ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · tác giả: nguyễn quỳnh nương...

22
Tác Gi: Nguyn Qunh Nương THIÊN MNH Phn 1 - Úm ba la... úm ba la... xì bùa... bát quái ma ha ta đa... úm ba la xì bùa... Bó nhang trong tay ông thy bói múa lượn trên đầu Tiêu Phong và Kiu Tiên. Tiêu Phong quay qua Kiu Tiên, thì thm to nh: - ng làm cái gì mà thy ghê quá mày ơi! Tao thy... gigithế nào y! Kiu Tiên đưa ngón tay lên môi sut khmt tiếng: - Nhnày, im đi! Thy By ni tiếng là coi hay nht khu này đó. Mày đi coi bói thì phi tin, nếu không mt linh! Va lúc thy By cm nhang vào lư hương, ging the thé na nam, na n: - Bây ginmun hi gì na không? Nếu không, cu thăng! Tiêu Phong còn chưa biết hi thêm gì thì Kiu Tiên đã khthúc cùi chvào hông nàng: - Hi đường tình duyên đi! Tiêu Phong cn: - Mình còn đi hc mà? Thy By lc lư cái đầu: - Không còn gì na thì cu thăng đây! Kiu Tiên vt ming: - Khoan đã... thy xem qua tình duyên ca Tiêu Phong giùm cho! Thy gt gù ri khging: - Nđưa tay đây cu xem! Tiêu Phong lng khng hi lâu mi đưa tay ra, thy lc đầu: - Tay phi! Thy nhcm bàn tay nhnhn ca Tiêu Phong. Hi lâu, ông gt gt: www.vuilen.com 1

Upload: lythien

Post on 06-Feb-2018

215 views

Category:

Documents


1 download

TRANSCRIPT

Page 1: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Phần 1

- Úm ba la... úm ba la... xì bùa... bát quái ma ha ta đa... úm ba la xì

bùa...

Bó nhang trong tay ông thầy bói múa lượn trên đầu Tiêu Phong và Kiều Tiên. Tiêu Phong quay qua Kiều Tiên, thì thầm to nhỏ:

- Ổng làm cái gì mà thấy ghê quá mày ơi! Tao thấy... giả giả thế nào ấy!

Kiều Tiên đưa ngón tay lên môi suỵt khẽ một tiếng:

- Nhỏ này, im đi! Thầy Bảy nổi tiếng là coi hay nhất ở khu này đó. Mày đi coi bói thì phải tin, nếu không mất linh!

Vừa lúc thầy Bảy cắm nhang vào lư hương, giọng the thé nửa nam, nửa nữ:

- Bây giờ nữ muốn hỏi gì nữa không? Nếu không, cậu thăng!

Tiêu Phong còn chưa biết hỏi thêm gì thì Kiều Tiên đã khẽ thúc cùi chỏ vào hông nàng:

- Hỏi đường tình duyên đi!

Tiêu Phong cự nự:

- Mình còn đi học mà?

Thầy Bảy lắc lư cái đầu:

- Không còn gì nữa thì cậu thăng đây!

Kiều Tiên vọt miệng:

- Khoan đã... thầy xem qua tình duyên của Tiêu Phong giùm cho!

Thầy gật gù rồi khẽ giọng:

- Nữ đưa tay đây cậu xem!

Tiêu Phong lựng khựng hồi lâu mới đưa tay ra, thầy lắc đầu:

- Tay phải!

Thầy nhẹ cầm bàn tay nhỏ nhắn của Tiêu Phong. Hồi lâu, ông gật gật:

www.vuilen.com

1

Page 2: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định mệnh của mình.

Tiêu Phong im lặng hình như nàng không tin lắm. Còn Kiều Tiên thì sốt sắng:

- Người đó như thế nào? Cậu có thể cho chúng con biết được không?

Thầy Bảy lại lắc lư cái đầu giống hệt mấy con nghiện đang phê thuốc, giọng khẽ khàng:

- Thiên cơ bất khả lộ!

Kiều Tiên dài giọng:

- Sao thầy không chịu nói, thầy phải nói trước để tụi con còn chuẩn bị chứ!

Thầy Bảy lắc đầu, ông hơi chồm người về phía Tiêu Phong, bàn tay chỉ thẳng lên trời, giọng thật rùng rợn:

- Đó chính là định mệnh của nữ!

Tiêu Phong tròn vo hai con mắt ngơ ngác không hiểu!

Thầy Bảy chợt nói thêm:

- Đường tình duyên của nữ rất lận đận. Cậu khuyên nữ một câu: “Phải dùng con tim để cảm nhận tình yêu. Nếu không, nữ sẽ đánh mất định mệnh của mình”.

Không đợi Tiêu Phong và Kiều Tiên hỏi thêm, thầy Bảy lại lảm nhảm:

- Úm ba la xì bùa... Úm ba la xì bùa... Úm ba la xì bù...

Rồi thầy Bảy làm một cái ngáp thật dài cùng với những cái rùng mình thật mạnh. Bây giờ, Tiêu Phong thấy ông đã bình thường trở lại, ông trầm giọng:

- Được rồi!

Kiều Tiên nhẹ đặt tiền quẻ vào chiếc đĩa bên cạnh lư hương bằng đồng, cả hai cúi đầu chào ông rồi ra về.

Kiều Tiên xuýt xoa:

- Thầy Bảy coi hay quá chừng, tao thấy ổng nói trúng phóc hết trơn!

Tiêu Phong ngồi sau, tay ôm lấy chiếc eo thon thả của Kiều Tiên, nàng lẩm bẩm:

www.vuilen.com

2

Page 3: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Sao tự nhiên ổng chỉ tay lên trời mà bảo là định mệnh của tao. Khó hiểu quá!

Kiều Tiên nhướng mắt:

- Thầy Bảy đã nói “thiên cơ bất khả lộ”, mày ráng chờ đi, thầy Bảy nói mày sẽ gặp được định mệnh trong ngày gần nhất mà!

Tiêu Phong làm một cái trề môi dài cả chục cây số:

- Tào lao thì có!

Kiều Tiên gắt nhẹ:

- Cái gì mà tào lao!

Tiêu Phong nhỏ nhẹ:

- Tao đã nói không đi mà mày cứ ép. Toàn nói tầm phào!

Kiều Tiên nổi sùng:

- Tao thấy thầy Bảy nói cái gì cũng đúng, sao lại nói tầm phào!

Tiêu Phong vẫn giữ quan điểm của mình:

- Mày không nghe người ta nói “bói ra ma, quét nhà ra rác” hay sao?

Kiều Tiên giận dỗi không thèm đôi co với Tiêu Phong:

- Mày không tin thì thôi!

Tiêu Phong dịu giọng:

- Mày cũng đừng tin ba cái chuyện bói toán nữa. Mỗi lần đến kỳ thi làm đi coi bói xem có đậu không. Mày chỉ cần học bài cho tốt, vậy là chắc ăn nhất. Tự dưng đưa cho ổng mấy chục ngàn, mà cũng phải học bài như điên!

Kiều Tiên chống chế:

- Đồng ý là đi thi học bài sẽ đậu, nhưng người xưa có câu “học tài thi phận” bởi vậy tao phải đi coi bói coi vận mệnh của mình thế nào!

Tiêu Phong lắc đầu chán nản:

- Tao... bó toàn thân với mày rồi!

Kiều Tiên mỉm cười, cô bâng quơ:

www.vuilen.com

3

Page 4: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Tao vái ông bà ông địa cho mày sớm gặp định mệnh của mày như vậy mày mới tin tao là thầy Bảy coi bói số một ở đây!

Tiêu Phong chợt cười vì giọng điệu của Kiều Tiên, nàng nói giọng bùi ngùi:

- Mình còn đi học. Hơn nữa... người ta nghèo rớt mùng tơi, còn tao không có mùng tơi mà rớt nữa... ai mà dám nhào vô!

Kiều Tiên trợn mắt:

- Nghèo thì sao? Không lẽ nghèo rồi “ống chề” hay sao? Mày xinh đẹp, học giỏi. Trong lớp mình bọn con trai thích mày thiếu gì.

Tiêu Phong lắc đầu, nàng dẩu môi:

- Tao cãi không lại cái lý sự cùn của mày. Nói chuyện với mày một hồi chắc tao “nhũn” luôn quá!

Kiều Tiên bật cười khanh khách:

- Vậy thì, đừng nói, coi chừng “nhũn” rồi chuyển qua “bại” là hết thuốc chữa đó!

Tiêu Phong cũng phì cười nàng chỉ tay ra xa nơi những con chuồn chuồn chập chờn trên ngọn cỏ:

- Kiều Tiên! Hôm nay trời đẹp quá hả?

Kiều Tiên làm một cái rùn vai:

- Hôm qua tới giờ mưa muốn thúi đất luôn, đẹp cái nỗi gì! Tao sợ nhất là mùa mưa đó, đường sá lầy lội, dơ chết!

Tiêu Phong giọng mơ mộng:

- Tao thấy mùa mưa đáng yêu. Nghĩ xem, những hạt mưa lất phất trên mái tóc rất dịu dàng, khi mưa như trút nước thì như cuốn đi những muộn phiền lo toan. Sau cơn mưa trời lại sáng, mày không thấy cây cỏ hoa lá đều trong lành và trần gian đầy sức sống sau cơn mưa hay sao?

Kiều Tiên cong môi chuẩn bị phản đối, nhưng cả cô và Tiêu Phong cùng hét lên:

- Á… á…

- Á… á…

www.vuilen.com

4

Page 5: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Xoẹt… xoẹt…

Một chiếc xe hơi chạy ngang qua tạt nguyên vũng nước nửa đỏ nửa vàng đục ngầu làm cho hai bộ áo dài trắng trên người của Kiều Tiên và Tiêu Phong lem luốc. Tiêu Phong bước xuống xe phủi phủi những chỗ nước, còn Kiều Tiên thì chống nạnh gọi theo chiếc xe:

- Dừng lại... dừng lại coi...

Kiều Tiên tức tối:

- Chạy xe gì mà... đồ cà chớn...

Chiếc xe không dừng lại mà lướt êm êm. Tiêu Phong ứa nước mắt:

- Tức quá đi! Xem bộ áo dài mới của tao nè!

Kiều Tiên vọt miệng:

- Vậy mà còn bảo mùa mưa đáng yêu. Đáng ghét thì có!

Tiêu Phong cự nự:

- Mắc mớ chi đến mùa mưa? Tại chiếc xe kia chớ bộ!

Tiêu Phong đưa tay phủi phủi mớ nước vừa dơ vừa hôi trên người. Kiều Tiên cất giọng:

- Đừng phủi nữa, không ra đâu. Chắc là phải may bộ khác thôi!

Tiêu Phong thở dài nghe não ruột, tự dưng giọt nước mắt lăn xuống trên đôi gò má mịn hồng:

- Bộ đồ này tao để đành tiền lâu lắm mới may được đó, vậy mà...

Kiều Tiên nhìn bạn xúc động, cô hiểu hoàn cảnh của Tiêu Phong. Tự dưng máu trong người cô sôi sục. Kiều Tiên leo tuột lên xe, cô quay lại nhìn Tiêu Phong đang xem lại chiếc áo lấm lem:

- Lên xe!

Tiêu Phong tròn mắt:

- Chi vậy?

Kiều Tiên nhướng mắt:

- Đuổi theo chứ chi!

www.vuilen.com

5

Page 6: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Tiêu Phong tròn vo cái môi thật đáng yêu:

- Có lộn không vậy? Đi xe đạp mà đuổi theo xe hơi?

Kiều Tiên thúc giục:

- Nhanh lên! Đằng trước là ngã tư mà!

Tiêu Phong leo lên yên sau, chiếc xe đạp lắc lư thật chậm chạp. Bất lực, Kiều Tiên nhảy xuống, cô ngoắc đại chiếc môtô vừa trờ tới:

- Dừng... dừng lại!

Tiêu Phong nắm tay cô kéo lại:

- Làm gì vậy Kiều Tiên?

Kiều Tiên không trả lời, cô mỉm cười với người thanh niên vừa dừng xe lại:

- Chúng tôi đang cần giúp đỡ!

Anh tháo nhanh chiếc mũ bảo hiểm, nhìn bộ đồ lấm lem trên người cô:

- Cô cần tôi giúp gì?

Đôi mắt Kiều Tiên sáng lên như hai vì sao, cô kêu thầm:

- Chà! Ngoắc đại mà trúng được anh đẹp trai!

Thấy Kiều Tiên nhìn mình, anh gằn giọng:

- Cô cần tôi giúp gì?

Kiều Tiên sực tỉnh, cô nhanh nhảu:

- Tôi và bạn tôi bị một chiếc xe hơi tạt nước lên người như vầy nè!

Anh đưa mắt nhìn họ, đôi mắt anh chợt dừng lại trên gương mặt kiều diễm của Tiêu Phong. Một nét đẹp làm cho anh xao xuyến bồi hồi, nhất là đôi rèm mi chớp chớp đôi mắt tròn lay láy đang nhìn anh, làm cho tim anh muốn nhảy ra khỏi lồng ngực:

- Hai cô muốn tôi giúp gì?

Kiều Tiên lại cất giọng:

- Anh đuổi theo chặn chiếc xe đó giùm chúng tôi!

www.vuilen.com

6

Page 7: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Tiêu Phong kêu lên:

- Kiều Tiên! Thôi, bỏ đi!

Kiều Tiên gắt gỏng:

- Bỏ cái gì mà bỏ, tao phải đòi lại công bằng!

Anh trầm giọng:

- Được rồi! Nhưng cô còn nhớ biển số xe không?

Kiều Tiên gật gù, đọc biển số xe cho anh. Anh đội nón bảo hiểm và nhoẻn cười:

- Tôi sẽ giữ chiếc xe đó, nhưng hai cô phải nhanh lên đó?

Kiều Tiên gật mạnh:

- Được, cảm ơn anh trước!

Anh còn nhìn lại Tiêu Phong một cái trước khi vào số. Kiều Tiên lại leo lên yên xe:

- Nhanh lên, phải đuổi theo!

Tiêu Phong gật gật, hai đôi chân của Kiều Tiên và Tiêu Phong quay lia lịa theo từng vòng xe. Tiêu Phong tự dưng mỉm cười:

- Mình đúng là khùng quá, Kiều Tiên!

Kiều Tiên cong cớn:

- Khùng gì, phải bắt chiếc xe đó đền tiền cho mình may áo dài mới!

Tiêu Phong gật gù:

- Cũng đúng! Nào, nhanh nữa lên!

Cả hai cố đạp thật nhanh vì mục tiêu vừa đưa ra. Chợt Tiêu Phong làu bàu:

- Sao đoạn đường hôm nay xa quá vậy ta!

Két… Két...

www.vuilen.com

7

Page 8: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Chiếc xe thắng gấp rồi tấp mạnh vào lề, anh quay kính xe xuống nhìn người thanh niên trên chiếc môtô:

- Anh chạy xe kiểu gì vậy?

Người thanh niên tháo nón bảo hiểm:

- Có người muốn gặp anh!

- Ai?

Người thanh niên bật chống xe, ngồi một bên trên chiếc môtô:

- Không biết nữa!

Anh nổi sùng:

- Bộ anh bị khùng hả? Chặn xe tôi bảo có người muốn gặp tôi mà lại bảo không biết là sao?

Người thanh niên khoanh hai tay trước ngực làm một cái rùn vai:

- Một lát anh sẽ biết, họ đang trên đường đến đây!

Anh gầm gừ vẻ khó chịu:

- Anh làm ơn tránh đường cho, tôi không có thời gian!

Người thanh niên lại làm một cái nhún vai:

- Rất tiếc, vì họ nhất định phải gặp anh!

Anh thở hắt ra một cái, đầu hơi ngửa ra sau ghế:

- Được để xem ai mà muốn gặp tôi đến vậy!

Anh bấm nút play trên máy phát nhạc, đeo tai phone vào và lắc lư theo điệu nhạc!

Phặt! - Tai phone bị Kiều Tiên giật phăng làm anh giật mình. Anh nhìn cô hồi lâu:

- Cô là ai?

Kiều Tiên trừng mắt:

- Anh không cần biết tôi là ai!

www.vuilen.com

8

Page 9: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Anh mở to mắt nhìn cô, vẻ không hiểu:

- Vậy cô gặp tôi để làm gì?

Kiều Tiên cong môi:

- Tôi đâu có gặp anh!

Anh bắt đầu nổi nóng với lời không đầu không đuôi:

- Vậy các người chặn đường tôi làm gì?

Kiều Tiên mạnh tay kéo Tiêu Phong đứng trước mắt anh:

- Nhìn đi!

Anh đưa mắt nhìn Tiêu Phong thật anh thấy gương mặt thật bầu bĩnh đáng yêu. Đầu nàng cúi sâu như e ấp, mái tóc dài quá mông bay bay trong chiều làm con tim anh thoáng rung động!

Thấy anh cứ im lặng nhìn mình, Tiêu Phong nổi sùng:

- Làm cái gì mà “nghía” tôi dữ vậy?

Anh giật mình vì cái giọng trong trẻo dù đang cáu gắt nhưng vẫn rất êm dịu. Anh chợt cười nửa miệng:

- Thì cô ấy bảo tôi nhìn, nên tôi mới nhìn!

Tiêu Phong tức tối vì nụ cười giễu cợt của anh, đôi môi hồng xinh cong lên:

- Không phải bảo anh nhìn tôi, mà là bảo anh nhìn hậu quả mà anh gây ra kìa!

Anh tròn mắt:

- Tôi đã gây ra hậu quả gì vậy kìa?

Tiêu Phong tức điên vì cái giọng điệu tưng ửng của anh. Thấy Tiêu Phong bí thế, Kiều Tiên chen vào:

- Anh còn không biết hay sao? Nhìn bộ đồ trên người chúng tôi đi!

Anh nhìn bộ đồ ướt nhẹp trên người cô và Tiêu Phong, anh gật gù:

- Muốn tôi bồi thường phải không?

Rồi thật nhanh, anh mở bóp lấy ra một xấp tiền dày cộm:

www.vuilen.com

9

Page 10: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Sao không chịu nói sớm, làm mất thì giờ của tôi. Cầm lấy đi, nhiêu đây đủ cho hai cô may hơn chục bộ đó!

Kiều Tiên gật gù hài lòng vì sự phóng khoáng của anh, cô thầm nghĩ: “Nhiêu đây cũng giúp cho gia đình Tiêu Phong cả mấy tháng”. Nhưng bàn tay cô chưa kịp đụng đến xấp tiền trên tay anh thì cô đã bị Tiêu Phong kéo mạnh ra sau lưng. Nàng khó chịu:

- Anh tưởng tiền có thể giải quyết vấn đề sao?

Kiều Tiên tròn mắt nhìn nàng. Trời ơi! Sao tự dưng trở chứng vậy nè? Mục tiêu đạt được rồi mà, sao lại...

Cái giọng trầm trầm của anh vang lên làm Kiều Tiên bỏ rơi suy nghĩ:

- Không phải cô đuổi theo thôi chỉ để đòi tiền bồi thường thôi hay sao?

Tiêu Phong kêu lên trong đầu: Sao mà anh ta đi tuốt tuồn tuột trong bụng nàng vậy không biết!

Nhưng nàng chống chế:

- Phải, nhưng kèm theo cả lời xin lỗi của anh nữa!

Kiều Tiên gật gù vẻ đồng tình:

- Tiêu Phong nói đúng, anh vẫn chưa xin lỗi chúng tôi!

Anh bật cười:

- Xin lỗi? Tại sao tôi phải xin lỗi?

Tiêu Phong buông gọn:

- Vì anh có lỗi!

Tiếng chuông điện thoại reo làm cho anh dừng lại một chút, anh đưa xấp tiền trước mặt Tiêu Phong:

- Cầm lấy đi, tôi không có thời gian!

Tiêu Phong trừng mắt:

- Tôi cũng không có thời gian, vậy nên anh mau xin lỗi chúng tôi đi!

Anh làm một cái rùn vai:

www.vuilen.com

10

Page 11: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Trong từ điển của tôi không có những từ đại loại như: xin lỗi, cảm ơn... hoặc anh yêu em... Thật là vớ vẩn!

Thái độ kiêu ngạo của anh như trêu gan Tiêu Phong, nàng mai mỉa:

- Thì ra anh là người kém văn hóa như vậy, phép lịch sự tối thiểu mà anh cũng không biết sao?

Anh trừng mắt vì câu khích bác của nàng, anh móc thêm một xấp tiền nữa:

- Bao nhiêu đây hơn lời xin lỗi của tôi rồi chứ!

Tiêu Phong nhướng mắt vẻ ngạc nhiên:

- Anh không hiểu tiếng Việt thật ư?

Kiều Tiên mỉm cười thích thú:

- Có lẽ anh ta không hiểu thật!

Tiêu Phong mỉm cười với Kiều Tiên, nụ cười với chút đắc thắng nhưng vẫn rất đáng yêu. Tiếng chuông điện thoại không ngừng reo vang, anh làm một cái tằng hắng, anh chồm người qua cửa xe ấn mạnh tiền vào tay nàng:

- Cầm lấy, tôi nghĩ cô cần tiền hơn là lời xin lỗi của tôi. Đừng có làm bộ làm tịch, tôi không có thời gian!

Tiêu Phong vung mạnh bàn tay anh, nàng ném mạnh xấp tiền vào xe giận dữ:

- Anh nghĩ có tiền thì muốn làm gì thì làm hay sao?

Anh cười khẩy nhìn cô đầy thách thức:

- Phải!

Tiêu Phong giận run người, nàng cố kìm giọng:

- Được, vậy anh mau bước xuống xe, tôi sẽ tạt nước bẩn vào mặt anh, sau đó bồi thường cho anh cả chục triệu. Đồng ý không?

Anh nhìn nàng thật lâu, đôi mắt nhìn anh long lên giận dữ. Anh khàn giọng:

- Nếu tôi bước xuống xe và để cô tạt nước bẩn thì cô sẽ bồi thường cho tôi mười triệu đúng không?

Tiêu Phong chợt giật mình, cả cuộc đời nàng có bao giờ được có số tiền lớn thế đâu. Thấy cái cười chiến thắng của anh, nàng ấm ức quá:

www.vuilen.com

11

Page 12: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Có ngon thì bước xuống, để tôi tạt nước bẩn vào người anh!

Anh gằn giọng:

- Nếu cô không bồi thường đủ mười triệu cho tôi, cô tính sao?

Tiêu Phong chợt im bặt, nàng nhớ đến người cha mù lòa với nghề đan lát. Những đồng tiền ít ỏi kiếm được nuôi nàng khôn lớn trong bộn bề thiếu thốn. Tự dưng giọt nước mắt rưng rưng trên đôi mi cay xè của nàng. Anh hơi chồm người:

- Sao, không có tiền đúng không?

Lại cái giọng cười cợt đầy khiêu khích! Kiều Tiên chen ngang:

- Anh bước xuống đi, để Tiêu Phong trả thù anh rồi chúng tôi sẽ bồi thường cho anh mười triệu!

Anh làm một cái rùn vai:

- Tôi chỉ cần tiền bồi thường của cô ta!

Tiêu Phong vẫn im lặng, giọt nước mắt chực trào ra đôi mắt đẹp thơ ngây. Anh lại nhếch mép:

- Không có tiền thì đừng mạnh miệng như vậy, Ốc Tiêu à!

Tiêu Phong nghe lồng ngực mình muốn nổ tung vì tức. Tiêu Phong quắt đôi mắt sáng nhìn anh trừng trừng, giọng đanh lại:

- Anh đừng xem thường người khác như vậy. Có giỏi thì bước xuống, để tôi hạ nhục rồi tôi sẽ bồi thường cho anh mười triệu!

Anh im lặng hồi lầu, đôi mắt dừng lại trên chiếc xe đạp cà tàng mà nàng và Kiều Tiên đi đến đây. Bàn tay anh nhẹ đặt lên cửa:

- Được thôi, chỉ bị tạt nước mà có được mười triệu, tôi dại gì mà không chịu!

Anh nhẹ đặt gót giày xuống đất rồi bước ra khỏi xe. Anh bước đến đối diện trước mặt nàng, anh đưa đẩy ngược chiếc kính râm màu đen lên mái tóc bồng bềnh. Anh cúi thấp người, ghé sát tai nàng:

- Tôi đang đợi để nhận mười triệu của cô đây!

Tiêu Phong nghiêng người tránh hơi thở của anh phả lên mặt mình nóng hổi. Nàng tức giận ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt nàng như bị đôi mắt trũng sâu màu xanh biếc của anh hút lấy. Đôi mắt xanh biếc như mây trời thật ấm áp, mênh

www.vuilen.com

12

Page 13: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

mông như sóng biển lăn tăn xô vào trái tim nhỏ xíu của nàng những xúc cảm bồng bềnh kỳ lạ. Nàng thấy đôi mày rậm đen như sâu róm của anh nhíu lại, cái mũi cao cao hài hòa với cái vành môi đang nhếch lên cười khẩy. Anh càng điển trai hơn với gương mặt chữ điền và mái tóc có đuôi hơi dài bồng bềnh gợn sóng.

Anh nhếch mép đùa cợt:

- Đừng có nói cô bị vẻ đẹp trai lãng tử của tôi thu phục rồi nhé!

Tiêu Phong như bị kéo khỏi những hoang mang dao động, nàng chống chế:

- Anh... tôi chưa thấy ai tự tin như anh!

Anh cười nửa miệng:

- Tôi không tự tin, nhưng tôi thấy ánh mắt cô nhìn tôi si mê, điên cuồng và đắm đuối!

Tiêu Phong nghe đôi gò má mình nóng hổi, nàng gắt gỏng:

- Anh đừng có tưởng tôi nhìn anh vì anh đẹp trai!

Giọng anh tưng tửng:

- Không phải à? Vậy sao cô lại nhìn tôi như vậy?

Tiêu Phong trừng mắt nhìn anh, đôi môi nhỏ xíu của nàng dẩu lên:

- Tôi nhìn vì tưởng anh là người cõi trên!

Anh vọt miệng:

- Cái gì?

Thấy anh há hốc mồm, nàng thích thú dài giọng:

- Tôi chưa thấy ai ăn mặc dị hợm như anh, quần Jean thì trắng toát đóng thùng với chiếc áo vàng lòe loẹt thật nhức mắt, trông thật đỏm dáng, lại thêm chiếc kính đen thui, thấy mà ghê!

Anh chợt nhìn xuống nhìn lại mình, sao nghe Tiêu Phong tả, anh cũng thấy ớn ớn. Thật nhanh, anh cao giọng:

- Có vẻ cô rất quê mùa. Đây là thời trang mới nhất của Paris đó, thưa cô!

Tiêu Phong làm một cái bĩu môi, đôi môi hồng chúm lại:

- Vậy sao! Tôi thấy anh... ăn mặc chói chang... y hệt mấy người đồng bóng!

www.vuilen.com

13

Page 14: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Rồi Tiêu Phong che miệng cười khúc khích, làm cho anh giận cực độ, anh gằn giọng:

- Cô nói cái gì?

Tiêu Phong nhấn mạnh từng lời:

- Tôi nói anh... đàn ông không ra đàn ông, đàn bà chẳng giống đàn bà!

Mặt anh tái lại vì giận dữ, nếu không vị nể Tiêu Phong là con gái anh chẳng ngần ngại mà nện vào gương mặt kênh kênh đó vài cái đấm. Anh rít qua hàm răng nghiến:

- Tôi cho cô nói lại lần nữa!

Tiêu Phong vẫn tỉnh bơ trước đôi mắt như có lửa của anh:

- Tôi nói anh giống đồng bóng hơn là đàn ông!

Anh nhìn xoáy vào đáy mắt nàng:

- Vậy để tôi chứng minh cho cô xem tôi không phải là đồng bóng nhé!

Tiêu Phong tròn mắt, đôi môi dẩu lên bối rối:

- Cái gì anh...

Thật nhanh, anh bấu mạnh hai bàn tay trên bờ vai thanh mảnh của Tiêu Phong. Anh ấn mạnh người nàng ngã trên mui xe làm cho nàng hốt hoảng:

- Anh định làm cái gì vậy?

Anh ập xuống người nàng, khẽ nhếch mép cười đểu:

- Tôi đang chứng minh tôi là đàn ông cho cô xem!

Tiêu Phong kêu lên:

- Anh...

Không còn kịp nữa, bờ môi đang chúm chím định phản kháng của Tiêu Phong tắc nghẽn vì đôi môi anh vồ vập trên môi nàng rát rạt. Nụ hôn cuồn cuộn như sóng biển ào vào bờ trong gầm gừ giận dữ. Đôi mắt nàng mở to hết cỡ sửng sốt, nàng lắc đầu nguầy nguậy tránh nụ hôn của anh nhưng vô ích. Đôi bàn tay rắn chắc của anh giữ chặt gương mặt trái xoan của nàng để đôi môi rượt đuổi trên đôi môi đỏ mọng xinh xắn đầy hương thơm của nàng. Tiêu Phong cứ đấm vào ngực anh thình thịch như vô ích, bởi anh đang say mê như con ong, con

www.vuilen.com

14

Page 15: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

bướm đang mải miết hút những mật ngọt trên nụ hồng đang hé nở. Nụ hôn vô tình mà làm cho anh không dứt được, nụ hôn không còn mãnh liệt vì giận dữ mà chỉ còn dịu dàng, êm ái. Tiêu Phong nghe trái tim mình run rẩy vì nụ hôn đầy mê đắm của anh, bỗng nàng nhắm nghiền mắt hai giọt lệ trào ra trong tức tưởi.

Kiều Tiên cố kéo mạnh cánh tay cứng nhắc của anh:

- Đồ biến thái! BuôngTiêu Phong ra ngay!

Đang ngây ngất vì nụ hôn vụng về của nàng, anh hất tay một cái Kiều Tiên ngã nhào. Kiều Tiên quay lại người thanh niên ngồi trên xe môtô:

- Anh mau giúp tôi ngăn tên biến thái kia lại!

Người thanh niên gật gù, anh cũng đang sôi gan vì hành động khùng điên kia. Anh như bị Tiêu Phong hút hồn và khi nhìn nàng bị người ta cưỡng đoạt nụ hôn, anh càng điên tiết:

- Buông cô ấy ra!

Bốp! Bốp!

Kèm theo câu nói của anh là hai cái đấm như trời giáng vào mặt anh. Anh lảo đảo bật ra khỏi người Tiêu Phong. Chỉ chờ có vậy, Tiêu Phong nép sau lưng người thanh niên như tìm sự an toàn. Anh mỉm cười trấn an nàng:

- Đừng sợ, có tôi đây!

Anh đưa tay chùi mép vì hai quả đấm quá mạnh làm cho môi anh tứa máu. Anh chiếu cho Tiêu Phong tia nhìn khó hiểu, giọng nửa đùa nửa thật:

- Cô còn dám nói như thế một lần như thế, tôi sẽ không ngần ngại chứng minh cho cô thấy tôi là đàn ông thật sự?

Kiều Tiên sấn tới:

- Anh thử làm như vậy một lần nữa xem, tôi sẽ tống anh vào tù vì cái tội quấy nhiễu tình dục đó!

Cảnh Thiên nhếch mép:

- Vậy thì để tôi làm lại một lần nữa xem mình có bị vào tù không nhé!

Đôi mắt sáng của anh cuốn lấy Tiêu Phong trong rực lửa, bất giác nàng nép vào lưng người thanh niên lạ. Kiều Tiên lại cất giọng:

- Tôi thách anh đó, có giỏi thì làm cho tôi xem!

www.vuilen.com

15

Page 16: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Anh mạnh bạo kéo Tiêu Phong ra khỏi lưng người thanh niên, anh rít lên:

- Tôi ghét nhất ai thách thức tôi!

Kiều Tiên hất mặt:

- Còn tôi ghét những kẻ bốc phét!

Cảnh Thiên bấu mạnh bờ vai Tiêu Phong, đôi mắt trũng sâu đa tình đang thiêu rụi nàng làm cho nàng chới với. Nàng chợt đẩy anh thật mạnh khi anh định cúi xuống:

- Kiều Tiên, đừng thèm đôi co với hắn! Nói chuyện với hắn một hồi thế nào mình cũng “nhũn” đó!

Kiều Tiên muốn bật cười vì Tiêu Phong còn xỉa xói anh vào lúc này, cô gật gù:

- Ít ra cũng phải cho hắn biết mình không dễ bị ăn hiếp như vậy!

- Bỏ đi, tao không muốn “nhũn” vì hắn đâu! Về thôi!

Kiều Tiên kêu lên:

- Nhưng cũng phải lấy tiền bồi thường đã chứ, mày đã dành dụm biết bao lâu mới may được bộ đồ này!

- Tao không cần tiền của hắn!

Tiêu Phong nhìn anh, đôi mắt còn vương lệ như hờn trách. Anh đeo lại chiếc kính râm màu đen rồi ngồi vào xe. Chiếc xe rồ ga rồi vèo đi mất. Kiều Tiên nhìn theo làn khói trắng mờ đục mà cự nự:

- Tự dưng không chịu lấy tiền. Làm mất cả chì lẫn chài!

Tiêu Phong đang tức tối, nàng hét lên:

- Đồ khùng… đồ điên... đồ biến thái... anh đi chết đi... đồ ba trợn... đồ...

Kiều Tiên bực dọc:

- Hắn chịu đền tiền thì thôi, mày còn bắt bẻ chi nữa!

Tiêu Phong gắt gỏng:

- Mày không thấy thái độ khinh người của hắn sao. Tao không chịu được khi người ta coi thường nình!

www.vuilen.com

16

Page 17: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Kiều Tiên gân cổ:

- Nhưng mày hơn thua với hắn có được gì đâu. Không có tiền may áo dài mới, còn lỗ nụ hôn!

Tiêu Phong nổi sùng:

- Đừng có nhắc tới hắn nữa!

Kiều Tiên tròn mắt:

- Tự dưng bực hắn rồi quạu với tao là sao?

Tiêu Phong gắt lên:

- Tao đã nói đừng có nhắc đến hắn rồi mà!

Kiều Tiên gân cổ, nhưng anh thanh niên kịp ngăn lại:

- Thôi, hai cô đừng vì tên lạ mặt mà gây nhau nữa!

- Liên quan gì đến anh!

- Liên quan gì đến anh!

Không hẹn cả hai quay lại trừng mắt với anh, làm cho anh muốn ngất xỉu. Anh ỉu xìu:

- À… tôi…

Kiều Tiên xuýt xoa:

- Xin lỗi, tại chúng tôi đang nóng. Không làm anh giật mình chứ?

Anh cười hiền:

- Không, không sao?

Tiêu Phong nhẹ giọng:

- Cảm ơn anh đã giúp bọn em!

Anh trầm giọng:

- Có gì đâu, ở trường hợp đó ai cũng sẽ giúp thôi mà!

Kiều Tiên gật gù, cô hạ giọng:

- Em là Kiều Tiên. Còn bạn em là Tiêu Phong. Anh tên gì?

www.vuilen.com

17

Page 18: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Anh từ tốn:

- Anh tên Phi Vân!

Kiều Tiên tròn vo cái miệng:

- Phi Vân!

Phi Vân gật nhẹ rồi nhìn cô nhướng mắt:

- Có sao không?

Kiều Tiên lắc đầu, lảm nhảm:

- Không... không sao!

Phi Vân lảng chuyện:

- Nhà hai em ở đâu, anh đưa về!

Nhắc đến nhà, Tiêu Phong chợt kêu lên:

- Ấy chết…

Kiều Tiên cũng kêu lên:

- Nhanh về đi Tiêu Phong, trễ lắm rồi!

Tiêu Phong gật gật:

- Mày đưa tao đến Mai Khôi luôn đi, trễ lắm rồi!

Kiều Tiên nhanh thót lên xe:

- Nhanh!

Phi Vân nhìn hai người khó hiểu:

- Hai em định đi đâu vậy?

Kiều Tiên vọt miệng:

- Em phải đưa Tiêu Phong đến chỗ làm thêm. Cảm ơn anh vào dịp khác nhé!

Tiêu Phong nhoẻn miệng cười với anh nụ cười thật tươi:

- Cảm ơn anh về tất cả. Chào anh!

www.vuilen.com

18

Page 19: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Phi Vân gật nhẹ, anh đứng tần ngần nhìn theo chiếc xe đạp lắc lư, từ từ xa dần rồi chợt cười một mình.

Kiều Tiên hơi quay người lại sau lưng:

- Phi Vân cũng được chứ hả?

Tiêu Phong cong môi:

- Được, mà được cái gì?

Kiều Tiên thích thú:

- Định mệnh của mày!

Tiêu Phong muốn té ngửa, nàng lắp bắp:

- Cái gì mà... định mệnh của tao?

Kiều Tiên kêu lên:

- Chứ mày không nghe tên anh ấy sao? Phi Vân đó!

Tiêu Phong vọt miệng:

- Thì sao?

Kiều Tiên nhắc lại:

- Mày quên thầy Bảy nói sao? Thầy Bảy chỉ tay lên trời và bảo mày sẽ gặp định mệnh trong thời gian gần nhất!

Tiêu Phong vẫn không hiểu ý Kiều Tiên, nàng hỏi một cách nóng nảy:

- Ý mày là sao?

Kiều Tiên kêu lên:

- Thì đó, mày vừa rời khỏi nhà thầy Bảy là gặp được định mệnh rồi!

Tiêu Phong vọt miệng:

- Ai?

Kiều Tiên buông gọn:

- Phi Vân!

Tiêu Phong tròn mắt ngạc nhiên:

www.vuilen.com

19

Page 20: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Sao lại là Phi Vân?

Kiều Tiên nghiêng người nhìn lại Tiêu Phong, cô suy diễn:

- Thầy Bảy chỉ tay lên trời nói là định mệnh của mày sắp xuất hiện. Mày nhìn lên coi thấy gì?

Tiêu Phong chợt ngửa đầu nhìn lên bầu trời xanh thăm thẳm, như đôi mắt của anh. Nàng lơ đễnh ngó những đám mây đang trôi lững lờ. Kiều Tiên bỗng cất giọng:

- Hiểu vấn đề chưa?

Tiêu Phong gọn lỏn:

- Chưa!

Kiều Tiên giãy nảy:

- Cái gì?

Tiêu Phong tỉnh bơ:

- Tao chưa hiểu thì nói chưa hiểu!

Kiều Tiên nổi sùng:

- Bình thường mày thông minh nhất lớp mà sao đụng chuyện mày lại chậm tiêu quá vậy!

Rồi không đợi Tiêu Phong trả lời, Kiều Tiên tuôn luôn một hơi:

- Nhìn lên đi, mày thấy cả bầu trời toàn là mây đúng không? Mà người vừa giúp mình tức là Phi Vân, mà Phi Vân có nghĩa là mây đó. Hiểu chưa?

Tiêu Phong kêu lên:

- Vậy sao?

Kiều Tiên gật gù:

- Chứ còn sao nữa, Phi Vân đúng là định mệnh của mày rồi. Cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ!

Rồi cô ca cẩm:

- “Anh hùng cứu mỹ nhân”. Mà nè, mày với Phi Vân hợp lắm à ghen!

www.vuilen.com

20

Page 21: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

Tiêu Phong hỏi như một phản xạ:

- Sao mày biết?

Kiều Tiên lại suy diễn:

- Thì ổng là mây, còn mày là gió. Mây với gió bao giờ mà chẳng đi chung!

Tiêu Phong im lặng không đáp, nàng đang miên man điều gì đó. Chợt xe thắng lại làm Tiêu Phong giật mình:

- Gì vậy?

Kiều Tiên quay lại:

- Đến nơi rồi!

Tiêu Phong tròn mắt:

- Vậy sao!

Kiều Tiên trêu nàng:

- Đang tưởng nhớ đến ảnh phải không?

Tiêu Phong nguýt cô một cái:

- Mày về đi. Chiều đi học thêm nhớ ghé rước tao đó!

Kiều Tiên gật gù:

- Ngày nào cũng dặn có một câu, rõ chán!

Tiêu Phong đứng nhìn theo cho đến khi Kiều Tiên chạy khuất, nàng nhẹ bước vào quầy hoa:

- Chị Mai Khôi. Xin lỗi em đến muộn!

Mai Khôi cười dễ dãi:

- Không sao, em mau thay quần áo rồi ra đây cắm hai vòng hoa mừng khai trương. Khách sẽ lấy liền đó!

Tiêu Phong nhoẻn miệng cười:

- Dạ!

Mai Khôi đều giọng:

www.vuilen.com

21

Page 22: Ph - Úbookserver.vuilen.com/book/thienmenh/thienmenh01.pdf · Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH - Văn tay nữ cho thấy nữ sẽ sớm gặp được định

Tác Giả: Nguyễn Quỳnh Nương THIÊN MỆNH

- Em về nói ba đan thêm nhiều giỏ nữa nghe Tiêu Phong. Lúc gần đây người ta chuộng hoa nên bán được lắm!

Tiêu Phong đã trở ra:

- Dạ, để em nói ba. Chắc ba sẽ vui lắm!

Mai Khôi gật gù:

- Em cắm hoa cho xong đi. Tối nay chị có buổi họp lớp!

Tiêu Phong cười nhẹ:

- Chị tốt nghiệp lâu vậy rồi mà còn họp lớp sao?

Mai Khôi nhướng mắt:

- Còn chứ em. Nhưng chỉ có đám bạn thân tụi chị thôi. Trong đó có nhiều người ở nước ngoài, vậy mà đến ngày họp lớp tụi nó cũng về đông đủ hết.

Tiêu Phong gật gù:

- Vậy chị mau đi đi, để em xem tiệm cho.

Mai Khôi quay vào trong lấy áo khoác rồi trở ra:

- Nhớ đóng cửa cẩn thận trước khi về nghe Tiêu Phong!

Mai Khôi đi rồi, Tiêu Phong nhanh tay cắt tỉa rồi thoăn thoắt cắm hai vòng hoa. Trong lòng nàng chợt xuất hiện một cảm xúc trước giờ chưa từng có khi chợt ngửa mặt nhìn nền trời xanh thẳm.

www.vuilen.com

22