chuyện đời tôi

Post on 04-Jan-2016

66 Views

Category:

Documents

0 Downloads

Preview:

Click to see full reader

DESCRIPTION

Chuyện đời tôi. Tôi sinh ra ở “Thời xa vắng” của bác Lê Lựu , vào một n ă m mão một ngàn chín trăm không …nhớ . Tôi có 4 anh chị em , trong đó có một đứa em cùng mẹ khác cha, khi mẹ “ Đi b ước nữa ” nhờ mối lái của bác Nguyễn Thế Ph ươ ng. - PowerPoint PPT Presentation

TRANSCRIPT

Tôi sinh ra ở “Thời xa vắng” của bác Lê Lựu, vào một năm mão một ngàn chín trăm không …nhớ . Tôi có 4 anh chị em , trong đó có một đứa em cùng mẹ khác cha, khi mẹ “Đi bước nữa” nhờ mối lái của bác Nguyễn Thế Phương.

Nhà nghèo khó, tôi phải đi làm con nuôi hai ông bà người khác tộc sống ở vùng “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành, phía “Bên kia biên giới” Lê Khâm .

Tôi may mắn được “ Bà bủ” của Tố Hữu yêu thương chăm chút

Được cho ăn học tử tế , ngày đêm tôi chong “Đèn không hắt bóng” do Thiền sư Wantanabe Zunichi trước tác, say mê dùi mài kinh sử…

Một ngày kia, tôi bỗng sững sờ gặp được em

“Hỏi rằng em ở quê đâu Dạ thưa em ở rất lâu quê nhà” (Bùi Giáng)

Em là “Con Nai Đen” của bố Nguyễn Đình Thi, yêu kiều quyến rũ, nhưng lại không được các bậc trưởng thượng thừa nhận…

Nhưng tiếc thay, trái tim em lại đã thuộc về “Anh Keng” nhà bác Nguyễn Kiên rồi!

“Tôi như cái xác không hồn Cái chai không rượu… Tôi còn vỏ chai… (Nguyễn Trọng Tạo)

Tôi đâm ra thành “Chí Phèo”, hằm hè gây sự với thiên hạ

Sướng nhất là đã choang cho tình địch “Một đòn chết bảy” theo kiểu “Truyện cổ Grim” cho nó nhớ đời…

Và cũng đã từng diễn trò “Nàng bắn lén” như Ngô Y Linh tường thuật…

Rồi thỏa thuê tự thưởng cho mình, lim dim nằm thư giãn ở spa sang trọng, mơ theo Chingiz Aitmatov làm sao để “Một ngày dài hơn thế kỷ”..

Nhưng rồi đội đặc nhiệm “The Hunters” của Griffin đã bắt tôi phải “Giã từ vũ khí” Hemingway

Sau bao vấp váp, tôi ngộ ra rằng muốn khá lên trong đời, ít nhiều phải học được mấy “Chuyện làng Nho” thâm thúy thời Nhà Thanh của Ngô Kính Tử…

Mất mấy năm “Lều chõng” theo cụ Ngô Tất Tố…

Tôi đã leo lên tới “đỉnh cao muôn trượng” cuối “Con đường đau khổ” của học vấn mang tên Aleksei Tolstoy

Nhưng rồi lại phải đờ đẫn kiếp “Sống mòn” như Nam Cao thời ấy, làm một chân cạo giấy văn phòng, dù được dùng chuột hàng ngày để xử lý công việc

May sao một “sáng mát trong như sáng năm xưa”

“Tình yêu (mới) (lại) đến giữa đời không báo động Trái tim anh không lỗi hẹn bao giờ…” (Hoàng Nhuận Cầm)

Giờ đây, tôi vẫn có một vùng “Cỏ non” riêng tư thú vị nhờ tay bác Hồ Phương trồng…

Trong khi vẫn ấm êm với “Hương cây - Bếp lửa” của hai nhà Lưu Quang Vũ-Bằng Việt !!! (hehe)

Chân thành cảm ơn! Merci beaucoup !

Chàng Chất phác (Candide) con bố Voltaire

top related