making ebook project bookaholic club · camille laurens trong nhỮng vÒng tay 3 b o o k a h o l i...

33
Trong những vòng tay Camille Laurens Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB

Upload: others

Post on 04-Feb-2020

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Trong những vòng tay

Camille Laurens

Making Ebook Project

BOOKAHOLIC CLUB

Page 2: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

2B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct Tên sách: Trong những vòng tay

Tác giả: Camille Laurens Dịch giả: La Phương Thủy Dịch từ nguyên bản tiếng Pháp: Dans ces Bras-là Nhà xuất bản: Phụ Nữ Năm xuất bản: 2009 Số trang: 316 Giá bìa: 45.000 Đồng Khổ sách: 13x20 cm

Đánh máy: Thảo Đoàn, Kim Yến, Thảo Nguyễn, Nga Dương, Mai TrangKiểm tra: Cẩm LinhChế bản ebook: Hanki NguyễnNgày thực hiện: 14/10/2010Making Ebook Project #52 – www.BookaholicClub.com

Page 3: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

3B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ

Trong những vòng tay là cuốn tiểu thuyết thứ bảy (trong số 10 cuốn) của nữtác giả, nhà giáo Camille Laurens, hiện đang sống ở miền Nam nước Pháp. Các tác phẩm đã xuất bản:

- Bộ bốn tiểu thuyết: Chỉ số, Tình ca, Công trình của Hercule, Tương lai.

- Tự truyện : Philippe.

- Và các tiểu thuyết: Ai đó, Tình yêu, Chẳng phải anh cũng chẳng phải em, Dệt thành ngàn.

Trong những vòng tay là một cuốn tiểu thuyết viết về đàn ông và tình yêu của đàn ông thông qua nhiều cung bậc cảm nhận của một người đàn bà hiện đại về đàn ông thời xưa và đàn ông thời nay.

Page 4: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

4B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

GIỚI THIỆU NỘI DUNG TÁC PHẨM

“Điều gì đã xảy ra, điều gì đã trôi qua – phải chăng chỉ là thời gian trôi qua; thời gian đè nặng lên sự chói loá của đam mê, phủ lên mọi thứ một lớp đá vôi hay một lớp han gỉ, tóm lấy sự bứt phá của tình yêu?

Tôi không biết.

Tại sao lại không thể?

Tôi không biết…

Anh ấy yêu tôi, tôi tin chắc điều này – anh ấy sẽ có thể chết vì tôi, tôi biết. Anh là loại đàn ông có thể chết vì tình… Không có gì sống động hơn anh ấy – một người đàn ông tràn đầy sức sống, tràn trề cảm xúc… tôi có thể nói gì nữa: một người đàn ông! Một số đàn ông, toàn bộ cánh đàn ông: Tôi đã lấy hết đàn ông – toàn bộ đàn ông trên đời này”.

“Trong những vòng tay” (Camille Laurens) là một quyển sách về nam giới, về tình yêu của nam giới: đối tượng được yêu, chủ thể yêu, nam giới vừa là đối tượng vừa là chủ thểcủa quyển sách này.

Nói cách khác, đây là quyển sách về những người đàn ông của một người đàn bà, từngười đàn ông đầu tiên cho đến người đàn ông cuối cùng – cha, ông, con trai, anh trai, bạn trai, tình nhân, chồng, sếp, đồng nghiệp… họ xuất hiện một cách trật tự hay phi trật tựtrong cuộc đời người đàn bà này, họ chuyển động một cách kì bí giữa sự có mặt và sự lãng quên khiến họ thay đổi dưới con mắt của chị, họ đến, họ đi, họ ở lại, họ thay đổi.

Như vậy, thể thức của quyển sách này cũng sẽ bị ngắt quãng, nhằm gieo nhịp từng trang sách với cái trò đến rồi đi này, với sự tiến triển, đứt gẫy này, cái đó kết nối rồi lại phá bỏ mối quan hệ giữa chị với họ: những người đàn ông vào ra cuộc đời chị như thể diễn viên, ra vào sân khấu, một số nhân vật chỉ có một cảnh, một số khác lại có nhiều cảnh, họđóng vai trò quan trọng hơn giống như trong cuộc sống vậy, mà chiếm nhiều chỗ hơn giống như là kỉ niệm vậy.

Năm 2000, “Trong những vòng tay” đã đoạt giải thưởng Femina và giải thưởng Văn học Renaudot.

Page 5: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

5B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Ngón tay tôi mới là tuyệt diệu.

Em thừa biết rằng, ngoại trừ với tôi,

còn với bất kỳ ai, em cũng không thể thấy

Sức mạnh mà em cần

và em cũng thừa biết tôi là đàn ông.

Paul Claudel

Page 6: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

6B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Anh ấy đó. Trái tim đập loạn xạ mách bảo rằng tôi không nhầm. Đúng là khó tin, đột nhiên lại chắc chắn đến nhường ấy, nhưng đúng là thế.

Tôi đứng dậy, để cốc nước còn nguyên trên bàn, trả tiền rồi bước theo anh. Anh đi nhanh, cũng nhanh như tôi, tôi thích phong cách áo quần anh mặc, thích cái hông hẹp và đôi vai tuyệt đẹp của anh, tôi không muốn lạc mất anh. Qua hai hay ba con phố gì đó, anh bước vào một cái cổng rồi mất hút. Khi tôi kịp đến nơi, đến lượt tôi cũng đẩy cánh cửa nặng trịch đó ra để bước vào thì anh đã ở trong căn hộ nào đó của toà nhà rồi, nhưng căn hộ nào đây? Không có tiếng động gì ở cầu thang bộ, còn thang máy vẫn dừng ở tầng trệt. Tòa nhà cao cấp có 4 tầng, mỗi phía cầu thang có hai cửa. Phần lớn các cửa đều có treo biển trang trí bằng da, có cửa im lìm, có cửa vọng ra tiếng người nói, tiếng chuông điện thoại. Sự bị bắt gặp đang đứng yên trên thảm ngó nghiêng, nghe ngóng, tôi lại đi xuống cầu thang.

Hòm nhận thư chẳng cung cấp thông tin gì nhiều: chỉ có những cái tên, thậm chí đôi khi còn không có cả tên nữa. Đó là những hòm thư kiểu cũ, có khe ở giữa để luồn tay vào. Phía bên ngoài cổng, những tấm biển sáng loáng phản chiếu méo mó khuôn mặt tôi còn cung cấp nhiều thông tin hơn, nhưng cũng không thực sự tạo điều kiện thuận lợi hơn cho cuộc tìm kiếm: ai ở đây cũng đều là thầy thuốc, trừ duy nhất một người là luật sư ở Tòa án.

Làm sao biết được anh là ai, người đàn ông ấy là ai? Hẳn nhiên, rất có thể anh là luật sư vì trông anh có vẻ luật sư lắm, đoán bừa thế thôi vì tôi có biết gì về luật sư đâu, trong đời chỉ gặp luật sư duy nhất một lần, mà mới chỉ cách đây có vài tuần, vị đó trông giống như gã buôn lậu vũ khí – hay nói cách khác hơn thì vị luật sư đó là hình ảnh lí tưởng cho bất kì góa phụ hay trẻ mồ côi nào.

Nhưng anh cũng có thể là bác sĩ. Ở đây có rất nhiều bác sĩ, tôi lần lượt xem họ tên. Bỗng nhiên, họ tên ghi trên đó không còn mang ý nghĩa tùy tiện nữa mà có giá trị tín hiệu học, tôi kiên quyết tìm ra ở đó một ý nghĩa, theo kiểu nhìn mặt bắt hình dong.

Page 7: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

7B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Trong tòa nhà xây vào Nền cộng hòa thứ ba này, có sự trùng hợp bí ẩn nào đó giữa nhân và địa nên cư dân ở đây đều có tên cũ kĩ thời xưa, những cái họ lỗi thời: Raymond Lecointre, Raoul Dulac, Paulette Mézière, Aemand Dhomb - à không, không phải, tôi đọc nhầm: không phải Armand, mà là Amand, Amand Dhombre, thật đấy, tôi không bịa đâu, có cái tên ấy thật đấy, thì trong cả từ điển tên người cũng có ghi mà, theo cuốn sách tham khảo mà tôi đọc ngay tối hôm đó thì Amandine chính là Amand khi đặt tên cho con gái, từtiếng La tinh là Amandus, “được chọn cho tình yêu”, có người tên Amand nổi tiếng nhất là một vị thầy tu cống hiến cả cuộc đời cho công cuộc truyền bá kinh thánh trên đất nước của người Gô-loa vào những năm 680. “Được chọn cho tình yêu”, có thể đó là anh chăng, hoàn toàn có thể nữa là đằng khác: có những trùng hợp mà trong tiểu thuyết dường như có vẻkhiên cưỡng thái quá nhưng trong đời thật thì nó lại dĩ nhiên đến nỗi chẳng có người nào lấy làm ngạc nhiên. Amand Dhombre: chắc là anh rồi. Được Chúa chọn cho tình yêu và được tôi chọn cho một điều thầm kín nhất thôi thúc, Amand Dhombre, một chiếc bóng tình nhân mà tôi sốt ruột muốn biến thành con mồi, thành ánh sáng, thành mặt trời của tôi.

Để cho chắc ăn, tôi cũng xem cả các tên khác: còn lại là Roger Bose, bác sĩ vật lí trịliệu, phục hồi sau chấn thương và cũng chính ở tầng trên cùng đó còn có Abel Weil, nhà phân tích tâm lí, tư vấn liệu pháp cuộc sống gia đình – họ cùng chuyên ngành y. Tôi không chú ý đến cả hai người này, tôi đã theo sát chân anh đến tiền sảnh, nếu anh lên tầng ba thì tôi đã nghe tiếng chìa khóa quay, tiếng mở cửa ra hay đóng lại. Cho nên, tôi tin vào linh cảm đầu tiên của mình (tầng hai bên trái) và ghi lại số điện thoại (gần đây con gái của tôi lại bị cảm triền miên).

Đúng lúc đó, cánh cổng mở ra cũng mùi long não ùa đến, tiếp theo, một bà già nhìn chòng chọc vào mặt tôi với vẻ ngờ vực – tôi làm gì ở đây? Tôi cụp mắt xuống quyển sổ tay bỏ túi của mình – người gác cổng à? – rồi tôi nhìn theo bà ta đi xa dần, thưỡn thẹo dọc theo vỉa hè với xương khớp chân tay thả lỏng lẻo tựa như đang trượt pa tanh nhưng giầy trượt lại để ở nhà, bà ta lừ lừ trượt lên đến tận góc trên đại lộ - một ngày nào đó tôi cũng sẽ như thế chăng, cũng chậm như thế? – trước khi hiểu ra với tốc độ cũng chẳng nhanh hơn rằng có thể anh cũng chỉ là khách hàng, chỉ là một bệnh nhân đến khám bệnh, tôi cứ nhìn chằm chằm vào cuốn sổ tay một cách ngu ngốc – tôi làm gì ở đây?

Tôi đứng đó đợi. Tôi đứng đó đợi anh quay trở lại, đứng đó đợi anh lại hiện ra; tôi không tài nào cất bước nổi, tôi sợ tất cả sẽ sụp đổ, sợ xa rồi không còn nghĩa gì, không còn

Page 8: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

8B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

là gì. Tôi muốn gặp lại anh, tôi muốn điều đó trở thành sự thực, muốn bóng trở thành người. Và bởi vì trên phố không có một tiệm cà phê nào mở cửa để đánh lừa chờ đợi, không có một tủ hàng nào để giảm bớt chờ đợi, cũng không có một trạm xe buýt nào đểđứng đó mà làm cho chờ đợi thành có lí, cho nên, sự chờ đợi hóa thành pho tượng tôi đây nhỏ nhoi đứng dưới tòa nhà, cứ như thể bức tượng thần vệ nữ đứng tuôn nước mắt khóc trong sân bằng các vòi phun nước được người ta chuyển ra đứng tạm ngoài vỉa hè trong giây lát. Những người khác không phải là tôi có lẽ sẽ cư xử khác, lùng sục các phòng đợi, tra hỏi thư kí, giả vờ có một chuyện khẩn cấp. Tôi không thể làm chuyện như thế. Tôi không thể từ bỏ cũng không thể hành động, chỉ chờ đợi thôi – nhưng mà chờ đợi một người, chẳng lẽ không phải là một cách để ở bên ngoài đó sao?

Anh không quay trở lại. Tôi đợi gần một tiếng đồng hồ, tâm trạng rối loạn, tê tái. Tôi nhớ anh. Nhiều người đi ra nhưng không lần nào là anh. Từ đó tôi kết luận anh không phải là khách đến, anh làm việc ở đó và tôi sẽ phải tìm được anh ở đâu. Rút cục, tôi bỏ đi vì còn lâu mới đến bốn giờ chiều vả lại tôi có hẹn với người xuất bản sách cho tôi. Nếu như có một người ghét đến muộn, thở hồng hộc, tim đập loạn xạ và tỏ vẻ điên khùng, thì đó chính là tôi.

Đây sẽ là một quyển sách về nam giới, về tình yêu của nam giới: đối tượng được yêu, chủ thể yêu, nam giới vừa là đối tượng vừa là chủ thể của quyển sách này. Nam giới nói chung, tất cả - những người tồn tại đó mà ta không bao giờ biết gì về họ, - và một số nam giới nói riêng, một vài người cụ thể. Đây sẽ là quyển sách về những người đàn ông của một người đàn bà, từ người đàn ông đầu tiên cho đến người đàn ông cuối cùng – cha, ông, con trai, anh trai, bạn trai, tình nhân, chồng, sếp, đồng nghiệp… họ xuất hiện một cách trật tựhay phi trật tự trong cuộc đời của người đàn bà này, họ chuyển động một cách kì bí giữa sựcó mặt và sự lãng quên khiến họ thay đổi dưới con mắt của chị, họ đến, họ đi, họ ở lại, họthay đổi. Như vậy, thể thức của quyển sách này cũng sẽ bị ngắt quãng, nhằm gieo nhịp từng trang sách với cái trò chơi đến rồi đi này, với sự tiến triển, đứt gãy này, cái đó kết nối rồi lại phá bỏ mối quan hệ giữa chị với họ: những người đàn ông vào ra cuộc đời chị như thể diễn viên ra vào sân khấu, một số nhân vật chỉ có một cảnh, một số khác lại có nhiều cảnh, họ đóng vai trò quan trọng hơn giống như trong cuộc sống vậy, và chiếm nhiều chỗhơn giống như là kỉ niệm vậy.

Page 9: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

9B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Tôi không phải là nhân vật nữ của cuốn sách này. Đây là tiểu thuyết, nhân vật nữ sẽ chỉdần dần hiện ra nhờ ánh sáng của những nhân vật nam mà chị ấy gặp; đường nét của chị ấy sẽ rõ dần theo cách tương tự trên phim dương bản, hình cảnh chỉ xuất hiện khi giơ lên ánh sáng. Nam giới là ánh sáng quanh chị ấy, làm cho ta thấy được chị ấy, tạo ra chị ấy, có thểlà thế.

Tôi biết các bạn sẽ nói gì: thế người phụ nữ thì sao? Những người phụ nữ khác thì sao? Mẹ này, chị này, bạn gái này. Họ không có trọng lượng tương đương trong đời, nếu không muốn nói là quan trọng hơn sao? Họ không đáng kể sao?

Họ không đáng kể. Không đáng để trong quyển truyện này. Hay rất ít. Tôi sẽ cho nhân vật chính điểm này trong tính cách của tôi (tôi thừa hưởng từ mẹ tôi): suốt đời chỉ quan tâm – chỉ có thể quan tâm – đến đàn ông.

Sẽ là như vậy đấy. Đó là một thiếu sót, các bạn muốn đánh giá thế cũng được. Thiếu quan tâm, thiếu trí tuệ. Lúc nào chị ấy cũng chỉ nhìn đàn ông thôi, không nhìn gì khác. Kểcả phong cảnh, động vật lẫn đồ vật. Nhìn thấy trẻ con, nếu chị yêu cha chúng. Nhìn thấy đàn bà, khi họ nói về đàn ông. Tất cả mọi cuộc nói chuyện khác đều làm chị ấy chán ngấy, thấy mất thời gian. Chị ấy có thể đi tham quan những xứ sở đẹp nhất thế giới, xem đồng cỏmênh mông của Nam Mỹ, sa mạc, bảo tàng, nhà thờ, mọi chuyến đi đối với chị ấy chỉ là vô ích chừng nào mà chưa thấy xuất hiện, dù chỉ là phản chiếu, chỉ là ảo ảnh, là dấu vết của người đàn ông dũng mãnh, người chăn dắt súc vật hay đức Chúa Giesu. Địa lí đối với chịchỉ là địa lí con người. Không đời nào chị đi dù chỉ một kilômét để một mình chiêm ngưỡng cảnh bình minh, vách đá hay các đỉnh xa xôi của dãy Bạch Mã – chị ấy không có hứng thú gì ở đó, chị cảm giác như chết rồi. Chị xem xong phim Women1 của Cukor, ra khỏi rạp tưởng hóa điên, vì trong phim chỉ có các nhân vật nữ mà đôi khi các nhân vật nữấy lại còn quay đầu ra phía cửa, kêu to: “Ồ, anh John đấy à” (hay anh Mark, hay anh Philip đấy à), nhưng không lần nào những nhân vật nam ấy xuất hiện trên màn hình: không một cơ thể đàn ông, thậm chí chỉ giọng nói – đó là điều không thể chịu được. Nhưng chị ấy cũng ghét phim chiến tranh, chuyện về những chiếc tàu ngầm chỉ toàn đàn ông và kiểu tình bạn khô khan mà phụ nữ chỉ xuất hiện qua bức ảnh hay qua một kỉ niệm xúc động trước khi chết. Niềm hứng thú say mê mà chị ấy dành cho nam giới cần phải được đáp lại. Chị

1 Tiếng Anh trong nguyên bản (ND)

Page 10: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

10B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

thích những người đàn ông nghĩ đến đàn bà. Ngay khi chị ấy đi đâu vài bước, bất kể nơi nào chị ấy cũng lập tức nhìn xem có đàn ông không. Đó là một phản xạ, một sự tự động máy móc, cũng giống như những người khác nghe dự báo thời tiết: một cách dự đoán tương lai gần, một cách để biết nóng lạnh thế nào. Thoạt đầu, sự cuốn hút không phải là thểxác, không nhất thiết là vậy, dù thường xuyên nó chuyển thành như thế. Chị ấy không có hình mẫu riêng, không có sự say mê đặc biệt – tóc vàng hay hạt dẻ, cao to hay mảnh mai, béo lùn hay gầy còm, - tất nhiên là chị ấy cũng có sở thích riêng nhưng không theo nguyên tắc. Thoạt đầu, đối với chị ấy sự có mặt của một người đàn ông là quan trọng hơn chứkhông nhất thiết anh ta phải có một số nét tính cách nhất định; nhìn chung khi thấy đàn ông là chị ấy cảm thấy yên tâm: con mắt thấy đàn ông là con tim được yên ổn.

Chị ấy không tìm cách gặp họ, ít ra không như người ta tưởng tượng. Chị ấy không chạy theo quyến rũ, nắm giữ họ hay nói chuyện với họ. Chị ấy nhìn họ. Chị ấy chỉ nhìn. Chị ấy lấp đầy mình hình ảnh của họ giống như hồ nước phản chiếu ánh mặt trời. Mới đầu chị ấy giữ một khoảng cách đủ để phản chiếu họ. Vậy là đàn ông ở lại vị trí đó thật lâu, đối diện với chị. Chị nhìn họ, quan sát và chiêm ngưỡng họ. Lúc nào chị ấy cũng thấy học như thấy những người hành khách ngồi đối diện trên tàu nhưng bây giờ hiếm khi có kiểu kê ghếnhư thế trên tàu: không phải bên cạnh, mà là đối diện, phía bên kia chiếc bàn nhỏ có đặt quyển sách chị ấy đang viết. Họ vẫn giữ vị trí đó. Đó là giới tính đối lập.

Vậy thì tôi cũng sẽ là nhân vật nữ này, hẳn ta có thể nghĩ thế, vì tôi là người viết vềnam giới vương vãi ra giữa chúng ta. Khó mà hoàn toàn thoát khỏi điều đó. Nhưng hoàn toàn không cần đặt vấn đề đâu là sự thật; Sẽ không phải là chuyện về cha tôi, cũng không phải chuyện về chồng tôi, không phải về bất cứ người nào; ta cần phải hiểu điều đó. Đây sẽlà một kiểu thiết kế tưởng tượng đúp; một sự sáng tạo tương hỗ: tôi sẽ viết những điều mà tôi thấy ở nam giới và bạn sẽ đọc thấy họ biến đổi tôi như thế nào – tôi trở thành người phụnữ như thế nào khi bịa ra bản thống kê này: thống kê những người bạn đời tôi. Bản thống kê phải được hiểu theo nghĩa đen: những người đàn ông trong cuộc đời tôi, như tôi nói: những nhịp đập của trái tim tôi.

Vâng, định nghĩa chính xác nhất về dự án của tôi là như vậy. Đó sẽ là vào lúc tan buổi dạ vũ, nhảy hết vòng tay người này chuyển sang vòng tay người khác, dù say sưa, nhưng tôi vẫn giữ và cập nhật được một cuốn sổ nhật kí, ta có thể nhận ra ở đó, qua từng trang sách, từng điệu vũ và từng cái tên, cuộc trình diễn chẳng theo nguyên tắc gì của những

Page 11: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

11B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

chàng hiệp sĩ, cách thức riêng của họ, dáng điệu của họ, và đặc biệt là hình ảnh cô vũ nữđược vẽ ra chính cử động của những cú xoáy đi từ vòng tay người này sang vòng tay người khác, được ghì giữ, bị bỏ rơi, lại được ghì giữ, được ôm chặt, trái tim đập phập phồng, khuôn mặt mờ nhạt và xúc động của cô vũ nữ được nhìn như một cô gái nhảy.

Cuốn sổ nhật kí đại dạ vũ. Đó chính là tựa đề.

*

Lí tưởng nhất là có thể nói hết như trên với người xuất bản sách cho tôi. Nhưng dĩ nhiên là tôi không nói gì cả: viết là tất cả những gì tôi có thể hy vọng làm. Ông ta mặc áo sơ mi trắng không thắt ca vát, nước da nâu rám nắng. Ông hỏi tôi có khỏe không, tôi khỏe, gần đây tôi đọc cái gì, xem phim gì ở rạp chiếu bóng. Tôi kể cho ông nghe vài tên phim, trong đó có một bộ phim tôi rất thích, tôi nói đấy là phim hay, thậm chí rất là xuất sắc, và vì ông nhìn tôi với ánh nhìn quan tâm sâu sắc, tôi lại nói thêm rằng thật sự tôi vô cùng thích bộ phim đó vì nó rất hay. Ông trả lời tôi rằng ông đã xem phim ấy rồi nhưng ông thích bộ phim chiếu trước kia hơn, vì trong phim này các câu trích dẫn của Hitchcock2 hơi nặng nề, thêm vào đó, việc lúc nào cũng sử dụng lối quay phim để ngó phá hỏng mất hứng thú xem phim đen trắng, hơn nữa, phim đen trắng đã được sử dụng tràn lan trong mười năm trở lại đây và Kadoshki cũng làm phim về cùng chủ đề này đã không thành công gấp vạn lần vào năm 1965 đó sao? Vâng, có thể lắm nhưng tôi chưa xem phim đó, tôi vừa nói vừa rót thêm trà vào cốc - ấm đã cạn trà, cốc của tôi cũng vậy, tuy nhiên tôi vẫn cứ đưa cốc lên miệng, vừa uống vừa bóp nát cục đường giữa ngón cái và ngón trỏ, hẳn nhiên ông đã sai, nhưng dù sao thì – tôi vẫn giữ chiếc cốc kề môi - dù sao thì phim đó cũng không đến mức tồi tệ đến thế. Ông hỏi tôi có muốn uống thêm một cốc nữa không, tôi nói không, không cần uống nhiều đến thế. Tôi có viết lách gì không, tôi có bắt đầu công trình gì mới không, tôi có thể nói cho ông biết được không? Được, tuy nhiên, không, người phục vụ

2 Alfred Hitchcock (13 tháng 8 năm 1899 ở London – 29 tháng 4 năm 1980 ở Los Angeles) là một

nhà làm phim nổi tiếng người Anh.

Page 12: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

12B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

muốn thanh toán, ông rút ví ra, tôi cũng rút ví của tôi ra, thôi thôi, chẳng có lí gì, ơ, thế thì cảm ơn ông vậy.

Lô gích mà nói mở đầu quyển sách này phải viết về cha tôi. Lúc nào cũng có nhiều điều phải nói về người đàn ông đã thiết kế nên bản thân mình, câu chuyện bắt đầu từ đó. Mặc dầu vậy, tôi có nhiều cảm hứng giới thiệu người xuất bản sách cho tôi trước, bởi vì không phải tôi viết về cuộc sống của tôi mà là viết về một cuốn tiểu thuyết (về cuộc sống của tôi thì nó tự viết nên mà chẳng cần gì đến tôi, tôi biết vậy, ngay cả khi tôi cứ khăng khăng muốn áp đặt lên nó hoạt động của riêng cá nhân tôi, cho nó một nhịp điệu nếu không tôi sẽ bất động như chết). Vừa mới về đến nhà, tất nhiên tôi đặt hẹn ngay với bác sĩ nhi khoa, rồi bắt đầu viết ngay cuốn sổ nhật kí đại dạ vũ của mình – vòng quay đầu tiên, điệu van hai nhịp.

Page 13: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

13B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người xuất bản sách

Lần đầu tiên ông ấy gọi điện thoại là vào chủ nhật. Đồng hồ của chị ấy chỉ mười giờ, có nghĩa ở chỗ ông ấy đã là buổi trưa. Ông vừa đọc xong tiểu thuyết của chị ấy, còn chị ấy thì đang ngủ rất say, hoàn toàn trần truồng vì trời nóng khủng khiếp. Nghe thấy chuông điện thoại đổ đến hồi thứ ba hay thứ tư gì đó, chị ấy vội vàng chạy xuống thang gác nhấc máy.

Ông đoán chắc người viết là đàn bà, ông nói ngay điều này, cho dù cái tên không phải là tên đàn bà nhưng ngay khi đọc ông đã dám chắc điều này.

Ông gọi để nói rằng ông thích mê. Ông có đủ dũng cảm làm điều đó. Phải chăng nói vậy dễ vì đó là một cuốn sách? Chị ấy không biết, không dám chắc: cần phải tìm ra từ ngữđể diễn tả, để thúc nhận điều này: tình yêu.

Ông không gọi điện thoại vì lí do nghề nghiệp, ông không đi làm: hôm đó là chủ nhật.

Ông gọi vì tình, bỗng nhiên, ông thèm được thú nhận điều đó: ông yêu lời chị ấy nói, giọng chị ấy nói, điều mà chị ấy muốn trao cho ông, điều mà chị ấy muốn kể cho ông nghe, ông yêu chị ấy.

Chị ấy không có nhận định gì về ông, chị ấy không thể tưởng tượng ra ông được. Nhưng chị ấy thích giọng nói của ông, và hơn nữa ông là đàn ông. Người xuất bản sách cho chị là đàn ông, cái đó là cốt lõi, ngược lại là điều không tưởng. Viết để mà làm gì, hành động này có nghĩa lí gì nếu như không có một người đàn ông đón nhận nó, vì nó mà cảm ơn chị ấy?

Ông gọi từ bên kia đại dương, đề nghị được gặp chị ấy một ngày nào đó vào mùa hè khi chị ấy muốn, ông đợi chị ấy đến.

Chị ấy trần truồng dưới nắng rất lâu, chân đập vào nhau theo vũ điệu ba lê. Được yêu thật là thích.

Page 14: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

14B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Sân khấu đã có khung cảnh nền rất nhanh. Ngay từ khi chúng ta bắt đầu kể lại chuyện cuộc đời thì nó đã có xu hướng trở thành câu chuyện kì bí, trong câu chuyện kì bí đó có dấu ấn của một ngày: đó là cú gọi điện thoại ngày 17 tháng Sáu.

Page 15: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

15B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người cha

Khi bồng chị ấy trên tay lần đầu tiên, cha đã làm cha rồi, cha biết điều đó có ý nghĩa như thế nào rồi. Gái hay trai? Người mẹ nói sau tấm mặt nạ còn một chút khí để thở. Con gái.

Khi cha gọi tên chị lần đầu tiên, có vài giây ngập ngừng. Tên cha dự kiến đặt là Jean, giống tên người đã sinh ra cha, ghép với một tên nữa là Pierre, giống tên cha: Jean-Pierre. Cần phải đổi tên cho ý tưởng đã chết, đặt tên cho cơ thể sống.

Cha gọi chị là Camille. Mẹ hơi đau sau đẻ, không có gì nghiêm trọng. Không sao đâu, bà đỡ nói vậy.

Cha đặt Camille nằm trong nôi. Cha đi phố, hôm đó là ngày 10 tháng Mười một. Cha đã hai lần làm cha. Cha của hai đứa con gái.

Đưa con gái đầu tên là Claude.

Một năm sau, cha lại có dịp đặt tên. Một đứa con gái. Cha có ba con gái.

Cha đặt tên từ bên kia của niềm mơ ước, từ nỗi khát khao xa xăm vời vợi. Cha sẽkhông đến xem mặt nó, cha đã biết rồi.

Đứa con gái khó thở, nó xanh lét. Nó chết ngày hôm sau, khi cha thấy nó đã chết rồi.

Người ta gọi nó là Pierrette. Lấy từ tên Pierre, tên của cha nó. Nó là đứa con gái của người cha có ba lần làm cha.

Claude và Camille ở nhà ông bà. Cha đến đón chúng – Claude ơi? Camille ơi?, - chúng chạy lại. Camille vẫy vẫy đôi bàn tay dưới ánh nắng, gọi – cha ơi. Yêu thật là thích.

- Anh có nhóc nào không?

- Không, cha trả lời, tôi có hai cô con gái.

Page 16: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

16B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Amand Dhombre là người đàn ông đáng mến, nồng nhiệt, dễ trò chuyện, con gái tôi cười sặc sụa lúc anh nói sẽ biến nó thành con nhím bằng những cây kim tiệt trùng bé tí xíu – anh có chứng chỉ châm cứu, tóm lại là một người tuyệt vời. Dhomber cha đã từng tham gia chiến tranh Triều Tiên hoặc Việt Nam và cứu thế hệ con mình thoát khỏi bom na-pan, chí ít đó là những điều do tôi tự sáng tác ra làm thành câu chuyện tình để tự kể cho mình nghe, thay thế luôn câu chuyện tình của tôi, trong khi đó, tôi vẫn ngồi chết gí trên ghế đẩu trong một góc và buộc lòng phải chấp nhận hiện thực: Amade Dhombre là một người Châu Á cao chừng 1.63 và nặng 45kg, có nụ cười không thể nào so sánh được với gương mặt mờmịt đầy bí ẩn của người không quen biết tôi thoáng nhìn thấy hôm qua mà tôi nghĩ tôi sắp phải quên hẳn khuôn mặt ấy, cũng như thể mọi chuyện bình thường khác, giống như ta quên đi rằng ta đang hít thở hay trên đầu ta là bầu trời. Tuy nhiên, đúng khi máy móc ngước mắt lên nhìn phía trên cầu thang, chính từ chỗ đó tôi đã buồn rầu và thất bại bỏ đi, thì tôi nhận ra chiếc áo vét may bằng vải tuýt với cách cắt may rất hoàn hảo đã làm tôi phải chú ý, người đàn ông vừa xoay chìa trong ổ khóa ở tầng ba đang đứng đúng chỗ cánh cửa đã mở ra, và đó cũng là nơi anh đón tôi lần đầu tiên để nói chuyện về liệu pháp tâm lí mà tôi buộc mình phải đến cầu ngài Abel Weil, bởi vì ngài Able Weil chính là anh.

Có thể dự định đó điên cuồng, nhưng cũng là dịp để thử sức: quyến rũ người đàn ông không như thường lệ, mà phải che giấu anh ta mọi thứ chí ít là phải che giấu điều chính mình ấp ủ trong lòng, nhưng ngược lại, lại cũng nói với anh ta tất cả, ít ra là nói ra được điều chính đó, tình cảm riêng của mỗi người, điều đó phải được người ta biết, điều đó đủđể làm cho ta được yêu hay không được yêu. Tất nhiên tôi cũng có thể cố gắng sắp xếp gặp anh ở chỗ khác chứ không phải ở chỗ làm việc, để xích lại gần các mối quan hệ thân thuộc, bạn bè, gia đình của anh, để thâm nhập vào môi trường xã hội hàng ngày của anh, điều đó sẽ cho phép tôi có ngày được ngồi cạnh anh bên bàn ăn và hỏi anh làm nghề gì, xin anh chia sẻ với tôi đôi chút về công việc, nghề phân tích tâm lí thật là thú vị, những chỗ quanh co uốn khúc trong tâm hồn con người, chắc là cũng hóc búa lắm, và cũng có thể hỏi anh có đôi khi anh mong muốn điều gì khác không.

Nhưng tôi không thích các thủ đoạn, không thích cả sự kiên trì phải có khi dùng các thủ đoạn. Việc anh là bác sĩ tâm lí, với tôi, không đơn giản chỉ là một cơ hội tốt để lợi dụng mà gặp anh cho nhanh bằng cách đặt hẹn để đến khám, mà hơn thế, đây là một phương tiện để rút cục biết được tình yêu là cái gì, tôi mong muốn gì ở tình yêu của đàn ông, tôi mong muốn điều gì nói chung. Suy đến tận cùng, sự trùng hợp khéo quá, cú sét giáng trúng tôi tại

Page 17: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

17B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

sảnh tiệm cà phê, đó là tín hiệu của trời, mũi tên cắm trúng tôi giống như chỉ nhìn thấy nó là phải hét lên ngay, vết thương lại mở ra hai bờ của niềm tĩnh lặng, cú sét giáng xuống vào trái tim câm, vào cơ thể im lìm lặng thinh, lại bởi chính người đàn ông có thể nghe được mọi thứ gây ra. Tôi cảm thấy hành động theo thông lệ với anh quả là ngốc nghếch, mà với anh phải làm những gì chưa từng có bao giờ.

Tôi không vờ vịt rằng về phía tôi, tôi không sử dụng chiến lược nào. Giống như mọi cuộc khám bệnh thông thường từ trước đến nay, tôi bắt đầu nói với anh về chồng tôi, vềcuộc sống vợ chồng tôi, như người ta vẫn thường làm, bởi vì tôi sợ anh phát hiện ra mục đích của tôi rồi đuổi tôi ra, khi đó chẳng còn làm gì được nữa. Tiếp theo, tôi sử dụng thức vũ khí thông thường như ghen tuông, điệu đàng, quyến rũ. Thực ra cũng ít. Tất nhiên, tôi muốn anh thấy tôi đẹp, tôi làm đẹp để đi đến chỗ hẹn với anh. Tuy nhiên, đó không phải là mục tiêu hàng đầu của tôi: trước hết, tôi muốn anh biết tôi, anh biết rõ tôi là ai và khi biết rõ tôi là ai rồi thì anh yêu tôi. Tôi muốn xem liệu người ta có yêu tôi không khi tôi chẳng còn gì bí ẩn nữa – trần trụi trong nổi đau, trong khốn khổ? Giơ bàn tay khum khum đợi bốthí từ lâu, tôi ăn xin tình yêu của người muốn nghe chuyện tôi. Tôi vừa có được người đểnói chuyện. Người đấy chính là anh.

Hãy hiểu tôi cho rõ: tôi không phải lòng người phân tích tôi – một sự tầm thường như thế cộng thêm với bao nhiêu thứ tầm thường khác nữa, làm sao tôi chấp nhận được, vào thời kì đó, tôi không thể chịu đựng nổi điều tầm thường như thế. Không, tôi đã phải lòng một người không quen biết mà hoàn toàn tình cờ người ấy lại là bác sĩ phân tích tâm lí: hai điều này không phải là một, ngay cả khi tôi thấy trong sự tình cờ đó có sự may mắn, hứa hẹn một tương lai – cái mà người ta vẫn thường gọi là sự tình cờ may mắn. Càng đúng là may mắn bởi chính lúc đó tôi vừa bắt đầu thủ tục li dị chồng, vừa bắt đầu viết truyện; tôi nghĩ đã từ quá lâu nói chuyện chẳng còn ý nghĩa gì nữa, giờ lại đến lúc nói chuyện lại tạo thuận lợi cho tôi trong cả hai việc trên. Rõ là có gì đó hài hước trong việc anh là chuyên gia điều trị tâm lí cho cuộc sống vợ chồng, bởi vì tôi đã quyết định dứt khoát cho chồng tôi ra ngoài cuộc rồi – cũng là hiển nhiên thôi, nhưng mặt khác điều đó sẽ cho phép đi ngay vào trọng tâm vấn đề, tình yêu. Abel Weil thật là người đàn ông lí tưởng, nhìn về mọi mặt đều lí tưởng. Hơn nữa, khi ngồi đối diện với tôi bên chiếc ghế dài bọc nhung xám, thanh lịch bát chéo đôi chân dài, anh nói với tôi: “Tôi nghe chị đây”, sự vững vàng tỏ ra tám ngày trước tại quán cà phê nơi tôi gặp anh lần đầu tái hiện lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết, ý nghĩa chính xác của câu nói đó vừa tầm thường vừa say đắm, vừa thực dụng vừa mang tính

Page 18: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

18B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

chất sở hữu, chính xác cứ như thể anh nói với tôi, vừa như một người yêu nghiêm túc vừa như kể thích chế giễu đang lúc cao hứng, trong khi đó điệp khúc của một bài ca cứ trở đi trở lại trong đầu tôi cứ như thể anh nói với tôi chính xác là: “Tôi là người đàn ông của em”.

Ngay từ lúc đó, kéo dài trong nhiều tháng, đối với tôi chỉ có hai điểm neo trong dòng chảy lênh đênh của thời gian đang trôi đi: quyển sách và các cuộc hẹn gặp, viết sách trong trí óc cô đơn, và lời độc thoại vào các cuộc gặp. Cũng chỉ còn có hai loại đàn ông thôi: những người đàn ông mà tôi đang nói về họ, là những người được tôi tái hiện trong truyện của tôi thông qua tôi, và người đàn ông nghe tôi nói, tôi chờ đợi anh phần tiếp nối cho câu truyện, hoặc có thể tái sinh tôi. Vâng, chỉ còn lại hai loại đàn ông trên thế giới: những người khác và anh.

Page 19: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

19B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Một mình với người ấy

Thực ra tôi không biết rõ phải nói thế nào, tôi không ngờ lại nói ra nhanh thế, trước mặt quý vị, tôi đặt hẹn mà không cần suy nghĩ, thực tình, tôi muốn không có ai biết chuyện, tôi muốn lũ con tôi không biết, cha mẹ tôi không biết, vả lại chuyện đó thì có liên quan gì tới họ đâu, phải vậy không – chuyện đó có liên quan gì tới quý vị không, hãy nhìn tôi đây, trả lời cho tôi biết, quý vị có quan tâm đến chuyện đó không, quý vị có quan tâm tới tôi không? Mới đầu thì tuyệt lắm, tất nhiên rồi, mới đầu. Tôi sẽ nói những chuyện hiển nhiên, những điều mà quý vị vẫn nghe thấy hàng ngày, ai cũng biết, những điều tầm thường, những đoạn văn được trích ở khắp nơi, trong sách cũng thấy, trong báo, tạp chí hay tiểu thuyết, bài hát cũng thấy, tôi là nhân viên lưu trữ, tôi đọc tất tần tật bất kể lúc nào, thời gian còn lại tôi viết, thế thì quý vị nghĩ tôi có biết không, tôi có biết chuyện đó ngu ngốc đến mức nào không – ngu ngốc cùng cực đến mức nào không. Chồng, người tình, người cũ, những người cũ, cha, rồi bạn trai, rồi lũ bạn trai, tôi biết hết mọi loại, tất cả mọi điều về chủ thể, về phong cách, về loại và việc phân loại: người thận trọng, người ru rú xó bếp, người thích giữ khoảng cách, người nhút nhát, người ngập đầu vì các cuộc hẹn gặp, người đa nghi, người hung bạo, người dịu dàng, người trầm uất, người say mê, người phản bội, tôi không phải là người đầu tiên, điều này chắc chắn, cũng không phải là người duy nhất, thế là đã không chịu được rồi, sự nhắc lại này, câu thoại này, mức độ tục tĩu được tăng theo cấp số nhân của những chữ đã nói hàng nghìn lần, đã nghe hàng nghìn lần: em yêu anh, em đã yêu anh, em không yêu anh nữa, anh ấy, thằng ấy, không biết tôi có còn yêu nữa không, người đàn ông ấy, anh ấy, hắn của tôi đấy, với anh mọi chuyện tuyệt lắm, lúc đầu tuyệt lắm, hết chê, ta cùng nói như thế về sách, về mọi người, về những thời điểm nhất định, về những chuyến du lịch: quyển sách này hết chê, ông bố này hết chê, kì nghỉnày hết chê – không có nghĩa nữa, không có nghĩa như ngày xưa nữa, khi diễn tả cái gì đó làm cho ta khiếp sợ, hay cuộc khủng bố dã man, hay sự ngạc nhiên, rùng rợn, thế mà vẫn dùng chính kiểu nói đó, ta vẫn có thể nói thế này: quá khứ của tôi hết chê. Chính vì thế mà tôi đứng đây để nói với quý vị - quý vị có nghe tôi không? Quý vị có hiểu điều tôi muốn nói không? – phải chăng không phải luôn luôn là một, phải chăng không phải lúc nào cũng giống nhau tuyệt đối, nỗi lo lắng theo thời gian, nỗi rùng rợn trước sự biến mất, sự phá hủy, cuốn sạch, liệu nỗi sợ hãi đang chi phối tôi, đến một lúc nào đó, có sinh ra cái gì khác

Page 20: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

20B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

hay không: một sự bào mòn kinh hồn, một sự phá hủy hết chê? – quý vị có biêt không, quý vị có trả lời được không, quý vị có phải là chuyên gia không, quý vị là loại người nào: nhà chuyên nghiệp, kẻ say mê, tài tử, kẻ dối lừa, chuyên gia, tay chơi, người cha mẫu mực, người quanh quẩn xó nhà, người thích chấm mút, người hám lợi, người đáng thương, người khá khẩm, người đàn ông hết chê?

Tôi không biết, tôi không còn biết nữa, vâng, tôi sẵn sàng nói về chuyện đó, cố gắng một lần chọn từ trong miệng mà nói chứ không phải trên giấy trắng, - tôi viết, như thường lệ, tôi viết về đàn ông, một quyển sách về các anh, “quyển sách chị viết về đàn ông đến đâu rồi?”, xin hỏi ý kiến quý vị liệu có còn chủ đề nào khác có ý nghĩa hơn không, cá nhân tôi thấy đó là tất cả những gì đáng kể, là tất cả những gì có trong mắt tôi3 - A!, cái nhìn đầu tiên, cái nhìn trước mọi cái nhìn khác, tôi còn nhớ cứ như thể mới chỉ xảy ra ngày hôm qua, thực ra đã cách đây mười lăm năm, tôi đã có chồng từ mười lăm năm nay, thế là đã được mười lăm năm – những đống đổ nát, những đống đổ nát còn có thể cho biết được kiến trúc ngày xưa, một công trình tình ái mà giờ chỉ còn lại bản vẽ cát ngang nằm dưới sàn, chẳng còn gì ở trên, không còn những chạm trổ khắc nổi, không còn gì ngoài dấu vết cái móng nhà đẹp dưới đất, tất cả đều ở dưới đất, có thể cũng phải tịt miệng4, phải chôn xuống đất – nhưng vâng, vâng, chỉ mới đầu thì – có phải nói lên điều đó bây giờ không nhỉ, có đáng phải nói không?, - mới đầu thật là tuyệt vời, mới gặp thật là tuyệt vời, hết chê.

3 Ở đây, tác giả chơi chũ regarde nghĩa là liên quan, còn regard nghĩa là cái nhìn (ND).4 Trong tiếng Pháp, đất (terre) và im mồm (taire) là hai từ đồng âm khác nghĩa, rồi trong từ chôn

xuống đất cũng có âm chứa hai từ này (enterrer) (ND).

Page 21: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

21B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người chồng

Chị ấy vừa biết anh ta có khi chưa được một phút, khi họ tiến lại gần để chạm vào nhau, anh ta nói “xin chào”, hình như thế, ai đó đã giới thiệu họ với nhau vào tối liên hoan hôm đó, một tối thứ bảy ở Paris. Họ đứng lặng và bất động vài giây, mỉm cười, sau đó chịấy quàng tay quanh cổ anh ta, khép đôi mắt; anh ta đón nhận chị ấy, cơ thể ấm nóng dưới đôi tay anh ta, anh ta thuộc về chị ấy.

Chỉ nhiều giờ sau họ mới nói chuyện với nhau, trong một phòng của căn hộ tập thể nơicả hai chưa từng đến bao giờ, họ tự giới thiệu tên mình.

Bây giờ tên đó đã trở thành tên chị ấy5.

Cuộc gặp gỡ như nó diễn ra đối với chị ấy là đỉnh điểm của sự hoàn hảo. Không lời nói, ta thoát được âm thanh của dối gian. Tình yêu, đó là khi ta không nói gì – có thể nói gì được, lời nào cho xứng đáng?

Khi anh ta đi tới bến cực lạc, rất lâu sau chị ấy, anh ta kêu lên một tiếng kêu của ác thú (may mắn đúng vào buổi liên hoan đang lúc cao trào nhất) anh ta kêu như thể sắp chết. Anh ta cũng không hỏi xem chị ấy có dùng thuốc tránh thai không, không gì hết: giây phút bao gồm cả quá khứ lẫn tương lai, đó là một đơn vị không thể chia nhỏ ra được, hoặc là chấp nhận hoặc là vứt bỏ.

Tám ngày sau, đại lễ được công bố. Họ cưới nhau với sự có mặt của hai nhân chứng, tòa thị chính không một bóng người. Cha mẹ không được báo tin.

Một tháng sau, chị ấy gọi điện cho cha mình và quanh co cho biết chị ấy đã lấy chồng. Cha chị hỏi đùa: “Chống lầy à?”6.

5 Theo phong tục, phụ nữ cưới chồng thì lấy họ của chồng làm họ của mình (ND).6 Động từ cưới phải được sử dụng với một giới từ trước bổ ngữ chỉ người (se marier contre), nhưng

từ contre thì lại vừa có nghĩa là đối lập lại, chống lại, lại vừa có nghĩa là rất sát vào với ai. Chính vì vậy

Page 22: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

22B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Chống lại chồng. Chống hoàn toàn.

Một mình với người ấy

Tại sao mới đầu lại tuyệt vời? Là bởi vì ta không cần đến lời nói, vì ta khỏi phải sửdụng tất cả những điều thường được nói ra lúc đó. Khi đã có ham muốn, mọi lời nói trởnên thừa, hơn nữa, lời nói sẽ triệt tiêu ham muốn – không có ngôn từ để nói lên ham muốn, ngôn ngữ lô gích là dùng để lừa bịp ham muốn, để ngụy trang, giảm bớt hay triệt tiêu ham muốn. Ngôn ngữ với cấu trúc của nó không phải là nguyên liệu phù hợp với ham muốn –tôi muốn nói ở đây là ngôn ngữ nói, là lời nói bay ra – còn thơ ca thì trái lại, lại quấn chặt vào cơ thể, thơ ca gần gũi với giọng nói, với làn da. Nhưng mọi cái khác còn lại thì không: chỉ là trò gian xảo đáng xấu hổ, sự giả mạo hèn hạ. Chả nhẽ chưa bao giờ quý vị chứng kiến cảnh này với lòng thương hại, chẳng hạn diễn ra ở một tiệm ăn nào đó: một đôi, hay đang cố gắng thành đôi, ngồi ở bàn bên cạnh: “Em dùng gì? Chiếc váy này hợp với em lắm. Em đã đọc tác phẩm mới nhất của Modiano chưa? Nói thật, trong lĩnh vực của anh, chẳng ai bì được với anh đâu. Em đi Seychelles chưa? Cao cấp và xịn nhất đấy. Ê, rượu có vị nút chai, gọi ông chủ lại đây”.

Phải phơi bày trước công chúng khi mới chớm ham muốn, phải gọi nhân viên phục vụ, phải đọc thực đơn, phải nếm rượu, phải nói về bản thân, hay chỉ đơn giản là phải nói, tất cảđều mang vẻ tục tĩu hiếm có. Tự phơi bầy, phơi bầy ra với người khác để chỉ rõ ta là ai: dối trá kinh hồn! Liệu ta có thể phơi bầy mà không bị trần trụi? Vào thế kỉ XVII, có một câu thành ngữ đặc biệt để chỉ sự bông lơn, quyến rũ nhờ lời nói; người ta nói “đưa tình”7 chứkhông nói “tán tỉnh”. “Rồi anh chị đưa tình với nhau trước mặt cha”, câu này được viết trong kịch của Racine. Đấy, cứ nói nhiều về bản chất thật của tính ga lăng nữa đi, cái mớngôn ngữ lộn xộn đó cứ tưởng thay thế được cơ thể hay có thể làm cho cơ thể được chấp nhận dần dần, đúng ra là sự đan xen giữa những lời ngợi khen và những điều ngu ngốc, dệt thành tấm vải những lời nhảm nhí để mà sản xuất ra tình yêu, làm cho tình yêu tồn tại trong thứ ngôn ngữ đúng luật, đúng như thói quen, cứ như thể ta có thể xây dựng tình yêu mà không làm tình.

mà tác giả chơi chữ. Người dịch xin bạn đọc đọc lái chữ “lấy chồng” thành “chống lầy” để hiểu thêm câu hỏi của người cha (ND).

7 Nguyên bản là “faire l’amour”, là làm tình (ND).

Page 23: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

23B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Phơi bày quyền lực là kiểu tán tỉnh bằng lối lải nhải vô ích – tôi giỏi quyến rũ, tôi có năng lực để thành công xuất sắc, tôi có tiền có khả năng thanh toán: tôi có thể, - đối với tôi đó là điều khó chấp nhận ở đàn ông, thậm chí đôi khi việc phơi bày đó lộ rõ sự bất lực, nên tôi đã có thể, vâng, chính vậy, tôi đã có thể đáp lại bằng tình yêu, điều này đã xảy ra với tôi, vâng, tôi đã xúc động – không phải xúc động vì những lời nói của kẻ đeo đuổi tán tỉnh tôi mà vì sự khốn cùng của thứ ngôn ngữ ra bộ trang nghiêm trịnh trọng để che đậy cho thịt da nhút nhát, che đậy đôi bàn tay đang ngập ngừng, che đậy những âm thanh sôi lục bục trong bụng. Để đạt được mục đích thì hắn có kể gì biện pháp.

Tình yêu không phải là một mối quan hệ xã hội. Tình yêu không nên nói, đó là điều không cần nói. Tình yêu chỉ diễn tả bằng im lặng hay tiếng kêu, sự cô độc của cơ thể, nó không bao giờ, không bao giờ biết đến luật lệ. Phải đuổi bố của tình yêu đi8.

Quý vị không nói gì.

Quý vị có thể nói: đám cưới mang tính xã hội.

Đúng là tôi đã cưới anh ấy. Phải chăng qua đó tôi muốn chuộc lại ngay sự sỗ sàng diệu vợi của lần đầu gặp mặt, đó là tội lỗi nguyên thủy, tôi muốn lại đưa vào xã hội tính hoang dại của sự cọ xát vô học giữa hai cơ thể, nói vâng9 để sám hối cho việc buông thả hoàn toàn theo tự nhiên? Phải chăng trong tôi đạo đức Can Vanh đã chiến thắng? – Tôi theo đạo Tin lành, cha tôi theo đạo Tin lành.

Có thể là thế.

Nhưng cũng có thể tôi cưới vì nghĩ rằng không nên để kiểu đàn ông này biến mất dưới đáy biển – người hoàn toàn phù hợp với tôi: người đàn ông này ôm tôi trong vòng tay giống như thủy thủ ôm ấp đường chân trời.

8 Ý nói không thể ra lệnh, dạy dỗ, khuyên bảo, đào tạo… tình yêu như cha đối với con (ND).9 Đám cưới được tổ chức ở Tòa thị chính hay ở Nhà thờ đều phải nói “vâng” để trả lời câu hỏi có

muốn cưới người đó làm chồng / vợ không.

Page 24: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

24B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người cha

Cha theo đạo Tin lành. Chị ấy biết điều này từ rất sớm, cảm thấy nó sâu sắc trong con người mình, hiển nhiên chị ấy cũng theo đạo Tin lành. Chị ấy cũng như cha, giống cha. Mắt cha màu đen, mắt chị xanh lơ, tóc cha hung hung, tóc chị ấy màu vàng nhưng tuy nhiên họ giống nhau: cùng là người theo đạo Tin lành.

Cha theo đạo Tin lành từ rất lâu, ngay từ đầu đã thế. Cha của cha theo đạo Tin lành, ông của cha, các bác, các cô – cụ kị tổ tiên cũng vậy, những người Đác-bi ở Alès, những người của sách Kinh thánh. Trước khi cưới người phụ nữ theo đạo Thiên chúa, cha chỉ đưa ra có một điều kiện: con cái của họ sẽ theo đạo Tin lành.

Cha là người theo đạo Tin lành. Điều đó thấy rõ ngay. Ít ra là chị, chị thấy rõ điều đó: có cái gì đó trong cha chống đối10, sự bạo hành người ta đã áp đặt lên cha, cái đó gào thét. Ta không nghe thấy nó – nó ít được nói đến, thậm chí hoàn toàn không được nói đến. Nhưng ta thấy rõ cái đó.

Người ta làm gì cha? Điều gì đã xảy ra? Ở đâu, khi nào? Sự kiện đó đã biến mất, chỉ có dấu vết ở lại, đó là nỗi đau đớn hằn lên con tim và in lên từng nếp nhăn trên trán, là sự âm thầm nổi loạn.

Cha theo đạo Tin lành. Đó là cách tồn tại của cha trên thế giới. Chị cũng như cha, chịnhìn nhận mọi thứ giống cha. Cười, đùa, giải trí (đôi khi những người theo đạo Tin lành cũng có lúc vui). Nhưng chẳng có lí do gì làm họ cảm thấy hạnh phúc.

“Tôi theo đạo Tin lành”, chị nói với những người quen ở trường. Mọi người phải nhớrõ điều này: chị cũng giống như cha chị. Có vẻ như chị đã trở thành bình thường, như thế, chị đứng đúng chỗ của mình rồi, nhưng không, hoàn toàn không phải: chị không chấp nhận

10 Tác giả chơi chữ: người theo đạo Tin lành gọi là protestant, nhưng protestant cũng có nghĩa là

người phản đối, chống lại. Để chuyển tải đúng cách chơi chữ của tác giả thì phải dịch là: cha là người theo đạo Tin lành… có cái gì đó trong cha rất lành. Nhưng dịch như vậy lại sai về mặt nghĩa. Vậy người dịch chọn cách dịch bảo đảm đúng nghĩa và hi sinh cách chơi chữ của tác giả

Page 25: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

25B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

– chị sẽ không bao giờ chịu nhường, không bao giờ, chị chống lại cả thế giới này. Chị theo đạo Tin lành.

Cha không tin vào chúa vào Giesu, chẳng tin vào bất cứ cái gì (có khi ngày xưa cha đã tin vào Chúa và tin là có Con trai duy nhất) bởi vì cha muốn có con trai – nhưng cách đây quá lâu rồi. Có thể cha rất muốn làm vui lòng các ông bà cụ kị tổ tiên, rất muốn làm hài lòng các cụ, ngày xưa chỉ có cánh đàn ông tụ tập với nhau trong kho chứa để rút ân đức và phúc lành từ Kinh thánh ra mà sống. Nhưng cha không thể làm được, điều đó vượt quá sức cha. Ngay cả khi cha gửi bầy con gái của mình đi học giáo lí cơ đốc, bắt bọn trẻ phải đến đó, cha cũng chẳng tin.

Chị cũng chẳng tin.

Chị không tin vào linh hồn cũng không tin vào thần thánh, chị chỉ học được chữ từKinh thánh chứ không thấy ân đức, phúc lành gì ở đó: chị chống đối, chị là người theo đạo Tin lành11.

Cũng như cha.

Đó chính là điều nối họ với nhau: thánh thần không tồn tại, cuộc cách mạng họ không bao giờ tiến hành. Chính chỗ đó là mối liên kết chặt chẽ nhất giữa họ: đó là cái vô thể, và chính nó nhào nặn ra họ - không tin vào bản chất của mình.

11 Một lần nữa, tác giả lại chơi chữ: protester có nghĩa là chống đối, ở đây, chỉ theo nghĩa này chứ

không theo nghĩa là người theo đạo Tin lành (protestant) (ND).

Page 26: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

26B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Một mình với người ấy

Đàn ông nghĩa là gì? Quý vị có muốn tôi định nghĩa không? Quý vị có muốn tôi cố thửđịnh nghĩa không?

Giọng nói, chiều cao, cỡ giầy, râu, ria, yết hầu, tinh hoàn, tetosterol, tinh dịch, tuyến tiền liệt, lông, hói đầu, bao quy đầu, bọc quy đầu, cơ tay cơ chân, sự phóng tinh, lằn mỡ hai bên hông.

Sức mạnh, lòng dũng cảm, khả năng định hướng, phản xạ, khả năng tổng hợp, lời hứa danh dự, tính ga lăng, hoạt động, nghị lực, quyền lực.

Mạnh bạo, tấn công, thô bạo, hèn nhát, yếu đuối.

Rượu, thuốc lá, chơi bời, thể thao, bạn bè, săn bắn, tranh ảnh khiêu dâm, việc điện nước trong nhà, ôtô, phụ nữ.

Lính cứu hỏa, thợ xe máy, nhà phẫu thuật, hoa tiêu, đồ tể, thợ sửa xe, cơ khí, khuân vác, cầu thủ bóng đá, vô địch đua xe.

Vượn, động vật thuộc bộ khỉ, loài ở hang, người ở rừng, người sản xuất, người tinh khôn.

Người văn hóa, người có khiếu thẩm mĩ, người có danh dự, người có biệt tài, người có trí tuệ, văn sĩ, người để tựa niềm tin. Những người có thiện chí.

Người lang thân, người của dân tộc, người bình thường.

Người của thế giới. Một thế giới đàn ông.

Con trai của Cha.

Người của Chúa, người làm vì, người không đáng kể, người vô dụng – một vị trí giữa không là gì và tất cả.

Người để khuất phục, người để thuê mướn, người đào hoa, người dành cho phụ nữ.

Page 27: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

27B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Đàn ông và đàn bà.

Đàn ông sinh ra từ đàn bà.

Page 28: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

28B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người cha

Khó mà nhìn thấy ảnh chụp cha bế con trên tay. Nó sặc mùi cứt, mùi trớ, nó rớt dãi, lúc nào cũng ngủ. Cha chẳng yêu gì cái ống tiêu hóa ấy – có thể nói rằng người cha khó gắn bó được với đứa con.

Tình yêu sẽ đến sau, từ khi đứa con rũ bỏ bản chất nguyên thủy để bắt đầu học nói. Điều này làm cho nó hấp dẫn.

Như vậy có nghĩa là chỉ riêng cơ thể không đủ khiến người cha yêu – không đủ nếu chỉcó tay, chân, mắt và cái miệng tròn vo đòi thọc léc và đòi sữa.

Khoảng năm lên ba, bé gái nghe thấy cha nói với mình lần đầu tiên, cha cúi xuống nhìn bé và mỉm cười, ô này, xem này, nó nói, nó biết trả lời, nó bập bẹ, tuổi của nó mà nói được như thế là quá giỏi.

Đừng có là trẻ con với cha.

Điều khó hiểu nhất là cha không nói gì nhiều, cứ im lặng. Nhưng còn đứa bé gái, nó bập bẹ, nó kể chuyện, nó bịa chuyện trên trời dưới biển. Lúc nghe thì cha im lặng, có sao đâu?

Bé nói vì cha.

Page 29: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

29B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

André

Tối nào cũng đúng tám giờ rưỡi bé gái đi ngủ. Nó ngủ cùng phòng với chị gái của nó.

Tối nào cũng đúng tám giờ rưỡi cha nó ra khỏi nhà. Cha mở cánh cổng rồi bước ra. Bé nghe thấy từ ngoài phố tiếng động cơ của chiếc xe 404 màu xám mạ kim loại.

Tối nào cũng đúng chín giờ kém mười lăm André đến. Chú lái chiếc Jaguar hoặc Porche hoặc Cadillac vào ga-ra rồi vào nhà. Chú không bấm chuông – bọn trẻ đang ngủ, hơn nữa mẹ chúng đã ngóng từ cửa sổ để mở cửa, chú leo bốn bậc thang một, và thế là chú đã ở đó.

Trong tất cả các cuốn tiểu thuyết mà chị ấy viết sau này, André bao giờ cũng được dùng để gọi nhân vật bồ. Chị ấy không bao giờ thay đổi được cái tên này, không thể nào nghĩ ra được tên khác. Bồ không phải là một hư cấu, mà là một sự thực có tên gọi; bồkhông phải là một nhân vật, mà là một người đàn ông, một người thật: chính là người đó chứ không phải ai khác: André.

Chú André đẹp trai, lịch thiệp, thơm phức nước hoa, tinh tế. Chú toàn mặc lễ phục kẻchéo, đeo cà vạt lụa hoặc thắt nơ con bướm, áo choàng màu đen hoặc màu kem, giầy được chú đặt đóng riêng vừa khít cỡ chân, áo sơ mi, mũ cũng vậy. Chú dùng tẩu ngà hút thuốc hiệu Craven A, chú thơm mùi Habit Rouge của hãng Guerlain, tay luôn ôm bó hoa to đùng, hoặc hồng nhung, hoặc cẩm chướng trắng hay phong lan rừng, chú còn mang đến nào rượu vang, nào gan ngỗng béo, trứng cá hồi, chú nhảy tango, valse, be-bop vô cùng sành điệu, chú đặt đĩa hát vào máy quay đĩa, đó là Bông hoa nhỏ của Sidney Bechet, bé gái nghe thấy bước chân họ trên nền nhà trong phòng khách, họ nhảy điệu slow theo bài hát Bông hoa nhỏ - không to quá, bọn trẻ đang ngủ.

Thỉnh thoảng điện thoại di động lại đổ chuông trong bóng tối. Người ta gọi André –chú là bác sĩ sản khoa, chú đỡ đẻ bất kể ngày đêm, người ta gọi chú, chú đi và đón trẻ con chào đời, chú ra đi vội vàng, nhảy lên xe một phát thế là đã ở xa lắm rồi.

Page 30: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

30B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Người cha về nhà vào quãng nửa đêm, đôi khi sớm hơn, đôi khi André còn chưa đi. Cha ngồi trong phòng khách nghe chương trình âm nhạc trên đài. Lúc sau, cửa phòng ngủmở ra, mẹ ra trước theo sau là chú André. Cha và André bắt tay nhau, chào Pierre, chào André, họ nói đôi ba câu với nhau rồi chú André đi. Mẹ vào phòng tắm trước khi đi ngủ, cha tiếp tục nghe đài. Khoảng hai giờ, cha ăn miếng gì đó trong bếp rồi tắt hết điện và cũng đi về phòng ngủ, không một tiếng động, bọn trẻ đang ngủ.

Bé gái nhìn thấy hoa cắm trong lọ, đầu lọc thuốc lá trong chiếc gạc tàn, những chiếc đầu lọc có vết son. Bé gái thấy những chai rượu vơi một nửa, cốc pha lê, miếng bánh mì kẹp mới bị cắn vài chỗ. Khi cha còn chưa mắc chứng loét dạ dày, bé còn thấy lon bia bỏ dỡmà cha chỉ mới nhấp môi.

Vào dịp sinh nhật bé gái, André tặng những quyển sách rất đẹp đóng gáy xoắn, chú nói: “Cho cháu đấy, cô bé xinh đẹp của chú”. Bé mười sáu tuổi, quyển Plérade Guillaume Apollinaire, chính là do chú André tặng cho bé.

Bé gái thấy chú đẹp trai. Hay đúng hơn, mẹ của bé thấy chú đẹp trai. Cũng thế cả.

Một lần một tuần, bé gái được phép xem vô tuyến đến mười giờ ở nhà bà, bà sống trong cùng tòa nhà nhưng ở tầng trên. Bé thích chương trình “Sân khấu tối nay”, được truyền từ rạp hát Marigni: có thể thấy các ông bà về hưu ngồi trong rạp chuyện trò ầm ĩ cho đến khi có ba tiếng đập đập trật tự: đúng tám giờ rưỡi, rèm mở ra. Năm này qua năm khác, rèm mở ra cảnh một phòng khách sang trọng và nhã nhặn, trong đó có hai nhân vật y phục hoàn toàn đối lập – nhân vật nữ trong bộ váy ngủ màu sắc lòe loẹt còn nhân vật nam trong bộ âu phục màu tối, tay ôm bó hồng nhung to.

Chuyện về một cuộc tình không suôn sẻ nhưng thường kết thúc có hậu.

Từ nhà bà trở về, bé gái chào chú André, ngồi ghé bên chiếc ghế dài của phòng khách, bên cạnh người mẹ có vẻ hơi khó thở, đôi khi chú André phải đo huyết áp cho mẹ bằng các dụng cụ đựng trong chiếc hòm nhỏ mang theo, ống nghe treo trên chiếc cổ mạnh mẽ của chú, rơi xuống bộ ngực vạm vỡ. Bé nghĩ chú chăm sóc mẹ thật chu đáo, mẹ thật may mắn vì có chú André.

Bé đi ngủ và mơ về điều đó.

Page 31: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

31B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Trang trí của Roger Hartz, phục trang của Donald Cardwel.

Page 32: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

32B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

Một mình với người ấy

Về cơ thể, tôi yêu nhất ở đàn ông là đôi vai, đường chạy từ cổ cho tới khủyu, cánh tay, bộ ngực, lưng. Tôi thích đàn ông ở vóc dáng, khổ vai, tầm vai. Ít khi tôi thích thanh niên –trẻ nhưng phải vững chãi, có thể nâng bổng cả thế giới lên trong tình trạng khẩn cấp và bếđược cô bạn nhảy trong các điệu rock lộn nhào. Tôi có thể đứng hàng giờ đồng hồ trước tượng bán thân Jupiter, Apollon, tấm lưng Atlas. Người mẫu lí tưởng của tôi giống như công trình của Michel – Ange, trong tranh của Léonard, có hệ thống cơ của người khổng lồ. Xem truyền hình thi vô địch điền kinh, tôi không bỏ lỡ một pha quay lại nào, quay chậm các vận động viên chạy cự ly ngắn hít không khí vào lồng ngực như những chú ngựa phi nước đại, hoặc các vận động viên bơi tự do cự li một trăm mét vào lúc xuất phát… Tuýp đàn ông của tôi là Giesu – tôi thường xúc động trước thánh thần.

Tôi còn nhớ một gã – tên chẳng quan trọng gì, - gã gầy vô cùng, gầy trơ xương – “cái thằng sinh thiếu tháng”, theo chồng tôi thì là thế, - nhưng bờ vai gã mới đẹp làm sao, vai thẳng ngang với chân cổ, các bạn hình dung xem, còn vóc dáng quả đúng là quá mãnh dẻ, nếu cởi trần có thể đếm được toàn bộ xương sườn dưới cái đầu của vận động viên điền kinh, có thể thế, nhưng đẹp vô cùng! – có thể thấy đồng thời cả sức mạnh lẫn cái chết. Gã có một câu nói kì diệu dành cho tôi, mở cửa ham muốn như là mở cánh cổng, gã nói: “Vào đây trong vòng tay anh”.

Cả ông của tôi cũng vậy: ông là vô địch bóng bầu dục nổi tiếng, tôi có một bức tượng ông bằng thạch cao ở nhà; ông là cầu thủ biên, vừa nhanh vừa mạnh, khi ông chạy nhìn tuyệt diệu vô cùng.

Chồng tôi rất đẹp, rất điền kinh, anh chuyên cần chơi thể thao. Tôi thích đàn ông đấu tranh với cơ thể mình chống lại sự tan rã của thế giới, làm chậm tiến trình của hư không, tôi thích khi đàn ông cố gắng hết sức lực của họ cho đến tận lúc đứt hơi – nhưng cơ thể họvẫn chắc, nỗ lực hết sức xong họ mới sống khỏe: nghệ sĩ, ca sĩ, các vận động viên tên tuổi làm tôi cảm động vì những cuộc đua điên loạn, những cú lên giọng đầy sức mạnh, nỗi đau đớn, bạo lực, sự làm chủ, nỗi bất hạnh, tôi khâm phục các cơ thể ấy, hệ dây thần kinh ấy khi căng thẳng như sợi dây đàn, chiến thắng và kỉ lục mà họ vươn tới trong sự cô đơn

Page 33: Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · Camille Laurens TRONG NHỮNG VÒNG TAY 3 B O O K A H O L I C C L U B | M a k i n g E b o o k P r o j e c t ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ Trong

Camille LaurensTRONG NHỮNG VÒNG TAY

33B

OO

KA

HO

LIC

CL

UB

| M

ak

ing

Eb

oo

k P

roje

ct

không đáng kể gì trong mơ ước cao cả của họ: đạt được cái mà người khác không bao giờđạt được – không chết đi; nâng bổng toàn bộ sức nặng của thế giới trên đôi tay mình. Trởthành thánh thần.

Hoàn hảo về mặt thể lực, đối với tôi, không phải như người ta thường nói là sự hoán dụcủa khả năng tình dục mà là biểu hiện của nỗi tuyệt vọng vẻ vang của đàn ông, của cú nhảy cao mà họ phải nhảy thành công để trở thành bất tử.