chua la anh nang

9
Chúa Là Ánh Nắng By TĂNG NGA TĂNG NGA TĂNG NGA TĂNG NGA

Upload: tang-nga-music

Post on 07-Mar-2016

228 views

Category:

Documents


2 download

DESCRIPTION

Chua La Anh Nang

TRANSCRIPT

Page 1: Chua La Anh Nang

Chúa Là Ánh Nắng

By TĂNG NGATĂNG NGATĂNG NGATĂNG NGA

Page 2: Chua La Anh Nang

Caûm taï Chuùa ñaõ ban cho con moät gia ñình aám aùp.

Page 3: Chua La Anh Nang

CD naøy con daâng leân Chuùa... xin ngaøi haõy ban phöôùc cho moïi coâng vieäc cuõa tay con.

Page 4: Chua La Anh Nang

Moãi saùng thöùc daäy ... taï ôn Chuùa ñaõ ban cho con caõ vuõ truï bao la tuyeät vôøi.

Page 5: Chua La Anh Nang

Xin cho con luoân bieát yeâu ngaøi… ... vì Chuùa laø ngaøn tia naéng aám suôûi aám caõ vuõ truï bao la ... Tôi là một đứa bé rất hiếu kỳ và lúc nào cũng muốn tìm cho mình một chân lý từ những đấng tối cao. Lúc còn thơ bé, tôi đã chứng kiến sự khổ đau của những con người sống chung quanh tôi. Những đời sống thiếu thốn vật chất, vì miếng cơm manh áo mà phải cãi vã, tranh chấp, rồi có những lúc dùng bạo lực để đối xử với nhau. Tình thương trao nhau thì ít mà lòng ghét hận thì nhiều. Tuy là một đứa bé nhưng tâm hồn tôi luôn tìm kiếm cầu xin một đấng nào đó ban cho tôi, gia đình tôi và những người xung quanh được bình an no ấm.

Hồi đó nhìn thấy những người lớn hay cầu xin và đốt những bó nhang thật to, nhắm mắt, rồi van vái. Tôi cũng để dành được ít tiền ống heo, rồi một ngày tôi đi đến tiệm nhang đèn mua một bó nhang loại tốt nhất. Tôi không nói cho người lớn biết tôi làm điều đó. Chỉ chờ đợi đến khi không có ai chung quanh, rồi đốt nhang đèn lên quỳ xuống, nhắm mắt rồi cầu xin ông Địa, Phật Bà Quan Âm, bàn thờ ông bà v.v… Tôi có một người bạn học ở cạnh nhà, gia đình bạn mỗi năm đến ngày Giáng Sinh hay làm hang đá và để những hình người, thú vật và trang trí thật đẹp. Tôi cũng không phân biệt được Chúa hay Phật. Không biết Chúa thương gia đình tôi từ lúc nào mà trong gia đình có một người tin Chúa. Đó là dì tôi, khi biết được, ngoại tôi giận lắm, vì tin theo đạo khác là mình đã làm sai. Mỗi lần nói đến đi nhà thờ thì ngoại khó chịu lắm. Nhưng rồi thời gian trôi qua, ngoại cũng không tỏ ra khó khăn nữa.

Page 6: Chua La Anh Nang

Đến mùa Giáng Sinh, dì tôi mời cả nhà đi xem lễ. Tôi rất thích cây thông với những ánh đèn chớp tắt và những bài thánh ca. Tôi rất mê âm nhạc, nên đi ngay. Có lẽ đây cũng là sự sắp đặt của Chúa. Tôi cùng gia đình có một đêm Giáng Sinh thật vui, khó quên. Tôi cùng gia đình được mời ăn tối, với các tín đồ trong nhà thờ. Trước khi dùng bữa, có một người đại diện đã lấy câu chuyện nhỏ để kể tặng cho cho tín hữu, đó là câu chuyện trong Kinh Thánh Tân Ước. Trên chiếc thuyền Chúa Giê-su cùng với các môn đồ đi ra biển. Một lúc sau, trời nổi giông gió, sấm sét rất lớn. Các môn đồ rất sợ và la lên, "Chúa không làm gì sao, chúng ta sẽ chết mất!" Chúa Giê-su đứng lên giang tay, ra lệnh cho sóng biển hãy yên lặng, tức thì sóng gió yên lặng. Tôi chăm chú lắng nghe và đã để câu chuyện này trong tâm trí mình. Vì tôi rất thích chuyện thần thoại cổ tích, mà câu chuyện Chúa Giê-su thần thoại quá. Khoảng hơn nửa năm sau, mẹ tôi quyết định mang tôi đi tìm hai chữ tự do như nhiều gia đình khác và muốn cho tôi có được một cuộc sống tốt hơn. Tôi chỉ biết vâng lời. Tôi rất buồn vì không nỡ rời xa những người thân yêu, ngoại tôi, các dì cậu, bạn bè, bà con, hàng xóm. Thương nhất là con chó Kê-lu yêu quý của tôi. Tôi khóc thật nhiều nhưng mặt khác lại thích được đi đến nơi mới, mà nơi đó cũng không rõ là nơi nào. Khăn gối lên đường, mang theo vài bộ đồ bỏ trong cái giỏ đệm. Cuộc hành trình thật là vất vả. Tôi rất yếu và hay say sóng, không thể đi thuyền được, mẹ tôi rất lo lắng cho tôi. Cuối cùng rồi con tàu cũng tới bến. Bảy ngày đêm đó là những ngày kinh hoàng nhất đối với tất cả mọi người chúng tôi và cũng là những ngày phước hạnh nhất đời tôi – vì tôi đã cảm nhận được quyền năng Chúa qua cuộc hành trình này và tin Chúa. Một, hai ngày đầu trời nắng đẹp, sóng biển yên lặng, về đêm trời đầy sao, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Những cơn gió thoảng mát thật là dễ chịu. Tôi là người thích mơ mộng, tuy say sóng và mệt nhoài, nhưng cũng cố gắng thưởng thức những giây phút êm đềm. Cảm thấy mình hạnh phúc lắm được đi với mẹ và những người thân đến một nơi mới đầy hứa hẹn. Cái hạnh phúc đó không tồn tại được lâu. Hôm sau, khoảng vào chiều, mưa lất phất. Rồi những cơn gió mạnh kéo đến. Càng về đêm, gió càng mạnh, càng lạnh. Sấm sét gào thét, sóng biển dồi dập, dữ dội, lắc lư tàu chúng tôi liên tục không ngừng. Tôi có cảm giác tàu chúng tôi vỡ ra hay úp xuống dưới biển bất cứ lúc nào. Tôi tuyệt vọng, nghĩ là mình và tất cả mọi người đều sẽ chết. Không ai có thể cứu nổi. Tôi nắm tay mẹ tôi, mẹ tôi ôm tôi và anh chị họ tôi. Mợ tôi thì ngồi ở khoang thuyền. Trước khi đi, mẹ tôi đã tiếp nhận Chúa, nên khi sự việc xảy ra, mẹ tôi cầu nguyện. Chúng tôi bị ướt, bị lạnh và đói. Sợ hãi vây quanh. Tất cả mọi người khóc lóc, kêu gào Chúa, Phật… để mà được cứu vớt. Tôi không còn cảm giác và không suy nghĩ đuợc gì. Cảm giác sắp chết thật là rùng rợn. Nửa tỉnh, nửa mê, tôi nghe mẹ tôi cầu nguyện. Tôi cũng ráng lập lại lời cầu nguyện và chợt nhớ lại câu chuyện về Chúa Giê-su trong đêm Giáng Sinh nọ. Tôi đã hết lòng mình để mà thưa với Chúa, nếu Chúa đã làm cho sóng biển yên lặng, thì giây phút này hãy làm điều này và đem chúng con đến bến bờ bình an, con sẽ tin cậy Chúa. Tôi đã kêu cầu Chúa, mặc dầu

Page 7: Chua La Anh Nang

tôi không biết Chúa là ai. Và Chúa đã cứu chúng tôi. Biển yên sóng lặng thật. Cả tàu sống sót. Tôi đã tiếp nhận Chúa. Cả gia đình tôi, từ chỉ một người tin Chúa, mà giờ đây, hầu như mọi người đều tin Chúa. Sống nơi quê người và luôn nhớ quê hương thân yêu. Có lúc vui, lúc buồn, có lúc khó khăn và hạnh phúc. Tôi đã có Chúa trong tâm hồn, bắt đầu viết nhạc và ca hát trong nhà thờ. Bấy lâu nay tôi muốn cám ơn Chúa đã cứu vớt đời mình, cho mình niềm tin và hy vọng nên tôi đã thực hiện CD này và dâng lên Chúa. Cám ơn Chúa cho những người bạn thật tốt và những người thân yêu đã giúp tôi hoàn tất ước mơ này. Tình cờ tôi đọc được bài báo trong Hướng Đi – Quê Hương Yêu Quý. Câu chuyện làm tôi cảm động nhất là Hội Thánh Ven Rừng, nên tôi muốn giúp một phần nào đó trong công việc Chúa. Tôi là người ít tâm sự và nói lên những cảm xúc của riêng mình cho bất cứ ai. Hôm nay vì lòng biết ơn, và muốn chia sẻ với các bạn. Dù khổ đau, tôi cũng vui sống để vượt qua vì biết rằng Chúa luôn ở cùng mình, khi tôi có được những hạnh phúc, tôi cũng muốn chia sẻ hạnh phúc đó với những người xung quanh. Mỗi sáng thức dậy, tôi thấy mình vẫn đi đứng, nói năng, hít thở không khí trong lành, tôi cảm tạ Chúa. Nếu một ngày không có bình minh, thì cuộc đời này sẽ không còn tồn tại. Tôi biết tôi tin vào một Đấng có thật, vì Chúa là ngàn tia nắng ấm, sưởi ấm cả vũ trụ bao la. TĂNG NGA

Jan. 2011

Page 8: Chua La Anh Nang
Page 9: Chua La Anh Nang