gary keller & jay papasan the one thing · các vị trí quan trọng, công ty, công việc...

165

Upload: others

Post on 29-Nov-2019

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

GARYKELLER&JAYPAPASAN

THEONETHINGĐIỀUÝNGHĨANHẤTCUỘCĐỜI

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

MụcLục

Tạoracúhíchchoquândominochủchốt

1.ĐIỀUQUANTRỌNGNHẤT

2.HIỆUỨNGDOMINO

3.CÁCĐẦUMỐITHÀNHCÔNG

PHẦNI.NHỮNGDỐITRÁĐÃLÀMMÊMUỘIVÀKHIẾNCHÚNGTALẠCLỐI

4.MỌITHỨĐỀUQUANTRỌNGNHƯNHAU

5.ĐANHIỆMVỤ

6.MỘTLỐISỐNGCÓKỶLUẬT

7.“CẦNLÀCÓ,MUỐNLÀĐƯỢC”ÝCHÍ

8.MỘTCUỘCSỐNGCÂNBẰNG

9.LỚNTHÌKHÔNGTỐT

PHẦNII.SỰTHẬTvềCONĐƯỜNGĐƠNGIẢNDẪNĐẾNTHÀNHCÔNG

10.CÂUHỎITẬPTRUNG

11.THÓIQUENTHÀNHCÔNG

12.CONĐƯỜNGDẪNĐẾNNHỮNGCÂUTRẢLỜITUYỆTVỜI

PHẦN III. NHỮNGKẾTQUẢĐÁNGKINHNGẠCKHAI PHÁCÁCKHẢNĂNGTIỀMẨNCỦABẠN

13.SỐNGVỚIMỤCĐÍCH

14.SỐNGTHEOƯUTIÊN

15.SỐNGVÌHIỆUQUẢ

16.BACAMKẾT

17.BỐNKẺTRỘM

18.CUỘCHÀNHTRÌNH

Tạoracúhíchchoquândominochủchốt

Trongthờiđạingàynay,cuộcsốngdiễnravớitốcđộchóngmặtvàluônđòihỏibạnphảicùnglúcđảmtráchnhiềuvai trò,côngviệcvànhiệmvụ.Khiđi làm,bạnphải làmộtnhânviên tốt,hoàn thànhxuất sắccôngviệc,đồng thời khi tan sở về nhà, bạn phải trở thành người chồng/vợ, ngườicha/mẹ,ngườicon tốt,hoàn thànhnghĩavụvớigiađìnhmình.Mỗingườiđềuđược sở hữumột lượng thời gian trong ngàynhưnhau, tuy nhiên, cónhữngngườitậndụngnóđểhoànthànhđượckhốilượngcôngviệcđồsộmàvẫnđủthờigiandànhchogiađình,bạnbèvàchobảnthân.Trongkhiđó,nhiềungườilạibịnhấnchìmtrongđốngcôngviệcngổnngangvàthậmchíkhôngcònmộtgiâyphútnàochochínhmìnhcũngnhưchongườithân.Vậysựkhácnhaugiữahaidạngngườinàylàgì?Cuộcsốngnhưmộtcơnlốc,nếubiếtkhéoléolèolái,nósẽđưachúngtađixahơn,nhưngngượclại,nếulúngtúng,dodựthìbạnsẽnhanhchóngbịcuốnvàovòngxoáyvàmãikhôngtàinàothoátrađược.

Đừngđểmìnhbịchoángngợpbởihàngnúicôngviệchàngngày, thậmchílàcủahàngthánghayhàngnăm.Hãybìnhtĩnh,suyxétvàtìmrađiềuquantrọnghơntấtthảymọiđiềukhác,phânchiathờigianưutiêndànhchonó,làmtốtnóvàbạnsẽthấymọiđiềucònlạisẽđượchoànthànhmộtcáchtrôi chảy,nhanhchóng.Điềunày sẽ tương tựnhưbạndàndựngmộthiệuứngdominomàmấuchốtquan trọngnhất chính làquândominođầu tiên.Hãytìmrađiềuquantrọngnhấtcầnphảithựchiện,đặtnóvàoquândominodẫnđầuvàcôngviệcđơngiảnmàbạncầnphảilàmchỉlàtạomộtcúhíchchonóvàtậnhưởngthànhquảtừhiệuứngdomino.

Cuốnsáchnàydànhchonhữngaimuốncóítsựsaonhãng,giảmbớtviệc

lựachọnnhưngmuốntăngnăngsuấtcôngviệccủamìnhvàtăngthunhập.Nhữngngườimuốnsốngthoảimáihơn,thỏamãnhơn,muốncónhiềuthờigianchobản thân,giađìnhvàbạnbè.TheOneThinggiúpbạnhọcđượccáchnhìnxuyênquađượcsựhỗnđộnnhiễuloạnđểđạtđượckếtquảtốthơntrongthờigianngắnhơn,tạorađònbẩyđưabạnđếnmụctiêu,giảmvàchếngựsựứcchế tâm lý,đem lạinguồnnăng lượngchobản thân, tiếp tụcđiđúnghướngvàlàmchủnhữngđiềuthựcsựquantrọngvớibạn.Cuộcsốnglàcủabạnchứkhôngphảibạnsốngchocuộcsống.Nónằmtrongtầmtaybạn,hãychủđộngđiềukhiểnnóvàlàmchủnómộtcáchkhéoléo,thôngquaviệccânbằngcuộcsống,sốngcómụcđích,cóưutiênvànhiềubíquyếtkhácnữasẽđượctrìnhbàytrongcuốnsáchnày.

AlphaBookstrântrọnggiớithiệutớiđộcgiảcuốnsáchnày!

Tháng11năm2013

CÔNGTYCỔPHẦNSÁCHALPHA

1.ĐIỀUQUANTRỌNGNHẤTVào ngày 7 tháng 6 năm 1991, trái đất dường như chao đảo trong 112

phút.Thựctế,đâychỉlàmộthìnhảnhmangtínhẩndụ.

Tôi đang xembộphimhài khá nổi,CitySlickers (tạmdịch:Dân thànhthị),cảkhánphòngvỡòatrongtiếngvỗtayvànhữngtràngcườikhôngngớt.Đượcbiếtđếnnhưmộttrongnhữngbộphimhàihaynhấtmọithờiđại,CitySlickersđãmangđếnchokhángiảnhữnggiâyphútsảngkhoáiđầysâucayvàýnghĩa.Trongmộtcảnhđángnhớ,Curly,chàngcaobồigangóc,vaidiễncuốicùngcủaJackPalancequácố,vàMitch,“chàngcaobồi”thànhthị,doBillyCrystalthủvai,đãtáchnhómđểđitìmđàngiasúcbịlạc.Dùluônbấtđồng trong suốt bộ phim, nhưng cuối cùng khi cưỡi ngựa song hành bênnhau, họ đã cùng tâm sự câu chuyện về cuộc đời.Đột nhiên,Curly ghìmcươngngựarồiquaysangMitch:

Curly:Cậucóbiếtbímậtcủacuộcsốngnàylàgìkhông?

Mitch:Không,gìthế?

Curly:Đây!(Anhtagiơngóntrỏlên.)

Mitch:Ngóntayanh?

Curly:Không.Điềuquan trọngnhất.Chỉđiềuquan trọngnhất.Cậudốctoànlựcvàonóvàmọithứkhácchẳnglàcáiquáigìhết.

Mitch:Thật tuyệt!Thếnhưng“điềuquan trọngnhất”đó làgìmớiđượcchứ?

Curly:Đólàđiềucậuphảitựtìmra,anhbạncủatôiạ!

Câunói củamộtnhânvật hư cấuđã chạmđến trái timchúng tôimangtheo bímật về thành công.Dù các tác giả biết rõ hay chỉ vô tình, nhưngnhữnggìhọđãviếtrahoàntoànđúngđắn.“Điềuquantrọngnhất”làcáchtiếpcậntốtnhấtđểcóđượcnhữnggìbạnmuốn.

Tôiđãkhônghiểuđượcđiềuđóchođếnmãi saunày.Trướcđó, tôiđãtừngthànhcông,nhưngchỉđếnkhivấpphảikhókhăn,tôimớibắtđầumócnốicáckếtquảvớicáchthứcthựchiện.Tôiđãgâydựngmộtcôngtythànhcông cả trongvà ngoài nước trong chưađến 10 năm, nhưngmọi việc độtngộtdiễn rakhông theodự tính.Dùnỗ lựcvàcốnghiếnhếtmình,nhưngcuộcsốngcủatôivẫnhỗnloạnvàtôicócảmgiácmọithứxungquanhđangdầnsụpđổ.

Tôitrượtdài.

CHOĐI

Đếnbướcđườngcùng,tôihoảnghốttìmkiếmsựgiúpđỡvàtìmthấynótừmộtvịhuấnluyệnviên.Tôikểvớiôngsơquavềtìnhhìnhcủamình,vềnhững thách thứcmà tôi phải đối mặt cả trong công việc lẫn cuộc sống.Chúngtôicùngnhauxemlạicácmụctiêu,địnhhướngtươnglai;vàsaukhiđãnắmrõcácvấnđề,ôngbắtđầuđitìmcâutrảlời.Ôngnghiêncứurấtkỹlưỡngvàkhigặplạinhau,ôngđãcótrongtaybảnsơđồtổchứccủacôngtytôi–chothấycáinhìnrấttổngquanvềcôngty–vàtreonóngayngắntrêntường.

Cuộctraođổigiữachúngtôimởđầubằngmộtcâuhỏirấtđơngiản:“Anhbiếtmìnhcầnnhữnggìđểxoaychuyểntìnhthếchứ?”Tôimônglungkhôngtìmrađượclờiđáp.

Ôngchohaychỉcóduynhấtmộtđiềutôicầnphảilàm.Ôngchỉra14vịtrícầnnhữnggươngmặtmới,vàtinrằngvớiviệcchọnlựađúngngườivàocácvịtríquantrọng,côngty,côngviệcvàcuộcsốngcủatôisẽthayđổitriệtđểtheohướngtíchcực.Tôivôcùngngỡngàngvàchoônghayrằngtôicứnghĩmìnhsẽcầnthayđổinhiềuhơnthế.

Ôngnói,“Không,Jesuscần12,nhưnganhsẽcầntới14”.

Đólàkhoảnhkhắccủasựthayđổi.Tôichưabaogiờnghĩmộtchútthayđổiđólạicóthểmanglạihiệuquảtolớnđếnvậy.Rõràng,tôinghĩmìnhđã

đủtậptrung,nhưngthựctếkhôngphảivậy.Việctìmkiếm14vịtrícầnthayđổithựcchấtlàđiềuquantrọngnhấtmàtôicóthểlàm.Vìvậy,nhờcuộcgặpgỡnày,tôiđãđưaramộtquyếtđịnhquantrọng.Tôitựsathảimình.

Tôi rời vị tríCEOvà coi việc tìm kiếm14 người này là nhiệmvụ củariêngtôi.

Lúcnày,cụcdiệnthựcsựthayđổi.Trong3năm,chúngtôibắtđầuthờikỳtăngtrưởngbềnvững,vớitỷlệtrungbình40%mỗinămliêntiếptronggầnmộtthậpkỷ.Từmộtcôngtykhuvực,chúngtôiđãpháttriểntrởthànhmộtđốithủmangtầmquốctế.Chúngtôiđãđạtđượcthànhcôngngoàisứctưởngtượngvàkhôngbaogiờngoáinhìnlạiquákhứ.

Thànhcôngnốitiếpthànhcônghẳnphảicónguyêndo.Cũngtừđó,ngônngữ“điềuquantrọngnhất”xuấthiện.

Saukhitìmra14vịtrí,tôibắtđầutraođổitrựctiếpvớitừngthànhviênđứngđầuđểtạodựngsựnghiệpvàcôngviệckinhdoanhcủahọ.Theothóiquen,tôisẽkếtthúcbuổithảoluậnhuấnluyệnbằngmộtbảntómtắtnhữngđiềuhọđồngý thựchiện trướckhichuyểnsangphần tiếp theo.Thậtđángtiếc, tuymọi người đều hoàn thành được phần lớn cam kết, nhưng đó lạikhôngphảilànhữnggìquantrọngnhất.Kếtquảthảmhạikéotheosựthấtvọnggiatăng.Vìvậy,đểgiúphọthànhcông,tôirútgọnlạidanhsáchcủamình:Nếucácanhcó thểhoàn thànhchỉ3điều trong tuầnnày...Nếucácanhcóthểlàmđượcchỉ2điềutrongtuầnnày...Tôiđitừngbướcnhỏnhấtvàtựhỏi:“Điềuquantrọngnhấtcácanhcóthểlàmtrongtuầnnàygiúpviệcthựchiệnmọihoạtđộngkhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặcthậmchíkhôngcầnthiếtnữalàgì?”Vàđiềutuyệtvờinhấtđãxảyra.

Kếtquảthậtđángkinhngạc.

Saunhữngtrảinghiệmnày, tôinhìnlạicảnhữngthànhcôngvàthấtbạicủamìnhđểrồipháthiệnramộthìnhmẫuthúvị.Tôiđạtđượcthànhcônglớnởđâu,tôitậptrungvàođiềuquantrọngnhấtởđó,vàsựtậptrungđược

dànmỏngthìthànhcôngcủatôicũngvậy.

ĐITỪNGBƯỚCNHỎ

Mỗingàyđềuchỉcó24giờ,vậytạisaocóngườilạilàmđượcnhiềuviệchơnnhữngngườikhác?Họlàmnhiềuhơn,thànhcônghơn,kiếmđượcnhiềutiềnhơnbằngcáchnào?Nếuthờigianlàthứđểmuathànhcông,tạisaomộtsốngườilạibiết“chitiêu”hơnnhữngngườikhác?Đólàbởihọđãbiếnviệctiếpcậnđượctrọngtâmcủamọivấnđề trở thànhcốt lõicủaphươngthứcthựchiện.Họđitừngbướcnhỏ.

Khimuốncócơhộitốtnhấtđểthànhcôngtrongmọiviệcbạnmuốn,cáchtiếpcậncủabạnphảinhấtquán–Đólàđitừngbướcnhỏ.

“Đitừngbướcnhỏ”đồngnghĩavớiviệcbỏquamọithứbạncóthểlàmvàlàmnhữngđiềubạnnênlàm.Bạnnênnhậnrakhôngphảimọithứđềuquantrọngnhưnhauvàhãy tìm ranhững thứgiữvai trò trọngyếunhất.Đó làcáchgiúpkếtnốihànhđộngbềnchặtvớimongmuốncủabạn.Điềuđóchothấynhữngkếtquảbấtthườngluôncóliênquanmậtthiếttrựctiếpđếnmứcđộtậptrungcủabạn.

Đểđạtđượcthànhcôngviênmãntrongcôngviệcvàcuộcsống,chúngtaphải tiếntừngbướccàngnhỏcàngtốt.Hầuhếtmọingườiđềunghĩngượclại.Họchorằngthànhcônglớntiêutốnnhiềuthờigianvàvôcùngphứctạp.Vậy nên lịch trình và danh sách những việc cần làm của họ luôn quá tải.Thànhcôngbắtđầucócảmgiácnằmngoài tầmvới,dođóhọ thườngđạtđược ít thànhquảhơn.Khôngnhận thứcđượcrằng thànhcông lớnđến từkhảnăng“làm ít,nhưngchất lượng”,họ lầm tưởng rằng“càng làmnhiều,càng tốt” và cuối cùng thành quả “chẳng ra sao”.Họ hạ thấp dần các kỳvọng,từbỏướcmơvàbằnglòngvớiviệcthuhẹpcuộcsống.Quảthậtsailầm.

Bạnchỉcómộtlượngthờigianvànănglượngnhấtđịnh,vìvậykhiđảmđươngquánhiềucôngviệc,bạnsẽbịphântán.Bạnnênlàmítnhưng“chất

lượng”thayvìlàmnhiềumàthiếuhiệuquả.Quantrọnglà,khiômđồmquánhiềuviệc,dùchúngcómanglạihiệuquả,chúngcũngkéotheokhôngítrắcrối ảnhhưởngđếncuộc sốngcủabạn:Chậm tiếnđộ,kếtquảkhôngđượcnhưmongmuốn,áplựclớn,thờigiankéodài,mấtngủ,kémăn,khôngcóthờigiantậpthểdụchayquâyquầnbêngiađìnhvàbạnbè–tấtcảđềuvìchạytheothứdễdàngđạtđượchơnbạntưởng.

“Bướctừngbướcnhỏ”làmộtphươngphápđơngiảngiúpmanglạinhữngthànhquảkhácbiệtvàrấthiệuquả.Nócótácdụngmọilúc,mọinơivàđốivới bất cứ điều gì. Bởi nó chỉ cómộtmục đích duy nhất – đưa bạn đến“điểm”cầnđến.

Khi tiến từng bước “chậmnhưng chắc”, bạn sẽ chú tâm vào điều quantrọngnhất.Đóchínhlàmấuchốt.

2.HIỆUỨNGDOMINOTạiLeeuwarden,HàLanvàongàyDomino,13/11/2009,WeijersDomino

Productionsđãxáclậpkỷlụcthếgiớivềhiệuứngdominobằngcáchsắpxếphơn4.491.863quândomino thànhmộtbứchình rực rỡ.Trong trườnghợpnày,chuỗidominođổtạorahiệuứngdominođãgiảiphóng94.000Junnănglượng tích tụ tươngđươngvớinăng lượngđượcgiảiphóngkhimộtngườiđànôngvócdángtrungbìnhhítđất545lần.

Mỗidominochứamộtlượngnănglượngnhỏtiềmẩn;bạncàngxếpđượcnhiều,nănglượngtiềmtàngtíchlũyđượccànglớn.Sauđó,chỉvớimộtcúchạmnhẹ,bạnđãtạoramộtphảnứngdâychuyềncósứcmạnhđángkinhngạc.VàWeijersDomino Productions đã chứngminh điều đó.Khi “điềuquantrọngnhất”đượcxếpđúngchỗ,chỉcầntácdụngmộtlựcnhỏ,nócóthểxôđổrấtnhiềuthứ.Nhưngđóchưaphảitấtcả.

Năm1983,LorneWhiteheadđãviết trêntạpchíVật lýMỹrằngôngđãpháthiệnrahiệuứngdominokhôngnhữngcóthểxôđổnhiềuthứ,màcòncókhảnăngxôđổnhữngthứlớnhơn.Ôngđãmôtảkhảnăngmộtdominocóthểđánhđổmộtdominokháccókíchthứclớngấprưỡinónhưthếnào.

Vàonăm2001,mộtnhàvậtlýđếntừExploratoriumcủaSanFranciscođãmôphỏngthí

nghiệm củaWhitehead bằng cách tạo ra 8 domino làm từ gỗ dán,mỗidominocókíchthướclớngấprưỡidominotrướcnó.Dominođầutiêncaokhoảng5cmvàdominocuốicùngcaokhoảng0,3m.Vớimộtcúchạmnhẹ,hiệuứngdominonhanhchóngkếtthúcbằngmột“tiếngrầmlớn”.

Vậychuyệngì sẽxảy ranếuchuỗidominonàyđượckéodàihơn?Nếuhiệuứngdominothôngthườnglàmộtchuỗi tuyếntính, thì thínghiệmcủaWhitehead đượcmô tả làmột chuỗi dây chuyền cấp số nhân.Kết quả cóđượcnằmngoàisứctưởngtượng.Dominothứ10sẽcaogầnbằngthủquânđội bóng nhà nghề PeytonManning. Domino thứ 18 có thể có chiều caotươngđươngvớithápnghiêngPisa.Dominothứ23caohơnthápEiffelvàdominothứ31sẽcaohơnđỉnhEverestgần1.000m.Dominothứ57thựctếcóthể“bắccầu”TráiĐấtvớiMặtTrăng!

ĐẠTĐƯỢCTHÀNHQUẢĐÁNGKINHNGẠC

Vìvậy,khinghĩvề thànhcông,hãynhắm tớinhữngđiềukhông tưởng.Bạnhoàntoàncóthểđạtđượcchúngnếubạnưutiênmọithứvàdồnhếttâmsứccủabản thânđểhoàn thànhđiềuquan trọngnhất.Đạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạcđồngnghĩavớiviệctạorahiệuứngdominotrongcuộcsốngcủabạn.

Đánhđổcácdominokhôngkhó.Bạnxếpchúngđứng theohàngvà tác

động một lực để đánh đổ domino đầu tiên. Tuy nhiên, hiệu ứng dominotrongthựctếphứctạphơnmộtchút.Bởicuộcsốngkhôngsắpsẵnmọithứchobạnvànóirằng,“Anhnênbắtđầutừđây”.Nhữngngườigặtháiđượcthànhcôngnắm rõđiềunày.Vìvậy, họ sắpxếp lại cácưu tiên, tìmquândomino“chủchốt”,vàtácđộngđủlựcđểđánhđổnó.

Tạisaocáchtiếpcậnnàylạihiệuquảđếnvậy?Bởinhữngthànhquảđángkinh ngạc thường diễn ra theo tuần tự, nhưng không đồng thời.Những gìkhởi đầu một cách tuyến tính sẽ dần trở thành dây chuyền cấp số nhân.Những việc làm đúng đắn sẽ được nối tiếp bởi những điều đúng đắn.Nóđượctíchtụlớndầntheothờigian,vàtiềmnăngthànhcônglũytiếnsẽđượcgiảiphóng.Hiệuứngdominođượcápdụngchobứctranhtổngthểnhưcôngviệchoặcdoanhnghiệpcủabạn;nócũngđượcápdụngchonhữngthờikhắcraquyếtđịnhnhỏnhấttrongngày.Thànhcôngnốitiếpthànhcông,vàkhiđiềunàyđượctáilặptheothờigian,bạnsẽđạtđượctiềmlựcthànhcônglớnnhấtcóthể.

Mộtngườihiểusâubiếtrộnghẳnlàđãtraudồikiếnthứctheothờigian.Mộtngười thành thạocáckỹnăngchắcchắnđã thục luyệnrấtnhiều.Mộtngườigiàucóchắcchắntíchlũytrongnhiềunăm.

Thờigianchínhlàchiếcchìakhóaquantrọng,làđiểmmấuchốtcủavấnđề.Thành công được xây dựngmột cách tuần tự.Đó là “điều quan trọngnhất”tạitừngthờiđiểm.

3.CÁCĐẦUMỐITHÀNHCÔNGBằngchứngvề“điềuquantrọngnhất”xuấthiệnởkhắpnơi.Hãyquansát

thậtkỹ,bạnsẽluôntìmthấynó.

MỘTSẢNPHẨM,MỘTDỊCHVỤ

Nhữngcôngtythànhcôngvượttrộiluônsởhữumộtsảnphẩmhoặcdịchvụgiúptạodựngthươnghiệuđộcquyềnhoặcgiúphọ“háiratiền”.ColonelSandersđãchorađờithươnghiệuKFCchỉvớimộtcôngthứcmóngàbímậtduynhất.CôngtyAdolphCoorstăngtrưởngvớitốcđộ1.500%từnăm1947đếnnăm1967chỉvớimộtsảnphẩm,đượcsảnxuấttạimộtnhàmáybiaduynhất.CácbộvixửlýđãmanglạiphầnlớndoanhthuròngchoIntel.ThếcònStarbucks?Tôinghĩhẳncácbạncũngcóthểđoánra.

Danhsáchcácdoanhnghiệpđãthànhcôngvượttrộithôngquasứcmạnhcủatriếtlý“điềuquantrọngnhất”kéodàivôtận.Đôikhinhữnggìđượctạora,hoặcđượcchuyểnđicũnglànhữnggìđượcbánra,nhưngđôikhikhôngphảivậy.Googlelàmộtvídụ.“Điềuquantrọngnhất”củahọlàcôngcụtìmkiếmgiúpbánquảngcáo–đượccoilànguồndoanhthuchủyếucủacôngtynày.

Thế còn bộ phimCuộc chiến giữa các vì sao (StarWars)? “Điều quantrọngnhất”làbộphimhayhànghóa?Nếuđoánlàhànghóa,bạncóthểđúnghoặcsai.Doanhthubánđồchơiăntheobộphimtheothốngkêgầnđâyđạttrên 10 tỷ đô-la, trong khi tổng doanh thu bán vé trên toàn cầu của 6 tậpphim chính chỉ vẻn vẹn 4,3 tỷ đô-la. Theo cá nhân tôi, “điều quan trọngnhất”làbộphimbởinótạorađồchơivàcácsảnphẩmcótiềmnăngmanglạidoanhthu.

Câutrảlờikhôngphảilúcnàocũngrõràng,nhưngđiềuđókhôngkhiếnquátrìnhtìmkiếmcâutrảlờitrởnênkémphầnquantrọng.Cácđổimớivềcông nghệ, những cuộc chuyển giao văn hóa và các lực lượng cạnh tranhthườngchỉrarằng“điềuquantrọngnhất”củamộtdoanhnghiệphoặclàphát

triểnhoặclàchuyểnđổi.Nhữngcôngtythànhcôngnhấtnắmrõđiềunàyvàluôntựhỏi:“Điềuquantrọngnhất”củachúngtalàgì?”

Applelàmộtvídụtiêubiểuvềkhảnănghìnhthànhnênmộtmôitrường,nơi“điềuquantrọngnhất”đầykhácbiệtcóthểtồntạiđồngthờichuyểnđổithành“điềuquantrọngnhất”khác.Từnăm1998đếnnăm2012,“điềuquantrọngnhất”củaApplechuyển từmáyMac sang iMac,đến iTunes rồiđếniPod, iPhonevàđến iPadchiếmvị tríđầubảng trongcácdòng sảnphẩm.Khimỗi“sảnphẩmvàng”mớirađời,cácsảnphẩmkháckhônghềbịngưngsảnxuấthoặc“xuốnghạng”.Nhữngdòngsảnphẩmmớinàycộngvớinhiềusản phẩmkhác tiếp tục được chăm chút trong khi “điều quan trọng nhất”hiệntạitạoraấntượngrấttốt,khiếnngườidùngngàycàngưachuộngcácsảnphẩmcủaApple.

Khi đã nắm bắt được “điều quan trọng nhất”, bạn sẽ nhìn nhận thươngtrườngdướigócđộrấtkhácbiệt.Nếugiờđâycôngtybạnkhôngbiết“điềuquantrọngnhất” làgì, thì“điềuquan trọngnhất”bâygiờcủacôngtybạnchínhlàtìmrađiềuđó.

THẦNTƯỢNG

“Điềuquantrọngnhất”làchủđềcóảnhhưởngrấtlớnvàxuấthiệndướinhiềudạngthứckhácnhau.Hãynắmrõkháiniệmvàápdụngnóvớimọingười,bạnsẽthấymộtngườicóthểtạoramọisựkhácbiệttrongnhữngkhíacạnhnào.Khicònlàmộtsinhviênnămnhất,WaltDisneyđãthamgiacáckhóahọcbuổi tối tạiHọcViệnNghệ thuậtChicagovà trở thànhngườivẽtranhbiếmhọachotờbáocủatrường.Saukhitốtnghiệp,Disneymuốntrởthànhmộthọasĩtruyệntranhnhưngkhôngtìmđượcviệc,vìvậyanhtraicủaDisney,Roy,mộtdoanhnhânkiêmmộtchủngânhàng,đãxinchocậulàmviệc tạimộtstudionghệ thuật.Tạiđây,cậuđãhọcvềhoạthọavàbắtđầudựngphimhoạthình.Khicòntrẻ,thầntượngcủaWaltlàRoy.

CònthầntượngcủaSamWalton,ngaytừđầuđãlàL.S.Robson,bốdượngcủaanh,ngườiđã choWaltonmượn20.000đô-lađểkhởinghiệp công ty

bán lẻ đầu tiênmang thươnghiệuBenFranklin.Sauđó, khiSammởcửahàngWal-Martđầutiên,Robsonđãbímậttrảchủnhà20.000đô-lađểgiahạnhợpđồngthuênhà.

Max Talmud là người thầy đầu tiên của Albert Einstein.Max chính làngườiđãchỉdẫnchocậubé10 tuổiEinsteinnhữngkiến thứccơbảnđầutiênvềtoánhọc,khoahọcvàtriếthọc.MaxđếnăntốimộtlầnmộttuầnvớigiađìnhEinsteintrongsuốt6nămđểdạyAlbertbénhỏhọc.

Khôngaicóthểtựmìnhthànhđạt.

OprahWinfrey luônhàmơnchamìnhđã“cứu rỗi”cuộcđờibàvà trântrọngkhoảngthờigiansốngcùngchavàmẹkế.Khi trả lờiphỏngvấnJillNelsoncủatạpchíWashingtonPost,bàchiasẻ,“nếukhôngsốngcùngcha,cuộcđời tôichắcđãrẽsangmộthướngkhác.”Vềchuyênmôn,sựnghiệpcủabàbắtđầuvớiJeffreyD.Jacobs,“một luậtsư,đạidiện,quảnlývàcốvấntàichính”,ngườiđãthuyếtphụcbàthànhlậpcôngtythayvìlàmthuêkhiOprahxinôngtưvấnvềhợpđồnglaođộng.VàHarpoProductions,Inc.đãrađờitừđó.

Cả thếgiớihẳnđềuquen thuộcvới sứcảnhhưởngcủaJohnLennonvàPaul McCartney đến những sáng tác thành công của nhau, nhưng trongphòngthucòncóGeorgeMartin.Đượccoilàmộttrongnhữngnhàsảnxuấtâmnhạcvĩđạinhấtmọithờiđại,Georgetừngđượccoi là“thànhviênthứnămcủaTheBeatles”nhờnhữngđónggópcủaôngtrongcácalbumchínhcủa ban nhạc TheBeatles. Tài năng âm nhạc củaMartin đã giúp lấp đầykhoảngcáchgiữatàinăngchưađượcgọtgiũacủacácthànhviênBeatlesvàkỹthuậthátmàhọmuốnsởhữu.Hầuhếtcôngviệchòaâm,phốikhívàhậukỳ các đĩa thu âm của TheBeatles đều là sản phẩm của sự cộng tác củanhómvớiMartin.

Mỗingườiđềucómộtthầntượnghoặclàngườiđầutiêncóảnhhưởng,hướngdẫnhoặcquảnlýhọ.

Khôngaicóthểtựthànhcông.Khôngmộtai.

MỘTĐAMMÊ,MỘTKỸNĂNG

”Điềuquantrọngnhất”luônđứngsaumọicâuchuyệnvềthànhcôngvượttrội. Nó xuất hiện trong hoạt động của mọi doanh nghiệp thành công vàtrong công việc của bất cứ người thành đạt nào.Nó cũng xuất hiện xungquanhcácđammêvàkỹnăngcánhân.Mỗichúngtađềucóđammêvàkỹnăngriêng,nhưngnhững“kẻxuấtchúng”thườngsởhữucảmxúcmãnhliệthoặckhảnănghọchỏiphithường,giúpkhẳngđịnhvịthếcủahọhoặcthúcđẩyhọhơnbấtcứđiềugì.

Ranhgiớigiữađammêvàkỹnăngthườngkhôngrõràng.Bởichúnggầnnhưluônkếtnốivớinhau.PatMatthews,mộttrongnhữnghọasĩlớnthuộctrườngpháiấntượngcủaMỹ,đãbiếnđammêhộihọatrởthànhkỹnăng,rồithành nghề nghiệp, chỉ đơn giản bằng việc vẽ tranh hàng ngày. AngeloAmorico,hướngdẫnviêndu lịch thànhcôngnhấtnướcÝchohayôngđãpháttriểncáckỹnăngvàcuốicùnglàsựnghiệpkinhdoanhtừtìnhyêuđấtnướcnhỏbénàycũngnhưkhátkhaochiasẻvềnóvớimọingười.Đâychỉlàmột câu chuyện trong vô vàn những câu chuyện về thành công vượt trội.Đammêđồngnghĩavớiviệcdànhnhiềuthờigianđểluyệntậphoặctraudồinó.Thờigianđượcđầutưđócuốicùngbiếnthànhcáckỹnăng,vàkhikỹnăngđượccảithiệnsẽkéotheokếtquảđượccảithiện.Kếtquảtốtthườngmangđếnnhiềuniềmvuivàđammêhơn,từđócầnđầutưthờigiannhiềuhơn.Đólàmộtvòngxoắntiếndẫnđếnnhữngkếtquảđángkinhngạc.

NiềmđammêcủaGilbertTuhabonyelàchạy.Gilbert,vậnđộngviênđiềnkinhcựlydàingườiMỹđượcsinhratạiSonga,Burundi,sớmđãcótìnhyêuvớiđườngđuavàđammêđóđãgiúpanhgiànhvịtríquánquângiảivôđịchquốcgiaBurundiởcựli400mvà800mkhimớilàhọcsinhtrunghọc.Niềmđammênàyđã“cứurỗi”cuộcđờianh.

Ngày 21/10/1993, các thành viên của bộ tộc Hutu đã tấn công trườngtrunghọcnơiGilbertđangtheohọcvàbắtcóccáchọcsinhcủabộtộcTutsi.

Nhữngngườibịbắtkhôngbịgiếtngaymàbịđánhđậpvàthiêusốngtạimộttòanhàgầnđó.Sau9giờbịchônvùidướinhữngcơthểbịđốtcháy,Gilbertđã tìmcách trốn thoátvàchạynhưbay,bỏxanhữngkẻbắtcócmìnhđếnmộtbệnhviệngầnđóantoàn.Anhlàngườisốngsótduynhất.

AnhđếnTexas, tiếp tụcnỗ lựcvàrèn luyệncáckỹnăngcủamình.GhidanhvàohọctạiĐạihọcAbileneChristian,Gilbertđãdànhđược6lầndanhhiệuvậnđộngviênnghiệpdưxuấtsắcnhấttoànMỹtrêntoànnướcMỹ.Saukhi tốtnghiệp,anhchuyểnđếnÁovà trở thànhhuấn luyệnviênđiềnkinhnổitiếngnhấttạiđây.ĐểkhơiđượcnguồnnướcngầmtạiBurundi,anhđãđồng sáng lập Quỹ Gazelle, với phương châm hoạt động “Chạy vì nướcsạch”thôngquamộtcuộcthichạyđượctàitrợdiễnratrêncácđườngphốkhắpnướcÁo.Bạncónhậnthấy“chạy”làchủđềxuyênsuốtcuộcđờicủaanhấykhông?

Từmộtcontinđếnkẻsốngsót,từtrườnghọcđếnsựnghiệp,đếncảcáchoạt động từ thiện, niềm đammê chạy củaGilbert Tuhabonye từmột kỹnăngtrởthànhmộtnghềnghiệp.NụcườinởtrênmôikhianhchàođóncácvậnđộngviênđiềnkinhtrênnhữngconđườngnhỏquanhhồLadyBirdcủaÁotượngtrưngchohànhtrìnhbiếnđammêthànhkỹnăng,cùngnhauđốtlênngọnlửađammêvàtạonênmộtcuộcsốngkhácbiệt.

“Điều quan trọng nhất” xuất hiện nhiều lần trong cuộc sống của nhữngngườithànhcôngbởiđólàmộtsựthậtcơbản.Nóxuấthiệntrướcmắttôinhưngnếubạnbiếtnắmbắt, thìđólàcơhộicủabạn.Ápdụng“điềuquantrọngnhất”vàocôngviệcvàcuộcsốngcủabạnlàđiềuđơngiảnvàthôngminhnhấtbạncóthểlàmnhằmthúcđẩychínhmìnhtiếntớithànhcôngnhưmongmuốn.

MỘTCUỘCĐỜI

Nếuphảilựachọnmộttấmgươngduynhấtvềngườiđãkhaitháctriếtlý“điềuquantrọngnhất”đểtạodựngmộtcuộcsốngkhácbiệt,tôisẽchọnBillGates.Khicònhọctrunghọc,Billđãđammêmáytính,vàcũngchínhđiều

đóđãdẫncậutớiviệcpháttriểnkỹnănglậptrình.Cũngtrongthờigiannày,cậuđãgặpPaulAllen,ngườitạocôngănviệclàmđầutiênchoBillvàtrởthànhđốitáccủacậutrongquátrìnhthànhlậpMicrosoft.Đâylàkếtquảtừmột lá thưhọgửichoEdRoberts,ngườiđã thayđổicuộcđờihọbằng lờinhậnxétsắcsảovềviệcviếtmãchomáytínhAltair8800.Microsoftđãrađờiđểhiệnthựchóa“điềuquantrọngnhất”,pháttriểnvàbánbộchuyểnđổiBASICchoAltair8800,cuốicùngđãbiếnBillGates trởthànhngườigiàunhất thếgiới trong15nămliêntiếp.Khirờivị tríđiềuhànhtạiMicrosoft,BillđãchọnmộtngườithaythếôngởvịtríCEO–SteveBallmer,ngườimàông đã từng gặp thời đại học. Ngoài ra, Steve là nhân viên thứ 30 củaMicrosoftnhưnglạilàCEOđầutiênđượcBilltuyểndụng.

BillvàMelindaGatesđãquyếtđịnhdùngtàisảnriêngcủamìnhđểgópphầntạonênsựkhácbiệttrênthếgiới.Đượcdẫnlốibởiniềmtinrằngmọingườiđềucógiátrịnhưnhau,họđãthànhlậpmộtquỹtàitrợđểthựchiện“điềuquantrọngnhất”:Giảiquyết“nhữngvấnđềthựcsựkhókhăn”nhưytếvàgiáodục.Từkhithànhlập,phầnlớncáckhoảntàitrợcủatổchứcnàyđều được đầu tư vào Chương trình Y tế toàn cầu của Bill và Melinda.Chương trìnhcómục tiêuđầy thamvọng làkhai thácnhững tiếnbộ trongkhoahọcvàcôngnghệđểcứusốngngườidânởcácquốcgianghèođói.Đểthựchiệnmongmuốnnày,họđãtậptrungvào“điềuquantrọngnhất”–tiêudiệt căn bệnh truyền nhiễm là nguyên nhân chính gây tử vong cho nhiềungười.Tạimộtthờiđiểmnàođótrongcuộchànhtrình,họđãquyếtđịnhtậptrungvào“điềuquantrọngnhất”giúphọthựchiệnđượcmụctiêucủamình−đó là vắc-xin.Bill giải thíchvềquyết định củahọ, “Chúng tôi phải lựachọnnhữnggìcóảnhhưởnglớnnhấtđểchođi.Côngcụkỳdiệunhấtcủasựcanthiệpvềytếlàvắc-xin,bởichúngcóchiphísảnxuấtkhôngquácao”.QuyếtđịnhnàycủahọbắtnguồntừcâuhỏicủaMelindarằng:“Chúngtacóthể dùng tiền đểmang đến sự thay đổi lớn nhất ở đâu?”Bill vàMelindaGateslàbằngchứngsốngvềsứcmạnhcủa“điềuquantrọngnhất”.

ĐIỀUÝNGHĨANHẤT

Những cánh cửa hướng ra thế giới luônmở rộng, và quang cảnh ngoàikhungcửavôcùnghùngvĩ.Nhờcôngnghệvàđổimới,cơhộivàtiềmnăngdườngnhưđượckéodàivôtận.Thựctếnàyvừacókhảnăngkhíchlệnhưngcũngkhôngkémphầnvượtngoàitầmvới.Hậuquảkhônlườngcủasự“dưgiả” là chúng ta tiếpnhận thông tinvà các lựa chọn trongmộtngàybằnglượngthôngtintổtiêntanhậnđượccảđời.Tànphávàvộivã,mộtcảmgiácámảnhdaidẳngkhichúng tanỗ lựcquánhiềunhưng thànhquảđạtđượcchẳngđánglàbao.

Trựcgiáckhôngmáchbảochúngtavềlựachọnconđườngtốthơnmàlàcâuhỏi,“Tanênbắtđầutừđâu”?Vớinhữnggìcuộcsốngbantặng,chúngtasẽlựachọnbằngcáchnào?Chúngtađưaranhữngquyếtđịnhđúngđắnnhấtcóthể,trảinghiệmcuộcsốngthậtkhácbiệtvàkhôngbaogiờhốitiếcrasao?

Hãysốngtheotriếtlý“điềuquantrọngnhất”.

NhữnggìCurlybiết, tấtcảnhữngai thànhcôngđềunắmrõ.Điềuquantrọngnhấtnằmởcốt lõi của thànhcôngvà làđiểmkhởiđầuđểđạt đượcnhữngkếtquảđángkinhngạc.Dựatrênnghiêncứuvàkinhnghiệmthựctế,đó làmộtý tưởng lớnvề thànhcôngđượcbọc trong lớpvỏgiảnđơnđếnkhông ngờ. Giải thích về nó không khó, nhưng để tin và áp dụng nó lạikhônghềđơngiản.

Vìvậy,trướckhichúngtacóthểtraođổithẳngthắnvàchânthànhvềhiệuquảcủa“điềuquantrọngnhất”,tôimuốncôngkhaithảoluậnvềnhữngsuydiễnvàthôngtinsailệchđãngăncảnchúngtachấpnhậnnó.Đólànhữngướclệsailầmvềthànhcông.

Khi loạibỏđượcnhữngniềmtinsai lầmnày,chúng tacó thểđónnhận“điềuquantrọngnhất”vớimộttâmtrícởimởvàhànhtrìnhrộngmởhơn.

PHẦNI.NHỮNGDỐITRÁĐÃLÀMMÊMUỘIVÀKHIẾNCHÚNGTA

LẠCLỐIRẮCRỐIVỚI“ĐỨCTIN”

Năm2003,Merriam-Websterbắtđầuphântíchcáctìmkiếmtrongtừđiểntrựctuyếncủahọđểxácđịnh“Từcủanăm”.Vớiýtưởngrằngviệctìmkiếmtừtrựctuyếnsẽtiếtlộmọiđiềutrongsuynghĩcủachúngta,nêntừđượctìmkiếmnhiềunhấtsẽnắmbắtđượctinhthầnthờiđại.Từđầutiênđãxuấthiện.TheogótcủacuộcchiếntranhxâmlượcIraq,dườngnhưaicũngmuốnbiết“dânchủ”thựcsựcónghĩalàgì.Trongnămtiếptheo,“blog”,mộttừghépđãmôtảmộthìnhthứcgiaotiếpmới,đứngđầudanhsách.Saumọivụbêbốichínhtrịvàonăm2005,từ“sựtoànvẹn”giànhđượcdanhhiệucaonhất.

Sauđó,vàonăm2006,Merriam-Websterđãbổsungmộttínhnăngmới.Nhữngngười truycập trangwebcó thểđềcử“ứngcửviên”vàbìnhchọn“Từcủanăm”.Bạncóthểchođólànỗlựcnhằmtănglượngngườitruycậpbằngphảnhồichấtlượng,hoặccóthểgọiđólàchiếnlượctiếpthịkhảquan.Từ giành chiến thắng vang dội là “đức tin”, được diễn viên hài StephenColberttạoravớiýnghĩa“chânlýđếntừtráitimthayvìsáchvở”tạimànđầutiêntrongvởdiễnComedyCentralcủaông,TheColbertReport.Trongthời đại công nghệ thông tin với tin tức được cập nhật hàng ngày, cácchươngtrìnhphátthanhraogiảng,vànhữngbàiblogkhôngđượcquabiêntập,đứctinnắmbắtnhữngniềmtinsailầmngẫunhiên,tìnhcờ,vàthậmchícốýtỏvẻ“đúngđắn”đủđểchúngtacoiđólàsựthật.

Vấnđềlàchúngtacóxuhướnghànhđộngdựatrênnhữnggìchúngtatintưởng,ngaycảkhinhữnggìchúngtatinkhôngphảilànhữngđiềuchúngtanênlàm.Vậynên,việctintưởngvàsửdụngtriếtlý“điềuquantrọngnhất”trởnênvôcùngkhókhănbởithậtkhôngmay,chúngtađãtintưởngvàoquá

nhiềuthứvàthườngxuyênđểnhững“thứkhác”đánhlạchướngsuynghĩ,hướngdẫnsailệchhànhđộngvàtrìhoãnthànhcôngcủachínhmình.

Cuộcsốngquángắnngủiđểtacóthểchạytheonhữnggiấcmơviểnvông.Nócũngquáquýgiáđểtaphómặcchonhữngmayrủi.Nhữnggiảiphápthậtsựmàchúngtađangtìmkiếmluônẩntrongnhữngtầmnhìngiảnđơn;thậtkhôngmay,chúnglạithườngbịchekhuấtbởimộtsốlờinóixàm,hàngloạtnhững“lẽ thường”màvônghĩa. “Đặtcượcvào tayđuangựa, thayvìconngựa!”từlâuđãlàmộtlờikêugọimọingườiđặtniềmtinvàonhàlãnhđạocủacôngty.Tuynhiên,nhưmộtchiếnlượcđặtcược,câuchâmngônnàysẽđưabạntớiconđườngtắtdẫnlốiđếnsựnghèođói,khiếnbạnbănkhoăntựhỏisaocâuđócóthểtrởthànhmộtcâuchâmngôn.Theothờigian,nhữngchuyện tưởng tượngvà sự ngờvực xuất hiện thườngxuyênđếnmứcmọingườicảmthấyquenthuộcvàbắtđầucoiđiềuđólàsựthậthiểnnhiên.Sauđó,chúngtabắtđầuđưaranhữngquyếtđịnhquantrọngdựatrênchúng.

Tháchthứcmàchúngtaphảiđốimặtkhixâydựngcácchiếnlượcthànhcôngđó là thành công cũng có nhữngdối trá riêng. “Tôi đã làmđược rấtnhiềuviệc”;“Tôicầntrởthànhmộtngườicókỷluậthơn”;“Tôicóthểlàmbất cứđiềugì tôimuốnvàobất cứ lúcnào tôimuốn”; “Tôi cần cânbằngcuộcsốnghơnnữa”;“Cólẽtôikhôngnênmơmộngquá”.Lặplạinhữngsuynghĩ này thường xuyên sẽ trở thành 6 sự dối trá về thành công ngăn cảnchúngtasốngtheotriếtlý“điềuquantrọngnhất”.

6SỰDỐITRÁGIỮABẠNVÀTHÀNHCÔNG

1.Mọithứđềuquantrọngnhưnhau

2.Cóthểlàmđượcnhiềuviệccùnglúc

3.Mộtcuộcsốngcókỷluật

4.Sứcmạnhýchíluôntồntại

5.Mộtcuộcsốngcânbằng

6.Lớnthườngkhôngtốt

6sựdốitránàylànhữngniềmtinđãănsâuvàotưtưởngcủachúngtavàdầntrởthànhtônchỉdẫnchúngtalạclối.Sựmùquángđãkéotuộtchúngtara khỏi sựminhmẫn vốn có. Nếumuốn tối đa hóa tiềm năng của chínhmình,chúngtasẽphảiloạibỏnhữngniềmtinmùquángnày.

4.MỌITHỨĐỀUQUANTRỌNGNHƯNHAU

Sựcôngbằnglàmộtlýtưởngđángtheođuổinhândanhcônglývànhânquyền.Tuynhiên,trongthựctế,mọithứkhôngbaogiờcôngbằng.Dùcácnhàtổchứccócốgắngphânminhrasao–cáccuộcthivẫnkhôngđạtđượcsựcôngbằng.Dùmọingườicótàinăngđếnđâu–haingườicũngkhôngthểngangtàingangsứctuyệtđối.

Sựcôngbằnglàlờidốitrá.

Hiểuđượcđiềunàylàcơsởcủamọiquyếtđịnhquantrọng.

Vậy,bạnquyếtđịnhbằngcáchnào?Khicóquánhiềuviệcđểlàmtrongngày, bạn quyết định việc phải làm đầu tiên bằng cách nào?Khi còn bé,chúngtathườngđợiđếnhạnchótmớivộivànghoànthànhnốtnhữngviệccầnphảilàm.Đãđếngiờănsáng.Đãđếngiờđihọc,đếngiờlàmbàitậpvềnhà,đếngiờlàmviệcnhà,giờtắm,giờđingủ.Nhưngkhilớnhơn,chúngtađượcđặtramộtkhungthờigiannhấtđịnh.Concóthểrangoàichơimiễnlàcon làmxongbài tậpvềnhà trướcbữa tối.Sauđó,khi trưởng thànhhơn,chúngtađượcquyềntựlựachọn.Vàkhicuộcsốngcủachúngtađượchìnhthànhdựatrêncáclựachọn,chúngtaphảilàmsaođểlựachọnđúngđắn?

Thậtphứctạpkhicànglớn,lạicàngcónhiềucớđểchúngtatinrằngmọichuyện“đơngiảnphảiđượcthựchiện”.Kỳvọngquánhiều,vượtquánănglựcvàcamkếttháiquá.Trànlan,đạitràđãtrởthànhtìnhtrạngchung.

Đó là khi cuộc chiến tìm kiếm hành trình đúng đắn diễn ra quyết liệt.Thiếucôngthứcraquyếtđịnhrõràng,chúngtarơivàotrạngtháiphảnứngvàsađàtrởlạinhữngcáchthứcraquyếtđịnhquenthuộcvàdễdãi.Kếtquảlà,chúngtatùytiệnchọnnhữngcáchtiếpcậnlàmxóimònthànhcôngcủachínhmình.Việcgấprútthựchiệnnhữngcôngviệccầnlàmtrongngàybiếnchúng ta thànhmột nhânvật đanghoảng sợ trongmột bộ phimkinh dị −

luốngcuốngchạy lêncầu thang thayvìchạyracửa.Quyếtđịnhsángsuốtnhấtđượcthay thếbằngbấtkỳquyếtđịnhnào,vànhữnggìcầnđượctiếnhànhchỉđơngiảntrởthànhmộtchiếcbẫy.

Ở tình trạng cấp bách và quan trọng, mọi thứ dường như công bằng.Chúng ta trởnênchủđộngvàbận rộn, nhưngđiềuđókhông thực sựđưachúngtađếngần thànhcônghơn.Hànhđộngthườngkhôngliênquanđếnhiệusuất,vàsựbậnrộnhiếmkhiảnhhưởngtíchcựcđếnhiệuquảcôngviệc.

NhưHenryDavid Thoreau từng nói, “bận rộn thôi không đủ, cầnmẫncũngvậy.Vấnđềlà,chúngtabậnvìviệcgì?”Thàlàmmộtviệccóýnghĩacònhơn làm trămviệcvônghĩa.Khôngphảimọi thứđềuquan trọngnhưnhau,vàthànhcôngkhôngphảilàphầnthưởngdànhchokẻlàmnhiềunhất.Tuynhiên,đólạilànhữnggìdiễnrahàngngày.

CHẲNGCÓGÌĐỂLÀM

Danhsáchnhữngviệccầnlàmlàthànhtốchínhcủakhảnăngthànhcôngvàquảnlýthờigian.Vớimongmuốncủabảnthânvàướcmuốncủangườikhácdồndậpậpđếnchúngtatừtứphía,chúngtavộivàngghichúngvàocácmảnhgiấynhỏmộtcáchrõrànghoặcliệtkêchúngmộtcáchcóthứtựvàocáctậpgiấyin.Cácnhàhoạchđịnhthờigiandànhthờigianquýgiáchocác danh sách công việc hàng ngày, hàng tuần và hàng tháng.Nhiều ứngdụngđiệnthoạidiđộng,vàcácchươngtrìnhphầnmềmmãhóachúngngayvàobảngchọn.Cóvẻnhưchúngtađượckhuyếnkhíchtạoramộtdanhsáchviệccầnlàm–vàchodùnhữngdanhsáchđólàvôgiá,nhưngchúngcũngcónhữnghạnchế.

Dùviệccầnlàmđượccoinhưnhữngmụcđíchtốtđẹpnhấtcủachúngta,nhưngchúngcũngápchếchúng tavớinhữngviệckhôngquan trọng, tầmthườngmà chúng ta cảm thấybắt buộcphải hoàn thành–bởi chúngnằmtrongdanhsáchnhữngviệccầnlàm.Đólàlýdohầuhếtchúngtađềuthíchhoặckhôngthíchdanhsáchnhữngviệcphảilàm.Nếuđượcphép,chúngsẽtựtạoracácưutiêngiốngnhưcáchhòmthưbứcchếlịchtrìnhhàngngày

cho chúng ta.Phần lớnnhữnghộp thưđều trànngậpnhững e-mail khôngquan trọng“giảdạngcácưu tiên”.Giảiquyết côngviệc theo trình tự thờigianthưnhậnđượcchẳngkhácnàochiếcbánhxecótkétcầnđượctradầu.Thủ tướngÚc,BobHawke,đãghinhậnmộtcáchđúngđắn,“Nhữngđiềuquantrọngnhấtkhôngphảilànhữnggìđượcraogiảngnhiềunhất.”

Nhữngngườithànhcôngthườnghànhđộngkhácbiệt.Họcóconmắtrấttinhtường.Họcânnhắcđủkỹlưỡngđểxácđịnhnhữnggìquantrọngvàsauđó cho phép chúng chi phối thời gian của họ. Những người thành côngthườnghoànthànhcáccôngviệcmàngườikhácdựđịnhlàmnhưnglại trìhoãncóthểlàvôthờihạnvàngượclại,họcóthểtrìhoãnhoặckhônglàmnhữnggìngườikháclàm.Sựkhácbiệtkhôngnằmởdựđịnhmàởcáchlàm.Nhữngngười thànhcông luônxuấtphátvớimộtý thức rõ ràngvềcácưutiên.

Trong tình trạngnguyênbản,nhưmộtbảnkiểmkêđơngiản,mộtdanhsáchnhữngviệccầnlàmcóthểdễdàngkhiếnbạnlạcđường.Mộtdanhsáchnhữngviệccầnlàmchỉđơngiảnlànhữngviệcbạnnghĩmìnhcầnphảithựchiện;việcđầu tiên trongdanhsáchchỉ làđiềuđầu tiênbạnnghĩđến.Cácdanhsáchnhữngviệccầnlàmvốnđãthiếuđịnhhướngthànhcông.Trongthực tế,hầuhếtcácdanhsáchnhữngviệccần làmchỉ là“danhsáchsốngsót”–giúpbạn sốngquangày,nhưngkhông tạonênnhữngbướcđệmđểgiúpbạndầntạodựngcuộcsốngthànhcông.Chúngtadànhrấtnhiềuthờigianđể thựchiệncácmụctrongdanhsáchnhữngviệccầnlàmnhưngđếncuốingàychúnglạichẳnghềmanglại thànhcông.Thayvìmộtdanhsáchnhữngviệccầnlàm,bạncầnmột“danhsáchthànhcông”–vớimụcđíchtạoranhữngkếtquảđộtphá.

Cácdanhsáchnhữngviệccầnlàmthườngrấtdài,đưabạnđếnmọihướngtrongkhidanhsáchthànhcônglạikhángắnnhưnglạivẽchobạnmộthướngdicụthể.Mộtlàthưmụchỗnđộnvàmộtlàhướngdẫncótổchức.Nếumộtdanh sách không nhằm mục đích tạo dựng thành công, nó chắc chắn sẽ

khôngmanglạithànhcôngchobạn.Nếudanhsáchnhữngviệcphảilàmcủabạn làmộtmớ“hổ lốn”, thìnócó thểđưabạnđếnkhắpnơinhưngđó lạikhôngphảinơibạnthựcsựmuốnđến.

Vậy,mộtngườithànhcôngbiếndanhsáchviệccầnlàmthànhdanhsáchthànhcôngbằngcáchnào?Vớirấtnhiềuđiềucóthểlàm,bạnxácđịnhđượcđiềugìquan trọngnhất tạimột thờiđiểmbấtkỳhoặc theocáchbấtkỳ rasao?

HãylàmtheochỉdẫncủaJuran.

JURANBẺMÃKHÓA

Vàocuốinhữngnăm1930,mộtnhómnhàquảnlýtạiGeneralMotorsđãcómộtkhámpháhấpdẫnmởrabướcđộtphátuyệtvời.Mộtđầuđọcthẻcủahọ(thiếtbịđầuvàochodòngmáytínhbanđầu)bắtđầucódấuhiệubịlỗi.Khikiểm tra,họkhámphá ramộtcáchđểmãhóacác thôngđiệpbímật.Đây là một vụ lớn vào thời điểm đó. Từ khi những chiếc máy mã hóaEnigmataitiếngcủaĐứclầnđầuxuấthiệntrongThếchiếnI,thìcảviệcmãhóavàphámãđềulàvấnđềthuộcanninhquốcgiavàthậmchíđãdấylênlàn sóng tò mò trong công chúng. Ban quản lý của GM nhanh chóng bịthuyếtphụcrằngmậtmãngẫunhiêncủahọkhôngthểbịbẻgãy.Mộttưvấnviên củaWestern Electric tỏ ra không đồng ý với điều đó.Anh ta đã lêntiếngtháchthứcbẻmã,từtốihômtrướcvàpháđượckhóatrước3giờsángngàyhômsau.AnhtatênlàJosephM.Juran.

Juransauđóđãcoisựcốnàylàđiểmkhởiđầuchoquátrìnhbẻmộtmãkhóalớnhơnvàbiếnnótrởthànhmộttrongnhữngđónggóplớnnhấtcủaanhđốivớikhoahọcvàkinhdoanh.Nhờgiảimãkhóathànhcông,anhđãđượcmột nhà điều hành củaGMmời đến xemxét lại nghiên cứu về bồithườngquảnlýđượcdựatrênmộtcôngthứctheomôtảcủanhàkinhtếÝVilfredoPareto.TrongthếkỷXIX,ParetođãviếtmộtmôhìnhtoánhọcvềphânbổthunhậpkhôngđồngđềutạiÝkhẳngđịnh80%diệntíchđấtthuộcsởhữucủa20%dânsố.Thựctế,theoPareto,củacảithựcsựtậptrungtheo

cáchcó thểdựđoánđược.Làngười tiênphongvềquản lýkiểmsoátchấtlượng,Jurannhậnthấyrằngchỉmộtsốítsaisótcũngtạoravôsốsảnphẩmlỗi.Sựmấtcânbằngnàykhôngchỉđúngvới trảinghiệmcủaanh,màanhcònchorằngnóthậmchícóthểlàmộtquyluậtphổquátvànhữnggìParetoquansátđượcthậmchícònnằmngoàisứctưởngtượngcủaông.

Khi viết cuốn sách chuyên đề Sổ tay kiểm soát chất lượng (QualityControlHandbook),Juranmuốnđưaramộtcáitênngắngọnchokháiniệm“quantrọngthì ítmàtầmthườngthìnhiều”.Mộtminhhọatrongbảnthảocủaôngmangtên“nguyêntắcphânbổkhôngđồngđềucủaPareto...”KhingườikháccóthểgọinólàQuytắccủaJuran,anhlạigọinólàNguyêntắcPareto.

NguyêntắcParetohóaragiốngnhưđịnhluậthấpdẫn,nhưnghầuhếtmọingườikhôngnhìnthấylựchấpdẫncủanó.Nókhôngchỉđơnthuầnlàmộtlýthuyết–màlàsựchắcchắncóthểdựđoán,đãđượcchứngminhvàlàmộttrong những sự thật về hiệu suất lớn nhất từng được phát hiện. RichardKoch,trongcuốnsáchcủaông,Nguyênlý80/20,đãnhậnđịnh:“Nguyênlý80/20khẳngđịnhsốítnguyênnhân,yếutốđầuvàohoặcnỗlựcthườngdẫnđếnphần lớnkếtquả, thànhquảhoặcphần thưởng”.Nóicáchkhác, trongthếgiớicủa thànhcông,mọi thứđềukhôngcôngbằng.Số ítnguyênnhântạoraphầnlớnkếtquả.Chỉcầnđầuvàođúngđắnsẽtạoraphầnlớnđầura.Nỗlựccóchọnlọcsẽtạorađaphầnphầnthưởngxứngđáng.

Paretođãchỉchochúngtamộthướngđirấtrõràng:Phầnlớnnhữnggìbạnmuốnthườngkhởinguồntừphầnnhỏnhữnggìbạnlàm.Nhữngkếtquảđángkinhngạcđềuđượctạoramộtcáchkhôngtươngxứngbởisốíthànhđộngsovớikhảnăngnhậnbiếtcủaconngười.

Chân lý của Pareto nghiêng về sự bất bình đẳng, và dù được thể hiệnthôngquatỷlệ80/20,nhưngcũngcóthểcónhiềutỷlệkhácnữa.Tùythuộcvàotừngtrườnghợp,cóthểlà90/20,trongđó90%thànhcôngcủabạnđếntừ20%nỗlực.Hoặc70/10hay65/5.Nhưngchúngtaphảihiểurằng,vềcơbản,tấtcảđềuxuấtpháttừcùngmộtnguyêntắc.Juranđãchothấytầmnhìnsâu sắc: không phảimọi thứ đều quan trọng như nhau,một số điều quantrọnghơnnhữngđiềukhác–thậmchíhơnrấtnhiều.Danhsáchnhữngviệcphải làm sẽ trở thành danh sách thành công khi bạn áp dụngNguyên tắcPareto.

Nguyênlý80/20làmộttrongnhữngquytắchướngdẫnthànhcôngquantrọng nhất trong sự nghiệp của tôi. Nó mô tả các hiện tượng, giống nhưJuran, tôi đãquan sát thấy trongcuộcđờimìnhnhiều lần.Chỉ số ít cácýtưởngđãmangđếncho tôiphần lớn thànhcông.Mộtsốkháchhàngquantrọnghơnnhữngngườikhác;chỉvàingườitạorathànhquảkinhdoanhcủatôi;sốítcáckhoảnđầutưlạimangvềlợinhuậnkhổnglồ.Kháiniệmphânbốkhôngđồngđềuxuấthiệnmọinơi.Nócàngxuấthiệnnhiều,tôicàngchúý–vàtôicàngchúý,nócàngxuấthiệnnhiều.Cuốicùng,tôitừbỏsuynghĩđólàmộtsựtrùnghợpngẫunhiênvàbắtđầuápdụngnónhưmộtnguyêntắc tuyệtđốivề thànhcông–khôngchỉđốivớibản thânmàcòncả trongmốiquanhệvớinhữngngườikhác.

PARETOCỰCĐIỂM

Paretođãchứngminhmọithứtôivừanhắc đến – nhưng vẫn còn điểm chưađược.Ôngkhôngnghiêncứuđủsâu.Tôimuốn các bạn nghiên cứu sâu hơn nữa.TôimuốnbạnđưaNguyênlýParetođếncựcđiểm.Tôimuốnbạnđivàochi tiết,bướctừngbướcnhỏbằngcáchlàmrõ20%,vàsauđótôimuốnbạnthậmchíđisâuhơnbằngcách tìmranhữngđiềuquan trọngnhất trongsố ítnhững

điềuquantrọng.Nguyênlý80/20làđịnhnghĩađầutiên,nhưngkhôngphảicuốicùng,vềthànhcông.Paretođãbắtđầu,bạnphảicónhiệmvụkếtthúc.Thành công buộc bạn phải tuân theo Nguyên lý 80/20, nhưng không chỉdừnglạiđó.

Hãynỗlựchơnnữa.Bạnthựcsựcóthểchọn20%của20%của20%vàtiếptụcnhưthếchođếnkhibạncóđượcđiềuquantrọngnhất!(Hình5).Dùđólàcôngviệc,nhiệmvụhaymụcđíchnào.Dùlớnhaynhỏ.Bắtđầuvớimộtdanhsáchdàibaonhiêutùytheoýmuốncủabạn,nhưnghãyhìnhthànhsuynghĩrútgọndầndanhsáchcủabạntừnhữngmụcítquantrọngnhấtvàkhôngdừnglạichođếnkhichỉcònđiềucầnthiếtnhất.Mộtđiềubắtbuộcphảithựchiện.Mộtđiềuduynhất.

Năm2001,tôitổchứcmộtbuổihọpvớiđộingũđiềuhànhchủchốt.Dùphát triểnnhanhvàmạnh, chúng tôi vẫnkhôngđượcnhữngnhânvật đầungànhcôngnhận.Tôithửtháchnhómbằngcáchbuộchọphảiđưara100ýtưởng thayđổihiện trạng.Chúng tôiđãmấtcảngàyđểđưa radanhsách.Sánghômsau,chúngtôithuhẹpdanhsáchcòn10ýtưởng,vàtừđóchúngtôichọnramộtýtưởngấntượngnhất.Ýtưởngđólànềntảngđểtôiviếtnêncuốnsáchvềcáchđểtrởthànhmộttổchứcưutútrongngành.Nórấthiệuquả.8nămsau,cuốnsáchkhôngchỉbánchạynhất,màcòntrởthànhloạtsách được tiêu thu hơnmột triệu bản. Trongmột ngành công nghiệp vớikhoảngmộttriệungười,“điềuquantrọngnhất”đãlàmthayđổihìnhảnhcủachúngtôimãimãi.

Giờđây,mộtlầnnữa,hãydừnglạimộtchútvàthựchiệnmộtphéptoán.Mộttrongsố100ýtưởng.ĐólàParetocựcđiểm.Đólànghĩlớn,nhưngđi

từngbướcnhỏ.Đó làápdụng“điềuquan trọngnhất”vào thách thứckinhdoanhtheomộtcáchthựcsựmạnhmẽ.

Nhưngđiềunàykhôngchỉápdụngđốivớilĩnhvựckinhdoanh.Vàosinhnhật thứ40, tôibắtđầuhọcguitarvànhanhchóngpháthiện ra tôi có thểdành20phútmỗingàyđể luyện tập.Lượng thờigiannàykhôngnhiều,vìvậytôibiếtmìnhphảithuhẹpnhữnggìcầnhọc.TôinhờEricJohnsonmộtngườibạn,mộttrongnhữngnghệsĩguitarvĩđại,tưvấn.Ericnóinếucóthểlàm“mộtđiềuduynhất”,thìtôinênluyệntậptheothangâmcủamình.Vìvậy,tôiđãlựachọngamthứtheođiệublue.Tôipháthiệnranếuhọctheothangâmđó,tôicóthểchơiđượcrấtnhiềubảnnhạccủacácnghệsĩguitarrock cổđiểnvĩ đại từEricClapton chođếnBillyGibbonsvà, có thểmộtngàynàođó,làcảEricJohnsonnữa.Thangâmđóđãtrởthành“điềuquantrọngnhất”củatôitrongquátrìnhhọcguitar,vànómởratrướcmắttôicảthếgiớirock‘n’roll.

Sự bất công trong nỗ lực để thành công xuất hiện khắp nơi trong cuộcsốngnếubạnchịutìmkiếm.Vànếubạnápdụngnguyênlýnày,nósẽmanglạithànhcôngmàbạnmongmuốntrongbấtcứđiềugìquantrọngvớibạn.Sẽ luôncómộtvài thứquan trọnghơnnhững thứcòn lại,và trongsốđó,mộtđiềusẽgiữvaitròquantrọngnhất.Tiếpthukháiniệmnàycũnggiốngnhưviệcbạnđượcgiaochomộtchiếclabànmathuật.Bấtcứkhinàocảmthấymấtphươnghướng,bạncóthểmangnórađểnhắcnhởmìnhtìmkiếmđiềuquantrọngnhất.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Đitừngbướcnhỏ.Đừngtậptrungquávàosựbậnrộn,thayvàođó,hãyđểmắttớisựhiệuquả.Hãyđểđiềuquantrọngnhấtđịnhhướngchobạnmỗingày.

2.Tiếnđếncựcđiểm.Khiđãtìmranhữngđiềuthựcsựquantrọng,hãytiếptụcloạibỏdầnđếnkhichỉcònlạiđiềuquantrọngnhất.Hànhđộngcốtlõiđóđứngđầudanhsáchthànhcôngcủabạn.

3.Nóikhông.Chodùbạnnói“saunày”hay“khôngbaogiờ”,nhưngvấnđềlàphảinói“khôngphảibâygiờ”vớibấtcứđiềugìbạncóthểlàmđếnkhiviệcquantrọngnhấtcủabạnđượcthựchiện.

4.Đừngđểbịmắckẹttrongtròchơi“đánhdấu”.Nếutinrằngkhôngphảimọiđiềuđềuquantrọngnhưnhau,chúngtaphảicóhànhđộngphùhợp.

Chúng ta đừngmong làm đượcmọi thứ, cũng đừng nghĩmỗi lần hoànthànhmộtmục trongdanh sáchnhữngđiềucần làm là chúng tađang tiếngầnđếnthànhcông.Khôngphảimọithứđềuquantrọngnhưnhauvàthànhcôngchỉxuấthiệntrongquátrìnhthựchiệnnhữnggìquantrọngnhất.

Đôikhiđólàđiềuđầutiênbạnlàmhoặcđiềuduynhấtbạnlàm.Nhưngdùlà gì đi chăngnữa, việc thực hiện điều quan trọngnhất luôn là điều quantrọngnhất.

5.ĐANHIỆMVỤVìvậy,nếuviệcthựchiệnđiềuquantrọngnhấtlàđiềuquantrọngnhất,

tạisaobạnphảicốgắnglàmthêmbấtcứđiềugìcùnglúc?

Mùahènăm2009,CliffordNassđãđặtvấnđềđểtìmcáchtrảlờicâuhỏiđó.Nhiệmvụcủaanhlàtìmhiểuxemnhữngngườiđanhiệmtàibađãlàmnhiềuviệccùnglúcbằngcáchnào.Nass,mộtgiáosưtạiĐạihọcStanford,đãchiasẻvớitờNewYorkTimesrằngông“rấtkinhngạc”vềnhữngngườiđanhiệmvàtựchomìnhlàmộtkẻnghèođói.Vìvậy,ôngvàmộtnhómcácnhànghiêncứuđãđưarabảngcâuhỏicho262sinhviênđểxácminhtầnsuấtlàmnhiềuviệccùnglúccủahọ.Họchiacácđốitượngthửnghiệmthànhhainhómgồmnhữngngườiđanhiệmnhiềuvàítđồngthờibắtđầuvớigiảđịnh rằngnhữngngườiđanhiệm thườngxuyên sẽ làmviệchiệuquảhơn.Tuynhiên,họđãnhầm.

“Tôichắcchắnhọcómộtkhảnăngbímậtnàođó”,Nassnói.Nhưnghóara người đa nhiệm tần suất cao là người nghiện những điều không thíchhợp.”Họvượttrộihơnhẳnxéttrênmọitiêuchí.Mặcdùhọthuyếtphụcbảnthânvànhữngngườixungquanhrằnghọgiỏi“đanhiệm”nhưngtheoNass,“nhữngngườiđanhiệmtệhạiởmọimặt.”

Làmnhiềuviệccùnglúclàmộtlờidốitrá.

Bởi gần nhưmọi người đều coi đó làmột hành động hiệu quả, nó trởthànhđiềuphổbiếnđếnmứcmọingườithựcsựnghĩrằngđólàviệchọnênlàmvà làm càng thườngxuyên càng tốt.Chúng ta không chỉ nghe nói vềcáchthựchiệnđiềuđó,màthậmchícònđượcnghevềcáchđể làmnótốthơn.Hơn6triệutrangwebđềuđưaracâutrảlờivềcáchlàmđiềuđó;cáctrangwebnghềnghiệp liệtkê“đanhiệm”nhưmộtkỹnăngmàngười laođộngnênhướngđếnvànênđược liệt kêvàomột trongcác thếmạnhcủanhânviêntiềmnăng.Mộtsốngườicòntựhàovềkỹnănghỗtrợđóvàápdụngnónhưmộtcáchsống.Nhưngthực tế,đó làmột“lờidối trá”bởisự

thậtlàđanhiệmvừakhônghiệuquảvừakhôngphùhợp.Trongthếgiớicoitrọngkếtquả,nósẽkhiếnbạnthấtbạimọilúc,mọinơi.

Khicốgắnglàmhaiviệccùnglúc,bạnkhôngthểhoặcsẽkhônglàmtốtđượccảhai.Nếunghĩđanhiệm làmộtcách làmviệchiệuquả thìbạnđãnhầm.Thựctế,đâylàcáchlàmgiảmhiệuquảcôngviệc.NhưSteveUzzellnói,“đanhiệmđơngiản làhànhđộng tạocơhộipháhỏngnhiềuhơnmộtviệctrongcùngmộtthờiđiểm.”

TƯDUYCONKHỈ

Khái niệm về việc con người có thể làm nhiều việc một lúc đã đượcnghiêncứubởicácnhàtâmlýhọctừnhữngnăm1920,nhưngthuậtngữ“đanhiệm” đã không được đề cập cho đến tận những năm1960.Nó được sửdụngđểmôtảmáytínhthayvìconngười.Tínhđếnthờiđiểmđó,tốcđộ10MHznhanhđếnmứccầnmộttừhoàntoànmớiđểmôtảkhảnăngthựchiệnđócủamáytính.Khinhìnlại,họcóthểđãđưaramộtlựachọntồitệ,bởiphầngiảithíchchokháiniệm“đanhiệm”vốnđãlàmộtsựdốitrá.Đanhiệmlànhiềunhiệmvụluânphiênchiasẻmộtnguồnlực(CPU),nhưngtrongquátrìnhthựchiện,nóđượchiểuthànhnhiềunhiệmvụđượcthựchiệnđồngthờibởimộtnguồnlực(hoặcmộtngười).Mộtbiếnđổicụmtừthôngminhcóthểgâyhiểunhầm,bởingaycảcácmáy tínhcũngchỉ có thểxử lýđượcmộtđoạnmãtạimộtthờiđiểm.Khilàmnhiềuviệccùnglúc,chúngtadichuyểnnhưcon thoi,xenkẽ sựchúýcho từngviệcđếnkhi cảhainhiệmvụđềuđượchoànthành.Tốcđộmàmáytínhgiảiquyếtnhiềunhiệmvụkhácnhautạoraảotưởngrằngmọithứxảyracùnglúc,vìvậyviệcsosánhmáytínhvớiconngườicóthểgâynhầmlẫn.

Conngườithựcsựcóthểlàmhaihaynhiềuviệccùnglúc,nhưvừađivừanóichuyện,hoặcvừanhaikẹocaosuvừađọcbảnđồ,nhưnggiốngnhưmáytính,chúngtakhôngthểtậptrungvàocảhaiviệccùnglúc.Sựtậptrungcủachúng ta sẽ bị phân tán.Máy tính thì không có vấn đề gì, nhưng nó ảnhhưởngnghiêmtrọngđếnconngười.Haichiếcmáybaychuẩnbịhạcánhtrên

cùngmộtđườngbăng.Mộtbệnhnhânđượckêđơnthuốcsai.Nhữngbikịchtiềm tàngnàyđềucó chungmộtđiểm làmọingườiđangcốômđồmquánhiềuviệccùnglúcvàquênlàmđiềuhọnênlàm.

Thậtkỳlạ,nhưngbằngcáchnàođótheothờigian,mộtngườiđanhiệmđãtrở thànhhìnhảnhvềmộtngườicó lối sốnghiệnđại.Chúng tanghĩ rằngchúng tacó thể,vìvậychúng tachorằngchúng tanên làmvậy.Họcsinhvừahọcvừanhắntin,nghenhạchoặcxemtivi.Ngườilớnvừaláixevừanóichuyệnđiệnthoại,ănuống,trangđiểm.Nhữngđiềuđódiễnrakhôngphảibởichúngtacóquáít thờigianđểlàmmọiviệccầnlàm,màbởichúngtacảmthấycầnphảilàmquánhiềuviệctrongkhoảngthờigianchúngtacó.Vìvậy,chúngtatănggấpđôivàgấpbalượngviệclàmvớihyvọnglàmđượcmọithứ.

Cácvănphònghiệnđạiđầyrẫynhữngnhucầuđanhiệmgâysaonhãng.Trongkhibạnđangcốgắnghoànthànhnốtmộtdựán,mộtngườinàođóởôbêncạnhhovàhỏixembạncóthuốcđauhọngkhông.Hệthốngmáyđiệnthoạivănphòng liên tụcđổchuôngmàkhôngaisẵnsàngnghemáy.Mànhìnhmáy tínhcủabạn liên tục thôngbáocó thưmới trongkhinhữngcậpnhật từmạngxãhội thuhút hết sự chúý củabạnđồng thời điện thoại diđộnglúcđócũngrungbáotinnhắnmới.Mộtchồngthưchưamở,hàngtáviệcchưagiảiquyết.Mấttậptrung,sựquấyrầy,giánđoạn.Trênhết làsựmệtmỏi.Cácnhànghiêncứuđãướctínhrằngngườilaođộngbịgiánđoạn11phútmộtlầnvàdành1/3thờigiantrongngàyđểquaytrởlạicôngviệcsau những phiền nhiễu. Tuy nhiên, với thực tế đó chúng ta vẫn cho rằngmìnhcóthểkhắcphụcđượctìnhhìnhvàlàmnhữnggìđãđềratrongthờihạnchophép.

Nhưngchúng tađang tự lừadốibản thân.Đanhiệmlàmột trò lừađảo.NhàthơBillyCollinstómtắtrằng:“Chúngtôigọiđólàđanhiệm,điềuđókhiếnnónghecóvẻgiốngkhảnănglàmđượcrấtnhiềuviệccùnglúc...MộttínđồPhậtgiáogọiđâylàtưduyconkhỉ”.Chúngtanghĩrằngchúngtalàm

chủđượckhảnăngđanhiệm,nhưngthực tếchúngtachỉ tựdẫnmìnhđếnnhữngquảchuối.

TUNGHỨNGLÀMỘTẢOTƯỞNG

Chúngtathường“đanhiệm”mộtcáchtựnhiên.Trungbìnhkhoảng4.000suynghĩlướtquađầumỗingày,nêndễthấytạisaochúngtalạicốgắnglàmnhiềuviệccùnglúc.Nếusuynghĩthayđổivớitầnsuất14giâymộtlầnkéotheothayđổivềphươnghướng,thìrõràngchúngtaliêntụcbịcámdỗbởiviệccốgắng làmcàng làmnhiềuviệcmột lúccàng tốt.Khi làmmộtviệcnàođó,chúngtasẽmấttậptrungvàoviệckhác.Hơnnữa,lịchsửchothấysựtồntạiliêntụccủachúngtacóthểđòihỏiconngườiphảitiếnhóahơnđểcóthểbaoquátnhiềunhiệmvụcùnglúc.Tổtiêncủachúngtakhôngthểtồntạilâukhikhôngănthịtthúrừng,háilượmhoaquả,thuộcda,hoặckhôngđốtlửasaumộtngàyđisăn.Nỗlựcsắpxếpnhiềuhơnmộtviệctạimộtthờiđiểmkhôngchỉlàcốtlõicủacáchchúngtađanglàm,màrấtcóthểlàđiềucầnthiếtchosựsốngcònsaunày.

Nhưngkhảnăngtunghứngkhôngphảilàkhảnăngđanhiệm.

Tunghứnglàmộtảotưởng.Đốivớimộtngườiquansátngẫunhiên,mộtnghệsỹxiếcđangtunghứngbaquảbóngcùnglúc.Trongthựctế,cácquảbóngđangđượcnémlênvàhứngtựdovớisựluânchuyểnrấtnhanh.Bắt,ném,bắt,ném,bắt,ném.Mỗiquảbóng,mộtthờiđiểm.Đólànhữnggìcácnhànghiêncứugọilàkhảnăng“luânchuyểncôngviệc.”

Khibạnchuyểntừviệcnàysangviệckhác,tựnguyệnhaykhông,cóhaiđiềusẽxảyra.Điềuđầutiêndiễnragầnnhưtứcthì:Bạnquyếtđịnhchuyểnđổi.Điềuthứhaikhódựđoánhơn:Bạnphảikíchhoạtcác“quytắc”đốivớibấtcứđiềugìbạnchuẩnbịlàm(xemHình6).Chuyểnđổigiữahainhiệmvụđơngiản–nhưxem tivi vàgấpquần áo–diễn rakhákhẩn trươngvàdễdàng.Tuynhiên,nếubạnđanglàmviệctrênmộtbảngtínhvàlúcđó,mộtđồngnghiệpghéquavănphòngcủabạnđể thảo luậnvềmộtvấnđềkinhdoanh,sựphứctạptươngứngliênquanđếncáccôngviệckhiếnbạngặpkhókhăntrongviệcchuyểnđổiqualại.Bạnluônmấtmộtchútthờigianđểbắtđầumộtnhiệmvụmớivàkhởiđộng lạiviệcbạnvừabỏqua,khôngcógìđảmbảorằngbạnsẽquaytrởlạichínhxácphầncôngviệccòndangdở.Bạnphảitrảgiáchoviệcnày.“Chiphídướidạngthờigianphụtrộidochuyểnđổicôngviệcphụthuộcvàomứcđộphứctạphayđơngiảncủacôngviệc,”theobáocáonghiêncứucủaTiếnsĩDavidMeyer.“Nócóthểtăngtừ25%thờigianhoặcíthơnđốivớinhữngviệcđơngiảnđếnhơn100%đốivớicácviệcphứctạp.”Chuyểnđổicôngviệckéotheomộtvàichiphímàhiếmcóngườinhậnramìnhđangphảitrả.

CÁCKÊNHTRONGNÃOBỘ

Nhưvậy,chuyệngìxảy rakhichúng ta thực sự làmhaiviệccùng lúc?Điềuđóthậtđơngiản.Chúngtôiđãtáchriêngchúng.Nãocủachúngtacónhiềukênh,vàkếtquảlàchúngtacóthểxửlýcácloạidữliệukhácnhautrong các phần khác nhau của não bộ. Đây là lý do bạn có thể vừa nóichuyệnvừađibộ.Khôngcósựgiaothoagiữacáckênh.Nhưngcómộtcáibẫy:Bạnkhôngthựcsựtậptrungvàocảhaihoạtđộng.Mộthoạtđộngchínhvàmộthoạtđộngphụ.NếubạnmuốnnóichuyệnvớimộthànhkháchngồiởhàngghếDC-10,bạnsẽphảidừngbước.Tươngtự,nếumuốnđiquacâycầudâybắcquamộthẻmnúi,bạnphải imlặng.Bạncó thể làmhaiviệccùnglúc,nhưngbạnkhôngthểtậptrunghiệuquảvàocảhai.

Nhiều người nghĩ rằng bởi cơ thể họ hoạt độngmà không ý thức được

nhữngđiềuđangxảyraxungquanh,nênhọđanglàmcùnglúcnhiềuviệc.Điều này cũng đúng, nhưng đó không phải là bản chất vấn đề.Rất nhiềuhànhđộngvật lý của chúng ta, nhưhô hấp, đangđược điều khiển từmộtphần khác của não bộ thay vì vùng điều khiển sự tập trung. Kết quả là,khôngcósựxungđộtgiữacáckênh.Chúngtađãđúngkhinóimộtđiềugìđólà“trungtâmcủasựchúý”hoặc“quantâmhàngđầu”,bởiđólàvịtrísựtậptrungdiễnra−thùynãotrước.Khitậptrung,bạnthựcsựcóthểchúýđến hai điều, nhưng đó là những gì được gọi là “sự chú ý phân tán”.Vàkhôngcósaisótnàocả.Làmcảhaiviệc,bạnsẽbịphântánsựchúý.Làmthêmviệcthứba,bạnsẽmấthẳnsựtậptrungvàomộttrongsốnhữngviệcđó.

Vấnđềcủaviệccốgắngtậptrungvàohaiviệccùnglúcxuấthiệnkhimộtviệcđòihỏisựchúýnhiềuhơnviệccònlạihoặcnếunócắtngangkhuvựcnãobộđangđượcsửdụngvàomộtviệckhác.Khivợ/chồngbạnmôtảcáchsắpxếp lạiđồnội thất trongphòngkhách,nhờvỏnão thịgiác,bạn tưởngtượngđượchìnhảnhđồđạctrongtâmtrí.Nếuđangláixelúcđó,thìsựcanthiệpnàyđồngnghĩavớiviệcbạnđangnhìnthấychiếcghếsofamớivàkếtquảlàbạnkhôngnhìnthấychiếcôtôđangđichậmlạitrướcmặt.Đơngiảnlàbạnkhôngthểtậptrunghiệuquảvàocảhaiđiềucùnglúc.

Mỗikhichúngtacốgắnglàmhaihaynhiềuviệccùnglúc,chỉđơngiảnlàphânchia sự tập trungvàgiảm thiểukếtquảcủamọiviệc trongquá trìnhthựchiện.Dướiđâylàdanhsáchngắnvềviệcđanhiệmđãgiánđoạnchúngtanhưthếnào:

1.Nãochỉ cókhảnăng làmnhiềuviệc cùng lúc trongmộtkhoảng thờigiannhấtđịnh.Hãycứphânchiasựtậptrungtùyý,nhưngbạnsẽphảitrảgiávềthờigianvàhiệuquả.

2.Bạncàngdànhnhiềuthờigianchuyểnsangviệckhác,bạncàngkhótrởlạiviệcbanđầu.Nhữngđiểmchưathỏađángtồnđọngdođó.

3.Bịkẹpgiữahaiviệc,bạnsẽmấtthờigianđểthayđổisựtậptrungvào

việcmới.Thờigianlãngphíđượccộngdồnngàycàngtăng.Cácnhànghiêncứuướctínhtrungbình,chúngtamất28%thờigianmỗingàythiếuhiệuquảdođanhiệmmanglại.

4.Người“mắcbệnh”đanhiệmsởhữu tưduy lệch lạcvề thờigiancầnđầutưchocôngviệc.Hầuhếthọđềutinrằngcôngviệccầnnhiềuthờigianđểhoànthànhhơndựkiến.

5.Nhữngngườiđanhiệmthườngphạmsailầmnhiềuhơnngườikhôngđanhiệm.Họ thườngđưa ranhữngquyếtđịnh tồihơnbởihọ thích thông tinmớihơncũ,ngaycảkhithôngtincũcógiátrịhơn.

6.Ngườiđanhiệmđượctậnhưởngcuộcsốngíthơn,căngthẳngsẽdậptắtniềmvuisốngcủahọ.

Vớinghiêncứukhárõràng,cóvẻnhưthậtmấttríkhibiếtnhữngtáchạimàđanhiệmgây ranhưngchúng tavẫn cốgắngđanhiệmbằngmọigiá.Nhữngnhânviênvănphòngsửdụngmáy tínhhàngngày thường thayđổicửasổhoặckiểmtrae-mailhaycácchươngtrìnhkhácgần37lầnmộtgiờ.Làm việc trongmôi trường gây sao nhãng khiến họ càng sao nhãng hơn.Ngườiđanhiệmvềphươngtiệntruyềnthôngcảmthấybịkíchthíchchuyểnđổiviệc–bùngphátdopamine1–cóthểgâynghiện.Nếuthiếunó,họsẽcảmthấychánnản.Dùvìbấtcứlýdogì,kếtquảvẫnrõràng:Đanhiệmkìmhãmvàhạnchếkhảnăngtậptrungcủachúngta.

DẪNĐẾNSỰMẤTTẬPTRUNG

Năm2009,phóngviên tờNewYorkTimesMattRichtelđãgiànhđượcgiải thưởng Pulitzer về lĩnh vực Báo cáo Quốc gia với một loạt bài báo(“Dẫnđếnsựmất tậptrung”)vềsựnguyhiểmkhivừaláixevừanhắntinhoặcsửdụngđiệnthoạidiđộng.Ôngthấyrằngbịphântâmkhiláixechiếm16%nguyên nhân dẫn đến các trường hợp tử vong do tai nạn giao thôngtươngđươngvới gần nửa triệu người bị thươnghàngnăm.Thậmchímộtcuộcchuyệnphiếmquađiệnthoạikhi láixecũngchiếm40%sựtậptrung

củabạnvà, ngạcnhiên thay, nó có ảnhhưởng tiêu cựcngangmứcbị sayrượu.Bằngchứngthuyếtphụcđếnmứcnhiềutiểubangvàthànhphốđãcấmsửdụngđiệnthoạidiđộngkhiláixe.Việclàmnàyrấtcóýnghĩa.ChỉcầnmộttinnhắncũngcóthểbiếnchiếcSUVgiađìnhtrởthànhđốngđổnát.

Chúng ta biết rằng đa nhiệm thậmchí có thể gây họa trong những tìnhhuốngnguykịch.Trongthựctế,chúngtôihoàntoànmongđợicácphicôngvàbácsĩphẫuthuậtchỉtậptrungvàocôngviệccủahọnếukhôngsẽgâyảnhhưởng nghiêm trọng đến công việc. Chúng ta không tranh luận và khôngchấpnhậnbấtcứđiềugìngoàisựtậptrunghoàntoàntừnhữngchuyêngianày.Tuynhiên,chúngta thuộcđasốnhữngngườisống theonhữngchuẩnmựckhác.Chúngtakhôngđánhgiácaocôngviệccủamìnhhaycoitrọngnómộtcáchnghiêmtúc?Tạisaochúngtalạilàmnhiềuviệccùnglúckhiđangthựchiệnviệcquantrọngnhất?Chỉbởicôngviệchàngngàycủachúngtakhôngliênquanđếnphẫuthuậttimnhântạonênkhôngcầntậptrungvàobấtkỳ điều gì không quan trọng đối với thành công của chúng ta hoặc thànhcông của người khác.Công việc của bạn cũng xứng đáng được tôn trọngkhôngkém.Tạithờiđiểmhiệntại,điềunàycóvẻkhôngnhưvậy,nhưngliênkếtmọithứchúngtalàmđồngnghĩavớiviệcmỗichúngtakhôngchỉcómộtcôngviệcđểlàm,màcònlàmộtcôngviệcxứngđángđượcđầutưtâmsức.Hãysuynghĩtheocáchnày.Nếutrungbìnhchúngtamấtgần1/3ngàylàmviệc cho sựmất tập trung, vậy trong suốt sự nghiệp, chúng ta sẽmất baonhiêuthờigian?Nhữngngànhnghềkháclàbaonhiêu?Cácdoanhnghiệpthìthếnào?Khixemxétvấnđềnày,bạnchỉcóthểkhámphárarằngnếukhôngtìmracáchgiảiquyếtvấnđềnày,thựctếbạncóthểthấtbạitrongsựnghiệphoặccóthểphásảncôngty.Haytệhơn,kéotheonhữngngườikháccùngthấtbại.

Ngoàicôngviệc, sựphân tâmcònảnhhưởngđếnđờisốngcánhâncủachúngta?TácgiảDaveCrenshawđãđúngkhiviết,“Nhữngngườichúngtacùngsốngvàlàmviệchàngngàyxứngđángnhậnđượcsựquantâmđầyđủtừchúngta.Khichúngtaquantâmđếnmọingườivớisựngắtquãng,gián

đoạn,cáigiáchúngtaphảitrảkhôngchỉlàthờigian.Chúngtasẽpháhỏngcácmốiquanhệ”.Mỗilầnbắtgặpmộtcặpđôiđiăncùngnhau,mộtngườiđang cố nói chuyện nghiêm túc trong khi người kia lén gửi tin nhắn, tôithườngnhớđếnsựthậtđơngiảnvềlờikhẳngđịnhcủatácgiảnày.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Mất tập trung là điều đương nhiên.Đừng cảm thấy tồi tệ khi bạn bịphântâm.Aicũngbịsaonhãng.

2.Đanhiệmgâyrarấtnhiềuthiệthại.Dùtạinhàhaytạinơilàmviệc,mấttậptrungdẫnđếnnhữnglựachọnthiếusángsuốt,nhữngsai lầmvàcăngthẳngkhôngđángcó.

3.Mất tập trung làmsuygiảmcáckếtquả.Khi cốgắng làmquánhiềuviệccùnglúc,bạncóthểkhônglàmtốtđượcviệcnào.Hãytìmrađiềuquantrọngnhấtvàothờiđiểmđóvàdànhchonósựquantâmtrọnvẹn.

Đểbuộcnguyêntắc“điềuquantrọngnhất”manglạihiệuquả,bạnkhôngthểdốimìnhrằngcốgắnglàmhaiviệccùnglúc làmộtý tưởngtuyệtvời.Mặcdùđôikhichúngtahoàntoàncóthểđanhiệm,nhưngkhôngbaogiờchúngtacóthểlàmđiềuđómộtcáchhiệuquả.

6.MỘTLỐISỐNGCÓKỶLUẬTNgườitathườngchorằngngườithànhcônglà“ngườicókỷluật”sởhữu

một“lốisốngcókỷluật”.

Đólàmộtlờidốitrá.

Sựthậtlàchúngtakhôngcầnbấtcứkỷluậtnàongoàinhữnggìchúngtavốncó.Chúngtachỉcầnđiềukhiểnvàquảnlýnótốthơn.

Trái với niềm tin của đa số người, thành công không phải làmột cuộcchạyđuacủahànhđộngcókỷluật.Thànhtíchkhôngbuộcbạnphảilàngườiluôncókỷ luậtvớimọihànhđộngđềuphảiđược trauchuốt,với sựkiểmsoátlàgiảiphápchomọitìnhhuống.Thànhcôngthựcsựlàmộtcuộcchạyđuanướcrút–đượcthúcđẩybởikỷluậtđủđểtrởthànhmộtthóiquengiúpbạnlàmchủchínhmìnhvàhoàncảnh.

Khibiếtcầnphảihoànthànhmộtviệcgìđónhưngchưathựchiệnđược,chúngtathườnglấpliếmrằng,“tôichỉcầncókỷluậthơnnữa”.Trênthựctế,chúngtacầnthóiquenlàmviệcđó.Vàchúngtacầnvừađủkỷluậtđểtạodựngthóiquen.

Trong bất kỳ cuộc thảo luận nào về thành công, từ “kỷ luật” và “thóiquen”,thườngđanxennhau.Dùcónghĩahoàntoànkhácbiệt,nhưngchúnggắnbómật thiếtđể tạonền tảngcho thànhcông– thườngxuyên làmmộtviệcgì đóđếnkhi nómang lại lợi ích chobạn.Khi cókỷ luật, bạnđã tựluyện bản thân hành động theomột cách cụ thể. Hãy rèn luyện bản thântrongmộtthờigianđủđểkỷluậttrởthànhthóiquen.Vìvậy,khithấynhữngngườicóvẻ“cókỷluật”,bạnđanggặpnhữngngườiđãtạodựngđượccácthóiquentrongcuộcsống.Điềunàykhiếnhọcóvẻ“cókỷluật”hơnnhưngthựctếkhôngphảivậy.Khôngailàngười“cókỷluật”.

Vậychúngtamuốntrởthànhngườinhưthếnào?Suynghĩvềviệcphảitôiluyệnmọi hànhvi trở thành thói quenvừa có vẻ bất khả thi vừa vô cùng

nhàmchán.Hầuhếtmọingườiđềusẽđiđếnkếtluậnnày,nhưng,dochẳngcònlựachọnnàokhác,họphảinỗlựcgấpđôiđểthựchiệnđiềutưởngchừngbấtkhảthiđóhoặclẳnglặngtừbỏ.Thấtvọngxuấthiệnvàcuốicùnghọcóthểsẽphảitừbỏquyềnlợi.

Bạnkhôngcầnphảitrởthànhmộtngườicókỷluậtđểthànhcông.Trongthựctế,bạncóthểthànhcôngvớirấtítkỷluậtsovớitưởngtượng,vìmộtlýdođơngiản:Thànhcônglàlàmviệcđúngđắn,thayvìlàmđúngmọiviệc.

Bíquyếtđểthànhcônglàlựachọnđúngthóiquenvàcóđủkỷluậtđểtạodựngthóiquenđó.Đólàtấtcảnhữngkỷluậtbạncần.Khithóiquennàytrởthànhmột phần trong cuộc sống của bạn, bạn sẽ bắt đầu trông giốngmộtngười cókỷ luật, nhưngkỳ thựckhôngphải vậy.Bạn sẽ làmột người sửdụngkỷluậtcóchọnlọcđểtạodựngthóiquenmạnhmẽ.

KỶLUẬTCÓCHỌNLỌCRẤTHIỆUQUẢ

MichaelPhelps,mộtvậnđộngviênOlympicvềbơilội,làmộtvídụvềkỷluậtđượclựachọn.Khicònlàmộtđứatrẻ,anhđượcchẩnđoánmắcchứngADHD(rốiloạntăngđộnggiảmchúý),côgiáomầmnonnơianhtheohọcđãnóivớimẹcủaanh rằng:“Michaelkhông thểngồiyên.Michaelkhôngthểyênlặng...Cậubékhôngcónăngkhiếutựnhiên.Contraichịsẽkhôngbaogiờtậptrungđượcvàobấtcứđiềugì”.BobBowman,huấnluyệnviêncủaPhelpstừnămcậu11tuổinóirằngMichaelđãdànhrấtnhiềuthờigianởbểbơibêncạnhcácnhânviêncứuhộvàcóhànhvigâyrối.Hànhvisaitráinàycũngcóthểxuấthiệnbấtcứlúcnàotrongcuộcđờianh.

Tuy nhiên, anh đã thiết lập hàng chục kỷ lục thế giới. Năm 2004, anhgiành được 6 huy chương vàng và 2 huy chương đồng tại Thế vận hộiAthensvàsauđó,năm2008,mộtkỷlục8huychươngvàngtạiBắcKinh,đãgiúpanhvượtquahuyềnthoạiMarkSpitz.18huychươngvàngcủaanhđãthiết lậpmột kỷ lụcmới đối với cácvậnđộngviênOlympic trongbất kỳmônthểthaonào.Trướckhigiảinghệ,chiếnthắngcủaanhtạiThếvậnhộinăm2012diễnratạiLondonđãđưatổngsốhuychươngcủaanhlênconsố

22vàmangvềchoanhdanhhiệuvậnđộngviênOlympicthànhcôngnhấttronglịchsựthểthao.NóivềPhelps,mộtphóngviênchiasẻ:“Nếulàmộtquốc gia, anh ấy đã được xếp hạng thứ 12 trong baThế vận hội gần đâynhất”.Ngàynay,mẹanhkhẳngđịnh,“khảnăngtậptrungcủaMichaelkhiếntôivôcùngngạcnhiên”.Bowmangọiđólà“cátínhmạnhmẽnhấtcủaanhấy”.Điềunàyđãxảyranhưthếnào?Làmsaomộtcậubé“khôngbaogiờcóthểtậptrungvàobấtcứđiềugì”lạiđạtđượcnhữngthànhtựuđángngưỡngmộđếnvậy?

Phelpstrởthànhmộtngườicókỷluậtchọnlọc.

Từ năm 14 tuổi đến Thế vận hội Bắc Kinh, Phelps đều luyện tập 7ngày/tuần,365ngày/năm.AnhnghĩbằngcáchtậpluyệnvàocácngàyChủnhật,anhcólợithếcạnhtranh52ngàyluyệntập.Anhđãdành6giờởdướinướcmỗingày.“Phânbổnguồnnănglượnglàmộttrongnhữngđiểmmạnhcủacậuấy”,Bowmannói.KhôngphảinóiquákhichorằngPhelpsđã tậptrungmọinănglượngcủamìnhvàomộtkỷluậtmàsauđónóđãpháttriểnthànhmộtthóiquen–bơihàngngày.

Thànhquảcóđượctừviệcpháttriểnthóiquenđúngđắnkhárõràng.Nógiúpbạncóđượcthànhcôngmàbạnđangtìmkiếm.Tuynhiên,nhữnggìbịbỏquađôikhilạilàmộtvậnmaytuyệtvời:Nókhiếncuộcsốngcủabạntrởnênđơngiảnhơn.Cuộcsốngcủabạnrõràngvàítphứctạphơnbởibạnbiếtmìnhphảitậptrunglàmtốtnhữnggì.Vấnđềlàviệchướngtínhkỷluậtvàothóiquenđúngđắnsẽbuộcbạnphảibỏquacáclĩnhvựckhác,bạnsẽđượcgiảiphóngkhỏiviệckiểmsoátmọithứ.

66NGÀYTÌMĐƯỢCĐIỂMMẠNHNHẤT

Kỷluậtvàthóiquen.Thànhthậtmànói,hầuhếtmọingườiđềukhôngbaogiờmuốnnóivềchuyệnnày.Hìnhảnhnhữngtừngữnàyluôngợnlêntrongđầuchúngtahơihướngcủasựhàkhắcvàkhóchịu.Chỉcầnđọcchúngđãtạo cho chúng ta cảmgiácmệtmỏi.Nhưng thậtmay, để có được kỷ luậtđúngđắnphảiđimộtchặngđườngdài,vàcácthóiquenchỉkhókhănvào

giaiđoạnđầu.Sự thật làdầndần, thóiquencủabạnngàycàngdễduy trìhơn.Cácthóiquenđòihỏiítnănglượngvàcôngsứcđểduytrìhơnlúcbắtđầu(xemHình7).Hãytheođuổikỷluậtđủlâuđểbiếnnóthànhmộtthóiquen,vàhànhtrìnhcủabạnsẽtrởnênkhácbiệt.Hãybiếnmộtthóiquentrởthànhmột phần cuộc sống của bạn, bạn sẽ thấy cuộc sống đơn giản hơnnhiều.Thóiquenkhiếnnhữngthứkhókhăntrởnêndễdànghơn.

Vậybạnphảiduy trìkỷ luật trongbao lâu?Cácnhànghiêncứu tạiĐạihọcLondonđãđưaracâutrảlời.Năm2009,họđặtracâuhỏi:Đểcóđượcmộtthóiquenmớimấtbaolâu?Họtìmkiếmthờiđiểmmộthànhvimớitựđộng ăn sâu vàomỗi người.Điểm “tính tự động” đã xuất hiện khi nhữngngười thamgiachiếm95%đườngcongnăng lượngvànỗ lựccần thiếtđểduytrìnóởmứcthấpnhấtcóthể.Họđãyêucầucácsinhviênduytrìchếđộănkiêng,tậpthểdụctrongmộtkhoảngthờigianvàtheodõitiếnbộ.Kếtquảcho thấy phảimất trung bình 66 ngày để có đượcmột thói quenmới. Sốngày nói chung khoảng từ 18 đến 254 ngày, nhưng 66 ngày đại diện chođiểmmạnhnhất–vớinhữnghànhvidễdànghơnmất ítngàyhơnsovớimứctrungbìnhvànhữnghànhvikhómấtnhiềuthờigianhơn.Cácchukỳtựlựccóxuhướngchothấyphảimất21ngàyđểthựchiệnmộtsựthayđổi,nhưngkhoahọchiệnđạikhôngủnghộnhậnđịnhđó.Chúngtacầnthờigianđểtạodụngnhữngthóiquenđúngđắn,vìvậyđừngtừbỏquásớm.Quyếtđịnhlựachọnđúngđắn,sauđóđầutưthờigiancầnthiếtvàápdụngmọikỷluậtbạncóđểtậptrungpháttriểnnó.

MeganOatenvàKenCheng, cácnhànghiêncứungườiAustralia, thậmchícòntìmthấymộtsốbằngchứngvềhiệuứnghaloxungquanhviệctạorathóiquen.Trongcácnghiêncứucủahọ,nhữngsinhviênđãthànhcôngkhitạodựngđượcmột thóiquentíchcực thườngítcăngthẳng,chi tiêu ítbốcđồng,cóthóiquenănuốngtốthơn,hạnchếsửdụngbiarượu,thuốclávàcàphê;ítxemtivihơn,vàthậmchíđểítđĩabẩnhơn.Duytrìkỷluậtđủlâuvềmộtthóiquenkhôngchỉkhiếnnhữngviệcđómàcảnhữngviệckháccũngtrởnêndễdànghơn.Đólàlýdonhữngngườicóthóiquenđúngđắnthườnglàmtốthơnnhữngngườikhác.Họđangthườngxuyênlàmđiềuquantrọngnhấtvàvìthếmọithứkháccũngtrởnêndễdànghơn.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Đừng trở thành người có kỷ luật.Hãy làmột người của những thóiquenlànhmạnhvàsửdụngkỷluậtchọnlọcđểpháttriểnnhữngthóiquenđó.

2.Tạodựngtừngthóiquenmột.Thànhcônglàmộtchuỗiliêntụcthayvìdiễnrađồngthời.Khôngaithựcsựcókỷluậtđểcóđượcnhiềuthóiquenmớitíchcựctạimộtthờiđiểm.Nhữngngườithànhcônglớnbiếtsửdụngkỷluậtchọnlọcđểpháttriểnmộtvàithóiquennổibật,lầnlượttừngthóiquentheothờigian.

3.Đầutưđủthờigianchomỗithóiquen.Gắnbómậtthiếtvớikỷluậtđủlâuđểbiếnnótrởthànhthóiquen.Trungbìnhcần66ngàyđểhìnhthànhmột thóiquen.Mộtkhi thóiquenđược thiết lậpvữngchắc,bạncó thể tạodựng thànhquảdựa trên thóiquenđóhoặc,nếuphùhợp,hình thànhnênthóiquenmới.

Nếubạnlàtổnghòacủanhữnghànhđộngbạnlặpđilặplạinhiềulần,thìthành quả không phải hành động bạn làmmà là thói quen bạn rèn luyệntrongcuộcsống.Bạnkhôngcầnphải tìmkiếm thànhcông.Hãykhai thácsức mạnh của kỷ luật chọn lọc để tạo dựng các thói quen đúng đắn, vànhữngkếtquảđángkinhngạcsẽtìmđếnbạn.

7.“CẦNLÀCÓ,MUỐNLÀĐƯỢC”ÝCHÍ

Tạisaobạntừngphảichậtvậtlàmmộtđiềugìđó?Tạisaobạntừnglâmvàomộthoàncảnhhếtsứcbấtlợi,cốlêbướcgiữamộtbênlàváchđá,mộtbênlàvựcsâu,hoặccốlàmviệcgìđókhitaybịkhóatráisaulưng?Hầuhếtmọingườiđềuvôtìnhlàmđiềuđómỗingày.Khitróithànhcôngcủamìnhbằngsứcmạnhýchícủabảnthânmàkhôngbiếtđiềugìthựcsựcónghĩa,chúngtađãđặtmìnhvàothếlưỡngnan.Nhưngchúngtahoàntoàncóthểđảongượctìnhthế.

Thườngđượctríchdẫnnhưmộttuyênbốvềquyếttâmtuyệtđối,câutụcngữcổcủaAnh“Ởđâucóýchí,ởđócóconđường”đãnhiềulầnbịnhầmlẫnvềsứcmạnhýchí.Nóđượcphát từmiệng, trôi tuộtquađầuchúng tanhanhchóngđếnmứchiếmaidừnglạiđểhiểuhếtýnghĩacủanó.Đượccoilànguồnlựcduynhấtvềsứcmạnhcánhânởmọinơi,ngườitanhầmtưởngnó là “đơn thuốc” thànhcôngduynhất.Nhưngđểcóđượccách thứchữuhiệunhất,cầnđếnnhiềuđiềuhơnthế.Coisứcmạnhýchíchỉlàmộtlờikêugọinghị lực,bạnsẽbỏ lỡyếu tốkhôngkémphầnquan trọngkhác:Đó làthờicơ–mộtnhântốrấtquantrọng.

Trongphầnlớncuộcđờimình,tôikhôngquantâmnhiềuđếnsứcmạnhýchí.Mộtkhitôiđãlàm,việclàmđósẽthuhúttôi.Khảnăngkiểmsoátbảnthânđểxácđịnhhànhđộnglàmộtýtưởngkhámạnhmẽ.Dựavàoviệcrènluyệnvàđóđượcgọilàkỷluật.Nhưnghãylàmđiềuđó,đơngiảnbởibạncókhảnăng,đólànănglượngnguồnnguyênsơcủabạn.Sứcmạnhcủaýchí.

Điềunàycóvẻquáđơngiản:Chỉcầncóýchí,thànhcôngsẽxuấthiện.Tôiđangđi trênhành trìnhcủamình.Đángbuồn thay,hành trangcủa tôikhôngnhiều,vìđólàmộtchuyếnđingắnngày.Khitôitìmcáchápđặtýchícủamìnhvàonhữngmụctiêukhôngcókhảnăngtựvệ,tôinhanhchóngpháthiệnramộtđiềugâynản lòng:Khôngphải lúcnào tôicũngcóýchí.Sức

mạnhýchícủatôiđếnrồiđinhưthểnócómộtcuộcsốngriêng.Tạodựngthành công xung quanh thế mạnh, ý chí theo nhu cầu của cá nhân đượcchứngminhlàkhôngmanglạihiệuquả.Suynghĩbanđầucủatôi là,“Tôilàmsaovậy?”Tôilàmộtkẻthuacuộc?Tôimấthếtcanđảm.Khôngcósứcmạnhnghịlực.Khôngcódũngkhí.Dođó, tôidồntâmsức,quyếttâm,nỗlựcgấpđôi,vàđiđếnmộtkết luậnkhiêmnhường:Sứcmạnhýchíkhôngphải “cần là có,muốn là được”.Mạnhmẽnhưđộng lực, ý chí không chỉngồiđợitôihôhào,khôngphảilúcnàocũngởtưthếsẵnsàng,túctrựcđểthựchiệnbấtcứđiềugìtôimuốn.Thậtquáđỗingạcnhiên,bởitôiluônchorằngnólúcnàocũngởđó.Tôicóthểtiếpcậnnóbấtcứkhinào,cóđượcbaonhiêutùyý.Tôiđãnhầm.

“Cầnlàcó,muốnlàđược”ýchílàmộtlờidốitrá.

Hầu hết mọi người cho rằng ý chí rất quan trọng, nhưng nhiều ngườikhônghoàntoànđánhgiácaotầmquantrọngcủanóvớithànhcông.Mộtdựánnghiêncứurủirolớnsẽchothấytầmquantrọngthựcsựcủanó.

TRATẤNTRẺNHỎ

Cuối những năm 1960, đầu những năm 1970, nhà nghiên cứu WalterMischelđãbắtđầu“tratấn”cóphươngphápcácbé4tuổitạitrườngmầmnonBingthuộcĐạihọcStanford.Hơn500trẻemđượctìnhnguyệnđưavàothamgiachươngtrìnhđộcácnàybởichínhchamẹchúng,nhiềungườitrongsốhọ,giốngnhưhàngtriệungườikhác,đãcườikhôngthươngtiếctrướccácvideoquaynhữngđứatrẻloayhoay,đaukhổ.Thínghiệmđộcácnàyđượcgọilà“Thínghiệmkẹodẻo”.Đólàmộtcáchthúvịđểquansátsứcmạnhýchí.

Bọntrẻđượcđưachomột trongbaphầnthưởng–mộtchiếcbánhquayxoắn,mộtchiếcbánhquydẹt,hoặcmộtchiếckẹodẻodởtệ.Bọntrẻđượcbiếtcácnhànghiêncứusẽphảirangoài,vànếucóthểđợi15phútđếnkhicácnhànghiêncứuquaylại,chúngsẽđượcthưởngmộtchiếcbánhquydẹt.Mộtmóntrướcbâygiờhoặchaimónsauđó.(Mischelbiếthọthiếtkếcác

bàikiểmtrahiệuquảkhimộtvàiđứatrẻmuốntừbỏngaykhihọgiảithíchluậtchơi.)

Bị bỏ lạimộtmình với chiếc kẹo dẻo không được phép ăn, bọn trẻ sửdụngmọiloạichiếnlượctrìhoãn,từnhắmmắt,kéotóc,quayđi,đểlơlửngtrướcmặt,ngửivàthậmchívuốtvemónquà.Chúng“kiêntrì”đượctrungbìnhchưađầy3phút.Vàchỉcó3trongsố10đứatrẻchờđượcđếnkhicácnhànghiêncứutrởlại.Hầuhếtbọntrẻrõràngđềuvậtlộntrìhoãn“thưởngthức”phầnthưởng.Chúngthiếuýchí.

Banđầu,khôngaichorằngbấtcứđiềugìvềthànhcônghaythấtbạitrongbài thửnghiệmkẹodẻocóthểnóivềtươnglaicủamộtđứatrẻ.Tầmnhìnsâusắcđóxuấthiệnmộtcáchhữucơ.Nhữngđứatrẻkiênnhẫnđợiđếnkhinhậnđượcmónquàthứhaithườngthànhcônghơnrấtnhiều.

Từ năm 1981,Mischel bắt đầu theo dõimột cách có hệ thống các đốitượngbanđầu.Ôngthuthậpbảngđiểm,lưutrữhồsơvàgửibảngcâuhỏiđểđotiếnđộtronghọctậpvàhànhvixãhộitươngứngcủachúng.Linhcảmcủaôngđãđúng,sứcmạnhýchíhoặckhảnăngtrìhoãnhammuốnlàmộtchỉsốgópphầnrấtlớnđểtạodựngthànhcôngtrongtươnglai.Tronghơn30năm sauđó,Mischel và cácđồngnghiệpđã côngbốnhiềubài viết vềcách“nhữngngười trì hoãngiỏi”duy trì tình trạngnày tốthơnbằngcáchnào.Thànhcôngcủacuộcthửnghiệmdựđoánthànhtíchhọctậpnóichungcaohơn,coitrọnggiátrịbảnthân,vàquảnlýcăngthẳngtốthơn.Mặtkhác,“nhữngngười trìhoãnkém”cókhảnăngbéophì caohơn30%vàcókhảnăngnghiệnmatúycaohơn.Khimẹcủabạnnóivớibạnrằng“mọiđiềutốtđẹpchỉđếnvớinhữngaibiếtchờđợi”,bàhẳnđãkhônghềnóiđùa.

Ý chí quan trọng đếnmức nên liệt kê nó vàomột trong những ưu tiênhàngđầu.Thậtkhôngmay,dokhôngphảilúcnàocũngcósẵn,nênđểtậndụngnótốtnhấtbạnbuộcphảiquảnlýnó.Sứcmạnhýchílàmộtvấnđềvềthờigian.Khicóýchí,bạnsẽtìmđượchướngđi.Mặcdùnghịlựclàyếutốthiết yếu của sứcmạnhý chí, nhưngchìakhóađểkhai thácnó lại là thời

điểmbạnsửdụngnó.

NĂNGLƯỢNGTÁITẠO

Hãycoiýchígiốngnhưcụcpinđiệnthoạidiđộngcủabạn.Bạnbắtđầumỗisángvới“pinđượcsạcđầy”.Bạnsửdụngnócảngày.Vìvậy,vạchpinrútngắnlại,côngviệcdầnđượcgiảiquyết,vàkhivạchpinbáođỏ,bạncóthểhoàntấtcôngviệctrongngày.Ýchícómộttuổithọhạnchếnhưngcóthể được nạp đầy trong khoảng thời gian nhất định và có thể tái tạo. Donguồncunghạnchếnênmỗihànhđộngcủaýchísẽtạonênmộttìnhhuốngthắng thua, trongđóviệcsửdụngsứcmạnhýchíđểchiến thắngsẽkhiếnbạnbị thua trong tương laivìcàngvềsau,sứcmạnhcủaýchícủabạnsẽcànggiảm.

Mọingườiđềuchấpnhậnrằngcácnguồnlựchạnchếphảiđượcquảnlý,nhưngchúngtalạikhôngnhậnrarằngsứcmạnhýchílàmộttrongsốđó.Chúngtahànhđộngnhưthểnguồnlựcsứcmạnhýchílàvôtận.Kếtquảlà,chúngtakhôngcoiđólàmộtnguồntàinguyêncánhâncầnđượcquảnlý,như thứcănhaygiấcngủ.Điềunàynhiều lầnđặtchúng tavàohoàncảnhkhókhăn,khicầnđếnýchínhất,nólạikhôngxuấthiện.

NghiêncứucủagiáosưĐạihọcStanfordBabaShivcho thấyýchícủachúngtachỉcóthểxuấthiệnthoángquanhưthếnào.Ôngchia165sinhviênthànhhainhómvàyêucầuhọghinhớsốcóhaihoặcbảychữsốthậpphân.Cả hai nhiệm vụ đều nằm trong khả năng nhận thức củamột người bìnhthường,vàhọcó thểdùng tốiđa thờigiancần thiết.Khiđã sẵn sàng, cácsinh viên sẽ sangphòngkhác để nhớ lại các con số.Họ ăn nhẹ trước khithamgiavàonghiêncứu.Cóhailựachọnlàbánhsô-cô-lahoặcmộtbátsaláthoaquả−ngonmiệnghoặccó lợi cho sứckhỏe.Đây là tácnhânkíchthích:Cácsinhviênđượcyêucầughinhớsốcóbảychữsốthậpphângầngấpđôisốngườicóthểchọnbánh.Chútnhậnthứcnhỏnàyvừađủđểngănchặnmộtlựachọnkhônngoan.

Những tácđộngcủa sứcmạnhýchívôcùngđángkinhngạc.Chúng ta

càngsửdụngtâmtrínhiều,sứcmạnhýchícàngít.Ýchígiốngmộtcơvậnđộngnhanhdẫnđếnmệtmỏivàcầnđượcnghỉngơi.Nórấtmạnhmẽ,nhưngkhông có sức chịu đựng dẻo dai. Như Kathleen Vohs mô tả trên tạp chíPreventionnăm2009,“Sứcmạnhýchígiốngnhưxăngtrongxecủabạn...Khităngsố,xăngsẽcạn.Bạncànggalớn,xăngcànghếtnhanh.”Trongthựctế,tìnhhuốngtrênvớimộtsốcóthêm5chữsốthậpphânnữasẽrútcạnýchícủacácsinhviên.

Trongcácquyếtđịnhkhaithácsứcmạnhýchícủachúngta,thựcphẩmcũngđóngmộtvaitròquantrọngtrongcáccấpđộsứcmạnhýchí.

THỰCPHẨMCHOTƯDUY

Nãobộchiếm1/50 trọng lượngcơ thể chúng tanhưng tiêu thụđến1/5lượngcalochúngtađốtcháyđểtạoranănglượng.Nếubộnãolàmộtchiếcxe, xét về mức độ tiêu thụ nhiên liệu, nó tương đương với một chiếcHummer.Phầnlớncáchoạtđộngcóýthứccủachúngtađangxảyraởthùynãotrước,mộtphầncủabộnãochịutráchnhiệmchosựtậptrung,xửlýbộnhớngắnhạn,giảiquyếtvấnđềvàquảnlíkiểmsoátxungđộng.Đólàtrungtâmcủanhữnggìbiếnchúngtathànhconngườikiêmtrungtâmkiểmsoátđiềuhànhvàsứcmạnhýchí.

Dướiđâylàmộtthựctếthúvị.Thuyết“vàosaucùng,ratrướctiên”rấtcóhiệu lực trong đầu chúng ta.Những phần phát triển sau cùng của bộ nãochúngtalàphầnđầutiênbịảnhhưởngnếucósựthiếuhụtcácnguồndinhdưỡngbổsung.Càngtrưởngthành,cáckhuvựcpháttriểnhơncủanãobộ,nhưnhữngvùngđiềuchỉnhhơithởvàcácphảnứngthầnkinhcủachúngta,đượccungcấpmáuđầutiênvàhầunhưkhôngbịảnhhưởngnếuchúngtabỏbữa.Mặtkhác,thùynãotrướcbịảnhhưởnglớnnhất.Thậtkhôngmay,đólàkhuvựcpháttriểnsautrênmỗicơthểconngười,nócótuổiđờinhỏnhất.

Mộtnghiêncứunângcaokhácchochúng ta thấy tại saovấnđềnày lạiquan trọng đến vậy. Một bài báo năm 2007 trên tạp chí Personality andSocialPsychologyđãchitiếthóa9nghiêncứuriêngbiệtvềảnhhưởngcủa

dinhdưỡngvàsứcmạnhýchí.Trongmộtnghiêncứu,cácnhànghiêncứuđượcgiaonhiệmvụcầnđếnhoặckhôngcầnđếnsứcmạnhýchívàđolượngđường trongmáu trướcvà saumỗinhiệmvụ.Nhữngngười sửdụngýchítrongcácnhiệmvụchothấysựsụtgiảmđángkểtỷlệđườngtrongmáu.Cácnghiêncứusauđóchothấyảnhhưởngcủaýchíđếnhiệusuấtkhihainhómcùnghoànthànhmộtnhiệmvụliênquanđếnsứcmạnhýchí,sauđó thựchiệnthêmmộtnhiệmvụkhác.Giữacácnhiệmvụ,mộtnhómđượcchodùngmộtlynướcchanhKool-Aidngọtvớiđườngthực(buzz)vànhómkhácđãdùngmộtloạigiảdược,nướcchanhvớiSplenda(buzzkill).Nhómdùnggiảdược đãmắc gần gấp đôi số lỗi trong bài thi tiếp theo so với nhómdùngđườngthật.

Cácnghiêncứuđãkếtluậnrằngsứcmạnhýchílàmộtcơbắptinhthầnkhôngcókhảnăngphụchồinhanhchóng.Nếusửdụngnóvàomộtviệc,bạnsẽcóítnănglượngcósẵnchocácnhiệmvụtiếptheotrừkhibạntiếpthêmnhiênliệuchonó.Đểlàmtốtnhấtcóthể,chúngtaphảibồibổtâmtrícủamình,bổsungnăng lượngmới thaychonhữngnăng lượngđãmấthaysửdụng “thực phẩm cho tâm trí”.Các loại thực phẩmgia tăng lượng đườngtrong máu trong thời gian dài, như carbohydrate và protein phức tạp, trởthànhnhiênliệuchọnlọcchonhữngngườithànhđạt,haynóitheonghĩađenlà“nhữnggìbạnăn.”

PHÁNXÉTMẶCĐỊNH

Mộttrongnhữngtháchthứcthựcsựmàchúngtagặpphảiđólàkhisứcmạnhýchícủachúngtaởmứcthấp,chúngtacóxuhướngrơivàonhữnghànhvimặcđịnhsẵn.CácnhànghiêncứuJonathanLevavcủatrườngKinhdoanh Stanford tại California, cùng với Liora Avnaim-Pesso và ShaiDanzigercủaĐạihọcBenGurionởNegev,đãtìmramộtcáchsángtạođểđiềutravấnđềnày.HọđãquansátkỹlưỡngtácđộngcủasứcmạnhýchíđếnhệthốngphóngthíchởIsrael.

Cácnhànghiêncứuđãphântích1.112buổiđiềutrầnbanânxáđượcgiao

cho8 thẩmphán trongkhoảng thời gian10 tháng (tình cờ chiếm tới 40%tổngsốyêucầutạmthacủaIsraeltronggiaiđoạnđó).Tốcđộdiễnrachậm.Cácthẩmphánnghelậpluậnvàmấtkhoảng6phútđểđưaraquyếtđịnhvề14đến35lệnhtạmthamỗingày,vàhọchỉăn2bữa–mộtbữaănnhẹvàobuổisángvàbữatrưamuộnđểnghỉngơivàtiếpnănglượng.Ảnhhưởngcủalịchtrìnhnàyvôcùngđặcbiệtvàđángngạcnhiên:Vàocácbuổisángvàsaumỗigiờnghỉ,cơhộingườiđượcânxáđạtmứccaonhấtvới65%,vàsauđógiảmdầnxuống0ởcuốimỗibuổi(xemHình8).

Kếtquảdườngnhưgắnliềnvớisựthiệthạivềtinhthầndoquátrìnhraquyếtđịnhtáilặp.Đâylànhữngquyếtđịnhquantrọngđốivớinhữngngườiđượcânxávàcôngchúngnóichung.Rủirolớnvànhịpđộliêntụcđòihỏisựtậptrungcaođộcủacácthẩmphántrongcảngày.Khinănglượngcủahọcạnkiệt,phánquyếtcủahọtrởthành“lựachọnmặcđịnh”màhóarakhôngcólợichocáctùnhânđangtrànđầyhyvọng.Hơnnữa,nếukhôngcẩnthận,nhữnghànhvimặcđịnhcũngcóthểkếttộibạn.

Khi sứcmạnh ý chí cạn kiệt, chúng ta đều trở lại với các hành vimặcđịnh.Điềunàyđặtracâuhỏi:Nhữnghànhvimặcđịnhcủabạnlàgì?Nếuýchícạndần,bạnsẽlàmthếnào?Bạnsẽtậptrungvàocôngviệcđanglàmhayđể tinh thầnxuốngdốcdẫnđếnmất tập trung?Côngviệcquan trọngnhấtcủabạnđược thựchiệnkhisứcmạnhýchícủabạnsuyyếu,hànhvimặcđịnhsẽxácđịnhmứcđộthànhquảcủabạn?Bạnchắcchắnchỉđạtđượckếtquảởmứctrungbình.

ĐỂMẮTTỚISỨCMẠNHÝCHÍMỖINGÀY

Chúngtađánhmấtýchíkhôngphảibởichúngtanghĩvềnómàvìchúngta đã không làm vậy.Nếu không coi trọng ý chí, nó có thể đến và đi rấtnhanh.Nếukhôngcóchủđíchbảovệnómỗingày,chúngtađềusẽđivàongõcụt,khócóthểđạtđếnthànhcông.

Giốngnhưcácvạchbáopinchuyểntừmàuxanhsangmàuđỏ,ýchícũngvậy,nócũngdầnmấtđisứcmạnh.Hầuhếtmọingườisẽkhôngcóđủsứcmạnhýchíđểvượtquanhữngtháchthứcquantrọngnhấtmàkhôngbaogiờnhậnrađólànhữnggìgâykhókhănchohọ.Khichúngtacoinónhưmộtnguồntàinguyênvôhạn,khikhôngtraochonónhữngnhiệmvụquantrọngnhất,khikhông“sạc”nó thườngxuyên,chúng tađã tựđặtmìnhvàohànhtrìnhkhókhănnhấtđểtiếnđếnthànhcông.

Vậy,làmsaobạncóthểtậndụngđượctốiđasứcmạnhýchí?Hãynghĩvềnó.Hãychúýđếnnó.Hãytôntrọngnó.Hãybiếnviệcthựchiệnnhữnggìquantrọngnhấtlàmộtưutiênkhiýchícủabạnởmứccaonhất.Nóitheocáchkhác,bạnhãydànhchonóthờigiannhấtđịnhtrongngày.

NHỮNGGÌCẦNĐẾNÝCHÍ

•Thựchiệnnhữnghànhviứngxửmới

•Thanhlọcphiềnnhiễu

•Chốnglạisựcámdỗ

•Kìmnéncảmxúc

•Hạnchếxungđột

•Thựchiệncácbàikiểmtra

•Cốgắnggâyấntượngvớingườikhác

•Đốimặtvớinỗisợhãi

•Làmviệcbạnkhôngthích

•Lựachọnlợiíchdàihạnthayvìngắnhạn

Mỗingày,dokhôngnhậnrađiềuđó,chúngtathườngthamgiavàomọihoạtđộngdẫnđếnviệc rút cạn sứcmạnhcủaý chí.Ýchíbị cạnkiệt khichúngtađưaracácquyếtđịnhtậptrungsựchúý,kìmnéncảmxúcvàxungđộng, hoặc thay đổi hành vi của chúng ta để theo đuổi cácmục tiêu. Nógiốngnhưviệcbạnlấymộtchiếcbúavàđậpvỡđườngốngdẫnkhí.Chẳngbao lâuýchí rò rỉkhắpmọinơivàchúng tachẳngcònchútýchínàođểdànhlàmcôngviệcquantrọngnhất.Vìvậy,giốngnhưbấtkỳnguồnlựchạnchếnhưngquantrọngnàokhác,sứcmạnhýchíphảiđượcquảnlýchặtchẽ.

Thời cơ là điều tiên quyết khi nói đến sứcmạnhý chí.Bạn sẽ cần sứcmạnhýchíởmứccaonhấtđểđảmbảokhiđanglàmđiềuđúngđắn,bạnsẽkhôngđểbấtcứđiềugìkhiếnbạnbốirốihoặcsaonhãng.Lúcnày,bạncầncóđủsứcmạnhýchítrongcảngàyđểhỗtrợhoặctránhpháhoạinhữnggìbạnđãthựchiện.Đólàýchíbạncầnđểthànhcông.Vìvậy,nếubạnmuốnđạtđượchiệuquảcaonhấttrongngày,hãythựchiệncôngviệcquantrọngnhấtcủabạn–điềuquantrọngnhất–càngsớmcàngtốttrướckhiýchícủabạncạnkiệt.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Đừngphântánmỏngýchícủabạn.Bạncómộtnguồncungsứcmạnhýchíhạnchếtrongngày,vìvậyhãyquyếtđịnhnhữnggìquantrọngnhấtvà“đểdành”sứcmạnhýchícủabạnchonó.

2.Theodõimáyđolượngýchícủabạn.Sứcmạnhýchímạnhmẽcầnmộtnguồncungdồidào.Đừngđểnhữnggìquantrọngnhấtbịtổnhạiđơngiảnchỉbởibộnãocủabạnđãcạnkiệtnănglượng.Hãyănuốngđúngcáchvàbổsungnănglượngthườngxuyên.

3.Cânđốithờigianchocôngviệccủabạn.Làmnhữnggìquantrọngnhấtđầutiênmỗingàykhiýchícủabạnởmứccaonhất.Tốiđahóasứcmạnhýchíđồngnghĩavớiviệctốiđathànhcông.

Đừng lạmdụng sứcmạnh ý chí của bạn. Lập kế hoạchhàngngày dựatrêncáchthứchoạtđộngcủaýchívàđểnótrởthànhmộtphầncuộcsốngcủabạn.Ýchíkhôngphảilúcnàocũng“cầnlàcó,muốnlàđược”,nhưngkhidùngnóvàonhữnggìquantrọngnhất,bạnhoàntoàncóthểtrôngcậyvàonó.

8.MỘTCUỘCSỐNGCÂNBẰNGKhôngbaogiờ tồntạisựcânbằngtuyệtđối.Dùkhôngcảmnhậnđược,

nhưngnhữnggìxuấthiệnnhưmộttrạngtháicânbằnglàthứhoàntoànkhác–một hànhđộng cân bằng.Đượcnhìn nhận nhưmột danh từ, nhưng cânbằngthườngđượcsửdụngdướidạngđộngtừ.Đượcxemnhưmộtđiềugìđócuốicùngchúngtacũngđạtđược,nênchúngtarasứccốgắngđểđạtđượcnó.Một“cuộcsốngcânbằng”làmộtđiềuchỉcótrongtưởngtượng–mộtkháiniệmsailầmđượchầuhếtmọingườichấpnhậnnhưmộtmụctiêuxứngđángvàcóthểđạtđượcmàkhôngbaogiờdừnglạiđểthựcsựxemxétnó.Tôimuốncácbạnphảixemxét,tháchthức,từchốinó.

Mộtcuộcsốngcânbằnglàlờidốitrá.

Ýtưởngvềsựcânbằngchínhxácchỉmãi làmộtý tưởng.Sựcânbằngkhôngtồntại.

Đây là điều khó chấp nhận, khó tin, chỉ bởimột trong những than vãnthườngxuyênnhấtđólà“tôicầncânbằnghơn”,mộtcâuthầnchúphổbiếnbiệnhộchonhữngmấtmáttrongcuộcsốngcủahầuhếtmọingười.Sựcânbằngđượcnhắcnhiềuđếnmứctựđộngchorằngđóchínhxáclànhữnggìchúngtanêntìmkiếm.Khôngphảivậy.Mụcđích,ýnghĩa,tầmquantrọng–đó là tất cả những gì tạo nên một cuộc sống thành công. Việc tìm kiếmchúngsẽdẫnbạnđếnmộtcuộcsốngmấtcânbằng,giúploạibỏbấtkỳranhgiớivôhìnhnàotrongquátrìnhtheođuổicácưutiêntrongcuộcsống.Sốngmộtcuộcsốngđủđầybằngcáchdànhthờigianchonhữngđiềuquantrọnglàmộthànhđộngcânbằng.

NGUỒNGỐCCỦASỰLẦMTƯỞNG

Trướcđây,cânbằngcuộcsốnglàmộtđặcânquantrọngcầncânnhắcchuđáo.Nếubạnkhônglàmviệc–sănbắt,háilượm,chănnuôi,trồngtrọt–bạnsẽkhôngthểduytrìcuộcsống.Nhưngmọithứđãthayđổi.TácphẩmgiànhgiảithưởngPulitzercủaJaredDiamond–Súng,VitrùngvàThép:Sốphận

củaxãhộiloàingườiđãminhhọahìnhảnhcácxãhộithuầnnôngtạoramộtlượngthứcăndưthừadẫnđếnsựgiatăngtỷlệchuyênmônhóatrongcôngviệcnhưthếnào.“12.000nămtrước,mọingườitrêntráiđấtchỉchuyênsănbắnháilượmtrongtựnhiên,nhưnggiờđâyhầuhếtchúngtađềulànhữngngườinôngdân tự trồng trọt, chănnuôihoặc sửdụngcác sảnphẩmnôngnghiệpđó.”Sựtựdothoátkhỏiviệcchănnuôihoặctrồngtrọtchophépconngườitrởthànhcáchọcgiảvàthợthủcông.Mộtsốlàmviệcđểtạoralươngthựcphẩmtrongkhinhữngngườikháctạoracácđồđạc.

Banđầu,conngườilàmviệctheonhucầuvàmongmuốncủahọ.Thợrènkhôngphảiởxưởngrènchođến5giờchiều;họcóthểvềnhàsaukhichânngựađãđượcđóngmóng.Sauđó,côngcuộccôngnghiệphóathếkỷXIXlần đầu tiên được chứng kiến lượng lớn nguồn nhân lực làm thuê. Câuchuyệnđãchuyểnthànhmộttrongnhữngôngchủkhóchiều,lịchtrìnhlàmviệcquanhnăm,cácnhàmáyluônsángđènbấtkểngàyđêm.Dođó,thếkỷXXđãchứngkiếnsựkhởiđầucủaphongtràonềntảngquantrọngnhằmbảovệngườilaođộngvàgiớihạngiờlàm.

Tuynhiên,thuậtngữ“cânbằngcôngviệc–cuộcsống”khôngxuấthiệnchođếngiữanhữngnăm1980khihơnmộtnửasốphụnữđã lậpgiađìnhthamgiavàolựclượnglaođộng.Đểtómtắtlờinóiđầutrongcuốnsáchnăm2005 của Ralph E. Gomory, Being together, Working apart: Dual-Careerfamily and the work-life Balance (Tạm dịch: Sốngmột nơi, làm hai nơi:Nhữnggiađìnhhaitrụcộtvàsựcânbằngcôngviệc–cuộcsống),mộtgiađìnhvớimộttrụcộtvàmộtngườinộitrợchuyểnthànhgiađìnhcóhaitrụcộtvàkhôngcóngườinộitrợ.Bấtcứaicũngbiếtđượcgiađìnhkiểunàosẽgặpvấnđềvớinhữngcôngviệcgiađìnhngay từđầu.Tuynhiên,đến tậnnhững năm 1990, cân bằng công việc – cuộc sống mới nhanh chóng trởthành một khẩu hiệu chung đối với nam giới. Một cuộc khảo sát củaLexisNexisvề100tờbáovàtạpchíhàngđầuthếgiớichothấysựgiatăngđángkểsốlượngcácbàiviếtvềchủđềnày,từ32bàitrongthậpniên1986-1996đến1.674bàitrongnăm2007(xemHình9).

Khôngphảingẫunhiênkhixuấthiệnsựgiatăngvềcôngnghệcùngvớisựgiatăngvềniềmtinrằngmộtcuộcsốngcủachúngtađangdầnmấtđiềugìđó.Khônggiandễdàng thẩm thấuvàcác ranhgiớimờnhạt lànguyênnhândẫnđếnhiệntượngđó.Bắtnguồntừnhữngtháchthứcthựctế,ýtưởngvềsựcânbằngtrongcôngviệcvàcuộcsốngrõràngđãnắmbắtđượctâmtrívàtrítưởngtượngcủachúngta.

QUẢNLÝCÂNBẰNGKÉMHIỆUQUẢ

Mongmuốnđạtđếnsựcânbằnglàđiềudễhiểu.Dànhđủthờigianchomọiviệcvàmọiviệcsẽđượchoàn thànhkịp thời.Điềuđónghecóvẻrấthấpdẫnđếnmứcchỉnghĩđếnnóthôicũngkhiếnchúngtacảmthấythanhthảnvàbìnhyên.Sựbìnhtĩnhnàyquáthựctếđếnmứcchúngtabiếtđólàmộtcáchsống.Nhưngkhôngphảivậy.

Nếubạncoicânbằnglàđiểmgiữa,thìmấtcânbằngđồngnghĩavớiviệcvượtraxakhỏiđiểmnày.Điquáxakhỏiđiểmgiữa,bạnsẽtiếnvềcáctháicực.Vấnđềcủaviệcsốngởđiểmgiữađólànóngăncảnbạnđưaranhữngcamkếtđặcbiệtvềthờigianđốivớibấtcứđiềugì.Khicandựvàomọiviệc,bạnsẽthấychúngkhôngđượchoànchỉnhvàkhônggìđượccânbằng.

Điềunàyđôikhicóthểổn,đôikhikhông.Biếtrõkhinàophảitheođuổiđiểmgiữavàkhinàonên tiếnvềcác tháicực,vềbảnchất, làsựkhởiđầuthựcsựkhônngoan.Nhữngkếtquảđángkinhngạcsẽxuấthiệnthôngquakhảnăngđàmphánvớithờigiancủabạn.

Lýdochúngtakhôngnêntheođuổisựcânbằnglàbởisựkỳdiệukhôngbaogiờdiễnraởđiểmgiữamàởcáctháicực.Tuynhiên,theođuổicáctháicựcsẽmanglạinhiềutháchthức.Chúngtađềutựhiểurằngthànhcôngnằmngoàicácranhgiới,nhưnglạikhôngbiếtlàmthếnàođểquảnlýcuộcsốngkhichúngtavượtrakhỏinhữnglằnranhđó.

Khi làm việc trongmột thời gian dài, cuộc sống cá nhân của chúng tacũng sẽ bị ảnh hưởng. Sa lầy vào niềm tin rằng càng làm nhiều càng tốt,chúngtathậtkhôngcôngbằngkhiđổlỗichocôngviệcbằnglờixảobiện,“Tôi không còn thời gian dành cho cuộc sống”. Thường thì, thực tế hoàntoànngượclại.Ngaycảkhikhôngcósựcanthiệpcủacôngviệc,đờisốngcánhâncủachúngtacũngđầyrẫynhững“việcphảilàm”đểrồichúngtacũnglạiđiđếncùngmộtkết luận tương tự:“Tôikhôngcòn thờigiandànhchocuộcsống.”

Vàđôikhichúngtabịtấncôngtừcảhaiphía.Chúngtaphảiđốimặtvớirấtnhiềunhucầucánhânlẫncôngviệcgâyảnhhưởngtiêucựcđếnmọikhía

cạnh.Sựcốxảyra,vàchúngtalạimộtlầnnữatuyênbố,“Tôikhôngcóthờigiandànhchocuộcsống!”

Giốngnhưviệctậptrungvàođiểmgiữa,việctiếnđếncáctháicựclàloạiquảnlýcânbằngvôcùngyếukémdiễnramọilúc.

THỜIGIANKHÔNGCHỜĐỢIAI

Vợtôiđãtừngkểcâuchuyệnvềmộtngườibạncủacôấy.Mẹcủangườibạnđólàmộtgiáoviênvàchacôấylàmộtnôngdân.Họđãchắtbóp,sốngtằngtiệncảđờiđểdànhtiềndưỡnggiàvàđidulịchsaukhinghỉhưu.Ngườibạncủavợtôivẫnnhớnhưincácchuyếnđimuasắmthườngxuyênvớimẹđếnnhữngcửahàngvảiđịaphươngđểchọnvảivàcácmẫuquầnáo.Ngườimẹgiảithíchrằngkhinghỉhưu,đâysẽlàquầnáođểbàđidulịch.

Bàđãkhôngbaogiờđượctậnhưởngthờigiannghỉhưu.Trongnămgiảngdạycuốicùng,bàmắcbệnhungthưvàquađời.Ngườichaluôncảmthấykhôngthoảimáinếuchitiêusốtiềnhọđãtiếtkiệmđược,vớiniềmtinrằngđólà tiền“củahọ”vàbâygiờbàkhôngcònsốngđểcùngônghưởngthụ.Khiôngquađời,ngườibạncủavợtôiđãdọndẹpnhàchamẹmìnhvàpháthiệnramộttủquầnáođầyđủcácloạivảivàmẫuđầm.Ngườichađãkhôngbaogiờbỏ chúngđi.Ôngkhông thể.Nómangquánhiềuýnghĩa.Chúngchứađựngquánhiều lờihứahẹnchưa thể thựchiệnđượcđếnmứckhôngcamtâmbỏchúngđi.

Thờigiankhôngchờđợibấtcứai.Đẩymộtđiềugìđóđếnmộttháicực,sựtrìhoãncóthểtrởthànhvĩnhviễn.

Tôitừngbiếtmộtdoanhnhânrất thànhcôngđãtừngdànhcảtuầnthậmchícảngàycuốituầnchocôngviệctrongsuốtcuộcđờicủamìnhvớiniềmtinchânthànhrằngôngđanglàmmọithứchogiađìnhmình.Mộtngày,khiôngnghỉhưu,họsẽtậnhưởngthànhquảlaođộngđó,dànhnhiềuthờigianbênnhau,dulịchvàlàmtấtcảnhữngđiềuhọvẫnchưatừngthựchiệncùngnhau.Saunhiềunămxâydựngcôngty,ôngđãbánnógầnđâyvàcânnhắc

xemsẽlàmgìtiếptheo.Tôihỏiôngcảmthấythếnàovàôngtựhàotuyênbốrằngôngcảmthấyrấtthoảimái.“Khicònđiềuhànhcôngty,tôihiếmkhiởnhàvàgặpmặtgiađình.Vìvậy,giờđâytôisẽdànhthờigiannghỉngơibênhọđểbùđắplạithờigianđãmất.Anhhiểuýtôichứ?Bâygiờtôicóđủtiềnvàthờigianđểbùđắplạinhữngnămđãqua.”

Bạncóthựcsựnghĩmìnhcóthểquaylạicâuchuyệnđượcnghekểtrướcgiờđingủhaymộtbữatiệcsinhnhậtthờithơấu?Liệumộtbữatiệccủamộtcậunhóc5tuổivớinhữngngườibạntưởngtượngcógiốngbữatốivớicậubéấycùngcácbạnbètrunghọccủamình?Liệumộtôngbố,bàmẹngồidựtrậnbóngđácủacậucon traibébỏngcógiốngviệcchơibóngđávớicậucontraiđãtrưởngthànhcủamình?Bạnnghĩrằngmìnhcóthểthỏathuậnđểthờigianđứngyênchờbạn,trìhoãnbấtcứđiềugìquantrọngchođếnkhibạnsẵnsàngthựchiệnnómộtlầnnữa?

Khiđùagiỡnvớithờigian,bạnđangđặtcượcvàomộtcuộcchơimàbạncầm chắc phần thua.Ngay cả khi bạn chắc chắnmình có thể giành chiếnthắng,hãycẩnthậnbởibạncóthểsẽsalầyvàonhữnggìbạnđãđánhmất.

Đùagiỡnvớithờigiansẽdẫnbạnđếnchiếcbẫykhônglốithoát.Tinvàolờidối tránàysẽgâyhạiđếnbạnbởinó thuyếtphụcbạn làmnhữngđiềukhôngnênlàmvàbỏquanhữngđiềubạncầnlàm.Quảnlýcânbằngthiếuhiệuquảcóthểlàmộttrongnhữnghànhđộngtiêucựcnhấtbạntừnglàm.

Vìvậy,nếuviệcđạtđượcsựcânbằnglàmộtlờidốitrá,thìbạnsẽlàmgì?

Thay từ “cânbằng”bằng từ “thăngbằng”, trải nghiệmcủabạn sẽhoàntoànkhác biệt.Nhữnggì chúng ta cho là phải cân bằng thực sự chỉ là sựthăngbằng.Cácnữdiễnviênmúaballet làmộtvídụđiểnhình.Khiđứngbằngđầumũichân,họnhưnhẹbẫng,bay trongkhông trung, tượng trưngchokhảnăngcânbằngvàsựuyểnchuyển.Quansátgầnhơn,chúng tasẽthấycácđầungónchâncủahọ rung rấtgấpgápđểđiềuchỉnhvàgiữcânbằng.Thăngbằnglàhìnhảnhminhhọatuyệtvờichosựcânbằng.

THĂNGBẰNG–LÂUHAYNHANH

Khinóirằngchúngtamấtcânbằng,chúngtathườngđềcậpđếnmộtcảmgiácrằngmộtsốưutiên–nhữngđiềuquantrọngđốivớichúngta–đanghoặcchưađượcđápứng.Vấnđềlàkhitậptrungvàonhữnggìthậtsựquantrọng,bạnbuộcphảibỏquanhiềuviệckhác.Chodùcốgắngđếnđâu,bạncũngkhôngthểhoànthànhmọiviệcvàocuốingày,tuần,tháng,nămvàcuốicuộcđời.Cốgắnglàmmọithứlàhànhđộngđiênrồ.Khinhữngđiềuquantrọngnhấtđãđượcthựchiện,bạnsẽvẫncònnguyêncảmgiácmọithứvẫnchưađượchoànthành–cảmgiácmấtcânbằng.Bỏngỏmộtsốviệclàsựlựa chọn cần thiết để có được những kết quả đáng kinh ngạc.Nhưng bạnkhông thể khônghoàn thànhmọi việc, đó là lúc sự thăngbằngxuất hiện.Thăng bằng đồng nghĩa với việc bạn không bao giờ đi quá xa đến mứckhôngthểtìmđượcđườngvềhoặcởđóquálâuđếnmứckhôngcógìchờđợibạnkhibạntrởvề.

Điềunàyquan trọngđếnmứccuộc sốngcủabạn rất có thểđượcgiữởmức thăngbằng.Mộtnghiêncứukéodài11nămvềgần7.100côngchứcAnh kết luận rằng thời gian làm việc dài thường xuyên có thể gây chếtngười.Cácnhànghiêncứuchothấy67%cáccánhânlàmviệchơn11giờmộtngày(mộttuầnlàmviệchơn55giờ)cókhảnăngmắcbệnhtim.Thăngbằngkhôngchỉlàvềcảmgiáchạnhphúc,màlàyếutốcầnthiếtđốivớihạnhphúccủabạn.

Cóhailoạithăngbằng:Cânbằnggiữacôngviệcvàcuộcsốngcánhânvàcânbằngtrongcôngviệchoặctrongcuộcsốngcánhân.Trongthànhcôngvềchuyên

môn,vấnđềkhôngphải lượng thờigianbạnđầu tưmà là thờigian tậptrungliêntục.Đểđạtđượckếtquảđángkinhngạc,bạnphảichọnnhữnggìquantrọngnhấtvàđầutưtốiđathờigianchonó.Việcnàyđòihỏisựmấtcânbằnghoàntoàntrongmốiquanhệtươngquanvớimọiviệckhác,thayvàođó là sự thăngbằngkhông thườngxuyênđể làm rõ chúng.Trong thếgiớiriêngcủamỗingười,nhậnthứclàyếutốtiênquyết.Nhậnthứcvềtinhthầnvàcơ thể,nhận thứcvềgiađìnhvàbạnbè,nhận thứcvềnhucầucánhân – bạn không thể bỏ qua bất cứ điều nào trong những điều này nếumuốn“sống”,vìvậybạnsẽkhôngbaogiờđượctừbỏhọvìcôngviệchoặcvìmộtđiềunàokhác.Bạncóthểdichuyểnqualạinhanhchónggiữanhữngđiềunàyvàthậmchíkếthợpcáchoạtđộngxungquanhchúng,nhưngbạnkhông thểbỏbêbấtkỳaiquá lâu.Cuộc sốngcánhâncủabạnđòihỏi sựthăngbằngchặtchẽ.

Mấtcânbằnghaykhôngthựcsựlàmộtvấnđềnghivấn.Câuhỏiđặtralà:“Bạnbướcngắnhaydài?”Trongđời sốngcánhân,hãybướcnhữngbướcngắnvàtránhnhữngkhoảngthờigiandàicóthểgâymấtcânbằng.Bướcđingắnchophépbạnkếtnốivớimọithứquantrọngnhấtvàquytụchúnglại.Trongcôngviệc,đibướcdàivàhòahoãnvớiý tưởngrằngviệc theođuổinhữngkếtquảđángkinhngạccóthểkhiếnbạnmấtcânbằngtrongthờigiandài.Đitừngbướcdàichophépbạntậptrungvàonhữnggìquantrọngnhất,thậmchíbằngmọigiávớiítcácưutiênhơn.Trongcuộcsốngcánhân,bạnkhôngđượcphépbỏ lạibấtcứđiềugìởphíasau.Nhưngtrongcôngviệc,

việcchọnlọclàđiềucầnthiết.

Trongcuốntiểuthuyếtcủamình,Suzanne’sDiaryforNicholas(tạmdịch:NhậtkýcủaSuzannedànhchoNicolas), JamesPattersonđãkhéo léo làmnổi bật các ưu tiên của chúng ta trong hành động cân bằng cuộc sống vàcông việc: “Hãy tưởng tượng cuộc sống làmột trò chơimà trong đó bạnđang tunghứng5quảbóng.Cácquảbóngcó têncôngviệc,giađình,sứckhỏe, bạn bè, và sự toàn vẹn. Bạn thường xuyên tung 5 quả bóng này.Nhưngđếnmộtngày,bạnhiểu ra rằngcôngviệc làmộtquảbóngcaosu.Nếubạnđánhrơinóxuốngđất,nósẽnảylên.Bốnquảbóngkhácgồmgiađình,sứckhỏe,bạnbè,sựtoànvẹnđượclàmbằngthủytinh.Nếubạntrượttay,chúngsẽvỡtoang.”

CUỘCSỐNGLÀMỘTHÀNHĐỘNGCÂNBẰNG

Câuhỏivềsựcânbằngthựcsựlàmộtcâuhỏivềsựưutiên.Khithayđổingônngữ từcânbằngsangưu tiên,bạn sẽ thấycác lựachọncủamình rõrànghơnvàgiúpmởracánhcửađểthayđổisốphận.Nhữngkếtquảkhácbiệtbuộcbạnphảiđưaracácưu tiênvàhànhđộngdựa trênnó.Khihànhđộngdựa trêncácưu tiên,bạnsẽ tựđộng thoát rakhỏisựcânbằng,dànhthờigianchoviệcnàynhiềuhơnviệckhác.Tháchthứcsauđókhôngphảilàviệcmấtcânbằng,bởitrongthựctế,bạnbuộcphảivậy.Tháchthứcnằmởthờigianbạndànhchođiềuđượcưutiên.Đểlàmrõcácưutiênngoàicôngviệc,cầnxácđịnhrõưutiêncôngviệcquantrọngnhấtđểthựchiệnnó.Sauđónắmrõnhữngưutiêncủabạntạinhàđểcóthểtrởlạinơilàmviệc.

Khiphảilàmviệc,hãylàmviệc,vàkhicầnnghỉngơi,hãynghỉngơi.Bạnsẽ“chớivớitrêndây”nếuđểnhữngưutiêncủamìnhbịlộnxộn.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Hãycânnhắccảhaibêncáncân.Đặtcôngviệcvàcuộcsốngcánhânvàohaibênđĩacân–khôngphảiđểphânbiệtchúng,màchỉđểgiữthăngbằng.Mỗibênđềucócácmụctiêuvàcáchtiếpcậnthăngbằngriêng.

2.Giữthăngbằngtrongcôngviệccủabạn.Quansátcôngviệctrongmốitươngquanvớicáckỹnănghoặckiếnthứccầnphảitraudồi,màigiũa.Việcnày sẽ khiến bạn phải phân bổ thời gian không cân xứng cho điều quantrọngnhấtvàđểnhữngcôngviệckháctrongngày,tuần,tháng,nămliêntụcrơivàotrạngtháimấtcânbằng.Mảngcôngviệcđượcchiathànhhaikhuvựcriêngbiệt–điềuquantrọngnhấtvànhữngviệccònlại.Bạnsẽphảiđẩynhữnggìquantrọngđếncáctháicực,phầncònlạisẽổnthỏa.Thànhcôngtrongcôngviệclàvậy.

3.Giữthăngbằngcuộcsốngcánhâncủabạn.Thừanhậnrằngcuộcsốngcủabạncónhiềumảngkhácnhauvàmỗimảngcầnsựquantâmtốithiểuđểcảmnhậnrằngbạnđang“cómộtcuộcsốngýnghĩa”.Bỏsótbấtkỳlĩnhvựcnào,bạnsẽ thấyhậuquảngay lập tức.Điềunàyđồngnghĩavớiviệcbạnphảiluônđểmắtđếnmọithứ.Bạnkhôngbaogiờđượcđiquádàihoặcquáxamàkhônggiữchúngthăngbằngsaochochúngđềulàcáclĩnhvựchoạtđộngtíchcựctrongcuộcsốngcủabạn.Cuộcsốngcánhâncủabạncầnđiềuđó.

Hãybắtđầulàmchủcuộcsốngthăngbằngcủabạn.Hãylàmnhữngviệccầnưutiêntrước.

Cuộcsốngkhácbiệtlàmộthànhđộnggiữthăngbằng.

9.LỚNTHÌKHÔNGTỐTTừ các câu chuyện cổ tích đến các bài hát dân ca đều cho rằng lớn và

khôngtốtluônsonghànhvàtrởthànhmộtchủđềphổbiếnxuyênsuốtlịchsửđếnnỗinhiềungườinghĩ rằngchúng là từđồngnghĩa.Thực tế,khôngphảivậy.Lớncó thểkhông tốt, không tốt có thể lớn,nhưngchúngkhôngphảilàmộtvàkhônggiốngnhau.

Mộtcơhộilớntốthơnmộtcơhộinhỏ,nhưngmộtvấnđềnhỏtốthơnmộtvấnđềlớn.Lớnvàxấukhônggắnchặtvớinhau.

Lớnthìkhôngtốtlàmộtlờidốitrá.

Đólàlờidốitrátồitệnhấtbởinếubạnsợthànhcônglớn,thìbạnvừanétránhnóvừakhôngnỗlựcđểđạtđượcnó.

AISỢLỚNTHÌKHÔNGTỐT?

Đặtnhữngthứlớnvàcáckếtquảvàocùngmộtphòng,nhiềungườiđilạivàchọn lọc.Khinhắcđến thành tích lớn, suynghĩđầu tiêncủahọ làkhókhăn,phứctạpvàtốnthờigian.Khóđạtđượcđiềuđóvàphứctạpkhithựchiện làcácquanđiểmcủahọ.Căng thẳngvàđángsợ lànhữnggìhọcảmnhận.Vìlýdonàođóhọlongạirằngthànhcônglớnmangtheoáplựcvàcăngthẳng,rằngviệctheođuổichúngsẽđánhcắpthờigianbêngiađìnhvàbạnbè, và lấyđi cả sứckhỏe củahọ.Khôngchắc chắnvềđiềuđúngđắngiúpmanglạiđượcthànhtựutolớn,hoặcsợthấtbại,họquaycuồngtrongsuynghĩvềnóvànghingờkhảnăngđạtđượcthànhcôngtolớn.

Tấtcảnhữngđiềunàycủngcốnhữnglolắngvềthànhcônglớn.Nhữngcảmgiácđóđượcgọilàmegaphobia–nỗisợhãivôlývềthànhcônglớn.

Khicoilớnlàkhôngtốt,chúngtôiđãthuhẹptưduylại.Việchạthấptiêuchuẩncủachúngtasẽmanglạicảmgiácantoànhơn.Ởnguyênvịtríhiệntạikhiếnchúng tacảm thấyyên tâmhơn.Nhưngngược lại:Khi lớnđượccholàkhôngtốt,cácquytắcnghĩnhỏsẽchiphốibạnvàkhảnăngnghĩlớn

bịđènénhoàntoàn.

HOÀNTOÀNSAILẦM

Cóbaonhiêuconthuyềnkhôngđượchạthủydoniềmtinrằngtráiđấtnàyphẳng?Baonhiêutiếnbộđãbịcảntrởbởiconngườichorằngkhôngthểthởdướinước,baytrongkhôngtrung,hoặcduhànhvàokhônggian?Tronglịchsử,chúng tađã tiếnhànhnhữngđộng tháinghèonànđểước tínhcácgiớihạncủabảnthân.Tuynhiên,tintốtlàkhoahọckhôngphảisựphánđoánmàlànghệthuậtcủasựtiếnbộ.

Vàcuộcsốngcủabạncũngvậy.

Khôngaitrongsốchúngtabiếtđượcgiớihạncủamình.Cácranhgiớicóthểrõràngtrênbảnđồ,nhưngkhichúngtaápdụngvàocuộcsống,chúnglạitrởnênmậpmờ.Khiđượchỏiliệunghĩlớncókhảquan,tôiđáp:“Hãyđểtôihỏianhmộtcâu:Anhbiếtcácgiớihạncủamìnhlàgìchứ?”“Không,”người đặt câu hỏi đáp.Vì vậy, tôi cho rằng, câu hỏi đó không thích hợp.Khôngaibiếtgiớihạnthànhtíchtươnglaicủamình,vìvậylolắngvềnósẽchỉgâylãngphíthờigian.Chuyệngìsẽxảyranếuaiđónóirằngbạnkhôngbaogiờcóthểvượtquamộtgiớihạnnàođó?Rằngbạnđượcyêucầuvượtquamộtgiớihạncaohơnmức“nàođó”?Bạnsẽchọnmứcnào?Mứcthấphaycaohơn?Tôinghĩ rằngchúng tabiết rõcâu trả lời.Trong tìnhhuốngnày,tấtcảchúngtađềusẽlàmđiềutươngtự–chọnmứccaohơn.Bởibạnkhôngmuốngiớihạnmình.

Khichophépbảnthânchấpnhậnthửtháchlớn,bạnsẽnhìnnhậnnótheohướngkhácbiệt.

Trongbốicảnhnày, lớnlàphầngiữchỗchonhữnggìbạncóthểgọi làbướcnhảyvọtvềkhảnăng.Đólàkhảnăngmộtnhânviêntậpsựhìnhdungvềvị trícủamìnhtrongphònghọpbangiámđốchoặcmộtngườinhậpcưkhôngxudínhtúimườngtượngramộtcuộccáchmạngkinhdoanh.Đólàkhảnăngcácýtưởngtáobạocóthểđedoạđếncácvùngthoảimáicủabạn

nhưngđồngthờicũngphảnánhcơhộilớnnhấtcủabạn.Tintưởngvàosựtolớngiúpbạntựdođặtracáccâuhỏiđadạng,đitheonhữngconđườngkhácnhauvà thửsứcởnhữngđiềumớimẻ.Điềunàysẽdẫnđếncáckhảnăngchưađượcđánhthứctrongbạn.

SabeerBhatiađếnMỹvới250đô-la trongtúi,nhưngôngkhônghềđơnđộc.Sabeercónhữngkếhoạchlớnlaovàniềmtinrằngôngcóthểpháttriểnmộtdoanhnghiệptăngtrưởngnhanhhơnbấtkỳdoanhnghiệpnàotronglịchsử.Vàôngđãlàmđượcđiềuđó.ÔngđãtạoraHotmail.Microsoft,mộtnhânchứngđốivớisựpháttriểnnhanhchóngcủaHotmail,cuốicùngđãmualạicôngtynàyvớigiá400triệuđô-la.

Theocốvấncủaông,FaroukArjani,thànhcôngcủaSabeerliênquantrựctiếpđếnkhảnăngdámnghĩ lớn.“NhữnggìkhiếnSabeerkhácbiệt sovớihàngtrămdoanhnhântôiđãgặpnằmởkhátkhaocháybỏngcủaông.Thậmchí,ngaycảtrướckhicómộtsảnphẩm,trướckhicóvốnđầutư,ôngđềutinrằngmìnhsẽxâydựngđượcmộtcôngty lớntrịgiáhàngtrămtriệuđô-la.ÔngkhôngcóýđịnhxâydựngmộtcôngtytầmthườngnhưcáccôngtytạiThunglũngSilicon.Vàquathờigian,tôinhậnra,thậtđángkinhngạc,ôngđãlàmđượcđiềuđó.”

Đếnnăm2011,Hotmailđượcxếplàmộttrongnhữngnhàcungcấpdịchvụe-mail trực tuyến thànhcôngnhất thếgiới, vớihơn360 triệungười sửdụng.

ĐIBƯỚCLỚN

Nghĩ lớn làviệc làmrấtcần thiếtđểđạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạc.Thànhcôngđòihỏihànhđộng,vàhànhđộngđòihỏisuynghĩ.Nhưngnhữnghànhđộngduynhất trởthànhbànđạpchothànhcônglớnlànhữnghànhđộngđượcdẫnlốibởikhảnăngnghĩlớn.Hãyđểmắtđếnmốiliênhệnày,vàtầmquantrọngcủakhảnăngnghĩlớnsẽxuấthiện.

Aicũngcólượngthờigiannhưnhauvàcôngviệckhókhănvẫnlàcông

việckhókhăn.Kếtquảlà,nhữnggìbạnlàmtrongthờigianlàmviệcquyếtđịnhthànhquảbạnđạtđược.Vàdonhữnggìbạnlàmbịchiphốibởinhữnggìbạnnghĩ,nênkhảnăngnghĩlớnsẽtrởthànhbệphóngchomứcđộthànhcôngcủabạn.

Hãysuynghĩvềđiềuđótheocáchnày.Mỗicấpthànhtíchđòihỏisựkếthợpcủanhữnggìbạnlàm,cáchbạnthựchiệnchúng,vànhữngngườicùnglàmvớibạn.Vấnđềlàsựkếthợpnhữnggì,cáchnào,vàvớiaiđưabạnđếnmộtmứcđộthànhcôngnhấtđịnhsẽkhôngtựnhiênpháttriểnthànhsựkếthợpcấpcaohơndẫnđếnthànhcôngtiếptheocũngởcấpcaohơn.Làmviệcgìđó theomột cáchkhôngphải lúcnào cũngđặt nền tảnggiúp thựchiệnviệcgìđótốthơn,vàmộtmốiquanhệvớimộtngườicũngkhôngtựđộngthiếtlậpbướcđệmchomốiquanhệtốtđẹphơnvớingườikhác.Khôngmaythay,nhữngđiềunàykhôngđượcxâydựngdựatrênnhau.Nếuhọclàmđiềugìđótheomộtcách,lầnlượtvàvớimộttậphợpcácmốiquanhệ,bạnsẽđạtđượcthànhtựulớnhơn.Đólàlúcbạnkhámphárabạnvừatạoramộtgiớihạngiảvềthànhtíchkhócóthểvượtquachochínhmình.Trongthựctế,bạnđãtựkìmhãmbảnthândùcómộtcáchrấtđơngiảnđểtránhnó.Hãymạnhdạnnghĩlớnnhấtcóthểvàdựatrênnhữnggìbạnlàm,cáchbạnthựchiệnvàngườicùnglàmvớimộtmứcthànhcôngnhấtđịnh.Bạncóthểmấtcảcuộc

đờimớicóthểchạmđếncácgiớihạncủachiếchộplớnđếnvậy.

Khimọingườinóivềkhảnăng“táitạo”sựnghiệphoặcdoanhnghiệpcủahọ,nhữngchiếchộpnhỏthườnglànguyênnhânsâuxacủavấnđề.Nhữnggìbạnxâydựnghômnayhoặcsẽtraoquyềnhoặchạnchếbạntrongtươnglai.Nósẽtrởthànhbướcđệmchocáccấpđộthànhcôngtiếptheocủabạnhoặcnhưmộtchiếcbẫychờtrựcbạndùbạnởbấtkỳđâu.

Nhữngsuynghĩlớncungcấpchobạncơhộitốtnhấtđểđạtđượcnhữngkết quảđángkinhngạchômnayvà trong tương lai.KhiArthurGuinnessthànhlậpnhàmáyủbiađầutiêncủamình,ôngđãkýmộthợpđồngthuêđịađiểm9.000năm.KhiJ.K.RowlingviếtHarryPotter,bàđãnghĩlớnvàdành7nămtại trườngHogwarts trướckhiviếtchươngđầutiêncủabộtruyện7cuốn.TrướckhiSamWaltonmởcửahàngWal-Martđầutiên,ôngđãhìnhdungramộtdoanhnghiệplớnđếnmứcôngcảmthấycầnphảiđitrướcmộtbướcvàđưarakếhoạchbấtđộngsảntươnglaicủamìnhnhằmhạnchếthuếthừakế.Nhờnghĩlớn,rấtlâutrướckhiôngbiếncôngtythànhdoanhnghiệplớnthựcsự,ôngđãtiếtkiệmchogiađìnhmìnhkhoảngtừ11đến13tỷđô-lacácloạithuếbấtđộngsản.

Nghĩlớnkhôngchỉcầnthiếttrongkinhdoanh.CandaceLightnerđãthànhlậpMotherAgainstDrunkDrivingvàonăm1980 saukhi congáibà thiệtmạng trongmộtvụ tainạnxevàngười láixe say rượugây tainạn rồibỏ

trốn.Ngàynay,MADDđãcứuđượchơn300.000sinhmạng.Khilên6tuổivàonăm1998,RyanHreljacđượctruyềncảmhứngbởinhữngcâuchuyệncủa cô giáo về việc góp phầnmang nước sạch tới châu Phi.Ngày nay tổchứccủaông,Ryan’sWell,đãcảithiệncácđiềukiệnvàgiúpđưanướcsạchđếnhơn750.000ngườitại16quốcgia.DerreckKayongođãnhậnracảcácgiátrịbỏphívàgiátrịtiềmẩntrongviệcđưaxàphòngmớivàocáckháchsạnmỗingày.Vìvậy,trongnăm2009,ôngtạoraDựánXàphòngtoàncầu,chịutráchnhiệmcungcấphơn250.000bánhxàphòngtại21quốcgia,giúphạnchếtỷlệtửvongởtrẻemđơngiảnbằngcáchchongườinghèocócơhộiđượcrửatay.

Nhữngcâuhỏilớncóthểkhótrảlời.Cácmụctiêulớncóvẻkhóđạtđượctừđầu.Tuynhiên,đãbaolầnbạnlậpkếhoạchlàmmộtviệcgì tiềmnăngkhảthingaytứckhắc,chỉđểpháthiệnrarằngnódễthựchiệnhơnnhiềusovớibạnnghĩ?Đôikhimọichuyệndễdànghơnchúngtatưởng,nhưngthànhthựcmànói, đôi khi chúng cũnggây khókhănhơnnhiều.Đó là khi việcnhận ra trên cuộc hành trình tiến đến những thành công lớn lao rất quantrọng,bạnsẽnhậnđượcnhững thànhquả lớnhơn.Thànhcông lớncầnsựpháttriển,vàmộtkhibạnđạtđượcnó,bạncũngsẽgâydựngđượcvịthếlớnhơn!Suynghĩ,kỹnăng,mốiquanhệ,cảmgiáccủabạnvềnhữnggìcóthểxảyravànhữnggìcần thiếtsẽdầnlớn lên trênhànhtrình tiếnđếnsự lớnlao.

Bạncàngtrảinghiệmthửtháchlớn,bạncàngthànhcônglớn.

VỤTHỎATHUẬNQUANTRỌNG

Tronghơn4thậpkỷ,CarolS.Dweck,nhàtâmlýhọcStanfordđãnghiêncứuvềảnhhưởngcủanhữngthựctếtừquanniệmđếnhànhđộngcủachúngtanhưthếnào.Nghiêncứucủacôđãmanglạicáinhìnsâusắcvềlýdotạisaoviệcnghĩlớnlạilàmộtvụthỏathuậnlớnđếnvậy.

Nghiên cứu củaDweck với đối tượng trẻ em tiết lộ hai kiểu tư duy vềhànhđộng–tưduy“khảbiến”ởnhữngtrẻthườngnghĩlớnvàtìmkiếmsự

tăngtrưởngvà trẻcó tưduy“bấtbiến”đặt racácgiớihạngiảvàné tránhthấtbại.Theocô,cácsinhviêncótưduykhảbiếnđãsửdụngnhữngchiếnlượchọctậptốthơn,cầnítsựgiúpđỡhơn,bỏraítnỗlựctíchcựchơn,vàcóthànhtíchcaohơnsovớicácbạnđồngmôncótưduybấtbiến.Họítphảiđặtracácgiớihạntrongcuộcsốngvàcónhiềucơhộitiếpcậntiềmnăngcủamình.Dweckchỉrarằngcácloạitưduycóthểvàchắcchắnsẽtạorasựthayđổi.Giốngnhưbấtkỳthóiquennàokhác,bạnđặttâmtrímìnhvàođóđếnkhitưduyđúngđắnthựcsựtrởthànhthóiquen.

KhiScottForstallbắtđầutuyểndụngnhântàichođộingũmớithànhlậpcủamình,ôngcảnhbáorằngdựántốimậtsẽcungcấpnhiềucơhội“mắcsailầmvà tranhđấu, nhưng chúng ta sẽ làmmột điềugì đóvangdanh trongcuộcđời.”Ôngđưaraýtưởnggâytòmònàytớicác“siêusao”trongtoàncôngty,nhưngchỉchọnnhữngngườichấpnhậnthửtháchngaylậptức.Ôngtìmkiếmnhữngngườicótưduy“khảbiến”,nhưôngchiasẻvớiDwecksaukhi đọc cuốn sách của cô.Dùbạn có thểkhôngbaogiờnghevềForstall,nhưngchắcchắnbạnbiếtnhữnggìnhómôngtạora.Forstalllàphóchủtịchcấp cao của Apple, và đội của ông đã tạo ra thứ mà các bạn vẫn gọi làiPhone.

THỔIBÙNGNGỌNLỬACUỘCSỐNGCỦABẠN

Lớntượngtrưngchosựvĩđại–nhữngkếtquảđángkinhngạc.Theođuổimộtcuộcsốnglớnđồngnghĩavớiviệcbạnđangtheođuổicuộcsốngvĩđạinhấttheoquanđiểmcủabạn.Đểsốnglớn,bạnphảinghĩlớn.Bạnphảicởimởvớikhảnăngrằngcuộcsốngcủabạnvànhữnggìbạnthựchiệncóthểtrở nên vĩ đại. Thành tích và sự giàu có xuất hiện là kết quả tất yếu củanhữngviệclàmđúngđắnbấtchấpcácgiớihạn.

Đừngsợlớn.Hãysợsựtầmthường.Sợsựhoangphí.Haysợkhôngđượcsốngcuộcsốngđầyđủnhấttheoquanđiểmcủabạn.Khisợlớn,chúngtasẽvôtìnhhoặccốýchốnglạinó.Chúngtacóthểkhôngđạtđượckếtquảvàcơhộinhưmongmuốnhoặcchỉđơngiản làchạy thoátkhỏinhững thành

côngvàcơhộilớn.Nếucanđảmkhôngphảilàsựthiếuvắngcủasợhãi,hãyvượtquanó,nếunghĩlớnkhôngphảilàsựvắngmặtcủanhữnghồnghi,hãyvượtquachúng.Sống lớnchophépbạn trảinghiệmcuộcsống thựcsựvàtiềmnăngsựnghiệptolớn.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Hãynghĩlớn.Tránhkiểutưduycốđịnhthayvàođó,chỉđơngiảnđặtra câu hỏi: “Tôi phải làm gì tiếp theo?” Lúc này, tốt nhất bạn chậm rãihướngđếnthànhcôngvàtệnhấtlàđangởgiaiđoạnkhókhăn.Hãyđặtracáccâuhỏi lớnhơn.Quy tắcngón taycái là tănggấpđôimục tiêu trongcuộcsốngcủabạn.Nếumụctiêucủabạnlà10,hãyđặtcâuhỏi:“Làmthếnàotôicóthểđạtđược20?”Đặtramụctiêuxahẳnnhữnggìbạnmuốnđểxâydựngđượcmộtkếhoạchđảmbảomụctiêubanđầucủabạnmộtcáchcócơsở.

2.Đừnggọi từ thựcđơn.Chiếndịchquảngcáo“Tưduykhácbiệt”nổitiếng của Apple năm 1997 có biểu tượng giống như Ali, Dylan, Einstein,Hitchcock, Picasso,Gandhi, và những người “quan sátmọi thứ dưới gócnhìnkhácbiệt”vànhữngngườitiếptụcnỗlựcbiếnđổithếgiới.Vấnđềlàhọkhôngchọncác tùychọncósẵn,họ tưởng tượngranhữngkếtquảmàkhôngaikháccóthểnghĩra.Họ“bỏquatrìnhđơnvàđặthàng”từsựsángtạocủamình.Nhưquảngcáonhắcnhởchúngta,“Nhữngngườiđủđiênrồđểnghĩrằnghọcóthểthayđổithếgiớilànhữngngườiduynhấtlàmđượcđiềuđó.”

3.Hànhđộng táobạo.Nhữngsuynghĩ lớn laokhông thể táchbiệtkhỏicáchànhđộngtáobạo.Mỗikhiđượchỏimộtcâuhỏilớn,hãydừnglạiđểtưởng tượng ra cuộc sống của bạn sẽ ra sao với câu trả lời đó.Nếu vẫnkhôngthểtưởngtượngra,hãyhọchỏinhữngngườiđãđạtđượcnó.Cácmôhình, hệ thống, thói quen và mối quan hệ của những người khác, nhữngngườiđãtìmthấycâutrảlờilàgì?Giốngnhưviệcchúngtamuốntinrằngtấtcảchúngtađềukhácbiệt,nhữnggìhiệuquảđốivớingườikhácsẽluôn

hiệuquảđốivớichúngta.

4.Khôngsợthấtbại.Thấtbạilàmộtphầncủacuộchànhtrìnhdẫnđếnnhữngkếtquảmangtênthànhcông.Ápdụngtưduytăngtrưởng,vàđểnódẫn lốichobạn.Nhữngkếtquảđángkinhngạckhôngchỉđượcxâydựnghoàntoàndựatrênchínhnó.Chúngcònđượchìnhthànhdựatrêncảnhữngthấtbại.Trongthựctế,chúngtathấtbạiđểthànhcông.Khithấtbại,chúngtadừnglại,tựhỏibảnthâncầnlàmgìđểthànhcông,họchỏitừnhữngsailầmcủachúngta,vàtiếnbước.Hãyxemthấtbạinhưlàmộtphầncủaquátrìnhhọchỏivàtiếptụcphấnđấuđểđạtđượctiềmnăngthựcsựcủabạn.

Đừng để những suy nghĩ nhỏmọn hạn chế các phạm vi cuộc sống củabạn.Hãynghĩlớn,đềramụctiêucaovàhànhđộngtáobạo.Vàxembạncóthểthổibùngngọnlửacuộcsốngcủamìnhnhưthếnào.

PHẦNII.SỰTHẬTvềCONĐƯỜNGĐƠNGIẢNDẪNĐẾNTHÀNHCÔNGMỞMANGĐẦUÓC

Tôiđãphảigánhchịuhậuquảcủaviệccốgắngsốngtrongnhữngsựdốitrávềthànhcôngtrongnhiềunăm.

Tôibắtđầusựnghiệpvớisuynghĩmọithứtrênđờiđềuquantrọngnhưnhau,vìvậytrongnỗlựcđạtđượcmọithứ,tôiđãômđồmquánhiềuviệccùnglúc.Thậtthấtvọng,cuốicùngtôibắtđầunghingờliệumìnhcókỷluậthoặcýchíđểđạtđượcthànhcôngtrongmọiviệchaykhông.Khicuộcsốngcủatôiliêntụcmấtcânbằng,tôibắtđầucoiviệcsốngmộtcuộcđờilớnlàđiềuphithựctế.Khicốgắngđạtđượcmộtđiềukhôngtưởng,bạncóthểsẽphảithấtvọngtràntrề.

Tôidầntrượtdốc.

Trongnỗlựcthựcthimọiviệc,tôibắtđầucốgắnghơn.Nóicáchkhác,tôibắtđầubámsáthànhtrìnhdẫnđếnthànhcôngcủamình.Tôithựcsựđãlàmvậy.Hướngvềphíatrước,nínthởsâuvàtậptrungcaođộ.Tôiđãchorằngđólàcảmgiáctậptrungvàcảmxúcmãnhliệtthựcsựcóhiệuquảnhưngnócũngkhiếntôikiệtsức.

Tôicũngbắtđầunghĩrằngbạnphảiăn,nóivàcóđiệubộnhưngườithànhcông.Đó không phải là tôi, nhưng tôi cởimởvới bất kỳ cách nào có thểkhiếnmọithứhoạtđộng,vìvậytôiđãnghiêmtúccânnhắcýkiếnchorằngbạn có nghĩa vụ phải lên kế hoạch cách thức bạnmuốn lựa chọn để thựchiện.Phươngpháptiếpcậnnàycũnghiệuquả,nhưngsaumộtthờigian,tôichánngấyviệc“chơitrò”vớithànhcông.

Tôiđãbuộcphảivừa láixevừanghenhạcvàđếnvănphòngsớmnhất.Trongthựctế,tôinghĩđếnviệcsẽláixeđếnvănphòngkhicảthànhphốvẫnđangsaygiấcvàsauđólaovàocôngviệcchỉđểchắcchắnrằngtôisẽđánhbạitấtcảmọingườivềhiệuquảcôngviệc.Tôibắtđầuchấpnhậnquanđiểmcóthểđâylàhìnhthùcủathamvọngvàthànhtựukhitôinỗlựchếtmình.Tôisẽtổchứccáccuộchọpnhânviênvàolúc7giờ30phútsángvàkhôngchophépbấtcứaiđếnsau7giờ31phútbướcchânvàophònghọp.Tuyhơitháiquá,nhưngtôibắtđầutinrằngđâylàcáchduynhấtđểbạncóthểthànhcông,vàlàcáchđểthúcđẩynhữngngườikháccùngthànhcông.Cáchtiếpcậnnàycũnghiệuquả,nhưngcuốicùngnóđãđẩytôivànhữngngườikhácđiquáxa,thếgiớicủatôiđangngấpnghétrướcbờvực.

Tôiđãthựcsựbắtđầunghĩbíquyếtđểthànhcônglàgắnchặtvàomụctiêunhiềunhấtcóthểmỗibuổisáng,xốclạinhiệthuyếtcủabảnthân,vàsauđómởcửavàbướcvàongàymới,trảimìnhrathếgiới,chođếnkhitôithậtsựbùngcháy.

Tất cả nhữngđiềunàymang lại cho tôi nhữnggì?Nóđã cho tôi thànhcông, và cũng khiến tôi phát ngán. Cuối cùng, nó đã khiến tôi đổ gục vìthànhcông.

Vậy,tôiđãlàmgì?Tôiđãtừbỏnhữngdốitrávàđitheohướngngượclại.Tôiđãcùngvớinhữngngườithànhcôngẩndanhđingượclạinhữngquanđiểmđã được thiết lập về các “chiến thuật” được cho là sẽ xây dựngnênthànhcông.

Trướchết,tôiđãmởmangđầuóc.Tôithựcsựbắtđầulắngnghecơthểcủamình, sống chậm lại và thoảimái hơn.Tiếp theo, tôi bắt đầumặc áophôngvàquầnjeanđểlàmviệcvàcởimởđónnhậngópýtừmọingười.Tôitừbỏngônngữ,tháiđộvàsốnglàchínhmình.Tôidànhthờigianănsángvớigiađình,bắtđầulấylạivócdángvàvựcdậytinhthầnđồngthờiduytrìđiềuđó.Vàcuốicùng,tôibắtđầulàmíthơn,thưgiãnhơn,thoảimáiđốivớichínhmình.Tôitháchthứccáctiênđềvềthànhcông,vàbạnthửđoánxem?Tôithànhcôngngoàisứctưởngtượngvàsảngkhoáihơnbaogiờhếttrongcuộcsốngcủatôi.

Đâylànhữnggìtôipháthiệnra:Chúngtađãnghĩ,lậpkếhoạch,phântíchsựnghiệp,côngviệc,cuộcsốngcủachúngtamộtcáchtháiquá.Làmviệcquánhiềuvừakhônghiệuquảvừakémlànhmạnh,vàchúngtathườngthànhcôngbởi phần lớnnhữnggì chúng ta làm.Tôi phát hiện ra rằng chúng takhôngthểquảnlýthờigian,vàrằngchìakhóađểthànhcôngchínhlànhữngđiềuchúngtalàmtốt.

Tôiđãhọcđược thànhcôngxuấthiệnkhibạn sốngphùhợp trongmọikhoảnhkhắccuộcsống.Nếubạncó thể thành thậtnói rằng,“Đây làvị trícủatôingaylúcnày,làmchínhxácnhữnggìtôiđanglàm”,thìsauđómọikhảnăngtuyệtvờitrongcuộcsốngcủabạnsẽtrởthànhhiệnthực.

10.CÂUHỎITẬPTRUNGVào ngày 23/6/1885, tại thành phố Pittsburgh, bang Pennsylvania,

Andrew Carnegie đã có bài nói chuyện với các sinh viên của Đại họcThươngmạiCurry. Tại đỉnh cao thành công trong sự nghiệp kinh doanh,CôngtyThépCarnegielàdoanhnghiệpcôngnghiệplớnnhấtvàthulợinhấttrênthếgiới.Carnegiesaunàytrởthànhngườigiàuthứhaitronglịchsử,chỉsauJohnD.Rockefeller.BàinóichuyệncủaCarnegiecótựađề“Hànhtrìnhkinh doanh thành công”, ông đã chia sẻ về cuộc sống củamình nhưmộtdoanhnhânthànhđạtvàđưaralờikhuyên:

Điềukiệntiênquyếtđểthànhcông,mộtbímậtvĩđạinằmởkhảnăngtậptrungtoànbộnănglượng,suynghĩvànguồnvốncủabạnvàocôngviệcmàbạnđangthựchiện.Bắtđầuvớimộtviệc,nỗlựcvớiviệcđóvàdẫnđầunó,thông quamọi cải tiến, có cơ chế tốt nhất và am hiểu nhiều nhất về nó.Nhữngmốiquantâmkhôngđượcthựchiệnlànhữngmốiquantâmđãphântánnguồnlựccủahọ,đồngnghĩavớiviệcdànmỏngsựtậptrung.Họđầutưvàonhiềuviệc,ởnhiềunơi.“Đừngđểtấtcảtrứngvàomộtgiỏ”làýtưởnghoàntoànsailầm.Tôikhuyênbạnnên“đặttấtcảtrứngvàomộtgiỏ,vàsauđóhãy trôngchừngchiếcgiỏđó”.Hãynhìnquanhvàchúý;nhữngngườilàmvậy,hiếmkhithấtbại.Việcquansátvàxáchmộtgiỏtrứngrấtđơngiản.Nhưngnếubạnmangvácquánhiều,khảnăngbạnđánhvỡhếtsốtrứngsẽrấtcao.

Vìvậy,làmthếnàođểbạnchọnđúnggiỏ?Mộtcâuhỏitậptrungrấthay.

MarkTwaincũngđồngtìnhvớiCarnegievềquanđiểmnày:

Bímậtgiúptiếnlênphíatrướcnằmởkhảnăngbắtđầuđặtnhữngbướcđiđầutiên.Đểbắtđầu,hãychiacácnhiệmvụquáphứctạpthànhcácnhiệmvụnhỏcóthểquảnlývàsauđóbắtđầutừnhiệmvụđầutiên.

Vậy,làmthếnàođểbạnbiếtcầnlàmgìđầutiên?Đólàcâuhỏitậptrung.

Bạncónhậnthấycảhaingườiđànôngvĩđạinàyđềucoilờikhuyêncủahọ làmột “bímật”?Tôikhôngnghĩđó làmộtbímậtnhưmọingườivẫnnghĩvàlạikhôngcósứcnặngcũngnhưtầmquantrọng.HầuhếtmọingườiđãquenthuộcvớicáccâungạnngữTrungQuốc“Mộtcuộchànhtrìnhngàndặmphảibắtđầubằngbằngmộtbướcchânnhỏnhoi”.Họkhôngbaogiờdừnglạiđểđánhgiáđầyđủrằngliệuđiềunàycóđúngđắnhaykhông,vậynênbướcsai lầmđầu tiênsẽkhởiđầuchocuộchành trìnhcó thểdẫnđếnmộtđiểmkếtkhácxanơimàhọmuốnđến.Câuhỏi tậptrunggiúpbảovệbướcđầutiênkhỏisailầm.

CUỘCSỐNGLÀMỘTCÂUHỎI

Bạncóthểhỏirằng,“Tạisaoviệctậptrungvàocâuhỏikhinàochúngtathựcsựkhaokhátlạilàmộtcâutrảlời?”Thậtđơngiản.Cáccâutrảlờiđếntừcáccâuhỏi,vàchấtlượngcủabấtkỳcâutrảlờitrựctiếpđượcquyếtđịnhbởichấtlượngcáccâuhỏi.Đặtracâuhỏisailầm,sẽnhậnvềnhữngcâutrảlờisailầmvàngượclại.Đặtracâuhỏimạnhmẽnhất,vàcâutrảlờisẽlàmthayđổicuộcđờibạn.

Voltairetừngviết:“Đánhgiámộtngườibởinhữngcâuhỏicủaanhtathayvìnhữngcâu trả lời”.FrancisBaconnói thêm:“Mộtcâuhỏi thận trọng làmộtnửacủasựkhônngoan”.IndiraGandhithìkếtluậnrằng“sứcmạnhcủaviệcđặtcâuhỏilàcơsởchomọitiếnbộcủanhânloại”.Nhữngcâuhỏilớnrõrànglàconđườngnhanhnhấtđểdẫnđếnnhữngcâutrảlờituyệtvời.Mọinhàkhámphávàphátminhbắtđầunhiệmvụcủamìnhbằngmộtcâuhỏicósứcmạnhbiến đổi. Phươngphápkhoa học đặt ra các câu hỏi về vũ trụởdạnggiảthuyết.PhươngphápSocraticvớihơn2.000tuổi,hướngdẫnthôngquacáccâuhỏi,vẫnđượcchấpnhậnbởicácnhàgiáodụcvĩđạitừtrườngLuậtHarvardđếncáclớpmẫugiáođịaphương.Cáccâuhỏiliênquanđếntưduyphêpháncủachúngta.Nghiêncứuchothấyviệcđặtracáccâuhỏicảithiệnkhảnănghọchỏivàhiệusuấtđến150%.Cuốicùng,thậtkhóđểtranhluậnvớitácgiảNancyWillard,ngườiđãviết,“Đôikhinhữngcâuhỏiquan

trọnghơncáccâutrảlời”.

Mộttrongnhữngkhoảnhkhắcmạnhmẽnhất trongđời tôixuấthiệnkhitôinhận racuộcsống làmộtcâuhỏivàcáchchúng ta sống làcâu trả lời.Cáchchúng tanhómcáccâuhỏi tựnhủchiphốicáccâu trả lờicuốicùngđịnhhìnhnêncuộcsốngcủachúngta.

Tuynhiên, câuhỏiđúngđắnkhôngphải lúcnàocũng rõ ràng.Hầuhếtmọithứchúngtamuốnđềukhôngđikèmvớimộtbảnđồhoặcmộttậphợpcáchướngdẫn,vìvậy,rấtkhóđểcóthểđưaramộtcâuhỏiđúngđắn.Sựrõràngđếntừphíachúngta.Cóvẻnhưchúngtaphảihìnhdungracuộccuộchànhtrìnhcủamình,tựphácthảoracácbảnđồvàtạoralabànriêng.Đểcóđượcnhữngcâu trả lờiđang tìmkiếm,chúng taphảiđưa ra câuhỏiđúngđắn.Vậy, làm thếnàođể làmđượcđiềunày?Làm thếnàođểbạnđưa ranhữngcâuhỏikhácbiệtđưabạnđếnnhữngcâutrảlờiấntượng?

Bạnđặtracâuhỏi:Câuhỏitậptrung.

Bấtcứaimơướcmộtcuộc sốngkhácbiệt cuốicùngcũngpháthiện rarằngkhôngcósựlựachọnnàongoàiviệctìmđượccáchtiếpcậnkhácbiệtđốivớicuộcsống.Câuhỏitậptrunglàcáchtiếpcậnkhácbiệt.Trongmộtthếgiớikhôngcóhướngdẫn,nósẽtrởthànhcôngthứcđơngiảnchoviệctìmkiếmnhữngcâutrảlờikhácbiệtdẫnđếnthànhcông.

Điềuduynhất tôicó thể làmnhờđóviệc thựchiệnmọi thừkhácsẽ trởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữalàgì?

Câuhỏi tậptrungđơngiảnđếnmứcsứcmạnhcủanócóthểdễdàngbịbácbỏbởibấtcứaikhôngkiểmchứngnóchặtchẽ.Nhưngđó làsai lầm.Câuhỏitậptrungcóthểdẫnbạnđếnviệctrảlờicâuhỏilớn(Tôisẽđiđâu?Mục tiêucủa tôi làgì?)nhưngcũng tập trungvàonhữngcâuhỏinhỏ (tôiphảilàmgìngaybâygiờđểđitrênconđườngđúngđắntiếnđếnmụctiêulớn?Điểmtrọngtâmlàgì?)Nósẽchothấykhôngchỉnhữnggìbạncầnmàcònchothấybướcđầutiênđểđạtđượcnó.Nóchobạnthấycuộcsốngcủa

bạncóthểlớnđếnmứcnàovàbạncóthểđinhữngbướcnhỏrasaođểtiếnđếnđó.Đólàcảmộtchiếcbảnđồchomụctiêutổngthểvàlàchiếclabànnhỏchođộngtháitiếptheocủabạn.

Cáckếtquảđángkinhngạchiếmkhitìnhcờxuấthiện.Chúngđếntừcáclựachọnmàchúngtađưaravànhữnghànhđộngchúngta thựchiện.Câuhỏi tập trung luôn nhắm vào bạn từmọi hướng bằng cách buộc bạn làmnhững điều cần thiết để thành công – hay đưa ra quyết định đúng đắn.Nhưngkhôngphảilàbấtcứquyếtđịnhnào–nóthúcđẩybạnđưaraquyếtđịnh tốt nhất.Nó bỏ qua những gì có thể thực hiện được và đào sâu vàonhữnggìcầnthiết,đếnnhữnggìquantrọngnhất.

Nódẫnbạnđếndominođầutiên.

Đểluônbámsátngày,tháng,năm,hoặcsựnghiệpcótiềmnăngnhất,bạnphảiliêntụcđặtracáccâuhỏitậptrung.Hãyliêntụcđặtcâuhỏiđó,vànóbuộcbạnphảisắpxếpcácnhiệmvụtheothứtựquantrọng.Sauđó,mỗikhiđặt câuhỏiđó, bạn sẽ thấyưu tiên tiếp theo củamình.Cách tiếp cậnnàybuộcbạnphảihoànthànhmộtnhiệmvụnàytrướcmộtnhiệmvụkhác.Khithựchiệnnhiệmvụđúngđắntrước,bạnsẽxâydựngđượcđịnhhướngđúngđắnđầutiên,kỹnăngđúngđắnđầutiên,vàmốiquanhệđúngđắnđầutiên.Đượchỗtrợbởicâuhỏitậptrung,hànhđộngcủabạnsẽtiếntriểntựnhiênđầutiêntrongquátrìnhxâydựngđiềuđúngđắnnàydựatrênđiềuđúngđắntrước.Khiđiềunàyxảyra,bạnđangđược trảinghiệmsứcmạnhcủahiệuứngdomino.

PHÂNTÍCHCÂUHỎI

Câu hỏi tập trung đánh đổmọi câu hỏi có thể thành: “Điều quan trọngnhấttôicóthểlàmnhờđóthựchiệnmọiviệckhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtlàgì?”

PHẦNTHỨNHẤT: “ĐIỀUQUANTRỌNGNHẤTTÔICÓTHỂLÀM...”

Câuhỏinàythắpsánghànhđộngtậptrung.“Điềuquantrọngnhất”chobạnbiếtcâutrảlờisẽlàđiềuquantrọngnhấtsovớinhiềuđiềucònlại.Nóbuộcbạnhướngtớimộtđiềucụthể.Nósẽchobạnbiếtngaytừđầurằng,mặcdùbạncóthểcânnhắcnhiềulựachọn,nhưngbạncầnphải thựchiệnđiềunàymộtcáchnghiêmtúcbởibạnkhôngthểthựchiệnnhiềuhànhđộngcùnglúc.Bạnkhôngthểbảođảmchovụđặtcượccủamình.Bạnđượcphépchọnmộtđiềuduynhất.

Cụmtừcuốicùng,“cóthểlàm”làmộtyêucầubuộcbạnphảihànhđộng.Mọingười thườngmuốn thayđổiđiềunày thành“nên làm”, “đáng lẽnênlàm”,hoặc“sẽlàm”nhưngnhữnglựachọnnàyđềubỏlỡmộtđiểm.Córấtnhiềuđiềuchúngtanên,cóthể,hoặcsẽlàmnhưngkhôngbaogiờlàm.Hànhđộngmàbạn“cóthểlàm”khẳngđịnhviệcthựchiệnýđịnhbấtcứkhinào.

PHẦNHAI:“...NHỜĐÓ...”

Điềunàyđưaramộttiêuchímàcâutrảlờicủabạnphảiđápứng.Nólàcầunốigiữaviệclàmmộtđiềugìđóvàlàmmộtđiềugìđóvìmộtmụcđíchcụthể.“Nhờđó...”sẽchobạnbiếtphảiđàosâu,bởikhithựchiệnđiềuquantrọngnhất,mộtđiềukhácsẽxảyra.

PHẦNBA:“...VIỆCTHỰCHIỆNNHỮNGVIỆCKHÁCSẼTRỞNÊNDỄDÀNGHƠNHOẶCKHÔNGCÒNCẦNTHIẾTNỮALÀGÌ?”

Archimedestừngnói:“Hãychotôimộtđiểmtựa, tôisẽnângcảtráiđấtlên,” và đây chính xác là những gì phần cuối nàymách bảo bạn phải tìm

kiếm.“Mọiviệckhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcòncầnthiết”làthử nghiệm thúc đẩy cuối cùng. Nó cho bạn biết thời điểm bạn tìm thấydominođầu tiên.Nó chobạn biết rằngkhi bạn làmđiều quan trọng nhất,nhữngviệccầnthiếtkhácđểgiúphoànthànhmụctiêucủabạnđềucóthểthựchiệnđượcbằngnỗlựcíthơnhoặcthậmchíkhôngcầnthiếtphảithựchiệnnữa.

Câuhỏitậptrungyêucầubạntìmdominođầutiênvàtậptrungvàonóđểđánhđổnó.Nhờvậy,bạnsẽthấymộthàngdominođằngsausẽtựđộngđổtheo.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Nhữngcâuhỏilớnlàđườngdẫnđếncáccâutrảlờituyệtvời.Câuhỏitậptrunglàmộtcâuhỏilớnđượcthiếtkếđểtìmramộtcâutrảlờituyệtvời.Nó sẽ giúp bạn tìm thấy domino đầu tiên cho công việc của bạn, doanhnghiệp của bạn, hoặc bất kỳ lĩnh vực khácmà bạnmuốn đạt được thànhcông.

2.Câuhỏi tập trung làmộtcâuhỏihainhiệmvụ.Nócóhaidạng:bứctranhtoàncảnhvàsựtậptrungvàođiểmnhỏ.Mộtlàvềviệctìmkiếmđúnghướngtrongcuộcsốngvàhailàtìmcáchànhđộngđúngđắn.

3.Câuhỏibứctranhtoàncảnh:”Điềuquantrọngnhấtcủatôilàgì?”Sửdụngnóđểpháttriểnmộttầmnhìnchocuộcsốngcủabạnvàđịnhhướngsựnghiệphoặctìnhhìnhpháttriểncủacôngty,nólàchiếclabànchiếnlượccủabạn.Nócũngmanglạihiệuquảkhibạncầnxemxétnhữnggìbạnmuốnlàmchủ,nhữnggìbạnmuốngửitớingườikhácvàcộngđồngcủabạn.Nóbuộcbạnphải luônđểmắtđếnbạnbè,giađình,cácđồngnghiệpvàgiúphànhđộnghàngngàycủabạnluônđiđúnghướng.

4.Câuhỏitậptrungnhỏ:“Điềuquantrọngnhấthiệnnaycủatôilàgì?”Đặtracâuhỏinàykhibạnthứcgiấcvàosángsớmvàtrongsuốtcảngày.Nógiúpbạntậptrungvàocôngviệcquantrọngnhất,vàbấtcứkhinàobạn

cần,giúpbạntìm“hànhđộngthúcđẩy”hoặcdominođầutiêntrongbấtkỳhoạtđộngnào.Câuhỏitậptrungnhỏchuẩnbịchobạntuầnlàmviệchiệuquảnhấtcóthể.Nócũnggiữvai tròquantrọngtrongcuộcsốngcánhân,giúpbạnchúýtớicácnhucầuquantrọngtrướcmắt,cũngnhưnhữngngườiquantrọngnhấttrongcuộcsốngcủamình.

Thànhcôngcóđượcnhờkhảnăngđặt racáccâuhỏi tập trung.Đó làcáchmàbạnsẽphácthảocuộcsốngvàcôngviệccủamình,vàlàmthếnàobạncóđượctiếnbộlớnnhấttrongcôngviệcquantrọngnhấtcủamình.

Chodùbạntìmkiếmcâutrảlờilớnhaynhỏ,thìviệcđặtcâuhỏitậptrungluônlàthóiquencủathànhcôngtươnglaichocuộcsốngcủabạn.

11.THÓIQUENTHÀNHCÔNGBạn biết về các thói quen. Chúng rất khó phá vỡ − và cũng khó hình

thành.Nhưngchúng tađangvô tìnhhình thànhnhững thóiquenmới.Khichúngtabắtđầuvàduytrìmộtlốisuynghĩhaymộtkiểuhànhđộngtrongmộtthờigianđủdài,chúngtatạoramộtthóiquenmới.Lựachọnmàchúngtaphảiđốimặtđólàchúngtamuốnhìnhthànhcácthóiquenđưachúngtađếnnơicầnđếnhaykhông.Đểlàmvậy,câuhỏitậptrungphảitrởthànhthóiquenthànhcôngmạnhmẽnhấtmàchúngtacóthểcó.

Đốivớitôi,câuhỏitậptrunglàmộtcáchsống.Tôidùngnóđểtìmkiếmưutiênquan trọngnhấtcủamình, tậndụng tốiđa thờigian,vànhậnđượcthànhtựutolớn.Tôiđặtracâuhỏikhithứcdậyvàbắtđầumộtngàymới,khibắtđầulàmviệc,vàmộtlầnnữakhitrởvềnhà.“Điềuquantrọngnhấtmàtôicóthểlàm,nhờđóviệcthựchiệnnhữngviệckhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcòncầnthiếtlàgì?”Vàkhibiếtcâutrảlời,tôitiếptụchỏichođếnkhicóthểnhìnthấycácmốiliênhệvàmọidominocủatôiđượcxếpthànhhàng.

Rõràng,bạncó thể tự thúcđẩybản thânphân tíchmọikhíacạnh trongmọiviệcbạn làm.Hãybắtđầuvớinhữngviệc lớnvàquansátnơinóđưabạnđến.Bạnsẽdầnpháttriểnđượcýthứcvềthờigiannênsửdụngcáccâuhỏitoàncảnhvàthờigiannênsửdụngcáccâuhỏinhỏtậptrung.

Câuhỏitậptrunglàthóiquentôithườngsửdụngđểđạtđượcthànhcôngvàcómộtcuộcsốngýnghĩa.Tôisửdụngnótrongmộtsốviệcchứkhôngphảitấtcả.Tôiápdụngnóvàocáclĩnhvựcquantrọngtrongcuộcsống:đờisống tinh thần, sức khỏe, đời sống cá nhân, cácmối quan hệ quan trọng,côngviệc,hoạtđộngkinhdoanhvà tìnhhình tài chính.Tôicòn thựchiệnchúngtheothứtựmỗilĩnhvựclàmộtnềntảngcholĩnhvựctiếptheo.

Bởimuốncuộcsốngcủa tôigiữvai trò trọng tâm,nên tôi tiếpcận từnglĩnhvựcbằngcáchthựchiệnnhữnggìquantrọngnhấttronglĩnhvựcđó.Tôi

coichúngnhưnhữngnềntảngtrongcuộcsốngvànhậnrarằngkhitôiđanglàmnhữnggìlàquantrọngnhấttrongtừnglĩnhvực,cuộcsốngcủatôinhưđanghoạtđộngvớicôngsuấttốiđa.

Câuhỏi tập trungcó thểhướngbạnđếnđiềuquan trọngnhất trongcáclĩnhvựckhácnhaucủacuộcđờibạn.Đơngiảnchỉcầnđiềuchỉnhlạicâuhỏitậptrungbằngcáchthêmlĩnhvựccầntậptrungvào.Bạncũngcóthểđưamộtkhungthờigian,chẳnghạnnhư“ngaybâygiờ”hoặc“trongnămnay”,đểcungcấpchocâu trả lờivớimứcđộ thờigian thíchhợp,hoặc“trong5năm”hoặc“mộtngàynàođó”đểtìmmộtcâutrảlờitổngthểhướngbạnđếncáckếtquảmụctiêu.

Dướiđâylàmộtsốcâuhỏitậptrungđểbạntựhỏi.Chọnlĩnhvựctrước,sau đó tuyên bố câu hỏi, bổ sung khung thời gian, và kết thúc bằng cáchthêmcụmtừ“nhờđóviệcthựchiệnnhữngđiềukhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcòncầnthiếtlàgì?”Vídụ:“Trongcôngviệccủatôi,điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểđảmbảođạtđượcmụctiêucủamìnhtrongtuầnnàynhờđóviệcthựchiệnnhữngđiềukhácsẽdễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữalàgì?

ĐỐIVỚIĐỜISỐNGTINHTHẦN...

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểgiúpđỡngườikháclàgì...?

•Điềuquan trọngnhất tôicó thể làmđểcải thiệnvậnmaycủamình làgì...?

ĐỐIVỚISỨCKHỎE...

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểđạtđượcmụctiêuănkiêngcủamìnhlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểđảmbảoviệctậpluyệnthểthaolàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểgiảitỏacăngthẳnglàgì...?

ĐỐIVỚICUỘCSỐNGCÁNHÂN...

•Điềuquantrọngnhất tôicó thể làmđểcải thiệnkỹnăngcủatôi tronglĩnhvực...làgì?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcóthờigiandànhchobảnthânlàgì?

ĐỐIVỚICÁCMỐIQUANHỆQUANTRỌNG...

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcảithiệnmốiquanhệcủatôivớivợ/chồngmìnhlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcảithiệnkếtquảhọctậpcủacáccontôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểtỏlòngbiếtơncủatôivớichamẹlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểkhiếngiađìnhtôigắnbóhơnlàgì...?

ĐỐIVỚICÔNGVIỆC...

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểđảmbảođạtmụctiêucủamìnhlà

gì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcảithiệnkỹnăngcủatôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểgiúpđộingũcủatôithànhcônglàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểthăngtiếnhơntrongsựnghiệplàgì...?

ĐỐIVỚIDOANHNGHIỆP...

•Điềuquan trọngnhất tôi có thể làmđểkhiến công ty cóđược lợi thếcạnhtranhhơnlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểkhiếnsảnphẩmcủachúngtôitrởthànhtốtnhấtlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểkhiếnchúngtôithuvềlợinhuậncaohơnlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcảithiệntrảinghiệmkháchhànglàgì...?

ĐỐIVỚITÌNHHÌNHTÀICHÍNH...

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmnhằmtănggiátrịtàisảncủatôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcảithiệndòngtiềnđầutưcủatôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểthanhtoánhếtnợthẻtíndụngcủatôilàgì...?

ÝTƯỞNGLỚN

Vìvậy,làmthếnàođểbiếnđiềuquantrọngnhấttrởthànhmộtphầnthóiquen hàng ngày? Làm thế nào để khiến nó đủmạnh giúpmang về thànhcôngtrongcôngviệclẫncáckhíacạnhkháctrongcuộcsống?Dướiđâylà

mộtdanhsáchchongườimớibắtđầuđượcrútratừkinhnghiệmcủachúngtôivàcácmốiquanhệhợptácgiữachúngtôivànhữngngườikhác.

1.Hiểuvàtinvàođiềuquantrọngnhất.Bướcđầutiênlàphảihiểuđượckháiniệmvềđiềuquan trọngnhất, sauđó tin rằngnócó thểmang lại sựkhácbiệttrongcuộcsốngcủabạn.Nếukhônghiểuvàtin,bạnsẽkhôngthểhànhđộng.

2. Sử dụng điều quan trọng nhất.Hãy tự đặt ra cho mình câu hỏi tậptrung.Bắtđầungàymớibằngcáchhỏi,“Điềuquan trọngnhất tôi có thểlàmhômnaycho[bấtcứđiềugìbạnmuốn]nhờđóviệc thựchiệnnhữngđiềukhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặcthậmchíkhôngcòncầnthiếtlàgì?”Khiđó,hướngđicủabạnsẽ rõ rànghơn.Côngviệccủabạnsẽhiệuquảhơnvàcuộcsốngcánhâncủabạntrởnênýnghĩahơn.

3.Biếnđiềuquantrọngnhấttrởthànhthóiquen.Khibiếnviệcđặtcâuhỏitậptrungtrởthànhthóiquen,bạnđãtậndụngtoànbộnănglựccủanóđểđạtđượcthànhcôngnhưmongmuốn.Đólàmộtnhântốtạorasựkhácbiệt.Chodùbạnmấtvàituầnhayvàitháng,hãygắnbóvớinóchođếnkhinótrởthànhthóiquen.Nếukhôngnghiêmtúctrongviệchọchỏithóiquenthànhcông, bạn không thể nghiêm túc trong việc đạt được những kết quả đángkinhngạc.

4.Thúcđẩycáccôngcụnhắcnhở.Thiết lậpcáccáchthứcđểnhắcnhởbảnthânsửdụngcâuhỏitậptrung.Mộttrongnhữngcáchtốtnhấtđểlàmđiềunàylàtạorabảngnhắcnhởtạinơilàmviệcvớinộidung,“Chođếnkhi điều quan trọng nhất được thực hiện – mọi thứ khác đều gây xaonhãng.”.Sửdụngbảnghichú,mànhình,lịchđểkếtnốicácthóiquenthànhcôngvàkếtquảbạnđangtìmkiếm.Đưaralờinhắcnhởnhư,“Điềuquantrọngnhất=Kếtquảđángngạcnhiên”hoặc“Thóiquenthànhcôngsẽđưatôiđếnmụctiêucủamình.”

5.Kêugọisựhỗ trợ.Nghiêncứucho thấynhữngngười xungquanhcóảnhhưởngrấtlớnđếnbạn.Thànhlậpmộtnhómhỗtrợthànhcôngnhỏgồm

mộtsốđồngnghiệpcóthểgiúptruyềncảmhứngchotấtcảcùngthựchànhthói quen thành côngmỗi ngày.Hãy kéo thêm sự tham gia của gia đình.Chiasẻđiềuquantrọngnhấtcủabạn.

Sửdụngđểhọ thấy thóiquen thànhcôngcó thể tạo sự khácbiệt trongcông việc của họ ở trường, thành tích cá nhân, hoặc bất kỳ lĩnh vực nàotrongcuộcsốngcủahọ.

Thóiquennàycóthểtrởthànhnềntảngchonhiềuthóiquenkhác,vìvậyhãy giữ thói quen thành công của bạn luônmạnhmẽ. Sử dụng các chiếnlượcđượcthảoratrongPhần3:Cáckếtquảđángkinhngạc,đểthiết lậpmục tiêu vàngănô thời giannhằmcóđượcnhững kết quả khácbiệtmỗingàytrongcuộcsốngcủabạn.

12.CONĐƯỜNGDẪNĐẾNNHỮNGCÂUTRẢLỜITUYỆTVỜI

Câuhỏi tập trunggiúpbạnxácđịnhđiềuquan trọngnhấtcủabạn trongmọi tìnhhuống.Nósẽ làmrõnhữnggìbạnmuốntrongcác lĩnhvựcquantrọngtrongcuộcsốngcủabạnvàsauđóđàosâuvàonhữnggìcầnthiếtđểđạtđượcchúng.Nóthựcsựlàmộtquátrìnhđơngiản:Bạnđặtramộtcâuhỏilớn,sauđótìmracâutrảlờituyệtvời.Đólàthóiquenthànhcôngcủabạn.

1.ĐẶTRACÂUHỎILỚN

Câuhỏi tập trunggiúpbạnđặt racâuhỏilớn.Cáccâuhỏilớnnhưnhữngmụctiêu lớnđềumang tínhvĩmôvàcụ thể.Chúngthúcđẩyvàhướngbạnđếncáccâutrảlờilớncụthể.Vàbởichúngđượccơcấuđểcóthểđolườngđược,nênrấtdễướclượngđượckếtquả.

Nhìnvàomatrận“câuhỏilớn”(Hình18)đểthấyđượctiềmlựccủacâuhỏitậptrung.

Hãycoiviệc tăngdoanh thunhưmộtcách để chia nhỏ mỗi góc phần tư, sửdụngcâuhỏi“Tôicóthểlàmgìđểtănggấp đôi doanh thu trong 6 tháng?” nhưmộtcáchđểgiữchỗchophầnLớn&Cụthể(Hình19).

Giờđây,chúngtahãykiểmchứngnhữngưuvàkhuyếtđiểmcủamỗigócphầntưcâuhỏi,vàkếtthúcởnơibạnmuốnđến–Lớn&Cụthể.

Gócphầntưthứ4.Nhỏ&cụthể:“Tôicóthểlàmgìđểtăngdoanhthuthêm5%trongnămnay”.Câuhỏinàyhướngbạntheohướngcụthể,nhưng

không tạođược thách thức.Đốivớihầuhếtcácnhânviênbánhàng,5%mứctăngtrưởngvềdoanhsốbánhàngcóthểđượccoilàmộtchỉtiêudễđạtđược.Xéttheogócđộtốtnhấtcóthể,đólàphầntănglợinhuận, thay vì bước nhảy vọt có tiềmnăng thay đổi cuộc sống tương lai. Cácmụctiêuthấpkhôngđòihỏinhữnghànhđộngkhácbiệt,vìthếhiếmkhidẫnđếnnhữngkếtquảvượttrội.

Gócphần tư thứ3.Nhỏ&rộng:“Tôicó thể làmgìđể tăngdoanhsố?”Đâykhôngthựcsựlàmộtcâuhỏivềthànhtíchnóichung.Nógiốngmộtcâuđốhơn.Tốtnhấtnênliệtkêradanhsáchcáclựachọnnhưngphảithuhẹpcáclựachọnvàđitừngbướcnhỏ.Bạnmuốntăngdoanhsốbánhànglênbaonhiêu?Vàothờiđiểmnào?Thậtkhôngmay,đâylàloạicâuhỏimàhầuhếtmọingườithườnghỏivàsauđóthắcmắckhônghiểutạisaocâutrảlờicủahọlạikhôngmangđếnnhữngthànhcông.

Gócphầntưthứ2.Lớn&rộng:“Tôicóthểlàmgìđểtănggấpđôidoanhsốbánhàng?”Đâylàmộtcâuhỏilớn,nhưngkhôngcụthể.Mộtxuấtphátđiểmtốt,nhưngthiếuchitiếtdẫnđếnnhiềunghivấnhơncâutrảlờikhiếnbạnkhôngbiếtbắtđầutừđâu.Tănggấpđôidoanhthutrong20nămtớikháchoàntoànsovớiviệcđạtđượcmụctiêutươngtựtrong1nămhoặcíthơn.

Gócphầntưthứ1.Lớn&cụthể:“Tôicóthểlàmgìđểtăngdoanhsốbánhànggấpđôitrong6tháng?”Bâygiờbạnđãcóđủyếutốcủamộtcâuhỏilớn.Đó làmộtmục tiêu lớnvà cụ thể.Bạn sẽ tănggấpđôidoanh sốbánhàng–mộtviệckhônghềdễdàng.Bạnphảithựchiệnmụctiêuđótrong6tháng,đósẽlàmộttháchthức.Bạnsẽcầnmộtcâutrảlờilớn.Bạnsẽphảiphântíchđiềubạntinlàcóthểvàcótầmnhìnvượtrakhỏinhữngranhgiớicácgiảipháptiêuchuẩnthôngthườngcủamình.

Bạncóthấysựkhácbiệt?Khiđặtracâuhỏilớn,bạnđặtmìnhvàovịtrí

đang theođuổimộtmục tiêu lớn.Vàbất cứkhinào làmđiềunày,bạn sẽthấycùngmộtkhuônmẫu–Lớn&Cụthể.Mộtcâuhỏilớnvàcụthểdẫnđếnmộtcâutrảlờilớnvàcụthể,mộtđiềurấtcầnthiếtđểgiúpbạnđạtđượcmộtmụctiêulớn.

Vậy,nếu“tôi có thể làmgìđể tănggấpđôidoanh sốbánhàng trong6tháng?”làmộtcâuhỏi lớn, thì làmthếnàobạncóthể tậndụngđượctiềmlựccủanó?Chuyểnnóthànhcâuhỏitậptrung:“Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểtănggấpđôidoanhsốbánhàngtrong6thángnhờđóviệcthựchiệnnhữngđiềukhác sẽ trởnêndễdànghơnhoặckhôngcần thiếtnữa làgì?”Việcbiếnnóthànhcâuhỏitậptrungsẽhướngvàotrungtâmcủathànhcôngbằngcáchbuộcbạnlàmrõnhữnggìquantrọngnhấtvàbắtđầutừđó.Tạisaolạivậy?

Bởiđócũnglàđiểmkhởinguồncủathànhcôngđộtphá.

2.TÌMĐÁPÁNLỚN

Tháchthứctrongviệcđặtmộtcâuhỏilớnđólà,mộtkhiđãhỏi,bạnphảiđốimặtvớiviệctìmkiếmmộtcâutrảlờilớn.

Câutrảlờicó3loại:cóthểthựchiệnđược,linhhoạtvàcótiềmnăng.Câutrảlờiđơngiảnnhấtbạncóthểtìmkiếmđólàmộtcâutrảlờinằmtronghiểubiết,kỹnăngvàkinhnghiệmcủabạn.Vớiloạiđápánnày,bạncóthểđãbiếtcáchthựchiệnnóvàkhôngphảithayđổinhiềuđểnắmđượccốtlõicủanó.Hãycoiđâylàloạiđápán“cóthểthựchiệnđược”vàcótínhkhảthinhất.

Cấpđộtiếptheolàcâutrảlờilinhhoạt.Loạicâutrảlờinàyvẫnnằmtrongtầmtaycủabạn,nhưngcóthểởtầmxanhất.Bạnrấtcóthểsẽphảilàmmộtsốnghiêncứuvàkhảosátvềnhữnggìngườikhácđãlàmđểtiếpcậnđượccâutrảlờinày.Loạiđápánnàycóthểkhôngchắcchắnbởibạnsẽphảiphântánđếncácgiớihạnvềkhảnănghiện tại.Hãycoinó là loạiđápánhoànhoàncóthểđạtđượcvàcóthểxảyra,tùythuộcvàonỗlựccủabạn.

Những người thành đạt hiểu rõ hai tuyến đường đầu tiên này nhưng từ

chối không sử dụng chúng.Khôngbằng lòng với thứ tầm thườngkhi khảnăngchophéphọđạtđượcnhữngkếtquảvượttrội,họđãđặtramộtcâuhỏilớnvàmuốncóđượccâutrảlờitốtnhất.

Kếtquảngoàisứctưởngtượngcầnmộtcâutrảlờitốtnhất.

Nhữngngườithànhcôngchọnsốngvượtngoàicácranhgiới thànhtích.Họkhôngchỉmơmàhơnthếcònkhaokhátmãnhliệtvượtkhỏitầmvớicủahọ.Họbiết loạicâu trả lờinàykhóvới tớinhất,nhưngcũngbiết rằngchỉbằngcáchnỗlựctìmkiếmchúng,họmớicóthểmởrộngvàlàmphongphúthêmcuộcsốngcủamình.

Nếumuốntậndụngtốiđacâutrảlờicủamình,bạnphảinhậnrarằngnónằmngoàivùngthoảimáicủabạn.Mộtcâutrảlờilớn,tiềmnăngnằmngoàinhữnggìđượcbiếtđếnvàđượcthựchiện.Cùngvớimộtmụctiêulinhhoạt,bạncóthểbắtđầubằngcáchnghiêncứuvàkhảosátcuộcsốngcủanhữngngườithànhđạtkhác.Nhưngbạnkhôngthểdừnglạiởđóbởitrongthựctế,hànhtrìnhtìmkiếmcủabạnchỉmớibắtđầu.Dùhọchỏiđượcđiềugì,bạncũngnênsửdụngnóđểlàmnhữnggìmàchỉnhữngngườicóthànhtíchcaonhấtthườnglàm:sosánhvàxuhướnghóa.

Mộtcâutrảlờituyệtvờivềcơbảnlàmộtcâutrảlờimới.Đólàmộtbướcnhảyvọtquamọicâutrảlờihiệntạitrongcuộctìmkiếmcâutrảlờitiếptheovàđượctìmthấysauhaibước.Bướcđầutiêngiốngnhưkhibạnmởrộng.

Bạnpháthiệnranghiêncứutốtnhấtvàkhảosátnhữngngườicóthànhtíchcaonhất.Bấtcứlúcnàobạnkhôngbiếtcâutrảlời,giảipháplúcđólàđitìmcâutrảlờiđó.Nóitheocáchkhác,theomặcđịnh,điềuquantrọngnhấtđầutiênlàtìmkiếmcácmanhmốivàcácmôhìnhvaitròchỉchobạnđiđúnghướng.Điềuđầutiêncầnlàmlàđặtcâuhỏi,“Cóaiđãnghiêncứuhoặcthựchiệnđiềunàyhayđiềutươngtựchưa?”Thựctế,đápánchocâutrảlờinàyluônởthểkhẳngđịnh,vìvậycuộcđiềutracủabạnnênbắtđầubằngcáchtìmhiểunhữnggìngườikhácđãbiếttrướcđó.

Một trongnhữnglýdo tôi thu thậprấtnhiềusách trongnhữngnămquabởisách làmộtnguồn tàinguyên tuyệtvời.Họchỏinhữngngườiđã thựchiệnnhữnggìbạnhyvọngđạtđượctrongthựctếvàtrongsáchvởcungcấprấtnhiềutàiliệuvàhìnhmẫuchothànhcông.Internetcũngnhanhchóngtrởthànhmộtcôngcụvôgiá.Dùngoạituyếnhaytrựctuyến,bạncũngsẽtìmđược những người đã đi trên hành trình bạn đang đi, vì vậy bạn có thểnghiêncứu,môhìnhhóa,sosánhvàxuhướnghóakinhnghiệmcủahọ.Mộtgiáosưđạihọcđãtừngnóivớitôi,“Gary,anhthôngminh,nhưngmọingườicókinhnghiệmhơnanh.Anhkhôngphảilàngườiđầutiêncóướcmơlớn,vìvậyanhnênnghiêncứumộtcáchkhônngoannhữnggìngườikhácđãhọchỏiđược,vàsauđóhànhđộngdựatrênnhữngbàihọccủahọ.”Ôngấyđãnóiđúng.Vàôngấycũngkhuyêncácbạnnênnhưvậy.

Nghiêncứuvàkinhnghiệmcủangườikháclàxuấtphátđiểmtốtnhấtđểbắtđầuhànhtrìnhtìmkiếmcâutrảlờicủabạn.Trangbịkiếnthứcnàygiúpbạnthiếtlậpmộtchuẩnmực,điểmmốcquantrọngchonhữnggìđượcbiếtđếnvàđangđược thựchiện.Vớimộtcách tiếpcận linhhoạt,đây làđiểmcaonhấtcủabạn,nhưnghiệntạinólàđiểmthấpnhất.Nókhôngphảilàtất

cảnhữnggìbạnsẽlàm,nhưngnósẽtrởthànhđỉnhđiểm,nơibạnsẽđứngđểxemmìnhcóthểtiếnđếnđiểmtiếptheohaykhông.Điềunàyđượcgọilàxuhướnghóa,vàđólàbướcthứhai.Bạnđangtìmkiếmđiềutiếptheocóthểlàmtheomànhữngngườilàmtốtnhấtcũngđanghướngđến,hoặcnếucầnthiết,theomộthướnghoàntoànmới.

Đây làcáchgiảiquyếtnhữngvấnđề lớnvàvượtquanhững thách thứclớn, bởi các câu trả lời tốt nhất hiếm khi xuất phát từmột quá trình tầmthường.Dùđólàviệctìmracáchđitắtđónđầutrongcuộccạnhtranh,tìmraphương thuốcchữa trị,hoặcđưa rabướchànhđộng tiếp theođểđạtđượcmộtmụctiêucánhân,thìsosánhvàxuhướnghóavẫnlàlựachọntốtnhấtcủabạn.Nếucâutrảlờicủabạnđộcđáo,cóthểbạnsẽphảiđổimớichínhmìnhtheomộtcáchnàođótrongquátrìnhthựchiệnnó.Mộtcâutrảlờimớithườngđòihỏihànhvimới,dođó,đừngngạcnhiênnếutronghànhtrìnhđiđếnthànhcông,bạnphảithayđổichínhmình.Nhưngđừngđểđiềuđóngăncảnbạn.

Đâylànơisựkỳdiệusẽxảyravàcáckhảnănglàvôhạn.Dùđầytháchthức,nhưngviệctrởthànhngườitiênphongtronghànhtrìnhtiếntớithànhcôngnàyluônxứngđángđượcđầutư,bởikhichúngtatốiđahóatầmvớicủamìnhđồngnghĩavớiviệcchúngtasẽtốiđahóacuộcsống.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Nghĩ lớnvàcụ thể.Đưaramộtmục tiêumàbạncóýđịnhđạtđượcgiốngnhưđặtramộtcâuhỏi.Đólàmộtbướcđơngiảntừ“tôimuốnlàmđiềuđó”đến“Làmsao tôi có thểđạtđượcđiềuđó?”Câuhỏi tốtnhất–theomặcđịnhlàmụctiêutốtnhất–phảilớn&cụthể:Lớn,bởibạnđangtheođuổicáckếtquảvượttrội;Cụthể,bởinóhướngbạnđếnmụcđíchcụthểvàkhôngcóchỗđểbạnsuynghĩcónêncốgắnghaykhông.Mộtcâuhỏilớn&cụthể,đặcbiệtlàdướihìnhthứccâuhỏitậptrung,giúpbạncóđượccâutrảlờitốtnhất.

2.Đưaracáckhảnăng.Đặtramộtmụctiêukhảthigầngiốngviệctạora

mộtnhiệmvụđểtíchvàodanhsách.Mộtmụctiêulinhhoạtkhókhănhơnrấtnhiều.Nódẫnbạnđếnđiểmkếtcủacáckhảnănghiệntại,vàbạnphảivươnrộnghơnnữađểđạtđượcnó.Hãykhámpháracáckhảnăng.Khibạnthấymọingườivàcácdoanhnghiệp trảiquanhữngcuộcchuyểnđổi,hãycoiđólàxuấtphátđiểmcủabạn.

3.Sosánhvàxuhướnghóađểcóđượccâutrảlờitốtnhất.Khôngaicókhảnăng tiên tri, nhưngvới sự thục luyện, bạn có thểdựđoánchínhxácđượccáckếtquảtiềmnăng.Nhữngaiđếnđíchđầutiênthườngthưởngthứcphần thưởng lớn cùng với số ít đối thủ cạnh tranhnếu có. So sánh và xuhướnghóađểtìmcâutrảlờikhácbiệtcầnthiếtnhằmmanglạinhữngkếtquảtuyệtvời.

PHẦNIII.NHỮNGKẾTQUẢĐÁNGKINHNGẠCKHAIPHÁCÁCKHẢ

NĂNGTIỀMẨNCỦABẠNNHỮNGKẾTQUẢĐÁNGKINHNGẠC

Một nhịp điệu tự nhiên trong cuộc sống của chúng ta có tiềm năng trởthànhmộtcôngthứcđơngiảntrongquátrìnhthựcthiđiềuquantrọngnhấtvàđạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạc:mụcđích,ưutiênvàhiệusuất.Khiđượckếthợp,cả3yếutốnàykếtnốimãimãivàliêntụcxácnhậnsựtồntạicủanhautrongcuộcsốngcủachúngta.Liênkếtgiữachúngdẫnđếnhai lĩnhvực,nơibạnápdụngđiềuquan trọngnhất–mộtđiều lớnvàmộtđiềunhỏ.

Điềuquantrọnglớnnhấtlàmụcđíchvàđiềunhỏlàưutiênhànhđộngđểđạtđượcđiềuquan trọng lớn.Nhữngngười thànhcôngnhấtxuấtphátvớihành trang làmụcđíchvàsửdụngnónhư labànđịnhhướng.Họđểmụcđíchlàkimchỉnamgiúpxácđịnhưutiênthúcđẩyhànhđộngcủahọ.Đâylàconđườngdẫnthẳngđếnthànhcông.

Hãycoimụcđích,ưutiên,vànăngsuấtlà3phầncủamộttảngbăngtrôi.

Thườngchỉcó1/9tảngbănglộtrênmặtnước,đólàbềnổicủamọivấnđề.Đâychínhxáclàliênkếtgiữanăngsuất,ưutiênvàmụcđích.Nhữnggìbạnquansátthấyđượcxácđịnhbởinhữnggìbạnkhôngnhìnthấy.

Nhữngngườicàngthànhđạt,mụcđích,ưutiêncàngthúcđẩyvàdẫndắthọ.Với kết quả gia tăng kèm lợi nhuận, hoạt động kinh doanh cũng vậy.Nhữnggìđượccôngkhai–hiệusuấtvàlợinhuận–luônđượcthúcđẩybởinềntảngcủacôngtygồmmụcđíchvàưutiên.Tấtcảdoanhnhânđềumuốncóđượchiệusuấtvàlợinhuận,nhưngquánhiềungườikhôngnhậnraconđườngtốtnhấtđểđạtđượcchúnglàthôngquaưutiênđượcđịnhhướngbởimụcđích.

Hiệusuấtcánhânlànềntảngcủamọilợinhuậntrongtổchức.Cảhaiyếutốnàyđềukhông thể tách rời.Mộtdoanhnghiệpvớinhữngnhânviên cónăng suất lao động kém sẽ không thể sinh lợi cao.Các doanh nghiệp lớnđược tạo dựng từ những nguồn lực hiệu quả. Và không ngạc nhiên, khinhững người có năng suất lao động cao nhất nhận được phần thưởng lớnnhấttừcácdoanhnghiệp.

Kết nốimục đích, ưu tiên và hiệu suất xác định vị trí của các cá nhânthànhcôngvàcácdoanhnghiệpsinhlợi.Hiểuđượcđiềunàylàcốtlõicủaviệctạorathànhcông.

13.SỐNGVỚIMỤCĐÍCHChúngtaphảisửdụngmụcđíchrasaođểtạoramộtcuộcsốngkhácbiệt?

EbenezerScroogesẽchỉchochúngtacách.

Lạnhlùng,keokiệtvàthamlam,mộtngườixemthườngdịpGiángsinhvàmọithứkhiếnngườikháchạnhphúc,ôngtađiểnhìnhchosựhàtiệnvàhènhạ−EbenezerScroogehiếmcókhảnăngtrởthànhtấmgươngvềcáchsống cho chúng ta. Tuy nhiên, trong tác phẩm kinh điển năm 1843 củaCharlesDickens,AChristmasCarol,thìngượclại.

CâuchuyệncứuvãntìnhthếkểvềsựthayđổicủaScroogetừmộtgãkeokiệt,nhẫn tâmvàkhôngđượcyêuquý trở thànhmộtngườibiếtquan tâm,chămsócvàyêuthươnglàmộttrongnhữngvídụđiểnhìnhđầyhấpdẫnvềkhảnăngcácquyếtđịnhcủachínhchúngtachiphốiđíchđếncủachúngtanhư thế nào, cuộc sống của chúng ta được định hình bởi sự lựa chọn củachúngtarasao.Mộtlầnnữa,câuchuyệnhưcấuđãmangđếnmộtcôngthứcmà tất cả chúng ta có thể vận dụng để tạo dựngmột cuộc sống khác biệtbằngnhữngkếtquảđángkinhngạc.Câuchuyệnkể:

VàomộtđêmGiángsinhnọ,EbenezerScroogeđược JacobMarleyquácố,mộtđối táccũcủamình,“ghéthăm”.Chúngtôikhôngbiết liệuđâylàmơhaythực.Marleythanvãn,“Tôiởđâytốinayđểcảnhbáovớianhrằnganh vẫn còn cơ hội và hy vọng để không dẫm lên vết xe đổ của tôi.Nếukhônganhsẽbịámảnhbởibalinhhồn, từquákhứ,hiệntạivàtươnglai.“Hãynhớnhữnggìđãxảyragiữachúngta!”

DickensmôtảScroogelàmộtngườiđànôngcótínhcáchcổlỗsĩ, luônlạnhlùngđếnkhắcnghiệt.Vớibàntaysiếtchặt,cáiđầuchúcxuốngvàcánhtaybuôngthõng,Scroogeluônmặccảđếntừngxuvàkiếmlờilớnnhấtcóthể. Ông ta luôn bí ẩn và đơn độc. Không ai muốn chào hỏi ông ta trênđường.Khôngaiquantâmđếnôngta,bởiôngtacũngchẳngquantâmđếnai.Scroogelàmộtngườicaynghiệt,bủnxỉn,mộtkẻthamlamvôđộ.

Sauđêmđó,balinhhồnđếntừquákhứ,hiệntạivàtươnglaicủaôngtaghé thăm.Nhờ chuyếnghé thămnày, ông ta được thấymình sẽ trở thànhngườinhưthếnào,cuộcsốngcủaôngtasẽđitheohướngnào,nhữnggìsẽxảy ra với ông ta và những người xung quanh.Một trải nghiệm đáng sợkhiếnôngtaphảisuyngẫmkhitỉnhdậy.Scroogenhậnravẫncòncơhộivàthời gian để thay đổi số phận củamình. Từ tờmờ sáng, ông ta đã lao rađườngvànhờcậubéđầutiênônggặptrênđườngmuamộtcongàtâylớnnhất tại chợ và gửi nặc danh đến nhà nhân viên duy nhất củamình, BobCratchit.Khibắtgặpngườiđànôngcólầnđãbịôngtừchối làmtừ thiện,Scroogexinthathứvàhứasẽđónggópủnghộngườinghèo.Ôngcònđếnnhàcủacháutraimình,cầuxinsựthathứvìngumuộiquálâuvàđồngýởlạiăntốivàodịpnghỉlễ.Scroogeđãdànhnhiềuthờigianvàtiềnbạcđểlàmmọithứcóthểchongườikhác.

Quacâuchuyệnđơngiảnnày,CharlesDickensđãchochúngtathấymộtcôngthứcđơngiảngiúptạoramộtcuộcsốngkhácbiệt:Sốngcómụcđích.Sốngbằngưutiên.Sốngvìhiệusuất.

Khi suy nghĩ về câu chuyệnnày, tôi tin rằngDickens đã cho thấy rằngmụcđíchlàsựkếthợpgiữađíchđếnvàđiềuquantrọngnhấtđốivớichúngta.Ôngchorằngưutiênlànhữnggìchúngtađặtmọinhiệthuyếtvàođóvàkếtquảđếntừhànhđộngcủachúngta.Ôngcoicuộcsốnglàmộtchuỗicáclựachọnđượckếtnối,nơimụcđíchcủachúngtađặtracácưutiênvàưutiêncủachúngtaquyếtđịnhhiệusuấtmàhoạtđộngcủachúngtatạora.

ĐốivớiDickens,mụcđíchxácđịnhchúngtalàai.

Banđầu,mụcđíchcủaScroogelàtiềnbạc.Ôngtalấycôngviệclàmụctiêuduynhấtcủacuộcđời.Ôngcoi tiềnquantrọnghơnconngườivàchorằngtiềnlàmụcđíchphảiđạtđượcbằngmọigiá.Vớimụcđíchđó,ưutiêncủaông tađơngiản là:kiếmđượccàngnhiều tiềncàng tốt.Hiệusuấtcủaôngtađượcđobằngsốtiềnkiếmđược.Khikhônglàmviệckiếmtiền,ôngtacoiviệcđếmtiềnlàniềmvui.DựatrêncáctiêuchuẩncủaScrooge,ôngta

đãhoàn thành tốtmụcđích củamình.Tuynhiên,mụcđích củaông tađãthayđổikểtừkhiđượccảnhtỉnh,kéotheosựthayđổivềưutiênđiềuquantrọngnhất,cũngnhưsựthayđổivịtríhiệusuấttậptrung.Saucùng,Scroogeđãcóđượcsứcmạnhchuyểnđổicủamộtmụcđíchhoàntoànmới.Giờđâyông taquan tâmđếnmọingười,đếnhoàncảnh tàichínhvà tình trạng thểchấtcủahọ.Ônghỗtrợmọingười,coitrọngviệcđóhơnviệctíchtrữtiềnvàtinrằngđồngtiềncủaôngđãđượcsửdụngđúngđắnvàonhữngmụcđíchtốtđẹp.

Nếutrướcđâyôngtiếtkiệmtiềnvàsửdụngnguồnlựcconngườiđểlàmlợichomình,thìgiờđây,ôngdùngtiềnđểcứungười.Ưutiênhàngđầucủaông là kiếmnhiều tiềnđểgiúpđỡnhiềungười nhất có thể.Nhờđó, cuộcsốngcủaôngtrởnêncóýnghĩa.

Sựthayđổinàyrấtđángchúývớithôngđiệprõràng.Chúngtalàaivàchúngtamuốnđiđâuquyếtđịnhnhữnggìchúngtalàmvànhữnggìchúngtatheođuổi.

Sốngcómụcđíchlàcuộcsốngcósứcảnhhưởngmạnhmẽnhấtvàkhiếnconngườihạnhphúcnhất.

MỤCĐÍCHMANGLẠIHẠNHPHÚC

Dùhỏiaivềđiềuhọmuốncóđượctrongcuộcsốngbạnsẽthấyđaphầncâutrảlờilàhạnhphúc.Dùđộngcơlàgì,dùlàmgìđichăngnữa,chúngtacũngđềuphấnđấuđểcóđượchạnhphúc.Nhưngchúngtathườnghaybiếtíthoặchiểusaivềnó.Hạnhphúckhôngxuấthiệnnhưnhữnggìchúngtanghĩ.

Đểgiảithíchđiềunày,tôimuốnchiasẻmộtcâuchuyệncổtích.

CHIẾCBÁTĂNXIN

Vàobuổi sángvihànhnọ,vịHoàngđếđãgặpmộtngườiănmày,ngàihỏi:“Nhàngươimuốngì?”Ngườiănmàycườinói:“Ngàihỏinhưthểngàicóthểđápứngđượcmọimongmuốncủatôivậy!”Cảmthấybịxúcphạm,vịHoàngđếnọtrảlời:“Tấtnhiênlàtacóthể.Mongmuốncủangươilàgì?”

Ngườiănxincảnhbáo,“Ngàinênnghĩkỹtrướckhihứahẹnbấtcứđiềugì.”

Ngườiănxinđóthựcchấtlàngườithầyquácốcủavịvuanọ,ngườiđãthềrằng,“Tasẽtrởlạiđểthứctỉnhngươiởkiếpsau.Ngươiđãbỏlỡcuộcsốngnày,nhưngtasẽtrởlạiđểgiúpngươi.”

Nhàvua,khôngnhậnrangườithầycũcủamình,bènkhẳngđịnh:“Tasẽđápứngbấtcứđiềugìnhàngươimuốn,bởitalànhàvua.”Ngườiănmàyliềnđáp lại,“Mongmuốncủa tiệnnhânrấtđơngiản.Ngàicó thể làmđầychiếcbátănxinnàykhông?”“Tấtnhiênrồi!”nhàvuavuivẻđáplại,vàsaiquantểtướngđổtiềnvàochiếcbátănxin.Vịtểtướngbènlàmtheo,nhưngđổtiềnđếnđâu,chúngbiếnmấtđếnđó.

Mộtđámđôngtụtậpđếnvìhiếukỳ.Danhtínvàquyềnlựccủanhàvuađangbịđedoạ,vìvậyôngnóivớivịtểtướng,“Nếubuộcphảimấtvươngquốc,tasẵnsàng,nhưngtakhôngthểbịđánhbạibởikẻănmàynày.”Đứcvuatiếptụcđổvàochiếcbát.Nàokimcương,ngọctrai,ngọclụcbảo,v.v...Ngânkhốcủađứcvuacạndần.

Cuốicùng,nhàvuasụpxuốngchânngườiănmàyvàthừanhậnthấtbại.“Ngươiđã thắng,nhưngtrướckhiđi,xingiảiđápsựtòmòcủata.Bímậtcủachiếcbátnàylàgì?”

Ngườiănxinkhiêmtốntrảlời,“Thưađứcvua,khôngcóbímậtnàocả.Nóchỉđơngiảnđượctạoratừmongmuốncủaconngười.”

Mộttrongnhữngtháchthứclớnnhấtcủachúngtađólàkhôngđượcphépbiếnmụcđíchcuộcsốngcủamìnhthànhchiếcbátcủangườiănxin,khôngngừng tìmkiếmđiều tiếp theo có thể khiến chúng ta hạnh phúc.Đó chắcchắnlàmộtkếhoạchthấtbại.

Mưucầutiềnbạcvàmongmuốnđạtđượcmọithứtùythuộcvàosựhàilòngmàchúngtakỳvọngchúngsẽmanglại.Mộtmặt,điềunàythựcsựcótácdụng.Sựđảmbảovềtiềnbạchoặcmongmuốncủachúngtacóthểmanglạihạnhphúctrongchốclát.Nhưngcảmgiácđósẽsớmbiếnmất.

Hoàncảnhảnhhưởngđếnchúngtanhưthếnàophụthuộcvàoquanniệmcủa chúng ta trong mối tương quan với cuộc sống của chính mình. Nếukhôngcótầmnhìnđạicục,chúngtacóthểdễrơivàohànhtrìnhtìmkiếmthànhcôngkhônghồikết.Bởimộtkhiđãcóđượcnhữnggìchúngtamuốn,hạnh phúc của chúng ta sớm muộn cũng sẽ dần mất đi nhường chỗ chonhữngmưucầuhạnhphúcmới.Điềunàyxảyravớimọingườibởichúngtathườngnảysinhcảmgiácbuồnchánvớinhữnggìquenthuộctrongđócócảhạnhphúc.Nếukhôngcẩnthận,chúngtasẽbịcuốnvàohànhtrìnhtìmcáchđạtđượcnhữnggìmìnhmongmuốnmàkhôngbaogiờcóthờigiantrọnvẹnđểtậnhưởngthànhquảmìnhđạtđược.Đólàlýdochúngtavẫnmãilàkẻănmày thời gian, và ngày chúng ta nhận ra điều này là ngày cuộc sống củachúngtasẽ thayđổimãimãi.Vậy,chúngta tìmkiếmđượchạnhphúcdàilâubằngcáchnào?

Hạnhphúcxuấthiệntrênhànhtrìnhđitìmsựviênmãn.

TiếnsĩMartinSeligman,cựuchủtịchcủaHiệphộiTâmlýMỹ,tinrằngcó5yếutốgópphầntạonênhạnhphúc:cảmxúcvàniềmvuitíchcực,thànhtích,cácmốiquanhệ,sựgắnbóvàýnghĩa.Trongđó,ôngtinsựgắnbóvàýnghĩagiữvai tròquantrọngnhất.Gắnbóvớinhữnggìchúngta làmbằngviệctìmcáchđểkhiếncuộcsốngcủachúngtatrởnêncóýnghĩahơnlàcáchchắcchắnnhấtđểcóđượchạnhphúclâudài.Khicáchànhđộnghàngngàycủachúngtađápứngđượcmộtmụcđíchlớnhơn,hạnhphúcmạnhmẽvàlâudàinhấtsẽxuấthiện.

Tiềnlàmộtvídụhoànhảo.Bởitiềnbạclàthànhquảcủaviệchoànthànhmộtviệcgìđóvàcótiềmnăngđạtđượcnhiềuhơnnữa.Nhiềungườikhôngchỉhiểunhầmcáchkiếmtiềnmàcòncảcáchnókhiếnchúngtahạnhphúc.Tôiđãhướngdẫncáchtạodựngsựgiàucóchomọingườitừnhữngdoanhnhândàydạnđến cáchọc sinh trunghọc, vàbất cứkhinào tôi hỏi, “mọingườimuốnkiếmđượcbaonhiêu tiền?” tôinhậnđượcđủ loạicâu trả lời,nhưngthườngthìconsốnàykhácao.Khihỏi,“saocácanhchị lạiđưara

được con số đó?” tôi thường xuyên nhận được câu trả lời quen thuộc:“Chúngtôikhôngbiết”,sauđótôi lại tiếptụchỏi,“Theocácanhchị,mộtngườigiàucóvềtiềnbạclàngườinhưthếnào?”Vàtôiluônnhậnđượccácconsốtừmộttriệuđô-latrởlên.Khitôihỏisaohọlạicóthểđưaraconsốđó,họ thườngnói,“Chúngcóvẻnhiều”.Tôiđáp lại,“Quanđiểmcủacácanhchịcóphầnđúngmàlạikhôngđúng”.Tấtcảphụthuộcvàoviệcanhchịsẽlàmgìvớisốtiềnđó.”

Tôitinrằngnhữngngườigiàucóvềtiềnbạclànhữngngườicóđủtiềnmàkhôngcầnphảilàmviệcđểlàmthỏamãnmụcđíchsốngcủahọ.Giờđây,hãycoiđịnhnghĩanàylàmộttháchthứcđốivớibấtcứaichấpnhậnnó.Đểđượcgiàucóvềtiềnbạc,bạnphảicómộtmụcđíchchocuộcsống.Nóicáchkhác,khôngcómụcđích,bạnsẽkhôngbaogiờbiếtkhinàobạncóđủtiền,vàbạnsẽkhôngbaogiờcóthểgiàucóvềmặttiềnbạc.

Điềuđókhôngcónghĩalàcónhiềutiềnsẽkhôngmanglạihạnhphúcchobạn.Nhưng,hạnhphúcnómangđếnsẽđạtđến tớihạn.Bởiviệccó thêmnhiều tiềnđể thúcđẩybạnphụ thuộcvàomụcđíchmuốnkiếmnhiều tiềnhơnnữa.Muốncóđượcnhiềutiềnhơnchỉvìbạnmuốnthếsẽkhôngmanglạihạnhphúcnhưmongmuốn.Hạnhphúcchỉxuấthiệnkhimụcđíchcủabạnvượtrakhỏisựviênmãntầmthường,đólàlýdochúngtanóihạnhphúccóđượctrêndọchànhtrìnhđitìmsựviênmãn.

SỨCMẠNHCỦAMỤCĐÍCH

Mụcđíchlàconđườngdẫnthẳngđếnquyềnlựcvànguồnlựcsứcmạnhcánhântiềmnăng–sứcmạnhcủaniềmtinvàsứcmạnhđểkiêntrì.Đểcóđượcnhữngkếtquảđángkinhngạccầnnắmrõnhữnggìquantrọngvớibạnvàhànhđộnghàngngàytươngxứngvớicácmụctiêuquantrọngđó.Khiđãxácđịnhđượcmụcđíchsống,mục tiêu rõ ràngsẽnhanhchóngxuấthiện,hướngđitrởnênthuyếtphụchơnvàdođócácquyếtđịnhcũngnhanhchóngđượcđưara.Khiđó,bạnsẽcóđượcnhữnglựachọntốtnhấtdẫnđếnnhữngcơhộitốtnhất.Điềunàygiúpbạnnắmrõđíchđếncủamình,từđódẫnđến

nhữngkếtquảkhảquannhấtvàtrảinghiệmcuộcsốngtốtnhấtcóthể.

Mụcđíchcũnghỗtrợbạnkhimọithứkhôngđượcnhưýmuốn.Đôikhicuộcsốngđầyrẫykhókhănvàkhônglốithoát,nhưngchúngtađềuphảitrảiquađiềunày.Mụcđíchcungcấpchấtkeokếtdínhgiúpbạngắnchặtvàoconđườngđãchọn.Cuộcsốngcómụcđíchsẽvôcùngthoảimáivàýnghĩa.

Khitựhỏi,“điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmtrongcuộcsống,nhờđóviệcthựchiệnnhữngđiềukhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữalàgì?”,bạnđangsửdụngtiềmlựccủađiềuquantrọngnhấtđểmanglạimụcđíchchocuộcsốngcủabạn.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Hạnhphúcsẽxuấthiện trênhành trìnhđi tìmsựviênmãn.Chúngtađềumuốnđượchạnhphúc,nhưngtìmkiếmkhôngphảilàcáchtốtnhấtđểcóđượcnó.Conđườngchắcchắnnhấtđểđạtđượchạnhphúclâudàilàkhibạnhướngcuộcsốngcủamìnhđếnmộtđiều lớn laohơn,khibạnmangýnghĩavàmụcđíchvàomọihànhđộnghàngngày.

2.KhámphácâuhỏilớnTạisao.Khámphámụcđíchsốngcủabạnbằngcách tựhỏiđiềugì thúcđẩybạn.Điềugìkhiếnbạn thứcdậymỗisángvàgiúpbạnluônkiêntrìđếncùngkhimệtmỏi?Đôikhitôicoiđâylàmộtcâuhỏilớn.Đólàlýdobạnháohứcvớicuộcsốngvàlàmnhữnggìbạnđanglàm.

3.Thiếumộtcâutrảlời,chọnmộthướngđi.“Mụcđích”nghecóvẻnặngnề,nhưngkhôngphảivậy.Hãycoinóđơngiảnlàđiềuquantrọngnhấtbạnmuốnhướngđếnhơnbấtkỳđiềugìkhác.Hãythửviếtrathứgìđómàbạnmuốnthựchiệnvàsauđómôtảcáchthựchiệnnó.

Đốivớitôi,“Mụcđíchcủatôilàgiúpmọingườisốngcuộcsốngýnghĩanhấtcóthểthôngquasựgiảngdạy,huấnluyệnvàcáctácphẩmcủatôi.”

Vìvậy,dạyhọclàđiềuquantrọngnhấtđốivớitôivàtôiđãgắnbóvớinótronggần30năm.Nhữnggìtôidạylànhữnggìtôiápdụngsauđóđểhuấn

luyệnvàcũnglànhữnggìđượchỗtrợbởikiếnthứctôiviếtra.

Chọnmộthướngđi,dấnbướcrồibạnsẽthấymìnhthíchnóđếnnhườngnào.Thờigiansẽlàmrõmọithứ,vànếubạnthấymìnhkhôngthíchhướngđiđó,bạnluôncóthểthayđổi.Đólàcuộcsốngcủabạn.

14.SỐNGTHEOƯUTIÊN“Ôngcó thểvui lòngcho tôibiết tôiphảiđi theohướngnàođểđếnđó

khôngạ?”

“Điềuđóphụthuộcvàoviệccômuốnđếnđâu,”Cattrảlời.

“Tôikhôngquantâmđếnđíchđến,”Alicenói.

“Thếthìđườngđicógìquantrọng,”Catnói.

CuộcgặpgỡgiữaAlicevớiCheshireCattrongAliceởxứsởthầntiêncủaLewisCarrollđãtiếtlộmốiliênhệchặtchẽgiữamụcđíchvàưutiên.Sốngcómụcđíchgiúpbạnđịnhhìnhđíchđến.Sống theoưu tiêngiúpbạnbiếtđượcphảilàmgìđểđếnđó.

Khibắtđầumộtngàymới,mỗichúngtađềucómộtlựachọn.Chúngtacóthểhỏi,“Tôiphảilàmgì?”hoặc“Tôinênlàmgì?”Nếukhôngcóđườnghướng,khôngmụcđích,bấtcứđiềugìbạn“sẽlàm”luônđưabạnđếnmộtnơinàođó.Nhưngkhicóchủđích,bạn“nênlàm”làmđiềuđểđếnđượcnơibạnphảiđi.Khicómụcđíchsống,việcsốngtheoưutiênlàmộtlựachọnưuviệt.

ĐẶTRAMỤCTIÊUCHOHIỆNTẠI

NhưEbenezerScroogeđãkhámphára,cuộcsốngcủachúngtađượcthúcđẩybởimụcđíchsốngcủamỗingười.Tuynhiên,ôngcũngvẫnphảiđốimặtvớikhókhăntrongcuộcsống.Mụcđíchcókhảnăngđịnhhìnhcuộcsốngcủachúngtatỷlệthuậnvớisứcmạnhcủanhữngưutiênmàchúngtatraochonó.Mụcđíchsẽvôíchnếukhôngcóưutiên.

Chính xác, từ ưu tiên (priority) – thay vì các ưu tiên (priorities) – cónguồngốc từ thếkỷXIV,xuất phát từprior trong tiếngLatin cónghĩa là“đầutiên”.Nếuđiềugìởmứcquantrọngnhấtthìđólàmột“ưutiênhàngđầu”.Thậtkỳlạ,ưutiênvẫnkhôngđượcsốhóachođếnkhoảngthếkỷXX,khithếgiớihạthấpnghĩachungcủanóxuốngthành“điềuquantrọng”vàtừ

cácưutiênbắtđầuxuấthiện.Domấtnghĩabanđầu,nênnhiềucâunóinhư“vấnđềcấpbáchnhất”,“mốiquantâmchính”,và“vấnđềquantrọng”đềucóýámchỉnghĩagốc.Ngàynay,chúngtađưaýnghĩabanđầutrởlạibằngcáchthêmcáctừnhư“nhất”,“hàngđầu”,“đầutiên”,“chính”và“quantrọngnhất”vàosaunó.Cóvẻnhưưutiênđãtrảiquamộtcuộchànhtrìnhthúvị.

Vìvậy,hãycânnhắcngôntừcủabạn.Cónhiềucáchđểnóivềưutiên,nhưngdùbạnchọntừnàođichăngnữa,đểđạtđượckếtquảđángkinhngạc,ýnghĩacủatừđượcdùngđềuphảicóchungnghĩa–điềuquantrọngnhất.

Bấtcứkhinàodạyvềcáchthiếtlậpmụctiêu,tôiluônđưanólênvịtríưutiênhàngđầuđểchứngtỏmộtđiềurằngmụctiêuvàưutiêncóliênhệtươngquan.Tôilàmvậybằngcáchhỏi,“Tạisaochúngtalạiđặtramụctiêuvàlậpcáckếhoạch?”Dùnhậnđượccâutrảlờichuẩnxácrasao,thìsựthậtvẫnlàchúngtacónhữngmụctiêuvàkếhoạchchỉvìmộtlýdo–chúngphùhợptrongnhữngkhoảnhkhắccuộcsốngmàchúngtathấyquantrọngnhất.Dùcóthểhồitưởngquákhứvàdựbáotươnglai,cuộcsốngduynhấtcủachúngtavẫnlànhữnggiâyphúthiệntại.Ngaybâygiờlàtấtcảnhữnggìchúngtacần.Thờikhắcquađilàquákhứtrongkhigiâyphútsắptớilàtươnglai.Đểlàm rõhơn luậnđiểmnày, tôibắtđầuđềcậpđếncách tạo raưu tiênnhư“Đặtramụctiêuchohiệntại”đểnhấnmạnhlýdochúngtaphảitạoraưutiênngaytừđầu.

Thànhcôngthựcchấtlàkhảnăngchúngtađạtđượcnhữngchuỗikếtquảđángkinhngạctrongtươnglai.Việclàmcủabạntrongbấtkỳthờiđiểmnàoxácđịnhnhữnggìbạnsẽtrảinghiệmtrongthờigiankếtiếp.Khôngthểphủnhận,hiệntạivàtươnglaiđượcquyếtđịnhbởicácưutiêncủabạntrongthờiđiểmhiện tại.Yếu tốquyếtđịnhcáchbạn thiết lậpưu tiên làngườichiếnthắngtrongtrậnchiếngiữabảnthânbạnởhiệntạivàbạntrongtươnglai.

Nếu được đưa ramột đề nghị 100 đô-la ngay hôm nay hoặc 200 đô-latrongnămtới,bạnsẽlựachọnthếnào?200đô-la?Bạnsẽlàmvậynếumụctiêucủabạnlàkiếmđượcnhiềutiềnnhấtcóthểtừcơhộinày.Nhưngkỳlạ

thay,hầuhếtmọingườikhôngđưaralựachọnđó.

Cácnhàkinhtếtừlâuđãbiếtrằngdùthíchnhữngphầnthưởnglớn,nhưngmọingườilạimuốnđượcthưởngngaythayvìđợiđếnngàymai–dùphầnthưởngcủangàymailớnhơnrấtnhiều.Đólàmộtđiềuhếtsứcbìnhthường,đượcgọi làhộichứngsuygiảmhypebol–phầnthưởngcàngđượctraoxathờiđiểmhiệntại,nócàngtạoraítđộnglựctứcthờikhiếnngườinhậnmongmuốnđạtđượcnó.Cólẽdocácmụctiêucàngởxacókíchthướccàngnhỏ,nênmọingườinhầmlẫnkhichorằngthựctế,chúngnhỏnhưvậydẫnđếnviệcgiảmgiágiátrịcủachúng.Đólàlýdorấtnhiềungườisẽchọn100đô-lahômnaythayvìsốtiềngấpđôisau1năm.Thựctế“thiênvịhiệntại”sẽlấnátmọi logic,vàbỏquabức tranh toàncảnh lớnkèm theocáckếtquảđángkinhngạc.Giờđâyhãy tưởng tượngnhững ảnhhưởng tiêu cựcmỗingày của thực tế cuộc sốngnàyđến tương lai của bạn.Chúng ta cầnmộtcáchtưduyđơngiảnhóađểtựthoátkhỏichínhmình,thiếtlậpquyềnưutiênvàtiếngầnhơnđếnviệchoànthànhmụcđíchcuốicùngcủachínhchúngta.

Đặtramụctiêuchohiệntạisẽgiúpbạntiếngầnhơnđếnđích.

Bằngcách tưduy thôngquabộ lọc“Đặt ramục tiêuchohiện tại”,bạncũng đang đặt ra mục tiêu cho tương lai và sau đó đào sâumột cách cóphươngphápvàonhữnggìbạncầnphảilàmngaybâygiờ.ĐiềunàycónéttươngđồngvớiconbúpbêMatryoshkacủaNga trongđóđiềuquan trọngnhất“ngaybâygiờ”đượclồngtrongđiềuquantrọngnhấtngàyhômnay,vàđiềuquan trọngnhất ngàyhômnayđược lồng trongđiềuquan trọngnhấttuầnnày,vàđiềuquantrọngnhấttuầnnàyđượclồngtrongđiềuquantrọngnhấtthángnày...Đólàcáchmàmộtđiềunhỏbécóthểthựcsựtrởthànhmộtđiềulớnlao.

Hãyhọccáchnghĩlớnnhưngđitừngbướcnhỏ.

Bỏquacácbướcbằngcáchtựhỏi,“Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmngaybâygiờđểđiđúnghướnggiúptôiđạtđượcmụctiêumộtngàynàođócủa tôi làgì?”sẽkhôngbaogiờmang lạihiệuquả.Thờiđiểmnàyquáxatươnglaiđểbạnthấyrõđượcưutiênhàngđầucủamình.Thựctế,bạncóthểtiếptụcbổsungcácmốcthờigiannhưtrongngàyhômnay,tuầnnày,v.v...,nhưngbạnsẽkhông thể thấyđượccácưu tiênmạnhmẽmàbạn tìmkiếmchođếnkhithêmcácmốcthờigianvàomọibước.Đólàlýdohầuhếtmọingườikhôngbaogiờcóthểtiếngầnđếnmụctiêucủahọ.Họđãkhôngkếtnốihômnayvớimọimụctiêungàymaiđểđạtđượcthànhcôngnhưýmuốn.

Kếtnốingàyhômnayvớimọimụctiêungàymai.Đólàđiềuquantrọngnhất.

Nghiêncứuđãhỗtrợnhậnđịnhnày.Trongbanghiêncứuriêngbiệt,các

nhàtâmlýhọcđãquansát262sinhviênđểkhảosáttácđộngcủakhảnănghìnhdungđếncáckếtquả.Cácsinhviênnàyđượcyêucầuhìnhdungtheomộttronghaicách:Nhữngngườitrongnhóm1đượcyêucầuhìnhdungrakếtquả(nhưnhậnđượcđiểm“A”trongmộtkỳthi)vànhữngngườicònlạiđượcyêucầuhìnhdungraquátrìnhcầnthiếtđểđạtđượcmộtkếtquảnhưmongmuốn(nhưcácbuổihọccầnthiếtđểđạtđượcđiểm“A”trongkỳthi).Cuốicùng,cáchọcsinhhìnhdungraquátrìnhcóđượckếtquảtốthơn–họnghiêncứusớmhơnvàthườngxuyênhơnđồngthờiđạtđiểmcaohơnsovớinhữngngườichỉđơngiảnhìnhdungrakếtquả.

Conngườicóxuhướngquálạcquanvềnhữnggìhọcóthểlàm,vàdođóhầuhếtđềukhôngnghĩkếtquảcóđượcthôngquacáccáchthựchiện.Cácnhànghiêncứugọiđâylà“ảotưởnghoạchđịnh”.Hìnhdungraquátrình–chiamục tiêu lớn thànhcácbướcnhỏcần thiếtđểđạtđượcnó–giúpbạnthamgiavàoquá trình tưduychiến lượccần thiếtđể lậpkếhoạchvàđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc.Đây là lýdoviệc thiết lậpmục tiêuchohômnaymanglạihiệuquả.

Tôinóichuyệnnàyvớimọingườimỗingày.Nórấthiệuquảkhihọhỏi

tôi họ nên làm gì. Tôi nhìn quanh và nói, ”Trước khi trả lời câu hỏi củaanh/chị,hãyđểtôihỏianh/chịmộtđiều:Anhđangđiđâuvàanhmuốnđếnđâuvàomộtngàynàođó?”Sauđó,khitôiđưahọđếnvớiquytrìnhthiếtlậpmụctiêuchohiệntại,họnắmbắtvấnđềmộtcáchnhanhchóngvàđưaracâutrảlờiriêngcủamình,chotôibiếtđiềuquantrọngnhấthọcầnphảilàmngaybâygiờ.

Bướccuốicùnglàhãyviếtracâutrảlờicủabạn.Rấtnhiềungườiđãviếtvềviệcliệtkêracácmụctiêuvàthựctế,nómanglạihiệuquảrấtcao.

Năm2008,TiếnsĩGailMatthewscủaĐạihọcDominican,California,đãtuyển 267 người thamgia từ rất nhiều ngành nghề khác nhau (luật sư, kếtoán,nhânviênphi lợi nhuận, cácnhà tiếp thị, v.v...) tại nhiềunướckhácnhauthamgiavàomộtnghiêncứu.Nhữngngườiviếtramụctiêucủahọcótiềmnăngthựchiệnchúnghơnnhữngngườikhôngviếtralà39,5%.

Viếtramụctiêuvàưutiênquantrọngnhấtcủabạnlàbướccuốicùngđểsốngtheoưutiên.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Chỉcómộtđiềuquantrọngnhất.Ưutiênquantrọngnhấtcủabạnlàđiềuquantrọngnhấtbạncóthểlàmngaybâygiờvàsẽgiúpbạnđạtđượcnhữnggìquantrọngnhấtvớibạn.Bạncóthểcónhiều“ưutiên”,nhưnghãyđàosâuhơnnữavàbạnsẽkhámphárarằngluôncómộtđiềuquantrọngnhất,ưutiênhàngđầucủabạn.

2.Đặtramụctiêuchohiệntại.Nắmrõmụctiêutươnglailàcáchbạnbắtđầu.Xácđịnhcácbướccầnphảithựchiệntrongsuốthànhtrìnhsẽgiúpbạncótưduyrõràngđồngthờikhámpháracácưutiênđúngđắncầnthựchiệnngay.

3.Viếtracácmụctiêu.(vàluônđểmắtđếnchúng.)

Mang theomục tiêucủabạnsuốthành trìnhđếnưu tiênduynhấtđượcxâydựngbởiviệcđặtramụctiêuchohiệntạivàđiềuquantrọngnhấtbạn

cóthểlàmnhờđóviệcthựchiệnmọiđiềukhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữasẽchobạnbiếtcáchđểđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc.

Vàmột khi bạn biết phải làm gì, điều duy nhất còn lại chính là biến ýtưởngđóthànhhànhđộng.

15.SỐNGVÌHIỆUQUẢCâuchuyệncủaEbenezerScroogechochúngtathấymộtđiều–ôngtađã

hànhđộng.Đammêmụcđíchmớimẻvà đượckhuyếnkhích bởi ưu tiênhoànthànhnóđãgiúp,ôngtađãđứngdậyvàhànhđộng.

Hànhđộnghiệuquảlàmthayđổicuộcsống.

“Hãyluônhànhđộngthậthiệuquả!”khôngphảilàlựachọnđầutiênmàmộthuấnluyệnviênhoặcquảnlýnóichungdùngnhưmộtlờikêugọiphổbiếnđểkhơigợicảmxúcvà truyềncảmhứngchocáchọcviên.Nócũngkhông phải là những gì bạn tự nhủ khi đối mặt với thách thức hay cạnhtranh.VàDickensđãkhôngbaogiờđểScrooge thốt ranhững lờinàykhiônglàmchủcuộcsốngsaukhiđãthayđổi.Tuynhiên,hiệuquảchínhxácnhữnggìScroogeđãlàmđược,vàkhôngcótừnàochuẩnxáchơntừhiệuquảkhimôtảthànhquảbạnmuốnđạtđược,khikếtquảlàyếutốquantrọngnhất.

Khiviệcchúngtalàmgiữvaitròquantrọng,chúngđịnhhìnhcuộcsốngcủachúngtahơnbấtkỳđiềugìkhác.Cuốicùng,đểcómộtcuộcsốngđượcgâydựngnêntừcáckếtquảđángkinhngạcthườngđơngiảnchỉlànỗlựcđạtđượcthànhquảtốiđatừnhữnggìbạnlàm,khinhữngđiềuđógiữvaitròquantrọng.

Sốngvìhiệuquảtạoranhữngkếtquảđángkinhngạc.

Bấtcứkhinàodạyvềhiệuquả, tôi luônbắtđầubằngcâuhỏi, “bạn sửdụngloạihệthốngquảnlýthờigiannào?”Cáccâutrảlờirấtđadạng:lịchgiấy, lịchđiện tử, lịch theongày, lậpkếhoạchhàngtuần...Sauđó tôihỏi,“Vậy, các anh/chị chọn nó bằng cách nào?” Lý do đưa ra cũng vô cùngphong phú. Nhưng họ luôn mô tả những định dạng thay vì chức năng –nhữnggìhọđangcóchứkhôngphảicáchhọlàm.Vìvậy,khitôinói,“Thậttuyệtvời,nhưngcácanhchịsửdụngloạihệthốngnào?”,câutrảlờitôinhậnđượcluônlà:“Ýanhlàgì?”

“Thậtvậy,aicũngcómộtlượngthờigiannhưnhaunhưngmộtsốngườilạikiếmđượcnhiềutiềnhơnngườikhác,”tôihỏi,“vậycóthểnóirằngcáchchúngtasửdụngthờigianquyếtđịnhsốtiềnchúngtakiếmđượckhông?”Mọingườiđềuđồngý,vìvậytôitiếptục:“Nếuđiềunàyđúng,thờigianlàtiềnbạc,thìcáchtốtnhấtđểmôtảmộthệthốngquảnlýthờigianlànhờvàosố tiềnmànó tạo ra.Vậy, bạn có nghĩ rằngmìnhđang sử dụnghệ thống10.000 đô-la một năm? 20.000 đô-la một năm? 50.000 đô-la một năm?100.000đô-lamộtnămhay500.000đô-lamộtnăm?Bạncóđangsửdụnghệthốnghơn1triệuđô-lamộtnăm?”

Mộtngườilêntiếng,“Chúngtôibiếtđiềuđóbằngcáchnào?”

Tôitrảlời,“Cácanh/chịkiếmđượcbaonhiêu?”

Nếutiềnlàmộtphépẩndụchoviệctạoracáckếtquả,thìrõràngthànhcôngcủamộthệthốngquảnlýthờigiancóthểđượcđánhgiábằnghiệuquảmànótạora.

Điềukỳ lạ là tôichưa từng làmviệcchoaikhôngphải làmột triệuphúhoặc không trở thànhmột triệu phú.Và điều quan trọng nhấtmà tôi họcđược từ những trải nghiệmnày là những người thành công nhất là nhữngngườilàmviệchiệuquảnhất.

Nhữngngườinàyquảlàmđượcnhiềuviệchơn,đạtđượckếtquảtốthơn,vàkiếmđượcnhiềuhơn trongcùngkhoảng thờigian sovớinhữngngườikhác.Họlàmvậybởihọtậndụngtốiđathờigianđểthựchiệncácưutiênhàngđầucủahọ−điềuquantrọngnhất.Họdànhmộtlượngthờigianchođiềuquantrọngnhấtvàsauđóbảovệkhốithờigianđóđếncùng.Họđãkếtnối cácđiểmgiữaviệc tậndụngnhữngkhối thờigian củamìnhmột cáchnhấtquánvàcáckếtquảđángkinhngạcmàhọtìmkiếm.

NGĂNÔTHỜIGIAN

Đôilúc,tôithấymìnhgiốngmộtconrùahơnconthỏ.Mặtkhác,mộtsốngười làmviệcvới tôi thậtmaymắnvớinăng lượngmàhọcó.Thậtngạcnhiên,họcóthểlàmviệctrongnhiềugiờkéodàivàkhôngbaogiờmệtmỏi.Khitôicốgắngbắtchướchọ,trongvòngchưađầymộttuần,cơthểtôiđãrãrời.Tôipháthiệnra,dùcốgắngđếnđâu,tôicũngkhôngthểsửdụngnhiềuthờigiannhưmộtphươngtiệnchínhđểlàmđượcnhiềuviệchơn.Vìvậy,tôiđãphảitìmcáchkhácđểđạtđượchiệuquảlớnnhấtvớilượngthờigiantôibỏra.

Hầuhếtmọi người đều nghĩ rằnghọ khôngbaogiờ có đủ thời gian đểthànhcông,nhưngđiềuđóhoàntoànkhảthikhibạnngănôthờigian.Chiathờigianlàmộtcáchthứcđịnhhướngkếtquảđểquansátvàsửdụngthờigian.Đólàmộtcáchđểđảmbảomộtngườiđãhoànthànhnhữnggìcầnthựchiện.AlexanderGrahamBelltừngnói:“Tậptrungmọisuynghĩcủabạnvàoviệcđanglàm.”Ngănôthờigiankhai tháctriệtđểnănglượngcủabạnvàtậptrungnóvàocôngviệcquantrọngnhấtcủabạn.Đólàcôngcụquyềnlựclớnnhấtcủasựhiệuquả.

Vìvậy,hãycầmlịchcủabạnlênvàngănôlượngthờigiancầnthiếtđểthựchiệnđiềuquantrọngnhất.Nếuđólàđiềuquantrọngnhấtmộtlần,hãyngănôthờigiờphùhợp.Nếuđólàmộtviệcthườngxuyên,hãyngănôthờigianhàngngàyđểbiếnnótrởthànhmộtthóiquen.Nhữngviệckhác−cácdựánkhác,cácthủtụcgiấytờ,e-mail,cuộcgọi,thưtừ,cáccuộchọpvàtấtcảnhữngviệckhác–phảixếphàngchờ.Thậtkhôngmay,nếunhưhầuhếtnhữngngườikhác,mộtngàyđiểnhìnhcủabạncó thểgiốngHình27,khibạnthấymìnhngàycàngcóítthờihơnnữađểtậptrungvàonhữnggìquantrọngnhất.

Mộtngàycủanhữngngườihiệuquảnhấtrấtkhácbiệt(Hình28).

Nếumộthànhđộngmanglạinhữngkếtquảkhôngcânxứng,thìbạncũngphảidànhthờigiankhôngcânxứngchonó.Hãyđặtramộtcâuhỏitậptrungvềthờigianđượcngănôcủabạnhàngngày.Thựchiệnđiềuquantrọng,cótính đòn bẩy nhất ngày hôm nay để từng bước thực hiện được điều quantrọngnhấtcủacuộcđờibạn.

Đâylàcáchkếtquảtrởnênđángkinhngạc.

Những người làm được điều này, theo kinh nghiệm của tôi, là nhữngngườikhôngchỉtrởnênhoànhảonhất,màcòncócơhộinghềnghiệplớnnhất. Chậm nhưng chắc, họ trở nên nổi tiếng trong tổ chức vì điều quantrọngnhấtcủahọvàtrởnên“khôngthểthaythế”.

Mộtkhiđã thựchiệnđượcđiềuquan trọngnhất trongngày,bạncó thểdành phần thời gian còn lại trong ngày cho những việc khác. Chỉ cần sửdụngcâuhỏitậptrungđểxácđịnhưutiêntiếptheovàdànhthờigianphùhợpđể thựchiệnviệcđó.Lặp lại phươngphápnày chođếnkhimọi việctrongngàycủabạnđược thựchiệnhết.Thựchiện“nhữngviệckhác”giúpbạnyêntâmhơnnhưngkhônggiúpbạnthăngtiến.

Đểđạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạcvà trảinghiệmsự tuyệtvời,ngănôthờigianchobađiềunàytheothứtựsau:

1.Thờigiannghỉngơicủabạn.

2.Thờigianchođiềuquantrọngnhất.

3.Thờigianlậpkếhoạchcủabạn.

1.THỜIGIANNGHỈNGƠICỦABẠN

Nhữngngườithànhcôngbắtđầunămmớibằngcáchdànhthờigianđểlậpkếhoạchthờigiannghỉngơichomình.Tạisao?Họbiếtsẽcầnđếnnóvàsẽđầutưthờigianvàtiềnbạcđểthựcthiđiềuđó.Thựctế,nhữngngườithànhcôngnhấtchỉđơngiảnlàxemmìnhđanglàmviệcgiữacáckỳnghỉ.Nhữngngười khác lại không dành thời gian nghỉ ngơi, bởi họ không nghĩ mìnhxứngđángđượcnghỉngơihoặccóđủkhảnănglàmđiềuđó.Bằngviệclậpkếhoạchnghỉngơitrước,bạncóthểquảnlýđượcthờigianlàmviệc.Việc

nàycũngđểngườikhácbiếttrướckếhoạchcủabạnđểhọđưarakếhoạchphùhợp.

Hãydànhthờigiannghỉngơiđểnạpnănglượng.Ngănônhữngngàycuốituầndàivàkỳnghỉdài,sauđódànhthờigianđểtậnhưởng.Bạnsẽcónhiềuthờigiannghỉngơihơn,thoảimáihơnvàlàmviệchiệuquảhơn.

2.THỜIGIANCHOĐIỀUÝNGHĨANHẤT

Saukhingănôthờigianđểnghỉngơi,hãyngănôthờigianchođiềuquantrọng nhất của bạn. Việc quan trọng nhất của bạn đứng thứ hai. Bởi bạnkhôngthểduytrìthànhcôngtrongcôngviệcnếubỏbêviệclàmmớivànạpnănglượngchobảnthân.

Nhữngngườilàmviệchiệuquảnhấtthườngthiếtkếngàycủamìnhxoayquanhviệcthựchiệnđiềuquantrọngnhất.Cuộchẹnhòquantrọngnhấtcủahọmỗingàylàvớichínhmình,vàhọkhôngbaogiờbỏlỡnó.Nếuhọhoànthànhđiềuquantrọngnhấttrướchạnđịnh,họkhôngcoinhưđãhoànthànhxongngàycủamình.Họsửdụngcâuhỏitậptrungđểtậndụngkhoảngthờigiancònlại.

Tươngtựnhưvậy,nếucómụctiêucụthểchođiềuquantrọngnhất,họcóthểkếtthúcnóbấtkểlúcnào.TrongcuốnĐịalýthờigian,RobertLevineđãchỉraphầnlớnmọingườilàmviệcdựatrênthờigian“đồnghồ”.“Tôisẽgặpanhvào5giờngàymai”,trongkhinhữngngườikháclàmviệctheothờigian“sựkiện”–Ngườinôngdânnuôibòsữakhôngnghỉ tayvàothờigiannhấtđịnh,ôngtavềnhàkhibòđãđượcvắtsữa.Việcnàygiốngnhưbấtkỳvịtrínàotrongcácnghềnghiệpcoitrọngkếtquả.Nhữngngườilàmviệchiệuquảnhấtthườnglàmviệcdựatrênthờigiansựkiện.Họkhôngtừbỏchođếnkhiđiềuquantrọngnhấtcủahọđượcthựchiện.

Chìakhóakhiếnviệcnàymanglạihiệuquảlàngănôthờigiansớmnhấtcó thể trongngày.Hãychobản thân từ30phútđếnmộtgiờđểdànhchonhữngưutiêntrongbuổisáng,sauđóchuyểnsangđiềuquantrọngnhất.

Tôinghĩnênngănthờigiantrongngàythànhcáckhoảng,mỗikhoảngtốithiểugồm4giờ.TrongcuốnOnwritting,StephenKingmôtảcôngviệccủamình:“lịch trìnhcủacủa tôikhárõràng.Buổisángđượcdànhchonhữngđiềumớimẻ−thànhphầnhiệntại.Buổichiềudànhchogiấcngủtrưavàcácláthư.Buổitốiđểđọc,chogiađình,chochươngtrìnhRedSoxtrêntruyềnhình,vàchobấtkỳsửađổicầnthiếtngaynào.Vềcơbản,cácbuổisánglàthờigianđểviếtcủatôi.”Bấtcứkhinàotôikểcâuchuyệnnày,luôncómộtngườinóivới tôi rằng,“Vâng,điềuđóchắcchắndễdàngđốivớiôngbởiônglàStephenKing.”Tôiđơngiảnđáprằng:“Tôinghĩanh/chịnêntựhỏimình rằng:Ôngấycó thànhquảnàybởiông làStephenKinghayôngấylàmđượcnhữngđiềunàyvàtạonênmộtStephenKing?”

Giốngnhưnhiềunhàvăn thànhcôngkhác,ngay từđầu trongsựnghiệpcủamình,Kingđãtìmcáchphânchiathờigian–buổisáng,buổitối,thậmchígiờnghỉtrưa–bởicôngviệctrongngàycủaôngkhôngchứađựngthamvọngcủaôngvề cuộc sống.Khi cáckết quảđángkinhngạcbắt đầuxuấthiệnvàôngcóthểkiếmsốngtừđiềuquantrọngnhất,ôngcóthểchuyểncácôngănthờigiansangkhoảngthờigianổnđịnhhơn.

Mộttrợlýđiềuhànhtrongnhómcủachúngtôigầnđâychuyểnsangngăncácôlớnthờigianchomộtdựán.Tuynhiên,e-mail,cácđồngnghiệpghéqua,cácthànhviêntrongđộiđềnghịđượcgặpriêngcôấykhôngngừng.Đókhôngphảiphiềnnhiễumàlàcôngviệccủacôấy.Cuốicùng,côấyđãphảitrốnvàophònghọpđểtránhnhữngyêucầungẫunhiênvàkhôngkhẩncấp.Nhưngchỉtrongvòngmộttuần,mọingườiđãquenvớiviệckhôngthểgặpđượccôấythườngxuyên.Họđãđiềuchỉnh,cơcấulạitìnhhìnhrấtnhanhchóng.Vàcôấyđãtrảiquamộtbướcnhảylớnvềhiệuquả.

Dùbạnlàai,nhữngôngănthờigianlớnđềumanglạihiệuquả.

Bàiluậnnăm2009củaPaulGraham“LịchtrìnhcủaMaker,lịchtrìnhcủanhàquảnlý”nhấnmạnhvàosựcầnthiếtcủaviệcngănôlớnvềthờigian.Graham,mộttrongnhữngnhàsánglậpcôngtyđầutưmạohiểmđổimớiY

Combinator,đãchorằngvănhóakinhdoanhthôngthườngđivàohànhtrìnhtìm kiếm sự hiệu quả theo cáchmọi người lên lịch trình thời gian truyềnthống(hoặcđượcphéplàmnhưvậy).

Grahamchiamọicôngviệcthành2nhóm:nhàsảnxuất(làmhoặctạora)vànhàquảnlý(giámsáthoặchướngdẫn).Thờigian“nhàsảnxuất”đòihỏinhiềuthờigianđểviếtmãhóa,pháttriểnýtưởng,tuyểnngười,sảnxuấtsảnphẩm,hoặc thực thi cácdựánvàkếhoạch.Ô thờigiannày cóxuhướngđượcchiatheonửangày.“Thờigianquảnlý”,mặtkhác,đượcchiatheogiờ.Ô thời gian này thường chuyển từ cuộc họp này đến cuộc họp khác, bởinhữngngườigiámsáthoặcchỉđạocóxuhướngcóquyềnhạnhơn,nên“họcóthểkhiếnmọingườiphảilàmtheohọ”.Điềunàycóthểtạoramộtcuộcxungđộtlớnnếuthờigiancủanhàsảnxuấtbịđẩyvàocáccuộchọpthêmgiờ,pháhủycácôthờigianrấtcầnthiếtđểthúcđẩybảnthânhọvàcôngty.GrahamsửdụngtầmnhìnnàyvàtạoramộtnềnvănhóadoanhnghiệptạiYCombinatorhoạtđộnghoàntoàndựatheokếhoạchcủanhàsảnxuất.Tấtcảcáccuộchọpđượcthựchiệnvàocuốingày.

Đểtrảinghiệmcáckếtquảđángkinhngạc,hãylàmộtnhàsảnxuấtvàobuổisángvàmộtngườiquảnlývàobuổichiều.Mụctiêucủabạnlà“điềuquantrọngnhấtvàđượcthựchiện”.Nhưngnếubạnkhôngngănôthờigianmỗi ngày để làm điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất của bạn sẽkhôngđượcthựchiện.

3.THỜIGIANLẬPKẾHOẠCHCỦABẠN

Ưutiênphânchiathờigiancuốicùngđượcdànhchoviệclậpkếhoạch.Đâylàlúcbạnsuyxétvềvịtríhiệntạicủamìnhvàđíchđếnmongmuốn.Đốivớikếhoạchhàngnăm,lậplịchtrìnhthờigiannàytrongnămđủmuộnđểbạncócảmgiácvềhànhtrình,nhưngkhôngquámuộnđếnmứcbạnbỏlỡxuấtphátđiểmchohànhtrìnhsauđó.Hãyxemlịchtrìnhmộtngàynàođóvàcácmụctiêu5nămđểđánhgiátiếnđộbạnphảithựchiệntrongnămtiếptheo. Bạn thậm chí có thể phải bổ sung cácmục tiêumới, hình dung lại

nhữngmục tiêucũ,hoặc loạibỏbấtkỳmục tiêunàokhôngcònphảnánhmụcđíchhoặccácưutiêncủabạn.

Ngăn ômột giờmỗi tuần để xem xét cácmục tiêu hàng năm và hàngthángcủabạn.Đầutiên,hãyhỏicầnlàmgìtrongthángnàyđểbạnluônbámsátmụctiêuhàngnăm.Sauđóhãyhỏicầnlàmgìtrongtuầnnàyđểđạtđượcmục tiêu tháng.“Dựavàovị tríhiện tại,điềuquan trọngnhất tôicầnphảilàm trong tuầnnàyđể theo sátmục tiêuhàng thángcủa tôi vàđể tiếp tụctheođuổimụctiêuhàngnămcủatôilàgì?”Bạnđangxếpcácquândominochomình.Quyếtđịnh thờigian cần thiết đểđạt đượcđiềunày, vàbảovệlượngthờigianđótrênlịchtrình.

Vào tháng7năm2007,nhàphát triểnphầnmềmBrad Isaacđã chia sẻmột bí mật về sự hiệu quả mà ông học hỏi được từ diễn viên hài JerrySeinfeld.TrướckhiSeinfeldlàmộtcáitênquenthuộcvàvẫnthườngxuyênđilưudiễn,Isaacđãtìnhcờgặpanhtatạimộtcâulạcbộhàikịchmởcửamiễnphívàxinanhta tưvấnvềcách trở thànhmộtdiễnviênhàikịch tốthơn.SeinfeldnóivớiIsaacrằngvấnđềnằmởkhảnăngviếttruyệncười(gợiý:điềuquantrọngnhấtcủaanh)mỗingày.AnhtađãthựchiệnđiềuđóbằngcáchtreomộtlịchlớnhàngnămtrêntườngvàđánhdấuXmàuđỏlớnvàomỗingàylàmxongviệcquantrọngnhất.“Saumộtvàingày,bạnsẽcómộtchuỗi,”Seinfeldchobiết.“Hãytiếptụclàmvậy,chuỗinàysẽngàycàngdàihơn,đặcbiệtsauvàituần.Việcduynhấtcủabạnlàđừngphávỡchuỗi.”

TôithíchphươngphápcủaSeinfeldbởinócóthểđượcsửdụngtrongmọiviệc đúng đắn. Rất đơn giản, nó dựa trên hành động thực hiện điều quantrọngnhất,vàtạorađộnglựccủachínhnó.Bạncóthểnhìnvàolịchvàbịchoángngợp:“Làmthếnàotôicóthểcamkếtvớiviệcnàytrongcảnăm?”Tuynhiên,hệ thốngnàyđượcthiếtkếđểmangmụctiêu lớnnhấtcủabạnđếnhiện tạivàchỉđơngiản tập trungvàoviệcđánhdấuXtiếp theo.NhưWalterElliotchobiết,“Sựkiêntrìkhôngphảilàmộtcuộcđuadài;nógồmrấtnhiềucuộcđuangắn.”Khibạnhoàn thànhnhữngcuộcđuangắnvàcó

đượcmộtchuỗicáccuộcđua,việcđạtđượccuộcđuadàisẽtrởnêndễdànghơn.

Tấtcảnhữnggìbạnphảilàmlàtránhphávỡchuỗichođếnkhitạoramộtthóiquenmớimạnhmẽhơntrongcuộcsống,thóiquenngănôthờigian.

BẢOVỆÔTHỜIGIANCỦABẠN

Đểcácôthờigianthựcsựcóhiệuquả,chúngphảiđượcbảovệ.Mặcdùkhảnăngngănôthờigiankhôngkhó,nhưngbảovệđượccácôthờigianđóthìngược lại.Thếgiớikhôngbiếtmụcđíchhayưu tiêncủabạnvàkhôngchịu tráchnhiệmvề chúng.Vậy, bạn là người bảovệô thời gian củabạnkhỏitấtcảnhữngngườikhôngbiếtđiềuquantrọngnhấtđốivớibạn,vàkhỏichínhbạnkhibạnquênnó.

Cách tốtnhấtđểbảovệô thờigiancủabạn làchấpnhậnsuynghĩ rằngchúngbấtdibấtdịch.Vìvậy,khiaiđócốgắngchiếmphầnlớnthờigiancủabạn,chỉcầnnói,“Xinlỗi,tôiđãcómộtcuộchẹnvàolúcđórồi”,vàđưaracáclựachọnkhác.Nếungườiđóthấtvọng,bạncóthểxinlỗinhưngđừngđổiý.Nhữngngườicoi trọngcáckếtquảkhácbiệt–nhữngngườicónhucầulớnnhấtvềthờigiancủahọ–thườnglàmđiềunàymỗingày.Họkhôngbaogiờthấthẹntrongcuộchẹnquantrọngnhấtvớichínhmình.

Phầnkhókhănnhấtlàxửlýcácyêucầucấpcao.Làmthếnàođểtừchốinhững người quan trọng – sếp, khách hàng quan trọng haymẹ của bạn –

ngườimuốnbạnlàmđiềugìđógấp?Bạncóthểđồngývàhỏi:“Nếuviệcđóđược thực hiện vào lúc [một thời gian cụ thể trong tương lai] có đượckhông?”Thôngthường,nhữngyêucầunàyliênquanđếnnhucầuthựchiệnmộtnhiệmvụthayvìcầnlàmngay,dođóhọchỉquantâmđếnkếtquảcôngviệc.Tuynhiên,đôikhinhữngviệcđócần thựchiệngấp,bạnsẽphảidờilịchtrìnhlạiđểlàmchúng.Trongtrườnghợpnày,bạnngaylậptứcphảisắpxếplạicácôthờigiancủamình.

Tiếptheolàchínhbạn.Nếubạncảmthấyđangphảilàmquánhiềuviệcvàquásức,thìkhócóthểbámsátđượccácôthờigian.Khócóthểthựchiệnđược những việc khác nếu dành quá nhiều thời gian cho điều quan trọngnhất.Quantrọnglàhiệuứngdominođạtsứcmạnhtốiđakhiđiềuquantrọngnhấtcủabạnđượcthựchiện,vàhãynhớmọithứkhácbạncóthểlàmhoặcphải làmsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiết.Khi lầnđầungănôthời gian, điềuhiệuquảnhấtmà tôi đã làm là viếtmột khẩuhiệuvới nộidung,“Chođếnkhiđiềuquantrọngnhấtcủatôiđượcthựchiện–mọithứkhác đều là sựmất tập trung!” Hãy thử cách đó. Đặt nó vào nơi bạn vànhữngngườikháccóthểnhìnthấyrõnó.Sauđóbiếnnóthànhcâuthầnchúcủa bạn và nhữngngười khác.Lúc đó, nhữngngười khác sẽ bắt đầu hiểucáchbạnlàmvàhỗtrợbạn.Hãyquansátkếtquảnómanglại.

Điềucuốicùngcóthểkhiếnviệcngănôthờigianthấtbạiđólàkhibạnkhông thể giải phóng tâm trí củamình.Bạn làm những việc khác thay vìđiềuquantrọngnhấtcóthểlàtháchthứclớnnhấtcầnvượtqua.Cuộcsốngkhôngđơngiảnhóachínhnóngaykhibạnđơngiảnhóa sự tập trungcủabạn;luôncónhữngviệckháccầnlàm.Vìvậy,khimộtviệcnàođónảyratrongđầubạn,hãyghinóvàodanhsáchcôngviệccầnlàmvàquaytrởlạinhữnggìbạnđangphải làm.Sauđóđểnórờikhỏi tâmtríđếnkhibạncóthờigiandànhchonó.

Cuốicùng,việcngănôthờigiancóthểmanglạinhữngtácdụngngượctheonhiềucách.Dướiđâylà4cáchđãđượckiểmchứngnhằmđánhbạicác

phiềnnhiễuvàgiúpbạntậptrungvàođiềuquantrọngnhất.

1.Xâydựng“hầm trúẩn”.Tìmmộtnơi làmviệccó thểgiúpbạn tránhgiánđoạnvàphiềnnhiễu.Nếubạncóvănphòng,hãyđặtbiển“Khônglàmphiền”.Nếuphòngcóváchkính,hãybuôngrèm.Khilàmviệctheoô,chọnmộtnơikínđáokhác.ErnestHemingwayđãgiữmộtlịchtrìnhbằngvănbảnnghiêmngặtbắtđầutừ7giờsángtrongphòngngủcủamình.DanHeathđã“muamộtchiếcmáytínhxáchtaycũ,xóamọitrìnhduyệt,gỡbỏđiềukhiểnmạngkhôngdây”vàmangnóđếnmộtquáncàphêyêntĩnhđểtránhphiềnnhiễu.Giữahaitháicực,bạnchỉcóthểtìmđượcmộtkhoảngtrốngvàđơngiảnnhấtlàhãyđóngcửalại.

2.Quétsạchtấtcảcácnguồngâyphiềnnhiễu.Tắtđiệnthoại,e-mailvàthoátkhỏi trìnhduyệtInternet.Côngviệcquantrọngnhấtxứngđángnhậnđượchoàntoànsựtậptrungcủabạn.

3.Tranh thủsựhỗ trợ.Nóivớinhữngngườicókhảnăngsẽ tìmbạnvềnhữnggìbạnđanglàmvàkhinàobạnrảnh.Họsẽhiểuvấnđềvàbiếtkhinàohọcóthểgặpđượcbạn.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Kếtnốicácđiểm.Cáckếtquảđángkinhngạctrởnênkhảthikhinơibạnmuốnđihoàntoànphùhợpvớinhữnggìbạnlàmhômnay.Tậndụngmụcđíchcủabạnvàchophépsựcanthiệprõràngvàocácưutiêncủabạn.

2.Ngănthờigianchođiềuquantrọngnhất.Cáchtốtnhấtđểthựcthiđiềuquantrọngnhất là thườngxuyênhẹnhòvớichínhmình.Ngănô thờigianngay từđầungày, vàngăn thànhnhữngphần lớn,không íthơnbốn tiếngmộtô!

3.Bảovệcácôthờigiancủabạnbằngmọigiá.Ngănôthờigianchỉhiệuquảkhibạnluôntâmniệmrằng“Khôngđiềugìvàkhôngaicóquyềnkhiếntôixaonhãngkhỏiđiềuquantrọngnhất.”Thậtkhôngmay,sựquyếttâmcủabạnchẳngảnhhưởnggìđếnthếgiới,vìvậyhãysángtạokhibạncóthểvà

kiênđịnhkhicầnthiết.Cácôthờigiancủabạnlàcuộchọpquantrọngnhấttrongngàycủabạn,vìvậyhãylàmbấtcứđiềugìđểbảovệnó.

Nhữngngườiđạtđượccáckếtquảđángkinhngạcđạtđượcđiềuđóbằngcáchlàmviệchiệuquảhơntrongcùngmộtthờigianlàmviệc.Ngănôthờigianlàmộtchuyện,ngănôthờigianhiệuquảlàmộtchuyệnkhác.

16.BACAMKẾTĐạtđượccáckếtquảphi thường thôngquaviệcngănô thờigiancần3

camkết.Trướctiên,bạnphảichấpnhậnsuynghĩvềmộtngườinàođóđangtìmkiếmsựtinhthông.Sựtinhthônglàmộtcamkếtđểtrởthànhngườigiỏinhất, từđóđạtđượcnhữngkếtquảngoài sức tưởng tượng,bạnphảichấpnhậnnỗlựchếtmìnhđểđạtđượcchúng.Thứhai,bạnphảiliêntụctìmkiếmnhữngcáchthứctốtnhấtđểlàmmọiviệc.Khônggìvôíchhơnviệckếtquảkhôngtươngxứngvớinỗlựcđãbỏra.Vàcuốicùng,bạnphảisẵnsàngtrởthànhngườicótráchnhiệmđểlàmmọithứtrongkhảnăngnhằmthựchiệnđiềuquantrọngnhất.Sốngvớinhữngcamkếtnày,bạnđãchomìnhmộtcơhộiđểcóđượcnhữngtrảinghiệmkhácbiệt.

BACAMKẾTVỚIĐIỀUÝNGHĨANHẤT

1.Đitheoconđườngcủasựtinhthông

2.Dichuyểntừ“E”đến“P”

3.Sốngcótráchnhiệm

1.Đitheoconđườngcủasựtinhthông

Sựtinhthôngkhôngphảilàtừchúngtathườngxuyênnghethấy,nhưnglạigiữvaitròrấtquantrọngtrongviệcđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc.Sựtinhthônggiốngnhưmộtconđườngthayvìmộtđiểmđến,vàthoạtđầunócóvẻđáng sợnhưngdầncũng trởnêndễ tiếpcậnvàcó thểđạtđược.Phầnlớnmọingườichorằngsựtinhthônglàkếtquảcuốicùng,nhưngxétvềcốtlõi,sựtinhthônglàmộtcáchsuynghĩ,cáchhànhđộngvàmộtcuộchànhtrìnhmàbạntrảinghiệm.Khinhữngđiềubạnchọnvàthựchiệnchúngthành thạo làđúngđắn, thìviệc theođuổisự tinh thôngsẽkhiếnmọiviệckháccầnthựchiệntrởnêndễdànghơnhoặckhôngcòncầnthiết.Đólàlýdonhữnggìbạnlựachọnđểlàmthànhthạolạiquantrọngđếnvậy.

Sựtinhthôngđóngmộtvaitròquantrọngtrongchuỗidomino.

Tôi tin rằngquanđiểmlànhmạnhvềsự tinh thôngđồngnghĩavớiviệctậndụngnhữngđiểmmạnhnhấtcủabạnđểgiúpbạnthựchiệnđượctốtnhấtcôngviệcquantrọngnhấtcủamình.Đâylàconđườngdànhchomộtngườicócơhộihọchỏivàtáihọchỏinhữngđiềucơbảntronghànhtrìnhkhônghồikếtđểcóđược trảinghiệmvàchuyênmôncaohơn.Cũngnhư,ởmộtđiểmnàođó,cácvõsinhđaitrắngđượcđàotạonângbậcsẽbiếtđượccácđộngtáccơbảncủacấpđaiđen.Sựsángtạocủamộtvõsỹđaiđenxuấtpháttừsựtinhthôngcácnguyêntắccơbảnởcấpđaitrắng.Nóicáchkhác,chúngtatrởthànhbậcthầycủanhữnggìchúngtađãthôngthạovàlàngườichậpchữnghọchỏinhữnggìchưathànhthạohoặchoàntoànmới.Đâylàlýdosựtinhthônglàmộtcuộchànhtrình.

Năm1993,nhàtâmlýhọcK.AndersEricssoncôngbốtácphẩm“Vaitròcủa thực hành có chủ ý trong việc tiếp thu hiệu suất chuyên gia” trên tạpchíPsychologicalReview.Khisosánhđểhiểurõhơnvềsựtinhthông,bàiviếtnàyđãvạchtrầnýtưởngrằngmộtngườixuấtsắclàdocónăngkhiếu,bẩmsinh.Ericssonvềcơbảnđãchochúngtabiếtnhữngkiếnthứcthựcsựđầutiênvềsựtinhthôngvàđưaraýtưởngvề“quytắc10.000giờ”.Nghiêncứucủaôngchothấymộtmôhìnhphổbiếnvềviệcthựchànhthườngxuyênvà có chủý thôngqua khóa nghiên cứu trongnhiều nămvề nhữngngườixuất sắcđãbiếnhọ trở thànhconngườinhưhiệnnay– thực sựxuất sắc.Trongmộtnghiêncứu,cácnghệsĩviolinưutúđãtáchmìnhrakhỏinhữngngườikhácbằngviệc tích lũyhơn10.000giờ luyện tập trước tuổi20.Rấtnhiều những nhân vật ưu tú đã hoàn thành cuộc hành trình của họ trongkhoảng10năm,trongđó,nếubạnlàmmộtphéptoán,trungbìnhkhoảng3giờluyệntậpcóchủýhàngngàytrong365ngàycủanăm.Bâygiờ,nếuđiềuquantrọngnhấtliênquanđếncôngviệcvàbạnphảilàmviệc250ngàymộtnăm(5ngàymộttuầntrong50tuần),đểbắtkịpcuộchànhtrìnhtinhthông,bạnsẽphảidànhtrungbình4giờmỗingày.Đókhôngphải làmộtconsốngẫunhiên.Đó là số lượng thờigiancần thiếtđểphânchia thờigianmỗingàychođiềuquantrọngnhấtcủabạn.

Sựthànhthạođiliềnvớithờigianđượcđầutưhơnbấtcứđiềugìkhác.Michelangelotừngnói,“Nếumọingườibiếttôiđãvấtvảrasaođểđạtđượcsựthôngthạocủamình,họsẽthấymọichuyệnchẳngcóvẻgìlàtuyệtvờicả.”Quanđiểmcủaôngrấtrõràng.Sựthụcluyệnbaogiờcũngđánhbạitàinăng.

Khingănô thờigiandànhchođiềuquan trọngnhất,hãychắcchắnbạntiếpcậnnóbằngsựtinhthông.Điềunàysẽmanglạichobạncơhộitốtnhấtđểlàmviệchiệuquảnhất,cuốicùng,trởthànhngườigiỏinhất.Vàthậtthúvịkhi:cànglàmviệchiệuquả,bạncàngcónhiềukhảnăngnhậnđượcnhữngphầnthưởngmàbạncóthểđãbỏlỡ.

Trênconđườngdẫnđếnsựtinhthông,cảsựtựtinvànănglựcthànhcôngcủabạncũngsẽpháttriển.Bạnsẽkhámphárarằng:conđườngdẫnđếnsựtinhthôngkhôngquákhácsovớiviệctheođuổiconđườngtiếptheo.Bạncóthểngạcnhiêntrướcviệcdànhthờigianđểthànhthạoviệcquantrọngnhấtnhư bước đệmđể thực hiện hoặc tăng tốc quá trình thực hiện những việckhác như thế nào.Hiểu biết đem lại hiểu biết và các kỹ năng tạo nên kỹnăng.Đólànhữnggìkhiếncácquândominotươnglaidễdàngđổhơn.

Sựtinhthônglàđammêxứngđángđượctheođuổi,bởiđólàhànhtrìnhkhônghồikết.TrongcuốnsáchMastery(tạmdịch:Sựtinhthông),GeorgeLeonardkểcâuchuyệnvềJigoroKano,ngườisángtạoramônJudo.Theotruyềnthuyết,khiKanosắpquađời,ôngđãgọicáchọctròlạivàyêucầuhọchôn cất ông cùng với chiếc đai trắng củamình.Võ sư củamôn phái đãmangtheobiểutượngcủangườimớinhậpmôntrongsuốtcuộcsốngchotớikhiđãnhắmmắtxuôitay,bởiđốivớiông,hànhtrìnhhọchỏiđểthànhcôngdườngnhưdàivôtận.

2.ĐITỪEĐẾNP

Khihuấnluyệnchocácgiámđốcđiềuhànhcấpcao,tôithườnghỏi,“Cácanhlàmđiềunàychỉđơngiảnlàlàmhếtkhảnăng,haylàmđiềuđótốtnhấtcó thể?”Mặcdùđókhôngphải làmột câuhỏi đánhđố, nhưngnó có thể

khiến mọi người mắc bẫy. Nhiều người nhận ra rằng dù nỗ lực hết sức,nhưnghọcũngkhôngthểlàmtốtnhấtcóthể,bởihọkhôngsẵnsàngthayđổinhữnggìhọđang làm.Hànhtrình tinh thôngmộtđiềugìđó làsựkếthợpgiữanỗlựclớnnhấtcủabạnvớikhảnăngthựchiệnviệcđótốtnhấtcóthể.Tiếptụccảithiệncáchbạnlàmmộtviệcgìđógiữvaitròtốiquantrọnggiúptậndụngtốiđaviệcngănôthờigian.

Đólàhànhtrìnhđitừ“E”đến“P”.

Khi thứcgiấcvàobuổi sángvàbắtđầugiảiquyếtmọiviệc trongngày,chúng ta thường làm theo một trong hai cách: Làm khoán (“E”−Enterpreneurial) hoặcCómục đích (“P”−Proposeful).Làmkhoán là cáchtiếpcậntựnhiêncủachúngta.Nóchothấythứchúngtamuốnlàmhoặccầnphải làmvànỗ lực làmđiềuđóvớisựnhiệt tình,năng lượngvàkhảnăngthiênbẩm.Chodùđólàviệcgì,mọikhảnăngthiênbẩmđềulàgiớihạncủathànhtích,năngsuấtvàthànhcônghạnđịnh.Mặcdùđiềunàytùythuộcvàotừngngười, từngnhiệmvụ,nhưngaicũngcónhữnggiớihạn tựnhiênđốivớimọiviệctrongcuộcsống.Đưachovàingườimộtchiếcbúa,họcóthểsửdụngnóthànhthạo.Đưachotôimộtchiếcbúa,tôicóthểđậpvỡmọithứ.Nóitheocáchkhác,mộtsốngườicóthiênhướngsửdụngchiếcbúarấttốtmàhầunhưkhôngcầnhướngdẫnhoặc thựchành,nhưngcónhữngngườinhưtôicónhữnghạnchếvềthànhtích.Nếukếtquảtừnhữngnỗlựccủabạncóthểđượcchấpnhậnởbấtcứmứcđộthànhtíchnàobạnđạtđến,xinchúcmừng,bạnnêntiếptụcnỗlựchơnnữa.Nhưngkhi tiếndầnđếnđiềuquantrọngnhất,bạnphảitháchthứcbấtkỳgiớihạnthànhtíchnào,vàđiềunàyđòihỏimộtcáchtiếpcậnkhácbiệt–tiếpcậncómụcđích.

Nhữngngườithànhđạtkhôngchấpnhậnmọigiớihạncủaphươngpháptiếpcậntựnhiênnhưquyếtđịnhcuốicùngvềthànhcôngcủahọ.Khichạmtớigiớihạnthànhtích,họtìmkiếmcácmôhìnhvàcáchệthốngmới,cáccáchtốthơnđểlàmmọiviệcnhằmthúcđẩyhọnỗlựchơnnữa.Họdừngđủlâuđểkiểmchứngcáclựachọncủahọ,họchọnphươngántốtnhất,vàsauđó họ nhanh chóng tiếp cận nó.Hãy đề nghịmột người có tư tưởng làmkhoán“E”đốnmộtítcủi,họsẽvácrìuđithẳngvàorừng.Thếnhưng,nhữngngườicómụcđích“P”sẽhỏi,“Tôicó thể lấymộtchiếccưamáyởđâu?”Vớitưduy”cómụcđích”,bạncóthểđạtđượcnhữngđộtphávàthựchiệnmọiviệcvượtxakhảnăngthiênbẩmcủabạn.Chỉcầnbạnsẵnsànglàmbấtcứđiềugìcóthể.

Bạnkhôngcóthểđặtracácgiớihạnvềnhữnggìbạnsẽlàm.Bạnphảicởimởvớicácýtưởngmớivàthựchiệnmọiviệctheocáchmớimẻnếumuốncónhữngbướcđộtphátrongcuộcsống.Khiđitrênconđườngdẫnđếnsựtinhthông,bạnsẽthấybảnthânliêntụcđượcthửtháchlàmnhữngđiềumớimẻ.Ngườicómụcđíchđitheoquytắcđơngiản“mộtkếtquảkhácbiệtcầnmộthànhđộngkhácbiệt.”Biếnđiềunàythànhcâuthầnchúcủabạnvàchờđónnhữngbướctiếnđộtphá.

Quánhiềungườiđạtđếncấpđộhiệusuất“đủtốt”vàsauđókhôngtiếptục nỗ lực hơn nữa.Mọi người trên con đường dẫn đến sự tinh thông đãtránhđiềunàybằngcáchliêntụcnângcaomụctiêucủahọ,tháchthứcbảnthânphávỡcácgiớihạnhiệntại.ĐólànhữnggìnhàvănkiêmbậcthầyghinhớJoshuaFoergọilà“Trạngtháibìnhổn.”Ôngđãminhhọanóbằngviệc

đánhmáy.Nếuthờigianthựchànhlàtấtcảnhữnggìquantrọngnhất,trongsuốtquátrìnhhọctập,vớihàngtriệubảnghinhớvàe-mailđánhmáy,chúngtasẽtừmộtngườimổcòtiếnbộthànhngườiđánhđược100từ/phút.Nhưngđiềuđókhôngxảyra.Chúngtađạtđếnkỹnăngchúngtacholàcóthểchấpnhậnđượcvà sauđóngừngviệchọchỏi.Chúng ta tiếp tụchành trình thíđiểmtựđộngvàchạmđếncácgiớihạnthànhtíchphổbiếnnhất:trạngtháibìnhổn.

Khitìmkiếmcáckếtquảđángkinhngạc,việcchấpnhậnmộttrạngtháibìnhổnhoặcbấtkỳgiớihạnthànhtíchnàokháckhônghềổnkhiápdụngnóvàođiềuquantrọngnhấtcủabạn.Khibạnmuốnphávỡtrạngtháibìnhổnvàcácgiớihạn,chỉcómộtphươngpháp–“sốngcómụcđích”.

Trongkinhdoanhcũngnhưcuộcsống,chúngtađềubắtđầuvớitinhthầnlàmkhoán.Chúngta theođuổimộtđiềugìđóvớimứcđộkhảnăng,nănglượng,kiến thức, vànỗ lựchiện tại –xét trongngắnhạn,mọi thứđềudễdàng.Tuyvậy,nócũngcórấtnhiềuhạnchế.

Khi“E”làphươngpháptiếpcậnduynhất,chúngtatạoracácgiớihạngiảchonhữnggìcóthểđạtđượcvàngườichúngtacóthểtrởthành.Nếugiảiquyếtmộtviệcbằng“E”vàsauđóchạmđếngiớihạnthànhtích,chúngtachỉđơngiảnchạmvàonóvànảyngượclạihếtlầnnàyđếnlầnkhácchođếnkhichúngtatuyệtvọng,chánnảnvớithànhtíchtốiđaduynhấtchúngtacóthểđạtđược.Cuốicùng,chúngtasẽnhanhchóngchuyểnhướngsangmụctiêukhác.Khinghĩmìnhđãnỗlựchếtsức,chúngtachorằng“bắtđầulại”làphươngántốiưunhấtđểtiếnlênphíatrước.Vấnđềlàđiềunàytrởthànhmộtchukỳluẩnquẩnkhichúngtalàmviệcgìđómớimẻtiếptheovớisựnhiệttình,nănglượng,khảnăngtựnhiênvànỗlựcđãđượcđổimới,rồilạiđạtđếncácgiớihạn,kèmtheosựthấtvọngvàchánnảntáilặp.Vàsauđó,lạilànhữnghướngđimớitiếptheo.

Đưa“P”đếngiớihạntươngtựvàmọithứsẽhoàntoànkhácbiệt.Nhữngngườisởhữuphươngpháptiếpcậncómụcđíchchorằng,“tôivẫnđangcam

kếtđểngàycàngpháttriểnhơnnữa,vậycácquyềnchọncủatôilàgì?”Sauđó,bạnsửdụngcâuhỏitậptrungđểthuhẹpcáclựachọnkhichỉcònđiềutiếp theonên làm.Bạncó thể làmtheomộtmôhìnhmới,cóđượcmộthệthốngmới,hoặccảhai.Nhưnghãysẵnsàng.Thựchiệnnhữngđiềunàycóthểcầnđếntưduymới,nhữngkỹnăngmớivàthậmchícảcácmốiquanhệmới.Cólẽkhôngđiềunàotrongsốnhữngđiềunàymangthiênhướngbẩmsinh,nhưngkhicamkếtđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc,bạnhãylàmbấtcứđiềugìcóthể.

Khi nỗ lực hết sức nhưng kết quả chắc chắn không phải tốt nhất, hãychuyểntừ“E”sang“P”.Hãytìmkiếmnhữngmôhìnhvàhệthốngtốthơn,haycáccáchcóthểđưabạntiếnxahơn.Sauđóchấpnhậnphươngpháptưduymới, những kỹ năngmới, và cácmối quan hệmới để giúp bạn hànhđộng.Trở thànhngườicómụcđích trongquá trìnhphânchia thờigianvàmởkhóatiềmnăngcủabạn.

3.SỐNGCÓTRÁCHNHIỆM

Mộtkếtnốikhôngthểphủnhậngiữanhữnggìbạnlàmvànhữnggìbạnnhậnđược.Hànhđộngxácđịnhcáckếtquảvàkếtquảthôngtinchohànhđộng.Sốngcó tráchnhiệmcùngvớivòngphảnhồinàysẽgiúpbạnkhámpháranhữngđiềubạnphảilàmđểđạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạc.Đólàlýdocamkếtcuốicùngcủabạnlàsốngcótráchnhiệm.

Đểsởhữutoànbộkếtquả,bạnphảilàngườiduynhấtchịutráchnhiệmvềchúngđểthúcđẩythànhcôngcủabạn.Tráchnhiệmgiữvaitròquantrọngnhất trongba camkết.Nếukhôngcónó, cuộchành trìnhdẫnđến sự tinhthôngsẽgiánđoạnkhibạngặpphải thách thức.Nếukhôngcónó,bạn sẽkhôngtìmracáchphávỡcácgiớihạnthànhtíchgặpphải.Nhữngngườicótráchnhiệm thừanhận thấtbạivàkiên trìnỗ lực.Họcoi trọngkếtquảvàkhôngbaogiờbiệnhộchohànhđộng,cáckỹnăng,môhình,hệthống,hoặccácmốiquanhệkhônggiúphoànthànhcôngviệc.

Bạnchỉcóhailựachọn–tráchnhiệmhoặcvôtráchnhiệm.Điềunàynghe

cóvẻkhắcnghiệt,nhưngđólàsựthật.Mỗingàytùythuộcvàosựlựachọncáchtiếpcậnnàyhaycáchkhác,vàhậuquảsẽmãitheosauchúngta.

Đểminhhọa sựkhácbiệt, hãynghecâuchuyệnvềhainhàquản lýhaidoanh nghiệp cạnh tranh cùng trải nghiệm sự thay đổi đột ngột trong thịtrường. Một hàng dài khách hàng trước cửa hàng trong tháng này. Thếnhưng,thángsaukhôngcóbóngdángmộtai.Phảnứngcủamỗiquảnlýtạonênsựkhácbiệtrấtlớn.

Nhàquảnlýcótráchnhiệmngaylậptứclêntiếng:Cóvấnđềgìđó?Côđiềutrachínhxácnhữnggìmìnhđangphảiđươngđầu.Nhàquảnlýcònlạitừchốithừanhậnnhữnggìđangxảyra.Đólàmộtsựphiềnnhiễu,mộttrụctrặc,mộtsựbấtthường.Anhnhúnvaicoinóchỉđơngiảnlàmột“thánglàmănkhôngtốt”.Trongkhiđó,ngườiquảnlýcótráchnhiệmđãpháthiệnracácđối thủcạnh tranhđangdầnchiếm thịphầncủahọvànói, “đó làvấnđề”.Tâmthếsẵnsànglàmrõvấnđềđãmanglạichocômộtlợithếcạnhrấtlớn.Nókhiếncôbắtđầucânnhắcđểtạorasựkhácbiệt.

Ngườiquảnlýcònlạiliêntụcphủnhậnthựctế.Anhtađưaramộtcáchnhìnkhácbiệt,đổtráchnhiệmchongườikhác.Nếumọingườitrongcôngtychịulàmtốtcôngviệccủahọ,chúngtôisẽkhônggặpvấnđềnhưthế!

Ngườiquảnlýcótráchnhiệmtìmkiếmcácgiảipháp.Quantrọnghơn,côtựthừanhậnlàmộtphầncủagiảipháp:Tôicóthểlàmgì?Khitìmrachiếnthuật đúng đắn, cô bắt đầu hành động.Người quản lý còn lại, đổ lỗi cho

nhữngngườikhác,biệnminhchosaisótcủabảnthân.Đókhôngphảilàviệccủatôi,ôngtuyênbố,vàhyvọngmọithứsẽtựtốtlên.

Cứnhưvậy,sựkhácbiệtgiữahọrấtrõrệt.Mộtngườitíchcựccốgắngđểlàm chủ số phận củamình.Một người chỉ đơn giản phómặc.Một ngườihành động có trách nhiệm, người kia tự biến mình thành nạn nhân.Mộtngườimongmuốnthayđổikếtquảcònmộtngườithìkhông.

Tôichỉđangmôtảtháiđộ,chứkhôngphảiconngười.Tuynhiênnếucótháiđộnàytrongmộtkhoảngthờigianđủlâu,“nạnnhân”sẽchỉcảtháiđộlẫnconngười.Khôngaingaytừkhisinhrađãlàmộtnạnnhân,đóchỉđơngiản làmột tháiđộhoặcmộtcách tiếpcận.Nhưngnếuđượcphép tồn tại,điều này sẽ trở thànhmột thói quen.Ngược lại, bất cứ ai cũng có thể trởthànhngườicótráchnhiệm–càngsốngcótráchnhiệm,bạncàngứngphóđượcvớimọinghịchcảnh.

Người thànhcônghiểu rất rõvềvai trò củahọ trongcácmốccủacuộcđời.Họbiếtđâylàcáchduynhấtđểpháthiệnranhữnggiảiphápmới,ápdụngchúng,và trảinghiệmmột thực tếkhácbiệt,vìvậyhọsốngcó tráchnhiệmvàđồnghànhcùngchúng.Họcoicáckếtquảlàthôngtincóthểsửdụngđểcơcấuchohànhđộngtốthơnnhằmcóđượckếtquảtốthơn.Đólàmộtchukỳđitừhiểubiếtđếnsửdụngthựctếđểđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc.

Mộttrongnhữngcáchnhanhnhấtđểđưatráchnhiệmvàocuộcsốngcủabạnlà tìmmộtđối tác tincậy.Tráchnhiệmcóthểđếntừmộtnhàcốvấn,bạnbèhoặcởdạng thức caonhất,mộthuấn luyệnviên.Dùvậy, bạnvẫnphảicóđượcmộtmốiquanhệcótráchnhiệmvàchođốitácthấyđượcsựchânthànhcủabạn.Mộtđốitáccótráchnhiệmkhôngphảilàthànhviênđộicổvũ,dùanhtacóthểlàngườiđộngviênbạn.Anhtasẽđưaranhữngphảnhồithẳngthắn,kháchquanvềhiệusuấtlàmviệccủabạn,tạorakỳvọngvềsựtiếnbộliêntục,vàđưaraquanđiểm,thậmchíhiểubiếtcánhânkhicầnthiết.Đốivới tôi,mộthuấn luyệnviênhoặcmộtcốvấn làsự lựachọn tốt

nhấtđểtrởthànhmộtđốitáccótráchnhiệm.Dùđồngnghiệphoặcbạnbèhoàn toàn có thể giúp bạn thấy rõ những điều bạn không quan sát được,nhưngtinhthầntráchnhiệmliêntụctốtnhấtxuấtpháttừmộtngườimàbạncảmnhậnđượctínhtráchnhiệmthựcsựtừhọ.Khiđólàbảnchấtcủamốiquanhệ,vàtừđâycáckếtquảtốtnhấtsẽxuấthiện.

Trước đây, tôi đã thảo luận về kết quả nghiên cứu của Tiến sĩ GailMatthews cho rằng các cá nhân sở hữu những mục tiêu được viết ra có39,5%khảnăngthànhcônghơnngườikhác.Nhưngcâuchuyệnkhôngchỉdừnglạiởđó.Cáccánhânviếtramụctiêucủamìnhvàgửibáocáotiếnđộđếnbạnbècó76,7%khảnăngthànhcông.Cũnghiệuquảnhưviệcviếtracácmụctiêu,hànhđộngchiasẻsựtiếnbộvềviệchướngtớicácmụctiêucủabạntớiaiđóthườngxuyên,thậmchíchỉcầnlàmộtngườibạn,sẽmanglạihiệuquảgấpđôi.

NghiêncứucủaEricssonvềhiệusuấtchuyêngiaxácnhậnmốiquanhệtươngtựgiữahiệuquảxuấtsắcvàhuấnluyện.Ôngquansátthấyrằng“sựkhácbiệtquantrọngnhấtduynhấtgiữanhữngngườinghiệpdưvàbanhómngườicóhiệuquảlàmviệcưutúđólàcácnghệsĩưutútươnglaitìmkiếmcácgiáoviênvàhuấnluyệnviênđồngthờithamgiavàođàotạogiámsát,trong khi các tay nghiệp dư hiếmkhi thamgia vào các hoạt động thực tếtươngtự.”

Mộtđốitáccótráchnhiệmsẽảnhhưởngtíchcựcđếnnăngsuấtcủabạn.Họsẽgiúpbạnluôntrungthựcvàđiđúnghướng.Chỉcầnbiếthọđangchờđợi báo cáo tiến bộ của bạn sẽ thúc đẩy bạn có đượckết quả tốt hơn.Lýtưởngnhất,một huấn luyệnviên có thể “huấn luyện”bạn cách tối đahóahiệusuấttheothờigian.Đâylàcáchtốtnhấtđểtrởthànhngườigiỏinhất.

Huấn luyện sẽ giúp bạn bằng cả ba cam kết về điều quan trọng nhất.Trongthựctế,bạnkhócóthểtìmthấyaicókhảnăngxuấtsắcmàkhôngcósựhỗtrợcủamộthuấnluyệnviênvềmọilĩnhvực.

Khôngbaogiờquásớmhoặcquámuộnđểcóđượcmộthuấnluyệnviên.

Hãycamkếtđạtđượccáckếtquảphithườngvàbạnsẽtìmthấymộthuấnluyệnviêncókhảnăngcungcấpchobạncơhộitốtnhất.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Camkếtnỗlựchếtmình.Nhữngkếtquảkhácbiệtchỉxảyrakhibạnnỗlựchếtmìnhđểtrởthànhngườigiỏinhấttrongcôngviệcquantrọngnhấtcủabạn.Vềbảnchất,đâylàconđườngdẫnđếnsựtinhthôngvàdosựtinhthôngcầncóthờigian,nênchúngtacũngcầnphảicamkếtmớiđạtđượcnó.

2.Hướngtớiđiềuquantrọngnhấtmộtcáchcómụcđích.Đitừ“E”đến”P”.Bánsátnhiệmvụvềcácmôhìnhvàcáchệthốngcóthểđưabạntiếnxa nhất có thể. Đừng ngồi chờ những gì đến tự nhiên – hãy cởi mở vớinhữngtưduymới,kỹnăngmớivàmốiquanhệmới.Nếuconđườngdẫnđếnsựtinhthônglàcamkếtnỗlựchếtmìnhcủabạn, thìsốngcómụcđíchlàcamkếtápdụngcácphươngpháptiếpcậntốtnhất.

3.Giámsátcáckếtquảcủabạn.Nếukếtquảđángkinhngạclànhữnggìbạnmuốn,thìviệctrởthànhmộtnạnnhânsẽkhôngmanglạihiệuquả.Sựthayđổichỉdiễnrakhibạncó tráchnhiệm.Vìvậyhãyrờikhỏighếhànhkháchvàcầmláichiếcxecuộcđờibạn.

4.Tìmmộthuấnluyệnviên.Bạnkhócóthểtìmthấybấtcứaiđạtđượcnhữngkếtquảđángkinhngạckhikhôngcósựhỗ trợcủamộthuấnluyệnviên.

Hãynhớrằng,chúng takhôngnóivềcáckếtquả tầm thườngmà là sựkhácbiệt.Loạinăngsuấtđócóvẻkhóđạtđượcnhất,nhưngkhôngphảivậy.Khi bạnngănô thời gian chođiềuquan trọngnhất, hãybảo vệ khối thờigianđó,vàtậndụngnóhiệuquảnhất,bạnsẽđạtđượchiệuquảtốiđa.

Giờđây,bạnchỉcầntránhkhôngbịlạclối.

17.BỐNKẺTRỘMNăm1973,một nhóm sinh viên trường dòng tình cờ tham gia vàomột

nghiêncứulớnđượcgọilà“Thửnghiệmngườilàmphúc”.Nhữngsinhviênnàyđượctuyểnchọnđểxemcácnhântốbênngoàicóảnhhưởngđếnviệchọsẽgiúpđỡmộtngườilạbịnạnhaykhông?Họsẽphảichuẩnbịchomộtbuổinóichuyệnvềcáccôngviệcởtrườngdòng.Mộtsốngườitrongnhómđượcchobiếthọ sắpbị trễvàphảigấp rútđếnchỗhẹn, trongkhimột sốngườiđượcchobiết làhọcó thể thoảimáivìcònrấtnhiều thờigian.Cácnhànghiêncứuđãđưangườicủahọvàohànhtrình–anhtađichậmchạp,honhiềuvàcóvẻvừagặpnạn.

Cuốicùng,gầnmộtnửacácsinhviênđãdừnglạiđểgiúpđỡ.Nhưngyếutốquyết địnhkhôngphải là nhiệmvụmà là thời gian. 90%các sinhviênđượcthúcgiụcđãkhôngdừnglạivàgiúpđỡngườilạ.Mộtsốthậmchícònvộivàngbướcquaanhtađểcóthểđếnđúnggiờ.

Rõràng,nhữngýđịnhtốtnhấtcủachúngtacóthểdễdàngkhôngđượcthựchiện.Sẽcó4kẻtrộmcóthểphỉnhnịnhvàđánhcắphiệusuấtcủabạn.Vàdochẳngaiởđóđểbảovệbạn,nênbạnlàngườiduynhấttựngănchặnnhữngtêntrộmnàyđểtránhbịtấncông.

BỐNKẺTRỘMHIỆUSUẤT

1.Khôngcókhảnăngnói“Không”

2.Sợlộnxộn

3.Cácthóiquenảnhhưởngtiêucựcđếnsứckhỏe

4.Môitrườngkhônghỗtrợchocácmụctiêucủabạn

1.KHÔNGCÓKHẢNĂNGNÓI”KHÔNG”

Cóngườitừngnóivớitôirằngmộtcáigậtđầuphảiđượcđánhđổibằng1.000lầnnói“không”.Khimớikhởinghiệp, tôikhônghiểuđiềunày.Giờđây,tôihiểurằngđólàmộtcáchnóigiảmnóitránh.Đểbảovệnhữnggìbạn

đồngývàluônđạtđượchiệuquả,bạnphảinóikhôngvớibấtcứaihaybấtcứđiềugìcóthểkhiếnbạnxaonhãng.

Cácđồngnghiệpsẽhỏixintưvấntừbạn.Họmuốnbạnởtrongnhómcủahọ. Bạn bè cần sự hỗ trợ của bạn. Những người lạ sẽ khiến bạnmất tậptrung.Các lờimờivà sựgiánđoạn sẽbủavâybạn.Cáchbạnxử lý tất cảnhữngđiềunàyquyếtđịnh thờigianbạncó thểdànhchođiềuquan trọngnhấtvàkếtquảcuốicùngbạntạora.

Vấnđềlàkhibạnnóicóvớimộtviệcgìđó,bắtbuộcbạnphảihiểunhữnggìbạnnóikhông.NhàsoạnkịchSidneyHoward,tácgiảcủatácphẩmkinhđiểnCuốntheochiềugió,khuyênbạnrằng,“Mộtnửacủaviệcbiếtnhữnggìbạnmuốnlàbiếtnhữnggìbạnphảitừbỏtrướckhibạncóđượcnó”.Cuốicùng, cách tốt nhất để thànhcông lớn làđi từngbướcnhỏ.Vàkhibạnđitừngbướcnhỏ,bạnnóikhôngnhiềulầnhơnbạntưởng.

SteveJobslàngườilàmđượcđiềuđótốtnhất.Tronghainămsaukhitrởlạivàonăm1997,ôngđãgiảmsốlượngsảnphẩmcủacôngty từ350sảnphẩmxuốngcòn10sảnphẩm.Ôngđãnóikhôngvới340sảnphẩm,khôngkểđếnbấtcứlờiđềxuấtmớinàotrongsuốtthờigianđó.TạiHộinghịcácnhà phát triểnMacWorld năm 1997, ông giải thích, “Khi nghĩ về sự tậptrung, bạn nghĩ rằng, ‘Ồ, tập trung là nói có.’ Không! Tập trung là nóikhông.”Jobstheođuổicácthànhtựuđángkinhngạcvàôngbiếtchỉcómộtcáchduynhấtđểđạtđượcđiềuđó.Jobslàngườidámnói“không”.

Nghệthuậtnói“có”,theomặcđịnh,lànghệthuậtnóikhông.Nóicóvớitất cả khôngkhácnàoviệckhôngdámnói khôngvới bất cứđiềugì.Mỗinhiệmvụbổsungsẽbàomònsựhiệuquả trongmọiviệckhác.Càng làmnhiều,bạncàngítthànhcông.Bạnkhôngthểlàmhàilòngmọingười,dođó,đừngcốgắnglàmvậy.Thựctế,khicốgắnglàmđiềuđó,ngườiduynhấtbạnkhônglàmhàilòngchínhlàbảnthânbạn.

Hãynhớ rằng, nói cóvới điềuquan trọngnhất làưu tiênhàngđầu củabạn.Miễnbạncoiđâylàmụctiêucủamình,việcnóikhôngvớibấtcứđiều

gìgâyxaonhãngchobạnlàđiềucóthểchấpnhậnđược.

Sauđó,vấnđềchỉlàcáchthựchiện.

Tấtcảchúngtađấutranhđếnmứcđộnàođóvớiviệcnóikhông.Córấtnhiềulýdo.Chúngtamuốntrởnênhữuích,khôngmuốnlàmtổnthươngai,muốnđượcchămsócvàquantâm.Vàchúngtakhôngmuốncóvẻnhẫntâm,lạnhlùng.Tấtcảnhữngđiềunàyhoàntoàndễhiểu.Đượcngườikháccầnđếnvàgiúpđỡngườikhácmanglạicảmgiácvôcùngthoảimái.Tậptrungvào các mục tiêu của mình đến mức bỏ bê những việc khác, đặc biệt lànhữnghoạtđộngvànhữngngườichúngtacoitrọngnhất,cóthểtạocảmíchkỷ.Nhưngkhôngphảivậy.

BậcthầymarketingSethGodintừngnói,“Bạncóthểtừchốibằngsựtôntrọng,bạncóthểnóikhôngngaylậptứcvàbạncóthểnóikhôngkèmmộtlời chỉ dẫn đến nhữngngười có thể nói có.Nói có vì bạn không thể chịuđựngđượcsựkhóchịutạmthờicủaviệcnóikhôngsẽkhônggiúpbạnlàmviệchiệuquả”.Bạncóthểgiữlạinhữnglờinóicóvànóikhôngtheocáchmanglạihiệuquảchobạnvàchonhữngngườikhác.

Tấtnhiên,bấtcứkhinàobạncũngcóthểnóikhôngkhicần.Trongthựctế,đây sẽ là sự lựachọnđầu tiêncủabạnởmọi lúc.Nhưngnếubạncảmthấycónhữnglúccầnphảinóikhôngmộtcáchhữuích,thìcórấtnhiềucáchđểnóimàvẫncóthểhướngmọingườitiếnvềphíamụctiêucủamình.

Bạncóthểhỏihọnhữngcâuhỏikhiếnhọtìmđếnsựgiúpđỡcầnthiếtởbấtcứđâu.Bạncó thểđưa racách tiếpcậnkhácmàkhôngcầnbấtkỳsựgiúpđỡnào.Bạncóthểkhôngbiếthọcókhảnănglàmgìkhácnữa,vìvậybạncóthểgiúphọbằngcáchnhẹnhàngkhuyếnkhíchhọtựđưaraýtưởng.Bạncóthểchuyểnhướngyêucầucủahọmộtcáchlịchsựsangnhữngngườikhácđểngườiđóhỗtrợhọtốthơn.

Bâygiờ,nếubạnphảinóicó,córấtnhiềucáchsángtạođểlàmđiềuđó.Nói cáchkhác,bạncó thể tậndụngnhững lờinói cócủabạn.Nhữngbàn

giúpđỡ,cáctrungtâmhỗtrợvànhữngnguồnthôngtinkhôngthểtồntạinếukhôngcóloạitưduychiếnlượcnày.Cáckịchbảninsẵn,cáctrangcâuhỏihoặc tập dữ liệu thường được hỏi, những bản giải thích được viết ra, cáchướng dẫn được lưu lại, các thông tin được đăng lên, các bản danh sách,danhmục,thưmục,vàcáclớpđàotạođượclênlịchtrướcđềucóthểđượcsửdụnghiệuquảđểnóicótrongkhivẫnbảovệđượcôthờigiancủabạn.Tôibắtđầuápdụngđiềunàyvàocôngviệcđầutiêncủatôiởvịtríquảnlýbánhàng.Tôithúcđẩycáckhóađàotạođểlọcracáccâuhỏithườngđượcđặtra,vàsauđóbằngcáchinhoặcghilạichúng,tôiđãtạoramộtthưviệncáccâutrảlờimàđộicủatôicóthểsửdụngbấtcứkhinàotôikhôngthểcómặtđểgiúpđỡhọ.

Bàihọclớnnhấttôihọcđượcđólànósẽgiúptôicóđượcmộttriếtlývàmộtcáchtiếpcậnđểquảnlýthờigiancủatôi.Theothờigian,tôipháttriểnnhữnggìtôigọilà“quytắc1m”.Khitôisảicánhtayra,từcổđếncácngóntaycủatôicáchnhaukhoảng1m.Tôiđãbiếnnótrởthànhsứmệnhquảnlýthờigianđểhạnchếmọingườivànhữnggìtôicóthểnhậnđượctrongvòng1m.Quytắcrấtđơngiản:Mộtyêucầuphảiđượckếtnốivớiđiềuquantrọngnhấtđểtôixemxét.Nếukhông,tôihoặcnóikhônghoặcsẽsửdụngbấtkỳmột trong những cách tiếp cậnmà tôi chia sẻ ở trên để chuyển hướng nósangnơikhác.

Họccáchnóikhôngkhôngphảilàmộtcáchđểtrỏthànhmộtngườisốngkhépkín.Ngược lại,đó làcáchđểcóđượcsự tựdo lớnnhấtvà linhhoạtnhất.Tàinăngvàkhảnăngcủabạnlànguồnlựchạnchế.Thờigiancủabạncốđịnh.Nếubạnkhônggắncuộcsốngcủabạnvớinhữnggìbạnnóicó,thìnósẽđitheohướngnhữnggìbạnđịnhnóikhông.

Trongmộtbàibáonăm1977trêntạpchíEbony,diễnviênhàinổi tiếngBillCosby,khigâydựngsựnghiệpcủamình,đãđọcmộtsốlờikhuyênmàôngluônkhắccốtghitâm:“Tôikhôngbiếtchìakhóađểthànhcông,nhưngchìakhóađểthấtbạilàcốgắnglàmhàilòngtấtcảmọingười”.Nếukhông

thểnóikhông,bạnsẽkhôngbaogiờthựcsựđạtđượcđiềuquantrọngnhấtcủamình.

2.SỢSỰXÁOTRỘN

Sựxáo trộn là thực tếxảy ra trên suốthành trìnhdẫnđếnkếtquảđángkinh ngạc. Tình trạng bất ổn. xáo trộn. Rối loạn. Khi chúng ta làm việckhôngngừngnghỉđể tậndụngkhối thờigiancủamình, sựxáo trộn sẽ tựđộngcưtrúxungquanhchúngta.

Xáotrộnlàđiềukhôngthểtránhkhỏikhibạnchỉtậptrungvàođiềuquantrọngnhất.Khibạnchuyêntâmvàoviệcquantrọngnhất,thếgiớisẽkhôngchờđợibạn.Nóthayđổinhanhchóngtheotừngngàyvàmọithứsẽrốitungkhibạntậptrungvàosốítcácưutiên.Bạnkhôngthểkhiếncuộcsốngchậmhayngừnglại.Một trongnhữngtên trộmnăngsuất lớnnhất làviệckhôngsẵnsàngđểsựhỗnloạnhoặcthiếusángtạoxuấthiệntrongquátrìnhxửlýtêntrộmđó.

Tậptrungvàođiềuquantrọngnhấtđồngnghĩavớiviệcnhữngthứkhácsẽkhôngđượcthựchiện.Sẽluôncónhữngngườivàdựánkhôngphảilàmộtphầntrongưutiênlớnnhấtcủabạnnhưngvẫnkháquantrọng.Bạnsẽcảmthấychúngcũngcầnsựchúýcủabạn.Sẽluôncónhữngcôngviệckhôngđượchoànthànhvàchưakếtthúcluẩnquẩnđâuđóđểlôikéosựtậptrungcủabạn.Khiđiềunàyxảyra,khibạntạoáplựcvềbấtkỳsựhỗnloạnnàokhôngđượcchúýđến,đólàsựgiảiphónghoàntoànkhôngmanglạihiệusuất.

Thựctế,đólàmộtthỏathuậntrọngói.Khibạncốgắngđểđạtđếnđiểmtốtnhất,sựhỗnloạnchắcchắnsẽxuấthiện.Cáclĩnhvựckháctrongcuộcsốngcủabạncóthểgặpsựhỗnloạntỷlệthuậnvớithờigianbạnđầutưvàođiềuquantrọngnhất.Vấnđềlàbạnchấpnhậnđiềunàythayvìchiếnđấuvớinó.FrancisFordCoppola,đạodiễntừngđoạtgiảiOscar,đãcảnhbáochúngtarằng“bấtcứđiềugìbạnxâydựngvớiquymôlớnhoặccóniềmđammêmãnhliệtsẽgâyrasựhỗnloạn”.Nóicáchkhác,hãylàmquenvớiđiềuđó

vàhãyvượtquanó.

Trongcuộcsốnghoặccôngviệccủabấtcứai,cónhữngthứkhôngthểbỏqua:giađình,bạnbè,vậtnuôi,cáccamkếtcánhân,hoặccácdựáncôngviệcquantrọng.Tạibấtkỳthờiđiểmnào,bạncóthểđưamộtvàihoặctấtcảnhữngđiềunàyvàokhốithờigiancủabạn.Bạnkhôngthểtừbỏsứcmạnhthờigiancủabạn,đólàđiềuđươngnhiên.Vậy,bạnsẽlàmgì?

Mọingườihỏitôirấtnhiềuvềđiềunày:“Tôisẽphảilàmgìnếulàmộtbàmẹđơnthân?”“Chuyệngìxảyranếutôicóchamẹgiàsốngphụthuộcvàomình?”“Tôicónhiềuviệcphảitựlàm,vậytôiphảilàmgì?”Đâyrõrànglànhữngcâuhỏirấtấntượng.Tôinóivớihọnhưsau:

Tùythuộcvàotừnghoàncảnh,khốithờigiancủabạnbanđầucóvẻkhácbiệtsovớinhữngngườikhác.Tìnhhuốngcủamỗingườiđềuđadạng.Tùythuộcvàoviệcbạnđangởđịavị,vịtrínào,thờigianriêngtưcủabạncóthểkhácởtùytừngthờiđiểmtrongngày.Bạncóthểphảiđánhđổithờigianvớinhữngngườikhácđểhọbảovệkhốithờigiancủabạncònbạnbảovệthờigiancủahọ.Bạnthậmchícóthểnhờconcáihoặcchamẹmìnhngănôthờigiangiúpbạn.

Nếucầncầuxin,hãycứcầuxin.Nếuphảitraođổi,hãycứtraođổi.Nếuphảisángtạo,đừngngạisángtạo.Chỉcầnbạnkhôngtựbiếnmìnhthànhnạnnhâncủahoàncảnh.Đừnghysinhthờigiancủabạndosuynghĩrằng“tôikhôngthểlàmđượcviệcđó”.Hãylàmrõnó.Hãytìmracách.Hãybiếnnóthànhhiệnthực.

Khibạncamkếtvớiđiềuquantrọngnhấtmỗingày,cáckếtquảđángkinhngạccuốicùngcũngsẽxuấthiện.Lúcđó,điềunàytạoracơhộiquảnlýsựhỗnloạn.Vìvậy,đừngđểtêntrộmnàymóctúihiệusuấtcủabạn.Vượtquanỗisợhỗnloạn,họccáchđốiphóvớinóvàtintưởngrằngđiềuquantrọngnhấtsẽmanglạithànhcôngchobạn.

3.CÁCTHÓIQUENCÓHẠICHOSỨCKHỎE

Mọingườitừnghỏitôi,“Nếukhôngbiếtcáchchămsócbảnthân,bạnsẽsống ra sao?”Tôi đã chiến đấu với tác dụng phụ đau đớn của bệnh viêmbàngquangkẽvàphảiđốimặtvớichứng runchân liên tục,một tácdụngphụgâysuynhượccủaviệcđốtcháystatincholesterol.Khảnăngvậnđộngcủatôibịtổnhạirấtlớn,vàđểkhắcphụcđượcđiềunàysẽrấtkhókhăn.Bácsĩcủatôiđãđưaramộtsốlựachọnvàhỏitôimuốnlàmgì.Câutrảlờilàthayđổicácthóiquenảnhhưởngtiêucựcđếnsứckhỏecủatôi.Đócũnglàlúc tôipháthiệnramột trongnhữngbàihọc lớnnhấtvềcáckếtquảđángkinhngạc.

Khôngquản lýđượccác thóiquencóhạichosứckhỏe làmột tên trộmnăngsuấtthầmlặng.

Khikhôngbiếtcáchbảovệnănglượngcủamình,chúngtacóthểsẽcạnkiệtnănglượngvàdẫnđếnquátải.Bạnsẽthườngxuyêngặpphảitìnhtrạngnày.Khimọingườikhônghiểuđượcsứcmạnhcủađiềuquantrọngnhất,họ

sẽcốgắngômđồmnhiềuviệcvàbởiđiềunàykhôngbaogiờcóhiệuquảdàihạn,nênhọsẽthựchiệnmộtvụthươngthảobấtlợivớichínhmình.Họhysinhsứckhỏeđểđổilấythànhcông.Họthứckhuya,bỏbữahoặcănuốngkém,vàhoàntoànbỏquaviệctậpthểdục.Nănglượngcánhânsẽtrởthànhsuynghĩmuộnmàng,khiếnsứckhỏevàcuộcsốnggiađìnhbịảnhhưởngvàcoiđónhưmộtmặcđịnh.Nỗlựcđạtđượcmụctiêudẫnđếnsuynghĩrằngviệc lừa dối chínhmình làmột lựa chọn tốt đẹp, nhưnghọ khônghề biếtrằnghọđangnắmchắcphầnthuatrongcanhbạcnày.Thậtnguyhiểmkhichorằngsứckhỏevàgiađìnhsẽchờbạntrởlạivàtậnhưởngbấtcứlúcnào.

Thành tích cao và những kết quả đáng kinh ngạc đòi hỏi nguồn nănglượngrấtlớn.Hãyhọccáchcóđượcnóvàgìngiữnó.

Vậy,bạncóthểlàmgì?Hãycoimìnhnhưmộtcỗmáysinhhọctuyệtvờivàcânnhắcviệclậpkếhoạchnănglượnghàngngàyđểđạtđượchiệusuấtcao nhất.Hãy dùng bữa ăn quan trọng nhất trong ngày:một bữa sáng bổdưỡngđểcungcấpnănglượngchocảngàylàmviệccủabạn.Bạnkhôngthểcómộtngàylàmviệcvớicáibụngrỗng.Hãylênlịchchothựcđơncácbữaănhàngngàycủabạnmộttuầnmộtlần.

Tậpthểdụcđểgiảmcăngthẳngvàtăngcườngsứcdẻodaicủacơthể.Tấtcảnhữngviệcnàymanglạichobạnnănglựctốiđacầnthiếtđểcóđượchiệusuấtcaonhất.Vàocuốingày,nếubạnchưađiđượcítnhất10.000bướcmỗingày,hãybiếnnóthànhbàitậpthểdụcýnghĩanhấtđểđạtđượcmụctiêu10.000bướctrướckhiđingủ.Thóiquennàysẽthayđổicuộcsốngcủabạn.

Hãygầngũi,chuyệntròvàdànhthờigianchonhữngngườithânyêucủabạnthườngxuyên.Điềuđósẽthúcđẩybạnđạtđượchiệuquảcaonhấtvàhoàn thành công việc sớm nhất.Những người làm việc hiệu quả có nănglượngcảmxúcmạnhmẽ;họluônvuivẻvàtựtin.

Tiếp theo,hãy lênkếhoạchchomộtngàycủabạn.Chắc chắnbạnbiếtnhững gì quan trọng nhất, và đảm bảo những điều đó sẽ được thực hiện.Quansátnhữnggìbạnphải làm,ước tính thờigiancần thiếtđể thựchiện

chúng, và lập kế hoạch thời gian phù hợp.Điều này sẽ giúp bạn có đượcnănglượngtinhthầntuyệtvờinhất.Nhờđó,tâmtríbạnsẽđượcgiảiphóngkhỏi lo lắngvềviệckhông thựchiệnđượcđiềugìđóvà truyềncảmhứngchonhữngviệcbạnsẽlàm.Đólàkhibạndànhthờigianchonhữngkếtquảđángkinhngạcmàchúngcócơhộithểhiện.

Đếnlúcthựchiện,hãytậptrungvàođiềuquantrọngnhất.Nếucómộtsốưutiênchobuổisáng,bạnphảithựchiệnchúngtrước,dànhthờigianquantrọngnhấtđểlàmchúng.Đừngxaonhãnghoặcchậmchạp.Đếnkhoảnggiữatrưa,hãynghỉngơi,ăntrưavàchuyểnsựchúýcủabạnsangnhữngviệccònlạibạncóthểlàmtrướckhihếtngày.

Cuốicùng,vàobuổitối,dànhđủ8tiếngđểngủ.Bạncầnnghỉngơiđểhồiphục lạinăng lượngchuẩnbịchongàymới.Hiếmcóaingủ ítnhưngvẫnlàmviệchiệuquả.Hãybảovệgiấcngủcủabạnbằngcáchxácđịnhthờigiannghỉngơi.Nếucóthểdậymuộnvàosánghômsau,bạncóthểthứckhuyanhưngđừnglặplạiviệcđóthườngxuyên.

KẾ HOẠCH NĂNG LƯỢNG HÀNG NGÀY CỦA MỘT NGƯỜILÀMVIỆCHIỆUQUẢCAO

1.Ănuốngđúngcách,tậpthểdụcvàngủnghỉhợplý.

2.Dànhthờigiantròchuyện,gầngũivớinhữngngườithânyêuđểcócảmxúcdângtrào,tạoranguồnnănglượngmới.

4.Đưaramụctiêu,kếhoạchvàlịchtrìnhchonănglượngtinhthần.

5.Ngănôthờigianchođiềuquantrọngnhấtđểcónănglượnghợplý.

Đâylàbímậtvềhiệusuấtcủakếhoạch:khibạndànhnhữnggiờđầutiêntrongngàyđểtiếpthêmsinhlựcchomình,bạnsẽcómộtngàylàmviệcmàkhôngcầnnỗlựcquánhiều.Đừngtậptrungvàoviệccómộtngàyhoànhảo,thayvàođó,làcómộtkhởiđầutrànđầysinhlực.Nếucóđượcnửađầungàyhiệuquả,phầncòn lạicủangàysẽ trôiquaêmxuôihơn.Năng lượng tíchcực tạođàchonăng lượng tíchcực.Cơcấu thờigianbuổi sáng thíchhợp

hàngngàylàcáchđơngiảnnhấtđểcóđượckếtquảđángkinhngạc.

4.MÔITRƯỜNGKHÔNGHỖTRỢCÁCMỤCTIÊUCỦABẠN

Mộtbàmẹđơnthâncủahaiđứaconđangtuổiđếntrườngđãngồitrướcmặttôivàkhóc.Giađìnhcôđãnóirằnghọsẽủnghộcôngviệcmớicủacômiễnlàcôphảithuxếpổnthỏaviệcởnhà.Chuẩnbịcácbữaăn,đưaconđihọc,haybấtcứviệcgìtronggiađìnhđềukhôngđượcgiánđoạn.Côđãđồngý nhưng khám phá ra rằng cô đã không thể thực hiện được cam kết củamình.Khiđượcnghechiasẻ, tôichợtnhậnramìnhđangđượcnghekểvềmộttêntrộmhiệusuấtmàgầnnhưmọingườiđềukhôngnhậnthấy.

Môitrườngxungquanhphảihỗtrợchomụctiêucủabạn.

Môitrườngcủabạnchỉđơngiảnlànhữngngườibạnnhìnthấyvànhữnggìbạntrảinghiệmmỗingày.Nhữngngườiđãquenthuộc,nhữngnơithoảimái.Bạn tin tưởng các yếu tố củamôi trường và thậm chí coi đó là điềuđươngnhiên.Nhưnghãylưuý.Bấtcứaivàbấtcứđiềugìvàbấtcứlúcnàođềucóthểtrởthànhmộttêntrộm,chuyểnhướngsựchúýcủabạnkhỏicôngviệcquan trọngnhất củabạnvà ăn cắphiệu suất củabạnngay trướcmũibạn.Đểđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc,môi trườngvànhữngngườixungquanhbạnphảihỗtrợcácmụctiêucủabạn.

Khôngaisốngvàlàmviệcmộtcáchđộclập.Mỗingày,bạntiếpxúcvớinhiềungườivàbịảnhhưởngtừhọ.Nhữngcánhânnàyảnhhưởngđếntháiđộcủabạn,sứckhỏecủabạnvàcuốicùnglàhiệusuấtcủabạn.

Nhữngngườixungquanhbạngiữvaitròquantrọnghơnbạnnghĩ.Thựctế, bạn có thể học hỏi được thái độ của nhữngngười khác bằng cách làmviệc,giaolưuvớihọ,hoặcđơngiảnlàởquanhhọ.Nếuđồngnghiệp,bạnbè,giađìnhthườngcótháiđộbiquanhoặctrốntránhviệcgìđó,bạncũngsẽbịảnhhưởng.Khôngaiđủmạnhđểtránhđượcnhữngảnhhưởngtiêucựcmãimãi. Vì vậy, hãy khiến xung quanh mình chỉ có những người đúng đắn,nhữngngườitrợgiúpsẽkhuyếnkhíchhoặchỗtrợbạn.Cuốicùng,việctrở

thànhnhữngngườicótưduythànhcôngtạora“vòngxoáythànhcôngtíchcực”theođịnhnghĩacủacácnhànghiêncứu,chúngcóthểnângbạnlênvàđặtbạnvàoconđườngcủariêngbạn.

Nhữngngườibạnthườngxuyêntiếpxúccũngcóảnhhưởngrất lớnđếncácthóiquensứckhỏecủabạn.TiếnsĩNicholasA.ChristakiscủaĐạihọcHarvardvàĐạihọcCalifornia, phógiáo sư JamesH.Fowler củaĐạihọcSanDiegođãviếtcuốnsáchvềảnhhưởngtừmạngxãhộiđếnmứcđộhạnhphúccủachúngtanhưthếnào.Cuốnsách,Connected:Thesuprisingpowerofoursocialnetworksandhowtheyshapeourlife(tạmdịch:Kếtnối:Sứcmạnhbấtngờcủamạngxãhộivàcáchchúngđịnhhìnhcuộcsốngcủachúngta),đãkếtnốicácdấuchấmgiữanhữngmốiquanhệcủachúngtavàviệcsửdụngmatúy,mấtngủ,hútthuốclá,uốngrượu,ănuống,vàthậmchílàcảhạnhphúc.Vídụ,nghiêncứunăm2007củahọvềbệnhbéophìcho thấyrằngnếumột trongnhữngngườibạnthâncủabạnbéophì,sẽcó57%khảnăngbạncũngmắcbệnhđóvậy.Tạisao?Nhữngngườichúngtagặpmặtcóthểthiếtlậpnêntiêuchuẩncủachúngtavềnhữnggìđượccholàthíchhợp.

Lúc đó, bạn bắt đầu suy nghĩ, hành động và thậm chí có thiên hướnggiốngnhữngngườibạn tiếpxúc.Khôngchỉ tháiđộvà thóiquensứckhỏecủahọảnhhưởngđếnbạn,thànhcôngcủahọcũngvậy.Nếunhữngngườimàbạntiếpxúcnhiềucóthànhtíchcao,thànhtíchcủahọsẽảnhhưởngđếnbạn.MộtnghiêncứuđặctrưngtrongtạpchítâmlýhọcSocialDevelopmentchothấy,trongsốgần500ngườithamgiaởđộtuổiđihọcvớicácmốiquanhệbạnthânnhất,“bọntrẻkếtbạnvàduytrìmốiquanhệvớicáchọcsinhđạt thành tích cao có xu hướng đạt điểm cao hơn.”Chơi cùng với những

ngườitìmkiếmthànhcôngsẽtăngcườngđộnglựcvàthúcđẩytíchcựchiệusuấtcủabạn.

“Chọnbạnmàchơi”,bởiviệcchọnsaibạncóthểngăncảnvàkhiếnbạnxaonhãngkhỏiquátrìnhthựchiệnnhữngviệcquantrọngnhất trongcuộcsống.Hãychúýđếnnhữngngườixungquanhbạn.Tìmkiếmnhữngngườisẽhỗtrợmụctiêucủabạn,vàcởimởvớinhữngngườikhôngmanglạiđượcsựtrợgiúpnào.Tạocơhộichohọvàchắcchắnhọđangảnhhưởngtíchcựcđếnbạnvàgiúpbạnđiđúnghướng.

Nếuconngười làưu tiênhàngđầu trongviệc tạoramộtmôi trườnghỗtrợ,thìnơiđókhôngđượcquáxa.Khimôitrườngkhôngtươngthíchvớicácmụctiêucủabạn,bạncóthểgặpkhókhănkhibắtđầu.

Tôibiếtđiềunàynghecóvẻhơiđơngiản,nhưngđểthựchiệnthànhcôngđiềuquantrọngnhất,bạnphảixácđịnhđượcđiềuđó,vàmôitrườngxungquanhbạnđóngmộtvaitròquantrọngtrongviệcbạncólàmđượcđiềuđóhaykhông.Nếumôitrườngcủabạncóquánhiềusựphiềnnhiễuvàthayđổithìtrướckhicóthểgiúpchínhmình,bạnsẽlàmmộtviệcgìđókhôngnênlàm,khôngđếnđượcnơibạncầnphảiđến.Hãycoiđónhưviệcbạnphảiđitrênmộtlốiđiđầykẹomỗingàytrongkhiđangcốgắnggiảmcân.Mộtsốngườicóthểxửlýđiềunàydễdàng,nhưnghầuhếtchúngtađềunhóntaylấymộtsốkẹotrênđường.

Thế giới xung quanh bạn sẽ hướng bạn tới việc ngăn ô thời gian hoặcphântánbạn.Việcnàybắtđầutừlúcbạnthứcdậyvàtiếptụcchođếnkhibạncóthểngănôđượcthờigiancủamình.Nhữnggìbạnthấyvànghetừkhichuôngbáo thức rungđếnkhicácô thờigianđượcphânđịnh rõ ràngquyếtđịnhkhảnăngbạncóđếnđượcđóhaykhông,khiđếnđó,liệubạncósẵnsàngmanglạihiệuquảkhilàmviệcđókhông.Vìthế,hãylàmmộtcuộcthửnghiệm.Chọnconđườngbạnđimỗingày,vàbỏquamọitầmnhìnvàâmthanhmàbạnthấy.Đốivớitôi,nhữngtêntrộmởnhàđơngiảnlàe-mail,nhữngtờbáosáng,tintứctruyềnhìnhbuổisáng,nhữngngườihàngxómdắt

chóđidạo.Tấtcảnhữngđiềuđóđềurấttuyệtvời,nhưngkhônghềtuyệtvờikhitôicómộtcuộchẹnvớichínhmìnhđểthựchiệnđiềuquantrọngnhất.Vìvậy,tôibỏbáoe-mail,khôngbaogiờxembáo,tắttivivàchọnláixeđitheoconđườngquenthuộc.Ởnơilàmviệc,tôikhônguốngcàphêhayđọccácbảngtin.Tôicóthểlàmđiềuđóvàocuốingày.Tôihọcđượcrằngkhidọnđườngthôngthoángđểdẫnđếnthànhcônglàlúcbạnđếnđóthườngxuyênhơn.

Đừngđểmôitrườngxungquanhkhiếnbạnlạcđường.Môitrườngxungquanhrấtquantrọngvànhữngngườixungquanhbạncũngrấtquantrọng.Mộtmôitrườngkhônghỗtrợmụctiêucủabạnrấtphổbiến,vàthậtkhôngmay,đólạilàmộttêntrộmhiệusuấtthườngxuyên.NhưdiễnviênhàiLilyTomlin từng nói, “Con đường dẫn đến thành công luôn ở tình trạng đangđượcxâydựng”.Vìvậy,đừngđểbảnthânđượcchệchhướngkhỏiđiềuquantrọngnhất.Hãymởđườngchomìnhbằngđúngngười,đúngchỗ.

ÝTƯỞNGLỚN

1.Bắtđầunói“không”.Hãyluônnhớrằngkhinóicóvớiđiềugìđó,bạnđangnóikhôngvớimọithứkhác.Đólàbảnchấtcủaviệcgiữcamkết.Bắtđầutừchốimọiyêucầukháchoặcnói:“Không,vìhiệntại...”đểkhônggìcóthểkhiếnbạnxaonhãngkhỏiưutiênhàngđầu.Họccáchnóikhônglàcáchgiúpbạncóđượcthờigiandànhchođiềuquantrọngnhấtcủamình.

2.Chấpnhậnsựhỗnloạn.Nhậnraviệc theođuổiđiềuquan trọngnhấtđồngnghĩavớiviệcdẹpbỏnhữngthứkhácsangmộtbên.Saonhãngđíchđếntạoranhữngchiếcbẫy,manglạinhiềurắcrốitrênhànhtrìnhcủabạn.Sự hỗn loạn này không thể tránh khỏi nên hãy học cách đốimặt với nó.Thànhcôngkhihoànthànhđiềuquantrọngnhấtsẽchứngminhbạnđãcóquyếtđịnhđúngđắn.

3.Quảnlýnănglượngcủabạn.Đừnghysinhsứckhỏecủabạnbằngcáchcốgắngthựchiệnquánhiềuviệc.Cơthểcủabạnlàmộtcỗmáytuyệtvời,nhưngbạnkhôngthểtháorờitừngbộphậnhoặcviệcsửachữanócóthểrất

tốnkém.Vìvậy,hãyquảnlýnănglượngcủabạnđểđạtđượcnhữnggìbạnmuốn,vàsốngmộtcuộcsốngnhưbạnmongmuốn.

4. Làm chủmôi trường của bạn.Hãy chắc chắnmôi trường và nhữngngườixungquanhbạn sẽhỗ trợmục tiêucủabạn.Nhữngngườiphùhợptrongcuộcsốngvàmôitrườngxungquanhhàngngàysẽhỗtrợchonhữngnỗlựccủabạnđểgiúpbạnsớmđạtđượcđiềuquantrọngnhất.Khicảhaiyếutốnàyliênkếtvớiđiềuquantrọngnhất,chúngsẽmanglạisựlạcquanvàtạoralựcđẩycầnthiếtđểbiếnđiềuquantrọngnhấtthànhhiệnthực.

NhàsoạnkịchLeoRostenđãnóirằng,“Tôikhôngthểtinđượcrằngmụcđíchcủacuộcsốnglàđượchạnhphúc.Tôinghĩđólàsốngcóích,cótráchnhiệmvàtừbi.Trênhết,đólàđểquantâm,ủnghộchomộtđiềugìđó,đểtạorasựkhácbiệtgắnbóvớibạncảđời.”Sốngcómụcđích,sốngbằngưutiênvàsốngchohiệusuất.Theođuổi3mụcđíchnàyvớicùng lýdogiúpbạnthựchiệnđượcbacamkếtvàtránhđượcbốntêntrộm.Bạnmuốncuộcsốngcủamìnhcóýnghĩa.

18.CUỘCHÀNHTRÌNH“Từngbước”có thể làmộthànhđộngnhàmchán,nhưngvôcùngđúng

đắn.Dùmụctiêucủabạnlàgì,điểmđếnrasao,hànhtrìnhtiếnđếnbấtcứđiềugìbạnmuốnluônbắtđầuvớimộtbướcduynhất.

Bướcđóđượcgọilàđiềuquantrọngnhất.

Tôimuốnbạnnhắmmắtlạivàtưởngtượngcuộcsốngcủabạntolớnnhấtcóthể,sovớimơướccủabạn.Bâygiờ,mởmắtvàlắngnghetôi.Dùthấygì,bạnvẫnphảitiếnlênphíatrước.Vàkhinhữnggìbạntheođuổirộnglớnnhưhìnhdungcủamình,bạnsẽđượcsốngcuộcsốnglớnnhấtnhưmongmuốn.

Sốnglớnđơngiảnlàvậy.

Tôixinchiasẻmộtcáchgiúpbạnlàmđiềuđó.Viếtrathunhậphiệntạicủabạn.Sauđónhânvới:2,4,10,20khôngquantrọng.Chỉcầnchọnmột,nhânthunhậpcủabạnbằngcáchđó,vàghilạisốmới.Nhìnvàosốthunhậpmớivàvượtquasợhãihoặcphấnkhíchđểtựhỏi,“tôisẽlàmgìđểcóđượcconsốnàytrong5nămtới?”Nếulàmđược,sauđóhãytiếptụctănggấpđôiconsốnàychođếnmứctốiđa.Nếuhànhđộngphùhợpvớicâutrảlời,bạnsẽcómộtcuộcsốngýnghĩa.

Bâygiờ,tôisẽsửdụngthunhậpcánhânnhưmộtvídụ.Suynghĩnàycóthểápdụngchođờisốngtinhthầncủabạn,điềukiệnthểchất,cácmốiquanhệcánhân,thànhtíchsựnghiệp,thànhcôngtrongkinhdoanh,hoặcbấtcứđiềugìkhácmàbạnquantâm.Khinângcácgiớihạnsuynghĩcủamình,bạnmở rộnggiớihạncủacuộc sống.Chỉkhi có thể tưởng tượng ramột cuộcsốnglớnhơnsứctưởngtượngcủabạn,bạnmớicóthểlàmđượcđiềuđó.

Tuynhiên,đểcóđượcmộtcuộcsốnglớnnhấtcóthểđòihỏibạnkhôngchỉnghĩlớn,màcònphảihànhđộngphùhợpđểđạtđượcđiềuđó.

Cáckếtquảđángkinhngạccầnbạnphảiđitừngbướcnhỏ.

Tậptrungvàonhữngđiềunhỏnhấtsẽđơngiảnhóasuynghĩcủabạnvà

kếttinhnhữnggìbạnphảilàm.Dùbạnnghĩlớnđếnđâu,khibiếtđíchđếncủamìnhvà làmngược lạinhữnggìcần thiếtđểđạtđượcđiềuđó,bạnsẽluônkhámpháranóbắtđầubằngnhữngbướcnhỏ.Bạnkhôngthểtrưởngthànhngaylậptức.Khichọnmộtcuộcsốnglớn,theomặcđịnh,bạnsẽphảiđitừngbướcnhỏđểđạtđượcđiềuđó.Bạnphảikhảosátcáclựachọncủamình,thuhẹpchúng,xếphàngcácưutiênvàlàmnhữnggìquantrọngnhất.Bạnphảiđitừngbướcnhỏ,phảitìmđiềuquantrọngnhấtcủamình.

Khôngcóđiềuchắcchắnnhất,nhưngluôncóđiềuquantrọngnhất.Tôikhôngnóirằngsẽchỉcómộtđiềuquantrọngnhấthoặcquantrọngnhấtmãimãi.Tôinóirằngtrongmỗithờiđiểm,chỉcómộtđiềuquantrọngnhất,đólàđiềuphùhợpnhấtvớimụcđíchcủabạnvàđứngđầuưutiêncủabạn,nósẽlàđiềuhiệuquảnhấtbạncóthểlàmđểtạorathànhquảtốtnhất.

Cáchànhđộngđượcxâydựngdựatrênhànhđộng.Thóiquentạonênthóiquen.Thànhcônggâydựngthànhcông.Quândominochuẩnxácmớicóthểđánhđổcácquândominokhácvàtạorahiệuứngdomino.Vìvậy,bấtcứkhinàobạnmuốncóđượccáckếtquảkhácbiệt,hãytìmkiếmcáchànhđộngthúcđẩyđểkhởiđộnghiệuứngdomino.Kiến thứcvàđộng lựcđượcxâydựngkhibạnsốngvớiđiềuquantrọngnhấtmỗingày,mỗituần,mỗitháng,mỗinămmớisẽcungcấpchobạnđủnănglựcđểxâydựngmộtcuộcsốngphithường.

Nhưngđiềunàykhôngtựnhiênxảyra.Bạnphảilàngườikhiếnnóxảyra.

Một buổi tối nọ,một người ông kể với cháu trai củamình về “Có trậnchiếngiữahaiconsóibêntrongchúngta.Mộtlàsựsợhãi.Nólàhiệnthâncủanhững lo lắng, sựbận tâm,sựkhôngchắcchắn,dodựvàkhônghànhđộng.Mộtlàđứctin.Nómanglạisựbìnhtĩnh,niềmtin,sựtựtin,nhiệttình,quyếtđoán,sựphấnkhíchvàhànhđộng.”Ngườicháutraisuynghĩmộtvàhỏi:“Vậyconsóinàothắnghảông?”Ngườiôngtrảlời,“Đólàconsóimàcháuchonóăn.”

Cuộchànhtrìnhcủabạnvềphíacáckếtquảkhácbiệtsẽđượcxâydựng

dựatrênđứctin.Đólàkhibạncóniềmtinvàomụcđíchvàưutiênrằngbạnsẽtìmkiếmđiềuquantrọngnhất.Vàmộtkhichắcchắnbiếtđiềuđó,bạnsẽcósứcmạnhcần thiết thúcđẩyvượtquamọidodựđể thựchiệnđiềuđó.Đức tin sẽ dẫn đến hành động, và khi hành động, chúng ta sẽ tránh đượcnhữngviệccóthểlàmgiảmhoặchạnchếnỗlựccủachúngta–gâyhốitiếc.

LỜIKHUYÊNTỪBẠNBÈ

Nếubạncóthểđingượcthờigianvànóichuyệnvớibạncủa18nămvềtrướchoặcbướcđếntươnglaivàgặpbạncủanăm80tuổi,bạnmuốnnhậnđượclờikhuyênnhưthếnào?Đólàmộtđềxuấtthúvị.Đốivớitôi,tôimuốngặptôicủanhữngnăm80tuổi.Bướcđếntươnglaisẽmanglạihiểubiếtcóđượctừnhữngquansátthấuđáohơn.

Nhưvậykhi lớnhơn,khônngoanhơnbạnsẽnóinhữnggì?“Hãysốngcuộcsốngcủabạn.Sốngtoàntâmtoànývớinó,khôngsợhãi.Sốngvớimụcđích,chođitấtcả,vàkhôngbaogiờbỏcuộc.”Nỗlựcrấtquantrọng,vìnếukhôngcónó,bạnsẽkhôngbaogiờthànhcônghơnnữa.Thànhtựurấtquantrọng,bởinếuthiếunó,bạnsẽkhôngbaogiờtrảinghiệmđầyđủtiềmnăngthựcsựcủabảnthân.Theođuổimụcđíchrấtquantrọng,bởinếukhônglàmvậy,bạnsẽkhôngbaogiờ tìmđượchạnhphúc lâudài.Hãy tiếnbướcvớiniềmtinrằngnhữngđiềunàyhoàntoànđúngđắn.Sốngmộtcuộcđờiđángsống,để rồicuốicùng,bạncó thểnói,“Tôi rấtvuivì tôiđã làm”, thayvì“Tôiướcgìmìnhđãlàm”.

Nhiềunămtrước,tôiđãbắtđầucốgắnghiểumộtcuộcsốngđángsốngsẽnhưthếnào.Tôiquyếtđịnhrangoàivàkhámpháđiềunày.Tôiđãđếnthămnhữngngườilớntuổihơn,khônngoanhơn,thànhcônghơntôi.Tôinghiêncứu,đọc,tìmkiếmlờikhuyên.Từtấtcảcácnguồnđángtincậycóthểtưởngtượngđược,tôitìmkiếmnhữngđầumốivàdấuhiệu.Cuốicùng,tôicóđượcquanđiểmrấtđơngiản:Mộtcuộcđờiđángsốngcóthểđượcđobằngnhiềucách,nhưngmộttrongnhữngcáchhiệuquảnhấtđólàsốngkhônghốitiếc.

Cuộcsốngquángắnngủiđểchồngchéonhữnggìsẽlàm,cóthểlàmvà

nênlàm.

Tôiđã thôngtỏđượcđiềuđókhi tựhỏimìnhaicó thể làngườihiểurõnhất về cuộc sống.Tôi xácđịnhđược rằngđó là nhữngngười đi đếngầncuốicuộcđời.Nếubắtđầucuộchànhtrìnhvớiđíchđếntrongtâm,sẽkhôngkhótìmđượcnhữngmanhmốivềcáchsống.Tôitựhỏinhữngngườichẳnglàmgìngoàiviệcngoáinhìnlạidạychotôibiếtcáchtiếnlênphíatrước.Hãysốngmộtcuộcsốngđểkhônghốitiếcvềsau.

Chúngtacóthểhốitiếcvìnhữngđiềugì?Đốivớitôi,rấtítcuốnsáchcóthểkhiếntôicảmđộng,cànghiếmnhữngcuốnkhiếntôikhóc,nhưngcuốnsáchTheTopFiveRegretsoftheDying(tạmdịch:Nămđiềuhốitiếcnhấttrước khi chết) củaBronieWare năm2012 đã làm được cả hai điều trên.Waređãdànhnhiềunămchămsócchonhữngngườiđanghấphối.Khicôhỏihọvềbấtkỳhốitiếcnào,Bronniethấyrằngchủđềquenthuộcxuấthiệnnhiềulần.Theothứtựgiảmdần,5hốitiếcphổbiếnnhấtgồm:Tôiướcrằngđãđểbảnthânmìnhđượchạnhphúchơn–họnhậnraquámuộnrằnghạnhphúclàmộtsựlựachọn;tôiướcmìnhđãgiữliênlạcvớibạnbècủatôihơn–họđãkhôngthườngxuyêndànhthờigianvànỗlựcxứngđáng;tôiướcgìmìnhcóđủcanđảmđểthểhiệncảmxúccủamình–họthườngxuyênimlặngvàcảmthấykhôngđủsứcđểxửlývấnđề;tôiướcmìnhđãkhônglàmviệcquánhiều–họđãdànhquánhiều thờigianđểkiếmsốnghơn làxâydựngmộtcuộcsốngkhiếnhọhốitiếc.

Mộtngườicóthểvấpphảimọikhókhăntrên.Điềuhốitiếcphổbiếnnhấtđólà:Tôiướcgìmìnhđãcanđảmđểsốngđúngvớichínhmình,thayvìtheomongmuốncủangườikhác.Cácgiấcmơnửavờivànhữnghyvọngchưađượcđápứng:đâylàđiềuhốitiếclớnnhấtđượcnhữngngườihấphốibàytỏ.NhưWarechiasẻ:“Hầuhếtmọingườiđãkhông tôn trọngdùchỉmộtchútgiấcmơcủamìnhvàchođếnlúccuốiđời,họmớibiếtrằngđólàlựachọnmàhọđãđưara,hoặckhôngđưara”.

NhữngquansátcủaBronnieWarecủakhôngmangtínhphiếndiện.Khi

kếtthúcnghiêncứutoàndiệncủahọ,GilovichvàMedvecvàonăm1994đãviết:“Khimọingườinhìnlại,nhữngđiềuhốitiếckhihọkhônglàm...Tôntrọngnhữnghyvọngcủachúngtavàtheođuổimộtcuộcsốngđầyđứctinvớicácmụcđíchvàưutiênrõrànglàthôngđiệptừnhữngngườilớntuổi.Họđãđưarathôngđiệpsâusắcđótừkinhnghiệmdàydạncủabảnthân.

Khônghốitiếc.

Vìvậy,hãychắcchắnmỗingàybạnđềulàmnhữngđiềuquantrọngnhất.Khibiếtnhữnggìquantrọngnhất,mọithứđềucóýnghĩa.

THÀNHCÔNGLÀCÔNGVIỆCTỪBÊNTRONG

Bạn có thể sống không hối tiếc bằng cách nào?Hãy bắt đầu theo cùngcáchvớihànhtrìnhtiếnđếncáckếtquảđángkinhngạc.Vớimụcđích,ưutiên,vànăngsuất,vớisựhiểubiếtrằngchúngtacótránhđượcsựhốitiếc;cùngvớiđiềuquantrọngnhấttrongtâmtrívàđặtnóđứngđầulịchtrìnhcủabạn;vàthựchiệnnóthôngquatừngbướcnhỏ.

Vàomộtbuổitốinọ,mộtcậubéđãnhảyvàolòngchamìnhvàthìthầm:“Chúng ta chẳng có thời gian ở bên nhau”. Người cha đáp lại: “Con nóiđúng, chaxin lỗi.Nhưngchahứa sẽbùđắpchocon.Mai là thứBảy, saochúngtakhôngdànhcảngàychonhaunhỉ?”Mộtkếhoạchtuyệtvời,vàcậubéđingủ,hìnhdungđếncuộcđichơingàymai,háohứcvềnhữngchuyếnhấpdẫn.

Sánghômsau,ngườichadậysớmhơnthườnglệ.Ôngmuốnmìnhvẫncóthểthưởngthứcmộttáchcàphêvàđọcbáotrướckhicậucontraitỉnhdậy.Mảiđắmchìmvàomụctinkinhdoanh,ôngbấtngờkhicontraimìnhdậyrấtsớmvàđãsẵnsàng.

Mặcdùrấtháohứcmongbắtđầumộtngàymới,nhưngôngvẫnnuốitiếckhikhôngcóthờigianthưởngthứcthóiquenbuổisángcủamình.Ôngđãnảyramộtýtưởng.Ôngômcậucontraivànóirằngtròchơiđầutiêncủahọsẽlàgiảicâuđốcùngnhau,khiđiềuđóđượchoànthành,“chúngtasẽđira

ngoàichơicảngày.”

Khimớiđọcbáo,ông thấymộtquảngcáovớimộthìnhảnhvề tráiđất.Ôngnhanhchóngxénóthànhtừngmiếngnhỏ,vàrảichúngtrênbàn.Ôngnói,“Chamuốnxemconcóthểgiảiđượccâuđốnàynhanhđếnmứcnào”.Cậubéhăngháithựchiệnngay,trongkhichacậutinrằngôngđãcóthêmthờigianđểđọcbáo.

Vàiphútsau,cậubékéotờbáocủachamìnhxuốngvàtựhàonói,“Conlàmxongrồi!”Ngườichavôcùngkinhngạc,toànbộhìnhảnhtráiđấtđượcxếplạiđầyđủnhưtrongtờquảngcáo.Cậubécườirạngrỡ.“Thậtdễchaạ!Ban đầu, con không thể làm được và bắt đầu bỏ cuộc, bởi nó khó quá.Nhưngsauđóconđánhrơimộtmảnhtrênnềnnhà,vànhờchiếcbànkính,nênkhinhìnlên,conthấyhìnhảnhcủamộtngườiđànôngởmặtsautờbáo.Điềuđóđãgiúpconnảyramộtýtưởng!Conđãghéphìnhngườiđànôngnày,vàđươngnhiênhìnhảnhtráiđấtcũngđượcghéplại.”

Câuchuyệnnàyđãtrởthànhchủđềquantrọngtrongcuộcsốngcủatôi.Nhữnggìcậubéđãmangđếnlàmộtýnghĩasâuxa:mộtcáchtiếpcậncuộcsốngđơngiảnvàdễhiểuhơn.Mộtđiểmkhởiđầu tyệtvờiđốivớibấtkỳtháchthứcmàchúngtaphảiđốimặttrongcuộcsống.Đólàđiềuquantrọngnhấtmàtấtcảchúngtađềuphảihiểunếumuốnđạtđượccáckếtquảđángkinhngạcởmứccaonhất.

Thànhcônglàcôngviệclàmbêntrong.

Hãysắpđặt thếgiớinội tâmcủabạn, thếgiớibênngoàisẽđâuvàođó.Khibạnmangmụcđíchvàocuộcsống,biếtcácưutiên,vàđạtđượcnăngsuấtcaodựatrêncácưutiênquantrọngnhấtmỗingày,cuộcsốngcủabạncóýnghĩavàsựđặcbiệtsẽxuấthiện.

Mọithànhcôngtrongcuộcsốngbắtđầutừbêntrongconngườibạn.Bạnbiếtphảilàmgì,biếtcáchđểthựchiệnđiềuđó.Bướctiếptheocủabạnrấtđơngiản.

Bạnlàquândominođầutiên.

BUỘC ĐIỀU Ý NGHĨA NHẤTPHẢIMANGLẠIHIỆUQUẢBạnđãđọccuốnsáchvàhiểunó.Bạnđãsẵnsàngtrảinghiệmcáckếtquả

đángkinhngạctrongcuộcsốngcủabạn.Vậy,bạnsẽlàmgì?Bạntácđộngvào điều quan trọng nhất bằng cách nào?Quay trở lại giữa cuốn sách vàquansátcáccáchbạncóthểtậndụngđiềuquantrọngnhấtngaybâygiờ.

Vì lợi íchngắngọn, tôisẽrútngắncâuhỏi tập trung,hãychắcchắnbổsungcụmtừ“...nhờđómàviệcthựchiệnnhữngviệckhácdễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữalàgì?”vàocuốimỗicâuhỏi!

CUỘCSỐNGCÁNHÂNCỦABẠN

Hãyđểđiềuquantrọngnhấtmanglạisựrõràngđếncáclĩnhvựctrongcuộcsốngcủabạn.Dướiđâylàmộtsốmẫungắn.

•Điềuquan trọngnhất tôi có thể làm trong tuầnnàyđểpháthiệnhoặckhẳngđịnhmụcđíchcủacuộcđờitôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmtrong90ngàyđểcóđượccơthểnhưmongmuốnlàgì...?

•Điềuquan trọngnhất tôicó thể làmngàyhômnayđểcủngcốđức tincủatôilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmđểcóthờigianthựchànhguitar20phútmỗingàylàgì...?Chơigolfgiỏihơntrong90ngày...?Họcvẽtrong6tháng...?

GIAĐÌNHBẠN

Sửdụngđiềuquantrọngnhấtvớigiađìnhcủabạnđểtrởnênvuivẻvàcóđượcnhữngtrảinghiệmthúvị.Dướiđâylàmộtsốtùychọn.

•Điềuquan trọngnhất chúng ta có thể làm trong tuầnnàyđể cải thiệncuộchônnhâncủachúngtalàgì...?

•Điềuquantrọngnhấtchúngtacóthểlàmmỗituầnđểdànhnhiềuthờigianbêngiađìnhlàgì...?

•Điềuquantrọngnhấtchúngtacóthểlàmhướngdẫncácconhọcbàilàgì...?

•Điềuquantrọngnhấtchúngtacóthểkhiếnkỳnghỉtiếptheocóýnghĩanhấtlàgì...?Giángsinhtiếptheoýnghĩahơnbaogiờhết...?

Đây lànhữngvídụđơngiản.Nếuchúngđượcápdụngđốivớicánhânbạn,thìhiệuquảsẽrấttuyệtvời.Nếukhông,hãysửdụngchúngđểnhắcbạnkhámpháranhữnglĩnhvựcbạncảmthấyquantrọngđốivớibạn.

Đừng quên ngăn ô thời gian.Ngăn ô thời gian với chínhmình để chắcchắnnhữngđiềuquantrọngnhấtđãđượcthựchiệnvàcáchoạtđộngquantrọngđãđượclàmsángtỏ.Trongmộtsốtrườnghợp,bạnsẽmuốnngănôthờigianđểtìmcâutrảlờicủabạnvà,nhữnglầnkhácbạnsẽchỉcầnngănôthờigianđểthựchiệnnó.

CÔNGVIỆCCỦABẠN

Dùng điều quan trọng nhất để nâng công việc của bạn lên cấp độmới.Dướiđâylàmộtsốcáchđểbắtđầu.

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmhômnayđểhoànthànhdựánhiệntạitrướcthờihạnlàgì...?

•Điềuquan trọngnhất tôi có thể làm trong thángnàyhoàn thành côngviệctốthơnlàgì...?

•Điềuquantrọngnhất tôicó thể làmđểtronglầnđánhgiá tiếp theođểđượctănglươnglàgì...?

•Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmhàngngàyđểhoànthànhcôngviệccủatôivàvềnhàđúnggiờlàgì...?

NHÓMLÀMVIỆCCỦABẠN

Đưađiềuquan trọngnhấtvàocôngviệccủabạnvớinhữngngườikhác.Chodùbạnlàmộtquảnlý,nhàđiềuhành,haythậmchílàmộtchủdoanhnghiệp,hãymangtưduyđiềuduynhấtvàocáctìnhhuốngtrongcôngviệchàngngàyđểđẩymạnhnăngsuất.Dướiđây làmộtsốcách thứccầnxemxét.

•Trongbấtkỳcuộchọpnào,hãyhỏi,“Điềuquantrọngnhấtchúngtacóthểthựchiệntrongcuộchọpnàyvàkếtthúcsớmlàgì...?”

•Trongquátrìnhthànhlậpđộingũ,“Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmtrongvòng6thángtớiđểtìmvàpháttriểncáctàinăngvượttrộilàgì...?”

•Khilậpkếhoạchchothángtới,nămtiếptheo,hoặc5nămtới,hãyhỏi,“Điềuquantrọngnhấtchúngtacóthểlàmngaybâygiờđểhoànthànhmụctiêucủachúngtatrướcthờihạnvàphùhợpvớingânsáchlàgì...?”

•Trong phòng của bạn hoặc ở cấp độ công ty cao nhất hãy hỏi, “Điềuquan trọngnhấtchúng tacó thể làmtrong90ngày tiếp theođể tạoramộtnềnvănhóađiềuquantrọngnhấtlàgì...?”

Mộtlầnnữa,đâychỉđơnthuầnlàcácvídụđơngiảnđểbạnsuynghĩvềcáckhảnăng.Và,cũngnhưtrongcuộcsốngcánhân,mộtkhibạnđãquyếtđịnh những gì quan trọng nhất, việc ngăn ô thời gian trong công việc trởthànhcáchbạnđảmbảochúngđược thựchiện.Tạinơi làmviệc,điềunàythườngliênquanđếndựánngắnhạnmàbạnphảihoànthànhhoặcmộthoạtđộngdàihạnđangdiễnramàbạnđangcamkếtthựchiệnnhiềulần.Chodùlàđiềugì,mộtcuộchẹnvớichínhmìnhlàconđườngchắcchắnnhấtđểbạnđạtđượccáckếtquảđángkinhngạc.

Thảo luậnmở thường xuyên hoặc các cuộc hội thảo nội bộ ngắn xungquanhkháiniệmquantrọngtrongcuốnsáchthựcsựcóthểgiúpmọingườitạinơilàmviệchiểuvấnđềhơn.

Nếuviệc thựchiệnđiềuquan trọngnhất trongmột lĩnhvựcđòihỏibạn

phảicầnđếnnhữngngườikhác,hãytặngchohọmộtbảncủacuốnsáchnày.Chia sẻ những phát hiện của bạn là một khởi đầu tuyệt vời để mang lạinhữnghiểubiếtsâusắcđượcngườikhácchiasẻ.

Biếnđiềuquantrọngnhấtthànhmộtthóiquenmớitrongcuộcsốngcủabạnhoặctrongcuộcsốngcủanhữngngườixungquanhbạn.Hãynhìnvàomộtvàilĩnhvựckhác,nơimàđiềuquantrọngnhấtcóthểtạorasựkhácbiệtthựcsự.

CỘNGĐỒNGCỦABẠN

Mộttrongnhữngđiềuchúngtacóthểlàmđểnângcaoýthứccủachúngtavềcộngđồng làgì...?Giúpngườikhuyết tật...?Tănggấpđôihoạtđộngtìnhnguyệncủachúngta...?

Điềuquantrọngnhấtbuộcbạnphảinghĩ lớn,nỗlựclàmviệclớnthôngquaviệc tạo ramột danh sách,ưu tiêndanh sáchđóđể sự tiếnbộ cấp sốnhâncó thểxảyra,vàsauđó làmđiềuđầu tiên–điềuquan trọngnhấtđểkhởiđộngchuỗidominocủabạn.

Vì vậy, hãy chuẩn bị để sốngmột cuộc sốngmới!Và hãy nhớ rằng bíquyếtđểcókếtquảđángkinhngạclàđặtmộtcâuhỏirấtlớnvàcụthểdẫnbạnđếnmộtcâutrảlờirấtnhỏvàtậptrungchặtchẽ.

Nếucốgắnglàmtấtcảmọithứ,bạncóthểtrắngtay.Nếucốgắngđểlàmđiềuquantrọngnhất,điềuquantrọngnhấtđúngđắn,bạncóthểcómọithứbạnmuốn.

Dođó,đừngchậmtrễ.Hãytựhỏirằng:“Điềuquantrọngnhấttôicóthểlàmngaybâygiờđểbắtđầutậndụngđiềuquantrọngnhấttrongcuộcsốngcủatôinhờđóviệcthựchiệnnhữngthứkhácsẽtrởnêndễdànghơnhoặckhôngcầnthiếtnữalàgì?

Hãybiếnviệctrảlờicâuhỏinàylàđiềuquantrọngnhấtcủabạnlúcnày!

VỀNGHIÊNCỨU

Mặcdùtôiđãápdụngnhữngbàihọctrongcuốnsáchnàytrongmộtthờigiandài,nhưngchúngtôichỉmớibắtđầunghiêncứuđiềuquantrọngnhấtmộtcáchnghiêmtúcvàonăm2008.Kểtừđó,chúngtôiđãlưutrữmộtbộsưutậpcủahơn1.000bàibáokhoahọc,nghiêncứukhoahọc,cácgiấytờ,hàngtrămtờbáovàtạpchí,vàmộtthưviệnlớncáccuốnsáchđượcviếtbởicácchuyêngiahàngđầutronglĩnhvựccủahọ.Nếubạnmuốntìmhiểusâuhơnvàonhữnggìđãhọcđược từcuốnsáchnày,bạncó thể tìm thấymộtdanhsáchđầyđủcáctàiliệuthamkhảocủachúngtôitheochủđềvàchươngtạiThe1Thing.com.

Trangwebcungcấpliênkếtđếncácbàibáocósẵntrựctuyến.Chúngtôicũngđãbổsungvàocácyếutốthúvị,thậmchícảvideovuinhộn.

Hãytậnhưởngcuộchànhtrình.

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com