớ anh không?

Reng....reng... reng.

Cát Tường hối há bắt máy:

- Alô.

- Đầu giờ chiều, cô giao cho tôi 500 mét gạch 60, mã số-215; 20 thùng sơn... mã số 613... Cô nhớ nhé! Đầu giờ chiều:

Cụp!

Tiếng cúp máy khô khan vang lên. Cát Tường bặm môi. Anh ta đang phá cô đây mà.

Cô nhanh chóng điều động công nhân xuống kho chất hàng.

Hàng chất xong, cô nhìn đồng hồ, mồ hôi ướt đậm lưng.

www.vuilen.com 228

Page 8: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Thay đồ, cô theo xe áp tải đến công ty “Đại Nam”. Chưa đến một giờ rưỡi, cánh cổng đóng im ỉm một cách ngạo nghễ. Cô mím chặt môi.

Đúng giờ xe cô vào kho. Công nhân xúm lại, cô hét to:

- Các người tránh ra. Hãy gọi giám đốc các người ra nhận hàng.

Có tiếng ai đó vang lên:

- Giám đốc đang họp.

Cát Tường ra lệnh đóng bửng xe lại.

- Nếu vậy, hôm khác tôi giao hàng.

Cô kiên quyết cho xe chạy về. Bảo vệ vội gọi:

- Chị ơi! Giám đốc ra rồi kìa.

Cát Tường hả hê. Để xem ai hơn ai?

- Chào giám đốc!

Đại Nam hất hàm:

- Cô giao đủ cả chứ?

- Vầng! Tôi chỉ có thời gian hai tiếng, anh kiểm hàng đi. Nếu hư hao, tôi sẽ lập biên bản bồi thưởng cái mới cho anh. Nếu anh không đích thân kiểm, tôi không chịu trách nhiệm mọi hư hao.

Đại Nam hấp háy mắt:

- Cô không xem khách hàng là thượng đế à?

- Vầng! Nhưng tùy theo khách hàng. Công ty ba tôi đã đứng vững mây mươi năm, nếu không có anh, vẫn thế. Còn anh nếu không có công ty uy tín như công ty ba tôi đỡ đầu, anh sẽ chết non đấy.

Đại Nam giận lắm nhưng không có lời nào trả đũa, đành xăn áo nhảy lên xe kiểm hàng cho công nhân bốc. Cát Tường đứng dưới quan sát.

Lỡ xem thường một cô gái nhỏ nhắn như Cát Tường, nên Đại Nam mệt phờ hơi tai cũng không dám dừng lại, chốc chốc anh lại nhìn đồng hồ.

Nhìn mồ hôi ướt đẫm áo anh, cô thấy ân hận, nhưng không thể phá nguyên tắc của mình.

www.vuilen.com 229

Page 9: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Mọi chuyện rồi cũng xong. Cát Tường lên xe, nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Đại Nam bước chân uể oái, đưa tay quẹt mồ hôi.

Alô.

- Anh nhớ em quá, Cát Tường.

- Hi... hi... Anh Tfy nè. Nhớ Anh Thy hả?

- Em dám ghẹo anh hả? Anh sẽ mách Sơn đánh đòn em.

- Không lo, anh Sơn có nhỏ Cát Tường trị. Hì... hì...

- Làm ơn cho anh gặp Cát Tường đi Thy.

- Nhỏ ấy hổng có ở đây.

- Cô bé đó đâu rồi mà điện thoại lại ở chỗ của em.

- Vì đi vội nên bỏ quên.

Giọng Thiên Vũ nôn nóng:

- Cát Tường đi đâu?

Thy hạ giọng:

Nghe anh Sơn nói gần đây có một tay giám đốc nào đó không hiểu tại sao, mỗi lần đặt hàng đều yêu cầu đích thần nhỏ ấy giao hàng.

- Thái độ cô bé thế nào?

- Lúc đầu bực mình, còn bầy giờ thì vui vẻ lắm.

- Có chuyện này à? Anh ta già hay trẻ, vóc dáng ra sao có đàng hoàng không?

Anh Thy cười khẽ:

- Em làm sao biết được. Như lần này cũng vẫy vừa nghe anh ta gọi đến là lật đật đi, bỏ quên cả điện thoại.

www.vuilen.com 230

Page 10: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Thy à?

- Dạ.

- Sau khi nghe anh nói xong, xóa luôn cuộc gọi của anh, đừng nói với cô bé là anh gọi vào nhé.

- Sao hả anh?

- Nghe lời anh đi. Bao giờ anh vào sẽ có quà cho em.

- Em đâu thích quà. Anh giận nhỏ ấy hả?

- Không có.

- Sao lại...

- Tắt máy nhé, Anh Thy!

Thy ngơ ngác. Anh ấy sao vậy kìa? Có vẻ buồn buồn làm sao ấy. Nhỏ Tường này cũng kỳ...

Buổi trưa, nắng chói chang Anh Thy ngó mong ra cửa chờ Việt Sơn về. Cô hết đứng lại ngồi, tàn cây mai chiếu thủy bị bàn tay cô bứt sạch.

- Kìa em, có chuyện hả?

Mặt cô buồn thiu, Việt Sơn nhìn mớ lá cây tan tác, anh hốt hoảng:

- Mẹ có chuyện à?

Cô quắc mắt:

- Anh có chuyện đó.

Sơn phì cười:

- Anh có chuyện gì đâu. Giận anh hả? Ghét anh, mai mốt sinh con giống như khuôn đúc.

Anh Thy bĩu môi:

- Xấu như con ma.

Hôn lên má cô, anh cười:

- Kệ, xấu mà có người bỏ mẹ đi theo.

www.vuilen.com 231

Page 11: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Cô nguýt anh dài ngoằn:

- Cát Tường đâu anh?

- Ăn cơm khách rồi.

- Với anh chàng giám đốc đó à?

- Ừ.

- Lúc này, coi bộ nó thân với anh ta lắm?

Việt Sơn dìu vợ vào nhà: Anh thay đồ, lau mặt, ngồi vào bàn ăn. Anh Thy trêu:

- Làm tài xế giám đốc, sao lại về nhà ăn cơm hả?

Húp một miếng canh rau nấu cua đồng, anh gục gặc:

- Ăn cơm vua thua cơm vợ. Lúc trước thế nào cũng được, bây giờ có em rồi, anh phải nề nếp chứ.

- Nịnh quá trời!

Gắp con cá bống kho tiêu vàng ươm đặt vào chén, Anh Thy đon ren:

- Theo anh, cô phải anh chàng đó thích nhỏ Tường không?

Việt Sơn ngừng nhai, vẻ suy nghĩ:

- Với Cát Tường, không có chàng trai nào làm ngơ cho được. Nhìn bộ dạng chững chạc là thế nhưng cái đầu quá trẻ con, ăn miếng trả miếng ấy mà chả ai giận, sau đó còn thân nhau mới lạ.

- Mức độ tình cảm của họ thế nào hả anh?

Sơn lắc đầu:

- Anh không biết, nhưng gần đây họ gặp nhau thường xuyên hơn. Họ còn đến cả vũ trường để khiêu vũ.

Anh Thy kêu lên:

- Có chuyện này à?

- Em làm gì ngạc nhiên dữ vậy. Đó là chuyện bình thường thôi.

Đôi mắt Anh Thy tròn xoe:

www.vuilen.com 232

Page 12: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Trai gái ôm nhau nhảy loạn xị mà anh bảo bình thường. Chắc anh thường hay tới đó?

Việt Sơn cắm cúi bên chén cơm, miệng ấp úng:

- Làm gì có.

Thy nghiêm giọng:

- Anh mà lén em đến mấy chỗ đó là em giận anh luôn đó.

- Làm gì nghiêm trọng vậy.

- Nhưng em không thích.

- Được rồi. Anh không bén mảng đến, chịu chưa?

- Còn nữa.

Định húp chén canh, nghe Anh Thy nói, anh dừng lại chờ đợi.

- Anh phải khuyên Cát Tường đừng lui tới mấy chỗ như vậy.

- Không được đâu. Tiếp khách, đôi lúc cô bé còn phải uống cả rượu.

Anh Thy bụm miệng ngăn tiếng kêu thất thanh. Cố gặng hỏi:

- Nó uống rượu?

- Em không hiểu bạn mình à?

- Lúc trước có đôi lần em thấy nó uống rượu nhưng chỉ là rượu nhẹ. Còn bây giờ, nó tiếp khách chắc gì uống loại rượu nhẹ đó.

- Ứ, có lúc say mềm.

Anh Thy nhăn nhó:

- Con nhỏ này thiệt là không được, em phải gọi điện cho anh Vũ mới được.

- Đừng em! Họ khó khăn lắm mới hàn gắn với nhau, đừng để Thiên Vũ lo lắng quá.

- Nhưng Cát Tường sẽ hư đốn.

- Cô ấy biết dừng lại đúng lúc.

Anh Thy vùng vằng:

www.vuilen.com 233

Page 13: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Đúng lúc nó đưa thiệp cưới cho chúng, ta mà tên chú rể không phải là anh Vũ hả?

- Em nói gì kỳ vậy?

- Em sợ nó bị anh chàng giám đốc đó mê hoặc.

Việt Sơn cười xòa:

- Em ghen thay cho Thiên Vũ hả?

- Anh còn cười được hả?

Việt Sơn phụ vợ dọn bát đĩa, anh nhỏ nhẹ:

- Mình đừng vì chuyện của họ mà mất vui Cát Tưởng không tệ như em nói đâu. Cô bé từng vì Thiên Vũ mà bỏ cả bản thân. Em nói đi, có tình yêu nào có thể thay thế hay chen chân vào họ.

- Nhưng em vẫn thấy lo lo.

Ôm vai cô, anh cười nhẹ:

- Đừng quá lo. Có anh bên cạnh, anh sẽ trông coi Cát Tường.

Cô lườm anh:

- Vậy ai coi chừng anh hả?

Nựng cằm cô, anh âu yếm:

- Anh tốt cơ bán mà em.

Ăn cơm xong, Cát Tường không thấy Sơn đâu, cô định gọi điện tìm anh thì chợt nhớ mình bỏ quên điện thoại ở chỗ Anh Thy.

- Tài xế em đầu hả, Cát Tường?

Cô cười duyên dáng, mái tóc đã lòa xòa ngang vai:

- Có lẽ anh ấy về ăn cơm với vợ rồi.

- Một anh chàng ga lăng đây. Để anh đưa em về.

Cát Tưởng cười:

- Anh định làm anh chàng ga lăng thứ hai hả?

www.vuilen.com 234

Page 14: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Rất vui được phục vụ quý cô.

Mở cửa cho Cát Tường lên xe, anh hỏi:

- Em về công ty hả?

- Không, đến nhà anh Sơn. Em bỏ quên điện thoại ở đó.

Nhìn thấy Cát Tường dung dăng dung dẻ cười nói với người lạ mặt, Anh Thy quạu đeo.

- Anh Thy! Ăn cơm chưa?

Thy đáp thờ ơ:

- Cám ơn, ăn rồi.

- Điện thoại của mình có ở chỗ bạn không?

Anh Thy nhìn người lạ không thiện cảm:

- Vì anh giám đốc khó tính này mà mi bỏ quên cả điện thoại à?

Cát Tường quê quá, cô giả lả.

- Mi nói điều gì vậy? Đây là anh Đại Nam.

Anh Thy lạnh nhạt:

- Chào anh Đại Nam! Trông anh không đến nỗi nào, nếu thích nhỏ Tường thì cứ ra mặt, sao lại bày chi trò bảo nó phải đích thân giao hàng. Sao hả? Bao giờ bác Phát giao nó cho anh?

Đại Nam ngượng chín người, còn Cát Tường thì tái mặt. Cô níu tay Anh Thy ra sau nhà:

- Mi nói năng gì kỳ vậy hả Thy? Mi luôn nhỏ nhẹ, lịch sự, sao hôm nay trở chứng vậy hả?

Anh Thy gặt:

- Mi quên mi đã có anh Vũ rồi à? Mi tỏ ra thân mật với anh ta, mi không cảm thấy có lỗi với anh Vũ à?

- Ta không làm gì quá đáng cả.

Nắm tà cái váy đầm tung lên, Anh Thy đay nghiến:

www.vuilen.com 235

Page 15: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Mi nhìn lại mình đi. Ăn điện quá mức, với mục đích gì hả?

Cát Tường giở giọng gàn:

- Ta biết mình đang làm gì. Trả điện thoại lại cho ta!

Ta không cất giữ nó. Mi để ở đâu, cứ đến mà lấy. Mi nên nhớ ta không hoan nghênh anh chàng kia đến nhà ta đâu.

Biết bạn giận, Cát Tường vì có Đại Nam nên không tiện giải thích. Cô lên lấy điện thoại theo Đại Nam về công ty, mắt cô buồn rười rượi.

- Em với bạn giận nhau hả?

Cát Tường ngó mông ra bên đường:

- Đang mang thai, tính khí nó bất thường đó mà.

- Hai người giận nhau vì anh hả?

- Không.

Đến công ty, Cát Tường vội chào Đại Nam rồi phóng nhanh vào căn phòng trước đây Thiên Vũ dùng để ở. Cô nằm vật ra giường khóc thút thít.

Mọi người đâu hay mỗi khi ở bên ngoài về cô luôn có tâm trạng bất ổn như vậy. Cô nhớ Thiên Vũ đến cồn cào. Cô luôn lo sợ trong cơn say, cô sẽ lầm một ai đó vì nỗi nhớ mong này.

Tình yêu trong xa cách ví như lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn. Không có sự thử thách nào cay nghiệt như tình yêu của anh và cô hiện giờ.

Hoàng hôn dần buông xuống, cả không gian chìm trong màu tím rịm. Cát

Tường ngồi một mình trong phòng, đưa mắt qua ô cửa sổ. Nơi có chiếc chuống gió đung đưa. Nhưng âm thanh vui tai vang lên.

Điện thoại reo, cô hờ hững bắt máy. Từ lâu, ThiênVũ không còn gọi điện cho cô. Chắc anh bận bịu lắm. Cô đè nén mọi nhớ thương không dám liên lạc vì sợ anh xao lãng chuyện làm ăn.

www.vuilen.com 236

Page 16: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Alô.

- Em đang buồn hả, Cát Tường?

Cô nhìn quanh. Tại sao anh ta lại biết mình đang buồn? Anh ta đang ở đâu.

- Sao không trả lời anh, Cát Tường?

- Em đầu có buồn.

- Đừng giấu anh! Ra ngoài chơi chút cho thư giãn đi em.

Cát Tường buồn hiu:

- Em không muốn đi.

- Nghe lời anh. Chuẩn bị đi nhé, anh sẽ đến đón em trong vòng mười lăm phút nữa. Cứ vậy nhé?

Cát Tường với tay đẩy cái chuông, tiếng lanh canh hấp tấp vang lên liên hồi:

Chiếc váy màu đen viền kim tuyến lấp lánh làm nổi bật làn da trắng hồng của cô.

Mái tóc lòa xòa bờ vai tăng thêm nét duyên dáng của cô. Bước chân uyển chuyển trên đôi guốc nhỏ, Cát Tường không còn là một cô bé ngổ ngáo, tinh nghịch nữa, cô bây giờ là một thiếu nữ xinh xắn, đáng yêu.

Đại Nam ngẩn ngơ trước cô, anh nhìn cô không chớp mắt. Không hiểu sao Cát Tường như gai đâm vào tay anh, đau thấu xương nhưng anh lại muốn giữ chiếc gai đó mãi.

- Em xinh quá!

Nụ cười tròn trên môi cô:

- Anh đùa hả? Em không cần anh chọc cho em vui đâu.

Lịch sự mở cửa xe cho cô, anh nghiêng đầu:

- Anh nói rất thật lòng:

Cát Tường chìm đắm trong nỗi nhớ Thiên Vũ Giá như anh bên cạnh bây giờ thì có lẽ cô sẽ cười nhiều hơn, nói nhiều hơn.

Mãi nghĩ, chiếc xe dừng lại từ bao giờ mà cô không hay. Tiếng Đại Nam như cất dòng suy nghĩ của cô.

www.vuilen.com 237

Page 17: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Mời tiểu thư!

Cô lườm anh. Bước xuống xe, cô ngạc nhiên:

- Sao anh đưa em vào đây?

Để ngón tay lên miệng, anh nói khẽ:

- Bí mật!

Len lỏi qua mấy con đường trải sỏi, qua bao nhiêu hoa kiểng nực mùi thơm, Đại Nam đưa cô vào chiếc bàn dành cho hai người.

Ở đây không có đèn mà thắp sáng bằng những ngọn nến. Những ly nến đủ màu ngát mùi hương. Cát Tường như lạc vào cõi thần tiên.

Ghé mắt nhìn lên bàn, cô kêu lên:

- Hôm nay là sinh nhật anh hả?

Đại Nam mặt tràn đầy hạnh phúc.

- Đã hai mươi chín năm, anh dự sinh nhật một mình. Năm nay anh có thêm em. Nào em ngồi đi.

Cát Tường bối rối:

- Em vẫn chưa có quà mừng anh.

Nhìn khuôn mặt cô lung linh trong ánh nến, anh cười rạng rỡ:

- Em là món quà vô giá đối với anh. Có mặt em ở đây chỉ làm cho buổi tiệc thêm phần long trọng. Anh muốn nói lời cám ơn em.

Cô chớp hàng mi dài của mình, giọng xúc động:

Em biết rồi. Anh trở nên nghi ngờ và bẳn tính chỉ vì anh cô đơn.

Đại Nam khẽ gật:

- Nói cho đúng, anh là một cô nhi.

- Em xin lỗi, đã khơi gợi lại nỗi buồn của anh.

Bật nắp chai Champagne, anh cười:

- Anh đã nghe và thấy người ta đối xử với mình ba mươi năm rồi. Anh chai lì hơn em nghĩ. Nhưng anh còn thua em, bướng không chịu được.

www.vuilen.com 238

Page 18: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Cô bật cười đón ly rượu trên tay anh. Hai cái ly chạm vào nhau. Cát Tường uống cạn. Cô rót một ly đưa ngang mặt:

- Chúc anh sinh nhật vui vẻ!

- Cạn!

Câu chuyện rôm rả quanh chuyện làm ăn, chuyện Tây, chuyện ta đủ cả.

Khá lâu sau, Đại Nam mới nói:

Anh chưa từng nghe em nhắc tên một người con trai nào trong đời mình. Xinh đẹp, giỏi giang như em, anh không tin em vẫn chưa yêu ai.

Cát Tường tì cằm lên tay, nở nụ cười thật đẹp. Nụ cười dù chỉ nhìn cô một lần Thiên Vũ đã mơ ước suốt ba năm.

- Em đang để anh ắyvào tận trong tim. Em chỉ muốn một mình nhớ, một mình biết thôi.

Đôi mắt Đại Nam thoáng thất vọng.

- Em có người rồi hả?

- Vâng?

- Anh ấy ở đâu?

- Nha Trang.

- Ở xa như vậy à?

- Xa mặt nhưng không cách lòng.

Đại Nam ực luôn mấy ly liên tiếp:

Anh ngưỡng mộ em quá:

Cát Tường cười:

- Anh thì nói vậy, còn nhỏ Anh Thy thì luôn bảo em sao mà khổ quá.

- A! Thì ra lần đó bạn em ghen giùm anh bạn kia:

Cát Tường cười tủm tỉm:

- Anh không giận chứ?

www.vuilen.com 239

Page 19: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Không.

Có người san sẻ và hiểu mình, Cát Tường như mở tấm lòng. Cô không còn ủ dột mà vui vẻ hẳn. Ly cụng ly đến ngà ngà say.

Đại Nam đưa cô về tận nhà. Không vội mở cửa xe, Đại Nam tìm mắt cô trong bóng tối.

- Anh rất tiếc là mình đến muộn. Cuộc đời anh luôn là thế đó, ít khi may mắn đến với anh.

Giọng Cát Tường nhừa nhựa:

- Anh đừng nói như thế. Anh sẽ tìm được người như mơ ước.

- Cát Tường à!

- Anh nói đi.

Giọng anh lạc hẳn:

- Hôm nay là ngày anh vui nhất. Em có thể tặng anh món quà mừng không em?

Cát Tường tìm cách mở cửa xe, nhưng cô cứ loay hoay:

- Em sẽ vào nhà tìm quà cho anh.

Ghì cô lại, anh nài nỉ:

- Anh chỉ cân một nụ hôn. Hãy tặng cho anh!

Cát Tường sững sờ:

- Em không thể đâu, Đại Nam.

Đại Nam không kiềm chế được lòng mình, anh cố ghì cổ về phía mình. Cô vùng vẫy:

- Em chỉ xem anh như một người anh. Đừng làm như thế anh ạ.

- Nhưng anh lỡ yêu em. Anh chỉ xin em một nụ hôn và chỉ một lần này thôi. Em nỡ để đêm sinh nhật của anh buồn tẻ đến thế sao. Lời cầu nguyện cho đêm nay chỉ là muốn một lần bày tỏ tình cảm với em, được không em?

Cát Tường quờ quạng trong đêm:

www.vuilen.com 240

Page 20: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Tình cảm không thể miễn cưỡng. Em không thể tùy tiện như thế. Nếu anh còn tôn trọng em, thì đừng bảo em làm điều có lỗi với anh ấy.

Đại Nam chồm lên, bờ môi nồng mùi rượu lần tìm bờ môi đang cố né tránh của cô. Nước mắt Cát Tường tuôn đầm đìa.

Cánh cửa xe bật mở, Cát Tường như bị lôi tuột ra khỏi xe. Một tiếng quát vang lên nghe rợn người:

- Mau cút khỏi đây ngay!

Tiếng quát như gáo nước lạnh dội vào mặt. Đại Nam như bừng tỉnh cơn mơ. Anh chợt hiểu chuyện gì xảy ra. Anh nhoài người ra khỏi xe gào lên:

- Anh xin lỗi em, Cát Tường.

Cánh cổng nhà cô đóng sầm lại. Anh ân hận vô cùng. Tình yêu làm mờ lý trí, chắc Cát Tường không tha thứ cho anh đâu. Một mình anh với chiếc xe băng mình vào sương đêm 1ạnh lẽo như bao nhiêu năm nay anh vẫn cô đơn đi về.

Cát Tường nhận ra ngươi kéo cô lúc nãy là anh, Thiên Vũ yêu thương của cô.

Nhưng cơn ghen hờn đã khiến máu trong người anh khô lạnh Anh ngồi hút thuốc khá lâu mới quay lại nhìn xoáy vào mắt cô một cách lạnh lùng. Giọng nói gằn gằn:

Một cách trả đũa ngọt ngào của em phải không?

Nhìn cách hờ hững lạnh lùng của anh lúc này khiến cô muôn khóc. Nhưng cô đâu có lỗi.

Nỗi tự ái dâng đầy trong tim óc, cô bất chấp mình đang nhớ anh, vui mừng vì gặp lại anh.

Cô nói như la lên:

- Anh đừng ăp đặt mọi chuyện cho em.

- Anh đã nhìn thấy rõ ràng mà em còn chối được hay sao?

Nước mắt lăn dài xuống má. Cô cố cãi:

- Em không làm như vậy.

Giọng anh lạnh như băng:

www.vuilen.com 241

Page 21: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Vẫy hãy trả lời anh đi! Em có biết anh ta thích em không?

Cô đáp ngang:

- Có.

- Em có nghĩ đến một lúc nào đó, anh ta sẽ tỏ tình với em không?

- Có.

- Em có chuẩn bị gì khi anh ta muốn hôn em?

Quá giận vì bị anh nghi ngờ, cô đáp bừa:

- Hôn lại!

Anh chết sững trước câu nói phũ phàng của cô. Anh đau đớn vô cùng như có bàn tay ai bóp vụn tim mình. Một lúc sau anh mới trần

tĩnh lại, rồi nhếch môi cay đắng:

- Em đã yêu anh ta?

Cô gào to vào mặt anh:

- Anh bịa đặt.

- Anh không bịa đặt mà chính anh nhìn thấy. Nếu lúc nãy không có anh, em sẽ ra sao?

Nước mắt tràn mi, cô nghe giận anh không thể tưởng. Tại sao anh không chịu hiểu cô?

- Thì em sẽ tận hưởng những giây phút ngọt ngào nhất của tình yêu.

Cơn giận đã lên đến đỉnh điểm, nhanh như chớp anh siết chặt bờ vai cô. Hai hàm răng nghiến chặt.

- Em nói lại lần nữa?

Cố nén đau, cô đanh giọng:

- Anh điên thật rồi.

Hất tay anh ra cô chạy nhanh vào nhà. Nằm vật lên giường cô khóc như mưa. Cứ ngỡ gặp anh lần này sẽ vui lắm. Không ngờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu này.

www.vuilen.com 242

Page 22: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Bật dậy thật nhanh, cô bắc ghế định giật cái chuông gió ném đi. Nhưng mắt cô chạm phải một đốm lửa nhỏ ở gốc sân.

Trời đang lất phất mưa, lòng cô ngổn ngang trăm mối. Cô chợt nhớ một câu danh ngôn : “Không thể diễn tả được nỗi đau khổ do cái ghen đem đến cho con tim chưa nói được lời tỏ tình”:

Thiên Vũ của cô chấp nhận hèn hạ, đau khổ để ghen vì anh quá yêu cô. Bản thân cô mới là người đáng trách. Nếu anh không kịp thời có mặt, Đại Nam sẽ làm gì cô?

Màn mưa mỗi lúc mỗi dày hơn. Cô hốt hoảng tìm áo mưa phủ lên người, chạy xuống gôc sần tìm anh, nhưng anh không còn ở đó.

Cô táo tác tìm anh, mắt cô cay xè vì nước mưa quất vào mặt.

- Anh đâu rồi Thiên Vũ? Em xin lỗi anh.

Nước mắt hòa nước mưa, cô gào to trong mưa:

- Thiên Vũ ơi!

- Em còn đủ hơi để gào à?

Quên hết giận hờn, cô ôm chầm lấy anh. Anh lôi cô vào nhà, cả người cô ướt sững.

- Anh đi đâu vậy hả?

Anh nhìn cô, tủm tĩm:

- Em tưỡng anh vì em chịu trầm mình trong mưa à? Tuy yêu em, nhưng anh chưa điên vậy đâu.

Cô quắc mắt nhìn anh:

- Thì ra anh không hề yêu em như em đã nghĩ. Xin lỗi đã làm phiền anh.

Cô biến nhanh vào phòng. Anh xót xa khi thấy cô co ro, môi tái xám vì lạnh. Nếu anh không làm vậy, cô chưa chịu đi thay áo đâu. Anh lắc đầu. Bướng không chịu được!

www.vuilen.com 243

Page 23: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Buổi sáng, nắng đã chiếu những tia đầu tiên vào tận phòng cô, nhưng Cát

Tường không làm sao nhấc mình lên nổi. Toàn thân ê ẩm, cô có cảm giác lạnh lắm.

Kéo chăn trùm kín đầu, cô vẫn nghe tiếng ồn ào từ tầng dưới vọng lên. Cô chợt nghẹn ngào khi nghĩ rằng giờ này có lẽ anh ấy đã trên đường về Nha Trang. Lòng cô đau nhói.

- Cát Tường ơi! Dậy đi con.

Tiếng bà Như Bình êm đềm vang lên. Cô rên:

- Con mệt, con muốn ngủ.

Im lặng một lúc cô lại nghe gọi:

- Con khỏe không, Cát Tường?

Cô lắng tai nghe, giọng này khá quen. Hình như là dì Trúc. Cô muốn nhảy xuống nhưng người cô cứng đờ. Cô đành rên nho nhỏ:

- Con mệt lắm!

Lầu sau, cô lại nghe:

- Con đâu rồi Cát Tường?

Cô nhíu mày: Ai vậy kìa? Giọng trầm ấm nghe cũng khá quen. Trời ơi! Bà Phương Mai, mẹ của Thiên Vũ. Mọi người có mặt đầy đủ, chả lẽ Anh Thy có chuyện gì?

- Con vẫn còn muốn ngủ.

- Vậy con nằm cho khỏe nhé.

Cô gượng dậy. Cô vệ sinh thay đồ đẹp, định xuống chào mọi người tiện hỏi thăm Anh Thy. Nhưng bước chân cô lảo đảo, cô té quỵ xuống Bàn gạch.

Thời gian có lẽ lâu lắm, cát Tường mới tỉnh lại. Vừa mở mắt nhìn thấy Thiên Vũ, lệ trào mi. Cô quay mặt đi.

- Em đang sốt cao. Dù có giận anh cũng nên dành dịp khác. Cố uống ít sữa rồi uống thuốc vào.

www.vuilen.com 244

Page 24: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Lời nói ngọt ngào, cử chỉ ần cần của anh lúc này càng làm cho cô nghẹn cứng ở cổ. Cô thở mệt nhọc, nước mắt ràn rụa.

Thiên Vũ đa cô ngồi lên, ôm cô vào lòng, dỗ dành:

- Lỗi tại anh, anh làm em buồn. Đừng giận anh nữa!

Nước mắt cô ướt đẫm vai áo anh.

Dùng khăn lau mặt mũi cho cô, anh cho cô uống sữa. Cô vẫn chưa mở miệng nói với anh lời nào.

- Em nghĩ rằng anh có thể lơ là với em được sao? Em có biết đêm qua, anh giận như thế nào không? Nhưng nhìn thấy em hốt hoảng tìm anh trong mưa, anh biết rằng mình quá ích kỷ, hẹp hòi. Cả đêm qua anh không sao chợp mắt, nghe em ho mà tim anh thắt lại.

Biết em đã cảm lạnh, từ sáng sớm anh đã đi mua thuốc về cho em. Đừng lạnh nhạt với anh. Hãy quay lại đây đi Cát Tường, xem anh mang gì đến cho em nè.

Cô liếc mắt, một đóa hồng thật to, thật đẹp choáng trước mặt cô. Cô hờ hững.

- Còn nữa!- Anh vui giọng.

Một lẳng hoa cát tường sang trọng, tinh khiết với những bông hoa trắng lam thật dễ thương. Giọng anh đều đều:

- Chúng ta gặp nhau lúc em mang hoa đến tặng anh. Nay anh muón chúng ta kết thúc cũng bằng một lẳng hoa cát tường thật đẹp Kết thúc ư?

- Phải rồi. Tình yêu đã đến lúc kết thúc để thay vào là tình chồng vợ.

Tiếng Anh Thy vang lên kêm theo tiếng cười rộ. Mọi người ùa vào phòng Cát Tường. Cô đưa mắt nhìn từng người một. Việt Sơn, Anh Thy, dì.Trúc, Ba mẹ, Thiên Vinh, Thiên Kim, còn…

Thiên Vũ mỉm cười:

- Đây là ba và mẹ anh.

Đôi má nhợt nhạt chợt ửng hồng. Cô nhìn ba mẹ:

- Ba, mẹ à! Chuyện này là sao ạ?

Anh Thy liến thoáng:

www.vuilen.com 245

Page 25: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Xin mời mọi người ra ngoài cho.

Mọi người lục tục kéo nhau đi. Thiên Vũ vẫn còn do dự, Anh Thy la lên:

- Một lát em sẽ trả nó lại cho anh. Mau đi xuống dưới nhà đi.

Cát Tường vội hỏi:

- Mọi người đang làm gì vậy, Anh Thy?

Xỉ vào trán cô, Anh Thy mắng:

- Ngày thường mi thông minh, sao hôm nay mụ mẫm quá vậy...

Cát Tưởng nhăn mặt:

- Ta đang bệnh, không suy nghĩ được nhiều. Mi nói ta nghe đi.

Anh Thy lục tìm quần áo cho Cát Tường:

- Niềm vui tự cảm nhận sẽ thú vị hơn nghe người khác nói. Ta không nói đâu.

Một ý nghĩ chạy nhanh qua đầu, Cát Tường đỏ mặt. Cô ngồi dậy, bỏ hai chân xuống đất.

- Ê định làm gì đó?

- Đào tẩu?

Ngỡ mình nghe lầm, Anh Thy hỏi lại:

- Sao hả?

Đôi mắt Cát Tường còn sưng húp vì khóc nhiều:

- Ta suy nghĩ kỹ rồi. Ta không đi gặp họ đâu. Mi ra đi!

Anh Thy ôm vai bạn:

- Đừng như vậy mà Cát Tường. Cả nhà anh ấy, cả mẹ ta cũng lặn lội vào đây tổ chức buổi gặp mặt này. Mi đừng làm cho họ buồn chứ.

Im lặng hồi lâu, Cát Tường thở dài:

- Mi có biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì không?

Anh Thy xua tay:

www.vuilen.com 246

Page 26: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

- Ta không biết gì ngoài anh Vũ yêu mi và mi phải làm vợ anh ấy.

- Ở đâu có cái nghịch lý ấy vậy?

- Đó là chân lý.

Thiên Vũ ló đầu vào:

Xong chưa hai cô?

Anh Thy phụng phịu:

- Anh vào mà dỗ nhỏ đi, nhỏ cứng đầu quá.

Thiên Vũ sờ trán Cát Tường, giọng anh êm như ru:

- Em còn sốt, có lẽ rất mệt. Em cứ nằm nghỉ đi, không cần phải xuống dưới đâu.

Đỡ cô nằm xuống, anh sửa lại quần áo cho cô.

- Anh biết em còn giận anh. Ba mẹ anh lại nôn nóng đòi gặp em. Thôi hôm nay không trọn vẹn thì chờ lần khác vậy.

Anh nhẹ bước đi ra:

- Em không gặp mọi người vì đôi mắt em còn sưng húp, chứ em đâu còn giận anh.

Thiên Vũ quay lại, anh lao đến bên giường hôn lên đôi mắt sưng húp của cô.

- Là lỗi của anh. Từ nay anh không để cho mắt em sưng thế này nữa đâu. Hãy tin anh!

Cô mim cười hạnh phúc.

- Chờ em một chút!

Cô tự đi thay đồ. Để che đôi mắt mọng đỏ cô đeo cặp kính vào, hình như càng xinh thêm.

Do cảm lạnh nên cô cần có Thiên Vũ dìu và như thế trông họ càng tình tứ hơn.

- A! Xuống rồi!

Thoáng nhìn thấy mâm lễ vật long trọng, Cát Tường quay sang nhìn Thiên Vũ.

www.vuilen.com 247

Page 27: PHẦN 10 Đ - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/langhoatinhyeu/langhoatinhyeu... · Bây giờ ông Phát có th ểđi uống trà, tán gẫu hay đánh vài ván cờ mà không

Tác Giả:Hồng Anh LẴNG HOA TÌNH YÊU

Anh cười:

- Làm vợ anh nhé, Cát Tường?

Gỡ kính xuống, cô nhìn anh nồng nàn:

- Anh không sợ à?

- Vì sợ nên anh mới hối ba mẹ vào gấp.

- Lúc nãy anh nói...

- Không nói vậy, em đâu cảm động, phải không nào?

Cô trừng mắt:

- Anh dám lừa em?

Nắm chặt bàn tay cô trong tay mình, anh âu yếm:

- Nhưng anh yêu em là thật lòng.

Cát Tường tựa vào vai anh nghe mùi hạnh phúc rạt rào. Sau cơn mưa trời lại sáng. Hạnh phúc sẽ mỉm cười với những ai biết quý trọng và giữ gìn nó.

HẾT

www.vuilen.com 248