b 153 chÚa nh t v ph c sinh a ngày 13.05 · tát nào mô tả được hình tượng, xác...
TRANSCRIPT
1
I. CHẾT SẼ ĐI VỀ ĐÂU?
Cái chết là điều mà ai cũng ngại
khi phải nhắc đến. Thế nhưng, cái
chết nó là một phần của cuộc sống.
Cái chết đã bám vài kiếp người
chúng ta. Nó là định luật tất yếu của
đời người.
Nhà thơ Du Tử Lê, khi phải ngồi
đối diện với quan tài của người mẹ
thân yêu đã suốt đời khổ nhục mà nay sắp tan vào bụi
đất. Ông đã trăn trở với vấn nạn thẳm sâu nhất của
một đời người: Chết rồi sẽ đi đâu? Ông đã ta thán
rằng:
Chưa bao giờ tôi thấy,
tại sao kiếp người lại có thể vô nghĩa đến thế.
Người ta nói, chết là về nhà
Thế nhưng, ngôi nhà nào đây?
Trên mặt đất hay sâu lòng địa ngục?
Và rồi, Vũ Khắc Khoan trong tác phẩm "Đọc
Kinh" đã khắc khoải nói lên: "Cái đó, cái mà cho đến
hôm nay, chưa một vị thiện-trí-thức, chưa một vị bồ
tát nào mô tả được hình tượng, xác định được thể
chất, cái đó có thể giản dị như mưa và nắng, hiện hữu
rất tự nhiên -mặt trời lại mọc lúc đêm tàn- nhưng
cũng lại có thể vô cùng phức tạp, ẩn hiện vô lường,
vô lượng danh hiệu... Những nửa khuya tỉnh giấc, cái
đó - chính nó- đôi khi vẫn thấp thoáng trong tôi, hóa
trang thành những lời tra vấn trớ trêu, những tại sao
ray rứt, lãng đãng quanh tôi, tưởng như dễ dàng nắm
bắt, bỗng lại xa vời, nhòa dần, biến hẳn tuyệt mù."
Và Vũ Khắc Khoan đã khơi dậy câu hỏi ngàn đời
nay trở thành câu hỏi chính mình: "Cõi đó, lạ lạ quen
quen. Cõi đó hằng đêm. Cõi đó, riêng tôi. Một mình."
Muốn lý luận gì thì lý luận, nhưng đứng trước quan
tài của một người thương yêu, mình mới thấy thấm
thía. Thân xác đẹp đẽ có quấn quít mấy rồi cũng trở
về cát bụi. Cái gì còn lại? Vợ chồng dù có trở thành
một xương một thịt, rồi cũng đến một lúc thấy chẳng
phải vậy khi một trong hai phải bước đi lên xe tang
mà bay vào cõi vĩnh hằng. Một mình.
Ai mà chẳng có một lần ra đi. Sinh ký tử qui: sống
gửi thác về. Nhưng về đâu, quê nào, nhà nào, thì vẫn
là một câu hỏi khúc mắc nhất. Cõi lớn nào ? Ngàn
Xưa nào? Đó là một niềm tin hay một ảo tưởng? Phải
chăng đó là cảm nghiệm mà nhà thơ Hàn mạc Tử đã
từng thốt lên:
Sáng vô cùng, sáng láng cả mọi miền
Không u ám như cõi lòng ma quỉ
Vì có Đấng Hằng Sống hằng ngự trị
Nhạc thiêng liêng dồn trổi khắp hư linh.
Đúng là đứng trước cái chết, con người mới thấy
niềm tin quan trọng tới cỡ nào ! Niềm tin sống gửi
thác về gắn liền với sinh mệnh đời mình. Vì thế mà
nhiều người lớn tuổi thản nhiên mua trước cỗ quan
tài để sẵn trong nhà, như sắm sẵn một chiếc xe để đi
về quê mẹ sau những chiều chiều ra đứng ngõ sau
vọng nhìn canh cánh ruột đau chín chiều.
Niềm tin ky-tô giáo dựa vào biến cố Phục sinh của
Chúa Ky-tô. Cái chết của Chúa Giê-su là mở đầu cho
một cuộc khải hoàn vào thiên quốc. Ngài về cùng
Chúa Cha. Về nơi mà Ngài đã ra đi. Về chung hưởng
vinh phúc với Chúa Cha trên trời. Ngài cũng khơi lên
niềm hy vọng cho kiếp người chúng ta, vì trong nhà
Cha trên trời luôn có một chỗ cho chúng ta. Chính
Ngài đã đi trước để dọn chỗ cho chúng ta, và Ngài ở
đâu thì chúng ta cũng ở đó với Ngài.
Cuộc khải hoàn vinh thắng của Ngài là về Trời để
Chúa Cha tôn vinh Ngài. Ngài đã tôn vinh Chúa Cha
trong cuộc sống dương gian và hôm nay Chúa Cha
lại tôn vinh Ngài trong vương quốc trường sinh.
Bản Tin Số 153 –CHÚA NHẬT V PHỤC SINH – BÀI ĐỌC NĂM A – Ngày 13.05.2017
Website: congdoanphero.org
Email: [email protected]; [email protected]
2
La ngươi ky tô hưu, chung ta đươc mơi goi bươc
theo con đương Chua Giê-su đa đi. Đo la con đương
đi tim thanh y Chua va thưc thi đên hơi thơ cuôi cung.
Đo không phai la con đương trai tham rông thênh
thang ma la con đương hep, đòi hy sinh và từ bỏ. Đo
la con đương cua tinh yêu, tân hiên va hy sinh như
Thây Chi Thanh Giê-su. Va như thê, đo chinh la con
đương duy nhât đê chung ta tiên vao nha Cha, nơi đo,
Chua đa đi trươc đê don chô cho chung ta.
Nguyện xin Chúa Giê-su Phục Sinh chỉ đường
dẫn lối để chúng ta luôn tiến bước về nhà Cha trong
an bình và thanh thoát với những bận rộn của cuộc
sống bon chen hôm nay. Amen Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
II. CUỐI ĐỜI
Những người có đức tin mạnh mẽ
thích cầu nguyện và mong được
tham dự Thánh Lễ và các bí tích
vào những ngày cuối đời. Những
ngày cuối đời của Đức Kitô nơi trần
thế Ngài cũng thích đến thánh
đường. Ngài và các tông đồ tiến về đền thờ trong dịp
lễ trọng, lễ ‘Bánh Không men và Vượt Qua’. Hai lễ
này xảy ra cùng dịp- ‘Không Men’ vì dân Israelites
dời bỏ đất Ai Cập, đến vùng đất chảy sữa và mật ong
Chúa hứa ban. Họ ra đi trong hấp tấp, vội vã. Vội
vàng đến độ không đủ thời gian chờ cho bánh lên
men trước khi nướng.
Vượt Qua còn mang một ý nghĩa trọng đại nữa vì
Chúa dùng quyền năng rẽ sóng biển giúp họ vượt qua
biển an toàn. Vượt Qua còn mang ý nghĩa siêu nhiên
là vượt qua thời gian nô lệ tiến đến thời gian làm con
cái Chúa, vượt qua bóng tối của sự chết tâm linh,
thiếu tự do tôn giáo, quyền làm người để tiến đến
cuộc sống mới tự do, tương lai huy hoàng.
Những ngày cuối đời của Đức Kitô nơi trần thế
Ngài và các môn đệ biết rõ nhà nước đang tìm cách
giết Ngài. Các môn đệ Đức Kitô biết rõ điều này và
các ông đã phản đối việc Đức Kitô về đền thánh khi
các ông nói:
Cả chúng ta nữa, chúng ta cũng đi để cùng chết
với Thầy. (Gn 10,16).
Đức Kitô còn nói rõ hơn khi người phụ nữ đến
xức dầu chân Ngài bằng chai dầu thơm đắt giá. Một
số người ngồi cùng bàn cho rằng phụ nữ đó kia phí
phạm chai dầu đắt giá tốt hơn nên dùng tiền đó bố thí
cho người nghèo khó. Đức Kitô biết họ nghĩ thế Ngài
lên tiếng bênh vực cô ta và nói rõ lý do:
Cô đã lấy dầu thơm ướp xác tôi, để chuẩn bị ngày
mai táng tôi (Mc 14,8).
Đức Kitô trong những ngày cuối đời Ngài xem
ra có vẻ bận rộn hơn ngày thường vì còn một số việc
Ngài cần làm xong trước khi bị bắt. Đó là việc chuẩn
bị bữa tiệc cuối cùng được biết đến là ‘Bữa Tiệc Ly’.
Ngài đã âm thầm chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần
thiết cho ngày lễ, từ nơi chốn đến thực phẩm, phòng
ốc và ngay cả phương tiện di chuyển. Các môn đệ dù
sống cạnh bên vẫn không hề hay biết chi cho việc
Ngài âm thầm chuẩn bị. Họ chỉ biết làm điều Đức
Kitô sai bảo và mọi sự đã xảy ra đúng như những gì
Ngài chuẩn bị.
Người ta thường chuẩn bị cho ngày chết. Đức
Kitô không chuẩn bị cho ngày chết nhưng chuẩn bị
cho ngày sống lại. Bữa Tiệc Ly là bữa tiệc chuẩn bị
cho sự sống lại vinh quang. Tiệc Ly có thể hiểu là ly
trần, dời khỏi trần thế. Dời khỏi trần thế không có
nghĩa là chết mà là vượt qua trần thế đến cuộc sống
thanh bình muôn thuở. Nếu Tiệc Ly không là tiệc
sống lại thì không thể giải thích cho việc lập Bí Tích
Thánh Thể. Đức Kitô từ lời nói đến việc làm luôn
mang ý nghĩa trọng đại, vượt trí tưởng. Trong bữa
Tiệc Ly Đức Kitô cầm bánh và rượu dâng lời chúc
tụng Chúa Cha rồi nói cùng các môn đệ:
Anh em hãy làm việc này để nhớ đến Ta (Lc 22,19)
Nếu không có sự sống lại thì việc lập bí tích
Thánh Thể không có mục đích. Đức Kitô biết rõ Ngài
sẽ chết cách đau khổ và Ngài sẽ sống lại vinh quang.
Cử hành bí tích Thánh Thể là tuyên xưng việc Chúa
sống lại và đoàn liên kết cùng Đức Kitô trong việc bẻ
bánh.
Kitô hữu không chuẩn bị chết lành như thường
nghe nói nhưng chuẩn bị để gặp Đức Kitô, đoàn tụ
cùng Đức Kitô. Theo ý nghĩa đó Kitô hữu chuẩn bị
cho sự sống lại, cho cuộc sống trường sinh bên cạnh
Đức Kitô. Kitô hữu chuẩn bị chết bình an trong Chúa.
Lễ an táng là an táng thân xác còn tâm linh thuộc về
Chúa nên các bài đọc và lời cầu trong lễ an táng luôn
hướng về sự sống lại, sống trường sinh.
Lm Vũ đình Tường
Lịch Mục Vụ Cộng đoàn
Từ ngày 13.05.2017 đến ngày 20.05.2017
13.05.17: Ngày Hiền Mẫu (Mother Day)
14.05.17 (Sun): 9:00PM Họp - Hội Các Bà Mẹ Công
Giáo tại phòng họp Việt Nam
20.05.17 (Sat): Thánh lễ Rước Lễ Lần Đầu
3
Danh Sách Mục Vụ Cộng Đoàn
Cha Quản Nhiệm:
LM. F.X Đặng Phượng Hoàng 310-323-8900
Thầy Phó Tế vĩnh viễn:
Giuse Nguyễn Ngọc Long 310-634-3133
Ban Điều Hành Cộng Đoàn:
Chủ Tịch: Anh Trần Trung Nghĩa 310-926-6626
PCT. Nội Vụ: Anh Lê Quang Đức 310-848-3612
PCT. Ngoại Vụ Anh Hồ Trung Thuận 310-357-0141
Thư Ký: Chị Phan Thanh Xuân 310-404-4719
Thủ Quỹ: Chị Trần Bonzo Irene 310-880-6817
III. MẸ TRONG LÒNG NGƯỜI Ở LẠI
Khi mở mắt chào đời, người đầu tiên
con nhìn thấy là Mẹ.
Nằm trong vòng tay êm ái của Mẹ,
uống dòng sữa ngọt ngào Mẹ ban cho,
ngước mắt nhìn lên khuôn mặt của Mẹ với nụ cười
dịu hiền, con biết được tình yêu thương và sự chở che
của Mẹ bao trùm cuộc đời con.
Ngày ngày con nghe tiếng Mẹ êm ái ru vào giấc ngủ
bình yên. Con dụi đầu vào lòng Mẹ để tìm hơi ấm và
ngửi được mùi thơm quen thuộc của Mẹ mà ngủ ngon
lành hơn.
Khi biết mở miệng nói, chữ đầu tiên con thốt ra,
cũng là chữ Mẹ dạy cho con nói được là “Mẹ”. Mẹ dạy
con tiếng nói của Mẹ bằng lời hát câu ca. Mẹ cùng học
với con những bài ở trường về, con thuộc được một thì
Mẹ đã phải thuộc mười.
Khi chập chững bước đi, Mẹ đã bao lần đỡ con khi
xiêu té, đã bao lần nhắc nhở, khuyến khích con phải cố
lên và Mẹ đã luôn làm đích cho con bước tới.
Ngày đầu tiên đi học, cũng là ngày đầu tiên con bước
vào ngưỡng cửa cuộc đời. Mẹ đã cầm tay con dắt đi.
Mẹ bảo con đừng sợ hãi. Nhưng khi Mẹ quay lưng trở
về, con đã òa lên khóc, không phải vì sợ mài vì con cảm
thấy cô đơn khi không có Mẹ ở bên mình.
Thời gian qua, nỗi lo âu của Mẹ lớn dần cùng với
tuổi con. Những khi con đau yếu làm mất niềm vui của
Mẹ, Mẹ âm thầm lặng lẽ chăm sóc con, không rời nửa
bước. Tuy Mẹ không nói ra nhưng con biết là Mẹ ước
ao được gánh chịu mọi nỗi đau của con cho được khỏi.
Nhiều lần con hư đốn, ngỗ nghịch để Mẹ phải la rầy,
nước mắt con rơi đầm đìa trên mặt nhưng đâu nhiều
bằng nước mắt Mẹ tuôn đổ trong lòng.
Càng lớn khôn, con dần càng xa rời Mẹ, tưởng rằng
mình đã lớn nhưng đâu biết rằng dưới mắt Mẹ, con vẫn
là đứa trẻ thơ luôn cần được chăm sóc, canh chừng.
Nhiều khi con cảm thấy khó chịu vì những lưu tâm của
Mẹ, nhưng đâu biết rằng đó là tình yêu tự nhiên Mẹ
dành cho con và Mẹ sẵn sàng chấp nhận mọi lời con
trách móc.
Mọi khúc quanh cuộc đời con đều có Mẹ lo toan,
mỗi lần con vấp ngã thì Mẹ an ủi vỗ về cho con thêm
tự tin, mỗi khi con thành đạt, mắt Mẹ sáng lên ánh tự
hào vì con. Con đã nhiều lần lầm lỗi nhưng Mẹ chẳng
thất vọng, vì Mẹ yêu cả những lỗi lầm của con.
Rồi đến một ngày, con đã gặp và yêu một người khác
hơn yêu Mẹ, nhưng không vì vậy mà tình yêu Mẹ dành
cho con giảm bớt, trái lại, Mẹ đã phải yêu thương, săn
sóc gấp đôi vì nay con đã thành đôi.
Mẹ đã cho con thân xác, tâm hồn, tình yêu qua suốt
cuộc đời của Mẹ. Dù con có thể nói được vạn lời, viết
được ngàn chữ để bày tỏ lòng biết ơn của con đối với
Mẹ thì cũng không sánh được những gì Mẹ đã dành cho
con.
Con biết rằng sẽ có một ngày Mẹ phải rời xa con
vì con đã khôn lớn và Mẹ cũng cần được nghỉ ngơi. Và
ngày ấy đã đến, hôm nay. Sự khôn ngoan và từng trải
trong đời có thể làm con khô nước mắt trước nỗi đau
chia lìa, mất mát. Nhưng Mẹ ơi! Con ước ao được òa
lên khóc vì cô đơn như ngày nào đó Mẹ dẫn con đến
trường và bỏ con ở lại đó bơ vơ một mình.
Chúa ơi! Con đã mất Mẹ trong đời, chỉ còn cậy
trông nơi Chúa. Xin đừng để Mẹ con phải bơ vơ…
Sưu tầm
IV. THÔNG BÁO
1. HỘI CÁC BÀ MẸ CÔNG GIÁO
Hội Các Bà Mẹ Công Giáo Cộng đoàn
Thánh Phêrô-Torance trân trọng kính mời
Cha Quản nhiệm, Thầy Phó tế, Quý Bác,
Quý Hội viên và Quý chị em trong Cộng
đoàn đến tham dự buổi họp hàng tháng của Hội được
tổ chức vào lúc 9 giờ sáng Chúa nhật ngày 14.05.2017
tại phòng họp Việt Nam.
Để tìm hiểu thêm về Hội Các Bà Mẹ Công Giáo
nhằm mục đích nâng cao đời sống trong vai trò làm Mẹ
trong gia đình và đời sống thiêng liêng của Hội. Xin
Quý chị trong Cộng đoàn vui lòng liên lạc với chị Hội
Trưởng Anna Nguyễn Thị Loan Hà (310) 619-0132.
V. Ý CHỈ CẦU NGUYỆN:
Nguyện xin Chúa ban bình an của Ngài
đến những ông, bà trong Cộng đoàn dưới
đây để mong ông, bà sớm được bình phục
trong bàn tay quan phòng và yêu thương
của Thiên Chúa: Bà Đinh Thị Tâm, bà Cố Phạm Văn
Phụng, Bà Hiền Vũ, bà Nguyễn Thị Toan, chị Trần
Thị Lương, Ông Phan Đào, Ông Trần Hên, Ông
Huỳnh Văn Á.
4
To add your Adverstisement, Please call:
Nghĩa Trần : 310-926-6626 Vương Trần:310-406-6644 Hoặc Email: [email protected]
Thank you for your patronage!
Xin Quý vị tích cực ủng hộ Quý Ân Nhân đăng quảng cáo và bảo trợ
cho tờ Thông Tin Mục Vụ hàng tuần của Cộng đoàn.